QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 65 : TRÊN ĐƯỜNG ĐI
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: Tu Chân Giới
Phó đội trưởng Lại Tư Đặc khó hiểu hỏi: “ Huấn luyện? Huấn luyện gì vậy, chúng ta đều là cấp bậc kỵ sĩ!” Nói xong thật kiêu ngạo hếch cằm lên, tại Đông Thắng thần châu đại lục, kỵ sĩ được xưng phương kỳ kỵ sĩ. Bình thường chia làm bốn cấp bậc, thánh kỵ sĩ, kỵ sĩ, kiến tập kỵ sĩ cùng thị tòng, bọn họ bình thường đều là lĩnh chủ giàu có. Ở trong chiến đấu thị tòng cầm lá cờ hình chữ nhật, phía sau là nhóm bộ đội của mình đi theo. Xông pha vào trận, tung hoành khắp nơi. Kiến tập kỵ sĩ cũng dùng lá cờ hình chữ nhật, nhưng bên dưới xẻ tà thành đuôi chim yến. Nếu có công tích sẽ hướng ti lệnh thỉnh cầu, thăng cấp làm kỵ sĩ.
Trước kiến tập kỵ sĩ còn có thị tòng, những hài tử quý tộc ước chừng hơn mười tuổi thì được đưa vào trường học kỵ sĩ làm thị tòng, đi theo những kỵ sĩ trưởng thành xuất chiến, nhưng sẽ không tham gia những trận chém giết nguy hiểm nơi tiền tuyến, bình thường chỉ là cần vụ công tác, học tập các loại kỹ năng sinh tồn trên chiến trường, có khi còn được phái đi hầu hạ nữ chủ nhân, học tập lễ nghi. Đợi đến lúc mười sáu tuổi, thông qua cuộc thi, bọn họ sẽ trở thành kiến tập kỵ sĩ.
Lại Tư Đặc là một tráng hán chừng hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, thân phận tử tước, gia đình giàu có, tiền bạc khỏi chê! Từ tám tuổi hắn theo lão sư học tập, mười bốn tuổi đã thành kiến tập kỵ sĩ, được xưng là “ nhân tài”, những vị khác cũng không kém nhiều lắm, mấy người này lúc trước từng đi theo Công Tôn tham gia bảo vệ hoàng cung, đối với bổn sự của Công Tôn cũng rất rõ ràng, biết tuy hắn còn trẻ, nhưng một thân bổn sự cả đám người mình cũng không đáng một chút, cho nên, tuy nói khinh thường lời của Công Tôn, nhưng không phản cảm, nếu thay đổi là người khác, muốn huấn luyện mấy nhân vật như bọn họ, lời còn chưa nói xong đã bị chỉnh cho một bữa.
Thấy Lại Tư Đặc không phục, Công Tôn hoạt động tay chân một chút, nói: “ Được a, một khi các ngươi cho rằng không cần huấn luyện, như vậy về sau ta làm cái gì các ngươi cũng làm theo được chứ?”
Mấy kỵ sĩ vừa nghe, đều gật đầu ta sẽ làm, Công Tôn nhìn nhìn bọn họ, nói: “ Được rồi, một khi đã như vậy, chúng ta liền bắt đầu đi.”
Nói xong, Công Tôn nhìn trái nhìn phải, bên cạnh có một khối núi đá lớn, Công Tôn tùy tay vung lên, một đạo phong nhận phát ra, đem khối đá bổ thành hai thước chiều dài, rộng năm mươi phân, sau đó lại phân ra năm khối giống nhau, nói: “ Hiện tại cũng không có gì, trước tiên mỗi người cõng một tảng đá đã.” Nói xong, xoay người ôm một khối, đặt lên vai, nhấc chân bước đi, năm kỵ sĩ vừa thấy, đó có gì chứ, không phải chỉ là dời một khối tảng đá nặng một ngàn tám trăm cân thôi sao, cũng đều không hàm hồ, bắt chước làm theo, đặt lên vai bước đi, mấy pháp sư đi theo ở phía sau.
Nói thật nhẹ nhàng, đều nói là đường xa không có thứ gì là nhẹ, mới đi chưa đầy mười dặm, cả đám đều mệt đến đầm đìa mồ hôi, lại nhìn Công Tôn giống như không có việc gì, nâng tảng đá vừa nhảy vừa lách, mấy vị này không chịu nổi, cả đám liền như con chó chết, lảo đảo loạng choạng, Mạch Cao Địch không còn chịu nổi, hô: “ Đội trưởng, không được, nghỉ ngơi thôi!”
Công Tôn quay đầu lại liếc mắt nhìn hắn, nói: “ Lúc này mới đi được vài bước, liền mệt đến không được, các ngươi đều là kỵ sĩ, mau, đi thêm ba mươi dặm mới nghỉ ngơi!”
Mấy kỵ sĩ vừa nghe, tất cả đều ngã xuống đất, Lại Tư Đặc bò tới dưới chân Công Tôn, ôm chân hắn khóc ròng nói: “ Đội trưởng, đầu nhi, ta sai lầm rồi! Chúng ta đều nghe lời ngươi!”
Công Tôn một cước đá văng hắn ra, mắng: “ Theo đức tính này của các ngươi, còn gì là kỵ sĩ, liền hình dáng này, xứng gọi là kỵ sĩ sao chứ, còn không bằng pháp sư như ta!”
Trong lòng năm kỵ sĩ đều nói, ngươi là pháp sư? A phi! Ngươi là biến thái! Ai có thể so với ngươi a! Nhưng miệng không dám nói, cả đám đều nghiêm mặt không dám lên tiếng.
Công Tôn vừa thấy không sai biệt lắm, nói: “ Được rồi, chúng ta chạy nhanh lên, hôm nay đuổi tới trấn nhỏ phía trước nghỉ ngơi, ta làm chút việc, ngày mai chạy đi.” Thốt ra lời này, đám kỵ sĩ một trận hoan hô, tất cả đều đứng lên, Công Tôn bật người còn nói: “ Tảng đá không thể bỏ lại, cõng theo cho ta!” Bật người tất cả đều ngã lăn ra.
Liền như vậy, con đường năm mươi dặm, đi mất một ngày, Công Tôn cho Khắc Cách Bột ở phía sau giám thị bọn họ, tự mình mang theo các pháp sư chạy trước, đợi cho trời tối, sáu người mới đi tới trấn nhỏ, tiến khách điếm, bỏ tảng đá xuống, tất cả đều chạy vào chỗ giếng nước, uống như điên! Uống no nước, có đám thở hổn hển, đây còn lễ tiết gì a, tôn nghiêm a, tất cả đều ném tung ra chín tầng trời, cả đám cùng những con chó chết không có gì khác nhau.
Lúc này, Công Tôn cùng Hạ Lạc từ bên ngoài đã trở lại, mặt sau đi theo một chiếc xe ngựa, Công Tôn hô quát: “ Đến đến đến, đều tiến đến, tiến đến!”
Chỉ chốc lát, hai đại hán mang đến một đống đồ vật, tất cả đều là trọng khôi trọng giáp, mấy thứ này do Công Tôn phí không ít công sức tìm lại, hắn không mua phòng hộ tốt nhất, mà là mua thứ nặng nhất, mỗi một bộ ước chừng một trăm cân nặng, gia thêm còn đến một ngàn cân, khó trách phải dùng xe kéo.
Đem những người giao hàng đuổi đi, Công Tôn nhìn bọn họ, trịnh trọng nói: “ Các ngươi có nghĩ muốn thắng, có nghĩ kiếm quang huy cho đế quốc, có nghĩ là trở thành thánh kỵ sĩ?”
Những người này vừa nghe, cả người nhiệt huyết sôi trào, quát: “ Muốn!”
Công Tôn nói: “ Được! Chẳng qua nếu muốn, liền phải thụ tội, ăn được khổ trong khổ, mới thành người trên người, các ngươi chịu được sao chứ?”
Chỉ câu này, quần tình kích phấn, cả đám đều nghiêm mặt, trợn trừng mắt, đều lộ ra biểu hiện: Ai sợ ai nha!
Công Tôn gật gật đầu, nói: “ Được rồi, ta có một kế hoạch, các ngươi có thể nhìn xem.” Vì thế lấy ra một tờ giấy, năm người đi tới vừa đọc, bật người mặt xanh mét, thần tình Mạch Cao Địch chảy đầy mồ hôi, nói: “ Đội trưởng, ta có thể thu hồi lời nói vừa rồi không?”
Trên tờ giấy có một tiêu đề thực hấp dẫn người, gọi là kế hoạch bồi dưỡng thánh kỵ sĩ! Nhưng xem xong nội dung bên trong, mọi người nhất trí cho rằng, đổi thành câu kế hoạch giết người của ác ma thì đúng hơn, bên trên viết, cách đại hội còn bốn mươi ngày thời gian, mười ngày đầu, đi bộ mỗi ngày một trăm năm mươi dặm, về sau tùy tình huống mà định, điều này thật ra cũng không có gì, nhưng nhìn mặt sau, thì mới biết lợi hại.
Về sau, những kỵ sĩ mỗi sáng rời giường lúc năm giờ, mặc vào trọng giáp đi tới, đồng thời, mỗi ngày phải phụ trọng một ngàn, đấu khí toàn phóng, thời gian ăn cơm có thể nghỉ ngơi nửa giờ, nhưng không được cởi trọng giáp, vì có thể ăn được cơm, có thể cởi mũ giáp, bởi vì mũ giáp chỉ có hai cái lỗ, còn đều là bịt kín.
Vân vân, tổng cộng mười hai hạng mục, xem đến cả đám nổi da gà rét lạnh, đồng thời, Công Tôn nhìn pháp sư nói: “ Các ngươi cũng không cần vất vả như vậy, nhưng về sau mỗi ngày cũng phải chạy theo bọn họ, sau đó không ngừng phóng ma pháp vào người họ, đồng thời liên tục bảo trì trạng thái minh tưởng, điểm này cũng không khó phải không, ngoại trừ Hạ Lạc, mặt khác ba pháp sư cũng mặt xám ngắt, điều này nghe đơn giản, nhưng làm được, thật khó khăn!
Liền như vậy, từ ngày hôm sau bắt đầu, sau được xưng là đặc huấn “ ác mộng”, trời còn chưa sáng, mọi người đã bị oanh lên, mặc vào trang bị Công Tôn mua về, phó đội trưởng Lại Tư Đặc cắn răng, nói: “ Đội trưởng, ngài thật hao phí!”
Công Tôn cười cười, nói: “ Không có gì, ta là dùng lộ phí của mọi người để mua, nói cách khác, về sau chúng ta đều sống dã ngoại, tự cấp tự túc.”
Mọi người nghe xong đều mặt lạnh lùng, cuồng hét một tiếng, phát tiết bất mãn trong lòng, một trận xông ra ngoài, Công Tôn tặc cười đi theo phía sau.
Một ngày trải qua bảy nạn tám nạn, chạy chết chạy sống, mười người rốt cục chạy xong một trăm năm mươi dặm, tìm một rừng cây nhỏ có núi có nước, Công Tôn nói: “ Tốt lắm, hôm nay ở đây.”
Mọi người nghe xong, tất cả đều mệt đến quỳ rạp trên mặt đất bất động, năm kỵ sĩ đều mệt đến thoát lực, mấy pháp sư cũng không tốt hơn bao nhiêu, vốn thể lực pháp sư không tốt, một ngày lại chạy như điên, cả đám đều mặt xám mày tro, dù là Hạ Lạc cũng không được ưu đãi.
Công Tôn cho bọn họ đi tắm rửa, hắn lại đi, chốc lát mang về một đống dã vị, đốt lửa, đem đồ ra nướng, hương thơm thổi lan, làm cho mọi người thèm đến nước miếng chảy ròng, tất cả đều mệt một ngày, sớm đã đói rã rời, buổi sáng cùng trưa chỉ được tìm đại một ít quả cây ăn cho qua bữa, nào có khí lực đi tìm đồ ăn nha! Đợi Công Tôn làm xong, cả đám ác hình ác tướng ăn như điên, chờ bọn hắn ăn no, Công Tôn mắng to: “ Các ngươi đúng là heo, dù một chút cũng không lưu cho ta!” Tất cả mọi người không để ý tới hắn, ngã bật ra liền ngủ.
Hắn đi qua, cả đám đều bị đá lên, dạy pháp sư bàn tọa điều tức, đem dưỡng sanh công của đạo gia truyền cho bọn hắn, làm cho bọn họ bảo trì minh tưởng, năm kỵ sĩ kia càng thảm, tất cả đều phải mang trọng áp, lúc ngủ cũng giống như cõng khối đá nặng trên người, hơn một ngàn cân, làm cho bọn họ thời khắc nào cũng bảo trì trạng thái vận chuyển đấu khí, cả đám kêu khổ liên thiên, bị Công Tôn tra tấn thật lớn.
Còn đừng nói, trải qua khổ luyện mười ngày, hiệu quả liền hiện ra, thực lực năm kỵ sĩ tăng nhiều, mỗi ngày mặc hai trăm cân trọng giáp, chạy một trăm năm mươi dặm, còn có thời gian tự đi tìm thức ăn, nhưng một tình huống khác lại đến, mấy ngày hôm trước, còn có thịt nướng để ăn, nhưng sau đó toàn bộ đều là ăn sống, ngay từ đầu cả đám đều ói ra, nhưng Công Tôn cực kỳ nghiêm lệ, ói ra lại ăn tiếp, ăn cho đến khi hết ói mới thôi, thật sự ăn không nổi nữa thì đập đầu vào đất đi! Đến sau đó, mấy người này một bên chạy, một bên lưu ý các loại ma thú, đợi đến giờ cơm, có ma thú nào không hay ho liền bị mười một người này còn khủng bố hơn cả ma thú bắt lấy ăn sống nuốt tươi.
Trải qua mười ngày huấn luyện, năm kỵ sĩ đều biến thành ma quỷ, trên người không còn một chút thịt béo, đấu khí đề cao một mảng lớn! Đặc biệt là Mạc Tư Khoa, hỏa hệ đấu khí trên người từ lửa đỏ biến thành màu vàng xanh, đấu khí chủ yếu chia làm địa, hỏa, thủy, phong bốn loại tính chất, chủ yếu có quan hệ đến thể chất của mỗi người, nhưng mấy thứ này đều là sơ cấp đấu khí, là màu sắc phân biệt, tỷ như địa hệ màu vàng, hỏa hệ màu đỏ, thủy hệ màu lam, phong hệ màu xanh, khi nào những loại đấu khí này tăng lên, đột phá sơ giai, đến trung giai, toàn bộ đều biến thành ba loại màu sắc, trung giai sơ tầng thanh đồng đấu khí, trung giai trung tầng bạch ngân đấu khí, trung giai thượng tầng hoàng kim đấu khí, đến giai tầng hoàng kim đấu khí, còn có hy vọng tiến giai thánh kỵ sĩ, Mạc Tư Khoa ở trong mười ngày công phu, đã tiến qua sơ giai, đạt tới trung giai sơ tầng thanh đồng đấu khí, có ví dụ sống như hắn, bốn người khác liền càng liều mạng.
Mấy pháp sư cũng giống nhau, rõ ràng nhất chính là Hạ Lạc, đã được Công Tôn “ đặc hộ” hiện tại nàng phóng tiểu ma pháp cũng không cần niệm chú, mặt khác, ngoại trừ bản thân có quang, phong hai hệ, mặt khác vài hệ ma pháp cũng có thể ngẫu nhiên phóng thành công một cái, ba pháp sư khác xem đến con mắt đều phát sáng, cũng đều liều mạng cố gắng, hình thức vô cùng khả quan.
Thời gian này, Khắc Cách Bột là người tiến bộ nhanh nhất, nhưng mọi người không biết, mỗi khi đến buổi tối, Công Tôn liền đem một ít công pháp của quỷ tộc truyền cho hắn, làm hắn thu hoạch thật lớn, nhưng làm sao giúp hắn học được quang hệ ma pháp, Công Tôn đã thử nghiệm rất nhiều năm cũng không thành công, hắn nghĩ đủ biện pháp, vẫn là không được. Phong ấn trên người cũng giải không ra, nhưng như vậy lại có lợi, chính vì có phong ấn này, Khắc Cách Bột mới không sợ mặt trời, chạy quanh khắp nơi.
Mỗi khi rảnh, thừa dịp đêm khuya, Công Tôn lại dùng Khắc Cách Bột thí nghiệm, kết quả là thất bại thứ n lần, Khắc Cách Bột nói: “ Chủ nhân, nếu thế này, có thể do linh hồn chúng ta không được Quang nữ thần thừa nhận…”
Công Tôn nghe xong hít một hơi, đột nhiên hai mắt bắn ra thần quang bốn phía, quát: “ Đúng a, sao ta lại không thử qua!”
Đã có 18 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 66 : QUANG MINH HUYẾT TỘC SINH RA
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: Tu Chân Giới
Công Tôn đưa mắt nhìn Khắc Cách Bột, nhìn đến làm lòng hắn sợ hãi, Công Tôn tà cười nói: “ Ta nghĩ ra làm sao đem ngươi biến thành một Huyết tộc có thể sử dụng quang hệ ma pháp!”
Khắc Cách Bột đầu tiên là mừng rỡ, sau đó lại cẩn thận hỏi: “ Sẽ không dễ dàng phải không?”
Công Tôn gật đầu nói: “ Đương nhiên, nguy hiểm là phải có, nhưng ta nghĩ khẳng định thành công!”
Khắc Cách Bột nghĩ nghĩ, dứt khoát nói: “ Được!”
Công Tôn vung tay lên, hai người tiến vào bên trong lĩnh vực của hắn, xuất hiện trên một hòn đảo, chính là tiểu đảo kia, Khắc Cách Bột vừa thấy kinh hãi, không thể tưởng được tu vi của Công Tôn cao đến mức cũng đã có được lĩnh vực của chính mình, phải biết rằng đây là bổn sự của thần, hắn kinh ngạc nói không nên lời, Công Tôn nói: “ Muốn dùng quang hệ ma pháp, thì phải biến thành quang hệ thể chất, chúng ta nguyên lai cứ lo nghĩ làm sao thay đổi, nhưng cho tới bây giờ chúng ta chưa nghĩ tới một loại phương pháp khác, thì phải là phá hư, không phá không lập, phá rồi sau đó lập, chuẩn bị!”
Khắc Cách Bột cả kinh, Công Tôn nói: “ Bảo vệ cho nguyên thần của chính mình, quên đi thống khổ trên người, trong chốc lát mặc kệ thân thể thống khổ như thế nào, ngươi không thể buông tha cho ý chí muốn sống, hiểu chưa?”
Khắc Cách Bột trịnh trọng gật đầu, dựa theo yêu cầu của Công Tôn, đứng thẳng, khẩn trương nhìn Công Tôn, không biết hắn muốn làm gì.
Dính điểm nước miếng, vẽ một lá bùa trên đỉnh đầu Khắc Cách Bột, trấn trụ linh hồn của hắn, Công Tôn điều tiết chỉnh lại tinh thần lực dao động, đại hình quang hệ ma pháp quang thần bảo hộ phát động, liền nhìn thấy bạch quang lóe ra đầy trời, ngưng kết thành một quang kiển, đem Khắc Cách Bột bao vây bên trong, thân là quỷ hút máu lại bị quang hệ năng lượng bao vây, phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, lúc này liền muốn hôn mê, nhưng nếu hôn mê thì linh hồn sẽ lập tức rời khỏi thân thể, sẽ lập tức hồn phi phách tán, may mắn Công Tôn sớm có chuẩn bị, phù chú hắn vẽ trên đầu Khắc Cách Bột phóng ra quang mang, gắt gao bao kín ý thức hải của Khắc Cách Bột, không cho linh hồn rời khỏi thể xác.
Lần này đúng là Khắc Cách Bột phải chịu tội, thân thể bị bạch quang tịnh hóa, muốn hôn mê cũng khó, kêu thảm thiết nhìn thấy thân thể bị bạch quang phân giải, cả thân thể đều nhanh biến thành rỗng không, chân chính thành không khí, làm hắn muốn sống không thể, muốn chết không được, cả quá trình kéo dài mấy giờ, theo Khắc Cách Bột xem ra, quả thật phải là mấy chục thế kỷ, vậy mà mình còn chưa chịu tội xong, ngay cả tiếng hét cũng khàn đặc, hai đạo bạch quang bắn vào ý thức hải, đem những thứ trụ cột nhất của huyết tộc đều tẩy lễ một lần, sau đó Khắc Cách Bột liền cảm giác linh hồn nhanh chóng tiêu tán, không khỏi thầm nghĩ, chết cũng tốt, liền hoàn toàn giải thoát, lần chịu tội này thật quá khó khăn.
Công Tôn đang quan sát liền hiểu được, Khắc Cách Bột muốn buông tay, vội vàng xuất chiêu, chiêu liêm đao đi ra, cắt lên cánh tay, máu tươi màu vàng kim chảy ra, ngưng tụ thành một quả cầu, thâm nhập vào bên trong quang kiển, đây chính là thần máu, không phải máu của á thần tộc, mà là dòng máu chân chính của thần linh, tuy nói Công Tôn chỉ là một Mao thần nho nhỏ, nhưng máu của hắn cũng giống như cổ thần thời thượng cổ, đồng dạng cao quý, đồng dạng thần kỳ.
Quả cầu máu vừa nhập lên người Khắc Cách Bột, bản năng huyết tộc liền tự động đem quả cầu hấp thu, sau đó nhìn thấy trên người hắn hào quang bắn ra bốn phía, từng đạo hào quang màu vàng theo thân thể hắn lộ ra, tu bổ thân thể hắn, liền thấy toàn thân hắn kêu lên răng rắc, hình thể cao hơn không ít, phong ấn trên người bị giải trừ, quang kiển bên ngoài cấp tốc bị hấp thu tiến vào trong cơ thể hắn, Khắc Cách Bột liền hiện ra chân thân của huyết tộc.
Lúc này nhìn hắn khác hẳn quỷ hút máu bình thường, tóc không còn là màu đen hay trắng, lúc này biến thành màu vàng kim thật dài, hai lỗ tai nhọn, hai răng nanh dài, mấy thứ này cũng giống như huyết tộc bình thường, nhưng đôi mắt không phải màu đỏ, cũng biến thành màu vàng kim, hai cánh tay dài với những móng vuốt nhọn, sắc mặt tái nhợt, toàn thân trần trụi đang đứng, trên người còn có hào quang màu vàng bắn ra, tu bổ thân thể tổn hại.
Hào quang thu hết, Khắc Cách Bột trợn mắt ngây ngốc đứng, Công Tôn phóng ra nguyên thần, trực tiếp hét lớn trong ý thức hải của hắn : “ Đốt!” Liền thấy thân thể hắn chấn động, dần dần hai mắt lưu động, tiếp theo toàn thân đều động, ngồi xuống trên đất, giống như một đống bùn, qua hồi lâu mới lảo đảo đứng lên.
Dùng tay sờ soạng lỗ tai mình, lại sờ sờ răng nanh bén nhọn, nhìn thấy hai móng vuốt, trên móng vuốt cũng là màu vàng kim, không còn là trắng bệch như xương cốt, hắn không dám tin tưởng nhìn Công Tôn, lẩm bẩm: “ Thành công, thành công..”
Công Tôn đi qua vỗ vỗ hắn, nói: “ Tốt lắm, thành công, ngươi khoan cao hứng đã, hay là mặc quần áo vào trước đi, trần truồng kiểu đó, thật sự là khó coi!”
Khắc Cách Bột cúi đầu, lúc này mới chú ý tới mình không một mảnh vải, cười một tiếng, vội vàng che lại chỗ yếu hại, đỏ mặt nói: “ Chủ nhân, này này, quần áo…”
Công Tôn ha ha cười to, đột nhiên nói: “ Tốt lắm, ta nói, ngươi cũng xem đủ rồi chứ, nên đi ra.”
Khắc Cách Bột nghe xong bị dọa một cú sốc, trong lòng nói trong này còn có người ngoài sao! Mọi nơi nhìn nhìn, không ai a?
Đang ở lúc này, liền nhìn thấy giữa không trung xuất hiện một con quái thú toàn thân lông trắng, con quái thú chỉ bằng một con chó, toàn thân trắng như tuyết, đầu lại thật lớn, uy phong lẫm lẫm, Khắc Cách Bột xem như kiến thức rộng rãi, nhưng hắn chưa từng thấy qua quái thú này, nhưng khí tức trên người nó đã biểu hiện sự bất phàm, Khắc Cách Bột ngơ ngác nói: “ Thần thú!”
Công Tôn cười nói: “ Cũng được, vậy cũng nhìn ra đến!”
Khắc Cách Bột đỏ mặt, Công Tôn nói: “ Nó là sủng vật của ta, tên là Bạch Sư, nói chính xác nó là Kim Tinh thú, nhưng chúng lại tự xưng là Không Gian thú, trên người có được Không Gian lực, mà nó đúng là biến thái, ngoại trừ Không Gian hệ, ngoài ra những hệ khác đều có thể dùng!”
Khắc Cách Bột thầm nói, ngươi mới là biến thái! Đây chính là Võ đại lang thích nuôi mèo đen, người khác thì thích nuôi chim chóc, đương nhiên, hắn cũng không biết Võ đại lang là ai.
Bạch Sư ngậm theo một món quần áo, là một kiện áo bào, từ bầu trời hạ xuống, đặt trước người Khắc Cách Bột, khinh thường liếc mắt nhìn hắn, khí thế thần thú phóng ra, Khắc Cách Bột quỳ rạp trên mặt đấ, Công Tôn đá hắn một cước, mắng: “ ***, mau mặc đồ vào!”
Bạch Sư siểm mị quay quanh Công Tôn, thu hồi khí thế trên người, lúc này Khắc Cách Bột mới thoải mái hơn, vội vàng mặc quần áo, quần áo có chút nhỏ, hiện tại hắn đã cao hơn Công Tôn một cái đầu, lớn lên không ít.
Công Tôn nhìn hắn nói: “ Hiện tại thể chất của ngươi đã cải tạo xong rồi, không biết hiệu quả như thế nào, ngươi thử xem đi.”
Khắc Cách Bột vội vàng thử năng lực biến thân, không vấn đề, bạch quang chợt lóe, biến thành một con biên bức(dơi), chỉ có điều là một con biên bức màu trắng, cho nên kỹ năng huyết tộc, cơ bản đều là tinh thần hệ, cũng không có vấn đề gì, nhưng không có công kích độc tố, thể chất lại hoàn toàn kháng độc, những huyết hệ khác cũng không có vấn đề gì, trong huyết tộc có gia tốc, ẩn thân cũng không sao, biến thân trở lại, hắn nói: “ Cơ bản thì không có vấn đề gì lớn, nhưng không thể dụng độc.”
Tiếp theo, khổ sở cười nói: “ Còn có, hiện tại thực lực nam tước cũng không tới.”
Công Tôn gật đầu nói: “ Mấy thứ này không sao, không công kích độc tố, có thể học quang hệ ma pháp, điểm ấy bình thường, còn thực lực, ta cho ngươi huấn luyện một chút, cam đoan trong thời gian ngắn ngươi biến thành thân vương đế vương cấp!”
Khắc Cách Bột nghe xong thiếu chút nữa ngất xỉu, đặc huấn của Công Tôn hắn kiến thức qua, hiệu quả tuy thật rõ ràng, nhưng đó không phải chuyện dành cho người làm, vì vậy vội vàng nói: “ Không cần, không cần, ta không vội, ta chậm rãi tu luyện thôi!”
Công Tôn nói: “ Tùy ngươi!”
Sau đó, Công Tôn lại hỏi Bạch Sư: “ Lão Bạch, ngươi còn muốn ở trong này sao?”
Bạch Sư lắc đầu, nó đã ngủ một trận, có chút phiền, vì thế Công Tôn vung tay lên, đem Bạch Sư và Khắc Cách Bột ra khỏi lĩnh vực, về tới chỗ bọn họ trú chân, lúc này đã tối, lần này chỉ đi ra vài ngày nhưng trong thế giới thực cũng chỉ là nháy mắt, hiện tại Công Tôn đã có thể nắm giữ thời gian chuyển đổi giữa hai thế giới, thu phát tùy tâm, mau chậm tùy ý, ưu đãi nhiều hơn.
Công Tôn nhìn Khắc Cách Bột nói: “ Thử xem còn hấp thu ánh trăng được không?”
Khắc Cách Bột vội vàng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, vận chuyển công pháp huyết tộc, lực lượng ánh trăng cũng tràn vào người hắn, một lát sau mở mắt, sắc mặt vui mừng nói: “ Chủ nhân, còn được, hơn nữa tốc độ mau hơn mười lần!”
Công Tôn phất tay, bảo hắn tự đi tu luyện, không để ý tới hắn, cũng đã mệt mỏi nửa đêm, vỗ vỗ lên đầu Bạch Sư, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu điều tức. Hiện tại Công Tôn không cần khắc ý tu luyện, thần lực trên người tự động lưu chuyển, hấp thu âm dương nhị khí thuần túy trong thiên địa, nhưng thói quen nhiều năm, không có việc gì thì hắn thích minh tọa điều tức, bởi vậy tiến cảnh cực kỳ nhanh chóng.
Trời sáng, mọi người chỉnh trang chờ phân phó, Khắc Cách Bột lại biến trở về hình dáng của một người bình thường, mọi người cảm thấy kỳ quái chỉ trong một đêm hắn lại cao như vậy, nhưng cũng không hỏi, đi theo cạnh Công Tôn cũng không có ai là người bình thường, hắn một đêm mà cao như vậy cũng chẳng có gì đáng nói, nhưng lại cảm thấy hứng thú đối với sự xuất hiện của Bạch Sư, đặc biệt là Hạ Lạc, vừa thấy Bạch Sư liền chạy qua, vuốt ve, cười nói: “ Được, a, tiểu Bạch, ngươi ngủ thật lâu, lớn như vậy!”
Bạch Sư vừa thấy nàng liền muốn chạy, kết quả bị nàng gắt gao ôm lấy.
Công Tôn nói: “ Tốt lắm, huấn luyện bước đầu hoàn thành, bây giờ tiếp tục giai đoạn huấn luyện kế tiếp, các ngươi có tin tưởng hay không?”
Chỉ có Mạc Tư Khoa thò cổ quát: “ Được, đội trưởng, chúng ta tự tin!”
Những người khác đều thò cổ, nhưng dùng thanh âm chỉ có mình nghe được: “ Có…”
Đã có 15 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 67 : THÁNH KỴ SĨ ĐẦU TIÊN
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: Tu Chân Giới
Nhìn hình dáng không chút cao hứng của mọi người, Công Tôn thở dài nói: “ Ai, xem ra hiệu quả huấn luyện mấy ngày vừa rồi không được rõ ràng, còn phải tăng lớn lực độ!”
Những người kia vừa nghe, thiếu chút nữa òa khóc, Lại Tư Đặc bị đẩy đi lên, nói: “ Công Tôn đại nhân, Công Tôn đại gia, Công Tôn đại thần, chúng ta vừa rồi chỉ là chưa tỉnh ngủ, chúng ta rất có tin tưởng, có phải không các huynh đệ!”
Mọi người vừa nghe, tất cả đều hét lên: “ Phải a!”
Công Tôn gật gật đầu, nói: “ Giai đoạn huấn luyện này, mục đích của ta thực rõ ràng, là cho các ngươi đều đạt tới trung giai kỵ sĩ, đấu khí của mọi người đều đạt tới bạch ngân đấu khí giai tầng, có tin tưởng hay không?”
Trong vòng hai mươi ngày từ sơ cấp đấu khí lên tới trung giai trung tầng, đây chính là chuyện cầu còn không được, toàn bộ kỵ sĩ đều hưng phấn tru lên, quay đầu Công Tôn nhìn ba pháp sư nói: “ Mục tiêu của các ngươi chính là tốc độ phát động ma pháp phải đề cao gấp đôi, ít nhất phải đến giai đoạn đại pháp sư, sơ cấp ma pháp không cần chú ngữ, thế nào, có tự tin hay không?”
Mấy pháp sư ánh mắt lóe lam quang, không ngừng gật đầu, vì thế Công Tôn liền đối với họ bày ra đặc huấn tàn khốc.
Trước tiên do năm kỵ sĩ mở đường phía trước, mặc vào trọng giáp nặng hai trăm cân, Công Tôn lại cấp một trọng lực thuật thổ hệ cho họ, hay hay, lập tức mỗi người phải phụ trọng cỡ một ngàn cân, đừng nói là chạy, dù cho muốn bước đi còn khó khăn, năm kỵ sĩ cắn chặt răng, vận đủ toàn thân đấu khí, giống như những con trâu đực động tình, cuồng hào chạy vọt về phía trước, Khắc Cách Bột đuổi theo, ở phía sau giám thị, Công Tôn nhìn Hạ Lạc và ba pháp sư nói: “ Các ngươi vừa chạy, vừa công kích lẫn nhau, không cho ai rớt lại!”
Bốn người nhìn Công Tôn, trong lòng cho hắn hai chữ bình luận: Vô sỉ!
Thời gian kế tiếp, xa xa nghe Công Tôn rống lên một tiếng: “ Nhanh lên, nhanh lên, các ngươi là quần ma trư, phế vật, thùng cơm, rác rưởi! Nhanh lên cho ta!...”
Thỉnh thoảng lại có tiếng kêu thảm thiết truyền ra, liền như vậy, bọn họ trải qua hơn mười mấy ngày huấn luyện tàn khốc, trọng lực thuật trên người từ năm lần biến thành năm mươi lần, cũng tương đương như mỗi người phụ trọng một vạn cân sức nặng đi đường, đương nhiên, hiệu quả cũng thực rõ ràng, hiện tại, tiến cảnh nhanh nhất chính là Mạc Tư Khoa đã đạt tới giai tầng trung giai hoàng kim đấu khí, trên người lưu chuyển hào quang màu vàng kim, làm bốn kỵ sĩ khác hâm mộ vô cùng, hiện tại bọn họ chỉ vừa đột phá trung giai, vừa đạt tới biên duyên bạch ngân, chênh lệch thật lớn với Mạc Tư Khoa.
Ba pháp sư khác cũng không tệ, cơ bản đều có thực lực pháp sư cao giai, cách đại pháp sư không xa, thành tích của Hạ Lạc tốt nhất, đã có được thực lực của đại pháp sư, nhưng nắm giữ chưa thuần thục đối với ma pháp, hiện tại không cần Công Tôn thăm chừng bọn họ, Bạch Sư tham gia phát huy tinh thông của nó, thỉnh thoảng lại dùng không gian thuấn di, không biết khi nào lại cho bọn hắn đi tới lập tức, vui đùa đến hưng phấn vô cùng, làm bốn pháp sư lúc nào cũng phải đề phòng, đối với sự tu luyện của bọn họ cũng khởi lên tác dụng, chẳng qua ngoại trừ Hạ Lạc, ba người còn lại rất sợ nó!
Liền như vậy, dùng tốc độ một ngày một trăm năm mươi dặm đi tới, đến ngày thứ mười kế tiếp, Công Tôn lại có trò mới, để cho bọn họ quần ẩu, ma pháp sư đánh nhau với kỵ sĩ, hơn nữa tất cả đều gia tăng trọng lực thuật, trong đó có một người không đành lòng xuống tay, lập tức buổi tối bị Công Tôn kéo ra đặc biệt “ chiếu cố” thê thảm, nghe được xa xa truyền đến tiếng kêu thảm thiết, đừng nói là người, dù là Bạch Sư cũng bị dọa đến chạy vào trong lĩnh vực của Công Tôn, từ đó về sau, mọi người tất cả đều điên cuồng, xuất ra toàn bộ thực lực của chính mình, dựa theo thái độ đối đãi với địch nhân mà đối phó đối thủ, khiến cho kinh nghiệm thực chiến của bọn họ đều được đề cao lên.
Đến cuối cùng, kết quả huấn luyện đi ra, đấu khí của năm kỵ sĩ đều đạt tới trung giai hoàng kim đấu khí, bốn pháp sư cũng đều đạt tới cấp bậc đại pháp sư, đến lúc này, nổi bật nhất chính là Mạc Tư Khoa cùng Hạ Lạc, Công Tôn đối với hai người họ cũng là đặc biệt “ chiếu cố”, Mạc Tư Khoa tiến hành huấn luyện kiểu địa ngục, thời điểm người khác nghỉ ngơi thì hắn cũng đang khổ luyện, Công Tôn còn đem một ít công phu của mình dạy cho hắn, làm cho Mạc Tư Khoa càng mở rộng tầm mắt, đã tiến nhập vào bên trong một lĩnh vực mới, Hạ Lạc cũng như thế, hiện tại nàng phóng ra ma pháp trung giai cũng không cần niệm chú, nhưng nàng cũng ăn khổ không ít, cho nên mọi người đối với hai người họ chỉ có bội phục, không hề có nửa điểm ghen tỵ.
Đợi đến khi mấy kỵ sĩ cởi trọng giáp, cả đám đều đi không yên, cảm giác trên người như đang bay, theo lời của Mạch Cao Địch chính là cảm giác mình đang bay lên, ma pháp sư cũng không ngoại lệ, hiện tại nhìn ngoại hình của bọn họ mà nói, tuyệt đối không ai thừa nhận bọn họ là ma pháp sư, cả đám cơ bắp rắn chắc, hoàn toàn không giống những ma pháp sư gầy yếu khác, hơn nữa cả đám thể lực kinh người, có một lần, ven đường có một con thỏ hoang chạy qua, Công Tôn vừa hô một tiếng bắt nó, vì thế một ma pháp sư liền bắt đầu một lần chạy việt dã truy kích. Thỏ hoang chạy mau, nhưng ma pháp sư chạy còn nhanh hơn, một đường mà chạy, ma pháp sư thế nhưng truy được thỏ hoang, cuối cùng bắt sống, biểu hiện ra thể năng vượt xa người thường. Độ tinh chuẩn của ma pháp sư cùng uy lực lại càng không cần nói, không cần tự hỏi hay nhắm bắn, toàn bằng cảm giác mà ra tay, nói đánh chỗ nào sẽ chắc trúng chỗ đó.
Bọn kỵ sĩ lại càng biến thái, hiện tại không có việc gì thì bọn họ lại đi tìm ma thú so chân lực, cùng gấu lớn so sức lực, dọc theo đường đi ma thú gặp phiền lớn, bị bọn họ chỉnh cho không nhẹ, đương nhiên thu hoạch cũng lớn, mấy kỵ sĩ này đều nhận được một tọa kỵ lợi hại, Mạch Cao Địch nhận một con ma hùng, Lại Tư Đặc nhận một con cấp tốc lang vương, Khố Lý Lạp và Lạp Y Khố hai gia hỏa càng biến thái, một người nhận con ma trư khổng lồ, nhìn là ma trư, nhưng da dày thịt hậu, lực kháng ma cường đại, tốc độ nhanh, không kém hơn hai người kia, chỉ có Mạc Tư Khoa còn chưa thu, là do Công Tôn không cho hắn thu, nghe ý tứ của Công Tôn, là muốn tìm một con rồng, cho hắn làm long kỵ sĩ, Mạc Tư Khoa nghe xong hai mắt tỏa ánh sáng, lúc này liền quyết định, trước khi Công Tôn tìm được con rồng cho hắn, hắn luôn đi theo Công Tôn!
Mấy pháp sư vốn đều có sủng vật của chính mình, chỉ có Hạ Lạc không có, nhưng Hạ Lạc yêu cầu Công Tôn tìm cho nàng một con vừa xinh đẹp đáng yêu vừa có bổn sự, điều này thật khó khăn. Chỉ có thể chậm rãi nghĩ biện pháp, đối với sự tiến bộ của Hạ Lạc, Công Tôn thật cao hứng, làm công chúa của một nước, nàng ăn được khổ, thật sự là không đơn giản.
Đến mười ngày cuối cùng, cách địa điểm đại hội còn một đoạn đường, mọi người nhẹ nhàng đi tới, Mạch Cao Địch cùng ba kỵ sĩ khác hoan hô đem trọng giáp cởi ra, mấy pháp sư cũng vui vẻ dương dương, chỉ có Mạc Tư Khoa vẫn không chịu cởi trọng giáp trên người, liền như vậy hắn mặc trọng giáp đi nhanh theo mọi người, đây cũng không phải là việc dễ dàng, Mạc Tư Khoa còn muốn Công Tôn gia tăng thập bội trọng lực cho hắn, cũng như trên người phụ trọng hai ngàn cân đi nhanh suốt mười ngày, dù là Công Tôn cũng phải lo lắng cho hắn không chịu nổi.
Đến một ngày, Mạc Tư Khoa cùng mọi người đi vội một ngày đêm suốt tám trăm dặm, Công Tôn tuyên bố nghỉ ngơi một giờ, Mạc Tư Khoa cởi trọng giáp trên người, cơ thể giống như trong hồ nước nhảy ra, đều ướt đẫm, vừa cởi trọng giáp thì nghe tiếng nước chảy xuống, Công Tôn cho hắn khôi phục thể lực cùng tinh lực, đồng thời đem linh đơn do mình nghiên chế đưa cho hắn ăn một viên, ăn xong, không biết do Công Tôn thêm vào gây tác dụng, hay là tác dụng của thuốc, Mạc Tư Khoa cực kỳ tinh thần, cảm giác toàn thân đầy khí lực!
Mọi người vừa thấy, tất cả đều vây tới, Mạch Cao Địch cười nịnh: “ Đội trưởng đầu nhi, đây là thứ gì vậy, không thể tàng tư a!”
Nói xong tất cả đều hướng Công Tôn thò tay ra, Công Tôn mắng một câu, cấp cho mỗi người một viên, nói: “ Đây là dược vật do ta nghiên cứu ra, gọi là Đại Lực hoàn, diệu dụng vô cùng, chủ yếu thành phần là đông trùng hạ thảo, ngưu hoàng, mật rắn, thận chó, thận gà, cẩu kỷ tử, thịt thung dong mà dùng độc phương sáng chế thành, không có tác dụng phụ. Tác dụng là điều lý năng lực miễn dịch của thân thể, đề cao tố chất thân thể. Đồng thời cũng đề cao công năng nam tính, ăn thuốc này của ta, mặc kệ ngươi là bị đao chém, bị té, bị xe cán, bị ngựa đạp, bị trâu húc, chó cắn, ưng quào, vịt đá…Ách, chính là bao trị trăm bệnh!”
Nghe hắn thổi đến thần kỳ như vậy, mọi người đều không dám ăn, đều trân trọng cất giữ, làm cho Công Tôn dở khóc dở cười.
Ngày hôm sau, đồng dạng như thế, Mạc Tư Khoa vẫn tiếp tục kiên trì, cứ như vậy liên tiếp năm ngày, đến ngày thứ sáu, Mạc Tư Khoa đi theo đội ngũ một đường chạy vội, ngay từ đầu còn được, đến sau lại không xong, đấu khí trên người tiêu hao cực kỳ lợi hại, hắn cảm giác toàn thân như nhũn ra, cả người vô lực, nhưng hắn vẫn tiếp tục kiên trì.
Đến sau cùng, hắn không còn chỉ huy được thân thể, toàn bằng vào ý chí kiên cường khống chế, lúc này mọi người đều phát hiện, Hạ Lạc định giúp hắn, Công Tôn giữ chặt nàng quát: “ Không cho dừng, không được giúp hắn, tiếp tục!”
Mọi người nghe xong sửng sốt, Công Tôn liền tung ra mấy đạo phong nhận, mọi người liền bỏ chạy, trong lòng mắng to Công Tôn một bữa.
Lại qua không bao lâu, liền nhìn thấy thân thể Mạc Tư Khoa nhoáng lên muốn ngã sấp xuống, Công Tôn liền quát lên, Lại Tư Đặc vừa thấy, định đi dìu hắn, Công Tôn một cước đá bay hắn ra, lúc này nhìn thấy Mạc Tư Khoa lảo đảo nhưng không té, vừa chạy vài bước, đột nhiên hét lớn một tiếng, cả người bộc phát ra hào quang màu vàng kim, tiếp theo hào quang biến đổi, chuyển thành màu trắng, đấu khí màu trắng thiêu đốt trên người hắn, liền thấy Mạc Tư Khoa thét dài một tiếng, thân thể như một mũi tên, chợt lóe rồi biến mất, mọi người nhìn đến ngây người, thì thào: “ Thánh…thánh…thánh kỵ sĩ!...”
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Thân hình chợt lóe, Mạc Tư Khoa xuất hiện ngay trước mặt mọi người, quần áo trên người ướt đẫm mồ hôi, mái tóc trên đầu cũng bù xù, trọng giáp mặc trên người đã bị chấn nát lúc tiến giai, lúc này đấu khí trên người hắn tản ra hào quang nhũ trắng, không ngừng thay đổi, bốn kỵ sĩ khác nhìn thấy nước miếng cũng chảy ra luôn, lúc này mọi người mới hiểu được vì sao Công Tôn không cho ai giúp Mạc Tư Khoa, lúc ấy hắn đang ở tại cánh cửa, nếu bước qua được, sẽ là một bầu trời đất khác.
Nhìn thấy Công Tôn, Mạc Tư Khoa kích động kêu lên: “ Đội trưởng! Đầu nhi! Ta…”
Lúc này hắn không biết nên nói gì cho phải, Công Tôn nói: “ Tốt lắm, hôm nay khoan hãy chạy đi, nghỉ ngơi một chút, Mạc Tư Khoa ngươi đi tìm chỗ thích ứng đấu khí của ngươi một chút, củng cố lại tu vi.”
Mạc Tư Không gật đầu, thân hình chợt lóe không thấy, Mạch Cao Địch nhìn thấy mắng: “ Kháo, xú tiểu tử, chạy nhanh hay lắm sao, thánh kỵ sĩ hay lắm sao! ….Chẳng qua thánh kỵ sĩ thật đúng là hay lắm…”
Nhìn phương hướng Mạc Tư Khoa đi xa, bốn kỵ sĩ ngươi xem ta, ta nhìn ngươi, đồng thời hít một hơi, đây mới là người so với người tức chết người, hàng so với hàng tức chết hàng, vốn người yếu nhất trong năm người nay trở thành người mạnh nhất, chỉ sợ không chỉ là năm người họ, với thân thủ hiện tại của Mạc Tư Khoa, chỉ sợ đã bài danh trên đại lục, một thánh kỵ sĩ mười sáu tuổi, rất phong cách, không muốn nổi danh cũng khó khăn!
Đây cũng do căn cơ của Mạc Tư Khoa tốt, hơn nữa do Công Tôn lại đặc biệt bồi dưỡng, hơn nữa tiên thiên của hắn lại thiên phú, mới khiến cho hắn bước chân vào hàng ngũ thánh kỵ sĩ, còn Lại Tư Đặc bọn họ tiên thiên không đủ, nghĩ muốn bước chân lên thánh kỵ sĩ, đời này đừng mong, bọn họ cũng biết rõ ràng, cho nên đối với Mạc Tư Khoa chỉ còn là hâm mộ, Công Tôn nhìn bọn họ, nói: “ Các ngươi cũng không nên thở dài, lấy thực lực hiện tại của các ngươi, thiên hạ có thể đi ngang, có thể thắng được các ngươi cũng không nhiều.”
Vừa nghe những lời này, bốn kỵ sĩ cũng cảm thấy dễ chịu không ít, cũng đúng, thông qua chính mình cố gắng, thực lực đã đề cao rất nhiều, coi như là cao nhân, vừa rồi tâm tình trầm thấp cũng tốt hơn không ít, lúc này Mạch Cao Địch nhàm chán nói: “ Đội trưởng, không nhiều lắm là bao nhiêu a?”
Công Tôn nghĩ nghĩ, xòe ngón tay nói: “ Ân, cũng không nhiều, gặp gỡ ma đạo sư thì các ngươi xong, thánh kỵ sĩ thì các ngươi tiêu, đại pháp sư thì chia ra năm năm, nếu có năng lực đặc thù thì ngoại trừ, mặt khác các ngươi cũng không kháng ma…”
Hắn càng nói mặt mày bốn người càng đen, trong lòng nói vậy mà còn bảo không bao nhiêu, da thịt trên mặt Lại Tư Đặc run run, hỏi: “ Vậy mà còn không nhiều sao?”
Công Tôn nghiêm túc nói: “ Phải, theo ta nghĩ, những người này cộng lại trên đại lục, cũng bất quá hơn một ngàn người, ngoại trừ một ngàn người này, các ngươi xem như lợi hại!”
Hắn vừa nói xong, bốn người phát khóc, đều nói văn không đệ nhất, võ không đệ nhị, chính mình nếu bài danh, lại bài tới hơn ngàn, rất tổn thương tự tôn, cả đám đều ôm chặt lỗ tai, tinh thần héo rũ, Công Tôn đá cho mỗi người một cước, mắng: “ Các ngươi là trư, như thế nào không chịu nghĩ trên đại lục tổng cộng có bao nhiêu người, sao cứ so lên mà không so xuống hả!”
Bốn người vừa nghe, cũng phải nha, tuy còn có một ngàn người mạnh hơn chúng ta, nhưng người yếu hơn chúng ta lại rất nhiều nha, như vậy tưởng tượng, trong lòng thoải mái hơn nhiều, mặt mày hớn hở, xem đến Hạ Lạc buồn cười, cười đến sắc mặt bốn người đỏ bừng.
Thời gian kế tiếp, mọi người đều thả lỏng tâm tình, dọc theo đường đi du sơn ngoạn thủy, cũng không gấp, du du mua sắm, lại qua ba ngày, đi ra khỏi Lộc Nhi cảng của Ngạo Lai quốc, đi thuyền ra biển, đến chỗ đại hội, Lan Đế Tư vương quốc, nằm trên đại lục thuộc Đông Thắng thần châu, quốc gia chủ yếu có tới mười sáu, mười bảy quốc gia, trong đó chỉ có một quốc gia vĩnh viễn bảo trì trung lập, không tham gia vào một phương thế lực nào, quốc gia này chính là Lan Đế Tư, Lan Đế Tư là một đảo quốc, là do một đảo lớn và nhiều đảo nhỏ tạo thành, là một vương quốc phú cường, dân chủ, tự do.
Vốn, ý tứ của mọi người là dùng truyền tống trận để đi tới, tại Lộc Nhi cảng, có một truyền tống ma pháp trận đi thông Lan Đế Tư vương quốc, nhưng Công Tôn đối với thứ này cực kỳ mẫn cảm, kiên quyết không đồng ý, khi mọi người nhấc tay biểu quyết thì dùng một phiếu lấy quyền phủ quyết, không có biện pháp, mọi người đành phải tức giận đi theo tên biến thái này ngồi thuyền đi tới Lan Đế Tư vương quốc, chẳng qua Hạ Lạc lại vô cùng cao hứng, nàng rất thích cảm giác đi biển, Công Tôn bàn bạc có nên đem nàng đưa tới chỗ Phật Khả Thứ để mà phát triển hay không.
Mấy năm nay Phật Khả Thứ đã làm chấn kinh hoàn vũ, toàn thế giới đều biết có một chi hải tặc chuyên môn làm nghề đen ăn đen, tên là Caribe(Gia Lặc Bỉ), thuyền cứng binh dũng, không hề thất bại, vài năm nay hàng năm Phật Khả Thứ đều lên bờ thỉnh an Công Tôn, làm cho hắn thực buồn bực, chẳng qua lần nào Công Tôn đều không cho hắn trở về tay không, đem những thứ mình nghiên cứu đưa cho hắn mang về sử dụng, vì thế Phật Khả Thứ liền càng không được, đặc biệt là khi tên Công Tôn vô sỉ này nhất thời hứng khởi, nghiên cứu ra hỏa dược, làm cho hắn tạo ra bản vẽ hỏa pháo, đưa cho Phật Khả Thứ mang hỏa pháo lên thuyền, cũng may hóa học trên thế giới này còn chưa phát đạt, uy lực của hỏa dược so ra còn kém ma pháp, bằng không cả thế giới còn không bị Công Tôn phá vỡ nha!
Mặt khác, Công Tôn cũng phân công cho một bộ phận hải tặc dưới tay Phật Khả Thứ đi đến hải đảo đất phong của hắn phát triển, Công Tôn đặt cho hải đảo một cái tên, gọi là Huyền Không Đảo, mọi người cũng không hiểu là có ý tứ gì, Công Tôn cũng không giải thích, lợi dụng con đường của Phật Khả Thứ, Công Tôn phát triển buôn bán, chế tạo ra loại xe ngựa bốn bánh hào hoa, đại kiệu tám người khiêng, còn có đồ sứ, mấy thứ này bề ngoài nhìn tuyệt đẹp, những đồ sứ tạo hình khác nhau hoàn toàn khác hẳn chế phẩm thủy tinh trên thế giới này, được quý tộc thượng tầng hết sức yêu thích, làm Công Tôn kiếm được vô số kim tệ.
Cho hải tặc tiến hành quy hoạch hải đảo, dựa theo bản đồ quy hoạch của Công Tôn tiến hành cải tạo, đông kiến tây kiến, tất cả mọi người rốt cục không biết Công Tôn muốn làm gì, chỉ là dựa theo yêu cầu của Công Tôn không ngừng tiêu phí kim tệ mua về đủ loại tài liệu, kiếm được nhiều, xài cũng nhiều, Công Tôn hiện đang nghĩ nếu trên thế giới này có thể dùng đạo thuật điểm đá thành vàng thì tốt lắm nha, vậy không cần vì tiền mà phát sầu.
Đến Lộc Nhi cảng, tìm một khách điếm ở lại, Công Tôn cho mọi người nghỉ ngơi một chút, đem Khắc Cách Bột lưu lại, sau đó mang theo Mạc Tư Khoa cùng Hạ Lạc đi ra khách điếm, hỏi thăm một chút, mang Mạc Tư Khoa đến Chiến Thần công hội, cho Mạc Tư Khoa nhận Chiến thần tẩy lễ, chỉ có thông qua Chiến thần tẩy lễ, mới có thể biến thành thánh kỵ sĩ chân chính, đồng thời có rất nhiều kỹ năng của thánh kỵ sĩ chỉ có thể thông qua Chiến thần tẩy lễ mới có thể học được.
Đem Mạc Tư Khoa ném tới Chiến thần điện, Công Tôn mang theo Hạ Lạc với ba ma pháp sư đến ma pháp công hội, bằng vào huy chương đại pháp sư trên người, hai người thuận lợi tiến vào pháp sư thấp, một lão pháp sư tiếp đãi bọn họ, Hạ Lạc yêu cầu tiến hành cuộc thi đại pháp sư, lão pháp sư trợn mắt, ầm một tiếng té xỉu!
Mang bốn người tiến vào phòng thí nghiệm, chỉ chốc lát nhìn thấy bên trong sáng lên đủ loại hào quang, tiếp theo chợt nghe tiếng kinh hô của lão pháp sư liên tục truyền ra, không bao lâu, lão pháp sư thất hồn lạc phách mang theo bốn người trẻ tuổi dương dương tự đắc đi ra, không cần phải nói, bốn người đều hoàn thành thí nghiệm đại pháp sư, trong trạng thái bị mê muội, cấp cho bốn người bốn chứng thư huy chương, lão pháp sư có chút ngây ngốc, phải biết rằng đại pháp sư rất thưa thớt, Lộc Nhi cảng xem như khá lớn, là địa phương trọng yếu, phân bộ của pháp sư công hội nơi này cũng rất lớn, lão pháp sư làm việc nơi này suốt hơn ba mươi năm, trong này cũng không xuất được đủ ba mươi đại pháp sư, hôm nay liền xuất bốn, hắn không giật mình hay sao chứ?
Công Tôn nảy tính xấu xa, ho nhẹ một tiếng hỏi: “ Hội trưởng tiên sinh, có thể cho ta tiến hành thí nghiệm pháp thần một chút hay không a?”
Lão pháp sư máy móc quay đầu, nhìn thấy Công Tôn, gật đầu, đứng lên đi được hai bước, sưu một tiếng nhảy dựng lên, thét: “ Cái gì! Ngươi nói cái gì! Pháp thần! Pháp thần a!”
Công Tôn cười nắc nẻ, nói: “ Hội trưởng tiên sinh, hội trưởng tiên sinh, ta nói đùa, ta nói đùa, a a a…”
Lão pháp sư tức giận nói: “ Hừ, ta nghĩ cũng phải, làm một pháp sư, ngươi không biết pháp thần chỉ có thần mới có thể thí nghiệm, pháp sư công hội chúng ta làm sao có được bổn sự này!” Nếu không nể mặt Công Tôn tuổi còn trẻ như vậy đã đeo huy chương đại pháp sư, lão nhân đã sớm đem hắn oanh ra ngoài.
Lúc này, Hạ Lạc nói: “ Hội trưởng đại nhân, thí nghiệm cấp bậc cao nhất nơi này là gì?”
Lão pháp sư cũng là một sắc quỷ, vừa thấy Hạ Lạc nói chuyện với hắn, bật người mỉm cười, nói: “ Tiểu thư, trong này có thí nghiệm ma đạo sư từ tổng bộ đưa xuống. Đây là cao nhất, toàn bộ Ngạo Lai quốc cũng chỉ có năm nơi thí nghiệm này thôi.”
Hạ Lạc vừa nghe, vỗ tay nói: “ Được, được, Công Tôn, ngươi tham gia ma đạo sư thí nghiệm đi!”
Công Tôn nói: “ Không cần đâu…”
Ba pháp sư khác cũng muốn nhìn xem khả năng Công Tôn lớn bao nhiêu, vì thế đều đẩy Công Tôn vào thử xem, Công Tôn biết chính mình khẳng định không vấn đề, nhưng hắn nghĩ lại cũng lắc đầu, lão pháp sư nhìn thấy Công Tôn cùng Hạ Lạc thân thiết nên không vừa mắt, dùng ánh mắt mười phần khinh thường nhìn Công Tôn, nói: “ Người trẻ tuổi đã là đại pháp sư, thí nghiệm ma đạo sư cũng không phải là người như hắn có thể hoàn thành.”
Vừa nghe ngữ khí này của hắn, Công Tôn có điểm tức giận, nói: “ Yêu, nếu như vậy ta liền thử xem cho biết!”
Last edited by Tiểu Dê; 19-09-2010 at 11:21 AM.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 69 : MA ĐẠO SƯ
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: Tu Chân Giới
Gặp Công Tôn đáp ứng, Hạ Lạc vui mừng kêu lên: “ Được a, được a!”
Ba người khác cũng thật hưng phấn, muốn nhìn xem Công Tôn có thể thông qua thí nghiệm ma đạo sư hay không, nói thật bọn họ cũng không tin tưởng Công Tôn còn trẻ tuổi như vậy mà có thể thông qua thí nghiệm ma đạo sư, tất cả đều muốn xem náo nhiệt, lão pháp sư vừa nghe, tức giận đến bốc khói, miệng la hét những người trẻ tuổi chẳng biết trời cao đất rộng là gì, đưa Công Tôn đi tới trước cánh cửa, cho mọi người dừng bước, mang theo Công Tôn đi vào.
Vào phòng, Công Tôn nhìn thấy có một ma pháp trận ngay giữa phòng, ngoài ra không còn vật gì khác, không khỏi chợt sửng sốt, lão pháp sư chỉ vào ma pháp trận nói: “ Đi vào, ngươi sẽ bị truyền tống tới một nơi, từ bên trong thu thập một trăm viên ma hạch của ma thú bát cấp sẽ tìm được ma pháp trận trở về, xem như ngươi thông qua, thời gian hạn chế trong ba ngày, mỗi ngày sau khi hoàn thành hay khong cũng tự nhiên có người đến tiếp ngươi đi ra.” Nói xong khinh thường nhìn Công Tôn.
Vừa thấy là ma pháp trận, trong lòng Công Tôn đã không thống khoái, gặp biểu tình khinh miệt của lão pháp sư, lại càng không thống khoái, nghĩ nghĩ, âm thầm tập trung tọa tiêu nơi này, đi lên ma pháp trận, sau một trận lưu quang chớp động, Công Tôn liền biến mất, lão pháp sư nói: “ Ai nha, quên nói với hắn có năm địa phương, mỗi nơi đều khác nhau, ai nha, thật sự là già, bỏ đi, quên thì thôi.”
Nói lại Công Tôn, thông qua truyền tống trận, bị truyền đưa đến bên trong một mảnh băng nguyên, lối ra nằm trong một động băng, Công Tôn vừa ra tới, trực tiếp bị hàn khí thổi vào làm đông cứng, vội vàng khởi lên hộ thuẫn, đem bản thân bảo hộ lại, từ trong băng động hiện ra, thở một hơi, Công Tôn mắng to: “ Kháo! Mỗi lần đi truyền tống trận thì không có chuyện gì tốt!”
Nhìn nhìn chung quanh, một mảnh băng nguyên thật lớn, phía trên bóng loáng một mảnh, phóng mắt nhìn lại, dù là một vật sống cũng không có, trong lòng nói nếu không có ma thú thì ta đi đâu tìm ma hạch a, tinh thần lực phóng ra, hướng mọi nơi sưu tầm, rốt cục cho hắn phát hiện bóng dáng ma thú, tập trung chúng nó thuấn di qua, vừa thấy, hảo gia hỏa, đặt chân trên một núi băng, đi xuống vừa thấy, dọa một cú sốc!
Hảo gia hỏa! Bên dưới là từng tảng lớn ma thú, nhìn thấy mấy ma thú hình thể thật lớn, xem ngoại hình giống như tinh tinh, lông màu trắng xanh, băng hệ ma lực trên người ẩn ẩn lưu động, các đốt ngón tay lòi ra xương nhọn, ánh mắt màu thủy lam, hàn quang bắn ra bốn phía, đứng nửa người đi lại, lúc này những ma thú đều tập hợp cùng một chỗ, vây quanh một băng động thật lớn, từng cỗ nhiệt khí bên trong động toát ra, không biết bên trong là thứ gì, mấy ma thú đều nhổ ra băng cầu, đánh thẳng vào trong động.
Công Tôn rất kỳ quái, không biết chúng nó đang làm gì, hắn vừa đi xuống, khí tức long tộc trên người hắn đã bị đám băng thú ngửi được, tất cả đều quay lại nhìn khe khẽ rít lên, vừa thấy bị phát hiện, Công Tôn hưng phấn đi xuống, đi theo hai con rồng lăn lộn không ít ngày, hơn nữa hắn vốn tinh thông ngôn ngữ của tam giới lục đạo, cho nên đối với thú ngữ của thế giới này cũng tràn đầy nghiên cứu.
Một lần thuấn di, đến trước đám ma thú, mấy băng thú toàn bộ tinh thần đều đề phòng, trực tiếp truyền ra một đạo tinh thần lực, đồng thời khí thế trên người trướng lên, Công Tôn hỏi: “ Đã xảy ra chuyện gì, các ngươi sao lại tụ tập ở trong này?”
Băng thú bị uy áp của Công Tôn, tất cả đều phủ phục trên băng nguyên, trong đó có một băng thú cường tráng thấp thấp rít lên, Công Tôn nghe xong hiểu được, phất phất tay cho chúng tránh đường, Công Tôn đi vào trong.
Băng thú nói cho hắn, chúng nó sinh hoạt tại băng nguyên, chẳng biết khi nào đột nhiên xuất hiện một con ma thú phi thường kỳ quái, con ma thú này sợ lạnh, vì thế đã phá khai băng tầng, đem viêm tương dưới mặt đất dẫn lên thủ ấm, nhưng băng thú sợ nhất là nhiệt khí, vì thế liền tập hợp toàn bộ băng thú, đem con ma thú kia đống trong khối băng, sau đó lại tập trung lực lượng toàn tộc đến đóng băng động viêm tương này.
Công Tôn đi đến gần, một mùi lưu hoàng nồng đậm xông vào mũi, nín hơi, tiến về phía trước, vừa thấy, quả nhiên có một đại động, mặt trên có một tầng băng thật dày, xuyên thấu qua băng tầng, có thể cảm giác được viêm tương bên dưới đang dâng lên, điều này đối với Công Tôn mà nói, chỉ là việc nhỏ, đưa tay vẽ ra một lục mang tinh trận, thần lực vừa động, quang hoa đại phóng, một địa hệ phong ấn thuật thả ra, xuyên thấu băng tầng, nhốt đánh vào bên trong viêm tương, một trận hào quang màu vàng đất chớp động, viêm tương thụt trở về, cuối cùng tiêu tan trong vô hình, nguy cơ giải trừ.
Gặp Công Tôn giúp chúng nó đại ân, thủ lĩnh băng thú tê minh biểu đạt ý cảm tạ, Công Tôn khoát tay áo, một đạo tinh thần lực truyền ra: “ Không cần khách khí, chỉ là nhấc tay giúp đỡ mà thôi, đúng rồi, hiện tại ta cần một trăm viên ma hạch ma thú bát cấp, các ngươi có hay không?” Ý tứ của hắn là, nếu các ngươi có thì lấy ra cho ta, nếu không có ta đành phải đại khai sát giới, thủ lĩnh băng thú khẽ đáp hai tiếng, ý bảo Công Tôn đi cùng hắn.
Đi theo đám băng thú, đến trước một tòa đại băng sơn, trước mắt là một băng động thật lớn, vào trong, Công Tôn vừa thấy đầy đất đều là xương cốt cùng ma hạch của ma thú, lớn nhỏ đều có, Công Tôn tùy tay lấy đủ một trăm viên ma hạch tám cấp, hướng băng thú khoát tay áo, xoay người bước đi, trong này thật hôi thối, đều là mùi hôi thối của băng thú đã chết, mặc dù ở địa phương lạnh giá vô cùng này, mùi hôi thối không tiêu tán, Công Tôn biết đó là mùi vị của lệ khí, chẳng qua hắn không có tâm tình nhìn thấy cái gì thì độ cái đó, hắn lại không phải là Địa Tạng Vương Bồ Tát.
Băng thú đưa tiễn hắn đi rất xa, Công Tôn vừa muốn phá khai không gian trở về, liền nhìn thấy chỗ viêm tương động truyền đến tiếng gầm rú thật lớn, thân hình chợt lóe thuấn di qua, liền nhìn thấy một con ma thú siêu lớn đang mãnh liệt oanh vào lớp băng, con ma thú toàn thân trắng tuyết, hai lỗ tai thật lớn dựng trên đầu, đôi mắt màu hồng lớn như đồng chuy, đuôi ngắn ngủn, chân sau dài, lúc này đang dùng hai chân trước chụp lên lớp băng, mảnh vụn văng khắp nơi, trên băng nguyên liền xuất hiện một cái hố to, Công Tôn nhìn kỹ, đây không phải là một con thỏ khổng lồ hay sao chứ!
Lúc này đám băng thú lại đi tới, Công Tôn hỏi: “ Có phải là nó?”
Thủ lĩnh băng thú trả lời: “ Chính là nó, chúng ta đem nó đóng băng, không nghĩ tới không đông chết nó mà còn bị nó phá băng mà ra!”
Công Tôn thét dài một tiếng, thả người bay qua, con thỏ rõ ràng sợ lạnh, vừa rồi bị đóng băng, đang dồn một bụng hỏa, vừa thấy Công Tôn đi tới, dùng móng vuốt lớn giống như chụp ruồi bọ chụp tới, Công Tôn khoảnh khắc liền biến mất.
Vừa thấy con ma thú này quá lớn, không dễ đối phó, Công Tôn vận chuyển thần lực, lắc người nhoáng lên, hét to: “ Dài!” Bật người liền cao hơn mười trượng, đầu lớn như bánh xe, so với con thỏ còn cao hơn không ít, nắm lại nắm tay liền đánh, liền thấy con thỏ nhảy dựng ra thật xa, hướng Công Tôn thét lên một tiếng, một đạo phong nhận cực lớn phát tới, Công Tôn một quyền đem nó đánh tan, cười nói: “ Được thôi, còn biết ma pháp a!”
Con thỏ nhìn thấy đạo phong nhận không hữu dụng, liên tục thét lên, phong hệ ma pháp cuồng phát, phong nhận, phụ tiễn(tên), phong phược( dây trói), một cái tiếp một cái, nhưng không có một chút tác dụng với Công Tôn, bản thân hắn lại kháng ma, ngoại trừ cấm chú có thể tạo thành thương tổn nhẹ cho hắn, mấy tiểu ma pháp này căn bản không làm nên tác dụng, Công Tôn đứng bất động cho nó đánh, rõ ràng con thỏ cũng giận, liền phát ra phong hệ chung cực ma pháp long quyển phong bạo, long quyển phong thật lớn mang theo phong tiễn, phong nhận cùng băng vỡ liền đảo tới, thân hình Công Tôn chợt lóe, liền biến mất tại chỗ.
Khi thân hình xuất hiện trở lại, lại xuất hiện ngay sau lưng con thỏ, một quyền đánh vỡ phong thuẫn của nó, trực tiếp đánh bay nó, Công Tôn phi thường biến thái, không cần ma pháp, không dùng vũ lực, mà chỉ là cứng đối cứng, phải muốn đem con thỏ đánh phục, kế hoạch của hắn là đem nó làm sủng vật cho Hạ Lạc.
Con thỏ trùng trùng giận dữ, bị đánh thành hồ lô lăn lông lốc, đứng lên điên cuồng hét lên, mây gió lưu chuyển, trước người nó bắt đầu khởi động, Công Tôn vừa thấy, lắp bắp kinh hãi, đây là phong hệ cấm chú: Thiên Địa Tứ Ngược, ma pháp công kích, còn gấp mấy lần long quyển phong bạo. Đồng thời dẫn phát ra mấy lần long quyển phong bạo, liên kết vào nhau, lực phá hư rất mạnh. Dẫn phát dễ dàng, khống chế rất khó, biết rõ ràng đây là con thỏ đang liều mạng.
Cấm chú chính là cấm chú, rõ ràng con thỏ còn không thể khống chế, ma pháp thất khống, phản phệ liền xảy ra, ma pháp liền đảo ngược đánh về phía nó, Công Tôn lại không muốn nó chết, vung tay lên phá khai không gian, hư không dẫn dắt, ma pháp phong bạo đang hoành hoành bị hấp đến dị không gian, lại nhìn con thỏ, bùm một tiếng, ngã lăn trên mặt băng, hôn mê đi.
Thu lại pháp thân, tùy tay đánh qua cho nó một quang hệ hồi phục thuật, thời gian không lâu, con thỏ đứng lên nghi hoặc nhìn Công Tôn, hắn nói: “ Phục chưa, không phục đánh tiếp!”
Con thỏ nghe hiểu tiếng người, đem đầu lắc lắc, đột nhiên trên người hiện lên một trận thanh quang, biến thành một con thỏ nhỏ, nhảy đến dưới chân Công Tôn, biến nhỏ nhìn thật đáng yêu, Công Tôn xoay người ôm lấy nó, cười nói: “ Ha ha, không nghĩ tới ngươi biết biến thân, được, cấp a Lạc sẽ không thành vấn đề!”
Nói xong, phá khai không gian, thuấn di trở về, hắn cũng không muốn phí công đi tìm truyền tống trận, hiện tại hắn đối với truyền tống trận tương đối dị ứng, bạch quang chợt lóe, Công Tôn xuất hiện trong phòng, đang đứng ngay ma pháp trận, hắn tính toán tương đối chuẩn xác, từ trong ma pháp trận đi ra, mở cửa, đi ra ngoài.
Lúc này chợt nghe lão pháp sư bất lương kia đang nói: “ Tiểu thư xinh đẹp, hay là ngươi đi dùng cơm trưa với ta, tiểu tử ngốc kia tạm thời còn chưa về được, thí nghiệm ma đạo sư đâu có dễ dàng như vậy! A…a…ngươi làm sao đi ra!”
Hắn đang thao thao, vừa lúc thấy Công Tôn đứng phía sau Hạ Lạc, lúc ấy con mắt thiếu điều rơi trên mặt đất, trái tim chuyển vòng, miệng không nghe sai sử! Kém một chút đã hôn mê, lấy tay chỉ vào Công Tôn, phân không rõ phương hướng, chỉ cảm thấy cả người run lên, toàn thân cao thấp choáng váng.
Công Tôn thật bình tĩnh nhìn hắn, nói: “ Ta hoàn thành nhiệm vụ, cho nên đi ra!”
Lão pháp sư biến thành gà trống bị thiến, bén nhọn kêu lên: “ Cái gì…!” Thanh âm bén nhọn chói tai, dọa đến Công Tôn thiếu chút nữa lắc mình chạy, Hạ Lạc quay đầu thấy Công Tôn đứng ngay phía sau, cao hứng nhảy dựng lên, nói: “ Ngươi đã trở lại, ta nói mà, lão pháp sư này gạt người, các ngươi đi tin lời hắn, làm gì khó đến như vậy? A, con thỏ thật dễ thương, ta thích, ngươi bắt về cho ta sao?” Nói xong giật con thỏ ôm vào trong lòng.
Ba vị pháp sư khác cũng không phải người mới, rất rõ ràng, thí nghiệm ma đạo sư cũng không phải dễ dàng hoàn thành như vậy, đều há miệng nhìn Công Tôn như nhìn quái vật, liền thấy hắn tiện tay lấy ra cả đống ma hạch, đều ngoài tám cấp, bày trên bàn, nói: “ Ma hạch ngươi muốn.”
Lão pháp sư lắp bắp nói: “ Thật…thật…thật…hoàn…hoàn…hoàn.. thành..thành…a!”
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê