Huyết da y thiếu niên ném cho trung niên hán nhân một bộ đồ cho hắn mặc vào. Nhìn hắn cố gắng mặc bộ quần áo chật hẹp vào thân thể mình Tiêu Kiếm thở ra một hơi lắc lắc đầu. Thường yêu thú khí hóa hình người sẽ chọn hình dáng dựa theo mình mong muốn mà hình thành. Vì vậy thường ma thú biến thành người có thể cực kỳ tuấn mỹ. Bất quá chúng thường không quá coi trọng hình dáng mà thường chỉ chú trọng tới lực lượng nên chúng không để ý lắm đến khuôn mặt lần hình dáng.
Lọ vừa rồi thiếu niên đưa cho tử tinh dực sư vương chính là hóa hình dược tề so với hóa hình đan không có gì khác biết chẳng qua dược liệu và cách phối chế là hoàn toàn khác nhau. Điều này Tiêu Kiếm cũng không quá để ý dù sao với cái loại dược tề hóa hình nho nhỏ này với hắn chỉ là cái nhấc tay.
Theo trung niên hán nhân cùng huyết da y thiếu niên tiến vào trong động. Xuất hiện trước mặt hắn là một hang động khá là rộng rãi. Hơn nữa bên trong còn dày đặc tử tinh. Trung niên hán tử bắt đầu dẫn đường thiếu niên tiến về phía trước. Vừa đi thiếu niên vừa quan sát trung quanh. Hắn khẽ vuốt ve tử tinh hắn cảm nhận được trong đó hỏa năng thuộc tính khá cao. Nếu dùng chúng làm tài liệu chế khí thì quả là tuyệt.
Hai người đi vào trong cuối đống, xuất hiện trước mặt hắn là một con tử tinh dực sư vương nhỏ hơn Tử tinh dực sư vương trước khá nhiều. Nó đang nằm ngủ ngon thì nghe thấy tiếng động tử tinh dực sư vương con đột nhiên mở mắt ra hướng về phía trước bắt đầu gầm gừ. Bất quá hán tử trung niên nhanh chóng lên tiếng dùng tiếng nói riêng của loài tử tinh dực sư vương giao tiếp.
Tử tinh dực sư vương con bắt đầu tiến đến hơi hích hích mũi vào hán tử. Sau đó nó cúi đầu dụi dụi vào người hán tử trung niên. Trung niên hán tử vần như thói quen cúi đầu xuống dùng lưỡi liếm liếm lên đầu tử tinh dực sư vương con. Tiêu Kiếm nhìn mà chán nản lắc lắc đầu.
Huyết da y thiếu niên từ trong giới chỉ cũng lấy ra một bình thủy tinh dược tề dịch thủy màu hồng. Hắn đưa cho trung niên hán tử. Trung niên hán tử mở ra đưa đến cho tử tinh dực sư vương con uống. Tử tinh dực sư vương con hơi hơi nghếch mũi sau đó nó bắt đầu uống. Có vẻ như mấy hành động này giống như thói quen tập tính của thú vật vậy.
Giống như Tử tinh dực sư vương thì tử tinh dực sư vương con lóe sáng nó bắt đầu biến thành một nàm hài tầm mười tuổi. Thường ma thú tuổi thọ dài lâu hình dáng của chúng cũng ảnh hưởng khá lớn cho trí tuệ. Tử tinh dực sư vương trước xuất hiện hình dáng trung niên còn hài tử của nó chỉ như hài tử mười tuổi cũng là do trí tuệ của chúng. Giờ trông hài tử có khá nhiều điểm đồng nhất với trung niên hán tử
“Phụ thân” hài tử lên tiếng làm cho trung niên hán tử mừng rỡ. Hắn quay sang nhìn về phía thiếu niên: “Cảm ơn chủ nhân”
Thiếu niên đột nhiên im lặng hắn đang ngâm nghĩ một chút. Trước kia thường thường yêu thú cũng có công pháp tu tiên. Hắn không biết là ma thú liệu có thể tu tiên không. Nhưng ma thú sông lâu sẽ xuất hiện ma tinh chứa đấu khí. Ma tinh thường hình thành trong đầu hoặc một số bộ phận như ngực hoặc bụng của ma thú. Thiếu niên ngẫm nghĩ một chút hăn muốn thử xem có thành công không. Hắn ngẫm nghĩ một chút rồi sau đó hắn nói với trung niên hán tử.
Trung niên hán tử hơi run run: “Quả thực trên đời có công pháp thần kỳ như vậy sao chủ nhân?”
Thiếu niên gật gật đầu: “Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi”
Trung niên hán tử ngẫm nghĩ rồi lên tiếng: “Ta không nhớ rõ lắm nhwung tính theo cách của loài người thì ta hơn một ngàn tuổi rồi!”
“Hăc” Thiếu niên huyết da y cười lạnh một tiếng nhìn về phía hán tử: “Năm nay ta mười lăm tuổi đấu thánh nhất tinh!”
“Nga” Hán tử trung niên nhân há hốc miệng. Hắn lắc đầu liên tục có vẻ như không tin thiếu niên trước mặt này nói: “Chủ nhân người không đùa ta đấy chứ?”
“Hahaha” Huyết da y thiếu niên cười lớn: “Công pháp mà ta tu luyện cũng thuộc loại công pháp trước ta nói với ngươi?”
“Quả thực nếu luyện nó hài tử của ta sẽ không nguy hiểm gì chứ” Hán tử hơi ngập ngừng.
Thiếu niên cười lạnh một tiếng: “ngươi thấy bất kỳ cơ hội nào để đạt được sức mạnh lớn mà không có nguy hiểm không?” Tiêu Kiếm sau đó quay sang nhin nam hài tử kia: “Các ngươi suy nghĩ kỹ ta khôn bắt ép! Trở thành cường giả hay mãi đứng dưới tầng chót của cái đại lục này tùy các ngươi quyết định”
Trung niên hán tử và nam hai bắt đầu nói chuyện. Hán tử quay ra nhìn thiếu niên rồi tiếp tục quay lại nói chuyện với nam hài tử. Hắn thở dài một hơi. Nam hài tử tiến đến quỳ xuống trước Tiêu Kiếm: “Chủ nhân ta nguyện tiếp thu khảo nghiệm nguy hiểm của ngài!”
“Well” Thiếu niên mỉm cười: “Không ngờ còn nhỏ tuổi như vậy mà đã có ý chí kiên định như vậy. Đứng dậy đi!”
Nam hài tử bắt đầu đứng dậy. Huyết da y thiếu niên đánh phát quyết trong tay sau đó hắn hướng tay về phía nam hài tử hô lên một tiếng: “Định”. Một âm thanh phát ra nam hài bị định thân thuật đứng im tại chỗ. Thiếu niên bắt đầu di chuyển ngón tay trên trán của nam hài tử. Trên ngón tay thiếu niên có thể cảm nhận được một vật thể trong suốt sắc bén hinh thành. Trung niên hán tử lo lắng nhìn về phía đó.
Đôi mắt huyết da y thiếu niên lóe sáng một chút. Hắn nhìn chắm chú trên trán nam hài. Nam hài cả người run lên bân bật nhưng do định tâm thuật nam hài muốn gào thét cũng không thể phát ra một chút âm thanh nào cả. Trung niên hán tử thấy vậy thì mặt tái xanh tái mét trông cực kỳ lo lắng. Thiếu niên đưa tay lên di chuyển một cách nhẹ nhàng. Trên trán nàm hài máu bắt đầu chảy ra, trên đó đạo vết thương bắt đầu bị rạch ra. Nam hài cả người chỉ run lên. Tiêu Kiếm lúc này ngưng thần quan sát.
Hắn di chuyển đôi tay cực kỳ ngưng trong không có chút nào bất cẩn. Vết thương bắt đầu hình thành một vết lớn hình tròn trên trán nam hài. Trung niên hán tử run run lên giọng nói: “Chủ nhân Đại Sư nó không sao chứ?”
Thiếu niên vẫn yên lặng không phát ra chút âm thành nào cả. Hắn bắt đầu im lặng tập trung thị giác nhìn vào trên trán thiếu niên. “Phụt” một âm thanh phát ra, một mảnh xương lẫn thịt lơ lửng trong không trung rời khỏi trán nam hài. Xuất hiện trước mắt hai người là chiếc trán của nam hài bị rạch ra nhìn thấy óc và các mạch máu cùng với máu loãng trong đó. Nhưng với tay nghề của thiếu niên đại não của tiểu nam hài lại không chút xây xước nào.
Thiếu niên hơi khẽ vung tay hai bên nào bị một vật vô hình như không khĩ nén ép sang hai bên một cách nhẹ nhàng. Trước mắt thiếu niên là một viên tinh hạch màu đỏ khá nhỏ không quá lớn. Hắn đưa tay lên một cách nhẹ nhàng viên tinh thạch bứt ra một số mạch máu đang gắn kết trên ma tinh. Cả người nam hài run lên càng mạnh hơn.
Khi ma tinh rời vào tay huyết da y thiếu niên. Huyết da y thiếu niên lại dơ tay lên di chuyển nhẹ nhàng mảnh xương và thịt theo đó bắt đầu di chuyển lại vị trí cũ của tiểu nam hài. Nó di chuyển ăn khớp vào vị trí. Huyết da y thiếu niên trong tay xuất hiện một đoàn khí nhàn nhạt truyền vào vết thương. Vết thương nhanh chóng hình thành một lớp vảy sừng do máu đông lại tạo lên. Thiếu niên liên tục truyền vào vết thương đó. Chỉ thấy lớp máu nhanh chóng hình thành.
Khẽ lau một lớp mồ hôi trên trán, hắn giải trừ định thân thuật. Nàm hài hiện tại ngã xuống ngất đi. Trung niên hán tử chạy đến đỡ tiểu nam hài run giọng nói: “Chủ nhân hài tử ta nó không sao chứ?”
Thiếu niên phất phất tay: “không sao chỉ quá đau đớn lên mới bị ngất đi thôi. Giờ thân thể và sức mạnh cũng như trí lực nó không khác gi một nam hài tử mười tuổi cả” Nói đến đây thiếu niên lại tiếp tục nói: “Đây là điều kiên tốt nhất cho nó học công pháp của ta” Sau đó hiếu niên dặn dò một số thứ. Hắn tiến vào trong động tìm một nơi nghỉ ngơi điều dưỡng, tinh thần hắn đã quá cạn kiệt rồi.
Mở mắt ra thiếu niên thấy xuất hiện bên cạnh hắn là một nam hài tử cùng một trung niên đang nhìn về phía thiếu niên. Thiếu niên lắc đầu thở dài: “Không tệ đến sớm vậy?”
Trung niên hán tử thấy vậy cực kỳ xâu hổ nhìn về phía hắn cúi đầu. Trông giống như một con mèo con biết lỗi của mình ấy. Có vẻ đây là thói quen của một số họ mèo, Tiêu Kiếm cũng không quá trách chúng. Trung niên cùng nam hài tử cung kính đáp lễ: “Chủ nhân”
Thiếu niên thở ra một hơi: “Ta cũng sắp rời đi nên trước khi đi ta sẽ truyền cho các ngươi công pháp”. Nói đến đây thiếu niên bắt đầu truyền thụ công pháp cho tiểu nam hài có tên “Vạn thú chi vương”. Vạn thú chi vương công pháp tu tiên của yêu thú chia làm chín tầng tương đương với chín tầng trong tu tiên. Hắn cũng bắt đầu dạy tiểu nam hài về mọi thứ cũng như công pháp vận hành hấp thụ thiên địa linh khí.
Trung niên hán tử ở bên cạnh nghe há hốc mồm lên tiếng: “Chủ nhân thay ta cũng học công pháp này?”
Thiếu niên lắc lắc đầu: “Ngươi vừa học đấu khí vừa học thứ này ta không đảm bảo mạng của người”
“Nga” Nam tử trung niên cười khổ: “Hay ta phế võ công bắt đầu học lại”. Thường thì có thể phế bỏ toàn bộ tu vị như tự hủy ma tinh bất quá cách này cũng có thể thành công nhưng dù sao vẫn dư lại ma tinh ảnh hưởng thành quả sau này thế nên Tiêu Kiếm mới dứt khoát lấy đi ma tinh của tiểu nam hài.
Thiếu niên nghe thế thì lắc lắc đầu: “Được không bằng mất. Hơn nữa ta sẽ cho ngươi một bộ tu hành hỏa hệ công pháp ta đảm bảo công pháp này có thể tương đương với địa cấp công pháp cũng có thể là nó cao cấp hơn là thiên giai công pháp. Ngươi có học không?”
“Nga” Trung niên mắt tròn mắt dẹp nhìn về phía thiếu niên: “Chủ nhân ta học ta học.”
Thiếu niên lắc lắc đầu. Hắn bắt đầu truyền cho trung niên hán một bộ công pháp không biết tên do chính hắn sáng tạo ra. Hắn tạm đặt tên “Ngũ hành chuyển hỏa đấu khí”. Giống như tên gọi nó gồm hai phần chính. Phần đầu là công pháp hỏa hệ tu luyện hỏa đấu khí. Chất lượng mà hắn sau khi nghiên cứu công pháp đường đi các tuyến nộ kinh mạch hắn nhận thấy cao hơn đấu khí nhiều. Điều này làm hắn khá là vui mừng. Chât lượng đấu khí cùng số lượng có thể ngang với địa cấp công pháp cao cấp. Sau đó là đến phần thứ hai. Phần thứ hai chính là hấp thụ bốn loại thuộc tính đấu khí kim, một, thủy, thổ sau đó thông qua ngũ hành tương sinh tương khắc mà biến đổi chúng thành hỏa hệ đấu khí. Nếu ta tinh mỗi thứ là 100 đơn vị mỗi lần chuyển đổi tiêu hao trong đó 10% đơn vị ta sẽ được tổng cộng năng lượng hấp thu là 100+90+81+72.9+65.61 tương đương 409.75 đơn vị năng lượng. Có nghĩa là bạn tu luyện sẽ nhanh hơn bốn lần so với bình thường.
Tiêu Kiếm chỉ thấy thất vọng hiện nay là hắn chưa thể chuyển đổi hai loại phong và lôi thành một trong ngũ hành. Nếu như mấy lão nhân sáng tác ra công pháp của thế giới này biết công pháp hắn cao gấp bốn lần họ còn chưa thấy đủ chắc là đào mộ sống lại bóp chết hắn. Tiêu Kiếm ngẫm nghĩ một chút rồi quyết định truyền chó Tử tinh dực sư vương công pháp tu luyện linh hồn.
Công pháp tu luyện linh hồn này cũng chưa có tên. Phương thức nó hoạt động để trui rèn linh hồn khá nhiều. Công pháp này chia làm chín tầng chính trong đó thêm ba tầng phụ tổng cộng là mười ba tầng. Ba tầng phụ dành cho linh hồn nhỏ yếu như mấy loại yêu thú có linh trí vậy. Cách thức hoạt động thông qua việc đấu khí được linh hồn hấp thụ. Hơn nữa bản thân còn phải liên tục dùng đấu khí của tự thân công kích linh hồn một cách nhè nhẹ. Nó hoạt động không khác gì một môn ngạng khí công vậy. Tự dùng lực đánh vào thân thể mình sau một thời gian nếu thấy cơ thể không cảm giác đau nữa ta tiếp tục tăng lực đánh lên thân thể mình cứ thế mà dân nâng cao. Cách này cũng áp dụng cho linh hồn thể.
Sau khi truyền thụ xong Tử tinh dực sư vương rối rít cảm ta. Tất nhiên là Tiêu Kiếm muốn áp dụng chính sách “Cây gậy và củ ca rốt” rồi. Hắn chỉ nhận lấy ban tử sinh nguyên còn tử linh tinh hắn bảo sau hắn sẽ nhận. Tất nhiên hắn cũng dặn dò Tử tinh dực sư vương một số chuyện nhân tiện đổi tên cho chúng. Tên tử tinh dực sư vương lớn lấy tên Tử Tinh, dực sư vương con lấy tên Tử Hỏa. Phân phối sau thiếu niên thẳng bước phi hành
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Trước mặt huyết da y thiếu niên là một biển cát dài màu vàng với cái nắng chói chang rực rỡ. Tiểu Tuất đứng trước cái nóng của sa mạc cảm thấy cực kỳ khó chịu. Nó hóa thành một thanh tam khúc công kỳ đỏ gắn ở sau áo huyết da y thiếu niên. Thiếu niên thấy vậy thì thở dài.
Một đường phi hành, giờ hắn ít ra cũng là đấu thánh dùng không gian liệt phùng liên tục vượt qua một đoạn đường dài. Thiếu niên cũng khá khó chịu về cái nóng của Tháp Qua Nhĩ sa mạc này. Bất đắc dĩ hắn phải dùng một lượng chân nguyên khá lớn tạo một lớp áo giáp khí lạnh xung quanh thân thể.
Đột nhiên huyết da y thiếu niên dừng lại. Đứng trên không hắn nhìn xuống phía dưới. Một đám loại người đang bị một đám xà nhân tập kích Tình hình khá là tệ hại. Thực lực trong đám là một hán nhân thực lực cao nhất đại đấu sư ngũ tinh. Đáng tiếc tên này lại đang cố gắng tìm cách trốn tránh. Thực lực hai bên rõ ràng chênh lệch khá lớn. Hai mươi xà nhân đấu và loài người chỉ có mười người có vẻ như họ sắp không chống cự nổi.
Thiếu niên quan sát ở phía dưới một thiếu nữ ăn mặc khá mát mẻ. Một thân bạch y để hở rốn và đùi. Trên sa mạc này thường làn da của phụ nữ sẽ ngăm ngăm đen không ngờ nàng vẫn giữ được chút vẻ trắng của thiếu nữ ở những nơi xứ lạnh. Khuôn mặt nhìn khá là tuyệt mĩ, hắn quan sát từng giọt mồ hôi lăn tăn trên bộ ngực phong mãn của nàng đặc biệt một cái áo ngực màu trắng nõn càng làm hắn hưng phấn. Thiếu niên lẩm bẩm: “Không ngờ đồ lót của Nhã Phi cũng được nhiều người yêu mến đến vậy!”
Thiếu nữ hét lớn: “La Bố ngươi dám chạy trốn sao? Nếu để đoàn trưởng biết được ngươi sẽ không trốn tránh được thoát khỏi trách nhiệm đâu!”
Hán tử một thân đẫm mồ hôi đang thở ra hồng hộc hắn lên tiếng phản bác: “A, a... ngươi nói gì vậy Tuyết Lam đây là ta đang chạy đi tìm cứu viện sao ngươi có thể gọi là chạy trốn được”
Thiếu nữ lại hét lớn: “Giảo biện ở đây chỉ có ngươi là người mạnh nhất. Nếu như ngươi chạy đi hẳn chúng ta ngay lập tức sẽ bị đánh tan”
Mấy xà nhân thì liên tục công kích. Xà nhân vốn hình thể kỳ lạ. Chúng trông không khác gì Medusa trong thần thoại Hy Lạp mình người đuôi rắn. Chúng chỉ khác là có mái tóc như loài người không giống như medusa mái tóc là những con rắn. Thiếu niên quan sát mấy tên xà nhân liên tục công kích về phía loài người. Một hán nhân xà nhân tộc có vẻ là đội trưởng trong đoàn hét lơn: “Tất cả các ngươi giết chết chúng cho ta. Nữ nhân thì giỡ lại để huynh đệ ta thỏa mãn!”
Thiếu nữ thấy vậy thì cả người run lên. Chẳng lẽ hôm nay nàng không tránh khỏi bị năng nhục sao. Loài xà nhân vốn bản tính dâm dục. Nếu như hôm nay nàng rơi vào tay chúng thì sẽ có cuộc sống sống không bằng chết. Thiếu niên lắc đầu thở dài.
“A” Thiếu nữ đột nhiên hét lớn thì ra trong lúc nàng bất cẩn đã bị một xà nhân tấn công. Ngay chiếc áo lót ngực bị chúng kéo ra, vài người khác cũng bị thương nặng sắp bị không chế. Thiếu niên quan sát trên bộ ngực phong mãn đó vẫn còn một đôi hại sơri màu hồng nhạt. Hắn đang định đi không quản bất quá hắn lại theo bản năng huýt sáo một cái: “Huýt hiu...”
Mọi người theo bản năng hương theo tiếng sáo phát ra mà nhìn. Ngay lập tức tất cả họ kinh hoàng. Một huyết da y thiếu niên đang lăng không mà đứng. Một người kinh sợ thốt lên: “Đấu tông cường giả...”
Hán tử xà nhân thấy vậy có chút hốt hoảng bất quá hắn lên tiếng: “Mong tiền bối không nhúng tay vào việc này. Nếu ngài muốn bảy phần sản phẩm cùng với nữ nhân ở đây xem như chúng ta tạ ơn tiền bối”
Một hán tử trong dong binh đoàn lên tiếng: “Xin tiền bối đừng nghe họ nói. Xà nhân đều là loại gian xảo khó dò nếu như ngài hôm nay cứu chúng ta một mạng nhất định Mạc Thiết dong bình đoàn sẽ cảm tạ”
Thiếu niên đột nhiên bừng tỉnh: “Mạc Thiết dong binh đoàn? Ngươi đoàn trưởng có phải Tiêu Đỉnh, Tiêu Lệ?”
“A, Không ngờ tiền bối có quen đại đoàn trưởng và nhị đoàn trưởng của chúng ta!” Trung niên hán tử lên tiếng: “Không biết cao danh quý tánh của tiền bối?”
“Không tệ” Thiếu niên huyết da y lên tiếng. Hắn quay sang nhìn hán tử xà nhân tộc sau đó phi hành đứng trước hắn. Xà nhân hán tử run lên nhưng không dám tấn công. Không ngờ cường giả đấu tông lại là một thiếu niên mười tám hai mươi. Hắn nghĩ thầm biết đâu lại là một lão quái vật thích sự trẻ chung thì sao.
Xà nhân hán tử hơi run run, người trước mắt này mang cho hắn nguy hiểm không thể chống lại ngay cả nữ vương Mỹ Đỗ Toa hắn từng gặp cũng không mang lại cho hắn sự khủng bố như vậy, hắn run giọng nói: “Không biết tiền bối lần này có thể bỏ qua xa nhân chúng ta. Chúng ta nhất định sẽ báo đạp”
“Được rồi” thiếu niên phất tay: “Hai bên dừng tay lại đây. Cả hai bên ta đều có người quen biết lần này hai bên dừng lại đây!”
“Vâng, vâng” Hán tử xà nhân cả người vã hết cả mồ hôi. Hắn tun rẩy phất tay ý bảo mọi người rút lui. Đoàn xà nhân thấy vậy cũng khá là không ngoan nhanh chóng tập hợp rút lui. Hán tử xà nhân trước khi đi tộc lên tiếng: “Không biết tiền bối có quen biết với vị nào trong tộc ta?”
“không quen biết ai cả?”
“Nga” Hán tử xà nhân nghi hoặc. Hắn khá là tò mò: “Vậy tại sao tiền bối ngài lại tha cho chúng ta?”
“Vì sao ư?” Thiếu niên huyết da y cười lớn: “Vì ta lần này tha cho các ngươi đơn giản thôi! Liên quan đến một người!”
“Không biết người tiền bối muốn nói đến là ai?” Hán tử xà nhân quả thực khá là tò mò. Hơn nữa xà nhân cũng là loài cường giả vi tôn vì vậy rất muốn biết rõ lai lịch của người trước mặt này. Nếu như mời người này thành khách khanh thì là chuyện tốt vô cùng.
Thiếu niên mỉm cười: “Giúp ta chuyển lời đến một người”
“không biết người tiền bối muốn nói?”
“Mỹ Đỗ Toa nữ vương”
“Nga” Tất cả mọi người đều há hốc cả mồm. Hán tử đầu đầy đại hãn: “Không biết tiền bối muốn chuyền lời cho nữ vương chúng ta những lời gì?”
“Chờ ta đến cầu hôn”
“Nga” Mọi người hít một hơi lạnh. Người này cũng quá to gan đi. Ai mà không biết Mỹ Đỗ Toa nữ vương hung danh cùng với sắc đẹp của nàng nổi tiếng cả Gia Mã đế quốc. Hán tử xà nhân không nhịn được: “Tiền bối ngài hẳn là đang đùa ta!”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười. Hắn quay sang nhìn vài người đều thấy tất cả đơ như một khúc gỗ. Hắn lên tiếng: “không đùa! ” Nói đến đây mọi người lại hút thêm một hơi khí lạnh. Thiếu niên bước đến đám loài người sau đó cũng ngoảnh lại nhìn về phía mấy xà nhân tộc: “Đúng rồi đừng gọi ta là iền bối. Ta không quá già đâu năm nay mới mười tám tuổi thôi!”
“Nga” Hết lần này đến lần khác mọi người đều há hốc mồm. Xà nhân hán tử cung kính cho người rút đi. Thiếu niên nhìn đám người đó xung quanh là một đám xe có khá nhiều vật dụng. Thiếu niên lên tiếng: “Chúng là của các ngươi”
“Vâng thưa tiền bối” thiếu nữ lên tiếng.
Thiếu niên phất tay một cái. Theo tay hắn phất lên một đám xe cùng với tất cả mọi thứ sau lưng xe ngựa đều hút về phía hắn. Bên cạnh hắn một không gian toái liệt hở ra. Theo không gian rạn nứt bắt đầu hút mọi thứ vào. Mọi người kinh nghi: “Tiền bối đây là”
Một người xà nhân tộc không nhịn được mà quay đầu lại: “Không gian toái liệt cường giả đấu tôn.” Mọi người hít vào một hơi không phải là đấu tông mà là đấu tôn a. Xà nhân hán tử hô lên một tiếng sau đó hắn lẩm bẩm: “Nhất định chuyện này phải bẩm báo với nữ vương a?”
Thiếu niên vỗ vỗ tay: “Được rồi như vậy sẽ giúp chúng ta dễ dàng di chuyển hơn. Đúng rồi ta tên Tiêu Kiếm không biết tên của mọi người?”
Mọi người bắt đầu lần lượt lên tiếng. Tuyết Lam lúc này quan sát bộ mặt của Tiêu Kiếm tuy không có nét giống với hai vị đoàn trưởng nhưng trông khá bảnh trai. Nàng không khỏi đỏ mặt. Trên đường đi nàng lẩm bẩm: “Tóc màu bạch kim, khuôn mặt khá bảnh trai a... Hình như khá giống với Tiêu Kiếm ngũ đệ của đoàn trưởng a!”
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Vì do mọi thứ đã được Tiêu Kiếm đưa tạm vào bên trong không gian liệt phùng nên nhóm lên đường khá thuận lợi. Mọi người đều ngồi trên xe ngựa hoặc là ngựa để đi trong xa mạc. Tiêu Kiếm đây là lần đầu hắn thấy loại ngựa sa mạc này. Loại ngựa này có hình dáng hơi hơi giống lạc đà lại có hình dáng giống như ngựa ở địa cầu. Khả năng chống chịu tại sa mạc cực lớn. Lưỡi cùng thích giác của chúng cực ngạy vì vậy có thể phát hiện được nguy hiểm trong cát cũng như nguốn nước hay ốc đảo cách xa cả vạn dặm.
Ngồi trên xe ngựa Tuyết Lam hỏi hắn khá nhiều cầu làm hắn khá là đau đầu. Mấy ngày nay phi hành làm hắn có chút khó chịu với cái nóng của sa mạc mặc dù hắn là người tu chân. Mỗi câu hỏi Tuyết Lam hắn cũng chỉ trả lời qua loa. Bất quá nàng cũng có vẻ như xác định hắn là đệ đệ của đoàn trưởng.
Hắn quan sát phía trước xa xa là một thành thị khá lớn. Thành thị này trên đề Thạch Mạc thành. Theo như Tuyết Lam miêu tả. Mặc dù Thạch Mạc thành gần sa mạc cũng như gần xà nhân tộc. Hai bên xà nhân cùng loài người sống không khác gì công địch. Bất quá vẫn khá nhiều thương nhân cùng xà nhân qua lại với nhau vì lợi ích. Một số hàng hóa mà xà nhân có con người không có và ngược lại. Chính vì vậy thương nhân ở đây kiếm được khoản lợi cực lớn nếu như vận chuyển những thứ ở trong đế quốc bán cho xà nhân cùng với vận chuyển đồ của xà nhân vào trong nội đế quốc bán. Nhưng điều làm Tiêu Kiếm chú ý là không ngờ Nhã Phi cũng kiếm được khoản kha khá khi thiết kế buôn bán mặt hàng đồ lót cho nữ nhân và nam nhân của xà nhân tộc.
Tuy thành này khá là tập trung đông đúc tấp nập buôn bán song không khỏi có một số việc không lành mạnh xảy ra như việc buôn bán người. Một số thương gia cũng tham gia vào việc này. Thông thương giữa xà nhân như việc thương nhân loài người bán cho xà nhân một số nữ nhân loài người bù lại xà nhân cũng cung cấp cho loài người xà nữ của tộc họ. Nếu không thì là nhơ các dong binh đánh cướp. Mặc dù hai bên đã cấm tiệt buôn bán nhưng vẫn diễn ra một cách công khai. Nghĩ đến đây Tiêu Kiếm cũng thở dài không quản vì ở đâu xã hội cũng vậy hắn muốn cản nhưng lực cũng khó.
Thường việc buôn bán phụ nữ là chính nhằm phục vụ thỏa mãn của một số người tầng lớp cao quý trong loài người hoặc xà nhân tộc. Chủ yếu là việc mua vui trong quan hệ tình dục. Mỹ nhân thường được mua bán với giá cao đặc biệt là hàng hiễm xà nữ với loài người hoặc mỹ nhân loài người với xà nam nhân.
Bước vào trong thành một lần nữa hắn cảm giác được sự tấp nập ồn ào cũng như huyên náo của tòa thành này. Đặc biệt là mấy thiếu nữ đi lại với quần cộc cùng với áo hở cả rốn và ngực. Thiếu niên chẹp miệng lòng thầm nghĩ: “bổ mắt a!” Mấy người thấy vậy lắc lắc đầu thở dài. Một số người thì khúc khích bất quá cũng không dám to tiếng trước mặt hắn.
Nhìn trước mắt dần hiện ra một dãy nhà to khá lớn. Tuyết Lam lên tiếng: “Đây là tổng đài của chúng ta Mạc Thiết dong binh đoàn tổng hội”
Theo hắn quan sát khắp các nới thì thường nhà ở đây được xây theo phong cách Ấn Độ cổ xưa hoặc Ai Cập cổ đại. Thường mấy kiểu nhã này khá là thoáng mát không giống như nhà thiết kễ theo kiểu trung cổ tại Ô Thản thành. Nhà ở đây thường được xây bằng gạch đã khá thoáng mát đặc biết rất dễ quét dọn. Có vẻ như nhà ở đây bị ảnh hưởng của bão cát lên xây theo kiểu này cũng không có gì lạ.
Theo như thông tin mà Tiêu Kiếm nhận được thì mấy năm nay hai người Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ đều tiến vào đấu linh một người là đấu linh ngu tinh một người là đấu linh tam tinh hai người không quá sê xích. Theo như hắn biết thì hiện giờ Mạc Thiết dong binh đoàn cũng thu nhập khá nhiều thành viên trong đó còn có La Bố ở Sa Chi dong binh đoàn đầu phục. Nhưng nó cũng không quá lo ngại vì Tiêu Kiếm cũng điều động khá nhiều người thuộc Ẩn đội đến đây. Một số người đã đạt đến võ tu cấp 5 sơ kỳ tức đấu vương 1-3 tinh.
Canh gác hai bên là vài tên đấu sư xem ra Mạc Thiết dong binh đoàn so với thức lực mà Tiêu Kiếm dự tính không tệ lắm. Hai người này cúi đến vái chào: “Tuyết Lâm đội trưởng, La Bố đội trưởng”
Thấy vậy hài người trên đường cũng phân phó vài người rồi cùng với Tiêu Kiếm vô trong. Bất quá La Bố với hắn khá là đon đả nhưng hắn lại cảm giác tên này không phải người tốt lành gì cả. Tiêu Kiếm bước vào trong thì xuất hiện trước mặt hắn là một đại sảnh rộng lớn với vòi phun nước theo kiểu trung ấn. Thiếu niên huyết da y thở dài: “Cũng quá sa hoa đi!”
Đến một khu vực rộng rãi Tiêu Kiếm từ trong tay phất một cái, một không gian liệt phùng xuất hiện theo đó là việc hắn nhẹ nhàng di chuyển mọi thứ ra ngoài. Tuyết Lam thiếu nữ lúc này mới mỉm cười: “Cảm tạ!”
Dù sao hắn cũng nhân tiện đi tìm dị hỏa một chút nhân tiện thăm hai người đại ca luốn. Tuyết Lam phân phối hắn ngồi chờ một lát. Hắn cũng không ngại ngồi trong phòng chờ. Không giống như tại một số nơi có khí hậu ôn hòa về việc tiếp đãi khách nhân thường ở đây khi khách nhân đến chơi họ sẽ được người hầu bưng lên một chậu khăn nước mát cho khách nhân tẩy trận mặc dù nước trên sa mạc khá hiếm. Sau khi khách nhân tẩy trần sau thì họ đem đến cho người đó một cốc nước làm bằng hoa quả trong sa mạc khá là mát mẻ. Tiêu Kiếm cũng được tiếp đãi theo nghi thức này.
“Tiêu thiếu hiệp mời đi theo ta” Tuyết Lam giờ đã thay đổi cách xưng hô với Tiêu Kiếm. Dù sao người ta mới mười tám tuổi xưng là tiền bối có vẻ quá già nhưng xưng là như bằng hữu một loại sợ thất lễ. (Nếu biết hắn mới mười sáu tuổi chắc là Lam Tuyết không tin mặc dù nàng đã khá chắc chắn hắn có thể là ngũ đệ của hai vị đoàn trưởng.)
Huyết da y một đường hướng theo sau Tuyết Lam quan sát hai bên. Hắn cảm thán so với Ấn Độ cổ quả là có chút môn đạo. So bì với nó thì ở đây quả là nơi đặt tổng bộ tuyệt vời. Bất quá hắn không thích cai nắng gay gắt của sa mạc lắm. Nhưng huyết da y thiếu niên lại nhớ đến một điều không có nắng gắt sao mà mấy thiếu nữ chân dài dáng chuẩn có thể phô trương cái đẹp đây. Nghĩ đến đây làm hắn muốn phún máu quả là một tên ác ma dâm đãng.
Huyết da y một đằng hướng đến trước mặt. Trên đường cách mỗi đoạn lại có hai tên lính gác canh trừng quả là sâm nghiêm. Huyết da y thiếu niên một mặt mỉm cười. Bất quá khi gặp hắn khá nhiều người ánh mắt tò mò chẳng lẽ một thiếu niên tầm mười tám tuổi lại là một đấu tôn sao. Một mặt tỏ ra tò mò bất quá họ cũng không có hành động gì dám bất kính với Tiêu Kiếm cả.
Nhìn một đám còn trẻ đang đứng góc cuối, tinh ra đều là mấy thiếu niên và thiếu nữ cả. Nếu hắn không nhầm mấy tên này là mấy tên trong ẩn đội mà Tiêu Kiếm thành lặp. Thấy Tiêu Kiếm tiến đến thì mấy tên này không khỏi hưng phấn cúi chào: “Tiêu Kiếm thiếu gia”
“Tiêu Nhất, Tiêu Nhi, Tiêu Tam...” Hắn liền mạch đọc mấy cái tên ra. Thiếu nữ Tuyết Lam đi bên cạnh hắn lúc này mới kinh ngạc: “Tiêu Kiếm ngươi biết họ a?”
Mặc dù lời của Tuyết Lam có chút thất thố bất quá hắn cũng không quá để ý quay sang với đám này nói tiếp: “Các ngươi cập bậc không tệ!”
“Cảm ơn thiếu gia đã quan tâm” Vài thiếu niên cùng vài thiếu nữ lên tiếng. Dù sao mấy tên này đều là từ bé trẻ mồ côi được Tiêu gia nhận nuôi vào ẩn đội rèn luyện. Nói chung là từ bé được tiêm nhiễm phải trung thành với Tiêu gia. Tất nhiên tên nào cũng có ấn ký trong đầu bất cứ tên nào có ý định phản bội Tiêu Kiếm chẳng ngại mạt sát. Hắn lẩm bẩm thở dài: “Lần này có lẽ để tất cả ra ma thú sơn lâm rèn luyện”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
Huyết da y thiếu niên bước vào trong một đại sảnh lớn trong đó có khá ít người không có nhiều người lắm. Ngồi ở bên phía trên đài là hai thiếu niên tầm ngoài hai mươi. Người lớn tuổi nhất là một thanh niên khá cao lớn ăn mặc một bộ quần áo màu lam rộng thùng thình. Bất quá trên khuôn mặt đó ẩn hiện một sự lạnh lùng sát phạt quả quyết. Khuôn mặt có phần hao hao Tiêu Chiến phụ thân của Tiêu Kiếm bất quá khuôn mặt có vẻ tuấn tú hơn nhiều.
Một người thiếu niên khác ngồi bên cạnh mặc một bộ áo vải màu trắng bất quá khuôn mặt không tuấn tú cho lắm nhưng lại hiện trong đó là sự cơ trí cũng như xảo quyệt. Trên đầu hắn quấn một chiếc khăn màu đen bên cạnh dựng một cây thương có vẻ nếu như sử dụng với cây thương đó hình tượng chắc chăn là cực kỳ phong cách.
Nhìn thấy huyết da y thiếu niên hai ngươi bước tới mừng rỡ. Thiếu niên huyết da y cũng cười một cách nhẹ nhàng bước đến. Hai thanh niên cũng bước đến vỗ vỗ đầu càu hắn: “A, a, đại ca người xem không ngờ mấy năm không gặp Tiểu Kiếm Tử của chúng ta ngày một cao lớn và trở nên đẹp trai a!”
Thanh niên lớn tuổi khác thì mỉm cười: “Hahaha, đúng vậy Tiểu Kiếm tử của chúng ta ngày càng đẹp trai a! Không biết đã cướp mất trái tim bao nhiêu thiếu nữ a!”
“Hey’ Huyết da y thiếu niên hai tay chống nạng nhìn về hai thanh niên lắc lắc đầu: “Đừng gọi ta là tiểu Kiếm tử nghe như mấy tên tiểu thái giám trong hoàng cùng của Gia Mã đế quốc ấy!” Thế giới này cũng có kas nhiều thứ giống như một số nước trung đông đó là co thái giám trong cung. Đặc biệt Gia Mã đế quốc cũng có tập tục này. Ngh thấy thế hai người thanh niên đều cười lớn. Huyết da y thiếu niên lại tiếp tục nói: “Thứ hai là hai người đừng xoa đầu ta dù sao ta cũng lớn rồi a!”
Tiêu Kiếm nhớ lại lần đầu hai người gặp hắn đều là hoảng hốt. Lần đầu gặp chính là lần đầu mà Tiêu Kiếm sinh ra. Hai thiếu niên này đại ca tên Tiêu Đỉnh đệ đệ tên Tiêu Lệ đều là ca ca của Tiêu Kiếm. Dù sao khi từ bé hai người cũng khá là đối tốt với Tiêu Kiếm nên hắn cũng cảm nhận được tình yêu thương huynh đệ giữa họ. Dù sao kiếp này họ ít ra cũng có huyết thông tương liên a.
Hai thiếu niên thấy vậy thì càng cười lớn hớn một người nói: “Nhị đệ đệ xem ngũ đệ nhà chúng ta lớn rồi a!” Hai người lại tiếp tục cười Tiêu Kiếm thấy vậy một mặt lắc đầu cũng không thèm để ý đến.
Hai người dẫn hắn đến một khu vực khá rộng rãi. Ở đây có một đài phun nước cùng với một loại cây khá là lớn giống như loại cây sồi vậy. Nó che bóng mát khá là lớn. Dưới bóng cây còn đặt một cái bàn màu trắng trông khá là bắt mắt và hưởng thụ. Ba người cùng ngồi vào bàn trà nhâm nhi một trút trà. Có vẻ như dù là xa Ô Thản thành đại ca và nhị ca hắn cũng vẫn nhớ nhà nên hai người cũng là thường xuyên ngồi uống trà ở nơi này.
“Đại ca, nhị ca mấy năm nay tốt chứ?” Tiêu Kiếm lên tiếng.
“Ân” Hai người gật đầu. Tiêu Đỉnh lúc này lên tiếng: “Dạo này phụ mẫu cùng tam đệ ở nhà thế nào? Họ vẫn khỏe?”
“Mọi người vẫn tốt” Tiêu Kiếm nâng lên một chén trà uống vào giải nhiệt cai nóng của sa mạc lại tiếp tục nói: “Lần này ta nhân tiện đi qua đây thăm hai người luôn!”
Hai người thấy vậy nhìn nhau gật đầu, Tiêu Lệ lên tiếng: “Đúng rồi ngũ đệ bây giờ đẳng cấp của đệ...”
Thấy hai người hỏi như vậy Tiêu Kiếm trả lời: “Các huynh muốn biêt cấp bậc hiện nay của đệ?” Nghe thấy ngũ đệ của mình nói vậy Tiêu Đỉnh và Tiêu Lệ gật đầu. Đặt chén trà xuống Tiêu Kiếm lên tiếng: “Hiện nay có lẽ tính là đấu thánh nhị tinh đi!”
“Nga” Hai thiếu niên nghe thấy vậy thì hoảng hồn: “Ngũ đệ đừng đùa chung ta nga. Hơn nữa không phải nói đệ kinh mạch đan điền bị hủy rồi sao”
Thiếu niên nghe thấy vậy thì nhàn nhạt cười: “Đệ chỉ nói với hai người một câu hoạn nạn mới thấy chân tình!”
Hai người nghe vậy thì gật gật đầu có vẻ chút hiểu ý. Sau đó hai người đột nhiên nhớ đến gì đó lại tiếp tục hỏi: “Chúng ta nghe nói nhà chúng ta mới tìm ra tứ đệ bị thất lạc không biết chuyện này có là sao?”
Nghe tháy vậy Tiêu Kiếm bắt đầu kể lại sơ lược mọi chuyện. Tất nhiên là giấu kín mọi việc về Vân Dật là ngũ trảo kim long rồi.
“Thì ra là vậy!”
Hai người thanh niên bắt đầu kể về những năm nay họ hành trình. Mấy năm gần đây huynh đệ đều được phụ thân hỗ trợ đan dược nên tốc đọ tiến nhanh thần tốc. Tính ra ở Thạch Mạc thành này Mạc Thiết dong binh đoàn đứng hàng thứ nhất. Họ tiêu diệt được hầu hết các dong binh khác chống đối mặc dù khá nhiều người chống đối bất quá một dong binh đoàn có hai đấu linh thì những dong binh khác có muốn khác cũng không làm gì được.
Từ trong nhân trữ vật giới chỉ huyết da y thiếu niên lấy ra bốn cuốn công pháp. Hai thiếu niên bắt đầu nhìn xuống phía mấy cuốn sách thì nghi hoặc. Tiêu Đỉnh lên tiếng: “Ngũ đệ chúng là??”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười: “Hai cuốn công pháp một mộc hệ một lôi hệ rất thích hợp với hai huynh. Ta biết một người rất thích dùng thương một người lại thích dùng quyền cước lên tặng hai huynh hai bộ đấu kỹ”
“Nga” hai người há hốc miệng: “những thứ này khá chân quý. Đệ kiếm được ở đầu vậy?”
Huyết da y thiếu niên mỉm cười: “Hai ca đừng có lo mấy thứ này ta trong một hang động tầm bảo mà có được. Thực lực của ta lúc này mấy thứ này còn thiếu sao?”
Nghe thấy vậy hai thanh niên mới gật đầu nhận lấy. Một công pháp hệ mộc hấp thụ năm loại khí ngũ hành chuyển đổi. Một công pháp hệ lôi hắp thụ sáu loại khí trong đó thủy hỏa kết hợp tạo thành lôi. Tiêu Kiếm cũng vừa tìm ra mà thôi. Bộ đấu kỹ thuong pháp hắn lấy tên kế nghiệp bôn lôi toàn long thương. Mấy thương pháp lấy đại khái cửu thức làm chính trong đó mỗi thức đánh ra liên miên không dứt mỗi một chiêu ra là uy lực lại lên cao. Bộ đấu kỹ quyền cước chia làm hai phần quyền và cước. Nó lấy từ hai bộ đại lực kim cương chưởng và vô ảnh cước cải biến thích hợp tu luyện cho mộc hệ. Thực tế Tiêu Kiếm nhận thấy rằng võ công của Trung Hoa thâm ảo khó lường không ngờ chỉ biến hóa một chút đường dẫn nội lực thành đấu khí là có thể thành công.
Bắt đầu hai thanh niên dở công pháp ra đọc một chút thì cả hai mừng dỡ. Tiêu Lệ hét lên: “Chẳng lẽ là thiên gai công pháp a?”
“Nhị đệ” Tiêu Đỉnh nhắc nhở.
“A” Tiêu Lệ gãi gãi đầu: “Xin lỗi đại ca ta lúc đó mừng quá!”
Lúc này một trung niên nhân bước ở bên ngoài nghe thấy Tiêu Lệ hét lớn. Hắn run run giọng: “Tiêu Lệ hắn nói Là thiên giai công pháp sao???”
Tiêu Kiếm lúc này do gặp được ca ca nên khá vui mừng do bất cẩn nên đã đệ lại một họa căn nho nhỏ
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger
“AAAAAAA...” một tiếng thét dài vang lên tại trong một căn phòng trong Thạch Mạc thành. Một thiếu niên mặc một chiếc quần dài với bộ ngực để trần. Hắn lúc này cả người đang vã cả mồ hôi. Thở ra một hơi đầy mùi rượu thiếu niên nhớ lại buổi tiệc rượu ngày hôm quá. Không ngờ hai người lại để cho hắn khá là mệt mỏi. Nếu dùng chân nguyên ép rượu thì tốt nhưng như vậy thì còn gì là nhậu nữa. Thân thể của hắn từ bé đã được cải thiện tốt nên khả năng hấp thụ cao ngất ngưởng đến 99% phần chất dinh dưỡng bị hấp thu cho nên rượu cũng là bị như vậy.
Hắn nhớ lại như in ngày hôm qua việc huynh đệ hỏi về tình hình ở nhà rồi đến cả việc tình ái của hắn. Vấn đề nan giải này là việc Ngọc Nhi đã nhận được tin hắn có tiểu lão bà ở ngoài ngoài nàng ra. Chính vì vậy hôm qua hắn mới mơ giấc mơ nào là mỹ nhân tóc vàng, bách phát mỹ nữ, nữ vương mỹ nữ... trong tay họ là kìm điện, roi da, nến, kéo... đang hướng hắn với bộ mặt vô cùng tức giận. Trong khi thiếu niên thì không một mảnh vải che lấy thân thể.
Nghĩ đến đây thiếu niên mới toát ra một cái mồ hôi lạnh. Hắn đang muốn quan sát một chút thì một âm thanh làm thiếu niên ngực trần giật mình.
“Leng... keng...” một chậu nước rơi xuống
Một âm thanh vang lên, thiếu niên ngực trần quay sang thì thấy một thiếu nữ hay đúng hơn là một tiểu nữ hài mới lớn tầm mười bốn mười năm tuổi. Khuôn mặt trắng trẻo một thân bó sát y, đôi môi đỏ hồng, làn da mịn màng, đôi mắt hơi đượm buồn. Thiếu niên chép miệng nhìn về phía nàng. Hắn quan sát thấy đặc biệt đôi gò bồng đảo kia đã có chút phát dục a! Chiếc eo thon kia giống như ma xà một loại cực kỳ quyến rũ.
Thanh y thiếu nữ quỳ xuống liên tục miệng hô: “Ta xin lỗi thiếu gia, ta xin lỗi thiếu gia... là lỗi của ta...” đầu nàng liên tục dập lia lịa.
Thiếu niên cởi trần đứng dậy cởi trần gãi gãi đầu hắn lên tiếng: “Được rồi không cần quá khẩn trương như thế. Dọn dẹp chỗ đó đi!” Tiêu Kiếm lắc lắc đầu.
Thanh y thiếu nữ bắt đầu dọn dẹp chiếc chậu nước cùng với chiếc khăn rửa mặt. Thiếu niên cũng lười quản. Hắn đứng dậy lấy chiếc áo khoác màu đỏ huyết da mặc vào bản thân nhìn về phía trước thấy thiếu nữ đang dùng khăn lau vết nước trên sàn, hắn quan sát thấy trên cánh tay và cổ nàng có một lớp lân màu xanh nhạt. Thiếu niên bất chợt lẩm bẩm: “Xà nhân...”
Thiếu nữ nghe thấy vậy thì cả người giật bắt liên tục dập đầu: “Thanh Lân xin lỗi thiếu ra, Thanh Lân xin lỗi thiếu gia... là lỗi của Thanh Lân đã khiến ngài sợ hãi...”
Thì ra cô gái này là Thanh Lân là con lai giữa loài người và xà nhân. Thường xà nhân tộc khi quan hệ với loài người có một tỉ lệ nhất định sinh ra con lai. Loại con lai này thường sống không quá lâu nói cách khác chỉ sống được năm đến sáu năm. Con lai giữa hai loài xà nhân và loài người thường bị cả hai loài khinh bỉ và ghét bỏ. Hắn quan sát thấy con ngươi của nàng có màu xanh ngọc bích. Nếu thiếu niên không nhầm thì đây là bích xà tam hoa đồng trong tu tiên giới cùng tây phương họ thường gọi với cái tên ma xà nhãn. Loại con mắt này có uy lực khá mạnh không những chi phối loài rắn bắt chúng lập khế ước phụ thuộc hơn nữa có công pháp luyện tập có thể nhiếp hồn đoàn phách người có thực lực cao hơn hoặc tạo mị cảnh. Quả là một loại ma nhãn có uy lực đáng sợ!
Thiếu niên bước đến làm cả người thiếu nữ run bắn. Hắn lên tiếng: “Tên nàng là Thanh Lân?”
“Vâng thưa thiếu gia” cả người thiếu nữ run bắn không giám ngẩng đầu lên.
“Được rồi cô đứng lên đi...”
“Thanh Lân không dám!”
“Ta bảo cô đứng thì cô cứ đứng!”
“Vâng” Thanh Lân đáp lời nàng bắt đầu hơi run run. Nàng bắt đầu từ từ đứng dậy bất quá mặt vẫn cúi đầu xuống không dám ngẩng đầu lên.
Thiếu niên cởi trần cầm lấy tay nàng. Cả người thiếu nữ bắt đầu run lên bất quá không có phản kháng. Thiếu niên bắt đầu đưa bàn tay của nàng lên nhìn một chút rồi dung đôi môi hôn lên chỗ đó. Thiếu nữ lúc này cảm giác được hơi có kỳ lạ bất quá tâm nàng đang mang theo là sự sợ hãi sợ hãi sự trừng phạt của vị thiếu gia mới đến này dành cho nàng. Thiếu niên lên tiếng: “Mấy thứ vảy này thật là đẹp...”
Thanh y thiếu nữ nghe thấy vậy thì có chút bất ngờ hơi ngẩng đầu lên đôi môi hơi run run: “thiếu... thiếu gia người không sợ sao?”
Thiếu niên thầm nghĩ: “Ta gặp nhiều thứ trên đời này còn đáng sợ hơn thế này nhiều nào là quỷ ba mắt hay ròi bọ cương thi...” Thiếu nữ bây giờ thấy thiếu niên một bộ ngực lực lưỡng xuất hiện trước mặt nàng khuôn mặt nàng khẽ đỏ nàng chưa bao giờ tiếp cận nam nhân gần nhữ vậy. Thiếu niên thấy thiếu nữ cúi xuống bất quá nàng còn chưa kịp thì đã có một bàn tay nâng cằm nàng lên.
Thiếu nữ run run giọng: “thiếu, thiếu gia...”
Thiếu niên nhìn đôi môi của thiếu nữ đang run lên, một đôi môi đỏ mọng làm hắn muốn đè nàng xuống mà chinh phục. Bất quá hắn cũng không phải là tinh trùng lên não ở nhà đã có hai lão bà rồi lần này thu thêm một đảm bảo hắn sơm bị mấy người kia làm thịt hơn nữa một lão bà sắp ở Già Nam học viện trở về nữa chứ. Hắn nhìn thiếu nữ mỉm cười trong lòng nảy ý muốn trêu chọc: “Ân, không tệ! Khuôn mặt thật xinh đẹp! Sao hả, nàng có muốn đi theo ta không?”
Thiếu nữ mặt mày đỏ ửng bất quá vẫn là lên tiếng: “người không chê thân phận thất kém của Thanh Lân sao?” Trong thâm tâm nàng ngẫm nghĩ: “Chẳng lẽ thiếu gia muốn thu ta làm... A, a sao ta có thể nghĩ như vậy đây!!!”
Thiếu niên mỉm cười: “Không không hề! Bất quá người đừng hiểu lầm! Ta có thể giúp ngươi trở thành một cường giả...”
“Nga” thiếu nữ nghe thấy thế hơi rung động nàng thầm nói: Quả thật a! Nói đến đây thiếu nữ buột miệng: “thiếu gia ngài có thể giúp ta trở thành cường giả sao nhưng là từ nhỏ tư chất của Thanh Lân đã rất kém khó lòng học tập đấu khí...”
“Tất nhiên ngươi có thể chỉ cần ngươi cố gắng và có một ý chí kiên định!”
“Ta nguyện ý, ta nguyện ý...” đôi mắt của Thanh Lân hơi rưng rưng. Lúc này thiếu niên cũng cảm thấy nàng có chút thay đổi thất thường.
Thiếu niên cũng không quá quan tâm đến nàng với biểu hiện vừa rồi. Hắn lên tiếng: “Được rồi mang một thau nước khác đến cho ta nhân tiện sau đó đưa ta đi thăm Thạch Mạc thành”
“Vâng thiếu gia!” Nói đến đây thiếu nữ cúi đầu tỏ vẻ biết điều. Nàng theo như phấn phó đưa đến một thau nước. Thiếu niên đưa lên khăn rửa mặt bắt đầu rửa mặt. Hắn mặc lên một chiếc áo khoác da dài để hở ngực trần. Có vẻ mấy ngày nay không bên cạnh Tiểu Y Tiên và Nhã Phi lão bà Tiêu Kiếm cũng trở nên lười biếng đi hẳn.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của deviltrigger