Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch : thienlang2 Biên tập : shizer
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu
Tin tức đột nhiên tới, làm Ốc Đốn choáng váng.
Ốc Đốn thật sự rất yêu Ni Na, muốn quang minh chánh đại kết hôn tại đế quốc, mà không cần phải chạy trốn.
"Khải Lan, tin tức này là thật?" Lâm Lôi cũng nhìn chằm chằm vào Khải Lan, vội hỏi lại lần nữa.
Khải Lan trịnh trọng gật đầu nói "Lâm Lôi đại sư, mặc dù bệ hạ còn không công khai tuyên bố,nhưng tin tức này là cha ta từ nói chuyện với bệ hạ biết được. Tin tưởng Lâm Lôi đại sư tự phán đoán được."
Lâm Lôi gật đầu.
Tể tướng đế quốc căn bản không cần phải lừa gạt con mình, hơn nữa Lâm Lôi với tinh thần lực cửu cấp đại ma đạo sư, nếu đối phương nói dối, cường đại tinh thần lực của Lâm Lôi sẽ cảm giác được.
"Mặc kệ thế nào, huynh đệ chúng ta vẫn rất cảm tạ ngươi đã trợ giúp." Lâm Lôi cảm tạ nói.
Lúc này đầu óc hỗn loạn của Ốc Đốn mới tỉnh táo lại, hắn cũng rất cảm kích nói "Khải Lan, cám ơn ngươi đã báo cho ta biết."
"Không cần cám ơn, ta chỉ hy vọng cuộc sống Ni Na sau này có thể hạnh phúc. Được rồi, ta đi trước." Khải lan có chút khom người nói, liền rời đi.
Ốc Đốn nhìn Khải Lan rời đi, đột nhiên xoay người nhìn về phía Lâm Lôi "Đại ca, chúng ta làm sao bây giờ?" Đầu óc Ốc Đốn này lúc đích xác vẫn còn chút rối loạn.
"Làm sao bây giờ?" ''Trước tiên chuẩn bị để nữ quyến rời đi đế quốc."
Lâm Lôi lạnh lùng nhìn về phía hoàng cung "Chúng ta đã không còn lựa chọn, ta đã phái người đi mời Da Lỗ tới đây, bây giờ chỉ có thể thông qua Đạo sâm thương hội, trước để Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp tỷ muội, Hi Nhĩ Mạn thúc thúc thân nhân dời đi đế quốc. Hơn nữa tốt nhất là không để cho hoàng đế phát hiện."
Kỳ thật, phát hiện cũng không có gì.
Kiều An bệ hạ hoài nghi Lâm Lôi thì thế nào? Chẳng lẻ hắn dám đắc tội Lâm Lôi? Dù sao hắn không như Vũ thần. Hơn nữa hắn ngay cả muốn đắc tội nhưng những kẻ dưới tay hắn, có ai là đối thủ của Lâm Lôi?
Lâm Lôi trước tiên mời Da Lỗ lại đây, cùng Da Lỗ thương lượng một hồi, Da Lỗ lúc này vỗ ngực cam đoan "Lão Tam, ngươi yên tâm? Tuyệt đối không thành vấn đề."
Da Lỗ cười nói "Kỳ thật, lão Tam. Bệ hạ dù biết chuyện này, hắn cũng chỉ có thể làm như không biết."
Lâm lôi mỉm cười.
Đạt tới thánh vực, đế quốc hoàng đế mặc dù địa vị cao, nhưng là với hắn không còn có bao nhiêu uy hiếp. Trên thực tế Lâm Lôi sợ là Vũ thần tĩnh tu trên núi.
"Cố gắng không bị phát hiện." Lâm Lôi nhắc nhở nói.
Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp tỷ muội mặc dù không muốn dời đi, nhưng các nàng cũng biết sau này còn có thể cùng Lâm Lôi bọn họ ở cùng một chỗ, cũng thuận theo Đạo sâm thương hội an bài, lặng lẽ rời đi đế quốc.
Thật ra Lâm Lôi, Ôc Đốn bọn họ cũng không bỏ qua cuối cùng một tia hy vọng.
Bọn họ hy vọng, đến lúc đó. Kiều An bệ hạ sẽ lựa chọn Ốc Đốn. Mặc dù hy vọng rất khó nhưng nói không chừng Kiều An bệ hạ có thể thay đổi chủ ý.
Dù sao, cũng không ai muốm chạy trốn. Bọn họ cũng đã quen thuộc sống ở đế quốc. Không tới thời khắc cuối cùng, bọn họ cũng không bỏ qua.
Thời gian từng ngày trôi qua, cũng sắp đền ngày mười lăm tháng ba, trong mỗi tửu điếm hay ở ven đường đều cũng có người thảo luận về chuyện của Ốc Đốn, Bố Lỗ Mặc cùng Thất công chúa.
Mọi người đều đoán, ai là người cuối cùng cưới được Thất công chúa.
Thời gian trôi đi. Hôm nay rốt cục đã tới ngày mười năm tháng ba, sáng sớm hôm này sương mù dầy đặc, cho dù đã tám giờ sáng mặt trời đã mọc. Nhưng chỉ có thể thấy được mơ hồ mười thước chung quanh.
"Hô." Ốc Đốn đứng ở cửa bá tước phủ, hít một hơi dài.
Mấy ngày nay, áp lực trong lòng hắn thật sự rất lớn.
"Được rồi, hôm nay sẽ biết kết quả, thả lỏng chút đi." Lâm lôi cười vỗ bả vai Ốc Đốn. Ốc Đốn quay đầu lại nhìn Lâm Lôi, thấy Lâm Lôi, Ốc Đốn cảm thấy mình phảng phất có một hậu thuẫn kiên cường,liền có chút khí thế.
« Vâng. » Ốc đốn trịnh trọng gật đầu.
Lâm Lôi, Ốc đốn hai người lập tức lên xe ngựa, hướng hoàng cung đi tới, bởi vì sương mù, tốc độ xe ngựa đi rất chậm. Hơn nữa hôm nay xe ngựa đi đến hoàng cung thật nhiều.
Trước cửa hoàng cung .
Một loạt xe ngựa dừng lại, đại quan quý tộc đều xuống xe, cười nói chào hỏi nhau.
" Áo Lợi Duy Á đại nhân đến."thấy Áo Lợi Duy Á, Bố Lỗ Mặc hai huynh đệ xuống xe ngựa, đứng ở trước cửa quý tộc, các đại thần đều nhiệt tình đến nghênh đón.
Áo Lợi Duy Á thấy nhiều đại thần, quý tộc đi tới, không khỏi nhướng mày.
"Nhị đệ, chúng ta đi vào." Áo Lợi Duy Á cũng không thèm nhìn lấy một cái, trên người tự nhiên phát tán ra một đạo đấu khí, bức lui quý tộc, đại thần chung quanh mà không làm tổn thương chút nào.
Quý tộc, đại thần đều nhìn nhau, không khỏi ngạc nhiên.
"Đại nhân, tới..." thanh âm mã phu vang lên, rồi sau đó Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người cũng xuống xe ngựa, lúc này đây các quý tộc, đại thần cũng không có tới gần, mà đứng cách một khoảng chào hỏi.
Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người cũng đồng dạng không có để ý tới, trực tiếp hướng cửa cung đi đến.
"Lâm Lôi." Áo Lợi Duy Á ngược dừng lại, quay đầu lại nhìn Lâm Lôi chào hỏi.
"Áo Lợi Duy Á." Đối với đối thủ có thực lực, Lâm Lôi trong lòng có một phần kính trọng. Có thể có như thế thực lực, không dốc lòng khổ tu căn bản không thể đạt được.
Lâm Lôi, Ốc Đốn, Áo Lợi Duy Á, Bố Lỗ Mặc cùng đi hướng luyện công điện đi đến.
"Lâm Lôi, hôm đó tại đấu vũ trường, nói thật ta thật sự rất muốn cùng với ngươi tiếp tục tỷ thí." Áo Lợi Duy Á trên mặt tươi cười nói.
"Sao? Vậy ngươi như thế nào lại buông tha? Ta không tin ngươi e ngại Hắc Đức Sâm." Lâm lôi cười nói.
Áo Lợi Duy Á, Lâm Lôi đều cảm giác được thực lực đối phương, hôm đó bọn họ bị Hắc Đức Sâm bức lui, ngoại trừ Hắc Đức Sâm thực lực mạnh,nhưng so với việc Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á còn không có bộc phát công kích cũng không có quan hệ.
"Không phải e ngại Hắc Đức Sâm, mà là …… khiêu chiến Hắc Đức Sâm là quyết tâm của ta từ sáu năm trước.Từ khi Hắc thạch kiếm đại thành, ta khẳng định phải khiêu chiến hắn. "
"Lâm Lôi, tại đấu vũ trường đánh một trận, ta trong lòng cũng rất muốn cùng ngươi giao thủ. Chỉ là trước khi giao thủ, nhất định phải đấu với Hắc Đức Sâm trước.Hắc thạch kiếm kiếm pháp, ta không muốn để cho Hắc Đức Sâm biết. Nếu đấu trước với ngươi, không phải sẽ để lộ ra sao?" Áo Lợi Duy Á khóe miệng có chút mỉm cười, "ta rất muốn nhìn xem được xưng là 'Bàn Thạch Kiếm Thánh' Hắc Đức Sâm như thế nào tiếp chiêu nàycủa ta."
Lâm Lôi gật đầu.
"Hơn một tháng sau chiến đấu, ngươi nghĩ ta cùng bàn thạch kiếm thánh ai sẽ thắng?" Áo Lợi Duy Á đột nhiên hỏi.
Lâm Lôi do dự trong chốc lát.
Hôm đó Lâm Lôi thấy hắc thạch kiếm mặt ngoài lưu chuyển màu đen quang mang, liền cảm thấy một loại hơi thở quỷ dị. Lâm Lôi đối với Hắc ngọc trọng kiếm rất tự tin nhưng mình có thể kháng trụ được uy lực đối phương một kiếm hay không lại không có tin tưởng.
"Ngươi cùng bàn thạch kiếm thánh, ai sẽ thắng sao ? Ta nghĩ khả năng bàn thạch kiếm thánh 'Hắc Đức Sâm' chiến thắng có chút cao hơn. Dù sao bao nhiêu năm qua còn không có thánh vực cao thủ nào đánh bại được hắn. Hắn làm được như thế, dám chắc cũng có chỗ dựa." Lâm Lôi công bằng nói.
Áo Lợi Duy Á gật đầu "Đúng, ta cũng thừa nhận, sáu năm trước ta cùng Hắc Đức Sâm đánh một trận. Hắc Đức Sâm biểu hiện ra chỉ là một phần thực lực của hắn . Hắc Đức Sâm …… thâm không lường được. Chỉ là ta đối với hắc thạch kiếm pháp cũng tràn ngập tin tưởng. Mặc hắn phòng ngự cường đại thế nào, phỏng chừng cũng không kháng được."
Lâm lôi nở nụ cười.
Áo Lợi Duy Á cũng giống mình đối với Hắc thạch kiếm rất tự tin.
"Hắc thạch kiếm pháp của ngươi rốt cuộc là loại công kích gì,sao ngươi cso thể tin tưởng như vậy?" Lâm Lôi tò mò dò hỏi.
Áo Lợi Duy Á cười nói "Hắc thạch kiếm?" Áo Lợi Duy Á nhìn về phía Lâm Lôi, do dự trong chốc lát liền nói "ta có thể nói cho ngươi biết, hắc thạch kiếm, kiếm pháp là lĩnh ngộ hắc ám nguyên tố pháp tắc sáng tạo ra."
Lâm lôi gật đầu.
"Cho nên, hắc thạch kiếm, kiếm pháp công kích ngoại trừ xuyên thấu lực. Còn có đối với linh hồn công kích." Áo Lợi Duy Á tự tin nói ra.
"Linh hồn công kích?" Lâm Lôi chấn động.
Trong hắc ám ma pháp vốn có linh hồn nguyền rủa ma pháp, trong hắc ám nguyên tố pháp tắc cũng có chứa gì đó về phương diện linh hồn. Áo Lợi Duy Á đối với hắc thạch kiếm lại lĩnh ngộ phương pháp công kích linh hồn, thật sự là rất kinh người.
"Hắc thạch kiếm phá hư lực chỉ cần phòng ngự bình thường là được. Nhưng là trực tiếp công kích linh hồn…… phòng ngự vật lý bình thường. Cơ bản không có hiệu quả. Ta xem Hắc Đức Sâm như thế nào ngăn cản!"
Áo Lợi Duy Á nói, Bố Lỗ Mặc đứng bên cạnh trên mặt đều có vẻ hưng phấn.
Lâm lôi cũng phải thừa nhận ……
Hắc thạch kiếm cũng, quả nhiên đáng sợ.
"Đáng sợ, trực tiếp công kích linh hồn." Lâm Lôi cũng khiếp sợ uy lực một chiêu của đối phương.
"Cho nên linh hồn càng mạnh, ngăn cản chiêu này càng nắm chắc. Bất quá, chiến sĩ tinh thần lực cũng không quá mạnh mẻ. Ngay cả thánh vực chiến sĩ, tinh thần lực bình thường cũng không bằng cửu cấp đại ma đạo sư." Áo Lợi Duy Ấ rất tự tin.
Chiến sĩ tinh thần lực so với đồng cấp ma pháp sư kém rất nhiều.
Chiêu này, vừa vặn nhằm vào diểm yếu của chiến sĩ.
"Lâm Lôi vậy của chiêu ngươi là loại gì công kích?" Áo Lợi Duy Á cũng dò hỏi.
Bố Lỗ Mặc cũng nhìn về phía Lâm Lôi, giờ Bố Lỗ Mặc trong mắt kiêu ngạo, vẻ mặt hắn cho rằng Lâm Lôi dám chắc không bằng nổi hắn ca ca.
Lâm Lôi cũng không giấu diếm nói " Hắc ngọc trọng kiếm kiếm pháp, phòng ngự bình thường cũng là cơ hồ không có hiệu quả, trực tiếp công kích trong cơ thể nội tạng."
"Phòng ngự cơ hồ không có hiệu quả?" Áo Lợi Duy Á sắc mặt biến đổi.
Cao thủ bình thường đều là rèn luyện tinh thần lực, đặc biệt khi lĩnh ngộ pháp tắc tinh thần lực gia tăng tương đối nhanh. Tỷ như Hắc Đức Sâm, hắn tinh thần lực hẳn là hơn cửu cấp đại ma đạo sư.
Nhưng chính là nội tạng lại bất đồng.
Cơ thể rèn luyện dễ dàng, nhưng trái tim, gan phổi này rất khó tu luyện được. Chỉ có thể khi hấp thu nguyên tố, khiến cho trái tim mạnh mẻ hơn thôi.
Nếu nội tạng đều bị hủy, người tự nhiên là sẽ chết.
"Phòng ngự vô dụng, trực tiếp công kích trong cơ thể ……" Áo Lợi Duy Á trong lòng cũng bội phục Lâm Lôi, loại…này công kích quá quỷ dị, nhưng Lâm Lôi cũng có thể sáng tạo ra.
Lâm Lôi cũng bội phục Áo Lợi Duy Á, hắc thạch kiếm trực tiếp công kích linh hồn.
Phía sau một ít quý tộc, đại thần, nhìn thấy Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á hai người giống như bạn tốt nói chuyện, đều cũng giật mình.
Rất nhanh, Lâm Lôi đã đi tới luyện công điện.
Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á nhìn nhau, liền cùng đệ đệ bước vào luyện công điện. Thật ra hai người nói cho đối phương biết chính mình tuyệt chiêu, đối phương muốn phòng ngự đều rất khó.
Linh hồn hay trong cơ thể nội tạng, đều là tuyệt đối yếu hại. Cũng chỉ có hai đại thiên tài đều đối với mình tuyệt chiêu có tự tin, mới không sợ nói cho đối phương biết.
Nói cho ngươi thì sao? Có bản lãnh phòng trụ được rồi hãy nói!
Trong luyện công điện đã tụ tập không ít người, làm Lâm Lôi mang theo Ốc Đốn vừa mới tiến vào đã có cung đình thái giám đi tới "Lâm lôi đại nhân, bệ hạ sớm đã an bài chỗ ngồi, người đến đó ngồi là được."
Bình thường các đại thần đều phải đứng, nhưng Lâm Lôi lại khác.
Lâm Lôi bình yên ngồi xuống, Áo Lợi Duy Á cũng được thái giám mời đến một bên ngồi xuống. Trong đại điện các quý tộc, đại thần nhìn về phía Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á trong ánh mắt đều có vẻ kính sợ.
"Lâm Lôi, ngươi cho rằng bệ hạ sẽ chọn ai?" Tại đông đảo quý tộc, đại thần nhìn ngó, Áo Lợi Duy Á cùng Lâm Lôi tự nhiên nói chuyện với nhau.
"Đương nhiên đệ đệ ta Ốc Đốn." Lâm lôi trực tiếp trả lời.
Áo Lợi Duy Á liếc mắt một cái nhìn Lâm Lôi "Ta không cho là như vậy …… Nga, bệ hạ đã tới." Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á đều nhìn về hướng cửa điện, cùng cung đình thái giám còn có hoàng hậu, phi tần và Thất công chúa theo sau, Kiều An bệ hạ bước vào đại điện.
Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch : thienlang2 Biên tập : shizer
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu
Luyện công điện im lặng, Thấy Kiều An bệ tới, Lâm Lôi cũng đứng lên, tại luyện công điện,hoàng đế địa vị cao nhất, ít nhất cũng nên cấp cho hoàng đế chút thể diện.
Ốc Đốn trong mắt lúc này chỉ có Ni Na, Ni Na đi theo phía sau mẫu hậu, cũng đồng thời nhìn về phía hắn.
"Đại ngốc tử ……" Môi Ni Na giật giật, nhưng không phát ra âm thanh.
Ốc Đốn cũng chỉ là xuất ra vẻ tươi cười, trong ánh mắt Ốc Đốn hiện lên vẻ kiên định, hai người chỉ cần qua ánh mắt đều hiểu được đối phương suy nghĩ. Bất kể hôm nay Kiều An bệ hạ lựa chọn ai, Ốc Đốn cũng không buông tha.
"Ni Na là của ta, ai cũng không đoạt đi được" Ốc Đốn liếc mắt về phía Bố Lỗ Mặc một cái, rồi sau đó lại nhìn về Kiều An bệ hạ.
"Bái kiến bệ hạ."
Trong đại điện,tất cả các quý tộc, đại thần đều quỳ xuống, cung kính hành lễ.
"Đều đứng lên đi." Kiều An bệ hạ xoay người nhìn về phía Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á hai người, thái độ khiêm nhường nói : "Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, mời ngồi xuống."
Ốc Đốn cũng thấy được Lâm Lôi ở xa xa, có Lâm Lôi tại đây, Ốc Đốn như có được mười phần tự tin.
Kiều An bệ hạ nhìn về phía hoàng hậu, phi tần nói "Các ngươi đều ngồi vào bên kia. Ni Na, ngươi với mẫu hậu ngồi cùng một chỗ." Hoàng hậu, phi tần cùng với Thất công chúa Ni Na đều đã ổn định chỗ ngồi. Bên kia cũng có một loạt chỗ ngồi.
Tại Áo Bố Lai Ân đế quốc, trong luyện công điện, Hoàng hậu phi tần đều không được ngồi trên, cũng chỉ có thể ngồi phía dưới.
"Hôm nay, chính là một ngày trọng yếu. Ha ha …… tin tưởng không ít người vẫn chờ đợi tới hôm nay. Hôm nay bổn hoàng sẽ tuyên bố. Rốt cuộc ai có thể lấy được nữ nhi bảo bối của ta." Kiều An bệ hạ hướng về Ni Na cười nói.
Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á mọi người đều nhìn lên Kiều An bệ hạ.
Ốc Đốn càng cảm thấy tim mình 'bịch bịch' đập mạnh.
Rốt cuộc sẽ tuyển ai?
Mình hay Bố Lỗ Mặc?
"Về phần tuyển ai, bổn hoàng lập tức sẽ tuyên bố, trước tiên bổn hoàng xin giới thiệu hai vị thân truyện đệ tử của Vũ thần." Kiều An bệ hạ cũng thấy được xa xa hai người đang bay tới, hai người này đều mặc màu xanh trường bào, hai người tiến vào võ công điện, trước hết gật đấu với Bố Lỗ Mặc.
"Ra mắt bệ hạ." Sau đó hai người này hướng Kiều An bệ hạ hành lễ.
Ốc Đốn sắc mặt biến đổi.
Vũ thần thân truyện đệ tử? Thấy hai người này tiến đến, Ốc Đốn cảm thấy chuyện rất không ổn, cách đó không xa Bố Lỗ Mặc đắc ý nhìn thoáng qua Ốc Đốn.
Hai người rõ ràng đến trợ uy cho Bố Lỗ Mặc.
"Bổn hoàng giới thiệu một chút,vị bên trái này là Lan Khoa tiên sinh, vũ thần thân truyện đệ tử,là thánh vực cao thủ." Kiều An bệ hạ lãng thanh nói, " Vị bên phải là Tạp Tư Bá Đặc tiên sinh, vũ thần thân truyện đệ tử, cũng là thánh vực cao thủ."
Trong luyện công điện các quý tộc, đại thần đều hướng hai vị thánh vực cao thủ chào hỏi.
"Lan Khoa, Tạp Tư Bá Đặc, xin mời các ngươi hai người đến bên cạnh Lâm lôi cùng Áo Lợi Duy Á." Kiều An bệ hạ mỉm cười nói.
Lan Khoa, Tạp Tư Bá Đặc, Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á mấy người cùng ngồi một chỗ.
Ốc Đốn cắn rang, lúc nay hắn cảm thấy áp lực đến, tình thế rõ ràng là có lợi cho Bố Lỗ Mặc. Mà lúc này, khi Kiều An bệ hạ lên tiếng.
"Bố Lỗ Mặc, Ốc Đốn, tiến lên ." Kiều An bệ hạ cất cao giọng nói.
"Vâng,bệ hạ."
Ốc Đốn hít một hơi dài, để cho bình tĩnh lại, liền hướng đi đến trung điện, Bố Lỗ Mặc, Ốc Đốn hai người lạnh lùng nhìn nhau một cái, sau đó sóng vai đứng.
Trên điện mọi ánh mắt đều nhìn về phía bọn họ.
"Bổn hoàng muốn chọn ai trở thành Ni Na trượng phu, tự nhiên trước tiên là các ngươi hai người đều muốn cưới Ni Na. Bổn hoàng hỏi lai các ngươi lần cuối, các ngươi có hay không còn muốn kết hôn Ni Na?" Kiều An bệ hạ nghiêm túc hỏi.
Đã tới cuối cùng thời khắc.
Bố Lỗ Mặc lập tức nói "Bệ hạ. ta trong giấc mộng cũng mơ có thể lấy Ni Na công chúa làm vợ."
Ốc đốn cũng nói "Bệ hạ, thần rất mong muốn có thể cùng Ni Na quang minh chánh đại cử hành hôn lễ tại đế quốc, cả đời cùng một chỗ. Vĩnh viễn không xa rời."
Ốc Đốn nhìn Ni Na nói.
Ni Na cũng nhìn về phía Ốc Đốn, hai người đối mắt, cả võ công điện tuyệt đại đa số đều chú ý tới, sắc mặt Bố Lỗ Mặc bên cạnh trầm xuống.
"Ha ha, tốt lắm." Kiều An bệ hạ tươi cười, "Hai vị đều thành khẩn như thế, bổn hoàng rất vui mừng. Nhưng bổn hoàng cũng chỉ có thể lựa chọn một người."
Một cái, làm Bố Lỗ Mặc trong lòng vui mừng. Hắn cảm giác được Kiều An bệ ý tứ.
Lựa chọn ai?
Ốc Đốn lo lắng, chờ mong nhìn Kiều An bệ hạ.
"Chư vị an tĩnh, bổn hoàng bây giờ trịnh trọng tuyên bố -"
" Lúc này Vũ thần thân truyện đệ tử 'Tạp Tư La Đặc' đứng lên, lên tiếng ngăn trở Kiều An bệ hạ dừng lại, Kiều An bệ hạ không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Tạp Tư La Đặc.
Nếu là người khác ngăn cản, hắn đã sớm mắng. Nhưng chính là Tạp Tư La Đặc.
"Bệ hạ." Tạp Tư La Đặc hướng lên đại điện phía Kiều An bệ hạ đi đến, cả luyện công điện các quý tộc, đại thần đều sửng sốt, "ta có một việc cần nói cho bệ hạ." Tạp Tư La Đặc nhìn thoáng qua Bố Lỗ Mặc.
Trong lúc nhất thời thái giám không biết làm như thế nào ngăn trở.
"Ngươi trước tiên lui ra, Tạp Tư La Đặc tiên sinh cùng bổn hoàng có việc cần bàn." Kiều An bệ hạ cho cung đình thái giám đi qua bên cạnh, Tạp Tư La Đặc đi tới bên cạnh Kiều An bệ hạ.
Kiều An bệ hạ nghi hoặc nhìn Tạp Tư La Đặc.
Tạp Tư La Đặc đến bên nói nhỏ vào tai Kiều An bệ hạ mấy câu, Kiều An bệ hạ nhướng mày, nhìn thoáng qua Tạp Tư La Đặc. Rồi sau đó Kiều An bệ hạ lại sửng sốt, trên mặt lộ ra tươi cười.
Tạp Tư La Đặc liền đi xuống.
"Tạp Tư La Đặc làm gì?" Lâm Lôi đáy lòng cảm thấy một trận không ổn "Chẳng lẻ Tạp Tư La Đặc muốn yêu cầu Kiều An bệ hạ chọn Bố Lỗ Mặc?"
Trong lòng Lâm Lôi cũng muốn cho đệ đệ hôn nhân trọn vẹn.
Nhưng cũng không có biện pháp, Bố Lỗ Mặc sau lưng còn có Vũ thần môn.
"Ha ha. Vừa mới cùng Tạp Tư La Đặc nói chuyện một chút. Bây giờ bổn hoàng chánh thức tuyên bố ai là người được kết hôn -" Kiều An bệ hạ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.
Cả đại điện im lặng.
Một cái kim rơi xuống đều có thể nghe được rõ ràng.
Ốc Đốn, Bố Lỗ Mặc hai người đều khẩn trương nhìn Kiều An bệ hạ.
"Người này, chính là -" Kiều An bệ hạ lớn tiếng nói, "Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!"
"Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!" "Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!" "Ốc Đốn Ba Lỗ Khắc!"…… Ốc Đốn tên không ngừng tại luyện công điện quanh quẩn.
Cả luyện công điện liền an tĩnh, im lặng.
Bố Lỗ Mặc trợn tròn mắt.
Ốc đốn choáng váng.
Ni Na cũng ngây dại.
"A ~~~" Ốc Đốn hưng phấn đứng lên hét lớn, hướng phía Ni Na đi tới, Ni Na cũng chạy tới bên Ốc Đốn.
Ốc Đốn cùng Ni Na, tại luyện công điện như không có người gắt gao ôm chặt lấy nhau, Ni Na vui mừng phát khóc.
"Không có khả năng!" Bố Lỗ Mặc không ngừng lắc đầu, căn bản không cách nào tiếp nhận kết quả này.
Trên thực tế Bố Lỗ Mặc đối với Ni Na công chúa cũng không có tình cảm gì. Chỉ là Bố Lỗ Mặc có một loại dục vong tham lam, cái gì tốt đều muốn giữ lấy. Hơn nữa tuổi còn trẻ, mọi người đều so sánh hắn với Ốc Đốn.
Cho nên Bố Lỗ Mặc muốn hoàn toàn áp chế Ốc Đốn.
Luận võ, cùng với theo đuổi Ni Na, đều là Bố Lỗ Mặc tự muốn làm để hơn được Ốc Đốn.
"Ốc Đốn, Ni Na." Kiều An bệ hạ thanh âm vang lên.
Ốc Đốn, Ni Na lúc này mới phản ứng lại đây, nơi này dù gì cũng là luyện công điện . Ni Na má đỏ hồng lên, lập tức trở lại trong lòng mẫu hậu ,mà Ốc Đốn cũng lập tức khom người nói: "Bệ hạ,thần vừa rồi quá kích động."
"Bổn hoàng có thể hiểu được." Kiều An bệ hạ cười gật đầu.
Sau đó Kiều An bệ hạ nhìn về phía Bố Lỗ Mặc "Bố Lỗ Mặc, ngươi cùng Ốc Đốn giống nhau đều xuất sắc, chỉ là bổn hoàng cũng phải vì nữ nhi mà lo lắng. ngươi hiểu chứ?"
Bố Lỗ Mặc lúc này có thể làm gì bây giờ?
Hắn không phải Ốc Đốn, trong lòng Bố Lỗ Mặc, Ni Na công chúa cho dù là thê tử hắn, cũng bất quá chỉ là một đồ vật huyền diệu mà thôi. Đối với Ni Na. Hắn vốn không có gì cảm tình gì. Giờ phút này thất bại, Bố Lỗ Mặc mặc dù khó có thể tiếp nhận, nhưng cũng không thất thố.
"Ta hiểu bệ hạ khổ tâm." Bố Lỗ Mặc chỉ có thể cắn răng,nuốt căm tức vào lòng.
Kiều An bệ hạ vừa lòng gật đầu.
"Ha ha ……" Kiều An bệ hạ cười to nói "Bổn hoàng hôm nay rất vui mừng, như vậy đi, bổn hoàng quyết định Ốc Đốn, Ni Na hôn nhân vào ngày 12 tháng 1. Ốc Đốn ngươi cùng Ni Na vào hôm đấy đính hôn. Các ngươi có ý kiến gì không?"
"Tạ bệ hạ, thần không có ý kiến." Ốc Đốn này lúc trong lòng mừng như vườn hoa nở rộ, như thế nào còn có thể có ý kiến?
Ở bên kia Lâm Lôi,nhìn đệ đệ tại trung tâm đại điện thành bộ dạng như vậy, trong lòng cũng rất vui vẻ, tình cảm của đệ đệ rốt cục cũng được hoàn mỹ.
Nghĩ đến mình,đáy lòng Lâm Lôi tê rần.
"Lâm Lôi, chúc mừng." Vũ thần thân truyện đệ tử Lan Khoa bên cạnh nhiệt tình nói.
Tạp Tư La Đặc cười nói "Lâm Lôi đại sư, ta tại Vũ thần sơn rất thích sưu tập thạch điêu điêu khắc,đối với Lâm Lôi đại sư cũng rất ngưỡng mộ. Nếu có thời gian, Lâm Lôi đại sư đến Vũ thần sơn chúng ta xem thế nào? Vũ thần sơn chúng ta lúc nào cũng hoan nghênh ngươi."
"Nhất định sẽ tới." Lúc này Lâm Lôi tâm tình rất tốt.
Áo Lợi Duy Á lúc này cũng đứng dậy đi về hướng Bố Lỗ Mặc,vỗ vỗ vai Bố Lỗ Mặc.
"Lâm Lôi, Ốc Đốn, hôm nay mời các ngươi cùng vào uống trà đàm đạo với bổn hoàng." Kiều An bệ hạ nói, "Áo Lợi Duy Á, Bố Lỗ Mặc, Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc, cả các ngươi nữa."
Hai người Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc đứng lên.
"Bệ hạ, chúng ta phải về Vũ thần sơn còn có chuyện,không thể ở lại." Tạp Tư La Đặc nói.
"Không sao." Kiều An bệ hạ cũng không miễn cưỡng.
"Bệ hạ, ta cũng phải chuẩn bị hơn một tháng sau cùng Hắc Đức Sâm quyết đấu. Ta cùng nhị đệ cũng xin phép về trước." Áo Lợi Duy Á cũng cự tuyệt nói.
Bố Lỗ Mặc thất bại, như thế nào có thể cùng người uống trà?
Kiều An bệ hạ cũng hiểu được.
Bất quá, Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người vẫn còn tiếp nhận Kiều An bệ hạ hảo ý, tương lai Kiều An bệ hạ là nhạc phụ Ốc Đốn, cũng cần phải nể mặt.
"Thật không ngờ." Lâm Lôi trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười.
Thật sự không ngờ, Lâm Lôi đều cũng đã đưa Chiêm Ni, Lệ Bối Tạp rời đi đế quốc,còn chuẩn bị mạnh mẽ cướp đi Ni Na, để cho Ni Na cùng Ốc Đốn chạy trốn. Nhưng cuối cùng kết quả lại như vậy. Thật sự kinh ngạc !
Mọi chuyện đã xong. Ni Na cũng cùng hoàng hậu, phi tần rời đi.
Mà Lâm Lôi, Ốc Đốn hai người theo Kiều An bệ hạ rời đi.
"Ca." Ốc Đốn lúc này rất vui mừng, hắn thật sự thật rất vui, lúc nào cũng đều có thể cười rộ lên.
Lâm Lôi cũng vì Ốc Đốn mà cảm thấy vui vẻ theo.
"Lâm Lôi, sau này chúng ta đã có thể xem như người một nhà." Kiều An bệ hạ nói với Lâm Lôi.
"Đúng, là người một nhà." Lâm Lôi mỉm cười.
Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc hai người song song phi hành, hướng đế ngoài thành Vũ thần sơn bay tới.
"Sư huynh, là chuyện gì xảy ra? Ngươi cùng Kiều An nói gì vậy ?" Lan Khoa vẫn nghi hoặc, Kiều An bệ hạ như thế nào lựa chọn Ốc Đốn, phải biết rằng lúc đầu Kiều An bệ hạ đã đáp ứng bọn họ lựa chọn Bố Lỗ mặc.
"Ta nói với Kiều An là sư phụ chúng ta -Vũ Thần mệnh lệnh cho hắn, lựa chọn Ốc Đốn" Tạp Tư La Đặc nói.
"Sư phụ?" Lan Khoa ngẩn người.
"Ta như thế nào biết được? Chúng ta vừa mới đến đại điện không lâu thì sư phụ âm thanh vang lên trong đầu ta, lệnh cho ta nói cho Kiều An. Sau đó sư phụ cũng truyền âm cho Kiều An." Tạp Tư La Đặc bất đắc dĩ nói, "Sư phụ phỏng chừng cũng lo lắng, nên cũng tự mình truyền âm cho Kiều An, Kiều An dám không tin Vũ thần truyền âm cho hắn sao ? Dù sao cho tới bây giờ su phụ chưa từng cùng Kiều An truyền âm."
"Sư phụ vì sao lại làm vậy?" Lan Khoa nghi hoặc nói.
"Ta làm sao biết được." Tạp Tư La Đặc trong lòng cũng không rõ.
Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch : ganuongnguyencon Biên tập : shizer
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu
Trong hoàng cung được giới bị sâm nghiêm, tùy ý có thể thấy được các kỵ sĩ vũ dũng, còn có các thị nữ cung đình xinh đẹp. Kiều An bệ hạ, Lâm Lôi hai người sánh vai đi tới, Ốc Đốn đi sau một khoảng. Phía sau ba người là một vài thị nữ và cung đình thị giả. Trên đường gặp vài binh sĩ nhìn thấy Kiều An bệ hạ đều cung kính hành lễ.
“Đó là Lâm Lôi đại sư”. Không ít kỵ sĩ thấy đi cùng với Kiều An bệ hạ là Lâm Lôi, đều cùng nhỏ giọng thì thào với nhau rồi mới bước tiếp.
Trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lâm Lôi có sự sùng bái và kính nể. Bọn họ đồng dạng cũng là người trẻ tuổi,tuổi cũng không nhỏ hơn Lâm Lôi. Trong đế quốc,rất nhiều người trẻ tuổi lúc này đều lấy Lâm Lôi làm mục tiêu cố gắng tu luyện.
“Áo Bố Lai Ân đế quốc không hổ là đệ nhất cường quốc của Ngọc Lan đại lục, các chiến sĩ trong hoàng cung thực lực đều rất mạnh ”. Lâm Lôi đi thẳng một đường, nhưng lại phát hiện dọc theo đường đi không có một chiến sĩ nào dưới sáu cấp.
Phần lớn đều là sáu cấp, bảy cấp cũng có không ít,thậm chí còn có một số ít tám cấp.
Ngay cả chiến sĩ tuần tra đều mạnh như vậy, thực lực của đế quốc có thể tưởng tượng mà biết.
“Lâm Lôi, ngươi xem xem, ánh mắt bọn thị vệ nhìn ngươi đều phát sáng,sợ rằng trong lòng bọn họ, sự sùng bái đối với ngươi cũng đã vượt qua bổn hoàng rồi”. Kiều An bệ hạ cười to nói.
Lâm Lôi chỉ lạnh nhạt cười.
Từ trận đánh ở Đấu Võ trường, đại danh của Lâm Lôi đã vang vọng khắp Áo Bố Lai Ân đế quốc, đặc biệt là số tuổi của Lâm Lôi càng khiến cho thành tựu càng có thêm tính truyền kỳ.
Là hình tượng mơ ước của nhiều người.
Hai mươi mấy tuổi, không chỉ là thiên tài thạch điêu, lại còn là thiên tài ma pháp, lại còn là thánh vực cường giả. Tuy nhiên Lâm Lôi thiên phú cao, nhưng chỉ cần mình cố gắng,có thể đạt tới một phần mười của hắn chắc cũng đã đủ lắm rồi .
Điều này cũng khiến cho bọn thiếu niên, thanh niên của đế quốc càng thêm cố gắng tu luyện. Áo Bố Lai Ân đế quốc đã hình thành một loại phong tục. Nếu xuất hiện thiên tài về mặt nào đó, thì tự đế quốc cũng sẽ tuyên truyền, hơn nữa dân gian cũng tuyên truyền. Ảnh hưởng đối với con dân của đế quốc là rất lớn.
Trong hậu hoa viên của hoàng cung có một cái đình, trong đó đặt một chiếc bàn ăn, cũng chỉ có Kiều An bệ hạ, Lâm Lôi, Ốc Đốn ba người mà thôi.
Các thị nữ cung đình mang nhiều món mỹ vị đi đến bày lên bàn, xung quanh là các hộ vệ đứng thành vòng.
“Các ngươi đều lui cả đi”. Kiều An bệ hạ phất tay nói.
“Vâng, bệ hạ”.
Tất cả các thị nữ, thị giả, hộ vệ chung quanh đều thối lui, trong chốc lát chỉ còn lại Kiều An bệ hạ, Lâm Lôi, Ốc Đốn ba người.
Kiều An bệ hạ liếc mắt nhìn Ốc Đốn một cái. Kỳ thật, từ lúc trên đường trở về từ Võ Công điện, trong đáy lòng hắn đều một mực nghi hoặc.
Vũ Thần tại sao lại giúp Ốc Đốn?
Ở đế quốc, sự tồn tại của Vũ Thần là chí cao tuyệt đối. Ốc Đốn mới mấy tuổi chứ? Vũ Thần cùng Ốc Đốn, sợ rằng chẳng có chút gì gọi là quan hệ.
“Chẳng lẽ Vũ Thần cùng Long huyết chiến sĩ gia tộc trước đây có chút quan hệ? Hình như cũng không thể nào. Hơn năm ngàn năm trước, trong lúc kiến lập đế quốc, Long huyết chiến sĩ Ba Lỗ Khắc đúng là rất nổi danh, mà hắn cũng bất quá là thánh vực đỉnh cấp cao thủ, cùng với Vũ Thần lão nhân gia có khoảng cách chênh lệch rất lớn. Trong hoàn cảnh đó hai người bọn họ lại có giao tình sao?”
Kiều An bệ hạ tự đáy lòng cũng không tin.
Vũ Thần, chính là cùng một cấp bậc với Đại Tế ti. Sẽ có giao tình với Ba Lỗ Khắc sao? Sao lại trợ giúp cho hậu bối sau hơn năm ngàn năm?
”Ốc Đốn”. Kiều An bệ hạ không suy nghĩ nhiều nữa, cười nói, “ Qua vài ngày nữa là ngày ngươi và Ni Na đính hôn rồi,ngươi cần phải chăm sóc Ni Na thật tốt. Ni Na, hài tử này có thể có chút tính tình công chúa, hy vọng ngươi có thể chịu đựng một chút”. Ốc Đốn liền ưỡn ngực nói: “Bệ hạ, xin đừng lo”.
Lâm Lôi cũng đánh mắt về phía Kiều An bệ hạ.
“Vài ngày trước, Khải Lan có nói Kiều An bệ hạ đã chọn Bố Lỗ Mặc, nhưng sao lần này…” Từ đáy lòng Lâm Lôi vẫn có chút nghi hoặc.
Lâm Lôi trực tiếp dò hỏi: “Bệ hạ. Ta muốn hỏi, cuối cùng vì nguyên nhân gì khiến bệ hạ lựa chọn đệ đệ Ốc Đốn của ta?”
Kiều An bệ hạ cứng người một chốc. “Ha ha…” Kiều An bệ hạ cười to rồi nói, “Lâm Lôi, vấn đề này bổn hoàng đã nói qua trên đại điện rồi, bổn hoàng cũng là lo lăng từ góc độ của Ni Na, dù sao chính Ni Na cũng thích Ốc Đốn. Có thể để cho Ni Na có được hạnh phúc, bổn hoàng cũng cảm thấy rất vui mừng rồi”.
Lâm Lôi trong lòng cười khẩy một tiếng.
Nếu như Kiều An ngươi thật sự vì Ni Na mà lo lắng, vậy thì lần trước, khi Ốc Đốn cầu thân đã sớm đồng ý rồi. Không nên bày ra một chuyện ầm ĩ như vậy rồi cuối cùng mới lựa chọn.
Kiều An bệ hạ nhìn vẻ mặt của Lâm Lôi: “Như thế nào? Lâm Lôi ngươi không tin?”
“Có chút không tin”. Lâm Lôi nói rõ ràng.
Kiều An bệ hạ ngẩn ra, thần tử bình thường làm sao dám nói như vậy với hắn, bất quá, nói ra lời này lại chính là Lâm Lôi, một thánh vực đỉnh cấp cường giả. Kiều An bệ hạ chỉ có thể cười khan hai tiếng: “Nói thật, trong sự lựa chọn của ta, bổn hoàng thực có nghĩ tới chọn Bố Lỗ Mặc”. Như thế này mới là đúng.
“Lâm Lôi, ngươi hẳn cũng biết, sự cường thịnh của một đế quốc, trên thực tế chính là thánh vực cường giả”. Kiều An bệ hạ tức giận nói, “thánh vực chiến sĩ, có thể ở giữa trăm vạn đại quân giết chết tướng địch dễ dàng. Mà thánh vực ma pháp sư càng có thể thi triển cấm chú hủy diệt, giết sạch trăm vạn đại quân, có thể nói… thánh vực, chính là vô địch cường giả trong mắt người thường.
Lâm Lôi gật đầu, thuở hắn còn niên thiếu, trong mắt hắn, thánh vực thật sự là cường giả đỉnh .
“Tuy bổn hoàng là hoàng đế, nhưng cũng không dám ra mạnh mẽ mệnh lệnh gì họ. Chọc giận họ, họ lập tức rời đi đế quốc. Tin chắc những nơi nguyện ý tiếp nhận thánh vực cường giả là rất nhiều”. Kiều An bệ hạ cười khổ nói.
Lâm Lôi cũng hiểu được.
Thánh vực cường giả nếu muốn chạy trốn, dựa vào tốc độ phi hành thật sự là rất dễ dàng.
“Ốc Đốn cùng Bố Lỗ Mặc sau này đều có thể trở thành thánh vực cường giả. Có điều, có một điểm mấu chốt… Bố Lỗ Mặc là người của Vũ Thần Môn. Cao thủ của đế quốc phần lớn đều tập trung tại Vũ Thần Môn. Bổn hoàng cũng không muốn chọc giận Vũ Thần Môn. Dù sao đó cũng không phải là một hay hai thánh vực cường giả, mà là một nhóm! ”.
Một nhóm thánh vực cường giả. Nói ra thật có thể làm cho người ta kinh hãi.
“Vì các sư huynh của Bố Lỗ Mặc đến nói giúp, dưới tình huống như vậy, bổn hoàng không thể có sự lựa chọn nào”. Kiều An bệ hạ lắc đầu thở dài nói.
“Vậy sao ngươi lại chọn Ốc Đốn đệ đệ của ta?” Lâm Lôi liền hỏi tới.
Hắn vẫn thấy kỳ quái ở chỗ này, rốt cuộc đâu là nguyên nhân?
Kiều An bệ hạ dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn hai người bọn Lâm Lôi, Ốc Đốn: “Lâm Lôi, gia tộc Ba Lỗ Khắc của các ngươi có phải có chút quan hệ với Vũ Thần lão nhân gia hay không?”
“Vũ Thần?”
Lâm Lôi khẽ giật mình, cả kinh hỏi: “Bệ hạ, ngươi nói ngươi chọn Ốc Đốn là vì Vũ Thần ư?”
“Đương nhiên là vậy”. Kiều An bệ hạ nói, “Lâm Lôi, ngươi thử nghĩ xem,trong đế quốc này,còn có lời nói của ai hữu dụng hơn thân truyền đệ tử Vũ Thần Môn sao?Cũng chỉ có Vũ Thần chí cao thôi.”
“Vũ Thần lão nhân gia trực tiếp dùng linh hồn truyền âm ra lệnh cho ta, bảo bổn hoàng chọn Ốc Đốn”. Kiều An bệ hạ trong mắt có một tia hưng phấn, “Đây cũng là lần đầu tiên bổn hoàng được nghe thanh âm của Vũ Thần lão nhân gia”.
Vũ Thần!
Chính là Vũ Thần!
Vũ Thần là ai chứ. Vào năm ngàn năm trước đã từng cùng Đại Tế ti đại chiến một trận bất phân thắng bại trên Ngọc Lan hà. Tuyệt đối là cường giả cấp thần.
Hơn năm ngàn năm trở lại đây, mặc dù không có ai thấy được Vũ Thần xuất thủ lần nào nữa. Nhưng mọi người đều hiểu được. Trải qua hơn năm ngàn năm, với thiên phú tuyệt thế của Vũ Thần, chắc chắn là càng thêm đáng sợ.
Vũ Thần, từ một người bình thường mà tu luyện đến thần cấp với tốc độ rất nhanh, chỉ mất có mấy trăm năm thời gian.
Hắn quật khởi từ hơn năm ngàn năm trước, quang phong siêu việt lấn át cả Tứ Đại Chung Cực chiến sĩ cùng thời đại. Trở thành nhân vật sáng chói nhất đại lục lúc bấy giờ.
“Vũ Thần trợ giúp đệ đệ ta?” Lâm Lôi không hiểu.
“Chẳng lẽ hắn biết thế lực của mình có sáu thánh vực cường giả?” Lâm Lôi nổi lên sự nghi hoặc. Với thực lực của Vũ Thần, tuyệt đối có thể phát hiện thực lực nhân mã bên Lâm Lôi.
Lâm Lôi lắc đầu.
Không có khả năng. Đối với thần cấp cường giả mà nói, một đám thánh vực cường giả cũng không là cái gì cả. Sáu thánh vực cường giả, sợ rằng Vũ Thần chỉ cần một chiêu là có thể giết sạch.
“Vậy thì tại sao? Chẳng lẽ là vì các tiền bối gia tộc Ba Lỗ Khắc ta thật sao?” Lâm Lôi thật sự không xác định. Rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến cho Vũ Thần làm như vậy?
Vũ Thần sơn nằm ở phía Tây bên ngoài đế đô. Ngoài ngọn núi chính còn có bốn ngọn núi nằm xung quanh. Ở giữa nơi tiếp giám của ai ngọn núi có một huyệt động thiên nhiên.
Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc hai người sóng vai nhau đi trong huyệt động.
Đang đi trong huyệt động khoảng vài trăm thước, huyệt động đột ngột dốc thẳng xuống một cách quỷ dị. Huyệt động thâm u đó nhìn xuống, căn bản không thấy được điểm tận cùng. Không biết cái huyệt động thâm u này rốt lại là sâu bao nhiêu.
“Hô!”
Hai người Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa trực tiếp nhảy vào huyệt động thâm u này, sau đó rơi nhanh xuống. Tốc độ rơi xuống của họ cũng không phải là nhanh, đại khái xuống được chừng vài ngàn thước, hai người mới giống như chiếc lá, nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất. Phải biết rằng từ miệng huyệt động cũng đã cách mặt đất hơn ngàn thước.
Đã xuống sâu mấy ngàn thước dưới mặt đất.
“Sư phụ bình thường bế quan mỗi lần là vài năm hoặc hơn mười năm thậm chí càng lâu, trong lúc bế quan cơ hồ sẽ không truyền âm cho chúng ta. Nhưng lần này, trên Võ Công điện bảo chúng ta nói cho Kiều An lựa chọn Ốc Đốn, bây giờ lại bảo chúng ta đến đây”. Lan Khoa có chút nghi hoặc.
Chuyện này không giống với tác phong của Vũ Thần.
Vũ Thần là một khổ tu giả, rất ít có chuyện gì có thể khiến cho Vũ Thần phải ra mệnh lệnh.
“Sư đệ, đừng nghĩ lung tung, sư phụ làm như vậy chắc là có đạo lý của người. Chúng ta chỉ cần chú ý nghe lệnh là được.” Tạp Tư La Đặc nói.
“Vâng, sư huynh”. Lan Khoa gật đầu đáp.
Trong mắt của đệ tử Vũ Thần Môn, mệnh lệnh của Vũ Thần là không thể làm khác, Vũ Thần muốn bọn họ làm cái gì, bọn họ sẽ làm cái đó. Căn bản không cần lo nghĩ tại sao
Một trận nhiệt khí từ chỗ sâu bên trong huyệt động tràn tới, vách đá của thạch động đã dần dần trở nên đỏ sẫm.
Nhiệt độ rất cao!
Đang đi tới được vài trăm thước nữa, Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc đôi sư huynh đệ dừng lại trước một tòa đại môn có chất đá đen tuyền. Tại đây, vách đá chung quanh đã hoàn toàn đỏ sẫm. Nhiệt độ cao đến nỗi ngay cả Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc hai người cũng phải dồn đấu khí xuống chân để bảo hộ.
Nếu ném một tờ giấy ra, sợ rằng nó sẽ bị thiêu cháy ngay lập tức.
“Các ngươi tới rồi”. Một đạo âm thanh nhạt nhẽo từ trong cánh cửa đá truyền tới.
Âm thanh đạm mạc của Vũ Thần mang theo một loại xuyên thấu lực. Âm thanh đó giống như trùy tử trực tiếp đánh vào linh hồn người nghe. Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa bọn đệ tử thân truyền này thậm chí còn hoài nghi--
Vũ Thần chỉ cần dùng âm thanh cũng đã có thể trực tiếp chấn tan linh hồn của bọn họ.
Việc này khiến cho Tạp Tư La Đặc cùng bọn thân truyền đệ tử đối với sư phụ của bọn họ, Vũ Thần càng thêm kính sợ. Thực lực của Vũ Thần thật sự quá đáng sợ.
“Vâng , sư phụ”. Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa nói cung kính phi thường, Tạp Tư La Đặc tiếp tục nói, “Không biết sư phụ có gì phân phó?”
Thanh âm của Vũ Thần lại vang lên: “Ngày 12 tháng 4 tới là ngày đính hôn của tiểu gia hỏa Ốc Đốn kia, các ngươi đến chỗ đại sư huynh của các ngươi nhận lấy một cái không gian giới chỉ, đợi đến ngày đính hôn của tiểu tử Ốc Đốn thì trực tiếp đến tặng, coi như là hạ lễ.
Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người ngây ngốc .
Vũ Thần tặng hạ lễ?
Cái loại chuyện này chính là chưa từng có a, cho dù là thân truyền đệ tử của ông ấy kết hôn, Vũ Thần cũng đều không quản. Vũ Thần là ai chứ?Còn cần phải tặng hạ lễ cho người khác sao? Mà cũng có mấy kẻ có đủ tư cách để nhận chứ?
Nhưng trong lễ đính hôn của Ốc Đốn, Vũ Thần lại lệnh cho bọn họ tặng hạ lễ?
Hơn nữa, hạ lễ này lại là một cái không gian giới chỉ!
“Các ngươi lui ra đi”. Âm thanh đạm mạc của Vũ Thần lại vang vọng trong huyệt động.
Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa nhìn cánh cửa đá đen đen trước mặt, liếc nhìn nhau một cái. Tuy tự đáy lòng bọn họ không hiểu, nhưng là mệnh lệnh của Vũ Thần, bọn họ không dám làm trái.
“Vâng, sư phụ”. Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người vô cùng cung kính lên tiếng.
Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch : ganuongnguyencon Biên tập : shizer
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu
Ngọc Lan lịch năm 10009, ngày 12 tháng 4, đây là ngày ngôi sao mới của đế đô - Ốc Đốn cùng Ni Na đính hôn. Đôi tiểu tình nhân này, một người là đệ đệ của thánh vực đỉnh phong cường giả, một người là con gái của hoàng đế đế quốc,với đại lễ đính hôn như vậy người đến tham dự tuyệt đối đông đảo.
Tại đế đô, những quý tộc nhận được thiếp mời đều phi thường tự hào. Bởi vì, có rất nhiều quý tộc bình thường đều không có tư cách nhận được thiếp mời. Dù sao, nếu mời cả bọn họ thì phủ bá tước không cách nào chứa nổi nhiều người như vậy.
Hôm nay, không khí náo nhiệt tại bá tước phủ thật tưng bừng, ngoài phủ đúng là xe như nước ngựa như rồng, xe ngựa dừng san sát liền nhau, cơ hồ chiếm hơn phân nửa đường đi. Các thị vệ của quý tộc, người hầu đều không có tư cách tiến vào phủ đệ, chỉ đứng bên ngoài mà hầu. Chỉ tính bọn thị vệ hung hãn và người hầu đang đứng cũng có mấy ngàn người.
Biển người!
Nhìn qua mấy chiếc xe ngựa, mỗi chiếc đều sang trọng. Các quý phụ, tiểu thư quý tộc đi qua từng người từng người đều xinh đẹp, từng người, từng người đều thu hút ánh mắt chúng nhân. Yến tiệc đính hôn này của phủ bá tước tuyệt đối là thượng đẳng trong giới quý tộc. Đến tham dự đều là những nhân vật có thân phận.
“Ca, ta cuối cùng vẫn thấy có chút không thoải mái”. Ốc Đốn đã mất rất nhiều thời gian trong phòng. Hôm nay Ốc Đốn thật có sự khẩn trương chưa từng thấy.
Lâm Lôi cười nói: “Tốt lắm, đẹ đã rất tuấn tú rồi. Tự tin một chút đi!”
Ốc Đốn hít sâu một hơi.
“Đi, đến đại sảnh đón khách”. Lâm Lôi cười a a nói, “Đệ rốt lại là không thể để cho Hi Lý gia gia một mình bên ngoài nghênh đón khách nhân được. Nếu bệ hạ tới, đệ không tự mình nghênh đón thì phải nói sao đây?”
Lâm Lôi, Ốc Đốn từ cửa hông tiến vào đại sảnh, đều hít mạnh một hơi. Trời ạ. Người cũng không phải đông bình thường. Hơn nữa, bây giờ đến chỉ là bộ phận quý tộc, còn rất nhiều đại nhân vật còn chưa tới.
“Đế đô vẫn là đế đô, quý tộc so với ở Phân Lai thành nhiều hơn nhiều.” Lâm Lôi cảm thán nói.
Năm đó Lâm Lôi tham gia đại lễ đính hôn của Ngả Lệ Tư và Tạp Lam, khách nhân hôm đó rõ ràng không so được với đại lễ đính hôn của Ốc Đốn hôm nay, hơn nữa, tầng lớp của khách nhân cũng không bằng ở đây.
Một bên là quý tộc của vương quốc, số lượng tự nhiên ít hơn là quý tộc của đế quốc nhiều.
Lâm Lôi, Ốc Đốn vừa tiến vào đại sảnh, lập tức trở thành tiêu điểm của cả đại sảnh. Ốc Đốn vóc người cao lớn, thật sự quá nổi bật. Không ít người đều nhiệt tình chào hỏi.
“Ốc Đốn, lại đây”. Quản gia Hi Lý lập tức gọi to.
Ốc Đốn lập tức chạy đến cửa đại sảnh, ở đó lại tiếp đón một đám khách nhân đến. Còn Lâm Lôi lại bưng cốc rượu tùy ý đi lại trong đại sảnh, nâng chén cùng vài khách nhân.
Mà các quý tộc cũng tự mình hiểu rõ, đều không tự mình đến gần làm phiền Lâm Lôi, chỉ đứng ở xa nâng chén một chút mà thôi.
Nhưng …
Một số các quý tộc tiểu thư lại nhìn chằm chằm Lâm Lôi. Các nàng đều biết, Lâm Lôi đến hôm nay vẫn chưa có thê tử. Một người mới hai mươi mấy tuổi, lại là thánh vực đỉnh phong cường giả. Nam nhân như vậy tìm đâu ra nữa chứ?
“Thật sự đau đầu .” ,Lâm Lôi đã thấy có ba vị quý tộc tiểu thư rất chủ động từ các phương hướng bất đồng trực tiếp hướng về phía Lâm Lôi đi tới. Lâm Lôi chỉ có thể ngó lơ như không thấy.
“Hô ~~” một cơn gió nhu hòa mà lại vững chắc thổi tới người của các vị tiểu thư, làm cho ba vị quý tộc tiểu thư không cách nào tới gần Lâm Lôi thêm một chút.
Ngay lúc đó, Lâm Lôi vẫn cười nhạt và nâng chén như trước, đi đến một góc của đại sảnh ngồi xuống.
“Lâm Lôi đại sư vừa rồi đã làm gì?” một tiểu thu quý tộc xinh đẹp tóc vàng óng ả, mắt xanh màu bích ngọc bỗng nhiên hưng phấn, “Đó là chiêu thức thần kỳ gì vậy?”
Hai vị tiểu thư quý tộc kia đều không biết.
Không biết cũng không sao, chẳng ảnh hưởng gì đến địa vị của Lâm Lôi trong lòng các nàng. Ngược lại… trong lòng các nàng, Lâm Lôi xem ra lại cảng thêm thần bí, cường đại. Kỳ thật một chiêu vừa rồi của Lâm Lôi chỉ là một cách dùng phong lực đơn giản mà thôi.
“Trên Đấu Võ trường ngày đó, ngươi có thấy biến thân Long huyết chiến sĩ của Lâm Lôi đại sư chưa? Thật là đầy dã tính a, ta nhìn mà hưng phấn muốn chết!” .
“Rất động lòng người đó, ta thật rất thích hình dáng đó , đám nam sinh trong học viện thật quá mềm yếu, không có một chút khí khái”.
Thính lực của Lâm Lôi thật quá tốt,nghe được vài câu trong nội dung bàn chuyện phiếm của các quý tộc tiểu thư, Lâm Lôi trong lòng dở khóc dở cười.
Biến thân Long huyết chiến sĩ của mình còn được gọi là có dã tính sao? Lại còn có khí khái nam nhân sao?
“Bệ hạ đến…”
Thanh âm của thị giả đón khách ở phía trước cửa viện chợt cao lên, rõ ràng là vận dụng đấu khí để hô, thậm chí đến từng người trong đại sảnh đều nghe
rất rõ.
Các quý tộc trong đại sảnh liền lập tức im lặng ,đều hướng về phía ngoài đại sảnh mà nhìn. Bên ngoài đại sảnh cũng có rất nhiều quý tộc. Bởi vì hôm nay có rất nhiều quý tộc, đại sảnh này không thể chứa hết được.
“Kiều An tới rồi sao.” Lâm Lôi cũng đứng dậy, đi ra khỏi đại sảnh.
“Đại nhân”. Cái Tỳ đang mặc chế phục quay lại hướng về Lâm Lôi hô lên.
Hôm nay năm huynh đệ Ba Khắc cũng mặc một bộ chế phục thống nhất rất đẹp, tuần tra chung quanh. Năm huynh đệ này đều có hình dáng lưng hùm vai gấu, lặng lẽ đi lại trong bá tước phủ. Các quý tộc nhìn thấy đều run sợ trong lòng, thầm than: “Không hổ là gia tộc Long huyết chiến sĩ, ngay cả thị vệ của gia tộc cũng đều như vậy.
Kiều An bệ hạ vẫn bắt mắt như trước, nắm tay hoàng hậu, phía sau là vài vị hộ vệ tùy tùng đi tới.
“Ốc Đốn”, Kiều An bệ hạ vừa nhìn đã thấy ngay Ốc Đốn, thấy vẻ khôi ngô tuấn tú của hắn, liền gật đầu hài lòng, “Không tệ, không tệ.”
Lúc này Lâm Lôi mới đi đến.
“Bệ hạ, mời vào bên trong nghỉ tạm”. Lâm Lôi cười nói.
“Được, bổn hoàng cùng Lâm Lôi đại sư còn không ít chuyện muốn nói”. Kiều An bệ hạ nhiệt tình nói, hai người lập tức đi vào trong khách sảnh. Về phần các quý tộc, các đại thần rất biết điều, chỉ đứng ở bên ngoài hầu giá.
Các quý tộc ở đế đô liên tiếp đến dự, nhưng Lâm Lôi đều không đứng dậy đón tiếp. Các vị quý tộc này cũng cho rằng điều này là đương nhiên. Một thánh vực cường giả đi nghênh đón bọn họ? Có khả năng sao?
“Đạo Sâm thương hội hội trưởng đến – “
Thanh âm lại cao vút lên lần nữa. Hội trưởng của một trong tam đại thương hội của đại lục, mặc dù Đạo Sâm thương hộ không có thánh vực cao thủ, nhưng thực lực kinh tế, tài phú là không thể nghi ngờ.
Ngay cả đế quốc hoàng đế Kiều An cũng đứng lên, hướng về Lâm Lôi nói: “Môn La Đạo Sâm này là bạn tốt của bổn hoàng”.
Lâm Lôi cũng đứng dậy.
Khẳng định là Da Lỗ cùng đến với Đạo Sâm.
“Ha ha…” Môn La Đạo Sâm cười dài. Ngay sau đó, Môn La Đạo Sâm nhìn thấy Kiều An bệ hạ: “Kiều An bệ hạ”.
Kiều An bệ hạ cũng cười nói rất nhiệt tình: “Môn La, hôm nay chủ nhân ở đây là Lâm Lôi, ngươi không cần quá khách khí với ta”.
“Lâm Lôi đại sư, ta sớm có giao tình với hắn, chỉ là không nghĩ chỉ đảo mắt vài năm, Lâm Lôi đại sư lại có được thành tựu như thế, ha ha…” Môn La Đạo Sâm cười híp mắt tình.
“Đạo Sâm thúc thúc, người gọi ta là Lâm Lôi là được rồi”. Lâm Lôi mỉm cười nói, chính mình cùng với Da Lỗ là hảo huynh đệ, tự nhiên đối với cha của hắn cũng muốn tôn kính một chút.
“Ốc Đốn, đến gặp Đạo Sâm thúc thúc một chút đi”.
Ốc Đốn đi tới.
“Tiểu tử thật anh tuấn khôi ngô”. Môn La Đạo Sâm nhìn thấy Ốc Đốn mắt liền sáng ngời, hiển nhiên vóc người của Ốc Đốn đã làm cho hắn rất kinh ngạc.
Tất cả các quý tộc đều đến cả, thậm chí ngay cả Bố Lỗ Mặc cũng tới. Bố Lỗ Mặc hôm nay rất có phong phạm của một thân sĩ, cũng đến chúc mừng Ốc Đốn.
Chỉ là đáy lòng Ốc Đốn đối với Bố Lỗ Mặc này đã có thành kiến, vẫn cảm thấy Bố Lỗ Mặc tâm khẩu bất nhất.
“Bố Lỗ Mặc, hôm nay sao đại ca ngươi không đến?” Kiều An bệ hạ cười hỏi Bố Lỗ Mặc.
“Đại ca ta bây giờ đang bế quan tĩnh tu, chuẩn bị cho trận đấu với Hắc Đức Sâm đại nhân một tháng sau.” Bố Lỗ Mặc mỉm cười nói.
“A, tất nhiên phải thế”. Kiều An bệ hạ gật đầu.
Bố Lỗ Mặc tùy tiện nhìn về phía đại môn, thấy Ốc Đốn đang đón khách, trong mắt xẹt qua một tia lãnh quang. Ốc Đốn lấy được Ni Na, khiến cho trong lòng Bố Lỗ Mặc giờ đây rất bất mãn.
“Bàn Thạch Kiếm Thánh Hắc Đức Sâm đại nhân đến – “
Lúc này, một đạo âm thanh vang lên, Kiều An bệ hạ, Lâm Lôi, Môn La Đạo Sâm cùng một nhóm lớn lập tức đứng lên hướng ra phía ngoài nghênh tiếp.
“Hắc Đức Sâm cũng tới rồi”. Lâm Lôi cũng rất lấy làm kinh hãi. Hắn còn tưởng rằng Hắc Đức Sâm đang chuẩn bị cho cuộc chiến vào tháng sau nên không đến.
Chỉ trong chốc lát, Hắc Đức Sâm mặc một bộ trường bào màu xám một mình tiến đến, Kiều An bệ hạ, Lâm Lôi, Ốc Đốn cùng mọi người đều tiến lên nghênh đón.
“Ha ha, Ốc Đốn, chúc mừng”. Hắc Đức Sâm nở nụ cười rất thân thiết, rồi sau đó nhìn về phía Lâm Lôi nói đùa, “Lâm Lôi, đệ đệ của ngươi đã đính hôn rồi, ngươi là đại ca thì thế nào đây?”
Lâm Lôi ngẩn ra, hắn không nghĩ tới Hắc Đức Sâm lại hỏi chuyện này.
“Ha ha…” Kiều An bệ hạ ở bên cạnh cũng cười to lên. Gật gù nói, “Lâm Lôi ngươi cũng nên kết hôn rồi, chỉ cần ngươi thích người nào,nói với bổn hoàng một tiếng, bổn hoàng dám chắc sẽ lập tức mang cô nương may mắn đó đưa đến trước mặt ngươi”.
Lâm Lôi cũng không biết nên cười hay nên khóc.
“Các vị đại nhân Vũ Thần Môn đến – “
Lúc này, một đạo âm thanh vang lên giải quyết hộ nỗi khốn quẫn của Lâm Lôi, tất cả mọi người chuẩn bị nghênh đón người của Vũ Thần Môn đến
“Không nghĩ tới, Vũ Thần Môn cũng phái người đến rồi”. Kiều An bệ hạ cảm thán nói.
Hắc Đức Sâm ở bên cạnh cũng gật đầu, Vũ Thần Môn ở Ngọc Lan đại lục rất cao ngạo, bọn họ rất ít khi đến tham gia hôn lễ của người khác. Trừ phi đó là sư huynh đệ của bọn họ kết hôn thì bọn họ mới tham gia.
Chỉ thấy Lan Khoa, Tạp Tư La Đặc hai người sóng vai đi vào.
Tạp Tư La Đặc mỉm cười nói: “Ha ha, Ốc Đốn huynh đệ, chúc mừng a”. Tạp Tư La Đặc cho rằng sư phụ đối với Ốc Đốn như thế, thì Ốc Đốn có tư cách để hắn xưng một tiếng “Ốc Đốn huynh đệ”.
Chỉ là một tiếng xưng hô, nhưng lại làm cho Lâm Lôi, Kiều An, Hắc Đức Sâm cùng mọi người thấy nghi hoặc cả rồi.
Truyền nhân của Vũ Thần môn đều rất kiêu ngạo.
Bọn họ rất ít khi xem trọng người bên ngoài, nên biểu hiện của Tạp Tư La Đặc thật sự làm cho người ta kinh ngạc.
“Hôm nay hai sư huynh đệ chúng ta hai người đại biểu cho Vũ Thần Môn, chúc mừng chuyện vui của Ốc Đốn ngươi. Đây là lễ vật mà sư phụ ta tự mình ra lệnh cho ta mang đến tặng ngươi”. Tạp Tư La Đặc liền lấy từ trong người ra một cái hộp gấm.
Sư phụ?
Mọi người ở xung quanh đều khiếp sợ rồi, lễ vật của Vũ Thần tặng?
“Thật sự cảm ơn tiên sinh”. Lâm Lôi đảo mắt trấn định lại, mỉm cười tiếp nhận hạ lễ, “Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa, mời vào bên trong nghỉ tạm.”.
Hạ lễ của những người khác đều đã được thu nhận ở phía trước rồi. Có điều, người nhận lễ của phủ bá tước là người thường, sao dám nhận lễ của người Vũ Thần Môn chứ? Cho dù họ đến tay không cũng đã thấy rất vinh dự rồi.
Cả bá tước phủ trùm trong huyên náo, từng nhóm các công tước, hầu tước đại quý tộc đều tụ tập lại đàm luận, mà Lâm Lôi, Kiều An bệ hạ, Môn La Đạo Sâm cũng ngồi cùng một chỗ mà tùy ý tán gẫu.
Hôn lễ này rất nhiều người đều cảm thấy rất thoải mái.
Nhìn chỗ ngồi thì biết, Lâm Lôi không phải cùng thánh vực cường giả ngồi một bàn, mà là cùng đế quốc hoàng đế và thương hội hội trưởng ngồi chung. Nhưng ngay lúc này…
“Có thánh vực cường giả đang bay đến”.Không biết là ai đến, Lâm Lôi cùng mọi người bước ra cửa của đại sảnh, ngước nhìn lên bầu trời, đích xác có một thân ảnh phiêu phiêu từ trên không trung bay xuống.
Lâm Lôi, Kiều An bệ hạ cùng mọi người đều trỗi lên nghi hoặc.
Mặc kệ là ai, thánh vực cường giả đến, thì tối thiểu phải cấp cho họ chút mặt mũi.
Người nọ ở giữa không trung, thân hình chợt lóe lên rồi đến trước cửa đại sảnh, hắn có một mái đầu bạc trắng, buông dài, màu trắng như cước, hiển nhiên là rất già nua, nhưng hắn lại có một đôi mắt mơ ảo màu thiên thanh.
“Ha ha, là ta không được mời mà tự đến a, mọi người không cần phải chào đón ta đâu”. Vị lão nhân đầu bạc cười a a nói.
Liền đó cũng không để ý đến sự chào đón của bọn người Lâm Lôi, ngược lại trực tiếp đi thẳng đến hướng bọn Lâm Lôi vừa ngồi, nửa đường là gặp bàn của Hắc Đức Sâm, Tạp Tư La Đặc, bọn họ lập tức nhường đường, lúc này vị Bạch Phát lão giả liền trực tiếp ngồi xuống vị trí lúc trước của Bàn Thạch Kiếm Thánh Hắc Đức Sâm.
“Chỗ này không tệ a, được rồi, ta ngồi ở đây vậy”. Bạch Phát lão giả vừa cười vừa nói.
Kiều An bệ hạ nhướng mày, người này thật quá tùy tiện, không có chút lễ số nào. Lâm Lôi cũng cảm thấy bạch phát lão nhân này cũng có chút ngông cuồng quá rồi.
“Chẳng biết…” Lâm Lôi vẫn chưa kịp nói gì thì Bàn Thạch Kiếm Thánh Hắc Đức Sâm liền phi thường cung kính nói: “Không nghĩ đại nhân hôm nay cũng đến nơi này, thật sự làm cho mọi người cảm thấy kinh hãi”.
Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa bên cạnh cũng gật đầu, thái độ cũng trở nên nghiêm túc.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của shizer
Quyển 9 : Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 18 : Cường giả dị vị diện
Tác giả : Ngã Cật Tây Hồng Thị
Dịch : ganuongnguyencon Biên tập : shizer
Nguồn : 4vn.eu - http://4vn.eu
Nhóm người Lâm Lôi, Kiều An bệ hạ đều cảm thấy nghi hoặc, bạch phát lão giả thần bí này rốt cuộc là ai? Ngay cả thánh vực đệ nhất cường giả Hắc Đức Sâm cũng đều trở nên khiêm tốn như vậy?
“Chẳng lẽ là Vũ Thần?”Lâm Lôi từ đáy lòng thoáng nghĩ.
Có thể khiến cho Hắc Đức Sâm khiêm tốn như thế, sợ rằng chỉ có thần cấp cường giả mà thôi. Hơn nữa, cả Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa rõ ràng cũng nhận ra bạch phát lão giả này, phỏng chừng đúng là Vũ Thần rồi. “Thêm một cái ghế”. Quản gia Hi Lý lập tức nói với người bên cạnh.
Lúc này, Lâm Lôi tiến lên một bước, mỉm cười nói: “Tiên sinh người tới tham dự đại lễ đính hôn của đệ đệ ta, hai huynh đệ chúng ta cảm thấy rất vinh hạnh, chỉ là không biết tiên sinh người là ai?”
“Ta?” Bạch phát lão giả cười,liếc mắt nhìn Lâm Lôi một cái, “Ta gọi là Hoắc Đan!”
“Hoắc Đan?”Ý nghĩ của Lâm Lôi như thiểm điện lướt nhanh trong đầu, nhưng trong trí nhớ tuyệt đối không có cường giả nào tên là Hoắc Đan.
“Lâm Lôi, không nên hỏi nhiều, Hoắc Đan đại nhân hôm nay đến đây, cũng đã là một đại hỷ sự rồi. Mọi người hãy ngồi xuống trước đã”. Bàn Thạch Kiếm Thánh Hắc Đức Sâm cười nói.
Bọn người Lâm Lôi, Kiều An bệ hạ mặc dù trong lòng vẫn còn mơ hồ, nhưng cũng ngồi xuống.
“Đại nhân, hai sư huynh đệ chúng ta kính người một chén”. Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa hai người đều nâng chén.
Đại nhân? Đáy lòng Lâm Lôi chợt động.
Trước hết, để cho thánh vực cường giả xưng hô là đại nhân, hẳn phải là thần cấp cường giả. Đồng thời,.. hai người Tạp Tư La Đặc xưng hô là đại nhân mà không phải là sư phụ, như vậy cũng không phải là Vũ Thần rồi.
Ngũ đại thần cấp cường giả của đại lục, Lâm Lôi đã gặp qua Đế Lâm và Hi Tắc, còn Đại Tế ti, Vũ Thần cùng vương giả của Hắc Ám chi sâm đều chưa gặp qua, bạch phát lão giả này hẳn là một trong ba người đó.
Vừa rồi lại xác định không phải là Vũ Thần, vậy nếu không phải là Đại Tế ti thì hẳn là vương giả của Hắc Ám chi sâm.
“Nhưng mà hai vị thần cấp cường giả đó đã không biết bao nhiêu năm chưa hiện thân rồi, Hắc Đức Sâm, Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa ba người này sao có thể nhận biết được?” Lâm Lôi không tin.
Thần cấp cường giả của vị diện, không thể dễ gặp như vậy.
“Lâm Lôi”. Bạch phát lão giả Hoắc Đan nâng chén cười nói, “Đến đây, chúng ta cùng cạn một chén”. Lâm Lôi vội vàng nâng chén.
“Nhìn thấy Lâm Lôi ngươi, ta lại nghĩ tới chuyện của mấy Long huyết chiến sĩ gia tộc Ba Lỗ Khắc ngươi, ha ha, không nghĩ tới, đảo mắt là đã qua mấy ngàn năm rồi.” Hoắc Đan cười a a nói.
Một câu nói này khiến cho trái tim của Lâm Lôi trở nên dồn dập.
“Các Long huyết chiến sĩ của gia tộc Ba Lỗ Khắc ta? Mấy ngàn năm trước?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn lại Hoắc Đan.
Trên lịch sử gia tộc có ghi, ngay từ lúc đầu xuất hiện liên tục ba đời đều là Long huyết chiến sĩ. Còn sau này đều là cách hơn ngàn năm mới xuất hiện một vị.
Nhưng Hoắc Đan lại nói, mấy ngàn năm trước hắn lại gặp vài người.
“Không ngờ Hoắc Đan tiền bối cùng các tiền bối trong gia tộc lại có quen biết”. Lâm Lôi cười nói.
“Đó là đương nhiên, tộc trưởng của gia tộc Ba Lỗ Khắc các ngươi đúng là một nhân vật lợi hại a”. Hoắc Đan cảm khái nói. “ Nhưng mà gia tộc Ba Lỗ Khắc các ngươi hôm nay cũng đã suy thoái rồi, năm đó, hơn mười vị Long huyết chiến sĩ, ai dám trêu vào? Đáng tiếc, đáng tiếc…”
Mắt Lâm Lôi trợn trừng.
“Hơn mười vị Long huyết chiến sĩ?” Lâm Lôi, Ốc Đốn đều giật mình nhìn về phía Hoắc Đan.
“Sao hả? Rất ngoài ý nghĩ sao?” Hoắc Đan liếc mắt nhìn hai người bọn Lâm Lôi, Ốc Đốn một cái.
Hắc Đức Sâm liền nói: “Đại nhân, chuyện này hay là đến chỗ khác hẵng nói, nơi này có nhiều người không tiện”. Chuyện cơ mật này nếu để cho các quý tộc bình thường biết thì thật không phải là tốt. “Không sao, chỉ có những người trong bàn mới nghe được, về phần những người khách khác trong sảnh, chúng ta nói chuyện dù lớn tiếng hơn nữa, bọn họ cũng không nghe được đâu”. Hoắc Đan cười a a nói.
Lúc này, trên bàn tổng cộng có tám người, ngoại trừ Ốc Đốn, Kiều An bệ hạ, Môn La Đạo Sâm ra, những người khác đều có thực lực của thánh vực rồi. Đặc biệt là bạch phát lão giả càng thâm không thể lường.
“Hơn mười vị Long huyết chiến sĩ?”
Lâm Lôi, Ốc Đốn thật không dám tin.
Trong gia tộc tộc phổ ghi lại rất rõ ràng, trong ba đời đầu tiên gia tộc xuất hiện ba vị Long huyết chiến sĩ, rồi sau đó đều là cách hơn ngàn năm mới xuất hiện một vị. Tổng cộng chỉ mới có năm vị. Làm sao mà mấy ngàn năm trước lại có thể có hơn mười vị?
“Gia tộc của Tứ đại Chung cực chiến sĩ, ai… đều suy thoái không còn hình dáng gì rồi. Năm đó gia tộc của Tứ đại Chung cực chiến sĩ huy hoàn đến thế”. Hoắc Đan cảm khái nói.
Lâm Lôi trong lòng thoáng động.
Hắn nhớ lại trong Long Huyết Mật Điển có ghi lại, cách thứ hai để có thể trở thành Long huyết chiến sĩ, phương pháp này chính là uống sống long huyết. Còn theo tộc phổ ghi lại, ba Long huyết chiến sĩ đó đều là do trời sinh mà có.
Nếu như phương pháp thứ hai đó mà chưa từng thành công, thì Long Huyết Mật Điển làm sao ghi lại chứ?
Lúc trước Lâm Lôi và Đức Lâm Kha Ốc Đặc đều hoài nghi, vốn là thư tịch gia truyền có thể đã bị sửa đổi rồi. Hẳn là trong gia tộc từng có chuyện Long huyết chiến sĩ đản sanh do uống sống long huyết. “Không nghĩ tới lại có hơn mười người!” Lâm Lôi, Ốc Đốn như có cơn địa chấn dữ dội trong lòng.
“A, Ni Na tiểu cô nương đến rồi”. Là bạch phát lão giả vừa cười a a vừa nói, điều này khiến cho bọn Lâm Lôi đang khiếp sợ đều quay đầu nhìn lại.
Lâm Lôi cùng mọi người đứng lên, còn Ốc Đốn thì đi thăng về hướng Ni Na.
Ốc Đốn, Ni Na hai người tay trong tay đi mời rượu từng bàn. Nhưng giờ phút này, Ốc Đốn, cùng với Lâm Lôi đang ngồi tại chỗ đều cảm thấy trong lòng rất hỗn loạn.
Lịch sử gia tộc mình, rõ ràng không đơn giản như trong tưởng tượng.
Lại còn…
Thọ mệnh của thánh vực cường giả dài đến đáng sợ, vậy sao Long huyết chiến sĩ của gia tộc mình bây giờ đến bây giờ không còn người nào cả. Hơn nữa, không chỉ riêng gì gia tộc mình, mà ngay cả gia tộc Bất tử chiến sĩ, gia tộc Tử diệm chiến sĩ, gia tộc Hổ văn chiến sĩ cũng giống nhau, đều không còn nữa. Đến nay gia tộc của Tứ đại Chung cực chiến sĩ đều bị suy thoái một cách quỷ dị.
“Bí mật…” Lâm Lôi đã hiểu, lịch sử của đại lục tuyệt đối không phải như những gì đã được công khai lưu truyền như bây giờ.
Như sát thủ vương Hi Tắc đã từng nói qua với Lâm Lôi, hơn năm ngàn năm trước, đã có rất nhiều cường giả ở vị diện khác đều hạ xuống vị diện của Ngọc Lan đại lục này. Mà trong bản ghi chép về lịch sử của Ngọc Lan đại lục hiện nay tuyệt không có nhắc đến việc này.
Trên bàn tiệc đính hôn, Lâm Lôi có chút lơ đễnh. Hắn không ngừng tự hỏi. Thậm chí, hắn muốn được một mình cùng bạch phát lão giả Hoắc Đan này nói chuyện với nhau
Rõ ràng là vị bạch phát lão giả Hoắc Đan này đối với chuyện năm đó thật sự biết rất nhiều.
Khi bữa tiệc kết thúc thì đã quá ngọ, đông đảo các quý tộc đều ngồi lại trong đại sảnh mà tán gẫu, như hoàn toàn không biết đến nỗi phiền của Lâm Lôi. Đúng lúc này lại nghe một thanh âm vọng đến.
“Lâm Lôi, ngươi đi với ta, ta có chuyện muốn nói với ngươi”.
Hoắc Đan cũng chủ động muốn nói chuyện riêng với Lâm Lôi.
Ốc Đốn nhìn về phía anh hắn, Lâm Lôi bèn nhìn hắn mà nhắc nhở: “Ốc Đốn, ngươi hãy ở lại đây,tiếp khách xong còn phải đi bồi tiếp Ni Na . Về phần Hoắc Đan tiên sinh hãy để ta tiếp đãi”. Nói rồi, Lâm Lôi cùng Hoắc Đan rời khỏi đại sảnh.
Hắc Đức Sâm, Tạp Tư La Đặc, Lan Khoa ba người nhìn nhau.
Không biết Lâm Lôi sẽ quyết định thế nào”. Hắc Đức Sâm cảm thán một tiếng. Hai người bọn Lâm Lôi rời khỏi phòng khách, Hoắc Đan vừa đi vừa nói: “Lâm Lôi, ngươi có hai ma thú cấp thánh vực phải không? gọi bọn chúng đến đi.”
Sao gã Hoắc Đan này cái gì cũng biết?
Lâm Lôi cả kinh.
Tên của Ốc Đốn và Ni Na, Hoắc Đan biết. Mà bây giờ, chuyện mình có hai ma thú cấp thánh vực, ngay cả chuyện Bối Bối là thánh vực ma thú hắn cũng biết!
Lâm Lôi cũng chẳng buồn phủ nhận, trực tiếp dùng linh hòn truyền âm gọi Hắc Lỗ và Bối Bối đến. Hôm nay, vì có thánh vực cường giả đến nên Lâm Lôi không cho Bối Bối và Hắc Lỗ đến khách phòng.
“Đến bãi luyện công phía sau phủ đi, ở đó chắc không có ai đâu.” Hoắc Đan cười a a nói.
“Hống.”
Hắc Lỗ và Bối Bối ngay sau đó cũng đến bên cạnh Lâm Lôi.
“Chi chi”. Bối Bối ngây thơ kêu.
“Nhóc con, ta biết mi là thánh vực ma thú rồi, kêu chi chi làm cái gì”. Hoắc Đan cười cười định xoa đầu Bối Bối, Bối Bối muốn tránh né, nhưng ngay lập tức khiếp sợ, phát hiện mình không cách nào nhúc nhích được. Chỉ đành để cho Hoắc Đan vò vò cái đầu.
Lâm Lôi thấy vậy cũng kinh hãi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Hoắc Đan chính là thần cấp cường giả!
“Quả thật là thần cấp cường giả, chẳng biết đại lục tổng cộng có bao nhiêu thần cấp cường giả đây?” Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ, đồng thời cũng theo Hoắc Đan hướng về sân luyện công mà đi tới.
“Lão Đại, lão già này là ai? Sao lại cường đến vậy?” Bối Bối bây giờ cũng không dám quá manh động,có vẻ cực kỳ nhu thuận.
Hắc Lỗ cũng thành thành thật thật đi theo phía sau Lâm Lôi.
“Đóng cổng lại. Không có lệnh của ta, tuyệt không cho phép ai tiến vào”. Lâm Lôi ra lệnh cho các thủ vệ. Lúc này Hoắc Đan cũng đi thẳng đến chiếc bàn đá mà ngồi xuống.
“Ngươi cũng ngồi xuống đi.” Hoắc Đan chỉ một ngón tay xuống phía đối diện. Lâm Lôi thành thật ngồi xuống. Đoạn khiêm tốn nói: “Hoắc Đan tiên sinh, ta bây giờ như lạc vào đám sương mù vậy, ngươi có thể nói cho ta biết rõ ràng cả không?
“Hôm nay ta đến đây, mục tiêu chủ yếu chính là vì hai đầu thánh vực ma thú của ngươi”. Hoắc Đan mỉm cười nói, “Đương nhiên, ngươi cùng với ba Bất tử chiến sĩ có thực lực thánh vực cũng miễn cưỡng được coi là mục tiêu của ta .”
“Sao?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Hoắc Đan.
Hoắc Đan mỉm cười nói: “Lâm Lôi, bao nhiêu năm qua, Ngọc Lan đại lục xuất hiện rất nhiều thiên tài. Cho dù trăm năm mới có một người, nhưng mười vạn năm, thì đã có một ngàn rồi. Như hôm nay đây, Ngọc Lan đại lục nhiều ít gì, thì một đế quốc cũng có hơn mười người.”
“Thánh vực cao thủ có thể sống được mười vạn năm?” Lâm Lôi giật mình hỏi.
“ Thánh vực cao thủ, chỉ cần không bị người giết, muốn sống mười vạn năm chỉ là chuyện cực kỳ đơn giản”. Hoắc Đan cười nhạt nói, “Đạt tới thánh vực,hầu như là có thể trường sinh bất tử rồi. Nhưng mà, tất nhiên là không tính nếu bị người ta giết”.
Lâm Lôi cũng nghi hoặc.
Nếu cứ như thế mà tính toán, thì tại sao thánh vực cao thủ lại ít ỏi như bây giờ? Dù sao thì mỗi một trăm năm, Ngọc Lan đại lục lại có một thánh vực cao thủ xuất hiện mà.
“Đó là vì nguyên nhân gì?” Lâm Lôi lập tức hỏi tới.
“Đó là bởi vì, bọn họ đều đến vị diện khác”. Hoắc Đan mỉm cười đáp.
“Vị diện khác?” Lâm Lôi ngẩn ra. Trong lòng Lâm Lôi rúng động, hắn đột nhiên hiểu ra, liền lập tức hỏi tới: “Chẳng lẽ các tiền bối trong gia tộc Ba Lỗ Khắc của ta cũng đi đến vị diện khác?”
“Đúng, hơn mười vị Long huyết chiến sĩ của gia tộc Ba Lỗ Khắc các ngươi đều đi “Địa Ngục”, một trong Tứ đại chí cao vị diện. Ta năm đó đã từng ở trong Địa Ngục cùng tổ tiên Ba Lỗ Khắc của ngươi uống rượu”. Hoắc Đan cười a a nói.
“Địa Ngục, Hoắc Đan tiên sinh, ngươi tới từ Địa Ngục?” Trong đáy lòng Lâm Lôi, hắn cảm thấy điều thần bí nhất của thế giới này đang từ từ được mở ra trước mắt hắn.
Hoắc Đan gật đầu nói: “Đúng vậy, Lâm Lôi, nói cho ngươi biết… bình thường, trong các vật chất vị diện, sinh vật nào đạt đến cấp thánh vực thì đều có quyền tiến vào Tứ đại Chí cao vị diện hoặc Thất Đại thần vị điện để tu hành, sinh sống.”.
“Trong lịch sử của Ngọc Lan đại lục, có rất nhiều thánh vực cường giả đều rời khỏi Ngọc Lan đại lục, lựa chọn tiến vào Tứ đại Chí cao vị diện hoặc tiến vào Thất Đại thần chí cao vị diện”. Hoắc Đan cười cười nói. Lâm Lôi gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
“Nói một cách chính xác, ngươi cùng ba Bất tử chiến sĩ kia mặc dù đạt được thực lực của thánh vực, nhưng trong trạng thái loài người vẫn còn chưa đạt tới thánh vực. Ta thật ra không cần gấp gáp đến tìm các ngươi. Ta đến đây là vì hai tên thánh vực ma thú của ngươi. Bọn chúng đều đạt tới thánh vực, có thể lựa chọn… tiếp tục ở lại Ngọc Lan đại lục, hay là tiến vào vị diện của chúng.”
Hoắc Đan có vẻ vội vàng dụ dỗ(*),nói: “Tứ đại Chí cao vị diện khẳng định là tốt hơn nhiều so với Thất Đại thần vị diện. Ví dụ như trong Địa Ngục của Tứ đại chí cao vị diện, cao thủ nhiều như mây, thánh vực cao thủ ở đó chỉ là người bình thường, các ngươi có thể tu luyện ở đó là tốt nhất, hơn nữa, bảo vật ở đó cái gì cũng nhiều như nước , không gian giới chỉ ư, nhiều đến dọa người.”
Lâm Lôi đã hiểu.
Đạt tới thánh vực, mới có tư cách để tiến vào Chí cao vị diện. Tự nhiên cường giả ở Chí cao vị diện nhiều như mây, thánh vực, bất quá chỉ là hạng phổ thông nhất mà thôi.
“Ta không di, ta ở cùng với lão Đại.” Bối Bối lắc đầu nói : “Ta cũng không đi, ta đi theo chủ nhân.” Hắc Lỗ nói.
Hoắc Đan nhìn về phía Lâm Lôi, cười nói: “Lâm Lôi, thực lực chân chánh của ngươi đã đạt tới thánh vực đỉnh phong rồi, hoàn toàn có tư cách tiến vào Chí cao vị diện. Ngươi có muốn đi không?”
Lâm Lôi không trả lời mà nhìn Hoắc Đan hỏi: “Vẫn chưa được biết Hoắc Đan tiên sinh là ai?”
“Ta ? A, quên nói rồi”. Hoắc Đan mỉm cười nhìn Lâm Lôi, “ta chính là Vị diện Giám thủ giả ở Ngọc Lan đại lục của Vật chất vị diện này.”
(*) :lời dịch ở đây là đúng với lời tác giả vì sao Hoắc Đan lại có thái độ như vậy sau này các bạn sẽ rõ.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của shizer