Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #56  
Old 06-07-2008, 09:38 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 56

NỢ MÃU PHẢI ÄỀN TRẢ BẰNG MÃU




Tân Kiên đưa hai tay chỉ Nghiêm Tiệp, hai mắt ngập đầy oán hận, nói nhanh:
– Bẩm các vị lão nhân gia, chính ngÆ°á»i này đã toan cÆ°á»›p ngục đấy!
Uất Trì Hàn Ba lạnh lùng nhìn Nghiêm Tiệp, chậm rãi nói:
– Hai đệ tá»­ đã bị đả thÆ°Æ¡ng có trầm trá»ng không?
Tân Kiên đáp ngay:
– Phải Ä‘iá»u dưỡng từ má»™t tháng trở lên má»›i có thể bình phục. Y thị đã hành hung bằng má»™t chiếc lÆ°á»›i Ä‘en đầy móc câu rất quái dị, hai vị huynh ấy khắp ngÆ°á»i đầy thÆ°Æ¡ng tích, máu me bê bết hiện Ä‘ang được băng bó.
Uất Trì Hàn Ba buông tiếng hừ mạnh, Ä‘anh giá»ng nói:
– Dù với nhân nghĩa cư xử thì y thị cũng chẳng nhận thức được, thôi hãy lôi ra ngoài chém đi!
Tân Kiên vừa định khoát tay ra hiệu, Hạng Chân bỗng lên tiếng:
– Hãy khoan!
Uất Trì Hàn Ba ngạc nhiên:
– Hạng lão đệ có biết ả này ư?
Hạng Chân gật đầu:
– Vâng, nàng ta là Nghiêm Tiệp em gái “Thao Hải Long†Nghiêm ChÆ°Æ¡ng, lão đại trong Tá»a Luyện tứ tuyệt.
Uất Trì Hàn Ba nghiến răng căm há»n:
– Hay lắm, tên kia có thể là lão nhị “Tả Tý Äao†ThÆ°á»ng Kính Hiá»n trong Tá»a Luyện tứ tuyệt, bá»n hỠđã giết chết thủ tá»a đại đệ tá»­ của Uất Trì má»—, nhất định phải trả bằng hai cái mạng chó này ...
Hạng Chân đưa mắt nhìn Uất Trì Hàn Ba mặt đỠbừng vì lửa giận, bình tĩnh nói:
– Nợ máu phải Ä‘á»n trả bằng máu, đó là truyá»n thống và tác phong của giá»›i giang hồ, tại hạ không phản đối. ThÆ°á»ng Kính Hiá»n đã sát hại đại đệ tá»­ của tôn chủ, tất nhiên là phải Ä‘á»n trả bằng tính mạng, nhÆ°ng còn Nghiêm Tiệp, nàng ta chẳng qua chỉ là đồng bá»n của ThÆ°á»ng Kính Hiá»n, chẳng dính dáng gì đến việc sát hại TrÆ°Æ¡ng Quang huynh, hÆ¡n nữa nàng ta lại là phận nữ lÆ°u ...
Ngưng chốc lát, Hạng Chân nói tiếp:
– Và nữa, tối qua tại hạ tiá»m nhập NhÆ° à phủ, Nghiêm Tiệp đã tiết lá»™ nhiá»u Ä‘iá»u bí mật vá»›i tại hạ ... đành rằng đó là do vô ý, song dẫu sao phía ta cÅ©ng nhá» vậy má»›i giảm thiểu rất nhiá»u thÆ°Æ¡ng vong. Do đó Nghiêm Tiệp cÅ©ng đáng được khoan thứ.. Uất Trì Hàn Ba thấy cÅ©ng có lí, song trong lòng vẫn không cam. Tuy nhiên dù ông không bằng lòng đến mấy cÅ©ng chẳng dám quá nghịch ý Hạng Chân, thế là đành cÆ°á»i giả lả nói:
– à của Hạng lão đệ là ...
Hạng Chân rất có chừng mực nói:
– à của tại hạ là xin tôn chủ hãy vị tình Hạng mỗ tạm khoan định tội, chỠý chưởng môn đến hãy phân xử, chẳng hay ý tôn chủ như thế nào?
Uất Trì Hàn ba vội nói:
– Vâng, vâng! Hạng lão đệ đã có ý kiến như vậy thì Uất Trì mỗ đâu còn gì để nói nữa!
Hạng Chân vòng tay cÆ°á»i:
– Xin đa tạ!
Vu Kiết Å©ng chen lá»i:
– Oan hữu đầu, trái hữu chủ, ngÆ°á»i nào mắc nợ thì tìm ngÆ°á»i ấy. à kiến của Hạng huynh thật đúng đắn!
Uất Trì Hàn Ba thầm mắng Vu Kiết nhướng mày đáp:
– Tân Kiên, tên khốn kiếp nằm dÆ°á»›i đất kia chính là ThÆ°á»ng Kính Hiá»n phải không?
Tân Kiên cung kính đáp:
– Thưa vâng!
Uất Trì Hàn Ba ngồi ngay lại, nghiến răng nói:
– Hắn có ngoại hiệu “Tả Tý Äao†có phải không?
– Vâng.
Uất Trì Hàn Ba quét mắt giận dữ:
– Sát hại TrÆ°Æ¡ng huynh của ngÆ°Æ¡i có lẽ chính là cánh tay trái sở trÆ°á»ng dùng Ä‘ao của hắn chá»› gì?
Tân Kiên gật mạnh đầu:
– Thưa vâng!
Uất Trì Hàn Ba đập mạnh tay ghế quát:
– Chém lấy cho ta!
Tân Kiên không dám chần chừ, lập tức lấy mắt ra hiệu vá»›i bốn đệ tá»­ Ä‘ang đứng thành hình hàng ngang, má»™t ngÆ°á»i cao to mặt mày hung dữ tiến ra, chân vừa bÆ°á»›c tá»›i đại loan Ä‘ao trong tay đã giÆ¡ lên cao.
Cạnh đó, mặt Nghiêm Tiệp mặt mày tái ngắt, thảng thốt gào lên:
– Äừng đừng ... các ngÆ°á»i không được làm vậy, không được ...
Tân Kiên thoáng ngẩn ngÆ°á»i song vá»™i gằn giá»ng quát:
– Kéo y thị ra ngay!
Hai đệ tá»­ Vô Song phái liá»n xông tá»›i, chia nhau nắm lấy tay Nghiêm Tiệp kéo mạnh ra sau.
Nghiêm Tiệp nước mắt ràn rụa, không ngớt vùng vẫy và điên cuồng hét vang:
– Nhị ca của ta đã là một phế nhân ... không hỠcó sức phản kháng ... các ngươi lại nhẫn tâm hạ thủ bằng thủ đoạn độc ác như vây sao?
Uất Trì Hàn Ba Ä‘anh mặt buông giá»ng sắc lạnh:
– Giá» thì y thị cÅ©ng hiểu thủ Ä‘oạn nhÆ° vậy là qua tàn nhẫn rồi Æ°? Tại sao thị không nhận thấy sá»›m hÆ¡n. Hẳn thị còn nhá»› các huynh đệ Vô Song phái bị các ngÆ°á»i bắt giữ cÅ©ng đã được đãi ngá»™ nhÆ° vậy chứ?
Nghiêm Tiệp nước mắt tuôn rơi xối xả bi thiết nói:
– Äại tôn chủ, trong lúc giao chiến há»—n loạn, hẳn tôn giá cÅ©ng hiểu rõ là tuyệt đối không có chá»— cho lòng thÆ°Æ¡ng hại ... Không sai nhị ca của tôi đã sát hại đệ tá»­ của tôn giá nhÆ°ng đệ tá»­ của tôn giá dá»… thÆ°á»ng không sát hại thân nhân và bằng hữu của chúng tôi? Äại tôn chủ, ngÆ°á»i của Bách Hoa cốc không há» có thâm thù đại hận vá»›i các vị, chẳng qua vì đạo nghÄ©a nên má»›i dá»± vào cuá»™c chiến này ... Nay can qua đã dứt, chiến tranh đã tàn ... các vị đã đạt được những gì mong muốn ... Äại tôn chủ, luận vá» mặt nhân đạo sao tôn giá không dung thứ cho chúng tôi ...
Uất Trì Hàn Ba giận dữ ngắt lá»i:
– Dung thứ cho các ngÆ°Æ¡i Æ°? Tiện nhân nói nghe dá»… quá, nhÆ°ng ai dung thứ cho đại đệ tá»­ của ta? Ai tá»™i nghiệp cho cái chết của y? Chỉ bằng vào vài lá»i nói của ngÆ°Æ¡i là có thể dá»… dàng bá» qua món nợ máu này Æ°? Tiện nhân, chá»› có mÆ¡ tưởng.
Nghiêm Tiệp mặt đầy vẻ bi thiết lẫn tuyệt vá»ng, khóe môi không ngá»›t run rẩy chậm chậm co chân quỳ sụp xuống, giá»ng thống thiết van nài:
– Äại tôn chủ, van đại tôn chủ hãy tha mạng cho ThÆ°á»ng nhị ca. Nay y đã thá» thÆ°Æ¡ng, trở thành ngÆ°á»i tàn phế ... cho dù đại tôn chủ khai ân buông tha cho thì ThÆ°á»ng nhị ca cÅ©ng chẳng còn sống được bao lâu nữa ... Äại tôn chủ, van đại tôn chủ hãy làm Æ¡n làm phÆ°á»›c, tất cả má»i ngÆ°á»i ở Bách Hoa cốc sẽ vÄ©nh viá»…n khắc ghi ân Ä‘iển của tôn chủ, suốt Ä‘á»i chúng tôi không dám quên lão nhân gia ...
Uất Trì Hàn Ba buông tiếng cÆ°á»i khảy, ngÆ°á»›c nhìn lên trần mà lẩm bẩm:
– Nợ máu ... nợ máu, đúng vậy ...
Trong trăm ngàn năm qua, truyá»n thống lấy máu Ä‘á»n nợ máu đã bất di bất dịch, ý nghÄ©a căn bản của nó chính là vậy ...
Uất Trì Hàn Ba mặt hằn rõ vẻ hung tàn, mắt rực sát cơ dằn mạnh từng tiếng nói:
– Tân Kiên, giết!
Nghiêm Tiệp liá»n bật khóc thống thiết, toàn thân run rảy, mặt mày xám ngắt, khổ sở di Ä‘á»™ng bằng hai đầu gối, hÆ°á»›ng sang Hạng Chân van vỉ:
– Hoàng Long ... xin các hạ cứu giúp ThÆ°á»ng nhị ca ... Hoàng Long tôi đã không còn bao nhiêu ngÆ°á»i thân trên cõi Ä‘á»i này nữa, hãy thÆ°Æ¡ng xót chúng tôi ...
Tôi xin được thế mạng cho ThÆ°á»ng nhị ca ... Hoàng Long, nếu các hạ nhất quyết muốn giết, xin hãy giết tôi cho hả dạ ...
Giá»ng nói Nghiêm Tiệp vô cùng xót xa, gÆ°Æ¡ng mặt xinh đẹp của nàng lúc này ngập tràn nÆ°á»›c mắt bi thÆ°Æ¡ng, trông hết sức tá»™i nghiệp.
Thế nhÆ°ng Hạng Chân không thể giúp nàng được hÆ¡n nữa. Vừa rồi vì giải trừ tá»­ tá»™i cho nàng, Hạng Chân đã khiến cho Uất Trì Hàn Ba hết sức phật ý, chàng chẳng thể không biết Ä‘iá»u lại lên tiếng ngăn cản. Cho dù Uất Trì Hàn Ba khó thể từ chối song trong lòng nhất định sẽ vô cùng bất mãn. Äiá»u quan trá»ng hÆ¡n hết là vì chính tay ThÆ°á»ng Kính Hiá»n đã hạ sát đại đệ tá»­ của Uất Trì Hàn Ba, đó là má»™t mối hận thù sâu đậm, muốn giải trừ chỉ có hai cách:
má»™t là huyết trái huyết hoàn, hai là dÄ© đức báo oán nhÆ°ng trong trÆ°á»ng hợp này dÄ© đức báo oán không thể nào áp dụng được, vậy thì chỉ có huyết trái huyết hoàn thôi!
Truyá»n thống của giá»›i giang hồ xÆ°a nay là vậy, đại đệ tá»­ TrÆ°Æ¡ng Quang của Uất Trì Hàn Ba đã thảm tá»­, TrÆ°Æ¡ng Quang cÅ©ng là má»™t đứa con do cha mẹ sinh thành, nay Nghiêm Tiệp bênh vá»±c cho thân nhân nàng, vậy chứ TrÆ°Æ¡ng Quang thì sao? TrÆ°Æ¡ng Quang cÅ©ng Ä‘au thể chết má»™t cách uổng mạng được?
Hạng Chân lạnh lùng nói:
– Nghiêm Tiệp, cô nương nên biết đây là hậu quả của sự chém giết, giỠđây cô nương đã an phận rồi, ngoại trừ mừng cho bản thân đã may mắn thoát chết, Hạng mỗ mong cô nương đừng mong muốn và van xin gì hơn nữa!
Nghiêm Tiệp lập tức sững ngÆ°á»i, nàng quì thẳng Ä‘uá»™t, mắt đỠđẫn nhìn Hạng Chân đầy tuyệt vá»ng.
Uất Trì Hàn Ba quay sang Tân Kiên quắc mắt, Tân Kiên lập tức gật đầu ra hiệu với gã đệ tử đang giơ cao loan đao ...
“Soạt†má»™t tiếng, đại loan Ä‘ao loáng lên, máu văng tung tóe, Tả Tý Äao ThÆ°á»ng Kính Hiá»n rú lên má»™t tiếng thảm thiết, cánh tay trái đã bị chém lìa đến tận bả vai nhÆ°ng vẫn còn nằm trong dây trói không rÆ¡i ra.
Nghiêm Tiệp co rúm ngÆ°á»i, Ä‘au Ä‘á»›n gào lên:
– Nhị ca ...
Rồi thì ngã lăn ra đất bất tỉnh nhân sự.
Uất Trì Hàn Ba mặt đanh lạnh, giơ tay trái lên khoát mạnh và quát:
– Giết!
Gã đệ tá»­ ấy liá»n vung Ä‘ao, phập má»™t tiếng, đại loan Ä‘ao đã Ä‘i xuyên thủng ngá»±c ThÆ°á»ng Kính Hiá»n.
Máu tÆ°Æ¡i theo ngá»n loan Ä‘ao rút ra tuôn trào xối xả, ThÆ°á»ng Kính Hiá»n chỉ khẽ giãy giụa má»™t cái rồi nằm yên bất Ä‘á»™ng. Y chết thật nhanh chóng, mặc dù gÆ°Æ¡ng mặt vàng ệch của y co rúm đến biến dạng, song đó cÅ©ng chỉ là sá»± phản ứng trong khoảnh khắc ngắn ngủi.
Tá»­ Diện Phi Xoa CÆ¡ Äại Má»™c bị trói đứng cạnh sợ hãi đến toàn thân run lẩy bẩy, mặt mày xám ngắt.
hết: Hồi 56, xem tiếp: Hồi 57
Tài sản của danangcity

  #57  
Old 06-07-2008, 09:41 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 57

LÃO PHỤ XỬ TỘI THÂN NỮ NHI



Cả đại sảnh im phăng phắc, bầu không khí như cô đặc lại, hết sức ngột ngạt.
Hồi lâu, Hạng Chân chận rãi nói:
– Hãy khiêng thi thể của ThÆ°á»ng Kính Hiá»n ra ngoài được rồi!
Tân Kiên vội khom mình nói:
– Vâng!
Má»™t gã đệ tá»­ liá»n Ä‘i tá»›i, xách tá»­ thi ThÆ°á»ng Kính Hiá»n vác lên vai, sải bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoài.
Uất Trì Hàn Ba trông theo cho đến khi gã đệ tử ấy khuất dạng, bỗng gay gắt nói:
– Tân Kiên, còn Tẩy Hiểu Tâm đâu sao không thấy dẫn đến? Chính hắn cũng là một hung thủ sát hại Trương Quang!
Tân Kiên vội đáp:
– Bẩm tôn chủ, Tẩy Hiểu Tâm vốn đã thá» thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng trÆ°á»›c khi bị bắt, khi đệ tá»­ phụng mệnh đến áp giải thì hắn đã chết rồi!
Uất Trì Hàn Ba ngá»› ngÆ°á»i hậm há»±c nói:
– Cũng may phước cho tên khốn kiếp ấy!
Äoạn ánh mắt sắc lạnh lại hÆ°á»›ng sang CÆ¡ Äại Má»™c Ä‘ang run lẩy bẩy, gằn giá»ng nói:
– Tiểu tử, bây giỠđến lượt ngươi!
CÆ¡ Äại Má»™c lại càng thêm xám ngoắt, áo Æ°á»›t đẫm mồ hôi, sợ hãi run giá»ng nói:
– Äại tôn chủ, xin hãy minh xét mà buông tha cho ... tại hạ chẳng qua chỉ là má»™t viên quản sá»± của Thanh Tùng sÆ¡n trang, kể ra cÅ©ng là vì sá»± sống mà thôi ...
quyết không có ý đối nghịch vá»›i quý phái, giúp việc cho ngÆ°á»i là phải chịu sá»± sai bảo của ngÆ°á»i ... Tại hạ phụng mệnh nên bắt buá»™c phải nhÆ° vậy, chứ thật ra trong thâm tâm không há» muốn Ä‘á»™ng chạm đến quý phái ...
Uất Trì Hàn ba giá»ng khinh bỉ:
– CÆ¡ Äại Má»™c, nghe đâu ngÆ°Æ¡i là tổng quản sá»± của Thanh Tùng sÆ¡n trang, sao lại tham sanh úy tá»­, khiếp nhược Ä‘á»›n hèn thế này? Xí, thật là khiến cho lão phu cÅ©ng phải xấu hổ thay cho ngÆ°Æ¡i, đôi mắt chó của lão Hạ Nhất Tôn đúng là đã mù lòa, lại Ä‘i dùng hạng ngÆ°á»i hèn hạ nhÆ° ngÆ°Æ¡i ...
CÆ¡ Äại Má»™c lắp bắp:
– Äại tôn chủ ... tại hạ quả tình chỉ vì tình thế bắt buá»™c, vạn lần xin đại tôn chủ rá»™ng lòng từ bi tha mạng cho phen này ... Äại tôn chủ ... tại hạ xin thá» sau khi rá»i khá»i đây sẽ lui khá»i chốn giang hồ ... ăn năn hối cải ... vÄ©nh viá»…n không bao giá» chống đối vá»›i quý phái nữa ... tại ... hạ ... đã biết tá»™i rồi ...
Hạng Chân bá»—ng cÆ°á»i khảy:
– CÆ¡ Äại Má»™c, ngÆ°Æ¡i còn nhận ra Hoàng Long này chứ?
Ãnh mắt CÆ¡ Äại Má»™c vừa chạm vào tia nhìn sắc lạnh của Hạng Chân, y lập tức cuối sợ sệt đầu xuống. Lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, làm sao y lại không không biết Hạng Chân? Khi trÆ°á»›c ở trong Thanh Tùng sÆ¡n trang, Hạng Chân đã từng Ä‘iểm huyệt hắn và cho hắn nếm rất nhiá»u mùi Ä‘au khổ. Kể từ lúc dẫn ngÆ°á»i đến Äại Hà trấn giúp NhÆ° à phủ chống lại Vô Song phái, CÆ¡ Äại Má»™c đã nghe tin Hạng Chân cÅ©ng có mặt trong hàng ngÅ© đối phÆ°Æ¡ng, Ä‘iá»u đó đã luôn ám ảnh sâu đậm trong lòng y, cứ sợ phải gặp lại Hạng Chân Trong khi y Ä‘ang lấy làm may mắn là không gặp thì đã rÆ¡i vào tay Vô Song phái, ngay khi được Ä‘Æ°a vào Kim Bình Äiện là y đã trông thấy vị đại sát thủ ấy rồi.
Và kể từ lúc ấy cõi lòng y đã không còn bình lặng được nữa, chỉ sợ Hạng Chân không quên được mối thù đối với Thanh Tùng sơn trang, sẽ nhắm vào y báo phục.
Và giá» Ä‘ay, Ä‘iá»u lo lắng của y quả nhiên đã đến, Hạng Chân đã chính thức chiếu cố đến y.
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i, Ä‘anh lạnh nói tiếp:
– Tục ngữ có câu:
“Trái đất tròn ắt có ngày gặp lại†quả nhiên chẳng sai! CÆ¡ Äại Má»™c thật là trá»i xui đất khiến, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, đúng không nào?
Thấy CÆ¡ Äại Má»™c khiếp sợ đến co rúm ngÆ°á»i, Hạng Chân bất giác cÆ°á»i khanh khách, lại nói tiếp:
– NhÆ°ng có Ä‘iá»u thá»i gian và địa Ä‘iểm gặp gỡ không mấy thích hợp vá»›i ngÆ°Æ¡i, đúng chăng ?
CÆ¡ Äại Má»™c run bắn ngÆ°á»i, há»›t hải nói:
– Hạng thiếu hiệp ... xin hãy tha mạng ...
Tây Môn Triá»u Ngá» từ nãy giá» im lặng, bá»—ng buông tiếng cÆ°á»i khảy, quay sang Hạng Chân:
– Hạng huynh, tên tiểu tử này có thù hiểm với Hạng huynh phải không?
Hạng Chân gật đầu:
– Có má»™t lần vì thiếu thận trá»ng, tại hạ bị ngÆ°á»i ta ám toán và bắt mang đến Thanh Tùng sÆ¡n trang, bị há» hành hạ đến chết Ä‘i sống lại, suýt nữa thì đã vong mạng rồi!
Tây Môn Triá»u Ngá» sầm mặt nói:
– Vậy là tên tiểu tử này hai tội dồn lại rồi!
CÆ¡ Äại Má»™c hai hàm răng đánh lập cập, mặt mày thiểu não van vỉ:
– Hạng đại hiệp ... tại hạ không ... không hỠhãm hại đại hiệp mà ...
Hạng Chân lạnh lùng:
– Nhưng ngươi cũng là một thành viên của Thanh Tùng sơn trang, cũng là một kẻ đồng lõa nối giáo cho giặc, đúng không?
Uất Trì Hàn Ba giận dữ quét mắt quát:
– Tân Kiên, chém hắn ngay, chẳng chừa tên nào cả!
Tân Kiên chÆ°a kịp đáp thì Tây Môn Triá»u NgỠđã nhanh nhÆ° cắt lÆ°á»›t tá»›i rồi quay vá» chá»— ngồi, đồng thá»i CÆ¡ Äại Má»™c đã rú lên thảm thiết, ngÆ°á»i bật ngược ra sau, bay qua má»™t ô cá»­a, ầm ầm rÆ¡i xuống bên ngoài đại sảnh.
Tân Kiên lẹ làng phóng đến bên cá»­a sổ, thoáng Ä‘Æ°a mắt nhìn, Ä‘oạn khoát tay vá»›i mÆ°á»i mấy đệ tá»­ Vô Song phái Ä‘ang chạy đến và nói:
– Hãy khiêng hắn đi!
Tân Kiên quay ngÆ°á»i lại, dáng vẻ hết sức kì lạ, chậm rãi nói:
– CÆ¡ Äại Má»™c đã chết rồi!
Tây Môn Triá»u Ngá» ngồi trên ghế xoa tay cÆ°á»i:
– Như vậy là nhanh chóng nhất!
Uất Trì Hàn ba gật đầu:
– Vâng ... vâng ...
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt nhìn Nghiêm Tiệp vẫn nằm co ro bất tỉnh dÆ°á»›i đất, mặt trắng bệch chẳng còn chút máu, hÆ¡i thở yếu á»›t, hai mắt nhắm nghiá»n và trên mi còn Ä‘á»ng lại hai giá»t lệ long lanh, trông hết sức tá»™i nghiệp Tây Môn Triá»u Ngá» cÅ©ng Ä‘Æ°a mắt nhìn nàng, Ä‘oạn quay sang Hạng Chân, cÆ°á»i nói:
– Hạng huynh, ả này cũng khá xinh đấy chứ?
Hạng Chân thở dài:
– Vâng!
Tây Môn Triá»u Ngá» nói tiếp:
– Nhất định là gã toan giải cứu cho ThÆ°á»ng Kính Hiá»n và Tẩy Hiểu Tâm ...
nhÆ°ng Tây Môn má»— hết sức thắc mắc tại sao ả ta lại quan tâm cho ThÆ°á»ng Kính Hiá»n đến nhÆ° vậy. Theo cảm giác của Tây Môn má»—, sá»± van xin của ả ta cho ThÆ°á»ng Kính Hiá»n dÆ°á»ng nhÆ° đã vượt ngoài phạm vi tình cảm của nghÄ©a huynh muá»™i.
Hạng Chân thoáng ngẫm nghĩ:
– Có lẽ ThÆ°á»ng Kính Hiá»n đối vá»›i Nghiêm Tiệp, có thể ngoài tình cảm của má»™t vị huynh trưởng, hãy còn thứ tình cảm khác nữa ...
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả:
– Nếu quả đúng như vậy thì chúng ta đã làm quá đáng rồi!
Hạng Chân nghiêm nghị.
– Không, nợ máu phải Ä‘á»n bằng máu, đó là Ä‘iá»u thiên kinh địa nghÄ©a, bất kể ngÆ°á»i đã nợ máu ai cÅ©ng vậy!
Uất Trì Hàn ba nhẹ vá»— tay xen lá»i:
– Hạng lão đệ ... xin thú thật, khi nãy ả ta vừa van xin lão đệ là Uất Trì má»— đã thầm hoảng kinh rồi. Cứ sợ lão đệ má»m lòng giúp ả ta cầu xin cho ThÆ°á»ng Kính Hiá»n, nếu nhÆ° vậy thì ... Ôi, Uất Trì má»— thật tiến thoái lưỡng nan, chẳng biết xá»­ sao cho phải.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Äại tôn chủ, Hạng má»— còn biết đạo làm ngÆ°á»i chứ!
Uất Trì Hàn Ba có vẻ ngượng ngùng bật cÆ°á»i ha hả. Ngay khi ấy, ngoài cá»­a bóng ngÆ°á»i nhấp nhoáng, Xích Äồng Thủ Thượng Nguyên Khôn tất tả bÆ°á»›c vào.
Thượng Nguyên Khôn vừa vào đến đầu sảnh liá»n cung kính thi lá»… vá»›i má»i ngÆ°á»i ngồi trên ghế, Ä‘oạn nói nhanh:
– Bẩm nhị vị tôn chủ, Äại chưởng môn đã đến ngoài NhÆ° à phủ ...
Vu Kiết đứng phắt dậy, vội nói:
– Hãy ra đón tiếp mau ...
Uất Trì Hàn Ba cÅ©ng đứng lên má»™t cách khó nhá»c.
Hạng Chân quay sang Tây Môn triá»u Ngá» nói:
– Äại Ä‘Æ°Æ¡ng gia không cần phải Ä‘i ra ngoài, Thiết tiểu thÆ° cần phải có ngÆ°á»i trông nom, kẻo lại xảy ra bất trắc!
Tây Môn Triá»u Ngá» Ä‘Æ°a mắt nhìn cuá»™n thảm lá»™ng trong đó có Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng Ä‘ang đặt trên ghế, gật đầu:
– Cũng được, vậy thì Tây Môn mỗ xin thất lễ!
Thế là Hạng Chân, Vu Kiết, Uất Trì Hàn Ba, Tân Kiên và Thượng Nguyên Khôn năm ngÆ°á»i cùng ra khá»i Kim Bình Ä‘iện, Ä‘i thẳng đến cổng chính NhÆ° à phủ.
Há» vừa Ä‘i được ná»­a Ä‘Æ°á»ng thì ngoài cổng đã vang lên tiếng vó câu rập rá»n, bụi tung mù mịt, và trong tiếng ngÆ°á»i la ngá»±a hí, mấy mÆ°Æ¡i thiết kị đã lao ra nhÆ° vÅ© bão.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Thiết kị của Vô Song phái quả là nhanh như sấm chớp!
Vu Kiết cÆ°á»i ha hả:
– Trong cuá»™c huyết chiến vừa qua, bổn phái quả là chiếm rất nhiá»u Æ°u thế vá» tốc Ä‘á» di chuyển, trong khi kẻ địch ngỡ chúng ta vẫn còn xa, chá»›p mắt thì chúng ta đã kéo tá»›i nÆ¡i rồi ...
Trong khi ấy, Ä‘á»™i thiết kị vừa tiến vào NhÆ° à phủ đã dừng lại. Tất cả má»i đệ tá»­ Vô Song phái ở rải rác xung quanh thảy Ä‘á»u lần lượt khom mình thi lá»…, và mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i vá»™i chạy đến dắt ngá»±a. Hạng Chân ánh mắt sắc bén, vừa nhìn thoáng qua đã thấy “Bạch Y Tuyệt Äao†Thiết Äá»™c Hành, đại chưởng môn Vô Song phái Ä‘ang leo xuống ngá»±a.
Lúc này Thiết Äá»™c Hành cÅ©ng đã trông thấy những ngÆ°á»i ra đón liá»n buông dây cÆ°Æ¡ng phóng bÆ°á»›c tiến tá»›i, nắm chặt lấy tay Hạng Chân, mặt Ä‘á» bừng vì khích Ä‘á»™ng nói:
– Hạng lão đệ thật vất vả quá, Thiết má»— chẳng biết làm thế nào để bày tỠđược niá»m cảm kích trong lòng ... cuá»™c chiến này đã hoàn toàn nhỠở lão đệ ...
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Äại chưởng môn đã quá lá»i, tại hạ chẳng qua chỉ góp chút sức má»n mà thôi.
Thiết Äá»™c Hành bạch bào dính đầy vết máu, mặt cÅ©ng đầy bụi và mồ hôi, giá»ng nói rổn rảng đã khản Ä‘i, lắc mạnh hai tay Hạng Chân giá»ng chân thành nói:
– Hạng lão đệ chá»› quá khiêm tốn, nếu không nhở lão đệ thì những ngÆ°á»i bị bắt của bổn phái làm sao sống còn được? Nếu không nhá» lão đệ, những mai phục hiểm Ä‘á»™c của kẻ địch làm sao trừ diệt được? Nếu không nhá» lão đệ, những cao thủ của địch làm sao tiêu diệt được? Nếu không nhá» lão đệ, ả tiện tỳ Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng làm sao bắt được?
Hạng Chân bật cÆ°á»i:
– Äại chưởng môn nói vậy tá»±a nhÆ° má»i đại công Ä‘á»u là do tại hạ lập nên không bằng. Tại hạ làm sao dám che lấp ánh vinh quang của toàn thể dÅ©ng sÄ© quý phái? Thẳng thắn mà nói, cuá»™c chiến thắng này không thể do riêng má»™t ngÆ°á»i tạo nên được cả, mà phải do má»i ngÆ°á»i đồng tâm hiệp lá»±c má»›i có thể giành được thắng lợi, đại chưởng môn cÅ©ng thật quá Ä‘á» cao tại hạ ...
Thiết Äá»™c Hành bá»—ng chằm chặp nhìn vào mặt Hạng Chân, có vẻ áy náy nói:
– Nghe nói Hạng lão đệ đã thỠthương phải không?
Hạng Chân thản nhiên cÆ°á»i:
– Không đáng kể, tại hạ hãy còn chịu đựng được!
Thiết Äá»™c Hành khẽ thở dài:
– Kha đại hiệp cÅ©ng đã thá» thÆ°Æ¡ng khá trầm trá»ng, Thiết má»— thật hết sức áy náy, tai nạn ấy hoàn toàn vì Vô Song Phái ...
Hạng Chân lắc đầu:
– Äại chưởng môn hà tất bận tâm, kẻ sÄ© có thể chết vì tri ká»·, vậy thôi!
Thiết Äá»™c Hành buông tay Hạng Chân ra, quay sang Uất Trì Hàn Ba nói:
– Äã công hãm Bão Hổ Trang, Hắc Thủ Äảng và Xích Xam Äá»™i toàn bá»™ bị tiêu diệt, tất cả bá»n đầu lÄ©nh cÅ©ng Ä‘á»u táng mạng, nghe nói bên này cÅ©ng hoàn toàn thắng lợi phải không?
Uất Trì Hàn Ba gật đầu:
– Vâng, đầu sá» NhÆ° à Phủ “Hắc Nhiêm Công†Hồng Song Lãng đã Ä‘á»n tá»™i, cao thủ thuá»™c hạ NhÆ° à Phủ tám chết má»™t tảu thoát, Äại Äao Giáo sáu tên giáo đầu năm chết má»™t bị bắt. Thất Hà Há»™i tam Ä‘Æ°Æ¡ng gia “Trấn Bán Thiên†ChÆ°Æ¡ng Hoàn cÅ©ng đã sanh cầm, tất cả đại đầu mục thảy Ä‘á»u bá» mạng. Lão nhị và lão tứ trong Tá»a Luyện Tứ Tuyệt Ä‘á»u đã tán mạng, TrÆ°á»ng Hồng Thất Tuyệt cÅ©ng không còn má»™t ai sống sót. Thanh Tùng SÆ¡n Trang ngoài hai tên đầu sá» CÆ¡ Äại Má»™c và Nạc ChÆ° đã Ä‘á»n tá»™i, “Hắc Vân Tiên†Triệu Xuân cÅ©ng đã bị bắt giữ và em gái của lão đại Nghiêm ChÆ°Æ¡ng trong Tá»a Luyện Tứ Tuyệt là Nghiêm Tiệp cÅ©ng đã bị sanh cầm ...
Thiết Äá»™c Hành trầm ngâm má»™t lát, Ä‘oạn nói:
– Lão tam Ba Sùng Thứ trong Tá»a Luyện Tứ Tuyệt đã phÆ¡i xác tại Äại Hà Trấn, lão đại “Thao Hải Long†Nghiêm ChÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã bị bắt sống, hiện Ä‘ang giam giữ tại Äại Hà Trấn, sáu tên giáo đầu của Äại Äao Giáo thì có hai tên đã chết sau trận chiến tại Hạt Thạch Giản, còn lại bốn tên Ä‘á»u chết tại đây ... Äã giải ChÆ°Æ¡ng Hoan đến đây chÆ°a?
Vu Kiết xen lá»i:
– ChÆ°Æ¡ng Hoan chÆ°a được giải đến, giáo đầu La Thân thuá»™c hàng chữ Hoàng của Äại Äao Giáo và Triệu Xuân của Thanh Tùng SÆ¡n Trang thì Ä‘ang giam giá»± tại đây ...
Thiết Äá»™c Hành nhÆ° chợt nhá»› ra lại há»i:
– À, lão đại Thiết Chỉ Phi Hồng Thái Tồn trong TrÆ°á»ng Hồng Thất tuyệt có má»™t nghÄ©a nữ võ công khá cao, đã bắt được chÆ°a?
Vu Kiết cùng Uất Trì Hàn Ba đưa mắt nhìn nhau, lắc đầu nói:
– Chưa!
Thiết Äá»™c Hành thở dài:
– Ả ta chỉ là má»™t cô bé non ná»›t, có lẽ cÅ©ng là dữ nhiá»u lành ít ...
Hạng Chân cÆ°á»i tiếp lá»i:
– Nàng ta chưa chết đâu, có lẽ hiện đang ở một nơi mà Tân Kiên huynh đã biết!
Tân Kiên giật mình sững sốt, ngơ ngác nhìn Hạng Chân ấp úng nói:
– Hạng sư thúc ... đệ tử ... đệ tử đâu có biết cô gái ấy ở đâu ...
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i thấp giá»ng:
– Tân huynh nhất định có biết!
Tân Kiên cuống lên:
– Hạng sư thúc, đệ tử quả tình ...
Hạng Chân vá»— vai y tiếp lá»i:
– Tân huynh đừng vội, khi nãy Tân huynh có nói đã phát hiện một căn hầm ở Kim Bình điện, dưới hầm ấy có mấy tử thi cả nam lẫn nữ có phải không?
Tân Kiên ngơ ngác gật đầu đáp:
– Vâng!
Hạng Chân nói tiếp:
– Tại hạ nghÄ© cái gá»i là “thi thể†nghÄ©a nữ của chưởng môn nhân TrÆ°á»ng Hồng phái nhất định là Ä‘ang ở đó, há» chẳng còn nÆ¡i nào khác để an trí nàng ta nữa đâu!
Thiết Äá»™c Hành ngạc nhiên há»i:
– Hạng lão đệ sao lại bảo “Cái gá»i là tá»­ thiâ€? Chả lẽ nàng ta chÆ°a chết sao?
Hạng Chân gật đầu tóm lược kể lại sá»± việc đã gặp gỡ và Ä‘iểm huyệt Mai Nhụy, sau đó chàng mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
– Äại chưởng môn nói không sai, cô gái ấy quả rất thật thà chất phác, cho nên tại hạ cÅ©ng chẳng nỡ hãm hại nàng ta mà chỉ dùng thủ pháp khiến nàng qua khá»i kiếp nạn này thôi. Sau đó ngÆ°á»i của TrÆ°á»ng Hồng phái và NhÆ° à phủ nhất định đã tìm gặp nàng ta nhÆ°ng không biết thủ pháp bế khí Ä‘á»™c môn của tại hạ nên nghÄ© rằng nàng ta đã chết. Trong cÆ¡n bi phẫn hẳn đã khiên thi hài nàng ta ra khá»i “Tiá»…n huyệtâ€, tạm thá»i đặt trong địa huyệt dÆ°á»›i Kim Bình Ä‘iện, và những tá»­ thi đặt trong địa huyệt ấy hẳn không phải là những nhân vật tầm thÆ°á»ng, nên tại hạ đã suy Ä‘oán trong số đó nhất định có Mai Nhụy ...
Thiết Äá»™c Hành vá»— tay cÆ°á»i:
– Hạng lão đệ làm nhÆ° vậy thật hợp ý vá»›i Thiết má»—. Kẻ đối địch vá»›i ta là TrÆ°á»ng Hồng thất tuyệt, nếu xá»­ quyết luôn cả nghÄ©a nữ của Thái Tồn thì cÅ©ng thật là quá tàn nhẫn ...
Quay sang Uất Trì Hàn Ba nói tiếp:
– Uất Trì sÆ° đệ, lát nữa hãy phái ngÆ°á»i đến địa huyệt kia khiêng nàng ta ra!
Uất Trì Hàn Ba gật đầu và há»i:
– Äại sÆ° huynh, đã bắt được Khang Ngá»c Äức rồi phải không?
Thiết Äá»c Hành trở tay ra sau:
– Ở phía sau kia, suýt nữa thì hắn đã bị TrÆ°á»ng Tôn Kỳ giết chết, cÅ©ng may là bổn tá»a đến kịp ...
Bây giá» Xích Äởm Tứ Kiệt đứng nghiêm trang sau lÆ°ng Thiết Äá»™c Hành đã Ä‘i sang, Ä‘á»™i thiết kỵ theo cùng. Khi há» quay lại thì có ká»m giữ má»™t ngÆ°á»i áo tím thân hình vạm vỡ song toàn thân bê bết máu, đầu tóc rối mù, sắc mặt trắng bệch và bÆ¡ phá». NgÅ© quan y hết sức Ä‘oan chính, tÆ°á»›ng mạo tuấn nhã, nếu không phải là trong hoàn cảnh bi đát thế này, hẳn y là má»™t ngÆ°á»i phong Ä‘á»™ phi phàm.
NgÆ°á»i áo tím thá» thẩn nhìn vá» cõi xa xăm, hai tay bị trói ngược ra sau trên mình cÅ©ng bị trói đầy dây da, Xích Äởm Tứ Kiệt chia ra hai bên ká»m giữ y, theo sau còn có “bạch Mã Ngân Chùy†Giang Thù Tâm và “Thanh Chí†Trịnh Quần.
Vô Song Phái đã phân công nhiá»u cao thủ canh giữ ngÆ°á»i áo tím thế này, đủ thấy y là má»™t nhân vật hết sức quan trá»ng, Hạng Chân tuy chÆ°a từng gặp “Tá»­ Y Kim Kiếm†Khang Ngá»c Äức bao giá» song chàng biết ngÆ°á»i áo tím này chắc chắn là Khang Ngá»c Äức.
Sáu đệ tá»­ Vô Song Phái vừa lôi kéo vừa đấm đá ngÆ°á»i áo tím hệt nhÆ° đối vá»›i má»™t con vật, đủ thấy há» căm thù ngÆ°á»i áo tím đến tận xÆ°Æ¡ng tủy, khiến y chẳng thể Ä‘i được má»™t bÆ°á»›c vững vàng, lảo đảo tiến vá» phía Thiết Äá»™c Hành.
Vu Kiết và Uất Trì Hàn Ba căm há»n nhìn ngÆ°á»i áo tím, hồi lâu má»›i hậm há»±c bá» Ä‘i, còn ngÆ°á»i áo tím thì cúi gằm mặt, ngoài hÆ¡i thở nặng ná», không tá» má»™t thái Ä‘á»™ nào khác.
Hạng Chân cất tiếng há»i:
– Y chính là Khang Ngá»c Äức Æ°?
Thiết Äá»™c Hành gật đầu:
– Không sai!
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt nhìn Khang Ngá»c Äức má»™t hồi, Ä‘oạn khẽ thở dài nói:
– Tướng mạo cũng khá đàng hoàng đấy nhưng rất tiếc là lòng dạ không được ngay thẳng!
Thiết Äá»™c Hành cÆ°á»i gượng:
– Äúng vậy!
Vu Kiết dÆ°a mắt nhìn vá» phía Ä‘á»™i thiết kỵ Ä‘i theo Thiết Äá»™c Hành bá»—ng há»i:
– Äại chưởng môn, những ngÆ°á»i của tổng đàn và Phi tá»± Môn không đến đây Æ°?
Thiết Äá»™c Hành trầm giá»ng:
– Sau cuá»™c chiến má»i ngÆ°á»i thảy Ä‘á»u quá sức mệt má»i nên bổn tá»a đã hạ lệnh cho những ngÆ°á»i thuá»™c tổng đàn và Phi tá»± Môn nghỉ lại trong Äại Hà Trấn và sẵn sàng đợi lệnh Ä‘iá»u Ä‘á»™ng, ngoài Xích Äởm Tứ Kiệt, cao thủ thuá»™c tổng đàn và Phi Tá»± môn chỉ có Giang Thù Tâm và Trịnh Quần theo bổn tá»a đến đây, nhân thế cÅ©ng để canh giữ tên tiểu nhân Khang Ngá»c Äức này!
Bá»—ng đổi giá»ng sắc lạnh nói:
– Ả tiện tỳ Nương Nương hiện giỠở đâu?
Vu Kiết chỉ tay vỠphía Kim Bình điện nói:
– Ở kia, Hạng huynh đã làm cho NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng tạm hôn mê và quấn trong thảm lông, hiện Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘ang canh giữ Thiết Äá»™c Hành quay sang Hạng Chân nói:
– Hạng lão đệ, chúng ta đi thôi!
Thế là Thiết Äá»™c hành dẫn đầu má»i ngÆ°á»i vá»™i vã Ä‘i vá» phía Kim Bình Ä‘iện.
Hạng Chân biết Thiết Äá»™c Hành Ä‘ang nóng lòng, mặc dù chàng Ä‘i đứng rất khổ sở song cÅ©ng đành cắn răng sải bÆ°á»›c Ä‘i nhanh nhÆ°ng Uất Trì Hàn Ba thì có vẻ không chịu nổi, hai gã đệ tá»­ lá»±c lưỡng đứng sau dìu đỡ cÅ©ng mệt đến thở hồng há»™c, mặt xanh môi tái, chốc lát đã bị bá» sau rất xa.
Vào đến Kim Bình Ä‘iện, Thiết Äá»™c Hành lại chào há»i Tây Môn Triá»u Ngá» má»™t phen, đệ tá»­ trong sảnh mang thêm đến má»™t chiếc ghế thái sÆ° nữa.
Má»i ngÆ°á»i ngồi xuống xong, Thiết Äá»™c Hành quét mắt nhìn Nghiêm Tiệp Ä‘ang từ từ hồi tỉnh, thấp giá»ng nói:
– Nàng ta là Nghiêm Tiệp, em gái Nghiêm Chương phải không?
Vu Kiết gật đầu:
– Vâng.
Thiết Äá»™c Hành khoát tay:
– Kéo sang một bên!
Thượng Nguyên Khôn liá»n tiến tá»›i, kéo mạnh Nghiêm Tiệp sang bên mấy bÆ°á»›c.
Thiết Äá»™c Hành nghiêng mặt nhìn cuá»™n thảm lông quấn lấy Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng trên ghế lạnh lùng nói:
– Hãy khiêng ngay ả tiện tì xuống đất, ả ta còn mặt mũi nào mà chiếm lấy một ghế nữa chứ!
Tân Kiên và Thượng Nguyên Khôn Ä‘á»u đứng xoa hai tay vào nhau ra chiá»u ngượng ngùng và do dá»±.
Thiết Äá»™c Hành tức giận quát:
– Các ngươi có nghe hay chưa?
Hai ngÆ°á»i lại Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau rồi má»›i tiến tá»›i, hết sức thận trá»ng khiêng NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng nhẹ nhàng đặt xuống đất.
Thiết Äá»™c Hành lại hậm há»±c Ä‘Æ°a mắt nhìn sang Khang Ngá»c Äức vẫn dÆ°á»›i sá»± giám sát của Xích Äởm Tứ Kiệt, Giang Thù Tâm, Trịnh Quần, ánh mắt ông ngập lá»­a căm thù ...
Thiết Äá»™c Hành buông giá»ng sắc lạnh quát:
– Mở thảm ra!
Tân Kiên và Thượng Nguyên Khôn lại Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau ra chiá»u hết sức khó xá»­.
Lát sau, Thượng Nguyên Khôn cÅ©ng đành tiến tá»›i, mở tấm thảm ra. Chỉ thấy Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng hai mắt nhắm nghiá»n, sắc mặt nhợt nhạt, chiếc áo ngủ thêu hoa quấn lấy thân hình mảnh mai trông nàng thật yếu Ä‘uối và đáng tá»™i nghiệp ...
Thiết Äá»™c Hành gÆ°Æ¡ng mặt vừa chạm vào Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, lập tức lòng ông quặn thắt, Ä‘au đến mức ông khẽ run ngÆ°á»i. Äã lâu lắm ông má»›i được trông thấy đứa con gái yêu duy nhất ông hằng cÆ°ng yêu này rồi. Trong kí ức của ông, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng luôn luôn dịu dàng, nhút nhát, má»—i nụ cÆ°á»i tiếng nói, má»—i cá»­ chỉ dáng Ä‘i Ä‘á»u khiến ngÆ°á»i thÆ°Æ¡ng mến. Song chẳng rõ tá»± bao giá» Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã hoàn toàn đổi khác, đã trở nên bÆ°á»›ng bỉnh Ä‘iêu ngoa, thậm chí Ä‘iên cuồng đến mức từ bá» cha mẹ, phản bá»™i tổ tông, cam nguyện từ bá» nÆ¡i chôn nhau cắt rốn, chấp nhận miệng Ä‘á»i nguyá»n rủa phỉ báng, không còn màng đến thân tình, luân thÆ°á»ng, lá»… giáo và danh dá»± nữa, nhÆ° thể đã trở thành má»™t ngÆ°á»i hoàn toàn xa lạ khác.. Thế rồi biết bao ngÆ°á»i đã táng mạng bởi sá»± ngá»— nghịch của nàng, biết bao máu nóng đã tuôn rÆ¡i bởi sá»± hành vi Ä‘iên rồ của nàng ... Äó là vì nguyên nhân gì?
Má»™t ngÆ°á»i con gái ngây thÆ¡ trong trắng bá»—ng dÆ°ng lại ghê gá»›m thế này.
Khang Ngá»c Äức cÅ©ng sâu lắng nhìn Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, mặt ngập vẻ khích Ä‘á»™ng và Ä‘au khổ, ánh mắt lá»™ rõ vẻ tuyệt vá»ng và xót xa. Tuy nhiên y không há» Ä‘á»™ng đậy, sáu cao thủ Vô Song phái đứng vây quanh nhìn y đầy căm há»n và Khang Ngá»c Äức hiểu rõ chỉ cần Thiết Äá»™c Hành má»™t tiếng hạ lệnh, há» thậm chí có thể nuốt sống y ngay.
Hạng Chân trầm giá»ng nói:
– Äại chưởng môn, tại hạ hết sức áy náy đã khiến cho lệnh ái nhÆ° thế này ...
nhÆ°ng tình thế bắt buá»™c, nếu không làm vậy thì lệnh ái không chịu theo tại hạ rá»i khá»i ...
Thiết Äá»™c Hành nhÆ° vừa từ thế giá»›i khác quay vá» vá»›i thá»±c tại, ông lắc mạnh đầu, thành khẩn nói:
– Äó đâu thể trách Hạng lão đệ được, còn nhá»› Thiết má»— đã có nói rồi, nếu Thiết NÆ°Æ¡ng dám ngang bÆ°á»›ng, có giết Ä‘i Thiết má»— cÅ©ng cam lòng, Hạng lão đệ nhÆ° vậy đã quá khách sáo rồi.
Hạng Chân vòng tay:
– Äại chưởng môn đã quá lá»i!
Thiết Äá»™c Hành thoáng trầm ngâm:
– Xin phiá»n Hạng lão đệ hãy giải thủ pháp cho ả tiện tỳ ấy Ä‘i!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i đứng lên, Ä‘i đến bên Thiết NÆ°Æ¡ng, hai tay chá»›p nhoáng vung Ä‘á»™ng, không má»™t ai trông thấy rõ Ä‘á»™ng tác của chàng, thế rồi Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng bá»—ng bật lên tiếng rên rỉ.
Hạng Chân chậm rãi trở vá» chá»— ngồi. Lát sau dÆ°á»›i ánh mắt của má»i ngÆ°á»i, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã từ từ hồi tỉnh.
NhÆ° nhất thá»i chÆ°a kịp nhá»› lại những gì đã qua Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng thá» thẫn mở choàng mắt, song lại nặng ná» hạ mi mắt xuống. Hồi lâu nàng lại mở mắt ra, giỠđây nàng đã hoàn toàn trông thấy rõ ràng, và ngay khi ánh mắt nàng vừa chạm vào khuôn mặt Ä‘anh lạnh của Thiết Äá»™c Hành nàng lập tức hiểu ngay việc gì đã xảy ra.
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng kinh hãi ngồi bật dậy, hai mắt trố to tròn đầy tuyệt vá»ng, miệng há hốc và toàn thân run lẩy bẩy, tá»™t Ä‘á»™ kinh hoàng nhìn Thiết Äá»™c Hành ngồi trên ghế cao, nÆ°á»›c mắt tuôn trào cất giá»ng bi thiết:
– Cha ...
Thiết Äá»™c Hành nghe nhÆ° dao nhá»n đâm tim, ba chòm râu Ä‘en dÆ°á»›i cằm khẽ rung Ä‘á»™ng, hai bàn tay nắm chặt. Sau tiếng gá»i thống thiết của ái nữ, bức tÆ°á»ng thù hận mà vị đại chưởng môn Vô Song phái này cố gắng xây dá»±ng giỠđây suýt nữa đã sụp đổ.
Bá»—ng Thiết Äá»™c Hành nghiến răng keng kéc, trừng mắt giận dữ quát:
– Im ngay! Tiện tỳ ngÆ°Æ¡i còn nhận ra cha ngÆ°Æ¡i Æ°? NgÆ°Æ¡i còn mặt mÅ©i gá»i cha nữa Æ°? Quân súc sanh vô sỉ!
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng sững ngÆ°á»i, sắc mặt liá»n trở nên xám ngắt, môi nàng không ngá»›t run rảy, nÆ°á»›c mắt rÆ¡i lả chả, não nùng nói:
– Cha ... nữ nhi đâu có phạm trá»ng tá»™i gì ... nếu nhÆ° ... lão nhân gia nhất định ...
cho là nữ nhi có tá»™i ... thì cÅ©ng chỉ vì ... nữ nhi chÆ°a được sá»± đồng ý của lão nhân giá ... đã thÆ°Æ¡ng yêu má»™t ngÆ°á»i ... mà lão nhân gia không thích ... mà thôi ...
Thiết Äá»™c Hành Ä‘á» mặt quát:
– Tiện tì ngÆ°Æ¡i ... ngÆ°Æ¡i ... còn chút lòng hổ thẹn không hả? Ở trÆ°á»›c mặt Thiết Äá»™c Hành này lại dám thốt ra những lá»i bỉ ổi nhÆ° vậy. Thiết gia ta bao Ä‘á»i trong sạch trá»ng lá»… sùng nghÄ©a, chẳng rõ đã gây ra tá»™i nghiệt tá»­ bao giá» mà lại sinh ra má»™t kẻ khốn kiếp Ä‘iếm nhục gia môn nhÆ° ngÆ°Æ¡i ...
Thiết Nương Nương rấm rứt khóc, nghẹn ngào nhưng bướng bỉnh nói:
– ThÆ°a cha ... nữ nhi không há» có tá»™i ... nữ nhi đã yêu Khang Ngá»c Äức, lão nhân gia không chấp thuận ... nữ nhi đành Ä‘i theo y, nữ nhi nay đã trưởng thành, có quyá»n tranh cầu hạnh phúc chung thân cho mình ...
Thiết Äá»™c Hành bá»—ng trở nên bình tÄ©nh lạ thÆ°á»ng, giá»ng nghiêm lạnh nói:
– Súc sanh! NgÆ°Æ¡i đã dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì để tranh cầu hạnh phúc chung thân cho mình? Dùng thanh danh Vô Song phái, dùng uy vá»ng của cha mẹ, dùng sá»± trong sạch của Thiết gia, dùng pháp chế của tổ tông, dùng luân thÆ°á»ng của nhân gian hay là dùng hàng ngàn mạng sống con ngÆ°á»i hả?
Thiết Nương Nương cắn răng:
– ThÆ°a cha, sá»± hôn nhân của nữ nhi chỉ là việc riêng của bản thân nữ nhi. Nữ nhi bá» Ä‘i theo Khang Ngá»c Äức cÅ©ng chỉ là tìm kiếm hạnh phúc cho riêng mình, không há» Ä‘á»™ng chạm đến bất kì má»™t ngÆ°á»i nào, tại sao lại phải tuân thủ những pháp chế bất hợp lí do tổ tiên để lại? Tại sao phải e ngại những luật lệ do bá»n cổ hủ đã qui định? ThÆ°a cha, hôn sá»± của nữ nhi chÆ°a được sá»± đồng ý của song Ä‘Æ°á»ng, hai ngÆ°á»i đã tá»± ý kết hợp, hà tất lão nhân gia lại dùng danh dá»± và uy tín gia đình phủ chụp lên nữ nhi chứ?
Thiết Äá»™c Hành lặng thinh má»™t hồi, má»›i lạnh lùng nói:
– Vậy ngÆ°Æ¡i cho rằng những kỉ cÆ°Æ¡ng và luân thÆ°á»ng đã được truyá»n lại trong hàng ngàn vạn năm Ä‘á»u là vô ích cả Æ°? Việc ngÆ°Æ¡i tá»± ý thành hôn là đúng, chống lại lệnh cha cá»­ hành hôn lá»… vá»›i Khang Ngá»c Äức trong khi huynh đệ đồng phái Ä‘ang phải đổ máu cÅ©ng là đúng có phải không?
Thiết NÆ°Æ¡ng ngá»› ngÆ°á»i, không còn tìm được lá»i biện bác nữa, song nàng đã đánh liá»u, lau Ä‘i nÆ°á»›c mắt, Æ°Æ¡ng ngạnh nói:
– Nữ nhi không cần biết gì hết, chỉ muốn Ä‘i theo ngÆ°á»i mình yêu và yêu thôi.
Nữ nhi chỉ biết hạnh phúc của mình là phải chính mình gầy dá»±ng, ngoài ra thảy Ä‘á»u bất kể. Nữ nhi nhận thấy đúng là làm không ai ngăn cản được và cÅ©ng không má»™t luân thÆ°á»ng pháp chế nào ràng buá»™c được.
Thiết Äá»™c Hành chòng chá»c nhìn ái nữ, ông hết sức kinh ngạc trÆ°á»›c sá»± đối nghịch và xa lạ giữa hai cha con, ông dÆ°á»ng nhÆ° không còn quen biết nàng nữa ...
Thiết Äá»™c Hành Ä‘Æ°a hai tay xoa xoa màng tang, buông má»™t tiếng thở dài não ruá»™t, giá»ng nặng ná» nói:
– NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i từng là con gái của ta, trong máu ngÆ°Æ¡i có tính Æ°Æ¡ng ngạnh và kiêu ngạo của ta ... Thế nhÆ°ng Ä‘iểm khác nhau giữa chúng ta là Thiết Äá»™c Hành vận dụng bản tính ấy vào mặt tốt, còn ngÆ°Æ¡i thì không phân biệt trắng Ä‘en, đã lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối ... Äó là sai lầm và thiếu sót của ta, lẽ ra ta phải chấn chỉnh ngÆ°Æ¡i từ sá»›m ...
Ngưng chốc lạt, lại đau thương nói tiếp:
– Việc đã đến nông ná»—i này mà ngÆ°Æ¡i vẫn còn chÆ°a biết hối cải, chÆ°a nhận ra lá»—i lầm, dù muốn bênh vá»±c cho ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng thể được ... Ta không thể để lÆ°Æ¡ng tâm ray rức vá»›i những đệ tá»­ đã hi sinh, không thể để thanh danh Vô Song phái bị hoen ố, cÅ©ng không thể để luân thÆ°á»ng trên Ä‘á»i bại hoại, vong linh tổ tiên không yên ... NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, ta rất thÆ°Æ¡ng yêu ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i đã từng là con gái của ta trong thá»i gian dài ...
Thiết Äá»™c Hành mắt ngấn lệ, giá»ng khản đặc và uể oải nói:
– Không má»™t ngÆ°á»i phụ nữ sánh được vá»›i hàng ngàn tính mạng ... cho dù là con gái của ta cÅ©ng vậy ...
Tất cả má»i ngÆ°á»i trong đại sảnh kể cả Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng thảy Ä‘á»u hiểu được ngụ ý trong lá»i nói của Thiết Äá»™c Hành. Mặc dù ông nói rất bình thản và lạnh lùng, song hết sức dứt khoát và nặc mùi máu tanh.
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng bắt đầu run rẩy, nàng tưởng phụ thân mình dấy Ä‘á»™ng can qua chỉ nhằm mục đích phá vỡ cuá»™c hôn nhân giữa nàng và Khang Ngá»c Äức, vãn hồi sÄ© diện của Vô song phái. Nàng biết nhất định mình sẽ bị trừng phạt nhÆ°ng không ngá» phụ thân lại xá»­ tá»­ mình.
Bá»—ng Khang Ngá»c Äức thét to đầy bi phẫn nói:
– Thiết Äá»™c Hành, lão lấy quyá»n gì làm nhÆ° vậy hả? NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i của Khang má»—, là vợ Khang má»—, chúng tôi đã yêu nhau tha thiết, tá»± nguyện nên vợ chồng, Thiết Äá»™c Hành, tại sao lão lại muốn chia rẽ chúng tôi? Thiết Äá»™c Hành, lão hãy nêu rõ lí do ra Ä‘i ...
Thanh Chí Trịnh Quần vung tay, mấy cái tát tai nảy lá»­a đã khiến cho Khang Ngá»c Äức miệng phún máu tÆ°Æ¡i, gằn giá»ng nói:
– HỠKhang kia, ngươi hãy ngậm cái miệng thối lại, đây là chỗ cho ngươi lên tiếng hả?
Lúc này Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng má»›i biết Khang Ngá»c Äức cÅ©ng đã bị bắt giữ, nàng bàng hoàng quay phắt lại nhìn. Dáng vẻ thảm não của Khang Ngá»c Äức đã khiến nàng cÆ¡ hồ không còn nhận ra được nữa. Äây chính là Tá»­ Y Kim Kiếm tuấn tú nho nhã, là ngÆ°á»i chồng mà nàng thắm thiết yêu quí đó Æ°? Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng gào lên bi thiết, Ä‘iên cuồng lao vá» phía Khang Ngá»c Äức.
Khang Ngá»c Äức cÅ©ng toan vÅ©ng vẫy lao vá» phía Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, song đã bị Xích Äởm Tứ Kiệt giữ lại, còn Giang Thù Tâm và Trịnh Quần thì đứng chắn cản Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng lại.
Thiết Nương Nương đầu bù tóc rối, nước mắt ràn rụa gào lên:
– Hãy cho ta qua ... Thù Tâm, Trịnh Quần, hai ngÆ°á»i đã không còn nhận ra ta nữa Æ°? Van các ngÆ°á»i đừng ngăn cản ... ta phải đến xem Khang Ngá»c Äức ...
Trịnh Quần buông giá»ng lạnh lùng:
– Äại tiểu thÆ°, hiện tại đã khác trÆ°á»›c, không có lệnh của chưởng môn bá»n này đành đắc tá»™i thôi.
Thiết NÆ°Æ¡ng sững ngÆ°á»i, Ä‘oạn lại gào khóc lên hai tay đấm thình thịch vào mình Giang Thù Tâm và Trịnh Quần, dùng móng tay cào vào mặt há».
Song Giang Thù Tâm và Trịnh Quần vẫn đứng yên như phỗng đá, để mặc nàng cào đấm, không hoàn thủ cũng không di chuyển.
Thiết Äá»™c hành mặt Ä‘anh lạnh nói:
– Vu sư đệ, hãy kéo Nương Nương đến đây!
Vu Kiết liá»n đứng lên, chẳng nói, chẳng rằng, nắm lấy tay Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng kéo thẳng đến trÆ°á»›c mặt Thiết Äá»™c Hành.
hết: Hồi 57, xem tiếp: Hồi 58
Tài sản của danangcity

  #58  
Old 06-07-2008, 09:48 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 58

CHẮC LẼ VỮNG Là MỀM DẠ SẮT




Thiết Nương Nương vẫn không ngớt vùng vẫy và kêu gào, chiếc áo ngủ nhăn nheo xốc xếch, trông nàng hết sức thảm hại, thật chẳng dám tin nành chính là một vị tiểu thư đài các đã xuất thân từ danh môn.
Thiết Äá»™c Hành bá»—ng đứng phắt dậy, giận dữ quát:
– Tân Kiên, hãy vả mồm ả tiện tỳ ấy cho ta!
Tân Kiên giật mình kinh hãi. Y có ngoại hiệu là “Tiếu Vô ThÆ°á»ngâ€, nổi tiếng tàn Ä‘á»™c lúc đối phó vá»›i kẻ địch, song đó chỉ giá»›i hạn đối vá»›i ngÆ°á»i ngoài. Còn nhÆ° bảo y chỉnh trị ngÆ°á»i nhà, nhất là lại vả miệng ái nữ của đại chưởng môn, thật khiến y tiến thoái lưỡng nan, vô cùng khó xá»­.
Thiết Äá»™c Hành ánh mắt sắc lạnh nhìn trừng trừng Tân Kiên Ä‘ang đứng lưỡng lá»±, lạnh lùng nói:
– Tân Kiên, ngươi còn khó khăn gì nữa?
Tân Kiên nuốt nước miếng đánh ực, đành chậm chạp đi tới.
Thiết Äá»™c Hành quát to:
– Vả miệng cho ta!
Tân Kiên giật mình, cắn răng giơ tay lên, song ngay khi ấy Thiết Nương Nương bỗng ngưng khóc, chẳng chút sợ hãi ngước mặt lên, nhắm mắt lại, đưa má vỠphía bàn tay của Tân Kiên.
Tân Kiên đỠbừng mặt mũi, trán ướt đẫm mồ hôi. Y trừng mắt cắn răng, song bàn tay giơ cao run rẩy, chẳng tài nào giáng xuống được.
Thiết Äá»™c Hành lạnh lùng quát:
– Äánh!
Tân Kiên bá»—ng quay sang Thiết Äá»™c Hành, co chân quỳ sụp xuống, dập đầu lạy và Ä‘au khổ nói:
– Äệ tá»­ ... không thể nào đánh được. Äại chưởng môn, đệ tá»­ ...
Thiết Äá»™c Hành giận dữ hét vang, tung chân đá Tân Kiên lá»™n nhào, khoát tay quát:
– Cút đi cho ta!
Tân Kiên lồm cồm bò dậy, cúi đầu khom mình, đi lùi từng bước ra ngoài đại sảnh.
Thiết Äá»™c Hành nặng ná» ngồi trở xuống ghế, má»™t hồi má»›i cất giá»ng Ä‘anh lạnh gá»i:
– Thượng Nguyên Khôn!
“Xích Äồng Thủ†Thượng Nguyên Khôn tá»± nãy giỠđã nÆ¡m ná»›p lo âu, vừa nghe tiếng Thiết Äá»™c Hành gá»i, y liá»n nhÆ° kẻ mất hồn, tiến tá»›i hai bÆ°á»›c, khom mình nói:
– Äệ tá»­ có đây!
Thiết Äá»™c Hành Ä‘anh giá»ng:
– Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã bất tuân khuê lệnh, tá»± ý bá» nhà trốn Ä‘i, đó là má»™t tá»™i. Nghịch mệnh nghiêm Ä‘Æ°á»ng, bất chấp luân thÆ°á»ng đạo lý, đó là má»™t tá»™i. Äánh cắp bảo vật, Ä‘iếm nhục gia phong, thêm má»™t tá»™i. Không biết liêm sỉ, bÆ°á»›ng bỉnh chống chế cÅ©ng là má»™t tá»™i. Liên lụy đồng môn, khÆ¡i dậy can qua, thêm má»™t tá»™i nữa. Tất cả gá»™p chung năm tá»™i, Thượng Nguyên Khôn,. ả đã không còn dung thứ được nữa ... Giết ...
Tiếng “Giết†cá»±c kỳ rắn rá»i và kiên quyết lập tức khiến ngÆ°á»i hiện diện thảy Ä‘á»u tái mặt. Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng toàn thân run lẩy bẩy, mặt xám xịt u ám, hai mắt đỠđẫn nhìn phụ thân, nàng cÆ¡ hồ không dám tin là phụ thân lại thốt ra tiếng ấy má»™t cách thẳng thừng nhÆ° vậy. Mặc dù nàng đã tiên liệu là phụ thân sẽ xá»­ tá»­ nàng, nhÆ°ng không ngá» lại trong lúc này và nhanh chóng nhÆ° vậy.
Khang Ngá»c Äức cÅ©ng chao ngÆ°á»i Ä‘i má»™t cái thật mạnh, mặt y nhăn nhúm, Ä‘au khổ đến lạc giá»ng nói:
– Thiết Äá»™c Hành ... lão thật là tàn nhẫn ... Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã làm gì đắc tá»™i lão mà lão lại đối xá»­ vá»›i nàng tàn bạo nhÆ° vậy chứ? Thiết Äá»™c Hành, hổ dữ không ăn thịt con, lão còn hung ác hÆ¡n cả loài hổ báo ...
“Thành Chí†Trịnh Quần vung tay, lại tặng cho y hai cái tát tai, gằn giá»ng nói:
– Khang Ngá»c Äức, ngÆ°Æ¡i mà còn dám buông lá»i xấc xược thì lão tá»­ sẽ lá»™t da ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c.
Khang Ngá»c Äức bá»—ng cÆ°á»i nhÆ° Ä‘iên dại, miệng sÆ°ng húp, gào to:
– Ngươi ... ngươi chẳng qua là một tên chó săn trong Vô Song Phái mà thôi.
Khang Ngá»c Äức này dù binh bại thá» nhục, thân bị Ä‘á»a đày nhÆ°ng Khang má»— tá»± thấy cÅ©ng còn có khí phách hÆ¡n ngÆ°Æ¡i, không bao giá» xiểm nịnh ai cả ...
Trịnh Quần tức giận đến Ä‘á» gay mặt, quắc mắt nhìn Khang Ngá»c Äức, nghiến răng nói:
– Tên súc sanh, câm miệng ngay!
Nắm chặt cánh tay toan giơ lên của Trịnh Quần, Giang Thù Tâm lạnh lùng nói:
– Khang Ngá»c Äức, bá»n ta dù vô tích sá»± đến mấy nhÆ°ng cÅ©ng biết cái đạo lý tôn lá»… trá»ng hiá»n, thứ tá»± trên dÆ°á»›i, phân biệt già trẻ; không nhÆ° ngÆ°Æ¡i thân khoác da ngÆ°á»i mà vong ân phụ nghÄ©a, lấy oán báo đức. Äại chưởng môn đã ra tay cứu cái mạng chó của ngÆ°Æ¡i Ä‘ang khi hấp hối, mang ngÆ°Æ¡i vá» chăm sóc tá»­ tế, nào ngá» ngÆ°Æ¡i chẳng những không biết mang Æ¡n lại còn xúi giục đại tiểu thÆ° đánh cắp Tá»­ Ngá»c Châu bá» trốn theo ngÆ°Æ¡i. Äó còn chÆ°a kể vì lòng ham muốn và vá»ng tưởng cá nhân, ngÆ°Æ¡i liên tiếp khÆ¡i Ä‘á»™ng can qua để khiến máu chảy thành sông, thây chất thành núi. Khang Ngá»c Äức, đó chính là cái gá»i là khí phách của ngÆ°Æ¡i Æ°?
Thẳng thắn mà nói, đó gá»i là đê hèn, gá»i là vô sỉ, gá»i là bỉ ổi, cái thứ mặt ngÆ°á»i lòng thú nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ngay cả con chó trong Vô Song Phái cÅ©ng còn hÆ¡n ngÆ°Æ¡i.
Giang Thù Tâm tuy tuổi còn trẻ song lá»i lẽ sắc bén, nghÄ©a chính từ nghiêm, không chút Ä‘Æ¡m đặt vu khống. Khang Ngá»c Äức bị mắng đến mặt mày tái mét, mồ hôi đầm đìa, hổ thẹn chẳng thốt nên lá»i.
Tây Môn Triá»u Ngá» lập tức vá»— tay nhÆ° sấm, lá»›n tiếng nói:
– Hay lắm! Giang lão đệ nói nghe khoái lắm. Mẹ kiếp, tên khốn kiếp há» Giang chết đến nÆ¡i rồi mà còn dám giở giá»ng huênh hoang khoác lác, rõ là chán sống.
Thiết Äá»™c Hành lại chầm chậm Ä‘Æ°a mắt nhìn Thượng Nguyên Khôn khiến y bất giác lạnh cả ngÆ°á»i, làm sao y có thể đành tâm hạ sát ái nữ của đại chưởng môn kia chứ?
Thiết Äá»™c Hành thấy Thượng Nguyên Khôn đứng thừ ra bất Ä‘á»™ng liá»n phừng phừng lá»­a giận, gằn giá»ng quát:
– Thượng Nguyên Khôn, ngÆ°á»i còn chá» gì nữa hả?
Thượng Nguyên Khôn sắc mặt thoạt xanh thoạt trắng, bối rối đến hai tay không biết để vào đâu cho phải, cúi gằm mặt không dám nhìn Thiết Äá»™c Hành.
Khang Ngá»c Äức lại thống thiết gào lên:
– Thiết Äá»™c Hành, van ông đừng giết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, má»i tá»™i lá»—i Ä‘á»u là do Khang má»— này gây ra cả. Hãy để má»™t mình Khang má»— gánh chịu, muốn giết thì hãy giết Khang má»— Ä‘i.
Thiết Äá»™c Hành giận dữ quát:
– NgÆ°Æ¡i ... Khang Ngá»c Äức, dÄ© nhiên ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thoát đâu ...! Thượng Nguyên Khôn, Ä‘á»™ng thủ!
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng toàn thân lạnh ngắt tê dại, bá»—ng quỳ sụp xuống đất, thoáng ngÆ°á»›c mặt lên, nÆ°á»›c mắt ràn rụa, giá»ng xót xa nhÆ°ng bình thản nói:
– ThÆ°a cha ... cha đừng ép buá»™c nữ nhi đến vậy ... rồi nữ nhi sẽ chết, lần này nữ nhi không trái lá»i lão nhân gia nữa đâụ. Thiết Äá»™c Hành hừ mạnh má»™t tiếng, ngoảnh mặt Ä‘i, bấm bụng lạnh lùng nói:
– Thượng ... Nguyên ... Khôn ...
Thượng Nguyên Khôn rùng mình, hết nhìn Thiết Äá»™c Hành lại nhìn Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng. Thật từ khi cha sanh mẹ đẻ đến giá», đây là má»™t việc nan giải nhất mà y đã gặp. Vu Kiệt cÆ°á»i, thấp giá»ng nói:
– Äại sÆ° huynh, theo đệ.
Thiết Äá»™c Hành quát:
– Im ngay!
Vu Kiệt đành ngượng ngùng ngồi xuống, hai tay xoa vào nhau, không dám nói thêm gì nữa.
Uất Trì Hàn Ba lưỡng lá»± má»™t hồi, Ä‘oạn cÅ©ng đánh liá»u nói:
– Chưởng môn sư huynh. Thiết Nương Nương hãy còn khỠdại, theo đệ ...
Thiết Äá»™c Hành quắc mắt nhìn Uất Trì Hàn Ba, gằn giá»ng:
– Ngươi cũng ngậm miệng cho ta!
Uất Trì Hàn Ba ngá»› ngÆ°á»i, nuá»™t má»™t ngụm nÆ°á»›c miếng lấy can đảm, lại nói:
– Chưởng môn sư huynh, việc này ...
Thiết Äá»™c Hành vụt đứng lên, hai mắt rá»±c hào quang, giá»ng rắn lạnh nói:
– Nếu ai còn xin tá»™i cho ả tiện tỳ này nữa, bổn tá»a sẽ xá»­ theo Ä‘iá»u thứ nhất ná»™i quy của môn phái.
Trong mÆ°á»i hai Ä‘iá»u ná»™i quy của Vô Song Phái, Ä‘iá»u thứ nhất là “Kẻ nào khi sÆ° diệt tổ, chống lại lệnh dụ chưởng môn, trÆ°á»›c tiên trục xuất môn phái, sau đó chém ngang lÆ°ng xá»­ tá»­â€.
Vu Kiết và Uất Trì Hàn Ba tuy Ä‘á»u là nhân vật trá»ng yếu vá»›i chức phận đại tôn chủ, song cÅ©ng chẳng dám chống lại phái quy, hai ngÆ°á»i chỉ còn biết thá» thẫn đứng nhìn nhau, chẳng còn cách nào hÆ¡n.
Thiết Äá»™c Hành chậm rãi nói:
– Thượng Nguyên Khôn, ngươi thử tính xem ta đã hạ lệnh cho ngươi bao nhiêu lần rồi?
Thượng Nguyên Khôn mặt mày nhăn nhó van vỉ:
– Bẩm đại chưởng môn, đệ tá»­ có gan bằng trá»i cÅ©ng không dám trái lệnh lão nhân gia ... NhÆ°ng ... việc này ... đệ tá»­ thật ... thật chẳng thể nào xuống tay được ... xin lão nhân gia hãy rá»™ng lòng lượng thứ cho ...
“Bốpâ€! Thiết Äá»™c Hành trở tay giáng cho Thượng Nguyên Khôn má»™t cái tát tai, khiến y ngã ngá»­a ra đất.
Thượng Nguyên Khôn miệng đầy máu tÆ°Æ¡i, lá»™n ngÆ°á»i quỳ dÆ°á»›i đất, máu tÆ°Æ¡i trên môi cÅ©ng không dám lau, quỳ thẳng Ä‘uá»™t và mặt mày vàng ệch.
Thiết Äá»™c Hành buông tiếng cÆ°á»i lạnh lùng, gật gật đầu nói:
– Äược rồi, hôm nay ngÆ°á»i nào cÅ©ng muốn chống lại lệnh dụ của bổn tá»a, hãy tạm gác lại đã, khi nào trở vá» Äại thảo nguyên, bổn tá»a sẽ từ từ tính toán vá»›i các ngÆ°Æ¡i.
Hạng Chân vịn ghế chầm chậm đứng lên, ngÆ°á»i lảo đảo bởi quá suy nhược, mỉm cÆ°á»i nói:
– Tại hạ không bị ràng buộc bởi nội quy Vô Song Phái, lẽ ra cũng không muốn xen vào, nhưng việc này ...
Thiết Äá»™c Hành vá»™i nói:
– Hạng lão đệ hãy ngồi xuống đi, có gì cứ thư thả mà nói!
Hạng Chân lắc đầu, chậm rãi nói:
– Việc này liên quan đến tính mạng, tÆ°Æ¡ng lai và hạnh phúc của lệnh ái, nên tại hạ xin mạn phép muốn ngá» vài lá»i ...
Thiết Äá»™c Hành thoáng trầm ngâm, Ä‘oạn nhẹ gật đầu nói:
– Hạng lão đệ nói đi!
Hạng Chân chậm rãi nói tiếp:
– Lệnh ái tuổi hãy còn non ná»›t, từ khi chào Ä‘á»i chỉ sống trong hoàn cảnh Ä‘Æ¡n thuần, đâu hiểu được những gian trá Ä‘iêu ngoa trên cõi Ä‘á»i, đâu phân biệt được đâu là thiện đâu là ác. Lệnh ái có hoài bão, có Æ°á»›c mÆ¡, mong muốn được tiếp xúc vá»›i thế giá»›i bao la bên ngoài. Thế là Khang Ngá»c Äức đã xá»™c vào, tÆ°á»›ng mạo của y không tệ, và có lẽ miệng lưỡi của y cÅ©ng hết sức khéo léo. Trong thá»i gian ở lại Äại thảo nguyên, y có rất nhiá»u cÆ¡ há»™i tiếp xúc vá»›i lệnh ái, lẽ dÄ© nhiên y có thể dùng lá»i ngon tiếng ngá»t quyến rÅ© và đầu Ä‘á»™c lệnh ái ... Ngày lại ngày qua, lệnh ái đã sa vào cạm bẫy lúc nào không hay, và từ đó hành vi thay đổi dần ...
Hạng Chân nhắm mắt, đoạn nói tiếp:
– Äại chưởng môn hẳn hiểu rất rõ, khi tÆ° tưởng của ngÆ°á»i nào còn là má»™t mảnh giấy trắng, tô lên màu gì thì sẽ thành màu đó, còn nhÆ° đã có màu rồi muốn thay đổi thật là khó khăn. TrÆ°á»ng hợp của lệnh ái chính là nhÆ° vậy, Khang Ngá»c Äức đã lợi dụng thá»i gian dài tiếp xúc, tô lên tÆ° tưởng trong trắng của lệnh ái những màu sắc tà ác, thấp hèn và bỉ ổi cÅ©ng nhÆ° đại chưởng môn đã nói ...
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngÆ°ng thần lắng nghe những lá»i phân tích hợp lý và rành mạch của Hạng Chân, không má»™t ai lên tiếng ...
Ngưng chốc lát, Hạng Chân lại nói tiếp:
– Nếu tính bẩm sinh của má»™t ngÆ°á»i đã là xấu xa tàn ác thì không đáng được tha thứ, còn nhÆ° bị ảnh hưởng mà thay đổi bản tính thì có thể lượng thứ, bởi tính tà ác bẩm sinh không thể nào sá»­a đổi, còn bị ảnh hưởng thay đổi thì vẫn có thể uốn nắn được. Lệnh ái chính là thuá»™c trÆ°á»ng hợp thứ hai, đại chưởng môn là cha, hẳn hiểu rất rõ bản tánh của lệnh ái lúc còn bé.
Hạng Chân ánh mắt sáng ngá»i quét nhìn từng ngÆ°á»i trong đại sảnh, Ä‘oạn lại nói tiếp:
– Do đó, lệnh ái chẳng qua chỉ là nhất thá»i bị mê hoặc chứ không phải vốn xấu xa. Chúng ta chẳng thể vì những lá»—i lầm đã phạm phải trÆ°á»›c mắt của lệnh ái mà chối bá» nguyên nhân đã gây nên lá»—i lầm ấy mà chúng ta cần phải hiểu thật cặn kẽ nguyên nhân đã khiến lệnh ái đổi khác, rồi sau đó má»›i có thể kết luận.
Thiết Äá»™c Hành cúi thấp đầu, lẳng lặng suy tÆ°, hồi lâu vẫn không nói gì ...
Tây Môn Triá»u Ngá» hết sức bá»™i phục Hạng Chân, bèn đứng lên nói:
– Äại chưởng môn, lá»i lẽ của Hạng huynh hết sức chí lý và công bằng, không há» bênh vá»±c bên nào cả, xin đại chưởng môn hãy nghÄ© lại ...
Thiết Äá»™c Hành cÆ°á»i chua chát:
– Tây Môn đương gia, nhưng Thiết mỗ chăng thể buông tha cho ả tiện tỳ này được, nếu như vậy thì Thiết mỗ thật vô cùng có lỗi với những môn nhân đã tử nạn.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Theo tại hạ nghĩ, những môn nhân thuộc hạ đã tử nạn của đại chưởng môn cũng không muốn diễn ra tấn bi kịch này đâu!
Thiết Äá»™c Hành thở dài:
– Ôi ... Thiết mỗ biết xử lý thế nào đây?
Hạng Chân bỗng tươi mặt nói:
– Äại chưởng môn, tại hạ hãy còn vài lá»i muốn bẩm cáo ...
Thiết Äá»™c Hành vá»™i nói:
– Không dám, Hạng lão đệ xin cứ tỠbày.
Hạng Chân chậm rãi nói:
– Phen này quý phái tiến quân vào Trung Nguyên nếm trải bao gian nguy, đổ ra bao xÆ°Æ¡ng máu, mục đích chỉ là vì thanh danh của Vô Song Phái, uy tín của Äại thảo nguyên, danh vá»ng của bản thân đại chưởng môn cùng chấn chỉnh cÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng, nêu cao nhân luân và giữ gìn lá»… giáo phải không?
Thiết Äá»™c Hành gật đầu:
– Äúng vậy!
Hạng Chân cao giá»ng nói tiếp:
– Sau bao cuá»™c chiến gian truân và đẫm máu, Vô Song Phái giỠđã đạt được những gì mong muốn, diệt trừ NhÆ° à Phủ và đánh tan các bang phái hắc đạo đã nối giáo cho giặc, nhÆ° vậy là đã chấn chỉnh được thanh danh và uy tín, diệt sạch bá»n đầu sá» Hắc Thủ Äảng và Xích Xam Äá»™i, vậy là đã nêu cao danh vá»ng. GiỠđây kẻ chủ hung đã dấy Ä‘á»™ng can qua là Khang Ngá»c Äức đã bị bắt, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng đã trở vá», vậy chẳng đã chứng tá» cÆ°Æ¡ng thÆ°á»ng nhân luân không thể phá rối đó Æ°? GiỠđây hôn sá»± của hai ngÆ°á»i đã được chứng thá»±c vô hiệu. Nói cách khác, hành vi vô phép tá»± ý kết hôn đã bị trừng phạt, nhÆ° vậy kể là lá»… giáo đã được giữ gìn rồi.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i, lại nói tiếp:
– GiỠđây những gì chúng ta muốn thá»±c hiện Ä‘á»u đã đạt thành. Äại chưởng môn, theo ý tại hạ không cần phải dùng phÆ°Æ¡ng pháp tàn bạo máu tanh để giải quyết vấn Ä‘á» mà nên cảm hóa bằng lòng nhân đức vị tha, nhÆ°ng vậy hẳn sẽ hiệu quả hÆ¡n là giết chóc. Äại chưởng môn, xin hãy rÆ°á»›c lệnh ái trở vá», không nên sát hại má»™t ngÆ°á»i con gái bởi khá» dại đã lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối, cảm hóa má»™t con ngÆ°á»i má»›i thật sá»± có ý nghÄ©a hÆ¡n là hủy diệt má»™t con ngÆ°á»i.
Hạng Chân vừa dứt lá»i, Vu Kiết đã từ từ quỳ xuống, tiếp theo đến Uất Trì Hàn Ba, rồi thì má»i ngÆ°á»i hiện diện Ä‘á»u lần lượt quỳ xuống ...
Ngay khi ấy, bá»—ng má»™t đám ngÆ°á»i tiến vào nhÆ° gió cuốn, thì ra là đại tôn chủ Phi Tá»± Môn TrÆ°á»ng Tôn Kỳ, tổng đàn đại há»™ chủ Hà HÆ°á»›ng Nguyệt, cùng vá»›i Vệ Tứ Môn đại tôn chủ Kim Dá»±c đã lâu không gặp, “Thanh Diệp Tử†La Sài, “Hồng Hồ Tử†Lệ Bằng, “Lưỡng Cá Bán†Nguyá»…n Hoàn và Lá»— Phong.
Những ngÆ°á»i này vừa vào đến đại sảnh đã trông thấy rõ cảnh tượng trÆ°á»›c mắt, chẳng kịp nói gì cÅ©ng quỳ cả xuống đất.
Thiết Äá»™c Hành ngây ngẩn nhìn các môn nhân Ä‘ang quỳ trÆ°á»›c mặt, khản giá»ng nói:
– Các vị làm gì thế này?
Vu Kiết đánh bạo nói:
– Dám xin chưởng môn đại sư huynh thu hồi lệnh dụ, tha chết cho Thiết Nương Nương ...
Thiết Äá»™c Hành vừa định lên tiếng thì Hạng Chân đã tiếp lá»i:
– Äại chưởng môn, nếu lão nhân gia còn chÆ°a chấp thuận, Hoàng Long và Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng phải quỳ xuống cầu xin ...
Thiết Äá»™c Hành lặng ngÆ°á»i, buông tiếng thở dài nói:
– Thôi được rồi, hãy đứng lên hết đi!
Má»i ngÆ°á»i lập tức lá»™ vẻ mừng rỡ, đồng thanh nói:
– Xin tạ ơn đại chưởng môn!
Sau khi má»i ngÆ°á»i đứng lên, Thiết Äá»™c Hành lạnh lùng nhìn Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng vẫn còn quỳ dÆ°á»›i đất, gằn giá»ng nói:
– Tiện tỳ, ngươi biết lỗi chưa hả?
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng mặt đầy nÆ°á»›c mắt, lúc này lòng nàng ngập tràn đầy cảm kích và hổ thẹn. Nàng biết phụ thân không phải hăm dá»a nàng, ông nói được là làm được. Nếu không nhá» Hạng Chân thành khẩn khuyên giải và các môn nhân quỳ xin thì tính mạng của nàng e đã kết thúc rồi.
Thiết Nương Nương lòng nghẹn ngào nói:
– Nữ nhi ... đã biết lỗi rồi!
– Hừ, còn không mau lạy tạ các vị thúc bá sư huynh hả?
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng liá»n má»p ngÆ°á»i lạy và nói:
– Nương Nương xin bái tạ các vị thúc bá sư huynh đã cầu xin tha mạng giùm cho ...
Trong đại sảnh ngoài các vị tôn chủ ra, tất cả đệ tá»­ Vô Song Phái khác thảy Ä‘á»u tránh sang bên, không dám nhận trá»ng lá»… của Thiết NÆ°Æ¡ng.
Hạng Chân đứng yên đón nhận, mỉm cÆ°á»i nói:
– Hạng mỗ đã tốn biết bao tâm huyết, rất đáng đón nhận một lạy này, xin Thiết cô nương hãy đứng lên!
Vu Kiết liá»n Ä‘i đến nhẹ nhàng đỡ Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng lên và đứng sang bên.
Thiết Äá»™c Hành lúc này Ä‘ang lạnh lùng nhìn vào Khang Ngá»c Äức, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng thấy vậy bất giác lạnh cả ngÆ°á»i, song nàng chÆ°a kịp tá» thái Ä‘á»™ gì thì Thiết Äá»™c Hành đã khoát tay nói:
– Hãy mang Khang Ngá»c Äức ra ngoài chém cho ta!
Phen này thì Xích Äởm Tứ Kiệt, Giang Thù Tâm và Trịnh Quần chẳng còn ngần ngại nữa, lập tức buông tiếng dạ vang, hùng hổ nắm lấy Khang Ngá»c Äức kéo Ä‘i xá»nh xệch.
Thiết Nương Nương lao tới, bi thiết gào lên:
– Äừng ... đừng ... Ngá»c Äức ...
Khang Ngá»c Äức cÅ©ng vùng vẫy dữ gá»™i, gÆ°Æ¡ng mặt bê bết máu của y ngập đầy Ä‘au xót, tuyệt vá»ng và quyến luyến, giá»ng khản đặc gào toâ€.
– NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng ... hãy mặc ta ... đừng nhá»› đến ta nữa ... NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, được nhìn thấy nàng vẫn còn sống khá»e mạnh là ta đủ mãn nguyện rồi ...
Giang Thù Tâm tóm lấy cổ áo Khang Ngá»c Äức kéo mạnh ra sau, Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị Vu Kiết ôm ngang lÆ°ng, nàng thống thiết gào to:
– Hãy buông tha cho Ngá»c Äức ... van các ngÆ°á»i ... hãy tha cho Ngá»c Äức ...
Khang Ngá»c Äức bị kéo lê Ä‘i, nÆ°á»›c mắt ràn rụa lá»›n tiếng nói:
– Nương Nương ... ta yêu nàng ... chưa bao giỠlừa dối nàng ... đến chết vẫn yêu nàng ... Nương Nương ... xin vĩnh biệt ... ở chốn suối vàng ta luôn tưởng nhớ đến nàng ... sẽ luôn luôn phò hộ cho nàng ... vĩnh biệt Nương Nương ...
Bá»—ng, Hạng Chân vá»›i giá»ng lạnh nhạt song oai nghiêm nói:
– Hãy khoan!
Hai tiếng “Hãy khoan†tuy ngắn ngủi song có sức mạnh nhÆ° tảng đá ngàn cân, cả đại sảnh lập tức im phăng phắc, không má»™t ngÆ°á»i lên tiếng, tất cả Ä‘á»u hÆ°á»›ng ánh mắt kinh ngạc nhìn vào Hạng Chân, lòng hết sức hồi há»™p.
Thiết Äá»™c Hành cÅ©ng rất lấy làm lạ Ä‘Æ°a mắt nhìn Hạng Chân nói:
– Hạng lão đệ ...
Hạng Chân Ä‘Æ°a mắt nhìn Khang Ngá»c Äức và sáu cao thủ Vô Song Phái đã ra đến cá»­a đại sảnh, quay ngÆ°á»i lại nói:
– Äại chưởng môn, Khang Ngá»c Äức là má»™t ngÆ°á»i xấu xa gian ác phải không?
Thiết Äá»™c Hành biết câu há»i của Hạng Chân có ngụ ý, nén lòng gật đầu nói:
– Äúng vậy!
Hạng Chân hàm súc nói tiếp:
– Nhưng y lại thật lòng hết dạ yêu lệnh ái!
Thiết Äá»™c Hành ngá»› ngÆ°á»i:
– Hạng lão đệ, con gái của Thiết má»— tuy hÆ° đốn nhÆ°ng quyết không lấy tên khốn kiếp Khang Ngá»c Äức làm chồng.
Hạng Chân gật đầu:
– Vâng! Thế nhÆ°ng tục ngữ có câu “Má»™t gái không thá» hai chồngâ€. Äại chưởng môn, lệnh ái có thể kết hôn vá»›i ngÆ°á»i đàn ông khác má»™t lần nữa không?
Thiết Äá»™c Hành ngá»› ngÆ°á»i:
– Việc ấy thì ...
Hạng Chân tiếp lá»i:
– Cuá»™c chiến tại Bi Thạch SÆ¡n, Khang Ngá»c Äức tuy thuá»™c má»™t trong Tam Kỳ của Hắc Thủ Äảng, là má»™t nhân vật chủ yếu và cÅ©ng do y mà ra, nhÆ°ng tại hạ chÆ°a từng thấy y ra mặt đối địch vá»›i Vô Song Phái, Ä‘iá»u này Kim đại tôn chủ Vệ Tá»± Môn có thể xác nhận.
“Phi Dực†Kim Dực ngẫm nghĩ chốc lát, gật đầu nói:
– Không sai, quả đúng nhÆ° lá»i Hạng lão đệ đã nói.
Hạng Chân nói tiếp:
– Sau đó chúng ta lại chiến đấu liên miên vá»›i các bang phái liên minh vá»›i NhÆ° à Phủ song Khang Ngá»c Äức vẫn không há» tham dá»± trong hàng ngÅ© chống đối, Ä‘iá»u này tất cả má»i ngÆ°á»i hiện diện tại đây Ä‘á»u biết rõ.
Trong đại sảnh không má»™t ngÆ°á»i lên tiếng phản ứng, vậy có nghÄ©a là đã mặc nhiên thừa nhận.
Hồi lâu, Thiết Äá»™c Hành má»›i trầm giá»ng nói:
– Lúc á» Bảo Hổ Trang ... Khang Ngá»c Äức có ra tay đối địch vá»›i bổn phái.
Hạng Chân lắc đầu:
– Äành rằng vậy, nhÆ°ng Khang Ngá»c Äức là má»™t trong Tam Kỳ của Hắc Thủ Äảng, đến giai Ä‘oạn cuối cùng mà còn chÆ°a chịu đứng ra đối kháng thì thật quá thậm tệ, mặc dù y đã ra tay đối địch vá»›i quý phái trong cuá»™c chiến đấu sau cùng tại Bảo Hổ Trang, nhÆ°ng y có sát thÆ°Æ¡ng má»™t ngÆ°á»i nào không?
Cả đại sảnh yên lặng, lát sau Hạng Chân lại nói tiếp:
– Äể chứng minh má»™t Ä‘iá»u, từ đầu chí cuối Khang Ngá»c Äức chÆ°a từng sát hại má»™t ngÆ°á»i nào của Vô Song Phái. Nói cách khác, y đã cố gắng tránh đối địch vá»›i quý phái.
Thiết Äá»™c Hành hít sâu vào má»™t hÆ¡i, trầm giá»ng:
– Hạng lão đệ có cao kiến gì, xin hãy nói thẳng ra đi.
Hạng Chân giá»ng rá» rà:
– Tuy Khang Ngá»c Äức tha thiết yêu lệnh ái và không hỠđối địch vá»›i quý phái, song y vẫn phải chịu trách nhiệm vá» cuá»™c chiến tranh vừa qua và việc dụ dá»— lệnh ái bá» trốn Ä‘i. Tuy nhiên, vì việc chung thân của lệnh ái và Khang Ngá»c Äức đã có lòng nhân nhượng, theo tại hạ thì ...
Thiết Äá»™c Hành bá»±c tức ngắt lá»i:
– Buông tha cho hắn hay sao?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Tá»™i chết có thể khá»i nhÆ°ng tá»™i sống khó dung tha.
Thiết Äá»™c Hành thắc mắc:
– Tội sống làm thế nào không thể tha được? Xin Hạng lão đệ hãy nói ra đi.
hết: Hồi 58, xem tiếp: Hồi 59
Tài sản của danangcity

  #59  
Old 06-07-2008, 09:51 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 59

HẾT ÂN OÃN SẮT CẦM LẠI HÃ’A ÄÔI




Hạng Chân nhắm mắt im lặng một hồi, đoạn lại mở mắt ra nói:
– Vùng Quan Ngoại hẳn là có rất nhiá»u chá»— cần đến sức lao Ä‘á»™ng, hãy phạt Khang Ngá»c Äức làm việc cá»±c nhá»c trong mÆ°á»i năm để chuá»™c tá»™i, đồng thá»i cÅ©ng để mài dÅ©a tâm tính của y và tạo cÆ¡ há»™i cho y ăn năn hối cải.
Thiết Äá»™c Hành lắc đầu:
– Vậy thì nhẹ quá, và hôn sự giữa tên khốn kiếp ấy với ả tiện tỳ Thiết Nương Nương cũng chẳng thể nào kể được.
Hạng Chân nghiêm giá»ng:
– Vâng, trên hình thức chúng ta không thể nào thừa nhận nhÆ°ng trên thá»±c tế thì hai ngÆ°á»i đã là vợ chồng vá»›i nhau không thể nào chối từ được. Do đó, chúng ta đã không thừa nhận chuyện hôn nhân của há» mà lại phải giải quyết ổn thá»a vá» cuá»™c Ä‘á»i của lệnh ái. Trong trÆ°á»ng hợp khó thể lưỡng toàn nhÆ° vậy, chúng ta đành phải tìm má»™t giải pháp tÆ°Æ¡ng đối hợp lý, mặc dù giải pháp ấy có phần miá»…n cưỡng song cÅ©ng đành chịu vậy thôi.
Ngưng chốc lát, đoạn nói tiếp:
– Theo tại hạ nghÄ©, vá»›i mÆ°á»i năm khổ dịch để trừng phạt Khang Ngá»c Äức, trong thá»i gian ấy nếu y thật sá»± biết ăn năn hối cải, vậy chứng tá» bản tính của y vốn không phải xấu ác ... Lúc bấy giá» chưởng môn hãy tuyên bố xá tá»™i cho Khang Ngá»c Äức, rồi sau đó tái chủ trì hôn sá»± giữa lệnh ái và y.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÅ©ng liá»n phụ há»a:
– Äại chưởng môn, hiện sá»± thật đã quá rõ ràng. Thứ nhất, lệnh ái vá»›i Khang Ngá»c Äức sá»± thật đã là vợ chồng, nói cách khác, cuá»™c hôn nhân này có được thừa nhận hay không thì lệnh ái cÅ©ng khó có thể tái giá. Thứ nhì, Khang Ngá»c Äức từ đầu chí cuối Ä‘á»u tá» thái Ä‘á»™ nhịn nhục cầu an, chÆ°a từng đích thân đối phó vá»›i quý phái, và y cÅ©ng thành tâm thật dạ đối xá»­ tốt vá»›i lệnh ái, xét ra cÅ©ng đáng được khoan thứ. Thứ ba, tá»™i lá»—i đã quyến rÅ© lệnh ái bá» nhà trốn Ä‘i và khÆ¡i dậy can qua không thể chối bỠđược, song qua những nguyên nhân đã kể trên thì tá»™i chết có thể miá»…n, nhÆ°ng tá»™i sống thì phải xá»­ phạt mÆ°á»i năm khổ dịch, sau mÆ°á»i năm nếu y biết ăn năn hối cải thì đại chưởng môn có thể thành toàn cho hai ngÆ°á»i, ý kiến này của Hạng huynh quả là vẹn cả hai bá».
Thiết Äá»™c Hành ngẫm nghÄ© hồi lâu, Ä‘oạn nói:
– Tâm ý của nhị vị chẳng ngoài muốn thành toàn cho ả tiện tỳ Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng ... chỉ sợ tên tiểu tá»­ há» Khang không quên được mối huyết thù giữa bổn phái vá»›i Hắc Thủ Äảng, giữ lại mầm há»a thật là má»™t việc làm không sáng suốt.
Hạng Chân cÆ°á»i nhẹ:
– Theo tại hạ thì nhất định y sẽ quên được thôi.
Thiết Äá»™c Hành ngạc nhiên:
– Vậy nghĩa là sao?
Hạng Chân liếc mắt nhìn Khang Ngá»c Äức, chậm rãi nói:
– Tình cảm hết sức là kỳ diệu, nó có thể làm thay đổi tâm tính của má»™t cá nhân, chẳng hạn nhÆ° trong cuá»™c chiến vừa qua, chính Khang Ngá»c Äức là ngÆ°á»i gây ra cá»› sá»±, lẽ ra y phải Ä‘i đầu má»›i đúng, vậy mà y không há» ra mặt. Theo tại hạ nghÄ©, đó không phải vì y quá nhút nhát mà là do ảnh hưởng của lệnh ái, đúng chăng?
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng nÆ°á»›c mắt dàn dụa, gật mạnh đầu. Hạng Chân mỉm cÆ°á»i nói tiếp:
– Lúc bấy giá» Khang Ngá»c Äức hẳn là đã tiên liệu được kết quả của cuá»™c chiến, trong lúc tình hình gay go mà y có thể nhẫn nhịn được bởi tình cảm của lệnh ái. Vậy thì mối hận thù trong lòng y sau này nhất định sẽ tiêu tan dÆ°á»›i tình yêu chân thành của lệnh ái, bằng không ắt y sẽ thân bại danh liệt, sẽ mất hết tất cả.
Khang Ngá»c Äức không phải là kẻ khá» dại, hẳn y biết so sánh giữa má»™t bên là cuá»™c Ä‘á»i yên ấm và má»™t bên là Ä‘au khổ chết chóc, y sẽ lá»±a chá»n bên nào? Tại hạ tin rằng câu trả lá»i của y chắc chắn sẽ giống nhÆ° câu trả lá»i của chúng ta.
Hạng Chân nhấn mạnh giá»ng nói tiếp:
– Do đó, đại chưởng môn đừng lo Khang Ngá»c Äức sẽ nuôi hận trong lòng, thá»i gian và tình cảm rồi đây sẽ xóa bá» tất cả ... Có má»™t Ä‘iá»u tại hạ cÅ©ng biết mình nói quá sá»›m, nhÆ°ng tại hạ cÅ©ng phải nói ra trÆ°á»›c đây, xin chúc đại chưởng môn đã có lại được ngÆ°á»i con gái dịu hiá»n hiếu thảo và má»™t chàng rể đã thay lốt đổi dạng, hiểu rõ lá»… nghÄ©a.
Trong đại sảnh yên lặng má»™t hồi, bá»—ng “Thanh Ma Quân†TrÆ°á»ng Tôn Kỳ tiến tá»›i hai bÆ°á»›c, khom mình nói:
– Những lá»i lẽ của Hạng huynh hoàn toàn xuất phát từ đáy lòng và đầy nhân đạo. Äại sÆ° huynh, đệ thấy có thể chấp nhận được đấy.
“Phi Dá»±c†Kim Má»™c cÅ©ng liá»n phụ há»a:
– Äại sÆ° huynh, oán thù nên cởi bá» chứ không nên thắt lại. Hãy lấy tình thÆ°Æ¡ng xóa bá» hận thù là hÆ¡n.
“Sinh Tá»­ Äao†Vu Kiết cÅ©ng cao giá»ng nói:
– Vì hạng phúc chung thân của Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng, để cho Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng có má»™t niá»m hi vá»ng tiếp tục sống. Chưởng môn sÆ° huynh, Hạng huynh nói rất hữu lý.
“Du Hồn Hồ Chỉ†Hà HÆ°Æ¡ng Nguyệt cÅ©ng tủm tỉm cÆ°á»i nói:
– Äại sÆ° huynh hãy gật đầu Ä‘i thôi, tá»™i gì lại nhất quyết gây ra chuyện đổ máu kia chứ? Trong cuá»™c chiến tranh vừa qua, sá»± tổn thất của chúng ta đã được Ä‘á»n trả gấp bá»™i rồi.
“Càn Khôn Nhất Toàn†Uất Trì Hàn Ba cÅ©ng tiếp lá»i:
– Sư huynh, việc này nên giải quyết như vậy là hơn.
Thiết Äá»™c Hành dậm mạnh chân, ngồi trở xuống ghế, khoát tay nói:
– Các ngÆ°á»i bênh vá»±c quá!
Ông nói vậy chẳng khác nào đã chấp thuận, má»i ngÆ°á»i hiện diện thảy Ä‘á»u mừng rỡ, bầu không khí vui tÆ°Æ¡i lập tức tràn ngập đại sảnh.
TrÆ°á»ng Tôn Kỳ liá»n ngoảnh ra sau nói:
– Hãy Ä‘Æ°a Khang Ngá»c Äức ra sau quản thúc, khi nào hành sá»± vẫn do sáu ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i canh giữ.
Xích Äởm Tứ Kiệt, Giang Thù Tâm và Trịnh Quần đồng thanh cung kính nói:
– Tuân mạng!
NhÆ°ng há» chÆ°a kịp hành Ä‘á»™ng thì Khang Ngá»c Äức bá»—ng quỳ sụp xuống ...
nước mắt dàn dụa nghẹn ngào nói:
– Khang Ngá»c Äức xin Ä‘a tạ đại chưởng môn và các vị tôn chủ đã tha mạng cho.
Äoạn hai gối quay sang Hạng Chân, dập đầu vái ba lạy, mặt co giật xúc Ä‘á»™ng nói:
– Hạng đại hiệp, Khang Ngá»c Äức sẽ không bao giá» quên được Æ¡n đức cao dày của đại hiệp đối vá»›i hai vợ chồng Khang Ngá»c Äức này. Chẳng nhÅ©ng đã cứu mạng mà còn cứu cả con tim của Khang Ngá»c Äức. Hạng đại hiệp, Khang Ngá»c Äức sẽ không bao giá» quên kỳ vá»ng của đại hiệp đối vá»›i Khang Ngá»c Äức, trong tÆ°Æ¡ng lai đại hiệp nhất định sẽ thấy Ngá»c Äức kính hiếu đại chưởng môn thế nào.
ThÆ°Æ¡ng yêu và bảo bá»c cho Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng nhÆ° thế nào. Rồi đây Ngá»c Äức sẽ cam nguyện má»™t cuá»™c sống đạm bạc, không bao giá» tranh chấp vá»›i Ä‘á»i ...
Hạng Chân tránh sang bên một bước, vòng tay nói:
– Khang bằng hữu, Hoàng Long hết sức vui mừng được trông thấy Ä‘iá»u ấy.
Khang Ngá»c Äức thành khẩn nói tiếp:
– Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia, Æ¡n nghÄ©a của Ä‘Æ°Æ¡ng gia, Ngá»c Äức cÅ©ng vÄ©nh viá»…n ghi lòng tạc dạ.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả:
– Äừng khách sáo, nếu nhÆ° bằng hữu thành tâm sá»­a chữa, mai này gặp lại nhau chúng ta sẽ thiết lập mối quan hệ má»›i.
Thế là, trong niá»m cảm kích vô vàn, Khang Ngá»c Äức đã bị các cao thủ Vô Song Phái giải Ä‘i má»™t cách khách sáo.
Thiết Nương Nương lại một lần nữa khấu tạ phụ thân cùng các vị thúc bá, đoạn chậm rãi đi đến trước mặt Hạng Chân, không cầm được, nước mắt lại tuôn rơi theo tư thế quỳ lạy của nàng.
Hạng Chân vội tránh sang bên một bước và nói:
– Cô nÆ°Æ¡ng hãy đứng lên mau, tại hạ đâu thể lại gánh nhận trá»ng lá»… nhÆ° vậy được chứ?
Thiết Nương Nương đưa mắt nhìn Hạng Chân, não nùng nói:
– Hạng thúc thúc, sự sống của điệt nữ hoàn toàn là do Hạng thúc thúc đã ban cho, bảo điệt nữ làm sao báo đáp cho thúc thúc đây?
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i xen lá»i:
– Khi nào bá»n vô tích sá»± này đến Äại thảo nguyên, tiểu cô nÆ°Æ¡ng hãy làm cho mấy món ăn hiếu kính là được rồi. Thôi, bây giá» tiểu cô nÆ°Æ¡ng hãy đứng lên Ä‘i.
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng vẫn quỳ dÆ°á»›i đất dập đầu vái ba lạy vá»›i Hạng Chân và Tây Môn Triá»u Ngá», hai ngÆ°á»i vá»™i tránh né và má»i nàng đứng lên.
Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng vừa lau nÆ°á»›c mắt vừa lén nhìn phụ thân, chỉ thấy lúc này Thiết Äá»™c Hành tuy mặt vẫn Ä‘anh lạnh, song trên khóe môi đã thoáng hiện má»™t nụ cÆ°á»i.
Vu Kiết tiến tá»›i, nhẹ nhàng dìu Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng lên lầu nghỉ ngÆ¡i. Nhìn hai ngÆ°á»i chậm rãi bÆ°á»›c lên lầu, Tây Môn Triá»u Ngá» châu đầu gần Hà HÆ°á»›ng Nguyệt khẽ há»i:
– Äại há»™ chủ, sao mà các vị kéo đến vừa kịp lúc thế này?
Hà HÆ°á»›ng Nguyệt nheo mắt thấp giá»ng:
– Bá»n này vừa gặp Kim Má»™c tại Äại Hà Trấn, vừa nói có mấy câu thì tên tiểu tá»­ Tân Kiên mặt mày sÆ°ng húp phi ngá»±a đến, hối hả báo lại sá»± việc tại đây, nên má»i ngÆ°á»i má»›i vá»™i vã kéo đến, cÅ©ng may là vừa đến kịp lúc, không thì ả nha đầu Thiết NÆ°Æ¡ng NÆ°Æ¡ng e đã nguy đến tính mạng rồi.
Tây Môn Triá»u Ngá» gật gù:
– Thật là kịp lúc, thật là kịp lúc ...
Lúc này bá»n đệ tá»­ Vô Song Phái đã mang thêm ghế đến, má»i ngÆ°á»i nhÆ° vừa trút được gánh nặng, ngồi xuống.
Uất Trì Hàn Ba nhìn Hạng Chân, giá»ng cảm thán nói:
– Hạng lão đệ, cái miệng của lão đệ quả là lợi hại, thật chẳng kém gì tuyệt kỹ phi thÆ°á»ng của lão đệ.
Hạng Chân đặt tay lên ngá»±c, mỉm cÆ°á»i:
– Uất Trì tôn chủ quá khen, chẳng qua là các vị thể diện to tát và đại chưởng môn đã vị tình đó thôi, chứ không thì cái miệng vụng vỠcủa tại hạ đâu có làm nên trò gì.
Thiết Äá»™c Hành sâu lắng nhìn Hạng Chân, lòng ông vô cùng cảm kích chàng.
Nếu không nhỠchàng thì vấn đỠcủa Thiết Nương Nương làm sao có thể giải quyết êm xuôi thế này được? Dù gì Thiết Nương Nương cũng là con ruột của ông, chỉ cần có lý do vãn hồi thì ông đành lòng nào đưa nàng vào cõi chết kia chứ?
Hạng Chân cÅ©ng sâu lắng nhìn Thiết Äá»™c Hành, qua ánh mắt trong sáng của ông, chàng đã trông thấy rất nhiá»u và càng hiểu rõ hÆ¡n vá» tấm lòng của Thiết Äá»™c Hành.
Thượng Nguyên Khôn bá»—ng thấp giá»ng há»i Thiết Äá»™c Hành:
– Bẩm đại chưởng môn. Nghiêm Tiệt hãy còn ở đây, xin cho biết xử lý thế nào?
Thiết Äá»™c Hành giá» má»›i nhá»› đến Nghiêm Tiệp, ngẫm nghÄ© chốc lát, quay sang Hạng Chân cÆ°á»i nói:
– Hạng lão đệ, ý lão đệ giải quyết thế nào?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i nói:
– Hãy giam lại rồi sau hẵng tính, được chăng?
Thiết Äá»™c Hành gật đầu:
– Việc này cũng xin nhỠlão đệ xử lý giùm cho.
Äoạn khoát tay, Nghiêm Tiệp liá»n bị bốn tên đệ tá»­ Vô Song Phái đỡ dậy Ä‘Æ°a ra ngoài.
Thiết Äá»™c Hành khẽ hắng giá»ng rồi nói:
– Kim sư đệ sao đến muộn quá vậy?
“Phí Dá»±c†Kim Má»™c mặt mày rạng rỡ, trầm giá»ng nói:
– Bổn tá»a không biết chưởng môn sÆ° huynh đã đại cá»­ hành Ä‘á»™ng nên đã cùng bá»n La Sài lên nÆ¡i săn bắn trÆ°á»›c khi phi kỵ do chưởng môn sÆ° huynh phái Ä‘i triệu hồi đến nÆ¡i. Hai đệ tá»­ ấy chỠđến khi gặp bổn tá»a thì đã gần canh hai đêm qua rồi, được tin bổn tá»a tức khắc lên Ä‘Æ°á»ng ngay. Lúc trá»i há»­ng sáng thì đến Hạt Thạch Giản, thấy cảnh tượng tại đó biết ngay là cuá»™c chiến sá»›m đã triển khai, nên liá»n ra roi giục ngá»±a đến tại Äại Hà Trấn. Khi đến má»™t khu rừng cách Äại Hà Trấn chừng hai mÆ°Æ¡i dặm thì tình gá» gặp má»™t tên đầu sá» của NhÆ° à Phủ, vá» sau má»›i hay y chính là “Bắc Äịa Nhất Kỳ†Äá»— Tông.
Uất Trì Hàn Ba vá»™i há»i:
– Tên tiểu tử ấy đã thừa lúc hỗn loạn đào tẩu mất, lão Kim có bắt được hắn không?
Kim Má»™c cÆ°á»i ha hả:
– Bổn tá»a trông bá»™ dạng là biết ngay hắn chẳng phải hạng tốt lành, liá»n cùng La Sài, Lệ Bằng và Lưỡng Cá Bán bao vây. Võ công của hắn cÅ©ng khá cao cÆ°á»ng, nhÆ°ng vì quá mệt má»i và tinh thần bất ổn, tuy hắn đã dốc sức kháng cá»±, nhÆ°ng chÆ°a đầy ba mÆ°Æ¡i chiêu thì hạ được hắn.
Hà HÆ°á»›ng Nguyệt cÅ©ng liá»n há»i:
– Rồi sao nữa?
Kim Má»™c cÆ°á»i khanh khách:
– Sau đó Lệ Bằng đã đưa hắn vỠchầu Diêm Vương.
Thượng Nguyên Khôn bá»—ng lại thấp giá»ng há»i:
– Bẩm đại chưởng môn, còn gần một ngàn tù binh địch thì xử lý thế nào?
Thiết Äá»™c Hành trầm giá»ng:
– Cuá»™c chiến đã kết thúc, bá»n há» chẳng qua chỉ là kẻ thừa hành. Hãy phát cho má»—i ngÆ°á»i ba lạng bạc, còn kẻ trá»ng thÆ°Æ¡ng sau khi chữa trị sẽ phát cho gấp đôi, toàn bá»™ thả hết.
– Tuân mạng!
Thượng Nguyên Khôn liá»n quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Thiết Äá»™c Hành thở hắt ra má»™t hÆ¡i dài, uể oải nói:
– Cuối cùng rồi trận can qua này cũng đã kết thúc ... mấy ngày hôm nay thật là dài ...
Hạng Chân bỗng nói:
– Äại chưởng môn bao giá» thì ban sÆ° trở vá» Äại thảo nguyên?
Thiết Äá»™c Hành cÆ°á»i:
– Thiết mỗ định sẽ trở vỠngay ngày mai.
– Vậy thì sáng mai tại hạ đã phải chia tay với các vị rồi.
Thiết Äá»™c Hành sá»­ng sốt:
– Hạng lão đệ cùng Tây Môn đương gia và Kha đại hiệp đã chẳng quản bao gian nguy giúp bổn phái báo thù tiết hận, bổn phái chưa biết lấy gì để báo đáp.
Thiết má»— Ä‘ang định má»i ba vị đến Äại thảo nguyên ở chÆ¡i má»™t thá»i gian, sao Hạng lão đệ lại từ biệt nhÆ° thế này?
Hạng Chân vòng tay cÆ°á»i:
– Äược đại chưởng môn quý trá»ng nhÆ° vậy, chúng tại hạ hết sức lấy làm vinh hạnh. NhÆ°ng Hạng má»— hãy còn má»™t số việc quan trá»ng cần làm, và Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng đã lâu chÆ°a trở vá» vá»›i Thiết Kỵ Minh, bá» Ä‘i quá lâu e không ổn.
HÆ¡n nữa, Kha nhân huynh hiện Ä‘ang thá» trá»ng thÆ°Æ¡ng, cần phải Ä‘iá»u dưỡng, không tiện Ä‘i xa, có chá»— nghịch ý đại chưởng môn, vạn xin lượng thứ cho.
Thiết Äá»™c Hành lắc đầu:
– Không được, ba vị nhất định phải đến chÆ¡i Äại thảo nguyên má»™t chuyến.
Hạng Chân thành thật:
– Äại chưởng môn, tại hạ nói rất thật tình chứ không phải cố ý từ khÆ°á»›c, khi nào rảnh rá»—i nhất định tại hạ sẽ ra Quan Ngoại bái yết.
“Phi Dực†Kim Mộc cũng vội nói:
– Này, Hạng lão đệ đâu thể ra đi như vậy được? Từ khi quen biết đến giỠchúng ta ngay cả một ly rượu cũng chưa được uống chung nhau, lão đệ sao đành bỠđi nhanh chóng như vậy được?
Uất Trì Hàn Ba cũng thành khẩn nói:
– Äúng rồi! Hạng lão đệ, Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia, dù thế nào thì hai vị cÅ©ng phải đến Äại thảo nguyên ở chÆ¡i vài tháng ... phong cảnh ngoài Quan ngoại hào tráng lắm.
Hạng Chân liá»n đứng lên ôm quyá»n nói:
– Xin Ä‘a tạ mỹ ý của các vị, nhÆ°ng chúng tại hạ quả tình hãy còn má»™t số việc cần làm, không thể Ä‘i ngay lúc này được. NhÆ°ng tại hạ xin hứa là trong má»™t ngày gần đây nhất định sẽ ra Quan Ngoại há»™i ngá»™ vá»›i các vị, lúc ấy chỉ sợ quấy rầy các vị nhiá»u thôi.
“Thanh Ma Quân†TrÆ°á»ng Tôn Kỳ cÅ©ng đứng lên nói:
– Hạng thiếu huynh vá»›i chúng tôi có thể nói là vừa gặp nhau đã nhÆ° cố tri, khó thể xa rá»i. Thiếu huynh nói thật đấy chứ?
Hạng Chân quả quyết:
– Nhất định là thật!
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả, cao giá»ng nói:
– Các vị hãy an tâm, đến lúc ấy nếu Hạng huynh không đi thì Tây Môn mỗ cũng sẽ nhất quyết kéo đi.
Thiết Äá»™c Hành ngần ngừ, lát sau lại nói:
– Chia tay vội vã thế này thật khiến cho Thiết mỗ hết sức áy náy.
Hạng Chân trầm giá»ng:
– Sá»± hợp tan vốn bất thÆ°á»ng, nếu ngày mai chúng ta không tan thì đâu có hợp trong tÆ°Æ¡ng lai?
Thiết Äá»™c Hành thở dài:
– Nhị vị với Kha đại hiệp nhất định phải đến đây.
Hạng Chân và Tây Môn Triá»u Ngá» cùng cÆ°á»i nói:
– Hẳn nhiên!
Thiết Äá»™c Hành bùi ngùi:
– Hôm nay chia tay nhau chÆ°a biết đến bao giá» má»›i gặp lại ba vị. Chốn giang hồ biến đổi khôn lÆ°á»ng, ba vị lại hành tung vô định. Thành thật mà nói, cuá»™c chia tay này đã khiến Thiết má»— hết sức Ä‘au buồn ...
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Äại chưởng môn không nên nhÆ° vậy, trái đất còn quay thì chúng ta ắt có ngày sẽ gặp lại nhau mà.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả xen lá»i:
– Thôi được rồi. Chúng ta thảy Ä‘á»u là đấng tu mi nam tá»­ quen vung Ä‘ao múa kiếm, sao bá»—ng dÆ°ng lại trở nên má»m yếu lôi thôi nhÆ° đàn bà con gái vậy? Äã hẹn ngày tái ngá»™ rồi, hiện giá» Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n hết không phải bịn rịn quyến luyến mà là ... cái bụng của Tây Môn má»— đã đói meo rồi ...
Má»i ngÆ°á»i nghe nói Ä‘á»u cÆ°á»i ồ, tiếng cÆ°á»i lập tức xua tan bầu không khí u sầu trong đại sảnh. Ngay khi ấy thì Thượng Nguyên Khôn vỠđến ...
“Thanh Ma Quân†TrÆ°á»ng Tôn Kỳ liá»n nói:
– Thượng Nguyên Khôn, hãy bảo há» bày yến tiệc ngay tại đây, và nhá» là mang đến thật nhiá»u rượu đấy.
Thượng Nguyên Khôn lại nhận lệnh rá»i khá»i. Tây Môn Triá»u Ngá» nói vá»›i theo:
– Càng nhanh càng tốt, tá»™i nghiệp cho Tây Môn má»— đã đói lả cà ngÆ°á»i rồi.
Má»i ngÆ°á»i lại không nén được, cÆ°á»i ồ lên ...
Hạng Chân quay sang Thiết Äá»™c Hành nói:
– Äại chưởng môn, tại hạ định tối nay sẽ đến thăm ThÆ°Æ¡ng tôn chủ, Lá»™c tôn chủ và Kha Nhẫn huynh; và có lẽ đại chưởng môn cÅ©ng có việc cần giải quyết. Ä‚n uống xong tại hạ sẽ Ä‘i ngay, sáng mai sẽ gặp lại các vị.
Thiết Äá»™c Hành khẽ gật đầu:
– CÅ©ng được, để Thiết má»— cho Thượng Nguyên Khôn dẫn Ä‘Æ°á»ng cho lão đệ.
– Xin đa tạ đại chưởng môn.
Uất Trì Hàn Ba lúc ấy Ä‘ang dặn bảo hai gã đệ tá»­, há» ra chiá»u ngạc nhiên nhÆ°ng không dám há»i nhiá»u, quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i ngay.
Sau đó, Uất Trì Hàn Ba má»›i quay sang Hạng Chân cÆ°á»i:
– Uất Trì má»— đã bảo hỠđến địa huyệt mang ả nha đầu Mai Nhụy vào trong thạch thất giam dữ, khi nào rảnh lão đệ hãy đến đó giải huyệt và má»i ả ta lên Ä‘Æ°á»ng.
Hạng Chân gật đầu:
– Vâng!
Ngay khi ấy, mÆ°á»i mấy đệ tá»­ Vô Song Phái dÆ°á»›i sá»± lãnh đạo của Thượng Nguyên Khôn nối tiếp nhau Ä‘i vào đại sảnh ... Má»™t ngÆ°á»i trên hai tay Ä‘á»u có má»™t khay thức ăn, còn ba ngÆ°á»i sau cùng thì má»—i ngÆ°á»i bÆ°ng má»™t hÅ© rượu to, và những đệ tá»­ trong sảnh cÅ©ng vá»™i vàng kéo mấy cái bàn lại đặt nối tiếp nhau.
Äại há»™ chủ Hà HÆ°á»›ng Nguyệt quay sang Tây Môn Triá»u Ngá» nheo mắt cÆ°á»i nói:
– Tây Môn đương gia, rượu đã mang đến rồi, loại thượng hảo hạng đấy.
Tây Môn Triá»u Ngá» nuốt nÆ°á»›c miếng đánh á»±c, cÆ°á»i ha hả nói:
– Tốt lắm. Hôm nay một mình Tây Môn mỗ sẽ uống nửa hũ.
“Thanh Ma Quân†TrÆ°á»ng Tôn Kỳ tiếp lá»i:
– Tây Môn Ä‘Æ°Æ¡ng gia cứ tha hồ mà uống, rượu không thiếu đâu. Mà dù tại hạ không nên uống rượu nhÆ°ng tại hạ cÅ©ng sẽ hầu Ä‘Æ°Æ¡ng gia uống má»™t phen cho thá»a thích.
Thế rồi Thiết Äá»™c Hành tÆ°Æ¡i cÆ°á»i chìa tay má»i khách. Má»i ngÆ°á»i ngồi vào bàn ăn uống và nói cÆ°á»i vui vẻ ...
Lúc này đã gần canh má»™t, NhÆ° à Phủ từ trong ngoài Ä‘á»u giăng đầy những túp lá»u trắng, đệ tá»­ Vô Song Phái canh phòng nghiêm ngặt, màn đêm dày đặc và lạnh giá, những ai không có phận sá»± thì đã chui vào trong lá»u say giấc từ lâu rồi.
Ba con tuấn mã từ phía Äại Hà Trấn lao đến, tiến thẳng vào cổng NhÆ° à Phủ má»›i tung mình xuống ngá»±a, đó là Hạng Chân, Tây Môn Triá»u Ngá» và Thượng Nguyên Khôn.
Vài đệ tử Vô Song Phái đến đón lấy dây cương. Thượng Nguyên Khôn đưa hai tay lên miệng hà ra một hơi bốc khói, đoạn lẩm bẩm:
– E tuyết lại rơi nữa rồi.
Tây Môn Triá»u Ngá» ngÆ°á»›c lên nhìn trá»i, gật đầu nói:
– Trá»i u ám quá, chẳng thấy má»™t vì sao nào cả.
Äoạn quay sang Hạng Chân há»i:
– Hạng huynh cảm thấy thế nào?
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Äại Ä‘Æ°Æ¡ng gia há»i vá» thÆ°Æ¡ng thế của tại hạ phải không? Äã khá»e nhiá»u rồi.
Ba ngÆ°á»i cất bÆ°á»›c Ä‘i vào. Tây Môn Triá»u NgỠđảo mắt nhìn quanh, cảm khái nói:
– Ở đây thật bình yên. Nếu chúng ta không biết trước, nhất định không tin là tại đây vừa kết thúc một cuộc chiến đẫm máu. Hãy xem, chẳng còn để lại một dấu tích nào cả.
Hạng Chân tiếp lá»i:
– NhỠmàn đêm che đậy đó thôi.
Thượng Nguyên Khôn bá»—ng xen lá»i:
– Hạng sÆ° thúc, Kha đại hiệp dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u trị tận tâm của đại phu bổn phái, chỉ má»›i má»™t ngày mà đã bình phục khá nhiá»u.
Hạng Chân cÆ°á»i:
– Vâng, kể cả tinh thần lẫn thể xác Ä‘á»u có tiến triển tốt đẹp. Nếu cứ tiếp tục, chỉ chừng má»™t năm là có thể hoàn toàn bình phục.
Lúc này ba ngÆ°á»i đã bÆ°á»›c lên bậc cấp trÆ°á»›c Kim Bình Äiện, nhÆ°ng há» không vào trong mà lại rẽ sang hành lang bên phải.
Chậm rãi bước đi, Hạng Chân nói:
– Năm ngÆ°á»i nhóm ThÆ°Æ¡ng tôn chủ và Lá»™c tôn chủ cÅ©ng đã thuyên giảm được phần nào, nghe Trần đại phu bảo là há» cần được ăn uống tẩm bổ và tÄ©nh dưỡng, còn vá» ngoại thÆ°Æ¡ng thì không đáng ngại, sẽ lành rất nhanh chóng.
Lúc này hỠđã Ä‘i hết vào hành lang, tiến vá» phía má»™t ngôi lầu đồ sá»™. Hạng Chân bá»—ng lại há»i:
– Thượng Nguyên huynh, bao giá» thì há»a thiêu NhÆ° à Phủ?
Thượng Nguyên Khôn vội đáp:
– TrÆ°a ngày mai, sau khi thiêu rụi NhÆ° à Phủ, bổn phái sẽ tức khắc ban sÆ° trở vá» Äại thảo nguyên.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i xen lá»i:
– Còn Bão Hổ Trang thì không cần há»a thiêu, đã bị Liệt Diá»…m Äạn của quý phái biến thành má»™t đống tro tàn rồi.
Ngay khi ấy bá»—ng thấy bốn đệ tá»­ Vô Song Phái từ trong tối phóng ra, má»™t ngÆ°á»i lạnh lùng quát:
– Ai đó? Äứng lại!
Thượng Nguyên Khôn liá»n tiến tá»›i trầm giá»ng:
– Thượng Nguyên Khôn thuộc Sư Tự Môn đây. Hạng sư thúc và Tây Môn đương gia đã đến.
Bốn đệ tá»­ Vô Song Phái lập tức khom mình lui sang bên. Thế là dÆ°á»›i sá»± hÆ°á»›ng dẫn của Thượng Nguyên Khôn, ba ngÆ°á»i vòng qua ngôi lầu đồ sá»™ kia, phía sau chính là má»™t ngôi nhà vuông vức được xây toàn bằng đá xanh, chỉ có má»™t ô cá»­a sổ nhá», hết sức kiên cố.
Ba ngÆ°á»i chÆ°a đến trÆ°á»›c ngôi nhà đá, bá»—ng từ trong bóng tối bốn phía lại phóng ra sáu đệ tá»­ Vô Sóng Phái, lần này há» chÆ°a lên tiếng thì sáu đệ tá»­ ấy đã trông rõ đối phÆ°Æ¡ng là ai. Má»™t ngÆ°á»i cầm đầu mÅ©i hếch vá»™i quát bảo thủ hạ đứng lại, bÆ°á»›c nhanh đến thi lá»… và cung kính nói:
– Hạng sÆ° thúc, Tây Môn minh chủ, Thượng sÆ° huynh, ba ngÆ°á»i đến đây giải ngÆ°á»i Ä‘i phải không?
Hạng Chân cÆ°á»i nhẹ:
– Hiện còn ai giam giữ trong ấy nữa?
– Còn Nghiêm Tiệp, Mai Nhụy, Nghiêm Chương ...
Hạng Chân gật đầu:
– Chương Hoàn của Thất Hà Hội phóng thích chưa?
– Rồi. Còn La Thân của Äại Äao Giáo, Triệu Xuân của Thanh Tùng sÆ¡n trang thì phụng mệnh xá»­ quyết Hạng Chân thoáng trầm ngâm:
– Mai Nhụy đã hồi tỉnh chưa?
– Lúc trưa đưa cơm vào thì nàng ta hãy còn nằm, giỠcó lẽ đã hồi tỉnh rồi.
Hạng Chân bước tới và nói:
– Xin hãy mở cửa giùm cho.
– Thưa vâng!
Gã đệ tá»­ ấy liá»n lấy chìa khóa ra tiến tá»›i mở cá»­a. Sau tiếng xích khua loảng xoảng, lại “Kẹt†má»™t tiếng, cánh cá»­a sắt nặng nỠđã được đẩy mở.
Ngôi nhà đá này chỉ rá»™ng chừng hai trượng vuông, chỉ gian ngoài là có má»™t ngá»n đèn leo lét, dÆ°á»›i đất lót cá» khô, ngoại trừ má»™t chiếc bàn đá và mấy chiếc ghế gá»—, không còn má»™t vật nào khác, trông hết sức tẻ lạnh.
hết: Hồi 59, xem tiếp: Hồi 60
Tài sản của danangcity

  #60  
Old 06-07-2008, 09:58 AM
danangcity's Avatar
danangcity danangcity is offline
Phi Thăng Chi Hậu
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 892
Thá»i gian online: 3 ngày 16 giá» 51 phút
Xu: 0
Thanks: 26
Thanked 12 Times in 9 Posts
Hồi 60

KHÔNG NHẬN ÂN ÄỨC HẬN TRIỀN MIÊN




DÆ°á»›i ánh đèn chập choạng, ngÆ°á»i đầu tiên đập vào mắt Hạng Chân chính là Nghiêm Tiệp, chÆ°a đầy má»™t ngày mà nàng đã tiá»u tụy hÆ¡n rất nhiá»u, sắc mặt nhợt nhạt và ánh mắt đỠđẫn.
Cạnh Nghiêm Tiệp là má»™t hán tá»­ trung niên ngồi dá»±a vào tÆ°á»ng, thân hình y chắc nịch bị băng bó khắp nÆ¡i. NgÆ°á»i này mặt vuông mày rậm, mÅ©i lân miệng rá»™ng, râu ngắn tua tủa. Lúc này y Ä‘ang định đứng lên, nhÆ°ng hết sức khó nhá»c ...
Còn Mai Nhụy thì đứng lặng yên nhÆ° má»™t pho tượng đá trong góc tÆ°á»ng, mặt trÆ¡ lạnh và hai mắt đỠđẫn.
Hạng Chân lẳng lặng nhìn ba ngÆ°á»i má»™t hồi, Ä‘oạn má»›i trầm giá»ng nói:
– Hạng má»— đến đây không có nguyên nhân nào khác, chỉ muốn nói vá»›i các vị vài lá»i. Sá»± tạo thành thù hận là do trách nhiệm của cả đôi bên, đến khi bắt buá»™c phải giải quyết bằng vÅ© lá»±c là phải đổ máu. Và kết quả là oán thù càng thêm sâu, hoặc là từ đó kết thúc. Sở dÄ© Hạng má»— đã xin chưởng môn nhân Vô Song phái phóng thích các vị, mục đích là mong muốn hận thù sẽ kết thúc từ đây, không nên kéo dài nữa. Hạng má»— đã bày tá» tấc lòng vá»›i các vị, còn sau này hành Ä‘á»™ng thế nào thì là do ở các vị ...
NgÆ°á»i trung niên khàn giá»ng nói:
– Các hạ chính là Hoàng Long ư?
Hạng Chân gật đầu:
– Vâng! Có lẽ các hạ đây là “Thao Hải Long†Nghiêm Chương?
NgÆ°á»i trung niên cÆ°á»i chua xót:
– Tá»a Luyện Tứ Tuyệt chỉ còn lại má»—i mình Nghiêm ChÆ°Æ¡ng này thôi.
Nghiêm Tiệp bỗng lạnh lùng nói:
– Hoàng Long, ngươi là một tên bịp bợm!
Thượng Nguyên Khôn đứng sau lÆ°ng Hạng Chân nghe nói liá»n phừng lá»­a giận, gằn giá»ng nói:
– Nghiêm Tiệp, thị hãy thận trá»ng lá»i nói, đừng quên là ai đã cứu mạng cho mình chứ!
Hạng Chân khoát tay ngăn cản Thượng Nguyên Khôn, mỉm cÆ°á»i nói:
– Nghiêm cô nương, sao lại bảo Hạng mỗ là tên bịp bợm?
Nghiêm Tiệp cÆ°á»i khảy:
– Hừ, Hạng Chân. NgÆ°Æ¡i đã lợi dụng tình cảm gạt lấy tin tức, khiến bá»n ta bị lừa mà không hay biết.
Hạng Chân thản nhiên:
– Chúng ta ở thế đối lập nhau, lưỡng quốc giao tranh, binh bất yếm trá, không phải Hạng má»— giá»i tài lừa gạt mà là các vị quá khinh suất.
Nghiêm Tiệp tức tối:
– Chá»› bẻm mép! Hạng Chân, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải ban Æ¡n bố đức cho bá»n ta. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thật sá»± có lòng xóa bá» hận thù thì tại sao không nghÄ© cách cứu cho ThÆ°á»ng nhị ca?
Hạng Chân lắc đầu chua xót nói:
– Nghiêm cô nÆ°Æ¡ng nghÄ© ngây thÆ¡ quá, nên biết rằng Hạng má»— chỉ là khách của Vô Song Phái, không có quyá»n và cÅ©ng không có lý do gì để làm nhÆ° vậy. Vô Song Phái là Ä‘Æ°Æ¡ng sá»± và ThÆ°á»ng nhị ca của cô lại sát hại nhân vật trá»ng yếu của Vô Song Phái. Hẳn cô nÆ°Æ¡ng hiểu rất rõ truyá»n thống trong giá»›i giang hồ “nợ máu phải Ä‘á»n bằng máuâ€. Thẳng thắn mà nói, Hạng má»— xin tha mạng cho cô nÆ°Æ¡ng đã là quá lắm rồi. Bất luận vá» phÆ°Æ¡ng diện nào, Hạng má»— cÅ©ng chẳng thể cầu xin cho ThÆ°á»ng nhị ca của cô nÆ°Æ¡ng nữa.
Nghiêm Tiệp mắt đỠhoe, hai giòng lệ chảy xuống má, nghẹn ngào nói:
– NgÆ°Æ¡i ... ngÆ°Æ¡i đâu biết ThÆ°á»ng nhị ca tá»­ tế vá»›i ta đến dÆ°á»ng nào ... thật chẳng khác nào cốt nhục ... NgÆ°Æ¡i khó mà hiểu được tình cảm chân thành ấy ... vậy mà các ngÆ°Æ¡i lại giết chết ThÆ°á»ng nhị ca ngay trÆ°á»›c mắt ta ...
Hạng Chân bình tĩnh nói:
– Nghiêm cô nương, ngay khi các vị từ Bách Hoa cốc đến Như à phủ tham dự vào cuộc huyết chiến này, lẽ ra phải chuẩn bị đón nhận sự thật tệ hại ấy rồi. Chiến tranh vốn là tàn bạo và vô tình, cô nương không thể mong muốn có sự nhân từ và khoan thứ. Thảm sự xảy đến là bởi vốn đã có thể xảy đến và còn như không xảy đến thì mới là sự may mắn.
Quay sang Nghiêm Chương nói tiếp:
– Nghiêm bằng hữu, mong rằng các hạ cũng nhận thức được đạo lý ấy!
Nghiêm ChÆ°Æ¡ng mặt co giật mấy cái, Ä‘oạn khản giá»ng nói:
– Hạng Chân, không cần các hạ nói thì Nghiêm ChÆ°Æ¡ng này cÅ©ng mấy mÆ°Æ¡i năm lăn lá»™n trên chốn giang hồ, nhận thức vá» cuá»™c Ä‘á»i cÅ©ng không ít á»i hÆ¡n các hạ đâu ...
Buông tiếng thỠdài, đoạn nói tiếp:
– GiỠđây tất cả đã tiêu tan, Nghiêm mỗ không còn ham muốn gì nữa ... sau khi trở vỠBách Hoa cốc, Nghiêm mỗ sẽ vĩnh viễn làm bạn với non xanh nước biếc, không bao giỠbước chân vào chốn giang hồ nữa.
Hạng Chân cÆ°á»i thâm trầm:
– Như vậy là thượng sách!
Äoạn quay sang Mai Nhụy Ä‘ang đứng trong góc nhà, cÆ°á»i nói:
– Mai cô nương cũng đã được tự do rồi đấy!
Mai Nhụy mắt bá»—ng rá»±c lên sắc lạnh nhìn chốt vào mặt Hạng Chân, giá»ng căm hận nói:
– Hạng Chân, lòng dạ ngươi thật tốt đẹp!
Hạng Chân ôn tồn:
– Hạng mỗ mong là giữa chúng ta không nên thù nghịch nhau nữa!
Mai Nhụy xẵng giá»ng:
– Sau khi sát hại nghÄ©a phụ và sáu vị thúc thúc của ta, sau khi hủy diệt toàn bá»™ TrÆ°á»ng Hồng Phái, sau khi ngÆ°Æ¡i ám toán bổn cô nÆ°Æ¡ng Æ°?
Hạng Chân thở dài:
– Nghĩa phụ và thúc thúc của cô nương toan sát hại Hạng mỗ, bắt buộc Hạng mỗ phải tự vệ thôi.
– Hạng Chân, bổn cô nương với ngươi bất cộng đới thiên!
Hạng Chân lắc đầu:
– Äừng dại dá»™t, cô nÆ°Æ¡ng không phải đối thủ của Hạng má»— đâu, và xÆ°a nay Hạng má»— đã có thói quen, không dá»… dàng khoan thứ cho bất kỳ ai toan báo thù Hạng má»—.
Mai Nhụy cÆ°á»i khảy:
– Vậy thì ngươi hãy giết ta ngay bây giỠđể trừ hậu hoạn.
Hạng Chân cÆ°á»i nhạt:
– Cô nương biết rất rõ là Hạng mỗ không muốn giết cô nương, không thì Hạng mỗ đâu phải tốn công mất sức thế này. Mai cô nương, Hạng mỗ không cần cô nương thông cảm cho. Với địa vị hiện nay Hạng mỗ không cần phải như vậy, nhưng Hạng mỗ phải cho cô nương biết, sự may mắn và khoan thứ sẽ không đến với cô nương thêm một lần nữa đâu.
Mai Nhụy gật đầu đầy căm hận:
– Äúng vậy ... nếu nhÆ° bổn cô nÆ°Æ¡ng tối nay không chết, má»™t ngày còn hÆ¡i thở là nhất định sẽ tìm cách giết chết ngÆ°Æ¡i, cho ngÆ°Æ¡i chết lần chết mòn, nhìn ngÆ°Æ¡i quằn quại và rên la trong Ä‘au Ä‘á»›n ...
Ãnh mắt nàng tá»±a hồ rá»±c lá»­a, và ngá»n lá»­a ấy không chỉ thiêu đốt trong mắt mà còn thiêu đốt cõi lòng nàng.
Mai Nhụy hất đầu mạnh, lại dằn từng tiếng nói:
– Hạng Chân, ngÆ°Æ¡i hãy nghe cho rõ. Bổn cô nÆ°Æ¡ng nguyện thá» vá»›i máu của mình, nếu ta còn sống tiếp, nhất định sẽ vá»›i hết khả năng và bằng má»i cách báo thù ngÆ°Æ¡i, bất kể cao thượng hay đê hèn, quang vinh hay mỠám, chỉ muốn ngÆ°Æ¡i chết má»™t cách Ä‘au khổ nhất ...
Thượng Nguyên Khôn tức giận hét vang, đại loan Ä‘ao “Soạt†má»™t tiếng rút ra cầm tay, gằn giá»ng nói:
– Tiện nhân để ta thanh toán cho ngÆ°Æ¡i ngay bây giá», để cho ngÆ°Æ¡i từ từ nếm trải cái cách mà ngÆ°Æ¡i đã nói ...
Hạng Chân vội nắm giữ Thượng Nguyên Khôn toan xông tới, thở dài nói:
– Mai cô nương muốn như vậy thật ư?
Mai Nhụy gật đầu:
– Hoàn toàn thật!
– Cô nương không sợ Hạng mỗ đổi ý sẽ bất lợi cho cô nương, sẽ ra tay sát hại cô nương rất dễ dàng ư?
Mai Nhụy cÆ°á»i rắn lạnh:
– Bổn cô nương đang đợi đây!
Tây Môn Triá»u Ngá» tức giận trừng mắt quát:
– Hạng huynh để lại mầm há»a này chi vậy? Hãy nhìn bá»™ dạng của ả ta xem?
NhÆ° thể là chúng ta chẳng làm được gì ả ta cả. Tây Môn má»— chẳng thể nào chịu được, hãy cho ả nếm mùi Ä‘au khổ để biết trá»i cao đất dày ...
Hạng Chân lắc đầu:
– Äại dÆ°Æ¡ng gia chá»› giận, nàng ta thì miệng nói vậy, nhÆ°ng làm được hay không thì cÅ©ng còn là má»™t vấn Ä‘á», đại dÆ°Æ¡ng gia hà tất chấp nhất làm gì? Hãy cho nàng ta ra Ä‘i thôi.
Tây Môn Triá»u Ngá» xoa tay:
– Äể cho ả ta Ä‘i Æ°? Hạng huynh, vậy khác nào thả hổ vá» rừng Æ°?
Thượng Nguyên Khôn cũng khom mũ nói:
– Hạng sÆ° thúc, ả ta quá là ngoan cố, khó mà cảm hóa được, xin Hạng sÆ° thúc hãy cân nhắc cho kỹ, cho phép để tá»± giết Ä‘i để trừ hậu há»a.
Hạng Chân nhếch môi cÆ°á»i rồi chậm rãi nói:
– Hãy để cho nàng ta ra đi!
Tây Môn Triá»u Ngá» ngẩn ngÆ°á»i rồi thở dài nói:
– Hạng huynh đã sai lầm rồi!
Hạng Chân cÆ°á»i chua chát:
– Có lẽ tại hạ đã sai lầm nhưng cũng đành vậy thôi.
Mai Nhụy chòng chá»c nhìn Hạng Chân vá»›i ánh mắt lạ lùng, hồi lâu má»›i lạnh lùng nói:
– Hạng Chân, bổn cô nương không cảm kích ngươi đâu.
Hạng Chân Ä‘anh giá»ng:
– Mai cô nÆ°Æ¡ng, xin hãy nghe cho kỹ. Bất luận lúc nào và tại đâu, cô nÆ°Æ¡ng dùng bất kỳ phÆ°Æ¡ng pháp và thủ Ä‘oạn gì Hạng má»— Ä‘á»u sẵn sàng đón tiếp, nhÆ°ng trÆ°á»›c khi hành Ä‘á»™ng cô nÆ°Æ¡ng hãy nhá»› cho kỹ má»™t Ä‘iá»u, khi nào thật chắc chắn lấy được mạng Hạng má»— thì hắng tìm đến, còn không thì vận mệnh của cô nÆ°Æ¡ng kể đến ngày đó là chấm dứt.
Äoạn tránh sang bên hai bÆ°á»›c, nói tiếp:
– Giá» các vị có thể rá»i khá»i đây được rồi.
Mai Nhụy hất đầu mạnh, Ä‘anh giá»ng nói:
– Bổn cô nÆ°Æ¡ng sẽ nhá»› kỹ lá»i nói của ngÆ°Æ¡i.
Äoạn cất bÆ°á»›c Ä‘i thẳng ra ngoài, mặc dù bÆ°á»›c chân chệch choạng bởi đã hôn mê quá lâu, song nàng vẫn gắng gượng bÆ°á»›c Ä‘i.
Hai anh em Nghiêm ChÆ°Æ¡ng và Nghiêm Tiệp cÅ©ng dìu nhau Ä‘i ra. Äến bên cạnh Hạng Chân, Nghiêm ChÆ°Æ¡ng dừng bÆ°á»›c, sâu lắng nhìn Hạng Chân hồi lâu, Ä‘oạn thấp giá»ng:
– Hoàng Long, xin đa tạ!
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i không nói gì, và ánh mắt Nghiêm Tiếp cÅ©ng có vẻ hết sức kỳ lạ lÆ°á»›t qua mặt Hạng Chân. Trong khoảnh khác ấy Hạng Chân đã Ä‘á»c được những lá»i nói trong lòng há», đó là cảm kích, biết Æ¡n và chân thành ...
Trông theo bóng dáng thất thểu của hỠkhuất trong bóng tối bên ngoài, nghe tiếng bước chân nặng trĩu của hỠxa dần. ....Hồi lầu, Hạng Chân khẽ buông tiếng thở phào.
Tây Môn Triá»u Ngá» chau mày nói; – Äể rồi xem, ả nha đầu ấy sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ gây rắc rồi cho Hạng huynh, không nhiá»u thì ít nhÆ°ng dứt khoát là phải có.
Hạng Chân mỉm cÆ°á»i:
– Tại hạ rất hiểu, nhưng nàng ta cũng phải suy nghĩ cặn kẽ, Hoàng Long này đâu phải lúc nào cũng có lòng từ bi, đúng chăng?
Tây Môn Triá»u Ngá» thở dài:
– Äôi lúc Hạng huynh cÅ©ng quá Æ° rá»™ng lượng, đến ná»—i khiến Tây Môn má»— phải nghi ngá». Hạng huynh có đúng là Hoàng Long đã từng nghe nói hay không?
Hạng Chân bật cÆ°á»i:
– Không lầm được đâu!
Äoạn quét mắt nhìn khắp thạch thất, nói tiếp:
– Việc ở đây đã xong. Ta đi nào!
Thế là ba ngÆ°á»i ra khá»i ngôi nhà đá. Gió đêm lạnh buốt nhÆ° thể len vào đến tận xÆ°Æ¡ng tủy. Ôi! Mùa đông thật thê lÆ°Æ¡ng ...
Hạng Chân ngoảnh lại nói:
– ThÆ°Æ¡ng huynh đã chiến đấu liên tục, hẳn cÅ©ng mệt má»i lắm rồi, xin hãy vá» nghỉ sá»›m và cÅ©ng hết sức cảm tạ Thượng huynh đã dẫn Ä‘Æ°á»ng cho.
Thượng Nguyên Khôn lắc đầu:
– Äệ tá»­ đâu có má»i mệt, hạng sÆ° thúc đã sắp chia tay nhau, ngày gặp lại hãy còn xa diệu vợi, xin Hạng sÆ° thúc hãy cho phép đệ tá»­ được cận ká» lâu hÆ¡n.
Hạng Chân thoáng ngạc nhiên, cÆ°á»i nói:
– Äó thì tùy Thượng huynh thôi!
Tây Môn Triá»u Ngá» bá»—ng há»i:
– À. Sáng sớm mai chúng ta đi ngay ư?
Hạng chân gật đầu:
– Vâng!
– Còn Kha huynh thì sao? Cũng đi cùng ư?
Hạng Chân gật đầu:
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên rồi!
– ÄÆ°a Kha huynh vá» Äan Châu Æ°?
– Vâng!
Tây Môn Triá»u Ngá» tiến tá»›i hai bÆ°á»›c, lại há»i:
– Vậy sau khi rá»i khá»i Äan Châu thì sao?
Hạng Chân cÆ°á»i:
– Thì đại Ä‘Æ°Æ¡ng gia cÅ©ng phải trở vá» xem Thiên Kỳ Minh của mình chứ. Má»™t bang phái lá»›n mà vắng ngÆ°á»i lãnh đạo quá lâu cÅ©ng không thể được.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả:
– Hạng huynh, bất kể Hạng huynh có đến Äại thảo nguyên hay không, nhÆ°ng phải theo Tây Môn má»— đến tham quan căn cứ địa của Thiên Kỳ Minh má»›i được, nhân tiện xem thá»­ vua má»™t cõi này oai phong đến mức Ä‘á»™ nào.
Hạng Chân ngẫm nghĩ một hồi.
– Lúc này chưa thể đi được đâu!
Tây Môn Triá»u Ngá» trợn mắt:
– Tại sao vậy?
Hạng Chân trầm ngâm:
– Tại hạ còn phải đến thăm mấy ngÆ°á»i bạn. HỠđã thá» thÆ°Æ¡ng và Ä‘ang được Ä‘iá»u dưỡng ... HÆ¡n nữa, tá»· tá»· của tại hạ hiện cÅ©ng Ä‘ang trông chá» ...
Tây Môn Triá»u Ngá» ngạc nhiên.
– Tỷ tỷ của Hạng huynh ư? Hạng huynh còn có tỷ tỷ ư? Sao chưa từng nghe nói đến bao giỠvậy? Lạ thật ... có phải tỷ tỷ thân sinh không?
Hạng Chân cÆ°á»i:
– Không phải, chỉ là nghĩa tỷ thôi, nhưng cũng chẳng khác gì thân sinh.
Tây Môn Triá»u Ngá» vá»— tay đánh bốp, há»›n hở nói:
– Hay lắm, Tây Môn má»— sẽ cùng Ä‘i vá»›i Hạng huynh, sau đó kết bạn bè và tá»· tá»· của Hạng huynh đến chá»— Tây Môn má»—. Chúng ta phải vui vầy chín mÆ°á»i năm má»›i được.
Hạng Chân lắc đầu:
– Hãy để khi khác, tháng ngày còn dài, chúng ta hãy còn rất nhiá»u cÆ¡ há»™i, đại dÆ°Æ¡ng gia nên trở vá» Thiên Kỳ Minh trÆ°á»›c là hÆ¡n.
Tây Môn Triá»u Ngá» xịu mặt:
– Thôi cÅ©ng được, nhÆ°ng má»™t ngày gần đây Hạng huynh nhất định phải cùng má»i ngÆ°á»i đến chá»— Tây Môn má»— đấy.
Hạng Chân gật đầu:
– ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhÆ°ng chỉ sợ ăn hết lÆ°Æ¡ng thá»±c của đại Ä‘Æ°Æ¡ng gia thôi.
Tây Môn Triá»u Ngá» cÆ°á»i ha hả:
– Äừng lo, hàng ngàn ngÆ°á»i ăn còn không hết sá chi là vài ba ngÆ°á»i.
Hạng Chân cÆ°á»i cÆ°á»i:
– Thôi chúng ta hãy vá» nghỉ ngÆ¡i là vừa, mấy ngày mấy đêm không há» chợp mắt, đã mệt má»i quá rồi.
hết: Hồi 60, xem tiếp: Hồi 61
Tài sản của danangcity

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
ãåîìåòðèÿ, àâòîñàëîí, âèäåîíàáëþäåíèå, đại sát tinh, çíàêè, dai sat tinh, dai sat tinh for reader, doc dai sat tinh, doc truyen dai sat tinh, ìîñêâå, ïîðíîãàëåðåè, lieu tang duong, truyen dai sat tinh, truyen dai sat tinh 4vn, ðàáî÷åãî


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™