Vũ Thần
Quyển 6: Vinh Quang Trở Về Chương 148: Cửu Long Lô thiện chí.
Nguồn: st
Trong phòng mặc dù không có ánh sáng chiếu tới nhưng lúc này đang là ban ngày, dưới ánh sáng ôn hòa của ngọn đèn, bất luận thế nào cũng không có liên quan gì tới sự âm u.
Tuy nhiên giờ phút này Hạ Nhất Minh cảm giác được hàn ý khi gặp được đầu mãng xà trên đỉnh Quỷ Khốc Lĩnh kia.
Sở Hao Châu hít một hơi thật sau, kiệt lực khôi phục tâm trạng bình thường.
Bất quá lão rất nhanh phát hiện, làm thế nào bản thân cũng không làm được điều này.
- Lão đệ. Ngươi thật sự có thần khí Cửu Long Lô?
Hạ Nhất Minh trịnh trọng gật đầu, một chút đùa cợt cũng không có.
Sau khi chứng kiến vẻ mặt kia của Sở Hao Châu, Hạ Nhất Minh mới hiểu được, thì ra thần khí trong lòng lão nhân này có địa vị không thể thay thế như vậy. Nếu lúc này hắn nhận đang nói giỡn, có trời mới biết lão nhân này có một quyền đánh gục hắn hay không?
Hai mắt Sở Hao Châu sáng rực, âm thanh thấp xuống một cách đáng kinh ngạc, dồn dập nói:
- Cho ta xem một chút.
Hạ Nhất Minh vung tay lên, nhất thời Ngũ Hành Hoàn xuất hiện, theo đó hắn nhắm mắt lại.
Sở Hao Châu ngơ ngác nhìn Hạ Nhất Minh, bản thân lão muốn xem thần khí, nhưng Hạ Nhất Minh lại lấy Ngũ Hành Hoàn ra, điều này chẳng phải bảo trâu lấy ngựa sao?
Sau hồi lâu Hạ Nhất Minh cười khổ lắc đầu nói:
- Lão ca. Xin lỗi. Ta không thể lấy Cửu Long Lô ra được.
- Không sai. Cửu Long lô lúc này nằm trong Ngũ hành không gian của Ngũ Hành Hoàn.
- Điều này sao có thể?
Sở Hao Châu kinh hô.
Thần khí không ngờ lại tồn tại trong thần khí mô phỏng Ngũ Hành Hoàn, chuyện này bất luận là ai cũng không tin được.
Hạ Nhất Minh cười khổ, nói:
- Tiểu đệ cũng biết là khó tin nhưng sự thật là như vậy.
Hắn đem chuyện mình đối chiến cùng Lệ Nhã Tĩnh kể lại, vốn lúc đầu muốn lấy Cửu Long Lô ra hù dọa đối phương, không ngờ nó lại bị hút vào trong Ngũ Hành Hoàn.
Sở Hao Châu mặc dù kinh nghiệm phong phú nhưng cũng không thể ngờ trên thế giới này có chuyện kỳ diệu như vậy.
Bất quá nếu đã rơi vào tình huống này, lão cũng hiểu Hạ Nhất Minh vì sao không thể mang Cửu Long Lô ra.
Đây chính là thần khí, Hạ Nhất Minh cho dù mạnh mẽ hơn nữa nhưng trước khi tiến vào thần đạo cũng đừng mong lấy nó ra.
Hạ Nhất Minh sau khi chứng kiến vẻ thất vọng của Sở Hao Châu, trong lòng khẽ động nói:
- Lão ca. Nếu muốn xem một chút cũng không sao. Nhưng chỉ vào xem một chút, còn việc vận dụng nó đoán tạo e rằng không được.
Có thể tận mắt thần khí một lần, đối với lão đã là điều vô cùng mỹ mãn.
Hạ Nhất Minh vung tay lên một lần nữa phóng xuất Ngũ sắc quang mang, sau đó để ý niệm của Sở Hao Nhâu cùng hắn đồng thời tiến vào.
Điều này cũng tương tự như khi bảo trư tiến vào Cửu Long Lô.
Bất qua tu vi bản thân đạt tới Ngũ khí Tôn giả cảnh giới mới có thể sử dụng phương pháp này tiến vào Ngũ hành không gian trong ngũ hành không gian trong Ngũ Hành Hoàn.
Đương nhiên chỉ khi Hạ Nhất Minh cho phép nếu không căn bản không ai cũng có thể bằng cách này tiến vào.
Đông nghĩa với việc khi xâm nhập không gian này mọi ý niệm đều do một tay Hạ Nhất Minh nắm giữ, nếu không phải hai người tin tương lẫn nhau, căn bản không có khả năng làm được chuyện này.
Rất nhanh ý niệm của Sở Hao Châu đã tiến vào Ngũ Hành không gian, trong lòng lão lúc này sợ hãi không thôi.
Ngũ Hành Hoàn đích thực đã từng là thiên hạ đệ nhất thần binh trong tay thần đạo cao thủ. Mặc dù Ngũ Hành Hoàn của Hạ Nhất Minh còn chưa khoa trương như vậy những cũng là phôi chế tạo do Thần đại cao thủ lưu lại mà thành.
Dĩ nhiên có thể nắm giữ không gian thuộc về riêng mình, e rằng chỉ có thần khí mới có thể làm được.
Cũng may Sở Hao Châu sớm biết lai lịch kiện Ngũ Hành Hoàn do Thần đạo cao thủ tạo phôi, nếu không e rằng lão không thể tin vào hết thảy đang chứng kiến.
Bất quá rất nhanh ý niệm của Sơ Hao Châu bị một cự đỉnh trong Ngũ hành Hoàn không gian hấp dẫn.
Lão ngẩng đầu nhìn đỉnh lô siêu cấp này trong lòng không khỏi chấn động mãnh liệt.
Khí thế trực tiếp ập thẳng tới, khiến ý niệm của Sở Hao Châu lâm vào trạng thái mê man, toàn bộ tinh thần cũng thể xác lão đều bị Cửu Long Lô hấp dẫn.
Hạ Nhất Minh trong lòng thầm kêu không tốt. Lấy tu vi Sở Hao Châu vốn không có khả
năng phát sinh chuyện này, bất quá tâm tình lão lúc này thật sụ vô cùng kích động, hơn nữa gặp được Cửu Long Lô uy nghiêm nhất nhất, bởi thế mới có biểu hiện như vậy.
Ý niệm cường đại của Hạ Nhất Minh nhanh chóng tạo ra âm thanh như lôi đình nổ vang trong Ngũ hành không gian.
Sở Hao Châu vốn là một vị cao thủ, dưới sự đánh động của Hạ Nhất Minh, lão đã thu hoàn toàn thu hồi ý niệm đang tập trung vào Cửu Long Lô.
Một cảm giác sợ hãi nhanh chóng truyền từ ý niệm của Sở Hao Châu ra ngoài, cảm giác này vô cùng mãnh liệt khiến Hạ Nhất Minh cũng bị ảnh hưởng.
Mặc dù bọn họ không thể sử dụng ngôn ngữ trao đổi nhưng dưới tình huống tin tưởng lẫn nhau, chỉ bẳng ý niệm trao đổi cũng chân thực hơn rất nhiều.
- Lão ca. Đây là thần khí Cửu Long Lô. Nó cũng chỉ là thần khí mà thôi, chúng ta không công kích sẽ không gặp nguy hiểm gì.
Ý niệm cường đại của Hạ Nhất Minh nhanh chóng truyền tới tin hiệu khiến tâm cảnh Sở Hao Châu bình ổn hơn rất nhiều.
Thông qua ý niệm của mình Sở Hao Châu cũng cảm kích đáp lại, hơn nữa với định lực của Hạ Nhất Minh hâm mộ cùng tán thưởng không thôi.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, lần đầu hắn gặp được Cửu Long Lô còn tưởng nó là bếp lò trong gian đỉnh nhỏ bé.
Nếu không phải bảo trư nhất nhất coi là bảo bối e rằng thần khí này tiếp tục được sử như bếp lò đun trà, có trời mới biết bao năm nữa mới bị người ta phát hiện.
Khi nghĩ tới bộ dạng thảm hại của Cửu Long Lô như vậy, trong lòng Hạ Nhất Minh e rằng cũng không qua kính sợ với nó.
Đây cũng là điểm khác biệt của hắn so với Sở Hao Châu. Cũng là vì sự khác biệt này mới khiến Hạ Nhất Minh đủ bình tĩnh đối mặt cùng với Cửu Long Lô. Cho dù là lần đầu tiên chứng kiến uy lực của nó hắn cũng không thất thố như Sở Hao Châu lúc này.
Sở Hao Châu yên lặn nhìn Cửu Long Lô cảm nhận uy áp vô tận của nó, cũng không biết sau bao lâu ý niệm của lão rốt cuộc cũng rời khỏi Ngũ Hành Hoàn.
Hạ Nhất Minh vốn muốn theo đó đi ra nhưng không biết vì sao lúc này tiến vào Ngũ hành không gian, hơn nữa nhìn thấy Cửu Long Lô, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác thân thiết.
Cảm giác này vô cùng kỳ lạ, khiến Hạ Nhất Minh thậm chí còn thấy khó tin.
Từ lần trước sau khi cùng ý niệm của bảo trư thoát ra, Hạ Nhất Minh chưa từng có gan tiến vào Ngũ Hành Hoàn, đương nhiên không có gặp qua Cửu Long Lô.
Lúc này nếu không phải vì mang Sở Hao Châu tiến vào, chỉ sợ hắn cũng vẫn giữ nguyên cố kỵ này.
Bởi lúc này Hạ Nhất Minh căn bản không xác định được, rổt cuộc Cửu Long Lô sẽ đối đãi với hắn như thế nào?
Bất quá lúc này tiến vào, Hạ Nhất Minh cảm nhận rõ ràng, Cửu Long Lô không có bất cứ ác ý gì với hắn, ngược lại còn có thêm phần thân thiết.
Nếu như nói trước đây Hạ Nhất Minh cùng Cửu Long Lô chỉ có quan hệ sơ giao, sau khi nó tiến vào Ngũ Hành Hoàn có thế cho phép hắn sử dụng chút lực lượng thì lúc này quan hệ của hai bên đã được cải thiện. Thậm chí lúc này cả hai như hàng xóm láng giềng thân thiểt.
Do dự một chút, Hạ Nhất Minh rốt cuộc không thể nhịn được, tiếp tục tiến vào Cửu Long Lô.
Lúc này Hạ Nhất Minh rất rõ ràng cảm giác được, một cỗ ý niệm cường đại khó tin lướt qua trên thân thể hắn, nó bộc lộ sự thân thiết, còn ý niệm của hắn cũng vô cùng bình thản.
Trong lòng Hạ Nhất Minh chấn động, không dễ dàng có được cơ hội quan sát kỹ đám gia hỏa kia như vậy.
Bất quá hắn cũng có chút rõ ràng, đám gia hỏa này có vài phần kính trọng hắn lẽ là do quan hệ của hắn cùng bảo trư.
Rất nhanh ý niệm đó đã rời đi, trong trung tâm của Cửu Long Lô, xác Huyền quy nhanh chóng bay lên, đám hoa văn trên đó phát ra ánh sáng như ngọc, ngay cả trong biến lửa đỏ rực cũng có thể thấy rõ ràng.
Hạ Nhất Minh trong lòng lấy làm kỳ lạ, đối với vật phẩm thuộc về Thần đạo này hắn không biết phải làm gì.
Tới lúc này Hạ Nhất Minh hiểu được, nếu như chín đầu Hỏa Long nhỏ kia đoán tạo xác Huyền quy e rằng cả trăm năm cũng không tác dụng gì.
Đem sự chú ý tới chín tên tiểu tử kia, nhất thời đám Hỏa long nhỏ như cảm nhận được ý niệm của hắn mà cùng ùa lại bày tỏ sự thân thiết.
Hạ Nhất Minh trong lòng không khỏi cảm thán, đây cũng chính là nguyên nhân chính khiến hắn có thể đoán tạo thần binh lợi khí thành công.
Cùng chín đầu Hỏa long kia tiếp xúc, Hạ Nhất Minh cũng nhận ra, đám tiểu tử này nắm giữ uy năng kém xa đinh ba chín răng mà bảo trư quang hóa.
Nếu như nói đám Hỏa long kia là những đầu rồng trưởng thành thì chín tên tiểu tử này
chỉ giống rồng sơ sinh mà thôi.
Nhớ lại chín đầu Hỏa long được bảo trư điều khiển vây công hắn, Hạ Nhất Minh trong lòng không khỏi run lên.
Nếu không phải Hỏa chi hoa của hắn được đại Hỏa Long trong Cửu Long Lô gia trì, e rằng cho dù với năng lực của Ngũ khí Tôn giả cũng đừng mong chống lại công kích đó.
Bất quá điều duy nhất khiên Hạ Nhất Minh cảm thấy vui mừng chính là trong Cửu Long Lô này, chín tên tiểu tử này đang chậm rãi tích lũy lực lượng.
Có lẽ một lúc nào đó chúng cũng sẽ giống như đám gia hỏa siêu cấp kia.
Cùng chín đầu Hỏa long nhỏ chơi đùa giây lát, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng nhớ ra bên ngoài còn có người chờ đợi. Hắn nhẹ nhàng vỗ về đám Hỏa long theo sau cũng rời khỏi Cửu Long Lô cùng Ngũ Hành Hoàn.
Chậm rãi mở hai mắt, Sở Hao Châu lúc này đang đứng đối diện hắn. Chỉ bất quá lúc này Sở Hao Châu đã hoàn toàn tỉnh táo, mặc dù đôi mắt vẫn có vẻ nóng bỏng nhưng so với lúc đầu đã có chút khác biệt.
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Vũ Thần
Quyển 6: Vinh Quang Trở Về Chương 149: Lại xuất hành
Nguồn: st
- Lão đệ. Thần khí này ngươi từ đâu có được?
Sở Hao Châu nghiêm nghị hỏi.
- Việc này quả thực rất thú vị, nó cũng là do bảo trư phát hiện.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, đem đầu đuôi sự việc phát hiện ra Cửu Long Lô nhất nhất kể lại. Khi nghe xong, Sở Hao Châu không nhịn được thở dài một tiếng.
Không thể nói, vận mệnh mỗi người đều khácnhau, chỉ vào đình viện uống chén trà cũng bắt được siêu cấp thần khí, chuyện này bất luận là ai cũng không thể tin được.
So với bọn họ tại mê cung dưới Bông Lai Tiên Đảo ngàn khó vạn khổ mới đạt được hết thảy, thậm chí không đáng nhắc tới.
- Bảo trư khẳng định chính là hậu duệ của Thánh thú cường đại nhất Đồ đằng nhất tộc, Thánh Long đại nhân. Bất quá... Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Sở Hao Châu nhăn mắt, nói:
- Thánh Long đại nhân ta quả thực cũng có nghe nói, nhưng chưa từng biết nó nắm giữ năng lực tầm bảo.
Hạ Nhât Minh nhún vai, nói:
- Cũng không biết tại sao. Có lẽ bảo trư có được năng lực đặc biệt này.
Hắn nói tới đây trong âm thanh cũng có chút nghi hoặc, năng lực tầm bảo của bảo trư thật sự cường đại. Nếu Thánh Long đại nhân cũng có năng lực này, tại sao mọi người không ai biết tới?
Ý nghĩ vừa xuất hiện, Hạ Nhất Minh đột nhiên liên tưởng tới một chuyện, hắn lấy Cực Quang Kiếm ra nói:
- Lão ca. Ngươi xem kiếm này thế nào?
Sở Hao Châu ánh mắt sáng ngời, khi lão nhận lấy bảo kiếm, sắc mặt không khỏi khẽ biến.
Sau đó lão ngẩng đầu lên đã nhìn vẻ giảo hoạt trong ánh mắt Hạ Nhất Minh.
Thanh kiếm này bề ngoài xem như rất nặng, không ngờ cầm trên tay mới thấy trọng lượng của nó không đáng là bao.
- Thanh kiếm này ví sao nhẹ vậy?
Sở Hao Châu thuận miệng hỏi, cánh tay theo đó huy vũ vài cái, gương mặt càng thêm vẻ kinh dị.
Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, nói:
- Ta cho thêm vào thanh kiếm này một ít sừng Long xà, có lẽ là do nguyên nhân này.
Sở Hao Châu trầm ngâm trong giây lát. Lão đương nhiên biết tác dụng của sừng Long xà. Bất qua khiến kẻ khác đau đầu chính là khi sử dụng nó,cho dù là thần tiên cũng không biết nó sẽ mang lại năng lực gì.
Cánh tay chỉ vào Hạ Nhất Minh, Sở Hao Châu thấp giọng hỏi:
- Đoán tạo ở đó?
Hạ Nhất Minh nghiêm nghị gật đầu, nói:
- Nếu không có Cửu Long Lô, ta căn bản không thể đoán tạo thành công.
Sở Hao Châu khẽ gật đầu. Lão rốt cuộc cũng hiểu vì sao Hạ Nhất Minh lại dễ dàng đoán tạo ra thần binh lợi khí như vậy.
Có thần khí Cửu Long Lô tất cả đều có thể giải thích.
Bất quá cũng bởi vì thế khiến tâm trạng Sở Hao Châu có chút cân bằng lại.
Tâm huyết của lão dành cho Đoán tạo thuật cả trăm năm, nếu Hạ Nhất Minh thật sự vượt qua trong thời gian ngắn như vậy, ngay cả Sở Hao Châu cũng không khỏi xuất hiện cảm giác chán nản.
Nhưng nếu trên tay Hạ Nhất Minh có thần khí Cửu Long Lô trợ giúp, như vậy bất luận thành tựu nào cũng không khiến lão ngạc nhiên.
Sở Hao Châu buông lỏng hai tay, thanh kiếm này cứ thế lơ lửng trong không khí. Lão hít một hơi thật sâu, nói:
- Hảo kiếm. Kiếm này phối hộp cùng Bắc Hải Cực Quang không nghi ngờ chính là duyên phận, đó cũng là lựa chọn hợp lý nhất.
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, cánh tay đưa ra nắm lấy bảo kiếm, sau đó chân khí cường đại được truyền vào.
Chậm rãi, Sở Hao Châu kinh hãi chứng kiến thanh kiếm cứ thế biến mất trong tay Hạ Nhất Minh.
Lão hít sâu một ngụm lãnh khí, trái tim vừa bình tĩnh lại trở lên kích động điên cuồng.
Đưa một tay ra, Sở Hao Châu rõ ràng cảm nhận được lão đã chạm vào thanh kiếm. Nhưng trước mắt lão chỉ là một khoảng không., bất luận thứ gì cũng không tồn tại.
- Hảo Kiếm. Tuyệt thế hảo kiếm.
Sở Hao Châu cao giọng nói.
Trong cuộc đời lão mặc dù thấy qua vô vàn siêu cấp thần binh lợi khí nhưng có thể thấy được trường kiếm đặc biệt như vậy quả thực là lần đâu tiên.
Gương mặt Hạ Nhất Minh vẫn giữ nguyên vẻ tươi cười, dưới sự dẫn dắt của hắn, trường kiếm như linh xà lóe lên chút quang mang. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Chỉ nháy mắt nó đã biến mất giống như độc xà đang ẩn mình chờ đợi cơ hội nhất kích đoạt mạng.
Đôi mắt Sở Hao Châu càng sáng hơn, lão cũng không nhịn được mà phát lạnh trong lòng.
Thở một hơi thật dài, Sở Hao Châu nói:
- Hạ lão đệ. Xoa kiểm của Hoàng Tuyền Lão tổ được cho là Thiên hạ đệ nhất ám sát kiếm. Bất quá sau khi thanh kiếm này xuất hiện, có lẽ vị trí đó phải thay đổi lại.
- Ám sát kiếm?
Hạ Nhất Minh bật cười. Hắn cũng không nói cho Sở Hao Châu biết, chỉ cần thích, Bách Linh Bát có thể biến thành một thanh Xoa kiếm.
- Không sai. Chính là Ám sát kiếm.
Sở Hao Châu trầm giọng, nói:
- Truyền thuyết trăm năm trước có nói qua, Hoàng Tuyền Lão tổ có được một khối ngoan thiết, vì vậy mới chủ động nhờ Lưu Ly Động chủ đoán tạo một thanh Xoa Kiếm. Cũng từ đó, chỉ cần Xoa Kiếm của Hoàng Tuyền Lão tổ xuất ra, không ai có thể toàn mạng.
Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, thế mới biết, thì ra Xoa kiếm trong tay Hoàng Tuyền Lão tổ thật không tầm thường.
- Lão ca. Thanh kiếm có năng lực gì?
Hạ Nhất Minh chăm chú hỏi.
Sở Hao Châu khẽ lắc đầu, nói:
- Lão phu sao có thể biết được.
Lão dừng lại giây lát, nói tiếp:
- Có lẽ đám Nhân đạo đỉnh cấp sẽ biết một chút.
Hạ Nhất Minh nhất thời bỏ qua ý nghĩ dò xét này. Khi hắn thu hồi chân khí, Cực Quang Kiếm cũng chậm rãi hiện ra.
Mặc dù đã biết năng lực của thanh kiếm này nhưng ánh mắt của Sở Hao Châu vẫn như trước chăm chú không rời, giống như đang nhìn kịn báu vật trân quý nhất thế gian.
- Lão ca. Tiểu đệ có chuyện muốn hỏi?
- Ngươi cứ nói.
Sở Hao Châu tùy ý đáp.
- Tiểu đệ muốn hỏi, làm sao mới có thể quang hóa thanh kiếm này?
- Quang hóa thần binh? Ngươi không phải đã quang hóa thành công một lần rồi sao?
Hạ Nhất Minh bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Lão ca. Ngươi cũng biết ta quang hóa thần binh trong tình trạng suy nghĩ không tỉnh táo. Bởi thế đối với việc làm thế nào quang hóa thần binh, một chút cũng không biết.
Sở Hao Châu khẽ nhíu mày, lão lập tức hiểu rõ ý tứ của Hạ Nhất Minh.
Bất quá vấn đề này Sở Hao Châu cũng không thể giải đáp. Trầm ngâm hồi lâu, đòi mắt lão sáng lên, nói:
- Có rồi.
Hạ Nhất Minh vui mừng khôn xiết, vội vàng hỏi:
- Có cách nào sao?
- Ngươi tại sao có thể tiến vào trạng mơ hồ khi đó?
Sở Hao Châu dò hỏi.
- Sử dụng nộ khí.
Hạ Nhất Minh không chút do dự nói lại tình cảnh lúc đó.
Sở Hao Châu nghe xong khẽ gật đầu. Mặc dù biện pháp này của Hạ Nhất Minh không theo đạo lý nào, bất quá mỗi người đều có con đường riêng mình. Bản thân lão cũng phải phá nát thần binh mới có thể quang hóa, hiển nhiên sẽ không học theo phương pháp này của Hạ Nhất Minh.
- Lão đệ. Ngươi sử dụng nộ khí kích phát ý niệm đã thành công một lần. Chứng tỏ phương pháp này quả thật có điểm thích hợp.
Sở Hao Châu cổ vũ nói:
- Không băng ngươi lại phát điên một lần, có lẽ sẽ quang hóa thành công Cực Quang Kiếm.
Hạ Nhất Minh tức giận trừng mắt nhìn lão.Vị lão ca này sao lại đưa ra chủ ý như vậy chứ?
Cảm giác mất đi thần trí cũng không tốt đẹp gì, hơn nữa có trời mới biết khi đó sẽ xảy ra biến hóa gì.
Cứ điểm của Thiên Trì nhất mạch tại Sinh Tử Giới đã bị hắn một mạch san phẳng, nếu như Hạ gia trang cũng gặp phải tình huống này...
Hạ Nhất Minh lắc đầu không dám nghĩ tiếp nữa.
Hơn nữa bất luận là ai cũng không dám khẳng định, sau khi mất đi thần trí Hạ Nhất Minh có thể thành công quang hóa thần binh.Cho dù hắn may mắn thành công đi nữa, có trời mới biết khi đó hắn quang hóa kiện thần binh nào.
Bởi thế khi Sở Hao Châu đưa ra đề nghị này, Hạ Nhất Minh chỉ suy nghĩ giây lát đã trực tiếp bác bỏ.
Sở Hao Châu cũng không tức giận, chỉ lo lắng một chút, lại nói:
- Lão đệ. Không bằng ngươi phá hư Ngũ Hành Hoàn, sau đó vụ hóa kiện thần binh lợi khí khác có lẽ sẽ thành công.
Hạ Nhất Minh liên tục gật đầu nói:
- Tiểu đệ không phản đối. Chỉ cần lão ca có thể mời Cửu Long Lô trong Ngũ Hành Hoàn đi ra, tiểu đệ sẽ phá hư nó.
Sở Hao Châu nhất thời tắt điện. Nghĩ lại tình huống khi bắt gặp Cửu Long Lô, lão thật sự có chút xấu hổ. Hơn nữa nghĩ tới hỏa lô đỉnh thiên lập địa đó, Sở Hao Châu nhất thời không nói lên lời.
Hai vị Ngũ khí Tôn giá trong phòng bàn bạc hồi lâu cuối cùng cũng không mang lại kết quả nào. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Bất quá hai người Hạ Nhất Minh cũng không có cảm giác bức xúc. Nếu hai người bọn họ thuận miệng trao đổi có thể tìm ra phương pháp quang hóa thần binh, nó đã trở thành nan đề cho đám cao giai tu luyện giả.
Lúc này đám người Hạ Nhất Minh cũng đã ở lại Hạ gia trang bốn tháng.
Trong khi đó, cả Tây Bắc dường như xuất hiện biến hóa thần kỳ.
Thám tử mỗi nước đều biết, Hạ gia trang lúc này tiếp nhận những đệ tử Hoàng thất của tất cả các quốc gia vùng Tây Bắc, chỉ có đệ tử tới từ Khai Vanh quốc không được chấp nhận.
Đồng thời mỗi một quốc gia đều biết Hạ Nhất Minh lúc này nắm giữ thực lực cường đại.
Ba vị cường giả cấp bậc Tôn giả hiện đang ở Hạ gia trang.
Vùng Tây Bắc mặc dù yên bình nhưng các thế lực lớn không ngừng tranh đấu.
Bất quá mỗi một quốc gia, một thế lực lúc này đều có biểu hiện vô cùng giống nhau.
Cho dù là vô tình hay cố tình, việc giao lưu của các nước với Khai Vanh quốc thưa thớt hẳn. Thậm chí một số con đường dẫn tới Khai Vanh quốc đều kiên quyết chặn lại.
Bọn họ cũng tỏ thái độ với Hạ gia trang, tuyệt đối sẽ không nhúng tay vào ân oán của Hạ gia cùng Khai Vanh quốc.
Đặc biệt với những nước nhỏ, hai thế lực này tuyệt đối là những siêu cấp tồn tại.
Điều họ mong muốn nhất chính là ân oán này không lan tới quốc gia họ.
Đối với tình huống lúc này, Khai Vanh quốc vẫn giữ nguyên thái độ im lặng, bọn họ dường như cũng đang lẳng lặng chờ đợi điều gì.
Dưới tình huống này, Hạ Nhất Minh một mực dẫn theo Bách Linh Bát, Lôi điện cùng bảo trư rời khỏi Hạ gia trang tiến về Đại Thân xa xôi.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Vũ Thần
Quyển 6: Vinh Quang Trở Về Chương 150: Trung kinh âm vân
Nguồn: st
Trang phục cùng da dẻ đám người đều nói rõ thân phận của bọn họ. Những người này không phải tới từ Đại Thân quốc mà là phương Tây xa xôi.
Cánh của gian phòng nhẹ nhàng mở ra, một vị lão giả đầu bóng lưỡng chậm rãi tiến vào.
Trên mặt lão mang theo vẻ tươi cười nồng đậm, mặc dù vóc người to lớn nhưng mỗi chân chạm đất không phát ra bất cứ tiếng động nào, ngay cả chút bụi đất cũng không hề bay lên.
Ba người đang ngồi tại nơi này nhìn lão gật đầu.
Một người đứng dậy bước tới, mỉm cười nói:
- Vũ Phi Dương, bằng hữu của ta, ngươi khỏe chứ?
Người này thân thể to lớn, ánh mắt đầy vẻ chân thành.
Nếu để người khác nhìn thấy cảnh này, tuyệt đối khó có thể tin được.
Hoàng thất Đại Thân đại biểu cho cả phương Đông, vị lão nhân đầu bóng lưỡng này đích thị là người Vũ gia.
Thậm chí địa vị của lão tại Vũ gia cơ hồ giống như Thần Toán Tử tại Thiên Trì nhất mạch vậy.
Bất quá trước mặt lão lúc này là ba vị đỉnh cấp cao thủ tới từ phương Tây, gương mặt già nua của Vũ Phi Dương lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Ái Nhĩ Duy Tư. Mười nắm không gặp,ngươi vẫn cường tráng như trước.
Vẻ mặt Ái Nhĩ Duy Tư nhất thời lộ ra vẻ hài lòng, những lời này của Vũ Phi Dương hiển nhiên rất hợp ý lão.
Lão cười ha hả vài tiếng, nói:
- Vị này tới từ Liên minh công hội chúng ta, Thích Khách Công hội Tạp Tân Lợi tiên sinh.
Vị lão nhân tóc đỏ nhìn Vũ Phi Dương gật đầu, đông tác của lão khiến người khác cảm thấy vô cùng kỳ quái.
Bất luận là động tác đứng lên, tiến tới hành lễ so với người bình thường còn chậm chạp hơn.
Nhưng những động tác này rơi vào mắt Vũ Phi Dương khiến trong lòng lão chấn kinh, lập tức lão nhân tóc đỏ này được đưa vào danh sách khó đối phó.
Một vị lão nhân tóc bạc khác đứng lên, lão thậm chí không cần Ái Nghĩ Duy Tư giới thiệu đã nói thẳng:
- Bỉ nhân Ma Đặc Kỳ, Thánh điện Đại trưởng lão, xin chào Vũ Phi Dương tiên sinh.
Vũ Phi Dương mỉm cười đáp lễ, bất quá trong lòng không ngừng thầm nói, thân phận ba người này thật không nhỏ.
Ái Nhĩ Duy Tư vốn là bằng hữu lão kết giao khi lịch lãm tai phương Tây, cho dù tới đấy gặp lão cũng là bình thường.
Bất quá đột nhiên xuất hiện hai người này khiến Vũ Phi Dương không khỏi cảnh giác.
Hơn nữa lão hiểu rõ các thế lực phương Tây, Thánh điện cùng Thích khách công hội xưa nay vẫn không ngừng minh tranh ám đấu. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Không ngờ hai người kia lúc này không có nửa điểm địch ý nào.
- Ái Nhĩ Duy Tư, ngươi mang hai vị bằng hữu tới Đại Thân có chuyện gì sao?
Vũ Phi Dương tủm tỉm nói:
- Nếu tới lịch lãm, lão phu sẽ đích thân đưa các ngươi đi khắp Đại Thân.
Ái Nhĩ Duy Tư cuống quít gật đầu nói:
- Bằng hữu thân ái. Chúng ta không phải tới nơi này lịch lãm. Bởi thế ý tốt của người chúng ta xin nhận.
Vũ Phi Dương cũng cảm thấy ngạc nhiên, với thân phận ba người Ái Nhĩ Duy Tư nếu nói tới đây lịch lãm e rằng mới khiến người ta khó long tin tưởng.
- Nếu ba vị không phải tới đấy lịch lãm, không biết tìm ta có việc gì?
Vũ Phi Dương chậm rãi nói, dường như một chút cũng không để tâm.
Ái Nhĩ Duy Tư nghiêm nhị nói:
- Chúng ta tới đây mong nhận được sự giúp đỡ của ngươi.
- Ba vị gặp phiền toái gì xin cứ nói thẳng.
- Chúng ta nghe nói quý quốc có người đi tới Bắc Cương, chuyện này có không?
Ái Nhĩ Duy Tư ánh mắt chăm chú nhìn Vũ Phi Dương dường như muốn tìm kiếm trong đó sự biến hóa.
Ánh mắt Vũ Phi Dương sáng lên không chút nào nhượng bộ đối phương, bất quá trong lòng lão kinh hãi không thôi.
Hai nhân vật chí cao vô thượng của Đại Thân quả thật đã tới Bắc Cương.
Bất quá truyện này vô cùng bi mật, cho dù là lão cũng chỉ có thể dựa vào phản ứng của hai thế lực kia ma suy đoán ra.
Vậy đám người ở tận phương Tây xa xôi làm sao biết được?
- Ba vị ngàn dặm xa xôi tới không lẽ chỉ vì chuyện nhỏ này?
- Bằng hữu thân ái, ngươi hẳn biết rõ chúng ta không phải vì việc nhỏ này mà tới chứ?
Ái Nhĩ Duy Tư nghiêm túc nói:
- Giáo tông đại nhân cùng Liên minh công hội trưởng đại nhân với việc này vô cùng chú ý, hơn nữa muốn ta chuyển lời tới quý quốc. Nếu cần chúng ta sẽ trợ giúp một tay.
Vũ Phi Dương bật cười, nói:
- Giúp một tay? Không phải muốn chia một chén canh sao?
Sắc mặt ba người Ái Nhĩ Duy Tư không chút biến đổi, dường như không nghe thấy những lời trào phúng này.
Vũ Phi Dương do dự hồi lâu, tới lúc này những hoài nghi trong lòng lão đã được giải đáp hoàn toàn.
Thì ra vì chuyện này Thánh điện cùng Liên minh công hội mới cùng nhau tới đây.
Tuy nói hai bên thù sâu oán nặng nhưng vì lợi ích trước mắt cả hai đều biết phải gạt sang một bên mới có thể thu hoạch chút quyền lợi.
Dưới tình huống này hai bên liên minh lại không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Sau khi do dự, trong mắt Vũ Phi Dương hiện lên vẻ kỳ dị, nói:
- Ba người đại diện cho hai vị đại nhân tới đây, lão phu hiển nhiên không thể làm chủ.
Lão dừng một chút, nói:
- Bất qua lão phu có thể đem ý tứ này truyền lại cho Liên minh ngoài Linh Tiêu Bảo Điện. Về phần bọn họ có chấp nhận hay không thì phải xem thái độ của họ.
Ba vị Tây phương cường giả liếc mắt nhìn nhau, Ma Đặc Kỳ rổt cuộc mở miệng nói:
- Vũ Phi Dương tiên sinh thân ái. Chúng ta biết Vũ lão tiên sinh quý quốc đang bế quan khổ tu công pháp nào đó. Một khi thành công sẽ đạt tới Nhân đạo đỉnh cấp.
Vũ Phi Dương cười ha hả nói:
- Ma Đặc Kỳ tiên sinh qua khen. Bất quá muốn đột phá tới Nhân đạo đỉnh cấp đâu dễ dàng như vậy. E rằng chỉ là hi vọng xa vời mà thôi.
Ma Đặc Kỳ lắc đầu, nói:
- Trước khi chúng ta tới Đại Thân bât luận Giáo tông bệ hạ hay Liên minh Công hội trưởng đều muốn chúng ta chuyển tới Vũ lão tiên sinh một câu.
Sắc mặt Vũ Phi Dương trở lên vô cùng nghiêm nghị, ngay cả cái đầu bóng lưỡng của lão cũng lộ vẻ căng thẳng.
Hai vị kia mặc dù không phải là người phương Đông nhưng thân phận tại Phương Tây tuyệt đối không thể coi thường. Hơn nữa thân phận của cường giả đỉnh cấp đã phá vỡ ranh giới mọi quốc gia, khiến ai ai cũng phải sợ hãi.
- Hai vị đại nhân có gì chỉ bảo, xin cứ hỏi.
Thân thể Ma Đặc Kỳ thẳng tắp, lão cao giọng nói:
- Hai vị đại nhân nói. Chỉ cần Vũ lão tiên sinh có thể hoàn thành chuyện này, bọn họ bằng lòng cùng Vũ lão tiên sinh tiến vào nơi đó.
Sắc mặt Vũ Phi Dương nhất thời đặc sắc hẳn, trong đó có vài phần kích động, vài phần hâm mộ cùng vài phần lo lắng.
Đối với vẻ mặt này của lão, ba vị cường giả phương Tây như sớm đoán được nên không có thúc giục mà lặng im đứng chờ.
Sau hồi lâu Vũ Phi Dương trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Ba vị. Thật không dám giấu, gia thúc tu luyện đã tới giai đoạn quan trọng, lúc này e rằng không thể làm phiền.
Lão nhìn vẻ mặt không tốt của ba người, nói:
- Xin ba vị chờ một tháng. Sau một tháng nhất định ta sẽ có câu trả lời.
Đám người Ái Nhĩ Duy Tư lúc này mới có vẻ bằng lòng, ánh mắt ngưng trọng nói:
- Vũ lão tiên sinh chỉ cần một tháng nữa có thể xuất quan ?
Vũ Phi Dương cười hắc hắc, nói:
- Nếu tất cả bình thường một tháng sau nhất định gia thúc sẽ xuất quan. Lúc đó chắc chắn ta sẽ báo lại ý tứ các vị đai nhân, hơn nữa cũng tận lực xin người nhận lời.
Đám người Ái Nhĩ Duy Tư vẻ mặt lúc này hoàn toàn thả lỏng, bọn họ chờ đợi cũng chỉ là câu nói này mà thôi.
Nhưng vẻ tươi cười của Vũ Phi Dương chợt tiêu biến, nói:
- Ba vị. Chuyện này Vũ gia chúng ta tuyệt đối tận sức. Nhưng nếu có thành ý, nên chăng giải quyết giúp chúng ta chút vấn đề?
Ái Nhĩ Duy Tư bình thản nói:
- Bằng hữu cứ nói.
Vũ Phi Dương cười một tiếng, nói:
- Việc này có chút khó nói. Nhưng nếu thật sự các vị có thể hỗ trợ, xin đừng từ chối.
Đám người Ái Nhĩ Duy Tư không cự tuyệt, chỉ cần bọn họ có thể hoàn thành chuyện này tất cả điều kiện đều có thể đáp ứng.
Đưa mấy người này tới một viện lạc bên ngoài kinh thành, Vũ Phi Dương nhanh chóng quay lại.
Lão đi tới bên người Thánh Hổ lẳng lặng ngồi xuống tựa hồ đang suy nghĩ chuyện gì.
Tiếng bước chân vang lên phía sau lão, sau đó lập tức một thân ảnh đã xuất hiện.
Lão nhân mỉm cười, nói:
- Vô Trần , ngươi tới đây làm gì? Chẳng lẽ muốn chia sẻ cùng Thánh Hổ đại nhân?
Phía sau đich thực là Vũ Vô Trần, trong gia tộc hắn được là người hầu hạ Thánh Hổ đại nhân.
Cũng chỉ có hắn mới có thể tùy ý tiến vào nơi này.
Âm thanh Vũ Vô Trần nhẹ nhàng vang lên:
- Tam thúc tổ. Ngài muốn nhờ bọn họ đối phó Hạ Nhất Minh?
Vũ Phi Dương trầm mặc hồi lâu, lão vung tay vỗ nhẹ lên cái đầu bóng lưỡng, thở dài nói:
- Nếu Lão tổ tông lúc này có thể thuận tiện tiến giai Cửu Cửu trọng thiên, chúng ta có thể buông tha Hạ Nhất Minh. Dù sao chúng ta cũng không muốn đắc tội cùng với Thiên Trì nhất mạch.
- Cho dù đắc tội với tất cả người trong thiên hạ thì sao? Chỉ cần lão Tổ tông có được Ngũ Hành Hoàn, hơn nữa luyện hóa thành công, hẳn lão nhân gia có thể lập tức đạt tới Nhân đạo đỉnh cấp, thậm chí không chút thua kém chút nào so với các lão quái vật Cửu Cửu trọng thiên khác. Khi đó ngay cả ngay cả mọi người có biết chuyện Hạ Nhất Minh chẳng lẽ còn ai dám đứng ra làm khó chúng ta sao? Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Vũ Vô Trần hít vào một ngụm lãnh khí, sau đó không hề nói một lời nào nữa.
Chỉ là trong đáy long hắn thủy chung có một thắc mắc.
Nếu thất bại thì sao?
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Vũ Thần
Quyển 6: Vinh Quang Trở Về Chương 151: Ngũ Hành Thân Thể
Nguồn: st
Ánh nắng chói chang chiếu trên đầu như thiêu như đột, bất qua trên những con đường tới kinh thành xe ngựa vẫn di chuyển như nêm. Những người tới đây hoặc là đi tìm cho mình một mơ ước, hoặc là có mục đích khác nên mới xuất hiện tại tòa thành nổi tiếng nhất phương Đông này.
Kinh thành từ trăm năm trước chưa từng đổi chủ, dần dà sự phồn hoa đã đạt tới đỉnh cao.
Đặc biệt trăm năm nay mặc dù Vũ gia Lão tổ tông bế quan không ra nhưng trước sau Vũ gia tinh anh xuất hiện lớp lớp, hành trình tới Quỷ Khốc Lĩnh không ngờ có thêm hai vị Tôn giả.
Chẳng những thực lực Vũ gia tăng cao mà ngay cả địa vị cũng tiến thêm một bậc.
Từ phía Tây Bắc, lúc này Hạ Nhât Minh đang thong thả cỡi Lôi điện mà đi. Bên cạnh hắn Bách Linh Bách một tấc không rời, còn bảo trư cũng gắt gao bám lên người gã.
Bất quá Hạ Nhất Minh đoán rằng, kỳ thực bảo trư coi Bách Linh Bát là một kiện vô song chí bảo nên mới có sở thích bám chặt lên người gã như vậy.
- Bách huynh. Hoàng thất Đại Thân quả nhiên phồn hoa, so với Tây Bắc chúng ta tốt hơn nhiều.
Hạ Nhất Minh chân thành nói.
Bách Linh Bát nhìn xa xa, đột nhiên nói:
- Việc quan trọng như vậy nếu có thể vượt qua hiển nhiên một bước tới trời, nếu không e rằng sẽ tụt dốc thảm hại.
Hạ Nhất Minh ngơ ngác quay đầu nhìn lại, Bách Linh Bát im lặng như chưa từng nói qua điều gì.
Quay đầu nhìn về phía xa, vẻ mặt Hạ Nhất Minh dường như đã hiểu ra.
Khoảng thời gian ước định còn hơn nửa tháng nữa, đám người Hạ Nhất Minh hiển nhiên sẽ không vội vàng. Bọn họ đã tới kinh thành, thậm chí còn ở lại ngoài thành vài ngày xem xét diện mạo đô thành Đại Thân.
Với tốc độ của Lôi điện hiển nhiên không có khả năng để người khác phát hiện hành tung của bọn họ.Cho dù Hạ Nhất Minh hăng hái xuất hiện trước mặt mọi người cũng không để hai tiểu tử kia mà đi trước.
Mấy ngày đi lại khiến tâm cảnh của hắn dần bình ổn lại.
Lấy ánh mắt siêu thoát chúng sinh khiến Hạ Nhất Minh cảm nhận được một số chuyện không thể nói thành lời.
Mặc dù những chuyện này trong thời gian ngắn không thể tạo thành lực lượng chiến đấu, đối với tu vi võ đạo của hắn cũng không thấy được trợ giúp nhưng Hạ Nhất Minh cảm nhận rõ ràng, chuyến đi này của hắn không tồi. Bất quá điều duy nhất khiến Hạ Nhất Minh kinh ngạc là ngoài kinh thành có một viện lạc lớn, trong đó có vài nhân vật vô cùng đáng sợ.
Khí tức những người này khiến ngay cả Hạ Nhất Minh cũng cảm thấy run sợ.
Phát hiện điều này cũng không phải bản thân Hạ Nhất Minh mà là bảo trư. Tiểu tử kia lúc này linh giác đã rất mạnh, thậm chí còn hơn hẳn Hạ Nhất Minh một bậc. Được nó nhắc nhở Hạ Nhất Minh mới thu liễm toàn bộ khí tức, lén cảm nhận viện lạc kia. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Ba người khiến Hạ Nhất Minh cảm giác được sự cường đại tới khó tin, thậm chí không dưới những Ngũ Khí Tôn giả mà hắn từng gặp.
Tới lúc này Hạ Nhât Minh đối với thực lực của Hoàng thất Đại Thân mới có thểm vài phần kính trọng.
Ngũ khí Tôn giả so với Tôn giả thông thường là tồn tại cao cao tại thượng, cho dù là thiên hạ đệ nhất môn phái Linh Tiêu Bảo Điện cũng chỉ có ba người người như vậy.
Nhưng lúc này Hoàng thất Vũ Gia không ngờ cũng có được số lượng cao thủ như vậy, thực lực ẩn giấu này khiến Hạ Nhất Minh khó có thể tưởng tượng ra.
Lén rời xa việc lạ kia, Hạ Nhất Minh cũng không muốn Vũ gia biết bản thân hắn đã tới kinh thành.
Bất quá khí phát hiện bí mật này, Hạ Nhất Minh cũng mất đi hăng hái ban đầu, hắn mang theo mọi người trực tiếp vào thành.
Hạ Nhất Minh cùng Bách Linh Bát thì không có vấn đề, Bách Linh Bát dù sao cũng chỉ ít nói nhưng tốt xấu cũng giống người thường. Nhưng Lôi điện cùng chiếc sừng của nó thật sự khiến ai ai cũng cũng phải chú tâm.
Đám binh lính canh giữ cổng thành vừa thấy Lôi điện lập tức nghênh đón mà không có bất cứ lời vặn hỏi nào. Hơn nữa chỉ trong thời gian ngắn một đoàn xe ngựa xa hoa đã đi tới nơi này.
Chuyện Lôi điện đánh bại Ban Lan Thánh Hổ đã sớm lan truyền khắp nơi, mọi người đối với linh thú cường đại này vô cùng tôn sùng.
Bởi vậy vừa thấy chiếc sừng dài trên đầu bạch mã, bất luận là ai cũng đoán được thân phận Hạ Nhất Minh. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Xa xa truyền tới tiếng cười quen thuộc, hai chân Vũ Vô Thường nhìn như rất chậm nhưng chỉ giây lát đã tới trước mặt đám người Hạ Nhất Minh.
- Hạ huynh. Rốt cuộc ngươi cũng tới.
Vũ Vô Thường chân thành nói:
- Trong lòng ta thật không yên. Nếu như ngươi chưa xuất hiện, khẳng định hắn mới đi tới Tây Bắc e rằng lúc quay lại Hạ Nhât Minh sớm đã rời khỏi kinh thành.
Bất quá một câu nói này cũng đủ gây thiện cảm với Hạ Nhất Minh.
Hắn cười nói:
- Vũ huynh. Tiểu đệ theo giao ước tới nhưng không có đến muộn.
Vũ Vô Thường cười mấy tiếng , thân hình mập mập run lên trong rất tức cười.
Mời Hạ Nhất Minh vào xe ngựa, Vũ Vô Thường ánh mắt nghiêm nghị, nói:
- Hạ huynh. Với thân phận của ngươi vốn nên để Tam thúc tổ ra đón mới là đạo lý. Bất quá lão nhân gia người lúc này đang canh giữ bên cạnh Lão tổ tông nửa bước không rời, xin người thứ lỗi.
Hạ Nhất Minh khoát tay, nói:
- Không quan trọng.
Hắn chần chừ một chút, nói:
- Vũ lão tiên sinh tu luyện thế nào?
Khi nói tới những lời này, trong đầu Hạ Nhất Minh hiện ra hình ảnh viện lạc bên ngoài thành, ba cỗ khí tức cường đại kia xem ra hẳn có Vũ lão tiên sinh trong đó.
Vũ Vô Thường than nhẹ một tiếng, nói:
- Lão tổ tông bế quan đã trăm năm, tựa hồ cân nhắc một loại công pháp thần kỳ nào đó. Bất qua công pháp này tu luyện vô cùng nguy hiểm, đặc biệt càng tới lúc cuối nguy hiểm càng cao.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, hắn dĩ nhiên biết, công pháp uy lực càng lớn, khi tu luyện càng khó khăn. Về phần tẩu hỏa nhập ma hoàn toàn có khả năng xảy ra.
Vị lão nhân kia sau khi thất bại dưới tay Thần Toán Tử đại nhân lập tức bế quan khổ tu, quyết tâm lớn như vậy khẳng định công pháp này rất khác thường.
Giờ phút này thậm chí Hạ Nhất Minh còn có suy nghĩ trong đầu, hắn vô cùng muốn tìm hiểu công pháp này rốt cuộc là gì?
Xe ngựa tiếp tục di chuyển, không bao lâu tất cả đã tới trước một viện lạc.
Sau khi tới nơi này, sắc mặt Hạ Nhất Minh có chút thay đổi.
Vũ Vô Thường trong lòng khẽ động, vội vàng hỏi:
- Hạ huynh. Ngươi làm sao vậy?
Hạ Nhất Minh che giấu, cười nói:
- Không sao. Tiểu đệ chỉ nghĩ tới công pháp của quý môn, không biết lúc nào mới có thể xem qua.
Vũ Vô Thường vốn đang nghi ngờ khi nghe được những lời này của Hạ Nhất Minh, gương mặt lộ ra vẻ cuời khổ, sự hoài nghi cũng nhạt dần.
- Hạ huynh. Bí tịch kia vốn là chí bảo của Vũ gia chúng ta. Chờ Lão tổ tông xuất quan, chắc chắn chúng ta sẽ hai tay dâng tặng. Bất quá...
Hắn cười khổ một tiếng, nói:
- Xin Hạ Huynh thứ lỗi. Ngươi chỉ có thể cầm bí tịch tu luyện tại bổn môn mà không được mang ra ngoài.
Mặc dù Vũ gia là Hoàng Thất Đại Thân nhưng trước mặt Hạ Nhất Minh, một cao giai tu luyện giả, bọn họ đều có thói quen lấy môn phái nói chuyện với nhau.
Dù sao quyền lực hoàng thất có lớn tới đâu cũng không cách nào không chế tu luyện giả cường đại.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu,nói:
- Điều này Hạ mỗ hiểu. Xin Vũ huynh cứ yên tâm.
Bí tịch chí bảo người ta chấp nhận cho xem đã là chuyện không tồi, nếu như muốn mang đi e rằng người ta không ngại mà trở mặt cùng mình.
Bất quá đối với Hạ Nhất Minh mà nói, chỉ cần để hắn xem được một lần, không cần phải xem lại lần hai.
Bởi với năng lực đặc biệt của Bách Linh Bát, Hạ Nhất Minh tin tưởng muốn phục chế bao nhiêu lần bí tịch này đều có thể.
Nếu đám người Vũ gia biết Hạ Nhất Minh có chiêu này chỉ sợ đánh chết bọn họ cũng không dám cho phép hắn ngó qua bí tịch.
Khẽ gãi đầu, Hạ Nhất Minh nhẹ giọng:
- Vũ huynh. Lão tiên sinh khi nào xuất quan?
- Nhiếu nhất mười ngày.
Vũ Vô Thường cao giọng nói.
Bọn họ bước xuống xe Vũ Vô Thường đã lập tức dẫn đường.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh không hiểu vô tình hay cố tình liếc nhìn phía xa, Vũ Vô Thường trong lòng chấn kinh, nói:
- Hạ huynh, hảo bản lĩnh.
Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói: Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
- Lão tiên sinh thật sự ở nơi này bế quan?
Âm thanh Vũ Vô Thường thấp hẳn xuống, nói:
- Không sai. Ngay cả Tam thúc tổ cũng ở bên trong. Mấy ngày này tùy thời Lão tổ tông có thể đột phá, bởi thế chúng ta không thể làm gì khác hơn là đành ủy khuất Hạ Huynh ở tạm nơi này vài ngày.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh khẽ chuyển, trong lòng thầm nghĩ, nói ủy khuất ở nơi này chẳng nhẽ phải Hạ gia trang của hắn là nơi rách nát sao?
Bất quá một gia tộc mới xuất hiện tại Tây Bắc sao có thể so sánh cùng Hoàng thất Đại Thân? Hạ Nhất Minh cũng không nghĩ rằng đời này có thể biến Hạ gia trang trở thành tồn tại như Đại Thân Hoàng thất này.
Trong viện lạc, Vũ Mạc Phi sớm đã chờ đợi từ lâu, vừa thấy Hạ Nhất Minh lập tức đã tiến lại chào hỏi.
Trong ánh mắt lão không chút nào bộc lộ xấu hổ, giống như từ trước tới giờ lão chưa từng có âm mưu lấy đi tính mạng Hạ Nhất Minh.
Trong lòng Hạ Nhất Minh cũng hung hăng mắng một câu, lão hồ ly. Nhưng lúc này hắn đang cầu người, hiển nhiên không có khả năng tìm phiền toái.
Vũ Mạc Phi an bài tương đối chu đáo, đám người Hạ Nhất Minh đều ở một dãy phòng.
Đối với nơi ở, từ trước tới nay Hạ Nhất Minh chưa tùng có yêu cầu đặc biệt gì.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa, hắn nghiêm mặt nới:
- Hai vị. Các ngươi mời ta tới đây là để giúp lão tiên sinh trùng kích cực hạn. Lúc này thời gian không nhiều, chỉ còn vài ngày mà thôi. Các ngưoi cũng nên đưa ra chi tiết công pháp kia chứ?
Hạ Nhất Minh không phải chỉ hỏi qua một lần công pháp thần kỳ kia nhưng Vũ Vô Thường đều ấp úng che đậy. Bất quá tới lúc này nếu bọn họ không nói rõ, để Hạ Nhất Minh phán đoán sai lầm, e rằng hậu quả không phải ai cũng chấp nhận được.
Thở một hơi thật dài, Vũ Mạc Phi rốt cuộc gật đầu, nói:
- Hạ huynh. Ngươi đã tới nơi này chúng ta cũng không cần phải che giấu nữa.
Lão trầm giọng nói:
- Lão tổ tông bế quan kỳ thực để tu luyện Ngũ hành thân thể.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91
Vũ Thần
Quyển 6: Vinh Quang Trở Về Chương 152: Công pháp thần kỳ
Nguồn: st
Trong căn phòng không khí ngưng đọng lại, mặc dù rất nhanh đã trở lại bình thường nhưng trong lòng Hạ Nhất Minh vẫn chưa hết chấn động.
Ngũ hành thân thể hắn không có gì xa lạ, bởi chính hắn cũng là một người có Ngũ hành thân thể.
Vì có Ngũ hành thân thể mới có thể kiêm thu được Ngũ hành.
Mặc dù Hạ Nhất Minh quả thực chưa từng thấy được người thứ hai có thể chất tương tự nhưng trên thực tê hắn biết, có thể đạt tới cảnh giới Tôn giả cũng chỉ có hai người có nó mà thôi.
Một người dĩ nhiên là bản thân hắn, ngoài kiêm tu Ngũ hành còn nắm giữ trong tay Ngũ Hành Hoàn, danh tiếng lẫy lừng.
Còn người kia quả thật bất khả tư nghị.
Đó là một người ở ngàn năm trước, thuộc về niên đại Thần đạo cao thủ, người này khi đó cầm thần khí Ngũ Hành Hoàn làm thịt Ngũ hành thần thú, sang lập thiên hạ đệ nhất đại phái Ngũ Hành Môn, Ngũ hành Lão tổ.
Nhân vật trong truyền thuyết này quả thực bằng vào Ngũ Hành Hoàn trong tay đánh khắp thiên hạ không địch thủ. Thần thông của lão thuộc về đám người đứng đầu thế giới khi đó.
Bất quá sau khi lão biến mất, trên thế giới chưa từng thấy ai có được Ngũ hành thân thể, trừ một người đang đứng ở đây.
Hít một hơi thật sâu, Hạ Nhất Minh hoài nghi nói:
- Vũ lão tiên sinh cũng có được Ngũ hành thân thể?
Vũ Mạc Phi cười khổ một tiếng, nói:
- Hạ huynh nói đùa. Lão gia tổ mặc dù tu vi cao thâm không thẹn là đệ nhất nhân của Vũ gia chúng ta nhưng bất quá chỉ kiêm tu bốn hệ mà thôi.
Gương mặt của Hạ Nhất Minh có chút đỏ lên, nếu như Vũ lão tiên sinh kiêm tu Ngũ hành sao còn cần hắn trợ giúp nữa, đã biết như vậy còn hỏi một câu dư thừa.
Bất quá hàn ý trong mắt hắn chợt lóe lên, trong lòng thầm than không thôi.
Thiên phú tu luyện của nhân loại quả thực trời sinh đã có. Nếu không phải hắn có được vận may nghịch thiên, hưởng thụ bổn nguyên lực e rằng thiên phú cũng không thể đạt được như lúc này.
Điều này cũng như trong thế giới linh thú, có những đầu thừa hưởng huyết mạch Thần thú vậy.
Thành tựu của chúng vượt xa linh thú thông thường có thể so đo.
Nếu Vũ lão tiên sinh kiêm tu bốn hệ, lẽ nào có thể tu luyện Ngũ hành thân thể đây?
Sử dụng Ngũ Hành Hoàn còn có thể lợi dụng nội đan Thánh thú khỏa lấp khoảng trống, nhưng con người cùng Ngũ Hành Hoàn khác nhau, không thể sử dụng biện pháp này.
Vũ Mạc Phi nhìn sắc mặt Hạ Nhất Minh, gương mặt cũng lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Lão tổ tông tu luyện công pháp kia thật sự khiến người ta nghe mà sợ hãi. Cho dù lão lần đầu tiên nghe được cũng không khỏi nghi ngờ, càng đừng nói tới người ngoài.
- Hạ huynh. Lão phu không nói ngoa, công pháp kia quả thực có thể ngưng tụ thành Ngũ hành thân thể.
Vũ Mạc Phi nghiêm mặt nói.
Đôi mắt Hạ Nhất Minh theo câu nói của lão sáng dần lên, hắn chậm rãi gật đầu nói:
- Vũ huynh, nếu muốn ta hỗ trợ vậy cũng nên nói cụ thể ra đi.
Vũ Mạc Phi gật đầu nói:
- Công pháp này nghe qua có chút tà ác, xin Hạ huynh khi nghe xong không nên truyền ra ngoài.
Hạ Nhất Minh không chút do dự nhận lời. Hắn biết nếu bản thân không đáp ứng, e rằng Vũ Mạc Phi thà không cần hỗ trợ cũng không muốn để hắn biết công pháp này. Mà trong lòng hắn đối với loại công pháp bổ xung khiếm khuyết ngũ hành này thật sự có chút tò mò.
Vũ Mạc Phi đứng dậy cáo lôi sau đó từ sau người lấy ra một chiếc hộp nhỏ.
Trên hộp nhỏ này có một chiêc khóa tỏa sắc vàng rực rõ, Vũ Mạc Phi lấy ra một chiếc chìa khóa tinh xảo, mà Vũ Vô Thường mập mập cũng đồng dạng lấy ra một chiếc chìa khóa tương tự.
Hai người bọn họ cùng nhau cắm chìa khóa vào ổ, âm thanh rất khẽ vang lên chiếc khóa đã được mở ra.
Sau đó hai người thu hồi chiếc chìa khóa của mình, chậm rãi lui về phía sau.
Vũ Mạc Phi khẽ cung tay nói:
- Hạ huynh. Ngươi ở đây chậm rãi xem xét, chúng ta tạm thời cáo lui.
Thân thể Hạ Nhất Minh run lên, hai người bọn họ không chút nào luyến tiếc đã rời đi, điều này khiến hắn vô cùng kinh hãi.
Từ động tác của hai người có thể thấy được, bí tịch này vốn không phải chuyện đùa.Hơn nữa ngay cả hai người bọn họ dường như cũng không có quyền được xem qua nó.
Khi nghĩ tới điều này, vẻ mặt Hạ Nhất Minh trở lên vô cùng ngưng trọng.
Tâm trạng dần ổn định lại, rốt cuộc Hạ Nhất Minh cũng tới tới mở chiếc hộp kia ra.
Bên trong hộp quả nhiên là một bản bí tịch không dày lắm.
Hạ Nhất Minh chậm rãi cầm bí tịch không ngờ có vết máu đỏ tươi.
Cũng không biết vết máu này do đâu mà có, nhưng nó vô cùng quỷ dị giống như vừa mới xuất hiện vậy.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh có chút trâm xuống, chậm rãi tìm hiểu trang thứ hai này.
Nội dung bên trong cũng không quá phức tạp, sau một hồi tìm hiểu sắc mặt Hạ Nhất Minh trở lên rất khó coi.
Cho tới lúc hắn xem hết bí tịch mới hiểu được, thì ra tu luyện Ngũ hành thân thể đòi hỏi những điều kiện hà khắc tưởng như không thể thực hiện được.
Điều đầu tiên phải có một vị Ngũ Khí Tôn giả kiêm tu bốn hệ, hơn nữa vị Tôn giả này phải tu luyện cả bốn hệ tới đỉnh phong.
Ngũ khí Tôn giả tu luyện tam hệ ngũ hành đã vô cùng ít ỏi, càng đừng nói tới tu luyện tứ hệ ngũ hành.
Nhân vật như vây chỉ sợ so với cao thủ Cửu trọng thiên còn khó tìm hơn.
Bất quá nếu chỉ tính điều kiện ngặt nghèo này muốn tu luyện Ngũ hành thân thể quả thực còn chưa đủ.
Điều thứ hai nhất đinh phải có được một vị Tiên thiên cao thủ. Vị Tiên thiên cao thủ này tu luyện hệ mà vị Tôn giả kia còn thiếu. Sau đó không ngừng bồi dưỡng để hắn đột phá Nhất đường Thiên cảnh giới.
Trong quá trình này, cái giá phải trả không nhỏ, cho dù linh đan dược liệu ăn như rau cũng không được tiếc.
Khi tu vi người này đạt tới Nhất đường thiên cảnh giới cần tiến hành kiểm tra. Sau khi kiểm tra mới đạt tư cách để vị Ngũ khí Tôn giả kia sử dụng. Truyện "Vũ Thần " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Dùng nhiều linh đan như vậy để bồi dưỡng mà khả năng chỉ là mười chọn một, sau đó bằng mọi cách phải thúc đẩy được vị Nhất đường thiên này tạo ra Xá lợi.
Tới tận lúc này phương pháp này mới bộc lộ sự tà ác.
Sau khi ngưng tụ Xá lợi, vị Nhất đường thiên kia sẽ bị giết, Xá lợi từ mi tâm lấy ra được vị Ngũ khí Tôn giả đưa vào thân thể.
Nếu vị Ngũ khí Tôn giả có thể luyện hóa được khỏa Xá lợi này, hơn nữa thuận lợi biến nó thành một bộ phận thân thể, như vậy có thể tu luyện thành công Ngũ hành thân thể.
Mặc dù phương pháp này nếu thay thế một vị hậu thiên cao thủ bằng Tiên thiên cường giả hiệu quả sẽ kém hơn nhưng muốn thi triển Ngũ Hành hợp nhất vẫn có thể làm được.
Chậm rãi khép bản bí tịch lại, Hạ Nhất Minh cảm thấy một cỗ huyết tinh ập thẳng vào mặt.
Bọn Vũ Mạc Phi nói thế hẳn đã chuẩn bị xong một vị Nhất đường thiên cường giả.
Trong bí tịch thấy được xác xuất lấy mười chọn một kia, Hạ Nhất Minh không khỏi rùng mình.
Cái giá khổng lồ như vậy chi e ngoài Hoàng thất Đại Thân ra, không thế lực nào có thể làm theo.
Mặc dù các thế lực khác như Linh Tiêu Bảo Điện cũng có thể so sánh nhưng Hoàng thất Đại Thân dựa vào tài lực của cả một nước tiến hành thu thập dược thảo dĩ nhiên là tốt hơn rất nhiều.
Chỉ là phương pháp này gã Nhất đường thiên cao thủ kia ắt hẳn phải chết, ý nghĩ vừa thoáng qua, Hạ Nhất Minh đứng dậy mở cửa để hai người Vũ Mạc Phi tiến vào.
- Hạ huynh. ngươi xem xong rồi?
Vũ Mạc Phi trầm giọng hỏi.
Hạ Nhất Minh vung tay nói:
- Vũ huynh. Ngươi đã xem qua bí tịch này ?
Vũ Mạc Phi chỉ chần chừ giây lát, lập tức nói:
- Đã xem qua.
Hạ Nhất Minh lạnh lùng cười, nói:
- Nói vậy xem ra các ngươi đã chuẩn bị được người.
Vũ Mạc Phi nhẹ giọng cười khổ, nói:
- Không sai. Bất quá Hạ huynh không nên hiểu lầm. Chúng ta cũng không bắt buộc, tất cả mọi người đều tự nguyện.
Hạ Nhất Minh nhíu mày,nói:
- Tự nguyện ?
Âm thanh của hắn tràn ngập vẻ khó tin.
- Tự nguyện chịu chết?
Vũ Mạc Phi cao giọng nói:
- Bọn họ cũng là đệ tử Vũ gia chúng ta. Vì để Lão tổ tông đạt được thành tựu, có gì mà không được?
Lão nói ngoài vẻ kiên định còn mang theo vài phần tự hào.
Ánh mắt ngưng lại, Hạ Nhất Minh nói:
- Nếu đổi lại người đó là ngươi, ngươi sẽ thế nào?
Vũ Mạc Phi không chút do dự nói:
- Nếu là như vậy, Vũ mỗ lập tức cắt đầu dâng tặng.
Lão nói không chớp mắt nhìn Hạ Nhất Minh, vẻ tự nhiên không chút che giấu.
Hạ Nhất Minh trong lòng phát ngốc, cười khổ không thôi. Bất quá lúc này hắn đột nhiên nói:
- Vũ huynh. Ta có thể thấy mặt người kia không?
Vũ Mạc Phi dừng một chút nói:
- Cũng được. Mười ngày sau ta sẽ mang hắn tới, lúc đó hy vọng ngươi có thể nhận rõ tâm tư của hắn.
Hạ Nhất Minh trong long run lên, rốt cuộc cũng gật đầu. Sau một lát, hắn nói:
- Ngũ hành luân hồi thật sự lộn xộn, khẳ năng thành công không cao.
Vũ Mạc Phi trong lòng thầm mắng. Nếu không phải do xác xuất không cao, cần gì phải trả giá lớn đem ngươi từ ngàn dặm xa xôi tới đây.
- Hạ huynh. Lão tổ tông sau khi hấp thu Xá lợi sẽ tiến hành luyện hóa. Khi đó có thể thành công ngưng tụ Ngũ hành thân thể hay không cần nhờ Hạ huynh trợ giúp.
Hạ Nhất Minh khiêm tốn nói vài câu, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.
Công pháp như vậy có thể nói trước chưa từng gặp, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không dám chắc bao nhiêu.
Sau hồi lâu, Hạ Nhất Minh thành khẩn nói:
- Vũ huynh. Nếu Vũ lão tiên sinh muốn tiểu đệ hỗ trợ , nhất đinh tiểu đệ sẽ làm hết sức
Vũ Mạc Phi cười dài một tiếng, liên tục nói “Hảo”. Bất quá trong tiếng cười của lão ẩn chứa chút gì đó khiến Hạ Nhất Minh không hiểu.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của npq91