Hồi 57
LÃO PHỤ XỬ TỘI THÂN NỮ NHI
Cả đại sảnh im phăng phắc, bầu không khà như cô đặc lại, hết sức ngột ngạt.
Hồi lâu, Hạng Chân cháºn rãi nói:
– Hãy khiêng thi thể của ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n ra ngoà i được rồi!
Tân Kiên vội khom mình nói:
– Vâng!
Má»™t gã đệ tá» liá»n Ä‘i tá»›i, xách tá» thi ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n vác lên vai, sải bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoà i.
Uất Trì Hà n Ba trông theo cho đến khi gã đệ tỠấy khuất dạng, bỗng gay gắt nói:
– Tân Kiên, còn Tẩy Hiểu Tâm đâu sao không thấy dẫn đến? ChÃnh hắn cÅ©ng là má»™t hung thủ sát hại TrÆ°Æ¡ng Quang!
Tân Kiên vội đáp:
– Bẩm tôn chủ, Tẩy Hiểu Tâm vốn đã thá» thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng trÆ°á»›c khi bị bắt, khi đệ tá» phụng mệnh đến áp giải thì hắn đã chết rồi!
Uất Trì Hà n Ba ngá»› ngÆ°á»i háºm há»±c nói:
– Cũng may phước cho tên khốn kiếp ấy!
Äoạn ánh mắt sắc lạnh lại hÆ°á»›ng sang CÆ¡ Äại Má»™c Ä‘ang run lẩy bẩy, gằn giá»ng nói:
– Tiểu tá», bây giỠđến lượt ngÆ°Æ¡i!
CÆ¡ Äại Má»™c lại cà ng thêm xám ngoắt, áo Æ°á»›t đẫm mồ hôi, sợ hãi run giá»ng nói:
– Äại tôn chủ, xin hãy minh xét mà buông tha cho ... tại hạ chẳng qua chỉ là má»™t viên quản sá»± của Thanh Tùng sÆ¡n trang, kể ra cÅ©ng là vì sá»± sống mà thôi ...
quyết không có ý đối nghịch vá»›i quý phái, giúp việc cho ngÆ°á»i là phải chịu sá»± sai bảo của ngÆ°á»i ... Tại hạ phụng mệnh nên bắt buá»™c phải nhÆ° váºy, chứ tháºt ra trong thâm tâm không há» muốn Ä‘á»™ng chạm đến quý phái ...
Uất Trì Hà n ba giá»ng khinh bỉ:
– CÆ¡ Äại Má»™c, nghe đâu ngÆ°Æ¡i là tổng quản sá»± của Thanh Tùng sÆ¡n trang, sao lại tham sanh úy tá», khiếp nhược Ä‘á»›n hèn thế nà y? XÃ, tháºt là khiến cho lão phu cÅ©ng phải xấu hổ thay cho ngÆ°Æ¡i, đôi mắt chó của lão Hạ Nhất Tôn đúng là đã mù lòa, lại Ä‘i dùng hạng ngÆ°á»i hèn hạ nhÆ° ngÆ°Æ¡i ...
CÆ¡ Äại Má»™c lắp bắp:
– Äại tôn chủ ... tại hạ quả tình chỉ vì tình thế bắt buá»™c, vạn lần xin đại tôn chủ rá»™ng lòng từ bi tha mạng cho phen nà y ... Äại tôn chủ ... tại hạ xin thá» sau khi rá»i khá»i đây sẽ lui khá»i chốn giang hồ ... ăn năn hối cải ... vÄ©nh viá»…n không bao giá» chống đối vá»›i quý phái nữa ... tại ... hạ ... đã biết tá»™i rồi ...
Hạng Chân bá»—ng cÆ°á»i khảy:
– CÆ¡ Äại Má»™c, ngÆ°Æ¡i còn nháºn ra Hoà ng Long nà y chứ?
Ãnh mắt CÆ¡ Äại Má»™c vừa chạm và o tia nhìn sắc lạnh của Hạng Chân, y láºp tức cuối sợ sệt đầu xuống. Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, là m sao y lại không không biết Hạng Chân? Khi trÆ°á»›c ở trong Thanh Tùng sÆ¡n trang, Hạng Chân đã từng Ä‘iểm huyệt hắn và cho hắn nếm rất nhiá»u mùi Ä‘au khổ. Kể từ lúc dẫn ngÆ°á»i đến Äại Hà trấn giúp NhÆ° à phủ chống lại Vô Song phái, CÆ¡ Äại Má»™c đã nghe tin Hạng Chân cÅ©ng có mặt trong hà ng ngÅ© đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u đó đã luôn ám ảnh sâu Ä‘áºm trong lòng y, cứ sợ phải gặp lại Hạng Chân Trong khi y Ä‘ang lấy là m may mắn là không gặp thì đã rÆ¡i và o tay Vô Song phái, ngay khi được Ä‘Æ°a và o Kim Bình Äiện là y đã trông thấy vị đại sát thủ ấy rồi.
Và kể từ lúc ấy cõi lòng y đã không còn bình lặng được nữa, chỉ sợ Hạng Chân không quên được mối thù đối với Thanh Tùng sơn trang, sẽ nhắm và o y báo phục.
Và giá» Ä‘ay, Ä‘iá»u lo lắng của y quả nhiên đã đến, Hạng Chân đã chÃnh thức chiếu cố đến y.
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i, Ä‘anh lạnh nói tiếp:
– Tục ngữ có câu:
“Trái đất tròn ắt có ngà y gặp lại†quả nhiên chẳng sai! CÆ¡ Äại Má»™c tháºt là trá»i xui đất khiến, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, đúng không nà o?
Thấy CÆ¡ Äại Má»™c khiếp sợ đến co rúm ngÆ°á»i, Hạng Chân bất giác cÆ°á»i khanh khách, lại nói tiếp:
– NhÆ°ng có Ä‘iá»u thá»i gian và địa Ä‘iểm gặp gỡ không mấy thÃch hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i, đúng chăng ?
CÆ¡ Äại Má»™c run bắn ngÆ°á»i, há»›t hải nói:
– Hạng thiếu hiệp ... xin hãy tha mạng ...
Tây Môn Triá»u Ngá» từ nãy giá» im lặng, bá»—ng buông tiếng cÆ°á»i khảy, quay sang Hạng Chân:
– Hạng huynh, tên tiểu tỠnà y có thù hiểm với Hạng huynh phải không?
Hạng Chân gáºt đầu:
– Có má»™t lần vì thiếu tháºn trá»ng, tại hạ bị ngÆ°á»i ta ám toán và bắt mang đến Thanh Tùng sÆ¡n trang, bị há» hà nh hạ đến chết Ä‘i sống lại, suýt nữa thì đã vong mạng rồi!
Tây Môn Triá»u Ngá» sầm mặt nói:
– Váºy là tên tiểu tá» nà y hai tá»™i dồn lại rồi!
CÆ¡ Äại Má»™c hai hà m răng đánh láºp cáºp, mặt mà y thiểu não van vỉ:
– Hạng đại hiệp ... tại hạ không ... không hỠhãm hại đại hiệp mà ...
Hạng Chân lạnh lùng:
– Nhưng ngươi cũng là một thà nh viên của Thanh Tùng sơn trang, cũng là một kẻ đồng lõa nối giáo cho giặc, đúng không?
Uất Trì Hà n Ba giáºn dữ quét mắt quát:
– Tân Kiên, chém hắn ngay, chẳng chừa tên nà o cả!
Tân Kiên chÆ°a kịp đáp thì Tây Môn Triá»u NgỠđã nhanh nhÆ° cắt lÆ°á»›t tá»›i rồi quay vá» chá»— ngồi, đồng thá»i CÆ¡ Äại Má»™c đã rú lên thảm thiết, ngÆ°á»i báºt ngược ra sau, bay qua má»™t ô cá»a, ầm ầm rÆ¡i xuống bên ngoà i đại sảnh.
Tân Kiên lẹ là ng phóng đến bên cá»a sổ, thoáng Ä‘Æ°a mắt nhìn, Ä‘oạn khoát tay vá»›i mÆ°á»i mấy đệ tá» Vô Song phái Ä‘ang chạy đến và nói:
– Hãy khiêng hắn đi!
Tân Kiên quay ngÆ°á»i lại, dáng vẻ hết sức kì lạ, cháºm rãi nói:
– CÆ¡ Äại Má»™c đã chết rồi!
Tây Môn Triá»u Ngá» ngồi trên ghế xoa tay cÆ°á»i:
– NhÆ° váºy là nhanh chóng nhất!
Uất Trì Hà n ba gáºt đầu:
– Vâng ... vâng ...
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt nhìn Nghiêm Tiệp vẫn nằm co ro bất tỉnh dÆ°á»›i đất, mặt trắng bệch chẳng còn chút máu, hÆ¡i thở yếu á»›t, hai mắt nhắm nghiá»n và trên mi còn Ä‘á»ng lại hai giá»t lệ long lanh, trông hết sức tá»™i nghiệp Tây Môn Triá»u Ngá» cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt nhìn nà ng, Ä‘oạn quay sang Hạng Chân, cÆ°á»i nói:
– Hạng huynh, ả nà y cũng khá xinh đấy chứ?
Hạng Chân thở dà i:
– Vâng!
Tây Môn Triá»u Ngá» nói tiếp:
– Nhất định là gã toan giải cứu cho ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n và Tẩy Hiểu Tâm ...
nhÆ°ng Tây Môn má»— hết sức thắc mắc tại sao ả ta lại quan tâm cho ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n đến nhÆ° váºy. Theo cảm giác của Tây Môn má»—, sá»± van xin của ả ta cho ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n dÆ°á»ng nhÆ° đã vượt ngoà i phạm vi tình cảm của nghÄ©a huynh muá»™i.
Hạng Chân thoáng ngẫm nghĩ:
– Có lẽ ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n đối vá»›i Nghiêm Tiệp, có thể ngoà i tình cảm của má»™t vị huynh trưởng, hãy còn thứ tình cảm khác nữa ...
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả:
– Nếu quả đúng nhÆ° váºy thì chúng ta đã là m quá đáng rồi!
Hạng Chân nghiêm nghị.
– Không, nợ máu phải Ä‘á»n bằng máu, đó là điá»u thiên kinh địa nghÄ©a, bất kể ngÆ°á»i đã nợ máu ai cÅ©ng váºy!
Uất Trì Hà n ba nhẹ vá»— tay xen lá»i:
– Hạng lão đệ ... xin thú tháºt, khi nãy ả ta vừa van xin lão đệ là Uất Trì má»— đã thầm hoảng kinh rồi. Cứ sợ lão đệ má»m lòng giúp ả ta cầu xin cho ThÆ°á»ng KÃnh Hiá»n, nếu nhÆ° váºy thì ... Ôi, Uất Trì má»— tháºt tiến thoái lưỡng nan, chẳng biết xá» sao cho phải.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Äại tôn chủ, Hạng má»— còn biết đạo là m ngÆ°á»i chứ!
Uất Trì Hà n Ba có vẻ ngượng ngùng báºt cÆ°á»i ha hả. Ngay khi ấy, ngoà i cá»a bóng ngÆ°á»i nhấp nhoáng, XÃch Äồng Thủ Thượng Nguyên Khôn tất tả bÆ°á»›c và o.
Thượng Nguyên Khôn vừa và o đến đầu sảnh liá»n cung kÃnh thi lá»… vá»›i má»i ngÆ°á»i ngồi trên ghế, Ä‘oạn nói nhanh:
– Bẩm nhị vị tôn chủ, Äại chưởng môn đã đến ngoà i NhÆ° à phủ ...
Vu Kiết đứng phắt dáºy, vá»™i nói:
– Hãy ra đón tiếp mau ...
Uất Trì Hà n Ba cÅ©ng đứng lên má»™t cách khó nhá»c.
Hạng Chân quay sang Tây Môn triá»u Ngá» nói:
– Äại Ä‘Æ°Æ¡ng gia không cần phải Ä‘i ra ngoà i, Thiết tiểu thÆ° cần phải có ngÆ°á»i trông nom, kẻo lại xảy ra bất trắc!
Tây Môn Triá»u Ngá» Ä‘Æ°a mắt nhìn cuá»™n thảm lá»™ng trong đó có Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng Ä‘ang đặt trên ghế, gáºt đầu:
– CÅ©ng được, váºy thì Tây Môn má»— xin thất lá»…!
Thế là Hạng Chân, Vu Kiết, Uất Trì Hà n Ba, Tân Kiên và Thượng Nguyên Khôn năm ngÆ°á»i cùng ra khá»i Kim Bình Ä‘iện, Ä‘i thẳng đến cổng chÃnh NhÆ° à phủ.
Há» vừa Ä‘i được ná»a Ä‘Æ°á»ng thì ngoà i cổng đã vang lên tiếng vó câu ráºp rá»n, bụi tung mù mịt, và trong tiếng ngÆ°á»i la ngá»±a hÃ, mấy mÆ°Æ¡i thiết kị đã lao ra nhÆ° vÅ© bão.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Thiết kị của Vô Song phái quả là nhanh như sấm chớp!
Vu Kiết cÆ°á»i ha hả:
– Trong cuá»™c huyết chiến vừa qua, bổn phái quả là chiếm rất nhiá»u Æ°u thế vá» tốc Ä‘á» di chuyển, trong khi kẻ địch ngỡ chúng ta vẫn còn xa, chá»›p mắt thì chúng ta đã kéo tá»›i nÆ¡i rồi ...
Trong khi ấy, Ä‘á»™i thiết kị vừa tiến và o NhÆ° à phủ đã dừng lại. Tất cả má»i đệ tá» Vô Song phái ở rải rác xung quanh thảy Ä‘á»u lần lượt khom mình thi lá»…, và mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i vá»™i chạy đến dắt ngá»±a. Hạng Chân ánh mắt sắc bén, vừa nhìn thoáng qua đã thấy “Bạch Y Tuyệt Äao†Thiết Äá»™c Hà nh, đại chưởng môn Vô Song phái Ä‘ang leo xuống ngá»±a.
Lúc nà y Thiết Äá»™c Hà nh cÅ©ng đã trông thấy những ngÆ°á»i ra đón liá»n buông dây cÆ°Æ¡ng phóng bÆ°á»›c tiến tá»›i, nắm chặt lấy tay Hạng Chân, mặt Ä‘á» bừng vì khÃch Ä‘á»™ng nói:
– Hạng lão đệ tháºt vất vả quá, Thiết má»— chẳng biết là m thế nà o để bà y tỠđược niá»m cảm kÃch trong lòng ... cuá»™c chiến nà y đã hoà n toà n nhỠở lão đệ ...
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Äại chưởng môn đã quá lá»i, tại hạ chẳng qua chỉ góp chút sức má»n mà thôi.
Thiết Äá»™c Hà nh bạch bà o dÃnh đầy vết máu, mặt cÅ©ng đầy bụi và mồ hôi, giá»ng nói rổn rảng đã khản Ä‘i, lắc mạnh hai tay Hạng Chân giá»ng chân thà nh nói:
– Hạng lão đệ chá»› quá khiêm tốn, nếu không nhở lão đệ thì những ngÆ°á»i bị bắt của bổn phái là m sao sống còn được? Nếu không nhá» lão đệ, những mai phục hiểm Ä‘á»™c của kẻ địch là m sao trừ diệt được? Nếu không nhá» lão đệ, những cao thủ của địch là m sao tiêu diệt được? Nếu không nhá» lão đệ, ả tiện tỳ Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng là m sao bắt được?
Hạng Chân báºt cÆ°á»i:
– Äại chưởng môn nói váºy tá»±a nhÆ° má»i đại công Ä‘á»u là do tại hạ láºp nên không bằng. Tại hạ là m sao dám che lấp ánh vinh quang của toà n thể dÅ©ng sÄ© quý phái? Thẳng thắn mà nói, cuá»™c chiến thắng nà y không thể do riêng má»™t ngÆ°á»i tạo nên được cả, mà phải do má»i ngÆ°á»i đồng tâm hiệp lá»±c má»›i có thể già nh được thắng lợi, đại chưởng môn cÅ©ng tháºt quá Ä‘á» cao tại hạ ...
Thiết Äá»™c Hà nh bá»—ng chằm chặp nhìn và o mặt Hạng Chân, có vẻ áy náy nói:
– Nghe nói Hạng lão đệ đã thỠthương phải không?
Hạng Chân thản nhiên cÆ°á»i:
– Không đáng kể, tại hạ hãy còn chịu đựng được!
Thiết Äá»™c Hà nh khẽ thở dà i:
– Kha đại hiệp cÅ©ng đã thá» thÆ°Æ¡ng khá trầm trá»ng, Thiết má»— tháºt hết sức áy náy, tai nạn ấy hoà n toà n vì Vô Song Phái ...
Hạng Chân lắc đầu:
– Äại chưởng môn hà tất báºn tâm, kẻ sÄ© có thể chết vì tri ká»·, váºy thôi!
Thiết Äá»™c Hà nh buông tay Hạng Chân ra, quay sang Uất Trì Hà n Ba nói:
– Äã công hãm Bão Hổ Trang, Hắc Thủ Äảng và XÃch Xam Äá»™i toà n bá»™ bị tiêu diệt, tất cả bá»n đầu lÄ©nh cÅ©ng Ä‘á»u táng mạng, nghe nói bên nà y cÅ©ng hoà n toà n thắng lợi phải không?
Uất Trì Hà n Ba gáºt đầu:
– Vâng, đầu sá» NhÆ° à Phủ “Hắc Nhiêm Công†Hồng Song Lãng đã Ä‘á»n tá»™i, cao thủ thuá»™c hạ NhÆ° à Phủ tám chết má»™t tảu thoát, Äại Äao Giáo sáu tên giáo đầu năm chết má»™t bị bắt. Thất Hà Há»™i tam Ä‘Æ°Æ¡ng gia “Trấn Bán Thiên†ChÆ°Æ¡ng Hoà n cÅ©ng đã sanh cầm, tất cả đại đầu mục thảy Ä‘á»u bá» mạng. Lão nhị và lão tứ trong Tá»a Luyện Tứ Tuyệt Ä‘á»u đã tán mạng, TrÆ°á»ng Hồng Thất Tuyệt cÅ©ng không còn má»™t ai sống sót. Thanh Tùng SÆ¡n Trang ngoà i hai tên đầu sá» CÆ¡ Äại Má»™c và Nạc ChÆ° đã Ä‘á»n tá»™i, “Hắc Vân Tiên†Triệu Xuân cÅ©ng đã bị bắt giữ và em gái của lão đại Nghiêm ChÆ°Æ¡ng trong Tá»a Luyện Tứ Tuyệt là Nghiêm Tiệp cÅ©ng đã bị sanh cầm ...
Thiết Äá»™c Hà nh trầm ngâm má»™t lát, Ä‘oạn nói:
– Lão tam Ba Sùng Thứ trong Tá»a Luyện Tứ Tuyệt đã phÆ¡i xác tại Äại Hà Trấn, lão đại “Thao Hải Long†Nghiêm ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã bị bắt sống, hiện Ä‘ang giam giữ tại Äại Hà Trấn, sáu tên giáo đầu của Äại Äao Giáo thì có hai tên đã chết sau tráºn chiến tại Hạt Thạch Giản, còn lại bốn tên Ä‘á»u chết tại đây ... Äã giải ChÆ°Æ¡ng Hoan đến đây chÆ°a?
Vu Kiết xen lá»i:
– ChÆ°Æ¡ng Hoan chÆ°a được giải đến, giáo đầu La Thân thuá»™c hà ng chữ Hoà ng của Äại Äao Giáo và Triệu Xuân của Thanh Tùng SÆ¡n Trang thì Ä‘ang giam giá»± tại đây ...
Thiết Äá»™c Hà nh nhÆ° chợt nhá»› ra lại há»i:
– À, lão đại Thiết Chỉ Phi Hồng Thái Tồn trong TrÆ°á»ng Hồng Thất tuyệt có má»™t nghÄ©a nữ võ công khá cao, đã bắt được chÆ°a?
Vu Kiết cùng Uất Trì Hà n Ba đưa mắt nhìn nhau, lắc đầu nói:
– Chưa!
Thiết Äá»™c Hà nh thở dà i:
– Ả ta chỉ là má»™t cô bé non ná»›t, có lẽ cÅ©ng là dữ nhiá»u là nh Ãt ...
Hạng Chân cÆ°á»i tiếp lá»i:
– Nà ng ta chưa chết đâu, có lẽ hiện đang ở một nơi mà Tân Kiên huynh đã biết!
Tân Kiên giáºt mình sững sốt, ngÆ¡ ngác nhìn Hạng Chân ấp úng nói:
– Hạng sư thúc ... đệ tỠ... đệ tỠđâu có biết cô gái ấy ở đâu ...
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i thấp giá»ng:
– Tân huynh nhất định có biết!
Tân Kiên cuống lên:
– Hạng sư thúc, đệ tỠquả tình ...
Hạng Chân vá»— vai y tiếp lá»i:
– Tân huynh đừng vội, khi nãy Tân huynh có nói đã phát hiện một căn hầm ở Kim Bình điện, dưới hầm ấy có mấy tỠthi cả nam lẫn nữ có phải không?
Tân Kiên ngÆ¡ ngác gáºt đầu đáp:
– Vâng!
Hạng Chân nói tiếp:
– Tại hạ nghÄ© cái gá»i là “thi thể†nghÄ©a nữ của chưởng môn nhân TrÆ°á»ng Hồng phái nhất định là đang ở đó, há» chẳng còn nÆ¡i nà o khác để an trà nà ng ta nữa đâu!
Thiết Äá»™c Hà nh ngạc nhiên há»i:
– Hạng lão đệ sao lại bảo “Cái gá»i là tá» thiâ€? Chả lẽ nà ng ta chÆ°a chết sao?
Hạng Chân gáºt đầu tóm lược kể lại sá»± việc đã gặp gỡ và điểm huyệt Mai Nhụy, sau đó chà ng mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
– Äại chưởng môn nói không sai, cô gái ấy quả rất tháºt thà chất phác, cho nên tại hạ cÅ©ng chẳng nỡ hãm hại nà ng ta mà chỉ dùng thủ pháp khiến nà ng qua khá»i kiếp nạn nà y thôi. Sau đó ngÆ°á»i của TrÆ°á»ng Hồng phái và NhÆ° à phủ nhất định đã tìm gặp nà ng ta nhÆ°ng không biết thủ pháp bế khà độc môn của tại hạ nên nghÄ© rằng nà ng ta đã chết. Trong cÆ¡n bi phẫn hẳn đã khiên thi hà i nà ng ta ra khá»i “Tiá»…n huyệtâ€, tạm thá»i đặt trong địa huyệt dÆ°á»›i Kim Bình Ä‘iện, và những tá» thi đặt trong địa huyệt ấy hẳn không phải là những nhân váºt tầm thÆ°á»ng, nên tại hạ đã suy Ä‘oán trong số đó nhất định có Mai Nhụy ...
Thiết Äá»™c Hà nh vá»— tay cÆ°á»i:
– Hạng lão đệ là m nhÆ° váºy tháºt hợp ý vá»›i Thiết má»—. Kẻ đối địch vá»›i ta là TrÆ°á»ng Hồng thất tuyệt, nếu xá» quyết luôn cả nghÄ©a nữ của Thái Tồn thì cÅ©ng tháºt là quá tà n nhẫn ...
Quay sang Uất Trì Hà n Ba nói tiếp:
– Uất Trì sÆ° đệ, lát nữa hãy phái ngÆ°á»i đến địa huyệt kia khiêng nà ng ta ra!
Uất Trì Hà n Ba gáºt đầu và há»i:
– Äại sÆ° huynh, đã bắt được Khang Ngá»c Äức rồi phải không?
Thiết Äá»c Hà nh trở tay ra sau:
– Ở phÃa sau kia, suýt nữa thì hắn đã bị TrÆ°á»ng Tôn Kỳ giết chết, cÅ©ng may là bổn tá»a đến kịp ...
Bây giá» XÃch Äởm Tứ Kiệt đứng nghiêm trang sau lÆ°ng Thiết Äá»™c Hà nh đã Ä‘i sang, Ä‘á»™i thiết kỵ theo cùng. Khi há» quay lại thì có ká»m giữ má»™t ngÆ°á»i áo tÃm thân hình vạm vỡ song toà n thân bê bết máu, đầu tóc rối mù, sắc mặt trắng bệch và bÆ¡ phá». NgÅ© quan y hết sức Ä‘oan chÃnh, tÆ°á»›ng mạo tuấn nhã, nếu không phải là trong hoà n cảnh bi đát thế nà y, hẳn y là má»™t ngÆ°á»i phong Ä‘á»™ phi phà m.
NgÆ°á»i áo tÃm thá» thẩn nhìn vá» cõi xa xăm, hai tay bị trói ngược ra sau trên mình cÅ©ng bị trói đầy dây da, XÃch Äởm Tứ Kiệt chia ra hai bên ká»m giữ y, theo sau còn có “bạch Mã Ngân Chùy†Giang Thù Tâm và “Thanh ChÆTrịnh Quần.
Vô Song Phái đã phân công nhiá»u cao thủ canh giữ ngÆ°á»i áo tÃm thế nà y, đủ thấy y là má»™t nhân váºt hết sức quan trá»ng, Hạng Chân tuy chÆ°a từng gặp “Tá» Y Kim Kiếm†Khang Ngá»c Äức bao giá» song chà ng biết ngÆ°á»i áo tÃm nà y chắc chắn là Khang Ngá»c Äức.
Sáu đệ tá» Vô Song Phái vừa lôi kéo vừa đấm đá ngÆ°á»i áo tÃm hệt nhÆ° đối vá»›i má»™t con váºt, đủ thấy há» căm thù ngÆ°á»i áo tÃm đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy, khiến y chẳng thể Ä‘i được má»™t bÆ°á»›c vững và ng, lảo đảo tiến vá» phÃa Thiết Äá»™c Hà nh.
Vu Kiết và Uất Trì Hà n Ba căm há»n nhìn ngÆ°á»i áo tÃm, hồi lâu má»›i háºm há»±c bá» Ä‘i, còn ngÆ°á»i áo tÃm thì cúi gằm mặt, ngoà i hÆ¡i thở nặng ná», không tá» má»™t thái Ä‘á»™ nà o khác.
Hạng Chân cất tiếng há»i:
– Y chÃnh là Khang Ngá»c Äức Æ°?
Thiết Äá»™c Hà nh gáºt đầu:
– Không sai!
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt nhìn Khang Ngá»c Äức má»™t hồi, Ä‘oạn khẽ thở dà i nói:
– Tướng mạo cũng khá đà ng hoà ng đấy nhưng rất tiếc là lòng dạ không được ngay thẳng!
Thiết Äá»™c Hà nh cÆ°á»i gượng:
– Äúng váºy!
Vu Kiết dÆ°a mắt nhìn vá» phÃa Ä‘á»™i thiết kỵ Ä‘i theo Thiết Äá»™c Hà nh bá»—ng há»i:
– Äại chưởng môn, những ngÆ°á»i của tổng Ä‘Ã n và Phi tá»± Môn không đến đây Æ°?
Thiết Äá»™c Hà nh trầm giá»ng:
– Sau cuá»™c chiến má»i ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u quá sức mệt má»i nên bổn tá»a đã hạ lệnh cho những ngÆ°á»i thuá»™c tổng Ä‘Ã n và Phi tá»± Môn nghỉ lại trong Äại Hà Trấn và sẵn sà ng đợi lệnh Ä‘iá»u Ä‘á»™ng, ngoà i XÃch Äởm Tứ Kiệt, cao thủ thuá»™c tổng Ä‘Ã n và Phi Tá»± môn chỉ có Giang Thù Tâm và Trịnh Quần theo bổn tá»a đến đây, nhân thế cÅ©ng để canh giữ tên tiểu nhân Khang Ngá»c Äức nà y!
Bá»—ng đổi giá»ng sắc lạnh nói:
– Ả tiện tỳ Nương Nương hiện giỠở đâu?
Vu Kiết chỉ tay vá» phÃa Kim Bình Ä‘iện nói:
– Ở kia, Hạng huynh đã là m cho NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng tạm hôn mê và quấn trong thảm lông, hiện Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘ang canh giữ Thiết Äá»™c Hà nh quay sang Hạng Chân nói:
– Hạng lão đệ, chúng ta đi thôi!
Thế là Thiết Äá»™c hà nh dẫn đầu má»i ngÆ°á»i vá»™i vã Ä‘i vá» phÃa Kim Bình Ä‘iện.
Hạng Chân biết Thiết Äá»™c Hà nh Ä‘ang nóng lòng, mặc dù chà ng Ä‘i đứng rất khổ sở song cÅ©ng Ä‘Ã nh cắn răng sải bÆ°á»›c Ä‘i nhanh nhÆ°ng Uất Trì Hà n Ba thì có vẻ không chịu nổi, hai gã đệ tá» lá»±c lưỡng đứng sau dìu đỡ cÅ©ng mệt đến thở hồng há»™c, mặt xanh môi tái, chốc lát đã bị bá» sau rất xa.
Và o đến Kim Bình Ä‘iện, Thiết Äá»™c Hà nh lại chà o há»i Tây Môn Triá»u Ngá» má»™t phen, đệ tá» trong sảnh mang thêm đến má»™t chiếc ghế thái sÆ° nữa.
Má»i ngÆ°á»i ngồi xuống xong, Thiết Äá»™c Hà nh quét mắt nhìn Nghiêm Tiệp Ä‘ang từ từ hồi tỉnh, thấp giá»ng nói:
– Nà ng ta là Nghiêm Tiệp, em gái Nghiêm Chương phải không?
Vu Kiết gáºt đầu:
– Vâng.
Thiết Äá»™c Hà nh khoát tay:
– Kéo sang một bên!
Thượng Nguyên Khôn liá»n tiến tá»›i, kéo mạnh Nghiêm Tiệp sang bên mấy bÆ°á»›c.
Thiết Äá»™c Hà nh nghiêng mặt nhìn cuá»™n thảm lông quấn lấy Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng trên ghế lạnh lùng nói:
– Hãy khiêng ngay ả tiện tì xuống đất, ả ta còn mặt mũi nà o mà chiếm lấy một ghế nữa chứ!
Tân Kiên và Thượng Nguyên Khôn Ä‘á»u đứng xoa hai tay và o nhau ra chiá»u ngượng ngùng và do dá»±.
Thiết Äá»™c Hà nh tức giáºn quát:
– Các ngươi có nghe hay chưa?
Hai ngÆ°á»i lại Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi má»›i tiến tá»›i, hết sức tháºn trá»ng khiêng NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng nhẹ nhà ng đặt xuống đất.
Thiết Äá»™c Hà nh lại háºm há»±c Ä‘Æ°a mắt nhìn sang Khang Ngá»c Äức vẫn dÆ°á»›i sá»± giám sát của XÃch Äởm Tứ Kiệt, Giang Thù Tâm, Trịnh Quần, ánh mắt ông ngáºp lá»a căm thù ...
Thiết Äá»™c Hà nh buông giá»ng sắc lạnh quát:
– Mở thảm ra!
Tân Kiên và Thượng Nguyên Khôn lại Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau ra chiá»u hết sức khó xá».
Lát sau, Thượng Nguyên Khôn cÅ©ng Ä‘Ã nh tiến tá»›i, mở tấm thảm ra. Chỉ thấy Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng hai mắt nhắm nghiá»n, sắc mặt nhợt nhạt, chiếc áo ngủ thêu hoa quấn lấy thân hình mảnh mai trông nà ng tháºt yếu Ä‘uối và đáng tá»™i nghiệp ...
Thiết Äá»™c Hà nh gÆ°Æ¡ng mặt vừa chạm và o Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, láºp tức lòng ông quặn thắt, Ä‘au đến mức ông khẽ run ngÆ°á»i. Äã lâu lắm ông má»›i được trông thấy đứa con gái yêu duy nhất ông hằng cÆ°ng yêu nà y rồi. Trong kà ức của ông, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng luôn luôn dịu dà ng, nhút nhát, má»—i nụ cÆ°á»i tiếng nói, má»—i cá» chỉ dáng Ä‘i Ä‘á»u khiến ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng mến. Song chẳng rõ tá»± bao giá» Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã hoà n toà n đổi khác, đã trở nên bÆ°á»›ng bỉnh Ä‘iêu ngoa, tháºm chà điên cuồng đến mức từ bá» cha mẹ, phản bá»™i tổ tông, cam nguyện từ bá» nÆ¡i chôn nhau cắt rốn, chấp nháºn miệng Ä‘á»i nguyá»n rủa phỉ báng, không còn mà ng đến thân tình, luân thÆ°á»ng, lá»… giáo và danh dá»± nữa, nhÆ° thể đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n xa lạ khác.. Thế rồi biết bao ngÆ°á»i đã táng mạng bởi sá»± ngá»— nghịch của nà ng, biết bao máu nóng đã tuôn rÆ¡i bởi sá»± hà nh vi Ä‘iên rồ của nà ng ... Äó là vì nguyên nhân gì?
Má»™t ngÆ°á»i con gái ngây thÆ¡ trong trắng bá»—ng dÆ°ng lại ghê gá»›m thế nà y.
Khang Ngá»c Äức cÅ©ng sâu lắng nhìn Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, mặt ngáºp vẻ khÃch Ä‘á»™ng và đau khổ, ánh mắt lá»™ rõ vẻ tuyệt vá»ng và xót xa. Tuy nhiên y không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy, sáu cao thủ Vô Song phái đứng vây quanh nhìn y đầy căm há»n và Khang Ngá»c Äức hiểu rõ chỉ cần Thiết Äá»™c Hà nh má»™t tiếng hạ lệnh, há» tháºm chà có thể nuốt sống y ngay.
Hạng Chân trầm giá»ng nói:
– Äại chưởng môn, tại hạ hết sức áy náy đã khiến cho lệnh ái nhÆ° thế nà y ...
nhÆ°ng tình thế bắt buá»™c, nếu không là m váºy thì lệnh ái không chịu theo tại hạ rá»i khá»i ...
Thiết Äá»™c Hà nh nhÆ° vừa từ thế giá»›i khác quay vá» vá»›i thá»±c tại, ông lắc mạnh đầu, thà nh khẩn nói:
– Äó đâu thể trách Hạng lão đệ được, còn nhá»› Thiết má»— đã có nói rồi, nếu Thiết NÆ°Æ¡ng dám ngang bÆ°á»›ng, có giết Ä‘i Thiết má»— cÅ©ng cam lòng, Hạng lão đệ nhÆ° váºy đã quá khách sáo rồi.
Hạng Chân vòng tay:
– Äại chưởng môn đã quá lá»i!
Thiết Äá»™c Hà nh thoáng trầm ngâm:
– Xin phiá»n Hạng lão đệ hãy giải thủ pháp cho ả tiện tỳ ấy Ä‘i!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i đứng lên, Ä‘i đến bên Thiết NÆ°Æ¡ng, hai tay chá»›p nhoáng vung Ä‘á»™ng, không má»™t ai trông thấy rõ Ä‘á»™ng tác của chà ng, thế rồi Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng bá»—ng báºt lên tiếng rên rỉ.
Hạng Chân cháºm rãi trở vá» chá»— ngồi. Lát sau dÆ°á»›i ánh mắt của má»i ngÆ°á»i, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã từ từ hồi tỉnh.
NhÆ° nhất thá»i chÆ°a kịp nhá»› lại những gì đã qua Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng thá» thẫn mở choà ng mắt, song lại nặng ná» hạ mi mắt xuống. Hồi lâu nà ng lại mở mắt ra, giỠđây nà ng đã hoà n toà n trông thấy rõ rà ng, và ngay khi ánh mắt nà ng vừa chạm và o khuôn mặt Ä‘anh lạnh của Thiết Äá»™c Hà nh nà ng láºp tức hiểu ngay việc gì đã xảy ra.
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng kinh hãi ngồi báºt dáºy, hai mắt trố to tròn đầy tuyệt vá»ng, miệng há hốc và toà n thân run lẩy bẩy, tá»™t Ä‘á»™ kinh hoà ng nhìn Thiết Äá»™c Hà nh ngồi trên ghế cao, nÆ°á»›c mắt tuôn trà o cất giá»ng bi thiết:
– Cha ...
Thiết Äá»™c Hà nh nghe nhÆ° dao nhá»n đâm tim, ba chòm râu Ä‘en dÆ°á»›i cằm khẽ rung Ä‘á»™ng, hai bà n tay nắm chặt. Sau tiếng gá»i thống thiết của ái nữ, bức tÆ°á»ng thù háºn mà vị đại chưởng môn Vô Song phái nà y cố gắng xây dá»±ng giỠđây suýt nữa đã sụp đổ.
Bá»—ng Thiết Äá»™c Hà nh nghiến răng keng kéc, trừng mắt giáºn dữ quát:
– Im ngay! Tiện tỳ ngÆ°Æ¡i còn nháºn ra cha ngÆ°Æ¡i Æ°? NgÆ°Æ¡i còn mặt mÅ©i gá»i cha nữa Æ°? Quân súc sanh vô sỉ!
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng sững ngÆ°á»i, sắc mặt liá»n trở nên xám ngắt, môi nà ng không ngá»›t run rảy, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i lả chả, não nùng nói:
– Cha ... nữ nhi đâu có phạm trá»ng tá»™i gì ... nếu nhÆ° ... lão nhân gia nhất định ...
cho là nữ nhi có tá»™i ... thì cÅ©ng chỉ vì ... nữ nhi chÆ°a được sá»± đồng ý của lão nhân giá ... đã thÆ°Æ¡ng yêu má»™t ngÆ°á»i ... mà lão nhân gia không thÃch ... mà thôi ...
Thiết Äá»™c Hà nh Ä‘á» mặt quát:
– Tiện tì ngÆ°Æ¡i ... ngÆ°Æ¡i ... còn chút lòng hổ thẹn không hả? Ở trÆ°á»›c mặt Thiết Äá»™c Hà nh nà y lại dám thốt ra những lá»i bỉ ổi nhÆ° váºy. Thiết gia ta bao Ä‘á»i trong sạch trá»ng lá»… sùng nghÄ©a, chẳng rõ đã gây ra tá»™i nghiệt tá» bao giá» mà lại sinh ra má»™t kẻ khốn kiếp Ä‘iếm nhục gia môn nhÆ° ngÆ°Æ¡i ...
Thiết Nương Nương rấm rứt khóc, nghẹn ngà o nhưng bướng bỉnh nói:
– ThÆ°a cha ... nữ nhi không há» có tá»™i ... nữ nhi đã yêu Khang Ngá»c Äức, lão nhân gia không chấp thuáºn ... nữ nhi Ä‘Ã nh Ä‘i theo y, nữ nhi nay đã trưởng thà nh, có quyá»n tranh cầu hạnh phúc chung thân cho mình ...
Thiết Äá»™c Hà nh bá»—ng trở nên bình tÄ©nh lạ thÆ°á»ng, giá»ng nghiêm lạnh nói:
– Súc sanh! NgÆ°Æ¡i đã dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì để tranh cầu hạnh phúc chung thân cho mình? Dùng thanh danh Vô Song phái, dùng uy vá»ng của cha mẹ, dùng sá»± trong sạch của Thiết gia, dùng pháp chế của tổ tông, dùng luân thÆ°á»ng của nhân gian hay là dùng hà ng ngà n mạng sống con ngÆ°á»i hả?
Thiết Nương Nương cắn răng:
– ThÆ°a cha, sá»± hôn nhân của nữ nhi chỉ là việc riêng của bản thân nữ nhi. Nữ nhi bá» Ä‘i theo Khang Ngá»c Äức cÅ©ng chỉ là tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình, không há» Ä‘á»™ng chạm đến bất kì má»™t ngÆ°á»i nà o, tại sao lại phải tuân thủ những pháp chế bất hợp là do tổ tiên để lại? Tại sao phải e ngại những luáºt lệ do bá»n cổ hủ đã qui định? ThÆ°a cha, hôn sá»± của nữ nhi chÆ°a được sá»± đồng ý của song Ä‘Æ°á»ng, hai ngÆ°á»i đã tá»± ý kết hợp, hà tất lão nhân gia lại dùng danh dá»± và uy tÃn gia đình phủ chụp lên nữ nhi chứ?
Thiết Äá»™c Hà nh lặng thinh má»™t hồi, má»›i lạnh lùng nói:
– Váºy ngÆ°Æ¡i cho rằng những kỉ cÆ°Æ¡ng và luân thÆ°á»ng đã được truyá»n lại trong hà ng ngà n vạn năm Ä‘á»u là vô Ãch cả Æ°? Việc ngÆ°Æ¡i tá»± ý thà nh hôn là đúng, chống lại lệnh cha cá» hà nh hôn lá»… vá»›i Khang Ngá»c Äức trong khi huynh đệ đồng phái Ä‘ang phải đổ máu cÅ©ng là đúng có phải không?
Thiết NÆ°Æ¡ng ngá»› ngÆ°á»i, không còn tìm được lá»i biện bác nữa, song nà ng đã đánh liá»u, lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt, Æ°Æ¡ng ngạnh nói:
– Nữ nhi không cần biết gì hết, chỉ muốn Ä‘i theo ngÆ°á»i mình yêu và yêu thôi.
Nữ nhi chỉ biết hạnh phúc của mình là phải chÃnh mình gầy dá»±ng, ngoà i ra thảy Ä‘á»u bất kể. Nữ nhi nháºn thấy đúng là là m không ai ngăn cản được và cÅ©ng không má»™t luân thÆ°á»ng pháp chế nà o rà ng buá»™c được.
Thiết Äá»™c Hà nh chòng chá»c nhìn ái nữ, ông hết sức kinh ngạc trÆ°á»›c sá»± đối nghịch và xa lạ giữa hai cha con, ông dÆ°á»ng nhÆ° không còn quen biết nà ng nữa ...
Thiết Äá»™c Hà nh Ä‘Æ°a hai tay xoa xoa mà ng tang, buông má»™t tiếng thở dà i não ruá»™t, giá»ng nặng ná» nói:
– NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i từng là con gái của ta, trong máu ngÆ°Æ¡i có tÃnh Æ°Æ¡ng ngạnh và kiêu ngạo của ta ... Thế nhÆ°ng Ä‘iểm khác nhau giữa chúng ta là Thiết Äá»™c Hà nh váºn dụng bản tÃnh ấy và o mặt tốt, còn ngÆ°Æ¡i thì không phân biệt trắng Ä‘en, đã lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối ... Äó là sai lầm và thiếu sót của ta, lẽ ra ta phải chấn chỉnh ngÆ°Æ¡i từ sá»›m ...
Ngưng chốc lạt, lại đau thương nói tiếp:
– Việc đã đến nông ná»—i nà y mà ngÆ°Æ¡i vẫn còn chÆ°a biết hối cải, chÆ°a nháºn ra lá»—i lầm, dù muốn bênh vá»±c cho ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng thể được ... Ta không thể để lÆ°Æ¡ng tâm ray rức vá»›i những đệ tỠđã hi sinh, không thể để thanh danh Vô Song phái bị hoen ố, cÅ©ng không thể để luân thÆ°á»ng trên Ä‘á»i bại hoại, vong linh tổ tiên không yên ... NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, ta rất thÆ°Æ¡ng yêu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã từng là con gái của ta trong thá»i gian dà i ...
Thiết Äá»™c Hà nh mắt ngấn lệ, giá»ng khản đặc và uể oải nói:
– Không má»™t ngÆ°á»i phụ nữ sánh được vá»›i hà ng ngà n tÃnh mạng ... cho dù là con gái của ta cÅ©ng váºy ...
Tất cả má»i ngÆ°á»i trong đại sảnh kể cả Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng thảy Ä‘á»u hiểu được ngụ ý trong lá»i nói của Thiết Äá»™c Hà nh. Mặc dù ông nói rất bình thản và lạnh lùng, song hết sức dứt khoát và nặc mùi máu tanh.
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng bắt đầu run rẩy, nà ng tưởng phụ thân mình dấy Ä‘á»™ng can qua chỉ nhằm mục Ä‘Ãch phá vỡ cuá»™c hôn nhân giữa nà ng và Khang Ngá»c Äức, vãn hồi sÄ© diện của Vô song phái. Nà ng biết nhất định mình sẽ bị trừng phạt nhÆ°ng không ngá» phụ thân lại xá» tá» mình.
Bá»—ng Khang Ngá»c Äức thét to đầy bi phẫn nói:
– Thiết Äá»™c Hà nh, lão lấy quyá»n gì là m nhÆ° váºy hả? NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i của Khang má»—, là vợ Khang má»—, chúng tôi đã yêu nhau tha thiết, tá»± nguyện nên vợ chồng, Thiết Äá»™c Hà nh, tại sao lão lại muốn chia rẽ chúng tôi? Thiết Äá»™c Hà nh, lão hãy nêu rõ là do ra Ä‘i ...
Thanh Chà Trịnh Quần vung tay, mấy cái tát tai nảy lá»a đã khiến cho Khang Ngá»c Äức miệng phún máu tÆ°Æ¡i, gằn giá»ng nói:
– Há» Khang kia, ngÆ°Æ¡i hãy ngáºm cái miệng thối lại, đây là chá»— cho ngÆ°Æ¡i lên tiếng hả?
Lúc nà y Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng má»›i biết Khang Ngá»c Äức cÅ©ng đã bị bắt giữ, nà ng bà ng hoà ng quay phắt lại nhìn. Dáng vẻ thảm não của Khang Ngá»c Äức đã khiến nà ng cÆ¡ hồ không còn nháºn ra được nữa. Äây chÃnh là Tá» Y Kim Kiếm tuấn tú nho nhã, là ngÆ°á»i chồng mà nà ng thắm thiết yêu quà đó Æ°? Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng gà o lên bi thiết, Ä‘iên cuồng lao vá» phÃa Khang Ngá»c Äức.
Khang Ngá»c Äức cÅ©ng toan vÅ©ng vẫy lao vá» phÃa Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, song đã bị XÃch Äởm Tứ Kiệt giữ lại, còn Giang Thù Tâm và Trịnh Quần thì đứng chắn cản Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng lại.
Thiết Nương Nương đầu bù tóc rối, nước mắt rà n rụa gà o lên:
– Hãy cho ta qua ... Thù Tâm, Trịnh Quần, hai ngÆ°á»i đã không còn nháºn ra ta nữa Æ°? Van các ngÆ°á»i đừng ngăn cản ... ta phải đến xem Khang Ngá»c Äức ...
Trịnh Quần buông giá»ng lạnh lùng:
– Äại tiểu thÆ°, hiện tại đã khác trÆ°á»›c, không có lệnh của chưởng môn bá»n nà y Ä‘Ã nh đắc tá»™i thôi.
Thiết NÆ°Æ¡ng sững ngÆ°á»i, Ä‘oạn lại gà o khóc lên hai tay đấm thình thịch và o mình Giang Thù Tâm và Trịnh Quần, dùng móng tay cà o và o mặt há».
Song Giang Thù Tâm và Trịnh Quần vẫn đứng yên như phỗng đá, để mặc nà ng cà o đấm, không hoà n thủ cũng không di chuyển.
Thiết Äá»™c hà nh mặt Ä‘anh lạnh nói:
– Vu sư đệ, hãy kéo Nương Nương đến đây!
Vu Kiết liá»n đứng lên, chẳng nói, chẳng rằng, nắm lấy tay Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng kéo thẳng đến trÆ°á»›c mặt Thiết Äá»™c Hà nh.
hết: Hồi 57, xem tiếp: Hồi 58