19-12-2009, 11:42 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 6: Chạy trốn.
Dịch giả: A Nháºu
Nguồn: Bà n Long Chiến Äá»™i - 2T
- Hừ! Muốn chạy? Cánh cá»a lại không có, đám há»—n đản các ngÆ°Æ¡i còn đứng đó là m gì? Mau chia ra Ä‘uổi theo bắt hai tiểu hà i từ kia cho ta, nếu thiếu má»™t ngÆ°á»i, ta sẽ cho các ngÆ°Æ¡i lãnh háºu quả!
Tên có hà o quang mà u đỠbao phủ toà n thân thở phì phì nói.
Lúc nà y mấy tên mặc áo Ä‘en Ä‘ang có chút ngây ngốc má»›i từ trong má»™ng má»›i tỉnh lại, chia ra hai ngÆ°á»i Ä‘uổi theo Tiêu Kiến cùng Túc Cách. NhÆ°ng lão quản gia Cách Lý Mạn lại láºp tức chặn hai ngÆ°á»i lại, hÆ¡n nữa hung tợn nói:
- Các ngươi muốn đuổi theo thiếu gia nhất định phải bước qua xác ta trước!
Có lẽ bởi vì thân hình cÆ°á»ng tráng của lão quản gia Cách Lý Mạn cùng khà thế dá»a ngÆ°á»i nên hai tên áo Ä‘en nà y Ä‘á»u không khá»i có chút do dá»±. Mà lão quản gia Cách Lý Mạn thì trong lòng thầm nói:
- Hai vị thiếu gia, Ä‘iá»u cuối cùng ta có thể cho các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chỉ tá»›i mức nà y, hy vá»ng các ngÆ°Æ¡i có thể chạy mau má»™t chút, tranh thủ thoát khá»i ma chưởng của mấy tên nà y.
Chỉ có Ä‘iá»u, phÃa sau má»™t đạo quyá»n ảnh mà u Ä‘á» trong khoảng khắc xuất hiện. Lão quản gia Cách Lý Mạn mở to ánh mắt quát:
- Cái gì? Äiá»u nà y không có khả năng!
Lá»i còn chÆ°a dứt tá»±u cảm giác được từ bụng truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au nhức. Ngay sau đó máu hồng cháºm rãi chảy ra.
Mà quyá»n ảnh mà u Ä‘á» kia cÅ©ng cháºm rãi rút ra, ngÆ°á»i ná» tháºp phần khinh thÆ°á»ng nói:
- Äối phó ngÆ°á»i nà y mà các ngÆ°Æ¡i còn lãng phà nhiá»u thá»i gian nhÆ° váºy, tháºt sá»± là phế váºt, còn không mau Ä‘uổi theo cho ta!
- Vâng! Äại nhân!
Mấy tên mặc áo Ä‘en Ä‘á»u khiếp sợ nhìn hà o quang mà u Ä‘á» lóng lánh bao quanh ngÆ°á»i kia, hắn không chỉ có địa vị hay thá»±c lá»±c cao hÆ¡n bá» há» mà còn là tổng chỉ huy hà nh Ä‘á»™ng lần nà y.
Nếu bá»n há» không hoà ng thà nh nhiệm vụ, nhÆ° váºy bá» há» sẽ cá»±c kỳ thê thảm.
NghÄ© đến đây, bốn tên áo Ä‘en còn lại tất cả Ä‘á»u không khá»i lạnh run, láºp tức nhắm hÆ°á»›ng Tiêu Kiến cùng Túc Cách thoát Ä‘i nhanh chóng Ä‘uổi theo.
Mà ở phÃa trÆ°á»›c Tiêu Kiến ôm Túc Cách Ä‘ang má»™t Ä‘Æ°á»ng liá»u mạng chạy trốn, hắn hiểu được má»™t khi dừng lại có thể sẽ bị đối phÆ°Æ¡ng bắt lấy, đến lúc đó đại cừu của cha mẹ sẽ không thể báo được.
- Ca ca, ô ô ô, ta sợ!
Tiểu Túc Cách tháºp phần sợ hãi ở trong lòng Tiêu Kiến khóc nức nở, dù sao nó vẫn còn nhá», lại chÃnh mắt trông thấy cha mẹ chết thảm dÆ°á»›i má»™t quyá»n, Ä‘iá»u nà y sao nó có thể không sợ hãi được?
Mà Tiêu Kiến giá» phút nà y trong lòng tuy rằng cÅ©ng rất sợ hãi, nhÆ°ng hắn tâm chà rốt cuá»™c so vá»›i tiểu Túc Cách mạnh hÆ¡n nhiá»u. Hai chân mặc dù có chút muốn nhÅ©n ra, nhÆ°ng hắn cắn răng liá»u mạng chạy trốn vá» phÃa trÆ°á»›c.
Rất nhanh hai đứa đã chạy ra Huyết Äồ Trấn, Tiêu Kiến Ä‘i tá»›i chá»— đất trống quen thuá»™c nÆ¡i hắn bình thÆ°á»ng luyện táºp, lại không khá»i nghÄ© tá»›i Cách Lý Mạn gia gia thÆ°á»ng nhìn hắn rèn luyện, nÆ°á»›c mắt không nhịn được lại chảy ra.
- Phụ thân, mẫu thân, Cách Lý Mạn gia gia, đại cừu của các ngươi ta nhất định sẽ báo!
Tiêu Kiến lấy tay lau nÆ°á»›c mắt, nắm tay nắm chặt, láºp tức lại tiếp tục chạy Ä‘i, nguy cÆ¡ hiện giá» còn chÆ°a chấm dứt.
- Ở chỗ kia, ta thấy hắn rồi, mau đuổi theo!
PhÃa sau truyá»n đến thanh âm của đám truy binh, Ä‘iá»u nà y là m cho Tiêu Kiến không khá»i cà ng thêm khẩn trÆ°Æ¡ng. Hắn ngay cả thá»i gian quay đầu nhìn lại cÅ©ng không có, hÆ¡n nữa trong lòng còn ôm tiểu Túc Cách, mà hắn bình thÆ°á»ng thÆ°á»ng xuyên chạy bá»™, nhÆ°ng trong tâm lại gặp đả kÃch tháºt lá»›n, tốc Ä‘á»™ cÅ©ng không được mau lắm.
Khoảng cách song phÆ°Æ¡ng từng chút từng chút bị thu hẹp lại. Trong lòng Tiêu Kiến lo lắng không thôi, hắn rất muốn thoát khá»i sá»± truy Ä‘uổi của bốn ngÆ°á»i phÃa sau, đáng tiếc chÃnh là hắn cÅ©ng bất lá»±c.
- Ca ca, bá»n há» vì cái gì muốn bắt chúng ta? Ô ô ô!
Túc Cách nhá» giá»ng nức nở.
Mắt thấy khoảng cách Ä‘ang dần dần bị thu hẹp, Tiêu Kiến giá» phút nà y tâm sá»›m rối loạn nhÆ° ma, nà o có thể trả lá»i tiểu Túc Cách Ä‘ang ở trong lòng? Chẳng qua hắn nhá»› rõ bên cạnh phiến đất trống nà y còn có má»™t mảnh rừng ráºm nhá», chỉ cần trốn và o trong rừng ráºm rồi lợi dụng bóng đêm che dấu, váºy hắn có nÆ¡i trốn rất tốt.
NghÄ© đến đây Tiêu Kiến không há» do dá»±, láºp tức tốc Ä‘á»™ nhanh hÆ¡n nhắm hÆ°á»›ng rừng ráºm chạy tá»›i.
- Bất hảo! Tiểu tá» kia muốn chạy và o trong rừng ráºm, má»i ngÆ°á»i nhanh lên bắt lấy hắn!
Bốn ngÆ°á»i phÃa sau rất nhanh đã nhìn ra ý đồ của Tiêu Kiến, tốc Ä‘á»™ cÅ©ng Ä‘á»™t nhiên gia tăng, thân thể lại bao trùm thêm từng đạo quang mang huyến lệ, nhanh chóng Ä‘uổi theo Tiêu Kiến.
Chẳng qua Tiêu Kiến cáh rừng cây rất gần, hắn rất nhanh chạy và o. Ngay sau đó, bốn ngÆ°á»i kia đã tá»›i bên cạnh rừng cây, bá»n há» nhìn rừng cây má»™t mảng tối nhÆ° má»±c, Ä‘á»u không khá»i có chút do dá»±.
- Chúng ta là m sao bây gi� Có hay không tiếp tục truy theo?
Trong đó hiển nhiên có má»™t ngÆ°á»i mặc áo Ä‘en có chút do dá»±, dù sao tại địa phÆ°Æ¡ng lạ lẫm, đặc biệt trong rừng cây tối Ä‘en, ai biết có hay không tồn tại má»™t và i con ma thú. Phải biết rằng mấy con ma thú Ä‘á»u là vô cùng hung tà n, nếu gặp phải yêu thú lợi hại, đừng nói là bốn ngÆ°á»i bá»n há», chÃnh là lão đại phát ra quang mang mà u Ä‘á» của bá»n há» cÅ©ng có thể không toà n thân trở ra.
Má»™t ngÆ°á»i khác căn chặt răng nói:
- Tiến! Không truy theo khi trở vỠnhất định sẽ bị thủ lĩnh trừng phạt. Các ngươi cũng biết sự trừng phạt của thủ lĩnh đáng sợ tới mức nà o rồi?
Những ngÆ°á»i khác phảng phất Ä‘á»u nghÄ© tá»›i thủ Ä‘oạn đáng sợ của thủ lÄ©nh, không khá»i liá»u lÄ©nh lao và o rừng ráºm nà y.
So vá»›i sá»± do dá»± của bốn tên áo Ä‘en, thì Tiêu Kiến cÅ©ng không có ná»a Ä‘iểm do dá»±, hắn không tiến và o, ở lại chỉ chá» chết. Có lẽ do tiến và o rừng ráºm tối Ä‘en nên tiểu Túc Cách lại cà ng thêm sợ hãi, nếu Tiêu Kiến không và i lần dặn dò, chỉ sợ tiểu Túc Cách sá»›m khóc to lên từ đó sẽ kéo địch nhân Ä‘uổi tá»›i rồi.
Kỳ tháºt bản thân Tiêu Kiến cÅ©ng là phi thÆ°á»ng sợ hãi, bình thÆ°á»ng và o lúc ban ngà y Cách Lý Mạn gia gia còn không cho hắn tiến và o rừng ráºm nà y, nói chi tại thá»i Ä‘iểm buổi tối nà y.
NhÆ°ng hiện tại hắn đã cùng Ä‘Æ°á»ng.
Tiêu Kiến rất cẩn tháºn cháºm rãi Ä‘i trong rừng ráºm tối Ä‘en, hai con mắt trừng lên
tháºt to, sợ gặp phải cái gì đáng sợ.
NhÆ°ng má»›i vừa Ä‘i được không lâu, hắn tá»±u nghe được cách đó không xa truyá»n đến má»™t tráºn thanh âm "Sà n sạt", chẳng lẻ là địch nhân truy tá»›i rồi sao? Tiêu Kiến không cần suy nghÄ© đã báºt ngÆ°á»i trốn và o trong má»™t bụi cá» bên cạnh, hÆ¡n nữa nhẹ giá»ng nói vá»›i tiểu Túc Cách:
- Hừ, không được phát ra một chút thanh âm, biết không?
- Ô, ca ca, Túc Cách đã biết.
Tiểu Túc Cách trong lòng run sợ nức nở gáºt gáºt đầu.
Mà Tiêu Kiến cÅ©ng khẽ nhẹ thở ra má»™t hÆ¡i, đồng thá»i hai mắt nhìn chằm chằm địa phÆ°Æ¡ng truyá»n đến thanh âm.
Theo thanh âm tá»›i gần, Tiêu Kiến cÅ©ng đã chuẩn bị tinh thần tháºt tốt, chỉ thấy má»™t ngÆ°á»i mặc áo khoác mà u Ä‘en cháºm rãi Ä‘i tá»›i, hÆ¡n nữa Tiêu Kiến còn thấy trên áo hắn có má»™t dấu hiệu hình con Æ°ng.
Dấu hiệu nà y hắn liá»n thầm nhá»› tháºt kỹ, dấu hiệu hình Æ°ng mà u Ä‘en, váºy thế lá»±c mang dấu hiệu nà y chÃnh là cừu nhân của hắn.
Có lẽ là Tiêu Kiến may mắn, tên áo Ä‘en kia cháºm rãi Ä‘i qua bụi cỠẩn thân cÅ©ng không có phát hiện ra hắn, là m cho Tiêu Kiến nhịn không được thở phà o má»™t hÆ¡i.
NhÆ°ng vấn Ä‘á» chÃnh là má»™t hÆ¡i nà y lại là m cho cây cá» trÆ°á»›c ngÆ°á»i Tiêu Kiến phát ra thanh âm rất nhá» "Sà n sạt", Tên mặc áo Ä‘en kia tháºp phần mẫn cảm quay đầu lá»›n tiếng há»i:
- Ai?
Tiêu Kiến liá»n nÃn thởi, hÆ¡n nữa còn lấy tay che miệng tiểu Túc Cách, sợ hắn phát ra má»™t chút thanh âm.
Mà cái tên mặc áo Ä‘en kia lại rất cẩn tháºn hÆ°á»›ng phÃa nà y Ä‘i tá»›i, hÆ¡n nữa còn cháºm rãi rút trÆ°á»ng kiếm bên hông ra.
Tà i sản của huynhba
19-12-2009, 11:44 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 7: Tiểu Hoa.
Dịch giả: Vide
Nguồn: 2T
Tiêu Kiến khẩn trÆ°Æ¡ng đến ngay cả hô hấp cÅ©ng nÃn lại,nghe tiếng bÆ°á»›c chân cháºm rãi tá»›i gần.Bà n tay nắm chặt lại, nhìn tiểu Túc bên cạnh Ä‘ang run rẩy, Tiêu Kiến thầm nhủ nếu nhÆ° kiếp nạn nà y mình trốn không thoát cÅ©ng phải bằng má»i giá tìm cách để tiểu Túc an toà n chạy Ä‘i.Tóm lại nhất định phải có má»™t ngÆ°á»i còn sống để báo thù!
Tiếng bÆ°á»›c chân rốt cục cÅ©ng cháºm rãi ngừng lại,Tiêu Kiến linh tÃnh chợt Ä‘á»™ng,Ä‘á»™t nhiên nhảy vụt ra khá»i chá»— nấp,không há» lÆ°u lại chút phòng bị nà o mà dùng toà n bá»™ lá»±c lượng tống ra má»™t đấm
“Phanh!â€Chỉ nghe má»™t tiếng vang tháºt lá»›n truyá»n lại,ngÆ°á»i ná» cứ nhÆ° váºy trá»±c tiếp văng ra,hÆ¡n nữa còn xui xẻo Ä‘áºp lên trên má»™t thân cây khô.
“A! Äau quá! Tên tiểu tá» nà y, ta phải Ä‘em ngÆ°Æ¡i bầm thây vạn Ä‘oạn!â€Tên truy binh bị Ä‘au lá»›n tiếng kêu thảm thiết đứng lên,mặc dù má»™t quyá»n của Tiêu Kiến lá»±c lượng không nhá» nhÆ°ng là hắn cÅ©ng không bị thÆ°Æ¡ng tổn gì mấy,xem nhÆ° chỉ bị má»™t chút lá»±c rất nhỠđánh trúng mà thôi.
Còn Tiêu Kiến cÅ©ng hiển nhiên không ngá» rằng trúng má»™t quyá»n toà n lá»±c của mình nhÆ° váºy mà đối phÆ°Æ¡ng lại có thể dá»… dà ng đứng lên,hắn liá»n liếc thoáng qua Tiêu Túc Ä‘ang ẩn núp trong bụi cá»,láºp tức nhắm phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng ngược lại chạy Ä‘i.
Chỉ có thể liá»u là m “Lê Lai†dẫn dụ ngÆ°á»i nà y Ä‘uổi theo má»›i tạo được cÆ¡ há»™i cho tiểu Túc thoát Ä‘i.(DG:Äiển tÃch Lê Lai liá»u mình cứu chúa bác nà o chÆ°a biết tá»± tìm hiểu…Ta không chịu trách nhiệm vá» việc các lão bị giáo dục thiếu sót nhé…hê hê.)
“Tiểu tá» chá»› chạy!â€(DG:những thằng nói câu nà y chắc tế bà o thần kinh bị suy dinh dưỡng…)NgÆ°á»i nỠở phÃa sau cÅ©ng Ä‘iên cuồng Ä‘uổi theo sau khi đứng dáºy,tiếng hét của hắn vang vá»ng trong đêm khiến bầu không khà âm trầm của khu rừng lại Ä‘iểm thêm và i phần hÆ¡i thở đáng sợ.
Tiêu Kiến trong đầu liên tục tá»± nhủ không được ngừng lại,tất tả cắm đầu chạy.NhÆ°ng là hắn đã Ä‘Ã o tẩu cả đêm, thể lá»±c đã trải qua tiêu hao gần nhÆ° không còn,mà kẻ truy Ä‘uổi không chỉ là má»™t gã tráng niên lại còn là má»™t tên dị năng giả,vô luáºn trên phÆ°Æ¡ng diện nà o mà xét cÅ©ng mạnh hÆ¡n không Ãt so vá»›i hắn,không lâu sau lắm khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i đã cà ng ngà y cà ng bị rút ngắn lại.
“Ha ha,ta xem ngÆ°Æ¡i chạy thêm được bao lâu a!â€NgÆ°á»i ná» nhìn thấy Tiêu Kiến tốc Ä‘á»™ cà ng lúc cà ng cháºm, cÅ©ng không vá»™i và ng Ä‘uổi sát mà lại cháºm lại,hÆ¡n nữa cà n rỡ cÆ°á»i lá»›n.
Tiêu Kiến hai chân giỠđây giống nhÆ° Ä‘eo chì,má»—i bÆ°á»›c Ä‘á»u phải cố hết sức huy Ä‘á»™ng,váºy mà giá» phút nà y trong tim hắn lại không có lấy má»™t tia sợ hãi, ngược lại còn nảy lên má»™t tia vui mừng, hắn đã thà nh công đánh lạc hÆ°á»›ng ngÆ°á»i nà y cho nên tin rằng tiểu Túc có thể tá»± mình trốn thoát.
“NgÆ°Æ¡i... Các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ không được chết tá» tế đâu!â€Tiêu Kiến hổn hển thở ra từng từ từng chữ nguyá»n rủa,nhÆ°ng giá» phút nà y lá»i nguyá»n rủa của hắn vang lên lại toát rõ vẻ vô lá»±c.
NgÆ°á»i ná» không quan tâm chút chỉ cÆ°á»i lạnh nói:“Hừ! Tiểu tá»,cái nà y để ta xem là ngÆ°Æ¡i chết trÆ°á»›c hay là ta chết đây! Chỉ cần Ä‘em xác ngÆ°Æ¡i trở vá» là thủ lÄ©nh nhất định sẽ cho ta lượng lá»›n tiá»n thưởng.Ha ha ha!â€.
“NgÆ°Æ¡i đừng nằm mÆ¡! Ta dù chết cÅ©ng không để ngÆ°Æ¡i toà n vẹn trở vá»!â€Tiêu Kiến phẫn ná»™ rống lá»›n.
“Nga? Liá»u mạng?NhÆ°ng chỉ bằng ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c mặt ta còn có thể lá»±a chá»n cách chết sao chứ?â€NgÆ°á»i ná» khẽ nhÆ°á»›ng mắt,cÆ°á»i cÆ°á»i hết sức khinh thÆ°á»ng.
ÄÃch xác,ở trong mắt của hắn Tiêu Kiến bất quá chỉ là má»™t thằng nhóc,nhiá»u lắm chỉ là có chút lá»±c lượng mà thôi,ngay cả dị năng giả cÅ©ng không phải,trÆ°á»›c mặt dị giả cấp ba nhÆ° hắn là m gì có cÆ¡ há»™i liá»u mạng chứ?
NghÄ© đã thông suốt Tiêu Kiến không khá»i cảm thấy má»™t tráºn vô lá»±c,ngá»a mặt lên trá»i thì thà o nói:“Phụ thân, mẫu thân,đại cừu của các ngÆ°Æ¡i con không báo được,xin tha thứ cho đứa con bất hiếu nà y!â€.
“Yên tâm, bá»n ta sẽ giúp Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘oà n tụ vá»›i cha mẹ!â€NgÆ°á»i ná» ha ha cÆ°á»i to hai tiếng,hua cao trÆ°á»ng kiếm trong tay,trong mắt hiện lên má»™t tia ngoan lệ, rống lá»›n nói:“Chết Ä‘i!â€.
Vừa nói trÆ°á»ng kiếm cÅ©ng nhanh chóng chém xuống,nhÆ°ng ngay má»™t sát na khi tá»›i gần Tiêu Kiến,Ä‘á»™t nhiên má»™t đạo bóng Ä‘en Ä‘á»™t nhiên vù tá»›i,chuẩn xác Ä‘em trÆ°á»ng kiếm kia trong nháy mắt đánh bay ra ngoà i.
“Kẻ nà o?â€NgÆ°á»i ná» hết sức khẩn trÆ°Æ¡ng hét lá»›n,hÆ¡n nữa lại lo lắng nhìn quanh bốn phÃa.
NhÆ°ng hắn thất vá»ng không phát giác ra má»™t bóng ngÆ°á»i nà o,còn Tiêu Kiến trong lòng cÅ©ng trà o lên ná»—i tò mò,nhÆ°ng dù sao con ngÆ°á»i có ai lại muá»—n chết nhÆ° váºy chứ,lần nà y có thể không chết tá»± nhiên là tốt nhất.
Chỉ bất quá hắn giá» phút nà y nguy cÆ¡ vẫn treo lÆ¡ lá»ng trên đầu,cho nên hắn cÅ©ng muốn khao khát muốn thấy rõ rà ng rốt cuá»™c là ai cứu hắn.
“Hống!†Má»™t hồi âm thanh gầm gừ truyá»n tá»›i, chỉ thấy má»™t cái bóng tròn mà u Ä‘en trên mặt đất không ngừng chuyển Ä‘á»™ng,sau khi nó dừng lại khiến Tiêu Kiến nhìn thấy rõ rà ng,nhịn không được mừng rỡ kêu lên:“Tiểu Hoa! Là ngÆ°Æ¡i!â€.
NgÆ°á»i ná» cÅ©ng nhịn không được nhìn xuống mặt đất, nhÆ°ng là hắn rất nhanh trợn to hai mắt,nguyên lai vừa rồi đánh văng trÆ°á»ng kiếm của hắn lại là má»™t con heo,xem qua hoa văn mÆ¡ hồ trên lÆ°ng thì đúng là thuá»™c loại Thị huyết ma heo.Chỉ bất quá qua hình thể thì vẫn chỉ là má»™t con heo chÆ°a trưởng thà nh mà thôi.
Thị huyết ma heo khi trưởng thà nh Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đạt tá»›i đẳng cấp ma thú cấp hai,thá»±c lá»±c vô cùng mạnh mẽ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i dị tâm của loà i ngÆ°á»i.NhÆ°ng tại khi còn nhá» chỉ là ma thú cấp má»™t,thá»±c lá»±c cÅ©ng chỉ ngang ngá»a dị giả của loà i ngÆ°á»i mà thôi.
Thấy váºy ngÆ°á»i ná» cÅ©ng Ä‘em sá»± khẩn trÆ°Æ¡ng cháºm rãi buông bá».Hắn bản thân là má»™t gã dị giả cấp ba,đối phó vá»›i má»™t đầu Thị huyết ma heo chÆ°a trưởng thà nh tuy không dám nói có trăm phần trăm Ä‘Ãch nắm chắc nhÆ°ng cÅ©ng có tá»›i 9/10 không thà nh vấn Ä‘á».
Còn đầu Thị huyết ma heo được Tiêu Kiến gá»i là Tiểu hoa chÃnh là chú heo nhá» bình thÆ°á»ng vẫn thỉnh thoảng chạy ra khá»i phiến rừng cây nà y a dua cùng Tiêu Kiến tá»± nhiên chÆ¡i đùa,hÆ¡n nữa tên của nó được hắn thân máºt đặt theo mảnh hoa văn giống nhÆ° là má»™t trên đầu nó - “Tiểu hoaâ€.
NhÆ°ng Tiểu hoa xuất hiện cÅ©ng không có thay đổi tình cảnh của Tiêu Kiến.NgÆ°á»i ná» vẫn dữ tợn nhìn chằm chằm Tiểu hoa Ä‘ang nhe răng há miệng Ä‘Ãch gầm nhẹ,không nhịn được cÆ°á»i nhạt nhẽo nói:“Äầu heo nhá» nà y hẳn là có thể bán được hÆ¡n mÆ°á»i kim tệ đây?Chỉ đáng tiếc là không có ma hạch,bắt hay là giết nhỉ!â€.
Vừa nói Ä‘i tá»›i nhặt lên trÆ°á»ng kiếm nằm má»™t bên,còn Tiểu hoa cÅ©ng nhân cÆ¡ há»™i nà y Ä‘á»™t nhiên phát Ä‘á»™ng công kÃch,nhÆ°ng ngÆ°á»i ná» cÅ©ng đã sá»›m Ä‘oán được.Chỉ thấy má»™t tia sáng mà u xanh nhoáng lên,Tiểu hoa Ä‘au Ä‘á»›n văng ra,hÆ¡n nữa không ngừng phát ra từng hồi rên rỉ.
“Ô ô ô!â€.
Tiêu Kiến Ä‘au lòng vá»™i và ng chạy tá»›i,Ä‘em Tiểu hoa bế lên,quan tâm há»i:“Tiểu hoa ngÆ°Æ¡i không sao chá»›?â€Lúc nà y Tiêu Kiến Ä‘á»™t nhiên cảm giác được chút nóng ẩm phÃa bụng,không khá»i cúi đầu xuống xem,chỉ thấy Tiểu hoa nÆ¡i bụng đã vỡ ra 1 lổ hổng lá»›n, máu tÆ°Æ¡i Ä‘ang không ngừng trà n ra.
“Tiểu hoa!Là ta hại ngÆ°Æ¡i!â€Tiêu Kiến thống khổ không ngăn nổi nÆ°á»›c mắt chảy xuống.
Phải biết rằng bởi vì Tiêu Kiến tÃnh cách cô tịch khiến cho hắn ở thế giá»›i nà y chÆ°a có má»™t bằng hữu nà o,những năm gần đây hắn cả ngà y trừ rèn luyện thân thể ra thì cÅ©ng chỉ cùng Tiểu hoa vui chÆ¡i đùa giỡn,có thể nói má»™t ngÆ°á»i má»™t thú qua thá»i gian nà y đã hình thà nh nên má»™t tình cảm sâu Ä‘áºm.
HÆ¡n nữa Tiểu hoa hôm nay bởi vì Tiêu Kiến mà bị thÆ°Æ¡ng,Ä‘iá»u nà y là m cho hắn trong lòng lại cà ng thống khổ không thôi.
“Từ biệt xong chÆ°a? NhÆ° váºy bây giá» ta tiá»…n các ngÆ°Æ¡i Ä‘i nÆ¡i khác Ä‘oà n tụ!â€Tiếng cÆ°á»i của ngÆ°á»i ná» dữ tợn vang lại,là m cho Tiêu Kiến thân thể không khá»i chợt thấy cứng lại.
Bất ngá» và o lúc nà y,sau lÆ°ng hắn chợt sáng lên má»™t cá»™t sáng tháºt lá»›n tá»a ra hÆ¡i thở rét lạnh khiến Tiêu Kiến nhịn không được cả ngÆ°á»i lạnh run má»™t chặp.
Còn tên dị giả Ä‘ang truy sát hắn lại lắp bắp kinh hãi nói:“Nà y... Nà y rốt cuá»™c là chuyện gì xảy ra váºy?â€Trong ánh mắt trà n ngáºp sá»± sợ hãi,bất tri bất giác thối lui vá» phÃa sau, lại vấp phải má»™t hòn đá trá»±c tiếp té lăn quay trên mặt đất.
Tà i sản của huynhba
19-12-2009, 11:46 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
ChÆ°Æ¡ng 8: Ão Cổ TÆ° Äinh.
Dịch giả: Vide
Nguồn: 2T
“Ha ha ha...... Vạn năm chỠđợi,rốt cục trá»i xanh cÅ©ng không phụ ngÆ°á»i có lòng,Ä‘em đến cho ta cÆ¡ há»™i già nh lại tá»± do nà y!â€Má»™t thanh âm ngạo nghá»… trà n đầy vẻ hÆ°ng phấn hùng háºu vang lên khiến Hắc y nhân Ä‘ang truy Ä‘uổi Tiêu Kiến và chÃnh bản thân Tiêu Kiến của chúng ta cÅ©ng hoang mang vô kể.
“A--!†Hắc y nhân kia Ä‘á»™t nhiên thảm thiết kêu lên khiến Tiêu Kiến giáºt mình quay phắt đầu nhìn lại,chỉ thấy má»™t tầng băng sÆ°Æ¡ng quỉ dị Ä‘ang từ từ liếm dần toà n bá»™ thân thể hắc y nhân kia,hÆ¡n nữa lại còn dần dần ngÆ°ng Ä‘á»ng thà nh băng.
Chung quanh vô luáºn là cây cối hay ma thú cÅ©ng đã hoà n toà n bị đóng băng lại,hÆ¡i thở tánh mạng của chúng trong giây lát trở nên yếu á»›t nhÆ° đã tá»›i thá»i khắc cuối cùng.
NhÆ°ng Tiêu Kiến lại phát hiện bản thân không chỉ không bị ảnh hưởng chút nà o mà ngược lại lại có má»™t loại cảm giác vô cùng thoải mái.Khi hắn hoảng sợ xoay ngÆ°á»i nhìn lại cá»™t sáng tháºt lá»›n sau lÆ°ng kia thì lá» má» nháºn ra ẩn hiện trong cá»™t sáng là má»™t khuôn mặt đáng sợ khiến trong lòng không nhịn được khẽ run lên.Từ nà o giá» hắn cÅ©ng không thể tưởng tượng ra trên thế giá»›i nà y lại có thể xuất hiện loại chuyện hoang Ä‘Æ°á»ng nhÆ° váºy.
Chỉ bằng má»™t tráºn cÆ°á»i lại có thể khiến cho cả má»™t khu vá»±c chung quanh tất cả Ä‘á»u bao phủ má»™t tầng băng sÆ°Æ¡ng dà y cá»™m.Tiêu Kiến hắn cho tá»›i bây giá» cÅ©ng không có nghe nói qua trên Thiên Tà m Äại Lục có được loại cÆ°á»ng giả báºc nà y a.
HÆ¡n nữa chÃnh hắn trong lòng cÅ©ng hết sức nghi hoặc,tại sao chÃnh bản thân lại không có bị đóng băng chứ?
“Tá»± do!Cảm giác tháºt là sảng khoái a!â€Thanh âm ná» vẫn hÆ°ng phấn hò hét,nhÆ°ng Tiêu Kiến chợt nháºn ra khuôn mặt kia lại có hÆ¡i nhÃu mà y nhìn chăm chăm và o mình.Khoảnh khắc nà y hắn lại phảng phất cảm giác nhÆ° má»i suy nghÄ© trong lòng Ä‘á»u bị ánh mắt ná» xuyên thấu.
Chẳng lẽ hắn muốn giết mình? Tiêu Kiến có chút hoảng sợ thầm nghĩ.
“Không! Ta hiện tại không thể chết ! Tuyệt đối không thể chết! Äại cừu của cha mẹ còn chÆ°a báo! Tuyệt đối không thể cứ nhÆ° váºy mà chết Ä‘i!†Tiêu Kiến từ sâu thẳm trong lòng Ä‘iên cuồng gà o thét.
ChÃnh lúc nà y Tiêu Kiến lại nghe thấy bóng dáng kia nhÆ° mÆ¡ hồ lầu bầu tá»± nói:“Hả? Không nghÄ© tá»›i bá»n ngÆ°á»i kia nhanh nhÆ° váºy đã phát hiện,ta cÅ©ng nên rá»i Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c thôi.Haizz…thá»±c lá»±c của ta bây giá» còn không phải là đối thủ của bá»n chúng a!â€Vừa nói xong thì cả cá»™t sáng tháºt lá»›n ná» trong nháy mắt lấp lóe chá»›p tắt rồi khẩn cấp thu nhá» lại trên không trung,biến thà nh má»™t đống đốm sáng to có nhá» có hÆ°á»›ng Tiêu Kiến bay vụt tá»›i.
“A a ?Không…!†Tiêu Kiến hoảng sợ rống lớn.
Chỉ là hắn còn chÆ°a kịp có chút phản ứng nà o thì loạt sáng kia đã chui và o bên trong thân thể.Nhất thá»i má»™t cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n kịch liệt truyá»n đến khiến Tiêu Kiến nhịn không được hét lên thảm thiết.
“A --â€.
Tiêu Kiến da mặt lúc nà y đã tÃm tái cả lại,sắc mặt tháºp phần dữ tợn cùng sợ hãi,cÆ¡n Ä‘au khủng khiếp không ngừng ở bên trong cÆ¡ thể hắn không ngừng quẫy đạp nhÆ° muốn cắt rá»i từng phần ná»™i tạng bản thân.
Cũng không biết là Tiêu Kiến may mắn hay là bất hạnh mà chỉ qua ước chừng và i giây đồng hồ sau hắn cuối cùng cũng chịu không nổi cái đau như xé nát tim gan nà y mà ngất lịm đi.
ChÃnh lúc đó,trá»i đêm Ä‘en kịt lại Ä‘á»™t nhiên Ä‘iểm thêm má»™t tia sáng mà u nhÅ© trắng,má»™t trung niên nam tá» thần sắc lãnh đạm cháºm rãi xuất hiện giữa không trung.Nếu có ngÆ°á»i khác ở đây chứng kiến má»™t mà n nhÆ° váºy nhất định sẽ kinh ngạc đến không thốt nên lá»i.Phải biết rằng có thể bay trên trá»i là ước mÆ¡ của vô số loà i ngÆ°á»i.NhÆ°ng cÅ©ng chỉ có phong hệ dị năng giả đạt tá»›i cảnh giá»›i dị hồn trở lên má»›i có thể há»c táºp phi hà nh thuáºt,dù váºy há» cÅ©ng chỉ có thể miá»…n cưỡng thoát ly khá»i lá»±c hấp dẫn của mặt đất,Ä‘á»™ cao phi hà nh đạt được vẫn rất thấp,muốn thá»±c sá»± giống nhÆ° trung niên nam tỠáo trắng trÆ°á»›c mắt nà y sừng sững giữa không trung chỉ sợ rằng phải là cÆ°á»ng giả cấp báºc dị thần má»›i có thể là m được.Ãt nhất Ä‘iá»u nà y là phá»ng Ä‘oán chung của má»i ngÆ°á»i trên Thiên Tà m Äại Lục.
Trung niên nam tỠáo trắng nhìn chung quanh Ä‘á»u phủ má»™t tầng băng phong,không khá»i cau mà y lẩm bẩm nói:“Ghê gá»›m tháºt,chỉ tá»›i cháºm má»™t chút không ngá» lại để tên kia chạy thoát!NhÆ°ng hắn chạy Ä‘i đâu được nhỉ?â€.
Hắn vá»™i và ng triển khai tinh thần lá»±c cÆ°á»ng đại của mình bắt đầu tra xét bốn phÃa,nhÆ°ng lại vẫn không có phát hiện chút hÆ¡i thở quen thuá»™c nà o, Ä‘iá»u nà y là m cho hắn không nhịn được giáºn Ä‘iên lên.
Lúc nà y,trá»i đêm mịt mùng lại sáng lên thêm và i đạo tia sáng đủ má»i mà u sắc rồi thân ảnh của má»™t đám ngÆ°á»i dần dần hiện rõ.
Trung niên nhân áo trắng thấy đám ngÆ°á»i nà y không khá»i hừ lạnh nói:“Các ngÆ°Æ¡i rốt cuá»™c cÅ©ng tá»›i a!â€.
“Ão Cổ TÆ° Äinh, ngÆ°Æ¡i còn nói chúng ta sao,Thiên Tà m Äại Lục nà y là ngÆ°Æ¡i trá»±c tiếp phụ trách,chúng ta có thể cảm ứng được hắn xuất hiện tại đây sau đó gấp rút chạy tá»›i đã là tốt lắm rồi,nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i thì sao,nhÆ° thế nà o lại không có tóm được hắn?â€Má»™t gã nam tỠáo xanh khinh khỉnh nói.
Nam tỠáo trắng được xÆ°ng là Ão Cổ TÆ° Äinh lạnh lùng liếc qua nam tỠáo xanh má»™t cái nói:“Khi ta tá»›i hắn đã không còn ở đây nữa,dá»±a theo lẽ thÆ°á»ng mà nói hắn nếu chỉ dá»±a và o lá»±c lượng bản thân muốn Ä‘á»™t phá phong ấn nà y căn bản là không thể.â€.
“Váºy nên ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nháºn định có ngÆ°á»i lâu nay âm thầm trợ giúp hắn?†Nam tỠáo xanh cÆ°á»i lạnh hai tiếng,hÆ¡n nữa dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Ão Cổ TÆ° Äinh.
Ão Cổ TÆ° Äinh nháºn được ánh mắt nà y cÅ©ng không nhịn nổi tức giáºn,nói:“TÆ° Khoa Äặc,ngÆ°Æ¡i dùng ánh mắt nhÆ° váºy là ý gì,chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cho rằng là ta cố ý để hắn chạy thoát sao chứ?Äừng quên,cừu háºn giữa ta và hắn so vá»›i các ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không Ãt hÆ¡n đâu.Ban đầu ra tay phong ấn hắn,đám ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i ai cÅ©ng góp phần,đến lúc hắn có thể ra tay trả thù,ai cÅ©ng có liên can Ä‘i!â€.
Nam tỠáo xanh được gá»i là TÆ° Khoa Äặc cÅ©ng biết Ão Cổ TÆ° Äinh nà y nói hiển nhiên là sá»± tháºt,nhÆ°ng dù váºy hắn là m sao cÅ©ng không nhịn nổi cái ánh mắt ngạo mạn kia của Ão Cổ TÆ° Äinh nên chỉ hừ lạnh biểu thị nghi hoặc trong lòng.
Mà má»™t nữ tỠáo lam bên cạnh lúc nà y cÅ©ng ra mặt nói:“Äược rồi, hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i đừng dấm dẳng nữa,hiện tại chúng ta tốt nhất vẫn là nên nhanh chóng tìm ra hắn rốt cuá»™c đã chạy Ä‘i đâu Ä‘i,nếu chá» hắn khôi phục thá»±c lá»±c hoà n toà n rồi quay vá» tìm chúng ta báo thù,váºy thì phiá»n phức to a.â€.
“Theo ta,bây giá» còn cần Ä‘iá»u tra má»™t chút việc hắn tại sao lại có thể Ä‘á»™t phá phong ấn sá»›m nhÆ° váºy?â€Má»™t gã trung niên nam tá» mặc áo và ng cÅ©ng đứng ra khuyên can.
TÆ° Khoa Äặc cùng Ão Cổ TÆ° Äinh liếc xéo nhau hừ lạnh má»™t tiếng rồi cÅ©ng từ giữa không trung hạ xuống.
Mặc dù hai ngÆ°á»i bá»n há» Ä‘á»u nhìn đối phÆ°Æ¡ng không thuáºn mắt,nhÆ°ng bá»n há» hiển nhiên cÅ©ng rất rõ rà ng bây giá» không phải là lúc đấu đá ná»™i bá»™,chung qui lại địch nhân của bá»n hỠđã lần nữa xuất hiện.Lúc nà y chỉ có đồng tâm hiệp lá»±c, nếu không sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ bị phiá»n phức gõ cá»a.
“Các ngÆ°Æ¡i mau đến xem, nÆ¡i nà y có loà i ngÆ°á»i!†Äá»™t nhiên nữ tỠáo lam kêu lên kinh ngạc.
TÆ° Khoa Äặc bÄ©u môi nói:“Không phải chỉ là má»™t loà i ngÆ°á»i thôi sao,cần gì là m rá»™n lên nhÆ° váºy chứ?â€.
“NgÆ°Æ¡i lại đây mà xem đã,nếu là loà i ngÆ°á»i bình ta cÅ©ng sẽ không kêu to gá»i nhá» nhÆ° váºy,nhÆ°ng mà các ngÆ°Æ¡i xem,phụ cáºn chung quanh sinh váºt tất cả Ä‘á»u bị đóng băng,váºy mà tên loà i ngÆ°á»i nà y lại không có việc gì má»›i lạ chứ?â€Nữ tỠáo lam nghiêm mặt trầm giá»ng nói.(DG:Sry chị em nhÆ°ng ta thấy vẫn là đà n bà đáng sợ …)
Lúc nà y ngoà i nà ng ra đã có mấy ngÆ°á»i rối rÃt chạy tá»›i,Ä‘á»u nhìn thấy Tiêu Kiến nằm trên mặt đất không chút nhúc nhÃch.
“Các ngÆ°Æ¡i nói xem hắn có thể hay không trốn trong thân thể loà i ngÆ°á»i nà y chứ?â€Nam tỠáo và ng có chút do dá»± nói.
NhÆ°ng giả thuyết nà y nhanh chóng bị Ão Cổ TÆ° Äinh phủ quyết,hắn lắc đầu cÆ°á»i lạnh nói:“Cái nà y tuyệt đối không thể nà o,phải biết rằng tinh thần lá»±c của hắn cÆ°á»ng đại vô cùng,cho dù không có thân thể nhÆ°ng chỉ dá»±a và o năng lượng linh hồn thôi cÅ©ng không phải ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có thể chịu nổi,huống chi loà i ngÆ°á»i nà y ngay cả dị năng giả cÅ©ng không phải chứ.â€.
“Váºy ngÆ°Æ¡i là m sao giải thÃch việc riêng chỉ có tên loà i ngÆ°á»i nà y là lại không có bị đóng băng chứ?†TÆ° Khoa Äặc cÅ©ng không bá» qua cÆ¡ há»™i đả kÃch cái gai trong mắt nà y.
Tà i sản của huynhba
20-12-2009, 10:46 AM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
Chương 9: Cách Lý Lôi.
Dịch giả: Vide
Nguồn: 2T
Câu há»i nà y quả nhiên khiến Ão Cổ TÆ° Äinh liá»n im bặt,quả tháºt hắn cÅ©ng không tà i nà o giải thÃch được tại sao chỉ có mình Tiêu Kiến lại không bị đóng băng.Hắn quay đầu lại nhìn cách đó không xa Hắc y nhân đã bị đóng thà nh pho tượng băng cùng vá»›i Thị huyết ma heo trên mặt đất,trong đôi mắt cÅ©ng toát lên vẻ nghi hoặc.
“Hừ!Váºy ngÆ°Æ¡i có giá»i nói thá» cho ta nghe má»™t chút nguyên nhân Ä‘i?†Ão Cổ TÆ° Äinh sau má»™t lúc cÅ©ng không chịu thua phản pháo.
TÆ° Khoa Äặc cÆ°á»i lạnh hai tiếng nói:“Váºy là ngÆ°Æ¡i giải thÃch không được rồi chứ gì? NgÆ°Æ¡i không giải thÃch nổi thì nói má»™t tiếng là được,dù sao chúng ta ở đây ai cÅ©ng biết ngÆ°Æ¡i vô dụng thế nà o rồi!â€.
“TÆ° Khoa Äặc,muốn đánh nhau sao?Hừ…Äừng quên,Thiên Tà m Äại Lục nà y do ta phụ trách,ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà y có thể nắm được mấy phần thắng chứ?â€Ão Cổ TÆ° Äinh thẹn quá hóa giáºn gằn giá»ng nói.ÄÃch xác trên địa bà n của mình mà bị ngÆ°á»i khác bức thà nh nhÆ° váºy vô luáºn là ai cÅ©ng sẽ không nhẫn nhịn nổi.
Trung niên nhân áo và ng ngắt lá»i nói:“Äủ rồi,hai ngÆ°á»i các ngÆ°Æ¡i diá»…n kịch đủ chÆ°a?Äừng quên chúng ta bây giá» còn có chung má»™t nguy cÆ¡ treo trên đầu đấy,muốn đánh nhau thì chá» giải quyết vụ nà y xong rồi hãy nói.Bằng không … chúng ta dÆ°á»›i tay tên kia sá»›m muá»™n cÅ©ng chạy không thoát nổi.â€.
“Äược,ngÆ°Æ¡i đã nói nhÆ° váºy ta cÅ©ng tạm thá»i bá» qua cho hắn.â€Ão Cổ TÆ° Äinh liá»n nhanh nhẩu té nÆ°á»›c theo mÆ°a,dù sao hắn cÅ©ng không muốn tháºt sá»± cùng TÆ° Khoa Äặc đánh nhau.Nếu tháºt sá»± đánh nhất định là sẽ phải khổ chiến dai dẳng,hÆ¡n nữa kết quả rất có thể là lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng,đến lúc đó chỉ sợ lại là tá»± dùng hai tay dâng tiện nghi lên cho những ngÆ°á»i khác.
TÆ° Khoa Äặc cÅ©ng có toan tÃnh đồng dạng,tuy váºy ngoà i miệng vẫn không chút nà o chịu thiệt:“Lần nà y ai bá» qua cho ai còn khó nói a!â€.
“Äược rồi…được rồi,các ngÆ°Æ¡i cứ mỉa mai nhau nhiá»u năm nhÆ° váºy còn chÆ°a chán sao?Hiện tại tốt nhất táºp trung suy xét xem tên kia rốt cuá»™c chạy Ä‘i đâu Ä‘i?Ão Cổ TÆ° Äinh, nÆ¡i nà y là Thiên Tà m Äại Lục do ngÆ°Æ¡i phụ trách,ngÆ°Æ¡i Ä‘oán xem hắn có hay không rá»i khá»i cái Thiên Tà m Äại Lục nà y Ä‘i tá»›i đại lục khác?â€Nữ tỠáo lam trà n ngáºp lo âu nói.
Ão Cổ TÆ° Äinh lắc đầu nói:“Không thể nà o,lúc nà y linh hồn trạng thái của hắn căn bản không có cách nà o ở bên ngoà i thá»i gian dà i,ta phán Ä‘oán hắn nhất định trÆ°á»›c tiên sẽ phải tìm cách khôi phục thân thể.Cho nên phá»ng chừng hắn rất có thể vẫn còn ẩn núp tại Thiên Tà m Äại Lục.â€.
“Nói nhÆ° váºy chúng ta cÅ©ng sẽ ở lại trợ giúp ngÆ°Æ¡i tìm kiếm Ä‘i a!†TÆ° Khoa Äặc hắc hắc cÆ°á»i quái dị hai tiếng nói.
Ão Cổ TÆ° Äinh là m sao không hiểu ý đồ của hắn?Rõ rà ng là muốn thừa dịp nà y chạy đến Thiên Tà m Äại Lục kiếm chác thêm chút Ãt lợi Ãch,bất quá bản thân chưởng quản Thiên Tà m Äại Lục nhiá»u năm nhÆ° váºy,lợi trên tay hắn sao có thể khÆ¡i khÆ¡i nói kiếm là kiếm chứ?Mặc dù ngoà i hắn ra mấy ngÆ°á»i kia tại Thiên Tà m Äại Lục cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘ang sở hữu và i thế lá»±c nhất định,nhÆ°ng thá»±c lá»±c chỉ có váºy mà cùng hắn so sánh tháºt sá»± là quá nhá» không đáng phải để tâm.
Hiện cũng chỉ có Hắc ám liên minh của Ngõa Khắc mới có thể cùng Thần thánh liên minh của bản thân đồng cân đồng lạng mà thôi.
HÆ¡n nữa hắn cÅ©ng có thể nhân cÆ¡ há»™i nà y châm ngòi cho mâu thuẫn giữa bá»n há» vá»›i Ngõa Khắc nảy sinh,được váºy hiển nhiên có thể ngồi không mà hưởng cái lợi ngÆ° ông(DG:trÃch trongâ€Ngao cò tranh nhau,ngÆ° ông hưởng lợiâ€) a.NghÄ© váºy Ão Cổ TÆ° Äinh trên mặt không khá»i hiện lên má»™t nét cÆ°á»i đầy dã tâm,nói:“Äược,váºy lần nà y là m phiá»n các ngÆ°Æ¡i Ä‘i.Ta hiện giá» còn có việc phải vá» trÆ°á»›c,sau nà y gặp lại váºy.Bất quá ta phải nói trÆ°á»›c má»™t câu,các ngÆ°Æ¡i nếu tại địa bà n của ta gây chuyện cÅ©ng đừng trách ta phải trở mặt vô tình a!â€.
“Yên tâm,chúng ta tuyệt đối sẽ không gây ra chuyện gì quá đáng đâu!â€TÆ° Khoa Äặc vẻ mặt âm hiểm cÆ°á»i nói.
Ão Cổ TÆ° Äinh vừa nhìn được nụ cÆ°á»i của TÆ° Khoa Äặc cÅ©ng không nhịn được cảm giác khó chịu,hừ lạnh má»™t tiếng rá»i Ä‘i,để lại má»™t tia sáng mà u nhÅ© trắng thanh mảnh vạch lên giữa trá»i đêm.
Những ngÆ°á»i còn lại đánh mắt và i lần vá»›i nhau,rồi chợt tất cả cùng rá»i Ä‘i,lúc nà y lÆ°u lại má»™t quầng sáng nhiá»u mà u sắc rá»±c rỡ đến chói mắt.
Qua má»™t lúc,ngÆ°á»i kia vẫn má»™t má»±c ẩn núp trong cÆ¡ thể Tiêu Kiến phát giác những ngÆ°á»i vừa rồi đã hoà n toà n rá»i Ä‘i má»›i thở phà o nhẹ nhá»m, tá»± nhủ:“Tháºt là nguy hiểm,thiếu chút nữa liá»n bị bá»n chúng phát hiện,là m ta còn tưởng rằng lại bị phong ấn lần nữa chứ,không nghÄ© tá»›i cÆ° nhiên lúc nà y lại có má»™t cái thân thể thuần băng của loà i ngÆ°á»i ở đây, ha ha,tháºt là trá»i không tuyệt ta!â€.
Chợt hắn lại đổi giá»ng cÆ°á»i lạnh nói:“Ão Cổ TÆ° Äinh cái tên ngu ngốc nà y,ngÆ°Æ¡i là m sao biết được diệu dụng của thuần băng thân thể chứ?Mà cÅ©ng phải,vá» mặt nà y ngÆ°Æ¡i lấy đâu ra kiến thức cÆ¡ chứ?Hiện cuối cùng cÅ©ng có thể yên ổn má»™t thá»i gian,váºy trÆ°á»›c hết táºp trung khôi phục thá»±c lá»±c cái đã.Trong thá»i gian tá»›i cứ sống trong cÆ¡ thể tiểu tá» nà y cÅ©ng khá ổn,bất quá bây giá» còn phải cùng hắn chà o há»i cái đã.â€.
Vừa nói ngÆ°á»i ná» tá»±a nhÆ° hÆ°á»›ng Tiêu Kiến la lên:“Uy, tiểu tá», mau tỉnh lại!â€.
Lúc nà y Tiêu Kiến chỉ cảm thấy má»™t tráºn thanh âm vang vá»ng trong óc,nhất thá»i khiến hắn nhảy dá»±ng lên,khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn bốn phÃa quát to:“NgÆ°á»i nà o?â€.
“Tiểu tá»,khá»i tìm nữa,ta Ä‘ang ở trong cÆ¡ thể ngÆ°Æ¡i đây chứ đâu.†NgÆ°á»i ná» ha hả cÆ°á»i nói.
“Trong cÆ¡ thể?†Tiêu Kiến trợn to con ngÆ°Æ¡i nhìn lại bản thân,hắn bây giá» má»›i hồi tưởng lại hết thảy các tình huống trÆ°á»›c khi bất tỉnh,láºp tức nhịn không được kiểm tra lại thân thể của mình.Chỉ thấy trừ trên da có và i chá»— trầy xÆ°á»›c Ä‘ang rỉ máu còn lại cÅ©ng không có tổn thÆ°Æ¡ng nà o đáng kể.NhÆ°ng trong cÆ¡ thể Ä‘ang yên Ä‘ang là nh lại chạy ra thêm má»™t ngÆ°á»i nhất thá»i khiến hắn dở khóc dở cÆ°á»i.
Tiêu Kiến ảo não nói:“NgÆ°Æ¡i có thể hay không đừng ở chá»— nà y của ta nữa a?NgÆ°Æ¡i nhÆ° váºy là m ta rất không được tá»± nhiên a.â€.
“Tiểu tá», bây giá» cÅ©ng cÅ©ng chỉ có thân thể của ngÆ°Æ¡i có thể là m chá»— trú tạm cho ta,nếu là những ngÆ°á»i khác mà nói,chỉ sợ ta còn chÆ°a có Ä‘i và o đã sá»›m bạo thể mà chết ngoẻo rồi.Hừ…tiểu tá»,ngÆ°Æ¡i không phải là không hoan nghênh ta đấy chứ?â€.
Tiêu Kiến bị dá»a cho sợ đến láºp tức phủ nháºn nói:“Không…không...chẳng qua ta chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng mà thôi,e rằng sẽ hạ thấp uy phong của ngà i a.â€Tiêu Kiến uyển chuyển nói,dù sao khi kẻ nà y vừa xuất hiện đã tản ra má»™t loại uy thế bức ngÆ°á»i nhÆ° váºy tuyệt không phải là kẻ dá»… chá»c.Chỉ nhìn má»™t cách Ä‘Æ¡n giản chung quanh hết thảy Ä‘á»u bị đóng băng là có thể hiểu rõ,Tiêu Kiến hắn cÅ©ng không muốn để bản thân giống nhÆ° cái gã Hắc y nhân kia bị biến thà nh má»™t pho tượng băng.
“Hạ thấp uy phong?Tiểu tá»,ngÆ°Æ¡i quá khinh thÆ°á»ng bản thân rồi.HÆ¡n nữa chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không muốn đạt được lá»±c lượng cÆ°á»ng đại hay sao chứ?Không muốn há»c táºp dị kÄ© (dị năng kÄ© thuáºt) cÆ°á»ng đại khiến cả Thiên Tà m Äại Lục phải cúi đầu thần phục ngÆ°Æ¡i sao?â€Thanh âm kia cÅ©ng không ngừng dụ dá»— hắn.
Không thể không nói sá»± dụ dá»— nhÆ° váºy quả tháºt rất có lá»±c hấp dẫn,Tiêu Kiến ánh mắt nhất thá»i vụt sáng ngá»i,đáng tiếc chÃnh là rất nhanh lại ảm đạm trở lại,hắn cÆ°á»i khổ hai tiếng nói:“Dị kÄ©?Ta bây giá» ngay cả dị năng giả cÅ©ng không phải,cha mẹ của ta Ä‘á»u bị sát hại,thế nhÆ°ng ta ngay cả năng lá»±c để báo thù cÅ©ng không có,còn có năng lá»±c Ä‘i là m cái gì to tát chứ?â€.
Tiêu Kiến trong lòng thống khổ quỳ trên mặt đất,hai tay dùng sức cà o sâu và o trong đất,10 đầu móng tay Ä‘en kịt những đất là đất,hai mắt phẫn ná»™ nhìn bức tượng băng của Hắc y nhân cách đó không xa,trÆ°á»›c ngá»±c là hắc Æ°ng dấu hiệu sáng ngá»i.
“Tiểu tá»,gặp gỡ ta chÃnh là may mắn của ngÆ°Æ¡i đó,muốn há»c táºp dị năng Æ°?Ta có thể dạy cho ngÆ°Æ¡i a!â€.
Tiêu Kiến ánh mắt tức thì trở nên rạng rỡ,vui mừng thốt lên:“Tháºt Æ°?NhÆ°ng ngay cả bản thân ta cÅ©ng còn không biết mình có thể hay không há»c táºp dị năng a.â€.
“Ha ha ha...... Nếu là nói ngÆ°Æ¡i không thể há»c táºp,váºy khắp thiên hạ nà y dị năng giả cÅ©ng không có nổi đến và i ngÆ°á»i a.NgÆ°Æ¡i có thể chất trá»i cho nhÆ° váºy,ta cam Ä‘oan tÆ°Æ¡ng lai thà nh tá»±u của ngÆ°Æ¡i nhất định sẽ là m khiếp sợ má»i ngÆ°á»i,muốn báo thù thôi sao,rất Ä‘Æ¡n giản.NgÆ°Æ¡i nói có phải hay không?â€.
“Váºy ngÆ°Æ¡i muốn giúp ta là có yêu cầu gì?â€Tiêu Kiến vá» cÆ¡ bản đã đáp ứng,nhÆ°ng hắn dù sao cÅ©ng không chỉ là má»™t đứa bé mà thôi,trà nhá»› kiếp trÆ°á»›c đủ khiến hắn nháºn thức rõ rà ng trên thế giá»›i nà y tuyệt đối không có bữa ăn nà o là miá»…n phà cả.
Thanh âm kia Ä‘á»™t nhiên trở nên lạnh lẽo,ngữ khà âm trầm nói:“Ta cÅ©ng không yêu cầu ngÆ°Æ¡i cái gì to tát,chỉ cần ngÆ°Æ¡i sau nà y đạt được thà nh tá»±u liá»n có thể thay ta giết và i ngÆ°á»i!â€.
“ÄÆ¡n giản nhÆ° váºy?â€Tiêu Kiến có chút không dám tin tưởng há»i lại.
“Phải!Chỉ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy!Tiểu tá»,ngÆ°Æ¡i tên là gì?â€.
Tiêu Kiến nghiêm túc gáºt đầu nói:“Ta gá»i là Tiêu Kiến!Tiêu Kiến Ão Äặc!Còn ngÆ°Æ¡i?â€.
“Ta gá»i là Cách Lý Lôi!†Thanh âm kia sau má»™t thoáng trầm ngâm má»›i trả lá»i.NhÆ°ng tháºt ra hắn còn chÆ°a nói hết,đó chÃnh là tên của hắn đầy đủ phải là “Cách Lý Lôi Ão Äặcâ€!
Tà i sản của huynhba
Last edited by huynhba; 21-12-2009 at 11:57 PM .
21-12-2009, 11:59 PM
Chà Tôn Thánh Quân
Tham gia: Feb 2009
Äến từ: USA
Bà i gởi: 12,830
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 14 giá»
Thanks: 1,520
Thanked 27,347 Times in 6,191 Posts
BĂNG PHONG CÀN KHÔN
Tác giả: THĂNG THIÊN TRƯ
ChÆ°Æ¡ng 10: Cừu háºn.
Dịch giả: Vide
Nguồn: 2T
“Cách Lý Lôi?†Tiêu Kiến lẩm nhẩm Ä‘á»c lại,có lẽ bởi vì ngÆ°á»i nà y nói chuyện khá thoải mái,hÆ¡n nữa còn đáp ứng trợ giúp hắn tu luyện để báo thù nên vô hình chung sá»± e ngại trong lòng hắn đối vá»›i cÆ°á»ng giả đáng sợ nà y đã từ từ giảm Ä‘i không Ãt.
Còn Cách Lý Lôi qua má»™t thoáng trầm tÆ° chợt há»i thêm:“Váºy ngÆ°á»i của Ão Äặc gia tá»™c còn có ai khác nữa không?â€.
“Äã không còn ai ngoà i ta vá»›i đệ đệ,những ngÆ°á»i khác Ä‘á»u đã gặp phải Ä‘á»™c thủ.Lúc trÆ°á»›c Ão Äặc gia tá»™c chúng ta cuá»™c sống cÅ©ng vô cùng khó khăn,trừ cha mẹ của ta ra cÅ©ng chỉ có má»™t lão quản gia đã Ä‘i theo phụ thân của ta hÆ¡n mÆ°á»i năm,đáng tiếc hắn trong tráºn chiến đấu lúc trÆ°á»›c vì bảo há»™ cho ta vá»›i tiểu Túc phá vòng vây mà hi sinh.â€Tiêu Kiến cÆ°á»i buồn kể lại,đồng thá»i ánh mắt rá»±c lên ná»—i cừu háºn.
“Ây da…ta thiếu chút nữa quên mất,tiểu Túc đệ đệ hắn vẫn còn trốn trong rừng.Cầu mong hắn không bị những Hắc y nhân khác tìm ra a!â€Tiêu Kiến Ä‘á»™t nhiên la hoảng lên nói.
Rồi không đợi Cách Lý Lôi kịp phản ứng hắn đã hÆ°á»›ng chá»— nấp lúc trÆ°á»›c tất tả chạy Ä‘i.Äệ đệ tiểu Túc là thân nhân duy nhất mà hắn còn lại,bất kể là vì gia tá»™c hay là vì cha mẹ,hắn Ä‘á»u phải chiếu cố tháºt tốt cho vị đệ đệ nà y của mình.
NhÆ°ng khi hắn tìm tá»›i chá»— tiểu Túc thì lại hoảng sợ ngây ngÆ°á»i,không dám tin tưởng khung cảnh Ä‘ang Ä‘áºp và o mắt mình. Chỉ thấy tiểu Túc lúc nà y đã hoà n toà n bị đóng thà nh má»™t pho tượng băng,trong đôi mắt ngây thÆ¡ vẫn toát ra thần sắc sợ hãi.Cạnh đó là má»™t gã Hắc y nhân còn Ä‘ang giÆ¡ cao thanh trÆ°á»ng kiếm chém tá»›i,nếu nhÆ° không phải hai ngÆ°á»i đã bị đóng thà nh băng tượng chỉ sợ rằng tiểu Túc chắc đến mÆ°á»i phần là đã bị chém chết.
“Tiểu Túc!NgÆ°Æ¡i không sao chá»›!â€Tiêu Kiến hoảng sợ nhà o tá»›i,nhÆ°ng mặc cho hắn dùng hết sức đánh và o phÃa ngoà i tầng băng bao phủ đệ đệ mình cÅ©ng không thu được chút hiệu quả nà o.
Lúc nà y Cách Lý Lôi nhẹ thở dà i nói:“Tiểu tá»,vô dụng thôi,bằng chút thá»±c lá»±c nà y của ngÆ°Æ¡i căn bản không có biện pháp nà o phá nổi băng phong ta đánh ra.Mặc dù ta bây giá» chỉ tồn tại ở dạng linh hồn,nhÆ°ng là muốn đóng băng má»™t ngÆ°á»i vẫn là phi thÆ°á»ng Ä‘Æ¡n giản a.â€.
“Váºy là m sao bây giá»?NgÆ°Æ¡i nhất định phải cứu tiểu Túc a,hắn là ngÆ°á»i thân duy nhất còn lại của ta đó.â€Tiêu Kiến kÃch Ä‘á»™ng rống lá»›n.
Cách Lý Lôi cÆ°á»i nhạt nói:“Rất Ä‘Æ¡n giản, ngÆ°Æ¡i Ä‘em tay đặt lên trên bá» mặt khối băng Ä‘i!â€.
“NhÆ° váºy cÅ©ng được sao?â€Tiêu Kiến trong lòng trà n ngáºp nghi hoặc,nhÆ°ng bây giá» cÅ©ng chỉ còn lại biện pháp nà y nên hắn vẫn y lá»i Ä‘em tay áp lên mặt băng.Khi là m váºy rõ rà ng Tiêu Kiến nháºn thức được cảm giác rét lạnh từ khối băng truyá»n đến nhÆ°ng lại mÆ¡ hồ xen thêm và o má»™t tia ấm áp khiến trong lòng hắn không khá»i cuá»™n lên má»™t ná»—i khó hiểu.
Nhất thá»i Tiêu Kiến chỉ cảm thấy trên cánh tay của mình truyá»n ra má»™t tráºn năng lượng lạnh nhÆ° băng,bằng mắt thÆ°á»ng cÅ©ng có thể thấy được ánh sáng lạnh lẽo bốc lên.Cá»— năng lượng kia lÆ°á»›t qua ngón tay hắn va và o mặt băng lại quỉ dị Ä‘em khối băng ná» nhanh chóng hòa tan Ä‘i.
Sá»± việc hiện ra khiến Tiêu Kiến không nhịn được vui mừng reo lên:“Tiểu Túc…Túc đệ!NgÆ°Æ¡i không sao chá»›?â€.
Tiêu Túc toà n thân Æ°á»›t sÅ©ng khẽ mở mắt,toà n thân không ngừng run láºp cáºp,ngẩng đầu nhìn thấy Tiêu Kiến liá»n “Ô oa†khóc rống lên,nức nở nói:“Ca ca,ta sợ!â€.
“Không sao…không có việc gì rồi,bây giỠđã an toà n!â€Tiêu Kiến không ngừng an ủi.Bây giá» ngÆ°á»i thân của hắn cÅ©ng chỉ còn lại má»—i đệ đệ tiểu Túc nà y,sá»± cô Ä‘á»™c mà hắn trải qua kiếp trÆ°á»›c đã khiến cho hắn hết sức quý trá»ng tình cảm ruá»™t thịt ở nÆ¡i nà y.Chỉ tiếc hắn còn chÆ°a được hưởng thụ bao nhiêu sá»± quan tâm từ ái của cha mẹ thì gia tá»™c đã bị hủy diệt.
Hắn căm háºn,hắn phẫn ná»™!Tại sao bản thân không có thá»±c lá»±c cÆ°á»ng đại?Chỉ có thể giÆ°Æ¡ng mắt nhìn cha mẹ chết thảm,hÆ¡n nữa bản thân lại chỉ có thể ôm đầu chạy trốn.
“A --†Tiêu Kiến ngá»a mặt lên trá»i giáºn dữ hét, phảng phất nhÆ° muốn Ä‘em toà n bá»™ sá»± bất lá»±c và phẫn háºn trong lòng phát tiết ra ngoà i.
Bá»™ dáng hắn nhÆ° váºy khiến tiểu Túc Ä‘ang ở trong lòng lại cà ng thêm hoảng sợ, thân thể không ngừng run rẩy nhá» giá»ng rên rỉ.
Tiêu Kiến thấy váºy liá»n thÆ°Æ¡ng yêu xoa nhẹ đầu tiểu Túc,ngữ khà hòa ái cÆ°á»i nói:“Tiểu Túc không sao đâu.Từ nay ca ca sẽ chăm sóc cho ngÆ°Æ¡i tháºt tốt,ca ca nhất định sẽ nuôi nấng ngÆ°Æ¡i trưởng thà nh tháºt khá»e mạnh a!â€.
“Ô ô ô, ca ca!â€Tiểu Túc lá»›n tiếng khóc òa.
“A phải rồi,còn có Tiểu Hoa cÅ©ng đã bị đóng băng,chúng ta nhanh Ä‘i cứu nó thôi.â€Tiêu Kiến Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến Tiểu Hoa vì mình mà cản má»™t kiếm lúc nà y vẫn còn Ä‘ang bị đóng băng ở má»™t bên.
Tình huống lần nà y Cách Lý Lôi cÅ©ng không có ý kiến gì,đối vá»›i tao ngá»™ hôm nay của Tiêu Kiến hắn vô cùng cảm thông.HÆ¡n nữa hắn còn biết rõ lý do tại sao năm đó Ão Äặc gia tá»™c cÆ°á»ng đại là thế mà nay lại rÆ¡i và o bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng nhÆ° váºy.NhÆ°ng hắn còn chÆ°a dám nói sá»± tháºt cho Tiêu Kiến bởi vì hắn hiểu rõ lúc nà y Tiêu Kiến còn xa má»›i là đối thủ của bá»n ngÆ°á»i kia,bây giá» mà đòi Ä‘i báo thù thì cÅ©ng không khác gì đâm đầu và o chá»— chết.
Việc cần là m bây giá» là hắn phải dạy cho Tiêu Kiến tu luyện tháºt tốt để trở thà nh má»™t dị năng giả cÆ°á»ng đại.Chỉ có nhÆ° váºy má»›i có thể chấn hÆ°ng Ão Äặc gia tá»™c của hắn,hÆ¡n nữa còn phải trả lại cái cừu háºn năm đó.
DÆ°á»›i sá»± trợ giúp của Cách Lý Lôi,Tiêu Kiến cÅ©ng đã thuáºn lợi cứu ra Tiểu Hoa.Hắn sau đó ôm Tiểu Hoa lại rồi giúp nó băng bó vết thÆ°Æ¡ng,tháºt may là trải qua sá»± đóng băng vừa rồi vết thÆ°Æ¡ng của Tiểu Hoa cÅ©ng đã ngÆ°ng chảy máu.
“Tiểu tá»,bây giá» ngÆ°Æ¡i định thế nà o?â€Cách Lý Lôi nhà n nhạt há»i,phảng phất hết thảy má»i sá»± việc phát sinh chung quanh Ä‘á»u không có quan hệ vá»›i hắn.
Tiêu Kiến phẫn háºn nhìn Hắc y nhân bị đóng băng,trong đôi mắt trà n ngáºp sá»± thù háºn.Nếu nhÆ° không phải do bá»n há»,cha mẹ của mình cÅ©ng không chết thảm,nếu nhÆ° không phải là bá»n há»,lão quản gia Cách Lý Mạn cÅ©ng không hi sinh nhÆ° váºy.
“NgÆ°Æ¡i có thể giúp ta Ä‘em băng trên ngÆ°á»i bá»n kia hòa tan má»™t chút,để cho bá»n chúng tỉnh táo lại được không?â€Tiêu Kiến ngữ khà hết sức âm trầm.
Cách Lý Lôi láºp tức hiểu rõ ý định của Tiêu Kiến, khẽ mỉm cÆ°á»i,tùy ý để bà n tay Tiêu Kiến áp đến khối băng ná».Chỉ bất quá lần nà y hắn không có Ä‘em khối băng hòa tan hoà n toà n mà vẫn giữ lại má»™t lá»›p,dần dần tầng băng sÆ°Æ¡ng cÅ©ng đã tan đến Ä‘á»™ gã Hắc y nhân mặc dù vẫn không thể Ä‘á»™ng Ä‘áºy,nhÆ°ng ý thức cÅ©ng đã khôi phục lại.
Tiêu Kiến hai mắt vằn Ä‘á» những tÆ¡ máu nhìn Hắc y nhân trÆ°á»›c mặt,nhặt trÆ°á»ng kiếm trên mặt đất phẫn ná»™ đâm tá»›i.
Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết vang lên,Hắc y nhân kia tròn xoe mắt nhìn Tiêu Kiến trân trối,hắn không thể hiểu nổi tại sao Tiêu Kiến có thể tự do hà nh động mà hắn mặc dù mạnh hơn hẳn lại vẫn bị đông cứng.
Tiếp sau đó Tiêu Kiến dùng phÆ°Æ¡ng pháp đồng dạng liên tiếp đối phó 3 Hắc y nhân còn lại,sau đó hắn cháºm rãi hÆ°á»›ng phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng Huyết Äồ trấn quỳ xuống,hai hà ng lệ nóng tuôn rÆ¡i:“Phụ thân, mẫu thân,cừu nhân trá»±c tiếp hại các ngÆ°Æ¡i đã bị ta giết chết.Mặc dù bá»n đầu sá» hiện tại vẫn nhởn nhÆ¡ nhÆ°ng xin hãy yên tâm an nghỉ,nhất định sau nà y ta sẽ thay má»i ngÆ°á»i báo thù !â€.
Tiểu Túc bên cạnh cũng ngừng khóc đứng thẳng lên.
Äá»™t nhiên lúc nà y Cách Lý Lôi lại quát lên trong đầu Tiêu Kiến:“Không ổn,chạy mau!â€.
Tiêu Kiến giáºt mình ngây ngÆ°á»i,Cách Lý Lôi lại má»™t lần nữa quát lên khiến hắn vá»™i và ng ôm lấy tiểu Túc cùng Tiểu Hoa nhằm hÆ°á»›ng bên ngoà i khu rừng cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng.Không lâu sau mặc dù đã bá» khu rừng lại phÃa sau nhÆ°ng lúc nà y hắn dù sao cÅ©ng đã lâu không có chút gì lót dạ,thể lá»±c lại hao hụt tháºt lá»›n nên căn bản chạy không được xa mấy.
“Mau!Mau nấp lại!â€Cách Lý Lôi giá»ng trà n đầy hoảng sợ quát lên.
Tiêu Kiến mặc dù là lần đầu tiên thấy Cách Lý Lôi có bá»™ dạng cháºt váºt nhÆ° váºy nhÆ°ng hắn vẫn y lá»i là m theo,vá»™i vá»™i và ng và ng chạy đến sau má»™t khối đá tháºt lá»›n nấp lại.
Äang lúc nà y,bóng đêm ngá»± trị bầu trá»i lại bị má»™t vệt sáng mà u trắng nhÅ© rạch lên má»™t vệt xÆ°á»›c rồi má»™t bóng ngÆ°á»i cháºm rãi xuất hiện.Nếu nhÆ° đám ngÆ°á»i TÆ° Khoa Äặc có ở đây nhất định sẽ nháºn ra ngÆ°á»i nà y chÃnh là Ão Cổ TÆ° Äinh.
Lúc nà y cặp mắt hắn ngÆ°ng trá»ng hÆ°á»›ng xuống phÃa dÆ°á»›i đảo qua má»™t lượt,nhÆ°ng lại không phát hiện ra chút dấu vết nà o.Äiá»u nà y khiến hắn nghi hoặc lẩm bẩm:“Kỳ quái,tháºt là kỳ quái,vừa rồi còn cảm ứng được năng lÆ°Æ¡Ì£ng của hắn mà ,tại sao bây giá» lại không thấy tăm hÆ¡i?Ai…cÅ©ng có thể là ta cảm giác sai lầm,tốt nhất là đi vá» trÆ°á»›c váºy.â€.
Vừa dứt lá»i bóng ngÆ°á»i của hắn đã lại nhạt nhòa rồi biến mất trong không trung.
Tà i sản của huynhba