16-10-2012, 09:42 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 126: Công Ä‘Æ°á»ng luáºn tá»™i
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Bao nhiêu con mắt nhìn và o, má»™t cảnh tượng giả dối tá»›i mức không thể giả dối hÆ¡n được nữa, nhìn bá»™ dạng đám nha dịch đánh ngÆ°á»i kia đúng là giả tạo, giÆ¡ tay thì rõ là cao nhÆ°ng khi đánh xuống thì nhÆ° gãi ngứa váºy. Còn Củi khô bị đánh thì nhÆ° được má»™t bà n tay Ä‘ang mát xoa rất sáng khoái, cÅ©ng nghiến răng nghiến lợi tá» vẻ vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n.
ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng ở công Ä‘Æ°á»ng tri phủ, gÆ°Æ¡ng sáng treo cao, là nÆ¡i vô cùng trang nghiêm, lại diá»…n ra má»™t mà n trình diá»…n khôi hà i nhÆ° váºy, đúng là hết chịu nổi rồi.
Äám dân chúng cứ Ä‘Æ°a mắt nhìn chằm chằm và o trong công Ä‘Æ°á»ng, nhìn đám nha dịch là m bá»™ là m tịch kia thì thấy hiếu kỳ, từ hiếu kỳ lại chuyển sang khiếp sợ, sau sá»± khiếp sợ lại là sá»± tỉnh ngá»™, rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau sau đó Ä‘á»u cÆ°á»i toáng lên.
NhÆ°ng tiếng cÆ°á»i nà y, vang tá»›i tai của Tôn Khoa, giống nhÆ° những lưỡi dao vô hình Ä‘ang đâm và o mà ng nhÄ© của hắn váºy, có muốn né tránh cÅ©ng chẳng né tránh nổi.
Tôn Khoa nhÆ° Ä‘ang ngồi lên đống lá»a, khó mà bò xuống được, đã đâm lao thì phải theo lao thôi, khắp thân thể hắn bá»—ng run bắn ngÆ°á»i lên, sắc mặt trong chốc lát biến sắc hoà n toà n cuối cùng hiện ra bá»™ mặt tái nhợt!
Gia tá»™c Tôn Khoa, mÆ°á»i Ä‘á»i là m quan, Ä‘á»u là những trá»ng thần của quốc gia, là những quan đại thần của triá»u đình, ở Hà ng Châu nà y gối rá»… rất chắc chắn, bè đảng rất nhiá»u...
Mà hôm nay, hắn không có chút phản kháng nà o trÆ°á»›c những nụ cÆ°á»i chế nhạo của bách tÃnh, nhìn bá»™ dạng của đám nha dịch Ä‘ang giả bá»™ đánh tên Củi khô kia, trong tâm khảm Tôn Khoa thấy những tên nha dịch kia không phải Ä‘ang đánh Củi khô mà đánh chÃnh và o mặt của hắn.
Những Ä‘iá»u trÆ°á»›c mắt cà ng khiến hắn thêm bi cảm, đó chÃnh là vụ việc nà y không lâu sau sẽ truyá»n khắp phố lá»›n ngõ nhá», trở thà nh Ä‘á» tà i nóng hổi Ä‘á» bà con bà n luáºn. Tá»›i lúc đó, bao nhiêu công lao đóng góp của Tôn gia từ trÆ°á»›c tá»›i nà y Ä‘á»u đổ xuống sông xuống biển hết rồi.
- Tôn đại nhân, ngà i là m sao thế? sao toà n thân run bắn lên thế kia? Lẽ nà o ngà i không được khá»e sao?
Chung Bân tá» ra vẻ quan tâm há»i. NhÆ°ng, trong ánh mặt thì hiện ra vẻ chế giá»…u, và nhÆ° Ä‘ang moi móc ná»—i khổ tâm của hắn.
- À ... Chung đại nhân không phải lo lắng đâu, ta chỉ là ... chỉ là đêm qua ta bị nhiễm lạnh, không có chuyện gì đáng lo ngại đâu.
Tôn Khoa vá»™i và ng tìm lý do để phủ nháºn, hắn không muốn kẻ khác thấy được sá»± sÆ¡ hở và bất an của mình. Hắn không ngừng cảnh báo bản thân mình, đây không phải là kết quả cuối cùng, lát nữa thẩm vấn bảy tên đầu mục kia, đó má»›i chÃnh là cÆ¡ há»™i để hắn phản bại thà nh thắng.
Long Äại nhìn thấy cảnh tượng trÆ°á»›c mắt, trong lòng vô cùng bá»±c tức, mẹ kiếp đây rõ rà ng là đang gãi ngứa chứ đâu phải đánh đâu, hắn đứng dáºy định lá»›n tiếng nói, Tôn Khoa liá»n lÆ°á»m má»™t cái, Long Äại thấy được ánh mắt sắc bén và khà thế của Tôn Khoa liá»n cÅ©ng không dám đứng lên nói gì nữa Ä‘Ã nh bất đắc dÄ© ngồi xuống.
Chung Bân thấy váºy, trong lòng rất vui vẻ, sá»± tình đã phát triển tá»›i nÆ°á»›c nà y rồi, hắn có thể quả quyết, tráºn chiến kịch liệt hôm nay phần thắng nằm chắc trong tay hắn rồi.
Hắn nhìn tứ phÃa, lúc hắn dừng lại trên gÆ°Æ¡ng mặt vừa nham hiểm lại hiện lên nụ cÆ°á»i xấu xa, trong lòng hắn chợt thấy có sá»± khâm phục và sợ hãi chợt dâng trà o.
Trong tráºn long tranh hổ đấu nà y, tuy hắn rất uy phong lẫm liệt mà ngồi trên đó, nắm trong tay quyá»n phán quyết của vụ án nà y, nhÆ°ng hắn cÅ©ng biết rõ thân pháºn của mình, nói cho dá»… nghe má»™t chút, hắn cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i phát ngôn thôi, nói toẹt ra thì hắn chỉ là má»™t con rối mà thôi, mà ngÆ°á»i nắm giữ những Ä‘iểm trá»ng yếu chÃnh là tên gia Ä‘inh cá»n con không có danh pháºn gì Trần Tiểu Cá»u kia.
Tuy hắn không có quyá»n không có thế, nhÆ°ng lại có phong thái của má»™t quốc sÄ©, vụ án nà y từ lúc khai cuá»™c tá»›i lúc phát triển, Trần Tiểu Cá»u tÃnh toán không sai sót chá»— nà o, má»i thứ nhÆ° Ä‘á»u nằm trong sá»± dá»± liệu của hắn váºy.
CÅ©ng may mình và Trần Tiểu Cá»u là bằng hữu, không phải kẻ địch, nếu không..., Chung Bân cÆ°á»i khắc khổ.
NghÄ© tá»›i đây, Ä‘á»™t nhiên ánh mắt của hắn trở lên thâm thúy hÆ¡n, bởi vì hắn vừa nghÄ© tá»›i má»™t vị công tá» mặc bá»™ xiêm y mà u trắng rất oai phong kia, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng Ä‘á»u khiến cho Chung Bân cảm thấy sợ hãi.
Nếu hai tên nhãi nà y hợp cùng với nhau, không biết sẽ tạo ra những lực lượng khủng bố như thế nà o nữa?
Äang lúc hắn xuất thần, má»™t tiếng kêu gà o của Củi khô Ä‘áºp tan má»i suy nghÄ© của hắn.
Hai mÆ°Æ¡i gáºy cuối cùng cÅ©ng đã đánh xong, ngoà i ba cái đầu là đánh Ä‘au má»™t chút, còn những cái sau nà y thì nhÆ° gãi ngứa mà thôi. NhÆ°ng thân thể của Củi khô không giống nhÆ° ngÆ°á»i khác, từ nhá» chịu khổ chịu khó, chịu đói chịu khát, khiến thân thể hắn khô đét nhÆ° thanh củi khô, cÆ¡ bắt thì yếu á»›t. tuy chỉ bị đánh có ba cái, cÅ©ng khiến hắn Ä‘au tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng tủy, không thể nói hết được sá»± Ä‘au Ä‘á»›n.
Hiện tại, thá»i khắc phản kÃch đã tá»›i rồi, hắn nghiến răng nghiến lợi, là m ra vẻ bị những đòn nà y đánh cho há»™c máu mồm váºy rồi kêu lên:
- Chung đại nhân, tiểu nhân... tiêu nhân oan uổng quá, những gáºy Tôn đại nhân đánh tiểu nhân, mong Chung đại nhân là m... là m chủ cho tiểu nhân má»›i được!
- Củi khô, ngươi cứ từ từ mà nói, ắt có bản quan đứng ra là m chủ!
Chung Bân bình tĩnh hòa nhã nói.
Củi khô nghỉ ngÆ¡i giây lát, rồi cháºm rãi nói:
- Tiểu nhân chỉ là má»™t thảo dân, phụ mẫu mất sá»›m, từ nhá» chịu khổ chịu khó, đầu Ä‘Æ°á»ng xó chợ, không có chút kiến thức nà o, chÃnh là các vị phụ lão hÆ°Æ¡ng thân nuôi tiểu nhân trưởng thà nh nhÆ° hiện nay, trong lòng tiểu nhân rất biết Æ¡n và cảm kÃch.
- Cho nên, tuy thân pháºn tiểu nhân hèn má»n, nhÆ°ng luôn có tâm khảm muốn báo đáp công Æ¡n của hÆ°Æ¡ng thân phụ lão, nhÆ°ng tất cả những Ä‘iá»u đó, từ sau khi gặp Long Nhị, thì có sá»± thay đổi ngược lại hoà n toà n!
Nói tới đây, Củi khô có chút nức nở.
- Long Nhị là m nhiá»u việc tà n ác, hống hách bá đạo, suốt ngà y ép buá»™c chúng tôi phải là m những việc trái vá»›i lÆ°Æ¡ng tâm, rồi đánh đấm là m cà n, lÆ°Æ¡ng tâm chúng tôi chÆ°a cạn, có chút không hà i lòng, hắn liá»n Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay vá»›i bá»n tôi, mấy lần tiểu nhân cÅ©ng đã khuyên hắn buông Ä‘ao quy ẩn, đổi lại những lần khuyên can đó là những tráºn đòn thừa sống thiếu chết, cho dù bị đánh nhÆ° váºy nhÆ°ng tiểu nhân vẫn cố khuyên nhÆ°ng không ăn thua gì.
- NhÆ°ng sau nà y, bản tÃnh của Long Nhị cà ng thêm Ä‘á»™c ác hÆ¡n, hắn dạo nam nạt nữ, ngay cả thai phụ bảy tháng cÅ©ng không tha!
Củi khô cắn răng nói tiếp:
- Lúc đó tiểu nhân ở bên cạnh, muốn khuyên can hắn, nhÆ°ng lại bị hắn đánh cho má»™t tráºn, hắn đè thiếu phụ đó xuống đất rồi nổi dục thú tÃnh, cho dù thiếu phụ có kêu gà o nhÆ° thế nà o thì hắn vẫn cứ xé toạc quần áo của cô nÆ°Æ¡ng đó rồi là m nhục nà ng, tiểu nhân cứ tưởng nhÆ° váºy là xong, nhÆ°ng Long Nhị là m xong việc đó rồi cÆ°á»i ha hả cầm lấy chiếc rìu bổ mạnh là m vỡ nát đầu của thiếu phụ.
Củi khô tÆ°á»ng thuáºt tá»›i đây, rồi thở dà i, bách tÃnh nghe những lá»i tÆ°á»ng thuáºt của hắn cÅ©ng thấy kinh sợ, tất cả không ai nói năng gì, hÆ°Æ¡ng thân phụ lão cứ lặng im nghe những lá»i tÆ°á»ng thuáºt của Củi khô.
- Củi khô, ngÆ°Æ¡i ăn nói bừa bãi, bà ná»™i nhà ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i đúng là má»™t tên Ä‘iêu dân, không ngá» lại dám vu cáo hãm hại Long Nhị, ta sẽ không tha cho ngÆ°Æ¡i đâu.
Long Äại nghe tá»›i đây, trong lòng đầy bá»±c tức, tuy những lá»i nói của Củi khô cÅ©ng hoà n toà n là sá»± tháºt, nhÆ°ng sá»±c việc cứ thế nà y mà tiếp diá»…n, thì háºu quả sẽ khó lÆ°á»ng, hắn vá»™i và ng đứng dáºy phản bác, mÆ°u toan phá vỡ bầu không khà bi thÆ°Æ¡ng nà y.
Vẻ mặt của Chung Bân hung dữ, gõ mạnh chiếc cục gỗ trên bà n lớn tiếng quát:
- Trên công Ä‘Æ°á»ng, nhất nhất trang nghiêm, tên Long Äại ngÆ°Æ¡i không có phép tắc ká»· cÆ°Æ¡ng gì, năm lần bảy lượt miệt thị công Ä‘Æ°á»ng, nhÆ° váºy cÅ©ng là bất kÃnh vá»›i Hoà ng thượng, cÅ©ng không tôn trá»ng bản quan, không tôn trá»ng cả Tôn đại nhân, các nha dịch đâu, lôi hắn ra đánh cho ta.
Vừa nói ra lá»i nà y, khắp công Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u kinh ngạc, nhất là Tôn Khoa, nhìn chằm chằm Chung Bân, đôi lông mà y nhÆ° dÃnh và o nhau, không thể nà o buông ra được.
Không ai ngỠđược rằng Chung Bân lại vô tình đến váºy, quyết Ä‘oán nhÆ° váºy, không ngá» lại dám đánh Ä‘uổi má»™t tên có tiá»n có thế nhÆ° Long Äại ra ngoà i.
Long Äại là kẻ bá» trên, trên ngÆ°á»i sẽ có những khà chất kiêu hùng, đôi mắt hắn trừng lên, chỉ và o đám nha dịch lá»›n tiếng quát:
- Äám chó săn các ngÆ°Æ¡i, cẩu nô tà i, ta xem ai dám Ä‘á»™ng tá»›i ta nà o.
Äám nha dịch biết thế lá»±c của Long Äại, tuy nghe được lệnh của Chung Bân, nhÆ°ng cÅ©ng không dám tiến tá»›i để thá»±c thi, nhÆ°ng khi nghe được những lá»i nói lá»— mãng của Long Äại, vô cùng coi thÆ°á»ng bá»n há», trong lòng chợt bừng cháy lên.
Chung Bân nghe thấy Long Äại nói những lá»i khiêu khÃch nhÆ° váºy, vẻ mặt uy nghiêm, cÆ°á»i lạnh lùng nói:
- Chúng nha dịch, nam nhi phải có khà huyết, Long Äại kiêu ngạo, chống lại và coi thÆ°á»ng công Ä‘Æ°á»ng, và coi thÆ°á»ng ngÆ°á»i thá»±c thi pháp luáºt, các ngÆ°Æ¡i còn sợ hắn sao? Äánh Ä‘uổi Long Äại ra ngoà i cho ta, xảy ra chuyện gì, sẽ có bản quan đứng ra gắng vác.
Äám nha dịch nghe thấy những lá»i nói hùng hổ của Chung Bân, cá»™ng vá»›i ngá»n lá»a Ä‘ang bốc cháy trong lòng, trong lòng nhiệt huyết bá»—ng bừng bừng, rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, rồi vung gáºy lên lao và o đánh Long Äại.
Tuy Long Äại võ công lợi hại, nếu muốn đánh bại đám nha dịch cá»n con nà y thì cÅ©ng quá Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng giữa chốn công Ä‘Æ°á»ng nà y, cho dù hắn có dÅ©ng mãnh hÆ¡n ngÆ°á»i cÅ©ng không dám trả đòn.
Thấy đám nha dịch hừng há»±c lao tá»›i, hắn vá»™i và ng né tránh, ôm đầu chen chút trong đám ngÆ°á»i mà chạy ra, vừa chạy vừa kêu to:
- Chung Bân, hôm nay ngươi dám là m nhục ta, sau nà y ta sẽ cho ngươi biết tay!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Chữ ký của Goncopius Ão rách vai nhÆ°ng tâm hồn không nản chÃ
Quần rách Ä‘Ãt nhÆ°ng ý chà vẫn kiên cÆ°á»ng
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
16-10-2012, 09:42 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 127: Tiểu nhân- đại trà tuệ
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Cùng lúc nà y, vá»›i sá»± âm thầm giáºt dây của Trần Tiểu Cá»u, tên hát vè kia lại hát vang lên:
- Ngà n ngôn toái ngữ không cần nói, chỉ xin quan phụ mẫu phủ Hà ng Châu Chung đại nhân trừ ác bá cho dân chúng, biểu dÆ°Æ¡ng nghÄ©a khÃ...
Dân chúng nghe được những câu hát vè nà y, Ä‘á»u vá»— tay hoan hô, rồi giÆ¡ ngón tay cái lên vẻ tán thưởng Chung Bân rất uy nghiêm rất cÆ°Æ¡ng liệt!
Vô hình chung, Chung Bân trở thà nh uy mãnh cÆ°Æ¡ng liệt, là má»™t vị anh hùng không sợ ác bá trong lòng bách tÃnh.
Tất cả những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u nằm trong sá»± sắp xếp của Trần Tiểu Cá»u, Ä‘Æ°a ánh mắt tán thưởng vá» khả năng biết nắm bắt thá»i cÆ¡ chiến đấu của Chung Bân, hắn cÆ°á»i ngây ngô.
Chung Bân vẻ gần gũi hòa nhã nói với Củi khô:
- Củi khô, ngươi không phải sợ, cứ việc khai hết ra, tất cả bản quan sẽ là m chủ cho!
Äồng thá»i thầm bái phục sá»± tinh tế của Trần Tiểu Cá»u, lại nghÄ© tá»›i công lao không thể trối bá» của những câu vè kia, đợi lát nữa nhất định sẽ thưởng cho vị hát bản vè nà y.
- Äa tạ đại nhân Æ°u ái, tiểu nhân vô cùng cảm Ä‘á»™ng!
Củi khô lại khẩn trÆ°Æ¡ng run rẩy dáºp đầu nói:
- Tiểu nhân chỉ là má»™t thảo dân, không quyá»n không thế, chỉ có thể đứng ở đó, sững sá» mà nhìn cảnh bi thảm đó, tuy trong lòng rất Ä‘au khổ, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng biết là m gì để xoay chuyển được cả. Bây giá» ngẫm lại, những việc là m trÆ°á»›c kia hiện hữu trÆ°á»›c mặt, khiến tiểu nhân vô cùng Ä‘au lòng!
Củi khô tiếp thục than thở nói:
- Tiểu nhân cÅ©ng biết hÆ°Æ¡ng thân phụ lão cÅ©ng đã nhiá»u lần cáo trang Long Nhị, nhÆ°ng lần nà o cÅ©ng bị quan phủ trả vá», nghÄ© tá»›i những dân chúng phải chịu khổ sở nhÆ° váºy, lại nghÄ© tá»›i đứa bé vô tá»™i trong bụng thai phụ kia, trong đầu tiểu nhân nảy sinh ra ý muốn vì dân trừ hại!
Lúc nà y, khắp trong ngoà i công Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u yên lặng, Ä‘á»u lắng tai nghe những lá»i kẻ tà n nhẫn của Củi khô!
Củi khô hÆ¡i lên giá»ng, có chút thần bà nói:
- Cuối cùng cÅ©ng có má»™t ngà y, Long Nhị lại giở thủ Ä‘oạn, là m nhục má»™t thiếu nữ, tiểu nhân vốn nhát gan sợ phiá»n phức, không dám ra tay cứu giúp, nhÆ°ng tiếng kêu thảm thiết và hoảng sợ của thiếu nữ đã kÃch thÃch sá»± lÆ°Æ¡ng thiện trong lòng tiểu nhân, tuy thân pháºn của tiểu nhân hèn má»n, dáng vẻ gà y gò ốm yếu, nhÆ°ng tiểu nhân muốn cứu cô bé đó, tiểu nhân không muốn nhìn thấy má»™t thiếu nữ bị Long Nhị cưỡng hiếp và giết hại nữa, tiểu nhân phải trừ hại cho dân, diệt cá» phải diệt táºn gốc.
Nói tá»›i đây, bách tÃnh Ä‘á»™t nhiên vá»— tay rất nồng nhiệt, Ä‘á»u trầm trò khen ngợi Củi khô.
Củi khô lại đột nhiên tà n nhẫn nói:
- Tiểu nhân sẽ nói ý nghÄ© của mình cho các vị huynh đệ nghe, mấy vị huynh đệ nà y Ä‘á»u là những ngÆ°á»i có tấm lòng lÆ°Æ¡ng thiện, muốn đồng tâm vá»›i tiểu nhân để trừ hại cho dân, dáng vẻ của tiểu nhân nhá» bé, không thể kháng địch được, chỉ có thể cầm dao găm mà đánh lén, chặt đứt cánh tay của hắn, lại sợ là m nhÆ° váºy hắn không chết, rồi đâm mấy phát và o đùi hắn, tá»›i lúc Long Nhị hấp hối. Tiểu nhân lại nghÄ© tá»›i những bóng dáng đáng thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c kia, cÅ©ng biết từ nay hắn không thể nà o là m những việc xấu xa được nữa, liá»n Ä‘á»™ng sá»± trắc ẩn trong lòng, nÆ°Æ¡ng tay vá»›i hắn tha cho hắn má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống.
Bách tÃnh nghe tá»›i đây, Ä‘á»u vá»— tay tán thưởng, nhất là những ngÆ°á»i đã từng bị Long Nhị hãm hại, nghe Củi khô tÆ°á»ng thuáºt lại những hà nh Ä‘á»™ng hắn đâm chém Long Nhị, trong lòng vô cùng khoái trÃ, đồng loạt giÆ¡ ngón tay cái lên để tán thưởng ý trà của Củi khô.
Chung Bân thấy Củi khô nÆ°á»›c mắt lÆ°ng trừng nhÆ° váºy cÅ©ng thấy rất hà i lòng, vốn hắn cho rằng những loại ngÆ°á»i nhÆ° Củi khô, thì cÅ©ng chẳng có chút tà i má»n nà o cả, nhÆ°ng hôm nay, hắn đã thá»±c sá»± phải suy nghÄ© lại những gì hắn nghÄ© vá» con ngÆ°á»i nà y.
Vẻ mặt Củi khô đầy ủy khuất, vừa khóc vừa tố, những lá»i nói rất có nhịp Ä‘iệu, rất biết cách lấy lòng ngÆ°á»i khác, những nhân tà i nhÆ° váºy, cho dù gá»i tên hát vè kia tá»›i đây, kể những câu truyện thì cÅ©ng khó mà có sá»± truyá»n cảm nhÆ° tên Củi khô nà y được.
Äồng thá»i tâm trạng của hắn vô cùng Ä‘au Ä‘á»›n, nếu những lá»i của Củi khô nói là tháºt, Long Nhị là m những việc táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm nhÆ° váºy, thì tên Long Nhị kia sá»›m muá»™n gì cÅ©ng bị băm chém thà nh ngà n mảnh, nhÆ°ng vì sao hắn có thể sống tá»›i ngà y hôm nay chứ?
Hắn liếc nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tôn Khoa, thấy hắn không hỠnắng năng biểu lộ gì, hắn thầm hừ một tiếng rồi lại quay đầu nói với Củi khô:
- Củi khô, những lá»i ngÆ°Æ¡i nói là tháºt sao? Nếu nói không đúng sá»± tháºt, đừng trách bản quan vô tình!
Trong ánh mắt của Củi khô lóe lên một tia quyết đoán, nói như đinh đóng cột:
- Äại nhân, những Ä‘iá»u tiểu nhân vừa nói hoà n toà n là sá»± tháºt, ngoà i ra còn có nhân chứng, Ä‘ang ở ngoà i công Ä‘Æ°á»ng, đại nhân có thể trá»±c tiếp thẩm vấn. Những Ä‘iá»u tiểu nhân nói hoà n toà n là sá»± tháºt, nếu có câu nà o giả dối thì trá»i đánh thánh váºt!
Chung Bân nhìn vẻ mặt của Củi khô, thấy hắn nói nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t, không chút giả tạo gì, trong lòng không khá»i phẫn ná»™, má»™t tên Long Nhị là m ra những chuyện ác ôn nhÆ° váºy, thế lá»±c của Long Äại hÆ¡n hẳn Long Nhị kia bao nhiêu lần, từ đây có thể Ä‘oán được, những việc tên khốn Long Äại kia là m nhất định còn tà n bạo và ác ôn hÆ¡n Long Nhị gấp nhiá»u lần!
Hắn nghĩ tới đây, trầm ngâm một lát, lại tiếp tục nói:
- Củi khô, tuy Long Nhị tá»™i ác tà y trá»i, phạm phải vô số tá»™i ác, nhÆ°ng cái nà y do quan phủ Ä‘iá»u tra, có chế tà i của pháp luáºt.
Nói tá»›i đây rồi từ trên công Ä‘Æ°á»ng Ä‘i xuống trÆ°á»›c mặt Củi khô, nhìn bá»™ dáng còm nhom của Củi khô, vẻ rất trầm trá»ng nói:
- Mà ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t tên áo vải, không ngá» lại trừ hại cho dân, Ä‘iá»u nà y quả tháºt đáng khen. NhÆ°ng đánh ngÆ°á»i gây thÆ°Æ¡ng táºt, ra tay tà n Ä‘á»™c cÅ©ng phạm Ä‘iá»u luáºt của Äại Yến, nhẹ thì sung quân, nặng thì chặt đầu, Củi khô, ngÆ°Æ¡i không sợ sao?
Củi khô nghe thấy hai hình phạt sung quân và chặt đầu, trong lòng vô cùng sợ hãi, thân hình bé nhỠcủa Củi khô cùng với vết thương cứ run lên từng đợt, hắn không biết ý của Chung Bân là ý nữa, lẽ nà o thỠkhôn chết, chớ săn cũng phải bị nấu sao?
Hắn quay đầu nhìn Trần Tiểu Cá»u má»™t cái, khi nháºn được nụ cÆ°á»i đầy khẳng định của Trần Tiểu Cá»u, hắn ưỡn ngá»±c, chịu Ä‘au Ä‘á»›n rồi dáºp đầu má»™t cái vá»›i Chung Bân, rồi Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, rồi quay đầu Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt hÆ°Æ¡ng thân phụ lão cúi chà o má»™t cái.
Sau đó sững sá» nhìn vá» phÃa Trần Tiểu Cá»u, rồi dõng dạc nói:
- Äại nhân, tuy tiểu nhân sợ nhÆ°ng không hối háºn. Phụ mẫu tiểu nhân Ä‘á»u đã khuất, bản thân trôi giạt khắp nÆ¡i, giống nhÆ° bèo giạt mây trôi, nhÆ° má»™t con chó hoang không chủ váºy.
- Tuy tiểu nhân khiến Long Nhị tà n phế, phạm phải tá»™i lá»›n, không thể dung tha, nhÆ°ng tiểu nhân không có chút oán trá»i háºn đất gì, nếu thá»i gian có quay trở lại, thì tiểu nhân vẫn sẽ giết Long Nhị để trừ hại cho bách tÃnh.
Nói tá»›i đây Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i lá»›n nói:
- NghÄ© tá»›i cái thân thể còm nhom nà y, trÆ°á»›c kia chÆ°a là m được việc là m ra gì, không ngá» lúc gần chết lại có thể trừ hại cho hÆ°Æ¡ng thân phụ mẫu, đó chÃnh là vinh hạnh của tiểu nhân, phụ mẫu tiểu nhân ở trên trá»i có linh thiêng cÅ©ng sẽ tán thưởng hà nh Ä‘á»™ng nà y của tiểu nhân, tuy Củi khô nà y chết không uổng, nhÆ°ng mong đại nhân công bằng chấp pháp là m trong sạch luáºt pháp Äại Yến!
Củi khô ná»— lá»±c lắm má»›i nói xong những câu ý nghÄ©a nà y, thân hình gà y yếu lại đứng đó run lên bần báºt, nhÆ°ng vẻ mặt lại rất kiên nghị, khiến tất cả má»i ngÆ°á»i phải thÆ°Æ¡ng cảm.
Hiện giá» tất cả má»i ngÆ°á»i, từ trên xuống dÆ°á»›i, từ Chung Bân, Tôn Khoa, sÆ° gia, nha dịch, và những bách tÃnh ngoà i công Ä‘Æ°á»ng kia Ä‘á»u ngẩn ngÆ°á»i ra không nói được lá»i nà o, nhÆ°gnx ánh mắt tán thưởng nhìn vá» phái Củi khô, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, trong ánh mắt của Tôn Khoa ngoà i sá»± khâm phục, và nhiá»u hÆ¡n thế là sá»± phẫn uất.
Tên thiết trụ vừa đánh hánh ba cái và o mông kia, nghe được những lá»i nà y, Ä‘á»™t nhiên chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt Củi khô, má»™t lá»i không nói, rồi vung bà n tay to váºt của gã lên tát thẳng và o mặt gã ba cái, rồi cÅ©ng không nói gì nữa mà trở vá» vị trà cÅ©.
Hà nh Ä‘á»™ng nà y của gã khiến bách tÃnh phải tò mò, không hiểu chuyện gì xảy ra. Äá»™t nhiên có má»™t giá»ng nói già nua trong đám đông vang lên:
- Thiết trụ, ngÆ°á»i là m được lắm, tối nay sẽ để Thúy Hoa hầu hạ ngÆ°Æ¡i để ngÆ°Æ¡i giải cÆ¡n thèm khát!
NgÆ°á»i nói ran hững lợi nà y chÃnh là lão thái sÆ¡n của Thiết Trụ, má»i ngÆ°á»i nghe xong liá»n cÆ°á»i ồ lên, mặt Thiết trụ cÅ©ng Ä‘á» á»ng lên, nhÆ°ng trong lòng thì rất hÆ°ng phấn! Hà hÃ, vợ mình là hiếu thảo nhất, có lá»i nói nà y của lão thái sÆ¡n rồi, đêm nay phải cùng nà ng ngâm nghê sá»± Ä‘á»i má»›i được!
Thá»i khắc quan trá»ng nhất, Trần Tiểu Cá»u ra hiệu cho Anh Má»™c, Anh Má»™c hiểu ý vá»™i và ng an bà i thá»a đáng!
Äang lúc má»i ngÆ°á»i vẫn còn bồi hồi thÆ°Æ¡ng cảm cho Củi khô, gã hát vè khiến ngÆ°á»i khác vừa yêu vừa ghét kia lại vang lên giá»ng lên:
- Ngà n ngôn toái ngữ không phải nói, hảo hán anh hùng Củi khô trừ tà n hại ác cho dân, sẽ lưu danh thiên cổ...
Tuy tên hát vè nà y vẻ tục tÄ©u, những câu vè của hắn vang lên khiến bách tÃnh nhÆ° giải phóng được tâm trạng trầm lắng nà y, tâm trạng của bá»n há» dâng cao, rồi giÆ¡ tay cao đồng thanh nói:
- Thả Củi khô ra, thả Củi khô ra, thả Củi khô ra...
Cảnh tượng nà y, thế tráºn nà y quả tháºt rất đáng khen ngợi.
Trong lòng má»—i con ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t mặt lÆ°Æ¡ng thiện cả.
Trần Tiểu Cá»u thở dà i, tuy Củi khô ná»a tháºt ná»a giả để diá»…n kịch, hắn nhìn và o đôi mắt đáng khinh của Củi khô, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy, tên Củi khô nà y lại dÅ©ng mãnh nhÆ° váºy, lại lÆ°Æ¡ng thiện nhÆ° váºy, lại hồn nhiên nhÆ° váºy, rồi tiến tá»›i dùng sức vá»— mạnh và o chiếc vai nhá» bé của hắn tán thưởng nói:
- Củi khô, ngươi là anh hùng, được lắm!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:38 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 128: Dứt khoát
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Thân hình gà y nhom của Củi khô run rẩy đứng ở đó, nghe được những tiếng hô hà o tán thưởng của bách tÃnh, lúc nà y cảm thấy vô cùng cảm thán, hai hà ng nÆ°á»›c mắt của hắn tuôn rÆ¡i, má»™t hà ng là sá»± hổ thẹn, má»™t hà ng là vì cảm Ä‘á»™ng, nghe thấy những tiếng cổ vÅ© khÃch lệ nhÆ° váºy, đôi chân của hắn run rẩy đứng cÅ©ng không vững, bá»—ng quỳ rạp xuống trÆ°á»›c mặt bách tÃnh, không ngừng dáºp đầu, tá» ra sám hối vì những hà nh Ä‘á»™ng trÆ°á»›c kia.
NÆ°á»›c có thể là m nổi thuyá»n và cÅ©ng có thể là m đắm thuyá»n!
Chung Bân đứng ở giữa đại Ä‘Æ°á»ng, trong lòng cứ lặp Ä‘i lặp lại từng lá»i nói của Trần Tiểu Cá»u, đối diện vá»›i những tiếng hô hà o mãnh liệt của bách tÃnh, cuối cùng hắn cÅ©ng hiểu được rằng, má»™t khi bách tÃnh đã đồng lòng thì không có gì là không là m được cả, hắn chỉ là má»™t tri phủ, Ä‘iá»u duy nhất có thể là m đó là thuáºn theo ý dân mà thôi.
Hiện tại hắn cảm thấy vô cùng lạc quan, Củi khô cÅ©ng đã chinh phục được lòng dân rồi, và tiếp theo bách tÃnh sẽ chinh phục lại má»™t tri phủ nhÆ° hắn, hắn lại chinh phục Tôn Khoa, và cuối cùng sẽ chấm dứt vụ án của tên Củi khô ở đây.
Sau khi hưởng thụ những tình cảm mãnh liệt nà y, Chung Bân tá» ra rất khà thế vung tay áo lên, những tiếng hô hà o của bách tÃnh cÅ©ng ngừng lại, từng ánh mắt đầy khát vá»ng Ä‘ang nhìn chằm chằm và o hắn, Ä‘á»u muốn nghe xem Chung Bân sẽ định tá»™i Củi khô ra sao.
Trong lòng Chung Bân hiểu rằng, những tiết mục đặc sắc của Củi khô đã tá»›i lúc hạ mà n, lúc nà y chÃnh là lúc hắn phải biểu diá»…n, trong Ä‘á»i ngÆ°á»i để có được những khoảnh khắc diá»…n tuyệt vá»i rất hiếm, mà trÆ°á»›c mắt là má»™t cÆ¡ há»™i không thể bá» qua được, chỉ cần nắm chắc cÆ¡ kỳ ngá»™ nà y, thì má»™t con cá chép nhÆ° hắn có thể nhảy được và o Long Môn, nhất cỠđịnh cà n khôn, đó chÃnh là sá»± già ng buá»™c giữa hắn và bách tÃnh, sẽ phá vỡ thế bị tên quan đầu xá» Tôn Khoa kia sai đâu đánh đó, thoát khá»i cảnh bất lợi và cô Ä‘Æ¡n ở thà nh Hà ng Châu nà y.
Củi khô ăn ngủ ở đại lao, ỉa đái cÅ©ng ở đại lao, toà n thân bốc lên má»™t mùi thối mà chỉ những con chó hoang má»›i thÃch thú thôi, nhÆ°ng Chung Bân lại không ná» hà gì mà giang rá»™ng đôi tay đỡ Củi khô đứng dáºy, rồi lùi lại hai bÆ°á»›c, rồi vẻ rất trịnh trá»ng mà cúi đầu nói vá»›i Củi khô:
- NghÄ©a sÄ©, ngÆ°á»i chịu khổ rồi, xin hãy nháºn má»™t vái của Chung Bân nà y!
Củi khô vô cùng kinh ngạc, vá»™i vạng né tránh, giá»ng khà n khà n vẻ ngạc nhiên nói:
- Äại nhân, sao ngà i lại là m váºy chứ? Tiểu nhân không gánh vác nổi đâu, ngÆ°á»i là m váºy chẳng bằng giết quách tiểu nhân Ä‘i cho rồi!
Trong lòng hắn vô cùng hiếu kỳ, không há» hay biết Chung Bân là m váºy là có ý gì, thầm nghÄ©, lẽ nà o Chung đại nhân và Trần Tiểu Cá»u, giữa hai ngÆ°á»i hỠđã có những diệu kế gì tiếp theo sao? NhÆ°ng đây cÅ©ng không phải là việc hắn phải lo lắng, có cái cúi ngÆ°á»i nà y của Chung Bân, trong lòng hắn hiểu rằng, cái mạng của mình có thể bảo toà n được rồi. Hắn cÅ©ng tá»± khen tà i diá»…n xuất của mình sao mà tuyệt vá»i đến váºy, sá»± việc phát triển tiếp diá»…n thế nà o thì phải xem tà i diá»…n xuất của Chung Bân thôi.
DÆ°á»›i bao con mắt của bách tÃnh, sau khi Chung Bân cúi ngÆ°á»i trÆ°á»›c Củi khô, rồi lại hÆ°á»›ng vá» bách tÃnh cúi ngÆ°á»i vái lạy má»i ngÆ°á»i má»™t cái.
Äám bách tÃnh thấy đại nhân hà nh lá»… vá»™i và ng né tránh.
Äùa hay sao váºy? ÄÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là quan tứ phâm của triá»u đình mà lại cúi đầu nhÆ° váºy, thì là m sao má»™t bách tÃnh bình thÆ°á»ng có thể nháºn được đây?
Chỉ có má»—i Trần Tiểu Cá»u là đứng đó nháºn cái vái lạy nà y của Chung Bân, lần nà y khiến Anh Má»™c há mồm trợn mắt lên kinh ngạc, sau đó hắn lại hất hất mái tóc Ä‘á» chói Ä‘á»™c đáo của hắn, rồi có chút khà thế nhÆ°á»›n mà y lên, thầm nghÄ©, Cá»u ca vẫn là ngÆ°á»i lợi hại nhất, đúng là có khà chất của má»™t đại tÆ°á»›ng quân.
Chung Bân vô cùng Ä‘iá»m tÄ©nh, không thấy sá»± hoảng sợ và hiếu kỳ của bách tÃnh mà kinh ngạc, bách tÃnh sợ quan viên thì đó là điá»u Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên rồi, hắn thấy Trần Tiểu Cá»u nhÆ° váºy cÅ©ng không há» tá» ra tức giáºn gì, ngÆ°á»i ta đã vì mình nghÄ© ra được diệu kế hay nhÆ° váºy rồi, nháºn má»™t cái vái của mình thì cÅ©ng hợp tình hợp lý thôi.
Huống chi, lại nghÄ© tá»›i mối quan hệ giữa hắn và vị bạch y công tá» kia nữa chứ, biết đâu chÃnh tên Trần Tiểu Cá»u nà y lại là má»™t nhân váºt nà o mà mình gặp là phải quỳ lạy ý chứ.
Sá»± thân thiết của Chung Bân vá»›i dân chúng khiến Tôn Kiến ngồi trên công Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng thấy rất kỳ lạ.
Trong con mắt của bách tÃnh Hà ng Châu nà y thì Tôn Khoa là ngÆ°á»i vô cùng thân dân và hòa nhã, là má»™t hình tượng rất đáng chân trá»ng trong lòng dân, cái thủ Ä‘oạn mua chuá»™c lòng dân nà y nhẽ ra là má»™t sở trÆ°á»ng của hắn má»›i phải chứ.
NhÆ°ng hiện giá» hắn chỉ biết ngồi trên công Ä‘Æ°á»ng mà là m má»™t vị khán giả bất đắc dÄ© thôi, con cái già Chung Bân nà y quả là cao thủ, dám cÆ°á»›p đất diá»…n của mình, đây chẳng phải là trò cÆ°á»i lá»›n cho thiên hạ đó sao.
NhÆ°ng Tôn Khoa cÅ©ng chỉ biết nhẫn nại trong Ä‘au khổ thôi, lát nữa còn có cÆ¡ há»™i phản bại thà nh thắng, cái gá»i là sai má»™t li Ä‘i má»™t dặm, lúc nà y hắn chỉ biết chỠđợi cÆ¡ há»™i, tá»›i lúc thẩm vấn bảy tên đầu mục kia, tá»›i lúc đó má»›i là thá»i khắc quan trá»ng để láºt thế cá» nà y.
Hừ..., cứ để ngÆ°Æ¡i vui vẻ chút Ä‘i, lát nữa sẽ cho ngÆ°á»i mở mang tầm mắt, thế nà o gá»i là vui quá hóa buồn. Äồng thá»i trong đầu hắn có chút nghi ngá», không biết cái tên hát vè và tên ghiết lợn đồ tể kia có phải do Chung Bân đã an bà i từ trÆ°á»›c không nữa?
Chung Bân cÅ©ng là m rất tốt công việc mua chuá»™c lòng dân, rồi hắn nói những câu thấm thÃa:
- Hà ng Châu phủ nha, có trách nhiệm giữ bình an cho địa phÆ°Æ¡ng, nên vì hÆ°Æ¡ng thân phụ lão mà giúp đỡ, trừ bạo an dân, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t Hà ng Châu nha môn mà lại không là m được Ä‘iá»u đó, dối trên lừa dÆ°á»›i, cùng câu kết vá»›i tên khốn Long Nhị kia, khiến cuá»™c sống của bách tÃnh rất khổ sở và căm phẫn.
Nghĩ một lát, hắn nói tiếp:
- Vá»›i rất nhiá»u tá»™i trạng vô cùng ghê tởm của tên khốn Long Nhị kia, nhÆ°ng Nha phủ lại thá» Æ¡ nhÆ° không biết gì, không láºp án để Ä‘iá»u tra, đây chÃnh là sá»± thiếu trách nhiệm và vô năng của quan phủ, bản tri phủ nhất định sẽ Ä‘iá»u tra triệt để những quan viên nà o bao che và thông đồng vá»›i kẻ ác, lấy lại sá»± công bằng công tâm cho bách tÃnh!
Khi Chung Bân nói tá»›i đây, đôi mắt nhìn chằm chằm và o Tôn Khoa Ä‘ang ngồi trên công Ä‘Æ°á»ng, Ä‘iểm chết ngÆ°á»i hÆ¡n nữa là những ánh mắt của bách tÃnh cÅ©ng theo ánh mắt của Chung Bân nhìn vá» hắn, hÆ¡n nữa còn lá»™ ra vẻ bừng tÄ©nh đại ngá»™ nữa chứ.
Hay lắm Chung Bân, mẹ kiếp nham hiểm lắm, Tôn Khoa là má»™t con cáo già đá»i, láºp tức bị Ä‘Æ°a và o những âm mÆ°u quá»· kế của Chung Bân.
Lần nà y hắn muốn Ä‘em mình lên há»a Ä‘Ã i rồi. Quan viên Hà ng Châu không là m tròn trá»ng trách, thông đồng kẻ ác là m nhiá»u Ä‘iá»u ác thì liên quan gì tá»›i ta chứ? Ta chỉ là má»™t Hà ng Châu phủ doãn, mẹ kiếp, tá»± nhiên ngÆ°Æ¡i đổ vấy cho ta là sao?
Chung Bân không thá»m để ý tá»›i ánh mắt coi thÆ°á»ng của Tôn Khoa, lại khà phách nói tiếp:
- Long Nhị là m nhiá»u việc ác, quan phủ không Ä‘iá»u tra là m rõ, khiến bách tÃnh chịu nhiá»u khổ sở và uất háºn, đó chÃnh là cái sai của quan phủ.
- Củi khô chỉ là má»™t thảo dân, dáng ngÆ°á»i còm nhom, sống Ä‘á»i tạm bợ, lang bạt nay đây mai đó, dá»±a và o sá»± thÆ°Æ¡ng hại của bách tÃnh mà sinh sống, nhÆ°ng lại có trái tim hà nh hiệp trượng nghÄ©a muốn trừ hại cho dân cho nÆ°á»›c, dá»±a và o bản lÄ©nh của mình, trong lúc dÅ©ng khÃ, vì hÆ°Æ¡ng thân phụ lão không quản ngại an nguy của bản thân, dám chấp nháºn sung quân hay chặt đầu để chém giết Long Nhị, trừ bạo an dân, trả lại sá»± thái bình thịnh thế cho bách tÃnh Hà ng Châu, đại trà đại dÅ©ng, hà nh hiệp trượng nghÄ©a nhÆ° váºy, ta nghe xong cÅ©ng thấy Ä‘á»™ng lòng, tá»± thấy mình có lá»—i.
Những lá»i nói của Chung Bân, cÅ©ng là cách gỡ tá»™i cho Củi khô. Bách tÃnh nghe tá»›i đây, Ä‘á»u rất cảm Ä‘á»™ng vá»›i sá»± phân minh của Chung Bân, đúng là má»™t vi quan tốt luôn lo nghÄ© cho dân.
Chung Bân lại thở dà i nói:
- Tuy ta được Ä‘iá»u Ä‘á»™ng vá» Hà ng Châu nà y không lâu, nhÆ°ng thân là quan tri phủ của địa phÆ°Æ¡ng, không ngá» cÅ©ng không biết những nghÄ©a sÄ© nhÆ° váºy, quả tháºt khiến Chung Bân ta rất xấu hổ! Tuy Củi khô chÆ°a giết chết Long Nhị, nhÆ°ng cÅ©ng đã là m hắn tà n phế, dá»±a và o luáºt pháp Äại Yến, theo lý là phải sung quân hoặc chém đầu! NhÆ°ng...
Chung Bân nói tá»›i đây, bá»—ng nhiên dừng lại, còn bách tÃnh cÅ©ng biết rằng vụ án nà y cÅ©ng sắp tá»›i hồi kết thúc, Ä‘á»u Ä‘Æ°a đôi mắt khát vá»ng nhìn vá» phÃa hắn.
Củi khô nghe tá»›i đây, đôi chân nhÆ° má»m nhÅ©n ra, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vá» phái Chung Bân, rồi lại liếc chá»™m Trần Tiểu Cá»u, cuối cùng nhắm tịt mắt lại không thèm để ý gì tá»›i xung quanh nữa.
Chung Bân Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh, rồi Ä‘i vá» chá»— ngồi, rồi Ä‘áºp mạnh viên cục gá»— trên bà n nói:
- NhÆ°ng vụ án nà y cÅ©ng đã có mầm tai há»a, nguyên nhân là sá»± thiếu trách nhiện của quân viên trÆ°á»›c, còn Củi khô có hà nh vi trượng nghÄ©a sau. Cuối cùng sai sót lá»›n nhất vẫn là quan phủ, không phải lá»—i ở Củi khô, tuy hắn phạm và o Ä‘iá»u luáºt lá»›n của Äại Yến, pháp luáºt không thể tha thứ, nhÆ°ng theo tình thì có thể bá» qua được!
Hiện trÆ°á»ng vẫn cứ im lặng, lẳng lặng chỠđợi câu nói cuối cùng của Chung Bân.
Chung Bân vô cùng mãn ý, vuốt vuốt chòm râu, nói:
- Cho nên bản quan tuyên án, Củi khô vô tá»™i láºp tức phóng thÃch, và sẽ phải báo cáo lên triá»u đình, biểu dÆ°Æ¡ng tinh thà nh hà nh hiệp trượng nghÄ©a của hắn, hÆ¡n nữa còn kêu gá»i bách tÃnh lấy Củi khô là m tấm gÆ°Æ¡ng để noi theo, là m má»™t ngÆ°á»i đại nhân đại nghÄ©a, đại trà đại dÅ©ng!
Lá»i nà y vừa nói ra, má»i ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u rất kinh ngạc, không nói nên lá»i, rất lâu sao, Củi khô má»›i vô mạnh và o đùi, vui quá phát khóc, rồi kêu lên:
- Ôi mẫu thân của ta ơi.......
Trần Tiểu Cá»u thấy thá»i khắc quan trá»ng đã tá»›i, vá»™i ra hiệu cho Anh Má»™c, Anh Má»™c hiểu ý liá»n quay ngÆ°á»i mà đi.
Một lát sau, tiếng vè trong trẻo của tên hát vè lại vang lên:
- Ngà n ngôn toái ngữ không cần nói, quan phụ mẫu của Hà ng Châu- Chung đại nhân, huệ nhãn thấy hiệp nghÄ©a sÄ©, thanh minh khai sáng lÆ°u truyá»n thiên cổ...
Bách tÃnh nghe được tiếng vè nà y, nhÆ° tỉnh giấc má»™ng, vá»™i và ng phấn kÃch nÆ°á»›c mắt chảy dà n dụa, rồi giÆ¡ lắm đấm lên đồng thanh kêu:
- Chung đại nhân anh minh thần võ, Chung đại nhân yêu dân như con, Chung đại nhân thiên cổ lưu danh...
Tiếp theo, dứa sá»± an bà i của Trần Tiểu Cá»u và Anh Má»™c, chiêng trống vang trá»i, pháp nổ inh tai... khiến bách tÃnh cà ng thêm vui sÆ°á»›ng!
Trần Tiểu Cá»u vô cùng thÃch trà nghe những tiếng hô hà o của bách tÃnh, rồi lại nhìn vẻ mặt tái nhợt của Tôn Khoa, trong lòng thầm nghÄ©, tên khốn nà y chắc chuẩn bị nổi đóa rồi.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:38 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 129: Phản kÃch
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Chung Bân nhìn hà nh Ä‘á»™ng Ä‘iên cuồng của dân chúng, tai lắng nghe những lá»i ca ngợi phát ra từ trong lòng của bà con dân chúng, trong lòng hắn gợn sóng, hừ..., hắn nhắm mắt lại thở dà i má»™t tiếng, nhÆ° là tiếng hoan hô của núi biển váºy, đã lâu...
Hắn từng là m quan ở Tây Bắc, chiến tÃch nổi báºt, dân chúng vô cùng kÃnh yêu hắn, nhỠân Ä‘iển của hoà ng thượng, Ä‘iá»u hắn đến nÆ¡i già u có và đông đúc, không ngá» vì không hợp phong thủy, hắn bị kéo và o cái vòng luẩn quẩn không thể thoát ra được.
Mặc dù thân là Hà ng Châu tri phủ, nhÆ°ng hắn lại là má»™t ngÆ°á»i thừa, trong mắt các quan viên chỉ có Tôn Khoa, không há» có má»™t chút bóng dáng nà o của tri phủ là hắn, bà con dân chúng lại cần cù chăm chỉ, báºn bịu việc nhà nông, căn bản sẽ không để ý đến tri phủ má»›i tá»›i nháºm chức nà y rốt cuá»™c là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o.
Trong lòng bá»n há», tri thủ vừa không có thể là m cÆ¡m ăn, cÅ©ng không có thể là m thuế? Bá»n há» vẫn nhÆ° váºy phải ná»™p thuế cho triá»u đình.
Bởi váºy, hắn rÆ¡i và o hoà n cảnh chÆ°a từng có, hắn biến thà nh Ä‘iếc, thà nh câm.
Việc duy nhất mà hắn có thể là m chÃnh là là m đúng bổn pháºn của bản thân, không thể để có kẻ nà o đó có dã tâm nắm được Ä‘iểm yếu của mình.
Hắn cẩn tháºn tháºn trá»ng, không cầu láºp công, chỉ cầu không có chuyện rắc rối đến vá»›i hắn, nhÆ°ng không ngá» vụ án tên củi khô lại Ä‘Æ°a đẩy hắn và o cảnh đứng mÅ©i chịu sà o.
Thân là Hà ng Châu tri phủ, hắn lùi không thể lùi, không thể đổ trách nhiệm cho ngÆ°á»i khác, chỉ có thể bất chấp khó khăn xông lên, vốn nghÄ© rằng lần nà y chắc chắn bị không qua được, không ngá» sá»± xuất hiện của tiểu gia Ä‘inh thần kỳ lại có thể thay đổi cục diện.
Cẩm nang diệu kế hắn dùng vô cùng kì diệu, nhìn nhÆ° không có cách nà o thoát khá»i vÅ©ng đầm lầy nhÆ°ng dÆ°á»›i diệu kế ăn cây nà o rà o cây ấy của tiểu gia Ä‘inh, trái lại đó lại là bÆ°á»›c đệm để hắn thăng quan tiến chức.
Hắn Ä‘ang nhắm mắt ngất ngây trong lá»i tán thưởng khen ngợi của bà con dân chúng thì Tôn Khoa giá»ng Ä‘iệu nặng ná» hừ lạnh cắt ngang suy nghÄ© ngá»t ngà o của Chung Bân.
- Chung đại nhân, bà con dân chúng, xin nghe ta má»™t lá»i.
Khuôn mặt tái nhợt của Tôn Khoa lá»™ ra nụ cÆ°á»i quái quá»·, sinh tá» của tên củi khô đối vá»›i Tôn Khoa mà nói vốn dÄ© không phải là quan trá»ng nhất, cái tên nhãi nà y dù có sống hay chết, và Chung Bân có thẩm phán thế nà o, hắn Ä‘á»u có cách không lâu sau nà y sẽ Ä‘em tá»™i trạng của Chung Bân báo cáo lên triá»u đình, có thể tố hắn thống trị không tốt, dân chúng bạo Ä‘á»™ng; không thì tố hắn bao che tá»™i phạm, miệt thì luáºt pháp.
Chỉ là Long Äại là trợ thủ đắc lá»±c của hắn, má»™t lòng muốn đẩy tên củi khô và o chá»— chết. Hắn cân nhắc đến mối quan hệ thân máºt giữa hắn và Long Äại, không thể không vì Long Äại hết lòng hết sức giết chết tên củi khô.
Theo tÃnh toán của lão cáo già nà y, hắn sẽ cố gắn hết sức giúp đỡ Long Äại giải quyết chuyện nà y, nếu không thà nh công, hắn sẽ nghÄ© cách khác giết chết tên củi khô cái đồ chó cản trở nà y.
NhÆ°ng, tình thế hôm nay nhÆ° váºy không có chá»— để hắn có ý tưởng khác, bởi vì hắn phát hiện ra má»™t sá»± tháºt không tranh cãi được, vụ việc của tên củi khô hoà n toà n bị thẵng nhãi Chung Bân nà y giải quyết má»™t cách thuáºn lợi rồi, hÆ¡n nữa thằng nhãi Chung Bân nà y còn ngấm ngầm lấy tá»™i danh nhÆ¡n nhÆ¡n ngoà i vòng pháp luáºt của Long Nhị đổ lên đầu hắn, đây là âm mÆ°u mà hắn tuyệt đối không dá»… dà ng tha thứ được.
Mà cà ng khiến hắn phải nghẹn há»ng nhìn trân trối, không thể tha thứ chÃnh là tiếng hô hà o và tán thưởng của bà con dân chúng.
Bởi vì vụ án tên củi khô, thằng nhãi Chung Bân nà y giá»i lợi dụng, khéo léo xảo quyệt, không ngá» lại già nh được sá»± ca ngợi của toà n thể bà con dân chúng, hắn dốc hết sức lá»±c ngụy trang thà nh quan thanh liêm trong sạch, nhiệt tình vì lợi Ãch chung lại có thể bám rá»… trong lòng bà con dân chúng.
Äây là má»™t tình hình vô cùng nguy hiểm, nếu cứ theo Ä‘Ã phát triển nà y, vị trà của Chung Bân trong lòng bà con dân chúng sẽ dần dần trở nên vững trãi, khó mà lay Ä‘á»™ng được, vá» lâu vá» dà i sẽ để lại háºu quả lòng thể lÆ°á»ng được.
Hắn tuy rằng là phủ doãn Hà ng Châu, vị trà thứ hai, nhÆ°ng hắn luôn cho rằng mình má»›i là nhân váºt nắm toà n bá»™ quyá»n sinh sát ở Hà ng Châu, hắn không cho phép quyá»n lợi của bất kì ai ở cái nÆ¡i Hà ng Châu đông đúc phồn hoa nà y hÆ¡n hắn, tuyệt đối không thể.
Lúc cần dứt khoát thì không dứt khoát, ngược lại bị chịu rối loạn, hắn mặc dù Ä‘iá»m tÄ©nh bình thản, nhÆ°ng chỉ trong má»™t chốc lát hắn cÅ©ng không thể tiếp tục tha thứ cho sá»± kiêu ngạo được đằng chân lân đằng đầu của Chung Bân, hắn muốn thông qua khẩu cung của bảy tên tiểu đệ kia để vạch trần những lá»i nói dối của tên củi khô, rồi từ đó già nh được sá»± ủng há»™ của dân chúng, đả kÃch thằng nhãi đáng ghét Chung Bân nà y.
Chung Bân nghe thấy câu há»i của Tôn Khoa, trong lòng hiểu rõ Tôn Khoa là muốn theo sách lược đã định xuất chiêu, nhÆ°ng trong lòng hắn co chút nghi vấn, bởi vì bất luáºn tên củi khô sống hay chết, Tôn Khoa Ä‘á»u có thể nắm chặt quyá»n chủ Ä‘á»™ng trong tay, hoà n toà n không cần phải là m nhÆ° váºy, mạo hiểm đắc tá»™i bà con dân chúng muốn đẩy tên củi khô và o chá»— chết, cái nà y cÅ©ng không phù hợp vá»›i tÃnh cách của lão cáo già đã tu luyện nhiá»u năm nà y.
Tuy nhiên trong lòng Chung Bân không ngừng cÆ°á»i lạnh lùng, nhÆ° váºy đối vá»›i hắn cà ng thêm có lợi, bởi vì hắn biết, bảy tên tiểu đệ kia đã bị tên Trần Tiểu Cá»u nham hiểm xảo quyệt thu phục rồi, Tôn Khoa chó cùng rứt giáºu, vá»™i và ng ra tay, chỉ có thể là thất bại thảm hại, tá»± rÆ°á»›c lấy nhục mà thôi, nhÆ° thế cà ng có thể gia tăng uy phong của bản thân, cá»› gì mà không là m chứ?
Tôn Khoa mặc dù muốn bà y tỠý kiến của mình, nhÆ°ng cái khó là dÆ°á»›i tiếng chiêng trống vang trá»i của bà con dân chúng, giá»ng hắn tuy to nhÆ°ng cÅ©ng không tác dụng gì, biến mất trong biển rá»™ng mênh mông, không có cách nà o để bà con dân chúng chấp nháºn.
Chung Bân thấy cảnh tượng nà y, trong lòng vô cùng mãn nguyện, hắn đắc ý phất tay áo, bà con dân chúng thấy Chung đại nhân sáng suốt uy phong muốn phát biểu, vội và ng im lặng, nghiêng tai lắng nghe.
- Tôn đại nhân lẽ nà o nghi ngỠbản quan xét xỠsao? Có gì cứ nói ra, bản quan chăm chú lắng nghe.
Chung Bân Ä‘iá»m tÄ©nh nói.
Tôn Khoa cà ng thêm phẫn uất vá»›i vẻ ra uy vừa rồi của Chung Bân, đám dân Ä‘en nà y, không ngá» lại tin phục Chung Bân thế, chỉ má»™t cái phất tay, đã khiến bá»n há» im lặng lại ngay, lẽ nà o thá»i tiết Hà ng Châu thay đổi rồi sao? Cứ nhÆ° thế nà y mãi, không biết còn chuyện gì xảy ra nữa?
Hắn vuốt vuốt râu, ra vẻ thâm trầm nói:
- Chung đại nhân, vụ án tên củi khô và Long Nhị, vô cùng phức tạp, vẫn còn mấy tên tiểu đệ của tên củi khô chÆ°a thẩm vấn, vá»™i và ng định án, dÆ°á»ng nhÆ° có không công bằng, không biết Chung đại nhân thấy sao?
- á»’...?
Quả nhiên là không bá» qua sÆ¡ hở nà y, ta vốn dÄ© không định cạn tà u ráo máng, không ngá» ngÆ°Æ¡i lại tá»± Ä‘Æ°a mình lên thá»›t, nếu ta mà không nháºn món đại lá»… nà y, chẳng phải là có lá»—i vá»›i tấm lòng của ngÆ°Æ¡i sao? Chung Bân và Trần Tiểu Cá»u đứng ngoà i công Ä‘Æ°á»ng liếc mắt nhìn nhau, sau khi thấy được ánh mắt khẳng định của Trần Tiểu Cá»u, liá»n cÆ°á»i ha hả nhìn Tôn Khoa nói:
- Váºy thì theo ý của Tôn đại nhân, vụ án nà y nên xét xá» thế nà o?
- Theo ý hạ quan, nên thẩm vấn bảy tên tiểu đệ kia của tên củi khô, má»›i có thể biết được ngá»n ngà nh của vụ án, Chung đại nhân, ngà i đồng tình không?
Tôn Khoa từng bước áp sát nói.
- Tôn đại nhân công chÃnh liêm minh, nếu đã có nhiá»u nghi vấn nhÆ° váºy, bản quan Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nghe theo!
- Không, Chung đại nhân, hãy nghe ta má»™t lá»i.
Tôn Khoa vẻ mặt hoà i nghi nói:
- Bản quan cho rằng, nên thẩm vấn từng ngÆ°á»i, nhÆ° váºy má»›i có thể xác thá»±c được.
Thằng nhãi nà y quả nhiên là chưa thấy quan tà i chưa rơi lệ a! Chung bân suy nghĩ một lúc lâu, là m bộ mặt đại nghĩa nói:
- Nếu Tôn đại nhân có ý kiến bất đồng vá» vụ án nà y, váºy thì bản quan xin nhÆ°á»ng, cam là m phó thẩm, để Tôn đại nhân là m chủ thẩm thẩm vấn bảy tên tiểu đệ đó, thế nà o?
Tôn Khoa nghe thấy thế, thầm reo lên trá»i cÅ©ng giúp ta, hắn ngồi lên giữa công Ä‘Æ°á»ng, Ä‘áºp mạnh miếng gá»— xuống, khà thế oai phong, rõng rạc nói:
- NgÆ°á»i đâu, dẫn Nghị Cẩu Tá» và o công Ä‘Æ°á»ng.
Tôn Khoa trong lòng không ngừng cÆ°á»i lạnh, cái tên Nhị Cẩu TỠđó qua Long Nhị hắn đã biết chút Ãt, tên nà y nhát gan sợ phiá»n phức, từ trÆ°á»›c đến nay chỉ thÃch hưởng thụ, lúc đánh nhau thì luôn núp phÃa sau, là má»™t tên tay sai nhát gan. Việc nà y nhằm và o hắn là chuẩn nhất rồi, chỉ cần cho hắn chút lợi lá»™c, hÆ¡i dùng hình, thằng tiểu tá» nà y không phản bá»™i khai ra má»›i là lạ.
Bà con dân chúng tưởng rằng vụ việc của tên củi khô đã đến hồi kết, không cần phải thẩm vấn nữa, Ä‘ang trong lúc vui mừng phấn khởi, đến khi nghe thấy Tôn Khoa lại nghi ngỠđại anh hùng trong mắt bá»n há», hÆ¡n nữa Chung đại nhân lại bị hắn nghi ngá», không thể không nhÆ°á»ng chá»— lại, bá»n há» sục sôi, nhao nhao chỉ trÃch Tôn Khoa là thằng khốn nạn đầu má»c mụn, chân chảy mủ, hÆ¡n nữa ánh mắt thì căm phẫn liếc xéo nhìn chằm chằm tên chó đáng chết ra vẻ đạo mạo nà y.
Tôn Khoa nghe thấy bà con dân chúng chế nhạo, thấy bà con Ä‘á»u lá»™ ra ánh mắt căm phẫn, trong lòng nghÄ© lại, việc nà y là m váºy có đáng không, cuối cùng hạ quyết tâm, chỉ cần có thể khiến Nhị Cẩu Tá» nói ra, hắn hoà n toà n có thể chuyển bại thà nh thắng, đả kÃch được Chung Bân.
Nhị Cẩu Tá» cả ngÆ°á»i phát ra mùi tanh tưởi, hai chân bị xiá»ng xÃch cùm lại bị hai tên nha dịch đẩy và o công Ä‘Æ°á»ng, trong lòng hắn không yên, vừa bÆ°á»›c vừa nhìn xung quanh, thấy công Ä‘Æ°á»ng không khà uy nghiêm, khiến hắn cà ng thêm sợ hãi, Ä‘á»™t nhiên nghe thấy tiếng bãn gá»— gõ xuống vang lên, má»™t giá»ng nói uy nghiêm truyá»n đến:
- Nhị Cẩu Tá», ngÆ°Æ¡i đã biết tá»™i chÆ°a?
Nhị Cẩu Tá» nghe thấy giá»ng nói nà y, trong lòng hoang mang, bụp má»™t tiếng, quỳ rạp xuống đất.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
18-10-2012, 02:38 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn Äá»™i Xung KÃch
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Ở em gá»i bằng căn há»™ còn chổ anh há» gá»i là ổ
Bà i gởi: 32,436
Thá»i gian online: 1 năm 0 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 4,167
Thanked 413,187 Times in 24,845 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 130: Không sợ chó hoang không sợ quan
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Tôn Khoa là lão hồ ly tinh Ä‘a mÆ°u túc trÃ, có thể là m đến vị trà quan lá»›n hang tứ phẩm, má»™t ná»a là phúc đức tổ tiên, được thÆ¡m lây; còn má»™t ná»a còn lại là do hắn nhanh nhẹn hoạt bát, có nhiá»u mÆ°u đồ, giá»i vá» vá» các mánh khóe.
Hắn có rất nhiá»u thủ Ä‘oạn, các thủ Ä‘oạn Ä‘a dạng không thiếu, từ Long Äại cÅ©ng có biết qua, tên Nhị Cẩu Tá» nhãi nhép nà y là má»™t tên ngốc ngếch nhát gan sợ phiá»n phức, Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng gặp phải má»™t con chó hoang, cÅ©ng bị sợ tá»›i mức nhanh chân bá» chạy, ngược lại lại khiến cho con chó hoang đó Ä‘uổi theo không ngừng.
Khuyết Ä‘iểm nà y đối vá»›i Tôn Khoa Ä‘ang nóng lòng muốn chiến thắng mà nói thì chắc chắn là chá»— Ä‘á»™t phá quan trá»ng, vẻ mặt Tôn Khoa uy nghiêm, lại còn cÆ°á»i lạnh lùng nham hiểm nhìn Nhị Cẩu Tá», Ä‘áºp miếng gá»— xuống, lá»›n tiếng dá»a ngÆ°á»i, khà thế nghiêm trang khiến cho Nhị Cẩu Tá» sợ tá»›i mức cả ngÆ°á»i run rẩy, hai chân run lên bần báºt.
- Äại...đại nhân, tiểu nhân oan... oan uổng à .
Nhị Cẩu Tá» vốn nhát gan nhÆ° chuá»™t, trÆ°á»›c khi lên công Ä‘Æ°á»ng, hắn không ngừng cổ vÅ© chÃnh mình, nhất định phải ưỡn ngá»±c ngẩng cao đầu, là m má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chân chÃnh, hắn thá», mặc kệ là lá»i ngon tiếng ngá»t hay là bị dùng hình, Ä‘á»u phải nhá»› rõ những lá»i khuyên bảo ân cần mà Trần Tiểu Cá»u đã nói vá»›i hắn:
- phú quý không được đam mê, uy vũ không được khuất phục.
Tuy rằng hắn nghÄ© rất tốt, nhÆ°ng vừa nãy bị hai nha dịch hung thần ác sát áp giải và o công Ä‘Æ°á»ng, ý niệm là m má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chân chÃnh cÅ©ng đã theo gió bay Ä‘i, không còn tý dÅ©ng khà nà o.
Trong lúc hắn Ä‘ang hoảng loạn, Tôn Khoa gà o to khiến cho Nhị Cẩu Tá» hai chân nhÆ° nhÅ©n ra, không chút nghÄ© ngợi liá»n quỳ xuống đất.
Tôn Khoa thấy bá»™ dạng bất tà i của Nhị Cẩu Tá», trong lòng vô cùng sảng khoái, cÆ°á»i khẩy, lông mà y khẽ nhếch lên, vừa má»›i gà o to nhÆ° váºy đã khiến hắn sợ tá»›i mức nà y rồi, ta lát nữa dùng hình vá»›i hắn, hắn sẽ ngoan ngoãn Ä‘i và o khuôn khổ. Hắn vô cùng đắc ý liếc mắt nhìn Chung Bân Ä‘ang ngồi nghiêm chỉnh má»™t cái, hừ..., đánh rắn đánh giáºp đầu, xem Chung Bân nhà ngÆ°Æ¡i còn dám kiêu ngạo nữa không, ta cÅ©ng có thể nắm được nhược Ä‘iểm của ngÆ°Æ¡i, đẩy ngÆ°Æ¡i và o vá»±c sâu muôn Ä‘á»i muôn kiếp không trở lại được.
Chung Bân vẻ mặt bình tÄ©nh, nghÄ© Trần Băng là m việc, vô cùng tháºn trá»ng, nhất định sẽ xá» lý ổn thá»a, không để lại bất cứ sÆ¡ hở nà o. Hắn vốn cho rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, nhÆ°ng khi nhìn thấy bá»™ dạng hèn nhát của Nhị Cẩu Tá», lòng hắn co thắt lại, giống nhÆ° bị má»™t sợi dây thừng buá»™ ở giữa không trung, lên không được mà xuống cÅ©ng không xong.
Hắn u oán nhìn vá» phÃa Trần Tiểu Cá»u, ánh mắt cá»±c kì giống ngÆ°á»i vợ oán giáºn ông chồng bị bất lá»±c. Hắn thầm kêu lên đại sá»± không hay rồi, rồi vá»™i và ng tá» vẻ mặt ôn hòa nói vá»›i Nhị Cẩu Tá»:
- Nhị Cẩu Tá», ngÆ°Æ¡i không cần hoang mang rối loạn, đây là công Ä‘Æ°á»ng, không phải là địa ngục, chúng ta mặc dù là quan, nhÆ°ng cÅ©ng giống nhÆ° ngÆ°Æ¡i, má»™t mÅ©i hai mắt, không có ba đầu sáu tay, có gì mà phải sợ chứ, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm Ä‘i, chỉ cần ngÆ°Æ¡i nói hết sá»± tháºt ra, bản quan cam Ä‘oan, tuyệt đối sẽ không là m khó ngÆ°Æ¡i.
Nhị Cẩu Tá» thấy Chung Bân hòa nhã dá»… gần há»i han, run rẩy run rẩy ngẩng đầu, thấy vẻ mặt dịu dà ng của Chung Bân, bá»™ dạng nhÆ° má»™t huynh trưởng, ánh mắt thì dịu dà ng tình cảm, tháºm chà còn dịu dà ng hÆ¡n cả ánh mắt của mẹ hắn. Thấy Ä‘iệu bá»™ nà y cuat Chung Bân, vẻ vô cùng căng thẳng của hắn đã đỡ hÆ¡n phần nà o.
Tôn Khoa nhìn thấy thế, lạnh lùng cÆ°á»i, trong lúc mấu chốt, không được do dá»±. Hắn là m bá»™ nổi tráºn lôi đình, Ä‘áºp mạnh miá»…ng gá»— xuống, chỉ và o Nhị Cẩu Tá» quát lá»›n:
- Äiêu dân chết tiệt, ngÆ°Æ¡i khai tháºt ra cho ta, nếu nói dối câu nà o, sẽ Ä‘Æ°a ra Ngá» môn chém đầu trÆ°á»›c dân chúng.
Nhị Cẩu Tá» nà o có gặp qua tình thế uy phong thế nà y, cảm xúc vừa rồi được Chung Bân trấn an trong nháy mắt lại bị bá»™ dạng Ä‘á»™c ác của Tôn Khoa áp đảo, hắn run rẩy run rẩy, run cầm cáºp chắp tay nói:
- Äại...đại... đại nhân, tiểu...tiểu nhân...
Hắn cứ nói lắp bắp nhÆ° váºy khiến cho Chung Bân và Tôn Khoa Ä‘á»u toát hết cả mồ hôi, cÅ©ng không biết tên tiểu tá» nà y rốt cuá»™c có nói ra những lá»i kinh ngạc gì.
Trong hai ngÆ°á»i đó, Chung Bân là căng thẳng hồi há»™p nhất, trong ngÆ°á»i mồ hôi nhá» từng giá»t xuống. Má»™t khi Nhị Cẩu Tá» trong lúc hoảng loạn nói ra những lá»i không nên nói, váºy thì bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển, sắp thà nh lại bại.
Trần Tiểu Cá»u chứng kiến cảnh nà y, không khá»i bất đắc dÄ© lắc đầu, cái tên Nhị Cẩu Tá» nà y, mặc dù Ä‘oán trÆ°á»›c được tên tiểu tá» nà y là đồ ăn hại vô tÃch sá»±, nhÆ°ng hắn không ngá» lại vô tÃch sá»± đến cá»±c Ä‘iểm, chỉ có chút dÅ©ng cảm nà y, ngay cả so vá»›i má»™t đứa trẻ lên năm cÅ©ng không bằng, hắn quay đầu gá»i Anh Má»™c, đém tá» giấy đã chuẩn bị sẵn Ä‘Æ°a cho Anh Má»™c, Anh Má»™c vẻ mặt hoà i nghi cầm tá» giấy chen Ä‘i ra ngoà i.
Trong lúc Nhị Cẩu Tá» vẫn Ä‘ang lắp ba lắp bắp, giá»ng ca trong trẻo của gã hát vè lại tức thá»i vang lên:
- Ngà n ngôn toái ngữ không cần nói, anh hùng hảo hán Nhị Cẩu ca, huynh đệ như tay với chân, không sợ chó hoang không sợ quan, hê..., không sợ chó hoang không sợ quan.
Bà i hát vè nà y, là m cho dân chúng nghe thấy sững sá», đợi đến khi nghe đến câu “ không sợ chó hoang không sợ quanâ€, khiến bá»n há» ngặt nghẽo ngả nghiêng, Ä‘á»u che miệng lại, ha hả cÆ°á»i lá»›n, bầu không khà uy nghiêm đã tan biến thà nh mây khói, thay và o đó là tiếng cÆ°á»i vui vẻ sung sÆ°á»›ng.
Tôn Khoa nghe ở trong lòng, tức giáºn suýt nữa thì méo miệng, cái gì mà không sợ chó hoang không sợ quan? Lẽ nà o so sánh bản quan vá»›i chó hoang sao? Trong lòng hắn vô cùng căm háºn cái gã hát vè nà y, nếu không phải tên tiểu tá» nà y hết lần nà y đến lần khác trong thá»i khắc mấu chốt phá há»ng việc của hắn thì hắn cÅ©ng sẽ không bị rÆ¡i và o hoà n cảnh khó xá» thế nà y, hắn nhÃu chặt lông mà y, giáºn dữ nói:
- Äiêu dân nà o Ä‘ang kiếm chuyện gây rối, bắt lại đánh 20 trượng cho ta.
Äám nha dịch nghe thấy lá»i nà y, nhìn Tôn Khoa, rồi lại nhìn Chung Bân, quay đầu lại nhìn bà con dân chúng đông nghìn nghịt, ai ai cÅ©ng cau mà y, khó xỠđứng yên.
Tôn Khoa phất tay áo, hổn hển nói:
- Các ngÆ°Æ¡i phản rồi sao? Lẽ nà o ngay cả lá»i nói của bản Doãn phủ Ä‘á»u không nghe rồi sao?
Bá»n nha dịch vò đầu bứt tai, mệnh lệnh của Phủ Doãn đại nhân bá»n há» không dám không nghe, nhÆ°ng sá»± phẫn ná»™ của dân chúng không thể phạm và o, tình hình hiện tại nhÆ° váºy, nếu nhÆ° bá»n há» dám bắt gã hát vè lại đánh 20 trượng, đám dân chúng Ä‘ang cuá»™n trà o mãnh liệt sẽ giẫm nát bá»n há» mất. Bá»n há» căng thẳng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng, nhao nhao hÆ°á»›ng ánh mắt cầu cứu vá» phÃa Chung Bân vị tri phủ đại nhân.
Trong lòng Chung Bân luôn rất dÅ©ng mãnh, thầm trách bản thân vừa rồi lo lắng quá mức chuyện bé xé ra to, đánh mất Ä‘i định lá»±c thÆ°á»ng ngà y, trái lại Trần Tiểu Cá»u, vẫn rất bình thản phóng thoáng, gặp biến cố không sợ hãi, không há» bị lay Ä‘á»™ng bởi sá»± tà n nhẫn của Tôn Khoa và sá»± yếu Ä‘uối nhát gan của Nhị Cẩu Tá», hÆ¡n nữa dù việc lá»›n hay nhá», Ä‘á»u dùng quân cá» là cái tên hát vè hà i hÆ°á»›c, khiến bầu không khà lo lắng trong công Ä‘Æ°á»ng bá»—ng loạn xì ngáºu lên.
Mặc dù là chó ngáp phải ruồi, nhÆ°ng trong lòng hắn lại khăng khăng tin tưởng, trong lúc mấu chốt có bà i hát vè nà y chen và o là do Trần Tiểu Cá»u chu đáo tỉ mỉ sắp xếp trÆ°á»›c.
Hiện tại, hắn lấy lại được vẻ tá»± nhiên, phóng thoáng nắm chắc cục diện vừa rồi, vô cùng khinh miệt khẽ mỉm cÆ°á»i nói vá»›i Tôn Khoa:
- Tôn đại nhân, chúng ta thân là quan viên Hà ng Châu, tức là phụ mẫu của dân, sao lại có thể vì má»™t việc nhá» mà đã đánh con cái của mình chứ? Lạm dụng hình phạt riêng nhÆ° váºy, chẳng phải là phụ ân Ä‘iển của hoà ng thượng rồi sao? Tổn hại đến uy nghiêm của triá»u đình? Vi phạm luáºt pháp của Äại Yến? Hổ thẹn vá»›i dân chúng? NhÆ° thế ta và ngÆ°Æ¡i còn mặt mÅ©i nà o mặc bá»™ quần áo quan nà y vì dân chá» lệnh? Là m chủ cho dân?
Dân chúng nghe thấy Chung Bân nói hùng hồn hà o hiệp nhÆ° váºy, trong lòng vô cùng cảm Ä‘á»™ng, à o à o vá»— tay trầm trồ khen ngợi, nhất là tên tiểu tá» Anh Má»™c, lại chen chúc đến bên Trần Tiểu Cá»u gãi mái tóc mà u Ä‘á» cÆ°á»i ha hả nói:
- Cá»u ca, có cần gã hát vè xÆ°á»›ng thêm má»™t khúc nữa không?
- Lại còn phải há»i, còn không mau chỉ đạo Ä‘i.
Trần Tiểu Cá»u Ä‘Æ°a cho Anh Má»™c má»™t tá» giấy nói.
Trong lúc dân chúng Ä‘ang xúc Ä‘á»™ng, giá»ng trong trẻo của gã hát vè lại vang lên:
- Ngà n ngôn toái ngữ không nói nhiá»u, quan phụ mẫu Chung đại nhân, tay cầm kiếm sắc giết heo chó, yêu dân nhÆ° con, tấm lòng và ng...
Tôn Khoa trong lòng lạnh giá, khi hắn nghe thấy những lá»i cÆ°Æ¡ng trá»±c, lại còn nâng cao quan Ä‘iểm giáo huấn hắn má»™t tráºn của Chung Bân, tức giáºn tá»›i mức mặt xám xịt lại, cả ngÆ°á»i nhÆ° nhÅ©n ra, suýt chút nữa thì ngất xỉu.
Thằng nhãi Chung Bân nà y, cà ng ngà y cà ng kiêu ngạo hống hách rồi, má»™t cháºu phân thối nhÆ° thế rÆ¡i xuống, bảo ta phải né tránh sao đây?
Phản rồi, phản rồi, mẹ kiếp Ä‘á»u phản rồi! Tôn Khoa trong lòng không ngừng hối háºn, má»™t bÆ°á»›c sai, từng bÆ°á»›c sai, hôm nay sao ta lại Ä‘i và o cái vòng trong quái dị thế chứ? Sá»›m biết dân chúng ủng há»™ thế nà y, ta không nên Ä‘i ngược lại, thẩm vấn tên Nhị Cẩu Tá» nhát gan nhÆ° chuá»™t nà y.
Hắn đối diện mối thù chung của dân chúng, mặc dù trong lòng hắn phẫn ná»™, lại chỉ có thể nén giáºn, không bá»™c lá»™ ra bên ngoà i.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Goncopius
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Goncopius
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full