Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 410: Còn chưa rời khỏi. (3)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By Master Thief --- 4vn
- Có chuyện gì vậy?
Nhạc Thành nhìn thấy bộ dáng của họ thì cất tiếng hỏi.
- Chủ nhân chúng thuộc hạ không có linh dược, không thể luyện chế đan dược.
Đại Song do dự rồi nói với Nhạc Thành, hiện tại hai năm nay linh dược mà Nhạc Thành cho bọn họ đã dùng hết rồi, trên người dĩ nhiên là không có linh dược.
- Linh dược?
Nhạc Thành mỉm cười sau đó hắn móc ra một nhẫn trữ vật trao cho hai nữ nhân, bên trong là một số linh dược, đủ cho hai nữ nhân đột phá tới Nguyên Anh Kỳ.
Bây giờ linh dược của hắn không thiếu, trong người có rất nhiều linh dược.
- Đa tạ chủ nhân.
Đại Song tiếp nhận nhẫn trữ vật trong tay của Nhạc Thành mà mỉm cười.
- Có chuyện gì nữa?
Nhìn thấy hai nữ tử chưa có ý rời đi, Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
Hai nữ tử nhìn Nhạc Thành, trên mặt hiện ra vẻ ửng đỏ.
- Chủ nhân, đêm nay chúng ta ở cùng người, chúng ta là người của chủ nhân.
Đại Song và Tiểu Song mỉm cười thẹn thùng, sau đó lập tức nhào vào lòng Nhạc Thành.
- Đại Song, Tiểu Song các ngươi làm gì vậy?
Nhạc Thành hơi biến sắc mặt, hắn cũng không biết phải làm sao trước tình cảnh này.
- Chủ nhân, chẳng lẽ người còn chê chúng nô tỳ, chúng nô tỳ còn thân xử nữ đó.
Đại Song cất tiếng bên tai nói với Nhạc Thành, sau đó một tay ngọc trắng đã vuốt ve ngực của Nhạc Thành.
- Chủ nhân, hôm nay chúng nô tỳ là của người, là người của chủ nhân.
Tiểu Song cất tiếng nói, hơi thở như hoa lan, lộ vẻ quả quyết nói với Nhạc Thành, sau đó tay của Tiểu Song đã khẽ vuốt ve dưới bụng của Nhạc Thành.
- Chủ nhân, người thoải mái đi.
Đại Song vũ mị nhìn Nhạc Thành, ánh mắt yêu mị khiến cho hắn không thoát được.
- Hai cô gái này đúng là thiên sinh mị đồng.
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, xem ra mình thiếu chút nữa là bị mê hoặc.
Bỗng dưng Nhạc Thành không nhịn được mà khẽ run rẩy thân hình, không biết từ khi nào Tiểu Song đã vuốt ve vật cứng dưới bụng mình, dưới sự trêu đùa của hai nữ nhân, vật dưới bụng hắn đã cứng như sắt.
Tiểu Song nhẹ nhàng vuốt ve, Nhạc Thành cũng cảm thấy thoải mái không nói nên lời, lúc này hắn cũng không cự tuyệt, chìm đắm trong mê say.
Vuốt ve vật cứng của chủ nhân, sắc mặt của Tiểu Song cũng càng thêm ửng đỏ, mà ngay cả đôi mị nhãn cũng như muốn nhỏ nước ra vậy.
Đại Song nhẹ nhàng ma sát thân hình nóng nảy của mình vào Nhạc Thành, hai bộ ngực cao ngất ma sát vào ngực Nhạc Thành, câu dẫn dục hỏa của hắn.
- Chủ nhân người nằm xuống đi.
Tiểu Song cất tiếng nói vô cùng cám dỗ, lập tức hai người khẽ khàng để Nhạc Thành nằm lên trên giường.
Bàn tay ngọc trắng không biết từ khi nào đã luồn vào, Nhạc Thành cảm nhận được vật dưới bụng của mình đã bị Tiểu Song rút ra.
- Chủ nhân, bọn nô tỳ sẽ hầu hạ người, chúng ta vĩnh viễn thuộc về một mình chủ nhân.
Tiểu Song há cái miệng anh đào nhỏ nhắn ra, bàn tay thì khẽ vuốt ve cái vật nhỏ nhắn kia.
Những thủ đoạn này Đại Song và Tiểu Song lúc còn là nô lệ đã khắc khổ luyện tập, còn có thiên phú bẩm sinh của xà nữa nữa, cho nên bọn họ cũng không lạ lẫm.
Nhạc Thành hưởng thụ tiện nghi một phen thì nghĩ tới hiện tại là ở trong Vũ Văn gia tộc, không chừng có cường giả nhìn trộm, hắn đẩy Tiểu Song và Đại Song mà nói:
- Được rồi, hai người các ngươi có thể về rồi.
- Chủ nhân, có phải người chê chúng nô tỳ không? Chúng nô tỳ đều là tấm thân xử nữ, chúng nô tỳ là người của chủ nhân
Đại Song và Tiểu Song quỳ gối trước Nhạc Thành, hai nữ đều như muốn rơi lệ.
- Đại Song, Tiểu Song, ta không có ý chê các ngươi, ta cũng chỉ là cũng không muốn các ngươi như vậy.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, tại sao vậy, chẳng lẽ chủ nhân thấy chúng ta là xà nữ, không xứng được chủ nhân sủng hạnh?
Đại Song cất tiếng nói nhỏ với Nhạc Thành.
- Ta không phải có ý như vậy, mà đây là nhà của Vũ Văn gia, không có tiện, sau này có cơ hội ta sẽ không chê các ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
-Chủ nhân đã nói là muốn chúng nô tỳ, đa tạ chủ nhân.
Đại Song và Tiểu Song lúc này mới thở ra một hơi.
- Được rồi hiện tại các ngươi quay về trước đi.
Nhạc Thành khoát tay áo gợi ý cho hai nữ nhân kia ra ngoài trước.
- Đa tạ chủ nhân, chúng ta đi trước.
Đại Song và Tiểu Song mỉm cười nói sau đó lập tức rời đi.
- Hai cô gái này đúng là mê người.
Hai cô gái sau khi rời đi, Nhạc Thành cười khổ một cái sau đó lập tức thu dọn, khoanh chân mà tu luyện.
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành ở trong phòng tu luyện thì nghe thấy trong đình viện có thanh âm cãi lộn, hắn từ từ thu hồi chân khí sau đó thở ra một ngụm trọc khí, từ từ đứng lên hướng về phía đình viện
- Chủ nhân chúng ta đang ở trong nghỉ ngơi, các ngươi cút ngay cho ta.
Đại Song và Tiểu Song ở ngoài đình viện đang cãi nhau với một số thanh niên
- Chủ nhân sao? Ở nơi này chính là nơi của Vũ Văn gia, thật đúng là ngông cuồng, ta hôm nay không cho ngươi biết một chút thì không được.
Thanh niên mặc hỏa phục cất tiếng nói, đằng sau có không ít người xem náo nhiệt.
Năm thanh niên này có dáng vẻ rất đáng khinh bỉ, hiển nhiên là đang tìm người vậy, hai mắt của bọn họ thì nhìn lên trên người của Đại Song và Tiểu Song.
- Nếu không rời đi thì chúng ta sẽ không khách khí.
Tiểu Song lạnh lung nhìn thanh niên cầm đầu mà nói.
Nhạc Thành dùng thần thức nhìn thì biết bọn họ chỉ là thực lực Đấu Tông mà thôi, chỉ là tứ tinh Đấu Tông, Đại Song và Tiểu Song liên thủ cũng đủ chống lại đám người này.
Trên khuôn mặt của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, hắn cũng không muốn ra mặt, hắn muốn nhìn xem Đại Song và Tiểu Song xử lý thế nào.
- Nhạc Thành, tại sao ngươi không đi ra?
Yêu Huyên đi ra khỏi gian phòng thấy Nhạc Thành ở trong đại sảnh thì nghi hoặc.
- Ngồi đi, Đại Song và Tiểu Song có thể xử lý tốt.
Nhạc Thành mỉm cười nói với Yêu Huyên.
- Bên ngoài là người của Vũ Văn gia, hình như là vì ngươi mà tới.
Yêu Huyên ngồi đối diện nà mà nói, ánh mắt hiện ra một vẻ ôn nhu với hắn.
- Thật không ta cũng không biết rõ.
Nhạc Thành cười khồ rồi nói:
- Chẳng lẽ là vì Hiểu Kỳ.
Nhạc Thành nghĩ thầm xem ra đã có chuyện xảy ra.
- Đương nhiên, hiện tại Hiểu Kỳ đã là tiểu thư của Vũ Văn gia, dựa theo quy chế thì ba ngày sau sẽ phải tiến hành tỷ tí, Hiểu Kỳ xinh đẹp lại có Thiên Nhãn U Lam huyết mạch chắc chắn sẽ khiến cho không ít người trẻ tuổi cuồng nhiệt.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 411: Tẩy lễ từ đường.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By Master Thief --- 4vn
-Ba ngày sau những người trẻ tuổi đều công bình tranh đấu, tuy nhiên ngươi bây giờ vẫn chưa phải là hôn phu của Hiểu Kỳ, chưa chính thức thành thân, tất cả các người trẻ tuổi của Vũ Văn gia đều có thể khiêu chiến ngươi.
Yêu Huyên mỉm cười nói.
- Phiền toái như vậy sao?
Nhạc Thành cười khổ, những người này năm người thực lực chỉ là ngũ tinh Đấu Tôn, phiền toái chính là ba ngày sau.
- Người chờ đến năm ngày sau ngươi sẽ bị khiêu chiến, đường đường là Vũ Văn gia tộc ở trong có rất nhiều cường giả.
Yêu Huyên khẽ mỉm cười nói.
- Chúng ta thực sự không rời khỏi, đây chính là Vũ Văn gia tộc, ta xem đám tiểu tử kia nên rời khỏi thì đúng hết.
Một thanh niên áo vàng cất tiếng nói.
- Hừ, thực sự cho rằng chúng ta sợ Vũ Văn gia tộc hay sao?
Sắc mặt của Đại Song trầm xuống, đột nhiên chân khí của nàng chuyển động, toàn thân nàng bao bọc một ngọn lửa màu xanh, hướng về phía thanh niên mặc áo vàng kia, Đại Song ra tay chính là Thiên Cương hỏa.
- A.
Thanh niên này nhìn thấy ngọn lửa trong tay của Đại Song thì cảm thấy giật mình, ngọn lửa này nóng đến độ bọn họ mà không bố trí vòng tròn phòng ngự thì không thể nào chống lại được.
Bị Đại Song công kích, sắc mặt của thanh niên kia biến đổi lớn, tu vi của nhị tinh Đấu Tông đã phát huy đến cực hạn, vòng tròn phòng ngự nghênh đón chưởng mang của Đại Song.
Thanh niên áo vàng cảm thấy một chưởng này của Đại Song thật là quỷ dị, muốn tránh đi nhưng mà nhìn quanh thì thấy không ít người.
- Thực lực của Đại Song quả là không tệ, thủ đoạn giường như cũng tương tự với ngươi.
Yêu Huyên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ừ, Đại Song Tiểu Song thực lực còn có thể tiến bộ, đối phó với những người này không thành vấn đề.
Nhạc Thành mỉm cười, thực lực Kim Đan sơ kỳ đối phó với đám người tứ tinh Đấu Tông này tự nhiên là không có vấn đề.
- Ầm.
Trong đình viện một mảng lực lượng rung động kích tán, Đại Song ngưng tụ chưởng mang đánh về phía thanh niên áo vàng kia, một mảng sáng xanh tràn ngập.
Chỉ là khi đánh tan vòng tròn đấu khí, ánh sáng của Đại Song đã ảm đạm hơn rất nhiều.
Vòng tròn đấu khí của thanh niên áo vàng như muốn bị nghiền nát vậy, vượt không gian mà nứt ra, ngọn lửa màu xanh của Đại Song hoàn toàn biến mất.
- Xoẹt.
Thân hình của thanh niên áo vàng bị đánh bay khắp đình viện, một ngụm máu tươi của hắn phun ra, vùng vẫy một phen mới đứng dậy được.
Một chiêu đánh đối thủ bị thương, đột nhiên Đại Song khiến cho những người xung quanh há hốc mồm, lúc này bốn thanh niên cảm thấy do dự, không biết phải làm sao.
- Các ngươi còn chưa cút?
Tiểu Song lạnh lùng nhìn bốn thanh niên kia cũng có ý muốn động thủ.
- Hừ thật to gan, các ngươi dám đánh bị thương người của Vũ Văn gia.
Bốn thanh niên nhìn Đại Song và Tiểu Song mà nói.
- Đáng đời các ngươi.
Đại Song lạnh nhạt nói, đối với bốn thanh niên này, nàng không để trong lòng, Đại Song ở Khoa Ốc đế quốc là một xà nữ nhu nhược nhưng bây giờ đã là một cường giả cường hãn, đặc biệt lại có chủ nhân bên cạnh, nàng không hề e sợ những người này.
- Ta đây không khách khí.
Thanh niên kia cất tiếng, sau đó ánh mắt trở nên do dự, đấu khí quanh thân chuyển động, một vòng tròn sáng màu xanh bao phủ quanh thân hắn.
- Ta xem một chút, nếu không thì sẽ phiền toái vô cùng, còn không biết có bao nhiêu người sẽ tìm tới ngươi.
Yêu Huyên nhìn Nhạc Thành cười nói, sau đó lập tức đứng dậy thân ảnh nhoáng một cái đã biến mất.
Nhạc Thành mỉm cười cũng không ngăn cản Yêu Huyên đi ra ngoài, Yêu Huyên dĩ nhiên là có cảnh giác, không hề kinh sợ thủ đoạn của đối phương.
- Hừ.
Tiểu Song khẽ hừ một tiếng, nàng cảm giác khí tức của thanh y thanh niên, chân khí nàng vận chuyển ngưng kết thành một thủ ấn.
- Đại Song, Tiểu Song, các ngươi lui xuống đi.
Yêu Huyên thầm nói, sau đó một thân ảnh màu xanh xoẹt qua đã hiện ra trước Đại Song và Tiểu Song.
- A.
Nhìn thấy Yêu Huyên xuất hiện tất cả người của Vũ Văn gia tộc đều thất thần, từ trước tới giờ bọn họ vẫn chưa nhìn thấy cô gái nào tuyệt sắc như vậy.
- Yêu Huyên tỷ, bọn họ muốn xông tới.
Tiểu Song nhìn thấy Yêu Huyên xuất hiện thì thu hồi thủ ấn trong tay.
- Các ngươi rời đi, nếu không ta sẽ không khách khí.
Yêu Huyên nhìn bốn thanh niên sau đó cất tiếng nói.
Cảm nhận thấy ánh mắt của Yêu Huyên, tất cả mọi người đều hiện ra một lãnh ý, bọn họ nhịn không được mà rung mình một cái, trong mắt của Yêu Huyên, tất cả những người này đều cảm nhận được một hàn băng lạnh thấu xương.
- Đi được không?
Yêu Huyên thiếu chút nữa thì la lên, trong mắt hiện ra lãnh ý.
- Đi.
Những người trong Vũ Văn gia cũng không cự tuyệt được ánh mắt rét lạnh của Yêu Huyên, lập tức tất cả rời khỏi đình viện.
Nhìn vào ánh mắt của Yêu Huyên, tất cả mọi người như bị rét lạnh, đấu khí như bị đông cứng vậy.
Nhìn đoàn người Vũ Văn gia rời đi, Yêu Huyên lập tức nói với Đại Song và Tiểu Song:
- Đại Song, Tiểu Song, chúng ta cũng đi vào thôi.
- Thực lực của ngươi tiến bộ rất nhanh, giống như là được ảnh hưởng từ truyền thừa.
Nhìn thấy Yêu Huyên đi tới, Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Ừ, nhưng mà cần phải từ từ luyện hóa mới được, muốn luyện hóa được hoàn toàn cũng không phải là điều dễ dàng.
Yêu Huyên cất tiếng nói.
- Nhạc Thành, con có sao không, ta vừa mới biết chuyện, con cũng đừng trách.
Một thanh âm trầm thấp vang lên, chính là Vũ Văn Minh Quang.
- Không sao, Hiểu Kỳ còn chưa tới sao?
Nhạc Thành thả lỏng người mà trả lời.
- Hiểu Kỳ cùng với mẫu thân và bà ngoại nàng đang ở cùng một chỗ, cố ý để ta nói với cậu một tiếng, ba ngày sau cậu cần chú ý, đây là chuyện không có cách nào khác.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Được rồi, , phiền Vũ Văn đại nhân đi nói với Hiểu Kỳ một tiếng để nàng yên tâm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Yến Hiểu Kỳ nói như thế trong lòng Nhạc Thành đã rõ, xem ra ba ngày sau mình sẽ bị một đám trẻ tuổi khiêu chiến.
- Ta đã biết con có thực lực, ta tự nhiên là không lo lắng, ngược lại ta lo lắng cho đám người Vũ Văn gia tộc kia, hi vọng lúc đó con hạ thủ lưu lại mấy phần.
Vũ Văn Minh Quang mỉm cười sau đó nói:
- Con cũng đừng gọi ta là Vũ Văn đại nhân nữa, hãy gọi ta là cữu cữu.
Nhạc Thành mỉm cười hắn cũng không nói gì, cường giả trẻ tuổi trong Vũ Văn gia tộc hắn chưa thấy nhưng với thực lực của hắn không cần phải quá lo lắng.
- Ngồi đi Nhạc Thành, ta có chuyện muốn hỏi con, ba ngày sau có có định quay về Nhạc gia một chuyến hay không? Nhạc gia cũng có một cuộc tuyển chọn.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng hỏi Nhạc Thành, sau đó lập tức ngồi xuống sảnh.
- Vũ Văn… cữu cữu, con còn chưa về Nhạc gia.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Tình huống của Nhạc gia Nhạc Thành cũng không biết chỉ là Yêu Huyên đã nói tới linh châu thượng cổ, Nhạc Thành cũng tính tới Nhạc gia một chuyến.
- Hay là ta quên đi, Nhạc Thiên tiền bối đã rời Nhạc gia, tuy nhiên dòng máu mà ngươi chảy đúng là huyết dịch của Nhạc gia, sau này ngươi tốt nhất trở về, nếu như ngươi có thể tiến vào thứ hai, sau đó lại đại biểu cho Nhạc gia chiến thắng lọt vao năm người đứng đầu thì có thể tiếp nhận Từ Đường tẩy lễ của tứ đại thú tộc và tứ đại nhân tộc, hoàn toàn kích hoạt huyết mạch trên người của ngươi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Từ đường tẩy lễ, cái gì là từ đường tẩy lễ?
Nhạc Thành kinh ngạc mà hỏi.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 412: Tứ đại đội trưởng. (1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By Master Thief --- 4vn
- Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc cùng với Hắc Ám Thần Điện đều có một từ đường, chỉ cần qua tẩy lễ này, độ dày huyết mạch sẽ tăng lên, đồng thời thực lực cũng tăng lên rất nhiều.
Dừng lại một chút, Vũ Văn Minh Quang lại nói:
- Tuy nhiên những người có thiên phú và huyết mạch cực cao mới có thể tiến vào, ta cảm thấy con nên trở về Nhạc gia một chuyến, bất kể thế nào con cũng là người của Nhạc gia, nếu như có thể tiếp nhận được là tốt nhất.
- Chẳng lẽ Hắc Ám Thần Điện cũng tham gia sao?
Nhạc Thành biến sắc.
- Không sai, Hắc Ám Thần Điện cũng phải tham gia, đây là điều không có biện pháp nào, phải mượn bảo vật ở cả trong tay Hắc Ám Thần Điện mới có thể mở từ đường.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
-Nhưng mà không biết Nhạc gia ở nơi nào, làm sao có thể đi tới?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Cho con.
Vũ Văn Minh Quang ném một ngọc giản cho Nhạc Thành:
- Đây là không gian ngọc giản của Nhạc gia, có thể tới kết giới của Nhạc gia, Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc đều có ngọc giản lẫn nhau, nếu như con quay lại Nhạc gia thì chắc chắn có một số người sẽ làm khó con, đó là do chuyện của Nhạc Thiên năm đó.
- Đa tạ cữu cữu.
Nhạc Thành cũng không khách khí mà tiếp nhận không gian ngọc giản trong tay của Vũ Văn Minh Quang.
- Được rồi, vậy thì ta đi trước, con chuẩn bị mọi chuyện một chút, sau đó Vũ Văn gia tộc có mấy người trẻ tuổi tới, con lúc đó cũng đừng khinh thị quá.
Vũ Văn Minh Quang khẽ cười rồi đứng dậy rời đi.
- Cữu cữu, con có thể đi xung quanh một chút không, ở nơi này quá ngột ngạt.
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt mà cất tiếng nói.
- Có thể, chỉ là đừng đi quá xa là được, đây là ngọc bài, mang theo sẽ không bị ai nghi vấn.
Vũ Văn Minh Quang một lần nữa đưa ngọc bài cho Nhạc Thành rồi mới rời khỏi đình viện.
- Trước hết phải đi khắp nơi xem một chút.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói, Nhạc Thành không muốn ra ngoài bởi vì đình viện quá ngột ngạt, mà hắn chỉ muốn tìm xem linh châu thượng cổ đặt ở đâu mà thôi, hắn cất tiếng:
- Yêu Huyên, các ngươi ở đây chờ ta, ta ra ngoài một chút.
- Cẩn thận một chút.
Yêu Huyên nhẹ nhàng nói, với thực lực của Nhạc Thành hiện tại, Yêu Huyên cũng không phải lo lắng cho hắn.
Ở trong một thung lũng, lập tức ba thân ảnh từ bên trong chạy qua, sau đó biến mất trong thác nước.
- Hắc Ưng, tại sao ngươi còn tu luyện, có chuyện ta cần tìm ngươi thương lượng.
Ở giữa thác nước, một hồi không gian ba động, sau đó ba người đối mặt với một hắc y thanh niên mà nói.
Hắc y thanh niên mở to mắt nhìn ba người kia mà nói:
- Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng, các ngươi tại sao lại cùng đi tới đây, ba ngày sau chính là tỷ thí của gia tộc, các ngươi phải chuẩn bị cho tốt chứ.
Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng bốn người này ở trong Vũ Văn gia tộc không có mấy người là không biết, bốn người này được cả nghìn vạn thiếu nữ ngưỡng mộ.
Mà huyết mạch của cả bốn cũng vô cùng tốt, một năm sau Tứ Đại Nhân Tộc và Tứ Đại Thú Tộc tiến hành tỷ thí, không thể nghi ngờ là có thể chọn ra từ trong bốn người này hai người.
- Hắc Ưng, ngươi phải đi, ba người chúng ta không thắng nổi ngươi, dù sao chúng ta cũng không phải đối thủ của ngươi, ngươi chính là một quái nhân tu luyện.
Thanh niên áo vàng ở chính giữa cất tiếng nói.
- Các ngươi đi tìm ta, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Hắc ưng cất tiếng hỏi.
- Ngươi ở đây bế quan tu luyện dĩ nhiên là không biết đã phát sinh chuyện lớn.
Hôi Ưng cất tiếng nói.
- Hắc Ưng, thật sự đã phát sinh chuyện lớn sao.
Bạch Ưng cất tiếng.
- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ là Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc tiến hành giao chiến?
Hắc Ưng nghi hoặc hỏi.
- Aizzz, ngươi còn nhớ Vũ Văn gia chúng ta có một tiểu thư, chính là Minh Châu đại tiểu thư không, bây giờ con gái của đại tiểu thư đã về.
Bạch Ưng cất tiếng nói.
- Minh Châu đại tiểu thư, chuyện này ta biết, nữ nhi của Minh Châu đại tiểu thư quay về cũng là chuyện đương nhiên.
Hắc Ưng mỉm cười nói.
- Dĩ nhiên là không đơn giản vậy mà là Hiểu Kỳ tiểu thư nghe nói có tới tám phần huyết mạch độ dày.
Hoàng Ưng tiếp tục nói.
- Cái gì, có tới tám phần huyết mạch độ dày, không thể tưởng tượng nổi, ta nghe nói lúc trước Minh Châu đại tiểu thư tiếp nhận từ đường tẩy lễ xong mới có tám phần huyết mạch độ dày.
Hắc Ưng nghe thấy tin này thì khiếp sợ.
- Không sai, hơn nữa ta nghe nói Hiểu Kỳ tiểu thư thực lực cũng đạt tới ma pháp sư cấp tám sơ kỳ đỉnh phong Hỏa hệ, ba ngày sau chỉ có ngươi may ra mới có thể chống lại.
Bạch Ưng cất tiếng nói.
- Điều quan trọng không phải như vậy mà là Hiểu Kỳ tiểu thư có một vị hôn phu.
Hôi Ưng cất tiếng nói.
- Cái gì, là ai trong Vũ Văn gia?
Hắc Ưng nhanh chóng hỏi.
- Không phải là người trong gia tộc Vũ Văn mà là một người ngoài.
Hoàng ưng cất tiếng nói.
- Ý của các ngươi là?
Nhìn thấy vẻ mặt của ba người, Hắc Ưng đoán ra được bọn họ muốn làm gì.
- Dựa theo quy củ của Vũ Văn gia, chúng ta có thể khiêu chiến, đến lúc đó có thể khiến tên kia cút xéo đi.
- Tại sao không thấy linh châu thượng cổ phản ứng?
Nhạc Thành nghi hoặc đi tới đi lui trong đình viện, đã qua ba ngày, ba ngày này Nhạc Thành ở Vũ Văn gia khắp nơi tìm kiếm mà không ra dấu vết của linh châu thượng cổ.
Dựa theo Nhạc Thành suy đoán, người của Vũ Văn gia chắc hẳn đã để linh châu thượng cổ trong thâm sơn cùng cốc.
- Nhạc Thành, tại sao ba ngày nay ngươi lại đi đi lại lại ở bên ngoài?
Yêu Huyên thấy Nhạc Thành trở về thì cất tiếng hỏi.
- Ta có chút việc.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời Yêu Huyên:
- Đúng rồi, Hỏa Lão quay về chưa?
- Chưa, Hỏa Lão còn đang cùng người quen ôn chuyện.
Yêu Huyên trả lời.
- Hỏa Lão không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, mấy ngày nay hắn không đi gặp Hỏa Lão, trong lòng lo lắng không thôi.
- Ta có thể xảy ra chuyện gì, không phải đã quay về rồi sao?
Ở ngoài đình viện truyền tới một tiếng cười.
- Hỏa Lão, ông làm sao vậy?
Nhạc Thành mỉm cười hỏi.
- Hai lão bất tử kia, không ngờ thực lực của bọn họ lại cao như vậy, aizzz muốn đuổi kịp bọn họ thật là khó khăn, phải chi không có lão yêu bà kia, thì ta cũng đã không thành ra như vậy.
Hỏa Lão thở dài một hơi, sau đó nở ra một nụ cười khổ mà nghĩ lại chuyện năm đó.
- Không biết hai người kia mà Hỏa Lão biết có thực lực gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Mấy người này đừng hỏi ta, ta đã đáp ứng với họ là không đề cập với người khác.
Hỏa Lão bất đắc dĩ nói với Nhạc Thành.
Ngay lập tức Hỏa Lão mỉm cười nói:
- Bất qua hai lão bất tử này không tệ lắm, cho ta một chút lợi ích, giúp ta có thể nhanh chóng hồi phực thực lực, coi như chuyến đi này không tệ.
- Vậy chúc mừng Hỏa Lão.
Nhạc Thành mỉm cười nói, thấy Hỏa Lão cao hứng, Nhạc Thành cũng biết chỗ tốt này quả là không ít.
- Aizzz.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 412: Tứ đại đội trưởng. (2)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By Master Thief --- 4vn
- Còn không biết ngày nào có thể khôi phục được nữa.
Hỏa Lão khẽ thở dài một tiếng rồi nói:
- Sáng mai ngươi dường như có chút phiền phức, ta nghe nói Hiểu Kỳ nữ oa nhi kia đã được Vũ Văn gia tộc tiếp nhận, dựa theo quy củ của bọn họ, ngươi phải tỏ ra có một chút danh tiếng mới được.
- Hỏa Lão cũng biết chuyện này sao, sáng mai rồi tính.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn cũng không để ý, tin tức linh châu thượng cổ hiện tại vẫn là quan trọng với hắn nhất, không biết linh châu thượng cổ hiện tại ở nơi nào.
Trong một chỗ trống ở thung lũng, thung lũng này tứ phía là núi vây quanh, chính giữa có một bình địa trống trải, bốn phía là những lều vải, hiện tại có một lão giả trung niên đang ở đó.
Những người này đều là cường giả của Vũ Văn gia tộc, thực lực đều đã ngoài Đấu Tôn, địa vị ở Vũ Văn gia tộc vô cùng cao.
Mới sang sớm, trên đỉnh núi đã có không ít người, ít nhất là mấy chục vạn, mà gia tộc của Vũ Văn gia hiện tại cũng xảy ra một việc trọng đại, đó là cuộc đọ sức giữa những người trẻ tuổi.
Nghe nói nữ nhi của Minh Châu đại tiểu thư quay trở về, hôm nay còn tỉ thí đọ sức, điều này khiến cho người ta càng thêm chờ mong.
- Ra mắt tộc trưởng, ra mắt đại tiểu thư.
Nhóm người Vũ Văn Hạo Nguyên, Vũ Văn Quyên, Vũ Văn Minh Châu vừa tới đại sảnh đã có một đám tộc trưởng tới chào hỏi.
- Mọi người ngồi xuống đi, tất cả đã tới đông đủ chưa?
Vũ Văn Hạo Nguyên nhìn về phía mọi người mà hỏi.
- Tộc trưởng thời gian còn sớm, những người trẻ tuổi còn đang chuẩn bị.
Một lão nhân mỉm cười nói.
- Xem ra chúng ta đã đến sớm.
Vũ Văn Hạo Nguyên lập tức mỉm cười rồi nói”
- Mọi người đoán xem hôm nay ai ở lại đến cuối cùng đây, ngược lại ta rất muốn những người trẻ tuổi có thể cho ta bao nhiêu thỏa mãn.
- Tộc trưởng, hai người cuối cùng tuyệt đối hẳn là Hắc Ưng, người còn lại đoán chừng là Hiểu Kỳ hoặc Bạch Ưng.
Một trung niên hán tử nói với Vũ Văn Hạo Nguyên.
- Ta thấy hẳn là Hắc Ưng và Hiểu Kỳ.
Một lão giả nói.
- Hiểu Kỳ, đợi chút nữa thả lỏng một chút, năm đó mẫu thân cũng tham gia tỉ thí, không có chuyện gì đâu.
Vũ Văn Minh Châu cất tiếng nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Mẫu than, vì để người có thể trở về, con nhất định sẽ tiến vào hai vị trí dẫn đầu.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, ánh mắt kiên nghị vô cùng.
- A, Nhạc Thành cũng đến.
Yến Hiểu Kỳ chăm chú nhìn ra bên ngoài thì thấy Nhạc Thành cùng với Đại Song và Tiểu Song cùng với Hỏa Lão hiện tại đang ở không trung, trước mặt còn có Vũ Văn Minh Quang.
- Nhạc Thành, xin lỗi ba ngày nay muội không đến thăm huynh, vì muội….
Yến Hiểu Kỳ đi ra đại sảnh nói với Nhạc Thành.
- Không có việc gì, muội thăm mẫu thân muội cũng tốt.
Nhạc Thành mỉm cười, sau đó hắn lập tức theo Vũ Văn Minh Quang đi ra khỏi đại sảnh.
- Vị này chắc là Hỏa Vô Thiên đại nhân rồi, Hỏa Lão xin mời ngồi.
Vũ Văn Hạo Nguyên đứng lên mà nói với Hỏa Vô Thiên.
- Vũ Văn tộc trưởng đã khách khí rồi.
Hỏa Lão mỉm cười nói, dưới sự gợi ý của Vũ Văn Hạo Nguyên, hắn ngồi bên cạnh ông ta.
- Hỏa Vô Thiên, người này đúng là Hỏa Vô Thiên.
Nghe thấy Vũ Văn Hạo Nguyên xưng hô với Hỏa Lão, không ít người bắt đầu nghị luận.
- Xem ra danh tiếng của Hỏa Lão rất lớn.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hai trăm năm trước Hỏa Lão nửa chân bước vào đấu thánh, hiện tại được ngưỡng mộ cũng là điều bình thường.
- Nhạc Thành, con cứ ngồi đây đi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành, bởi vì hiện tại Vũ Văn Minh Quang muốn Nhạc Thành ngồi ở vị trí gần cuối trong đại sảnh.
Hỏa Lão ngồi ở vị trí đầu tiên, đưa mắt nhìn Nhạc Thành bằng một ánh mắt bất đắc dĩ.
Nhạc Thành biến đổi sắc mặt, rõ ràng người của Vũ Văn gia xem thường mình, để mình ở trong đại sảnh với vị trí cuối cùng.
Một hàn ý toát ra khỏi mắt của Nhạc Thành, trong lòng của hắn mặc dù không có cảm giác gì nhưng không biểu hiện ra ngoài.
Nhạc Thành mỉm cười không khách khí mà ngồi xuống, Yêu Huyên cùng với Đại Song và Tiểu Song thì ở bên cạnh hắn, Yêu Huyên mặc dù trong lòng không vui, nhưng cũng không nói gì thêm.
Nhìn Nhạc Thành đi vào trong đại sảnh, một đám cường giả đánh giá Nhạc Thành, bọn họ từ khí tức của Nhạc Thành mà nhìn ra cái gì, tựa hồ như nhìn trộm thực lực của hắn.
- Nhạc Thành, muội…
Thần sắc của Yến Hiểu Kỳ hơi biến đổi, không khỏi băn khoăn, sau đó nàng lập tức nói:
- Muội cùng với huynh ngồi ở đây, ba ngày nay đã không gặp huynh.
- Hiểu Kỳ, không cần đâu, muội ngồi lên trên đi.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn biết Yến Hiểu Kỳ bận tâm tới mình cho nên mới nói như vậy, sau đó hắn lập tức gợi ý Yến Hiểu Kỳ lên vị trí đầu tiên.
Ngồi ở phía dưới mà thôi, loại chuyện nhỏ nhặt này Nhạc Thành không để ý, chỉ là trong lòng Nhạc Thành quyết định, chút nữa không cần phải để cho Vũ Văn gia này chút mặt mũi gì.
Bị sắp xếp ở vị trí cuối cùng, Vũ Văn Minh Châu cũng áy náy cho Nhạc Thành, nàng xem ra cũng biết chuyện này.
Nhạc Thành trở lại khuôn mặt tươi cười, đây chính là mẫu nương của mình, dĩ nhiên là phải lễ phép mới được.
Về phần sự sắp xếp của Vũ Văn gia tộc, Nhạc Thành phỏng chưng Vũ Văn Minh Quang và Vũ Văn Minh Châu không có vấn đề gì, chỉ là một nhóm người do tộc trưởng sắp xếp mà thôi, dù sao Vũ Văn gia tộc bên trong cũng không phải do một mình Vũ Văn Minh Quang định đoạt.
Trong lúc những lão giả này đánh giá Nhạc Thành, Nhạc Thành cũng dung thần thức quét qua bọn họ.
Nhạc Thành đánh giá những lão giả này thì biết được thực lực tu vi của bọn họ từ ngũ tinh đến thất tinh Đấu Tôn, trong đó có mấy người là ma pháp sư cấp tám trung kỳ.
Nhạc Thành biết rằng đó chỉ là thực lực biểu hiện ra ngoài của Vũ Văn gia mà thôi. Từ lúc vào Vũ Văn gia, theo khí tức mịt mờ mà hắn cảm nhận được, những người khác còn có thực lực cường hãn hơn.
Từ nơi này, Nhạc Thành cũng biết Tứ Đại Nhân Tộc cùng với Hồ Điệp Cốc, Cuồng Sư Môn thực lực khác biệt thế nào, xem ra Tứ Đại Nhân Tộc cường hãn hơn nhiều.
Nhìn thấy Nhạc Thành dưỡng thần, đám lão giả kia hơi đổi sắc mặt, mà khí tức của những lảo giả này sau đó quét quanh trên người Yêu Huyên thì đều cảm thấy kinh ngạc.
Yến Hiểu Kỳ do dự một lát sau đó mang theo một chút áy náy cùng với mẫu thân mình ngồi xuống.
- Nhạc Thành, xem ra Vũ Văn gia đối với đứa con rể này không coi trọng lắm.
Yêu Huyên dùng linh hồn truyền âm nói với Nhạc Thành.
- Không có gì, chút nữa bọn họ sẽ thỏa mãn.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó cũng dùng thần thức truyền âm mà nói.
Nhạc Thành dĩ nhiên biết rõ việc này Vũ Văn Hạo Nguyên không nói lời nào, nhất định là do cách làm của mấy vị trưởng lão, nếu chút nữa mình bị mấy người Vũ Văn gia tộc khiêu chiến mà thua thì rất khó nhìn, có lẽ Vũ Văn gia tộc sẽ đuổi mình ra khỏi Vũ Văn gia.
Nếu như mình là khách nhân thì Vũ Văn gia sẽ để mình ở vị trí đầu tiên, nhưng hiện tại thì khác.
- Hừ, đợi tới lúc đó, xem các ngươi có yêu cầu ta không.
Nhạc Thành hừ lạnh một tiếng, sau đó hắn liền mở hai mắt ra, bởi vì Nhạc Thành cảm ứng được có hơn mười người đang hướng về phía bên này.
- Ra mắt tộc trưởng và các vị trưởng lão.
Ba bốn mười người trong đó có cả nam lẫn nữ tiến tới thi lễ.
- Ừ, hôm nay là kỳ tỷ thí mười năm một lần của Vũ Văn gia tộc, chọn người trẻ tuổi ưu tú nhất đại biểu, ta hi vọng đám người các ngươi có thể khiến cho ta kinh ngạc,.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng nói trong đại sảnh, thân ảnh của y không lớn nhưng tiếng nói thì vang vọng khắp trong đại sảnh.
- Kỳ tỷ thí hôm nay chia làm độ dày huyết mạch và thực lực đối kháng, các ngươi chuẩn bị đi, trong các ngươi ai có thể là hai người cuối cùng đại biểu cho Vũ Văn gia tộc đi vào trong cuộc tỷ thí Tứ Đại Thú Tộc và Tứ Đại Nhân Tộc là do các ngươi, hãy cố gắng lên.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng nói
- Nhất định không để cho tộc trưởng thất vọng.
Một đám người thốt lên, sau đó trong chớp mắt đã rơi xuống.
Ở chỗ này, Nhạc Thành đánh giá đám người kia, trong đó có bốn thanh niên để ý tới hắn, ánh mắt không hề thân thiện.
Thực lực của những người này Nhạc Thành đã sớm để ý trong lòng, thực lực mạnh nhát chỉ là bốn thanh niên mà thôi, những người khác cũng chỉ là nhất tinh Đấu Tôn là cùng. Đám người này mạnh nhất là tứ tinh Đấu Tôn đỉnh phong, trong đám trẻ tuổi đã là quá mạnh rồi.
Nhạc Thành chăm chú nhìn đám người này sau đó di chuyển ánh mắt, tựa hồ như những người này cũng không phát sinh chút uy hiếp nào với mình.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 413: Độ dày huyết mạch của Yến Hiểu Kỳ.(1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By Master Thief --- 4vn
Nhạc Thành chăm chú nhìn đám người này, bọn họ cũng nhìn hắn nhưng không nói gì.
- Hiểu Kỳ, được rồi, con cũng đi xuống đi, thả lỏng là được.
Vũ Văn Quyên cất tiếng nói với Yến Hiểu Kỳ.
- Vâng.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói sau đó lập tức đi xuống, kỳ tỷ thí hôm nay nàng không thể thua, nếu không thì không thể mang mẫu thân rời khỏi Vũ Văn gia.
Đi ra đại sảnh, Yến Hiểu Kỳ nhìn Nhạc Thành, sau đó thả lỏng thân ảnh mà dậy.
Đôi mắt của nàng sang ngời, mày liễu cong cong, lông mi dài rung động, làn da như tuyết phớt hồng, đôi môi hơi mỏng như hoa hồng, Yến Hiểu Kỳ duyên dáng uyển chuyển rơi xuống bệ đá.
Nhạc Thành mỉm cười, hắn dường như cũng bị vẻ tuyệt đẹp của Yến Hiểu Kỳ làm cho rung động lần nữa.
Trong đại sảnh có không ít ánh mắt kinh ngạc, giờ khắc này bọn họ mới thấy Yến Hiểu Kỳ thật là tuyệt đẹp.
Vũ Văn Minh Châu hơi buồn cười, đây chính là nữ nhi của nàng không khỏi có chút giống nàng hồi trẻ tuổi.
Mà ở trên bệ đá, những người vây quanh há hốc mồm, tư thế tuyệt đẹp của Yến Hiểu Kỳ khiến cho bọn họ đều để ý.
- Đây là Hiểu Kỳ tiểu thư của Vũ Văn gia tộc, thật xinh đẹp, thật xinh đẹp.
Mọi người đều ngừng hô hấp, như sợ rằng cô gái tuyệt đẹp này sẽ kinh hãi mà biến mất.
Ở trên bệ đá, đám người Hắc Ưng, Bạch Ưng cũng lộ vẻ kinh ngạc, trong lòng bọn họ đã sớm có ý tưởng.
- Vòng thứ nhất, huyết mạch kháng áp, đoán độ dày huyết mạch của các ngươi.
Trong đại sảnh, Vũ Văn Minh Quang nổi lên trên không trung mà cất tiếng nói.
- Khảo thí huyết mạch.
Nhạc Thành kỳ quái nhìn Vũ Văn Minh Quang ở trên không trung, không biết huyết mạch làm cách nào để khảo thí.
- Xoẹt.
Đúng lúc này, chỉ thấy trong mắt Vũ Văn Minh Quang tràn ngập một màu xanh nước biển, mà ngay cả Nhạc Thành cũng cảm thấy áp lực.
Bát tinh Đấu Tôn cường giả, trên thân thể tràn ngập khí tức, Nhạc Thành không khỏi nghĩ thầm, có lẽ chờ đến khi mình đột phá tới Phân Thần Kỳ mới có thể chống lại.
Một mảng lam mang ngưng tụ trước người của Vũ Văn Minh Quang, sau đó lập tức xoay tròn trên bệ đá.
Dưới sự áp súc quỷ dị này, Nhạc Thành cũng cảm thấy huyết dịch mình cũng trở nên nóng bỏng.
Mà lúc này, mọi người ở trên bệ đá không giống như trước, một lát sau có một số thanh niên thực lực nhất tinh Đấu Tôn từ bên trong đi ra.
Sau nửa canh giờ, ba nam một nữ đi ra, vòng tròn màu lam đã xoay quanh bao phủ năm người, trong đó cũng có Yến Hiểu Kỳ, bốn người khác chính là tứ đại đội trưởng của Vũ Văn gia tộc.
- Xem ra tứ ưng hôm nay thật lợi hại.
Trong đại sảnh có không ít người nổi lên nghị luận, bốn thanh niên này chi trì đến cuối cùng cũng không phải là điều bất ngờ.
- Xem ra đám người Hắc Ưng, Bạch Ưng này cũng có độ dày huyết mạch sáu thành rưỡi.
Một lão giả nói với Vũ Văn Hạo Nguyên.
- Ừ, tựa hồ độ dày huyết mạch của Hắc Ưng là cao nhất, thiên phú không tệ.
Vũ Văn Hạo Nguyên khẽ cười nói.
- Tộc trưởng, ta thấy chỉ có Hiểu Kỳ tiêu thư mới có thể xứng đáng tranh chấp với Hắc Ưng, không bằng cho Hắc Ưng đính hôn với Hiểu Kỳ tiểu thư thì thế nào?
Một lão giả màu lam lóe lên một tia sáng nhìn Nhạc Thành, sau đó lập tức nói với Vũ Văn Hạo Nguyên.
- Khải trưởng lão đừng nói lung tung, Hiểu Kỳ đã có hôn phu.
Vũ Văn Minh Châu biến đổi sắc mặt mà nói với lão giả kia.
- Đại tiểu thư, Hiểu Kỳ thân phận trước đây và bây giờ không giống nhau, dĩ nhiên cũng cần phải tìm một người xứng đôi.
Những lời này Nhạc Thành tự nhiên nghe được, thần sắc của hắn không hề có bất kỳ biến hóa nào, cũng không thèm để ý.
- Điều này để sau hãy nói.
Vũ Văn Hạo Nguyên cất tiếng.
- Xoẹt.
Ba đường thân ảnh màu lam từ bên trong nhảy ra, Bạch Ưng, Hoàng Ưng, Hôi Ưng ba người bây giờ sắc mặt căng thẳng, giống như là tham gia một trận chiến.
- Các ngươi có sáu thành rưỡi, sắp đạt tới bảy thành huyết mạch, không tệ.
Lão giả kia nói với ba người.
- Như vậy xem ra Hắc Ưng đã có độ dày huyết mạch ngoài bảy thành.
Một đám người nổi lên nghị luận.
Nửa canh giờ sau, màu lam xoáy quanh người Hắc Ưng cuối cùng cũng thả ra, sắc mặt của Hắc Ưng cũng trở nên tái nhợt, màu lam kia vô tình áp chế huyết mạch của y.
- Bảy thành rưỡi huyết mạch, thiên phú của Hắc Ưng quả thật không tệ, so với Minh Châu tiểu thư năm đó chỉ kém một chút.
Nhìn thấy Hắc Ưng nhảy ra khỏi vòng xoáy màu lam, cả đám kinh ngạc mà nghị luận một hồi.
- Hiểu Kỳ tiểu thư vẫn đang kiên trì, xem ra có tám phần huyết mạch độ dày.
Một lão giả áo tím nói.
- Không sai, ít nhất là tám phần huyết mạch độ dày, nếu trải qua từ đường tẩy lễ chắc chắn sẽ đột phá vài thành, có thể khôi phục toàn bộ.
Một lão giả áo trắng nói.
- Cái này thì thật khó, năm đó trong Vũ Văn gia tộc chỉ có duy nhất một vị tiên tổ là có nguyên vẹn huyết mạch.
Một hồng y lão phụ cất tiếng.
- Mau nhìn kìa, Hiểu Kỳ tiểu thư tựa hồ đã có phản ứng.
Không biết là ai cất tiếng nói đầu tiên.
Nhạc Thành vẫn luôn chăm chú nhìn Yến Hiểu Kỳ, bây giờ chỉ thấy khuôn mặt của Yến Hiểu Kỳ đã tràn ngập đầy mồ hôi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
Thời gian từ từ trôi qua, trong đại sảnh đám người cũng bắt đầu lo lắng mà lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Lúc này ánh mắt của Vũ Văn Hạo Nguyên trở nên nóng bỏng, toàn bộ thân hình không nhịn nổi mà kích động, Yến Hiểu Kỳ đã chứng minh có trên tám phần huyết mạch.
- Thật là không thể tưởng tượng nổi, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Thời gian từ từ trôi qua, sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ lại trở nên tái nhợt đi vài phần, có vẻ đã tới biến giới của sự chống cự.
Ở trên không trung Vũ Văn Minh Quang cũng chảy ra một đống mồ hôi.
- Xoẹt.
Bỗng dưng có một khí tức cường hãn phóng lên trời, sắc trời cũng biến đổi.
Mà đúng lúc này, lam quang do Vũ Văn Minh Quang ngưng tụ đã càng thêm chói mắt, thân hình của Vũ Văn Minh Quang chấn động, thiếu chút nữa là nã xuống mặt đất.
Trên bệ đá, lam quang phóng lên trời giống như là một thiên nhãn vậy khiến cho người ta cảm thấy run rẩy.
Một mảng khí tức cường hãn từ trong thiên nhãn màu lam tràn ngập, khiến tất cả mọi người phải thất thần.
Nhạc Thành một lát sau mới phục hồi tinh thần, không ngờ Thiên Nhãn U Lam do Yến Hiểu Kỳ phát ra lại khủng bố như vậy, mặc dù Thiên Nhãn U Lam này không công kích nhưng khí tức rất cường hãn.
-o0o-
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào