Quyển 5: Nhìn Khắp Thiên Hạ Chương 108: Gặp Gỡ Kim Chiến Dịch
Dịch: sieusaoboy Nguồn: 4vn.eu
Trong cơn sương mù yên tĩnh và dày đặc, bỗng một thân hình quỷ dị từ trong đó xuất hiện lướt đi qua .chung quanh nó không khí đậm đặc đang quay cuồng , giống như từng có quái vật tại nơi này gây sóng gió , thật lâu sau khi bóng người đã đi khuất nhưng nơi đây vẫn chưa trở lại sự tĩnh lặng vốn có
Lấy tốc độ của Hạ Nhất Minh , muốn đuổi kịp Trương Trọng Cẩn, tự nhiên không phải là việc gì khó, nhưng vấn đề là cho dù đuổi theo kịp , Hạ Nhất Minh cũng đồng dạng là không thể giúp đỡ gì được. Cho nên hắn một bên suy nghĩ , một bên lặng lẽ đi theo phía sau.
Phía trước đột nhiên truyền đến âm thanh va chạm của chân khí một cách dữ dội , tiếng gào thét thê lương quen thuộc lại vang lên , âm thanh trong đó dường như ẩn chứa tràn đầy sự đau khổ .
Hạ Nhất Minh sắc mặt chợt biến , không thể tưởng được Trương Trọng Cẩn lại xui xẻo như thế , ở nơi đây lại gặp thêm một siêu cấp cường giả. Hắn có thể chắc chắn, đây là Trương Trọng Cẩn hướng phía đối phương xông tới , nhưng bị đối phương khi gặp thấy đã đánh cho thành cái dạng này.
Hắn sợ Trương Trọng Cẩn cứ như vậy bị người ta tại chỗ đánh cho chết , lập tức tốc độ chợt tăng nhanh, chỉ với một nhịp thở, thì Hạ Nhất Minh cũng đã phóng qua hơn mười trượng , đuổi kịp Trương Trọng Cẩn.
Hắn vừa mới dừng bản thân tới gần Trương Trọng Cẩn , một nhóm lực lượng mạnh mẽ đã ùn ùn kéo đến đè ép qua đây.
Hạ Nhất Minh sắc mặt uy nghiêm cực kỳ, cảm nhận được luồng lực lượng đó ẩn chứa một cổ uy thế mạnh mẽ , trong lòng của hắn đã bị sự việc trên làm rung động. Luồng lực mạnh mẽ như thế đây là trong cuộc đời , hắn tuyệt đối ít thấy
Cho dù là ở trên người Kim Chiến Dịch , hắn cũng chưa từng cảm nhận uy thế mạnh mẽ đến cấp bậc này.
Trong khỏanh khắc đó , Hạ Nhất Minh thậm chí còn đang hoài nghi,phải chăng người thực sự ra một đòn công kích Trương Trọng Cẩn là một vị Tôn Giả đại nhân vật
Tuy nhiên , Hạ Nhất Minh không chút kinh hoảng, hắn khẽ khụy xuống nhẹ nhàng đứng tấn , hai tay kết ra một dấu ấn thật lớn ,trên hai cánh tay của hắn dường như là đang treo vạn cân trọng lực,chầm chầm điểm hướng về phía trước mà phóng ra.
Động tác nhìn như chậm chạp đó lại nhanh vô cùng . từng trụ Kình Thiên Ấn được phóng xuất ra.
Ở Hạ Nhất Minh thăng cấp Đường Thiên đỉnh mà nói , thổ hệ lực lượng càng phát ra mạnh mẽ , tuy đối phương khí thế như núi ,nhưng hắn cũng là không kém chút nào.
Binh đến tướng cản, nước đến tường ngăn, cho dù là một ngọn núi to lớn ép qua đây, hắn cũng có thể đem sức chống lại , hơn nữa còn có thể phản ngược lại lực lượng đó.
Hai luồng lực lượng khổng lồ cuồn cuộn va chạm cùng một chỗ . Khắp mặt đất dường như cũng cảm nhận được luồng lực lượng mạnh mẽ , chỗ đứng của bọn họ cũng khẽ run lên.
Hai chân Hạ Nhất Minh vẫn thẳng đứng nhưng lại bị lún trong đống bùn đất , bởi vậy thấy rõ hắn đã chịu áp lực khổng lồ bao nhiêu .
Hạ Nhất Minh ngơ ngác phát hiện, với luồng lực áp chế đó , hắn lại không có cách nào đem Kình Thiên Ấn diễn biến thành Phiên Thiên Ấn , do lực lượng của đối phương quá mạnh mẽ, vẫn còn vượt qua chỗ phỏng đoán của Hạ Nhất Minh , mặc dù luồng lực mạnh mẽ ngòai sức tưởng tượng kia , gần như là uy thế của tôn giả bị hắn liên tục chống đỡ, nhưng lực lượng của hắn cũng toàn bộ bị tiêu hao hầu như không còn, căn bản chính là không có một chút dư lực nào còn sót lại .
Hít sâu một hơi,nguồn lực lượng lạ kỳ ẩn nấp sâu trong đan điền Hạ Nhất Minh bắt đầu rục rịch .
Hạ Nhất Minh đã biết đối thủ trước mắt , tuyệt đối là cao thủ mà hắn cuộc đời ít thấy , trừ phi là bất chấp sử dụng tất cả lực lượng, nếu không căn bản chính là không có một cơ hội để dành thắng lợi.
Nhưng mà, vào thời khắc này, hắn nghe được một tiếng nói cực kỳ quen thuộc , hơn nữa còn tràn đầy âm thanh kinh ngạc : "Hạ huynh, là ngươi sao?"
Trong cơ thể Hạ Nhất Minh đang đề tụ chân khí ngay lập tức tiêu tan , hắn nửa mừng nửa lo nói: "Kim huynh, là người ???."
Kẻ mà nãy giờ dành cho hắn vô vàn áp lực , lại chính là Kim Chiến Dịch sau khi tiến vào Quỷ Khóc Lĩnh lập tức chia tay ra tìm nơi tu luyện . Ở nơi rộng lớn như Quỷ Khốc Lĩnh này , hai người có thể ở đây gặp nhau, điều này tuyệt đối là một việc hiếm có.
"Grào….Grào….Grào"
Tiếng gào thét thê lương lần thứ hai lại vang lên, Trương Trọng Cẩn lúc này mới từ trên mặt đất bò lên. Tuy nhiên nhìn động tác của hắn đã có chút trì trệ, rõ ràng là bị thương không nhẹ.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng nói : "Kim huynh, ngươi làm sao đem hắn đả thương tới hình dạng này."
Kim Chiến Dịch hơi sửng sốt, trong lòng của hắn dâng lên một chút dự cảm không tốt lành, nói: "Hạ huynh, người này là ai?"
Lúc này Trương Trọng Cẩn bởi vì bị điên ,mặt mày sưng phù , mụn nhọt khắp nơi, y phục thì rách nát , ngoài Bách Linh Bát ra,cho dù là ngừơi thân thích gặp mặt , cũng đừng hòng liếc mắt nhận ra.
Hạ Nhất Minh giơ hai tay lên, từng đường mạnh mẽ Ba Điểm Giam Cầm lực lượng từ trong tay của hắn đánh ra, trong nháy mắt đã đem Trương Trọng Cẩn vây ở một tấc vuông. Mặc dù hắn cố gắng giãy giụa , nhưng căn bản chính là không thể cùng lực lượng Hạ Nhất Minh chống lại.
"Kim huynh, hắn chính là Trương Trọng Cẩn."
Kim Chiến Dịch sắc mặt ngay lập tức biến đổi , hắn kinh hô: "Trương sư huynh?" Ánh mắt hắn vội chuyển lên người kẻ điên , đánh giá vài cái , Kim Chiến Dịch mới mơ hồ phân biệt được .Tuy nhiên nếu không có sự nhắc nhở của Hạ Nhất Minh , hắn căn bản chính mình đừng nghĩ tới dựa vào ánh mắt mà nhận ra.
Một khi nhận ra thân phận người này, hắn ngay lập tức một bước phóng tới , trong nháy mắt đi tới trước mặt Trương Trọng Cẩn liền theo đó tay hắn liền vung ra những luồng khí kình , mười đầu ngón tay di chuyển giống như khẽ đánh đàn dần tiến tời thân thể Trương Trọng Cẩn.
Sau một lát , Trương Trọng Cẩn bắt đầu ngừng giãy giụa , con mắt với những sợi tơ đỏ làm cho lòng ngừơi ghê sợ kia mặc dù chưa tan biến đi nhưng bên trong sự điên cuồng đã giảm đi rất nhiều .
Kim Chiến Dịch động tác nhanh như tia chớp, từ trong lòng lấy ra một cái bình ngọc, rất nhanh đổ ra một viên đan dược, nhét vào trong miệng Trương Trọng Cẩn .
Hạ Nhất Minh hai mắt sáng ngời, trong lòng dấy lên một chút hy vọng về số phận của Trương Trọng Cẩn.
Đối với Tây Bắc và Đông Phương cường giả mà nói ,họ đã biết thông tin từ Quỷ Khốc Lĩnh biết bao nhiêu ngàn năm rồi??? cho nên bọn họ đối với sự tình bên trong Quỷ Khốc Lĩnh cũng không đến mức lạ lẫm , cho dù là luyện chế đan dược nhằm khống chế lý trí khỏi phải sa vào cơn điên lọan thì cũng nắm chắc năm sáu phần đi
"Kim huynh, ta xin biếu huynh một khối Lệnh Mang Đan." Hạ Nhất Minh nói ra.
Hắn lập tức cho tay vào ngực, lấy ra một cái bình ngọc. Ở trong bình ngọc này , chính là đan dược Phàn Thạc tôn giả sư phụ của Kỳ Liên song ma tặng cho, nghe nói đối với nội thương có thần kỳ hiệu quả, Hạ Nhất Minh thấy thế là tùy tiện mang theo.
Kim Chiến Dịch cũng không khách khí, tiếp nhận bình ngọc, mở nắp bình, đổ ra một khối đan dược , nhanh chóng nhét vào trong miệng Trương Trọng Cẩn.
Cho đến khi làm xong tất cả điều này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Trương Trọng Cẩn thân thể lay động vài cái rồi rốt cục gục đầu ngã quỵ xuống . Kim Chiến Dịch sớm có chuẩn bị, hắn duỗi tay nhẹ nhàng vận khí, đưa thân thể Trương Trọng Cẩn nhẹ nhàng đặt xuống đất .
Đem bình ngọc trả lại cho Hạ Nhất Minh , Kim Chiến Dịch nói: "Hạ huynh, đa tạ”.
Hạ Nhất Minh khoát tay chặn lại, nói: "Kim huynh , lời khách sáo không cần nói , Trương huynh tình huống bây giờ như thế nào?"
"Trương sư huynh đã ăn vào đan dược, với lại hắn bị âm sát khí nhập thân thể trong thời gian không quá dài, có lẽ còn có thể cứu chữa được." Kim Chiến Dịch nhẹ nhàng cầm cổ tay của Trương Trọng Cẩn thăm dò , nói: " Sau nửa canh giờ , thì việc cứu chữa được hay không thì thật khó nói."
Trên mặt của hắn tràn đầy đau buồn, hiển nhiên cũng không quá tin tưởng.
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, hắn ban đầu đã nghĩ khó có thể cứu được tính mạng Trương Trọng Cẩn , cảm thấy hơi chua xót . Nhưng mà nghĩ lại, tiến vào Quỷ Khóc Lĩnh , lại có người nào không phải dùng tính mạng của mình để mạo hiểm đây. Lời đến bên miệng, ngay lập tức đã ách lại.
Lắc lắc đầu, Hạ Nhất Minh thuận miệng hỏi: "Ngươi cho hắn dùng đan dược kia có một chút công hiệu nào không ?"
Kim Chiến Dịch trầm giọng nói: "Bất kể là bí môn chế tạo đặc biệt linh đan,hay Bổn Mệnh Linh đan của ngươi , đều là đan thuốc kiềm chế âm sát khí tốt nhất, nếu như ngay cả hai loại đan thuốc này cũng không có tác dụng, thì chỉ còn cách nhờ Tôn Giả đại nhân ra tay thôi, vì việc trục xuất âm sát khí trong đầu hắn là một việc cực kỳ nguy hiểm , không phải vạn bất đắc dĩ , không nên ra tay vọng động “
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, hắn sờ sờ bình ngọc trong lòng, giờ mới hiểu được , ngày xưa Phàn Thạc vì sao phải đem Bổn Mệnh linh đan biếu tặng cho mình, hóa ra đan dược này đối với âm sát khí cũng có sự kiềm chế mạnh mẽ.
Nhìn vào Kim Chiến Dịch, Hạ Nhất Minh đột nhiên trong lòng động một chút, nói: "Kim huynh, ta vừa rồi tiếp ngươi một chưởng, lực lượng mạnh mẽ , không thể tưởng tượng nổi, chẳng lẽ ngươi đã có điều đột phá?"
Kim Chiến Dịch nghiêng đầu, trong mắt hắn chớp chớp vẻ mặt có một ít ngạo nghễ, thò tay vỗ ở bên hông, ngay lập tức đem long thương cầm trong tay.
Hạ Nhất Minh định thần nhìn lại, hai tròng mắt chợt ngưng tụ.
Long Thương vẫn là Long Thương, nhưng mà ở trên tay Kim Chiến Dịch, lại đã xảy ra biến hóa. Trên thân nó lại mơ hồ hiện ra một tầng mỏng sương mù màu bạc.
Sương mù cùng bàn tay Kim Chiến Dịch nối liền với nhau, dường như tan ra làm một thể làm cho kẻ khác phải hiếu kỳ.
"Sương mù hóa thần binh......" Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, hâm mộ nói: "Chúc mừng Kim huynh thăng cấp tôn giả ."
Kim Chiến Dịch khẽ lắc đầu, nói: "Ta chỉ là là vừa mới bắt đầu sương mù hóa Long Thương thôi , muốn đem Long Thương toàn bộ sương mù hóa , ít nhất cần phải có vài năm trở lên , hơn nữa để nắm chắc cảnh giới Tôn Giả cần phải nối liền với thiên địa lực , nắm giữ đủ lọai dị năng , không có hai năm thời gian thì việc vận dụng tối đa lực lượng là không thể ."
Hạ Nhất Minh ha ha cười, nói: "Chỉ là hai năm thời gian thôi ,lúc đó Kim huynh chính là hàng thật giá thật Tôn Giả."
Sắc mặc Kim Chiến Dịch rốt cục lộ ra một ít ý cười, nhưng nhìn qua bên cạnh Trương Trọng Cẩn, nụ cười lập tức ảm đạm đi xuống.
Hạ Nhất Minh cũng thầm than thở, cả hai trầm đi một lát, Kim Chiến Dịch đột nhiên mà nói: "Hạ huynh, nhìn ngươi vừa rồi phát huy Giam Cầm lực, chắc là đã bước vào cảnh giới Chân Vạc rồi phải không??"
"May mắn." Hạ Nhất Minh từ đáy lòng nói ra.
Ở Quỷ Khóc Lĩnh chứng thật là nguy cơ trùng trùng, nếu như hắn không phải thể chất đặc biệt thì ngay cả tinh thần và trí tuệ cũng không nhất định có thể bảo trụ, không cần nói cái gì tới thế Chân Vạc.
Hai người đem mỗi người tình huống sau khi chia tay tự thuật lại , Hạ Nhất Minh tất nhiên sẽ không đem toàn bộ chi tiết nói ra , chỉ nói là chính mình tìm một chỗ tu luyện. Ở Chân Vạc sau khi thành công, thì thấy Trương Trọng Cẩn nổi điên vừa mới đi tới chỗ tu luyện của hắn , hơn nữa bị hắn nhận ra thân phận…….
Mà Kim Chiến Dịch tình huống càng thêm đơn giản , sau khi hắn tiến vào Quỷ Khóc Lĩnh, đã ở chỗ này ngồi xuống yên lặng tìm kiếm đột phá . Ngày hôm trước , hắn cuối cùng cũng thành công cho nên tiếp tục lưu lại ở chỗ này,muốn ở tình cảnh đặc biệt cũng cố thêm cấp bậc , không nghĩ tới sẽ gặp được Trương Trọng Cẩn và Hạ Nhất Minh.
Hai người trong lúc nói đến Trương Trọng Cẩn , không tránh khỏi cảm giác buồn bã.
Dựa theo lời kể của Kim Chiến Dịch , lần này biến thành người điên số lượng dường như so với lần trước gia tăng lên.
Hạ Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, chỉ riêng đám người Hách Huyết đã từng ám toán chín Tam Hoa cảnh giới cao thủ, số lượng này mà không xảy ra biến hóa, đó mới gọi là kỳ quái.
Trương Trọng Cẩn ở bên cạnh bọn họ chợt động , hắn khó khăn mở hai mắt ra , bên trong thậm chí đã có 1 chút tia lý chí.
Hôm nay , hai chương , ngày mai ta chỉ có thể dịch 1 chương bận đi học rùi T_T
Last edited by Tiểu Dê; 13-09-2010 at 11:07 AM.
Đã có 112 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sieusaoboy
Quyển 5: Nhìn Khắp Thiên Hạ Chương 109: Lên Đỉnh Cấm Địa
Dịch: sieusaoboy Nguồn: 4vn.eu
Tất cả sự tập trung của Hạ Nhất Minh và Kim Chiến Dịch điều trên thân thể đang hôn mê của Trương Trọng Cẩn.
Cho nên khi thấy hắn có dấu hiệu tỉnh lại , bọn họ lập tức ngừng nói chuyện, đồng thời nhìn về phía Trương Trọng Cẩn. Trong mắt Trương Trọng Cẩn đã có một chút tỉnh táo .
" Trương huynh được cứu rồi." Hạ Nhất Minh hưng phấn nói.
Kim Chiến Dịch sắc mặt vui mừng, sự vui sướng hoàn toàn phát ra từ trong nội tâm, không có chút nào gọi là giả dối.
Nhưng mà, bọn họ vừa mới cao hứng một chút, sắc mặt lại một lần nữa u ám xuống.
Trương Trọng Cẩn khôi phục tinh thần và trí tuệ chỉ là một quãng thời gian ngắn , sau đó vẻ mặt lại trở nên ảm đạm .
Kim Chiến Dịch cắn răng một cái, đứng lên nói: "Hạ huynh, ta muốn đem Trương sư huynh mang đi ra ngoài, mau chóng tìm được Tôn Giả trưởng bối, xin bọn họ ra tay giúp Trương sư huynh trục xuất âm sát khí."
Hạ Nhất Minh sắc mặc nghiêm lại , hỏi : "Ngươi có mấy thành nắm chắc??."
Kim Chiến Dịch cười khổ một tiếng, nói: "Nhiều nhất chỉ có năm thành,nhưng nếu là không kịp thời cứu chữa , thì ngay cả đến một thành cũng không có."
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, hắn biết không có biện pháp khác để lựa chọn .
Kim Chiến Dịch quay đầu, hỏi: "Hạ huynh, ngươi có cùng chúng ta đi ra ?"
Hạ Nhất Minh giật mình một chút, nói: "Ta còn muốn ở chỗ này tu luyện vài ngày, ngươi mang Trương huynh đi ra ngoài trước đi ."
Kim Chiến Dịch chần chờ một lát, mắt nhìn xuống Trương Trọng Cẩn đang nằm trên mặt đất , nói: "Hạ huynh, ngươi đã tiến vào Chân Vạc đại thành rồi ,ở nơi đây cũng không có tác dụng lớn gì nữa , không bằng cùng chúng ta rời đi thôi." Hắn nói lời đó ngay lúc này, trong ánh mắt chứa một mảnh chân thành tha thiết.
Mặc dù hắn không có nói ra , nhưng Hạ Nhất Minh tự nhiên hiểu ý tứ của hắn.
Chỉ cần nhìn Trương Trọng Cẩn hình dáng ngay lúc này , đã biết vạn nhất bị âm sát khí xâm nhập trong cơ thể, rốt cuộc kết cục sẽ thành cái gì thì ai cũng biết trước.
Hạ Nhất Minh đã thăng cấp Chân Vạc thành công, như vậy tiếp tục ở nơi này đã không còn ý nghĩa , đã như vậy không bằng sớm một chút rời đi, để tránh nhất thời vô ý, làm cho âm sát khí nhập thân thể, biến thành Trương Trọng Cẩn thứ hai, cái được không thể nào bù đắp cái mất mát như vậy.
Trong lòng liên tục cười khổ, nếu như giờ phút này , Bảo Trư còn ở bên người, như vậy Hạ Nhất Minh có thể đồng ý với ý kiến của Kim Chiến Dịch .
Nhưng Bảo Trư không biết chạy đi nơi đâu , hắn đương nhiên không chịu bỏ
tiểu gia hỏa ở lại , một mình rời khỏi .
Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh nói cho có lệ : "Kim huynh, tiểu đệ ở lại nơi này mấy ngày, ngươi nên đi trước đi ."
Kim Chiến Dịch đành chịu thở dài, nói: "Đã như vậy, Hạ huynh đệ chính ngươi tự bảo trọng. “ Hắn dừng một chút, lại nói: "trong Quỷ Khốc Lĩnh, chúng ta chỉ được ở đây một tháng . Mà sau một tháng nếu không đi ra , trên cơ bản sẽ không có cách nào thóat ra được . Hạ huynh, điểm này ngươi nên nhớ kỹ."
Hạ Nhất Minh nghiêm túc gật đầu, đối với hắn lời dặn dò đó sẽ nhớ kỹ trong
lòng.
Kim Chiến Dịch lui ra phía sau , hướng về Hạ Nhất Minh cúi đầu một cái, nói: "Hạ huynh, Ta đại biểu Trương sư huynh, đa tạ ân cứu mạng của ngươi."
Hạ Nhất Minh sắc mặt hơi đổi , vội vàng đưa tay ra nâng hắn lên, nói: "Kim
huynh quá khách sáo rồi.”
Kim Chiến Dịch điểm mạnh một cái liền đem Trương Trọng Cẩn cõng lên lưng, nói : "Hạ huynh, ta ở Linh Tiêu bảo điện chờ đợi ngươi đại giá, sau đó ta mới bế quan luyện hóa Long thương." , trong ánh mắt của hắn hiện lên vẻ nghiêm túc và kiên nghị
Hạ Nhất Minh trong lòng cảm thấy ấm áp,khi gặp được một người bạn tri kỷ ,cũng gật đầu mạnh một cái và nói: " tốt , trong vòng một tháng , tiểu đệ nhất định sẽ tiến về phía trước Linh Tiêu bảo điện."
Kim Chiến Dịch cuối cùng nhìn hắn một cái, quay người phóng đi.Mặc dù ở
trên lưng của hắn còn có thêm một người , nhưng mỗi bước chân của hắn lại nhẹ nhàng tựa như lông hồng .Một lần chân chạm đất , cũng là một lần đi được hơn mười trượng xa
Vì muốn mau chóng rời khỏi Quỷ Khốc Lĩnh , Kim Chiến Dịch vừa đi đã sử dụng khinh thân công pháp Vạn Dặm Phi Hành hơn nữa nhìn hắn với cách sử dụng lực là muốn duy trì thân pháp này cho đến khi về đến Linh Tiêu Bảo Điện
Đưa mắt nhìn Kim Chiến Dịch rời đi ngày càng xa, Hạ Nhất Minh lần nữa thu ánh mắt lại.
Hắn hướng về phía chân trời kêu lên một tiếng: "Bách huynh, chúng ta có thể trở về."
Nếu như không phải vì đuổi theo Trương Trọng Cẩn, Hạ Nhất Minh chắc chắn sẽ không rời đi chỗ kia. Hắn nhất định phải đến đó khi Bảo Trư trở về,lúc đó mới có thể an tâm mà rời đi nơi này.
Hắn đối với Bảo Trư có một sự tin tưởng mạnh mẽ . Nguyên nhân là bởi vì thực lực tiềm ẩn của tiểu gia hỏa đó , nó sẽ không bị ngã xuống ở nơi đây .
Sau một hồi lâu truyền tin cho Bách Linh Bát , nhưng không nghe thấy sự hồi âm , Hạ Nhất Minh tâm không tránh khỏi có thêm một mối lo lắng, Sau khi mất đi Bảo Trư , hắn lại không muốn mất đi Bách Linh Bát.
Thân hình của hắn thoáng qua, nhanh phóng đi tới , hướng phía đường cũ
trở về, hắn vô cùng hoài nghi, Bách Linh Bát phải chăng đã có chuyện gì xảy ra . Hắn vừa mới đi được vài bước, ngay lập tức ngừng lại, bởi vì thiết bị truy tung cũng như là liên lạc với Bách Linh Bát chợt rung lên ( điện thọai để chế độ rung đây) . Hạ Nhất Minh không thể chờ đợi được đem thiết bị truy tung ra thấp giọng nói: "Bách huynh, ngươi ở nơi nào?
"Ở bên trái ngươi cách đây ba mươi trượng “
"Ngươi ở nơi đó làm gì?"
"Ta phát hiện….dấu vết Bảo Trư….lưu lại ." Bách Linh Bát chầm chậm nói ra.
Hạ Nhất Minh ngay lập tức hết sức vui mừng, giống như khối đá trong lòng hắn được gỡ bỏ ra vậy, trong âm thanh của hắn không che dấu được nỗi vui sướng: "Ta sẽ tới.”
Âm thanh của hắn vừa dứt , đã hướng phía Bách Linh Bát phương hướng mà chạy vội tới.
Sau khi gặp được Bách Linh Bát . không cần Hạ Nhất Minh hỏi tới hắn đã giơ
ngón tay chỉ về phía núi nhàn nhạt nói “ trên mặt đất có một cái móng ấn nho nhỏ nhưng không rõ ràng lắm, ngươi nhìn theo móng ấn tiếp theo cách đó không xa lại hoàn toàn giống móng của Bảo Trư lưu lại , từ kích thước cho đến độ nông sâu “ ngoài Bách Linh Bát ra, người khác muốn thấy được và phân tích tỉ mĩ như thế thực sự là một việc rất khó
Hạ Nhất Minh ánh mắt chuyển hướng về phía hắn, chỉ thấy Bách Linh Bát chậm rãi gật đầu, nói: "Khi ngươi cùng Kim Chiến Dịch nói chuyện , ta trong lúc vô tình phát hiện móng ấn nơi này, hơn nữa trước khi nó tan biến đã trải qua so sánh......" Âm thanh của hắn dường như mang một chút ý tứ muốn giải thích cho Hạ Nhất Minh
Hạ Nhất Minh vỗ vỗ bả vai bách linh bát , cười nói: "Bách huynh,xem ra huynh đã làm tốt công việc tìm kiếm ."
Nếu như Hạ Nhất Minh không phải một lòng muốn tương trợ Trương Huy Cẩn , cũng sẽ không có khả năng gặp được Kim Chiến Dịch, càng không có khả năng ở nơi này dừng lại. Kể từ đó, bách linh bát tự nhiên sẽ không tìm được dấu ấn Bảo Trư lưu lại.
Đã đã tìm được dấu vết Bảo Trư lưu lại , bọn họ tự nhiên là lần theo dấu vết chậm rãi đi tới .
Bảo Trư mặc dù là nhảy đi nhảy lại mà đi , nhưng mà phương hướng cũng không có thay đổi, di chuyển cả một buổi ,càng ngày đi lên càng cao. Phương hướng của nó rõ ràng là đang đi lên một đỉnh núi.
Khi Hạ Nhất Minh nhìn ra điểm này , sắc mặt của hắn ngay lập tức u ám , Kim Chiến Dịch từng có nói qua , ở Quỷ Khóc Lĩnh,có một nơi tuyệt đối không nên đi tới , đó chính là đỉnh núi này với sương mù dày đặc và tràn ngập âm sát khí
Mà hắn từ các các nơi đoạt được tin tức, dường như là ngàn năm đại nạn cùng với ngọn núi cao vút kia có quan hệ mật thiết.
Cho nên khi Hạ Nhất Minh khẳng định Bảo Trư đi lên đỉnh núi đó , trong lòng hắn đã rung động kịch liệt .
Quả nhiên, theo bọn họ không ngừng tiến lên phía trước , sương mù càng ngày càng dày đặc , mặc dù còn chưa tới tình trạng không thể nhìn tới khảng cách ba bước chân , nhưng mà so với độ dày sương mù ở lưng chừng núi không thể coi là như nhau được.
Hạ Nhất Minh chợt ngừng lại, Bách Linh Bát theo sát hắn cũng dừng lại theo
.
Lặng lẽ nhìn hắn một cái, Hạ Nhất Minh đột nhiên nói: "Bách huynh, ta nhớ rõ ngươi ngày xưa hứa hẹn, là bảo vệ ta và Lễ Huân ???"
Bách linh bát gật đầu một cách máy móc , nói: "Đúng là bảo vệ các ngươi."
Cũng không biết hắn là cố ý, hay vô tình mà hắn cũng không có nói ra cụ thể thời hạn quy định hết hợp đồng
Hạ Nhất Minh hơi cười , nói: " Ta hy vọng ngươi đáp ứng ta một việc."
"Cái gì?"
" Nếu là thật sự gặp sự việc không thể kháng cự , Ta yêu cầu ngươi nghĩ biện pháp chạy trốn, đi tới Bác Cương thực hiện những gì mình đã hứa " Hạ Nhất Minh nghiêm chỉnh nói ra .
Hai mắt Bách Linh Bát lập tức phát sáng lên , hắn hướng phía trên đỉnh đầu nhìn thoáng qua, dường như là hiểu được ý của Hạ Nhất Minh .
"Thực ra, ngươi có thể không cần đi." Bách linh bát trầm giọng nói.
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói: "Bách huynh, ta chỉ là là dự phòng vạn nhất
mà thôi, bất kể ở phía trên này là thứ gì, cũng không hẳn sẽ nhất định có thể đem ta lưu lại.”
Trong lời nói của hắn tự có một luồng khí phách ngang trời
Quả thật, lấy năng lực Hạ Nhất Minh giờ phút này , đặc biệt có Phong hệ
đứng đầu khinh thân công pháp và Đại Địa Chi Thuật , nếu hắn muốn toàn tâm , toàn ý chạy trốn, cho dù là lấy Tôn Giả thực lực, cũng không hẳn có thể truy đuổi được.
Cho nên, hắn đối với bản thân mạnh mẽ tin tưởng.
Đương nhiên, loại lòng tin này là lòng tin chạy trốn , mà không phải lòng tin chiến thắng .
Bách linh bát không lên tiếng , độ sáng con mắt của hắn rõ ràng âm u, phai nhạt xuống.
Hạ Nhất Minh cầm nhẫn bạc , mở không gian ra do dự một chút, cuối cùng đem Cửu Long lò lấy ra.
Trong khỏanh khắc càm món thần khí này trong tay , lòng của hắn ngay lập tức tràn đầy tự tin, giống như là cầm đại quan đao như nhau, cho dù là đối mặt bất luận cái gì hiểm trở, hắn đều có thể biến nguy thành an .
Trong phía sâu của màn sương mù , bọn họ tiếp tục đi về phía trước đi.
Chung quanh sương mù dường như càng ngày càng dày đặc, mà dấu chân của Bảo Trư vẫn như cũ điềm nhiên tiến về phía trước ,giống như sương mù dày đặc nơi đây đối với nó không có một tác dụng ngăn cản nào . Cuối cùng , Hạ Nhất Minh ngừng bước chân, ở trước mặt của hắn, màn sương dày đặc dường như xuất hiện một đường ranh giới.
Đường ranh giới này phân sương mù hai bên thành nội và ngọai , chỉ dưa vào mắt quan sát cũng đã biết , bên trong sương mù dày đặc đạt đến một tình trạng không thể tưởng tượng được
Mặc dù giờ phút này thân hắn đang ở trong một màn sương mù dày đặc , nhưng nếu so sánh với bên trong đó thì như tiểu nhân vật so với đại nhân vật vậy
Hạ Nhất Minh ngay lập tức hiểu, đường ranh giới bên trong, chính là cấm địa mà Kim Chiến Dịch đã từng đề cập tới .
Cúi đầu , Hạ Nhất Minh mắt nhìn phương hướng móng chân Bảo Trư , hắn hít một hơi thật sâu , một cước bước vào trong đó......
Bi cuối của ngày hôm nay , các bác đọc vui vẻ , ta biết là ta dịch không được lưu lóat , nhưng bởi vì ta thích bộ tuyện này , lại không có tiền đi đọc online , thôi thì coi tới đâu dịch tới đó vậy , mất công chút xíu nhưng mọi người cùng được thưởng thức , ta không thích giữ làm của riêng ^___^
Đã có 129 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sieusaoboy
Tuy Hạ Nhất Minh dấn thân vào nơi nguy hiểm , nhưng cũng không phải là lỗ mãn xông vào , Hắn chuyển đổi lực lượng trong đan điền thành mây mù lực đem chính mình vây lấy ,rồi sau đó mới tiến vào mảng sương dày đặc bên trong .
Mặc dù Hạ Nhất Minh cũng không biết mình làm như vậy có tác dụng gì hay không , nhưng hắn nghĩ thà chuẩn bị một chút còn hơn là không làm gì cả .
Tuy nhiên giờ phút này xem ra ,sự cố gắng của hắn cũng không có uổng phí.
Dù cho nơi đây tràn ngập sương mù dày đặc , mây mù lực quanh người Hạ Nhất Minh vẫn có tác dụng ẩn nấp rất lớn . Nó dường như cùng với sương mù của cấm địa bắt đầu hòa tan lẫn nhau .
Nói một cách khác , là mảnh sương mù chính là Hạ Nhất Minh , mà hắn cũng chính là mảnh sương mù đó
Hạ Nhất Minh có chút mơ hồ dự cảm hắn dường như bắt đầu hiểu nguồn gốc của làn sương mù nơi đây.
Hắn lập tức hiểu ra , nếu mình quyết tâm ở đây yên tĩnh tu luyện, như vậy cơ hội đốn ngộ là rất lớn , rất có thể sương mù hóa thần bình
Nhưng mà, trong mắt của hắn xuất hiện một tia do dự, cuối cùng vẫn mạnh mẽ đem ý niệm bỏ qua, cũng không có tiếp tục sa vào cảm giác thần kỳ đó .
Nơi này dù sao cùng phía ngoài không thể đánh đồng với nhau , nếu như ở đây tiến vào trạng thái đốn ngộ , có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì nguy hiểm . Hắn do dự hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn quyết định bỏ qua cơ hội này.
Cảm thụ được sương mù dày đặc bên ngoài bắt đầu cuồn cuộn tiến vào bên trong cơ thể của mình , hắn ngơ ngác phát hiện , Thiên địa khí nơi đây xuất hiện vô cùng vô tận , đậm đặc hơn bên ngoài gấp mấy trăm lần
Thực ra thiên đia khí trong Quỷ Khốc Lĩnh đã cao hơn bên ngoài rất nhiều rồi , vậy mà bên trong cấm địa này sự dày đặc của nó có lẽ phải dùng từ quỷ dị để mà hình dung
Hạ Nhất Minh mơ hồ cảm thấy, có lẽ trên đỉnh núi , mới thực sự là chỗ ngày xưa các Đạo Thần Đông và Tây phương đã từng tu luyện .
Chỉ là tất cả điều này đều đã trở thành lịch sử,đã không còn ai biết nguyên nhân sâu xa trong đó nữa .
Thu lại tâm thần , Hạ Nhất Minh cảm thụ được vô cùng vô tận thiên địa khí tràn vào đan điền, hơn nữa còn bị chính bản thân đồng hóa, trong lòng của hắn thầm xúc động.Nếu thật sự ở đây tu luyện có lẽ sẽ nhanh hơn biết bao nhiều lần . Với lại, ở nơi này tu luyện lợi ích không chỉ tăng nhanh tốc độ , càng chủ yếu hơn là ở đây đột phá giới hạn tu vi bản thân sẽ dễ dàng hơn rất nhiêu
Hạ Nhất Minh thậm chí còn có một ý nghĩa kỳ dị , nếu như ngoại giới thiên địa linh khí cũng như thế này dày đặc , như vậy thăng cấp lên tiên thiên , số người ít nhất có thể gia tăng gấp trăm lần.
Không những như thế, các bậc cao thủ số lượng cũng có thể tăng trưởng , cho dù là đột phá tôn giả cảnh giới, dường như cũng không phải là chuyện khó đạt được .
Đương nhiên nếu thật sự Thiên địa khí nơi đây tràn ra bên ngòai thì đối với thế giới này sẽ là một nơi tu luyện tuyệt vời .nhưng bởi vì nơi đây tuy tràn đầy thiên địa linh khí , nhưng song song với nó vẫn là Âm Linh Khí , một cổ khí của người chết có thể tiêu diệt mọi sinh linh cho dù là bé nhỏ . Nếu ví sinh linh như dòng suối , thì Âm Linh Khí này sẽ như biển cả , đem dòng suối này rót vào biển cả thì khả năng duy nhất đó chính là dòng suối bị chính biển cả đồng hóa
Ngoài Hạ Nhất Minh có thể chất đặc biệt nên không sợ Âm Linh Khí tập kích , nhưng nếu đổi lại là kẻ khác , cho dù là tôn giả đại nhân, cũng không dám ở chỗ này dừng lại thời gian lâu .Nếu không là muốn bị Âm Sát Khí nhập thể mà điên lọan
Hạ Nhất Minh đưa mắt hướng về phía sau , Bách Linh Bát vẫn lẵng lặng đi theo không một tiếng động.
Hắn dường như cũng cảm nhận được áp lực từ nơi đây , cho nên động tác của hắn cũng trở nên đặc biệt cẩn thận.
Đối với Bách Linh Bát , Hạ Nhất Minh rất yên tâm, dù cho nơi này tràn ngập Âm Sát Khí , cũng đừng hòng đối với hắn tạo ra ảnh hưởng. ( Robot mà lị)
Hai người liếc mắt nhìn nhau, tiếp tục dựa theo dấu vết Bảo Trư mà tiến tới .
Tốc độ của bọn hắn đã chậm đi rất nhiều , càng tiến lên phía trước, Hạ Nhất Minh càng là có thể cảm nhận được áp lực và bầu không khí âm u nơi đây.Làm cho bọn hắn có cảm tưởng đỉnh núi trên đầu đang không ngừng lắc lư , hơn nữa bất cứ lúc nào cũng có thể hướng phía bọn hắn mà đổ xuống .
Bất luận kẻ nào khi bước gần tới đỉnh núi đều mang một áp lực và cảm giác như thế
Hạ Nhất Minh tuy còn trẻ nhưng hắn đã từng trải qua nhiều kinh nghiệm và áp lực như thế .Cho nên tuy giờ phút này đối mặt với luồng áp lực kỳ lạ . Hạ
Nhất Minh cũng không hòan tòan sợ hãi , trong ánh mắt hắn phát ra sự khát khao và tin ưởng tới một ngày hắn sẽ có được uy thế mạnh mẽ đó
Theo dấu móng chân chậm rãi tiến về phía trước , bỗng nhiên một bàn tay lành lạnh không một tiếng động khẽ đặt trên vai Hạ Nhất Minh . Hắn biết ngọai trừ Bách Linh Bát không có một ai có thể làm ra động tác như vậy ở phía sau mình
. Hắn ngiêng đầu ngạc nhiên hỏi : “Bách huynh, làm sao vậy?”
Động tác khác thường của Bách Linh Bát là cho Hạ Nhất Minh cảm thấy một tia nguy hiểm ,từ lúc tiến vào cấm địa tới giờ , hắn đã biết ở nơi này chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm, nhưng nguy hiểm rốt cuộc là đến từ phương nào, hắn hoàn toàn không biết một tí gì cả. Bây giờ Bách Linh Bát đã hành động như vậy, thì chắc chắn phải có một thứ gì đó.
"Bách huynh, có cái gì nguy hiểm sao ?" Hạ Nhất Minh hỏi thêm một lần nữa
Bách Linh Bát cũng không nói lời nào, Hắn tiến lên trước mặt Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng quay ót lại . phần đầu phía sau ngay lập tức lõm xuống , biến thành một khối màn hình trong suốt
Hạ Nhất Minh định thần lại , không tránh khỏi hơi nao nao. Lúc này xuất hiện ở trên màn hình , cũng không phải là những hình ảnh dễ phân biệt , mà là mơ hồ một màu đen.Tuy nhiên ở trong màu đen đó lại xuất hiện một nhóm màu đỏ , với hình thù kỳ dị .
Hạ Nhất Minh nhíu mày, hắn căn bản chính là nhìn không ra đó thật sự là cái gì.
"Ta sử dụng chính là kỹ thuật thăm dò , cái mà ngươi thấy đó chính là hình ảnh của đỉnh núi" Bách Linh Bát giọng nói trầm thấp tiếp tục truyền tới : "Một vùng mà đỏ kia , thông qua kết quả của ta , đó chính là một sinh mạng thể ."
Hạ Nhất Minh liền hiểu ra trên đỉnh núi đang có một sinh vật nào đó trú ngụ , nói cách khác lòai sinh vật mà có thể sinh tồn ở trên đỉnh núi đó , không thể là một lòai vật tầm thường mà nhất định sẽ là một con linh thú cực kỳ mạnh mẽ
Hạ Nhất Minh xuất hiện vô số ý nghĩa : “ Đỉnh núi cấm địa , Ngàn năm kiếp nạn” ,hai sự kiện này xâu chuỗi với nhau , Hạ Nhất Minh có thể kết luận trên đỉnh núi đó chính là một con siêu cấp linh thú , chính bởi vì có nó tồn tại , cho nên sẽ làm Tôn Giả không dám vượt quy định giới hạn , với lại Quỷ Khốc Lĩnh cấm kỵ cùng con linh thú này có liên quan sâu xa , hay nói cách khác cấm kỵ này là do có nó mà được ngừơi đời hình thành , vì sợ sự nổi giận của nó
Hít sâu một ngụm khí lạnh , Hạ Nhất Minh biết mình sắp phải đối mặt với cái gì!! , đó chính là một tên gia hỏa với thực lực kinh khủng, trái tim của hắn không tránh khỏi tăng nhanh nhịp đập. Ở trong mắt của hắn lúc này lại lấp lánh một loại hưng phấn cùng sợ hãi .
Hạ Nhất Minh tập trung tinh thần lại một lần nữa ,hắn khẽ nhăn lại , đối hình ảnh màu đỏ mơ hồ này , dường như hắn có một chút quen thuộc , nhưng lại không nhớ nổi đã từng nhìn thấy ở địa phương nào . Do dự một lúc lâu, Hạ Nhất Minh thấp giọng hỏi: "Bách huynh, ngươi có biết đây là lọai linh thú gì không?”
"Không biết, cho tới bây giờ ta chưa từng có ghi nhận qua lòai nào như vậy.”
Bách linh bát nói ra lời đó làm cho Hạ Nhất Minh có chút thất vọng, hắn xem xét dấu vết Bảo Trư trên mặt đất rồi nói: "Quên đi, chúng ta cẩn thận một chút là được."
Bất kể ở phía trước là lọai linh thú gì ,nhưng vì sự an nguy của Bảo Trư ,hắn tuyệt đối không khoanh tay đứng nhìn .
Bách Linh Bát chần chờ một chút nói: "Căn cứ phân tích của ta, sinh vật này có thể tích rất lớn , cơ thể của nó ẩn dấu hơn phân nửa dưới ngọn núi, mà trên đỉnh núi lộ ra chính là cái đầu của nó ."
Hạ Nhất Minh miệng bỗng nhiên khô lại , hắn chăm chú tập trung váo ót Bách Linh Bát.
Sau khi nghe xong suy luận của Bách Linh Bát , Hạ Nhất Minh cuối cùng nhớ ra ra một việc , hắn quả thật từng thấy qua hình dáng màu đỏ này , nó đã để lại ấn tượng khá sâu cho hắn .
Khối màu đỏ này chính là một đầu mãng xà.
Ngày xưa ở Hạ gia trang , hắn đánh chết tại chỗ con linh thú đầu tiên , chính là Kim Quang Mãng Xà.
Bây giờ , cái này cùng với đầu Kim Quan Mãng không kém là mấy , chỉ là trong màn hình có thêm hai cái vòng tròn nho nhỏ nổi lên.
Hạ Nhất Minh sắc mặt mơ hồ có một ít biến đổi , Hắn biết mặc dù nhìn qua đầu mãng xà tuy không lớn , so với Kim Quang Mãng thì bé hơn nhiều
Nhưng nếu dựa theo tỉ lệ trên màn hình , cái đầu mãng xà đã chiếm tòan bộ đỉnh núi rồi , chưa nói về lực lượng , chỉ đơn thuần là về thể tích thì nó đã có thể làm cho người khác phải chịu cay đắng
Hạ Nhất Minh cúi đầu, mắt nhìn Cửu Long Lò đang cầm trong tay, hắn đột nhiên toát ra một ý nghĩ :”sợ chỉ có Thần Đạo đem Cửu Long trong thần binh tòan bộ thả ra mới có khả năng đem con Mãng Xà khổng lồ này phục kích mà giết.”
Đang trong lúc hồi hộp, chợt trên màn hình xuất hiện một con vật đáng yêu màu trắng đang lúc la lúc lắc chạy tới ,
“Bảo Trư!!!” Hạ Nhất Minh giật mình nói
Không những tiểu gia hỏa này an tòan rời khỏi mà trên tay của nó còn mang theo một cây đại thụ rất nặng thật sự không phù hợp với thân hình của nó
Như đã hứa 1 chương đây ^__^ , có bản convert chỉ chỉnh lại câu cú , giải thích rõ ràng thêm , cho nên câu văn không hay lắm , mỗi ngày chỉ có thể post 1 chương , thứ 7 , chủ nhật , thứ hai Việt Nam mình post 2 chương
Đã có 121 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sieusaoboy
Ở trên tay Bảo Trư là một cây đại thụ ,tuy rằng nhìn qua không quá lớn , nhưng nếu so sánh với thân hình nó thì giống như việc con kiến mà tha con voi vậy .
Nhìn hai móng trước của Bảo Trư đang giơ đồ vật lên cao , hai chân sau lắc lư mà đi tới ,Hạ Nhất Minh thật không biết nói lời nào với nó . Hắn không cần nghĩ ngợi , tiến lại gần Bảo Trư . Mặc dù sương mù dày đặc cùng với Hạ Nhất Minh hòa làm một , nhưng đối với con mắt Hỏa Nhãn Kim Tinh của Bảo Trư mà nói , không có cách nào ngăn cản tầm mắt của nó , cho nên khi Hạ Nhất Minh tới gần ,đã bị phát hiện .
Khi nhìn thấy khuôn mặt xám đen của Hạ Nhất Minh , tròng mắt Bảo Trư bổng xoe tròn ,đảo qua đảo lại vài cái , nghĩ ngợi một lát , lập tức cầm đồ vật kia hướng Hạ Nhất Minh đưa tới. Đồng thời cái đuôi của nó phe phẩy , mũi hơi nhíu lại ,cho dù nhìn thế nào cũng biết rằng tiểu gia hỏa này đang tìm cách lấy lòng Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh trong lòng đang phẫn nộ lập tức triệt để tan biến , hắn lắc đầu đành chịu , mặc dù vừa rồi đã quyết định, nếu như là gặp được Bảo Trư phải ra sức bo nó mấy cái ,làm cho nó biết không nên chạy lọan trong những khu vực nguy hiểm . Nhưng mà trong khỏanh khắc hắn thực sự gặp được Bảo Trư , suy nghĩ này lại lập tức biến mất , ngược lại còn thêm một phần vui mừng và nhẹ nhõm . Hắn đã xem Bảo Trư như người nhà từ lúc nào mà không biết
Hạ Nhất Minh giơ tay tiếp nhận cây đại thụ , Bảo Trư lập tức dùng tứ chi ôm chặt cây đại thụ
Đây là động tác mà Tiểu Gia Hỏa này hay dung khi nhìn trúng một món bảo bối . Hạ Nhất Minh hung hăng liếc nó một cái ,Bảo Trư không dám thất lễ, mà chầm chậm bỏ tay xuống , dần lui về phía sau Hạ Nhất Minh
Nếu nói lúc đầu tới đây , Hạ Nhất Minh còn có một ít hứng thú muốn tìm kiếm nguyên nhân của Ngàn Năm Đại Kiếp rốt cuộc là cái gì . Nhưng sau khi phát hiện ra trong hình ảnh của Bách Linh Bát , là một đầu Cự Mãng khổng lồ , thì chút hứng thú đó của hắn cũng tan biến mất . Cự Mãng lớn như vậy quả thực quá mức rợn người , Hạ Nhất Minh thật sự không dám trêu trọc tới nó , khả năng của hắn bây giờ còn chưa thể địch lại siêu cấp linh thú
Dưới sự giúp đỡ của Mây mù lực ( hình như mấy tập trước là Vân Vụ phải không ta) Hạ Nhất Minh đã lặng lẽ an tòan rời ra khỏi cấm địa , theo sát sau hắn là Bách Linh Bát. Dường như cũng biết trên núi là thứ không dễ trêu trọc , Bách Linh Bát lần này biểu hiện đặc biệt dứt khóat , tốc độ so với lúc trước nhanh hơn một bậc
Cho đến khi hai người rời khỏi cấm địa , Hạ Nhất Minh mới thả lỏng tâm thần , nhưng hắn chợt tự hỏi chính mình : “tại sao thóat ra khỏi cấm địa lại dễ dàng đến như vậy?? “, làm cho trong lòng của Hạ Nhất Minh hết sức hồ nghi
Ngày xưa , Kim Chiến Dịch đề cập đến đỉnh núi trên Quỷ Khốc Lĩnh , vẻ mặt cực kỳ uy nghiêm, tuyệt đối là trước đó chưa từng có, cho nên khi Hạ Nhất Minh tiến vào trong đó luôn nơm nớp lo sợ. Nhưng mà sau khi bản thân hắn đã từng vào , cộng với Bảo Trư ở nơi này chạy lọan lung tung , không những thế , ở đâu còn khiêng thêm một cây đại thụ trở về , mà kết quả là vẫn bình yên vô sự
Do đó , tuy Hạ Nhất Minh cảm thấy rung động khi biết trên đỉnh núi cấm địa là một con siêu cấp mãng xà ,nhưng hắn lại hồ nghi về việc khoa trương qúa mức sự nguy hiểm mà nhiều người đã nhắc , khi nói tới cấm địa vùng đất Quỷ Khốc Lĩnh
Nhưng mà hắn lại không biết cho dù người khác có tuyệt kỹ Vân Vụ đi chăng nữa cũng không dám đem màn sương dày đặc bên trong đó hút vào thân thể , đặc biệt là trên đỉnh núi cấm địa , nơi mà Thiện Địa Lực tỉ lệ thuận với Âm Sát Khí , hấp thu càng nhiều Thiên Địa lực ở nơi đây cũng giống như hấp thu càng nhiều Âm Sát Khí , từ đó việc tiến hóa thành kẻ điên chỉ là việc sớm muộn mà thôi
Cho nên ngòai Hạ Nhất Minh có được đan điền kỳ dị không sợ Âm Sát Khí ra , người ngòai cho dù là cấp bậc Tôn Giả cũng không ngu ngốc mà đâm đầu vào nơi mà , bản thân biết chắc rằng đó là cửa Tử
Còn Bảo Trư thì lai lịch khó đóan , có thể tại nơi đây thong dong đi tới đi lui , tự nhiên cũng có đạo lý riêng của chính nó , điều này thì bây giờ Hạ Nhất Minh vẫn chưa hiểu được
Hạ Nhất Minh đem đại thụ đặt xuống , ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Đại Thụ mà Bảo Trư đang cố sức ôm chặt lấy , trên mặt hắn dần lộ ra một nụ cười xấu xa . Bảo Trư dường như phát hiện được ý tứ của hắn , khẽ rùng mình , đôi con ngươi xoay chuyển , nhanh nhẹn chui tọt vào trong hốc cây
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm hồ nghi, Bảo Trư từ khi nào học được tuyệt kỹ này????
Ý nghĩa của hắn chỉ vừa chớp động , thì Bảo Trư từ dưới đại thụ chui ra , hơn nữa còn chủ động đi tới bên cạnh Hạ Nhất Minh .trên hai tay nó dường như là một tấm da đen tuyền , nó vừa đưa tới , cái đuôi vừa lúc lắc dường như rất vui sướng khi dâng vật quý cho Hạ Nhất Minh
Hạ Nhất Minh sững sờ một chút, nhìn vào tấm da rồi chỉ chính mình nói:
"Cho ta ?"
Bảo Trư liên tục gật đầu , cái mũi lần nữa nhíu lại ,trong miệng lại phát ra tiếng kêu khẽ : “hừ..hừ…”
Ở trong cấm địa, Bảo Trư cũng biết đó là nơi nguy hiểm , cho nên nó không có phát ra bất cứ âm thanh gì, nhưng đến nơi này, nó lại biểu hiện ra dáng vẻ bất cần vốn có , nhìn nó làm cho người ta dễ cảm nghĩ là nó đang hãnh diện vì một nhiệm vụ khó khăn đã được hòan thành .
Hạ Nhất Minh dở khóc dở cười đem tấm da đen tuyền lấy qua . không tưởng tượng đến Gia Hỏa này có lúc cũng học được tuyệt kỹ Dâng Hoa Hiến Phật
Hắn thật sự không biết Tiểu Gia Hỏa này còn có bao nhiêu bí mật , Hạ Nhất Minh thật sự mong đợi vạn phần.
Đem tấm da chậm rãi mở ra , Hạ Nhất Minh ánh mắt hơi ngưng tụ.Khi hắn xem qua nội dung của tấm da trên mặt lại hiện lên một tia cổ quái .Trầm ngâm một chút, hắn dùng hai ngón tay truyền vào đó một chút lực rồi xé nhẹ tấm da , cho dù là Tấm da rắn chắc nhất cũng phải bị xé toang ra , nhưng tấm da đen tuyền thì lại không mải mai suy suyễn
Hạ Nhất Minh lật tay, mở nhẫn không gian, từ trong cũng lấy ra một tấm bản đồ .
Tấm bản đồ được dùng da dê chế tạo mà thành, nhưng Hạ Nhất Minh lại biết, ở trên thế giới này, tuyệt đối không có lòai dê thần kỳ như thế.
Trừ phi khi con dê này là linh thú cấp bậc Linh Dương , nếu không căn bản chính là không có cách nào chế tạo ra được tấm bài thi vô cùng chắc chắn này.
Mà tấm da lấy được từ Bảo Trư cũng là một tấm bản đồ , hai tấm này có cùng chất liệu như nhau , ngôn ngữ viết cũng có điểm chung .Tấm bản đồ của Bảo Trư hẳn là vẽ về một hòn đảo , bởi vì chung quanh đều là màu xanh biếc của biển , điểm này tuyệt đối Hạ Nhất Minh không nhìn lầm
Duy nhất chỉ có một điều làm cho Hạ Nhất Minh đau đầu đó chính là chữ viết cũng không phải xuất xứ từ Đại Thân ngôn ngữ . Ngón tay vô thức lau qua la lại mấy chữ trên tấm bản đồ , Hạ Nhất Minh lầm bầm tự hỏi : “Những chữ này rốt cuộc là ý gì???”
"Đông Hải Bồng Lai tiên đảo." Một giọng nói quen thuộc từ phía sau Hạ Nhất Minh vang lên.
Hạ Nhất Minh chấn động, quay người lại , nhìn Bách Linh Bát với ánh mắt kinh ngạc , nếu không phải hắn đối với âm thanh Bách Linh Bát thập phần quen thuộc thì nhất định sẽ không tin tưởng những lời này là xuất phát từ hắn.
"Bách huynh, làm sao ngươi biết ?"
"Những chữ này là thổ ngữ ngàn năm trước , tuy không được phổ biến rộng rãi , nhưng chủ nhân của động phủ đã từng dạy cho ta " Bách linh bát lẳng lặng nói ra.
Hạ Nhất Minh ngay lập tức hai mắt đại tỏa sáng , nói: "Vị tiền bối kia vì sao phải cố dạy ngươi những tri thức này , phải chăng hắn có dự cảm gì sao?"
Mặc dù Hạ Nhất Minh bản thân cũng không quá tin tưởng, vị tiền bối cao nhân lại có thể biết trước đến mấy ngàn năm chuyện tình, nhưng hắn vẫn không nhịn được hỏi thăm .
Bách Linh Bát lắc đầu, nói: "Hắn cũng không phải cố ý dạy ta , mà là ta tự học."
"Tự học?" Hạ Nhất Minh ánh mắt nhìn Bách Linh Bát rồi thở dài một hơi, muốn nói về khả năng tự học , sợ trên thế giới này không có người thứ hai như Bách Linh Bát
Đem bản đồ đẩy đến trước mặt Bách Linh Bát , Hạ Nhất Minh vô cùng dứt khoát nói: "Giới thiệu một chút đi, ta xem không hiểu."
bức bản đồ được vẽ vô cùng tinh xảo, giống như là một bộ hình nổi , nhưng cũng tuyệt đối không phải người bình thường có thể nhìn thấu được.
Bách Linh Bát ánh mắt đảo qua bản đồ , lập tức nói: "Đây là một bộ bản đồ dưới đáy biển , nếu như ta phỏng đoán không sai, hẳn là sâu duới biển gần hòn đảo có tên là Đông hải Bồng Lai , có một tòa mê cung , mà bức bản đồ hướng dẫn cách vào mê cung đó." Ngón tay của hắn chỉ vào trung tâm của bản đồ nói: "Trên bản đồ giới thiệu, ở nơi này có một báu vật."
Hạ Nhất Minh hai mắt mơ hồ phát sáng, hắn một tay ôm lấy Bảo Trư , một tay khẽ ngắt cái lỗ mũi dài dài của nó ra sức khen ngợi , mặc cho Bảo Trư rên hừ hừ kháng nghị , đem nó đặt trên đầu gối ,hắn nói: "Thật xứng đáng là Bảo Trư a, ngay cả bảo đồ đều có thể trộm được." Nhưng hắn đâu ngờ rằng tấm bảo đồ đó chính là thứ mà Bảo Trư vô ý lấy được khi trôm cây đại thụ , nói một cách khác là đối với Bảo Trư đó chỉ là một tấm da dê bình thường mà thôi
"Bách huynh, rốt cuộc là bảo bối gì, lại ẩn núp ở dưới biển rộng." Hạ Nhất Minh hứng thú bừng bừng hỏi.”
Bách Linh Bát khẽ lắc đầu, nói: "Ta cũng không biết, phía trên này cũng không có viết, nhưng phỏng đoán bảo bối này không phải tầm thường”.
Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu, đây không phải là chuyện rõ ràng sao.
Tòa mê cung dưới biển phỏng đoán chính là vì bảo bối này xây dựng thành , công trình vĩ đại như thế ,sức người sức của như thế , mà bảo vật giá trị tầm thường , cho Thần Khí hắn cũng không tin là thật . nhờ sự chỉ dẫn của Bách huynh , Hạ Nhất Minh ước chừng hiểu rõ một ít.
Hạ Nhất Minh đem bảo đồ thu lại , để vào nhẫn không gian , hắn đối với cái này tuy rằng hiếu kỳ, nhưng cũng không có mang hy vọng quá lớn.
Theo sao Hạ Nhất Minh nhìn vào cây đại thụ mà Bảo Trư chịu trăm cay nghìn đắng mới có được , với một ánh mắt khinh bỉ (ta thêm vô đấy ^_^ trấn lột của con Heo không phải dùng ánh mắt khinh bỉ thì dùng ánh mắt gì nhỉ , tội nghiệp Bảo Trư tưởng là dâng cho hắn miếng da dê thì hắn sẽ bỏ qua cho cây đại thụ của nó . T__T )
P/S : Mình dịch dựa theo convert có sẵn nên đôi khi câu văn không hay đâu , còn muốn nó chỉnh chu hơn thì phải tốn nhiều thời gian hơn , mà mình hem có nhiều thì giờ , hi hi , mọi người bỏ qua cho , khả năng ngôn ngữ có hạn T_T . Tuy nhiên mình sẽ luôn post đều và đúng giờ
Đã có 106 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sieusaoboy
Đây là một khối đại thụ dài bốn thước , so sánh với độ cực hạn của Đại Quan Đao cũng không kém nhau là mấy . Tuy nhiên nó không phải là một cây thẳng tắp , mà trên thân nó có mấy chục nhánh phân ra nhiều hướng , toàn thân toát ra một khí tức kỳ lạ
Hạ Nhất Minh không biết cảm giác này như thế nào , bởi vì hắn trước kia chưa từng nghĩa tới , đến cả một cây Đại Thụ cũng mang loại khí tức như thế , xem xét kỹ một lúc lâu , Hạ Nhất Minh phát hiện ra một ít điểm kinh ngạc
Cây Đại Thụ này là một thân cây , dưới không rễ mà trên thì lại không lá , bất kể là quan sát chỗ nào , đều là vẻ căng tròn và bóng nhẵn cực kỳ
Mặc dù Hạ Nhất Minh nhìn không ra lai lịch của nó , nhưng mà có thể bị Bảo Trư nhìn trúng , hơn nữa còn chịu bao nhiêu hiểm nguy để lấy về, thì nhất định nó phải có một công dụng cực lớn nào đó , hay nói một cách khác nó là một bảo bối siêu cấp . Nhẹ nhàng đặt cánh tay trên nhánh cây đại thụ .Hạ Nhất Minh truyền một ít chân khí vào trong nó , nhưng chỉ sau môt khắc , sắc mặt hắn ngay lập tức biến đổ , bàn tay dường như nóng lên , lập tức hắn thu lại chân khí , đồng thời rút bàn tay ra khỏi thân cây
Thân cây cho hắn cảm giác như là một hắc động không đáy . Chân khí của hắn tiến vào bao nhiêu , ngay lập tức bị thu lấy bấy nhiêu , nó giống như một con quỷ hút máu tham lam đem chân khí Hạ Nhất Minh cuồn cuộn hút vào
Nếu như không phải Hạ Nhất Minh phản ứng cực nhanh , lập tức rút tay về , chỉ sợ cho dù bị hút hết chân khí trở thành một bộ xương khô , cũng không thõa mãn được sự tham lam của nó
Đến tận bây giờ , Hạ Nhất Minh vẫn còn nhìn Đại Thụ với một ánh mắt kính sợ , năng lực của nó thật sự quá mạnh mẽ
“Bảo Trư đây là vật gì “ , Hạ Nhất Minh chợt quay lại hỏi Bảo Trư
Bảo Trư lập tức nhảy lên nhảy xuống , rồi chạy vòng quanh Đại Thụ , trong miệng rên : “Hừ…Hừ….Hừ” liên tục không ngớt , dường như là hướng Hạ Nhất Minh giải thích điều gì đó
Nhưng mà mặc cho nó biểu hiện hết nửa ngày , Hạ Nhất Minh vẫn như cũ là không hiểu cái gì cả , rất dứt khoát hắn trực tiếp hỏi Bách Linh Bát: "Bách huynh, Tiểu Gia Hỏa này đang nói cái gì thế ?"
"Nó đại khái là đang kể công " Bách Linh Bát yên lặng một chút rồi nói tiếp : "Dựa theo ý tứ của Bảo Trư mà đoán ra ,thứ này được nó mang từ hang ổ con Cự Mãng trên đỉnh núi." Hạ Nhất Minh trái lại hút một hơi lạnh , hắn vô thức hướng về phía đỉnh núi nhìn lại. Mặc dù không biết làm sao mà Bảo Trư có thể lấy được món đồ này trong hang ổ của Cự Mãng , nhưng Hạ Nhất Minh vẫn như cũ cảm thấy kinh hồn bạt vía . Hắn nghiêng đầu nhìn Bảo Trư , Tiểu Tử này thật đúng là to gan lớn mật !
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng vuốt ve Bảo Trư vài cái , rồi nghiêm mặt nói :”Bảo Trư , ngươi làm như vậy thật quá nguy hiểm” Bảo Trư hừ hừ vài cái , dường như nó hiểu được sự quan tâm của hắn
Hạ Nhất Minh lắc đầu nói tiếp : "Uy năng của tên kia không phải ta và ngươi có thể chống đỡ được , ngươi đi trộm đồ vật của nó, nếu bị nó phát hiện,thì có phải đã tự diệt đường sống của mình hay không??. Ta biết ngươi thích bảo bối, có những bảo bối ngươi có thể lấy , nhưng có một ít bảo bối lại không thể tự tiện mà chạm vào , ngươi có hiểu không ?" ( của nào cúng thì cúng , của nào ăn mới được ăn,nhưng tên Hạ Nhất Minh này lại không biết rằng của cúng xong rồi cũng để ăn T_T)
Nhìn thấy vẻ mặt của Hạ Nhất Minh là thực tâm lo lắng cho nó , Bảo Trư rốt cục gật đầu một cái. Chỉ là ngày sau nó có tuân thủ lời hứa này hay không ,thật sự chỉ có trời mới biết được , Hạ Nhất Minh quay đầu lại, nói: "Bách huynh, huynh biết đây là vật gì sao?"
Bách Linh Bát dường như là tự suy nghĩ một lát , sau đó hắn nói: "Ta không thể chắc chắn, nhưng có khả năng là sừng của Mãng Xà"
Hạ Nhất Minh giật mình , theo sau đó chính là cảm giác vui mừng không kể xiết . Hắn biết rõ tính cách của Bách Linh Bát , nếu như không nắm chắc điều gì đó , hắn chắc chắn sẽ không khẳng định .Phía sau ót Bách Linh Bát lại một lần nữa biến đổi thành màn hình
Hạ Nhất Minh tập trung quan sát , tự hỏi không biết lần này Bách Linh Bát lại cho hắn xem bất ngờ gì nữa đây.
Trong màn hình , vẫn là vệt màu đỏ hơi nhòe đó , tuy nhiên khi đã khẳng định đó là đầu của mãng xà , Hạ Nhất Minh càng quan sát càng thấy giống.Màn hình chậm rãi biến đổi , chung quanh cảnh sắc và sương mù dần biến mất , chỉ còn lại sót lại Đầu Cự Mãng , Hạ Nhất Minh trong lòng cảm thấy kỳ lạ , không biết Bách Linh Bát làm thế nào có thể chuyển đổi như thế , theo sao đó vệt màu đỏ chuyển động cũng chậm hơn , và dần được phóng to lên ( chương trước mình chưa giải thích cho những bạn không hiểu , Bách Linh Bát là sử dụng thiết bị dò nhiệt độ nên khi phản chiếu chỉ nơi nào có thân nhiệt mới xuất hiện , vệt màu đỏ chính là thân nhiệt của cái đầu con Mãng Xà ^__^)
Lúc đầu nhìn vào màn hình , bọn họ chỉ có khả năng nhìn được hình dạng đại khái , căn bản không có cách nào quan sát tỉ mỉ được, nhưng từ khi Bách Linh Bát phóng to vệt đỏ lên nhiều lần và lọai bỏ đi ngọai cảnh , thì bây giờ Hạ Nhất Minh có thể thấy được đầu Mãng Xà một cách tinh tế và hòan mỹ nhất
Hạ Nhất Minh miệng chợt nới rộng ra, hắn chỉ vào màn hình trước mặt , cả đầu ngón tay hơi có cảm giác run run .cuối cùng hắn đã nhìn rõ tình trạnh của con Mãng Xà , con mãng xà này lúc nhìn xa chỉ thấy hai chấm tròn nhỏ nhô nhô trên đầu , nhưng khi được phóng gần hắn mới biết được đó chính là hai cái sừng khổng lồ của nó
Hạ Nhất Minh giật mình , cúi đầu nhìn xuống cây đại thụ dưới chân, nhìn thế nào cũng càng giống như hai cái sừng của con Mãng Xà , duy chỉ có điều nhỏ hơn một chút
Thở dài một hơi , Hạ Nhất Minh gần như rên rỉ nói ra: "Mãng Xà trên đầu lại có cặp sừng dài như vậy rốt cuộc là loại xà gì đây " Quay đầu nhìn về phía Bảo Trư , ánh mắt của hắn càng ánh lên một phần khâm phục.
Đến hang động của người ta để lấy trộm sừng trở về , hơn nữa còn là một cái sừng lớn chưa từng thấy , trong thiên hạ , sợ là ngoài tiểu gia hỏa này ra , cũng không có người thứ hai dám làm như vậy
Bách Linh Bát bỗng nói: "Ta đã xem qua , ở phía gốc sừng không có dấu vết tàn phá , hay va chạm ,chứng tỏ là nó tự động rơi xuống , sau đó được đặt trong gốc hang , rồi bị Bảo Trư tìm thấy ."
Hạ Nhất Minh lặng lẽ gật đầu, Bảo Trư trời sinh tích thích bảo vật , khi cảm giác được khí tức của Sừng Mãng Xà ,tự nhiện là nó không chịu nhàn rỗi .
Trong lòng suy nghĩ vừa chuyển, Hạ Nhất Minh lập tức nói: "Bách huynh, thứ này không thể lưu lại ta muốn thu hồi lại nó “
Bách Linh Bát nói: "Ngươi dự định như thế nào dấu nó."
"Đương nhiên dấu trong nhẫn không gian." Hạ Nhất Minh trả lời
"Nhẫn không gian của ngươi không thể để vật nào vượt quá hai thước vuông" Bách Linh Bát khẵng định
Hạ Nhất Minh ra sức nói ra “ Không sao, ta trước tiên có thể cắt nó" dứt lời hắn đưa bàn tay ra , Bách Linh Bát dường như hiểu ý của Hạ Nhất Minh liền vặn người một cái , ngay lập tức biến thành Đại Quan Đao với ánh sáng lấp lánh làm người khác không dám tập trung nhìn vào nó .
Hắn vung Đai Quan Đao lên rồi bổ xuống ,nhưng mặc cho sóng đao sắc bén cỡ nào cũng không làm cho sừng Mãng Xà một chút suy yếu . Sắc mặt Hạ Nhất Minh chuyển đổi , rốt cuộc hạ quyết tâm , Đại Quan Đao chợt giơ cao lên , Khai Sơn Thức thứ ba mươi sáu bắt đầu được hắn phát huy .
Đối với thức thứ ba mươi sáu , mỗi lần sử dụng , Hạ Nhất Minh đều tốn mười thành sức lực , Trong khi Đại Đao được bổ xuống , đi theo nó là tiếng rít xé gió chói tai vang lên , đến ngay cả Hạ Nhất Minh nghe thấy đều có một chút khiếp vía
Do độ cứng rắng khủng khiếp của nó , Suốt hai canh giờ sau , Hạ Nhất Minh mới xử lý xong cái sừng Mãng Xà này , tất cả cành , kể cả thân được hắn chặt thành hai thước chiều dài đủ để nhét vào nhẫn không gian . Mặc dù biết như vậy là lãng phí , nhưng đối với hắn giờ này , làm cách nào đem nó ẩn dấu đi mới là điều quan trọng nhất . Nếu không bị người khác phát hiện , sợ rằng cuộc sống của hắn về sau sẽ lắm chông gai
Xử lý xong những việc này, Hạ Nhất Minh ngẩng đầu lên, đã thấy Bảo Trư tròn xoe đôi mắt ngấn lệ đáng thương nhìn vào bên trong chiếc nhẫn của hắn , cùng với sự them thuồng , thiết tha chờ đợi.
Hạ Nhất Minh lạnh lùng nói: "Bảo Trư, ta biết thứ này là ngươi đạt được , nhưng mà lai lịch của nó quá lớn, chúng ta không thể để lộ ra ngòai , sau khi đến một nơi an tòan ta sẽ cho ngươi chơi thỏai mái "
Hắn dung lời thề son sắt cam đoan, nhưng mà trong lòng của hắn cũng đã quyết định, sau khi ra ngoài, nhiều lắm là thái một khúc nhỏ cho Bảo Trư chơi thôi, mà số còn lại tự nhiên là thuộc về hắn.
Còn thứ này có ích lợi gì , mặc dù hiện nay cũng không biết, nhưng mà dùng ngón chân để suy nghĩ cũng biết nó có giá trị xa xỉ, nhất định là thuộc về nhất đẳng báu vật.
Đạt được sự hứa hẹn của Hạ Nhất Minh , bảo heo ngay lập tức vui mừng ,tinh thần suy sụp lúc nãy dường như tan biến mất , hai con mắt lại bắt đầu xoay chuyển .
Hạ Nhất Minh biết rõ tiểu gia hỏa này to gan lớn mật , vội vàng nói: "Bảo Trư , ngươi nếu như là dám đi vào cấm địa một lần nữa , ta nhất định sẽ lột da của ngươi ra đem đi nướng .”
Bảo Trư sững sờ một chút, lủi thủi quay mặt đi , Hạ Nhất Minh lại thở dài một hơi nhìn hình dạng của nó bây giờ chắc là nó đã bỏ đi ý nghĩa làm đạo chích lần nữa rồi
Hạ Nhất Minh đem Bảo Trư ôm vào trong lòng, nói: "Không nên nản chí, ngươi không phải tìm được một tấm Bảo Đồ sao?? đến khi đó , chúng ta có thời gian sẽ đi Đông Hải nhìn một cái, có lẽ tìm được vật gì quý báu hơn thì sao??.”
Bảo Trư hai mắt nhỏ chớp chớp mấy cái , mũi nó nhíu lại đủ làm cho người khác phải tức cười. Tiểu gia hỏa này, chứng thật là thông minh cực kỳ.
Bách Linh Bát đột nhiên nói ra: "Ta đề nghị, tốt nhất mau rời khỏi nơi đây."
Hạ Nhất Minh ngay lập tức trong lòng tràn ngập sự đồng ý. Hắn đang định thốt lên , nhưng khi ánh mắt nhìn lướt qua bên trong không gian của chiếc nhẫn , trong mảnh tối om đó ,bỗng hắn để ý tới một bình ngọc được đặt trong góc khúât , bình ngọc mà hắn sử dụng để chứa bốn khói Ngưng Huyết Châu , đối với công dụng của chúng Hạ Nhất Minh biết rất rõ ràng
Thực ra khi hắn thành công thăng cấp bậc Chân Vạc , cũng không có lập tức muốn thử môt lần tụ đỉnh . Mặc dù nơi này Thiện Địa Khí nồng nặc , nhưng Hạ Nhất Minh cũng biết, một người vừa mới đạt được thế Chân Vạc như hắn , khả năng thành công tụ đỉnh là rất thấp .
Nhưng mà, khi ánh mắt Hạ Nhất Minh rơi xuống bình ngọc , trái tim của hắn lại không kiềm chế được đập lên dữ dội ,hắn thậm chí có cảm giác không thể nào kiềm chế được việc tụ đỉnh.
Cuối cùng ,Hạ Nhất Minh đã không thắng được tâm của chính mình, hắn đành đem bình ngọc đi ra!
Last edited by sieusaoboy; 17-09-2010 at 07:21 AM.
Đã có 124 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của sieusaoboy