19-10-2012, 04:59 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 146: Cưỡng hôn
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Trần Lão Hán chỉ là má»™t tiểu nhân váºt hết sức thông thÆ°á»ng, ở miá»n đất phồn hoa sầm uất Hà ng Châu nà y, ông chỉ là má»™t con cóc nhá» hèn má»n, đáng thÆ°Æ¡ng, chỉ biết kêu oạp oạp, thế giá»›i quan của ông chỉ trong lòng bà n tay.
Trung thá»±c an pháºn, thuáºn theo tá»± nhiên, tầm nhìn có hạn.
Khi ông nghe thấy công tá» nhà Thôi gia đến cầu hôn, ông mừng rỡ cÆ°á»i toe toét, nhảy cẫng lên.
Thôi gia có thế lá»±c lá»›n thế nà o? Mặc dù kém xa so vá»›i bốn đại gia tá»™c ở Hà ng Châu, nhÆ°ng cÅ©ng là nhà dòng dõi Nho há»c, ná» nếp gia đình rất tốt, hÆ¡n nữa Thôi gia và má»™t trong bốn đại gia tá»™c Hà ng Châu Lý Gia có quan hệ há» hà ng, Ä‘i lại rất máºt thiết vá»›i nhau.
Äại công tá» của hắn Thôi Châu Bình nắm trÆ°á»›c Ä‘á»— cá» nhân, có thể nói vinh quang quê nhà , má»™t khi triá»u đình thiếu ngÆ°á»i, là có thể được cấp là m tri huyện.
Quả là nhân váºt có quyá»n hà nh.
Không được hoà n mỹ cho lắm là Thôi Châu Bình nà y đã lấy vợ, Tuệ Nương nếu mà gả vỠđấy thì đà nh phải chịu tủi thân là m vợ sau.
NhÆ°ng cái nà y thì cần gì phải so Ä‘o từng tý chứ? Thôi Châu Bình Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t cá» nhân, là ngÆ°á»i có há»c được hưởng thụ bổng lá»™c của triá»u đình, cho dù gả là m vợ sau, cÅ©ng là phúc lá»™c cho Trần gia lắm rồi, thế nà o? NgÆ°Æ¡i lại còn muốn là m vợ cả? Nằm mÆ¡ Ä‘i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, những lá»i ở trên chÃnh là những lá»i trong lòng Trần Lão Hán nghÄ©.
Ông vốn nghÄ© rằng ông vì Tuệ NÆ°Æ¡ng tìm thấy lang quân nhÆ° ý nhà cá»a Ä‘Ã ng hoà ng nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa ông cÅ©ng cho rằng Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe thấy tin tốt là nh nà y sẽ vô cùng vui mừng, liên mồm cảm Æ¡n ông.
Ông Ä‘ang trong lúc miệng cÆ°á»i không ngá»›t để đón nháºn sá»± ngạc nhiên của Tuệ NÆ°Æ¡ng.
Không ngá» không đón nháºn được sá»± ngạc nhiên, mà lại phải nháºn sá»± lạnh lùng cá»± tuyệt.
Trần Lão Hán ngượng ngùng, không biết nói thêm gì nữa.
Ông biết bản tÃnh và tÃnh tình của Tuệ NÆ°Æ¡ng, là cô gái tÃnh tình mạnh mẽ, rất có chủ kiến, lãng mạn Ä‘a tình, cảm xúc dồi dà o, nếu mà cứ mạnh mẽ ép buá»™c, tuyệt đối sẽ không thà nh công, ông liá»n vá»™i và ng khuyên nhủ:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, sao con lại không đồng ý chứ? Thôi gia là danh gia vá»ng tá»™c, nhà cao cá»a rá»™ng, hÆ¡n nữa Thôi Châu Bình cÅ©ng đã Ä‘á»— cá» nhân, con còn băn khoăn gì nữa.
Tuệ Nương kinh ngạc nhìn Trần lão hán, không nói một câu.
- Cá» nhân là thân pháºn gì? Có thể hưởng thụ bổng lá»™c của triá»u đình, cách xa so vá»›i nhà ta.
Trần Lão Hán thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng cứ nhìn chằm chằm và o ông, thấy có chút chá»™t dạ, liá»n từng câu từng chữ, Ä‘áºp bà n xuống nói:
- HÆ¡n nữa Tuệ NÆ°Æ¡ng con cÅ©ng không còn nhá», sá»›m đã đến tuổi kết hôn rồi, sao lại có thể bá» qua cÆ¡ duyên tốt thế nà y chứ.
Tuệ NÆ°Æ¡ng vẻ mặt xem thÆ°á»ng nhìn thẳng và o Trần Lão Hán, nà ng vốn tưởng rằng cha nà ng Ä‘ang nói đùa, nhÆ°ng thấy bá»™ dạng nghiêm nghị của ông, đúng là muốn đồng ý hôn sá»± nà y, trong lòng nà ng loạn cả lên.
Không phải là nà ng đã bị tiếng sét ái tình của Trần Tiểu Cá»u đánh trúng, lại xảy ra sá»± vuốt ve thân máºt, mà cho dù không có Trần Tiểu Cá»u, trong lòng cÅ©ng không thèm quan tâm đến Thôi Châu Bình.
Nà ng có chút hiểu biết vá» Thôi Châu Bình, tên tiểu tá» nà y, á»· và o mình có chút tà i văn chÆ°Æ¡ng, Ä‘i khắp các hang cùng ngõ hẻm, cám dá»— những phụ nữ đã có chồng, tằng tịu vá»›i há», phẩm hạnh không há» Ä‘oan chÃnh.
Cứ cách hai ba ngà y là hắn lại tá»›i đây, sau đó cứ nghêu ngao mấy câu thÆ¡ phú rồi Ä‘á» mấy chữ nghuệch ngoạc lên giấy, ánh mắt thì cứ nhìn thao tháo nhìn khắp ngÆ°á»i nà ng, từ trên xuống dÆ°á»›i, không bá» qua chá»— nà o cả, sau khi nà ng phát hiện thì lại giả bá»™ chÃnh nhân quân tá», mặc mà y Ä‘oan chÃnh.
Má»™t công tá» không có phẩm chất không có đức, con ông cháu cha nhát gan, cho dù có tà i văn chÆ°Æ¡ng nhÆ°ng cÅ©ng không thể lá»t được và o mắt xanh của nà ng.
Nà ng Ä‘em Thôi Châu Bình so sánh vá»›i Trần Tiểu Cá»u, cà ng cảm thấy Trần Tiểu Cá»u dám nói dám là m, vô cùng chÃnh nghÄ©a, lại còn khôi ngô tuấn tú tà i cao, nhất là nụ cÆ°á»i xấu xa cà ng khiến nà ng say mê Ä‘iên đảo, không thể kiá»m chế được.
Tuệ Nương nghĩ đến đây, rùng mình nói:
- Cha, mặc dù Thôi Châu Bình đã Ä‘á»— cá» nhân, nhÆ°ng hắn không phải loại ngÆ°á»i tốt đẹp gì, ngÆ°á»i không những xấu, mắt lác mồm nhá»n mà phẩm chất cÅ©ng không tốt đẹp gì, chỉ được cái tiếng cá» nhân. Không tin cha có thể Ä‘i há»i, ai mà không biết Thôi Châu Bình Ä‘i hắp hang cùng ngõ hẻm, đùa giỡn quả phụ, cám dá»— ngÆ°á»i ngÆ°á»i đã có chồng, cùng vá»›i anh há» hắn Lý Phách Thiên là m những việc ác, không ngá» cha lại còn coi trá»ng hắn nhÆ° váºy, tháºt không còn gì để nói.
Trần Tiểu Cá»u trốn trong tủ quần áo nghe rất rõ cuá»™c nói chuyện của hai ngÆ°á»i. Bị những lá»i lẽ ngụy biện của Trần Lão Hán là m cho tức giáºn bừng bừng. Äợi khi nghe thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng nói tên Thôi Châu Bình ngÆ°á»i xâu mắt lác miệng nhá»n đầu bẹp, trong đầu hắn liá»n hiện ra bá»™ dạng của má»™t con khỉ.
Ai dám tán tỉnh vợ ta ta sẽ không tha, khi nghe thấy Trần Lão Hán nói Thôi gia và Lý gia có quan hệ há» hà ng thân thiết, trong lòng hắn nổi lên sá»± căm háºn.
Äược lắm, anh há» ngÆ°Æ¡i Lý Phách Thiên đánh ta, còn Thôi Châu Bình nhà ngÆ°Æ¡i nhÆ° con khỉ lại muốn cÆ°á»›p vợ của ta, hừ..., lần nà y ta không cho ngÆ°Æ¡i nếm mùi lợi hại của Trần Tiểu Cá»u ta, ta sẽ cắt cu của ta Ä‘i.
Hắn vất vả lắm má»›i lấy lại được bình tÄ©nh, lẳng lặng ngồi nghe hai ngÆ°á»i nói chuyện.
Trần Lão Hán quả tháºt không biết “ chiến tÃch vÄ© đại†của Thôi Châu Bình, nhÆ°ng những lá»i Tuệ NÆ°Æ¡ng nói ra, hắn cho rằng là lá»i qua loa tắc trách, chỉ tin được ba phần, liá»n ngụy biện nói:
- NgÆ°á»i trẻ tuổi mà ? Có chút lăng nhăng, không có gì lá»›n lao cả, đợi đến khi nhiá»u tuổi, tá»± nhiên sẽ thay đổi thôi, hÆ¡n nữa ngÆ°á»i ta lại là cá» nhân, hà nh vi của cá» nhân Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không giống vá»›i há»™ nhá» nhà ta, không cần quá ngạc nhiên.
Trần Lão Hán ngượng ngùng nói.
- Cha, cha nói gì váºy? Sao lúc nà o cÅ©ng cứ nghÄ© cho ngÆ°á»i ngoà i thế, cha vá»™i vã muốn gả con Ä‘i nhÆ° váºy, lẽ nà o Tuệ NÆ°Æ¡ng con có chá»— nà o là m không tốt, khiến cha ghét bá»?
Tuệ Nương có chút đau lòng nói.
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, cha nà o có ý đó chứ, cha Ä‘á»u là vì tốt cho con.
Trần Lão Hán thấy Tuệ Nương gần như phát khóc, vội thở dà i một tiếng nói:
- Cha không có bản lÄ©nh không, mẹ con lại chết sá»›m, cha má»™t mình nuôi các con khôn lá»›n, nếm không biết bao nhiêu đắng cay của nhân gian, hà i..., cha cÅ©ng cam chịu số pháºn, ai bảo cha không có bản lÄ©nh.
- Và dụ nhÆ° cha bị Long Nhị đánh lần nà y, nếu nhÆ° không phải có ân nhân Trần Tiểu Cá»u giúp đỡ, cha suýt nữa mất mạng rồi, xét đến cùng, vẫn là chúng ta không có bản lÄ©nh, cho dù bị ngÆ°á»i ta ức hiếp, cÅ©ng không có chá»— nà o kêu oan, chỉ có thể nhẫn nhục nuốt và o trong.
- Em con Anh Má»™c suốt ngà y gây rắc rối, ngà y nà o cÅ©ng ra ngoà i đánh nhau, cho mình là anh hùng hà o kiệt gì, thá»±c ra là lÆ°u manh, cha đẻ ra đứa con trai nhÆ° hắn, đúng là không Ãt lo lắng.
Trần Lão Hán nói vá»™ và ng, nhiá»u câu nói không ra hÆ¡i, lại còn ho liên tục, Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy váºy, vá»™i và ng nhè nhẹ vuốt lÆ°ng cho Trần Lão Hán, vẻ mặt lo lắng há»i:
- Cha, cha nói cháºm thôi, Tuệ NÆ°Æ¡ng con nghe.
Trần lão hán ho khan và i tiếng rồi nói:
- Cha không có bản lÄ©nh, khiến con phải chịu khổ, dung mạo nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh của con được thừa hưởng từ cha, cha không nhẫn tâm để con tùy tiện lấy má»™t phà m phu tục tá», mặc dù Thôi Châu Bình đã có vợ, nhÆ°ng con gả và o đấy, cÅ©ng là thân pháºn của bà chủ, có ngÆ°á»i phục vụ đến nÆ¡i đến chốn, không phải Ä‘á»™ng tay là m việc gì, vinh hoa phú quý Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không thể thiếu phần của con, con còn do dá»± băn khoăn cái gì nữa, hÆ¡n nữa, chỉ cần con được gả và o nhà đấy, ai còn dám bắt nạt em trai con? Äến lúc đó cho dù em trai con có phạm và o vÆ°Æ¡ng pháp, có Thôi gia giúp đỡ, cÅ©ng có thể bình an vô sá»±.
- Sức khá»e của cha không còn nhÆ° trÆ°á»›c, ngà y má»™t ngà y yếu Ä‘i, còn có thể sống bao lâu nữa? Lúc còn sống chỉ hi vá»ng hai chị em con tìm được nhà tốt, có thể chăm sóc lẫn nhau, mẹ con ở dÆ°á»›i suối và ng cÅ©ng có thể an tâm.
Trần Lão Hán nói rất thê lÆ°Æ¡ng, nghÄ© đến ngÆ°á»i vợ đã mất, hai hà ng nÆ°á»›c mắt cứ thế tuôn ra.
Lão nà y đúng là điển hình vá» trá»ng nam khinh nữ, tÆ° tưởng phong kiến, không ngá» muốn bán con gái của mình để bảo há»™ cho con trai lão, nghÄ© hay quá đấy, nhất là khi Trần Tiểu Cá»u nghe thấy Trần Lão Hán nói dung mạo nghiêng nÆ°á»›c nghiêng thà nh của Tuệ NÆ°Æ¡ng là được thừa hưởng từ lão, Trần Tiểu Cá»u bất đắc dÄ© lắc lắc đầu, trong bóng tối giÆ¡ ngón giữa lên.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy Trần Lão Hán nói thê lÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy, trong lòng có chút buồn rầu, không Ä‘Ã nh lòng oán trách cha, nhẹ giá»ng nói:
- Cha, con biết là cha muốn tốt cho chúng con, mặc dù Anh Má»™c suốt ngà y chỉ biết đánh nhau, nhÆ°ng bụng dạ em nó rất tốt, rất nhiá»u ngÆ°á»i khen Anh Má»™c nghÄ©a hiệp, tất sẽ thà nh công, chỉ là hiện tại vẫn còn trẻ, mấy năm nữa chắc chắn sẽ trở thà nh má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Ä‘Ãch thá»±c.
- Còn vỠphần con...
Tuy rằng Tuệ Nương trong lòng không đà nh lòng, nhưng lại vô cùng kiên định nói:
- Từ nhá» tÃnh con đã nghịch gợm Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng, những suy nghÄ© không giống vá»›i ngÆ°á»i khác, ngÆ°á»i ta nghÄ© thế nà y nhÆ°ng con lại nghÄ© thế kia, ngÆ°á»i khác cho rằng là bảo bối, nhÆ°ng con lại coi hắn là ngá»n cá», hôn sá»± của Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên do Ä‘Ãch thân Tuệ NÆ°Æ¡ng con là m chủ, cha, không là m phiá»n cha lo lắng nữa.
Trần Tiểu Cá»u mặc dù tức giáºn, nhÆ°ng nghe thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng vừa cÆ°Æ¡ng quyết lại vừa má»m dẻo phản bác lại, trong lòng thÃch thú, Tuệ NÆ°Æ¡ng nói hay lắm, Trần Tiểu Cá»u ta chỉ là má»™t ngá»n cá» nhá», Tuệ NÆ°Æ¡ng lại coi ta là bảo bối. Trong lòng thầm thá», Tuệ NÆ°Æ¡ng, ta tuyệt đối sẽ không phụ nà ng.
- Con nói cái gì?
Trần Lão Hán tức giáºn đến mức đứng lên nói:
- Từ trước đến nay, việc hôn nhân, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, con không nghe cũng phải nghe.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nhìn ánh mắt giáºn dữ của Trần Lão Hán, nhá» nhẹ nói:
- Cha, cha ép buá»™c con sao? Bản tÃnh của con cha không phải là không biết, lá»i Tuệ NÆ°Æ¡ng con nói ra, nhÆ° bát nÆ°á»›c hất Ä‘i, không thu lại được.
- Con, con...
Trần Lão Hán bỗng lấy ra một bức văn thư, như đinh đóng cột nói:
- Con không nghe cÅ©ng phải nghe, sáng nay ta và Thôi gia đã cÅ©ng nhau kà rồi, ấn cả dấu tay, lá»… há»i Thôi gia sẽ Ä‘Æ°a đến, Tuệ NÆ°Æ¡ng, hôn sá»± nà y con không đồng ý cÅ©ng phải đồng ý.
Tuệ NÆ°Æ¡ng vừa nghe, hoảng hốt lo sợ, vá»™i và ng cầm lấy bức văn thÆ° Ä‘á»c.
Vừa Ä‘á»c, Ä‘au lòng chán nản, hai hà ng nÆ°á»›c mắt theo má nà ng rÆ¡i xuống.
Trần Tiểu Cá»u nghe đến đây, không thể kìm chế được lá»a giáºn trong lòng nữa, đạp mạnh má»™t phát, cánh cá»a tủ vỡ ra, hùng hổ chạy đến chá»— Trần Lão Hán, chỉ và o đầu lão, vẻ mặt u ám nói:
- Lão Trần, lão tháºt đáng chết.
Lão Trần nghe thấy, quay đầu lại nhìn, thấy Trần Tiểu Cá»u từ trong tủ quần áo chạy ra, kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, lặng ngÆ°á»i, không nói lên lá»i.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
19-10-2012, 05:00 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 147: Äe dá»a nhạc phụ đại nhân
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Khi Trần Lão Hán Ä‘ang dùng bức văn thÆ° để Ä‘e dá»a Tuệ NÆ°Æ¡ng, sá»± xuất hiện của Trần Tiểu Cá»u hoà n toà n là m loạn kế hoạch của hắn, hắn kinh ngạc Ä‘Æ¡ ngÆ°á»i, không chỉ bởi ánh mắt hùng hổ của Trần Tiểu Cá»u, mà cà ng là vì lão rõ rà ng nhìn thấy thằng nhãi nà y từ tủ quần áo chui ra.
Mẹ Æ¡i, Trần Lão Hán kinh ngạc vá»— đùi, hiện tại cuối cùng hắn cÅ©ng hiểu được Tuệ NÆ°Æ¡ng vì sao ban ngà y ban mặt lại khóa cá»a phòng lạ, hóa ra là trong phòng cất giấu con chuá»™t thà nh tinh nà y.
Má»™t thiếu niên sức xuân phÆ¡i phá»›i, má»™t thiếu nữ nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, hai ngÆ°á»i trốn trong phòng, ôm ôm ấp ấp, sán và o nhau, còn là m cái chuyện gì nữa?
Trần Lão Hán nghĩ đến đây, đầu óc choáng váng. Thằng nhãi nà y lẽ nà o đã chiếm đoạt khuê nữ của ta rồi.
- Lão Trần, lão tháºt đáng chết.
Khi Trần Lão Hán nghe thấy câu nói nà y, tức giáºn đến ngã ngá»a, nghẹn há»ng má»™t câu cÅ©ng không nói lên lá»i, gã trẻ tuổi nhà ngÆ°Æ¡i, mặc dù đã từng cứu mạng ta, nhÆ°ng là m sao lại có thể nói nhÆ° váºy vá»›i ta?
NhÆ°ng khi lão thấy khà thế mạnh mẽ củ Trần Tiểu Cá»u, không dám chống đối, liá»n quay đầu lại nhÆ° hổ rình mồi nhìn Tuệ NÆ°Æ¡ng, trong lồng ngá»±c cÆ¡n tức giáºn nổi lên, giÆ¡ bà n tay lên đánh vá» phÃa Tuệ NÆ°Æ¡ng.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy cha và Thôi gia đã trao đổi văn thÆ° Ä‘Ãnh hôn, trong lòng mất hết hi vá»ng, không biết là m thế nà o cho phải, Ä‘ang lúc muốn tìm cái chết, Trần Tiểu Cá»u liá»u lÄ©nh lao ra khiến Tuệ NÆ°Æ¡ng không kịp nghÄ© ngợi lung tung.
Nà ng mặt Ä‘á» bừng, lấy tay che mặt trá»™m nhìn bóng dáng to lá»›n của Trần Tiểu Cá»u, thấy hắn hùng hổ chỉ và o đầu cha mình vì mình, vừa cảm thấy không ổn, lại cảm thấy hả giáºn, nhất thá»i không biết là vui hay buồn.
Nà ng biết, mặc dù nà ng và Trần Tiểu Cá»u không là m cái việc xấu hổ, nhÆ°ng trong lòng cha nà ng, chỉ sợ rằng lão đã nghÄ© là gạo đã nấu chÃn thà nh cÆ¡m rồi.
Tuy rằng nà ng cảm thấy xấu hổ, nhÆ°ng không há» hối háºn, cÅ©ng không cảm thấy Ä‘uối lý, nà ng đã lá»›n rồi, ôm ôm ấp ấp, vuốt ve ngÆ°á»i mình yêu có gì to lá»›n đâu, hÆ¡n nữa, tÃnh cách Tuệ NÆ°Æ¡ng vốn ngang bÆ°á»›ng không giống ai, cho dù là m thế, cÅ©ng là tÃnh cách của nà ng mà thôi.
Dám là m dám chịu, chÃnh là đạo là nà y.
Mà lá»a giáºn trong lòng Trần Lão Hán không có chá»— nà o để trút ra, liá»n giÆ¡ tay lên tát vá» phÃa Tuệ NÆ°Æ¡ng.
Tuệ NÆ°Æ¡ng không thèm để ý, chỉ khẽ mỉm cÆ°á»i, bÆ°á»›ng bỉnh chịu bão tố của Trần Lão Hán.
Lão già nà y, không ngá» lại dám đánh vợ ta? Lúc nà y Trần Tiểu Cá»u tức sùi bá»t mép, còn tâm trà đâu mà nhá»› là bố vợ, Lão Thái SÆ¡n, dám bán vợ của ta Ä‘i là m thiếp, đừng trách ta mất hết tÃnh ngÆ°á»i.
Một tay hắn tóm lấy cổ tay của Trần Lão Hán, chỉ nghe Trần Lão Hán kêu lên một tiếng ái.
- Trần Tiểu Cá»u, chà ng mau buông tay ra.
Tuệ NÆ°Æ¡ng là má»™t cô con gái hiếu thuáºn, thấy mà n nà y, kinh hãi kêu lên má»™t tiếng, vá»™i và ng đánh và o cánh tay Trần Tiểu Cá»u, bảo hắn mau buông ra,
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, cô nà ng đáng yêu của ta, bảo bối của ta, tim gan của ta, tanh nghe lá»i nà ng, nà ng bảo ta buông ra, ta buông ra ngay.
Trần Tiểu Cá»u vừa nói lá»i yêu thÆ°Æ¡ng vá»›i Tuệ NÆ°Æ¡ng vừa thừa cÆ¡ buông tay ra.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe xong, đầy thẹn thùng, thầm oán giáºn Trần Tiểu phổng mÅ©i, nhÆ°ng, kiểu dám là m dám chịu, sắc đảm bao thiê khiến Tuệ NÆ°Æ¡ng trong lòng mừng thầm, đây má»›i là tiểu tình lang mà ta thÃch.
Trần lão hán lắc lắc cánh tay, đầu óc choáng váng ngồi xuống đất, khi nghe thấy những lá»i nói yêu thÆ°Æ¡ng Trần Tiểu Cá»u, bá»™ mặt già của lão cÅ©ng Ä‘á» bừng lên, lại thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phản đối gì, ngược lại lại lá»™ ra vẻ thÃch thú vui mừng, lão Ä‘áºp tay và o đùi, khóc rống lên nhÆ° trẻ con.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy thế, dở khóc dở cÆ°á»i, vá»™i và ng bÆ°á»›c đến khuyên giải, muốn đỡ Trần Lão Hán lên.
Trần Tiểu Cá»u thấy Trần Lão Hán khóc lóc om sòm, trong lòng có chút bá»±c mình, lão già nà y cÅ©ng năm sáu mÆ°Æ¡i tuổi rồi, không ngá» lại còn trẻ con nhÆ° váºy, xem ra cần phải cho lão liá»u thuốc mạnh rồi, chỉ có thể giống nhÆ° Long Nhị đối đãi lão, lão má»›i cảm thấy sá»± lợi hại của mình.
Hắn cÆ°á»i lạnh lùng, kéo Tuệ NÆ°Æ¡ng ra, nhìn thẳng và o Trần Lão Hán giáºn dữ hét:
- Cái lão già đáng chết nà y, khóc gì mà khóc chứ? Còn khóc nữa thì ta cho lão ăn một chưởng đó.
Trần Lão Hán nghe váºy ngẩn ngÆ°á»i ra, trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhìn vẻ hung dữ cả Trần Tiểu Cá»u, chỉ và o Tuệ NÆ°Æ¡ng và Trần Tiểu Cá»u, vẻ mặt tá»™i nghiệp nói:
- Ngươi... các ngươi... rốt cuộc các ngươi đã là m trò gì.
Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘ang định giải thÃch, Trần Tiểu Cá»u ngăn lại, trÆ°á»›c mặt Trần Lão Hán vuốt nhẹ và o khuôn mặt Ä‘á» vì ngượng ngùng của Tuệ NÆ°Æ¡ng, nói:
- Cái lão già nà y, Ä‘oán không sai đâu, ta và Tuệ NÆ°Æ¡ng yêu thÆ°Æ¡ng nhau, vừa nãy đã tình chà ng ý thiếp rồi, gạo cÅ©ng đã nấu thà nh cÆ¡m rồi, cháºc cháºc cháºc... nói nhÆ° váºy, thì lão đã trở thà nh nhạc phụ đại nhân của ta rồi đó.
Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy Trần Tiểu Cá»u nói xằng báºy váºy, tức giáºn véo hắn má»™t cái, Trần Tiểu Cá»u giả vá» giả vịt kinh ngạc nói:
- Tuệ Nương, đau quá, mưu sát chồng à !
Hà i... cái tiểu lang của mình mặt dạn mà y dầy thế nà y tháºt hết cách rồi, Tuệ NÆ°Æ¡ng lÆ°á»m hắn má»™t cái, rồi tiến lên đỡ Trần Lão Hán dáºy giải thÃch:
- Cha, cha đừng nghe những gì hắn nói xằng báºy, Tiểu Cá»u thÃch nói giỡn váºy, hắn Ä‘ang đùa vá»›i cha đó.
Äùa ta cái Ä‘Ãt ý à , thấy hai ngÆ°á»i đánh mắt Ä‘Æ°a tình nhÆ° kia, rõ rà ng đã là m chuyện đó từ lâu rồi, không cần phải nói, nhìn bá»™ dạng các ngÆ°á»i là hiểu ngay.
NghÄ© đến đây, lão tức giáºn đến mức cả ngÆ°á»i run rẩy, chỉ và o Trần Tiểu Cá»u khóc lóc nói:
- Ta vốn tưởng rằng ngươi là ân nhân của ta, không ngỠngươi lòng lang dạ sói, nhân cơ hội tán tỉnh khuê nữ của ta, ngươi khiến ta phải sống thế nà o đây?
Trần Lão Hán tuy rằng cáu giáºn Trần Tiểu Cá»u, nhÆ°ng bởi vì chuyện của Anh Má»™c, Trần Tiểu Cá»u đã mắng lão má»™t lần, mà hiện giá» Trần Tiểu Cá»u cà ng được đằng chân lân đằng đầu, dám dùng vÅ© lá»±c đối vá»›i lão, nhìn lão vá»›i ánh mắt kiêu ngạo nham hiểm, mặc dù trong lòng phẫn ná»™, nhÆ°ng không dám cố tình gây sá»±, lão tháºt sá»± lo lắng nếu bị đánh, răng lão sẽ rụng hết mất.
- Lão khóc cái rắm à , còn khóc nữa, ta đánh cho lão má»™t quyá»n.
Trần Tiểu Cá»u vén tay áo lên nói.
Trần Lão Hán thấy thế, thấp thá»m, nÃn bặt không khóc nữa.
Thế nà y còn được, Trần Tiểu Cá»u thấy Trần Lão Hán đã bị mình khống chế, trong lòng mừng thầm, Ä‘iá»u chỉnh tâm trạng của mình, vẻ mặt ôn hòa, có chút tôn kÃnh nói:
- Lão Thái SÆ¡n, không phải Trần Tiểu Cá»u ta thất lá»…, không phải Trần Tiểu Cá»u ta không kÃnh già yêu trẻ, mà là lão hồ đồ rồi. Sao lại đẩy Tuệ NÆ°Æ¡ng và o đống lá»a thế?
Cái câu Lão Thái SÆ¡n gá»i ngá»t nhÆ° váºy khiến Trần Lão Hán nổi hết da gà , vá»™i và ng ngăn lại nói:
- Trần Tiểu Cá»u, Lão Thái SÆ¡n tạm thá»i không gá»i, ta há»i ngÆ°Æ¡i, ta có lá»—i vá»›i Tuệ NÆ°Æ¡ng chá»— nà o, Tuệ NÆ°Æ¡ng là con gái yêu của ta, sao ta lại đẩy con gái ta và o đống lá»a chứ?
- Lão vẫn chÆ°a tin, ta há»i lão, Thôi gia là nhà thế nà o?
Trần Tiểu Cá»u lạnh lùng nói.
- Thôi gia là nhà quyá»n quý nhà già u, Tuệ NÆ°Æ¡ng được gả và o đó nhất định sẽ được ăn ngon mặc đẹp, suốt Ä‘á»i được hưởng thụ vinh hoa phú quý. Sao ta lại hại con gái ta được.
- Lão mơ mộng quá! Lão chỉ nghĩ leo và o nhà già u có, lẽ nà o đã quên chuyện lừa tìm lừa tôm tìm tôm, con cóc chuyên tìm đại vương bát sao?
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói:
- Thôi gia là nhà quyá»n quý nhà già u, sản nghiệp lá»›n, hÆ¡n nữa lại có quan hệ há» hà ng vá»›i Lý gia, thế lá»±c không há» tầm thÆ°á»ng, lại là m thông gia vá»›i há»™ nhá» nghèo kiếp xác nhà ngÆ°Æ¡i, là môn đăng há»™ đối sao?
- Tuệ NÆ°Æ¡ng được gả và o nhà già u, lão cho rằng có thể nháºn được vinh hoa phú quý sao? Hoà n toà n sai! Cái thằng Thôi Châu Bình trong nhÆ° khỉ đó coi trá»ng chỉ là dung mạo của Tuệ NÆ°Æ¡ng chứ không phải là yêu gì nà ng. Sau cảm giác má»›i mẻ qua Ä‘i, thằng Thôi Châu Bình đó vẫn sẽ đối tốt vá»›i Tuệ NÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c sau nhÆ° má»™t sao?
Trần Lão Hán nghe Trần Tiểu Cá»u nói những lá»i nà y, ngẩn ngÆ°á»i ra, không khóc cÅ©ng không là m loạn lên, đôi mắt cụp xuống.
Trần Tiểu Cá»u nhìn vẻ mặt của Trần Lão Hán, cÆ°á»i ha hả nói:
- Vừa rồi Tuệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng nói rồi, con ngÆ°á»i Thôi Châu Bình phẩm chất đê hèn, Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng phố Ä‘á»u đùa giỡn con gái nhà là nh, nhÆ° thế có thể thấy, ngÆ°á»i nà y chắc hắn rất lăng nhăng, nói dá»… nghe má»™t chút thì là đà o hoa, nói khó nghe thì chÃnh là loại vô sở hạ lÆ°u, thÃch má»›i ná»›i cÅ©, thá» nghÄ© má»™t gã phóng đãng lăng nhăng nhÆ° váºy sao mà có thể đối tốt vá»›i Tuệ NÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c sau nhÆ° má»™t được?
- Tuệ Nương gả và o Thôi gia, chẳng qua là vợ sau, địa vị giống như thiếp, sau lưng lại không có thế lực nà o ủng hộ, khi Thôi Châu Bình chán nà ng, không có ai giúp đỡ nà ng.
- Äến lúc đó, Tuệ NÆ°Æ¡ng sẽ giống nhÆ° má»™t con chó lang thang, không ai quan tâm, không ai chăm sóc, lúc ngÆ°á»i ta vui mừng, thưởng cho nó má»™t miếng cÆ¡m, lúc không vui, sẽ đánh cho má»™t tráºn tÆ¡i bá»i. Còn Tuệ NÆ°Æ¡ng chỉ có thể nhẫn nhịn không dám kêu, lẻ loi hiu quạnh chịu lăng nhục, không có khả năng phản kháng.
- Hà i, đây là việc quá tà n nhẫn, xin há»i Lão Thái SÆ¡n, lẽ nà o đây chÃnh là điá»u mà lão muốn cho Tuệ NÆ°Æ¡ng sao?
Trần Lão Hán nghe đến đây, nhìn vẻ ngang bÆ°á»›ng của Tuệ NÆ°Æ¡ng, lại nhìn sang Trần Tiểu Cá»u Ä‘ang nói năng hùng hồn, Ä‘á»™t nhiên vá»— tay và o đùi, thở dà i.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
19-10-2012, 05:00 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 148: Khởi động
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Bình tÄ©nh mà xem xét, đây Ä‘á»u là do Trần Tiểu Cá»u ác ý Ä‘oán ra và cố ý phỉ báng, hắn muốn tình cảnh khó khăn nhất kéo dà i và khuếch đại ra, khiến Tuệ NÆ°Æ¡ng phải nói được ham sống sợ chết, cuá»™c sống nghèo cùng, ngay cả con nha hoà n cÅ©ng không bằng.
NhÆ°ng Trần Lão Hán chỉ là má»™t nhân váºt bé nhá», cÅ©ng chẳng có sá»± quyết Ä‘oán gì của bản thân, vừa nãy Thôi Gia Bình của Thôi gia tá»›i ba hoa chÃch chéo, khiến lão cÅ©ng tin lá»i của Thôi gia, cứ cho rằng Tuệ NÆ°Æ¡ng được gả và o gia tá»™c nhÆ° váºy thì sẽ sung sÆ°á»›ng, sau nà y sẽ có má»™t cuá»™c sống hạnh phúc và già u sang.
NhÆ°ng hiện giá» nghe thấy những câu để dạo uy hiếp của Trần Tiểu Cá»u, cá»™ng vá»›i những miêu tả vô cùng thê thảm của hắn, lão lại cảm thấy Tuệ NÆ°Æ¡ng được gả Ä‘i sẽ vô cùng lẻ loi hiu quạnh, khi bị ngÆ°á»i khác ức hiếp thì nà ng cÅ©ng không có khả năng giúp đỡ lão, nhất định sẽ chịu khổ sở.
Nghĩ tới đây, trong lòng đầy chua xót, không biết phải là m thế nà o nữa, thở dà i một tiếng rồi vỗ mạnh xuống đùi rồi gà o khóc rống lên.
Cái lão nà y đúng là ngá»n gió nà o cÅ©ng có thể là m đổ được, nếu có má»™t tráºn bão tố thì có lẽ lão sẽ bị cuốn bay lên trá»i mất, Trần Tiểu Cá»u thấy vẻ mặt đầy hối háºn của Trần Lão Hán, liá»n cÆ°á»i lạnh lùng dứt khoát nói:
- Nói lại chút, cho dù những lá»i vừa rồi của ta nói Ä‘á»u là vá»› vẩn, thì cho dù Thôi gia có đối xá» tốt vá»›i Tuệ NÆ°Æ¡ng nhÆ° ngá»c quý trên tay, thì Tuệ NÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể nà o gã cho tên nhãi Thôi Châu Bình được.
- Vì sao?
Trần Lão Hán vỗ đùi nói.
- Vì sao ư?
Trần Tiểu Cá»u Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Tuệ NÆ°Æ¡ng, quay lÆ°ng và o Trần Lão Hán rồi ôm chặt chiếc eo thon nhá» của Tuệ NÆ°Æ¡ng, rồi hôn nà ng má»™t cái, thấy ánh mắt mòn má»i của Tuệ NÆ°Æ¡ng, hắn có vẻ rất khà phách, từng câu từng chữ nói:
- Không vì sao cả, chỉ vì Tuệ NÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i con gái của Trần Tiểu Cá»u ta mà thôi!
Tuy Tuệ NÆ°Æ¡ng có chút ngượng ngùng, nhÆ°ng nà ng lại rất thÃch cái vẻ biệt láºp Ä‘á»™c hà nh của Trần Tiểu Cá»u, dám là m dám chịu, trong lòng thấy vui vui, thấy tiểu lang của mình nói ra những câu khiêu khÃch nà ng, nà ng lại Ä‘Æ°a bán tay ra véo và o tay Trần Tiểu Cá»u má»™t cái, trong mắt toát ra sá»± dịu dà ng và trìu mến.
Cháºc cháºc cháºc, ghen chết Ä‘i được...
Trần Lão Hán thấy Trần Tiểu Cá»u hổi xược nhÆ° váºy, không ngá» ngay trÆ°á»›c mặt lão mà dám đùa giỡn đứa con gái thÆ°Æ¡ng yêu của lão, mà con nha đầu của lão lại đầy vẻ hạnh phúc và mãn nguyện.
Trong lòng lão cảm thấy buồn bã, đôi cẩu nam nữ nà y dÆ°á»ng dÆ° không thể chia cắt được nữa rồi.
Trần Tiểu Cá»u lạnh lùng cÆ°á»i, những hà nh Ä‘á»™ng vừa rồi của hắn là muốn nói cho Trần Lão Hán biết rằng, chuyện đã thà nh rồi, khiến lão biết rằng chuyện nà y không có cách nà o thay đổi được nữa, khiến lão hoà n toà n không mÆ¡ Æ°á»›c tá»›i phú quý cao sang kia nữa. Hắn quay đầu lại ánh mắt nghiêm nghị nhìn Trần Lão Hán nói:
- Tuy thân phân của Trần Tiểu Cá»u ra hèn má»n, không có danh pháºn gì, nhÆ°ng, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà của ta, thì đừng có ai được phép nghÄ© tá»›i, đừng có ai được phép tranh già nh, đừng có ai được phép Ä‘á»™ng và o sợ tóc của nà ng, hừ... ta chỉ cần nói má»™t câu thì tên đó coi nhÆ° Ä‘i tong rồi.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe được những lá»i nà y, trong lòng vô cùng vui sÆ°á»›ng, không còn ngượng ngùng gì nữa ôm chầm lấy tay hắn, thân hình má»m mại dá»±a và o ngÆ°á»i hắn, để tìm kiếm sá»± ấm áp nÆ¡i hắn.
Trần Lão Hán nghe thấy váºy, kinh hãi mà há mồm trợn mắt lên, lão ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt rất sắc bén và tà n nhẫn của Trần Tiểu Cá»u, khiến hắn thấy run lên, lúc nà y lão ngẫm nghÄ© những lá»i nói của Trần Tiểu Cá»u, trong lòng vô cùng hối háºn, né tránh ánh mắt của Trần Tiểu Cá»u, than thở nói:
- Váºy bây giá» phải là m thế nà o? ta đã nháºn văn thÆ° xin Ä‘Ãnh hôn của Thôi gia rồi, mấy ngà y nữa thì Thôi gia sẽ mang lá»… Ä‘Ãnh hôn tá»›i, chuyện nà y nhÆ° Ä‘inh đóng cá»™t rồi không thể nà o thay đổi được.
- Sao lại nói váºy chứ?
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i lạnh lùng nói.
Trần Lão Hán lại than thở nói:
- Nếu không gả Tuệ NÆ°Æ¡ng cho bá»n há», thì coi nhÆ° đã thất hứa, sẽ bị kiện ra quân phủ đó, ta chỉ là má»™t thảo dân, là m sao có thể thắng được vụ kiện cáo nà y chứ. HÆ¡n nữa Thôi gia là dánh gia vá»ng tá»™c, nếu là m mất mặt bá»n há», thì Trần gia chúng ta vá» sau sao có thể ở đất Hà ng Châu nà y được nữa chứ.
Trần Tiểu Cá»u cầm văn thÆ° lên xem, rồi xé thà nh trăm mảnh rồi tung lên trá»i, cÆ°á»i lạnh lùng nói:
- Chỉ có má»™t ngà n lượng bạc, năm trăm thá»› vải, chỉ có nhÆ° váºy thì là m sao Thôi gia có thể cÆ°á»›p mất ngÆ°á»i vợ yêu quý của ta chứ? Lão là m ăn nhÆ° váºy thì lá»— to rồi!
Vẻ mặt Trần Lão Hán đầu xấu hổ, rồi thầm nghÄ©, cái thằng nhãi nà y đúng là không biết trá»i cao đất dầy là gì, số bạc nà y đủ để ngÆ°Æ¡i sống cả Ä‘á»i đó, nghe ngÆ°Æ¡i nói gì mà oai phong váºy?
- Tuệ NÆ°Æ¡ng là vợ của ta, là váºt bấu vô giá, ngà n lượng vạn lượng và ng cÅ©ng không thể mua nổi, nếu lão gả Tuệ NÆ°Æ¡ng cho ta, thì ta sẽ tặng lão má»™t tà o núi bằng và ng, để lão nằm trên đó mà ngủ, lão có tin không?
Trần Tiểu Cá»u lạnh lùng nói.
Nghe váºy, trong lòng Trần Lão Hán vô cùng kinh ngạc, thầm nghÄ©, cái tên tiểu tá» nà y sao mà mạnh mồm thế nhỉ? Rồi lại thấy Trần Tiểu Cá»u rất khà chất và oai phong, tim lão cứ Ä‘áºp loạn lên, lẽ nà o tên tiểu tá» nà y có tháºn pháºn gì khác? Quả tháºt thủ Ä‘oạn rất dứt khoát.
Ãnh mắt Trần Lão Hán đảo đảo, rồi bất đắc dÄ© vá»— tay nói:
- NhÆ° váºy thì cÅ©ng có tác dụng gì chứ, văn thÆ° xin Ä‘Ãnh hôn đã trao đổi, thì chỉ còn nghe theo mệnh trá»i mà thôi.
- Sao lại nghe theo mệnh trá»i chứ? Trần Tiểu Cá»u là ngÆ°á»i là m theo mệnh trá»i sao?
Hắn cÆ°á»i lá»›n nói:
- Thôi gia, tuy là đại gia đại nghiệp, danh gia vá»ng tá»™c thì ta cÅ©ng chẳng coi bá»n há» ra cái gì cả, hừ..., chỉ cần há» dám cÆ°á»›p vợ của ta, cho dù bá»n há» là má»™t con hổ dữ thì ta cÅ©ng dám vuốt râu nó.
Hắn quay ngÆ°á»i lại, nhìn thằng Tuệ NÆ°Æ¡ng nói:
- Tuệ Nương, bây giỠta chỉ cần nghe đúng một câu của nà ng thôi, nà ng nói, nà ng theo ta hay là theo tên thôi công tỠkia?
Trần Lão Hán nghe váºy liá»n nhếch miệng lên, không biết hắn Ä‘ang là m cái trò gì nữa, rõ rà ng chỉ là má»™t tên gia Ä‘inh cá»n con mà bà y đặt so sánh vá»›i công tá» nhà há», đúng là ná»±c cÆ°á»i!
Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a ánh mắt chân tình nhìn Trần Tiểu Cá»u, nghe được những lá»i kiên định của hắn, không nói má»™t lá»i nà o, chỉ chủ Ä‘á»™ng tiến lên ôm chầm lấy hắn, dùng hà nh Ä‘á»™ng để biểu đạt tâm tÆ°.
Trần Tiểu Cá»u vui vẻ cÆ°á»›i toáng lên, cÅ©ng ôm chặt lấy thân hình má»m mại của Tuệ NÆ°Æ¡ng, vô cùng đắc ý nhìn Trần Lão Hán bằng nụ cÆ°á»i quái dị nói:
- Lão nhìn thấy chÆ°a, ta và Tuệ NÆ°Æ¡ng đã nhÆ° váºy rồi, là má»™t đôi trá»i sinh không thể nà o tách rá»i ra được, bây giá» ta gá»i lão má»™t tiếng Lão Thái SÆ¡n cÅ©ng không Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t chứ?
- Váºy Thôi gia... Thôi gia mấy ngà y nữa Ä‘em sÃnh lá»… tá»›i, tá»›i lúc đó ...
Trần Lão Hán có chút lo lắng há»i.
Vẻ mặt khó chịu của Trần Tiểu Cá»u nói:
- Cái nà y lão không cần nghÄ© ngợi, con rể nà y sẽ Ä‘Ãch thân xá» lý, xem bá»n Thôi gia kia dám mang sÃnh lá»… tá»›i nữa không nà o, hừ..., ta cho bá»n há» vênh váo tá»± đắc đến và mặt mà y xám xịt mà ra vá».
Tá»›i lúc đó nhạc phụ cứ yên tâm đã có rể hiá»n nà y cho thằng nhãi đó má»™t bà i há»c rồi.
Lúc nà y thần trà của Trần Lão Hán nhÆ° trầm xuống, dÆ°á»ng nhÆ° trong chốc lát đã già thêm mÆ°á»i mấy tuổi váºy, lão thở dà i má»™t tiếng, nhìn vỠđôi cẩu nam nữ Ä‘ang ôm ấp rất tình cảm kia, vẻ thÆ°Æ¡ng tâm nói:
- Gái lá»›n khó giữ, Tuệ NÆ°Æ¡ng, là cha đã sai, cha không nên nháºn việc hôn sá»± nà y, con đừng trách móc gì cha nhé, nếu con đã thÃch Trần Tiểu Cá»u, thì cha cÅ©ng không ngăn cấm nữa, các con chỉ cần tốt vá»›i nhau là cha yên lòng rồi.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe thấy những lá»i của Trần Lão Hán, nÆ°á»›c mắt chảy ra, muốn lên để ản ủi Trần Lão Hán nhÆ°ng bị Trần Tiểu Cá»u ôm chặt lại, không có cách nà o nhúc nhÃch được, chỉ nhìn Trần Lão Hán kẽ gá»i:
- Cha...
Chỉ má»™t tiếng gá»i nà y, đã bao hà m thiên ngôn vạn ngữ rồi, không cần phải nói những lá»i nà o khác.
Trần Lão Hán vá»™i và ng gáºt gáºt, thấy con gái đã tha thứ cho mình, trong lòng vừa vui vừa buồn, rồi xua tay ngượng ngùng nói:
- Váºy hai con... hai con cứ tiếp tục Ä‘i... cha... cha Ä‘i ra ngoà i đây.
Lão xoay ngÆ°á»i Ä‘i ra, sau khi ra ngoà i vẫn không quay đầu lại mà đóng cá»a lại.
Trần Tiểu Cá»u và Tuệ NÆ°Æ¡ng thấy cảnh tượng buồn cÆ°á»i nà y, vẻ ngượng ngùng nhìn nhau cÆ°á»i, rồi lại ôm chặt lấy nhau.
Vẻ mặt đầy hạnh phúc của Tuệ NÆ°Æ¡ng áp chặt và o ngá»±c Trần Tiểu Cá»u, đôi tay khẽ vuốt vuốt lÆ°ng Trần Tiểu Cá»u dịu dà ng nói:
- Tiểu Cá»u, chà ng tháºt xấu xa, chúng ta chỉ gặp nhau có hai lần, mà chà ng đã dám Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay vá»›i thiếp rồi!
- Là ta động chân động tay với nà ng sao? Rõ rà ng là nà ng động chân động tay với ta trước, ta bất đắc dĩ mới phản đòn thôi!
Trần Tiểu Cá»u cÆ°á»i ác ý nói.
- Chà ng không được nói nữa...
Tuệ NÆ°Æ¡ng vẻ xấu hổ, cứ cá» sát và o ngÆ°á»i Trần Tiểu Cá»u rồi nói:
- Tiểu Cá»u, tuy chỉ gặp chà ng có hai lần, nhÆ°ng quả tháºt là thiếp đã rất thÃch chà ng rồi, Tuệ NÆ°Æ¡ng thiếp sinh ra đã là ngÆ°á»i rất coi trá»ng tình cảm rồi, thiếp thÃch chà ng là nói thÃch ngay, cÅ©ng chẳng sợ ngÆ°á»i khác nói nà y nói ná».
- Ta thấy chúng ta Ä‘á»u là những ngÆ°á»i nhÆ° váºy, hà nh sá»± Ä‘á»u không giống ai cả, ăn mặc cÅ©ng chẳng giống ai cả, rõ rà ng chúng ta được ông trá»i sắp đặt rồi, cố ý tạo ra má»™t đôi nhÆ° chúng ta!
Trần Tiểu Cá»u nghe được những lá»i tâm tình của Tuệ NÆ°Æ¡ng, nhìn vẻ mặt rất xinh đẹp của nà ng nói:
- Tuệ NÆ°Æ¡ng, ta cÅ©ng có tâm trạng nhÆ° nà ng váºy, ta thá» rằng, cả Ä‘á»i nà y nhất định sẽ không phụ nà ng, nếu vi phạm lá»i thá» thì trá»i đánh thánh váºt...
- Chà ng đừng nói nữa...
Tuệ Nương vội và ng bịt miệng hắn lại, vô cùng ngượng ngùng nói:
- Nếu chà ng bị nhÆ° váºy thì ta là m thế nà o?
Tuệ NÆ°Æ¡ng đúng là quá tuyệt, hắn nhìn chiếc giÆ°á»ng nhá» của tn, vẻ rất kÃch tình nói:
- Bảo bối của ta Æ¡i, thá»i khắc tuyệt đẹp nhÆ° váºy, cÅ©ng chẳng có việc gì lúc nà y, chúng ta tiếp tục khởi Ä‘á»™ng chút Ä‘i, nà ng thấy thế nà o?
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
19-10-2012, 05:01 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 149: Túy Hương Lầu
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Ãnh mắt phong tình vạn chủng của Tuệ NÆ°Æ¡ng nhìn hắn má»™t cái, sau đó đẩy Trần Tiểu Cá»u sang má»™t bên rồi nói:
- Chà ng đúng là tên xấu xa, lại còn muốn chơi nữa sao, chà ng phải nghĩ xem phải đối phó với Thôi gia thế nà o đã.
Vẫn thây vẻ mặt cợt nhả của Trần Tiểu Cá»u, bá»™ dạng nhÆ° không thèm để ý tá»›i những lá»i nói của nà ng, nà ng vá»™i và ng nghiêm nghị dặn dò:
- Tiểu Cá»u ca, Thôi gia không phải dá»… chÆ¡i đâu, là danh gia vá»ng tá»™c, hÆ¡n nữa lại có văn thÆ° định hôn trong tay, thì há» nắm cái lý hÆ¡n thì mình khó đối phó đó.
- Có can hệ gì chứ, để Anh Má»™c dẫn theo mấy anh em đánh táºn cá»a, cho dù hắn có là danh gia vá»ng tá»™c, cho cái mông của hắn nở nhÆ° hoa xem hắn có phục không nà o?
Trần Tiểu Cá»u cợt nhả nói.
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe xong, véo Trần Tiểu Cá»u má»™t cái, nhÃu mà y nói:
- Chà ng nghÄ© ra cái chủ ý gì váºy? Chà ng dám để Anh Má»™c đánh táºn cá»a thì ta sẽ xuất ra là m ni cô đó, để chà ng không thể chiếm dụng được ta nữa.
Trần Tiểu Cá»u tiện tay tóm lấy tay của nà ng, nở nụ cÆ°á»i xấu xa nói:
- Nà ng dám cắt tóc là m ni công thì ta sẽ dá»±ng má»™t ngôi chùa ở bên cạnh và là m hòa thượng ở đó, tá»›i lúc đó, thì ban ngà y hai ta niệm pháºt ngồi thiá»n, tối thì ôm ấp nhau, sá» sá» mó mó, lên lên xuống xuống, là m những chuyện khoái cảm nhất của nam và nữ, nhÆ° váºy chẳng quá tuyệt sao?
- Chà ng nghĩ hay nhỉ?
Tuệ NÆ°Æ¡ng nghe xong liá»n báºt cÆ°á»i.
Trần Tiểu Cá»u Ä‘i tá»›i bên cá»a sổ, rất chân thà nh nói:
- Nà ng yên tâm, Tuệ Nương, ta đã có cách rồi, cái tên khốn Thôi Châu Bình kia, chỉ cần ta ra tay thì hắn chỉ còn cách mà cuốn xéo thôi, nà ng cứ yên tâm không phải lo lắng đâu.
- Ta tin chà ng, Tiểu Cá»u ca, chà ng xấu xa nhÆ° váºy nhất định sẽ có cách!
Tuệ Nương cưới hì hì nói.
Tuệ NÆ°Æ¡ng Ä‘ang khen mình hay Ä‘ang trách mình đây? Äược nà ng hÃnh dung nhÆ° váºy thì ta nhÆ° được sủng ái mà phải lo sợ đó.
Trần Tiểu Cá»u ôm nà ng và o lòng rồi từ biệt ra vá», hắn không vá» nhà ngay mà đi thẳng tá»›i Túy HÆ°Æ¡ng Lầu.
Cho dù hắn không muốn rá»›i khá»i Trần gia, nhÆ°ng muốn Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh để nà ng tá»± nguyện đến vá»›i mình, nhÆ° trong lòng hắn biết rất rõ rằng, nếu không hạ được tên Thôi Châu Bình nà y thì trong lòng Tuệ NÆ°Æ¡ng vẫn còn thấy khúc mắc lắm.
Mà Thôi gia lại là danh gia vá»ng tá»™c, ở thà nh Hà ng Châu nà y cÅ©ng là má»™t gia tá»™c vô cùng lừng lẫy, muốn cho Thôi Châu Bình chịu thua mà lui, không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° hắn nói đâu.
Mà lúc nà y, đúng là lúc tên nhãi Chung Việt có cÆ¡ há»™i nổi tráºn. Chỉ cần Chung Việt ra mặt, thì giả quyết vụ Thôi gia sẽ không khó khăn nữa.
Ta giúp anh trai ngÆ°Æ¡i lá»›n lao nhÆ° váºy, lần nà y đến lượt ngÆ°Æ¡i phải ra tay giúp ta má»™t lần rồi. Không biết Chung Việt bây giá» Ä‘ang ở đâu đây? Không cần phải há»i, nhất định là đang cùng vá»›i Diệp Ngâm Phong ở trong Túy HÆ°Æ¡ng Lầu rồi.
NghÄ© tá»›i Diệp Ngâm Phong, Trần Tiểu Cá»u lại không khá»i lắc đầu, vị quý công tá» nà y nhìn bá» ngoà i thì rất thiển nhiên nhÆ° váºy, nhÆ°ng trải qua nhiá»u lần quan sát, thì phát hiện đó Ä‘á»u là những bá» ngoà i mà hắn ngụy trang mà thôi, bởi bì trong lòng hắn từ trÆ°á»›c tá»›i giá» chÆ°a coi bá»n tôm tép nà y ra cái gì cả, tất nhiên sẽ không quan tâm tá»›i bá»n há» rồi.
Tá»›i lúc hắn gặp phải Trần Tiểu Cá»u, má»™t cảm giác khác lạ nhÆ° khiến hắn thức tỉnh váºy. Trong tâm khảm Diệp Ngâm Phong vô cùng cao ngạo, rất có trà tiến thủ, không cho phép bất kỳ kẻ nà o tà i giá»i hăn hắn cả.
Không biết tên nhãi nà y có thể phá giải được cái bố cục nà y nữa không đây? Trần Tiểu Cá»u lắc đầu cÆ°á»i khắc khổ, bÆ°á»›c Ä‘i nhanh hÆ¡n, chỉ ná»a canh giá» sau đã tá»›i Túy HÆ°Æ¡ng Lầu rồi.
Hắn ngẩng đầu lên nhìn bút tÃch của Khổng Nghi Tần ở Túy HÆ°Æ¡ng Lầu nà y, rồi lại nghÄ© tá»›i những thế cá» kia, trong lòng lại có rất nhiá»u nghi hoặc, không biết Khổng lão ca và Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng rốt cuá»™c có quan hệ gì nữa.
Là m sao có thể không nghÄ© tá»›i má»™t tà i tá» nhÆ° Khổng Nghi Tần được chứ, má»™t tà i tá» và má»™t gia nhân nhÆ° váºy là sao không hòa và o nhau được chứ.
Hắn Ä‘ang suy tÆ°, thì thấy Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng uốn éo từ bên trong chạy ra, vô cùng thân thiết mà túm lấy cánh tay của hắn lôi và o trong và dịu dà ng nói:
- Trần công tá», Hồng Hạnh tỉ tỉ muốn gặp chà ng, đã bắt ta phải đứng đây đợi chà ng cả má»™t ngà y trá»i rồi đó, cuối cùng thì chà ng cÅ©ng đã đến rồi, khiến trá»ng trách của ta cÅ©ng hoà n thà nh.
Trần Tiểu Cá»u đã từng được Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng nà y niệm tình, thầm nghÄ© tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y không há» Ä‘Æ¡n giản, rõ rà ng có võ công, sát phạt rất quyết Ä‘oán, bây giá» lại giả bá»™ nhÆ° má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng chân yếu tay má»m rất ngon ngá»t, quả tháºt đã là m khó nà ng rồi.
Trần Tiểu Cá»u cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y tóm lấy bà n tay nhá» bé của Äông Mai rồi nói:
- Lần nà y chẳng phải ta đã tá»›i thăm Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng rồi đó sao? Cần gì phải gấp gáp váºy chứ!
- Chà ng chỉ muốn tới gặp Hồng Hạnh tỉ tỉ thôi sao? Lẽ nà o lại không có tâm tư khác sao?
Vẻ mặt Äông Mai vui cÆ°á»i rồi ý tứ há»i.
Trần Tiểu Cá»u hiểu ý cÆ°á»i nói:
- Có chứ, tất nhiên là ta còn muốn gặp Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng đáng yêu rồi, từ cái hôm thân hình má»m mại của Äông Mai ngồi lên đùi ta, thần trà ta đã bị nà ng đáng cắp rồi, trong má»™ng Ä‘á»u bắt gặp những hình ảnh của nà ng, má»—i lần tỉnh dáºy Ä‘á»u mồ hôi nhá»… nhại!
Trong lòng Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng rất vui sao đó ngạc nhiên nói:
- Công tá» tháºt biết nói chuyện, má»™ng thấy ta là m sao phải mồ hôi đầm đìa chứ?
- Hà hÃ, cái nà y... cái nà y..
Trần Tiểu Cá»u gãi đầu nói:
- Má»—i lần Ä‘á»u là nà ng dÆ°á»›i ta trên, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là rất mệt rồi, lần sau phải tranh thủ ta dÆ°á»›i nà ng trên thì chắc sẽ không mồ hôi đầm đìa nữa!
Tuy Trần Tiểu Cá»u nói có vẻ mỠảo, nhÆ°ng Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i rất nhanh trÃ, nghe xong đã biết ý đồ của Trần Tiểu Cá»u rồi, vá»™i và ng ngại ngùng gắt giá»ng nói:
- Công tủ đúng là xấu xa quá, nếu chà ng còn ức hiếp Äông Mai nữa, Äông Mai sẽ không thá»m để ý tá»›i ngÆ°á»i nữa!
Trần Tiểu Cá»u ha ha cÆ°á»i lá»›n, lại nói vá»›i nà ng:
- Äông Mai cô nÆ°Æ¡ng, Diệp công tá» có trong đó không?
Äông Mai dịu dà ng nói:
- Cái vị Diệp công tá» nà y cÅ©ng không biết là thế nà o nữa, từ ngà y bắt đầu thi đấu, ngoà i xuất cung thì cứ đăm chiêu và o những thế cá» nà y, má»—i lần ngồi và o bà n cá» là ngồi ba ngà y ba đêm liá»n, hà i... cÅ©ng không biết là có thể giải được thế cỠđó không nữa, đúng là đáng thÆ°Æ¡ng quá!
Trần Tiểu Cá»u nghe váºy, trong lòng cÅ©ng hiểu được, liá»n nói vá»›i nà ng:
- Äông Mai, ta Ä‘i gặp Diệp công tá» má»™t lát, nà ng và o nói vá»›i Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c Ä‘i, lát nữa ta sẽ tá»›i gặp nà ng ý để giải khuây.
- Váºy chà ng mau Ä‘i rồi mà u tá»›i nhé, đợi lâu quá là tỉ tỉ sẽ giáºn đó.
Äông Mai nói xong rồi Ä‘i và o báo tin vui.
Cái mông của Äông Mai tháºt là mẩy, khiến ngÆ°á»i khác rất muốn được sá» nắn, hắn lắc đầu rồi Ä‘i và o trong ná»™i Ä‘Æ°á»ng.
Trong phòng vẫn bá»™ dạng cÅ©, trên bức tÆ°á»ng treo má»™t bức thÆ¡ há»a của danh gia có vẻ rất cổ kÃnh rất ý nghÄ©a, mấy vị tiểu nha đầu thì đứng ở các góc để chá» sai bảo, Diệp Ngâm Phong vẫn ngồi suy tÆ° trÆ°á»›c bà n cá», còn Chung Việt thì Ä‘ang thản nhiên ngồi thưởng thức trà đạo, ôm má»™t cô nÆ°Æ¡ng trắng trẻo trong lòng, tay chân Ä‘ang sá» mó loạn lên.
- Tiểu Việt, chơi vui chứ!
Trần Tiểu Cá»u khẽ nói.
- Cá»u ca, sao huynh lại tá»›i đây?
Chung Việt quay đầu thấy Trần Tiểu Cá»u tá»›i đây, liá»n buông cô nÆ°Æ¡ng trong lòng xuống, vô cùng phấn chấn mà chạy tá»›i bên hắn chà o há»i.
Hiện tại tâm trạng Chung Việt vô cùng thoải mái, vụ án Củi khô vừa má»›i thẩm xong, hắn đã nháºn được tin tức, cán cân công lý đã hoà n toà n ủng há»™ anh trai hắn là Chung Bân. Không chỉ thoát khá»i âm mÆ°u của Tôn Khoa, hÆ¡n nữa còn bÆ°á»›c lên má»™t tầng cao má»›i, thắng được lòng dân, đây đúng là má»™t đại hỉ sá»± rồi.
Còn tên Tôn Khoa thì hoà n toà n bại tráºn, tức giáºn quá mà hôn mê ngay tại công Ä‘Æ°á»ng, vừa mất mặt vừa oai.
Tất cả những Ä‘iá»u nà y, công lao Ä‘á»u thuá»™c vá» những mÆ°u kế nham hiểm của Trần Tiểu Cá»u cả.
Mà Trần Tiểu Cá»u là ngÆ°á»i được hắn dốc lòng tiến cá», tất nhiên hắn biết công lao của ngÆ°á»i khác rồi, sau nà y anh trai hắn sẽ không dám nói hắn chuyên kết bè kết đảng vá»›i bá»n hÆ° há»ng nữa.
Hắn thấy Trần Tiểu Cá»u xuất hiện trÆ°á»›c mặt, thì sao mà không vui mừng được chứ? Äây chÃnh là đại ân nhân của hắn mà .
Trần Tiểu Cá»u thấy Chung Việt rất nhiệt tình và chân tình vá»›i mình, trong lòng vô cùng vui mừng, hắn vá»— nhẹ và o vai Chung Việt tỠý rất quan tâm.
- Cá»u ca, Ä‘a tạ huynh nhé, không có huynh, thì đại ca của ta không thoát khá»i thế khó đó rồi!
Vẻ mặt Chung Việt vô cùng cảm kÃch nói.
- NgÆ°á»i má»™t nhà rồi, không cần phải nói những câu nhÆ° váºy đâu, có gì mà cảm kÃch vá»›i không cảm kÃch chứ, nếu sau nà y ngÆ°Æ¡i còn nói nhÆ° váºy nữa, pháºn là ca ca nà y sẽ tức giáºn đó!
Trần Tiểu Cá»u giả bá»™ oán trách nói.
- Váºy được, ta không nói nữa, Tiểu Việt ta là ngÆ°á»i trá»ng tình nghÄ©a, đại ân nà y ta sẽ khắc cốt ghi tâm, mãi mãi không thể quên được.
Chung Việt vá»™i và ng lôi Trần Tiểu Cá»u ngồi xuống, sai nha hoà n dâng trà lên, thấy đôi mắt của Trần Tiểu Cá»u cứ nhìm chằm chằm và o vẻ đăm chiêu suy tÆ° của Diệp Ngâm Phong, hắn lắc đầu cÆ°á»i khắc khổ khẽ nói:
- Cá»u ca, Diệp huynh bị trúng tà rồi, cứ nhÆ° váºy ba ngà y ba đêm rồi đó, chÆ°a bao giá» ta thấy hắn nhÆ° váºy cả.
Trần Tiểu Cá»u nghe xong, khẽ cÆ°á»i và không nói gì.
- Cá»u ca, đây Ä‘á»u là do huynh hết đó!
Chung Việt khẽ nói:
- Nếu không phải huynh tặng Hồng Hạnh cô nÆ°Æ¡ng má»™t bà i thÆ¡ hay nhÆ° váºy, Diệp huynh sao phải chịu khổ sở nhÆ° váºy chứ?
Trần Tiểu Cá»u nhìn vẻ trấm tÄ©nh của Diệp Ngâm Phong, trong lòng vô cùng chấn Ä‘á»™ng, không phải hắn thấy việc nà y liên quan tá»›i hắn, mà là khâm phục sá»± kiên trì và nghị lá»±c của ngÆ°á»i nà y, má»™t vị quý công tá», có thể ba ngà y ba đêm không ngủ nghỉ chỉ vì giải thế cá» nà y. DÆ°á»›i con mắt của những kẻ khác thì đây đúng là trò cÆ°á»i, má»™t vi quý công tỠăn no dá»ng mỡ hay sao mà vì má»™t thế cá» nà y tá»± là m khó mình nhÆ° váºy chứ.
Còn Trần Tiểu Cá»u lại không há» nghÄ© nông cạn nhÆ° váºy. Kiếp trÆ°á»›c hắn là má»™t chuyên gia giải mã, đối vá»›i những sá»± theo Ä‘uổi nà y hắn là ngÆ°á»i thấu hiểu nhất. Äây là má»™t chuyện hao tốn tinh thần vô cùng, trên Ä‘á»i nà y thì có mấy ngÆ°á»i được nhÆ° váºy chứ?
Hắn nghiá»n ngẫm cÆ°á»i, từ lúc xuyên việt tá»›i thế giá»›i nà y, Ä‘iá»u khiến hắn khâm phục thá»±c thụ chỉ có hai ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i là vị bạch y công tá» rất quái dị, còn ngÆ°á»i kia chÃnh là vị Diệp Ngâm Phong, vị công tá» Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt mình.
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
19-10-2012, 05:01 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 150: ThÃch Ä‘Ã n ông?
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
SÆ°u tầm by MÃt tÆ¡ Goncopius ---- 4vn
Trần Tiểu Cá»u thu hồi lại ánh mắt lo lắng, từ tốn mà thưởng thức ngụm trà , lúc lâu sau, lại có chút nghi nghi hoặc mà há»i tá»›i:
- Tiểu Việt, Thôi gia Hà ng Châu có lai lịch nhÆ° thế nà o, thế lá»±c có thể lá»›n đến nhÆ°á»ng nà o?
- Thôi gia Hà ng Châu?
Chung Việt nhìn Trần Tiểu Cá»u má»™t cái vá»›i ánh mắt vô cùng kỳ lạ, hoà n toà n không hiểu được tại sao Cá»u Ca lại vô duyên vô cá»› lại Ä‘i bà n luáºn đến chuyện Thôi Gia.
Gã hÆ¡i trầm ngâm má»™t tÃ, khóe miệng nhếch lên, lá»™ ra chút vẻ khinh thÆ°á»ng nói:
- Thôi gia sao? CÅ©ng coi nhÆ° là má»™t danh môn vá»ng tá»™c ở Hà ng Châu, do nhiá»u Ä‘á»i trong nhà có cá» nhân nên nổi danh trong là ng, và i năm trÆ°á»›c đó trong gia đình đã từng có má»™t số quan lá»›n đại tÆ°á»›c, hiện giá» không có công việc Ä‘Ã ng quà ng, còn không phải á»· lại mối quan hệ gần gÅ©i gắn bó vá»›i Lý gia, tác quai tác quái, hoà nh hà nh trong là ng, danh tiếng của không tốt là nh gì! Äang ngà y cà ng tụt sút, cứ thế mãi, thêm và i năm nữa cÅ©ng sẽ mai danh ẩn tÃch thôi!
Trần Tiểu Cá»u nghe xong, thầm lắc đầu, tên Tiểu Việt nà y, xem ra mối thù vá»›i Thôi gia cÅ©ng không nhỠđây, sá»± việc nếu là nhÆ° váºy thì dá»… xá» lý rồi, hắn Ä‘á»™t nhiên thần bà mà há»i:
- Nghe nói trong đám con cháu Thôi gia có má»™t ngÆ°á»i là Thôi Châu Bình, há»c rá»™ng tà i cao, uy danh truyá»n xa? HÆ¡n nữa cÅ©ng Ä‘áºu cá» nhân ?
Chung Việt nghe xong, mặt á»ng hồng lên, vừa xấu hổ vừa hổ thẹn, gã luôn cho rằng há»c vấn của mình không tệ so vá»›i Thôi Châu Bình, hÆ¡n nữa tên nhóc nà y Ä‘i khắp hang cùng ngõ hẻm, tÆ° thông vá»›i quả phụ, giao cấu vá»›i ni cô, dâm tặc háo sắc, u nhá»t hÆ° há»ng, so vá»›i phẩm chất cao thượng của mình, Thôi Châu Bình cÅ©ng không xứng xách dép cho gã nữa.
NhÆ°ng không biết là m thế nà o tên tiểu tá» nà y nhÆ° chó ngáp phải ruồi, khăng khăng lại để cho y thi Ä‘áºu cá» nhân, mà bản thân mình tuy rằng tá»± nháºn là tà i há»c không thua kém gì y, nhÆ°ng lại thi không Ä‘áºu, nghẹn má»™t hÆ¡i ở lồng ngá»±c, là m cho cả má»™t khoản thá»i gian dà i buồn bá»±c không vui.
Y nghÄ© đến đây, lạnh lùng cÆ°á»i nói:
- Uy danh truyá»n xa? Phải là thối danh ai ai cÅ©ng biết má»›i đúng!
- Sao lại nói váºy?
Tình báo mà Trần Tiểu Cá»u biết được từ Tuệ NÆ°Æ¡ng có hạn, Chung Việt thân là dân ăn chÆ¡i trác táng hà ng đầu, tá»± nhiên có sá»± hiểu biết khá sâu đối vá»›i kẻ quần là áo lượt báºc hai nhÆ° Thôi Châu Bình váºy.
- Tên nhóc nà y tà i năng và há»c vấn cÅ©ng không tồi, nhÆ°ng nhân phẩm thì quả tháºt hÆ¡i kém má»™t tÃ!
Chung Việt thấy xung quanh không ai, che miệng lạnh lùng cÆ°á»i phì phì nói:
- Tên nhóc nà y không chỉ thÃch phụ nữ thôi, còn thÃch cả Ä‘Ã n ông nữa!
- Tháºt sá»± có việc nà y sao?
Trần Tiểu Cá»u vừa nghe, trong lòng vui mừng vô cùng.
Con vượn Thôi Châu Bình nà y váºy mà lại có bệnh đồng tÃnh nam Æ°? Thế thì đúng là trá»i giúp ta rồi! Trần Tiểu Cá»u vì vụ án Củi khô, tỉ mỉ nghiên cứu và đá»c qua luáºt pháp Ä‘Æ°Æ¡ng triá»u, đồng tÃnh nam tuy rằng là thứ tình yêu cao thượng, nhÆ°ng ở và o triá»u đại nhà Yến thì dứt khoát sẽ không được tiếp nháºn và nhân nhượng, má»™t khi có chứng cứ xác tháºt, tá»™i nà y nhẹ thì trượng đình (hình phạt đặc biệt của vua dà nh riêng cho thần tá» thá»i nhà Minh), nặng thì tòng quân.
HÆ¡n nữa gã Thôi Châu Bình nà y không chỉ đồng tÃnh, không ngá» cả nam lẫn nữ Ä‘á»u chÆ¡i hết, loại tình lưỡng tÃnh nà y, chiếu theo pháp luáºt tất nhiên sẽ xá» tá»™i cà ng nghiêm trá»ng hÆ¡n!
- Thế còn là giả được sao?
Chung Việt nói một cách rà nh mạch:
- Chuyện nà y ngÆ°á»i khác không biết, đệ thì biết rõ mồn má»™t, kế bên Cá»±c Lạc Tá»± có má»™t cái chùa nhá» rất á»™p ẹt, cái chùa nhá» nà y không có hÆ°Æ¡ng khói, không có tiá»n thu nháºp, kỳ tháºt, ngấm ngầm bên trong chÃnh là Thôi Châu Bình đã dùng tiá»n mà nuôi đấy.
- Sao cáºu biết được?
Trần Tiểu Cá»u vá»™i và ng há»i.
- Äệ có mối quan hệ cá»±c tốt vá»›i phÆ°Æ¡ng trượng Thiên Äồng của Cá»±c Lạc Tá»±, phÆ°Æ¡ng trượng Thiên Äồng âm thầm phát hiện ra chuyện nà y, có chút Ä‘au đầu, vùng đất tôn nghiêm nhà Pháºt, sao có thể chứa chấp dung nạp những chuyện xấu xa, chÃnh miệng ông ấy nói vá»›i đệ đấy, muốn huynh của đệ xá» lý chuyện nà y. Vả lại phÆ°Æ¡ng trượng Thiên Äồng là cao tăng có đạo hạnh, phẩm hạnh cao thượng, chÆ°a bao giá» nói lá»i giả dối, chuyện nà y dÄ© nhiên là cá»±c kỳ chÃnh xác.
- Hơn nữa…
Chung Việt lại thần bà mà nói nhỠrằng:
- PhÆ°Æ¡ng trượng Thiên Äồng còn nói, má»—i lần lúc Thôi Châu Bình Ä‘ang là m việc, cÅ©ng Ä‘á»u dâm loạn đến không chịu nổi, cả má»™t đám hòa thượng giả cùng là m chuyện đáng xấu hổ vá»›i y, má»—i lần sau khi Thôi Châu Bình Ä‘i ra Ä‘á»u vểnh cái mông lên, dÆ°á»ng nhÆ° không dám bÆ°á»›c Ä‘i! NhÆ°ng lại có má»™t vẻ mặt hà i lòng và thõa mãn!
- ầy da….tưởng tượng cảnh mấy ông kêu rên kiệt sức, mồ hôi nhể nhại, cháºc cháºc cháºc…đó là cảnh tượng hoà nh tráng nhÆ°á»ng nà o, có cÆ¡ há»™i, nhất định phải nhìn cẩn tháºn xem bên trong có huyá»n cÆ¡ gì!
Khóe miệng Chung Việt cÆ°á»i má»™t cái, dÆ°á»ng nhÆ° vô cùng lÆ°u luyến cảnh nà y.
Dâm loạn táºp thể? Mẹ của tôi Æ¡i! Trá»i giúp ta rồi, Trần Tiểu Cá»u nghe thấy Chung Việt vô cùng Ä‘inh ninh mà miêu tả má»™t phen, nhãn mông xiết chặt, tức giáºn vô cùng, kÃch Ä‘á»™ng vô cùng.
Tức giáºn là do Thôi Châu Bình không chỉ là má»™t kẻ đồng tÃnh nam, hÆ¡n nữa còn là tên lưỡng giá»›i, Ä‘iá»u khiến ngÆ°á»i ta không cách nà o tiếp nháºn được là , con vượn to lá»›n nà y còn là bottom trong đồng tÃnh nam, má»™t kẻ có há»c mà đạo đức bại hoại nhÆ° váºy, thế mà lại cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, dám lấy vợ của ta? Ta hiếp lá»— Ä‘Ãch tám Ä‘á»i tổ tông của ngÆ°Æ¡i.
Äiá»u khiến hắn kÃch Ä‘á»™ng là ngÆ°á»i ác thì gặp ác báo, nếu nhÆ° tên nhóc nà y không phải có sở thÃch Ä‘á»™c đáo nhÆ° váºy, cÅ©ng sẽ không để hắn bắt được yếu Ä‘iểm, má»™t đòn tấn công là chết chắc.
Chung Việt Ä‘ang nghiến răng nghiến lợi mà bá»™c phát cÆ¡n tức giáºn, nhÆ°ng lại thấy nụ cÆ°á»i lạnh lùng nham hiểm của Trần Tiểu Cá»u, y vá»™i và ng há»i:
- Cá»u Ca, huynh cÆ°á»i gì váºy? Chuyện xấu hổ nhÆ° váºy đệ cÅ©ng thấy trÆ¡ trẽn, sao huynh trái lại thà nh ra vẻ vui mừng thế?
- Tiểu Việt, đệ thế mà đã giúp huynh một việc lớn đấy!
Trần Tiểu Cá»u vá»— vai của y, nhÆ°á»›n mà y nháy mắt mà nói:
- Tiểu Việt, Cá»u ca của đệ gặp váºn may rồi, tìm được má»™t chị dâu nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c cho đệ nà y!
- Lại có việc nà y à , Cá»u ca, sao huynh không nói sá»›m cho đệ biết? Äể Tiểu Việt đệ vui mừng má»™t chút, nói mau, rốt cuá»™c là cô nÆ°Æ¡ng nhà nà o đây!
Trong mắt Chung Việt lóe lên vẻ vui mừng, gặn há»i tá»›i.
- Sá»›m Æ°? Còn có thể sá»›m hÆ¡n thế nà o? Huynh đây chẳng phải vừa má»›i dụ dá»— được, liá»n nói vá»›i cáºu ngay, còn không đủ sá»›m hay sao?
- Hi hi, chÃnh là con gái của Trần Lão Hán của cá»a hà ng may mặc Trần gia, Trần Tuệ NÆ°Æ¡ng đấy!
Trần Tiểu Cá»u ưởn ngá»±c mà có chút tá»± hà o nói.
- Thì ra là cô ấy à !
Chung Việt chìa ngón tay cái ra mà tán thưởng nói:
- Cao, tháºt là cao, Tuệ NÆ°Æ¡ng vốn là con gái rượu xinh đẹp nổi tiếng ở Hà ng Châu chúng ta, nhiá»u tên nhóc Hà ng Châu cÅ©ng rất chung tình vá»›i cô ấy, tranh nhÆ° đến cá»a hà ng may mặc của cô ta để may quần áo, chỉ vì muốn nhìn cô ta má»™t cái, nhÆ°ng Tuệ NÆ°Æ¡ng tháºt là má»™t cô gái tốt, Ä‘á»u chẳng kiêng nể gì qua dùng côn đánh loạn xa mà đuổi ra hết, cháºc cháºc cháºc…tháºt không ngá» thủ Ä‘oạn của CÆ°u Ca hay tháºt, thế mà lại lá»t được và o mắt của Tuệ NÆ°Æ¡ng? Äệ khâm phục anh sát đất luôn!
CÅ©ng phải, Cá»u Ca lâm tráºn, má»™t ngÆ°á»i có thể chá»i lại hai ngÆ°á»i, là m sao có thể gá»™p chung vá»›i đám dân phố phÆ°á»ng, hay bá»n ăn chÆ¡i liêu lá»ng kia mà nói được!
- Cá»u ca, há»i nhá» huynh má»™t chuyện, hi hi…, huynh vá»›i đệ, huynh và Tuệ NÆ°Æ¡ng có…..
Vẻ mặt Chung Việt cÆ°á»i ti tiện, giÆ¡ hai ngón tay cái lên múa may chung vá»›i nhau.
- Có cái đầu quá»· của cáºu à .
Trần Tiểu Cá»u bụp cái đầu của Tiểu Việt má»™t cái, có chút hÆ¡i hạ giá»ng nói:
- Vốn dÄ© ta và Tuệ NÆ°Æ¡ng là tình chà ng ý thiếp, cÅ©ng có chút trá»n vẹn, nhÆ°ng mà không ngá» bị gã Thôi Châu Bình chặn ngang má»™t đòn, là m cho tâm trạng ta chẳng được vui vẻ!
- Cá»u ca, chuyện nà y thì có liên quan gì tá»›i Thôi Châu Bình? Huynh từ từ kể cho đệ nghe!
Chung Việt vỗ vỗ lòng ngực nói.
Trần Tiểu Cá»u thấy cÆ¡n giáºn đã trà o lên, liá»n Ä‘em chân tÆ°á»›ng sá»± việc nói má»™t cách rà nh mạch rõ rà ng ra, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, bên trong nhấn mạnh miêu tả bá»™ mặt xấu xa của tên nhãi Thôi Châu Bình á»· mạnh hiếp yếu, cáºy thế cÆ°á»›p Ä‘oạt.
Chung Việt vốn đã căm ghét không thể chịu nổi đối vá»›i bản mặt xấu xa của tên Thôi Châu Bình, khi nghe xong những lá»i Trần Tiểu Cá»u nói, tức giáºn đến nổi lòng đầy căm phẫn, giáºn đùng đùng mà vá»— bà n má»™t cái, tách trà trên bà n rá»›t xuống đất, phát ra tiếng Ä‘á»™ng liá»n vỡ nát.
Mấy nha hoà n ở bốn góc, thấy cảnh tượng nà y, sợ đến mức run rẩy lẩy bẩy, trợn mắt há hốc mồm, hoà n toà n không hiểu được tại sao tay ăn chÆ¡i tác táng nà y lại Ä‘á»™t nhiên nổi nóng, liá»n tÃt tốc chạy tá»›i ân cần há»i han, Ä‘em những mảnh vỡ của tách trà đi, lại bÆ°ng đến má»™t bá»™ má»›i để thay thế.
Tiểu Việt tháºt đúng là huynh đệ tốt, chỉ dá»±a và o tâm ý tức giáºn đến sùi bá»t mép, ta cÅ©ng nên đối đãi tốt vá»›i y, Trần Tiểu Cá»u vá»™i trấn an y nói:
- Tiểu Việt, đệ đây là đang là m gì thế? CÅ©ng đã lá»›n nhÆ° váºy rồi, sao còn thiếu kiên nhẫn váºy?
Chung Việt vẫn còn tức giáºn sùng sục nói:
- Tên bạc tình bạc nghÄ©a nà y, thÃch thứ ấy của các lão gia, cáºu thanh niên trai tráng, thế mà còn dám tranh già nh ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng của Cá»u Ca, đệ tuyệt đối sẽ không tha cho gã!
- Tiểu Việt, đệ không cần gấp, là m việc tốt thì thÆ°á»ng hay gặp trắc trở.
Trần Tiểu Cá»u từ tốn mà nói:
- Äệ lúc nảy chẳng phải nói Thôi Châu Bình có quan hệ đồng tÃnh vá»›i đám hòa thượng kia sao? Chúng ta vừa hay lợi dụng chuyện nà y mà là m dữ lên, chừng trị tên háo sắc nà y má»™t phen cho Ä‘Ãch đáng, trừ Ä‘i má»™t mối nguy hại lá»›n cho phần lá»›n phụ nữ ở Hà ng Châu nà y!
Chung Việt vừa nghe xong lá»i nà y, vui mừng khôn xiết, thầm nghÄ©, thằng nhãi nà y đắc tá»™i vá»›i Cá»u ca, thì ngà y chết của gã đến rồi, vá»™i vui vẻ nói:
- Tốt, Cá»u ca, chúng ta hãy nghÄ© ra má»™t kế sách để chừng trị gã má»™t phen cho thÃch đáng, để gã nếm mùi lợi hại của Cá»u Ca cùng Chung Việt đệ.
Trần Tiểu Cá»u lạnh lùng cÆ°á»i má»™t cái, ghé và o tai của Chùng Việt mà bà máºt thì thầm má»™t phen, Chung Việt nghe xong, vui mừng vô cùng, liên tiếp gáºt đầu đồng ý.
- Phà m chuyện gì cÅ©ng phải tiên lá»… háºu binh, Trần Tiểu Cá»u ta cÅ©ng không phải kẻ lòng dạ sắt đá, Tiểu Việt đệ hãy Ä‘i bà n chuyện từ hôn trÆ°á»›c, nếu nhÆ° có thể nói thông suốt được, thế thì coi nhÆ° gã biết Ä‘iá»u, nếu nhÆ° gã không nể mặt đệ, thì đừng trách chúng ta ra tay Ä‘á»™c ác!
Trần Tiểu Cá»u nói má»™t cách dứt khoát.
- Cá»u Ca không chỉ tà i trà tuyệt đỉnh, còn có tấm lòng nhân háºu nhÆ° váºy, tháºt khiến Chung Việt đệ bái phục vô cùng đấy!
Chung Việt xu nịnh, mắt đảo má»™t cái cÆ°á»i hihhi mà nói:
- Tuy nhiên, Cá»u ca đệ còn má»™t ý tưởng, huynh cÅ©ng nghe thá» xem!
Trần Tiểu Cá»u thấy bá»™ mặt cÆ°á»i ti tiện kia của Chung Việt, trong lòng khẽ giáºt mình:
- Tiểu Việt, đệ còn có diệu kế gì váºy?
Chung Việt lạnh lùng hừ một tiếng nói:
- Cá»u ca, chắc huynh cÅ©ng biết Thôi gia có má»™t TrÃch Tinh lâu được tuyên truyá»n qua nhiá»u thế hệ mà phải không?
TrÃch Tinh lâu? Trần Tiểu Cá»u giáºt mình trong lòng, thầm nghÄ©, khẩu khà của Thôi gia cÅ©ng lá»›n tháºt đấy!
Má»i ngÆ°á»i và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full