- " woa !" cả hai cô con gái cùng hô lên rồi trừng mắt nhìn chậu hoa Lê Sơn vừa đặt lên bàn làm Lê Sơn đắc ý không thôi, không thể tưởng tượng được trên đời lại có loài hoa nào đẹp như vậy.
-" anh hai cái này không phải hoa giả đó chứ? " Lê Linh nghi ngờ hỏi, đây là lần đầu tiên cô thấy một loại hoa kì lạ như vậy, hoa sen mọc trên đất?, mặc dù cũng có loại sen đất nhưng hình dáng của nó đâu có giống loại này.
Hương Hương cũng gật đầu tỏ ý nghi ngờ khiến mặt Lê Sơn ngày càng đỏ, không phải đỏ vì xấu hổ mà đỏ mặt vì tức giận, mịe nó, hoa sen tuyết gần ngàn năm mà dám nói là hoa giả là sao, nhưng Lê Sơn cũng không phát tác ra, ai bảo chỉ mình Lê Sơn có loài hoa này cơ chứ, mà chậu hoa này nhìn qua cũng chẳng giống hoa thật là mấy, làm gì có hoa nào mà lá có màu ngọc bích, hoa thì lại trong suốt như pha lê??. Lê Sơn cũng đành ngậm ngùi giải thích :
-" này hai người đẹp, đừng có nói lung tung, người ta nghe thấy người ta cười cho thúi mặt bây giờ, mà hai người không biết cũng phải thôi, đây chính là hoa sen tuyết, dù có đi khắp thế giới cũng không có cây thứ hai đâu, nó đã được chín trăm chín mươi chín năm tuổi rồi, đúng vào ngày sinh nhật của bé linh nó sẽ đạt một ngàn năm tuổi, lúc đó nó sẽ có linh tính giống như con người, mỗi tối nó sẽ tỏa mùi hương rất dễ chịu giúp những ai ngửi nó sẽ cảm thấy tâm hồn thư thái, nó còn giúp cho người ngửi nó tránh được mọi bệnh tật nữa " nói rồi Lê Sơn đưa đến trước mặt Lê Linh
-" tặng cho em nè! "
Lê Linh hết sức vui vẻ nhận lấy chậu hoa, ghé sát mũi vào cánh hoa hít một hơi, cảm thấy một mùi thơm dịu tỏa ra khiến tâm hồn lâng lâng thoải mái, nhẹ nhàng đặt chậu hoa xuống, Lê Linh vòng tay ôm cổ hun lên má Lê Sơn một cái
-" cảm ơn anh hai, em rất thích, hihi"
Hương Hương thấy cảnh này thì thầm khinh bỉ Lê Sơn, hừ nói dóc mà không biết ngượng, bày đặt 999 năm, đúng là lừa tình con nít, Hương Hương cảm thấy Lê Linh đáng yêu đang bị lừa gạt nên bất bình vạch trần Lê Sơn :
-" bé linh à, đừng có tin lời anh hai của em, làm gì có cây hoa nào như thế? "
-" em tin anh hai của em, hihi, bình thường anh ấy nói chuyện hơi ẩu chút thôi chứ tính anh ấy thật thà lắm " Lê Linh vội vàng bào chữa cho Lê Sơn, dù sao cũng không thể để chị dâu tương lai có ấn tượng xấu với anh hai của mình được.
-" hừ, có mà bom bay đầy trời kia kìa " Hương Hương đầy bất mãn thốt lên một câu.
-" đâu đâu, chị Hương Hương, bom bay đầy trời đâu? " Lê Linh thơ ngây hết nhìn ngang nhìn dọc mà không thấy gì sau đó dùng ánh mắt bất mãn nhìn Hương Hương
-" chị Hương Hương, sao chị lại gạt em? "
-" cô ta là dân lừa đảo, đương nhiên thích lừa gạt rồi
" Lê Sơn chợt chen vào một câu
-" sao?, chị Hương Hương, thì ra chị thích lừa đảo"
Lê Linh chợt mất hứng :
-" sao không nói cho em biết sớm? "
-" chị không có lừa đảo " Hương Hương rất buồn bực, mình chỉ muốn châm chọc Lê Sơn một chút thôi, nào ngờ bị đổ oan là dân lừa đảo
-" chị Hương Hương, chị lừa đảo cũng không sao đâu , em còn là một cô gái siêu cấp xinh đẹp " Lê Linh đành an ủi
Hương Hương xém tan vỡ, mình có lừa đảo gì đâu, mà cô nàng Lê Linh an ủi cũng quá khủng bố đi chứ
Lê Sơn thì ôm bụng cười haha nhưng khi gặp ánh mắt " giết người " của Hương Hương thì im bặt
khẽ nhéo nhéo cái mũi nhỏ nhắn xinh xắn của Lê Linh khiến cô nàng bất mãn hừ một tiếng, Lê Sơn cười nói :
-" thấy bé linh, ngoan ngoãn như vậy, anh quyết định sẽ vào bếp làm vài món ngon đãi em một bữa, à Hương Hương cậu cũng ăn cơm với tụi mình luôn nhé "
-" ừ cũng được, cậu có biết nấu ăn không vậy, có cần tớ giúp gì không? " Hương Hương nói, hiển nhiên cũng không để ý sự trêu chọc của Lê Sơn ở trong lòng
-" thôi không cần đâu, cậu cứ ngồi đó chơi đi, cứ để đấy cho tớ " nói rồi Lê Sơn chạy tót vào trong bếp, để lại hai người trong phòng khách nói chuyện rôm rả.
~ nửa tiếng sau
Lê Sơn dọn lên một đống thức ăn, một nồi cháo gà, một đĩa gà nướng, một đĩa lòng gà xào mướp, một đĩa rau trộn, một đĩa nấm xào và cuối cùng là một đĩa đầy ắp lá lốt cuốn thịt . Từ cách thức trang trí đến mùi vị đều không kém gì đầu bếp 5 sao thậm chí còn hơn khiến cho Hương Hương không khỏi tự ti.
Nhìn Lê Sơn cứ ăn như hùm như hổ, húp cháo mà cứ húp sùm sụp còn hơn cả chết đói khiến Hương Hương khẽ nhăn mặt, còn Lê Linh thì cứ cặm cụi ăn mà không nói gì làm Hương Hương cảm thấy hơi kỳ lạ , lúc nãy hai người nói chuyện rất rôm rả cơ mà...
Cảm thấy đã no bụng, Hương Hương buông đũa, lấy khăn giấy lau miệng, không ngờ Lê Sơn lại nấu ăn ngon như vậy, nhất là cái món lá lốt cuốn thịt, gần một nửa đĩa thịt bây giờ đã nằm gọn trong bụng Hương Hương rồi, nhưng thấy Lê Sơn và Lê Linh vẫn cắm đầu ăn uống mà không nói năng gì thì Hương Hương không nhịn được hỏi :
-" bé linh, sao nãy giờ em im lặng vậy? "
-" suỵt! " Lê Linh khẽ nói nhỏ, nói rồi cô nàng lén nhìn qua Lê Sơn, thấy Lê Sơn vẫn đang ăn mới thở phào một hơi, nhỏ giọng nói :
-" trời, chị hù chết em, may mà lúc ăn chị không nói gì đấy, chị mà nói vài câu thôi là em với chị trào hết cơm phở ra ngoài bây giờ "
-" sao vậy? " Hương Hương mơ mơ màng màng chả hiểu cái cái mô tê gì cả
-" à, nói chung là chị đừng có nói chuyện với anh hai em lúc ăn cơm là được rồi " Lê Linh nhỏ giọng nói
-“ đừng có nghe em tớ nói bậy, bọn tớ không có thói quen nói chuyện lúc ăn cơm thôi ” Lê Sơn lên tiếng làm Lê Linh sợ hãi ,vội vàng cúi xuống giả vờ ăn
-“ Hương Hương, cậu ăn no chưa ? ” Lê Sơn lại lên tiếng hỏi
-“ ừm, tớ ăn no rồi ” Hương Hương vừa nói vừa kết hợp động tác vỗ vỗ bụng nhưng chợt cảm thấy hành động của mình hơi “thiếu văn hoá” nên cũng giả vờ cúi đầu tiếp tục ăn còn khuôn mặt thì đã đỏ bừng .
-“ cậu cứ ăn tự nhiên như ở nhà , à , cậu thấy món lá lốt cuốn thịt tớ làm như thế nào ?”
-“ rất ngon, một mình tớ ăn gần nửa đĩa luôn”
Hương Hương trả lời.
-“ quả nhiên là ăn được” Lê Sơn lầm bầm
-“ hả ???”
-“ à, món giun gấu quấn lá lốt này tớ mới làm lần đầu thôi” Lê Sơn nói.
-“ giun gấu?, là con gì ?” cả Hương Hương và Lê Linh cung thắc mắc
-“ cái đó mà cũng không biết à ?, thế có biết thịt của con gấu là thịt gì không ?” Lê Sơn hỏi
-“ đương nhiên là thịt gấu” Lê Linh nhanh nhảu trả lời trước, Hương Hương cũng gật đầu phụ hoạ
-“ thì đó, thịt của con gấu gọi là thịt gấu, còn giun trong bụng con gấu gọi là giun gấu, thế mà cũng hỏi”
Oẹ…oẹ, Hương Hương cùng Lê Linh bịt miệng chạy tót vào nhà vệ sinh , Lê Sơn ở lại mà chả hiểu cái mô tê gì, tự nhiên chạy nhà vệ sinh làm gì không biết…buồn nôn? ,…chẳng lẽ có baby??
~ 5 phút sau
Lê Linh cùng Hương Hương với gương mặt tái nhợt bước tới bàn ăn, dùng ánh mắt giết người nhìn Lê Sơn nhưng cũng không nói gì
-“ hai người sao vậy? ,chạy vô nhà vệ sinh làm gì thế ” Lê Sơn nghi ngờ hỏi
-“ cậu/anh hai đi chết đi” ~~~~
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:03 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
Sau khi biết được Lê Sơn sẽ dọn đến nhà Hương Hương ở để thuận tiện làm nhiệm vụ bảo vệ, hai mắt Lê Linh bắt đầu tỏa sáng , trời ơi ! chỉ cần xin anh hai cho mình ở nhờ thì mình được ở cùng thần tượng rồi … Lê Linh bắt đầu tung ra tuyệt chiêu “ làm nũng đại pháp ” để xin xỏ Lê Sơn cùng Hương Hương cho phép mình được ở cùng hai người nhưng mà thi triển gần hết tuyệt chiêu rồi mà Lê Sơn vẫn làm ngơ, từ khoác tay làm nũng đến ôm hun đều có rồi , mặc dù được Hương Hương đồng ý nhưng không được sự cho phép của Lê Sơn thì cũng vô ích .
Lê Linh bất đắc dĩ dùng ánh mắt oán hận nhìn Lê Sơn rời đi, sau đó móc chiếc iphone 5s ra bấm một dãy số , vài giây sau, có một giọng nói trung niên vang lên :
- “ con gái ngoan, gọi cho bố có chuyện gì thế ?”
- “ bố ơi, anh hai ăn hiếp con” vừa nói vừa khóc lóc thảm thiết nhưng trong lòng thì vui như hoa , hừ dám không cho em đi theo này xem em xử lý anh thế nào !!!
- “ cái gì !!! , nó dám , con gái ngoan của bố con cứ yên tâm vài ngày nữa bố về bố sẽ cho nó biết tay” giọng nói trong điện thoại có chút giận dữ ………
cúp điện thoại, Lê Linh vui vẻ lên hẳn , cô bắt đầu lao vào dọn dẹp nhà bếp rồi dọn dẹp hết cả căn nhà rồi mới gọi mẹ cô đến đón.
Lê Sơn rời khỏi nhà một lúc mới nhớ đến mình còn có một cuộc hẹn , ái chà, 500k đó , mặc dù không nhiều nhưng nó cũng đủ ăn mấy bữa rồi , không cần suy nghĩ , Lê Sơn đành nhờ Hương Hương chở mình tới nhà thi đấu số 3
Hương Hương cũng không suy nghĩ gì nhiều liền lập tức phóng xe như bay đến đó, khoảng 5 phút sau Lê Sơn và Hương Hương đã có mặt .
Nhà thi đấu số 3 đã được xây dựng cách đây cũng khá lâu, và cũng là một trong những nhà thi đấu lớn nhất ở thị trấn này, nhưng mà có điều Lê Sơn chưa đến đây lần nào cả , khi Lê Sơn bước vào trong thi ở bên trong đã đông nghẹt người, ai ai cũng dùng ánh mắt tức giận nhìn về phía Lê Sơn
- “ thằng kia có phải thằng mắt mù dám khiêu chiến với đại ca phải không ?” một thằng đầu trọc Lên tiếng.
- “ chính là nó, thanh niên nghiêm túc vãi cả ra, hôm nay chính tao thấy nó chửi đại ca mà ” một thằng khác Lên tiếng
- “ đại ca hẹn nó lúc học về mà bây giờ mới tới đúng là không coi ai ra gì , chút nữa chúng mày cứ xúm lại đập cho nó một trận nó mới sợ ”
- “ hừ ! không cần chúng ta ra tay, chút nữa tụi bay sẽ thấy đại ca hành hạ nó như thế nào” sau đó cả đám bắt đầu nhao nhao lên hò hét .
Nhưng khi nhìn thấy Hương Hương bước vào cùng Lê Sơn thì moi người không khỏi ngẩn ra, trời ơi ! đây không phải ngôi sao nổi tiếng Miu Hương đây sao?. Bảo Nhi cũng đang ngồi trên ghế sô pha nhìn chăm chăm vào Hương Hương, phía sau cô còn có một cô gái khoảng 24-25 tuổi có thể là vệ sỹ của cô, không hiểu sao gã Lê Sơn đáng ghét này lại đi cùng một người đẹp như vậy , về phần xinh đẹp thì mình khẳng định sẽ không thua kém cô ta nhưng cô ta lại có một loại khí chất tươi mát khiến ai tiếp xúc cũng cảm thấy tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân, điều này khiến Bảo Nhi hơi thiếu tự tin.
chẳng mấy chốc Lê Sơn đã đi thẳng đến chỗ của Minh Hải, Hương Hương thì đi phía sau khẽ nhíu mày, gã Lê Sơn đến đây làm gì không biết , nhìn mấy tên thanh niên ở đây đa số đều chẳng phải người tử tế gì .
Minh Hải đang ngồi trên sàn đấu với vẻ mặt hơi khó coi, không không ngờ lại bị một thằng oắt con cho leo cây, khi thấy Lê Sơn đang cùng một người đẹp đang chầm chậm bước đến thì không khỏi tức giận, mình thông Minh, đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, ga lăng, chung tình như thế này mà sao đến bây giờ vẫn FA, theo đuổi một cô gái đã hơn một năm trời mà vẫn vô vọng, trong khi thằng kia ba phần giống người bảy phần giống khỉ lại có cô bạn gái dễ thương xinh đẹp như tiên như thế, nhưng mà gã Minh Hải không biết là cô gái mà gã theo đuổi đã đạt đến độ khó cấp thần thánh, người bình thường không thể lọt vào mắt xanh của cô được . Ủa!, mà sao cô gái kia giống ngôi sao nổi tiếng Miu Hương vậy nhỉ, chả lẽ là cosplay???
Trong lúc Minh Hải đang " tự sướng" thì Lê Sơn đã đi đến trước mặt gã
-" bắt đầu được chưa? " Lê Sơn lớn tiếng hỏi
Không có tiếng trả lời, Minh Hải vẫn đang ngẩn ngơ nhìn Hương Hương, đến khi Lê Sơn lay lay vài lần thì mới giật mình trở về hiện tại, dù hơi xấu hổ nhưng Minh Hải phục hồi cũng rất nhanh.
-" cậu muốn tán cô ấy phải không? " Lê Sơn chỉ vào Hương Hương bên cạnh rồi hỏi khiến cho Hương Hương một phen đỏ mặt.
-" hả! " Minh Hải choáng váng, không ngờ Lê Sơn lại nói trực tiếp như vậy, hơn nữa hình như lại nói trúng tim đen của gã, nhưng mà cũng dễ hiểu thôi, con trai ai gặp gái đẹp mà chả muốn tán.
-" quen biết cậu đã lâu không ngờ cậu là con người như thế, cậu đã theo đuổi Bảo Nhi rồi cậu lại muốn theo đuổi người khác?, cậu muốn bắt cá hai tay? " nói rồi lắc đầu tỏ vẻ thất vọng
-" tôi... tôi không có " Minh Hải cũng lắc đầu liên tục, đùa à! có Bảo Nhi ở đây nếu mà nói bậy bạ lại bị lưu lại ấn tượng xấu thì khổ.
-" không có?, thế cậu muốn thách đấu với tôi làm gì, cậu đừng nói với tôi là không phải vì gây ấn tượng với Bảo Nhi nha " Lê Sơn càng nói càng hăng, nước miếng văng tung toé khiến Minh Hải không biết nói gì hơn, đúng hơn là muốn nói cũng không được, chỉ đành ngậm ngùi nghe Lê Sơn @#$@#
-" m*a nó, cậu muốn tán gái thì lôi tôi vào làm gì?, hay là muốn lấy cái nghèo của tôi để tôn Lên sự giàu có của cậu?, hay là muốn lấy sự ngu dốt của tôi để làm nền cho cái mác học sinh giỏi của cậu? Tôi nói cho cậu biết nhá, điểm số của tôi từ đầu năm đến cuối năm không có con nào dưới mười điểm nhá, chỉ vì tôi không thi cuối kỳ nên tôi chỉ xếp loại trung bình, nếu mà tôi có thi thì điểm của tôi đủ đè chết vài thằng như cậu rồi nhá, tự mình tự ti mà còn muốn tìm sự tự tin từ tôi sao? " Lê Sơn nói một lèo mà giọng nói cũng to làm một số người bên cạnh nghe thấy, Bảo Nhi cùng Hương cùng thầm khen Lê Sơn nói hay thậm chí Bảo Nhi còn vỗ tay liên tục khiến Minh Hải suýt nữa ngất xỉu
thấy gã ôn thần Lê Sơn chuẩn bị " beep " tiếp Minh Hải vội vàng nói nhỏ với Lê Sơn:
- " đại ca hôm nay anh thắng rồi, anh tha cho em đi, trái tim nhỏ bé của em sắp chịu hết nổi rồi, anh cầm 500k này đi rồi đi dùm em đi nha" Minh Hải dùng giọng điệu năn nỉ rút tờ 500k, chỉ cần cái gã ôn thần này ở gần là cả ngày xui xẻo, phải tránh xa hắn ra một chút mới được.
Lê Sơn cũng chẳng quản gì nữa thuận tay bỏ tờ chi phiếu vào túi rồi nói với Hương Hương bên cạnh :
-" xong việc rồi, đi thôi" nói rồi bước nhanh ra cửa, Hương Hương cũng vội vàng đi theo Lê Sơn, cô không thích ở nơi này .
Tới bãi đỗ xe Hương Hương đưa chìa khóa cho Lê Sơn, cô có hơi hối hận vì đi chung với Lê Sơn nhưng bây giờ về nhà cũng chẳng làm gì, ngày mai lại là chủ nhật nữa.
khiến Hương Hương hối hận lần nữa là khi đưa chìa khóa cho Lê Sơn, vừa nhận được chìa khóa là gã đã phóng xe như bay, trong khu vực đông dân cư mà cứ chạy với tốc độ trên 80km/h như chỗ không người, cũng may là gã Lê Sơn cũng không lạng lách đãnh võng nhưng mà cũng làm trái tim nhỏ bé của Hương muốn rớt ra ngoài không biết bao nhiêu lần.
Khi kết thúc chuyến đi thăm người thân của Lê Sơn thì cũng là gần 8 giờ tối, Hương Hương cực kì bực bội khi ai gặp cô cũng có biểu hiện như gặp quỷ hiện hình vậy, thậm chí cô còn hoài nghi mình có phải ác quỷ đầu thai không ?, bất kể là chú bác cô dì ai cũng không ngoại lệ, thậm chí có người yếu tim còn muốn lăn ra ngất xỉu làm Hương Hương không biết nên khóc hay nên cười, mình dọa người vậy sao?.
còn một viêc kì lạ là mặc dù ai cũng vui vẻ tiếp đãi hắn nhưng lại không có ai mời hắn ở lại ăn cơm. Nguyên nhân thì Hương Hương cũng đoán ra một phần rồi nhưng mà việc hắn nói chuyện lúc ăn cơm đáng sợ đến thế sao?, Hương Hương không thể hiểu nổi .
Mang một bụng tức trở lại xe Hương Hương không thèm khách khí nói:
-" dẫn tui đi ăn cơm, kiếm cái nhà hàng nào sang trọng một chút"
Lê Sơn thầm nghĩ thì ra cô nàng này đi theo mình là muốn mình mời đi ăn, hèn chi lại cho mình mượn xe nhanh thế . M*a nó thì ra chẳng có bữa ăn nào là miễn phí cả. Hương Hương mà biết được cái suy nghĩ đen tối của Lê Sơn khẳng định sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ.........
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:04 PM.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của cutthroats
Nơi Hương Hương ở là một biệt thự cao cấp gần trung tâm của thị trấn, cách trường học cũng không quá xa. Biệt thự được xây dựng theo nghệ thuật kiến trúc cổ điển Pháp có sự kết hợp hài hoà giữa nghệ thuật và hoa viên. toà biệt thự này cao 2 tầng, phía trước mặt là một cái sân rộng được ghép với nhau bằng những viên đá cẩm thạch vuông vức nhưng cũng không ghép hoàn toàn mà chừa lại một khoảng để trồng cỏ kiểng, phía góc sân còn có vài bồn hoa khá đẹp, gara được xây dựng ngay bên cạnh biệt thự chứ không xây dưới tầng hầm những biệt thự khác, phía sau biệt thự cũng khá rộng được xây dựng để có thể ngồi tận hưởng thú vui câu cá, gồm một cái hồ bơi nước trong vắt và bên cạnh không xa là con sông đa nhim chảy qua..
Phía trên sân thượng là nơi đón gió, ngắm trăng lên. Mặt tiền biệt thự quay về hướng Bắc nên về phong thủy thì nơi này có vị trí quá tốt. Có một điều làm Lê Sơn buồn bực là cái hàng rào không hiểu sao lại xây cao quá khổ, cao ít gì cũng phải hơn 3m, m*a nó xây cái hàng rào để chống trộm à, mà thằng trộm nó đã muốn viếng thì 10m nó cũng leo được chứ đừng nói là 3m như thế này, Philip Johnson mà biết điều này có khi sẽ vật vã khóc thét lên rồi ra đi vĩnh viễn luôn cũng nên, là một kiến trúc sư hàng đầu thế giới, nhân dịp qua thăm người bạn thân hồi đại học nên đã tốn biết bao công sức thiết kế ngôi biệt thự này tặng người bạn đó để mỗi khi nhìn vào ngôi biệt thự này sẽ cảm thấy được sự khác biệt của nó nhưng không ngờ bị Lê Sơn sĩ nhục trắng trợn như vậy.
Phòng của Lê Sơn nằm ở tầng trệt cũng khá rộng rãi với thiết kế trang nhã tạo cảm giác thoải mái, đồ đạc trong phòng cũng không thiếu thứ gì, còn có một cái máy tính bàn màn hình 27 inch nữa.
Sau khi tắm xong không có gì làm thì Lê Sơn bắt đầu bật máy tính lên, trời ạ! đúng là lũ nhà giàu, nhìn vào cái bảng cấu hình máy mà Lê Sơn cũng hết hồn, máy được trang bị chip core i7 thế hệ 4 mới nhất, ram 32 gb thế hệ ddr3 mới nhất luôn, card nvidia gtx titan cũng thuộc dạng khủng bố, cấu hình máy cỡ này không có 5 6 chục chai là không sắm nổi rồi. Lên mạng Lê Sơn cũng chả bao giờ chơi game, chỉ đôi lúc lên Facebook và đọc báo còn đâu là dành thời gian để xem stream dota2 của bình luận viên pewpew trên talk tv, tiếc là lúc Lê Sơn online cũng chả có trận đấu nào, Lê Sơn đành vào trang báo lá cải " mương 69" xem bọn anh hùng bàn phím chém gió... Xem một lúc cũng không thấy tin tức gì hấp dẫn, chỉ có tin tức về siêu bão haiyan làm Lê Sơn chú ý, haizz miền trung vừa đón nhận đợt lũ xong, giờ còn dính phải siêu bão này nữa thì không biết người dân phải sống như thế nào nữa... Lê Sơn không khỏi thương cảm.
Vài phút sau Lê Sơn cầm chiếc đập đá lên rồi nhắn hơn 100 tin nhắn vào tổng đài ủng hộ đồng bào miền trung...
Lúc Lê Sơn tỉnh dậy thì đã đến 8 giờ sáng, mơ màng nhìn vào màn hình điện thoại, Lê Sơn thấy tổng cộng có 7 8 cuộc gọi lỡ: một cuộc của cô nàng Hương Hương, một cuộc của mẹ Lê Sơn còn lại là của một số điện thoại lạ.
Đánh răng rửa mặt xong, Lê Sơn cầm lấy điện thoại gọi cho mẹ của mình, khoảng 10 giây sau đầu dây bên kia cất lên tiếng trả lời :
-" Alo, Sơn hả con?, sao hồi nãy mẹ gọi không thấy con trả lời? "
-" ah, lúc nãy con đang ngủ, mẹ gọi cho con có chuyện gì không ạ? " Lê Sơn lễ phép nói, dù ở ngoài đường Lê Sơn có hơi hổ báo cáo chồn nhưng mà lúc ở nhà Lê Sơn luôn tỏ ra ngoan ngoãn, điển hình của những đứa trẻ đang trong thời kỳ nổi loạn.
-" có phải con lulu nó bắt con gà chọi của nhà ông Tiến không? "
Câu hỏi quá đột ngột làm Lê Sơn không biết phải trả lời thế nào, chỉ ấp a ấp úng một hồi lâu trong lòng thì bắt đầu sợ hãi, không phải bị phát hiện rồi chứ...
Một hồi không thấy Lê Sơn trả lời, mẹ Lê Sơn liền nói :
-" con đừng lo, mẹ đền tiền cho ông ta rồi, để mai mốt mẹ tính sổ với ba con sau, mà con cũng thiệt là có chuyện gì cũng không chịu nói cho mẹ một tiếng, từ hè đến giờ cũng không chịu gọi điện thoại là sao? "
-" a! Con xin lỗi, con sẽ thường xuyên gọi cho mẹ " Lê Sơn nhỏ giọng nói
-" ừm, mà sơn nè con thấy con bé Hương Hương thế nào? " mẹ Lê Sơn hỏi.
-" thế nào là thế nào hả mẹ? " Lê Sơn mờ mịt hỏi
-" cái thằng quỷ này, đừng có giả bộ, con thấy nó có xinh đẹp không? "
-" ah, rất xinh ạ "
-" vậy cố gắng lên nha, mẹ của con bé Hương Hương là bạn thân của mẹ, bà ấy cũng đồng ý cho con theo đuổi Hương Hương rồi, ôi cái con bé Hương Hương này vừa xinh đẹp, tài giỏi lại ngoan ngoãn nữa mẹ vừa nhìn đã thấy thích rồi "
-" vâng, con sẽ cố " Lê Sơn trả lời cho có lệ
Sau khi nói chuyện một hồi, mẹ Lê Sơn mới chịu cúp máy, trước khi cúp còn dặn đi dặn lại là phải cẩn thận, giữ gìn sức khỏe khiến Lê Sơn vâng dạ liên tục, câu nói nuôi con trăm ngày, lo lắng đến 99 ngày của ông cha ta một chút cũng không sai chút nào.
Cúp điện thoại, Lê Sơn lại gọi cho Hương Hương, gọi rồi mới biết nhỏ tính rủ đi siêu thị sắm đồ, Lê Sơn thầm cảm thấy may mắn khi không nhận điện thoại, nhắc nhở cô nàng đi đường cẩn thận bla bla rồi Lê Sơn cũng cúp máy.
Nhá máy vào số điện thoại lạ, khoảng vài giây sau có một giọng phụ nữ ở đầu dây bên kia cất lên :
-" xin hỏi cậu có phải là Lê Sơn tiên sinh không ạ? " giọng nói trong trẻo và có hơi khách khí làm Lê Sơn không đoán ra được ai vì bình thường chỉ có bạn bè hoặc người thân mới có số điện thoại này của Lê Sơn.
-" tôi là Lê Sơn, xin hỏi ai đầu dây vậy? "
-" chào cậu Lê Sơn, tôi là Hoàng Yến, phó tổng giám đốc của tập đoàn Phương nam, hôm nay chồng tôi nhờ tôi đưa cho cậu tập hồ sơ về dự án khu nghỉ dưỡng Phương nam để cậu xem xét qua, không biết cậu có rảnh không? "
-" đương nhiên là rảnh, xin hỏi chồng cô có phải là Phương Hoan không ? " mặc dù đã nắm chắc 90 % là gã đó nhưng Lê Sơn vẫn mặt dày hỏi.
-" chồng tôi là Phương Hoan, cậu biết chồng tôi? " hoàng yến thắc mắc hỏi
-" biết chứ, biết chứ, thì ra chị là vợ anh ta à, vậy là người một nhà rồi, anh hoan cũng từng nói là đã có vợ rồi thế mà em lại không tin, à hiện tại em đang bận chuyện nên không thể ra ngoài được, chị có thể mang tới đường ngô tất tố dùm em được không?"
.........
Cúp điện thoại, Lê Sơn mừng như điên, mình mà làm xong vụ này nữa là có tiền xài rồi, ai lại chê tiền bao giờ chứ.
Xuống đến nhà bếp thì thấy nhà bếp trống trơn, một mống đồ ăn cũng không có làm Lê không khỏi chửi thầm Hương Hương lười biếng, cũng may là ở trong tủ lạnh có một bị bánh sandwich với mấy bị sữa tươi, Lê Sơn cũng không khách sáo mang ra bàn ăn xơi luôn, mặc dù không có nướng lại nhưng vị của bánh cũng khá ngon, chẳng mấy chốc bị bánh đầy ắp bây giờ chỉ còn lèo tèo có vài cái.
Kinggg....... Koonggggg! Kingggggg.... Koongggg! Tiếng chuông cửa vang lên.
- cái bà Hoàng Yến này nói cả tiếng sau mới đến mà sao chưa gì đã bấm chuông rồi? Lê Sơn buồn bực lầm bầm, trước giờ đám con gái hay xài giờ cao su lắm mà ta, chẳng lẽ thời thế thay đổi rồi?
Không mở thì thôi, mở ra càng khiến Lê Sơn thất vọng trong lòng không khỏi thầm mắng " muốn con gái thay đổi trừ khi cmn trời sập"
Đứng ngoài cửa là một thiếu nữ 15 16 tuổi, thiếu nữ này dáng người không tệ, muốn ngực có ngực, mặc dù có hơi nhỏ, muốn mông có mông, da trắng, chân dài, eo thon, khuôn mặt thì chỉ gần như hoàn mỹ thôi vì Lê Sơn thấy chân mày bên phải ít hơn chân mày bên trái 6 sợi lông... Mái tóc đen tuyền để mái ngố nhìn cũng khá xinh
Thiếu nữ mặc một chiếc áo thun trắng xinh xắn, trên áo có in dòng chữ " chia tay hok được đòi quà" điển hình của phong cách "trẻ trâu", chiếc quần đùi bó sát tới đầu gối làm cho cặp chân "càng nhìn càng dài", dưới chân được bao bọc bởi đôi giày thượng đình màu trắng.
Thiếu nữ xinh đẹp thấy Lê Sơn ra mở cửa thì trên mặt không khỏi hiện lên vẻ khiếp sợ cùng vẻ mặt không thể tin, sau đó lại tiếp tục nhìn vào phía sau cánh cửa.
-" xin hỏi cô tìm ai? " Lê Sơn thấy hai tay thiếu nữ trống trơn, hiển nhiên là không phải nhân viên giao hàng gì đó rồi
-" ặc! Đây là nhà của anh? " thiếu nữ nhìn Lê Sơn chằm chằm.
-" không phải " Lê Sơn trả lời.
Thiếu nữ nhìn tới nhìn lui căn nhà một hồi rồi mới đến trước mặt Lê Sơn nói :
-" a!, xin lỗi anh, em nhầm nhà "
-" không có gì " Lê Sơn cười cười
Thiếu nữ đi được một đoạn đường rồi đột nhiên hét lớn :
-" cứu mạng, bớ người ta! Có ăn trộm, có ai không... Có ăn trộm "
Moá! lê xém ngất xỉu !!!!!!!
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:04 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
Sau khi cúp máy, Thanh Thanh liền biết mình đã nhầm người rồi, mặc dù trong lòng có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi Lê Sơn nhưng cô vẫn giả vờ đáng thương xin lỗi Lê Sơn
- "Em xin lỗi, em không biết anh là vệ sĩ của chị Hương Hương" Thanh Thanh lí nhí xin lỗi, nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn thì chả có chút ý tứ gì là xin lỗi cả, nói xong còn cười hì hì hỏi chuyện của Lê Sơn làm Lê Sơn không biết phải nói gì, đành bla bla cho qua chuyện.
Sau một hồi chào hỏi thì Lê Sơn cũng biết được cô nàng này là em gái của Hương Hương, nhưng mà Lê Sơn nhìn tới nhìn lui cũng chả thấy hai chị em có điểm gì giống nhau cả, ngoại trừ cả hai đều xinh đẹp như tiên.
Để mặc cô bé ngoài phòng khách, Lê Sơn về phòng thay một bộ đồ thầy cúng, mặc dù nhìn hơi bị "chuối" nhưng cũng khá thoải mái và cũng rất có phong cách của một đại sư.
Lên mạng lướt web được một lúc thì thấy chán, Lê Sơn đành ra khỏi phòng hít thở không khí nhưng vừa ra khỏi thì đã thấy một cô gái xinh đẹp đang ngồi trên ghế sô pha, không cần đoán thì Lê Sơn cũng biết là ai rồi, cô gái nhìn thấy Lê Sơn thì đứng dậy khẽ mỉm cười
-" cậu chính là Lê Sơn? "
-" chào chị Hoàng Yến, em là Lê Sơn rất vui được làm quen với chị. " vừa nói Lê Sơn vừa giơ bàn tay của mình ra trước mặt Hoàng Yến, phải công nhận một điều là cô nàng Hoàng Yến này quá xinh đẹp, mà cũng phải thôi với tính cách cầu toàn của cái gã trời đánh kia thì có cô vợ xinh đẹp thế này cũng chẳng lạ gì.
-" chị cũng thế! " Hoàng Yến cũng khẽ bắt tay với Lê Sơn rồi buông ra
Hai người cùng ngồi xuống ghế sopha, đương nhiên là Lê Sơn ngồi đối diện với Hoàng Yến, sau một hồi giới thiệu dài lê thê thì hai người cũng thân hơn một chút, nói chuyện cũng bắt đầu cởi mở hơn, Hoàng Yến như tìm được tri kỉ cũng bắt đầu bla bla từ nam sang bắc, từ việt nam tới campuchia làm Lê Sơn choáng hết cả người
Thanh Thanh mới mang được ấm trà ra tới phòng khách, nhưng vừa nhìn thấy Lê Sơn trong bộ trang phục thầy cúng không khỏi giật mình, sau đó không nhịn được ôm bụng cười ngặt nghẽo , cũng may là ấm trà đã được tiếp đất một cách an toàn.
Lê Sơn nhìn Thanh Thanh cười mà không khỏi buồn bực, mặc bộ đồ này đáng cười đến thế sao?
-" em bị thế lâu chưa? " Lê Sơn lên tiếng hỏi.
-" hả... cái gì?.... anh... anh" Thanh Thanh bị Lê Sơn hỏi một câu mà không thốt nên lời, nếu Lê Sơn nói câu khác thì Thanh Thanh cũng không có tức giận như vậy, nhưng mà Lê Sơn lại nói ngay cái câu mà mẹ cô hay lấy ra để mắng cô nên cũng không biết phải làm sao chỉ biết vừa lắp bắp vừa chỉ tay về phía Lê Sơn, cả người không ngừng run rẩy, hiển nhiên đang rất tức giận....
-" anh mới bị khùng, cả nhà anh đều bị khùng!
" Thanh Thanh nhìn chằm chằm Lê Sơn, hai mắt toé lửa hận không thể phun ra lục mạch thần kiếm chém Lê Sơn thành chín chín tám mốt khúc để xả hết nỗi hận. Thanh Thanh nói một mạch rồi chạy tót lên lầu, khi đi còn cố ý dậm dậm đôi chân nhỏ nhắn làm Lê Sơn mờ mịt, mình chỉ nói có một câu thôi mà…
- " xem ra cậu chọc giận người yêu của cậu rồi" Hoàng Yến cười nói
-" ặc, cô ấy không phải người yêu của em" Lê Sơn bối rối nói, đùa à!... Muốn bóc lịch đếm gián hay sao mà lại yêu đương với mấy đứa chưa đủ vị thành niên.
-" à !..." Hoàng Yến nói cho qua chuyện nhưng trong lòng thì không tin tưởng lắm, đã ở cùng một nhà mà không phải bạn trai bạn gái thì ai mà tin?.
Ngồi nói chuyện một lúc thì Hoàng Yến lấy trong cặp một túi hồ sơ dày cộp rồi đưa cho Lê Sơn:
-" đây là tài liệu chi tiết về khu nghỉ dưỡng phương nam, phần tài liệu này đã được 4 vị đại sư phong thủy, 8 vị kiến trúc sư và 8 vị đại sư thiết kế vẽ ra, em cứ xem qua rồi cho chị ý kiến sửa đổi"
-" được!" Lê Sơn nhận lấy rồi cũng bắt đầu xem xét, đang xem xét được một lúc thì lại thấy cô nàng Thanh Thanh hai mắt ửng đỏ đang từ trên lầu đi xuống.
Thanh Thanh ngồi cạnh Hoàng Yến dùng cặp mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Lê Sơn, sau khi tức giận lên lầu thì Thanh Thanh mới chợt nhớ ra là mình không có chìa khoá phòng nào cả, lại nghĩ tới chuyện bị Lê Sơn mắng thì vừa tức vừa tủi thân, nước mắt không cầm được rơi lã chã. Sau khi được Hương Hương an ủi qua điện thoại với hứa sẽ về xử lý Lê Sơn thì cô nàng với ngừng khóc đi xuống lầu .
Thấy Thanh Thanh đang nhìn mình bằng cặp mắt được bao phủ bởi một tầng hơi nước, Lê Sơn cảm thấy mình như vừa làm một chuyện gì đó tà ác lắm vậy, dù cảm thấy câu nói vừa nãy chả có ý gì nhưng vẫn phải tung tuyệt chiêu thứ 69 trong bí kíp tán gái làm Thanh Thanh bớt giận.
Sau khi Lê Sơn nói khô hết cả lưỡi thì mới thấy con bé Thanh Thanh đã bình thường trở lại, vội vàng đổ một tách trà ra uống ừng ực như nước lã đồng thời cũng chửi thầm "con bà nó gấu".
Lấy tập tài liệu xem xét một lần nữa rồi mở bản vẽ ra đặt trên bàn sau đó chỉ vào khối đất trống Lê Sơn nói:
-" chỗ này xây khách sạn ".
-" vì sao phải xây khách sạn, có nguyên nhân gì sao?" Hoàng Yến thắc mắc hỏi, vì rõ ràng chỗ này rõ ràng đã được cả 4 vị đại sư phong thủy nhất trí xây sân tennis mà. Tuy hỏi như vậy nhưng Hoàng Yến vẫn đánh dấu khu đất đó vào mục cần sửa đổi.
-" vì nơi này là nơi tụ tập của khí kim và khí mộc và khí thổ, khi xây khách sạn hiệu quả tụ tập tiền tài vô cùng tốt" Lê Sơn giải thích.
-" Lê Sơn, em đang nói về phong thủy sao?, nhưng mà các vị đại sư phong thủy bên chị đều thống nhất khu đất này là để xây sân tennis mà"
-" ặc, đây là ngũ hành tụ khí cổ pháp, làm sao lại là cái thứ phong thủy tạp nham gì đó chứ"
Hoàng Yến cùng Thanh Thanh nhìn Lê Sơn bằng ánh mắt không thể tin, hiển nhiên bị lời nói của Lê Sơn hù dọa, trời ạ chỉ cần câu nói này truyền ra ngoài thì mỗi vị đại sư phong thủy nhổ một bãi nước bọt thì cũng đủ dìm chết Lê Sơn rồi . Hoàng Yến nhìn Lê Sơn hồi lâu, xác định Lê Sơn không có nói dối mới hỏi tiếp:
-" cái này có thể tin được không?"
Lê Sơn buồn bực, nếu không phải nể ông Hoan thì tôi cũng chả thèm xem đâu chứ ở đó mà nghi ngờ này nọ, nghĩ như vậy nhưng Lê Sơn vẫn hùng hồn giải thích :
-" đương nhiên có thể tin, ngũ hành tụ khí cổ pháp này từ xưa đến nay luôn là cổ pháp cao cấp nhất, tất cả các vị vua, người nào không dùng cổ pháp này tích tụ vương khí sau đó thống nhất thiên hạ ?"
- " được ...được rồi , em cứ nói tiếp đi " Hoàng Yến cũng bó tay, mọi thứ bị gã Lê Sơn đảo lộn hết rồi, cái ngũ hành gì gì đó imba như thế mà sao lại chả thấy ma nào nhắc đến trong khi cái phong thủy tạp nham trong miệng Lê Sơn lại mọc lên như nấm sau mưa thế?, nhưng mà xuất phát từ lòng tin của chồng mình nên Hoàng Yến vẫn ngồi nghe Lê Sơn sửa chữa bản thiết kế.
-" nơi này nên làm bể bơi "
-" oh!! tại sao lại thế "
-" tại nơi này hỏa khí quá nặng , phải dùng thủy áp chế, nếu không sẽ dễ sinh ra cháy nổ"
-" tiếp tục , em cứ tiếp tục đi"
-" aaa, nơi này địa hình khá hiểm yếu, tuyệt đối không được xây công viên "
-" nhưng mà Lê Sơn, nơi này có núi có nước, rất thích hợp để xây công viên mà, các vị đại sư khác cũng nói thế "
-" nói bậy, nói hưu nói vượn, quả là muốn lấy mạng người đùa giỡn mà. chị phải biết rằng nước này có thanh long nằm nghỉ, núi này có bạch hổ ngồi chầu, hai bên mà đánh nhau thì tất nhiên phải có bên bị thương, địa khí nơi này xung đột vô cùng hỗn loạn, nếu mà làm một cái gì ở đây chỉ cần một cơn lốc thổi xuống thôi cũng đủ cho vài người lên nóc tủ ngắm gà rồi"
-" Đây... đây là nguyền rủa trắng trợn... Em ...em quá đáng vừa thôi chứ " Hoàng Yến hai tay không ngừng run rẩy chỉ thẳng vào mặt Lê Sơn mắng to.
-" nguyền rủa?, nguyền rủa cái búa á !, em đây là lo lắng cho mọi người, vì muôn dân trăm họ. Nguyền rủa đó là lý lẽ của phương tây, đây không phải là phong thủy tạp nham gì đó mà là ngũ hành tụ khí cổ pháp, là cổ thuật cao cấp nhất " Lê Sơn cũng tức giận phản bác, hừ ta đây cũng đâu dễ bắt nạt đâu hehe.
-" em ...em " Hoàng Yến tức điên cả người, Hoàng Yến thở dốc một hồi lâu rồi mệt mỏi nói
-" thôi em nói gì thì cứ nói tiếp đi"
-" đây, nơi này dùng để xây nhà hàng , còn nữa nơi này xây một cái trung tâm thể hình, bên sườn núi bên này thì xây sân golf, ...à còn chỗ này xây công viên mới thích hợp.....bla bla " Lê Sơn khua chân múa tay nói một hồi.
Hoàng Yến nghe Lê Sơn nói một hồi khiến đầu óc choáng váng ,vừa sửa bản thiết kế vừa nghe cảm giác như bị tra tấn vậy, cái gì mà hỏa khí âm khí gì đấy càng nghe khiến đầu óc càng to ra.
Sau khi Lê Sơn nói hết thì Hoàng Yến cảm giác như được giải thoát, cả người lâng lâng. Không nói hai lời vội vàng cất tập tài liệu rồi lấy tập ngân phiếu ra viết một dãy số mà cô nàng cũng chả biết đã điền bao nhiêu đưa cho Lê Sơn rồi chạy vội như là trốn tà vậy. Nhưng tới lúc vào trong xe thì mới chợt ngẩn ra " chết cha ghi thừa một chữ số 0 rồi "
Lê Sơn nhìn tờ chi phiếu mà hai mắt tỏa sáng, trời ạ! 500 triệu aaaa giàu to rồi, Lê Sơn không nhìn được cười to vài tiếng khiến Thanh Thanh không nhìn được chạy lại xem nhưng khi nhìn thấy được con số cũng không khỏi hoảng sợ
- " anh Lê Sơn !"
-" sao em?"
-" em thấy..."
-" thấy sao em?"
-" thấy!..."
-" thấy gì ?"
-" thấy ...."
-" ?"
- " anh nổ thật là giỏi !"
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:04 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats
-" Này sao chị của em lâu về vậy?, gần mười một giờ rồi này ! " Lê Sơn chán nản nói, cũng may là mình đã từ chối từ đầu chứ không thì cái thân xác chắc cũng tàn tạ rồi.
-" Liên quan gì đến anh! " Thanh Thanh hừ một tiếng rồi tiếp tục chăm chú nhìn vào màn hình tivi.
-" Không liên quan đến anh nhưng nó liên quan đến cái bụng của anh ... em nghe nó nói gì không, nó đang nói đói đói đây này!... không tin hả, em áp tai vào bụng anh thử xem... Cái gì !, em nhìn lại em xem, ngực lép mông teo thế mà cũng đáng để anh xàm sỡ sỡ à, ánh mắt của anh cũng đâu có kém đến thế... ặc... không phải anh chỉ nói đùa thôi... thật ra em rất xinh đẹp... "
XOẢNG!!!
-" Anh đi chết đi " Thanh Thanh tức giận ném cái ly thủy tinh về phía Lê Sơn nhưng lại bị Lê Sơn nhanh chóng né được. đang tính ném thêm một cái nữa thì cửa chính đột ngột mở ra, một cô gái xinh đẹp đang mang theo một đống túi xách đang từ từ tiến vào. Khi thấy cô gái này mắt Thanh Thanh không khỏi sáng lên, vội vàng nhào vào lòng cô gái khóc lóc thảm thiết
-" Chị ơi, anh Lê Sơn ăn hiếp em huhu"
nghe thấy việc này Hương Hương càng cảm thấy tức giận, chuyện lúc sáng cứ tưởng Lê Sơn đã giải quyết để Thanh Thanh bớt giận rồi không ngờ gã Lê Sơn này lại đầu gỗ như thế, Hương Hương cũng biết tính cách của em gái mình, chỉ cần dỗ ngọt một xíu là nó hết giận liền à. Hương Hương ôm thanh vào lòng rồi tức giận nói với Lê Sơn :
-" Cậu đã làm gì em gái tôi? "
-" Này! tôi chỉ khen em gái của cậu xinh đẹp thôi chứ có làm gì đâu, còn cậu phải xem lại em gái của mình đi, tui khen nó mà nó còn lấy ly ném tui đây này, cũng may mà tui đẹp trai cute nên mới né được chứ không là bây giờ lên nóc tủ ngắm gà cmnr"
-" Phì!!! " Hương Hương không nhịn được bật cười sau đó quay sang Thanh Thanh hỏi :
-" Có phải thế không? "
-" Anh ấy nói em xấu xí, sau đó mới nói em xinh đẹp " Thanh Thanh lí nhí trả lời, nhưng nước mắt vẫn rơi như mưa làm Lê Sơn cùng Hương Hương cảm thấy mủi lòng
-" Để chị bắt gã Lê Sơn đáng ghét này xin lỗi em nha" nói rồi Hương Hương nháy nháy mắt với Lê Sơn trong ánh mắt chứa sự cầu khẩn.
Bất đắc dĩ gật đầu, Lê Sơn đành tiếp tục sử dụng chiêu thứ 69 trong bí kíp tán gái nói trên trời trên trời dưới đất, tốn gần lít nước miếng thì trên khuôn mặt xinh xắn của Thanh Thanh mới dần nở nụ cười. chớp lấy thời cơ, Lê Sơn mỉm cười nói :
-" Để tạ lỗi, anh sẽ mời em cùng chị em đi ăn KFC nha !"
Nghe thấy thế hai mắt Thanh Thanh lại sáng lên, bình thường cô rất hiếm khi được đi ăn tại những nơi như vậy, nhưng mà sau một hồi đắn đo suy nghĩ, cô quyết định phải làm Lê Sơn nhỏ máu một chút mới được, ai biểu người này hay làm cô tức giận như vậy.
-" Em muốn ăn ở hà nội 2 cơ "
-" Thanh Thanh! " Hương Hương vội vàng ngắt lời, cái khách sạn hà nội 2 này là 1 trong 3 cái khách sạn lớn nhất tại đây, về giá cả thì miễn bàn luôn.
-" Không sao, dù sao cũng không đáng bao nhiêu " Lê Sơn cười nói.
-" Đúng đó chị Hương Hương, anh Lê Sơn vừa mới lừa gạt người ta được 500 triệu, ăn một bữa đâu có đáng bao nhiêu "
Lê Sơn xém nữa ngất xỉu, sao cô nàng Thanh Thanh này lúc nào cũng muốn mình để lại ấn tượng xấu trước mặt cô nàng Hương Hương như vậy chứ...
Bất chợt chuông điện thoại thoại vang lên, Lê Sơn nhìn lên màn hình nokia 1020 của mình thì thấy có số của đứa em họ lê lâm, đang tính nhấc máy thì Lê Sơn chợt thấy Hương Hương cũng đang móc điện thoại ra giống mình
-" Điện thoại của tôi " Lê Sơn cười nói, Hương Hương cũng hơi ngượng, không ngờ chuông điện thoại của họ lại giống nhau đến vậy.
-" Alo, có chuyện gì không?... ở đâu?... vậy đi hà nội 2 đi... thế nào, đi không?... đi với ai? ... cái gì!!!, à thằng này được... ok 10 phút nữa anh mày tới liền "
- “ Đi thôi, hôm nay anh dẫn em đi hà nội 2 ăn xả láng, nhưng tiền thì có người khác trả rồi ahaha…”
30 phút sau ~
Chiếc Bmw M6 cũng đến được khách sạn hà nội 2
-" Nhanh lên cái nào, có bữa ăn thôi mà cũng bày đặt thay quần áo này nọ, tôi mà không chạy nhanh thì có khi tối mới tới " Lê Sơn chán nản lầm bầm
-" Anh không ga lăng với con gái một chút được à, đụng chuyện một chút là nóng nảy y như đàn bà ấy, em thay đồ chưa tới 30 phút mà " Thanh Thanh tức giận phản bác, làm đẹp chưa tới 30 phút mà gã Lê Sơn đáng ghét đã gầm rú thế rồi, không biết lâu hơn thì gã sẽ bộc phát tới tình trạng nào nữa.
-" 30 phút cái beep, em nhìn em xem phụ tùng trên người có được mấy món, được cái áo, cái quần với 2 cái chip chip chứ mấy. mấy cái thứ đó thay ra mặc cùng lắm là 5 phút, còn 20 chục phút còn lại em làm gì?, chẳng lẽ em ngồi đó tỉa lông đến khi nào nó thành hình con rồng con phượng thì em mới chịu à? "
-"Anh... anh... anh khốn kiếp... anh là đồ khốn "
Thanh Thanh hai mắt đã tràn ngập hơi nước, có khả năng sẽ bộc phát bất cứ lúc nào.
-" Hai người này!! , Lê Sơn cậu không nhường nhịn em tớ một chút được à, còn em nữa, anh Lê Sơn chỉ đùa với em thôi, đừng có khóc, lớn rồi mà khóc người ta cười cho thúi mặt bây giờ "
Hương Hương thấy tình huống không ổn vội vàng đứng ra hoà giải, nàng trừng mắt về phía Lê Sơn tỏ vẻ bất mãn, rồi nắm tay Thanh Thanh đi về phía nhà hàng...
Last edited by cutthroats; 13-03-2015 at 10:04 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của cutthroats