 |
|

16-10-2008, 10:59 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Thất Kỳ Äoạt Mạng
Nguyên tác: Ngá»a Long Sinh
Dịch thuáºt: Vô Danh
Nguồn: nhanmonquan.com
Chương 21 Kẻ Phong Tình Hại Bởi Phong Tình
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Tiểu Ngá»c
Phong Tình Cổ Thi sầm sáºp bước và o thư phòng cá»§a à Tiên. Lão đóng sáºp cá»a lại:
- à Tiên! Phong Tình Cổ Thi thấy tấm rèm che trà ng ká»· không nhÃch động liá»n cau mà y:
- Lão phu vá» sao nà ng không ra đón mà cứ nằm ỳ trên trà ng ká»· váºy? Tấm rèm được vén lên và đôi chân trần cá»§a à Tiên thả xuống. Phong Tình Cổ Thi nhìn đôi chân thon nhã vá»›i là n da trắng như bông bưởi cá»§a à Tiên mỉm cưá»i.
Lão bước đến đôi chân trần cá»§a nà ng, ngắm nhìn rồi ngá»a mặt phát ra trà ng tiếu ngạo cuồng nhiệt.
Lão cắt trà ng cưá»i, đưa tay vén rèm nói:
- Nà ng tÃnh giở trò gì vá»›i lão già nà y đây? Phong Tình Cổ Thi vén rèn. à Tiên ngồi trên trà ng ká»·. Trên ngưá»i nà ng chỉ có má»™t mảnh lụa trắng má»ng tang, má»ng đến độ ngỡ như mảnh lụa đó chỉ được dùng để là m ná»n tô Ä‘iểm thêm sá»± gợi cảm cho những đưá»ng con cá»§a cÆ¡ thể.
à Tiên chớp mắt nhìn Phong Tình Cổ Thi:
- Lão nhân gia có thu nạp được gã Hà n Quân Äạt không?
- Äáng lẽ gã phải dâng cho ta ngá»n tiểu hắc kỳ, nhưng...
Phong Tình Cổ Thi lắc đầu:
- BỠchuyện đó đi, ta gặp lại nà ng là tốt lắm rồi.
Phong Tình Cổ Thi ngồi xuống bên à Tiên. Lão choà ng tay qua bỠvai thanh tú của nà ng.
- Nà ng đợi lão ma nà y phải không?
- à Tiên không đợi lão nhân gia thì còn đợi ai nữa chứ.
- Lão phu biết nà ng đợi lão phu mà .
Phong Tình Cổ Thi vừa nói vừa kéo ghì à Tiên và o sát ngưá»i lão.
à Tiên bẽn lẽn nói: "Lão nhân gia tÃnh bóp nát thân thể à Tiên đó à ?
- Ã... lão phu đâu nỡ là m như váºy.
Phong Tình Cổ Thi vuốt dá»c tay theo sống lưng cá»§a à Tiên. Nà ng thoáng rùng mình, co rúm ngưá»i lại. ChÃnh sá»± rùng mình cá»§a à Tiên khiến Phong Tình Cổ Thi hứng khởi báºt cưá»i khà nh khạch.
- Nà ng đúng là một nữ nhân mà lão phu rất tâm đắc đó.
- Lão nhân gia tâm đắc, thế có để tình cho à Tiên không hay cũng như những con bướm tìm hoa sau khi hoa tà n thì lại tìm đóa hoa khác.
Phong Tình Cổ Thi sa sầm mặt:
- Báºy nè. Lão phu đối xá» vá»›i nà ng như thế nà o nà ng biết mà . Bất cứ gã nà o trên giang hồ mà dám bức hiếp nà ng thì lão không tha mạng đâu.
à Tiên dựa đầu và o vai Phong Tình Cổ Thi:
- Tháºt không?
- Lão phu đã nói thì không bao giỠngoa ngôn.
- Nhưng nếu lão nhân gia có chuyện phải đi xa thì ai sẽ bảo vệ cho à Tiên chứ.
- Æ ... Chuyện nà y thì lão phải tÃnh thôi, mà sao nà ng há»i ta câu đó? à Tiên quay sang đối mặt vá»›i Phong Tình Cổ Thi:
- Nếu như lão nhân gia Ä‘i xa, mà ngưá»i bảo vệ cho à Tiên võ công non kém thì mất mặt cho à Tiên quá.
Phong Tình Cổ Thi cau mà y:
- Tháºt ra đã có chuyện gì xảy ra ở đây?
- à Tiên muốn há»i lão nhân gia, Thưá»ng Luân công tá» có phải là đệ tá» chân truyá»n cá»§a lão nhân gia không?" Phong Tình Cổ Thi cau mà y, lắc đầu:
- Không phải, Thưá»ng Luân đã xúc phạm tá»›i nà ng à ? à Tiên lắc đầu:
- Không, nhưng y không thể đỡ nổi má»™t thức má»™t chiêu cá»§a VÅ© Văn Tiểu VÄ© khiến cho à Tiên thẹn cùng quần hà o, bởi Thưá»ng công tá» là đệ tá» cá»§a lão nhân gia.
Phong Tình Cổ Thi báºt cưá»i:
- Thế mà ta cứ sợ có chuyện hệ trá»ng.
Phong Tình Cổ Thi vuốt nhẹ bá» vai thon thả cá»§a à Tiên. Lão trầm giá»ng nói:
- Thưá»ng Luân mang tiếng là đệ tá» cá»§a ta, nhưng đối vá»›i gã, ta chỉ coi như má»™t tên nô bá»™c trung thà nh.
- Lão nhân gia không truyá»n thụ võ công chân truyá»n cho Thưá»ng Luân? Phong Tình Cổ Thi gáºt đầu:
- Võ công cá»§a ta vốn lợi hại vô cùng, ngoà i ra còn có tuyệt thức Hải Ná»™ Cuồng Phong, được như váºy không phải má»™t sá»›m má»™t chiá»u là có thể tụ thà nh mà phải bá» biết bao công sức khốn khó má»›i đặng hổ hầu, là o sao ta truyá»n lại cho ai được.
Phong Tình Cổ Thi nâng cằm à Tiên:
- Sao nà ng lại há»i ta Ä‘iá»u đó?
- Vì à Tiên thấy lão nhân gia đấu vá»›i chá»§ nhân ngá»n tiểu hắc kỳ. Chỉ cần lão nhân gia động thá»§ là chá»§ nhân tiểu hắc kỳ đã đại bại, còn Thưá»ng Luân là đệ tá» chân truyá»n sao non kém quá nên thắc mắc.
Phong Tình Cổ Thi cưá»i mỉm nhìn à Tiên nói:
- Tên đệ tá» Thưá»ng Luân có bị giết chết thì ta kiếm tên đệ tá» khác. Lão chỉ sợ mất nà ng thôi.
à Tiên bẽn lẽn:
- à Tiên nghe Thưá»ng Luân nói võ công cá»§a lão nhân gia vô cùng độc hại, khó có kẻ sánh bằng, nhưng ngược lại à Tiên cÅ©ng nghe các vị cao nhân kỳ sÄ© kháo vá»›i nhau không có võ công nà o mà không có nhược Ä‘iểm.
- Tất nhiên rồi, võ công của lão cũng có nhược điểm chứ.
à Tiên ngẩng mặt nhìn Phong Tình Cổ Thi:
- Nhược điểm của lão nhân gia ở chỗ nà o? Phong Tình Cổ Thi cau mà y:
- Sao nà ng lại há»i nhược Ä‘iểm võ công cá»§a ta?
- à Tiên muốn thỠcoi có đúng như lão nhân gia nói không.
- Äâu có được.
à Tiên sa sầm mặt:
- Lão nhân gia nghi ngỠà Tiên không tốt với lão nhân gia phải không? Phong Tình Cổ Thi lắc đầu:
- Không không, lão không nghi ngá» nà ng đâu, nhưng nói ra Ä‘iá»u đó sợ có ngưá»i bất ngỠđột nháºp và o nghe được thì kẹt cho ta lắm.
à Tiên đứng lên khá»i trà ng ká»·, thả gót sen đến đóng cá»a cà i then. Nhìn theo những gót chân cá»§a à Tiên, Phong Tình Cổ Thi cảm thấy lòng mình rạo rá»±c xuân tình. Khi à Tiên quay ngưá»i lại đối mặt vá»›i Phong Tình Cổ Thi thì lão báºt đứng dáºy bước thẳng đến trước mặt nà ng.
Phong Tình Cổ Thi nuốt nước bá»t rồi nói:
- Hôm nay ta mới biết à Tiên của ta quả là một giai nhân đẹp nhất trong thiên hạ.
Phong Tình Cổ Thi vừa nói vừa đặt tay lên đôi vai cá»§a à Tiên. Mảnh lụa má»ng sau cùng bị tay lão vuốt ra khá»i thân thể nà ng.
à Tiên vẫn đứng bình nhiên để Phong Tình Cổ Thi được no mắt ngắm nhìn thân thể chẳng một chút tì vết của nà ng.
- à Tiên, ta thÃch nà ng lắm đó.
à Tiên mỉm cưá»i:
- Thiếp thì không thÃch sá»± vá»™i vã cá»§a chà ng.
Nghe à Tiên đổi cách xưng hô, mặc dù Phong Tình Cổ Thi đã ngoà i lục tuần, khiến cho lão khấp khởi như mở cỠtrong bụng.
Lão ôm ghịt lấy à Tiên:
- Ta biết, ta biết. Nà ng muốn ta là m gì cho nà ng nà o? à Tiên nép đầu và o ngực Phong Tình Cổ Thi:
- Thiếp muốn là m chủ chà ng.
- Là m chủ ta là sao? Thiếp sẽ ân ái với chà ng như thuở thiếp bắt đầu biết yêu, biết nhớ.
Phong Tình Cổ Thi ngá»a mặt cưá»i khà nh khạch:
- Hay lắm... hay lắm. Nếu váºy ta cà ng yêu nà ng hÆ¡n nữa.
à Tiên bẽn lẽn:
- Nhưng thiếp sợ chà ng phản ứng.
- Sao ta phản ứng?
- Nam nhân chẳng bao giỠmuốn nữ nhân là m chủ thể xác mình trong lúc ái ân.
Phong Tình Cổ Thi như má»™t con rối gáºt đầu:
- Nà ng nói đúng, váºy ta phải là m sao?
- Thiếp sẽ điểm và o tĩnh huyệt của chà ng.
Phong Tình Cổ Thi cau mà y.
à Tiên nhìn thẳng và o mặt lão, rồi bất ngỠđẩy lão ra:
- Chà ng ngại ngùng sao? Phong Tình Cổ Thi lắc đầu:
- Ấy, trong thư phòng nà y chỉ có ta và nà ng, đâu có ngại.
Phong Tình Cổ Thi nhìn lại cánh cá»a thư phòng, rồi quay lại à Tiên. Y tá»± cởi trưá»ng y phô vòng ngá»±c phẳng lì vá»›i lá»›p da mốc như da rắn.
à Tiên mỉm cưá»i, ẻo lả nép đầu và ngá»±c Phong Tình Cổ Thi:
- Thiếp đâu biết tĩnh huyệt của chà ng ở chỗ nà o.
- PhÃa dưới Äan Äiá»n cá»§a lão đó.
à Tiên nheo mắt:
- Chà ng có sợ thiếp không?
- Không.
à Tiên vuốt ngá»c thá»§ cá»§a mình dá»c theo sống lưng cá»§a Phong Tình Cổ Thi. Cảm giác nhá»™t nhạt khiến lão ma ẹo ngưá»i, à Tiên báºt cưá»i khúc khÃch. Tiếng cưá»i cá»§a nà ng nghe tợ như ngá»c va và o nhau tạo ra những âm thanh nghe rất vui ta, Phong Tình Cổ Thi cÅ©ng cưá»i theo nà ng.
Tay à Tiên lòn ra phÃa trước, nhắm tÄ©nh huyệt cá»§a Phong Tình Cổ Thi thá»c thẳng và o.
Lão ma co rúm ngưá»i lại:
- Úi cha.
à Tiên tiếp tục cưá»i sau khi Phong Tình Cổ Thi cố tình thốt ta câu nói đó.
Phong Tình Cổ Thi nói:
- Nà ng là m ta khó chịu quá.
- Nhưng chà ng sẽ không nhúc nhÃch được nữa.
- Tất nhiên rồi, Ãt nhất phải qua ná»a khắc thá»i thần ta má»›i tá»± hóa giải huyệt đạo cá»§a mình được.
à Tiên bán tÃnh bán nghi, thá»c ngón tay và o nách lão ma. Quả đúng như lão nói, Phong Tình Cổ Thi không thể nà o nhúc nhÃch được mà chỉ la oai oái:
- Äừng mà , thôi đừng mà , nà ng là m ta nhá»™t quá, chịu không nổi nữa.
- Thế thì chà ng hãy đánh thiếp đi.
- Ta đã bị nà ng Ä‘iểm và o tÄ©nh huyệt, đâu nhúc nhÃch được.
- Tháºt không?
- Phải mất ná»a khắc ta má»›i giải tá»a tÄ©nh huyệt mà cỠđộng được.
- Thiếp không tin.
à Tiên vừa nói vừa véo và o đùi lão ma. Lão la lên:
- Úi cha, đừng là m váºy mà . Hèn chi nam nhân chẳng bao giá» dám để cho nữ nhân là m chá»§ thể xác mình. Ta đã lầm rồi.
à Tiên biết chắc Phong Tình Cổ Thi không thể cỠđộng được nữa liá»n báºt đứng lên nhìn lão:
- Äúng rồi, lão đã lầm.
Äôi mà y Phong Tình Cổ Thi cau hẳn lại bởi lối xưng hô đột ngá»™t thay đổi cá»§a à Tiên.
à Tiên choà ng lại mảnh lụa, bước đến mở cá»a thư phòng. Từ ngoà i cá»a, Thưá»ng Luân váºn trưá»ng y thư sinh, Ä‘eo mang mặt nạ quá»· bước và o.
Y tiến thẳng đến bên Phong Tình Cổ Thi:
- Thưá»ng má»— Ä‘eo mặt nạ ắt sẽ không bị Cương Thi Äại Pháp cá»§a lão hại được chứ? Phong Tình Cổ Thi nghiến răng:
- Thì ra hai ngưá»i đã toan ráºp, láºp kế hại lão phu.
- Lão đừng nổi nóng. Lão sẽ được chăm sóc cẩn tháºn.
Trong khi Thưá»ng Luân nói thì à Tiên mở cá»a địa đạo bà máºt. Thưá»ng Luân đưa Phong Tình Cổ Thi xuống địa đạo đó. à Tiên Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Phong Tình Cổ Thi không thể hình dung được là trong Lạc hoa viên lại có gian thạch thất bà máºt được kiến tạo ngay dưới lòng đất.
Thưá»ng Luân và à Tiên vừa đưa Phong Tình Cổ Thi và o gian máºt thất đó liá»n xÃch tay chân lão ma và o vách đá.
Thưá»ng Luân thở ra như vừa trút xong gánh nặng. Trong khi Phong Tình Cổ Thi thì nghiến răng ken két:
- Các ngươi sẽ phải ân háºn vì hà nh động nà y.
Thưá»ng Luân nhìn lão qua chiếc mặt nạ quá»·:
- Ta có thể chết nhưng không thể là gã nô bộc của lão.
Thưá»ng Luân vá»›i tay lấy chiếc mặt nạ treo trên vách đá chụp luôn và o mặt Phong Tình Cổ Thi.
Lão ma gà o lên:
- Tên đệ tỠphản trắc, ngươi...
Thưá»ng Luân bình thản, ôn tồn nói vá»›i lão:
- Lão đã từng có những tên đệ tá» chỉ cam nháºn là m nô bá»™c cho lão, ắt sẽ có những tên đệ tá» như Thưá»ng Luân.
Thưá»ng Luân gỡ mặt nạ cá»§a hắn quẳng xuống sà n đá. Y bước lại bên à Tiên:
- à Tiên, không có nà ng thì không biết bao giá» Thưá»ng Luân má»›i bắt được lão già nà y.
Y vừa nói vừa choà ng tay qua vai à Tiên.
à Tiên ngước lên nhìn gã:
- Muá»™i chỉ muốn những Ä‘iá»u tốt cho đại ca thôi.
Thấy à Tiên và Thưá»ng Luân âu yếm nhau, Phong Tình Cổ Thi tức đến độ thở rốc hồng há»™c. Lão muốn dùng Cương Thi Äại Pháp phun độc khà nhưng khốn ná»—i chiếc mặt nạ mà lão bị Ä‘eo đã che kÃn miệng, chỉ chừa hai cái lá»— để nhìn mà thôi.
Phong Tình Cổ Thi nghiến răng ken két, vừa âm thầm váºn hóa chân khà giải tá»a bế huyệt.
Do quá tức giáºn, nên ná»™i lá»±c cá»§a lão nhanh chóng giải tá»a tÄ©nh huyệt. Äang ngồi dưới đất Phong Tình Cổ Thi báºt đứng lên gầm lá»›n:
- Các ngươi phải chết bởi tay lão.
Lão vung tay, tiếng xÃch va và o vách đá leng keng. Phong Tình Cổ Thi giáºt mạnh tay để bứt xÃch nhưng hổ khẩu cá»§a lão bị lá»™t da bởi sợi xÃch được đúc có những chiếc gai nhá»n.
Máu chảy xuống ròng ròng, nhưng lão ma vẫn giáºt xÃch bằng tất cả sá»± phẫn ná»™ cá»§a mình.
Lão vừa giáºt vừa nói:
- Lão sẽ phanh xác hai ngưá»i.
à Tiên và Thưá»ng Luân đứng nhìn Phong Tình Cổ Thi Ä‘ang tá» lá»™ sá»± phẫn ná»™ bằng ánh mắt rất bình thản. Hai ngưá»i như biết dù Phong Tình Cổ Thi có cố gắng đến đâu cÅ©ng không thể nà o bứt được bón vòng xÃch khóa tứ chi.
Máu đã loang đỠcổ tay, cổ chân của Phong Tình Cổ Thi cho đến khi lão ngồi bệt xuống đất.
Lão vừa thở vừa nói:
- Thưá»ng Luân, ngươi hãy giết sư phụ cá»§a ngươi Ä‘i! Thưá»ng Luân chấp tay sau lưng nhìn Phong Tình Cổ Thi:
- Äệ tá» không có hại sư phụ đâu, mà chỉ mong được hầu hạ sư phụ.
Phong Tình Cổ Thi chá»›p mắt nhìn Thưá»ng Luân:
- Ngươi hầu hạ ta bằng cách nà y hả? Ngươi biến sư phụ cá»§a ngươi thà nh má»™t tên tá» tù thế mà nói hầu hạ. Nếu ngươi còn chút nhân tÃnh, nghÄ© đến đạo thầy trò thì hãy thả sư phụ ra! Thưá»ng Luân ngá»a mặt cưá»i khanh khách.
Gã cắt trà ng cuồng nhiệt đó, nói:
- Äệ tá» sẽ thả sư phụ ra khi nà o hà m thụ hết tất cả những tuyệt thức ma chiêu cá»§a sư phụ.
Phong Tình Cổ Thi nghiến răng, đáp lại Thưá»ng Luân:
- Thưá»ng Luân, ngươi đừng hòng mÆ¡ tưởng đến những tuyệt công cá»§a lão phu.
Thưá»ng Luân cưá»i mỉm:
- Sư phụ tá»± nguyện truyá»n lại những khẩu quyết luyện công cho đệ tá» thì đệ tá» sẽ đáp lại sư phụ bằng sá»± tôn kÃnh mà cho ngưá»i hầu hạ hà ng ngà y. Còn nếu như sư phụ không có lòng vá»›i đệ tá» thì đệ tỠắt có biện pháp bắt ngưá»i phải nói ra những khẩu quyết mà sư phụ đã luyện.
Thưá»ng Luân vừa nói vừa vá»›i tay rút chiếc roi gai máng trên vách thạch thất. Y đặt chiếc roi và chén rượu xuống trước mặt Phong Tình Cổ Thi:
- Sư phụ hãy chá»n lấy má»™t thứ để đệ tỠđược hầu hạ ngưá»i.
Phong Tình Cổ Thi gầm lên:
- Ngươi hãy cút ngay cho khuất mắt lão phu.
- Äệ tá» muốn biết sư phụ chá»n thứ nà o.
- Ngươi muốn giết ta thì cứ giết nhưng đừng hòng ép lão phu truyá»n võ công cho ngươi.
Thưá»ng Luân cầm chiếc chén quẳng và o vách đá.
"Choang..." Mặt hoa cá»§a à Tiên nhìn hà nh động cá»§a Thưá»ng Luân chẳng lá»™ má»™t nét biểu cảm.
Thưá»ng Luân cầm lấy cây roi gai. Y gằn giá»ng nói từng tiếng:
- Phà m những kẻ không thÃch uống rượu má»i thì thÃch uống rượu phạt.
Thưá»ng Luân vừa nói hết câu, vươn tay quất má»™t roi và o Phong Tình Cổ Thi.
Trên ngá»±c Phong Tình Cổ Thi hiện má»™t đưá»ng chỉ máu, da bị những chiếc ga nhá» câu xước, mắt lão nhắm ghịt lại, nghiến răng để nén không rên la.
Thưá»ng Luân cưá»i mỉm, máng cái roi trở vá» chá»— cÅ©:
- Má»™t roi đệ tá» hầu hạ sư phụ, khi nà o ngưá»i đổi ý thì đệ tá» má»›i cung phụng món khác cho ngưá»i.
Phong Tình Cổ Thi gục đầu nhìn xuống sà n. Hai giá»t nước mắt nhá»…u xuống Ä‘á»ng trên sà n đá.
Thưá»ng Luân nhìn hai giá»t nước mắt cá»§a lão cưá»i mỉm, bình thản chắp tay sau lưng trở gót bước lại bên à Tiên.
- Muội muội, chúng ta đi.
à Tiên gáºt đầu.
Thưá»ng Luân choà ng tay qua tiểu yêu cá»§a nà ng dìu Ä‘i. Y vừa Ä‘i vừa nói:
- Thầy chẳng ra thầy thì ắt có ngà y gặp trò chẳng ra trò.
Cánh cá»a thạch lao đóng sáºp lại.
Phong Tình Cổ Thi ngẩng mặt nhìn cánh cá»a đá thạch lao, nước mắt cá»§a lão bất chợt trà o ra chảy xuống chiếc mặt nạ quá»·.
- Trá»i đã hại Phong Tình Cổ Thi lão phu rồi.
-oOo-
Hết chương 21
|

17-10-2008, 10:06 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 22 Mạc Sầu Ngá»c Nữ
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Hoa Mai
Lục Chỉ Thần Thâu nhìn tiểu hòa thượng Lỗ Trình:
- Ngươi tÃnh đội mãi lư hương nà y sao? Lá»— Trình đáp lại lão Thần Thâu:
- Sư phục ép buá»™c Lá»— Trình rá»i khá»i Long Thiá»n tá»±, nhưng không giảm khinh hình phạt mà .
Lục Chỉ Thần Thâu thở dà i một tiếng:
- Gần đủ bốn mươi chÃn ngà y rồi.
- Phải đúng ngà y ngỠđêm nay Lá»— Trình má»›i có thể bá» chiếc lư hương nà y xuống khá»i đỉnh đầu.
- Lão đệ đội lư hương nà y ra ngoà i giang hồ bất tiện quá, hay còn một và i khắc, ngươi bỠlư hương cho rồi. Du tăng đại sư không trách lão đệ đâu.
Lá»— Trình biết sư phụ không tách mình nhưng là m váºy hóa ra Lá»— Trình là kẻ bất nghÄ©a, không giữ tròn đạo nghÄ©a vá»›i tôn sư.
Lục Chỉ Thần Thâu gãi đầu:
- Chúng ta đến Thiên Vân Trang của Tiểu Vĩ chứ? Tiểu Vĩ có lẽ đang chỠchúng ta đến sốt cả ruột.
Tiểu hòa thượng Lá»— Trình gáºt đầu. Hai ngưá»i cùng rong ruổi hướng vá» Thiên Vân Trang.
Äi bên cạnh Lá»— Trình, thỉnh thoảng lão Thần Thâu lại nhìn Lá»— Trình mà chắc lưỡi:
- Muốn là m thiết đầu đà cũng không phải chút nà o.
Lục Chỉ Thần Thâu thở dà i rồi nói với Lỗ Trình:
- Phải chi tất cả những ngưá»i trên giang hồ Ä‘á»u có tấm lòng như lá»— lão đệ thì hay biết chừng nà o.
- Lão huynh tâng bốc đệ quá.
- Ta không tâng bốc ngươi đâu. Nhìn ngươi mà lão liên tưởng đến tên hòa thượng Tri Ngộ Năng. Lão e hắn chẳng để yên cho đại sư Du Tăng đâu.
Lỗ Trình cau mà y:
- Do đâu mà lão huynh khẳng định Tri thúc thúc không để yên cho sư phụ? Sư phụ đã tha cho Tri thúc thúc rồi mà .
- Du tăng đại sư thì có tấm lòng quảng đại bao dung, nhưng những kẻ tiểu nhân như Tri Ngá»™ Năng thì đâu nháºn ra lẽ đó. Vá»›i Tri hòa thượng, Du Tăng đại sư chẳng khác nà o cái gai trong mắt gã, và chỉ muốn nhổ phứt Ä‘i mà thôi.
Lỗ Trình dừng bước nhìn Lục Chỉ Thần Thâu:
- Lão huynh, nếu tháºt sá»± Tri sư thúc hại sư phụ thì Lá»— Trình phải hà nh sá» thế nà o?
- Thế theo ngươi nên hà nh xỠnhư thế nà o? Lỗ Trình nhăn mặt:
- Lão đệ sẽ không tha cho Tri thúc thúc đâu.
- Suy nghĩ của ta cũng như lão đệ.
Hai ngưá»i đến Thiên Vân Trang. Lão Thần Thâu và Lá»— Trình tiểu hòa thượng không khá»i sá»ng sốt bởi khung cảnh hoang tà n cá»§a tòa trang.
Lão Thần Thâu buột miệng nói:
- Sao lại như váºy? Äã có chuyện gì xảy ra vá»›i VÅ© Văn Tiểu VÄ©? Lão Thần Thâu vừa nói vừa trổ khinh công băng luôn và o Thiên Vân Trang. Lá»— Trình cÅ©ng bám theo chân lão. Vừa chạy Lục Chỉ Thần Thâu vừa lá»›n tiếng gá»i:
- Tiểu Vĩ... Tiểu Vĩ...
Tiếng cá»§a lão vang lên lồng lá»™ng, nhưng không có ai đáp lá»i lão.
Lục Chỉ Thần Thâu đảo mắt nhìn quanh:
- Lạ lùng tháºt, ta hẹn vá»›i Tiểu VÄ© ở đây mà .
Lỗ Trình bước đến bên lão Thần Thâu:
- Lá»— đệ cảm nháºn sát khà quanh đây.
- Váºy là Tiểu VÄ©... không thể như váºy được...
Lục Chỉ Thần Thâu toan đẩy cá»a gian chÃnh sảnh thì bất chợt cánh cá»a báºt ra. Từ trong nhà chÃnh sảnh má»™t thiếu nữ váºn võ phục mà u đỠbước ra nhìn Lục Chỉ Thần Thâu và Lá»— Trình.
Lục Chỉ Thần Thâu cau mà y nhìn nà ng, há»i:
- Cô nương đây là gì của Tiểu Vĩ?
- Bổn cô nương đang đi tìm gã.
Äôi mà y cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu châu lại:
- Cô Ä‘ang tìm Tiểu VÄ©? Thiếu nữ gáºt đầu:
- Äúng, bổn cô nương Ä‘ang tìm gã.
Nghe giá»ng nói cá»§a nà ng không mấy thiện cảm. Lục Chỉ Thần Thâu sa sầm mặt tá» vẻ bất bình. Lão há»i:
- Chuyện của Vũ Văn Tiểu Vĩ cũng là chuyện của lão phu.
- Lão là gì của Tiểu Vĩ?
- Cần gì lão phải nói cho cô nương biết chứ, nhưng nếu như cô nương là m loạn ở Thiên Vân Trang là đụng đến lão rồi.
- Nghe lão nói, bổn cô nương Ä‘oán lão là ngưá»i thân cá»§a VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
- Không sai. Lão phu và Tiểu Vĩ như thủ túc đấy.
- Thế à . Váºy lão có thể chỉ cho ta biết VÅ© Văn Tiểu VÄ© Ä‘ang ở đâu.
Lục Chỉ Thần Thâu cau mà y:
- Cô nương lịnh cho lão phu đó à ?
- Äúng, bổn cô nương Ä‘ang lịnh cho lão.
- Thế thì lão chẳng có hứng thú để chỉ cho cô nương chỗ ở của Tiểu Vĩ.
- Lão không chỉ cho ta à ? Lục Chỉ Thần Thâu lắc đầu:
- Lão không chỉ thì sao? Lá»i còn động trên môi lão Thần Thâu thì thiếu nữ đảo bá»™, thân pháp như ngá»c nữ bắt bướm hái hoa nhưng nhanh không thể tưởng. Äôi mảnh lụa đỠphóng thẳng và o táºp kÃch Lục Chỉ Thần Thâu.
Äôi mảnh lụa đỠcòn cách lão Thần Thâu ba giang tay thì lão trổ luôn vô hình thá»§ thá»™p lấy đầu mảnh lụa. Thế thá»™p cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu vô cùng huyá»n ảo, trông như lão Ä‘ang thá»™p đầu hai con rắn.
Thiếu nữ chá» cho thá»§ pháp cá»§a lão Thần Thâu chạm và o đầu đôi mảnh lụa thì khẽ đảo cổ tay. Äôi mảnh lụa đỠchợt như hóa thân thà nh đôi mãnh xà , uốn éo quấn chặt lấy hổ khẩu cá»§a Lục Chỉ Thần Thâu.
Lão Thần Thâu giáºt mình, rụt vá»™i tay vá» nhưng chưa kịp thá»±c hiện ý niệm đó thì đôi mảnh lụa đã quấn chặt song thá»§ cá»§a lão thâu nhi.
Thiếu nữ váºn huyá»n y cưá»i khẩy rồi nói:
- Bản lÄ©nh cá»§a lão tầm thưá»ng như váºy mà dám đối mặt vá»›i Mạc Sầu Ngá»c Nữ à ! Nà ng vừa nói vừa giáºt mạnh đôi mảnh lụa.
- Rét.
Lục Chỉ Thần Thâu bị đôi mảnh lụa nhấc bổng lên khá»i mặt đất. Lão chá»›i vá»›i, chưa kịp trổ khinh công thì lại bị giáºt má»™t cái nữa.
Lá»— Trình không ngá» ná»™i lá»±c cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ mạnh mẽ như váºy nên không khá»i sững sá».
Mạc Sầu Ngá»c Nữ đảo bá»™, cùng lúc đôi mảnh lụa đỠkết thà nh vòng tròn chụp xuống quấn quanh cổ Lục Chỉ Thần Thâu.
Lục Chỉ Thần Thâu trợn mắt.
Lá»— Trình thất kinh bởi nháºn ra chỉ cần thiếu nữ kia giáºt mạnh thì lão Thần Thâu sẽ mất mạng ngay láºp tức. Tiểu hòa thượng băng mình và o, vươn thá»§ pháp chụp lấy mảnh lụa Ä‘á», miệng thì hét:
- Dừng tay lại! Lại thêm kỳ biến nữa mà Lá»— Trình không thá» nà o ngỠđược, đôi mảnh lụa đỠuốn éo hóa thà nh hai vòng tròn thÃt luôn lấy cổ Lá»— Trình.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ cưá»i khẩy nói:
- Tiểu sãi muốn theo chung đưá»ng vá»›i lão già kia à ? Lá»— trình lắc đầu:
- Tiểu sãi không muốn chết và cà ng không muốn để lão huynh tá» mạng. Chúng ta không thù không oán, có chuyện gì thì dung lá»i lẽ nói vá»›i nhau, cô nương cần chi phải dung đến sát chiêu giết ngưá»i.
- Ê... bổn cô nương đâu muốn mạnh tay vá»›i lão, tại lão muốn đấy chứ. Giá» thì chỉ cần bổn cô nương giáºt nhẹ đôi nhuyá»…n tiên thì mạng cá»§a hai ngươi sẽ vá» chầu diêm chúa thôi.
Lỗ Trình nghiêm mặt:
- Cô nương muốn gì thì cứ hà nh xỠvới tiểu sãi, còn lão huynh tuổi già sức yếu rồi, nếu cô nương có dùng quái chiêu kỳ thức giết được lão huynh cũng đâu có hay gì.
- Tiểu sãi chưa phục Mạc Sầu Ngá»c Nữ nà y à ?
- Tiểu sãi sẽ phục cô nương nếu như cô nương má»™t lần nữa thÃt được nhuyá»…n tiên và o cổ cá»§a tiểu sãi.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ đảo cổ tay, đôi nhuyá»…n tiên liá»n thoát ra khá»i cá»— Lá»— Trình và Lục Chỉ Thần Thâu.
Lá»— Trình ôm quyá»n xá Mạc Sầu Ngá»c Nữ:
- Äa tạ cô nương đã nương tay.
- Äừng tưởng lầm, bổn nương không nương tay vá»›i ngươi đâu.
Trong khi Mạc Sầu Ngá»c Nữ đối đáp vá»›i tiểu há»a thượng Lá»— Trình thì Lục Chỉ Thần Thâu đứng ho rÅ© rượi.
Lá»— Trình mỉm cưá»i, nhìn Mạc Sầu Ngá»c Nữ nói:
- Tiểu tăng sợ cô nương không có cÆ¡ há»™i thứ hai thÃt nhuyá»…n tiên và o cổ cá»§a bần tăng.
- Ta không tin.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ vừa nói vừa phát động quái chiêu công kÃch Lá»— Trình. Trong ý niệm cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ thì đối phương cá»§a mình rất tầm thưá»ng chẳng có chút bản lÄ©nh gì cả, nhưng khi đôi nguyá»…n tiên vừa kết thà nh vòng tròn cháºp chá»n trên đầu tiểu hòa thượng thì nà ng chỉ thấy đối phương lắc và i, thân ảnh như chiếc bóng thoát qua vòng tròn đó.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ buá»™t miệng nói:
- Ã...
Tiếng kêu kinh ngạc còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi cá»§a nà ng thì tiểu hòa thượng đã đứng ngay trên đôi song thá»§ Ä‘ang giữ nhuyá»…n tiên cá»§a nà ng.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ thất kinh, trổ luôn khinh thuáºt Hoà i Lân Quá Bá»™ lá»™n ngưá»i ra sau, đồng thá»i nhuyá»…n tiên lia xéo ngang má»™t đưá»ng.
- Rét.
Äôi nhuyá»…n tiên bằng vải lụa đỠnhư gá»ng kéo khổng lồ há»›t gá»n lấy má»™t mái vòm cá»§a tòa đại sảnh. Mặc cho hai mảnh lụa đỠcông phá mà Lá»— Trình vẫn chá»n vá»n trước mặt Mạc Sầu Ngá»c Nữ như bóng vá»›i hình.
Mặc dù thi tố võ công vá»›i Mạc Sầu Ngá»c Nữ nhưng Lá»— Trình vẫn giữ chiếc lư hương tá»a khói nghi ngút trên đầu mình.
Chỉ trong khoảnh khắc, Mạc Sầu Ngá»c Nữ đã thi thố quá mưá»i chiêu sát tỠđối phương, nhưng lần nà y quả là đôi mảnh lụa đỠkhông thể chạm và o được chéo tăng y cá»§a tiểu hòa thượng Lá»— Trình.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ ngạc nhiên vô cùng. Nà ng nghÄ© thầm:
- Không ngá» võ công cá»§a mình lại không là m gì được gã sãi nhá» nà y, váºy võ công cá»§a gã ắt phải có liên quan đến bảy ngá»n tiểu kỳ.
NghÄ© như váºy Mạc Sầu Ngá»c Nữ đảo bá»™ lướt vá» sau bốn bá»™, miệng thì nói:
- Äá»§ rồi! Lá»— Trình dừng thi triển Di Hình Cước Pháp cÅ©ng vừa lúc lư trầm đã cháy hết.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ há»i:
- Tiểu hòa thượng, vừa rồi ngươi vừa thi triển tuyệt thức trong Thất Kỳ Äoạt Mạng phải không?
- A Di Äà Pháºt, cô nương Ä‘oán rất đúng, vừa rồi tiểu sãi đã thi triển Di Hình Cước Pháp để tránh né những đôi nhuyá»…n tiên cá»§a cô nương.
- Hèn chi nhuyễn tiên thần kỳ của ta không là m gì được tiểu hòa thượng. Nếu tiểu hòa thượng có được tuyệt thức Di Hình Cước Pháp thì bổn cô nương không là m gì được ngươi rồi.
- Chẳng qua cô nương nhẹ tay cho kẻ tu hà nh.
Lục Chỉ Thần Thâu bước đến bên cạnh Lỗ Trình nói:
- Lão đệ tháºt là có căn cÆ¡ võ há»c, má»™t đóa hoa kỳ tà i cá»§a Pháºt môn.
Lục Chỉ Thần Thâu nhìn lư trầm:
- Trầm trong lư hương đã cháy hết rồi.
- NhỠcó cô nương dung nội kình mới khiến trầm cháy nhanh quá hạn định.
- Thế thì lão đệ đã thụ xong hình phạt.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ nheo mà y:
- Hai ngưá»i nói chuyện gì mà ta không hiểu? Lá»— Trình hướng mắt nhìn nà ng:
- Bần tăng bị sư phụ phạt đội lư trầm cho đến khi trầm cháy hết.
- Không có bổn cô nương thì tiểu hòa thượng phải đội lư trầm đó đến lột da đầu. GiỠthì tiểu hòa thượng phải trả ơn cho ta.
Nghe Mạc Sầu Ngá»c Nữ nói, Lục Chỉ Thần Thâu quay ngoắt nhìn nà ng, hừ nhạt:
- Không có cô nương thì trầm cũng cháy hết mà thôi, là m gì Lỗ lão đệ của lão phải trả ơn cho cô nương chứ.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ cau mà y:
- Lão giữ mồm giữ miệng đó.
Lỗ Trình lên tiếng:
- Cô nương có Ä‘iá»u chi muốn há»i tiểu bần tăng.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ dấn đến hai bá»™. Hà nh động cá»§a nà ng khiến lão Thần Thâu khẩn trương hẳn lên.
- Lão đệ cẩn trá»ng.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ nheo mà y nhìn Lục Chỉ Thần Thâu:
- Lão cáºn trá»ng thì đúng hÆ¡n đó.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ quay lại Lá»— Trình:
- Ta muốn há»i vÅ© vân Tiểu VÄ© hiện Ä‘ang ở đâu.
- Tiểu tăng và lão huynh Thần Thâu cũng đang tìm Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Long thiá»n tá»± xen và o:
- Thế cô nương tìm y để là m gì?
- Chuyện cá»§a bổn cô nương, không thể nói vá»›i ngưá»i được.
Lục Chỉ Thần Thâu quay lại Lỗ Trình:
- Nghe vị cô nương nà y nói, chắc Tiểu Vĩ không có ở đây rồi, chúng ta đi thôi.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ nghe Lục Chỉ Thần Thâu nói liá»n trổ khinh công băng qua đầu hai ngưá»i, đứng chắn lối ra:
- Lão chưa trả lá»i bổn cô nương thì sao bá» Ä‘i được.
Lá»— Trình nháºn ra vẻ bất bình trên mặt Mạc Sầu Ngá»c Nữ liá»n lên tiếng:
- Mạc Sầu cô nương, quả tháºt lão huynh và tiểu tăng Ä‘ang Ä‘i tìm Tiểu VÄ©, giá» cÅ©ng không biết y Ä‘ang ở đâu, đã gặp đại há»a gì nữa.
- Hai ngưá»i Ä‘i đâu ta theo đó.
Lục Chỉ Thần Thâu lắc đầu:
-... ( Thiếu 1 đoạn)
Lá»— Trình thở ra nhìn Mạc Sầu Ngá»c Nữ:
- Tháºt ra Tiểu VÄ© đã có chuyện gì vá»›i cô nương. Cô nương có thể cho tiểu tăng biết được không? Mạc Sầu thần nữ im lặng.
Lục Chỉ Thần Thâu gáºt đầu quay sang Lá»— Trình:
- Lỗ lão đệ, lão huynh xem chừng vị cô nương nà y không có ý tốt với Tiểu Vĩ đâu.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ quắc mắt nạt lão Thần Thâu:
- Lão đừng nói cà n.
- Váºy cô nương khăng khăng tìm Tiểu VÄ© để là m gì? Nhìn và o mặt cô nương, lão phu thấy sát khà đá»ng trong đó.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ nghiêm mặt:
- Bổn cô nương không phải Ä‘i tìm VÅ© Văn Tiểu VÄ© để gây thù chuốc oán đâu. Ta tìm y để thỉnh giáo má»™t chuyện hệ trá»ng.
Lá»— Trình há»i Mạc Sầu Ngá»c Nữ:
- Cô nương muốn thỉnh giáo Tiểu VÄ© vá» binh khà phổ? Mạc Sầu Ngá»c Nữ gáºt đầu:
- Äúng như váºy! Nà ng vừa nói vừa mở túi gấm Ä‘eo bên hông lấy ra ngá»n chá»§y thá»§ sang ngá»i:
- Ta muốn há»i Tiểu VÄ© vá» chá»§ nhân ngá»n trá»§y thá»§ nà y.
Lục Chỉ Thần Thâu chen và o:
- Lão phu e Vũ Văn Tiểu Vĩ có gặp cô nương cũng không chịu nói đâu.
- Gã không nói không được.
Lỗ Trình quay sang Lục Chỉ Thần Thâu:
- Lão huynh đệ đoán xem, nếu Tiểu Vĩ không ở Thiên Vân Trang thì đang ở đâu?
- Lão đệ muốn dẫn ngưá»i ta đến gặp VÅ© Văn Tiểu VÄ© à ?
- Äệ tin không có chuyện gì xảy ra đâu.
Lục Chỉ Thần Thâu nhìn lại Mạc Sầu Ngá»c Nữ:
- Lão đệ của ta muốn đưa ngươi đi tìm Vũ Văn Tiểu Vĩ nên ta mới chìu ngươi đó.
Lục Chỉ Thần Thâu quay lại Lỗ Trình:
- Nếu lão huynh đoán không sai thì hôm nay Tiểu Vĩ đang ở tại Túy Vân Lâu.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ lên tiếng:
- Chúng ta sẽ đến Túy Vân Lâu.
Nà ng vừa nói, vừa bước nhanh ra cá»a Thiên Vân Trang.
Lục Chỉ Thần Thâu nói với Lỗ Trình:
- Lão đệ nghĩ sao chứ lão huynh thấy ả ma nữ nà y không có thiện cảm chút nà o.
Lục Chỉ Thần Thâu đỡ lấy lư hương trầm trên đầu Lỗ Trình:
- Trầm đã cháy hết rồi, ngươi còn đội chiếc lư nà y là m gì ná»a? Lục Chỉ Thần Thâu đặt chiếc lư trầm xuống trước cá»a gian đại sảnh rồi quay lại nói vá»›i tiểu hòa thượng:
- Nếu như đến Túy Vân Lâu không gặp Tiểu VÄ©, thì y quay vá» Thiên Vân Trang nhìn chiếc lư nà y Ãt ra biết ta và lão đệ có đến tìm gã.
-oOo-
Hết chương 22
|

17-10-2008, 10:08 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 23 Äá»™c Cô Nhân
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: VuHoai
Tiếng hú lồng lá»™ng cá»§a gã quái nhân khiến cho Khắc Thá»§y Phượng sợ hãi dịch sát và o Quân Äạt.
Quân Äạt quay sang Khắc Thá»§y Phượng.
- Có đệ bên cạnh, tỷ tỷ đừng sợ.
Nà ng ngẩn mặt nhìn Quân Äạt:
- Má»—i lần nghe tiếng hú cá»§a gã quái nhân đó, trái tim tá»· như muốn ngừng Ä‘áºp. Tá»· ngỡ gã sắp xuất hiện mà bức nhục tá»·.
- Tá»· chỉ tưởng tượng thôi, có đệ bên cạnh thì gã quái nhân chẳng dám bén chân đến đây để hại tá»·. ChỠđến khi trá»i sáng đệ sẽ đưa tá»· rá»i khá»i nÆ¡i nà y.
Khắc Thủy Phượng nhìn xuống đất:
- ÄÆ°á»ng ra Äại Mạc xa xôi quá, không có đệ bên cạnh tá»· sợ.
- Tá»· sợ gã quái nhân đó chứ gì? Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu.
Tiếng gà rừng gáy sáng, bình minh á»ng hồng, từ hướng đông mặt trá»i bắt đầu ló dạng.
Quân Äạt cùng vá»›i Khắc Thá»§y Phượng đứng lên. Khắc Thá»§y Phượng Ä‘i kháºp khá»…nh.
Quân Äạt há»i nà ng:
- Tá»· Ä‘i má»™t mình chắc không được rồi, tạm thá»i để đệ đưa tá»· đến thị trấn nà o gần đây tìm đại phu nắn gót chân lại cho tá»· rồi tìm má»™t cá»— xe song mã.
Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu:
- Tá»· là m phiá»n đệ quá!
- Tỷ đừng khách sáo.
Khắc Thá»§y Phượng đặt tay lên vai Quân Äạt. Nà ng bẽn lẽn nhá» giá»ng nói:
- Mỗi khi tỷ bước, gót chân lại thốn đau.
- Äệ dìu tá»· Ä‘i váºy.
Quân Äạt dìu Khắc Thá»§y Phượng.
Gã quái nhân chợt xuất hiện đứng ngay trước mặt Quân Äạt và Khắc Thá»§y Phượng co rúm ngưá»i lại vì sợ, tay bấu chặt lấy bá» vai Quân Äạt.
- Äệ đệ, hắn đó. Gã vẫn theo chúng ta.
Gã quái nhân lỠđôi mắt lồi nhìn hai ngưá»i. Quân Äạt toan cất tiếng há»i thì lại lẩn nhanh và o lùm cây mất dạng.
Khắc Thủy Phượng nói:
- Äệ đệ, gã Ä‘ang chá» cÆ¡ há»™i.
- Y sẽ không có cơ hội đó đâu.
Quân Äạt và Khắc Thá»§y Phượng theo đưá»ng mòn đến đưá»ng cái quan. Quân Äạt thở phà o nhẹ nhá»m. Chà ng chợt phát hiện ra bên lỠđưá»ng có nấm má»™ đất vừa má»›i đắp.
Quân Äạt buá»™c miệng nói:
- Chốn hoang vu mà y mà cÅ©ng có ngưá»i vừa má»›i chết nữa.
Khắc Thá»§y Phượng ngẩng lên nhìn Quân Äạt:
- Có lẽ má»™t gã tiá»u phu nà o đó vừa bị tên quái nhân sát hại Chương hôm.
Quân Äạt thả bước đến nấm má»™ đó. Giữa nấm má»™ có dòng chữ viết nghệch ngoạc "Äá»™c Cô Nhân".
Khắc Thá»§y Phượng thấy dòng chữ đó, sắc diện biến đổi. Mặc dù váºy vẫn không lá»™ cảm giác ra ngoà i. Nà ng nhá» giá»ng nói vá»›i Quân Äạt:
- Äệ đệ, mình mau rá»i khá»i đây thôi.
Quân Äạt quay sang há»i nà ng
- Äá»™c Cô Nhân là ngưá»i nà o tá»· có nghe đến chưa? Khắc Thá»§y Phượng lắc đầu:
- Chưa từng nghe bao giá» cả. Äệ quan tâm đến má»™t cái tên là m gì.
Khắc Thá»§y Phượng vừa dứt lá»i bất giác quay ngoắt lại sau lưng. Quân Äạt há»i nà ng:
- Tá»· vừa phát hiện Ä‘iá»u gì váºy? Tá»· có cảm giác tên quái nhân kia vừa xuất hiện ngay sau lưng mình.
- Tỷ tưởng tượng thôi. Chúng ta đi.
Quân Äạt lại dìu Khắc thá»§y Phượng Ä‘i. Khi mặt trá»i lên quá ngá»n cây rừng, tạo sức nóng khiến mặt Khắc Thá»§y Phượng lấm tấm mồ hôi.
Quân Äạt chỉ tà ng cây trước mặt:
- Tỷ tỷ, chúng ta ghé và o tà ng cây đằng kia nghỉ ngơi một chút rồi hãy đi tiếp.
Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu. Khi Quân Äạt và nà ng đến tà ng cây thì lại phát hiện nấm mồ má»›i đắp vá»™i và ng và trên nấm má»™ đó có hà ng chữ "Äá»™c Cô Nhân".
Quân Äạt nhìn nấm má»™ đất:
- Có ngưá»i Ä‘ang muốn giỡn chúng ta nên má»›i đắp những nắm má»™ nà y trên đưá»ng chúng ta qua.
- Chắc là tên quái nhân.
Quân Äạt cau mà y, chà ng dõng dạc nói:
- Äá»™c Cô Nhân, nếu có tà i, có bản lÄ©nh thì cứ ra đây đối mặt vá»›i Quân Äạt, còn như sợ ta thì hãy cút hết Ä‘i, đừng giở trò ma quá»·.
Chỉ có tiếng cây rừng là o xà o thổi đến thay cho lá»i cá»§a Äá»™c Cô Nhân đáp lá»i Quân Äạt.
Khắc Thá»§y Phượng nắm tay nà ng há»i:
- Dù đệ có gá»i đến khan cổ gã độc nhân cÅ©ng không dám đối mặt vá»›i đệ đâu, bởi y đã biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a đệ. Äệ đừng quan tâm đến gã nữa. Chúng ta Ä‘i tiếp.
- Tá»· vẫn đủ sức để Ä‘i tiếp à ? Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu:
- Äi cùng vá»›i đệ thì dù có đến chân trá»i góc biển tá»· cÅ©ng Ä‘i được.
Quân Äạt nghe Khắc Thá»§y Phượng nói, Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm. Chà ng nhìn Khắc Thá»§y Phượng nói:
- Äệ nghỉ ngÆ¡i đây không xa thị trấn lắm đâu, để đệ cõng tá»· Ä‘i cho nhanh.
- Äệ sẽ hao sức lắm.
- Không sao đâu.
Hai gò má Khắc Thá»§y Phượng á»ng hồng:
- Tỷ không biết lấy gì để trả công cho đệ đây.
- Äệ không cần tá»· trả công đâu.
Quân Äạt quay lưng lại Khắc Thá»§y Phượng:
- Tỷ lên lưng đệ đi.
Khắc Thá»§y Phượng bá lấy cổ Quân Äạt. Chà ng chá» cho Khắc Thá»§y Phượng yên vị trên lưng, nhưng vừa trổ khinh thuáºt thì cảm nháºn có má»™t lá»±c kình mãnh liệt từ trước mặt à o tá»›i.
Khắc Thủy Phượng cảnh báo nói:
- Äệ đệ coi chừng.
Quân Äạt quá bá»±c tức kẻ đánh lén, nên không cần né tránh mà cõng luôn Khắc Thá»§y Phượng trổ khinh công thượng thặng đạp lên sóng kình kia mà lướt tá»›i trước.
Khinh pháp cá»§a Quân Äạt như nước chảy mây trôi, như tiên đồng đăng vân lướt gió, chỉ trong chá»›p mắt đã băng đên trước trăm trượng. Chà ng nháºn ra ngưá»i đánh lén táºp kÃch mình chẳng phải là ai khác mà chÃnh là gã quái nhân. Quân Äạt phẫn ná»™ tá»™t cùng, nên trong lúc gã quái nhân còn chưa kịp thu Chương chưởng thế mà đứng đực ra giương mắt nhìn thì Quân Äạt đã thi triển tuyệt thức Chỉ Äiện Di SÆ¡n.
Äạo chỉ kình cá»§a chà ng như tia sét kiếm nhắm thẳng tam tinh hắn bổ xuống. Gã quái nhân thoạt tung mình, nhanh chư cắt đảo bá»™ để tránh chỉ phong cá»§a Quân Äạt.
Mặc dù gã phản ứng nhanh nhưng đạo Chỉ Äiện Di SÆ¡n vẫn xuyên phá qua bả vai phải cá»§a gã.
- Pháºp...
Gã quái nhân cứ rú lên tiếng lồng lộng, thối lui ba bốn bộ. Lão như con chồn lăn nhanh và o một lùm cây mất dạng.
Quân Äạt đứng trụ thân nhìn vá» phÃa lùm cây đó.
Khắc Thủy Phượng hối thúc chà ng:
- Äệ đệ đừng để gã thoát.
Quân Äạt lắc đầu:
- Gã bị trá»ng thương rồi, chẳng là m phiá»n tá»· và đệ nữa đâu.
- Äệ tha cho gã à ? Quân Äạt gáºt đầu:
- Nếu đệ không nỡ ăn liên hoa băng của gã thì gã cũng không bám sát theo đệ đâu.
Khắc Thủy Phượng thở dà i:
- Äệ tháºt là quảng đại bao dung, tá»· chỉ sợ không giết gã để gã có cÆ¡ há»™i thì chỉ hại cho đệ mà thôi.
Quân Äạt lắc đầu:
- Tỷ đừng lo, gã không có cơ hội đó đâu.
Chà ng cõng Khắc Thá»§y Phượng Ä‘i tiếp. Äi qua chá»— dã quái nhân vừa má»›i lẩn mất, chà ng thấy những dấu máu rải trên lá»›p cá» dại.
Quân Äạt buá»™c miệng nói:
- Y có lẽ bị thương khá nặng.
Khắc Thủy Phượng buong luôn một câu lạnh nhạt:
- Mặc gã, má»i chuyện cÅ©ng do gã mà ra. Nếu gã không táºp kÃch đánh lén đệ thì đâu bị đệ đả thương.
Quân Äạt trổ khinh thuất cõng Khắc Thá»§y Phượng băng Ä‘i. Phải mất má»™t canh giá», chà ng má»›i tá»›i má»™t thị trấn nhá».
Khắc Thá»§y Phượng nói vá»›i Quân Äạt:
- Sao má»›i đúng ngá» mà những ngôi nhà ở đây đã đóng cá»a, hình như ở đây sắp xảy ra chuyện gì thì phải.
- Äệ cÅ©ng có cảm giác như tá»· tá»·.
Quân Äạt cõng Khắc Thá»§y Phượng đến má»™t ngôi nhà đóng cá»a. Chà ng gõ cá»a nhưng chá» mãi không có ngưá»i ra mở cá»a. Chà ng quay sang nói vá»›i Khắc Thá»§y Phượng:
- Cứ như ở đây sắp có đại há»a, hoặc má»i ngưá»i ngụ trong trấn nà y đã bá» Ä‘i hết rồi.
Khắc Thá»§y Phượng gõ cá»a. CÅ©ng không có ai trong nhà lên tiếng hay mở cá»a.
Nà ng nói vá»›i Quân Äạt:
- Äây là căn nhà không chá»§, đệ đệ tÃnh sao bay giá»? Quân Äạt suy nghÄ© má»™t lúc rồi quyết định đẩy cá»a mà không cần chá» chá»§ nhân.
- Rắc...
Cây then cà i bị gãy ngang khi Quân Äạt dụng công báºt cánh cá»a ra.
Chà ng nhìn then cá»a bị gãy, buá»™c miệng nói:
- Trong nhà nhất định có ngưá»i.
Quân Äạt dìu Khắc Thá»§y Phượng và o, vừa lá»›n tiếng gá»i:
- Có ai ở nhà không? Không có ai đáp trả chà ng.
Quân Äạt quay sang nói vá»›i Khắc Thá»§y Phượng nói:
- Nếu ở đây không có ngưá»i thì tại sao há» lại cà i then bên trong? Nhất định há» Ä‘ang trốn chúng ta.
Khắc Thủy Phượng đảo mắt nhìn xung quanh:
- Äây không phải là gian nhà hoang như đệ đệ nghÄ©. Má»i váºt dụng trong gian nà y Ä‘á»u rất sạch sẽ chứng tá» có ngưá»i chăm nom rất chu đáo.
- Chúng ta và o trong xem sao.
Hai ngưá»i vừa dợm bước thì trong nhà má»™t lão trượng bước ra. Lão vừa nhìn Quân Äạt và Khắc Thá»§y Phượng vừa cất tiếng van xin:
- Nhị vị hãy tha cho toà n gia lão phu.
Quân Äạt cau mà y.
Lão già đó khúm núm hÆ¡n khi thấy dung diện cá»§a Quân Äạt có vẻ bất nhẫn. Lão toan quỳ xuống thì Quân Äạt đã nhanh tay đỡ lấy lão.
- Lão trượng sao lại là m váºy? Lão già vẫn giữ thái độ sợ hãi ban đầu:
- Nếu như hai ngưá»i có giết thì cứ giết lão phu còn những ngưá»i khác xin hãy tha cho há».
Khắc Thủy Phượng nhìn lão già nói:
- Lão trượng hãy cho tôi và Hà n đệ đệ biết, thị trấn nà y đã xảy ra chuyện gì mà má»i ngưá»i ở đây sợ hãi như váºy? Lão già nhìn Khắc Thá»§y Phượng bằng ánh mắt lấm lét.
Quân Äạt nói:
- Lão trượng đừng sợ, nếu tháºt sá»± ở trấn nà y có sá»± chẳng là nh thì cứ nói, tại hạ và tá»· tá»· có thể giúp lão và tất cả những ngưá»i trong trấn nà y.
Lão trượng nhìn Quân Äạt.
Quân Äạt cảm nháºn trong đôi mắt cá»§a lão còn hồ nghi liá»n kéo chiếc ghế đôn bên cạnh:
- Lão trượng hãy ngồi xuống đây.
Lão trượng bấy mới mở miệng nói:
- Nhị vị đây không phải là ngưá»i cá»§a...
Lão ngáºp ngừng.
Quân Äạt liá»n nói:
- Lão đừng sợ, cứ nói Ä‘i. Phải chăng ở đây có bá»n cướp đến quấy rồi cuá»™c sống cá»§a dân là ng.
Lão trượng nhìn chà ng há»i:
- Nhị vị vừa đến thị trấn nà y à ? Khắc Thá»§y Phượng gáºt đầu:
- Chúng tôi vừa đến trấn nà y thấy có gì đó không ổn.
- Nếu quả tháºt như váºy là tại các vị không biết đấy thôi.
Lão già vừa nói vừa bước đến đóng cá»a lại. Lão quay lại chiếc đôn gồi đối diện vá»›i Quân Äạt.
Lão nhìn Quân Äạt rà o trước đón sau:
- Nếu lão phu có gì không phải, đắc tội với nhị vị thì nhị vị trừng phạt lão phu thôi.
Quân Äạt lắc đầu:
- Sao lão trượng cứ nghÄ© tại hạ và Khắc tá»· tá»· là những ngưá»i xấu hoà i váºy. Nếu như lão trượng nghi ngá» tại hạ và Khắc tá»· tá»· cùng bè cùng cánh vá»›i bá»n sÆ¡n tặc thì chúng tôi sẽ rá»i khá»i đây để lão được yên tâm.
Nghe chà ng nói bằng giá»ng thẳng thắn, lão thở phà o:
- Lão nhìn qua là biết công tá» là ngưá»i tốt rồi.
- Nếu lão trượng khẳng định như váºy thì hãy kể cho tại hạ biết nÆ¡i nà y đã có chuyện gì xảy ra.
Lão nhìn Khắc Thá»§y Phượng rồi nhìn Quân Äạt:
- Äể lão phu sai ngưá»i nhà châm trà , nấu cÆ¡m cho hai ngưá»i rồi chúng ta sẽ đà m đạo.
Quân Äạt khoát tay:
- Lão trượng đừng khách sáo, tại hạ và tá»· tá»· không giúp được gì thì không dám là m phiá»n lão trượng Khắc Thá»§y Phượng lấy trong túi gấm ra má»™t viên ngá»c dạ minh châu. Nà ng đưa viên ngá»c đến trước mặt lão già :
- Nếu lão trượng có lòng thì hãy cầm lấy viên ngá»c nà y rồi dá»n cho tôi và Hà n đệ má»™t bữa cÆ¡m ngon.
Lão lắc đầu:
- Không không, lão không dám nháºn đâu, tiểu thư hãy giữ lấy.
Khắc Thá»§y Phượng mỉm cưá»i:
- Lão đừng ngại, đây chỉ là má»™t chút quà nhá» cá»§a Äại mạc thôi.
Nà ng vừa nói vừa nhét viên ngá»c và o tay lão già .
Lão già bối rối nhìn nà ng:
- Nhị vị tốt quá.
Lão quay xuống nhà sau lá»›n tiếng gá»i:
- Cúc Cúc.
Từ nhà sau má»™t thiếu nữ khoảng mưá»i lăm mưá»i sáu bước lên:
- Ná»™i tổ gá»i Cúc nhi? Lão gáºt đầu:
- Con mau là m cơm, châm tra để nội thiết nhị vị khách nhân.
- Thưa vâng.
Cúc Cúc lẩn ra nhà sau.
Quân Äạt há»i lão:
- Lão trượng có thể kể cho vãn bối biết thị trấn nà y là có chuyện gì xảy ra?
- Lão phu không dấu công tá», quả tháºt câu chuyện chỉ má»›i xảy ra trong con trăng nà y thôi.
Lão lấy giá»ng nói tiếp:
- PhÃa Äông thị trấn nà y vừa má»›i má»c lên tòa lầu, trên đỉnh tòa xà lầu có má»™t ngá»n tiểu kỳ mà dân trong trấn gá»i là tá» kỳ.
Quân Äạt nheo mà y:
- Tiá»n bối đã thấy ngá»n tiểu kỳ đó chưa?
- Lão phu đã thấy.
Lão thở dà i:
- Chá»§ nhân tòa xà lầu bắt dân chúng thị trấn Hà m Äam cứ đúng ná»a con trăng phải đến tế lá»… thần rắn, dâng nạp cống váºt. Nếu như ai không cống nạp lá»… váºt thì phải là m mồi cho thần xà . Äã váºy, chá»§ nhân xà lầu còn thả rắn khắp má»i nÆ¡i trong trấn khiến cho chúng tôi không biết phải là gì mà ăn, nên phải đóng cá»a mà thôi.
Quân Äạt sa sầm nét mặt:
- Tháºt quá đáng. Thế lão trượng có biết chá»§ nhân xà lầu là ai không? Lão gáºt đầu:
- Ngưá»i đó võ nghệ cao cưá»ng mà lại là nữ nhân.
Khắc Thủy Phượng buột miệng nói:
- Chủ nhân tòa xà lầu là một vị nữ nhân à ?
- Äúng như váºy.
- Dung diện của thị như thế nà o?
- Lão phu không biết.
Khắc Thủy Phượng cau mà y hơn:
- Lão trượng biết chủ nhân tòa xà lầu là nữ nhân mà chẳng biết dung diện của thị à ?
- Chúng tôi đến hà nh lễ thần xà , đầu phải cúi xuống đất không nhìn thấy được chân diện mục của chủ nhân tòa lầu đó.
Quân Äạt quay sang Khắc Thá»§y Phượng:
- Tá»· tá»· ở lại nhà lão trượng mà dưỡng cổ chân, đệ đệ sẽ đên xem chá»§ nhân tòa xà lầu là nhân váºt như thế nà o mà xem thưá»ng bá tánh như váºy.
Quân Äạt vừa nói vừa đứng lên thì lão trượng đã nắm tay chà ng kéo lại:
- Ấy, công tá» sao nói váºy, hãy ở lại dùng vá»›i lão chung rượu nhạt cùng bát cÆ¡m đạm bạc đã.
- Tại hạ sẽ quay vỠngay.
- Công tá» gấp là m gì. Nếu như công tá» muốn đến tòa xà lầu đối mặt vá»›i chá»§ nhân xà lầu thì hãy đợi đêm xuống. Äêm nay má»i ngưá»i đến hạn phải tế thần xà .
Lão đặt viên ngá»c minh chầu lên bà n nhìn Khắc Thá»§y Phượng nói:
- Nếu không có viên ngá»c dạ minh châu cá»§a tiểu thư thì hôm nay lão phu chẳng biết lấy gì để là m cống nạp.
Lão mở miệng thơ dà i một tiếng:
- Nếu không có váºt cống nạp thì Cúc nhi phải và o hầu trong xà lầu.
- Nghe lão trượng nói tại hạ thấy bất mãn nếu cần thiết tại hạ sẽ san bằng tòa xà lầu, thỠxem chủ nhân tòa xà lầu có bản lĩnh gì.
- Lão phu sợ công tỠvà cô nương đây sẽ vong mạng mà thôi.
Khắc Thá»§y Phượng nhìn Quân Äạt:
- Äệ tÃnh thế nà o? Quân Äạt đáp lá»i nà ng:
- Dù muốn hay không muốn, đệ cũng phải đến đó thu Chương tỠlinh kỳ.
- Nghe lão lão trượng nói chá»§ nhân xà lầu không phải là ngưá»i tầm thưá»ng đâu, đệ phải cẩm tháºn má»›i được.
- Tá»· tá»· yên tâm. Bá»n ma đầu chỉ bức hiếp những ngưá»i dân lương thiện, hiá»n là nh thôi còn đệ thì chá»§ nhân xà lầu phải phá lầu mà rá»i khá»i trấn Hà m Äà m nà y.
-oOo-
Hết chương 23
|

17-10-2008, 10:10 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 24 Kỳ Biến Trong Tiểu Xá
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: lehaphuong
Cổ xe song mã Ä‘en kịt, má»™t mà u Ä‘en tang tóc. Nhìn và o cổ xe đó cÅ©ng có thể Ä‘oán biết chá»§ nhân là ngưá»i láºp dị hay là má»™t ngưá»i ưa thÃch mà u Ä‘en, mà những ngưá»i thÃch mà u Ä‘en tâm tÃnh cÅ©ng nhuốm Ä‘en, nhưng ngồi trên ghế xà Ãch không phải là má»™t nam nhân mà là má»™t nữ nhân ẩn trong mắt long lanh là sát khà lạnh lùng.
Cổ hắc xa dừng lại trước cá»a Túy Vân lâu nhưng Mạc Sầu Ngá»c Nữ yên vị trên ghế xà Ãch. Sá»± thá» Æ¡ cá»§a nà ng như có sức hút mãnh liệt khiến những cặp mắt cá»§a khách nhân Ä‘á»u phải táºp trung vá» nà ng.
Hai gã Cái Bang bước đến trước cổ hắc xa. Hai ngưá»i đó chưa kịp lên tiếng há»i thì Mạc Sầu Ngá»c Nữ đã vung roi quất thẳng và o đầu chúng, vừa quất nà ng vừa la:
- Tránh ra! Ngựa roi da quất thẳng và o đầu hai gã Cái Bang đó.
- Chát... chát...
Mạc Sầu Ngá»c Nữ đã quất roi bất ngá» và nhanh không thể tưởng khiến hai gã Cái Bang không thể tránh né kịp, hứng trá»n ngá»n roi cá»§a nà ng và o mặt.
Cả hai cùng thét lên:
- Ui chao! Hai gã Cái Bang thối lui ba bá»™, lõ mắt trổ hung quang nhìn nà ng. Äáp lại ánh mắt đó cá»§a chúng, khuôn mặt cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ đằng đằng sát khÃ.
Gã Cái Bang cao gầy chỉ và o mặt Mạc Sầu Ngá»c Nữ nói:
- Tiện nhân, ngươi dám quất roi và o mặt ta à ? Gã vừa dứt lá»i thì Mạc Sầu Ngá»c Nữ đã thi triển đôi mảnh lụa đỠphóng thẳng vá» phÃa hai gã. Nà ng thi triển mà ng lụa phát công mãnh liệt mà tuyệt nhiên không há» nhÃch động khá»i ghế xà Ãch.
Hai gã Cái Bang gầm lên lồng lộng:
- Tiện nhân đáng chết.
Cả hai gã đồng loạt vươn lên toan chá»™p lấy mảnh lụa đỠcá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ. Thấy thế chá»™p trảo cá»§a hai gã đó, ai nhìn cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘oán chắc chúng sẽ bắt gá»n đầu lụa dá»… dà ng.
Nhưng không, khi đó trảo của hai gã vừa chạm đến đầu mảnh lụa thì đột nhiên đầu mảnh lụa cất lên nhanh hơn chớp đã quấn chặt lấy cổ hai gã đó.
- Bụp... bụp...
Cả hai gã Cái Bang Ä‘á»u bị nhấc bổng lên khá»i mặt đất, quẳng ra xa nằm bất động.
Má»i ngưá»i đầu tá» ra không đồng tình vá»›i hà nh động quá tà n nhẫn cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ.
Sau khi lấy mạng hai gã đó, Mạc Sầu Ngá»c Nữ má»›i phi thân xuống đất, thả bước Ä‘i và o trong quán.
Gã tiểu nhị trong quán hối hả chạy ra đón tiếp nà ng:
- Má»i cô nương! Mạc Sầu Ngá»c Nữ liếc mắt nhìn qua tất cả những khách nhân Ä‘ang có mặt tại Túy Vân Lầu:
- Chỉ có Vũ Văn Tiểu Vĩ mới ở lại đây, tất cả lui trở ra! Gã tiểu nhị nghe nà ng nói, mặt chảy xệ xuống, nói:
- Cô nương...
Gã chưa nói hết ý cá»§a mình thì Mạc Sầu Ngá»c Nữ đã đẩy phăng y ra:
- Chỉ có Tiểu Vĩ mới được ở lại đây, còn bất cứ ai không phải là Tiểu Vĩ thì cút hết.
- HỠlà khách nhân của... của tiểu nhân mà ...
- Ta không cần biết.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lục đục đứng lên khiến gã tiểu nhị cà ng bối rối.
Gã van xin nà ng:
- Cô nương...
Mạc Sầu Ngá»c Nữ lấy ra má»™t nén và ng nhét và o tay gã:
- Bổn nương Ä‘á»n cho ngươi đó.
Nháºn nén và ng đó, gã tiểu nhị chỉ biết cuối đầu, khách trong Túy Vân Lầu lÅ© lượt bá» Ä‘i, chẳng mấy chốc Túy Vân Lầu Ä‘ang rá»™n rịp bá»—ng chốc trở nên vắng tanh chỉ còn hai ngưá»i ngồi tách biệt hai đầu trong góc tòa Túy Vân Lầu.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ bước đến bên hai gã đó. Ãnh mắt lạnh lùng cá»§a nà ng khắt khe nhìn thẳng và o kẻ đối diện. Nà ng nghiêm giá»ng nói:
- Tất cả má»i ngưá»i đã Ä‘i, còn lại hai ngưá»i. Ngưá»i nà o không phải là VÅ© Văn Tiểu VÄ© thì hãy rá»i khá»i nÆ¡i nà y! Má»™t ngưá»i nhìn nà ng nói:
- Tại hạ chẳng muốn rắc rối với nữ nhân nhưng nữ nhân cứ tìm tại hạ quấy nhiễu.
Y quay lại ngưá»i đối diện mình:
- NhỠhuynh giúp giùm ta chuyện đó, kiếu từ. Tại hạ cần tìm ra hắn.
Y há»i xong toan trở bước bá» Ä‘i thì ngưá»i đại hán lá»±c lưỡng râu quai nón gá»i hắn lại:
- Chỉ vì một nha đầu mà Vũ Văn Huynh bỠđi à ? Vũ Văn Tiểu Vĩ lắc đầu:
- Tống huynh vẫn không thay đổi tÃnh tình.
Vũ Văn Tiểu Vĩ trở lại ghế, y rót rượu ra hai chiếc chén.
- Chúng ta uống thêm chứ?
- Tất nhiên rồi. Tống Y Tống Ä‘ang cao hứng được uống rượu vá»›i VÅ© Văn Tiểu VÄ© thì có ngưá»i thứ ba đến phá đám. Chắc Tống mổ phải Ä‘uổi ngưá»i đó Ä‘i thì má»›i lấy lại được cảm hứng cá»§a mình.
Vũ Văn Tiểu Vĩ bưng chén rượu nhìn Tống Y Tống nói:
- Tùy Tống huynh, tại hạ cÅ©ng không mấy hứng thú khi có ngưá»i thứ ba đứng bên cạnh vá»›i khuôn mặt trà n đầy sát khÃ.
Nghe hai ngưá»i đối đáp, Mạc Sầu Ngá»c Nữ cau mà y, nà ng nhìn Tiểu VÄ©:
- Ngươi là Vũ Văn Tiểu Vĩ? Tống Y Tống hừ một tiếng, đứng lên chỉ và o mặt nà ng:
- Nha đầu khiến cho Tống mỗ nổi nóng. Hãy ra ngoà i kia.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ nhìn lại Tống Y Tống:
- Trại chủ lục lâm Hồ Nam lúc nà o cũng nóng nảy.
Tống Y Tống tròn mắt:
- Nha đầu biết ta?
- Nếu VÅ© Văn Tiểu VÄ© là má»™t kho binh khà phổ bổn cô nương cÅ©ng có thể tá»± hà o mình là má»™t kiến văn vá» những nhân váºt trên giang hồ.
Tống Y Tống ngạt ngang:
- Dù nha đầu có là gì thì cÅ©ng phải rá»i khá»i đây ngay láºp tức nếu không muốn Tống má»— dùng vÅ© lá»±c.
- Tống Y Tống mà có thể dùng vÅ© lá»±c Ä‘uổi Mạc Sầu Ngá»c Nữ Gia Cẩm Lê được hay sao? Mạc Sầu Ngá»c Nữ Gia Cẩm Lê vừa dứt lá»i thì Tống Y Tống đã vươn trảo chá»™p lấy vai nà ng.
Gã vừa thộp vừa nói:
- Tại sao không được chứ? Mặc dù Tống Y Tống trá» trảo thá»§ táºp kÃch bất ngá» và không thể tưởng tượng nói nhưng Mạc Sầu Ngá»c Nữ chỉ cần thối nữa bá»™ trảo công cá»§a há» Tống đã thá»™p hụt nà ng: Mạc Sầu Ngá»c Nữ dè bỉu nói:
- Với bản lĩnh mèo cà o đó thì không thể đuổi được ta đâu.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ vừa nói vừa xoay ngưá»i, vụt cái, hai mảnh lụa đã thoát ra chia là m hai hướng táºp kÃch Tống Y Tống.
Mặc dù thân hình vạm vỡ ká»nh cà ng nhưng Tống Y Tống vẫn nhanh nhẹn vô cùng. Y lòng qua hai mảnh lụa lách tránh trong đưá»ng tÆ¡ kẽ tóc.
Hai mảnh lụa đỠtáºp kÃch hụt Tống Y Tống, đánh luôn và o chiếc cá»™t đá.
- Chát...
Cá»™t đá hoa cương bị chẻ thà nh miếng. Chứng tá» tiá»m ẩn trong tấm lụa kia là má»™t ná»™i lá»±c vô cùng mãnh liệt.
Mặc dù Tống Y Tống và Gia Cẩm Lệ thi thố võ công quyển thức trước mặt mình nhưng Vũ Văn Tiểu Vĩ vẫn bà ng quan đến độ như kẻ đui điếc chẳng nghe chẳng thấy gì.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ Ä‘iá»u khiển hai mảnh lụa như hai con mãng xà uốn khúc tạo nên hai vòng tròn chụp xuống Tống Y Tống.
Tống Y Tống thấy hai chiếc vòng đỠcau mà y hừ nhạt một tiếng. Gã vừa xoạc chân vừa nâng cả bà n đá chống lên.
Mặc dù chiếc bà n nặng hÆ¡n năm trăm cân nhưng Tống Y Tống nâng lên ngỡ như nâng má»™t quả chùy nhẹ bá»—ng. Vòng tròn đôi mảnh lụa quấn luôn và o cái bà n đó. Äôi chân mà y cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ cau có châu hẳn lại.
Tống Y Tống thì báºt cưá»i sung sướng, gã vừa cưá»i vừa nói:
- Võ công cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ cÅ©ng chẳng có gì đáng để ý tá»›i.
Vũ Văn Tiểu Vĩ nghe Tống Y Tống nói như thế, Y nhún vai đứng lên:
- Tống huynh bảo trá»ng, kiếu từ.
Tiểu VÄ© dứt lá»i quay bước ra cá»a.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ thấy Tiểu VÄ© bá» Ä‘i thì tá» ra khó chịu vô cùng nhưng đôi nhuyá»…n tiên bằng lụa Ä‘ang quấn lấy chiếc bà n chưa thể lấy ra được.
Nà ng gá»i vá»›i theo VÅ© Văn Tiểu VÄ©:
- Tiểu Vĩ đừng bỠđi, Gia Cẩm Lệ muốn thỉnh giáo.
Mặc cho nà ng gá»i, Tiểu VÄ© vẫn thong dong bước ra cá»a.
Thấy Mạc Sầu Ngá»c Nữ tá» vẻ bối rối, Tống Y Tống Hứng chà nói:
- VÅ© Văn Tiểu VÄ© không thÃch hạn nữ lưu đâu, nha đầu đừng hy vá»ng thỉnh giáo được hắn.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ tức uất thét lá»›n:
- Cũng tại ngươi.
Nà ng vừa nói vừa hoà nh bá»™, trụ tấn váºn dụng ná»™i công truyá»n thẳng và o đôi mảnh lụa bằng tÆ¡ tằm nghìn năm.
- Rắc... rắc...
Chiếc bà n đá bị đôi nhuyễn tiên siết vỡ vụn.
Tống Y Tống buột miệng nói:
- Ã...
Há» Tống thoáng giáºt mình, không ngỠđôi mảnh lụa má»m mại kia lại có thể siết bể cái bà n đá đó. Gã Ä‘ang thẩn thá» thì có má»™t lá»±c đạo ôn nhu tạo cảm giác như gió thu se lạnh thổi tá»›i. Mạc Sầu Ngá»c Nữ cÅ©ng có cảm nháºn kình lá»±c kia chỉ tá»±a là n gió thu. Tống Y Tống ngưng thần cẩn trá»ng, rÃt lên má»™t luồng dưỡng khà căng phồng lồng ngá»±c, dá»±ng đôi bản thá»§ to như hai chiếc quạt mo, nắm lại như quả đấm hứng đỡ.
- Äại Lá»±c Quyá»n Phong.
Quyá»n kình dá»±ng thà nh má»™t bức tưá»ng khà lá»±c đón lấy thu phong cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ.
Tống Y Tống cau mà y đưa quyá»n kình cá»§a gã đón đỡ lấy má»™t con sóng má»m mại chẳng có chút sức công phá nà o. Má»™t bên ôn nhu, má»™t bên cương cưá»ng, kình lá»±c như quấn quyện lấy nhau mà không có kình phát tác.
Tống Y Tống gia tăng thêm công lá»±c nhưng kình quyá»n như muối bá» biển, chẳng có chút tác dụng gì.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ lạnh nhạt nói:
- Bổn cô nương không khách sáo với Tống trại chủ nữa đâu.
Nà ng vừa nói vừa thi triển đôi mảnh lụa quyên qua bức tưá»ng khà công do hai ngưá»i hợp thà nh.
Mảnh lụa cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ như đôi bảo kiếm xuyên thẳng bức vách khà công tháºt dá»… dà ng, Ä‘iá»u đó chứng tá» binh khà cá»§a nà ng là má»™t báu váºt vô cùng đặc biệt và lợi hại. Mạc Sầu Ngá»c Nữ có thể tùy biến đôi mảnh lụa thà nh má»™t trưá»ng kiếm như thế khiến đối phương không thể nà o ngỠđược.
Tống Y Tống cÅ©ng không khá»i bất ngá» bởi đôi mảnh lụa đặc dị huyá»n ảo đó. Y thối lùi bá»™ để tránh đôi mảnh lụa táºp kÃch mình, nhưng vừa động thá»§ thì hai vai Ä‘au nhói.
Tống Y Tống giáºt mình:
- Ầm...
Tống Y Tống không hiểu sao bức vách khà công do Äại Lá»±c Quyá»n Phong và lá»±c khà ôn nhu lại phát nổ cắt hai ngưá»i ra hai hướng, còn đôi mảnh lụa thì rút lại trong khi đã đâm được và o lá»›p da cá»§a gã.
Tống Y Tống còn thẩn thá».
VÅ© Văn Tiểu VÄ© đứng ngay trước mặt Tống Y Tống. VÅ© Văn Tiểu VÄ© bình thản nhìn Mạc Sầu Ngá»c Nữ:
- Tại hạ bá» Ä‘i sao Mạc Sầu Ngá»c Nữ cô nương không theo mà cứ nhằm và o Tống huynh truy bức?
- Tại sao ư? Bởi Gia Cẩm Lệ biết Vũ Văn Tiểu Vĩ phải quay lại vì đâu thể bỠbằng hữu trong cơn nguy khốn.
Nghe nà ng nói, Tống Y Tống thẹn mặt. HỠTống gầm lên:
- Trong lúc nhất thá»i Tống má»— mất cÆ¡ lỡ váºn chứ võ công cá»§a cô nương thì là m gì được tống má»—.
Gia Cẩm Lệ trỠmôi dè bỉu:
- ThỠkhông có Vũ Văn Tiểu Vĩ nhúng tay và o thì Tống trại chủ chẳng khác nà o một con gà bị cắt cánh.
Tống Y Tống nghe nà ng nói cà ng cáu giáºn hÆ¡n. Y gầm lên:
- ÄÆ°á»£c rồi, để xem bản lãnh cá»§a cô nương có giết được Tống má»— không? Tống Y Tống vừa nói vừa toan lướt đến áp sát và o Mạc Sầu Ngá»c Nữ nhưng Tiểu VÄ© nhanh như cắt đã kéo tay y lại.
- Tống huynh đừng nóng.
- Hừ, Tống má»— muốn cùng ả đấu má»™t tráºn, mong VÅ© Văn Tiểu VÄ© đừng xen và o.
- Tống huynh và Gia Cẩm Lệ cô nương không phải là kẻ thù bất đội trá»i chung.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ Gia Cẩm Lệ nhìn Tống Y Tống:
- Bổn cô nương và Tống trại chá»§ cần gì phải quyết tráºn sinh tá», vá»›i lại ta đến đây chá»§ yếu là vì VÅ© Văn Tiểu VÄ© mà thôi.
Nà ng tằng hắng, nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Nếu Tống trại chủ vẫn còn muốn đấu tiếp để so tà i cao thấp với bổn cô nương thì ta hẹn nhau sau ba hôm nữa tại Sơn TỠbinh.
Tống Y Tống hừ nhạt:
- ÄÆ°á»£c, Tống má»— hẹn vá»›i nha đầu.
Gia Cẩm Lệ quay sang Tiểu Vĩ:
- VÅ© Văn công tá», chúng ta Ä‘i chứ?
- Nếu như cô nương cảm thấy không thể thiếu tại hạ.
- Gia Cẩm Lệ cần thỉnh giáo VÅ© Văn công tá».
Tiêu VÄ© gáºt đầu, quay lại Tống Y Tống:
- Tống huynh bảo trá»ng.
Tiểu Vĩ xá Tống Y Tống rồi chắp tay sau lưng thả bước.
Gia Cẩm Lệ nguýt Tống Y Tống rồi theo Vũ Văn Tiểu Vĩ. Tống Y Tống lầm bầm nói sau lưng nà ng:
- Ngươi đừng thất hẹn đó.
Gia Cẩm Lệ phá»›t lá» câu nói cá»§a Tống Y Tống. Nà ng biểu lá»™ thái độ khinh miệt bằng má»™t cái cưá»i mỉm, nhưng chÃnh hà nh động đó khiến cho há» Tống cà ng thẹn hÆ¡n.
Ra đến bên ngoà i, Tiểu Vĩ chỉ và o cỗ hắc xa:
- Cổ hắc xa nà y là cá»§a cô nương? Mạc Sầu Ngá»c Nữ dấn đến ngang vá»›i Tiểu VÄ©:
- Không phải xe của Gia Cẩm Lệ thì Cẩm Lệ không bao giỠđụng đến đâu.
Gia cẩm lệ điểm mũi già y nhẹ nhà ng phi thân lên xa nhìn Tiểu Vĩ nói:
- Má»i công tá»! Tiểu VÄ© phi thân lên ngồi cạnh bên, nhìn Gia Cẩm Lệ nói:
- Chúng ta Ä‘i đâu? Gia Cẩm Lệ không đáp lá»i Tiểu VÄ© mà vung roi quất và o mông đôi tuấn mã. Äôi hắc long mã liá»n nện tám vó ngá»±a kéo cá»— hắc xa rầm ráºp phi nhanh vá» phÃa trước. Khi cổ xe vừa mất hút thì hòa thượng Lá»— Trịnh và Lục Chỉ Thần Thâu vừa đến Túy Vân lâu.
Hai ngưá»i thấy tòa lầu vắng ngắt liá»n vá»™i bước và o trong. Tống Y Tống thấy Lá»— Trịnh và Lục Chỉ Thần Thâu liá»n vá»™i và ng bước đến.
Tống Y Tống há»i:
- Tiểu sãi và lão thần thâu Ä‘ang Ä‘i tìm Tiểu VÄ© à ? Lá»— Trịnh gáºt đầu.
- Y đang ở đâu?
- Hai ngưá»i đến muá»™n rồi.
Mặt Lỗ Trịnh căng thẳng cực độ:
- Tiểu VÄ© đã bị Mạc Sầu Ngá»c Nữ hại rồi à ? Tống Y Tống lắc đầu.
- Tiểu VÄ© đã Ä‘i cùng vá»›i Mạc Sầu Ngá»c Nữ.
- Hắn đi đâu?
- Tống mỗ không biết.
Lục Chỉ thần thâu thở dà i nói:
- Ta đã nói vá»›i đệ rồi, nhìn mặt ả biết ngay không phải ngưá»i tốt. Thế nà o Tiểu VÄ© cÅ©ng gặp đại há»a.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ và VÅ© Văn Tiểu VÄ© rá»i khá»i Dương Châu thà nh. Sau khi há»i Gia Cẩm Lệ không thèm trả lá»i thì Tiểu VÄ© cÅ©ng không thèm há»i. Chà ng đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh hai bên đưá»ng. Báºt Mạc Sầu Ngá»c Nữ giáºt dây cương khiến đôi hắc long câu rẽ và o lối mòn bên trái. Tiểu VÄ© vẫn bà ng quan mặc nhiên không cần há»i nà ng đưa y Ä‘i đâu cứ như Tiểu VÄ© đã biết chá»— mà Gia Cẩm Lệ Ä‘ang Ä‘i đến.
Cỗ hắc xa dừng lại trước một gian tiểu xá khang trang.
Gia Cẩm Lệ quay qua Tiểu Vĩ:
- Chúng ta đến rồi.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ vừa nói vừa phi thân xuống đất. Nà ng đứng dưới nói vá»›i Tiểu VÄ©:
- Má»i công tá».
Tiểu Vĩ nhìn nà ng:
- Cô nương muốn thỉnh giáo tại hạ hay còn ngưá»i thứ ba nữa? Gia Cẩm Lệ nghiêm giá»ng:
- Gia Cẩm Lệ muốn thỉnh giáo công tá» và còn ngưá»i thứ ba nữa cÅ©ng muốn thỉnh giáo công tá».
- Ngưá»i thứ ba là ai?
- Cẩm Lệ chưa thể nói được.
- Không nói được á? Tại sao?
- Công tá» và o trong ắt biết ngưá»i đó là ai thôi.
- Cô nương là m tại hạ nóng lòng quá. Thôi được, tại hạ cÅ©ng muốn biết ngưá»i thứ ba kia là ai.
Tiểu Vĩ bước xuống đất.
- Chúng ta và o trong gian tiểu xa nà y chứ? Gia Cẩm Lệ gáºt đầu.
- Tất nhiên rồi.
- Ngưá»i thứ ba đó đã ở đây chá» tại hạ rồi à ?
- Từ lúc Gia Cẩm Lệ bước chân đến Dương Châu.
- Từ lúc cô nương đến Dương Châu thanh, váºy hẳn là ngưá»i quen cá»§a Mạc Sầu cô nương.
Tiểu VÄ© mỉm cưá»i chắp tay sau lưng tiến đến cá»a ngõ để và o gian tiểu xá bên trong.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ Gia Cẩm Lệ đẩy cá»a gian tiểu xá. Nà ng quay lại nói vá»›i Tiểu VÄ©:
- Má»i công tá»! Tiểu VÄ© mỉm cưá»i, nhưng vừa bước và o ngưỡng cá»a gian tiểu xá thì từ bên trong má»™t ánh chá»›p bạc xé toạc bóng tối sẫm xị tạo thà nh má»™t sợi bạc trắng Ä‘iểm đến yết hầu y.
Ãnh chá»›p bạc đó nhanh không thể lưá»ng đó để lại phÃa sau má»™t sợi chỉ hà o quang trắng bạc.
Ngay cả Mạc Sầu Ngá»c Nữ cÅ©ng chỉ biết đứng nhìn ánh chá»›p quang trắng xóa đó mà chẳng biết phải hà nh động như thế nà o. Nà ng biến sắc hét lá»›n:
- VÅ© Văn công tá»...
Ãnh chá»›p bạc vụt tắt khi Mạc Sầu Ngá»c Nữ chưa kịp nói hết câu.
Tiểu VÄ© vẫn đứng ngay ngưỡng cá»a gian tiểu xá, thế đứng cá»§a chà ng như cá»§a má»™t pho tượng bất động hay cá»§a má»™t xác chết, cái chết quá đột ngá»™t và quá nhanh như thể nó chá»›p vụt tắt cÅ©ng là lúc nó tước lấy vong hồn cá»§a Tiểu VÄ©.
-oOo-
Hết chương 24
|

17-10-2008, 10:11 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 25 Trong Xà Lầu
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: ThiếtThá»§
Xà Lầu không phải là khối kiến trúc hình rắn, lầu cÅ©ng như tất cả những ngôi lầu bình thưá»ng khác, nhưng tại sao tòa lầu lại được cư dân trấn Hà m Äà m đặt cho cái tên Xà Lầu? Vẻ bá» ngoà i trông rất bình thưá»ng, nhưng không thiếu nét khang trang, duy trên nóc và những mái vòm có những con rắn chạm trổ rất sinh động. Con thần xà trên đỉnh má»™t tòa lầu ngáºm má»™t ngá»n tá» kỳ mà u nâu, trông chẳng khác nà o Ä‘ang giở kỳ ra Ä‘iá»u khiển lÅ© rắn bên dưới.
Trong nhà chÃnh sảnh, thiết kế má»™t hồ nước ngay chÃnh giữa, phÃa bên kia là chiếc ngai sÆ¡n son thiếp vang, phá»§ lên trên thà nh tá»±a là chÃn chiếc đầu rắn vá»›i những nét chạm trổ vô cùng hung tợn. Trong hồ nước là má»™t lÅ© rắn đủ loại Ä‘ang lặn hụp trong nước Ä‘ang đùa giỡn vá»›i nhau.
Ngồi trên chiếc ngai là má»™t thiếu nữ dung diện mỹ miá»u. Nà ng váºn bá»™ võ phục bó chẽn may bằng da rắn, trông vừa lạ vừa oai phong vô cùng. Äứng chầu hai bên chiếc ngai cá»§a nà ng là hà ng cao thá»§ độ mươi ngưá»i, tất cả Ä‘á»u váºn thanh y võ phục thêu hình mãng xà .
Nà ng nhìn Quân Äạt đứng phÃa bên kia hồ rắn nghiêm giá»ng há»i:
- Công tỠlà ai?
- Tại hạ là ngưá»i trấn Hà m Äà m thỉnh ý các trưởng lão đến cúng tế Thần Xà .
- Ta muốn há»i tục danh cá»§a công tá».
- Äến cúng tế Thần Xà cÅ©ng phải xưng danh tÃnh nữa sao? Äôi mà y vòng nguyệt cá»§a thiếu nữ thoáng cau lại, rồi nhanh chóng giãn ra. Nà ng ôn nhu nói:
- Ta nghÄ© công tá» không phải là ngưá»i cá»§a trấn Hà m Äà m.
- Tiểu thư có con mắt rất tinh tưá»ng. Tại hạ má»›i quá vãng đến trấn nà y và thỉnh ý các vị trưởng lão đến cúng tế Thần Xà .
Nà ng lưá»m Quân Äạt:
- Thế công tá» mang cống váºt gì đến tế Thần Xà ? Quân Äạt nhìn thẳng và o mặt nà ng:
- Má»™t mạng ngưá»i.
Nà ng láºp lại câu nói cá»§a chà ng:
- Má»™t mạng ngưá»i là thế nà o?
- Tiểu thư không hiểu à ?
- Mạng cá»§a công tá»? Quân Äạt gáºt đầu:
- Mạng cá»§a tại hạ, nhưng nếu Thần Xà không thÃch cái mạng cá»§a Quân Äạt thì phải giao cho tại hạ ngá»n tá» kỳ.
Nà ng đứng báºt dáºy:
- Hừ! Công tỠđến Xà Lâu để lấy tá» kỳ cá»§a Xà Lầu? Quân Äạt lạnh lùng nói:
- Tại hạ không phá»§ nháºn.
Nà ng báºt cưá»i khanh khách rồi cất trà ng cưá»i khanh khách rồi cắt trà ng cưá»i nghiêm giá»ng nói vá»›i Quân Äạt:
- Hay lắm! Nếu như công tỠkhông lấy được tỠkỳ, không đủ bản lĩnh võ công thì phải chịu là m thân nô lệ cho ta chứ?
- Mạng của tại hạ thuộc vỠtiểu thư, tiểu thư được tùy nghi sỠdụng.
Giã Bình nhìn thẳng và o mặt Quân Äạt:
- Công tá» khẳng định mình có đủ bản lÄ©nh thì hãy lá»™i qua hồ nước nà y xem. Äã đến đây ắt công tá» cÅ©ng có chút tà i thi thố đùa giỡn vá»›i lÅ© rắn độc cá»§a Xà đảo chứ?
- Nếu tiểu thư muốn.
- Giã Bình đang rất cao hứng được chứng nghiệm kỳ tà i của võ lâm Trung Nguyên.
- Nếu tiểu thư muốn thấy thì tại hạ sẽ cho tiểu thư được thấy.
Quân Äạt nói xong thá»c luôn đôi tay thịt xuống hồ nước. Mặt nước trong hồ Ä‘ang xao động bởi lÅ© rắn bÆ¡i lượn đột nhiên phẳng lì như má»™t chiếc gương soi, và tất cả những con rắn trong rắn trong đó Ä‘á»u bất động tạo ra má»™t bức tranh xà thá»§y ngá»™ nghÄ©nh. Không khà trong gian chÃnh lâu đột nhiên lạnh lẽo như tiết trá»i và o đông.
Quân Äạt rút tay lên, bình thản bước trên mặt nước trong hồ giỠđã bị đóng thà nh băng.
Giã Bình thấy hiện tượng kỳ lạ đó, buột miệng thốt:
- Ã...
Tiếng thốt còn Ä‘á»ng trên hai cánh môi cá»§a nà ng thì Quân Äạt đã qua khá»i hồ, đứng trước mặt nà ng:
- Tại hạ đã qua hồ.
Giã Bình giáºt mình:
- Ngươi đúng là ma quỷ.
Câu nói của nà ng chứng tỠGã Bình đang hoảng hốt cực độ. Nà ng khoát tay:
- Bắt gã nà y cho ta! Lịnh cá»§a Giã Bình được phán ra, liá»n láºp tức hai hà ng cao thá»§ đứng chầu hai bên nà ng như lÅ© thiêu thân lao tá»›i Quân Äạt.
Quân Äạt nheo mà y:
- Bá»n chúng không phải là đối thá»§ cá»§a chá»§ nhân tiểu hắc kỳ đâu.
Quân Äạt vừa nói vừa váºn hóa khà công, hữu thá»§ thi triển song chỉ Ä‘oạt mạng, tả thá»§ thì phát tán những đạo chỉ Ä‘iện di sÆ¡n. Lúc nà y trong ná»™i thể cá»§a chà ng đã có Liên Hoa Băng nên chỉ công có sức mạnh vô cùng dữ dá»™i.
- Chát... Chát! Thân ảnh Quân Äạt chẳng há» di chuyển nhưng chỉ cần những đạo chỉ tuyệt thức trong hai ngá»n tiểu huỳnh kỳ và tiểu hắc kỳ cÅ©ng đủ đánh báºt mươi tên cao thá»§ cá»§a Giã Bình ngã sóng soà i dưới đất mà chẳng há» tá» vẻ khó khăn gì.
Những gã cao thá»§ Xà đảo như bị đóng băng nằm co rúm dưới sà n đá trông tháºt thảm hại.
Quân Äạt nhìn Giã Bình:
- Tiểu thư đã chứng nghiệm bản lÄ©nh võ công cá»§a tại hạ rồi đấy chứ? Giã Bình giá» không còn giữ được vẻ bình thản lúc ban đầu, mà mặt thoáng hiện những nét sá»ng sốt:
- Ngươi đúng là quá»·, không phải ngưá»i.
- Nghe giá»ng cá»§a cô nương, chắc cô nương không còn hứng thú ná»a rồi.
Quân Äạt vừa dứt lá»i thì Giã Bình bất vá»— đến chà ng má»™t đạo chưởng âm nhu. Lối xuất thá»§ cá»§a nà ng trông tháºt là kỳ quái, trông mà ngỡ như nà ng Ä‘ang thá»™p chưởng bắt rắn thì đúng hÆ¡n.
Mặc dù Giã Bình công kÃch bất ngá» nhưng chưởng pháp vừa chạm đến trưá»ng y nho sinh cá»§a Quân Äạt thì vá»™i rụt tay lại.
Nà ng không rụt tay lại sao được khi ngỡ như tay mình vừa chạm và o một tảng băng lạnh buốt.
- Úi chà ! Quân Äạt cưá»i khảy:
- Võ công cá»§a cô nương xoà ng xÄ©nh như váºy thì đâu thể tá»± nháºn là Thần Xà ? Quân Äạt vừa nói vừa lách bá»™, hữu thá»§ vươn ra thá»™p đến hổ khẩu cá»§a nà ng. Thế chá»™p cá»§a chà ng quả là nhanh không thể tưởng khiến Giã Bình lúng túng.
Giã Bình thối vá» sau má»™t bá»™ nhưng chưa kịp rụt tay lại thì hổ khẩu đã bị Quân Äạt khống chế rồi. Nà ng trợn mắt dằn tay giẫy nẩy:
- Buông tay ta ra! Trước khi bước và o tòa chÃnh sảnh Xà lầu, trong ý niệm cá»§a Quân Äạt ngỡ đâu mình sẽ gặp má»™t đại cao thá»§ trong giang hồ, nhưng khi khống chế Giã Bình, chà ng không khá»i ngỡ ngà ng vá»›i sá»± non kém vá» võ công cá»§a nà ng.
Quân Äạt cau mà y:
- Cô nương có tháºt là chá»§ nhân ngá»n tá» kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long hay không? Giã Bình vẫn vùng vằng cố rút tay lại, nhưng hổ khẩu như dÃnh cứng trong tay Quân Äạt.
Nà ng thét lên:
- Buông tay ta ra! Giã Bình rùng mình:
- Ta lạnh lắm rồi.
Quân Äạt giáºt mình, vá»™i giải tá»a ná»™i khÃ.
Chà ng nhìn nà ng nghiêm giá»ng nói:
- Cô nương có tháºt là chá»§ nhân ngá»n tá» kỳ không? Tháºt ra cô nương là ai? Giã Bình xét nét nhìn chà ng:
- Ngươi há»i để là m gì!
- Tại hạ muốn lấy ngá»n tá» kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long.
- Ngươi đừng nằm mơ.
Quân Äạt nhếch môi:
- Võ công cá»§a cô nương không có cái thần kỳ cá»§a tuyệt thức trong ngá»n tá» kỳ.
Chà ng đổi giá»ng tháºt lạnh lùng:
- Cô nương là ai?
- Ta là ai cũng được.
- Tại hạ muốn biết.
- Ngươi đừng bức hiếp ta. Giã Bình sẽ bẩm lại với song thân thì mạng ngươi khó bảo toà n đó.
Quân Äạt cau mà y:
- Song thân của cô nương là ai?
- Chủ nhân Xà đảo.
Nà ng ngước mặt, kiêu hãnh nhìn Quân Äạt:
- Cả võ lâm Trung Nguyên Ä‘á»u nghe danh tá»± cá»§a TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân, có lẽ chỉ có mình ngươi chưa nghe mà thôi. Nếu ngươi là m cho Giã Bình nà y rụng má»™t sợi tóc, xước má»™t miếng da hay là m ta kinh sợ thì song thân ta nhất định sẽ... sẽ Ä‘em ngươi là m thức ăn cho lÅ© rắn độc trên Xà Äảo.
Quân Äạt không để tâm đến câu nói kiêu căng cá»§a nà ng, mà há»i ngược lại Giã Bình:
- ChÃnh song thân cá»§a cô nương má»›i là chá»§ nhân ngá»n tá» kỳ? Giã Bình gáºt đầu:
- Äúng đó. Ngươi không phải là đối thá»§ cá»§a song thân Giã Bình đâu.
- Tại hạ có là đối thá»§ cá»§a há» hay không không cần cô nương nháºn định. Tại hạ Ä‘ang muốn biết TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân hiện ở đâu.
Giai nhân nguýt chà ng:
- Ngươi buông tay Giã Bình ra. Bộ ngươi không biết lễ giáo nam nữ thụ thụ bất thân ư?
- Tại hạ rất biết, nhưng rất tiếc cô nương bây giá» Ä‘ang là chá»§ nhân tòa Xà Lầu chứ không phải cô tiểu thư khuê các. Cô nương là ná»—i ám ảnh cá»§a cư dân trấn Hà m Äà m, chứ không phải là má»™t thiếu nữ bình thưá»ng.
- Nhưng Giã Bình cũng là một nữ nhân.
Quân Äạt nạt ngang:
- Không. Äối vá»›i tại hạ cô nương là má»™t sát thá»§ giết ngưá»i, chứ không phải nữ nhân bình thưá»ng. Äã là sát thá»§ thì tại hạ có quyá»n được giết để trừ há»a cho bá tánh.
Giã Bình biến sắc, lắp bắp nói:
- Ngươi không được giết ta đó. Giã Bình có là m gì đâu mà ngươi đòi giết ta chứ?
- Chủ nhân Xà Lầu đã là đáng chết rồi.
- Ngươi... ngươi giết ta ắt song thân sẽ truy sát ngươi, bắt ngươi phải chết theo ta.
- Tại hạ đang muốn diện ngộ với song thân của cô nương đây.
- Ngươi không sợ song thân cá»§a Giã Bình nổi giáºn à ? Chỉ cần Giã Bình nói má»™t tiếng thôi, ngươi đừng hòng giữ được mạng.
- TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân chắc coi mạng ngưá»i như cá» rác má»›i có má»™t ái nhi tÃnh tình như cô.
Giã Bình thẹn mặt:
- Ngươi không được bêu xấu song thân của Giã Bình nhe. Cha mẹ ta mà nghe được nhất định sẽ không tha cho ngươi đâu.
Quân Äạt nheo mà y nhìn nà ng:
- Bản lÄ©nh cá»§a TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân như thế nà o mà cô nương cứ hù dá»a ta mãi váºy? Äể tại hạ bẻ tay, bẻ chân ái nhi cá»§a TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân coi những ngưá»i đó sẽ truy sát Quân Äạt như thế nà o.
Chà ng vừa nói vừa kéo căng tay Giã Bình.
Giã Bình thất sắc:
- Ngươi đừng bẻ tay chân của Giã Bình. Tội nghiệp Giã Bình. Giã Bình hứa sẽ nói tốt vỠngươi với song thân Giã Bình.
- Äa tạ tấm lòng cá»§a cô nương, nhưng tại hạ quả không hứng thú để nghe những câu nói tâng bốc đâu.
Chà ng vừa nói vừa nâng cánh tay phải của Giã Bình lên:
- Cánh tay cô nương cũng đẹp lắm đó.
Giã Bình run cầm cáºp:
- Ta không muốn bị tà n phế đâu. Ngươi muốn gì?
- Muốn lấy ngá»n tá» kỳ.
- Ngá»n tá» kỳ Giã Bình không giữ.
Giã Bình vừa nói dứt câu thì từ ngoà i cá»§a gian chÃnh sảnh Xà Lầu, TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n nắm tay nhau phiêu diêu lướt và o.
Thấy TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n xuất hiện, Giã Bình phấn chấn hẳn lên. Nà ng thét lá»›n:
- Cha mẹ, cứu con vá»›i! TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n thoạt cãi đã đối mặt vá»›i Quân Äạt. Ãnh mắt cá»§a hai ngưá»i khắt khe nhìn chà ng trong khi Quân Äạt vẫn khống chế hổ khẩu cá»§a Giã Bình và đối nhãn lại.
Giã Bình thì cứ vùng vằng nói:
- Buông tay ta ra.
Quân Äạt liếc nà ng, gằn giá»ng nói:
- Tại hạ sẽ buông cô nương ra khi nà o cô nương biến thà nh phế nhân hoặc là một cái xác không hồn.
Quân Äạt vừa nói vừa kéo Giã Bình đến trước, đồng thá»i đặt trảo công và o huyệt Thiên Linh Cái cá»§a nà ng.
Lúc nà y chỉ cần năm ngón tay cá»§a chà ng bóp chặt lấy đại huyệt Thiên Linh Cái cá»§a Giã Bình thì mạng nà ng sẽ rá»i dương trần xuống âm ty.
Thấy hà nh động cá»§a Quân Äạt, TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n căng thẳng cá»±c độ.
Cả hai không rá»i mắt khá»i Quân Äạt.
-oOo-
Hết chương 25
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, ãàðàíò, äèñêè, đà m lục thái, çàêîí, êèåâà, íîêèà, ïîïêà, îõîòà, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, òåàòð, ôèòíåñ, that kỳ Ä‘oaÌ£t mạng, that ki doat mang, that ky doat mang, thatkydoatmang, thất kỳ Ä‘oạt hôn  |
| |