13-10-2010, 07:42 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
ChÆ°Æ¡ng 36: Vấn Äá» Nghiêm Trá»ng (2)
Nguồn : Sưu tầm
"Thì ra là nhÆ° váºy."
Triệu Ngá»c Nhi gáºt đầu, nhÆ°ng ná»—i băn khoăn trong lòng vẫn tồn tại.
"Vân Quý, chuyện nà y ngÆ°Æ¡i hãy cố gắng xá» lý cho tốt. Chuyện đã phát sinh đến nÆ°á»›c nà y, thì ngÆ°Æ¡i hãy cùng nhị thiếu nãi nãi Ä‘i tìm bá»n há» tiến hà nh thÆ°Æ¡ng lượng, giải quyết vấn Ä‘á»... Dù sao đại tiểu thÆ° tham gia quản lý buôn bán chÆ°a lâu, kinh nghiệm chÆ°a đủ... ."
Triệu Phùng Viễn nhìn Vân gia bên cạnh lên tiếng phân phó.
"Bất quá chuyện nà y cho tá»›i bây giá» ta cÅ©ng không giải thÃch được, không biết đến tá»™t cùng là xảy ra chuyện gì?"
Mặc dù Triệu Phùng Viá»…n không có thiên phú kinh thÆ°Æ¡ng(buôn bán), nhÆ°ng Ãt nhiá»u gì cÅ©ng đã lăn lá»™n sóng gió trong quan trÆ°á»ng đã và i tháºp niên, kinh nghiệm cá»±c kỳ phong phú, không khá»i nghi vấn há»i.
"Việc nà y... Nà y, tất cả Ä‘á»u là chủ ý của Nhị thiếu nãi nãi. Nhị thiếu nãi nãi đã nhanh trà sá» lý, nãi nãi biết lượng tiêu thụ vÆ°á»n trà Triệu gia đã không được nhÆ° năm trÆ°á»›c, mà HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh lại là khách hà ng duy nhất của chúng ta ở Ung ChÃnh quốc, cÅ©ng là mối hà ng lá»›n nhất, không thể đắc tá»™i, nãi nãi đã khẩn cấp kêu ta, dâng lên lá»… váºt, trÆ°á»›c tiên hÆ°á»›ng bá»n há» nháºn lá»—i, vá» phần xá» lý nhÆ° thế nà o, thì xin chỉ thị của lão gia sau, rồi má»›i quyết định. Nghe ngÆ°á»i của bá»n há» nói, nữ lão bản HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh vì chuyện nà y, mà đã Ä‘Ãch thân đến Hà m thà nh, chỉ là không thấy nà ng đến đây há»™i kiến "
"Vá» phần lượng hà ng kia, nô tà i đã xác nháºn, đúng là hà ng hóa của Triệu gia chúng ta, bá»n há» thuáºn tay mang đến đây mấy hòm trong đó Ä‘á»u là lá trà biến chất, nhÆ°ng chÆ°a mở ra..."
Vân gia tựa như là m việc gì đó trái với lương tâm, khẩn trương nói.
"NgÆ°Æ¡i laÌ€m rất tốt, Ngá»c nhi tuổi còn nhá», ngÆ°Æ¡i hãy táºn lá»±c hiệp trợ cho nó."
Sau khi Triệu Phùng Viá»…n dùng ánh mắt tán dÆ°Æ¡ng nhìn di Thái má»™t cái, nhất thá»i là m nà ng tâm hoa ná»™ phóng(mở cá» trong bụng).
"Không biết lượng hà ng hóa lần nà y tại sao lại biến thà nh nhÆ° váºy? Từ trÆ°á»›c đến nay chÆ°a bao giá» phát sinh chuyện nhÆ° váºy... ."
Triệu Phùng Viá»…n nghi ngá» há»i.
"Có thể là kinh nghiệm tiểu thÆ° chÆ°a đủ, không được dặn dò, mà hiện tại chÃnh là mùa mÆ°a, khà háºu có nhiá»u thay đổi, Ä‘Æ°á»ng xá Ä‘i đến Ung ChÃnh quốc lại cá»±c kỳ xa xôi, việc váºn chuyển hà ng hóa trên Ä‘Æ°á»ng chắc chắn không được ổn thá»a, do đó bị ẩm, dẫn đến lá trà biến chất "
Vân gia suy nghÄ© má»™t chút, thấp thá»m nói.
"Xem ra lần nà y là do nữ nhi sÆ¡ suất, ngà y đó A Phi cÅ©ng có nói qua khà háºu mùa nà y rất dá»… là m lá trà biến chất, là ta quá sÆ¡ suất..."
"Chuyện nà y phải cảm tạ nhị di nÆ°Æ¡ng rồi, Ngá»c nhi còn nhá» tuổi kinh nghiệm chÆ°a đủ, rất cần má»i ngÆ°á»i chỉ bảo thêm cho nó... ."
''Äúng lúc lão bản HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh đã Ä‘i đến Hà m thà nh, chúng ta hãy mau sá»›m liên lạc vá»›i bá»n há», tiến hà nh hiệp thÆ°Æ¡ng, hổ trợ cho nhau." Triệu Ngá»c Nhi vẻ mặt áy náy nói.
"Chuyện nà y hãy giao cho ta cùng Vân gia Ä‘i xá» lý Ä‘i. Ta nghÄ© lòng ngÆ°á»i khó mà đo lÆ°á»ng, ta sợ Ngá»c nhi không biết nhân tình thế thái đối đáp không tốt. Huống chi ta đã cùng bá»n há» nói chuyện vá»›i nhau qua má»™t lần... CÅ©ng hiểu má»™t chút suy nghÄ© bá»n há»."
"Lão gia hãy để ta Ä‘i thÆ°Æ¡ng lượng nha, ta bảo đảm, chỉ cần ta Ä‘i thì có thể thuáºn lợi hoà n thà nh Ä‘Ã m phán, để song phÆ°Æ¡ng má»—i bên Ä‘á»u có kết quả vừa lòng." PhÃa sau di thái Ä‘á»™t ngá»™t đứng dáºy, tá»± tiến cá» nói.
"Hảo, chuyện nà y tao giao cho các ngÆ°Æ¡i xá» lý. Cố gắng thÆ°Æ¡ng lượng má»i việc, ngà n vạn lần không nên đắc tá»™i bá»n há»..."
"Có Ä‘iá»u các ngÆ°Æ¡i hãy mang Ngá»c nhi Ä‘i cùng, để nó Ä‘i theo há»c táºp." Triệu Phùng Viá»…n vừa nói, rồi bổ sung má»™t câu.
"Chuyện nà y cứ quyết định nhÆ° váºy Ä‘i, hôm nay phủ ÄỠđốc có mở thịnh yến, ta phải nhanh chóng tá»›i đó..."
Triệu Phùng Viá»…n nhìn sắc trá»i má»™t chút, rồi nói.
"Lão gia, đi thong thả..."
"Cung tiễn lão gia..."
"Phụ thân, con tiá»…n ngÆ°á»i xuất phủ."
Triệu Ngá»c Nhi má»™t bên kéo tay Triệu Phùng Viá»…n, hai ngÆ°á»i Ä‘i ra khá»i đại sảnh.
Nhị di nÆ°Æ¡ng cùng Vân Quý thấy hai cha con Triệu Phùng Viá»…n đã rá»i khá»i đại sảnh, quay đầu lại, bá»—ng nhiên nhìn nhau cÆ°á»i má»™t tiếng, giống nhÆ° tất cả má»i việc diá»…n ra lúc nãy Ä‘á»u do bá»n hỠđã thông đồng vá»›i nhau tÃnh trÆ°á»›c, nhất thá»i lá»™ ra vẻ cá»±c kỳ quá»· dị.
"Các ngươi cũng lui xuống đi."
Nhị di nương phân phó mấy nha hoà n hầu hạ lui ra ngoà i.
Lúc nà y, trong đại sảnh chỉ còn lại hai ngÆ°á»i, di thái cùng Vân gia. Nhìn thân ảnh má»i ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, nhị di thái chá»›p chá»›p hai mắt, lúc nà y nà ng ta phảng phất trở thà nh má»™t ngÆ°á»i khác, hai mắt lá»™ ra thần thái sáng lóa. Nà ng tháºn trá»ng Ä‘i má»™t vòng quanh đại sảnh, lúc nà y đôi mắt má»›i đầy thâm ý nhìn Vân gia bên cạnh.
"Vân Quý, hôm nay ngươi làm rất tốt. Ta đã cảm giác được lão già kia đối với ta đã thay đổi cách nhìn khác trước..."
Di thái không khá»i cÆ°á»i duyên, Ä‘á»™t nhiên mở miệng nói.
"Vẫn là nhị di nÆ°Æ¡ng có biện pháp tốt, chỉ là tiểu sảo thay xà đổi cá»™t, cÅ©ng đã là m cho lão gia đối vá»›i tiểu thÆ° thất vá»ng rồi, ta nghÄ© không bao lâu nữa, nhất định lão gia sẽ hoà n toà n tÃn nhiệm nhị di nÆ°Æ¡ng, lúc đó..."
Nét mặt Vân gia vốn rất bình tÄ©nh, giá» khắc nà y không khá»i lá»™ ra mấy phần hung ác.
"Thá»i cÆ¡ vẫn còn sá»›m, muốn có được sá»± tÃn nhiệm của lão gia há»a kia, không phải nhanh nhÆ° váºy, dù sao Triệu Ngá»c Nhi cÅ©ng nữ nhi mà nguyên phối(vợ cả) của lão sinh ra, ngoà i ra còn có Triệu Tú Vinh, mặc dù không nên thân, nhÆ°ng là ngÆ°á»i kế thừa hÆ°Æ¡ng khói Triệu gia, đáng tiếc a, nó không là m nên trò trống gì, tóm lại địch nhân lá»›n nhất của chúng ta vẫn là Triệu Ngá»c Nhi."
DÆ°á»ng nhÆ° nhị di thái sá»›m đã có tÃnh toán, hai mắt hiện lên má»™t tia âm Ä‘á»™c.
"Nhị di thái nói rất đúng, việc kế tiếp chúng ta cần là m là thá»a thuáºn má»™t cách thÃch đáng vá»›i lão bản HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh kia, để cho nà ng nể mặt mÅ©i của chúng ta, ủng há»™ chúng ta, nhÆ° váºy Triệu Ngá»c Nhi nhất định sẽ mất Ä‘i sá»± ủng há»™ của lão gia."
"Bất kể thế nà o, cho dù thâm hụt vốn cÅ©ng phải thu được sá»± tÃn nhiệm của lão bản HÆ°Æ¡ng Hiên trà quán. Lão gia há»a coi trá»ng nhất chÃnh là mối hà ng Ung ChÃnh quốc nà y..."
"Lần tráo số trà nà y mạo hiểm rất lá»›n a, ta đã mua số trà biến chất của mấy ông bạn cÅ©, rồi bảo bá»n hắn thay lượng trà phế phẩm đó và o lượng hà ng của nhà chúng ta…" Vân Quý ngoà i cÆ°á»i nhÆ°ng trong không cÆ°á»i nói.
"Không sai, đây là má»™t cÆ¡ há»™i. Chỉ cần là m Triệu Ngá»c Nhi thất bại, lão gia há»a sẽ suy nghÄ© lại, Ä‘em sản nghiệp giao cho ta quản lý. Äến lúc đó ta chỉ cần tìm cá»› để lão già kia sá»›m Ä‘i chầu trá»i, khi đó sản nghiệp Triệu gia hiển nhiên là rÆ¡i và o sá»± khống chế của ta..."
Di thái quả là một nữ nhân rất có tâm cơ, ánh mắt của nà ng, giống như loà i
rắn rết chuẩn bị cắn ngÆ°á»i, nữ nhân nhÆ° váºy có thể nói là đáng sợ nhất.
"Chỉ sợ chúng ta còn chÆ°a kịp Ä‘á»™ng thủ, Triệu Ngá»c Nhi đã phát hiện ra kế hoạch của chúng ta rồi."
Vân gia có chút báºn tâm, bằng sá»± khôn khéo của Triệu Ngá»c Nhi, nếu đặt cạm bẫy Ä‘Æ¡n giản, thì nhất định sẽ bị nà ng phát hiện.
"Yên tâm đi, nó vẫn còn non lắm... Ta đã có biện pháp là m cho nó phân tâm, là m cho nó không có tâm tư mà trông nom chuyện là m ăn."
Nhị di thái lạnh nhạt cÆ°á»i má»™t tiếng nói.
"Biện pháp gì?"
Nhị di thái liếc Vân gia má»™t cái, tiến tá»›i bên tai hắn nói nhá» mấy tiếng, là m Vân gia không khá»i sáng mắt, lá»™ ra nét mặt kinh dị nhìn nhìn nhị di nÆ°Æ¡ng, thanh âm có chút run rẩy nói:
"Việc nà y... Nà y không phải quá mạo hiểm sao."
"Sợ cái gì, ngÆ°á»i bên cạnh lão gia há»a đã bị ta mua chuá»™c rồi, chắc chắn lão không thể phát giác, dù sao chỉ cần lão ná»a sống ná»a chết là được, nhân cÆ¡ há»™i nà y là m Triệu Ngá»c Nhi phân tâm, nhÆ° váºy chúng ta không cần báºn tâm nha đầu nà y nữa mà chỉ lo thá»±c hiện kế hoạch, ta tin tưởng sẽ rất nhanh đại quyá»n Triệu gia sẽ rÆ¡i và o trong tay ta..."
Nhị di thái nhẹ nhẹ nắm ngá»c chưởng, dÆ°á»ng nhÆ° tất cả Ä‘á»u đã ở trong lòng
bà n tay của nà ng.
"Váºy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phải cẩn tháºn má»™t chút..." Vân gia vẫn có chút không yên lòng nói.
"Chuyện nà y ta sẽ laÌ€m kÃn kẽ, không có bất kỳ ngÆ°á»i nà o có thể hoà i nghi."
"Váºy thì tốt, lúc ấy cÅ©ng đừng quên Æ°á»›c định của chúng ta." Vân gia chợt âm hiểm cÆ°á»i nói,
Sau khi chuyện nà y thà nh công việc hắn quan tâm nhất chÃnh là mình có được bao nhiêu chá»— tốt.
"Cái nà y còn phải nói, chá»— tốt tá»± nhiên không thể thiếu ngÆ°Æ¡i, dá»±a theo hiệp nghị lúc ban đầu của chúng ta, ta sẽ chia cho ngÆ°Æ¡i má»™t thà nh sản nghiệp Triệu gia, để vá» quê dưỡng lão, bất quá số tiá»n nà y đối vá»›i ngÆ°Æ¡i mà nói, chÃnh là má»™t con số cá»±c lá»›n đấy, đủ cho nhà ngÆ°Æ¡i dùng mấy Ä‘á»i." Nhị di thái phe phẩy cái khắn tay, cÆ°á»i quyến rÅ© nói.
"Má»™t thà nh? Quá Ãt, hiện tại ta muốn hai thà nh..." Sắc mặt Vân gia nhất thá»i trầm xuống.
"Cái gì? Không phải chúng ta thá»a thuáºn rồi sao?"
Nét mặt nhị di thái đột biến, không nghĩ tới Vân gia đột nhiên đòi phần nữa.
"Ban đầu chúng ta nói chỉ đấu vá»›i Triệu Ngá»c Nhi, bây giá» lại thêm mÆ°u hại lão gia, nếu nhÆ° bị phát hiện, ta và ngÆ°Æ¡i cÅ©ng trốn không thoát tai Æ°Æ¡ng lao ngục, kế hoạch mạo hiểm nhÆ° váºy, chỉ chia cho ta má»™t thà nh thì đúng là quá Ãt." Vân gia thấp giá»ng nói.
"NgÆ°Æ¡i..."
Nhị di thái chỉ và o Vân gia, thở hổn hển chá»i thá» mấy câu.
"Nhị di nÆ°Æ¡ng, bây giá» chúng ta đã đứng chung má»™t con thuyá»n rồi, ai cÅ©ng nhÆ° ai, so vá»›i tám phần của ngÆ°Æ¡i, của ta chỉ có hai thà nh tháºt sá»± là nhá» bé chẳng đáng kể gì cả, là m ngÆ°á»i không nên quá tham lam a." Vân gia cháºm rãi nói,
Hiển nhiên hắn đã nắm được nhược điểm nhị di thái.
Ãnh mắt nhị di thái xoay chuyển, suy nghÄ© má»™t chút, lúc nà y má»›i cắn răng, gáºt đầu nói:
"Hảo, theo ý của ngươi, hai thà nh, như thế được chưa, không được đòi thêm nữa, hừ."
"Hảo, Vân Quý ta ở nÆ¡i nà y tạ Æ¡n Nhị di nÆ°Æ¡ng..." Vân gia cÆ°á»i đắc ý nói,
Hai thà nh gia nghiệp Triệu gia, chỉ nghĩ thôi mà đã cảm thấy vô cùng hưng phấn rồi.
Nhị di thái nhìn ánh mắt đắc ý của Vân gia má»™t cái, hừ lạnh má»™t tiếng, trá»±c tiếp xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i...
--o0o--
Nhứng tia nắng ấm áp chiếu qua khung cá»a trà n và o phòng, lúc nà y Gia Cát Long Phi ngáp dà i má»™t cái rồi Ä‘i ra khá»i phòng. Mấy hôm trÆ°á»›c, lúc nà o rảnh rá»—i hắn cÅ©ng Ä‘i đến chá»— Tiên nhi ở, hắn cÅ©ng không biết Tiên nhi lại có mị lá»±c lá»›n nhÆ° thế, là m hắn lúc nà o cÅ©ng nhá»› đến nà ng ta. Có lẽ Tiên nhi có đại não tÆ°Æ¡ng đối tiến bá»™, dÆ°á»ng nhÆ° nà ng đối vá»›i Gia Cát Long Phi ở thá»i đại nà y nhÆ° là thầy tốt bạn hiá»n(lÆ°Æ¡ng sÆ° Ãch hữu).
"Buổi sáng phải váºn Ä‘á»™ng má»™t chút..." Gia Cát Long Phi lẩm bẩm,
Hắn đi tới giữa đình viện, tùy ý nhặt lên một cà nh cây khô gần đó, bà y thế kiếm, sau một lúc xuất ra "khiếu cẩu kiếm pháp" từ lộn xộn lúc ban đầu dần dần cũng thà nh những kiếm chiêu như nước chảy mây trôi, liên miên không dứt.
"A... Phi..."
Má»™t thanh âm giống nhÆ° ma âm trong đêm tối từ hÆ°á»›ng xa kÃch thẳng và o đại não của hắn, là m cho hắn sợ đến ná»—i cả ngÆ°á»i run lên nhè nhẹ, hắn quay đầu lại, chỉ thấy Thúy nhi vẻ mặt hung thần ác sát Ä‘ang Ä‘i tá»›i, hai tay chống nạnh, kiểu cách tiêu chuẩn của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà chanh chua, kiêu ngạo.
"Thúy nhi cô nÆ°Æ¡ng, sáng sá»›m không có việc gì thì đừng hô to gá»i nhá» dá»a cái tâm nhá» bé của ta có được không, má»i ngÆ°á»i bị ngÆ°Æ¡i hù chết mất." Trong lòng Gia Cát Long Phi vẫn còn chút sợ hãi, vá»— vá»— bá»™ ngá»±c kiến nghị.
"Ai bảo ngÆ°Æ¡i trá»… nhÆ° thế má»›i rá»i giÆ°á»ng, lÆ°á»i biếng trốn ra đây, ngÆ°Æ¡i hôm nay phải giúp tiểu thÆ° sá»a sang lại khuê phòng, rất nhiá»u việc đông tây gì đó, Ä‘á»u là việc tốn sức, mà cả Thu Phong viện chỉ có ngÆ°Æ¡i là nô tà i, nhÆ°ng lúc nà o cÅ©ng cùng thiếu gia chÆ¡i đùa, gá»i thì không thấy đâu, tháºt là là m ta tức chết..."
Thúy nhi vừa ra khá»i miệng là đã thao thao bất tuyệt quở trách.
"Dừng... Dừng, ta đã biết rồi."
Gia Cát Long Phi bị nà ng bắn má»™t loạt liên thanh nhÆ° váºy, lá»— tai đã sá»›m không chịu được rồi.
Tà i sản của Yasha
Chữ ký của Yasha Ưa thÃch cá nhân không nhiá»u lắm, đặc thù ham mê không có. ÄÆ¡n giản mà nói, ta là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, thiện lÆ°Æ¡ng, ngoại trừ quá soái (đẹp trai), có lẽ không có khác cái gì khuyết Ä‘iểm.
Last edited by Yasha; 13-10-2010 at 07:44 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
13-10-2010, 07:45 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Chương 37: Cơ Hội Hiếm Có
Nguồn : Sưu tầm
"Biết rồi thì tốt, còn không mau đi theo ta."
Thúy nhi trừng mắt nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, xoay ngÆ°á»i phe phẩy cái mông rá»i Ä‘i.
Gia Cát Long Phi Ä‘i theo phÃa sau, thỉnh thoảng lại đánh giá vóc ngÆ°á»i Thúy nhi, thầm nghÄ©, nha đầu nà y xem nhÆ° cÅ©ng rất đầy đặn, đáng tiếc là tÃnh tình hÆ¡i dữ tợn, là m cho ngÆ°á»i ta không dám khen tặng.
"Tiểu thÆ° đâu?" Gia Cát Long Phi há»i.
"Vẫn còn Ä‘ang trang Ä‘iểm, nếu không phải tiểu thÆ° nói để ngÆ°Æ¡i ngủ nhiá»u má»™t chút thì má»›i vừa rồi ta đã sá»›m Ä‘i đá ngÆ°Æ¡i rá»i giÆ°á»ng rồi."
Thúy nhi không cam lòng vừa quay đầu lại trừng mắt nhìn Gia Cát Long Phi một cái, chân mà y thanh tú cau lại, bộ dáng có chút khả ái,
"Ta tháºt không rõ tại sao tiểu thÆ° lại đối tốt vá»›i má»™t tên nô tà i nhÆ° váºy, xem ra tiểu thÆ° nhà chúng ta đúng là quá thiện lÆ°Æ¡ng rồi."
"Nga." Gia Cát Long Phi bình thản đáp nhÆ°ng trong lòng lại âm thầm cÆ°á»i trá»™m,
Xem ra ấn tượng của Triệu Ngá»c Nhi đối vá»›i ta cà ng ngà y cà ng tốt rồi, chắc chắn là chuyện bán lá trà lần trÆ°á»›c, là m Triệu Ngá»c Nhi đối vá»›i mình có cái nhìn khác, biết ta là má»™t nhân tà i, hắc hắc, xem ra kế hoạch tiếp cáºn nà ng gần thà nh công rồi.
Trong lòng Gia Cát Long Phi thầm mÆ¡ mà ng, Ä‘i theo Thúy nhi xuyên qua hà nh lang, vòng qua má»™t ngá»n giả sÆ¡n, đã Ä‘i tá»›i ngoà i khuê phòng Triệu Ngá»c Nhi.
"NgÆ°Æ¡i đứng ở bên ngoà i chá» ta... Ta Ä‘i và o trong gặp tiểu thÆ°, lát nữa sẽ gá»i ngÆ°Æ¡i và o, đừng chạy loạn lung tung đó."
Thúy nhi phân phó má»™t câu, rồi Ä‘i và o hÆ°Æ¡ng khuê, bên trong mÆ¡ hồ truyá»n đến thanh âm mê ngÆ°á»i của Triệu Ngá»c Nhi, khiến Gia Cát long Phi nghe thấy mÆ¡ mà ng liên miên.
Hắn không khá»i hồi tưởng lại lần đó, cố ý lúc Triệu Ngá»c Nhi Ä‘ang tắm, dụ Tá» Linh trá»™m y phục của nà ng, sau đó mình giả bá»™ chạy à o và o nhìn lén, mà n xuân sắc đó tháºt khó để hắn có thể quyên được, đáng tiếc sau nà y chắc chắn sẽ không có cÆ¡ há»™i nhÆ° thế nữa a.
"Äúng rồi, nha đầu Tá» Linh kia không biết có khá»e không?"
Gia Cát Long Phi nhá»› lại, trong đầu không khá»i hiện ra dung nhan diá»…m lệ của Tá» Linh ngà y đó, nói tháºt, loại tÆ° niệm nà y không nhắc đến thì thôi nhÆ°ng nó vẫn nằm trong đầu, tạm thá»i những tình cảnh hai ngÆ°á»i ngà y trÆ°á»›c vui đùa ở chung má»™t chá»— chÆ°a thể quên được.
Gia Cát Long Phi vô cùng chán nản tá»±a và o má»™t cây đại thụ, lấy ra ngá»c bá»™i trÆ°á»›c giá» vẫn giấu ở trong ngá»±c, từ trÆ°á»›c đến giá» hắn đối vá»›i khối ngá»c bá»™i nà y vẫn luôn nghi ngá».
Nha đầu đó giống nhÆ° thần tiên lão bản, tá»± dÆ°ng dá»i Ä‘i, không biết sống hay chết, có lẽ cả Ä‘á»i nà y hai ngÆ°á»i cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i gặp nhau lần nữa.
"NhÆ°ng mà nghÄ© lại, đến tá»™t cùng thì thân pháºn nà ng ta nhÆ° thế nà o a?" Gia Cát Long Phi tá»± nhủ suy Ä‘oán nói.
Cái ngá»c bá»™i nà y vô cùng tinh sảo, mặc dù tÃnh chất tinh khiết, phân lượng rất nặng, chắc chắn bán được giá cao, nhÆ°ng hắn cÅ©ng sẽ không dá»… dà ng Ä‘em bán nó.
Äúng và o lúc nà y, Thúy nhi ôm má»™t khuông(sá»t) lá»›n quần áo Ä‘i ra, thấy Gia Cát Long Phi Ä‘ang cầm má»™t váºt mà lóe ra kim quang tá»±a nhÆ° ngẩn ngÆ°á»i, khó chịu kêu lên:
"TỠA Phi, phát ngốc gì ở đó? Còn không mau tới đây hỗ trợ."
Gia Cát Long Phi lấy lại tinh thần, vá»™i và ng lấy ngá»c bá»™i thu và o trong ngá»±c, Ä‘i tá»›i thay Thúy nhi đón lấy khuông(sá»t) quần áo.
"Sao Ä‘á»u là y phục? Muốn bắt ta Ä‘i tẩy(giặt) sao?"
Gia Cát Long Phi để khuông quần áo xuống, thấy xiêm y bên trong cÆ¡ hồ Ä‘á»u má»›i tinh, bá» mặt vẫn còn tốt, tất cả Ä‘á»u là m bằng tÆ¡ lụa, thủ công tinh tế.
"Cái gì lấy Ä‘i tẩy(giặt)? Äây Ä‘á»u là những xiêm y cÅ©, đã dùng quá lâu rồi, cho nên hãy mang toà n bá»™ Ä‘i vứt bá»..."
"Ném đi? Không thể nà o, những xiêm y nà y còn tốt chán, ném đi có phải là quá đáng tiếc không?"
Gia Cát Long Phi cầm lên và i y phục nhìn kỹ, quả tháºt có đến tám phần là má»›i, xem ra Triệu Ngá»c Nhi nà y đúng là tiểu thÆ° xa xỉ, bất quá cÅ©ng khó trách, bằng thân pháºn đệ nhất mỹ nữ Hà m thà nh của nà ng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là tháºp phần chú trá»ng đến dáng vẻ rồi, nếu so vá»›i thá»i hiện đại hắn sống thì có thể nói nà ng chÃnh là đại minh tinh a, Ä‘i đâu cÅ©ng phải chú trá»ng mặt mÅ©i.
Thúy nhi liếc Gia Cát Long Phi má»™t cái, nói: "Nô tà i đúng là nô tà i, bằng và o thân pháºn tiểu thÆ° nhà chúng ta, là m sao có thể có dùng những xiêm y để quá lâu chứ? Má»—i tháng tiểu thÆ° nhà chúng ta sẽ phải đặt mua và i bá»™ xiêm y, tủ treo y phục cÅ©ng không thể chứa hết, cho nên xiêm y cÅ© thì phải bá» Ä‘i, ai, dà i dòng nhÆ° váºy là m gì? NgÆ°Æ¡i mau Ä‘Æ°a những thứ nà y vứt bá» Ä‘i, còn gì nữa không?"
"Vẫn còn?"
Gia Cát Long Phi nhìn quần áo trong tay má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên linh quang chợt lóe, lá»™ ra má»™t nụ cÆ°á»i giảo quyệt.
"Ta láºp tức Ä‘i ném chúng, Thúy nhi cô nÆ°Æ¡ng hãy nhá»› thu dá»n kỹ cà ng má»™t chút nha!. Ta không sợ vất vả, cà ng nhiá»u cà ng tốt..."
Gia Cát Long Phi vừa nói, vừa ôm lấy khuông quần áo xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
"Lạ tháºt, sao Ä‘á»™t nhiên hắn trở nên chăm chỉ nhÆ° váºy nhỉ?"
Thúy nhi buồn bá»±c nói má»™t câu, rồi xoay ngÆ°á»i tiến và o hÆ°Æ¡ng khuê tiếp tục
thu tháºp.
Gia Cát Long Phi ôm khuông quần áo, vẻ mặt hÆ°ng phấn trở lại bên trong phòng của mình, cả ngÆ°á»i lẫn đống quần áo toà n bá»™ ngã váºt trên giÆ°á»ng, nhìn kỹ, oa, trừ xiêm y ra, còn nữa cả đồ dưỡng nhãn, đủ loại kiểu dáng mà u sắc to nhá», quần lót mà u trắng, mà ngay cả vá»› chân cÅ©ng có, hÆ¡n nữa cÆ¡ hồ Ä‘á»u má»›i hết.
Gia Cát Long Phi thấy váºy ánh mắt nhìn trân trân, những y phục nà y Ä‘á»u là đồ mà Triệu Ngá»c Nhi đã dùng qua a, còn mang theo mùi thÆ¡m nhà n nhạt của cÆ¡ thể, tháºt sá»± là mê ngÆ°á»i vô cùng.
"Äồ dùng của đệ nhất mỹ nữ Hà m thà nh, sao có thể tùy ý vứt Ä‘i? Bây giá» Triệu Ngá»c Nhi chẳng khác nà o nhÆ° đại minh tinh được vạn ngÆ°á»i theo Ä‘uổi mÆ¡ Æ°á»›c, là nữ thần trong lòng vô số nam nhân, đồ đạc của nà ng cho dù không có giá trị liên thà nh, nhÆ°ng Ãt nhất cÅ©ng có rất nhiá»u ngÆ°á»i muốn có được, cái nà y gá»i là hiệu ứng minh tinh, ha ha, ta đúng là quá thông minh."
Gia Cát Long Phi vui vẻ khua tay múa chân má»™t tráºn, hắn rốt cuá»™c đã tìm được má»™t con Ä‘Æ°á»ng phát tà i rồi.
"Không biết còn có bao nhiêu, má»™t Ãt cÅ©ng không thể bá» qua ..."
Gia Cát Long Phi suy nghÄ©, cầm khuông(sá»t) lên, rồi vá»™i và ng trở vá» Thu Phong viện.
Vừa lúc, Thúy nhi Ä‘em má»™t sấp xiêm y tạp váºt Ä‘i ra, nhìn thấy Gia Cát Long Phi đầu đầy mồ hôi chạy trở lại, còn tưởng rằng hắn đã giác ngá»™, trở nên chăm chỉ là m việc, nhÆ°ng nà ng ta lại không biết ý đồ kinh doanh thiên tà i của hắn, không đúng phải nói là ý đồ lÆ°u manh má»›i đúng.
"Không tệ lắm, thoáng cái đã chăm chỉ nhÆ° váºy, không uổng công tiểu thÆ° đã coi trá»ng ngÆ°Æ¡i." Thúy nhi vẻ mặt ôn hoà nói.
"Äó là đương nhiên, ta sao có thể phụ sá»± kỳ vá»ng tiểu thÆ° đối vá»›i ta chứ?"
Gia Cát Long Phi là m bộ nghiêm trang nói, đôi mắt nhìn chăm chăm và o số đồ đạc trong tay Thúy Nhi.
"Sao thế? Sao lại Ãt nhÆ° váºy?"
Gia Cát Long Phi thấy đồ đạc cÅ©ng không nhiá»u, không khá»i thất vá»ng nói.
"Ta cũng không biết, những thứ nà y ngươi hãy cầm đi ném đi, ta giúp tiểu thư lấy cái khay nước."
Thúy nhi ném số xiêm y tạp váºt trong tay và o sá»t trÆ°á»›c ngÆ°á»i Gia Cát Long Phi, rồi Ä‘á»™ng thân rá»i Ä‘i.
Gia Cát Long Phi nhìn bóng lÆ°ng Thúy nhi rá»i Ä‘i, khóe miệng hiện lên má»™t nụ cÆ°á»i xấu xa, hÆ°á»›ng ánh mắt nhìn và o trong hÆ°Æ¡ng khuê, thầm nghÄ© :
'' NgÆ°Æ¡i đã thu tháºp không kỹ cà ng, váºy thì để ta tá»± và o má»›i được.
NghÄ© rồi, hắn gõ cá»a phòng, nói to: "Äại tiểu thÆ°, có ở đây không?"
"Ai a? Là A Phi à ?"
Trong hÆ°Æ¡ng khuê Triệu Ngá»c Nhi tá»±a hồ đã nghe thấy thanh âm của Gia Cát Long Phi.
"Là nô tà i, Thúy nhi cô nÆ°Æ¡ng nói bên trong phòng tiểu thÆ° vẫn còn nhiá»u thứ chÆ°a thu tháºp xong, kêu ta tá»›i thu tháºp..." Gia Cát Long Phi đáp.
"Nga, váºy ngÆ°Æ¡i và o Ä‘i." DÆ°á»ng nhÆ° Triệu Ngá»c Nhi cÅ©ng không quá để ý.
Äôi lông mà y Gia Cát Long Phi nhÃu lại, âm thầm cÆ°á»i má»™t tiếng, không nghÄ© tá»›i lại dá»… dà ng lừa gạt nhÆ° váºy.
Hắn Ä‘i và o trong khuê phòng, hắn đối vá»›i bố trà bên trong đã sá»›m quen thuá»™c má»i chá»—, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, rõ rà ng nhất vẫn là vị trà thùng tắm, chÃnh là nÆ¡i mà hắn đã thấy qua, ở đó Triệu Ngá»c Nhi cùng Tá» Linh, hai thân thể trắng nõn đùa nghịch nhau trong khi tắm, tá»± nhiên là ấn tượng sâu khắc, tháºm chà khó quên.
Ãnh mắt hắn nhìn xung quanh hÆ°Æ¡ng khuê má»™t vòng, rất nhanh dừng lại trÆ°á»›c bà n trang Ä‘iểm bên giÆ°á»ng ngủ, bởi vì thân ảnh má»m mại yêu kiá»u kia, vẻ thanh tú thoát tục hiện trên khuôn mặt, mỹ mâu trong suất đối diện gÆ°Æ¡ng đồng.
Ngón tay ngá»c ngà đang cầm má»™t cây lược gá»— nhẹ nhà ng chải mái tóc Ä‘en nhánh má»m mại, mang theo ánh lấp lánh, Ä‘á»™ng tác nhu hòa nhẹ nhà ng, trông rất cẩn tháºn tỉ mỉ, bên dÆ°á»›i cần cổ cánh áo hÆ¡i hé mở, lá»™ ra da thịt phấn hồng, là m cho ngÆ°á»i ta không khá»i miên man bất định, câu khởi dục vá»ng muốn nhìn trá»™m.
"Tiểu thÆ°, chà o buổi sáng..." Gia Cát Long Phi cung kÃnh nói.
"Ngươi đã đến rồi..."
"Mấy ngà y gần đây có khá»e không?" Triệu Ngá»c Nhi theo thói quen ân cần thăm há»i nói.
"NhỠphúc khà của tiểu thư, gần đây ta rất tốt."
Gia Cát Long Phi đáp lại, ngẩng đầu đánh giá bốn phÃa. Khuê phòng Triệu Ngá»c Nhi cÅ©ng không biến hóa gì khác trÆ°á»›c, đồ đạc bà y biện quen thuá»™c nhÆ° trÆ°á»›c.
"Gần đây thiếu gia há»c có tốt không? Có tiến bá»™ không?" Triệu Ngá»c Nhi tiếp tục há»i.
"Có ta chỉ đạo, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thiếu gia tiến bá»™ rất nhanh, tiến bá»™ giống nhÆ° tốc Ä‘á»™ của há»a tiá»…n, má»™t cái là có thể..."
"Gần đây vì để khai phá trà lá»±c thiếu gia, rút ngắn cá»± ly vá»›i những thiên tà i, ta đã giảng dạy cho thiếu gia rất nhiá»u tri thức má»›i lạ, vừa kết hợp vá»›i giải trÃ, kết hợp giữa lý luáºn và thá»±c tiá»…n... Tăng nhanh hiệu suất há»c táºp..."
"Cái gì há»a tiến?"
"A, há»a tiến? Không có gì... Tiểu thÆ°, ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, có ta ở đây, sau nà y thiếu gia nhất định thi Ä‘á»— Trạng Nguyên..."
Gia Cát Long Phi định liệu trước nói, nhưng trong lòng lại nói thầm:
"Äợi đến khi thiếu gia thi Ä‘á»— trạng nguyên rồi vinh quy bái tổ, lúc đó chắc mặt trá»i má»c từ đằng tây mất..."
"Có tháºt không? Kỳ tháºt từ lần đầu tiên nhìn thấy ngÆ°Æ¡i, ta đã cảm giác ngÆ°Æ¡i vá»›i bá»n hạ nhân bình thÆ°á»ng không giống nhau, tháºt không nghÄ© tá»›i há»c thức của ngÆ°Æ¡i lại sâu rá»™ng nhÆ° thế, mà quan Ä‘iểm cÅ©ng kỳ quái nhÆ° váºy, ngoà i dá»± liệu của má»i ngÆ°á»i, có lẽ ngÆ°Æ¡i... Ta từ trong mắt của ngÆ°Æ¡i nhìn thấy chà khà láºp nghiệp..."
"Cái đó, cái đó... Ta Gia Cát Long Phi không câu nệ hiện trạng, nằm gai nếm máºt, ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng há có thể so sánh..."
"Ha ha, chỉ là bây giá» vẫn còn nhÆ° váºy..."
"Ân, ngÆ°Æ¡i thu tháºp thứ gì, hãy thu tháºp Ä‘i."
Triệu Ngá»c Nhi không quay đầu lại, chỉ nhà n nhạt nói, tiếp tục cắt tỉa chải chuốt mái tóc của mình. Dung mạo xinh đẹp tuyệt trần của nà ng ở trong gÆ°Æ¡ng đồng lúc ẩn lúc hiện, câu khởi sá»± tò mò của nam nhân.
Gia Cát Long Phi giống nhÆ° được đại xá, đôi mắt láºp tức trở nên tham lam, ánh mắt sáng quắc loạn chuyển quanh khuê phòng, tìm kiếm "Con mồi " nà o có thể bắt được, giống nhÆ° tên cÆ°á»›p vượt ngục xông và o siêu thị Ä‘iên cuồng mà cÆ°á»›p Ä‘oạt.
"Nơi nà y, nơi nà y. . ."
Gia Cát Long Phi đã phát hiện mấy mục tiêu, vội và ng chạy tới.
Tà i sản của Yasha
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
13-10-2010, 07:48 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Chương 38: Nội Y Mỹ Nữ (1)
Nguồn : Sưu tầm
"Tiểu thÆ°, cái giá bút nà y cÅ©ng nên đổi Ä‘i a, quá cổ xÆ°a rồi, sá» dụng nhất định không thoải mái, ta giúp tiểu thÆ° thu dá»n được chứ."
Vừa nói, bà n tay Gia Cát Long Phi đã cầm tới nó ném và o trong túi của mình.
"Nga. Váºy để ngà y mai Thúy nhi chuẩn bị cho ta má»™t bá»™ giá bút má»›i cÅ©ng được."Triệu Ngá»c Nhi theo thói quen gáºt đầu,
Nà ng vẫn báºn rá»™n vá»›i chiếc lược trên tay là m việc của mình.
"Tiểu thÆ°, đôi già y thêu nà y hình thức không được hay lắm, đã sá»›m quá hạn, Ä‘eo và o Ä‘i Ä‘Æ°á»ng chắc chắn lá»™ ra dáng vẻ quê mùa, ta nghÄ© tiểu thÆ° nên đổi lại má»™t đôi khác, bằng khà chất cao quý của tiểu thÆ° xuất sắc nhÆ° váºy.Tháºt sá»± rất không thÃch hợp, cái nà y ta cÅ©ng thay tiểu thÆ° thu tháºp hết nhé."
"Nga, váºy ngÆ°Æ¡i cứ thu dá»n Ä‘i, hôm nà o ta để Thúy nhi tìm ngÆ°á»i giúp ta là m má»™t đôi má»›i..."
"Tiểu thư..."
Gia Cát Long Phi giống nhÆ° quá»· mỵ, Ä‘á»™t nhiên ôm má»™t cái túi lá»›n chiến lợi phẩm, xuất hiện bên cạnh Triệu Ngá»c Nhi.
"Nga, sao váºy?"
Mỹ mâu Triệu Ngá»c Nhi nhẹ chá»›p, không giải thÃch được nhìn Gia Cát Long Phi lúc nà y đứng ở bên cạnh mình, không biết hắn định là m gì?
"Cái há»™p phấn trên tay tiểu thÆ° tháºt sá»± là rất khó nhìn, váºt nhÆ° váºy, là m sao có thể tôn lên được dung nhan xinh đẹp của ngÆ°á»i, hôm nà o hãy bảo Thúy nhi mua thêm cho tiểu thÆ° má»™t cái khác "
Gia Cát Long Phi vừa nói, cÅ©ng không quản phản ứng của Triệu Ngá»c Nhi nhÆ° thế nà o, đã ném cái há»™p và o túi lá»›n, tiện tay "Tịch thu" a.
"Äúng rồi, còn giấy mà u trên tay tiểu thÆ° nữa, mà u sắc kém cá»i, ánh sáng ảm đạm, không chiếu ra được sắc thái hà o quang nà o, ta xem nên đổi lại loại khác tốt hÆ¡n Ä‘i."
"Còn nữa..."
"Còn nữa..."
Gia Cát Long Phi tuân theo chÃnh sách vÄ© đại "Tam quang"(mặt trá»i, mặt trăng và các vì sao), trong chá»›p mắt, đã gần nhÆ° quét sạch những váºt dụng trên bà n trang Ä‘iểm.
Triệu Ngá»c Nhi ngu ngÆ¡ nhìn Gia Cát Long Phi, trong nhất thá»i cÅ©ng không biết nói gì, đôi mắt đẹp lóe lên, Ä‘á»™ng tác Ä‘ang chải chuốt cÅ©ng dừng lại, không biết có phải hay không bị lá»i của Gia Cát Long Phi là m cho mÆ¡ hồ, hay là không cách nà o hiểu được Gia Cát Long Phi Ä‘ang là m cái gì, chỉ thấy hắn vui vẻ ôm má»™t túi đồ lá»›n, vẻ mặt hÆ°ng phấn, nhìn giống nhÆ° cÆ°á»›p được bảo tà ng, ở trong phòng Ä‘i đến Ä‘i lui.
"Tiểu thư..."
"Ân..." Triệu Ngá»c Nhi vô ý thức đáp.
"Kim trâm cà i đầu của tiểu thÆ° cÅ©ng quá cÅ© rồi, vả lại loại gá»— nà y chất lượng không tốt lắm, nhá»› kỹ để Thúy nhi mua cho ngÆ°á»i loại trâm là m bằng cây gá»— trầm hÆ°Æ¡ng, cà i lên đầu má»›i có thể duy trì lượng máu tuần hoà n trong não, tóc má»›i có thể vừa dà i vừa sáng bóng..."
"Nga." Triệu Ngá»c Nhi gáºt đầu.
"Váºy... Váºy cÅ©ng nên Ä‘em cái lược cho ta Ä‘i, ta giúp tiểu thÆ° thu tháºp."
Triệu Ngá»c Nhi do dá»± má»™t chút, rồi Ä‘em cây lược gá»— Ä‘Æ°a cho Gia Cát Long Phi.
"Xong rồi , tiểu thÆ°, đã không còn đồ gì cần ném nữa rồi... Ta đã dá»n dẹp xong rồi, Ä‘em chúng Ä‘i sá» lý đây..."
"Äi Ä‘i."
Triệu Ngá»c Nhi phất phất tay, xoa huyệt thái dÆ°Æ¡ng của mình, tá»±a hồ bị Gia Cát Long Phi má»™t phen quấy nhiá»…u khiến cho đầu có chút choáng váng.
Từ đầu đến cuối nà ng còn chÆ°a hiểu ở đây Ä‘ang xảy ra chuyện gì, ngoái đầu nhìn lại má»™t chút hÆ°Æ¡ng khuê của mình, cÆ¡ hồ trống không còn má»™t váºt, giống nhÆ° vừa má»›i bị thổ phỉ cÆ°á»›p sạch má»™t phen.
Gia Cát Long Phi ôm má»™t đống "Chiến lợi phẩm" láºp tức lui ra ngoà i, vừa lúc đụng phải Thúy nhi lấy nÆ°á»›c trở lại.
"Di... Những đồ nà y ở đâu ra váºy?"
Thúy nhi thấy trong tay Gia Cát Long Phi má»™t đống đồ, nghi ngá» há»i.
"Thu dá»n trong phòng tiểu thÆ° a! Tiểu thÆ° bảo Ä‘em toà n bá»™ ném Ä‘i."
Gia Cát Long Phi hiên ngang Ä‘em toà n bá»™ đồ ném và o trong khuông(sá»t), rồi đáp.
"Sao có nhiá»u đồ ném Ä‘i nhÆ° váºy?"
Thúy nhi sá»ng sốt má»™t chút, nà ng nhá»› kỹ bên trong phòng tiểu thÆ° là m gì có nhiá»u váºt thứ phẩm cần thu dá»n nhÆ° váºy.
"Có, sao lại không có, không nói nữa, ta đi ném đây."
Gia Cát Long Phi sợ đêm dà i lắm má»™ng, hÆ°á»›ng Thúy nhi vẫy vẫy tay, ôm khuông láºp tức rá»i Ä‘i.
Thúy nhi nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái không nói gì, trá»±c tiếp cầm khay nÆ°á»›c trở lại trong hÆ°Æ¡ng khuê, nhÆ°ng rất nhanh, Ä‘á»™t nhiên trong khuê phòng truyá»n ra má»™t tiếng rống kinh sợ:
"A Phi chết tiệt... Ngươi đã mang đi những thứ gì rồi? Mau mang trở lại... Mau mang trở lại cho ta..."
NhÆ°ng lúc nà y, bóng dáng Gia Cát Long Phi đã sá»›m bốc hÆ¡i, và giá» hắn Ä‘ang trong phòng của mình kiểm kê lại "Chiến lợi phẩm" thu được. Hắn vừa liệt kê những thứ lặt vặt vừa thu được coi nhÆ° váºt trong bảo khố, vừa nở nụ cÆ°á»i đắc ý.
"Những thứ nà y Ä‘á»u là đồ tốt, đồ tốt a. Có thể bán được rất nhiá»u tiá»n..." Gia Cát Long Phi tham lam cÆ°á»i,
Hắn mơ ước thực hiện những bước đầu tiên kế hoạch vĩ đại của mình. Mà bước nà y đã cách hắn cà ng ngà y cà ng gần...
"Cái nà y là áo lót trên ngÆ°á»i Triệu Ngá»c Nhi nhÆ°ng mà nà ng có bá»™ ngá»±c lá»›n nhÆ° váºy, áo lót lại nhá» thế nà y, đúng là là m há»ng mất vóc ngÆ°á»i hoà n mỹ của nà ng, thá»i đại nà y không có hung tráo(nịt vú) tháºt đúng là phiá»n toái "
"Cái nà y có phải là cái yếm phấn hồng Triệu Ngá»c Nhi thÆ°á»ng mặc không. Ãnh mắt của nà ng tháºt tinh tế a, mà u hồng trà n đầy cảm giác lãng mạn cùng ý dụ hoặc vô cùng "
"Còn nữa cái nà y. Những thứ nà y Ä‘á»u là thứ tốt, tạm thá»i giấu Ä‘i đã "
Gia Cát Long Phi vừa bắt tay và o phân loại bảo bối, vừa cÆ°á»i ngây ngô, hắn cảm thấy những thứ ná»™i y má»m mại nà y còn mang theo má»™t cổ mùi thÆ¡m nhà n nhạt, là m ngÆ°á»i ta say mê.
Hắn tưởng tượng nhÆ° mình Ä‘ang nhẹ nhà ng chạm và o thân thể băng tinh ngá»c khiết Triệu ngá»c nhi kia, trên da thịt trÆ¡n má»m vô cùng. Nếu được hưởng thụ nhÆ° váºy, không biết tốt đẹp cỡ nà o a.
"Sư phụ..."
Äúng lúc nà y, tiểu thiếu gia Triệu Tú Vinh Ä‘á»™t nhiên đẩy cá»a Ä‘i và o, lúc nà y Gia Cát Long Phi má»›i bị đánh thức bởi những ý nghÄ© kỳ quái trong đầu.
"Oa, sÆ° phụ, ngÆ°á»i Ä‘ang là m cái gì váºy?"
Triệu Tú Vinh nhìn thấy bên cạnh Gia Cát Long Phi má»™t đống y phục của nữ nhân vá»™i há»i.
"Sư phụ đang chơi máy bay(đả phi ky)... Thì ngươi đến..." Gia Cát Long Phi thản nhiên nói.
"ChÆ¡i máy bay là cái gì?" Triệu Tú Vinh há to mồm, lắc đầu há»i.
"Ta kháo, chÆ¡i máy bay cÅ©ng không biết, có nên Ä‘á» nghị cha ngÆ°Æ¡i bắt đầu giáo dục giá»›i tÃnh Ä‘Æ¡n giản không đây"
"ChÆ¡i máy bay(đả phi ky) chÃnh là chÆ¡i tiểu kê kê ngÆ°Æ¡i... Ngay cả nà y cÅ©ng không biết... NgÆ°Æ¡i là đồ đệ ta sao?"
"Äồ nhi đã hiểu. Nhá»› kÄ© sÆ° phụ dạy bảo "
Triệu Tú Vinh dÆ°á»ng nhÆ° hiểu được cái gì đó, không khá»i gáºt đầu.
"Äúng rồi, ta không phải là đã nói cho ngÆ°Æ¡i biết rồi sao, ngÆ°á»i Ä‘á»c sách phải hiểu lá»… nghi, lần tá»›i trÆ°á»›c khi và o phòng nhất định phải gõ cá»a "
Gia Cát Long Phi buông váºt trong tay ra, hữu khà vô lá»±c giáo dục nói.
"Vâng sÆ° phụ..." Triệu Tú Vinh nhịn không được gáºt đầu.
"Äược rồi, tiểu thiếu gia, ngÆ°Æ¡i có tiá»n không?"
"Tiá»n?"
"Äúng a, tiá»n. Gần đây tình hình kinh tế của sÆ° phụ có chút khó khăn, cần má»™t Ãt tiá»n để nâng cao chất lượng cuá»™c sống..." Gia Cát Long Phi chá»›p mắt há»i,
Hắn Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i tình cảnh khó khăn hiện giá» của Tiên nhi, trÆ°á»›c hết phải chuẩn bị má»™t Ãt tiá»n, Ä‘Æ°a cho nà ng, giúp nà ng bÆ°á»›c qua cá»a ải khó khăn nà y.
"Có nhÆ°ng chỉ có má»™t chút, phụ thân cùng tá»· tá»· rất hiếm khi cho ta tiá»n tiêu xà i, bá»n há» nói ta còn nhá» tuổi, không cần xà i..."
Triệu Tú Vinh sá» sá» túi tiá»n, rồi móc ra mấy tấm ngân phiếu.
"Ta kháo, cái nà y cÅ©ng gá»i là má»™t Ãt, ở đây Ãt nhất cÅ©ng gần có hai trăm lượng bạc rồi.NgÆ°Æ¡i biết không? Ở Triệu phủ, ta là m trâu là m ngá»±a, má»™t tháng má»›i được mÆ°á»i mấy lượng bạc tiá»n công, ngoà i ra không có bất kỳ khoản thu nháºp thêm nà o khác. NgÆ°á»i già u cùng ngÆ°á»i nghèo khác nhau mặc dù chỉ có má»™t chút nhÆ° váºy, nhÆ°ng má»™t chút nà y chÃnh là má»™t trá»i má»™t vá»±c..."
Gia Cát Long Phi ngẩng đầu, có chút cảm khái nói.
"Số tiá»n nà y cho sÆ° phụ mượn trÆ°á»›c Ä‘i, mấy ngà y nữa sÆ° phụ phát tà i sẽ láºp tức trả lại ngÆ°Æ¡i. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, bằng và o giao tình giữa hai chúng ta, lợi tức không cần tÃnh ."
Gia Cát Long Phi sá» sá» cái đầu tròn trịa của Triệu Tú Vinh, gian xảo cÆ°á»i nói.
"Những ngân phiếu nà y cÅ©ng chỉ là tiá»n hối lá»™, nếu sÆ° phụ cần, váºy toà n bá»™ hiếu kÃnh cho ngÆ°Æ¡i Ä‘i."
Triệu Tú Vinh cũng hà o phóng, dứt khoát đem toà n bộ ngân phiếu đang cầm trong tay đưa cho Gia Cát Long Phi.
"Tốt lắm, có giác ngá»™. Không hổ là đồ đệ của ta. Sau nà y cần cố gắng phát triển thói quen tốt nhÆ° váºy nhé."
Gia Cát Long Phi vá»— vá»— bả vai Triệu Tú Vinh, nhìn nhÆ° khÃch lệ nói.
"SÆ° phụ, những thứ đồ nà y là trá»™m lấy từ nha hoà n nà o váºy "
Triệu Tú Vinh tiến vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, tò mò há»i.
"Cái nà y gá»i là mượn gió bẻ măng(thuáºn thủ khiên dÆ°Æ¡ng)."
Gia Cát Long Phi không nói hai lá»i, cÆ°á»i thần bÃ.
"Äồ của nha hoà n chất lượng không tốt lắm đâu. Lần tá»›i đồ nhi sẽ tìm má»™t cÆ¡ há»™i, giúp sÆ° phụ trá»™m má»™t Ãt đồ của tá»· tá»·. Tá»· tá»· chÃnh là đệ nhất mỹ nữ Hà m thà nh" Triệu Tú Vinh lại cà ng lấy lòng nói.
"Äợi má»™t chút..."
Gia Cát Long Phi Ä‘á»™t nhiên ngắt lá»i Triệu Tú Vinh, có chút nghi ngá».
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng có Ä‘am mê vá»›i môn nghệ thuáºt nà y hay là có yêu cầu đối vá»›i ta"
"Ta xem ngươi hình như chưa phát dục mà sao có đam mê đó được "
Gia Cát Long Phi hÆ¡i hoà i nghi há»i.
"Chẳng lẽ ngươi hôm nay tìm sư phụ, là có yêu cầu "
"SÆ° phụ, ngÆ°Æ¡i quá thông minh, đồ nhi là m cái gì cÅ©ng không thể gạt được ngÆ°á»i."
"Hôm nay đồ nhi đã cố ý đi cầu xin phụ thân, đòi lão cho ta đi ra ngoà i chơi mấy ngà y "
"Xin hồi lâu, rốt cục phụ thân cÅ©ng đáp ứng yêu cầu của ta, nhÆ°ng bắt ta lấy Ä‘á» " Hoa tiá»n nguyệt hạ" là m thÆ¡, nếu thÆ¡ là m phụ thân hà i lòng, ngÆ°á»i sẽ đáp ứng yêu cầu của ta. Lâu lắm rồi ta chÆ°a ra khá»i Triệu phủ a "
Triệu Tú Vinh thà nh tháºt nói, trong mắt hiện lên và i phần xót xa.
"Hoa tiá»n nguyệt hạ?"
"Hoa tiá»n nguyệt hạ, bất nhÆ° hoa tiá»…n nháºt hạ, tháºt hay. . ."
"Phụ thân ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có tâm vá»›i thÆ¡ ca tháºt a, còn lấy hoa vá»›i trăng là m Ä‘á»..."
Gia Cát Long Phi lẩm bẩm và i câu, nhưng ánh mắt vẫn dừng trên những bộ quần áo lấy được.
"Tốt lắm, cái nà y thì quá Ä‘Æ¡n giản, chuyện nhá» nà y cứ giao cho sÆ° phụ. Hai ngÆ°á»i chúng, phải thÆ°Æ¡ng lượng tháºt kÄ© má»i chuyện"
"Cho ta nghÄ© má»™t chút..." Gia Cát Long Phi vừa nói, không khá»i trầm tÆ°.
"Có rồi, ngươi mau nhớ kỹ cho ta."
"Mân côi vô hà phương sức tuyết,
ám dạ lưu hương ánh minh nguyệt.
Thừa huy độc thưởng xuân tình sắc,
vân đạm phong khinh diệc dẫn điệp.
CỠbôi yêu dữ đồng tương duyệt,
hình Ä‘an ảnh chÃch nguyệt diệc tà .
Khổ tá»u tÆ°Æ¡ng tÆ° quy hà xá»?
Tình đáo nùng thì chung hữu giác".
HỠGia Cát Long Phi vừa nhớ lại, vừa ngâm ra. Những câu thơ nà y đối với
ngÆ°á»i há»c thÆ¡ ÄÆ°á»ng, Tống từ nhá» nhÆ° hắn mà nói, cÅ©ng không phải là chuyện khó.
"Tạ ơn sư phó, ngươi đúng là thần nhân a."
"Äúng rồi, sÆ° phụ, ngÆ°á»i trong mắt đồ nhi cà ng ngà y cà ng thần bà đó. Bằng tà i ba của sÆ° phó, sao không Ä‘i thi lấy công danh, mà lại ở Triệu phủ là m nô "
"Chẳng lẽ sÆ° phó có thân pháºn thần bà khác, và o Triệu phủ mục chÃnh là vì tá»· tá»· "
Triệu Tú Vinh suy nghĩ một chút, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ hiểu ra.
"Mặc dù ngÆ°Æ¡i hÆ¡i cháºm hiểu má»™t chút, tai lại to mặt thì lá»›n, nhÆ°ng không tÃnh là quá đần, tá»±a nhÆ° ÄÆ°á»ng bá Hổ vá»›i Thu hÆ°Æ¡ng(*)... SÆ° phụ ta đây mặc dù không tÃnh là anh tuấn tiêu sái, nhÆ°ng mà so sánh vá»›i ngÆ°Æ¡i chắc chắn hÆ¡n mấy phần... ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thân pháºn khác, thân pháºn nà y rất thần bÃ, ngÆ°Æ¡i nhất định phải giữ bà máºt cho ta, nếu nhÆ° bị ngÆ°á»i khác phát hiện, háºu quả sẽ rất nghiêm trá»ng..."
Gia Cát Long Phi lá»±a theo lá»i Tú Vinh mà bịa chuyện, hắn cÅ©ng không hy vá»ng Triệu Tú Vinh lấy chuyện nà y Ä‘i tuyên truyá»n, chắc chắn sẽ rÆ°á»›c lấy những phiá»n toái không cần thiết. Dù sao bây giá» hắn vẫn còn Ä‘ang sống dÆ°á»›i mái hiên nhà ngÆ°á»i khác.
"Vâng sÆ° phó..." Triệu Tú Vinh trầm trá»ng gáºt đầu,
Giống nhÆ° mang má»™t tâm kÃnh ngưỡng, kÃnh sợ nhìn Gia Cát Long Phi.
"Nhá»› cho kÄ© đó. Còn nhá»› rõ lần trÆ°á»›c ta nói vá»›i ngÆ°Æ¡i không nhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i lại có trà nhá»› quá kém cá»i, má»—i hai câu thÆ¡ cÅ©ng không nhá»› ná»—i? Thay vì dáºy sá»›m cho côn trùng ăn, trở vá» nhất định phải há»c thuá»™c lòng cho ta, không được thiếu sót nhầm lẫn cái gì "
Gia Cát Long Phi không khá»i trầm giá»ng dặn dò.
"Rõ. Äồ nhi sẽ há»c thuá»™c hết..." Triệu Tú Vinh hÆ°ng phấn nói.
"Tốt lắm, có thá»i gian rãnh rá»—i thì nên quan sát ngÆ°á»i khác là m việc, nhÆ° váºy sẽ giúp Ãch cho việc Ä‘á» cao trà lá»±c; và há»c lại những câu chuyện tiếu lâm ta đã dạy ngÆ°Æ¡i nữa, nó cÅ©ng trợ giúp ngÆ°Æ¡i trưởng thà nh hÆ¡n nhiá»u "
"Rồi, còn nữa..."
"SÆ° phụ, ngÆ°á»i tháºt là tháºt lợi hại, trong đầu sÆ° phụ sao có thể có nghÄ© ra được nhiá»u ý nghÄ© kỳ quái đến váºy, bác đại tinh thâm a.Chỉ là má»™t số ngÆ°á»i có mắt nhÆ° mù, nhÆ°ng đồ nhi đối vá»›i sÆ° phó vô cùng kÃnh ngưỡng giống nhÆ° nÆ°á»›c sông cuồn cuá»™n "
"Ha ha, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đã lÄ©nh há»™i được má»™t Ãt công phu của ta rồi đó, đúng là trẻ nhá» dá»… dạy, trẻ nhá» dá»… dạy a "
"Tốt lắm , sÆ° phụ còn có nhiá»u việc trá»ng yếu phải là m, ngÆ°Æ¡i vá» há»c Ä‘i "
Gia Cát Long Phi nhìn má»™t đống quần áo đầy đất, không khá»i thúc giục nói.
"SÆ° phụ, váºy đồ nhi Ä‘i trÆ°á»›c "
"Äúng a, y phục của tá»· tá»·, sẽ rất nhanh thôi ta sẽ lén Ä‘Æ°a tá»›i cho
sư phó "
Triệu Tú Vinh Ä‘á»™t nhiên dừng cÆ°á»›c bá»™, xoay ngÆ°á»i nói.
(*)ÄÆ°á»ng Bá Hổ (1470 – 1524) Nổi tiếng tà i hoa và tÃnh cách phong lÆ°u, ngạo nghá»…, là ngÆ°á»i đứng đầu nhóm Giang Nam Tứ Äại Tà i Tá» thá»i Minh, đặc biệt nổi trá»™i vá» tranh sÆ¡n thuá»·. ÄÆ°á»ng Bá Hổ là nhân váºt kỳ lạ, để lại rất nhiá»u truyá»n thuyết trong dân gian Trung Quốc.
Tà i sản của Yasha
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
13-10-2010, 07:49 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Chương 39: Nội Y Mỹ Nữ (2)
Nguồn : Sưu tầm
Thá»i gian từng giây từng phút trôi qua, Gia Cát Long Phi vừa ngâm nga má»™t Ä‘oạn ca từ nà o đó của má»™t bà i hát thá»i hiện đại, vừa sắp sếp lại váºt phẩm trong phòng, hắn cà ng sắp sếp lại cà ng cảm thấy kÃch Ä‘á»™ng. Có lẽ mÆ¡ Æ°á»›c khởi nghiệp còn má»™t bÆ°á»›c nhá» nữa thôi.
Trong lúc hắn lÆ¡ đãng, nhìn lại, thấy sấp ngân phiếu đặt trên bà n, không khá»i nhá»› tá»›i lá»i tiểu thiếu gia vừa má»›i nói vá»›i mình:
"SÆ° phụ, ngÆ°á»i tà i hoa nhÆ° thế, tại sao không Ä‘i thi lấy công danh? Có phải
ngÆ°á»i có thân pháºn khác, hay là vì muốn chiếm được há»a cảm của mỹ nữ đệ
nhất Hà m thà nh Triệu Ngá»c Nhi tá»· tá»· ta, ủy khuất trốn ở Triệu phủ là m nô "
"Äúng váºy, bằng tà i hoa đục nÆ°á»›c béo cò(hồn thủy mạc ngÆ°) của ta, tại sao không Ä‘i thi Trạng Nguyên... Khi đó chẳng phải phong quang vô hạn sao..."
Vá» phần Triệu Ngá»c Nhi, chỉ là nhân duyên trùng hợp, nói đúng hÆ¡n là vô tình gặp nhau... NhÆ°ng mà ở Triệu phủ ngẩn ngÆ¡ đã lâu nhÆ° váºy, giữa hai ngÆ°á»i chỉ có chút tiếp xúc, đối vá»›i vị mỹ nữ đệ nhất Hà m thà nh nà y, trong lòng Gia Cát Long Phi cÅ©ng có má»™t Ãt không phải tình cảm.
Có lẽ đó chÃnh là sức hấp dẫn của mỹ nữ, huống chi Triệu Ngá»c Nhi thông thạo thi thÆ°(kinh thi và thÆ° kinh), tấm lòng thiện lÆ°Æ¡ng, có tầm nhìn xa trông rá»™ng, ở thá»i đại nà y.
Có thể nói là hoà n mỹ, giai nhân nhÆ° thế, hắn không thể nà o không Ä‘á»™ng tâm. Bất quá thân pháºn tạm thá»i của hắn cùng vá»›i thá»±c tế quá xa vá»i, hắn chẳng qua chỉ là má»™t nô tà i đáng thÆ°Æ¡ng mà thôi.
"Nếu ai giá»i giang Ä‘á»u thi Ä‘á»— trạng nguyên thì?"
"Xem ra má»™ng tưởng so vá»›i thá»±c tế đúng là có khoảng cách rất xa a, má»™ng tưởng hão huyá»n không phải cứ giá»i là có thể thá»±c hiện"
Gia Cát Long Phi không khá»i lẩm bẩm.
Sắp sếp lại sÆ¡ qua những chiến lợi phẩm thu được, Gia Cát Long Phi cÅ©ng cảm thấy có chút mệt má»i, có lẽ là quá kÃch Ä‘á»™ng, hắn nằm luôn trên những chiến lợi phẩm thu được ngủ má»™t hồi.
Sau má»™t hồi nghỉ ngÆ¡i, Gia Cát Long Phi không ngừng tÃnh toán kế hoạch tiêu thụ hóa phẩm thu được, là m thế nà o để bán Ä‘i những chiến lợi phẩm má»™t cách nhanh nhất đây.
Phải là m sao để ngÆ°á»i Triệu phủ không phát hiện quá sá»›m, dù sao những đồ váºt nà y Ä‘á»u là lấy danh tiếng Triệu Ngá»c Nhi để bán, nếu nhÆ° bị phát hiện quá sá»›m, háºu quả tháºt khó mà tưởng tượng.
Äầu tiên, nhất định phải tìm má»™t địa phÆ°Æ¡ng đông ngÆ°á»i - long ngÆ° há»—n tạp để bán, nhÆ° váºy má»›i có cÆ¡ há»™i bán hết, nếu ngÆ°á»i của Triệu phủ phát hiện, chỉ cần không bị bắt tại chá»—, cho dù đánh chết hắn cÅ©ng không nháºn bán những thứ đó thì là m gì được nhau.
Tiếp theo, cần má»™t Ä‘iá»u kiện thuyết phục tháºt hấp dẫn, nếu không ai sẽ tin tưởng những thứ nà y là do mỹ nữ đệ nhất Hà m thà nh Triệu Ngá»c Nhi đã dùng qua, còn nữa, từ tốc Ä‘á»™ thay đổi quần áo má»—i tháng của Triệu Ngá»c Nhi mà xem, chắc chắn có thể buôn bán dà i hạn a, phải là m ngay má»›i được.
Trải qua đúc kết, việc mua bán nà y khó khăn rất lá»›n, giai Ä‘oạn đầu tiên lại cà ng khó khăn, quan trá»ng nhất là là m sao tạo được danh tiếng cho hà ng hóa của mình.
"Trước hết phải đem những thứ nà y ra ngoà i mới được..."
Gia Cát Long Phi nhìn má»™t đống xiêm y tạp váºt trên giÆ°á»ng, nếu cứ quang minh chÃnh đại mang ra ngoà i, nghênh ngang lấy ra, mục tiêu quá lá»›n, dá»… dà ng bị phát hiện, nhất là Thúy nhi, ánh mắt nha đầu đó tháºt sá»± quá nhạy,
tốt nhất là tìm một trợ thủ cùng nhau thủ tiêu mới được.
Gia Cát Long Phi trầm ngâm suy tư, đột nhiên hai mắt sáng quắc.
"Äúng rồi, không phải là còn Tiên nhi nữa sao?Lần nà y ta phải tìm nà ng há»— trợ? Còn có thể thuáºn tiện Ä‘Æ°a ngân phiếu giao cho nà ng."
NghÄ© xong Gia Cát Long Phi đắc ý mỉm cÆ°á»i, trÆ°á»›c tiên Ä‘em xiêm y tạp váºt
chia là m mấy loại, rồi chia ra đóng gói.
Sau khi gói gém cẩn tháºn, Gia Cát Long Phi phủi tay, thở ra mấy hÆ¡i hồng há»™c, ngồi xuống.
"Äược rồi, má»i việc đã chuẩn bị song giá» thì váºn chuyển thôi."
Gia Cát Long Phi mặc áo ngoà i và o, mở cá»a phòng, thấy bốn bá» vắng lặng,
liá»n quay đầu lại ôm lấy má»™t cái bá»c, nhanh chóng chuồn khá»i Thu Phong
viện, từ cá»a Triệu phủ rá»i Ä‘i.
Hắn má»™t mạch thẳng tiến, rất nhanh đã tá»›i chá»— ở Tiên nhi, má»™t gian nhà thấp bé cÅ© rách, mặc dù có chút khó coi, nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng có thể che gió che mÆ°a.
Gõ cá»a gá»—, rất nhanh, cá»a đã mở ra, trên ngÆ°á»i Tiên nhi mặc má»™t cái váy mà u Ä‘á», trang phục giản dị xuất hiện trÆ°á»›c mắt Gia Cát Long Phi.
Mỹ nữ đúng là mỹ nữ a, cho dù Ä‘á»™t nhiên xuất hiện, trên ngÆ°á»i nà ng luôn toát ra má»™t loại hà o quang là m mê đắm lòng ngÆ°á»i, Gia Cát Long Phi thấy váºy không khá»i thầm than trong lòng.
"Long Phi, sao ngươi lại tới đây? Mau và o đi."
Tiên nhi lá»™ ra nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o nói, nét mặt có chút vui mừng.
"Mau nhìn xem, ta mang thứ tốt đến nà y "
Gia Cát Long Phi vừa nói, vừa đi và o gian phòng.
Căn nhà nhìn từ bên ngoà i mặc dù cÅ© rách không chịu nổi, nhÆ°ng khi và o trong đó lại là má»™t quang cảnh hoà n toà n khác, bên trong căn nhà trà n đầy mùi thÆ¡m son phấn, không nồng không Ä‘áºm, có thể là m tâm hồn ngÆ°á»i ta thÆ° thái.
Mặt tÆ°á»ng tổn hại đã sá»›m được dùng giấy hồ trắng dán lên, trên tÆ°á»ng còn treo những thêu phẩm tinh xảo.
Bên trong nhà bà i biện rất Ãt, má»™t cái bà n cÅ© cùng hai cái ghế để ngồi, trên đó còn có má»™t miếng vải bố còn Ä‘ang thêu dở, ngoà i ra, chÃnh là má»™t cái giÆ°á»ng, phÃa trên đắp má»™t cái chăn rất má»ng, tháºp phần giản dị.
Những cảnh tượng nà y là m hắn vô cùng xót xa, má»™t đại mỹ nữ xinh đẹp nhÆ° váºy mà phải sống trong hoà n cảnh thiếu thốn thế nà y, ai, tháºt là là m cho ngÆ°á»i ta Ä‘au lòng a.
"Tiên nhi, phải chịu khổ rồi..." Gia Cát Long Phi không khá»i thÆ°Æ¡ng tiếc nói.
"Không đâu, thế nà y đã rất tốt rồi, Ãt nhất so vá»›i không có tá»± do tháºt sá»± tốt hÆ¡n nhiá»u lắm." Tiên nhi lạc quan mỉm cÆ°á»i,
Kỳ thá»±c có thể được nhÆ° bây giá», nà ng đã rất thá»a mãn.
"Gần đây cô nÆ°Æ¡ng có khá»e không? Bởi vì trong phủ báºn nhiá»u việc quá, cho nên ta không có thá»i gian tá»›i thăm."
"Ân, không sao, ngươi thấy ta thêu cái nà y thế nà o "
Tiên nhi gáºt đầu, Ä‘i tá»›i bên bà n lấy má»™t cái khăn thêu Ä‘Æ°a cho Gia Cát Long Phi nhìn.
Trên miếng vải có thêu má»™t đóa mẫu Ä‘Æ¡n mà u Ä‘á», muôn cánh hoa nở rá»™, vẻ đẹp là m Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, mà u sắc diá»…m lệ, thủ công tinh xảo, bên cạnh đóa mẫu Ä‘Æ¡n có thêu hai câu thÆ¡, mang theo và i phần cảm giác nhã nhặn, tháºt sá»± là m ngÆ°á»i ta hai mắt tá»a sáng.
"Thêu tháºt tốt, quá đẹp a "
Gia Cát Long Phi mặc dù là ngÆ°á»i ngoà i nghá», nhÆ°ng bằng cảm giác, hắn cÅ©ng biết tú phẩm hoà n hảo nhÆ° váºy nữ nhi bình thÆ°á»ng chắc chắn không thể thêu ra được.
"Có tháºt không?" Tiên nhi có chút hÆ°ng phấn,
Có thể được Gia Cát Long Phi khen ngợi, là m lòng nà ng rất vui mừng.
Gia Cát Long Phi gáºt đầu, nhìn miếng vải thêu trong tay, Ä‘á»™t nhiên có chủ ý.
"Tiên nhi, bố tú(vải thêu) nà y, cô nÆ°Æ¡ng thêu được bao nhiêu rồi?" Gia Cát Long Phi Ä‘á»™t nhiên há»i.
"Còn có và i món nữa, những cái khác ta đã bán Ä‘i rồi. Tháºt không ngá» váºt nà y còn có thể bán được tiá»n " Tiên nhi nói.
"Và i món cũng đủ rồi, trước tiên có thể giữ lại cho ta được không?"
"Äúng a, ở đây ta còn có má»™t Ãt ngân phiếu, cô nÆ°Æ¡ng hãy cầm lấy trÆ°á»›c, không được ủy khuất mình..."
Hai mắt Gia Cát Long Phi hiện lên sự quan tâm, rồi móc ra ngân phiếu đưa cho Tiên nhi, ngoà i miệng áy náy nói.
"Tiá»n nà y ngÆ°Æ¡i hãy giữ Ä‘i. Của ta cÅ©ng đủ dùng " Tiên nhi lắc đầu.
"Nghe ta Ä‘i, cô nÆ°Æ¡ng hãy cầm lấy, coi nhÆ° ta gá»i số tiá»n nà y chá»— cô nÆ°Æ¡ng, cô nÆ°Æ¡ng phải giúp ta bảo quản tháºt tốt đó." Gia Cát Long Phi nhẹ cÆ°á»i.
"Cũng được."
"Long Phi, có phải ngÆ°Æ¡i đã nhìn trúng cô nÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°á»i nà o rồi đúng không, muốn lấy số tiá»n nà y Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i ta?"
Tiên nhi mở trừng hai mắt, dè dặt thá» dò xét há»i.
"Nếu đúng như thế, cô nương có ghen hay không a?"
Gia Cát Long Phi nghe nà ng nói thế, không khá»i trêu ghẹo.
"Äáng ghét, ngÆ°á»i ta há»i nghiêm chỉnh mà ! Nếu đúng nhÆ° thế, thì ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡i thêu má»™t đôi uyên Æ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i cầm Ä‘i tặng ngÆ°á»i ta."
Tiên nhi biũ môi hừ nhẹ, dáng vẻ cực kỳ đáng yêu.
"A a, không đùa nữa, ta chỉ muốn lấy cái nà y là m quảng cáo " Gia Cát Long Phi cÆ°á»i nói.
"Là m quảng cáo? Là cái gì?" Tiên nhi khó hiểu há»i.
"ChÃnh là dùng những từ ngữ lôi cuốn, tiếp cáºn ngÆ°á»i tiêu dùng đẩy mạnh tiêu thụ đồ đạc của chúng ta, kÃch thÃch sá»± hứng thú của bá»n há»."
Gia Cát Long Phi giải thÃch má»™t cách Ä‘Æ¡n giản.
"Nói cách khác, khi ngÆ°á»i khác biết rồi, thì nhất định sẽ đến mua đồ đạc của chúng ta, nhÆ° váºy gá»i là quảng... Quảng cáo đúng không."
Mỹ mâu Tiên nhi nhẹ chớp, rất nhanh đã hiểu được ý tứ của Gia Cát Long Phi.
"Thông minh, Tiên nhi, không chừng vá» sau đối vá»›i việc buôn bán của cô nÆ°Æ¡ng không thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c nga!" Gia Cát Long Phi lá»™ ra ý tán thưởng,
Tiên nhi thông minh lanh lợi nhÆ° thế, có thể nói không kém Triệu Ngá»c Nhi má»™t chút nà o.
"Äâu có? NgÆ°Æ¡i lại giá»…u cợt ta " Khuôn mặt Tiên nhi đã có nét phấn hồng. "Äúng rồi, nói ná»a ngà y, ta thiếu chút nữa thì quên mất, tá»›i đây là m cái gì a " Gia Cát Long Phi vá»— má»™t cái đầu, tý nữa thì quên chÃnh sá»±,
"Tiên nhi, bây giá» cô nÆ°Æ¡ng theo ta trở vá» Triệu phủ má»™t chuyến nhé, ta muốn cô nÆ°Æ¡ng há»— trợ, giúp ta váºn chuyển má»™t Ãt đồ đạc."
"Äồ đạc? NgÆ°Æ¡i còn có đồ cần chuyển?"
Tiên nhi thấy Gia Cát Long Phi vừa má»›i mang đến chá»— nà ng má»™t cái bá»c lá»›n, giá» lại nói còn chuyển tiếp, nà ng không khá»i có chút nghi ngá» há»i.
"Äúng a, còn mấy bao nữa thôi "
"Là váºt gì váºy?"
"Không nên há»i nhiá»u nhÆ° váºy, đến khi Ä‘em những thứ đó ra, ta sẽ nói cho cô nÆ°Æ¡ng biết, bây giá» Ä‘i thôi." Gia Cát Long Phi thần bà cÆ°á»i xoay ngÆ°á»i mở cá»a Ä‘i ra, Tiên nhi cÅ©ng gáºt đầu không há»i nữa, Ä‘i theo sau hắn.
Gia Cát Long Phi mang theo Tiên nhi quay trở lại Triệu phủ, dừng bên ngoà i tÆ°á»ng phủ, quan sát bốn phÃa má»™t chút, tÃnh toán khoảng cách Thu Phong viện vá»›i nÆ¡i nà y, rồi nói vá»›i Tiên nhi:
"Tiên nhi, cô nÆ°Æ¡ng đứng ở đây chá» ta nhé, ta sẽ Ä‘em đồ váºt từ bên trong ném ra đây, hãy tiếp đón cáºn tháºn." Nói xong, xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
"Long Phi, ngÆ°Æ¡i không định trá»™m đồ đạc chứ." Äôi mi thanh tú Tiên nhi nhÃu lại há»i.
"Trá»™m cái gì a? Những thứ đó Ä‘á»u là đồ của tiểu thÆ° nhà ta không dùng nữa, ta nhân cÆ¡ há»™i thu tháºp má»™t chút thôi "
"Tiểu thÆ° nhà ngÆ°Æ¡i không dùng nữa? NgÆ°Æ¡i thu tháºp những thứ đó là m gì a!"
Tiên nhi dùng ánh mắt khác thÆ°á»ng nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, nghÄ© rằng hắn có niá»m Ä‘am mê khác ngÆ°á»i nà o đó.
"Ai, lát nữa ta sẽ nói cho cô nÆ°Æ¡ng, để ngÆ°á»i ta phát hiện sẽ không tốt đâu." Gia Cát Long Phi vừa nói, liá»n Ä‘i và o cá»a sau, vá»™i và ng trở lại Thu Phong viện.
Nhưng đúng lúc nà y, lại đụng phải Thúy nhi đang đi tới.
Thúy nhi thấy vẻ mặt Gia Cát Long Phi có chút nóng vá»™i, không khá»i ngăn cản hắn há»i:
"A Phi, ngươi muốn chết à , muốn đầu thai sớm sao! Vừa rồi ngươi vừa chạy đâu đấy? Ta tìm mãi mà không thấy ngươi, có phải là chạy đi đâu trốn việc đúng không?"
"Không có, vừa rồi ta... Má»›i vừa rồi thiếu gia gá»i ta theo hắn chÆ¡i túc cầu(bóng đá)...Nên ngÆ°Æ¡i không tìm thấy ta " Gia Cát Long Phi vá»™i viện lý do.
"Tháºt không đấy?"
Thúy nhi có chút hoà i nghi nhìn hắn, không cùng ngÆ°á»i lÆ°á»i so Ä‘o, bản thân mình còn có chuyện trá»ng yếu hÆ¡n phải là m.
"Mau Ä‘i là m việc Ä‘i." Thúy nhi phân phó má»™t câu, rồi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i.
Gia Cát Long Phi gáºt đầu, thầm hô má»™t tiếng nguy hiểm tháºt. Thấy bóng dáng nha đầu đáng ghét kia đã biến mất hắn láºp tức vá»™i và ng trở vá» phòng của mình, thu gom những xiêm y tạp váºt chiến lợi phẩm của mình đóng gói thà nh những bao to nhá» khác nhau rồi xách lên, mở cá»a, nhìn xung quanh không có ngÆ°á»i nà o, láºp tức chạy tá»›i góc tÆ°á»ng, thấp giá»ng gá»i sang bên kia tÆ°á»ng:
"Tiên nhi, vẫn ở bên ngoà i chứ?"
"Ân " Ngoà i tÆ°á»ng truyá»n đến tiếng hô của Tiên nhi .
Gia Cát Long Phi quay đầu lại nhìn bốn phÃa má»™t chút, xác định không ai, liá»n láºp tức ném toà n bá»™ bao lá»›n bao nhá» Ä‘i ra ngoà i.
"A Phi, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là m gì ở đó váºy?" Không biết từ lúc nà o Thúy nhi đã trở lại, thấy Gia Cát Long Phi ở góc tÆ°á»ng lén la lén lút, không khá»i kêu lên.
"A, không có... Không có gì "
Gia Cát Long Phi vá»™i và ng xoay ngÆ°á»i, lắc đầu nói.
"Äúng không?"
Thúy nhi có chút hoà i nghi, nhìn đông má»™t cái, rồi lại nhìn tây má»™t lượt, quả tháºt không phát hiện được gì, liá»n nhÃu mà y nói:
"Ngươi hôm nay bị sao thế, cỠchỉ cực kỳ cổ quái "
"Không sao? Ai nha, Thúy nhi cô nÆ°Æ¡ng, xiêm y của ngÆ°Æ¡i hôm nay tháºt là xinh đẹp a, gá»n gà ng thanh tú, cách phối mà u sắc hoà n há»a, tháºt không có từ ngữ nà o có thể diá»…n tả ngoà i hai từ xinh đẹp. Vá»›i bá»™ dáng thanh tú Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i nhÆ° thế nà y, không khéo là m tất cả nam nhân chết mê chết mệt mất."
Gia Cát Long Phi vá»™i và ng nói lảng sang chuyện khác, không khá»i vá»— mông ngá»±a má»™t phen.
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng tinh mắt đó! Những xiêm y nà y Ä‘á»u do tiểu thÆ° tá»± mình laÌ€m đấy, sao không đẹp chứ..."
Thúy nhi được Gia Cát Long Phi khen ngợi má»™t phen, tức thì phiêu phiêu dục tiên(lÆ¡ lá»ng trên mây), nha đầu nà y còn ở trÆ°á»›c mặt hắn nhẹ nhà ng xoay ngÆ°á»i, ý mÆ°á»i phần kheo khoang.
"Quá đẹp, quá đẹp " Gia Cát Long Phi dùng sức gáºt đầu nhÆ° cò mổ cua.
"Äược rồi, coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i còn biết thưởng thức má»™t chút, ta không nói vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, bất quá ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không được lÆ°á»i biếng đấy."
"Nô tà i hiểu rồi." .
Thúy nhi cÆ°á»i duyên, nhởn nhÆ¡ mà đi, lÆ°u lại Gia Cát Long Phi giá» nà y trên trán đã đổ đầy mồ hôi lạnh, trong lòng thầm nghÄ©:
'" Hô, mẹ nó may thế là cùng, thiếu chút nữa đã bị bắt quả tang, đúng a, không biết Tiên nhi thế nà o rồi? Phải mau đi xem nà ng mới được.
Vừa nói, Gia Cát Long Phi dùng tốc Ä‘á»™ nhanh nhất có thể vá»t ra khá»i Thu Phong viện, từ cá»a sau chạy tá»›i hẻm nhá», lúc nà y Tiên nhi vẫn Ä‘ang đứng nguyên tại chá»—, nhìn giống nhÆ° Ä‘ang chá» phu quân trở vá» nhà , khi nhìn thấy Gia Cát Long Phi, nhất thá»i thần thái sáng lạn.
"Sao lại lâu nhÆ° váºy ?" Tiên nhi gấp gáp há»i.
"Äừng nói nữa, thiếu chút nữa bị bắt rồi "
"Không phải ngươi đã nói đây là đồ đạc tiểu thư nhà ngươi không cần nữa sao?"
"Äúng là váºy, nhÆ°ng nếu nha đầu Thúy nhi chết tiệt kia biết được, nhất định sẽ tức giáºn, rồi phá hÆ° kế hoạch của ta. Hô, giá» mau chạy khá»i đây thì tốt hÆ¡n, còn rất nhiá»u chuyện Ä‘ang chá» chúng ta là m đó!"
Gia Cát Long Phi vội cầm mấy cái bao trên mặt đất lên, cùng Tiên nhi
hướng chỗ ở của nà ng đi tới.
Hai ngÆ°á»i trở lại chá»— ở Tiên nhi, trên trán Gia Cát Long Phi đã đổ đầy mồ hôi, hắn ném mấy cái bao mang theo trên mặt đất, ngồi xuống cái ghế cÅ©, uống nÆ°á»›c ừng á»±c nhÆ° ngÆ°á»i lâu ngà y bị bá» khát váºy.
"Long Phi, rốt cục những thứ nà y váºt gì a?" Tiên nhi há»i.
"Cô nương mở ra xem đi."
Tiên nhi nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, rồi Ä‘i tá»›i bên cạnh những cái bao quần áo, mở nút thắt ra nhìn và o, nhất thá»i há hốc mồm.
Trong đó phần lá»›n là quần áo, còn có ná»™i khố và yếm Ä‘Ã o nữ tá», kể cả há»™p phấn hay cây lược cÅ©ng có, không thiếu cái lạ, tất cả Ä‘á»u là những váºt dụng
hằng ngà y của nữ nhân, đúng là đầy đủ hết má»i thứ.
"Long... Long Phi, ngÆ°Æ¡i thu tháºp những thứ nà y để là m gì? Äây Ä‘á»u là những đồ dùng của nữ nhân, ngÆ°Æ¡i "
Tiên nhi thấy cả những thứ nhạy cảm của nữ nhân hay dùng, nà ng có chút đỠmặt nhìn Gia Cát Long Phi một cái, thẹn thùng không biết nói gì nữa.
"Äừng có dùng loại ánh mắt đó nhìn ta có được hay không, ta không có niá»m Ä‘am mê thu tháºp biến thái đó đâu, những thứ nà y Ä‘á»u là bạc đó chá»› coi thÆ°á»ng chúng "
Tà i sản của Yasha
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
13-10-2010, 07:52 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
THANH SẮC ÄẠI LỤC - Quyển 2
Tác giả: Trần Phi
Chương 40: Hương Hiên Trà Hà nh
Nguồn : Sưu tầm
"Bạc? Những thứ nà y có thể bán được bao nhiêu tiá»n a? Mặc dù y phục nhìn qua còn tÆ°Æ¡ng đối má»›i, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là đồ ngÆ°á»i ta đã dùng qua ". Tiên nhi khó hiểu nói.
"Cô nÆ°Æ¡ng có biết, cái gì gá»i là giá trị không?"
"Váºt cà ng hiếm thì cà ng quý, những thứ ngÆ°á»i khác đã dùng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không đáng tiá»n, nhÆ°ng nếu là đồ mà đệ nhất mỹ nhân Hà m thà nh đã dùng qua, váºy thì không bình thÆ°á»ng rồi...Cái nà y gá»i là hiệu ứng minh tinh."
"Hà m thà nh đệ nhất mỹ nhân? Äúng nga, ta nghe nói tiểu thÆ° Triệu phủ chÃnh là mỹ nữ đẹp nhất Hà m thà nh nà y, nhÆ°ng mà đồ đạc nà ng đã dùng qua
sao không bình thÆ°á»ng a? Không phải Ä‘á»u là đồ dùng bình thÆ°á»ng của nữ tá» sao?"
"Ta nghĩ nếu cô nương cũng bán những trang phục mà trước kia cô nương dùng qua, ta chắc chắn danh khà cũng không kém mỹ nữ đệ nhất Hà m thà nh
là mấy..."
"Äáng ghét, ngÆ°Æ¡i lại giá»…u cợt ta, mau nói cho ta biết, tại sao đồ nà ng ta dùng qua lại bất đồng vá»›i những đồ dùng của những nữ tá» khác?"
Tiên nhi hết sức tò nói.
"Rất đơn giản a, cô nương ngẫm lại xem, đệ nhất mỹ nhân Hà m thà nh, cũng
chÃnh là Triệu ngá»c Nhi, Ä‘iá»u nà y cả Hà m thà nh ai cÅ©ng biết, không ngÆ°á»i nà o không rõ, chỉ cần lấy danh tiếng nà y của cô ta, không biết sẽ hấp dẫn được bao nhiêu nam nhân ngưỡng má»™ Triệu ngá»c nhi mà đến. Cô nÆ°Æ¡ng cÅ©ng biết, phần lá»›n nam nhân Ä‘á»u háo sắc, nếu bá»n há» có được má»™t món đồ nà o đó của Triệu ngá»c nhi, khẳng định là cao hứng không thôi, tháºm chà còn ôm những đồ dụng nà y mà ngủ cùng, cái loại cảm giác nà y...Không phải nữ nhi nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng có thể nháºn thức".
"Long Phi, ngÆ°Æ¡i tháºt xấu xa!".
Tiên nhi cà ng nghe cà ng thấy xấu hổ, trừng mắt nhìn Gia Cát Long Phi má»™t cái, nà ng tháºt không nghÄ© tá»›i Gia Cát Long Phi lại có tâm tÆ° Xấu xa nhÆ° váºy.
"Ta có nói ta là ngÆ°á»i tốt sao?" Gia Cát Long Phi nhún vai, mặt dà y nói.
Tiên nhi nhất thá»i á khẩu không biết nói gì, nhÆ°ng mà nà ng vẫn cảm thấy Gia Cát Long Phi là má»™t ngÆ°á»i tốt, Ãt nhất ngà y đó hắn đã không nhân cÆ¡ há»™i chiếm lấy thân thể nà ng.
Ngược lại còn hết sức nhiệt tình giúp nà ng tìm chá»— ở, rồi thay nà ng suy nghÄ© giải quyết vấn đỠấm no, riêng từ những việc nà y, nà ng nháºn định Gia Cát Long Phi không phải là ngÆ°á»i xấu, chỉ là tâm tÆ° hắn vô cùng phức tạp mà thôi.
"Váºy ý của ngÆ°Æ¡i là , muốn lợi dụng danh tiếng của Triệu Ngá»c Nhi để bán Ä‘i những thứ nà ng đã dùng qua?" Tiên nhi Ä‘á»™t nhiên nói.
"ChÃnh xác, ta là m chÃnh là lợi dụng danh tiếng của Triệu Ngá»c Nhi, biến những thứ chúng ta Ä‘ang có thà nh những bảo bối quý hiếm, sau đó bán Ä‘i, đến lúc đó cô nÆ°Æ¡ng không cần phải ở chá»— nà y nữa".
Gia Cát Long Phi đã sớm vạch kế hoạch rõ rà ng.
"NhÆ°ng mà , những đồ nà y thoạt nhìn toà n là những váºt dụng của nữ tá» bình thÆ°á»ng, lại không có ký hiệu, là m sao để ngÆ°á»i khác biết là đồ của Triệu Ngá»c Nhi?"
Rất nhanh Tiên nhi đã nghÄ© đến mấu chốt của vấn Ä‘á».
"Cho nên nhất định phải là m quảng cáo trÆ°á»›c, là m cho má»i ngÆ°á»i tin tưởng đây chÃnh là những váºt dụng mà Triệu ngá»c nhi đã dùng qua, còn nữa lần nà y cô nÆ°Æ¡ng phải khổ cá»±c má»™t phen rồi, trừ những tạp váºt ra, ở đây, tất cả cái yếm cô nÆ°Æ¡ng hãy dùng chỉ thêu má»™t chữ "Triệu" trên đó, nhÆ° váºy có thể gia tăng Ä‘á»™ tin cáºy, lại thêm tay nghá» khéo léo của cô nÆ°Æ¡ng, nhất định Ä‘á»™ tin cáºy sẽ rất cao, còn những thứ khác ta sẽ xá» lý".
"NhÆ° váºy được không?" Tiên nhi nghi hoặc há»i
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, Tiên nhi, vì 'tiá»n đồ' của chúng ta, vì tÆ°Æ¡ng lại sau nà y của con em chúng ta, vì cuá»™c sống sau nà y của cô nÆ°Æ¡ng, cho nên, phải ủy khuất cô nÆ°Æ¡ng má»™t lần nữa rồi, ngà y mai phải nhá» cô nÆ°Æ¡ng đứng là m ngÆ°á»i mẫu a".
"NgÆ°á»i mẫu? Có ý gì?"
"ChÃnh là chiêu bà i câu khách đó, bằng dáng Ä‘iệu cô nÆ°Æ¡ng, những nam nhân kia nhất định sẽ chủ Ä‘á»™ng vây quanh, khi đó sẽ đẩy mạnh tiêu thụ cho chúng ta".
"Nguyên lai là nhÆ° váºy? Long Phi, sao ngÆ°Æ¡i lại có thể nghÄ© váºy? Ta cảm giác ngÆ°Æ¡i có chút không giống..."
Tiên nhi nhìn Gia Cát Long Phi một cái suy đoán nói.
"Có sao? Không phải xú nam nhân Ä‘á»u giống nhau, cô nÆ°Æ¡ng không nên nghÄ©
nhiá»u, những thứ nà y chẳng qua là oai môn tà đạo(Ä‘Æ°á»ng ngang ngõ tắt) mà thôi". Gia Cát Long Phi che dấu nói,
Trong lòng thầm nghÄ©, ánh mắt Tiên nhi tháºt đúng là đặc biêt, tâm tÆ° so vá»›i ná» tá» bình thÆ°á»ng kÃn đáo hÆ¡n rất nhiá»u a, sau nà y ta phải thu liá»…m má»™t chút má»›i được.
"Là đưá»ng ngang ngõ tắt, ta cảm thấy rấy có đạo lý a!".
Gia Cát Long Phi cÆ°á»i khan hai tiếng, nói: Tốt lắm, ta phải trở vá» phủ, không lại bị Thúy nhi gây phiá»n toái, ngà y mai ta lại tá»›i tìm cô nÆ°Æ¡ng, tối nay cô nÆ°Æ¡ng khổ cá»±c má»™t chút nhé".
"Ân" Tiên nhi gáºt đầu, ánh mắt định nói cái gì đó nhÆ°ng thôi.
Gia Cát Long Phi xoay ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, bóng lÆ°ng dần dần biến mất...
................
Sáng sớm hôm sau.
Chân trá»i phÃa xa lá»™ ra má»™t luồn bạch quang ngân sắc, sắc trá»i còn chÆ°a sáng rõ, sáng sá»›m cá»a phòng Gia Cát Long Phi đã bị má»™t cÆ°á»›c đạp ra, má»™t thân ảnh mà u xanh lục đã vá»™i vã Ä‘i và o.
"Tá» trÆ°(lợn chết), dáºy Ä‘i, mặt trá»i chiếu đến mông rồi, ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a dáºy à , rốt cuá»™c ngÆ°Æ¡i có phải nô tà i hay là thiếu gia đây?"
Thanh âm Thúy nhi giống như ma âm dưới địa ngục vang lên.
Gia Cát Long Phi Ä‘ang còn trong giấc má»™ng, nên chẳng có cảm giác nà o, khéo miệng xếch lên, những giá»t nÆ°á»›c miếng vẫn còn vÆ°Æ¡ng vãi trên miệng, còn lÆ°u lại trên cả cái gối mà hắn Ä‘ang úp mặt và o, Thúy nhi thấy váºy không khá»i nhÃu mà y.
"Uy, xú A Phi, ta gá»i ngÆ°Æ¡i rá»i giÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i có nghe thấy không?" Thúy nhi đã hÆ¡i tức giáºn kêu lên.
Gia Cát Long Phi khẽ mở mắt, trong ánh mắt mông lung hiện lên một bóng
hình quen thuộc, mở miệng uể oải nói:
"Tá» Linh là ngÆ°Æ¡i à ? NgÆ°Æ¡i đã Ä‘i đâu váºy? không ngá» còn nhá»› xú nô tà i ta a".
Thúy nhi nghe thế chẳng hiểu ra sao, cái gì Tá» Linh đã trở vá», hình nhÆ° hắn còn Ä‘ang nằm mÆ¡? NghÄ© đến đây, đôi mi thanh tú nhÃu lại, dứt khoát đạp má»™t cÆ°á»›c và o mông Gia Cát Long Phi còn Ä‘ang mÆ¡ mà ng.
"A...Tiểu nha đầu chết tiệt, sao lại đạp mông ta, cẩn tháºn ta bóp hai tiểu meo meo trÆ°á»›c ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i đó "
Gia Cát Long Phi bị má»™t đạp nhÆ° váºy, Ä‘á»™t nhiên nhảy dá»±ng lên, ngay cả ngÆ°á»i còn chÆ°a thấy đã chỉ tay chá»i mấy câu hạ lÆ°u.
Thúy nhi nghe váºy, nhất thá»i tức giáºn hai má Ä‘á» thấu, tưởng rằng Gia Cát Long Phi chá»i nha đầu chết tiệt kia là mình, mặt giáºn tái Ä‘i, hÆ°á»›ng hắn phách không má»™t chưởng và o gáy, tức giáºn nói:
" Tên hạ lÆ°u vô sỉ nhà ngÆ°Æ¡i, lại dám ăn Ä‘áºu hủ của bổn cô nÆ°Æ¡ng, không muốn sống nữa rồi".
"Nha đầu chết tiệt,...Ãch, tại sao là ngÆ°Æ¡i? Váºy nha đầu chết tiệt kia đâu?"
Gia Cát Long Phi chỉ cảm thấy đầu ong má»™t tiếng, hồi lâu má»›i thanh tỉnh lại, thấy trÆ°á»›c mặt mình Ä‘ang đứng là Thúy nhi, không phải là Tá» Linh, liá»n vá»™i há»i.
"Vừa rồi ngÆ°Æ¡i chá»i nha đầu chết tiệt không phải là chá»i ta sao?"
Ngược lại, Thúy nhi có chút khó hiểu há»i lại.
Gia Cát Long Phi nhìn Thúy nhi má»™t cái, không nói gì, tròng lòng dâng lên má»™t cảm giác mất mát khó hiểu, trÆ°á»›c kia, cữ má»—i buổi sáng có má»™t đại mỹ nhân xinh đẹp, sáng sá»›m đã đến đạp cá»a phòng hắn, rồi cưỡi trên ngÆ°á»i hắn, kêu to" Xú nô tà i, rá»i giÆ°á»ng Ä‘i" và v..v..Hôm nay cÅ©ng trong tình cảnh nà y nhÆ°ng cảnh đó ngÆ°á»i còn đâu.
"A Phi, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?"
Thúy nhi thấy Gia Cát Long Phi đột nhiên im lặng, có chút quái dị, nhìn mặt hắn thì thấy và i thần sắc ưu buồn, hình như đang tư niệm ai đó.
"Không có...không có gì, Thúy nhi cô nương, sáng sớm chạy và o trong phòng của ta, không phải muốn câu dẫn ta đấy chứ, nhưng mà ta rất thuần khiết nga!".
Gia Cát Long Phi lắc đầu cÆ°á»i, khôi phục tÃnh cách thÆ°á»ng ngà y, mị sắc nhìn Thúy nhi.
"NgÆ°Æ¡i muốn ăn đòn phải không? Cẩn tháºn ta Ä‘i tố cáo vá»›i tiểu thÆ°, nói ngÆ°Æ¡i khi dá»… ta, còn nói bóp... "
Thúy nhi nhá»› tá»›i những lá»i hạ lÆ°u vừa rồi của Gia Cát Long Phi, khuông mặt nhá» nhắn lại Ä‘á» lên.
"Phải thì thế nà o?"
Gia Cát Long Phi không nhớ rõ vừa rồi mình đã nói cái gì.
"Äáng ghét, muốn chết, không được nói nữa".
Thúy nhi trừng mắt dá»a Gia Cát Long Phi má»™t cái, vá»™i và ng nói đến việc chÃnh mình:
"Äúng rồi, tiểu thÆ° muốn gặp ngÆ°Æ¡i..."
"Tiểu thÆ° tìm ta có chuyện gì?" Gia Cát Long Phi há»i,
Trong lòng nghÄ© thầm:" Chẳng lẽ là Triệu ngá»c nhi đã phát hiện ra việc mình lén lút thu tháºp quần áo của nà ng Ä‘em bán rồi?.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là việc gấp, còn không mau Ä‘i "
"Nga, ta biết rồi. Thúy nhi, ta còn có má»™t vấn Ä‘á» muốn há»i ngÆ°Æ¡i " Gia Cát Long Phi bông nhiên nói.
"Vấn đỠgì?"
"Tại sao các bá»™ vị trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i lại đầy đặn nhÆ° váºy? Bình thÆ°á»ng ngÆ°Æ¡i ăn cái gì được nhÆ° thế a?"
Gia Cát Long Phi thâm ý liếc những bá»™ vị trá»ng yếu trên ngÆ°á»i Thúy nhi rồi há»i.
"Äáng ghét, lá»i nhÆ° thế ngÆ°Æ¡i cÅ©ng há»i được " Mặt Thúy nhi Ä‘á» lên,
Câu há»i của Gia Cát Long Phi là m nà ng rất hãnh diện vá»›i dáng vẻ của mình,
không khá»i ưỡn cao bá»™ ngá»±c của mình.
"Äá»u là ngÆ°á»i mình mà , có cái gì không há»i được". Gia Cát Long Phi cÆ°á»i
xấu xa, rồi lại nói:
" Äúng a, ta nói không phải là bá»™ vị trÆ°á»›c của ngÆ°Æ¡i mà là cái phÃa sau, nếu ta Ä‘i sau ánh mắt ta có thể là m ngÆ°Æ¡i hiểu lầm, nhÆ° váºy Ä‘i, ta Ä‘i trÆ°á»›c, phiá»n toái ngÆ°Æ¡i ở lại giúp ta thu tháºp căn phòng nhé".
Nói xong, mỉm cÆ°á»i đắc ý nghêng ngang rá»i Ä‘i.
Thúy nhi sững sá» tại chá»—, giá» má»›i hiểu được vừa rồi Gia Cát Long Phi nói cái gì, vá»™i và ng lấy ta che lại cái mông, láºp tức hổn hển hÆ°á»›ng phÃa Gia Cát Long Phi đã Ä‘i xa, chá»i to:
" Tá» A phi, Xú A phi, đừng để ta gặp lại ngÆ°Æ¡i lần nữa, nếu không ta phải lá»™t da ngÆ°Æ¡i, rút gân ngÆ°Æ¡i má»›i hả giáºn, hừ hừ".
Lúc nà y, Gia Cát Long Phi Ä‘ang Ä‘i trên hà nh lang dẫn đến khuê phòng Triệu Ngá»c Nhi, tá»± cÆ°á»i nói:
" Nha đầu Thúy nhi chết tiệt nà y, vỠsau xem ngươi còn dám đạp lên mông ta nữa không".
Gia Cát Long Phi Ä‘i qua hà nh lang, vòng qua má»™t ngá»n giả sÆ¡n, đã Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c hÆ°Æ¡ng khuê Triệu Ngá»c nhi, má»™t bóng hình xinh đẹp đã xuất hiện
trong tầm mắt hắn.
Triệu ngá»c nhi Ä‘ang loay hoay chăm sóc mấy cây hoa mẫu Ä‘Æ¡n trong bồn, khéo miệng khẽ nở nụ cÆ°á»i, trông vô cùng thanh nhã thoát tục. Mái tóc Ä‘en nhánh, sáng bóng nhÆ° thác nÆ°á»›c trút xuống, nhìn rất má»m mại.
Hôm nay nà ng mặc má»™t chiếc váy mà u tÃm, xiêm y mà u tÃm nhạt, tôn lên vẻ đẹp nhẹ nhà ng cùng vá»›i là n da trắng nõn, mỹ mâu trong suất, Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, bá»™ ngá»±c đầy đặn, vÆ°Æ¡c cao ngạo nghá»…, giống nhÆ° hai toà núi phách chi thiên hạ.
"Tháºt không hổ là đệ nhất mỹ nữ Hà m thà nh a, má»—i lần gặp mặt là má»™t lần
gây xúc cảm má»›i lạ cho ngÆ°á»i khác, cảm giác nà y tháºt mỹ diệu".
Gia Cát Long Phi dừng bÆ°á»›c, trÆ°á»›c cảnh ngÆ°á»i đẹp chăm hoa thế nà y, hắn không khá»i say mê nhÆ° ngá»—ng.
Äúng lúc nà y, Triệu Ngá»c Nhi quay ngÆ°á»i lại, thấy Gia Cát Long Phi Ä‘ang si ngốc nhìn mình, nhất thá»i gÆ°Æ¡ng mặt nhuá»™m Ä‘á» má»™t mảng, lá»™ ra vẻ quyến rÅ© Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i.
"Còn không mau qua đây, đứng ngu ngÆ¡ ở đấy là m gì?" Triệu ngá»c nhi sẵng giá»ng.
Gia Cát Long Phi lấy lại tinh thần, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt Triệu Ngá»c Nhi, khẽ khom ngÆ°á»i cung kÃnh nói: "Tiểu thÆ°, tìm ta có chuyện không?"
"Ở đây không có ngÆ°á»i ngoà i, ngÆ°Æ¡i không cần lá»… phép nhÆ° váºy đâu." Triệu Ngá»c nhi phất phất tay, rồi nói:
" Hôm nay ngươi theo ta ra ngoà i một chuyến."
"Chuyện gì a?"
"Lần bán lượng trà trÆ°á»›c của chúng ta có vấn Ä‘á», lão bản HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh đã tuyên bố cùng chúng ta Ä‘oạn tuyệt qua lại, nhÆ°ng lại nghe nói hai ngà y trÆ°á»›c nà ng ta đã đến Cà n Long quốc chúng ta, nhÆ°ng không thấy tá»›i chá»— đây bái phá»ng, nhân tiện nói chuyện lá trà lần nà y, chỉ là ..."
Ãnh mắt Triệu Ngá»c Nhi dịu dà ng mà mang theo nét Æ°u buồn.
"ThÆ°Æ¡ng lượng?" Gia Cát Long Phi đứng thẳng ngÆ°á»i, nhÃu mà y há»i.
"Äúng váºy, cho nên ta rất lo lắng, nếu tháºt sá»± HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh lão bản không muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i chúng ta mà đoạn tuyệt thẳng thừng, bá»n hỠđối vá»›i chúng ta mà nói chÃnh là mối hà ng lá»›n nhất, cÆ¡ hồ chiếm khoảng má»™t phần ba lượng tiêu thụ hà ng năm, nếu lần nà y tháºt sá»± không thÆ°Æ¡ng lượng được, thì ta không biết nên là m thế nà o nữa."
DÆ°á»ng nhÆ° giá»ng nói của Triệu Ngá»c nhi có chút gấp gáp, nà ng luôn luôn trầm ổn đây là lần đầu tiên Gia Cát Long Phi thấy nà ng lá»™ ra vẻ bối rối nhÆ° váºy.
"Không đúng" Gia Cát Long Phi suy nghĩ một chút, cảm thấy hơi quái dị.
"Cái gì không đúng?" Triệu Ngá»c nhi ngạc nhiên nhìn Gia Cát Long Phi.
Gia Cát Long Phi vuốt cằm, Ä‘i Ä‘i lại lại mấy bÆ°á»›c, suy nghÄ© má»™t chút rồi phân tÃch nói:
"Rất Ä‘Æ¡n giản, nếu nhÆ° lão bản HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh không muốn cùng chúng ta là m ăn nữa, thì nà ng cần gì phải tá»± mình đến Cà n long quốc chúng ta? HÆ¡n nữa Ä‘Æ°á»ng Ä‘i xa xôi vất vả tá»™i gì nà ng phải đến đây, tiểu thÆ° không cảm thấy kỳ quái sao?".
"Kỳ quái? Kỳ quái chỗ nà o? Nếu cùng chúng ta đoạn tuyệt là m ăn, cũng không phải ngà y một ngà y hai, cũng có thể nà ng ta tới Cà n Long Quốc chúng ta là m chuyện khác thì sao?".
"Ta cảm thấy không phải nhÆ° váºy, chắc chắn lão bản HÆ°Æ¡ng hiên trà hà nh căn bản là cố ý "
"Tại sao nói nhÆ° váºy?"
"Tiểu thÆ° nghÄ© kỹ mà xem, nếu bá»n há» là mối hà ng lá»›n nhất của chúng ta, váºy thì ngược lại, chúng ta cÅ©ng là bạn hà ng lá»›n nhất của bá»n há» không phải sao? Lợi Ãch khổng lồ nhÆ° váºy, là m sao bá»n há» có thể nói cắt là cắt? HÆ¡n nữa lão bản HÆ°Æ¡ng hiên trà hà nh sá»›m muá»™n không đến, mà lại đến Cà n Long quốc đúng lúc nà y, rất hiển nhiên cÅ©ng chÃnh là vì chuyện vá»›i chúng ta mà đến."
"Váºy tại sao đã hai ngà y rôi, HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh lão bản không tá»›i tìm chúng ta thÆ°Æ¡ng lượng?"
Gia Cát Long Phi bổng nhiên mỉm cÆ°á»i, nét mặt có chút quá»· dị, dÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘oán được dụng ý của HÆ°Æ¡ng Hiên lão bản.
"Biện pháp không phải là không có, từ biểu hiện xem ra lão bản bá»n hỠđối vá»›i chuyện nà y tÆ°Æ¡ng đối coi trá»ng, nếu không sẽ không tá»± mình tìm đến đây, cho nên chuyện nà y cÅ©ng không nghiêm trá»ng nhÆ° tiểu thÆ° tưởng tượng đâu. Chẳng qua HÆ°Æ¡ng hiên trà hà nh lão bản lại lợi dụng cÆ¡ há»™i nà y mà nắm bắt nhược Ä‘iểm của chúng ta, nhằm chiếm tiện nghi, lợi nhuáºn nhiá»u hÆ¡n mà thôi. Nếu quả tháºt nhÆ° ta nói, HÆ°Æ¡ng Hiên trà hà nh lão bản nà y tháºt đúng là nhân váºt gian xảo a " Gia Cát Long Phi cho ra kết luáºn cuối cùng.
"Nói Ä‘Æ¡n giản, HÆ°Æ¡ng Hiên lão bản Ä‘ang dùng kế "dục cầm cố túng", bên ngoà i thì giả bá»™ chặt đứt quan hệ vá»›i chúng ta, cố ý không quan tâm chuyện lần nà y, là m cho chúng ta mất cảnh giác, trở nên bối rối sợ bị hắn Ä‘oạn tuyệt quan hệ là m ăn tháºt. NhÆ°ng trên thá»±c tế, bá»n há» lại Ä‘ang chá» chúng ta tá»›i bái phá»ng, chá» chúng ta chủ Ä‘á»™ng đến thÆ°Æ¡ng lượng, khi đó bá»n há» thừa cÆ¡ há»™i bắt chẹt chúng ta. Äến lúc đó, chúng ta chỉ có thể mặc cho ngÆ°á»i chém giết, nhÆ° váºy mục Ä‘Ãch bá»n hỠđã đạt được."
Gia Cát Long Phi cà ng nghÄ© thì hắn cà ng cảm thấy nhân váºt HÆ°Æ¡ng Hiên lão bản cà ng thêm lợi hại, hÆ¡n nữa vô cùng kiên nhẫn, có thể nói là kỳ tà i kinh doanh, tháºt không biết đến tá»™t cùng là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o?.
"Nếu tháºt là nhÆ° thế? Chúng ta nên là m gì bây giá»?"
DÆ°á»ng nhÆ° Triệu Ngá»c Nhi cÅ©ng đã hiểu ra vấn Ä‘á», trong quan hệ phức tạp nhÆ° thế, nà ng vẫn còn chút ngây thÆ¡.
Nà ng vốn cho rằng bằng và o hai năm kinh nghiệm quản lý kinh thÆ°Æ¡ng gia tá»™c bản thân mình đã tÃch lÅ©y được rất nhiá»u kinh nghiệm rồi, tháºt không ngá», gặp phải chuyện đại sá»± nhÆ° thế nà y, nà ng có chút luống cuống.
Tà i sản của Yasha
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
Từ khóa được google tìm thấy
ãèäðîìåòöåíòð , gia cat long phi , ìåòàëëîïðîêàò , îáðàçåö , ôàêòû , ôîìåíêî , sac hiep , sac hiep 4vn , than sắc đại lục , thanh sac dai luc , thanh sac dai luc 4vn , thanh sac dai luc fill , thanh sac dai luc full , thanh sắc đại lục , thanhsacdailuc , thannh sac dai luc , truyen sac hiep nang , truyen thanh sac dai luc , øàíñîí