07-12-2010, 06:05 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 7
Cô em gái từ trên trá»i rÆ¡i xuống(3)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Triệu Thiết Sinh không phải là má»™t ngÆ°á»i hay bình tÄ©nh, hắn thấy bá»±c bá»™i, hắn thấy khó hiểu, không hiểu được sao thằng nhóc nà y hôm nay lại dám ngang nhiên cãi lá»i hắn nhÆ° váºy nhỉ? Hắn quay mặt Ä‘i, lông mi Ä‘áºm, mắt khá to, mÅ©i rất lá»›n, môi lại dầy, không thể nói là đẹp được, đấy là còn chÆ°a nói tá»›i xấu xà nữa, có tìm cÅ©ng không thấy ai nhÆ° váºy nữa. Triệu Thiết Sinh láºp tức lÆ°u ý tá»›i những sá»± khác thÆ°á»ng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng tất cả chỉ là khác vẻ bá» ngoà i khi mặc quần áo không nhÆ° má»i ngà y mà thôi, vá» phần thay đổi bên trong, thằng nhãi nà y vẫn còn xa má»›i đủ trình Ä‘á»™ đó được.
Triệu Thiết Sinh lại uống má»™t chút trà trong cốc, hắn cÅ©ng thầm kinh ngạc sá»± thay đổi Ä‘á»™t ngá»™t vẻ bên ngoà i của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hắn cÅ©ng biết rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá»›i con bé Triệu TÄ©nh bất đồng vá» cách ăn mặc, những đồ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang mặc hiện giá» thì chỉ có con bé Triệu TÄ©nh má»›i để ý tá»›i, còn thằng nhãi nà y thì có bao giỠăn mặc cái kiểu nhÆ° váºy bao giỠđâu? Triệu Thiết Sinh thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá» gặp mình mà lại ăn mặc cái Ä‘iệu bá»™ nà y, trong lòng không khá»i dâng trà o ý chà chiến đấu, thằng nhóc, trÆ°á»›c mặt ta mà dám ăn mặc nhÆ° váºy sao? Ông đây sẽ trừng trị ngÆ°Æ¡i má»™t phen. NhÆ°ng mà Triệu Thiết Sinh lại rất nhanh mà thất vá»ng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ kinh thÆ°á»ng mà liếc mắt nhìn hắn má»™t cái, không nói má»™t lá»i nà o, cứ thế ung dung thản nhiên Ä‘i ra cá»a.
Triệu Thiết Sinh chỉ ngây ngốc ngồi trên ghế nhìn bóng lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, trÆ°á»›c Ä‘iệu bá»™ hách dịch ra dáng ngÆ°á»i có quyá»n uy của Triệu Thiết Sinh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có má»™t lá»i nói, hà nh Ä‘á»™ng nà o chống lại cả, hắn cÅ©ng không có phủ định, đúng là hắn ở trong cái nhà nà y không có má»™t chút quyá»n uy nà o. Chỉ là trong trà nhá»› Triệu Thiết Sinh, cái loại tình huống nhÆ° hôm nay chÆ°a từng có phát sinh bao giá» cả, hắn thá»±c sá»± đã nổi giáºn, giÆ¡ tay lên, cầm cái cốc trà trong tay ném xuống sà n nhà , cái cốc uống trà bằng sứ tráng men Ä‘áºp trên ná»n nhà xi măng phát ra tiếng vỡ tháºt lá»›n. Triệu TÄ©nh đứng bên cạnh giỠđây khuôn mặt nhá» nhắn đã sợ đến trắng bệch cả rồi.
Triệu Thiết Sinh từ ghế sofa đứng lên, hÆ°á»›ng vá» cá»a sải bÆ°á»›c Ä‘uổi theo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Thằng nhóc con, ngÆ°Æ¡i đứng lại cho ta!â€
Äầu tiên là nghe thấy tiếng chén vỡ trong nhà , sau đó là tiếng quát mắng của chồng mình, Từ Láºp Hoa sợ hãi, bá» hết quần áo Ä‘ang giặt trong cháºu xuống, chân tay luống cuống che chở trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Lão Triệu ... Con trai vừa má»›i trở vá», ngÆ°Æ¡i định là m cái gì váºy?â€
Triệu Thiết Sinh giáºn dữ gầm lên chẳng khác gì má»™t đầu sÆ° tá» hùng hổ từ trong nhà xông ra, hắn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là chủ cái gia đình nà y, là ngÆ°á»i có uy quyá»n nhất nhà váºy mà bao nhiêu năm rồi cÅ©ng không có bị khiêu khÃch nhÆ° ngà y hôm nay.
Từ Láºp Hoa thấy chồng nổi giáºn nhÆ° váºy, sợ đến không thốt ra được lá»i nà o: “Lão Triệu ...â€. Triệu Thiết Sinh vừa chạy từ trong nhà ra thở hổn hển, Ä‘ang lá»a giáºn đùng đùng lại thấy Từ Láºp Hoa đứng chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n tát cho nà ng má»™t cái tháºt mạnh, Từ Láºp Hoa bị cú tát nhÆ° trá»i giáng đó mặt mÅ©i tối sầm lại đứng còn không vững nữa ngã nhà o xuống đất.
“Mẹ!†Triệu TÄ©nh bắt đầu khóc nức nở, nâng mẹ từ trên đất đứng dáºy: “Ba, ngÆ°á»i là m cái gì váºy?â€
Khóe môi Từ Láºp Hoa bắt đầu rỉ máu, nhá» Triệu TÄ©nh đỡ khó khăn lắm má»›i đứng dáºy được, nhÆ°ng nà ng ta vẫn nhÆ° cÅ© đứng chắn trÆ°á»›c ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, túm lấy cánh tay hắn: “Tiểu tam, nhanh! Nhanh xin lá»—i ba ngÆ°Æ¡i Ä‘i, ngÆ°Æ¡i, đứa nhá» nà y, thế nà o hôm nay lại không hiểu chuyện nhÆ° thế?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thÆ°Æ¡ng tiếc nhìn mẹ, hắn từ trong túi lấy ra chiếc khăn tay mà u trắng, nhẹ nhà nh lau Ä‘i vệt máu trên khóe miệng mẹ. Từ Láºp Hoa nhìn đứa con trai mình, trong lòng dâng trà n ná»—i chua xót khổ sở, nà ng ta muốn khóc, thế nhÆ°ng lại không dám khóc, tuy rằng đã cố gắng dằn lòng rồi, thế nhÆ°ng và nh mắt vẫn Ä‘ang Ä‘á» lên: “Tiểu tam, nhanh xin lá»—i ba Ä‘i ...â€
“Hắn không phải ba ta!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gằn từng chữ má»™t, hắn cháºm rãi quay đầu lại, ánh mắt âm lãnh nhìn Triệu Thiết Sinh, giáºn đến cÆ¡ mặt giáºt giáºt: “Hắn không xứng!â€
“Tiểu tạp chủng!†Triệu Thiết Sinh chá»i bá»›i hết sức ác Ä‘á»™c, hắn Ä‘Æ°a tay lấy cây gáºy gá»— ở góc tÆ°á»ng.
Từ Láºp Hoa sợ tá»›i mức vá»™i và ng cố gắng đẩy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá» phÃa cá»a: “Tiểu TÄ©nh, mau mau mang anh ngÆ°Æ¡i Ä‘i ...â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không rõ vì lẽ gì mẹ lại phải sợ hãi cái gã nà y nhÆ° váºy, vá»›i cái hà nh Ä‘á»™ng vừa rồi của hắn, ngÆ°á»i nhÆ° thế chẳng khác nà o má»™t gã vô lại đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ cả. Bất kể hắn trÆ°á»›c kia là TrÆ°Æ¡ng thần y hay bây giá» chỉ là má»™t gã sinh viên quê mùa thì cÅ©ng Ä‘á»u khinh thÆ°á»ng loại ngÆ°á»i nhÆ° thế, đây chÃnh là cấp báºc trình Ä‘á»™, căn bản hắn và Triệu Thiết Sinh không có cùng má»™t tầng lá»›p. Nếu nhÆ° theo tÃnh tình TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì nhất định sẽ cho tên miệng phun ra toà n phân nà y má»™t tráºn, thế nhÆ°ng dù sao thằng nhãi nà y vẫn có cái danh pháºn là cha dượng của mình. Cái khái niệm khÃnh lão đắc thá» thì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn phải có, thế nhÆ°ng trung gian vẫn còn má»™t ngÆ°á»i mẹ đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy nữa, cuối cùng ngÆ°á»i chịu khổ vẫn là mẹ, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thá»±c sá»± rất hối háºn chuyến trở vá» thăm nhà nà y của mình.
Triệu TÄ©nh kéo tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chạy vá» phÃa ngoà i cá»a, Triệu Thiết Sinh cầm gáºy gá»— nhất quyết không chịu bá» qua cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng vá» phÃa hai ngÆ°á»i Ä‘uổi tá»›i, nhÆ°ng lại bị Từ Láºp Hoa gắt gao ôm chặt lấy, Triệu Thiết Sinh tức giáºn cùng cá»±c, giÆ¡ gáºy nện thẳng xuống bả vai Từ Láºp Hoa.
Bồng! Gáºy gá»— Ä‘áºp và o ngÆ°á»i phát ra má»™t tiếng nặng ná», nhát gáºy đó đánh trên ngÆ°á»i Từ Láºp Hoa thế nhÆ°ng nó chẳng khác nà o đánh và o lòng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Hắn bá»—ng nhiên không chạy nữa, xoay ngÆ°á»i lại, giỠđây tròng mắt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã vằn đầy tia máu, ánh mắt uất háºn căm phẫn giáºn dữ chỉ muốn giết ngÆ°á»i của hắn rÆ¡i trên ngÆ°á»i Triệu Thiết Sinh là m lão ta phải nuốt lại và o trong bụng những lá»i thô tục định văng ra.
“Tiểu ca, Ä‘i mau!†Triệu TÄ©nh ná»— lá»±c lôi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra ngoà i cá»a, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng khoát ra khá»i tay nà ng, bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t hÆ°á»›ng đến Triệu Thiết Sinh Ä‘i đến.
Má»™t khà thế vô hình nặng ná» nhÆ° má»™t tòa núi lá»›n hÆ°á»›ng đến Triệu Thiết Sinh áp bức xuống, Triệu Thiết Sinh tuy trong lòng Ä‘á»™t nhiên thấy sợ hãi, nhÆ°ng bao năm qua hắn đã quen vá»›i cảnh áp bức ngÆ°á»i, chứ chÆ°a bao giá» bị áp bức lại nhÆ° váºy, liá»n giÆ¡ gáºy lên quát lá»›n: “Ta đánh chết ...†Gáºy má»›i giÆ¡ lên được má»™t ná»a, câu cÅ©ng chÆ°a có nói xong đã bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»›p lấy cây gáºy trong tay từ lúc nà o rồi.
Triệu Thiết Sinh cÅ©ng không có ngỠđược thân thủ của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại nhanh nhÆ° váºy, hắn vẫn còn Ä‘ang ngây ngốc không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã vung cây gáºy trong tay lên, nhằm hÆ°á»›ng đầu hắn ta mà nện xuống.
“Tiểu tam!†Từ Láºp Hoa sợ đến mức giá»ng đã khà n khà n Ä‘i rồi, trong đôi mắt tang thÆ°Æ¡ng trà n đầy nÆ°á»›c mắt: “Hắn là ba ngÆ°Æ¡i!â€
Cây gáºy trong tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dừng lại giữa không trung, qua má»™t hồi lâu hắn má»›i ném cây gáºy ra chá»— khác: “Ba ta sá»›m đã chết ...†Hắn xoay ngÆ°á»i hÆ°á»›ng ngoà i cá»a Ä‘i ra cÅ©ng chẳng thèm ngoái nhìn lại lấy má»™t lần.
Triệu Thiết Sinh ngÆ¡ ngác nhìn cây gáºy trên mặt đất, nhÆ°ng hắn giỠđây cÅ©ng không còn dÅ©ng khà nà o mà đuổi đánh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa, chỉ ngây ngốc đứng tại chá»— cÅ©ng chẳng nói gì cả.
Äến lúc bóng dáng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dần dần mất hẳn ở ngoà i cá»a, Từ Láºp Hoa lúc nà y má»›i Ä‘uổi theo, vừa Ä‘uổi theo vừa gá»i lại: “Tiểu tam ...†Nà ng ta móc từ trong túi áo ra mÆ°á»i lăm đồng, định nhét và o tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i Ä‘em tiá»n trả lại nà ng, sau đó lắc đầu: “Mẹ, ta không có thiếu tiá»n, sau nà y cÅ©ng sẽ không vá» cái nhà nà y nữa, nếu nhÆ° ngÆ°á»i nhá»› ta thì hãy đến bệnh viện tìm.â€
“Tiểu tam ...†Từ Láºp Hoa vì quá thÆ°Æ¡ng tâm mà cÅ©ng không kiá»m chế được bản thân nữa, nÆ°á»›c mắt cứ thế lăn dà i trên má.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nãy má»›i được cảm giác thắng lợi ở chá»— Lý bà thÆ° xong, còn chÆ°a sung sÆ°á»›ng hết thì giỠđây đã bị “ngÆ°á»i nhà †đột nhiên xuất hiện phá hủy sạch. Hắn thá»±c sá»± là rất buồn bá»±c, thảo nà o “mình†trong nháºt ký câu nà o, trang nà o cÅ©ng Ä‘á»u toát lên vẻ thù háºn. Triệu Thiết Sinh cÅ©ng không có cái ý nghÄ© tốt đẹp gì cho kham, hắn là chỉ muốn mình biến Ä‘i cho rồi, chỉ sợ lão ta lại giáºn chó đánh mèo là m khổ đến mẹ thôi.
Vừa Ä‘i ra đến cổng khu nhà táºp thể thì Triệu TÄ©nh đã đạp xe đạp Ä‘uổi tá»›i, vừa đạp vừa cố gắng gá»i vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại: “Anh!â€
Lúc nãy tiểu nha đầu cÅ©ng sợ đến khóc suốt, trên mặt vẫn còn lá»™ rõ mấy vệt nÆ°á»›c mắt. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i nở nụ cÆ°á»i, vÆ°Æ¡n tay phải, dùng ngón cái lau Ä‘i mấy vệt nÆ°á»›c mắt còn vÆ°Æ¡ng lại trên khuôn mặt nhá» nhắn kia, rồi há»i: “Có chuyện gì váºy?†Tuy rằng cÅ©ng chỉ má»›i gặp cô em gái nà y má»™t lúc, thế nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có hảo cảm sâu sắc vá»›i nà ng ta, đúng nhÆ° trong nháºt ký nói không sai, trong cái gia đình đó, chỉ có Từ Láºp Hoa và Triệu TÄ©nh là thá»±c lòng đối đãi vá»›i hắn nhÆ° ngÆ°á»i má»™t nhà . Nếu nhÆ° đã là tá»›i thế giá»›i nà y, trở thà nh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thì nhất định hắn phải tiếp nháºn má»i thứ của “mình†trÆ°á»›c kia, là ngÆ°á»i thân, là sung sÆ°á»›ng, là phiá»n nà o, kể cả là những uất háºn dồn nén bao nhiêu năm hắn cÅ©ng Ä‘á»u phải chấp nháºn hết thảy. NghÄ© thông suốt được má»i Ä‘iá»u, hắn cÅ©ng cảm thấy thÆ° thái hÆ¡n rất nhiá»u. Vá»›i thá»±c lá»±c của hắn thì tại thế giá»›i nà y hẵn vẫn có thể má»™t mình sống tốt được, còn những chuyện nhà n chán kia hắn cÅ©ng không có muốn để tâm đến nữa, cÅ©ng chẳng cần so Ä‘o là m gi, từ giá» lại sống má»™t cuốc sống tá»± do tá»± tại vô lo vô nghÄ©.
“Anh, mình Ä‘i ăn cÆ¡m Ä‘i?†Triệu TÄ©nh nhá» giá»ng nói.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i nhẹ: “Ta không có đói bụng.â€
“Anh phải Ä‘i đó!†Cô gái nhá» nhÆ°ng tÃnh tình lại rất quáºt cÆ°Æ¡ng không muốn chịu thua, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không lay chuyển được nà ng ta, cÅ©ng bất đắc dÄ© gáºt đầu: “Äi ăn cÅ©ng được, chỉ có Ä‘iá»u là anh má»i Ä‘i!â€
Triệu TÄ©nh cÆ°á»i gáºt đầu.
Hai anh em TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng tá»›i quán sủi cảo phÃa đối diện khu nhà táºp thể công nhân viên nhà máy cÆ¡ khà nông nghiệp Ä‘i đến, vừa và o quán TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã gá»i to má»™t cân bánh sủi cảo, má»™t Ä‘Ä©a rau xà o cÅ©ng hai chai rượu, Triệu TÄ©nh nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bất chợt có chút ngẩn ngÆ°á»i.
“Nha đầu, sao lại nhìn ta bằng ánh mắt nhÆ° váºy?â€
“Anh, em thấy dÆ°á»ng nhÆ° anh đã thay đổi tháºt rồi!†Hai anh em thân thiết vá»›i nhau từ bé nên Triệu TÄ©nh cÅ©ng không có để ý gì nhiá»u, cho tá»›i bây giá» nà ng ta nghÄ© gì trong đầu cÅ©ng Ä‘á»u nói ra hết.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong lòng lại có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng mà cẩn tháºn nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại má»™t chút, dung mạo thì chắc là không có gì biến đổi rồi, có chăng thì chỉ là mình có hÆ¡i khang khác vá»›i “mình†trÆ°á»›c kia mà thôi, nghÄ© thông suốt rồi trên mặt vẫn Ä‘ang lá»™ vẻ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i: “Äâu có thay đổi gì đâu?â€
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:07 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 8
YÌ nghĩa của quyền thêÌ(1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
"Anh cÅ©ng trở lên dÅ©ng cảm, hà o phóng nhỉ!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i nở nụ cÆ°á»i: “Lẽ nà o ta trÆ°á»›c đây rất nhát gan, nhá» nhen sao?â€
“Không khác là mấy…†Triệu TÄ©nh nói xong không nhịn được cÆ°á»i khanh khách, hai huynh muá»™i vừa ăn vừa nói chuyện, bất tri giác mà n đêm đã buông dần, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sợ Triệu TÄ©nh vá» muá»™n lại bị mắng, Ä‘em chén rượu uống hết, sau đó gá»i tÃnh tiá»n, Triệu TÄ©nh muốn tranh trả tiá»n vá»›i hắn, lại bị hắn gạt sang má»™t bên.
Hai huynh muá»™i Ä‘i ra khá»i quán, Triệu TÄ©nh dúi và o tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mÆ°á»i đồng. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong lòng cảm Ä‘á»™ng má»™t tráºn, rốt cuá»™c là cùng má»™t mẹ sinh ra, tình cảm chÃnh là nhÆ° váºy a, hắn lắc đầu cÆ°á»i: “Nha đầu ngốc là m gì thế? Anh không thiếu tiá»n.â€
“Anh, xem ngÆ°á»i gầy đến cái dạng gì rồi, cầm mau!†Triệu TÄ©nh gấp đến Ä‘á»™ dáºm chân.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vÆ°Æ¡n bà n tay to lá»›n xoa xoa đầu Triệu TÄ©nh: “Ca tháºt sá»± không thiếu tiá»n, dạo nà y vừa tìm mấy việc lặt vặt ở bệnh viện là m, vừa kiếm chút tiá»n tiêu, bằng không ta sao má»i nổi ngÆ°Æ¡i ăn.â€
Triệu TÄ©nh bán tÃn bán nghi nhìn hắn: “Thá»±c không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu:â€Mau trở vá» Ä‘i, kẻo muá»™n mẹ lại lo lắng.â€
“Ca, có đúng sau nà y anh không trở lại?†Triệu TÄ©nh do dá»± há»i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghÄ© chốc lát: “Chuyện nà y để nói sau!â€
Gần đó bá»—ng vang lên má»™t giá»ng nói thô thiển: “Tiểu muá»™i Ä‘ang là m gì thế?â€
Triệu TÄ©nh nghe thấy giá»ng nói kia, sợ tá»›i mức cuống quýt Ä‘em tiá»n giấu ngay và o trong túi. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xoay ngÆ°á»i nhìn lại, thấy gần cái cá»™t đèn ba thanh niên có dáng vẻ lÆ°u manh Ä‘ang đứng, trong đó có cái tên vừa lùn vừa béo.
“Äại ca…†Triệu TÄ©nh sợ hãi kêu, ngÆ°á»i tá»›i chÃnh là đại ca của há» Triệu Láºp Quân.
Triệu Láºp Quân là công nhân ở xưởng máy công nghiệp, bình thÆ°á»ng cÅ©ng chẳng là m việc gì tá» tế, toà n tụ táºp phá là ng phá xóm, trong đám lÆ°u manh vùng nà y cÅ©ng có chút tiếng tăm. Hắn mặc má»™t cái áo khác quân Ä‘á»™i cÅ©, bởi vì chiá»u cao có hạn, nên cái áo khoác ngoà i dà i đến táºn gần cổ chân, ngÆ°á»i thì lại béo, cá»™ng vá»›i cái dáng Ä‘i nghêng ngang, nguyên là muốn ra vẻ ta đây nhÆ°ng đáng tiếc lại là m cho ngÆ°á»i ta muốn liên tưởng đến con chim cánh chụt. Chân hắn Ä‘i má»™t chiếc giầy quân dụng được đánh Ä‘en bóng.
“Ta cứ tưởng ai, hoá ra là lão tam a!†Triệu Láºp Quân tiến tá»›i, Ä‘Æ°a tay ra định vá»— lên đầu TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mấy cái. Vốn ấn tượng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i tên nà y hay ho gì, liá»n Ä‘Æ°a tay lên chặn tay hắn lại, trên mặt lá»™ vẻ khó chịu: â€Tiểu TÄ©nh, ta Ä‘i thôi!â€
Triệu Láºp Quân sá»ng sốt, quá khứ tên tiểu tá» nà y thấy mình nhÆ° chuá»™t thấy mèo, hôm nay thế nà o lại đổi tÃnh? Hai tên huynh đệ của hắn bên nà y trông thấy tủm tỉm cÆ°á»i, Triệu Láºp Quân nhất thá»i tức giáºn trong lòng, thằng láo toét nà y, con mẹ nó, ta chà o mà y là tao coi trá»ng mà y, cho mà y chút mặt mùi là mà y không biết Ä‘iá»u ngay phải không? Ãnh mắt hắn lá»™ ra vẻ tham lam dừng lại trên chiếc áo da của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tay sá» sỠáo: “Lão tam, áo nà y đẹp đấy, cho ta mượn mặc hai bangà y!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chẳng thèm đáp lại hắn, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i, lại bị Triệu Láºp Quân túm lại: “Con mẹ mà y Ä‘iếc hả, tao Ä‘ang nói vá»›i mà y đấy!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i có tức giáºn, hai cha con há» Triệu nà y đúng là cái loại cục súc giống nhau chẳng sai tà nà o. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lạnh lùng nhìn Triệu Láºp Quân nói: “Buông tay, đừng có tá»± kiếm phiá»n phức!â€
Triệu Láºp Quân nghiến răng nghiến lợi: “Äược a! mà y liá»u nhỉ, dám trêu gan tao a!â€
Con mẹ nó chứ, mồm thì nói là coi nhÆ° là huynh đệ má»™t nhà , thế mà mở mồm ra thì má»™t chút đạo dức cÅ©ng chẳng có. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không giáºn mà lại cÆ°á»i, bá»—ng nhiên vÆ°Æ¡n tay phải, nhanh nhÆ° chá»›p tát hai phát và o mồm Triệu Láºp Quân. Triệu Láºp Quân ngây ngÆ°á»i, bình thÆ°á»ng chỉ có khái niệm hắn đánh ngÆ°á»i, thế nà o hôm nay lại bị ngÆ°á»i khác cho ăn tát. HÆ¡n nữa kẻ tát hắn lại chÃnh là đứa mà bình thÆ°á»ng toà n bị hắn bắt nạt.
Hai thằng đồng bá»n bên cạnh cÅ©ng giáºt mình, bình thÆ°á»ng Ä‘á»u là Triệu Láºp Quân khi dá»… đệ đệ hắn, hôm nay thế nà o lại đảo lá»™n, trÆ°á»›c mắt mấy ngÆ°á»i, lại bị lão tam cho mấy phát và o mồm, chuyện nà y chúng ta nên giúp hay không đây? Bất quá cái gì cÅ©ng có quy củ của nó, thanh quan khó xá» việc nhà , mâu thuẫn ná»™i bá»™ nhân dân tá»± nhân dân giải quyết, ngoại nhân không tiện nhúng tay và o chuyện gia đình ngÆ°á»i ta.
Triệu Láºp Quân ngây ngÆ°á»i quá ná»a ngà y má»›i phản ứng, rút từ trong áo ra má»™t cái tuýt dà i nủa thÆ°á»›c, gà o lên khan cả giá»ng: “Con mẹ mà y, tao phế mà y…â€
Không đợi hắn đứng lên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xông lên đạp má»™t cái, lần nà y hắn tức giáºn là tháºt, ra chân cÅ©ng nặng, má»™t cÆ°á»›c đạp trúng mÅ©i Triệu Láºp Quân.Triệu Láºp Quân ngã thẳng cẳng trên mặt đất, báºt máu mồm máu mÅ©i. Triệu TÄ©nh sợ đến cuống quýt chạy lên ngăn cản TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hai tên tiểu tá» kia thấy thế không ổn cÅ©ng chạy tá»›i.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ và o mặt Triệu láºp Quân: “Nếu nhÆ° không phải tả nể mặt tiểu muá»™i, thì hôm nay ta đã phế ngÆ°Æ¡i rồi. NgÆ°Æ¡i nhá»› cho kÄ©, chỉ cần ta biết mấy ngÆ°á»i há» Triệu các ngÆ°Æ¡i dám khi dá»… mẹ ta, tiểu muá»™i ta, ta cho các ngÆ°Æ¡i chết không có chá»— chôn, *** con mẹ, đánh mà y tao cÅ©ng thấy bẩn tay!â€
“Ca…†Triệu tÄ©nh ngạnh túm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lôi Ä‘i, hai tên tiểu tá» kia cÅ©ng rút tuýt ra Ä‘uổi theo, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trừng mắt má»™t cái, má»™t cá»— khà thế bức ngÆ°á»i toả ra: “Muốn chết hả?â€
Hai tên tiểu tá» sợ đến run rẩy, trong lòng nghÄ© hai huynh đệ các ngÆ°Æ¡i đánh nhau vá»›i chúng ta má»™t chút quan hệ chẳng có, nhất thá»i tránh sang má»™t bên.
Trung Quốc chẳng bao giá» thiếu ngÆ°á»i xem náo nhiệt, bên nà y vừa má»›i đấu võ, xuang quanh đã tụ táºp lại hai ba chục ngÆ°á»i, Ä‘a số Ä‘á»u là công nhân xưởng máy công nghiệp. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy rằng chẳng để ý tá»›i, nhÆ°ng Triệu TÄ©nh đã thẹn đến muốn chui xuống đất, dù sao việc xấu trong nhà không không nên truyá»n ra ngoà i, xem ra chuyện tối nay sắp trở thà nh chuyện để Ä‘Ã m tếu mấy ngà y tá»›i.
Ra sức đánh Triệu Láºp Quân xong, bá»±c tức trong lòng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đã giảm Ä‘i nhiá»u, cùng Triệu TÄ©nh chia tay xong, miệng nhoẻn cÆ°á»i, thoải mái bÆ°á»›c vá» kà túc xá. Xem ra vẫn là là m ngÆ°á»i không nên tá» ra nhu nhược, ngÆ°Æ¡i cà ng nhu nhược thì cà ng bị kẻ khác khi dá»…, nhÆ° cha con vô lại Triệu Thiết Sinh nà y cÅ©ng Ä‘á»u ức hiếp mẹ con mình.Con mẹ các ngÆ°Æ¡i, cứ chá» TrÆ°Æ¡ng má»— phát đạt rồi ta cho các ngÆ°á»i biết tay.
Tỉnh táo ngẫm lại, mẫu thân Từ Láºp Hoa đúng là khổ, theo cái tên há»—n đản Triệu Thiết Sinh nà y, phá»ng chừng mấy chục năm chắc chẳng có lấy má»™t ngà y yên ổn. Nhá»› tá»›i mẫu thân tóc hoa râm, mặt tiá»u tuỵ, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i cảm thấy xót xa trong lòng, âm thầm hạ quyết tâm qua má»™t thá»i gian nữa phải mẫu thân cùng muá»™i muá»™i ra ngoà i, Ä‘oạn tuyệt không liên quan tá»›i nhà Triệu Thiết Sinh kia.
Chạng vạng hôm chủ nháºt, đám thá»±c táºp sinh cÅ©ng đã quay trở vá» kà túc xá. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trở lại kà túc, thì Trần Quốc VÄ© đã tá»›i rồi, Ä‘ang ngồi uống rượu cùng và i tên Giang Thà nh đồng há»c, mấy tên nà y hoà n cảnh gia đình cÅ©ng không khác gì hắn, bình thÆ°á»ng chÃnh là má»™t nhóm, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tuy cùng phòng vá»›i Trần Quốc VÄ© nhÆ°ng tháºt sá»± chẳng hợp vá»›i hắn cho lắm. NhÆ°ng tháºt ra Trần Quốc VÄ© gần đây đối vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có nhiá»u đổi má»›i, chủ Ä‘á»™ng má»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nháºp toạ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t là vừa má»›i ăn no vá», hai là không muốn ngồi cùng mấy tiểu tá» nà y, hÆ¡n nữa trong số bá»n chúng cÅ©ng không Ãt đứa từng khinh mình nghèo hèn, tá»™i hì phải tá»± kiếm lấy khó chịu. Từ chuyện nà y có thể thấy được TrÆ°Æ¡ng thần y từ lúc tá»›i thá»i nà y đã không ngừng tiến bá»™, đã bắt đầu biết Ä‘á»c cảm nháºn ngÆ°á»i khác.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói có chút việc muốn ra ngoà i, má»›i Ä‘i ra tá»›i gần cá»a, đã thấy cánh cá»a mở tung ra, VÆ°Æ¡ng Duệ- má»™t gã thá»±c táºp sinh Giang Thà nh hấp tấp chạy và o hô: “Không hay rồi, Hồng Linh cùng Tả Hiểu Tình bị bảo vệ nhà ga bắt giữ rồi, mau Ä‘i xem thế nà o.†Thằng nhãi nà y cÅ©ng là má»™t trong số đông những kẻ theo Ä‘uổi Tả Hiểu Tình, nên khi nà ng xảy ra chuyện thì hắn cÅ©ng sốt sắng hÆ¡n so vá»›i ngÆ°Æ¡i khác.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng hÆ¡i hÆ¡i lo lo, ngÆ°á»i khác gặp chuyện thì hắn mặc kệ, nhÆ°ng liên quan đến Tả Hiểu Tình thì không thể không để ý tá»›i, cả đám vá»™i theo VÆ°Æ¡ng Duệ chạy tá»›i nhà ga huyện. Thá»±c ra sá»± tình cÅ©ng không có gì là quá phức tạp, là Hồng Linh cùng Tả Hiểu Tình Ä‘i tà u mải buôn chuyện vá»›i nhau, không may bị má»™t tên trá»™m lấy mất đồ đạc. Khi xuống xe má»›i phát hiện ra là vì cùng túi đồ đạc đã bị cuá»—m, xui hÆ¡n là vé tà u cÅ©ng mất luôn theo. ÄÆ°Æ¡ng nhiên không có vé thì sẽ gặp phải chút rắc rối, Hồng Linh vốn tÃnh cách có phần chua ngoa, lại vừa lúc mất hết đồ đạc Ä‘ang bá»±c tức trong ngÆ°á»i, thế là to tiếng vá»›i kiểm soát vé, váºy là cả 2 Ä‘á»u bị bảo vệ giữ lại.
VÆ°Æ¡ng Duệ biết chuyện láºp tức chạy vá» viện nhân dân huyện, nhÆ°ng phải cái hôm nay là chủ nháºt, phòng hà nh chÃnh chẳng ai là m việc, mà phòng bảo vệ đối vá»›i và i việc của thá»±c táºp sinh thì tất nhiên chẳng thèm quan tâm, nên chỉ có thể chạy vá» khoa gá»i bạn bè tá»›i há»— trợ.
Chục gã thá»±c táºp sinh tá»›i nhà ga, nhao nhao định kéo thẳng và o phòng bảo vệ. Bên trong má»™t gã bảo vệ cao to Ä‘i ra, thấy nhiá»u sinh viên nhÆ° váºy, hắn nhất thá»i bá»±c mình quát: “Là m gì thế? Muốn tụ táºp gây rối à ?†Cái thá»i Ä‘iểm những năm đầu 90 nà y, ngÆ°á»i ta đối vá»›i việc tụ táºp gây rối rất là kiêng kị, đám thá»±c táºp sinh nà y tuy là đông, nhÆ°ng kinh nghiệm xã há»™i còn Ãt, bị đối phÆ°Æ¡ng quát lên nhÆ° thế, nhất thá»i im phăng phắc.
Bảo vệ kia há» Phúc, cÅ©ng không phải là nhân viên trong biên chế nhà ga, chắc bởi có chút quan hệ nà o đó nên được tá»›i đây là m công. Thấy quát má»™t tiếng mà cả đám kia im hết, hắn nhất thá»i có chút tá»± cao mà là m gắt thêm. “NgÆ°Æ¡i! Ta nháºn ra ngÆ°Æ¡i rồi! Äược lắm, còn giám Ä‘i gá»i ngÆ°á»i tá»›i hả? Có tin ta Ä‘em bắt cả lÅ© nhốt loại không?â€- Hắn chỉ và o VÆ°Æ¡ng Duệ mà quát.
Trong đám ngÆ°á»i bá»—ng vang lên má»™t giá»ng lÆ°á»i biếng: “Má»™t thằng bảo vệ quèn, có cái gì mà vênh váo?â€
Tên há» Phúc kia nổi giáºn, ánh mặt vá»™i lÆ°á»›t tìm cái kẻ vừa phát ngôn vừa rồi. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c lên chỉ và o mặt hắn nói: “NgÆ°Æ¡i dá»±a và o cái quyá»n gì mà ra vẻ đòi bắt ngÆ°á»i?â€
Há» Phúc Ä‘ang mở mồm định nói thì lại bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chẹn há»ng: “Cảnh sát vá»›i bảo vệ bá»n ta còn biết phân biết nhá. Ta nói cho ngÆ°Æ¡i, láºp tức thả ngÆ°á»i, bằng không thì chá» xui xẻo Ä‘i.â€
Há» Phúc kia vốn là tên chuyện cáo mượn oai hùm, vá» Ä‘iểm nà y hắn đã bị biểu hiện của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m cho có chút rung Ä‘á»™ng, hÆ¡n nữa thấy bá» ngoà i bóng bẩy của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chắc là cÅ©ng có gia cảnh, chÆ°a biết chừng có thể là công tá» nhà lãnh đạo nà o đó. NghÄ© tá»›i đây ngữ khà của hắn nhất thá»i má»m dẻo Ä‘i và i phần: “Äang còn Ä‘iá»u tra tình huống, chuyện dù nhá» cÅ©ng phải là m cho rõ rà ng chứ?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đến thá»i đại nà y cÅ©ng đã được má»™t thá»i gian, đối vá»›i nhân tình thế thái cÅ©ng có chút hiểu biết, Ãt nhất trong chuyện nà y hắn có thể khẳng định bảo vệ không có quyá»n bắt giữ ngÆ°á»i. Hắn không nhịn được hất hà m: “Mẹ kiếp, nói nhảm Ãt thôi. Láºp tức thả ngÆ°á»i!†Sở dÄ© TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng dám biểu hiện nhÆ° váºy là vì hắn nắm chắc, cùng lắm thì là m má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại cho bà thÆ° kia, đến cả bố cái nhà ga nà y cÅ©ng xong chứ đừng nói đến tên bảo vệ quèn nhà ngÆ°Æ¡i.
Äám thá»±c táºp sinh kia thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng váºy không khá»i bá»™i phục, nhÆ°ng trong lòng có chút lo lắng, vạn nhất hắn chá»c giáºn ngÆ°á»i ta, chuyện rối chỉ sợ cà ng rối thêm. Bất quá, cả đám Ä‘á»u là nam nhi trai tráng, khà huyết phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, tất cả lá»›n tiếng phụ hoạ theo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Thả ngÆ°á»i! Láºp tức thả ngÆ°á»i!â€
Há» Phúc kia hÆ¡i chá»™t, chuyện nà y tháºt có chút không ổn, hắn cÅ©ng minh bạch dù gì bảo vệ cÅ©ng không có quyá»n bắt ngÆ°á»i, chuyện nà y Ä‘Ãch xác là đuối lý. Trưởng phòng bảo vệ của bá»n hắn Hà n Truyá»n Bảo, vốn Ä‘i bá»™ Ä‘á»™i ba năm sau đó xuất ngÅ© được cho là m bảo vệ trưởng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có liên quan đến cha hắn, bất quá tiểu tá» nà y không Ãt lần bôi do và o mặt cha hắn, thÆ°á»ng nà y ngÆ°á»i ga á»· thế hiếp ngÆ°á»i thà nh thói, dần trở thà nh bá chủ ở cái nhà ga nà y.
Tả Hiểu Tình cùng Hồng Linh nguyên bản cÅ©ng là có lá»—i, nhÆ°ng do Tả Hiểu Tình xinh đẹp là m cho Hà n Truyá»n Bảo Ä‘á»™ng tâm tÆ°, viện cá»› tá»™i trốn vé bắt giữ lại, rồi mặt dà y mà lân la tiếp cáºn.
Tả Hiểu Tình là má»™t cô gái thông minh, nói má»™t hai câu là hiểu ngay ý đồ tiểu tá» nà y, không nhịn được nói :†NhÆ° vây chúng ta vá» bệnh viện trÆ°á»›c, tiá»n vé chúng tôi sẽ Ä‘Æ°a trả không thiếu má»™t xu.â€
Hà n Truyá»n Bảo mặc bá»™ đồ bảo vệ, là m ra vẻ, ho khan má»™t tiếng nói: “Ta nói hai quý khách, ngÆ°á»i thế nà o còn không ý thức được sai lầm của mình? Trốn vé là việc nghiêm trá»ng, không phải cứ Ä‘em tiá»n ra bù là xong, đây là ….â€
Hồng Linh phẫn ná»™: “Ta không hiểu ngÆ°Æ¡i là cái dạng ngÆ°á»i thế nà o? Hiện tại là chúng ta bị trá»™m mất hết, ngÆ°Æ¡i thế nà o lại Ä‘em chúng ta trở thà nh đối tượng trốn vé?â€
Hà n Truyá»n Bảo trợn mắt: “Lá»i ngÆ°Æ¡i là có ý gì? NgÆ°Æ¡i tên gì? Äã trốn vé còn nói năng cái kiểu nhÆ° thế có hợp lý không?â€
Lúc nà y bên ngoà i đám thá»±c táºp sinh ồn à o loạn cả lên. Hà n Truyá»n Bảo bên trong thấy váºy bá»±c mình mắng tên há» Phúc kia đúng là ngu ngốc, có mấy tên sinh viên mà cÅ©ng không trị được. Hắn Ä‘i ra cá»a quát: “Äứa nà o quấy rối bắt hết cả lại!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấy thế tiếp lá»i: “Là ta đó, tá»›i mà bắt!â€
VÆ°Æ¡ng Duệ sợ sá»± tình loạn lên, vá»™i kéo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại, cÆ°á»i cÆ°á»i vá»›i Hà n Truyá»n Bảo: “Chúng ta tá»›i mua vé bổ sung!â€
Hà n Truyá»n Bảo sắc mặt trầm xuống: “Mua vé bổ sung thì xong hả? Các ngÆ°Æ¡i hiện tại tụ táºp gây rối nhiá»…u loạn trị an, chuyện nà y ta nhất định truy cứu.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nhạt má»™t tiếng.
Hà n Truyá»n Bảo thấy hắn cÆ°á»i thế có chút chá»™t dạ, vá»™i trừng mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Vừa rồi là ngÆ°Æ¡i thách thức ta bắt ngÆ°Æ¡i phải không?â€
“Là ta!â€
Hà n Truyá»n Bảo gáºt đầu, nói vá»›i tên bảo vệ há» Phúc: “Bắt hắn mang và o trong!â€
Há» Phúc đắc ý nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nghÄ© tiểu tá» nà y tháºt không may, tay sá» và o cái dùi cui bên hông. Äám thá»±c táºp sinh thấy hắn định Ä‘á»™ng thủ không khá»i có chút khiếp đảm, VÆ°Æ¡ng Duệ huých tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Chúng ta Ä‘i trÆ°á»›c Ä‘i!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không để ý đến hắn, nheo mắt nhìn tên há» Phúc: “Và o thì và o Ä‘i, ta sợ ngÆ°Æ¡i chắc!†Hắn bÆ°á»›c hÆ°á»›ng phòng bảo vệ mà đi đến. Há» Phúc kia thấy thế cÅ©ng bỠý định sá» dụng dùi cui, tháºp phần uy nghiêm liếc nhìn đám thá»±c táºp sinh: “Äá»u cút xa ra cho ta, đứng gần bị thÆ°Æ¡ng ráng chịu.â€
Phòng bảo vệ bến xe vốn cÅ©ng quen vá»›i cái loại tranh chấp kiểu nà y, mấy tên trong đó thấy váºy, có hai gã đứng lên.
Há» Phúc hÆ°á»›ng bá»n chúng nháy mắt và i cái, ý bảo tiểu tá» nà y đắc tá»™i trưởng phòng, đợi chút nữa rồi cho hắn chút giáo huấn.
Má»™t ngÆ°á»i đẩy cá»a phòng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở ngoà i cÅ©ng thấy được Tả Hiểu Tình cùng Hồng Linh. Tả Hiểu Tình ngồi gần bếp sưởi, yên lặng tá»±a và o ghế, Hồng Linh thì vẫn lá»›n tiếng cãi lá»™n vá»›i mấy tên bảo vệ
Hai ngÆ°á»i thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tiến và o thì Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra.
Tả Hiểu Tình có chút kinh ngạc mở to hai mắt: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng!†Äôi mắt trong suốt lá»™ vẻ kinh hỉ, tuy là nà ng chẳng để cái nhà ga nà yg và o trong mắt, nhÆ°ng hai cô gái mà bị vây bắt ở đây dù sao cÅ©ng có chút sợ, thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng xuất hiện tá»± nhiên cảm thấy an tâm hÆ¡n nhiá»u.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i cÆ°á»i.
Hà n Truyá»n Bảo Ä‘Æ°a mắt nhìn má»™t cái, má»™t gã bảo vệ đóng cá»a phòng lại, gã há» Phúc đứng sau lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vung dùi cui lên định Ä‘áºp TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Xem ra trong cái phòng bảo vệ nà y lệnh của Hà n Truyá»n Bảo cÅ©ng giống nhÆ° thánh chỉ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ° nhiên không thèm tránh né, mặc cho lÆ°ng bị ăn má»™t côn, sau đó thân thể má»m nhÅ©n ngã ra đất.
Tả Hiểu Tình cùng Hồng Linh sợ hãi hét lên.
Há» Phúc cÅ©ng hÆ¡i giáºt mình, rõ rà ng má»™t gáºy nà y hắn dồn toà n lá»±c mà đối phÆ°Æ¡ng chỉ là má»™t sinh viên, vạn nhất đánh nó thà nh táºt thì rắc rối to.
Hà n Truyá»n Bảo vẫn không buông tha: “Mẹ nó, thế mà cÅ©ng dám láo toét vá»›i tao, đánh tiếp!â€
Há» Phúc thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nằm im re trên mặt đất đâu còn dám đánh tiếp, hắn vá»™i ngồi xuống xem xét xem TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra sao, thấy không thở nữa sắc mặt tái láºt Ä‘i, lắp bắp nói: “Trưởng phòng… hắn…†Nói còn chÆ°a rõ, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bá»—ng nhiên ngồi dáºy, trán nhắm ngay mÅ©i há» Phúc đụng má»™t cái. Vá»›i cá»± ly nhÆ° thế, tên kia vô pháp tránh né, thảm thiết kêu lên má»™t tiếng ngã lăn ra đất, hai tay bịt mÅ©i mà máu vẫn chảy ròng ròng ra.
Má»™t gã bảo vệ khác thấy không ổn vá»™i cầm dùi cui vá»t tá»›i, bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gạt chân má»™t cái cÅ©ng lăn ra đất
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:08 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 8
YÌ nghĩa của quyền thêÌ(2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
Hà n Truyá»n Bảo vốn quen kiểu cáºy đông bắt ngÆ°á»i khác, thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng xá» lý 2 tên thì cÅ©ng hÆ¡i chá»™t, thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c tá»›i, hắn cÅ©ng vá»™i huy hai quyá»n nhằm TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mà đánh. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nắm tay hắn, lá»±a chiá»u kim đồng hồ mà quay má»™t cái, ca ba má»™t tiếng, tay phải hắn đã bị tráºt khá»›p. Hà n Truyá»n Bảo Ä‘au Ä‘á»›n thét lên nhÆ° lợn bị chá»c tiết.
Äám bảo vệ bên ngoà i nghe thấy vá»™i chạy và o.
Thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang túm Hà n Truyá»n Bảo dúi đầu và o cái lò sưởi.
“Dừng tay! Tấn công ngÆ°á»i thi hà nh công vụ là phạm tá»™i ngÆ°Æ¡i có biết không?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn cÆ°á»i: “Cứ bình tÄ©nh, đừng tá»± tìm phiá»n phức, thằng nhãi nà y ám toán ta trÆ°á»›c, ta chỉ tá»± vệ thôi!â€
Äầu Hà n Truyá»n Bảo ngà y cà ng gần cái bếp, lá»a là m cho cả mặt lẫn cổ hắn Ä‘á»u thấy nóng, tháºm chà cảm thấy tóc Ä‘ang bị xém dần. Sợ hãi hét lên: “Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i biết ta là ai …..â€
“Ta quản gì ngÆ°Æ¡i là ai? Con mẹ nó, không phải là ngÆ°Æ¡i thÃch khi dá»… ngÆ°á»i khác sao? Hôm nay để ta cho ngÆ°Æ¡i nếm chút hÆ°Æ¡ng vị.â€
Hà n Truyá»n Bảo biết hôm nay đụng phải đá tảng rồi, hắn dù sao cÅ©ng lăn lá»™n nhiá»u, hảo hán là phải biết tiến biết lùi, giá»ng run run: “NgÆ°á»i anh em… có gì chúng ta từ từ nói chuyện… có được hay không…â€
Tả Hiểu Tình biết TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t không sợ trá»i, hai chẳng sợ đất, nếu không ngăn cản, chÆ°a biết chừng hắn nÆ°á»›ng đầu tên kia tháºt. Xã há»™i hiện tại là xã há»™i pháp trị, xảy ra chuyện lá»›n dù sao cÅ©ng là không hay ho gì, Tả Hiểu Tình vá»™i khuyên: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thôi bá» Ä‘i!â€
Hồng Linh bá»±c tức nói: “Quên là quên thế nà o, chúng ta là ngÆ°á»i bị hại, đã bị mất hết cả đồ đạc, bá»n chúng không Ä‘iá»u tra thì thôi, trái lại còn giam chúng ta ở đây, tháºt quá quắt!â€
Hà n Truyá»n Bảo thấy ngà y cà ng gần cái lò, nếu không nháºn sai, chắc tám phần mÆ°á»i là tiểu tá» nà y muốn nÆ°á»›ng đầu mình. Vá»™i và ng: “Äá»u là sai lầm của chúng ta, là m oan ngÆ°á»i tốt…Huynh đệ… Äại tỉ… ta bồi thÆ°á»ng tổn thất mấy ngÆ°á»i…â€
Tả Hiểu Tình nghe được hắn nói váºy, cÅ©ng nhá» giá»ng khuyên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Vẻ tức giáºn trên mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng giảm, TrÆ°Æ¡ng thần y tuy rằng Ä‘i tá»›i xã há»™i hiện đại chÆ°a lâu nhÆ°ng cÅ©ng hiểu được xã há»™i phong kiến qua rồi, đây là xã há»™i pháp trị Trung Quốc, chủ nghÄ©a xã há»™i giai Ä‘oạn sÆ¡ cấp. Dần TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i buông Hà n Truyá»n Bảo ra, hắn ôm cánh tay mà xuýt xoa vá»™i chạy sang má»™t bên.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ và o Hà n Truyá»n Bảo: “NgÆ°Æ¡i bồi thÆ°á»ng tổn thất cho bạn của ta ngay láºp tức, nếu không cai tay kia của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần tá»›i nữa đâu.â€
Hà n Truyá»n Bảo kinh sợ, cánh tay phải nà y đã hoà n toà n không khiển nổi nữa. Äang nghÄ© ngợi tìm cách xin lá»—i thì lúc nà y tiá»ng cói xe cảnh sát vang lên, có tên bảo vệ đã lên lén báo cảnh sát từ lúc nà o. Sở Cảnh lại cÅ©ng ngay gần ga nên nháºn được tin cái thì liá»n có mặt.
Thấy việc trở lên rắc rối lá»›n, cả đám thá»±c táºp sinh tụ táºp bên ngoà i vá»™i tản hết Ä‘i. Chẳng ai muốn bị lôi lên sở cảnh sát, biết đâu lằng nhằng lại ảnh hưởng đến tiá»n đồ sau nà y.
Bốn vị cảnh sát tá»›i đầu tiên Ä‘á»u là quen biết vá»›i Hà n Truyá»n Bảo, vì là trá»±c thuá»™c khu quản lý nên thÆ°á»ng ngà y cÅ©ng có giao tiếp không Ãt, bởi váºy quan hệ đôi bên đâu có Ä‘Æ¡n giản. Dần đầu là đội trưởng VÆ°Æ¡ng Trung Khoa Ä‘i và o, ngÆ°á»i nà y cùng Hà n Duy cha của hà n Truyá»n Bảo có quan hệ không tồi. Thấy có ngÆ°á»i ẩu đả ngay trong nhà ga, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa phát hoả “Dừng lại!†Äây là xã há»™i pháp trị, có kẻ dám cÆ° nhiên ẩu đả vá»›i nhân viên nhà nÆ°á»›c tháºt đúng không coi pháp luáºt ra gì.
Hà n Truyá»n bảo thấy công an tá»›i, láºp tức đứng dạy, Ä‘au Ä‘á»›n cứ nhÆ° giảm Ä‘i ngay, ôm cánh tay bị thÆ°Æ¡ng chạy đến trÆ°á»›c mặt VÆ°Æ¡ng Trung Khoa: “VÆ°Æ¡ng sở, chÃnh là hắn, hắn không những trốn vé mà còn đánh ngÆ°á»i thi hà nh công vụ…Ngà i xem, thiếu chút nữa thì phế tay ta luôn rồi.â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa nhìn tay hà n Truyá»n bảo, lại nhìn gã há» Phúc nằm bẹp dÆ°á»›i đất, mắt phát hảo nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Ná»™i tâm cÅ©ng có chút bất ngá», tên tiểu tá» nà y cÅ©ng khá tháºt, không nói tá»›i Hà n Truyá»n Bảo, nhÆ°ng mấy tên bảo vệ còn lại Ä‘á»u thuá»™c dạng cao to lá»±c lưỡng có sức khoẻ không ngá» cÅ©ng bị hắn hạ hết.
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa lặng lẽ tÃnh toán má»™t chút, chỉ cần là tấn công ngÆ°á»i thi hà nh công vụ cÅ©ng đủ để bắt tên nà y rồi. VÆ°Æ¡ng sở lạnh lùng nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hắn đối vá»›i ánh mắt nhìn của mình cÅ©ng có lòng tin, không ngá» tiểu tá» trÆ°á»›c mặt thản nhiên chẳng có vẻ gì sợ hãi. VÆ°Æ¡ng Trung Khoa quát lên: “Giải hắn vá»!â€
Hồng Linh thấy to truyện cũng bất ngỠcả mắt, mồm miệng nhanh nhảu của nà ng cũng không kịp phát huy.
Tả Hiểu Tình bÆ°á»›c lên má»™t bÆ°á»›c, đứng cạnh TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Các ngÆ°á»i là cảnh sát, nhÆ° váºy hẳn là biết giam giữ trái phép ngÆ°á»i khác là vi phạm pháp luáºt?â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa ngẩn ngÆ°á»i ra, từ cách ăn mặc, nói năng của Tả Hiểu Tình, hẳn không phải là xuất thân từ gia đình phổ thông. Hắn công tác ở cảnh vụ đã lâu năm, đối vá»›i các án lệ là cá»±c kì thÃnh. Hắn cÅ©ng biết Hà n Truyá»n Bảo thÆ°á»ng ngà y chuyên tác oai tác quái và có cái bệnh háo sắc chuyên là m phiá»n con gái ngÆ°á»i ta. Sá»± tình hôm nay tám chÃn phần là nhÆ° váºy. Nói tháºt lòng thì VÆ°Æ¡ng Trung khoa coi thÆ°á»ng tên cáºu ấm kia, nếu không phải vì nể mặt ông già của nó thì hắn cÅ©ng mặc kệ nó ra sao thì sao.
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa chẳng thèm để ý đên Tả Hiểu Tình: “Mang Ä‘i!†Ngữ khà dứt khoát là thể hiện rằng hắn đứng vá» phÃa hà n Truyá»n Bảo. Công bình mà nói, má»™t tay Hà n Truyá»n Bảo lá»ng khá»ng, gã há» Phúc thì mÅ©i mồm lẫn lá»™n, cả hai Ä‘á»u không phải là xây xát nhẹ nhà ng, tiểu tá» nà y cÅ©ng nên vì chÃnh bản thân mình mà biết Ä‘iá»u má»™t chút.
Tả Hiểu Tình vá»™i chặn hai tên cảnh sát Ä‘ang Ä‘i tá»›i: “Các ngÆ°á»i không được bắt hắn Ä‘i!â€
Biểu hiện của Tả Hiểu Tình cÅ©ng là m cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút cảm Ä‘á»™ng, Hồng Linh á khẩu đứng đấy, nà ng thÆ°á»ng ngà y thấy Tả Hiểu Tình luôn ôn nhu nhà n thục, thế nà o lại liá»u lÄ©nh vì tiểu tá» nà y thế. Hồng Linh chợt cảm thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cho tá»›i bây giá» chÆ°a bao giá» là m việc khinh xuất, sá»± tình nặng nhẹ hắn Ä‘á»u hiểu được, giả nhÆ° hắn là m má»i việc không kể tá»›i háºu quả thì mấy tên bảo vệ kia thảm hÆ¡n nhiá»u. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng biết cái quân hà m kia nghÄ©a là gì. Äến thá»i đại nà y cà ng lâu, hiểu biết của hắn cà ng sâu, trên mặt cÆ°á»i nhẹ nhà ng nói: “Ta có thể gá»i Ä‘iện má»™t cái được không?â€
Tên cảnh sát ngay trÆ°á»›c mặt quát lên tháºp phần uy nghiêm: “Không được!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘ang muốn phát hoả lên, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa lại nói: “Cứ để hắn Ä‘iện má»™t cuá»™c, chuyện nà y cÅ©ng cần phải thông báo tá»›i gia đình.†VÆ°Æ¡ng Trung Khoa là m váºy cÅ©ng là hắn thấu tình đạt lý, vô luáºn là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Tả Hiểu Tình Ä‘á»u không giống xuất thân từ gia đình phổ thông, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại có can đảm gây rối chÃn phần là sau lÆ°ng có chá»— dá»±a. Tả Hiểu Tình cùng Hồng Linh là bị mất trá»™m trên xe lá»a từ Giang Thà nh vá» Xuân DÆ°Æ¡ng, chÆ°a biết chừng có thể là cán bá»™ nữ ở Giang Thà nh. Dù sao thì cÅ©ng chÆ°a rõ rà ng, nên cứ tạm giữ hình ảnh má»™t cảnh vụ công bình hết mình vì pháp luáºt, sau có gì thì cÅ©ng dá»… xá» lý.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sau khi được cho phép, lấy Ä‘iện thoại phòng bảo vệ gá»i Ä‘iện cho LÆ°u hải Äà o- lái xe của Lý bà thÆ°.
Nói đến LÆ°u Hải Äà o cÅ©ng thá»±c sá»± là không may, hôm nay Ä‘Æ°Æ¡ng là cuối tuần, được nghỉ ngÆ¡i, tranh thủ cÆ¡m sá»›m rồi lên giÆ°á»ng, Ä‘ang cân vợ tá»›i Ä‘oạn cao trà o thì Ä‘iện thoại rung. Ức đến fá»t máu, háºn không thể chá»i thẳng và o mặt cái thằng Ä‘ang gá»i Ä‘iện.
LÆ°u Hải Äà o vẻ mặt thống khổ, con mẹ nó, ngà y hôm nay tháºt quá Ä‘en. Thấy dòng số lạ hiện thị, nhÆ°ng vẫn là phải cầm máy lên nghe.
“Tiểu LÆ°u phải không? Ta TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đây!â€
LÆ°u Hải Äà o sá»ng sốt ná»a ngà y má»›i nhá»› ra TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là ai, bà ngoại nó, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i cÅ©ng giám gá»i ta là tiểu LÆ°u. LÆ°u Hải Äà o ức đến suýt cầm Ä‘iện thoại mà đáp, nhÆ°ng nghÄ© lại Lý bà thÆ° cùng tiểu tá» nà y quan hệ hết sức vi diệu. Là m lái xe dù cÅ©ng có chút địa vị nhÆ°ng Ä‘á»u là được nhá» hÆ¡i lãnh đạo, Ä‘Ã nh nén giáºn mà đáp: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng à , tìm ta có việc gì?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nà y má»›i sÆ¡ lược kể chuyện vừa nãy ra, cuối cùng boẻ thêm má»™t câu: “Tiểu LÆ°u, ngÆ°Æ¡i giúp ta liên hệ vá»›i Lý bà thÆ° nhé.â€
LÆ°u hải Äà o thầm mắng thằng dở hÆ¡i kia, có cái chuyện nà y mà cÅ©ng đòi liên hệ Lý bà thÆ°. Hắn há»i rõ sá»± tình, trong đầu cÅ©ng có chủ ý.
Nghe TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gá»i Ä‘iện, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa nghe thấy lý bà thÆ° ná»™i tâm không khá»i run rẩy, huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y, nhắc tá»›i lý bà thÆ° thì phản ứng đầu tiên là nhá»› tá»›i bà thÆ° Huyện uá»· Lý TrÆ°á»ng VÅ©. NhÆ°ng ý nghÄ© nà y cÅ©ng nhanh chóng giảm bá»›t, tiểu tá» nà y nhìn chỉ khoảng hai mÆ°Æ¡i tuổi, thế nà o lại có thể nhắc cái liên hệ vá»›i lý bà thÆ° ngay? Äang tá»± cÆ°á»i bản thân mình thì thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tủm tỉm cÆ°á»i nói và o Ä‘iện thoại: “VÆ°Æ¡ng sở nghe Ä‘iện thoại chút Ä‘i.â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa ngẩn ngÆ°á»i, Ä‘i tá»›i tiếp ống nghe, tim Ä‘áºp cÅ©ng nhanh lên má»™t chút.
“VÆ°Æ¡ng sở a, ta là LÆ°u Hải Äà o- tà i xế riêng cá»a huyện uá»· bà thÆ°!â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết bà thÆ° Lý VÅ© TrÆ°á»ng nhÆ°ng lại chẳng biết lái xe riêng của ngà i, tuy là nhÆ° váºy nhÆ°ng vẫn khách khÃ: “Vâng, xin chà o!â€
“Truyện đây là nhÆ° thế nà o váºy? Các ngÆ°á»i xá» lý có vấn Ä‘á» gì sao? Bất quá theo ta thì chuyện nhá» nà y hà tất là m khó mấy sinh viên là m gì. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là cháu há» của Lý bà thÆ°, nếu ngà i biết chuyện chắc sẽ không tốt lắm đâu.â€
VÆ°Æ¡ng sở tất nhiên là kÃnh sợ Lý bà thÆ° nhÆ°ng không có sợ tên lái xe nà y. Giả nhÆ° trá»±c tiếp Lý bà thÆ° gá»i Ä‘iện đến thì hắn sẽ không do dá»± mà thả đám kia Ä‘i, thế nhÆ°ng LÆ°u Hải Äà o gá»i tá»›i thì lại là chuyện khác. Xem ra, thứ nhất quan hệ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng và Lý bà thÆ° cÅ©ng chẳng ra sao, dù tên tà i xế kia có nói là cháu trai nhÆ°ng cÅ©ng chỉ là nói quá lên, có dùng mông mà nghÄ© cÅ©ng biết nếu là cháu trai tháºt thì phải thông qua tên tà i xế là m gì. Thứ hai, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa không Æ°a cái giá»ng Ä‘iệu của tên LÆ°u Hải Äà o nà y, dù gì thì hắn cÅ©ng là má»™t cán bá»™, có tôn nghiêm của mình, đâu thể để má»™t tên lái xe trÆ°á»›c mặt mình mà lên giá»ng ra vẻ. Thứ ba, chắc gì tên nà y đã là lái xe của Lý bà thÆ°. VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cÆ°á»i cÆ°á»i, không nhanh không cháºm nói: “NgÆ°Æ¡i tốt nhất nên tá»›i đây má»™t chuyến!†NghÄ© cho cùng nếu ngÆ°Æ¡i không đến tức là ngÆ°á»i cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia cấu kết lừa gạt cán bá»™, váºy ta sẽ có thêm lý do để xá» tên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kia.
LÆ°u Äà o Hải nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng cúp máy nhất thá»i nổi giáºn, má»™t tên đồn trưởng công an thôi mà cÅ©ng giám thái Ä‘á»™ nhÆ° thế vá»›i mình, đến cục trưởng cục công an huyện cÅ©ng chÆ°a chắc đã giám nhÆ° váºy a. Cà ng là tiểu nhân váºt bên cạnh lãnh đạo, thì thÆ°á»ng cà ng trá»ng mặt mÅ©i. VÆ°Æ¡ng sở kia chạm và o đúng vẩy ngược của LÆ°u Hải Äà o là m cho hắn cảm thấy mình nhÆ° bị coi thÆ°á»ng. Không nói không rằng, LÆ°u hải Äà o mặc luôn quần áo chuẩn bị Ä‘i, chuyện nà y giá» không chỉ là vấn Ä‘á» của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa, mà hiện tại còn là giữa hắn và tên tiểu đồn trưởng kia.
LÆ°u Hải Äà o hiện trong lòng nghÄ© phải tá»›i xem mặt mÅ©i tên VÆ°Æ¡ng Trung Khoa kia, xem rút cuá»™c hắn là ai mà dám không nể mặt LÆ°u má»—.
Vợ hắn Ä‘ang sắp lên được đến đỉnh, ai dè chồng lại bị lôi Ä‘i, háºm há»±c mà ném ra má»™t câu: “Äi rồi không phải vá» nữa đâu, tá»›i chá»— bà thÆ° mà ngủ!â€
LÆ°u hải Äà o sá»ng sốt, cáºu giáºn há»n nà y của vợ lại nhắc nhở hắn má»™t chút, chÃnh mình cứ lá»— mãng mà tá»›i thế có ổn không? Tuy là vì bà thÆ° là m việc, nhÆ°ng là m tốt mà lãnh đạo không biết thì chẳng hoá là m xuông à ? Vá»›i cả tên đồn trưởng kia rất là không thèm nể mặt mÅ©i ngÆ°á»i khác, biết đâu hắn có chá»— dá»±a thì sao? Phân vân má»™t hồi rồi cÅ©ng Ä‘Æ°a ra quyết định nên tham khảo ý kiến của bà thÆ° trÆ°á»›c.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng vừa má»›i nghỉ chÆ°a lâu, nháºn được Ä‘iện thoại của LÆ°u Hải Äà o cÅ©ng có chút mất hứng. LÆ°u Hải Äà o nghe Ä‘iện cÅ©ng nháºn ra sếp có chút bất mãn, ná»™i tâm tuy bất an nhÆ°ng cÅ©ng âm thầm thÃch chÃ, hắn có thể hình dung ra Lý bà thÆ° cÅ©ng Ä‘ang là m nghÄ©a vụ “ná»™p thuế†cho vợ. NgÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i không để yên cho ta là m nốt nghÄ©a vụ của ta, thì ta cÅ©ng phá ngang nghÄ©a vụ của ngÆ°Æ¡i, đáng Ä‘á»i a!
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:08 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 8
YÌ nghĩa của quyền thêÌ(3)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ nghe thâÌy Ä‘Æ°Æ¡Ì£c chuyện của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, lập tÆ°Ìc trở nên trầm mặc, thằng nhãi vô liêm sỉ, sao không laÌ€m ông bÆ¡Ìt lo một chuÌt hả? Tiền ta cũng Ä‘ã cho ngÆ°Æ¡i, chÆ°Ìc viÌ£ ta cũng tận lÆ°Ì£c giuÌp ngÆ°Æ¡i săÌp xêÌp, duÌ€ sao cũng phải cho ta một chuÌt thÆ¡Ì€i gian chÆ°Ì? NgÆ°Æ¡i meÌ£ noÌ không coÌ một chuÌt nhẫn naÌ£i naÌ€o, sao nhanh nhÆ° vậy maÌ€ Ä‘ã gặp chuyện rồi? TÆ°Ìc thiÌ€ tÆ°Ìc, nhÆ°ng chuyện naÌ€y vẫn phải xử lyÌ, LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ mặt không đổi săÌc noÌi: “ Tiểu LÆ°u, hăÌn coÌ noÌi tên của tôi ra hay không?â€
LÆ°u Hải ÄaÌ€o suy nghĩ một chuÌt: “ HiÌ€nh nhÆ° không coÌ, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i tÆ¡Ìi, vôÌn tôi cũng không muôÌn laÌ€m phiền đêÌn ngaÌ€i, nhÆ°ng tay đồn trưởng công an hoÌ£ VÆ°Æ¡ng kia, tôi Ä‘ã noÌi hăÌn laÌ€ chaÌu trai của ngaÌ€i, nhÆ°ng hăÌn noÌi biÌ thÆ° thiÌ£ ủy đêÌn Ä‘oÌ cũng không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, hăÌn phải theo lẽ công bằng châÌp phaÌp, sau Ä‘oÌ liền cuÌp Ä‘iện thoaÌ£i, tôi suy nghĩ một chuÌt, chuyện naÌ€y phải trÆ°ng cầu yÌ kiêÌn của LyÌ biÌ thÆ°.â€
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ cau maÌ€y laÌ£i, ở trên chiÌnh Ä‘aÌ€n cheÌm giêÌt, hăÌn nghe ra Ä‘Æ°Æ¡Ì£c trong lÆ¡Ì€i noÌi của LÆ°u Hải ÄaÌ€o coÌ chuÌt khoa trÆ°Æ¡ng, Tiểu LÆ°u Ä‘ang tận lÆ°Ì£c laÌ€m cho miÌ€nh tÆ°Ìc giận, nhÆ°ng nghĩ Ä‘i nghĩ laÌ£i, caÌi tay tiểu sở trưởng naÌ€y khẳng Ä‘iÌ£nh bâÌt kiÌnh vÆ¡Ìi miÌ€nh, bằng không Tiểu LÆ°u vÆ°Ì€a noÌi ra thân phận của miÌ€nh, chuyện naÌ€y sao vẫn không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c giải quyêÌt? TÆ°Ì£ nhiên laÌ£i laÌ€m loaÌ£n lên đêÌn nỗi để miÌ€nh phải xuâÌt đầu? LyÌ TrÆ°Æ¡ng Vũ trầm mặc một luÌc, nheÌ£ nhaÌ€ng noÌi một câu: “ Chuyện naÌ€y cậu không cần lo, tôi Ä‘i xử lyÌ!â€
LÆ°u Hải ÄaÌ€o nhÆ° truÌt Ä‘Æ°Æ¡Ì£c gaÌnh nặng thở daÌ€i một hÆ¡i, nghe Ä‘Æ°Æ¡Ì£c những lÆ¡Ì€i naÌ€y của LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ, hăÌn hiểu rằng, việc xuÌi duÌ£c laÌ€m huyện thaÌi gia tÆ°Ìc giận Ä‘ã thaÌ€nh công, trong loÌ€ng không khỏi đăÌc yÌ, meÌ£ kiêÌp, một tiểu sở trÆ°Æ¡Ì€ng maÌ€ daÌm laÌ€m cÆ°Ìng vÆ¡Ìi ta, ông muôÌn xem ngÆ°Æ¡i hôm nay sẽ laÌ€m nhÆ° thÃªÌ naÌ€o.
LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ ở bên naÌ€y cuÌp Ä‘iện thoaÌ£i, lập tÆ°Ìc goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i cho cuÌ£c trưởng Thiệu Vệ Giang cuÌ£c công an huyện, hôm nay laÌ€ cuôÌi tuần, Thiệu Vệ Giang cũng Ä‘ang bận rộn laÌ€m công việc hiêÌn thân cho baÌ€ xã của hăÌn, bởi viÌ€ uôÌng thêm một chuÌt rÆ°Æ¡Ì£u, đồng chiÌ Vệ Giang hôm nay huÌ€ng phong lẫm lẫm, lần chiêÌn đâÌu naÌ€y laÌ€ lần phaÌt huy tôÌt nhâÌt trong năm nay của miÌ€nh, Ä‘ang trong luÌc cao hÆ°Ìng, Ä‘iện thoaÌ£i laÌ£i vang lên, Thiệu Vệ Giang coÌ một căn bệnh, chỉ cần nghe thâÌy chuông Ä‘iện thoaÌ£i laÌ€ ngÆ°Ì€ng chiêÌn đâÌu, nhiÌ€n vẻ mặt thâÌt voÌ£ng của baÌ€ xã, đồng chiÌ Vệ Giang coÌ chuÌt căm tÆ°Ìc, *** thật biêÌt choÌ£n thÆ¡Ì€i gian, ông không quản đêÌn maÌ€y.
Nhận Ä‘iện thoaÌ£i mÆ¡Ìi biêÌt, thiÌ€ ra ngÆ°Æ¡Ì€i goÌ£i chiÌnh laÌ€ lão Ä‘aÌ£i của miÌ€nh, chÆ°Ìc viÌ£ vaÌ€ quyền lÆ°Ì£c đều hÆ¡n hẳn miÌ€nh, sÆ°Ì£ tÆ°Ìc giận trong loÌ€ng trong phuÌt chôÌc tiêu taÌn saÌ£ch sẽ, cÆ°Æ¡Ì€i ra mặt noÌi: “ ThiÌ€ ra laÌ€ LyÌ biÌ thÆ°, coÌ giÌ€ cần chỉ giaÌo?â€
“ Lão Thiệu aÌ€, tôi coÌ một Ä‘Æ°Ìa chaÌu trai tên laÌ€ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, biÌ£ đồng công an ở gần ga băÌt, nguyên nhân chuyện naÌ€y không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c rõ raÌ€ng, nhÆ°ng Ä‘Æ°Ìa nhỏ naÌ€y dÆ°Æ¡Ì€ng nhÆ° râÌt ủy khuâÌt, vôÌn tôi muôÌn để taÌ€i xÃªÌ Tiểu LÆ°u Ä‘i xử lyÌ một chuÌt, Ä‘aÌng tiêÌc laÌ€ hăÌn không coÌ năng lÆ°Ì£c naÌ€y, lão Thiệu! ThÆ°Ì£c sÆ°Ì£ xin lỗi, muộn nhÆ° thÃªÌ naÌ€y rồi maÌ€ vẫn goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i cho anh, quâÌy rầy anh nghỉ ngÆ¡i.â€
Thiệu Vệ Giang laÌ€ ai chÆ°Ì, coÌ thể để LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ tÆ°Ì£ miÌ€nh goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i khẳng Ä‘iÌ£nh quan hệ râÌt không biÌ€nh thÆ°Æ¡Ì€ng, taÌ€i xÃªÌ Tiểu LÆ°u không coÌ năng lÆ°Ì£c? NgÆ°Æ¡Ì€i ta noÌi râÌt miÌ£t mÆ¡Ì€, Thiệu Vệ Giang nhâÌt thÆ¡Ì€i hiểu Ä‘Æ°Æ¡Ì£c yÌ tÆ°Ì trong những lÆ¡Ì€i naÌ€y, nhâÌt Ä‘iÌ£nh laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i naÌ€o Ä‘oÌ không nhiÌ€n xa trông rộng không cho ngÆ°Æ¡Ì€i ta chuÌt mặt mũi, LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ mÆ¡Ìi hỏi tội miÌ€nh.
Thiệu Vệ Giang vội vã rãi bãy, miÌ€nh sẽ lập tÆ°Ìc Ä‘i hỏi chuyện naÌ€y.
LyÌ TrÆ°Æ¡ng Vũ tÆ°Ì€ tÆ°Ì€ noÌi một câu: “ Tôi thâÌy chuyện naÌ€y coÌ thể laÌ€ do TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng coÌ lỗi, hăÌn chỉ laÌ€ một hoÌ£c sinh, khoÌ traÌnh khỏi coÌ chuÌt khi huyêÌt phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng của tuổi trẻ, lão Thiệu aÌ€, anh phaÌi Ä‘iều tra thật rõ, vô luận laÌ€ ai laÌ€m sai, cũng phải xử lyÌ thật nghiêm, không nên nể mặt.â€
Thiệu Vệ Giang trong loÌ€ng cảm thâÌy Æ¡Ìn laÌ£nh, meÌ£ Æ¡i, ngÆ°Æ¡Ì€i ta duÌ€ sao cũng laÌ€ lãnh Ä‘aÌ£o, ngÆ°Æ¡i thâÌy ngÆ°Æ¡Ì€i ta noÌi công bằng, một câu tuổi trẻ khiÌ huyêÌt phÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng liền chôÌi bỏ toaÌ€n bộ sai lầm của ngÆ°Æ¡Ì€i thân miÌ€nh, ai biÌ£ xử lyÌ thật nghiêm? Khẳng Ä‘iÌ£nh laÌ€ tiểu sở trÆ°Æ¡Ì€ng không để cho hăÌn mặt mũi, Thiệu Vệ Giang trong loÌ€ng coÌ chuÌt tÆ°Ìc giận, thÃªÌ nhÆ°ng cũng không daÌm noÌi ra, coÌ€n phải noÌi hai câu daÌ£ vâng, LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ bên kia mÆ¡Ìi cuÌp Ä‘iện thoaÌ£i.
Thiệu Vệ Giang tÆ°Ì€ tÆ°Ì€ buông Ä‘iện thoaÌ£i, đồn công an caÌ£nh nhaÌ€ ga, trong đầu hăÌn râÌt nhanh hiện ra một caÌi tên - VÆ°Æ¡ng Trung Khoa, nhăÌc đêÌn tÆ¡Ìi VÆ°Æ¡ng Trung Khoa quả thÆ°Ì£c laÌ€ một lão cảnh saÌt, năm nay bôÌn mÆ°Æ¡i tuổi, laÌ€m cảnh saÌt so vÆ¡Ìi Thiệu Vệ Giang chậm hÆ¡n hai kyÌ€, ngÆ°Æ¡Ì€i Ä‘ã leo lên Ä‘Æ°Æ¡Ì£c viÌ£ triÌ nhÆ° Thiệu Vệ Giang, suy nghĩ đầu tiên không phải laÌ€ sai phaÌ£m của đôÌi phÆ°Æ¡ng, maÌ€ Ä‘iều đầu tiên suy nghĩđêÌn phiÌa sau Ä‘Æ°Æ¡ng sÆ°Ì£ cuôÌi cuÌ€ng laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i naÌ€o? PhiÌa sau TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chiÌnh laÌ€ biÌ thÆ° huyện ủy LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ, ngÆ°Æ¡Ì€i ta Ä‘ã Ä‘aÌnh trôÌng giÆ°Æ¡ng cÆ¡Ì€ cho miÌ€nh thâÌy, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa laÌ£i không coÌ chỗ dÆ°Ì£a vững chăÌc, Thiệu Vệ Giang chỉ cÃ´Ì kyÌ£ một Ä‘iều, duÌ€ sao boÌ£n hoÌ£ cũng cuÌ€ng laÌ€m trong hệ thôÌng cảnh vuÌ£, không thể tỏ ra yêÌu keÌm trÆ°Æ¡Ìc LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, những nghĩ Ä‘i nghĩ laÌ£i, chuyện LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ săÌp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c thăng chÆ°Ìc gần đây moÌ£i ngÆ°Æ¡Ì€i đều biêÌt, nêÌu nhÆ° hôm nay kêÌt quả xử lyÌ không thể laÌ€m cho ngÆ°Æ¡Ì€i ta cảm thâÌy thỏa mãn, sÆ¡Ì£ rằng sau naÌ€y quan hệ sẽ không tôÌt, ai cũng đều biêÌt LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ laÌ€ ngÆ°Æ¡Ì€i coÌ thuÌ€ tâÌt baÌo, ngÆ°Æ¡Ì€i nhÆ° vậy không thể trở thaÌ€nh baÌ£n thiÌ€ thôi, ai cũng không nguyện yÌ coÌ một Ä‘iÌ£ch nhân nhÆ° vậy. ThiêÌu Vệ Giang năm nay mÆ¡Ìi bôÌn mÆ°Æ¡i môÌt tuổi, câÌp bậc haÌ€nh chiÌnh laÌ€ phoÌ ban, hăÌn coÌ€n muôÌn tiêÌn lên phiÌa trÆ°Æ¡Ìc một bÆ°Æ¡Ìc, cho nên quan hệ vÆ¡Ìi LyÌ ThÆ°Æ¡Ì€ng Vũ caÌ€ng trở nên quan troÌ£ng.
Nghĩa thâÌu caÌi Ä‘Æ°Æ¡Ì£c caÌi mâÌt, Thiệu Vệ Giang lập tÆ°Ìc cầm lâÌy Ä‘iện thoaÌ£i, Ä‘ang chuẩn biÌ£ goÌ£i đêÌn sÃ´Ì maÌy của đồng công an caÌ£nh traÌ£m xe, nhÆ°ng lập tÆ°Ìc liền sửa laÌ£i chủ yÌ, chỗ hăÌn ở caÌch bêÌn xe Ä‘Æ°Æ¡Ì€ng daÌ€i không xa lăÌm, nêÌu nhÆ° LyÌ TrÆ°Æ¡Ì€ng Vũ Ä‘ã tÆ°Ì£ miÌ€nh goÌ£i Ä‘iện thoaÌ£i đêÌn, hăÌn phải biểu thiÌ£ miÌ€nh cũng coi troÌ£ng việc naÌ€y, tÆ°Ì£ miÌ€nh Ä‘i một chuyêÌn.
CuÌ£c trưởng phu nhân vẫn coÌ€n ẩm Æ°Æ¡Ìt Ä‘ang nằm trên giÆ°Æ¡Ì€ng chÆ¡Ì€ sẵn, vôÌn tưởng Thiệu Vệ Giang sau khi nghe Ä‘i nghe Ä‘iện thoaÌ£i sẽ tiêÌp tuÌ£c chiêÌn đâÌu, thÃªÌ nhÆ°ng Ä‘ã thâÌy hăÌn băÌt đầu rÆ¡Ì€i giÆ°Æ¡Ì€ng mặc quần aÌo, nhiÌ£n không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c sÆ°Ì£ thâÌt voÌ£ng ở trong loÌ€ng: “ Sau naÌ€y không cho ông chaÌ£m vaÌ€o tôi nữa!†Sau Ä‘oÌ duÌ€ng chăn che kiÌn đầu.
Thiệu cuÌ£c trưởng ở sau lÆ°ng cÆ°Æ¡Ì€i nhaÌ£t, thiêÌu phuÌ£ Ä‘ã luôÌng tuổi, ngÆ°Æ¡i uy hiêÌp Ä‘Æ°Æ¡Ì£c ai? Cho rằng ông muôÌn động vaÌ€o ngÆ°Æ¡i aÌ€? Ta laÌ€ do chủ nghĩa nhân Ä‘aÌ£o, chÆ°a phaÌt giaÌc miÌ€nh Ä‘ang nhÆ¡Ì tÆ¡Ìi caÌi mông troÌ€n vo của tiểu caÌn sÆ°Ì£ phoÌ€ng tuyên truyền, ngÆ°Æ¡Ì€i luôn luôn lão luyện nhÆ° Thiệu cuÌ£c vậy mà… cũng dÆ°Ì£ng lên.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cũng không biêÌt một cuÌ Ä‘iện thoaÌ£i của miÌ€nh Ä‘ã taÌ£o nên biêÌt bao oaÌn phuÌ£, bầu không khiÌ trong phoÌ€ng bảo vệ của công ty vận chuyển haÌ€nh khaÌch nhÆ° gÆ°Æ¡m tuôÌt khỏi vỏ, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cÃ´Ì yÌ muôÌn dẫn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i, Tả Hiểu TiÌ€nh laÌ£i che trÆ°Æ¡Ìc mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “ Tôi cũng muôÌn goÌ£i một cuÌ Ä‘iện thoaÌ£i!â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa coÌ chuÌt tÆ°Ìc giận, đêm naÌ€y laÌ€m sao vậy chÆ°Ì? DaÌng vẻ của ông dễ biÌ£ Æ°Ìc hiêÌp lăÌm sao? Cảm Ä‘aÌm đều muôÌn Æ°Ìc hiêÌp ta, Ä‘ã gần nửa giÆ¡Ì€ trôi qua maÌ€ vẫn không gặp tay taÌ€i xÃªÌ của LyÌ biÌ thÆ°, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cho rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng taÌm chiÌn phần laÌ€ cÃ´Ì yÌ lâÌy Ä‘aÌ£i danh của LyÌ biÌ thÆ° ra doÌ£a miÌ€nh. MÆ°Ìc nhẫn naÌ£i của con ngÆ°Æ¡Ì€i cũng coÌ mÆ°Ìc độ, VÆ°Æ¡ng sở trưởng của chuÌng ta cũng nhÆ° vậy, luÌc naÌ€y hăÌn Ä‘ang cảm thâÌy quyền lÆ°Ì£c của miÌ€nh không ngÆ°Ì€ng biÌ£ mâÌy tiểu bôÌi naÌ€y khiêu chiêÌn, lửa giận trong loÌ€ng Ä‘ã không thể dập Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, vẻ mặt biÌ€nh tĩnh hÆ°Ì€ laÌ£nh một tiêÌng: “ Không Ä‘Æ°Æ¡Ì£c, tâÌt cả đều phải về đồn công an!â€
Tả Hiểu TiÌ€nh không coÌ chuÌt sÆ¡Ì£ hãi naÌ€o: “ Ộng dÆ°Ì£a vaÌ€o caÌi giÌ€. Cho duÌ€ muôÌn băÌt ngÆ°Æ¡Ì€i, cũng phải chuÌ yÌ Ä‘ÃªÌn thủ tuÌ£c chÆ°Ì, ông laÌ€m nhÆ° vậy coÌ phải laÌ€ phaÌ£m phaÌp hay không?â€
Một con nhoÌc tÆ°Ì£ nhiên daÌm giaÌo huâÌn miÌ€nh, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cÆ°Æ¡Ì€i laÌ£nh một tiêÌng, noÌi ra một câu cÆ°Ì£c kyÌ€ maÌ£nh miệng: “ Æ Ì‰ chỗ naÌ€y, ta chiÌnh laÌ€ phaÌp luật!â€
Tả Hiểu Tình cÅ©ng cÆ°á»i lạnh nhìn lại hắn: “Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không có cho ta gá»i, ta dám cam Ä‘oan ngà y mai ngÆ°Æ¡i vì giam giữ ngÆ°á»i vô tá»™i trái phép mà bị cấp trên xá» lý!â€
Uy hiếp, Ä‘e dá»a? Cho dù là đứa trẻ lên ba cÅ©ng có thể nháºn biết được đây là uy hiếp trần trụi, thế nhÆ°ng dù là cảnh sát lão luyện váºy mà khi nghe những lá»i Ä‘e dá»a nà y của Tả Hiểu Tình hắn cÅ©ng có chút giáºt mình sợ hãi, cÅ©ng khó mà trách được, đôi mắt, khà chất khi đó của Tả Hiểu Tình cÅ©ng toát lên má»™t sá»± kiên định cứng rắn, sá»± tá»± tin đó vô luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không có má»™t chút giả dối, mà đó thá»±c sá»± là cái uy của ngÆ°á»i có uy quyá»n. Khi con ngÆ°á»i gặp nguy hiểm thì bản năng tá»± nhiên sẽ có phản ứng lại, mà cái loại phản ứng nà y thì cảnh sát còn muốn nhanh nhạy hÆ¡n ngÆ°á»i khác má»™t chút, VÆ°Æ¡ng Trung Khoa bắt đầu cảm nháºn được sá»± tình cà ng ngà y cà ng khó giải quyết, thế nhÆ°ng dù sao hắn cÅ©ng là má»™t cảnh sát lão luyện, là m sao có thể chấp nháºn được cái sá»± thá»±c là đối mặt vá»›i Tả Hiểu Tình nà y hắn lại có thể vì má»™t chút biểu hiện của má»™t tiểu nha đầu đó mà sợ hãi được. Hắn không thể là m cái chuyện không giữ chút mặt mÅ©i nà o là không cho Tả Hiểu Tình gá»i Ä‘iện nhÆ° váºy cả, nhÆ° váºy chẳng phải cà ng chứng minh được là hắn sợ nà ng ta sao? Chỉ hừ lạnh má»™t tiếng: “Số Ä‘iện thoại bao nhiêu? Ta sẽ gá»i cho ngÆ°á»i nhà ngÆ°Æ¡i!â€
“8736928â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa nghe xong cÅ©ng nháºn định được dãy số nà y cÅ©ng thuá»™c trong thà nh phố, hắn đánh mắt cho má»™t viên cảnh sát bên cạnh, gã cảnh sát kia liá»n gá»i đến số Ä‘iện thoại đó, thế nhÆ°ng sau khi có ngÆ°á»i bắt máy, hắn lại đâm ra đứng yên má»™t chá»— chết lặng ngÆ°á»i, cÅ©ng không có biểu hiện gì cả chỉ là sắc mặt cà ng lúc cà ng trắng bệch ra, hồi lâu sau má»›i tỉnh lại, tay chân luống cuống nhìn vá» phÃa VÆ°Æ¡ng Trung Khoa: “Là cục ... Là cục trưởng .... Là điện thoại của Äiá»n cục trưởng ...â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cố gắng lục lá»i lại trong trà nhá»› của mình. Trong đầu má»™t tiếng nổ lá»›n. Hắn tuy rằng chỉ là má»™t tiểu đồn trưởng cá»n con, thế nhÆ°ng cÅ©ng có biết cái vị cục trưởng cục công an Giang Thà nh há» Äiá»n kia. Äiá»n Khách Long tại cục công an huyện Giang Thà nh thá»±c sá»± là cÅ©ng có tiếng tăm, gần nhÆ° là không ai là không có biết đến tên lão, không ai là không biết lão là má»™t ngÆ°á»i cáu kỉnh hay nóng nảy, không ai là không biết lão là má»™t ngÆ°á»i thủ Ä‘oạn có tiếng. VÆ°Æ¡ng Trung Khoa giỠđây cÅ©ng không có dám hoà i nghi cuá»™c Ä‘iện thoại nà y là giả danh nữa.
Gã cảnh sát phụ trách gá»i Ä‘iện thoại giá» tay phải nắm ống nghe đã bắt đầu run rẩy đứng lên, câu đầu tiên mà hắn nghe được cÅ©ng là câu mà có thể là m cái sá»± nghiệp cảnh sát của hắn bây giá» Ä‘i tong: “Alo, ta là Äiá»n Khánh Long ...†Vẫn là cái phong cách tiếp Ä‘iện thoại đầy khủng bố của Äiá»n cục trưởng cục công an, chỉ cái câu nói đầu tiên đó thôi cÅ©ng đã đủ là m cho mấy gã cảnh sát phổ thông nà y sợ đến vãi cả ra quần, má»™t sá»± uy áp đáng sợ không thể nói hết thà nh lá»i được. Gã cảnh sát phụ trách nghe Ä‘iện cảm giác tá»±a hồ nhÆ° giỠđây hắn không phải là cầm cái ống nghe nữa mà là má»™t quả lá»±u đạn đã kéo kÃp nổ rồi, hắn háºn không thể trá»±c tiếp cầm cái quả lá»±u đạn nà y ném qua cho ngÆ°á»i khác được.
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa khi nghe đến cái tên nà y thì ngay cả hô hấp cÅ©ng có chút khó khăn, là cục trưởng đại lão gia, ngÆ°á»i ta là phó phòng! Mình chẳng qua chỉ là má»™t tiểu đồn trưởng mà thôi, trÆ°á»›c mặt cục trưởng đại lão gia thì hắn chẳng khác nà o má»™t tiểu hà i tá» má»›i cháºp chững biết Ä‘i cả, thế thì là m gì còn cái gá»i là uy quyá»n nữa chứ? Hắn giỠđây thá»±c sá»± là đã sợ rồi, lÆ°ng đã toát mồ hôi Æ°á»›t sÅ©ng từ lúc nà o không hay, tay chân cÅ©ng run rẩy không có dám nháºn cú Ä‘iện thoại nà y nữa, giỠánh mắt hắn lại chuyển vá» phÃa Tả Hiểu Tình, thế nhÆ°ng trÆ°á»›c kia thì là ánh mắt khinh thÆ°á»ng muốn uy áp đối phÆ°Æ¡ng đã chuyển thà nh cầu xin. Hắn cảm giác được chÃnh hắn đã bất tri bất giác vÆ°á»›ng và o má»™t sá»± tình vô cùng rắc rối và nguy hiểm, trÆ°á»›c mắt ngÆ°á»i có thể giúp hắn thoát được khá»i cái sá»± tình nà y duy nhất chỉ có Tả Hiểu Tình đây.
Tả Hiểu Tình lạnh lùng Ä‘i tá»›i viên cảnh sát phụ trách Ä‘iện thoại, há» hững cầm cái Ä‘iện thoại trong tay hắn: “Dượng à , con là Tả Hiểu Tình!â€
Äiá»n Khánh Long cÆ°á»i vang má»™t tiếng, mà tất cả má»i ngÆ°á»i trong phòng cÅ©ng Ä‘á»u nghe thấy được tiếng cÆ°á»i nghe nhÆ° vui vẻ nhÆ°ng đầy chất khủng bố đáng sợ đó, đúng là lá»i nói của cục trưởng cục cảnh sát huyện có lá»±c sát thÆ°Æ¡ng cá»±c lá»›n.
“Là Hiểu Tình à ! Tối muá»™n nhÆ° váºy rồi còn gá»i Ä‘iện thoại là có chuyện gì váºy?â€
“Dì Ba có ở nhà không?†Tả Hiểu Tình cÅ©ng không có nhắc tá»›i sá»± việc tối hôm nay, tuy rằng chỉ Ä‘Æ¡n giản há»i má»™t câu nhÆ° váºy thôi thế nhÆ°ng lại là m cho sắc mặt tất cả má»i ngÆ°á»i ở đây không khá»i giãn ra, nếu không phải ngÆ°á»i ngu ngốc thì chắc chắn phải nghe ra được cái vị cục trưởng cục công an huyện Giang Thà nh kia là dượng của Tả Hiểu Tình. Ngay cả Hồng Linh ở má»™t bên cÅ©ng phải trợn tròn mở to hai mắt ra mà nhìn vị bạn há»c nà y của mình, không má»™t chút che giấu nà o, vừa ngỡ ngà ng không thể ngỠđược, lại vừa Æ°á»›c ao thèm muốn. Xem ra những tin tức mà nà ng ta nắm giữ được vá» ngÆ°á»i bạn há»c nà y không có tẹo chÃnh xác gì cả, bối cảnh của ngÆ°á»i ta thá»±c sá»± là thân bất khả trắc mà , cục trưởng cục công an Giang Thà nh-Äiá»n Khánh Long là cha dượng của y.
“Dì Ba của ngÆ°Æ¡i Ä‘i du lịch rồi, chẳng phải con bé ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết rồi sao?†Vẫn là cái giá»ng mà má»i ngÆ°á»i trong phòng có thể nghe thấy được đó oang oang nói trong Ä‘iện thoại.
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa lo sợ thấp thá»m bất an đứng má»™t bên, nhìn nhìn Tả Hiểu Tình ánh mắt cầu xin mong muốn Tả Hiểu Tình nghìn vạn lần đừng có nói cái chuyện xảy ra tối hôm nay.
Tả Hiểu Tình chỉ nợ má»™t nụ cÆ°á»i nhẹ: “Là con quên mất, tháºt là , là do là m việc hÆ¡i báºn, cÅ©ng không có nhá»› rõ được lắm, chỉ là bá»—ng nhiên nhá»› dì Ba muốn trò truyện cùng dì Ba má»™t việc ...â€
Kứu giác nhạy bén của cảnh sát Äiá»n Khánh Long phát hiện có chút gì đó không đúng, thấp giá»ng há»i: “Hiểu Tình, là con có đúng hay không không có chuyện gì? Có hay không có ai khi dá»… con váºy?â€
Hai chân VÆ°Æ¡ng Trung Khoa giỠđây từ run rẩy đã chuyển sang má»m nhÅ©n ra rồi chẳng còn chút sức lá»±c nà o nữa, đứng còn không vững, chỉ chá»±c ngã xuống ná»n nhà .
Thế nhÆ°ng Tả Hiểu Tình lại khôn khéo không có nói ra gì cả, chỉ có nói không có việc gì hết cả, sau đó ân cần há»i thăm bệnh tình huyết áp cao của Äiá»n Khánh Long, rồi cúp Ä‘iện thoại luôn. Thá»±c sá»± là nà ng ta cÅ©ng chỉ muốn dá»a cho đám ngÆ°á»i ở đây sợ mà thôi, cÅ©ng không có muốn là m to chuyện là m gì, sợ rằng có ngÆ°á»i lại nói là nà ng ta dá»±a và o quyá»n thế ngÆ°á»i thân mà giở giá»ng kiêu căng ngạo mạn là m cao khinh thÆ°á»ng ngÆ°á»i khác.
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa trán, mặt cổ, lÆ°ng áo Æ°á»›t đẫm mồ hôi lạnh, hắn cÅ©ng phải nhìn Tả Hiểu Tình bằng má»™t ánh mắt ngưỡng má»™ cùng khâm phục, tháºt là má»™t nữ hà i tá» không Ä‘Æ¡n giản chút nà o, nà ng ta từ đầu tá»›i cuối cÅ©ng không có Ä‘á» cáºp tá»›i chuyện tối nay má»™t chút nà o cả, thế nhÆ°ng chỉ má»™t cú Ä‘iện thoại đó cÅ©ng đủ chứng minh được bối cảnh đáng sợ của nà ng ta nhÆ° thế nà o, hÆ¡n thế nữa chỉ sợ đó cÅ©ng chỉ là má»™t phần nhá» mà thôi. NgÆ°á»i ta cÅ©ng không có muốn truy cứu hà nh Ä‘á»™ng của VÆ°Æ¡ng Trung Khoa, bởi vì đối phó vá»›i má»™t tiểu đồn trưởng nhÆ° hắn, ngÆ°á»i ta cÅ©ng không cần dùng đến áp lá»±c của cục trưởng cục công an huyện là m gì, thế chẳng khác nà o giết gà dùng dao mổ trâu sao?
Giải quyết được cái vấn Ä‘á» rắc rối nà y xong, sắc mặt Tả Hiểu Tình cÅ©ng không có bất luáºn cái gì thay đổi, không có má»™t chút đắc chà nà o cả, vẫn là sá»± tá»± tin bình thản bÆ°á»›c tá»›i đứng bên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhẹ giá»ng há»i: “Äồn trưởng VÆ°Æ¡ng, chúng tôi có thể Ä‘i được không?â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa tá»± đáy lòng đã nháºn thua nữ hà i tá» nà y, cÅ©ng không có má»™t chút háºn ý nà o vá»›i Tả Hiểu Tình cả, chỉ có là cảm kÃch. Nếu nhÆ° là ngÆ°á»i ta muốn trả thù mình, chỉ cần để lá»™ ra má»™t chút sá»± việc ngà y hôm nay thôi, thì cái vị cục trưởng cục công an huyện Giang Thà nh đại lão gia kia không có Ä‘á»™ng Ä‘áºy má»™t ngón tay thì hắn cÅ©ng đã xong Ä‘á»i luôn rồi.
Vương Trung Khoa đang muốn nhân cơ hội nà y rút lui êm thấm một phen, thế nhưng bên ngoà i lại vang lên tiếng còi xe cảnh sát, cảm giác bất an của Vương Trung Khoa lúc nãy đã yên ổn lắng xuống giỠđây lại nổi lên mãnh liệt. Hắn cảm giác như chuyện tình ngà y hôm nay sợ rằng không có dễ dà ng nữa rồi.
Trong khi hắn còn Ä‘ang lo sợ thì gian phòng ngoà i đã vang lên tiếng của Thiệu Vệ Giang: “Có chuyện gì xảy ra ở đây váºy?†Trong phòng không ai có cam đảm dám nhìn và o mắt Thiệu Vệ Giang cả.
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa thấy Triệu Vệ Giang xuất hiện, trong đầu giỠđây chỉ là má»™t khoảng trống rá»—ng. Ngà y hôm nay là ngà y nà o, ta mẹ nó chứ, không nhẽ hôm nay ra khá»i cá»a ta không có xem hoà ng lịch, chẳng nhẽ ta lại bÆ°á»›c nhầm chân ra khá»i nhà ? VÆ°Æ¡ng Trung Khoa vẫn Ä‘ang tá»± thầm chủi rủa chÃnh bản thân mình, Ä‘á»u là má»™t đám súc sinh cãi nhau mà thôi, ngÆ°Æ¡i *** nếu không có thèm muốn tiểu cô nÆ°Æ¡ng xinh xắn đó thì sao lại là m loạn lên nhÆ° váºy? NgÆ°Æ¡i tưởng cha ngÆ°Æ¡i là NgÆ°u Bức, cÅ©ng chỉ bất quá là má»™t tiểu quản là công ty váºn chuyển hà nh khách, tưởng có thể dá»±a và o hắn ta mà hách dịch được sao? NgÆ°Æ¡i chÃnh là muốn tá»± tìm chết, váºy mà lại còn định lôi ta chết cùng ngÆ°Æ¡i nữa chắc? VÆ°Æ¡ng Trung Khoa vì việc nà y mà háºn bản thân mình mãi không thôi.
Thiệu Vệ Ging ngay cả liếc mắt nhìn VÆ°Æ¡ng Trung Khoa cÅ©ng không có, chỉ thấp giá»ng gá»i: “Ai là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÆ°á»i tủm tỉm đứng dáºy, bằng trá»±c giác, hắn có thể cảm giác được cú Ä‘iện thoại kia vừa rồi của mình cÅ©ng có chút tác dụng a.
Thiệu Vệ Giang Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, sau đó vÆ°Æ¡n tay cầm lấy tay phải TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng à , là ngÆ°Æ¡i phải chịu ủy khuất rồi, ngÆ°Æ¡i yên tâm Ä‘i chuyện nà y ta nhất định sẽ cho ngÆ°Æ¡i má»™t cái công đạo.†Thiệu cục trưởng rõ rà ng là muốn thiên vị cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, thiên vị thì đã là m sao? Ông đây là cục trưởng cục công an huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, ở cái huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y ta muốn thiên vị ngÆ°á»i khác thì ai dám có ná»a lá»i phản đối nà o?
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa đến bây giá» thì đã hoà n toà n hiểu hết rồi, cái gã TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt mà mình nhất định đòi bắt nà y gia cảnh sợ rằng cÅ©ng thá»±c sá»± là m ngÆ°á»i ta phải giáºt mình, lại nhá»› tá»›i cái cuá»™c Ä‘iện thoại kia của hắn gá»i cho tà i xế của Lý bà thÆ° LÆ°u Hải Äà o, váºy chẳng phải phÃa sau hắn chÃnh là vị bà thÆ° huyện ủy nhân dân Lý TrÆ°á»ng VÅ© đại lão gia đó sao? VÆ°Æ¡ng Trung Khoa giỠđây tâm tình đã chết lặng, mình đúng là không có mắt, lại Ä‘i trêu và o hai cái ngÆ°á»i không nên trêu và o nhất nà y, đúng là tá»± mình tìm chết rồi.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:09 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 8
YÌ nghĩa của quyền thêÌ(4)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :00 (75):
Hà n Truyện Bảo từ nãy tá»›i giá» vẫn cứ má»™t má»±c cúi gằm xuống đất không có ná»a Ä‘iểm dám ngẩng đầu lên nhìn đám ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa. Hắn cÅ©ng không phải kẻ ngu si, má»i chuyện phát sinh từ đầu đến cuối hắn Ä‘á»u chứng kiến rà nh mạch, biết chÃnh mình đã chá»c phải tổ ong vò vẽ rồi, ai mà có thể nghÄ© đến được chỉ có trêu đùa hai tiểu cô nÆ°Æ¡ng trông hiá»n là nh dá»… thÆ°Æ¡ng đáng yêu nhÆ° váºy thôi mà lại có thể dẫn tá»›i cái chuyện tình lá»›n nhÆ° thế nà y, ai bảo ngÆ°á»i ta là nữ Ä‘Ã i khuê các, ai bảo gia thế ngÆ°á»i ta có quyá»n thế đáng sợ đến nhÆ° váºy.
“Chuyện gì vừa xảy ra?†Thiệu Vệ Giang mãi táºn bây giá» má»›i nhìn vá» phÃa VÆ°Æ¡ng Trung Khoa, ánh mắt trà n đầy sát ý, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i dám gây phiá»n toái cho ta, ai dám gây phiá»n toái cho ta, ta nhất định tìm hắn gây phiá»n toái lại gấp mÆ°á»i lần. Thiệu cục trưởng từ lúc là m quan tá»›i giá» vẫn chứ thủy chung giữ nguyên tắc nghá» nghiệp nà y của mình, mà hắn cÅ©ng không có biết lúc nãy cục trưởng cục công an thà nh phố Gianh Thà nh- Äiá»n Khánh Long gá»i Ä‘iện thoại tá»›i đây, nếu nhÆ° hắn mà biết vừa rồi sếp của mình gá»i Ä‘iện xuống đây há»i thăm thì nhất định hắn đã không có nhiá»u lá»i nhÆ° váºy, trá»±c tiếp đạp cá»a xông và o nện cho cái tên VÆ°Æ¡ng Trung Khoa kia má»™t tráºn để tá» lòng vá»›i cấp trên.
Trương Dương và Tả Hiểu Tình vẫn không có nói gì, Hồng Linh đã già nh trước đem hết thảy sự việc tối nay nói qua một lần, cái đặc điểm duy nhất của tiểu nha đầu nà y là nhanh mồm nhanh miệng giỠđây được phát huy hoà n toà n, đương nhiên Trương Dương cũng phát hiện thêm một điểm mạnh nữa của nà ng ta đó là ... Tà i thêm mắm thêm muối cho câu truyện đỡ tẻ nhạt, không biết là tà i nấu nướng của nà ng ta thế nà o, chứ việc gia công thêm và o câu chuyện để câu chuyện trở nên sinh động hơn thì phải nói là cực kỳ chuyên nghiệp và thà nh thục, Trương Dương cũng tự than, vỠđiểm nà y thực sự mình không có bằng được một phần vạn nà ng ta.
Tuy rằng biết rõ Hồng Linh đã thêm mắm thêm muối và o đại bá»™ pháºn câu chuyện, thế nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Trung Khoa hết lần nà y tá»›i lần khác cÅ©ng không có dám cãi lại má»™t lá»i nà o, cà ng nghe hắn cà ng cảm giác được mình cứ nhÆ° Ä‘ang rÆ¡i và o má»™t cái vá»±c sâu không đáy, hắn nháºn thấy thá»i gian bây giá» sao mà trôi qua tháºt lâu, mà hắn cứ rÆ¡i cứ rÆ¡i mãi vẫn chÆ°a thấy đáy của cái vá»±c đó đâu cả, tháºm chà đến cả hô hấp cà ng ngà y hắn cà ng thấy trở nên khó khăn hÆ¡n rất nhiá»u.
Mãi cho đến bây giá» Tả Hiểu Tình má»›i lên tiếng, cắt đứt câu chuyện hay dà i lê thê của cô bạn Hồng Linh: “Thôi bá» Ä‘i, chỉ cần nói rõ sá»± việc chÃnh là được rồi, đồn trưởng VÆ°Æ¡ng, hiện tại chúng tôi có thể Ä‘i được rồi chứ?â€
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa nhÆ° kẻ chết Ä‘uối giữa biển vá»› được phao, ánh mắt cảm kÃch nhìn Tả Hiểu Tình gáºt gáºt đầu, tháºt đúng là má»™t cô bé tốt bụng rá»™ng lượng, vừa nhìn đã biết là khuê nữ Ä‘Ã i các có ăn há»c của má»™t gia đình già u có.
Thế nhÆ°ng Thiệu Vệ Giang bên nà y lại lắc đầu phản đối: “Không được! Chuyện nà y nhất định phải Ä‘iá»u tra cho rõ rằng, bằng không chúng ta, cảnh sát nhân dân thế nà o mà ăn nói vá»›i nhân dân được, thế nà o mà ăn nói vá»›i quốc gia được? Các ngÆ°Æ¡i có còn nhá»› hay không trức trách của cảnh sát nhân dân là gì? Còn nhá»› hay không những lá»i tuyên thệ vì nhân dân phục vụ? Chức trách của cảnh sát nhân dân là bảo vệ sinh mệnh ngÆ°á»i dân, cùng tà i sản an toà n mà không phải là những Ä‘iá»u ngược lại!†Thiệu cục trưởng nói năng rất có khà phách dá»a ngÆ°á»i, ánh mắt trà n ngáºp Ä‘e dá»a nhìn và o Hà n Truyện Bảo, Ä‘Æ°a tay chỉ và o mÅ©i hắn nói: “NgÆ°Æ¡i có quyá»n hạn chế tá»± do ngÆ°á»i khác từ bao giá» thế? NgÆ°Æ¡i đây là phạm tá»™i, ngÆ°Æ¡i có biết không?â€
Hà n Truyện Bảo tuy rằng từ nãy tá»›i giá» vẫn sợ hãi, thế nhÆ°ng ngoà i miệng vẫn còn chút kiên cÆ°á»ng: “Thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng đánh ta mà …†à tứ của hắn thừa nháºn là hắn tuy rằng có hạn chế tá»± do của bá»n há», thế nhÆ°ng hắn cÅ©ng là ngÆ°á»i chịu đòn, thá»±c lòng mà nói chÃnh hắn còn chịu thiệt thòi nhiá»u hÆ¡n.
NhÆ°ng nà o ngá» hắn cà ng biện minh thì lại cà ng là m cÆ¡n tức của Thiệu Vệ Giang nổi to hÆ¡n: “NgÆ°Æ¡i có hiểu hay không hiểu thế nà o là tá»± vệ chÃnh đáng? VÆ°Æ¡ng Trung Khoa, ngÆ°Æ¡i thá» nhìn lại ngÆ°á»i của ngÆ°Æ¡i quản lý Ä‘i, thá»±c là chẳng ra là m sao cả. Chuyện nà y, ngÆ°Æ¡i ngay tối nay nhất định phải sá» lý sao cho tốt, ngà y mai lên cục báo cáo lại cho ta, nếu không thì cứ ngồi đó mà viết bản kiểm Ä‘iểm luôn Ä‘i.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn vẻ ngạo nghá»… của Thiệu Vệ Giang mà thèm muốn, hắn so vá»›i mấy gã cảnh sát phổ thông ở đây thá»±c sá»± là uy phong hÆ¡n rất nhiá»u, má»™t tia hâm má»™ cùng khát vá»ng trà n ngáºp ngÆ°á»i hắn, thá»±c là thống khoái, thế má»›i đáng là m nam nhi chà hÆ°á»›ng bốn phÆ°Æ¡ng đầu Ä‘á»™i trá»i chân đạp đất uy vang dá»™i chứ. Ngẫm lại chÃnh mình từ trÆ°á»›c tá»›i giá», cÅ©ng chỉ là có qua lại vá»›i mấy đám đầu trâu ngá»±a hay là dạng chó theo Ä‘uôi chủ mà thôi, chẳng đáng là gì, tuy cÅ©ng có trái ôm phải ấp, sống mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng thế nhÆ°ng thá»±c là quá lãng phà đá»i ngÆ°á»i rồi. Má»™t ngÆ°á»i đã từng trải thì tiếp thu vấn Ä‘á», tiếp nháºn những sá»± việc đã qua trên má»™t góc Ä‘á»™ sẽ hoà n toà n khác trÆ°á»›c kia, đó chÃnh là sá»± Ä‘á» thăng của cảnh giá»›i nhân sinh của má»—i con ngÆ°á»i. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có thể cảm nháºn được cảnh giá»›i của mình Ä‘ang tăng lên rõ rệt, hÆ¡n nữa tăng lên không phải chỉ có má»™t chút.
Sá»± việc dÆ°á»ng nhÆ° sắp được ổn định rồi váºy mà Thiệu Vệ Giang tá»›i lại là m xáo trá»™n hết cả lên, lại là m VÆ°Æ¡ng Trung Khoa má»™t phen khổ sở nữa không thôi. Thiệu Vệ Giang tá»± mình dẫn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ra đến táºn ngoà i cá»a đồn, đây là má»™t thắng lợi, thá»±c sá»± là thắng lợi to lá»›n, giỠánh mắt Hồng Linh nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không còn là ánh mắt coi thÆ°á»ng cùng hèn má»n nữa, ngÆ°á»i ta chỉ là má»™t thá»±c táºp sinh Vệ giáo, thế nhÆ°ng lại có quan hệ tháºp phần đáng sợ, quen biết thân máºt vá»›i cả cục trưởng công an huyện nhÆ° thế kia thì thá»±c sá»± là quá dá»a ngÆ°á»i mà . Còn Tả Hiểu Tình thì nà ng ta từ bây giá» chỉ có mà liá»u mạng theo sau nịnh bợ, hiện tại cái trá»±c giác của con gái của nà ng ta mách bảo, cô bạn cùng há»c nà y của mình bối cảnh sợ rằng còn đáng sợ hÆ¡n TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhiá»u lần.
Äáng lẽ ra là Thiệu Vệ Giang muốn tá»± mình lái xe Ä‘Æ°a cả bá»n TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá» bệnh viện, thế nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại má»™t má»±c cá»± tuyệt ý tốt của hắn, mà Thiệu Vệ Giang cÅ©ng chỉ là đang diá»…n trò, hắn không phải là diá»…n trò cho đám thuá»™c hạ xem, mà là đang diá»…n trò cho Lý bà thÆ° đại lão gia xem, là hắn muốn thông qua miệng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để truyá»n đạt biểu hiện của mình hôm nay, là chÃnh mình đối vá»›i chuyện nà y có quan tâm bá» và đã ra công sức nhiá»u nhÆ° thế nà o, đây là má»™t loại khoe khoang đòi công trắng trợn. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thừa biết cái thà nh ý nà y của hắn, thế nhÆ°ng vẫn cứ má»™t má»±c từ chối. Thiệu Vệ Giang cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i biết tiến thủ, thấy đối phÆ°Æ¡ng tá» rõ quan Ä‘iểm nhÆ° váºy, hắn cÅ©ng không có trình diá»…n cái mà n lấy lòng cấp trên nà y nữa, dù sao là m việc gì cÅ©ng không thể quá mức được, nếu cứ má»™t má»±c trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m cái Ä‘iệu bá»™ đó, thì chẳng khác nói nói cho cả thiên hạ biết Thiệu cục trưởng cục công an mình đây lại phải Ä‘i nịnh bợ má»™t thằng nhãi ranh à ?
VÆ°Æ¡ng Trung Khoa từ nãy tá»›i giá» sắc mặt rất khó coi, chỉ dám Ä‘i theo sau Thiệu cục trưởng cùng tiểu tổ tông TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Hắn cÆ°á»›c bá»™ nặng ná» quay lại phòng là m việc, ngón tay chỉ Hà n Truyện Bảo nói má»™t câu: “Ta cho ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i hai giá»i đồng hồ, trÆ°á»›c mÆ°á»i giá» sáng mai, Ä‘em tất cả những thứ mấy nà ng ta mất vá» hết đây, bằng không ta cho ngÆ°Æ¡i đẹp mặt!†VÆ°Æ¡ng Trung Khoa nói nhÆ° váºy không bởi chỉ vì áp lá»±c của cấp trên, mà hắn đối vá»›i tình hình bên trong mấy cái bến xe cÅ©ng biết khá rõ. Bến xe là nÆ¡i là m ăn của bá»n trá»™m cÆ°á»›p cùng mấy đồng nghiệp ở đó có thể giúp được tiểu tá» nà y tìm vá» mấy cái thứ kia. VÆ°Æ¡ng Trung Khoa thá»±c sá»± cÅ©ng không có dám nghÄ© tá»›i mấy cái háºu quả cuối cùng, hắn cÅ©ng chỉ có khả năng là m giảm bá»›t trách nhiệm của mình Ä‘i mà thôi, vả lại nhắc đến hai cái chữ “trách nhiệm†nà y, hắn cÅ©ng chỉ biết cÆ°á»i khổ, sá»± tình đã phát triển đến cái mức không thể vãn hồi lại được nhÆ° thế nà y, thì hiển nhiá»n là có muốn trốn tránh trách nhiệm cÅ©ng không có được nữa rồi, nhÆ°ng mà nhÆ° thế nà o mà có thể giải quyết được trong má»™t ngà y đây?
Nhóm thá»±c táºp sinh vui vẻ cao hứng trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» bệnh viện huyện, tháºt sá»± là rất vui mừng, đó là lấy Ãt thắng nhiá»u, lấy yếu thắng mạnh, có thể Ä‘Ã n áp được cái đám cảnh sát thÆ°á»ng ngà y vẫn hách dịch đó. Mà Hồng Linh không thể nghi ngá» chÃnh là ngÆ°á»i hÆ°ng phấn nhất trong cả bá»n, nà ng ta giá» có má»™t kinh nghiệm đáng nhá»› nhất trong Ä‘á»i, được má»™t lần thể hiện mà n kể chuyện cá»±c kỳ sinh Ä‘á»™ng cái mà n sá»± việc phát sinh buổi tối ngà y hôm nay, thá»±c sá»± là rất nháºp tâm và o tác phẩm của mình, quên hết má»i thứ xung quanh, lá»i lẽ cứ thế mà tuôn ra, cÅ©ng khó trách được chuyện thêm gia vị và o câu chuyện, tuy bị Tả Hiểu Tình Ä‘á»™t nhiên cắt ngang, thế nhÆ°ng nà ng ta vẫn cứ cho rằng đó thá»±c sá»± là má»™t câu chuyện hay đáng để viết thà nh sách a.
Tả Hiểu Tình vẫn là bá»™ dạng lãnh đạm, tá»± tin chẳng mà ng gì thế tục xung quanh nhÆ° má»i ngà y mà bÆ°á»›c Ä‘i, ở trong mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i con gái nà y dÆ°á»ng nhÆ° là không có biết vui buồn nhÆ° bình thÆ°á»ng là gì, chỉ có vẻ lãnh đạm khó gần, thá»±c đúng là má»™t cô gái danh môn khuê tú được lá»›n lên trong lá»… giáo Ä‘iển hình, thế nhÆ°ng đáy lòng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng qua sá»± việc phát sinh vừa rồi, hắn lại có cảm giác nà ng ta vá»›i mình hiện giá» lại nhÆ° cà ng gần sát hÆ¡n thì phải?
Hai ngÆ°á»i sóng vai cùng Ä‘i phÃa sau, tuy rằng VÆ°Æ¡ng Duệ đã chá» cho mấy tên nam sinh chủ Ä‘á»™ng Ä‘i lên tá»›i há»i thăm Tả Hiểu Tình, thế nhÆ°ng đến lân hắn cÅ©ng chỉ được nụ cÆ°á»i nhẹ của nà ng ta mà thôi, cÅ©ng không có cái gì là rụt rè e sợ lá»… phép cả, mà vẫn là thái Ä‘á»™ há» hững băng lạnh nhÆ° thÆ°á»ng ngà y, là m cho ngÆ°á»i ta không khá»i sinh ra má»™t loại cảm giác nhÆ° luôn có má»™t khoảng cách vá»›i Tả Hiểu Tình váºy, khiến cho mấy gã mÆ¡ tưởng cÅ©ng không dám tiếp cáºn gần gÅ©i nà ng, mà cÅ©ng chỉ đứng từ xa mÆ¡ tưởng mà thôi. Cho nên rất nhanh, cÅ©ng chỉ còn có má»™t mình TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i bên cạnh Tả Hiểu Tình, mà phải nói là Tả Hiểu Tình cố ý Ä‘i muốn cùng vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i đúng, má»™t hồi lâu hai ngÆ°á»i cÅ©ng không có nói tiếng nà o, ngẫu nhiên hai ánh mắt cùng bắt gặp nhau, hai ngÆ°á»i đồng thá»i Ä‘á»u nở nụ cÆ°á»i nhẹ, đây là má»™t loại cảm giác ăn ý vô cùng vi diệu giữa hai ngÆ°á»i vá»›i nhau.
Tả Hiểu Tình rốt cục vẫn phải lên tiếng ngăn Hồng Linh lại, nếu không ngăn cản cái miệng nhanh nhảu của cô nà ng nà y lại, chỉ sợ rằng má»™t lúc nữa thôi, chẳng biết nà ng ta có thể thêu dệt cái gia cảnh của mình thà nh ra nhÆ° thế nà o nữa. Ãnh mắt Hồng Linh nhìn Tả Hiểu Tình biểu lá»™ rõ sá»± sùng bái cùng kiêng kị, thế nhÆ°ng ẩn ẩn vẫn có tia đố kỵ bất bình, đồng dạng là hai cô gái tuổi má»›i lá»›n, đồng dạng là thá»±c táºp sinh há»c viện y khoa Giang Thà nh, hÆ¡n nữa thà nh tÃch của nà ng ta so vá»›i Tả Hiểu Tình còn tốt hÆ¡n má»™t chút, nhÆ°ng mà má»™t khi Ä‘em gia thế và o trong đó, thì sá»± chênh lệch giữa nà ng ta vá»›i Tả Hiểu Tình thá»±c sá»± không thể hình dung ra được nữa, có lẽ chẳng có thứ gì có thể lấp được cái khoảng cách nà y được, quả nhiên váºn mệnh con ngÆ°á»i ta là do ông trá»i sắp đặt sẵn rồi. Ãnh mắt Hồng Linh nhìn qua TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không con là khinh bỉ cùng lạnh lùng trÆ°á»›c kia nữa, chỉ má»™t cú Ä‘iện thoại mà có thể má»i được cả cục trưởng cục côn an huyện Xuân DÆ°Æ¡ng xuống táºn cái đồn be bé đó Ä‘Æ°a hắn ra, thì hắn sợ rằng cÅ©ng không có phải là má»™t ngÆ°á»i thá»±c táºp sinh Vệ giáo Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy. Hồng Linh giỠđây thá»±c sá»± đã hiểu, không thể nhìn ngÆ°á»i ta qua hình dáng bên ngoà i được, thế nhÆ°ng là m nà ng ta ngạc nhiên nhất lại là hà nh Ä‘á»™ng thong dong sóng vai Ä‘i cùng bên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng của Tả Hiểu Tình, hết thảy nhìn có vẻ nhÆ° tá»± nhiên, có vẻ nhÆ° hà i hòa, thế nhÆ°ng mà má»™t Ä‘iá»u lạ là cả chặng Ä‘Æ°á»ng, hình nhÆ° hai ngÆ°á»i bá»n há» vẫn Ä‘i cạnh nhau thì phải …?
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
4vn y dao quan do , doc truyen y dao quan do , doc truyen y quan dao do , doctruyenydaoquando , dou ydaoquando , download y dao quan do , ëþäåé , hỉ boot tg 234 , lonely angiaphat , luan y đạo quan đồ , pham nhan tu tien , quan đạo y đồ , quan y tuchangioi , tai ydaoquando , thach chuong ngu , thao luan y dao quan do , truyen y Ä‘ao quan đồ , truyen y dao quan do , truyen y dao quan do 4vn , truyen y do quan dao , vuanhoangcung , y ÄẠo quan Äá»’ , y Äạo quan Äồ , y Äạo quan Äồ - , y Ä‘aÌ£o quan đồ , y Ä‘ao quan đồ , y đạo Ä‘an đồ , y đạo quan ôồ , y đạo quan đồ , y đạo quan đồ 224 , y đạo quan đồ 4vn , y đạo quan đồ full , y Ä‘eạo quan đồ , y dao dan do , y dao qua do , y dao quan đồ , y dao quan Ä‘o , y dao quan do , y dao quan do - 4vn , y dao quan do 185 , y dao quan do 188 , y dao quan do 195 , y dao quan do 234 , y dao quan do 4vn , y dao quan do app , y dao quan do cau bao tu , y dao quan do chuong 145 , y dao quan do chuong 189 , y dao quan do chuong 195 , y dao quan do chuong80 , y dao quan do convert , y dao quan do full , y dao quan do luong son , y dao quan do tron bo , y dao quan doi ********* , y dao quan gdo , y dao quando , y dao quang do , y dao uan do , y daoo quan đồ , y dap quan do , y dạo quan đồ , y do quan dao , y quan đạo đồ prc , y quan dao do , y quan dao do 4vn , y.dao.quan.do , ya dao quan do , ydaoquando , ydaoquando full , ydaoquando prc , ydaoquando prc full