07-06-2012, 02:07 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 2: Äông DÆ°Æ¡ng hà o tá»™c.
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 7: Gia nô cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng phú quý.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Last edited by Lôi Äế; 07-06-2012 at 02:17 PM .
07-06-2012, 02:07 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 2: Äông DÆ°Æ¡ng hà o tá»™c.
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 8: HÆ°Æ¡ng tình Ä‘áºm nhạt.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Tà i sản của Lôi Äế
Last edited by Lôi Äế; 07-06-2012 at 02:17 PM .
07-06-2012, 02:08 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 2: Äông DÆ°Æ¡ng hà o tá»™c.
-----oo0oo-----
Chương 9: Tùy tùng.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2012, 02:09 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 2: Äông DÆ°Æ¡ng hà o tá»™c.
-----oo0oo-----
ChÆ°Æ¡ng 10: CÆ°á»ng hà o ở huyện Thạch LÆ°Æ¡ng
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Sau khi Ä‘i dá»c thẳng sông Thạch LÆ°Æ¡ng, Ä‘i qua con sông xÆ°a của huyện Thạch LÆ°Æ¡ng vẫn không bị bá» hoang, nhÆ°ng sá»± phồn vinh không được nhÆ° xÆ°a nữa, sá»± náo nhiệt trong huyện thà nh không được nhÆ° ở bến Thượng Lâm.
Má»›i sáng sá»›m, Lâm Phược và má»i ngÆ°á»i đã ngồi xe lừa đến huyện thà nh, lúc nà y mặt trá»i đã lên cao.
Äược sá»± chiếu cố của Chủ bá»™ Trần Lăng, đến huyện nha tìm Há»™ phòng thÆ° xá» lý việc Chu Phổ, Trần Ân Trạch được phân công nháºp tịch và việc Triệu Hổ thay đổi há»™ tịch Ä‘á»u rất thuáºn lợi. Bởi vì quê hÆ°Æ¡ng của Chu Phổ đã rÆ¡i và o tay ngÆ°á»i Äông Hồ, huyện Thạch LÆ°Æ¡ng không thể nhanh chóng gá»i công văn Ä‘iá»u tra thân pháºn của Chu Phổ, huyện Thạch LÆ°Æ¡ng chỉ có thể xá» trà há» vá»›i tÆ° cách là những ngÆ°á»i lÆ°u lạc không có há»™ tịch, có Lâm Phược bảo lãnh và nháºn là m tuỳ tùng thì không có vấn Ä‘á» gì. Ngay cả nhÆ° váºy, Há»™ thÆ° phòng cÅ©ng là m hết pháºn sá»±, Ä‘em những công văn hải bá»™ chất chồng mÆ°á»i mấy năm qua của Huyện uý để so sánh diện mạo của Chu Phổ và Trần Ân Trạch.
Hải bá»™ văn thÆ° của Tần Thừa Tổ, Tà o Tá» Ngang, Chu Phủ…rõ rà ng lẫn lá»™n trong đó, nhÆ°ng thân pháºn của Chu Phổ trong Hải bá»™ văn thÆ° không phải tên là Chu Phổ, mà tên là Toản Lâm Báo Chu Bồ, trên hình vẽ có để râu. Chu Phổ cùng vá»›i Lâm Phược quay trở lại Äông DÆ°Æ¡ng, rồi cạo sạch sẽ râu ria, nhÆ°ng vẫn còn bảy tám phần giống vá»›i hình trong tranh, nhÆ°ng Há»™ phòng thÆ° và Huyện uý lại không để ý đến những gì trên ngÆ°á»i của Chu Phổ, lấy Hải bá»™ văn thÆ° ra cÅ©ng chỉ xem qua, rồi lại láºt sang trang khác.
Trần Ân Trạch có chút căng thẳng, trái lại Chu Phổ lại tá» ra hết sức bình tÄ©nh, tay vẫn khoác lên vai của Trần Ân Trạch, để y khá»i căng thẳng; Lâm Phược thấy khuôn mặt Triệu Hổ có chút thay đổi, dẫm nhẹ lên chân y má»™t cái, trong lòng biết rõ, hôm qua y đã thấy thân thủ của Chu Phổ, có thể Ä‘em những vấn Ä‘á» trong Hải bá»™ văn thÆ° kia và Chu Phổ sâu chuá»—i lại.
Triệu Hổ không phải không biết, bị Lâm Phược dẫm nhẹ má»™t cái, liá»n trở lại bình thÆ°á»ng ngay.
TrÆ°á»›c trÆ°a cÅ©ng đã tá»›i giá» nghỉ, Há»™ phòng thÆ° sá» và Huyện uý Ä‘á»u lấy lý do báºn việc công nên từ chối khéo tiệc chiêu đãi của Lâm Phược. Äá»u nói LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm rất nghiêm khắc, lúc nà y có thể thấy được, cho dù ở háºu thế, Lâm Phược cÅ©ng chÆ°a từng thấy nhân viên nhà nÆ°á»›c mà từ chối lá»i má»i dùng tiệc của ngÆ°á»i khác, trừ phi trong ngà y đã nháºn lá»i má»i của ngÆ°á»i khác rồi không thể tá»›i được. Há»™ phòng thÆ° sá» và Huyện uý lại không há» từ chối chút ngân lượng Ä‘Æ°a lên, Ä‘á»u hứa sẽ nhanh chóng giải quyết vụ việc và sẽ phái nha dịch Ä‘Æ°a Nha bà i, thân tịch tá»›i táºn tay.
Lâm Phược không vá»™i rá»i khá»i huyện nha, lại tá»›i yết kiến Tri huyện đại nhân.
Từ việc hôm qua Giáo dụ Lô Äông DÆ°Æ¡ng và Chủ bá»™ Trần Lăng nháºn lệnh của Trị huyện LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm đến nhà xác minh cái chết của mình rồi quay vá», việc nà y tuy là trách nhiệm của LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm, nhÆ°ng cÅ©ng có thể hiểu được sá»± quan tâm của Tri huyện đại nhân đối vá»›i hắn, hÆ¡n nữa Lâm Phược lại là ngÆ°á»i duy nhất của huyện Thach LÆ°Æ¡ng thi Ä‘á»— cá» nhân trong kỳ thi hÆ°Æ¡ng nà y, bái kiến quan phụ mẫu của huyện Thạch LÆ°Æ¡ng hoặc LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm triệu kiến Lâm Phược tá»›i gặp cÅ©ng là điá»u tất nhiên.
Huyện sở nằm ở trÆ°á»›c nha sau nÆ¡i ở, trÆ°á»›c nha là nÆ¡i là m việc, Tri huyện và gia thuá»™c cùng vá»›i đám tuỳ tùng ở phái sau, môn dịch Ä‘i bẩm báo và quay lại, nói LÆ°Æ¡ng tri huyện sau khi dùng bữa trÆ°a sẽ không tiếp khách, kêu Lâm Phược buổi chiá»u hãy tá»›i.
Lâm Phược cÅ©ng không cảm thấy bị coi thÆ°á»ng, rồi cùng vá»›i Chu Phổ, Triệu Hổ, Trần Ân Trạch Ä‘i voà trong thà nh tìm quán cÆ¡m.
Triệu Hổ có chút buồn bá»±c, hôm qua Giáo dụ và Chủ bá»™ đã Ä‘Ãch thân đến nhà mình, khiến bá»n há» nhầm tưởng rằng Tri huyện LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm rất coi trá»ng Lâm Phược, không ngá» lúc nà y vì lý do†sau khi dùng bữa trÆ°a không tiếp khách†mà đuổi khéo Lâm Phược ra ngoà i, thấy bất bình thay cho Lâm Phược, nói:
- Cái nà y mà gá»i là lý do à , năm trÆ°á»›c khi y má»›i nháºm chức, tá»›i bến Thượng Lâm bái kiến Lâm gia, thái Ä‘á»™ khác hẳn lúc nà y.
- Ta là ai, chẳng nhẽ Lương Tả Nhâm không biết sao? Ta cũng không phải dựa bóng của Lâm gia.
Lâm Phược vừa cÆ°á»i vừa nói, có lẽ LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm trÆ°á»›c đây chÆ°a từng biết tá»›i Lâm Phược, nhÆ°ng sau kỳ thi hÆ°Æ¡ng, rồi lại chuyện cÆ°á»›p án ở huyện Bạch Sa, LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm sao mà không biết, hắn chỉ là má»™t đứa con cháu yếu Ä‘uối vô dụng của Lâm gia chứ? Còn có thể coi trá»ng hắn bao nhiêu nữa đây?
- Äúng rồi, Chu gia chÃnh là Hoà i thượng lÆ°u Mã khấu toản lâm báo Chu Bồ.
Triệu Hổ nhá»› mãi không quên việc nà y, thấy ngÆ°á»i trên Ä‘Æ°á»ng Ãt, thấp giá»ng há»i, vẻ mặt không có chút gì e ngại, còn tá» ra có chút vui nữa.
- Cũng có thể.
Lâm Phược không dứt khoát, nói:
- Trên Ä‘Æ°á»ng không nói việc nà y, chúng ta tìm chá»— ăn uống trÆ°á»›c đã. Nếu Tri huyện đại nhân rảnh rá»—i, chiá»u còn phải tá»›i bái kiến lần nữa…
- Má»—i lần Tiểu NgÅ© vá» huyện, Ä‘á»u phải đến má»™t quán trà , lẽ nà o tú tà i nhÆ° ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết, chúng ta đến đó dùng cÆ¡m…
Triệu Hổ nói.
- á»’, quán trà gì mà đặc biệt khiến Tiá»u NgÅ© lÆ°u luyến thế?
Lâm Phược há»i, hắn cÅ©ng không biết Lâm Cảnh XÆ°Æ¡ng rất thÃch đến má»™t nÆ¡i trong huyện.
- Cứ đi tới nơi ắt sẽ biết.
Triệu Hổ tá» ra thần bÃ, dẫn Lâm Phược, Chu Phổ. Trần Ân Trạch Ä‘i qua huyện nha rồi sâu và o má»™t con ngõ nhá» hẹp, Ä‘i qua con ngõ nhá» chÃnh là sông Thạch LÆ°Æ¡ng cÅ©ng là con Ä‘Æ°á»ng thuá»· tiến và o thà nh, quán trà đó nằm ở phÃa đông của con Ä‘Æ°á»ng đó.
Äây cÅ©ng là má»™t quán ăn rất bình thÆ°á»ng, không thấy có cái gì đặc biệt, Ä‘em xe lừa buá»™c và o cá»c buá»™c ngá»±a của quán trà , hà nh lý cầm trên tay, thấy trÆ°á»›c quan có hai gã Ä‘Ã n ông mặt áo xanh Ä‘ao Ä‘eo bên hông đứng đó. Äằng trÆ°á»›c có bốn gã cầm đòn gánh Ä‘Æ°a rượu và thức ăn và o trong, bá»n há» cÅ©ng mặc kệ; Lâm Phược, Triệu Hổ cùng hai ngÆ°á»i kia tiến đến cá»a tiệm, bá»n há» liá»n bị ngăn lại:
- Khách đã đầy rồi, má»i má»i ngÆ°á»i tìm quán khác dùng cÆ¡m.
- Dá»±a và o cái gì mà ngÆ°á»i khác và o được, bá»n ta và o lại nói khách đã đầy rồi?
Triệu Hổ nói vá»›i gã vô duyên vô cá»› ngăn há» trÆ°á»›c cá»a tiệm, trong lòng khó chịu, sao có thể dá»… dà ng để há» Ä‘uổi Ä‘i nhÆ° váºy chứ, lông mà y dá»±ng ngược lên, hai mắt nhìn trừng trừng và o hai gã đứng gác ngoà i cá»a.
Lâm Phược Ä‘Æ°a ánh mắt tò mò nhìn và o bên trong, ánh đèn trong tiệm rất mỠảo, không biết có nhân váºt nà o lại đến má»™t quán vô cùng phổ thông nhÆ° nà y chứ, lại còn có há»™ vệ đứng ngoà i cá»a nữa chứ; hai tên há»™ vệ nà y ngăn không cho há» và o vì bên hông hắn Ä‘eo má»™t thanh Ä‘ao, còn má»™t thanh Ä‘ao nữa vẫn để trong bao do Trần Ân Trạch Ä‘eo trên vai, nhìn qua cÅ©ng biết, dù sao Chu Phổ vẫn chÆ°a phải là tuỳ tùng, là má»™t dân thÆ°á»ng thì cấm chỉ mang Ä‘ao bên mình, ở huyện Thạch LÆ°Æ¡ng vẫn phải cẩn tháºn má»™t chút.
Hai gã Ä‘Ã n ông mặc áo xanh thấy và i trÆ°á»›c mặt không chịu rá»i khá»i, nét mặc có chút biến sắc, tá» ra cảnh giác, tay cầm Ä‘ao tiến tá»›i Ä‘uổi há» Ä‘i.
Hai gã há»™ vệ nà y cÅ©ng không giống nhÆ° nha dịch trong nha môn, lá»i nói dÆ°á»ng nhÆ° là ngÆ°á»i nÆ¡i khác, Lâm Phược nghÄ© tá»›i lúc hắn đến hiện nha yết kiến LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm thì nha dịch nói LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm trÆ°a nay phải tiếp khách, lẽ nà o LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm đã tá»›i đây trÆ°á»›c để chuẩn bị yến tiệc để má»i khách quý của lão? tháºt không biết quán ăn nà y có gìđặc biết mà Lâm Cảnh XÆ°Æ¡ng và Triệu Hổ lại thÃch đến đây nhÆ° váºy, ngay cả quan phụ mẫu của huyện Thạch LÆ°Æ¡ng là LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm cÅ©ng thÃch đến nÆ¡i nà y.
TrÆ°á»›c đây Lâm Phược cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i thÃch nói chuyện phải trái, hÆ¡n nữa lần nà y hắn lại có lý, thấy thái Ä‘á»™ của hai gã há»™ vệ không dám manh Ä‘á»™ng, tay cầm Ä‘ao tá» vẻ uy hiếp, trong lòng nghÄ© nếu có thể dụ được LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm ra thì cà ng tốt, vá»™i lá»›n tiếng nói:
- Các ngÆ°Æ¡i không phải là chủ nhân ở đây, ngăn không có ngÆ°á»i khác và o trong, là có ý gì? Các ngÆ°Æ¡i cầm Ä‘ao kiếm, còn muốn uy hiếp chúng ta rá»i Ä‘i, nếu có bản huyện LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm đại nhân ở trong đó, cÅ©ng không dung túng cho gia nô nhÆ° váºy, rốt cuá»™c các ngÆ°Æ¡i là ai?
Lá»i nói vừa rồi của Lâm Phược rất có khà thế và nghiêm nghị; hai gã há»™ vệ không thể nói gì được, nghÄ© Lâm Phược là má»™t nhân váºt cÅ©ng đáng mặt ở nÆ¡i nà y, dù sao cÅ©ng muốn gây chuyện, đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng là ngÆ°á»i địa phÆ°Æ¡ng nà y hÆ¡n nữa ngÆ°á»i nhiá»u thế lá»±c hÆ¡n hẳn, bá»n há» chặn ở trÆ°á»›c cá»a nên có vẻ Ä‘uối lý, Ä‘ang do dá»± không biết có nên cho bá»n há» và o trong không nữa.
Triệu Hổ nhìn Lâm Phược cảm thấy kỳ lạ, ngà y trÆ°á»›c Ä‘á»u là do y và Lâm Cảnh XÆ°Æ¡ng gây chuyện, chÆ°a bao giá» thấy Lâm Phược tá» ra mạnh mẽ trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i khác nhÆ° váºy, đối phÆ°Æ¡ng lại mang vÅ© khà bên mình, là đấng Ä‘Ã n ông uy phong lẫm liệt. Triệu Hổ cÅ©ng không nghÄ© ngợi nhiá»u, thái Ä‘á»™ cứng rắn mạnh mẽ của Lâm Phược, y cÅ©ng không sợ sẽ xảy ra chuyện gìở huyện Thạch LÆ°Æ¡ng nà y, còn hét lá»›n và o bên trong:
- Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá», mau ra đây, trÆ°á»›c quán của các ngÆ°Æ¡i sao tá»± nhiên lại có hai con chó đứng canh thế nà y?
Gã há»™ vệ trung niên còn nhẫn nại má»™t chút, còn gã kia thì không chịu nối bị ngÆ°á»i khác chá»i là chó, liá»n Ä‘Æ°a Ä‘ao lên, Chu Phổ tiến tá»›i. tay nắm lấy cổ tay của hắn khiến hắn không Ä‘Æ°a Ä‘ao lên được, trầm giá»ng quát:
- Giữa ban ngà y ban mặt, ai dám rút đao ra?
Tay Lâm Phược cÅ©ng Ä‘ang cầm Ä‘ao, ánh mắt nhìn vá» gã há»™ vệ trung niên kia, lại trầm giá»ng há»i:
- Ngươi là ai mà dám là m cà n ở huyện Thạch Lương nà y?
Nghiêm nghị tá»± cho mình là ngÆ°á»i đứng đầu nÆ¡i nà y.
Gã há»™ vệ trẻ tuổi bị Chu Phổ nắm lấy cổ tay không thể nà o rút Ä‘ao ra được, Ä‘Æ°a chân lên đá Chu Phổ, bị Chu Phổ Ä‘Æ°a đầu gối đè và o đầu gối y, nếu không phải Chu Phổ Ä‘ang cầm cổ tay hắn thì suýt chút nữa hắn đã ngã lăn ra rồi, vừa ngượng vừa Ä‘au, khuôn mặt á»ng Ä‘á» cả lên.
Gã há»™ vệ trung niên cÅ©ng có chút từng trải, lúc nà y không dám là m cho sá»± việc ầm lên, bá» tay khá»i cán Ä‘ao, lùi ná»a bÆ°á»›c, chắp tay nói:
- Ngăn các vị lại vì Lương Tả Nhâm đại nhân đang dùng tiệc ở bên trong…
- Lúc ta vừa đến huyện nha bái kiến, LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm đại nhân vẫn còn tiếp khách trong phủ… sao các ngÆ°Æ¡i dám nói bừa bãi váºy!
Lâm Phược rất khà thế hùng hổ nói tiếp:
- Cho dù là lÃnh của LÆ°Æ¡ng tri huyện canh ngoà i cá»a, thì cÅ©ng không có là gì ngăn chúng ta và o dùng cÆ¡m cả.
- Việc gì váºy?
Lúc nà y có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên mặc áo dà i bÆ°á»›c ra, tuy lão mặc chiếc áo dà i, nhÆ°ng thấy ánh mắt của lão, lá»™ ra những Ä‘Æ°á»ng gân guốc, xem ra cÅ©ng là ngÆ°á»i há»c võ, chắc cÅ©ng là má»™t há»™ vệ, hÆ¡n nữa lại là ngÆ°á»i đứng đầu trong ba ngÆ°á»i há». PhÃa sau lão có má»™t thiếu phụ xinh đẹp thòđầu ra xem, nhìn thấy Triệu Hổ, nói:
- A, hoá ra là Triệu gia huynh đệ…
Rồi vá»™i giải thÃch vá»›i lão vá» thân pháºn của Triệu Hổ:
- Quan gia, Triệu gia huynh đệ là thủ lÄ©nh của HÆ°Æ¡ng doanh ở bến Thượng Lâm, cÅ©ng là thÆ°á»ng khách của quán nà y, chỉ e là có sá»± hiểu lầm rồi.
Nà ng cÅ©ng không biết ná»a tháng trÆ°á»›c Triệu Hổ đã bị Ä‘uổi khá»i HÆ°Æ¡ng doanh ở bến Thượng Lâm.
Gã trung niên nhìn qua Lâm Phược, Chu Phổ, Triêuh Hổ và má»i ngÆ°á»i, trong lòng nghÄ© ngÆ°á»i nà y vốn là thủ lÄ©nh của HÆ°Æ¡ng doanh ở bến Thượng Lâm, thảo nà o khà phách có vẻ bệ vệ kiêu ngạo nhÆ° thế, LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm vừa nãy còn nói vá»›i đại nhân cái Ä‘uôi của Lâm gia vẫn chÆ°a đứt, vẫn thao túng nÆ¡i nà y, bây giá» nhìn thấy táºn mắt rồi, không biết có phải Lâm gia biết đại nhân Ä‘ang ở huyện Thạch LÆ°Æ¡ng không, mà phái ngÆ°á»i đến để dò thám. Chu dù nhÆ° thế nà o, bá»n hỠđứng ngăn ở trÆ°á»›c cá»a tiệm, những ngÆ°á»i trÆ°á»›c mắt lại là những ngÆ°á»i có máu mặt ở nÆ¡i nà y, gã trung niên trầm giá»ng quát hai gã há»™ vệ:
- Äể các ngÆ°Æ¡i đứng ngoà i coi trừng, không bảo các ngÆ°Æ¡i Ä‘uổi ngÆ°á»i… thôi váºy, các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u và o trong cho ta.
Câu nà y cÅ©ng nhÆ° nể mặt Lâm Phược, Chu Phổ, Triệu Hổ và má»i ngÆ°á»i.
Gã trung niên và hai tên há»™ vệ Ä‘i và o trong quán, tráºn tranh cãi cÅ©ng tạm thá»i dừng lại; Lâm Phược thấy không thể dụ LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm ra, trong lòng có chút nuối tiếc, bá»n há» cÅ©ng cùng vá»›i thiếu phụ xinh đẹp và o trong quán. Thiếu phụ nà y má»±ac chiếc áo in hình hoa, eo được quấn chiếc tạp dá», thân hình rất cân đối, Æ°á»›c chừng hai mốt hai hai tuổi, khuôn mặt trắng ngần rất mê hoặc, mái tóc Ä‘en óng ả búi bên Ä‘á»u, gà i má»™t chiếc trâm hoa mai, đứng ở chá»— nhiá»u dầu mở nhất của tiệm, cÅ©ng không thấy trên ngÆ°á»i của ngÆ°á»i thiếu phụ nà y có chút mùi nà o cả.
Trong lòng Lâm Phược biết, vị thiếu phụ nà y chÃnh là †Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá»â€ mà Triệu Hổ gá»i, xem vẻ ngoà i của quán nà y rất bình thÆ°á»ng, có lẽ Ä‘iá»u đặc biệt nhất chÃnh là vị Tiêu gia nÆ°Æ¡ng tá» nà y, tuy mặc bá»™ xiêm y bằng vải thô nhÆ°ng cÅ©ng không là m mất Ä‘i vẻ quyến rÅ© của nà ng, thảo nà o Lâm Cảnh XÆ°Æ¡ng lại hay đến nÆ¡i nà y, từ trÆ°á»›c tá»›i nay, nam nhi cho dù tốt đẹp thế nà o cÅ©ng khó che dấu được những lẽ thÆ°á»ng nà y.
Tà i sản của Lôi Äế
07-06-2012, 02:09 PM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Kiêu Thần
Tác giả : Canh Tục
Quyển 2: Äông DÆ°Æ¡ng hà o tá»™c.
-----oo0oo-----
Chương 11: Răng nanh dữ tợn.
Nhóm dịch: Quan TrÆ°á»ng
Nguồn: Sưu tầm
Tiệm ăn nà y quả là quá bình thÆ°á»ng, ở giữa được bà y và i chiếc bà n, ở góc đông bắc gần nhà bếp có hai gian được che bằng tấm vải thô, tấm gièm thô cÅ©ng chỉ che ná»a vá»i, gã mặc chiếc áo dà i và hai tên há»™ vệ Ä‘i và o bên trong má»™t gian. Chiếc gièm co lên, những ngÆ°á»i ngồi bên trong cÅ©ng nhìn ra bên ngoà i.
Trị huyện Thạch LÆ°Æ¡ng là LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm trạc tuổi tứ tuần, có và i cá»ng râu má»c trên khuôn mặt trắng bóc, mặc bá»™ xiêm y hà ng ngà y, y Ä‘ang cảm thấy kỳ lại vì có ngÆ°á»i gây rối ngoà i đó, ngÆ°á»›c mắt thấy Lâm Phược bÆ°á»›c và o, khẽ sá»ng sốt, muốn định thần lại cÅ©ng không kịp, Lâm Phược đứng bên ngoà i gièm đã chắp tay hà nh lá»…:
- Hai con chó đứng canh gác ngoà i cá»a sủa linh tinh, không ngá» Tri huyện đại nhân lại ở đây, há»c sinh bái kiến đại nhân.
Lá»i nói của Lâm Phược rất chanh chua, nét mặt LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm có chút biến sắc, trong lòng cÅ©ng rất bá»±c tức mà không thể nà o giải toả được.
Lúc Lâm Phược đến huyện nha bái kiến, LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm Ä‘ang má»i ngÆ°á»i bạn lâu năm tá»›i đây dùng tiệc. Äây chÃnh là tân cá» nhân chết Ä‘i sống lại trong vụ cÆ°á»›p án ở huyện Bạch sa, LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm biết thân pháºn của hắn, văn chÆ°Æ¡ng thì cÅ©ng bình thÆ°á»ng, chỉ có Ä‘iá»u may mắn hÆ¡n ngÆ°á»i khác thôi, cho dù là con cháu của Lâm gia, nhÆ°ng cÅ©ng khúm na khúm núm, không được Lâm gia trá»ng dụng, trong lòng y ắt không coi Lâm Phược ra gì. Lo lỡ mất buổi gặp gỡ vá»›i bạn hữu lâu năm, LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm cÅ©ng kiếm má»™t lý do để không gặp Lâm Phược, đâu ngá» lại gặp nhau ở đây, há»™ vệ của bạn hữu lại ngăn cản bá»n há» ngoà i cá»a rồi xảy ra to tiếng.
- Ừhm…
Lương Tả Nhâm ừ một tiếng rồi nói:
- Không phải đa lễ, các ngươi cũng đi dùng cơm đi.
Lâm Phược còn muốn và o trong xem ở đó có những ai, chiếc rèm đã được ngÆ°á»i bên trong bá» xuống.
Lâm Phược và má»i ngÆ°á»i đánh tìm má»™t chiếc bà n trong góc ngồi, Triệu Hổ rất thông thuá»™c nÆ¡i nà y, đứng đó rồi gá»i vá»›i vị thiếu phụ xinh đẹp Tiêu gia nÆ°Æ¡ng tá»:
- Tiêu gia nÆ°Æ¡ng tá», vẫn còn nhá»› ta hay ăn những gìở quán nà y chứ? và mang thêm Ä‘Ä©a thịt bò lát ra đây.
Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá» rất hoà nhã, giá»ng thanh thót dá»… nghe nói:
- Nhá»› chứ, có phải má»™t bình Lăng Hồ Hoà ng không váºy?
Triệu Hổ bá» Ä‘ao ra rồi ngồi xuống, rồi ghé sát tai Lâm Phược nói nhá»:
- Ngươi vỠlần nà y, không giống như lần trước gì cả.
- LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm là quân phụ mẫu của huyện Thạch LÆ°Æ¡ng, ta không nên trêu chá»c hắn sao?
Lâm Phược há»i.
Triệu Hổ cảm thấy Lâm Phược khác xa vá»›i trÆ°á»›c kia, trong lòng tuy cảm thấy chuyện vừa rồi rất khoái, nhÆ°ng lại nghÄ© đến nếu ngÆ°á»i cẩn tháºm chặt chẽ nhÆ° Lâm Cảnh XÆ°Æ¡ng mà ở đây, ắt sẽ loạn mất, cÅ©ng không biết Lâm Phược hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy có nên hay không nên nữa.
Lâm Phược cÆ°á»i toáng lên, khẽ nói:
-‘ Vị trà thấp hèn thì phải tháºn trá»ng, khi đã có thế lá»±c thì phải Ä‘iên cuồng chút’, đây là tâm lý của ngÆ°á»i ÄÆ°á»ng. Lần nà y ta có thể phục hồi thân pháºn ở huyện Bạch Sa, liá»n ngá»™ ra Ä‘iá»u nà y, muốn’ lúc khốn cùng thất vá»ng nhất không để ngÆ°á»i khác ức hiếp, khi đã thà nh danh thì không để ngÆ°á»i khác đố kỵ’. LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm, ta không sụp mặt hắn,cuối cùng hắn cÅ©ng không coi ta ra gì; lần nà y mình có lý nên thắng hắn, hắn sẽ ghi nhá»›, cÅ©ng biết ta không phải ngÆ°á»i có thể dá»… bắt nạt… thân pháºn thấp hèn không e sợ, phải để lá»™ răng nanh ra, cái nà y không giống nhÆ° gây chuyện sin h sá»±.
- Äược, Tần tiên sinh không nói nổi cái lý do nà y của ngÆ°Æ¡i…
Giá»ng Chu Phổ nhá» nhẹ, tay trái Ä‘áºp mạnh má»™t cái và o bà n, miệng khẽ cÆ°á»i, cà m thấy Lâm Phược cÅ©ng có hứng thú vá»›i mình:
- Quyết Ä‘oán, dám là m, là m việc không ná» hà gì, xem ra hà nh sá»± sẽ rất gan dạ đây, trong lòng cÅ©ng có sá»± so sánh cái hÆ¡n kém vá»›i ngÆ°á»i khác.
- Triệu Hổ nhất thá»i không hiểu Lâm Phược nói gì, trong lòng Ä‘ang nghÄ© hai lần sống chết ở huyện Bạch Sa, nên có sá»± khác biệt vá»›i quá khứ là chuyện bình thÆ°á»ng, nhẽ ra không được nhìn hắn theo cách cÅ© nữa.
Trong chiếc phòng được ngăn bởi chiếc rèm vải, gã trung niên mặc áo dà i và hai tên há»™ vệ áo xanh kia Ä‘á»u đứng má»™t bên hầu hạ, bá»n há» Ä‘á»u là há»™ vệ. Ngồi đối diện vá»›i LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm là má»™t thanh niên tuấn tú chừng hai mÆ°Æ¡i tuổi, chiếc rèm che chắn nên bá»n há» không nhìn thấy Lâm Phược và má»i ngÆ°á»i, há»i LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm:
- LÆ°Æ¡ng đại nhân, ngÆ°á»i vừa nãy là ai váºy, đứng trÆ°á»›c quan phụ mẫu nhÆ° ngà i mà kiêu ngạo ngoan cÆ°á»ng váºy?
- Äó là con cháu của Lâm gia…
Lương Tả Nhâm cau mà y nói.
NgÆ°á»i thanh niên nà y lúc nãy Ä‘ang nghe LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm phân trần vá» sá»± quyá»n thế danh pháºn, danh vá»ng khắp má»™t vùng của gia tá»™c Lâm thị, lúc nà y lại nghe thấy LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm nói đây là con cháu của Lâm gia, vẻ mặt hắn phẫn ná»™ nói:
- Váºy thì quá ngông cuồng rồi! LÆ°Æ¡ng đại nhân vì sao phải nhẫn nhịn tên tiểu nhân ngông cuồng nà y? Äem ra huyện nha đánh cho ba mÆ°Æ¡i gáºy, để hắn biết thế nà o là bất kÃnh vá»›i quan trên.
LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm lắc đầu rồi cÆ°á»i, lá»™ ra nụ cÆ°á»i bất đắc dÄ©, không trả lá»i ngÆ°á»i thanh niên kia, quay mặt sang bên ngÆ°á»i văn sÄ© trung niên ngồi bên tay trái nói:
- Hôm nay ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã nhìn thấy tình cảnh của ta rồi đấy, ngay cả má»™t đứa con cháu tép diu của Lâm gia, còn không coi chức quan Tri huyện nhá» má»n nà y của ta ra gì.
Mồm LÆ°Æ¡ng Tả Nhân thì nói nhÆ° váºy, nhÆ°ng trong lòng lại thấy quái lạ†Ai cÅ©ng nói tên Lâm Phược nà y khúm na khúm núm và yếu á»›t, vừa rồi thấy lá»i nói sắc bén vô cùng.â€
- Thế gia vá»ng tá»™c ở má»™t địa phÆ°Æ¡ng, cái Ä‘uôi còn dà i khó mà cắt đứt được…
Ngồi bên không nói gì lúc nà y văn sĩ trung niên mới khẽ thở dà i nói:
- Lần nà y ta gặp được Lý đốc, phải há»i hắn, vì sao lại má»m lòng vá»›i danh gia nhÆ° váºy, khiến cho các thế gia ở các địa phÆ°Æ¡ng Ä‘á»u vá»ng tưởng.
LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm chỉ ở má»™t chá»—, nên không biết trong triá»u thế nà o, không dám nghÄ© đến việc bắt các thế gia quy hà ng, từ miệng bạn hữu của hắn thì biết, hắn rất không bằng lòng vá»›i những thế gia quy hà ng.
Lâm Phược và má»i ngÆ°á»i ngồi quanh bà n, đợi thức ăn mang lên, thi thoảng lại nhìn và o gian phòng bên chiếc rèm, những cái bá»±c tức vừa nãy liá»n được những món ăn nóng hổi xua tan hết rồi.
Bà n bên cạnh có bốn gã thô bỉ ngồi quanh, chÃnh là bốn ngÆ°á»i và o trong quán trÆ°á»›c bá»n há», mặc những bá»™ quần áo vá khắp ngÆ°á»i, lây sợi dây bằng cá» là m thắt lÆ°ng, đầu Ä‘á»u Ä‘á»™i những chiếc mÅ© bằng vá» dÆ°a, bên tÆ°á»ng dá»±ng bốn cái đòn gánh dà i, xem ra đây là những cá»u vạn trong thà nh, thấy thân hình của bá»n há» cÅ©ng rất rắn chắc. Bốn gã cá»u vạn không ngừng đảo mắt nhìn Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá» Ä‘ang báºn rá»™n ở phòng khác, ngồi đó uống rượu và cÆ°á»i nói:
- Huyện Thạch LÆ°Æ¡ng có hai quả phụ nổi tiếng nhất, ngÆ°á»i thứ nhất chÃnh là Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá». Tiếu gia ở phái tây thà nh có má»™t thôn trang là m lụa, là má»™t gia tá»™c rất già u có ở huyện Thạch LÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng đáng tiếc ngÆ°á»i con trai bị bệnh lao, bệnh cÅ©ng đã rất nguy kịch rồi, nói là muốn cÆ°á»›i cho nó má»™t ngưòi vợ để lấy hỉ trừ bệnh. CÆ°á»›i chÆ°a được mÆ°á»i ngà y, ngÆ°á»i con trai Ä‘oản mệnh của Tiêu gia cÅ©ng tắc thở, trách mệnh của Tiêu gia nÆ°Æ¡ng tá» khắc mệnh của con trai há» nên đã Ä‘uổi nà ng ra khá»i nhà . Tiêu gia nÆ°Æ¡ng tá» mượn tiệm trà nà y của cha mẹ nà ng để kinh doanh, sống tạm qua ngà y. Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá» nà y diện mạo rất xinh đẹp, những cô gái trong thà nh không ai sánh kịp vá»›i nà ng; nhÆ°ng đây không phải lý do để nà ng nổi tiếng.
- Váºy Ä‘iá»u gì khiến Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá» nổi tiếng nhÆ° váºy? Má»™t ngÆ°á»i ngồi bên cạnh nói xen và o.
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© xem, bệnh lao mà sau hôn lá»… không trụ được mÆ°á»i ngà y đã chết, nhÆ° váºy thì sau khi cÆ°á»›i cÅ©ng chẳng là m ăn được gì, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ© Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá» vẫn còn cái ngà n và ng đó…
NgÆ°á»i Ä‘ang nói nà y nhÆ° cố ý khiêu khÃch vị chủ quán nà y, lá»i nói của hắn, hÆ¡n phân ná»a thá»±c khách ở phòng khách Ä‘á»u nghe thấy, những ngÆ°á»i nghe thấy cÅ©ng cÆ°á»i má»™t cách nhạo cợt, khuôn mặt Tiếu gia nÆ°Æ¡ng tá» á»ng Ä‘á» lên, đôi mắt đẹp kia nhÆ° có chút gì oán trách, lại không muốn Ä‘uổi thá»±c khách ra ngoà i, cà ng là m nên khà chất mê ngÆ°á»i của nà ng. Lâm Phược, Triệu Hổ và má»i ngÆ°á»i ngồi bên cạnh nghe váºy cÅ©ng cÆ°á»i lên, nhÆ°ng cÅ©ng không có ai đủ bản lÄ©nh để đứng ra bênh vá»±c cho kẻ yếu, chỉ dùng những lá»i lẽ cợt nhạo tiểu quả phụ, đối vá»›i những ngÆ°á»i thị thà nh mà nói, cái nà y cÅ©ng không phải Ä‘iá»u gì to tát cho lắm.
- Huyện Thạch Lương còn một quả phụ nổi danh nữa là ai, lẽ nà o cũng vì cái ngà n và ng kia vẫn còn sao?
Má»™t ngÆ°á»i khác há»i xen và o.
- Cái ngà n và ng đó còn hay không còn, ta cũng không biết.
NgÆ°á»i kia cà ng đắc ý, lá»i nói cà ng to:
- Không biết ở trong huyện Thạch Lương nà y ngươi đã từng nghe thấy cái tên Thất phu nhân chưa?
- Thất phu nhân ở bến Thượng Lâm sao? A, gia chủ của Lâm thị Lâm Äình Huấn vẫn còn khoẻ mạnh, vì sao Thất phu nhân lại trở thà nh quả phụ được chứ?
- Không nên nhìn toà n bá»™ Äông DÆ°Æ¡ng phủ không ai là không sá»± uy phong của Lâm Äình Huấn, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i nhìn thấy y má»™t lần, thì sẽ hiểu Thất phu nhân có nhÆ° quả phụ không------ MÆ°á»i năm trÆ°á»›c đúng là sinh long hoạt hổ, nhÆ°ng cÅ©ng chÃnh và o mùa đông của mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, bốn tà u lá»›n của thuá»· trại ở Hồng Trạch Phổ tiến tá»›i cÆ°á»›p bến Thượng Lâm, Lâm Äình Huấn Ä‘Ãch thân dẫn theo HÆ°Æ¡ng doanh truy kÃch và tiêu diệt bạon đạo phỉ, trong tráºn thuá»· chiến không cẩn tháºn bị rÆ¡i xuống dòng nÆ°á»›c lạnh buốt, ngÆ°á»i tuy sống sót, nhÆ°ng nghe nói cái kia bị há»ng rồi…
- Gia chủ của Lâm gia không phải sau đó má»›i lấy Cố gia khuê nữ là m Thất phu nhân, cái đó của hắn há»ng rồi, vẫn lấy vợ là m gì nữa?
Có má»™t ngÆ°á»i nghi hoặc há»i.
- Nếu má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghi ngá» ngÆ°á»i nghi ngá» ngÆ°Æ¡i không còn ổn ná»a, ngÆ°Æ¡i không thể không tìm chuyện gì đó để che lấp nó Ä‘i. TrÆ°á»›c khi Lâm Äình Huấn bị rÆ¡i xuống nÆ°á»›c vẫn lấy nhất phòng phu nhân, sinh được má»™t cáºu con trai, sau khi lấy Thất phu nhân, các ngÆ°Æ¡i xem cái bụng của Thất phu nhân mấy năm nay có thây đổi gì không?
NgÆ°á»i kia thấy có ngÆ°á»i nghi ngá» hắn, lá»i nói lại cà ng khếch đại:
- HÆ¡n nữa sáu vị phu nhân của Lâm gia Ä‘á»u ngoan ngoãn ở trong phủ, chỉ có Thất phu nhân xuất đầu lá»™ diện lo công việc cho Lâm gia, nếu trong lòng Lâm Äình Huấn không cái khó nói, thì sao lại dung túng Thất phu nhân nhÆ° váºy chứ. NhÆ° váºy Thất phu nhân quả rất tá»™i nghiệp, mÆ°á»i năm trÆ°á»›c, Cố gia cÅ©ng là má»™t thế gia, Thất phu nhân cÅ©ng là má»™t thiên kim tiểu thÆ°, chỉ là ngÆ°á»i chú của Thất phu nhân là m quan trong triá»u, Cố gia lão nhị Cố Ngá»™ Trần không biết bị bệnh hoạn gì, lại muốn trùng nghÄ©a bán nÆ°á»›c cho đại tặc Tô Há»™, suýt chút nữa bị mất đầu, cha mẹ của Thất phu nhân vì thế cÅ©ng bị liên luỵ bị đầy Ä‘i hà ng ngà n dặm. Từ đó Cố gia không còn tin tức gì nữa, nhÆ°ng Thất phu nhân muốn cứu chú của nà ng, nên má»›i đồng ý gả cho Lâm Äình Huấn. Các ngÆ°Æ¡i nói xem cái lão Cố lão nhị xấu xa nà y, biết cháu gái mình vì cứu mình đã gả cho má»™t phế nhân nhÆ° Lâm Äình Huấn, có xấu hổ mà nhảy sông tá»± tá» không? Thất phu nhân chịu Ä‘á»±ng mÆ°á»i năm sống trong cảnh quả phụ, nói ra cÅ©ng tháºt kỳ lạ, lần trÆ°á»›c ta gặp Thất phu nhân thấy khuôn mặt nà ng rất rạng ngá»i, không giống nhÆ° ngÆ°á»i lâu không được thoả mãn, lại thấy những đáng nam nhi của Lâm gia Ä‘á»u nguyện vì nà ng mà hiến thân, cái nà y cÅ©ng không khó để nháºn ra…
Cả nhà Triệu Hổ chịu ân huệ rất nhiá»u của Thất phu nhân, Triệu Hổ cÅ©ng rất kÃnh trá»ng Thất phu nhân, khi nghe những lá»i nà y, hắn có vẻ không kiá»m chế nổi, Ä‘áºp bà n và muốn chỉ giáo mấy gã cuồng đồ nà y. Lâm Phược nắm cổ tay hắn, khẽ lắc đầu ra hiệu cho hắn ngồi xuống, cau lông mà y nhìn Chu Phổ, không thấy hắn có gì lạ thÆ°á»ng.
Thá»i nà y, dÆ°á»›i con mắt của dân chúng thì quan phủ nhÆ° những con hổ hung dữ, dân chúng sợ gặp quan cÅ©ng là điá»u thÆ°á»ng thấy ở xã há»™i nà y. Vừa nãy bản thân đến hà nh lá»… vá»›i LÆ°Æ¡ng Tả Nhâm nên đã vạch trần thân pháºn hắn, những thá»±c khác ở đây vá»™i và ng ăn xong rồi rá»i khá»i, nhÆ°ng bốn gã cá»u vạn nà y lại không có chút sợ hãi gì, giống nhÆ° không có sá»± tồn tại của Tri huyện đại nhân, lại cà ng tá» ra láo xược nói những lá»i báºy bạ, lại nói bừa bãi chuyện của Lâm gia trong phủ ÄÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nữa; quả tháºt rất kiêu ngạo ngông cuồng. Bốn gã cá»u vạn kia khi nói cÅ©ng quan sát bá»n há» bên nà y, nhÆ°ng Lâm Phược phán Ä‘oán bốn gã nà y không phải đến đây vì há», lẽ nà o bá»n chúng nói những lá»i loạn ngôn đó để những ngÆ°á»i trong phòng kia nghe sao?
Trong lòng Lâm Phược nghĩ trong phòng kia ngoà i Tri huyện Lương Tả Nhâm ra, ruốt cục còn ai nữa? có quan hệ gì với Thất phu nhân và Cố gia?
Chu Phổ khẽ đá và o chân Lâm Phược, để hắn nhìn voà bốn cây đòn gánh bằng trúc dá»±a bên tÆ°á»ng, ra hiệu bốn cây đòn gánh bằng trúc kia có vấn Ä‘á».
- Äủ rồi, lưỡi các ngÆ°Æ¡i bị cắn nát rồi à , dám nói ra những lá»i cuồng hoá nhÆ° váºy.
Lúc nà y, tiếng nói phát ra từ trong phòng kia, má»™t thanh niên vóc dáng cao lá»›n sắc mắt tức giáºn lao tá»›i trÆ°á»›c bà n bên cạnh, quát lá»›n.
Tà i sản của Lôi Äế
Từ khóa được google tìm thấy
áàëòèéñêèé , äåëüôèí , áåñïëàòíûé , àëåíà , àêöèÿ , canh tục kiêu thần , canh than 4vn.eu , èìåíà , êóëèíàðèÿ , hug shop yếu kiêu q3 , îäåæäû , íåîáû÷íûå , ïîãîäà , kiêu thần canh tuc , kiêu thần , kiêu thần 4vn , kiêu thần 4vn.eu , kiêu thần cánh tục , kiêu thần luongson , kieu than , kieu than 4vn , kieu than 4vn.eu , kieu than canh tuc , kieu than chuong 15 , kieu than dich 4vn , kieu than lsqs , kieu than truyen , kieu than _ canh tuc , lich su quan su lsqs , ls qs , ls-qs , lsqs han so tranh ba , lsqs hay , lsqs kieu than , lsqs qt kiêu thần , lsqs thiên hạ kiêu , mimắtdê , ñâèíãåðû , ñîòîâûå , òåëåôîíû , sá» soạng lung tung , so 760150 tot khong , tien nghich , truyen lsqs , ýëüäîðàäî , æèâûõ , ðîëüô , ðîæäåíèÿ