|
|
20-07-2008, 10:24 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 30
NgÆ°á»i hà o kiệt mắc vòng nô lệ
Lão tà n phế thúc giục :
- Ngươi còn lừng chừng gì mãi? Trước hết là tháo tay trái, chân trái ta ra rồi đến bên phải. Chẳng cần phải Thiên Phong chỉ điểm chắc ngươi cũng hiểu là m thế nà o rồi.
Triệu Tá» Nguyên không ngá» chà ng phải là m những công tác nà y. Chà ng ở và o tình thế muốn thôi cÅ©ng không được nữa, liá»n quanh sang mé bên trái ghế tháo chân trái, tay trái lão áo Ä‘á». Äoạn chà ng quanh sang bên hữu tháo chân tay phải ra.
Triệu TỠNguyên lại ấn và o tay ghế. Mấy tiếng lách cách vang lên. Cái bà n ngồi bằng gang đúc, từ từ đưa lên để lộ ra một cái hộp vuông chừng năm thước.
Chà ng Ä‘em đôi tay đôi chân của lão già xếp và o há»™p rồi ôm lão đặt xuống giÆ°á»ng.
Lão tà n phế ra chiá»u thá»a mãn nói :
- Nhai nhi! Hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i mau lẹ và gá»n gà ng. Lão phu quả đã không chá»n lầm ngÆ°á»i.
Triệu Tá» Nguyên không nói gì. Lão tà n phế báºt tiếng cÆ°á»i khằng khặc rất hung dữ nói :
- Tứ chi lão phu tà n khuyết đã lâu mà rất Ãt ngÆ°á»i biết! Nhá» kia! NgÆ°Æ¡i có thấy sá»± thá»±c lão chẳng khác gì trái banh thịt không?
Triệu Tá» Nguyên chú ý nhìn lão tà n phế thì thấy chân tay lão bị cụt đến táºn đầu. Những vết thÆ°Æ¡ng thà nh đống thịt bầy nhầy. Hai nách cùng hai bên mông da thịt biến thà nh mầu tÃm thẫm coi rất khủng khiếp.
Dù đây là lần thứ hai chà ng đã ngó thấy cảnh tượng kinh ngÆ°á»i mà cÅ©ng còn cảm giác hãi hùng, phải nhắm mắt lại không dám nhìn nữa. Chà ng hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi há»i :
- Lão gia bị cụt tứ chi trong trÆ°á»ng hợp nà o?
Gương mặt lão tà n phế lộ vẻ cổ quái, miệng lẩm bẩm :
- Nhà sáºp... bá»™ mặt giả của Hồng Hoa! Hừ... trái banh thịt... trái banh thịt...
Thiên Phong bỗng la hoảng :
- Lão gia! Lão gia là ...
Lão tà n phế lá» Ä‘i nhÆ° không nghe tiếng, miệng vẫn lảm nhảm nhắc lại mấy câu trÆ°á»›c. Trong khoảng khắc, vẻ mặt lão biến thà nh thê thảm. Cặp mắt lão dÆ°á»ng nhÆ° bao phủ là n mù huyá»n ảo. Giá»ng nói lÆ¡ mÆ¡ phảng phất nhÆ° ngÆ°á»i bay bổng trên không.
Thiên Phong gá»i rối rÃt :
- Lão gia! Lão gia! Lão gia là m sao thế?
Lão tà n phế trằn mình đi hai cái khẽ nói :
- Trái banh thịt, một trái banh thịt... Ha ha...
Triệu Tá» Nguyên thấy Ä‘á»™t nhiên đối phÆ°Æ¡ng biến tÃnh khác thÆ°á»ng, chà ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng trong lúc nhất thá»i, chà ng không sao hiểu được vì lẽ gì lão tà n phế lại biến tÃnh má»™t cách Ä‘á»™t ngá»™t.
Sau một lúc lâu, lão tà n phế mới tỉnh lại. Lão đảo mắt nhìn Triệu TỠNguyên nói :
- Nhai nhi! Vừa rồi ngÆ°Æ¡i há»i ta câu gì?
Triệu TỠNguyên thủng thỉnh nhắc lại :
- Tiểu nhân há»i lão gia bị tà n khuyết tứ chi trong trÆ°á»ng hợp nà o?
Lão tà n phế nở nụ cÆ°á»i Ä‘anh ác đáp :
- Khắp thiên hạ Ãt ngÆ°á»i biết đến chuyện bà máºt vá» vụ lão phu tà n khuyết tứ chi, cả những ngÆ°á»i tri tình cÅ©ng không dám há»i lão phu vá» chuyện nà y. NgÆ°Æ¡i có biết đó là má»™t Ä‘iá»u tối kỵ vá»›i lão phu không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tiểu nhân bất quá vô tình và há»i váºy thôi. Lão gia đã không muốn nói thì tiểu nhân xin rút lại câu há»i nà y.
Lão tà n phế trầm giá»ng nói :
- Vô cá»› ngÆ°Æ¡i đã chạm và o Ä‘iá»u bà ẩn của lão phu thì lão phu không thể bá» qua được.
Lão quay lại bảo Thiên Phong :
- Thiên Phong! Ngươi lấy cái khóa luân hồi ở trong hộp sắt trên ghế ra đi...
Thiên Phong nghe nói lá»™ vẻ kinh hãi, ấp úng há»i lại :
- Khóa luân hồi! Phải chăng lão gia nói chiếc khóa luân hồi đó?
Lão tà n phế đáp :
- Khóa luân hồi lâu ngà y không dùng đến, bữa nay Ä‘em nó sá» dụng và o ngÆ°á»i thằng nhá» nà y kể cÅ©ng hay đấy.
Thiên Phong khẽ dạ má»™t tiếng, cất bÆ°á»›c tiến đến trÆ°á»›c cá»— ghế có bánh xe đẩy, chá»— ngồi trên cao, móc lấy má»™t đồ váºt bằng sắt ở trong há»™p.
Triệu Tá» Nguyên Ä‘Æ°a mắt ngó xem trong tay Thiên Phong cầm váºt gì, thì ra hai tấm thiết bản Ä‘en sì giáp và o nhau. Ở đầu có má»™t cái vòng. Cách chế tạo rất Ä‘Æ¡n giản, coi bá» ngoà i thì chẳng thấy chi kỳ dị. Tấm thiết bản trong tay Thiên Phong lắc lên loảng choảng nghe rất chói tai.
Triệu Tá» Nguyên chÆ°a hiểu hai chủ bá»™c há» sắp giở trò gì, chà ng không khá»i chau mà y.
Thiên Phong nhìn Triệu Tá» Nguyên báºt tiếng cÆ°á»i trầm trầm nói :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i đừng coi thÆ°á»ng hai mảnh sắt nà y. Nó là má»™t trong ba hình cụ khốc liệt nhất chuyên để trị những tôi tá»› bất trung. Năm trÆ°á»›c ta đã nếm mùi hình cụ nà y. Chà chà ! Tháºt là sống không sống được, chết chẳng chết cho, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được nếm mùi đó ngay bây giá».
Gã cố tình nhấn mạnh câu sau là m cho Triệu TỠNguyên phải khủng khiếp trước khi động hình.
Triệu TỠNguyên quả nhiên biến sắc, nhưng chà ng ráng nhẫn nại không lên tiếng.
Lão tà n phế nói :
- Thiên Phong! NgÆ°Æ¡i đã thụ hình rồi, chắc là biết sá» dụng hình cụ. Váºy nay ngÆ°Æ¡i hãy sá» dụng Ä‘i!
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Tiểu nhân bất quá vô tình há»i má»™t câu mà cÅ©ng phải chịu trá»ng hình đến thế Æ°?
Lão tà n phế âm trầm đáp :
- Äây là lão phu đã thu ngÆ°Æ¡i là m nô bá»™c mà xá» nhẹ Ä‘i má»™t báºc. Nếu là ngÆ°á»i ngoà i thì chỉ vô tình há»i má»™t câu nà y cÅ©ng phải xá» tá». Lão phu đã miá»…n cho tá»™i chết, nhÆ°ng không thể tha tá»™i sống. Nếu ngÆ°Æ¡i chịu Ä‘á»±ng được “khóa luân hồi†thì lão phu tha mạng cho.
Triệu Tá» Nguyên biết tâm địa đối phÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ hiểm Ä‘á»™c, nói lắm cÅ©ng bằng vô Ãch, Ä‘Ã nh là m bá»™ sợ hãi khiếp nhược, không nói gì nữa.
Lão tà n phế báºt tiếng cÆ°á»i hung dữ há»i :
- Nhai nhi! Ngươi sợ rồi phải không?
Triệu TỠNguyên không đáp. Chà ng nghĩ thầm :
- “Hiện giá» Ä‘á»™c tố trong ngÆ°á»i mình đã giải trừ, bất cứ lúc nà o bá» Ä‘i cÅ©ng được. Có Ä‘iá»u là m nhÆ° váºy thì mối dây quan hệ vá»›i căn nhà xanh ở Thủy Bạc sẽ bị Ä‘oạn tuyệt.â€
Chà ng tÃnh bá» lợi hại xem có nên tiếp tục trà trá»™n và o nÆ¡i nguy hiểm nà y nữa hay thôi. Äầu óc chà ng dần dần bình tÄ©nh trở lại.
Bỗng nghe Thiên Phong quát :
- Tiểu tá»! Quỳ xuống Ä‘i!
Gã cầm thiết khà trong tay tiến sát đến bên mình Triệu TỠNguyên, vung ngón tay điểm và o huyệt Kiên tỉnh chà ng.
Triệu Tá» Nguyên không muốn né tránh. Láºp tức chà ng cảm thấy hai chân nhủn ra, Ä‘Ã nh quỳ xuống đất.
Nét mặt Thiên Phong thoáng lá»™ sát khÃ. Gã bá»›i tìm trong đống hình cụ lấy ra má»™t cái vòng và ng, ánh kim quang lấp loáng. Vòng có chá»— tháo ra lắp và o được.
Gã chụp vòng và ng cột hai tay Triệu TỠNguyên lại. Gã lại dùng hai tấm thiết bản xỠdây buộc và o vòng và ng, cột từ trước ngực ra tới sau lưng rồi khóa vòng và ng đánh cách một tiếng.
Triệu Tá» Nguyên cảm thấy Ä‘au Ä‘á»›n không chịu nổi mà đến thở hÃt cÅ©ng khó khăn.
Thiên Phong máy môi lá»™ má»™t nụ cÆ°á»i hung ác và thá»a mãn. Gã từ từ quay vá» phÃa lão tà n phế khom lÆ°ng xá dà i, lá»›n tiếng nói :
- Kẻ nô bộc đã bắt đầu chấp hình.
NgÆ°á»i tà n phế lạnh lùng Ä‘á»c :
- Hồn du Thái Hư, vãn kiếp luân hồi!
Thiên Phong lại khom lÆ°ng ra chiá»u cung kÃnh. Äoạn gã quay lại rÃt sợi dây buá»™c ở hai tấm sắt đè trÆ°á»›c ngá»±c và sau lÆ°ng Triệu Tá» Nguyên cho siết chặt lại.
Triệu Tá» Nguyên cảm thấy trÆ°á»›c ngá»±c tưởng chừng bị phiến đá nặng tá»›i ngà n cân đè lên cÆ¡ hồ gẫy hết xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n. HÆ¡i thở ngá»™t ngạt rất là khó chịu.
Thiên Phong cất giá»ng hung dữ nói :
- Lúc nà o ngươi khó chịu quá thì nghiến chặt hai hà m răng lại.
Gã vừa nói vừa rút sợi dây cho hai tấm thiết bản siết chặt mãi và o.
Triệu TỠNguyên rú lên một tiếng thê thảm rồi hộc máu tươi, ngất xỉu.
Lão tà n phế nói :
- Äình chỉ! NgÆ°Æ¡i hạ thủ được đấy, nhÆ°ng nhẹ tay má»™t chút vì lão phu thu được má»™t tên nô lệ nhá» tuổi không phải chuyện dá»… dà ng.
Thiên Phong vâng dạ. Gã phun nước lạnh và o mặt Triệu TỠNguyên cho chà ng dần dần tỉnh lại.
Triệu Tá» Nguyên giÆ°Æ¡ng mắt lên nhìn thấy Thiên Phong và lão tà n phế trên môi Ä‘á»u nở má»™t nụ cÆ°á»i tà n nhẫn, chà ng muốn lên tiếng thóa mạ, nhÆ°ng huyệt đạo bị Ä‘iểm không thốt ra lá»i được.
Lúc nà y lòng chà ng lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt. Chà ng nghÄ© thầm :
- “Trên Ä‘á»i chẳng thiếu gì Ä‘á»™c hình. Há»… là con ngÆ°á»i chÆ°a mất nhân tánh Ä‘á»u cảm thấy nó quá tà n nhẫn. NhÆ°ng lão tà n phế ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc còn tà n nhẫn hÆ¡n. Tên nô bá»™c Thiên Phong đã nếm mùi Ä‘á»™c hình nà y rồi, bây giá» gã thi hình vá»›i mình dÆ°á»ng nhÆ° để báo thù, thà nh ra cà ng ngược đãi, tưởng chừng chÆ°a hà nh hạ được Triệu Tá» Nguyên nà y nát ra nhÆ° tÆ°Æ¡ng là chÆ°a thá»a mãn.â€
Hắn lại tiếp tục chuyển động dây sắt siết hai tấm thiết bản cho chặt thêm.
Triệu TỠNguyên cảm thấy một cơn đau đớn kịch liệt công và o trái tim.
Miệng chà ng lại hộc máu ra rồi ngất xỉu.
Thiên Phong hắng dặng một tiếng, phun nước lạnh và o mặt cho chà ng hồi tỉnh. Gã lại siết chặt thêm thiết bản, vạt áo trước ngực Triệu TỠNguyên bị đứt hở cả da thịt.
Thiên Phong vẫn thản nhiên ngấm ngầm tăng gia thủ kình.
TrÆ°á»›c ngá»±c và sau lÆ°ng Triệu Tá» Nguyên đầy vệt tÃm bầm, miệng vết thÆ°Æ¡ng rÆ°á»›m máu. Chà ng muốn rên rỉ cÅ©ng không thà nh tiếng.
Lão tà n phế thỉnh thoảng lại Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i nham hiểm.
Trong nhà bao phủ một là n không khà âm trầm lạnh lẽo, cực kỳ thảm khốc.
Khóa luân hồi là má»™t thứ Ä‘á»™c hình bà truyá»n trong võ lâm. Hình cụ nà y chuyên để đối phó vá»›i những tay cao thủ trên chốn giang hồ.
Võ công Triệu TỠNguyên tuy chưa lấy gì là m xuất sắc cho lắm, nhưng cũng và o hạng khá, chà ng bị Thiên Phong cố tình hà nh hạ khiến chà ng đau đớn vô cùng!
Sau má»™t giá», Triệu Tá» Nguyên ngất Ä‘i mấy lần. Chà ng mất hết kình lá»±c ngã lăn xuống đất.
Lão tà n phế nói :
- Bấy nhiêu là đủ rồi! Thiên Phong ngươi tháo hình cụ ra.
Thiên Phong tuân lệnh tháo hình cụ thì thấy Triệu Tá» Nguyên tứ chi má»m nhÅ©n, sắt mặt lợt lạt, tá»±a hồ sắp tắt hÆ¡i. Thiên Phong vá»™i nói :
- Gã tiểu tỠnà y yếu quá rồi, e rằng khó sống...
Lão tà n phế tức mình ngắt lá»i :
- Ta đã bảo mi đừng có hạ thủ nặng tay quá. Nếu gã há» Triệu không còn cách nà o cứu sống được thì ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i theo gã xuống hoà ng tuyá»n cho có bạn.
Thiên Phong không nói gì. Hắn đặt bà n tay lên huyệt hoa cái Triệu Tá» Nguyên trút chân khà và o ngÆ°á»i chà ng.
Triệu Tá» Nguyên hai mắt vẫn nhắm nghiá»n không hồi tỉnh lại. Mấy lần chà ng xuýt tắt hÆ¡i.
Thiên Phong cố gắng cứu tỉnh, ngÆ°á»i gã Æ°á»›t đầm mồ hôi. Sau má»™t giá» gã trút chân lá»±c và o mình Triệu Tá» Nguyên, mặt chà ng má»›i dần dần có huyết sắc và hÆ¡i thở mạnh hÆ¡n trÆ°á»›c má»™t chút. Thiên Phong tiếp tục thúc chân khà và o mình Triệu Tá» Nguyên kỳ cho đến khi chà ng hồi tỉnh, gã má»›i thở phà o má»™t cái buông tay ra.
Triệu TỠNguyên mở mắt nhìn thấy nét mặt Thiên Phong cực kỳ hung dữ.
Chà ng đột nhiên phóng chưởng đánh và o ngực gã.
Biến diá»…n xảy ra cá»±c kỳ Ä‘á»™t ngá»™t. Thiên Phong không ngá» chà ng vừa hồi tỉnh đã phóng chưởng đánh liá»n. Gã vá»™i nghiêng mình né tránh. Bá»—ng nghe đánh “binh†má»™t tiếng. CÆ°á»m tay Triệu Tá» Nguyên lÆ°á»›t qua sau lÆ°ng gã.
Tuy Thiên Phong tránh được phát chưởng của Triệu TỠNguyên, nhưng tình trạng coi rất thảm bại. Gã lớn tiếng quát :
- Thằng lá»i há» Triệu kia! NgÆ°Æ¡i muốn chết chăng?
Triệu Tá» Nguyên sau khi thụ hình đã bị thÆ°Æ¡ng nặng. Tuy chà ng được Thiên Phong váºn khà điá»u trị nhÆ°ng chÆ°a hoà n toà n hồi phục, nên phát chưởng chà ng phóng ra hết sức mà không bằng năm thà nh công lá»±c ngà y thÆ°á»ng. Chà ng không khá»i giáºt mình kinh hãi, hiện giá» chà ng Ä‘ang cÆ¡n thịnh ná»™ mà phải dẹp mối bất bình.
Thiên Phong cÆ°á»i lạt há»i :
- Xem chừng khóa luân hồi chưa đủ là m cho ngươi hà ng phục. Ngươi muốn nếm mùi hình cụ khác nữa chăng?
Triệu TỠNguyên bình tĩnh lại thủng thẳng đáp :
- Bất quá tại hạ muốn thá» coi sau khi bị thÆ°Æ¡ng công lá»±c còn khá hay đã kiệt quệ. Ông bạn bất tất phải hoang mang nhÆ° váºy.
Thiên Phong bị chà ng nói cho tắc há»ng. Trong lúc nhất thá»i gã không tìm ra được lý lẽ để bà i bác.
Lão tà n phế cÆ°á»i the thé nói :
- Nhai nhi! Miệng lưỡi ngÆ°Æ¡i xoay xở rất mau lẹ, đủ biết ngÆ°Æ¡i tâm trà còn cao hÆ¡n ngÆ°á»i má»™t báºc.
Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Lão gia nói váºy là có ý gì, tiểu tá» không hiểu được?
Lão tà n phế chép miệng đáp :
- Äừng giả vá» trÆ°á»›c mặt lão phu nữa. Vừa rồi ngÆ°Æ¡i tỉnh lại, tức giáºn đầy ruá»™t chỉ muốn Ä‘áºp chết lão phu cùng Thiên Phong cho hả nên má»›i Ä‘á»™ng thủ má»™t cách lá»— mãng. Sau ngÆ°Æ¡i bình tÄ©nh lại, cân nhắc lợi hại liá»n nói há»i hợt má»™t câu để che lấp tâm sá»±. Lão phu Ä‘oán váºy có đúng không?
Triệu TỠNguyên chấn động tâm thần, bụng bảo dạ :
- “Lão quái tà n phế nà y xảo quyệt phi thÆ°á»ng, khám phá cả được ná»—i bà ẩn trong lòng ta.â€
Lão tà n phế lại nói tiếp :
- NhÆ°ng lão phu chẳng để ý, chỉ cần là m cho ngÆ°Æ¡i tâm phục cÅ©ng nhÆ° khẩu phục, chịu chết là m nô bá»™c cho lão phu suốt Ä‘á»i. Bây giá» ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘i lấy má»™t thùng nÆ°á»›c vá» tắm rá»a cho lão phu.
Triệu TỠNguyên chau mà y. Hồi lâu chà ng vẫn chưa chịu cất bước.
Thiên Phong sấn sổ tiến lại nói :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i muốn giả vá» câm Ä‘iếc chăng? Sao không Ä‘i lấy nÆ°á»›c còn đứng đó là m chi?
Gã vừa mắng vừa vung tay lên đánh Triệu TỠNguyên một cái bạt tai.
Triệu Tá» Nguyên trợn mắt ngó Thiên Phong ra chiá»u rất căm háºn, nhÆ°ng chà ng cố nén lòng Ä‘Æ°a tay lên sá» má nóng rát rồi xách thùng lặng lẽ Ä‘i lấy nÆ°á»›c.
Lúc chà ng bÆ°á»›c chân ra cá»a phòng, chà ng còn vẳng nghe lão tà n phế cảnh cáo Thiên Phong. Lão nói :
- Thằng lá»i nà y thâm trầm ghê gá»›m lắm! Thiên Phong! NgÆ°Æ¡i đừng bức bách gã thái quá khiến gã thâm thù...
Những tiếng vá» sau chà ng nghe không rõ nữa. Chà ng rảo bÆ°á»›c tiến vá» phÃa giếng nÆ°á»›c ở háºu viện.
Chà ng cúi đầu nhìn bóng mình dÆ°á»›i đáy giếng chợt thấy khóe miệng hiện ra má»™t nụ cÆ°á»i cổ quái.
Chà ng lẳng lặng nghĩ thầm :
- “Quả nhiên bá»™ mặt ta thâm trầm đáng sợ. Thế thì hai thầy trò lão tà n phế có khinh mạn ta đến đâu ta cÅ©ng phải nhẫn nại. Triệu Tá» Nguyên hỡi Triệu Tá» Nguyên! NgÆ°Æ¡i vì vụ công án ngà y trÆ°á»›c thì dù phải khổ sở đến đâu, hay là m công tác đê tiện thế nà o cÅ©ng phải ráng mà chịu Ä‘á»±ng.â€
Chà ng còn Ä‘ang lẩm bẩm má»™t mình thì Ä‘á»™t nhiên dÆ°á»›i đáy nÆ°á»›c trong suốt hiện ra bóng má»™t thiếu nữ thÆ°á»›t tha. Mục quang chà ng vừa ngó thấy, miệng chà ng báºt tiếng la :
- Úi chà !
NhÆ°ng liá»n ngay đó bóng ngÆ°á»i thiếu nữ đã mất hút.
Triệu Tá» Nguyên quay phắt lại thì phÃa sau chỉ thấy tối om không má»™t bóng ngÆ°á»i. Chà ng dụi mắt nhìn lại, tưởng chừng hoa mắt trông lầm, nhÆ°ng bóng ngÆ°á»i thiếu nữ in xuống đáy giếng lại là ngÆ°á»i quen thuá»™c thì còn lầm lẫn sao được.
Äáng tiếc là đối phÆ°Æ¡ng chỉ thấp thoáng hiện ra má»™t cái rồi mất biến.
Triệu Tá» Nguyên hạ thấp giá»ng xuống gá»i luôn mấy câu :
- Yên cô nương! Yên cô nương! Có phải cô đấy không?
Trong bóng tối không thấy tiếng ngÆ°á»i đáp lại.
Triệu Tá» Nguyên lại gá»i ba câu nữa mà thủy chung vẫn không thấy ngÆ°á»i xuất hiện. Chà ng đảo mắt nhìn quanh liá»n phát giác ra má»™t cây to rung Ä‘á»™ng.
Bóng trăng soi qua kẽ lá phảng phất thấy có bóng ngÆ°á»i nhá» bé.
Triệu Tá» Nguyên tá»± há»i :
- “Nhất định Yên Lăng Thanh cô nÆ°Æ¡ng ẩn mình trên cây lá»›n kia rồi. Lạ ở chá»— cô rá»i khá»i Thái Chiêu bảo đến đây là m chi? Chẳng lẽ cô theo dõi hà nh tung của ta? Nếu quả nhiên Yên Lăng Thanh theo dõi hà nh tung Triệu Tá» Nguyên thì nà ng tá»± ý theo dõi hay vâng lệnh phụ thân là Yên Äịnh Viá»…n? Cá» Ä‘á»™ng nà y có dụng ý gì?â€
Triệu Tá» Nguyên ngẫm nghÄ© má»™t lúc rồi quyết định tạm thá»i ẩn nhẫn để lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh của Yên Lăng Thanh. Chà ng cố ý lá»›n tiếng :
- Tâm thần ta rối loạn đến ná»—i bóng ngÆ°á»i trong giếng cÅ©ng còn lầm lá»™n.
Tháºt là ngÆ°á»i ngây nói chuyện má»™ng mỵ.
Chà ng vừa nói vừa kéo đầy thùng nước chạy vỠphòng khách.
Lão tà n phế thấy Triệu Tá» Nguyên xách nÆ°á»›c vá» liá»n há»i ngay :
- Ngươi đi xách thùng nước vì sao mà lâu đến thế? Phải chăng đã xảy ra chuyện gì?
Triệu TỠNguyên lắc đầu đáp :
- Tiểu nhân không quen Ä‘Æ°á»ng lần mò mãi má»›i đến giếng nÆ°á»›c nên vá» cháºm má»™t chút, khiến lão gia phải chá» lâu.
Lão tà n phế hắng dặng một tiếng rồi nói :
- Mau lấy khăn tay xấp nước lau mình cho lão phu, lão phu buồn ngủ rồi.
Triệu Tá» Nguyên theo lá»i lấy khăn tay lau rá»a trái banh thịt. Chà ng tiếp xúc và o thân thể đầy sứt sẹo, da thịt bầy nhầy, liá»n cảm thấy buồn nôn, nhÆ°ng vẫn cố sức giữ gìn không lá»™ vẻ chán ghét ra ngoà i mặt. Miệng chà ng lẩm bẩm :
- Bón cÆ¡m, tháo ngÆ°á»i, rá»a mình... Từ Thái Chiêu bảo tá»›i đây ta chịu cá»±c đủ Ä‘iá»u. Lão tà n phế nà y mình phải hầu hạ đã là chuyện Ä‘au khổ. Bây giá» nếu Yên Lăng Thanh cô nÆ°Æ¡ng ẩn ở ngoà i phòng dòm trá»™m ta là m việc hạ tiện, không hiểu lòng cô nghÄ© thế nà o?
Chà ng phải vất vả lắm má»›i lau sạch hết mình mẩy cho trái banh thịt. Chà ng toan xách thùng nÆ°á»›c Ä‘i đổ bá»—ng nghe Thiên Phong cất tiếng gá»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i hãy rá»a chân cho lão gia đã.
Gã tự cởi giầy ra rồi không cần Triệu TỠNguyên phản ứng thế nà o đã đưa hai cái chân hôi thối đến trước mặt Triệu TỠNguyên.
Triệu TỠNguyên bình tĩnh đáp :
- Không được!
Thiên Phong nghe chà ng nói bằng má»™t giá»ng kiên quyết bất giác sa sầm nét mặt há»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i thá» nói lại lần nữa cho ta nghe được không?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Tại hạ đã bảo không được. Chân tay ông bạn chÆ°a bị tà n phế thì tá»± mình rá»a cho mình, hà tất phải mượn tay ai?
Thiên Phong lớn tiếng :
- Nghe đây! Lão gia ra lệnh cho ngÆ°Æ¡i phải láºp tức rá»a đôi chân nà y, bằng không thì ngÆ°Æ¡i phải hối háºn...
Gã chÆ°a dứt lá»i đã ấn hai chân và o thùng nÆ°á»›c đánh “bõm†má»™t tiếng.
Nước bắn lên đầy mặt Triệu TỠNguyên.
Triệu Tá» Nguyên giÆ¡ tay áo lên lau mặt. Chà ng trợn mắt ngó và o mặt Thiên Phong. Chà ng không thể bình tÄ©nh được nữa. Bầu máu nóng trong ngÆ°á»i chà ng sủi lên sùng sục. Chà ng chụp lấy thùng nÆ°á»›c dá»™i lên ngÆ°á»i Thiên Phong.
Thiên Phong chÆ°a kịp Ä‘á» phòng, gã còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì thùng nÆ°á»›c lạnh đã trút và o ngÆ°á»i. Gã Æ°á»›t nhÆ° chuá»™t lá»™t từ đầu đến chân. Thiên Phong nhảy lên chồm chồm quát tháo :
- Thằng lá»i con! NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i muốn chết rồi đây...
Äang cÆ¡n thịnh ná»™, gã vung cả song chưởng nhằm chụp và o ngÆ°á»i Triệu Tá» Nguyên.
Triệu Tá» Nguyên ra tay đón tiếp. Chà ng cảm thấy quyá»n phong của đối phÆ°Æ¡ng rÃt lên vù vù mà thÆ°Æ¡ng thế chà ng chÆ°a khá»i hẳn, ná»™i lá»±c chỉ còn phân ná»a. Chà ng thẳng thắn đón tiếp chiêu nà y hiển nhiên Ä‘uối sức. Äối phÆ°Æ¡ng phóng mấy chiêu liá»n bắt buá»™c chà ng phải lui lại mấy bÆ°á»›c. NgÆ°á»i chà ng loạng choạng đứng không vững.
Lão tà n phế vẫn nằm ỳ trên giÆ°á»ng, không lên tiếng ngăn trở mà cÅ©ng không có Ä‘á»™ng tác gì, tá»±a hồ lão muốn coi Triệu Tá» Nguyên đối phó vá»›i cục diện nà y bằng cách nà o?
Thiên Phong thấy chủ nhân lẳng lặng tức là lão để gã ung dung muốn là m sao thì là m. Gã đã không còn úy kỵ thì ý niệm tà n ác lại nảy ra. Gã cÆ°á»i lạt nói :
- Thằng lá»i há» Triệu kia! Mi tá»± rÆ°á»›c vạ và o mình. Lão gia chẳng thể buông tha mi má»™t cách dá»… dà ng.
Gã phóng chưởng đánh tới trước mặt Triệu TỠNguyên. Chưởng phong à o ạt xô ra. Thanh thế cực kỳ lợi hại!
Triệu TỠNguyên than thầm :
- “Há»ng rồi! Há»ng rồi!â€
Chà ng tung mình né tránh, thoát khá»i phát chưởng của Thiên Phong, rồi vá»t ra phòng khách phất tay áo rảo bÆ°á»›c Ä‘i luôn.
Thiên Phong ở đằng sau la gá»i :
- Chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i mi chÆ°a giải trừ mà bá» Ä‘i được Æ°?
Gã toan băng mình rượt theo thì lão tà n phế lại lên tiếng :
- Không cần rượt theo. Gã há» Triệu chẳng phải là phÆ°á»ng bạo hồ bằng hà chịu liá»u chết đâu. Chỉ má»™t và i khắc là gã lại trở vá»...
Lão tà n phế liệu việc không sai. Triệu Tá» Nguyên ra khá»i phòng khách quả nhiên hối háºn tá»± trách mình đã nông nổi lá»— mãng tá»± phá hoại kế hoạch theo dõi lão tà n phế đến dá» thám những Ä‘iá»u bà máºt trong căn nhà xanh tại Thủy Bạc.
Chà ng Ä‘ang thất thểu cất bÆ°á»›c thì Ä‘á»™t nhiên có tiếng chân ngÆ°á»i cấp bách tá»± phÃa trÆ°á»›c nhà lữ quán vá»ng lại. Triệu Tá» Nguyên chú ý nhìn ra thấy tên tá»u bảo láºt Ä‘áºt chạy tá»›i. Gã thở hồng há»™c nhìn Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Khách quan! Phải chăng khách quan cùng lão mặc áo đỠlà một tốp đến đây?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Phải rồi! Việc chi mà ngÆ°Æ¡i hốt hoảng nhÆ° váºy?
Tiểu bảo đáp :
- Lão gia đó thÆ°á»ng dặn bá»n tiểu nhân há»… thấy cá»— xe ngá»±a mui xám tá»›i nÆ¡i thì thông báo cho lão gia biết. Khách quan đã cùng đến vá»›i lão gia, cảm phiá»n khách quan chuyển báo giùm được không?
Triệu TỠNguyên chợt động tâm linh, thủng thẳng đáp :
- Äược rồi! NgÆ°Æ¡i cứ Ä‘i Ä‘i!
Tiểu bảo cám ơn rồi trở gót đi ngay.
Triệu Tá» Nguyên nảy ra nhiá»u ý nghÄ© dồn dáºp. Chà ng tá»± há»i :
- “Cá»— xe ngá»±a mui xám nà o? Phải chăng là cá»— xe ta đã gặp đêm mÆ°a gió? Cá»— xe đó che mui xám lại có vẻ rất thần bÃ!â€
Chà ng còn Ä‘ang xoay chuyển ý nghÄ©, bá»—ng nghe tiếng ngá»±a hý. Cá»— xe mui xám có đôi ngá»±a kéo đã từ phÃa háºu viện tiến lại.
Cổng lớn tòa khách sạn nà y vừa cao vừa rộng mà lại bằng phẳng, nên xe ngựa ra và o được dễ dà ng. Hai con tuấn mã kéo cỗ xe bồng thẳng và o nội điện rồi dừng lại.
Triệu Tá» Nguyên vẫn đứng yên không nhúc nhÃch. Cá»— xe tiến và o tá»›i trÆ°á»›c mặt thì mục quang chà ng chạm và o ánh mắt tên dong xe.
Gã dong xe cất tiếng :
- Hảo tiểu tá»! Té ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trú ngụ nÆ¡i đây. Thế là oan gia chạm trán trên quãng Ä‘Æ°á»ng cháºt hẹp.
Gã dong xe nà y chÃnh là Mã Ký đã xung Ä‘á»™t vá»›i Triệu Tá» Nguyên.
Gã vừa dứt lá»i, không để đối phÆ°Æ¡ng trần thuyết đã vung roi ngá»±a nhÆ° con linh xà quét tá»›i.
Phát roi nà y không những lá»±c đạo mãnh liệt mà còn tà n Ä‘á»™c phi thÆ°á»ng!
Ngá»n roi chênh chếch nhằm đâm và o cổ Triệu Tá» Nguyên. Nếu chà ng bị đánh trúng là chết ngay láºp tức.
Triệu Tá» Nguyên biết là lợi hại, chà ng vá»™i ngá»a ngÆ°á»i vá» phÃa sau, lùi lại năm bÆ°á»›c. Cây trÆ°á»ng tiên của đối phÆ°Æ¡ng rÃt lên đánh vèo má»™t tiếng, quét qua dÆ°á»›i chân chà ng chỉ cách chừng ná»a tấc.
|
20-07-2008, 11:01 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 31
NgÆ°á»i trong xe chỉ huy cuá»™c đấu
Mã Ký lạnh lùng nói :
- Kể ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng còn biết ngÆ°á»i biết của. Nếu ngÆ°Æ¡i không né tránh mà bị trúng phát tiên đó là toi mạng rồi.
Dứt lá»i hắn nhảy xuống, rút trong bá»c ra má»™t lưỡi Ä‘ao trủy thủ trắng toát, vung lên trÆ°á»›c mặt Triệu Tá» Nguyên.
Triệu TỠNguyên buột miệng la :
- “Tất Sa Ä‘á»™c Ä‘aoâ€!
Mã Ký báºt tiếng cÆ°á»i quái gở nói :
- Äêm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i không chết vỠ“Tất Sa Ä‘á»™c Ä‘ao†là chÆ°a tá»›i số. NhÆ°ng đêm nay...
Gã nói tá»›i đây Ä‘á»™t nhiên nữ nhân trong xe cất tiếng ngắt lá»i :
- Äêm nay gã cÅ©ng chÆ°a tá»›i số. Mã Ký! NgÆ°Æ¡i hãy lui vá».
Nữ nhân nói câu nà y khiến Triệu Tá» Nguyên vô cùng kinh ngạc. Mã Ký cà ng sá»ng sốt đứng trÆ°á»›c cá»— xe nói :
- Thuộc hạ...
Nữ nhân trong xe lại chẹn há»ng :
- Mã Ký! NgÆ°Æ¡i chÆ°a được ta Æ°ng thuáºn đã tá»± tiện dùng Tất Sa Ä‘á»™c Ä‘ao Æ°?
Mã Ký run lên cúi đầu đáp :
- Cái đó... đêm trÆ°á»›c chủ nhân đã chấp thuáºn cho thuá»™c hạ sá» dụng Ä‘ao nà y và hẹn trong ba chiêu phải chặt cụt má»™t chân má»™t tay thằng nhá» kia, nhÆ°ng sau Ương Thần Lão Xú xuất hiện nên vụ đó còn bá» dở. Äêm nay ma Ä‘Æ°a lối quá»· Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng khiến cho gã tiểu tá» lại chạm trán thuá»™c hạ. Thuá»™c hạ nhá»› tá»›i mệnh lệnh của chủ nhân chÆ°a là m xong má»›i dám sá» dụng...
Nữ nhân trong xe cất tiếng há»i :
- Cái gì ma Ä‘Æ°a lối quá»· Ä‘Æ°a Ä‘Æ°á»ng? Gã thiếu niên nà y ngẫu nhiên lại xuất hiện ở đây, ngÆ°Æ¡i chÆ°a há»i rõ Ä‘en trắng đã Ä‘á»™ng thủ. Hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°Æ¡i tháºt lá»— mãng khiến cho ta phải thất vá»ng.
Mã Ký vâng dạ luôn miệng rồi quay sang quát há»i Triệu Tá» Nguyên :
- Thằng lá»i kia! Mi đã nghe rõ chÆ°a? Chủ nhân ta há»i tại sao ngÆ°Æ¡i lại xuất hiện nÆ¡i đây?
Triệu TỠNguyên chợt động tâm cơ đáp :
- Tại hạ vâng lệnh chủ nhân đến đây chá» cá»— xe mui xám mà tôn giá lại Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i nhà .
Mã Ký ngạc nhiên há»i :
- Sao? Ngươi là nô bộc của Vạn Tam chủ nhân ư?
Nữ nhân trong xe ngắt lá»i :
- Nô bộc của Tam chủ nhân là Thiên Phong. Mã Ký! Chẳng lẽ ngươi quên rồi ư?
Mã Ký há hốc miệng ra chÆ°a kịp đáp lá»i thì Triệu Tá» Nguyên đã nói trÆ°á»›c :
- Tiểu nhân mới được chủ nhân thu dụng chưa bao lâu. Còn Thiên Phong vẫn phục thị bên mình lão nhân gia...
Chà ng chÆ°a dứt lá»i, Ä‘á»™t nhiên thanh âm từ trong phòng khách vá»ng ra :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i còn chÆ°a Ä‘i Æ°? NgÆ°Æ¡i dám Ä‘em lòng oán vá»ng, thì ra ngÆ°Æ¡i giá»i thiệt! NgÆ°Æ¡i Ä‘ang nói chuyện vá»›i ai đó?
Triệu Tá» Nguyên chÆ°a kịp trả lá»i thì Thiên Phong đã chạy ra. Gã vừa ngó thấy cá»— xe mui xám, Ä‘á»™t nhiên biến sắc ra chiá»u kÃnh cẩn lạ thÆ°á»ng! Gã không lý gì đến Triệu Tá» Nguyên, khom lÆ°ng quì gối xuống trÆ°á»›c ngá»±a khấu đầu nói :
- Không biết Nhị chủ nhân giá lâm để ra xa đón tiếp, tháºt là có tá»™i.
Nữ nhân trong xe lên tiếng :
- Thiên Phong! NgÆ°Æ¡i dáºy Ä‘i! Vạn Tam chủ nhân đâu?
Thiên Phong đứng dáºy đáp :
- Lão gia Ä‘ang ngủ ở trong phòng khách. Xin Nhị chủ nhân rá»i giá và o gặp lão gia.
Nữ nhân trong xe há»i :
- Hãy khoan! Gã thiếu niên đứng bên ngÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng là nô bá»™c của Vạn Tam chủ nhân, ngÆ°Æ¡i có nháºn biết gã không?
Thiên Phong hầm hầm ngó Triệu TỠNguyên đáp :
- Lão gia ở Thái Chiêu bảo thu gã nà y là m nô bộc. Gã đã thoát chết dưới lưỡi kiếm của Yên bảo chúa mà không mong báo ơn lại còn có ý nhị tâm...
Nữ nhân trong xe ngắt lá»i :
- Ta chỉ há»i ngÆ°Æ¡i có biết gã không? Còn thà nh kiến ngÆ°Æ¡i đối vá»›i gã là má»™t chuyện khác. Tam chủ nhân đã cho gã uống chất Ä‘á»™c Mã Lan chÆ°a?
Triệu TỠNguyên đáp ngay :
- Dĩ nhiên tại hạ uống rồi, không thì khi nà o cam tâm là m nô bộc cho ai?
Mã Ký quát mắng :
- Thằng lá»i kia! Câm há»ng ngay Ä‘i! Nhị chủ nhân ta há phải là nhân váºt để hạng vô danh tiểu tốt nhÆ° mi nói trèo được.
Triệu TỠNguyên lộ vẻ bực tức, nhưng chà ng hắng dặng để che lấp đi nỗi bất bình.
Nữ nhân trong xe há»i :
- Thiếu niên kia! Tên hỠngươi là chi?
Mã Ký thấy nữ nhân trong xe há»i thẳng Triệu Tá» Nguyên thì khó chịu vô cùng! Gã Ä‘oán không ra tại sao đêm nay Nhị chủ nhân lại trái vá»›i ngà y thÆ°á»ng, tá»±a hồ biến thà nh ngÆ°á»i khác.
Triệu TỠNguyên lạnh lùng đáp :
- Tại hạ là Triệu TỠNguyên.
Nữ nhân trong xe khẽ ồ má»™t tiếng dÆ°á»ng nhÆ° lấy là m thá»a mãn vá» thái Ä‘á»™ ung dung của Triệu Tá» Nguyên. Mụ không há»i thêm gì nữa.
Thiên Phong đứng bên khép nép nói :
- Lão gia lÆ°u lại trấn Bạch Lệ mấy ngà y là để chá» xe của Nhị chủ nhân đón lão gia vá» Thủy Bạc. Nếu Nhị chủ nhân không muốn rá»i khá»i xe bồng thì tiểu nhân và o phòng khách thông báo cho lão gia hay.
Nữ nhân trong xe đáp :
- Thế cÅ©ng được! NgÆ°Æ¡i báo vá»›i Vạn Tam chủ nhân là ta quyết định Ä‘i ngay đêm nay vá» căn nhà xanh. Dá»c Ä‘Æ°á»ng còn nhiá»u việc phải xá» lý...
Thiên Phong lĩnh mạng đi ngay.
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm :
- “Tại sao nữ chủ nhân nà y không chịu rá»i khá»i xe bồng? Chẳng lẽ mụ cÅ©ng là ngÆ°á»i tà n phế, không dám ló mặt ra ngoà i nên là m bá»™ thần bÃ?â€
Trong đầu óc xoay chuyển ý nghÄ©, bất giác thị tuyến chà ng hÆ°á»›ng vá» cá»— xe thần bÃ, đồng thá»i cất bÆ°á»›c từ từ tiến lại.
Triệu TỠNguyên mỗi bước một gần, lòng chà ng cũng thêm phần hồi hộp.
Chà ng cất bÆ°á»›c rất cháºm, tưởng không bị ngÆ°á»i phát giác. NhÆ°ng chà ng quên rằng rèm xe có hai lá»— thủng. Hiện giá» hai tia nhỡn quang sáng nhÆ° Ä‘iện Ä‘ang dán và o hai lá»— thủng nhỠđó chăm chú theo dõi cá» Ä‘á»™ng của chà ng. Vấn Ä‘á» khiến ngÆ°á»i ta không hiểu là sao mụ chÆ°a lên tiếng ngăn cản?
Gã dong xe Mã Ký vẫn xây lÆ°ng vá» phÃa sau, Ä‘á»™t nhiên gã quay lại phát giác ra Triệu Tá» Nguyên mất hút, liá»n buá»™c miệng la :
- Lạ thiệt! Thằng lá»i há» Triệu Ä‘i đâu mất rồi?
Gã vừa nói câu nà y thì trong cá»— xe bá»—ng có tiếng vang kỳ dị vá»ng ra. NhÆ°ng chỉ thoáng cái đã trở lại tịch mịch. Mã Ký hoang mang há»i :
- Nhị chủ nhân! Äã xảy ra chuyện gì váºy?
Bá»—ng thấy rèm xe hất lên. Má»™t ngÆ°á»i từ trong xe bị liệng ra rá»›t xuống đất đánh “bịch†má»™t tiếng cách đó hÆ¡n trượng. NgÆ°á»i bị hất ra chÃnh là Triệu Tá» Nguyên.
Triệu Tá» Nguyên hai má Ä‘á» á»ng sÆ°ng vù tá»±a hồ bị bạt tai. Chà ng rá»›t xuống đất rồi lẳng lặng Ä‘i rẽ sang má»™t bên.
Mã Ký nổi giáºn đùng đùng quát há»i :
- Thằng lá»i há» Triệu kia! NgÆ°Æ¡i dám vuốt râu hùm Æ°? Phải chăng ngÆ°Æ¡i lén trèo lên xe để dòm trá»™m Nhị chủ nhân. NgÆ°Æ¡i đã không muốn sống thì để lão gia thà nh toà n cho ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.
Hắn hùng hổ sấn đến trước mặt Triệu TỠNguyên, phóng chưởng đánh ra lia lịa nhanh như chớp. Chớp mắt gã đã liên tục tấn công năm phát. Hiển nhiên gã muốn đánh chết tươi Triệu TỠNguyên.
Triệu Tá» Nguyên dÆ°á»ng nhÆ° trong lòng bối rối vá» nhiá»u tâm sá»±. Chưởng đánh tá»›i nÆ¡i chà ng má»›i giáºt mình tỉnh lại, bÆ°á»›c sang ngang hai bÆ°á»›c thì chỉ tránh được má»™t phát.
Phát chưởng thứ hai đánh tá»›i đến “bình†má»™t tiếng. Triệu Tá» Nguyên không tránh kịp liá»n ngã ngá»a vá» phÃa sau.
Mã Ký vẫn không chịu buông tha. Gã lao mình lại nhÆ° tên bắn, phóng chưởng đánh tá»›i tấp. Chưởng phong rÃt lên veo véo, uy lá»±c rất khủng khiếp.
Triệu Tá» Nguyên vừa lồm cồm bò dáºy lại bị đối phÆ°Æ¡ng phóng chưởng đánh trúng vai. NgÆ°á»i chà ng bắn Ä‘i xa rồi té xuống.
Nữ nhân trong xe lên tiếng :
- Mã Ký! Lấy đao khoét hai mắt gã đi.
Mã Ký xông đến trÆ°á»›c mặt Triệu Tá» Nguyên toét miệng cÆ°á»i rất khả ố. Gã lấy Ä‘ao trong bá»c ra cầm tay khoa lên. Ãnh và ng lấp loáng đâm và o mặt Triệu Tá» Nguyên.
Bỗng nghe thanh âm lạnh lùng quát :
- Dừng tay!
Mã Ký nghe nói ngạc nhiên, thu Ä‘ao vá» nhìn qua phÃa phát ra thanh âm thì chÃnh là lão tà n phế ngồi co ro trên chiếc ghế có bánh xe do Thiên Phong đẩy Ä‘i.
Cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘uốc của ngÆ°á»i tà n phế hết nhìn Triệu Tá» Nguyên lại ngó Mã Ký. Mã Ký máy môi nhÆ°ng không dám lên tiếng.
Lão tà n phế há»i :
- Gã thiếu niên há» Triệu là nô bá»™c hầu cáºn lão phu. Mã Ký! Sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘á»™ng Ä‘ao vá»›i gã?
Nữ nhân trong xe lên tiếng :
- Lão Vạn! Tên nô bá»™c của lão tháºt là lá»›n máºt. Gã dám nhân lúc ngÆ°á»i ta không Ä‘á» phòng ngấm ngầm trèo lên thùng xe không hiểu mÆ°u đồ chuyện gì, nên ta sai Mã Ký khoét mắt gã Ä‘i! Lão Vạn có Ä‘iá»u gì dị nghị chăng?
Lão tà n phế trầm ngâm không nói gì.
Nữ nhân tiếp :
- Mã Ký! Ta hạn cho ngÆ°Æ¡i trong ba chiêu phải khoét xong mắt và không được là m kinh Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i trong lữ quán.
Mụ vừa dứt lá»i thì trong sÆ°Æ¡ng phòng mé hữu ở háºu viện có thanh âm vang lên :
- Bây giá» má»›i nói thì cháºm quá rồi! Äáng tráng là các vị là m huyên náo, chúng ta đã bị kinh Ä‘á»™ng từ sá»›m rồi.
Câu nói chÆ°a dứt, luồng kình phong trÆ°á»›c phòng xô đẩy. Hai bóng Ä‘en từ trong cá»a sổ đồng thá»i vá»t ra. NgÆ°á»i há» còn lÆ¡ lá»ng trên không bay vòng thà nh Ä‘Æ°á»ng cánh cung coi rất ngoạn mục rồi từ từ hạ xuống.
Má»i ngÆ°á»i định thần nhìn ra thấy hai hán tỠđã đứng đó. Mé tả là ngÆ°á»i mặt mÅ©i ốm o, tay cầm gáºy trúc. Còn ngÆ°á»i đứng bên hữu cao mà xÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng khà độ bất phà m.
Triệu Tá» Nguyên chú ý nhìn hai ngÆ°á»i thấy áo vá hà ng trăm mụn, bất giác la thầm trong bụng :
- “Cái bang... Bá»n anh kiệt Cái bang đã tá»›i.â€
Mã Ký ngó đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái rồi há»i :
- Phải chăng các vị là những cao thủ Cái bang sao lại Æ°a dÃnh và o chuyện của ngÆ°á»i ta?
Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Hán tá» bịnh hoạn đứng ở mé tả lên tiếng :
- Giữa Ä‘Æ°á»ng thấy chuyện bất bình ra tay can thiệp thì có tháºt, còn dÃnh và o chuyện ngÆ°á»i ngoà i thì tệ bang không dám.
Hán tỠcao gầy mé hữu nói tiếp :
- Vả lại, vụ nà y coi không thuáºn mắt, chẳng thể không can thiệp được. Các hạ thá» nhìn lại hà nh vi xem có đáng chăng? Vì câu chuyện nhá» bằng hạt Ä‘áºu mà phá hủy cặp mắt của ngÆ°á»i ta thì tháºt là thủ Ä‘oạn tà n nhẫn...
Hai ngÆ°á»i má»™t tung má»™t hứng khiến cho Mã Ký tắc há»ng hồi lâu không nói lên lá»i. Sau má»™t lúc hắn hắng dặng má»™t tiếng đáp :
- Nầy, mấy ông bạn Cái bang! Gia chủ là hạng ngÆ°á»i nà o mà để mấy ông phóng túng cuồng ngạo? Nếu mấy ông thấy để cái đầu trên cổ nặng quá thì ta cất Ä‘i cho.
Hán tá» cao gầy cÆ°á»i khanh khách há»i :
- Chủ nhân của các hạ là ai? Xin tha thứ cho tại hạ cô láºu hẹp hòi, chÆ°a được văn danh.
Mã Ký quay lại ngó cá»— xe bồng. Láºp tức thanh âm ngÆ°á»i trong xe vang lên :
- Nếu ta không nháºn lầm thì các hạ là Thiên Thủ Thần Cái, má»™t trong ngÅ© kiệt dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Bang chúa Cái bang. Còn ông bạn nữa, tuy mặt mÅ©i ốm o mà mắt sáng nhÆ° Ä‘uốc, hiển nhiên ná»™i công và o hạng thượng thặng, chắc là Bệnh Cái Giang Äà o cÅ©ng trong hà ng ngÅ© kiệt.
Hán tỠcao gầy lùi lại một bước la thất thanh :
- Tôn giá là ... Hương... Hương Xuyên...
Lão chÆ°a dứt lá»i thì rèm xe lay Ä‘á»™ng. Má»™t cánh tay trắng nhÆ° ngá»c thò ra...
Hai tay cao thủ Cái bang nhìn kỹ thấy ngón tay Ä‘eo chiếc nhẫn mầu lục bóng loáng không khá»i run lên. Bốn luồng nhãn quang nhìn và o cái nhẫn không thu được nữa. Nét mặt đầy vẻ kinh nghi.
Triệu Tá» Nguyên thấy thế không hiểu tá»± há»i :
- “NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia Ä‘eo cái nhẫn mầu lục là chuyện thế nà o? Hôm trÆ°á»›c Ương Thần Lão Xú ngó thấy rồi sợ tái mặt, chân tay luống cuống. Bây giá» những tay cao thủ Cái bang cÅ©ng lâm và o tình trạng nhÆ° váºy.â€
Thiên Thủ Thần Cái miệng lẩm bẩm :
- Căn nhà xanh ở Thủy Bạc... Căn nhà xanh ở Thủy Bạc...
Nữ nhân trong xe từ từ rụt tay và o cÆ°á»i khanh khách nói :
- Các hạ sẽ phải hối háºn vá» chuyện can thiệp và o việc của ngÆ°á»i ta. Bây giá» các hạ đã thà nh thế cưỡi hổ khó mà xuống được.
Thiên Thủ Thần Cái và Bệnh Cái Giang Äà o ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Hồi lâu vẻ sợ hãi dần dần tan Ä‘i, biến thà nh sắc mặt thản nhiên chẳng úy kỵ gì.
Mã Ký đứng bên cạnh lạnh lùng há»i :
- Các hạ đã tự lượng sức mình, còn can thiệp và o vụ nà y nữa hay thôi?
Thiên Thủ Thần Cái cố ý giữ vẻ thản nhiên, phấn khởi tinh thần lớn tiếng đáp :
- Các hạ nói đúng lắm. Dù là việc của Thiên Hoà ng mà bá»n tại hạ đã can thiệp là can thiệp đến cùng. Còn can thiệp có được Ãch gì hay không lại là chuyện khác.
Triệu Tá» Nguyên đứng ngoà i quan sát thấy hai nhân váºt Cái bang biến đổi thái Ä‘á»™ từ chá»— khiếp sợ đến chá»— lẫm liệt, bất giác sinh lòng kÃnh phục cho là những hán tá» có huyết khÃ. Chà ng tá»± nhủ :
- “Ta thÆ°á»ng nghe nói những nhân váºt Cái bang Ä‘á»u là anh hùng huyết khà không biết sợ hãi. Nay coi hà nh vi của Thiên Thủ Thần Cái và Bệnh Cái Giang Äà o quả nhiên là đúng thế.â€
Tiếng nữ nhân thần bà trong xe lại vang lên :
- Mã Ký! Ngươi lại lãnh giáo tuyệt nghệ của những tay cao thủ Cái bang xem có chỗ nà o kỳ tuyệt không?
Mã Ký thõng tay đáp :
- Thuộc hạ xin tuân mệnh.
Rồi hắn rảo bÆ°á»›c tiến lại lá»›n tiếng há»i :
- Vị nà o ra tay trước đây?
Thiên Thủ Thần Cái và Bệnh Cái Giang Äà o Ä‘á»u lá»™ vẻ tức giáºn.
Bệnh Cái Giang Äà o ngá»ng đầu ngó thái Ä‘á»™ kiêu căng của Mã Ký nói :
- Nếu các hạ không phản đối thì lão cái xin bồi tiếp mấy chiêu trước...
Mã Ký chau mà y há»i :
- Äá»™ng thủ thì Ä‘á»™ng thủ Ä‘i! Còn nói lôi thôi gì mãi? Coi chưởng đây!
Mã Ký dứt lá»i, bà n tay để trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘á»™t nhiên phóng ra. Chưởng lá»±c cá»±c kỳ hùng háºu khiến ngÆ°á»i ta phải kinh hãi.
Bệnh Cái Giang Äà o từ từ vung trượng lên dùng thủ pháp tá lá»±c đả lá»±c khiến cho luồng chưởng lá»±c ghê gá»›m của đối phÆ°Æ¡ng bị tiêu tan ngay tức khắc.
Mã Ký sá»ng sốt nghÄ© thầm :
- “Thằng cha Bệnh Cái nà y chỉ má»™t cái cất chân nhấc tay dÆ°á»ng nhÆ° chẳng có lá»±c lượng gì mà thá»±c ra bên trong ẩn giấu những biến hóa rất phức tạp và huyá»n diệu.â€
Bất giác gã sinh lòng úy kỵ.
Bệnh Cái liá»n khoa chân tiến vá» phÃa trÆ°á»›c ná»a bÆ°á»›c. Lão vung cây trượng trúc đánh liá»n ba chiêu. Trượng phong rÃt lên ầm ầm nhÆ° sấm rá»n gió thổi. Mấy chiêu nà y lợi hại phi thÆ°á»ng!
Mã Ký không dám chống đối theo bá» chÃnh diện. Chỉ trong chá»›p mắt gã đã phải lùi lại bốn, năm bÆ°á»›c.
Nữ nhân trong xe bỗng lên tiếng :
- Mã Ký! Ngươi muốn đối phó với những tuyệt chiêu vỠphi trượng của địch thủ thì phải đánh xáp lá cà mới có cơ thủ thắng...
Mụ nói tá»›i đây, Bệnh Cái Giang Äà o đã lá»™ vẻ cá»±c kỳ kinh hãi. PhÆ°Æ¡ng pháp mà mụ chỉ thị cho Mã Ký là đưá»ng lối duy nhất để gã vãn hồi liệt thế. Vì lão kinh hãi bị phân tâm má»™t chút, thiếu chút nữa trúng phải phát chưởng của đối phÆ°Æ¡ng đánh tá»›i.
Mã Ký nghe chủ nhân giáo huấn láºp tức biến đổi thế đánh. Gã tiến sát đến bên Giang Äà o đánh xáp lá cà . Thế là gã dùng sở trÆ°á»ng của mình ká»m chế chá»— sở Ä‘oản của địch. Láºp tức tình thế thay đổi ngay. Gã vung tay tấn công ráo riết bức bách Bệnh Cái lùi lại luôn mấy bÆ°á»›c.
NhÆ°ng Bệnh Cái Giang Äà o là má»™t tay cao thủ hạng nhất của Cái bang hiện nay. Công lá»±c bản thân lão đã Ä‘i và o chá»— xuất thần nháºp hóa. “Bệnh Cốt tam tháºp lục trượng pháp†của lão lừng tiếng võ lâm. Lão mà sá» hết ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘Æ°á»ng thì Ãt ngÆ°á»i rút lui được bình yên. Lão lùi lại đến bÆ°á»›c thứ năm, tay mặt xoay ngược cây trượng lại, Ä‘á»™t nhiên đâm ra. Chiêu thức nà y kêu bằng “Bệnh Nháºp Cao Mang†trong ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘Æ°á»ng trượng pháp, uy lá»±c cá»±c kỳ lợi hại!
Mã Ký cùng Bệnh Cái đứng cách nhau chỉ và i bÆ°á»›c. Äá»™t nhiên gã thấy luồng lá»±c đạo mạnh nhÆ° núi Thái SÆ¡n đè ép thì kinh hãi vô cùng! Gã báºt tiếng la hoảng nhảy tạt ngang lùi ra mấy bÆ°á»›c.
Nữ nhân trong xe lại lên tiếng :
- Cao thủ Cái bang quả nhiên không phải tầm thÆ°á»ng. Mã Ký! Bây giá» ngÆ°Æ¡i lại phải thay đổi cách đánh. Chỉ thi triển “Âm DÆ°Æ¡ng cÆ°á»›c pháp†là kiá»m chế được chiêu thức vá» trượng trúc của đối phÆ°Æ¡ng.
Mã Ký thay đổi thủ pháp. Song chưởng của gã quét ngang đâm dá»c. Bao nhiêu chiêu số Ä‘á»u thi triển xoay chiá»u, chẳng những nó bà hiểm khôn lÆ°á»ng mà lúc nà o cÅ©ng nhằm cÆ¡ há»™i phóng “Âm DÆ°Æ¡ng Song Thoái†đá lại, khiến đối phÆ°Æ¡ng khó ná»—i Ä‘á» phòng.
Bệnh Cái chống đỡ được hơn hai chục chiêu rồi chân tay luống cuống, mình lâm và o tình trạng rất nguy hiểm. Trước cục diện nà y chẳng những lão khó lòng đoạt lại ưu thế mà chỉ phòng thủ cũng đủ mệt rồi.
Võ công của Mã Ký kể ra rất bình thÆ°á»ng, chẳng có chi kỳ tuyệt, nhÆ°ng mụ Ä‘Ã n bà trong cá»— xe bồng bà máºt chỉ Ä‘iểm cho gã mà phát huy được môn võ há»c thượng thặng đến chá»— ảo diệu, bức bách Bệnh Cái lâm và o tình trạng chỉ phòng thủ cÅ©ng không xong.
Bệnh Cái sinh lòng úy kỵ ngÆ°á»i trong xe. Bây giá» trong lòng lão rất xao xuyến, Ä‘oán rằng nếu mụ kia còn tiếp tục chỉ Ä‘iểm cho Mã Ký thì chỉ trong vòng má»™t khắc lão sẽ thất bại.
Bá»—ng nữ nhân trong xe cất tiếng gá»i :
- Mã Ký! Ngươi hãy dừng tay và lùi lại.
Mã Ký sá»ng sốt quay lại nhìn cá»— xe thì thấy vẫn buông rèm nhÆ° cÅ© chẳng có Ä‘á»™ng tÄ©nh chi hết. Gã cho là mình nhãng tai không nghe được rõ.
Thanh âm ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lại vang lên :
- Ta đã hạ lệnh cho ngươi lùi lại. Ngươi muốn kháng cự chăng?
Lần nà y gã biết mình nghe đúng rồi, liá»n vung tay đánh dứ mấy chiêu rồi tung mình nhảy ra ngoà i vòng chiến. Gã lùi lại bên cá»— xe bồng khẽ há»i :
- Thuá»™c hạ Ä‘ang đấu đến chá»— hứng thú. Chỉ trong vòng mÆ°á»i chiêu nữa là có thể đánh chết Bệnh Cái ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng. Vì lẽ gì Nhị chủ nhân lại bức bách thuá»™c hạ bá» mất cÆ¡ há»™i nà y?
Nữ nhân trong xe lạnh lùng đáp :
- Äừng há»i nữa! Ta sẽ có chủ ý.
Rồi mụ lớn tiếng :
- Giang Äà o! Ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘Æ°á»ng trượng của ngÆ°Æ¡i đừng thi triển nữa. Nếu ngÆ°Æ¡i còn tiếp tục sá» dụng trượng pháp nà y thì dù ngÆ°Æ¡i không chết cÅ©ng hợp vá»›i cái tên Bệnh Cái của ngÆ°Æ¡i, tức là ngÆ°Æ¡i phải mang bệnh suốt Ä‘á»i.
Bệnh Cái há»i :
- Äã váºy mà sao tôn giá lại kêu thủ hạ lùi bÆ°á»›c?
Nữ nhân trong xe đáp :
- Hiện giá» ta chÆ°a muốn hạ sát ngÆ°Æ¡i để ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a tin vá»...
Thiên Thủ Thần Cái há»i xen và o :
- ÄÆ°a tin cho ai?
Nữ nhân trong xe trầm giá»ng đáp :
- Cho Phi Phủ Thần Cái!
Bệnh Cái cùng Thiên Thủ Thần Cái còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lại nói tiếp :
- Các ngươi vỠnói cho Phi Phủ Thần Cái ở quà bang hay là sẽ đến gặp ta ở Tấn Bắc và o cuối tháng sau. Không thì ta tự tìm đến tổng đà Cái bang để kiếm y.
Thiên Thủ Thần Cái lại há»i :
- Xin tôn giá cho hay tứ ca của tại hạ đã kết oán vá»›i căn nhà xanh ở Thủy Bạc trong trÆ°á»ng hợp nà o?
Nữ nhân trong xe đáp :
- Không phải là kết oán. Có Ä‘iá»u y chịu lá»i má»i của Ương Thần Lão Xú đến phủ Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng tham dá»± và o công cuá»™c là m trở ngại Chức Nghiệp Kiếm Thủ.
Thiên Thủ Thần Cái “ủa†lên một tiếng rồi nói :
- Tứ ca của tại hạ mà nháºn lá»i phó Æ°á»›c vá»›i Ương Thần Lão Xú là tuân theo mệnh lệnh của Long bang chúa Cái bang. Hôm ấy xong việc rồi tứ ca trở vá» bình yên đã báo cáo cùng Long bang chúa từ đầu đến cuối những việc đã xảy ra. Tại hạ nghe nói dÆ°á»ng nhÆ° y bị Ương Thần Lão Xú lợi dụng, vì bản ý Lão Xú không muốn trừ diệt Chức Nghiệp Kiếm Thủ...
Nữ nhân trong xe nói :
- Té ra Bang chúa muốn hiểu rõ ná»™i tình. Nếu váºy trên bảng kê thêm má»™t tên nữa.
Thiên Thủ Thần Cái ngạc nhiên há»i :
- Bảng kê tên nà o?
Nữ nhân trong xe ngần ngừ không đáp.
Lão tà n phế từ nẫy tới giỠngồi yên trên ghế có bánh xe, đột nhiên mở miệng :
- Nhị chủ nhân tiết lá»™ nhiá»u rồi đó. E rằng đại chủ nhân không đồng ý vá»›i Nhị chủ nhân đâu.
Lão nói câu nà y để ngăn chặn nữ nhân trong xe đừng tiết lá»™ thêm vụ bà máºt vá» bảng kê tên ngÆ°á»i.
Bệnh Cái và Thiên Thủ Thần Cái bất giác Ä‘Æ°a mắt nhìn lão tà n phế, thấy lão ngồi co ro trên ghế có bánh xe chÆ°a chuyển Ä‘á»™ng chút nà o, tá»±a hồ lão cất nhắc tay chân có Ä‘iá»u bất tiện. Bất giác cả hai ngÆ°á»i chăm chú nhìn lão.
Nữ nhân trong xe há»i :
- Äại chủ nhân không bằng lòng Æ°? Cái đó chÆ°a thể biết được.
Mụ nói rồi quay sang há»i Bệnh Cái và Thiên Thủ Thần Cái :
- Hai vị đã nghe rõ lá»i ta dặn chÆ°a? TrÆ°á»›c khi lên Ä‘Æ°á»ng tiếp má»™t chiêu của ta. Coi chừng nghe!
Triệu TỠNguyên thấy mụ muốn thân hà nh động thủ thì yên trà mụ sắp lộ diện. NgỠđâu chà ng chỠđã lâu mà trên cỗ xe mui chẳng thấy động tĩnh chi hết.
Thiên Thủ Thần Cái lại lấy là m kỳ há»i :
- Tôn giá... tôn giá định ngồi trong xe phóng chưởng hay sao?
Nữ nhân lạnh lùng đáp :
- Ta ngồi trong xe đối phó với các ngươi cũng thừa đủ rồi. Nằm xuống!
Mụ vừa dứt lá»i, bà n tay ngá»c từ từ lá»™ ra. Hai bà n tay mụ bằng bặn Ä‘Æ°a ra ngoà i rèm rất thong thả ai cÅ©ng nhìn rõ. Chá»›p mắt năm ngón tay mụ co và o rồi duổi ra. Láºp tức trong phạm vi mấy trượng vuông nổi gió ầm ầm xoáy lại nhÆ° cÆ¡n lốc. Chỉ trong nháy mắt, luồng cuồng phong xoay chuyển tốc Ä‘á»™ cà ng mau cà ng thu hẹp vòng lại.
Hai tay cao thủ Cái bang sóng vai đứng đó thấy váºy Ä‘á»u cả kinh thất sắc.
Hai ngÆ°á»i hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, váºn ná»™i lá»±c đến mÆ°á»i hai thà nh và o song chưởng phóng má»™t chiêu tuyệt há»c.
Bá»—ng nghe quái phong réo “u úâ€. Rèm xe tung lên Ä‘áºy xuống hai lần. Má»™t luồng cuồng phong áp lá»±c khủng khiếp xô ra. Những ngÆ°á»i quan chiến bên ngoà i tà áo bị luồng gió kỳ dị thổi bay phất phá»›i vang lên những tiếng phà nh phạch.
Tiếng “u ú†đột nhiên thu lại. Tiếp theo tiếng gió cũng yên tĩnh.
Má»i ngÆ°á»i định thần nhìn ra thì trong trÆ°á»ng, hai tay cao thủ Cái bang chỉ còn lại má»™t.
|
20-07-2008, 11:03 AM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 32
Yên Lăng Thanh bại lộ hà nh tung
Bệnh Cái lảo đảo ngÆ°á»i muốn té, còn Thiên Thủ Thần Cái nằm ngang dÆ°á»›i chân lão, không biết gì nữa.
Thanh âm nữ nhân trong xe lạnh lùng cất lên :
- Chỉ có ná»™i lá»±c “Tiểu Thiên Tinh†của Bang chúa là cứu sống được Thiên Thủ Thần Cái mà thôi. Giang Äà o! NgÆ°Æ¡i cõng y chạy Ä‘i nếu cháºm thì không kịp đâu.
Bệnh Cái Giang Äà o miá»…n cưỡng chống đỡ cho khá»i té xuống. Thá»±c ra chÃnh lão cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng rất nặng, nhỡn lá»±c lão đã lá» má». Bệnh Cái cúi xuống cắp Thiên Thủ Thần Cái lên, không nói ná»a lá»i cố gắng chạy Ä‘i.
Bá»n Bệnh Cái Ä‘i rồi, lão tà n phế nói :
- Chúng ta không thể chần chỠnữa. Mau mau trở vỠcăn nhà xanh.
Nữ nhân trong xe ừ má»™t tiếng rồi ra lệnh. Thiên Phong đẩy ghế có cả lão tà n phế lên cá»— xe bồng. Mã Ký cÅ©ng lượm roi nhảy lên xe ngồi mé hữu để Ä‘iá»u Ä‘á»™ng cho ngá»±a chạy.
Hai tay cao thủ Cái bang đi xa rồi, lão tà n phế lãng quên vụ Triệu TỠNguyên đã dòm trộm và o nữ nhân trong xe và nữ nhân trong xe cũng không nhắc đến nữa.
Triệu Tá» Nguyên mừng thầm thoát nạn. Chà ng tÃnh ngầm trong bụng :
- “Bá»n ngÆ°á»i bữa trÆ°á»›c nói là muốn trợ lá»±c cho Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng thì Ương Thần Lão Xú đã gặp vạ đầu tiên, sau đến Phi Phủ Thần Cái. Không hiểu còn những ai nữa?â€
Chà ng nhá»› tá»›i Kim Linh Mạch Tháºp Tá»± ThÆ°Æ¡ng liá»n liên tưởng đến mà n kịch “Phi kỵ truy sát†mấy bữa trÆ°á»›c. Chà ng không hiểu vì lẽ gì Mạch Cấn lại muốn giết mình?
Mã Ký ngó thấy Triệu Tá» Nguyên, liá»n quát :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i ngá»› ngẩn đứng đó là m chi váºy? Lên mé tả chá»— ta đây mà ngồi.
Triệu Tá» Nguyên theo lá»i lên xe. Mã Ký vung roi má»™t cái. Hai con ngá»±a tung vó cất bÆ°á»›c kéo xe ra cá»a lá»›n háºu viện rồi mất hút và o trong bụi trần má» mịt.
Lúc nà y trên má»™t cây lá»›n bên cạnh giếng nÆ°á»›c, Ä‘á»™t nhiên bóng Ä‘en thấp thoáng. Má»™t thiếu nữ võ phục mặc áo mầu tÃa chợt tung mình hạ xuống không má»™t tiếng Ä‘á»™ng.
Thiếu nữ nà y chÃnh là Yên Lăng Thanh đã bị Triệu Tá» Nguyên phát giác ra khi trÆ°á»›c. Nà ng nhảy xuống đất rồi, bâng khuâng ngó cá»— xe bồng mui xám chạy Ä‘i má»—i lúc má»™t xa. Mục quang nà ng ngÆ¡ ngác nhÆ° mất váºt gì.
Yên Lăng Thanh lẩm bẩm tự nói một mình :
- Mình từ Thái Chiêu bảo tá»›i đây phải khó nhá»c má»›i kiếm ra được nÆ¡i trú túc của bá»n chúng. Nếu bây giá» mình không tiếp tục theo dõi thì uổng mất má»™t phen tâm huyết. Có Ä‘iá»u gia gia biết chuyện nà y tất mình bị trá»ng phạt. Thôi chịu váºy! Bây giá» mình không thể nghÄ© nhiá»u được, Ä‘Ã nh để tá»›i đâu hay đó...
Nà ng cất bÆ°á»›c Ä‘i quanh dãy hà nh lang phÃa trÆ°á»›c tòa khách sạn. Nà ng dắt má»™t con ngá»±a lông Ä‘en đốm trắng ra nhảy lên Ä‘i ngay. Tiếng vó ngá»±a vừa nổi lên, nà ng đã ra xa mấy trượng. Con ngá»±a nà y chạy rất lẹ. Lát sau trên Ä‘Æ°á»ng sÆ¡n đạo hoang vắng nà ng đã ngó thấy cá»— xe bồng ở phÃa trÆ°á»›c cách xa ngoà i mÆ°á»i trượng.
Yên Lăng Thanh thả lá»ng dây cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a bÆ°á»›c cháºm lại để giữ quãng cách Ä‘á»u Ä‘á»u khiến ngÆ°á»i trong xe không thể phát giác. Nà ng Ä‘i được má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng thì trá»i sáng tá».
Lúc mặt trá»i má»c, Yên Lăng Thanh ruổi ngá»±a vá» phÃa trÆ°á»›c. Cá»— xe bồng cách xa chừng ná»a dặm bá»—ng Ä‘i lên cây cầu gá»—. Cây cầu gá»— khá rá»™ng đủ cho bốn ngá»±a Ä‘i sóng hà ng. Lúc nà ng gần đến cầu, Ä‘á»™t nhiên phÃa sau có tiếng vó ngá»±a dồn dáºp. Nà ng vá»™i quay đầu nhìn lại, thấy ba con ngá»±a chạy nhÆ° bay trong đám bụi mù lÆ°á»›t tá»›i...
Tốc Ä‘á»™ của hai bên má»™t nhanh má»™t cháºm thà nh ra tá»›i đầu cầu thì vừa gặp nhau. Nếu không bên nà o chịu nhÆ°á»ng bÆ°á»›c, bốn con tranh nhau qua cầu thì tất có con phải bị hất xuống sông. TrÆ°á»ng hợp nà y xảy ra thì chẳng những chết ngá»±a, mà cả ngÆ°á»i cưỡi cÅ©ng bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Äá»™t nhiên cả hai bên chẳng ai bảo ai Ä‘á»u dừng cả lại. Bốn con ngá»±a hý lên má»™t tiếng vang. Yên Lăng Thanh quát há»i :
- Ai chạy ngá»±a mà lại chạy hấp tấp nhÆ° váºy?
Nà ng liếc mắt nhìn ba ngÆ°á»i kỵ mã đứng ở bên cầu. Ba hán tá» nà y kẻ cao ngÆ°á»i thấp, Ä‘á»u nai nịt gá»n gà ng. Cả sáu con mắt Ä‘á»u chăm chú ngó Yên Lăng Thanh. Yên Lăng Thanh tức mình khẽ quát :
- Trá»i Æ¡i! Các ngÆ°Æ¡i cứ nhắm mắt mà chạy. Vừa má»›i sáng sá»›m đã tung ngá»±a chạy bừa bãi.
Ba ngÆ°á»i bị Yên Lăng Thanh phiá»n trách cÅ©ng không Ä‘á»™ng ná»™. Hán tá» mé hữu nhá» tuổi hÆ¡n đắm Ä‘uối nhìn Yên Lăng Thanh. Hai ngÆ°á»i kia phát giác ra vẻ mặt thanh niên có Ä‘iá»u khác lạ, liá»n Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho nhau. NgÆ°á»i Ä‘i giữa là má»™t hán tá» cao lá»›n hÆ¡n cả, ngó Yên Lăng Thanh nói :
- Xin lá»—i cô nÆ°Æ¡ng! Bá»n tại hạ vá»™i quá, trong lúc hốt hoảng không nhìn thấy đầu cầu có ngÆ°á»i, khiến cô nÆ°Æ¡ng phải má»™t phen kinh hãi.
Yên Lăng Thanh thấy đối phÆ°Æ¡ng đã xin lá»—i, nà ng không nổi giáºn nữa, chỉ hắng dặng má»™t tiếng.
Äại hán ngó thanh niên mé tả nói :
- Tam đệ! Chúng ta tiếp tục đăng trình.
Thanh niên không sao được Ä‘Ã nh thu mục quang vá» không nhìn Yên Lăng Thanh nữa. Ba ngÆ°á»i bắt ngá»±a lên cầu gia roi cho ngá»±a chạy.
Ba hán tỠqua cầu rồi, Yên Lăng Thanh còn vẳng nghe tiếng thanh niên nói :
- Äây là má»™t nà ng khuê nữ xinh đẹp khác thÆ°á»ng, so vá»›i ngÆ°á»i trong tranh nà ng còn phần hÆ¡n.
Äại hán ngắt lá»i :
- Tam đệ nên Ãt chuyện nà y Ä‘i, đừng bẻm mép nữa được không?
Yên Lăng Thanh tức giáºn nói :
- Äúng là bá»n mèo mả gà đồng.
Nà ng thò tay và o túi móc ra má»™t nắm ám khÃ. Tay phải nà ng vừa giÆ¡ lên, má»™t chuá»—i tinh quang bắn vá» phÃa thanh niên nhanh nhÆ° chá»›p. Ba ngÆ°á»i đã nghe tiếng gió, không kịp nhìn lại, vá»™i tung ngá»±a nhảy sang bên né tránh.
Thân pháp ba hán tá» nà y rất mau lẹ. NhÆ°ng Yên Lăng Thanh bắn ra loại ám khà nhá» bé, bao trùm phạm vi rất rá»™ng khiến cho ngÆ°á»i ta khó mà tránh được.
Bỗng nghe mấy tiếng “roạc roạc†vang lên. Mấy điểm tinh quang bắn rách nách áo thanh niên, chỉ sai một chút là đụng và o da thịt.
Thanh niên sợ toát mồ hôi lạnh ngắt. Gã còn cÆ°á»i khanh khách nói :
- Thủ pháp bắn ám khà của cô nÆ°Æ¡ng tháºt là cao minh! Äến đầu Ä‘Æ°á»ng kia chúng ta sẽ gặp nhau.
Gã giục ngá»±a chạy nhanh nhÆ° bay. Hai hán tá» kia theo sát gã. Äại hán Ä‘i giữa vừa chạy vừa oán trách thanh niên, nói :
- Tam đệ lại gây chuyện thị phi. Nên nhá»› chúng ta ở phái Không Äá»™ng là má»™t môn phái lá»›n...
Äá»™t nhiên đại hán mé hữu ráºm râu buá»™c miệng khẽ hô :
- Äại ca! Äại ca hãy coi... trên Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c...
Äại hán Ä‘i giữa ngá»ng đầu nhìn ra chÆ°a nói gì thì thanh niên đã há»i trÆ°á»›c :
- Äó là cá»— xe mui. Cá»› sao lại kinh hãi?
Äại hán ráºm râu đáp :
- Cỗ xe mui ư? Tam đệ có biết đó là ai không? Hãy nhìn kỹ lại mui xe bằng vải mầu xám...
Thanh niên ấp úng nói :
- Phải chăng... Phải chăng đó là Hương Xuyên...
Gã chÆ°a dứt lá»i, đại hán Ä‘i giữa vá»™i chẹn há»ng :
- Nhị đệ! Tam đệ! Cho ngựa chạy đi! Chúng ta lại coi xem sao?
Ba con ngá»±a tăng gia tốc Ä‘á»™ lao vá» phÃa trÆ°á»›c. Chỉ trong nháy mắt ba ngÆ°á»i đã Ä‘uổi kịp cá»— xe mui xám. Äại hán dừng ngá»±a lại Ä‘i sát bên cá»— xe, ngó ngÆ°á»i dong xe chấp tay dõng dạc lên tiếng :
- Xin chà o túc hạ...
NgÆ°á»i dong xe là Mã Ký ngó ba hán tá» má»™t cái rồi thủng thẳng đáp :
- Trên xe có nữ quyến. Ba vị không nên kinh động, tránh ra xa hay hơn.
Äại hán kia ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng thanh niên lại mỉm cÆ°á»i há»i :
- Tình thá»±c mà nói thì bá»n sÆ° huynh đệ tại hạ vì nữ quyến trên xe đó mà tá»›i đây.
Mã Ký xẵng giá»ng nói :
- Phải chăng đây là giá»ng hà i hÆ°á»›c?
Gã vung tiên lên tựa hồ muốn động thủ.
Triệu Tá» Nguyên ngồi bên tả Mã Ký, đảo mắt nhìn thanh niên, tá»± há»i :
- “Gã nà y ăn mặc ra kiểu danh môn đại phái mà sao miệng lưỡi lại khinh bạc nhÆ° váºy?â€
Thanh niên vẫn mỉm cÆ°á»i đáp :
- Quà chủ nhân phong lÆ°u tuyệt đại. NgÆ°á»i giang hồ ai được coi quà chủ nhân cÅ©ng lấy là m vinh hạnh. Chuyến nà y bá»n tại hạ từ Không Äá»™ng tá»›i đây, ngẫu nhiên tÆ°Æ¡ng ngá»™. Có lý nà o lại bá» mất cÆ¡ há»™i kết giao?
Mã Ký lạnh lùng nói :
- Té ra các vị ở phái Không Äá»™ng. Hãy báo danh Ä‘i!
Äại hán râu ráºm thấy đối phÆ°Æ¡ng bất quá là má»™t tên dong xe, lại biết bá»n chúng ở phái Không Äá»™ng mà giá»ng nói cùng cá» Ä‘á»™ng ra chiá»u ngạo nghá»…, chẳng coi chúng và o đâu, hắn chau mà y toan lên tiếng phản đối, nhÆ°ng đại hán Ä‘i giữa ngấm ngầm kéo áo ra hiệu cho hắn không được nóng nảy.
Äại hán Ä‘i giữa lại lên tiếng :
- Tại hạ là Lâm Cảnh Mại! Còn đây là tệ sÆ° đệ Chung BÃch và Mai Thượng Lâm. Bá»n tại hạ phiá»n tôn giá thông báo quà chủ nhân...
Mã Ký không nhẫn nại được ngắt lá»i :
- Các vị nhiá»u lá»i quá! Có biết nữ chủ nhân của ta là ai không?
Gã thanh niên là Mai Thượng Lâm đáp :
- Hương Xuyên Thánh Nữ, tuy mới qua lại giang hồ, song tại hạ đã được nghe đại danh, vả quà chủ nhân ngồi cỗ xe bồng có chỗ đặc biệt...
Mã Ký trợn mắt gầm lên :
- Cái gì mà thánh nữ, thần nữ? Äừng rắc rối nữa! Biết Ä‘iá»u thì cút ngay.
Gã vung tay đánh ra. Quyá»n phong rÃt lên “vù vùâ€.
Mai Thượng Lâm trong lúc hốt hoảng, vung tay đón phát chưởng của Mã Ký.
Hai chưởng đụng nhau như mảnh da thuộc đụng và o đá nghe đánh “bộp†một tiếng.
Mai Thượng Lâm lảo đảo ngÆ°á»i Ä‘i, suýt nữa ngã ngá»±a.
Äại hán ráºm râu là Chung BÃch trầm giá»ng nói :
- Dù quà chủ nhân chẳng muốn cho ngÆ°á»i chiêm ngưỡng, các hạ cÅ©ng không nên Ä‘á»™ng võ.
Mã Ký hắng dặng một tiếng rồi quay lại nhìn tấm rèm xe cúi đầu nói :
- Bá»n ngÆ°á»i nà y vô cá»› đến lăng lÃu. Hiển nhiên có ý muốn mạo phạm chủ nhân. Xin chủ nhân ra lệnh để thuá»™c hạ giết quách chúng Ä‘i cho rồi.
Lão tà n phế ngồi trong xe trầm giá»ng nói :
- Mã Ký! NgÆ°Æ¡i cà ng ngà y cà ng lá»›n máºt. Sao không biết dùng lá»i tá» tế bảo há» Ä‘i Ä‘i? Má»›i má»™t câu không hợp đã Ä‘á»™ng thủ, Ä‘á»™ng cÆ°á»›c Æ°? NgÆ°Æ¡i còn gây ra tai vạ thì dù Nhị chủ nhân có dung tha, lão phu cÅ©ng phải trừng trị...
Mã Ký run ngÆ°á»i không dám kháng cá»±.
Thanh âm nữ nhân lại cất lên :
- Hay lắm! Mã Ký! NgÆ°Æ¡i vén rèm lên. Những cao nhân phái Không Äá»™ng đã cao hứng thì ta không để há» thất vá»ng.
Mã Ký ấp úng nói :
- Nhưng mà ... nhưng mà ...
Nữ nhân ngắt lá»i :
- Sao? NgÆ°Æ¡i không muốn nghe lá»i ta chăng?
Mai Thượng Lâm lộ vẻ cao hứng lại giục giã không ngớt :
- Quà chủ nhân đã khẳng khái nháºn lá»i. Cảm phiá»n túc hạ vén rèm xe để bá»n tại hạ được chiêm ngưỡng cho thá»a lòng Æ°á»›c vá»ng bấy lâu nay.
Mã Ký tức giáºn trợn mắt nhìn gã, hắn thò tay vén má»™t góc rèm.
Bỗng nghe thanh âm trong trẻo cất lên :
- Ba vị muốn chiêm ngưỡng dong nhan Thánh Nữ Æ°? Xin má»i ra gần cá»— xe phÃa sau nà y.
Má»i ngÆ°á»i kinh ngạc nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm thì thấy ở phÃa sau cách chừng má»™t trượng cÅ©ng có má»™t cá»— xe bồng mui xám, không biết đến đây từ hồi nà o?
Triệu Tá» Nguyên nhìn kỹ lại cá»— xe kia thấy nó lá»›n hÆ¡n cá»— xe thÆ°á»ng chừng năm, sáu thÆ°á»›c. Bốn mặt Ä‘á»u che rèm bằng vải mà u xám, giống hệt cá»— xe chà ng Ä‘ang ngồi.
Bá»n Lâm Cảnh Mại phái Không Äá»™ng kinh ngạc đến ngẩn ngÆ°á»i ra, chân tay luống cuống. Lúc thì ngÆ¡ ngác nhìn cá»— xe trÆ°á»›c mặt, lúc lại hoang mang ngó cá»— xe phÃa sau.
Triệu TỠNguyên nghĩ thầm trong bụng :
- “Cá»— xe kia xuất hiện cá»±c kỳ Ä‘á»™t ngá»™t, tá»±a hồ tá»± trên trá»i rÆ¡i xuống. Khả nghi hÆ¡n nữa là cả hai cá»— xe chế tạo giống hệt nhau, do tay má»™t ngÆ°á»i thợ chứ không phải chuyện ngẫu nhiên.â€
Chà ng lại chú ý nhìn kỹ thấy gã dong xe ngồi phÃa trÆ°á»›c, mình mặc áo Ä‘en, tay cầm roi ngá»±a.
Dong mạo cũng hao hao giống Mã Ký.
Trong cỗ xe kia thanh âm trong trẻo lại cất lên :
- Ba vị còn ngần ngừ gì nữa? Nếu muốn chiêm ngưỡng nữ chủ nhân thì lại đây. Bằng không chúng ta phải lên Ä‘Æ°á»ng.
Bá»n Lâm Cảnh Mại ba ngÆ°á»i Ä‘á»u ngÆ¡ ngác không biết là m thế nà o? Äại hán ráºm râu là Chung BÃch hạ thấp giá»ng xuống nói :
- Chúng ta cứ lại coi cũng chẳng mất mát gì...
Lâm Cảnh Mại gáºt đầu rồi ba ngÆ°á»i tung ngá»±a Ä‘i vòng lại.
NgÆ°á»i dong xe trầm giá»ng nói :
- HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ ngồi ở bên trong. Xin ba vị cúi đầu xuống và phải nhìn thẳng. Nếu trong ba vị có má»™t ngÆ°á»i ra chiá»u bất kÃnh thì háºu quả khó mà lÆ°á»ng được.
Mai Thượng Lâm đáp :
- Cái đó bá»n tại hạ biết rồi. Xin vén rèm lên cho.
NgÆ°á»i dong xe khẽ vén má»™t góc rèm. Ba hán tá» nghiêm chỉnh cúi đầu cưỡi ngá»±a thủng thẳng Ä‘i qua phÃa trÆ°á»›c cá»— xe.
Ba ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua rồi. Lâm Cảnh Mại ngồi trên mình ngá»±a khom lÆ°ng xá dà i nói :
- Thánh Nữ là má»™t báºc cân quắc kỳ nhân. Bữa nay bá»n tại hạ được chiêm ngưỡng phÆ°Æ¡ng dung tháºt là vinh hạnh! Xin có lá»i tạ Æ¡n.
Ba ngÆ°á»i liá»n vụt ngá»±a Ä‘i ngay.
Lúc qua cá»— xe của Mã Ký, Triệu Tá» Nguyên chợt cảm thấy trong lòng xúc Ä‘á»™ng. Chà ng tung mình xuống xe, ngăn chặn Mai Thượng Lâm lại khẽ há»i :
- Xin các hạ cho hay có nhìn rõ ngÆ°á»i đó không?
Gã thanh niên Mai Thượng Lâm ngần ngừ một chút rồi đáp :
- á»’! Lúc ngá»±a Ä‘i qua, tại hạ không tiện ngá»ng đầu lên sợ mình bị hiểu lầm là có Ä‘iá»u bất kÃnh vá»›i thánh nữ. HÆ¡n nữa ánh sáng trong xe lại lá» má» nên chỉ thấp thoáng ngó thấy gÆ°Æ¡ng mặt thanh cao thoát tục, chứ không nhìn được rõ. Ấn tượng tháºt là hồ đồ.
Gã dứt lá»i vá»t ngá»±a theo hai gã Lâm, Chung.
Triệu Tá» Nguyên không há»i rõ được, trong lòng thất vá»ng.
Mã Ký vung roi ngựa. Cỗ xe bồng chuyển bánh.
Triệu TỠNguyên lại nhảy lên ngồi bên Mã Ký.
Mã Ký cất giá»ng lạnh lùng há»i :
- Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i cùng gã há» Mai châu đầu ghé tai thì thầm. Phải chăng...
Äá»™t nhiên nữ nhân trong xe cất tiếng ngắt lá»i :
- Mã Ký! Ngươi hãy giục ngựa rượt theo cỗ xe kia.
Nguyên cá»— xe sau vừa rồi đã vá»t lên trÆ°á»›c.
Mã Ký hai tay giựt dây cương. Con ngựa hý lên một tiếng tung vó chạy kéo cỗ xe lao đi như bay.
Hai chiếc xe bồng má»™t trÆ°á»›c má»™t sau rong ruổi trên Ä‘Æ°á»ng lá»›n, cát bụi tung bay má» mịt.
Äi chừng má»™t giá» cá»— xe phÃa trÆ°á»›c chuyển và o mé tả rẽ sang Ä‘Æ°á»ng khác.
Mã Ký lớn tiếng la :
- Há»ng bét! Cá»— xe kia rẽ và o ngõ khác mất rồi!
Lão tà n phế cất tiếng giục :
- Rượt cho mau!
Mã Ký bắt ngá»±a Ä‘i và o Ä‘Æ°á»ng rẽ. Con Ä‘Æ°á»ng nầy ngoằn ngoèo Ä‘i vá» phÃa tây. Cà ng Ä‘i cà ng thấy thê lÆ°Æ¡ng hiu quạnh.
Má»›i Ä‘i được mấy chục trượng thì lại đến chá»— Ä‘Æ°á»ng rẽ mấy ngả. Mã Ký do dá»± má»™t chút, rồi cho ngá»±a chạy vá» phÃa tây, nhÆ°ng cá»— xe bồng đã mất hút.
Mã Ký dừng ngựa lại nói :
- NÆ¡i nà y có nhiá»u Ä‘Æ°á»ng rẽ, thuá»™c hạ không biết Ä‘uổi theo Ä‘Æ°á»ng nà o.
Nữ nhân trong xe tức giáºn nói :
- Tháºt là đồ vô dụng.
Mã Ký lộ vẻ bẽn lẽn không dám nói gì nữa.
Äá»™t nhiên nữ nhân trong xe lá»›n tiếng :
- Mã Ký! Ngươi dám dùng ngụy kế ư?
Mã Ký kinh ngạc ấp ứng đáp :
- Thuộc hạ... không hiểu ý chủ nhân... nói thế nà o?
Nữ nhân trong xe lên giá»ng nghiêm khắc hÆ¡n trÆ°á»›c :
- Trong căn nhà xanh có hÆ¡n năm chục cá»— xe ngá»±a mà cá»— nà y lá»›n hÆ¡n má»™t chút và bá»c vải xám, má»›i chế xong chÆ°a lâu. Bữa nay ra Ä‘i ngÆ°Æ¡i lại lá»±a đúng nó tháºt khéo quá! Cá»— xe bồng Thánh Nữ ngồi kia cÅ©ng giống hệt cá»— xe nà y. Hừ hừ! NgÆ°Æ¡i thú thá»±c nguyên do Ä‘i, còn chá» gì nữa?
Mã Ký ấp úng đáp :
- Cái đó không liên quan gì... đến thuá»™c hạ... Äây hoà n toà n do ý kiến của đại chủ nhân...
Nữ nhân cùng lão tà n phế ở trong xe đồng thanh la lên :
- Ủa! Äây là ý kiến của Äại chủ nhân Æ°?
Mã Ký đáp :
- Từ kÃch thÆ°á»›c cá»— xe, vải bá»c mầu xám Ä‘á»u do Äại chủ nhân quyết định dặn thợ là m. Äại chủ nhân lại đặc biệt chỉ định thuá»™c hạ đánh xe. Lúc Nhị chủ nhân ra cá»a, thuá»™c hạ phải má»i lên cá»— xe nà y...
Nữ nhân há»i :
- Vạn lão! Lão có đoán ra được vụ nà y thế nà o không?
Lão tà n phế trầm giá»ng đáp :
- Nếu Mã Ký không nói dối thì còn châm chÆ°á»›c được. Có Ä‘iá»u Äại chủ nhân không nói rõ cho Nhị chủ nhân hay má»›i tháºt là kỳ!
Lão ngừng lại một chút rồi tiếp :
- HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ xuất hiện trên chốn giang hồ chÆ°a đầy má»™t năm mà oai danh đã lừng lẫy khắp nÆ¡i, ngÆ°á»i võ lâm Ä‘á»u kÃnh sợ...
Lão chÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe Mã Ký buá»™t miệng nói :
- Tam chủ nhân! PhÃa sau có má»™t ngÆ°á»i kỵ mã Ä‘i cách xa chừng hÆ¡n chục trượng, dÆ°á»ng nhÆ° có ý theo dõi hà nh tung bá»n ta.
Lão tà n phế lạnh lùng đáp :
- Ta đã biết rồi. NgÆ°á»i đó theo dõi từ khách sạn ở trấn Bạch Lệ đến đây. NgÆ°Æ¡i thá» dừng xe lại chá» thị vá»t ngá»±a tá»›i nÆ¡i...
Triệu TỠNguyên động tâm, tự nhủ :
- “NgÆ°á»i truy tung từ trấn Bạch Lệ phải chăng là Yên Lăng Thanh. Nà ng đã xuất hiện ở khách sạn...â€
Chà ng đảo mắt nhìn lại đằng xa thì thấy chấm đen lay động mỗi lúc một gần.
Chẳng phải Yên Lăng Thanh thì còn ai và o đấy?
Yên Lăng Thanh thấy cá»— xe bồng phÃa trÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên dừng lại thì biết hà nh tung mình đã bị bại lá»™. Nà ng liá»n đánh bạo giục ngá»±a tiến lên.
Triệu Tá» Nguyên lên tiếng há»i trÆ°á»›c :
- Yên cô nương vẫn bình yên chứ?
Yên Lăng Thanh liếc mắt nhìn chà ng, nhÆ°ng chỉ khịt mÅ©i má»™t cái chứ không há»i han gì.
Triệu TỠNguyên cụt hứng bẽn lẽn ngồi xuống.
Yên Lăng Thanh há»i Mã Ký :
- Lệnh chủ nhân có ở trong xe không?
Lão tà n phế ở trong xe báºt lên trà ng cÆ°á»i khanh khách nói :
- Yên đại tiểu thÆ° đã biết rõ sao còn giả vá» há»i? Äại tiểu thÆ° chạy ngá»±a Ä‘Æ°á»ng xa vất vả quá rồi! Có muốn lên xe tránh nắng không?
Yên Lăng Thanh đáp :
- Äa tạ lão tiá»n bối. Chẳng giấu gì lão tiá»n bối, tiểu nữ đến đây là có việc muốn thÆ°Æ¡ng lượng...
Lão tà n phế đáp :
- Ha ha! Yên đại tiểu thÆ° theo dõi hà nh tung, ngá»±a không dừng vó thì dÄ© nhiên phải có việc. Äại tiểu thÆ° thá» nói cho nghe nà o!
Yên Lăng Thanh liếc mắt nhìn Triệu TỠNguyên muốn nói lại thôi.
Lão tà n phế liá»n há»i :
- Äể lão phu đỡ lá»i. Phải chăng đại tiểu thÆ° vì thằng nhá» há» Triệu mà tá»›i đây?
Yên Lăng Thanh ngần ngừ một chút rồi đáp :
- Tiá»n bối minh xét cho. Tiểu nữ chuyến nà y đến đây là vâng lệnh của gia phụ, yêu cầu tiá»n bối buông tha Triệu Tá» Nguyên...
Triệu Tá» Nguyên chấn Ä‘á»™ng tâm thần tá»± há»i :
- “Sao Yên Lăng Thanh lại nói ra câu nà y? Phụ thân nà ng yêu câu lão tà n phế buông tha mình là có dụng ý gì? Nếu lão tà n phế chấp thuáºn lá»i yêu cầu của nà ng thà nh ra mình uổng phà má»™t phen tâm huyết, mình định theo lão tà n phế vá» căn nhà xanh ở Thủy Bạc để thám thÃnh mà không được.â€
Chà ng nghÄ© tá»›i đây liá»n hy vá»ng lão tà n phế cá»± tuyệt lá»i yêu cầu của nà ng.
Lão tà n phế đáp :
- Không được! Lệnh tôn đã đưa thằng nhỠhỠTriệu cho lão phu là m nô bộc.
Hôm ấy nếu lão phu không năn nỉ cho gã thì lệnh tôn đã lấy máu gã để tôi kiếm rồi.
Yên Lăng Thanh ấp úng nói :
- Tiá»n bối thiếu gì nô bá»™c mà nhất định phải lấy gã thiếu niên đó?
Lão tà n phế đáp :
- Gã há» Triệu có chá»— đặc biệt, sao lại bì vá»›i ngÆ°á»i khác được?
Yên Lăng Thanh nói :
- Chỉ vì... Chỉ vì Triệu Tá» Nguyên có chá»— quan hệ trá»ng đại vá»›i gia phụ, nên gia phụ má»›i yêu cầu tiá»n bối tha cho gã vá» bảo.
Lão tà n phế ngạc nhiên há»i :
- Quan hệ trá»ng đại thế nà o? Tiểu thÆ° thá» nói cho ta nghe.
Yên Lăng Thanh phóng ngựa đi sát bên cỗ xe nói thầm mấy câu. Triệu TỠNguyên vì ngồi ở đầu xe mà thanh âm của Yên Lăng Thanh lại trầm trầm nên không nghe rõ được câu nà o.
Lại nghe thanh âm lão tà n phế nói khẽ một hồi.
Sau cùng Yên Lăng Thanh ngồi ngay ngÆ°á»i lên lá»›n tiếng :
- Thế là tiá»n bối Æ°ng thuáºn rồi nhé?
Lão tà n phế chÆ°a kịp trả lá»i, dÆ°á»ng nhÆ° còn nghÄ© ngợi chÆ°a quyết định được, bá»—ng ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà thần bà lên tiếng :
- Vụ nà y quả nhiên không phải tầm thÆ°á»ng. Theo ý ta thì nên Æ°ng thuáºn lá»i yêu cầu của Yên Äịnh Viá»…n.
Triệu TỠNguyên trong lòng nóng nảy vội nói :
- Tiểu tỠđã được lão gia thu là m nô bá»™c, không muốn xa rá»i nữa.
Yên Lăng Thanh giáºn mặt xám lại quát há»i :
- Gã tiểu tặc kia! Ai cho ngươi xen và o? Tha ngươi hay không chẳng phải tự ngươi định đoạt!
Triệu Tá» Nguyên nhÆ° đụng đầu và o Ä‘inh. Tuy lòng chà ng không muốn xa rá»i lão tà n phế để có dịp và o thám thÃnh căn nhà xanh ở Thủy Bạc, nhÆ°ng chà ng không tiện nói nhiá»u.
Lão tà n phế đi đến quyết định :
- Thôi được! Lão phu đà nh để gã hỠTriệu cho lệnh tôn mượn một tháng.
Khi hết kỳ hạn nà y, lệnh tôn sẽ gởi gã đến chỗ lão phu.
Triệu TỠNguyên than thầm :
- “Há»ng rồi!â€
Chà ng không nhịn được lại nói :
- Tiểu nhân là con ngÆ°á»i còn sống hẳn hoi chứ chẳng phải đồ váºt mà để ngÆ°á»i ta bảo nhau cho mượn qua mượn lại...
Lão tà n phế nói :
- Yên đại tiểu thÆ° nói rất đúng. Thằng lá»i kia! NgÆ°Æ¡i không đủ lá»±c lượng để quyết định váºn mạng cho mình được. Nói má»™t cách khác thì số pháºn ngÆ°Æ¡i đã chua sẵn cho ngÆ°á»i khác an bà i. NgÆ°Æ¡i nên yên lặng là hÆ¡n.
Lão nói tới đây, rèm xe lay động. Gã nô bộc Thiên Phong thò và o mình lão móc ra ba viên thuốc mầu lục đưa cho Yên Lăng Thanh.
Thiên Phong nói :
- Ba viên thuốc nà y để trừ chất độc Mã Lan. Lão gia dặn đưa cho cô nương.
Cứ mÆ°á»i ngà y cô nÆ°Æ¡ng lại cho gã uống má»™t viên. Uống hết ba viên là đủ ba mÆ°Æ¡i ngà y, cô sẽ Ä‘Æ°a gã đến bến Thiểm Nam. Bá»n tại hạ sẽ có thuyá»n đón để Ä‘em gã vá» căn nhà xanh ở Thủy Bạc.
|
20-07-2008, 02:05 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ Tác giả: Cổ Long Nguồn: vnthuquan Hồi 33 Lượm khăn tay trúng Ä‘á»™c vong thân
Triệu Tá» Nguyên nghe gã Thiên Phong nói câu sau cùng trong lòng lại nảy ra má»™t tia hy vá»ng. Chà ng tá»± nhủ : - “Bây giỠđến căn nhà xanh ở Thủy Bạc ngay hay sau đây má»™t tháng sẽ tá»›i đó cÅ©ng váºy mà thôi. HÆ¡n nữa mình có thêm thì giỠđể chuẩn bị.†Chà ng liá»n thản nhiên hÆ°á»›ng vá» phÃa khoang xe ngá» lá»i từ biệt lão tà n phế rồi Ä‘i bá»™ theo sau ngá»±a của Yên Lăng Thanh. Hai ngÆ°á»i Ä‘i xa rồi Thiên Phong má»›i há»i : - Nếu con nha đầu há» Yên vâng lệnh của phụ thân thị thì sao không nói rõ vá»›i lão gia ngay ở khách sạn tại trấn Bạch Lệ mà nấp nánh theo dõi chúng ta má»™t quãng Ä‘Æ°á»ng dà i cho đến khi hà nh tung bị bại lá»™ má»›i chÆ°á»ng mặt ra? Chẳng lẽ lão gia không nghÄ© tá»›i trong vụ nà y có Ä‘iá»u man trá? Lão tà n phế nở nụ cÆ°á»i âm thầm : - Khi nà o lão phu không nghÄ© tá»›i? NgÆ°Æ¡i có biết chất Ä‘á»™c Mã Lan trong ngÆ°á»i thằng tiểu tá» há» Triệu đã giải trừ rồi không? Thiên Phong ngạc nhiên há»i : - Sao! Thằng lõi đó uống chất Ä‘á»™c Mã Lan là chuyện tháºt trăm phần trăm... Lão tà n phế ngắt lá»i : - Äúng là gã uống chất Ä‘á»™c Mã Lan rồi, nhÆ°ng không hiểu sao gã lại giải trừ được? Lão phu chỉ ngó chấm Ä‘en trên mặt gã mất hết là hiểu được và i phần. Äáng tức cÆ°á»i thằng lõi đó tưởng lầm lão phu đã giải chất Ä‘á»™c trong ngÆ°á»i gã. Lão phu muốn gã có ý nghÄ© lầm lẫn nhÆ° váºy. Lão ngừng lại má»™t chút rồi tiếp : - Gã đã được giải Ä‘á»™c tố thì khi nà o còn cam tâm chịu để mình hà nh hạ? Gã muốn theo lão phu vá» căn nhà xanh ở Thủy Bạc đủ tá» ra lòng gã khó mà lÆ°á»ng được. Lão phu cố ý Æ°ng thuáºn cho con nha đầu há» Yên mượn Ä‘em Ä‘i má»™t tháng. Lão phu lợi dụng thá»i gian nà y để bố trà lại căn nhà xanh chá» gã tá»± chui và o tròng. Ha... ha... Thiên Phong há»i : - Lão gia định bố trà cách nà o? Lão tà n phế không trả lá»i. Hồi lâu lão cất tiếng há»i mụ Ä‘Ã n bà : - Nữ Oa! Mụ tÃnh thế nà o? Mụ kia đáp : - Việc gì là m đã là m rồi. Hà tất lão còn trÆ°ng cầu ý kiến ta? Hởi Æ¡i! Ở trong xe nà y mãi tối quá. Ta hy vá»ng nhìn thấy ánh dÆ°Æ¡ng quang. Má»™t cánh tay ngá»c trắng nhÆ° ngà từ góc rèm xe vÆ°Æ¡n lên. Rèm xe không giá»› mà tá»± Ä‘á»™ng mở lên. Má»™t mái tóc dà i từ từ lá»™ ra. GÆ°Æ¡ng mặt xanh lợt nhÆ° u linh xuất hiện. Bá»™ mặt quá»· mị nà y khiến cho má»i ngÆ°á»i chung quanh phải sợ run. Äá»™t nhiên má»™t tấm khăn tay trắng từ trong tay mụ rá»›t xuống đất. Tấm rèm lại buông xuống. Lão tà n phế lên tiếng : - Mã Ký! Mau cho ngá»±a chạy vá» căn nhà xanh. Mã Ký vung roi. Con ngá»±a hý lên má»™t tiếng kéo cá»— xe chạy vá» phÃa tây... Cá»— xe Ä‘i xa rồi, trong rừng cây bên Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t nhiên có ba bóng ngÆ°á»i nhảy ra. Hiển nhiên là ba vị huynh đệ ở phái Không Äá»™ng. Gã thanh niên Mai Thượng Lâm nhìn cát bụi đằng xa há»i : - Nhị sÆ° ca! Äã trông rõ chÆ°a? Chung BÃch hÃt má»™t hÆ¡i chân khà rồi đáp : - Bá»™ mặt lợt lạt không má»™t chút huyết sắc đó Æ°? Suốt Ä‘á»i ta không thể nà o quên được. Thị tuyến hắn bá»—ng dừng lại chá»— xe Ä‘áºu vừa rồi. Hắn thấy tấm khăn trắng bá» dÆ°á»›i đất, cất tiếng nghi ngá» há»i : - Tấm khăn lụa kia từ trên xe rá»›t xuống. Chẳng lẽ mụ sÆ¡ ý đến thế Æ°? Cặp mắt ráºm nhăn tÃt lại, cúi xuống lượm tấm khăn lên cầm tay, khẽ nói : - Hãy coi đây! Tấm khăn nà y có thêu chữ : Tháng mÆ°á»i hoa sÆ°Æ¡ng bay rợp Ä‘Æ°á»ng, Tấm khăn là tặng ngÆ°á»i quá cố... Gã chÆ°a dứt lá»i năm ngón tay đã buông ra, tấm khăn theo gió bay Ä‘i. Chỉ trong khoảng khắc mặt gã đầy mồ hôi nhá» giá»t, miệng thở hồng há»™c. Hai tay cà o trÆ°á»›c ngá»±c máu chảy đầm đìa, da thịt rách từng thá»i. Lâm Cảnh Mại râu tóc dá»±ng đứng lên lá»›n tiếng gá»i : - Nhị đệ! Nhị đệ! Chung BÃch la lên má»™t tiếng quái gở xông vá» phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c rồi ngã lăn ra. Má»™t tráºn gió thổi qua sÆ°Æ¡ng gieo lả tả. Những giá»t sÆ°Æ¡ng rÆ¡i xuống đất thà nh những hạt thùy châu trong suốt nhuá»™m trắng cả quãng Ä‘Æ°á»ng hoang dã. Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm thấy biến cố Ä‘á»™t ngá»™t xảy ra Ä‘á»u bở vÃa ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Hai ngÆ°á»i chăm chú ngó Chung BÃch bị thảm tá» má»™t cách ly kỳ, rồi chân tay luống cuống, không biết là m thế nà o. Lâm Cảnh Mại tròn mắt cÆ¡ hồ rách cả mà ra. Hắn kêu gá»i nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘iên : - Nhị đệ! Nhị đệ! Nhị đệ là m sao váºy? NhÆ°ng Chung BÃch vÄ©nh viá»…n không trả lá»i. Gã nằm thẳng cẳng dÆ°á»›i đất, mắt lồi trô trố, miệng sùi bá»t mép. Hiển nhiên gã tắt hÆ¡i rồi. Mai Thượng Lâm buồn rầu lắc đầu nói : - Nhị sÆ° ca... hết Ä‘á»i rồi... Lâm Cảnh Mại cặp mắt thất thần, miệng lẩm bẩm : - Hết Ä‘á»i Æ°? Nhị đệ còn Ãt tuổi, y là tay kiếm thủ có thiên tà i nhất trong bá»n ta. Chúng ta rất hy vá»ng và o y trong công cuá»™c là m rạng rỡ môn phái... Không ngá» y lại chết mất... Bây giá» chúng ta vá» biết phúc trình vá»›i sÆ° phụ nhÆ° thế nà o? Mai Thượng Lâm cúi đầu xuống nói : - Tiểu đệ nhân Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ mà kéo đại ca cùng nhị ca và o trong rừng để dòm trá»™m khuôn mặt thần bà của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà kia, không ngá» rÆ°á»›c lấy tai vạ tà y đình. Lâm Cảnh Mại nói : - Tam đệ bất tất phải tá»± trách mình. Hãy coi xem nhị đệ còn cứu chữa được nữa không? Mai Thượng Lâm gáºt đầu, gã cúi xuống Ä‘Æ°a tay toan sá» và o trÆ°á»›c ngá»±c Chung BÃch, Ä‘á»™t nhiên có âm thanh lạnh lẽo cất lên : - Äừng sá» và o ngÆ°á»i chết. Mai Thượng Lâm giáºt mình kinh hãi bất giác rụt tay vá», ngảnh đầu nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm, thấy má»™t ngÆ°á»i đứng cách đó chừng hÆ¡n trượng, không biết ngÆ°á»i nà y đã đến từ lúc nà o? NgÆ°á»i má»›i đến ăn mặc rất kỳ dị. Mình mặc bạch bà o chùng xuống đến gót chân. Trên đầu quấn má»™t tấm khăn trắng, chỉ để hở cặp mắt sáng nhÆ° Ä‘iện. Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm run lên nghÄ© thầm : - “NgÆ°á»i nà y tá»›i gần mà không phát ra tiếng Ä‘á»™ng. Dù mình Ä‘ang lúc Ä‘au thÆ°Æ¡ng nhÆ°ng tai mắt hãy còn linh mẫn mà không phát giác ra được, đủ tá» khinh công đã đến trình Ä‘á»™ xuất thần nháºp hóa.†Mai Thượng Lâm buá»™c miệng há»i : - Các hạ! Các hạ là ai? NgÆ°á»i mặc bạch bà o khẽ đáp : - Lão phu là TÆ° Mã Äạo Nguyên. Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Hồi lâu hai ngÆ°á»i má»›i khôi phục lại ý thức. Lâm Cảnh Mại ngáºp ngừng nói : - Lâm má»— nghe giang hồ đồn đại... NgÆ°á»i mặc bạch bà o đằng hắng má»™t tiếng ngắt lá»i : - NgÆ°á»i ta đồn đại lão phu đã bị chức nghiệp kiếm thủ Tạ Kim Ấn hạ sát trên má»™t chiếc du thuyá»n ở Thúy Hồ trÆ°á»›c đây đã hai mÆ°Æ¡i năm, mà sao lão phu bây giá» còn đứng sững ở đây, có đúng thế không? Lão ngáºp ngừng má»™t chút rồi nói tiếp : - Lá»i đồn thÆ°á»ng hay không đúng sá»± tháºt, chẳng thể nà o tin hết được, tá»· nhÆ° vụ nà y là má»™t. Mai Thượng Lâm ngáºp ngừng há»i : - Các hạ che kÃn mặt mÅ©i thì bá»n tại hạ là m sao mà biết được có phải TÆ° Mã Äạo Nguyên hay không? NgÆ°á»i mặc bạch bà o khẽ rung tay cho báºt lên tiếng loảng choảng. Thanh kiếm Ä‘eo ở sau lÆ°ng lão đã cầm trong tay. Lão vung kiếm má»™t cái, luồng kiếm quang xô ra sáng rá»±c nhÆ° trăm ngà n lưỡi kiếm đồng thá»i phóng tá»›i. Tiếp theo kiếm phong rÃt lên vù vù, có lúc sầm sáºp nhÆ° trá»i đổ mÆ°a, có lúc à o à o nhÆ° gió cuốn... Lâm Cảnh Mại Ä‘á»™t nhiên la : - “Phong Khởi Vân DÅ©ngâ€! Äúng là chiêu thức mở đầu trong kiếm pháp của nhà TÆ° Mã. Hắn vừa nói câu nà y, chợt thấy má»™t luồng tiá»m lá»±c từ trong tay cầm kiếm của TÆ° Mã Äạo Nguyên xô tá»›i. NgÆ°á»i đứng ngoà i má»™t trượng cảm thấy sức xô đẩy rất mạnh, chân không đứng vững. TÆ° Mã Äạo Nguyên tra kiếm và o vá» nói : - Lão phu vung kiếm má»™t chiêu còn có hiệu lá»±c hÆ¡n gấp trăm ngà n câu nói. Mai Thượng Lâm há»i : - Dù các hạ đúng là TÆ° Mã Äạo Nguyên Ä‘i nữa, nhÆ°ng vì duyên cá»› gì vừa rồi các hạ lại lên tiếng ngăn cản Mai má»— đừng đụng tay và o nhị sÆ° huynh? TÆ° Mã Äạo Nguyên trầm giá»ng đáp : - Khắp mình ngÆ°á»i chết chá»— nà o cÅ©ng có chất Ä‘á»™c. Ông bạn sá» và o cÅ©ng không sao. Không Äá»™ng tam kiếm từ nay lại thiếu mất má»™t. Mai Thượng Lâm ngÆ°á»i run bần báºt, Ä‘Æ°a mắt ngó thi thể Chung BÃch nằm lăn dÆ°á»›i đất thì thấy mặt mÅ©i xanh lè. Da dẻ tÃm bầm lại. Quả nhiên trúng phải chất kịch Ä‘á»™c. Lâm Cảnh Mại nghi ngá» há»i : - Sao các hạ biết nhị đệ của tại hạ trúng Ä‘á»™c mà chết? TÆ° Mã Äạo Nguyên đáp : - Phải chăng lệnh sÆ° đệ đã sá» tay và o tấm khăn là của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trong cá»— xe bồng bá» lại. ChÃnh tấm khăn là đó... Lão chÆ°a dứt lá»i thì Mai Thượng Lâm cÅ©ng lên tiếng : - Äúng tấm khăn là kia đã gây nên tay vạ. Không hiểu tấm khăn đó bây giá» Ä‘i đâu mất rồi? Lâm Cảnh Mại đáp : - Tiểu huynh không để ý tá»›i, chắc gió thổi bay Ä‘i. TÆ° Mã Äạo Nguyên nói : - Tấm khăn là đó hiện ở nÆ¡i lão phu. Lão từ từ xòe tay ra. Quả nhiên tấm khăn là gấp vuông vắn nằm gá»n trong lòng bà n tay lão. Mai Thượng Lâm xìu mặt xuống há»i : - Các hạ bảo Chung nhị ca vì sá» và o tấm khăn tay nên bị trúng Ä‘á»™c mà chết. Thế mà các hạ cầm tấm khăn đó trong tay sao lại không việc gì? TÆ° Mã Äạo Nguyên đáp : - Tiểu bằng hữu không thấy tay lão phu đã mang bao tay hay sao? Hừ! Thế thì ông bạn ngu quá! Mai Thượng Lâm chú ý nhìn lão quả thấy hai tay TÆ° Mã Äạo Nguyên Ä‘á»u Ä‘eo bao tay rất má»ng sát và o da thịt, nếu không lÆ°u ý thì chẳng thể nà o phát giác ra được. TÆ° Mã Äạo Nguyên Ä‘á»c những chữ trên khăn tay : Tháng mÆ°á»i hoa sÆ°Æ¡ng bay rợp Ä‘Æ°á»ng Tấm khăn là tặng ngÆ°á»i quá cố... Rồi lão nói : - Chà ! Mụ đã tiên liệu ngÆ°á»i lượm khăn nà y tất là phải chết. Lâm Cảnh Mại ngạc nhiên đáp : - Các hạ nhắc tá»›i mụ nà o đó? Phải chăng nữ nhân bà máºt ngồi trên cá»— xe bồng? TÆ° Mã Äạo Nguyên đáp ngay : - Chẳng phải mụ còn ai và o đấy? Lâm Cảnh Mại há»i : - Váºy ra những diá»…n biến nÆ¡i đây các hạ Ä‘á»u trông thấy cả rồi Æ°? TÆ° Mã Äạo Nguyên gáºt đầu đáp : - Lúc chủ nhân căn nhà xanh ở Thủy Bạc ló mặt trên cá»— xe bồng, mụ đã phát giác các vị ẩn trong bóng tối để dòm trá»™m, liá»n cố y lÆ°u lại tấm khăn là tẩm chất kịch Ä‘á»™c. Mụ muốn cá» Ä‘á»™ng nà y là m chết cả ba ngÆ°á»i... Lâm Cảnh Mại không hiểu há»i : - Anh em tại hạ không có thù hằn gì vá»›i mụ, sao mụ lại muốn là m chết hết chứ? TÆ° Mã Äạo Nguyên đáp : - Các vị đã dòm thấy gÆ°Æ¡ng mặt của mụ Ä‘Ã n bà đó. Theo ý mụ thì nhÆ° váºy là đáng chết rồi. Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm trán toát mồ hôi nhá» giá»t. Hồi lâu không ai nói câu gì. Há» không ngá» vì câu chuyện nhá» má»n nhÆ° thế mà mụ Ä‘Ã n bà kia đã dùng Ä‘á»™c kế ngấm ngầm hại ngÆ°á»i. TÆ° Mã Äạo Nguyên nói tiếp : - Mụ yên trà các vị sá» tay và o xác chết là theo chân ngÆ°á»i kia toi mạng hết. Mụ có ngỠđâu lão phu xuất hiện phá vỡ Ä‘á»™c kế của mụ... Lão nói tá»›i đây, Ä‘á»™t nhiên trong khu rừng bên Ä‘Æ°á»ng có tiếng trầm trầm hô : - Cao đồ phái Không Äá»™ng Ä‘i xuống quỉ môn quan! cao đồ phái Không Äá»™ng Ä‘i xuống quỉ môn quan! Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm giáºt mình kinh hãi há»i : - Tên nà o ở đây hý lá»™ng quá»· thần? Thanh âm trầm trầm kia lại vang lên : - Cao đồ phái Không Äá»™ng Ä‘i xuống quỉ môn quan! Trong rừng sâu có tiếng Ä‘á»™ng sá»™t soạt. Năm bóng ngÆ°á»i nhảy vá»t lên không chia hai bên hạ xuống mặt Ä‘Æ°á»ng. Má»i ngÆ°á»i định thần nhìn lại thấy những ngÆ°á»i má»›i đến trên đầu quấn khăn mà u lục, mặc quần áo chẽn. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng mõm nhá»n, tay quắt, mặt nổi sát khà đằng đằng. Äứng đầu là má»™t hán tá» khôi ngô xông và o Lâm Cảnh Mại nói : - NgÆ°á»i khiêng ngÆ°á»i, nÆ°á»›c khiêng thuyá»n. Không Äá»™ng tam kiếm khiêng Diêm VÆ°Æ¡ng. Hai gã Lâm, Mai thấy uy thế đối phÆ°Æ¡ng hung mãnh, không tá»± chủ được, Ä‘á»u lá»™ vẻ khiếp sợ. TÆ° Mã Äạo Nguyên vẫn thản nhiên nhÆ° không. Lão chẳng thèm ngó tá»›i bá»n kia lần nà o. Lâm Cảnh Mại miá»…n cưỡng dằn lòng xao xuyến, ngó năm ngÆ°á»i kia rồi chắp tay nói : - Xin chà o năm vị tráng sÄ©. Năm hán tỠđằng hắng má»™t tiếng nhÆ°ng không ai nói gì. Sau má»™t lúc, Ä‘á»™t nhiên há» lại chia bên trái hai ngÆ°á»i, bên phải ba ngÆ°á»i nhảy lùi ra. Năm hán tá» vừa lùi thì ba ngÆ°á»i mặc áo mà u lục từ trong rừng rẽ lá cháºm chạp bÆ°á»›c ra. Tá»›i Ä‘Æ°á»ng lá»›n, chúng cất bÆ°á»›c là m cho mặt đất rung Ä‘á»™ng mạnh, cây muốn đổ xuống, ná»™i lá»±c của há» khiến cho ngÆ°á»i ta phải lè lưỡi. Lúc nà y trên Ä‘Æ°á»ng có hÆ¡n chục ngÆ°á»i đứng mà yên lặng nhÆ° tá», nghe rõ cả tiếng hô hấp. Mai Thượng Lâm không nhịn được há»i : - Các vị đến đây phải chăng để hạ sát bá»n tại hạ? TrÆ°á»›c sau cả tám hán tá» Ä‘á»u ngáºm miệng chẳng nói năng gì. MÆ°á»i sáu luồng thị tuyến Ä‘á»u nhìn chằm chặp và o Mai Thượng Lâm tá»±a hồ chÆ°a nghe rõ gã nói gì. TÆ° Mã Äạo Nguyên bá»—ng ngẩng đầu lên giục : - Tám vị nói Ä‘i chứ? Không nói là không được đâu. NgÆ°á»i mặc áo lục đứng giữa liếc mắt nhìn TÆ° Mã Äạo Nguyên há»i : - Các hạ có phải là ngÆ°á»i phái Không Äá»™ng hay không? TÆ° Mã Äạo Nguyên há»i lại : - Phải chăng lão phu cÅ©ng giống ngÆ°á»i phái Không Äá»™ng? Äừng nói giỡn! Dù phái Không Äá»™ng muốn má»i lão phu là m Chưởng giáo cho há», lão phu cÅ©ng không chịu đâu. Câu nói hách dịch của lão khiến cho tám đại hán Ä‘á»u biến sắc. Không hiểu tại sao lão lại tá» ra coi thÆ°á»ng phái Không Äá»™ng đến thế? Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm bất giác lá»™ vẻ tức giáºn nhÆ°ng chÆ°a tiện phát tác. Hán tỠáo lục đứng giữa di chuyển mục quang ngó xác chết của Chung BÃch rồi há»i : - Thế ra ngÆ°á»i chết đây là má»™t trong Không Äá»™ng tam kiếm hay sao? Lâm Cảnh Mại định tức giáºn há»i lại: “Chẳng lẽ vụ nà y không liên quan đến các ngÆ°Æ¡i hay sao? Sao các ngÆ°Æ¡i còn giả vá»?†NhÆ°ng bản tánh thâm trầm y không để mối tức giáºn lá»™ ra ngoà i mặt. TrÆ°á»›c khi chÆ°a biết rõ gốc gác đối phÆ°Æ¡ng y phải hà nh Ä‘á»™ng tháºn trá»ng, Ä‘Ã nh nhẫn nại thủng thẳng đáp : - Kẻ bị nạn là nhị sÆ° đệ của tại hạ. NgÆ°á»i mặc áo lục chau mà y há»i : - Xem chừng có ngÆ°á»i đến đây hạ thủ trÆ°á»›c chúng ta. Ông bạn thá» nói nghe lệnh nhị đệ chết trong trÆ°á»ng hợp nà o? Mai Thượng Lâm xẵng giá»ng đáp : - Các hạ mắt còn sáng mà không nhìn thấy Æ°? Chung nhị ca của tại hạ đã bị trúng Ä‘á»™c mà thảm tá». NgÆ°á»i ta hại y má»™t cách dá»… dà ng quá. NgÆ°á»i áo xanh nhìn gã há»i : - Hay lắm! Lát nữa chúng ta hạ thủ bắt ngÆ°Æ¡i để xem bá»n cao đồ phái Không Äá»™ng có bị ngÆ°á»i ta giết má»™t cách dá»… dà ng không? Mục quan hắn sắc bén, giá»ng nói âm trầm lá»™ đầy sát khà khiến cho Mai Thượng Lâm không khá»i run lên, lòng xao xuyến. NgÆ°á»i áo xanh ngắm nghÃa xác chết má»™t lát rồi quay sang há»i đồng bạn đứng mé hữu : - Coi tình trạng nà y thì đúng là gã trúng Ä‘á»™c mà chết. NgÆ°Æ¡i có ý kiến gì không? Hán tá» kia vẻ mặt rất kiêu hãnh đáp : - Trúng Ä‘á»™c thì đúng rồi. Bá»n chúng đã chết má»™t tên là đỡ tốn công mình má»™t phần. Gã vừa nói thò chân khá»u xác chết lên rồi phóng chưởng đánh “binh†má»™t tiếng trúng và o trÆ°á»›c ngá»±c Chung BÃch cho bay ra xa rá»›t xuống. Lâm, Mai hai gã thấy đối phÆ°Æ¡ng lăng nhục ngÆ°á»i chết, tức quá la lên : - NgÆ°Æ¡i dám... Lá»i nói chÆ°a dứt bá»—ng thấy hán tá» kiêu hãnh kia rú lên má»™t tiếng thê thảm ngã chúi vá» phÃa trÆ°á»›c. Má»i ngÆ°á»i láºp tức lại gần coi thấy mặt gã đã bao phủ má»™t là n tá» khÃ. MÅ©i miệng Ä‘á»u tắt hÆ¡i thở. Hiển nhiên gã chết rồi. Da dẻ hán tá» nà y dần dần biến thà nh xanh xám. Tá» trạng giống hệt Chung BÃch. Mai Thượng Lâm hÃt má»™t hÆ¡i chân khà nói : - Chất Ä‘á»™c nà y tháºt là lợi hại! NgÆ°á»i áo lục ngó thi thể đồng bạn mà không lá»™ vẻ phản ứng chi hết. Lát sau gã ngẩng đầu lên há»i Lâm Cảnh Mại : - Bá»n ta vâng lệnh đến đây hạ sát các ngÆ°Æ¡i, chÆ°a kịp Ä‘á»™ng thủ đã má»™t ngÆ°á»i bị uổng mạng, nhất định trong bụng ngÆ°Æ¡i không khá»i cÆ°á»i thầm? Lâm Cảnh Mại đáp : - Lâm má»— lo buồn cái chết của nhị sÆ° đệ chÆ°a xong, còn lòng dạ nà o nghÄ© đến tiểu tiết nà y. NgÆ°á»i áo lục lạnh lùng há»i : - Lệnh nhị đệ chết Ä‘i được hai ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng xót. Không hiểu khi hai ngÆ°Æ¡i chết Ä‘i có ai nhá» má»™t hạt lệ nà o không? Giá»ng lưỡi gã lạnh lẽo vô tình, tuy gã má»›i nói há»i hợt và i câu cÅ©ng đủ khiến cho bầu không khà chung quanh biến thà nh khẩn trÆ°Æ¡ng... Lâm Cảnh Mại thấy chuyện Ä‘á»i đã nhiá»u, có lý nà o không hiểu ý gã? Y ngẫm nghÄ© má»™t lúc hiểu rằng cục diện bữa nay khó có thể vãn hồi, liá»n đáp : - Bá»n tại hạ đã biết mình tất phải chết, váºy các hạ cứ phóng tay mà là m. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ Lâm má»— có Ä‘iá»u muốn há»i... Gã áo lục đáp : - NgÆ°Æ¡i há»i Ä‘i! Có Ä‘iá»u sau khi mối nghi ngá» trong lòng đã giải thÃch, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải chết thì được Ãch gì? Theo ý ta thì ngÆ°Æ¡i đừng há»i nữa là xong. Lâm Cảnh Mại nói : - Việc há»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là phải há»i rồi. Còn sống hay chết, Lâm má»— chỉ trông chá» và o cuá»™c an bà i của tạo hóa mà thôi... TÆ° Mã Äạo Nguyên đứng bên thấy Lâm Cảnh Mại đối đáp má»™t cách lá»—i lạc váºy không khá»i khen thầm. Lâm Cảnh Mại há»i : - Vì lẽ gì các hạ có hà nh vi khốc liệt muốn giết cho kỳ hết? Vá» Ä‘iểm nà y các hạ cho biết được chăng? Gã áo lục trầm ngâm má»™t chút rồi đáp : - Bá»n sÆ° huynh đệ ba ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i ở phái Không Äá»™ng, vừa rồi đã coi mặt HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ ở trong cá»— xe bồng... Gã Ä‘ang nói dở câu thì má»™t hán tá» cao lá»›n đứng ở sau Ä‘á»™t nhiên xen và o : - Chúng ta không có nhiá»u thì giá» còn giải thÃch những Ä‘iệu vô vị là m chi cho mất công, cần phải giải quyết vấn Ä‘á» cho lẹ. Äâu thể dá»nh dà ng mãi được? Câu nà y vừa nói ra, năm ngÆ°á»i kia nhá»›n nhác chỉ muốn Ä‘á»™ng thủ. Tên nà o mặt cÅ©ng lá»™ sát khÃ, chân bÆ°á»›c đến gần Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm. Lâm Cảnh Mại quát lên : - Äi đâu mà vá»™i thế? Hán tá» cao lá»›n cÅ©ng dõng dạc há»i : - NgÆ°Æ¡i có còn di ngôn gì không? Lâm Cảnh mại đáp : - Lâm má»— cùng hai ngÆ°á»i sÆ° đệ chẳng qua vì lòng ngưỡng má»™ HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ tuyệt đại phong hoa mà động lòng hiếu kỳ muốn coi cho biết mặt. Vả lại trong võ lâm đã nhiá»u ngÆ°á»i được coi dung mạo Thánh Nữ, há phải... Hán tá» cao lá»›n không nhịn được ngắt lá»i : - Äừng rÆ°á»m lá»i nữa! NgÆ°Æ¡i nên biết tám ngÆ°á»i chúng ta vẫn Ä‘i sau xe theo dõi HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ ngồi trên cá»— xe bồng. Những kẻ nhìn dung mạo thánh nữ đã được tiếp tục Ä‘Æ°a vá» Tây phÆ°Æ¡ng Cá»±c lạc. Dá»c Ä‘Æ°á»ng chúng ta Ãt ra đã siêu sinh cho mấy chục ngÆ°á»i. Gã dứt câu rảo bÆ°á»›c tiến lại. Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm biết rằng không thể tránh khá»i cuá»™c chiến đấu, liá»n rút kiếm ở sau lÆ°ng ra ngÆ°ng thần chỠđợi. NgÆ°á»i áo lục tay mặt Ä‘ang để phÃa trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ lên. Năm ngón tay đặt và o cổ tay trái. Trong lúc di Ä‘á»™ng chưởng thế, gã ngấm ngầm vây bá»c ra huyệt đạo ở trÆ°á»›c ngá»±c, hai nách và cổ há»ng Mai Thượng Lâm. Mai Thượng Lâm kinh hãi la lên má»™t tiếng. TrÆ°á»›c nay gã chÆ°a từng bị địch thủ nà o má»›i ra chiêu đã bao trùm bấy nhiêu huyệt đạo. Hống chi trÆ°á»ng kiếm gã chÆ°a kịp phóng ra. Tuy nói là vì vô tình má»™t chút để cho địch nhân thừa cÆ¡, nhÆ°ng thá»±c ra võ công của gã áo lục kỳ bà hiếm có. Mai Thượng Lâm đảo mắt nhìn quanh không thấy má»™t chút sÆ¡ hở nà o để phóng kiếm phản kÃch, tưởng chừng ngoà i cách bá» tay chịu trói chắc không còn biện pháp nà o khác. Chỉ trong khoảng khắc gã biến đổi sắc mặt từ xám Ä‘en ra mà u trắng bợt. Gã ngÆ¡ ngẩn đứng yên không nhúc nhÃch. Lâm Cảnh Mại coi Mai Thượng Lâm tình trạng có nhiá»u khác lạ, khẽ há»i : - Tam đệ! Tam đệ là m sao váºy? Y chÆ°a biết Mai Thượng Lâm Ä‘ang ở tình trạng sống chết đến nÆ¡i. Gã áo lục chuyển Ä‘á»™ng ngón tay, nếu Mai Thượng Lâm không biết ứng phó là phải chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng. TÆ° Mã Äạo Nguyên từ nẫy giá» chÆ°a lên tiếng, liá»n ngÆ°á»›c mắt nhìn hai bên má»™t lượt, Ä‘á»™t nhiên lạng ngÆ°á»i Ä‘i len và o giữa. Lão nhìn ngÆ°á»i áo lục cất tiếng há»i : - Lão phu thÆ°á»ng nghe ngÆ°á»i giang hồ đồn đại: HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ chẳng những là nhân váºt phong lÆ°u tuyệt đại, mà lòng dạ thanh khiết nhÆ° gió trăng. Các vị Ä‘i theo y mà hạ thủ giết ngÆ°á»i há chẳng trái vá»›i lòng từ bi của y? Gã áo lục liếc mắt nhìn TÆ° Mã Äạo Nguyên nói : - Tôn giá không phải là ngÆ°á»i phái Không Äá»™ng thì nên tránh Ä‘i, đừng dây và o chuyện thị phi nà y. TÆ° Mã Äạo Nguyên cÆ°á»i đáp : - Trong Ä‘á»i lão phu đã gây nhiá»u chuyện thị phi rồi. Từ ngà y bắt đầu há»c kiếm pháp chẳng tà i nà o thoát khá»i mối ân oán thị phi trên chốn giang hồ, nên không để ý gì đến chuyện phiá»n lụy nữa. Gã áo lục trầm giá»ng nói : - Tôn giá nói váºy thì ra nÆ°á»›c đã đục còn muốn quáºy cho đục thêm. TÆ° Mã Äạo Nguyên lẳng lặng má»™t lúc rồi đáp : - Bây giá» các hạ trả lá»i lão phu má»™t câu. Nếu lão phu thá»a mãn sẽ buông tay không can thiệp và o nữa. Tôn giá nghÄ© sao?
|
20-07-2008, 02:10 PM
|
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
|
|
ÄOẠN KIẾM THÙ
Tác giả: Cổ Long
Nguồn: vnthuquan
Hồi 34
Quán Thạch Äình chÆ¡i khăm Hắc đạo
Hán tá» cao lá»›n đứng bên ngÆ°á»i áo lục tức giáºn hét lá»›n :
- Lão là cái thá gì mà lại hách vá»›i bá»n ta nhÆ° váºy?
Thị tuyến gã vô tình đụng và o mục quang sắc bén của TÆ° Mã Äạo Nguyên, bá»—ng gã run lên không nói thêm được nữa.
Gã áo lục đảo mắt quanh một lượt rồi đáp :
- Thế cÅ©ng được! Bá»n tại hạ Æ°ng chịu nhÆ° váºy.
Gã nói câu nà y bằng giá»ng rất thấp tá» ra đã chịu lép vế. Sáu tên đồng bạn của gã lá»™ vẻ ngạc nhiên không hiểu sao gã áo lục lại ra chiá»u khiếp nhược vá»›i đối phÆ°Æ¡ng nhÆ° váºy?
TÆ° Mã Äạo Nguyên há»i dằn từng tiếng :
- Có phải tám vị Ä‘á»u là nanh vuốt của căn nhà xanh ở Thủy Bạc phái Ä‘i không?
Lão kêu bằng “nanh vuốt†kể ra cÅ©ng khó nghe, nhÆ°ng lão lại nhấn mạnh chúng là ngÆ°á»i ở căn nhà xanh tại Thủy Bạc, nên không xảy ra cuá»™c phản ứng mãnh liệt.
Gã áo lục biến sắc rồi khôi phục lại vẻ thản nhiên đáp :
- Câu há»i nà y tháºt đáng tức cÆ°á»i. Giữa bá»n tại hạ và căn nhà xanh không có mối liên quan gì vá»›i nhau. Tôn giá căn cứ và o Ä‘iá»u chi mà đuổi bóng bắt gió, xÆ°ng xÆ°ng nói ra nhÆ° váºy...
TÆ° Mã Äạo Nguyên ngắt lá»i :
- Váºy các vị cÅ©ng biết căn nhà xanh ở Thủy Bạc tại địa phÆ°Æ¡ng nà o chứ?
Câu nói sắc bén nà y khiến đối phÆ°Æ¡ng chÆ°a kịp nghÄ© tá»›i. Gã áo lục run lên, ngÆ¡ ngác há»i lại :
- Tại hạ đã nói đã biết chỗ đó bao gi�
TÆ° Mã Äạo Nguyên lạnh lùng nói :
- Các hạ chỉ kiếm cách chống chế, trả lá»i không rà nh mạch. Xem chừng vụ nà y lão phu chẳng thể bá» qua, mà phải can thiệp má»›i được.
Gã áo lục há»i :
- Tôn giá can thiệp bằng cách nà o?
TÆ° Mã Äạo Nguyên đáp :
- Giản dị lắm. Lão phu còn ở đây là không để các vị sát hại Không Äá»™ng nhị kiếm má»™t cách tùy tiện được.
NgÆ°á»i áo lục nổi giáºn đùng đùng nói :
- Nếu tôn giá sợ sống lâu má»i mệt thì cứ việc can thiệp và o.
TÆ° Mã Äạo Nguyên chỉ cÆ°á»i mà không nói gì, tá»±a hồ chẳng coi lá»i hăm dá»a của gã áo lục và o đâu.
Lâm Cảnh Mại khẽ đằng hắng một tiếng rồi nói :
- Thịnh ý của các hạ tháºt đáng cảm Ä‘á»™ng. Câu chuyện bữa nay anh em Lâm má»— có đủ lý lẽ, tưởng không đến ná»—i để cho há» tùy tiện băm vằm mổ xẻ. Xin các hạ cứ lên Ä‘Æ°á»ng...
TÆ° Mã Äạo Nguyên xua tay ngăn cản Lâm Cảnh Mại không để y nói tiếp.
Lão quay sang bảo gã áo lục :
- Vừa rồi lão phu đứng bà ng quan thấy các hạ vừa cất tay đã thi triển thủ pháp “Cá»u Chuyển Phất Huyệt†uy hiếp những đại huyệt của địch nhân và bức bách đối phÆ°Æ¡ng không trả đòn được. Công lá»±c của các hạ so vá»›i những tay cao thủ hạng nhất võ lâm cÅ©ng không chịu kém. Các hạ là nhân váºt nhÆ° váºy mà để ngÆ°á»i ta lợi dụng tháºt là đáng tiếc!
Gã áo lục cÆ°á»i nữa miệng đáp :
- Nếu lão sợ thì nên cụp đuôi...
Gã chÆ°a kịp nói hai chữ “cút Ä‘i†đột nhiên trÆ°á»›c mắt sáng lòa. Má»™t luồng bạch quang lạnh buốt xô tá»›i. TÆ° Mã Äạo Nguyên đã rút kiếm ra khá»i vá». Gã áo lục há»i :
- Lão chuẩn bị dùng kiếm chăng?
TÆ° Mã Äạo Nguyên khẽ vuốt lưỡi kiếm đáp :
- Hai chục năm nay lão phu đã gói kiếm, chẳng lẽ vì mấy tên quỉ mỵ mà xóa bá» lá»i thá»?
Gã áo lục tức mình há»i :
- Hiển nhiên lão đã rút kiếm ra, sao còn bảo là gói kiếm?
TÆ° Mã Äạo Nguyên ngắt lá»i :
- Lá»i thá» gói kiếm là cốt để không dùng kiếm giết ngÆ°á»i. Tuy lão phu rút kiếm ra nhÆ°ng không muốn để kiếm dấy máu của bảy vị.
Gã áo lục ngÆ¡ ngác há»i :
- Thế ra lão muốn á»· và o thanh kiếm để hăm dá»a cho chúng ta khiếp sợ rồi bá» chạy chăng?
TÆ° Mã đạo Nguyên lạnh lùng há»i lại :
- Các hạ tưởng lão phu không là m được thế ư?
Gã áo lục Ä‘á»™t nhiên ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i rá»™ rồi quay lại nhìn sáu tên đồng đảng há»i :
- Các ngÆ°Æ¡i có nghe rõ không? Vị đại kiếm khách nà y không dám dùng Ä‘ao kiếm Ä‘á»™ng thủ mà chỉ cầm kiếm khoa lên cho chúng ta sợ hãi bá» chạy. Ha ha! Trong thiên hạ lại có chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng đến thế Æ°?
Gã nói rồi cÆ°á»i ngặt cÆ°á»i nghẹo, còn thiếu chảy nÆ°á»›c mắt nÆ°á»›c mÅ©i.
Hắn tá» cao lá»›n kịt mÅ©i há»i :
- Nếu quả chúng ta gặp phải địch nhân má»›i rút kiếm ra đã sợ cÆ°á»›p Ä‘Æ°á»ng mà chạy thị liệu còn dám qua lại giang hồ nữa không?
Một đại hán khác nói :
- Không chừng lão nà y mắc bịnh điên khùng hay là lão bị loạn tr�
Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm đứng bên cÅ©ng cảm thấy TÆ° Mã Äạo Nguyên nói khoác quá chừng. Chúng nghÄ© rằng lão vì tình thế cấp bách mà phải thốt ra chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy.
TÆ° Mã Äạo Nguyên lạnh lùng đằng hắng má»™t tiếng. Tiếng đằng hắng của lão tá» ra rất khinh Ä‘á»i. Thị tuyến má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chăm chú nhìn và o mặt lão.
Lúc nà y vầng thái dÆ°Æ¡ng lên đến giữa rá»i. TÆ° Mã Äạo Nguyên vuốt túm dây thao buá»™c ở chuôi kiếm rồi từ từ phóng trÆ°á»ng kiếm ra... TrÆ°á»ng kiếm Ä‘Æ°a ra rất cháºm chạp, chẳng có vẻ chi kỳ dị. Bá»—ng nghe có tiếng u ú quái gở vang lên. Kiếm phong vù vù không ngá»›t. Khà lạnh bao phủ quanh ngÆ°á»i.
Bảy hán tỠở phÃa đối diện đồng thá»i cảm thấy má»™t luồng sát khà ghê gá»›m từ thanh kiếm của đối phÆ°Æ¡ng toát ra à o ạt xô tá»›i...
Luồng sát khà kỳ dị nà y xô ra Ä‘á»™t ngá»™t. Gã áo lục cùng đồng bạn đứng ở ngoà i xa mÆ°á»i bÆ°á»›c cÅ©ng cảm thấy nhÆ° đứng trÆ°á»›c tá» thần vì bất cứ lúc nà o đối phÆ°Æ¡ng mà phóng kiếm đâm tá»›i là chúng sẽ bị uổng mạng má»™t cách dá»… dà ng.
Lúc nà y bá»n bảy ngÆ°á»i chẳng ai bảo ai Ä‘á»u nảy ra cảm giác quái dị, tá»±a hồ hoà n toà n mất hết sức kháng cá»±, để mặc cho ngÆ°á»i muốn chém muốn mổ thế nà o cÅ©ng mặc. Sở dÄ© há» có cảm giác nhÆ° váºy là vì là n sát khà của đối phÆ°Æ¡ng rất quái dị.
Lâm cảnh Mại đứng bên bất giác cũng toát mồ hôi lạnh ngắt. Hắn nghĩ thầm :
- “Vị nà y tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên má»›i Ä‘Æ°a kiếm ra đã có luồng sát khà bức bách má»i ngÆ°á»i phải bó tay, không ai còn chút chà phấn đấu nà o nữa. Theo chá»— ta biết thì khắp thiên hạ chỉ có hai ba ngÆ°á»i đến được trình Ä‘á»™ nà y. Chẳng lẽ lão là ...â€
Hắn nghĩ tới đây không dám suy nghĩ thêm nữa.
Bảy hán tá» kia mặt mà y thất sắc, mồ hôi trán không ngá»›t nhá» giá»t.
Hồi lâu gã áo lục Ä‘á»™t nhiên tỉnh táo lại, trầm giá»ng há»i :
- Phải chăng tiá»n bối là Chức Nghiệp Kiếm Thủ đã mất tÃch hai mÆ°Æ¡i năm nay, húy hiệu là Tạ Kim Ấn?
Chỉ trong khoảng khắc, bá»n cao thủ tưởng chừng bị má»™t chùy đánh mạnh và o trÆ°á»›c ngá»±c và mắt lá»™ vẻ cảnh giá»›i.
Cả Không Äá»™ng nhị kiếm cÅ©ng cảm thấy hãi hùng. Mai Thượng Lâm lẩm bẩm :
- Tạ Kim Ấn! Chức Nghiệp Kiếm Thủ Tạ Kim Ấn lại bà máºt xuất hiện! Võ lâm khó lòng tránh khá»i má»™t phen gió tanh mÆ°a máu!
TÆ° Mã Äạo Nguyên cÆ°á»i lạt :
- Ông bạn coi lầm rồi.
Câu nà y lão phủ nháºn mình là Tạ Kim Ấn.
Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm thấy lão phủ nháºn không phải là Tạ Kim Ấn thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhà ng.
Gã áo lục không nói câu gì, vẻ mặt rất nghiêm trá»ng. Sau gã vẫy tay má»™t cái sáu tên đồng bá»n liá»n trở gót chạy Ä‘i nhÆ° bay.
Khi bảy ngÆ°á»i mất hút rồi, Lâm Cảnh Mại thở phà o má»™t cái nhẹ nhõm rồi từ từ xoay mình lại. Äá»™t nhiên hắn phát giác ra má»™t chuyện quái gở.
PhÃa sau hắn không còn thấy bóng TÆ° Mã Äạo Nguyên đâu nữa. ChÆ°a đầy chá»›p mắt mà lão đã mất hút. Không Äá»™ng nhị kiếm ngÆ¡ ngác nhìn nhau, vô cùng kinh hãi. Sau má»™t lúc lâu Lâm Cảnh Mại má»›i lên tiếng ấp úng há»i :
- Tam đệ! Tam đệ có nhìn thấy TÆ° Mã Äạo Nguyên Ä‘i rồi không?
Mai Thượng Lâm ngá»› ngẩn nhÆ° ngÆ°á»i chÆ°a nghe rõ. Miệng gã lẩm bẩm :
- Chẳng lẽ trên Ä‘á»i có ngÆ°á»i khinh công ghê gá»›m đến thế Æ°? Chẳng lẽ trên Ä‘á»i lại có kiếm thủ thần sầu quá»· khốc nhÆ° váºy?
Lâm Cảnh Mại chưa hết kinh hãi nói :
- NgÆ°á»i đó quả nhiên má»›i cầm thanh kiếm trong tay đã đủ khiến cho bảy đại hán võ công không vừa bở vÃa phải bá» chạy. Chẳng phải Tạ Kim Ấn tái xuất thì còn ai và o đấy nữa?
Mai Thượng Lâm nói :
- NhÆ°ng vừa rồi y không nháºn là Tạ Kim Ấn. Vả lúc trÆ°á»›c, lão sá» thủ thức “Phong Khởi Vân DÅ©ng†đúng là thủ thức của TÆ° Mã kiếm môn. Chẳng lẽ y vừa là Tạ Kim Ấn vừa là TÆ° Mã Äạo Nguyên?
Lâm Cảnh Mại nhăn nhó cÆ°á»i nói :
- Tiểu huynh cà ng nghĩ cà ng thêm bối rối. Theo hai việc chúng ta gặp sáng sớm bữa nay thì vụ nà o cũng là m cho ta phải điên đầu. Nhất là hai chủ nhân của hai cỗ xe bồng lại cà ng mỠmịt.
Mai Thượng Lâm nói :
- Hai nữ nhân thần bà ngồi trong xe chúng ta Ä‘á»u trông thấy cả rồi. Má»™t ngÆ°á»i là HÆ°Æ¡ng Xuyên Thánh Nữ, còn ngÆ°á»i nữa sắc mặt lợt lạt nhÆ° xác chết ngồi trong cá»— xe kia...
Lâm Cảnh Mại vá»™i ngắt lá»i :
- Không kể đến nữ nhân đó là ai. Äiá»u quái dị là cả hai mụ đó dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘á»u không muốn cho ngÆ°á»i ta nhìn rõ chân tÆ°á»›ng. Chúng ta vì nhất thá»i Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ mà nhị sÆ° đệ phải uổng mạng má»™t cách hồ đồ. Ngoà i ra còn tám hán tá» lạ mặt cÅ©ng theo sau định hạ sát chúng ta, may nhá» TÆ° Mã Äạo Nguyên giải vây mình má»›i thoát nạn.
Mai Thượng Lâm nói :
- Nếu nhân váºt tá»± xÆ°ng là TÆ° Mã Äạo Nguyên lại đúng là Chức Nghiệp Kiếm Thủ Tạ Kim Ấn thì chẳng thà mình chết ngay dÆ°á»›i bà n tay bá»n hán tá» lạ mặt kia còn hÆ¡n sống chung vá»›i hắn. Nhất là lúc hắn đẩy kiếm xô ra má»™t luồng sát khà rùng rợn khiến mình khó chịu hÆ¡n bị hạ sát...
Gã chÆ°a nói dứt, Ä‘á»™t nhiên má»™t bóng xám thấp thoáng. Má»™t lão già mặc áo Ä‘oạn mầu huyá»n lối ngoại năm mÆ°Æ¡i tuổi chạy tá»›i.
Không Äá»™ng nhị kiếm Ä‘á»u hoang mang.
Lão mặc áo Ä‘oạn mà u huyá»n cất bÆ°á»›c trầm giá»ng Ä‘i tá»›i, miệng lảm nhảm :
- Tạ Kim Ấn... Tạ Kim Ấn... Ha ha! Ta không tin trên Ä‘á»i có chuyện mượn xác hoà n hồn.
Lâm Cảnh Mại và Mai Thượng Lâm đưa mắt nhìn nhau. Mai Thượng Lâm bỗng xông ra trước mặt lão áo đoạn vái chà o nói :
- Thưa lão tiên sinh...
Lão áo Ä‘oạn cất tiếng lạnh lùng ngắt lá»i :
- Hai ngÆ°Æ¡i hãy lắng tai mà nghe. Mai đây các ngÆ°Æ¡i trở vá» sÆ° môn hay bôn tẩu giang hồ thì bất cứ ai há»i tá»›i lão nhị các ngÆ°Æ¡i chết vá» duyên cá»› gì, tuyệt đối các ngÆ°Æ¡i không được tiết lá»™ những Ä‘iá»u mắt thấy tai nghe bữa nay. Các ngÆ°Æ¡i đã nhá»› chÆ°a?
Lão nói liá»n má»™t hồi mà câu nà o cÅ©ng để ra lệnh cho Không Äá»™ng nhị kiếm.
Hai gã Lâm, Mai rất Ä‘á»—i ngạc nhiên, nói không ra lá»i. Sau má»™t lúc Mai Thượng Lâm ấp úng há»i :
- Lão tiá»n bối nói cái gì không được tiết lá»™?
Lão áo Ä‘oạn chẹn há»ng :
- Không cho các ngươi tiết lộ một chữ nà o vỠnhững chuyện đã trải qua bữa nay. Chẳng lẽ lão phu còn phải dặn các ngươi đến lần thứ hai?
Lão nói bằng giá»ng kiên quyết. Giả tá»· Mai Thượng Lâm còn giữ tÃnh nết cÅ© thì đã Ä‘á»™ng thủ má»™t phen rồi sẽ nói chuyện, nhÆ°ng bữa nay gã gặp nhiá»u quái sá»±, chẳng khác gì chim phải tên không dám hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng.
Lâm Cảnh Mại há»i :
- Theo ý tiên sinh thì bá»n tại hạ phải tạo ra má»™t thiên cố sá»± hoang Ä‘Æ°á»ng để nói vá» cái chết của tệ nhị đệ để bịp sÆ° môn và lừa dối đồng đạo võ lâm hay sao?
Lão áo Ä‘oạn gáºt đầu đáp :
- Äại khái là nhÆ° váºy?
Lâm Cảnh Mại há»i :
- Xin lão tiên sinh cho hay Ä‘á»™ng cÆ¡ nà o đã thúc đẩy anh em tại hạ phải hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy?
Lão áo đoạn không đáp.
Mai Thượng há»i xen và o :
- Phải chăng lão tiên sinh có liên quan đến những chuyện xảy ra bữa nay?
Lão mặc áo đoạn lớn tiếng :
- Nói báºy! Từ giá» ngÆ°Æ¡i còn bạ đâu nói đấy là phải nếm mùi cay đắng. Lão phu cảnh cáo ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c để ngÆ°Æ¡i coi chừng.
Giá»ng nói cùng nét mặt lão biến thà nh hung dữ đáng sợ. Mai Thượng Lâm không khá»i xao xuyến trong lòng.
Lâm Cảnh Mại hÃt má»™t hÆ¡i chân khà há»i :
- Nếu Lâm mỗ không chịu thì sao?
Lão áo Ä‘oạn ngá»a mặt lên trá»i cÆ°á»i khẩy đáp :
- Gặp trÆ°á»ng há»›p bất đắc dÄ© thì lão phu Ä‘Ã nh phải hạ sát hai ngÆ°Æ¡i.
Lâm Cảnh Mại cÆ°á»i nói :
- Bữa nay sao anh em tại hạ lại nghe nhiá»u ngÆ°á»i đòi hạ sát? Lão tiên sinh là lần thứ ba rồi đó!
Lão áo Ä‘oạn đằng hắng má»™t tiếng há»i :
- Ngươi tưởng lão phu không là m được chăng?
Lâm Cảnh Mại há»i sang chuyện khác :
- Xin lão tiên sinh cho biết đại danh?
Lão áo đoạn đáp :
- Lão phu là Yên Äịnh Viá»…n.
Lâm Cảnh Mại lá»™ vẻ ngạc nhiên, ấp úng há»i :
- Mới đây trên giang hồ đồn đại có vị Bảo chúa hỠYên kế tiếp cựu Bảo chúa Triệu Phi Tinh ở Thái Chiêu bảo. Phải chăng lão tiên sinh là tân Bảo chúa?
Yên Äịnh Viá»…n nở nụ cÆ°á»i âm thầm đáp :
- Kể ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết khá nhiá»u đấy.
Lâm Cảnh Mại đột nhiên như trái bóng xì hơi. Hắn tự than :
- Trá»i Æ¡i! Chắc mình gặp váºn xúi rồi. Nếu không thì sao bữa nay toà n gặp những hung thần?
Rồi hắn cúi đầu chán nản đáp :
- Yên bảo chúa đã dặn thì bá»n tại hạ chỉ biết vâng lá»i, ngoà i ra không còn cách nà o khác.
Yên Äịnh Viá»…n nói :
- Thế là ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cÆ¡ trà biết Ä‘Æ°á»ng lá»±a gió theo chiá»u, thá»±c không hổ đứng đầu Không Äá»™ng tam kiếm. Các ngÆ°Æ¡i vá» Không Äá»™ng nói ta có lá»i há»i thăm lệnh Chưởng giáo Cốc chân nhân, bảo lão đừng quên lá»i đã hứa hẹn vá»›i lão phu ngà y trÆ°á»›c.
Lâm Cảnh Mại nói :
- Cái đó Lâm mỗ dĩ nhiên sẽ trình sư phụ.
Yên Äịnh Viá»…n nói :
- Äáng lẽ lão phu hạ sát hai ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng nghÄ© tình giữa lệnh Chưởng giáo và lão phu đã có mối liên quan đặc biệt, nên hãy để đó. Lão phu Ä‘i đây!
Lâm Cảnh Mại nghi ngá» há»i :
- Yên bảo chúa còn Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Yên Äịnh Viá»…n há»i ngay :
- Sáng sá»›m hôm nay nay ngÆ°Æ¡i có thấy má»™t thiếu nữ cưỡi ngá»±a hoa câu mình mặc áo tÃa lợt qua đây không?
Mai Thượng Lâm đáp :
- Có! Mấy giá» trÆ°á»›c đây, bá»n tại hạ cùng cô ta qua cầu gá»— ở phÃa trÆ°á»›c.
Sau thấy cô ta đi cùng gã thiếu niên ngồi trên cỗ xe bồng.
Yên Äịnh Viá»…n chấn Ä‘á»™ng tâm thần tá»± há»i :
- “Gã thiếu niên nà o? Phải chăng là tên đó?â€
Hắn nghÄ© đến đây, sá»±c nhá»› đến nhiá»u chuyện gấp, tung mình vá»t Ä‘i.
Yên Lăng Thanh ngồi trên lÆ°ng ngá»±a rong ruổi, thỉnh thoảng lại quay đầu ngó lại Triệu Tá» Nguyên Ä‘i sau. Hai ngÆ°á»i Ä‘i được chừng bốn giá» thì mặt trá»i vừa đúng ngá».
VÅ© trụ nóng nhÆ° thiêu nhÆ° đốt, trên mặt Ä‘Æ°á»ng không ngÆ°á»i qua lại. Chim chóc cùng côn trùng Ä‘á»u im phăng phắc tá»±a hồ Ä‘ang bị nghẹt thở. Vó ngá»±a tá»›i đâu bụi và ng tung bay đến đó. Triệu Tá» Nguyên vừa Ä‘i vừa Ä‘Æ°a tay áo lên lau mồ hôi. Chà ng lá»›n tiếng gá»i :
- Yên cô nÆ°Æ¡ng! Xin cô Ä‘i thong thả lại má»™t chút, tai hạ chạy bá»™ theo ngá»±a hÃt bụi nhiá»u lắm rồi.
Yên Lăng Thanh “hừ†một tiếng đáp :
- Có thế mới đáng kiếp!
Tuy nà ng nói váºy nhÆ°ng cÅ©ng thả rá»i dây cÆ°Æ¡ng cho ngá»±a bÆ°á»›c cháºm lại.
Triệu tỠNguyên tăng gia cước lực vượt lên đi ngang với đầu ngựa.
Hai ngÆ°á»i Ä‘i chừng ná»a giá» nữa thì tá»›i Ä‘Æ°á»ng quan đạo.
Yên Lăng Thanh liếc nhìn Triệu Tá» Nguyên há»i :
- Ngươi còn đi được nữa không?
Triệu Tá» Nguyên cÆ°á»i đáp :
- Äi không được cÅ©ng phải Ä‘i. Tại hạ Ä‘ang thÃch ngồi xe cho khoan khoái thì cô nÆ°Æ¡ng lại bắt vá» Thái Chiêu bảo. Tấm thân đã chẳng phải của mình thì ai bắt nếm mùi Ä‘au khổ cÅ©ng Ä‘Ã nh phải chịu...
Yên Lăng Thang lạnh lùng há»i :
- Ngồi xe khoan khoái ư? Khi ngươi đến căn nhà xanh ở Thủy Bạc mới biết là khổ sở chịu không nổi.
Nà ng thấy Triệu TỠNguyên thản nhiên như không, bất giác khịt mũi một tiếng nghĩ thầm trong bụng :
- “Gã tiểu tặc nà y chẳng biết trá»i cao đất dà y. Gã tưởng nhà xanh ở Thủy Bạc là nÆ¡i vui thú lắm. Mình cÅ©ng chẳng thèm nói vá»›i gã chi cho mệt.â€
Triệu tỠNguyên nói :
- Bây giỠđã trưa rồi, cô nương có mở lượng từ bi tìm và o quán rượu nà o cho nghỉ ngơi một lúc và ăn một bữa rồi hãy thượng lộ được không?
Yên Lăng Thanh đảo mắt nhìn bốn phÃa đáp :
- Năm ngoái ta đã Ä‘i qua đây còn nhá»› trong vòng trăm dặm không có thị trấn nà o. NgÆ°Æ¡i muốn tìm quán ăn uống nghỉ ngÆ¡i thì phải Ä‘i ná»a ngà y nữa má»›i có. PhÃa trÆ°á»›c cách đây không xa lắm có má»™t quán đá bán trà nÆ°á»›c cho khách qua Ä‘Æ°á»ng. Chúng ta tá»›i đó tạm nghỉ chân má»™t lúc.
Nà ng dứt lá»i giục ngá»±a Ä‘i nhanh.
Triệu Tá» Nguyên láºt Ä‘áºt theo sau. Chẳng mấy chốc quả nhiên đã nhìn thấy ở phÃa xa xa má»™t ngôi quán đá bên Ä‘Æ°á»ng.
Quán đá nà y chiếm má»™t khu đất chÆ°á»ng mÆ°á»i mẫu. Nóc quán góc cong lên.
Cá»™t đá cháºp chùng coi rất hùng vÄ©.
Khi hai ngÆ°á»i đến gần cảm thấy tình trạng có Ä‘iá»u không ổn.
Trong quán hà nh khách tụ há»™i kẻ đứng ngÆ°á»i ngồi Ãt ra là đến hÆ¡n má»™t chục.
NgÆ°á»i nà o cÅ©ng ăn mặc theo kiểu võ sÄ© trên chốn giang hồ. Yên Lăng Thanh cau mà y há»i :
- Lạ thiệt! Sao bữa nay cùng má»™t lúc lại có nhiá»u ngÆ°á»i và o quán thế nà y? Chẳng lẽ nÆ¡i nà y xảy ra chuyện gì?
Triệu TỠNguyên cũng sinh lòng ngỠvực, nhưng ngoà i mặt vẫn thản nhiên như chẳng có việc gì. Chà ng đáp :
- Việc gì thì cÅ©ng chẳng liên quan đến chúng ta. Chúng ta và o uống chung trà rồi lại lên Ä‘Æ°á»ng.
Chà ng dứt lá»i chợt để mắt ngó tá»›i má»™t thiếu phụ trung niên xinh đẹp Ä‘ang ngồi trên má»™t cái trống đá ở mé hữu. Chà ng ấp úng há»i :
- Yên cô nương! Chúng ta có nên và o không? Hay là tiếp tục thượng lộ?
Yên Lăng Thanh ngạc nhiên há»i lại :
- Sao! Ngươi sợ rồi ư?
Triệu Tá» Nguyên há»i lại :
- Sợ gì?
Yên Lăng Thanh đáp :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không có lòng úy kỵ thì sao ba hồi bảo và o quán nghỉ, ba hồi lại thay đổi chủ ý bảo Ä‘i liá»n? NgÆ°á»i sợ rÆ°á»›c vạ và o mình chứ gì?
Triệu TỠNguyên không sao được, đáp :
- Äã váºy Ä‘Ã nh để tùy cô nÆ°Æ¡ng định Ä‘oạt.
Yên Lăng Thanh dừng lại xuống ngá»±a. Nà ng buá»™c ngá»±a và o cà nh cây trÆ°á»›c quán, rồi hai ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c Ä‘i lên năm bá»±c đá. HÆ¡n hai chục con mắt Ä‘á»u nhìn chằm chặp và o cặp thanh niên nam nữ nà y.
Triệu Tá» Nguyên bị bao nhiêu ngÆ°á»i dòm ngó không giữ được vẻ tá»± nhiên.
Chà ng nhìn má»i ngÆ°á»i chắp tay nói :
- Chà o các vị. Bá»n tại hạ qua Ä‘Æ°á»ng khát nÆ°á»›c, chỉ cần xấp giá»ng và nghỉ ngÆ¡i má»™t chút rồi lại lên Ä‘Æ°á»ng ngay.
Má»i ngÆ°á»i trong quán đáp lại bằng con mắt lạnh nhạt, chẳng ai nói gì, cả vẻ mặt niá»m nở cÅ©ng không có.
Triệu Tá» Nguyên không khá»i chán nản. Bá»—ng nghe má»™t ngÆ°á»i xẵng giá»ng :
- Muốn uống nước thì và o mà uống. Còn nói gì lắm thế?
Chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn xem ai nói câu nà y thì thấy má»™t đại hán tÆ°á»›ng mạo hung dữ, thân thể cao lá»›n. Gã ngồi trên trống đá coi nhÆ° tượng sắt, khà độ lấn át má»i ngÆ°á»i.
Triệu Tá» Nguyên không muốn gây chuyện thị phi, tuy thấy đối phÆ°Æ¡ng nói vô lý chà ng cÅ©ng không nổi giáºn.
NhÆ°ng Yên Lăng Thanh đến sau chà ng lại là cô gái được nuông chiá»u, chỉ quen sai khiến bá»n nô tỳ thì cô nhịn là m sao được? Cô chá»›p mắt mấy cái, trong lòng đã nghÄ© ra má»™t kế hoạch.
Triệu TỠNguyên tự mình bước tới bên thùng nước, thò bầu và o múc uống ừng ực một hồi.
Yên Lăng Thanh tức giáºn há»i :
- Ngươi không lấy cho ta một bầu để giải khát ư?
Triệu TỠNguyên đáp :
- Có chứ! Có chứ!
Chà ng vội múc một bầu đem lại cho Yên Lăng Thanh. Yên Lăng Thanh đón lấy bầu nước nhưng chưa uống ngay, nà ng ghé và o tai Triệu TỠNguyên khẽ nói :
- Gã đại hán vừa nói đó là Nhâm Hắc Quỳ, má»™t tay anh chị phe Hắc Äạo ở Tấn Nam. Gã đối vá»›i ngÆ°Æ¡i vô lá»… nhÆ° váºy, lát nữa ta sẽ là m cho gã mất mặt vá»›i má»i ngÆ°á»i để ngÆ°Æ¡i hả dạ.
Triệu Tá» Nguyên nhÃu cặp lông mà y chÆ°a kịp mở miệng. Yên Lăng Thanh lại nói tiếp :
- Hai hán tá» ngồi bên trái Nhâm Hắc Quỳ là tên thủ hạ rất đắc lá»±c của hắn kêu bằng Hồ Ä‘Æ°Æ¡ng gia, La Ä‘Æ°Æ¡ng gia. Những ngÆ°á»i ngồi phÃa sau là LÆ°u đảo chúa ở LÆ°u Công đảo. Kỳ Lam ngÅ© nghÄ©a và Bang chúa bang Trúc Phiệt ở sông Hoà ng Hà là Lục Xuyên Äình. NgÆ°á»i ngồi đối diện vá»›i Nhâm Hắc Quỳ thủy chung hai mắt nhắm nghiá»n nhÆ° lão tăng nháºp định là Thanh Xam Văn SÄ©.
Nà ng ngừng một chút rồi nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i đừng thấy Thanh Xam Văn SÄ© bá»™ dạng ủ rÅ© mà coi thÆ°á»ng hắn. Hắn là má»™t tên Ä‘á»™c hà nh đại đạo nổi tiếng hai miá»n nam bắc sông Äại Giang tên gá»i Tiá»n Tiểu Long. Chắc ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nghe danh.
Triệu Tá» Nguyên thấy nà ng nháºn định từng nhân váºt rõ nhÆ° ngÆ°á»i trong nhà thì không khá»i ngấm ngầm bá»™i phục, nghÄ© thầm :
- “Yên cô nÆ°Æ¡ng Ãt qua lại giang hồ mà sao cô biết nhiá»u nhân váºt nhÆ° váºy?â€
Bỗng nghe Yên Lăng Thanh nói tiếp :
- Chà ! Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là nhân váºt có tai mặt trong võ lâm, nổi tiếng hà o kiệt má»™t phÆ°Æ¡ng. Không ngá» há» tụ há»™i ở đây, chắc là có chuyện gì. Chúng ta sắp được coi má»™t mà n náo nhiệt.
Triệu Tá» Nguyên lẳng lặng không nói gì, thỉnh thoảng chà ng lại quay đầu Ä‘i tránh cặp mắt của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà ngồi mé hữu thạch đình.
Yên Lăng Thanh tay cầm bầu nÆ°á»›c nhẹ nhà ng cất bÆ°á»›c Ä‘i vá» phÃa bà n đá ở giữa quán. Lúc nà ng bÆ°á»›c qua bên Nhâm Hắc Quỳ, Ä‘á»™t nhiên trượt chân ngã gá»n và o lòng hắn.
Nhâm Hắc Quỳ thấy mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nghe ngà o ngạt xông và o mÅ©i. Trong lúc hoang mang hắn vô tình Ä‘Æ°a tay đỡ lấy mình Yên Lăng Thanh. Äá»™t nhiên hắn cảm thấy bên mặt mát lạnh thì ra bầu nÆ°á»›c trong tay nà ng đã đổ hết và o mặt hắn.
Nhâm Hắc Quỳ chẳng khi nà o ngá» tá»›i Yên Lăng Thanh chÆ¡i khăm mình vố nà y, hắn không kịp Ä‘á» phòng, ná»a ngÆ°á»i trên bị Æ°á»›t sạch. Những giá»t nÆ°á»›c nhÆ° hạt châu từ đầu tóc hắn rá»›t xuống.
Yên Lăng Thanh đứng vững ngÆ°á»i rồi nói :
- Xin lỗi! Xin lỗi nhé!
Tuy miệng nà ng xin lá»—i, nhÆ°ng trên môi nở nụ cÆ°á»i khoái trá khiến ai trông cÅ©ng biết ngay nà ng không có thà nh ý chi hết.
Nhâm Hắc Quỳ mắt lá»™ hung quang. Hắn là tay thủ lÄ©nh phe Hắc đạo ở Ký Bắc mà bị má»™t cô gái chÆ¡i khăm má»™t vố trÆ°á»›c mặt bao nhiêu cao thủ thì cô quả là lá»›n máºt!
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
co long vn thu quan, co long vnthuquan, doan kiem thu vnthuquan, doan kiem thu- 4vn.eu, êèòàéñêèé, ïîðíîãàëåðåè, ïðè÷åñêè, luc tieu phung.vntjuquan, truyen doan kiem thu 4vn, vnthuquan co long, vnthuquan luc tieu phung |
| |