08-06-2011, 08:11 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 21: Ta là đại anh hùng.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Căn cứ theo ngÆ°á»i ngâm thÆ¡ rong tá»± thuáºt, Thái DÆ°Æ¡ng lịch ngà y 7 tháng 7 năm 384, Hà ng Long giả Lạc Phi đại nhân trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i thám hiểm Pháp Nặc TÆ° SÆ¡n Mạch, Ä‘i qua Khố Kỳ trấn, vừa vặn gặp nhóm đạo tặc cÆ°á»ng đại nhất trong khôn viên trăm dặm-Huyết Thủ Evan suất lÄ©nh ba nghìn cÆ°á»ng đạo ý đồ huyết tẩy Khố Kỳ trấn, Hà ng Long giả Lạc Phi đại nhân đại phát Thần Uy, chém giết đạo tặc hÆ¡n tám trăm ngÆ°á»i, dá»a những tên còn lại bá» chạy.
chân tÆ°á»›ng là Hà ng Long giả má»™t chút cÅ©ng không giống nhÆ° trong lịch sá» miêu tả, biểu hiện của hắn rất hèn hạ, tháºm chà rất hèn má»n bỉ ổi.
Huyết Thủ Evan Ä‘Ãch tháºt là nhóm đạo tặc lá»›n nhất trong khuôn viên trăm dặm, nhÆ°ng là tuyệt đối không phải 3000 ngÆ°á»i, hắn chỉ Ä‘em đến đây hai ba trăm ngÆ°á»i. HÆ¡n nữa Huyết Thủ Evan cÅ©ng không có tÃnh huyết tẩy Khố Kỳ trấn, hắn chỉ là cÆ°á»›p bóc, trong quá trình cứơp bóc chỉ giết có 3 ngÆ°á»i trong đó có trấn trưởng và 2 thÆ°Æ¡ng nhân có ý đồ phản kháng.
Giết ba ngÆ°á»i nhÆ° váºy đủ rồi, thanh niên, tráng niên trong trấn Ä‘á»u đã và o trong sÆ¡n mạch săn bắt hết, chỉ lÆ°u lại hÆ¡n má»™t ngà n lão nhược, phụ nữ và trẻ em nhìn thấy cảnh đầu rÆ¡i máu chảy, đã triệt để buông tha chống cá»±.
Mà đại anh hùng Lạc Phi của chúng ta, từ đầu đến cuối Ä‘á»u không có hiển lá»™ ra dù là chỉ là má»™t Ä‘iểm anh hùng khà khái, hắn má»›i vừa nhìn thấy cÆ°á»ng đạo là liá»n quyệt mông xin hà ng, đối mặt vá»›i thanh lợi kiếm của cÆ°á»ng đạo hắn sợ tá»›i mức toà n thân run rẫy, Ä‘au khổ cầu khẩn, rá»›t nÆ°á»›c mắt tuyệt vá»ng.
NhÆ°ng mà bánh xe lịch sá» thÆ°á»ng vì 1 sá»± kiện nhá» nhoi nà o đó mà thay đổi, sá»± kiện nà y cÅ©ng không ngoại lệ.
Sá»± kiện khiến lịch sá» thay đổi, chÃnh là bốn trăm tá» kim tệ.
Lạc Phi là tháºp hoang giả, là 1 tên tham tiá»n chÃnh cống, cuá»™c Ä‘á»i của hắn Ä‘á»u vì kim tệ mà phấn đấu, nằm má»™ng cÅ©ng muốn trở thà nh phú ông. Trong lúc đó, tham tà i tháºp hoang giả chiếm được tá» kim tệ giá trị má»™t vạn mai kim tệ, những má»™ng tưởng trÆ°á»›c kia đã thể thá»±c hiện . Trên Ä‘Æ°á»ng, Lạc Phi đã suy nghÄ© hÆ¡n 10 bá»™ kế hoạch, hắn muốn dùng số tiá»n nà y xa xỉ má»™t năm, vì thế hắn tháºm chà có và i buổi tối hÆ°ng phấn mà không ngủ được .
Có ngÆ°á»i có thể cÆ°á»›p Ä‘oạt tiá»n tà i trong tay tháºp hoang giả, nhÆ°ng không ai có thể ngăn cản sá»± phẫn ná»™ trong lòng tháºp hoang giả.
Lạc Phi phẫn ná»™ rồi, vì bảo vệ tiá»n tà i của mình, hắn tháºm chà xem nhẹ Äại Khảm Äao sáng nhÆ° tuyết trong tay cÆ°á»ng đạo. NÆ°Æ¡ng theo tiếng Lạc Phi rống giáºn, Long uy tồn trữ tại trong cÆ¡ thể hắn Ä‘á»™t nhiên bạo phát. Tuy Long uy của Lạc Phi Ãt đến thÆ°Æ¡ng cảm, nhÆ°ng là hù dá»a má»™t nhóm cÆ°á»ng đạo nà y cÅ©ng dÆ° dã rồi. Trong uy áp của Long Uy, mấy trăm tên cÆ°á»ng đạo trong lúc nhất thá»i sợ đến run rẩy tay chân, trong sá»± bảo há»™ của Long Uy, Lạc Phi biến thà nh Mãnh Hổ, Ä‘iên khùng nhà o tá»›i.
Quá trình tuy không đến má»™t phút đồng hồ, nhÆ°ng là trà ng diện lại huyết tinh mà khủng bố, lúc Lạc Phi thanh tỉnh lại, mấy trăm cÆ°á»ng đạo đã chạy vô ảnh vô tung, mà trên mặt đất cÅ©ng lÆ°u lại hÆ¡n 10 cổ thi thể.
"Trá»i ạ, giết ngÆ°á»i!" Lạc Phi sợ tá»›i mức hồn phi phách tán, má»™t phát bắt lấy Nhược Lan: "NgÆ°Æ¡i phải là m chứng cho ta a, đây không phải ta là m, là bá»n hắn tá»± giết lẫn nhau má»›i nhÆ° váºy !"
Nhược Lan vừa má»›i nôn má»a chấm dứt, Ä‘á»™t nhiên nhìn thấy 1 Ä‘oạn ruá»™t ngÆ°á»i trên vai Nhược Lan, lại ngồi chồm hổm trên mặt đất thở dốc: "NgÆ°Æ¡i tránh ra... Không được tá»›i gần ta!"
"BỠđi!" Lạc Phi nhãn tình sáng lên: đúng rồi, hiện tại không đi, còn chỠtới khi nà o a?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên trÆ°á»›c khi Ä‘i, Lạc Phi phải thá»±c hiện chức nghiệp Tháºp Hoang Giả của mình, trên mặt đất có nhiá»u thứ tốt, chẳng những có tá» kim tệ, còn có những đồ váºt mà bá»n cÆ°á»ng đạo không kịp Ä‘em theo.
Vì váºy Lạc Phi láºp tức hà nh Ä‘á»™ng, tay chân lanh lẹ từ trong đống xác chết tìm kiếm hết thảy những thÆ° có thể mang theo.
"Thần a, hắn là loại ngÆ°á»i gì a!" Äứng ở trÆ°á»›c cá»a giáo Ä‘Æ°á»ng, Nhược Lan cháºm rãi quỳ xuống.
Äây là chân tÆ°á»›ng sá»± tháºt, Lạc Phi chẳng những không có ý thức được chÃnh mình là anh hùng, ngược lại còn cho là mình đã trở thà nh tá»™i phạm giết ngÆ°á»i, Ä‘ang chuẩn bị trốn chạy.
NhÆ°ng mà việc nà y cÅ©ng không thể ngăn cản Lạc Phi trở thà nh anh hùng của Khố Kỳ trấn, bởi vì vô luáºn sá»± tháºt nhÆ° thế nà o, vô luáºn Lạc Phi trong ná»™i tâm nghÄ© nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng sá»± tháºt là hắn Ä‘uổi đám cÆ°á»ng đạo Ä‘i, vì Khố Kỳ trấn vãn hồi tổn thất kinh tế.
Trá»ng yếu hÆ¡n là , ngoại trừ cÆ°á»ng đạo cùng Nhược Lan, cÅ©ng không có ngÆ°á»i nà o táºn mắt thấy Lạc Phi là m ra những hà nh Ä‘á»™ng hèn má»n đó.
Khố Kỳ trấn hÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i Ä‘á»u bị bá»n cÆ°á»ng đạo Ä‘uổi tá»›i quảng trÆ°á»ng nhá», trong sá»± Ä‘e dá»a của Ä‘ao kiếm, má»i ngÆ°á»i đã tiếp nháºn sá»± tháºt bị cÆ°á»›p sạch, trong ná»™i tâm chỉ có nguyện vá»ng duy nhất là không chá»c giáºn cÆ°á»ng đạo, tránh tạo thà nh cà ng nhiá»u sá»± kiện đổ máu.
NhÆ°ng mà , Ä‘ang lúc má»i ngÆ°á»i yên lặng cầu nguyện, má»™t cổ uy áp cÆ°á»ng đại là m cho linh hồn má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u run rẩy, má»i ngÆ°á»i giống nhÆ° chứng kiến ngà y táºn thế, láºp tức sợ tá»›i mức hồn phi phách tán, lão nhân cùng bá»n nhá» té trên mặt đất rên rỉ, ngÆ°á»i tuổi trẻ cÅ©ng sắc mặt tái nhợt toà n thân run rẩy.
Bá»n cÆ°á»ng đạo tạm giam bá»n há» cÅ©ng cÅ©ng không khá hÆ¡n chút nà o, nguyên má»™t đám thất kinh kêu la um sùm.
Chợt, má»i ngÆ°á»i nghe được 1 tiếng rống giáºn dữ, tiếng đánh nhau cùng tiếng kêu thảm thiết, bá»n cÆ°á»ng đạo bá» chạy nhÆ° ong vỡ tổ, giống nhÆ° chạy trối chết trong nháy mắt vô ảnh vô tung biến mất. Bá»n cÆ°á»ng đạo Ä‘i quá vá»™i và ng , trên quảng trÆ°á»ng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i chiếc xe ngá»±a tÃnh cả tà i váºt trên xe cÅ©ng không kịp mang Ä‘i.
Qua năm phút đồng hồ, má»›i có mấy gan lá»›n ngÆ°á»i cẩn tháºn Ä‘i đến biên giá»›i quảng trÆ°á»ng, nhìn xung quanh.
Vì váºy, bá»n há» thấy được má»™t trà ng cảnh kỳ quái.
Trong đó, má»™t nữ hà i tá» mặc bạch y phục quỳ trên mặt đất, đối mặt giáo Ä‘Æ°á»ng yên lặng cầu nguyện. Mà ở trong khe nÆ°á»›c thối sau lÆ°ng nữ hà i tá», má»™t tên râu mép dà i hÆ¡n 1 thÆ°á»›c, , nhìn giống nhÆ° dã nhân Ä‘ang cúi ngÆ°á»i tìm cái gì đó.
"Kỳ quái, ta rõ rà ng chứng kiến rớt xuống ba cái, như thế nà o chỉ tìm được hai cái?" Dã nhân một bên vớt, một bên lầm bầm lầu bầu.
"Xin há»i, là ngà i Ä‘uổi cÆ°á»ng đạo Ä‘i sao?" Và i ngÆ°á»i trá»±c tiếp xem nhẹ Lạc Phi, há»i thăm Nhược Lan.
"Ta chỉ là má»™t Mục SÆ°, nà o có bổn sá»± nhÆ° váºy, là ngÆ°á»i kia, hắn là Hà ng Long giả." Nhược Lan cÆ°á»i khổ má»™t tiếng, tuy nà ng đối Lạc Phi má»™t Ä‘iểm ấn tượng tốt cÅ©ng không có, nhÆ°ng lại không cách nà o gạt bá» những chuyện tình hắn từng là m qua.
"CÆ°á»ng đạo bị Hà ng Long giả đại nhân cưỡng chế Ä‘uổi Ä‘i , chúng ta được cứu rồi !" Mấy ngÆ°á»i đồng thá»i hoan hô.
NgÆ°á»i trên quảng trÆ°á»ng láºp tức trở lại bình thÆ°á»ng bá»n há» hoan hô xông lên, chỉ chốc lát đã Ä‘em Nhược Lan bao vây.
"Cám Æ¡n Hà ng Long giả đại nhân, ngà i là ân nhân cứu mạng của ta a!" Không Minh Chân cÅ©ng hÆ°á»›ng Nhược Lan quỳ xuống dáºp đầu.
"Ngươi chẳng những bảo vệ tà i sản của chúng ta, còn thay chúng ta báo thù!" Vợ trấn trưởng khóc lóc than thở.
"Hà ng Long giả?"
"Cái tên dã nhân kia, nhất định là tùy tùng của Hà ng Long giả, nhìn xem có bao nhiêu uy mãnh, cơ thể..."
"Ta không phải Hà ng Long giả, hắn má»›i là Hà ng Long Giả!" Nhược Lan dở khóc dở cÆ°á»i, cá»±c lá»±c trong đám ngÆ°á»i giãy Ä‘i ra, nhÆ°ng là má»i ngÆ°á»i quá nhiệt tình, nà ng phát hiện mình cÆ¡ hồ không cách nà o cá» Ä‘á»™ng thân thể .
"A! tìm được rồi!" Äá»™t nhiên, má»™t tiếng kêu kinh thiên Ä‘á»™ng địa là m tất cả má»i ngÆ°á»i hoảng sợ.
Má»i ngÆ°á»i lúc nà y má»›i chú ý táºp trung đến phụ cáºn khe nÆ°á»›c thối, chỉ thấy Lạc Phi Ä‘ang cao hứng bừng bừng dùng hai ngón tay nắm lấy 1 thứ bị nÆ°á»›c trong khe là m Ä‘en sì.
"Nha, các ngÆ°Æ¡i..." Chứng kiến chung quanh hÆ¡n má»™t ngà n ngÆ°á»i, Lạc Phi sợ tá»›i mức tay run rẩy, vừa tìm được tá» kim tệ lại rÆ¡i và o khe nÆ°á»›c thối: "Các vị thúc thúc đại gia a, ta cÅ©ng không phải là tá»™i phạm giết ngÆ°á»i, những ngÆ°á»i kia không phải ta giết a, là bá»n hắn tá»± giết lẫn nhau má»›i nhÆ° váºy a!" Lạc Phi than thở khóc lóc, quỳ trên mặt đất cầu khẩn nói: "Ta trên có mẹ già tám mÆ°Æ¡i tuổi cần cung cấp nuôi dưỡng, dÆ°á»›i có hà i nhi ba tuổi kêu khóc đòi ăn, các ngÆ°Æ¡i không thể Ä‘Æ°a ta đến quan phủ Ä‘i trị tá»™i a!"
Äây là ngÆ°á»i cứu má»i ngÆ°á»i sao, hắn nhÆ° váºy có thể đánh Ä‘uổi những tên cÆ°á»ng đạo đáng sợ kia sao?
Cảm kÃch từ dáy lòng của má»i ngÆ°á»i bị biểu hiện của Lạc Phi là m cho hồ đồ, hiện trÆ°á»ng láºp tức lặng ngắt nhÆ° tá».
"Là m chuyện tốt mà không tham công, lại dùng thứ nÆ°á»›c dÆ¡ dấy che dấu khuôn mặt anh hùng, phẩm đức của ngÆ°Æ¡i là m ta khâm phục!" Má»™t Tế Tá»± trung niên mặc trÆ°á»ng bà o nhảy ra, đối mặt vá»›i Lạc Phi thi lá»… tháºt sâu: " cÆ°á»ng giả Tôn kÃnh, má»i ngÆ°Æ¡i không cần phải dấu diếm nữa , ngÆ°Æ¡i toà n thân máu Ä‘en đã nói rõ hết thảy, là ngÆ°Æ¡i giết chết những cÆ°á»ng đạo nà y, là ngÆ°Æ¡i cứu vá»›t Khố Kỳ trấn, ngÆ°Æ¡i là anh hùng của chúng ta, không ngÆ°á»i nà o dám trị tá»™i ngÆ°Æ¡i."
NgÆ°á»i trung niên nà y chÃnh là Tế Ti phụ trách giáo Ä‘Æ°á»ng ở Khố Kỳ trấn.
Khố Kỳ trấn Trấn trưởng bị cÆ°á»ng đạo giết chết , hắn bây giá» là ngÆ°á»i duy nhất có quyá»n đại biểu toà n bá»™ trấn nói chuyện.
"Tế Ti đại nhân, ngÆ°Æ¡i là nói... Ta vô tá»™i?" Lạc Phi ngẩng đầu, đầy cõi lòng hi vá»ng nhìn lại.
"Chẳng những vô tá»™i, mà còn có công!" Äại tế ti muốn đở Lạc Phi, nhÆ°ng là Lạc Phi đồng dạng không chút sứt mẻ." cÆ°á»ng giả Tôn kÃnh, ngÆ°Æ¡i đánh bại là Huyết Thủ Evan xú danh lan xa, Khoa Lý nạp đại nhân treo thưởng má»™t vạn kim tệ cho ai tiêu diệt được bá»n há» . Tuy Huyết Thủ Evan đã Ä‘Ã o tẩu, nhÆ°ng là tất cả dân chúng Khố Kỳ trấn chúng ta có thể cùng nhau hÆ°á»›ng Khoa Lý Nạp đại nhân thỉnh nguyện, xin Khoa Lý Nạp đại nhân khen ngợi ngÆ°Æ¡i, bởi vì ngÆ°Æ¡i là anh hùng của chúng ta!"
"Giết ngÆ°á»i không Ä‘á»n mạng, còn ngợi khen, anh hùng?" Lạc Phi cÅ©ng đã minh bạch, ánh mắt của hắn láºp tức toát ra quang mang hÆ°ng phấn, nhảy dá»±ng lên, lá»›n tiếng nói: "Anh hùng, đại anh hùng, ta là đại anh hùng?"
Tế Ti mỉm cÆ°á»i gáºt đầu: "Không sai, ngÆ°Æ¡i là đại anh hùng!"
"Anh hùng, anh hùng!" Hơn một ngà n thôn dân cùng hò hét kêu lên.
"Quá tuyệt vá»i, ta thà nh đại anh hùng !" Lạc Phi kÃch Ä‘á»™ng chà xát tay, liên tiếp hÆ°á»›ng đám ngÆ°á»i chung quanh gáºt đầu thăm há»i. Äá»™t nhiên, Lạc Phi nghÄ© tá»›i má»™t việc rất trá»ng yếu, hÆ°á»›ng đại tế ti nói: "Ta cứu các ngÆ°Æ¡i, các ngÆ°Æ¡i hẳn là phải báo đáp ta chứ?"
"Ãch... Khái khái!" Tế ti kịch liệt ho khan.
Tà i sản của Lôi Äế
Chữ ký của Lôi Äế ÄÆ°á»ng còn dà i - dừng lại hay bÆ°á»›c tiếp?
Cuộc sống nà y - tiếp tục hay buông tay?
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:12 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
Chương 22: Lột chiêu bà i anh hùng.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Anh hùng là m cho ngÆ°á»i ta sùng bái, ân nhân cứu mạng là m cho ngÆ°á»i ta cảm kÃch, nhÆ°ng mà những Ä‘iá»u nà y phải là ngÆ°á»i khác chủ Ä‘á»™ng nói ra má»›i hoà n mỹ.
ChÃnh là Lạc Phi không biết, hắn cÅ©ng không muốn biết, cảnh giá»›i của hắn chÆ°a có cao nhÆ° váºy.
Nghiêm khắc mà nói, tâm trà Lạc Phi còn thuá»™c Tháºp Hoang Giả, trong lòng má»i ngÆ°á»i đó chỉ là 1 danh từ dế nhÅ©i. Dế nhÅ©i chÃnh là mục quang thiển cáºn, chỉ biết bắt lấy lợi Ãch trứoc mắt, là ngÆ°á»i thô kệch không hiểu được ngụy trang cho chÃnh mình.
Căn cứ Æ°á»›c định cùng Tắc TÆ° Tạp Ã, Lạc Phi còn má»™t năm thá»i gian tá»± do, rất ngắn, bởi váºy hắn quý trá»ng gấp đôi, hắn phải nắm bắt hết thảy cÆ¡ há»™i hưởng thụ, táºn lá»±c là m cho má»™t năm có má»™t Ãt phấn khÃch, để tÆ°Æ¡ng lai cô Ä‘á»™c trong Long trong huyệt, có thể có 1 Ä‘oạn ký ức đáng nhá»›.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, dùng cảnh giá»›i Lạc Phi, hưởng thụ nhân sinh Ä‘Æ¡n giản là sống phóng túng.
Ä‚n uống cÅ©ng tốt, vui đùa cÅ©ng tốt, phải cần tiá»n. Tuy nhiên Lạc Phi trÆ°á»›c mắt có được bốn trăm tá» kim tệ, chiến lợi phẩm cÅ©ng có thể bán hÆ¡n má»™t ngà n kim tệ, cÅ©ng đủ má»™t ngÆ°á»i sống rất thoải mái cả Ä‘á»i , chÃnh là hắn vẫn cảm thấy không đủ.
Quá không đủ , xa xa không đủ.
Nghe nói khách sạn lớn trong thà nh một bữa cơm có thể tiêu phà chục kim tệ, mỹ nỠxin đẹp trong thà nh mỗi tối cũng phải mấy trăm kim tệ, nếu như và o sòng bạc, một vạn cá kim tệ còn không đủ đánh cược 1 lần.
Chỉ có thá»i gian 1 năm để dùng tiá»n, sao không xà i cho thống khoái, dù sao chỉ cần lÆ°u lại gần trăm kim tệ đến lúc đó mua cho Tắc TÆ° Tạp à chút Ãt đồ gia vị là đủ rồi.
Bởi váºy, khi Lạc Phi khi có đựơc cái danh anh hùng, việc đầu tiên nghỉ đến là anh hung đáng bao nhiêu tiá»n. Khá tốt, tuy rất dế nhÅ©i, Lạc Phi cÅ©ng tá»± mình hiểu lấy, không có giống nhÆ° Nhược Lan yêu cầu toà n thể thôn dân Khố Kỳ trấn là m nô lệ cho hắn.
Nếu nói nhÆ° váºy, phá»ng chừng Khố Kỳ trấn toà n thể thôn dân tình nguyện cho cÆ°á»ng đạo cÆ°á»›p bóc.
Bởi vì bị cÆ°á»ng đạo cÆ°á»›p bóc tổn thất chỉ là tiá»n tà i, bị Lạc Phi cÆ°á»›p bóc còn mất tá»± do.
"NhÆ° thế nà o, các ngÆ°Æ¡i không muốn?" Chứng kiến mình vừa dứt lá»i, ngÆ°á»i chung quanh đồng thá»i câm miệng, dùng ánh mắt khác thÆ°á»ng nhìn hắn, Lạc Phi cảm thấy rất phẫn ná»™. Những ngÆ°á»i nà y quá vong ân phụ nghÄ©a Ä‘i, chÃnh mình cứu bá»n há», bá»n há» tháºm chà ngay cả má»™t kim tệ cÅ©ng không muốn cho!
Lạc Phi âm thầm sinh khÃ, chuẩn bị tÃch góp má»™t Ãt long uy hù dá»a má»™t chút thôn dân, chÃnh là Nhược Lan lại nhịn không được.
Tháºt sá»± là tháºt mất thể diện, lá»i nói dế nhÅ©i nói nhÆ° thế cÅ©ng nói được.
Bị hÆ¡n ngà n ngÆ°á»i nhìn, Nhược Lan cảm giác ngứa ngáy. Dù nói thế nà o, nà ng cÅ©ng cùng Ä‘i vá»›i Lạc Phi, nếu nhÆ° bị truyá»n ra, nói nà ng Ä‘i theo má»™t cái râu ria xồm xà m, dÆ¡ bẩn xấu xÃ, miệng đầy lá»i thô tục cùng má»™t chá»—, nà ng sao sống nổi, chẳng phải là cho vÄ© đại Quang Minh thần sá» soạng sao?
"Khái khái, Tế Tá»± đại nhân, các vị thôn dân bằng hữu! ý của Hà ng Long giả đại nhân là , hắn giúp má»i ngÆ°á»i, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng có thể giúp đỡ hắn. Các ngÆ°Æ¡i xem, Hà ng Long giả đại nhân trong rặng núi Fanors tu luyện rất nhiá»u năm, không quá quen thuá»™c thế giá»›i bên ngoà i . Hà ng Long giả đại nhân hi vá»ng má»i ngÆ°á»i vì hắn cung cấp má»™t Ãt quần áo sạch sẽ, tốt nhất là tìm má»™t chá»— là m cho hắn tắm rá»a, xá» lý."
Nhược Lan nói những lá»i nà y vá» sau, háºn không thể tìm má»™t cái lổ để chui và o. Nà ng từ nhỠđược dạy là không thể nói dối, trong Thần Thánh giáo đình nói dối cà ng trá»ng tá»™i. Hôm nay vì trốn tránh trà ng diện xấu hổ nà y, nà ng chẳng những nói dối , lại còn có thể bị vạch trần nữa.
Bởi váºy sau khi Nhược Lan nói xong, ánh mắt tá»™i nghiệp nhìn qua Lạc Phi, trong ná»™i tâm cầu xin: "Thần a, hãy cho tên lúa nà y câm miệng a!"
Không nghÄ© tá»›i Lạc Phi chẳng những không có vạch trần nà ng, ngược lại liên tiếp gáºt đầu: "Äúng, ta muốn tắm rá»a, muốn cạo râu, muốn ăn cÆ¡m!"
Không phải Lạc Phi ý thức được chÃnh mình nói sai, mà là hắn Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á» nghiêm trá»ng —— hình tượng.
Trong suy nghÄ© má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t hình tượng anh hùng, Trong ná»™i tâm Lạc Phi cÅ©ng có, anh hùng trong suy nghÄ© của hắn là loại vóc dáng rất cao, trên mặt che kÃn dữ tợn, ánh mắt đầy sát khÃ. Trá»ng yếu hÆ¡n là , anh hùng Ä‘á»u có má»™t bá»™ nhất lÆ°u trang phục do thợ khéo là m, hoà n mỹ khôi giáp, vÅ© khà khảm nạm bảo thạch, cưỡi bảo mã(BMW ^^), mỹ nữ xung quanh, xà i tiá»n nhÆ° nÆ°á»›c.
Rất hiển nhiên, trang phục của Lạc Phi bây giỠcùng hình tượng anh hung trong lòng hắn kém xa.
Bởi váºy, Lạc Phi khát vá»ng nhanh chóng là m cho ngoại hình của mình trở nên cà ng giống anh hùng, nhÆ° váºy hÆ°á»›ng các thôn dân Ä‘Æ°a ra yêu cầu, tỉ lệ thà nh công cà ng cao.
Bảo mã, khôi giáp, vÅ© khÃ, các loại xa xỉ phẩm tạm thá»i không nói, nhÆ°ng là tắm rá»a cạo râu, thay bá»™ quần áo má»›i triệt để thay đổi hình tượng dã nhân thì phải là m ngay.
Nguyên lai chỉ là yêu cầu rá»a mặt ăn cÆ¡m, đây không phải là hiển nhiên sao?
Äại tế ti không tin Nhược Lan nói dối, vá»™i và ng cÆ°á»i nói: "Tôn kÃnh Hà ng Long giả đại nhân, má»i, giáo Ä‘Æ°á»ng nguyện ý vi ngà i cung cấp hết thảy."
Lạc Phi cÅ©ng không khách khÃ, láºp tức má»™t tay quÆ¡ lấy cái túi lá»›n, Ä‘i theo Äại tế ti vá» giáo Ä‘Æ°á»ng.
Quần chúng xung quanh kinh hô 1 hồi, bởi vì cái túi kia rất nặng, chà Ãt cÅ©ng bốn năm trăm cân, chÃnh là trong tay Lạc Phi lại giống nhÆ° bông gòn, khà lá»±c của hắn cÅ©ng quá lá»›n Ä‘i?
Lạc Phi rất hưởng thụ ánh mắt kinh ngạc của má»i ngÆ°á»i, vì váºy là m là m ra bá»™ dáng khà phách hiên ngang vừa Ä‘i còn mỉm cÆ°á»i vá»›i má»i ngÆ°á»i xung quanh. Chỉ bất quá râu mép hắn quá dà i, khuông mặt từ dÆ°á»›i lá»— mÅ©i trá» xuống bị che kÃn, ngẫu nhiên có gió thổi qua, lá»™ ra và i cây răng Ä‘en sì, chẳng những không giống anh hùng, hÆ¡n nữa còn là m cho ngÆ°á»i chán ghét.
Rất nhanh, nước ấm đã chuẩn bị xong, Lạc Phi tiến và o phòng tắm.
Äại tế ti đứng ở ngoà i cá»a trong chốc lát, Ä‘i đến chổ Nhược Lan Ä‘ang sắc mặt cổ quái: "Nếu nhÆ° ta không có nhìn lầm, ngÆ°Æ¡i chÃnh là ngÆ°á»i hÆ¡n ná»a tháng trÆ°á»›c Ä‘i theo thiết chùy mạo hiểm Ä‘á»™i tiến và o Pháp Nặc TÆ° SÆ¡n Mạch- Nhược Lan Mục SÆ° a? Hôm trÆ°á»›c thiết chùy mạo hiểm Ä‘á»™i Ä‘i ngang qua bổn trấn, nói ngÆ°Æ¡i bị ma thú ăn rồi. Cảm tạ Quang Minh thần, ngÆ°Æ¡i chẳng những không chết, còn kết bạn nhÆ° váºy má»™t nhân váºt anh hùng."
"Tế Tự đại nhân, hắn có gì nhìn giống anh hùng?" Nhớ tới mấy ngà y qua bị tra tấn, Nhược Lan rơi nước mắt.
"Lẻ loi má»™t mình đánh bại nhóm cÆ°á»ng đạo lá»›n nhất trong phÆ°Æ¡ng viên trăm dặm, bảo vệ tà i sản của toà n thể thôn dân Khố Kỳ trấn, còn không phải đại anh hùng?" Äại tế ti không vui nhìn thoáng qua Nhược Lan há»i: "Äúng rồi, Nhược Lan Mục SÆ°, vị anh hùng nà y tên rất kỳ quái, gá»i là Hà ng Long giả, hắn há» gì thế? Dù sao, đối vá»›i ngÆ°á»i anh hùng cứu toà n bá»™ thôn, nên xÆ°ng hô tên đầy đủ cho lá»… phép."
"Hắn không phải gá»i Hà ng Long giả, hắn là Hà ng Long giả." Mặc dù đối vá»›i hà nh vi của Lạc Phi rất là khinh thÆ°á»ng, nhÆ°ng Nhược Lan vẫn thà nh thá»±c nói cho Äại tế ti: "Vá» phần hắn há» gì, ta không biết, ta chỉ biết là hắn tá»± xÆ°ng Lạc Phi."
"Nhược Lan Mục SÆ°, thà nh thá»±c là đức tÃnh quan trong của giáo đồ!" Äại tế ti cà ng không vui nói: "ChÆ°a nói Hà ng Long giả, trên cái thế giá»›i nà y Äồ Long giả chÆ°a từng xuất hiện trong trăm năm qua!"
"Äại tế ti, ta dùng danh nghÄ©a Quang Minh thần thá», tháºt sá»± hắn là Hà ng Long giả. Ta táºn mắt thấy hắn dùng má»™t đầu Cá»± Long là m hắn phÆ°Æ¡ng tiện Ä‘i lại, còn không ngừng răn dạy Cá»± Long, đầu kia Cá»± Long sợ tá»›i mức Ä‘á»u chảy nÆ°á»›c mắt !" Vì chứng minh chÃnh mình không có nói sai, Nhược Lan Ä‘em những thứ mình gặp qua kể hết cho đại tế ti nghe.
"Thần a, cái nà y có tháºt không, ta gặp được má»™t cái vÄ© đại Hà ng Long giả!" Äại tế ti kÃch Ä‘á»™ng toà n thân run rẩy.
Là m nhân viên thần chức, hắn biết rõ dùng danh nghÄ©a Quang Minh thần thá» là lá»i thá» tối long trá»ng, hắn tin lá»i nói của Nhược Lan.
Má»™t cái Hà ng Long giả ngang trá»i xuất thế đại biểu cho cái gì?
Hắn không biết. NhÆ°ng có thể khẳng định, tin tức vá» Hà ng Long giả, nếu hắn Ä‘em báo cáo cho Thần Thánh giáo đình, tháºm chà nếu hắn có thể là m cho Hà ng Long giả gia nháºp Thần Thánh giáo đình, đối vá»›i tiá»n đồ của hắn có lợi tháºt lá»›n, việc khác không dám nói, được Ä‘iá»u đến 1 thà nh thị lá»›n là diá»u chắc chắn.
"Ailie, thông tri ban nhạc, William, thông tri dà n nhạc, chuẩn bị nghi thức hoan nghênh tối long trá»ng! Mặt khác đến khách sạn, đặt 1 bà n tiệc lá»›n nhất. Tìm thợ may, Ä‘em những thợ may tốt nhất đến." Tế ti kÃch Ä‘á»™ng xoay quanh tại chổ, thúc giục má»i ngÆ°á»i chuẩn bị.
"Ngà i đây là muốn?" Nhược Lan trợn mắt há hốc mồm.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là hoan nghênh vÄ© đại Hà ng Long giả đại nhân a!" Tế ti mừng rỡ nói: "A, đúng rồi, Nhược Lan Mục SÆ°, ngÆ°Æ¡i cùng Hà ng Long giả đại nhân cùng má»™t chá»— rất nhiá»u ngà y , biết rõ hắn thÃch gì, có cấm kỵ gì không ? Ta nghe nói cao thủ nhÆ° Hà ng Long giả, tÃnh tình Ä‘á»u rất cổ quái."
Nhược Lan nhÆ° nằm má»™ng, vì hoan nghênh cái tên ác ôn Lạc Phi, lại váºn dụng cả ban nhạc.
Cái nà y rất không tốt, phải là m cho Tế ti biết được con ngÆ°á»i thá»±c của Lạc Phi, nếu không danh dá»± của Thần Thánh giáo đình sẽ bị bôi nhá».
"Äại Tế Tá»±, ta cần Giáo Äình che chở!" Nháy mắt, Nhược Lan và nh mắt ẩm Æ°á»›t.
"Con của ta, ai khi dá»… ngÆ°Æ¡i? Giáo Äình là nÆ¡i trợ giúp cho kẻ tÃn ngưỡng Quang Minh thần!" Tế ti sắc mặt nghiêm nghị, hÆ°á»›ng Nhược Lan duá»—i ra tay trái.
Nhược Lan chỉ tay và o cá»a phòng tắm: "ChÃnh là hắn, hắn chẳng những Ä‘oạt Ä‘i tất cả tà i sản của ta, còn bắt ta là m nô lệ của hắn."
"Vì cái gì?" Tế ti sững sá», cánh tay vÆ°Æ¡ng ra chợt sững lại.
"Bởi vì ta công kÃch đầu Cá»± Long kia, Cá»± Long muốn ăn ta, là hắn ngăn cản Cá»± Long. Vì váºy hắn cứ dá»±a theo táºp tục man rợ, dùng thân pháºn ân nhân cứu mạng muốn chiếm lấy hết thảy của ta!" Những từ cuối cùng, Nhược Lan cảm thấy vô cùng nặng, ám chỉ cho Tế ti biết danh dá»± của mình Ä‘ang gặp uy hiếp.
Nếu nhÆ° là ngÆ°á»i khác, Tế ti không chút do dá»± đứng vá» phÃa Nhược Lan, bảo vệ Nhược Lan và khiển trách hà nh vi của đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ°ng hết lần nà y tá»›i lần khác lại là Lạc Phi, là ngÆ°á»i có thể mang đến cho hắn vô số chổ tốt, vấn Ä‘á» nà y tháºt không dá»… là m .
Äầu Tế ti nhanh chóng váºn chuyển, cuối cùng, nhu cầu đối Hà ng Long giả chiến thắng sá»± đồng tình đối vá»›i Nhược Lan, Tế ti sắc mặt dần dần trầm xuống: "Nhược Lan Mục SÆ°, cái nà y là của ngÆ°Æ¡i không đúng!"
"Cái gì?" Nhược Lan trợn tròn mắt.
"Hà ng Long giả đại nhân đã cứu mạng của ngÆ°Æ¡i, trên thế giá»›i nà y cÅ©ng có cái quy định đó, nhÆ° váºy Hà ng Long giả đại nhân cÅ©ng có quyá»n lợi là m chủ nhân của ngÆ°Æ¡i!" Tế ti hai tay vÆ°Æ¡ng ra: "Việc nà y, Giáo Äình chỉ sợ không thể che chở cho ngÆ°Æ¡i!"
"ChÃnh là , Thần Thánh giáo đình không thừa nháºn loại quy định dã man nà y mà !" Nhược Lan gấp đến Ä‘á»™ dáºm chân.
"Không thừa nháºn cÅ©ng không có nghÄ©a là phản đối, trên thế giá»›i bất luáºn quy định nà o hình thà nh Ä‘á»u có nguyên nhân của nó, Giáo Äình cÅ©ng không thể can thiệp toà n bá»™? NgÆ°Æ¡i là 1 Mục SÆ°, ngÆ°Æ¡i nên biết cảm Æ¡n là 1 trong những thứ quan trá»ng của giáo đình!" Tế ti nói: "Nhược Lan Mục SÆ°, kỳ tháºt thay đổi góc Ä‘á»™ nhìn nháºn, ngÆ°Æ¡i hẳn là phải cảm thấy vinh hạnh. Hà ng Long giả là nhân tà i ngà n năm khó gặp, trên thế giá»›i có bao nhiêu ngÆ°á»i khát vá»ng Ä‘i theo hắn, ngÆ°á»i khác hâm má»™ ngÆ°Æ¡i còn không kịp, ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o lại cá»± tuyệt !"
"Hâm má»™?" Nhược Lan tháºt sá»± không thể tưởng nổi, sẽ có ngÆ°á»i nà o muốn hâm má»™ 1 nô lệ.
Äúng và o lúc nà y, trong phòng tắm truyá»n đến tiếng Lạc Phi quát tháo: "Nhược Lan, Nhược Lan, lấy cho ta cai khăn tắm!"
"Còn không mau Ä‘i! Chủ nhân của ngÆ°Æ¡i gá»i ngÆ°Æ¡i đó!" Tế ti láºp tức Ä‘Æ°a má»™t cái khăn tắm cho Nhược Lan, sau đó dùng sức đẩy 1 cái: "Thiệt là , 1 chút quy củ cÅ©ng không hiểu!"
"Thần a, cứu mạng ta Ä‘i!" Nhược Lan tuyệt vá»ng.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:12 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 23: Tắm rá»a.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Bị nhốt trong Long Huyệt 7,8 năm, chỉ uống nứơc tuyết tan với nước mưa, đôi khi còn không có nước để uống thì là m sao Lạc Phi dám nghỉ đến tắm rữa.
Phòng tắm chuyên dụng của Tế Tá»± đã thá»a mãn nguyện vá»ng của hắn, đồng thá»i cÅ©ng cho hắn má»™t kinh hỉ.
Lúc Lạc Phi Ä‘i và o phòng tắm, đầu tiên chứng kiến bồn tắm lá»›n mà u tuyết trắng, cùng vá»›i nhiệt khà bốc lên trong bồn tắm, lòng của hắn kÃch Ä‘á»™ng: kẻ có tiá»n thá»±c biết hưởng thụ a! Nguyên lai bồn tắm rữa của bá»n há» Ä‘á»u xinh đẹp nhÆ° váºy!
Cự đại bồn tắm, nước ấm nhiệt độ không cao không thấp, vừa vặn bốn mươi tám độ. Lạc Phi cởi quần áo nát ra, cẩn cẩn dực dực tiến và o bồn tắm, dương dương tự đắc ngã lưng dựa và o bồn tăm, hắn nhịn không được rên rỉ một tiếng.
Nguyên lai còn có thể hưởng thụ nhÆ° váºy, trÆ°á»›c kia xem nhÆ° sống uổng rồi!
NÆ°á»›c ôn hòa, bá»t tắm cảm giác là thÆ° sÆ°á»›ng, tâm Lạc Phi dần dần yên tÄ©nh trở lại.
Dế nhÅ©i dù sao cÅ©ng là dế nhÅ©i, Lạc Phi vẫn chÆ°a thÃch ứng thân pháºn má»›i, hoặc nói là hắn đối vá»›i thân pháºn giả anh hùng của mình cảm thấy bất an. Bởi váºy trong hoà ng cảnh yên tỉnh của phòng tắm, nÆ°á»›c ấm là m hắn cảm giác thÆ° sÆ°á»›ng, Lạc Phi suy nghÄ© vá» cục diện hiện tại, cÅ©ng vì cuá»™c sống sau nà y suy nghÄ©.
Là m anh hùng má»›i có lợi, tắm nÆ°á»›c nóng miá»…n phà là không cần phải nói, còn có thức ăn miá»…n phÃ, tháºm chà ở Khố Kỳ trấn lấy mấy bá»™ quần áo má»›i cÅ©ng không cần trả tiá»n.
Không đến 1 giá», Lạc Phi đã trà n ngáºp sung sÆ°á»›ng trong cảm giác à m anh hùng.
Bởi váºy anh hùng là khẳng định phải là m, mấu chốt là là m nhÆ° thế nà o không bị hoà i nghi, má»›i có thể có được cà ng nhiá»u chá»— tốt.
Là m anh hùng cần rất nhiá»u Ä‘iá»u kiện, Lạc Phi biết mình phải chuẩn bị trên rất nhiá»u phÆ°Æ¡ng diện. Tá»· nhÆ° anh hùng Ä‘á»u rất dÅ©ng cảm, thấy chết không sá»n, mà hắn lại rất sợ chết. CÅ©ng may viêc hắn quyệt mông trÆ°á»›c mặt cÆ°á»ng đạo không bị thôn dân phát hiện, vá» phần Nhược Lan nói hay không, hắn còn không dám khẳng định.
Là m anh hùng Ä‘iá»u kiện thứ hai là thá»±c lá»±c cÆ°á»ng đại, Lạc Phi đồng dạng cÅ©ng chÆ°a chuẩn bị. Lạc Phi đã thấy qua trà ng cảnh cao thủ luáºn võ, hắn biết mình trÆ°á»›c mắt tuy lá»±c lượng rất lá»›n, hai tay có thể giÆ¡ lên váºt nặng hÆ¡n hai ngà n cân, nhÆ°ng cÅ©ng không phải cao thủ, nhiá»u nhất là đại lá»±c sÄ©.
Long uy có lẽ là má»™t lá»±a chá»n tốt. Hôm nay, Lạc Phi lần đầu tiên sá» dụng long uy, lại dá»a lui mấy trăm cÆ°á»ng đạo, có thể thấy được Long uy rất có lá»±c uy hiếp đối vá»›i nhân loại. Bất quá long uy dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t loại khà tức, cÅ©ng không phải là vÅ© kỹ hoặc là ma pháp có thể dùng để giết ngÆ°á»i, hù chết và i con chim bay cá nhảy có lẽ có thể là m được, nhÆ°ng là hù chết địch nhân thì chÆ°a chắc.
Hôm nay, Lạc Phi má»™t hÆ¡i Ä‘em tất cả Long uy chÃnh mình tÃch lÅ©y mấy ngà y nay 1 hÆ¡i dùng hết, bây giá» ngay cả 1 đứa trẻ cÅ©ng không hù nổi nữa.
Bởi váºy long uy chỉ có thể là má»™t loại uy hiếp, giả vá» giả vịt, vì chÃnh mình tăng thêm má»™t tia thần bà mà thôi.
Äã không chuẩn bị là m anh hùng thá»±c chất, váºy thì chỉ có thể là m giống bá» ngoà i của anh hung thôi.
Y phục hoa lệ, trang bị vÅ© khà hoà n mỹ dá»… giải quyết, Lạc Phi chÆ°a từng có nhiá»u tiá»n nhÆ° váºy, hÆ¡n bốn trăm tá» kim tệ, cÅ©ng đủ cho hắn ăn mặc uy phong lẫm liệt .
Lạc Phi còn nghÄ© tá»›i thần thái anh hùng, ngữ khà nói chuyện, còn có phong cách là m việc. Những thứ nà y Ä‘á»u không có tham chiếu, ná»™i tâm Lạc Phi trong cÅ©ng không có hình tượng cụ thể để bắt chÆ°á»›c. Bất quá hắn biết rõ, vừa rồi mình là m rất kém, không nên chỉ vì cái trÆ°á»›c mắt nhÆ° váºy.
Tối thiểu nhất, sau nà y đòi tiá»n không nên chảy nÆ°á»›c miếng a.
Không có tham chiếu không là vấn Ä‘á», Lạc Phi tin tưởng chỉ cần siêng năng táºp luyện, khà chất anh hùng sẽ có.
Mà Lạc Phi định dùng đến 1 ngÆ°á»i để thá»± hà nh, chÃnh là tam cấp Mục SÆ° Nhược Lan đáng thÆ°Æ¡ng a.
Bởi váºy Lạc Phi kêu Nhược Lan và o phòng tắm, hắn không phải tháºt sá»± thiếu khăn tắm, trên thá»±c tế hắn từ trÆ°á»›c tá»›i nay tắm chÆ°a bao giá» dùng khăn tắm, hắn muốn là để cho ngÆ°á»i khác biết rõ, hắn có thá»±c lá»±c để cho tam cấp Mục SÆ° phải là m tùy tùng.
Trong truyá»n thuyết Anh hùng có rất nhiá»u tùy tùng , hắn hiện tại có má»™t, tÆ°Æ¡ng lai còn sẽ có rất nhiá»u.
Nhược Lan Äáng thÆ°Æ¡ng má»›i mÆ°á»i mấy tuổi, chÆ°a từng thấy qua nam nhân nà o ngoại trừ phụ thân, hôm nay lại phải Ä‘em khăn tắm cho 1 nam nhân, thần kinh yếu á»›t của nà ng sắp há»ng mất.
Mặc dù là lấy lùi là m tiến, nhÆ°ng lúc Nhược Lan đẩy cá»a và o là thấy được 2 cai khăn tăm, không khá»i giáºn dữ: "Cái nà y... Äây không phải là khăn tắm sao?"
Kỳ tháºt Lạc Phi sá»›m đã thấy được, chỉ bất quá hắn không có có ý thức được mảnh vải trắng muốt đó là khăn tắm, cái đó và cái Ä‘en sì hắn sá» dụng trÆ°á»›c kia không thể so sánh nổi. Bất quá, Lạc Phi tá»± nhiên sẽ không thừa nháºn chÃnh mình kém kiến thức, hắn còn muốn giả mạo Hà ng Long giả tôn quý mà .
"Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ đó là khăn tắm, nhÆ°ng là ta muốn chÃnh ngÆ°Æ¡i lấy." Nằm trong bồn tắm, Lạc Phi bắt chÆ°á»›c theo ngữ khà của quý tá»™c khiển trách: "Là m nô lệ, lúc chủ nhân tắm rá»a mà không ở má»™t bên phục thị, quá kỳ cục . Nhanh cầm khăn tắm tá»›i đây, đấm bóp lÆ°ng cho bản chủ nhân!"
Nhược Lan hai chân má»m nhÅ©n, thiếu chút nữa là nằm co quắp té trên mặt đất: không thể nà o, đấm lÆ°ng cho 1 nam nhân Ä‘ang tắm?
Nhược Lan Ä‘á»™t nhiên phát hiện, chÃnh mình Ä‘i và o má»™t cái tuyệt địa, ở ngoà i cá»a, là lá»i lẽ chÃnh nghÄ©a của Tế ti, ở trong nà y, là lá»i nói “cÆ°á»ng đại†đến không thể tưởng tượng nổi của Hà ng Long giả, năng lá»±c của nà ng căn bản không cách nà o kháng cá»± yêu cầu của hai ngÆ°á»i. Chẳng lẽ tháºt sá»± phải khuất nhục xoa bóp lÆ°ng cho tên ác ôn nà y?
Thá»i khắc mấu chốt, những Ä‘iá»u Nhược Lan được giáo dục đã giúp nà ng. Thần Thánh giáo đình đối vá»›i nữ Mục SÆ° luôn dạy khiêm tốn và nhừơng nhịn là quan trong nhất, rồi má»›i đến thá»±c lá»±c ma pháp cùng lý luáºn thần há»c. MÆ°á»i mấy năm qua, tÃnh cách Nhược Lan rất nhu nhược, chÆ°a từng có cùng ngÆ°á»i khác phat sinh xung Ä‘á»™t, vì thế đã từng nhiá»u lần được đạo sÆ° tán dÆ°Æ¡ng.
Nháºn mệnh a, ai bảo cái tên ác ôn nà y là ân nhân cứu mạng của mình, mà tên ác ôn hết lần nà y tá»›i lần khác lại chấp nhất truyá»n thống ngÆ°á»i man rợ!
Nhược Lan tuyệt vá»ng, rốt cục cÅ©ng tiếp nháºn thân pháºn nô lệ.
Là m nữ nô lệ, lấy khăn tắm cho chủ nhân cũng không phải chuyện mất mặt. Khăn tắm thôi mà , chỉ cần nhắm chặc hai mắt, thì cũng không thấy những thứ không nên thấy .(^^)
Nhược Lan vì chÃnh mình tìm được má»™t chút an ủi.
Cắn răng một cái, Nhược Lan cầm lấy tắm kỳ khăn, nhắm mắt lại hướng bồn tắm lớn bên cạnh đi tới.
" Äừng Ä‘á»™ng tay đông chân, ta trong nà y!" Lạc Phi đối vá»›i biểu hiện của Nhược Lan rất không hà i lòng: "Ta là Cá»± Long sao? Ta cÅ©ng không ăn ngÆ°Æ¡i, cần gì nhắm mắt lại? Yên tâm, loại ngÆ°á»i “bình địa†nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ta má»™t Ä‘iểm hứng thú cÅ©ng không có."
Nhược Lan chÆ°a trải sá»± Ä‘á»i, lại lá»›n lên trong khuôn khổ, bởi váºy đến và i giây sau má»›i có phản ứng, láºp tức giáºn tá»›i mức toà n thân run rẩy.
Cho tá»›i nay, Nhược Lan Ä‘á»u tá»± nháºn mình là 1 cô gái xinh đẹp, da thịt tuyết trắng, khuôn mặt tinh sảo, thanh âm ôn nhu, dáng ngÆ°á»i cân xứng, trong thần thánh há»c viện còn được bầu là hoa khôi, ngÆ°á»i theo Ä‘uổi vô số kể. Duy nhất không được hoà n mỹ đúng là bá»™ ngá»±c của nà ng hÆ¡i bị “bằng phẳngâ€, nhÆ°ng cÅ©ng không phải Thái Bình, vẫn lồi lõm mà .
Kỳ tháºt đó cÅ©ng không phải chá»— thiếu hụt gì, bởi vì Nhược Lan còn ở và o giai Ä‘oạn phát dục, tÆ°Æ¡ng lai nhất định sẽ có chá»— Ä‘á»™t phá. Huống chi trong suy nghÄ© của 1 số ngÆ°á»i, dáng ngÆ°á»i nhÆ° váºy cà ng có vẻ hoạt bát đáng yêu. NhÆ°ng mà Lạc Phi cái tên ác ôn nà y lại hai lần coi đây là cá»› cÆ°á»i nhạo nà ng, là m tâm thần của nà ng lần nữa chịu đã kÃch.
Nữ nhân rất kỳ quái, có khả năng chịu đựng rất lớn, nhưng có việc hỠkhông thể chịu được đó là nam nhân nói hỠxấu.
Äặc biệt nhÆ° Nhược Lan có thể coi là xin đẹp, tá»±u cà ng thêm không thể chịu ná»—i Lạc Phi cÆ°á»i nhạo .
"Ngươi!" Có lẽ là phẫn nộ, hoặc có lẽ là nguyên nhân khác, Nhược Lan lại vô ý thức mở to mắt.
Khi mở mắt ra, Nhược Lan cÅ©ng không nhắm lại , hÆ¡n nữa khóe miệng nổi lên má»™t tia mỉm cÆ°á»i đắc ý.
Hắc, quả thực quá tối.
NÆ°á»›c trong bồn tắm lá»›n hôm nay bị thân thể Lạc Phi ngâm, lại đục ngầu triệt để mất Ä‘i Ä‘á»™ trong suốt. Vốn Nhược Lan còn Ä‘ang lo lắng, chÃnh mình không nghÄ© qua là phải chứng kiến má»™t Ãt thứ nên thấy, hiện tại nà ng yên tâm, nÆ°á»›c đục ngầu nhÆ° váºy, chỉ cần Lạc Phi không đứng lên, nà ng cái gì cÅ©ng nhìn thấy.
Cái tên ác ôn nà y, Ãt nhất má»™t năm không có tắm rá»a a!
Nhược Lan đã Ä‘oán sai, Lạc Phi sao lại má»™t năm không có tắm rá»a, hắn đã hÆ¡n tám năm không có tắm rá»a.
"Mở to mắt rồi à !" Lạc Phi đắc ý Ä‘áºp vá»— ngá»±c: "CÆ¡ thể rất cÆ°á»ng tráng, cả Ä‘á»i ngÆ°Æ¡i chÆ°a chắc được nhìn thấy."
"Vâng, Ä‘Ãch tháºt là thân thể trăm năm khó gặp!" Nhược Lan cố nén cÆ°á»i, chứng kiến thảm trạng của Lạc Phi, tâm lý của nà ng cÅ©ng cân bằng hÆ¡n.
"Biết rõ là tốt rồi!" Dế nhÅ©i chÃnh là dế nhÅ©i, cÅ©ng không có nghe ra trong lá»i nói của Nhược Lan có cái gì không đúng, Lạc Phi đã hoà n toà n vùi đầu sắm vai Hà ng Long giả: "Ân, ngÆ°Æ¡i rất may mắn, chủ nhân ta là má»™t Hà ng Long giả trên thế giá»›i trăm năm khó gặp. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i là m tốt, ta sẽ không bạc đãi ngÆ°Æ¡i, cÅ©ng sẽ không Ä‘em ngÆ°Æ¡i Ä‘i bán, dù là bá»n buôn láºu nô lệ mua ngÆ°Æ¡i 15 kim tệ ta cÅ©ng không bán."
"Phù phù!" Nhược Lan lòng té ngã trên đất.
Thần a, ngÆ°á»i nghe xem tên ác ôn nà y nói gì a! 15 kim tệ, chẳng qua là giá cả của nữ bá»™c bình thÆ°á»ng, cái nà y ác ôn lại dùng để định giá 1 tam cấp Mục SÆ°!
"Tháºt sá»± là bất cẩn!" Lạc Phi cà ng không hà i lòng : " NÆ°á»›c ấm tháºt tốt, ngâm trong nà y tháºt thoải mái, ngÆ°Æ¡i còn không đấm bóp lÆ°ng cho ta, nếu không thì thế nà y váºy, ngÆ°Æ¡i chà lÆ°ng cho ta."
"Oa!" Vừa má»›i đứng lên Nhược Lan lại ngã xuống, hÆ¡n nữa còn ngồi chồm hổm trên mặt đất nôn má»a liên tục.
Trá»i ạ!
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:13 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 24: Gian thÆ°Æ¡ng.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
NgÆ°á»i Æ°u nhã mà cùng 1 tên dế nhủi ở chung 1 chổ là 1 sá»± tình vô cùng buồn bá»±c, đặc biệt là cùng tên dế nhủi Lạc Phi cùng má»™t chá»—, quả thá»±c là thống khổ.
20 phút chỉ ngắn ngủi nhÆ° má»™t cái chá»›p mắt, nhÆ°ng đối vá»›i Nhược Lan mà nói, trong cái phòng tắm nà y 20 phút, quả thá»±c chÃnh là hai mÆ°Æ¡i năm, nà ng có lẽ đã chết lặng, lấy khăn tắm chà lÆ°ng cho Lạc Phi 1 cách máy móc, lá»— tai cÅ©ng bị Lạc Phi tra tấn.
Nếu nhÆ° khăn tắm nà y là 1 thanh chủy thủ, Nhược Lan không chút do dá»± đâm và o tim Lạc Phi, nà ng rốt cuá»™c chịu Ä‘á»±ng không nổi , nghÄ© đến việc sau nà y má»—i ngà y Ä‘á»u bị tra tấn nhÆ° váºy, Nhược Lan cÆ¡ hồ muốn Ä‘iên lên.
Cũng may, cực khổ cuối cùng cũng kết thúc, sau khi Nhược Lan cỠsát lưng Lạc Phi ra hơn 1 cân bùn, dế nhũi rốt cục cũng cảm thấy hà i lòng, mặc quần áo và o, cảm thấy mỹ mãn đi ra....
TrÆ°á»›c khi Ä‘i, Lạc Phi áy náy nhìn má»™t chút bể tắm Ä‘en sì, sau đó chỉ chỉ và o cái vòi sen: "NÆ°á»›c trong nà y tÆ°Æ¡ng đối sạch sẽ, chỉ là hÆ¡i lạnh, , lấy miếng gá»— ra, nÆ°á»›c sẽ chảy ra. Äồ chÆ¡i nà y tháºt tốt, ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c kia từng thấy chÆ°a? Hắc hắc, Ä‘i theo bản chủ nhân há»—n, má»—i ngà y Ä‘á»u hảo hảo hưởng thụ a!"
Lạc Phi rá»i Ä‘i, Nhược Lan đặt mông ngồi xuống thở gấp.
Thô tục có thể nhẫn nại, nÆ°á»›c đầy bùn cÅ©ng có thể nhẫn nại, duy chỉ có thứ là m cho Nhược Lan không thể chịu Ä‘á»±ng được chÃnh là mục quang Lạc Phi. Trên thế giá»›i tại sao có thể có loại ngÆ°á»i nhÆ° váºy, rõ rà ng cái gì cÅ©ng Ä‘á»u không hiểu, lại cứ muốn giả bá»™ cái gì cÅ©ng biết, nhÆ°ng lại có sức mạnh cá»±c Ä‘ai. Cà ng thêm có nổi giáºn là mục quang nhìn trên ngÆ°á»i mình, rất là bình thản giống nhÆ° là đang nhìn 1 tấm gá»— không có sinh mạng, không há» xuất hiện chút tình cảm nà o.
Ngẩng đầu nhìn tấm kÃnh trong phòng tắm, trong đó rõ rà ng là má»™t đại mỹ nhân xinh đẹp hoạt bát, vì sao tên dế nhÅ©i nà y lại xem nhẹ a ?
Bởi vì Ä‘Æ°a khăn tắm, Nhược Lan không thể tránh khá»i cùng Lạc Phi tiếp xux1 thân thể. Tuy nhiên Lạc Phi giống nhÆ° lần đầu tiên được ngÆ°á»i ta phục dịch tắm rá»a, nhiá»u Ãt có chút không được tá»± nhiên, lúc Nhược Lan chà xát sau lÆ°ng, lúc nà y Nhược Lan má»›i cảm nháºn được phản ứng của thân thể Lạc Phi.
Äược Nhược Lan-ngÆ°á»i tá»± nháºn rất xin đẹp chà lÆ°ng, Lạc Phi lại không chút phản ứng.
Không thể nà o, chẳng lẽ tháºt sá»± nhÆ° Lạc Phi nói, trong lòng hắn Nhược Lan căn bản không tÃnh là má»™t mỹ nhân, hắn đối Nhược Lan má»™t Ä‘iểm hứng thú Ä‘á»u không có?
Hoặc là , Lạc Phi sinh lý có vấn đ�
Xuất phát từ tá»± tôn, Nhược Lan tình nguyện tin tưởng là sinh lý hắn có vấn Ä‘á».
Nhược Lan lòng tá»± trá»ng đã bị đả kÃch tan tà nh .
Nà ng có thể tiếp nháºn thân pháºn nữ nô lệ, dù sao nà ng chỉ là má»™t Mục SÆ° nho nhá», còn là má»™t cô nhi không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a,Tế Ti nói không sai, là m nô lệ Hà ng Long giả cÅ©ng không tÃnh là ủy khuất. ChÃnh là mặc dù là m nô lệ, cÅ©ng muốn là m má»™t cái nữ nô lệ xinh đẹp là m cho chủ nhân say mê, nhÆ°ng Nhược Lan tháºt sá»± nhẫn nhịn không được việc Lạc Phi đối vá»›i nà ng không đếm xỉa.
Bị xem nhẹ đã là m Nhược Lan phát Ä‘iên, mà Lạc Phi tháºm chà còn xem nhẹ tÃnh tình Nhược Lan, đây quả thá»±c là m cho Nhược Lan nổi Ä‘iên.
"Äúng váºy, hắn nhất định là sinh lý có vấn Ä‘á»." Nhược Lan chỉ có thể tá»± an ủi.
Tuy nhiên Nhược Lan Ä‘Ãch xác rất muốn tắm rá»a, nhÆ°ng là nà ng tháºt sá»± không dám tắm trong nÆ¡i Lạc Phi vừa tắm qua. Bất quá Nhược Lan cÅ©ng không còn ý định láºp tức Ä‘i ra ngoà i. Phòng tắm rất yên tÄ©nh, có thể trốn bao lâu hay bấy lâu, nếu nhÆ° Ä‘i ra ngoà i, quá»· má»›i biết được cái tên chủ nhân ác ôn kia còn muốn nà ng là m cái gì.
Bởi váºy Nhược Lan yên lặng, hÆ¡n má»™t giá» sau má»›i chuẩn bị Ä‘i ra.
Äẩy cá»a ra 1 khe hở, nhìn ra bên ngoà i không có 1 bóng ngÆ°á»i. Nhược Lan thở dà i má»™t hÆ¡i, xem ra tên ác ôn đã bị Tế ti dẫn Ä‘i tham gia nghi thức hoan nghênh.Giá» phút nà y trong tiểu viện im ắng, ánh mắt Nhược Lan sáng ngá»i.
Thà rằng bị tiếng xấu, còn hơn cùng với cái tên ác ôn nà y cùng một chỗ.
NghÄ© tá»›i đây, Nhược Lan láºp tức rón ra rón rén rá»i Ä‘i phòng tắm, đẩy cá»a sau ra , Ä‘i và o trong 1 cái hẻm nhá». Phi thÆ°á»ng hồi há»™p, trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không có gặp được ngÆ°á»i nà o. Dá»c theo hẻm nhá» Ä‘i được bảy tám chục mét, phÃa trÆ°á»›c rá»™ng mở, đã Ä‘i tá»›i Ä‘Æ°á»ng lá»›n của Khố Kỳ trấn.
Vừa má»›i bị đạo tặc cÆ°á»›p sạch, các thôn dân còn Ä‘ang bối rối. Gia đình ngÆ°á»i chết khóc sÆ°á»›t mÆ°á»›t, ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng thì than thở, có nhiá»u ngÆ°á»i tụ táºp trong quảng trÆ°á»ng nhá», tìm kiếm trong 10 chiếc xe tang váºt đố váºt của mình. Tiá»ng ồn à o không dứt bên tai, bởi vì tà i váºt Ä‘á»u để há»—n tạp cùng má»™t chá»—, rất nhiá»u thứ không rõ nguyên chủ nhân là ai, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u tranh Ä‘oạt.
Nhược Lan vốn định thừa dịp nhiá»u ngÆ°á»i chuồn Ä‘i, chÃnh là vừa Ä‘i và i bÆ°á»›c, bị má»™t đám ngÆ°á»i hấp dẫn.
"Lão bản, đây là lân phiến Xuyên SÆ¡n Giáp tốt nhất, má»™t khối má»™t ngân tệ, không thể bán thấp hÆ¡n!" Má»™t thanh niên toà n thân Ä‘á»u là quần áo má»›i Ä‘ang cùng thÆ°Æ¡ng nhân cò kè mặc cả: "NgÆ°Æ¡i xem, trứng Liệt Há»a Äiá»u chÃnh là bảo bối khó được, tổng cá»™ng hai mÆ°Æ¡i sáu cái, má»™t trăm ba mÆ°á»i kim tệ. Mặt khác, những cây tất tiết thảo nà y, Ä‘á»u bán được trong khách sạn lá»›n, những thứ còn lại tiện nghi ngÆ°Æ¡i, tÃnh năm kim tệ má»™t cân."
NgÆ°á»i tuổi trẻ đại khái hai mÆ°oi hai hai mÆ°Æ¡i ba gì đó, thân cao má»™t mét bảy tám, mà y ráºm mắt to, mÅ©i thẳng mồm vuông, khuôn mặt tiểu bạch kiểm. Phối hợp thêm quần áo má»›i, dù là trong thà nh thị lá»›n cÅ©ng là đối tÆ°Æ¡ng say mê của vô số thiếu nữ.
NhÆ°ng mà , tên gia há»a nà y nói chuyện cùng bá» ngoà i của hắn không há» xứng, hắn nói chuyện là nÆ°á»›c miếng tung bay, hai tay kÃch Ä‘á»™ng quÆ¡ quÆ¡, hoà n toà n là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân khôn khéo, hÆ¡n nữa là má»™t tên tÃnh toán chi li, là thÆ°Æ¡ng nhân khôn khéo đến giảo hoạt.
Bất quá, khiến cho Nhược Lan chú ý cÅ©ng không phải là bá» ngoà i của ngÆ°á»i tuổi trẻ, mà là 2 bao y phục dứơi bà n chân hắn.
Nhược Lan liếc mắt là nháºn ra, 2 cái nà y là của tên ác ôn Lạc Phi, trong đó còn có bao lÆ°ng của mình nữa. Mà những thứ ngÆ°á»›i tuổi trẻ Ä‘ang bán Nhược Lan cÅ©ng biết, những kia toà n bá»™ Ä‘á»u là nà ng cùng Lạc Phi thiên tâm vạn khổ từ trong núi mang ra.
Cái bao của tên ác ôn nhÆ° thế nà o lại giao cho ngÆ°á»i trẻ tuổi nà y , chẳng lẽ là ác ôn bị cÆ°á»›p?
Mang lòng hiếu kỳ, Nhược Lan đi tới.
Giá» phút nà y, tất cả hà ng hóa cÅ©ng đã kiểm tra xong, lại không ai bá» tiá»n mua. Nguyên nhân rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°á»i tuổi trẻ ra giá rất cao. Không thể phủ nháºn, những hà ng hóa nà y Ä‘á»u là tinh phẩm khó gặp, cho dù là má»™t cái mạo hiểm Ä‘oà n xâm nháºp Fanors má»™t tháng, cÅ©ng chÆ°a chắc săn được nhiá»u nhÆ° váºy.
"Tiên sinh, gần đây chổ nà y không yên bình, bởi váºy chúng tôi má»›i nguyện ý dùng giá so vá»›i thị trÆ°á»ng cao hÆ¡n 20% giá để thu mua ngÆ°Æ¡i tất cả hà ng hóa." Má»™t cái thÆ°Æ¡ng nhân mặc quần áo trắng mặt lá»™ vẻ khó khăn nói: "Giá tiá»n của ngÆ°Æ¡i ra rất cao, chúng ta tháºt sá»± không cách nà o đáp ứng, chúng ta có thể không kiếm tiá»n, nhÆ°ng cÅ©ng không thể để mình bị lá»— a?"
"Các ngÆ°Æ¡i đừng hòng gạt ta, các ngÆ°Æ¡i khi ta là đứa ngốc à , các ngÆ°Æ¡i bị lá»— tiá»n?" NgÆ°á»i tuổi trẻ rất lão luyện cầm lấy má»™t khối lân phiến Xuyên SÆ¡n Giáp: "Loại lân phiến nà y là tà i liệu pha chế thuốc, má»™t khối tá»±u có thể bán được năm ngân tệ, ta bán đồ chÆ°a thà nh phẩm nên chỉ lấy 1 ngân tệ, còn quý sao?" Sá» sá» hai con sói con: "Còn có đây là song bà o thai Ma Lang, còn chÆ°a đầy tháng, thÃch hợp thuần hóa nhất. Má»™t trăm kim tệ má»™t đầu mua vá», không đến hai năm có thể trưởng thà nh nhất giai Ma Lang, có thể phun lá»a. Bảo bối nhÆ° váºy nếu nhÆ° bán cho quân Ä‘á»™i là m chiến thú, Ãt nhất cÅ©ng phải má»™t ngà n kim tệ a? Ta là không có thá»i gian, nếu không ta thà rằng chÃnh mình nuôi."
Bạch y thÆ°Æ¡ng nhân phản bác nói: "NgÆ°Æ¡i nói là giá cả bảy tám năm trÆ°á»›c, hiện tại Xuyên SÆ¡n Giáp đã có thể thuần dưỡng, giá cả giảm mạnh, trÆ°á»›c mắt 1 cái lân phiến chỉ bán được 1 đồng tệ, cao lắm cÅ©ng là sáu đồng tệ. NgÆ°Æ¡i muốn má»™t ngân tệ, giá cả cao hÆ¡n mÆ°á»i lần !"
" Xuyên SÆ¡n Giáp thú đã chăn nuôi được sao?" NgÆ°á»i tuổi trẻ hiển nhiên không biết chuyện nà y, trên mặt lá»™ ra thần sắc kinh ngạc, ngẩng đầu muốn từ trong đám ngÆ°á»i tìm kiếm đáp án. Äá»™t nhiên, ngÆ°á»i tuổi trẻ chứng kiến Nhược Lan, nhãn tình sáng lên nói: "Nhược Lan, ngÆ°Æ¡i cho ta biết Xuyên SÆ¡n Giáp con ngÆ°á»i có thể chăn nuôi rồi sao?"
Nhược Lan rất là ngạc nhiên: "Di, là m sao ngươi biết tên của ta?"
"Nói nhảm, ta là chủ nhân của ngÆ°Æ¡i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết rõ tên của ngÆ°Æ¡i." NgÆ°á»i tuổi trẻ trừng mắt, không hà i lòng nói: "Tắm rá»a mà thôi, lâu lắc, nữ nhân chÃnh là phiá»n toái!"
"A... Là ngÆ°Æ¡i!" Nhược Lan trừng to mắt, miệng mở ra tháºt lâu không cách nà o khép lại.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế
08-06-2011, 08:14 AM
Cuộc Sống Có Gì Vui Không?
Tham gia: May 2010
Äến từ: đâu còn lâu má»›i nói
Bà i gởi: 10,221
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 3,838
Thanked 170,654 Times in 8,347 Posts
Hà ng Long Giả
Tác Giả: Äại Minh VÆ°Æ¡ng
ChÆ°Æ¡ng 25: ThÆ°Æ¡ng nhân thà nh tÃn.
Dịch :Hắc Dạ
Biên: Hắc Dạ
Nguồn: Tu Chân Giới
Nếu nhÆ° nói lần đầu tiên Lạc Phi cùng Cá»± Long từ trên trá»i giáng xuống gây cho Nhược Lan chÃnh là rung Ä‘á»™ng, nhÆ° váºy lúc nà y đây gây cho Nhược Lan đúng là choáng váng .
Tuy sức tưởng tượng của Nhược Lan phong phú, cÅ©ng không nghÄ© tá»›i má»™t giá» trÆ°á»›c còn râu ria xồm xà m, sau 1 giá» tắm rá»a, cạo râu, thay quần áo má»›i, lại thần kỳ biến thà nh má»™t suất ca!
Tháºt bất khả tÆ° nghị a, chẳng lẽ đây là chân diện mục của hắn?
Nhược Lan lần nữa xác nháºn, thanh âm kia, dáng ngÆ°á»i Ä‘Ãch xác cùng tên ác ôn mấy ngà y nay không ngừng tra tấn nà ng giống nhau nhÆ° đúc. Äặc biệt ánh mắt kia, đảo qua đại mỹ nữ Nhược Lan mà 1 chút nóng bá»ng cÅ©ng không có.
Không sai, đây tháºt là Lạc Phi!
"Ta Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i không có nghe sao?" Lạc Phi nóng lòng đổi hà ng hóa thà nh kim tệ, bởi váºy đối vá»›i Nhược Lan Ä‘ang do dá»± phi thÆ°á»ng bất mãn.
"A... Là nhÆ° váºy, Ä‘Ãch xác là có ngÆ°á»i thà nh công chăn nuôi được Xuyên SÆ¡n Giáp, giá lân phiến Xuyên SÆ¡n Giáp trên thị trÆ°á»ng Ä‘Ãch xác giảm xuống rất nhiá»u."
Nếu nhÆ° là ngÆ°á»i khác, Nhược Lan nhất định nói cho hắn biết, con ngÆ°á»i tuy có thể chăn nuôi Xuyên SÆ¡n Giáp tuy nhiên giá cả lân phiến từ thú được nuôi cùng hoang dại là không cách nà o so sánh được. NhÆ°ng đây là Lạc Phi, Nhược Lan lá»±a chá»n quên Ä‘i. Äối vá»›i cái tên bắt mình là m nô lệ, Ä‘iên cuồng tra tấn chÃnh mình, còn xem nhẹ sá»± xinh đẹp của mình, Nhược Lan rất muốn nhìn thấy hắn that vá»ng.
"Tại sao có thể nhÆ° váºy? Ma thú có thể nuôi dưỡng, thợ săn ma thú chẳng phải chết đói hết sao?" Lạc Phi thất vá»ng, ủ rÅ© nói: "Äược rồi, nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói, lân phiến sáu đồng tệ. Những váºt nà y, ngÆ°Æ¡i đừng nói cho ta biết, Liệt Há»a Äiểu và Ma Lang cÅ©ng có thể nuôi thuần dưỡng a?"
Kế tiếp chÃnh là má»™t phen kịch liệt cò kè mặc cả, tuy Lạc Phi trÆ°á»›c kia là tên Tháºp Hoang Giả, đối vá»›i giá cả cÅ©ng biết chút Ãt, nhÆ°ng dù sao đã qua 8 năm, cÅ©ng không nắm bắt được giá cả thị trÆ°á»ng, hÆ¡n nữa bạch y thÆ°Æ¡ng nhân khua môi múa mép nhÆ° thần, giá cả cuối cùng cÅ©ng theo ý của tên thÆ°Æ¡ng nhân.
Năm sáu phút sau, sÆ¡ bá»™ đạt thà nh hiệp nghị, bạch y thÆ°Æ¡ng nhân dùng tám trăm kim tệ mua tất cả hà ng hóa của Lạc Phi. Tuy cÅ©ng là má»™t khoản tiá»n lá»›n, nhÆ°ng là xa xa không bằng giá Lạc Phi mong muốn, bởi váºy rất uể oải.
Lúc giao dịch sắp thà nh công, hắc Y lão giả bên cạnh đột nhiên mở miệng nói: "Tiểu huynh đệ, ta ra hai ngà n kim tệ."
Tất cả má»i ngÆ°á»i kể cả Nhược Lan và Lạc Phi Ä‘á»u cho là mình nghe lầm.
Hà ng hóa của Lạc Phi tuy chất lượng thượng thừa, nhÆ°ng là tổng giá trị chỉ khoảng 1200 kim tệ, thÆ°Æ¡ng nhân buôn bán ma thú, có thể có 30% lợi nhuáºn cÅ©ng là khả quan rồi . Mà lão giả ra giá hai ngà n kim tệ, vô luáºn là bán ở đâu Ä‘á»u là lá»— tiá»n.
Lạc Phi cÅ©ng biết mình buôn bán đã chiếm tiện nghi, bởi váºy má»™t giây đồng hồ cÅ©ng không do dá»±, hai tay Ä‘em hà ng hóa Ä‘Æ°a lại: "Thà nh giao!" Nói xong còn lo lắng lão giả đổi ý, bổ sung nói: "Tất cả má»i ngÆ°á»i là thÆ°Æ¡ng gia, chú ý chÃnh là chữ tÃn, hắc hắc."
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i từ trÆ°á»›c đến nay Ä‘á»u nói là là m. Ta là tổng quản Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i phân bá»™ Andorra-Mori, đã buôn bán hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i năm, còn chÆ°a từng có thất tÃn bao giá»." Mori mỉm cÆ°á»i, đống hà ng hóa trên mặt đất còn chÆ°a liếc qua đã nói : "Bất quá tiểu huynh đệ, nếu muốn đạt thà nh vụ giao dịch nà y, còn phải thêm 1 Ä‘iá»u kiện phụ."
"Äiá»u kiện phụ?" Lạc Phi láºp tức cảnh giác.
Mori chỉ và o cái túi tiá»n bằng da gấu của Lạc Phi nói: "Tiểu huynh đệ, đồ váºt bên trong, ta cÅ©ng muốn mua."
Thứ trong cái túi tiá»n da gấu là 400 tá» kim tệ. Vừa rồi, Lạc Phi từng xuất ra và i tá» kim tệ, dùng để đổi kim tệ vá»›i thÆ°Æ¡ng nhân, chỉ tiếc loại trao đổi nà y má»i ngÆ°á»i chÆ°a từng là m qua, không biết tỉ giá chÃnh xác, nên không có giao dịch.
"Không có vấn Ä‘á», bất quá tỉ lệ..." Nguyên lai là điá»u kiện nà y, Lạc Phi thở dà i má»™t hÆ¡i, hắn vốn không định đổi .
"Theo tỉ lệ mà ngÆ°Æ¡i nói, má»™t tá» tệ đổi 25 kim tệ." Mori tuổi tuy lá»›n, là m việc cÅ©ng rất sảng khoái: "Chỉ váºy thôi, có bao nhiêu tá» kim tệ , ta muốn tất cả."
"Tổng cộng ba trăm tám mươi bốn tỠtệ." Số lượng tỠkim tệ, Lạc Phi đã kiểm kê qua vô số lần: "1 tỠtệ đổi 25 kim tệ, tổng cộng là ..."
Mori hà o phóng khoát tay chặn lại: "Cho ngươi một vạn kim tệ, thêm những hà ng hóa nà y, tổng cộng một vạn hai nghìn kim tệ."
"Lão tiên sinh, ngÆ°Æ¡i nói là sá»± tháºt?" Äối phÆ°Æ¡ng quá hà o phóng, Lạc Phi không có ý tứ, gãi gãi đầu nói ra: "NgÆ°Æ¡i đã sảng khoái nhÆ° váºy, ta cÅ©ng không thể cho ngÆ°Æ¡i bị lá»— a. Tốt nhÆ° váºy , cho ta cái chiết khấu, tÃnh cả những hà ng hóa nà y, tổng cá»™ng má»™t vạn má»™t ngà n chÃn trăm chÃn mÆ°Æ¡i lăm kim tệ."
Mori đắc ý nói: "Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i là m gì có việc bị lá»—? Tiểu huynh đệ, nói tháºt cho ngÆ°Æ¡i biết, những tá» tệ nà y là hÆ¡n ba nghìn năm trÆ°á»›c nằm vÆ°Æ¡ng triá»u Merl đã từng sỠđã dùng qua, truyá»n lÆ°u cho tá»›i hôm nay, đã có giá trị văn váºt. Nếu nhÆ° tÃnh toán theo giá cả kim chúc, má»™t tá» tệ cùng lắm là đổi hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i kim tệ. NhÆ°ng là có ngÆ°á»i mau của chúng ta những tá» tệ nà y, hiện Ä‘ang mua vá»›i số lượng lá»›n, ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a tỉ lệ lên tá»›i 1 tá» tệ đổi 50 kim tệ!â€
Tất cả má»i ngÆ°á»i hÃt và o má»™t hÆ¡i khà lạnh, Ä‘á»u dùng ánh mắt hâm má»™ chằm chằm và o Mori, quá may mắn, trong chốc lát công phu buôn bán lá»i hÆ¡n má»™t vạn kim tệ.
Mori nói xong, khóe miệng mang theo má»™t tia mỉm cÆ°á»i giữ kÃn nhÆ° bÆ°ng, nhìn không chuyển mắt và o Lạc Phi. Hắn sở dÄ© dám ở nÆ¡i nà y nói váºy là có chổ dá»±a, tá»± nhiên là yên tâm, hắn không lo lắng Lạc Phi đổi ý.
Nhược Lan nhìn có chút hả hê, nà ng đối vá»›i Lạc Phi có chút minh bạch, tên tham tà i nà y chắc chắn sẽ đổi ý, nói nhÆ° váºy nhất định sẽ cùng Tô Khắc thÆ°Æ¡ng trở mặt.
Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i dá»… trêu sao? Nhược Lan cÅ©ng không quen biết ngÆ°á»i của To Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i nhÆ°ng cÅ©ng biết 1 Ãt vá» Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i, đây chÃnh là thÆ°Æ¡ng há»™i lá»›n nhất của Andorra, cÆ¡ hồ tại tất cả thà nh trấn Ä‘á»u có phân bá»™ của bá»n há», há»™ vệ Ä‘oà n ở tổng bá»™ có hÆ¡n ngà n ngÆ°á»i. Mori nói rất đúng, Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i trong lúc buôn bán có tiếng là giữ chữ tÃn, bất quá bá»n hắn cÅ©ng rất bá đạo, đã chá»n ngÆ°á»i buôn bán thì không cho phép ngÆ°á»i khác nhúng tay, nếu không nghe lá»i thì sẽ bị Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i nghiêm khắc trả thù. Vừa nghe thấy Mori mở miệng, những thÆ°Æ¡ng nhân ma thú khác láºp tức câm miệng , đây là biểu hiện của thá»±c lá»±c a.
"tỉ lệ 1:50!" Quả nhiên, Lạc Phi vừa nghe liá»n choáng váng.
"Tất cả má»i ngÆ°á»i là thÆ°Æ¡ng gia, chú ý chÃnh là chữ tÃn, hắc hắc!" Mori gian xảo cÆ°á»i, dùng lại câu của Lạc Phi má»›i nói, sau đó lạnh lùng nhìn Lạc Phi, chỠđợi hắn trả lá»i.
"Äúng, ngÆ°á»i là m ăn, chữ tÃn đệ nhất!" Những ngÆ°á»i khác cÅ©ng phụ hoạ theo.
Äây là lòng ngÆ°á»i, đã không thể có lợi, nhÆ° váºy xem ngÆ°á»i khác bị hại để tìm kiếm cân đối tâm lý a .
Lạc Phi nhắm 2 mắt, hai tay che túi tiá»n, cÆ¡ thể kịch liệt run rẩy . Má»—i ngÆ°á»i cÅ©ng nhìn ra được, Lạc Phi nhất định là hối háºn, chênh lệch giá hÆ¡n má»™t vạn kim tệ đó, cÅ©ng đủ má»™t ngÆ°á»i có cuá»™c sống xa xỉ nhiá»u năm.
ChÃnh là và i giây đồng hồ sau, Lạc Phi lại thở má»™t hÆ¡i dà i nhẹ nhõm, trong ánh mắt chăm chú của má»i ngÆ°á»i tháo túi tiá»n xuống dÆ°a cho Mori: "Thà nh giao, kiểm hà ng rồi trả thù lao a." Nói xong câu đó, Lạc Phi cúi đầu xuống, rốt cuá»™c không Ä‘Ã nh lòng nhìn túi tiá»n lần nữa.
Mori cÆ°á»i tủm tỉm há»i: "Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i đã nghÄ© kÄ©."
Không nghÄ© tá»›i Lạc Phi lại rất Ä‘iá»m nhiên, giống nhÆ° không có gì nói: "Cái nà y có cái gì có thể tưởng tượng, nam nhân sao, nói lá»i giữ lá»i, đã giá cả là ta định, chỉ cần ngÆ°Æ¡i không đổi ý, giao dịch muốn tiếp tục!"
Lần nà y, đến phiên Nhược Lan kinh ngạc: cái tên ác ôn nà y cũng có bộ dáng nam nhân a!
"Sảng khoái!" Mori nhãn tình sáng lên, từ trong lòng ngá»±c lấy ra má»™t miếng kim chúc có tiêu chà của Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i Ä‘Æ°a cho Lạc Phi: "Lạc Phi tiên sinh, từ nay vá» sau, ngÆ°Æ¡i chÃnh là khách úy của Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i chúng ta, sau nà y vô luáºn ngÆ°Æ¡i cần cái gì, chỉ cần cầm cái thẻ nà y đến phân bá»™ của Tô Khắc thÆ°Æ¡ng há»™i mua sắm, chúng ta sẽ dà nh giá cả Æ°u đãi cho ngà i." Bởi vì nhân phẩm của Lạc Phi, Mori đổi giá»ng xÆ°ng hô Lạc Phi là tiên sinh.
Khi nói chuyện, hai đại hán vạm vỡ khiêng 1 cái thùng gỗ tới.
Mori mở ra, trong mặt dÄ© nhiên là 1 rÆ°Æ¡ng đầy kim tệ: "Lạc Phi tiên sinh, đây là má»™t vạn kim tệ, má»i ngÆ°Æ¡i đếm a."
Lạc Phi chÆ°a từng có nhiá»u kim tệ nhÆ° váºy, con mắt láºp tức sáng lên, hô hấp cÅ©ng nhanh hÆ¡n gấp bá»™i. Bất quá Lạc Phi cÅ©ng không có váng đầu, mà là chăm chú nói: "NhÆ° thế nà o chỉ có má»™t vạn a?"
"Lạc Phi tiên sinh, theo ta quan sát, ngoại trừ vị nữ bá»™c xinh đẹp nà y, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có tùy tùng nà o khác a." Mori cÆ°á»i nhìn Nhược Lan: "Äây chÃnh là 1 rÆ°Æ¡ng kim tệ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không thể tiểu cô nÆ°Æ¡ng cả ngà y xách theo nó chứ. Mặt khác, mang theo đại lượng kim tệ cÅ©ng không đảm bảo an toà n, không phải sao?"
Trên Bang Thác Ô Äại Lục má»™t vạn kim tệ thêm thùng chứa nặng chừng má»™t trăm ba mÆ°Æ¡i cân. Lấy lá»±c lượng của Lạc Phi hiện tại, có thể rất nhẹ nhà ng xách theo những kim tệ nà y, mấu chốt là thùng thể tÃch quá lá»›n, không tiện mang theo.
Lạc Phi cÅ©ng không muốn sau nà y Ä‘i đến đâu, Ä‘á»u khiêng theo 1 cái rÆ°Æ¡ng lá»›n, đây không phải là nói vá»›i bá»n tiểu thâu, cÆ°á»ng đạo là ta đây rất nhiá»u tiá»n, mau tá»›i cÆ°á»›p hay sao?
ChÃnh là thể tÃch má»™t vạn kim tệ cùng má»™t vạn hai nghìn kim tệ khác biệt cÅ©ng không lá»›n, Mori vì cái gì trả thiếu 2 nghìn kim tệ?
Thấy Lạc Phi do dá»±, Mori mỉm cÆ°á»i, xuất ra má»™t quả giá»›i chỉ mà u Ä‘en nói: "Äây là cái không gian giá»›i chỉ, có thể tÃch là 2 mét khối, sức nặng chứa được tối Ä‘a là 1 tấn. Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i nguyện ý, ta bán cho ngÆ°Æ¡i giá 2 nghìn kim tệ, thế nà o?"
"Không gian giá»›i chỉ?" NgÆ°á»i vây xem kinh hô.
Tà i sản của Lôi Äế
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Lôi Äế