QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 34 : SƠ TIẾN SA ĐẢ
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Lặng lẽ thoát thân khỏi thương đội của Ca Bố Lâm, Công Tôn mang theo Hạ Lạc một mình đi hướng Sa Đả đế quốc quốc đô Lạc Gia thành, mấy ngày nay, Ca Bố Lâm nhiệt tình chiêu đãi bọn họ, những người trong thương đội cũng đem hai người nâng lên thật cao như muốn cảm ân cứu mạng, giống như đặt trên đầu sợ bị dọa, đặt trong miệng sợ bị tan, làm hai người thật không thích ứng, đương nhiên, còn có cả Đồ Lang dong binh đoàn muốn chiêu lãm, vì vậy, hai người thừa dịp không trăng gió lớn buổi tối mà chạy trốn.
Sáng hôm sau, đã rời thương đội của Ca Bố Lâm thật xa, Hạ Lạc dừng chân đầu tiên, nói: “ Ta mệt!”
Công Tôn quay đầu, nhìn nhìn nàng, nói: “ Ta cõng ngươi?”
Hạ Lạc nói: “ Không cần, đều đã đi nửa đêm, chúng ta nghỉ ngơi một chút lại đi thôi.”
Tính tính thời gian, trời cũng đã sắp sáng, Công Tôn nói: “ Được rồi.” Nói xong, lấy lều trại bên trong không gian trữ vật, dựng lên cho Hạ Lạc đi vào, hắn khoanh chân ngồi bên ngoài lều, chuẩn bị hành công, lúc này Hạ Lạc thò đầu ra, hỏi: “ Công Tôn, ngươi vì sao mỗi ngày đều phải khổ luyện không ngớt a, ngươi đã rất lợi hại.”
Công Tôn hướng nàng cười tà tà, nói: “ Vì muốn bảo hộ ngươi thật tốt, bằng không, gặp gỡ nguy hiểm, ai tới cứu ngươi, hắc hắc hắc hắc…”
Hạ Lạc đỏ mặt rút đầu vào trong lều, nàng không nhìn thấy vẻ cô độc sâu sắc trong ánh mắt Công Tôn, vẻ mặt đó giống như một con sói cô đơn rời khỏi bầy đàn, vô cùng thê lương, vô cùng mê mang, tìm không thấy đồng bạn chính mình, cũng không biết đường ra của bản thân mình ở nơi nào.
Lắc lắc đầu, áp chế tình cảm trong trái tim, lại cố gắng vận chuyển cửu thiên thập địa diêm là thái âm chánh pháp, vài ngày gần đây, vô luận hắn có cố gắng như thế nào, đều cảm giác không hề tiến cảnh, ngoại trừ âm khí càng thêm ngưng thật ra, không còn tiến thêm, cho nên Công Tôn gia tăng tu luyện.
Lúc này, chợt nghe tiếng của Hạ Lạc bên trong lều trại vọng ra: “ Nghỉ ngơi đi, Công Tôn, ngươi không biết dục tốc sẽ bất đạt hay sao?”
Nàng nói chuyện phi thường mềm nhẹ, nhưng đối với Công Tôn mà nói, liền giống như tiếng sét đánh bên tai: dục tốc ắt bất đạt! Ha ha, ta hiểu được, may mắn có nàng nhắc nhở ta, bằng không, ta phải rơi vào ma đạo! Lấy tay lau mồ hôi lạnh, Công Tôn dừng vận công.
Bởi vì thiên địa nguyên khí nơi này nồng hậu hơn nhiều so với thế giới trước kia của Công Tôn, hơn nữa bầu trời còn có ba vầng trăng sáng, đối với việc tu luyện của Công Tôn phi thường có lợi, vì muốn nhanh khôi phục thực lực chính mình, Công Tôn từ sau khi hoàn hồn, liền mỗi ngày điên cuồng tu luyện, không hề gián đoạn, bởi vậy ngưng kết đại lượng thuần âm linh lực, sau này, nếu không phải âm dương hỗ đấu, làm cho thuần âm linh lực kết hợp ma lực hình thành ám hệ ma châu, chỉ sợ Công Tôn đã sớm nhập ma, vô hình trung trốn qua một kiếp, Công Tôn cũng không hay biết.
Tất cả thuần âm linh lực đều biến thành ám hệ ma châu, Công Tôn lại bắt đầu mỗi ngày đại lượng tụ tập áp súc, lần này là bắt đầu, nhưng đã có chiêu số trước đó, tốc độ nhanh hơn, rất nhanh liền đem tổn thất bổ trở về, vốn Công Tôn còn đang âm thầm vui mừng, hôm nay được Hạ Lạc nhắc tỉnh, mồ hôi lạnh tuôn ra, chính mình lo chạy quá nhanh, lấy tâm tính hiện tại, rõ ràng là không thể khống chế linh lực quá tràn đầy.
Vặn eo một cái, Công Tôn mắt nhìn bầu trời, nói: “ Cảm ơn ngươi!”
Hạ Lạc bên trong không nghe được rõ ràng, hỏi: “ Ngươi đang nói gì? Ta không có nghe.”
Công Tôn nói: “ A? A! Ta sao, ta nói, ta nói…ta muốn đi vào!” Kêu to một tiếng, tiến vào trong lều, tiếp theo bên trong truyền đến một trận thét lên cùng tiếng đánh nháo ầm ĩ…
Ánh mặt trời ấm áp sáng sớm chiếu xuống mặt đất, Công Tôn từ trong lều trại đi ra, nhìn nhìn mọi nơi, kêu lên: “ Đại tiểu thư, rời giường, mặt trời đã rọi tới mông rồi đó!”
Chợt nghe Hạ Lạc kêu lên bên trong: “ Xú lưu manh!”
Tiếp theo nàng cũng đi ra, Công Tôn nói: “ Ta đi kiếm đồ ăn, ngươi ở đây chờ.” Nói xong thả người nhảy lên cây, thân hình nhấp nhoáng đã không thấy, tiến rừng cây, chính là thiên hạ của Công Tôn, từ trong rừng rậm lớn lên nên hắn đối với rừng rất rõ ràng, biết sẽ nên làm gì.
Qua thời gian không bao lâu, liền thấy Công Tôn vọt trở lại, Hạ Lạc tò mò nhìn hắn, nói: “ Không phải ngươi đi tìm đồ ăn sao, sao nhanh như vậy đã trở lại?”
Công Tôn chạy về đến, nói: “ Ai nha, ngươi đi với ta!” Nói xong lôi kéo Hạ Lạc bỏ chạy, ngay cả lều trại cũng không cần.
Theo Công Tôn chạy lên một triền núi nhỏ, Công Tôn chỉ xuống chân núi bảo: “ Ngươi xem!” Hạ Lạc vừa nhìn xuống, nhịn không được bật cười vui vẻ.
Nguyên lai, từ địa phương tối hôm qua bọn họ dựng lều nghỉ ngơi, đi qua khỏi triền núi này chính là Lạc Gia thành, từ nơi này có thể nhìn thấy tường thành cao lớn cùng binh lính lui tới trên đường, còn có cửa thành màu đen, trên đầu thành cờ xí tung bay, cùng những làn khói bay lên bên trong.
Lạc Gia thành nằm bên trong một sơn cốc, bốn mùa như xuân, là thành thị tốt nhất Sa Đả quốc, bên trong thành buôn bán phồn hoa, mà Sa Đả quốc là đất nước buôn bán, phát đạt nhất chính là buôn bán, nhưng nông nghiệp lại cực thấp, cả nước có thể trồng trọt không đến một phần mười, còn lại đều là núi non, khe vực, sa mạc cùng đầm lầy, cho nên Sa Đả quốc chủ mới dời ánh mắt lên Ngạo Lai quốc đất rộng người thưa.
Thu hồi lều trại, lúc này cũng không cần tìm đồ ăn, tiến thành là có thể ăn, theo đường núi, Công Tôn cùng Hạ Lạc đi hướng Lạc Gia thành, bọn họ đi đến xem như còn rất sớm, nhưng cửa thành đã có không ít người đang chờ tiến thành, người trong này ăn mặc cũng khác người Ngạo Lai quốc, trong bọn họ có rất nhiều người đeo đao đeo kiếm, mắt lộ hung quang, còn có nữ nhân, ăn mặc vô cùng hở hang, áo ngắn tay phơi bày bộ ngực, trên đầu đội đủ kiểu mũ mang theo vàng bạc, bên trên còn cắm đầy những lông chim đủ màu, trên đầu nhìn thật rối loạn, nam nhân đều mở to mắt, không chút kiêng kỵ nhìn lên nhìn xuống trên người nữ nhân, mà mấy mm kia cũng không tức giận, lại còn cố tình liếc mắt khêu gợi, làm Công Tôn nhìn tới mắt lóe lam quang, thầm nghĩ, thiên đường! Tuyệt đối thiên đường! Là thiên đường tuyệt đối của nam nhân!
Công Tôn cùng Hạ Lạc xếp hàng phía sau đội ngũ thật dài, chờ cửa thành mở, phía trước đại bộ phận đều là bình dân, quý tộc cùng thượng tầng xã hội đại quan quý nhân đều lánh thành một đội, thương quân dị quốc cũng thành một đội, trật tự xếp hàng, những người xếp hàng trước Công Tôn cũng đang nói chuyện, bắt đầu nói từ mớ hàng hóa hôm qua bán được bao nhiêu, nói đến nữ nhân, nói đến sáng nay ăn gì, giữa trưa chuẩn bị ăn gì…Trò chuyện trò chuyện, chợt nghe phía trước có một thanh âm thô lỗ nói: “ Ai, ta hỏi ngươi a, nghe nói những người từ Ngạo Lai quốc đến đều bị bắt hết hay sao?” Lại một thanh âm nho nhỏ nói: “ Không có, không biết là làm sao, nghe người ta nói là bọn họ tới cứu thái tử của họ…”
Nghe tới đó, Công Tôn tinh thần chấn động, xem ra hoàng đế cùng lão nguyên soái phái người đến qua, nghe ý tứ người kia là cứu người không thành, còn đem chính mình bị bắt đi vào, chợt nghe người thô lỗ nói: “ Người kia cứu được thái tử Ngạo Lai quốc đi không?”
Thanh âm tinh tế đáp: “ Không có! Nghe nói hiện tại đã bị giam lỏng, ai, thật sự là đáng tiếc cho vị công chúa xinh đẹp kia, a, ngẫm lại thân thể nàng, bộ dáng nàng, ai nha!...”
Tiếp tục nghe tiếp cũng không còn ý nghĩa gì, không có thứ gì hữu dụng, tất cả đều là hai người đối với công chúa yy, lúc này liền nhìn thấy làn sóng người trước mắt tràn lên, cửa thành mở rộng, trên đầu thành xuất hiện quân binh tay cầm cường cung ngạnh nỗ, từ trong cửa thành đi ra ba đội quân binh, phân biệt kiểm tra bên trong ba đội ngũ, trong đó phàm là thương nhân từ Ngạo Lai quốc đến, hay là du khách, toàn bộ đều bị bắt hết, hàng hóa tịch thu, nghiêm hình thẩm vấn!
Công Tôn vừa thấy liền biết không xong, muốn tiến thành cũng không dễ dàng, vì thế lặng lẽ lôi kéo Hạ Lạc, hai người giả vờ vừa đánh vừa truy, binh đinh tra xét nhìn thấy bọn họ chỉ là hai đứa nhỏ đang đánh nháo, cũng liền không để ý, làm Công Tôn cùng Hạ Lạc tránh được một kiếp.
Đi đến xa xa, không còn nhìn thấy binh đinh, Hạ Lạc nói: “ Làm sao bây giờ, không vào thành được!”
Công Tôn vừa nghe, làm vẻ chau mày, nói: “ Ai, không có biện pháp, chúng ta hay là trở về đi!”
Hạ Lạc vừa nghe, ngây ngốc trừng đôi mắt to, nhìn Công Tôn nói: “ A?”
Thấy hình dáng ngơ ngác của nàng, Công Tôn rốt rục nhìn không được, ha ha cười to, lúc này Hạ Lạc hiểu được Công Tôn trêu chọc nàng, thét lên đuổi theo Công Tôn đòi đánh…
Cười náo loạn một trận, Hạ Lạc hỏi: “ Chúng ta làm sao tiến thành, tiến thành chỉ có hai chúng ta có thể cứu được ca ca sao chứ?”
Công Tôn nhìn nàng đăm đăm, Hạ Lạc kỳ quái, cúi đầu nhìn nhìn, mình đâu có gì, hỏi: “ Ngươi nhìn cái gì?”
Công Tô nói: “ Được a, rốt cục ngươi đã lớn lên, không còn khờ dại, biết lượng sức mà đi.”
Hạ Lạc đỏ mặt hỏi: “ Có phải trước kia ta không biết trời cao đất rộng phải không?”
Công Tôn không trả lời, hỏi lại một câu: “ Ngươi cảm thấy thế nào?”
Cúi đầu, công chúa cũng thật sự suy nghĩ về vấn đề này.
Lúc này, từ xa xa một chiếc xe đi đến, trên xe lôi kéo rất nhiều thứ, vừa thấy chiếc xe, đôi mắt Công Tôn vừa chuyển, kế liền sinh, nhìn Hạ Lạc nói: “ Chúng ta có thể đi theo chiếc xe này tiến thành.”
Hạ Lạc nhìn Công Tôn, lại nhìn chiếc xe, nói: “ Thương lượng với tên đánh xe, hắn sẽ mang hai chúng ta tiến thành sao, đó chỉ là tình tiết trong sách vở, thiết!”
Công Tôn cười nói: “ Ta có biện pháp!”
Liền thấy Công Tôn niệm chú, không biết làm gì, chợt nghe ngựa kéo xe đột nhiên phát cuồng, ba tránh hai hoảng, liền bứt đứt cương, liền phóng chạy, phu xe té xuống đất, đau đến không thở nổi, nhìn con ngựa phóng đi xa mở miệng mắng to, lấy tay xoa, đứng lên nhìn nhìn xe, lại nhìn đồ vật trên xe, lại nhìn nhìn mọi nơi, trước không thôn, sau không điếm, chung quanh không một bóng người, Công Tôn đang ẩn thân trong bụi cây hắc hắc âm hiểm cười, nhìn Hạ Lạc nói: “ Lúc này, chẳng những hắn phải mời chúng ta cùng tiến thành, còn phải trả tiền cho chúng ta!”
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 35 : XẢO KẾ TIẾN THÀNH
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Lôi kéo Hạ Lạc, hai người rời thật xa, tìm một gốc đại thụ thô to, Công Tôn lấy ra liêm đao, một đao chém đứt đại thụ, đại thụ nổ vang một tiếng, ngã xuống đất, Hạ Lạc khó hiểu, hỏi: “ Ngươi chặt cây làm gì?”
Công Tôn vừa chặt đi những nhánh cây, vừa chặt đầu cây, nói: “ Như thế này thì ngươi sẽ biết thôi.”
Đợi chặt xong nhánh cây, toàn thân cây liền biến thành một cây cột, sau đó, Công Tôn lại nằm xuống đất lăn hai vòng, lại xé quần áo vài cái, Hạ Lạc kỳ quái nhìn hắn, thấy Công Tôn tự biến mình giống như một tên khất cái, sau đó nhìn Hạ Lạc với vẻ mặt cười tà dị đi tới, Hạ Lạc thét lên muốn chạy, bị Công Tôn đè ngã xuống đất, ở trên người nàng, trên quần áo trét đầy bụi đất, làm Hạ Lạc tức giận kêu to: “ Ngươi điên, đừng!”
Công Tôn đứng lên, nhìn nhìn vẻ mặt chật vật của Hạ Lạc, lại dùng tay làm đầu tóc rối bời, nói: “ Như vậy là được rồi.” Nói xong nhặt những nhánh cây trên mặt đất cho Hạ Lạc ôm giống như bó củi, sau đó hắn xoay người, đem cây cột vác lên vai, nói: “ Được rồi, đi tới cho người kia mang theo chúng ta tiến thành.”
Lúc này Hạ Lạc có chút hiểu được, nhưng còn không rõ ràng, vì thế hỏi: “ Vì sao phải làm thành như vậy, chúng ta trực tiếp qua giúp hắn không phải là được rồi hay sao?”
Công Tôn nói: “ Vậy mà ngươi còn không hiểu, vừa rồi hình dáng của chúng ta, làm sao giống những đứa nhỏ con nhà bình dân, vừa nhìn ngươi, đã biết là đại tiểu thư, ngươi nghĩ hắn sẽ cho rằng chúng ta có thể giúp hắn làm việc hay sao chứ? Lại nhìn xem hiện tại, chúng ta hình dạng như người nghèo, ta khiêng một cây cột lớn, vừa thấy đã biết sức mạnh như trâu, trong này lại không ai đi qua, hắn không tìm “ lực sĩ” như ta hỗ trợ, thì tìm ai a!”
Lúc này xa phu đang phát sầu, một chiếc xe chở nhiều đồ như vậy, dù hắn có kéo cũng không nhúc nhích nổi, muốn tìm ngựa trở về kéo, nhưng lại không biết nó chạy đi đâu, bây giờ phải làm sao đây? Đúng lúc này, nhìn xa xa có hai đứa nhỏ, trên người đều bùn đất, một thân quần áo rách nát nhìn không ra chất liệu, trên vai đứa bé trai còn khiêng một cây cột lớn, phía sau là một tiểu cô nương, trong lòng ôm rất nhiều củi, đang từ trong rừng đi ra.
Hắn vừa nhìn thấy tiểu nam hài, trong lòng liền mừng rỡ, thật sự là xe đến bên núi ắt có đường đi, còn đang phát sầu, không thể tưởng được lại có một lực sĩ xuất hiện, xem đứa bé tuy tuổi tác không lớn lắm, nhưng sức lực lại không nhỏ, khiêng cây cột mấy trăm cân còn nói chuyện được với tiểu cô nương đi phía sau, không hề có vẻ cố sức, nói nói cười cười đã đi tới.
Xa phu vội vàng nghênh tới, ngăn lại đường đi của hai người, không cần phải nói, hai người chính là Công Tôn cùng Hạ Lạc, Công Tôn thấy xa phu quả nhiên đi tới, hướng Hạ Lạc nháy mắt, Hạ Lạc thấp giọng nói: “ Ngươi thật sự là rất xấu xa!”
Lúc này xa phu đi tới nói: “ Ai nha, chào ngươi, tiểu huynh đệ.”
Công Tôn cố ý làm bộ như mới nhìn thấy hắn, nhìn nhìn hắn, vẻ mặt khẩn trương nói: “ Gì chứ, đánh cướp hả! Chúng ta không có tiền!”
Xa phu nghe xong dở khóc dở cười, trong lòng thầm nói với hình dáng của hai ngươi, toàn thân cao thấp có lấy hết bán ra không được hai đồng tiền, ta đánh cướp các ngươi làm gì chứ! Nói: “ Không phải, không phải, ngươi xem xem, ta có giống cường đạo hay không a?”
Cố ý nhìn nhìn hắn, nói: “ Không giống, vậy ngươi có chuyện gì sao?”
Xa phu nói: “ Là như thế này, ngươi xem, chiếc xe này của ta phải chở đồ đưa vào trong thành, nhưng vừa mới đi tới đây, con ngựa nó phát điên, bỏ chạy mất, đồ đạc trên xe lại nhiều, một mình ta kéo không nổi, cho nên ta muốn mời hai vị giúp ta kéo xe đem mấy thứ này vào trong thành.”
Nói xong thật chân thành nhìn Công Tôn, hắn buông cây cột trên vai xuống, giương mắt nhìn nhìn chiếc xe, nói: “ Ai nha, đồ đạc không ít a, muốn ta giúp ngươi kéo xe vào thành sao?”
Xa phu vội gật đầu, Công Tôn nói: “ Giúp ngươi kéo cũng được, ngươi chuẩn bị bỏ ra bao nhiêu tiền?”
Xa phu vừa nghe, thì ra là một đứa bé tham tiền! Nói: “ Như vậy đi, ta cho ngươi mười đồng tệ!”
Tại trên đại lục, dùng kim tệ, ngân tệ, cùng đồng tệ làm hóa tệ lưu thông tiêu chuẩn, mặt khác còn thủy tinh tệ cùng kim cương tệ, là phân trăm, một kim cương tệ tương đương một trăm thủy tinh tệ, một thủy tinh tệ tương đương một trăm kim tệ, với cách tính này, muốn nói kéo một chuyến xe liền cấp mười đồng tệ, cũng không thiếu, người cùng khổ bình thường một năm cũng không kiếm được mấy kim tệ.
Công Tôn như sư tử mở rộng miệng, nói: “ Quá ít, như vậy đi, ngươi cho ta mười ngân tệ, ta giúp ngươi kéo xe vào thành!”
Xa phu vừa nghe, con mắt muốn rớt luôn ra ngoài, trong lòng nói ngươi nghèo quá phát điên! Kéo xe mà đòi mười ngân tệ, có lòng muốn nói không cần hắn, nhưng nhìn quanh mọi nơi, cũng không ai khác, không có biện pháp, bắt đầu cùng Công Tôn cò kè mặc cả, xa phu xuất năm mươi đồng tệ, Công Tôn đòi chín ngân tệ, xa phu vừa nghe tức giận, trong lòng nói ta đã tăng giá gấp năm lần, ngươi lại chỉ hạ có một bậc! Ta cũng tăng mười lần!
Cuối cùng, khi nói đến một ngân tệ ba mươi đồng tệ, Hạ Lạc ở phía sau kéo áo Công Tôn, trong lòng nói vậy là được rồi! Công Tôn đang hứng chí cò kè mặc cả với xa phu, lại thấy Hạ Lạc kéo hắn, đột nhiên tỉnh ngộ, chúng ta đến đây đầu phải để kéo xe kiếm tiền, vì thế, nói: “ Được rồi, xong, một ngân tệ ba mươi đồng tệ! Nếu không phải muội muội đáng thương của ta muốn ta giúp ngươi, ta cũng không kéo xe cho ngươi đâu!”
Xa phu tức giận đầy bụng, khóe miệng giật giật, nói: “ Phải, phải, phải! Ta cảm ơn các ngươi!”
Công Tôn bỏ cây cột xuống, đi đến trước xe, xoay người đem xe kéo đi, lập tức lại buông xuống, nói: “ Không được, ngươi phải trả tiền trước, bằng không, tiến thành rồi ngươi không trả ta làm sao bây giờ?”
Xa phu tức giận, hiện tại hài tử sao lại xấu tính như vậy a! Tức giận lấy tiền ra đưa cho Công Tô, lại rút tay về nói: “ Nếu ta đưa tiền cho ngươi ngươi lại không chịu kéo xe thì ta làm sao bây giờ?”
Công Tôn nói: “ Vậy ít nhất ngươi phải đưa cho ta một nửa!”
Xa phu đưa cho hắn ba mươi đồng tệ, nói: “ Như vậy được rồi chứ!”
Hạ Lạc ở bên cạnh muốn cười, trong lòng nói ngươi thật là hết nói!
Công Tôn kéo xe, Hạ Lạc đẩy phía sau, xa phu vừa thấy Công Tôn cũng giống như đang đùa chơi, không hề cố sức chút nào, vì thế, hắn nếu đã không làm, đã làm thì làm cho đến cùng, đi lên xe ngồi, Công Tôn vừa thấy, trong lòng nói thật sự là vô sỉ a, so với ta còn vô sỉ hơn, quay đầu lại nói: “ Nếu kéo thêm người thì phải thêm một ngân tệ!”
Xa phu như lăn luôn xuống xe, Hạ Lạc ở phía sau nhìn thấy hai người, thầm nói một tên gian so với tên kia còn hơn nhiều!
Đi hồi lâu, rốt cục đến cửa thành, Hạ Lạc khẩn trương nắm chặt đôi tay nhỏ bé, gặp Công Tôn cùng xa phu nói cười tỉnh bơ, trong lòng lại nhẹ nhõm, hiện tại Công Tôn thành quan trọng nhất trong lòng nàng, chỉ cần Công Tôn không hoảng, vậy chuyện gì cũng không sợ, cũng không cần nàng quan tâm.
Đến ngay cửa thành, vệ binh ngăn lại đường đi, ngăn đón xa phu hỏi: Tính danh gì, hiện danh, tên từng dùng, địa chỉ gia đình, cách nào liên lạc, hỏi mấy lần, vốn xa phu đầy bụng tức giận, ra cửa đúng là không coi ngày, buổi sáng ra cửa chỉ mới được uống nước suông, lại bị đạp trúng phân, đi nửa đường lại bị ngựa chạy mất, thật vất vả tìm được người giúp tay, lại là một gia hỏa, đứa nhỏ này ngoại trừ là một tên tham tiền, không có việc gì dưng không mình bị mất đi một ngân rưỡi tệ, lần này tiền lời kéo xe toàn bộ phải cấp hết cho hắn, trong lòng đang không chịu nổi, lại còn bị vệ binh thẩm vấn mấy lần, thế là một bụng hỏa liền dâng lên.
Hỏi xong hắn, chỉ vào Công Tôn cùng Hạ Lạc hỏi: “ Hai người bọn họ là làm gì?”
Hắn vừa hỏi, Hạ Lạc vừa mới thả lỏng tâm liền sưu một tiếng bay lên căng thẳng, lại chợt nghe xa phu giận dữ, đối vệ binh nói: “ Ngươi có phải tra đến vui vẻ không, hai người bọn họ là cùng đi với ta, ngươi nói coi bọn họ làm gì!” Nói xong, từ bên hông lấy ra một khối bài tử, quơ quơ trước mắt vệ binh, vệ binh vừa thấy vội nói: “ Yêu, thực xin lỗi, thực xin lỗi, không nghĩ tới ngài là người của thần điện, thực xin lỗi!”
Xa phu cũng không thèm lý tới vệ binh kia, tức giận vung tay lên nói: “ Đi!”
Công Tôn lôi kéo xe, ba người liền tiến thành, sau khi tiến thành, Công Tôn hỏi: “ Ai yêu, thực không ngờ ngươi lại là một đại nhân vật!”
Xa phu bĩu môi, nói: “ Ngươi chỉ là một đứa nhỏ thì biết gì! Ta là người của thần điện, ở trong Lạc Gia thành, người nào dám không tôn kính ta ba phần a!”
Công Tôn hỏi: “ Thật hay giả vậy, thần điện gì mà ngưu như thế?”
Xa phu liếc mắt nhìn Công Tôn, nói: “ Thật sự là không kiến thức, đứa nhỏ nghèo đúng là nghèo, ngay cả thần điện cũng không biết, thần điện này chính là thần điện của Sáng Thế thần, là địa phương nổi danh trong Sa Đả quốc chúng ta, dù là hoàng đế bệ hạ gặp phải thần quan đại nhân của thần điện cũng phải hành lễ!...”
Nguyên lai, trong Lạc Gia thành có một tòa Sáng Thế thần điện, niên đại đã cực kỳ dài lâu, thần quan trong thần điện ở trong Sa Đả quốc ảnh hưởng thật lớn, cũng đã dùng ân trạch của thần giúp dân chúng làm ra không ít chuyện tốt, đã được dân chúng truy phủng, hơn nữa thần điện là một tồn tại siêu nhiên, thủ lĩnh của bọn họ xưng là đại thần quan, phía dưới là các cấp hiến tế, tổng thể mà nói, hiến tế trong này cùng những pháp sư của nước khác cũng có tính chất không khác nhau lắm, nhưng bọn họ chủ yếu dùng các loại thần thánh ma pháp giúp người ta chữa trị, còn ma pháp có tính công kích lại cực nhỏ.
Hoàng đế của Sa Đả quốc cũng là người tín ngưỡng trung thành của Sáng Thế thần, mỗi một thế hệ hoàng đế đều là do thần tuyển chọn trong hoàng tộc, lão hoàng đế phải tuyển người kế thừa, sẽ mang theo một đám kế thừa đi tới thần điện thỉnh cầu thần bình phán, cuối cùng, ai có được quang huy của thần sẽ chính thức trở thành người kế thừa.
Nghe đến đó, trong mắt Công Tôn sáng ngời, đang lo tìm không thấy cơ hội tiếp cận thượng tầng xã hội, nếu có thể tiến vào thần điện không phải hết thảy đều được giải quyết hay sao, hơn nữa, hắn còn có một quyển quang hệ ma pháp thư, còn có thể thừa cơ hội này học tập văn tự của thần tộc, đây không phải là một công đôi việc hay sao chứ! Vì thế, trong lòng Công Tôn liền nghĩ kế làm sao mới có thể trà trộn vào thần điện.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
QUYỂN 1 : TỪ OA OA TRẢO KHỞI
CHƯƠNG 36 : THẦN PHẠT CHI QUANG
NGƯỜI DỊCH : NGỌC TU LA
NGUỒN: TU CHÂN GIỚI
Lôi kéo xe đi qua quảng trường của thần điện, Công Tôn ghé ánh mắt tinh tế đánh giá thần điện trang nghiêm tại quảng trường, cả đại điện giống như là một tòa bạch ngọc điêu khắc thành, ở dưới thái dương có quang hoa trong suốt lưu chuyển, ở trung gian đại điện nửa vòng tròn đột xuất đỉnh điện hình tròn, bên ngoài là một trụ La Mã thật lớn, trên đầu trụ điêu khắc các loại thần tích, đối diện với cửa lớn quảng trường, có một tòa pho tượng Sáng Thế thần thật lớn, trên người pho tượng lưu chuyển kim quang, không biết là thuần kim hay độ kim, Sáng Thế thần một tay nâng viên thủy tinh cầu, một tay nắm thanh trường thương, trên người khoác áo bào, Công Tôn thấy thế nào lại cảm giác kiện áo bào kia khoét một cái lỗ ở trên, sau đó thò đầu bên trong ra.
Xuyên qua quảng trường, đem xe kéo tới mặt sau thần điện, mặt sau thần điện có một vách tường cao lớn, đi đến bên cạnh cửa, xa phu nói: “ Dừng, dừng, dừng! Ở đây!”
Công Tôn buông xe, nói: “ Ở trong này à?”
Xa phu nói: “ Phải!” Nói xong đi ra phía trước kêu cửa, chợt nghe bên trong có tiếng bước chân vang lên, tiếp theo cánh cửa nhỏ mở ra, từ bên trong thò ra một cái đầu, vừa thấy là xa phu, giận nói: “ Sao trễ như vậy mới về, mấy thứ này đều đang cần dùng đó!”
Xa phu nói: “ Ai, không có biện pháp, ra cửa không thuận lợi…” Lao thao nửa giờ, người bên trong thấy phiền nói: “ Được rồi, được rồi, mau kéo xe vào đây đi!”
Xa phu nhìn Công Tôn nói: “ Đến, kéo xe vào đi!”
Công Tôn ra vẻ không cam lòng nói: “ Có lầm hay không, ta chỉ nói là giúp ngươi kéo xe vào thành, như thế nào còn kéo nữa!”
Xa phu nói: “ Không muốn kéo, không kéo thì không trả tiền!”
Công Tôn tức giận nói: “ Ngươi vô sỉ!”
Xa phu mặt mày hớn hở, đắc ý dương dương nhìn Công Tôn, trong lòng thầm nói cũng xuất cơn giận, ta cũng làm cho ngươi tức giận!
Người bên trong mở cửa ra, từ bên trong đi tới, là một trung niên nhân, vẻ mặt hiền lành, trên người cũng mặc loại vải bố giống áo bào Sáng Thế thần, nhìn Công Tôn nói: “ Vị tiểu huynh đệ này, cảm ơn ngươi, phiền toái ngươi kéo xe vào đây đi.”
Công Tôn hừ một tiếng, xoay người kéo xe, nói: “ Nhìn xem người ta, lại nhìn nhìn ngươi, quái không được người ta làm thần quan còn ngươi lại đi làm xa phu!”
Xa phu nghe xong bật người tức khí nhảy tưng tưng, trung niên nhân khoác áo bào nói: “ A a, tiểu huynh đệ, đừng tức giận, ta cũng không phải là thần quan, ta chỉ là một hiến tế cấp thấp nhất mà thôi.”
Đang kéo xe vào trong viện, Công Tôn lưu thần nhìn kỹ, trong này chính là hậu viện của thần điện, một loạt phòng ốc, người ra ra vào vào, tuy bề bộn nhiều việc, nhưng cũng không rối loạn, buông xe, trung niên nhân tiếp mọi người đến dời đồ, Công Tôn cũng giúp, chỉ chốc lát là xong, Công Tôn tìm xa phu, không biết hắn bỏ chạy đâu mất, Công Tôn kêu lên: “ Ai nha, xa phu đâu rồi, hắn còn chưa trả tiền cho ta nữa!”
Trung niên nhân lấy ra hai ngân tệ, cấp Công Tôn, nói: “ Tiểu huynh đệ, cảm ơn các ngươi, mấy đồng tiền này ngươi lấy đi.”
Tiếp nhận ngân tệ, nói cảm ơn, trong miệng lầm bầm: “ Vẫn là ngài sảng khoái, không giống xú xa phu kia, nói cho ta tiền lại chạy mất bóng!”
Tiếp theo, liền đa tạ hiến tế kia, xoay người định đi, đột nhiên xoay người lại, hướng vị trung niên hiến tế nói: “ Này, hiến tế đại nhân, muội muội ta là từ trong núi đến, cho tới bây giờ không có gặp qua thần điện của Sáng Thế thần có bộ dáng thế nào, không biết chúng ta có được vào nhìn xem không?”
Hiến tế nhìn cách ăn mặc của Công Tôn cùng Hạ Lạc, gật gật đầu, nói: “ Đương nhiên có thể, chỉ cần không phải Ma tộc, bất luận kẻ nào đều có thể tiến vào đại điện của Sáng Thế thần, hai ngươi theo ta đến đây đi.” Nói xong, ở phía trước dẫn đường, Công Tôn cùng Hạ Lạc đi theo sau hắn, ba người quẹo mấy ngã rẽ, từ cửa sau tiến vào đại điện, chuyển qua một bình phong, tình hình trong đại điện liền xuất hiện trước mắt Công Tôn.
Hay thật, cả đại điện kim bích huy hoàng, bên trên là khung đỉnh, treo ma pháp đăng thật lớn, ở giữa là pho tượng Sáng Thế thần, cao hơn mười thước, đứng ngay phía trước, cúi đầu, nhìn xuống phía dưới, trong ánh mắt là vẻ an tường bình thản, hai bên Sáng Thế thần, phân biệt có Đại Địa nữ thần, Phong thần, Hỏa thần, Quang nữ thần, Thủy thần, Ám Thủy thần, còn những người khác Công Tôn không có gặp qua, nhưng hình tượng của Quang nữ thần lại thật sinh động, nhìn thật truyền thần, Công Tôn âm thầm hỏi liêm đao, huynh đệ, mấy thần tượng này có thật giống chân thân không a?
Liêm đao hồi âm nói: Chuyện khác không biết, dù sao Sáng Thế thần thì đúng là như vậy, hắn tưởng tượng Sáng Thế thần đem vứt nó không thèm quan tâm nên cũng không thống khoái, Công Tôn cũng không đi kích thích hắn, Hạ Lạc nhìn nửa ngày, di một tiếng, hỏi: “ Vì sao trong đây không có Minh thần a?” Thanh âm tiểu cô nương thanh thúy, người trong đại điện không ít, tất cả đều nghe thấy được, mọi người đều dừng lại động tác, kỳ quái nhìn Hạ Lạc.
Công Tôn vừa thấy, đúng nha, vì sao không có Minh thần? Chẳng những không có Minh thần, mà ngay Không Gian thần cũng không ở trong này nha? Vì thế, Công Tôn hỏi: “ Trong này chẳng những không có Minh thần, cũng không có Không Gian thần, vì sao vậy?”
Trung niên hiến tế nhìn hai người họ, cười cười nói: “ Minh thần đại biểu tử vong, Không Gian thần đại biểu phá hư, lực lượng của bọn họ cũng chư thần trong này khác nhau, hơn nữa, hai người họ cũng không được mọi người kính ngưỡng, chỉ làm cho người ta sợ hãi, cho nên trong thần điện không có hai vị thần này. Ngươi ngẫm lại, các ngươi tín ngưỡng Minh thần hay Không Gian thần sao chứ?”
Hạ Lạc gật đầu, cũng không nói gì, Công Tôn không nói gì, trong lòng lầm bầm, như thế nào lại không, chẳng những tín ngưỡng, bản thân lão tử cũng là một Minh thần!
Ở trong đại điện chuyển một vòng, cũng không có ý nghĩa gì, chuyển trở về, đang chuẩn bị đi ra ngoài, Công Tôn vừa nhấc đầu nhìn pho tượng Sáng Thế thần, pho tượng này cao hơn mười thước, trên người khoác áo bào, cùng pho tượng ngoài quảng trường thật giống nhau, một tay cầm thương, một tay nâng thủy tinh cầu, vừa thấy pho tượng này, ở quang long hóa thân thành liêm đao nằm trong cơ thể Công Tôn không nhịn được liền chấn động, hắn vừa động, liền nhìn thấy trên người pho tượng Sáng Thế thần phát ra vạn đạo hào quang, hướng trên người Công Tôn hội tụ mà đến.
Công Tôn không hiểu được vì sao lại như thế, liền nhìn thấy một mảnh kim quang hướng chính mình bay tới, tinh thần lực trong khoảnh khắc phóng ra, ở chung quanh thân thể hình thành một tầng phòng hộ, kim quang gắt gao đem Công Tôn bao vây bên trong, lúc này, liêm đao trong cơ thể Công Tôn cũng cấp tốc rung động lên, có xu thế như muốn bay ra ngoài.
Đang ở phía sau, pho tượng sáu vị chủ thần bên trong đại điện trên người cũng đều tự phát ra những ánh sáng khác nhau, đồng loạt bắn lên không trung, trong khoảng thời gian ngắn, bên trong đại điện lưu quang sáng lạn, tất cả mọi người đều phủ phục trên mặt đất, trung niên hiến tế lúc này ngây ngốc, miệng thì thào: “ Thần tích, thần tích!”
Công Tôn bị thần tích vây quanh có khổ không nói nên lời, tinh thần lực không chống đỡ được bao lâu, đã bị đè ép muốn vỡ tan, hào quang Sáng Thế thần nhập thể mà vào, sáu viên ma pháp châu bên trong ý thức hải cấp tốc chuyển động, sáu hệ hào quang phá thể bay ra, cùng sáu pho tượng chủ thần thần quang tương giao hô ứng, mà cửu dương đấu khí trên người Công Tôn hoàn toàn bị hào quang trên pho tượng Sáng Thế thần kích phát ra, trên người liền dấy lên ngọn lửa màu trắng, bên trong ngọn lửa, Công Tôn liền cảm giác hết thảy đều không do mình khống chế.
Dùng thuần âm lực trong đan điền khẩn thủ linh thai thanh minh, tinh thần lực châu trong ý thức hải cùng Không Gian châu gắt gao khóa trụ linh sơn, Công Tôn giao tâm thần chìm vào bên trong ý thức hải, liêm đao hóa làm quang long chiếm cứ bên trong tâm hải, khẩn thủ tâm thần Công Tôn, lúc này, Công Tôn ở bên trong hào quang nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi dưới đất, bị đủ loại quang huy chậm rãi nâng lên, chậm rãi lên tới giữa không trung, đối diện thần tượng của Sáng Thế thần, màu vàng cùng màu trắng hào quang trên người Công Tôn tương giao hô ứng, lúc này chợt dung hợp, đến cuối cùng, dung làm một thể, tất cả đều biến thành quang huy màu vàng, ngọn lửa trên người Công Tôn cũng biến thành ngọn lửa màu vàng.
Cứ như vậy, Công Tôn bế sáu thức lục tặc, đem hồn phách cố định linh sơn, tâm thần chìm vào tâm hải, linh tính khẩn thủ linh thai, bảo hộ thiên địa nhân tam tài không mất, đối với thân thể hắn hoàn toàn buông tha, nguyện ý gây sức ép thế nào thì cứ làm đi, này là thần tích gì chứ, căn bản là thần phạt, những kim quang đều đánh sâu vào đan điền Công Tôn, nơi đây là đại bản doanh của thuần âm lực lượng, cũng là đại biểu của Minh thần lực lượng, chỉ cần phá tan đan điền, linh tính thất thủ, Công Tôn chỉ còn hai con đường để đi, một là bị nổ thành bột phấn, một là nhập ma đạo.
Thời gian trôi qua, ngoài trời chậm rãi tối đi, lại qua không bao lâu thời gian, ba ánh trăng lại thăng lên bầu trời, hiện tại là cuối tháng, ánh trăng một khi thăng lên trời không, thuần âm lực lượng được viện trợ, Diêm La thái âm tâm pháp trên người tự động vận chuyển, theo ánh trăng chiếu sáng, bắn ra nhiều quang điểm màu tím, hướng trên người Công Tôn hội tụ, lúc này, liền nhìn thấy ba sợi dây ánh sáng từ trên chiếu xuống, hội tụ xuống thần điện của Sáng Thế thần, cực kỳ xinh đẹp.
Nguyệt hoa lực cùng thuần âm trong thiên địa nguyên khí làm dịu thân tâm Công Tôn, dần dần, ba hồn bảy phách của Công Tôn quy vị, tâm thần cũng từ trong tâm hải xuất ra, linh tính xuyên thấu qua nguyệt nha nhi trên trán câu thông cùng ngoại giới, tinh thần lực thả ra ngoài, hướng bốn phương tám hướng kéo dài.
Lúc này, Công Tôn cảm nhận được các loại các dạng tinh thần thể, hắn có thể nhận ra, trong này có người, có cây, có ma thú, hắn cảm nhận được loài chim bay qua trên bầu trời, thực vật dưới đất đang hấp thu khí dưỡng của đại địa, tử thần bên dưới mặt đất đang khu đuổi đại đội vong linh hướng tử vong chi quốc đi tới…
Một đêm cứ như vậy trôi qua, theo thái dương mọc lên, ánh trăng hạ xuống, màu vàng ngọn lửa trên người lại lần nữa trướng cao, lúc này, trải qua một đêm bổ sung, thuần âm lực trên người thịnh vượng, lại nghênh đón thuần dương lực khiêu chiến, âm dương lực đối trùng, lúc này Công Tôn đột nhiên phát hiện, sau khi đối trùng âm dương lực dung hợp một chỗ, biến thành một loại năng lượng như có như không, bị Không Gian châu hấp thu, hắn cố ý dẫn động thuần âm lực cùng thuần dương lực tương trùng, kết quả, có một đại bộ phận biến thành không gian lực lượng hư vô bị Không Gian châu hấp thu, lúc này hắn có một loại hiểu ra, một loại hiểu ra có thể đi về nhà, lúc này, thân thể Công Tôn chậm rãi rơi xuống trên mặt đất, ngọn lửa trên người thu hồi trong cơ thể.
Nhìn thấy trên người Công Tôn phát ra ánh sáng suốt một đêm, Hạ Lạc thật lo lắng, lúc này thấy hắn mới hạ xuống, đi ra phía trước, nhẹ nhàng lấy tay chạm vào hắn, kêu lên: “ Công…Ca…ca…ca!” Nhìn thấy bốn phía đầy người đang quỳ cầu nguyện, Hạ Lạc nhớ tới vai diễn hiện tại của mình, đem Công Tôn biến thành ca ca.
Bị Hạ Lạc vỗ, thân thể rung động một trận, tiếp theo nghiêng về phía trước, té ngã trên đất.
Đã có 21 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
quyển 1 : Từ oa oa trảo khởi
chương 37 : Gia nhập thần điện tổ chức
Người dịch : ngọc tu la
Nguồn: tu chân giới
Đợi khi Công Tôn tỉnh lại, hắn đang nằm trên giường, Hạ Lạc đang tựa bên cạnh hắn, đầu gối lên cánh tay hắn, ngủ thật ngon lành, cẩn thận nghĩ nghĩ lại sự tình mới phát sinh không lâu, thần quang Sáng Thế thần, sáu hệ ma pháp châu dẫn động thần quang của sáu hệ chủ thần, thân là một vị thần chính thống của âm phủ, trải qua sự tẩy lễ của các loại thần quang không thuộc thuần âm, loại cảm giác này thật sự là đáng sợ, cũng may trời không diệt Tào, chẳng những không có việc gì, một thân tu vi khôi phục bảy bảy tám tám, cửu dương đấu khí trên người cũng rất có thu hoạch.
Trải qua thần quang của Sáng Thế thần kích phát, cửu dương đấu khí của Công Tôn đã từ lượng biến hóa thành chất biến, nguyên lai đấu khí màu trắng hiện tại biến thành màu vàng, không biết quang hệ ma pháp phát ra có thể cũng biến thành màu vàng hay không, hắn rất muốn thử xem, hiện tại, thuần âm linh lực tự động lưu động quanh thân, thuần dương đấu khí cũng chậm rãi chuyển động bên trong, hắn cảm giác ở trên người tràn ngập lực lượng vô cùng.
Đột nhiên nghĩ đến tội khôi họa thủ dẫn phát đủ loại biến cố phát sinh, tâm thần chìm vào bên trong tâm hải, liền nhìn thấy liêm đao khôi phục thành quang long, đang nằm bên trong ý thức hải hô hô ngủ say, trong lòng trùng trùng giận dữ, quát: “ Tiểu tử, rời giường!” Quang long nâng lên mí mắt, nhìn nhìn Công Tôn, nói: “ Đừng ồn, ta vừa mới khôi phục thực lực, hiện tại cần yên lặng tiêu hóa năng lượng đạt được một chút!” Công Tôn nói: “ Ngươi trước tiên giải thích rõ ràng cho ta, vừa rồi là vì sao thế!”
Quang long từ từ nhắm hai mắt, nửa ngày mới nói, “ Ta nghĩ, những thần tượng bên trong tòa thần điện này đều có vật phẩm mà bọn họ để lại trên đời, mà ngươi là người duy nhất giống như Sáng Thế thần, bản thân có được sáu hệ ma lực, cho nên ngươi mới có thể dẫn phát sự cộng minh của sáu vị chủ thần.” Công Tôn quát: “ Đừng có mơ hồ, ngươi nói rõ cho ta, trên người gia hỏa kia như thế nào cũng sẽ sáng lên!” Quang long nhướng mắt: “ Tình huống lúc ấy là thế này, ta cảm ứng được trên pho tượng Sáng Thế thần có để lại đồ vật của hắn trên thế giới này, nên không khỏi nhịn được muốn đi xem là thứ gì, ai biết thứ kia cảm giác được sự tồn tại của ta, lập tức hướng ngươi trùng tới, đây hoàn toàn là sai lầm, trách nhiệm không tại ta a!” Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Công Tôn nghe xong thở dài một hơi, nói: “ Đều nói lòng hiếu kỳ của một nữ nhân có thể hại chết một con mèo, một con rồng hiếu kỳ thiếu chút nữa hại chết một vị thần linh vĩ đại!”
Quang long gật đầu, hùa theo nói: “ Lão đại, ngươi nói rất có đạo lý, thực không nghĩ tới ngươi có thể nói ra được một lời tinh điển như vậy!” Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Phi thường thành khẩn hướng quang long nói: “ Ngươi là lão đại, ta cầu ngươi, về sau nếu ngươi cảm ứng được thứ gì, nhớ rõ trước tiên hãy nói cho ta biết, huynh đệ ta thế ngài bán mạng, đừng có làm thế này, bằng không, thêm lần hai là ta bị ngươi đem ta hại chết!” Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Quang long trịnh trọng tỏ vẻ nhất định làm được, Công Tôn còn thực sự nhìn thấy hắn, nói: “ Ngươi cam đoan!” Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Quang long nói: “ Cố gắng thôi…”
Không chờ hắn nói xong, Công Tôn chỉnh trị một bữa, quang long kêu to, cam đoan làm được!
Vừa muốn triệt xuất tâm thần ra khỏi tâm hải, quang long đột nhiên nói: “ Đúng rồi, nói cho huynh đệ ngươi nghe một bí mật, kỳ thật, Minh thần cùng Không Gian thần vốn không thuộc sự quản lý của lão gia hỏa Sáng Thế thần, cho nên bên trong này mới không có pho tượng của bọn họ.”
Công Tôn nghe xong lắp bắp kinh hãi, nói: “ Rốt cục là sao?”
Quang long nói: “ Cụ thể ta cũng không rõ ràng, giống như ba người bọn họ là đồng thời xuất hiện trên thế giới này, cụ thể thì ta cũng không biết.”
Đầu óc có chút loạn, trước khi tâm thần rời khỏi tâm hải, Công Tôn đột nhiên hỏi: “ Ta nói, ngươi không phải thường xuyên muốn gì làm nấy ngay trước mặt Sáng Thế thần đó chứ?”
Quang long nâng lên mí mắt, nghĩ nghĩ, nói: “ Ngẫu nhiên thôi, khi đó thế giới này cũng còn loạn, cái gì cũng có, làm theo tùy hứng!”
Công Tôn nói: “ Quái không được Sáng Thế thần lại đem ngươi ném qua một bên mặc kệ.”
Phía sau chuyển đến tiếng rống giận của quang long: “ Có bao xa ngươi cút bao xa cho ta.”
Mở to mắt, Công Tôn nhẹ nhàng đẩy Hạ Lạc, tiểu cô nương bật người tỉnh lại, nhìn thấy Công Tôn đang cười cười nhìn nàng, vui mừng nói: “ Ngươi tỉnh rồi!”
Công Tôn gật gật đầu, nói: “ Sao ngươi không nằm trên giường ngủ?”
Hạ Lạc nghiêng đầu nói: “ Ta phải chiếu cố cho ngươi!”
Công Tôn cảm giác trong lòng ấm áp, ai, ở trên thế giới này, ta cũng không hoàn toàn bị cô đơn!
Nhìn nhìn phòng ở tràn ngập phong tình, Công Tôn nói: “ Sao ta lại ở chỗ này?”
Hạ Lạc trả lời: “ A, đại thần quan trong thần điện nói ngươi nhận sự tẩy lễ thời gian thật dài của Sáng Thế thần, quá mệt mỏi, cho nên bị hôn mê, bọn họ liền đem ngươi đưa vào trong này.”
Công Tôn nghe xong gật đầu, trong lòng thầm nói, tẩy lễ cái rắm, lão tử thiếu chút nữa là bị điểu thần kia tẩy kiếp!
Hai người lặng lẽ nói một hồi, Công Tôn biết hắn đã ngủ suốt một ngày, Hạ Lạc hỏi hắn: “ Ngươi đói không, ta đi tìm đồ ăn cho ngươi?”
Công Tôn cười hì hì nói: “ Không đói, nhìn ngươi là đủ no, xinh đẹp quá thôi!” Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Công chúa đỏ mặt, nhẹ giọng nói: “ Xú lưu manh!”
Đang lúc Công Tôn tán tỉnh trong phòng, cửa bị đẩy ra, một lão nhân râu tóc trắng xóa tiến vào, Công Tôn vừa nhìn thấy hắn thì cực kỳ không thích, trong lòng nói đi vào không biết gõ cửa sao, may mắn hiện tại tuổi ta còn nhỏ, không thể hắc hưu hắc hưu, bằng không còn không bị ngươi xem hết sao!
Lão nhân vừa thấy Công Tôn tỉnh, thật kích động, hai mắt lóe ánh sáng, sắc mặt hồng lên nói: “ Thật tốt quá, ngươi rốt cục tỉnh rồi, đứa nhỏ được thần lựa chọn!” Nói xong liền nhào tới, Công Tôn vừa thấy, sưu một tiếng thoát ra xa, nói: “ Đứng lại, còn đi tới ta không khách khí a! Ta nói rõ cho ngươi, ta không thích nam nhân, đặc biệt là lão nhân!”
Lão nhân vừa nghe, a một tiếng, đứng yên, gương mặt mờ mịt, không rõ Công Tôn có ý tứ gì, Hạ Lạc vừa nghe, mặt đỏ bừng, xuy nói: “ Đừng nói hưu nói vượn, vị lão công công là đại thần quan nơi này, chính là hắn bế ngươi vào đây, còn xem ngươi được vài lần!”
Công Tôn vừa nghe gọi đối phương là lão “ công công”, mặt liền xanh mét, đặc biệt là nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của đại thần quan, ở trong mắt Công Tôn là sự thất vọng, không khỏi cả người phát lạnh, toàn bộ lỗ chân lông dựng đứng, ngồi xuống trên mặt đất, khóc la: “ Đại đế a, ngươi đánh một lần sét cho ta chết đi! Ta làm ra nghiệt gì a, kiếp trước toàn là gặp một đống công công, thật vất vả trốn tới địa phương không có công công, không nghĩ tới trong này lại có dị loại a!...”
Đại thần quan đi đến trước mặt Công Tôn, nói: “ Đứa nhỏ, đừng khóc, có gì ủy khuất thì cứ nói với ta đi.”
Công Tôn nâng lên “ lệ nhãn” liếc mắt nhìn hắn, ngây ngẩn cả người, trong lòng nói không đúng nha, một khi đã là công công, đương nhiên sẽ không có râu, lão gia này bộ râu lại đẹp như thế, là thật hay là giả đây?
Từ dưới đất đứng lên, dùng tay nắm thật chặt râu của đại thần quan, dùng sức giật xuống, chợt nghe hét thảm một tiếng, trong tay Công Tôn là một nắm râu, đại thần quan bụm cằm nhảy ra xa, vừa thấy là râu thật, Công Tôn cười như nở hoa, lẩm bẩm nói: “ Không phải là công công, thật tốt quá, thật tốt quá…”
Hạ Lạc ôm miệng cười trộm, Công Tôn chợt tỉnh táo lại, đi qua nói với đại thần quan: “ A, vị lão tiên sinh, thực xin lỗi, đều là do muội muội ta, lại đi nói ngài là “ công công”, là ta thất lễ, thực xin lỗi a!”
Đại thần quan dùng tay băng bó cằm, kỳ quái nói: “ Gọi ta là lão công công cũng không có gì không đúng a? Vì sao ngươi đối với “ công công” lại mẫn cảm như vậy?”
Công Tôn nói: “ A, việc này là như vậy, ta nghe nói a! •#x%&#$%....ngài minh bạch chưa, thật sự là thật xin lỗi!”
Vẻ mặt đại thần quan xanh mét đến thảm, đột nhiên chạy đi ra ngoài, chợt nghe bên ngoài truyền đến tiếng tru lên của đại thần quan: “ Đại hiến tế! Đại hiến tế! Lập tức truyền thần dụ của ta! Về sau ai còn gọi ta là “ công công” lập tức xử tử!!!...”
Trong phòng lưu lại Công Tôn đang há hốc miệng ngây ngốc cùng Hạ Lạc đang ôm miệng cười trộm…
Dưới sự chủ trì của đại thần quan, Công Tôn cùng Hạ Lạc gia nhập tổ chức “ thần điện”, cho nên bọn họ phải tiến hành hoạt động khủng bố, hiện tại Công Tôn còn không rõ ràng, trong lòng nghĩ mục đích của mình đã đạt tới, liền sẽ đối ngoại thông cáo mình “ thối điện”! Nghĩ đến chắc cũng không có đại phiền toái gì.
Đại thần quan tuyên bố: Công Tôn là đứa nhỏ được thần lựa chọn, là tín đồ trung thành nhất được Sáng Thế thần đại nhân cùng sáu vị chủ thần cộng đồng tuyển định, là đại ngôn nhân của thần, về sau, hắn sẽ kế thừa vị trí đại thần quan, đem quang huy của thần ban bố khắp đại địa, ân trạch cho nhân loại, thú nhân, tinh linh, ải nhân cùng yêu tinh vân vân, những sinh mệnh trên toàn thế giới.
Công Tôn muốn nhắc nhở hắn, hắn cũng không hề nhắc đến Ma tộc, chẳng qua ngẫm lại thì thôi, bây giờ mà đi nhắc Ma tộc chỉ sợ bật người vị trí đại ngôn nhân của thần rất có tiền đồ này sẽ bị kéo treo lên giảo hình.
Mà Hạ Lạc, cũng bởi vì được Quang nữ thần tẩy lễ nên có được quang hệ thân thể thuần khiết, được xưng là “ thánh nữ” của thần điện, địa vị cũng được sùng cao, vì thế, Công Tôn cùng Hạ Lạc ở trong mắt các vị hiến tế là những đứa nhỏ xuất thân cùng khổ rốt cục có ngày xuất đầu, sau khi cử hành xong nghi thức, chuyện thứ nhất của Công Tôn chính là chạy ra sau tìm tên xa phu kia, hướng hắn đòi lại một ngân tệ của mình, lúc này mới làm cho đại thần quan lầm bầm nói thầm: có phải lúc ấy mấy vị thần minh uống quá say, nên lựa chọn một đại ngôn nhân tham tài như vậy? Tiếp theo lập tức đánh mất ý niệm này trong đầu, thần minh là không có sai lầm, không thể đối với tín ngưỡng sinh ra dao động!
Công Tôn cùng Hạ Lạc được thần lựa chọn sẽ do đại thần quan tự mình truyền thụ các loại tri thức do thần lưu lại, đương nhiên, đầu tiên là phải học biết văn tự của thần tộc, tốc độ học tập của Công Tôn thật nhanh, đại thần quan lại dạy dỗ thật sự, Công Tôn lại học chuyên tâm, kết quả, chỉ cần thời gian ba ngày, Công Tôn đã đem toàn bộ văn tự Thần tộc đều nhớ hết, làm đại thần quan kinh hô: Đây là thần ân tứ, ca ngợi Sáng Thế thần tối cao vô thượng, ca ngợi các vị chủ thần vĩ đại, ca ngợi…
Trong lòng Công Tôn thực buồn bực, muốn nhắc nhở hắn không cần mỗi lần đều quên ca ngợi Minh thần đại nhân tối cao vô thượng chứ! Bằng không đại ngôn nhân của thần như mình thật sự không thích đâu a!
Trong thời gian này, Công Tôn trộm đi tới thần điện của Sáng Thế thần, dựa theo sự nhắc nhở của quang long, trộm tìm thần vật của Sáng Thế thần để lại nhân gian – siêu đại thủy tinh cầu, khi Công Tôn cảm thấy phiền não thứ đồ vật lớn như vậy sẽ có ích lợi gì với mình, quang long làm ra một vấn đề trọng yếu, dựa theo vấn đề của quang long, dùng tinh thần lực từ bên trong thủy tinh cầu lấy ra một thủy tinh cầu màu lam bằng nắm tay, đây mới là thần vật chân chính của Sáng Thế thần, cho nên mới có lớp thủy tinh lớn bên ngoài bao bọc lại, tuy cũng thật làm cho Công Tôn ganh tỵ, nhưng dưới tình huống không có gì có thể thay thế nó, nên cũng chỉ đành ganh tỵ mà thôi. Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Sau đó, lại phân ra vài lần trộm vài món bảo bối trên người các vị chủ thần, giày của Phong thần, vòng cổ của Đại Địa nữ thần, pháp bào của Thủy thần, quyền trượng của Quang nữ thần, bông tai của Ám nữ thần, nhẫn của Hỏa thần, Công Tôn đối với mấy thứ này đều không có hữu dụng gì, tất cả đều cấp Hạ Lạc, vốn mấy thứ này đều có thể mang trên người, may mắn đồ vật của thần đều có thể biến hóa, mấy thứ này vào trong tay Hạ Lạc, tất cả đều biến hóa phù hợp với nàng, đợi sau khi nàng mặc vào, một thân trang bị cực phẩm làm khí chất của nàng xảy ra biến hóa ngút trời, đương nhiên, trong lòng tràn đầy vui mừng Hạ Lạc ôm Công Tôn hôn thật nhiệt tình, làm Công Tôn tim đập nhanh không thôi, ngóng trông chính mình mau chóng sớm lớn lên. Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com Truyện Diêm La Vương Trọng Sinh Thành Quang Minh Pháp Sư copy từ Diễn Đàn Tu Chân Giới TuChanGioi.com
Vào lúc hai người đang cười trộm, bên ngoài có người gõ cửa, một người dồn dập kêu lên: “ Thần sử đại nhân, thánh nữ đại nhân, mau đi ra, có đại sự!”
Trong lòng Công Tôn thầm giật mình, thầm nói không phải là bọn họ phát hiện ta trộm đồ của họ đó chứ?
Last edited by Trương đại thiếu gia; 19-08-2010 at 08:47 AM.
Đã có 24 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia
quyển 1 : Từ oa oa trảo khởi
CHƯƠNG 38 : KIÊM CHỨC THẦN CÔN
Người dịch : ngọc tu la
Nguồn: tu chân giới
Là phúc không phải họa, là họa tránh không khỏi! Công Tôn đi mở cửa, liền nhìn thấy một hiến tế mặc áo bào trắng hướng Công Tôn hành một lễ, thần điện hiến tế chia làm bốn cấp bậc, cao nhất là hồng bào hiến tế, sau đó là hoàng bào hiến tế, lam bào hiến tế, thấp nhất là hiến tế áo trắng, còn ra là các cấp thần quan, nghe hiến tế áo trắng này nói: “ Thần sử đại nhân, bệ hạ muốn triệu kiến ngài cùng đại thần quan!”
Vừa nghe lời này, Công Tôn mới thả lỏng trái tim xuống, không phải do mình đi ăn trộm mà bị phát hiện, gật gật đầu, nói: “ Đi thôi!” Nói xong quay đầu lại nhìn Hạ Lạc cười cười, vẻ mặt Hạ Lạc như vội vàng, ý tứ của nàng Công Tôn hiểu được, cấp cho nàng một ánh mắt như ta đã biết, đi nhanh ra ngoài, Hạ Lạc gật gật đầu, nhìn thấy Công Tôn đi ra ngoài, lo lắng chờ hắn hồi âm.
Bên ngoài, đại thần quan đang đứng chờ Công Tôn, vì lão nhân này đã dâng hiến cả đời cho thần điện, không có con cái, cho nên đối với Công Tôn đặc biệt thân thiết, xem hắn như tôn tử của chính mình, vừa thấy Công Tôn đi đến, trên mặt tràn ra nụ cười thân thiết, nói: “ Hài tử của ta, bệ hạ biết ngươi dẫn phát thần tích, muốn gặp ngươi, chúng ta đi thôi.” Nói xong lôi kéo tay Công Tôn đi ra ngoài.
Bên ngoài đã chuẩn bị xe ngựa, đại thần quan cùng Công Tôn lên xe ngựa, xa phu buông màn xe, ngồi lên súy động roi da, hai tuấn mã nện vó dưới đất, chiếc xe lướt đi, hướng hoàng cung tiến tới, ở trên xe Công Tôn cùng đại thần quan một đáp một hỏi nói chuyện, đại thần quan đem tư tưởng trung thành đối với thần linh của mình giáo huấn Công Tôn, Công Tôn biểu hiện còn thật sự như nghe lời, kỳ thật, cân não đang cấp tốc khai động, nghĩ trong chốc lát làm sao mới có thể thám thính được tin tức của Ngạo Lai thái tử.
Rất nhanh, xe ngựa đi tới cửa lớn của hoàng cung, xa phu kéo cương, dừng xe lại, đại thần quan thò đầu ra khỏi xe, cùng chào hỏi quân tốt thủ môn, quân binh đi lên thò đầu vào xe nhìn nhìn, nhìn thấy không có vật cấm gì, phất tay cho đi, xa phu vung roi, xe ngựa khởi động tiến vào hoàng cung.
Công Tôn ngồi ở bên trong xe, tinh thần lực phóng thính ra ngoài liền cảm giác giống như xuyên qua một tầng nước, hắn biết trong này cũng giống như Ngạo Lai quốc, có thể hệ phòng ngự đồng dạng, khẳng định là có năng lượng hộ thuẫn tác dụng cấm ma, vì không quen thuộc nên không dám phóng túng, thu hồi lại tinh thần lực, liền cảm giác vòng vo bảy tám lần, cuối cùng có hai người đến tiếp dẫn, bọn họ đi tới mảnh đất trung tâm của hoàng thành.
Xe ngựa dừng lại, có người chạy tới, đại thần quan xuống xe trước, Công Tôn sau đó đi theo, xuống xe Công Tôn ngẩng đầu nhìn xem mọi nơi, trong này khác với Ngạo Lai quốc, kiến trúc của Ngạo Lai quốc dùng xảo mà xưng, vô luận là nhà dân hay cung điện, đều kiến trúc phi thường tinh xảo, phi thường xinh đẹp, mà kiến trúc của Sa Đả quốc lại dùng thực tế mà xưng, nhìn thật phương chánh đôn hậu, nhưng không chút xinh đẹp.
Đồng dạng, có hai võ sĩ mặt giáp dẫn đường phía trước, đại thần quan cùng Công Tôn liền đi theo bọn họ đến chỗ hoàng đế, dọc theo đường đi, Công Tôn thực rõ ràng cảm giác được, trong hoàng cung có âm khí rất nặng, tuy đây là ban ngày, nhưng ở những góc âm u, lại có tử khí cực nặng, đối với loại hơi thở này, Công Tôn rất quen thuộc, âm thầm mở âm dương nhãn, nếu lúc này ngươi nhìn kỹ, sẽ phát hiện bên trong hai mắt của Công Tôn, có hai điểm xoáy màu tím đang chuyển động.
Nhẹ nhàng liếc mắt vào những góc âm u, trong lòng Công Tôn lắp bắp kinh hãi, ở những góc tối này, có rất nhiều tử quỷ ẩn thân, đại bộ phận là nữ quỷ, bởi vì quá lâu ngày, mấy nữ quỷ tất cả đều hóa thân thành lệ quỷ, cả đám mặt xanh răng dài, có lệ quỷ thè lưỡi lòng thòng, vừa thấy là biết quỷ chết treo, còn có quỷ không đầu, đôi tay ôm đầu của mình, hình hình sắc sắc, Công Tôn nhìn đến phải nhíu mày.
Mấy tử quỷ cũng cảm giác được Công Tôn đang nhìn bọn họ, trong đó có một con lệ khí thật nặng, liền muốn xông lên, nhưng vừa ra khỏi góc, đã bị ánh mặt trời chiếu tới kêu thảm lùi về, vừa thấy mấy lệ quỷ này, trong lòng Công Tôn liền có suy nghĩ, thầm nói đã không thấy thì thôi, lại ngẫu nhiên cho ta gặp gỡ, có lẽ phải đi quan tâm, ân, còn có thể thừa cơ hội này…
Phía trước là một tòa đại điện, trước cửa có hai hàng trọng giáp võ sĩ, trên bậc thang đang đứng một người, vừa thấy đại thần quan đi tới, bước nhanh xuống bậc thang, hướng bọn họ đi đến, Công Tôn nhìn trộm, người này đầu đội vương quan, bên dưới có một vải trắng bao đầu, mặc trường bào, vẻ mặt đầy râu đến tận mang tai, hai mắt sáng ngời hữu thần, mũi ưng, gương mặt chữ điền, da mặt trắng, thân cao ngoài bảy xích, vừa thấy hai người đi tới, trên mặt hiện ra nụ cười, Công Tôn cảm giác thành phần giả dối bên trong không nhiều lắm, là nụ cười phát ra từ sâu trong nội tâm.
Không cần hỏi, người này chính là hoàng đế Sa Đả quốc, đại thần quan vừa thấy hoàng đế ra nghênh đón, khẩn đi tới hai bước, nói: “ Bệ hạ, còn nhọc ngài đi ra nghênh đón a!”
Sa Đả hoàng đế cười, nói: “ Đại thần quan nói quá lời, ngài thân phận tôn quý, không phải mấy tục nhân như chúng ta có thể sánh bằng, đương nhiên ta phải tự mình nghênh đón mới chứng tỏ thành ý!”
Hai người lễ nhượng đi vào đại điện, Công Tôn ở phía sau đi theo, ánh mắt khép hờ, hai tay chắp sau lưng, một bộ biểu tình ta không quan tâm.
Tiến vào trong đại điện, tự nhiên có thị nữ chuẩn bị chỗ ngồi cho đại thần quan cùng Công Tôn, đại thần quan khiêm tốn nói tạ, đối với hoàng đế tạ một tiếng, liền ngồi xuống, Công Tôn vẫn cứ mặc kệ, ngồi trên ghế, hai mắt khép hờ, lại thêm một thân trường bào màu trắng của hắn, biểu tình trang trọng, một bộ dáng thần côn hoàn toàn.
Hoàng đế ngồi xuống ghế của mình, cùng đại thần quan nói hai câu, dùng ánh mắt nhìn Công Tôn, đại thần quan vội giới thiệu: “ Bệ hạ, đây là đại ngôn nhân được thần tuyển chọn!” Tiếp theo nhìn Công Tôn nói: “ Hài tử, vị này chính là Sa Đả quốc bệ hạ, Sa Mạn hoàng đế, mau, làm lễ ra mắt bệ hạ.”
Công Tôn đứng dậy, ngưng mắt nhìn Sa Mạn hoàng đế, chỉ khẽ khom người, nói: “ Gặp qua bệ hạ.” Nói xong trở về chỗ ngồi, một bộ dáng thần côn tiêu chuẩn, ánh mắt híp lại, đầu khẽ lắc, miệng như than thở, hoàng đế thấy hắn đối với mình vô lễ như thế, trong lòng không chút cao hứng, lại gặp thêm biểu tình của hắn, lúc ấy trong lòng không chỉ thập phần mất hứng, nhưng trên mặt không hé lộ ra nửa điểm, ngược lại làm vẻ thản nhiên nói: “ Thần sử vì sao lại có biểu tình này, chẳng lẽ ta có gì không đúng hay sao?”
Đại thần quan thấy Công Tôn không tôn trọng hoàng đế như vậy, trong lòng cũng buồn bực, tâm nói đứa nhỏ này bình thường đâu phải như vậy, hôm nay sao lại có đức tính này?
Hướng hoàng đế hít một hơi, Công Tôn nói: “ Bệ hạ, có phải ngươi thường xuyên nằm ác mộng, trong mộng có rất nhiều hung linh phi thường hung ác xuất hiện phải không?”
Hoàng đế nghe xong kỳ lạ, trong lòng thầm nói làm sao hắn biết? Miệng lại nói: “ Ha ha, ngẫu nhiên cũng có.”
Công Tôn cũng không vạch lời hắn, nói tiếp: “ Bên trong hoàng cung của ngài có phải thường xuyên có người tử vong ly kỳ phải không?”
Hoàng đế lại sửng sốt một chút, nói: “ Ân, mấy ngày hôm trước là có mấy người chết.”
Công Tôn còn nói: “ Lại hỏi bệ hạ, trong cung có phải thường có việc lạ phát sinh, tỷ như chén bát, bồn chậu tự mình bay lên, hoặc là đang đi thì bị lạc đường?”
Sa Mạn hoàng đế trong lòng trầm xuống, thầm nói vì sao hắn biết rõ ràng như vậy, chẳng lẽ trong cung có gian tế hay sao?
Trong lòng thầm nghĩ, trên mặt lại không lộ ra điều gì, cười cười nói: “ A a, nào có sự tình quái như vậy, chẳng qua, hoàng thành của ta lớn như thế, ngẫu nhiên có người lạc đường là không hiếm thấy.”
Công Tôn nhìn thấy bộ dáng hắn thịt vịt nấu chín nhét lên tới miệng còn không chịu ăn, bèn đứng lên, đối đại thần quan nói: “ Đại thần quan lão sư, chúng ta mau nhanh đi thôi, trong cung này có quái, nếu ở lâu chỉ sợ bất lợi với ngươi và ta.” Nói xong lôi kéo đại thần quan, muốn đi ra ngoài.
Lần này làm sao Sa Mạn hoàng đế mặc kệ, đây là ý tứ gì chứ! Liền nói: “ Chậm đã!”
Công Tôn dừng chân lại, thầm nói ta vốn không hề muốn đi, quay đầu lại nhìn hoàng đế, hoàng đế cũng nhìn Công Tôn, hai người giống như hai con gà đấu nhau, nhìn hồi lâu, rốt cục Sa Mạn hoàng đế thở dài một hơi nói: “ Ai, không sợ hai vị chê cười, Sa Đả quốc khẳng định là bị nguyền rủa, trong vòng mấy năm nay bên trong hoàng cung việc lạ liên tục, cũng chỉ có mỗi lần đại thần quan ngài tới, trong này mới được yên lặng như vậy, cho nên mấy năm nay cứ hai ba ngày là ta phải phiền toái ngài.”
Nghe xong lời của Sa Mạn hoàng đế, lúc này đại thần quan mới hiểu được, vì sao mấy năm nay hoàng đế có việc hay không việc cũng thỉnh mình đến trong cung tán gẫu nói chuyện, nguyên lai là xem mình như bảo kiếm trấn tà, chẳng qua trong lòng cũng đồng tình với hắn, hoàng đế của một nước, trong nhà nháo yêu tinh, thật đúng là nói không dễ nghe, không phải có câu nói, quốc gia sắp mất, sẽ sinh yêu nghiệt, chẳng lẽ Sa Đả quốc muốn mất nước hay sao?
Công Tôn vừa thấy Sa Mạn hoàng đế đều nói lời nói thật, lúc này mới nói: “ Bệ hạ, lời thật nói thẳng với ngài, trong hoàng cung, vốn không phải bị nguyền rủa gì, mà là có lệ quỷ đang nháo sự, mà suốt bao lâu, cũng không chỉ chết vài người, không chỉ là những động tĩnh nhỏ như vậy, chỉ sợ ngay cả ngài cũng sẽ gặp bất lợi!”
Sa Mạn hoàng đế nghe xong ngây người, nói: “ Cái gì là lệ quỷ?”
Công Tôn tưởng tượng, ai nha, trên thế giới này không có cách nói về lệ quỷ sao? Vì thế nói: “ Vong linh đã chết lại không đi tử vong quốc độ, hoặc là trên người có một thân oan cừu không tiêu tan, sẽ tích lại oan khí đầy người, thời gian lâu sẽ hóa thành lệ quỷ, chẳng lẽ ngài không biết hay sao?”
Đại thần quan nghe Công Tôn nói, trong đầu liền toát ra một từ, lúc này chen lời: “ Ác linh! Ngươi nói chính là ác linh, vì sao ngươi lại gọi là lệ quỷ?”
Công Tôn thoáng khựng người, nói: “ Ách, ta cũng chỉ là nghe được chỉ kỳ của thần, là bọn họ gọi như vậy…”
Sa Mạn hoàng đế cùng đại thần quan nghe xong đều gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, còn Công Tôn xuất mồ hôi!
Ngẫm lại, hoàng đế này cũng đáng thương, trong cung đều nháo quỷ, còn ở thế giới của Công Tôn, có môn thần gia, như Thân Đồ, Úc Lũy, Tần Kình, Kính Đức tứ đại môn thần gia thủ cửa, còn thế giới này lại không có, kết quả trong cung liên tục hiện việc lạ, hắn còn tưởng rằng mình bị nguyền rủa nữa chứ.
Sa Mạn hoàng đế vừa nghe trong nhà mình có ác linh nháo loạn, trong lòng giật mình, vội vàng hỏi: “ Ai nha, thần sử, thần linh có chỉ kỳ chúng ta nên làm sao bây giờ a?”
Đã có 20 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương đại thiếu gia