 |
|

16-10-2008, 10:51 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 16 Lâm Äại Nạn Gặp Kỳ Duyên
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: buihung
Bạch Hạc Nhi quắp Bạch Hạc Tiên Tá» và Hà n Quân Äạt Ä‘áºp cánh lướt gió bay vá» hướng Tây. Bạch Hạc Tiên Tá» nhìn qua Quân Äạt thấy dung diện chà ng hiện những nét khốn khổ vô cùng.
Bạch Hạc Tiên TỠnói:
- Ngươi có bị gì không? Quân Äạt không trả lá»i nà ng mà chỉ nghiến bặm môi.
Bạch Hạc Tiên Tá» há»i lại:
- Sao ngươi không trả lá»i bổn cô nương? Quân Äạt cúi gầm mặt, mặt chà ng ướt đẫm mồ hôi.
- Äể ta coi mạch cá»§a ngươi xem trong ngưá»i ngươi thế nà o.
Bạch Hạc Tiên Tá» vừa toan vá»›i tay qua nắm lấy tay Quân Äạt thì chà ng hoảng hốt nói:
- Äừng... đừng chạm và o ta.
Bạch Hạc Tiên TỠcau mà y:
- Ngươi sao váºy? Quân Äạt hấp tấp nói:
- Trong ngưá»i ta có ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a Ma Thần Cát Giã, có lấy thì lịnh cho chim hạc thả ta xuống đất rồi lấy. Lấy xong cô nương phải Ä‘i ngay láºp tức.
Nghe giá»ng Quân Äạt có vẻ khẩn trương, Bạch Hạc Tiên Tá» cà ng thắc mắc hÆ¡n.
Nà ng ôn nhu nói:
- Tất nhiên bổn tiên tá» sẽ lấy ngá»n tiểu huỳnh kỳ và cả ngá»n tiểu hắc kỳ nữa, nhưng trước khi lấy ta cần xem qua ná»™i thể ngươi có bị gì không.
- Tiểu hắc kỳ cá»§a ta đã bị ngưá»i khác lấy rồi. Còn hiện tại, Quân Äạt sắp... Hãy mau lịnh cho chim hạc thả Quân Äạt xuống đất, nhanh lên.
Quân Äạt quay sang nhìn Bạch Hạc Tiên Tá»:
- Mau lịnh cho chim hạc thả ta xuống đất. Nhanh lên đi.
- Ngươi muốn chết hay sao mà hối thúc ta lịnh cho chim hạc thả ngươi xuống đất.
Ngươi rơi xuống đất thì chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.
- Sao cÅ©ng được. Nếu Quân Äạt không đến được chá»— Bát Thiên Vương thì chết cÅ©ng được. Muá»™n lắm rồi, hãy mau lịnh cho chim hạc thả ta ra rồi cô nương tìm đến xác ta mà lấy ngá»n tiểu huỳnh kỳ.
- Bổn tiên tá» chỉ muốn Ä‘oạt hai ngá»n tiểu kỳ chứ không muốn giết ngươi đâu.
- Cô nương muốn giết Quân Äạt hay không không thà nh vấn Ä‘á», nhưng lúc nà y ta Ä‘ang muốn chết.
Bạch Hạc Tiên TỠcau mà y:
- Tại sao công tá» muốn chết? Quân Äạt nhìn qua nà ng, đôi tinh nhãn cá»§a chà ng đỠau tưởng như sắp rỉ máu. Quân Äạt nghiến răng:
- Ta sắp tẩu há»a nháºp ma, hãy lịnh cho chim hạc thả ta ra để cho Quân Äạt chết.
Bạch Hạc Tiên TỠnhìn chà ng rồi ngước lên nói với Bạch Hạc Nhi:
- Bạch nhi, đưa chúng ta xuống đất.
Bạch hạc rúc lên hai tiếng, đảo một vòng tròn rộng rồi từ từ sà xuống đất.
Bạch Hạc Tiên Tá» và Quân Äạt vừa được Bạch Hạc Nhi thả xuống đất, nó chưa kịp bay lên thì bất ngá» có chiếc vòng răng cưa rÃt trong không khÃ, kết thà nh hình chữ phẩm vùn vụt lao đến nhanh không thể tả.
Nghe tiếng binh khà rÃt trong không khÃ, Bạch Hạc Tiên Tá» giáºt mình, nà ng quát lá»›n:
- Bạch Hạc Nhi cẩn tháºn.
Cùng vá»›i tiếng quát đó, Bạch Hạc Tiên Tá» trổ luôn khinh thuáºt lăng ba hư bá»™, phát tác tuyệt thức Khai Vân TÃch Äịa, nhắm ba đóm sáng đón đỡ cho Bạch Hạc Nhi.
Âm thanh rÃt lên nghe buốt cả mà ng óc:
- Rét...
Mặc dù Bạch Hạc Tiên TỠđã dụng năm phần nguyên âm phát tác chưởng khà Khai Vân TÃch Äịa, nhưng những vòng tròn bạch quang kia vẫn vùn vụt xuyên qua vùng chưởng khà cá»§a nà ng mà lao đến Bạch Hạc Nhi.
Bạch Hạc Tiên TỠhốt hoảng thét lên:
- Bạch Hạc Nhi! Ba đốm sáng lướt đến Bạch Hạc Tiên Tá», nhưng nà ng chỉ má»™t má»±c lo lắng cho sinh mạng cá»§a Bạch Hạc Nhi mà không để tâm đến bản thân mình.
Chỉ trong chá»›p mắt nữa thôi thì ba chiếc vòng răng cưa chuyên công phá ná»™i lá»±c sẽ như lưỡi hái tá» thần cướp Ä‘i sinh mạng cá»§a Bạch Hạc Tiên Tá».
Chim hạc như nháºn biết sá»± nguy hiểm đã chụp đến Bạch Hạc Tiên Tá», liá»n rúc lên những tiếng kêu hoảng loạn, trong khi đó Bạch Hạc Tiên Tá» chỉ còn biết nhắm mắt chỠđợi lưỡi hái tá» thần.
- Rét...
- Chát... chát... chát.
Ba chiếc vòng răng cưa chạm và o ba vòng chỉ công vá»›i sức mạnh mãnh liệt đánh báºt trở lại. Nghe những âm thanh đó vang ngay bên tai mình, Bạch Hạc Tiên Tá» rùng mình nhìn lại, thấy Quân Äạt vá»›i đôi tinh nhãn đỠnhư hai hòn than và những nét khốn khổ hiện lên mặt, đồng thá»i trên đỉnh đầu xuất hiện má»™t sợi chỉ khà đen kịt.
Bạch Hạc Tiên TỠbuột miệng nói:
- Công tỠđã cứu ta.
- Quân Äạt không còn sức chịu đựng nữa đâu.
Quân Äạt nói xong mấy lá»i đó té khuỵu xuống đất, cùng lúc má»™t chiếc kiệu bằng lụa trắng phiêu diêu lướt đến.
Chim hạc vừa thấy chiếc kiệu lụa đã rúc lên liên tục mấy tiếng rồi Ä‘áºp cánh lướt đến toan quắp Bạch Hạc Tiên Tá», nhưng từ trong chiếc kiệu má»™t đạo kình âm nhu cuồn cuá»™n áºp đến Bạch Hạc Nhi.
Bạch Hạc Tiên TỠlạng bộ nói với chim hạc:
- Bạch nhi chạy đi.
Chim hạc quạt hai cánh tạo má»™t luồng cuồng phong đón lấy đạo kình cá»§a ngưá»i trong kiệu.
- Ầm...
Bạch Hạc Nhi như cánh diá»u giấy bị gió lốc thổi báºt vá» sau. Chim hạc rúc lên má»™t tiếng rồi bay thẳng lên không trung, nhưng đưá»ng bay cá»§a nó không còn uyển chuyển nhẹ nhà ng nữa, mà chao đảo như má»™t cánh diá»u đứt dây không định hướng.
Trong lúc Bạch Hạc Nhi hứng đạo kình cá»§a đối phương thì Bạch Hạc Tiên TỠđã phi thân lướt đến bên Quân Äạt. Nà ng cắp lấy Quân Äạt trổ khinh công băng mình Ä‘i.
Từ trong chiếc kiệu bằng lụa, má»™t mỹ phụ váºn phục trang vương triá»u lướt ra. Khinh công cá»§a mỹ phụ như đạp lên không khà mà lướt Ä‘uổi theo Bạch Hạc Tiên Tá».
Mặc dù Bạch Hạc Tiên TỠđã trổ hết bản lãnh khinh công nhưng khoảng cách giữa nà ng và mỹ phụ nhanh chóng thu ngắn lại. Bất ngá» Quân Äạt bừng tỉnh, ngước lên nhìn nà ng bằng đôi mắt đỠau như hai hòn than hồng.
Chà ng thá»u thà o nói:
- Buông ta ra... buông ta ra.
Không mà ng đến lá»i nói cá»§a Quân Äạt, Bạch Hạc Tiên Tá» vẫn cắp chà ng lao Ä‘i vùn vụt.
Quân Äạt nghiến răng:
- Nếu nà ng không thả ta ra thì hối không kịp đâu.
Bạch Hạc Tiên Tá» liếc lại phÃa sau thấy mỹ phụ chỉ còn cách mình không quá mưá»i trượng, thì cà ng khẩn trương hÆ¡n.
Khoảng cách giữa Bạch Hạc Tiên Tá» và mỹ phụ thu ngắn thêm ba trượng nữa, và chỉ không bao lâu nữa nhất định mỹ phụ sẽ bắt kịp Bạch Hạc Tiên Tá».
Không biết mỹ phụ Ä‘ang rượt theo Bạch Hạc Tiên Tá» là ai nhưng rõ rà ng vẻ mặt cá»§a Bạch Hạc Tiên Tá» vô cùng khẩn trương và lo lắng, chứng tá» nà ng biết phải hà nh xá» thế nà o nếu chạm mặt vá»›i ngưá»i nà y.
Khoảng cách thâu ngắn hÆ¡n, giá» chỉ còn không quá năm trượng. Lúc nà y Bạch Hạc Tiên Tá» nghe được cả tiếng y trang cá»§a mỹ phụ giÅ© phần pháºt sau lưng mình. Nà ng bất giác lo âu, nếu như mỹ phụ lại thi triển những chiếc vòng răng cưa công phá ná»™i công thì quả là nà ng chẳng còn sinh lá»™.
Äúng như Bạch Hạc Tiên Tá» dá»± Ä‘oán, mỹ phụ vừa rút ngắn khoảng cách còn bốn trượng láºp tức lấy những chiếc vòng răng cưa từ trong thắt lưng hưá»m sẵn trên tay. Những chiếc vòng óng ánh sắc bạch quang như phát tác tá» khà chết chóc.
Mỹ phụ nói:
- Bạch Hạc nha đầu, nếu ngươi không muốn chết thì hãy dừng lại.
Bạch Hạc Tiên Tá» nghe tiếng nói cất lên ngay sau lưng mình cùng lúc kịp phát hiện ra má»™t cá»a hang đá phÃa trước. Từ trong hang đá đó bốc ra mùi phân dÆ¡i nồng nặc, mà bất cứ ai ngá»i cÅ©ng không dằn được cÆ¡n buồn nôn.
Bạch Hạc Tiên TỠnhủ thầm:
- "Sinh lá»™ cá»§a mình ở phÃa trước đây rồi" Cùng vá»›i ý nghÄ© đó, Bạch Hạc Tiên Tá» bất thần vung tả thá»§ vá» phÃa sau. Cái vung tay cá»§a nà ng trông tháºt nhẹ nhà ng nhưng liá»n đó ngá»n phi châm táºp kÃch mỹ phụ.
Mỹ phụ gằn giá»ng:
- Bạch Hạc nha đầu dám to gan.
Mỹ phụ vừa nói vừa dụng hai ngón tay bắt lấy mÅ©i phi châm má»™t cách dá»… dà ng, nhưng chỉ khoảnh khắc mỹ phụ hÆ¡i đảo bá»™ thì Bạch Hạc Tiên TỠđã cắp Quân Äạt băng luôn và o hang đá.
Mỹ phụ vừa lướt đến liá»n dừng cước tốc, cau mà y. Dung diện cá»§a mỹ phụ sa sầm xuống, rồi liá»n sau đó là những cÆ¡n nôn má»a chẳng khác gì ngưá»i say rượu. Mỹ phụ gượng lắm má»›i kìm được cÆ¡n buồn nôn lại, thối lui luôn ba trượng đứng nhìn cá»a hang.
Mỹ phụ hét lớn:
- Bạch Hạc nha đầu, sao ngươi chá»n chi cái hang hôi thối để trốn, mau ra đây Ä‘i.
Bên trong hang Bạch Hạc Tiên Tá» cÅ©ng không kiá»m được cÆ¡n buồn nôn. Nà ng nôn thốc nôn tháo, nôn đến máºt xanh máºt và ng, nhưng cÅ©ng ráng gượng chịu đựng.
Mùi phân dÆ¡i cứ xồng xá»™c xông và o mÅ©i nà ng nhưng Bạch Hạc Tiên Tá» vẫn cố gượng cắp Quân Äạt tiến sâu và o trong hang. Ngưá»i không bị nôn chÃnh là Quân Äạt, chà ng giương mắt đỠhoe nhìn Bạch Hạc Tiên Tá» chằm chằm. Trông chà ng như má»™t gã ngây ngây dại dại nhìn Bạch Hạc Tiên Tá» không nói má»™t tiếng nà o.
Trong hang tối âm u nhưng Bạch Hạc Tiên Tá» vẫn trổ khinh thuáºt thoát Ä‘i mặc dù nà ng biết mỹ phụ sẽ không truy Ä‘uổi mình nữa. Äi sâu và o trong hang dÆ¡i, Bạch Hạc Tiên Tá» cảm nháºn những luồng gió lùa mát lạnh xua tan mùi ẩm thấp lẫn mùi phân dÆ¡i tanh hôi.
Bạch Hạc Tiên TỠthở ra khoan khoái.
Bạch Hạc Tiên Tá» dừng bước quay lại. Nà ng nghe những lá»i miệt thị cá»§a mỹ phụ cất lên bên ngoà i cá»a hang dÆ¡i dá»™i và o vách đá vang lên lồng lá»™ng.
Äứng má»™t lúc, Bạch Hạc Tiên Tá» nghÄ© thầm:
- "Nếu mình đứng đây lâu không chừng Khác Thá»§y Phượng có thể liá»u lÄ©nh mà bá» qua tiểu tiết mùi phân dÆ¡i mà xông và o thì mình không còn đưá»ng thoát thân nữa, hay nhất phải tìm lối ra Ä‘i trong hang nà y." Bạch Hạc Tiên Tá» nghÄ© váºy bèn cắp Quân Äạt quyết định tiến sâu hÆ¡n nữa và o trong hang.
Cà ng và o sâu, Bạch Hạc Tiên Tá» cà ng cảm nháºn những luồng gió man mát thổi khiến thần trà vô cùng sảng khoái. Nà ng nghÄ© tiếp:
- "Nhất định phải có lối ra phÃa sau hang dÆ¡i nà y." Bạch Hạc Tiên Tá» sá»±c nghÄ© tá»›i Quân Äạt, nhìn xuống nà ng khẽ gá»i:
- Công tá».
Bạch Hạc Tiên Tá» nháºn thấy vẻ mặt Quân Äạt ngây dại bèn cau mà y:
- Công tá» cảm nháºn trong ná»™i thể như thế nà o? Quân Äạt tròn đôi mắt đỠhoe nhìn nà ng không chá»›p.
Bạch Hạc Tiên TỠthả chà ng xuống:
- Sao công tá» nhìn ta như váºy? Mặc cho nà ng há»i, Quân Äạt chẳng há» trả lá»i, khiến cho Bạch Hạc Tiên Tá» cảm nháºn trước mắt mình là má»™t gã công tá» vô thần, vô cảm, ngÆ¡ ngÆ¡ ngẩn ngẩn như má»™t xác chết biết thở mà thôi.
Má»™t luồng gió mát thổi tá»›i, khiến Bạch Hạc Tiên Tá» hÃt luôn má»™t luồng dưỡng khà tháºt sâu. Thần trà nà ng sảng khoái vô cùng.
Nà ng nhìn Quân Äạt há»i:
- Công tá» có nghe Bạch Hạc Tiên Tá» nói không? Quân Äạt vẫn im lặng nhìn nà ng.
- Công tá» sao váºy? Chúng ta Ä‘ang bị Khác Thá»§y Phượng truy sát, công tá» có biết không? Quân Äạt cÅ©ng không trả lá»i Bạch Hạc Tiên Tá».
- Công tá» không nháºn biết gì hay sao? Chúng ta và o trong hang để tìm đưá»ng thoát thân nhé.
Quân Äạt cÅ©ng chỉ giương mắt đỠhoe nhìn Bạch Hạc Tiên Tá».
Nà ng cau mà y rồi vá»— nhẹ và o má Quân Äạt:
- Công tá» sao lại ngây dại ra như thế nà y? Bạch Hạc Tiên Tá» thở dà i, lắc đầu. Nà ng muốn bá» Quân Äạt lại sau khi Ä‘oạt lấy ngá»n tiểu huỳnh kỳ nhưng ý niệm đấy chỉ lướt qua thì nghÄ© lại, nếu không có Quân Äạt thì nà ng và Bạch Hạc Nhi đã tán mạng bởi ba chiếc vòng công phá ná»™i lá»±c cá»§a Khác Thá»§y Phượng.
Bạch Hạc Tiên Tá» thở dà i rồi nắm tay Quân Äạt dắt Ä‘i:
- Bạch Hạc Tiên TỠsẽ đưa công tỠđến đại phu.
Quân Äạt quả nhiên để mặc Bạch Hạc Tiên Tá» dẫn mình Ä‘i. Trông chà ng chẳng khác nà o má»™t kẻ má»™ng du ngá»› ngẩn, mặc tình cho Bạch Hạc Tiên Tá» dẫn Ä‘i đâu cÅ©ng được.
Tiến sâu và o trong hang dÆ¡i cho đến khi Bạch Hạc Tiên Tá» dừng bước bởi cái đầm rá»™ng độ ba trượng cắt ngang đưá»ng Ä‘i cá»§a hai ngưá»i.
Bạch Hạc Tiên TỠlưỡng lự nhìn đầm nước mà nghĩ:
- "Qua được đến bên kia chắc mình sẽ ướt hết y phục." Mặc dù nghÄ© váºy nhưng Bạch Hạc Tiên Tá» vẫn thả chân xuống đầm nước. Cái đầm không sâu, nước chỉ đến ngang ngá»±c nà ng thôi, nước trong đầm lại dịu mát nên Bạch Hạc Tiên Tá» quyết dẫn Quân Äạt qua bỠđầm bên kia.
Nà ng dẫn Quân Äạt dò dẫm từng bước xuống đầm từ từ tiến sang phÃa bá» bên kia. Ra đến giữa đầm, bất chợt Bạch Hạc Tiên Tá» thấy có ánh sáng máºp má» từ dưới nước rá»i lên.
Nà ng tò mò cúi mình xuống sát mặt nước nhìn, má»›i phát hiện ra má»™t đóa liên hoa nở dưới mặt nước. Thấy đóa liên hoa đó phát hà o quang, Bạc hạc tiên tá» thò tay xuống ngắt lấy đưa lên khá»i mặt nước. Mùi thÆ¡m từ liên hoa tá»a ra ngà o ngạt, cùng lúc nước trong đầm nóng dần lên.
Bạch Hạc Tiên Tá» thấy sá»± kiện lạ kỳ đó, vá»™i và ng kéo Quân Äạt bước nhanh hÆ¡n. Hai ngưá»i vừa lên đến bá» bên kia thì nước trong đầm sôi sùng sục.
Bạch Hạc Tiên TỠnhìn đóa liên hoa nghĩ thầm:
- "Nước trong đầm nà y mát lạnh được là do đóa liên hoa nà y. Như váºy đóa liên hoa nhất định là trân dược trên thế gian nà y rồi, mình sẽ mang vá» dâng cho Thái mẫu." à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu nà ng thì đại huyện há»™i âm nhói buốt, Bạch Hạc Tiên Tá» giáºt mình nhìn lại thì đã bị Quân Äạt ôm ghịt và o lòng.
Bạch Hạc Tiên TỠthất kinh:
- Ngươi... ngươi là m gì váºy? Nà ng vừa nói vừa toan phát tác chưởng kình vá»— và o đầu Quân Äạt nhưng hỡi Æ¡i tứ chi đã bá»§n rá»§n không còn chút khà lá»±c nà o cả.
Quân Äạt lõ cặp mắt đỠau nhìn Bạch Hạc Tiên Tá». Chạm và o cặp mắt như hai hòn than cá»§a chà ng Bạch Hạc Tiên Tá» rùng mình:
- Ngươi tÃnh là m gì váºy? Quân Äạt chẳng há» mở miệng mà cứ giương cặp mắt hau háu nhìn Bạch Hạc Tiên Tá» rồi bất thần chá»™p và o trang y cá»§a nà ng bứt ra.
- Ngươi... ngươi không được là m báºy... ngươi...
Vô tình tay Quân Äạt chụp trúng đóa liên hoa phát hà o quang. Hà o quang cá»§a đóa liên hoa như hấp lấy đôi mắt đỠhoe cá»§a chà ng.
Bạch Hạc Tiên Tá» nhìn Quân Äạt không chá»›p mắt. Nà ng lắp bắp nói:
- Ta đã cứu ngươi. Ngươi đừng giở trò sà m sỡ với ta nghe.
Quân Äạt như không nghe tiếng cá»§a Bạch Hạc Tiên Tá» mà đưa luôn cả đóa liên hoa và o miệng nhai nhồm nhoà m. Trông Quân Äạt ăn đóa liên hoa mà ngỡ như kẻ cuồng tâm loạn trà chỉ biết ăn mà thôi.
Bạch Hạc Tiên TỠtròn mắt:
- Ngươi Ä‘iên rồi à ? Quân Äạt nuốt trá»n đóa liên hoa tưởng như ngưá»i bị đói lâu ngà y. Cả cÆ¡ thể Quân Äạt bất giác phát quang xanh rá»n, rồi như mãnh thú bị bứt rứt bởi sá»± giam cầm mà ngá»a mặt rú lên lồng lá»™ng:
- Hu... hu... hu Bạch Hạc Tiên TỠrùng mình:
- Ngươi... ngươi là m ta sợ.
Quân Äạt quay ngoắt lại nhìn nà ng bằng đôi mắt đỠau như tóe lá»a.
Bạch Hạc Tiên TỠrùng mình lần nữa:
- Ngươi tÃnh là m gì ta?
-oOo-
Hết chương 16
|

16-10-2008, 10:53 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 17 Kẻ Phản Trắc - Ngưá»i Chịu Tá»™i
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: dangxuan
Du Tăng đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt.
Äại sư thâm trầm, hướng mắt nhìn đôi vợ chồng chá»§ nhân Xà đảo, ôn tồn nói:
- Nếu TÃch đảo chá»§ và phu nhân muốn thỉnh giáo võ công cá»§a bần tăng thì bần tăng thỉnh hai vị lên Giảng Võ đưá»ng.
Lâm Diệp Tuyá»n nhếch mép, nhún vai nói:
- Lão hòa thượng thỉnh chúng ta lên Giảng Võ đưá»ng để tá»· thà võ công, sao không đấu luôn má»™t tráºn ở tại đây để phân tà i cao thấp?
- A Di Äà Pháºt, Long Thiá»n tá»± có chá»— để táºp võ và ấn chứng võ công.
Lâm Diệp Tuyá»n hừ nhạt má»™t tiếng:
- Nói váºy chứ bổn nương nương biết rồi. Lão hòa thượng sợ tá»· thà ở đây rồi chúng ta nhân cÆ¡ há»™i phóng thÃch cho Nhiếp Thần Quân chứ gì?
- Chỉ khi nà o nhị vị đảo chá»§ khống chế được bần tăng má»›i có được chìa khóa mở thiên lao và xiá»ng xÃch cho lão Thần Quân.
TÃch Lịch Bang hướng mắt vá» phÃa ô cá»a tò vò, trầm giá»ng nói:
- Lão Thần Quân nghe rồi chứ? Nếu như ta và phu nhân phóng thÃch cho lão, thì lão có đồng ý dâng tặng chúng ta ngá»n tiểu bạch kỳ không? Äôi mắt Nhiếp Thần Quân chá»›p liên tục chứng tá» lão Ä‘ang kÃch động sau câu nói cá»§a TÃch Lịch Bang.
Nhiếp Thần Quân gáºt đầu:
- Bổn Thần Quân ở trong nà y quá lâu rồi, nên chẳng còn hứng thú vá»›i ngá»n tiểu bạch kỳ nữa. Nếu như TÃch đảo chá»§ và phu nhân phóng thÃch lão, thì lão sẽ dâng tặng ngay ngá»n tiểu bạch kỳ.
TÃch Lịch Bang mỉm cưá»i nói vá»›i Nhiếp Thần Quân:
- À, lão Thần Quân chẳng còn hứng thú vá»›i tiểu bạch kỳ thì hãy trao cho ta Ä‘i, rồi chúng ta sẽ phóng thÃch lão.
Nhiếp Thần Quân hừ nhạt:
- Chưa gì TÃch đảo chá»§ đã lòi mặt chuá»™t rồi. Bá»™ hai ngưá»i tưởng Du Tăng hòa thượng dá»… khuất phục lắm hay sao? Huống chi lão phu trao tiểu bạch kỳ cho hai ngưá»i rồi hai ngưá»i bá» Ä‘i thì lão mất cả chì lẫn chà i.
Nhiếp Thần Quân cưá»i khảy rồi tiếp:
- Lão phu không dá»… bị hai ngưá»i qua mặt đâu. TÃch đảo chá»§ và phu nhân không phóng thÃch được lão phu thì đến đại há»™i chư tăng cÅ©ng có ngưá»i phóng thÃch lão mà thôi.
Nhiếp Thần Quân quay lại Du Tăng đại sư:
- Lão hòa thượng nghe lão Thần Quân nói rồi chứ? Có lẽ chúng ta phải động chân động tay để phân tà i. Nếu lão hòa thượng thắng được chúng ta thì chúng ta sẽ bá» Ä‘i ngay, còn nếu như thua thì cổ tá»± Long Thiá»n nà y sẽ thuá»™c vá» Xà đảo.
- A Di Äà Pháºt, bần tăng không thể mang chùa ra đánh cược vá»›i hai vị.
Lâm Diệp Tuyá»n chen và o:
- Tướng công nói vá»›i bá»n hòa thượng là m gì. Cứ thu phục lão hòa thượng Du Tăng ắt Long Thiá»n tá»± thuá»™c vá» chúng ta. Lúc đó tướng công muốn gì chả được.
TÃch Lịch Bang gáºt đầu:
- Phu nhân nói đúng.
Y lại nhìn Du Tăng đại sư:
- Lão hòa thượng muốn ấn chứng võ công cá»§a TÃch má»— và phu nhân trên Giảng Võ đưá»ng?
- A Di Äà Pháºt, Giảng Võ đưá»ng tiện cho nhị vị thi triển võ công tuyệt thức cá»§a Xà đảo.
- Xem lão hòa thượng cÅ©ng có bản lãnh nên má»›i khảng khái tá»± tin như váºy.
Lâm Diệp Tuyá»n nhìn Du Tăng:
- Má»i lão hòa thượng.
- Má»i.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n trở gót quay ra, theo sau hai ngưá»i là Du Tăng đại sư cùng vá»›i Lục Chỉ Thần Thâu và Tri Ngá»™ Năng.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình lưỡng lá»±, ghé mắt nhìn qua ô cá»a tò vò.
Y khẽ gá»i:
- Lão Thần Quân.
Nhiếp Thần Quân không nhú đầu lên mà cất tiếng nói:
- Bây giá» thì Long Thiá»n tá»± cá»§a sãi nhá» có chuyện rồi đó. Nếu như sư phụ cá»§a tiểu hòa thượng không đối đầu lại TÃch Lịch Bang và phu nhân cá»§a gã thì tiểu hòa thượng có phóng thÃch lão không?
- Võ công cá»§a hai ngưá»i đó lợi hại lắm hay sao mà lão Thần Quân lại nói như váºy? Nhiếp Thần Quân nhú đầu lên ô cá»a tò vò nhìn Lá»— Trình:
- Tất nhiên là lợi hại rồi. Lão phu không dấu ngươi, TÃch Lịch Bang và phu nhân cá»§a y cÅ©ng là chá»§ nhân tá» kỳ, lão biết há» có cách để khống chế tuyệt thức Di Hình Hoán Thức cước pháp cá»§a sư phụ ngươi.
- Váºy sư phụ sẽ bại bởi đôi vợ chồng Xà đảo sao?
- Tất nhiên rồi. Sư phụ ngươi không thua vá» võ công nhưng nhất định sẽ bại bởi thá»§ Ä‘oạn cá»§a TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n. HỠở Xà đảo, dã tâm cá»§a há» cÅ©ng chẳng khác gì rắn độc.
- Váºy Lá»— Trình phải là m sao bây giá»?
- Còn là m sao nữa ngoà i cách tiểu sãi phải phóng thÃch lão phu để lão có thể há»— trợ cho sư phụ ngươi.
Lỗ Trình nheo mà y:
- Như váºy thì phạm và o Ä‘iá»u cấm kỵ mà Thiếu Lâm tá»± đã giao phó cho Long Thiá»n tá»±.
- Tùy ngưá»i. Khi nà o sư phụ tiểu hòa thượng thảm bại rồi thì lão cÅ©ng sẽ được TÃch Lịch Bang và phu nhân cá»§a y phóng thÃch. Lúc đó tiểu hòa thượng đừng trách lão Thần Quân không nhá»› đến mấy miếng thịt mà ngươi đã nuôi ta bấy lâu.
Lỗ Trình thở dà i một tiếng:
- ÄÆ°á»£c rồi, để Lá»— Trình lên Giảng Võ đưá»ng thị tráºn. Nếu đúng như lá»i lão Thần Quân nói thì Lá»— Trình sẽ phóng thÃch lão Thần Quân nhưng lão phải giúp cho sư phụ đó.
- Ngươi tin lão phu đi. Lão phu không thể bỠngươi được đâu.
- Lão Thần Quân nhá»› giữ lá»i đó.
Nhiếp Thần Quân mỉm cưá»i:
- Lão phu sẽ vì ngươi mà .
Lá»— Trình quay lưng chạy ra ngoà i thiên lao bá»—ng nhiên có tiếng ầm ì như sấm động vang lên ở Giảng Võ đưá»ng.
Lá»— Trình vừa chạy đến ngưỡng cá»a Giảng Võ đưá»ng thì sững sá» thất thần, bởi bên trong có không biết bao nhiêu là rắn. Rắn bò ngổn ngang má»i ngóc ngách và Lục Chỉ Thần Thâu Ä‘ang trổ hết bản lÄ©nh vô hình thá»§ để bắt rắn nhưng vẫn không xuể.
Trong khi đó Du Tăng đại sư đứng đối mặt vá»›i TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n. Mặc dù đứng đối diện vá»›i Du Tăng đại sư và có TÃch Lịch Bang đứng bên cạnh nhưng Lâm Diệp Tuyá»n vẫn uốn éo chẳng khác nà o con rắn cái Ä‘ang lên cÆ¡n động tình.
TÃch Lịch Bang không mà ng đến hà nh động vô cùng bỉ ổi cá»§a phu nhân mà cứ chằm chằm nhìn Du Tăng.
TÃch Lịch Bang nói:
- Nếu như lão hòa thượng tá»· thà vá»›i chúng ta thì vô tình lão sẽ phạm giá»›i sát sinh, đưá»ng tu cá»§a lão khó mà đến hầu pháºt tổ Như Lai.
- A Di Äà Pháºt. Nếu đảo chá»§ và phu nhân sợ bần tăng phạm tá»™i sát giá»›i thì hãy rá»i khá»i Thiá»n Long tá»±.
Lâm Diệp Tuyá»n uốn ngưá»i nhá» nhẻ nói:
- Rá»i khá»i đây sao được. Lão hòa thượng giao chùa cho bổn nương và tướng công thì đúng hÆ¡n.
- Bần tăng không thể giao chùa cho TÃch chá»§ và phu nhân.
- Thế thì lão hòa thượng sẽ phạm và o sát giá»›i Lâm Diệp Tuyá»n vừa nói vừa vặn ngưá»i quay sang TÃch Lịch Bang:
- Tướng công, chúng ta đuổi lão hòa thượng đi chứ.
TÃch Lịch Bang gáºt đầu.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n phối hợp chưởng ảnh vá»›i nhau rồi hướng mắt vá» phÃa Du Tăng, TÃch Lịch Bang nói:
- Nếu lão hòa thượng đỡ được tuyệt thức Long Thiên Phụng VÅ© trong tiểu tá» kỳ thì tÃch má»— sẽ ra khá»i đây ngay.
Du Tăng đại sư cau mà y:
- Má»i nhị vị xuất thá»§ phát chiêu! Lá»i nói còn Ä‘á»ng trên môi Du Tăng đại sư thì TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n đồng loạt phát tác tuyệt công kỳ chiêu long thiên phụng.
Hai ngưá»i Ä‘ang phối hợp đột ngá»™t tách ra như hai con trốc quay vùn vụt, Thân pháp cá»§a hỠđược má»™t lá»›p khà kình che chắn tạo thà nh lá»›p mà n khà mà u nâu má» nhạt. Hai con trốc từ hai hướng đồng loạt áp thẳng và o Du Tăng đại sư.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n như lướt trên đầu mãng xà , tạo thà nh má»™t thế đôi công hòng bóp nát đối phương.
Mặc dù thấy thế công cá»§a đối phương mãnh liệt va tà n khốc nhưng Du Tăng đại sư không tá» lá»™ chút dao động nà o. Äại sư chá» cho hai con trốc khà còn cách mình độ má»™t gang tay thì thi triển di hình hoán cước pháp thoát Ä‘i.
Du Tăng thoát ra khá»i vòng cương soát cá»§a hai con trốc khà kình cá»§a TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n má»™t cách dá»… dà ng. Tri Ngá»™ Năng ngỡ đâu hai con trốc sẽ va chạm và o nhau nhưng không, hai con trốc khà kình lại hợp nhất.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n hoà n nguyên thân ảnh.
TÃch Lịch Bang nhìn Du Tăng chằm chằm buá»™t miệng nói:
- Di Hình Cước Pháp cá»§a lão hòa thượng quả tháºt lợi hại.
- A Di Äà Pháºt, TÃch đảo chá»§ quá khem. Di Hình Cước Pháp cá»§a bần tăng chỉ dụng để Ä‘i khất thá»±c mà thôi.
Lâm Diệp Tuyá»n chen và o:
- Lợi hại thì có lợi hại nhưng cũng không thể nà o bằng tuyệt kỹ Long Thiên Phụng Vũ của bổn nương nương và tướng công.
Lâm Diệp Tuyá»n nói xong, chẩu miệng huýt sáo.
Tiếng huýt sáo cá»§a Lâm Diệp Tuyá»n vừa cất lên, lÅ© rắn độc cất đầu lên nhìn Du Tăng đại sư.
Du Tăng đại sư lần chuỗi hạt:
- A Di Äà Pháºt, bần tăng chỉ muốn ấn chứng võ công vá»›i nhị vị đảo chá»§ chứ không muốn sát hại những con váºt vô tá»™i nà y.
TÃch Lịch Bang nói:
- Lão không muốn hại chúng thì nên chịu thua mà tá»± nguyện rá»i khá»i đây Ä‘i.
- Äiá»u đó thì bần tăng không là m được.
- Nếu lão hòa thượng không muốn giao Long Thiá»n tá»± cho TÃch má»— thì hãy giao ngá»n u linh kỳ và Nhiếp Thần Quân cÅ©ng được.
- Äiá»u đó bần tăng cÅ©ng không thể là m được.
- Váºy thì lão muốn TÃch má»— và phu nhân nặng tay vá»›i lão đây.
- A Di Äà Pháºt.
Lá»i phất hiệu cá»§a Du Tăng vừa dứt thì lÅ© rắn độc đã như bầy thiêu thân lao vùn vụt và o Du Tăng đại sư. Du Tăng đại sư cau mà y, tay lần chuá»—i hạt, thi triển Di Hình Cước Pháp luồn lách qua những kẽ hở để tránh những con rắn độc giết ngưá»i trong nháy mắt.
Du Tăng đại sư không muốn sát sinh, nên tuyệt nhiên chỉ dụng má»—i tuyệt thức Di Hình Cước Pháp luồn lách mà né tránh, nhưng lÅ© rắn chẳng biết lão đại sư đã ân xá cho chúng mà còn hung tợn hÆ¡n lao và o Du Tăng như những mÅ©i tên sống truy bắt cái Ä‘Ãch linh hoạt và huyá»n ảo kia.
LÅ© rắn độc bá» hẳn Lục Chỉ Thần Thâu mà bâu lấy Du Tăng đông như bầy thiêu thân vây lấy ánh sáng. Mặc dù Du Tăng đã trổ hết tuyệt kỹ di hình tuyệt pháp khổ luyện trong ngá»n u linh kỳ, giá» thì chẳng còn thấy nhân dạng đại sư đâu mà chỉ còn chiếc bóng cà sa nhà n nhạt lúc hiện bên phải, lúc hiện bên trái nhưng lão đại sư vẫn bị lÅ© rắn dồn vá» má»™t góc Giảng Võ đưá»ng.
Tri Ngá»™ Năng xe cá»ng râu dà i nhìn Du Tăng khẽ mỉm cưá»i. Lão Ä‘oán chỉ trong khoảnh khắc nữa, nếu như Du Tăng không mở sát giá»›i thì nhất định sẽ bị lÅ© rắn độc cắn chết.
Tri Ngộ Năng bất giác ao ước cho lũ rắn độc kia giết được Du Tăng.
Trong khi Du Tăng báºn đối phó vá»›i lÅ© rắn độc bằng Di Hình Cước Pháp thì TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n thong dong đứng thị tráºn.
TÃch Lịch Bang bất chợt nhìn vá» phÃa Tri Ngá»™ Năng. Trong đầu lão xà chá»§ lóe lên ý nghÄ©.
- "Sao mình không bắt tên hòa thượng có cá»ng râu dà i nà y là m áp lá»±c khiến lão hòa thượng Du Tăng phải khuất phục mình".
TÃch Lịch Bang vừa nảy ý nghÄ© đó liá»n hà nh động. Lão Ä‘ang đứng bên cạnh Lâm Diệp Tuyá»n, bất ngá» phi thân lên cao, quẫy mình như con rồng uốn khúc trên không trung, lao thẳng đến Tri Ngá»™ Năng. Äôi song thá»§ cá»§a TÃch Lịch Bang vươn ra trông tá»±a đôi vuốt rồng từ trên cao chá»™p xuống con mồi.
Tri Ngộ Năng biến sắc thốt lên:
- Ã... Sao lại táºp kÃch ta.
Tri Ngá»™ Năng vừa thốt lên hết câu thì đôi trảo công cá»§a TÃch Lịch Bang đã chá»™p lấy bá» vai cá»§a lão.
Tri Ngộ Năng giãy nảy:
- Äừng giết Tri bần tăng.
- TÃch má»— sao lại không giết hòa thượng chứ. Bá»™ là m hòa thượng la TÃch má»— không được hạ thá»§ sao? Tri Ngá»™ Năng rùng mình sau khi nghe mấy lá»i phát ra từ cá»a miệng cá»§a lão đảo chá»§.
Lão là nhà nói:
- TÃch đảo chá»§ đừng giết bần tăng... bần tăng sẽ giúp đảo chá»§ hạ thá»§ Du Tăng hòa thượng.
TÃch Lịch Bang tròn mắt:
- Ngươi nói gì? Tri hòa thượng nhanh nhẩu nói luôn:
- TÃch đảo chá»§ đừng giết bần tăng thì bần tăng sẽ giúp đảo chá»§ hạ thá»§ Du Tăng sư huynh.
TÃch Lịch Bang nhìn thẳng và o mặt Tri Ngá»™ Năng. Äôi thần nhãn cá»§a TÃch Lịch Bang sáng ngá»i như đôi mắt đại mãng xà .
- Tri hòa thượng nói tháºt đấy chứ?
- Bần tăng nói bằng tâm của mình.
- ÄÆ°á»£c lắm, thá» thì ngươi giúp TÃch má»— Ä‘i! Tri Ngá»™ Năng gáºt đầu như tế sao:
- ÄÆ°á»£c... được, bần tăng sẽ giúp TÃch đảo chá»§.
Tri Ngá»™ Năng vừa hướng mắt vá» phÃa Du Tăng đại sư Ä‘ang dụng Di Hình Cước Pháp luồn tránh bá»n rắn độc để thoát ra ngoà i. Tri hòa thượng bất ngá» rú lên thảm thiết nghe mà ngỡ như lão vừa bị trá»ng thương sắp chết đến nÆ¡i.
- A... a... a... a...
Tiếng rú thảm thê cá»§a Tri Ngá»™ Năng dá»™i đến thÃnh nhÄ© cá»§a Du Tăng đại sư khiến cho đại sư giáºt mình, chỉ má»™t chút xao lãng vì phân tâm bởi tiếng rú thảm cá»§a Tri hòa thượng mà bá»™ pháp cá»§a lão đại sư cháºm lại. Sá»± biến chỉ diá»…n ra trong khoảng thá»i gian vừa đúng ná»a cái chá»›p mắt, nhưng cÅ©ng đủ cho lÅ© rắn mổ và o tay Du Tăng ba vết.
Du Tăng vá»™i và ng Ä‘iểm và o những vết rắn mổ, không cho ná»c rắn lan tá»a và o tim.
Lục Chỉ Thần Thâu thấy tình hình bất ổn liá»n phi thân và o há»— trợ cho Du Tăng. Vô hình thá»§ cá»§a lão chá»™p bên trái rồi bên phải, chá»™p lấy những con rắn độc quẳng và o vách Giảng Võ đưá»ng nhưng cÅ©ng không xuể.
Lục Chỉ Thần Thâu thét lên một tiếng khi hai con rắn độc mổ trúng bắp đùi lão.
- Ui cha.
Lâm Diệp Tuyá»n huýt sáo. LÅ© rắn độc nghe hiệu lệnh đó liá»n ngưng táºp kÃch mà vây thà nh vòng trong quanh Du Tăng và Lục Chỉ Thần Thâu.
Du Tăng chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt. Nhị vị đảo chá»§ dùng rắn độc táºp kÃch bần tăng thì đâu phải chúng ta tá»· thà vá»›i nhau.
Du Tăng hướng mắt vá» phÃa TÃch Lịch Bang Ä‘ang khống chế Tri Ngá»™ Năng:
- Tri đệ không có liên can, TÃch đảo chá»§ hãy thả y ra.
TÃch Lịch Bang quấu trảo thá»§ và o đại huyệt Thiên Linh Cái cá»§a Tri Ngá»™ Năng:
- Tất nhiên TÃch má»— sẽ thả Tri hòa thượng ra để lão thét lên và i tiếng nữa.
Lục Chỉ Thần Thâu nghe TÃch Lịch Bang nói, cau mà y há»i lại:
- Nói váºy TÃch đảo chá»§ có ý gì?
- Lão sáu ngón muốn há»i à ? TÃch Lịch Bang đẩy Tri Ngá»™ Năng vá» phÃa Du Tăng và Lục Chỉ Thần Thâu:
- Lão sáu ngón há»i gã Ä‘i. ChÃnh Tri hòa thượng đã giúp bầy rắn Rồng cá»§a TÃch má»— mổ trúng Du Tăng hòa thượng đó.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình đứng ngoà i Giảng Võ đưá»ng nghe hết, liá»n tất tả quay lưng.
Lá»— Trình trổ khinh thuáºt băng lên đại hồng bảo Ä‘iện, rồi ra sau lưng tượng pháºt tổ Như Lai mở cái há»™c bà máºt lấy ra chiếc chìa khóa đúc bằng thứ thép kim ô tinh Ä‘en bóng.
Lỗ Trình nhìn chiếc chìa khóa thầm nói:
- Sư phụ, Lá»— Trình sẽ chịu tá»™i cho ngưá»i.
-oOo-
Hết chương 17
|

16-10-2008, 10:54 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 18 Chốn Pháºt Môn CÅ©ng Nhuốm Bụi Trần
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Tiểu Ngá»c
Lâm Diệp Tuyá»n nhìn Du Tăng cưá»i khẩy rồi nói:
- Bổn nương xem ra Tri hòa thượng chẳng có chút thiện cảm vá»›i lão trá»c Du Tăng.
Tri Ngá»™ Năng gáºt đầu:
- Phu nhân nói đúng, bần tăng không có thiện cảm với lão hòa thượng Du Tăng.
- Bổn nương nhìn và o mắt ngươi là biết ngay.
Du Tăng chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt. Tại sao sư đệ nói như váºy? Tri Ngá»™ Năng nhìn Du Tăng nói:
- Giá» mà sư huynh còn há»i nữa à ? Nếu huynh há»i thì đệ sẽ trả lá»i, đệ cứ thắc mắc sao huynh không lui vá» Thiếu lâm tá»± để nhưá»ng tòa cổ trì Long Thiá»n nà y lại cho đệ? Chẳng lẽ đệ cứ mãi là tên sãi già trông coi hương đèn thôi sao?
- A Di Äà Pháºt. Suy nghÄ© cá»§a sư đệ là tà tâm, còn giữ tà tâm đó thì sao sư đệ đến được Tây Thiên hầu Pháºt tổ.
Tri Ngộ Năng nhún vai:
- Äệ không ham đến Tây Thiên hầu Pháºt tổ mà chỉ ao ước được là m trụ trì ở Long Thiá»n tá»± thôi.
Tri Ngá»™ Năng quay lại TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n:
- Nếu nhị vị đảo chá»§ cần ngá»n u linh kỳ và chiếc chìa khóa mở thiên lao phóng thÃch Nhiếp Thần Quân, bần tăng sẽ giúp nhị vị, chỉ cần nhị vị để ngôi cổ tá»± Long Thiá»n cho bần tăng quán xuyến.
TÃch Lịch Bang mỉm cưá»i, quay sang nói vá»›i Du Tăng:
- Lão hòa thượng có vị sư đệ tốt quá khiến cho TÃch má»— cảm tưởng Long Thiá»n tá»± cá»§a ngươi chẳng thể nà o tu đắc thà nh chánh quả.
- A Di Äà Pháºt. Äạo hạnh cá»§a kẻ tu hà nh má»—i ngưá»i má»—i khác, TÃch đảo chá»§ không nên gán ghép cho tất cả chư tăng trong chùa.
Du Tăng nhìn lại Tri Ngộ Năng:
- Sư huynh rất tiếc cho con đưá»ng đạo hạnh cá»§a sư đệ.
Lâm Diệp Tuyá»n uốn éo đến bên Tri Ngá»™ Năng. Mùi phấn hoa từ thân thể Lâm Diệp Tuyá»n xá»™c và o mÅ©i Tri Ngá»™ Năng, khiến gã hòa thượng bẽn lẽn nhìn TÃch Lịch Bang.
Lâm Diệp Tuyá»n há»i Tri Ngá»™ Năng:
- Tri hòa thượng thÃch ngôi chùa Long Thiá»n tá»± nà y lắm à ?
- Bần tăng mơ ước từ lâu rồi, nhưng chỉ vì cây đại thụ Du Tăng nên chỉ có thể tơ tưởng mà thôi.
- ÄÆ°á»£c, bổn nương sẽ giúp Trà hòa thượng được là m trụ trì ngôi chùa Long Thiá»n nà y nhưng ngược lại Trà hòa thượng phải giúp bổn nương và tướng công thu Chương ngá»n tiểu kỳ u linh và chiếc chìa khóa kim ô tinh.
Tri Ngá»™ Năng gáºt đầu:
- Bần tăng sẽ giúp nhị vị.
Tri Ngộ Năng nhìn Du Tăng:
- Chỉ cần nhị vị đảo chá»§ sá»›m đưa sư huynh Du Tăng vá» chầu Pháºt tổ thì bần tăng sẽ phục tùng phu nhân và TÃch đảo chá»§.
Lâm Diệp Tuyá»n cau mà y há»i lại Tri Ngá»™ Năng:
- à cá»§a Tri hòa thượng muốn bổn nương và tướng công giết lão hòa thượng Du Tăng à ? Tri Ngá»™ Năng vừa gặt đầu thì lão Thần Thâu nhảy Ä‘á»ng lên cất tiếng thóa mạ:
- Ê, tên trá»c há» Tri kia, ngưá»i tu hà nh cái kiểu gì váºy? Sư huynh cá»§a ngươi mà ngươi còn nhá» ngưá»i khác giết thì ngươi hết còn gì để nói rồi.
Lục Chỉ Thần Thâu hừ nhạt một tiếng:
- Lão đại sư đừng giữ giá»›i luáºt nữa, hãy phá giá»›i mà trừng trị tên sư đệ vô lương tâm nà y.
TÃch Lịch Bang lắc đầu, cưá»i mỉm, nhìn Lục Chỉ Thần Thâu nói:
- TÃch má»— nói cho tên già sáu ngón biết. Du Tăng đại sư đã bị rắn độc cá»§a ta cắn rồi, muốn sống để tạo thêm quả phước, thì đừng dụng đến công lá»±c, ngay cả lão cÅ©ng váºy.
Lâm Diệp Tuyá»n nhìn Lục Chỉ Thần Thâu nói:
- Ngưá»i mà bổn nương muốn hà nh xá» trước chÃnh là lão đó. Lão đã giết bao là rắn cá»§a bổn nương, nên trước hết bổn nương sẽ chặt tay lão! Lục Chỉ Thần Thâu nghe Lâm Diệp Tuyá»n nói giáºt thót má»™t cái. Lão nghÄ© thầm:
- Mụ rắn cái nà y đòi chặt tay mình thì mình đâu còn là m ăn được nữa. Không có đôi bản thủ kỳ diệu nà y thì chắc mình chết đói quá. Trong lúc ả rắn cái còn chưa chặt tay mình, thì chạy cho rồi.
à niệm đó vừa lướt qua đầu Lục Chỉ Thần Thâu bèn dợm cước pháp, toan bỠchạy, nhưng lão vừa động thân thì đầu óc đã quay cuồng.
Lão đại sư Du Tăng liá»n thá»™p trảo và o những vết rắn cắn trên tay lão Thần Thâu. Äại sư ghé miệng xuống chá»— rắn cắn nút lấy máu bầm.
Du Tăng ngẩng lên phun ngụm máu bầm nút từ vết thương của lão Thần Thâu ra ngoà i.
Äại sư nhìn Lục Chỉ Thần Thâu nói:
- Lục Chỉ Thần Thâu thà chá»§ đừng động thân mà nguy hiểm đến tÃnh mạng. Chỉ cần thà chá»§ cỠđộng bước Ä‘i ba bước thì ná»c rắn sẽ công và o tim mà chết. Muốn rá»i khá»i đây thà chá»§ phải trục ná»c rắn ra trước.
- Nói như đại sư thì lão Thần Thâu và đại sư chết chắc rồi.
- Ai cũng có số, có nghiệp cả. Nếu như lão thà chủ chưa tới số thì đây là cái nghiệp phải trả.
Lâm Diệp Tuyá»n lên tiếng:
- Du Tăng lão hòa thượng nói đúng đó. Nếu đã sáu ngón Ä‘i ba bước mà không chết thì bổn nương và tướng công sẽ rá»i bá» Long Thiá»n tá»± ngay.
- Lão thâu nhi đã nghe Du Tăng đại sư cảnh báo rồi.
- Lão không chết bởi độc rắn thì cÅ©ng chết bởi tay bổn nương thôi. Nếu lão muốn sống thì tá»± chặt tay cá»§a lão Ä‘i, lúc đó bổn nương sẽ cho lão chút thuốc giải ná»c rắn mà lê lết cuá»™c sống còn lại trên giang hồ.
Lâm Diệp Tuyá»n vừa nói dứt lá»i thì nghe tiếng Lá»— Trình thét lên từ ngoà i Giảng Võ ÄÆ°á»ng:
- Äâu có được, lão Thần Thâu mà bị chặt hai tay thì chỉ có nước đầu nháºp và o Cái Bang nà y mà thôi.
Lâm Diệp Tuyá»n quay ngoắt lại:
- Tên sãi nhỠnà y đến nạp mạng cho bổn nương ta nữa đây.
Lâm Diệp Tuyá»n và TÃch Lịch Bang thấy Lá»— Trình đội chiếc lư trầm bốc khói không khá»i cau mà y thắc mắc.
TÃch Lịch Bang há»i:
- Tiểu hòa thượng sao lại đội lư hương váºy? Nhiếp Thần Quân chấp tay sau lưng bước và o:
- Tiểu hòa thượng đội lư bởi hắn là kẻ biết giữ đạo nghĩa tôn sư, chứ không như tên Tri hòa thượng kia.
Du Tăng sa sầm mặt khi thấy Nhiếp Thần Quân. Lão đại sư buá»™t miệng niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt, sao lão Thần Quân lại ra được thiên lao? Nhiếp Thần Quân nhìn Du Tăng nói:
- Nếu lão phu không ra được thiên lao thì lão đâu được yên vá»›i TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n.
Lá»— Trình quỳ xuống hướng mắt vá» phÃa Du Tăng:
- Sư phụ, chÃnh đệ tỠđã phóng thÃch lão Thần Quân.
Du Tăng cau mà y:
- A Di Äà Pháºt, con đã phạm và o trá»ng tá»™i.
Nhiếp Thần Quân báºt cưá»i khanh khách:
- Lá»— Trình thả lão phu ra để cứu các ngưá»i mà các ngưá»i gán y và o trá»ng tá»™i, tháºt là không công bằng.
Nhiếp Thần Quân quay lưng:
- Các ngưá»i bị Xà đảo chá»§ và phu nhân giết chết cÅ©ng đúng thôi.
Nhiếp Thần Quân nhìn Lỗ Trình:
- Tiểu hòa thượng cần gì ở đây, theo lão phu là m đệ tỠcủa lão cho rồi.
Lỗ Trình nhìn Nhiếp Thần Quân:
- Lão Thần Quân đã hứa vá»›i tiểu bối như thế nà o? Nếu như ngưá»i bá»™i tÃn, Lá»— Trình sẽ cắn lưỡi chết ngay láºp tức để biến thà nh ma đòi lão phải giữ lá»i hứa đó.
- Tiểu hòa thượng ép lão phu quá.
Nhiếp Thần Quân nheo mà y:
- ÄÆ°á»£c rồi, lão phu giữ lá»i vá»›i tiểu hòa thượng.
Nhiếp Thần Quân quay lại nhìn TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n:
- TÃch đảo chá»§ và phu nhân có thể nể mặt lão phu mà thu bầy rắn độc rá»i khá»i Long Thiá»n tá»± để lão giữ trá»n lá»i hứa vá»›i sãi nhá» nà y? TÃch Lịch Bang cau mà y:
- Lão là chá»§ nhân ngá»n tiểu bạch kỳ, chúng ta chá»§ nhân ngá»n tiểu kỳ, thế thì sao chúng ta phải phục tùng lão chứ? TÃch má»— và phu nhân sẽ rá»i khá»i đây nếu như lão tặng cho chúng ta ngá»n tiểu bạch kỳ và lão hòa thượng Du Tăng dâng ngá»n u linh kỳ.
- TÃch Lịch Bang, ngươi tham lam quá, chắc lão phu phải trổ chút công phu cá»§a lão má»›i được.
Nhiếp Thần Quân vừa nói vừa váºn công. Thân pháp cá»§a lão ốm tong như cây tre miá»…u thế mà váºn hóa chân nguyên thuần dương thì cÆ¡ thể bất ngá» phình to lên như má»™t quả bóng, đến tinh nhãn cá»§a lão cÅ©ng phát quang xanh rá»n.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n thấy Nhiếp Thần Quân phát triển ná»™i công bản thân không dám xem thưá»ng. Hai ngưá»i liá»n hợp nhất phát tác công phu Long Thiên Phụng VÅ©.
Nhiếp Thần Quân đanh mặt:
- Ai cÅ©ng có tuyệt nghệ bản thân, nhưng lão phu không như lão trá»ng Du Tăng đâu.
Nhiếp Thần Quân dứt lá»i rống lên má»™t tiếng tháºt lá»›n. Tiếng rống cá»§a lão chÃnh là ma công quá»· vá»±c thanh. Tiếng rống cá»§a lão như sấm động khiến cho cả tòa Giảng Võ đưá»ng rung chuyển dữ dá»™i. Nếu so sánh tiếng rống quá»· vá»±c thanh cá»§a Nhiếp Thần Quân và tuyệt kỹ Sư Tá» Hống cá»§a Äạt Ma Sư Tổ xem ra quá»· vá»±c thanh còn lợi hại hÆ¡n gấp bá»™i lần, bởi quá»· vá»±c thanh có thể táºp trung âm thanh công phá má»™t Ä‘iểm nhất định chứ không lan tá»a như tuyệt kỹ sư tá» hống.
Âm thanh quá»· vá»±c thanh kết tạo thà nh những lá»±c kình vô hình táºp kÃch bầy rắn độc và cả TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n.
TÃch Lịch Bang quát lá»›n:
- Long Thiên Phụng Vũ.
Cả TÃch Lịch Bang lẫn Lâm Diệp Tuyá»n váºn dụng thần công há»™ thể vừa phối hợp đẩy vá» Nhiếp Thần Quân hai đạo kình mãnh liệt.
Từ đôi tinh nhãn cá»§a Nhiếp Thần Quân má»™t đạo hà o quang xanh rá»n phát ra đón thẳng và o đôi kình Long Thiên Phụng VÅ© cá»§a TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n.
Ầm...
TÃch Lịch Bang lẫn Lâm Diệp Tuyá»n thối lui hai bá»™ hoà n nguyên thân pháo, trong khi Nhiếp Thần Quân vẫn không ngừng thi triển tuyệt chiêu quá»· vá»±c thanh.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n chao động dữ dá»™i ngỡ như hai con thuyá»n nan lá»t và o dòng xoáy nước ba đà o.
TÃch Lịch Bang bặm môi, thá»™p trảo và o hổ khẩu Lâm Diệp Tuyá»n.
Nhiếp Thần Quân vừa cắt tiếng rống quá»· vá»±c thanh để rÃt dưỡng khà hòng gia tăng thêm công lá»±c thì TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n lướt băng ra ngoà i Giảng Võ đưá»ng để mặc lÅ© rắn độc nằm hết la liệt.
Nhiếp Thần Quân không rượt theo TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n. Lão quệt mồ hôi trán, thở dốc rồi nói:
- TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n quả là danh bất hư truyá»n.
Nhiếp Thần Quân thở ra.
Lá»— Trình thấy vẻ mặt lão lá»™ những nét khổ sở bèn buá»™t miệng há»i:
- Lão Thần Quân có sao không?
- Lão phu thi triển quá»· vá»±c thanh hao tổn nhiá»u công lá»±c nên choáng váng mà thôi.
- Tiá»n bối hãy nghỉ ngÆ¡i.
Nhiếp Thần Quân lắc đầu:
- Không được. Lão phu không muốn trở vá» thiên lao cá»§a Long Thiá»n tá»±. Lão đã thá»±c hiện lá»i hứa vá»›i tiểu hòa thượng, nếu ngươi có tình vá»›i lão thì hãy đến Hắc Má»™c Nhai. Lão phu kiếu từ! Nhiếp Thần Quân thả bước đến đối mặt vá»›i Du Tăng đại sư:
- Lão hòa thượng đợi, cái nợ mà Thiếu Lâm đã giam lão phu mưá»i năm thì đến ngà y đại há»™i chư tăng lão phu nhất định đến đòi lại.
- Äó là nghiệp quả cá»§a lão phải trả, nếu không có ngà y hôm nay, đến ngà y đại há»™i chư tăng, bần tăng sẽ thỉnh cầu vá»›i phương trượng sư huynh phóng thÃch lão Thần Quân.
Nhiếp Thần Quân hừ nhạt:
- Lão phu không cần xin bá»n hòa thượng Thiếu Lâm đâu. Xem như hôm nay là cái duyên cá»§a lão phu vá»›i tiểu sãi, cÅ©ng là cách lão phu trả Æ¡n cho tiểu hòa thượng. Lão phu nói tháºt vá»›i lão hòa thượng, ngươi may mắn có được má»™t đệ tá» như Lá»— Trình, lão không được may mắn như hòa thượng.
Nhiếp Thần Quân nói xong quay lưng đến bên Lỗ Trình:
- Lão rất thÃch tiểu hòa thượng đó, nhưng ngươi phải cẩn tháºn tên Tri hòa thượng.
- Lá»— Trình sẽ ghi nhá»› lá»i chỉ giáo cá»§a lão Thần Quân.
Nhiếp Thần Quân gáºt đầu:
- Lão phu đi đây.
Nhiếp Thần Quân nhìn lại Tri Ngá»™ Năng gằn giá»ng nói:
- Nếu lão phu biết Tri hòa thượng hại Lỗ Trình thì dù ngươi có trốn xuống âm phủ lão phu cũng bắt ngươi lên.
Nói lá»i cảnh báo đó xong, Nhiếp Thần Quân má»›i phi thân ra khá»i Giảng Võ đưá»ng.
Nhiếp Thần Quân bá» Ä‘i rồi, Du Tăng má»›i chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A Di Äà Pháºt.
Lão đại sư váºn công trục ná»c rắn ra khá»i vết thương cá»§a mình. Du Tăng thở dà i.
Tri Ngộ Năng bối rối vô cùng. Lão quỳ xuống:
- Sư huynh hãy tha tội cho sư đệ.
Du Tăng nhìn Tri Ngộ Năng, ôn nhu nói:
- Con đưá»ng tu đạo cá»§a sư đệ xem ra quá gáºp ghá»nh. Lòng tham cá»§a đệ quá nặng, khó mà đến được Tây Thiên hầu Pháºt tổ, thôi thì đệ hãy hoà n tục, nếu có duyên vá»›i pháºt môn thì sư huynh sẽ độ cho sư đệ.
Tri Ngá»™ Năng báºt khóc:
- Sư huynh hãy tha thứ cho đệ.
- Äệ hãy Ä‘i Ä‘i.
Tri Ngá»™ Năng dáºp đầu lạy Du Tăng. Y vừa lạy vừa khóc vừa nói:
- Sư huynh đừng báo cho Thiếu Lâm tá»± biết vỠđạo hạnh cá»§a đệ, để đệ còn có ngà y quay vá» vá»›i Pháºt môn.
Du Tăng thở dà i:
- Khi nà o chữ tham tịch trong lòng đệ, đệ hãy nghÄ© tá»›i cá»a thiá»n môn. Sư đệ hãy Ä‘i Ä‘i.
Tri Ngá»™ Năng lạy Du Tăng ba lạy rồi má»›i đứng lên trở gót ra khá»i Giảng Võ đưá»ng. Lão ra đến bên ngoà i liá»n trổ thuáºt khinh thuáºt băng Ä‘i như kẻ gặp ma chạy trốn.
Tri Ngộ Năng bỠđi rồi, Du Tăng mới nhìn Lỗ Trình. Chạm và o ánh mắt khắt khe của Du Tăng, Lỗ Trình cúi gục đầu là nhà nói:
- Sư phụ.
Du Tăng bước đến bên Lỗ Trình:
- Sư phụ cÅ©ng không thể giữ con lại chùa bởi con đã phạm trá»ng giá»›i phóng thÃch Nhiếp Thần Quân.
Lỗ Trình ngước lên:
- Sư phụ tha thứ cho con!
- Sư phụ không trách con, nhưng con không thể ở chùa được nữa.
Du Tăng thở dà i, đỡ Lỗ Trình đứng lên:
- Trước khi con rá»i khá»i chùa, con hãy xuống tịnh thất cá»§a sư phụ. Trong tịnh thất là tuyệt há»c Di Hình Cước Pháp, khi nà o con tụ thà nh hãy Ä‘i. Kể từ bây giá» sư phụ sẽ bế môn hạ, đến ngà y đại há»™i chư tăng sẽ đến Thiếu Lâm chịu tá»™i cho con.
Lỗ Trình lắc đầu:
- Sư phụ, con là m con chịu. Thiếu Lâm phương trượng Äại Bi thiá»n sư có trị tá»™i thì trị tá»™i Lá»— Trình.
Du Tăng thở dà i:
- Sư phụ không muốn má»™t đóa kỳ hoa cá»§a pháºt môn bị mai má»™t.
Nói xong Du Tăng trở gót Ä‘i thẳng ra khá»i Giảng Võ đưá»ng. Lá»— Trình nhìn theo sau lưng ngưá»i gá»i khẽ:
- Sư phụ! Du Tăng dừng bước quay lại:
- Nếu con còn là đệ tá» cá»§a Du Tăng nà y thì hãy nghe lá»i ta.
- Pháºt tổ nói, cõi hồng trần là chốn sinh ly tá» biệt, có hợp tất phải có tan, có sinh ắt có tá», con đừng vì lẽ thưá»ng tình luân Chương mà bi lụy. Sư phụ hy vá»ng nÆ¡i con, sau bốn mươi chÃn ngà y, con sẽ là má»™t thiết đầu đà cá»§a Long Thiá»n tá»±.
Du Tăng quay lưng thả bước đi trong khi nước mắt trà o ra hai bên khóe mắt của Lỗ Trình.
Lục Chỉ Thần Thâu sau khi váºn công lá»±c trục ná»c độc rắn ra má»›i dám bước đến bên Lá»— Trình:
- Lão đệ, bây giá» lão Thần Thâu má»›i hiểu tấm lòng cá»§a đại sư Du Tăng. Lão đại sư kỳ vá»ng nÆ¡i lão đệ, nhất định lão đệ sẽ là má»™t thiết đầu đà cá»§a Long Thiá»n tá»±.
-oOo-
Hết chương 18
|

16-10-2008, 10:56 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 19 Trao Kỳ Trả Nợ Tình
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Dạ Khách
Bạch Hạc tiên tá» chồm tá»›i, ghịt vai Quân Äạt:
- Tại sao ngươi hại ta? Tại sao ngươi là m váºy? Nà ng vươn tay tát thẳng và o mặt Quân Äạt.
- Bốp.
Bạch Hạc tiên tá» báºt khóc. Nà ng vừa khóc vừa nói:
- Ngươi là đồ đê tiện, bỉ ổi. Ngươi hại Tuyết Trâm rồi.
Quân Äạt ngÆ¡ ngác:
- Tại hạ đã là m gì cô nương? Tại hạ đã là m gì?
- Ngươi còn há»i ta nữa sao? Sao ngươi nhẫn tâm như váºy? Ta giết ngươi.
Quân Äạt lắc đầu:
- Tại hạ không biết mình đã là m gì mà .
- Ngươi... ngươi không biết hay ngươi giả vá» không biết? Ngươi cướp... cướp Ä‘á»i con gái cá»§a ta.
Quân Äạt tròn mắt:
- Hả... Quân Äạt đã...
Quân Äạt lắc đầu:
- Quân Äạt không biết mình đã là m gì đâu.
Tuyết Trâm báºm môi, nước mắt tuôn đầy xuống hai gò má:
- Mang cái nhục nà y, ta sống để là m gì? Quân Äạt, ngươi hãy giết ta Ä‘i! Ta không thể sống được nữa đâu.
Quân Äạt thấy sá»± thống khổ cá»§a Tuyết Trâm chỉ còn biết nhìn nà ng nghẹn lá»i. Chà ng gục mặt như kẻ tá»™i phạm cúi đầu trước những tá»™i lá»—i mình đã là m.
Quân Äạt ôn tồn nói:
- Tại hạ không cố ý. Nếu quả là tại hạ xúc phạm đến trinh tiết cá»§a cô nương, cô nương hãy giết tại hạ Ä‘i. Hạ thá»§ được Quân Äạt, Tuyết Trâm sẽ vÆ¡i được ná»—i thống khổ cá»§a mình.
Tuyết Trâm nhìn thẳng và o mặt chà ng:
- Äúng, chỉ có giết ngươi ta má»›i vÆ¡i được ná»—i thống khổ và sá»± nhục nhã cá»§a ta.
Tuyết Trâm vừa nói vừa váºn công, nhưng khà lá»±c chẳng thể hợp tụ được, bởi đại huyệt Há»™i Âm đã bị Quân Äạt Ä‘iểm rồi. Nà ng cắn răng và o môi:
- Ta không thể váºn công được.
Quân Äạt nhÃu mà y nhìn nà ng:
- Sao cô nương không váºn công được?
- Ta... ta bị ngươi điểm và o huyệt Hội Âm.
- Tại hạ điểm huyệt cô nương?
- Không phải ngươi thì ai chứ? Nếu ngươi không bất ngỠđiểm huyệt Tuyết Trâm thì Tuyết Trâm đâu có mang nhục bởi ngươi.
Nà ng quay mặt và o vách đá:
- Ngươi nói đi.
- Không, tại hạ đã lầm lá»—i vá»›i cô nương thì phải để cô nương hà nh xá».
Quân Äạt vừa nói vừa cách không phóng chỉ và o huyệt Há»™i Âm cá»§a nà ng.
Tuyết Trâm thở hắt ra một tiếng:
- Ngươi không đi mà muốn ta giết ngươi à ?
- Thà váºy còn hÆ¡n.
Tuyết Trâm nhìn chà ng:
- ÄÆ°á»£c, ngươi đã muốn chết thì Tuyết Trâm cho ngươi mãn nguyện xuống A Tỳ sám hối vá»›i Diêm chúa.
Nà ng vừa nói vừa dá»±ng đứng song thá»§ nhắm đỉnh đầu Quân Äạt toan phát lạc đánh xuống.
Quân Äạt thở dà i má»™t tiếng. Tiếng thở ra cá»§a chà ng nghe tháºt ai oán, chẳng khác nà o má»™t lá»i trách móc. Không phải chà ng trách Bạch Hạc tiên tá» mà trách bản thân mình thì đúng hÆ¡n. Trách má»™t cái chết vô nghÄ©a, trách má»™t hà nh động mà chà ng cÅ©ng chẳng há» có chá»§ tâm.
Tuyết Trâm bặm môi suy nghÄ© má»™t lúc rồi cất tiếng há»i Quân Äạt:
- Ta giết ngươi, rồi ngươi háºn ta không? Quân Äạt lắc đầu:
- Không. Tại hạ chỉ háºn mình mà thôi.
- Sao ngươi lại đối xá» vá»›i Tuyết Trâm như váºy?
- Tại hạ không cố ý hại cô nương.
- Ngươi nói váºy vì muốn chối bá» trách nhiệm cá»§a mình, ngươi nói dối vá»›i Tuyết Trâm.
Quân Äạt ngước lên nhìn thẳng và o mặt nà ng:
- Nếu Tuyết Trâm cho Quân Äạt là kẻ hồ ngôn thì hãy ra tay lấy mạng Quân Äạt Ä‘i, còn sá»± tháºt vẫn là sá»± tháºt. Quân Äạt hại Tuyết Trâm trong lúc thần trà bị u mê bởi cương thi đại pháp cá»§a Phong Tình Cổ Thi. Lúc đó tại hạ cÅ©ng như má»™t xác chết biết thở mà thôi.
Tuyết Trâm lắc đầu:
- Ngươi nói thế sao bây giá» ngươi tỉnh táo váºy?
- Quân Äạt không biết nữa. Tại hạ Ä‘ang muốn há»i thì nháºn được sá»± phẫn ná»™ cá»§a Tuyết Trâm.
- Ngươi có lừa gạt ta không?
- Không. Nếu không có Bạch Hạc tiên tá» cô nương thì Quân Äạt đã bá» thây ở cá»a Tây thà nh Dương Châu rồi, giá» có chết dưới tay cô nương cÅ©ng không có gì hối tiếc. Quân Äạt chỉ ân háºn đã gây cho Tuyết Trâm ná»—i nhục mà không sao có thể chuá»™c lại được.
Tuyết Trâm thở hắt ra một tiếng, hạ tay xuống:
- Ta muốn giết ngươi lắm, nhưng ta không thể xuống tay được.
Nà ng nghẹn ngà o nói:
- Giết ngươi rồi chữ trinh cá»§a ta cÅ©ng không lấy lại được. Tuyết Trâm tha cho Quân Äạt đó.
- Tuyết Trâm, Quân Äạt biết lấy gì chuá»™c lại lá»—i lầm đã gây ra cho nà ng.
- Cả Ä‘á»i con gái thì đâu có thứ gì trên Ä‘á»i nà y có thể trả được.
Tuyết Trâm quay lưng, Quân Äạt giữ lấy ngá»c thá»§ cá»§a nà ng: "Tuyết Trâm." Nà ng quay lại nhìn chà ng, nấc nghẹn má»™t tiếng.
Quân Äạt lấy ngá»n tiểu huỳnh kỳ:
- Nà ng hãy giữ lấy ngá»n tiểu huỳnh kỳ nà y...
Gương mặt Tuyết Trâm sa sầm xuống:
- Tiểu huỳnh kỳ để trả cho cái nhục cá»§a Tuyết Trâm đó à ? Tuyết Trâm báºt khóc.
Quân Äạt thấy nà ng khóc cà ng bối rối hÆ¡n. Chà ng khẽ nói:
- Tuyết Trâm, Quân Äạt biết mình có lá»—i vá»›i nà ng, Quân Äạt ân háºn lắm.
Tuyết Trâm lau hai hà ng lệ trên khóe:
- Lá»—i cá»§a Quân Äạt do chà ng không tá»± chá»§ được bản thân mình... Có lẽ chúng ta chỉ có nợ nhưng không duyên. Ngá»n tiểu huỳnh kỳ nà y Quân Äạt giữ lấy Ä‘i, nhưng lần sau gặp lại, Tuyết Trâm sẽ Ä‘oạt lấy nó.
Tuyết Trâm nói xong mấy lá»i đó, rụt tay lại tiến thẳng và o trong hang dÆ¡i. Quân Äạt Ä‘i theo nà ng, nhưng giữa hai ngưá»i chỉ có sá»± im lặng.
Hai ngưá»i âm thầm không má»™t ai lên tiếng, cả hai chẳng khác nà o những bóng ma Ä‘i và o cõi A Tỳ. Cuối hang dÆ¡i là má»™t vách Ä‘o dá»±ng đứng, phẳng lì vá»›i lá»›p rêu trÆ¡n trượt.
Tuyết Trâm đứng sững trước vách đá đó.
Quân Äạt đến bên cạnh nà ng. Chà ng khẽ nói:
- Chúng ta phải quay trở lại thôi.
Tuyết Trâm vẫn giữ sá»± im lặng lạnh lùng. Quân Äạt thở dà i:
- Tuyết Trâm, chẳng lẽ chúng ta đứng đây mãi sao. Phải quay trở ra thôi.
- Công tỠquay trở ra đi.
- Tuyết Trâm đứng đây à ? Tuyết Trâm gáºt đầu.
Quân Äạt nắm tay nà ng. Tuyết Trâm rụt tay lại:
- Äừng chạm và o ngưá»i Tuyết Trâm.
- Quân Äạt không thể để Tuyết Trâm đứng đây má»™t mình. Nếu Tuyết Trâm muốn rá»a nhục thì hãy giết Quân Äạt chứ đừng tá»± hà nh hạ mình.
- Tôi không giết ai hết.
- Thế sao Tuyết Trâm lại tự hà nh hạ mình, đứng trước vách đá nà y để là m gì mà không quay trở ra?
- Có muốn trở lại cÅ©ng không được, có lẽ đây là ý trá»i.
- Tại sao không quay trở lại được? Tuyết Trâm quay lại nhìn chà ng:
- Khắc Thủy Phượng đang đợi Tuyết Trâm ngoà i hang dơi.
Quân Äạt cau mà y:
- Khắc Thủy Phượng là ai, sao lại đợi Tuyết Trâm? Khắc Thủy Phượng đợi Tuyết Trâm để là m gì?
- Äể giết. Công tá» biết bao nhiêu đó đủ rồi.
- Nếu Khắc Thá»§y Phượng đợi Tuyết Trâm chỉ để hạ thá»§ nà ng thì Quân Äạt không cho bà ta thá»±c hiện ý định đó đâu.
- Quân Äạt nghÄ© mình là ai chứ? Công tá» không phải là đối thá»§ cá»§a bà ta đâu.
- Dù không là đối thá»§ cá»§a Khắc Thá»§y Phượng nhưng Quân Äạt cÅ©ng không phải là con rùa rút đầu trước Khắc Thá»§y Phượng.
Chà ng nghiêm giá»ng nói:
- Tuyết Trâm, Quân Äạt sẽ mở sinh lá»™ cho Tuyết Trâm. Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra cho Quân Äạt, Tuyết Trâm cÅ©ng đừng mà ng đến.
Tuyết Trâm báºm môi rồi nhìn chà ng nói:
- Phải Quân Äạt Ä‘ang có ý niệm lấy cái chết cá»§a mình để chuá»™c lá»—i vá»›i Tuyết Trâm?
- Hai chúng ta ở lại đây cÅ©ng chết, nếu xông ra để má»™t ngưá»i sống có phải hay hÆ¡n không. Quân Äạt vốn đã bị trúng cương thi đại pháp cá»§a Phong Tình lão ma, có sống cÅ©ng vô Ãch mà thôi, không biết chừng nà o sẽ bị tẩu há»a nháºp ma nữa.
Tuyết Trâm lắc đầu:
- Nếu như váºy Tuyết Trâm lo lắng lắm. Không có Tuyết Trâm bên cạnh, khi tẩu há»a nháºp ma, Quân Äạt sẽ gây há»a nữa.
- ChÃnh vì lẽ đó mà hãy để Quân Äạt mở sinh lá»™ cho Tuyết Trâm. Má»™t mình Quân Äạt ra Ä‘i được rồi.
Tuyết Trâm lắc đầu:
- Äừng nghÄ© như váºy, Tuyết Trâm không muốn Quân Äạt thá» tỠđâu.
- Nhưng ở lại đây hai chúng ta cÅ©ng Ä‘á»u chết kia mà .
Chà ng nắm tay Tuyết Trâm, nà ng không rụt tay lại:
- Chúng ta trở ra.
Quân Äạt không để cho Tuyết Trâm phản đối mà kéo nà ng quay trở ra hang dÆ¡i. Khi hai ngưá»i trở lại đầm nước sôi sùng sục, Tuyết Trâm chỉ còn biết lắc đầu:
- Ngay cả đưá»ng ra cÅ©ng bị bÃt rồi.
- Không có gì cản huynh được đâu, dù cho Quân Äạt có tan xương nát thịt thì Tuyết Trâm cÅ©ng phải sống.
Quân Äạt dứt lá»i váºn chuyển chân khÃ. Chà ng cảm nhân khà lá»±c sung mãn vô cùng.
Hiện tượng đó khiến Quân Äạt không khá»i ngạc nhiên.
Trong khi chà ng váºn chuyển nguyên khà thì Tuyết Trâm cảm nháºn băng hà n từ cÆ¡ thể Quân Äạt tá»a ra mát lạnh, ngay cả hÆ¡i nóng từ trong đầm nước cÅ©ng bị hà n khà đẩy dạt ra sau.
Thấy hiện tượng đó, Tuyết Trâm liên tưởng đến đóa liên hoa mà Quân Äạt ăn khi sắp bị tẩu há»a nháºp ma hóa thà nh Cổ Thi.
Nà ng nghĩ ngầm:
- Chà ng đã gặp được kỳ duyên may mắn. Âu cÅ©ng là cái số chà ng chưa táºn nên đã gặp may.
Quân Äạt quay lại Tuyết Trâm:
- Lạ lùng quá! Tuyết Trâm mỉm cưá»i bởi những nét ngÆ¡ ngác trên khuôn mặt anh tú cá»§a Quân Äạt.
Nà ng buột miệng nói:
- NhỠhuynh ăn đóa liên hoa trong đầm nước nà y.
- Huynh ăn Chương nà o?
- Lúc huynh sắp biến thà nh Cổ Thi
- Váºy là đại ca có thể qua được đầm nước nà y.
- Huynh qua được nhưng Tuyết Trâm thì không.
- Huynh qua được tất nhiên Tuyết Trâm phải qua được.
Quân Äạt dứt lá»i ôm xốc lấy tiếu yêu cá»§a nà ng. Tuyết Trâm bẽn lẽn:
- Quân Äạt.
- Huynh không cắp Tuyết Trâm qua thì y phục của nà ng sẽ bị ướt hết.
Quân Äạt hÃt má»™t luồng dưỡng khà tháºt dà i, chà ng cảm nháºn cÆ¡ thể mình nhẹ bá»—ng và khi vừa Ä‘iểm mÅ©i già y, thân pháp đã phiêu diêu lướt trên luồng khói nước chẳng khác nà o ngưá»i ta Ä‘ang cưỡi mây băng qua đầm nước.
Qua khá»i đầm nước, Quân Äạt hạ thân, nhẹ đặt Tuyết Trâm xuống. Chà ng nhìn Tuyết Trâm mỉm cưá»i:
- Tháºt không thể nà o ngỠđược. Huynh có cảm tưởng vừa được ai đó truyá»n cho má»™t trăm năm công lá»±c.
- Kỳ duyên cá»§a huynh mà bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u thèm muốn.
Tuyết Trâm không hiểu sao mình lại vui vá»›i sá»± hạnh ngá»™ kỳ duyên cá»§a Quân Äạt. Bất giác nà ng nắm lấy tay chà ng:
- Äại ca nhất định sẽ là đóa kỳ hoa cá»§a thiên hạ.
Chà ng và Tuyết Trâm Bạch Hạc tiên tá» cùng song hà nh lướt ra ngoà i cá»a hang dÆ¡i.
Tuyết Trâm ân cần nói vá»›i Quân Äạt:
- Äại ca cẩn trá»ng, Khắc Thá»§y Phượng nương tá» không phải tầm thưá»ng như những cao thá»§ trong giang hồ đâu. Mặc dù bà ta không luyện tuyệt thức trong thất kỳ Ä‘oạt mạng, nhưng võ công Khắc nương nương lại vô cùng lợi hại và bá đạo nữa.
- GiỠhuynh đã có khà công của liên hoa, đâu còn sợ ai nữa.
Hai ngưá»i đứng ngay cá»a hang dÆ¡i lướt mắt nhìn bao quát má»™t lượt. Không gian tháºt là tÄ©nh lặng, im lìm, chÃnh sá»± tÄ©nh lặng im lìm đó tạo cho Quân Äạt và Tuyết Trâm má»™t cảm giác rá»n rợn.
Quân Äạt quay sang Tuyết Trâm:
- Có lẽ Khắc Thủy Phượng không chỠđợi bỠđi.
- Tuyết Trâm cũng nghĩ như đại ca.
Tuyết Trâm và Quân Äạt cùng thả bước ra ngoà i cá»a hang. Mảnh vải lụa trắng xa xa phất lên khiến Tuyết Trâm giáºt mình bóp chặt lấy bà n tay cá»§a Quân Äạt:
- Äại ca, Khắc Thá»§y Phượng chưa bá» Ä‘i.
Nà ng chỉ vá» phÃa mảnh vải lụa:
- Kiệu lụa của bà ta còn ngoà i đó.
Tuyết Trâm giáºt tay chà ng:
- Chúng ta mau thoát đi.
Tuyết Trâm vừa nói dứt lá»i chợt nghe tiếng chim hạc cất lên lưng chừng trá»i...
Tuyết Trâm thảng thốt nhìn lên trá»i nói:
- Ã... Bạch Hạc Nhi.
Nà ng bắt tay lên miệng thét lớn:
- Bạch nhi.
Bạch Hạc Nhi từ trên cao chao cánh lượn một vòng rồi chúc xuống. Bạch Hạc Nhi chưa đáp xuống thì từ trên mình hạc một mỹ phụ khoảng ngũ tuần phi thân xuống.
Vừa thấy mỹ phụ, Tuyết Trâm đã quỳ xuống hà nh lễ:
- Khấu kiến Thái mẫu.
- Äứng lên Ä‘i.
Thái mẫu nhìn Quân Äạt rồi quay lại Tuyết Trâm:
- Gã là ai? Quân Äạt đỡ lá»i cho nà ng:
- Vãn bối là Hà n Quân Äạt.
Thái mẫu nhìn sững chà ng:
- Hà n Quân Äạt, chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ?
- Äúng váºy. Vãn bối là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ.
Thái mẫu quay lại Tuyết Trâm:
- Trâm nhi, ngươi biết Hà n công tá» là chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ, thế ngươi đã thu Chương ngá»n kỳ đó chưa? Tuyết Trâm bối rồi.
Quân Äạt thấy váºy đỡ lá»i nà ng nói:
- Ngá»n tiểu hắc kỳ cá»§a vãn bối đã bị lão thần thâu lấy mất ở Dương Châu thà nh, nhưng trong mình vãn bối còn ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a Ma Thần Cát Giã, nếu Thái mẫu cần vãn bối sẽ trao lại cho Thái mẫu.
Thái mẫu nhìn chà ng:
- Ngươi tá»± nguyện giao cho ta à ? Quân Äạt gáºt đầu:
- Vì Tuyết Trâm, vãn bối trao ngá»n tiểu kỳ đó cho Thái mẫu.
- Thế ngươi không biết ta có ý há»™i tụ thất kỳ Ä‘oạt mạng cá»§a Thất kỳ Ngá»c Long à ?
- Nếu Thái mẫu không có ý đó thì đã không lệnh cho Tuyết Trâm bôn tẩu giang hồ.
- Ngươi rất thẳng thắn.
Quân Äạt lấy ngá»n tiểu huỳnh kỳ đưa ra trước:
- Äây là ngá»n tiểu huỳnh kỳ cá»§a Ma Thần Cát Giã, Thái mẫu hãy giữ lấy.
Thái mẫu đón lấy ngá»n tiểu kỳ cá»§a Quân Äạt:
- Tốt lắm! Thái mẫu quay lại Tuyết Trâm:
- Trâm nhi, chúng ta Ä‘i thôi! Tuyết Trâm lưỡng lá»±, liếc trá»™m Quân Äạt.
Thái mẫu cau mà y nạt Tuyết Trâm:
- Sao ngươi lưỡng lự?
- Dạ... Khắc Thủy Phượng đã bức sát con và Hà n đại ca phải chạy và o hang dơi.
- Tiện nhân đó cÅ©ng muốn há»™i kỳ à ? Quân Äạt xen và o:
- Thái mẫu cũng muốn hội kỳ?
- Lão nương có mục Ä‘Ãch cá»§a lão nương.
Thái mẫu nhìn Tuyết Trâm:
- Trâm nhi theo ta! Thái mẫu quay lưng phi thân đến bên Bạch Hạc Nhi.
Tuyết Trâm nhìn Quân Äạt:
- Tuyết Trâm kiếu từ, đại ca bảo trá»ng.
- Tuyết Trâm bảo trá»ng.
Tuyết Trâm trổ khinh công thuáºt thượng thừa lướt đến bên Thái mẫu. Hai ngưá»i phi thân lên mình hạc. Tuyết Trâm nhìn lại Quân Äạt băng ánh mắt da diết u buồn.
Bạch Hạc Nhi vá»— cánh bay vụt lên bầu trá»i, Tuyết Trâm gá»i vá»›i xuống:
- Muội sẽ chỠđại ca.
Quân Äạt nhìn theo bóng chim hạc mà lòng bồi Chương khôn tả. MÆ¡n man trong lòng chà ng má»™t cảm giác buồn tênh, cô quạnh, má»™t sá»± nhá»› thương vừa chá»›m nở.
Quân Äạt thở dà i má»™t tiếng, khẽ nói:
- Tuyết Trâm, huynh sẽ tìm muội, nhưng...
Quân Äạt lắc đầu. Chà ng nghÄ© đến sứ mạng mà sư phụ đã giao phó, thế mà giỠđây ngay cả ngá»n tiểu hắc kỳ cÅ©ng không giữ được thì là m sao nói đến đại sá»± há»™i kỳ.
-oOo-
Hết chương 19
|

16-10-2008, 10:57 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 20 Ai Tháºt Ai Giả
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: dangxuan
Quân Äạt đứng thẫn thá», vô hình trung mắt chà ng nhìn vá» hướng mảnh lụa trắng xa xa. Chà ng bất giác tò mò nghÄ© đến Khắc Thá»§y Phượng mà nghÄ© thầm:
- Sao Tuyết Trâm lại không dám đối diện vá»›i ngưá»i nà y? Cùng vá»›i ý niệm đó, Quân Äạt rảo bước tiếp vá» chiếc kiệu lụa cá»§a Khắc Thá»§y Phượng.
Chiếc kiệu nằm chÆ¡ vÆ¡, rèm kiệu thì rách nát như bị ai đó xé ra trong sá»± bá»±c tức. Nhìn chiếc kiệu cá»§a Khắc Thá»§y Phượng, Quân Äạt phải nheo mà y bởi ý nghÄ© chá»§ nhân cá»§a chiếc kiệu nà y đã gặp đại nạn.
Chà ng tá»± há»i thầm:
- Ai đã xé chiếc kiệu lụa cá»§a Khắc Thá»§y Phượng? Phải chăng Khắc Thá»§y Phượng trong lúc chỠđợi mình và Tuyết Trâm đã chạm trán vá»›i cừu nhân? à niệm đó lướt qua đầu Quân Äạt, chà ng đảo mắt nhìn quanh.
- Nếu như Khắc Thủy Phượng gặp đại nạn mà chết thì nhất định thi thể còn ở đâu đây.
à nghÄ© đó khiến chà ng cà ng tò mò hÆ¡n, muốn tìm cái xác cá»§a Khắc Thá»§y Phượng để xem ai là hung thá»§ giết bà ta. Quân Äạt vén rèm kiệu. Trong kiệu, chiếc áo choà ng lông cá»§a báºc vương giả nhăn nhúm chứng tá» chá»§ nhân cá»§a nó đã bị ngưá»i ta là m nhục.
Quân Äạt cau mà y.
Vô tình chà ng liên tưởng đến hà nh động của mình đối với Tuyến Trâm trong hang dơi mà buột miệng nói:
- Khắc Thủy Phượng cũng cùng cảnh ngộ với Tuyết Trâm sao.
à nghÄ© đó khiến khuôn mặt thanh tú cá»§a chà ng sa sầm xuống và sá»± thương cảm chợt dâng trà o mà lo lắng cho ngưá»i đà n bà tên Khắc Thá»§y Phượng.
Quân Äạt phát hiện má»™t lối mòn do cá» bị ai đó dẫm lên.
Quân Äạt quyết định Ä‘i lần theo lối cá» nằm rạp để tìm thi thể Khắc Thá»§y Phượng.
Chà ng vừa đi vừa nghĩ:
- "Nhất định ngưá»i đà n bà nà y đã bị hại để lại thi thể nằm đâu đây".
Chà ng Ä‘i lần theo lối mòn cá» dại. Má»™t chiếc hà i vương triá»u Ä‘áºp và o mắt chà ng. Quân Äạt nhặt chiếc hà i đó lên, rồi Ä‘i tiếp. Lại chiếc hà i thứ hai nữa khiến chà ng cảm nháºn đã gần tìm ra thi thể cá»§a ngưá»i đà n bà bất hạnh.
Má»™t mảnh lụa trắng phất phÆ¡ dưới tà ng cây cổ thụ. Quân Äạt nhìn mảnh lụa đó và trổ khinh thuáºt phi thân đến.
Chà ng nghĩ thầm:
- "Có lẽ cái xác cá»§a ngưá»i đà n bà xấu số Ä‘ang nằm đó".
Äúng như Quân Äạt nghÄ©, Khắc Thá»§y Phượng Ä‘ang nằm duá»—i dà i dưới đất, y trang xốc xếch, và đứng ngay trên đầu bà ta là má»™t quái nhân vá»›i hình tướng dị kỳ.
Äôi mắt cá»§a quái nhân to như hai chung rượu và lồi hẳn ra ngoà i, chiếc miệng lở lói trông tháºt tởm lợm. Quái nhân nhìn Khắc Thá»§y Phượng chằm chằm vá»›i đôi mắt lồi đỠau trong khi mỹ phụ Khắc Thá»§y Phượng thì co rúm ngưá»i lại.
Chà ng thấy hai ngưá»i Ä‘ang đối đáp vá»›i nhau, và Khắc Thá»§y Phượng như sợ hãi kẻ dị dạng quái gở kia. Chợt quái nhân dá»±ng đứng hữu thá»§, bà n tay cá»§a y Ä‘en kịt to như chiếc quạt nan toan bổ xuống đầu Khắc Thá»§y Phượng.
Trước mắt Quân Äạt, Khắc Thá»§y Phượng như an pháºn chấp nháºn cái chết đến vá»›i mình.
Quân Äạt thét lá»›n:
- Dừng tay! Chà ng trổ khinh thuáºt thượng thặng như nước chảy mây trôi, nhưng giỠđây lại có kỳ hoa há»— trợ thêm công lá»±c nên trông chà ng như lướt trên ngá»n cá».
Quái nhân nghe tiếng quát cá»§a chà ng rụt tay lại. Y rá»i đôi mắt lồi lá»™ những tia hung quang chiếu thẳng và o mặt Quân Äạt.
Quân Äạt nhìn trả lại bằng ánh mắt nghiêm lạnh. Chà ng há»i:
- Các hạ là má»™t nam nhân sao Ä‘ang tâm bức nhục má»™t nữ nhân? Quái nhân nhìn chà ng rồi quay lại nhìn Khắc Thá»§y Phượng. Y ngẩng đầu nhìn lại Quân Äạt. Từ đôi mắt lồi cá»§a gã lá»™ ra ánh mắt cay độc và tà n nhẫn.
Quân Äạt nghe quái nhân nghiến răng ken két, rồi bất ngỠđôi song thá»§ to như chiếc quạt nan Ä‘en sì cá»§a lão dá»±ng đứng lên vá»— thẳng ra chưởng kình táºp kÃch chà ng.
Quái nhân đã chẳng há» cất tiếng trả lá»i chà ng mà còn dụng chưởng tấn công khiến chà ng không khá»i bất nhẫn. Chà ng đã phòng bị từ trước nên khi thấy quái nhân phát tác chưởng công, liá»n thét lá»›n:
- Song Chỉ Äoạt Mạng.
Hai đạo chỉ kình đen kịt đón thẳng lên chưởng ảnh của quái nhân.
- Ầm! Dư lá»±c phát tác do chỉ và chưởng chạm thẳng và o nhau khiến tà ng cây cổ thụ như lá»t thá»m và o má»™t cÆ¡n lốc mãnh liệt.
Quái nhân lùi lại hai bá»™ nhìn Quân Äạt bằng đôi mắt lồi đỠau. Trong khi đó Quân Äạt vẫn trụ thân đứng má»™t chá»—. Những thá»› thịt trên mặt gã quái nhân giáºt liên tục biểu lá»™ má»™t cảm giác sững sá», ngạc nhiên khôn cùng.
Quái nhân nheo mà y, bất ngỠđưa mắt nhìn vá» phÃa hang dÆ¡i rồi rú lên lồng lá»™ng.
Quân Äạt chưa hiểu hà nh động cá»§a quái nhân thì nghe Khắc Thá»§y Phượng nói:
- Công tỠgiết gã đi.
Tiếng nói khẩn khoản cá»§a Khắc Thá»§y Phượng Ä‘áºp và o tai chà ng khiến Quân Äạt giáºt mình. Vừa đấu vá»›i quái nhân má»™t chưởng đón thẳng đỡ thẳng, ngay cả chà ng cÅ©ng không ngá» ná»™i lá»±c cá»§a mình tăng tiến nhanh như váºy. Vừa rồi khi đấu thẳng vá»›i quái nhân, Quân Äạt ngỡ mình sẽ tan xương, nát thịt nhưng không ngá» lại thắng đối phương dá»… dà ng như váºy nên không khá»i sững sá».
Gã quái nhân chợt quay lưng, trổ khinh công băng ngược vỠhướng hang dơi.
Khắc Thá»§y Phượng đứng báºt dáºy:
- Công tá» sao lại để gã thoát Ä‘i váºy?
- Tại hạ không thù không oán thì sao phải giết y chứ?
- Y là má»™t quái nhân, váºy mà không đáng chết à ?
- Quái nhân là phải chết sao? Khắc Thủy Phượng thở dà i một tiếng:
- Tùy công tá». Công tá» không giết y cÅ©ng được nhưng cái Æ¡n nà y Khắc Thá»§y Phượng không biết trả bằng gì.
Quân Äạt nhìn thẳng và o mắt Khắc Thá»§y Phượng:
- Tại hạ cao hứng cứu phu nhân thôi.
- Chỉ cao hứng thôi à ? Quân Äạt gáºt đầu:
- Äúng như váºy, chứ phu nhân đã từng truy sát tại hạ.
Khắc Thủy Phượng nheo mà y:
- Thủy Phượng không truy sát công tỠđâu mà chỉ lo cho công tỠthôi.
Quân Äạt nheo mà y:
- Phu nhân tháºt tâm đấy à ? Thá»§y Phượng gáºt đầu.
Quân Äạt há»i:
- Thế sao phu nhân truy bức tại hạ và Bạch Hạc Tiên Tá» phải chạy và o hang dÆ¡i? Nếu không có hang dÆ¡i thì Bạch Hạc Tiên TỠđã tán mạng bởi ngá»c thá»§ cá»§a phu nhân rồi.
Khắc Thá»§y Phượng dấn má»™t bá»™ ngẩng mặt lên nhìn Quân Äạt:
- Công tỠđừng hiểu lầm bổn nương. Tháºt ra tâm cá»§a Thá»§y Phượng lo lắng cho công tá» mà thôi. Khi thấy công tá» lá»t và o tay ả dâm nữ Bạch Hạc Tiên Tá», vì lo lắng cho công tá» mà bổn nương phải rượt theo ả để cứu ngưá»i.
Quân Äạt cau mà y:
- Tuyết Trâm mà là dâm nữ sao?
- Nếu ả không là dâm nữ thì sao vừa gặp bổn nương đã phải bá» chạy. Thá»§y Phượng nói ra Ä‘iá»u nà y nhất định công tá» sẽ chưa tin, nhưng chỉ khi nà o công tá» thấy táºn mắt ắt sẽ phải tin lá»i cá»§a bổn nương.
Äiá»u Thá»§y Phượng vừa nói đến khiến đầu óc Quân Äạt choáng váng và uất khà đột ngá»™t dâng lên chẹn ngang cuống há»ng.
Chà ng láºp lại câu nói cá»§a Thá»§y Phượng bằng chất giá»ng bán tin bán ngá»:
- Tuyết Trâm mà là dâm nữ sao? Tại hạ không tin.
- Äã là sá»± tháºt thì khó có ngưá»i tin. Tháºt ra Thá»§y Phượng đã Ä‘oán trước, má»™t khi công tỠđã bị ả dâm nữ đó gần gÅ©i thì coi như chẳng còn sáng suốt minh mẫn để phân định tháºt hư như thế nà o nữa.
Quân Äạt nạt ngang Khắc Thá»§y Phượng:
- Phu nhân đừng nói nữa. Tại hạ cứu phu nhân không phải để nghe những lá»i vừa rồi.
Kiếu từ! Quân Äạt trở bá»™ toan trổ khinh thuáºt băng Ä‘i nhưng Khắc Thá»§y Phượng đã gá»i giáºt chà ng lại:
- Công tá».
Quân Äạt quay lại nhìn Thá»§y Phượng:
- Tại hạ không muốn nghe thêm những lá»i chỉ giáo cá»§a phu nhân.
- Thá»§y Phượng sẽ không nói những lá»i khiến công tá» pháºt ý, pháºt lòng, những công tỠđã cứu Thá»§y Phượng thì hãy là m cho trá»n.
- Phu nhân muốn tại hạ là m gì nữa.
- Công tỠđã cứu Thủy Phượng thoát chết bởi tay gã quái nhân gớm ghiếc kia, giỠcông tỠbỠđi nếu gã quái nhân quay lại thì Thủy Phượng cũng không còn sinh lộ.
- Thế phu nhân muốn tại hạ là m gì? Ở bên cạnh phu nhân ư? Mặt hoa của Thủy Phượng lộ vẻ lo âu:
- Thá»§y Phượng không muốn là m phiá»n công tỠđâu, nhưng công tỠđã trót cưu mang Thá»§y Phượng thì xin công tỠđưa Thá»§y Phương ra khá»i khu vá»±c nà y.
- ÄÆ°á»£c, phu nhân Ä‘i đâu?
- Äi đâu cÅ©ng được, miá»…n là ra khá»i khu vá»±c nà y là được rồi.
Khắc Thủy Phượng nhìn vỠhướng Tây:
- Mặt trá»i sắp lặn, má»™t mình Thá»§y Phượng sợ lắm.
- Tại hạ sẽ đưa phu nhân vỠnhà .
Thá»§y Phượng ôm quyá»n xá chà ng:
- Äa tạ công tá».
- Gia trang của phu nhân ở đâu?
- Xa lắm.
- Phu nhân cần đóa hoa liên băng để là m gì?
- Liên hoa băng vốn do âm dương chân há»a tụ thà nh mà có nên ai cÅ©ng ham muốn.
Thá»§y Phượng chỉ sợ đóa hoa đó lá»t và o tay kẻ ác nên má»›i lặn lá»™i Ä‘i tìm. Giá» Thá»§y Phượng chẳng còn sợ gì nữa.
- Gã quái nhân kia cũng đi tìm liên hoa băng?
- Äúng như váºy, nhưng gã không gặp được kỳ duyên như công tá».
- Tại hạ chỉ vô tình gặp được may mắn.
- Äiá»u đó cÅ©ng đúng thôi, những ngưá»i tốt như công tá» thì luôn gặp được những Ä‘iá»u may mắn.
Khắc Thá»§y Phượng nhìn vá» phÃa Tây:
- Mặt trá»i sụp bóng rồi, chắc chúng ta phải tìm chá»— nghỉ qua đêm rồi mai hãy lên đưá»ng.
- Nơi đây chốn hoang vu, không tiện cho phu nhân nghỉ đêm.
- Công tỠđừng lo, đã bước chân và o giang hồ Thá»§y Phượng chịu đựng được. Äể Thá»§y Phượng gom cá»§i nhóm má»™t bếp lá»a.
- Phu nhân tÃnh nghỉ dưới tà ng cây nà y à ?
- Không nơi nà o tốt bằng nơi nà y.
- Tại hạ chỉ lo cho phu nhân mà thôi.
- Thá»§y Phượng thì lại lo cho công tá».
Quân Äạt nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- Ngụ nơi đây sương đêm giá rét không tiện cho phu nhân đâu.
Chà ng giáºt mình khi vô tình nhìn xuống chân Khắc Thá»§y Phượng:
- Tại hạ quên mất. Äôi hà i cá»§a phu nhân.
Quân Äạt trở gót đến nhặt đôi hà i để dưới bụi cá» mang đến cho Khắc Thá»§y Phượng.
Khắc Thủy Phượng bẽn lẽn nhìn chà ng:
- Äa tạ công tá».
Khắc Thủy Phượng đột ngột la lên:
- Thủy Phượng có cách rồi.
- Phu nhân muốn nói gì?
- Sao chúng ta không dụng chiếc kiệu lụa của Thủy Phượng dựng trại ngụ qua đêm.
- Váºy cÅ©ng được.
Hai ngưá»i cùng song hà nh trở lại bãi bằng trước hang dÆ¡i. Thá»§y Phượng dụng luôn chiếc kiệu lụa mà dá»±ng má»™t cái trại đơn sÆ¡.
Äứng nhìn cái lá»u bằng lụa trắng má»™t lúc, Khắc Thá»§y Phượng má»›i quay lại há»i Quân Äạt:
- Công tá» thấy Thá»§y Phượng dá»±ng lá»u có được không?
- Phu nhân tháºt là khéo tay. Phu nhân có thấy đói không để tại hạ Ä‘i săn thú vá» nướng ăn.
Khắc Thủy Phượng lắc đầu:
- Công tỠđừng đi đâu hết. Thủy Phượng ở lại một mình sợ gã quái nhân sẽ quay lại.
- Nếu phu nhân sợ, chúng ta đà nh nhịn đói qua đêm váºy.
Quân Äạt nhặt những nhà nh cá»§i khô gom trước lá»u. Khắc Thá»§y Phượng nhóm lá»a bằng đá. Ãnh lá»a báºp bùng soi ánh sáng nháºp nhoạng tô thêm ánh mắt trong vắt cá»§a Khắc Thá»§y Phượng sáng như những vì sao trong đêm.
Nà ng thỉnh thoảng lại liếc trá»™m Quân Äạt.
Quân Äạt nói vá»›i Khắc Thá»§y Phượng:
- Phu nhân hãy và o lá»u nghỉ ngÆ¡i, tại hạ sẽ ngồi canh bên ngoà i.
- Chiếc lá»u bổn nương dá»±ng đủ chá»— cho cả bổn nương và công tá».
- Phu nhân đừng khách sáo. Quân Äạt ngồi đây được rồi.
Chà ng nhìn Khắc Thá»§y Phượng nghiêm giá»ng nói:
- Chúng ta sẽ gặp lại nhau và o ngà y mai.
- Công tỠngồi đây sương xuống lạnh lắm.
- Phu nhân yên tâm, sương khuya lạnh giá không thể nà o xâm nháºp và o ná»™i thể cá»§a tại hạ được đâu.
Khắc Thủy Phượng thở dà i:
- Công tá» bảo trá»ng.
- Phu nhân cứ an giấc.
Khắc Thá»§y Phượng lách và o lá»u trong khi Quân Äạt ngồi kiết đà nhìn lên bầu trá»i đầy những vì sao lấp lánh. Chà ng sá»±c nhá»› đến Tuyết Trâm và trong lòng dâng lên ná»—i niá»m cay đắng. Quân Äạt khẽ thở dà i khi liên tưởng đến những lá»i cá»§a Khắc Thá»§y Phượng. Chà ng nghÄ© thầm:
- "Tuyết Trâm có phải là dâm nữ không. Mình không tin nà ng là con ngưá»i như váºy." Quân Äạt lắc đầu, xua những ý niệm mông lung, mÆ¡ hồ và hoà i nghi. Äêm khuya tÄ©nh lặng, im lìm chỉ còn nghe tiếng lá»a cháy tà tách, đêm cá»§a ná»—i cô đơn đối vá»›i Quân Äạt.
Chà ng nhìn ngá»n lá»a reo trước mặt mình, khe khẽ thở dà i.
- Công tá».
Tiếng Khắc Thá»§y Phượng cất lên ngay sau lưng Quân Äạt.
- Sao phu nhân không ngủ?
- Thủy Phượng không sao ngủ được.
- Phu nhân không quen với cảnh sống giang hồ?
- Có lẽ như váºy.
- Chỉ một đêm nay thôi.
- Má»™t đêm tháºt ngắn ngá»§i nhưng cÅ©ng quá dà i.
Khắc Thá»§y Phượng ngồi xuống bên Quân Äạt.
Chà ng nhìn Khắc Thủy Phượng:
- Ngoà i nà y lạnh lắm, phu nhân hãy và o trong lá»u Ä‘i.
- Trong đó cô đơn và tĩnh lặng lắm. Thủy Phượng sẽ hầu chuyện với công tỠcho qua đêm.
Quân Äạt nhìn ngá»n lá»a báºp bùng.
- Tại hạ chẳng có chuyện gì để nói, và cũng không biết nói gì với phu nhân.
Khắc Thá»§y Phượng mỉm cưá»i:
- Tại công tỠkhông muốn nói mà thôi.
Khắc Thá»§y Phượng nhìn lên bầu trá»i:
- Công tá» có thể Ä‘oán xem ngôi sao nà o cá»§a Thá»§y Phượng và ngôi sao nà o là cá»§a công tá».
Quân Äạt lắc đầu:
- Tại hạ không biết ngôi sao nà o là của mình cả.
- Váºy để Thá»§y Phượng Ä‘oán thá» nghe!
- Phu nhân đoán xem.
Thá»§y Phượng ngắm bầu trá»i đầy sao khẽ nói:
- Hướng Bắc kìa.
- Ngôi sao nà o cá»§a tại hạ? Thá»§y Phượng nhìn lại Quân Äạt:
- Công tá» muốn nghe không? Quân Äạt gáºt đầu:
- Tại hạ rất muốn nghe.
- Nhưng trước khi Thá»§y Phượng nói, Quân Äạt phải hứa vá»›i Khắc Thá»§y Phượng má»™t Ä‘iá»u.
Quân Äạt nhìn Khắc Thá»§y Phượng. Hai ngưá»i đối nhãn vá»›i nhau. Quân Äạt nháºn thấy đôi mắt cá»§a Khắc Thá»§y Phượng long lanh má»™t cách kỳ lạ.
- Phu nhân muốn tại hạ hứa Ä‘iá»u gì?
- Äừng xưng hô vá»›i Thá»§y Phượng bằng những lá»i nhạt nhẽo như váºy. Thá»§y Phượng không thÃch nghe hai tiếng phu nhân thoát ra từ miệng Quân Äạt đâu. Nghe xa cách và lạnh nhạt lắm.
- Váºy phu nhân muốn tại hạ gá»i bằng gì? Khắc Thá»§y Phượng cúi đầu thở dà i.
- Chẳng lẽ chúng ta má»›i gặp mà Quân Äạt có ác cảm vá»›i Thá»§y Phượng lắm hay sao? Sao Quân Äạt không gá»i Khắc Thá»§y Phượng bằng tá»· tá»·?
- Tại hạ chỉ muốn giữ khoảng cách thôi, nhưng nếu Thá»§y Phượng không cho Quân Äạt nà y là kẻ hồ đồ có tà ý thì...
Khắc Thủy Phượng lắc đầu:
- Thủy Phượng không có ý đó đâu.
Quân Äạt nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- Khắc tỷ tỷ.
Mặt hoa cá»§a Khắc Thá»§y Phượng rạng rỡ hẳn lên. Không biết vô tình hay cố ý, nà ng ta nắm tay Quân Äạt:
- Äệ đệ.
Quân Äạt nhìn lên trá»i:
- Tỷ tỷ đoán xem ngôi sao nà o là của đệ.
Khắc Thủy Phượng nhìn vỠhướng Bắc:
- Ngôi sao của đệ đó. Ngôi sao sáng nhất đó.
- Sao Bắc đẩu à ? Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu:
- Äúng là sao Bắc đẩu.
- Äệ không dám nháºn ngôi sao đó là bổn mạng cá»§a mình đâu.
Khắc Thá»§y Phượng mỉm cưá»i vá»›i chà ng:
- Äối vá»›i tá»· thì sao Bắc đẩu là ngôi sao bổn mạng cá»§a đệ. Ngôi sao sáng nhất, ngôi sao cá»§a những ngôi sao, và má»™t ngà y mai khi chia tay vá»›i đệ, má»—i đêm tá»· sẽ nhìn lên trá»i hướng mắt vá» sao Bắc đẩu mà nghÄ© đến đệ.
- Quân Äạt không có gì để cho tá»· tá»· nhá»› đến đâu.
- Tá»· Ä‘ang cảm nháºn mình vừa bắt gặp ngưá»i tri ká»· trong cõi nhân sinh phù phiếm.
Quân Äạt nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- Tỷ tỷ nói chuyện hay quá.
- Tại vì đệ là ngưá»i tri ká»· cá»§a tá»·.
Khắc Thủy Phượng thở dà i một tiếng. Mặt của nà ng thoáng hiện những nét ủ ê.
Quân Äạt há»i nà ng:
- Tá»· tá»· Ä‘ang có táºm sá»±? Khắc Thá»§y Phượng nhìn trả lại chà ng rồi xuống cá»i ngá»n lá»a cháy sáng hÆ¡n. Ãnh sáng đống lá»a báºp bùng soi bóng Khắc Thá»§y Phượng và Quân Äạt in trên vách lá»u bằng lụa trắng.
Nhìn bóng cá»§a hai ngưá»i ngỡ há» là đôi tình nhân ý hợp tâm đầu Ä‘ang hòa nháºp là m má»™t.
Khắc Thủy Phượng nói:
- Tỷ biết tâm của đệ giỠchỉ nghĩ đến...
Nà ng cúi đầu nhìn xuống mũi hà i của mình.
Quân Äạt nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- Tá»· muốn nói đến Bạch Hạc Tiên Tá»? Äúng, đệ Ä‘ang nghÄ© đến nà ng.
Thá»§y Phượng ngẩng lên thất mặt Quân Äạt có vẻ cau có, bất nhẫn. Nà ng thở dà i:
- Bạch Hạc Tiên TỠmay mắn quá.
- Nà ng may mắn vì gặp đệ à ? Không đâu, gặp đệ Tuyết Trâm bất hạnh thì đúng hơn.
- Tại sao tá»· không là kẻ gặp đệ đầu tiên? Và tại sao tá»· lại Ãch ká»· khi nghÄ© đệ Ä‘ang nhá»› đến ngưá»i yêu cá»§a mình mặc dù tá»· tá»· biết ngưá»i đó không xứng đáng vá»›i đệ?
- Quân Äạt không muốn nghe tá»· nói Bạch Hạc Tiên Tá» là ... Äệ không thÃch đâu.
- Tỷ sẽ không nói nữa đâu.
Khắc Thá»§y Phượng bặm môi và liá»n đó hai giá»t lệ ngá»c long lanh trà o ra Ä‘á»ng lên khóe mắt nà ng.
Quân Äạt há»i:
- Sao tá»· lại khóc? Quân Äạt là m tá»· buồn à ? Khắc Thá»§y Phượng lắc đầu:
- Không có đâu, tỷ sực nghĩ đến ngà y mai.
- Ngà y mai sao? Khắc Thủy Phượng nhìn chà ng:
- Ngà y mai tỷ và đệ xa nhau, mà không biết bao giỠmới gặp lại. Rồi tỷ sẽ nhớ, một nỗi nhớ mà chỉ có nữ nhân mới là kẻ đau khổ.
Tiếng gà rừng gáy vang xa xa báo hiệu má»™t đêm sắp qua canh ngá».
Khắc Thủy Phượng thổn thức nói:
- Äêm nay sao ngắn ngá»§i quá.
Khắc Thá»§y Phượng bất ngá» ngã đầu và o vai Quân Äạt.
Thoáng má»™t chút bối rối hiện lên mặt Quân Äạt, nhưng má»™t giá»t lệ từ mắt Khắc Thá»§y Phượng nhá» xuống tay chà ng.
Quân Äạt nói:
- Sương đêm đã xuống nhiá»u rồi, tá»· hãy và o trong lá»u.
Khắc Thá»§y Phượng ngẩng lên, nước mắt còn Ä‘á»ng quanh bá» mi nà ng:
- Chia tay rồi đệ có nhớ tỷ không?
- Chắc chắn đệ sẽ nhá»› và có cÆ¡ há»™i đệ sẽ tìm ra Äại mạc thăm tá»·.
- Äệ hứa nhé. Tá»· sẽ chỠđệ.
- Tá»· hãy trở và o lá»u nghỉ ngÆ¡i, đêm cÅ©ng sắp tà n rồi.
- Äệ thÃch ngồi má»™t mình để nhá»›...
Äôi mà y Quân Äạt cau lại.
Khắc Thủy Phượng cũng thở dà i:
- Tá»· sẽ và o trong lá»u.
Nà ng đứng lên, thoáng má»™t chút lưỡng lá»± rồi choà ng lên vai Quân Äạt chiếc áo lông vương giả.
Quân Äạt nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- Tỷ tỷ không...
Khắc Thủy Phượng lắc đầu:
- Ngoà i nà y sương lạnh lắm, trong lá»u tá»· có những mảnh chăn che rồi.
Nà ng nói xong lẻn luôn và o lá»u lụa. Quân Äạt ngồi im để lắng nghe tiếng lá»a nổ tà tách tạo ra má»™t tấu khúc buồn tênh. Chà ng khoanh tay trước ngá»±c mà tá»± vấn mình:
- "Ngà y mai sẽ như thế nà o?" Tiếng nấc khẽ cá»§a Khắc Thá»§y Phượng từ trong lá»u lá»t êm và o thÃnh nhÄ© cá»§a Quân Äạt khiến tim chà ng nhói buốt má»™t chút. Quân Äạt trá»™m liếc và o trong, thấy Khắc Thá»§y Phượng ngồi bó gối, gục đầu, hai bá» vai thon thả hÆ¡i nhÃch động chứng tá» nà ng Ä‘ang khóc.
Hình ảnh đó Ä‘áºp và o mắt Quân Äạt khiến chà ng không khá»i bồi Chương, xót xa. Quân Äạt còn Ä‘ang vÆ¡ vẩn vá»›i bao ý niệm há»— độn thì đột ngá»™t có những âm thanh rì rì cất lên ngỡ như sắp có má»™t cÆ¡n giông bất ngá» xuất hiện sắp chụp xuống.
Chà ng quay ngoắt lại nhìn lên bầu trá»i. Những chiếc bóng Ä‘en chao lượn trên không trung tạo ra những âm thanh kỳ lạ đó.
Khắc Thá»§y Phượng từ trong lá»u đứng báºt dáºy phi thân ra ngoà i đứng bên cạnh Quân Äạt nhìn lên trá»i.
Nà ng nắm tay Quân Äạt:
- Tá»· tá»· quên mất không nói vá»›i đệ, chúng ta phải rá»i khá»i đây ngay thôi.
Quân Äạt chỉ lên trá»i:
- Tỷ tỷ, những bóng đen kia là con thú gì?
- Lũ dơi tinh, chúng quay vỠhang dơi. Chúng ta ở lại đây rất nguy hiểm.
Khắc Thá»§y Phượng vừa nói dứt lá»i thì hÆ¡n mưá»i con dÆ¡i từ trên cao lao trúc xuống chẳng khác nà o những mÅ©i tên. Chúng vươn những chiếc vuốt sắc như bảo Ä‘ao bảo kiếm chụp thẳng và o mặt Quân Äạt và Khắc Thá»§y Phượng.
Quân Äạt cau mà y:
- Quái Ä‘iểu muốn chết! Quân Äạt vừa nói vừa váºn hóa chân khà phát tác cả hai tuyệt thức chỉ Ä‘iện di sÆ¡n và o Song Chỉ Äoạt Mạng.
Những đạo chỉ phong cá»§a chà ng lia ngang cắt tiện những con dÆ¡i vừa lao xuống toan táºp kÃch. Những xác dÆ¡i chưa kịp rÆ¡i xuống đất thì lại tiếp những con khác đông hÆ¡n lao xuống tấn công Quân Äạt.
Khắc Thủy Phượng hét lớn:
- Mãn thiên hoa vÅ©! Cùng vá»›i tiếng quát cá»§a Khắc Thá»§y Phượng, cả bầu trá»i trên đầu Quân Äạt và nà ng như có bầy Ä‘om đóm láºp lòe, và những ánh sáng đó đẩy bầy dÆ¡i bay loạn lên.
Khắc Thá»§y Phượng nắm tay Quân Äạt:
- Äệ đệ, mình Ä‘i thôi.
Khắc Thá»§y Phượng kéo Quân Äạt. Hai ngưá»i cùng trổ kinh công thoăn thoắt lao Ä‘i, chẳng mấy chốc hỠđã bá» xa lÅ© dÆ¡i tinh Ä‘ang kêu ran bầu trá»i.
- Ui cha.
Khắc Thá»§y Phượng chao đảo. Quân Äạt nhanh tay vòng qua tiếu yêu đỡ lấy nà ng:
- Tá»· tá»·.
Khắc Thá»§y Phượng phải vịn và o vai Quân Äạt má»›i đứng vững. Nà ng nhìn xuống chân mình.
- Tỷ bị vấp chân rồi.
Quân Äạt ngồi xuống để nắn gót chân Khắc Thá»§y Phượng.
- Tá»· tá»· còn dụng được khinh thuáºt không? Khắc Thá»§y Phượng lắc đầu:
- Chắc tá»· không Ä‘i được nữa. LÅ© dÆ¡i tinh kia sẽ đánh hÆ¡i mà đuổi theo chúng ta. Äệ đệ Ä‘i trước Ä‘i, để tá»· ở lại cho.
- Tá»· tá»· đừng lo, bá»n quái Ä‘iểu đến đây sẽ lãnh cái chết mà thôi.
- Chúng đông vô kể, lại nguy hiểm nữa. Tỷ tỷ không muốn đệ chết uổng phà đâu.
- Äệ sẽ đưa tá»· tá»· Ä‘i.
Quân Äạt choà ng tay qua tiếu yêu cá»§a Khắc Thá»§y Phượng, trổ khinh công dìu nà ng băng Ä‘i.
Mùi thÆ¡m phấn hoa từ mái tóc cá»§a Khắc Thá»§y Phượng xốc và o khứu giác chà ng. Hai ngưá»i chạy thêm được mưá»i dặm nữa, Khắc Thá»§y Phượng khẽ nói:
- Äệ đệ dừng bước nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i.
Quân Äạt gáºt đầu.
Hai ngưá»i ngồi xuống má»™t tà n cây. Chà ng nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- NÆ¡i đây cÅ©ng xa lắm rồi, chắc bá»n quái Ä‘iểu không đánh hÆ¡i được chúng ta nữa đâu.
Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu. Nang nhón dùng tay áo xiêm y lau mồ hôi trán cho Quân Äạt:
- Äệ đệ mệt má»i lắm à ? Chà ng mỉm cưá»i:
- Äệ không mệt lắm đâu, để đệ coi lại chân tá»·.
Khắc Thủy Phượng bẽn lẽn:
- Chân cá»§a tá»· tá»· chắc cÅ©ng không sao đâu, bó thuốc sẽ khá»i thôi.
- Äể đệ đưa tá»· đến đại phu. Chân tá»· như thế nà y má»™t mình vỠđại mạc đệ không yên tâm.
- Nhưng chân tỷ thế nà y sẽ vướng tay đệ.
- Sao tá»· tá»· lại nói như váºy? Chúng ta đã là là tá»· đệ cá»§a nhau.
- Tỷ chỉ sợ...
Quân Äạt trừng mắt nhìn Khắc Thá»§y Phượng:
- Tá»· đừng nói như váºy nữa được không? Khắc Thá»§y Phượng gục đầu:
- Tá»· sẽ không nói như váºy nữa.
Khắc Thá»§y Phượng dá»±a đầu và o ngá»±c Quân Äạt.
Má»™t tiếng hú lanh lảnh cất lên lồng lá»™ng khiến Khắc Thá»§y Phượng co dúm ngưá»i lại.
Nà ng sợ hãi ôm chặt lấy Quân Äạt, là nhà nói:
- Äệ đệ, gã quái nhân vẫn quanh quẩn theo chúng ta.
- Có đệ bên cạnh, y không là m hại được tỷ tỷ đâu.
- Không có đệ, tỷ không biết sẽ như thế nà o.
Má»™t lần nữa tiếng hú cá»§a gã quái nhân lại cất lên, trong đêm nghe tiếng hú đó khiến bất cứ ai cÅ©ng phải sởn ngưá»i, lạnh xương, bởi nói tợ má»™t tiếng kêu ai oán, má»™t tiếng gà o phẫn uất.
Gã quái nhân xuất hiện trợn tròn đôi mắt lồi nhìn Khắc Thá»§y Phượng và Quân Äạt.
Quân Äạt đứng lên đối mặt vá»›i lão:
- Các hạ sao cứ bám theo tại hạ váºy? Gã quái nhân nghiến răng ken két, rồi bất thần trở bá»™ bá» Ä‘i lẫn luôn và o tà ng cây trước mặt Quân Äạt.
Quân Äạt thở dà i:
- Hắn bỠđi rồi.
Khắc Thủy Phượng lắc đầu:
- Nhất định gã không chịu bỠđi đâu. Có thể gã đã biết đệ ăn được liên hoa băng bên truy theo.
- Hắn truy theo cũng đâu thể lấy lại được liên hoa băng.
- Y không lấy được liên hoa băng nhưng vẫn bám theo thừa cơ hội hạ thủ đệ.
- Y hạ thá»§ đệ để bức hại tá»· tá»·? Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu:
- Có thể như váºy, nhưng cÅ©ng có thể y muốn hạ sát đệ đặng lấy máºt cá»§a đệ.
Quân Äạt cau mà y:
- Tại sao hắn muốn lấy máºt cá»§a đệ?
- Bởi giỠđây tinh khà cá»§a liên hoa băng đã tụ trong máºt cá»§a đệ, mà tinh khà cá»§a liên hoa băng thì gã rất thèm thuồng.
- Äệ hiểu rồi. Lần sau gặp lại gã, đệ không để cho gã được yên nữa đâu.
-oOo-
Hết chương 20
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, ãàðàíò, äèñêè, đà m lục thái, çàêîí, êèåâà, íîêèà, ïîïêà, îõîòà, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, òåàòð, ôèòíåñ, that kỳ Ä‘oaÌ£t mạng, that ki doat mang, that ky doat mang, thatkydoatmang, thất kỳ Ä‘oạt hôn  |
| |