08-02-2012, 10:17 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
ChÆ°Æ¡ng 242 : Thảo dân mệt má»i rồi. (1+2)
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Vì là m yên lòng dân chúng Bà đem toà n bá»™ vụ án và hình thức xá» phạt đăng trên báo. ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng phải sá»a lại là mình bị Cố tri châu lừa gạt dù sao thì Phượng châu cÅ©ng cách xa kinh thà nh.
Nhưng việc ở Tây bắc không bao giỠcó thể vãn hồi lại được.
Mấy sứ giả Tây Hạ lần đầu tiên má»›i cảm thấy sá»± hùng mạnh và suy thoái của Quốc gia sẽ Ä‘em lại những biến đổi lá»›n cho những sứ giả nhÆ° thế nà o. Trong số những sứ giả mà y có ngÆ°á»i đã từng đến Tống Triá»u. NhÆ°ng lúc đó Triá»u đình nhà Tống vì muốm lung lạc tÆ° tưởng của ngÆ°á»i Tây Hạ, nên đối vá»›i há» thì rất lo sợ, chỉ sợ đắc tá»™i vá»›i há». NhÆ°ng đến đây lần nà y, chẳng những khoản đãi không bằng lần trÆ°á»›c, mà đồ ăn còn kém đến cá»±c Ä‘iểm. Dùng lá»i của má»™t tuỳ tùng mà nói:
- Äây mà là đồ ăn của ngÆ°á»i sao?
NhÆ°ng bá»n há» chỉ có thể cố nhai mà nuốt xuống bụng. GiỠđây ngay cả ra khá»i cá»a há» cÅ©ng không giám. Bởi vì lần trÆ°á»›c Thạch Kiên diá»…n vở kịch long trá»ng đó, nên ngÆ°á»i trong kinh Ä‘á»u háºn ngÆ°á»i Tây Hạ đến ná»—i coi nhÆ° má»™t cái nhá»t lá»›n. Tháºm chà khi há» ra Ä‘Æ°á»ng đã bị trẻ con ném đá và o ngÆ°á»i há».
Há» trú ngụ ở kinh thà nh hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ngà y, vẫn y nguyên không có tin tức phản hồi gì. Bá»n há» vì muốn tháºn lợi Ä‘em hết lá»… váºt đến. Lần nà y để đạt được hoà bình không những há» Ä‘em đến rất nhiá»u tiá»n và ng, mà còn Ä‘em đến rất nhiá»u đặc sản quý hiếm của Tây Hạ nhÆ° da dê Ä‘en, còn có cả đá hạ lan. Trong đó đá hạ lan để là m nghiên thạch mà i má»±c không có mùi hôi, bảo vệ được bút lông, mà u sắc lại rất đẹp, trên ná»n mà u xanh Ä‘áºm Ä‘iểm những chấm mà u lục, giống nhÆ° mây nhÆ° nguyệt, thú tao nhã tuyệt vá»i. HÆ¡n nữa vì nó được sản sinh ở Tây Hạ nên cà ng quý hiếm, từ trÆ°á»›c đến nay vẫn là sá»± yêu thÃch của văn nhân Tống triá»u.
NhÆ°ng lần nà y những quý nhân đại quan của Tống triá»u, lá»… váºt thì nháºn mà lại không nhìn nháºn đến việc há» là m.
Trong khi bá»n há» Ä‘ang đầy bụng chá»i bá»›i, thì cuối cùng cÅ©ng đã nghe được tin tức, Tống triá»u nguyện ý hoà đà m vá»›i há». Äồng thá»i trao quyá»n tạm thá»i cho Lữ đại nhân Ä‘Ãch thân tiếp há». Äiá»u nà y khiến há» mừng rỡ ra mặt. Bởi vì bá»n há» biết rằng, trong triá»u chÃnh Lữ đại nhân là ngÆ°á»i bất hoà vá»›i Thạch Kiên nhất.
NhÆ°ng lần nà y há» còn đánh giá thấp sá»± khó khăn của Ä‘Ã m phán. Lần nà y Tống triá»u Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện hà khắc, quả tháºt khiến há» không thể tưởng tượng được. Cái thứ nhất đã được Ä‘Æ°a ra, chỉ là Tống triá»u chỉ cần có đủ tiá»n, Tống triá»u có thể bất cứ lúc nà o Ä‘i Tây Hạ mua ngá»±a. Thứ hai, để cho các bá»™ tá»™c của Tây Hạ tiếp nháºn sá»± cảm hoá của Trung Nguyên, thì phải để ngÆ°á»i kế thừa há»c ở kinh thà nh. Thứ ba, bởi vì sá»± mÆ°u phản của Nguyên Hạo lần nà y tạo cho Triá»u đình những tổn thất lá»›n, Tây Hạ hà ng năm phải bồi thÆ°á»ng tiá»n bạc cho Tống triá»u ba mÆ°Æ¡i vạn lượng bạc. Nếu không đủ, có thể thay bằng ngá»±a hoặc lông da. Thứ tÆ°, vì để giám sát Nguyên Hạo, má»—i châu của Tây Hạ phải phái má»™t quan viên Tống triá»u đến là m tri châu, đồng thá»i có quyá»n xá» lý châu vụ.
Sau đó Lữ Di Giản thản nhiên nói:
- CÅ©ng chỉ có váºy.
Mấy sứ giả nà y vừa nghe liá»n trợn tròn mắt. “CÅ©ng chỉ có váºyâ€. Xét từng Ä‘iá»u má»™t. Äiá»u thá»±c nhất thì không được, hiện nay Tống triá»u có bao nhiêu tiá»n, nghe nói trong kho khố đã chất đầy rồi, đến ná»—i dây thừng để xuyên tiá»n Ä‘á»u mục nát rồi. Nếu há» cao hứng, mua hết tất cả ngá»±a của Tây Hạ, thì binh lÃnh Tây Hạ lấy gì mà đánh tráºn? Äiá»u thứ hai, cÅ©ng không được, chẳng nói thì cÅ©ng hiểu đây chÃnh là con tin. Nếu Nguyên Hạo có đồng ý thì các bá»™ lạc Tây Hạ cÅ©ng sẽ không đồng ý. ChÃnh là Nguyên Hạo Ä‘Æ°a bá»n hỠđến HÆ°ng Khánh Phủ để há»c. Nguyên Hạo cÅ©ng chẳng nắm được quyá»n lá»›n nhÆ° váºy. Äiá»u thứ ba, Tống triá»u lần nà y khẳng định là muốn vÆ¡ vét, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng nắm trong dá»± kiến của Nguyên Hạo. NhÆ°ng Tây Hạ là m gì có nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy? Äiá»u thứ tÆ° nhÆ° là đang đánh cuá»™c. Nếu là m váºy thì Tây Hạ chẳng phải là trao trả cho Tống triá»u sao?
Có Ä‘iá»u bá»n há» cÅ©ng biết rằng đây giống nhÆ° là đi buôn. má»™t ngÆ°á»i thì đòi giá trên trá»i, má»™t ngÆ°á»i thì trả giá xuống đất. HÆ¡n nữa hiện giá» Tống triá»u Ä‘ang nắm con bà i cao nhất, không có cách khác. Há» vẫn còn không rõ lắm cái khốn quẫn của Nguyên Hạo, nếu không thì còn to mồm nữa.
Há» liá»n Ä‘á» xuất. Thứ nhất, mở Ä‘Æ°á»ng mã chÃnh có thể. NhÆ°ng phải bảo đảm cung ứng đủ ngá»±a chiến cho Tây Hạ, nếu không không có kị binh Tây Hạ căn bản sẽ không có cách nà o đối phó vá»›i các tá»™c ngoại lai bốn phÃa. Äây cÅ©ng giống nhÆ° là đánh cuá»™c, có trá»i má»›i biết há» cần bao nhiêu ngá»±a chiến má»›i bảo đảm cung ứng đủ? Nếu há» cần, nói năm nay chiến mã không đủ, chẳng phải là má»™t con cÅ©ng không cung ứng cho Tống triá»u, váºy thì còn mở cái **** gì nữa? HÆ¡n nữa Tống triá»u còn hi vá»ng những tá»™c ngoại lai kia tiêu diệt Tây Hạ, đỡ phải báºn tâm. Thứ hai, Nguyên Hạo hiện giá» không có con cái, còn vá» ngÆ°á»i kế thừa của những bá»™ tá»™c kia thì ngay cả Nguyên Hạo cÅ©ng không có tà i thuyết phục, Tống triá»u muốn khai hoá bá»n há», thì tá»± Ä‘i, Nguyên Hạo sẽ không ngăn trở. Nói váºy tháºt phà lá»i. Nếu Nguyên Hạo phát ngôn, ngÆ°á»i tá»™c trưởng kia đồng ý Ä‘Æ°a con mình ra ngoà i ngà n dặm, có trá»i má»›i biết khi nà o Tây Hạ lại trở mặt vá»›i Tống triá»u, đến lúc đó con mình thì là m thế nà o? Thứ ba, chÃnh là cần tiá»n mà không có thì cần mạng. Thá»±c chất mấy năm nay Lý Äức Minh cai trị giá»i, nên cÅ©ng để ra được không Ãt kinh phÃ, nhÆ°ng đã bị Nguyên Hạo đánh thua tráºn mà tiêu hao nhiá»u rồi. Thứ tÆ°, có thể đáp ứng quan nhà Tống đến là m tri châu, nhÆ°ng không thể bảo đảm an toà n. Bởi vì ở đó có rất nhiá»u kẻ dã man, có thể xảy ra chuyện bất cứ lúc nà o, chÃnh phủ Nguyên Hạo không có bản lÄ©nh gánh vác việc nà y. Nói váºy cà ng phà lá»i. Nguyên Hạo không hợp tác, má»™t tri châu Ä‘em theo mấy trăm binh lÃnh đến, không đến mấy ngà y, sẽ bị giết cho xÆ°Æ¡ng cốt chẳng còn.
Há» còn Ä‘á» xuất, bởi vì TÄ©nh, Há»±u, Tuy là do tiên đế ban cho Lý Kế Thiên thống trị. Bây giá» Tây Hạ đã thuá»™c vá» Tống triá»u, nên phải trả lại tam châu, còn tù binh cÅ©ng phải trả lại.
Lã Di Giản vừa nghe liá»n vui mừng. Bây giá» trả lại tù binh, lại còn trả lại tam châu, Thạch Kiên lại không nhảy dá»±ng lên má»›i lạ. HÆ¡n nữa những tù binh đó sá»›m bị Thạch Kiên bán Ä‘i đâu không biết. Còn tam châu cÅ©ng có rất nhiá»u đất Ä‘ai bị Thạch Kiên bán cho thÆ°Æ¡ng nhân thà nh tiá»n để khai phá Thiểm Tây rồi. Trả lại thế nà o được?
Ông ta cÆ°á»i. Nói:
- Xem ra các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có mấy thà nh ý. Dù sao thì Thạch đại nhân vẫn Ä‘ang ở Tây Bắc. Äợi ông ta đến Ä‘Ã m phán vá»›i các ngÆ°á»i thì tốt.
Nói xong liá»n Ä‘i khá»i.
Mấy sứ giả nà y vẫn còn chÆ°a có phản ứng lại. Thạch Kiên sẽ Ä‘Ã m phán vá»›i há»? Bao nhiêu lâu há» má»›i nghÄ© ra, đợi đến khi Thạch Kiên Ä‘Ã m phán, sợ rằng Tây Hạ của há» không còn tồn tại nữa rồi. Lúc đó há» sẽ lấy thân pháºn tù binh mà đà m phán.
Tống triá»u không Ä‘Ã m phán nữa. Mấy sứ giả của Tây Hạ cuống lên. Thỉnh cầu ba ngà y, Ä‘Ã m phán lại tiếp tục được bắt đầu. Lần nà y mấy sứ gỉa khiêm tốn hÆ¡n. Lã Di Giản cÅ©ng phóng khoáng hÆ¡n má»™t chút.
Thá»±c ra, lúc nà y Tống triá»u cÅ©ng có chút sốt ruá»™t. Hoà khà không đạt, Thạch Kiên không có cách nà o triệu vá», việc phong thưởng tÆ°á»›ng sÄ© cÅ©ng không dá»… quyết định.
Hai bên đã Ä‘á»u có thà nh ý. Äà m phán tiếp hai ngà y, cuối cùng cÅ©ng thà nh.
Äiá»u thứ nhất, vẫn là vá» ngá»±a. Hà ng năm Tây Hạ có thể xuất bán sang Tống triá»u năm nghìn đến má»™t vạn con ngá»±a chiến khoẻ, giá có thể theo giá thị trÆ°á»ng. Thá»±c ra đây là điá»u khoản Tống triá»u vui nhất, cÅ©ng là hạn định lá»›n nhất mà Tống triá»u có thể đạt được. Dù sao Tống triá»u cÅ©ng không có thảo nguyên, chăn nuôi chiến mã tháºt không dá»….
Äiá»u thứ hai chÃnh là khoản bồi thÆ°á»ng, Tây Hạ là bên khÆ¡i mà o chiến tranh. Bồi thÆ°á»ng cho Tống triá»u ba trăm vạn lượng bạc, má»—i năm bồi thÆ°á»ng mÆ°á»i vạn, là m sao để ba mÆ°Æ¡i năm trả hết. Có Ä‘iá»u suy xét đến Tây Hạ lúc nà y.
Bồi thÆ°á»ng của năm nay có thể trả sau. Thá»±c ra đây cÅ©ng là vì Tống triá»u còn để ý chút tiá»n nà y phải không?
Äiá»u thứ ba, lãnh thổ hai nÆ¡i (trên thá»±c tế là nÆ°á»›c, nhÆ°ng Tống triá»u vẫn kiên quyết Tây Hạ là đất của Tống triá»u) phân chia lại, những lãnh thổ khác không Ä‘á»™ng đến. Có Ä‘iá»u tam châu mà Tống triá»u má»›i chiếm lÄ©nh được vẫn thuá»™c vá» Tống triá»u. Còn khu vá»±c chân núi kéo dà i từ Hoà i Viá»…n Thà nh đến Thiên Äô SÆ¡n hÆ¡n má»™t trăm dặm thuá»™c lãnh thổ Tống triá»u.
Äiá»u thứ tÆ°, Tây Hạ xÆ°ng thần vá»›i Tống triá»u. Nếu khi Tống triá»u dùng vÅ© lá»±c vá»›i Liêu Quốc, Tây Hạ phải xuất binh đến Giáp SÆ¡n tiếp ứng. Khi Tống triá»u Ä‘oạt lại U Vân, còn phải giúp Tây Hạ Ä‘oạt được Giáp SÆ¡n. Äồng thá»i Giáp SÆ¡n thuá»™c sở hữu của Tây Hạ. Äây là điá»u khoản bà máºt, không công khai ra ngoà i.
Äiá»u thứ năm, Tây Hạ mở rá»™ng hà nh lang Ä‘Æ°á»ng sông, để cho thÆ°Æ¡ng nhân Tây Vá»±c và o Tống triá»u, cÅ©ng để cho thÆ°Æ¡ng nhân Tống triá»u và o Tây Vá»±c.
Khi Thạch Kiên Ä‘á»c thấy Ä‘iá»u khoản nà y, nói liá»n mấy từ thối quá! Ngoà i việc lúc nà y có thể mua mấy nghìn con ngá»±a của Tây Hạ, sợ rằng các Ä‘iá»u khoản khác thì má»™t Ä‘iá»u Tống triá»u cÅ©ng không hi vá»ng có được.
Có Ä‘iá»u phong thưởng của triá»u đình cuối cùng cÅ©ng đến. Quả nhiên giống nhÆ° Thạch Kiên dá»± định, lần nà y phong thưởng vô cùng háºu hÄ©nh. Äến cả Chủng Thế Hà nh cÅ©ng được má»™t chức vụ là đặc phái tri Phượng Châu (chức vụ trÆ°á»›c đây là giả, nhÆ°ng chức tri châu nà y lÆ°Æ¡ng cao hÆ¡n những tri châu bình thÆ°á»ng khác, đồng thá»i còn được nắm lÆ°Æ¡ng đặc phái, phẩm cấp cÅ©ng cao má»™t chút.
Phần thưởng của Thạch Kiên là thưởng cho má»™t Tuệ trung công tam đẳng. CÅ©ng chỉ có váºy. Hắn hiện giá» Ä‘ang giữ hÆ° chức tham tri chÃnh sá»±, chức quan phong mà nhÆ° không. Äồng thá»i bởi Tây Bắc hoà đà m thà nh công, lệnh khẩn má»™t số tÆ°á»›ng sÄ© có công vá» kinh, Ä‘Ãch thân nháºn thưởng của triá»u đình, trong đó cÅ©ng có Thạch Kiên.
Tất nhiên đằng sau việc nà y má»›i chÃnh là ý của triá»u đình. Triá»u đình muốn triệu Thạch Kiên vá», nhÆ°ng không tiện nói rõ. Bởi vì Khi Thạch Kiên Ä‘ang lúc rá»i khá»i kinh thà nh, đã từng nói, lúc Tây Hạ bình diệt, để Ä‘á» phòng trong triá»u có chÃnh cố phá hoại kế hoạch của hắn thì chỉ có thể nghe thấy má»™t loại danh tiếng của hắn. NhÆ°ng giỠđây không chỉ có những tiếng tăm khác mà ngay cả nghị hoà cÅ©ng đã được ký rồi.
Hiện giá» LÆ°u Nga cÅ©ng ngượng ngùng nói, nhiệm vụ của hắn hoà n thà nh rồi, giỠđây phải quay vá». Cho nên nói rằng gá»i những tÆ°á»›ng sÄ© có công vá» kinh nháºn thưởng, Thạch Kiên tất nhiên cÅ©ng phải vá». Lần nà y, còn có thể quay vỠđược sao?
Äến tên Thái Giám truyá»n chỉ cÅ©ng cẩn tháºn nhìn sá»± biến sắc của Thạch Kiên, sợ hắn nổi giáºn.
Nhưng Thạch Kiên chỉ nói một cách mặc nhiên:
- Thần tiếp chỉ.
Một câu biện giải cũng không có.
NhÆ°ng khi đám ngÆ°á»i ngá»±a nà y chÆ°a đến Äồng Quan, Thạch Kiên Ä‘á»™t nhiên nháºn được tin VÆ°Æ¡ng Khôn truyá»n đến, nói Lý Tuệ bệnh nặng.
Sau khi tiểu công nÆ°Æ¡ng nà y là m ni cô, liá»n từ đó không viết thÆ° cho Thạch Kiên. Thạch Kiên cÅ©ng biết là m thế nà o. HÆ¡n nữa ngay sau đó hắn Ä‘i Tây Bắc. Äể đối phó vá»›i Nguyên Hạo, má»—i kế hoạch của hắn Ä‘á»u phải rất cẩn tháºn. chỉ e có má»™t sÆ¡ hở nà o đó khiến Nguyên Hạo tóm được, thì thất bại trong gang tấc. Tráºn chiến nà y nếu thất bại, thì binh sÄ© Tống triá»u sẽ không còn có lòng tin tất thắng nữa. Nói cách khác, chÃnh sách của Tống triá»u cÅ©ng sẽ trở nên cà ng bảo thủ. NhÆ° váºy thì lịch sá» sẽ trở lại nguyên nhÆ° kiếp trÆ°á»›c. Tức là Tống triá»u dù có tiá»n cÅ©ng không ổn, lợn cà ng nuôi được béo thì ngÆ°á»i muốn giết sẽ cà ng nhiá»u. NhÆ°ng mãnh hổ cà ng khoẻ thì cà ng không ai giám ức hiếp. Tráºn chiến nà y có thể nói sá»± liên quan đến Tống triá»u là má»™t con lợn béo hay là biến thà nh má»™t con mãnh hổ.
Do váºy hắn căn bản không có tinh thần và sức lá»±c Ä‘i lo lắng chuyện của tiểu cô nÆ°Æ¡ng.
Bây giá» cÅ©ng tháºt đúng lúc, giải quyết việc của cô ấy Ä‘i thôi. Nếu không thì chỉ sợ tiểu cô nÆ°Æ¡ng đó không sống được hai năm nữa.
Thế là hắn Ä‘em theo các võ tÆ°á»›ng được lệnh vá» kinh, cưỡi ngá»±a tăng tốc Ä‘i nhanh. Còn bá»n Phạm Trá»ng Yêm, Hạ Tủng, còn có cả Tiếu a hoà n lÆ°u lại phÃa sau, chạy cháºm hÆ¡n.
MÆ°á»i ngà y sau, cÅ©ng là lúc cuối tháng tÆ°, trong kinh tÆ¡ liá»…u sá»›m đã không còn, hoa Ä‘Ã o cÅ©ng tà n hết rồi, lá cây hoè Ä‘áºm lại rồi. Chúng chỉ giữ lại từng đám tuyết nhá», giống nhÆ° má»™t chuá»—i bạch ngá»c kẹp trong má»™t phiến phỉ thuý.
Sáng sớm hôm đó, một đội nhân mã à o à o tiến và o kinh thà nh.
Tuy Thạch Kiên hÆ¡n ná»a năm hình dáng đã thay đổi nhiá»u. NhÆ°ng vẫn bị dân chúng nháºn ra, không biết là ai kêu lên:
- Äó là Thạch đại nhân.
Vô số dân chúng kinh thà nh vui mừng nói:
- Thạch đại nhân trở vỠrồi?
- Äúng, Thạch đại nhân trở vá» rồi, nhÆ°ng cao lá»›n lên rất nhiá»u.
- Nhưng Thạch đại nhân cũng đen đi rồi.
- Nói thừa, Tây Bắc nÆ¡i đó khổ váºy, có thể không Ä‘en sao?
Há» không biết trong triá»u Ä‘ang có chuyện lục đục vá»›i nhau. Trong mắt há», Thạch Kiên báo được thù rồi, diệt được mÆ°á»i mấy vạn ngÆ°á»i Tây Hạ, Ä‘oạt lại tam châu. Äây là đại thắng nhiá»u năm không có của Tống triá»u. GiỠđây Tây Hạ bồi thÆ°á»ng tiá»n lại bồi thÆ°á»ng ngá»±a, tháºt hà i lòng quá rồi.
Khi Thạch Kiên còn Ä‘ang trên ngá»±a dân chúng vây xung quanh chắp tay, hắn láºp tức chạy thẳng đến hoà ng cung. Äược biết hôm nay há» vá» kinh, trong triá»u Ä‘ang mở há»™i triá»u. Thạch Kiên hiểu, LÆ°u Nga muốn dùng miệng lưỡi của quần thần để chặn miệng hắn.
Äược rồi, váºy thì sẽ sá»›m giải quyết việc nà y.
Ãnh mặt trá»i chiếu rá»i và o hoà ng cung nguy nga, là m cho những bức tÆ°á»ng cao lá»›n trở nên huy hoà ng, đồ sá»™, trang trá»ng, uy nghiêm. Äám tÆ°á»›ng quân nà y có rất nhiá»u ngÆ°á»i lần đầu tiên và o hoà ng cung. Trong đó có Mã NhÆ° Long ngÆ°á»i Ä‘ang đảm nháºn chỉ huy sứ, đã láºp công lá»›n ở Giáp SÆ¡n, còn có hai tráng sÄ© Ä‘i bên Äịch Thanh là Tống Minh Nguyệt và Tần Hiên.
Hai ngÆ°á»i há» giống nhÆ° trẻ con, nhìn đông ngó tây, vẫn còn chút xấu hổ không tá»± tin. Biểu hiện đó ở trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác tháºt xấu hổ, vô cùng hoạt kê. Äịch Thanh mắng:
- Mẹ kiếp, sau nà y đừng nói ra ngoà i các ngươi là tướng quân thuộc hạ của ta, kẻo mất mặt ông mà y.
Bá»n há» không biết sẽ sắp có đại sá»± sảy ra. Ai nấy vẻ mặt rất vui. Dù sao thì là m má»™t võ tÆ°á»›ng rất khó có lúc được hãnh diện nhÆ° thế nà y.
Cuối cùng Ä‘i và o đến đại Ä‘iện. DÆ°á»ng nhÆ° tất cả văn võ đại thần trá»ng yếu trong triá»u đứng hai bên. Trong đám ngÆ°á»i đó Thạch Kiên nhìn thấy có thêm mấy gÆ°Æ¡ng mặt má»›i. Äó là quan viên má»›i mà triá»u đình bổ sung lấy từ địa phÆ°Æ¡ng lên. Nhìn thấy bá»n há» bÆ°á»›c và o, đám đại thần nà y tất cả Ä‘á»u nhìn há» vẻ hiếu kỳ. Äặc biệt là thể hình của Tống Minh Nguyệt, là m cho từng ngÆ°á»i bá»n há» phải há hốc miệng kinh ngạc.
Äồng thá»i há» cÅ©ng nhìn Thạch Kiên, thấy da mặt hắn trở nên ngăm Ä‘en, còn xuất hiện chút ánh Ä‘á» nhạt cua cao nguyên. Äồng thá»i, còn có những vế sẹo. Tuy nhiên những thứ đó không là m mất Ä‘i sá»± anh tuấn của hắn, mà còn cà ng là m tăng thêm phần thÆ°Æ¡ng cảm hắn. Có thể thấy phong sÆ°Æ¡ng Tây Bắc đã lÆ°u lại dấu vết gian khổ trên ngÆ°á»i hắn.
Triệu Trinh cũng đang nhìn Thạch Kiên.
Vì chuyện của VÆ°Æ¡ng Mông ChÃnh, VÆ°Æ¡ng Tố PhiênPhiên đã tìm hắn mấy lần, nhÆ°ng lúc nà y Triệu Trinh đã thể hiện tÆ° chất anh minh của quân vÆ°Æ¡ng. NgÆ°á»i nói:
- Phụ thân ngÆ°Æ¡i nhất định lần nà y đại nÆ°Æ¡ng đã cho ông ta cÆ¡ há»™i rất tốt. Ông ấy không là m xằng báºy, sá»›m đã mang công lá»›n đến kinh thà nh rồi. Nếu đại nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng không xá» lý nhÆ° váºy, khó mà chặn được miệng dân chúng thiên hạ.
VÆ°Æ¡ng Tố Phiên còn muốn ầm lên. Triệu Trinh giáºn dữ nói:
- Chẳng lẽ ngươi muốn trẫm là m một hôn quân!
Vương Tố Phiên mới ngừng khóc. Triệu Trinh lại an ủi:
- Äợi cho chuyện nà y yên ổn xong đã, trẫm sẽ nghÄ© cách Ä‘iá»u ông ta quay lại.
Hơn nữa hắn cũng vì chuyện hoà đà m mà đã từng tranh chấp với Lưu Nga.
LÆ°u Nga há»i hắn:
- Tên ngốc của ta, ai gia đã là vì ngÆ°Æ¡i. Lúc đầu hoà ng đế Thái tổ cÅ©ng trung thà nh vá»›i Sà i gia, nhÆ°ng sau khi có công cao quyá»n trá»ng, lá»›p tÆ°á»›ng sÄ© trong tay ngÆ°á»i bèn không nghÄ© váºy nữa. HÆ¡n nữa Thạch Kiên má»›i bao nhiêu tuổi, không gian phát triển của hắn đã vượt xa hoà ng đế Thái tổ năm đó rồi. Lòng hại ngÆ°á»i không thể có, lòng Ä‘á» phòng không thể không. Giang sÆ¡n nhà Tống đủ lá»›n rồi. Hiện nay Lưỡng Loan đại lục không viên quan nà o muốn Ä‘i, váºy cần giang sÆ¡n lá»›n thế nà y để là m gì? HÆ¡n nữa Tây Bắc cÅ©ng không sản xuất được gì, muốn giữ cÅ©ng phải cấp tà i chÃnh quốc gia, kéo theo cả dân chúng đến đó nữa.
Triệu Trinh vẫn cảm thấy những lá»i nói nà y của bà là không đúng. NhÆ°ng không biết biện bác thế nà o.
Cuối thá»i NgÅ© Äại, Háºu Chu tiếp nháºn Trấn, Äịnh hai châu, nói Háºu Hán cấu kết vá»›i ngÆ°á»i Khiết Äan, đại quân sắp xuống phÃa nam. Bèn sai Triệu Khuông Duẫn xuất binh. NhÆ°ng quân Ä‘i được bốn mÆ°Æ¡i dặm, thì phát sinh việc binh biến ở Trần Kiá»u Dịch, ChÆ° tÆ°á»›ng mÆ°u đồ láºp Triệu Khuông Dẫn là m đế. Triệu Khuông Dẫn nói:
- Ca ca trung nghĩa, ta không đồng ý.
Nhưng các tướng thì nói:
- Nếu Thái uý không nháºn, lục quân khó mà tiến lên phÃa trÆ°á»›c.
Lúc đó Triệu Khuông Dẫn say rượu, nằm trong doanh trại không dáºy. Các tÆ°á»›ng chỠđợi tá»›i sang. Sáng sá»›m, quân doanh bốn phÃa hò hét, các tÆ°á»›ng xông và o doanh trại nói:
- ChÆ° tÆ°á»›ng vô chủ, nguyện láºp Thái uý là m thiên tá».
Thế là không đợi Triệu Khuông Dẫn mở miệng, bèn lấy hoà ng bà o khoác lên. Nói váºy tức là Triệu Khuông Dẫn căn bản không biết sá»± tình, là do các tÆ°á»›ng ép là m hoà ng đế.
NhÆ°ng trong đó có nhiá»u Ä‘iểm nghi ngá». Äầu tiên là hoà ng bà o không phải là váºt tầm thÆ°á»ng, ai tin rằng trong quân Ä‘á»™i lại ngẫu nhiên có được. Thứ đến là đêm ở doanh trại rất ồn à o, tÆ°á»›ng sÄ© xông và o doanh trại để láºp là m hoà ng đế, Triệu Khuông Dẫn đã say rượu không biết, đã phải uống bao nhiêu rượu mà say đến nhÆ° thế nà o? HÆ¡n nữa đó là khi đại quân Ä‘ang hà nh quân trên Ä‘Æ°á»ng, là má»™t lÄ©nh quân chủ soái, lại say đến mức nhÆ° váºy? Cái khó hiểu chủ yếu nhất là biên cÆ°Æ¡ng vốn đã cấp báo, nhÆ°ng Triệu Khuông Duẫn khoác bà o lên ngÆ°á»i, dẫn quân vá» kinh, liá»n không có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. Cho nên có ngÆ°á»i viết:
“Thiên thu nghi án Trần Kiá»u Dịch
Nhất triá»u gia thân liá»n bãi binh.â€
Bởi váºy LÆ°u Nga lấy Triệu KhÆ°Æ¡ng Duẫn so sánh vá»›i Thạch Kiên là không đúng. NhÆ°ng Triệu Trinh cÅ©ng không biết biện giải từ đâu. Có Ä‘iá»u dá»±a và o những tri thức ngà i há»c được từ Thạch Kiên, ngà i mÆ¡ hồ cảm giác Tống triá»u là m nhÆ° váºy rất có thể sẽ tá»± là m hại chÃnh mình.
Thạch Kiên cÅ©ng nhìn Triệu Trinh, nhìn thấy hắn ta cÅ©ng cao lá»›n hÆ¡n nhiá»u, còn nở má»™t nụ cÆ°á»i ấm áp. Thá»±c chất nếu để thân pháºn của hai ngÆ°á»i sang má»™t bên, thì hai ngÆ°á»i nà y có thể gá»i là quan hệ vừa là thầy, vừa là bạn.
Nhìn thấy Thạch Kiên mỉm cÆ°á»i, LÆ°u Nga ở sau rèm cÅ©ng thở phà o nhẹ nhõm. Xem ra việc hôm nay dá»… xá» lý rồi.
Thạch Kiên hà nh lễ xong cũng nói.
Äầu tiên hắn nói:
- Những tÆ°á»›ng sÄ© nà y hôm nay có chút công lao, nhÆ°ng há» Ä‘á»u dùng huyết nhục và tÃnh mạng đánh đổi. ChÃnh vì sá»± anh dÅ©ng của há», không sợ hi sinh, má»›i có được hoà bình của đại Tống chúng ta.
Hắn vạch quần áo của từng ngÆ°á»i trong bá»n Äịch Thanh. Có thể nhìn thấy má»—i ngÆ°á»i bá»n há» trên ngÆ°á»i Ä‘á»u lÆ°u lại vô số viết thÆ°Æ¡ng, đặc biệt là Äịch Thanh, trên ngÆ°á»i hắn hầu nhÆ° không tìm thấy chá»— nà o là nh lặn cả.
Thạch Kiên lại nói:
- Há» Ä‘á»u rất thô lá»—, không biết ăn nói, các ngà i rất dá»… chụp mÅ© cho há» NhÆ°ng nhìn thấy những đám máu tÆ°Æ¡i của há» chảy ra, chả lẽ các ngà i không quan tâm đến cÆ¡ thể há». Äại Tống chúng ta hiện nay phÃa Bắc có Khiết Äan, phÃa Tây có Tây Hạ. Sau nà y vẫn còn phải dá»±a và o sá»± bán mạng của há».
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
08-02-2012, 06:38 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
ChÆ°Æ¡ng 243 : Äi theo ta (1+2)
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Quần thần biết hắn đang nói chuyện của Cố Tri Châu. Nhưng hiện giỠThạch Kiên đại thắng, nên không ai dám nói.
Thạch Kiên nói xong chuyện nà y, lại nói:
- Các ngà i Ä‘á»u là những tinh anh Äại Tống, cÅ©ng nắm bổng lá»™c cao nhất của Äại Tống, đồng thá»i cÅ©ng được tất cả thần dân Äại Tống kỳ vá»ng. Cho nên tôi vẫn hi vá»ng các ngà i lấy việc nÆ°á»›c là m trá»ng. Bá»›t là m những việc toan tÃnh hại nhau, kéo bè kết đảng. Äá»u là những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách thà nh hiá»n, những việc nà y khiến tôi cảm thấy nhÆ¡ nhá»›p.
Câu nà y khiến rất nhiá»u các đại thần Ä‘á» mặt.
LÆ°u Nga vốn cho rằng Thạch Kiên không phản ứng quá mức. NhÆ°ng không ngá» hắn là m khó dá»… nhanh nhÆ° váºy. Bà tháºm chà đã không chú ý đến cách tá»± xÆ°ng của Thạch Kiên, “bản quan†hoặc “thần†hắn không dùng, mà dùng từ “tôiâ€.
Thạch Kiên lại nói:
- Sao không Ä‘em tâm lý của các ngà i đặt và o tâm lý của ngÆ°á»i khác. Ãt nhất tôi nháºn thấy là m quan không phải để hưởng thụ, mà là trách nhiệm.
Nói xong hắn quay đầu nhìn Triệu Trinh và Lưu Nga đang ở sau rèm, cởi quan phục bên ngoà i ra.
Äá»™ng tác nà y của hắn là m cho má»i ngÆ°á»i không hiểu gì cả. Thạch Kiên cởi xong quan phục, má»i ngÆ°á»i nhìn thấy bên trong hắn mặc má»™t bá»™ áo bà o trắng. Hắn muốn là m gì?
Lúc nà y Thạch Kiên lấy ra từ trong ngá»±c má»™t gói nhá». Hắn mở cái gói đó ra, kiểm kê lại má»™t lát. Trong cái gói đó là tất cả ấn tÃn quan phù của hắn.
Sau khi xác nháºn không lầm, hắn đến trÆ°á»›c ghế rồng của Triệu Trinh. Hắn Ä‘Æ°a quan phục và cái gói nhỠđó đến trÆ°á»›c mặt Triệu Trinh, nói:
- Thái Háºu, Bệ hạ, thảo dân mệt má»i rồi.
Hắn đổi “thần†thà nh “thảo dânâ€
Sau đó, hắn hiên ngang Ä‘i ra khá»i đại Ä‘iện. NhÆ°ng nhìn dáng vẻ phÃa sau hắn cô Ä‘Æ¡n, buồn bã không bút nà o diá»…n tả được.
Nhất thá»i, cả đại Ä‘iện mấy trăm ngÆ°á»i bị sá»± việc nà y là m cho há» sợ đến mức không nói nên lá»i.
Lúc lâu, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không hiểu rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì. Chỉ thấy Thạch Kiên là ltừ quan.
Các đại thần Ä‘á»u nhÆ° bị mê hoặc. Từ cổ chà kim, ngÆ°á»i hoà nh tráng nhÆ° váºy chỉ có Thạch Kiên là má»™t. Lần trÆ°á»›c còn có thể lấy sá»± giữ gìn đạo hiến của Lão tổ mẫu hắn để che lấp. Lần nà y đã trá»±c tiếp nói là không vừa ý vá»›i triá»u đình. Chẳng phải là cái chuyện hoà đà m vá»›i Tây Hạ bức hắn đến mức nà y sao?
Triệu Trinh còn hồi tưởng lại cái nhìn của hắn vừa rồi, có sá»± vui mừng thanh thản, cÅ©ng có sá»± quan tâm và ấm áp, ngoà i ra còn có cả hà m ý bảo trá»ng. Hiện giỠông còn trẻ, trong ngÆ°á»i vẫn còn cả má»™t bầu nhiệt huyết. Ông nghÄ© đến Thạch Kiên hiện giá» Ä‘ang liá»u mạng vì Äại Tống. Căn bản không có yêu cầu gì đối vá»›i triá»u đình, nhÆ°ng từ đầu đến cuối luôn có những đại thần ghen ghét, nghÄ© cách nói xấu hắn, gây trở ngại cho hắn là m việc.
Khi Thạch Kiên dùng kế án binh bất Ä‘á»™ng ở Tây Bắc, ai đã không để ý đến kế hoạch của hắn, yêu cầu Tây Bắc láºp tức xuất quân Tây Hạ? NhÆ°ng khi Thạch Kiên dà nh đại thắng, cục diện Tây Bắc tốt đẹp, nói theo lá»i của Thạch Kiên là đã đạp tan núi Hạ Lan, thu vá» Linh Hạ là bÆ°á»›c mấu chốt đầu tiên. Váºy mà những ngÆ°á»i nà y trÆ°á»›c mặt đại nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng nhá» nhá» to to, cuối cùng là m cho đại nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng đổi cách nghÄ©.
Trước mắt ông vừa hiện ra ánh mắt ấm áp đó của Thạch Kiên, lại vừa hiện ra diện mạo xấu xà của những đại thần kia. Ông nói thầm trong miệng:
- TrÆ°Æ¡ng Bẩm Thần, Hà Ngá»c Trụ, Lý …:
Liên tiếp nói ra mÆ°á»i đại thần. Những đại thần nà y không biết xảy ra chuyện gì. NhÆ°ng há» Ä‘á»u là những ngÆ°á»i hết má»±c ủng há»™ hoà bình. Chỉ là bá»n há» nhìn thấy sắc mặt Triệu Trinh không tốt lắm, hỠđứng ra nhìn nhau má»™t cái, cảm giác không hay.
Triệu Trinh nói rồi. hắn nói:
- Các khanh Ä‘á»u đã già rồi, có thể cáo lui rồi.
Cáo lui? Trong đám những đại thần nà y, trừ số Ãt những ngÆ°á»i hai năm nữa là đến lúc cáo lui, còn đại da số má»›i năm mÆ°Æ¡i tuổi, có hai ngÆ°á»i má»›i bốn mÆ°Æ¡i mấy tuổi.
Äây là chủ trÆ°Æ¡ng mà hãn hữu Triệu Trinh má»›i Ä‘Æ°a ra mà không trông qua sá»± cho phép của LÆ°u Nga.
Những đại thần nà y còn không phục. Từng ngÆ°á»i nhìn và o bức rèm ngá»c, ngÆ°á»i phụ nữ ở phÃa sau những chuá»—i xuyến ngá»c đó mà phát ngôn thì địa vị của há» vẫn có thể giữ được.
NhÆ°ng Ä‘iá»u khiến há» thất vá»ng đó là há» thấy từ phÃa sau rèm chỉ là sá»± trầm mặc, yên tÄ©nh.
Bá»n há» biết há» là váºt hi sinh để là m dịu cÆ¡n phẫn ná»™ của ngÆ°á»i thiếu niên kia. Thá»±c ra bá»n há» cÅ©ng phải thừa nháºn rằng thiếu mấy ngÆ°á»i bá»n há» thì triá»u đình cÅ©ng không sao cả. NhÆ°ng thiếu ngÆ°á»i thiếu niên kia, thì có những việc tháºt sá»± khó là m.
Äó là triá»u đình còn nhiá»u lần hạn chế hắn. Nếu không cứ để ngÆ°á»i thiếu niên nà y phát huy thì Äại Tống so vá»›i ngà y nay còn huy hoà ng, hÆ°ng thịnh hÆ¡n. Triá»u đình vẫn có không thể thiếu được ngÆ°á»i thiếu niên đó hay không. Äáng thÆ°Æ¡ng là Lý và Thạch Kiên đối đầu đã nhiá»u năm. Lần nà y rốt cục có thể dưỡng lão rồi.
LÆ°u Nga hiểu được tình cảm của Triệu Trinh. Những đại thần nà y cÅ©ng chẳng phải là trá»ng thần. Triệu Trinh là vẫn còn chừng má»±c. Ãt nhất Lã Di Giản ông không Ä‘á»™ng đến. Bá»n há» cáo lão thì cáo lão. Dù sao thì Äại Tống không thiếu những ngÆ°á»i giống nhÆ° đồ rác rưởi đó. Cho nên lúc đó bà chá»n sá»± im lặng.
Tuy nhiên bà cÅ©ng nổi giáºn Thạch Kiên. Lần nà y vì để dịu Ä‘i cÆ¡n giáºn Thạch Kiên, bà chuẩn bị rất nhiá»u công việc. Tháºm chà ngay láºp tức mở má»™t bữa tiệc thịnh soạn trong hoà ng cung. Bà còn chuẩn bị để Triệu Trinh Ä‘Ãch thân kÃnh rượu đám tÆ°á»›ng sÄ© nà y. NhÆ°ng Thạch Kiên không cho cÆ¡ há»™i ấy xảy ra. ChỠđấy.
Vẻ mặt bà âm trầm, bảo Thái giám Ä‘á»c bản phong thưởng các tÆ°á»›ng sÄ©. Còn vá» yến tiệc trong cung, mặc kệ thôi. Có Ä‘iá»u những võ tÆ°á»›ng nà y dÆ°á»ng nhÆ° đã nhìn ra Thạch Kiên lần nà y thứ nhất là vì há», thứ hai là vì sai lầm của triá»u đình trong chÃnh sách lần nà y mà từ quan. Là m cho há» không còn hÆ°ng phấn khi bắt đầu tiên và o cung.
Bữa tiệc nghênh đón các tÆ°á»›ng sÄ© có công ở Tây Bắc trở vá» hôm nay kết quả bị Thạch Kiên là m náo loạn, đã tà n trong không khà không vui vẻ. Trên đại Ä‘iện LÆ°u Nga không tiện nói. NhÆ°ng không có nghÄ©a là LÆ°u Nga buông tha việc nà y ở đây. Sau khi bãi triá»u, bà sai thái giám và o Thạch Phủ chất vấn Thạch Kiên tại sao lại là m váºy?
NhÆ°ng Ä‘iá»u là m bà thất vá»ng chÃnh là Thạch Kiên vừa rá»i khá»i hoà ng cung liá»n rá»i khá»i kinh thà nh. Bây giá» không biết Ä‘i đến đâu rồi. Ngay cả há»™ vệ mà triá»u đình phái đến cho hắn cÅ©ng không Ä‘em theo. Chỉ dặn bá»n hỠđến Thạch phủ bảo bá»n Äinh Phố thu dá»n tất cả đồ đạc vá» Hoà Châu. Hắn thì mang theo mÆ°á»i mấy nhân sÄ© giang hồ bá»n VÆ°Æ¡ng Triá»u mà hắn Ä‘Ãch thân má»i táºp hợp thà nh há»™ viện, cưỡi ngá»±a Ä‘i. Còn Ä‘i đâu hắn không nói.
Cuối cùng thắng lợi lần nà y che phủ và o sau má»™t đám mây mù. Việc là m của Thạch Kiên khiến nhân sÄ© sáng suốt Ä‘á»u hiểu rằng triá»u đình lần nà y đúng là đã là m sai. Äây là đang nuôi ong tay áo. Má»™t khi Nguyên Hạo khôi phục được nguyên khÃ, nhất định muốn báo phục. Váºy thì sá»± ná»— lá»±c của Thạch Kiên thà nh công toi. NhÆ°ng đại Ä‘a số ngÆ°á»i Tống vẫn hi vá»ng đất nÆ°á»›c sống trong hoà bình. Tất nhiên là loại trừ những hải khách bị nguồn lợi là m Ä‘á» mắt. Há» nháºn thấy triá»u đình là m váºy cÅ©ng có lý. Dù sao thì lãnh thổ triá»u đình cÅ©ng đã đủ lá»›n rồi. Lần nà y Nguyên Hạo thất bại thảm hại nhÆ° váºy, hắn còn có gan tạo phản nữa không? Thạch Kiên là m váºy hÆ¡i quá.
Có Ä‘iá»u câu nói “thảo dân mệt má»i rồi†của hắn rất nhanh được lÆ°u hà nh. Má»—i khi má»i ngÆ°á»i nghe thấy câu nà y, Ä‘á»u nghÄ© ngÆ°á»i thiếu niên đó tá»± nhiên khoáng đạt không gì sánh nổi. Không ngá» dùng câu nói nà y để cáo từ hoà ng thái háºu. NhÆ°ng há» không biết rằng khi Thạch Kiên nói câu nà y, trong lòng buồn nản cỡ nà o.
Tháºt sá»±, rất nhiá»u ngÆ°á»i cho rằng đây là Thạch Kiên Ä‘ang đánh cuá»™c vá»›i triá»u đình má»™t phen. Dù sao bá» ra nhiá»u tâm huyết nhÆ° váºy, tiêu tan trong chốc lát, là rất Ä‘au lòng. NhÆ°ng sá»± tình qua rồi, cÅ©ng thôi. Tháºm chà đến cả LÆ°u Nga cÅ©ng nghÄ© nhÆ° váºy. Dù sao thì hiện giá» triá»u đình cÅ©ng không có chuyện gì lá»›n, tuỳ tâm hắn ta.
NhÆ°ng bà rất khôn khéo. Lần nà y tác dụng của vÅ© khà kiểu má»›i phát huy, bà cÅ©ng nhìn thấy. Vì thế đã chi ra số lượng lá»›n nhân lá»±c váºt lá»±c, sản xuất loại thủ ná»—, đầu thạch cÆ¡, lá»±u đạn, Äồng thá»i đỠđể tâm đến Tây Hạ và nÆ°á»›c Liêu
Quân Ä‘á»™i ở Hắc SÆ¡n Uy Phúc và Vân Ná»™i Châu Ä‘ang giằng co. Bà quyết Ä‘oán Ä‘iá»u binh đến U Vân. Äồng thá»i phái Äịch Thanh, huynh đệ Chu thị... rất nhiá»u tÆ°á»›ng quân xuất sắc trong tráºn vừa rồi. Có Ä‘iá»u vì cẩn tháºn, bà vẫn để Triết gia lÆ°u lại Tây Bắc, cha con Chủng thị lÆ°u lại KÃnh Nguyên.
Äiá»u nà y thu hút sá»± chú ý của tất cả dân chúng và triá»u đình. Triá»u đình sắp sá»a thu phục được U Vân. Nhắc đến U Vân, đây là ná»—i Ä‘au vÄ©nh viá»…n trong lòng ngÆ°á»i Tống. GiỠđây đất nÆ°á»›c già u mạnh rồi, lại có vÅ© khà kiểu má»›i, còn xuất hiện rất nhiá»u võ tÆ°á»›ng có tà i. Äến lúc phải thu hồi U Vân rồi.
NhÆ°ng nếu không có ngÆ°á»i thiếu niên kia, triá»u đình có thể thà nh công không? Dân chúng lại má»™t lần chuyển nghÄ© tá»›i ngÆ°á»i thiếu niên kia. NhÆ°ng ngÆ°á»i thiếu niên kia giống nhÆ° là bị bốc hÆ¡i, không thấy tăm hÆ¡i đâu. NhÆ°ng Ä‘iá»u Ä‘á»™ng thì Ä‘iá»u Ä‘á»™ng, LÆ°u Nga vẫn không đến mức thiếu suy xét. Ngay láºp tức tấn công Liêu Quốc. Bà đang đợi Nguyên Hạo Ä‘á»™ng thủ.
Tháºm chà bà nghÄ©, triá»u đình có nhiá»u Ä‘á»™ng tÄ©nh nhÆ° váºy, ngÆ°á»i thiếu niên kia phải ra mặt chứ. nhÆ°ng vẫn không có tin tức gì. Không phải, tin tức thì có nhÆ°ng vô cùng không tốt.
Chuyển đến Hoà Châu, Thạch Kiên chế tạo ra má»™t loại bút má»›i, gá»i là bút máy. Loại bút mà y có Ä‘iểm giống bút lông ngá»—ng. NhÆ°ng không giống bút lông ngá»—ng là có lúc bị rá» má»±c ra giấy, còn có thể sá» dụng lại. Ngòi của loại bút nà y cà ng nhá». NhÆ° váºy khi viết tiết kiệm được rất nhiá»u giáy. Äồng thá»i còn kèm thêm má»™t tấm thiếp in hÆ°á»›ng dẫn má»i ngÆ°á»i sá» dụng bút để viết chữ nhÆ° thế nà o.
Loại bút nà y vừa ra Ä‘á»i đã bị tranh cÆ°á»›p Ä‘i hết. Má»™t là do ngÆ°á»i ta tò mò vá» nó, hai là giá cả của nó không cao. Chủ yếu nhất vẫn là do có tấm thiếp mà Thạch Kiên viết. Theo cách nói ngà y nay, đây là má»™t thÆ°Æ¡ng phẩm có nhiá»u giá trị ẩn chứa trong đó.
NhÆ°ng Thạch gia chÆ°a Ä‘Æ°a tin, kế tiếp sá»± xuất hiện của bút máy thì còn sản xuất má»™t thứ má»›i lạ, mì ăn liá»n. Thá»±c chất Thạch Kiên sá»›m đã nghÄ© đến việc sản xuất ra thứ không có giá trị dinh dưỡng nà y, nhÆ°ng thiếu á»›t, còn có gói gia vị. Sau nà y do những ngÆ°á»i du hà nh Ä‘Æ°a và o, nên á»›t bắt đầu xuất hiện ở Tống triá»u. Hắn lại dùng gói bằng giấy thay cho gói bằng ni lông, là m cho sản xuất loại nà y trở nên khả thi. Tuy kiếp trÆ°á»›c hắn rất ghét thứ nà y. Tháºm chà trong có đôi khi hắn ăn đến phát ngán rồi. NhÆ°ng thá»±c phẩm nà y có lúc mang lại sá»± thuáºn tiện và thá»i gian cho má»i ngÆ°á»i.
Äối vá»›i việc Thạch Kiên có thể nghÄ© ra những sản phẩm má»›i, hÆ¡n nữa còn có thể dùng nó để kiếm rất nhiá»u tiá»n, LÆ°u Nga biết. NhÆ°ng lần nà y thì khác. TrÆ°á»›c đây má»—i lần Thạch Kiên tạo ra má»™t thứ má»›i nhÆ° váºy, hắn Ä‘á»u giao ná»™p lợi nhuáºn cho triá»u đình. NhÆ°ng hiện tại đã qua má»™t tháng, cÅ©ng không thấy Thạch gia Ä‘á»™ng tÄ©nh. Tất nhiên là hiện nay Thạch gia tiá»n tà i cuồn cuá»™n đổ vá». Tiểu a đầu Hồng Diên hà ng ngà y đếm tiá»n má»i cả tay. NhÆ°ng triá»u đình không thấy má»™t xu.
Váºy là bà âm thầm nhắc tri châu Hoà Châu Phê Chiết Lý việc nà y. Viên tri châu nà y cÅ©ng chẳng phải tên ngốc. Hắn láºp tức đến Thạch Gia dò xét. Lúc đó má»›i biết những công thức đó Ä‘á»u do Thạch Kiên sai há»™ viện Ä‘Æ°a đến. Còn Thạch Kiên Ä‘ang ở đâu thì ngay cả Äinh Phố cÅ©ng không biết.
NhÆ°ng khi thấy viên tri châu nà y không ngừng chất vấn, Äinh Phố cảnh giác nói:
- Là m cái gì, tôi có thể nói vá»›i ngà i, thiếu gia nhà chúng tôi hiện nay không là m quan nữa, muốn là m má»™t tiểu tà i chủ không được sao? Triá»u đình đừng có tranh lợi dân. Thiếu gia nhà chúng tôi đã bị triá»u đình tranh không Ãt tiá»n rồi. Chả lẽ triá»u đình kiếm vẫn không đủ? Ngay cả đến tiá»n thiếu gia nhà tôi chuẩn bị dưỡng già cÅ©ng muốn cÆ°á»›p Ä‘i sao?
LÆ°u Nga vừa nghe liá»n Ä‘iên lên, dưỡng già ? Thạch Kiên giỠđây phải dưỡng già . LÆ°u Nga xuýt nữa tức giáºn đến buồn cÆ°á»i. NhÆ°ng cứ thế nà y, Thạch Kiên đúng là muốn là m má»™t phú ông?
Hiện giá» bà cÅ©ng phát hiện ra rằng má»—i khi có việc, thì đầu tiên là nghÄ© đến hắn. NgÆ°á»i thiếu niên nà y cÅ©ng bất kể uất ứcnói ra kiến giải của mình, mà còn luôn luôn kiến huyết. Thá»i gian nà y, rá»i xa Thạch Kiên, bà cÅ©ng muốn mượn cÆ¡ há»™i nà y tiêu trừ ảnh hưởng của Thạch Kiên. Äối vá»›i má»™t triá»u đình mà nói, lÆ°u lại quá nhiá»u ảnh hưởng của quần thần, chẳng phải là việc tốt. NhÆ°ng bà lại phát giác việc nà y tháºt khó khăn.
Hiện nay triá»u đình lại tranh cãi vá» việc có xuất binh Liêu Quốc hay không? Có ngÆ°á»i nói mượn cÆ¡ há»™i nà y đòi vá» khoản tiá»n tiến cống cho Liêu Quốc là xong. Ngá»™ nhỡ có sÆ¡ xuất gì, háºu quả đó không ai gánh được. Còn có ngÆ°á»i nói, Nguyên Hạo không đáng tin. Hiện nay đã lấy rất nhiá»u tÆ°á»›ng sÄ© dÅ©ng cảm thiện chiến Ä‘i Tây Bắc là trúng kế của Nguyên Hạo rồi, Thạch phái thì kiên quyết vá»›i nháºn định nà y. Còn có ngÆ°á»i nói, Nguyên Hạo là muốn mở rá»™ng bá» cõi, tiến công Tống triá»u cÅ©ng là nhằm mục Ä‘Ãch nà y, tấn công Liêu Quốc cÅ©ng nhằm mục Ä‘Ãch nà y. Giải đất Giáp SÆ¡n cÅ©ng nhÆ° váºy có rất nhiá»u bình nguyên, cÅ©ng rất mà u mỡ. Hắn cần gì phải trêu chá»c Tống triá»u. Không đồng nhất ý kiến được, là m cho LÆ°u Nga không biết nghe ai thì tốt.
Quả nhiên đối diện vá»›i sức ép của việc nà y, Liêu Quốc cÅ©ng sai sứ giả đến chất vấn Tống triá»u. Bởi vì triá»u nghị chÆ°a định, LÆ°u Nga cÅ©ng chỉ qua loa tắc trách. Äây là do có sá»± thay đổi trong quân Ä‘á»™i Tống triá»u, xin Liên Quốc đúng hiểu lầm. Tóm lại, hiện tại vừa đại thắng, mà bà rất rối.
Tháºt ra cÅ©ng khó trách, LÆ°u Nga bây giá» so vá»›i LÆ°u Nga trong lịch sá» thì còn kém. Dù sao thì trÆ°á»›c đây còn có Thạch Kiên cho chủ ý. Nhìn thì có vẻ Thạch Kiên không tham dá»± mấy, nhÆ°ng Thạch Kiên đã dá»±a và o những hiểu biết lịch sá» rá»™ng rãi của hắn mà má»—i lần lại Ä‘Æ°a ra phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng chÃnh xác. Có được những phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nà y, tất cả sá»± vụ được xá» lý, cÅ©ng trở nên Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n. Ở Ä‘iểm nà y giống nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i lạ gặp phải má»™t lối rẽ phức tạp. NhÆ°ng chỉ có ngÆ°á»i chỉ cho má»™t chút, hà nh trình liá»n trở nên Ä‘Æ¡n giản. NhÆ°ng không có ngÆ°á»i chỉ cho, thì bất kỳ ai cÅ©ng Ä‘au đầu, không thể má»—i con Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u thá» má»™t chút. HÆ¡n nữa để cho Thạch Kiên là m nhÆ° váºy, LÆ°u Nga còn thiếu Ä‘i sá»± rèn luyện năng lá»±c phán Ä‘oán của mình.
Nếu Thạch Kiên biết kết quả nà y, cũng không biết hắn nghĩ gì?
Mai Châu, cuối tháng năm.
Mai Châu, thá»i Nam Hán gá»i là KÃnh Châu (Tống sá» gá»i là Cung Châu, choáng, không muốn khảo chứng nữa),. Lúc đó Lưỡng Quảng không giống Lưỡng Quảng bây giá». Bởi vì khà háºu nóng bức, cho nên dân cÆ° Ãt. Diện tÃch Mai Châu còn lá»›n hÆ¡n Hoà Châu, nhÆ°ng nhân khẩu lại chỉ bằng má»™t phần ba dân số Hoà Châu.Còn có
Hữu châu, Phong Châu, đến bằng má»™t phần mÆ°á»i nhân khẩu của Hoà Châu cÅ©ng không được. Tổng cá»™ng lại cÅ©ng không quá năm mÆ°Æ¡i há»™. Váºy mà chỉ má»™t phủ Khai Phong đã có số dân hÆ¡n má»™t ná»a số đó rồi.
NhÆ°ng tiểu Hoà ng đế cÅ©ng không tồi, Ä‘iá»u Lý Hà nh đến Mai Châu. Mai Châu cÅ©ng chÆ°a phải là ở táºn phÃa Nam, nó giáp Giang Tây, Triết Giang. HÆ¡n nữa còn vì giáp biển mà còn dá»… thở.
Có Ä‘iá»u là lúc nà y, thá»i tiết bắt đầu nóng rồi, hai bên Ä‘Æ°á»ng thỉnh thoảng má»›i nhìn thấy má»™t hai cây mÆ¡. NhÆ°ng đại Ä‘a số những quả mÆ¡ treo trên cây giống nhÆ° những vì sao thÆ°a thá»›t, phần lá»›n Ä‘á»u đã bị hái xuống, những quả không kịp hái cÅ©ng đã rụng rồi. NhÆ°ng cái là m cho Thạch Kiên cảm thấy có khẩu phúc nhất đó là cuối cùng hắn được ăn vải tÆ°Æ¡i, tuy không phải là vải Bồ Äiá»n chÃnh cống.
Vì Ãt ngÆ°á»i, nên rất nhiá»u địa phÆ°Æ¡ng vẫn còn giữ được hình thái nguyên sinh hoà n hảo. Hai bên Ä‘Æ°á»ng núi, hoa nở đầy khắp nÆ¡i. Hoa Ải Khiên NgÆ°u tuy rất bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng phát triển rất mạnh mẽ. Nó má»c sát và o những cây đại thụ ở má»i nÆ¡i, bất kể ở đâu cÅ©ng nhìn thấy. Lại còn cây Dã Nguyệt Kỳ toả ra mùi thÆ¡m nhẹ nhà ng, nhÆ°ng vì không có ngÆ°á»i chăm sóc nên Ä‘oá hoa rất nhá». Hoa Nhà i tÆ°Æ¡i má»›i, hoa Äá»— Quyên nhÆ° những giá»t máu. Còn Hoa Mà o gà xấu xà từ trong đám cá» Liên Thiên BÃch xanh tÆ°Æ¡i Æ°á»›t át, đã không thể chịu Ä‘á»±ng được má»c ra nhÆ° những đầu gà . Còn có cả những Ä‘á»™ng váºt nhá» không biết tên là gì, kinh sợ nhìn đám ngÆ°á»i nà y. Sau đó hoang mang chạy và o những chá»— sâu trong bụi cá» u tùm.
Äi xuyên qua rừng trúc xanh, nghe thấy những âm hưởng sà n sạt khi gió thổi và o đám là trúc. Thạch Kiên Ä‘á»™t nhiên có cảm giác là đi đến Ä‘Ã o viên của thế giá»›i thần tiên.
Má»™t lát sau bá»—ng nhìn thấy má»™t cái miếu nhá». TrÆ°á»›c cá»a có má»™t cái hồ nÆ°á»›c trong suốt, đằng sau là Thông SÆ¡n lÄ©nh, mấy bức tÆ°á»ng Ä‘á» ngói xanh.
Thạch Kiên bÆ°á»›c nhanh đến gần. NhÆ°ng đến cổng, liá»n bị hai ni cô chặn đứng lại. Các cô ấy vái má»™t cái, rồi nói:
- Các vị thà chủ, đây là am miếu, nam thà chủ không được và o.
NhÆ°ng cô ấy vẫn lùi vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c. Thạch Kiên còn khá chứ còn mÆ°á»i mấy há»™ vệ Ä‘i cùng hắn Ä‘á»u đã tham gia chiến đấu, trên ngÆ°á»i há» còn phát ra sát khà nồng Ä‘áºm.
Lần nà y Thạch Kiên đến là để đón Lý Tuệ Ä‘i khá»i nÆ¡i đây. Hắn cÅ©ng không muốn có thêm chuyện khác. Bèn mỉm cÆ°á»i nói:
- Là m phiá»n hai vị cÆ° sÄ©, xin hãy thay tôi nói vói Lý Tuệ, ồ, nói vá»›i sÆ° phụ Diệt Nhân rằng, Hoà Châu Thạch Bất Di đến tìm cô ấy.
- Ngà i chÃnh là Thạch Bất Di Thạch đại nhân? Hai tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y hiển nhiên rất cảm Ä‘á»™ng, liá»n vá»™i và ng, nói toà n tiếng LÄ©nh Nam, đến Thạch Kiên cÅ©ng không nghe thấy há» nói gì.
NhÆ°ng Thạch Kiên hiểu ý của há», hai tiểu ni cô nà y đại khái cÅ©ng là ngÆ°á»i hâm má»™ danh tiếng của hắn. Hắn mỉm cÆ°á»i hiá»n háºu.
Trong đó có một cô định thần lại, cô ta nói:
- Thạch đại nhân, Lý tiểu thÆ° hiện giá» bệnh rất nặng, nhÆ°ng cô ấy nghe nói ngà i đến, nhất định sẽ rất vui. Phiá»n ngà i đợi má»™t lát, tôi sẽ Ä‘i xin chỉ thị của chủ trì.
Cô ta vừa nói vừa cÆ°á»i tỠý xin lá»—i. Nụ cÆ°á»i lần nà y chân thà nh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i lúc đầu.
Thạch Kiên gáºt đầu. hắn hiểu, dù sao đây cÅ©ng là má»™t am tá»±, nam tá» không dá»… gì mạo muá»™i xông và o.
Trong chốc lát, xuất hiện má»™t đám ni cô già có, trẻ có. Xem ra há» không tháºt sá»± Ä‘oạn tuyệt vá»›i trần duyên. Nghe nói Thạch kiên đến, liá»n lần lượt ra xem.
NgÆ°á»i trụ trì ra dấu yên lặng, nói:
- Bản am tuy không cho nam tá» và o, nhÆ°ng tÃnh mạng của Diệt Nhân Ä‘ang bị Ä‘e doạ, Thạch thà chủ có thể phá lệ được và o má»™t lát.
Mấy hộ viện đằng sau Thạch Kiên nghĩ bụng, phá lệ cái gì, nếu không phải là Thạch Kiên thì lệ gì cũng không được phá.
Thạc Kiên Ä‘i qua am chÃnh hÆ°Æ¡ng khói phảng phất, Ä‘i đến đình viện tháºt sâu ở sau miếu Ä‘Æ°á»ng, trong lòng có chút thấp thá»m không yên. Tháºt sá»± muốn nói, đã mấy năm rồi không gặp tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y, không biết hiện giá» hình dáng cô ấy thế nà o.
Hắn Ä‘i đến bên trong phòng Lý Tuệ ở. Hắn nhìn thấy bá»™ dạng Lý Huệ tháºt không biến đổi là mấy, chỉ gà y đến mức chỉ còn có da bá»c xÆ°Æ¡ng. Cô ấy mặc má»™t cái áo cà sa mà u xanh, nằm co trên cái chiá»u là m bằng thanh trúc, mà y nhÃu chặt, dÆ°á»ng nhÆ° có má»™t ná»—i Ä‘au vô hạn. Còn nữa, má»™t lá»n tóc Ä‘en cÅ©ng không thấy nữa, má»™t cái đầu nhẵn bóng thò ra ngoà i. Sắc mặt cô ấy hồng nhuáºn. Thạch Kiên biết đây không phải là vẻ hồng hà o khoẻ mạnh, mà là đang sốt.
Hắn nói với một tay hộ viện:
- NgÆ°Æ¡i Ä‘i má»i đại phu giá»i nhất thà nh Mai Châu đến đây.
Tay há»™ viên đó láºp tức xuất phát, hắn nà y là do VÆ°Æ¡ng Triá»u giá»›i thiệu đến. NhÆ°ng thiên hạ có mấy ngÆ°á»i không biết câu chuyện của Thạch Kiên và Lý Tuệ.
Tà i sản của conem_bendoianh
08-02-2012, 06:40 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
ChÆ°Æ¡ng 244 : Äánh bố vợ.
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Vị trụ trì nói:
- Không tác dụng, bệnh của cô ấy là bệnh tâm tưởng. Tri châu đại nhân cÅ©ng đã má»i đại phu đến khám nhiá»u lần, Ä‘á»u không tác dụng gì.
Thạch Kiên cảm khái hà ng nghìn hà ng vạn. Bất giác hắn đưa tay sỠlên cái đầu nhẵn bóng của cô ấy, nói:
- Ta đến đón nà ng đây, đi theo ta đi. Sau nà y nà ng sẽ không phải lo lắng nữa.
Câu nói nà y là m cho mấy tiểu ni cô Ä‘á»u rÆ¡i lệ.
Há» cÅ©ng biết chuyện của Thạch Kiên và Lý Tuệ. NhÆ°ng theo nhÆ° tiếng tăm hà ng ngà y lÆ°u truyá»n từ xa đến vá» Thạch Kiên, đến cả LÆ°u Nga còn phải nể, lại còn chuyện hắn và Triệu Cáºn, những gúc mắc vá»›i Triệu Dung, thì các ni cô nà y Ä‘á»u khuyên Lý Tuệ đừng nên si tâm vá»ng tưởng.
Nhưng không ngỠcuối cùng lại có ngà y hôm nay, ngà y mà Lý Tuệ trông mong đã đến.
Bá»n há» chỉ có thể vui mừng thay cho Lý Tuệ. Há» Ä‘á»u không nghÄ©, hà nh Ä‘á»™ng nà y của Thạch Kiên hÆ¡i bất nhã.
Äoán chừng có ngÆ°á»i Ä‘ang sá» lên đầu mình, Lý Huệ mở to mắt ra, hất tay rá»™ng má»™t cái, đánh lên mặt Thạch Kiên
Thạch Kiên và Lý Tuệ chia tay nhau đã mấy năm rồi. Lại cá»™ng thêm mấy năm Ä‘á»u trong giai Ä‘oạn dáºy thì. Hắn đã thay đổi nhiá»u rồi. Từ năm ngoái hắn lại Ä‘i Tây Bắc, cả ngà y nắng gió ngoà i trá»i, da cÅ©ng ngăm Ä‘en Ä‘i. Lại còn trải qua tráºn đại chiến, ánh mắt hắn cứng cá»i và có thêm sát khà hÆ¡n. Hình dáng cÅ©ng sá»›m xuất hiện nhiá»u biến đổi.
Lý Tuệ mấy ngà y nay sốt cao, sốt đến ná»—i cô ấy hôn mê bất tỉnh, vừa má»›i tỉnh cÅ©ng không nháºn ra, hoặc là cÆ¡ bản cô ấy không nghÄ© là Thạch Kiên đã đến.
Cô ấy chỉ biết có một nam thanh niên đang dùng tay sỠđầu cô ấy, hơn nữa lại còn sỠcái đầu nhẵn bóng của cô,
Lúc đó cô vừa thẹn vừa tủi. Bởi do cô ốm lâu ngà y, nên không có nhiá»u sức lá»±c, chỉ lÆ°u lại má»™t dấu vết má» nhạt trÆ°á»›c mặt Thạch Kiên.
Nhìn thấy ngÆ°á»i thiếu niên danh tiếng khắp thiên hạ nà y, không ngá» Ä‘i đến liá»n bị Lý Tuệ bạt tai má»™t cái. Các ni cô Ä‘á»u quay ngÆ°á»i Ä‘i lén cÆ°á»i.
Việc nà y là m cho mấy há»™ vệ bên cạnh Thạch Kiên rất khó xá». Há» có cần Ä‘i lên bảo vệ Thạch Kiên không? Bắt tiểu mỹ nhân Ä‘ang bệnh nà y lại?
Thạch Kiên cũng biết là cô ấy hiểu nhầm, hắn vỗ một tay và o miệng, rồi nói:
- Tuệ tỷ, là ta đây.
Nghe thấy giá»ng quê, Lý Tuệ má»›i nhìn kỹ ngÆ°á»i thanh niên nà y. Từ trong ánh mắt, cô vẫn còn có thể mÆ¡ hồ nhìn ra dáng vẻ vốn có của hắn. Cô ngá»› ngÆ°á»i ra má»™t lát, rồi nói:
- Sao mà thay đổi nhiá»u thế? Lại còn Ä‘en nữa.
Thạch Kiên cÆ°á»i khổ má»™t lát. Vốn trÆ°á»›c đây hắn ở trong nhà đá»c sách, tá»± nhiên mặt mÅ©i trắng trẻo. nhÆ°ng sau khi đến Tây Bắc, bởi vì muốn hiểu rõ hÆ¡n tình hình ở Tây Bắc, để tiện cho việc phát triển Thiểm Tây và bố trà đối phó vá»›i Nguyên Hạo, nên hắn hà ng ngà y Ä‘á»u bôn ba bên ngoà i. Äặc biệt là lúc hắn Ä‘i đến đó là đã và o giữa mùa thu, gió Tây Bắc cÅ©ng chÃnh là lúc mạnh mẽ nhất. Hắn lại không thể phÆ¡i nắng sao?
Thạch Kiên đáp:
- Ta ở Tây Bắc hÆ¡n ná»a năm, gió ở đó khiến ta thế nà y.
Lý Tuệ nói:
- Nhất định đã chịu khổ nhiá»u.
- Không. Chỉ là phơi nắng đen đi một chút.
Lý Tuệ đột nhiên nghĩ gì mà sắc mặt trắng bệch, bóp chặt cánh tay Thạch Kiên nói:
- Ta biết, ta hiện giá» Ä‘ang nằm mÆ¡. Äây không phải là tháºt.
Lão ni cô kia không nhìn tiếp được nữa. Bà ta còn cho rằng đầu óc của Lỳ Tuệ bị u mê rồi, bà đứng bên cạnh nói:
- Lý tiểu thÆ°, đây là tháºt, vi sÆ° có thể chứng minh.
GiỠđây Lý Tuệ gầy đến mức trên ngÅ© quan chỉ còn lại đôi mắt to. Äôi mắt to nà y sánh lóng lánh nói:
- Nhưng sao ta bóp tay mình lại không cảm thấy đau?
Thạch Kiên má»›i hiểu ý của cô ấy, hắn vẫn cÆ°á»i khắc khổ nói:
- Tuệ tỷ, nà ng không phải là đang bóp tay mình, mà là bóp tay ta, tất nhiên là không biết đau rồi.
Mấy tên há»™ vệ cuối cùng không chịu được đã chạy ra ngoà i, tất cả Ä‘á»u phì cÆ°á»i.
Mấy ni cô kia cÅ©ng không nhịn được cÆ°á»i. NhÆ°ng trong mặt há» Ä‘á»u ngấn lệ.
Thạch Kiên bùi ngùi thở dà i.Trong thế giá»›i nà y nếu nói vá» tình yêu chân chÃnh đến si mê thì chỉ có Lý Tuệ là xứng đáng. Hắn kêu há»™ vệ nấu má»™t Ãt cháo, Ä‘Ãch thân bón cho cô ấy ăn, đồng thá»i nói:
- Äến đây lần nà y là ta muốn đón nà ng Ä‘i.
Lý Tuệ đang ăn cháo, nghe thấy câu nà y, trong mắt bắt đầu hiện lên ý vui mừng, nà ng nói:
- “Tương tỠvô nộ, Bội Lan chỉ, Tương minh nguyệt bảo lộ, thu chi vi kỳ.
Äây là câu mà lần trÆ°á»›c cuối thÆ° Thạch Kiên đã viết. à là nà ng đừng giáºn, mùa thu ta sẽ Ä‘em lá»… váºt háºu hình đến há»i cÆ°á»›i nà ng. Trong đó “TÆ°Æ¡ng tá» vô ná»™, Thu chi vi kỳ†là trÃch từ bà i “Manh†trong “Kinh Thiâ€. Äây là má»™t trong số Ãt bà i thÆ¡ dà i của “Kinh Thiâ€. Tổng cá»™ng có sáu Ä‘oạn lá»›n, là lấy giá»ng của má»™t cô gái để viết. NhÆ°ng sau khi mà cô gái được gả cho ngÆ°á»i thanh niên nà y, là m má»™t bà chủ hiá»n là nh. NhÆ°ng ngÆ°á»i thanh niên nà y đối xá» vá»›i ngÆ°á»i phụ nữ nà y không tốt.
Thạch Kiên vừa cÆ°á»i, vừa nói:
- Nà ng đúng là má»™t tên nha đầu ngốc. Äó là má»™t so sánh của ta, nói rằng sẽ rất nhanh chóng cÆ°á»›i nà ng. Chứ không phải nhất định phải là mùa thu. Còn nữa, ta chỉ là trÃch má»™t câu trong đó, chứ không liên quan đến ná»™i dung trong bà i thÆ¡. Còn nà ng tại sao lại xuất gia? CÅ©ng không viết cho ta má»™t bức thÆ°.
Lý Tuệ nghe đến đây, Ä‘á»™t nhiên nà ng nghÄ© ra Ä‘iá»u gì đó, nét mặt lá»™ vẻ hoảng sợ, nói:
- Chà ng cứ vá» Ä‘i, thân pháºn ta quá thấp hèn, không xứng vá»›i chà ng.
Thạch Kiên lắc đầu nói:
- Cái gì mà xứng vá»›i không xứng. Hiện giá» ta cÅ©ng là má»™t thân áo trắng. Lần nà y ngay cả nhà ta ta cÅ©ng chÆ°a vá», liá»n đến đón nà ng ngay.
- Ão trắng? Äã xảy ra chuyện gì?
Lý Tuệ ngỡ ngà ng há»i.
Má»™t ni cô bên cạnh láºp tức lÃu rÃu Ä‘em câu chuyện Thạch Kiên từ quan ra kể má»™t lượt. Câu nói “thảo dân mệt má»i rồi†của Thạch Kiên đã là giai thoại trong thiên hạ. NhÆ°ng ni cô trong am sợ Lý Tuệ lo lắng nên không há» bảo vá»›i cô.
- Thế sao được, nếu bà nội mà biết được nhất định sẽ tức chết.
Lý Tuệ nói bà nội là chỉ bà nội của Thạch Kiên.
Thạch Kiên biết Lý Tuệ chÆ°a thoát khá»i được cách nghÄ© vá» quan tÆ°á»›c hiện nay. Trong mắt cô ấy là m quan cà ng to thì cà ng rạng rỡ tổ tông. Không chỉ có cô ấy, mà ngay cả thế giá»›i trÆ°á»›c đây của Thạch Kiên cÅ©ng có mấy ngÆ°á»i có thể thoát khá»i cách nghÄ© nà y. ThÆ°á»ng má»™t trấn trưởng của má»™t thị trấn nhá», trong mắt Thạch Kiên hôm nay sợ rằng sẽ không tÃnh là quan viên, nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° được coi nhÆ° là m hoà ng đế. Bố của Lý Tuệ vốn là má»™t ngÆ°á»i mê mẩn quan tÆ°á»›c. Lý Tuệ Ãt nhiá»u cÅ©ng chịu ảnh hưởng má»™t chút.
NhÆ°ng tÃnh tình hắn vốn không mà ng danh lợi, lại thêm sá»± ngá» vá»±c và chế ngá»± của LÆ°u Nga. Nếu không phải còn vì là ngÆ°á»i cùng má»™t dân tá»™c cùng má»™t huyết mạch, hắn cÅ©ng không chịu Ä‘á»±ng nhÆ° thế. Hắn tháºm chà không muốn là m quan. HÆ¡n nữa hắn còn có sá»± an bà i khác.
Có Ä‘iá»u những thứ nà y tạm thá»i hắn không muốn giải thÃch vá»›i Lý Tuệ. Hắn bèn cÆ°á»i, nói:
- Là ta tháºt sá»± mệt rồi, muốn nghỉ ngÆ¡i má»™t chút.
Sau đó lại nói:
- Äợi lát nữa đại phu đến, chuẩn Ä‘oán bệnh xong, ta sẽ Ä‘Æ°a nà ng Ä‘i, nhân tiện đến cầu hôn nà ng vá»›i phụ thân của nà ng.
Hắn còn lấy ra từ trong ngá»±c má»™t cái gói nhá», bên trong có má»™t túi hÆ°Æ¡ng chứa hÆ°Æ¡ng liệu, còn có má»™t cái trâm cà i đầu khảm viên đá mắt mèo bằng đầu ngón tay cái, má»™t miếng ngá»c bá»™i sản xuất ở Bồ Cam (Miến Äiện), còn má»™t cái vòng cổ trân châu lấy từ Nam Hải, lại còn má»™t cái nhẫn kim cÆ°Æ¡ng do Thạch Kiên đặc biệt mua được từ tay của những ngÆ°á»i du hà nh. Viên kim cÆ°Æ¡ng nà y nặng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i ca-ra. Chỉ là giá dược ngá»c (ngá»c lÆ°u ly)hiện nay không cao lắm. NgÆ°á»i Tống triá»u nhìn thấy loại kim cÆ°Æ¡ng nà y gần nhÆ° không có ai cho rằng nó rất quý. Ãt ra nó cÅ©ng không quý bằng những viên ngá»c thạch quý hiếm đó.
Mấy thứ đồ nà y tuy không đủ, nhÆ°ng không có thứ gì không phải là vô giá. Äặc biệt là dÆ°á»›i ánh sáng mặt trá»i chiếu rá»i, mấy viên châu báu phát ra ánh hà o quang, dÆ°á»ng nhÆ° là m cho căn phòng nà y nhuá»™m thà nh má»™t sắc mà u ánh sáng mỹ lệ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng đủ để xác minh lá»i Thạch Kiên nói trong thÆ°: “Bá»™i Lan chỉ, tÆ°Æ¡ng minh nguyệt bảo lá»™".
Cô gái nhìn thấy đám châu báu thì có ai không thÃch. Tuy rằng phẩm tÃnh của Lý Tuệ rất tốt. NhÆ°ng khi cô nhìn thấy những viên châu báu rá»±c rỡ nà y mắt cô cÅ©ng ánh lên má»™t tia sáng.
NhÆ°ng ngay sau đó mắt cô liá»n tối lại, cô nói:
- Ta sợ phụ thân không đồng ý.
Nếu Lý Tuệ để cho Thạch Kiên Ä‘Æ°a Ä‘i, tiểu Hoà ng đế nhất định sẽ tức giáºn. Váºy thì cái địa vị tri châu Vạn Niên của cha nà ng cÅ©ng không được bảo vệ.
Thạch Kiên nói vá»›i VÆ°Æ¡ng Triá»u:
- Nếu ngà i Lý tri châu đó mà dám cản chúng ta thì nên là m thế nà o?
Yên tâm đi, thiếu gia, ai dám cản ngà i với Lý tiểu thư, chúng tôi sẽ đánh cho hắn không còn tìm thấy phương hướng nữa.
Hắn còn vén tay áo để lộ cánh tay lực lưỡng.
Lý Tuệ vừa má»›i ngồi dáºy, nghe thấy câu nà y, cả thân thẻ má»m nhÅ©n ngã xuống. Äó có phải là cầu hôn không mà đã chuẩn bị đánh bố vợ thế?
Tà i sản của conem_bendoianh
Last edited by conem_bendoianh; 10-02-2012 at 05:22 AM .
10-02-2012, 05:21 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
Chương 245 : Gia pháp của Thạch Kiên.
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Không ngá» VÆ°Æ¡ng Triá»u nà y nói ra những lá»i nhÆ° thế. Tuy hiện tại má»™t mình Thạch Kiên dắt Lý Tuệ Ä‘i, Lý Hà nh nà o dám ngăn cản, hắn chẳng qua chỉ muốn đùa vá»›i Lý Tuệ mà thôi.
Thấy Lý Tuệ bị hắn là m sợ hãi nhÆ° váºy, Thạch Kiên liá»n vá»™i phân bua, giải thÃch vá»›i Lý Tuệ.
Lý Tuệ má»›i nói vá»›i hắn rằng, thá»±c ra hiện Lý Hà nh đã rất hối háºn, triá»u Tống thì liên tục luân chuyển, nhÆ°ng Lý Hà nh thì má»™t thân má»™t mình ở lại Mai Châu thoáng chốc cÅ©ng đã và i năm, bị ngÆ°á»i ta gá»i là vạn năm tri châu. Không những bị quan trên chê cÆ°á»i, mà còn bị thuá»™c hạ dÆ°á»›i trÆ°á»›ng mình và quan viên khác bà n tán ra và o. Bá»n quan viên nà y Ä‘á»u là bá»n thà nh tinh , từ khi hắn Ä‘á»™t nhiên thăng tiến quan hệ mỠám giữa công chúa và Thạch Kiên, nhanh chóng Ä‘oán ra nguyên nhân sâu xa. Nếu chỉ bà n riêng vá» khà tiết của SÄ© phu , thì qua các thế hệ triá»u đại cÅ©ng không khi nà o sâu sắc nhÆ° triá»u Tống, đặt biệt là Bắc Tống. Ngay cả cho đến lúc nà y cÅ©ng chÆ°a thể sánh bằng.
Và o thá»i Tống Nhân Tông nếp sống nà y đã lên đến đỉnh cao. Tuy triá»u Tống nhu nhược, đấy là vì liên quan đến quốc sách bảo thủ của Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u, nhÆ°ng gian thần trong số các trá»ng thần chiếm lượng không nhiá»u. Trong thá»i Tống Nhân Tông, hầu nhÆ° khó có thể kiếm ra được má»™t gian thần y khuôn nhÆ° thể. Nếu nói, Lã DÄ© Giản bà i xÃch tẩy chay Phạm Trá»ng Yêm, đó cÅ©ng chỉ có thể cho là tÃnh khà của y quá hẹp hòi, thì thá»±c ra hà nh vi của y cÅ©ng không thể và nhÆ° là gian thần. NhÆ°ng đối vá»›i Thạch Kiên mà nói, thì kẻ thù lá»›n nhất của hắn không phải là gian thần, mà chÃnh là loại quan lá»›n trá»ng thần bảo thủ nà y nắm quyá»n lá»›n trong tay, bảo thủ thì cÅ©ng chÆ°a đến ná»—i, mà còn hẹp hòi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong đại Ä‘a số bá»n giả sÄ© phu đó, thì hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° Lý Hà nh đây, là m sao đáng để quan tâm chứ.
Qua má»™t thá»i gian dà i, Lý Hà nh cÅ©ng nháºn ra ánh mắt khác thÆ°á»ng khi bá»n chúng nhìn vá» mình .
Trải qua bao năm là m việc vá»›i chức vị tri châu, năng lá»±c thì có hạn, lại e sợ lá»i bà n tán của má»i ngÆ°á»i, là m việc hết sức tháºn trá»ng cần mẫn, cÅ©ng cảm thấy má»i mệt. NhÆ°ng đến nay ông ta còn chẳng còn mặt mÅ©i nà o để trở vá» quê nhà .
Tháºt ra trong lòng ông ta cÅ©ng rất khó chịu, trong những năm tháng ở lại LÄ©nh Nam vá»›i ánh nắng khắc nghiệt nÆ¡i ấy, cÅ©ng đã khiến cho ngÆ°á»i ông ta trở nên già đi rất nhiá»u.
Trong trà óc của Thạch Kiên lại ẩn hiện những kà ức vá» thá»i thiếu niên của hắn, trÆ°á»›c lúc gã chÆ°a trải qua xuyên việt, khi Lý Hà nh đối mặt vá»›i Thạch Kiên thá»±c sá»± ánh mắt của ông ta tháºt sá»± rất lạnh, thiếu niên âý chÆ°a nháºn biết được, nhÆ°ng nay thì Thạch Kiên đã hiểu rõ, đấy là sá»± khinh thÆ°á»ng và còn có chút chán ghét, có lẽ chÃnh là loại thái Ä‘á»™ nà y, má»›i khiến cho mẹ Lý Tuệ đối xá» vá»›i hắn dữ dằn nhÆ° thế.
Quên Ä‘i, đối vá»›i loại ngÆ°á»i nhÆ° thế thì chẳng phải so Ä‘o chi. Việc bây giá» cần nhất là dắt Lý Tuệ Ä‘i, nếu không, lâu hÆ¡n nữa Lý Tuệ sẽ bị biến thà nh xác khô. Tháºm chà Thạch Kiên còn nghi ngá», Hắn mà không thể đến kịp, Lý Tuệ thể nà o không thể sống nổi thêm má»™t tháng nữa không.
Má»™t lát sau, đại phu đến khám bảo rằng sức khoẻ của Lý Tuệ rất yếu, và tim mạch tắc nghẽn, sẽ rất nguy hiểm cho ngÆ°á»i, nhÆ°ng hôm nay dÆ°á»ng nhÆ° tốt hÆ¡n lúc trÆ°á»›c. á»”ng má»›i quay lại rồi ngáºp ngừng nói vá»›i Thạch Kiên rằng: "Thạch, Thạch, Thạch đại nhân."
Thạch Kiên cÆ°á»i rồi nói: "Tôi chÃnh là Thạch Bất Di, nhÆ°ng bây giá» không phải là đại nhân, chỉ là má»™t thảo dân (dân thÆ°á»ng) mà thôi."
GiỠđây trong ánh mắt của đại phu xuất hiện rát nhiá»u ngôi sao, trÆ°á»›c mặt ông là nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i tắn nhÆ° của má»™t thiếu niên bình thÆ°á»ng váºy, ông cÅ©ng là má»™t tú tà i, Thạch Kiên lại là thần tượng đối vá»›i tất cả những ngÆ°á»i có há»c thức trong thiên hạ. Còn việc Thạch Kiên tá»± xÆ°ng là thảo dân (tức ngÆ°á»i dân thÆ°á»ng), thì ai mà tin nổi? Chỉ cần hắn lên tiếng rằng muốn là m quan, triá»u đình liá»n Ä‘Æ°a hai tay ủng há»™ hoan nghênh. Äúng là từ trÆ°á»›c đến nay, ngÆ°á»i có gan đứng giữa đại Ä‘iện trÆ°á»›c mặt tất cả văn võ bá quan trong triá»u đóng từ quan chỉ có ngÆ°á»i duy nhất đứng trứơc mặt ông
NgÆ°á»i đại phu nà y ngạc nhiên đến nổi không nói nên lá»i.
Thạch Kiên lại cÆ°á»i lên. hắn cÅ©ng hiểu rõ mình có vị trà nà o lòng ngÆ°á»i dân thừơng. Hắn Ä‘Æ°a tay vá»— má»™t cái lên ngÆ°á»i ông đại phu. Nhằm vá»— vá» giúp ông thoải mái hÆ¡n. Sau đó mua cho Lý Tuệ má»™t bá»™ quần áo má»›i. Và còn lấy khăn giúp nà ng che cái đầu không còn má»™t ngá»n tóc ấy lại. Nếu không, vá»›i bá»™ dạng trong má»™t bá»™ áo sam của ngÆ°á»i tăng nhân mà lại nói chuyện cÆ°á»›i há»i thì quả là chuyện không bình thÆ°á»ng chút nà o.
Thấy hắn giúp Lý Tuệ sá»a soạn tỉ mỉ nhÆ° váºy. Những ni cô ở đấy nhìn vá»›i má»™t ánh mắt ngưỡng má»™ . NghÄ© rằng Lý Tuệ đúng là không uổng công chỠđợi. Những cá»±c khổ quả tháºt rất xứng đáng. Còn lại sau khi Thạch Kiên rá»i khá»i, thì sau lần lui tá»›i nà y nÆ¡i đây sẽ có bao nhiêu cô nà ng ni cô thầm thÆ°Æ¡ng trá»™m nhá»› hắn thì hắn không tà i nà o biết được. Và i năm sau. Thạch Kiên từ Äại lục Lưỡng Loan trở vá», Ä‘i ngang qua am tá»± nà y, lần trở lại nÆ¡i nà y. Thì hÆ¡n má»™t ná»a những cô nà ng ni cô đã không còn ở lại nÆ¡i am tá»± nà y nữa.
Thạch Kiên liá»n há»i cô chủ trì của ni am nà y nguyên nhân tại sao. Lão khép tay lạy và nói:
- A di Ä‘Ã pháºt. Thạch đại nhân. Äấy là sá»± xỉ nhục của bổn pháºt môn. Lão nạp không muốn nhắc đén nữa.
Quả nhiên y nhÆ° Thạch Kiên đã nghÄ©. Khi Thạch Kiên Ä‘á» nghị Ä‘Æ°a Lý Tuệ Ä‘i thì vợ chồng Lý Hà nh cằng nhằn cả buổi trá»i. Cuối cùng cÅ©ng đã đồng ý.
Vá» phần Thạch Kiên nay là dân, y là quan. NhÆ°ng Lý Hà nh không dám nghÄ© váºy, và cả thiên hạ nà y cÅ©ng không nghÄ© nhÆ° váºy.
NhÆ°ng lần nà y đến đây Thạch Kiên đã chuẩn bị vô và n lá»… váºt. Dù sao hiện giá» cái hắn có trong tay lại là tiá»n.
Lý Tuệ nói nhÆ° váºy thì rất là lãng phà . Thạch Kiên lắc đầu, nói: "tÃnh tình của cha mẹ nà ng và nà ng hoà n toà n khác nhau, trong mắt há» chỉ có quan và tiá»n .
Có đôi khi cả Thạch Kiên cÅ©ng không hiểu rõ, không hiểu sao cha mẹ Lý Tuệ dạy bảo ra đứa con gái nhÆ° Lý Tuệ được, xem ra cha mẹ sinh con trá»i sinh tÃnh, giống nhÆ° rồng sinh chÃn con, má»—i con má»—i vẻ ? Tháºm chà còn có thể sinh thần thú má»™t sừng ra nữa? Tháºt sá»± là kỳ lại đến khó hiểu.
DÄ© nhiên có má»™t phần tÃnh cách là do trá»i sinh sẵn có , nhÆ°ng chủ yếu vẫn là ảnh hưởng của sau nà y mà thà nh. Lý Hà nh cÅ©ng duy chỉ có đứa con gái nà y, bình thÆ°á»ng cÅ©ng xem nà ng là m nhÆ° bảo bối, cÅ©ng không có dạy bảo nà ng những Ä‘iá»u xấu, hÆ¡n nữa nà ng rất Ãt ra khá»i cá»a nhà , không bị ảnh hưởng bởi cái nhở bẩn khác. Khi nà ng bắt đầu biết chuyện , so vá»›i vợ chồng Lý Hà nh thì ảnh hưởng của Thạch Kiên còn lá»›n nhiá»u. Cho nên cÅ©ng không gây ảnh hưởng xấu đến phẩm tÃnh của nà ng.
Nghe xong những lá»i nà y của Thạch Kiên VÆ°Æ¡ng Triá»u bá»n há» nhìn nhau cÆ°á»i, có thể thấy được Thạch Kiên tháºt sá»± cÅ©ng không phải không để ý đến bất cứ cái gì. Ãt nhất hắn hiện tại cÅ©ng oán trách vợ chồng Lý Hà nh rất nhiá»u.
Lý Tuệ cầu xin hắn đừng oán giáºn cha mẹ nà ng nữa .
Thạch Kiên chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i không trả lá»i, nhÆ°ng không ngá» ngay trong ngà y hôm ấy hắn đã rá»i khá»i nhà há» Lý rồi không ngừng nghỉ suốt cả đêm Ä‘i đến Mai Châu. Vợ chồng Lý Hà nh không dám nói thêm lá»i nà o.
Việc đó cÅ©ng truyá»n tai đến Kinh Thà nh. Triệu Cáºn khóc suốt cả ngà y, nói rằng Thạch Kiên không cần nà ng nữa. Khiến cho Triệu Trinh giáºn dữ vô cùng, Thạch Kiên ngÆ°Æ¡i không những dám chẳng nể mặt trẫm giữa triá»u đình ,chuyện à y thôi cÅ©ng bá» qua quả tháºt triá»u đình nói không giữ lá»i, ngÆ°á»i có thể giáºn giá»—i, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại giỡn cợt vá»›i em gái của trẫm, lại cứ nhÆ° váºy bá» Ä‘i nhất định trẫm sẽ giẫm nát ngÆ°Æ¡i.
NhÆ°ng hắn muốn bắt Thạch Kiên cÅ©ng không biết bắt tay từ đâu, từ lúc Thạch Kiên xuất hiện má»™t lần Mai Châu, vá» sau, dÆ°á»ng nhÆ° lại bốc hÆ¡i khá»i cõi nhân gian.
Triệu Dung nghe được tin nà y cÅ©ng tức giáºn đến mức nghiến chặt răng, nghÄ© trong lòng, quả là Thạch Bất Di, ngÆ°Æ¡i nổi giáºn vá»›i Thái háºu và Hoà ng thượng thì thôi Ä‘i, sao cả ta cÅ©ng không báo má»™t tiếng, sau nà y mà trở vá» Kinh Thà nh ta sẽ cho biết tay.
Lúc nà y Thạch Kiên Ä‘ang dắt theo Lý Tuệ ở ngá»n núi nổi tiếng nà o đó leo núi, Ä‘á»™t nhiên hắn hắt xì má»™t cái, hắn thầm nghÄ©: "Ai nhắc tá»›i ta váºy nhỉ?" Tuy nhiên láºp tức nghÄ©, rằng ngÆ°á»i nhắc tá»›i ta nhiá»u hÆ¡n nÆ°á»›c biển, nên cÅ©ng không thèm để ý. Mặc kệ hắn là dân cÅ©ng được, hay là quan cÅ©ng được, hiện tại danh tiếng của hắn rất lá»›n, hắn cÅ©ng không muốn nhiá»u dân chúng tá»›i vây xem, tuy rằng mang theo Lý Tuệ nÆ¡i cảnh rừng xanh nÆ°á»›c để du ngoạn giải sầu, nên cần phải khiêm tốn. Vì thế cÅ©ng không bại lá»™ hà nh tung.
NhÆ°ng triá»u đình lại lâm và o cảnh hoang mang.
Ban đầu vẫn nói bình thÆ°á»ng , Nguyên Hạo tấn công và o Giáp SÆ¡n, đã cuốn hút quân Ä‘á»™i Liêu. Sau đó triá»u Tống phái đại quân tấn công và o U Vân, nhÆ°ng Nguyên Hạo mãi không Ä‘á»™ng tÄ©nh gì. LÆ°u Nga phái sứ giả há»i thăm, Nguyên Hạo Ä‘Æ°a tay thuyết minh, bây giá» tôi vẫn chÆ°a ổn định tình thế Tây Hạ, thì là m sao dám giao đấu vá»›i quân Liêu.
Lúc ban đầu LÆ°u Nga Ä‘ang lưỡng lá»± không biết tấn công và o U Vân có thể nà o gặp phải tình thế lưỡng nan không, sau khi nghe những lá»i nói nà y, cÅ©ng thừa nháºn rằng, sau khi Nguyên Hạo thua tráºn trở vá» thì các bá»™ tá»™c trở nên manh Ä‘á»™ng , khi đó Nguyên Hạo Ä‘ang Ä‘Æ°a quân đến để Ä‘Ã n áp chấn chỉnh. Nghe nói đã giết hÆ¡n và i chục nghìn ngÆ°á»i . Váºy thì hãy đợi thêm chút nữa Ä‘i.
Quả nhiên qua và i tháng, vùng Hà Sáo của Tây Hạ, và đấy cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng phải ngang qua của Con Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ lụa, mở Ä‘Æ°á»ng Tây Hạ đúng là mở rồi, nhÆ°ng thuế quan thì cÅ©ng phải tăng, từ 50% tăng lên thà nh 100%, đến nay đã tăng lên đến mức 200%. LÆ°u Nga lần nữa phái sứ giả sang thăm há»i, Nguyên Hạo trả lá»i, Nay Tây Hạ đã nghèo nà n lắm rồi, giá» cÅ©ng hết cách rồi. Huống chi ban đầu trong lần há»™i ý chỉ nói là mở cá»a Hà Sáo mà thôi, để lÆ°u thông hà ng hoá, cÅ©ng không có quy định rõ thuế quan là bao nhiêu. Nguyên Hạo cÅ©ng đâu phải vi phạm thoả thuáºn đâu.
Chỉ má»™t câu nói đã khiến LÆ°u Nga không nói nên lá»i, và bà ta cÅ©ng ngấm ngầm hiểu được rằng chuyện không mấy tốt là nh. NhÆ°ng khi đó lại truyá»n đến má»™t tin tức, để bà ta an tâm, Bởi vì cuối cùng Thạch Kiên cÅ©ng đã xuất hiện, trở vá» Hoà Châu.
Tà i sản của conem_bendoianh
10-02-2012, 05:23 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 4: Khói buồn sa mạc
ChÆ°Æ¡ng 246 : Trá»i sắp đổ mÆ°a
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: Nhóm dịch Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Bà ta thấy đại thần trong triá»u cãi nhau không ngừng, cà ng buồn bá»±c không thôi, Vì thế Ä‘Ã nh vứt bá» sÄ© diện, ngấm ngầm phái sứ giả Ä‘i đến Hoà Châu thăm há»i Thạch Kiên.
Thạch Kiên dắt Lý Tuệ Ä‘i du sÆ¡n ngoạn thuá»·, tâm trạng trở nên tốt, mà còn thÆ°á»ng xuyên táºp thể dục nữa, sức khoẻ của Lý Tuệ dần dần khôi phục trở lại. Tuy rằng trên khuôn mặt nà ng xuất hiện nét thâm Ä‘en bởi ánh nắng mặt trá»i, nhÆ°ng sức khoẻ vẫn khoẻ mạnh.
Chủ yếu là cuối cùng Thạch Kiên vá»›i khà sức dÅ©ng mãnh không còn kiá»m nén nổi, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i cưỡng lại được ham muốn. Cho đến ngà y hôm sau mặt trá»i đã lên đến đỉnh cao, nà ng ta vẫn nà ng trong vòng tay của hắn và không muốn bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng. Mặc cho hắn sá» lên cái đầu trcá» của nà ng, à không phải, đã mÆ¡n mởn xuất hiện má»™t lá»›p tóc ngăn ngắn, cứ e ấp nằm gá»n chui thoải và o lòng ngá»±c của Thạch Kiên.
Nà ng ta còn há»i vá»›i giá»ng nói nÅ©ng nịu:
- Kiên đệ, đệ có thÃch khi tôi để đầu trá»c không? ThÃch thì sau nà y tôi cÅ©ng sẽ để đầu trá»c nhé.
Thạch Kiên nghe cÆ°á»i phá lên, hắn chỉ cảm thấy cái đầu lưỡng bóng ấy rất khôi hà i dá»… thÆ°Æ¡ng, thế nên má»›i sá» lên đùa vui, nhÆ°ng rồi lâu, cÅ©ng cảm thấy không tốt, Ãt ra thì Pháºt môn trong thiên hạ cÅ©ng sẽ nói hắn xúc phạm bồ tát. NhÆ°ng rồi ngẫm nghÄ© hồi lâu hắn thấy hÆ¡i buồn cÆ°á»i, tuy rằng nay Triệu Cáºn đã hoà n tục, nhÆ°ng trÆ°á»›c đây đã từng là m đạo sÄ©. Nếu thêm cả ả La Ly, thì chẳng phải trong nhà có đủ môn đồ của tam đại tôn giáo là m vợ mình.
Thế là lại nhiệt huyết lai sôi trà o, không để ý ánh mặt trá»i đã sáng, lại bắt đầu táºn hưởng niá»m vui sÆ°á»›ng.
Ngà y ấy, trong lúc há» Ä‘ang ở trên núi Nhạn Äãng, dù ngà y ấy phong cảnh trên núi đẹp đến cỡ nà o, Lý Tuệ vẫn không thể thức dáºy bÆ°á»›c xuống giÆ°á»ng được.
Äến khi há» quay trở vá» Mai Châu, thì gần sắp đến ngà y Trung Thu.
Lúc bấy giá» trong lòng Hồng Diên đã đầy buồn bá»±c, đến lúc nà y nà ng vẫn là ngÆ°á»i con gái trong trắng đợi chá» còn không kể, , không biết Thạch Kiên từ nÆ¡i đâu kiếm được má»™t cô gái trẻ đẹp nhÆ° váºy, mà còn đẹp hÆ¡n nà ng ta nữa, khiến nà ng ta cảm thấy nguy cÆ¡ tiá»m tà ng.
Thấy Hồng Diên phản ứng nhÆ° váºy, Thạch Kiên liá»n nói:
- Hồng Diên nà ng giá»i lắm rồi, nay nà ng cả gan lắm rồi, giỠđây dám tá» sắc măt cho ta xem nữa đấy.
Câu nói nà y, khiến cho nét mặt Hồng Diên trở nên trắng bệt. từ trứơc đến nay, nà ng ta á»· mối quan hệ giữa nà ng ta và Thạch Kiên đã được sá»± thừa nháºn của lão thái thái, vì váºy nhiá»u lúc á»· lại là m nÅ©ng, nhÆ°ng trên thá»±c tế thì chÆ°a có địa vị mấy. Hà nh vi nà y đã phạm phải táºp tục thÆ°á»ng lệ của những nhà già u có. NhÆ°ng Thạch Kiên cÅ©ng không tá» rõ thái Ä‘á»™ gì, nên nà ng ta không tá»± chấn chỉnh lại mình. Nay câu nói nà y, xuất phát từ miệng của Triệu Dung và giỠđây xuất khẩu từ miệng Thạch Kiên, đấy là hai việc hoà n toà n khác xa nhau.
Thạch Kiên nói:
- Tuệ tỷ, Hạ Viện, Lục Ngạc, chấp hà nh gia pháp.
Chấp hà nh gia pháp? Lý Tuệ và Hạ Viện không hiểu xảy ra việc gì rồi quay qua nhìn Lục Ngạc. Lục Ngạc lại không hiểu xảy ra việc gì, bấy lâu nay nà ng ở nhà Thạch Kiên, nhưng không có nghe nói qua cái gì là gia pháp.
Thạch Kiên nói xong, kéo Hồng Diên ném lên chiếc giÆ°á»ng lá»›n kia, nói vá»›i Tuệ:
-Tuệ tỷ, nắm lấy tay của ả ta.
Lý Tuệ không biết cái gì gia pháp, chỉ mÆ¡ hồ cảm thấy có chút vui vẻ, láºp tức Ä‘em nắm lấy tay của Hồng Diên.
Sau đó Thạch Kiên lại bảo Hạ Viện và Lục Ngạc má»—i ngÆ°á»i bắt lấy má»™t chân của Hồng Diên, Ä‘em nà ng giữ thà nh má»™t chữ nhân tháºt to.
Thạch Kiên nói với các nà ng :
- Các ngÆ°Æ¡i phải nghe mệnh lệnh của ta, nếu không sẽ bị chấp hà nh gia pháp giống y nhÆ° váºy.
Nãy giá» ba nha đầu, cà ng cảm thấy vui, cùng nhau hô vâng. Hồng Diên cảm thấy chuyện không tốt là nh, liá»n thanh cầu xin tha thứ. Cầu xin tha thứ cÅ©ng không được, trong chốc lát Thạch Kiên từ bên ngoà i Ä‘em và o má»™t cái lông ngá»—ng, sau đó lá»t bá»›t quần áo của Hồng Diên, dùng lông ngá»—ng chá»c và o những nÆ¡i nhạy cảm của nà ng.
Thấy thân thể của chÃnh mình bị bốn ngÆ°á»i nhìn thấy, Hồng Diên lại thấy thẹn thùng, lại thấy ngứa ngáấy khó chịu. Äồng thá»i thân thể giống nhÆ° bị má»™t con trùng nhá» Ä‘ang ngá» nguáºy.
ChÆ°a tá»›i ná»a phút , nà ng đổ mồ hôi, chẳng những Ä‘ang cÆ°á»i, cầu van xin tha thứ, mà còn kèm theo tiếng rên rỉ.
Liên tục mà bùng nổ, từ tối hôm trÆ°á»›c đến ná»a đêm vá» sáng, toà n bá»™ đầu óc tưởng nhÆ° mê muá»™i Ä‘i. Còn má»™t chút may mắn là cuối cùng cÅ©ng hoà n thà nh nhiệm vụ.
Äầu tiên Thạch Kiên chỉ muốn đùa giỡn má»™t tà vá»›i nà ng mà thôi.
NhÆ°ng nhóm ba cô gái Lục Ngạc có chút hoang dâm, nhÆ°ng lại cà ng cảm thấy chÆ¡i rất vui, cả nhóm ai ai cÅ©ng mặt Ä‘á» tai hồng, mà tất cả Ä‘á»u báºt cÆ°á»i ha hả lên.
Còn vá» phần Hồng Diên thì cÆ¡ thể nà ng từ sá»›m đã cảm thấy rã rá»i, hai nụ hồng non mÆ¡n mởn đã bắt đầu phình to ra, trông giống nhÆ° hai viên rubi Ä‘á» rắn chắc váºy. NÆ¡i trong bụi cá» ráºm bên phÃa dÆ°á»›i kia tháºt là thê lÆ°Æ¡ng, con Ä‘Æ°á»ng mòn Ä‘Ã o hoa nhá» nhánh kia cÅ©ng bắt đầu láºm ra má»™t ánh tia nÆ°á»›c nhuá»™m mà u, cuối cùng dẫn đến má»™t đợt lÅ© lụt.
Thạch Kiên nhìn thấy chá»— đó, không còn chịu nổi buông cá»ng lông ngá»—ng xuống, hút dá»±ng đứng hai viên Rubi á»ng hồng ấy.
Cuối cùng khiến hắn lá»a dục vá»ng của hắn nổi lên cÅ©ng chÃnh là cô nà ng Hạ Viện nhá» bé nà y, không ngá» cÅ©ng nằm sắp xuống y nhÆ° hắn váºy, hút dá»±ng viên rubi còn lại kia của nà ng Hồng Diên.
Thạch kiên mồ hôi nhuễ nhại, lẽ nà o nà ng ta yếu đuối kia vẫn còn là con gái trong trắng?
Hắn không khá»i nhịn được Ä‘Æ°a tay ra vuốt ve nắn bóp bá»™ ngá»±c của Hạ Viện . Xem đến đây, cÆ¡ thể của Lý Tuệ và Lục Ngạc cÅ©ng cảm thấy rụng rá»i, cánh tay nắm chân của Hồng Diên cÅ©ng không còn tà sức nà o. NhÆ°ng còn Hồng Diên phải chịu nhiá»u kÃch thÃch nhÆ° thế, cÅ©ng không còn biết gì nữa, nà ng ta kêu rên cà ng ngà y cà ng lá»›n, cuối cùng hét lên má»™t tiếng …
Ở Hoà Châu Thạch Kiên đã ném trải má»™t cuá»™c sống đầy hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ°ng cÅ©ng rất yên bình.
Không những hắn không Ä‘oái hoà i đến công việc triá»u chÃnh chÃnh sá»± mà bá»n há»c trò vây quanh hắn, hắn cÅ©ng không dạy dá»— gì cho bá»n hỠ“Truy nguyên há»câ€, nhÆ°ng hắn cÅ©ng còn chút lÆ°Æ¡ng tâm, há»… khi những há»c trò nà y có đến há»i gì, thì hắn cÅ©ng không giấu giếm.
Thá»i gian nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, chim nhạn cÅ©ng đã bắt đầu bay vá» hÆ°á»›ng nam, trá»i cÅ©ng trở nên trong xanh, sông cÅ©ng trở nên trong suốt.
Sau khi trải qua những ngà y Thu mÆ°a rÆ¡i rã rÃch kéo dà i, khà trá»i đã trở nên mát mẻ. Khiến cho má»—i buổi sá»›m ven hồ nÆ¡i đây, cÅ©ng có thể nhìn thấy bụi cá» ven Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™ng lại những giá»t sÆ°Æ¡ng long lanh lấp lánh nhÆ° sÆ°Æ¡ng bạc.
Äã đến cuối thu, cuối cùng ngÆ°á»i trong Kinh Thà nh cÅ©ng đã tìm thấy Thạch Kiên, nhÆ°ng câu trả lá»i của hắn lại là đừng há»i tôi.
Nay tôi là má»™t thÆ°á»ng dân, cả má»™t đồng lÆ°Æ¡ng của nÆ°á»›c nhà tôi cÅ©ng không lấy. Thứ nhất tôi không có quyá»n há»i gì vá» chuyện nÆ°á»›c,
Thứ hai tôi cÅ©ng không cần há»i chuyện của triá»u đình
Thứ ba tôi không muốn há»i han gì vá» việc triá»u đình.
Nói đùa hay sao chứ, nếu cả má»™t triá»u đình lá»›n nhÆ° váºy, ngay khi tôi còn là m việc trong triá»u còn chÆ°a là quan quân tể tÆ°á»›ng cho dù có là quan tể tÆ°á»›ng Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không thể má»™t mình là m hết má»i việc được. HÆ¡n nữa triá»u đình đã không tin lá»i ta nói, thì cần gì phải há»i ta.
Lá»i nà y nói nà y khiến cho công công kia cảm thấy rất xấu hổ. Sá»± tháºt triá»u đình vẫn chÆ°a từng cắt bá» khoản lÆ°Æ¡ng của Thạch Kiên, chỉ có Ä‘iá»u Thạch gia má»—i lần quay vá» Ä‘á»u từ chối. Tuy rằng tiá»n lÆ°Æ¡ng của Thạch Kiên không Ãt, nhÆ°ng so vá»›i thu nháºp hiện tại của hắn thì còn kém rất xa. ÄÆ°Æ¡ng nhiên bất kể bút máy của hắn dá»… bán nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng không đủ để khiến Thạch Kiên trở thà nh ngÆ°á»i già u nhất của Äại Tống được. Hiện tại kẻ có tiá»n ở Äại Tống thì nhiá»u lắm.
NhÆ°ng mấu chốt là ngÆ°á»i ta có dá»… dà ng thoả mãn không, nói theo cách của Thạch Kiên, thì chỉ cần có đủ tiá»n dùng là được thôi, còn cần gì phải Ä‘em nhà mình biến thà nh núi và ng núi bạc là m gì. Thạch Kiên còn dá»± định Ä‘Æ°a các nà ng Ä‘i vòng quanh thế giá»›i nữa cÆ¡.
Äáng thÆ°Æ¡ng cho Nghiêm tri châu của Hoà Châu đã phải quỳ trÆ°á»›c cá»a nhà hắn cầu xin hắn đừng nên là m nhÆ° váºy, Thạch Kiên tức giáºn nói:
- Chẳng lẽ hiện giá» tôi Ä‘i đến đâu cÅ©ng phải được sá»± cho phép của triá»u đình sao?
Tuy nhiên cuối cùng kế hoạch của Thạch Kiên cÅ©ng phải huá»· bá».
Sau đó Lưu Nga đã rất khen ngợi Nghiêm tri châu.
Trong cung nà ng cÅ©ng lo sợ đến toát mồ hôi. Vòng quanh thế giá»›i Æ°? Vòng thế giá»›i phải tốn bao nhiêu thá»i gian thì chỉ có ông trá»i má»›i rõ. Nếu nhÆ° trong triá»u có xảy ra chuyện lá»›n gì Ä‘á»u phải nhá» ngÆ°á»i thanh niên nà y giải quyết. Äến lúc đó phải đến nÆ¡i đâu để kiếm Thạch Kiên đây? Lưỡng Loan Äại Lục? Châu Phi? Châu Âu?
Không thể nà o cho Thạch Kiên Ä‘i vòng quanh thế giá»›i được. Chỉ được ngồi ở nhà xem sách thôi. Tháºt ra hắn ngẫm nghÄ© mừng thầm trong lòng. Vòng quanh thế giá»›i thì trong tÆ°Æ¡ng lai sẽ láºp ra được má»™t kế hoạch. NhÆ°ng giỠđây đã không thể nà o được nữa. Hắn cố ý để lá»™ thông tin nà y. Không phải để uy hiếp triá»u đình, mà để dụ những ngÆ°á»i ở Tây Bắc kia.
Chuyện nà y cÅ©ng không thể nÃu kéo lâu dà i được.
Hắn buá»™c Tây Bắc phải chuẩn bị rất nhiá»u Ä‘Æ°á»ng dây. Sau má»™t thá»i gian dà i thì các Ä‘Æ°á»ng dây sẽ bị đứt Ä‘oạn. Mà vị thế của Nguyên Hạo lại cà ng được vững chắc.
Khi đó cho dù sau nà y Tây Hạ bị huá»· diệt, thì cÅ©ng phải tốn nhiá»u công sức để xá» lý bá»™ tá»™c trung thà nh vá»›i Nguyên Hạo. NhÆ°ng hắn nguỵ trang rất tốt. Hắn không những có thể dối được triá»u đình mà cả những ngÆ°á»i phụ nữ trong gia đình cÅ©ng không biết. Thế nhÆ°ng không phải vì hắn không tin tưởng những ngÆ°á»i phụ nữ nà y mà là do những ngÆ°á»i phụ nữ nà y trong việc đối nhân xá» thế chÆ°a được khôn khéo lắm. Nếu nhÆ° há» biết được, có thể vô tình để lá»™ vụ việc, thì sẽ là m hÆ° chuyện lá»›n.
Tà i sản của conem_bendoianh
Từ khóa được google tìm thấy
áàññåéíû , àâòîìàòû , áèëüÿðä , àíèìå , äîìàøíèå , âîïðîñ , ãîòèêà , ãîðÿùèé , áþäæåòèðîâàíèå , đại tống phong lÆ°u , bac tong phong luu , bắc tống phong lÆ°u , dai duong phong luu 4eu , dai tong , dai tong hpong luu , dai tong phon luu tai tu , dai tong phong luu , dai tong phong tai tu , êàáèíû , êàçèíî , ëåñáèÿíêè , ëîãè÷åñêèå , êðàñíîÿðñê , hoaÌ€ng hậu lÆ°u nga , ïåòåðáóðãà , ïåðåâîäû , îáðå÷åííàÿ , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïóãà÷åâà , ïðèêîë , lục tốn hoognf viêm , lich su - quan su tai tu , lich su dai tong , loà i ếch lownsn hất , nam tong phong luu , nam tong phong luu full , ñåðâåð , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , nhacdaiphong , ñóâåíèðû , ñòðàíèöû , öâåòîâ , öèôðîâûå , óðàëñèá , pham nhan tu tien , phong luu cam y , phong luu dai tai tu 4vn , phong luu dai tong , phong luu quan su full , phong luu quyen 4vn , phong luu tai tu , phong luu tai tu 4vn , sẽs thai , tai tu lich su quan su , tan tong phong luu , tong tai tu phong luu , truyen quansu phongluu , ÿïîíñêèå , æàííà , ðàìñòîð