Quang minh thần điện cũng phái ra quang minh kị sĩ phối hợp với triều đình chống lại sự bành trướng của ác thú cũng như tìm cách phong ấn lại thông đạo. Tuy nhiên tiến trình vẫn diễn ra chậm chạp hiệu quả không cao. Do bởi hai thế lực lớn này vẫn ghìm nhau không tung hết sức ra, lo sợ chính bản thân bị bên kia thừa cơ trục lợi.
Hắc ám thần môn sau mấy trăm năm yên hơi lặng tiếng bây giờ cũng đã thừa cơ trỗi dậy, tuyên truyền giáo lý, thu giáo chúng, xây dựng thần cung để dân chúng cung phụng. Hắc ám thần môn còn chủ động hợp tác với triều đình ngăn chặn ma tộc xâm lấn. Thu hút nhiều gamer mạo hiểm giả tham gia thần môn, mở ra ba chức nghiệp mới: hắc ám kị sĩ,vong linh pháp sư và trù ếm sư.
Điều này đã giáng một cú đả kích mạnh tới quang minh thần điện. Cho dù có muốn phản kích thần môn, họ cũng phải xuy xét đến tình huống hiện tại. Đám cầm quyền của quang minh thần điện cũng không phải kẻ ngốc, thần môn luôn chực chờ tiêu diệt họ, triều đình cũng tìm cách làm giảm ảnh hưởng lực từ thần điện, còn có ma tộc hoành hành khắp nơi. Nếu bây giờ trở mặt, có thể lập tức dẫn đến ba kẻ thù bao vây. Hại nhiều hơn lợi, cuối cùng thân điện cho phương pháp án binh bất động, tích trữ quân lực chờ thời cơ phản công.
Ngoài ra Thăng Long Hoàng đế còn công bố một đạo thánh chỉ, chỉ cần tham gia vào cuộc chiến chống lại ma tộc sẽ được tích lũy điểm công trạng. Và có thể dùng điểm công trạng này để đổi các phần thưởng tương ứng như vũ khí, trang bị, bí kiếp, tài liệu v.v… Nhưng đáng chú ý nhất chính là đổi được thôn trưởng lệnh bài và gia tộc lệnh bài.
Sở hữu đất đai, thăng quan phát tài, tạo dựng thế lực riêng mình đều nằm trong hai tấm lệnh bài. Điều này làm chấn động đại lục, bởi vì trước giờ đất đai điều thuộc quyền sở hữu của triều đình, quân đội cũng là như thế. Nhưng giờ đây tình thế đã khác, trước sự uy hiếp của ma tộc, Thăng Long hoàng đế đành phải chia xẻ quyền lực của mình ra mục đích vì bảo vệ quốc gia và bá tánh bình dân. Phần thưởng phong hậu tất có dũng phu, không chỉ riêng mạo hiểm giả gamer mà ngay cả mạo hiểm giả NPC cũng sôi trào huyết khí, gia nhập vào chiến trường đẫm máu. Các thế gia lâu đời bắt đâù phái ra tộc nhân tham gia vào vòng xoáy chiến tranh.
Tiếp đó là những cuộc chiến có quy mô nhỏ hơn giữa cửu đại bang phái diễn ra. Không đến nỗi thây chất đầy đất máu chảy thành sông nhưng cũng rất kịch liệt. Điều đáng buồn là đánh nhau u đầu mẻ trán là thế mà chỉ có Tà Giáo xếp hàng thứ chín là bị Hắc Phong bang tiêu diệt. Ta chỉ cầu mong diệt thêm ba bốn bang nữa có phải là hay hơn không. Thế nhưng không thể không công nhận Huyết Đao quả thật có tài lãnh đạo. Bang phái của hắn có thể đánh bại một đại bang phái trong khi các bang khác không làm được. Chiến lợi phẩm thu được từ Tà giáo khiến hắc phong bang càng thêm cường đại, danh tiếng tăng cao, mạo hiểm giả giờ đây đều hy vọng bản thân có thể là bang chúng của Hắc Phong bang.
Việc này khiến cho bảy bang chủ còn lại cảm giác được uy hiếp từ Huyết Đao. Thành ra ba liên minh được thành lập chống lại sự bành trướng của Hắc phong bang. Xích quỷ môn, Ngũ hành bang liên minh. Sát cốc, Du long bang, Thiên địa hội liên minh. Cuối cùng là Hoàng gia mỹ nữ đoàn cùng Lưu tinh các liên minh. Như thế hình thành bốn thế lực ghìm nhau. Hắc phong bang tuy đủ sức một mình tiêu diệt bang phái khác nhưng từ hai bang trở lại thì lại là chuyện khác. Cho dù có thu được thắng lợi thì tổn thất cũng không nhỏ chút nào. Tới lúc đó có khi lại trở thành mồi ngon của liên minh khác, Huyết Đao quyết định giảm bớt hành động khiêu khích, tập trung vào huấn luyện thành viên mới và thu thập điểm huân công.
Đức và Tiến cũng làm rất tốt nhiệm vụ. Bang chúng ngày xưa của các game online cũ dần tụ tập dưới sự kêu gọi của hai đứa. Ma Thần vương đoàn cùng Vạn Kiếp vương đoàn tuy thành lập trong vội vàng thế mà thành tích thu được cũng không kém bất kì ai. Nhân số của mỗi đoàn cũng đạt một trăm người. Thành viên đa phần đều là lão binh, lão tướng lăn lộn biết bao nhiêu game online, nay tụ hợp lại chiến đấu lực không hề thua kém quân chính quy của các đại bang phái là bao. Nhiệm vụ chủ yếu của hai đoàn là đi tích lũy công huân, luyện tập dàn binh bố trận, săn boss hoàng kim tìm kiến bang lệnh.
Chuyện gì ta không tin tưởng chứ giao những chuyện này cho hai tụi nó ta an tâm mười phần. Hào khí ngập trời của Đức cộng cái đầu siêu phàm của Tiến không muốn làm nên thành tựu cũng khó. Trước đây khi nhóm còn ta thì thêm vận hên siêu cấp. Huynh đệ ngày xưa cũng hỏi thăm về ta nhiều, tại sao tam đầu long giờ chỉ còn hai. Tụi nó kiếm cớ này nọ bảo ta bận, tạm thời chưa chơi, sau này mới tham gia Chân Đế.
Tiến còn tính xa hơn. Anh em đang tham gia ở những bang phái khác, Tiến bảo họ cứ tạm thời ở bang đó tiếp tục làm gián điệp. Tụi nó cũng đang tìm kiếm địa điểm thích hợp để xây dựng căn cứ địa cho bang. Thời buổi loạn lạc thế này, bang mới ra đời sẽ dễ dàng dẫn đến chú ý của kẻ khác, tệ hơn nữa có khi thành mồi ngon của bát đại bang phái.
Bên ngoài hoàng tránh, ầm ĩ là thế đối với ta cũng không hề ảnh hưởng. Nhàm chán, ta ngáp một hơi thật dài rồi nhảy xuống lưng Tiểu Bạch thu nó vào sủng vật không gian. Đệ tử môn cũng được ta triệu hồi về. Một tuần hết nằm trên lưng Tiểu Bạch thì là trên lưng Tiểu Hắc Huyết, xương cốt cũng mọc cả tấn rong rêu. Tiếp tục thế này cũng chẳng phải cách hay, lâu lâu vận động một tí cho thư giãn nào. Ta mỉm cười, từ thắt lưng lấy ra ma pháp trượng. À quên nói nữa, bây giờ ta đã không còn mặc trang bị giáp của chiến sĩ mà chuyển sang ăn mặc theo ma pháp sư. Thân khoác áo choàng màu đỏ, tay phải cầm thanh hắc ám ma trượng, thêm mái tóc màu huyết vụ, quả thật có hơi chút chói mắt, nhưng ta lại rất thích bộ dạng lúc này.
Trước mặt ta hiện giờ là một đám ác thú tật phong lang. Loài này đi theo bầy đàn, gặp một con tức là gần nơi đó có một bầy tật phong lang. Trừ khi chạy trốn hoặc giết sạch bầy lang nếu không chúng sẽ cứ đeo bám mãi không thôi.
- “Come on, tới đây nào tiểu cẩu môn.”
Vẫy tay thách thức, ta đứng đó chờ bọn nó lao vào tấn công. Ánh mắt màu đỏ biểu tượng của ác thú sau khi bị ma hóa, hung tính bộc phát không có bất cứ hành động nào thừa, mười con tật phong lang cùng lúc nhảy xổ tới ta.
Tròng mắt đen vốn chẻ đôi của ta trong nháy mắt đã chuyển sang vàng, từ cổ tay đến khuỷu tay mọc ra lớp vảy màu xanh biển, lòng bàn tay lồi lên thủy tinh cầu đang tỏa ra lam quang nhàn nhạt. Ta nhẹ nhàng thả thanh ma pháp trượng trong tay xuống đất, nhìn thoáng qua cứ tưởng ma pháp trượng kia được tạo từ một loại gỗ sau được phết lên lớp sơn đen, nhưng khi nó vừa chạm đất lập tức vang lên một tiếng
Bồng
Tiếng va đập thật mạnh giữa nền đất sỏi đá cùng một vật kim loại gì đó cực nặng. Thanh ma pháp trượng lúc này đây đã lún được hơn một phần ba chiều dài của nó.
- “Hà hà, cho các ngươi nếm thử “bạo vũ lê hoa cầu” do ta tự sáng tạo ra.”
Lòng bàn tay phải đưa về phía trước, ngay lập tức trong vòng một mét xung quanh thân ta ma pháp tràn như nước vỡ bờ, nhanh chóng tụ thành đủ loại màu sắc cầu: đỏ, đen, trắng, xanh lam, xanh lá, tím lơ lửng trên không.
Tách.
Khẽ búng nhẹ đầu ngón tay, ma pháp cầu tựa như phi đạn lao nhanh về phía trước.
Ầm, ầm, ầm, ầm …..
Tiếp theo đủ loại màu sắc bùng cháy làm sáng rực cả một góc rừng. Đằng xa nhìn thấy có lẽ sẽ tưởng rằng nơi này đang đốt pháo bông ăn mừng. Khói bịt mịt mù bốc lên tận trời, nhưng rất nhanh được cơn mưa rào trống rỗng xuất hiện từ không khí tẩy rửa. Bên dưới mặt đất bây giờ chỉ còn xác thịt tan nát rải rác khắp nơi của đám tật phong lang lúc nãy.
- “Ác thú cấp 40 đó sao. Làm ta thất vọng quá đi.”
Lời còn chưa dứt, từ trong bụi cây phía sau nhảy ra thêm một con tật phong lang khác. Bởi vì khoảng cách quá ngắn ta không kịp dùng ma cầu tấn công, theo phản xạ tay trái rút thanh ma pháp trượng đang cắm trên mặt đất vụt mạnh vào hông nó.
Oẳng.
Tật phong lang bị đánh văng vào góc cây gần đấy, và kêu lên thảm thiết. Dường như nó cảm giác không đánh thắng nổi ta, nên sau khi loạng choạng đứng dậy nó lập tức nhảy lùi về phía sau mấy bước. Tiếp theo nó ngửa cổ lên trời hú một tràng dài đinh tai nhức ốc.
Ta cũng không ngăn cản mà đứng đó chờ đợi, ngay khi nó kết thúc tiếng tru lập tức bị thanh băng chùy dài hơn một mét đâm xuyên cổ họng mà chết tươi.
Không để ta chờ đợi quá lâu, bốn phương tám hướng vang lên nhiều tiếng xào xạc. Tiếp đó trong các bụi cây, một đàn ác thú tật phong lang chầm chậm bước ra. Chúng dùng đôi mắt đỏ hoét nhìn ta không rời. Nhưng chúng không lập tức tấn công mà chỉ đi xung quanh ta, xem ra chúng đang cố gắng kéo dài thời gian đợi thủ lĩnh tới đây mà. Càng tốt, lần này xem ra có một bữa ngon rồi đây.
Ta không nhanh không chậm tìm góc cây gần đó tựa lưng vào đứng đợi, xung quanh thỉnh thoảng phát lên tiếng tru cũng không làm ảnh hưởng đến ta. Bỗng thị giác siêu nhạy của ta phát hiện một bóng đen đang chuyền cành lướt nhanh tới bãi đất trống. Trong bụng thầm kêu quái một tiếng bởi vì tật phong lang khi nào thì biết leo cây vậy. Đáp án rất nhanh được trả lời. Từ trên không trung rớt xuống một con lang nhân, đầu lang thân người. Đôi tay đôi chân cũng còn sót lại vết tích của lang tộc, lông màu xám tro mọc xuồm xoàm, bộ móng vuốt đen đúa dơ bẩn, ẩn ứa vết máu đã khô đọng trên đó. Ấn tượng nhất là hàm nanh vàng khè nhọn hoắc mọc chỉa ra tứ phía chẳng theo trật tự nào. Kết luận một chữ “kinh tởm”.
__________________
cho tiền ta cũng không hóa thành hình dáng như vậy. Mà nó cùng tật phong lang không cùng tộc. Cho dù thu vào hình thái cũng chẳng thể nhận thêm được tiểu đệ nào.
Xuyên tâm nhãn
Boss tím: Ác thú lang nhân: vốn là nhân loại bình thường, nhưng trong người tiềm ẩn một lượng nhỏ huyết thống lang nhân. Sau khí bị ma hóa làm thức tỉnh huyết thống trở thành lang nhân điên cuồng, thị huyết. Bởi vì giết chết quá nhiều người nên bị nhân loại truy sát nên phải trốn vào rừng, dần dà trở thành thủ lĩnh của bầy tật phong lang.
Cấp độ: ???
Huyết lượng: ???
Kĩ năng:
Bệnh độc: hàm nanh chứa đầy chất dãi cằn vào người có khả năng gây dại. Hiệu quả: 5% gây tê liệt, 5% gây điên dại trong 5 giây.
Hắc ám cuồng hóa: tiến vào trạng thái cuồng hóa, tăng tất cả chỉ số tăng 10% trong ba phút.
Loạn vũ cuồng múa: dùng tất cả vật có thể gây sát thương trên người tấn công dồn dập, làm kẻ thù chống đỡ đến kiệt sức rồi giết chết.
Một con boss tím trên bốn mươi lăm cấp. Qủa thật là món ngon nhất trong ngày hôm nay. Ta liếm mép nhìn nó như thể nhìn một gà quay hơn là ác thú thị huyết. Có chút khó khăn nhưng chẳng phải vấn đề lớn. Tuy nhiên ta không muốn nuốt trọn một mình. Ta vẫy tay triệu hồi ra sủng vật môn và tiểu đệ môn, ma pháp lực của ta cũng cạn sạch không còn một giọt.
Bãi đất trống đã chẳng rộng rãi gì lúc này tràn lan các loại ma thú. Bọn chúng không cần bất kì mệnh lệnh nào đều tự biết quay sang bầy tật phong lang mà tấn công. Một con tật phong lang bốn mươi cấp có lẽ nguy hiểm nhưng để nó đối mặt với hơn một trăm con ma thú cấp độ thấp hơn nó thì lại là chuyện khác. Bầy tật phong lang chỉ có thể chống cự trong yếu ớt và vô vọng. Chúng cắn chết một con ma thú thì sẽ có mười con khác nhảy vào bổ sung vị trí. Một trăm con tật phong lang đã bị tiểu đệ môn đã quét dọn sạch sẽ trong vòng hai phút ngắn ngủi.
Món ăn chính thì do ta, tiểu hắc huyết cùng tiểu bạch ứng phó. Tên này cũng rất khôn lành, vừa thấy tình thế chuyển biến lập tức muốn đào tẩu. Nhưng ta làm sao để nó muốn tới là tới muốn đi là đi được. Chúng ta tạo hình tam giác, bao vây lang nhân vào giữa không cho nó có cơ hội chạy thoát. Phân thân cùng chân thân của hai con sủng vật lao vào xáp là cà, đánh cho tên lang nhân tối tăm mặt mũi. Ta cũng không nhàn nhã, nốc cạn mười bình bạch thảo lộ, mỗi bình tăng bốn trăm ma pháp lực, cùng một viên hoạt huyết tán hồi phục ba trăm huyết lượng mỗi giây, ta cầm theo ma pháp trượng nhảy vào tham chiến.
Lớp vảy rắn xanh lục lùi biến mất sau làn da, viên thủy tinh trên lòng bàn tay cũng như vậy. Tiếp đó đôi tay ta trương phình lên như quả bóng được bơm hơi, xương cốt bị kéo dài phát ra tiếng răng rắc. Đôi bàn tay chẳng mấy chốc to bằng cột đình, kéo dài chấm đất. Đầu mọc ra đôi ngưu giác ngạo nghễ hướng thiên. Ta hiện giờ quả không khác gì con king kông, nếu thêm bộ lông đen quả thật hoàn mỹ. Bàn tay to công kềnh cằm thanh ma pháp trượng mỏng manh quả thật có chút không cân xứng. ta bắt đầu thả ra thổ nguyên tố từ vô thuộc tính ma tinh, điều khiển khéo léo chúng hòa hợp với nền đất bên dưới. Tiếp theo đất đá giống như có sinh mệnh, chúng đùn lại một đống cao quấn quanh ma pháp trượng, chẳng mấy chốc tạo thành cây thạch côn to gấp mười lần hình dáng ban đầu. Lúc này đây ma pháp trượng đả trở thành vũ khí tấn công. Ta xoay người hướng về chiến trường giữa sủng vật cùng lang nhân, miệng há ra thật to gầm một tiếng
- “Thú hoàng gào rống.”
Lời vừa dứt
Gràoooooooooo
Âm thanh gào thét trống rỗng xuất hiện như cơn giông bão mãnh liệt lan ra khắp khu rừng. Cây cối, đất đá bị lật tung lên từng mảnh.
Gió bụi mịt mù che khuất tầm nhìn của boss tím lang nhân, nhưng bấy giờ nó thấy được tất cả ma thú đang bao vây nó màu mắt đã chuyển sang huyết đậm. Thân thể của chúng cũng trương phồng lên không ít. Khí thế mãnh liệt từ tiếng gào rống đã mạnh mẽ chấn nhiếp tâm linh sâu bên trong người lang nhân. Nó cảm giác được sức mạnh trong người giảm xuống một lượng đáng kể. Nhưng cho dù nhận ra thì làm được gì. Bị hơn mười con ma thú cao cấp quấn chặt lấy không cho nó có cơ hội rút lui. Điều bây giờ lang nhân có thể làm là nhanh chóng đánh chết đám ma thú cao cấp này mở đường máu chạy đi. Tu luyện tới boss tím, lang nhân cũng đã có trí tuệ nhất định không thua kém nhân loại.
Lang nhân há cái mồm hôi thối ngoặm mạnh vào một con bạch hổ, kéo rách đám thịt ra, nuốt một ngụm vào bụng. Tuy nhiên thứ nó nuốt vào không hề có chút mùi tanh tưởi của máu và thịt. Miếng thịt đó vừa trôi qua cổ họng liền hóa thành chất lỏng không màu không vị. Lang nhân cũng bất kể đó là cái quái gì, nhanh như chớp thừa cơ hội đám ma thú lơi lỏng, nó nhảy lên lưng con bạch hổ vừa bị thương, lấy đó làm tấm nệm giúp nó nhảy lên cao trốn khỏi tình cảnh bị bao vây.
Lang nhân sức bật quả thật rất lớn. Chỉ đơn giản một cú nhảy, nó đã búng người lên cao hơn năm mét. Đám ma thú bên dưới không có thể bay lượn được, nên nó chỉ cần leo lên cây cao thì chắc chắn sẽ còn đường sinh tồn.
Lang nhân nhảy tới một cành cây gần đó. Bàn tay đầy vuốt nhọn vươn ra tính bám vào bỗng một quả cầu màu trắng xóa vọt tới trước mặt. Lang nhân chưa kịp phản ứng, quả cầu trắng vỡ làm đôi, từ bên trong bùng lên quang mang chói lòa.
Lang nhân phản xạ đưa tay che mắt lại tránh bị mù. Thế nên nó đã bỏ lỡ thời cơ thoát thân. Lang nhân lộn một vòng lấy lại thăng bằng. Cả người nó lúc này đang rớt dần xuống mặt đất. Nó xoa xoa đôi mắt, cố gắng ép bản thân mở mắt. Và khi nó nhìn thấy được cảnh tượng dưới mặt đất, lang nhân ngây dại cả người.
Một mản dài nhưng đốm sáng đủ màu sắc lung linh tỏa sáng, nhìn thoáng qua như cánh đồng hoa đang khoe sắc. Nhưng khi nhìn kĩ lại thì ra đó là ma pháp đang được ngưng tụ bởi vô số tiểu ma thú. Đứng chính giữa bọn chúng là một nhân loại hai tay to dị thường, xung quanh hắn số lượng ma pháp cầu đạt tới con số kinh khủng. Nhân loại chỉ hướng lang nhân quát lớn
- “Tất cả bắn cho ta.”
Sưu, sưu, sưu
Đủ loại ma pháp như tên vọt khỏi cung, chẳng cần biết trúng mục tiêu hay không, chúng cứ vùn vụt phá không bay lên. Hỏa cầu, hỏa long, thủy cầu, băng nhận, phong nhận, thạch cầu, cốt tiễn, cốt lao bay tung trời. Lang nhân đang giữa không trung chẳng điểm tựa nào giúp nó đổi hướng, nên đành cắn răng thu người thành một khối giảm thiểu diện tích công kích.
Đây chỉ là ma pháp cấp một, cấp hai cùng lắm là cấp ba. Muốn làm nó trọng thương cũng không dễ dàng, nên nó gồng mình đón tiếp mưa ma pháp tẩy lễ.
Lang nhân như quả mít rụng rơi xuống. Ta bỏ tật phong thuật lên chính mình tăng tốc độ lao tới vị trí nó sắp chạm đất. Chân trái đạp mạnh xuống, thổ nguyên tố từ vô thuộc tính ma tinh được kích hoạt chảy dọc tất cả kinh mạch xuống lòng bàn chân truyền vào mặt đất. Đất đá bị kích thích rã ra thành đụn cát vàng khiến cho lang nhân ngã vào đó lập tức lún sâu xuống.
Ma pháp tự sáng tạo ‘’Địa ngục cát’’ có thể làm đất đá nhanh chóng sa mạc hóa trở thành vũng cát lún nuốt chửng kẻ thù vào đó. Đây chỉ là phụ trợ ma pháp không có tính công kích, đối với một con boss tím thì vẫn chưa đủ để giam cầm nó. Tay phải của tavẽ vòng tròn trên không trung, thủy nguyên tố nhanh chóng tụ lại tạo thành thủy long bắn thẳng vào lang nhân. Sa mạc cát vốn mềm mịn, sụt lún giam đã nuốt lang nhân xuống tận lòng ngực, thủy long tham gia vào khiến cho sa mạc kết chặt vào nhau. Để an toàn ta bỏ thêm một cái băng đống thuật tạo thành một khối đá rắn chặc trụ cứng thân dưới lang nhân lại.
Vác trên vài trụ đá, ta nhìn nó vùng vẫy tìm cách thoát ra cười nói
- ‘’Đừng phí sức vô ích, Đợi mày thoát ra được thì cũng chỉ còn cái xác thôi. Tất cả lên cho ta. Cực độ cuồng hóa.
Vốn chỉ hai tay khổng lồ, sau khi dùng cực độ cuồng hóa cả người ta cũng phình to lên. Vốn chỉ một mét tám nhưng chỉ vài giây, thân đạt được chiều cao hai mét ba. Lúc này đây hình dáng của ta đã không còn nhìn khập khễnh như lúc nãy nữa. Đôi mắt phát ra hồng mang, ta nhún người nhảy lên giơ cao cây trụ đá đập mạnh vào đầu lang nhân.
Nhất kích xuyên tâm
Dòng số vàng toát ra. Bạo kích một phát đã hơn một ngàn huyết. Cú đập trời giáng khiến cho lang nhân cũng bị choáng mười giây. Ta phát lệnh cho tấn cả ma thú tập trung phát ra ma pháp tấn công vào hai người chúng ta. Bởi vì cực độ cuồng hóa sau ta có mười giây phòng ngự vô địch, chẳng phải lo lắng. ta tiếp tục huy thạch trụ dụng hoành tảo thiên quân quét ngang mặt con lang nhân. Ma pháp cầu như mưa rào, lộp độp rớt xuống đầu lang nhân. Ma pháp cấp một tuy yếu ớt nhưng nếu để hơn bốn trăm con ma thú phát ra thì lại là khái niệm khác. Tích tiểu thành đại, huyết lượng lang nhân từ từ tụt xuống thấy rõ. Lại thêm đám sủng vật môn đánh xung quanh hỗ trợ, huyết lượng càng rớt xuống thê thảm. Mỗi lần con lang nhân tỉnh dậy ta lại dùng nhất kích xuyên tâm gõ vào đầu nó một phát, hên thì làm nó tiếp tục choáng còn không thì đành cắn răng chịu nó công kích đợi kĩ năng hoàn lại.
Thật ra ta lại thích sử dụng ma pháp hơn là đánh kiểu này. Cận chiến kĩ năng mà ta có thể sử dụng quả thật rất ít. Hình thái biến hóa nhiều, mỗi con đều có kĩ năng khác nhau nhưng không có nghĩa ta cùng lúc sử dụng hết bọn chúng. Giống như bây giờ, ta thú hóa một phần ngưu ma vương, ngoại trừ hoành tảo thiên quân vốn của hình thái này ta chỉ có thêm nhất kích xuyên tâm.
Chương 92: Gặp lại Tiểu Ly cùng bọn đáng ghét ( Nhất )
Tác giả: zaicex
Nguồn: TTV
Vô thuộc tính ma tinh của ta đã đạt tới cấp bốn. Mỗi loại nguyên tố chứa tối đa được 800. Sau vài lần nâng cấp tốc độ hấp thu ma pháp nguyên tố cũng không đến nỗi quá tệ. Nhưng với cái kiểu thuấn phát ma pháp điên cuồng, xài chúng như thể đem thùng nước đầy tạt ào ra một lần như vậy cho dù tốc độ hấp thu nhanh cỡ nào cũng không đủ cho ta xài.
Trước khi giải quyết được tình trạng này ta quyết định chọn phương thức xáp lá cà để hỗ trợ tấn công là tốt nhất. Mỗi lần sử dụng hết ma pháp nguyên tố cần những hai giờ mới nạp đầy lại. Nếu lúc nguy cấp mà ta không thể xài được con át chủ bài này không cần tưởng tượng cũng biết hậu quả ra sao. Cho nên mỗi khi ta xài hết 40% lượng ma pháp tích trữ, ta lập tức dừng lại, đợi chúng nạp đầy rồi mới tiếp tục xài tiếp.
Hơn mười phút điên cuồng hợp lực oanh kích. Dòng số đỏ nhảy múa liên tục trên đầu nhân lang nhanh đến nỗi ta chẳng biết sát thương gây ra là bao nhiêu. Cuối cùng lang nhân không chịu nổi mà trút hơi thở cuối cùng, nó ra đi trong uất hận. Một thân tuyệt kĩ chưa phát huy tối đa thì đã bị đánh hội đồng đến chết.
Đing Đông - Chúc mừng người chơi Ngó Cái Chi thăng lên cấp 40, được 9 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Ta vẫy tay thu đám vật phẩm rơi rớt đầy đất vào tội ác giới chỉ, đồng thời triệu hồi tiểu đệ môn cùng hai con sủng vật vào. Sau đó ta tiến tới bên cạnh thi thể lang nhân sử dụng thải tập thuật tìm kiếm nguyên liệu khác từ người nó cùng bầy tật phong lang xung quanh.
- Một bình Huyết lang nhân, một bình nước dãi bệnh dại, mười cái nanh sói cao cấp, bốn cây cốt lang, một trăm tật phong lang bì. Cũng không tệ. Để xem boss tím rớt ra cái gì đây.
Ta mở túi hành lý ra xem. Trước kia bên trong vốn chỉ có lèo tèo vài món dược phẩm lúc này đây đủ mọi chủng loại vật phẩm gần như chiếm hết tám trăm ô trang bị. Năm trăm ô của tội ác giới chỉ, cùng ba túi đại hành trang mua được từ shopping. Mỗi túi mở rộng một trăm ô, mỗi gamer tối đa sử dụng được ba túi. Đó là ta đã thanh lý bớt vài lần rồi mà vẫn còn kinh khủng như vậy. Vũ khí, trang bị dưới lam cấp đều bị ta quăng hết vào cửa hàng. Hoàng kim trang bị thì gửi cho Ngọc Long đấu giá thành bán giùm. Chủ tiệm này quen biết với Hồng Yến, bạn thân từ thưở bé của Nguyệt Nhi. Lúc ta hỏi nàng biết nơi nào đem bán vật phẩm được giá hay không thì Nguyệt Nhi nói Hồng Yến có thể giúp đỡ. Thế nên ta đem tất cả đồ đạc bán được giao Nguyệt Nhi, ngay cả kim tệ kiếm cũng do nàng quản lý, chỉ để lại số lượng đủ xài mà thôi. Bản thân làm mạo hiểm giả mang theo đống tiền cũng không có ích lợi gì. Nếu bị đồ sát có khi rớt hết kim tệ lúc đó hối hận cũng đã trễ. Mà để trong kho hàng thì quả uổng phí. Thế nên đưa cho Nguyệt Nhi sử dụng, tiền đẻ ra tiền người có lợi nhất vẫn là ta.
Lại nói đến pháp trượng ta đang sử dụng lúc này. Thanh ma pháp trượng này được ta mua từ Bảo Long Trang. Đây là thanh tiên khí ma pháp trượng thế vậy mà ta chỉ cần bỏ ra số tiền nhỏ liền thu được vào tay. Lý do cũng đơn giản, mặc dù là tiên khí cấp nhưng người làm ra nó chẳng biết trong đầu nghĩ cái gì. Tên luyện kim thuật sĩ dùng tất cả kim loại quý hiếm trên đại lục, tạo ra một hợp kim có khả năng hấp thu ma pháp nguyên tố cũng như tăng sự liên kết giữa người sử dụng với ma pháp nguyên tố lên một mức độ rất cao. Nhưng sau khi thanh ma pháp trượng hoàn thành thì hắn nhận ra sự thật phũ phàng là ma pháp trượng cứng chắc vô bì so với các loại vũ khí có khi còn rắn chắc hơn, điều đặc biệt là trọng lượng của nó vô cùng nặng. Ngay cả chiến sĩ muốn cầm nó cũng phải một phen lao lực nói chi đến bọn ma pháp sư chân yếu tay mềm. Tên luyện kim thuật sĩ làm xong nó một phần vì quá lao lực, một phần bị đả kích quá lớn, hắn phun ra một bụm máu rồi chết. Nếu tên thuật sĩ này còn sống thì bí phương chế tạo hợp kim của hắn chắc chắn rất được hoan nghênh. Thanh ma pháp trượng này bởi vì không ai có thể sử dụng được nên đã lưu lạc trong nhân gian máy chục năm, cuối cùng lạc vào kho lưu trữ của Bảo Long Trang. ta Vô tình phát hiện nên thu gom biến nó thành vũ khí hiện tại. Lúc ban đầu ta cũng chẳng thể cầm nỗi, nhưng sau đó nhờ hấp thu điểm tiềm năng từ boss, sức lực của ta cũng tăng dần. Đến bây giờ ta cầm nó trong tay tựa một cây kiếm bình thường mà thôi. Vừa có thể dùng làm cận chiến vũ khí lại tăng sát thương ma pháp tầm xa, nếu không xài mới là phí phạm.
Vạn trọng ma pháp trượng: Tiên khí cấp: tạo ra từ hỗn hợp các kim loại quý hiếm, có khả năng làm tăng khả năng ngưng tụ ma pháp và tăng liên kết với ma pháp nguyên tố. Nhưng trọng trượng rất nặng cực kì khó sử dụng. Hiệu quả: tăng 15% sức sát thương toàn hệ ma pháp, tăng 10% tốc độ ngưng tụ ma pháp, tăng 5% sát thương vật lý. Kháng tất cả sát thương ma pháp công kích: 100.
Lục lọi trong đám hỗn độn một hồi, ta phát hiện một vật hình chữ nhật lóe ra kim quang, bên trên có chữ Bang. Ta tò mò lấy ra xem xét một phen, ta nhận ra đây chẳng phải là kiến bang lệnh mà mạo hiểm giả thèm khát đến đi sống lại hay sao. Cuối cùng ông trời cũng mở mắt ra, oa ha ha ha. Mấy tuần này đánh biết bao nhiêu lam boss, hoàng kim boss, tím boss thu được muôn ngàn thứ kì lạ, quái đản nhưng kiến bang lệnh thì tìm mờ con mắt không ra. Qủa nhiên trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng để ta tìm được một cái.
Đang trong lúc mẩn mê quan sát kiến bang lệnh bỗng từ trong bụi rậm vọt ra bóng người đâm sầm vào làm ta ngã kềnh ra đất. Chưa đợi ta phản ứng lại bỗng chốc cùng hướng bóng đen xuất hiện nhảy ra hơn năm mươi tên mạo hiểm giả mặt mày hung tợn, vũ khí lăm lăm, sát khí đằng đằng. Bọn chúng vừa thấy được hai chúng ta lập tức liền tản ra ngăn chặn tất cả đường rút lui.
Từ trong đám đông đi ra một tên nam nhân ốm yếu mặt xanh như tàu lá chuối, mặc giáp nhẹ cùng một tên nam nhân bưu hãn, người để trần, vai vác thanh cự kiếm. Hắn cách ta chừng ba mét thì chỉ tay quát lớn
- “Nhãi con mau giao ra con nhỏ khốn kiếp cho tao.”
Ta ngờ ngợ nhìn xuống thì thấy thân ảnh một cô gái đang nằm khép nép trong lòng ta. Cả người nàng run run từng cơn vị sợ hãi. Nàng mang chiếc mặt nạ màu trắng, cầm trong tay thanh ma pháp trượng màu trắng sữa, khoác ngoài tế ti trường bào. Nghe tên ốm còi quát, nàng rúm lại một đống không dám nhút nhích, quên cả việc bản thân đang nằm trong lòng nam nhân xa lạ.
Thoáng suy nghĩ một chút, ta thì thầm bên tai cô gái
- “Tiểu Ly?”
Nghe ta gọi, nàng ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn tú của ta(Từ lúc thay đổi số liệu trở thành hình dạng hiện tại thì ta đã lột mặt nạ ra rồi), đôi mặt tràn đầy vẻ thắc mắc, có lẽ vì nàng không hiểu tại sao người thanh niên này lại biết được tên nàng.
Xem ra cố nhân gặp lại rồi. Nàng chính là Tiểu Ly ta gặp lúc trước khi bị một đám côn đồ bao vây. Bọn chúng thừa cơ nàng đánh boss tìm cách dồn cả hai vào chỗ chết. Đầu lĩnh của đám côn đồ kia chính là tên ốm yếu bệnh hoạn đang la lối trước mặt ta lúc này đó sao. Lần đó ta trong lốt thạch thử vương kết hợp với Tiểu Hắc huyết đánh cho cả đám về làng dưỡng sức.
Ta không để ý đám côn đồ kia mà nhẹ nhàng hướng Tiểu Ly hỏi thăm
- “Bọn chúng vẫn như đỉa đói đuổi theo nàng mãi như vậy sao?”
Tiểu Ly bất giác gật đầu
Lúc này đây tên thủ lĩnh ốm còi lại quát lớn
- “Tao không biết mày là ai nhưng mày không liên quan đến chuyện này, tốt nhất cút xéo sang một bên, đừng xía vào chuyện người khác.”
Ta cười nhạt, không lên tiếng. Lúc này tên tráng hán đứng sau lưng tiến lại cúi đầu thì thầm việc gì đó với tên thủ lĩnh. Nghe xong, hắn nhìn vào kiến bang lệnh trong tay ra rồi liếc sang xác lang nhân bên cạnh, khuôn mặt lập tức lộ rõ vẻ tham lam.
- “Ha ha ha ha, không ngờ hôm nay lại gặp việc hên đến thế. Tiểu tử mau chóng giao ra kiến bang lệnh cùng tất cả vật phẩm từ con boss tím kia cho bổn thiếu gia. Có khi tao sẽ chừa cho mày một đường sống.”
Ta không biểu tình phản đối hay chấp thuận, chỉ vờ hỏi
- “Thế còn cô gái này thì sao?”
- “Ngươi có thể đi nhưng con đó phải ở lại. Tao đã bảo đừng quá nhiều chuyện, không tốt cho mày đâu. Mau giao ra kiến bang lệnh.”
Lúc này quả thật ta không thể nhịn cười được nữa. Ngửa đầu cười một tràng dài, đầu lắc ngoay ngoảy như thể đang ngồi coi một vở hài kịch. Điều này khiến cho tên thủ lĩnh tức giận
- “Mày cười cái quái gì. Muốn chết sao?”
Ta đỡ Tiểu Ly đứng dậy, bản thân chắn trước mặt nàng, nhìn tên thủ lĩnh nhàn nhạt nói
- “Không có gì. Ta chỉ thấy lạ là tại sao một đám nam nhân lại xúm lại ăn hiếp một cô gái thế này?”
- “Hừ, nếu không phải nhờ con khốn đó thì bọn tao sao bị hai con trong bộ ba hoàng kim boss đánh chết tươi, rớt xuống mấy cấp, luyện lại hơn một tuần mới bù lại được. Lần này đi ngang nơi này vô tình phát hiện nó, không đánh chết nó sao có thể giải cục tức của tụi tao đây.”
- ‘’À, thì ra là như vậy. Nhưng chẳng phải lúc đó ngươi bao vây nàng vào giữa để nàng tự sinh tự diệt với con bạch thố. Sau lại bị thạch thử vương và huyết trư tập kích đến chết. Làm gì có liên quan đến nàng.’’
- ‘’ Ta mặc kệ, nếu con khốn đó chết nhanh để ta vào săn boss thì làm gì bị tập kích chứ. Vả lại giờ cũng không tìm thấy hai con boss đó thì kiếm nó trút giận cũng được.’’
- ‘’Như vậy là cưỡng từ đoạt lý đó. Chúng ta vào đây chơi giải trí, cớ sao lại vì việc nhỏ để trong lòng mãi như thế. Nếu hôm nay không phải là một cô gái mà cả đại bang phái các ngươi có trương cuồng như vậy không.’’
- ‘’Tao không cần mày dạy đời. Khoan, tại sao mày lại biết rõ chuyện giữa chúng tao và con khốn đó. Mày là ai ?’’
Công nhận thằng này chậm tiêu thật, nói nãy giờ mới nhận ra ta nhắc lại chuyện cũ. Câu giờ mục đích ta dùng xuyên tâm nhãn lên bọn chúng. Kết quả cuối cùng tất cả cấp độ trung bình chỉ ở mức ba mươi, cao nhất là tên thủ lĩnh ba mươi lăm cấp cùng tên tùy tùng bưu hãn của hắn ba mươi bốn cấp.
- ‘’Ta vốn cũng chẳng muốn dây dưa gì với bọn ngươi, bởi vì hoàn cảnh hiện nay không thích hợp. Nhưng ngươi vì lòng tham muốn cướp đoạt đồ vật trong tay ta thì lại là chuyện khác. Không biết ngươi có nhận ra không, con thạch thử vương giết ngươi có phải đôi cánh tay của nó có phải cũng giống như thế này.’’
Chương 93: Gặp lại Tiểu Ly cùng bọn đáng ghét ( Nhị )
Tác giả: zaicex
Nguồn: TTV
Đôi tay vốn bình thường nhanh chóng mọc ra lớp lông xám đen, năm ngón tay tiêu thất hai ngón chỉ còn ba, đầu ngón tay móng vuốt nhuộm màu huyết đỏ từ từ mọc dài ra. Tên thủ lĩnh ốm còi vừa thấy tình cảnh có biến lập tức nhảy lùi về sau mấy bước, giương đao lên vào thế chuẩn bị tấn công. Ánh mắt hắn nghi hoặc quan sát đôi tay vừa biến hóa của ta, một hồi lâu mới lên tiếng
- “Đến tột cùng mày là ai?”
- “Ta là ai sao? Ta chính là con thạch thử vương đó, tu luyện được một ngàn năm bây giờ có thể hóa thành người. Xui cho các ngươi lúc đó ta chỉ mới tu luyện được chín trăm chín mươi chín năm chưa biến hóa, nhưng bây giờ thì … khặc khặc khặc.”
Giọng cười quái dị của ta làm tên thủ lĩnh phát rùng mình. Hắn quát lên
- “Mặc kệ màylà ai, giết hết cho tao.”
Lệnh vừa ra, đám mạo hiểm giả lập tức xông lên hướng về phía ta đánh tới. Ta vẫy tay triệu hồi Tiểu hắc huyết, ra lệnh nó bảo vệ Tiểu Ly, còn bản thân ta sau khi sử dụng thú hoàng gào rống cùng cực độ cuồng hóa rồi lao thẳng vào giữa đám mạo hiểm giả.
Lưu tinh loạn vũ, nhất kích xuyên tâm kết hợp nhuần nhuyễn cùng thất đại ma pháp oanh kích. Năm mươi tên ba mươi cấp vẫn còn chưa đủ để ta làm nóng người. Ta có mười giây vô địch phong ngự thế nên không khách sáo mà điên cuồng xuất ra ma pháp cầu tấn công bọn cung tiễn thủ, ma pháp sư cùng tế ti. Những tên đánh cự ly xa cùng hỗ trợ đồng đội này sẽ rất phiền phức nếu để chúng tồn tại.
Tiểu hắc huyết cũng xuất ra ba phân thân chạy tới hỗ trợ. Sát thương lực của bọn chúng hiện giờ cũng thuộc hàng khủng khiếp. Ba con hợp lực công kích có thể lập tức giết chết một tên mạo hiểm giả. Sở dĩ ta không triệu hồi Tiểu bạch cùng tiểu đệ môn là vì không muốn lộ quá nhiều thực lực. Vốn trước đây đánh chết bọn chúng cũng chỉ mình ta cùng Tiểu hắc huyết thì bây giờ cũng có thể.
Ma pháp sư, tế ti cùng cung tiễn thủ sau khi bị tiêu diệt sạch sẽ, ta quay sang tấn công bọn thích khách. Dưới sự hỗ trợ của xuyên tâm nhãn và ma pháp tự sáng tạo ‘Bụi mù’’ dùng thổ nguyên tố tạo cát bụi kết hợp phong nguyên tố khuấy động chúng lên mà hình thành.
Ta lợi dụng đám bụi mù để tiếp cận đánh lén bọn chúng mà chẳng lo lắng phong ma pháp sư phá rối. Tình huống thay đổi quá nhanh làm tên thủ lĩnh ốm còi không phản ứng kịp. Hắn lúc này đứng ngoài đám khói bụi, nghe bên trong phát ra hàng loạt tiếng kêu thảm thiết từ đồng bọn khiến tâm tình càng trở nên hoảng loạn.
Hắn lúc này không dám nhảy vào bên trong, lo sợ bị tập kích, nên chỉ đứng bên ngoài la hét ra lệnh cho đám thuộc hạ mau chóng chạy ra khỏi đó. Nhưng nói thì dễ thế nhưng muốn làm còn khó hơn lên trời. Phong ma pháp được ta tùy tâm sở dục, chỉ cần thoáng động ý niệm gió lốc lập tức hình thành điểu khiển đám bụi mù quấn chặt không buông. Cho dù bọn chúng có chạy đi đằng nào thì vẫn nằm trong vòng khống chế đó của ta.
Nhìn đám bụi mù có xu hướng tiến về phía mình, tên thủ lĩnh lùi dần về đằng sau một đoạn đầy tên hộ vệ bưu hãn lên đứng chắn phía trước.
Ta cũng chẳng hề để ý tới hai bọn hắn, tập trung vào tiêu diệt bọn thuộc hạ là chính. Cách biệt tuy đến mười cấp, chỉ số nhờ hấp thu bao nhiêu hoàng kim boss vượt trội kẻ thường nhưng một chọi năm mươi cũng quả khó tiêu. May mắn là bọn chúng bị đám bụi mù che mắt nên chẳng thể đánh hội đồng nếu không ta cũng chẳng an nhàn như lúc này.
- ‘’Thạch Đầu, Mau bắt con nhỏ đó lại đây cho tao.’’
Thạch Đầu là tên của chiến sĩ bưu hãn kia. hắn sau khi nhận lệnh liền nhìn chằm chặp vào Tiểu Ly, rồi rút cây cự đao trên vai ra khỏi vỏ, từng bước chầm chạp đến hướng Tiểu hắc huyết cùng Tiểu Ly.
Tế ti sức chiến đấu chỉ bằng 0, tất cả bây giờ chỉ còn dựa vào tiểu hắc huyết chống đỡ. Theo ta bao lâu rồi nên bây giờ nó đã có thể tự quyết định hành động mà không cần sự chỉ đạo của ta. Nói chính xác hơn là chủ nhân tụi nó cả ngày năm ườn trên lưng hai đứa, chẳng thèm ra lệnh gì thế nên chúng nó phải tự học lấy cách tự lập.
Hắc ám nguyên tố bao bọc đôi nanh rồi kéo dài chúng ra gấp đôi, ngay khi Thạch Đầu trong tầm thì tiểu hắc huyết chọc vào bụng hắn. Thạch Đầu nhìn cục mịch châm chạp thế mà phản ứng cũng không tệ, hắn đem sóng kiếm làm khiên đỡ lấy đòn công kích, mạnh mẽ gạt phăng hấp huyết thương ra. Hắn hét lớn tên kĩ năng, xoay thanh cự kiếm chém mạnh vào tấm lưng trần của Tiểu Hắc Huyết. Máu tươi từ miệng vết thương lập tức phun ra xối xả. Tiểu hắc huyết nén nhịn đau dùng hàm nanh cắn vào tay hắn cùng lúc dùng hấp huyết bổ sung lại lượng máu đã mất. Hấp huyết thương tuy bị gạt ra một bên ngay lập tức nó như có sinh mệnh, tiếp tục hấp thụ hắc ám nguyên tố trường dài ra uốn cong thành hình cung đâm xuyên qua lưng Thạch Đầu bắt đầu mòn rút 10% huyết lượng trong cơ thể hắn trong hai mươi giây.
Thạch đầu nhận ra sự nguy hiểm của Tiểu hắc huyết , hắn không dám sơ ý liền lấy ra một bình dược phẩm vội nuốt vào mới tiếp tục huy cự kiếm chiến đấu. Ta cũng không ham chiến, đuổi ba con phân thân về phụ trợ tiểu hắc huyết, bản thân đâm chết tươi một tên mạo hiểm giả gần đó rồi cùng lui về phụ chiến. Dù sao nhiệm vụ chính không phải giết bọn này mà là bảo vệ Tiểu Ly.
Ba phân thân được bao bọc bởi làn bụi mù nhanh chóng đổi hướng bay qua phía Thạch Đầu. Đám bụi mù bây giờ như là hiện thân của tử thần, nơi nào bị bao phủ lập tức bên trong phát ra tiếng kêu rú thảm thiết. Tên Thạch Đầu cũng không thoát khỏi số phận bi thảm, chưa tới năm giây âm thanh bên trong đã im bặt để lại không gian chết chóc, xác vụn, thịt nát vung vẫy khắp nơi, máu tươi đầm đìa chảy thành từng mảng đỏ đang thầm dần vào nền đất.
Tên thủ lĩnh nhìn cảnh tượng này không khỏi ngây người. Đoàn thể hơn năm chục thành viên đẳng cấp ít nhất cũng ba mươi cấp, trong giới mạo hiểm giả cũng coi như dành được chút tiếng tăm. Thế mà bây giờ hơn ba mươi thành viên chết bất minh. Cả tên thuộc hạ trung tâm nhất của hắn cũng lành ít dữ nhiều. Bảo hắn vào đám bụi mù đó xem chuyện gì đang xả ? Đừng có điên như vậy. Cuối cùng tên thủ lĩnh lại giở ra tuyệt kĩ ‘’chó điên sủa bậy’’ của mình
- ‘’Thằng khốn có giỏi thì lăn ra đây, đừng chơi trò đê tiện ấy nữa.’’
Ta chỉ đứng bên trong nói vọng ra khiêu khích
- ‘’Vậy giỏi thì mày vào đây. Đừng có đứng ngoài đó mà sủa nữa, điếc tai quá đi.’’
- ‘’Mày… khá lắm. Có giỏi thì nói ra tên của mày, để coi tao sửa mày thế nào. Đụng tới Hắc phong đoàn chúng ta thì tổ tông ba đời nhà mày đều chết hết.’’
- ‘’Nga, Hắc Phong bang thì tao nghe nói rồi, chứ chưa nghe Hắc Phong đoàn gì đó.’’
Tên thủ lĩnh nghe vậy liền hừ mũi
- ‘’Đồ ngu ngốc như mày thì biết quái gì. Hắc phong bang đã đứng ra thành lập một tổ chức chuyên thu nhận các đoàn thể muốn gia nhập vào bang, sau một thời gian huấn luyện thu được kết quả cao thì sẽ được cho vào bang. Tuy không có thực tính liên hệ nhưng trên danh nghĩa chúng ta đều đã là thành viên của Hắc Phong bang. Chỉ cần có kẻ nào uy hiếp tới uy nghiêm của bang đều sẽ bị truy sát đến tuyệt đường. Chúng toa có lẽ không đánh thắng mày nhưng mày có dám chắc chống nổi lại thiên hạ đệ nhất bang hiện nay hay không ?’’
Thủ lĩnh còi giảng giải làm ta không khỏi cảm thấy nể tên Huyết Đao. Một mình bang của hắn sợ khó chống lại sự liên kết của thất đại bang phái nên hắn lợi dụng danh tiếng của bang cùng bản thân chiêu dụ tự do đoàn thể vào dưới trướng của bản thân. Mặc dù đám đoàn viên dự bị này chiến đấu lực chưa chắc đã đạt tiêu chuẩn nhưng ở đời có câu ‘’kiến lắm cũng cắn chết voi’’, người đông thì sức sẽ mạnh, để đám tạp nhạp làm cờ thí bổ trợ cho lực lượng chủ chốt. Qủa là phong cách của Huyết Đao.
Ta bước ra khỏi đám bụi mù, đôi tay đã hóa trở lại bình thường, cầm trên tay vạn trong kim ma pháp trượng, nhìn đám mạo hiểm giả như người chết, nhàn nhạt nói
- ‘’Ngươi có biết hôm nay đã phạm biết bao nhiêu sai lầm rồi hay không ? Thứ nhất ý mạnh ăn hiếp kẻ yếu. Ta không thích. Thứ hai, cường bạo đồ vật mà người khác phải đổ mồ hôi sôi nước mắt mới kiếm được. Ta rất ghét. Cuối cùng, đứng trước mặt ta nhắc đến Hắc Phong bang cùng Huyết Đao, ta căm hận chính là việc này. Về nói về chủ công của ngươi, Nhìn Cái Gì sẽ tới gặp hắn nhanh thôi. Giờ thì đi chết hết đi.’’
Ma pháp trượng vẽ vòng tròn trên không trung, ma pháp nguyên tố còn lại từ vô thuộc tính ma pháp tất cả bị thúc ép tràn hết ra bên ngoài. Hình thành trên không trung hơn ba trăm ma pháp cầu đủ loại nhan sắc.
Tách
Búng nhẹ ngón tay, ma pháp cầu như tên bật khỏi trường cung lao vụt tới phía trước bất chấp mục tiêu.
Sưu sưu sưu sưu ầm ầm ầm ầm
Mấy trăm tiếng nổ nặng nề vang dội khắp góc rừng. Ta chẳng thèm nhìn kết quả đi tới bên cạnh đám mạo hiểm giả bắt đầu thu lượm trang bị bạo suất. Sau khi chắc chắn đã quẹt dọn chiến trường sạch sẽ, ta lúc này bước về hướng Tiểu Ly đang ngồi. Biểu tình trên mặt nàng đã bị chiếc mặt nạ che đi, nhưng từ trong đôi mắt ta biết được nàng rất kinh ngạc những gì đã xảy ra trước mắt mình lúc này. Phong độ thì phong độ tới cùng chứ lị. Ta Nhoẻn nụ cười nghệ sĩ nửa quỳ nửa ngồi trước mặt Tiểu Ly, nhẹ nhàng hỏi thăm
- ‘’Nàng không sao chứ ? Có bị thương chỗ nào không ? ‘’
- “Ngươi…ngươi thật sự chính là con thạch thử đó.’’
- “Nàng không tin sao? Vậy thì hãy xem này.”
Ta quay mặc bước tới cạnh xác boss tím lang nhân, tay đặt trên đầu nó miệng đọc kĩ năng thôn thiên phệ địa. Xác lang nhân lập tức co rút lại rồi bị lớp vỏ trứng trong suốt bọc tại bên trong. Lúc này lang nhân nhìn cực kì đáng yêu giống như con thú nhựa nằm trong gạt trứng trước các cửa tiệm đồ chơi.
Ta cầm quả trứng thủy tinh chứa lang nhân bỏ vào mồm nhai ngon lành. Hệ thống cũng đề kì bên tai
Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Ngó Cái Chi hấp thu thành công. Được 3 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Ba điểm tiềm năng, cũng không tệ. Cộng thêm chín điểm tiềm năng vừa lên cấp lúc nãy thì tổng cộng có mười hai điểm. Mỗi lần đột phá đẳng cấp x9 lên một tầng thì điểm tiềm năng sẽ cộng thêm một điểm. Ví dụ cấp chín lên mười thì sẽ được sáu điểm, từ mười tới mười chín mỗi cấp cũng được sáu điểm như vậy, và khi lên cấp hai mươi sẽ được bảy điểm. Chính vì như thế chỉ cần cách mười cấp thì quả là một trời một vực, không phải trang bị cùng vũ khí tốt là có thể bù đắp được việc này.
Tiểu Ly quan sát ta kĩ lưỡng, rất lâu sau nàng ngại ngùng hướng ta thỉnh cầu
- “Thạch thử đại ca, anh có thể trở thành sủng vật của muội được hay không?”
Ta ngất, đây là thỉnh cầu gì đây. Vừa mở miệng là đã muốn ta thành sủng vật của nàng. Nếu lúc đầu không thấy nàng tính tình hiền lành, lại bị người khác hay ăn hiếp chắc có lẽ ta đã tặng nàng một vuốt nở hoa trên đầu rồi. Dù sao gamer bị giết tính cả nam lẫn nữ dưới tay ta cũng không phải số ít.
- “Thật có lỗi,ta hiện giờ không có hứng thú làm sủng vật cho người khác.”
Tiểu Ly mặc dù hiền lành nhưng không có nghĩa nàng ngu ngốc. Trí tuệ của nàng cũng đã trả lời nàng biết rằng 100% ta sẽ không chấp nhận yêu cầu vô lý như vậy. Một boss ma thú cường hãn(trong mắt Tiểu Ly là vậy) không phải trong trường hợp đặc biệt chúng chẳng bao giờ cúi đầu với nhân loại. Huống chi giữa hai loài có mối thù không phải một hai ngày mà là tích lũy mấy ngàn năm qua. Tuy nhiên nàng vẫn muốn hỏi. Coi như cầu may cũng được, cho dù bị từ chối tình huống cũng không tệ hơn lúc này, ít ra Tiểu Ly cảm giác được ta sẽ không hại nàng.
Nhìn vẻ mặt u sầu của Tiểu Ly ta có chút đồng tình và thương tiếc. Mặc dù nàng cố ý che giấu đi nhưng vẫn bị ta nhìn thấu.
- “Vì sao nàng lại muốn ta thành sủng vật?”
Tiểu Ly cùi gầm đầu, thỏ thẻ nói
- “Bởi vì muội lúc đầu không biết chơi, tăng nhằm điểm tiềm năng sau đó lại chọn sai nghề nghiệp, thế nên mặc dù muội đã hơn ba mươi cấp nhưng lại rất vô dụng. Không ai muốn lập nhóm với muội cả. Hơn đó cách đây vài hôm muội vô tình nhận được ẩn dấu nhiệm vụ vô cùng khó khăn, một mình không thể nào hoàn thành được. Muội đọc trên diễn đàn nếu mạo hiểm giả có sủng vật trợ giúp thực lực sẽ đề cao nên muội mới vào rừng tìm kiếm sủng vật đản.”
Nghe hết câu chuyện Tiểu Ly ta có chút buồn cười. Nguyên lai nàng lúc đầu tham gia Chân Đế nghe người nào đó xúi bậy tăng nhiều mẫn lực để đề cao tốc độ di chuyển và né tránh kẻ địch. Với cách tăng như thế thì thích khách và cung thủ là hai nghề nghiệp thích hợp nhất. Nhưng sau đó Tiểu Ly cảm thấy thích cách ăn mặc sạch sẽ tươm tất của quang minh tế ty, nàng chuyển nghề thành nữ tế ty. Chuyển nghề xong vài ngày Tiểu Ly mới biết rằng nếu muốn thành tế ty phải nâng trí lực thay vì mẫn lực. Hai mươi cấp tương đương hơn một trăm điểm tiềm năng đều bị nàng dồn vào mẫn lực. Tuy nhiên Tiểu Ly cũng sáng suốt một điều mười cấp tiếp theo nàng không tăng trí lực mà tiếp tục tăng mẫn lực. Thật ra như thế cũng không sai. Nếu so với việc chuyển chức nghiệp khác cùng tìm kiếm tẩy tủy đan thì việc thứ nhất lại dễ dàng hơn nhiều.
Ta từ diễn đàn biết được một viên tẩy tủy đan không dưới một trăm ngàn kim tệ. Bởi vì có thể thông qua ẩn dấu nhiệm vụ thay đổi chức nghiệp lợi hại hơn ban đầu, nhiều khi cách tăng điểm trước kia lại không thích hợp với chức nghiệp mới có thế nên tẩy tủy đan mới bị đẩy giá lên ngút trời như thế. Thân cô thế cô như Tiểu Ly làm gì đủ tiền mua tẩy tủy đan. Nàng quyết định thay đổi chức nghiệp cũng đúng.
Nói thì dễ nhưng thực hiện Tiểu Ly cũng gặp khá nhiều khó khăn. Đầu tiên là việc kĩ năng quá hỗn tạp, tấn công không được phụ trợ không xong thế nên chẳng ai muốn lập nhóm cùng nàng. Thứ hai ẩn dấu nhiệm vụ tuy nhiều nhưng không phải cái nào cũng là nhiệm vụ chuyển chức, Tiểu Ly phải làm hết tất cả một mình cho nên rất thường xuyên bị giết rớt cấp liên tục.
Tiểu Ly có thể lựa chọn tham gia các môn phái mới nổi thông qua vài nhiệm vụ đơn giản vẫn chuyển chức được. Tất nhiên chức nghiệp của các tiểu danh môn này so với chức nghiệp thông qua ẩn dấu nhiệm vụ tự nhiên chênh lệch quá cao. Vì thế Tiểu Ly mới quyết tâm đi tìm kiếm ẩn dấu chức nghiệp như thế. Đây là cái tâm của cường giả chân chính, biết thua sút nhưng không ngừng cố gắng vươn lên. Điểm này làm ta càng thêm bội phục nàng. Bên ngoài nhìn rất nhu nhược nhưng trong tâm lại vô cùng kiên cường cùng bất khuất.
Có lẽ nhờ tính cách bên ngoài ôn nhu bên trong kiên cuồng như thế nên không lâu trước đây nàng gặp một lão khất cái trao cho nhiệm vụ tìm kiếm vật gì đó trong khu rừng này. Tiểu Ly đã đi tới địa điểm làm nhiệm vụ nhưng không may ác thú ở đó quá mạnh khiến nàng suýt chết mấy lần. Tiểu Ly thấy không thể hoàn thành một mình nên đành đi xung quanh khu vực rừng rậm này tìm kiếm đoàn đội hỗ trợ và đánh ma thú mong thấy được sủng vật đản.
Ta ngẫm nghĩ chợt nhớ ra một chuyện, tay phải lóa lên từ không trung xuất hiện một quá sủng vật đản màu tím nhạt trông rất bắt mắt. Đây là sủng vật đản của lôi quang thử, cách đây vài ngày khi ta xông vào hang ổ của chúng đại chiến cùng hoàng kim boss thì vô tình thu được. Thật ra trong tội ác giới chỉ không chỉ có một quả mà tới hơn mười quả sủng vật các loại, nhưng đây là quả cấp độ cao nhất, ấp ra được một cao lôi thử cấp bốn còn lại nếu không phải khác tộc thì chỉ là ba cấp trở xuống. Trong vòng hai tuần ta thu được mười quả tuy, tuy có chút khó khăn nhưng vẫn không như trên diễn đàn ba hoa rằng sủng vật đản còn khó kiếm hơn ẩn dấu nhiệm vụ. Thật ra ta dự định đem đám này cho Đức và Tiến lựa hai con rồi bán hết kiếm chút tiền. Nhưng do mãi lạc trong rừng thành ra tới giờ chưa có cơ hội tặng tụi nó.
Hừ, ai kêu tụi bây trọng sắc khinh bạn. Có gái là tươm tướp bỏ chạy để lại mình tao. Giờ tao chơi lại tụi bây, đồ tốt nhất tặng người khác coi tụi bây có tức chết hay không?
Ta cười hì hì quyết định như thế.
Tại sao không để chính mình sử dụng. Cái ta không thiếu nhất chính là tiểu đệ môn. Hai con đi theo hiện giờ một là cửu cấp một là thần thú, thế nên đối với sủng vật ta lựa chọn rất khắc khe, ít nhất phải từ tiên thú trở lên. Ta có thể triệu hồi cùng lúc hai sủng vật tham chiến hiện giờ gồm cửu cấp Tiểu hắc huyết cùng thần cấp Tiểu bạch. Nếu giờ phải đi luyện sủng vật dưới cấp bốn thì quả thật phí thời gian vô ích.
Ta không rõ tứ cấp sủng vật giá cả hiện tại là bao nhiêu. Tuy nhiên vẫn quyết định tặng nó cho Tiểu Ly. Nguyên nhân cũng chẳng phải tốt đẹp gì. Ta chỉ cảm thấy nàng là cô gái thật sự thú vị. Có điểm làm ta thích và bội phục nên muốn ra tay trợ giúp một chút.
Trứng sủng vật lôi thử được ta lấy ra đặt vào tay Tiểu Ly, tiếp đó ánh mắt dịu dàng âu yếm lướt trên quả trứng, ta nói bằng giọng đượm buồn
- “Qủa trứng sủng vật này tặng cho muội coi như món quà chuộc tội lần trước vô lễ. Muội phải yêu thương chăm sóc Lôi Lôi cẩn thận nga, nó dù sao cũng là con cháu của ca, nó đi theo muội muội như cũng được hạnh phúc.”
Tiểu Ly không ngờ ta tuy từ chối nàng nhưng bù lại tặng một quả sủng vật đản khác, làm nàng có chút mừng tới hét lên. Tiểu Ly nâng niu quả trứng trên tay, nhìn ta trìu mến
- “Cảm ơn, muội sẽ chăm sóc nó cẩn thận.”
Nói xong Tiểu Ly khuôn mặt đỏ bừng bởi do ta cứ mãi nhìn nàng, Tiểu Ly cúi đầu bắt đầu ấp trứng che dấu tâm tình nàng lúc này. Qủa trứng màu tím nhẹ nhàng vỡ tan, lộ ra một trong là một chú chuột toàn thân bao bọc một bộ lông thuần máu tím, trên đầu nhú ra cái sừng nho nhỏ trong rất ngộ nghĩnh. Tiểu Ly quyết định lấy cái tên ta gọi làm tên cho nó tức là Lôi Lôi. Lôi Lôi sau khi nở đôi mắt vẫn còn lim dim không chịu mở, nó hiện giờ nằm trọn trong vòng tay âu yếm của Tiểu Ly. Đôi tay nàng khẽ vuốt ve làm cu cậu khoái chí, lâu lâu cứ kêu lên ư ử.
-“Nhiệm vụ ẩn dấu mà muội nhận ở gần đây sao?”
Ta dò hỏi
- “Vâng đúng vậy, địa điểm xung quanh nơi này. Nhiệm vụ do lão khất cái phát ra, lúc đó muội nhìn thấy lão nhân kia thật tội nghiệp nên cho lão một kim tệ. Sau đó lão lão khất cái bảo không cần kim tệ mà chỉ cần muội giúp lão một việc là đi tìm kiếm món đồ bị kẻ xấu lấy đi. Muội nhận xong mới biết đây là ẩn dấu nhiệm vụ hơn nữa thời gian hạn chế. Muội đi tìm trong rừng bị ma thú tập kích chết vài lần, cấp độ giảm những hai cấp, tới nơi nhờ đề phòng kĩ mới thoát chết. Thời gian càng ngày càng sát. Hôm nay may mắn thoát khỏi ma thú bám theo nhưng không ngờ lại gặp bọn người xấu ở đây. Nếu không gặp anh cứu giúp thì có lẽ..”
Tiểu Ly mặt mày ủ ê khi nhắc lại chuyện cũ. Cô bé này xem ra cũng chịu đủ thứ rắc rối từ khi vào Chân Đế.