Sửa sang lại nơ áo, Lâm Tề hơi nhếch mép, vừa đúng lộ ra 8 chiếc răng trắng như tuyết, một nụ cười mỉm dị thường!
Nhưng dưới ngọn đèn đường mờ tối rọi xuống, những chiếc răng trắng đến dị thường của Lâm Tề phát ra hàn quang lạnh lùng, Kim đứng phía trong cửa và bồi bàn đứng phía sau hắn sắc mặt trắng bệch, Kim gần như theo bản năng nắm lấy cửa, muốn đóng cửa chính lại.
Nhưng Lâm Tề dùng tay phải giữ lấy cửa chính, một chân của hắn cũng đã bước vào. Mặc cho Kim đem hết khí lực ra, cũng không khiến cho cánh cửa mảy may có chút dao động. So với kẻ từ thưở nhỏ dưới sự đốc thúc tập luyện tàn khốc của đám người Thiết Thùy, Đồ Đao mà mài luyện ra sức mạnh như quái thú của Lâm Tề, Kim chỉ là một mầm đỗ trồng trong nhà kính ấm áp, còn Lâm Tề chính là cá mập ăn thịt người mạnh nhất sống ở chỗ sâu nhất Bắc Hải
- Kim thân ái, ta nhớ ngươi quá!
Lâm Tề ôn hòa nhìn Kim cười cười, cánh tay phải của hắn chậm rãi dùng sức, cánh cửa chính làm bằng vàng ròng nặng nề dần dần bị hắn đẩy ra, hai tay cố sức chặn cửa của Kim gân xanh lộ ra, trán lấm tấm mồ hôi lạnh
- Trời ạ, chẳng lẽ Kim Tường Vi đều cự tuyệt một vị khách thành tâm thành ý đến đây tiêu phí hay sao?
Lâm Tề kinh ngạc nhìn đôi tay vô ích nổi hai hàng gân xanh của Kim, hắn mỉm cười từng tấc từng tấc đẩy cửa ra, sau đó dùng tay trái luồn vào túi ám trước ngực lấy ra kim phiếu mà Râu Đen cho hắn, chậm rãi quơ qua quơ lại trước mặt Kim.
- Vâng, vâng, nhìn xem, ta lần này là thật tâm thật ý đến Kim Tường Vi tìm vui. Một trăm ngàn tiền vàng, Kim thân ái, Một trăm ngàn tiền vàng, không phải là một trăm, không phải là một ngàn, mà là một trăm ngàn!Tiếng gà gáy dễ thương của một trăm ngàn cái ánh vàng!
Lâm Tề híp mắt cười rất vui vẻ, hắn biết tử huyệt của tộc nhân của Kim và hắn, biết nhược điểm lớn nhất của người gia tộc này.
Xuất thân gia tộc ngân hàng gia, tuy chỉ là nhìn lướt qua dưới ngọn đèn mờ kinh hồng, nhưng Kim có thể nhìn rõ con số ghi trên kim phiếu và tất cả các ám ký. Một trăm ngàn tiền vàng, kim phiếu được khai bởi ngân hàng nổi danh nhất đế đô Ngân Sam Tượng, tại bất cứ nơi nào tại Đại Lục cũng có thể sử dụng như tiền mặt!
Kim vừa mới đây thôi mặt còn trắng như tờ giấy liền buông lỏng hai tay, một cỗ nhiệt huyết từ trái tim hắn chạy thẳng lên mặt,Mặt Kim bỗng xuất hiện mảng lớn đỏ ửng một cách thần kỳ. Hắn chộp lấy tay của Lâm Tề thân thiết một cách dị thường, vội vã kéo Lâm Tề đi về hướng phía sâu của quán rượu. Hắn vui sướng, cao hứng, hoa chân múa tay cười nói:
- Ồ, Lâm tề thân ái, ngươi đã 3 năm không tới Kim Tường Vi rồi! 3 năm không có ngươi này, Duner đều ảm đạm thất sắc, ta nhớ ngươi biết bao, rất rất nhớ ngươi!
Lâm Tề cất tiếng cười to, hắn cũng thân thiết ôm bả vai của Kim, như ôm một pho tượng được đúc bằng vàng ròng, cười đến miệng không thể khép lại được đi vào đại sảnh nghỉ ngơi.
Enzo buồn cười đi theo phía sau Lâm Tề, nói đến độ cuồng nhiệt đối với tiền vàng, dường như rốt cục cũng có người có thể sánh vai cùng Lâm Tề rồi chăng? Kẻ xui xẻo tên Kim này, vừa mới đây thôi còn sợ hãi Lâm Tề như sợ hổ, vậy mà giờ đây, không ngờ hắn chủ động lôi kéo Lâm Tề đi vào Kim Tường Vi!
- Tiền vàng, tiền vàng đáng yêu, rất nhiều thời điểm nó quả nhiên có ma lực cường đại khiến thần linh đều ảm đạm thất sắc!
Sờ sờ túi tiền khô quắt, Enzo thở dài một hơi. Điều kỳ quái duy nhất chính là, tấm kim phiếu một trăm ngàn tiền vàng trong tay Lâm Tề từ đâu mà có? Một trăm ngàn tiền vàng a, Enzo vụng trộm dùng tay tính rất lâu, hắn vẫn không biết rõ một trăm ngàn tiền vàng rốt cuộc trị giá bao nhiêu tiền.
Sắc mặt ửng đỏ, Kim đã hoàn toàn lâm vào trạng thái cuồng nhiệt lôi kéo Lâm Tề bước vào đại sảnh nghỉ ngơi, hắn làm như không thấy ánh mắt cổ quái của những công tử tiểu thư đang kinh hãi vạn phần kia, dùng sức vỗ tay cười to nói:
- Các nữ sĩ, tiên sinh tôn kính, xin cho ta giới thiệu một vị khách nhân tôn quý, Lâm Tề, Lâm Tề tiên sinh của chúng ta đã trở lại!
Nghiêng đầu, khóe miệng của Kim nhếch cao lên, hắn đắc ý vỗ tay cười nói:
- Lâm Tề, Lâm Tề đáng yêu, Lâm Tề làm cho người khác yêu thích, hắn mang theo một tấm kim phiếu một trăm ngàn tiền vàng lóng lánh phát quang! Hắn muốn đến làm một trận lớn, không phải sao? Lâm Tề thân ái, ngươi muốn chơi cái gì tối nay?
Người trong đại sảnh nghỉ ngơi bừng tỉnh hiểu ra, liền ngay sau đó là sự kinh ngạc vô cùng.
Bừng tỉnh hiểu ra, là bọn họ đột nhiên hiểu ra vì sao thái độ của Kim lại phát sinh sự biến hóa cổ quái như vậy, đối với Kim và gia tộc hắn mà nói, chỉ cần một đống tiền vàng chói mắt đặt ở trước mặt họ, cho dù là Ma vương Địa ngục có hiện ra trước mắt họ, bọn họ cũng dám rút kiếm hướng Ma vương phát động công kích có tính tự sát. Và nếu so sánh với Ma vương Địa ngục, thì tênác ôn Lâm Tề này có đáng gì đâu?
Kim xuất thân từ gia tộc 'Kim Rau Diếp' , nghe tin đồn ở Duner cũng chẳng ra sao cả, tôn chỉ của gia tộc bọn họ tất cả mọi người đều biết —— chỉ cần có đủ lợi ích, ngay cả cha mẹ thân sinh của mình hay cốt nhục thân sinh của mình đều có thể bán đứng; chỉ cần có đủ lợi ích, ngay cả linh hồn của bản thân cũng có thể bán đứng!
Lâm Tề mang đến một trăm ngàn tiền vàng, như vậy Kim biến thành bộ dạng như lúc này, một chút cũng không hề kỳ quái.
Khiến mọi người vô cùng kinh ngạc chính là, tên ác ôn Lâm Tề này, không ngờ hắn tự mình mang tiền đến Kim Tường Vi?
Đây là Lâm Tề sao? Là tên ác ôn ba năm trước khiến mọi người nghe tin thôi đã sợ mất mật đó sao? Trước kia Lâm Tề không phải là khi trên người không còn tiền tiêu nữa, liền chạy đến Kim Tường Vi làm một quả mua bán không vốn kiếm tiền tiêu vặt sao? Lúc hắn rời khỏi Kim Tường Vi cố nhiên là túi tiền đầy ắp, nhưng có khi nào hắn mang một đồng bạc bước vào cửa chính của Kim Tường Vi?
Lần này không ngờ hắn mang theo một trăm ngàn tiền vàng đến Kim Tường Vi tìm vui, đây là do chư vị thần linh hiển linh sao?
Đại sảnh nghỉ ngơi rơi vào sự tĩnh mịch quỷ dị, không một người hé răng, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn vẻ mặt tươi cười thật thà chất phác của Lâm Tề.
Sau một thời gian trầm mặc ngắn ngủi, Lâm Tề rất tao nhã, rất ung dung thi lễ với tất cả mọi người có mặt ở đây:
- Thưa chư vị tiểu thư, tiên sinh tôn quý , chẳng lẽ các vị không nhận ra ta? Ta là Lâm Tề, là Lâm Tề thân ái của các vị a! Ô, hiện tại không phải là lúc chúng ta tìm vui sao? Vì sao mọi người đều ngồi ngẩn ra ở đây? Chẳng lẽ hiện tại không phải là thời gian tìm vui hay sao?
Sắc mặt của mọi người có mặt ở đây đều quỷ dị cùng liếc mắt nhìn nhau, người mà nho nhã lễ độ lời nói ung dung ôn hòa như thế, thật là Lâm Tề trong trí nhớ bọn họ hay không?
Chẳng lẽ đế đô còn có ma lực thật kỳ như vậy, Lâm Tề là bị cái địa phương thần kỳ đó cải biến sao? Không ngờ hắn từ một tên ác ôn biến thành một quý tộc! Tuy rằng không phải là một quý tộc chân chính, nhưng nhất cử nhất động của Lâm Tề không tìm ra nửa điểm bại lộ, hắn thật sự giống như một quý tộc!
Kim đã dùng sức vỗ tay cười to nói:
- Đúng vậy, tại sao mọi người còn đứng ngây ở đây? Khiến chúng ta vui sướng lên đi!
Trống túc trung khí, Kim lên tiếng cười nói:
- Như vậy, hoạt động đầu tiên của đêm nay chính là trận đấu thú máu tanh chung kết đầy kích thích! Đêm nay hai con ma thú của thượng tướng phải xuất trướng, phân biệt là một con trăn hoa xanh mắt vàng đến từ rừng đen nhiệt đới Hắc Linh Đại lục, cùng với một con gấu trắng băng giáp đến từ cực bắc băng nguyên Odin!
Kim vô cùng sung sướng vỗ vỗ bả vai Lâm Tề, hé miệng cười to nói:
- Thấp nhất đặt cược năm trăm tiền vàng, các nữ sĩ thân ái, các tiên sinh tôn kính, thấp nhất đặt cược năm trăm tiền vàng!
Lâm Tề nhíu lông mày, hắn cười nói:
- Ta có thể xem trước hai con ma thú không? Ô, ai muốn đánh cuộc với ta?
Kim cười càng thêm rạng rỡ.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Rừng đen nhiệt đới Hắc Linh Đại lục, trong toàn thế giới rừng cây, khu rừng này ở nơi tuyệt vực mà người ta chỉ nghe tin thôi đã sợ mất mật, là ổ của tinh linh Hắc ám Hắc Linh và yêu tinh đen, đại bản doanh của ma thú, lãnh thổ ác ma thống trị. Trăn hoa xanh mắt vàng càng là kẻ săn bắt hung danh nhất rừng đen nhiệt đới.
Trăn hoa xanh mắt vàng không phải là ma thú mạnh nhất tại rừng đen nhiệt đới, nhưng nó đích thực là ma thú nổi danh nhất. Hình thể khổng lồ, hình dáng dữ tợn, cộng thêm sự sợ hãi trời sinh của nhân loại đối với loài bò sát máu lạnh, còn thêm phương thức săn bắtt tàn nhẫn, thủ đoạn nuốt mồi khủng bố, hết thảy đều hội tụ thành hung danh hiển hách của con trăn hoa xanh mắt vàng.
Mà gấu trắng băng giáp đến từ cực bắc băng nguyên Odin cũng là một loại ma thú có danh khí lớn. Loại này có thể hình cường tráng, là ma thú lớn gấp ba đến năm lần gấu đen thường, trong thời gian trăm năm chiến tranh lục đảo, là đồng bọn chiến đấu mà thú nhân và cuồng chiến sĩ Ngũ Đại Liên Đảo thích nhất. Một con gấu trắng băng giáp thành thục, ít nhất cũng có thực lực của Kỵ sĩ địa vị đỉnh cao, một con gấy trắng băng giáp phát cuồng vọt vào danh trận bộ binh, thật giống như một chiếc máy xay thịt, ắt phải dấy lên một cơn cuồng phong huyết nhục.
Càng khiến cho người ta bất đắc dĩ là, gấu trắng băng giáp đúng như danh hiệu của nó, chúng nó trời sinh đều có thể thi triển bí thuật 'Băng giáp', triệu tập một lớp sương băng dày đến nửa thước bao phủ mặt ngoài thân thể chúng thành giáp trụ băng sương. Lực phòng ngự của tầng giáp trụ này cực kỳ kinh người, ngoài binh khí trọng hình đặc chế hoặc là phụ ma binh khí, thì không có thủ đoạn hữu hiệu nào có thể đối phó chúng.
Quán rượu Kim Tường Vi không hổ danh là ổ tiêu tiền lớn nhất Duner, Kim có thể kiếm ra hai con ma thú như vậy để tiến hành việc đánh cuộc đấu thú giữa hai con ma thú, thật là một khoản kinh phí lớn.
Cái gọi là đặt cược thấp nhất năm trăm tiền vàng, chỉ là cái hạn thấp nhất, mỗi cược thấp nhất cược năm trăm tiền vàng, nhưng những công tử tiểu thư có mặt ở đây, bọn họ người nào chỉ đặt một cược thôi? Ăn chơi điên cuồng nhất ở đây là mấy công tử con ông cháu cha, bọn họ vì muốn khoe mẽ trước mặt các tiểu thư tiều mị kia, mỗi lần đặt đều đặt mười cược.
Kim cao hứng phấn khích, đưa đoàn người Lâm Tề đi vào trường đấu thú phía sâu quán rượu.
Đây là một đấu trường nửa giấu ngầm dưới lòng đất, bốn phía đều là chỗ ngồi dạng bậc thang, có thể chứa được ba trăm đến năm trăm người. Giữa là một cái sân tròn hình dạng như một chiếc giếng sâu, đấu trường có đường kính gần trăm mét đủ để chứa ma thú có hình thể khổng lồ tranh đấu chém giết lẫn nhau. Khoảng cách giữa giác đấu trường và chỗ ngồi vào khoảng ba mươi mét, cho dù là ma thú, cũng không thể nhảy lên được.
Hơn nữa trên vách tường bốn phía của giác đấu trường, trên cột thượng, trên mặt đất đều phát sáng rạng rỡ, được pháp sư hùng mạnh dùng các loại tinh thạch bột phấn và bảo thạch khắc họa lên trận pháp kỳ dị, cho dù là ma thú biết bay cũng không có khả năng trốn khỏi giác đấu trường, đó là tuyệt đối an toàn.
Hiện giờ giác đấu trường bị một chiếc màn màu đen che thành hai nửa, hai chiếc cũi sắt thật lớn đặt ở giữa hai đầu bên trái và bên phải, trong một chiếc cũi sắt là một con trăn mình dài quá ba mươi mét, toàn thân bao trùm màu lục dạng vân hoa ban, một chiếc cũi sắt khác lại đứng lên một con gấu trắng cường tráng, thân cao vượt qua mười mét,lông trắng toàn thân dựng thẳng lên tựa như thiết châm.
Con trăn bày thành xà trận, con ngươi vô tình thỉnh thoảng đảo qua mọi người đang đứng ở chỗ cao. Con gấu trắng kia lại lười nhác nằm úp sấp ở trong lồng, thỉnh thoảng liếm láp chân trước của mình. Đôi khi gấu trắng liếc mắt nhìn bọn Lâm Tề một cái, nhưng đại đa số thời gian chính nó chỉ liếm láp bàn chân mình, dường như bàn chân to của nó có lực hấp dẫn lớn hơn so với Lâm Tề.
Hai con ma thú trên cơ bản không hề nhúc nhích, nhưng thân hình to lớn, dung mạo dữ tợn của chúng nó, còn có lực uy hiếp tinh thần đặc biệt của ma thú, đều khiến cho các tiểu thư được nuông chiều từ bé kia hai chân run rẩy. Nhưng dù trong lòng đã sợ hãi tới cực điểm, các tiểu thư này vẫn dùng khăn tay hoặc chiếc quạt nhỏ che mặt, phát ra tiếng cười mềm mại, để biểu hiện rằng mình không hề để ý đến hai con súc sinh này.
- Hai con ma thú đã trưởng thành!
Kim hưng phấn chà xát hai tay:
- Chúng nó đều có thực lực tương đương với kỵ sĩ Địa vị, người bắt được bọn họ đã hao phí rất nhiều khí lực mới có thể mang chúng đến Duner, mà ta cũng đã dùng rất nhiều tiền mới mua được bọn chúng.
Cười khẽ một tiếng , Kim đắc ý dào dạt nói:
- Tất cả mọi người đều biết, rắn sợ nhất rét lạnh, cho nên gấu trắng băng giáp trời sinh chiếm ưu thế nhất định. Cho nên gấu trắng băng giáp một đền hai, trăn hoa xanh mắt vàng một đền ba phẩy năm, mọi người có thể đặt cược rồi.
Kim liếc nhanh Lâm Tề một cái, híp mắt cười nói:
- Nếu có người hứng thú đặt cược với Lâm Tề, Kim Tường Vi nguyện làm nhân chứng. Nhưng dựa theo quy định hành nghề, ta phải thu mười phần trăm tổng tiền đánh cược của các ngươi, nhưng xin yên tâm, chúng ta tuyệt đối công bằng, công chính, chúng ta tuyệt đối không làm bất cứ điều gì tổn hại đến danh dự của Kim Tường Vi.
Lâm Tề làm như không có việc gì lấy ra tờ kim phiếu một trăm ngàn tiền vàng kia, tùy tay thả xuống hướng tay vịn trước mặt, hắn cười to nói:
- Một trăm ngàn tiền vàng, ta đánh cược toàn bộ vào con trăn hoa xannh mắt vàng, cho các ngươi chiếm chút ưu thế thôi! Ô, các ngươi chỉ cần trả giá mười lăm vạn tiền vàng là có thể đánh cược cùng ta! Các ngươi ai... Chết tiệt!
Kim phiếu giá trị một trăm ngàn tiền vàng, nhưng nó bản chất vẫn là một trang giấy. Lâm Tề đặt nó ở trên tay vịn, khi nói chuyện, chỉ cần thổi hơi hơi mạnh một chút, lập tức kim phiếu bị thổi bay xuỗng phía dưới, phấp phới dừng ở trước lồng sắt của con trăn hoa xanh mắt vàng. Lâm Tề kinh hãi hô lên một tiếng, phát huy nguyên vẹn bản chất cần tiền không cần mạng của hắn, hắn bay qua tay vịn nhảy xuống phía dưới.
Mọi người đều kêu lên kinh hãi, nhất là Kim, sắc mặt lại biến thành một mảng trắng bệch.
Kim Tường Vi chưa từng xảy ra qua việc khách do sự cố bị thương hoặc qua đời, nơi này cách quyết đấu trường ước chừng ba mươi mét, người thường ngã xuống chết là cái chắc! Không thể tưởng tượng nếu Lâm Tề ngã chết tại đây, phụ thân đáng sợ của hắn sẽ làm ra chuyện gì!
Mấy mươi người đồng thời nghiêng nửa người qua tay vịn, trơ mắt nhìn xem đôi tay Lâm Tề chộp lấy các hoa văn trận pháp nhỏ trên vách tường, tựa như một con thằn lằn đang trượt xuống. Lâm Tề thở hào hển, đi nhanh vọt tới trước cũi sắt nhốt con trăn hoa xanh mắt vàng, cẩn thận nhặt tờ kim phiếu lên.
- Này tên Lâm Tề chết tiệt, ngươi thật sự không muốn sống nữa sao?
Kim tức giận kêu lớn lên.
Lâm Tề đứng trước cũi sắt của con trăn hoa xanh mắt vàng, thân hình lớn của con trăn hoa xanh mắt vàng bất an lay động, cái đầu to nhằm chuẩn Lâm Tề. Kim sợ tới mức kêu to những tiếng kỳ quái, loại ma thú này, cho dù bước tới gần nó trong vòng mười bước cũng là cực kỳ nguy hiểm.
Lâm Tề nhanh chóng lùi lại phía sau, hắn hít sâu một hơi kêu la vài tiếng, cánh cửa kim loại dầy tại góc sáng giác đấu trường bắt đầu mở ra, vài hộ vệ của Kim Tường Vi vội vã lao ra, vây quanh đưa Lâm Tề vào cửa nhỏ
Một lát sau, Lâm Tề theo lối bí mật về tới chỗ ngồi quan khách, hắn nắm chặt lấy tờ Kim Phiếu, thở hổn hển lẩm bẩm nói:
Aha, một trăm ngàn tiền vàng, xem đi, ta lần này thực sự lấy ra một trăm ngàn tiền vàng! Ai đánh cược cùng ta?Ai?
Mọi người cùng lúc nhìn tấm kim phiếu trên tay Lâm Tề.
Angel – người từng bị Lâm Tề đẩy vào cống ngầm, ước chừng nửa năm không được ra ngoài đột nhiên vẫy chiếc quạt nhỏ, nàng mềm mại cười nói:
- Vậy thì , Lâm Tề, ta ở đây có ba mươi nghìn tiền vàng.
Lâm Tề vừa lòng nhìn thấy ánh mắt của mười mấy vị công tử cũng đồng loạt sáng lên một chút
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Không hoài nghi gì nữa, Angel, người bị Lâm Tề đẩy xuống cống ngầm chính là một đại mỹ nhân. Mái tóc dài màu nâu đỏ uốn lượn như sóng xõa tung trên lưng nàng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn nà, chiếc miệng xinh xắn đỏ thẫm như trái anh đào, hai tròng mắt linh động màu xanh lục nhạt nhìn giống như viên lục bảo thạch thượng đẳng của tổ mẫu, sâu hút hút và mê hoặc.
Trong các gia đình quý tộc ở Duner, Angel là một mỹ nữ nổi tiếng nhất trong đám thanh niên, cũng là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều công tử quyền quý ở Duner. Gia tộc nhà Angel khống chế toàn bộ việc kinh doanh xuất nhập khẩu khoáng thạch ở Duner, từ những loại thông thường như quặng sắt, quặng đồng, đến những thứ quý giá như quặng vàng, quặng bạc, và các loại kim loại quý hiếm khác. Tất cả các loại khoáng thạch được khai thác ở mỏ khoáng tỉnh Yasen đều qua tay gia tộc nhà Angel, rồi mới được đóng lên các tàu hàng cực lớn trên cảng Duner, vận chuyển đến các vùng đất của đại lục.
Cho nên, dù gia tộc nhà Angel không đến mức là “một đế quốc giàu có”, nhưng cũng đủ để được liệt vào một trong những gia tộc hàng đầu trong tỉnh.
Hơn nữa, Angel lại là một đại mỹ nhân, một khi có thể chiếm được trái tim nàng, thì có thể nói là được cả tài lẫn sắc. Cho nên Angel có một sức hiệu triệu vô cùng mạnh mẽ đối với đám công tử quý tộc ở đây, một khi nàng có động tĩnh gì, thì ngay lập tức mọi người ùa cả đến.
Người hầu gái đứng bên cạnh Angel lấy từ thắt lưng ra một chiếc cặp nhỏ bằng da, cẩn thận móc ra ba mươi tờ kim phiếu mệnh giá một ngàn đồng vàng. Angel cao ngạo hất cằm lên, giống như một con công kiêu ngạo nhìn Lâm Tề:
- Lâm Tề tiên sinh, ta và ngươi đánh cược với nhau, ba mươi ngàn đồng vàng. Nếu ngươi đã chọn loài bò sát xấu xí, gớm guốc, dữ tợn, ghê tởm kia, thì ta sẽ đặt cược cho con gấu trắng thật thà, dũng mãnh, uy phong, đáng yêu này!
Lâm Tề làm mặt phớt tỉnh phe phẩy mấy tờ kim phiếu đang cầm trên tay, ném ánh mắt khiêu khích về phía đám công tử đang đứng phía sau Angel:
- Vâng, vâng, vâng, Angel đánh cược với ta ba mươi ngàn đồng vàng! Trời ơi, trời ơi, loài gấu trắng binh giáp thiên sinh đã có khả năng khắc chế đối với các loài bò sát máu lạnh rồi, cho nên một trăm ngàn đồng vàng của ta cược với một trăm năm mươi ngàn đồng vàng là hợp tình hợp lý rồi! Chẳng lẽ không có ai muốn đặt thêm?
Lâm Tề cười rất rạng rỡ, nhưng đối với những công tử, tiểu thư vừa bị hắn khi dễ mà nói thì sao mà đáng ghét đến vậy. Mấy cô tiểu thư quần là áo lượt, dung mạo xinh đẹp khẽ hừ lên một tiếng, đánh mắt ra hiệu cho người hầu gái đang đứng bên cạnh.
Những cô hầu gái đó nhao nhao móc túi tiền ra, người lấy ra mấy ngàn, người lấy ra mười ngàn kim phiếu. Gia tộc của mấy cô tiểu thư này không thể so sánh với gia tộc của Angel, năng lực tài chính của bọn họ cũng không được hùng hậu như Angel. Vài ngàn đồng vàng hay mười ngàn đồng vàng, đều là tất cả số tiền tiêu vặt mà họ khó khăn lắm mới tích góp được.
Nếu không phải do các nàng ấy hận Lâm Tề đến tận xương tủy, và cũng sợ đến tận xương tủy, thì không đời nào làm cái việc “được ăn cả, ngã về không” như thế này. Phải hiểu rằng, nếu hôm nay bọn họ thua, thì trong vài tháng tới sẽ phải thắt lưng buộc bụng. Tuy rằng gia tộc của các nàng ấy đều rất giàu có, nhưng các nàng ấy lại không có quyền can thiệp vào các việc trong gia tộc, nên cũng đồng nghĩa với việc là không có nguồn thu nào khác.
Cộng thêm số tiền đặt cược của mấy tiểu thư này nữa, trước mặt Lâm Tề đã có số tiền cược trị giá lên tới tám mươi ngàn kim phiếu.
Lâm Tề đắc ý huýt vang một tiếng, quay sang nháy mắt với Enzo, hưng phấn xua hai tay mà kêu lên:
- A ha, các cô nương của Duner có dũng khí hơn nhiều so với các thiếu gia! Chậc, chậc, tám mươi ngàn đồng vàng? Như thế vẫn chưa đủ, chưa đủ, ở chỗ ta đây có một trăm ngàn đồng vàng, một trăm ngàn đồng vàng đó!
Một sấp kim phiếu dày cộm được ném vào đống tiền đặt cược, một gã thanh niên kiêu căng giống như con gà trống nhỏ vừa liếc trộm Angel, vừa cười nhạt nói:
- Lâm Tề, lần này người nhất định sẽ thua một cách rất khó coi, bởi vì lựa chọn của tiểu thư Angel tuyệt đối không thể sai. Chỗ ta có năm mươi ngàn đồng vàng, ta cũng tham gia đánh cược với ngươi!
Nhìn thấy người thanh niên này đã chiếm mất tiên cơ, những công tử khác cùng nhao nhao khẳng khái móc hầu bao. Bọn họ móc sạch túi của mình đến đồng cuối cùng để đặt cược, kim phiếu, đồng vàng, đồng bạc, thậm chí là đến cả những chiếc cài tay áo và cúc áo khảm đá quý cũng được vất cả vào đặt cược.
Kim Tường Vi có chuyên viên giám định riêng, lúc này Kim mặt mày hớn hở mau chóng cho gọi chuyên viên giám định đến, tiến hành định giá cho những món đồ trang sức nhỏ được khảm đá quý đó. Cuối cùng, đối diện với Lâm Tề là tổng số tiền đặt cược giá trị tới ba trăm lẻ năm ngàn bảy trăm tám mươi đồng tiền vàng, mười lăm đồng tiền bạc và mười bảy đồng tiền đồng.
Căn cứ theo tỉ lệ cược một ăn một phẩy năm, Lâm Tề phải lấy thêm ra một trăm lẻ ba đồng tiền vàng nữa, thì mới cân bằng với tổng số tiền đặt cược của đối phương.
- Lâm Tề yêu quý!
Kim ra sức xoa hai bàn tay vào nhau, ánh mắt hắn đang sáng rỡ lên. Tổng tiền cược lên tới hơn năm trăm ngàn đồng vàng, Kim Tường Vi chỉ cần ăn hoa hồng, cũng có thể ăn được hơn năm mươi ngàn đồng vàng, trừ đi số tiền bỏ ra mua hai con ma thú này, thì Kim Tường Vi vẫn có được số lợi nhuận gấp đôi trở lên. Lợi nhuận trăm phần trăm, đây quả là một cuộc mua bán hiếm có.
Nhưng, tiền cược của Lâm Tề không đủ!
Kim tỏ ra khó xử xoa xoa hai bàn tay vào nhau, cười gượng thở dài nói với Lâm Tề:
- Lâm Tề yêu quý, ngươi xem, tiền cược của ngươi không đủ!
Lâm Tề nhíu nhíu mày, hắn nắm chặt tờ kim phiếu trị giá một trăm ngàn đồng bạc trong tay, ngoảnh đầu nhìn lại con trăn hoa xanh mắt vàng đang không an phận vặn vẹo trong lồng sắt. Chắc do lúc nãy Lâm Tề nhảy đến trước lồng sắt, đã làm kinh động đến con vật to lớn đáng sợ này, con rắn khổng lồ đang thở ra phì phì, không ngừng phun ra từng luồng hơi độc màu xanh lục nhạt.
Pháp trận ở bốn phía đã tự động phát động, một tầng hào quang mỏng manh đang phong tỏa hơi độc lại phía bên trong trường giác đấu.
Con gấu trắng cũng bị ảnh hưởng bởi hành động dị thường của con rắn khổng lồ mà xao động bất an, nó tức giận đứng lên, bộ móng vuốt lớn ra sức cào vào lồng sắt, móng vuốt và thanh sắt va chạm vào nhau, làm những tia lửa lớn bắn ra tung tóe.
Mọi người đều nhìn ra sự do dự bất an trong lòng Lâm Tề, Angel đắc ý nhướng đôi lông mày lên, rồi đột nhiên tháo chuỗi vòng cổ bằng hồng ngọc lấp lóa chói mắt từ trên cổ xuống, miêu tả sơ qua đoạn ném vào đống tiền đặt cược:
- Lâm Tề, chuỗi vòng cổ này của ta là tác phẩm của sư phụ nổi tiếng nhất vùng, giá trị bốn mươi ngàn đồng vàng, ngươi có dám nhận thêm số tiền cược này không?
Mấy vị thiên kim tiểu thư còn lại đều mỉm cười, bọn họ cũng nhao nhao tháo vòng cổ, nhẫn và các đồ trang sức của mình ra thêm vào đống tiền cược, tổng số tiền cược của bọn họ lập tức vượt lên con số trên bốn trăm bảy mươi ngàn.
Sắc mặt Lâm Tề đột nhiên trở nên xanh ngắt một cách thê thảm!
Nhìn thấy sắc mặt khó coi của Lâm Tề, một vị công tử bèn ném mạnh thanh kiếm có khảm vô số châu báu của mình vào. Chuyên viên giám định của Kim Tường Vi bèn tiến hành định giá cho thanh kiếm, bản thân thanh kiếm thì không đáng giá gì, nhưng số châu báu được khảm trên đó thì có giá trị lên tới hơn ba mươi ngàn đồng vàng.
Sắc mặt của Lâm Tề càng trở nên khó coi hơn.
Còn những công tử khác nhìn thấy sắc mặt Lâm Tề càng ngày càng khó coi, thì trong lòng bọn họ càng chắc mẩm cầm chắc phần thắng. Bọn họ cũng lũ lượt rút kiếm hoặc những đồ phụ tùng quan trọng khác của mình bỏ vào đặt cược, trừ đi số lẻ, tổng số tiền đặt cược nhanh chóng lên tới bảy trăm tám mươi ngàn đồng vàng.
Ở đây hiện đang tụ tập mười mấy công tử tiểu thư của các nhà quý tộc quyền quý của Duner, bọn họ liên kết đối phó với Lâm Tề, tổng số tiền cược trị giá bảy trăm tám mươi ngàn đồng vàng khiến cho sắc mặt Lâm Tề biến đổi trong nháy mắt, càng lúc càng khó coi hơn.
Ấp úng do dự mất một lúc, Lâm Tề không còn cách nào khác bèn nhìn qua phía Kim.
- Kim, chỗ các ngươi có cho mượn tiền không? Ta nghĩ, ngươi cho ta mượn mấy trăm ngàn đồng vàng là đủ rồi!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Cơn cuồng phong cuộn theo từng đợt sóng đánh vào mặt đê phòng hộ của cảng Duner.
Thấp thoáng phía xa có thể nhìn thấy một núi băng cao chừng trăm mét đang bị cuồng phong đẩy đi, dạt theo con sóng trôi tới đập vào mặt đê phòng hộ của cảng. Nhưng trên mặt đê đang lố nhố những bóng người, rồi hai quả cầu lửa lớn rít gió bay ra, bắn vào núi băng khiến nó rung chuyển vỡ vụn trên mặt sóng, những khối băng lớn bị bắn tung lên trời, sau khi rơi xuống thì đã không còn khả năng gây hại nữa.
Hai con chó hoang với bộ lông rất dài đang nép tấm thân thảm hại vào sát chân tường bên vệ đường nhanh chóng chạy vụt qua, những tròng mắt xám ngắt đang căng ra trong bóng đêm cố tìm kiếm thứ gì đó có thể nhét vào cái bụng đói.
Một bầy mèo hoang toàn thân đen kịt đang xắp hàng ngồi xổm trên bến tàu, ngẹo đầu nhìn chăm chăm vào một chiếc thuyền đánh cá vẫn còn sáng đèn. Không lâu sau, một gã ngư phủ thân thể cường tráng vừa lẩm bẩm chửi thề vừa bước ra khỏi khoang thuyền, gã mang theo một chậu lớn ruột cá đổ vung vãi trên bến tàu.
Đám mèo hoang chạy tới không một tiếng động, ăn ngấu nghiến từng miếng lớn ruột cá. Ngư phủ nhìn thoáng qua đám mèo hoang một cái, lắc mạnh đầu, rồi cầm chiếc chậu gỗ lớn đi ngược vào lại trong khoang thuyền.
Bốn con tuấn mã toàn thân màu đen, uyển chuyển như những tinh linh trong đêm, đang kéo một cỗ xe ngựa bốn bánh băng qua con đường cái cạnh bến tàu, tịnh không một tiếng động. Dưới lớp lông của bốn con ngựa này có những đường vằn màu xanh đồng cổ quái, loài ngựa này là con lai của ma thú “Thanh Vân thú” và ngựa thuần, cho nên bất luận là xét về sức mạnh hay tốc độ thì loài ngựa này cũng vượt trội hơn hẳn giống ngựa thuần.
Thứ con lai của ma thú này có giá trị lên đến hàng chục ngàn, nếu không phải là quan to hoặc quý nhân thì đừng nghĩ đến chuyện đụng được vào loài ngựa được xưng danh là “Hắc tuấn kỵ” này, thậm chí ngay cả cách liên hệ để mua loài ngựa lai này cũng không tìm được.
Xa phu là một người đàn ông lực lưỡng mặc áo khoác lông gấu màu đen, gương mặt lưỡi cày sắc cạnh tịnh không có chút biểu cảm nào, cặp mắt âm trầm lạnh lùng tựa như ánh mắt của loài bò sát phát ra những tia sáng lạnh lẽo khiến cho người ta không dám đến gần. Các khớp ngón tay trên hai bàn tay của y đều to và thô, tất cả các khớp đều nhô cao lên một cách khác thường, dưới lớp da xanh xao là những mạch máu màu đen nhạt nổi cộm hẳn lên, cổ tay và các khớp ngón chỗ nào cũng có những vết chai dày, hiển nhiên cho thấy đôi bàn tay của y có một kỹ năng chiến đấu cực kỳ đặc biệt.
Bên trong xe ngựa, hai thiếu nữ mặc váy dài màu xanh nhạt đang kề vai nhau ngồi trên ghế đệm mềm, hai người đều cầm trên tay một cuốn kinh dày, đang đọc thầm trong im lặng đoạn kinh “sự trừng phạt của thần lửa” trong “điều luật trừng phạt”. Tốc độ đọc của hai người giống hệt nhau, tần suất giở trang cũng giống nhau, tuy là hai người, nhưng nhất cử nhất động của bọn họ cực kỳ trùng khớp, giống như là của một người vậy.
Hai bọn họ chính là hai chị em song sinh Nhã và Linh, sứ giả của El Hamdaoui phái đi thăm dò tung tích của Lâm Tề.
Hai cặp môi khẽ mở khẽ khép, nhẩm đọc “điều luật trừng phạt”, nhưng trong trái tim hai nàng dường như đang có một ngọn lửa đang âm ỉ cháy, trong thùng xe rộng dường như có một nguồn áp lực nóng nực khiến người ta không thể thở nổi. Nhưng nguồn áp lực khiến cho người thường tan xương nát thịt đó được các nàng khống chế một cách chuẩn xác trong phạm vi của thùng xe, tuyệt không để lọt ra ngoài dù chỉ một chút.
Xung quanh thân thể hai người dần dần có những ánh lửa mờ ảo được phóng ra, chúng hòa quyện vào nhau, những ngọn lửa đỏ rực hòa quyện vào nhau, rồi dần dần tạo nên một quầng sáng trắng bạc đầy vẻ thần thánh huy hoàng. Ngay đúng lúc mà hơi thở của hai người bọn họ sắp lên đến đỉnh điểm, thì đột nhiên cỗ xe ngựa dừng lại, người đàn ông đánh xe thấp giọng lẩm bẩm nói:
- Hai vị đại nhân, Kim Tường Vi ở ngay phía cuối con hẻm này.
Ánh lửa trên người Nhã và Linh cùng lúc hòa lại vào trong cơ thể, hai người bọn họ đồng loạt khép lại sách kinh, đoạn dùng ngón tay khẽ vẽ một đường, hai cuốn sách kinh dày và nặng tiêu biến không còn tăm tích. Nhã và Linh đưa mắt nhìn nhau một thoáng, đoạn kéo mở cửa xe, bước đúng kiểu của một thiên kim tiểu thư nhà quyền quý nên có, chậm rãi ra khỏi xe
Từ trên cỗ xe luôn theo sát phía sau cỗ xe này, một thanh niên trang phục quý phái, thân hình to béo như một cục thịt khó khăn lách ra khỏi xe. Người này chỉ cao đến vai của Nhã và Linh, nhưng trọng lượng thì chắc hẳn gấp mấy lần trọng lượng của cả Nhã và Linh cộng lại, y thở hổn hển và bước tới bên hai chị em, điệu bộ hết sức cung kính và nịnh bợ, cúi rạp người nói:
- Tiểu thư Ngải Nhã tôn kính, tiểu thư Ngải Linh tôn kính, nơi này chính là Kim Tường Vi, nơi thú vị nhất của Duner.
Hít vào một hơi thật sâu, đưa những tâm tư xấu xa trở về chỗ cũ của nó, từ trên cơ thể của hai chị em toát ra một mùi hương thoang thoảng, người thanh niên cố gắng cúi người xuống:
- Xin hai vị tiểu thư tôn quý cứ tin ở tôi, La Fontaine tôi là người đại diện nổi danh thành thật nhất trong tất cả những người đại diện ở Duner, bên trong Kim Tường Vi, hai vị có thể tìm thấy hết thảy những thứ thú vị.
Nhã và Linh lạnh lùng nhìn tên La Fontaine mập như heo một cái, khe khẽ gật đầu.
La Fontaine ân cần không ngừng khom người cúi đầu với hai người bọn họ, sau đó đưa tay lau mồ hôi trên trán, nặng nhọc cất bước đưa Nhã và Linh bước vào còn hẻm nhỏ.
Có được người đại diện nổi tiếng quảng giao ở Duner là La Fontaine dẫn đường, Nhã và Linh dễ dàng bước vào quán rượu Kim Tường Vi. La Fontaine hỏi thăm người gác cổng về vị trí của Kim và các công tử tiểu thư, đoạn dẫn hai cô gái đi tới trường đấu thú một cách rất rành rẽ.
Lâm Tề đang lớn tiếng gọi Kim cho hắn mượn một trăm ngàn đồng vàng, cộng với số một trăm ngàn đồng vàng của hắn nữa là đủ vốn để cược một trận lớn với các quý công tử đang có mặt ở đây.
Nhưng sắc mặt của Kim có vẻ rất do dự, Lâm Tề là nhân vật có tiếng xấu nổi danh trong đám con ông cháu cha ở Duner, trước giờ hắn toàn làm những vụ mua bán không mất vốn. Lần này tuy hắn đã làm một việc chưa từng có tiền lệ là móc hầu bao bỏ ra số vốn một trăm ngàn đồng vàng, nhưng có trời chứng giám, nếu Kim cho hắn mượn số tiền này, Lâm Tề thắng thì còn đỡ, chứ nếu hắn thua thì sao?
Kim không hề nghi ngờ về khả năng chi trả của Daddy Râu Đen, nhưng vấn đề nằm ở chỗ Lâm Tề, tên khốn này liệu hắn có chịu thừa nhận?
- Này, Kim, chúng ta là chỗ bạn bè cũ mà!
Lâm Tề ngậm một điếu xì gà, hai tay thọc trong túi quần, cà lơ phất phơ nói:
- Chúng ta là chỗ bạn bè cũ mà, tuy năm đó do hiểu lầm mà ta đã hung hăng đánh ngươi năm ba trận, nhưng dù sao bọn ta vẫn là bạn bè mà! Chẳng lẽ chỉ có hơn một trăm ngàn đồng vàng, mà ngươi cũng không thể hào phóng cho ta mượn hay sao? Cùng lắm thì ta chi thêm cho ngươi ba phân tiền lãi, nhất định ta sẽ thắng, ngươi không tin sao?
Kim do dự nhìn con trăn hoa xanh mắt vàng và còn gấu trắng băng giáp trong lồng sắt, trăn hoa xanh mắt vàng là loài động vật bò sát máu lạnh, gấu trắng băng giáp có sức mạnh khống chế băng tuyết, chính là khắc tinh của con rắn khổng lồ này. Một khi hai con ma thú này đánh nhau, thì thật khó nói chắc rằng rốt cuộc con nào sẽ thắng.
Hắn có thể cho bất kỳ công tử tiểu thư nào đang có mặt ở đây mượn tiền mà không chút do dự, nhưng còn đối với Lâm Tề, hắn thực sự thấy không yên tâm trong lòng.
Đúng lúc đó, La Fontaine dẫn Nhã và Linh bước vào trường đấu. La Fontaine nhanh nhảu gọi:
- Kim, ta đưa đến cho ngươi hai vị khách quý, tiểu thư Ngải Nhã và tiểu thư Ngải Linh, các nàng ấy chính là thành viên quan trọng của gia tộc danh tộc danh giá nhất ở liên bang thương nghiệp Villas, lần này đi ngang qua Duner!
Nhã và Linh giống như hai bông hoa quỳnh nở rộ hương sắc về đêm, thu hút hết mọi ánh mắt của những nam nhân đang có mặt.
Đại mỹ nhân nổi danh của Duner là Angel giận dữ nhíu mày, Nhã và Linh quá đẹp, một vẻ đẹp như được kết tinh bởi tất cả những gì thanh tú nhất của trời đất và tạo hóa, Angel so với bọn họ thật chẳng khác nào viên bi thủy tinh nhân tạo đem so với viên kim cương tự nhiên, hoàn toàn khập khiễng.
Kim vui vẻ cười, hắn đang định nói vài lời hoan nghênh hai vị khách quý xuất thân hào tộc này, thì Nhã và Linh đã đồng thanh cất tiếng hỏi:
- Các người đang làm gì ở đây vậy? Dường như có vẻ rất thú vị!
Ánh mắt của hai nàng đồng thời đều hướng về phía đống tiền đặt cược chất cao đằng kia.
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina
Thấy hai vị khách quý có hứng thú với ván bài, Kim vui mừng tới mức ngồi rung đùi, vội vàng đem tình hình của ván bài giới thiệu với hai nàng một lượt.
Hai con ma thú tranh đấu quyết liệt, Lâm Tề một mình đặt cược vào con trăn hoa xanh mắt vàng, những công tử và tiểu thư nhà quyền quý khác tại Duner lại liên thủ cược vào chú gấu trắng băng giáp trên người kia. Vấn đề hiện tại là ở chỗ, số tiền của mấy vị công tử và tiểu thư liên thủ đó thật sự rất lớn, còn Lâm Tề thì tiền vốn còn chẳng đủ.
-Thú vị lắm!
Hai nàng cùng liếc mắt nhìn, sau đó nhìn về phía chiếc cũi nhốt con trăn hoa xanh mắt vàng và gấu trắng băng giáp, một lát sau, hai nàng cùng thốt lên:
-Chúng ta đều biết rằng loài rắn mùa đông phải ngủ đông, sức chiến đấu của chúng mạnh hơn nhiều lần bình thường, cho dù loài gấu trắng này có thể khống chế băng tuyết thì thực lực cũng không thể bằng con trăn hoa xanh mắt vàng được, thắng thua ra sao đã quá rõ rồi.
Cười nhẹ nhàng, hai nàng đồng thời rút ra một tấm ngân phiếu, chậm rãi đặt cược.
Hai tấm kim phiếu, mỗi tấm cũng đáng giá năm trăm nghìn tiền vàng, vậy là giá trị của hai tờ cũng tới hàng triệu. Trường đấu thú không khí chợt ngưng lại, người đưa hai nàng vào đây là La Fontaine miệng há hốc, nước miếng cứ thế mà chảy xuống khóe miệng.
Ván bài đặt cược tiền triệu, chỉ cần sau khi kết thúc, phần trăm trích ra cho La Fontaine cũng sẽ là một con số khá lớn, số tiền có thể khiến y sống tiêu dao trong vài năm. La Fontaine vui mừng tới mức cả người run lên, không hổ danh là hai thiên kim đại tiểu thư nhà quyền quý cao nhất ở Liên bang thương mại Villas, các nàng quả thật hào phóng.
Hai nàng không chút để ý nói:
-Chỉ là chút tiền tiêu vặt thôi, Lâm Tề tiên sinh , chúng ta cũng đặt cược con gấu chó trắng băng giáp kia nhưng hình như ngài có vẻ không đủ tiền đặt cược.
Lâm Tề gắt gao liếc nhìn hai nàng ta. Trên người hai thiếu nữ xinh đẹp này có mùi gì đó khiến hắn cảm thấy khó chịu.. Tuy rằng hai nàng cũng nở một nụ cười thản nhiên đáp lại nhưng đằng sau vẻ mặt tươi cười đó dường như cất giấu một bộ mặt khác.
Nhất là thời điểm nở nụ cười đó, ánh mắt lạnh như băng không chút biến đổi, vô tình như ánh nhìn của các vị thần đang quan sát thế nhân.
Từ nhỏ đã nhận được sự hun đúc từ những kỳ nhân dị sĩ bên Hắc Hồ Tử, Lâm Tề khá có kinh nghiệm trong việc đoán ý qua ánh mắt và lời nói. Hắn cảm nhận được sự tôn nghiêm và uy dũng không thể xâm phạm từ hai thiếu nữ. Hắn thậm chí có thể phát hiện sau nụ cười của hai nàng là sự chán ghét cực độ.
Sự chán ghét đó, thật giống như một kẻ nào đó đột nhiên bị nhét vào hố phân, chán ghét tới mức hận một nỗi không thể phá hủy toàn bộ những gì xung quanh mình. Lâm Tề có chút sợ hãi, hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm từ hai thiếu nữ này.
Nhíu nhíu mày, Lâm Tề nhớ lại cảnh tượng Hắc Hồ Tử dùng hiện thực tàn khốc để giảng cho hắn bài học—— “khi phát hiện nguy hiểm, tuyệt đối không được tỏ ra làm anh hùng hảo hán, trước tiên hãy rời khỏi hiện trường, sau đó tích đủ lực lượng, đợi đến khi nào nắm chắc mười phần thắng hãy quay trở lại.”
Thoáng nhìn Ân Tá bên cạnh, Lâm Tề chật vật rút tờ kim phiếu một trăm nghìn tiền vàng lên, buồn bã thở dài nói:
-Đúng, đúng, không phải ta không đánh cược với các người, chỉ là tiền đặt cược của ta không đủ. Tên Kim đáng chết, không chịu cho ta mượn tiền, mọi người nên hiểu rằng, ta không có lỗi, là do tên Kim đó không chịu đem tiền cho ta mượn, điều này sao thể trách ta chứ?
Hôn lên tờ ngân phiếu, Lâm Tề liền nói:
-Như vậy thì, hẹn gặp lại sau vậy, các huynh đệ kính mến, các tỷ muội đáng yêu, lần sau chúng ta sẽ đổi cách chơi vậy. Ván bài hôm nay, coi như dừng tại đây nhé?
Cười lớn vài tiếng, Lâm Tề đem tờ ngân phiếu đút vào túi, rồi định rời khỏi trường đấu thú.
Angle với dáng điệu nhã nhặn, gương mặt mĩ miều mỉm cười, La Fontaine phát hiện ra hai thiếu nữ không ngờ lại xinh đẹp đến thế, ánh mắt y không thể không dừng lại trước Angle! Hiện tại đã phát hiện ra sự khiếp hãi hiếm thấy của Lâm Tề, Angle đã tìm được con đường giải phóng bực tức trong người, nàng dùng chiếc quạt gỗ tinh xảo che miệng chê cười:
-Ôi, trời ạ, có phải là Lâm Tề thiếu gia mà chúng ta quen biết không đây? Sắp lâm trận mà còn bỏ chạy? Trời ạ, ta thật sự không thể tin nổi nữa.
Cả người Lâm Tề hơi khựng lại, nhưng sau đó lại coi như không có chuyện gì cứ thế mà hướng ra ngoài trường đấu thú mà đi.
Khóe mắt hắn đang dừng quan sát Nhã và Linh, chút tà môn trong hai thiếu nữ xinh đẹp làm hắn không yên.
-Như vậy, thật sự là không ổn!
Nhã và Linh cười khẽ một tiếng, nhẹ nhàng vỗ tay.
Người lái xe trung niên của hai nàng bước từ phía sau ra không một tiếng động, đứng chặn trước Lâm Tề và Ân Tá, y dang rộng hai tay, lạnh lùng nói:
-Tiểu thư chúng ta nói, các ngươi không thể rời khỏi như vậy được.
Ân Tá biến sắc, rút kiếm định đâm vào đùi người trung niên.
Ánh sáng trên thanh kiếm lóe lên, đánh tới hai thước liền dừng lại. Người đàn ông trung niên kia vươn tay đỡ lấy trước kiếm của Ân Tá, lòng bàn tay y như có một vầng sáng xanh đang xoay tròn quanh thanh kiếm, lưỡi kiếm liền đâm vào lòng bàn tay với tia sáng xanh đó. Thân xác máu thịt lại dám chặn kiếm của Ân Tá, mặc cho Ân Tá dùng sức thế nào thì y cũng chẳng mảy may bị gì?
Thậm chí do Ân Tá dùng sức quá nhiều, thanh kiếm đã bị gấp khúc, nhưng bàn tay người đàn ông kia, chút da cũng không xây xát gì.
-Đã nói là cược ván này, thì phải theo tới cùng!
Nhã và Linh lạnh lùng nói:
-Nếu không đủ tiền đánh cược, thiếu nợ bao nhiêu, vậy lấy người bạn này của người đánh cược luôn vậy.
Hé miệng cười, Nhã và Linh lại rút ra một tấm kim phiếu đặt vào vòng cược.
-Nghe nói, nơi này là địa phương nhiều thú vui nhất ở Dunner, vậy, để chúng ta trải nghiệm hết thú vui ở đây đi. Nếu Lâm Tề tiên sinh thắng, như vậy, tất cả tiền đặt cược là của hắn. Nếu hắn thua, một trăm nghìn tiền vàng và tính mạng bạn hắn là của chúng ta. Còn tổn thất của chư vị, chúng tôi sẽ bồi thường hết.
Ân Tá hét lên giận dữ, y không màng tới thanh kiếm đang đâm giữa tay người đàn ông trung niên mà vọt lẹ qua, nhưng người đàn ông kia chỉ cười lạnh, lật tay đánh vào cổ Ân Tá, dễ dàng khiến y nằm hôn mê bất tình.
Nhã và Linh tiến lên trước Lâm Tề đang mồ hôi đầm đìa:
-Lâm Tề tiên sinh, ván cược này, nhất định phải xong mới được đi!
Hai nàng ta bật cười vô cùng rạng rỡ, dường như có một vầng sáng thần thánh phát ra từ nụ cười của hai nàng. Nhưng không chỉ có Lâm Tề, tất cả những người đang có mặt tại đây, đều cảm thấy trong lòng lạnh run.
Hai tiểu thư nhà quyền quý đến từ Liên bang thương mại Villas, thật ra các nàng muốn làm gì?
Lâm Tề đưa mắt chằm chằm nhìn hai thiếu nữ, trầm tư nói:
-Các người muốn chơi, vậy chơi thôi!
Cười một cách kì quặc, Lâm Tề âm trầm:
-Kim, mở thiết cũi ra, cho cái thú vật ra ngoài.
Kim do dự nhìn Lâm Tề, nhưng Lâm Tề lại cho Kim một bạt tai.
-Nếu không muốn ngày mai bị làm mồi cho cá, thì mau bắt đầu ván bài ngay!
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Hina