 |
|

17-10-2008, 10:13 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 26 Äoạt Tiểu Tá» Kỳ
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: luongdiennhan
Lâm Diệp Tuyá»n dấn đến ná»a bá»™:
- Ngươi muốn gì? Quân Äạt cưá»i mỉm nhìn TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n:
- Tại hạ Ä‘oán không lầm thì nhị vị trưởng bối đây là TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân.
Lâm Diệp Tuyá»n nói luôn:
- Không sai. Giã Bình chÃnh là ái nữ cá»§a ta và TÃch đảo chá»§. Chỉ cần ngươi là m rụng má»™t sợi tóc cá»§a nó thôi, chúng ta sẽ không để ngươi sống trên cõi dương trần nà y đâu.
Quân Äạt nhướn mà y:
- Phu nhân cùng một khẩu khà như Giã Bình tiểu thư.
Chà ng nhún vai nói tiếp:
- Tại hạ phải thừa nháºn TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân có má»™t ái nữ rất xinh đẹp và xem ra nà ng rất yêu kÃnh nhị vị.
Lâm Diệp Tuyá»n khắt khe há»i chà ng:
- Ngươi nói thế để là m gì?
- Tại hạ thấy sao nói váºy thôi.
Quân Äạt cưá»i khẩy nói tiếp:
- Ngưá»i ta có thể mất tất cả nhưng không thể mất con, nhất là những đứa con như Giã Bình tiểu thư.
TÃch Lịch Bang khẩn trương ra mặt:
- Ngươi nói đúng. Ngươi muốn gì thì hãy buông Giã Bình ra ngay Ä‘i rồi bà n thảo vá»›i TÃch má»—.
TÃch Lịch Bang cà ng khẩn trương bao nhiêu thì Quân Äạt cà ng bình thản bấy nhiêu.
Chà ng khẽ bóp chặt đại huyệt Thiên Linh Cái của Giã Bình. Giã Bình nhăn mặt rên lên:
- Ui cha, Ä‘au quá! Lâm Diệp Tuyá»n nạt lá»›n:
- Không, ngươi đừng là m cho Giã Bình đau.
- Tại hạ biết Giã Bình tiểu thư Ä‘au má»™t thì TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân Ä‘au mưá»i.
Lâm Diệp Tuyá»n khẩn trương nói:
- Ngươi muốn gì nói đi, đừng hạ thủ Giã Bình.
Quân Äạt cưá»i mỉm:
- Tại hạ Ä‘ang muốn ngá»n tá» kỳ.
TÃch Lịch Bang thở hắt ra rồi nói:
- Ngươi không nói ra TÃch má»— vẫn có thể Ä‘oán biết ngươi sẽ đòi ngá»n tá» kỳ. Ta rất muốn trao ngá»n tiểu kỳ đó cho ngươi để đổi lại mạng sống cá»§a Giã Bình. Nhưng rất tiếc tá» kỳ ta không mang theo bên mình mà để ở Xà đảo. Nếu ngươi tháºt sá»± cần ngá»n tiểu kỳ đó thì hãy theo TÃch má»— ra Xà đảo.
Quân Äạt nhún vai:
- Bất cứ ai đã có tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long Ä‘á»u coi nó như váºt bất ly thân. TÃch đảo chá»§ không phải là kẻ ngoại lệ.
TÃch Lịch Bang nheo mà y.
Quân Äạt nói tiếp:
- TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân cứ giao ngá»n tá» kỳ đó cho tại hạ, sau đó tại hạ sẽ thả Giã Bình tiểu thư, đến lúc đó hai vị có thể liên kết mà dùng võ công Ä‘oạt lại ngá»n tá» kỳ cÅ©ng đâu có muá»™n.
Lâm Diệp Tuyá»n quay sang TÃch Lịch Bang:
- Tướng công, chúng ta nên giao tỠkỳ cho gã.
TÃch Lịch Bang nghiêm khắc há»i Quân Äạt:
- Ngươi biết TÃch má»— và phu nhân nhất định liên kết Ä‘oạt lại tá» kỳ tất ngươi đã có dụng ý đối phó vá»›i TÃch má»— và phu nhân.
- Tại ha chẳng có dụng ý gì đâu. Chỉ cần TÃch đảo chá»§ và phu nhân đả bại được Quân Äạt, tá» kỳ sẽ thuá»™c vá» hai ngưá»i.
- Ngươi thị và o võ công?
- Tất cả chá»§ nhân cá»§a những ngá»n tiểu kỳ Ä‘á»u có bản lãnh võ công.
Lâm Diệp Tuyá»n xen và o:
- Nếu váºy ngươi cÅ©ng là chá»§ nhân má»™t ngá»n tiểu kỳ?
- Không sai. Tại hạ là chá»§ nhân cá»§a ngá»n tiểu kỳ.
Lâm Diệp Tuyá»n liếc TÃch Lịch Bang rồi quay sang Quân Äạt:
- ÄÆ°á»£c lắm, phà m những cao thá»§ thượng thặng trên giang hồ, nhất là đối vá»›i chá»§ nhân những ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long Ä‘á»u thị và o bản lÄ©nh cá»§a mình. Lâm Diệp Tuyá»n sẽ thỉnh giáo võ công cá»§a công tá».
Giá»ng nói cá»§a Lâm Diệp Tuyá»n rất ôn nhu từ tốn nhưng hà m chứa bên trong ý niệm coi thưá»ng đối phương. Lâm Diệp Tuyá»n không có ý niệm đó sao được khi thấy Quân Äạt niên ká»· chỉ đáng là sư huynh cá»§a Giã Bình, thì ná»™i lá»±c cá»§a chà ng đâu có sánh bằng TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n.
Lâm Diệp Tuyá»n quay qua TÃch Lịch Bang:
- Tướng công, thiếp giao lá tá» kỳ cho tiểu tá» nà y để đổi lấy sinh mạng cá»§a Giã Bình? TÃch Lịch Bang gáºt đầu:
- Phu nhân hãy giao cho y ngá»n tá» kỳ cá»§a Xà Äảo.
Lâm Diệp Tuyá»n lấy từ trong ống tay áo ra ngá»n tá» kỳ mầu nâu:
- Công tá», đây là ngá»n tá» kỳ cá»§a chúng ta, hãy đón lấy và thả Giã Bình ra.
Quân Äạt mỉm cưá»i:
- Tại hạ thỉnh ý của phu nhân.
Lâm Diệp Tuyá»n thẩy tá» kỳ lên cao, cùng lúc Quân Äạt thả tay khá»i đại huyệt Thiên Linh Cái cá»§a Giã Bình, trổ luôn Thần Hà nh Quá»· Cước thân pháp từ dưới lướt lên thá»™p lấy ngá»n tá» kỳ.
TÃch Lịch Bang nheo mà y khi nháºn ra công phu khinh công Thần Hà nh Quá»· Cước cá»§a chà ng.
Quân Äạt hạ thân xuống đứng đối mặt vá»›i TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n. Chà ng trịnh trá»ng cúi ngưá»i:
- Äa tạ nhị vị đảo chá»§ đã cho tại hạ mượn tiểu kỳ tá» lịnh.
TÃch Lịch Bang nhìn chà ng không chá»›p mắt rồi lên tiếng há»i:
- Vừa rồi công tỠđã trổ Thần Hà nh Quá»· Cước cá»§a Äại Äầu Quá»·? Má»™t thoáng ngạc nhiên hiện lên khuôn mặt anh tuấn cá»§a Quân Äạt.
- TÃch đảo chá»§ biết Thần Hà nh Quá»· Cước cá»§a gia sư? TÃch Lịch Bang không trả lá»i thẳng câu há»i cá»§a chà ng mà há»i ngược lại:
- Äại Äầu Quá»· lịnh cho ngươi há»™i nháºp Thất Kỳ Ngá»c Long?
- Không sai.
TÃch Lịch Bang quay sang Lâm Diệp Tuyá»n:
- Phu nhân, gã là đại đồ đệ cá»§a Äại Äầu Quá»· thì bản lÄ©nh võ công ắt không phải tầm thưá»ng.
Lá»i cảnh báo cá»§a TÃch Lịch Bang lá»t và o tai Quân Äạt, chà ng cưá»i mỉm nói:
- TÃch đảo chá»§ đã biết tại hạ là sư đồ cá»§a sư tôn Äại Äầu Quá»·, hẳn không có ý chặn đưá»ng tại hạ chứ? Lâm Diệp Tuyá»n cau mà y:
- Bổn nương và tướng công sẽ không chặn đưá»ng ngươi nếu như ngươi trao lại ngá»n tá» kỳ cho chúng ta.
- Tại hạ chẳng có ý đó đâu.
Quân Äạt vừa nói vừa âm thầm váºn công, bởi vì hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là những cao thá»§ nhứt đẳng trên giang hồ.
Quân Äạt nghiêm giá»ng nói:
- Nhị vị không muốn nhưá»ng đưá»ng cho Quân Äạt thì tại hạ tá»± mở đưá»ng cho mình váºy.
- Khẩu khà cá»§a ngươi xem ra chẳng coi bổn nương và tướng công ra gì cả. Bổn nương coi xem Äại Äầu Quá»· có ngưá»i há»c trò bản lÄ©nh như thế nà o? Lâm Diệp Tuyá»n nói xong, thét lá»›n:
- Long Thiên Phụng Vũ.
Lâm phu nhân vừa thét vừa phối hợp công phu ná»™i lá»±c vá»›i TÃch Lịch Bang. Cả hai thoạt nháºp là m má»™t như con trốc quay vun vút rồi tách ra là m hai.
Giã Bình đứng ngoà i thấy má»›i giao thá»§ mà song thân đã dụng đến tuyệt thức võ công Long Thiên Phụng VÅ©, không hiểu sao nà ng bất giác lo lắng cho tÃnh mạng cá»§a Quân Äạt.
Nhưng ngược lại, nà ng thấy Quân Äạt vẫn đứng yên như tiên đồng vá»›i vẻ mặt tá»± tin cÅ©ng nảy sinh ý niệm bất nhẫn.
Mặc dù hai ý tưởng đó mâu thuẫn với nhau nhưng Giã Bình vẫn buột miệng nói:
- Ê, ngươi cẩn tháºn đó! Song thân ta đã thi triển tuyệt thức Long Thiên Phụng VÅ© thì không có ai đối địch được đâu.
Mặc cho Giã Bình cảnh báo, Quân Äạt vẫn bình nhiên chỠđợi hai con trốc kình cá»§a TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n chia là m hai như má»™t gá»ng kìm áp và o mình.
Khi hai con trốc kình đó còn cách chà ng độ hai gang tay thì Quân Äạt má»›i dá»±ng đứng đôi bản thá»§, miệng thì quát:
- Chỉ Äiện Di SÆ¡n, Song Chỉ Äoạt Mạng.
Hữu thá»§ chà ng thi triển tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng, tả thá»§ thì dụng luôn tuyệt thức Chỉ Äiện Di SÆ¡n đón thẳng hai con trốc kình Long Thiên Phụng VÅ©.
- Ầm...
Khi hai ngá»n chỉ tuyệt thức cá»§a Quân Äạt đâm thẳng và o hai con trốc kình Long Thiên Phụng VÅ© liá»n phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa. Cả tòa khách sảnh Xà Lầu ngỡ như rung chuyển sắp đổ sụp xuống.
TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n bị hai đạo chỉ đẩy báºt vá» hai hướng, tụ khà ná»™i thể nhanh chóng tản mác để hoà n nguyên thân ảnh.
Trong lúc đó, Quân Äạt vẫn đứng vững chắc chẳng há» có biểu lá»™ gì hiện lên nét mặt.
TÃch Lịch Bang lẫn Lâm Diệp Tuyá»n đứng thá»™n mặt. Xem ra cả hai như quá sá»ng sốt trước thần công cá»§a Quân Äạt. Hai ngưá»i không thể nà o hiểu được vì sao Quân Äạt lại có ná»™i công thâm háºu khá»§ng khiếp như váºy. TÃch Lịch Bang lẫn Lâm Diệp Tuyá»n đâu biết được khi Quân Äạt dụng đến ná»™i công thì ngay láºp tức Liên Hoa Băng phát huy tinh khà cá»§a nó tạo cho chà ng má»™t bức mà n băng bảo vệ toà n thân và còn há»— trợ cho ná»™i lá»±c cá»§a chà ng nên má»›i có sức mạnh như váºy.
Hiệp đầu tiên đón thẳng đỡ thẳng thế công cá»§a TÃch Lịch Bang và Lâm Diệp Tuyá»n, Quân Äạt đã chiếm thế thượng phong khiến cho hai cao thá»§ nhứt đẳng cá»§a Xà Äảo phải sững sá» không hiểu như thế nà o, Ä‘iá»u đó khiến chà ng phấn chấn vô cùng.
Quân Äạt nhìn TÃch Lịch Bang:
- TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân muốn thỉnh giáo thêm tuyệt há»c cá»§a tại hạ chứ? Lâm Diệp Tuyá»n thẹn mặt.
Quân Äạt quay sang Lâm Diệp Tuyá»n nói:
- Tâm ý cá»§a tại hạ không muốn hại Giã Bình tiểu thư đâu mà chỉ muốn lấy tiểu kỳ tá» lịnh thôi. Nay nhị vị đã có thà nh tâm giao cho Quân Äạt, tại hạ cung kÃnh bái hai vị, hẹn có ngà y gặp lại.
Quân Äạt nói xong, vừa toan trổ khinh thuáºt Thần Hà nh Quá»· Cước băng qua hồ nước đóng băng thì TÃch Lịch Bang gá»i giáºt lại:
- Quân Äạt! Quân Äạt sa sầm mặt quay lại:
- TÃch đảo chá»§ muốn chỉ giáo Ä‘iá»u gì?
- Ma Thần Cát Giã là gì của ngươi?
- CÅ©ng như TÃch đảo chá»§ và Lâm phu nhân.
Trả lá»i TÃch Lịch Bang xong, Quân Äạt liá»n trổ luôn Thần Hà nh Quá»· Cước thoát Ä‘i.
Chà ng lướt ra ngoà i đại sảnh Xà Lầu trong chớp mắt đã mất dạng.
-oOo-
Quân Äạt quay trở lại gian nhà cá»§a lão trượng. Chà ng vừa bước và o nhà đã chạm ngay cảnh tượng Ä‘au lòng.
Cúc Cúc quỳ bên xác lão khóc thổn thức. Nà ng vừa khóc vừa than:
- Ná»™i tổ Æ¡i, sao ná»™i lại bá» con mà đi? Quân Äạt cau mà y, bặm môi. Chà ng ngồi xuống bên Cúc Cúc:
- Tiểu thư...
Cúc Cúc ngước đầu nhìn chà ng. Ãnh thu ba cá»§a nà ng trà n ngáºp sá»± phẫn uất:
- Các ngưá»i đến nhà tôi nên ná»™i tổ cá»§a tôi má»›i chết thảm như thế nà y.
Quân Äạt cúi đầu:
- Tiểu thư, đã có chuyện gì xảy ra?
- Công tỠkhông thấy à ?
- Tại hạ đã thấy nhưng không hiểu ai đã giết lão tiá»n bối? Cúc Cúc lắc đầu:
- Tôi không biết nữa.
Quân Äạt nhìn thẳng và o mắt nà ng:
- Tiểu thư không biết? Cúc Cúc gáºt đầu:
- Tôi không biết.
- Tá»· tá»· cá»§a tại hạ đâu rồi? Sao ngưá»i không có ở đây? Cúc Cúc nhìn xuống xác chết lão trượng:
- Cúc Cúc ở dưới nhà sau chợt nghe tiếng cá»§a vị cô nương Ä‘i cùng vá»›i công tá». Cúc Cúc chạy lên thì ná»™i tổ đã chết còn vị cô nương đó thì chẳng thấy nữa.
Cúc Cúc chỉ xuống sà n gạch:
- Chỉ có mấy chữ nà y thôi. Cúc Cúc không hiểu ý nghĩa của nó.
Quân Äạt nhìn xuống hà ng chữ viết bằng máu:
- Lạc Hồn Cốc.
Quân Äạt sá»±c nghÄ© đến gã quái nhân đã từng Ä‘eo bám theo mình và Khắc Thúy Phượng ở hang dÆ¡i. Nếu kẻ giết lão trượng và bắt Khắc Thúy Phượng đưa đến Lạc Hồn Cốc phải chÃnh là tên quái nhân kia rồi.
Quân Äạt đứng báºt dáºy:
- Tiểu thư, tại hạ sẽ đến Lạc Hồn Cốc trả thù cho lão trượng.
Quân Äạt bặm môi chỠđợi Cúc Cúc lên tiếng, nhưng không, nà ng chỉ biết khóc mà thôi.
Quân Äạt thở dà i má»™t tiếng:
- Tại hạ có lỗi với tiểu thư và lão trượng.
Quân Äạt lưỡng lá»± má»™t lúc rồi lấy từ thắt lưng má»™t nén và ng nhét và o tay Cúc Cúc:
- Tiểu thư giữ chút ngân lượng nà y để lo háºu sá»± cho lão tiá»n bối. Tại hạ sẽ đến Lạc Hồn Cốc mang thá»§ cấp cá»§a kẻ sát nhân vá» tế vong linh cá»§a lão trượng.
Cúc Cúc nhìn Quân Äạt:
- Công tỠđừng quay lại đây nữa.
Quân Äạt cúi đầu, khẽ nói:
- Vâng, tại hạ sẽ không quay lại đây để mang đại há»a cho tiểu thư.
Mặc dù nói vá»›i Cúc Cúc bằng lá»i lẽ ôn tồn nhưng chà ng cảm thấy trái tim mình quặn Ä‘au vì phẫn uất dâng trà n trong kinh mạch.
Quân Äạt thở dà i má»™t tiếng:
- Tiểu thư bảo trá»ng.
- Công tỠđi đi.
- Tiểu thư hãy thứ lá»—i cho Quân Äạt! Quân Äạt bặm môi, lắc đầu vì những tiếng khóc tức tưởi cá»§a Cúc Cúc. Chà ng nghiến răng quay trở ra. Trong đầu chà ng hiện rõ ý niệm phải mang thá»§ cấp gã quái nhân kia vá» tế vong linh lão nhân chá»§ căn nhà nà y thì má»›i vÆ¡i Ä‘i sá»± phẫn ná»™ Ä‘ang dâng trà n trong huyết quản chà ng.
Cùng vá»›i ý niệm phẫn uất đó, Quân Äạt trổ Thần Hà nh Quá»· Cước thoát Ä‘i, chẳng mấy chốc chà ng đã ra khá»i trấn Hà m Äà m. Trong ý nghÄ© cá»§a Quân Äạt lúc nà y chỉ nghÄ© đến má»—i má»™t việc là giết tên quái nhân đã sát tá» lão trượng mà thôi, nên khi ra khá»i trấn Hà m Äà m độ hai dặm, chà ng má»›i giáºt mình dừng bước, bởi nghiệm lại thì không biết Lạc Hồn Cốc tá»a lạc ở địa phương nà o.
Chà ng tá»± há»i:
- Lạc Hồn Cốc ở đâu? Mình tháºt là hồ đồ không há»i Cúc Cúc.
Quân Äạt thở dà i, lắc đầu. Bây giá» chà ng muốn quay lại há»i Cúc Cúc tháºt là bất tiện.
Trong lúc chà ng Ä‘ang đắn Ä‘o suy tưởng không biết phải Ä‘i vá» hướng nà o thì thấy má»™t ngưá»i tiá»u phu gánh cá»§i tiến vá» phÃa mình.
Quân Äạt mừng rỡ băng đến toan há»i thăm. Khi Quân Äạt đối mặt vá»›i ngưá»i tiá»u phu má»›i nháºn ra đó là má»™t lão tiá»n bối vá»›i đôi mắt sáng ngá»i. Mặc dù thân thể lão gầy nhom như ngưá»i chưa từng có bữa cÆ¡m no nhưng lại gánh má»™t gánh cá»§i to mà má»™t gã đại lá»±c vÅ© sÄ© chưa chắc có thể nhấc nổi.
Quân Äạt ôm quyá»n xá lão tiá»u phu:
- Vãn bối là Hà n Quân Äạt xin thỉnh giáo lão tiá»n bối.
Nghe chà ng xưng danh tÃnh, lão tiá»u phu nhìn sững chà ng:
- Công tá» có Ä‘iá»u chi muốn thỉnh giáo lão phu?
- Lão tiá»n bối là ngưá»i ở địa phương nà y ắt biết Lạc Hồn Cốc tá»a lạc ở đâu? Äôi mà y cá»§a lão tiá»u phu cau hẳn lại:
- Công tá» muốn tìm đến Lạc Hồn Cốc? Quân Äạt gáºt đầu:
- Vâng, vãn bối đang muốn tìm đến Lạc Hồn Cốc.
Lão ngắm Quân Äạt.
Quân Äạt bèn há»i:
- Lão tiá»n bối chắc biết Lạc Hồn Cốc tá»a lạc nÆ¡i nà o? Lão tiá»u phu gáºt đầu:
- Rất rà nh nữa, lão phu không những biết Lạc Hồn Cốc tá»a lạc ở đâu mà còn biết cả chá»§ nhân cá»§a Lạc Hồn Cốc.
- Nếu tiá»n bối biết xin chỉ đưá»ng cho Quân Äạt.
Lão tiá»u phu hạ gánh cá»§i xuống đất, nhìn chà ng há»i:
- Công tỠđến Lạc Hồn Cốc để là m gì?
- Tại hạ không tiện nói, nhưng tại hạ đến đó để cứu ngưá»i.
Lão tiá»u phu ngẩn mặt:
- Cứu ngưá»i? Công tá» cứu ai?
- Nói ra rất dà i dòng, tại hạ xin lão tiá»n bối miá»…n thứ.
Lão tiá»u phu gáºt đầu:
- Công tỠkhông nói cũng được. Lão phu chỉ ngạc nhiên mà thôi.
- Sao lão tiá»n bối ngạc nhiên?
- Không ngạc nhiên sao được, bởi chủ nhân Lạc Hồn Cốc là Nhiếp Thần Quân.
Lão lắc đầu:
- Nhiếp Thần Quân đã bị Thiếu Lâm Tá»± vây hãm và bắt nhốt trong thiên lao ở Long Thiên Tá»±. Lão phu nghe đâu lão Nhiếp Thần Quân vừa được tiểu hòa thượng Lá»— Trình giải thoát khá»i thiên lao thì lại có chuyện xảy đến lão.
Lão tiá»u phu cưá»i mỉm nhìn Quân Äạt:
- Công tá» nói tháºt Ä‘i, công tỠđến Lạc Hồn Cốc để cứu ngưá»i hay vì ngá»n tiểu bạch kỳ cá»§a lão Nhiếp Thần Quân? Nghe lão tiá»u phu há»i, Quân Äạt không khá»i băn khoăn. Chà ng nghÄ© thầm:
- "Chẳng lẽ giết lão trượng ở trấn Hà m Äà m không phải gã quái nhân mà là Nhiếp Thần Quân?" Chà ng nảy sinh ý niệm đó nên không khá»i thắc mắc:
- Lão tiá»n bối nói chá»§ nhân Lạc Hồn Cốc là Nhiếp Thần Quân, chá»§ nhân ngá»n tiểu bạch kỳ? Lão tiá»u phu gáºt đầu:
- Lão phu chẳng hỠnói dối công tỠđâu. Mà nói dối thì được gì?
- Dù muốn hay không tại hạ cũng phải đến Lạc Hồn Cốc.
- Nếu công tá» nhất định phải đến thì lão sẽ chỉ đưá»ng cho công tá». Nhưng lão nói trước lão Nhiếp Thần Quân đó không phải để cho ngưá»i ta coi thưá»ng đâu.
- Vãn bối ghi nháºn lá»i cá»§a lão tiá»n bối.
Lão tiá»u phu nhìn thẳng và o mặt chà ng:
- Nếu công tỠđã quyết thì cứ theo con đưá»ng trước mặt mà đi độ ba dặm thì đến má»™t cánh rừng, Lạc Hồn Cốc tá»a lạc trong cánh rừng đó.
Quân Äạt xá lão tiá»u phu:
- Äa tạ tiá»n bối! Lão tiá»u phu gáºt đầu:
- Lão phu hy vá»ng công tỠđến Lạc Hồn Cốc không phải vì ngá»n tiểu bạch kỳ cá»§a Nhiếp Thần Quân.
Quân Äạt lưỡng lá»± má»™t lúc rồi má»›i trổ Thần Hà nh Quá»· Cước băng mình Ä‘i. Theo lá»i chỉ dẫn cá»§a lão tiá»u phu, Quân Äạt đến má»™t cánh rừng thưa. Äứng ngoà i bìa rừng, nhìn những tà ng cây vá»›i những hình thù kỳ dị mà bất cứ ai cÅ©ng phải ngại ngùng khi thâm nháºp và o.
Quân Äạt quan sát cánh rừng má»™t cách cẩn trá»ng rồi má»›i trổ Thần Hà nh Quá»· Cước băng và o. Và o trong cánh rừng đó rồi chà ng má»›i ngỡ mình vừa bước và o má»™t mê tráºn vá»›i không gian khá»§ng bố rá»n rợn.
Quân Äạt âm thầm váºn hóa nguyên ngươn đỠphòng bất trắc. Äá»™t nhiên chung quanh chà ng những âm thanh như tiếng ma tru quá»· khóc cất lên. Âm thanh đó nghe mà ngỡ như tiếng nghiến răng kẽo kẹt, hòa nháºp vá»›i tiếng hú rù rù như có Ä‘oà n quân oan hồn địa phá»§ sắp xuất hiện.
Quân Äạt cau mà y.
Những âm thanh kia chợt im bặt. Sá»± im lặng đến tá»™t cùng, tháºm chà có thể nghe được cả tiếng chân cá»§a chà ng đạp lên lá khô. Vá»›i má»™t không gian như váºy thì quả là ngưá»i yếu bóng vÃa hoặc không có đảm lượng thì đã bá» chạy ra ngoà i.
Quân Äạt đảo nhãn nhìn bao quát má»™t vòng chung quanh mình. Chẳng có bóng ngưá»i nà o cả, thế thì những âm thanh kia từ đâu phát ra, chẳng lẽ những thân cây hình thù đặc dị nà y có sinh khà biết được kẻ lạ thâm nháºp và o phạm vi cá»§a chúng nên truyá»n âm nói chuyện vá»›i nhau? Quân Äạt lắc đầu:
- Chuyện hoang đưá»ng.
Chà ng vừa buột miệng nói hết câu thì những âm thanh man rợ lại cất lên chẳng khác nà o tiếng gầm gừ của đoà n quân ma đang hầm hè bởi sự xuất hiện của chà ng.
Quân Äạt tá»± nhá»§:
- Những tiếng gầm gừ nà y có thể cản chân Quân Äạt được sao? Quân Äạt vừa nói vừa trổ thần hà nh quá»· cước tiến sâu và o trong cánh rừng hÆ¡n nữa.
Chà ng lướt qua một thân cây mang hình một quái nhân khổng lồ thì phát hiện ra từ một hốc cây trông như cái miệng đang há toang hoác phát ra những âm thanh rì rì.
Quân Äạt dừng bước nhìn hốc cây đó. Giá» thì chà ng má»›i hiểu ra những âm thanh ma quái kia chẳng qua do những hốc cây hứng những ngá»n gió thu hiu hiu tạo thà nh tiếng tru ma quá»·, còn tiếng nghiến răng kẽo kẹt là do những cà nh cây cá» xát và o nhau.
Quân Äạt báºt cưá»i:
- Mình quả là kém thông minh nên không nháºn định ra Ä‘iá»u đó ngay từ đầu.
Chà ng rÃt má»™t luồng chân ngươn căng phồng lồng ngá»±c, bình thản tiến sâu và o trong cánh rừng đó. Cà ng Ä‘i sâu và o rừng, Quân Äạt cà ng cảm nháºn sá»± hoang tà n xÆ¡ xác, cho đến khi bắt gặp má»™t gian tiểu xá bằng cây cÅ© kỹ cá» dại má»c quanh nhà như lâu ngà y chẳng có ngưá»i chăm sóc. Äến gần chà ng má»›i nháºn ra những lá»›p rêu phá»§ cả từ dưới chân vách lên đến nóc. Gian tiểu xá tháºt là thảm hại, ngỡ như nó sắp mục rữa mà đổ sụp xuống.
Nhìn gian tiểu xá đó, Quân Äạt không khá»i bồi Chương thương cảm cho chá»§ nhân cá»§a nó.
Nhưng ý tưởng thương cảm đó chỉ thoáng qua thì cảnh tượng ở nhà lão trượng lại hiện lên trong trà não của chà ng.
Chà ng nhìn gian tiểu xá lạnh lùng nói với mình:
- Nếu gã Nhiếp Thần Quân chÃnh là tên quái nhân giết ngưá»i thì y cÅ©ng không nên sống trên Ä‘á»i nà y là m gì nữa.
Quân Äạt vừa nghÄ© vừa bước lên báºc tam cấp. Ngay cả những báºc tam cấp cÅ©ng mục rã khi chà ng bước lên, Quân Äạt đứng tần ngần ngay trước cánh cá»a cây đóng rêu xanh loang lổ.
Quân Äạt toan đẩy cá»a thì từ trong gian tiểu xá phát ra tiếng rên nghe đến não lòng.
-oOo-
Hết chương 26
|

17-10-2008, 10:14 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 27 Câu Há»i Cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: Hoà ng Kim Thá»§
Trở lại với tình huống của Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Khi ánh chớp bạc thoạt biến mất chẳng khác nà o một vì sao băng thoáng hiện và thoáng mất. Còn Vũ Văn Tiểu Vĩ thì đứng bất động như pho tượng, tay chặn ngang yết hầu, những sợi tơ phủ lên mu bà n tay.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ thoáng má»™t chút sững sá» rồi thét há»›n:
- Ai? Cánh cá»a sổ gian tiểu xá báºt tung ra, ánh nháºt quang chiếu và o. Äứng trước mặt Gia Cẩm Lệ là Hạ à Tiên, sau lưng nà ng là Ngá»c Lan Ä‘ang ngồi bó gối, ánh mắt thất thần nhìn Tiêu VÄ©.
à Tiên Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i nhìn Mạc Sầu Ngá»c Nữ:
- Chắc chắn Gia cô nương ngạc nhiên lắm khi thấy à Tiên có mặt ở đây? Gia Cẩm Lệ liếc qua Tiểu VÄ© thấy Tiểu VÄ© nhắm mắt mà không có biểu lá»™ cảm giác gì trên nét mặt, buá»™t miệng há»i:
- VÅ© Văn công tá», ngưá»i chết tháºt rồi sao? VÅ© Văn Tiểu VÄ© vẫn đứng im lặng.
Hạ à Tiên lên tiếng:
- Là m sao y có thể sống được vá»›i Äoạt Hồn Châm cá»§a à Tiên chứ? Gia Cẩm Lệ quắc mắt:
- Sao cô nương lại hạ sát Vũ Văn công t�
- Rất dễ hiểu, là muốn đoạt lại lá tiểu kỳ.
à Tiên nhún vai, cưá»i khẩy nói:
- Khi cô nương đột nháºp và o Äà o Hoa Viên và dẫn Ngá»c Lan tiểu thư Ä‘i thì à Tiên đã theo bước các ngưá»i đến đây.
- Cô nương đón ở đây để chá» VÅ© Văn công tá»? à Tiên gáºt đầu:
- Không sai. Hắn đã lấy báu váºt cá»§a à Tiên thì à Tiên phải lấy lại chứ!
- Hạ sát VÅ© Văn công tá» trong khi Gia Cẩm Lệ Ä‘ang cần ngưá»i thì háºu quả như thế nà o cô nương có biết không? à Tiên mỉm cưá»i:
- Gia Cẩm Lệ cô nương sẽ hà nh xỠà Tiên chứ gì? Gia Cẩm Lệ buông một câu lạnh lùng:
- Cô nương nói đúng.
à Tiên lắc đầu:
- VÅ© Văn Tiểu VÄ© thì à Tiên nhưá»ng má»™t trượng, vá»›i Mạc Sầu Ngá»c Nữ ta tiến má»™t trượng.
- Nói như váºy Hà cô nương chẳng coi Mạc Sầu Ngá»c Nữ ra gì cả.
- Äúng như váºy.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên hai và nh môi cá»§a à Tiên thì Mạc Sầu Ngá»c Nữ lắc vai lướt tá»›i, đôi nhuyá»…n tiên đột ngá»™t đâm xẹt ra táºp kÃch trá»±c diện.
Mặc dù thấy đối phương tấn công mãnh liệt nhưng xem ra à Tiên rất dá»ng dưng. Khi đôi mà nh vải nhuyá»…n tiên còn cách à Tiên độ má»™t giang tay thì bất ngá» từ trên trần tiểu xá má»™t chiếc mà nh lưới chụp thẳng xuống Mạc Sầu Ngá»c Nữ.
Trong lúc căm phẫn, Gia Cẩm Lệ chỉ táºp trung tinh lá»±c trà tuệ tấn công à Tiên, nên khi vòng lưới chụp xuống nà ng không khá»i lúng túng vì bất ngá». Căn tiểu xá quá nhá», Tiểu VÄ© lại đứng ngay ngưỡng cá»a chẳng khác nà o má»™t ngưá»i chặn ngang đưá»ng thối lui cá»§a Gia Cẩm Lệ, do đó Gia Cẩm Lệ chẳng khác nà o con cá kình chỉ vẫy vùng trong vÅ©ng nước Ä‘á»ng.
Sự biến diễn quá nhanh, nhanh đến độ Gia Cẩm Lệ còn chưa kịp nghĩ cách ứng phó thì lưới đã chụp xuống nà ng rồi.
Gia Cẩm Lệ rú lên:
- Äê tiện, tiểu nhân! Nà ng rÃt lên bằng sá»± căm phẫn bởi nháºn ra mình đã sáºp và o bẫy cá»§a Hà à Tiên.
Vòng lưới chụp xuống Gia Cẩm Lệ, gói gá»n nà ng như mạng nhện trói lấy con mồi.
à Tiên ngá»a mặt cưá»i khanh khách:
- Mạc Sầu Ngá»c Nữ cÅ©ng chẳng có bản lÄ©nh gì.
Từ trên trần tiểu xá má»™t ngưá»i váºn xám y che mặt bằng chiếc mặt nạ dạ xoa phi thân xuống.
à Tiên nhìn ngưá»i đó:
- Tất cả đã bị muội khống chế hết rồi.
Ngưá»i đó gáºt đầu:
- Äoạt Hồn Châm cá»§a muá»™i tháºt là lợi hại.
Y vừa nói vừa tháo bá» chiếc mặt nạ để lá»™ ra khuôn mặt tuấn tú khôi ngô cá»§a Thưá»ng Luân.
Hạ à Tiên há»i Thưá»ng Luân:
- Äại ca, bây giá» chúng ta tÃnh là m gì? Thưá»ng Luân chỉ Tiểu VÄ©:
- Ngá»n tiểu hắc kỳ trong tay VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
à Tiên gáºt đầu.
- Äúng như váºy. Hắn đã Ä‘oạt ngá»n tiểu hắc kỳ từ tay muá»™i, giá» thì hắn đã chết.
- Hắn chết huynh cÅ©ng bá»›t Ä‘i má»™t mối lo háºu há»a.
Thưá»ng Luân nhìn lại Ngá»c Lan:
- Nếu như Tiểu VÄ© không chết thì huynh cÅ©ng có cách bắt gã trao lại ngá»n tiểu hắc kỳ.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ nằm co ro dưới đất, nhìn Thưá»ng Luân nói:
- Hai ngưá»i vì ngá»n tiểu kỳ mà giết VÅ© Văn Tiểu VÄ© thì tháºt là bỉ ổi và đê tiện.
Thưá»ng Luân nheo mà y:
- Ngưá»i trong giang hồ, ai là kẻ không giết ngưá»i? à Tiên xen và o:
- Äại ca tÃnh xá» trà những ngưá»i nà y như thế nà o? Thưá»ng Luân nheo mà y, rồi phá»§i tay:
- Mạc Sầu cô nương đến đây cùng vá»›i VÅ© Văn công tá», giá» VÅ© Văn công tỠđã xuống chầu diêm chúa, chắc chắn Ä‘ang đợi Gia cô nương dưới cổng tá» thà nh. Huynh tháºt lòng muốn Tiểu VÄ© xuống đó có lứa có đôi.
Gia Cẩm Lệ gằn giá»ng:
- Giết đi! Nghe ngươi nói Cẩm Lệ chói lỗ tai đó.
à Tiên quay lại Ngá»c Lan:
- Còn Ngá»c Lan tiểu thư? Thưá»ng Luân nhìn Ngá»c Lan mỉm cưá»i:
- Tiểu thư chắc rất muốn sống? Ngá»c Lan thở dà i:
- Ngá»c Lan không phải là kẻ tham sống sợ chết. Giết ta Ä‘i, kẻo chuyện hôm nay ta báo vá»›i thân phụ thì hai ngưá»i sẽ không còn sinh lá»™ nữa đâu.
Thưá»ng Luân lắc đầu:
- Tiểu thư lầm Thưá»ng má»— rồi. Tại hạ không [mất và i chữ], mà tại hạ không sợ [mất và i chữ] cá»§a Gia đại hiệp đâu [mất và i chữ] Tụ NghÄ©a đưá»ng [mất và i chữ] Thưá»ng Luân quay lại à Tiên:
- Huynh nghÄ© nên để cho Ngá»c Lan tiểu thư sống, bởi nà ng còn có lợi cho chúng ta.
Gian Thiên không nghÄ© đại ca và muá»™i bắt cô ta đâu, mà sẽ nghÄ© là Mạc Sầu Ngá»c Nữ.
à Tiên gáºt đầu:
- Tùy đại ca váºy.
Thưá»ng Luân như sá»±c nhá»› tá»›i ngá»n tiểu hắc kỳ.
- Muá»™i muá»™i, chúng ta đến lấy ngá»n tiểu hắc rồi hà nh động.
Thưá»ng Luân vừa dứt lá»i thì nghe tiếng bước chân ngay sau lưng mình. Y giáºt mình quay ngoắt lại. Ngay cả à Tiên cÅ©ng giáºt thót ruá»™t, buá»™t miệng nói:
- Ai? Tiểu VÄ© không còn đứng trước mặt hắn nữa, mà lại khoanh tay đứng sau lưng nhìn hai ngưá»i.
à Tiên nhìn Tiểu Vĩ không chớp mắt, Thị lắp bắp:
- Ngươi... chưa chết? Tiểu Vĩ nhún vai:
- Äến cá»a tá» thà nh đợi lâu mà không có quá»· sứ ở cá»a, bắt buá»™c phải quay vá». Tại hạ vá» quá sá»›m phải không? Thưá»ng Luân cau mà y:
- Vũ Văn công tỠđã nghe tất cả rồi?
- Nghe không sót một chữ nà o.
VÅ© Văn Tiểu VÄ© thả bà n tay phải, mÅ©i Äoạt Hồn Châm rÆ¡i xuống đất. Tiểu VÄ© nhìn à Tiên:
- Mũi châm của Hạ cô nương chỉ một chút nữa thôi đã lấy mạng được tại hạ. Nhưng rất tiếc...
Tiểu Vĩ thở dà i, dấn đến một bộ.
Thưá»ng Luân lẫn à Tiên thối lui má»™t bá»™.
Vẻ mặt cá»§a Ngá»c Lan Ä‘ang á»§ dá»™t rạng rỡ hẳn lên. Nà ng nhanh miệng nói:
- Tiểu VÄ©, hai ngưá»i nà y không phải là những ngưá»i tốt.
à Tiên quay ngoắt lại nhìn Ngá»c Lan, rồi nhanh như cắt lạng bá»™ cặp sát và o nà ng. Trên tay thị liá»n xuất hiện mÅ©i Äoạt Hồn Châm.
à Tiên cưá»i khẩy.
Nhưng thị chưa kịp nói gì thì Thưá»ng Luân đã bị Tiểu VÄ© khống chế lại. NgÅ© Trảo Thiên Ma Chỉ cá»§a Tiểu VÄ© đặt đúng và o yết hầu cá»§a Thưá»ng Luân trong khi gã còn chưa nghÄ© ra hà nh động đối phó.
Tiểu VÄ© Ä‘iểm má»™t lúc và o ba đại huyệt sinh tá» sau lưng Ngá»c Diện Thư Sinh Thưá»ng Luân.
Tiểu Vĩ nói:
- Thưá»ng các hạ phải biết nói gì vá»›i Hà cô nương không? Thưá»ng Luân nhìn à Tiên.
à Tiên lúng túng ra mặt. Nà ng gượng gạo nói:
- Tiểu VÄ©, ngươi có muốn Ngá»c Lan tiểu thư chết không? Tiểu VÄ© cưá»i khẩy:
- Khi hồn Ngá»c Lan vừa ra khá»i xác thì hồn cá»§a Thưá»ng công tá» cÅ©ng theo hầu nà ng.
à Tiên thở dà i.
Tiểu Vĩ nhún vai:
- Hà cô nương đồng ý chứ?
- Ngươi hãy buông Thưá»ng Luân ra Ä‘i!
- Tất nhiên, nhưng tại hạ không muốn nháºn lại cái xác cá»§a Ngá»c Lan.
- Ngươi tha Thưá»ng đại ca, à Tiên ta sẽ thả Ngá»c Lan.
- Nghe được đó.
- à Tiên sẽ thả Ngá»c Lan và ra Ä‘i cùng Thưá»ng đại ca. Ngươi không cản trở chúng ta chứ?
- Không thù không oán, tất nhiên là tại hạ không cản trở hai ngưá»i.
- Ngươi hứa?
- Äừng nên nghi ngá» lá»i nói cá»§a VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
à Tiên tỠvẻ lưỡng lự.
- à Tiên sợ ngươi nuốt lá»i.
- Thế thì cô nương cứ hà nh sự.
- À Tiên không muốn Ä‘iá»u đó.
- Váºy thì thả Ngá»c Lan ra.
à Tiên thu mÅ©i Äoạt Hồn Châm, từ từ đứng lên:
- Có giết thì ngươi giết ta nè, đừng hạ sát Thưá»ng đại ca.
- Chữ tình của cô nương khiến tại hạ cảm phục.
Chà ng ngước lên nhìn Thưá»ng Luân:
- Khi nãy tại hạ nghe các hạ nói tại hạ chết Ä‘i sẽ tránh được háºu há»a sau nà y. Câu nói đó có ẩn ý gì? Thưá»ng Luân cúi đầu:
- Sư phụ nói vá»›i Thưá»ng Luân, VÅ© Văn Tiểu VÄ© sống sẽ là háºu há»a cho Thưá»ng má»—.
- Phong Tình Cổ Thi nói váºy à ? Tiểu VÄ© nhếch mép:
- Tiểu VÄ© nghÄ© ngược lại, chÃnh Thưá»ng các hạ má»›i là háºu há»a không lưá»ng được cá»§a lão.
Tiểu VÄ© thở hắt ra má»™t tiếng, há»i Thưá»ng Luân:
- Lão ma Phong Tình Ä‘ang ở đâu? Thưá»ng Luân biến hẳn sắc diện. Câu há»i cá»§a Tiểu VÄ© chẳng khác nà o sét nổ ngay bên mang tai Thưá»ng Luân mà gã không có sá»± ứng phó.
Hà à Tiên nháºn ra nét bồn chồn lo lắng cá»§a Thưá»ng Luân. Ngay cả bản thân nà ng cÅ©ng giáºt mình khi nghe Tiểu VÄ© há»i vá» Phong Tình Cổ Thi.
à Tiên tằng hắng:
- VÅ© Văn công tá» không giữ lá»i hứa vá»›i à Tiên à ? VÅ© Văn Tiểu VÄ© nhìn nà ng.
à Tiên đáp lại ánh mắt của Tiểu Vĩ bằng cặp mắt e dè, khẩn khoản:
- Thưá»ng đại ca cá»§a à Tiên mang tiếng là đệ tá» cá»§a Phong Tình lão ma nhưng tháºt ra lão đâu coi Thưá»ng đại ca là đệ tá» cá»§a lão.
à Tiên thở ra:
- à Tiên nói rõ cho VÅ© Văn Công Tá» biết rồi tùy ngưá»i định liệu. Nếu muốn giết Thưá»ng đại ca thì giết à Tiên trước mà để cho đại ca cá»§a à Tiên được rá»i khá»i đây.
Vũ Văn Tiểu Vĩ bặm môi:
- Tiểu VÄ© không phải là kẻ bá»™i tÃn.
Tiểu VÄ© vừa nói vừa giải huyệt cho Thưá»ng Luân rồi đẩy y vá» phÃa à Tiên.
- Hai ngưá»i Ä‘i Ä‘i, đừng để cho tại hạ bắt gặp.
Thưá»ng Luân ôm quyá»n xá Tiểu VÄ©:
- Äa tạ VÅ© Văn huynh đã lưu tình. Cái tình cá»§a VÅ© Văn huynh Thưá»ng Luân sẽ không quên. Còn việc VÅ© Văn huynh thắc mắc tại sao Thưá»ng Luân nghÄ© huynh là đại há»a là bởi vì ngưá»i thá»§ ác ở Thiên Vân Trang không ai khác mà chÃnh là Phong Tình Cổ Thi sư phụ.
Thưá»ng Luân thở dà i trầm giá»ng u uẩn nói:
- Mặc dù biết nhưng Thưá»ng Luân không thể nói được, bởi...
- Tại hạ có thể hiểu được hoà n cảnh của các hạ. Các hạ hãy cùng với à Tiên đi đi.
Thưá»ng Luân lưỡng lá»± nhìn Tiểu VÄ©. Y ôm quyá»n xá má»™t lần nữa:
- Có ngà y Thưá»ng Luân sẽ đáp lại tình cá»§a VÅ© Văn huynh. Kiếu từ! Y quay lại à Tiên. Hai ngưá»i cùng bước ra ngoà i tiểu xá.
Khi hai ngưá»i đã Ä‘i khuất rồi, Tiểu VÄ© má»›i giải huyệt cho Ngá»c Lan và gỡ mà nh lưới giải thoát Gia Cẩm Lệ.
Gia Cẩm Lệ báºt đứng lên nhìn Tiểu VÄ© nói:
- Tiểu VÄ©, sao ngươi không giết gã đó chứ? Hắn không phải là ngưá»i tốt đâu. Nhất định rồi đây gã sẽ là đại há»a cá»§a ngươi đó.
- Há» chưa phải là những kẻ đáng chết, huống hồ tại hạ đã hứa vá»›i Hạ cô nương để cho hai ngưá»i được tá»± do rá»i khá»i đây.
- Ngươi tháºt là hồ đồ.
- Tùy cô nương nghĩ sao cũng được.
Tiểu VÄ© quay lại Ngá»c Lan:
- Sao Lan muá»™i lại có mặt ở đây? Ngá»c Lan nhìn Gia Cẩm Lệ:
- Vị cô nương nà y đưa muội đến.
Tiểu Vĩ cau mà y quay lại nhìn Gia Cẩm Lệ:
- Cẩm Lệ cô nương đưa Lan muá»™i cá»§a tại hạ đến đây nhằm mục Ä‘Ãch gì? Gia Cẩm Lệ thở ra:
- Nà ng tự đi theo ta đấy chứ! Tiểu Vĩ lắc đầu:
- Không bao giá». Chắc chắn cô nương đã nói gì thì Lan muá»™i má»›i tìm đến đây.
- Tất nhiên rồi. Cẩm Lệ chỉ cần nói kẻ mà Ngá»c Lan tiểu thư cứu ở Äà o Hoa Viên Ä‘ang gặp đại há»a diệt thân ở ngôi tiểu xá nà y, nà ng liá»n Ä‘i theo ta.
- Váºy tại hạ há»i cô nương đưa Lan muá»™i đến đây nhằm mục Ä‘Ãch gì? Gia Cẩm Lệ nhìn Tiểu VÄ©:
- Lúc đầu ta nghÄ© Tiểu VÄ© không dá»… gì trả lá»i câu há»i cá»§a ta nên có ý bắt cóc Ngá»c Lan để bức ép ngươi trả lá»i cho Cẩm Lệ má»™t câu há»i duy nhất.
- Cô nương muốn há»i vá» Binh Khà Phổ? Gia Cẩm Lệ gáºt đầu:
- Không sai. Trong giang hồ, am tưá»ng vá» binh khà chỉ có VÅ© Văn Tiểu VÄ©.
- Mạc Sầu Ngá»c Nữ cô nương tâng bốc tại hạ quá đó.
Gia Cẩm Lệ lắc đầu:
- Ta không tâng bốc, mà ta khẳng định.
- Váºy cô nương há»i Ä‘i.
Gia Cẩm Lệ rút ngá»n trá»§y thá»§ cất trong bao da Ä‘eo bên mình. Nà ng đưa ngá»n trá»§y thá»§ đến trước mặt Tiểu VÄ©, nghiệm giá»ng há»i:
- VÅ© Văn công tá» biết ngá»n trá»§y thá»§ nà y cá»§a ai không? Tiểu VÄ© đón lấy ngá»n trá»§y thá»§ cá»§a Gia Cẩm Lệ, rút nó ra khá»i vá». Ãnh thép sáng ngá»i, mặc dù ánh sáng trong tiểu xá chỉ nháºp nhòa.
Äôi chân mà y cá»§a Tiểu VÄ© cau hẳn lại quan sát ngá»n Ä‘ao trá»§y thá»§. Tiểu VÄ© ngẩng lên mình Gia Cẩm Lệ há»i:
- Ở đâu cô nương có ngá»n trá»§y thá»§ nà y?
- VÅ© Văn công tá» chưa trả lá»i câu há»i cá»§a ta.
- Trước khi tại hạ trả lá»i câu há»i cá»§a cô nương, muốn biết trước nguyên nhân ở đâu cô nương có ngá»n Vô Tình Tiểu Äao.
- Nó có tên là Vô Tình Tiểu Äao?
- Äúng như váºy.
Gia Cẩm Lệ láºp lại:
- Vô Tình Tiểu Äao. VÅ© Văn công tá» biết chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Tiểu Äao nà y chứ? Tiểu VÄ© gáºt đầu:
- Biết.
- Ngưá»i đó là ai?
- Cẩm Lệ cô nương có thể cho tại hạ biết vì sao cô nương có ngá»n Vô Tình Äao nà y không? Gia Cẩm Lệ nghiêm mặt:
- Chỉ có chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao má»›i là hung thá»§ giết mẹ ta.
- Chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao hạ thá»§ mẹ cô nương? Gia Cẩm Lệ gáºt đầu:
- Ta đã giữ ngá»n tiểu Ä‘ao nà y suốt mưá»i lăm năm chỉ mong má»i tìm ra chá»§ nhân cá»§a nó để đòi nợ máu mà thôi.
Tiểu Vĩ thở dà i:
- Tháºt là ngoà i sá»± suy tưởng cá»§a tại hạ.
- Cẩm Lệ đã nói rõ mục Ä‘Ãch cá»§a mình rồi, giỠđến lượt công tá» nói cho Cẩm Lệ biết chá»§ nhân cá»§a ngá»n Vô Tình Äao là ai.
Tiểu Vĩ bặm môi:
- Nói thì rất dá»…, nhưng má»—i lá»i nói có thể tạo oan trái thì cần phải cân nhắc.
Gia Cẩm Lệ dấn đến một bộ:
- Nói váºy, VÅ© Văn công tá» chưa muốn nói chá»§ nhân cá»§a ngá»n Vô Tình Äao cho Cẩm Lệ biết?
- Tại hạ không nói như váºy, nhưng trước khi cho cô nương biết, Tiểu VÄ© cần phải cân nhắc.
- VÅ© Văn công tá» còn cân nhắc Ä‘iá»u gì nữa?
- Có rất nhiá»u Ä‘iá»u tại hạ phải cân nhắc.
- Cẩm Lệ muốn biết ngay bây giá».
- Cô nương có muốn biết cũng không được.
- Tại sao?
- Tại hạ không nói cho cô nương biết đâu.
Vẻ mặt khả ái của Gia Cẩm Lệ sa sầm xuống:
- Ta không muốn mất thêm thá»i gian đâu. Mưá»i lăm năm Cẩm Lệ đã rong ruổi khắp Trung Nguyên rồi. Ta không muốn mất thá»i gian nữa.
Gia Cẩm Lệ dấn đến ná»a bá»™. Nà ng nghiêm giá»ng:
- Mất thêm thá»i gian, kẻ thù cá»§a ta sẽ chầu diêm chúa mà cÆ¡ há»™i trả thù cho mẫu thân không còn. VÅ© Văn công tá» hãy nói cho ta biết chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao là ai? Tiểu VÄ© lắc đầu:
- Tại hạ đã quyết rồi. Hẹn cô nương ba ngà y sau tại hạ sẽ tự tìm cô nương mà nói.
Tiểu VÄ© vừa dứt lá»i thì đôi nhuyá»…n tiên bằng tÆ¡ tằm kết thà nh dải lụa thoát ra khá»i đôi tay áo cá»§a Mạc Sầu Ngá»c Nữ Gia Cẩm Lệ, nhắm Ngá»c Lan áºp tá»›i. Gia Cẩm Lệ công kÃch bất ngá» và nhanh không thể tưởng, chỉ trong chá»›p mắt thế mà đôi mà nh lụa nhuyá»…n tiên đã quấn lấy Ngá»c Lan.
Gia Cẩm Lệ giáºt cổ tay toan kéo Ngá»c Lan vá» phÃa mình, nhưng đôi nhuyá»…n tiên đã đứt là m hai khiến nà ng chá»›i vá»›i thối lui hai bá»™, ngÆ¡ ngác nhìn Tiểu VÄ©.
Tiểu VÄ© mỉm cưá»i rồi nói:
- Tại hạ rất tiếc phải cắt đứt đôi manh lụa kết bằng tơ tằm của cô nương.
- Binh khà của Cẩm Lệ kết bằng tơ tằm ngà n năm, không một binh khà nà o cắt được.
Chẳng lẽ công tá» có thứ binh khà sắc bén như váºy sao?
- Nhá» ngá»n Vô Tình Äao mà Cẩm cô nương đã trao cho tại hạ.
- ChÃnh ngá»n tiểu Ä‘ao quá»· đó à ?
- Äúng như váºy, Cô nương không tin ư? Tiểu VÄ© nhặt lấy hai khúc mảnh lụa vừa được Ngá»c Lan quăng xuống đất, rồi dùng ngá»n trá»§y thá»§ Vô Tình Äao lia nhẹ qua, Những mảnh lụa như tÆ¡ nhện bị cắt đứt chẳng mấy khó khăn gì.
Tiểu Vĩ nhìn Gia Cẩm Lệ:
- Cô nương thấy rồi chứ?
- Ta đã thấy.
- Váºy cô nương còn muốn động thá»§ nữa không? Vá»›i ngá»n trá»§y thá»§ Vô Tình Äao nà y, tại hạ có thể cắt hết hai mảnh lụa còn lại cá»§a cô nương.
Gia Cẩm Lệ cau có.
Tiểu VÄ© nhướng mà y há»i:
- Tại hạ hứa sau ba ngà y sẽ tụ tìm đến cô nương mà nói cho cô nương biết chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao nà y là ai. Nếu cô nương nhất quyết muốn biết ngay lúc nà y, e rằng Tiểu VÄ© sẽ đổi ý đó.
- Tại sao Vũ Văn công tỠkhông nói ngay bây gi�
- Tại hạ cần phải cân nhắc.
- Bao nhiêu tâm huyết cá»§a Cẩm Lệ chỉ tốn công vô Ãch thôi sao? Tiểu VÄ© lắc đầu:
- Không đâu. Tại hạ còn má»™t lá»i hứa vá»›i cô nương kia mà .
Gia Cẩm Lệ tỠvẻ đắn đo, rồi khẳng khái nói:
- ÄÆ°á»£c, Cẩm Lệ tin và o VÅ© Vân công tá». Sau ba ngà y chúng ta hẹn nhau ở đâu?
- Nếu cô nương Ä‘i tìm Tiểu VÄ©, thì đến ngà y thứ ba cứ đến khu vưá»n hoa thược dược cá»§a Bát Thiên Vương.
- Cẩm Lệ sẽ đến.
Mạc Sầu Ngá»c Nữ Gia Cẩm Lệ lưá»m Tiểu VÄ©, lạnh lùng nói:
- Kiếu từ!
- Cô nương bảo trá»ng! Gia Cẩm Lệ quay lưng bước ra khá»i tiểu xá. Nà ng quay ngưá»i lại nói vá»›i Tiểu VÄ©:
- Nếu VÅ© Văn công tá» nói cho Cẩm Lệ biết chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao thì Cẩm Lệ cÅ©ng sẽ cho công tá» biết kẻ thá»§ ác tại Thiên Vân trang.
Gia Cẩm Lệ nói xong trổ luôn khinh công băng mình bá» Ä‘i. Tiểu VÄ© bước đến ngang ngưỡng cá»a tiểu xá nhìn theo chiếc bóng hun hút cá»§a nà ng, khẽ thở dà i má»™t tiếng.
Ngá»c Lan bước đến bên cạnh Tiểu VÄ©. Nà ng khẽ gá»i:
- Tiểu Vĩ! Tiểu Vĩ quay lại:
- Lan muá»™i tÃnh há»i tại sao huynh không nói cho Cẩm Lệ cô nương biết chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao nà y là ai phải không? Ngá»c Lan gáºt đầu:
- Mưá»i lăm năm, Gia cô nương Ä‘i tìm hung thá»§ giết mẫu thân cá»§a cô ta, chẳng lẽ cứ để cô ấy trăn trở mãi vá»›i mối thù đó sao?
- VÅ© Văn Tiểu VÄ© phải cân nhắc bởi vì ngá»n trá»§y thá»§ Vô Tình Äao liên quan đến má»™t ngưá»i, mà ngưá»i đó có mối quan hệ vá»›i Lan muá»™i.
Ngá»c Lan nhướng mà y tá» vẻ không hiểu:
- Liên quan đến muá»™i? Tiểu VÄ© gáºt đầu nhìn Ngá»c Lan nói:
- Nghe Cẩm Lệ tá» bà y, Tiểu VÄ© vô cùng ngạc nhiên nhưng nhất thá»i không để lá»™ ra ngoà i mà thôi.
Tiểu Vĩ thở dà i nói:
- Trên giang hồ, bất cứ thứ binh khà nà o, dù được rèn đúc bằng kim ô tinh cÅ©ng không thể sắc như ngá»n tiểu Ä‘ao Vô Tình, bởi vì nó là ngá»n Ä‘ao cá»§a má»™t danh y thuáºt sÄ© sá» dụng để cắt thuốc.
Tiểu VÄ© trao ngá»n trá»§y thá»§ qua tay Ngá»c Lan:
- Lan muá»™i cÅ©ng là má»™t danh y ắt hiểu Ä‘iá»u đó.
Ngá»c Lan nheo mà y:
- Cá»§a má»™t danh y thuáºt sÄ©? Tiểu VÄ© gáºt đầu.
Ngá»c Lan nhìn thẳng và o mặt Tiểu VÄ©:
- Váºy chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao nà y chÃnh là ... chÃnh là ...
Tiểu Vĩ thở ra lắc đầu nói:
- Tiểu VÄ© không khẳng định Bát Thiên Vương có phải là hung thá»§ sát hại mẫu thân cá»§a Cẩm Lệ hay không, nhưng chá»§ nhân ngá»n Vô Tình Äao nà y chÃnh là Bát Thiên Vương.
- Bát Thiên Vương? Ngá»c Lan phải tìm ngưá»i há»i cho ra lẽ. Ngá»c Lan tin rằng Bát Thiên Vương không phải là hung thá»§ giết mẫu thân cá»§a Cẩm Lệ cô nương.
- Tiểu VÄ© cÅ©ng hy vá»ng như váºy.
-oOo-
Hết chương 27
|

17-10-2008, 10:16 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 28 Vô Äá»™c Bất Trượng Phu
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: BanhBao
Thưá»ng Luân và à Tiên quay trở lại Lạc Hoa Viên. Khi hai ngưá»i vừa mở cá»a thư phòng thì chạm mặt ngay vá»›i Tri Ngá»™ Năng Ä‘ang ngồi đợi sẵn trong phòng.
Thấy Thưá»ng Luân, Tri Ngá»™ Năng cau mà y.
Thưá»ng Luân ôm quyá»n xá Tri hòa thượng:
- Tri đại sư quá vãng, vãn bối không biết.
Tri Ngá»™ Năng hừ nhạt lưá»m Thưá»ng Luân:
- Ngươi không theo hầu lão Phong Tình Cổ Thi sao? Tri Ngá»™ Năng liếc Thưá»ng Luân rồi quay lại à Tiên. Gã xoa chiếc đầu trá»c:
- Bần tăng có chuyện muốn nói riêng với Hà cô nương, tiểu tỠhãy vỠđi.
Thưá»ng Luân nhìn à Tiên.
à Tiên nguýt mắt, bước lại bên Tri Ngộ Năng:
- Thưá»ng công tá» là ngưá»i nhà , đại sư muốn nói gì thì nói, chẳng ngại đâu.
Tri Ngộ Năng cau mà y:
- Có ngưá»i thứ ba nói rất bất tiện.
- Äại sư ngại Thưá»ng công tá»? Tri Ngá»™ Năng gáºt đầu:
- Rất ngại. Äây là chuyện hệ trá»ng giữa bần tăng và Hà cô nương, không tiện cho ngưá»i thứ ba nghe được.
Tri Ngá»™ Năng quay sang Thưá»ng Luân:
- Tiểu tỠvỠđược rồi đó.
à Tiên lắc đầu:
- Không được đâu, bởi Thưá»ng công tỠđã được lệnh cá»§a Phong Tình lão ma ở lại đây hầu à Tiên.
Nà ng cau mà y nhìn Tri hòa thượng:
- Tri đại sư ở đây bất tiện thì đúng hÆ¡n. Nếu lỡ như Phong Tình sư phụ cá»§a Thưá»ng công tá» bất ngá» ghé đến thì tháºt là khó xá» cho đại sư và cả Thưá»ng công tá» nữa.
Nghe à Tiên nhắc đến Phong Tình Cổ Thi, Tri hòa thượng tá» ra lúng túng vô cùng. Lão hòa thượng thừa biết cá tÃnh cá»§a lão ma đầu trăng hoa đó.
Tri hòa thượng thở dà i:
- Tháºt là khó xá» cho bần tăng.
à Tiên nhoẻn miệng cưá»i:
- Tạm thá»i đại sư cứ vá» chùa, có gì à Tiên sẽ tìm đại sư bà n tiếp.
Tri Ngộ Năng lắc đầu:
- Bần tăng còn chùa đâu mà vá».
Thưá»ng Luân nheo mà y, à Tiên cà ng nhăn mặt. Nà ng ôn nhu há»i:
- Sao dại sư không còn chùa để v�
- Lão Du Tăng đã đuổi ta rồi.
Thưá»ng Luân giữ vẻ mặt trang trá»ng, còn à Tiên lại báºt cưá»i khanh khách. Nà ng há»i Tri hòa thượng:
- Sao đại sư lại bị Du Tăng đuổi?
- Ta đã... vì... vì...
à Tiên cắt ngang lá»i Tri hòa thượng:
- à đại sư muốn nói vá» Ã Tiên à ? Tri hòa thượng ngượng nghịu gáºt đầu:
- à của bần tăng cũng vì nà ng mà thôi.
à Tiên cưá»i mỉm:
- à Tiên ghi tạc tấm lòng cá»§a đại sư, nhưng không thể Ä‘á»n đáp lúc nà y được.
- Nà ng hiểu Tri hòa thượng nà y là tốt rồi.
- à Tiên hiểu đại sư.
Tri Ngộ Năng lưỡng lự rồi thở dà i:
- Thôi được, khi khác ta sẽ quay lại.
Tri Ngá»™ Năng nhìn Thưá»ng Luân rồi quay lại à Tiên:
- Váºt mà ta đưa nà ng giữ, nà ng cất cẩn tháºn đấy chứ? à Tiên buông luôn má»™t câu bằng giá»ng chán chưá»ng:
- Mất rồi.
Tri Ngộ Năng tròn mắt:
- Mất rồi, mất là sao chứ? Ai đã lấy?
- Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Tri Ngá»™ Năng láºp lại câu nói cá»§a à Tiên:
- VÅ© Văn Tiểu VÄ©. Là m sao gã biết được ngá»n tiểu hắc kỳ trong tay nà ng mà đến Ä‘oạt chứ?
- ChÃnh Tri đại sư đã dẫn y đến đây. Tháºt ra Tiểu VÄ© đã theo dõi đại sư đến đây để Ä‘oạt lại ngá»n tiểu hắc kỳ. à Tiên đã phải nhỠđến Thưá»ng Luân công tá» Ä‘oạt lại, nhưng võ công cá»§a Tiểu VÄ© quá cao thâm nên Thưá»ng công tỠđã thất bại.
Thưá»ng Luân xen và o:
- Vãn bối đã dùng hết sức của mình, nhưng không phải là đối thủ của Vũ Văn Tiểu Vĩ.
Tri hòa thượng khoát tay:
- Ta biết, đã là đệ tỠcủa lão Phong Tình Cổ Thi thì chẳng có tên nà o đáng mặt cao thủ.
Tri Ngá»™ Năng nhếch mép nhìn Thưá»ng Luân nói tiếp:
- Nếu ta đoán không lầm có lẽ ngươi là tên đệ tỠthứ một trăm của gã rồi đó. Những tên nô bộc trung thà nh, những con chó theo chân chủ mà thôi.
Thưá»ng Luân cúi đầu.
à Tiên nhăn mặt, nạt Tri hòa thượng:
- Äại sư không được nói như váºy trước mặt Thưá»ng công tá». Nếu không có Thưá»ng công tá» thì chưa chắc à Tiên còn quay vỠđây đâu.
Tri Ngá»™ Năng gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c được.
Lão bước lại bên Thưá»ng Luân:
- Công lao cá»§a ngươi đối vá»›i à Tiên, bần tăng sẽ ghi nhá»›, váºy ngươi có cần ta truyá»n cho chút võ công không?
- Vãn bối không dám nháºn. Bởi vãn bối chưa là m được gì.
- NghÄ© váºy thì tốt.
Tri Ngộ Năng quay lại à Tiên:
- Khi khác ta sẽ ghé lại nà ng. Mất ngá»n tiểu hắc kỳ vá» tay Tiểu VÄ©, ta tiếc lắm đó.
Thưá»ng Luân nghiêm giá»ng nói vá»›i Tri Ngá»™ Năng:
- Äại sư yên tâm, nếu có Ä‘iá»u kiện thì vãn bối sẽ Ä‘oạt lại ngá»n kỳ đó cho đại sư.
Tri Ngá»™ Năng quay lại nhìn Thưá»ng Luân, mặt nhăn nhó hừ nhạt rồi nói:
- Ngươi đã báo việc nà y cho Phong Tình Cổ Thi chưa? Thưá»ng Luân lắc đầu:
- Äây là chuyện hệ trá»ng cá»§a à Tiên, vãn bối không thể thiếu suy nghÄ© mà vá»™i và ng báo vá»›i sư phụ.
Tri Ngá»™ Năng gáºt đầu:
- Ngươi nghÄ© như váºy là tốt lắm. Äừng nói gì vá»›i lão Phong Tình Cổ Thi mà phiá»n phức cho Hà à Tiên và ta.
- Vãn bối hiểu ý của đại sư.
Tri Ngá»™ Năng bước lại vá»— vai Thưá»ng Luân:
- Ta thấy ngươi rất tốt. Nếu như ngươi ngoan ngoãn, biết nghe lá»i ta và à Tiên, nhất định rồi đây ta sẽ truyá»n thụ võ công chân truyá»n cho ngươi.
Thưá»ng Luân từ tốn xá Tri Ngá»™ Năng:
- Äại sư nghÄ© đến Thưá»ng Luân, Thưá»ng Luân vô cùng cảm kÃch.
Tri Ngá»™ Năng nhìn gã gáºt gù:
- Tốt lắm! Lão quay lại à Tiên:
- à Tiên, ta đi đây.
à Tiên mỉm cưá»i, tiá»…n Tri Ngá»™ Năng ra cá»a. Tri hòa thượng tần ngần chưa chịu Ä‘i.
à Tiên ẻo lả nói:
- Äại sư mau Ä‘i Ä‘i, kẻo lão Phong Tình Cổ Thi bất ngá» xuất hiện thì tháºt là khó đó. à Tiên sẽ đến tìm đại sư.
- Ta không có chá»— ở nhất định. Äợi khi nà o ta giết được lão Du Tăng rồi sẽ báo vá»›i nà ng.
Tri Ngá»™ Năng nhá» giá»ng:
- Du Tăng cÅ©ng là má»™t trong những chá»§ nhân cá»§a ngá»n tiểu kỳ.
- Thế thì đại sư còn chỠgì nữa?
- Ta biết thế nhưng giết lão không dễ chút nà o đâu, huống chi bây giỠlão đã từ ta rồi.
- Huynh đệ như thủ túc. Du Tăng không nỡ thấy đại sư gặp nạn mà không cứu.
Äôi mà y cá»§a Tri Ngá»™ Năng cau lại.
à Tiên mỉm cưá»i nhá» nhẽ nói:
- Tri đại ca có cần à Tiên giúp không?
- Có nà ng giúp thì còn gì bằng nữa.
- à Tiên sẽ giúp Tri đại ca.
Tri Ngộ Năng hớn hở ra mặt:
- Nà ng nói là phải giữ lá»i đấy nhé.
Tri Ngá»™ Năng toan nắm tay à Tiên nhưng nà ng nghiêm giá»ng nói:
- Có Thưá»ng công tỠở đây, Tri đại ca không nên để y coi thưá»ng.
- Tên tiểu tỠđó ta không có chút cảm tình nà o. Thôi, ta đi đây.
à Tiên hăm hở tiá»…n Tri Ngá»™ Năng ra đến bệ ngoà i, khi quay trở vá» bắt gặp Thưá»ng Luân đứng tư lá»± bên ngưỡng cá»a. Vẻ mặt cá»§a Thưá»ng Luân trong u uẩn và buồn thảm. Y như Ä‘ang trôi và o má»™t cõi hoang tưởng má»™ng mị nà o đó. Thấy dung Ä‘iệu cá»§a Thưá»ng Luân, à Tiên không khá»i bồn chồn thương cảm.
Nà ng bước đến bên Thưá»ng Luân:
- Sao đại ca lại buồn như váºy? Thưá»ng Luân vẫn tư lá»±, không mà ng đến lá»i nói cá»§a à Tiên.
à Tiên nắm tay Thưá»ng Luân:
- Phải huynh Ä‘ang buồn phiá»n vì lão hòa thượng Tri Ngá»™ Năng?
- Huynh Ä‘ang buồn cõi nhân gian nà y. Huynh Ä‘ang nghÄ© phải chăng mình sinh ra chỉ là cái bóng trên cõi Ä‘á»i nà y thôi sao, để rồi dưới mắt má»i ngưá»i, huynh chỉ là má»™t tên tiểu tốt vô danh, má»™t kẻ du thá»§ du thá»±c bất tà i vô dụng.
Thưá»ng Luân thở dà i:
- Huynh cảm thấy hổ thẹn lắm. Äến ngay cả má»™t lão hòa thượng vô đức vô luân mà Thưá»ng Luân vẫn phải cúi đầu như má»™t đứa bé lên ba.
Thưá»ng Luân bặm môi nhìn lại à Tiên. Trong đáy mắt cá»§a Thưá»ng Luân ánh lên má»™t ngá»n lá»a háºn thù, và ná»—i xót xa u uẩn.
à Tiên nhìn Thưá»ng Luân:
- Bên cạnh đại ca còn có à Tiên. Dù ngà y mai có ra sao, à Tiên vẫn luôn tôn thỠhuynh.
- à Tiên! Lá»i nói cá»§a Thưá»ng Luân khiến cho à Tiên rung cảm tá»™t cùng. Sá»± rung cảm mãnh liệt đó bắt nà ng phải nép đầu và o ngá»±c Thưá»ng Luân, thá» thẻ nói:
- Tất cả những kẻ trên thế gian nà y chỉ đáng là m nô bộc của đại ca mà thôi.
- Có phải như thế không, hay huynh chỉ là nô bá»™c cá»§a những ngưá»i đó.
à Tiên lắc đầu:
- Äại ca đừng bi quan.
Nà ng nắm tay Thưá»ng Luân kéo đến trà ng ká»· rồi bá lấy cổ gã.
- à Tiên đang là nô bộc của đại ca.
Nà ng không cho Thưá»ng Luân phản bác lại lá»i nói cá»§a mình bằng những chiếc hôn nồng nà n háo hức. Khuôn mặt anh tuấn, khôi ngô cá»§a Thưá»ng Luân lá»t thá»m và o đó, thu nháºn Ä‘a tình cá»§a Hà à Tiên. Nà ng nhìn Thưá»ng Luân bằng ánh mắt truyá»n cảm, yêu đương cuồng nhiệt.
à Tiên mỉm cưá»i nói:
- Äại ca sẽ là thiên hạ đệ nhất nhân.
- Äúng, nhất định Thưá»ng Luân sẽ là thiên hạ đệ nhất nhân.
Nà ng kéo Thưá»ng Luân ngồi xuống trà ng ká»·. Hai ngưá»i là đối nhãn nhìn nhau. Trong đáy mắt cá»§a há» là tất cả ná»—i háo hức cuồng nhiệt cá»§a má»™t đôi tình nhân trong đêm hoan lạc, và khi à Tiên nhắm mắt lại thì Thưá»ng Luân đã phá»§ ngưá»i lên mình nà ng.
-oOo-
Cánh cá»a thạch lao vừa mở, Phong Tình Cổ Thi liá»n rÃt lên the thé bằng chất giá»ng đầy sá»± phẫn ná»™:
- Tên đệ tỠphản trắc, con kỹ nữ bỉ ổi, mau thả lão phu ra, lão sẽ cho các ngươi một cơ hội được sống.
à Tiên cùng vá»›i Thưá»ng Luân đứng nhìn Phong Tình Cổ Thi. à Tiên mỉm cưá»i nhìn chiếc mặt nạ quá»· trên mặt lão ma.
Nà ng nghiêm giá»ng nói:
- Lão sẽ có má»™t cÆ¡ há»™i duy nhất được tá»± do. Hãy truyá»n võ công và công lá»±c tu vi cá»§a lão cho Thưá»ng đại ca.
Phong Tình Cổ Thi lắc đầu:
- Má»™t Ä‘á»i cá»§a lão xuôi ngược trên giang hồ má»›i có được thần công cái thế, đâu thể truyá»n cho tên nô bá»™c phản trắc đó chứ.
- Thưá»ng đại ca có công thì phải có hưởng. Nếu lão cứ khăng khăng không truyá»n lại tuyệt kỹ bản thân cá»§a lão thì hãy mang tất cả những gì có được xuống âm ti mà thi thố vá»›i diêm chứa, trên thế gian nà y chẳng má»™t ai còn biết đến Phong Tình Cổ Thi.
- Các ngưá»i muốn giết lão phu à ?
- Lão có Ãch thì còn đáng sống, vô Ãch thì sống để là m gì? à Tiên vừa nói vừa rút ngá»n roi treo trên tưá»ng. Nà ng giÆ¡ thẳng tay quất má»™t roi đánh thẳng và o ngưá»i lão ma.
- Chát...
à Tiên nghiêm giá»ng nói:
- Má»™t roi đủ để lão nháºn ra sá»± cương quyết cá»§a à Tiên chứ? Phong Tình Cổ Thi giáºn đến độ mắt lá»™ hung quang. Lão gầm lên:
- Có giá»i thì giết lão phu Ä‘i!
- Lão muốn thế.
à Tiên vừa nói vừa vung roi quất tiếp và o thân hình tiá»u tụy cá»§a Phong Tình Cổ Thi.
- Chát.
Phong Tình Cổ Thi nhắm mắt, nghiến răng ken két.
à Tiên mỉm cưá»i nói:
- Lão háºn à Tiên lắm phải không? Nếu lão truyá»n thụ võ công cho Thưá»ng đại ca thì à Tiên không để cho lão thất vá»ng đâu.
Nà ng mỉm cưá»i nói tiếp:
- Biết đâu để đáp lại cái công của lão, à Tiên còn tình nguyện là m thị nữ cho lão nữa.
Thưá»ng Luân khoanh tay đứng nhìn Phong Tình Cổ Thi và nghe à Tiên nói, trên mặt không biểu lá»™ chút biểu cảm gì.
à Tiên nghiêm giá»ng nói:
- Lão đồng ý chứ? à Tiên vừa nói vừa giơ roi quất và o mặt Phong Tình Cổ Thi lão ma.
- Chát.
Nhát roi nà y nà ng đã váºn đến tám thà nh nguyên âm nên nó sá»›t luôn búi tóc cá»§a lão ma. Tóc Phong Tình Cổ Thi xổ xuống, trông lão cà ng thảm hại hÆ¡n.
Lão ngước mặt nhìn à Tiên rồi đột ngá»™t quay sang Thưá»ng Luân cất tiếng tháºt ôn nhu từ tốn:
- Thưá»ng Luân, ngươi nghe à Tiên nói rồi chứ? Thưá»ng Luân nhìn lão ma rồi xuống giá»ng:
- Äệ tỠđã nghe tất cả những gì à Tiên nói.
- Váºy ngươi có đồng ý vá»›i những gì à Tiên nói không? Thưá»ng Luân quay sang à Tiên.
à Tiên chá»›p mắt vá»›i Thưá»ng Luân, dõng dạc nói:
- Lão không cần thiết há»i Thưá»ng đại ca mà tá»± à Tiên sẽ cúc cung phụng sá»± lão.
Thưá»ng Luân thở dà i nói vá»›i Phong Tình Cổ Thi:
- Nà ng tá»± nguyện nếu như sư phụ chịu truyá»n thụ võ công cho đệ tá».
Phong Tình Cổ Thi gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c, lão phu sẽ truyá»n tất cả tuyệt kỹ võ công cá»§a lão cho ngươi, nhưng trước hết lão muốn Hà à Tiên phải tuân thá»§ lá»i nói cá»§a ả.
Thưá»ng Luân lắc đầu:
- Sư phụ đòi há»i quá.
- Ngươi đúng là tên bỉ ổi và nham hiểm. Trong ý niệm của ngươi nghĩ lão đang tìm cách ly gián ngươi và à Tiên chứ gì?
- Kẻ có ý xấu thưá»ng lá»™ ra ngoà i bằng ngôn phong. Tháºt ra sư phụ Ä‘ang có ý đó.
Phong Tình Cổ Thi lắc đầu:
- Lão đã có trên trăm đệ tá» sùng kÃnh lão, nhưng lão chỉ sai lầm má»™t lần, đó là lần lão chá»n ngươi.
- Äệ tá» lúc nà o cÅ©ng sùng bái sư phụ và mong má»i được tiếp thu tuyệt thức võ công cá»§a sư phụ.
à Tiên chen và o nói với lão ma.
- Phong Tình lão ma đã nghe tất cả ná»—i lòng cá»§a Thưá»ng đại ca, váºy lão còn tiếc gì mà không chịu truyá»n thụ võ công bản thân cho ngưá»i? Lão có được má»™t đệ tá» như đại ca là tốt quá rồi, nhưng sá»± Ãch ká»· nhá» nhen đã hại lão mất má»™t đệ tá» có căn cÆ¡ xứng đáng là thiên hạ đệ nhất nhân.
Phong Tình Cổ Thi quắc mắt nhìn à Tiên:
- Cô nương chỉ biết có khuôn mặt khôi ngô tuấn tú cá»§a Thưá»ng Luân thôi. Rồi đây cô nương sẽ hối không kịp.
- Lão đừng giở trò ly gián à Tiên và Thưá»ng đại ca nữa có được không? Những lá»i lão nói ra bây giỠđối vá»›i à Tiên và Thưá»ng đại ca không lá»t lá»— tai đâu.
Phong Tình Cổ Thi thở gấp từng cơn một. Lão nghiến răng nói:
- Lão phu sẽ mở mắt cho nà ng.
Phong Tình Cổ Thi quay lại Thưá»ng Luân:
- Lão phu đồng ý truyá»n thụ tuyệt thức võ công cho ngươi.
Thưá»ng Luân quỳ xuống hà nh đại lá»…:
- Äa tạ sư phụ đã ban Æ¡n!
- Ngươi đừng giả vỠđóng kịch khách sáo nữa. Äứng lên Ä‘i! Dưới mắt lão ngươi chỉ là nghiệp chướng mà thôi.
à Tiên hừ nhạt nói:
- Thưá»ng đại ca đã hà nh đại lá»…, lão còn nghiệt ngã phẫn ná»™ vá»›i chà ng là m gì nữa.
à Tiên đỡ Thưá»ng Luân đứng lên.
Thưá»ng Luân đứng lên rồi, Phong Tình Cổ Thi má»›i rÃt lên the thé Ä‘á»c khẩu quyết:
- Phan đồng khởi há»a, ý thá»§ Ä‘an Ä‘iá»n. Khi đạt đến cảnh giá»›i dốc sức, khà sẽ phân tâm toà n thân thì phát tÃch bằng được và o Ä‘an Ä‘iá»n bằng thần trÃ. Dùng lưỡi Ä‘iểm và o đại huyệt Long Trì, cố công sẽ tu thà nh Cương Thi Äại Pháp.
Phong Tình Cổ Thi lưỡng lự, rồi nói:
- Tùy ý chà của ngươi thôi.
à Tiên khịt mũi:
- Lão nói váºy mà nghe được hả. Có thể lão truyá»n khẩu quyết luyện công cho Thưá»ng đại ca tháºt, nhưng muốn tu thà nh võ công đó chắc phải mất má»™t trăm năm. Lúc đó thì có tu thà nh võ công cá»§a lão, Thưá»ng đại ca cÅ©ng xế bóng rồi.
Phong Tình Cổ Thi trợn mắt:
- Thế cô nương muốn gì nà o?
- à Tiên tá»± nguyện hầu dịch lão bởi muốn Thưá»ng đại ca thà nh nhân chi mỹ trong má»™t thá»i gian ngắn thôi. Muốn váºy thì lão hãy truyá»n thẳng nguyên khà đã tu thà nh cho Thưá»ng đại ca.
- Cô nương có Ä‘iên không váºy? Lão phu phải truyá»n công lá»±c cá»§a lão cho gã à ? à Tiên gáºt đầu:
- Chỉ có cách đó là nhanh nhất thôi.
à Tiên vừa nói vừa giÆ¡ cao roi. Phong Tình Cổ Thi khoát tay. XÃch sắt va và o vách đá phát ra những tiếng leng keng buốt cả thÃnh nhÄ©. Lão vừa khoát tay vừa nói:
- Dâm nữ, ngươi tÃnh đánh lão phu nữa à ?
- Tại lão muốn cãi lại lá»i nói cá»§a à Tiên.
- Hừ, dâm nữ, đầu óc của ngươi ngu muội rồi.
- Lão đừng nói nhiá»u.
à Tiên trừng mắt nhìn Phong Tình Cổ Thi:
- Sao, lão có chịu truyá»n công phu ná»™i lá»±c cho Thưá»ng đại ca không? Phong Tình Cổ Thi nhìn Thưá»ng Luân:
- Thưá»ng Luân, ngươi có muốn lão phu truyá»n công lá»±c cho ngươi không?
- Äệ tá» sẽ thá» nháºn công phu cá»§a sư phụ.
- Thế thì ngươi hãy đến ngồi trước mặt ta! Thưá»ng Luân lưỡng lá»±.
à Tiên nghiêm mặt:
- Lão có ý gì chăng? Phong Tình Cổ Thi quay sang nhìn nà ng:
- Lão không giết gã đâu, dâm nữ đừng lo tình lang của ngươi sẽ táng mạng bởi tay lão phu. Lão chỉ tâm niệm mở mắt ngu muội của dâm nữ thôi.
Phong Tình Cổ Thi ngoắc Thưá»ng Luân:
- Äệ tá», sao ngươi còn đứng đó? Thưá»ng Luân rÃt má»™t luồng chân khà tháºt đầy để lấy dùng là m tâm, bước thẳng đến đối mặt vá»›i Phong Tình Cổ Thi.
Phong Tình Cổ Thi nhìn Thưá»ng Luân truyá»n âm nháºp máºt há»i:
- Nếu như ngươi thu nháºn công lá»±c cá»§a lão thì ngươi sẽ xá» lão như thế nà o?
- Äệ tá» không dám vô lá»… vá»›i sư phụ.
Lão truyá»n âm há»i tiếp:
- Ngươi không dám vô lá»… vá»›i ta, váºy ta muốn Hà à Tiên phục dịch ta, ngươi có đồng ý không? Thưá»ng Luân truyá»n âm đáp:
- à muốn của sư phụ, đệ tỠsẽ lo chu toà n.
Phong Tình Cổ Thi gáºt đầu:
- Âu đây cÅ©ng là nghiệp chướng mà lão phải chịu. Nếu lão không tuân theo sá»± cưỡng bức cá»§a ngươi và à Tiên thì lão cÅ©ng tà n phế trong thạch lao nà y. Ta biết, dù có truyá»n chân nguyên há»a hầu cho ngươi thì lão cÅ©ng bị giam trong thạch lao nà y, nhưng đổi lại, lão cÅ©ng có được Hà à Tiên hầu phục.
Thưá»ng Luân cúi đầu.
Phong Tình Cổ Thi nhìn Thưá»ng Luân:
- Ngươi... ngươi đồng ý chứ?
- Äệ tá» sẽ chìu theo ý cá»§a sư phụ.
- Hừ, ngươi hãy ngồi đi.
- Tuân lệnh sư phụ! Thưá»ng Luân ngồi xuống trước mặt Phong Tình Cổ Thi, à Tiên lá»™ vẻ lo lắng khi đôi ban thá»§ gầy guá»™c cá»§a Phong Tình Cổ Thi áp và o thiên đỉnh cá»§a Thưá»ng Luân.
Nà ng táºp trung thu nhãn và o Phong Tình Cổ Thi mà váºn hà nh nguyên âm, nếu cảm thấy có sá»± biến gì thì sẽ giết lão ma ngay láºp tức.
Phong Tình Cổ Thi như Ä‘á»c được ý niệm cá»§a à Tiên báºt trà ng cưá»i khanh khách rồi nói:
- Dâm nữ, ngươi yên tâm đi, lão không hại tình lang của ngươi đâu.
Phong Tình Cổ Thi dứt lá»i táºp trung khà lá»±c tu vi cá»§a mình à o à o truyá»n sang Thưá»ng Luân. Trên đầu lão xuất hiện má»™t luồng khói xanh thẳng tắp, rồi luồng khói đó từ từ rút và o trong đầu lão thì phÃa thiên đỉnh cá»§a Thưá»ng Luân xuất hiện là n khói xanh.
Khuôn mặt cá»§a Phong Tình Cổ Thi lấm chấm mồ hôi, bây giá» sắc diện cá»§a Thưá»ng Luân như muốn hóa thà nh ngá»c lưu ly.
Má»™t khắc, hai khắc, ba khắc, đến khi đôi tay cá»§a lão ma buông thõng xuống. Phong Tình Cổ Thi chỉ còn đủ sức thá»u thà o nói:
- Tất cả những gì của ta đã thuộc vỠngươi.
Thưá»ng Luân đứng lên. Ãnh mắt cá»§a Thưá»ng Luân giá» sáng ngá»i.
Y mỉm cưá»i xá Phong Tình Cổ Thi:
- Äa tạ sư phụ đã ra công thà nh toà n cho đệ tá».
à Tiên mừng rỡ:
- Äại ca đã tá»± thà nh võ công cá»§a lão ma.
- Sư phụ thà nh tâm ban ơn cho huynh.
à Tiên phấn chấn nói:
- Thế thì tốt rồi, lão ma chẳng còn Ãch lợi gì nữa, muá»™i đưa tiá»…n lão xuống a tỳ váºy.
à Tiên vừa nói vừa toan dùng chưởng đánh xuống đầu Phong Tình Cổ Thi. Nà ng chưa kịp thá»±c hiện ý định giết Phong Tình Cổ Thi thì hổ khẩu đã bị Thưá»ng Luân nắm cứng.
à Tiên nhướn mà y nhìn Thưá»ng Luân:
- Äại ca muốn để lão sống à ? Thưá»ng Luân gáºt đầu:
- Äại ca đã hứa vá»›i sư phụ để cho sư phụ sống chung vá»›i muá»™i.
à Tiên tròn mắt nhưng chưa kịp há»i thì đã bị Thưá»ng Luân Ä‘iểm và o ba đại huyệt.
à Tiên hốt hoảng:
- Äại ca sao lại Ä‘iểm huyệt muá»™i?
- Muội sẽ ở lại đây phục dịch cho sư phụ Phong Tình Cổ Thi.
à Tiên lắc đầu.
Thưá»ng Luân nhìn nà ng nói:
- Hà muá»™i đã tá»± nguyện hứa sẽ trở thà nh thị nữ cá»§a Phong Tình Cổ Thi sau khi lão truyá»n công lá»±c cho huynh rồi mà .
- Nhưng khi đã nói thì không thể rút lá»i được.
Thưá»ng Luân vừa nói vừa váºn chuyển công phu vừa má»›i tá»±u thà nh Ä‘iểm má»™t lúc và o ba mươi sáu đại huyệt cá»§a à Tiên. à Tiên rú lên:
- Äại ca phế bá» võ công cá»§a muá»™i?
- Huynh bắt buá»™c phải là m váºy thôi.
à Tiên ngồi bệt xuống đất bên cạnh Phong Tình Cổ Thi.
Lão quay sang nhìn nà ng:
- Bây giỠthì cô nương sáng mắt rồi chứ? à Tiên thổn thức vừa khóc vừa nói:
- Thưá»ng đại ca, à Tiên tốt vá»›i đại ca sao ngưá»i lại xá» tệ vá»›i à Tiên như váºy? Thưá»ng Luân lạnh nhạt nói:
- Vô độc bất trượng phu.
Gã vừa dứt tiếng thì Phong Tình Cổ Thi báºt cưá»i giòn giã. Lão ngước nhìn Thưá»ng Luân:
- Ngươi cần ngá»n tiểu thanh kỳ thì lấy trong chiếc gối cá»§a sư phụ.
Thưá»ng Luân xá Phong Tình Cổ Thi:
- Äa tạ sư phụ ban Æ¡n.
Thưá»ng Luân quay bước trở ra thạch lao. Y đứng ngay ngưỡng cá»a thạch lao quay lại nói vá»›i à Tiên:
- Muá»™i hãy mở xÃch cho Phong Tình sư phụ. Äại ca hứa sẽ không phụ lòng muá»™i mà trở thà nh thiên hạ đệ nhất nhân.
Cánh cá»a thạch lao đóng sáºp lại mà à Tiên ngỡ như cánh cá»a a tỳ khép lại chia cắt nà ng vá»›i cõi dương trần. Nà ng chỉ còn biết khóc trong ná»—i Ä‘au tá»™t cùng cá»§a tình yêu.
-oOo-
Hết chương 28
|

17-10-2008, 10:18 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 29 Phản Sư - Chá»n Tình
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: cau_nhiem_khach
Quay trở lại Hà n Quân Äạt.
Khi nghe tiếng rên kia, Quân Äạt không khá»i ngạc nhiên bồi Chương. Rõ rà ng là tiếng rên cá»§a má»™t ngưá»i mang trá»ng thương sắp vong mạng.
Chà ng đẩy cá»a gian thảo xá. Quân Äạt cau mà y bởi ngưá»i co ro trong thảo xá không phải ai xa lạ mà chÃnh là gã quái nhân đã từng bám theo chà ng và Khắc Thá»§y Phượng. Gã quái nhân vừa thấy chà ng gượng đứng lên, lá» mắt nhìn.
Gã gầm lên tá» sá»± phẫn ná»™ tá»™t cùng nhưng lại loạng choạng hữu thá»§ ôm đại huyệt Chấn Thá»§y, tả thá»§ thì vươn ra tống vá» phÃa Quân Äạt má»™t chưởng. Chưởng phong cá»§a gã không có chút lá»±c kình mà nhẹ êm như ngưá»i ta Ä‘uổi ruồi.
Quân Äạt cau mà y, gằn giá»ng nói:
- Thúy Phượng tá»· tá»· đâu? Gã quái nhân khá»t khẹt và i tiếng rồi, rồi nghiến răng ken két, lao vá» phÃa Quân Äạt.
Quân Äạt chỉ cần lăng bá»™ thì gã quái nhân lao ra ngoà i cá»a, té lăn lông lốc trên mặt đất. Y cà o hai tay như cố bấu vÃu má»™t Ä‘iểm tá»±a vô hình Quân Äạt thấy hiện tượng lạ liá»n phi thân đến toan xốc gã đứng lên, nhưng gã đã ưỡn ngưá»i, nấc má»™t tiếng rồi phun ra má»™t vòi máu bầm.
Quân Äạt há»i:
- Ngươi sao váºy? Gã quái nhân run rẩy viết nguệch ngoạc má»—i chữ `vương' thì trợn mắt. NgÅ© quan cá»§a gã rịn máu tươi, hồn lìa khá»i xác.
Quân Äạt xốc y lên. Äến lúc nà y chà ng má»›i biết gã đã bị trúng độc, tháºm chà cÅ©ng không còn lưỡi để nói. Thấy tình cảnh cá»§a gã quái nhân, Quân Äạt không khá»i bồi Chương thương cảm.
Chà ng tá»± há»i:
- Ai đã hạ thá»§ gã tà n độc như váºy chứ? à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu Quân Äạt thì xa xa có tiếng hú cất lên lanh lảnh. Tiếng hú kia lồng lá»™ng, chứng tá» ngưá»i sắp đến có công lá»±c kinh thiên đảo hải.
Tiếng hú vừa dứt thì Nhiếp Thần Quân đã băng đến. Lão sững sá» nhìn Quân Äạt đứng bên xác gã quái nhân. Nhiếp Thần Quân nhìn Quân Äạt mà không thốt lá»i nà o.
Quân Äạt cau mà y:
- Lão là Nhiếp Thần Quân? Nhiếp Thần Quân chỉ xác gã quái nhân:
- Ngươi đã giết Äá»™c Cô Vhân? Ngươi giết Äá»™c Cô Vhân.
Quân Äạt chưa kịp trả lá»i thì Nhiếp Thần Quân đã gầm lên:
- Ngươi Ä‘á»n mạng cho lão đệ cá»§a ta! Nhiếp Thần Quân dứt lá»i thi triển luôn quá»· vá»±c thanh. Tiếng hú cá»§a lão vang lên lanh lảnh nhưng có sức mạnh vô hình công phá ná»™i lá»±c đối phương.
Quá»· vá»±c thanh cá»§a Nhiếp Thần Quân vừa thi triển thì Quân Äạt cảm nháºn xung quanh mình có những tia khà vô hình chi chÃt toan xuyên qua da thịt mà công phá lục phá»§ ngÅ© tạng.
Quân Äạt cảm nháºn Ä‘iá»u đó, nháºn biết ngay trước mặt mình là má»™t đại cao thá»§ không thể xem thưá»ng liá»n váºn công phát triển oai lá»±c cá»§a Liên Hoa Băng ngăn những đạo khà vô hình quá»· vá»±c thanh.
Ngay láºp tức toà n thân Quân Äạt xuất hiện bức sương khà giá lạnh bao bá»c không để những đạo âm thanh quá»· vá»±c vô hình công phá ná»™i tạng.
Mặc dù đã có Liên Hoa Băng há»™ thể nhưng chung quanh Quân Äạt vẫn phát ra những tiếng nổ lách bách.
Nhiếp Thần Quân thấy há»™ thể Liên Hoa Băng bảo vệ được thân pháp Quân Äạt liá»n thu Chương âm vá»±c, quát lá»›n:
- Tiểu tá», thì ra ngươi giết Äá»™c Cô Nhân lão đệ cá»§a ta đặng Ä‘oạt Liên Hoa Băng.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, lão cháºp bản thá»§, phóng ra má»™t đạo chỉ kình mạnh tợ sét trá»i.
Quân Äạt cau mà y khi thấy đối phương chưa tìm hiểu căn nguyên mà đã bức ép chà ng.
Sá»± phẫn ná»™ bất ngá» trà o lên, chà ng không thèm lách tránh đạo lôi chỉ cá»§a Nhiếp Thần Quân mà thi triển luôn tuyệt thức Chỉ Äiện Di SÆ¡n đón thẳng đỡ thẳng và o đạo kình lôi chỉ cá»§a Nhiếp Thần Quân; Hai đạo chỉ có sức mạnh di sÆ¡n đảo hải chạm thẳng và o nhau, phát ra tiếng nổ khá»§ng khiếp. Cả không gian như xáo động hẳn lên, gian thảo xá hoang tà n xiêu vẹo bị thổi tung Ä‘i chẳng khác nà o chiếc lá khô bị cÆ¡n lốc dữ cuốn tốc lên cao.
Nhiếp Thần Quân thối lui ba bá»™, lắc lư liên tục. Trong khi đó, Quân Äạt vẫn trụ thân yên vị.
Lão Thần Quân vừa sá»ng sốt vừa phẫn ná»™. Lão gằn giá»ng nói:
- Ngươi là đệ tá» cá»§a Ma Thần Cát Giả, lão ma sai ngươi đến để Ä‘oạt tiểu bạch kỳ cá»§a lão phu? Quân Äạt há»i ngược lại lão:
- Lão cÅ©ng là chá»§ nhân má»™t ngá»n tiểu kỳ? Quân Äạt vừa dứt lá»i thì Nhiếp Thần Quân lạng ngưá»i tá»›i, trừng mắt nhìn thẳng và o Quân Äạt. Lão ôn tồn nói:
- Hãy nhìn và o mắt ta, ngươi sẽ hiểu ngươi là ai.
Lá»i nói ôn nhu cá»§a Nhiếp Thần Quân như có ma lá»±c vô hình sai khiến Quân Äạt nhìn và o đôi thần nhãn cá»§a lão. Vừa chạm và o mắt cá»§a Nhiếp Thần Quân, đầu óc Quân Äạt tá»± dưng xây xẩm. Thần trà cá»§a chà ng bá»—ng dưng mụ mẫm. Chà ng định trÃ, nhưng ánh mắt cá»§a Nhiếp Thần Quân như có ma lá»±c hấp dẫn suy tưởng cá»§a Quân Äạt.
Nhiếp Thần Quân nghiêm giá»ng nói:
- Tiểu tá», ngươi vÄ©nh viá»…n không bao giỠđược nhìn thấy vầng nháºt quang nữa.
Mặc dù nghe Nhiếp Thần Quân nói, Quân Äạt cảm thấy đại há»a sắp áºp xuống đầu mình, nhưng chà ng cÅ©ng không sao dá»i tịnh nhãn khá»i đôi mắt thâu hồn cá»§a lão Thần Quân.
Chà ng cảm nháºn mắt mình cay xé và sắp nổ tung ra nếu như không cưỡng lại ý niệm phải nhìn và o mắt đối phương.
Mồ hôi rịn ra trên trán Quân Äạt.
Nhiếp Thần Quân trừng trừng tiến dần đến Quân Äạt. Oai lá»±c cá»§a Nhiếp Thần Äại Pháp khiến Quân Äạt không sao tá»± chá»§ được nữa mà đứng phá»—ng như pho tượng chá» lão Thần Quân cướp Ä‘i cái hồn mà thôi.
Äôi tịnh nhãn cá»§a Quân Äạt từ từ ngầu đục, nhưng đúng và o lúc Nhiếp Thần Äại Pháp phát triển đến cảnh giá»›i tối thượng để phá há»§y đôi con ngươi cá»§a Quân Äạt thì bất ngá» má»™t đóa hoa lan lướt ngang qua trước mặt Quân Äạt.
Kỳ biến ấy chỉ diá»…n ra trong chá»›p mắt, vá»›i bất kỳ ai thì kỳ biến kia cÅ©ng không thể thoát được đại há»a Ä‘ui mù bởi Nhiếp Thần Äại Pháp cá»§a lão Thần Quân, nhưng Quân Äạt thì khác. Má»™t khoảnh khắc chá»›p mắt đó cÅ©ng đủ cho chà ng định trà hóa giải nhiếp hồn đại pháp cá»§a lão Thần Quân.
Quân Äạt rùng mình, cất tiếng hú lanh lảnh. Tiếng hú thị oai đó khiến thần thức cá»§a chà ng nhanh chóng phục Chương, trong khi Nhiếp Thần Quân còn Ä‘ang sững sá», ngạc nhiên không ngỠđối phương cá»§a lão lại có thể Chương phục thần trà và nhãn lá»±c nhanh đến váºy.
Quân Äạt hú dứt hÆ¡i quát lá»›n:
- Song Chỉ Äoạt Mạng, Chỉ Äiện Di SÆ¡n.
Cùng vá»›i tiếng quát đó, hữu thá»§ thi triển Song Chỉ Äoạt Mạng, tả thá»§ đụng ngang ngá»±c xỉa tá»›i ngá»n Chỉ Äiện Di SÆ¡n táºp kÃch trá»±c diện Nhiếp Thần Quân.
Hai thế chỉ cá»§a Quân Äạt chẳng khác nà o ba ngá»n sét trá»i vá»›i oai lá»±c khai sÆ¡n phá đỉnh à o à o áºp thẳng đến lão Thần Quân. Trước thế công mãnh liệt cá»§a Quân Äạt, Nhiếp Thần Quân dù muốn hay không cÅ©ng phải phóng lôi chỉ, váºn dụng toà n bá»™ ná»™i công bản thân chống đỡ.
- Ầm...
Tuyệt thức Chỉ Äiện Di SÆ¡n cá»§a Quân Äạt đánh thẳng và o ngá»n lôi chỉ cá»§a Nhiếp Thần Quân, phát ra tiếng nổ như sấm rá»n nhưng tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng thì chẳng khác nà o lưỡi kéo thần chết chụp xuống đối phương.
Cánh cá»a A Tỳ đã mở rá»™ng để đón lão Thần Quân nếu như hai đạo Song Chỉ Äoạt Mạng chém xả tước lấy thá»§ cấp cá»§a lão nhưng khi hai đạo chỉ còn cách lão Thần Quân độ má»™t giang tay thì má»™t ngá»n tiểu kỳ mà u đỠcắt ngang, cùng vá»›i má»™t đạo kình đón đỡ.
- Ầm.
Trá»i đất như chuyển mà u, mây dạt ra xung quanh, đất như dáºy sóng.
Còn Nhiếp Thần Quân thì bị dư kình hất vá» sau ngồi bệt xuống đất. Äứng chắn trước mặt Nhiếp Thần Quân chÃnh là chá»§ nhân Tiên Cung Lục Thái mẫu.
Cùng lúc đó Bạch Hạc Tiên TỠTuyết Trâm cũng phiêu diêu lướt đến bên cạnh Lục Thái Mẫu.
Quân Äạt thấy nà ng, lòng bồi Chương xúc động buá»™t miệng nói:
- Tuyết Trâm.
Lục Thái mẫu lưá»m chà ng.
Nhiếp Thần Quân đứng dáºy, bước lại bên Lục Thái mẫu ôm quyá»n xá:
- Nếu không có lão lão thì Nhiếp Thần Quân đã táng mạng bởi tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng cá»§a gã tiểu tá» nà y rồi.
Lục Thái mẫu nhìn lại Nhiếp Thần Quân:
- Lão đã được ta cứu mạng, ơn đó rất nặng đấy.
- Lão lão muốn đòi ơn?
- Không sai.
- Lão lão muốn Nhiếp Thần Quân dâng tiểu bạch kỳ? Lục Thái Mẫu gáºt đầu:
- Ta muốn ngá»n tiểu bạch kỳ.
Nhiếp Thần Quân sa sầm mặt:
- Nhiếp Thần Quân chưa từng chịu Æ¡n ai bao giá». Mang Æ¡n đúng là khó trả nhưng nếu ngưá»i ta ra Æ¡n đòi trả Æ¡n thì Nhiếp Thần Quân chẳng báºn tâm là m gì nữa.
Nhiếp Thần Quân dứt lá»i, lạng bá»™ trổ khinh thuáºt lướt vá» phÃa ná»n nhà gian thảo xá, mở nắp má»™t cái hầm bà máºt, lấy ra ngá»n tiểu bạch kỳ.
Lão nhìn Quân Äạt rồi quay lại Lục Thái Mẫu:
- Cái Æ¡n cứu mạng cá»§a lão lão chỉ đáng trả bằng ná»a ngá»n tá» kỳ nà y thôi. Nếu như lão lão phối hợp cùng vá»›i ta bắt tiểu tá» nà y phải Ä‘á»n mạng cho lão đệ Äá»™c Cô Nhân thì má»›i đáng giá trá»n vẹn ngá»n tiểu kỳ.
Lục Thái Mẫu cưá»i khảy rồi nói:
- Ngươi hãy trao ngá»n tiểu bạch kỳ cho ta, rồi cứ đứng đó mà nhìn ta đòi nợ máu giùm ngươi.
Nhiếp Thần Quân gáºt đầu, phóng ngá»n tiểu bạch kỳ xuống đất bên cạnh ngá»n tiểu huyết kỳ.
Lục Thái Mẫu mỉm cưá»i nhìn hai ngá»n tiểu kỳ phe phẩy bởi những ngá»n gió hiu hiu.
Tuyết Trâm là nhà nói:
- Thái mẫu, chúng ta đã có được tiểu kỳ rồi...
Lục Thái mẫu liếc nà ng:
- Hừ, ngươi im đi.
Lục Thái Mẫu chỉ Quân Äạt:
- Ta cần gã.
- Thái mẫu! Lục Thái mẫu không mà ng đến lá»i cá»§a Tuyết Trâm mà rút luôn ngá»n tiểu huỳnh kỳ phóng xuống đất găm bên cạnh hai ngá»n tiểu kỳ kia.
Tuyết Trâm bối rối vô cùng. Nà ng hướng vá» Quân Äạt muốn nói câu gì đó nhưng chạm và o ánh mắt khắt khe cá»§a Lục Thái mẫu đà nh cúi đầu bặm môi.
Trong khi đó, Quân Äạt thấy lối hà nh xá» cá»§a Lục Thái mẫu thì những ý niệm sùng kÃnh trước đây cá»§a chà ng được thay bằng sá»± bất nhẫn.
Chà ng nghiêm giá»ng nói:
- Lục Thái Mẫu đã có tiểu bạch kỳ của Nhiếp Thần Quân rồi sao không đi?
- Ta cần cả ngá»n tiểu hắc kỳ cá»§a ngươi nữa.
Quân Äạt nhún vai:
- Äáng tiếc Quân Äạt đã đánh mất ngá»n tiểu hắc kỳ rồi, chỉ còn ngá»n tá» kỳ cá»§a TÃch đảo chá»§ mà thôi.
Quân Äạt vừa nói vừa rút ngá»n tiểu kỳ phóng xuống chân mình. Chà ng nhìn Lục Thái mẫu nói:
- Má»™t mình Thái mẫu giữ ba ngá»n tiểu kỳ mà vẫn còn thiếu à ?
- Không đủ bảy ngá»n tiểu kỳ thì vẫn thiếu. Ngoà i những ngá»n tiểu kỳ ra, ta còn cần cả Liên Hoa Băng trong ná»™i thể ngươi nữa.
Quân Äạt lắc đầu:
- Thái mẫu tham lam quá;
- Äể há»™i kỳ ta không từ bá» thá»§ Ä‘oạn nà o cả.
- Quân Äạt cÅ©ng có ý định há»™i kỳ.
- Váºy lão lão và ngươi có cùng mục Ä‘Ãch thì trong hai ta phải có má»™t rá»i bá» cõi nhân gian. Nếu ngươi có đủ bản lÄ©nh thì ba ngá»n tiểu kỳ sẽ thuá»™c vá» ngươi.
- Lục Thái mẫu đã muốn thì Quân Äạt bắt buá»™c phải tuân theo ý ngưá»i
- Khẩu khà đáng mặt anh hùng.
- Quân Äạt không khách sáo.
- Ta cÅ©ng không nghÄ© ngươi là báºc háºu bối đâu.
Lục Thái mẫu vừa dứt lá»i liá»n váºn hóa nguyên âm. Liá»n láºp tức toà n thân xuất hiện những luồng kiếm khà bao bá»c. Thấy Thái mẫu váºn công liá»n có hiện tượng lạ, Quân Äạt nghÄ© thầm:
- Võ công cá»§a Lục Thái mẫu phải có chá»— đặc dị tối thượng nên má»›i khiến lão Nhiếp Thần Quân nể trá»ng, mình không thể xem thưá»ng được.
NghÄ© như váºy Quân Äạt liá»n váºn hóa chân khÃ, phát triển oai lá»±c cá»§a Liên Hoa Băng.
Thân ảnh chà ng liá»n có má»™t bức ảnh mà n sương khói giá lạnh bao bá»c.
Lục Thái mẫu nhìn Quân Äạt nói:
- Tuổi trẻ như ngươi mà có đặng thần công há»™ thể thì tháºt là hiếm có trên giang hồ.
- Thái mẫu quá khen, chẳng qua Quân Äạt gặp kỳ duyên thâu nạp được Liên Hoa Băng.
- Nếu ngươi không gặp kỳ duyên thì sẽ có lợi cho ngươi hơn nhưng tất cả đã muộn quá rồi.
Thái mẫu đổi giá»ng tháºt nghiêm:
- Ta rất tiếc cho ngươi.
Nghe Thái mẫu nói, Quân Äạt ngỡ như mình Ä‘ang là má»™t gã nô tà i không hÆ¡n không kém cá»§a Tiên Cung, nên sá»± phẫn ná»™ thoáng chốc dâng trà o.
Quân Äạt đáp lá»i Thái mẫu:
- Thái mẫu có tiếc cho Quân Äạt cÅ©ng không được, bởi Quân Äạt và Thái mẫu có chung má»™t mục Ä‘Ãch há»™i kỳ.
- Ta nghe ngươi nói không còn tiếc rẻ một đóa kỳ hoa của võ lâm nữa.
Tuyết Trâm lắc đầu nói với Thái mẫu:
- Sư mẫu.
Lục Thái mẫu khoát tay, trừng mắt nhìn nà ng:
- Không cần ngươi xen và o.
Lục Thái mẫu nạt Tuyết Trâm rồi quay ngoắt lại Quân Äạt:
- Quân Äạt, ngươi sẵn sà ng rồi chứ?
- Quân Äạt đã chuẩn bị đối phó Thái mẫu.
Chà ng chỉ ngá»n tiểu kỳ vừa Ä‘oạt được cá»§a TÃch Lịch Bang:
- Nếu Quân Äạt thá» tá» dưới tay Thái mẫu thì ngá»n tiểu kỳ sẽ thuá»™c vá» Thái mẫu.
- Tất nhiên rồi.
Lục Thái mẫu vừa nói vừa váºn chuyển chân âm.
Những đạo kiếm khà di chuyển vùn vụt xung quanh thân ảnh cá»§a Lục Thái mẫu trông vô cùng huyá»n ảo và lạ mắt.
Lục Thái mẫu quát:
- Tiểu tá», ngươi đừng trách lão lão.
Lục Thái mẫu lướt đến Quân Äạt bằng bá»™ pháp Bát Quái Mê Tung Bá»™. Thân pháp cá»§a Thái mẫu như nước chảy mây trôi, nhanh không thể nà o tưởng tượng được. Mặc dù Quân Äạt đã chuẩn bị tinh thần để đối phó vá»›i má»™t đại cao thá»§, nhưng khi Lục Thái mẫu trổ Bát Quái Mê Tung Bá»™ chà ng không khá»i sững sá», chỉ biết nhìn mà không biết phản ứng.
Äến khi chà ng cảm nháºn được cÆ¡n gió hiu hiu thoạt áºp tá»›i mình, Quân Äạt má»›i giáºt mình, cùng lúc Lục Thái mẫu quát lá»›n:
- Khai Vân TÃch Äịa.
Song thá»§ cá»§a bà như hóa thà nh hai con trốc xoáy quần thẳng đến Quân Äạt. Cùng lúc vá»›i sá»± xuất hiện cá»§a hai con trốc xoáy thì trá»i đất đổi mà u u ám.
Quân Äạt có muốn tránh né cÅ©ng đã muá»™n mà ng. Chà ng nghiến răng váºn hết ná»™i công, hữu thá»§ thi triển Chỉ Äiện Di SÆ¡n, tả thá»§ phát tác Song Chỉ Äoạt Mạng đón lấy hai con trốc xoáy kình cá»§a Lục Thái mẫu.
Hai đạo chỉ pháp cá»§a Quân Äạt đỡ thẳng và o hai con trốc nhá» cá»§a Lục Thái mẫu như đánh và o má»™t xoáy nước chẳng có phản kình, mà ngỡ như đánh và o chá»— vô tăm vô tÃch.
Xoáy kình cá»§a Lục Thái mẫu như rút lấy chỉ phong cá»§a chà ng mà vẫn áºp tá»›i táºp kÃch Quân Äạt.
Sá»± biến quả là ngoà i sức tưởng tượng cá»§a Quân Äạt, chà ng không ngá» có thứ công phu đặc dị như váºy trên giang hồ. à niệm vá» sá»± đặc dị còn Ä‘á»ng trong đầu thì áp lá»±c cá»§a xoáy kình Khai Vân TÃch Äịa đã táºp kÃch thẳng và o chÃnh diện rồi.
Lá»±c kình rất ôn nhu nhưng nhấc bổng Quân Äạt lên khá»i mặt đất chẳng khác nà o lốc xoáy cuốn lấy má»™t cánh diá»u.
Quân Äạt chÆ¡i vÆ¡i, toan trổ khinh công thượng thừa đạp lên xoáy khà kình để thoát ra ngoà i, nhưng ý niệm đó vừa lóe lên thì má»™t tiếng nổ như sấm rá»n vang lên ngay bên tai chà ng.
- Ầm.
Äầu óc Quân Äạt quay cuồng, có những tiếng u u, toà n thân ê ẩm, ná»™i lá»±c tản mát, từ trên cao rÆ¡i thẳng xuống đất.
- Bịch.
Nhá» có Liên Hoa Băng há»™ thể, Quân Äạt không tan xương nát thịt nhưng cÅ©ng không ká»m nổi phải á»c ra má»™t búng máu tươi, thần sắc biến đổi tái mét trông tháºt là thảm hại.
Phẫn ná»™ tá»™t cùng, Quân Äạt gượng đứng lên.
Lục Thái mẫu nghiêm giá»ng nói:
- Tiểu tá» không chịu nổi má»™t chưởng Khai Vân TÃch Äịa cá»§a ta thì sao có thể há»™i kỳ được.
Lục Thái mẫu vừa nói vừa toan trổ trảo công lướt tá»›i thá»c và o vùng hạ đẳng Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a Quân Äạt thì Tuyết Trâm lướt đến đứng chặn trước mặt chà ng.
- Sư thái.
Quân Äạt phẫn ná»™ quát lá»›n:
- Tránh ra, Quân Äạt đón mụ má»™t chưởng nữa.
Chà ng vừa đẩy Tuyết Trâm vừa thét lớn:
- Quân Äạt không thất thá»§ dá»… dà ng đâu.
Quân Äạt váºn hết ná»™i công phát tác má»™t đạo Chỉ Äiện Di SÆ¡n nhắm Lục Thái mẫu táºp kÃch. Ngá»c chỉ cá»§a chà ng phát ra xé gió như tiếng lụa xé đánh nhanh và o thân pháp cá»§a Lục Thái mẫu.
Mặc dù nhìn thấy Quân Äạt táºp kÃch mình nhưng Lục Thái mẫu như kẻ bà ng quan không mà ng tá»›i vẫn dụng trảo công thá»™p tá»›i Äan Äiá»n cá»§a chà ng.
Tuyết Trâm gà o lớn:
- Thái mẫu Ngá»n Chỉ Äiện Di SÆ¡n chạm đến mà n kiếm khà bao bá»c thân pháp Lục Thái mẫu thì bị mà n kiếm khà đó đánh dạt ra hai bên, trong khi trảo thá»§ cá»§a Lục Thái mẫu chá»™p tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n Quân Äạt.
Mạng sống cá»§a Quân Äạt đã được định bởi trảo pháp cá»§a Lục Thái mẫu, dù cho chà ng có thần công há»™ thể Liên Hoa Băng cÅ©ng không thoát khá»i cái chết.
Trong lúc phẫn ná»™ dâng trà n, Quân Äạt đâu còn phân định sống chết nữa nhưng khi trảo công cá»§a Lục Thái mẫu vừa chạm và o trưá»ng y thì Tuyết Trâm đã băng tá»›i, ngá»c thá»§ đánh ra má»™t đạo kình ôn nhu táºp kÃch và o bả vai phải cá»§a Quân Äạt, đẩy chà ng qua má»™t bên.
Trảo pháp của Lục Thái mẫu trượt qua hông chà ng, bứt luôn một mảnh vải.
Lục Thái mẫu bất nhẫn quát lớn:
- Nha đầu to gan.
Mặc cho Lục Thái mẫu tá» lá»™ sá»± phẫn ná»™, Tuyết Trâm vẫn cách không Ä‘iểm chỉ Ä‘iểm và o tịnh huyệt cá»§a Quân Äạt rồi xốc nách chà ng trổ luôn khinh công thượng thặng thoát Ä‘i.
Lục Thái mẫu gằn giá»ng:
- Nha đầu, còn bá» chạy à ? Lục Thái mẫu sà n bá»™ nhưng chưa kịp Ä‘uổi theo Tuyết Trâm và Quân Äạt thì Tuyết Trâm đã quẳng ngược vá» sau má»™t há»a pháo.
- Bụp.
Quả pháo phát nổ tá»a khói mù mịt.
Lục Thái mẫu hừ nhạt má»™t tiếng, phát tay phóng ra hấp lá»±c thu luôn má»™t lúc bốn ngá»n tiểu kỳ, đồng thá»i trổ khinh pháp lướt lên không vượt qua khá»i pháo. Lục Thái mẫu như ngưá»i biết đằng vân, đạp lên khói mà đuổi theo Tuyết Trâm và Quân Äạt.
Thấy Lục Thái mẫu thi triển Bát Quái Mê Tung Bá»™ đến cảnh giá»›i tối thượng thì Nhiếp Thần Quân chỉ biết đứng phá»—ng ra nhìn. Khi khói tan thì Lục Thái mẫu lẫn Tuyết Trâm và Quân Äạt mất hút rồi. Nhiếp Thần Quân thở dà i lắc đầu.
Lão than thầm:
- Chá»§ nhân Tiên Cung vẫn là ngưá»i đứng đầu trong những chá»§ nhân cá»§a thất kỳ Ä‘oạt mạng. Mình mãi mãi không thể là đối thá»§ cá»§a Lục Thái mẫu.
Lão lắc đầu bước đến bên xác Äá»™c Cô Nhân:
- Lão đệ, khi đại ca thoát khá»i thiên lao cá»§a Long Thiá»n tá»± thì đệ đã không còn trên cõi Ä‘á»i nà y nữa. Nhưng lão đệ cứ yên lòng nhắm mắt, nhất định lão huynh sẽ trả háºn cho đệ.
Tuyết Trâm cắp Quân Äạt cÅ©ng trổ Bát Quái Mê Tông Bá»™ thoát chạy. Nà ng thừa biết Lục Thái mẫu không thể bá» qua mà để cho nà ng cắp Quân Äạt Ä‘i, nên phải dụng đến há»a khói nhằm tìm cách đánh lạc hướng Lục Thái mẫu.
Quân Äạt bị Tuyết Trâm Ä‘iểm và o tÄ©nh huyệt không thể cỠđộng được, tức uất đến nghẹn lá»i. Chà ng háºm há»±c nói:
- Ta biết nà ng là ai rồi, hãy bá» ta xuống Ä‘i. Ta quyết má»™t tráºn sinh tá» vá»›i sư mẫu nà ng.
BỠta xuống đi.
Tuyết Trâm không mà ng đến lá»i nói cá»§a Quân Äạt mà táºp trung tinh lá»±c để trổ Bát Quái Mê Tông Bá»™ trốn chạy mà thôi. Nà ng cảm nháºn sau lưng nà ng có luồng gió hiu hiu thổi tá»›i, biết ngay đó là tuyệt kỹ Khai Vân TÃch Äịa chuyển hóa thà nh hấp lá»±c sẽ rút nà ng.
Tuyết Trâm báºm môi giáºm mạnh mÅ©i hà i lướt đến má»™t gỠđá, tránh né ngá»n hấp lá»±c âm công cá»§a Lục Thái mẫu. Nà ng vừa đặt chân đến gỠđá má»›i biết trước mặt là má»™t bá» vá»±c sâu hun hút không còn đưá»ng tháo chạy.
Lục Thái mẫu lướt đến dưới bỠđá:
- Nha đầu to gan! Tuyết Trâm sợ đến biến sắc, mồ hôi tuôn đẫm dung diện. Nà ng là nhà nói:
- Sư mẫu hãy tha cho Hà n đại ca.
- Hừ, tha cho gã để tâm nguyện của ta không thà nh sao. Nha đầu mau đưa gã xuống đây! Tuyết Trâm lắc đầu:
- Con không dám cãi lịnh sư thái. Nếu Quân Äạt chết thì Tuyết Trâm sẽ chết theo chà ng.
- To gan tháºt, Lục Thái mẫu nà y không có má»™t đệ tá» như ngươi. Ngươi tháºt đáng chết.
Lục Thái mẫu dứt lá»i thi triển Bát Quái Mê Tông Bá»™ lướt lên gỠđá. Chân vừa đặt xuống gỠđá, Lục Thái mẫu đã vươn trảo thá»§ chá»™p đến Tuyết Trâm.
Tuyết Trâm báºt khóc, vừa khóc vừa nói:
- Sư thái tha cho con.
Nà ng nói xong, không chá» cho trảo thá»§ cá»§a Lục Thái mẫu chá»™p xuống mình mà cắp luôn Quân Äạt nhảy xuống vá»±c.
Lục Thái mẫu gầm lên:
- Nha đầu, ngươi...
-oOo-
Hết chương 29
|

17-10-2008, 10:20 AM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Chương 30 Tình Của Nà ng, Nợ Cũng Của Nà ng
Nguồn: nhanmonquan.com
Äả tá»±: ThiếtThá»§
Hà n đại ca... Hà n đại ca! Tuyết Trâm nhìn quanh. Nà ng biết được mình vừa thoát chết bởi phÃa dưới vá»±c là đống dây leo lâu ngà y bện thà nh má»™t võng lưới đỡ lấy há». Nếu không có đống dây leo nà y có lẽ thân xác Tuyết Trâm đã hóa thà nh tro bụi.
Tuyết Trâm không thấy Quân Äạt liá»n liên tưởng đến cái chết đã đến vá»›i chà ng. Nà ng nghÄ© thầm:
- "Mình may mắn rÆ¡i trên đống dây leo nà y, lỡ Quân Äạt không được may mắn như mình thì sao?" NghÄ© như váºy, Tuyết Trâm lo lắng vô cùng, nà ng bắt tay lên miệng gá»i lá»›n:
- Hà n đại ca...
Tiếng cá»§a Tuyết Trâm lồng lá»™ng vang lên do vách núi vá»ng lại.
- Quân Äạt, huynh ở đâu? Quân Äạt! Mặc cho nà ng thét đến khản cổ, nhưng không có tiếng Quân Äạt đáp trả lại. Tuyết Trâm phi thân xuống khá»i đống dây leo, nà ng quan sát chung quanh má»›i nháºn ra nÆ¡i mình đứng có má»™t địa thế kỳ lạ. Nếu có trà tưởng tượng má»™t chút, có thể nói Tuyết Trâm Ä‘ang ở trong má»™t cái hồ lô khổng lồ do thiên nhiên tạo thà nh.
Tuyết Trâm nhìn quanh tìm Quân Äạt:
- Quân Äạt, chà ng Ä‘ang ở đâu? Tuyết Trâm bá»›i đống dây leo, nhưng vẫn không tìm ra tung tÃch cá»§a chà ng.
Nà ng buột miệng nói:
- Sao lạ kỳ váºy? Dù chà ng có chết thì xác vẫn phải còn chứ.
NghÄ© đến đó Tuyết Trâm lắc đầu xóa những ý tưởng bi ai ra khá»i ý niệm mình. Nà ng thở dà i nói:
- Nhứt định chà ng không chết. Nếu chà ng chết thì mình cÅ©ng chết theo chà ng. Äây có thể là cái huyệt cá»§a mình và chà ng. Ông trá»i đã an bà i như váºy rồi.
Cùng vá»›i những lá»i than vãn đó, Tuyết Trâm quyết định Ä‘i tìm xác Quân Äạt để được chết bên cạnh chà ng.
NghÄ© như váºy, Tuyết Trâm toan rảo bước thì nghe tiếng Quân Äạt cất lên ngay sau lưng mình:
- Nà ng tìm ta để là m gì? Tuyết Trâm quay ngoắt lại, cất tiếng mừng rỡ nói:
- Hà n đại ca! Nhưng đáp lại sá»± phấn chấn cá»§a Tuyết Trâm, Quân Äạt dá»ng dưng khoanh tay trước ngá»±c nhìn nà ng.
Thấy thái độ dá»ng dưng và ánh mắt hằn há»c cá»§a Quân Äạt, Tuyết Trâm không khá»i ngỡ ngà ng há»i:
- Sao đại ca nhìn muá»™i bằng ánh mắt hằn há»c váºy?
- Tại sao ư, sao nà ng không tá»± há»i lại mình? Nghe Quân Äạt há»i ngược lại mình, Tuyết Trâm cà ng sững sá» hÆ¡n.
Quân Äạt nhìn Tuyết Trâm nói tiếp:
- Ông trá»i tháºt là khéo bà y để ta và nà ng cùng chết chung trong tuyệt vá»±c u ám nà y.
- Hà n đại ca nói gì muội không hiểu.
Quân Äạt cưá»i nhạt, trừng mắt nhìn Bạch HạcTiên Tá» Tuyết Trâm:
- Nà ng có vì những ngá»n tiểu kỳ cá»§a Thất Kỳ Ngá»c Long không? Tuyết Trâm gáºt đầu:
- Muá»™i phải Ä‘oạt những ngá»n tiểu kỳ đó cho sư thái.
Quân Äạt hừ nhạt má»™t tiếng:
- Thế thì nà ng còn gì để nói nữa không Tuyết Trâm! Trước đây trong hang dÆ¡i, Quân Äạt đã hồ đồ là m những chuyện mà đại trượng phu không nên là m, nhưng xét cho cùng ta cÅ©ng đã Ä‘á»n lại cho nà ng ngá»n tiểu huỳnh kỳ. Thế thì xem như chúng ta chẳng còn nợ nần gì nhau nữa. Ngà y hôm nay, nà ng lại cùng sư thái cá»§a nà ng Ä‘oạt tiếp ngá»n tiểu kỳ, nếu rá»i khá»i tuyệt vá»±c nà y, Quân Äạt sẽ đòi lại tất cả những lá tiểu kỳ trên giang hồ.
Tuyết Trâm lắc đầu:
- Hà n đại ca nói gì kỳ váºy? Tuyết Trâm không muốn Ä‘oạt tiểu kỳ cá»§a đại ca đâu.
- Hừ, nà ng coi ta là đứa bé lên hai đấy à . Giữa Quân Äạt và nà ng chẳng còn gì nữa đâu.
Nợ ta đã trả, còn tình thì chẳng còn để ta báºn bịu.
Quân Äạt nói xong những lá»i bạc tình đó quay lưng thả bước bá» Ä‘i. Tuyết Trâm nhanh như cắt trổ luôn Bát Quái Mê Tông bá»™ lướt qua chắn ngang đưá»ng Ä‘i cá»§a Quân Äạt.
NÃ ng giang hai tay:
- Hình như trong ý niệm của đại ca không còn coi Tuyết Trâm như hôm nà o ở hang dơi?
- Äúng.
- Tuyết Trâm đã là m gì chứ? Quân Äạt nhìn thẳng và o mắt nà ng:
- Bởi vì ta đang nghi ngỠnà ng.
- Nghi ngỠgì?
- Mưu sâu kế độc cá»§a má»™t dâm nữ chỉ muốn Ä‘oạt lấy những ngá»n tiểu kỳ cá»§a ta.
Tuyết Trâm trợn mắt. Dung diện thanh tú, giai nhân cá»§a nà ng thoáng á»ng hồng vì thẹn, và vì giáºn. Tuyết Trâm cảm thấy sá»± phẫn ná»™ cà ng lúc cà ng dâng trà o đến độ nước mắt trà o ra hai bên khóe.
Nà ng rÃt lên từng tiếng má»™t:
- Sao Hà n đại ca gá»i Tuyết Trâm là dâm nữ? Quân Äạt cau mà y há»i ngược lại nà ng:
- Nà ng không phải là dâm nữ sao?
- Tuyết Trâm mà là má»™t dâm nữ ư? Dung diện nà ng biến sắc xanh rá»n. Nà ng tá»± láºp lại câu há»i cá»§a mình:
- Ta là má»™t dâm nữ ư? Quân Äạt sao lại nghÄ© Tuyết Trâm là má»™t dâm nữ, phải chăng khi con ong đã tỠđưá»ng Ä‘i lối vá» thì chẳng mà ng đến cánh hoa tÆ¡i tả? Quân Äạt ngượng nghịu đáp trả nà ng:
- Ta đã Ä‘á»n lại cho nà ng ngá»n tiểu huỳnh kỳ!
- Ngá»n tiểu kỳ đó có thể Ä‘á»n được sá»± trong trắng cá»§a Tuyết Trâm sao? Tuyết Trâm không ngá» Quân Äạt là má»™t kẻ đê tiện, bỉ ổi, má»™t kẻ vô liêm sỉ như váºy. Tuyết Trâm sẽ trả lại cho ngươi những ngá»n tiểu kỳ nhưng nhất định bắt ngươi phải chết dưới tay Tuyết Trâm.
Nà ng lắc đầu:
- Món nợ cá»§a ngươi đối vá»›i ta nặng như Thái SÆ¡n, sâu như Äông Hải mà muốn trả món nợ đó chỉ có cái mạng cá»§a ngươi má»›i có thể trả nổi.
Tuyết Trâm nghiến răng, rồi bất ngá» thi triển tuyệt thức Khai Vân TÃch Äịa nhằm thẳng Quân Äạt táºp kÃch. Thế công cá»§a nà ng trong lúc phẫn ná»™ được phát triển đến mưá»i thà nh chân âm, nên sức mạnh à o à o như sóng biển ba đà o bá»a chụp xuống Quân Äạt.
Thấy Tuyết Trâm bất ngá» táºp kÃch mình Quân Äạt không cần tránh né, bởi trong đầu chà ng lóe lên ý niệm Tuyết Trâm đã bị chà ng láºt bá»™ mặt tháºt nên muốn hạ thá»§ chà ng luôn, cùng vá»›i ý nghÄ© đó, Quân Äạt váºn công thi triển tuyệt thức Song Chỉ Äoạt Mạng hứng lấy chưởng kình âm nhu cá»§a Tuyết Trâm.
- Chát...
Âm thanh khô khốc phát ra do chưởng và chỉ chạm thẳng và o nhau. Xét vá» thá»±c lá»±c lúc nà y, Tuyết Trâm không phải là đối thá»§ cá»§a Quân Äạt bởi trong ná»™i thể cá»§a chà ng đã có tinh khà cá»§a Liên Hoa Băng, nên sau âm thanh khô khốc đó Tuyết Trâm bị chỉ kình hất lùi lại ba bá»™ chá»›i vá»›i, trong khi Quân Äạt vẫn bình nhiên đứng như pho tượng vững chãi.
Tuyết Trâm rùng mình á»i luôn má»™t bụm máu bầm. Vẻ mặt nà ng biến sắc trông vô cùng thương cảm.
Tuyết Trâm nhìn Quân Äạt:
- Ngươi hãy hạ thá»§ Tuyết Trâm luôn Ä‘i, kẻo sau nà y ra khá»i tuyệt vá»±c ngươi sẽ hối háºn đó.
Quân Äạt nhìn trả lại nà ng:
- Ta không giết nà ng đâu, mà chỉ không muốn gặp mặt nà ng nữa thôi.
- ÄÆ°á»£c, ngay ở đây ngươi cÅ©ng sẽ không gặp mặt Tuyết Trâm.
Tuyết Trâm vừa nói vừa gượng thi triển Bát Quái Mê Tông bá»™ phát chỉ kẻ má»™t đưá»ng thẳng cắt ngang trước mặt mình. Nà ng chỉ vạch đưá»ng vừa má»›i kẻ:
- Äây là ranh giá»›i chia hai giữa ta và ngươi. Nó là bức tưá»ng vô hình chia cắt Tuyết Trâm và Quân Äạt. Trong má»™t hố huyệt sẽ có hai con ngưá»i sống chẳng nhìn mặt nhau, chết má»—i ngưá»i má»™t nẻo.
Tuyết Trâm rÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi ngồi kiết đà dưới đất váºn công Ä‘iá»u tức.
Quân Äạt nhìn nà ng thoáng má»™t chút sững sá», nhưng những lá»i cương quyết cá»§a Tuyết Trâm khiến cho chà ng không biết phải hà nh xá» như thế nà o nữa. Trong tình thế nà y mặc dù hai ngưá»i cùng má»™t cảnh ngá»™ nhưng giữa há» là má»™t sá»± ngăn cách vô hình, mà má»—i ngưá»i tá»± tạo ra.
Quân Äạt thở dà i, rồi bắt chước Tuyết Trâm ngồi xuống váºn công Ä‘iá»u tức. Chà ng cố xua những tạp niệm trong đầu mình nhưng những ý niệm há»—n độn vẫn nổi lên.
Quân Äạt tá»± kiểm lại tất cả những gì đã xảy ra giữa chà ng vá»›i Tuyết Trâm.
Quân Äạt tá»± há»i mình:
- "Nếu không có Tuyết Trâm bao nhiêu lần cứu mạng mình thì giỠđây mình đã ra sao.
Nếu không có Tuyết Trâm mình đã bá» xác bởi Phong Tình Cổ Thi và Ma Thần Cát Giã. Nếu không có Tuyết Trâm mình cÅ©ng đã loạn thần cuồng trà bởi Cương Thi Äại Pháp. Nếu không có Tuyết Trâm thì hôm nay đã là ngà y giá»— đầu cá»§a mình rồi. Mình nợ Tuyết Trâm nhiá»u quá." Quân Äạt lắc đầu thở dà i.
Chà ng khẽ liếc mắt nhìn qua Tuyết Trâm, thấy nà ng vẫn ngồi bất động, nhưng hai bên khóe như có hai hạt ngá»c lưu ly phản chiếu ánh nháºt dương đã xế bóng. Hai hạt ngá»c lưu ly kia chẳng phải gì xa lạ mà chÃnh là hai giá»t nước mắt uất háºn cá»§a nà ng.
Äôi vai Tuyết Trâm khẽ rung nhẹ.
Quân Äạt sững sá»:
- "Nà ng Ä‘ang khóc chăng?" à nghÄ© đó khiến trong tâm Quân Äạt trà o lên má»™t ná»—i niá»m thương cảm, xót ca. Chà ng buá»™t miệng gá»i khẽ:
- Tuyết Trâm! Mặc dù nghe Quân Äạt gá»i tên mình nhưng Tuyết Trâm không mà ng quay lại nhìn Quân Äạt. Vá»›i nà ng bây giá» chỉ còn ná»—i Ä‘au tình bị ngưá»i phụ bạc, cùng ná»—i xót xa cay đắng dâng ngáºp tâm ý.
Không nghe Tuyết Trâm trả lá»i mình Quân Äạt gá»i tiếp:
- Tuyết Trâm! Nà ng vẫn im lặng, nhưng nước mắt lại trà o ra. Quân Äạt thở dà i, đứng báºt dáºy. Chà ng toan bước qua vạch đưá»ng cắt ngang giữa hai ngưá»i, nhưng Tuyết Trâm đã nghiêm giá»ng nói:
- Nếu như Quân Äạt bước qua vạch giá»›i hạn giữa Tuyết Trâm và Quân Äạt thì Tuyết Trâm sẽ tá»± Ä‘oạn mạch chết ngay láºp tức.
Giá»ng cá»§a nà ng vừa nghiêm khắc vừa cương quyết khiến cho Quân Äạt phải dừng lại bên vạch giá»›i cấm giữa nà ng và chà ng.
Quân Äạt thở ra, ôn tồn nói:
- Dù muốn sống, chúng ta cũng không sống được trong tuyệt vực không có sinh lộ nà y.
Tại sao ta và nà ng lại tá»± là m khổ nhau? Mặc cho Quân Äạt nói, nhưng Tuyết Trâm vẫn im lặng. Sá»± im lặng cá»§a nà ng như má»™t bức tưá»ng vô hình, nặng ná» chia cắt há».
Quân Äạt thở dà i, lắc đầu đứng nhìn Tuyết Trâm. Chà ng không biết dùng lá»i gì để phân giải nữa mà đà nh chấp nháºn vá»›i sá»± chia cắt nặng ná» nà y. Quân Äạt giỠđây chỉ còn biết tá»± trách mình sao lại quá hồ đồ, chưa tìm hiểu căn nguyên cặn kẽ đã gán cho nà ng những độc danh.
Thá»i gian trôi qua dần, khi bóng đêm chụp xuống tuyệt vá»±c, sương khuya phá»§ má»™t lá»›p mà n trắng má» nhạt, giữa hai ngưá»i cà ng có má»™t khoảng cách xa xôi dịu vợi. Quân Äạt chợt lo lắng cho Tuyết Trâm sẽ nhiá»…m khà độc sương lạnh trong tuyệt vá»±c ẩm thấp nà y.
Chà ng buá»™t miệng gá»i:
- Muội muội! Tuyết Trâm vẫn không đáp trả lại chà ng.
- Muội không nghe huynh nói sao? Vẫn là sự im lặng của Tuyết Trâm.
Quân Äạt thở dà i nói:
- Tuyết Trâm, muội không cảm thấy lạnh sao? Tuyết Trâm vẫn im lặng.
Quân Äạt cà ng lo lắng hÆ¡n. Nhìn qua mà n sương khuya giá lạnh, Quân Äạt ngỡ như Tuyết Trâm đã đóng băng bởi khà độc sương khuya.
Quân Äạt bặm môi, quyết định phải vượt qua vạch giá»›i hạn, nếu cần thiết sẽ cách không phóng chỉ, bế tÄ©nh huyệt cá»§a Tuyết Trâm để nà ng không Ä‘oạn mạch mà tá»± vẫn.
Vá»›i ý nghÄ© đó, Quân Äạt âm thầm váºn hóa nguyên ngươn rồi bất thần trổ Thần Hà nh Quá»· Cước, tuyệt ká»· khinh công thượng thặng mà sư phụ đã truyá»n thụ cho chà ng, lướt qua vạch giá»›i hạn.
Mặc dù chà ng đã vượt qua rồi, nhưng Tuyết Trâm vẫn ngồi bất động, Quân Äạt cau mà y, thoáng má»™t chút hốt hoảng. Chà ng vá»™i nắm lấy hổ khẩu Tuyết Trâm bắt mạch.
Mạch cá»§a nà ng tháºt là yếu á»›t, ngỡ như sắp ngưng bất cứ lúc nà o, còn toà n thân nà ng thì nóng hừng há»±c, chẳng khác nà o than hồng.
Quân Äạt lo lắng vô cùng bèn buá»™t miệng gá»i:
- Muá»™i muá»™i! Mặc cho chà ng gá»i, Tuyết Trâm vẫn không trả lá»i chà ng. Tháºt ra nếu Quân Äạt còn chần chá» thêm chút nữa thì Tuyết Trâm đã hồn lìa khá»i xác bởi khà độc cá»§a tuyệt vá»±c. Quân Äạt không bị nhiá»…m khà độc sương lạnh cá»§a tuyệt vá»±c bởi vì trong ná»™i thể cá»§a chà ng đã có tinh khà cá»§a Liên Hoa Äăng.
Quân Äạt nghÄ© thầm:
- "Nhất định Tuyết Trâm đã nhiá»…m khà độc nÆ¡i tuyệt vá»±c nà y rồi." NghÄ© như váºy, Quân Äạt liá»n váºn hóa chân ngươn truyá»n qua Tuyết Trâm. Äón nháºn lấy chân ngươn cá»§a Quân Äạt, thân thể cá»§a Tuyết Trâm từ từ mát lại, mạch cá»§a nà ng Ä‘áºp Ä‘iá»u hòa hÆ¡n.
Quân Äạt mừng vô cùng, nhưng khi vừa thu Chương nguyên khà thì hiện tượng cÅ© lại bắt đầu tái phát. Chà ng cau mà y:
- Tại sao lại như váºy? Chân khà cá»§a mình chỉ có thể áp chế khà độc không cho thâm nháºp và o ná»™i thể Tuyết Trâm. Nhưng nếu không có chân khà thì khà độc lại tiếp tục thâm nháºp.
Quân Äạt sá»±c nghÄ© đến trong ná»™i tạng cá»§a mình có tinh khà Liên Hoa Äăng. NghÄ© như váºy, chà ng không ngần ngại cắn đầu ngón tay chÃch máu nhá» và o miệng Tuyết Trâm, đồng thá»i vẫn tiếp tục truyá»n nguyên khà trong ná»™i thể qua cho nà ng.
Ná»a khắc trôi qua, Quân Äạt mệt rã rá»i nhưng ngược lại Tuyết Trâm đã biến đổi sắc diện trở lại bình thưá»ng. Nà ng như ngưá»i ngá»§ say trong vòng tay ngưá»i tình mà chẳng má»™t chút má»™ng mị.
Quân Äạt thở dà i, thu Chương nguyên khÃ. Äến lúc nà y chà ng má»›i thở phà o nhẹ nhõm nhìn dung diện cá»§a Tuyết Trâm.
- Quân Äạt không thể để nà ng ra Ä‘i má»™t mình được.
Ãnh trăng từ từ lên cao, rá»i ánh sáng nhà n nhạt xuống tuyệt vá»±c tạo ra má»™t khung cảnh vừa nên thÆ¡, vừa tÄ©nh lặng pha má»™t chút ma quái từ những gỠđá cheo leo trên vách.
Dưới ánh trăng huyá»n hoặc, linh động, Quân Äạt ôm choà ng lấy Tuyết Trâm để che chắn khà độc sương khuya cho nà ng. Chà ng nghe được tiếng tim Ä‘áºp nhịp nhà ng, ngá»i được hÆ¡i thở dìu dịu và mùi thÆ¡m cá»§a mái tóc Tuyết Trâm.
Quân Äạt sá»±c nghÄ©:
- "NÆ¡i a tỳ chúng ta sẽ gần nhau mãi mãi." Ãnh trăng rá»i xuống hai ngưá»i, in bóng há» chồng lên nhau. ChÃnh hai chiếc bóng lung linh đó tô Ä‘iểm cho khung cảnh nÆ¡i tuyệt vá»±c thêm thi vị.
Quân Äạt nhìn bóng cá»§a mình và Tuyết Trâm, chạnh lòng ân háºn những lá»i mình đã nói vá»›i nà ng. Cà ng hối háºn bao nhiêu, thì cà ng thương cảm cho nà ng bấy nhiêu.
Quân Äạt nhìn nà ng má»™t lúc rồi thiếp Ä‘i lúc nà o không biết.
Quân Äạt giáºt mình đã thấy ánh nháºt quang chói chang, nhưng Tuyết Trâm đã không còn bên cạnh nữa. Quân Äạt đảo đảo nhìn quanh, đưa tay lên miệng gá»i lá»›n:
- Tuyết Trâm... Tuyết Trâm... Tuyết Trâm...
Chà ng chợt phát hiện dòng chữ thảo cá»§a Tuyết Trâm viết trên mặt đất: "Äúng ra Tuyết Trâm phải giết ngươi. Nhưng tay ta run, tim ta sẽ vỡ nát nếu như tá»± tay mình giết Quân Äạt. Quân Äạt, Tuyết Trâm đã Ä‘i, Ä‘i để trả lại cho ngươi những ngá»n tiểu kỳ ngưá»i đã vì Tuyết Trâm mà dâng cho sư thái. Äến lúc nà y Tuyết Trâm má»›i hiểu ra, chúng ta là hai kẻ có duyên nhưng không có nợ, âu đó cÅ©ng là định số khắt khe cá»§a ông tạo. Tuyết Trâm Ä‘a tạ Quân Äạt đã có lòng cứu tá» Tuyết Trâm khá»i khà độc sương khuya nÆ¡i tuyệt vá»±c.
VÄ©nh biệt!" Quân Äạt bồi Chương không sao tả được. Chà ng ngỡ như mình vừa đánh mất má»™t báu váºt mà cõi nhân gian nà y chỉ có má»™t không hai. Quân Äạt bất giác gà o lá»›n:
- Trâm muá»™i... Muá»™i muá»™i Ä‘i đâu? Quân Äạt liá»n trổ Thần Hà nh Quá»· Cước lướt Ä‘i. Chung quanh chà ng chỉ có những vách đá dá»±ng đứng cao sừng sững, nhưng không hiểu Tuyết Trâm sao có thể rá»i khá»i tuyệt vá»±c nà y được.
Chà ng nhìn quanh:
- Nà ng đã Ä‘i, nhưng Ä‘i đâu trong tuyệt vá»±c nà y chứ? Chẳng lẽ Tuyết Trâm đã tìm ra sinh lá»™ rá»i khá»i đây rồi bá» Ä‘i? Chà ng lắc đầu.
Chợt Quân Äạt nghe tiếng rúc cá»§a Bạch Hạc Nhi trên đỉnh vá»±c. Äến bây giá», Quân Äạt má»›i nghÄ© ra Tuyết Trâm có thể đã gá»i Bạch Hạc Nhi đến đưa nà ng lên khá»i miệng vá»±c.
Chà ng thở dà i:
- "Nà ng đã Ä‘i rồi, còn Quân Äạt thì chôn thây nÆ¡i tuyệt vá»±c nà y." à niệm đó còn Ä‘á»ng trong đầu Quân Äạt thì tiếng rúc cá»§a Bạch Hạc Nhi lại vang lên trên đỉnh vá»±c. Liá»n sau tiếng rúc đó, má»™t sợi dây được kết bằng dây leo thả xuống táºn đáy vá»±c. Bạch Hạc Nhi lại rúc lên má»™t tiếng nữa như muốn nói lá»i từ biệt chà ng.
Quân Äạt ngồi xuống, khoanh tay bó gối mà cảm nháºn má»™t ná»—i lạc lõng, cô đơn đến lạnh ngưá»i.
-oOo-
Hết chương 30
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âåëèêàÿ, ãàðàíò, äèñêè, đà m lục thái, çàêîí, êèåâà, íîêèà, ïîïêà, îõîòà, nguồn nhạn môn quan, nguon nhan mon quan, òåàòð, ôèòíåñ, that kỳ Ä‘oaÌ£t mạng, that ki doat mang, that ky doat mang, thatkydoatmang, thất kỳ Ä‘oạt hôn  |
| |