|
|
16-06-2008, 01:18 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 21 Hồ Lang Ãại Náo Ãiển ÃÆ°Æ¡ng Phố
Còn ba tên tên Ä‘inh nữa thấy thế đầu bất lợi, má»™t tên trở gót toan Ä‘i thì tên khác la gá»i :
-Phụng Thất Gia ! Thất Gia lại coi xem gã đã dùng tà môn gì ?
Phụng Thất đây là em há» xa của Phụng Thiên Nam và là m chưởng quÄ© ở tòa Anh Hùng Tá»u Lâu nà y. Võ công của hắn cÅ©ng tầm thÆ°á»ng nhÆ°ng rất cÆ¡ mÆ°u. Hắn đứng đầu cầu thang đã nháºn ra Hồ Phỉ không phải hạng tầm thÆ°á»ng liá»n tiến lại hai bÆ°á»›c chắp tay nói :
-Té ra bữa nay có anh hùng giá lâm mà Phụng mỗ đui mắt không nhìn núi Thái Sơn.
Hồ Phỉ thấy ba tên gia đinh từ từ cất bước đi ra đã tưởng chúng thừa cơ bỠtrốn.
Chà ng liên rút xÃch sắt trong tay ba tên đứng bên cạnh không nhúc nhÃch vung ra má»™t cái quấn lấy cả sáu chân của ba tên.
Bống nghe mấy tiếng " úi chao ". Cả ba tên ngã lăn xuống thà nh một đống.
Hồ Phỉ kéo chúng và o gần xiết chặt hai đầu dây xÃch khóa lại.
Ãoạn chà ng tá»± rót rượu ngồi xuống không nhìn gì đến Phụng Thất.
Bá»n gia nhân ở Anh Hùng Lâu thấy Hồ Phỉ tuy ra tay lợi hại nhÆ°ng vẫn chắc má»™t mình chà ng không địch nổi số đông. Chúng cầm binh khà bà y thà nh tráºn thế, chỉ còn chá» Phụng Thất hô má»™t tiếng là xông và o.
Hồ Phỉ uống cạn chung rượu rồi há»i :
-Phụng Thiên Nam với ngươi là thế nà o ?
Phụng Thất cÆ°á»i đáp :
-Phụng lão gia là tộc huynh của tại hạ. Tôn giá có quen biết lão gia không ?
Hồ Phỉ nói :
-Không quen biết. Ngươi kêu y ra hội kiến với ta.
Phụn THất trong lòng bực tức mắng thầm :
-Má»™t thằng lá»i nhÆ° ngÆ°á»i mà dám má»i đến Phụng lão gia ? Dù ngÆ°Æ¡i lên cá»a đạp đầu, chÆ°a chắc lão gia đã thèm tiếp kiến.
Ngoà i miệng hắn cÆ°á»i hì hì há»i :
-Xin tôn giá cho biết cao tÃnh đại danh để tại hạ và o thông báo.
Hồ Phỉ đáp :
-Ta hỠBạt. Chữ Bạt có nghĩa là nhổ lông.
Phụng Thất lẩm bẩm :
-Há» gì mà lạ váºy ?
Hắn vẫn nà êm nở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i :
-Té ra đây là Bạt gia. Cái gì có hiếm mới quý. HỠBạt ở phương Nam rất hiếm.
Hồ Phỉ đáp :
-Ãúng thế ! Tục ngữ thÆ°á»ng nói có hiếm má»›i quý nên ta được ca tụng bằng bốn chữ Phụng Mao Lâm SÆ¡n tên gá»i là Phụng Mao.
Phụng Thất cÆ°á»i há»i :
-Cao nhã ! Tháºt cao nhã !
Ãá»™t nhiên hắn xoay chuyển ý nghÄ© tá»± há»i :
-Không phải ! Cả ba chữ Bạt Phụng Mao há chẳng là gã có ý đến tầm cừu ?
Hắn biến sắc lá»›n tiếng há»i :
-ÃÃch thá»±c tôn giá là ai ? Ãến Pháºt SÆ¡n Trấn có việc gì ?
Hồ Phỉ đáp :
-Tại hạ nghe nói ở Pháºt SÆ¡n Trấn có con phụng hoà ng dữ lắm mà tại hạ lại tên là Bạt Phụng Mao nên tá»›i đây để nhổ mấy cái lông của nó chÆ¡i.
Phụng Thất lùi lại má»™t bÆ°á»›c. Những tiếng loảng xoảng vang lên, hắn rút cây nhuyá»…n tiên ở sau lÆ°ng ra, vung tay trái má»™t cái, bảo bá»n thủ hạ coi chừng. Hắn rung Ä‘á»™ng tay mặt. Cây nhuyá»…n tiên rÃt lên vù vù nhằm đánh xuống đầu Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ tÃnh thầm trong bụng :
-Má»™t tên Phụng Thiên Nam không thể tà n ác đến nhÆ° váºy. Bá»n thủ hạ giúp hắn gây thêm tá»™i nghiệt. Tên nà o chết cÅ©ng không oan. Bữa nay ta chẳng cần nể nang gì nữa.
Trông thấy nhuyá»…n tiên vụt xuống liá»n Ä‘Æ°a tay chụp lấy đầu nhuyá»…n tiên má»™t cái.
Hắn đứng không vững chúi vá» phÃa trÆ°á»›c.
Hồ Phỉ tay trái Ä‘áºp và o vai hắn.
Má»™t luồng kình lá»±c rất lá»›n đè nén, hắn không tá»± đứng được, hai chân nhÅ©n ra quỳ má»p ngay xuống.
Cây nhuyá»…n tiên mÆ°á»i ba đốt quấn và o ngÆ°á»i hắn quấn và o chân bà n, tá»±a hồ trói hắn và o chân bà n váºy.
Bá»n tiểu nhị toan xông tá»›i Ä‘á»™ng thủ. Ãá»™t nhiên chúng thấy có biến cố nà y xảy ra sợ quá phải dừng bÆ°á»›c lại.
Hồ Phỉ trá» và o má»™t tên đầu bếp béo máºp cất tiếng gá»i :
-Nà y ! Cầm con dao thái lại đây !
Tên đầug bếp há hốc miệng ra không dám trái lệnh, cầm dao đưa tới.
Hồ Phỉ há»i :
-Món thịt rán là m bằng gì ?
Ãầu bếp đáp :
-Ãó là thịt thăn ở hai bên xÆ°Æ¡ng sống con heo. Tôn giá còn muốn ăn thịt xà o ngá»t, xà o chua gì nữa không ?
Hồ Phỉ thò tay kéo roạc một cái. Vạt áo sau lưng Phụng Thất bị rạch một vệt dà i, để hở cả sống lưng trắng trẻo ra. Tay chà ng nắn và o thăn thịt Phụng Thất, miệng hòi :
-Có phải hạ đao chỗ nà y không ?
Tên đầu bếp béo máºp há miệng lá»›n hÆ¡n không dám trả lá»i.
Phụng Thất đạp đầu lia lịa la lên :
-Xin anh hùng tha mạng ! Xin anh hùng tha mạng !
Hồ Phỉ nghĩ bụng :
-Tha mạng ngươi cũng được nhưng phải cho nếm mùi đau khổ để ngươi biết rằng là m ác tất bị quả báo.
Chà ng cầm con dao thái rau vạch xuống xÆ°Æ¡ng sống hắn má»™t vạch dà i rồi há»i :
-Ná»a cân đã đủ chÆ°a ?
Tên đầu bếp ngơ ngác đáp :
-Má»™t ngÆ°á»i ăn đủ rồi.
Phụng Thất chẳng còn hồn vÃa nà o nữa, lại thấy sau lÆ°ng Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt. Hắn tưởng chừng bị địch nhân cắt ná»a cân thịt ở ná»a sống lÆ°ng thá»±c sá»±.
Bỗng nghe Hồ Phỉ nói :
-Sà o gan heo to bằng gì ? Nấu óc heo bằng gì ?
Phụng thất lại la thầm :
-Gã lóc thịt sau lưng cũng đủ chết rồi, lại còn là m món gan heo óc heo thì còn chi là cái mạng già nà y ?
Hắn đạp đầu binh binh, lạy như tế sao miệng không ngớt la :
-Anh hùng có chuyện gì xin cứ truyá»n dạy, chỉ cầu tha mạng cho tiểu nhân.
Hồ Phỉ thấy mình hăm dá»a nhÆ° thế là đủ rồi liá»n quát há»i :
-NgÆ°Æ¡i còn dám giúp đỡ Phụng Thiên Nam là m Ä‘iá»u tà n ác nữa hay thôi ?
Phụng Thất vội đáp :
-Tiểu nhân không dám ! Tiểu nhân không dám !
Hồ Phỉ nói :
-Hay lắm ! Hay lắm ! Bây giá» má»i tân khách trên lầu ra hết. Còn tân khách trong đại Ä‘Æ°á»ng và dÆ°á»›i lầu phải ở lại không má»™t ai bá» Ä‘i.
Phụng Thất hô lớn :
-Các ngươi hãy là m mệnh lệnh của hảo hán gia.
Những tá»u khách trên lầu nếu không phải tà i chủ thì là phú thÆ°Æ¡ng, Ä‘á»u nhát gan sợ lụy. Há» thấy xẩy cuá»™c đánh lá»™n đã muốn chuồn Ä‘i nhÆ°ng đầu cầu thang có bá»n gia Ä‘inh cầm binh khà đứng đó, không xuống được. Bây giá» chẳng cần xua Ä‘uổi, tá»± há» láºt Ä‘áºt Ä‘i ngay.
Thá»±c khách nhà dÆ°á»›i Ä‘á»u là hạng nghèo nà n. Trong mÆ°á»i ngÆ°á»i có đến bảy, tám Ä‘á»u bị Phụng Thất hà hiếp. Bữa nay há» thấy có ngÆ°á»i đến gây chuyện, trong lòng khoan khoái vô cùng, Ä‘á»u muốn ở lại để coi náo nhiệt.
Hồ Phỉ tuyên bố :
-Bữa nay ta má»i khách, váºy tiá»n cÆ¡m rượu của các bạn hữu Ä‘á»u do ta trả hết, không được thu của ai má»™t đồng nà o. Mau Ä‘i khiêng mấy hÅ© rượu ra đây và có những món gì tốt hả cÅ©ng bÆ°ng lên hết. Ãem chÃn con chó dữ mổ là m thịt để quần hà o nhắm rượu.
Chà ng sai má»™t Ä‘iá»u, Phụng Thất lại dạ má»™t tiếng.
Bá»n tiểu nhị hà nh Ä‘á»™ng cháºm chạp má»™t chút, Hồ Phỉ liá»n giÆ¡ con dao thái rau lên há»i đầu bếp :
-Muốn là m món Hồng Siêu Ãại TrÆ°á»ng phải là m thế nà o ? Là m sao yêu hoa dùng những thứ gì ?
Tên đầu bếp kia cứ có thá»±c đáp lại là phải dùng má»™t khúc ruá»™t già và hai trái cáºt.
Phụng Thất sợ tái mặt không ngớt thôi thúc gia nhân đi là m cho mau.
Sáu tên gia Ä‘inh thấy Hồ Phỉ hung dữ ghê quá, chÆ°a hiểu chà ng đối phó vá»›i mình bằng cách nà o, trong lòng cá»±c kỳ hồi há»™p tưởng chừng bị dá»™i mÆ°á»Ã¬ thùng nÆ°á»›c lạnh lên đầu. Chúng lấm lét nhìn trá»™m Hồ Phỉ rồi lại nhìn nhau tá»± há»i :
-Bao giá» Phụng lão gia má»›i đến giải cứu. Nếu cháºm trong khoảnh khắc thì tên hung thần nà y chắc xá» trà tá»›i bá»n mình.
Hồ Phỉ thấy bá»n tiểu nhị nhất nhất tuân theo mệnh lệnh của mình, chà ng liá»n rảo bÆ°á»›c xuống lầu rót má»™t bát rượu lá»›n rồi nói :
-Bữa nay tiểu đệ má»i khách. Xin các vị ăn uống thả cá»a. Muốn món gì kêu món đó. Nếu chúng cháºm trá»… thì lúc trở lại, tiểu đệ sẽ cho má»™t má»› lá»a đốt tòa nhà tá»u lầu nà y.
Các tá»u khách hoan há»· ăn uống. Có Ä‘iá»u ai nấy vẫn sợ oai Phụng Thiên Nam nên không dám tiếp lá»i Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ trở lại lên lầu giả khai huyệt đạo cho ba tên gia Ä‘inh, dùng xÃch sắt khóa cổ chúng lại cùng vá»›i ba tên kia là sáu ngÆ°á»i kéo hết xuống lầu. Chà ng há»i :
-Phụng Thiên Nam mở tiệm cầm đồ ở đâu ? Tại hạ muốn cầm sáu con chó dữ.
Má»™t tá»u khách trá» Ä‘Æ°á»ng nói :
-Ở đây Ä‘i vá» phÃa đông qua ba Ä‘Æ°á»ng phố nằm ngang vá»›i má»™t ngôi nhà tÆ°á»ng cao là đúng.
Hồ Phỉ cảm Æ¡n rồi dắt sáu ngÆ°á»i Ä‘i.
Bá»n ngÆ°á»i Æ°a coi náo nhiệt theo sau ở phÃa xa xa xem vụ cầm ngÆ°á»i ra sao.
Hồ Phỉ tay nắm sáu sợi dây xÃch Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c tòa Anh Hùng Ãiển ÃÆ°Æ¡ng, lá»›n tiếng nói :
-Anh hùng cầm chó đã tới !
Chà ng dắt sáu tên gia đinh đến trước quầy nói :
-Triá»u Phụng ! Tại hạ cầm sáu con chó dữ, má»—i con má»™t ngà n lạng bạc.
Tên triá»u phụng ngồi bên quỹ giáºt mình kinh hãi.
Những ngÆ°á»i ở trấn Pháºt SÆ¡n Ä‘á»u biết toà nhà Anh Hùng Ãiển ÃÆ°Æ¡ng nà y của Phụng Thiên Nam mở ra đã mÆ°á»i mấy năm chẳng ai dám đến quấy phá mà sao bữa nay lại có hán tá» Ä‘iên khùng đến cầm ngÆ°á»i ?
Triá»u phụng chú ý nhìn, nháºn ra sáu ngÆ°á»i nà y là gia Ä‘inh ở Phụng phủ lại cà ng kinh hãi hÆ¡n.
Hắn ấp úng há»i :
-Các hạ... các hạ cầm món gì ?
Hồ Phỉ quát :
-NgÆ°Æ¡i không có tai Æ° ? Ta cầm sáu con chó má»—i con má»™t ngà n lạng bạc công đủ sáu ngà n lạng. Cầm nhÆ° váºy là rẻ quá rồi.
Tên triá»u phụng kia biết chà ng có ý quấy phá liá»n ghé tai má»™t tên triá»u phụng khác nói nhá» bảo hắn Ä‘i kêu bá»n võ sÆ° há»™ vệ đến phát lạc tên Ä‘iên khùng nà y. Má»™t mặt hắn nhìn Hồ Phỉ lá»… phép đáp :
-Theo luáºt lệ Ä‘iển Ä‘Æ°Æ¡ng, những váºt sống Ä‘á»™ng không thể Ä‘em cầm được. Xin tôn giá lượng thứ cho.
Hồ Phỉ đáp :
-Ãược rồi ! Các ngÆ°Æ¡i không cầm chó sống thì ta cầm chó chết.
Sáu tên gia Ä‘inh bở vÃa đồng thanh la lên :
-Du gia sÆ° ! Gia sÆ° thu lẹ Ä‘i để cứu mạng bá»n tiểu nhân là việc cần kÃp.
NhÆ°ng bá»n triá»u phụng ở nhà cấm bán là m việc rất tinh minh cẩn tháºn, khi nà o chịu bá» ra sáu ngà n lạng bạc má»™t cách khinh xuất ?
Hắn liá»n cÆ°á»i đáp :
-Má»i lão gia hãy ngồi chÆ¡i dùng trà .
Hồ Phỉ nói :
-Ãể ta biến sáu con chó sống thà nh chó chết rồi hãy uống trà .
Chà ng đảo mắt nhìn quanh, trong lòng đã nẩy kế hoạch. Chà ng bÆ°á»›c tá»›i bên cá»a lá»›n tháo tấm cánh cá»a sÆ¡n Ä‘en xuông.
Du triá»u phụng thấy sá»± tình má»—i lúc má»™t thêm nghiêm trá»ng liá»n há»i :
-Nà y nà y ! Tôn giá là m chi váºy ?
Hồ Phỉ không ký gì đến hắn, vung chân đá sáu tên gia Ä‘inh té xuống rồi nhấc tấm cánh cá»a đè lên mình chúng.
Du triá»u phụng la lên :
-Trá»i Æ¡i ! Tôn giá đừng là m nhá»™n nữa. Ãây là đâu ? Sản nghiệp nà y của ai ? Tôn giá có biết không ?
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
-Coi bá»™ thằng cha nà y cÅ©ng Ä‘iêu bạc lắm. Nhất định rất nhiá»u ngÆ°á»i cùng nghèo ở Trấn Pháºt SÆ¡n nà y phải khổ vì hắn rồi.
Chà ng bÆ°á»›c lại trÆ°á»›c quỹ vÆ°Æ¡n tay nắm lấy búi tóc hắn, nhấc bổng lên qua quầy hà ng Ä‘em gã đặt xuống dÆ°á»›i cánh cá»a.
Tiếp theo, chà ng ra ngoà i bê má»™t cái đôn đá vừa cao vừa lá»›n quăng trên mặt cánh cá»a đánh rầm má»™t tiếng.
Cái đôn đá Ãt ra nặng hÆ¡n năm trăm cân gieo xuống tấm cánh cá»a khiến bảy ngÆ°á»i nằm phÃa dÆ°á»›i kêu rú lên. Có ngÆ°á»i Ä‘au đến vãi phân.
Những ngÆ°á»i ở ngoà i cá»a và bá»n triá»u phụng trong nhà đá»u báºt tiếng la hoảng.
Hồ Phỉ lại bê một cái đôn đá nữa, miệng nói :
-Bá»n ác cẩu chÆ°a chết, phải đè thêm cái đôn nà y lên.
Dứt lá»i chà ng tung đôn đá lên không.
Bá»n ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i cánh cá»a ngó thấy đôn đá sắp rá»›t xuống lại kêu thét lên.
Hồ Phỉ hai cánh tay vòng lại đón lấy đôn đá rồi đặt xuống cánh cá»a.
Lúc nà y trên cánh cá»a đã đè má»™t sức nặng trên ngà n cân. Bảy ngÆ°á»i bên dÆ°á»›i chia nhau chịu Ä‘á»±ng mà cÅ©ng còn qúa nặng tưởng chừng gân cốt gẫy nát đến nÆ¡i.
Du triá»u phụng la lên :
-Xin hảo hán tha mạng. Mau lấy bạc ra đi !
Hồ Phỉ há»i :
-Sao ? NgÆ°Æ¡i còn đòi tiá»n ta nữa Æ° ?
Du triá»u phụng thân thể gầy yếu, bị đè nặng xuống không thở được ấp úng đáp :
-Không... không phải. Tiểu nhân kêu ngÆ°á»i trong tiệm lấy bạc ra...
Bá»n triá»u phụng trong tiệm thấy tình thế nguy hiểm đánh lấy ra từng gói bạc Ä‘Æ°a cho Hồ Phỉ. Má»—i gói là má»™t trăm lạng. Cả thảy sáu mÆ°Æ¡i gói.
Hồ Phỉ lại xếp những gòi bạc lên cánh cá»a rồi há»i :
-Sáu con chó dữ sáu ngà n lạng, còn tên triá»u phụng thì sao ? Chẳng lẽ Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t vị đại triá»u phụng ở Anh Hùng Ãiển ÃÆ°Æ¡ng lại không bằng má»™t con chó ? Ãt ra phải cầm lấy ba ngà n lạng.
Sáu ngà n lạng bạc nặng tá»›i hÆ¡n ba trăm bảy chục cân lại đè lên cánh cá»a khiến bảy ngÆ°á»i phÃa dÆ°á»›i chịu không nổi nữa.
Giữa lúc náo loạn, Ä‘á»™t nhiên ngoà i cá»a có tiếng ngÆ°á»i quát há»i :
-Tên tiểu tạp chủng nà o nuốt máºt báo hay sao mà dám đến cá»a tiệm Phụng lão gia gây sá»± ?
Ãoà n ngÆ°á»i bà ng quan rẽ ra hai bên. Hai hán tá» sấn và o.
Hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u thân thể cao lá»›n mặc quần áo Ä‘en thắt Ä‘ai lÆ°ng trắng, cách ăn váºn theo kiểu võ sÆ°.
Hồ Phỉ lạng mình Ä‘i má»™t cái chuồn tá»›i phÃa sau hai ngÆ°á»i, má»—i tay túm lấy má»™t ngÆ°á»i.
Hai ngÆ°á»i nà y chÃnh là võ sÆ° há»™ vệ ở Anh Hùng Ãiển ÃÆ°Æ¡ng, Ä‘ang lúc rảnh việc ngồi đánh bạc chÆ¡i, nghe tiệm hà ng có ngÆ°á»i quấy phá má»›i láºt Ä‘áºt chạy vá». NgỠđêu chúng chÆ°a nhìn rõ mặt mÅ©i đối thủ đã bị nắm cổ xách lên.
Hồ Phỉ rung hai cánh tay má»™t cái, má»™t ngÆ°á»i rá»›t ra tám chÃn quân bà i câu, còn má»™t ngÆ°á»i tay cầm hai quân xúc xắc rÆ¡i xuống.
Hồ Phỉ cÆ°á»i nói :
-Hay quá ! Té ra là hai tên đồ quỷ.
Chà ng đụng đầu hai ngÆ°á»Ã¬ và o nhau côm cốp rồi cÅ©ng đặt ngồi lên trên cánh.
Hai tên võ sÆ° há»™ vệ viện tuy võ côbng tầm thÆ°á»ng nhÆ°ng thân thể khá nặng. Thế là hÆ¡n bốn trăm cân nữa đè lên cánh cá»a.
Bảy ngÆ°á»i nằm dÆ°á»›i muốn rên lên má»™t tiếng cÅ©ng bất lá»±c.
Ãại chưởng quỹ trong nhà điển Ä‘Æ°Æ¡ng sợ xẩy ra án mạng, vá»™i sai ngÆ°á»i nhà lấy ra ba ngà n lạng bạc nữa và không ngá»›t khom lÆ°ng lạy lục. Ngoà i miệng hắn niá»m nở tÆ°Æ¡i cÆ°á»i mà trong bụng ngấm ngầm xao xuyến tá»± há»i :
-Sao mãi không thấy Phụng lão gia thân hà nh đến đây liệu lý ?
Hồ Phỉ ở tá»u lâu sai ngÆ°á»i mổ chó lại đến nhà điển Ä‘Æ°Æ¡ng cầm bá»n gia Ä‘inh cố ý chá»c cho Phụng Thiên Nam chÆ°á»ng mặt.
Từ ngà y còn nhá» tuổi sau khi ngá»™ hiểm ở ThÆ°Æ¡ng Gia Bảo, Hồ Phỉ hà nh Ä‘á»™ng rất tháºn trá»ng. Chà ng nghÄ© thầm :
-Phụng Thiên Nam đã mang ngoại hiệu là Nam Bá Thiên thì e rằng cách bố trà còn ghê gớm hơn cả Thiết Sảnh ở Thương Gia bảo.
Chà ng nghÄ© tá»›i câu " CÆ°á»ng long bất đấu địa đầu xà ", nếu gây sá»± ở nhà hắn e sẽ trúng phải Ä‘á»™c kế nên chà ng địa náo tá»u lâu, đại náo Ä‘iển Ä‘Æ°Æ¡ng phố mà thủy chung hắn vẫn không lá»™ diện là má»™t Ä‘iá»u ngoà i sá»± tiên liệu của chà ng.
Hồ Phỉ thấy ngÆ°á»i nhà lại Ä‘em ra ba ngà n lạng bạc liá»n gáºt đầu bảo :
-Ãặt cả lên tấm cánh cá»a nà y.
Bá»n ngÆ°á»i nhà biết rằng đặt má»™t trăm chÃn chục cân nữa lên là nặng quá nhÆ°ng không dám trái lệnh, Ä‘Ã nh khuân từng gói má»™t đặt và o.
Hồ Phỉ lại la lên :
-Tiệm cầm đồ của các ngÆ°Æ¡i đây của Hoà ng Ãế mở ra phải không ? Sao lại là m việc ngang ngược thế ?
Ãại chưởng quỹ tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp :
-Không dám ! Không dám ! Hảo hán đại gia có Ä‘iá»u chi dạy bảo ?
Hồ Phỉ há»i :
-Cầm đồ sao lại không là m hóa đơn ?
Ãại chưởng quỹ nghÄ© bụng :
-Sáu tên gia Ä‘inh khá»e mạnh thì để má»™t luÃc chÆ°a việc gì nhÆ°ng Du triá»u phụng không khéo chết mất.
Hắn liá»n hô :
-Mau viết hóa đơn đi !
Tên triá»u phụng ở bên quầy không biết hạ bút thế nà o mà đại chưởng quỹ thôi thúc, liá»n cấm bút viết :
" Nay cầm sáu tên gia Ä‘inh và má»™t tên Du triá»u phụng ở Phụng phủ rách da nát thịt, chân tay tà n khuyết, lấy số bạc chÃn ngà n lạng. Tiá»n lá»i hà ng năm là hai phân.
Khi đến chuá»™c phải theo đúng trong hóa Ä‘Æ¡n. Nếu gặp nạn binh há»a mà đồ váºt bị tổn thất thì đó là mệnh trá»i "
Nguyên theo luáºt lệ cầm đồ khắp thiên hạ thì dù đồ váºt má»›i tinh cÅ©ng viết là đã tà n khuyết, hÆ° nát, để lúc chuá»™c khá»i có sá»± tranh chấp. NhÆ°ng cổ lai chÆ°a có chuyện cầm ngÆ°á»i nên tên triá»u phụng phải thêm tám chữ " rách da nát thịt, chân tay tà n khuyết ".
Ãại chưởng quỹ cầm hóa Ä‘Æ¡n cung kÃnh Ä‘Æ°a lại.
Hồ Phỉ mỉm cÆ°á»i thu l;ấy rồi nhấc bổng hai tên võ sÆ° lên bảo chúng :
-Khuân những đôn đá kia xuống.
Hai tên võ sÆ° đầu nhức mắt hoa tá»± biết má»™t ngÆ°á»i không bê nổi đôn đá, Ä‘Ã nh hai ngÆ°á»i hợp lá»±c khiêng từng cái má»™t xuống.
Hồ Phỉ lại nói :
-Ãá»±oc rồi ! Chúng ta đến đổ trÆ°á»ng chÆ¡i. Hai ngÆ°á»i khiêng tiá»n Ä‘i cho ta.
Hai tên võ sÆ° nem nép vâng lá»i. Má»™t trÆ°á»›c má»™t sau khiêng tấm cánh cá»a dá»±ng chÃn ngà n lạng bạc Ä‘i theo Hồ Phỉ.
Những ngÆ°á»i bà ng quan tá»›i coi náo nhiệt thấy chà ng xÃch thủ không quyá»n mà dám đến uy hiếp tiệm cầm đồ lá»›n nhất ở Trấn Pháºt SÆ¡n Ä‘á»u khoan khoái lá»›n tiếng reo hò, nhÆ°ng vẫn sợ Phụng Thiên Nam thù hằn không dám lại cùng chà ng trò chuyện.
Má»i ngÆ°á»i nghe chà ng nói đến đại náo đổ trÆ°á»ng cà ng phấn khởi tinh thân kéo Ä‘i coi má»—i lúc má»™t đông.
Ãổ trÆ°á»ng thiết láºp trong má»™t tòa miếu cÅ© đổ nát ở táºn đầu trấn Pháºt SÆ¡n.
Trên cổng lớn viết bốn chữ đại tự " Anh Hùng Hội Quán ".
Hồ Phỉ rảo bÆ°á»›c qua cá»a tiến và o thì thấy trên đại Ä‘iện đầu Ä‘en lố nhố vây quanh má»™t bà n bạc.
Hắn để hở ngực đầy lông lá.
Chủ sòng thấy Hồ Phỉ tiến và o, đằng sao lại có hai tên võ sÆ° khiêng tấm cá»a lá»›n trên đặt gần trăm gói bạc thì trong lòng không khá»i sá»ng sốt la lên :
-Xà bì TrÆ°Æ¡ng ! Ông bạn là m trò gì váºy ?
Võ sư hỠTrương bĩu môi đáp :
-Hảo hán đây muốn đến chơi một canh.
Chủ sòng nghe Xà bì TrÆ°Æ¡ng nói bằng má»™t giá»ng cung kÃnh, lại biết Phụng lão gia giao du rất rá»™ng. Hắn Ä‘oán chà ng trẻ tuổi nà y chắc là bạn của lão nhân gia, bất giác nghÄ© thầm :
-Hay lắm ! NgÆ°Æ¡i khiêng bạc để biếu đổ trÆ°á»ng chúng ta thì còn gì bằng ? Mở phạn Ä‘iếm còn chẳng sợ bụng lá»›n thì mở đổ trÆ°á»ng khi nà o lại sợ tà i chủ ? Dù các ngÆ°Æ¡i có khiêng mấy cảnh cá»a bạc nữa đến đây ta cÅ©ng chẳng chê nhiá»u.
Hắn toét miệng cÆ°á»i nói :
-Quý tÃnh bằng hữu đây là gì ? Má»i bằng hữu ngồi chÆ¡i.
Hồ Phỉ bệ vệ ngồi xuống nói :
-Ta há» Bạt tên gá»i Phụng Mao.
Chủ sòng lẩm nhẩm :
-Ủa ! Gã vẫn có bụng khiêu khÃch.
Hắn cầm hộp xúc xắc lắc mấy cái rồi đặt xuống bà n.
Mấy chục đổ khách xung quanh lục tục đặt cuá»™c. Có ngÆ°á»i đặt bên " Tà i ", ngÆ°á»i thì đặt bên " Xỉu ".
Hồ Phỉ muốn kéo dà i thá»i gian để chá» Phụng Thiên Nam thân hà nh tá»›i nÆ¡i đặng chiến đấu vá»›i hắn.
Chà ng ngồi cÆ°á»i hì hì chứ không đặt cuá»™c.
Bá»—ng thấy chủ sòng mở há»™p ra. Ba con xúc xắc cá»™ng được mÆ°á»i ba Ä‘iểm. Những đổ khách bên " Tà i " nổi tiếng hoan hô còn bên " Xỉu " mặt buồn rÆ°á»i rượi.
Last edited by The Creator; 16-06-2008 at 07:36 AM.
|
16-06-2008, 01:19 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 22 Sát Quan Ẩu Lại Bạt Phụng Mao
Chủ sòng mở bát ba lần, bên " Tà i " Ä‘á»u thắng cả.
Hồ Phỉ nghĩ bụng :
-Trong mÆ°á»i sòng bạc có đến chÃn sòng gian láºn. Phụng Thiên Nam đã là tay hoà nh hà nh bất pháp mà mở sòng bạc tất nhiên giở trò quá»· quái. Ta phải Ä‘iá»u tra cho tệ Ä‘oan, đại náo má»™t phen má»›i được.
Chà ng liá»n chú ý nhìng bát xúc xắc, lại lắng tai nghe thanh âm xem trong con xúc xắc có đổ chì không. Chà ng nghe má»™t lúc không thấy gì khác lạ.
Nguyên chà ng đã luyện qua thuáºt nghe tiếng gió, nhÄ© lá»±c rất tinh vi. Dù là trong bóng tối có ám khà táºp kÃch cÅ©ng nghe thanh âm để biết phÆ°Æ¡ng vị cùng ám khà loại gì ? Thủ kình thế nà o ? Tá»· nhÆ° Triệu Bán SÆ¡n là má»™t tay đại hà nh gia, hôm ấy ở ThÆ°Æ¡ng Gia Bảo nghe ám khà tứ phÃa bắn tá»›i liá»n Ä‘oán được đối phÆ°Æ¡ng là đệ tá» của Bất Nghi đại sÆ° ở chùa Thiếu Lâm. Thuáºt nghe ám khà tinh vi đến thế là cùng.
NhÄ© lá»±c của Hồ Phỉ tuy còn kém Triệu Bán SÆ¡n nhÆ°ng nghe má»™t lúc lâu cÅ©ng nháºn được ba con xúc xắc hÆ°á»›ng lên trên mặt nà o, Ä‘iểm số cá»™ng được bao nhiêu.
Nên biết con xúc xắc có sáu mặt, Ä‘iểm sá»— má»—i mặt Ä‘á»u khác nhau. Mặt nhất Ä‘iểm hÆ°á»›ng lên thì mặt lục ở phÃa dÆ°á»›i đối lại. Lúc ba con xúc xắc nằm xuống thanh âm có khác nhau má»™t ly nhÆ°ng ngÆ°á»i ná»™i lá»±c tinh thâm nghe ám khà đá»u có thể phân biệt được má»™t cách rõ rà ng.
Hồ Phỉđể chủ sòng mở bát thêm mấy lần, chà ng nghe không lầm nữa, liá»n cÆ°á»i há»i :
-Nhà cái có hạn định đặt cá»a bao nhiêu không ?
Chủ sòng lớn tiếng đáp :
-Khắp tỉnh Quảng Ãông Ä‘á»u biết đổ trÆ°á»ng của Nam Bá Thiên tha hồ đặt cá»a bất chấp bao nhiêu cÅ©ng ăn hết. Nếu không thế thì còn gá»i là Anh Hùng Há»™i Quán sao được ?
Hồ Phỉ mỉm cÆ°á»i chìa ngón tay cái lên nói xá» :
-Phải rồi ! Nếu còn hạn định chẳng hóa ra là Cẩu Hùng Hội Quán ư ?
Chà ng nghe tiếng xúc xắc hạ xuống thà nh mÆ°á»i hai Ä‘iểm liá»n quay lại há»i :
-Xà Bì TrÆ°Æ¡ng ! Ãặt má»™t ngà n lạng xuống bên " Tà i ".
Chủ sòng hòa mình ở đổ trÆ°á»ng mấy chục năm cÅ©ng phải mở bát má»›i biết Tà i hay Xỉu.
Hắn thấy chà ng đặt cuá»™c má»™t ngà n lạng thì không khá»i sá»ng sốt.
Hắn mở bát Ä‘Ä©a ra thấy cả ba con xúc xắc Ä‘á»u hÆ°á»›ng mặt " Tứ " lên, bất giác sắc mặt lợt lạt, Ä‘Ã nh phải giao má»™t ngà n lạng.
Tiếp theo hắn lắc hộp xúc xắc thanh âm lẫn lộn. Hồ Phỉ nghe không rõ, ngồi yên không đặt cuộc. Lúc mở bát thà nh tám điểm.
Tiếng bạc sau Hồ Phỉ đặt hai ngà n lượng bên " Xỉu ". Mở bát ra quả nhiên sáu điểm. Xỉu ăn.
Hồ Phỉ tiếp tục đánh năm, sáu tiếng và đã được giam một vạn một ngà n lạng.
Nhà cái hai tay Æ°á»›t đẫm mồ hôi cầm há»™p xúc xắc lắc tháºt mạnh.
Hồ Phỉ ghe rõ tiếng bạc nà y mÆ°á»i bốn Ä‘iểm liá»n hô :
-Xà Bì TrÆ°Æ¡ng ! Ãặt hai vạn lạng xuống bên " Tà i ".
Hai tên võ sÆ° khuân những gói bạc trên cánh cá»a đặt xuống bà n.
Nhà cái bẻ má»™t góc bát lên coi thấy ba con xúc xắc cá»™ng mÆ°á»i bốn Ä‘iểm. Chân tay hắn rất linh lợi. Hắn thò ngón tay út và o bên há»™p sẽ đẩy má»™t cái cho con Lục Ä‘iểm láºt ngược lại thà nh Nhất Ä‘iểm. Thế là mÆ°á»i bốn Ä‘iểm biến thà nh chÃn Ä‘iểm.
Bạc đang Tà i mà hóa Xỉu.
Thủ pháp nà y nếu không luyện mấy chục năm không thể thà nh tá»±u được. So vá»›i há»c võ công chẳng kém gì má»™t tuyệt chiêu cá»±c kỳ lợi hại.
Nhà cái thấy Hồ Phỉ không hay biết đã chắc mẩn ăn bà n nà y rồi. Hắn nhơn nhơn đắc ý hô :
-Ãại gia nhất định đặt bấy nhiêu chứ ?
Hồ Phỉ đẩy đống bạc giữa bà n đáp :
-Hai vạn lạng đây. Nếu Xỉu thì nhà cái thu hết đi.
Nhà cái hô :
-¡n tiếng bạc lớn quá !
Hắn mở bát ra, bất giác miệng há hốc không ngáºm lại được vì ba con xúc xắc cá»™ng thà nh mÆ°á»i hai Ä‘iểm.
Các đổ khách dừng tay không đánh từ lâu rồi. Ai ngó thấy mấy chục gói bạc trên bà n cÅ©ng phải kinh tâm Ä‘á»™ng phách. Há» thấy mở bạc thà nh " Tà i " Ä‘á»u báºt tiếng la hoảng :
-Úi chà !
Tiếng là vừa đầy vẻ kinh dị lại có ý hoan hô.
Nên biết bá»n chúng Ä‘á»u là tay ham mê cá» bạc mà suốt Ä‘á»i chÆ°a từng gặp qua canh bạc lá»›n thế nà y.
Hồ Phỉ cÆ°á»i ha hả, đứng má»™t chân trên ghế hô :
-Hai vạn lạng bạc trắng ngầu ! Mau giam và o đi !
Nguyên lúc nhà cái tác tệ, thủ pháp mau lẹ nhưng che mắt Hồ Phỉ thế nà o được.
Chà ng không hiểu nhà cái giở trò gì song cÅ©ng Ä‘oán chắc ba con xúc xắc bị hắn láºt Ä‘i rồi.
Nguyên ba con xúc xắc nà y, má»™t con Lục, má»™t con NgÅ© và má»™t con Tam cá»™ng là mÆ°á»i bốn Ä‘iểm. Nhà cái định láºt con L:ục thà nh Nhất không ngá» Ä‘Ã n lá»±c của hắn lại đụng cả ba con biến thà nh Tứ Ä‘iểm, Lục Ä‘iểm và Lưỡng Ä‘iểm. Cá»™ng thà nh mÆ°á»i hai Ä‘iểm, vẫn là " Tà i ".
Nhà cái mặt xám nhÆ° tro tà n, Ä‘áºp tay xuống bà n quát há»i :
-Xà Bì TrÆ°Æ¡ng ! Cha nà y lai lịch thế nà o mà đến quấy rối đổ trÆ°á»ng của Phụng lão gia ?
Xà Bì Trương giơ mặt đưa ma ra đáp :
-Tại hạ cũng không biết.
Hồ Phỉ giục :
-Giam tiá»n Ä‘i ! Giam tiá»n Ä‘i ! Lẹ lên ! Giam đủ hai vạn lạng bạc. Lão gia được bấy nhiêu là đủ rồi, thôi không đánh nữa.
Nà h cái lại vỗ bà n đánh binh một tiếng quát mắng :
-Gã kia ! Ngươi là m trò quỷ gì mà lão gia không biết ư ?
Hồ Phỉ cÆ°á»i đáp :
-Hay lắm ! NgÆ°Æ¡i thÃch vá»— bà n cÅ©ng được.
Chà ng vung tay Ä‘áºp xuống góc bà n. Láºp tức góc bà n gẫy rá»i.
Chà ng lại giÆ¡ tay trái Ä‘áºp và o góc khác cÅ©ng gẫy ngay rá»›t xuống.
Má»i ngÆ°á»i thấy võ công chà ng Ä‘á»u kinh hãi. Khi nà o chủ sòng còn dám ngang ngược ?
Ãá»™t nhiên hắn phóng cÆ°á»›c toan đá đổ bà n để nhân lúc nhốn nháo chạy Ä‘i.
Mấy tên hồ lỳ và đổ khách reo lên như tiếng sấm :
-Cướp bạc anh em ơi !
Hồ Phỉ vÆ°Æ¡n tay mặt ra chụp lấy chủ sòng xách ngược lên Ä‘áºp đầu hắn xuống mnặt bà n.
Luồng lá»±c đạo nặng quá, mặt bà n thủng ra má»™t lá»— đầu hắn chui xuống dÆ°á»›i. Từ vai đến chân chìa lên mặt bà n. Chân tay hắn rẫy rụa loạn lên coi rất tức cÆ°á»i.
Các đổ khách báºt tiếng la hoảng, tá»›i tấp lùi lại.
Ãá»™t nhiên má»™t thanh niên lá»—i hai chục tuổi từ cá»a lá»›n tiến và o.
Thanh niên nà y mình mặc áo trÆ°á»ng bà o bằng lụa mà u lam, tay phe phẩy cây quạt giấy. miá»…ng gã hô :
-Có vị hảo bà ng hữu giá lâm mà tiểu đệ chưa kịp nghênh tiếp. Xin miễn trách cho.
Hồ Phỉ thấy ngÆ°á»i nà y chân bÆ°á»›c nhẹ nhà ng, vẻ mặt anh tuấn, tá» ra võ công không phải tầm thÆ°á»ng, bất giác chà ng hÆ¡i sá»ng sốt.
Thiếu niên gấp quạt lại nhìn Hồ Phỉ chắp tay xá dà i há»i :
-Xin há»i quý tÃnh đạo danh tôi huynh là gì ?
Hồ Phỉ thấy gã cỠchỉ lễ độ, cũng vái chà o đáp :
-Tại hạ chÆ°a kịp thỉnh giáo tôn tÃnh các hạ.
Thiếu niên nói :
-Tiểu đệ hỠPhụng.
Hồ Phỉ dá»±ng cặp lông mà y lên cÆ°á»i khanh khách nói :
-Nếu váºy thì há» tên của tại hạ không khá»i có Ä‘iá»u thất kÃnh. Tại hạ há» Bạt tên gá»i Phụng Mao. Lão huynh cùng Phụng Thiên Nam là thế nà o ?
Thiếu niên đáp :
-Ãó là gia phụ. Gia phụ nghe nói tôn giá quang lâm đáng lẽ thân hà nh đến đây đón tiếp, không ngá» Ä‘ang có việc gấp nên sai tiểu đệ đến má»i tôn giá dá»i gót ngá»c tá»›i hạ xá uống chung rượu nhạt.
Gã quay lại ngó hai tên võ sÆ° há»™ việc ở Anh Hùng ÃÆ°á»ng Phố quát há»i :
-Nhất định là các ngÆ°Æ¡i vô lá»… gáºy sá»± khiến lão nhân gia bá»±c mình. Sao còn chÆ°a tạ tá»™i ?
Hai tên võ sư hộ vệ vâng dạ luôn miệng rồi khom lưng thỉnh an nói :
-Bá»n tiểu nhân có mắt mà không nhìn thấy núi Thái SÆ¡n.
Hồ Phỉ cÆ°á»i lạt nghÄ© bụng :
-Ta thá» coi bá»n chúng dỡ trò quá»· gì ?
Chủ sòng đầu vẫn bị cắm và o mặt bà n, hai chân rẫy loạn lên, miệng la ôi ối.
Gã thiếu niên nắm lấy lưng hắn nhẹ nhà ng nhấc bổng lên rồi đặt ngược xuống.
Cổ hắn vẫn Ä‘eo mặt bà n, thà nh ra cái bà n chá»ng ngược chân lên trá»i, coi chẳng khác ngÆ°á»i bị Ä‘eo gông.
Chủ sòng hai tay nâng đỡ mặt bà n coi rất hoạt kê và rất thảm bại.
Hắn nhìn thiếu niên nói :
-Ãại gia ! Ãại gia đến vừa may. Hắn.... hắn...
Hắn đưa mắt nhìn Hồ Phỉ rồi không dám nói nữa.
Hồ Phỉ há»i :
-NgÆ°Æ¡i không dám đánh nữa gì ? Thế cÅ©ng được. Váºy giam tiá»n cho ta Ä‘i. Chẳng lẽ Anh Hùng Há»™i Quán định cải xóa ?
Thiếu niên mắng chủ sòng :
-Bạt gia được bao nhiêu tiá»n mau lấy ra trả Ä‘i, còn ấp úng gì nữa ?
Gã nói rồi cầm hai góc bà n kéo mạnh ra. Rắc một tiếng ! Mặt bà n bị tách là m hai mảnh.
Công phu nà y rất ngoạn mục và mau lẹ khiến má»i ngÆ°á»i trong đổ trÆ°á»ng Ä‘á»u cất tiếng hoan hô.
Chủ sòng bây giỠđược thiếu chủ đỡ đòn, máºt lá»›n lên má»™t Ãt, ngó Hồ Phỉ bằng cặp mắt hằn há»c nói :
-Cha nà y là xuất lão thiên ?
Thiếu niên lớn tiếng quát :
-Nói báºy ! NgÆ°Æ¡i ta là đấng anh hùng hảo hán, sao lại bảo là " xuất lão thiên " ?
Nếu ở đây không đủ tiá»n thì sai ngÆ°á»i lại tiệm cầm đồ mà lấy.
Hồ Phỉ không hiểu ba chữ " xuất lão thiên " nghÄ©a là gì nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘oán ra hắn bảo mình là phÆ°á»ng bịp bợm.
Chà ng lẫm bẩm :
-Gã thiếu niên nà y võ công và o hạng khá mà hà nh Ä‘á»™ng cÅ©ng có Ä‘iá»u khoát đạt, ta chẳng thể lÆ¡i là được.
Lại nghe thiếu niên nói :
-Tiá»n bạc của Bạt gia quyết chẳng dám thiếu ná»a đồng. Bá»n tiểu nhân quê mùa nà y mắt nhá» nhÆ° hai hạt Ä‘áºu, trÆ°á»›c nay chÆ°a nhìn thấy chân hảo hán, đại anh hùng bao giá». Bạt gia bất tất chấp nhặt vá»›i chúng. Bây giá» xin má»i Bạt gia qua tệ xá chÆ¡i được chăng ?
Gã biết rõ ba chữ " Bạt Phụng Mao " quyết chẳng phải tên tháºt của chà ng và chà ng có ý gây chuyện thị phi vá»›i Phụng gia nhÆ°ng gã vẫn má»™t Ä‘iá»u Bạt gia, hai Ä‘iá»u Bạt gia, tuyệt không lá»™ vẻ gì khó chịu.
Hồ Phỉ nói :
-Ở đây các vị rất nhiá»u phụng hoà ng, tại hạ chÆ°a hiểu tôn hiệu là gì ?
Thiếu niên nghe giá»ng há»i của Hồ Phỉ có ý châm chá»c liá»n đáp :
-Không dám ! Không dám ! Tiểu đệ tên gá»i Nhất Minh.
Hồ Phỉ nói :
-Tại hạ đánh bạc Ä‘ang thÃch muốn lại đây chÆ¡i má»™t lúc nữa. Chi bằng má»i lệnh tôn đến đây há»™i diện.
Chủ sòng nghe chà ng nói muốn đánh bạc nữa, sợ tái mặt vội lên tiếng :
-Không... không...
Phụng Nhất Minh sa sầm nét mặt quát :
-Chúng ta đang nói chuyện, sao ngươi được chõ miệng và o ?
Gã quay lại nhìn Hồ Phỉ cÆ°á»i nói :
-Gia phụ đối vá»›i bạn bè trÆ°á»›c nay chÆ°a dám thất lá»… vá»›i ai, được tin Bạt gia quang lâm Pháºt SÆ¡n trong lòng mừng rỡ khôn xiết, háºn mình chẳng được láºp tức cùng nhau tÆ°Æ¡ng kiến vì đúng bữa nay có hai vị Ngá»± tiá»n thị vệ ở trong kinh ra. Gia phụ phải ở nhà bồi tiếp chẳng thể phân thân đến nghinh đón Bạt gia, mong Bạt gia miá»…n thứ cho.
Hồ Phỉ cÆ°á»i lạt đáp :
-Ngá»± tiá»n thị vệ là các quan lá»›n. Nhất Minh huynh ! Tiểu đệ ở ngoà i giang hồ có cái ngoại hiệu, chắc huynh Ä‘Ã i đã biết rồi.
Phụng Nhất Minh Ä‘ang nghi ngá» tá»± há»i :
-Không hiểu tên tháºt thằng cha nà y là gì ?
Gã vội nói :
-Tiểu đệ là kẻ cô láºu quả văn, xin Bạt gia cho biết.
Hồ Phỉ đặng hắng một tiếng rồi đáp :
-Lạ ở chá»— Nhất Minh huynh cÅ©ng là ngÆ°á»i võ lâm mà sao cái tên Sát Quan Ẩu Lại Bạt Phụng Mao lừng lẫy trên chốn giang hồ cÅ©ng không biết ?
Phụng Nhất Minh sá»ng sốt nói :
-Bạt gia nói giỡn rồi.
Hồ Phỉ Ä‘á»™t nhiên vÆ°Æ¡n tay trái chụp lấy vạt áo gã quát há»i :
-Hừ hừ ! Tên nà y lá»›n máºt tháºt ! Sao ngÆ°Æ¡i dám ăn vụng miếng thịt phụng hoà ng của ta nuốt và o bụng ?
Phụng Nhất Minh không thể nhẫn nại được nữa. tay phải gã đánh rứ một chưởng, tay trái ra chiêu cầm nã định chụp lấy cổ tay Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ xoay tay một cái nhanh như điện chớp khiến đối phương không kịp đỠphòng.
Bốp một tiếng. Phụng Nhất Minh bị đánh một cái bạt tai và o má bên trái. Tay mặt chà ng chụp trước ngực gã, miệng quát :
-Trả lại miếng thịt phụng hoà ng cho ta.
Phụng Nhất Minh cÅ©ng là tay gia há»c uyên thâm, võ công không đến ná»—i hèn kém mà cảm thấy cổ tay mình tá»±a hồ bị kìm sắt riết chặt, gân cốt cÆ¡ hồ gẫy nát. Gã vá»™i phóng cÆ°á»›c nhằm đá và o bụng dÆ°á»›i Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ giơ chân lên. Chân chà ng ở trên không đáp trúng và o mu bà n chân Phụng Nhất Minh.
Bà n chân Phụng Nhất Minh khác nà o bị thiết truỳ đánh cho một đòn. Gã không nhịn được rú lên một tiếng.
Hồ Phỉ xoay tay trái đánh một chưởng lại trúng và o má bên phải Phụng Nhất Minh. Thế là cả hai má gã vừa đỠvừa sưng như gan heo.
Hồ Phỉ lớn tiếng hô :
-Các vị hảo bằng hữu hãy nghe đầy. Tại hạ Ä‘Æ°á»ng xa ngà n dặm từ phÆ°Æ¡ng Bắc đến Trấn Pháºt SÆ¡n mua cho cho Chung A Tứ lão huynh má»™t miếng thịt phụng hoà ng mà bị gã nà y ăn vụng mất. Các vị bảo có nên đánh hay không ?
Má»i ngÆ°á»i tron đổ trÆ°á»ng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, chẳng ai dám nói gì nhÆ°ng trong lòng Ä‘á»u biết chà ng đến trả thù và thân can cho Chung Tiểu Tam bị chết oan.
Phụng Nhất Minh bị Hồ Phỉ dẫm lên chân, chịt cổ tay, toà n thân không cỠđộng được.
Bá»—ng thấy má»™t lão già từ trong đám ông Ä‘i ra, tay cầm má»™t cái tẩu hút thuốc bà o ngắn. ChÃnh là đại chưởng quỹ ở Anh Hùng ÃÆ°Æ¡ng Phố.
Lão bị Hồ Phỉ uy hiếp lấy chÃn ngà n lạng khi nà o chịu bá» qua ? Bây giá» lão thấy tiểu chủ nhân bị bắt liá»n tiến ra tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nói :
-Hảo hán gia. Ãây là ngÆ°á»i con duy nhất của Phụng lão gia. Phụng lão gia coi y quý hÆ¡n cả tÃnh mạng mình. Hảo hán gia cần dùng tiá»n bạc thế nà o xin cứ cho hay và xin tha tiểu chủ nhân của bá»n tại hạ ra.
Hồ Phỉ bảo :
-Ai bảo gã ăn thịt phụng hoà ng của ta ?
Hễ là con cưng của Phụng lão gia thì muốn ăn cắp cái gì cũng được hay sao ?
Ãại chưởng quý cÆ°á»i nói :
-Hảo hán gia khéo nói giỡn. Trong thiên hạ là m gì có ngÆ°á»i bán thịt phụng hoà ng ? Dù có Ä‘i chăng nữa thì tiểu chủ nhân của bá»n tại hạ cÅ©ng không ăn vụng.
Hồ Phỉ lại quát :
-Thịt phụng hoà ng bổ lắm. Thá»±c là món ăn quý vô giá. Há»… nuốt và o bụng là nét mặt hồng hà o béo máºp lên ngay. Các vị hãy coi đó, có phải mặt gã vừa Ä‘á» vừa máºp hÆ¡n bao giá» hết. Váºy mà còn cãi là không ăn vụng thịt phụng hoà ng của ta.
Ãại chưởng quỹ vẫn cÆ°á»i đáp :
-Ãó là hảo hán gia hạ thủ, đánh sÆ°ng cả lên, chẳng có liên gì đến thịt phụng hoà ng.
Hồ Phỉ há»i :
-Các vị thỠbình nghị coi có phải tên tiểu tỠnà y đã ăn vụng thịt phụng hoà ng của tại hạ không ?
Trong đổ trÆ°á»ng ná»a số ngÆ°á»i là thủ hạ của Phụng Thiên Nam còn má»™t ná»a nếu chẳng phải bá»n lÆ°u manh thì cÅ©ng là hạng phá gia chi tá».
Ai nấy Ä‘á»u sợ uy thế Phụng Thiên Nam nên nghe Hồ Phỉ há»i váºy Ä‘á»u mồm năm miệng mÆ°á»i đáp :
-Bá»n tại hạ có thấy thịt phụng hoà ng của hảo hán gia đâu ?
-Phụng thiếu gia quyết không ăn vụng thứ đó.
-Ở phủ Phụng lão gia còn thiếu thứ gì mà phải ăn vụng ăn cắp ?
-Nới giỡn là hảo hán nói giỡn.
-Hảo hán tha ngay y ra để khá»i xẩy chuyện tà y đình.
Hồ Phỉ đáp :
-Ãược rồi ! Các vị bảo gã không ăn vụng chẳng lẽ ta cãi được Æ° ? Bây giá» chúng ta Ä‘Æ°a nhau đến Bắc Ãế miếu để ngà i phán xét.
Má»i ngÆ°á»i sá»ng sốt. Há» nghÄ© ngay đến vụ Chung Tứ Tẩu mổ bụng con ở miếu Bắc Ãế.
Ãại chưởng quỹ ngấm ngầm kinh hãi nghÄ© bụng : má»™t khi đã đến Bắc Ãế miếu thì câu chuyện khó mà vãn hồi được.
Hắn không ngớt khom lưng xá dà i nói :
-Hảo hán dạy thế là phải. Bá»n tại hạ Ä‘á»u lầm rồi. Thiếu chủ nhân đúng là đă ăn vụng thịt phụng hoà ng của hảo hán gia. Hảo hán gia đòi bồi thÆ°á»ng thế nà o xin hoà n lại đúng nhÆ° váºy là xong.
Hồ Phỉ cÆ°á»i lạt :
-Ông bạn nói coi dá»… dà ng quá. Bao nhiêu ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u bất phục mà không tá»›i Bắc Ãế miếu là m cho minh bạch thì ta còn mặt mÅ©i nà o trông thấy ai nữa ?
Dứt lá»i chà ng cắp nách Phụng Nhất Minh rảo bÆ°á»›c ra khá»i đổ trÆ°á»ng, bá» cả tiá»n bạc lại không lấy nữa. Chà ng há»i thăm Ä‘Æ°á»ng lối khách bá»™ hà nh Ä‘i thẳng vá» phÃa miếu Bắc Ãế.
Bắc Ãế miếu cách kiến trúc rất hùng vÄ© vá»›i toà n thần tá» tháºt rá»™ng.
Qua cổng tới một cái ao lớn. Trong ao toà n là rùa đá rắn đá.
Hồ Phỉ kéo Phụng Nhất Minh và o lục Ä‘iện nghÄ© tá»›i vụ Chung Tứ Tẩu phải mổ bụng con để phân oan. Bầu máu nóng trong ngá»±c trồi lên, chà ng đẩy Phụng Nhất Minh té xuống rồi ngá»ng đầu nhìn tượng thần Bắc Ãế dõng dạc hô :
-Bắc Ãế gia ! Xin ngà i hiển linh thân oan cho tiểu dân trả mối oán há»n. Tên giặc nà y ăn vụng thịt phụng hoà ng của tiểu dân mà má»i ngÆ°á»i bảo gã không ăn...
Chà ng chÆ°a dứt lá»i Ä‘á»™t nhiên thấy sau lÆ°ng nổi tiếng gió, biết là gần đó có ngÆ°á»i táºp kÃch hai bên.
Chà ng cúi đầu xuống co mình lại. Hai ngÆ°á»i kia đánh và o quãng không.
Hai tay phân ra đẩy sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i đánh " cốp " má»™t tiếng. Hai ngÆ°á»i đụng mặt và o nhau láºp tức ngất Ä‘i.
Lại nghe má»™t ngÆ°á»i tức giáºn gầm lên nhảy xổ và o.
Hồ Phỉ thấy tiếng bÆ°á»›c chân trầm trá»ng bụng bảo dạ :
-NgÆ°á»i nà y bản lÄ©nh không phải tầm thÆ°á»ng.
Chà ng nghiêng mình né tránh.
Bỗng thấy đao quang lấp loáng. Một đại hán lớn như con trâu mộng đã lướt qua bên mình. Thanh đao chém toi Phụng Nhất Minh.
Những ngÆ°á»i nà y võ công cao cÆ°á»ng. Trong lúc nguy cấp Ä‘Æ°a cánh tay trệch Ä‘i má»™t chút. Nhát Ä‘ao chém xuống viên gạch xanh. Mà nh gạch bay tứ tung.
Hồ Phỉ la lên :
-Tuyệt diệu !
Chà ng đưa chân trái đè lên khuỷu tay đối phương.
Ãại hán rú lên má»™t tiếng., buông tay bá» Ä‘ao ra.
Hồ Phỉ móc chân phải má»™t cái. Thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao bay lên. Tiện tay chà ng đón lấy rồi cÆ°á»i nói :
-Tại hạ đang bực vì chuyện không có đao mổ bụng gã nà y mà các hạ lại đem đến cho. Xin cảm ơn các hạ.
Ãại hán tức giáºn đến cá»±c Ä‘iểm, hết sức rãy rụa.
Hồ Phỉ nhấc chân lên má»™t chút. Ãại hán liá»n xoay mình nhảy vá»t lên được ngay, đủ biết cÆ°á»ng lá»±c của hắn hÆ¡n ngÆ°á»i.
Hắn đẩy chân phải má»™t cái. Má»i đầu ngón tay nhÆ° móc câu chụp xuống Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ xoay mình má»™t cái đã quanh ra phÃa sau đối phÆ°Æ¡ng. Tay trái chà ng đẩy mạnh và o vai hắn, miệng quát :
-Lên trá»i Ä‘i !
Phát đẩy nà y mÆ°á»i phần có đến tám là mượn Ä‘Ã nhảy lên của đại hán.
Ãại hán không tá»± chủ được bay thẳng lên không.
Những ngÆ°á»i bà ng quan báºt tiếng là hoảng tưởng chừng ngÆ°á»i hắn sẽ xuyên thủng nóc miếu ra ngoà i.
Ãại hán vá»™i Ä‘Æ°a hai tay ôm lấy cây hoà ng ở giữa đại Ä‘iện.
Dù hắn không bị đụng té đầu nhưng cứ phải đeo ton ten trên không ngó xuống cách mặt đất mấy trượng.
Ãại hán không luyện môn khinh công, thân thể lại trầm trá»ng. Tuy công lá»±c ngoại gia và o hạng khá mà không dám nhảy xuống.
Ãại hán nà y là nhân váºt thứ ba trong NgÅ© Hổ Môn, má»™t tay trợ thủ rất đắc lá»±c của Phụng Thiên Nam. Những ngÆ°á»i ở Trấn Pháºt SÆ¡n Ä‘á»u sợ hắn má»™t và nh.
Bây giá» hắn nhÆ° ngÆ°á»i bị treo trên tÆ°á»ng nhà , lên không được xuống cÅ©ng không xong, coi rất hoang mang.
Hồ Phỉ kéo vạt áo Phụng Nhất Minh đánh roạc một miếng, da bụng hở ra.
Chà ng cầm thanh Ä‘ao nhìn má»i ngÆ°á»i ở trong Ä‘iện hô lá»›n :
-Gã có ăn thịt phụng hoà ng hay không, các vị cứ mở mắt ra mà coi cho rõ, đừng bảo ta đổ oan cho ngÆ°á»i ngay.
Bốn năm ngÆ°á»i ăn mặc nhÆ° kiểu hÆ°Æ¡ng thân đứng bên Ä‘á»u khuyên giải, nói :
-Xin hảo hán gia hãy nÆ°Æ¡ng tay, Nếu mổ bụng y thì ngÆ°á»i chết không thể sống lại được.
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
-Bá»n ngÆ°á»i nà y úp úp mở mở, chắc cÅ©ng cùng má»™t phe vá»›i Phụng Thiên Nam.
Chà ng tức giáºn quát há»i :
-Chung Tứ Tẩu mổ bụng thằng nhá» sao các vị không khuyên can ? Chỉ con em nhà già u má»›i đáng tiá»n còn con kẻ nghèo cÅ©ng không phải là mạng ngÆ°á»i hay sao?
Các vị hãy vỠđi. Mỗi vị bắt một đứa con đưa đến đây. Nếu ai không chịu đưa đến, ta sẽ thân hà nh tới nơi tìm kiếm. Thịt phụng hoà ng của ta nếu không phải gã ăn vụng thì là con các vị ăn rồi.
Ta sẽ mổ bụng từng ngÆ°á»i má»™t để Ä‘iá»u tra cho ra vụ nà y.
Last edited by The Creator; 16-06-2008 at 07:41 AM.
|
16-06-2008, 01:19 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 23 Trong Tổ Miếu Hồ Lang Ãả Bại Thiên Nam
Hồ Phỉ nói mấy câu nà y khiến bá»n hÆ°Æ¡ng thân sợ bở vÃa vá»™i co mình lùi và o đám đông không dám nói gì nữa.
Giữa lúc nhốn nháo, ngoà i cá»a miếu có tiếng sức lạc huyên náo. Má»™t lÅ© ngÆ°á»i chạy và o.
NgÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c thân thể cao lá»›n, mình mặc áo Ä‘oạn mà u đồng tá»±. Hắn Ä‘Æ°a hai bà n tay gạt má»™t cái. Bảy, tám ngÆ°á»i trên Ä‘iện liá»n bị té xuống lăn ra xa mấy thÆ°á»›c.
Hồ Phỉ thấy ngÆ°á»i nà y khà thế uy mãnh lại thái Ä‘á»™ ngang tà ng, liá»n lẩm bẩm :
-Ha ha ! ChÃnh hắn đã đến rồi !
Chà ng đưa mục quang nhìn đại hán từ đầu xuống chân, lại từ gót chân lên đến đầu.
Ãại hán là má»™t lão già chừng ngoà i năm chục tuổi, môi trên để ria mép đã đốm bạc. Cổ tay mặt Ä‘eo má»™t đôi vòng ngá»c. Tay trái cầm cây tẩu mà u biếc. Hiển nhiên là má»™t tay đại hÆ°Æ¡ng thân ăn ở cá»±c kỳ sung sÆ°á»›ng và rất giống má»™t tên ác bá trong võ lâm ngồi nhà để chia tang váºt. Có Ä‘iá»u chân lão bÆ°á»›c ngÆ°ng trá»ng, cặp mắt rất oan nghiêm. Hiển nhiên là tay võ nghệ cao cÆ°á»ng.
Ãại hán nà y chÃnh là Nam Bá Thiên Phụng Thiên Nam, chưởng môn phái NgÅ© Hổ.
Phụng Thiên Nam Ä‘ang ăn yến bồi tiếp hai thị vệ nghe gia nhân liên tiếp vá» báo cáo là có ngÆ°á»i đại náo tá»u lâu, Ä‘Æ°á»ng phố, đổ trÆ°á»ng.
Lão không muốn để mất uy danh trÆ°á»›c mặt bá»n Ngá»± Tiá»n thị vệ, toan bá» mặc không lý gì đến. Lão cho là chuyện nhá» nhặt nà y bá»n thủ hạ cÅ©ng đủ đối phó. Sau hắn nghe nói con bị bắt Ä‘Æ°a đến Bắc Ãế miếu để mổ bụng má»›i láºt Ä‘áºt chạy tá»›i.
Lão tưởng một tay đối đầu ghê gớm nà o đến tầm cừu, ngỠđâu lão vừa ngó thấy Hồ Phỉ thì chỉ là một gã thiếu niên quê mùa chưa từng quen biết.
Lão chÆ°a nói gì đã cúi xuống toan ôm con dáºy.
Hồ Phỉ nghĩ thầm :
-Lão nà y có vẻ cuồng ngạo lắm. Hắn coi ta không và o đâu.
Chà ng chỠPhụng Thiên Nam cúi xuống rồi phóng chưởng đánh và o sau lưng lão.
Phụng Thiên Nam không quay lại chỉ xoay tay bên trái gạt bà n tay đối phương.
Chát má»™t tiếng. Hai chưởng đụng nhau. NgÆ°á»i Phụng Thiên Nam lảo đảo, xuýt nữa té xuống đè lên mình Phụng Nhất Minh. Bây giá» lão má»›i biết chà ng thiếu niên quê mùa nà y quả là tay kình địch.
Lão đà nh bỠcon đó giơ tay mặt lên đánh và o sau lưng Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ thấy lão biến chiêu rất thần tốc, quyá»n đánh nhÆ° gió. Quả là má»™t thân thủ danh gia. Chà ng cầm Ä‘ao chém xuống nắm tay lão.
Nhát đao nà y tuy mãnh liệt Phụng Thiên Nam chỉ rút tay một cái là tránh được ngay nhưng Phụng Nhất Minh nằm ngang dưới đất, lão rụt tay vỠchẳng khác gì lại để cho con hứng lấy nhát đao tất phải mất mạng.
Trước tình trạng nguy cấp nà y, Phụng Thiên Nam ứng biến cực kỳ mau lẹ. Lão kéo tấm dạ cá ở cái bà n trước thần đà n hất lên đón đỡ chiêu đao.
Hồ Phỉ la :
-Giá»i lắm !
Chà ng vÆ°Æ¡n tay trái lên chụp lấy má»™t tấm dạ cá. Cả hai ngÆ°á»i cùng kéo mạnh.
Bỗng nghe đánh " rắc " một tiếng. Tấm dạ cá gãy ngay khúc giữa thà nh hai đoạn.
Bây giá» Phụng Thiên Nam không dám coi thÆ°á»ng nữa. Lão vá»™i nhảy lùi lại ná»a trượng.
Một tên đệ tỠđưa cây Hoà ng Kim Côn và o tay lão.
Cây côn dà i đến tám thÆ°á»›c, Ä‘Æ°á»ng kÃnh rá»™ng má»™t tấc rưỡi. Toà n thân đúc bằng và ng. Có thể nói là má»™t thứ binh khà nặng nhất và sang nhất của nhà hà o phú trong võ lâm.
Phụng Thiên Nam vung cây kim côn lên trỠvà o Hồ Phỉ nói :
-Các hạ là môn hạ của ai ? Phụng mỗ có chỗ nà o đắc tội với các hạ xin cho hay ?
Hồ Phỉ đáp :
-Tại hạ có miếng thịt phụng hoà ng bị lệnh lang ăn vụng mất. Phải mổ bụng gã ra để coi cho rõ mới được.
Phụng Thiên Nam nhá» cây Thục Ãồng Côn mà khắp tỉnh LÄ©nh Nam không ai địch nổi. Lão má»›i sáng láºp ra phái NgÅ© Hổ và định cÆ° ở trấn Pháºt SÆ¡n. Sau lão đại phát tà i má»›i đúc cây Hoà ng Kim Côn để thay cho cây Thục Ãồng Côn.
Những cây côn các võ gia thÆ°á»ng dùng bao giá» cÅ©ng chống xuống là ngang bằng lông mà y nên kêu bằng Tá» Mi Côn để xoay xở cho vừa. Cây ngắn không tá»›i năm thÆ°á»›c, cây dà i cÅ©ng chỉ hÆ¡n sáu thÆ°á»›c là cùng. Cây côn của Phụng Thiên Nam dà i đến tám thÆ°á»›c mà hoà ng kim lại nặng gần gấp đôi sắt thép.
Phụng Thiên Nam nhá» tá»· lá»±c hÆ¡n ngÆ°á»i, vung côn ra trong phạm vi hai trượng ánh và ng rá»±c rỡ. Quả là lợi hại vô cùng.
Bá»n thuá»™c hạ của Phụng Thiên Nam tuy đông ngÆ°á»i nhÆ°ng chÆ°a được chỉ thị của lão nên không dám xông và o trợ chiến. Vả lại hai ngÆ°á»i tung nhảy nhÆ° gió, bá»n ngoà i võ công kém xa, có muốn trợ chiến cÅ©ng chẳng biết ra tay và o chá»— nà o.
Cuá»™c ác đấu Ä‘ang lúc khủng khiếp thì ba ngÆ°á»i từ cá»a miếu tiến và o.
NgÆ°á»i Ä‘i đầu là má»™t phụ nhân đầu tóc tán loạn, đầy mình những máu. ChÃnh là Chung Tứ Tẩu.
Mụ vừa Ä‘áºp đầu vừa bò và o. Hai ngÆ°á»i theo sau là Chung A Tứ, chồng mụ và Chung Tiểu Nhị, con mụ.
Chung Tứ Tẩu vẫn quỳ dÆ°á»›i đất nhìn Phụng Thiên Nam Ä‘áºp đầu không ngá»›t.
Mụ cÆ°á»i la lên :
-Phụng lão gia ! Lão gia là ngÆ°á»i đại nhân đại nghÄ©a. Bắc Ãế gia phù há»™ cho lão gia phÆ°á»›c nhiá»u lá»™c lắm, con cháu đầy Ä‘Ã n. Bắc Ãế gia lại phù há»™ cho lão kim ngá»c mãn Ä‘Æ°á»ng quanh năm phát đạt. Gã Tiểu Tam, con của tiểu phụ đã là m cáo trạng kiện tá»›i Diêm VÆ°Æ¡ng nhÆ°ng Diêm VÆ°Æ¡ng gia bảo lão gia đại phúc đại quý, hưởng phúc vô cùng.
Mụ Ä‘iên Ä‘iên khùng khùng vừa quỳ vừa lạy chợt khóc chợt cÆ°á»i.
Chung A Tứ nét mặt xám xanh không nói má»™t lá»i.
Phụng Thiên Nam mới chiết chiêu cùng Hồ Phỉ một hợp đã lâm và o thế kém.
Cây kim côn vung lên thà nh vòng tròn má»—i lúc má»™t nhá». Lão lại thấy Chung Tứ Tẩu dở khôn dở dại quỳ trÆ°á»›c mặt mình thà nh ra tâm thần bối rối.
Lão biết còn chiến đấu nữa tất bị đại bại khó bá» thu tháºp liá»n váºn kình lá»±c và o hai bà n tay sá» chiêu DÆ°Æ¡ng Mi Thổ Khà đánh và o hà m dÆ°á»›i Hồ Phỉ.
Nhát côn nà y kình phong rÃt lên, kim quang loá mắt. Hồ Phỉ không né tránh cÅ©ng không lùi lại, vÆ°Æ¡n tay Ä‘oạt lấy kim côn.
Phụng Thiên Nam vừa kinh ngạc vừa mừng thầm nghĩ bụng :
-Gã định chụp kim côn của mình thì dù cánh tay đúc bằng sắt cũng phải gãy tan.
Lão liá»n váºn ná»™i lá»±c xuống cổ tay, sức đánh cà ng mạnh.
Bà n tay Hồ Phỉ bám và o đầu côn khẽ đẩy một cái rồi cong ngón tay lại nắm chặt lấy.
Phụng Thiên Nam phát huy công lá»±c đã luyện trên ba chục năm vá»™i sá» chiêu ThÆ°Æ¡ng Ãạo Hạ Kiếp tiếp theo là chiêu Phiên Thiên Triệt Ãịa dùng luồng ngoại kình cÆ°Æ¡ng mãnh giá»±t lại.
Hồ Phỉ la lên :
-Nhổ lông con gà thối tha rồi !
Hai tay chà ng từ ngoà i Ä‘Æ°a và o trong bóp lấy cổ há»ng lão.
Không hiểu chà ng di Ä‘á»™ng thân hình thế nà o mà vừa giáºt vừa chụp lại thuáºn Ä‘Ã tiến đánh môn há»™.
Cây kim côn của Phụng Thiên Nam vung ra ngoà i rồi dĩ nhiên không đánh được chà ng.
Phụng Thiên Nam sợ quá vá»™i cúi đầu xuống đồng thá»i Ä‘Æ°a tay ra giữ lấy cổ.
Hồ Phỉ dùng tay trái khẽ Ä‘áºp và o đầu đối phÆ°Æ¡ng rồi lá»™t mÅ© lão ra. tay trái chụp lấy búi tóc lão la lên :
-Phát chưởng nà y tạm thá»i chÆ°a hạ sát các hạ.
Tay trái chà ng nắm búi tóc của lão rồi hai tay giựt mạnh ra hai bên một cái.
Một tiếng " ối " vang dội. Búi tóc lão dứt thà nh hai đoạn.
Phụng Thiên Nam sợ tái mặt, vội nhảy lùi lại.
Hồ Phỉ lại giơ tay mặt lên. Cái mũ của Phụng Thiên Nam bay ra chụp trúng và o con rắn đá.
Chà ng lại tiến lên hai bước phóng chưởng đánh và o đầu con rùa đá nghển cổ lên.
Choang má»™t tiếng. Tia nÆ°á»›c bắn tung tóe. Ãầu con thạc quy bị dứt gẩy cổ rá»›t xuống ao nÆ°á»›c.
Hồ Phỉ nổi lên trà ng cÆ°á»i ha hả. Chà ng cầm má»› tóc dà i của Phụng Thiên Nam quấn và o đầu con rùa đó. Hai chân chà ng phủi bụi trên mình cÆ°á»i há»i :
-Còn đánh nữa hay thôi ?
Bá»n ngÆ°á»i bà ng quan thấy Hồ Phỉ phô trÆ°Æ¡ng thân thủ nhÆ° váºy Ä‘á»u sợ hãi tái mặt.
Phụng Thiên Nam biết phát chưởng vừa rồi quả chà ng đã lưu tình, không thì chưởng lực đánh gãy đầu con thạch quy mà đánh và o đẫu lão thì còn chi là tánh mạng ?
NhÆ°ng lão nghÄ© tá»›i Hồ Phỉ lấy búi tóc mình quấn lên đầu rùa, lấy mÅ© Ä‘á»™i đầu rắn là má»™t Ä‘iá»u kỳ sÄ© đại nhục, còn nhịn là m sao được ?
Lão liá»n múa kim côn ra chiêu Thanh Long Quyển Vi quét mạnh má»™t cái.
Lúc nà y lão đánh liá»u mạng chứ không giữ thân pháºn chưởng môn tá»· võ cùng ngÆ°á»i.
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
-Thằng cha nà y hoà nh hà nh tác tệ đến cùng cá»±c, bữa nay mà ta không là m cho hắn mất hết thể diện thì không giải được mối thù oan khà cho ngưòi trấn Pháºt SÆ¡n, Chà ng thấy uy lá»±c cây kim côn có gia tăng nhÆ°ng côn pháp đã kém bá» linh Ä‘á»™ng. Chà ng dùng tay không đỡ gạt mấy chiêu rồi thấy lão sá» chiêu Thiết NgÆ°u Canh Ãịa đánh tá»›i. Chà ng liá»n đứng xoạc chân ra, chỠđầu côn quét xuống đất liá»n dẫm chân lên.
Phụng Thiên Nam vá»™i váºn kình giá»±t lại. Hồ Phỉ cá» Ä‘á»™ng rất mau lẹ, thấy chân phải rung Ä‘á»™ng liá»n đạp chân trái lên mình côn, dáºp mạnh má»™t cái.
Phụng Thiên Nam không nắm chắc được ná»›i hai tay ra, cán côn tá»›t xuống Ä‘áºp trúng mu bà n chân phải lão là m gãy ra hai cái xÆ°Æ¡ng nhá».
Lão đau quá, mặt và ng như nghệ nhưng chỉ nghiến răng chịu đựng chứ chẳng rên la một tiếng. Lão đưa hai tay chắp để sau lưng dõng dạc lên tiếng :
-Tại hạ há»c nghệ chÆ°a tinh, các hạ muốn giết muốn mổ thế nà o tuỳ ý.
Chung Tứ Tẩu vẫn Ä‘áºp đầu lão không ngá»›t. Mụ vừa khóc vừa la :
-Ãa tạ Phụng lão gia đã thà nh toà n cho nhà tiểu phụ. Tiểu Tam quả đã ăn vụng thịt ngá»—ng của lão gia.
Hồ Phỉ thấy Phụng Thiên Nam bị thua nhục nhã nhÆ° váºy, không muốn hà nh hạ lão nữa nhÆ°ng lại thấy thảm trạng của Chung Tứ Tẩu thà nh ngÆ°á»i Ä‘iên khùng, cùng những vết máu trÆ°á»›c thần Ä‘Ã n, chà ng nghÄ© tá»›i Phụng Thiên Nam ngoà i vụ nà y nhất định còn nhiá»u Ä‘iá»u tà n ác, không thể buông tha má»™t cách khinh xuất.
Chà ng liá»n sấn sổ bÆ°á»›c tá»›i chụp lấy lÆ°ng Phụng Nhất Minh giÆ¡ lên, nhổ thanh Ä‘ao cắm dÆ°á»›i đất rồi quay lại Phụng Thiên Nam :
-Phụng lão gia ! Giữa tại hạ và lão gia chẳng có thù oán gì nhÆ°ng lệnh lang ăn cắp miếng thịt phụng hoà ng của tại hạ tháºt là vô lý. Những ngÆ°á»i ở trấn Pháºt SÆ¡n Ä‘á»u bênh vá»±c gã. Ná»—i oan của tại hạ khó mà biện minh được, Ä‘Ã nh phải mổ bụng lệnh lang để liệt vị coi cho biết rõ.
Dứt lá»i chà ng Ä‘Æ°a mÅ©i Ä‘ao khá mạnh rạch và o bụng Phụng Nhất Minh. Trên là n da trắng nhÆ° tuyết láºp tức ứa máu.
Phụng Thiên Nam dÄ© nhiên là m lắm Ä‘iá»u tà n ác nhÆ°ng cÅ©ng có khà phách hán tá» giang hồ. Lão bị bại dÆ°á»›i tay Hồ Phỉ rồi mà vẫn cứng cá»i không để mất thân pháºn má»™t vị chưởng môn. NhÆ°ng bây giá» thấy thằng con yêu Ä‘á»™c nhất sắp bị thảm há»a mổ bụng moi gan, bất giác bao nhiêu oai phong mất hết, hà o khà tiêu hao. Lão la lên :
-Hãy khoan !
Rồi Ä‘oạt lấy má»™t thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao của ngÆ°á»i đứng bên.
Hồ Phỉ cÆ°á»i há»i :
-Lão gia còn chÆ°a chịu phục, muốn đánh má»™t tráºn nữa chăng ?
Phụng Thiên Nam vẻ mặt sầu thảm đáp :
-Phụng mỗ mình là m mình chịu, đã hà nh động tội lỗi để tôn giá ôm mối bất bình. Cái đó không liên quan gì đến nhục nhi. Phụng mỗ không dám sống nữa, chỉ cầu tôn giá tha mạng cho thằng con.
Lão nói rồi vung đao toan đâm và o cổ tự vẫn.
Bá»—ng nghe ngÆ°á»i trên rÆ°á»ng nhà hô lá»›n :
-Phụng đại ca ! Là m thế không được.
Nguyên là đại hán to lá»›n hai tay bám lấy rÆ°á»ng nhà ngÆ°á»i Ä‘eo tòn ten.
Phụng Thiên Nam cÆ°á»i lạt má»™t tiếng vung Ä‘ao chém liá»n.
Má»i ngÆ°á»i giáºt mình kinh hãi nhÆ°ng chẳng ai dám ngăn cản.
Thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao những lÆ°á»›t qua cổ thì láºp tức máu chảy Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng, thây nằm lăn trong cổ miếu.
Ãá»™t nhiên mấy miếng veo véo rÃt lên. Má»™t môn ám khà từ ngoà i cá»a Ä‘iện ở trên cao chênh chếch bắn và o.
Keng một tiếng. ám khi đựng và o đơn đao là m cho trệch đi nhưng cũng vạch thà nh một vết thương trên vai bên trái của lão, máu chảy đầm đìa.
Hồ Phỉ định thần nhìn lại ám khà thì chÃnh là má»™t cà nh ngân thoa cà i trên đầu phụ nữ.
Khà lá»±c của Phụng Thiên Nam rất mạnh mà cây kim thoa nhá» bé phóng trệch được Ä‘Æ¡n Ä‘ao thì ngÆ°á»i phát ám khà võ công không pahỉ tầm thÆ°á»ng.
Hồ Phỉ trong lòng kinh ngạc vá»™i chạy ra nhảy vá»t lên nóc nhà .
Chà ng thấy góc Tây Nam có bóng ngÆ°á»i thấp thoáng trong chá»›p mắt rồi mất hút.
Hồ Phỉ Ä‘iểm chân phải xuống nhảy vá»t Ä‘i.
DÆ°á»›i ánh đèn lá» má», chà ng đảo mắt nhìn quanh không thấy bóng ngÆ°á»i miệng lẩm bẩm :
-Coi bóng sau lÆ°ng ngÆ°á»i nà y thân hình mảnh dẻ tá»±a hồ má»™t thiếu nữ. Chẳng lẽ trong bá»n nữ nmân trên Ä‘á»i nà y lại có cao thủ đến thế ?
Chà ng sợ cha con Phụng Thiên Nam trốn mất không dám chần chỠở trên nóc nhà liá»n xoay mình nhảy xuống trở và o đại Ä‘iện thì thấy cha con Phụng Thiên Nam ôm nhau má»™t chá»—.
Mặt lão nÆ°á»›c mắt đầm đìa không hiểu lão yêu thÆ°Æ¡ng hay lão Ä‘au khổ hối háºn ?
Hồ Phỉ lòng dạ nhân từ thấy tình cảnh có ý muốn thứ cho cha con lão.
Phụng Thiên Nam buông con ra, quỳ xuống trước mặt Hồ Phỉ nói :
-Cái mạng già của lão phui xin trao và o tay các hạ, chỉ hy vá»ng các hạ nÆ°Æ¡ng tay tha mạng cho thằng con.
Phụng Nhất Minh xông lại cÆ°á»›p lá»i :
-Không được ! Không được ! Các hạ giết tiểu nhân đi để báo thù cho hỠChung.
Xin cứ mổ bụng, tiểu nhân không hối háºn.
Trong lúc nhất thá»i, Hồ Phỉ không biết phát lạc bằng cách nà o. Chà ng không nỡ giết cả hai ngÆ°á»i nhÆ°ng thấy cha con khóc lóc mà buông tha tất thì phÆ°á»›c cho há» quá.
Chà ng còn đang ngần ngừ đột nhiên Chung A Tứ tiến lại nhìn Hồ Phỉ nói :
-Hảo hán gia đã cứu mạng cho vợ con tiểu nhân, lại minh oan cho cả nhà . Ân đức cao dầy, tiểu nhân tan xương nát thịt cũng khôn bỠbáo đáp.
Y vừa nói vừa Ä‘áºp đầu lạy binh binh.
Hồ Phỉ vá»™i đỡ y dáºy.
Chung A Tứ quay lại, nét mặt xám xanh nhìn Phụng Thiên Nam nói :
-Phụng lão gia ! Bữa nay ở trÆ°á»›c thần tượng Bắc Ãế, lão gia có chịu nói theo lÆ°Æ¡ng tâm má»™t câu là Tiểu Tam không ăn vụng thịt ngá»—ng chăng ?
Phụng Thiên Nam bị uy thế Hồ Phỉ trấn áp cúi đầu đáp :
-Không có ! Ãó là Phụng má»— lầm lá»—i.
Chung A Tứ lại nói :
-Phụng lão gia ! Lão gia theo lÆ°Æ¡ng tâm nói thá»±c Ä‘i. Có phải lão gia xui quan phủ hà nh hạ tiểu nhân, bức tá» nhục nhi chỉ vì muốn chiếm mảnh vÆ°á»n rau của tiểu nhân.
Phụng Thiên Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn y thì thấy bá»™ mặt chất phách của con ngÆ°á»i quê mùa Ä‘ang nghiến răng nghiến lợi, mắt Ä‘Æ°á»ng tóe lá»a, thái Ä‘á»™ rất khủng khiếp, bất giác cúi đầu xuống không dám trả lá»i.
Chung A Tứ lại giục :
-Lão gia nói đi. Có đúng thế không ?
Phụng Thiên Nam ngá»ng đầu lên đáp :
-Ãúng thế tháºt ! Giết ngÆ°á»i thỉ phải thÆ°á»ng mạng. NgÆ°Æ¡i giết Phụng má»— Ä‘i.
Bá»—ng nghe ngoà i cá»a miếu có tiếng ngÆ°á»i hô :
-Tên tiểu tặc tá»± xÆ°ng là Bạt Phụng Mao kia ! NgÆ°Æ¡i có giá»i thì ra đây đấu vá»›i ta ba trăm hiệp ? NgÆ°Æ¡i chỉ rụt đầu rụt cổ trong Bắc Ãế miếu không dám ra ngoà i là hèn hạ lắm.
Mấy câu nà y thanh âm rất vang dá»™i. Bao nhiêu ngÆ°á»i trong đại Ä‘iện Ä‘á»u nghe rõ nhìn nhau kinh ngạc. Thanh âm lại nặng trịch và thô lá»—, đầy vẻ vô lại lÆ°u manh.
Hồ Phỉ sá»ng sốt chạy ra cá»a miếu thấy ba ngÆ°á»i cưỡi ngá»±a Ä‘ang chạy vá» phÃa Tây.
Má»™t ngÆ°á»i kỵ mã quay đầu lại la :
-Con rùa rụt đầu kia ! Chắc ngươi không dám động thủ cùng lão gia.
Hồ Phỉ tức giáºn vô cùng. Chà ng thấy dÆ°á»›i gốc cây lá»›n bên cổng miếu có cá»™t hai con ngá»±a, liá»n nhảy lên lÆ°ng má»™t con, giá»±t giây cÆ°Æ¡ng thúc vế và o bụng cho ngá»±a rượt theo.
Ba con ngựa chạy trước men theo bỠsông lao vỠphái tây.
Hồ Phỉ thấy ba ngÆ°á»i kỵ mã tÆ° thế rất vụng vá», thuáºt kỵ mã tháºt kém cá»i. Chà ng không hiểu phải chăng há» có ý giả bá»™ nhÆ°ng mấy con ngá»±a đúng là giống lÆ°Æ¡ng câu.
Hồ Phỉ đuổi chừng hơn dặm, thuỷ chung vẫn không gần hơn được chút nà o.
Thỉnh thoảng lại nghe ba ngÆ°á»i lên tiếng thóa mạ chẳng uý kỵ gì hết. Chà ng cho là chúng sợ hãi mình thì chắc có kẻ lợi hại nâng đỡ.
Trong lòng nóng nẩy, chà ng cúi xuống lượm mấy viên đá rồi rung tay một cái.
Năm sáu viên đá bay ra,. Bá»—ng nghe những tiếng " ối chao ", " Trá»i Æ¡i " vang lên không ngá»›t. Cả ba hán tá» Ä‘á»u bị đánh trúng ngã ngá»±a.
Hai tên bò lồm cồm dÆ°á»›i đất, kêu la ầm ỹ. NgÆ°á»i thứ ba chân móc và o bà n đạp bị ngá»±a lôi Ä‘i, chá»›p mắt đã chuyển và o khu bóng liá»…u âm u.
Hồ Phỉ nhảy xuống ngựa thấy hai tên kia vẫn nắm lưng kêu đau.
Chà ng đá một tên quát :
-Ngươi bảo muốn đấu cùng ta ba trăm hiệp sao còn chưa đứng lên ?
NgÆ°á»i kia lồm cồm đứng dáºy đáp :
-Thua bạc chÆ°a trả còn đánh ngÆ°á»i Æ° ? Má»™t ngà y kia Phụng lão gia sẽ thân hà nh thu tháºp ngÆ°Æ¡i.
Hồ Phỉ sá»ng sốt há»i :
-Ai thiếu tiá»n cá» bạc ngÆ°Æ¡i hồi nà o ?
Má»™t ngÆ°á»i khác nhảy xổ lại vung quyá»n đánh Hồ Phỉ. Thoi quyá»n nà y tuy nặng mấy cân nhÆ°ng chẳng và o chưởng pháp nà o hết. Hiển nhiên hắn chÆ°a há»c võ công.
Hồ Phỉ tủm tỉm cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay khẽ gạt cho thoi quyá»n của hắn trệch Ä‘i.
Binh má»™t tiếng. Thoi quyá»n đánh trúng và o mÅ©i đồng bá»n đổ máu tÆ°Æ¡i dà n dụa.
NgÆ°á»i phóng quyá»n sợ gịựt nảy mình không hiểu tại sao thế quyá»n của mình lại không chuẩn Ä‘Ãch. Hắn đứng thá»™n mặt ra.
NgÆ°á»i bị đòn tức giáºn nói :
-Quân chó đẻ nà y ! Sao lại đánh lão gia ?
Hắn vung chân đá và o lÆ°ng đồng bá»n.
NgÆ°á»i kia xoay tay lại tấm binh binh.
Thế là hai ngÆ°á»i đánh nhau kịch liệt không lý gì đến Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ thấy hai ngÆ°á»i thá»±c tình không hiểu võ công mà dám kêu mình ra thách đấu thì hcắc ná»™i vụ có Ä‘iá»u ngoắt ngéo. Hai tay chà ng nắm lấy cổ tay hai ngÆ°á»i lôi vá» phÃa sau để phân khai.
NhÆ°ng hai ngÆ°á»i Ä‘á» mặt tÃa tai không ngá»›t tuôn ra những lá»i thô tục để nhục mạ
nhau. Má»™t tên chá»i đối phÆ°Æ¡ng môn ăn cắp rau cá» nhà ngÆ°á»i ta, má»™t tên chá»i đối phÆ°Æ¡ng chuyên ăn cắp gà ở trấn Pháºt SÆ¡n.
Last edited by The Creator; 16-06-2008 at 07:53 AM.
|
16-06-2008, 01:19 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 24 Hồ Lang Dò La Tin Phụng Lão
Hồ Phỉ xem chừng hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là hạng vô lại quê mùa, cà ng sinh lòng ngá» vá»±c, liá»n lá»›n tiếng quát há»i :
-Ai sai bá»n ngÆ°Æ¡i đến thóa mạ ta ?
Dứt lá»i hai tay chà ng Ä‘áºp đầu hai ngÆ°á»i cho trán đụng và o nhau. Láºp tức cả hai trán Ä‘á»u sÆ°ng vù má»c lên nhÆ° sừng.
Hán tá» cắp gà rất nhát gan. Gã vừa bị đâu đã lạy lục rối rÃt :
-Gia gia ! Công công ! Tiểu nhân chỉ là đứa con cháu khốn nạn của lão nhân gia.
Hồ Phỉ lại quát :
-Ta không có hạng con cháu đê hèn như ngươi. Nói mau !
Tến ăn cắp gà nói :
-Chủ sòng ở Anh Hùng Há»™i Quán nói là anh hùng thiếu nợ cá» bạc không trả, bảo bá»n tiểu nhân ba tên dẫn dụ anh hùng ra ngoà i để đánh má»™t tráºn. Lão cho bá»n tiểu nhân má»—i tên năm đồng tiá»n bạc. Những con ngá»±a nà y cÅ©ng của lão cho mượn.
Anh hùng thiếu nợ hay không trả nợ chẳng liên quan gì đến bá»n tiểu nhân.
Hồ Phỉ nghe tới đây " ủa " lên một tiếng, chà ng lẩm bẩm :
-Há»ng bét ! Há»ng bét ! Sao ta lại hồ đồ đến thế ? Ãây là kế Diệu Hổ Ly SÆ¡n của địch nhân.
Chà ng đẩy hai tay một cái khiến hai tên vô lại ngã chúi đi.
Hồ Phỉ tung mình lên ngá»±a hấp tấp quay vá» Ä‘Æ°á»ng cÅ©. Chà ng nghÄ© thầm trong bụng :
-Bây giá» chắc cha con Phụng Thiên Nam lẩn trốn cả rồi. tòa Pháºt SÆ¡n trấn rá»™ng lá»›n thế nà y biết Ä‘i đâu kiếm há» ? May mà hắn chiếm sản nghiệp của ngÆ°á»i ta rất nhiá»u. Ta lại đến má»i nÆ¡i của hắn đại náo má»™t lúc cho thà nh trá»i long đất lở, thá» xem lão lẩn tránh đến bao giá».
Chỉ trong khoảnh khắc, Hồ Phỉ trở vỠđến miếu Bắc Ãế. Lúc trÆ°á»›c bên ngoà i cá»a miếu ngÆ°á»i tá»›i nÆ¡i coi đông nghịt nhÆ°ng bây giá» bá» Ä‘i hết rồi, đến má»™t thằng nhá» cÅ©ng không còn.
Hồ Phỉ lẩm bẩm :
-Quả nhiên Phụng Thiên Nam đi mất rồi.
Chà ng tung mình xuống nưgạ chạy thẳng và o.
Chà ng vừa khoa chân bÆ°á»›c lên đại Ä‘iện, bất giác hÃt má»™t hÆ¡i khà lạnh. HÆ¡i thở trÆ°á»›c ngá»±a tá»±a hồ ngÆ°ng trệ. NgÆ°á»i chà ng lảo đảo muốn ngồi phệt xuống.
TrÆ°á»›c đại Ä‘iện miếu Bắc Ãế máu tÆ°Æ¡i lênh láng khắp mặt đất. ChÃnh là Chung A Tứ, Chung Tứ Tẩu và Chung Tiểu Nhị. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng bị loạn Ä‘ao chém nhừ tá», máu thịt bầy nhầy. Tình cảnh cá»±c kỳ thê thảm khiến ngÆ°á»i ta không nỡ nhìn và o.
Hồ Phỉ đứng thộn mặt ra hồi lâu. Bầu nhiệt huyết trồi ngược lên. Chà ng không nhịn được, phục xuống đất khóc ròng.
Chà ng vừa khóc vừa la :
-Chung Tứ Ca ! Chung Tứ Tẩu ! Chung gia huynh đệ ! Hồ Phỉ nà y ngu dốt khiến cho các vị phải chết oan.
Chà ng thấy ba ngÆ°á»i chết rồi, mắt mở trừng trừng mặt đầy vẻ phẫn ná»™.
Chà ng đứng lên trá» và o thần tượng Bắc Ãế gia tuyên thệ :
-Bắc Ãế gia gia ! Bữa nay xin Bắc Ãế gia gia là m chứng cho. Nếu Hồ Phỉ nà y chẳng giết được cha con Phụng Thiên Nam để rá»a háºn cho Chung gia cả nhà bị thảm sát thì sẽ trở vá» tá»± tá» trÆ°á»›c mặt gia gia.
Chà ng Ä‘áºp tay đánh " binh " má»™t cái khiến má»™t góc thần án gáy tan tà nh. Bao nhiêu đồ thá», lò hÆ°Æ¡ng cùng cây đèn trên án Ä‘á»u rá»›t xuống đất lổng chổng.
Chà ng định thần lại ra ngoà i cá»a miếu dắt ngá»±a và o. Chà ng đặt ba xác ngÆ°á»i lên lÆ°ng ngá»±a, trong lòng hối háºn tá»± trách :
-Ta nhá» tuổi ngu ngốc không hiểu những trò ma quá»· trên chốn giang hồ lại đòi can thiệp và o việc bất bình là m hạ ba mạng ngÆ°á»i. Trong nhà há» Phụng dù đầy Ä‘ao kiếm vạc dầu, bữa nay ta cÅ©ng phải sấn và o giết bá»n chúng má»™t tráºn tÆ¡i bá»i hoa lá.
Chà ng liá»n dắt ngá»±a Ä‘i ra Ä‘Æ°á»ng lá»›n.
Hồ Phỉ vừa Ä‘i vừa chú ý nhìn quanh. Sau khi chuyển qua mấy góc phố, chà ng ngó thấy má»™t tòa phủ đệ lá»›n tÆ°á»ng trắng ngói Ä‘en. Trên cổng treo tấm biển Ä‘á» bốn chứ lá»›n Nam Hải Phụng Ãệ, khà thế hùng vÄ©. Cổng ngoà i cổng trong Ä‘á»u mở toang.
Trong nhà trống trải không má»™t bóng ngÆ°á»i.
Hồ Phỉ lẩm bẩm :
-Dù hắn có bố trà cÆ¡ quan khắp nÆ¡i, ta cÅ©ng cho má»™t má»› lá»a đốt cái Ä‘á»™ng rùa của hắn Ä‘i, thá» xem hắn có chÆ°á»ng mặt ra không ?
Chà ng toan Ä‘i tìm củi Ä‘uốc và cá» khô để phóng há»a thì Ä‘á»™t nhiên dẫy nhà phÃa sau và ở hai bên Ä‘á»u có khói lá»a bốc lên. Chà ng ngÆ¡ ngác má»™t chút rồi hiểu ngay, nghÄ© thầm :
-Phụng Thiên Nam đã là tay lợi hại chẳng khi nà o chịu vứt bá» sản nghiệp mà không tiếc rẻ. Nay hắn tá»± mình châm lá»a đốt cháy hết gia tà i là đã nhất định xa chạy cao bay. Ta không rượt theo ngay thì e rằng hắn trốn biệt không còn thấy tông tÃch đâu nữa.
Chà ng liá»n dắt ngá»±a Ä‘i ra thấy ngoà i Ä‘Æ°á»ng phố nhà nà o nhà nấy đóng cá»a cà i then. Bốn bá» im lặng không má»™t bóng ngÆ°á»i. Chỉ nghe tiếng chân ngá»±a của mình lá»™p cá»™p bÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng lát đá.
Hồ Phỉđến Anh hùng dÆ°Æ¡ng phố và Anh Hùng tá»u lâu đạp cÆ°qả mở tung cÅ©ng Ä‘á»u vắng ngắt nhÆ° tá», tưởng chừng má»›i trong khoảnh khắc mà mấy vạn ngÆ°á»i ở trấn Pháºt SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên táºn số mất hết.Chà ng chỉ thấy ở ÃÆ°Æ¡ng Phố và Tá»u Lâu chá»— nà o cÅ©ng chất đầy củi khô và rÆ¡m cá» tá»±a hồ chuẩn bị phóng há»a.
Hồ Phỉ lại tá»›i đổ trÆ°á»ng cÅ©ng chẳng thấy bóng ngÆ°á»i nà o. Hà ng vạn lạng bạc đặt trên cánh cá»a còn y nguyên không má»™t ai dám Ä‘á»™ng đến.
Hồ Phỉ tiện tay cầm lấy mấy trăm lạng bá» và o bá»c. Trong lòng ngấm ngầm kinh ngạc tá»± nghÄ© :
-Chắc là Phụng Thiên Nam bà y ra quá»· kế gì đó để đối phó vá»›i ta. Bá»n chúng đông mà ta chỉ có má»™t mình, nếu ta mắc bẫy là nguy lắm.
Chà ng liá»n dắt ngá»±a đến vÆ°á»n rau của nhà há» Chung bên cạnh Phụng trạch, tìm thuổng cuốc Ä‘Ã o huyệt mai táng ba ngÆ°á»i.
Chà ng ngó thấy vÆ°á»n rau rất xanh tốt. Trên lối Ä‘i còn bá» má»™t cái mÅ© trẻ con, mối thÆ°Æ¡ng tâm và phẫn ná»™ lại nổi lên, chà ng phục xuống đất lạy mấy lạy, miệng lầm rầm khấn khứa :
-Chung gia huynh tẩu ! Huynh tẩu có khôn thiêng thì giúp cho tiểu đệ bắt được hung thủ, đừng để chúng chạ thoát.
Bá»—ng nghe tiếng chân bÆ°á»›c vang lên. Mấy chục ngÆ°á»i hô hoán ồn à o :
-Phải bắt cho được hung thủ đã giết ngÆ°á»i phóng há»a.
-Ãừng để tên gian Ä‘Æ°Æ¡ng đại đạo hà nh Ä‘á»™ng vô pháp vô thiên tẩu thoát.
-Tên tiểu cÆ°á»ng đạo đó hiện còn lẩn quất gần đây.
Hồ Phỉ Ä‘i quanh đến sau má»™t gốc cây lá»›n hìn thấy bốn, năm chục tên nha dịch binh Ä‘inh tay cầm cung ná» Ä‘ao thÆ°Æ¡ng thiết xÃch lòi tói ở ngoà i Phụng trạch la ó rầm rÄ© để hÆ° trÆ°Æ¡ng thanh thế.
Chà ng chú ý trong đám ngÆ°á»i nà y không thấy cha con Phụng Thiên Nam, nghÄ© thầm :
-Phụng Thiên Nam kinh động quan nha nhưng lão cũng biết rõ không bắt nổi ta mà chỉ muốn ngăn trở ta một lúc.
Chà ng liá»n nhảy lên ngá»±a nhằm vá» phÃa hoang lÆ°Æ¡ng chạy Ä‘i.
Ra khá»i thị trấn, Hồ Phỉ quay đầu nhìn lại thấy khói lá»a ở Phụng trạch đã bốc lên cao. Ãồng thá»i mấy nÆ¡i khác nhÆ° ÃÆ°Æ¡ng Phố, Tá»u Lâu, đổ trÆ°á»ng cÅ©ng có lá»a cháy. Xem chừng Phụng Thiên Nam quyết ý phá huá»· táºn số cÆ¡ nghiệp ở trấn Pháºt SÆ¡n, vÄ©nh viá»…n không quay trở lại.
Hồ Phỉ trong lòng phẫn ná»™ nhÆ°ng không khá»i bá»™i phục con ngÆ°á»i nham hiểm tà n Ä‘á»™c, quyết Ä‘oán mau lẹ, chẳng tiếc gì cÆ¡ nghiệp kinh doanh mấy chục năm mà phó cho ngá»n lá»a.
Rồi chà ng lẩm bẩm :
-Con ngÆ°á»i tâm kế sâu xa nhÆ° váºy thì nhất định đã có diệu sách lánh hoạ. Ta là m thế nà o tìm cho thấy hắn.
Trong lúc nhất thá»i chà ng dừng ngá»±a lại ở ngoà i trấn Pháºt SÆ¡n, trong dạ bồi hồi không tìm ra được quyết định.
Chà ng vẫn nghe thấy những tiếng nhốn nhà o từ phÃa xa xa cùng tiếng xe vòi rồng cứu hoả chạy lá»c cá»c trên Ä‘Æ°á»ng giải đá. Chà ng tá»± há»i :
-Ta vừa Ä‘i rượt ba tên vô lại, cả Ä‘i lẫn vá» không đầy ná»a giá». CÆ¡ nghiệp của Phụng Thiên Namđồ sá»™ nhÆ° váºy thì là m sao thu xếp đâu và o đấy trong khoảnh khắc được ? Ãêm nay nếu hắn không thân hà nh trở vá» qiải quyết má»i việc tất cÅ©ng có ngÆ°á»i nhà tâm phúc đến chá»— hắn ẩn thân để xin chỉ thị. Ta chỉ cần giữ ở đầu Ä‘Æ°á»ng là được.
Chà ng chắc ban ngà y há» không lá»™ diện liá»n ẩn mình trên cây cao ở nÆ¡i vắng vẻ.
Chà ng nhắm mắt dưỡng thần nhÆ°ng nghÄ© tá»›i thảm trạng bốn ngÆ°á»i Chung gia bị sát hại, trong lòng bi phẫn, khó vá» yên tÄ©nh tâm thần. Chà ng hối háºn, lẩm bẩm :
-Nếu không giết được toà n gia Phụng Thiên Nam thì Hồ Phỉ nà y là m ngÆ°á»i cÅ©ng uổng mà thôi.
Hồ Phỉ chá» cho đến lúc gần tá»›i má»›i tiến ra gần Ä‘Æ°á»ng lá»›n ẩn mình trong bụi cá» ráºm. Chà ng dÆ°Æ¡ng mắt nhìn quanh bốn phÃa. Mấy giá» trôi qua chẳng thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh gì.
Trá»i sáng rõ, ngoà i mấy ngÆ°á»if hÆ°Æ¡ng nông gánh rau Ä‘i bán, chẳng má»™t ai tiến và o Pháºt Æ¡n trấn.
Hồ Phỉ Ä‘ang buồn rầu chán nản bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a dồn dáºp từ trong thị trấn chạy ra ngoà i. Những ngÆ°á»i kỵ mã Ä‘á»u váºn sắc phục võ quan theo kiểu thị vệ trong kinh.
Hồ Phỉ Ä‘á»™ng tâm sá»±c nhá»› tá»›i Phụng Thiên Nam đã nói phụ thân gã báºn tiếp mấy vị thị vệ đại nhân không thể phân thân đến gặp chà ng. Chà ng chắc hai tên thị vệ nà y có dÃnh lÃu đến Phụng Thiên Nam.
Vừa nghĩ tới đây thì hai con ngựa lướt qua gần chỗ chà ng ẩn nấp.
Chà ng liá»n lượm má»™t viên đá nhá» búng ra đánh " vèo " má»™t cái, trung chân sau má»™t con ngá»±a.
Con ngá»±a Ä‘ang chạy lẹ Ä‘á»™t nhiên thét lên, chân sau co lại. Mình nó ngồi ngá»a vá» phÃa sau. Chân nó bị gãy rồi.
Thuáºt kỵ mã của ngÆ°á»i ngồi trên lÆ°ng ngá»±a rất tinh thâm. Biến cổ xảy ra Ä‘á»™t ngá»™t hắn cÅ©ng kịp tung mình nhảy vá»t Ä‘i đứng xuống bên tÆ°á»ng. hắn thấy con ngá»±a bị gãy chân không khá»i chau mà y lẩm bẩm :
-Há»ng bét ! Há»ng bét !
Chá»— Hồ Phỉ ngồi cách đó chừng tám trượng. Chà ng nghe tên thị vệ kia dừng ngá»±a quay lại há»i :
-Chuyện gì váºy ?
Tên thị vệ nà y đáp :
-Con súc sinh của tiểu đệ đột nhiên trượt chân gẫy giò thà nh vô dụng mất rồi.
Hồ Phỉ nghe thà nh âm hắn quen thuộc chợt nhớ ra hắn hỠHà mà chà ng đã gặp mấy năm trước ở Thương Gia Bảo.
Tên thị vệ kia nói :
-Chúng ta Ä‘Ã nh trở lại Pháºt SÆ¡n kiếm con khác váºy.
Tên thị vệ há» Hà chÃnh là Hà TÆ° Hà o ngà y ấy đã đánh nhau vá»›i Từ Tranh. Hắn đáp :
-Không biết Phụng Thiên Nam Ä‘i đâu rồi ? Trong trấn Pháºt SÆ¡n Ä‘ang rối loạn xà ngầu, chẳng ai lý gì đến mình. Qua huyện Nam Hải tìm ngá»±a quách.
Hắn nói rồi rút Ä‘ao truá»· thủ đâm và o đầu ngá»±a cho chết Ä‘i để nó khá»i chịu Ä‘au khổ.
Tên thị vệ kia há»i :
-Hà đại ca ! Chúng ta cưỡi chung má»™t con đến huyện Nam Hải. Ãại ca tÃnh Phụng Thiên Nam có trở vá» Pháºt SÆ¡n nữa hay không ?
Hà Tư Hà o đáp :
-Y đã hủy nà h lánh nạn thì còn vỠthế nà o được.
Tên thị vệ kia nói :
-Chuyến Ä‘i nà y bá»n mình xuống Nam Hải chẳng những uổng má»™t phen tân khổ lại há»ng mất con ngá»±a tốt .
Hà Tư Hà o trèo lên lưng nưgạ rồi đáp :
-Chưa chắc đã uổng công. Trong phủ Phúc đại sư mở cuộc đại hội các chưởng môn thiên hạ là một thịnh sự hiếm có. Y là m chưởng mnôn phái Ngũ Hổ chắc là cũng phải đến.
Hắn nói rồi vỗ và o mông ngựa một cái.
Con ngá»±a bị hai ngÆ°á»i cưỡi trên lÆ°ng không chạy nhanh được phải cất bÆ°á»›c cháºm chạp.
Hồ Phỉ nghe nói trong phu Phúc đaị sư mở cuộc đại hội các chưởng môn, trong bụng mừng thầm tự nghĩ :
-Cuá»™c há»p các chưởng môn khắp thiên hạ dÄ© nhiên là nhá»™n nhịp. Phụng Thiên Nam dù không Ä‘i nhÆ°ng hắn lánh mình ở đâu, ta cÅ©ng có thể nghe được tin tức ở trong há»™i nà y. NhÆ°ng không hiểu Phúc đại sÆ° mở đại há»™i các chưởng môn để là m gì ?
Chà ng liá»n trở lại gốc cây lên ngá»±a Ä‘i vá» phÃa Bắc. Dá»c Ä‘Æ°á»ng chà ng lÆ°u tâm tìm dấu vết Phụng Thiên Nam và NgÅ© Hổ Môn nhÆ°ng tuyệt không thấy manh mối chi hết.
Má»™t hôm chà ng vượt qua núi NgÅ© LÄ©nh tiến và o địa giá»›i tỉnh Hồ Nam. NÆ¡i đây dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»u là đất Ä‘á», so vá»›i phong váºt ở LÄ©nh Nam khác nhiá»u.
Hồ Phỉ giục ngá»±a Ä‘i mau qua Mã gia phố rồi sắp đến bến Thê Phụng, bá»—ng nghe tiếng vó ngá»±a mau lẹ dị thÆ°á»ng. Chà ng quay lại nhìn thấy con ngá»±a trắng tung vó phi nÆ°á»›c đại nhanh nhÆ° gió. Chà ng liá»n dừng ngá»±a tránh sang bên Ä‘Æ°á»ng.
Hồ Phỉ vừa đứng yên bên tai nghe đánh vù một tiếng. Con ngựa trắng đã lướt qua tưởng chừng bốn vó không chấm đất.
NgÆ°á»i cưỡi trên lÆ°ng ngá»±a là má»™t thiếu nữ mình mặc áo tÃa. Vì ngá»±a chạy nhanh quá nên Hồ Phỉ không nhìn rõ diện mạo chỉ ngó thấy sau lÆ°ng con ngÆ°á»i mảnh dẻ mà cưỡi ngá»±a rất vững và ng.
Hồ Phỉ giáºt mình kinh hải tá»± há»i :
-Con ngựa trắng nà y rất giống con ngựa của Triệu tam ca. Sao nay nó lại đến Trung Nguyên ?
Lòng chà ng vẫn tưởng nhá»› Triệu Bán SÆ¡n muốn rượt theo để há»i cho rõ biết.
Chà ng vừa mở miệng vừa hô :
-NÃ y ! NÃ y !
Con ngựa trắng đã chạy xa rồi.
DÆ°á»›i bóng liá»…u rÆ°á»m ra, phảng phất nhìn thấy thiếu nữ áo tÃa quay đầu ngó lại.
Con ngá»±a trắng vẫn không dừng bÆ°á»›c. Chỉ trong khoảnh khắc cả ngÆ°á»i lẫn ngá»±a Ä‘á»u mất hút.
Hồ Phỉ nổi tÃnh hiếu kỳ, giục ngá»±a rượt theo nhÆ°ng con ngá»±a trắng cÆ°á»›c trình mau lẹ nhÆ° váºy thì dùng chà ng có giục ngá»±a mình Ä‘i nhanh gấp đôi hay chạy suốt ngà y đêm cÅ©ng chẳng thể nà o kịp được. Chà ng rượt theo đây là chỉ là m hết sức mình mà thôi.
Ngà y thứ ba Hồ Phỉ đến Hà nh DÆ°Æ¡ng, má»™t trong trấn mình TÆ°Æ¡ng Nam, cách núi Nam Hải trong dãy Hà nh SÆ¡n không xa mấy. Dá»c Ä‘Æ°á»ng toà n những cổ tùng, trên trá»i mây trắng bao quanh khiến lòng ngÆ°á»i thÆ° thái.
Hồ Phỉ vừa và o cá»a Nam thà nh Hà nh DÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên ngó thấy con ngá»±a trắng buá»™c dÆ°á»›i mái hiên má»™t phạn Ä‘iếm. Con ngá»±a mình dà i chân cao, tÆ°á»›ng mạo thần tuấn. ChÃnh là con bạch mã mà chà ng đã gặp ở giữa Ä‘Æ°á»ng.
Hồ Phỉ hồi nhá» tuổi kết giao vá»›i Triệu Bán SÆ¡n, chà ng rất thÃch con ngá»±a nà y, bây giá» lại nhìn thấy khác nà o váºt cÅ©. Chà ng vui mừng khôn xiết vá»™i và ng chạy và o phạm Ä‘iếm để kiếm Tá» Y nữ lang nhÆ°ng chẳng thấy bóng ngÆ°á»i đâu.
Hồ Phỉ muốn há»i thăm tiểu nhị nhÆ°ng lại nghÄ© mình công nhiên dò há»i hà nh tung má»™t thiếu nữ chÆ°a quen biết là má»™t Ä‘iá»u bất tiện.
Chà ng liá»n ngồi xuống cá»a quán gá»i lấy cÆ¡m rượu ăn uống.
Tiểu nhị Ä‘Æ°a cÆ¡m rượu ra. NgÆ°á»i Hồ Phỉ ăn cÆ¡m bằng Ä‘Å©a tháºt dà i, bát tháºt lá»›n.
Món ăn nà o cÅ©ng chua cay sè, mùi vị mặn mà , tháºt có vẻ hà o oai, hợp vá»›i tÃnh Hồ Phỉ.
Hồ Phỉ thủng thẳng uống rượu, nghÄ© cách dò há»i tin tức tá» Y nữ lang. Chà ng tá»± nhủ :
-Cô nà y đã cưỡi con bạch mã của Triệu tam ca tất nhiên cô có mối quan hệ sâu xa với y. Sao ta không đặt bông hoa hồng của Triệu tam ca tặng cho lên bà n nà y.
Cô mà trông thấy tự nhiên tìm dến ta để trò chuyện.
Tay mặt chà ng cầm chung rượu, tay trái thò ra lấy bá»c nhÆ°ng chụp và o chá»— không. Chà ng quay đầu nhìn lại thì cái bá»c đã mất biến.
Rõ rà ng chà ng đặt cái bá»c trên bà n ở phÃa sau, má»›i chá»›p mắt sao đã mất được ?
Hồ Phỉ đảo mắt nhìn má»i ngÆ°á»i trong phạn Ä‘iếm thì chẳng thấy nhân váºt nà o có vẻ khác lạ.
Trong lòng rất lấy là m kỳ, chà ng tự nhủ :
-Nếu là kẻ cắp tầm thÆ°á»ng mà thò tay đụng và o tất nhiên ta phải biết. NgÆ°á»i nà y đã lấy cắp không má»™t tiếng Ä‘á»™ng nên ta không không phát giác. Nếu Ä‘á»™t nhiên hỠám toán tất mắc Ä‘á»™c thủ rồi. Xem chừng bữa nay ta chạm trán má»™t cao nhân ở Hồ Nam.
Chà ng liá»n há»i tiểu nhị :
-Cái bá»c của tại hạ để ở bà n bên sao lại không thấy nữa ? Tiểu huynh đệ có nhìn thấy ai lấy không ?
Nhà quán nghe nói khách mất đồ láºp tức nhốn nháo cả lên. Chủ quán lên tiếng :
-Quà khách có tiá»n bạc hay đồ váºt xin tá»± trông coi lấy. Trừ phi đồ váºt gá»i trong quầy không thì miá»…n cho tiểu Ä‘iểm khá»i chịu trách nhiệm.
Hồ Phỉ cÆ°á»i đáp :
-Có ai đòi nhà quán bồi thÆ°á»ng đâu ? Tại hạ chỉ há»i chúng có ngó thấy ai lấy không mà thôi.
Chủ quán nói :
-Không có đâu ! Không có đâu ! Trong nhà quán là m sao mà biết được kẻ cắp ?
Khách quan không nên hồ đồ.
Hồ Phỉ biết lằng nhằng vá»›i há» cÅ©ng vô Ãch. Chà ng tá»± nhủ :
-Ãến mình còn chÆ°a phát giác thì há» biết là m sao được ?
Chủ quán lại nói :
-Chỗ cơm rượu khách quan dùng cộng một đồng năm phân bạc. Xin khách quan thanh toán cho.
Trong bá»c chà ng để mấy trăm lạng bạc lấy ở đổ trÆ°á»ng của Phụng Thiên Nam.
Còn bên mình chẳng có má»™t đồng. Chà ng thấy chủ quán đòi tiá»n không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra.
Chủ quán cÆ°á»i lạt nói tiếp :
-Nếu khách quan không Ä‘em theo tiá»n trong mình cÅ©ng bất tất phải đổ cho mất bá»c.
Hồ Phỉ không muốn tranh biện vá»›i nhà quán. Chà ng ra hiên dắt ngá»±a của mình thì con ngá»±a bạch không thấy đâu nữa. Chà ng không khá»i sá»ng sốt nghÄ© thầm :
-Con ngá»±a trắng nà y có liên quan vá»›i kẻ lấy cắp cái bá»c của ta.
Chà ng liá»n sinh lòng cảnh giá»›i thêm má»™t tầng đối vá»›i Tá» Y nữ lang.
Chà ng đưa con ngựa cho chủ quán nói :
-Con váºt nà y trị giá Ãt ra cÅ©ng được tám chÃn lạng bạc, tại hạ hãy gá»i lại là m tin, để tại hạ lấy được tiá»n sẽ Ä‘em đến chuá»™c.
Nhà quán tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp :
-Váºy khách quan hãy thủng thẳng lên Ä‘Æ°á»ng.
Hồ Phỉ toan chạy Ä‘i kiếm tông tÃch con ngá»±a trắng thì chủ quán tiá»…n ra cÆ°á»i nói :
-Khách quan ! Bữa nay khách quan hết tiá»n xà i, váºy tại hạ chỉ Ä‘iểm cho khách quan qua nẻo Ä‘Æ°á»ng có chá»— ăn chá»— ngủ.
Hồ Phỉ không thÃch lắm chuyện muốn bá» Ä‘i nhÆ°ng chà ng lại nghÄ© :
-ÃÆ°á»ng lối nà o ? Phải chăng hắn chỉ Ä‘iểm cho mình tìm cái bá»c ?
Rồi chà ng gáºt đầu.
Chủ quán cÆ°á»i nói :
-Chuyện nà y trăm năm chÆ°a chắc đã được gặp má»™t lần. Khách quan đã váºn lắm.
Nguyên Vạn lão quyá»n sÆ° ở Phong Diệp Trang tạ thế trÆ°á»›c đây bảy ngà y. Bữa nay bắt đầu mở đám.
Hồ Phỉ há»i :
-Cái đó có liên can gì đến tại hạ ?
Chủ quán cÆ°á»i đáp :
-Liên can lắn chứ.
Hắn quay lại lấy một đôi bạch lạp, một mớ giấy và ng đưa cho Hồ Phỉ nói :
-Ở đây Ä‘i vá» hÆ°á»›ng Bắc không đầy ba dặm thì đến má»™t nÆ¡i có mấy trăm cây phong bao quanh má»™t trang viện lá»›n. ChÃnh là Phong Diệp Trang. Khách quan cầm hÆ°Æ¡ng nến Ä‘i Ä‘iếu tang và o vái trÆ°á»›c linh Ä‘Æ°á»ng Vạn lão quyá»n sÆ° rồi ăn ở ngay đó. Sáng mai khách quan lại bảo thiếu tiá»n lá»™ phà thì Ãt nhất ngÆ°á»i ta cÅ©ng Ä‘Æ°a má»™t lạng bạc để tiá»…n chân.
Hồ Phỉ nghe nói ngÆ°á»i má»›i chết là Vạn lão quyá»n sÆ° thì ngay đến lão là ngÆ°á»i võ lâm, cÅ©ng muốn tá»›i viếng. Chà ng liá»n há»i :
-Sao ở Phong Diệp Trang ngÆ°á»i ta hiếu khách nhÆ° váºy ?
Chủ quán đáp :
-Trong vòng mấy trăm dặm dải TÆ°Æ¡ng Nam còn ai không biết Vạn lão quyá»n sÆ° là ngÆ°á»i khẳng khái hà o hiệp ? Có Ä‘iá»u hồi sinh tiá»n Vạn lão quyá»n sÆ° thÃch kết giao anh hùng hảo hán. Con ngÆ°á»i không biết võ nghệ nhÆ° khách quan thì nay nhân lúc lão gia chết rồi đến kiếm chác cÅ©ng không sao.
Hồ Phỉ toan nổi nóng nhÆ°ng chà ng lại cÆ°á»i, chắp tay :
-Ãa tạ quán chủ có lòng chỉ Ä‘iểm.
Rồi chà ng há»i :
-Thế thì những báºc anh hùng bạn hữu vá»›i Vạn lão quyá»n sÆ° hồi sinh tiá»n chắc bữa nay cÅ©ng đến Ä‘iếu tang phải không ?
Chủ quán đáp :
-Cái đó đã hẳn ! Khách quan đến coi cho rộng tầm mắt.
Hồ Phỉ nghe chủ quán nói hợp lý liá»n lấy hÆ°Æ¡ng nến ra Ä‘i vá» phÃa Bắc. Chà ng Ä‘i chÆ°a đầy ba dặm quả đúng nhÆ° lá»i chủ quán, đã đến má»™t tòa trang viện xung quanh có mấy trăm cây phong vây bá»c. Ngoà i cổng trang có treo đèn lồng giấy trắng viết chữ mà u lam. Ãây là tiêu biểu của nhà có tang.
Hồ Phỉ bÆ°á»›c qua cổng tiến và o liá»n nghe kẻ đánh trống ngÆ°á»i thổi kèn.
Trong tòa linh Ä‘Æ°á»ng rá»™ng lá»›n, hai bên treo đầy đối trÆ°á»›ng bằng vải trắng.
Hồ Phỉ tiến và o trÆ°á»›c linh tòa quỳ xuống Ä‘áºp đầu nghÄ© bụng :
-Bất luáºn lão là ai nhÆ°ng đã là tiá»n bối võ lâm thì ta có lạy mấy lạy cÅ©ng đáng.
Lúc chà ng quỳ lạy, ba ngÆ°á»i hiếu tá» mặc áo trắng quỳ xuống đáp lá»….
Hồ Phỉ đứng lên, ba ngÆ°á»i hiếu tá» vái chà ng, chà ng cÅ©ng vái lại.
Trong ba ngÆ°á»i nà y, hai ngÆ°á»i thân thể cao lá»›n còn má»™t ngÆ°á»i vừa thấp vừa nhá» nhÆ°ng đầy vẻ tinh lanh. TÆ°á»›ng mạo lại khác nhau không ai giống ai chút nà o. Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
-Ba cáºu con của Vạn lão quyá»n sÆ° chắc không phải do má»™t bà sinh ra mà là con của ba bà .
Chà ng quay ra đã thấy trong đại sảnh cháºt nÃch khách đến viếng tang. Má»™t ná»a là thân sÄ© ở trong là ng, má»™t ná»a là hà o sÄ© võ lâm. Chà ng chẳng quen biết má»™t ngÆ°á»i nà o. DÄ© nhiên cha con Phụng Thiên Nam không có ở đây mà Tá» Y nữ lang cÅ©ng vắng bóng.
Last edited by The Creator; 16-06-2008 at 07:56 AM.
|
16-06-2008, 01:20 AM
|
|
57991135 Cạch !
|
|
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
|
|
Hồi 25 Lá»±a Chá»n Chưởng Môn Phái Vi ÃÃ
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
-Nơi đây quần hà o tụ hội rất đông. Ta thỠchú ý nghe ngóng không chừng lượm được tin tức vỠcha con Phụng Thiên Nam ở Ngũ Hổ môn.
Trong khoảnh khắc, trên nhà đại sảnh phÃa đông và phÃa tây dá»n cÆ¡m chay cá»™ng đến bảy chục bà n.
Hồ Phỉ ngồi má»™t bà n chú ý dò la Ä‘á»™ng tÄ©nh các Ä‘iếu khách. Chà ng thấy số đông ngÆ°á»i già lá»™ vẻ lo âu thÆ°Æ¡ng xót. Còn bá»n trẻ lại cao Ä‘Ã m hùng biện, ý khà hiên ngang, chắc là không có mối giao tình tha thiết vá»›i vạn lão quyá»n sÆ° nên há» không lá»™ vẻ bi thÆ°Æ¡ng.
Bá»—ng thấy ba ngÆ°á»i hiếu tá» kÃnh cẩn Ä‘Æ°a hai vị võ quan má»i và o thủ tịch. Chá»— ngồi trông ra ngoà i.
Hai vị võ quan mặc sắc phục Ngá»± tiá»n thị vệ.
Hồ Phỉ sá»ng sốt vì nháºn được hai ngÆ°á»i nà y chÃnh là Hà TÆ° Hà o và đông bá»n của y.
Ngoà i thủ tịch còn ba vị võ sÆ° tuổi già cÅ©ng ngồi hÆ°á»›ng ra ngoà i. Hồ Phỉ chắc đây là những báºc tiá»n bối võ lâm.
Ba ngÆ°á»i hiếu tá» ngồi ở phÃa dÆ°á»›i bồi tiếp.
Tân khách an tá»a rồi, hiếu tá» bé nhá» thấp lùn đứng dáºy nâng chung tạ khách đến Ä‘iếu tang. Sau y, tiếp đến ngÆ°á»i hiếu tá» thứ hai rồi ngÆ°á»i thứ ba lần lượt tạ khách.
Ngôn ngữ cùng cá» Ä‘á»™ng của hiếu tá» giống hệt nhau. Tân khách cùng ba ngÆ°á»i lần đứng lên đáp lá»… tháºt là phiá»n phức.
Hồ Phỉ Ä‘ang lấy là m kỳ thì nghe má»™t kẻ háºu sinh ngồi cÅ©ng bà n khẽ há»i :
-Ba vị hiếu tá» tạ cùng má»™t lúc là đủ rồi. Giả tá»· Vạn lão quyá»n sÆ° sinh hạ mÆ°á»i cáºu con mà là m thế nà y thì phải tạ đến mÆ°á»i lần hay sao.
Một võ sư trung niên lạnh lùng đáp :
-Vạn Hạc Thà nh có má»™t con cÅ©ng đủ hay rồi còn nói chi đến chuyện mÆ°á»i con ?
Gã háºu sinh lấy là m kỳ há»i :
-Chẳng lẽ ba vị hiếu tỠkia không phải con Vạn lão gia ?
Võ sư trung niên đáp :
-Té ra tiểu ca không phải là thân nhân trình cố hữu vá»›i Vạn lão quyá»n sÆ° mà cÅ©ng đến Ä‘iếu tang. Mối nhiệt tình nà y tháºt là hiếm có.
Gã háºu sinh mặt Ä‘á» lên cúi đầu xuống không nói nữa.
Hồ Phỉ cÆ°á»i thầm nghÄ© bụng :
-Té ra gã nà y cũng như mình đánh hơi đến kiếm ăn.
Võ sư trung niên lại nói tiếp :
-Tại hạ có nói cho tiểu ca nghe cÅ©ng không sao. Cái đó còn phòng khi có ngÆ°á»i há»i đến tiểu ca biét Ä‘Æ°á»ng mà trả lá»i cho khá»i trÆ¡ trẽn. Vạn lão quyá»n sÆ° công thà nh danh toại, đáng tiếc là không con dÆ°á»›i gối. Lão nhân gia thu ba tên đồ đệ, chú nhá» ngÆ°á»i thấp lùn là Tôn Phục Hổ, Ãại đệ tá» của Vạn lão gia. Hán tá» mặt trắng tên gá»i là Uất Trì Liên là Nhị đệ tá». NgÆ°á»i mặt Ä‘á» tên là DÆ°Æ¡ng Tân là Tam đệ tá». cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u được lão quyá»n sÆ° truyá»n nghệ, võ công khá lắm. NhÆ°ng ngÆ°á»i thô hà o không hiểu lá»… tiết, Vì thế mà Ãại sÆ° huynh tạ rồi, Nhị sÆ° huynh cÅ©ng ra theo, Tam sÆ° đệ sợ thất lá»… lại tạ má»™t lần nữa.
Gã háºu sinh Ä‘á» mặt gáºt đầu lãnh giáo.
Thá»±c ra ba vị sÆ° huynh đệ Ä‘á»u tạ Æ¡n, má»—i ngÆ°á»i má»™t lần nguyên nhân chân chÃnh không phải vì há» không hiểu lá»… tiết.
Hồ Phỉ tuy không ngồi gần thủ tịch nhÆ°ng chà ng chú ý lắng tai nghe đến câu chuyện giữa hai vị Ngá»± tiá»n thị vệ nên cÅ©ng nghe thấy há» nhắc tá»›i NgÅ© Hổ Môn ở Pháºt SÆ¡n và tiết lá»™ hà nh tung của cha con Phụng Thiên Nam. Lại nghe Hà TÆ° Hà o dõng dạc lên tiếng :
-Huynh đệ vâng lệnh Phúc công tỠđến má»i Vạn lão quyá»n sÆ° uy danh lững lẫy cõi TÆ°Æ¡ng Nam đến kinh sÆ° tham dá»± cuá»™c đại há»™i các chưởng môn trong thiên hạ Ä‘á»… võ công của Vi Ãà phái Thiếu Lâm ra mắt trÆ°á»›c mặt các võ sÆ°. Không ngá» Vạn lão sÆ° mắc bệnh mà thác. Tháºt là đáng tiếc !
Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng thở dà i.
Hà TÆ° Hà o lại há»i :
-Vạn lão quyá»n sÆ° qua Ä‘á»i nhÆ°ng Vi Ãà môn ở phái Thiếu Lâm là má»™t tôn giáo phái nổi danh trong võ lâm, chưởng môn chẳng thể không tá»›i được. Váºy chưởng môn quý phái sẽ do vị nà o kế nhiệm ?
Bá»n Tôn Phục Hổ ba ngÆ°á»i Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Sau má»™t lúc Tam sÆ° đệ là DÆ°Æ¡ng Tân lên tiếng :
-Gia sư mắc chứng trúng phong. Bệnh phát tác rồi lão nhân gia không biết gì nữa, chưa kịp di ngôn cho ai kế nhiệm.
Tên thị vệ kia nói :
-Ồ ! ồ ! Nếu thế thì các vị tôn trưởng trong quý phái phải một phen thương nghị.
Nhị đệ tỠlà Uất Trì Liên nói :
-Mấy vị sÆ° thúc ở bản môn tản mát Ä‘i các nÆ¡i, chÆ°a có tin tức gì vá».
-Ba vị sÆ° huynh đây Ä‘á»u là đệ tỠđắc ý của Vạn lão quyá»n sÆ°, má»—i vị má»™t tuyệt nghệ riêng biệt, ngÆ°á»i võ lâm ai cÅ©ng kinh phục. NhÆ°ng nhân váºt siêu quần xuất chúng lại là ngÆ°á»i đến sau nhất tức tiểu sÆ° đệ DÆ°Æ¡ng Tân.
NgÆ°á»i võ sÆ° thứ nhất hắng đặng má»™t tiếng đáp :
-Cái đó chÆ°a chắc. Vá» võ há»c luyện thêm má»™t năm công phu cao thâm hÆ¡n má»™t bá»±c. DÆ°Æ¡ng huynh tuy tÆ° chất thông minh nhÆ°ng vá» công lá»±c hãy còn kém Tôn sÆ° huynh xa. Vá» công phu Ä‘ao thÆ°Æ¡ng quyá»n cÆ°á»›c không thể miá»…n cưỡng được.
NgÆ°á»i võ sÆ° thứ hai nói :
-Muốn thủ thắng lúc lâm địch, đấu trà là cần hÆ¡n đấu lá»±c. Tiểu đệ là ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c cứ bình tÄ©nh nháºn xét thì Uất Trì Liên sÆ° huynh túc trà đa mÆ°u hÆ¡n hết.
Ba vị sÆ° má»—i ngÆ°á»i nói má»™t câu, ban đầu còn ôn hòa lịch sá»±, vá» sau Ä‘i đến chá»— tranh luáºn mặt Ä‘á» tÃa tai, má»—i lúc má»™t to tiếng.
Mấy chục bà n tân khách Ä‘á»u dừng lại không ăn uống, để ý nghe cuá»™c tranh luáºn giữa ba ngÆ°á»i.
Hồ Phỉ bụng bảo dạ :
-Té ra ba vị võ sÆ° nà y Ä‘á»u chịu lá»i uá»· thác của ngÆ°á»i ta đến là m thuyết khách và dÄ© nhiên ai cÅ©ng bênh bè khách hà ng của mình.
Trong bá»n Ä‘iếu khách có đến hÆ¡n trăm ngÆ°á»i là đệ tá» Vi Ãà môn và phần lá»›n là đồ tôn của Vạn lão quyá»n sÆ°. NgÆ°á»i nà o cÅ©ng ủng há»™ sÆ° phụ mình. Ban đầu há» còn nói khẽ, tranh luáºn má»™t cách trà o phúng, sau không nhịn được cÅ©ng lá»›n tiếng gây lá»™n.
Những bạn bè cùng tân khách có ngÆ°á»i phân giải khuyên răn, có ngÆ°á»i bảo thủ ý kiến của mình, có ngÆ°á»i ủng há»™ bạn bè mạt sát đối phÆ°Æ¡ng. Trong đại sảnh rối loạn cả lên.
Lại còn má»™t số ngÆ°á»i nóng nẩy đạp bà n quát mắng, tưởng chừng sắp phòng thủ múa Ä‘ao sá» quyá»n đến nÆ¡i.
Vạn lão quyá»n sÆ° chết chÆ°a lạnh xác mà bá»n đồ tỠđồ tôn đã xẩy cuá»™c tranh dà nh chức vị chưởng môn không khéo xẩy chuyện ẩu đả.
Tên thị thủ tịch nghe má»i ngÆ°á»i tranh chấp vẫn không nói gì. Hắn ngồi trÆ°á»›c linh vị Vạn lão quyá»n sÆ° thỉnh thoảng mỉm cÆ°á»i. Sau hắn thấy cuá»™c tranh chấp má»—i lúc má»™t gay go liá»n đứng dáºy lên tiếng :
-Xin các vị hãy ngừng cuá»™c tranh luáºn để nghe tiểu đệ nói má»™t câu.
Má»i ngÆ°á»i kÃnh hắn là má»™t quan chức liá»n dừng lại.
Tên thị vệ há»i :
-Vị lão sÆ° nà y vừa nói rất đúng. Chưởng môn phái Vi Ãà phải là nhân váºt võ công cao nhất bản phái. Các vị có đồng quan Ä‘iểm vá» Ä‘iá»u kiện tiên quyết đó không ?
Quần hà o Ä‘á»u khen phải.
Tên thị vệ lại nói :
-Võ công ai cao ai thấp không thể tranh hÆ¡i bằng miệng mà được phải tá»· đấu quyá»n cÆ°á»›c Ä‘ao thÆ°Æ¡ng là láºp tức rõ rà ng ngay. Nay ở chá»— ba vị sÆ° huynh đệ đồng môn bất luáºn thắng hay bại cÅ©ng chẳng để mất hòa khà thì uy phong của Vi Ãà môn không bị tổn thÆ°Æ¡ng chi hết. Chúng ta mở cuá»™c tá»· võ ngay trÆ°á»›c linh vị Vạn lão quyá»n sÆ° để anh linh lão gia lá»±a chá»n lấy chưởng môn, tưởng cÅ©ng là má»™t giai thoại trong võ lâm.
Má»i ngÆ°á»i nghe nói Ä‘á»u hoan hô, má»—i ngÆ°á»i nói má»™t câu :
-Váºy là công bình lắm rồi !
-Ãây cÅ©ng là má»™t dịp để quần hà o hiểu biết tuyệt nghệ của Vi Ãà môn.
-Có phân thắng bại bằng võ công má»›i tránh khá»i những cuá»™c tranh luáºn sau nà y.
-Thị vệ lão gia ở Bắc Kinh tá»›i chứng kiến khiến cuá»™c tá»· thà thêm phần long trá»ng.
Tên thị vệ thấy quần hà o Ä‘á»u phụ há»a Ä‘á» nghị của mình. Hắn vô cùng đắc ý lại nói :
-Huynh đệ đồng môn tá»· võ là chuyện rất thông thÆ°á»ng. Tại hạ mong ba vị Æ°ng thuáºn má»™t Ä‘iá»u trÆ°á»›c mặt má»i ngÆ°á»i.
Trong ba vị sÆ° huynh sÆ° đệ, Uất Trì Liên là ngÆ°á»i mẫn cán hÆ¡n hết, lên tiếng đáp :
-Ãại nhân chỉ giáo thế nà o thì bá»n tiểu nhân tuân theo nhÆ° váºy.
Tên thị vệ lại nói :
-Ãã lấy võ công để phân giải cao thấp thì bản lãnh vị nà o cao thâm hÆ¡n hết sẽ là m chưởng môn. Sau nà y đừng ai phân tranh hay có Ä‘iá»u chi dị nghị gì nữa.
Ba ngÆ°á»i đồng thanh đáp :
-Dĩ nhiên là thế !
Cả ba ngÆ°á»i đèu có môn sở trÆ°á»ng vá» võ công. Chúng tá»± lượng dù không nắm vững phần thắng nhÆ°ng hết sức phấn chấn, vị tất đã thua ai.
Tên thị vệ lại nói :
-Ãã váºy các vị cho dá»n bà n Ä‘i để khaá»ng trống trÆ°á»›c linh vị.
Má»i ngÆ°á»i thấy có chuyện tá»· võ Ä‘á»u không để ý đến chuyện ẩm thá»±c nữa. Chỉ còn má»™t số Ãt bản lãnh tầm thÆ°á»ng cúi đầu ngồi ăn.
Tên thị vệ kia há»i :
-Hai vị nà o đấu trước ? Có phải Tôn huynh cùng Uất Trì sư huynh không ?
Tôn Phục Hổ đáp :
-Ãược rồi ! Tiểu đệ xin phô trÆ°á»ng cái dở.
Một tên đệ tỠđưa đao cho hắn.
Tôn Phục Hổ đón lấy Ä‘ao tiến lại trÆ°á»›c linh vị sÆ° phụ Ä‘áºp đầu ba cái rồi quay lại nói :
-Má»i Uất Trì Liên sÆ° đệ !
Uất trì Liên là con ngÆ°á»i xảo quyệt. Gã nghÄ© thầm :
-Nếu mình động thủ với đại sư huynh thì thắng rồi còn phải đấu với Tam sư đệ.
Chi bằng để hai ngÆ°á»i hạ đấu trÆ°á»›c cho hao hÆ¡i tổn sức rồi mình hãy đấu tráºn sau được là ăn ngay.
Gã liá»n chắp tay đáp :
-Võ nghệ của tại hạ đã không bằng sÆ° huynh lại kém cả sÆ° đệ. Váºy chức chưởng môn nà y không dám tranh dà nh. Có Ä‘iá»u các vị lão sÆ° đã ra lệnh, dÄ© nhiên phải miá»…n cưỡng tuân theo. Xin để DÆ°Æ¡ng sÆ° đệ ra chiêu trÆ°á»›c vá»›i đại sÆ° huynh.
DÆ°Æ¡ng Tân tÃnh khà nóng nảy lá»›n tiếng :
-Ãược rồi ! Ãệ tỠđấu trÆ°á»›c cÅ©ng không sao.
Hắn rút má»™t thanh Ä‘Æ¡n Ä‘ao trong tay tên đệ tá» của mình rảo bÆ°á»›c tiến ra. Hắn quên cả Ä‘áºp đầu trÆ°á»›c linh vị sÆ° phụ.
Hắn đứng theo môn hạ. Tay mặt cầm Ä‘ao đặt ngang vai bên trái. tay trái thà nh móc câu ngồi xuống cẳng chân phải. Chân trái Ä‘Æ°a ra ngoà i. Ãây là chiêu Há»™ Kiêm Ãao, má»™t chiêu khởi Ä‘iểm trong Lục Hợp Ãao Pháp.
Vi Ãà Môn ở phái Thiếu Lâm có ba môn tam tuyệt vá» quyá»n, Ä‘ao thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u theo Lục Hợp Pháp.
Nguyên Lục Hợp thình tinh, khà thần là ná»™i tam hợp, dùng nhãn hợp vá»›i tâm, tâm hợp vá»›i khÃ, khà hợp vá»›i thân, thân hợp vá»›i thủ, thủ hợp voà cÆ°á»›c, cÆ°á»›c hợp vá»›i bạng. Toà n thân ná»™i ngoại Ä‘á»u cùng má»™t thể.
Trong bá»n tân khách chẳng thiếu gì đại hà nh gia võ há»c. Há» thấy DÆ°Æ¡ng Tân cầm ngang thanh Ä‘ao đứng thủ thế, thân định khà ngÆ°ng Ä‘á»u nghÄ© bụng :
-Võ công tên nà y không phải hèn kém.
Tôn Phục Hổ Ä‘ao đấu cạnh sÆ°á»n bên mặt. Tay trái thà nh chưởng ra chiêu Tổn Thủ ThÃch Trát.
Võ sư ngồi cạnh bà n Hồ Phỉ đã đứng tuổi có vẻ là một nội gia chuyên môn.
Lão quay lại nhìn tên háºu sinh đứng bên nói :
-ÃÆ¡n Ä‘ao thì coi tay, song Ä‘ao coi cất bÆ°á»›c. Sá» Ä‘Æ¡n Ä‘ao thì cần Ä‘ao che mặt, tay trái không cầm váºt gì mà giữ yên được là khó. Vì thế nên há» ra tay có hợi hại hay không chỉ ngó tay trái cÅ©ng đủ biết cao thấp rồi. Vị Tôn huynh xoay tay đánh lại trong thủ võ công mà ná»™i lá»±c hùng háºu biết chừng nà o ?
Hồ Phỉ nghe lão nói đúng, lẩm bẩm gáºt đầu.
Trong khi hai ngÆ°á»i Ä‘ang trò chuyện thì bên ngoà i Tôn Phục Hổ và DÆ°Æ¡ng Tân đã khai diá»…n cuá»™c đấu. Song Ä‘ao Ä‘á»™ng nhau thỉnh thoảng báºt lên những tiếng loảng xoảng.
Võ sư trung niên lại nói :
-Ãao pháp của hai vị Ä‘á»u theo trong Lục Tá»± Quyết là Triển, Mạt, Câu, Cát, Phá,Phách, Pháp Ä‘á»™ rất đúng.
Gã háºu sinh há»i :
-Toà n mẫu câu đó là thế nà o ?
Võ sÆ° trung niêmn cÆ°á»i lạt đáp :
-Trong Ä‘ao pháp là m gì còn có chuyện dùi mẹ con nó, móc và o bụng nó ? Lưỡi Ä‘ao hÆ°á»›ng ra ngoà i gá»i là Triển, hÆ°á»›ng và o trong là Mặt, Ä‘Æ°á»ng Ä‘ao Ä‘i theo Ä‘Æ°á»ng con gá»i là Câu, Ä‘Æ°a lên đầu chém xuống gá»i là Phá. Cả hai tay vung Ä‘ao bổ xuống là Phách, chém những chá»— ngang vá»›i bà n tay gá»i là Cát".
Gã háºu sinh mặt Ä‘á» lên không dám há»i nữa.
Ãao pháp của Hồ Phỉ tuy đã tinh kỳ nhÆ°ng trong Ä‘ao phổ tổ truyá»n của chà ng không Ä‘á» cáºp đến những chi tiết tá»· má»· nà y mà chỉ chú ý đến những biến chiêu tinh diệu đặng bảo vệ thân mình và đả thÆ°Æ¡ng địch nhân. Bây giá» nghe võ sÆ° trung niên giảng rà nh mạch, chà ng tá»± nhủ :
-Té ra trong Ä‘ao pháp còn rất nhiá»u đạo lý. NhÆ°ng coi Ä‘ao pháp của hai vị sÆ° huynh sÆ° đệ kia chẳng có chá»— nà o là kỳ dị cho lắm.
Hai ngÆ°á»i cà ng đấu cà ng hăng. Tôn Phục Hổ mau lẹ linh hoạt. DÆ°Æ¡ng Tân uyển lá»±c hùng háºu. Trong lúc nhất thá»i khó mà phân cao thấp được.
Giữa lúc ấy, má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên từ ngoà i cá»a lá»›n tiến và o cất giá»ng the thé :
-Ãao phảp của Vi Ãà môn sao lại có hạng bị thịt nà y ? Ãừng rá» rói ra vá»›i Ä‘á»i nữa.
Hai vị Tôn, DÆ°Æ¡ng giáºt mình kinh hãi đồng thá»i thu Ä‘ao nhảy lùi lại.
Hồ Phỉ đã nhìn thấy ngÆ°á»i má»›i đến là má»™t cô gái nhá» tuổi, mình mạc áo tÃa, thân mình mảnh dẻ. ChÃnh là thiếu nữ cÆ°á»i ngá»±a bạch mà chà ng đã gặp ngoà i Ä‘Æ°á»ng.
Trên lÆ°ng nà ng Ä‘eo cái bá»c mà chà ng đã mất cắp ở ngoà i phạn Ä‘iếm.
Thiễu nữ gương mặt trái dưa, cặp lông mà y dà i, nước da hơi đen mà không mất vẻ xinh đẹp.
Hồ Phỉ kinh hãi tá»± há»i :
-Thiếu nữ nà y tuổi mới xuýt xoát bằng ta, chẳng lẽ võ công cao thâm đến thế ?
Sao nà ng lấy cắp cái bá»c mà ta lại không hay biết má»™t tý gì ?
Tôn Phục Hổ và DÆ°Æ¡ng Tân nghe thiếu nữ buông lá»i cuồng ngạo, trong lòng tức giáºn nhÆ°ng dừng Ä‘ao lại có thấy ngÆ°á»i má»›i đến là má»™t nữ lang tha thÆ°á»›t yểu Ä‘iệu thì rất dá»—i ngạc nhiên.
Nữ lang nói :
-Trong Lục Hợp Ä‘ao Pháp tinh diệu có bốn chữ " HÆ°, Thá»±c, Xảo, Ãả ".
Các vị đầm chém vụng vá» hung bạo nhÆ° váºy thì còn chi là đao pháp của Vi Ãà môn ? Còn chi là Lục Hợp Ãao ? Không ngá» oai dà nh của Vạn lão quyá»n sÆ° lừng lẫy xa gần mà lại Ä‘iá»u giáo ra bá»n đệ tá» kém cá»i nà y.
Thanh âm nà ng vang dá»™i nhÆ°ng trong trẻo rất lá»t tai.
Giả tá»· má»™t hán tỠăn nói kiêu ngạo nhÆ° váºy thì hai gã Tôn. DÆ°Æ¡ng đã phát tác và gây sá»± rồi nhÆ°ng đây lại là má»™t nữ lang thân hình mảnh dẻ tá»±a hồ Ä‘i không lÆ°á»›t cá» chẳng giống ngÆ°á»i hiểu võ công chút nà o. Chúng nghe nà ng nói bốn chữ yếu quyết " HÆ°, Thá»±c xảo, Ãả " trong Lục hợp ÃaoPháp là rất đúng nên không biết đối đáp thế nà o.
Uất Trì Liên tiến lên chắp tay nói :
-Xin thỉnh giáo tôn tÃnh đại danh của cô nÆ°Æ¡ng.
Nữ lang hắng đặng má»™t tiếng chứ không trả lá»i.
Uất Trì Liên lại nói :
-Bữa nay bá»n tại hạ lá»±a chá»n chưởng môn trÆ°á»›c linh tòa tiên sÆ°. Má»i cô nÆ°Æ¡ng ngồi chÆ¡i coi lá»….
Gã vừa nói vừa xòe tay má»i nà ng.
Nữ lang dÆ°Æ¡ng cặp mắt lông mà y xinh đẹp lên há»i :
-Vi Ãà môn ở phái Thiếu Lâm là môn phái có danh tiếng mà lại lá»±a chá»n chưởng môn trong những ngÆ°á»i nà y há chẳng là tiêu tán uy danh từ Vô TÆ°á»›ng đại sÆ° trở xuống đến liệt tổ.
Nà ng nói câu nà y khiến cho các báºc tiá»n bối trên chốn giang hồ hiện diện cÅ©ng không khá»i kinh hãi.
Nguyên Vô TÆ°á»›ng đại sÆ° là má»™t cao tăng đắc đạo ở chùa Thiếu Lâm. Ngà y trÆ°á»›c Vô TÆ°á»›ng đại sÆ° đã nghiên cứu Vi Ãà chưởng và Lục Hợp chưởng pháp và là tổ sÆ° dá»±ng ra Vi Ãà môn. Không ngá» má»™t cô gái đầy vẻ yếu á»›t kia lại biết gốc ngá»n má»™t cách rõ rà ng nhÆ° váºy.
Uất Trì Liên chắp tay há»i :
-Cô nÆ°Æ¡ng đã vâng lệnh vị tiá»n bối nà o tá»›i đây ? Ãối vá»›i tệ môn có Ä‘iá»u chi chỉ giáo ?
Gã vần nói bằng má»™t giá»ng lịch sá»± hòa nhã.
Tôn Phục Hổ và DÆ°Æ¡ng Tân không nhẫn nại được nữa nhÆ°ng nghe thấy nữ lang Ä‘Æ°a ra luáºn Ä‘iệu ghê ngÆ°á»i, chúng tạm thá»i nhẫn nại và chÆ°a phát tác.
Nữ lang đáp :
-Ta muốn đến là đến, hà tất phải vâng lệnh ai ? Giữa ta và Vi Ãà môn có mối quan hệ mà thấy các vị là m chẳng ra trò gì nên phải nói mấy câu.
Bây giá» DÆ°Æ¡ng Tân không nhẫn nại được nữa lá»›n tiếng há»i :
-Cô có mối quan hệ gì vá»›i Vi Ãà môn mà sao chẳng má»™t ai nháºn ra ? Bá»n ta Ä‘Æ°Æ¡ng có việc khẩn yếu. Cô nên tránh ra đứng ngồi đó cho báºn chân tay bá»n ta.
Hắn quay lại nhìn Tôn Phục Hổ nói :
-Ãại sÆ° huynh ! Anh em mình chÆ°a phân thắng bại. Bây giá» chúng ta lại tái đấu.
Gã bước chân trái ra. Thanh đơn đao đặt ở sau lưng toan phóng chiêu.
Nữ lang nói :
-Chiêu nà y là Hoà nh Thân Lạn Yêu Trảm, hÆ° bá»™ bÆ°á»›c thà nh thá»±c, ngÆ°ng bá»™ lại không vững. Mục quang chẳng nhìn đối phÆ°Æ¡ng mà lại ngó chênh chếch vá» phÃa thế là há»ng bét.
Tôn Phục Hổ. Uất Trì Liên, DÆ°Æ¡ng Tân cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u sá»ng sốt nghÄ© bụng :
-Mấy câu nà y thị nói rất đúng, chẳng khác lá»i giáo huấn của sÆ° phó truyá»n đạt ngà y trÆ°á»›c. Chẳng lẽ thị hiểu Lục Hợp Ãao Pháp tháºt sá»± ?
Hà Hư Hà o từ lúc nghe nữ lang đối đáp vưói Uất Trì Liên vẫn ngồi yên lặng bây giỠmới lên tiếng :
-Ãúng thế !
Nữ lang lại há»i :
-Chỉ cần là ngÆ°á»i bản môn, há»… ai võ công cao thâm nhất là đứng lên là m chưởng môn, ngÆ°á»i ngoà i không được dị nghị. Có đúng thế không ?
Hà Tư Hà o đáp :
-Ãúng thế !
Nữ lang nói :
-Hay lắm ! Váºy bữa nay ta tranh Ä‘oạt chức chưởng môn phái Vi Ãà .
Má»i ngÆ°á»i thấy nà ng vẻ mặt trịnh trá»ng, lá»i nói nghiêm nghị, không khá»i kinh ngạc nhìn nhau.
Hà TÆ° Hà o thấy nữ lang xinh đẹp liá»n nổi lòng tiếc ngá»c thÆ°Æ¡ng hÆ°Æ¡ng cÆ°á»i đáp :
-Nếu cô nÆ°Æ¡ng đã luyện võ nghệ thì xin chá» lát nữa biểu diá»…n mấy Ä‘Æ°á»ng quyá»n cÆ°á»›c để quần hà o mở rá»™ng tầm mắt. Bây giá» hãy nhÆ°á»ng ba vị sÆ° huynh đệ phân cao thấp được chăng ?
Nữ lang hắng đặng một tiếng đáp :
-Bá»n há» bất tất phải đấu vá»›i nhau nữa. Cho từng tên má»™t ra tá»· đấu vá»›i tiện thiếp là xong.
Nà ng trá» và o má»™t tên đệ tá» Vi Ãà môn nói :
-Cho ta mượn thanh đao một lúc.
Tuy nà ng nhá» tuổi nhÆ°ng giá»ng nói uy nghiêm khiến ngÆ°á»i nghe khó bá» kháng cá»±.
Tên đệ tá» kia ngần ngừ má»™t chút rồi cầm Ä‘ao Ä‘Æ°a tá»›i nhÆ°ng không xoay chuôi Ä‘ao mà lại hÆ°á»›ng mÅ©i Ä‘ao vá» phÃa nữ lang.
Nữ lang đưa hai ngón tay nhẹ nhà ng cặp lấy sống đao khẽ nhắc lên.
Nà ng lại đưa ngón tay út ra ngoà i tựa hồ cô gái chốn phòng khuê đang may áo.
Last edited by The Creator; 16-06-2008 at 08:00 AM.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âëàãàëèùå, âèðòóàëüíûå, àíãëî, áþäæåòèðîâàíèå, çíàìåíèòîñòåé, çíàìåíèòîñòè, çîîôèëû, ëåíêîì, êíèãà, êíèæíûé, èíòåðüåðà, îäíîêëàñíèêè, îáúÿâëåíèé, ïåðåâîä, ïåðåâîäîâ, ïîäàðîê, ìîíèòîð, ïîòòåð, ìóëüòèêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñèñüêè, ñòàâêà, õèëòîí, ôèíàì, òèïîãðàôèÿ, phi ho ngoai truyen 4vn, æàëþçè, ðàñêðàñêè, øêîëüíèöû, ÷àñîâîé |
| |