|
|
15-07-2008, 03:39 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 5 Æ n của mỹ nhân rất khó mang
Äá»™c Cô Ngá»c cắm đầu ù té chạy. Äi được ná»a tiếng đồng hồ dÆ°á»›i trá»i rét mÆ°á»›t nhÆ° thế mà mồ hôi của chà ng đã toát ra nhÆ° tắm. Vết thÆ°Æ¡ng ở trong bụng và ngá»±c Ä‘au nhức luôn luôn. Tai ù, trống ngá»±c Ä‘áºp mạnh, đầu nhÆ° bị búa bổ, vừa Ä‘i vừa lảo đảo, đã có vẻ chịu Ä‘á»±ng không nổi.
Chà ng vốn dÄ© bị ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng, nhá» có lòng kiêu ngạo và tức khà nhất thá»i chà ng tạm quên vết thÆ°Æ¡ng chà mạng mà cắm đầu ù té chạy. Chạy được má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng, ngủ tạng lục phủ bị chấn Ä‘á»™ng mạnh khiến vết thÆ°Æ¡ng trong ngÆ°á»i cà ng nặng và cà ng nguy hiểm thêm. NhÆ°ng chà ng vẫn nghiến răng chịu Ä‘á»±ng, vừa lảo đảo ngÆ°á»i, vừa tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Lúc nà y chà ng cÅ©ng không biết mình Ä‘ang Ä‘i vá» phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà o?
Vá»›i tÃnh kiêu ngạo, chà ng không chịu cúi đầu trÆ°á»›c bất cứ má»™t ngÆ°á»i nà o và cÅ©ng không chịu để cho ai thÆ°Æ¡ng hại hay đồng tình vá»›i mình. Chà ng nháºn thấy sá»± thÆ°Æ¡ng hại vá»›i sá»± đồng tình đó lại là ngÆ°á»i của bên kẻ thù đã đánh chà ng trá»ng thÆ°Æ¡ng nặng.
Chà ng đã bắt đầu cảm thấy đầu óc choáng váng, ngÆ°á»i nóng nhÆ° lá»a thiêu, mồm và cổ há»ng khô khan, hai mắt nổ Ä‘om đóm lá»a rồi Ä‘á»™t nhiên chà ng ngồi phịch xuống đống bùn.
Nhá» có nÆ°á»›c trong bùn lầy lạnh buốt là m cho chà ng tỉnh táo lại. Äối vá»›i tình cảnh nà y, chà ng vừa Ä‘au lòng vừa kinh hãi, và bụng bảo dạ rằng :
- Ta không thể chết! Ta không thể chết!
Chà ng nghiến răng mÃm môi để cố chịu Ä‘á»±ng và gượng bò dáºy Ä‘i tiếp. Lúc ấy vái áo dà i trắng của chà ng đã dÃnh đầy bùn bẩn, đầu bù tóc rối, sắc mặt lợt lạt, hai mắt lá» Ä‘á», mép rỉ máu tÆ°Æ¡i, trông rất thê thảm, khiến ai trông thấy cÅ©ng phải Ä‘á»™ng lòng thÆ°Æ¡ng.
Chà ng đi được và i bước, hai chân đã không đi được nữa, mồm lại khạc ra một đống máu tươi, hai mắt tôi sầm, lại té ngã lần nữa.
Chà ng chắc lần nà y thể nà o cũng chết chứ không sai, nhưng chà ng vẫn không muốn chết.
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, chà ng từ từ lai tỉnh, mở mắt ra nhìn, trong lòng rất kinh ngạc vì chà ng thấy mình đang ở trong một căn nhà trúc rất thanh nhã, đồ đạc bà y biện ở trong nhà rất giản dị.
Chà ng Ä‘ang nằm ở trên má»™t cái chõng, trên ngÆ°á»i có má»™t cái chăn rất thÆ¡m tam há»™i và ấm áp.
Äiá»u mà khiến chà ng kinh ngạc hÆ¡n nữa là có má»™t thiếu nữ Ä‘ang ngồi cạnh cái bà n kê ở giữa nhà , trên bà n có thắp má»™t ngá»n nến Ä‘á». NgÆ°á»i đó quay lÆ°ng vá» phÃa chà ng.
Tuy không trông thấy mặt nhÆ°ng chà ng cÅ©ng Ä‘oán biết ngÆ°á»i nà y thể nà o cÅ©ng rất trẻ đẹp. Thiếu nữ ấy mặt áo bà o Ä‘en, đầu tóc hÆ¡i bù rối, Ä‘ang ngồi tá»±a bà n nhìn cây nến nhÆ° ngây nhÆ° ngất.
Chà ng thá» váºn khà xem, thấy ngÆ°á»i đã hết Ä‘au, chà ng rất mừng rỡ định ngồi dáºy, nhÆ°ng chân tay nặng chình chịch và không có má»™t chút hÆ¡i sức nà o. Chà ng Ä‘Ã nh chịu nằm yên mà chỉ thở dà i má»™t tiếng thôi.
Má»™t lát sau, thiếu nữ ngồi cạnh bà n hình nhÆ° vẫn chÆ°a biết chà ng đã tỉnh, Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế liá»n nghÄ© bụng :
“Ta đã lai tỉnh rồi mà nà ng ta vẫn chÆ°a hay biết gì...â€
Chà ng vừa nghĩ tới đó thì đã nghe thấy thiếu nữ nỠthở dà i một tiếng rất não nùng.
Nghe thấy tiếng thở dà i đó, chà ng rất mủi lòng, ứa nÆ°á»›c mắt ra và không sao nhịn được liá»n ho luôn mấy tiếng.
Thiếu nữ ná» nghe thấy tiếng ho vá»™i quay ngÆ°á»i lại, vá»›i giá»ng rất dịu dà ng há»i :
- Thiếu hiệp đã tỉnh lại rồi ư?
Lúc nà y Äá»™c Cô Ngá»c má»›i trông thấy nà ng ná». NhÆ°ng chỉ thấy đôi mắt lóng lánh chứ không trông thấy mặt vì nà ng ta dùng má»™t mảnh lụa Ä‘en che kÃn mặt. Tuy váºy, đôi mắt của nà ng ta cÅ©ng đủ là m cho linh hồn của chà ng chấn Ä‘á»™ng. Chà ng vá»™i đáp :
- Tại hạ lai tỉnh đã lâu rồi.
Thiếu nữ nghe nói rất ngạc nhiên, há»i tiếp :
- Tháºt à ? Sao không lên tiếng gá»i tôi?
Äá»™c Cô Ngá»c bẽn lẽn đáp :
- Vì tại hạ không nỡ phá tan bầu không khà tĩnh mịch, mong cô nương lượng thứ cho.
Thiếu nữ áo đen khẽ lắc đầu và nói tiếp :
- Tôi sinh trưởng ở trên rừng núi, không biết lá»… phép gì hết. Thiếu hiệp đừng có báºn lòng.
Äá»™c Cô Ngá»c ngáºp ngừng nói tiếp :
- Äược cô nÆ°Æ¡ng cứu giúp cho, tại hạ còn chÆ°a thỉnh giáo cô nÆ°Æ¡ng xÆ°ng hô ra sao?
Thiếu nữ ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát má»›i đáp :
- Ngẫu nhiên Ä‘i qua Ä‘Æ°á»ng, tôi thấy thiếu hiệp nằm bất tỉnh ở bên Ä‘Æ°á»ng nên tôi thuáºn tay Ä‘em thiếu hiệp vá». NhÆ° váºy thiếu hiệp hà tất phải biết tên há» của tôi là m chi?
Chúng ta cứ gá»i nhau nhÆ° bây giá» có phải là hÆ¡n không?
Äá»™c Cô Ngá»c đỡ lá»i :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng không cho biết tên há», tại hạ cÅ©ng không dám cưỡng ép. NhÆ°ng vì tại hạ Ä‘á»™i Æ¡n của cô nÆ°Æ¡ng nên muốn biết tên để ghi nhá»› mãi mãi.
Thiếu nữ áo Ä‘en vá»›i giá»ng rất dịu dà ng đáp :
- Không phải là tôi không muốn nói tên há» cho thiếu hiệp hay. NhÆ°ng tôi nháºn thấy tên há» chỉ là má»™t thứ xÆ°ng hô, chẳng cần phải nhắc nhở tá»›i luôn. Nếu thiếu hiệp nhất định muốn biết thì tôi Ä‘Ã nh phải cho thiếu hiệp hay váºy. Tên của tôi là SÆ°Æ¡ng, thiếu hiệp cứ gá»i tôi là SÆ°Æ¡ng được rồi.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói xong, ngẩn ngÆ°á»i ra nghÄ© bụng :
- Cái tên SÆ°Æ¡ng nà y vừa cao quý, vừa lạnh lùng và trong sạch. Cô nÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng quái dị tháºt...
NghÄ© tá»›i đó, chà ng mỉm cÆ°á»i và cảm Æ¡n rằng :
- Äa tạ SÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ muốn thỉnh giáo SÆ°Æ¡ng cô nÆ°Æ¡ng má»™t Ä‘iá»u nà y?
Nà ng ná» bá»—ng cÆ°á»i khì má»™t tiếng và vá»™i há»i :
- Có phải thiếu hiệp muốn biết nơi đây là đâu đấy không?
Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Tại hạ muốn há»i nhÆ° thế tháºt.
Thiếu nữ áo đen ngắm nhìn chà ng một hồi rồi nói tiếp :
- NÆ¡i đây là đỉnh núi Võ Di. Căn nhà trúc nà y xây dá»±ng ở trên sÆ°á»n núi. Tôi ở đây má»™t mình đã được hai ba năm rồi.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe tá»›i đây giáºt mình đến phắt má»™t cái, vá»™i há»i tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng ở đây má»™t mình Æ°? Thế cái giÆ°á»ng trúc nà y...
Nà ng ná» gáºt đầu và đỡ lá»i :
- Phải, giÆ°á»ng nà y là giÆ°á»ng của tôi.
Cà ng kinh hãi thêm, Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i nói tiếp :
- Như thế nà y tại hạ...
Chà ng chÆ°a nói dứt đã dùng hết hÆ¡i sức gượng ngồi dáºy để định bÆ°á»›c xuống dÆ°á»›i đất, nhÆ°ng thiếu nữ nỠđã vá»™i chạy lại, dùng chiếc tay trắng nhÆ° tuyết khẽ đè ngÆ°á»i chà ng xuống và khuyên bảo rằng :
- Thiếu hiệp chÆ°a khá»i đâu, không thể xuống đất ngay nhÆ° thế nà y được.
Äá»™c Cô Ngá»c cảm thấy chiếc tay của nà ng ná» nặng nhÆ° ngà n cân khiến chà ng không sao kháng cá»± nổi nên chà ng thở dà i má»™t tiếng, lại nằm xuống.
Thiếu nữ áo đen lại nói tiếp :
- Thiếu hiệp là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông duy nhất ở trên Ä‘á»i được và o trong căn nhà trúc nà y.
Bình sinh tôi ghét nhất là đà n ông nên đã cấm không cho bất cứ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o được bén mãng đến gần căn nhà nà y má»™t trăm trượng. Lần nà y thiếu hiệp được và o ở trong nhà nà y đã đặc biệt lắm.
Nà ng vừa nói vừa rụt chiếc tay nhÆ° ngá»c ngà lại. Nà ng thoáng trông thấy trên má của chà ng vẫn còn nÆ°á»›c mắt chÆ°a khô nên nà ng khẽ kêu ủa má»™t tiếng và há»i tiếp :
- Sao? Thiếu hiệp vừa khóc đấy à ? Có việc gì mà thương tâm đến như thế?
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy nà ng ta há»i nhÆ° váºy, giáºt mình đến phắt má»™t cái, hai má Ä‘á» bừng, gượng cÆ°á»i đáp :
- Vừa rồi tại hạ nghe thấy cô nương thở dà i một tiếng, không hiểu tại sao bỗng cảm thấy mủi lòng.
Thiếu nữ áo Ä‘en ngẩn ngÆ°á»i ra, hai mắt tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i và nói tiếp :
- Xem nhÆ° váºy, thiếu hiệp là ngÆ°á»i già u tình cảm. NhÆ°ng...
Nói tá»›i đó, nà ng bá»—ng ngắt lá»i, không nói nữa, từ từ quay trở vá» chá»— cạnh bà n ngồi xuống nhÆ° trÆ°á»›c. Lúc ấy căn nhà trúc lại yên lặng nhÆ° trÆ°á»›c. Má»™t lát sau, thiếu nữ lại lên tiếng há»i :
- Bây giỠthiếu hiệp đã cảm thấy dễ chịu hơn trước chưa?
Äá»™c Cô Ngá»c rất cảm Ä‘á»™ng, liếc nhìn nà ng má»™t cái rồi đáp :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng. Bây giá» tại hạ đã khá»i Ä‘au Ä‘á»›n rồi. NhÆ°ng phải ná»—i ngÆ°á»i uể oải, không có má»™t chút hÆ¡i sức nà o hết.
Thiếu nữ ná» gáºt đầu nói tiếp :
- Äó là hiện tượng tất nhiên rồi. Thiếu hiệp má»›i khá»i ná»™i thÆ°Æ¡ng và ngủ luôn ba ngà y đêm, không ăn uống má»™t tà gì...
Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình và xen lá»i :
- Tại hạ đã ngủ ở đây ba ngà y đêm rồi ư?
Thiếu nữ áo Ä‘en gáºt đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Phải! Thiếu hiệp đã ngủ đúng ba ngà y ba đêm rồi.
HÆ¡i trầm tÆ° má»™t chút, Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i nói tiếp :
- Chả lẽ cô nương... chả lẽ cô nương...
Thiếu nữ áo Ä‘en gáºt đầu đỡ lá»i :
- Thiếu hiệp khá»i phải quản ngại đến Ä‘iá»u đó. Tôi đã ngồi ở đây tiếp thiếu hiệp ba ngà y ba đêm rồi.
Äầu tóc nhÆ° bị nổ bùng, nhất thá»i Äá»™c Cô Ngá»c cảm khái vô cùng. Chà ng không biết cảm Ä‘á»™ng hay là hổ thẹn, chà ng không sao nhịn được, ứa hai hà ng lệ ra. Má»™t lát sau vá»›i giá»ng run run, chà ng nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy...
Chà ng cảm thấy nhÆ° có má»™t váºt gì tắc nghẹn cổ há»ng, không sao nói tiếp được nữa.
Thiếu nữ áo Ä‘en nghe thấy chà ng nói nhÆ° váºy, cái khăn Ä‘en che mặt của nà ng cÅ©ng hÆ¡i rung Ä‘á»™ng và có hai giá»t lệ rá»›t xuống trÆ°á»›c ngá»±c, rồi nà ng đỡ lá»i nói tiếp :
- Có phải thiếu hiệp há»i tôi tại sao phải chịu khó nhÆ° thế phải không? Hà , tôi cÅ©ng không hiểu tại sao tôi lại là m nhÆ° váºy, tôi chỉ cảm thấy hình nhÆ° tôi mắc nợ thiếu hiệp rất nhiá»u...
Äá»™c Cô Ngá»c lại rùng mình đến thót má»™t cái và máu ở trong ngÆ°á»i sôi lên sùng sục.
Chà ng muốn nói và i lá»i cảm Æ¡n nhÆ°ng thất thá»i không sao nghÄ© ra được lá»i nà o thÃch đáng.
Thiếu nữ áo đen liếc nhìn chà ng một cái, thở dà i và nói tiếp :
- Tôi vô lý thực, thiếu hiệp mới là nh mạnh mà tôi lại là m cho thiếu hiệp xúc động...
Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy tại hạ cà ng không yên tâm thêm, tại hạ chỉ cảm thấy chúng ta má»›i gặp gở nhau lần đầu mà đã Ä‘á»™i Æ¡n lá»›n của cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nà y thá»±c không biết lấy gì để Ä‘á»n đáp!
Thiếu nữ áo Ä‘en lắc đầu thở dà i vá»›i giá»ng nói dịu dà ng đáp :
- Khi tôi cứu thiếu hiệp, tôi có nghÄ© đến chuyện mong thiếu hiệp Ä‘á»n Æ¡n đâu. Vừa rồi tôi đã nói, ngay chÃnh bổn thân tôi cÅ©ng không hiểu tại sao tôi lại là m những việc nà y.
Nếu nhÆ° ngà y thÆ°á»ng vá»›i tÃnh nết cô Ä‘á»™c của tôi và thiếu hiệp lại là ngÆ°á»i khác thì thể nà o tôi cÅ©ng bá» mặc chứ tá»™i gì tôi lại phải mang cái phiá»n phức và o ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y!
NhÆ°ng...
Nói tá»›i đó, nà ng lại khẽ thở dà i má»™t tiếng má»›i há»i tiếp :
- Thôi! Chúng ta đừng nói những chuyện khiến ngÆ°á»i ta phải rầu rÄ© nhÆ° thế nà y nữa, chúng ta nói chuyện khác Ä‘i.
Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Xin cô nương cứ dạy bảo, bất cứ việc gì tại hạ cũng xin tuân theo!
Tủm tỉm cÆ°á»i, thiếu nữ ấy há»i tiếp :
- Có thực không?
Thừ ngÆ°á»i ra má»™t hồi, Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Tại hạ được cô nÆ°Æ¡ng cứu cho thoát chết nhÆ° thế nà y, không biết lấy gì để Ä‘á»n bù.
Äá»i nà y, kiếp nà y bất cứ cô nÆ°Æ¡ng bảo tại hạ là m việc gì, dù có phải nhảy và o đống lá»a, tại hạ cÅ©ng không từ chối.
Thiếu nữ áo Ä‘en ngắm nhìn chà ng má»™t hồi, đôi mắt lá»™ vẻ há»›n hở và há»i tiếp :
- Tôi không mong thiếu hiệp nói những cái gì là đá»n Æ¡n báo đáp nhÆ° thế. Tôi chỉ mongthiếu hiệp còn sống ở trên thế gian nà y ngà y nà o thì đừng có quên má»™t lá»i nà y của tôi!
Äá»™c Cô Ngá»c buá»™c miệng đáp :
- Äiá»u đó là lẽ dÄ© nhiên rồi.
Chà ng vừa thốt ra câu nói đó má»›i biết là lá»i nói của mình hÆ¡i quá trá»›n, nên chà ng hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, mà lẳng lặng không dám nói tiếp nữa.
Thiếu nữ áo đen bỗng thở dà i một tiếng và nói tiếp :
- Nếu thiếu hiệp có hối háºn thì thâu lại lá»i nói ấy cÅ©ng còn kịp mà ?
Ngẫm nghÄ© giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c lặng ngồi xuống có vẻ cuống quýt, rồi trợn mắt xếch ngược đôi lông mà y lên đáp :
- Sao cô nÆ°Æ¡ng lại nói nhÆ° thế! Tại hạ tuy là má»™t tên hủ nho, nhÆ°ng vẫn còn biết má»™t lá»i nói của đại trượng phu nặng nhÆ° chÃn cái đỉnh. Huống hồ tại hạ Ä‘ang Ä‘á»™i Æ¡n lá»›n của cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy.
Thiếu nữ lại liếc nhìn chà ng má»™t cái, giá»ng nói hÆ¡i tức giáºn, trả lá»i :
- NgÆ°á»i nà y lạ thá»±c, cứ mở mồm ra là nói Æ¡n vá»›i huệ. Tôi đã bảo đừng có nhắc đến chuyện đó nữa mà .
Äá»™c Cô Ngá»c cảm thấy lá»i nói của đối phÆ°Æ¡ng nhu mì uyển chuyển má»™t cách rất đáng yêu, nên chà ng khẽ gáºt đầu bẽn lẽn đáp :
- Vâng, từ giỠtrở đi tại hạ xin không nhắc nhở đến chuyện ấy nữa!
Thiếu nữ đấu dịu ngay :
- Sá»± thá»±c tôi đâu dám bắt buá»™c thiếu hiệp phải nghe lá»i tôi nhÆ° thế vì má»—i ngÆ°á»i có má»™t chà hÆ°á»›ng riêng, bắt buá»™c ngÆ°á»i ta sao được. Tôi chỉ mong thiếu hiệp nháºn lá»i má»™t việc nà y của tôi là tôi đã hà i lòng lắm rồi.
Äá»™c Cô Ngá»c đỡ lá»i :
- Tại hạ đã nói rồi là không bao giá» hối hết, xin cô nÆ°Æ¡ng đừng nói đến hai chữ “nháºn lá»i†nhÆ° thế, tôi không dám đâu. Cô nÆ°Æ¡ng có việc gì xin cứ dặn bảo?
Thiếu nữ lắc đầu mỉm cÆ°á»i đáp :
- Việc mà tôi định yêu cầu đây là ở sau nà y chứ không phải bây giá». Có lẽ sau nà y chả cần tôi phải nói, thiếu hiệp cÅ©ng sẽ biết rõ.
Xếch ngược đôi lông mà y kiếm lên, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i nói được má»™t câu “cô nÆ°Æ¡ng†thì thiếu nữ đã mỉm cÆ°á»i lắc đầu nhìn chà ng nói tiếp :
- Bây giá» thiếu hiệp đừng có há»i nữa, vì chÆ°a đến lúc dù có nói ra cÅ©ng vô Ãch thôi.
À! Hiện giá» tôi có má»™t việc nà y muốn há»i thiếu hiệp. Thiếu hiệp ăn mặc phục trang thÆ° sinh nhÆ°ng hồi hôm tôi thăm mạch thì thấy thiếu hiệp tuy là ngÆ°á»i có võ công nhÆ°ng công lá»±c hãy còn yếu á»›t lắm, mà tại sao lại chịu Ä‘á»±ng nổi vết ná»™i thÆ°Æ¡ng nặng nhÆ° thế?
Lá»i nói ấy đã là m cho Äá»™c Cô Ngá»c nổi giáºn và phẫn uất, chà ng nghiến răng kêu “cồm cá»™pâ€, bèn kể lại những chuyện đã qua cho nà ng ná» nghe. Riêng có chuyện Long Phan lệnh chủ là kẻ đại thù của mình và tên há» thá»±c là chà ng chÆ°a chịu nói ra thôi.
Nghe Äá»™c Cô Ngá»c kể xong câu chuyện đó, nà ng ná» có vẻ cảm khái, khăn che mặt cứ rung Ä‘á»™ng hoà i. Chá» Äá»™c Cô Ngá»c kể xong, nà ng má»›i khẽ thở dà i và đỡ lá»i :
- Những chuyện bất công nhÆ° thế trong giang hồ võ lâm rất thÆ°á»ng co,?mạnh hà hiếp yếu, nhiá»u bắt nạt Ãt. Hai chữ chÃnh nghÄ©a chỉ là má»™t danh từ đẹp đẽ suông thôi!
Thiếu hiệp là ngÆ°á»i có căn bản luyện võ rất hiếm có, nếu sau nà y gặp được danh sÆ° thể nà o cÅ©ng...
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° thế rất hà o khÃ, hai mắt bá»—ng sáng ngá»i mà lá»›n tiếng đáp :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng, nếu sau nà y tại hạ gặp được danh sÆ° thể nà o cÅ©ng phải duy trì chánh nghÄ©a cho võ lâm, diệt trừ hết những kẻ tác ác tác quái, những tên tà ác cáºy sức đè ngÆ°á»i!
Nghe thấy chà ng nói nhÆ° thế, thiếu nữ áo Ä‘en hÆ¡i run và vá»™i đỡ lá»i :
- Sát nghiệp của thiếu hiệp lại rất nặng...
Nà ng thở dà i một tiếng nói tiếp :
Tuy thiếu hiệp đã chịu Ä‘á»±ng rất nhiá»u oan ức và trong lòng đầy thù háºn, nhÆ°ng tôi chỉ mong thiếu hiệp biết thể niệm lòng trá»i, nghÄ©a là việc gì có thể buông tha được nên buông tha, ngÆ°á»i nà o có thể tha thứ được nên tha thứ cho há». Giết má»™t kẻ ác không bằng cảm hóa kẻ ấy, huống hồ những ngÆ°á»i đó chÆ°a chắc đã là những kẻ đầy tá»™i ác không thể tha thứ được.
Tuy Äá»™c Cô Ngá»c không nói gì hết nhÆ°ng chà ng không tán thà nh lá»i nói của nà ng ná».
Hình nhÆ° thiếu nữ ấy đã hiểu biết rõ tâm sá»± của chà ng nên nà ng ngẩn ngÆ°á»i giây lát, thở dà i má»™t tiếng nói tiếp :
- Tôi cÅ©ng biết thiếu hiệp không tán thà nh lá»i nói của tôi đâu, nhÆ°ng sá»± thá»±c Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không thể trách được thiếu hiệp vì thiếu hiệp vốn dÄ© có lòng khiêm tốn và nhÆ°á»ng nhịn, không ngá» lúc má»›i bÆ°á»›c chân và o giang hồ đã gặp những sá»± ngang trái ấy thì tất nhiên thiếu hiệp phải thay đổi hẳn quan niệm mà thù háºn tất cả má»i ngÆ°á»i nhÆ° váºy.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy nà ng ná» nói nhÆ° váºy có vẻ không yên, gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Tại hạ đã nói rồi, chỉ cần cô nÆ°Æ¡ng dặn bảo bất cứ Ä‘iá»u gì tại hạ cÅ©ng xin tuân theo và sau nà y tại hạ thế nà o cÅ©ng hết sức chú ý.
Nà ng áo Ä‘en ngắm nhìn chà ng má»™t hồi rồi gáºt đầu đáp :
- NhÆ° váºy thì tôi yên tâm rồi...
Nà ng ngẫm nghÄ© má»™t hồi, Ä‘á»™t nhiên há»i :
- Có phải thiếu hiệp có má»™t ngÆ°á»i yêu tên là Cầm?
|
15-07-2008, 03:45 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 6 Thủ đoạn mê hồn, đắm lòng khách tục
Äá»™c Cô Ngá»c rùng mình, mặt Ä‘á» bừng, ngáºp ngừng há»i lại :
- Sao... cô nương lại biết được?
Thiếu nữ áo đen đáp :
- ChÃnh thiếu hiệp đã Ä‘Ãch miệng nói cho tôi hay.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra, trong lòng rất kinh ngạc và nghÄ© bụng :
“Ta ngủ mê man luôn ba ngà y đêm, vừa má»›i tỉnh dáºy không lâu, không hiểu ta đã Ä‘Ãch khẩu nói cho nà ng hay hồi nà o?â€
Chà ng lại nghe thấy thiếu nữ áo Ä‘en vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp :
- Có phải thiếu hiệp cảm thấy rất thắc mắc phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Tại hạ không nghĩ ra đã nói cho cô nương hay lúc nà o?
Thiếu nữ áo Ä‘en vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Sá»± thá»±c việc nà y cÅ©ng không thể trách thiếu hiệp không nhá»› ra được, vì má»™t ngÆ°á»i khi nằm mê...
Äá»™c Cô Ngá»c kêu “ồ†lên má»™t tiếng, ngượng vô cùng, không dám nói năng gì nữa.
Thiếu nữ áo Ä‘en ngắm nhìn chà ng má»™t lúc rồi Ä‘á»™t nhiên há»i tiếp :
- Thiếu hiệp... có thể nói cho tôi biết ngÆ°á»i đó là ngÆ°á»i thế nà o chăng?
Hình nhÆ° nà ng phải dùng nhiá»u hÆ¡i sức má»›i thốt ra được câu há»i ấy, nhÆ°ng khi nói lại rất khẽ.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát bẽn lẽn đáp :
- Nà ng là má»™t danh ca ká»· ở trên lầu Nhạc DÆ°Æ¡ng cạnh hồ Äá»™ng Äình...
CÆ°á»i khì má»™t tiếng, nà ng nỠđỡ lá»i :
- Xưa nay hiệp nữ vẫn xuất thân ở chốn phong trần, chắc cô ta thể nà o cũng đẹp lắm?
Äá»™c Cô Ngá»c chỉ gáºt đầu thôi chứ không dám lên tiếng trả lá»i.
Thiếu nữ ná» ngắm nhìn chà ng giây lát Ä‘á»™t nhiên há»i tiếp :
- Nà ng ta vá»›i thiếu nữ áo đỠở Mân Tây bát Ä‘á»™ng thì ngÆ°á»i nà o đẹp hÆ¡n?
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c dõng dạc đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói bông nói đùa đấy thôi! Thiếu nữ áo đỠấy chỉ vì thấy VÅ© Văn Äà o đả thÆ°Æ¡ng tại hạ mà có lòng hối lá»—i chứ.
Thiếu nữ áo Ä‘en vá»™i đỡ lá»i :
- Bất cứ cô ta hối lá»—i hay là trông thấy thiếu hiệp đã có lòng yêu ngay tôi không cần biết Ä‘iá»u đó, tôi chỉ muốn biết ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp so sánh vá»›i nà ng ta thì ai hÆ¡n ai kém?
Äá»™c Cô Ngá»c cảm thấy khó nói quá, chần chừ hồi lâu má»›i trịnh trá»ng đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng há»i vấn Ä‘á» nà y khiến tại hạ thá»±c khó trả lá»i!
Thiếu nữ áo Ä‘en ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi má»›i há»i lại :
- Có phải thiếu hiệp nháºn thấy thiếu nữ áo đỠấy chỉ là má»™t ngÆ°á»i thÆ°á»ng tục, không so sánh vá»›i ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c lắc đầu đáp :
- Không phải thế, vì tại hạ mới gặp thiếu nữ áo đỠcó một lần.
Thiếu nữ ná» lại há»i tiếp :
- Tuy chỉ gặp một lần nhưng thiếu hiệp cũng đã trông thấy rõ mặt nà ng ta rồi chứ?
Ngẫm nghÄ© giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Nếu cô nÆ°Æ¡ng cứ nhất định bảo tại hạ phê bình hai ngÆ°á»i thì tại hạ chỉ có má»™t cách nói là má»™t ngÆ°á»i đẹp vô song, má»™t ngÆ°á»i phong hoa tuyệt vá»i, cÅ©ng nhÆ° Lan mùa xuân và Cúc mùa thu, không sao phân biệt nổi ai hÆ¡n ai kém hết.
- Thiếu hiệp khéo ăn nói lắm, nhưng nếu thiếu hiệp có thể so sánh tôi với nà ng ta không?
Thấy nà ng há»i nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c cà ng khó nói thêm, chần chừ má»™t lát má»›i gượng cÆ°á»i đáp :
- Dung nhan của cô nương tuyệt trần, nhưng có cái khăn lụa che lấp như thế thì tại hạ là m sao so sánh được?
Thiếu nữ cÆ°á»i khì, liếc nhìn chà ng má»™t cách rất tình tứ và há»i tiếp :
- Mặt của tôi đã bị khăn lụa che kÃn, sao thiếu hiệp lại biết được dung nhan của tôi tuyệt sắc? Biết đâu lại chẳng là xấu xà và đáng ghét nhÆ° Chung Vô Diệm?
Ngượng vô cùng, mãi Äá»™c Cô Ngá»c má»›i trả lá»i được :
- Vì tại hạ thấy cô nương khà chất cao quý, ăn nói phong nhã, nên mới dám táo gan ước đoán...
Thiếu nữ ná» Ä‘á»™t nhiên trả lá»i :
- Cảm Æ¡n thiếu hiệp đã nhắc nhở tôi, váºy cứ căn cứ và o hai Ä‘iểm khà chất cao quý, ăn nói phong nhã đó mà thiếu hiệp thá» thách qua má»™t chút, so giữa tôi vá»›i ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp xem sao?
Äá»™c Cô Ngá»c không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại giở vấn Ä‘á» nan giải ấy ra há»i mình, chà ng ta cau mà y ngẫm nghÄ© giây lát rồi má»›i đáp :
- Tại hạ kém ăn nói nên vẫn cứ dùng hai câu vừa rồi mà trả lá»i cô nÆ°Æ¡ng: Xuân Lan, Thu Cúc không sao phân biệt được ai hÆ¡n hay ai kém.
Vá»›i giá»ng run run, thiếu nữ áo Ä‘en há»i tiếp :
- Có thực không?
- XÆ°a nay tại hạ không biết nói dối ai bao giá», và cÅ©ng không biết nịnh ai cả.
- Nếu váºy tôi rất yên tâm!
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c ngạc nhiên há»i :
- Cô nương bảo yên tâm cái gì?
- Thiếu hiệp không hiểu thực hay giả bộ hồ đồ thế?
Äá»™c Cô Ngá»c gượng cÆ°á»i đáp :
- Tại hạ ngu xuẩn lắm, quả thực không hiểu biết một tà gì, chứ không phải là giả bộ hồ đồ đâu!
- Trông thiếu hiệp quả thá»±c là ngô nghê, ngốc nghếch má»™t cách quá đáng... cứ nghe lá»i nói của thiếu hiệp thì tôi đã biết ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o rồi. Vì thế tôi má»›i nói chuyện so tà i cao thấp vá»›i ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp nhÆ° váºy, thiếu hiệp đã hiểu chÆ°a?
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, nhÆ°ng đã hiểu ý ngay, không khác gì sét đánh ngang tai, chà ng không biết nên trả lá»i nhÆ° thế nà o cho phải, vì chà ng thấy nà ng nỠăn nói táo bạo quá. Má»™t lát sau chà ng má»›i ấp úng nói :
- Lòng tốt của cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy tại hạ cảm thấy rất lấy là m hân hạnh, nhÆ°ng tại hạ...
Thiếu nữ áo Ä‘en Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i khì và đỡ lá»i :
- Có phải thiếu hiệp là ngÆ°á»i từng trãi rồi và cÅ©ng nhÆ° bình rượu đã đầy, khó mà chứa được má»™t ly rượu nữa chăng?
- Cô nương sáng suốt lắm, tại hạ... quả có ý nghĩ ấy thực!
- Äiá»u đó không có liên quan gì vá»›i tôi hết, lúc nà y dù thiếu hiệp có tấm lòng cứng nhÆ° sắt đá Ä‘i chăng nữa, đến lúc ấy tôi cÅ©ng có cách là m cho thiếu hiệp phải má»m lòng.
Trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên, Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘ang định đỡ lá»i thì nà ng ná» lại cÆ°á»i khì má»™t tiếng và nói tiếp :
- Thế nà o, có phải thiếu hiệp không tin lá»i nói của tôi phải không? Xin thiếu hiệp chá»› quên lá»i hứa là thiếu hiệp đã nói thế nà o cÅ©ng nghe lá»i tôi, đến lúc ấy tôi chỉ cần nói có má»™t lá»i thôi thì...
Äá»™c Cô Ngá»c rất lo âu, không đợi chá» nà ng ta nói dứt, đã vá»™i xen lá»i nói :
- Cô nÆ°Æ¡ng, tuy tại hạ đã nháºn lá»i cô nÆ°Æ¡ng là thể nà o cÅ©ng nghe cô nÆ°Æ¡ng dặn bảo để Ä‘á»n Æ¡n cho cô nÆ°Æ¡ng đã cứu tại hạ thoát chết, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng không thể...
- Cái gì? Sao thiếu hiệp lại lo âu đến nhÆ° thế? Cứ yên tâm, thủ Ä‘oạn ấy là hèn kém và ngu xuẩn nhất. Dù có lấy được ngÆ°á»i cÅ©ng không lấy được lòng, khi nà o tôi lại chịu là m nhÆ° thế? Tôi sẽ là m cho thiếu hiệp chán ghét ngÆ°á»i yêu dần, rồi tá»± Ä‘á»™ng trở vá» vá»›i tôi và cách là m của tôi tuyệt đối quang minh chÃnh đại. Chả hay thiếu hiệp có tin nhÆ° váºy không?
ChÆ°a bao giá» Äá»™c Cô Ngá»c lại gặp những trÆ°á»ng hợp nhÆ° thế nà y, và cÅ©ng không biết trả lá»i nà ng ra sao? Bảo tin cÅ©ng không phải mà bảo không tin cÅ©ng không được, nên chà ng chỉ có má»™t cách cau mà y lại và nhìn nà ng gượng cÆ°á»i thôi.
Thiếu nữ áo Ä‘en ngắm nhìn chà ng má»™t hồi rồi đứng dáºy cÆ°á»i và nói tiếp :
- Trá»i sắp sáng tá», chắc thiếu hiệp cÅ©ng thấy má»i mệt rồi, thôi nên Ä‘i ngủ má»™t giấc nữa Ä‘i, ở đây không ai quấy nhiá»…u thiếu hiệp đâu.
Thấy nà ng nói nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c đã cảm thấy má»i mệt thá»±c, hÆ¡i trầm ngâm má»™t chút rồi đáp :
- Cảm Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng đã có lòng nhÆ° váºy. Tuy tại hạ có thể ngủ được má»™t giấc nhÆ°ng còn cô nÆ°Æ¡ng...
- Tôi cÅ©ng cảm Æ¡n thiếu hiệp đã có lòng vá»›i tôi. Thiếu hiệp khá»i cần lo ngại vấn đỠđó. Tôi đã có chá»— ngủ rồi. Thiếu hiệp đừng có quên cho đến lúc nà y thiếu hiệp vẫn chÆ°a ăn má»™t há»™t gạo, uống má»™t giá»t nÆ°á»›c. NÆ¡i đây không có bếp núc, tôi lại không biết nấu bếp, là m cÆ¡m, Ä‘Ã nh phải để thiếu hiệp chịu nhịn chốc lát. Bây giá» tôi hãy ra ngoà i lấy chút nÆ°á»›c và o đây trÆ°á»›c.
Rất cảm Ä‘á»™ng, Äá»™c Cô Ngá»c nói tiếp :
- Cảm phiá»n cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy tại hạ không yên chút nà o!
Thiếu nữ ngắm nhìn chà ng má»™t hồi, vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp :
- Äà n ông thÆ°Æ¡ng nhất những ngÆ°á»i con gái dịu dà ng vì có thủ Ä‘oạn mê hồn là m say đắm lòng ngÆ°á»i, chả lẽ thiếu hiệp không sợ tôi cÅ©ng giở thủ Ä‘oạn ấy ra hay sao?
Giáºt mình đến thót má»™t cái, Äá»™c Cô Ngá»c chỉ im lặng thôi. Nà ng ná» lại nhìn chà ng má»™t hồi nữa, vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Thôi! Thiếu hiệp ngủ đi, tôi đi một lát sẽ quay trở lại ngay.
Nói xong, nà ng quay ngÆ°á»i thủng thẳng Ä‘i ra bên ngoà i.
Äá»™c Cô Ngá»c nhìn theo cho tá»›i khi nà ng khép cá»a phòng lại không trông thấy hình bóng của nà ng nữa chà ng má»›i thở dà i má»™t tiếng và nhắm nghiá»n hai mắt lại.
Nói chuyện suốt má»™t đêm trÆ°á»ng, tuy chà ng cảm thấy má»i mệt vô cùng, chỉ muốn ngủ ngay nhÆ°ng nằm trằn trá»c mãi không sao ngủ được.
Tất cả những chuyện đã qua Ä‘á»u hiện cả lên trên đầu óc của chà ng. Từ khi rá»i khá»i Thanh Thà nh cho tá»›i khi bị thÆ°Æ¡ng được cứu lên trên ngá»n núi nà y... Chà ng không hiểu tại sao thiếu nữ áo Ä‘en dùng khăn lụa che mặt tá»± nháºn là SÆ°Æ¡ng nà y lại đặc biệt Ä‘oái hoà i tá»›i mình nhÆ° thế? Vả lại tác phong táo bạo của nà ng quả thá»±c chà ng chÆ°a há» thấy thiếu nữ thứ hai nà o lại ăn nói trắng trợn đến nhÆ° thế? Äồng thá»i chà ng đã biết trÆ°á»›c sau mình đã quen biết ba thiếu nữ rất kỳ lạ rồi, và chà ng cÅ©ng biết sau nà y vì ba nà ng ấy mình thể nà o cÅ©ng mang rất nhiá»u sá»± phiá»n phức và o ngÆ°á»i chứ không sai?
Chà ng nháºn thấy Tuyết Diệm Cầm vá»›i thiếu nữ áo Ä‘en tên là SÆ°Æ¡ng nà y có má»™t Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng đồng vá»›i nhau rất lá»›n là : khà chất cao quÃ, ăn nói phong nhã, cùng má»™t mãnh lá»±c khiến ai cÅ©ng không sao kháng cá»± được. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i cÅ©ng có Ä‘iểm khác nhau là má»™t ngÆ°á»i thì kÃn đáo nhu mì, vẻ mặt ai oán đáng yêu, còn má»™t ngÆ°á»i thì táo bạo trắng trợn má»™t cách đáng kinh hãi.
Tuy váºy, chà ng vẫn yêu mến Diệm Cầm hÆ¡n. NhÆ°ng khi nghÄ© tá»›i lá»i nói của SÆ°Æ¡ng hồi nãy, trong lòng chà ng lại lo ngay ngáy liá»n. Chà ng nghÄ© bụng :
“Nếu má»™t ngà y kia, quả có chuyện ấy xảy ra thá»±c...â€
Chà ng run lẩy bẩy không dám nghĩ ngợi tới chuyện ấy nữa.
Lo sợ một hồi, chà ng lại nghĩ tiếp :
- Nà ng bảo ta ngu ngốc, quả thá»±c không sai? Vết ná»™i thÆ°Æ¡ng của ta đã là nh mạnh rồi, chỉ ở lại má»™t hai ngà y tịnh dưỡng nữa là ta có thể tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng ngay. Ta không tin trong hai ngà y đêm ấy, nà ng ta lại có thủ pháp siêu nhân gì có thể cải biến nổi ý chà của ta? Trừ phi nà ng sá» dụng thuốc mê là m cho ta mất hết bản tÃnh thôi. Chứ ta đã rá»i khá»i căn nhà nà y tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng thì vÅ© ná»™i bao la nhÆ° thế, nà ng tà i ba đến đâu cÅ©ng không sao tìm kiếm ta được? Dù nà ng có tìm thấy ta Ä‘i chăng nữa ta cứ nhất tâm nhất chà yêu Diệm Cầm thì nà ng chả là m gì được ta...
Nghĩ tới đó, cùng mới yên tâm ngủ được.
* * * Không biết trãi qua thá»i gian bao lâu bá»—ng có tiếng cá»a mở kêu đến kẹt má»™t tiếng là chà ng thức tỉnh và mở mắt ra ngay.
Chà ng thấy thiếu nữ áo Ä‘en Ä‘ang đứng ở trÆ°á»›c giÆ°á»ng, trên bà n đã có thêm má»™t cái há»™p sÆ¡n Ä‘en. Chà ng vá»™i há»i :
- Cô nương đã vỠđấy à !
Thiếu nữ áo Ä‘en gáºt đầu đáp :
- Tôi vỠđã lâu nhưng thấy thiếu hiệp đang ngủ ngon giấc nên không dám đánh thức đấy thôi.
Äá»™c Cô Ngá»c hổ thẹn nói tiếp :
- Khiến cô nÆ°Æ¡ng phải đợi chá» lâu nhÆ° váºy, tại hạ...
Bá»—ng nghÄ© tá»›i lá»i nói của nà ng ta trÆ°á»›c khi Ä‘i, chà ng vá»™i ngáºm miệng ngay. Thiếu nữ là m nhÆ° không nghe thấy, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i há»i :
- Thế nà o, thiếu hiệp đã nghĩ kỹ rồi chứ?
Thiên hạ nà ng ta há»i nhÆ° váºy chà ng không biết trả lá»i ra sao cho phải. Nà ng ná» lại cÆ°á»i giá»ng nÅ©ng nịu nói tiếp :
- Nếu thiếu hiệp chưa nghĩ xong thì là m sao ngủ yên được như thế!
Thấy chà ng chà ng hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, nà ng lại cÆ°á»i nói tiếp :
- Thôi! Không nói chuyện ấy nữa, hãy ra ăn cho đỡ đói đã.
Nà ng vừa nói vừa Ä‘i ra chá»— cạnh bà n, ôm cái há»™p sÆ¡n Ä‘en đến trÆ°á»›c giÆ°á»ng và nói tiếp :
- Trong há»™p nà y có bát cháo loãng và bốn món thức ăn. NhÆ°ng món ăn vá»›i bát cháo nà y không đủ cho ngÆ°á»i thÆ°á»ng ăn đâu nhÆ°ng thiếu hiệp má»›i là nh mạnh chỉ ăn bấy nhiêu cÅ©ng đủ rồi, bằng không sẽ bị bá»™i thá»±c đấy.
Rất cảm Ä‘á»™ng, Äá»™c Cô Ngá»c thở dà i đáp :
- Thịnh tình của cô nương tại hạ không biết lấy cái gì báo đáp mới phải?
Chà ng định ngồi dáºy thì nà ng nỠđã Ä‘Æ°a chiếc tay trắng nõn ra đỡ luôn và còn lấy cái chăn để đệm lÆ°ng cho chà ng nữa. Chá» chà ng ngồi ngay thẳng rồi nà ng lại cÆ°á»i và nói tiếp :
- Tôi chả nói rồi là gì. Bình sinh tôi rất ghét Ä‘Ã n ông, nhÆ°ng riêng có thiếu hiệp thì khác. Äây là lần đầu tiên tôi hầu hạ má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nhÆ° váºy. ChÃnh tôi cÅ©ng không hiểu tại sao tôi lại thay đổi tÃnh nết nhanh chóng đến thế? Có lẽ đó là do...
Nói tá»›i đó, nà ng bá»—ng bẽn lẽn cúid au xuống, không nói nữa. Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế lại giáºt mình đến thót má»™t cái.
Nà ng ná» từ từ ngá»ng đầu lên liếc chà ng má»™t cái, vá»›i giá»ng rất dịu dà ng nói tiếp :
- Thức ăn nguội rồi, ăn mau lên!
Äá»™c Cô Ngá»c ngượng vô cùng, vá»™i cầm bát lên ăn luôn. Chà ng cúi đầu ăn, nhÆ°ng cÅ©ng biết nà ng ná» Ä‘ang đăm chiêu nhìn nên trống ngá»±c của chà ng Ä‘áºp mạnh thêm. Vì váºy chà ng không dám ngá»ng đầu lên nữa.
Äợi chà ng ăn xong, nà ng nỠđỡ lấy há»™p để sang bên bà n và há»i :
- Ắn no chưa?
- Chưa no, nhưng cũng đủ rồi.
- Hãy chịu khó thêm một bữa nữa. Ngà y mai tôi sẽ đem thức ăn thực ngon là nh tới.
Thấy Äá»™c Cô Ngá»c định nói lại thôi, nà ng ná» vá»™i há»i :
- Có phải thiếu hiệp muốn há»i những thức ăn nà y lấy ở đâu ra phải thế không?
Ngượng nghịu gáºt đầu, Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng thông minh thá»±c, hình nhÆ° tôi nghÄ© cái gì cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng Ä‘á»u biết trÆ°á»›c cả thì phải?
Nà ng ná» tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp :
- Nếu tôi không có chút tà i ba nhá» má»n nà y thì đâu dám nói sẽ tranh già nh vá»›i ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp má»™t phen nhÆ° thế? Còn thức ăn lấy ở đâu ra thì thiếu hiệp đừng có há»i vặn là m chi. Cứ biết là thấy tôi bÆ°ng tá»›i là ăn thôi! Quà hồ không phải là tôi lấy trá»™m của ai và thiếu hiệp ăn xong tôi không bắt trả tiá»n đâu mà e ngại.
HÆ¡i cau mà y lại, Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Tuy váºy, nhÆ°ng...
Nói tá»›i đó, sá»±c nghÄ© ra má»™t việc, chà ng vá»™i đổi giá»ng nói tiếp :
- Äáng chết thá»±c! Äáng chết thá»±c! Tại hạ quên mất mấy hôm nay cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng chÆ°a hỠăn uống gì!
Nà ng ná» vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Tôi đã ăn no ở bên ngoà i rồi mới đem thức ăn vỠđây cho thiếu hiệp...
Nói tá»›i đó, lÆ°á»m Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái, vừa cÆ°á»i nà ng vừa nói tiếp :
- Thế ra thiếu hiệp cũng có lòng với tôi như thế ư?
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra nghÄ© bụng :
“Cô bé nà y lợi hại thá»±c, từ giá» trở Ä‘i ta phải hết sức cẩn tháºn.â€
Chà ng giả bá»™ không biết, mỉm cÆ°á»i há»i lại :
- Bất cứ là ai cÅ©ng váºy thôi! Nhất là tại hạ lại được Ä‘á»™i Æ¡n của cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy. Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng vất vả mấy ngà y nay, có khi nà o tại hạ chỉ biết mình mà không nghÄ© đến ngÆ°á»i nhÆ° váºy?
Thiếu nữ áo Ä‘en chỉ ngăm chà ng thôi chứ không nói năng gì cả. Thấy thế chà ng ngẩn ngÆ°á»i ra há»i tiếp :
- Cái gì? Chẳng lẽ tại hạ nói nhÆ° váºy là đã sai lầm rồi chăng?
Nà ng lắc đầu đáp :
- Thiếu hiệp lầm rồi. Tôi Ä‘ang nghÄ© chúng ta Ä‘ang gần gủi nhau nhÆ° thế nà y đã được ba ngà y liá»n mà tôi vẫn chÆ°a được biết tên há» của thiếu hiệp, nhÆ° váºy có phải là rất buồn cÆ°á»i không?
- Tại hạ há» Äá»—, tên là Ngá»c.
- Ừ! Quả nhiên không sai mà , ngÆ°á»i lại nhÆ° Ngá»c.
- Cô nương lại nói đùa tại hạ rồi!
Mặt Ä‘á» bừng, Äá»— Ngá»c chỉ nói được má»™t câu nhÆ° váºy rồi cau mà y lại, không nói năng gì nữa.
Thiếu nữ ná» ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, vá»›i giá»ng nhu mì nói tiếp :
- Thiếu hiệp đừng có giáºn tôi, đó là tôi nói thá»±c chứ không phải là bông đùa đâu!
- Cô nÆ°Æ¡ng hiểu lầm rồi, tại hạ Ä‘ang nghÄ© được cô nÆ°Æ¡ng cứu giúp cho, chúng ta lại ở trong nhà nà y vá»›i nhau ba ngà y rồi mà tại hạ chÆ°a được trông thấy mặt của cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ° váºy chả là má»™t chuyện tức cÆ°á»i hay sao?
Nà ng ná» nguýt chà ng má»™t cái, cÆ°á»i khì và đỡ lá»i :
- Vá» quýt dầy móng tay nhá»n. Thiếu hiệp cÅ©ng khá cao minh đấy. Có thá»±c thiếu hiệp muốn được trông thấy mặt của tôi không?
- Muốn lắm!
- Tôi chỉ sợ thiếu hiệp trông thấy mặt của tôi rồi thể nà o cÅ©ng bá» Ä‘i ngay. NhÆ° váºy có phải là kế hoạch của tôi sẽ bị há»ng hết không?
- Cô nương lại nói bông rồi, tại hạ...
- Tôi nói mặt của tôi xấu xÃ, xấu nhÆ° Chung Vô Diệm váºy, thiếu hiệp trông thấy thể nà o cÅ©ng sợ hãi.
- Sao cô nÆ°Æ¡ng lại nói nhÆ° thế! Tại hạ có phải là hạng ngÆ°á»i chỉ biết trá»ng bá» ngoà i đâu? Cô nÆ°Æ¡ng có phong khà thanh cao, cá» chỉ và lá»i nói nhã nhặn nhÆ° thế nà y thì dù mặt của cô nÆ°Æ¡ng có là Vô Diệm Ä‘i chăng nữa, tại hạ cÅ©ng vẫn muốn được kết giao vá»›i cô nÆ°Æ¡ng.
NgÆ°á»i và cái khăn che mặt Ä‘á»u hÆ¡i rung Ä‘á»™ng, đôi ngÆ°Æ¡i lấp lánh, nà ng ná» ngắm nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t hồi rồi há»i lại :
- Thiếu hiệp không ân háºn thá»±c đấy chứ?
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói ngẩn ngÆ°á»i ra, Ä‘ang định trả lá»i thì nà ng ná» lại lắc đầu nói tiếp :
Thiếu hiệp không nên nóng lòng nhÆ° thế! Tôi quên nói cho thiếu hiệp biết má»™t câu nà y. Tôi đã thá» từ hồi còn nhá» là mặt của tôi chỉ để cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông nà o mà tôi nháºn thấy có thể gá»i gấm được tấm thân của mình suốt Ä‘á»i thì ngÆ°á»i đó má»›i được xem bá»™ mặt của tôi trÆ°á»›c tiên. Bất cứ ngÆ°á»i đó có cÆ°á»›i tôi hay không, tôi chỉ biết tôi sẽ là vợ của ngÆ°á»i đó suốt Ä‘á»i. Công tỠđã có ngÆ°á»i yêu rồi nên tôi má»›i phải nói trÆ°á»›c nhÆ° váºy.
Bây giỠcông tỠcó còn muốn xem mặt tôi nữa không?
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° váºy giáºt mình đến thót má»™t cái và nghÄ© bụng :
“Thá»±c không ngá» mình lại tá»± nhả kén để trói chặt lấy mình, bây giá» có khác gì là đang cưỡi trên mình hổ. Xem hay không xem mặt của nà ng cÅ©ng Ä‘á»u khó xá» hết. Nếu xem mặt của nà ng thì mình thể nà o cÅ©ng phải phụ bạc Diệm Cầm. Còn nếu không xem thì mình lại là m cho ân nhân đã cứu mình hết sức ngượng nghịu. Nỡ nà o ta lại...â€
Chà ng Ä‘ang phân vân khó xá», lòng nóng nhÆ° thiêu, chỉ muốn có ngay cái hố nà o ở gần đó để mình chui và o cho đỡ hổ thẹn thôi. Chà ng bá»—ng nghe thấy nà ng ná» khẽ thở dà i má»™t tiếng rất ai oán và rầu rÄ© nói tiếp :
- Thiếu hiệp không muốn xem thì thôi!
Mặt cà ng Ä‘á» thêm, chân tay cà ng cuống quýt thêm, má»™t lát sau Äá»™c Cô Ngá»c má»›i gượng cÆ°á»i đáp :
- Quả thá»±c tại hạ không muốn là m con ngÆ°á»i lãng mạn, sáng yêu ngÆ°á»i nà y, tối yêu ngÆ°á»i khác, hai lòng ba dạ nhÆ° thế, và tại hạ cÅ©ng không biết năm xÆ°a cô nÆ°Æ¡ng đã có lá»i thá» nặng nhÆ° váºy nên má»›i có lá»i Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t mà xúc phạm đến cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° vừa rồi.
Mong cô nương lượng thứ cho!
Nà ng ná» hÆ¡i run lẩy bẩy má»™t lần nữa rồi há»i lại :
- Nếu thiếu hiệp quen biết tôi trÆ°á»›c, còn ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp là tôi bây giá» thì thiếu hiệp cÅ©ng sẽ trả lá»i nhÆ° váºy hay sao?
Xếch ngược đôi lông mà y kiếm lên, Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói rất đúng! Nếu tại hạ quen biết cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c thì tất nhiên tại hạ cÅ©ng sẽ trả lá»i Diệm Cầm nhÆ° váºy.
Nà ng nỠliếc nhìn chà ng một cách rất tình tứ, khẽ thở dà i một tiếng và nói tiếp :
- Thiếu hiệp là ngÆ°á»i má»™t lòng má»™t dạ nhÆ° váºy khiến tôi phải hết sức hâm má»™ ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp và cà ng khiến tôi tá»± háºn cho mình!
Cảm thấy máu nóng trong ngÆ°á»i sôi lên sùng sục, Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘ang định trả lá»i thì bá»—ng thấy nà ng ná» quắc mắt lên, đôi ngÆ°Æ¡i chợt tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i và lạnh lùng. Không thấy nà ng quay đầu lại nhÆ°ng nà ng đã quát mắng :
- Ai dám đến nhòm ngó trộm căn nhà trúc của ta thế?
|
15-07-2008, 03:49 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 7 Chà ng đi cho thiếp theo cùng
Bên ngoà i có giá»ng nói rất trong trẻo vá»ng và o rằng :
- Tỳ nữ Tỷ Vân cầu kiến.
Thiếu nữ áo Ä‘en hÆ¡i rùng mình, rồi trầm giá»ng quát bảo :
- Ngươi đợi chỠở ngoà i xa năm trượng.
Nói xong, nà ng quay lại dặn Äá»™c Cô Ngá»c rằng :
- Thiếu hiệp hãy ở đây đợi chỠgiây lát, tôi đi một chút sẽ quay trở lại ngay.
Không thấy nà ng nÃn hÆ¡i lấy sức gì hết mà thân ngÆ°á»i đã nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p, phi ra khá»i căn nhà trúc ấy luôn.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy sá»± Ä‘á»™t ngá»™t nhÆ° váºy cÅ©ng phải kinh ngạc. Lại thấy thân pháp của thiếu nữ áo Ä‘en tuyệt thế nhÆ° váºy, chà ng cà ng kinh ngạc thêm, giây lát sau chà ng má»›i định thần lại được và nghÄ© bụng :
“Không ngá» ngÆ°á»i nà ng mảnh khảnh nhÆ° váºy mà lại có thân pháp vá»›i công lá»±c thâm háºu đến nhÆ° thế. Nếu ta cÅ©ng có tà i ba nhÆ° nà ng thì lo gì không trả nổi mối gia thù...â€
Nghĩ tới đó chà ng lại nghĩ tiếp :
“Nà ng bảo quanh năm nà ng ở má»™t mình trên tuyệt đỉnh Võ Di nà y, sao lại có nữ tỳ...â€
NghÄ© tá»›i đó chà ng lại thấy thiếu nữ áo Ä‘en rất bà ẩn. Vả lại chắc lai lịch của nà ng không phải là ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng cho nên chà ng có ý muốn Ä‘i ra bên ngoà i ngó xem nhÆ°ng lại sợ hà nh vi ấy kém quang minh chÃnh đại, nhỡ nà ng ta biết mà nổi giáºn thì sao?
Hơn nữa đối với mình, nà ng cũng không có ý định cầu lợi gì hết và cũng không định giết hại mình. Bằng không với công lực của nà ng như thế nà y, muốn giết mình thực sự dễ như trở bà n tay, hà tất nà ng phải tốn công.
Chà ng Ä‘ang nghÄ© ngợi thì chỉ thấy hai mắt bá»—ng hÆ¡i hoa lên, nà ng áo Ä‘en đã đứng sừng sững ở trÆ°á»›c giÆ°á»ng. Không đợi nà ng ta lên tiếng nói, Äá»™c Cô Ngá»c đã mỉm cÆ°á»i nói tiếp :
- Tại hạ mù quáng thá»±c, chỉ biết được cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i có võ công thôi mà không ngá» công lá»±c của cô nÆ°Æ¡ng lại tuyệt thế đến nhÆ° váºy! Tại hạ rất lấy là m khâm phục.
Nà ng ná» liếc nhìn chà ng má»™t cách rất tình tứ, cÆ°á»i nÅ©ng nịu há»i lại :
- Thá»±c à ! Tôi chắc thiếu hiệp còn muốn nói nhiá»u chuyện nữa thì phải?
Äá»™c Cô Ngá»c mặt Ä‘á» bừng, ngượng nghịu nói tiếp :
- Cô nương nói rất đúng, tại hạ còn cảm thấy cô nương rất thần bà là khác.
Thiếu nữ vừa cÆ°á»i vừa há»i lại :
- Sao thiếu hiệp không nói là hà nh tung của tôi rất khả nghi?
Äá»™c Cô Ngá»c thản nhiên đáp :
- Cô nương đối với tại hạ chỉ có ân chứ không hỠcó thù, tại hạ đâu dám lấy lòng tiểu nhân mà đo bụng quân tỠnhư thế?
Nà ng ná» ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát má»›i há»i tiếp :
- NhÆ° váºy thiếu hiệp rất tin tưởng tôi phải không? Sá»± thá»±c thì tôi có rất nhiá»u việc đã giấu diếm, không nói cho thiếu hiệp biết.
Äá»™c Cô Ngá»c tủm tỉm cÆ°á»i và đáp :
- TrÆ°á»›c kia tại hạ không hiểu, đến giá» má»›i biết nhÆ°ng tại hạ không muốn há»i tá»›i vì chÃnh tại hạ cÅ©ng có ná»—i khổ tâm...
Nguýt chà ng má»™t cái rất tình tứ, thiếu nữ áo Ä‘en vá»›i giá»ng nhu mì nói tiếp :
- Xem nhÆ° váºy tôi còn mù quáng hÆ¡n thiếu hiệp vì cho đến giá» tôi má»›i biết thiếu hiệp khác hẳn ngÆ°á»i thÆ°á»ng.
- Có phải vì những ngÆ°á»i thÆ°á»ng đó không có những ná»—i khổ tâm mà phải giấu diếm nhÆ° tại hạ? NhÆ°ng tại hạ chỉ là m tá»›i mức mình không muốn thì đừng có bắt ép ngÆ°á»i ta phải là m đấy thôi!
- Thiếu hiệp khá»i cần phải khiêm tốn nhÆ° váºy. Tôi tá»± tin nháºn xét của tôi không sai lầm...
Nói tá»›i đó, nà ng lại liếc nhìn chà ng má»™t cái rất tình tứ rồi má»›i cÆ°á»i và nói tiếp :
- Sá»± thá»±c thiếu hiệp là m nhÆ° váºy đối vá»›i thiếu hiệp không có Ãch lợi gì hết vì thiếu hiệp cà ng nhiá»u sở trÆ°á»ng bao nhiêu thì tôi lại cà ng hâm má»™ ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp bấy nhiêu, đồng thá»i cà ng có thế thì lại cà ng cố quyết tâm thi Ä‘ua vá»›i ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp.
Nghe thấy nà ng nói nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c rùng mình đến thót má»™t cái, không biết nói năng gì nữa. Sau cùng chà ng gượng cÆ°á»i và đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy là sai lầm rồi. Trên thế gian nà y không có má»™t ngÆ°á»i nà o muốn ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác giải bà y hết khuyết Ä‘iểm của mình, huống hồ chúng ta má»›i quen biết nhau có ba ngà y thôi.
Nà ng ná» lắc đầu vá»›i giá»ng dịu dà ng nói tiếp :
- Tôi không lầm đâu, dù có má»™t số ngÆ°á»i hết sức giấu diếm những khuyết Ä‘iểm của mình và đã giấu diếm được má»™t cách rất chu đáo nhÆ°ng rút cục vẫn bị lá»™ sÆ¡ hở. Thiếu hiệp bảo tôi nói thế có đúng không?
- Tại hạ biết lắm! CÅ©ng chỉ vì tại hạ không há» giấu diếm cho nên khuyết Ä‘iểm của tại hạ trái lại rất kÃn đáo, ngÆ°á»i ngoà i khó mà hiểu biết được.
- NgÆ°á»i không phải là thánh hiá»n, quý hồ đối xá» vá»›i nhau bằng chữ chân thà nh, lấy cái dà i bổ túc cho cái ngắn, được nhÆ° váºy cÅ©ng đã là quý lắm rồi.
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Tà i ăn nói của cô nÆ°Æ¡ng lợi hại lắm, tại hạ xin kÃnh phục đấy.
Thiếu nữ ná» mỉm cÆ°á»i, vá»›i giá»ng dịu dà ng nói tiếp :
- Tuy vết thÆ°Æ¡ng của thiếu hiệp đã là nh mạnh, nhÆ°ng hiện giá» tôi vẫn không muốn để cho thiếu hiệp rá»i khá»i nÆ¡i đây vá»™i vì tôi có má»™t việc cần phải Ä‘i miá»n nam tỉnh Phúc Kiến nà y, chẳng hay thiếu hiệp có chịu ở lại đây đợi chá» tôi không?
Äá»™c Cô Ngá»c vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Äa tạ lòng tốt của cô nÆ°Æ¡ng. Tại hạ cÅ©ng nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng có việc cần phải Ä‘i phÃa đông tỉnh Phúc Kiến. Bây giá» vết thÆ°Æ¡ng của tại hạ đã là nh mạnh mà cô nÆ°Æ¡ng lại Ä‘i vắng nên tại hạ muốn lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngay.
Thiếu nữ ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát rồi há»i lại :
- Việc của thiếu hiệp quan trá»ng đến thế Æ°?
- Phải!
- Tuy tôi biết vết thương của thiếu hiệp là nh mạnh một cái là phải bỠđi ngay nhưng tôi không ngỠthiếu hiệp lại vội vã như thế. Tại sao thiếu hiệp không đợi tôi vỠrồi hẳn đi?
- Tại hạ xin tâm lãnh lòng tốt của cô nÆ°Æ¡ng, không phải là tại hạ đã để lỡ mất nhiá»u ngà y giá» lắm rồi.
Ngẫm nghĩ giât lát, thiếu nữ áo đen nói tiếp :
- Không phải là tôi không muốn để cho thiếu hiệp Ä‘i ngay đâu. NhÆ°ng vì dân ở tỉnh Phúc Kiến nà y rất hung hăng, hÆ¡i tý là gây chuyện đánh nhau vá»›i ngÆ°á»i ngay. Lại có rất nhiá»u tổ chức bang há»™i nên tôi má»›i không yên tâm để thiếu hiệp Ä‘i má»™t mình nhÆ° thế, vì tá»›i đâu là hung hiểm tá»›i đó.
Trong lòng rất cảm Ä‘á»™ng, Äá»™c Cô Ngá»c liếc nhìn nà ng ta và đỡ lá»i :
- Chắc cô nÆ°Æ¡ng sợ tôi gặp những ngÆ°á»i ngang tà ng nhÆ° bá»n ngÆ°á»i của Mân Tây bát Ä‘á»™ng chứ gì? Không sao, từ giá» trở Ä‘i việc gì tôi cÅ©ng chịu nhịn má»™t chút là xong ngay.
Nà ng nỠlại lắc đầu nói tiếp :
- Thiếu hiệp má»›i bÆ°á»›c chân và o giang hồ, chÆ°a biết trong giang hồ hiểm ác nhÆ° thế nà o. Có nhiá»u hoà n cảnh dù có dùng chữ nhẫn cÅ©ng không sao đối phó được...
Äá»™c Cô Ngá»c trợn ngược đôi lông mà y lên, hăng hái đỡ lá»i :
- Nếu không nhịn được thì ra tay đấu, quý hồ không chết thì thể nà o chả có ngà y trả thù được.
- Tôi thá»±c không ngá» sao thiếu hiệp lại có ý nghÄ© nhÆ° thế và coi sá»± sống chết quá rẻ nhÆ° váºy.
- Äại trượng phu sống không lấy gì là m vui vẻ và chết cÅ©ng không hãi sợ. Tại hạ...
- Thôi! Äủ rồi, thiếu hiệp đừng nói nữa. Tôi mạn phép táo gan phê bình thiếu hiệp hai câu. NgÆ°á»i có ý nghÄ© nhÆ° thiếu hiệp nà y chỉ là sá»± dÅ©ng mãnh của má»™t thất phu thôi.
Chả lẽ thiếu hiệp đã quên câu rằng cái chết có lúc nhẹ nhÆ° lông hồng và cÅ©ng có lúc nặng nhÆ° núi Thái sÆ¡n hay sao? Vì trên Ä‘á»i nà y còn có nhiá»u việc đáng để cho mình lÆ°u luyến và cÅ©ng còn nhiá»u trách nhiệm đợi chá» mình gánh vác. Trừ phi ngÆ°á»i nà o không có việc gì vÆ°á»›ng vÃu thì má»›i có thể coi rẻ được sá»± sống chết nhÆ° váºy.
Nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° thế không khác gì sét đánh ngang tai, Äá»™c Cô Ngá»c rùng mình đến thót má»™t cái, ngÆ°á»i toát mồ hôi lạnh ra, vá»™i chắp tay vái chà o thiếu nữ áo Ä‘en và xin lá»—i rằng :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã cảnh tỉnh tại hạ nhÆ° váºy!
- Tôi không muốn thiếu hiệp cảm tạ tôi nhÆ° thế! Tôi chỉ muốn thiếu hiệp chịu nghe lá»i nói của tôi là tôi hà i lòng lắm rồi! Nếu thiếu hiệp không thể đợi chá» tôi vá» mà phải Ä‘i ngay thì tôi đã nghÄ© ra được má»™t cách nà y kể cÅ©ng tiện lắm. Bây giá» tôi hãy tiá»…n thiếu hiệp Ä‘i đến chá»— Ä‘Æ°á»ng rẽ thì lúc ấy chúng ta sẽ chia tay nhau, chẳng hay thiếu hiệp có tán thà nh không?
- NhÆ° váºy có phải là lở mất việc của cô nÆ°Æ¡ng không?
- Tôi đã không sợ lở thì thiếu hiệp còn sợ gì nữa, vì đằng nà o quãng Ä‘Æ°á»ng đó cÅ©ng là thuáºn Ä‘Æ°á»ng.
- Nếu váºy thá»±c cảm Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng quá.
- Bây giá» thiếu hiệp có thể xuống giÆ°á»ng Ä‘i ngay được rồi.
Thấy Äá»™c Cô Ngá»c vẫn ngồi yên, mặt lá»™ vẻ ngượng nghịu khó xá», nà ng hiểu ý ngay và cÆ°á»i khì khì nói tiếp :
- Có phải thiếu hiệp sợ thất lễ với tôi không? Thiếu hiệp thỠcúi đầu nhìn xem bộ áo đang mặc có phải là bộ áo mới hay là bộ áo cũ của thiếu hiệp?
Äá»™c Cô Ngá»c cúi đầu nhìn, quả thấy bá»™ áo nho phục của mình Ä‘ang mặc hãy còn má»›i tinh. Chà ng cà ng cảm Ä‘á»™ng thêm, Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn nà ng ná», mắt lá»™ vẻ cảm Æ¡n nhÆ°ng không sao nói được ná»a lá»i.
Thiếu nữ áo Ä‘en cÆ°á»i khì há»i tiếp :
- Thiếu hiệp còn ngồi yên ở trên giÆ°á»ng là m chi nữa. Mau xuống giÆ°á»ng lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i ngay chứ? Nếu thiếu hiệp cho là không tiện thì để tôi quay mặt Ä‘i váºy.
Nói xong nà ng quay đầu nhìn ra ngoà i cá»a. Lúc ấy Äá»™c Cô Ngá»c má»›i dám bÆ°á»›c xuống, nhÆ°ng vừa đứng dáºy đã cảm thấy đầu óc choáng váng, má»›i biết mình vì ngủ quá nhiá»u mà nên. Chà ng vá»™i nhắm mắt lại giây lát rồi má»›i mở ra, múa chân múa tay và i cái cho khà huyết chạy Ä‘á»u rồi nắn nót lại quần áo và khẽ ho má»™t tiếng nói rằng :
- Cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ đã sá»a soạn xong rồi!
Thiếu nữ cÆ°á»i khì má»™t tiếng, từ từ quay lại nhìn chà ng, Äá»™c Cô Ngá»c hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, vá»™i nhìn ra phÃa khác và há»i tiếp :
- Cô nương có cần nhặt nhạnh, thâu xếp gì không?
Thiếu nữ vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Thiếu hiệp khá»i cần quan tâm đến Ä‘iá»u đó, công việc thâu xếp dá»n dẹp ở trong nhà nà y không bao giá» tôi phải báºn tâm tá»›i. Chúng ta Ä‘i thôi!
Nói xong, nà ng từ từ ra ngoà i cá»a. Äá»™c Cô Ngá»c cÅ©ng vá»™i theo sau ngay. Äi được và i chục trượng, chà ng má»›i quay đầu ngắm nhìn căn nhà trúc, má»›i hay căn nhà nà y xây ở trên đỉnh núi chÆ¡ vÆ¡, phÃa đằng trÆ°á»›c là má»™t vá»±c thẳm và sau lÆ°ng thì tá»±a và o tảng đá lá»›n của ngá»n núi. Cách đó không xa lại còn có má»™t cái thác nÆ°á»›c. PhÃa bên phải của căn nhà trúc có trồng hÆ¡n trăm cây trúc, con Ä‘Æ°á»ng nhá» từ cá»a nhà quang co khúc khuá»·u, tiến thẳng xuống dÆ°á»›i chân núi. Vì bị những cây thông che lấp nên chà ng không thể biết được con Ä‘Æ°á»ng đó dà i ngắn nhÆ° thế nà o.
Phong cảnh đẹp nhÆ° thế nà y khiến Äá»™c Cô Ngá»c ngây ngất tâm thần và không sao nhịn được, thở dà i má»™t tiếng buá»™t miệng khen ngợi :
- Cô nương biết hưởng nhà n thực!
Nà ng ná» vừa quay đầu lại vừa há»i :
- Có thực không?
Äá»™c Cô Ngá»c nói tiếp :
- Tại hạ ở trong cảnh tiên bấy nhiêu ngà y, đến giá» má»›i biết cảnh của nÆ¡i đây u nhã nhÆ° váºy, nay đã phải vá»™i và ng lên Ä‘Æ°á»ng thá»±c là ân háºn biết bao. NhÆ°ng có lẽ đó cÅ©ng là vì tại hạ bạc phÆ°á»›c.
- Hà tất thiếu hiệp phải than thân trách pháºn nhÆ° thế là m chi. Nếu thiếu hiệp bằng lòng thì tôi rất hy vá»ng được thiếu hiệp đến ở nÆ¡i đây mãi mãi.
Nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái và đáp :
- Cảm Æ¡n cô nÆ°Æ¡ng, chỉ vì tại hạ còn có chút việc báºn má»›i phải Ä‘i ngay nhÆ° thế nà y, nhÆ°ng nếu có rảnh, thể nà o tại hạ cÅ©ng sẽ tá»›i đây quấy nhiá»…u luôn.
- Thiếu hiệp khéo ăn khéo nói lắm!
- Äó là tại hạ nói thá»±c...
- Nói thá»±c Æ°? Nếu bây giá» tôi xin tặng căn nhà nà y cho thiếu hiệp thì sẽ thiếu hiệp sẽ không báºn bịu gì cả. NhÆ° váºy thì hà tất thiếu hiệp phải nói là còn thÆ°á»ng tá»›i đây quấy nhiá»…u nhÆ° thế nữa!
Thấy nà ng ta nói trắng trợn nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c rất hổ thẹn, không biết trả lá»i nhÆ° thế nà o cho phải.
Thiếu nữ ná» vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Thiếu hiệp cứ yên tâm, tôi đã nói ra thì thể nà o cÅ©ng phải là m cho kỳ được. Từ nay căn nhà nà y đã là của thiếu hiệp và ngÆ°á»i yêu rồi. Bây giá» tôi hãy tạm trông nom há»™ căn nhà nà y cho thiếu hiệp, bao giá» hai vị dá»n tá»›i, tôi sẽ rá»i khá»i căn nhà nà y ngay.
NhÆ°ng thiếu hiệp chá»› có mừng rỡ vá»™i, đến lúc ấy tôi sẽ có cách khiến thiếu hiệp phải ngoan ngoãn theo tôi Ä‘i. Tuy nhiên đó là chuyện sau nà y, bây giá» không nên nhắc nhở tá»›i vá»™i. Thôi! Chúng ta hãy lên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i.
Nói xong nà ng rảo bÆ°á»›c Ä‘i luôn. Äá»™c Cô Ngá»c giở khóc giở cÆ°á»i, lắc đầu thở dà i lá»›n bÆ°á»›c Ä‘i theo.
Äi được ná»a tiếng đồng hồ má»›i Ä‘i hết khu rừng thông thì bá»—ng nghe thấy có tiếng ngá»±a hà ở đằng xa vá»ng tá»›i. Chà ng vá»™i ngẩng đầu nhìn vá» phÃa đằng trÆ°á»›c má»›i hay chá»— cách mình hÆ¡n mÆ°á»i trượng ở bên cạnh Ä‘Æ°á»ng đã có má»™t chiếc xe song mã. Cạnh xe có bốn đại hán mặc áo gấm Ä‘ang đứng nghiêm trông có vẻ cung kÃnh lắm. Trên xe có má»™t ông già lụ khụ ngồi cầm cÆ°Æ¡ng mặc áo xám.
Äá»™c Cô Ngá»c trông thấy chiếc xe và bá»n ngÆ°á»i ấy, tuy không nói gì nhÆ°ng trong lòng rất hồ nghi. Thiếu nữ áo Ä‘en hình nhÆ° đã biết chà ng nghi ngá» gì rồi, vá»™i vừa quay lại vừa cÆ°á»i vừa há»i :
- Chắc thiếu hiệp thể nà o cÅ©ng nghi ngá» tôi là ngÆ°á»i rất huyá»n bà phải không?
Äá»™c Cô Ngá»c vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Cô nương nói rất đúng, nhưng tại hạ đã nói rồi, tại hạ chỉ cần biết cô nương là Sương cô nương thôi chứ không cần biết tới chuyện khác.
Thiếu nữ áo Ä‘en cÆ°á»i khì và nói tiếp :
- Thiếu hiệp thông minh thá»±c, nhÆ° váºy có thể khiến tôi không cần phải há»i đến việc của thiếu hiệp nữa. NhÆ°ng tôi Ä‘oán chắc không bao lâu tôi sẽ biết rõ hết.
Äá»™c Cô Ngá»c có vẻ không phục, liá»n nghÄ© bụng :
“Tuy ta không giấu diếm nổi cô nÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng đừng có hòng giấu diếm nổi...â€
Thiếu nữ ná» vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Tôi cÅ©ng biết thể nà o thiếu hiệp cÅ©ng sẽ biết rõ chuyện của tôi nhÆ°ng chỉ e đó là chuyện rất lâu. Bất cứ sao trong ná»a năm trá»i, chúng ta phải theo đúng lá»i hẹn Æ°á»›c vá»›i nhau, không ai được dò lai lịch của đối phÆ°Æ¡ng hết. Tuy váºy, dò há»i ngÆ°á»i khác thì không bị hạn chế. Chẳng hay thiếu hiệp nghÄ© sao?
Äá»™c Cô Ngá»c mỉm cÆ°á»i gáºt đầu :
- Cô nÆ°Æ¡ng dặn bảo thì tại hạ xin vâng lá»i ngay. HÆ¡n nữa tại hạ có muốn biết sá»± bà ẩn của cô nÆ°Æ¡ng đâu?
Nà ng ná» liếc nhìn chà ng má»™t cái rất tình tứ và đỡ lá»i :
- Muốn biết hay không chúng ta đã cùng hiểu nhau cả. Thiếu hiệp hà tất phải thốt ra những lá»i lẽ trái vá»›i lòng nhÆ° thế là m chi?
Hổ thẹn vô cùng, Äá»™c Cô Ngá»c không dám nói thêm nữa.
Thiếu nữ cÆ°á»i khì má»™t tiếng, thủng thẳng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c xe ngá»±a, phất tay má»™t cái. Bốn đại hán ná» cung kÃnh vái má»™t vái rồi lá»›n bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c ngá»±a. Nà ng ná» giÆ¡ tay vén tấm mà nh cá»a xe lên, quay đầu lại bảo Äá»™c Cô Ngá»c rằng :
- Thiếu hiệp có lại đây đỡ tôi lên xe không?
Tuy không muốn, nhÆ°ng Äá»™c Cô Ngá»c cảm thấy lá»i nói của nà ng ná» rất nghiêm nên không dám phản kháng gì hết mà chỉ cau mà y lại, lá»›n bÆ°á»›c tiến lên, giÆ¡ tay ra để đỡ cánh tay của nà ng ná». NhÆ°ng tay chà ng vừa đụng và o cánh tay của nà ng, tuy cách má»™t lá»›p áo mà vẫn cảm thấy da thịt của nà ng ta má»m mại vô cùng. Chà ng rùng mình đến thót má»™t cái, vá»™i rụt tay ngay lại.
Nà ng ná» quay đầu lại liếc chà ng cÆ°á»i nÅ©ng nịu và há»i :
- Cái gì thế? Thiếu hiệp không dám đỡ tôi lên xe hay sao?
Äá»™c Cô Ngá»c vá»™i đáp :
- Cô nương chớ có hiểu lầm!
Nà ng ná» vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- NhÆ° váºy là không dám phải không?
Trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên. Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Ai bảo là không dám?
Thiếu nữ vẫn cÆ°á»i nÅ©ng nịu và nói tiếp :
- Thế tại sao thiếu hiệp lại rút tay lại?
Äá»™c Cô Ngá»c không nói năng gì nữa, nghiến răng mÃm môi lần thứ hai giÆ¡ tay ra nắm lấy cánh tay của nà ng. Lại nguýt chà ng má»™t cái rất tình tứ, nà ng ná» khẽ nói tiếp :
- Như thế nà y mới phải, quý hồ trong đầu óc đừng có nghĩ vơ nghĩ vẩn thì không phải e dè gì hết. Và thiếu hiệp đừng có quên chúng ta còn ngồi sát cánh nhau ở trong xe nữa đấy.
Nói xong, nà ng cÆ°á»i khì má»™t tiếng, nhảy ngay và o trong xe. Äá»™c Cô Ngá»c ngượng nghịu vô cùng nhÆ°ng tình thế bắt buá»™c, không cho phép chà ng thoái thác nên chà ng chỉ hÆ¡i chần chừ má»™t chút, cÅ©ng đánh liá»u bÆ°á»›c lên trên xe ngồi cạnh nà ng ta luôn.
Thiếu nữ nhìn chà ng cÆ°á»i khì má»™t tiếng, buông tấm mà nh của xe xuống, rồi quát bảo ông già lái xe rằng :
- Hãy Ä‘i Äá»™ng cung trÆ°á»›c.
Nà ng vừa nói dứt đã có tiếng roi kêu “đét†má»™t tiếng thá»±c ròn và bánh xe đã bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng ngay. Thân xe rất nhá», chỉ vừa đủ hai ngÆ°á»i ngồi sát cánh nhau thôi.
Ngồi ở trong xe, Äá»™c Cô Ngá»c ngá»i thiên hạ mùi thÆ¡m nhÆ° lan nhÆ° xạ, liá»n cảm thấy ngây ngất vô cùng và cÅ©ng tưởng tượng nhÆ° Ä‘ang ngồi ở trên cái thảm bằng kim khÃ.
Khi thân xe vừa lắc lÆ° má»™t cái là nà ng ná» lại cÆ°á»i khì má»™t tiếng và dá»±a và o ngÆ°á»i chà ng luôn.
Äá»™c Cô Ngá»c thất kinh khẽ kêu cô nÆ°Æ¡ng và giÆ¡ tay ra đỡ. Tay chà ng vừa đụng chạm phải cánh tay nõn nà , má»m nhÆ° không có xÆ°Æ¡ng của nà ng là m chà ng tưởng tượng nhÆ° có má»™t luồng Ä‘iện giáºt, vá»™i rụt tay lại ngay.
Nà ng ná» lại cÆ°á»i khì và khẽ nói tiếp :
- Từ đây tá»›i Äá»™ng cung phải Ä‘i má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng khá xa. ÄÆ°á»ng lối rất gồ ghá» khó Ä‘i, quý hồ thiếu hiệp giữ vững được tâm thần thì chả việc gì hết. Chả lẽ thiếu hiệp lại sợ tôi nuốt chá»ng hay sao?
Äá»™c Cô Ngá»c cứ nghiến răng thầm, chứ không nói năng gì hết. Nà ng ná» thấy thế lại cÆ°á»i khì và nói tiếp :
- Ngà y hôm nay tôi phải thá» xem Äá»— Ngá»c vá»›i Liá»…u Hạ Huệ ai giá»i hÆ¡n ai?
Nói xong, nà ng tựa ngay và o lòng của chà ng.
Äá»™c Cô Ngá»c biết nà ng ta có ý đùa giỡn mình, trong lòng đã hÆ¡i tức giáºn, nhÆ°ng chà ng nghÄ© lại lá»i nói của nà ng nói rất phải, quý hồ ta giữ vững được tâm thần chả lẽ nà ng lại nuốt sống được ta hay sao?
NghÄ© nhÆ° váºy, chà ng cố trấn tÄ©nh tâm thần, ngồi thẳng ngÆ°á»i lại, vẻ mặt nghiêm nghị, mồm tủm tỉm cÆ°á»i, mặc cho nà ng má»m nhÆ° má»™t đống bông gục và o vai mình mà không há» Ä‘á»™ng lòng chút nà o.
|
15-07-2008, 03:54 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 8 Long Phan tái xuất hiện
Xe vẫn chạy nhÆ° bay, thân xe đảo Ä‘i đảo lại không ngá»›t. Äá»™c Cô Ngá»c ngồi ở trong xe bị lắc Ä‘i lắc lại má»™t lát đã cảm thấy buồn ngủ rồi chà ng ngủ thiếp Ä‘i lúc nà o không hay.
Thiếu nữ áo đen vẫn cứ tựa và o vai chà ng chẳng nói chẳng rằng.
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, thân xe bá»—ng rung Ä‘á»™ng rất mạnh. Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái, thức tỉnh ngay, vá»™i mở mắt ra nhìn. Chà ng rất ngạc nhiên vì chà ng thấy nà ng nỠđã phủ cái áo bà o Ä‘en lên ngÆ°á»i mình lúc nà o không hay. Còn nà ng chỉ mặc má»™t bá»™ quần áo võ trang má»ng manh và đang Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn mình.
Chà ng rất cảm Ä‘á»™ng, Ä‘ang định lên tiếng cảm Æ¡n thì nà ng nỠđã mỉm cÆ°á»i khẽ há»i :
- Thế nà o, ngủ có ngon giấc không?
Rất cảm Ä‘á»™ng, Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Tại hạ mãi ngủ khiến cô nÆ°Æ¡ng bị lạnh nhÆ° váºy, trong lòng thât áy náy không yên.
Nà ng ná» tủm tỉm cÆ°á»i, chÆ°a kịp trả lá»i thì xe ngá»±a bá»—ng ngừng lại, tiếp theo đó ông già cầm cÆ°Æ¡ng đã quát lá»›n :
- Ai đó?
Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến phắt má»™t cái, Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng ná». Không ngá» nà ng ta vẫn ngồi yên, chỉ lắc đầu chứ không nói gì. Bên ngoà i lại có giá»ng lạnh lùng nói :
- Vá»›i hạng tầm thÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i chÆ°a xứng há»i danh hiệu của lão phu. Mau gá»i hai đứa nhỠở trong xe ra đây trả lá»i Ä‘i.
Nghe giá»ng nói của ngÆ°á»i đó, Äá»™c Cô Ngá»c đã biết là ai. Máu trong ngÆ°á»i liá»n sôi sùng sục, buá»™c miệng thốt ra bốn tiếng nhÆ° sau: Long Phan lệnh chủ. Chà ng định vén mà n nhảy ra thì bá»—ng thấy má»™t chiếc tay má»m mại nắm lấy cổ tay phải của mình đồng thá»i có má»™t luồng sức mạnh kỳ lạ khiến chà ng không sao cá» Ä‘á»™ng được. Chà ng giáºt mình kinh hãi vá»™i quay đầu lại nhìn.
Thiếu nữ áo đen nhìn chà ng khẽ lắc đầu và nói :
- Thiếu hiệp đừng có nóng nảy nhÆ° thế. Nếu quả tháºt là y thì lại cà ng hay. Tôi Ä‘ang lo ngại không biết Ä‘i đâu để tìm ra y. Thiếu hiệp hãy cứ ngồi yên ở đây, để tôi ra trả thù há»™ cho.
Äá»™c Cô Ngá»c biết nà ng ta sợ mình địch không nổi đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng kẻ đại thù ở trÆ°á»›c mặt thì cầm sao nổi lá»a giáºn, nhÆ°ng khốn ná»—i tay chà ng bị nà ng ná» cầm chặt, không sao cá» Ä‘á»™ng được.
NgÆ°á»i lái xe lại giáºn dữ quát bảo :
- Cô nÆ°Æ¡ng của ta là ngÆ°á»i cao quý nhÆ° thế, có bao giá» thèm tiếp những kẻ lạ mặt vô danh đâu. Nếu các hạ không tránh ra để cho xe của lão phu Ä‘i thì đừng có trách lão phu sẽ thất lá»… đấy.
Lại có tiếng cÆ°á»i khẩy nổi lên và giá»ng lạnh lùng nói tiếp :
- Cao quý cái gì? Con nhỠơ trong mắt lão phu chỉ là một con bần tiện, dâm đãng...
- Câm mồm!
NgÆ°á»i phu xe thét lá»›n, không cho đối phÆ°Æ¡ng nói cà n thì lại có má»™t ngÆ°á»i lên tiếng quát bảo :
- Lão quá»· nà y táo gan tháºt, dám ăn nói vô lá»… vá»›i cô nÆ°Æ¡ng của chúng ta nhÆ° thế?
ngươi không muốn sống nữa chắc, mau nộp mạng đi!
Thiếu nữ áo đen đột nhiên lên tiếng khẽ quát bảo :
- Quay trở lại. Các ngÆ°Æ¡i không được nói nhiá»u.
- Thuộc hạ xin tuân lệnh.
Chá» tên thủ hạ ấy rút lui vá» phÃa sau xe xong, nà ng ná» vẫn ngồi yên ở trong xe mà há»i vá»ng ra bên ngoà i rằng :
- Có phải là Long Phan lệnh chủ đấy không?
NgÆ°á»i ở bên ngoà i vẫn cÆ°á»i khẩy và vá»›i giá»ng lạnh lùng đáp :
- Tiểu quá»· nhá»› dai tháºt. Phải! lão phu là Long Phan lệnh chủ đây.
Nà ng ná» lại há»i tiếp :
- NgÆ°á»i có biết ta là ai không?
- Ngà y ná», lão phu bị tiểu quá»· ngồi cạnh ngÆ°Æ¡i phá há»ng việc là m của lão phu, từ đó đến nay lão phu chÆ°a há» rá»i khá»i Mân Tây ná»a bÆ°á»›c. Nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của các ngÆ°Æ¡i thoát sao khá»i con mắt của lão phu?
Nghe thấy Long Phan lệnh chủ trả lá»i nhÆ° váºy, nà ng ná» cÆ°á»i khẩy há»i tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đã biết bổn cô nÆ°Æ¡ng là ai rồi cà ng hay. Bổn cô nÆ°Æ¡ng hãy há»i ngÆ°á»i câu nà y :
Sao bá»—ng dÆ°ng ngÆ°á»i lại xuất hiện ở nÆ¡i đây ngăn cản xe của bổn cô nÆ°Æ¡ng nhÆ° thế là m chi?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy đáp :
- Lão phu muốn há»i con nhá» ngÆ°Æ¡i lấy má»™t váºt nà y.
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, thiếu nữ má»›i há»i lại :
- Có phải ngÆ°á»i muốn lấy chà ng ta đây không?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i the thé, đáp :
- NgÆ°Æ¡i thông minh tháºt, chÃnh lão phu muốn lấy được tình lang ở cạnh ngÆ°Æ¡i.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy Long Phan lệnh chủ nói nhÆ° váºy, vừa xấu hổ vừa tức giáºn, không sao nhịn được, Ä‘ang định dằng tay ra thì thiếu nữ ná» lại nhìn chà ng lắc đầu và há»i Long Phan lệnh chủ tiếp :
- Chà ng ta đã là ngÆ°á»i yêu của bổn cô nÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i còn muốn lấy là m chi?
- Tiểu quỷ nà y là kẻ thù của lão phu. Lão phu bắt được y sẽ có cách sỠdụng riêng?
Sao, hai ngÆ°á»i âu yếm vá»›i nhau bấy nhiêu lâu mà y vẫn chÆ°a nói chuyện ấy cho ngÆ°Æ¡i nghe hay sao?
- Tuy chà ng chÆ°a nhắc nhở chuyện đó cho bổn cô nÆ°Æ¡ng hay nhÆ°ng bổn cô nÆ°Æ¡ng biết chà ng giáºn ngÆ°Æ¡i lắm, chỉ muốn nuốt chá»ng được má»›i cam tâm.
- Lẽ dÄ© nhiên rồi. NhÆ°ng lão phu đã có lá»i nói trÆ°á»›c là y không muốn nhắc nhở chuyện đó cho ngÆ°Æ¡i hay thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng có há»i dò đến những chuyện của lão phu là m chi.
- Việc gì chứ việc nà y thì ngÆ°á»i cứ yên tâm. Hiện giá» bổn cô nÆ°Æ¡ng chÆ°a muốn biết chuyện của các ngÆ°á»i vá»™i. Má»™t ngà y kia nếu bổn cô nÆ°Æ¡ng muốn biết thì cÅ©ng không ai có thể giấu diếm nổi.
- Äó là việc của ngÆ°Æ¡i, không việc gì đến lão phu. Thôi, đừng có nói những chuyện thừa ấy nữa. Lão phu chỉ há»i: ngÆ°Æ¡i có chịu trao y cho lão phu không?
- Có thể lắm!
Thấy nà ng ta trả lá»i nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c liá»n biến sắc mặt. NhÆ°ng chà ng chÆ°a kịp nói thì nà ng nỠđã liếc nhìn chà ng má»™t cách rất tình tứ rồi trả lá»i Long Phan lệnh chủ tiếp :
- Nếu ngÆ°Æ¡i muốn bắt được chà ng Ä‘i thì Ãt nhất phải giết được năm ngÆ°á»i ở bên ngoà i và cả bổn cô nÆ°Æ¡ng ở trong xe nà y nữa. Nếu ngÆ°á»i có thể là m được nhÆ° váºy thì cứ tá»± tiện Ä‘em chà ng Ä‘i.
Nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c rất cảm Ä‘á»™ng, vá»™i dùng tay trái để lên chiếc tay của nà ng ná», khẽ nắm má»™t cái. Nà ng ta cÅ©ng liếc nhìn chà ng má»™t cái rất tình tứ, và từ từ tá»±a lÆ°ng và o ngÆ°á»i chà ng. Lần nà y chà ng không tránh ra, cứ để mặc cho nà ng ta tá»±a và o.
Long Phan lệnh chủ ở bên ngoà i lại cÆ°á»i khẩy nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đừng tưởng Tứ đại há»™ pháp của ngÆ°Æ¡i là đã rất lợi hại. Äối vá»›i lão phu, chúng chỉ là bá»n giá áo túi cÆ¡m, rất tầm thÆ°á»ng.
Bên ngoà i bá»—ng có mấy tiếng cÆ°á»i khẩy nổi lên. Thiếu nữ ná» vá»™i bảo mấy ngÆ°á»i há»™ pháp đó rằng :
- Các ngÆ°Æ¡i khá»i cần phải đếm xỉa tá»›i y. Bổn cô nÆ°Æ¡ng sẽ có cách để các ngÆ°Æ¡i khá»i bá»±c mình.
Trên đầu xe bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i quát tháo nhÆ° sấm Ä‘á»™ng :
- Tuân lệnh! Thuộc hạ xin đa tạ cô nương.
Nà ng ná» vá»›i giá»ng lạnh lùng nói tiếp :
- NgÆ°á»i tá»± tin nhÆ° váºy sao không dám thá» thách Ä‘i?
Long Phan lệnh chủ ở bên ngoà i xe cÆ°á»i khẩy đáp :
- Con nhãi đừng có nói khÃch lão phu. Nếu lão phu muốn giết chết các ngÆ°Æ¡i tháºt dá»… nhÆ° trở bà n tay.
Nà ng áo Ä‘en vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Hôm nay bổn cô nÆ°Æ¡ng muốn xem ngÆ°á»i giết ngÆ°á»i nhÆ° trở bà n tay ra sao?
Long Phan lệnh chủ tức giáºn chịu không nổi, lạnh lùng nói tiếp :
- Con nhãi kia, ngÆ°Æ¡i có biết Long Phan lệnh chủ của bổn Lệnh chủ đã Ä‘Æ°a ra là không bao giỠđể cho má»™t ngÆ°á»i nà o sống sót không?
Thiếu nữ áo Ä‘en cÆ°á»i khì đáp :
- Bổn cô nÆ°Æ¡ng ngưỡng má»™ oai danh của lão phu đã lâu, nhÆ°ng cái trò ấy chỉ có thể dá»a nạt được những kẻ tầm thÆ°á»ng nhút nhát nhÆ° cấy thôi. Chứ gặp phải bổn cô nÆ°Æ¡ng thì lá cá» lệnh ấy không nghÄ©a lý gì hết.
- Con nhãi, ngÆ°Æ¡i dám tá»± tin nhÆ° váºy Æ°?
- Tất nhiên, xÆ°a nay bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không há» nói suông để dá»a nạt ai hết!
Nà ng vừa nói vừa Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cách rất tình tứ.
Thấy thế Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến phắt má»™t cái, trong lòng áy náy không yên.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i giá»ng quái dị há»i tiếp :
- Äược! Bổn Lệnh chủ phải xét thá» xem tà i ba của ngÆ°Æ¡i cao thấp nhÆ° thế nà o?
NhÆ°ng con nhãi kia, ngà y hôm nay bổn Lệnh chủ hoặc giả mở lòng từ bi, không muốn tay dÃnh máu tanh, ngÆ°Æ¡i nghÄ© sao?
Nà ng nỠung dung đáp :
- Giản dị lắm! Nếu ngÆ°á»i không muốn tay dÃnh máu tanh thì có má»™t cách là tránh sang má»™t bên để bổn cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i qua. Sau nà y bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ tìm kiếm ngÆ°á»i để gặp lại.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khì nói tiếp :
- Là m gì có chuyện giản dị nhÆ° thế? Nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, lão phu cứ khoanh tay đứng yên cÅ©ng có cách là m cho ngÆ°Æ¡i phải ngoan ngoãn ná»™p thằng nhá» kia cho lão phu.
Nà ng ná» cÅ©ng cÆ°á»i khì và há»i tiếp :
- NgÆ°á»i đã tá»± tin nhÆ° váºy sao không thá» thách xem?
Long Phan lệnh chủ lầm lì đáp :
- Äược lắm! Con nhãi kia! Nếu lão phu Ä‘oán không sai thì chắc tiểu quá»· ngồi cạnh ngÆ°Æ¡i vẫn chÆ°a biết rõ lai lịch, tên tuổi và thân pháºn của ngÆ°Æ¡i đâu?
Nà ng ná» thấy đối phÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy, hÆ¡i rùng mình, vá»™i đỡ lá»i :
- NgÆ°á»i Ä‘oán nhÆ° váºy là lầm rồi. Việc của bổn cô nÆ°Æ¡ng chà ng đã biết rõ hết.
Long Phan lệnh chủ kêu “ồ†lên má»™t tiếng, cÆ°á»i giá»ng quái dị, nói tiếp :
- NhÆ° váºy hiếm có tháºt! Có lẽ bụng dạ của y rá»™ng lượng lắm. Nếu y đã biết thì lão phu tưởng tất nhiên ngÆ°Æ¡i không phản đối để cho lão phu được nói rõ thêm cho y hay?
Nà ng ná» giáºt mình kinh hãi, bá»—ng giáºn dữ quát lá»›n :
- Bổn cô nÆ°Æ¡ng phải nói trÆ°á»›c, nếu ngÆ°á»i dám tiết lá»™ ná»a câu thì nÆ¡i đây sẽ là chá»— chôn xÆ°Æ¡ng vùi xác của ngÆ°á»i ngay!
Äá»™c Cô Ngá»c nghe tá»›i đó ngẩn ngÆ°á»i ra, Ä‘ang định lên tiếng há»i thì Long Phan lệnh chủ đã cÆ°á»i the thé há»i :
- Sao lại không dám? Y đã được nghe thấy má»™t lượt rồi, bây giá» lão phu có kể lại thì y cÅ©ng chỉ cà ng nháºn thức rõ thêm thôi, chứ có sao đâu?
Nà ng ná» hia mắt tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i và nghiến răng, mÃm môi đáp :
- Lão quá»· kia! Ngà y hôm nay bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không muốn ra tay dÃnh máu tÆ°Æ¡i.
Tốt hơn hết lão quỷ ngươi đừng có bắt ép ta!
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy nói tiếp :
- Việc nà y kể cũng giản dị lắm. Nếu ngươi không muốn lão phu nói thì cứ việc ngoan ngoãn trao tiểu tỠấy cho lão phu là xong ngay.
Nà ng ná» lại rùng mình đến phắt má»™t cái, nhÆ°ng không thấy nà ng lên tiếng trả lá»i.
Hiển nhiên lúc nà y nà ng đang gặp một vấn đỠrất khó xỠvà trong lòng rất mâu thuẫn.
Nà ng không muốn để cho Äá»™c Cô Ngá»c biết mình là ai, và cÅ©ng không muốn trao chà ng ta cho đối phÆ°Æ¡ng.
Äá»™c Cô Ngá»c trông thấy thái Ä‘á»™ của nà ng nhÆ° váºy cÅ©ng không nhẫn tâm. Máu nóng trong ngÆ°á»i sôi lên sùng sục, nghiến răng mÃm môi Ä‘anh nhất định bất chấp háºu quả gì cÅ©ng nhảy ra ngoà i để can thiệp.
Thiếu nữ áo Ä‘en bá»—ng kéo chà ng lại. Hai mắt tia ra hai luồng ánh sáng tình tứ, vá»›i giá»ng nghẹn ngà o :
- Chả lẽ thiếu hiệp không tin tôi hay sao?
Lắc đầu thở dà i, Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng đừng có hiểu lầm nhÆ° váºy. Sở dÄ© tại hạ định nhảy ra ngoà i đó là vì không nhẫn tâm trông thấy cô nÆ°Æ¡ng phải phân vân khó xá».
Nà ng ná» nghe nói, ngÆ°á»i run lên cầm cáºp má»™t hồi, nhắm nghiá»n hai mắt lại, ứa ra hai hà ng lệ, gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Thiếu hiệp đã nói nhÆ° váºy thì TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y có chết cÅ©ng cam tâm.
Nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái và thấy nà ng đã quay đầu lại, rất bình tÄ©nh lá»›n tiếng nói vá»ng ra ngoà i xe rằng :
- Lão quỷ, nếu ngươi không sợ chết thì cứ việc nói đi.
CÆ°á»i khẩy má»™t tiếng, Long Phan lệnh chủ đỡ lá»i :
- Tốt hơn hết ngươi nên nghĩ kỹ đi thì hơn. Phải biết lão phu chỉ cần nói ra là tiểu quỷ nỠkhông còn là cục cưng của ngươi nữa.
NgÆ°á»i hÆ¡i run run, nà ng áo Ä‘en lạnh lùng đáp :
- Lão quá»· đừng có nói nhiá»u vô Ãch. Bổn cô nÆ°Æ¡ng đã đánh liá»u rồi. Dù chà ng ta có háºn bổn cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i chăng nữa thì bổn cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng không bao giá» chịu để cho ngÆ°Æ¡i Ä‘em chà ng Ä‘i. NgÆ°Æ¡i cứ việc nói Ä‘i, há»… ngÆ°Æ¡i vừa lên tiếng là bổn cô nÆ°Æ¡ng Ä‘iểm và o yếu huyệt mê của chà ng ta ngay. Váºy ngÆ°Æ¡i cứ việc nói Ä‘i! Sao ngÆ°Æ¡i không nói Ä‘i?
Long Phan lệnh chủ không ngá» nà ng ta lại có thủ Ä‘oạn ấy, ngừng giây lát, y liá»n cÆ°á»i the thé, nói tiếp :
- Không ngá» con nhãi ngÆ°Æ¡i lại có ý nghÄ© nhÆ° váºy. Nếu thế bắt buá»™c lão phu phải sá» dụng cả thủ Ä‘oạn má»m lẫn cứng cùng má»™t lúc.
Nà ng ná» chỉ cÆ°á»i khẩy thôi, chÆ°a kịp lên tiếng nói thì Äá»™c Cô Ngá»c đã giáºn dữ quát lá»›n :
- Lão quá»· Long Phan, ngÆ°Æ¡i có thủ Ä‘oạn gì cứ việc giở ra Ä‘i. Bây giá» thiếu gia đã biết nà ng là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng...
Chà ng chÆ°a nói dứt thì Long Phan lệnh chủ đã cÆ°á»i khẩy nói tiếp :
- Tiểu quá»·, tà i trà nhá» má»n của ngÆ°Æ¡i thì đừng có biểu diá»…n ở trÆ°á»›c mặt lão phu. Hừ, phải! NgÆ°Æ¡i đã biết tên y thị là TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng rồi, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có biết TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o không?
Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°á»i khẩy đáp :
- Bất cứ TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o, là kẻ mang tá»™i tháºp ác, không sao tha thứ được, nói tóm lại, TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng không phải là Long Phan lệnh chủ thì ngÆ°Æ¡i đừng có tốn hÆ¡i mất công mà nói thêm là m chi nữa.
Thiếu nữ áo Ä‘en rất cảm Ä‘á»™ng liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c rồi khẽ quay đầu lại, quát bảo bá»n thủ hạ rằng :
- Ra tay tấn công đi!
Nà ng vừa nói dứt, phÃa đằng trÆ°á»›c đã có mấy tiếng quát tháo. Tiếp theo đó, Long Phan lệnh chủ lại cÆ°á»i giá»ng quái dị và nói :
- Con nhãi bắt buá»™c lão phu phải ra tay nhÆ° thế nà y thì đừng có trách lão phu không nÆ°Æ¡ng tay đấy nhé! BÆ°á»›c trở vá»!
Liá»n có hai tiếng kêu “bùng, bùng†tháºt lá»›n. Tiếp theo đó lại có hai tiếng kêu “há»±â€.
Äá»™c Cô Ngá»c kinh hoảng và giáºt đến thót má»™t cái. Thiếu nữ áo Ä‘en lại khẽ quát bảo tiếp :
- Công lá»±c của lão quá»· rất cao siêu, hai ngÆ°Æ¡i khá»i cần phải đứng ở đây bảo vệ ta nữa, xông lên liên tay hợp sức tấn công y Ä‘i!
PhÃa đằng trÆ°á»›c xe lại có hai tiếng quát tháo và có tiếng nói giáºn dữ của Long Phan lệnh chủ vá»ng tá»›i rằng :
- Con nhãi kia, ngÆ°Æ¡i cứ sai bảo những bá»n giá áo túi cÆ¡m lên ná»™p mạng còn ngÆ°Æ¡i thì cứ rụt đầu rụt cổ ở trong xe, không dám ra đây đấu vá»›i lão phu. Lão phu hãy thu xếp bốn tên nà y trÆ°á»›c rồi sẽ cà n quét ngÆ°Æ¡i sau.
Äá»™c Cô Ngá»c chỉ nghe thấy phÃa đằng trÆ°á»›c xe có tiếng chưởng phong kêu “vù vùâ€, tiếng hò hét quát tháo liên hồi, hiển nhiên tráºn đấu rất kịch liệt.
Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn nà ng ná», thấy nà ng có vẻ bình tÄ©nh lắm, hình nhÆ° nà ng đã nắm chắc phần thắng thì phải?
Má»™t lát sau, Äá»™c Cô Ngá»c ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi không sao nhịn được, khẽ há»i :
- Cô nương liệu bốn vị ấy có thắng nổi Long Phan lệnh chủ không?
- Tuy bá»n ngÆ°á»i há» Ä‘á»u là cao thủ hạng nhất trong võ lâm nhÆ°ng công lá»±c của Long Phan lệnh chủ nhÆ° còn cao hÆ¡n chúng má»™t mức. Thiếu hiệp không nghe thấy chưởng phong của Long Phan lệnh chủ cà ng đấu cà ng mạnh, đủ thấy công lá»±c của bá»n ngÆ°á»i ấy đã kém sút dần hay sao?
Äá»™c Cô Ngá»c nghe thấy nà ng ta nói nhÆ° váºy, kinh hãi thầm và nghÄ© bụng :
“Cứ xem sá»± nháºn xét của nà ng thì công lá»±c của nà ng đã luyện tá»›i mức phi phà m rồi.
Bằng không sao chỉ nghe tiếng chưởng phong mà đã phân biệt được ai hÆ¡n ai kém nhÆ° thế?â€
NghÄ© tá»›i đó, chà ng lại há»i tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy chả lẽ không sá»›m thì chà y, bốn ngÆ°á»i kia thể nà o cÅ©ng bị đánh bại hay sao?
Thiếu nữ áo Ä‘en gáºt đầu đáp :
- Vâng! Tôi chỉ muốn để cho bốn ngÆ°á»i há» ra đấu nhÆ° váºy là muốn thá» xem công lá»±c của Long Phan lệnh chủ cao siêu tá»›i mức Ä‘á»™ nà o. Bây giá» tôi đã biết công lá»±c của y còn kém hÆ¡n mức tưởng tượng của tôi nhiá»u vì bốn ngÆ°á»i ấy liên tay đã chống đỡ được hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i hiệp rồi.
Tuy ngÆ°á»i ngồi ở trong xe, lại có mà n cá»a che lấp, nhÆ°ng tráºn đấu ở bên ngoà i xảy ra nhÆ° thế nà o nà ng cÅ©ng biết rõ mồn má»™t.
Äá»™c Cô Ngá»c hÆ¡i ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi cau mà y lại há»i :
- Nếu đúng nhÆ° lá»i của cô nÆ°Æ¡ng nói thì lát nữa cô nÆ°Æ¡ng thể nà o cÅ©ng phải ra ngoà i đấu vá»›i y hay sao?
Nà ng ná» mỉm cÆ°á»i đáp :
- Vá»›i tà i ba của Long Phan lệnh chủ nhÆ° váºy tôi chÆ°a cần phải ra tay đấu vá»›i y vá»™i.
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói rất thắc mắc, vá»™i há»i tiếp :
- Tại hạ không hiểu lá»i nói của cô nÆ°Æ¡ng.
Nà ng ná» cÆ°á»i khì đáp :
- Má»™t lát nữa thiếu hiệp sẽ hiểu biết liá»n. Thể nà o tôi cÅ©ng là m cho Long Phan lệnh chủ phải hoảng sợ đến mất hết hồn vÃa mà thúc thủ đợi chết.
Thấy nà ng nói nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c cà ng thắc mắc, không hiểu thêm. Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© sá»±c nhá»› tá»›i má»™t việc, vá»™i nói tiếp :
- Tại hạ có má»™t Ä‘iá»u nà y muốn yêu cầu cô nÆ°Æ¡ng giúp cho.
Nà ng ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t hồi, rồi vá»›i giá»ng nhu mì đáp :
- Thiếu hiệp cứ nói Ä‘i. Bất cứ việc gì của thiếu hiệp tôi cÅ©ng vui lòng nháºn lá»i giúp ngay.
Thấy nà ng ta nói nhÆ° váºy tuy lại phải mang Æ¡n nà ng ta má»™t lần nữa nhÆ°ng việc nà y rất quan trá»ng, chà ng không còn nghÄ© ngợi tá»›i vấn đỠấy nữa, liá»n cÆ°Æ¡ng quyết nói tiếp :
- Ngà y hôm nay chỉ xin cô nương trừng trị y qua loa thôi chứ đừng có đánh chết y vội!
Nà ng ná» rất ngạc nhiên, vá»™i há»i lại :
- Tại sao thế?
Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Tại hạ với y có một mối thù rất lớn, đang định tìm cách để trả được mối thù ấy, nên tại hạ không muốn nhỠtay ai giết chết y cả.
Nà ng ná» hÆ¡i ngẫm nghÄ© má»™t chút, Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái rồi há»i lại :
- Thiếu hiệp có biết tôi đang lo...
Äá»™c Cô Ngá»c cÆ°Æ¡ng quyết đỡ lá»i :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng! Tại hạ tá»± biết công lá»±c của mình lúc nà y không sao địch nổi y, và còn biết thả hổ vá» rừng nhÆ° váºy sẽ háºu há»a rất lá»›n. NhÆ°ng tại hạ có má»™t nguyện vá»ng, chỉ cần mình còn sống sót giá» phút nà o thể nà o cÅ©ng phải Ä‘Ãch tay giết chết tên giặc ấy má»›i thôi.
Thấy lá»i nói của chà ng hà o khà can vân nhÆ° thế, nà ng ná» liá»n Ä‘Æ°a mắt ngắm nhìn chà ng, khẽ thở dà i má»™t tiếng đáp :
- Thôi được! Ngà y hôm nay nể mặt thiếu hiệp hãy tha chết cho lão quỷ ấy một phen.
Mặt lá»™ vẻ rất cảm Ä‘á»™ng, Äá»™c Cô Ngá»c liếc nhìn nà ng ná» rồi cảm Æ¡n rằng :
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ sẽ không bao giá» quên Æ¡n ngà y hôm nay cô nÆ°Æ¡ng đã ban cho.
Vẻ mặt hÆ¡i ai oán, nà ng ná» liếc nhìn chà ng má»™t cái, vá»›i giá»ng ná»a giáºn ná»a há»n đỡ lá»i :
- NgÆ°á»i nà y tháºt là ...
Äá»™t nhiên bên ngoà i bá»—ng có mấy tiếng kêu “hự†vá»ng tá»›i, nà ng ná» bá»—ng lá»™ vẻ hồi há»™p, không nói tiếp nữa, mà quát bảo ngÆ°á»i cầm cÆ°Æ¡ng ngá»±a rằng :
- Cụ già ra tay đi!
Nà ng vừa nói dứt đã có hai tiếng roi ngựa vút đen đét nổi lên. Tiếp theo đó, có một tiếng rú rất kinh hồn động phách nổi lên theo.
|
15-07-2008, 03:57 PM
|
|
Hà n Lâm Há»c Sỹ
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
|
|
Hồi 9 Long Phan tháºt hay giả
Äá»™c Cô Ngá»c má»›i vỡ lẽ liá»n buá»™c miệng há»i :
- Thế ra ông cụ già nua cầm cương ngựa đó lại là ...
Nà ng ná» cÆ°á»i khì má»™t tiếng, đỡ lá»i :
- Phải! Ông ta là má»™t cao nhân tuyệt thế! Ãt khi ra tay đấu vá»›i ngÆ°á»i...
Tiếng rú vừa dứt, Äá»™c Cô Ngá»c đã nghe thấy Long Phan lệnh chủ thất kinh há»i :
- Ngà i có phải là Äà Tú Trà Lôi lão tiá»n bối đã oai trấn Äại Mạc và o hồi năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c đây không?
Nà ng ná» ngẩn ngÆ°á»i ra, nói :
- Không ngỠlão quỷ lại sà nh mắt đến như thế...
Nà ng chÆ°a nói dứt đã có giá»ng khà n khà n lạnh lùng nói :
- Thằng nhá» nà y đã mù quáng hay sao? Năm xÆ°a Äà Tú Trà Lôi oai trấn Äại Mạc đã chết từ hồi năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c rồi, còn lão phu đây chỉ là lão già há» Trà , ngÆ°á»i lái xe cho cô nÆ°Æ¡ng của lão phu thôi.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i gằn nói tiếp :
- Không dám giấu diếm Trà lão tiá»n bối, trên hoà n vÅ© nà y không có ngÆ°á»i thứ hai nà o biết sá» dụng tuyệt há»c Ä‘á»™c đáo Thôi hồn tiêu ấy. Nếu hiệp giá của Trà lão tiá»n bối ở đây...
Nà ng áo Ä‘en đã cÆ°á»i khẩy và lá»›n tiếng nói :
- Ngươi muốn bỠchạy ư? Là m gì có chuyện giản dị như thế? Lão quỷ, ngươi nói đi?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i giá»ng quái dị đáp :
- NgÆ°Æ¡i đừng có đắc chÃ, á»· thế hà hiếp ngÆ°á»i nhÆ° váºy. Phải biết lão phu vì thấy hiệp giá của Trà lão tiá»n bối ở đây nên má»›i tạm thá»i buông tay, tha cho ngÆ°Æ¡i má»™t phen...
- Äủ rồi!
Nà ng ná» cÆ°á»i khì má»™t tiếng và nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đừng có cố ý là m ra vẻ Ä‘Ã ng hoà ng nhÆ° thế nữa. NgÆ°Æ¡i phải biết, ông già nà y chỉ là ông cụ há» Trà thôi chứ không phải là Trà lão tiá»n bối ở Äại Mạc năm xÆ°a.
Bổn cô nÆ°Æ¡ng không cảm Æ¡n ngÆ°Æ¡i đâu, và cÅ©ng không có thá»i giá» nói chuyện nhiá»u vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa. Cụ già lúc hạ thủ nên nhẹ tay má»™t chút, tôi đã nháºn lá»i để dà nh tÃnh mạng của y cho ngÆ°á»i khác giết rồi. Cụ chỉ nên cho y nếm mùi roi ngá»±a má»™t phen cÅ©ng đủ rồi.
Nà ng vừa nói dứt thì bên ngoà i đã có tiếng kêu “đét†tháºt ròn. Tiếp theo đó, lại có tiếng thất kinh la lá»›n của Long Phan lệnh chủ.
- Trà lão tiá»n bối mau ngừng tay...
Ông già ná» liá»n quát lá»›n má»™t tiếng, không để cho đối phÆ°Æ¡ng nói tiếp mà trả lá»i rằng :
- Nếu không có lệnh dụ của gia cô nÆ°Æ¡ng thì ngà y hôm nay lão phu thế nà o cÅ©ng đánh cho ngÆ°Æ¡i tan xÆ°Æ¡ng nát thịt. Bây giá» tuy tha tá»™i chết cho ngÆ°Æ¡i nhÆ°ng còn tá»™i sống không thể nà o tha thứ được. Sau hai mÆ°Æ¡i roi lão phu sẽ tha cho ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã o tẩu! Äỡ lấy!
Ông ta vừa nói xong đã có tiếng kêu đen đét liên hồi. Long Phan lệnh chủ quát bảo tiếp :
- Trà Lôi! Bổn Lệnh chủ tôn kÃnh ngÆ°á»i nổi danh ngà y trÆ°á»›c...
Ông già cả cÆ°á»i ngắt lá»i đối phÆ°Æ¡ng và nói tiếp :
- Kẻ cầm cương ngựa nà y không dám! Lão nhãi già kia, ngươi có tà i ba độc đáo gì thì cứ việc giở ra đi.
Lại có tiếng hai tiếng kêu Ä‘en đét nổi lên. Long Phan lệnh chủ cà ng tức giáºn thêm quát lá»›n :
- Trà Äà Tá» ngÆ°Æ¡i đã không biết Ä‘iá»u thì hãy nếm mùi thủ Ä‘oạn của bổn Lệnh chủ trÆ°á»›c.
Liá»n co tiếng chưởng phong xen lẫn vá»›i tiếng roi nổi lên. Thỉnh thoảng lại có và i tiếng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên nhÆ° khùng và má»™t hai tiếng kêu há»± nữa.
Liá»n nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cách rất tình tứ, nà ng ná» vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Hai mÆ°Æ¡i roi mà bây giá» má»›i được mÆ°á»i roi, phen nà y thiếu hiệp cÅ©ng được hả dạ...
Nói tá»›i đó nà ng bá»—ng ngắt lá»i, hÆ¡i ngẫm nghÄ© má»™t chút rồi lá»™ vẻ thắc mắc và há»i tiếp :
- Tôi nháºn thấy không đúng từ lúc nãy rồi! Tuy trÆ°á»›c kia tôi chÆ°a gặp mặt Long Phan lệnh chủ bao giá» nhÆ°ng nghe ngÆ°á»i ta đồn y là má»™t cao thủ có võ công tuyệt vá»i. Y vá»›i Tuyết Y Huyết Thần cùng được giang hồ gá»i là VÅ© Ná»™i Nhị Sát. Ngà y hôm nay tôi nháºn thấy võ công Long Phan lệnh chủ nà y rất kém...
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra đỡ lá»i :
- Chắc lá»i đồn đại đã thất thiệt chăng?
Nà ng nỠlắc đầu nói tiếp :
- Long Phan lệnh chủ nổi lên ở trong giá»›i giang hồ trÆ°á»›c sau má»›i được hÆ¡n mÆ°á»i năm mà y đã được xếp ngang hà ng vá»›i Tuyết Y Huyết Thần, nhÆ° váºy không phải là chuyện ngẫu nhiên đâu.
Äá»™c Cô Ngá»c lại đỡ lá»i tiếp :
- Có lẽ y gặp phải ông già hỠTrà là cao thủ tuyệt thế, đã nổi tiếng lâu năm mà trong lòng hãi sợ cũng nên?
Nà ng lắc đầu nói tiếp :
- Nếu tháºt nhÆ° thế thì y là m sao mà được nổi danh cùng vá»›i Tuyết Y Huyết Thần?
Tuy ông già há» Trà nà y đã nổi danh ở ngoà i biên thùy và o hồi năm mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c, tiếng tăm lừng lẩy Äại Mạc nhÆ°ng nếu nói đến công lá»±c chỉ ngang tà i vá»›i lão ma đầu thôi. Tại sao bây giá» lão ma đầu lại cứ chịu đòn đến ná»—i không sao trả đủa lại được nhÆ° váºy?
- Ông cụ há» Trà nổi danh sá»›m nhÆ° váºy ắt phải biết công lá»±c của Long Phan lệnh chủ cao thấp nhÆ° thế nà o. Nếu ông ta biết tà i ba của Long Phan lệnh chủ có thể ngang tà i vá»›i mình thì khi nà o ông ta lại dám nói: chỉ cần đấu hai mÆ°Æ¡i roi nhÆ° thế?
- TÃnh nết của ông già rất kêu ngạo, xÆ°a nay không chịu phục ai bao giá». Ngay cả Tuyết Y Huyết Thần mà ông ta cÅ©ng không coi và o đâu hết. Hay là ông ta đã nháºn thấy võ công của Long Phan lệnh chủ rất thÆ°á»ng rồi chăng?
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, cau mà y lại nói :
- Nếu váºy theo ý của cô nÆ°Æ¡ng...
Nà ng ná» lắc đầu đỡ lá»i :
- Tôi cũng không hiểu, thiếu hiệp chớ có nóng lòng như thế vội, để tôi nghĩ lại xem đã.
Nói tá»›i đó, nà ng cau mà y lại suy nghÄ©. Äá»™c Cô Ngá»c biết nà ng Ä‘ang váºn dụng trà tuệ siêu phà m để nghÄ© ngợi nguyên nhân bên trong mà phá tan được nghi vấn ná» nên chà ng không nói năng gì nữa.
Äá»™t nhiên nà ng ná» mở mắt ra, đôi ngÆ°Æ¡i sáng ngá»i và lên tiếng há»i :
- Thiếu hiệp thỠnghĩ xem, liệu Long Phan lệnh chủ nà y có phải là giả hiệu không?
Äá»™c Cô Ngá»c nghe nói lắc đầu đáp :
- Tại hạ thiết tưởng y là thực chứ không phải là giả hiệu đâu. Cô nương thỠnghĩ xem trong thiên hạ nà y có ai lại dám táo gan giả mạo Long Phan lệnh chủ đi rêu rao khắp nơi như thế.
Thiếu nữ ná» ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, rồi đỡ lá»i :
- Phải! à kiến nà y của thiếu hiệp cũng có lý lắm...
Lúc ấy, tiếng roi vụt ở bên ngoà i đã đình chỉ và giá»ng nói khà n khan của ông già đã lá»›n tiếng cÆ°á»i má»™t hồi và nói vá»ng và o trong xe rằng :
- Cô nÆ°Æ¡ng! Äã đủ hai mÆ°Æ¡i roi rồi. Thá»±c không ngỠđã lâu năm già nà y cứ muốn được so tà i vá»›i Long Phan lệnh chủ má»™t phen, ngỠđâu nay được gặp gỡ má»›i biết y lại tầm thÆ°á»ng đến nhÆ° thế, khiến già nà y thất vá»ng quá. Bây giá» có nên cho y cụp Ä‘uôi bò Ä‘i ngay không?
Nà ng áo Ä‘en trầm ngâm giây lát, vá»›i giá»ng dịu dà ng đáp :
- Cụ cứ trông coi y, tôi còn có mấy lá»i muốn há»i y.
Ông già vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Già biết rồi, cô nÆ°Æ¡ng cứ ra há»i y Ä‘i. Y không tẩu thoát được đâu.
Nà ng áo Ä‘en cÆ°á»i khì má»™t tiếng, há»›n hở há»i :
- Long Phan lệnh chủ! Bổn cô nÆ°Æ¡ng muốn biết trên Ä‘á»i nà y có tất cả mấy Long Phan lệnh chủ?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy đáp :
- Con nhãi khéo lắm! Hóa thân của Long Phan lệnh chủ có hà ng trăm, nghìn. Lúc thì Ä‘Ã n ông, lúc thì Ä‘Ã n bà , nhÆ° váºy là m sao mà đếm xuể được?
Nà ng ná» cÆ°á»i khì há»i tiếp :
- Nếu váºy ngÆ°á»i đã nhìn nháºn là giả hiệu rồi phải không?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy đáp :
- Ngươi đừng có tự cho mình là thông minh! Phải biết lão phu đây là thực mà cũng là giả.
ÄÆ°a mắt liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái, nà ng vừa cÆ°á»i vừa há»i tiếp :
- Việc của thế gian nà y vạn dÄ© là thá»±c thá»±c giả giả. NhÆ°ng bổn cô nÆ°Æ¡ng thiết nghÄ© Long Phan lệnh chủ thá»±c không khi nà o lại tầm thÆ°á»ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i được?
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy nói tiếp :
- Con nhãi kia, ngÆ°Æ¡i hà tất phải múa mép nhÆ° thế. Nếu lão phu không phải vì trong lúc luyện võ công không may mang chút ná»™i thÆ°Æ¡ng thì ngà y hôm nay các ngÆ°Æ¡i đừng có hòng sống sót mà rá»i khá»i nÆ¡i đây.
- Nói báºy!
Một tiếng quát tháo nổi lên, sau đó lại có tiếng roi kêu đến đét một cái.
Nà ng áo Ä‘en vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Cụ già hà tất phải tức giáºn vá»›i những ngÆ°á»i nà y là m chi, hãy quay trở vá» lên xe ngồi có hÆ¡n không?
Nói tá»›i đó, nà ng lại cÆ°á»i khì má»™t tiếng má»›i nói tiếp :
- Thôi! Câu há»i của bổn cô nÆ°Æ¡ng đã kết thúc. NgÆ°Æ¡i có thể Ä‘i được rồi. NhÆ°ng còn việc giữa chúng ta sau nà y bổn cô nÆ°Æ¡ng thế nà o cÅ©ng kiếm lại ngÆ°Æ¡i.
Long Phan lệnh chủ cÆ°á»i khẩy đáp :
- Con nhãi, lão phu đã ghi nhớ món nợ nà y rồi. Ngươi cứ đợi chỠngà y mà có Long Phan lệnh tới.
Nói xong chỉ nghe thấy y cất tiếng rú thực dà i và chỉ trong nháy mắt, tiếng rú đã nhỠdần, hiển nhiên là y đã bỠđi xa rồi.
Nà ng áo Ä‘en vừa cÆ°á»i vừa nói vá»ng ra, bảo ông già đánh xe rằng :
- Cụ lên xe, chúng ta lại tiếp tục đi thôi.
Sau má»™t tiếng roi kêu rất dòn, bánh xe đã bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng. Chiếc xe ngá»±a ấy lại bắt đầu chạy vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hiển nhiên Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘ang thắc mắc và suy nghÄ© câu nói Long Phan lệnh chủ thá»±c giả của nà ng ná». Chà ng bá»—ng lên tiếng há»i :
- Cô nÆ°Æ¡ng cho lá»i nói của Long Phan lệnh chủ vừa rồi có thá»±c không?
Nà ng nỠngẫm nghĩ giây lát rồi đáp :
- Vá»›i công lá»±c khá cao siêu của y nhÆ° váºy, mà y đã nói ra nhÆ° váºy thì lá»i nói của y ắt không phải là giả đâu.
Äá»™c Cô Ngá»c lại há»i tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng nói nhÆ° váºy là cô nÆ°Æ¡ng đã bảo y là Long Phan lệnh chủ giả hiệu phải không?
- Sá»± thá»±c vấn Ä‘á» nà y cÅ©ng khó nói lắm, vì lão quá»· ấy rất giảo hoạt. TrÆ°á»›c khi Ä‘i y còn nói là vì trong khi luyện táºp võ công vì không cẩn tháºn để mang chút ná»™i thÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy kể cÅ©ng hÆ¡i có lý. Thiếu hiệp há»i nhÆ° thế có phải là chỉ lo ngại sau nà y không sao phân biệt ra kẻ đại thù nà o là thá»±c, kẻ nà o là giả phải không?
- Cô nương nói rất phải, tại hạ đang thắc mắc vì việc nà y đây.
- Thiếu hiệp khá»i cần phải lo ngại vấn Ä‘á» nà y. Bất cứ Long Phan lệnh chủ có bao nhiêu hóa thân, bên trong chỉ có má»™t ngÆ°á»i là thá»±c thôi. Còn những hóa thân nà y là tuân lệnh của y mà hà nh Ä‘á»™ng. Bằng không chúng đâu dám táo bạo nhÆ° thế? Tuy váºy, những kẻ giả hiệu đã nối giáo cho giặc Ä‘á»u không phải là những ngÆ°á»i tá» tế gì.
- Theo ý cô nÆ°Æ¡ng, có phải bảo tại hạ sau nà y có gặp chúng, thấy tên nà o là diệt trừ ngay tên đó. NhÆ° váºy không còn lo ngại tên thá»±c lá»t lÆ°á»›i nữa chăng?
- Thiếu hiệp nói đúng đấy!
- Äa tạ cô nÆ°Æ¡ng đã chỉ bảo nhÆ° váºy.
Thiếu nữ áo Ä‘en thấy mặt của Äá»™c Cô Ngá»c đã lá»™ sát khÃ, liá»n vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Thiếu hiệp nói nhÆ° váºy là chÆ°a hoà n toà n hiểu hết ý nghÄ© lá»i nói của tôi. Tôi chỉ bảo thiếu hiệp nên dùng phÆ°Æ¡ng pháp nà y để đối phó Long Phan lệnh chủ thôi, chứ không bảo thiếu hiệp đối phó vá»›i bất cứ ngÆ°á»i nà o cÅ©ng Ä‘á»u ra tay nhÆ° thế cả.
Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng cứ yên tâm. Nếu đối phó vá»›i những ngÆ°á»i khác thể nà o tôi cÅ©ng theo lá»i dặn bảo của cô nÆ°Æ¡ng là có thể buông tay được liá»n buông tay, có thể tha thứ được cứ tha thứ cho ngÆ°á»i.
Nà ng ná» liếc nhìn chà ng má»™t cái rất tình tứ, há»›n hở đỡ lá»i :
- Nếu thiếu hiệp là m được nhÆ° váºy thì tôi rất yên tâm.
Nà ng vừa nói vừa nắm lấy tay của Äá»™c Cô Ngá»c và ngÆ°á»i mêm nhÆ° má»™t khối bông, tá»±a ngay và o ngÆ°á»i chà ng.
Äá»™c Cô Ngá»c giáºt mình đến thót má»™t cái, Ä‘ang định tránh né nhÆ°ng trông thấy thái Ä‘á»™ yểu Ä‘iệu của nà ng và nghÄ© đến vừa rồi nà ng đã liá»u chết bảo vệ mình, chà ng lại không nhẫn tâm mà cứ để mặc cho nà ng ta tá»±a và o ngÆ°á»i mình...
Xe Ä‘i được má»™t khoảng Ä‘Æ°á»ng nữa thì bá»—ng dừng lại. Äá»™c Cô Ngá»c lại tưởng có chuyện gì xảy ra nên ngÆ¡ ngác nhìn ra bên ngoà i và đang định lên tiếng há»i thì nà ng nỠđã cÆ°á»i và nói trÆ°á»›c :
- Trá»i đã tối rồi, Ä‘i đêm rất bất tiện nên phải ở lại đây nghÄ© má»™t đêm đã rồi sáng mai hãy tiếp tục Ä‘i sau.
Nà ng vừa nói vừa buông tay ra, vuốt lại tóc rồi má»›i nói vá»ng ra bên ngoà i rằng :
- Ngô CÆ°Æ¡ng! Äã tá»›i BÃch Viên chÆ°a?
Bên ngoà i có má»™t ngÆ°á»i cung kÃnh đáp :
- ThÆ°a cô nÆ°Æ¡ng, đã tá»›i BÃch Viên rồi.
Nà ng nỠlẩm bẩm nói :
- Nhanh thá»±c.
Rồi quay đầu lại liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái rất tình tứ và khẽ bảo chà ng rằng :
- Chúng ta xuống xe đi.
Äá»™c Cô Ngá»c còn Ä‘ang do dá»± thì nà ng ná» lại cÆ°á»i khì má»™t tiếng và há»i đùa rằng :
- Cái gì thế, không phải sợ tôi ăn thịt thiếu hiệp hay không?
Thấy nà ng nói khÃch nhÆ° thế, Äá»™c Cô Ngá»c trợn ngược đôi lông mà y kiếm lên, lá»›n tiếng đáp :
- Tôi không sợ hãi gì hết!
Nói xong chà ng liá»n vén tấm mà n cá»a lên, nhảy ngay xuống dÆ°á»›i đất.
- Hãy khoan đã!
Nà ng ná» vừa cÆ°á»i vừa kêu nhÆ° váºy.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i ra, quay lại há»i :
- Cái gì thế?
Nà ng ná» vừa hé tấm mà n cá»a lên, vừa nÅ©ng nịu há»i :
- Sao thiếu hiệp không đỡ tôi. Xe cao như thế nà y tôi xuống sao được?
Ngẩn ngÆ°á»i giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c kêu khổ thầm và nghÄ© bụng :
- Cô bé nà y khéo giả bộ thực...
Chà ng hơi lắc đầu, nhưng vẫn tiến lên một bước, giơ tay phải ra đỡ.
Nà ng ná» Ä‘Æ°a mắt liến nhìn chà ng má»™t cái, mồm cÆ°á»i khanh khách, giÆ¡ chiếc tay nõn nà ra nắm lấy cánh tay của Äá»™c Cô Ngá»c rồi má»›i nhảy xuống dÆ°á»›i đất.
ÄÆ°a mắt nhìn xung quanh, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i biết nÆ¡i đó là má»™t cánh đồng hoang vừa. Chỉ ở phÃa bên trái có má»™t khu rừng ráºm thôi chứ không có nhà cá»a gì hết. Chà ng rất ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn nà ng ná» có ý há»i thì nà ng ta đã cÆ°á»i khì và giÆ¡ tay lên phất má»™t cái, ra hiệu cho bá»n đại hán áo gấm Ä‘ang cung kÃnh đứng đợi chỠở má»™t bên.
Äại hán đứng ở bên trái liá»n thò tay và o túi lấy má»™t váºt gì ra để lên trên mồm thổi, liá»n có tiếng kêu nhÆ° tiếng ngÆ°á»i rá»›t váºt.
Tiếng kêu vừa dứt thì trong khu rừng ráºm rạp đã có ánh lá»a sáng láºp lòe. Tiếp theo đó lại có rất nhiá»u ngá»n đèn thắp sáng, lúc ẩn lúc hiện và đang từ từ Ä‘i tá»›i gần xe ngá»±a.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy thế cà ng ngạc nhiên thêm, liá»n lên tiếng há»i :
- Cô nương...
Nà ng ná» hÆ¡i lắc đầu, vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- NgÆ°á»i gì mà lại nóng tÃnh nhÆ° thế, đợi chá» má»™t lát sẽ hiểu rõ ngay.
Äá»™c Cô Ngá»c gượng cÆ°á»i, lại ngá»ng đầu lên nhìn ngá»n đèn Ä‘ang ở trong rừng Ä‘i ra.
Khi những ngá»n đèn ấy tá»›i gần, chà ng má»›i nháºn thấy rõ đó là bá»n nữ tỳ áo xanh, trông rất xinh đẹp. Má»—i ngÆ°á»i tay xách má»™t cái cung đăng.
Bá»n nữ tỳ xinh đẹp Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt nà ng áo Ä‘en cung kÃnh vái chà o và đồng thanh nói :
- Tỳ nữ xin chà o cô nương.
Nà ng ná» khẽ hất tay và há»i lại :
- Äêm nay có quý khách giáng lâm, các ngÆ°Æ¡i đã sá»a soạn xong hết chÆ°a?
Nữ tỳ đứng bên trái cung kÃnh đáp :
- ThÆ°a cô nÆ°Æ¡ng, sáng hôm nay chị em tỳ nữ nháºn được lệnh của cô nÆ°Æ¡ng nên đã sá»a soạn sẵn cả rồi.
Nà ng ná» có vẻ hà i lòng lắm, gáºt đầu và nói tiếp :
- Các ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng Ä‘i!
Bá»n nữ tỳ lại vái má»™t vái rồi thủng thẳng Ä‘i trÆ°á»›c và tiến thẳng và o trong rừng.
Nà ng áo Ä‘en quay đầu lại liếc nhìn Äá»™c Cô Ngá»c má»™t cái rồi vừa cÆ°á»i vừa nói tiếp :
- Má»i khách quý Ä‘i cho!
Äá»™c Cô Ngá»c đáp :
- Bao giá» chủ cÅ©ng Ä‘i trÆ°á»›c, khách theo sau. Tại hạ đâu dám trái phép nhÆ° thế. Má»i cô nÆ°Æ¡ng Ä‘i trÆ°á»›c cho.
Nà ng ná» vừa cÆ°á»i vừa đáp :
- Ở đây chúng tôi không có nhiá»u luáºt lệ nhÆ° thế đâu!
Äá»™c Cô Ngá»c còn do dá»± thì nà ng ná» lại nói tiếp :
- Tôi biết rồi, chắc thiếu hiệp lại...
Äá»™c Cô Ngá»c lá»›n tiếng cÆ°á»i và đáp :
- Cô nÆ°Æ¡ng khá»i cần phải nói khÃch nữa, dù là đầm rồng hang hổ, ath cÅ©ng vẫn dám xông pha nhÆ° thÆ°á»ng và dám Ä‘i sát cạnh cùng vá»›i cô nÆ°Æ¡ng là khác.
Nà ng ná» vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- NÆ¡i đây tuy không phải là đầm rồng hang hổ nhÆ°ng xÆ°a nay không bao giá» tiếp má»™t ngÆ°á»i khách lạ nà o cả. Thiếu hiệp là ngÆ°á»i thứ nhất và cÅ©ng sẽ là ngÆ°á»i duy nhất.
Chúng ta đi thôi!
Nà ng vừa nói vừa nhón gót Ä‘i luôn. Äá»™c Cô Ngá»c cÅ©ng vá»™i bÆ°á»›c Ä‘uổi theo để Ä‘i sát cánh vá»›i nà ng.
Khu rừng nà y không lá»›n lắm nhÆ°ng rất ráºm, nÆ¡i chÃnh giữa có má»™t lối Ä‘i nhá» nhá», chỉ vừa hai ngÆ°á»i Ä‘i sát cánh thôi. Lúc nà y Äá»™c Cô Ngá»c má»›i biết tại sao xe ngá»±a lại không Ä‘i thẳng và o trong rừng.
Lối Ä‘i đã nhá» mà lại còn cong queo khúc khuá»·u, không khác gì là ruá»™t dê. Chỉ cách xa năm thÆ°á»›c cÅ©ng đã không sao trông thấy gì. Äá»™c Cô Ngá»c theo thiếu nữ áo Ä‘en vá»›i bá»n nữ tỳ cầm đèn lồng quay trái, quẹo phải. Äi được và i chục trượng thì đã và o tá»›i bãi đất trống ở giữa khu rừng.
Trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, Äá»™c Cô Ngá»c để ý quan sát má»›i hay những cây cối của khu rừng nà y Ä‘á»u trồng theo lối Cá»u cung bát quái Ä‘iệu ly sinh khắc. Tuy chà ng không nói gì nhÆ°ng trong lòng đã rất thán phục nà ng ná» rồi.
Nhá» có ánh đèn sáng nên chà ng trông thấy trên bãi đất trống đó có má»™t căn nhà rất xinh xắn, xây bằng đá xanh. Hai cánh cá»a lá»›n quét sÆ¡n mà u xanh khép kÃn, trên không nhÆ° có má»™t váºt gì rất đồ sá»™ trông nhÆ° má»™t tấm mà n Ä‘en thá»±c lá»›n bao trùm.
Äang Ä‘i, bá»n nữ tỳ áo xanh bá»—ng ngừng chân lại, đồng thanh quát lá»›n :
- Cô nương đã tới!
Tiếng quát bảo ấy vừa dứt thì hai cánh cá»a đã mở toang. Ãnh đèn chói mắt ở trong nhà đã chiếu ra luôn. Bá»n nữ tỳ đứng xếp hà ng ở hai bên.
Äá»™c Cô Ngá»c nhìn và o trong cá»a, thấy có má»™t lối Ä‘i lát bằng đá kéo dà i và o bên trong. Hai bên lối Ä‘i Ä‘á»u có hai gian nhà thÆ°á»ng. TrÆ°á»›c cá»a hai căn nhà ấy Ä‘á»u có tám nữ tỳ mặc võ trang mà u xanh đứng nghiêm đón chà o.
Thấy tình hình nhÆ° váºy, Äá»™c Cô Ngá»c liá»n nghÄ© bụng :
- Khà khái lá»›n nhÆ° thế nà y thá»±c là mình chÆ°a được trông thấy bao giá». Không hiểu nà ng TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng nà y là ngÆ°á»i nhÆ° thế nà o?
Chà ng Ä‘ang nghÄ© ngợi thì bá»—ng nghe thấy nà ng ta cÆ°á»i khì và nói :
- Thiếu hiệp đừng có nghĩ vơ nghĩ vẩn nữa. ChỠlát nữa tôi sẽ cho biết rõ hết chuyện.
Hổ thẹn đến mặt Ä‘á» bừng, Äá»™c Cô Ngá»c ngá»ng đầu lên thấy nà ng ta Ä‘ang nhìn thẳng và o mặt mình, chà ng gượng cÆ°á»i đỡ lá»i :
- Äến nay tại hạ má»›i biết cô nÆ°Æ¡ng không những là má»™t cao thủ tuyệt thế của võ lâm, hà nh tung rất kÃn đáo và lại còn là má»™t thiên kim tiểu thÆ° giầu địch quốc nữa.
Nà ng ná» mỉm cÆ°á»i đáp :
- Mấy lá»i tâng bốc nà y của thiếu hiệp nghe êm tai lắm. Phải! Vá» hai phÆ°Æ¡ng diện ấy tôi cÅ©ng có đôi chút thà nh tá»±u, nhÆ°ng có được nhÆ° thế có ăn thua gì đâu!
Không đợi chá» nà ng ta nói dứt, Äá»™c Cô Ngá»c đã vừa cÆ°á»i vừa đỡ lá»i :
- Tại hạ vẫn còn được đi sát cánh với cô nương.
Lại liếc nhìn chà ng má»™t cái rất tình tứ, nà ng ta trả lá»i :
- Thiếu hiệp khôn ngoan lắm, nhÆ°ng chỉ tiếc thay không thể nà o là m tiêu diệt nổi lòng quả quyết so tà i cao thấp của tôi vá»›i ngÆ°á»i yêu của thiếu hiệp. Thôi má»i thiếu hiệp Ä‘i và o cho.
Nói xong, nà ng yểu Ä‘iệu Ä‘i qua cá»a giữa, tiến và o bên trong.
Äá»™c Cô Ngá»c ngẩn ngÆ°á»i giây lát nhìn theo tấm thân rất xinh đẹp của nà ng, lắc đầu gượng cÆ°á»i rồi má»›i cất bÆ°á»›c Ä‘i theo và o.
Khi Ä‘i qua trÆ°á»›c mặt đám nữ tỳ mặc võ trang, chúng Ä‘á»u cúi đầu vái chà o và đồng thanh nói :
- Tỳ nữ xin chà o cô nương!
Nà ng nỠxua tay cho chúng miễn lễ và dặn bảo rằng :
- Bưng cơm rượu và o phòng của ta để ta tiếp tiệc tẩy trần vị khách quý nà y.
Tám nữ tỳ mặc võ trang vâng lá»i, vá»™i chạy ngay và o nhà trong.
Thiếu nữ áo Ä‘en dẫn Äá»™c Cô Ngá»c Ä‘i và o trong nhà , ngang qua má»™t cái ao và đi tá»›i má»™t căn nhà má»™t từng ở chá»— cuối Ä‘Æ°á»ng.
Nà ng ná» dừng chân ở trÆ°á»›c cá»a căn nhà đó, quay đầu lại, nhẹ nhà ng nói :
- Tôi phải nói rõ trước, căn nhà nà y là phòng ngủ của tôi đấy. Không biết thiếu hiệp có dám và o trong nà y không?
Ngẩn ngÆ°á»i ra giây lát, Äá»™c Cô Ngá»c má»›i dám trả lá»i :
- Tâm của tại hạ trong sáng như gương, sao lại không dám và o cơ chứ? Nhưng...
Nà ng ná» cÆ°á»i rất lẳng lÆ¡, vá»™i đỡ lá»i há»i :
- Có phải vì sợ lễ giáo đấy không?
Äá»™c Cô Ngá»c gáºt đầu đáp :
- Cô nương nói rất đúng!
Nà ng ná» cÆ°á»i khì và nháy mắt luôn :
- Tôi tưởng nhi nữ của giang hồ không bao giá» câu nệ tiểu tiết ấy cả. Không ngá» thiếu hiệp Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t đáng tu mi nam tá»...
Nà ng chÆ°a nói dứt thì Äá»™c Cô Ngá»c đã nghênh ngang Ä‘i thẳng và o trong căn nhà ấy tức thì.
Nà ng ná» thấy thế cÅ©ng hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t má»›i Ä‘i theo và o.
Äá»™c Cô Ngá»c vừa và o tá»›i trong nhà đã ngá»i thấy má»™t mùi thÆ¡m nhÆ° lan nhÆ° xạ xông lên táºn mÅ©i. Chà ng giáºt mình đến phắt má»™t cái và cÅ©ng có vẻ hối háºn.
Chà ng rất hồi há»™p Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh má»™t lượt, thấy trong phòng có giÆ°á»ng, có gối thêu, nệm cá», mà n gấm. Äúng là giÆ°á»ng của má»™t thiếu nữ. Trên vách tÆ°á»ng lại có treo rất nhiá»u bức há»a. Äồ đạc bà y biện trong phòng rất lịch sá»± và toà n là những đồ dùng của Ä‘Ã n bà . Hiển nhiên căn phòng nà y là chá»— ngủ của TÆ° Äồ SÆ°Æ¡ng tháºt.
TrÆ°á»›c giÆ°á»ng có bà y má»™t cái bà n vuông, sÆ¡n bóng loáng, trên đã có bầy sẵn thức ăn và rượu hãy còn nóng hổi, nhÆ°ng không thấy má»™t nữ tỳ nà o hết.
Äá»™c Cô Ngá»c đứng ngắm nhìn má»i thứ và trong lòng Ä‘ang cảm thấy nà ng ná» sinh sống nhÆ° thế nà y tháºt là xa hoa quá. Chà ng bá»—ng nghe thấy nà ng ta cÆ°á»i khì má»™t tiếng và nói :
Thiếu hiệp còn đứng ngẩn ngÆ°á»i ra xem là m chi. Cứ tùy tiện ngồi xuống Ä‘i. Vì mặc quần áo nhÆ° thế nà y tôi không tiện tiếp đãi quý khách nên tôi xin phép và o trong thay quần áo trÆ°á»›c rồi sẽ ra tiếp thiếu hiệp sau.
Nói xong, nà ng Ä‘i ngay và o trong tấm mà n gấm che ở phÃa sau giÆ°á»ng. Má»™t lát sau đã thấy nà ng yểu Ä‘iệu bÆ°á»›c ra.
Äá»™c Cô Ngá»c thấy nà ng ăn mặc nhÆ° thế kinh ngạc đến Ä‘á» ngÆ°á»i ra.
|
|
|
| |