Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 11: Nghi là tình địch Dịch giả: romas
- Ừm, con chó này chính là do ta giết.
Cao Lôi Hoa cười khẽ xác nhận, sau đó khi chuẩn bị đứng lên thì đột nhiên một cơn choáng váng ập đến.
Cao Lôi Hoa lại yếu ớt ngồi bệt xuống đất. Cao Lôi Hoa cười cười xin lỗi mỹ nữ kiếm sĩ, xem ra lần cảm cúm này không nhẹ rồi.
Mỹ nữ kiếm sĩ nghi hoặc nhìn bộ dáng hư nhược của Cao Lôi Hoa.
Sau đó nàng đột nhiên lắc mình đi tới trước mặt Cao Lôi Hoa.
“Gì vậy?” Cao Lôi Hoa nghi hoặc nhìn mỹ nữ.
Bàn tay thon dài mềm mại của mỹ nữ kiếm sĩ nhẹ nhàng hướng về phía trán Cao Lôi Hoa.
Trong mắt Cao Lôi Hoa chợt lóe tinh quang song lập tức bình thường lại. Để bàn tay mềm của kiếm sĩ mỹ nữ áp lên trán hắn.
Ánh mắt của mỹ nữ kiếm sĩ lộ ra vẻ tán thưởng, saukhi sờ xong thì kinh ngạc nhìn hắn chăm chú.
- A, ta bị cảm.
Cao Lôi Hoa cười nhẹ, vị mỹ nữ kiếm sĩ trước mặt này hình như không thích nói chuyện, đến lâu như vậy mà nàng chưa thốt ra một tiếng.
Mỹ nữ kiếm sĩ nhẹ nhàng gật đầu, ý bảo nàng hiểu được. Sau đó bàn tay mềm của nàng lại đặt lên trán Cao Lôi Hoa. Tiếp theo nàng mở miệng như đang đọc cái gì, nhưng kỳ quái là không phát ra một chút âm thanh! Đúng là bộ dáng đang mặc niệm.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Cao Lôi Hoa, từ bàn tay của mỹ nữ kiếm sĩ phát ra một cỗ hào quang êm dịu! Cỗ hào quang này từ trán tiến nhập vào cơ thể của Cao Lôi Hoa, ngay lập tức hắn cảm thấy sự ấm áp lan tỏa toàn thân! Ngay sau đó hắn liền cảm thấy thân thể cảm cúm của mình đã khá hơn! Đây là loại cảm giác rất kỳ quái, trong nháy mắt cơn đau đầu do sốt thoáng cái đỡ hơn hẳn.
- Trời, đây là kỹ năng gì vậy? Ma pháp?
Cao Lôi Hoa có chút kinh ngạc, không nghĩ tới chính là ma pháp. Nếu bản thân học được một chiêu ma pháp trị liệu này, hắc hắc! Không phải vô đối sao.
Cao Lôi Hoa thử lắc đầu, phát hiện cảm cúm thật sự khỏi rồi.
- Cám ơn!
Cao Lôi Hoa chân thành cảm tạ mỹ nữ kiếm sĩ.
Mỹ nữ kiếm sĩ nhẹ nhàng cười, cũng không nói gì thêm.
Cao Lôi Hoa lại bị nàng hấp dẫn một lần nữa. Quả thật tính cách của nàng cùng Vũ Hinh rất giống nhau! Hai người khi đang làm việc gì cũng không bao giờ giải thích với người khác, chỉ dùng hành động chứng tỏ chuyện các nàng muốn làm.
Giống như vừa rồi, mỹ nữ kiếm sĩ đột ngột đi tới trước mặt Cao Lôi Hoa, giơ tay sờ trán hắn. Nếu không phải Cao Lôi Hoa cảm thấy nàng không có sát khí, e là đã sớm cho rằng nàng muốn gây bất lợi cho bản thân mình rồi.
- Cám ơn cô giúp đỡ ta, ta mời cô ăn cơm
Cao Lôi Hoa sảng khoái nói.
Mỹ nữ kiếm sĩ nghi hoặc nhìn Cao Lôi Hoa, sau đó gật nhè nhẹ.
Cao Lôi Hoa cười cười, đang chuẩn bị đứng lên, đột nhiên nghĩ tới một sự kiện, lại xấu hổ ngồi xuống. Bởi vì hắn nghĩ đến một việc, tiểu JJ phía dưới hắn mặc dù có tấm vải che, nhưng tiểu PP phía sau không có gì che chắn. Ngày hôm qua có một thân một mìnhthì cũng không cần để ý, nhưng hiện giờ lại có vị mỹ nữ trước mắt đây!
Đôi mắt đẹp của kiếm sĩ mỹ nữ chợt lóe lên, sau đó nhíu nhíu miệng, mở bao quấn phía sau lấy một cái áo choàng ném cho Cao Lôi Hoa.
- Ách, cám ơn!
Cao Lôi Hoa cười nhận lấy cái áo choàng này, lúc này hắn càng ngày càng thấy mỹ nữ trước mắt rất giống Vũ Hinh! Hai người đều “thấu hiểu lòng người” như thế. Chỉ cần một động tác của bản thân, đối phương liền có thể hiểu ngay hắn muốn cái gì.
Sau khi tiếp nhận cái áo choàng màu xanh lam, một mùi hương thoang thoảng tỏa ra. Cao Lôi Hoa liền đem nó quấn quanh bụng, nhưng thật ra vẫn tránh không khỏi cảnh xuân tiết lộ ra ngoài.
Xác định bản thân không bị tiết lộ xuân quang, Cao Lôi Hoa liền đứng lên. Sau đó quay đầu nhìn đống lửa đốt hôm qua, cũng may một bên đống lửa vẫn cháy, tiết kiệm cho Cao Lôi Hoa không ít khí lực.
- Ta đi chuẩn bị đồ ăn một chút, cô có thể chờ một lát không?
Cao Lôi Hoa xoay người hỏi.
Mỹ nữ kiếm sĩ yên lặng gật đầu.
Bưng theo vỏ dừa đựng đầy trứng chim Cao Lôi Hoa vui vẻ trở về, sau đó chọn vài quả ném vào đống lửa. Sau khi sắp xếp, chuẩn bị xong xuôi, Cao Lôi Hoa đem tiểu gia hỏa trong ngực thả sang một bên.
Vỗ vỗ đầu tiểu tử kia, Cao Lôi Hoa đứng lên bắt đầu hoạt động chân tay. Hào quang của mỹ nữ kiếm sĩ đích xác thần kỳ, không chỉ trị cảm cúm cho Cao Lôi Hoa mà còn làm thể lực Cao Lôi Hoa khôi phục không ít. Chỉ tiếc là tinh thần lực của hắn vẫn chưa khôi phục, dị năng chắc vẫn phải một tháng sau mới sử dụng được.
Cảm thấy các kỹ năng của cơ thể gần đạt tiêu chuẩn, Cao Lôi Hoa liền chui vào rừng rậm.
Hắn quen việc dễ làm, theo đường ngày hôm qua chạy một vòng, hái một ít trái cây cùng một ít nấm. Cái này đều do hôm qua khi nhặt trứng chim nhìn thấy.
Có ít trái cây cùng nấm làm gia vị cho mùi vị thịt cũng không tệ.
Mang theo trái cây và nấm trở về, Cao Lôi Hoa lại bắt đầu bận rộn.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mỹ nữ kiếm sĩ, Cao Lôi Hoa dùng con dao găm – thứ duy nhất mang từ thế giới mình – rạch da đùi của tử vong tam đầu khuyển.
Mỹ nữ kiếm sĩ có phần kinh ngạc! Nàng hiểu rõ da tử vong tam đầu khuyển không thua gì long lân, thế mà chỉ trong chớp mắt bị tiểu đao trong tay hắn thoải mái rạch ra.
Chỉ là Cao Lôi Hoa không biết điều này, sau khi hắn rạch đùi tử vong tam đầu khuyển, chọn chỗ chắc nịch nhất trên đùi xẻo một miếng lớn! Sau đó mang theo khối thịt chạy ra bờ biển.
Tuy tay nghề Cao Lôi Hoa khá tốt, nhưng dù sao trong tay không có gia vị. Cho nên hắn cũng chỉ đành chấp nhận dùng được cái gì đều đem ra sử dụng! Sau khi rửa miếng thịt qua nước biển, Cao Lôi Hoa đem thịt cắt thành khối vuông vắn, lại khía trên khối thịt một khe hẹp, cuối cùng nhét trái cây và nấm vào bên trong.
Mỹ nữ kiếm sĩ cùng tiểu tử kia cũng không biết Cao Lôi Hoa đang làm những gì, đành đứng nhìn Cao Lôi Hoa bận bận rộn rộn.
Cuối cùng, Cao Lôi Hoa chạy về, dùng nhánh cây xuyên qua khối thịt.
Trở lại bên đống lửa lấy ra mấy quả trứng chim, sau khi xử lý trứng chim lại đem nhét vào trong thịt nướng.
Dù sao trong tay cũng không có cái gì thích hợp để dùng, cái gì có thể sử dụng Cao Lôi Hoa đều mang ra dùng.
Cuối cùng, Cao Lôi Hoa đem khối thịt đặt trên lửa chậm rãi nướng, vừa nướng vừa tưới nước dừa, tránh cho thịt nướng bị cháy thành than.
Mỹ nữ kiếm sĩ và tiểu tử kia nhàm chán nhìn Cao Lôi Hoa bận lên bận xuống, nhưng cũng không giúp được cái gì. Bởi vì căn bản không biết hắn muốn làm cái gì.
Thấy Cao Lôi Hoa vội vã một hồi lâu, mỹ nữ kiếm sĩ cùng tiểu tử kia đều có chút buồn ngủ.
Cũng không biết trải qua bao lâu, từng đợt mùi thơm đặc biệt bay vào mũi nó và mũi nàng.
Mỹ nữ kiếm sĩ mở mắt nhìn Cao Lôi Hoa đang đắc ý cầm rất nhiều xiên thịt nướng cùng mấy quả dừa đi về phía nàng.
- Đến đây, nếm thử đi! Hương vị cũng không tồi đâu.
Cao Lôi Hoa trút thịt nướng trong tay vào vỏ dừa.
Mỹ nữ kiếm sĩ nhìn một chuỗi thịt xiên này, rất khó tưởng tượng được cái này tỏa ra mùi thơm như vậy nhưng nhìn qua lại không đẹp mắt chút nào.
Nhưng bàn tay mềm mại của mỹ nữ kiếm sĩ vẫn cầm một chuỗi, sau đó học theo bộ dáng của Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cắn một miếng.
Ngay lập tức nàng lộ ra vẻ tươi cười mỹ lệ. Tuy không nói gì, nhưng dáng vẻ tươi cười xinh đẹp đã chứng tỏ tán thưởng tay nghề của Cao Lôi Hoa!
Cao Lôi Hoa cũng cười vui vẻ, sau đó cầm lấy một xiên nhẹ nhàng thổi thổi, lại đưa cho tiểu gia hỏa đang giương đôi mắt trông mong kia.
Tiểu tử kia vui vẻ nhận lấy xiên thịt, há cái miệng nhỏ cắn.
“A.” Cao Lôi Hoa lộ ra nụ cười hiền hòa, tình cảnh này làm hắn không khỏi nhớ tới khi hắn nướng thịt cho mẹ con Vũ Hinh, cũng giống như lúc này. Vũ Hinh ngồi kia lẳng lặng ăn, tiểu Lôi luôn giống như vừa rồi, sau khi cầm xiên thịt thổi thổi cho đỡ nóng rồi mới đưa cho tiểu Lỵ Nhi.
Bất giác trong lòng Cao Lôi Hoa có cảm giác thật ấm áp.
- Tĩnh Tâm ~ Tĩnh Tâm ~~ hóa ra muội ở chỗ này à!Làm ta tìm mệt quá!
Lúc này, một giọng rất nam nhân từ bãi biển truyền đến.
Mỹ nữ kiếm sĩ nghe được thanh âm này liềm nhíu nhíu mày chán ghét.
Đôi mày chau lại của nàng làm Cao Lôi Hoa để ý, hắn quay đầu về hướng thanh âm phát ra.
Từ hướng thanh âm nhìn lại, ở chỗ đó, một gã nam tử tóc vàng đang đi lên bờ, Cao Lôi Hoa không nhìn thấy thuyền, chẳng lẽ hắn bơi tới? Cao Lôi Hoa nghĩ thầm.
Chẳng qua vừa thấy nam nhân này không có thuyền, Cao Lôi Hoa mới sực nhớ thời điểm mỹ nữ kiếm sĩ đến cũng không thấy con thuyền nào.
Mặc dù có nghi hoặc, nhưng Cao Lôi Hoa cũng không định hỏi, bởi vì nếu đối phương không muốn nói cho hắn, hắn cũng không muốn hỏi. Trước kia hắn cùng Vũ Hinh cũng như thế này, Vũ Hinh không nói, hắn cũng không hỏi.
Thấy gã tóc vàng bảnh bao hướng tới chỗ mình, Cao Lôi Hoa nhíu mày, tay phải của hắn muốn cầm lấy hai thanh trường đao xương sườn bên cạnh, bởi vì giác quan thứ sáu của đàn ông nói cho hắn, nam nhân trước mắt không phải là thứ tốt, là tình địch của hắn…
Last edited by Hai Lúa_LT; 22-07-2010 at 09:48 AM.
Đã có 75 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 12: Trên đảo có hang rồng Dịch giả: romas
Gã tóc vàng bảnh bao sau khi chạy đến nơi, rất tự nhiên ngồi xuống mặt đất, sau đó mười phần tự nhiên lấy một xiên thịt trong vỏ dừa hung hăng ngoạm một miếng. Sau khi làm xong một loạt hành động này, hắn mới chịu quay về phía Cao Lôi Hoa hỏi:
- Haaà, vị tiên sinh này, ngươi tên là gì vậy?
- Cao Lôi Hoa, còn ngươi?
Cao Lôi Hoa thuận miệng đáp, lúc này toàn thân hắn khẩn trương, tùy thời chuẩn bị ra oai phủ đầu “tình địch” này.
- Ha ha, ta tên là Nguyệt Hoa Thiên.
Gã tóc vàng bảnh bao bắt đầu giới thiệu:
- Lôi Hoa, tại sao ngươi ở chỗ này? Nơi đây là một hoang đảo mà.
- Ừ, sau khi gặp nạn ta dạt đến đây.
Cao Lôi Hoa nhíu mày lên tiếng.
- À, thì ra là thế.
Nguyệt Hoa Thiên cười cười, sau đó quay mặt về hướng Tĩnh Tâm.
- Này~~ Tĩnh Tâm à, tại sao muội luôn có bộ dáng như vậy. Nhìn thấy ta đến liền làm mặt lạnh, nhiều lần như vậy là không tốt đâu nhé! Nào, cười một cái đi!
Nguyệt Hoa Thiên khoanh chân ngồi, trước mặt Cao Lôi Hoa “đùa giỡn” Nguyệt Tĩnh Tâm.
Nguyệt Tĩnh Tâm lạnh lùng ngẩng đầu lên, tay trái của nàng vẫn còn cầm xiên thịt nướng, nhưng đồng thời tay phải nàng đã chụp lấy thanh trường kiếm.
-Ách~ Tĩnh Tâm à, như vậy không tốt cho lắm! Chẳng qua chỉ là muốn muội cười một cái thôi mà, cần gì phải muốn động đao động kiếm chứ!
Nguyệt Hoa Thiên vừa gặm xiên thịt lại vừa không biết sống chết “đùa giỡn” Nguyệt Tĩnh Tâm.
Xoẹt một tiếng, trường kiếm trong tay Nguyệt Tĩnh Tâm đã xuất vỏ chém về phía Nguyệt Hoa Thiên.
- Cha cha, đánh thật rồi!
Nguyệt Hoa Thiên ngửa ra sau một cái, suýt soát tránh được kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm.
Nhưng ngay sau đó, kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm lại đột ngột chém thắng xuống! Nguyệt Hoa Thiên toát mồ hôi lạnh, thân thể hắn kì dị dịch về phía trái một bước suýt soát tránh được trường kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm:
- Nha đầu, ngươi muốn giết ta à!
Nguyệt Hoa Thiên lau lau mồ hôi lạnh.
Nguyệt Tĩnh Tâm nhíu mày thu hồi trường kiếm.
- Ách~ Tĩnh Tâm, muội vẫn cứ cái bộ dáng cũ à.
Nguyệt Hoa Thiên nhét miếng thịt trong tay vào miệng
- Ngon thật! Trông khó coi như vậy mà ăn ngon quá! Thật sự là không thể tưởng tượng được.
Sau khi ăn xong xiên thịt trong tay, Nguyệt Hoa Thiên không khỏi cảm thán một tiếng.
- Quá khen!
Cao Lôi Hoa thản nhiên đáp.
Nguyệt Tĩnh Tâm sau khi thu kiếm vào bao lại ngồi xuống, không hề để ý đến Nguyệt Hoa Thiên, lẳng lặng cầm một xiên thịt lên ăn.
Cao Lôi Hoa ngồi bên cạnh, hắn cũng không “phủ đầu ra oai” với Nguyệt Thiên Hoa. Bởi vì theo tình hình vừa rồi, hình như quan hệ giữa Nguyệt Thiên Hoa và Nguyệt Tĩnh Tâm không giống quan hệ nam nữ.
- A, đúng rồi. Cao Lôi Hoa à.
Nguyệt Hoa Thiên lại chạy đến bên Cao Lôi Hoa:
- Ngươi gặp Tĩnh Tâm nhà ta như thế nào? Người khác không biết, nhưng ta biết Tĩnh Tâm nhà ta thực sự là lạnh như băng, muộ ấy nổi tiếng là băng sơn đấy, tuy nàng lớn lên rất xinh đẹp nhưng nam nhân sau khi thấy nàng thì một chút dục vọng cũng không nổi lên được…
Xoẹt! Còn chưa nói xong, trường kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm đã bổ tới, lần này trên trường kiếm còn mơ hồ có chút hào quang màu vàng!
- Ách~ Tĩnh Tâm nổi giận rồi!
Nguyệt Hoa Thiên nhảy sang một bên tránh thoát một kiếm này của Tĩnh Tâm.
Cao Lôi Hoa cười cười, thản nhiên đáp lại:
- À, ta cũng vừa mới gặp Tĩnh Tâm thôi. Vừa rồi nàng đã cứu ta một mạng rồi ta mời nàng ăn một chút. Chỉ thế thôi.
- Như vậy à.
Nguyệt Thiên Hoa vừa né tránh kiếm của Tĩnh Tâm vừa trò chuyện với Cao Lôi Hoa:
- Quên đi, vốn tưởng rằng ngươi và Tĩnh Tâm có triển vọng. Không bàn chủ đề này nữa, đúng rồi, tiếp theo ngươi định làm gì vậy Lôi Hoa? Nếu trôi dạt đến đây thì định khi nào trở về?
-A
Cao Lôi Hoa cười miễn cưỡng:
- Ta bây giờ ngay cả bản thân mình ở chỗ nào cũng không biết, nếu có thể hết thảy phải chờ ta sau khi thoát khỏi hoang đảo này rồi nói sau.
Lúc này hắn tựa hồ biết nguyên nhân vì sao mỹ nữ kiếm sĩ vừa nghe thấy thanh âm của Nguyệt Hoa Thiên lại tỏ vẻ chán ghét, tên kia thật sự là người lải nhải, mà Tĩnh Tâm hẳn là giống Vũ Hinh, đều là loại nữ nhân không thích nói chuyện, tính cách bất đồng dẫn tới sự khó chịu giữa Tĩnh Tâm với Nguyệt Hoa Thiên.
- Như thế à.
Nguyệt Hoa Thiên trốn trái nhảy phải tránh trường kiếm của Tĩnh Tâm, sau đó trả lời:
- Lôi Hoa, ngươi muốn đi cùng chúng ta không?
- Ừ, đi đâu?
Cao Lôi Hoa hỏi.
- A~~đau~ đau~
Nguyệt Hoa Thiên đột nhiên kêu thảm, đang cùng Cao Lôi Hoa vui vẻ tán gẫu thì bị trường kiếm của Nguyệt Tĩnh Tâm vạch một nhát kêu rống lên.
Tĩnh Tâm lạnh lùng cười, thu kiếm vào vỏ. Sau đó tiếp tục đi hoàn thành đại nghiệp thịt nướng của nàng.
- Hic~~ Tĩnh Tâm, ta chảy máu rồi, giúp ta cầm máu đi!
Nguyệt Hoa Thiên mặt khổ cầu xin.
Tĩnh Tâm quay mặt sang hướng khác, tiếp tục ăn thịt nướng của nàng.
- Ài, quên đi.
Nguyệt Thiên Hoa buồn bực kêu một tiếng, sau đó đi tới bên cạnh Cao Lôi Hoa cầm lấy một xiên thịt nướng nói:
- Ta cùng với Tĩnh Tâm đi đến đây để tìm một cái hang rồng.
- Hang rồng?
Cao Lôi Hoa lập tức lên tinh thần! Hắn đã xem rất nhiều tiểu thuyết trong đó hang rồng thường thường đại biểu cho mấy thứ đồ vật như long tộc MM (các tiểu long nữ xinh đẹp), tài phú, thần khí!
- Ừ, đúng vậy. Ta cùng Tĩnh Tâm đên đây chính là vì hang rồng.
Hoa Nguyệt Thiên sau khi cắn một miếng thịt liền nói tiếp:
- Đến hang rồng để mang về một đứa bé.
- Đứa bé?
- Ừ, là một bé gái sơ sinh.
Nguyệt Hoa Thiên nói:
- Sau khi đem đứa bé này đi, ta và Tĩnh Tâm sẽ rời đảo, nếu không ngại, ngươi có thể đi cùng chúng ta.
- Ừ! Vậy thật tốt quá! Ta đang lo không biết trở về như thế nào.
Cao Lôi Hoa trả lời, tuy hiện không biết Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm đến đây như thế nào, nhưng nếu bọn họ nói như vậy thì chắc họ sẽ có cách mang theo hắn rời đảo.
- Tốt lắm, sau khi ăn xong, sửa sang một chút rồi chuẩn bị đi thôi!
Nguyệt Hoa Thiên nói.
- Được rồi.
Cao Lôi Hoa đáp, sau đó liền bắt đầu đứng lên thu thập. Kỳ thật Cao Lôi Hoa cũng không có gì thu thập, gia sản toàn thân hắn chỉ có hai thanh trường đao xương sườn, một con dao găm siêu sắc và vài quả dừa.
Mà tiểu tử bên cạnh cũng chuẩn bị xong rồi, trong tay nó cầm một viên thuỷ tinh màu xanh. So với ngày hôm qua thì viên thủy tinh này nhỏ hơn rất nhiều.
Không cần nói cũng biết, đây là viên lấy ra từ đầu Phong Lang. Tốc độ của tiểu tử kia đúng là nhanh thật.
Lúc này, Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh đi đến. Sau đó hắn đưa mắt nhìn xác tử vong tam đầu khuyển:
- Ủa? Tử vong tam đầu khuyển?
Nguyệt Hoa Thiên buông tiếng thở dài:
- Lôi Hoa, con tử vong tam đầu khuyển này là do ngươi giết chết?
- Ừ.
Cao Lôi Hoa lên tiếng.
- Trời, không nghĩ tới đúng là “chân nhân bất lộ tướng”!
Nguyệt Hoa Thiên thán phục nói:
- Sao vậy, bỏ cái xác tử vong tam đầu khuyển này à? Siêu giai ma thú tử vong tam đầu khuyển toàn thân đều quý giá mà!
- Quý giá?
Cao Lôi Hoa nhìn cái xác chó:
- To như vậy thì ta lấy thế nào?
- Ha ha! Đến đây, cho ngươi!
Nguyệt Hoa Thiên tháo một chiếc nhẫn (giới chỉ) trên tay đưa cho Cao Lôi Hoa nói:
- Ngươi vừa rồi cho ta ăn chính là tử vong tam đầu khuyển này hả? Loại siêu giai ma thú này toàn thân đều giá trị, một miếng thịt của nó cũng quý nha! Để báo đáp, cho ngươi cái nhẫn không gian này.
- Không…nhẫn không gian!
Cao Lôi Hoa kinh ngạc nhận cái nhẫn! Không nghĩ tới đây là nhẫn không gian trong truyền thuyết! Đây là trang bị cần thiết của mỗi nhân vật trong tiểu thuyết - nhẫn không gian…
Last edited by Hai Lúa_LT; 22-07-2010 at 09:48 AM.
Đã có 78 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 13: Cự long và long uy Nguồn: Sưu Tầm
Nguyệt Hoa Thiên đưa cho Cao Lôi Hoa chiếc nhẫn không gian trong tay, khoé miệng hắn tủm tỉm cười.
Hắn đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ đem loại vật phẩm hiếm có như nhẫn không gian giao cho một người quen biết chưa lâu. Ngay từ đầu đến bây giờ, hắn đều âm thầm quan sát Cao Lôi Hoa, một nam nhân có khả năng mời muội muội băng sơn của hắn cùng nhau ăn cơm cũng đáng để hắn chú ý.
Cuối cùng, khi hắn biết Cao Lôi Hoa xử lý con tử vong tam đầu khuyển, hắn sinh ra quyết định lôi kéo Cao Lôi Hoa.
Tử vong tam đầu khuyển là loại ma thú gì? Đó là siêu giai ma thú! Huống chi tử vong tam đầu khuyển trong giới bậc cai cũng có “số má”!
Cao Lôi Hoa một mình tiêu diệt con ma thú cường đại chứng tỏ thực lực của hắn đã ở cấp thánh đỉnh phong.
Cấp thánh đó, toàn bộ cường giả cấp thánh trên thế giới này chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi!
Thân là vương tử, hắn cần phải tập hợp được mạng lưới với mọi loại cao thủ, cho dù không thể lôi kéo cũng tuyệt đối không làm cao thủ trở thành địch nhân! Nếu có thể lôi kéo Cao Lôi Hoa, một cái nhẫn không gian tính làm cái gì! Cho dù không thể lôi kéo Cao Lôi Hoa thì nhân tình của phần lễ vật vẫn còn nguyên.
- Này, cái nhẫn không gian dùng như thế nào?
Cao Lôi Hoa nhận nhẫn không gian đùa nghịch hồi lâu, cuối cùng đành mặt dày nghi hoặc hỏi.
- À, trong chu vi mười thước của nhẫn không gian, chỉ cần ngươi nghĩ một chút liền có thể cho vào. Chiếc nhẫn không gian này rất tốt, bên trong rộng ba mươi mét vuông.
Nguyệt Hoa Thiên tỉ mỉ giải thích cho Cao Lôi Hoa.
- Thế à
Cao Lôi Hoa hưng phấn kêu, nhẫn không gian nhá! Bảo bối “siêu khủng”.
Cao Lôi Hoa đi tới cạnh xác tử vong tam đầu khuyển, suy nghĩ một chút. Vèo một cái, toàn bộ thân thể tử vong tam đầu khuyển bị thu vào nhẫn không gian . Tuy Cao Lôi Hoa không biết thân thể tử vong tam đầu khuyển có ích lợi gì, nhưng mang cái danh siêu giai ma thú trên đầu hẳn là không phải đơn giản!
****************************
Rốt cục sau khi hết thảy đều chuẩn bị xong xuôi, dưới sự dẫn dắt của Tĩnh Tâm, Nguyệt Hoa Thiên cùng Cao Lôi Hoa bắt đầu đi đến cái nơi gọi là “hang rồng”.
Dọc đường đi, Nguyệt Hoa Thiên cũng không nói với Cao Lôi Hoa một câu.
Đồng thời Cao Lôi Hoa cũng mơ hồ đoán được một chút. Lần này đến đảo hoang, Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm vì phải mang về một bé gái. Mà đứa bé này hình như là con của bằng hữu Tĩnh Tâm, là bằng hữu của Tĩnh Tâm nhờ cự long mang đứa nhỏ này giao cho Tĩnh Tâm.
Mà bằng hữu Tĩnh Tâm là ai, làm cái gì, ngay cả Nguyệt Hoa Thiên cũng không biết. Tóm lại, quan hệ phức tạp ngay cả Nguyệt Hoa Thiên cũng không rõ ràng lắm.
Mà Nguyệt Hoa Thiên sở dĩ đến bởi vì hắn biết một chút long ngữ, cho nên tới để nói chuyện với cự long. Đơn giản là làm phiên dịch.
Đi một lúc lâu, Nguyệt Tĩnh Tâm đi trước đột ngột dừng lại.
- Làm sao vậy?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
- Tới lãnh địa cự long rồi.
Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh giải thích:
- Đã có thể cảm giác được long uy.
- Long uy?
Cao Lôi Hoa quay quay người, cố cảm giác thử:
- Chẳng có gì, một chút cảm giác cũng không có.
- Không thể nào, một chút cảm giác cũng không có sao?
Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên đồng thời quay đầu nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm.
Cao Lôi Hoa cau mày cẩn thận cảm thụ, nhưng vẫn chưa cảm ứng được.
“Chẳng lẽ cường giả thánh cấp không chịu long uy áp chế sao?” Nguyệt Hoa Thiên thầm nghĩ, đồng thời ánh mắt nhìn về Cao Lôi Hoa mang theo vẻ tôn kính.
Sau khi cảm thấy long uy, Tĩnh Tâm cùng Nguyệt Hoa Thiên không dám đi tiếp. Ngược lại đứng tại chỗ bắt đầu chờ đợi.
- Làm sao vậy? Sao không tiếp tục đi nữa?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc hỏi.
- Nơi tồn tại long uy của cự long cũng chỉ có thể dừng lại. Nếu không sẽ bị cự long coi là kẻ xâm lược.
Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh cẩn thận giải thích hết thảy cho Cao Lôi Hoa.
- Ồ như vậy à.
Cao Lôi Hoa khó chịu gật gật đầu:
- Chúng ta làm gì bây giờ? Cứ ở đây đợi cự long sao?
- Ừ, đúng vậy
Nguyệt Hoa Thiên nói:
- Chỉ cần có người tiến nhập vào nơi có long uy của cự long, cự long sẽ ra gặp.
- À , thì ra là vậy.
Cao Lôi Hoa đáp lại, đồng thời nghĩ trong bụng: “Con rồng này thật đúng là *** rắm thối!”
Thời gian trôi qua từng giây…
Ngay lúc Cao Lôi Hoa nhàm chán đem tổ tông cự long một trăm đời ra nguyền rủa, rốt cục một tiếng long ngâm cực lớn từ phía trước truyền đến.
- Gràooo~~.
Tiếng long ngâm kinh thiên động địa, tiếp theo là một thân ảnh cực lớn từ phía trước bay tới.
Thân ảnh to lớn rợp trời, bay thấp một chút nhìn giống như hình dáng một chiếc máy bay khổng lồ đang hạ xuống.
Hình dáng to lớn thậm chí che cả ánh mặt trời, bóng dâm lan tỏa cả chỗ ba người Cao Lôi Hoa đang đứng.
Cao Lôi Hoa ngẩng đầu lên, muốn nhìn xem cự long trên không trung rốt cục có bộ dáng như thế nào.
Quả nhiên, cái gọi là cự long chính là một loại rồng của phương Tây. Trên cơ bản chẳng khác nào một con thằn lằn khổng lồ có cánh dài biết bay. Chẳng qua con lằn thằn lớn đang bay hiện giờ trông rất khủng bố.
Cự long trên không toàn thân màu lam, sương mù dập dờn quay xung quanh nó. Chiều cao của cự long ước chừng cao đến ba mươi thước, miệng rộng như cái hang, âm thanh phát ra từ trong miệng nó giống như tiếng sấm sét.
Đồng thời một luồng áp lực phát ra theo sự xuất hiện của nó.
- Nhân loại! Tới đây có việc gì không?
Âm thanh như sấm nổ vang rền trên không, thanh âm đinh tai nhức óc như bộ loa thùng vặn hết công suất.
Cao Lôi Hoa vừa nghe lời này hơi sửng sốt. Đây gọi là long ngữ sao? Sao hắn có thể nghe hiểu được!
- Đại nhân Băng Sương Cự Long tôn kính.
Nguyệt Hoa Thiên bên cạnh bắt đầu dùng “long ngữ” bất tiêu chuẩn (không theo 1 tiêu chuẩn nào) nói với cự long trên không trung.
Sở dĩ hắn nói long ngữ “bất tiêu chuẩn” bởi vì Cao Lôi Hoa chắc chắn biết cái gọi là long ngữ này là cái gì!
Thứ gọi là long ngữ chính tông là ngôn ngữ quê hương của Cao Lôi Hoa – Ôn Châu thổ ngữ (tiếng địa phương Ôn Châu).
Thứ ngôn ngữ mà Cao Lôi Hoa nói gần nửa đời người, ai ngờ lại là long ngữ trong thế giới này. Quả thật có chút tức cười.
- Chúng ta đến đây để đón đứa bé gái mà có người gửi gắm ở chỗ ngài.
Nguyệt Hoa Thiên trả lời băng sương cự long bằng ngữ khí tôn kính.
- Gràooo~~
Cự long trên không trung rít gào:
- Vậy các người chính là người Tuyết Toa dặn thay nàng chiếu cố đứa nhỏ? Gràooo~~
- Mẹ khỉ, ầm ĩ quá!
Cao Lôi Hoa nói thầm hai tiếng. Đồng thời thầm nghĩ có phải cổ họng của bộ tộc cự long không tốt hay không, nếu không làm gì mà phải luôn kêu gào khắp nơi! Người ta hay nói chó cắn là chó không sủa, ví dụ như tử vong tam đầu cẩu mình tiêu diệt, trừ lúc vừa xuất hiện mới kêu rống lên một tiếng để tỏ rõ thân phận, còn lại cơ bản không kêu một tiếng.
Cao Lôi Hoa rất khó chịu với cự long trên không trung, một trong những nguyên nhân là hắn rất không thích người khác ở trước mặt hắn kiêu ngạo. Càng không thích ngẩng đầu lên nói chuyện với người khác, bất kể đối phương là ai! Đây là một loại tôn nghiêm của cường giả mà không sao giải thích rõ được.
Thân thể to lớn của cự long xoay một vòng trong không trung, âm thanh như sấm nổ lại vang lên:
- Đứa nhỏ có thể giao cho các ngươi! Gràooo! Nhưng các ngươi phải có thực lực tương xứng! Gràooo! Nếu không có thực lực bảo hộ đứa nhỏ, ta sẽ không đem hậu duệ của long tộc giao cho các ngươi! Cho dù chỉ là long nhân hỗn huyết (con lai giữa rồng và người).
Cự long tạm dừng rồi nói tiếp:
- Cho nên ta muốn khảo nghiệm thực lực của các ngươi một phen …
Last edited by Hai Lúa_LT; 10-07-2010 at 02:56 PM.
Đã có 75 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 14: Cự long không phải quá xấu. Dịch giả: romas
Khi cự long nói những lời này, Cao Lôi Hoa hoàn toàn khinh bỉ nó! Đứa bé của người ta, mẹ nó đã nói đem giao cho Tĩnh Tâm nuôi nấng, ngươi chỉ là một kẻ không thân không quen ở đó rống cái gì hả!
Nguyệt Hoa Thiên một bên đem lời cự long phiên dịch thành ngôn ngữ đại lục, cũng chính là tiếng phổ thông cho Tĩnh Tâm nghe.
Sau đó hắn cùng Tĩnh Tâm nhìn nhau một chút, Tĩnh Tâm khẽ gật đầu.
- Vậy ngài muốn thử như thế nào hỡi Băng Sương Cự Long vĩ đại?
Nguyệt Hoa Thiên lại dùng “long ngữ’, cũng chính là tiếng địa phương quê hương của Cao Lôi Hoa nói với cự long.
- Rất đơn giản!
Thanh âm cự long giống như sấm:
- Cứ thử như thế này! Gràooo!~~~
Cự long rít gào một hồi, một cỗ khí thế mạnh mẽ tản ra từ trên thân cự long, khí thế nặng nề như dời non lấp bể đè xuống nhóm ba nguời một thú Nguyệt Hoa Thiên!
Dưới long uy cường đại, Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm lập tức cảm thấy áp lực tăng gấp bội.
Nguyệt Hoa Thiên là người đầu tiên chịu không nổi, thực lực của hắn là bậc năm cấp hoàng kim. (Nhân loại phân chia: bậc một Thực tập, bậc hai Hắc thiết, bậc ba Thanh đồng, bậc bốn Bạch ngân, bậc năm Hoàng kim, bậc sáu Đại kiếm sư, bậc bảy Kiếm thánh. Bậc tám Kiếm thần, Pháp thần).
Tuy rằng lúc đầu Nguyệt Hoa Thiên né kiếm của Tĩnh Tâm trông rất nhẹ nhàng, nhưng kỳ thật đó chỉ là Tĩnh Tâm cùng hắn chơi đùa.
Thực lực của hắn bất quá đạt cấp hoàng kim, dưới long uy cường đại bại trận rất nhanh. Thực lực cấp hoàng kim so với cự long thực lực “thánh” giai kém hơn vài cấp bậc, Nguyệt Hoa Thiên chịu không nổi áp lực đành ngồi bệt xuống đất.
Tiếp đó, thân là bậc sáu đại kiếm sư nhưng Tĩnh Tâm cũng có phần không chống đỡ được, tử quang nhấp nhoáng đã lờ mờ hiện trên thân thể của nàng. Dưới long uy cường đại, nàng không còn cách nào khác là bắt đầu vận đấu khí ngăn cản.
Mà Cao Lôi Hoa chỉ nhíu nhíu mày, cỗ khí thế cường đại này căn bản là không tạo thành ảnh hưởng gì tới Cao Lôi Hoa, bởi vì Băng sương cự long bất quá là “thánh” giai. Nói cách khác là cũng chỉ tương đương với Cao Lôi Hoa! Huống chi bây giờ Cao Lôi Hoa mơ hồ có chút đột phá. Nhưng mà mặc dù khí thế này không ảnh hưởng tới Cao Lôi Hoa nhưng hắn vẫn cảm nhận được cỗ khí thế này.
- Cái này chính là long uy?
Cao Lôi Hoa thản nhiên nói. Slime hoàng kim bên cạnh hắn lại cũng bình yên vô sự, dựa vào chân Cao Lôi Hoa mắt lim dim.
- Long uy, đích xác cũng không tệ.
Cao Lôi Hoa cười nhẹ. Sau đó quay đầu nhìn Tĩnh Tâm.
Lúc này, Tĩnh Tâm cũng đã “thương tận đạn tuyêt" (ám chỉ sức cùng lực kiệt). Dưới long uy mạnh mẽ, nàng đã không chịu đựng nổi nữa rồi.
Bậc bảy so với bậc sáu chỉ hơn kém một bậc. Nhưng một bậc này cũng là chênh lệch giữa người phàm và thánh.
Vẻ mặt lạnh lùng của Tĩnh Tâm cũng thoáng lộ thần sắc khó chịu.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng lắc đầu, nha đầu này, càng nhìn càng giống Vũ Hinh ở thế giới kia, đều quật cường và hiếu thắng.
Nhìn vẻ mặt khó chịu của Tĩnh Tâm, Cao Lôi Hoa đột nhiên căng thẳng trong lòng. Không hiểu tại sao, Cao Lôi Hoa làm ra chuyện mà chính bản thân hắn cũng không dám tưởng tượng đến.
Hắn bước tới bên người Tĩnh Tâm, dang tay nhẹ nhàng ôm cô gái hiếu thắng này vào trong lòng.
Sau khi ôm lấy Tĩnh Tâm, ngay chính bản thân Cao Lôi Hoa cũng thấy cả kinh. Dù sao mình và mỹ nữ kiếm sĩ này cũng mới gặp nhau có mấy giờ đồng hồ, cứ như thế mà ôm lấy nàng thì cảm giác thật sự là khó diễn tả được.
Tĩnh Tâm an bình ở trong lòng Cao Lôi Hoa, vừa rồi khi nàng sắp không trụ được nữa, thì một đôi tay mạnh mẽ ôm chặt lấy nàng. Ngay sau đó nàng đã ở trong một lồng ngực ấm áp.
Tĩnh Tâm không biết cảm giác hiện tại là gì, chỉ hiểu rằng nàng có thể nép vào lồng ngực mạnh mẽ này, dựa vào một cách thân thiết.
Cao Lôi Hoa ngắm nhìn mỹ nữ kiếm sĩ trong lòng, nhưng hắn không thấy nàng có cử động bất ổn gì.
May mắn, Cao Lôi Hoa thầm thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn con cự long còn đang giả bộ ở trên không kia!
Không hiểu sao Cao Lôi Hoa đột nhiên nổi cơn thịnh nộ! Hắn cũng không biết vì sao mình nổi giận, chỉ biết là khi nhìn thấy con rồng này thì trong lòng hắn cảm thấy khó chịu!
- Mẹ thằng khốn này!
Ngay cả Cao Lôi Hoa cũng ngẩng đầu gào rống với cự long trên không! Đồng thời một chùm lôi điện lờ mờ bắt đầu quay xung quanh người hắn! Theo tiếng hét của Cao Lôi Hoa, từ trên người hắn tỏa ra một khí thế nghiêng trời lệch đất nghênh đón long uy của cự long.
Bộ tộc cự long là thú cưng của thần, những con sau khi đã thành niên đều là siêu giai ma thú ngang với thánh cấp.
Con băng sương cự long trước mắt này trình độ ước chừng là siêu gia thú trung vị, tương đương thực lực thánh cấp trung kỳ của nhân loại (NB: trong mỗi 1 giai của ma thú thì chia thành 3 loại: thượng vị, trung vị, hạ vị; còn mỗi 1 cấp của nhân loại là: mạt kỳ (thượng kỳ), trung kỳ, hạ kỳ)! Hơn nữa thân thể không lồ của cự long có năng lực phòng ngự ma pháp biến thái, cho dù vài người thánh cấp cũng không dám nói có thể thắng được nó!
Nhưng lúc này, thân là “Người khống chế sấm sét” nộ khí của Cao Lôi Hoa hoàn toàn bộc phát rồi!
Dưới long uy của cự long, dị năng của Cao Lôi Hoa vốn đã tiêu hao gần hết lại rục rịch nổi lên.
Trên người Cao Lôi Hoa, lôi điện màu tím mờ mờ quay xung quanh hắn vẫn vang loẹt xoẹt liên tục!
Mỹ nữ kiếm sĩ Tĩnh Tâm vẫn an tĩnh nép trong ngực hắn.
Cự long bay lượn trên không trung vốn muốn thử thực lực mấy người phía dưới như thế nào, nhưng đột nhiên xuất hiện một cỗ khí thế không kém gì long uy từ dưới xông lên trên áp lên người nó!
Thậm chí băng sương cự long còn mơ hồ cảm thấy khí thế này còn mạnh hơn long uy của mình vài phần!
Cỗ khí thế này chứa sự tự tin mãnh liệt, là loại khí thế do thực lực tạo lên! Là loại khí thế “trời đất bao la ta là lớn nhất”!
Lực lượng của thánh cấp đỉnh! Trong đầu của băng sương cự long nảy ra một câu như vậy.
- Gràooo~~
Cự long gầm lên một tiếng:
- Nhân loại, người rất cường đại! Có người mạnh như ngươi, ta có thể yên tâm giao đứa nhỏ. Cũng xin thứ lỗi sự vô lễ vừa rồi của ta.
Theo lời cự long, trên không trung nhấp nhoáng một chùm ánh sáng màu lam, sau đó thân thể cự long to lớn trên không dần dần thu nhỏ lại. Cuối cùng biến thành hình dáng một nam nhân. Mà cỗ long uy kia cũng đồng thời biến mất.
Nguyệt Hoa Thiên ngồi dưới đất miệng thở hổn hển, dưới long uy cường đại hắn hầu như cho rằng mình sẽ ngạt thở mà chết.
Đồng thời, khoé mắt Nguyệt Hoa Thiên liếc Cao Lôi Hoa, lôi điện quay xung quanh Cao Lôi Hoa làm cho người ta nhìn không rõ lôi quang trên người hắn là loại gì.
Không trung,
Mái tóc màu lam phấp phới theo gió, băng sương cự long hoá thành người từ từ hạ xuống, sau khi chạm đất nói:
- Cường giả nhân loại tôn kính, ta là Furion (1*). Xin được hỏi tên của ngài.
(ngôn ngữ đại lục, không phải long ngữ).
Furion sau khi chạm đất, nói với Cao Lôi Hoa mang theo sự tôn kính. Bộ tộc cự long, kiêu ngạo nhưng vẫn biết chừng mực, đối với kẻ mạnh thì long tộc vĩnh viễn luôn kính trọng.
Mà một câu này của cự long cũng chính là khẳng định thực lực của Cao Lôi Hoa!
Cao Lôi Hoa cười nhẹ, lôi điện quay xung quanh người hắn cũng dần dần tán đi. Vừa rồi may mà có con cự long này, nhờ có long uy của nó áp chế nên dị năng của Cao Lôi Hoa khôi phục không ít:
- Ta là Cao Lôi Hoa
Cao Lôi Hoa cười nói.
Furion thấy tuổi của Cao Lôi Hoa còn trẻ, cũng hơi kinh sợ. Nhưng cũng lập tức phản ứng ngay:
- Cao Lôi Hoa tiên sinh.
Furion tạm dừng rồi nói:
- Xin tha thứ cho sự vô lễ của ta. Bởi vì đứa nhỏ này là hài tử của muội muội ruột thịt của ta, ta thật sự không thể để đứa bé rơi vào tay người không có thực lực bảo vệ nó, bán long nhân đối với loại người tham lam mà nói, quả thực là sẽ gây ra những chuyện điên cuồng.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, bởi vì câu nói này mà sự phản cảm của Cao Lôi Hoa đối với Furion cũng bớt đi rất nhiều. Ít nhất, Cao Lôi Hoa phát hiện cự long trước mắt có một ưu điểm giống hắn - hết lòng bảo hộ đối với trẻ nhỏ, hoặc có thể nói là bao che hết mức…
--------------------------
1* - Furion: Một nhân vật trong game Warcraft
Last edited by Hai Lúa_LT; 22-07-2010 at 09:49 AM.
Đã có 75 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT
Quyển 1: Sơ lâm dị giới Chương - 15: Nữ hài tử bán long nhân Dịch giả: romas
- Ngài không cần để ý việc này đâu Furion.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng cười, sau đó dùng thủ pháp xảo diệu tiến về phía trước một bước, tách Tĩnh Tâm đang vô tình ở trong lòng hắn ra.
Kỳ thật Cao Lôi Hoa không muốn để nữ kiếm sĩ xinh đẹp này rời ra khỏi lòng mình, nhưng tính cách của nàng khiến Cao Lôi Hoa bất giác nghĩ tới hình ảnh thiếu phụ Vũ Hinh xinh đẹp kia.
Cao Lôi Hoa biết, tính cách Tĩnh Tâm và Vũ Hinh giống nhau một cách thần kỳ, để tránh nàng xấu hổ, Cao Lôi Hoa khéo léo để Tĩnh Tâm ly khai hắn, cũng sẽ không làm cho người ta phải hoài nghi cái gì.
Cao Lôi Hoa đi tới trước Furion rồi nhẹ nhàng cười nói:
- Yên tâm đi, có ta ở đây, ta sẽ hết sức bảo hộ tiểu cô nương này.
Ánh mắt Furion lộ ra vẻ yên tâm:
- Có cao thủ như ngài chiếu cố cho nó, ta cũng an tâm. Nếu không phải ta là một nam cự long không thích hợp cho việc chăm sóc trẻ con thì ta nhất định tự mình chăm sóc đứa nhỏ mệnh khổ này.
Furion khẽ thở dài, sau đó lắc đầu nói:
- A, cảm ơn ngài. Các vị đi theo ta, đứa nhỏ bây giờ còn ở trong trứng, nhưng chắc cũng sắp xuất thế. Trước hết các vị hãy cùng ta tới long huyệt. Ta còn có mấy thứ phải giao cho các vị.
Đứa nhỏ còn ở trong trứng? Cao Lôi Hoa nghe thế liền có cảm giác kì quặc. Chẳng lẽ con người có thể sinh ra từ trứng giống loài chim?
Furion trong hình dáng nhân loại dẫn theo Cao Lôi Hoa, Tĩnh Tâm cùng với Nguyệt Hoa Thiên từ từ đi đến long huyệt của hắn.
Vừa đi, Furion vừa tán gẫu với đám người Cao Lôi Hoa.
Cuối cùng, Furion cùng Cao Lôi Hoa đi tới phía trước đứa nhỏ.
Khi nhìn thấy đứa nhỏ, bệnh nghề nghiệp “vú em” của Cao Lôi Hoa lại bộc phát.
- Furion, những đứa nhỏ long tộc đều là sinh ra từ trứng à?
- Đúng vậy, đều là sinh ra từ trứng.
Furion trả lời.
- Vậy, những đứa bé sau khi sinh không cần chăm sóc sao?
Cao Lôi Hoa hỏi rất tự nhiên, không hề biết rằng mấy vấn đề này trên đại lục cơ bản không phải là vấn đề mà nam nhân quan tâm đến. Đây là nơi kẻ mạnh xưng hùng, vì vậy nam nhân vốn chỉ biết đến theo đuổi lực lượng cường đại, làm gì có kẻ nào lại đi quản việc trẻ con sau khi sinh muốn ăn hay cần bú sữa đâu.
Quả nhiên, Tĩnh Tâm đang đứng ở phía sau, khi nghe câu hỏi của Cao Lôi Hoa, trong ánh mắt hiện lên một tia kỳ dị.
Mà Nguyệt Hoa Thiên cùng Furion đều hướng ánh mắt khó tin nhìn Cao Lôi Hoa
Chẳng qua xuất phát từ sự tôn kính của long tộc đối với cường giả chân chính, Furion vẫn cố gắng trả lời:
- Cái này rất khó nói. Long tộc thuần huyết chúng ta sau khi sinh không cần bú mẹ, bởi vì chúng ta là đẻ trứng. Nhưng bán long nhân lại rất kỳ quái, bán long nhân sinh ra cần được bú, nhưng cũng trực tiếp ăn thịt giống long tộc chúng ta.
- A, ra là như vậy.
Cao Lôi Hoa gật gật đầu:
- Trẻ em không được bú sữa mẹ sẽ không tốt đối với sự phát triển. Sữa mẹ mới là thức ăn tốt nhất, không chỉ như vậy, khi người mẹ tự mình nuôi con bằng bầu sữa của mình sẽ tạo nên một tình cảm thân thuộc vô cùng kỳ diệu.
Cao Lôi Hoa không biết đến ánh mắt của ba người mà vẫn đứng đó cảm khái, tự nhiên nói ra đủ loại kinh nghiệm làm vú em của bản thân.
Nguyệt Hoa Thiên cùng Furion đều kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa! Ngay cả Tĩnh Tâm vốn vẫn lạnh như băng cũng không thể không nhìn lại vài lần!
Với bọn họ, Tiểu Lôi là một cường giả như vậy, hơn nữa tuổi lại còn trẻ. Như vậy thì hắn phải cả ngày luyện công như một người điên mới đúng! Nhưng hiện tại xem chừng Cao Lôi Hoa cũng có vẻ rất kinh nghiệm đối với việc nuôi dưỡng trẻ nhỏ!
- Sao ngươi lại biết rõ ràng đối với việc này như vậy, Cao Lôi Hoa?
Nguyệt Hoa Thiên nhẹ nhàng hỏi một câu, chẳng lẽ đây là nguyên nhân làm Cao Lôi Hoa cường đại?
Theo quán tính, mọi người luôn suy nghĩ đến nguyên nhân cường đại của người khác, cũng sẽ vô tình kết nối một số vấn đề kì quặc gì đó với sức mạnh.
- Ha ha, điều này là đương nhiên. Trước kia ta chuyên môn làm việc này mà!
Cao Lôi Hoa cười nói:
- Chăm sóc trẻ nhỏ là sở trường của ta mà!
- Chăm sóc trẻ nhỏ?
Nguyệt Hoa Thiên khẽ hỏi:
- Lôi Hoa, trước kia ngươi làm gì?
- Vú em!
Cao Lôi Hoa đắc ý nói ra nghề nghiệp của mình, tuy rằng là vú em, hơn nữa là làm hết phận sự vú em, chẳng qua lại là một vú em rắp tâm bất lương, một lòng muốn từ vú em biến thành cha của đứa bé.
Chẳng lẽ chăm sóc trẻ nhỏ có thể khiến người ta trở thành cường đại? Trong đầu Nguyệt Hoa Thiên lóe ra cái ý tưởng hoang đường tới cực điểm này, rồi sau đó hắn lại khẳng định điều này là không thể. Dù sao hắn không phải là kẻ ngốc, hắn vẫn thuộc loại có lý trí.
Chẳng qua, Nguyệt Hoa Thiên có lẽ thật sự không biết, Cao Lôi Hoa cường đại, cùng với việc hắn chiếu cố bọn nhỏ cũng là không phân tách rõ ràng. Cao Lôi Hoa sở dĩ cường đại là bởi vì chính bản thân hắn yêu những đứa nhỏ, nguyên nhân chính là vì phải bảo vệ chúng, cho nên Cao Lôi Hoa mới cường đại. Tuy rằng không phải mang tính quyết định, nhưng đây cũng là một nguyên nhân quan trọng khiến Cao Lôi Hoa cường đại. Bởi vì có yêu, phải bảo vệ thứ gì đó, không muốn thứ này mất đi, cho nên hắn mới cường đại!
- Tốt lắm, tới rồi!
Trong khi Nguyệt Hoa Thiên đang miên man suy nghĩ thì phía trước Furion đột nhiên ngừng lại, thông báo với ba người.
Nguyệt Hoa Thiên giật mình, sau đó ngẩng đầu nhìn ra bốn phía nghi hoặc nói:
- Không thể nào? có thấy cái huyệt động nào đâu?
Bên kia, Cao Lôi Hoa ngẩng đầu thoáng nhìn! Trong mắt Cao Lôi Hoa hiện lên một tia lôi điện màu tím, sau đó nhẹ nhàng cười, hắn lao thẳng tắp về hướng vách núi phía trước!
Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm kinh ngạc nhìn Cao Lôi Hoa thoải mái chui vào trong vách đá!
-Ảo thuật?
Nguyệt Hoa Thiên phản ứng lại.
- Ừm.
Furion ở bên cạnh gật gật đầu, trong lòng vô cùng ngạc nhiên thán phục thực lực của Cao Lôi Hoa! Phải biết rằng long tộc bày ra ảo thuật đặc biệt chính là vì phòng ngừa những kẻ ăn trộm long huyệt. Một tầng ảo thuật này đã làm khó rất nhiều kẻ ăn trộm long huyệt!
Nếu mỗi nhân loại đều mạnh như Cao Lôi Hoa? Furion không kìm nổi run rẩy.
- Ô~~NO!
Đột nhiên, mới vừa tiến vào, từ trong long huyệt truyền đến một tiếng kêu thảm thiết của Cao Lôi Hoa .
- Làm sao vậy? Chuyện gì xảy ra thế?
Furion hoảng sợ, lập tức lao vào long huyệt! Phía sau, Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm cũng lao nhanh theo Furion.
Vừa vào tới nơi, tình cảnh trước mắt hiện rõ trong mắt ba người.
Lập tức ba người có cảm giác không nói lên lời, giống như một đàn quạ đen lớn bay qua đỉnh đầu ~~.
Bởi vì, ở trước mắt bọn họ, Cao Lôi Hoa đang thống khổ kêu thảm.
Ở phía trước Cao Lôi Hoa, một quả trứng đã nứt ra, hiển nhiên là nữ hài tử bán long nhân vừa xuất thế!
Mà lần này Nguyệt Hoa Thiên cùng Tĩnh Tâm nhìn thấy bán long nhân tiểu nữ anh đang ôm chặt lấy thân thể Cao Lôi Hoa!
Càng quan trọng là..., nửa trên Cao Lôi Hoa đang lõa lồ!
Cho nên, hiện tại, đôi cánh của tiểu cô nương đang ghé vào ngực Cao Lôi Hoa, ôm chặt lấy hắn. Mà cái miệng nhỏ nhắn lại đang hung hăng cắn vào núm vú Cao Lôi Hoa, ra sức bú!
Mọi người đều biết, gà con khi vừa mới nở thì nhìn thấy cái gì đầu tiên đều coi đó chính là mẹ của mình.
Mà long tộc cùng gà con giống nhau đều là từ trứng nở ra!
Mà Cao Lôi Hoa không may lại là người đầu tiên tiến vào long huyệt! Vừa vào thì cũng đúng là lúc trứng nở!
Quan trọng là, thứ đầu tiên nữ hài tử bán long nhân nhìn thấy lại là Cao Lôi Hoa, một nam nhân anh tuấn, phong độ.
Hơn nữa..., hắn lại đang lõa lồ nửa thân trên!
Vì thế, do bản năng thôi thúc, tiểu nữ hài bổ nhào vào trong lòng Cao Lôi Hoa, há cái miệng nhỏ cắn vào cơ ngực rắn chắc, hung hăng bú nhưng kỳ thật cũng không có một chút sữa nào từ đầu vú tiết ra.
Last edited by Hai Lúa_LT; 22-07-2010 at 09:49 AM.
Đã có 81 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hai Lúa_LT