QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 70 : LAN ĐẾ TƯ VƯƠNG QUỐC
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: Tu Chân Giới
Ra khỏi pháp sư tháp công hội, Công Tôn thu hồi huy chương bảo thạch trong tay, vẫn đeo huy chương đại pháp sư, giả heo ăn cọp, hắn rất thích, người này tương đối lười biếng, nếu không cần cố sức thì sẽ không cố sức, đem trường bào ma đạo sư của pháp sư công hội phát cho thu hồi, thứ này ở trường hợp chính thức hãy mặc, là tượng trưng cho thân phận, cũng có tác dụng gia trì.
Đi ra rất xa, chợt nghe được phương hướng pháp sư tháp truyền đến một tiếng kêu điên cuồng, sau đó một âm thanh chát chúa kêu lên: “ Gọi tổng bộ! Gọi tổng bộ! Chỗ ta xuất hiện một ma đạo sư hơn mười tuổi!”
Mọi người đi trên đường bịt lỗ tai mắng: “ Kháo, pháp sư công hội sao lại có kẻ điên, kêu lớn tiếng như vậy, hơn mười tuổi có thể thành ma đạo sư thì lão tử đã sớm thành Sáng Thế thần, việc này nếu là thực thì cho ta uống nước lã bị nghẹn chết đi, đánh rắm cũng bị nổ chết!” Hắn vừa nói xong, lập tức đánh rắm một cái, kết quả, thân mình chấn động, đại kiếm đeo sau lưng chợt nhẹ đi, rớt xuống mặt đất, đập lên gót chân, kêu lên thảm thiết, trong tiếng cười nhạo của mọi người cắm đầu bỏ chạy, trong lòng còn nghĩ, chẳng lẽ đây là sự thật.
Trở lại khách điếm, liền nhìn thấy Khắc Cách Bột bọn họ đang cao hứng phấn chấn ngồi nói chuyện, vừa thấy Công Tôn bọn họ trở lại, Khắc Cách Bột vội đi tới, khom người nói: “ Chủ nhân, ngài đã trở lại.”
Công Tôn nhìn hắn khẽ cười, gật đầu nói: “ Không có chuyện gì chứ?”
Khắc Cách Bột cười lắc đầu, lúc này Hạc Lạc cùng ba pháp sư đi tới, mỗi người đều đeo huy chương đại pháp sư.
Người trong phòng nhìn thấy bọn họ, Mạch Cao Địch kêu lên: “ Ai nha, các ngươi thực sự đều thông qua cuộc thi đại pháp sư, các ngươi thật giỏi, mỗi một bậc đều có huy chương khác nhau, không giống kỵ sĩ chúng ta, căn bản không có huy chương gì, chỉ có thể phân biệt bằng đấu khí!”
Hạ Lạc ôm con thỏ nhảy vào, nàng được Công Tôn chỉ dẫn, cùng con thỏ ký kết khế ước, đặt cho con thỏ tên Mao Đoàn nhi, làm Công Tôn nghe đến bật cười, trong lòng nói chờ khi ngươi biết Mao Đoàn nhi này lớn tới bao nhiêu, thì ngươi sẽ thấy cái tên này buồn cười như thế nào.
Hạ Lạc cười a a nói: “ Vậy có cái gì, Công Tôn đã thông qua cả cuộc thi ma đạo sư luôn!”
Nói xong trộm nhìn năm người, thấy vẻ mặt bọn họ vẫn bình tĩnh, tò mò hỏi: “ Các ngươi không giật mình hay sao?”
Mạch Cao Địch bĩu môi, vỗ vỗ Mạc Tư Khoa nói: “ Thiết, thực bình thường, đội trưởng là tên biến thái, đừng nói là ma đạo sư, dù là đại ma đạo sĩ, pháp thần, đối với hắn mà nói cũng không tính là gì.” Bốn người khác cũng liền gật đầu, trên mặt hiện lên chữ: Đúng.
Điều này làm cho ba pháp sư kia thật không có mặt mũi, đồng dạng là người, sao lại chênh lệch lớn đến như thế! Cả đám thần tình đỏ bừng, chạy về phòng mình, Hạ Lạc dùng ánh mắt bội phục nhìn năm kỵ sĩ, liền nhìn thấy Lại Tư Đặc đứng lên, nói: “ Tốt lắm, chúng ta cũng về phòng.” Ba người khác đi theo, chỉ có Mạc Tư Khoa ở lại, bốn người kia đi nhanh.
Hạ Lạc gật đầu nói: “ Xem ra kỵ sĩ có sự thông minh trấn định hơn pháp sư!”
Công Tôn cười nói: “ Ngươi thật là bị bọn họ lừa a, muốn nói không kích động, trong nhóm người này chỉ có ngươi cùng Mạc Tư Khoa mà thôi, ngươi là vì đi theo ta đã lâu, đối với ta đã hiểu biết, Mạc Tư Khoa thì là người mới tiến triển đặc biệt nên mới thế.”
Vẻ mặt Hạ Lạc không tin, đang ở lúc này, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng thảm hào: “ Trời ạ, còn có thiên lý hay không chứ, mười người mà đã có sáu lợi hại hơn chúng ta! Còn cho người ta lăn lộn nữa không đây…!”
Hạ Lạc cười khanh khách, lúc này mới tin lời Công Tôn.
Công Tôn nói: “ Tốt lắm, nói một chút, a Mạc, có thu hoạch gì?”
Mạc Tư Khoa kích động nói: “ Ta thấy được Chiến thần đại nhân, thực chính là Chiến thần đại nhân a!”
Công Tôn khinh thường nói: “ Thiết! Hừ, ngươi nhìn thấy chỉ là một tia thần niệm do Chiến thần lưu lại mà thôi, lão già Chiến thần kia không biết đã chạy đi tới chỗ nào ngủ say mất rồi.”
Mạc Tư Khoa sửng sốt, nói: “ Không thể nào?”
Hạ Lạc nói: “ Rất có thể, Công Tôn đã gặp qua Quang nữ thần chân chính.”
Tiếp theo liền đem chuyện giữa Công Tôn và Quang nữ thần nói một lần.
Mạc Tư Khoa trừng lớn mắt: “ Theo ý tứ của nữ thần, hiện tại thần linh đều ngủ trong không gian của mình sao?”
Công Tôn nói: “ Được rồi, chuyện này không cần ngươi quan tâm, hay là nói chuyện của ngươi đi!”
Mạc Tư Khoa a một tiếng, dùng tay sờ đầu, có chút đỏ mặt, quả thật mình nghĩ được thần quan tâm, thật sự là xấu hổ! Vì thế liền nói: “ Chiến thần…thần niệm đã đem kỹ năng của thánh kỵ sĩ truyền cho ta, trong đó có rất nhiều đại chiêu lợi hại, hiện tại ta có thể sử dụng thành kính quang hoàn, lực lượng chúc phúc, thánh quang thuật, thuần tịnh thuật, thánh liệu thuật, trừng phạt quang hoàn, thánh thuẫn thuật…còn có trung giai thẩm phán, thánh hữu thuật, chế tài chi chuy, trừ tà thuật, cứu thục những quang minh thánh ấn cao giai, quang minh chúc phúc, thần thánh chi thuẫn, hi sinh chúc phúc, thần thánh chấn kích thì ta còn chư dùng được.”
Công Tôn nghe xong gật đầu, nói: “ Thu hoạch không nhỏ, chẳng qua ngươi hiện tại là một thánh kỵ sĩ không có vũ khí, về sau phải lưu ý!”
Mạc Tư Khoa kích động nói: “ Phải nha, lần này chiến thần công hội tặng cho ta một bộ thánh quang khải giáp, còn có một thanh thánh quang trường thương, ta hiện tại dùng tốt lắm!”
Hạ Lạc nghe xong sờ soạng lên đầu Mạc Tư Khoa, nói: “ Được lắm, tiểu Mạc hiện tại cũng là thánh kỵ sĩ, không đơn giản!”
Mạc Tư Khoa né tránh, nói: “ Tỷ tỷ, ta đã lớn, đừng sờ đầu ta nữa, sẽ biến ngốc!” Lời hắn làm cho Công Tôn ha ha cười to.
Màn đêm buông xuống không có gì để nói, ngày hôm sau mọi người lên thuyền, đi đường thủy, từ Lộc Nhi cảng xuất phát, phải ba ngày thời gian mới có thể đến Lan Đế Tư vương quốc, chân trước của bọn họ vừa lên thuyền, ma pháp sư công hội cùng Chiến thần công hội hai hội trưởng liền dùng truyền tống trận tự mình chạy tới, thánh kỵ sĩ cùng ma đạo sư trẻ tuổi, nhân tài nha, tuyệt đối là nhân tài! Người tài giỏi như thế làm sao để cho bọn họ bỏ đi, sau khi đến đây, hỏi hai hội trưởng ở đây đòi người, hai hội trưởng lúc ấy đều phát ngốc, hiện tại mới nhớ đến đã không hỏi bọn họ ở nơi nào, vì thế tìm tòi khắp toàn thành, nhưng chờ bọn hắn chạy tới, Công Tôn bọn họ đã sớm ngồi thuyền đi mất, làm hai hội trưởng mắng to hai phân hội trưởng là cái thùng cơm!
Trên thuyền cũng không có gì đáng nói, sau ba ngày, bọn họ đi tới thủ đô Á Đặc thành của Lan Đế Tư vương quốc, xa xa nhìn lại, Á Đặc thành dựa núi hướng biển, hình dáng như kim tự tháp, kiến trúc đều là hình đồng tâm tròn, từng bậc cấp đi lên cao, cao nhất chính là nơi quý tộc cùng quốc vương ở lại, trung tầng là tiểu quý tộc cùng sĩ nông công thương các cấp có tiền có thế cư ngụ, hạ tầng là bình dân, xuống thấp nữa là có địa hạ thành, nơi đây là thuộc bần dân, nô lệ cùng những đám người không dám ở ngoài ánh sáng.
Đến gần xem, là một thông đạo nối kết giữa trung hạ hai tầng, từ bên trong thành thị hướng ra ngoài nhìn lại, có thể nhìn thấy một tầng khác của thành thị. Khu vực biển bên trong của Á Đặc thành, trung tâm thành thị có một ít kiến trúc trang nghiêm, lại tới nữa, có thể nhìn thấy một cầu thang thật dài thông hướng lên tầng đỉnh, cầu thang cao nhất là một tòa điêu khắc nhìn không rõ, trên đầu điêu khắc là một đôi cánh thật to. Trong nghệ thuật của Á Đặc Lan Đế Tư đó là đại biểu sinh sôi không ngừng. Thiết kế chỉnh thể của thành thị thể hiện các loại nghệ thuật đỉnh cao nhất. Cuối cầu thang là thông hướng một tòa cung điện trang nghiêm.
Xa xa có thể nhìn thấy cung điện cực kỳ tráng lệ, cột đá thật lớn, dùng loại ngọc thạch màu trắng cực kỳ trân quý, ở dưới ánh nắng mặt trời tản ra hào quang ôn hòa, trong ba khu vực, có ba đoạn quân hạm, có thể nhìn thấy quân hạm đi tới lui, tiến hải cảng, Công Tôn còn có một loại ấn tượng khác hẳn, hơn nữa loại ấn tượng này càng lúc càng rõ ràng, trong minh minh, giống như có thứ gì đó đang hấp dẫn chính mình.
Bỏ thuyền lên bờ, Khắc Cách Bột vốn rất mẫn cảm với biển cả dùng tay sờ sờ lên gương mặt tái nhợt, chân đứng trên đất, thở ra một hơi thật dài, cảm giác của hắn đối với biển cũng cực kỳ giống như cảm giác của Công Tôn đối với truyền tống trận, phi thường phi thường dị ứng, theo lời Khắc Cách Bột mà nói cả đời cũng không muốn gặp lại.
Hết thảy mọi thứ của Lan Đế Tư vương quốc đều thật mới mẻ, trên đảo những cây cối dày đặc, hai bên đường đều là những hàng cây ăn trái sai quả, nhìn bầu trời xanh ngoài biển khơi, lại nhìn xem cây cối vờn quanh những kiến trúc, làm lòng người thư thái sảng khoái, Hạ Lạc nhìn đến ngây dại, những người khác thì càng khỏi nói, há to miệng ngỡ ngàng! A! Kêu lên một tiếng, Mạc Tư Khoa chỉ dùng ánh mắt đánh giá tòa thành thị thật lớn này, Công Tôn thì dùng ánh mắt hân thưởng nhìn ngắm hết thảy, trong ánh mắt của Mạc Tư Khoa, có mãnh liệt tự tin cùng tự tôn, đồng thời còn chứa dục vọng chinh phục, Hạ Lạc chỉ là thích thú, không mang theo một tia tạp niệm, những người khác thì vẻ mặt hâm mộ ghen tỵ, Công Tôn nhìn thấy biểu hiện của họ, âm thầm lắc đầu, người a, đại bộ phận là không có chí lớn, chỉ hận người ta có, lại hận mình không có.
Công Tôn mang theo mọi người đi tới trước, không bao xa, liền nhìn thấy cờ xí phấp phới, hào mang tung bay, một đội kỹ sĩ cưỡi độc giác thú đang chỉnh tề đội ngũ, tạo thành một hình chữ nhật thật lớn, mấy kỵ sĩ cưỡi độc giác thú màu trắng, trên người mặc khải giáp mới tinh, áo khoác màu đỏ, trong tay nắm chặt trường thương kỵ sĩ, mặt sau là đại kiếm kỵ sĩ, mặt sau nữa là trường đao kỵ sĩ, phía sau đó là khinh giáp bộ binh chỉnh tề, tất cả đều bày biện ra đội ngũ ngay ngắn.
Phía trước nhất là hai thánh kỵ sĩ, cưỡi hai con độc giác thú màu vàng, trên người mặc khải giáp màu vàng, trong tay cầm thánh kiếm cũng màu vàng, uy phong gấp trăm lần, sát khí lại ngàn dặm, nhìn thấy hai người kia, đấu khí thánh kỵ sĩ trên người Mạc Tư Khoa tự nhiên liền lưu chuyển, khí thế trướng cao, hai thánh kỵ sĩ đang lẳng lặng liệt đội trước tiên liền cảm nhận ra hơi thở của đồng loại, hai ánh mắt mang theo hàn quang bắn tới, gặp một đám người đang bước tới gần, trong đó tám chín người đều là hảo thủ, một người xem ra là người bình thường, một người trẻ tuổi tản ra khí thế đồng dạng, tuy loại khí thế này không mãnh liệt như họ, nhưng đó chỉ có thánh kỵ sĩ mới có, biết là người mới, chỉ dùng ánh mắt thưởng thức chúc phúc nhìn Mạc Tư Khoa, trong đó có ba phần cổ vũ, nhìn đến Mạc Tư Khoa sôi trào nhiệt huyết, nhịn không được muốn ngang nhiên thét dài một tiếng.
Bầu trời gió lộng, mây trắng nhẹ bay, ánh nắng càng có vẻ tươi sáng. Trên hải cảng, một chiếc xe ngựa hào hoa lòe lòe sinh huy. Tiếng chiêng gióng lên, ngựa dừng. Tiếng chiêng lại ngưng, kỵ sĩ đoàn đang sắp xếp chỉnh tề tạo ra đội nghi thức hoàng gia. Vệ binh cầm quân giới trong tay, mặc giáp nhẹ, đầu đội mũ giáp, trên bầu trời, có ma pháp sư bay lên không trung, chung quanh tìm tòi, cùng mặt đất bảo trì liên hệ. Mật thám, người hầu, độ cao khẩn trương, đang nhìn khắp bốn phía. Nhìn qua bên này, trọng thần quốc gia, những quý tộc lớn nhỏ mấy trăm người. Phía sau là những phu nhân tiểu thư, cả đám phấn son kiều diễm, cùng đi theo sau. Có hoa đồng phía trước, trong tay cầm theo giỏ hoa, bên trong đựng đầy hoa, đột nhiên, tiếng kèn vang lên, hai thánh kỵ sĩ gào to một tiếng, những kỵ sĩ sau lưng đứng thẳng tắp, rất nhanh giơ lên vũ khí trong tay, nhìn thẳng Công Tôn bọn họ, vẻ mặc tiện nhân của Mạch Cao Địch liền trịnh trọng nói: “ Không thể tưởng bọn họ vận dụng nhiều người như vậy đến đón tiếp chúng ta!”
Đã có 26 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
Công Tôn mắng: “ Đừng có mơ, mau tránh qua một bên, nếu ta không đoán sai, khẳng định là bọn họ đang muốn tiếp nhân vật trọng yếu nào đó!”
Vừa dứt lời, một quân sĩ chạy tới, trước tiên hành lễ bọn họ, sau đó nói: “ Các vị, mời lui sang một bên, quốc vương bệ hạ của chúng ta sắp về tới, hiện ở trong này không thông hành!”
Công Tôn gật đầu, tỏ vẻ hiểu được, mang theo mọi người lui ra một bên.
Tên tặc nhân Mạch Cao Địch còn la hét: “ Ta còn tưởng rằng mặt mũi chúng ta lớn, còn cho nhiều người như vậy tới đón chúng ta, nguyên lai là vui mừng vô ích một hồi.”
Đang nói, liền nhìn thấy ở phương hướng bọn họ vừa tới, một thiết giáp hạm đi tới, trên thuyền lộ ra lá cờ, đó là dấu hiệu của Hải thần, bên trên có chữ thập cùng hai thanh kiếm giao nhau, phía dưới là tấm chắn, thuẫn khắc cờ xí, quả thật là thuyền của quốc vương Lan Đế Tư vương quốc, mặt sau còn có bảy tám chiến hạm, hộ vệ cho thuyền lớn trung ương, chậm rãi đi vào cảng khẩu, những con thuyền đứng ngay cảng khẩu cũng cùng nhau tách ra hai bên.
Một tiếng kèn trầm thấp, liền nhìn thấy một đội người hầu từ trên thuyền đi xuống, đứng ngay hai bên, tiếp theo một thân ảnh cao lớn xuất hiện, nhìn thấy người này đầu đội vương miện, ở giữa khảm một viên hồng bảo thạch, nhìn lên mặt thì tuổi không lớn, khoảng chừng hai mươi, mái tóc dài màu vàng, mắt lam, sắc mặt hồng nhuận, vẻ mặt mỉm cười bình thản, da mặt trắng trẻo, trên người mặc vương phục màu trắng, trong tay cầm quyền trượng, chân mang giày ống cao, khoác áo choàng, trước khi xuống thuyền hướng mọi người phất phất tay.
Liền nhìn thấy những phu nhân tiểu thư thét lên ầm ĩ, Hạ Lạc công chúa cũng tán dương: “ Ai nha, thực suất!”
Công Tôn nghe xong, tức giận nói: “ Thiết, mặt trắng nhỏ!”
Nói xong liếc mắt nhìn quốc vương trẻ tuổi kia, khinh thường nói: “ Vùng ngực gầy ốm, vừa thấy đã không được!”
Nói xong dùng sức vỗ vỗ ngực mình, nói: “ Như chúng ta, vừa thấy mới biết mạnh mẽ!”
Hạ Lạc công chúa bật cười, tiến đến bên tai Công Tôn, nhỏ giọng nói: “ Ngươi lại ăn dấm chua…”
Nét mặt Công Tôn đỏ lên, ho khan một tiếng thật mạnh, Hạ Lạc công chúa càng cười vui vẻ.
Quốc vương bước xuống thuyền, mỉm cười nhìn mọi nơi, hướng đám người phất tay, phong lưu tiêu sái nói không nên lời, đột nhiên hắn quay đầu lại, vừa nhìn về phía đám người Công Tôn, hai thánh kỵ sĩ đi theo bên người có một đang nói khẽ gì đó với hắn, quốc vương trẻ tuổi nhìn Mạc Tư Khoa, gật đầu tán thưởng, chẳng qua ánh mắt hắn nhìn qua người Công Tôn, đương nhiên còn có Hạ Lạc, điều này làm cho Công Tôn không thích, hướng hắn bĩu môi, kéo Hạ Lạc ra sau lưng.
Lúc này quốc vương vừa thấy, bỏ lại mọi người, đi nhanh tới chỗ bọn họ, hai thánh kỵ sĩ vội vàng đi theo phía sau, những người khác cũng muốn cùng đi tới, bị quốc vương phất tay bảo dừng, mang theo hai thánh kỵ sĩ đi tới, cố ý như không thấy Công Tôn, hướng Hạ Lạc thi lễ, nói: “ Nếu ta không đoán sai, ngài chính là Hạ Lạc điện hạ đến từ Ngạo Lai quốc, chào ngài, nữ sĩ xinh đẹp, ta gọi là Đa Ni Lan Đế Tư, là hoàng đế Lan Đế Tư vương quốc, năm nay hai mươi tuổi, có gia sản, thân thể rất khỏe, đến nay chưa kết hôn, chẳng biết có thể thỉnh điện hạ cùng ta hồi cung trò chuyện không.”
Hạ Lạc đỏ mặt, nhìn hắn gật gật đầu, không nói gì, Công Tôn ngăn lại ánh mắt có tính xâm lược phi thường của hắn, nói: “ Thực xin lỗi, nàng không có hứng thú đi tới chỗ rách nát của ngươi để trò chuyện, chúng ta còn chuyện phải làm!” Hắn nói xong ác hung hăng liếc mắt nhìn Đa Ni Lan Đế Tư, người kia làm như không thấy ánh mắt của hắn, tiếp tục nói với Hạ Lạc: “ Công chúa điện hạ, đi vào vương quốc của ta, ta làm sao không chiêu đãi chu đáo, như vậy quá thất lễ, hay là nàng cùng ta hồi hoàng cung…”
Không chờ hắn nói xong, Công Tôn tiến lên một bước, ngăn ngay trước người hắn, hai người cũng cao ngang nhau, vừa lúc ngăn trở tầm mắt hắn, nhìn hai người giống như hai con gà trống đang kênh nhau, trừng mắt, hai thánh kỵ sĩ sau lưng quốc vương muốn tiến lên, bị hắn phẩy tay, hai người trừng mắt nhìn nhau ước chừng vài phút, không ai nói chuyện.
Cuối cùng, Đa Ni Lan Đế Tư nói trước: “ Tiểu tử, ngươi hỗn làm sao, không biết trong này là địa bàn của ta a!”
Công Tôn khinh thường nói: “ Thiết, ngươi chỉ như ngũ linh thái lang, được a, gan lớn, cả mã tử của ta ngươi cũng dám nhìn, có tin ta cho ngươi sơ sơ bì tử không!”
Đa Ni sửng sốt, hỏi: “ Ta biết ngươi không nói lời hay gì, nhưng ta muốn biết cái gì gọi là ngũ linh thái lang, sơ sơ bì tử lại có ý tứ gì?”
Công Tôn khinh thường nói: “ Không hiểu sao, ta dạy dạy cho ngươi, ngũ linh thái lang ý tứ là, ngươi chính là hai trăm năm, sơ sơ bì tử ý tứ là muốn chỉnh trị ngươi!”
Đa Ni gật đầu, lại hỏi tiếp: “ Vì sao lại nói ta là hai trăm năm, hai trăm năm lại có ý tứ gì?”
Công Tôn bày ra bộ dáng thông thái, nói: “ Đó sao, nói ra thì dài.”
Lời nói từ lâu thật lâu trước kia, có một người gọi là Tô Tần, hắn là một thuyết khách, rất có bản lãnh, hắn đồng thời làm thừa tướng cho sáu quốc gia, nhất thời rất là uy phong, nhưng cũng kết xuống rất nhiều cừu nhân. Sau đó hắn rốt cục ở Tề quốc bị người giết, quốc vương Tề quốc thật sự tức giận, nên báo thù cho Tô Tần, nhưng nhất thời không tìm được hung thủ, vì thế hắn suy nghĩ một kế sách, cho người cắt đầu Tô Tần giắt lên cửa thành, bên cạnh dán một đạo bảng văn nói: “ Tô Tần là một nội gian, ai giết hắn thưởng một ngàn kim tệ, cứ đến lĩnh thưởng.”
Bảng văn vừa ra, có bốn người đến xưng là chính mình giết Tô Tần. Tề vương nói: “ Không được giả mạo!”
Bốn người đều khẳng định là mình làm, Tề vương nói: “ Một ngàn kim tệ, bốn ngươi phân ra thì ít lắm?”
Bốn người cùng kêu lên: “ Một người hai trăm năm mươi.”
Tề vương vỗ án giận dữ nói: “ Người đâu, đem bốn kẻ “ hai trăm năm” này ra ngoài chém!”
Thế là từ “ hai trăm năm” đã cứ thế truyền lưu hậu thế.
Đa Ni gật gật đầu, bộ dáng như đã hiểu được, sau đó ác hung hăng trừng mắt nhìn Công Tôn, đưa tay ra vươn ngón trỏ, dùng sức chỉ Công Tôn, ý tứ là, ngươi! Sau đó làm một thủ thế mà toàn vũ trụ mọi người đều hiểu được, khoa vòng lên trên, hung hăng vươn ngón giữa, Công Tôn hắc hắc tà cười, động tác này của hắn, làm toàn bộ những quý tộc đang ngồi trên ngựa rớt luôn xuống đất, quốc vương bệ hạ thật quá sốc!
Tiếp theo, hai người đồng thời mắng to: “ Vương bát đản, dám chọc tới ta!”
Nói xong Công Tôn cùng Đa Ni đều thò tay đánh đối phương một quyền, hai người đồng thời kêu thảm thiết một tiếng, mắt mỗi người đều bầm đen, tiếp theo hai người cuồng hào định nhào đánh tiếp, Hạ Lạc cùng Mạc Tư Khoa ôm chặt Công Tôn, nói: “ Đội trưởng, đầu nhi, đừng đánh, đây là đang ở trên địa bàn của người ta!”
Hai thánh kỵ sĩ cũng giữ chặt Đa Ni, nói: “ Bệ hạ, bệ hạ, hình tượng, hình tượng! Phải chú ý hình tượng của ngài a!”
Vì thế hai đương sự giãy dụa nhìn đối phương, trong mắt như bốc lửa.
Lần này, làm những quý tộc chung quanh đều đứng ngây ngốc nơi đó, bọn họ không nghĩ tới có người dám động thủ với hoàng đế bệ hạ, càng không nghĩ tới bệ hạ lại làm ra động tác hạ lưu như thế, hai thánh kỵ sĩ nhất thời đầu óc không chuyển kịp, quên mất phía sau còn có đại binh, có thể đem những người này bắt lại, vì thế khiến cho hai gia hỏa kia trừng mắt nhìn nhau suốt hồi lâu.
Đột nhiên, hai người đồng thời ha ha cười to, tránh thoát ra, đi tới đối phương, hai người cùng giơ tay ra, hai tay gắt gao nắm lại, Đa Ni hoàng đế nhìn Công Tôn, cười nói: “ Như thế nào xưng hô?”
Công Tôn cười nói: “ Gọi ta là Công Tôn, ngươi cũng được, một quyền của ta có thể đánh chết một đầu ma hổ, không nghĩ tới ngươi lại không có việc gì!”
Đa Ni hoàng đế nói: “ Thiết, bằng ngươi sao, chẳng qua ngươi cũng không tệ, một quyền của ta có thể đánh chết một con rồng, không nghĩ tới chỉ đánh được bầm mắt ngươi!”
Tiếp theo hai người thay phiên tự thổi phồng, làm mọi người đứng ngốc ra, thẳng đến khi hoàng đế cùng Công Tôn bước lên xe ngựa, kỵ sĩ đoàn hộ vệ đi rồi, trên bến tàu còn yên tĩnh lặng lẽ, mọi người đều biến thành ngu ngốc, trong đầu óc một mảnh hỗn loạn, cuối cùng không biết ai đánh rắm một cái, cú đánh rắm này tác dụng quá lớn, trong hoàn cảnh yên tĩnh lại vô cùng vang xa, lập tức đem mọi người bừng tỉnh.
Mọi người điên cuồng gào thét chửi loạn, trên bến tàu nhất thời rối loạn, cuối cùng có một lão pháp sư đức cao vọng trọng ra mặt, cú đánh rắm kinh thiên vừa rồi chính là do lão nhân gia phóng ra, lão nhân gia bay lên giữa không trung, nói: “ Các vị, đừng loạn, đừng loạn!” Hắn vừa hét, mọi người liền yên lặng, vừa thấy thì ra là lão pháp sư Lạp Khắc Luân của Lan Đế Tư vương quốc, vừa nhìn hắn, nghe hắn tuyên bố sự tình phát sinh hôm nay rất ảnh hưởng quốc thể, bởi vậy không ai được đem chuyện này truyền ra, bằng không Lạp Pháp Luân hắn thật sự tức giận, hậu quả thực nghiêm trọng, vì thế mọi người cùng hướng Hải thần khởi thệ, sẽ đem bí mật này giấu kín trong lòng.
Theo Đa Ni hoàng đế tiến tới hoàng cung, hiện tại Hạ Lạc mới biết được cái gì gọi là hoàng cung, so sánh với nơi này, trong nhà mình đúng là ổ bần dân, còn những đại thần thì nhà của họ đúng là ổ heo! Trong những người này, chỉ có Khắc Cách Bột dùng ánh mắt hân thưởng cùng nghệ thuật để dò xét cung điện này, không ngừng tán thưởng, Công Tôn lại không có một điểm phản ứng, vẫn là hình dáng kia, Đa Ni đều nhìn thấy, không khỏi đánh giá hắn cao hơn ba phần.
Để cho mọi người tùy tiện xem chung quanh, cùng Công Tôn phân chia chủ khách ngồi xuống, hai thánh kỵ sĩ cùng đứng phía sau hoàng đế, người hầu dâng trà lên rồi lui ra ngoài, Đa Ni nói: “ Lần đầu tiên ta thấy ngươi, đã biết ngươi không phải người thường, lấy thực lực hiện tại của ta, đều nhìn không thấu ngươi, ta đã biết ngươi tuyệt đối không đơn giản!”
Nghe xong lời hoàng đế, hai thánh kỵ sĩ kinh hãi, nguyên lai bọn họ nghĩ Công Tôn chỉ là thùng cơm, trên người không có ma pháp cùng đấu khí dao động, càng xem càng giống phế vật! Nhưng ánh mắt của hoàng đế tuyệt đối lợi hại, cho tới bây giờ hắn không hề nhìn lầm ai, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn còn trẻ mà đã làm quốc vương. Hai người kia không khỏi ngây ngốc nhìn Công Tôn.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Dê
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 72 : TƯƠNG ĐÀM
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: Tu Chân Giới
Công Tôn cười cười, nhìn hoàng đế, nói: “ Ngươi cũng không tệ, ngươi là người đầu tiên ta phát hiện ma vũ song tu, nếu ta không nhìn lầm, ít nhất ngươi cũng có thực lực ma đạo sư cùng thánh kỵ sĩ.” Lời của hắn vừa nói ra, hai thánh kỵ sĩ sau lưng hoàng đế càng hoảng sợ, bọn họ chỉ biết là hoàng đế bệ hạ tuyệt không đơn giản, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn lại có thành tựu cao như vậy, ma kỵ sĩ vốn rất hiếm hoi trên đại lục, không nghĩ tới hoàng đế của bọn họ lại là một trong số đó.
Hoàng đế cười nói: “ Ngươi là người đầu tiên nhìn ra thực lực của ta, xem ra ngươi so với ta cao hơn rất nhiều, rốt cục ngươi là ai, ngươi đã đạt tới cấp bậc gì?”
Công Tôn nghĩ nghĩ, nói: “ Điều này thực khó mà nói, ta đương nhiên chính là ta, rốt cục ta là ai, điều này không thể nói cho ngươi, còn ta ở cấp bậc nào, ta nghĩ đại khái nên là thần cấp!”
Lời vừa ra, ba người đồng thời kinh hãi: “ Thần cấp!”
Phải biết rằng, từ pháp sư đến ma đạo sư là một bậc thang, từ ma đạo sư đến pháp thần là một bậc khác, một lần so với một lần càng khó khăn, vũ kỹ cũng như thế, mượn kỵ sĩ mà nói, từ kỵ sĩ đến thánh kỵ sĩ là một bậc, rất ít có người biết trên thánh kỵ sĩ còn một bậc, đó là thần thánh kỵ sĩ, pháp thần cùng thần thánh kỵ sĩ đều xưng thần cấp, kỳ thật thần cấp còn chia làm hai bậc, pháp thần cùng đại pháp thần, hạ vị thần thánh kỵ sĩ cùng thượng vị thần thánh kỵ sĩ, pháp thần cùng hạ vị thần thánh kỵ sĩ đều không có lĩnh vực, đến đại pháp thần cùng thượng vị thần thánh kỵ sĩ, còn có được lĩnh vực chính mình, sau khi có được lĩnh vực của mình, mới cách thần linh không xa.
Công Tôn không thể nói hắn đã sớm siêu việt cấp bậc của loài người, thời điểm hắn đến đây hắn là tiên, hiện tại đã sớm thành thần, nếu đem điều này nói ra, chỉ sợ ba vị trong phòng đều phát điên! Nhưng chỉ nói như vậy cũng làm ba vị kia thụ đả kích, cùng là người, chênh lệch lại lớn như thế!
Qua chừng năm phút, Đa Ni hoàng đế đột nhiên bước lên nắm tay Công Tôn, nói: “ Lão đại, ta nhận ngươi làm lão đại, ngươi mau dạy ta làm sao mới đạt tới thần cấp đi, ta từ sau mười tám tuổi, dù cố gắng thế nào cũng không tiến thêm, ta nghĩ ngươi nhất định có cách, mau dạy ta đi!”
Lúc này hai mắt hoàng đế nháy lia lịa, phong tình vạn chủng, vẻ mặt mị thái, nhìn Công Tôn giống như đang nhìn tiểu tình nhân, dọa đến Công Tôn bật ngửa, ngã dưới đất, một cước đem hoàng đế đá văng, mắng: “ Kháo, ta không phải thứ đó, đừng giở trò, ghê tởm chết người, thật là buồn nôn!”
Hoàng đế chợt tỉnh ngộ mình vừa rồi làm quá mức, bèn cười hai tiếng, xoa xoa tay nói: “ Sai lầm, sai lầm! Ta là quá kích động!”
Hai thánh kỵ sĩ cúi thấp đầu, vì vị hoàng đế như vậy mà bi ai, trong lòng nói cả đời ta xem như xong rồi, không thể tưởng được hoàng đế lại thích nam nhân a, ta nói sao nhiều mỹ nữ như vậy mà hắn không có hứng thú, nhìn thoáng qua nhau, trong lòng nói không phải hắn cũng có ý tứ với chúng ta đó chứ, nếu không vì sao lại thích hai chúng ta đến như thế, tưởng tượng đến đó, hai người miệng phát đắng, trong lòng phát ngất, ánh mắt phát nổ.
Công Tôn đứng lên, nói: “ Kỳ thật nói lên cũng không có gì, rất đơn giản, từ thánh cấp đến thần cấp, nếu nhờ vào lực lượng mà tiến cũng vô dụng!” Gặp ba người đều nhìn hắn, Công Tôn nói: “ Nếu muốn từ thánh cấp đến thần cấp, nặng nhất chính là tu tâm!”
“ Tu tâm? Tâm còn có thể tu sao?” Đa Ni hoàng đế vẻ mặt thật hiếu kỳ, Công Tôn thở dài, nói: “ Ngươi đúng là “ hai trăm năm”!”
Đa Ni mặt phát lục, nói: “ Nói ta là “ hai trăm năm” ta liền trở mặt!”
Công Tôn khinh thường nhìn hắn, bĩu môi, vẻ mặt phong cách, hoàng đế biến đổi sắc mặt, siểm mị nói: “ Công Tôn lão đại, ta sai lầm rồi, ngài cứ nói tiếp, hắc hắc hắc hắc…”
Nghiêm mặt nói: “ Các ngươi không rõ cái gì là tu tâm sao? Tu tâm, đó là nói mình phải đề cao tâm cảnh, chính là nếu muốn có đột phá, đừng nói người có lớn mật bao nhiêu, có bao nhiêu vốn liếng, chỉ cần tâm cảnh tiến triển, tự nhiên sẽ mại nhập thần cấp.”
Hai thánh kỵ sĩ nghe đến một đầu mờ mịt, mắt to trừng đôi mắt nhỏ, ai cũng không rõ, Đa Ni hình như bắt lấy điều gì, đứng ngây ra, hai mắt tỏa ánh sáng, khí thế trên người không tự chủ được bộc phát ra, áp lực cường đại hướng bốn phía đánh tới, hai thánh kỵ sĩ vội vàng vận khởi đấu khí chống cự, mọi thứ trong phòng đều bị dập nát bạo liệt, liền nhìn thấy Đa Ni nhắm mắt lại, đứng yên bất động, khí thế trên người càng ngày càng cường, hai thánh kỵ sĩ liền cảm giác áp lực càng ngày càng nặng, còn muốn đi ra ngoài thì đã muộn, hoàn toàn không thể động đậy.
Thời điểm mấu chốt, liền cảm giác có một đạo lực lượng rót vào cơ thể, áp lực trên người đột nhiên biến mất vô hình, ngẩng đầu vừa thấy, liền thấy Công Tôn vẻ mặt mỉm cười nhìn bọn họ ngoắc tay, hai người cảm kích nhìn Công Tôn gật đầu, theo Công Tôn đi ra ngoài, lúc này bọn họ mới hiểu được chênh lệch giữa mình và thiếu niên kia cũng không chỉ là một chút, đó là như trời với đất, trong lòng bội phục Công Tôn đến sát đất.
Ra khỏi phòng, Công Tôn nói: “ Hai người thủ ở đây, trước khi Đa Ni đi ra, dù kẻ nào cũng không cho đi vào, nếu có người mạnh mẽ đòi vào thì giết không tha!”
Công Tôn nói xong trầm mặc xuống, tuy không phóng ra khí thế, nhưng chỉ động tác như vậy, hai người không khỏi dừng chân đứng thẳng, cung kính cấp cho Công Tôn một lễ kỵ sĩ trang nghiêm, cấp xong hai người cũng thoáng sửng sốt, không rõ vì sao vừa rồi mình lại sinh ra ý niệm phục tùng thiếu niên này trong đầu.
Bỏ lại hai người họ, Công Tôn chạy loạn trong đại điện, thỉnh thoảng lại hôn gió các thị nữ đi ngang, nháy mắt, biểu tình khốc khốc khiến cho trái tim các thị nữ không ngừng nhảy mạnh, gương mặt đỏ bừng, đi đường không nổi, Công Tôn tặc cười chạy ra đại điện, tìm Hạ Lạc bọn họ đang du đãng trong hoàng cung, mang theo bọn họ đi ra ngoài, Mạch Cao Địch nói: “ Đội trưởng đầu nhi, chúng ta muốn đi đâu, còn chưa xem xong đó?”
Công Tôn nói: “ Ngươi ngu ngốc hả, trời sắp tối rồi, chúng ta không phải đến ngắm cảnh, là tới tham gia đại hội, đương nhiên phải đi báo danh trước, sau đó nhìn xem nên tiếp tục làm gì!”
Nói đến mức làm Mạch Cao Địch ngượng ngùng cười hắc hắc, muốn đi ra ngoài đâu có dễ dàng, vì thế Công Tôn cho Khắc Cách Bột đi tìm hai thánh kỵ sĩ đòi một thủ lệnh, lúc này môn vệ mới thả cho họ đi ra, sau khi đi ra đường thì nghe ngóng chung quanh, hội trường của đại lục liên hội cách nơi này không xa, nằm phía bên kia của Hải thần điện.
Những quốc gia trên Đông Thắng thần châu đại lục phân biệt ở trên chính lĩnh thổ của mình luôn có quyền lực tuyệt đối, đều là những quốc gia tổ chức không đồng nhất, lẫn nhau vì bảo trì sự câu thông, mỗi cách năm sáu năm, sẽ tề tựu tại Lan Đế Tư vương quốc là nước trung lập, thảo luận sự phân tranh giữa các quốc gia, địa điểm khai hội nằm trong Hải hoàng thần điện, sau khi hiệp nghị thành lập liền cắt đầu trâu lấy máu, viết xuống điều văn quyết nghị, tăng thêm tính quyền uy thần thánh không thể xâm phạm của quyết nghị. Sau đó mỗi quốc gia cũng sao lại một phần, mang về nước dâng cho quân vương.
Bọn họ là người đến đăng ký cuối cùng, ngày mai phải khai hội, hôm nay mới đến, đến trước thần điện, báo danh, xuất ra quan phương ấn tín, tự nhiên có người thỉnh bọn họ đi vào, đi đến chỗ báo danh của đại hội, ký lại tên tuổi của mười người đến từ Ngạo Lai quốc, đương nhiên tên của Khắc Cách Bột không lưu lại, hắn dọc theo đường đi tuy dùng tiền của công, nhưng thân phận của hắn là người hầu của Công Tôn, coi như dùng tiền công khoản đi du lịch, muốn quái chỉ có thể quái Công Tôn lấy quyền mưu tư, không có quan hệ gì tới hắn.
Hết thảy làm xong, có người mang họ đến dịch quán nghỉ ngơi, trong lúc tham gia đại hội, bọn họ sẽ ở đây, những phí tổn đều do đại hội phụ trách, nhưng phí tổn sẽ dựa theo đầu người phân bố, Công Tôn bọn họ đi vào bên trong, vừa nhìn thì thấy nhóm mình đến muộn nhất, những quốc gia khác đã sớm đến đông đủ.
Cũng phải, bọn họ ngồi thuyền tới, người ta lại ngồi truyền tống trận tới, tự nhiên không thể so sánh, chỉ việc này đám người Hạ Lạc đối với Công Tôn thật không hài lòng, bởi vì đến muộn nhất, nên địa phương phân cho bọn họ là kém cỏi nhất, những nơi tốt đều bị người ta chiếm hết, Công Tôn đối với chuyện này không thèm để ý, nói: “ Dọc theo đường đi ăn gió uống sương, có chỗ nằm là được, đừng cho là ta không biết các ngươi muốn làm gì, các ngươi là muốn ta nói với Đa Ni, đi vào hoàng cung để ở chứ gì.”
Lại Tư Đặc cười nói: “ Đội trưởng đầu nhi, điều gì cũng không gạt được ngươi, nếu không ngươi đi nói xem?”
Công Tôn nói: “ Thiết, ta không đi, hiện tại gia hỏa kia đang bế quan, đi cũng như không, qua vài ngày nói sau.”
Thấy Công Tôn đã đáp ứng, mọi người cũng không nói thêm, bèn về phòng nghỉ ngơi.
Đã về mà miệng của Mạch Cao Địch còn chưa dừng, nói: “ Hay thật, chỗ rách nát nào đây, ai yêu, ngươi xem xem, ngươi xem xem, nhìn cái bàn là muốn nôn, nhìn cửa sổ đi, không có ánh sáng, còn có cửa, gió thổi ù ù, nơi này làm sao sánh với hoàng cung!”
Lại Tư Đặc nói: “ Đầu nhi! Có kém như ngươi nói sao, ta nhìn thấy cũng được!”
Công Tôn mắng: “ Kháo, thằng nhãi này đang nhắc nhở ta đừng quên nói với Đa Ni đây, Mạch Cao Địch, ngươi còn lằng nhằng ngày mai ta cho ngươi một bài tập huấn, thẳng đến khi đại hội chấm dứt!”
Mạch Cao Địch vừa nghe hai chân mềm nhũn, lập tức bỏ chạy, người trong phòng đều ha ha cười to.
Màn đêm buông xuống không nói chuyện, sáng hừng đông hôm sau, mọi người thức dậy, rửa mặt xong, tất cả thu thập, xăn tay áo, chuẩn bị đại hiển thân thủ, Công Tôn đi ra vừa thấy, mắng: “ Các ngươi ngu ngốc sao, hôm nay khai hội, đều là dùng võ miệng, cần phải làm thế này sao!” Hạ Lạc bật cười, các kỵ sĩ đỏ mặt bỏ chạy ra ngoài.
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh
Trời cao ngày ấm, đại biểu các nước tề tập một chỗ, chuẩn bị an bài hội nghị đại hội đại lục, đương nhiên, mở đầu là dùng nước bọt chiến, chỉ trích nhau, đủ mọi lý do, trong đó có hai việc đề cập đến Ngạo Lai quốc, nhóm đại biểu Sa Đả quốc vừa nhìn thấy Công Tôn thì trùng trùng giận dữ, chỉ trích Công Tôn vốn là thần sử của Sa Đả quốc lại đi đầu địch phản quốc, đối với chuyện ngày trước Công Tôn đến từ Ngạo Lai quốc thì không đề cập tới, kết quả, Công Tôn nhẹ nhàng nói hai câu, đem đội trưởng bên kia tức giận muốn chết, Công Tôn chỉ nói: “ Cha không hiền, con phải đi tha hương, vua bất chính, thần đầu ngoại quốc!”
Ý tứ kia vô cùng rõ ràng, hoàng đế các ngươi không được, thượng bất chính thì hạ tất loạn, ta đầu địch cũng là bình thường, đem trách nhiệm ném đi không còn một mảnh, đây cũng giống như quảng cáo, ly dị ( trách nhiệm không phải ta), không con( trách nhiệm cũng không do ta), cũng như vậy, ý tứ Công Tôn là, ta phản quốc, trách nhiệm không tại ta, đầu địch, trách nhiệm cũng đừng trách ta, tất cả đều do hoàng đế vô năng của các ngươi tạo thành.
Một phía khác, chính là Sắc Mục quốc trách mắng Ngạo Lai quốc vô cớ khấu áp sát hại “ thương nhân” của Sắc Mục quốc đến Ngạo Lai quốc, yêu cầu Ngạo Lai quốc xuất ra giải thích hợp lý, bằng không toàn bộ hậu quả đều do Ngạo Lai quốc phụ trách, Công Tôn bình tĩnh nhìn phó đội trưởng của Sắc Mục quốc đang phát biểu, chưa nói gì, hắn nhìn đội trưởng Sắc Mục quốc đang che mặt, cũng chính là công chúa của họ cảm thấy rất hứng thú, nghe Hoa Thanh Trì nói nàng ta mặt mũi xuất chúng, Công Tôn rất muốn kiến thức thử xem, đáng tiếc nàng ta dùng khăn che mặt, không nhìn thấy rõ.
Nghe phó đội trưởng dây dưa dài dòng nói mãi, Công Tôn không kiên nhẫn phất phất tay, nói: “ Các ngươi a, vừa muốn làm kỹ nữ vừa muốn lập bài phường, một bên hô ta là thân sĩ, một bên làm ra những hoạt động trộm gà trộm chó, ngươi nói nhiều như vậy, ngươi mệt chưa, đi xuống nghỉ ngơi đi, trong này tùy tiện tìm một người thay ngươi nói chuyện âm thanh còn lớn!”
Nói xong, không chờ hắn phản ứng, xoay người bước đi, làm tên gia hỏa kia tức giận muốn đuổi theo trừng phạt, bị công chúa ngăn cản.
Tiếp theo, an bài công bố trận đấu, trước tiên là từng người, sau đó là đoàn thể, cuối cùng quốc gia nào toàn thắng sẽ có ban thưởng phong hậu, hơn nữa còn tìm được chức vị minh chủ của các nước trong năm năm, tương đương với chủ tịch liên hợp quốc hoặc là chức vị bí thư trưởng, có được đặc quyền nhất định, đây mới là chủ yếu, cũng là nguyên nhân chủ yếu mà các nước tích cực đến tham gia hội nghị, nhưng không ai biểu lộ ra mà thôi.
Theo ngày mai bắt đầu, tiến hành cuộc tỷ thí cá nhân mười ngày, dù là ai, cũng sẽ cam đoan người một nhà không đấu lẫn nhau, đều thông qua tinh tâm an bày, đương nhiên một khi đã thông qua tinh tâm an bày, bên trong tự nhiên còn có phân chia, thế là Sa Đả quốc cùng Sắc Mục quốc đều đánh với Ngạo Lai quốc, hơn nữa đều là những người cực mạnh đối kháng bọn họ, đều nghĩ Ngạo Lai quốc là nhuyễn quả hồng, đều muốn cắn một ngụm, hết thảy tiến hành xong rồi, mọi người đi xuống chuẩn bị, ngày đầu tiên của đại hội viên mãn chấm dứt, đương nhiên, đêm đó phát sinh rất nhiều biến hóa, các nước tiến hành âm thầm cấu kết, liên thủ hợp túng, gà bay chó chạy, không khai trương nhưng vẫn có người đến liên hệ với Ngạo Lai quốc, nhưng đều là một ít nước nhỏ, nước yếu, việc này Công Tôn đều giao cho Khắc Cách Bột, hắn phát hiện người này ngoài việc làm thương nhân, làm chính khách cũng thực thích hợp.
Kiếm thời gian ở không đi tới hoàng cung, hai thánh kỵ sĩ vẫn còn thủ vệ nơi đó, hoàng đế còn chưa xuất quan, Công Tôn cũng không ở lâu, nói hai câu liền đi ra, màn đêm buông xuống không nói chuyện, sáng hôm sau, mọi người dậy sớm, ăn uống xong, tất cả đều chạy tới giáo trường thi đấu quốc gia, sân thi đấu nằm bên một sơn nhai ở tầng dưới chót, dựa núi ven biển, làm rất lớn, chủ yếu là vị trí tốt, hai, ba tầng quý tộc lão gia đều có thể nhìn thấy rất tiện, bình dân cùng người thấp kém trong xã hội cũng có thể tiến đến nhìn xem, suy nghĩ thật chu đáo.
Từ trên thềm đi xuống tầng thứ hai, tiến vào thông đạo hành lang dài, vừa đi vừa xem phong cảnh chung quanh, rất nhanh đã đi xuống tầng thứ nhất, vừa thấy, hay nha, người người tấp nập, tất cả đều là dân chúng đến xem náo nhiệt, nhưng cấp bậc sâm nghiêm, bình dân cùng thương nhân tiểu quý tộc đều đi sát dưới chân tường, trung gian là thượng tầng xã hội cùng quý tộc thân sĩ đi tới, hạ nhân là không được đi, nếu không bị thành vệ quân tuần tra nhìn thấy sẽ bị roi quất tới.
Theo những thông đạo giành riêng cho sứ đoàn các nước thi đấu đi ra sân, từ xa xa nhìn xem, cả sân thi đấu tu kiến thập phần hoành vĩ tráng quan, vách tường đá cao lớn, đại môn hình bầu dục, trên vách tường vẽ đủ loại truyền thuyết về thần linh cùng cảnh tượng các anh hùng đủ thời đại chiến đấu, khí thế hoành đại, người xem thấy thân nhiệt sôi trào, tiến vào bên trong, cả sân thi đấu hình tròn, bên ngoài cao trong thấp, từ bên ngoài cùng đến trung ương hình thành như cầu thang dần dần giảm xuống dưới, đến ngay trung ương, chính là một thai cao hình tròn rộng mênh mông, bốn phía quanh thai cao đều có chỗ ngồi cho khách quý, đều là những tiểu không gian độc lập, tình huống bên trong đều nhìn không tới, có một thông đạo xuyên thông qua các nơi, dài nhất có mười thông đạo thẳng đến tầng cao nhất của sân thi đấu, cũng chính là nơi xa nhất.
Cả sân thi đấu đều được trang bị ma pháp truyền thanh cùng đủ loại trang bị phòng hộ, ở bốn phía sân khấu trung ương còn có phòng hộ tráo thần cấp, cam đoan bên trong tỷ thí sẽ không làm bị thương người xem bên ngoài, theo truyền thuyết, sân thi đấu này là được Hải thần ân tứ, phòng hộ tráo kia cùng với ma pháp hộ bích trong hoàng cung đều giống nhau, tất cả đều xuất từ bút tích của Hải thần, không biết có thật hay không.
Người xem đến khắp từ ngũ hồ tứ hải, các nơi trên thế giới, chẳng những có Đông Thắng thần châu đại lục, còn có người của đại lục khác, chân chính náo nhiệt phi phàm, ở ma pháp công hội đều có truyền tống trận đi thông các nơi trên thế giới, vô cùng phương tiện, nhưng giá tiền cũng không thấp, ngồi một lát đã đủ số tiền cho người nghèo chi tiêu nửa tháng, xem ra người có tiền ở trên thế giới này cũng rất nhiều, cho nên sinh ý ma pháp công hội dị thường phát triển, lần này khẳng định lại thừa dịp kiếm được số tiền lớn nha.
Khắc Cách Bột giống một gian thương, nhìn thấy đám đông mãnh liệt, hai mắt lóe ra ánh sáng của kim tệ, âm thầm nghĩ kế: Mấy người này, nếu bán vé cho họ xem thì phải kiếm được bao nhiêu tiền a, đừng nói chi đến áo cơm ngủ nghỉ trong đại hội, khó trách Lan Đế Tư vương quốc lại đồng ý cho các nước chạy đến chỗ bọn họ gây nháo, nguyên lai cơ hội phát tài trong này thật sự đúng là trảo một bó to, không cần nói gì khác, chỉ nói đại hội tụ tập năm năm một lần, liền đủ cho Lan Đế Tư vương quốc chi tiêu nửa năm, vậy còn không giàu sao được, hắn nghĩ kế lúc trở về cũng phải làm ra loại hội nghị có hình thức như thế mới được.
Hôm nay dựa theo lệ thường phải do hoàng đế Đa Ni tham dự lễ khai mạc, sau đó diễn thuyết! Hoan nghênh! Nhiệt liệt hoan nghênh những từ vô nghĩa linh tinh gì đó. Nhưng lần này không có, là do lão hoàng đế Lý Cách Tư đời trước đi ra thay mặt hoàng đế Đa Ni diễn thuyết, dựa theo ý tứ của Lý Cách Tư, hoàng đế Đa Ni bởi vì có nguyên nhân đặc thù nên không thể đi ra, cho nên hắn đại biểu cho Lan Đế Tư vương quốc hoan nghênh tinh anh các nước đi vào vương quốc tham gia đại hội. Còn chuyện của hoàng đế Đan Ni, ngoại trừ Công Tôn thì không còn ai biết.
Tiếp theo thì tiến hành một loạt biểu diễn, một đám mỹ nữ đi ra ca múa, bởi vì Lan Đế Tư vương quốc vĩnh viễn là nước trung lập, cho nên không tham gia cuộc thi đấu, nhưng bọn họ cũng sợ bị những quốc gia khác có ý đồ đối với bọn họ, vì thế bắt đầu tiến hành một hồi biểu diễn, đem thực lực của mình ra triển lãm, cũng có ý tứ như thị uy, minh xác lập trường của chính mình. Chúng ta không gây chuyện, nhưng cũng đừng có ai đến gây chuyện chúng ta, bằng không sẽ cho ngươi nếm mùi!
Muốn nói đến, thực lực của Lan Đế Tư vương quốc ở trên toàn đại lục, thậm chí toàn thế giới cũng không kém nha, trước tiên là trọng trang bộ binh biểu diễn, sau đó là khinh kỵ binh, trọng kỵ binh, cách đấu binh, kỵ sĩ đoàn, sau đó là không trung bộ đội, Lan Đế Tư vương quốc là quốc gia duy nhất có bộ đội không trung trên toàn đại lục, liền nhìn thấy một tảng lớn sư chí bộ đội từ trên bầu trời bay qua, trên sư chí có cung tiễn thủ, chờ sau khi bọn hắn bay qua là đến pháp sư đoàn.
Pháp sư đoàn của Lan Đế Tư vương quốc cũng tương đương cường hãn, bọn họ có hai ma đạo sư, ngoài ra còn có một đại ma đạo sĩ, có trăm đại pháp sư, toàn đại lục đã chiếm hơn một nửa pháp sư, thực lực cường đại như vậy không phải là quốc gia nào cũng dám dễ dàng kháng cự, nếu không phải quốc vương tuân thủ hứa hẹn đối với Hải thần, vĩnh viễn trung lập, chỉ sợ toàn đại lục đều thuộc về bọn họ.
Ma pháp hoa lệ được thả ra, trong phút chốc bầu trời lóe tia sáng kỳ dị, cùng lúc đó, những quân hạm trú đóng nơi cảng khẩu đều thổi kèn, ô ô ô…vang vọng thiên địa, tiếng vang thật lớn vọng toàn thành, những người ngồi trên đài cao hướng ra ngoài nhìn lại, có thể nhìn thấy những quân hạm tiến qua cảng khẩu, mỗi quân hạm đều có thủy thủ liệt đội đứng trên boong, mặt hướng hoàng cung làm kính lễ.
Đối với loại trường hợp này, mọi người nhìn thấy cũng không chỉ một lần nên cũng không lưu ý bao nhiêu, nhưng Công Tôn là lần đầu tiên nhìn thấy, nên xem thích thú, đều nói bên trong thì phải xem bản lĩnh, bên ngoài phải xem náo nhiệt, mấy lực lượng cường đại này lọt vào trong mắt Công Tôn, vốn không đáng giá nhắc tới, vì quá mạnh sẽ có áp lực, đối phó với bọn họ cũng thật dễ dàng, hình dạng trước mắt, chính hắn chỉ cần thi triển chút kế nhỏ là có thể thu phục.
Chẳng qua Công Tôn không có hứng thú làm mấy thứ này, hiện tại hắn chỉ muốn lý giải thế giới này một chút, coi như là đi ra du lịch, đợi khi kế hoạch của mình hoàn thành, có thể về nhà, hết thảy những thứ trên thế giới này đối với Công Tôn mà nói, chỉ là một giấc mộng, qua mắt như mây khói, hắn không nghĩ đi can thiệp quá nhiều vào bọn họ, nhưng sự tình ở trên đời này đều phát triển dựa theo ý tứ của ngươi sao chứ.
Đợi hết thảy biểu diễn xong rồi, ngày đó giữa trưa, lúc này, Lý Cách Tư lão hoàng đế đi ra nói: “ Ta tuyên bố, đại tái chính thức bắt đầu!”
Đã có 14 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Anh