27-03-2012, 02:13 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quyển 3: Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng
ChÆ°Æ¡ng 60: Sá»± nghi ngá» của TÆ° Äồ Hồng
NgÆ°á»i Dịch: Linus
Biên táºp: Angel
Nguồn: Äá»™c Cô Thôn
“Thế nà o? Loại cảm giác nà y không tệ nhỉ? Cuối cùng thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có thể cảm nháºn được cảm giác bất lá»±c nà y đúng không?â€
“Lý Thiên! NgÆ°Æ¡i có nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của bạn ngÆ°Æ¡i không? Tất cả những Ä‘iá»u nà y Ä‘á»u do tá»± tay ngÆ°Æ¡i là m ra đấy! Có phải lúc nà y ngÆ°Æ¡i Ä‘ang vô cùng hÆ°ng phấn không, ha ha ha…â€
Sau khi được cuồng phong gá»™t rá»a, không khà dÆ°á»ng nhÆ° trở nên vô cùng trong là nh, tia nắng đầu đông ấm áp nhÆ° thể những cái ôm của những đôi tình nhân.
TÆ° Äồ Hồng ngồi má»™t mình trên bỠđê nÆ¡i chiếc Steyr nổ tung trÆ°á»›c đó, má»™t lần, rồi lại má»™t lần nữa xem xét Ä‘oạn video mà lúc trÆ°á»›c Sở Thiên Hòa quay lại. Cho dù dÆ°á»›i ánh nắng ấm áp, những cÆ¡n gió trong là nh khẽ lÆ°á»›t qua, nhÆ°ng TÆ° Äồ Hồng lại không há» cảm nháºn được sá»± dá»… chịu và thoải mái má»™t chút nà o. Ngay đêm qua, chÃnh ở vị trà nà y đã xảy ra má»™t câu chuyện báo thù vô cùng thê thảm, kết thúc của câu chuyện nà y là ngÆ°á»i trả thù – Sở Thiên Hòa – bị thÆ°Æ¡ng nặng, ngÆ°á»i bị trả thù – Lý Thiên cÅ©ng bị thÆ°Æ¡ng, cô bé Sở Sở gần bảy tuổi vì quá khiếp sợ mà thần kinh thất thÆ°á»ng, còn đôi thiếu nam thiếu nữ Ä‘ang ở Ä‘á»™ tuổi đẹp nhất của tuổi thanh xuân – Má»™c Tá» và Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc đã không còn trên cõi Ä‘á»i nà y nữa…
Má»™t kết thúc tháºt Ä‘au lòng, mà khi Ä‘iá»u tra nguồn gốc của sá»± trả thù nà y, nguyên nhân lại chÃnh là thứ vÄ© đại nhất trên thế gian – tình yêu, ngẫm lại cẩn tháºn, không biết tại sao lại không cảm thấy ná»±c cÆ°á»i, không biết tại sao lại cảm thấy tháºt đáng buồn.
Chỉ có Ä‘iá»u, giỠđây, trong suy nghÄ© của TÆ° Äồ Hồng không chỉ là những Ä‘iá»u nà y, sâu trong tÆ° tưởng của hắn còn Ä‘ang suy nghÄ© má»™t việc khác.
Äó chÃnh là vá» Má»™c Tá».
Hắn đã chết? Hắn tháºt sá»± đã chết rồi? Là m sao hắn có chết má»™t cách Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy?
NhÆ°ng nếu nói hắn không chết, váºy rốt cuá»™c hắn trốn thoát bằng cách nà o?
Gió bão dữ dá»™i, còn thêm cả dòng sông Tiểu Khai cuồn cuá»™n rất dá»… dà ng tà n phá phần lá»›n dấu vết. Vì váºy, khi cảnh sát tìm kiếm những gì còn sót lại ở hiện trÆ°á»ng thì thu hoạch được rất Ãt. Mà vá» phần thi thể của ngÆ°á»i bị hại – Má»™c Tá» cùng Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc, lại cà ng không có thu hoạch gì. Äây cÅ©ng chÃnh là điểm khiến TÆ° Äồ Hồng nảy sinh sá»± nghi ngá».
Tuy nhiên, nếu quay trở lại tình cảnh lúc đó, trừ khi Má»™c Tá» và Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc là tôn ngá»™ không, có cÆ¡ thể kim cÆ°Æ¡ng bất hoại, ngoà i ra, và o thá»i Ä‘iểm mấu chốt còn có thể tà ng hình, nếu không tuyệt đối không thể trốn thoát.
Chiếc DV cuối cùng cÅ©ng tiêu hao hết năng lượng rồi tá»± Ä‘á»™ng tắt máy, TÆ° Äồ Hồng ngÆ¡ ngác nhìn vá» phÃa những con sóng đục ngầu trên dòng sông Tiểu Khai, liên tục nhắc nhở chÃnh mình vứt bá» những vấn Ä‘á» mâu thuẫn chồng chất đó Ä‘i...
Lần đầu tiên gặp Má»™c Tá» là ngay khi hắn bị má»™t chiếc Steyr táºp kÃch. Lúc đó, sau khi chứng kiến kÄ© năng né tránh cá»±c kỳ nhanh nhẹn của hắn, ta đã từng há»i hắn nguyên nhân, hắn nói Ãt nhất hai lần má»—i tuần đến phòng táºp thể hình, hÆ¡n nữa, hắn nói vá»›i Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc rằng hắn đã từng nghiên cứu cấu tạo các loại xe, vô cùng quen thuá»™c vá»›i kết cấu của má»™t chiếc Steyr, vì váºy, trong tình huống hết sức nguy cấp, hắn kịp thá»i chui xuống gầm xe, may mắn thoát chết…
“Má»™c Tá»! Lý thúc có lá»—i vá»›i ngÆ°Æ¡i! Tôi là ngÆ°á»i nói bà máºt của cáºu vá»›i Sở Thiên Hòa! Là tôi đã tìm TÆ° Äồ Hồng, thông qua anh ta để tìm kiếm tung tÃch của cáºu, rồi má»™t lần nữa nói tất cả những Ä‘iá»u nà y vá»›i Sở Thiên Hòa, khiến ông ta tìm sát thủ Ä‘uổi giết cáºu! NgÆ°á»i tá»± tay treo Lục Sắc lên cây là tôi, tá»± tay là m ra chiếc Steyr nà y, tá»± tay sá»a lại thà nh bá»™ dáng nhÆ° thế nà y, phối hợp vá»›i ông ta để tiến hà nh trò chÆ¡i biến thái nà y cÅ©ng là tôi! Äá»u là tôi Ä‘á»u là tôi!…
Suy nghÄ© là má»™t việc rất tốn sức lá»±c, TÆ° Äồ Hồng cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn liá»n nằm xuống trên má»™t tảng đá lá»›n, nhìn vá» phÃa những đám mây trắng trên bầu trá»i xanh thẳm, má»™t góc xó xỉnh nà o đó sâu trong bá»™ não của hắn Ä‘á»™t nhiên rung lên, tá»±a nhÆ° ấu trùng sắp phá kén chui ra – hai sá»± việc nhìn có vẻ không há» liên quan, cuối cùng cÅ©ng bắt đầu xâu chuá»—i lại vá»›i nhau.
Hắn Ä‘á»™t nhiên báºt dáºy…
Lần tiếp theo gặp Sở Thiên Hòa, Lý Thiên Ä‘i cùng vá»›i TÆ° Äồ Hồng.
Cho dù Sở Thiên Hòa đã gây ra má»™t tai há»a cho bản thân, nhÆ°ng qua cá»a kÃnh của phòng thăm viếng, nhìn thấy trÆ°á»›c mặt mình là má»™t lão già tóc bạc phÆ¡, trên mặt đầy những nếp nhăn, toà n thân run rẩy, Lý Thiên không kìm được nhÃu chặt lông mà y, má»™t cảm giác thÆ°Æ¡ng hại tá»± nhiên nảy sinh.
“Ông ta Ä‘iên mất rồi. Bây giá» rất hiếm khi mở miệng, lúc nói chuyện thì cÅ©ng chẳng có đầu Ä‘uôi gì cả.†TÆ° Äồ Hồng đứng bên cạnh Lý Thiên há» hững nói. “Ông ta sẽ nhanh chóng bị Ä‘Æ°a và o khoa xét nghiệm bệnh nhân tâm thần, sau đó sẽ bị pháp luáºt định Ä‘oạt, quyết định tống ông ta và o nhà giam hay là bệnh viện tâm thần.â€
Lý Thiên cầm lấy micro, vốn định nói Ä‘iá»u gì đó nhÆ°ng sau khi nghe TÆ° Äồ Hồng nói, lại cháºm rãi đặt micro xuống.
NhÆ°ng đúng lúc nà y, Sở Thiên Hòa phát hiện ra cái micro của Lý Thiên, giống nhÆ° tìm được má»™t món đồ chÆ¡i má»›i, láºp tức bắt chÆ°á»›c bá»™ dáng của Lý Thiên, cầm lấy chiếc micro bên cạnh rồi bắt đầu cẩn tháºn nghiên cứu. Sau má»™t lúc mà y mò, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn nở má»™t nụ cÆ°á»i vui vẻ.
“Nhìn nà y tiểu Lâm, cha đã mua cho con rất nhiá»u đồ chÆ¡i thú vị đấy…â€
Chứng kiến cảnh nà y, Lý Thiên lại không muốn nhìn tiếp.
Hắn liếc vá» phÃa TÆ° Äồ Hồng, hai ngÆ°á»i quay đầu rá»i khá»i phòng viếng thăm.
TÆ° Äồ Hồng rút hai Ä‘iếu thuốc ra, Ä‘Æ°a cho Lý Thiên má»™t Ä‘iếu, hai ngÆ°á»i châm thuốc. Sau đó, hắn ngÆ°á»i dá»±a lÆ°ng và o bức tÆ°á»ng trÆ¡n nhẵn, bắt đầu hÃt từng hÆ¡i khói thuốc.
“Sở Sở nhÆ° thế nà o? TÆ° Äồ Hồng khoan khoái nhả ra má»™t vòng khói, há»i thăm Lý Thiên.
“Tốt hÆ¡n nhiá»u rồi.†Lý Thiên trả lá»i, “Tôi đã má»i bác sÄ© tâm lý tốt nhất cho con bé, hiện giá» nó đã không còn gặp ác má»™ng má»—i đêm nhÆ° trÆ°á»›c kia nữa.â€
“Váºy là tốt rồi. Bất kể nhÆ° thế nà o cÅ©ng đừng khiến chuyện nà y để lại bóng má» trên tâm lý của trẻ con.†TÆ° Äồ Hồng nhếch miệng, mỉm cÆ°á»i. “Äúng rồi, anh đã Ä‘i thăm cha mẹ của Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc chÆ°a?â€
“Rồi. Cái chết của Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc tạo đả kÃch quá lá»›n đối vá»›i bá»n há», hai cụ…â€
“Nói tháºt, tôi thủy chung vẫn không thể tin được bá»n hắn đã chết rồi.†TÆ° Äồ Hồng Ä‘á»™t nhiên nói.
“Tôi cÅ©ng váºy. Tôi cÅ©ng không muốn tin sá»± tháºt là bá»n hắn đã chết, bá»n hắn còn trẻ nhÆ° váºy, Æ°u tú nhÆ° váºy…†Lý Thiên thở dà i, nhả ra má»™t hÆ¡i khói dà i.
“à của tôi là , tôi vẫn luôn cảm thấy bá»n hắn không phải là ngÆ°á»i dá»… dà ng chết nhÆ° váºy.†TÆ° Äồ Hồng ngắt lá»i Lý Thiên, nhìn chằm chằm và o Lý Thiên mà nói.
Vẻ mặt Lý Thiên không thay đổi chút nà o, hắn dừng lại má»™t chút, đón ánh mắt của TÆ° Äồ Hồng rồi nói: “Kết quả Ä‘iá»u tra của cảnh sát không phải đã có lâu rồi sao?â€
“Uh, đã có rồi.†TÆ° Äồ Hồng Ä‘Æ°a ánh mắt sang chá»— khác, vẻ mặt trở nên hÆ¡i ảm đạm. “Nếu có thể đảo ngược thá»i gian, tôi tháºt sá»± muốn gặp Má»™c Tá» sá»›m hÆ¡n mấy tháng.â€
Lý Thiên khẽ gáºt đầu, thoáng trầm tÆ° rồi nói: “Tôi nghÄ© Má»™c Tá» cÅ©ng muốn nhÆ° váºy.â€
“Tôi không tham gia đám tang của bá»n hắn được, đến lúc đó, hy vá»ng anh có thể nói há»™ tôi má»™t câu trÆ°á»›c má»™ của Má»™c Tá».†TÆ° Äồ Hồng dáºp tắt mẩu thuốc lá rồi nói.
"Nói cái gì?" Lý Thiên há»i.
“Äi mạnh giá»i.â€
“Chỉ nhÆ° váºy?â€
“Còn nữa, kiếp sau đừng nên gặp tôi, nếu không tôi vẫn sẽ tiếp tục truy Ä‘uổi cáºu ta, tôi vẫn sẽ là đối thủ của cáºu ta!â€
“Anh tháºt sá»± muốn tôi Ä‘em những lá»i của anh, từ đầu đến cuối nói trÆ°á»›c má»™ của Má»™c Tá» sao?â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên.†TÆ° Äồ Hồng nhếch miệng, nheo mắt lại nhìn vá» phÃa những đám mây trắng trên bầu trá»i, “Má»™c Tá» không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, chết rồi Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng không phải là quá»· bình thÆ°á»ng, tôi nghÄ© cáºu ta sẽ hiểu.â€â€¦
Tà i sản của conem_bendoianh
Chữ ký của conem_bendoianh
27-03-2012, 02:14 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quyển 3: Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng
ChÆ°Æ¡ng 61: Äầu ngÆ°á»i trên cá»a
NgÆ°á»i Dịch: Linus
Biên táºp: Angel
Nguồn: Äá»™c Cô Thôn
Ngà y mai phải Ä‘Æ°a Sở Sở rá»i khá»i thà nh phố nà y để quay lại MÄ© rồi. Ở trong nÆ°á»›c giỠđây đã không còn Ä‘iá»u gì phải lo lắng nữa, cho nên trong chuyến Ä‘i lần nà y, Lý Thiên không nghÄ© đến việc quay trở lại.
Äể tưởng niệm, tối hôm đó Lý Thiên đặc biệt dẫn Sở Sở đến nhà hà ng tốt nhất Tân Bắc, hắn bao trá»n má»™t căn phòng rồi hai cha con ăn má»™t bữa đặc sản của Tân Bắc. Khi bá»n hắn vẫn còn lÆ°u luyến rá»i khá»i nhà hà ng, leo lên xe thì đã hÆ¡n mÆ°á»i giỠđêm rồi. Ngay sau khi lên xe, Sở Sở chìm và o giấc ngủ, Lý Thiên vừa lặng lẽ lái xe vừa nhìn ra ngoà i cá»a sổ, quan sát thà nh phố rá»±c rỡ ánh đèn nà y.
Tân Bắc, thà nh phố nà y hòa quyện giữa bi thÆ°Æ¡ng và niá»m vui, giữa nụ cÆ°á»i và nÆ°á»›c mắt, khi sắp phải rá»i khá»i nÆ¡i đây, Lý Thiên Ä‘á»™t nhiên cảm thấy có phần không nỡ. Khi còn là má»™t thanh niên dám nghÄ© dám là m (1), hắn Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã Ä‘i đến nÆ¡i nà y, dá»±a và o đầu óc kinh doanh thiên tà i, nhanh chóng nhÆ° cá gặp nÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c lên trá»i, mà đúng lúc vinh quang và tiá»n tà i cuồn cuá»™n đổ tá»›i, tiá»n đồ rá»™ng mở, ngÆ°á»i bạn tốt nhất cùng ngÆ°á»i phụ nữ hắn yêu nhất lại câu kết vá»›i nhau bán rẻ hắn, đẩy hắn từ trên thiên Ä‘Æ°á»ng ngã xuống địa ngục, tiếp đó, sau khi ra tù nóng đầu muốn Ä‘i báo thù, vô tình gặp được Má»™c Tá» trong má»™t tình huống hà i hÆ°á»›c, Má»™c Tá» vạch ra má»™t kế hoạch vô cùng tuyệt diệu, kinh ngạc và vui mừng khi biết Sở Sở là con gái ruá»™t của mình… Thà nh phố nà y chứa Ä‘á»±ng vô và n ký ức của Lý Thiên, muôn mà u muôn vẻ, vui buồn hợp tan, và hôm nay, chỉ mấy giá» nữa sẽ phải chia tay vá»›i nó, hÆ¡n nữa, rất có thể là vÄ©nh biệt…
Lý Thiên vừa lái xe vừa liên tục suy nghÄ©, bất tri bất giác hắn phát hiện mình đã dừng xe trÆ°á»›c má»™t khu cÆ° xá quen thuá»™c, đây không ngá» lại chÃnh là nÆ¡i mà hồi đó hắn và Má»™c Tá» nâng cốc ăn mừng – cÆ° xá Lục Sắc gia viên. Lý Thiên Ä‘á»— xe trÆ°á»›c cá»a cÆ° xá, chăm chú nhìn vá» phÃa tòa nhà mà trÆ°á»›c đây thuê cùng Má»™c TỠđến xuất thần, hình nhÆ° Ä‘ang tìm kiếm những dấu tÃch của ngà y xÆ°a. DÆ°á»ng nhÆ° lại má»™t lần nữa hắn được chứng kiến cảnh tượng cả ngÆ°á»i mình bị những miếng băng gạc quấn xung quanh má»™t cách lá»™n xá»™n, giống hệt má»™t xác Æ°á»›p phục sinh, nhìn thấy mình Ä‘ang bắt chéo hai chân ngồi trên ghế salon, tay cầm ly rượu vang uống đến say khÆ°á»›t, cùng Má»™c Tá» vô tÆ° la hét đùa giỡn…
Cuối cùng, hắn quyết định Ä‘i lên xem lại căn phòng khiến mình giữ lại nhiá»u ká»· niệm nhất, cho dù không thể và o đó, đứng ở trÆ°á»›c cá»a hồi tưởng má»™t chút cÅ©ng đủ rồi.
Hắn cởi áo khoác, nhẹ nhà ng đắp cho Sở Sở Ä‘ang ngủ say, sau đó cẩn tháºn mở cá»a để xuống xe mà không gây ra tiếng Ä‘á»™ng nà o, Ä‘i vá» phÃa căn nhà kia.
Mặc dù vết thÆ°Æ¡ng do súng bắn đã kÃn miệng nhÆ°ng khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng dà i vẫn sẽ có cảm giác Ä‘au nhức. Khi Lý Thiên vất vả leo lên đến lầu ba, Ä‘i đến trÆ°á»›c cánh cá»a quen thuá»™c kia thì mồ hôi đã Æ°á»›t cả khuôn mặt, thở hồng há»™c từ lâu. NhÆ°ng khi hắn nhìn thấy cánh cá»a kia, mệt nhá»c và đau Ä‘á»›n dÆ°á»ng nhÆ° đã biến mất, bởi vì có má»™t váºt được treo trên cánh cá»a, má»™t váºt khiến hắn láºp tức trợn mắt há mồm, thiếu chút nữa hét lên vì hoảng sợ!
Không ngỠđó lại là má»™t cái đầu ngÆ°á»i!
Một cái đầu vì ngạt thở mà khuôn mặt trở nên méo mó kinh khủng, con mắt lồi ra, cái lưỡi thong xuống đến cằm, trên khóe miệng còn có máu đỠtươi đang chảy xuống!
Cà ng khiến Lý Thiên kinh ngạc chÃnh là cái đầu nà y trông có vẻ rất quen thuá»™c.
Bởi vì cái đó không ngá» lại là – chÃnh hắn!
CÆ¡n kinh hãi nhanh chóng trôi qua, không ngá» Lý Thiên lại có thể nở má»™t nụ cÆ°á»i vá»›i cái đầu khủng bố nà y. Sau đó, hắn Ä‘Æ°a tay kéo bá»™ tóc của cái đầu, nâng nó lên trên không trung rồi nhìn nhìn má»™t cách hứng thú, Ä‘Æ°a lên mặt rồi trùm nó và o đầu.
Thì ra đây chỉ là má»™t cái mặt nạ, mặt nạ giống nhÆ° tháºt.
Tất nhiên là Lý Thiên vẫn còn nhá»› nó, bởi vì nó đã từng là đạo cụ quan trá»ng nhất do Má»™c Tá» là m ra trong “Kế hoạch ác má»™ngâ€, trong cuá»™c tâm lý chiến nhằm và o Tưởng Hiểu Phân, có thể nói không thể bá» qua công lao của nó.
Cứ nhÆ° váºy, Lý Thiên mang má»™t chiếc mặt nạ đầu ngÆ°á»i, cÅ©ng không thèm gõ cá»a mà trá»±c tiếp đẩy mạnh, cánh cá»a liá»n mở ra không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Không chút do dá»±, hắn bÆ°á»›c và o trong.
Äèn trong phòng sáng trÆ°ng, những đồ váºt bà y biện trong phòng không ngá» vẫn giống hệt lúc trÆ°á»›c, không há» thay đổi.
Chiếc ghế sô pha xịn vẫn còn nằm ở vị trà gần cá»a sổ, má»™t đôi nam nữ ăn váºn hai mà u Ä‘en trắng tÆ°Æ¡ng phản sóng vai ngồi trên ghế sô pha. NgÆ°á»i thiếu niên mặc áo khoác Ä‘en cầm má»™t ly rượu vang trên tay, thưởng thức má»™t cách tao nhã, hoà n toà n giống hệt (2) cảnh trÆ°á»›c đây Lý Thiên hắn vừa bán Ä‘i căn nhà duy nhất, ngồi ngay ở chá»— đó trêu đùa.
Lý Thiên đứng im má»™t chá»—, yên lặng quan sát đôi thiếu nam thiếu nữ nà y, cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u không nói gì.
Má»™t lát sau, cuối cùng thì Lý Thiên cÅ©ng là ngÆ°á»i mở miệng trÆ°á»›c. Hắn há»i: “Các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i, hay là quá»·?â€
Thiếu nữ mặc chiếc áo khoác trắng tinh, có dáng vẻ khuynh quốc khuynh thà nh nở nụ cÆ°á»i, khi nà ng cÆ°á»i, ánh đèn sáng trÆ°ng trong phòng Ä‘á»u bị lu má». Nà ng mỉm cÆ°á»i vá»›i thiếu niên bên cạnh nhÆ°ng cÅ©ng không nói gì. NgÆ°á»i thiếu niên xoay xoay chiếc ly trong tay, nói nhÆ° tháºt: “Chú thấy bá»™ dáng phong lÆ°u phóng khoáng, ngá»c thụ lâm phong của tôi giống quá»· lắm sao?â€
Lý Thiên kéo chiếc mặt nạ quá»· treo cổ trên đầu xuống, cÆ°á»i nói: “Bị nổ tung trong vụ nổ, ngay cả xÆ°Æ¡ng cốt cÅ©ng không còn lại má»™t mẩu, dÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u tra nghiêm túc của hệ thống công an, xác nháºn đã bá» mình trong vụ nổ, cÅ©ng đã hủy bá» hồ sÆ¡ công dân. Cáºu nói xem, đôi uyên Æ°Æ¡ng đó rốt cuá»™c là ngÆ°á»i hay là quá»·?â€
Nói xong câu đó, ba ngÆ°á»i cùng cÆ°á»i rá»™ lên, tiếng cÆ°á»i quanh quẩn khắp nÆ¡i trong phòng, dÆ°á»ng nhÆ° hóa thà nh vô số tinh linh ca hát nhảy múa, lách qua mép cá»a sổ để ra khá»i căn phòng, trôi giạt khắp nÆ¡i trong bầu trá»i đêm của thà nh phố Tân Bắc.
“Nhìn bá»™ dạng Ä‘iên cuồng của cáºu khi ấy, tôi tháºt sá»± lo rằng cáºu không hiểu được ý của tôi.†Lý Thiên ngồi xuống trÆ°á»›c mặt Má»™c Tá» và Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc, vừa xoay chiếc cốc trong tay, trong lòng nghÄ© lại còn rùng mình nói, “Vì váºy, tôi từng nghÄ© các ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± đã chết rồi.â€
“Lúc ấy trong lòng tôi Ä‘ang nôn nóng muốn cứu Lục Sắc, quả tháºt không há» suy xét cẩn tháºn má»—i câu nói nhÆ° chú vừa nói. Mãi đến lúc sau cùng khi chú nhả phanh và rút thanh gá»— chèn dÆ°á»›i bánh xe ra, lúc chiếc Steyr bắt đầu tăng tốc trượt dá»c theo bỠđê, Sở Thiên Hòa nổ súng, chÃnh tiếng súng kia đã khiến tôi bừng tỉnh từ trong giấc má»™ng, tôi Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến những câu mà chú đã nói vá»›i tôi, chú nói rằng Ä‘Ãch thân mình kể cho Sở Thiên Hòa những bà máºt của tôi, tá»± mình sá»a chiếc Steyr thà nh bá»™ dạng nà y, tá»± mình treo Lục Sắc lên cà nh cây… Chú liên tục dùng nhiá»u lần tá»± mình, tôi nghÄ© chú nhất định Ä‘ang ngầm ra hiệu cho tôi má»™t Ä‘iá»u gì đó! Mà chú lại biết rõ tôi từng nghiên cứu cấu tạo của các loại xe, hÆ¡n nữa đã từng chứng kiến tôi thuáºn lợi trốn dÆ°á»›i gầm xe và o lần đầu tiên bị chiếc Steyr táºp kÃch, tránh được má»™t kiếp… Do đó tôi Ä‘Æ°a ra má»™t kết luáºn, nhất định chú đã để lại cho tôi má»™t con Ä‘Æ°á»ng thoát thân! Vì váºy, tôi vá»™i và ng lần mò tìm kiếm, quả nhiên láºp tức phát hiện khoang dÆ°á»›i đáy của chiếc xe đã bị thay đổi!â€
“Äúng váºy, Sở Thiên Hòa quyết tâm mượn tay tôi để giết hai ngÆ°á»i, muốn dùng cách thức tà n nhẫn nhÆ° váºy để là m thá»a mãn niá»m khoái cảm trả thù của mình, hắn cho rằng kế hoạch của mình không há» có má»™t sÆ¡ hở nà o, trên thá»±c tế, Ä‘iá»u nà y lại vừa vặn trở thà nh nhược Ä‘iểm của hắn, tôi liá»n lợi dụng nhược Ä‘iểm nà y, trên Ä‘Æ°á»ng lái chiếc Steyr vá» phÃa bỠđê, lợi dụng cÆ¡ há»™i Ä‘á»™ng tay chân lên khoang dÆ°á»›i đáy của chiếc xe, sau đó còn dùng cát và cá» dại để ngụy trang sÆ¡ qua, không ngá» lại có thể dá»… dà ng qua mặt được Sở Thiên Hòa – trên thá»±c tế, Sở Thiên Hòa đã bị thù háºn là m má» mắt, căn bản không cẩn tháºn kiểm tra chiếc Steyr, hắn tá»± tin đã khiến tôi quyết tâm cứu Sở Sở, không còn lòng dạ nà o để Ä‘i lo việc nà o khác…â€
~~o0o~~
Chú thÃch:
(1) – Thà nh ngữ: Niên thiếu khinh cuồng
TrÆ°á»›c đây dùng để chỉ cách đối xá», giải quyết sá»± váºt, sá»± việc khá lá»— mãng, kiêu ngạo, không suy nghÄ© cặn kẽ, luôn cho rằng nhÆ° váºy là đúng của những ngÆ°á»i trẻ tuổi.
Ngà y nay dùng để chỉ ngÆ°á»i trẻ tuổi nhÆ° nghé con má»›i đẻ không sợ cá»p, cho rằng mình có thể là m được má»i việc. Khi là m việc không đủ chÃn chắn, nhìn việc gì cÅ©ng thấy có cÅ©ng được mà không có cÅ©ng chẳng sao; cÅ©ng dùng để chỉ tuổi trẻ của thanh niên, hăng hái, Ä‘Æ¡n thuần, có tinh thần dám nghÄ© dám là m, dám nói dám là m. Thà nh ngữ nà y Ä‘á»u có thể dùng để khen hoặc chê, thÆ°á»ng dùng để cảm thán.
(2) – Thà nh ngữ: Nhất mô nhất dạng.
Giải nghĩa: cùng một khuôn mẫu, miêu tả kiểu dáng hoà n toà n giống nhau.
Từ tÆ°Æ¡ng tá»±: Giống nhÆ° đúc (hà o vô nhị trÃ), không khác má»™t sợi lông (hà o phát bất sảng), giống y chang nhau (nhÆ° xuất nhất triệt).
Từ trái nghÄ©a: má»™t trá»i má»™t vá»±c, ngà y đêm cách biệt.
Tà i sản của conem_bendoianh
27-03-2012, 02:16 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quyển 3: Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng
ChÆ°Æ¡ng 62: Phú hà o ra Ä‘á»i…
NgÆ°á»i Dịch: Linus
Biên táºp: Angel
Nguồn: Äá»™c Cô Thôn
“Chú Lý, chú thay đổi rồi. Chỉ mấy tháng trÆ°á»›c đây, chú tuyệt đối sẽ không có tâm kế nhÆ° váºy.†Má»™c Tá» chạm cốc vá»›i Lý Thiên, ý vị thâm trÆ°á»ng nói.
“Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u sẽ thay đổi theo thá»i gian.†Lý Thiên mỉm cÆ°á»i, ngá»a đầu uống cạn rượu trong ly. Cháºc lưỡi rồi nói tiếp: “Lão tiểu hà i Lý Thiên trÆ°á»›c kia đã chết rồi.â€
Má»™c Tá» cÅ©ng uống cạn rượu trong ly của mình, cÆ°á»i nói: “Má»™c Tá» và Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc cÅ©ng đã chết. NgÆ°á»i ngồi trÆ°á»›c mặt chú hiện giá» là Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, là hai hồn ma Ä‘iển hình.â€
“Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng…†Lý Thiên thÃch thú nhắm nghiá»n hai mắt, không biết là đang thưởng thức hÆ°Æ¡ng vị của rượu vang, hay là đang thưởng thức sá»± sắc sảo của cái tên nà y. “Tôi thÃch cái tên nà y.â€
“Tôi cÅ©ng rất thÃch.†Má»™c Tá» hÆ¡i khom ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c, nhìn chằm chằm Lý Thiên, “NhÆ°ng tôi cà ng thÃch cái tên Äoà n quân tá» thần. Äi cà ng xa trên con Ä‘Æ°á»ng nà y, tôi cà ng phát hiện sức lá»±c của mình tháºt nhá» bé. Má»i ngÆ°á»i thÆ°á»ng nói tà không thể chèn ép chÃnh, nhÆ°ng đây chẳng qua chỉ là kiến giải của chủ nghÄ©a lý tưởng (1), Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng có thể Ä‘i giết ngÆ°á»i, có thể Ä‘i trừng phạt tá»™i ác, chỉ có Ä‘iá»u, dẫu sao thì sức mạnh của nó cÅ©ng rất nhá» bé, yếu á»›t. Äây không phải là lần đầu tiên tôi muốn khuếch trÆ°Æ¡ng sức mạnh của nó, thế nhÆ°ng mà …â€
Lý Thiên chá»›p chá»›p mắt, kÃch Ä‘á»™ng nắm lầy cánh tay của Má»™c Tá»: “Má»™c Tá», tôi hiểu ý muốn của cáºu! Tôi muốn cùng tham gia, tôi muốn Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng trở thà nh má»™t Äoà n quân tá» thần tháºt sá»±!†Khi nói ra những lá»i nà y, giá»ng nói của hắn không kìm được mà run rẩy, hắn siết chặt tay khiến gân xanh nổi lên.
Má»™c Tá» dừng lại má»™t chút, cháºm rãi lắc đầu: “Không. Chú Lý, chú không hiểu ý của tôi.â€
Lý Thiên hÆ¡i thất vá»ng buông cánh tay của Má»™c Tá», lẩm bẩm: “Cáºu không tán thà nh việc tôi gia nháºp? Vì sao?â€
Má»™c Tá» nhìn Lý Thiên, từ trên ghế sô pha đứng lên, cháºm rãi nói: “Gia nháºp Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, hoặc là Äoà n quân tá» thần cÅ©ng không phải chỉ có má»™t phÆ°Æ¡ng thức. Chú Lý, công việc mà chúng ta là m cần những âm hồn trong bóng tối nhÆ° Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, đồng thá»i cÅ©ng cần má»™t phú hà o chÃnh phái nhÆ° chú! Tôi nói váºy, chú có thể hiểu được ý của tôi không?â€
Äôi mắt Lý Thiên Ä‘á»™t nhiên bừng sáng, kÃch Ä‘á»™ng mà đứng lên, lá»›n tiếng nói: “Tôi hiểu, tôi hiểu rồi! Từ giá» trở Ä‘i, Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng, hoặc là Äoà n quân tá» thần mai sau, toà n bá»™ kinh phà đá»u để tôi cung cấp! Tối, Lý Thiên, chÃnh là trụ cá»™t kinh tế của Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng cùng Äoà n quân tá» thần! Bất kể tôi Ä‘ang ở nÆ¡i nà o trên thế giá»›i, bất luáºn là tôi Ä‘ang là m công việc quan trá»ng đến mức nà o, chỉ cần cáºu gá»i, tôi sẽ đến ngay láºp tức!â€
“Cám Æ¡n chú, chú Lý.†Má»™c Tá» trịnh trá»ng vá»— vá»— vai Lý Thiên, kéo hắn ngồi lại ghế sô pha lần nữa. Vẻ mặt nghiêm túc bắt đầu má» nhạt dần, nhẹ nhà ng nói: “Tôi là Hắc Vô ThÆ°á»ng, Lục Sắc là Bạch Vô ThÆ°á»ng.â€
Lý Thiên vuốt mÅ©i, chỠđợi câu tiếp theo của Má»™c Tá», không ngá» hắn lại ngáºm miệng lại. Vì váºy Ä‘Ã nh buồn bá»±c há»i: “Sau đó thì sao? Là trụ cá»™t kinh tế, tôi cÅ©ng có thể có má»™t biệt danh rất cool chứ? Hồng Vô ThÆ°á»ng? Lam Vô ThÆ°á»ng?†(2)
“Không có nhiá»u Vô ThÆ°á»ng nhÆ° váºy.†Vẫn luôn trầm mặc, Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc khoát tay, “Chúng tôi đã nghÄ© kÄ©, cứ gá»i chú là phú hà o.â€
“Phú hà o? Biệt danh nà y cÅ©ng chẳng khác gì tên thá»±c cả, các ngÆ°Æ¡i…â€
“Tháºt ra, ban đầu Má»™c Tá» quyết định gá»i chú là đại gia má»›i nổi cơ…â€
Thấy Lý Thiên bắt đầu nghiá»n ngẫm từng chữ má»™t, Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc vá»™i và ng bổ sung…
Äể bên ngoà i không nghi ngá», thá»i gian Lý Thiên và Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng ngồi vá»›i nhau cÅ©ng không kéo dà i, sau khi uống cạn má»™t chai rượu vang, Lý Thiên liá»n lái xe rá»i Ä‘i trÆ°á»›c, khi hắn chở Sở Sở Ä‘ang ngủ say quay trở lại con Ä‘Æ°á»ng đến Bất Dạ thà nh ở Tân Bắc, trong lòng không há» cảm thấy ná»—i buồn lúc chia tay, mà là má»™t cảm giác hạnh phúc khi được sống lại, nháºn được sứ mệnh cao cả. Hắn, Lý Thiên, từ giá» trở Ä‘i đã có má»™t thân pháºn hoà n toà n má»›i – phú hà o! Khi nghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, hắn sẽ cà ng ra sức kiếm tiá»n hÆ¡n nữa, bởi vì tiá»n của hắn sẽ được sá» dụng cho sá»± nghiệp mà hắn cho là cao cả nhất, má»™t sá»± nghiệp còn vÄ© đại hÆ¡n, vẻ vang hÆ¡n so vá»›i việc quyên tiá»n là m từ thiện hay những dá»± án hy vá»ng (3)…
Khi những bông tuyết đầu tiên của mùa đông nà y bắt đầu rÆ¡i xuống, Má»™c Tá» cùng Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc Ä‘ang hòa và o biển ngÆ°á»i mênh mông, ngồi trên má»™t chuyến xe lá»a hà nh trình dà i.
Hai ngÆ°á»i chết đã bị hệ thống cảnh sát hủy bá» hồ sÆ¡ công dân nà y lại má»™t lần nữa bắt đầu kiếp sống lÆ°u lạc của bá»n hắn, má»™t hà nh trình má»›i, má»™t mở đầu má»›i!
Cho đến khi xe lá»a cháºm rãi khá»i Ä‘á»™ng, Má»™c Tá» má»›i lÆ°á»i biếng há»i Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc: “Bây giá» chúng ta Ä‘i đâu đây?â€
Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc mỉm cÆ°á»i trả lá»i: “Tú Khê.â€
Má»™c Tá» nhÃu mà y: “ChÆ°a nghe bao giá».â€
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là anh chÆ°a từng được nghe, em đã tìm rất lâu trên bản đồ má»›i tình cá» tìm thấy đấy. NÆ¡i đó giao thông bị ngăn trở, ngÆ°á»i ở thÆ°a thá»›t, rất phù hợp vá»›i yêu cầu của anh.â€
“Uh. Äiá»u chúng ta cần chÃnh là má»™t nÆ¡i nhÆ° váºy để trở lại bình thÆ°á»ng. Chúng ta phải đợi đến lúc đám ngÆ°á»i TÆ° Äồ Hồng hoà n toà n từ bá» sá»± nghi ngỠđối vá»›i chúng ta, tháºt sá»± cho rằng chúng ta đã chết má»›i quay lại thà nh phố.†Nói xong, Má»™c Tá» lÆ°á»i biếng ngẩng mặt tá»±a trên ghế lần nữa, nhắm mắt lại.
“Em quên nói, đến giá» nÆ¡i đó vẫn không có tÃn hiệu internet, ngay cả Ä‘iện thoại và sóng di Ä‘á»™ng cÅ©ng không hỠđược phủ sóng.†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc tiếp tục nói.
“Không tệ… Em vừa nói cái gì? Không có cái gì? Váºy ngÆ°á»i ta dùng cái gì để liên lạc vá»›i bên ngoà i?†Má»™c Tá» ngá» vá»±c.
“Hai chân.†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc há» hững nở nụ cÆ°á»i, “Äến đó, hoặc là trở vá». Váºy thôi.â€
Má»™c Tá» hÆ¡i thất vá»ng lắc đầu, sau má»™t lúc lâu lại lẩm bẩm: “CÅ©ng tốt, cÅ©ng tốt. Ãt nhất thì trong hoà n cảnh nhÆ° váºy, chúng ta có thể hoà n toà n yên tâm mà hưởng thụ chuyến nghỉ phép nà y… Nếu nhÆ° có thể, anh sẽ nháºn thầu và i mẫu đất, rồi sau đó nam cà y nữ dệt, con cái đầy nhà , sống má»™t cuá»™c sống lý tưởng…â€
“Nam cà y nữ dệt thì còn có thể, vá» phần con cái đầy nhà thì… ChỠđến khi nà o chúng ta vượt qua được thá»i kỳ giảm xóc (4), sau đó đón cô và dượng đến đây rồi em sẽ cân nhắc…†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc cÆ°á»i mỉm, duá»—i má»™t ngón tay ngá»c trắng nõn ra, Ä‘iểm lên trán Má»™c Tá» má»™t cái rồi nói khẽ.
Ngoà i cá»a sổ, bông tuyết vẫn bay lượn khắp bầu trá»i nhÆ° là vô số tinh linh trắng toát, tung tăng nhảy múa để tiá»…n bá»n há» Ä‘i xa.
Xe lá»a xuyên thủng lá»›p tuyết dà y đặc rồi tăng tốc tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, nhanh chóng để lại thà nh phố Tân Bắc mÄ© lệ ở sau lÆ°ng.
Theo chiếc xe lá»a chầm cháºm lăn bánh, lý tưởng của Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng không ngừng lan ra khắp phÆ°Æ¡ng xa.
Sá»± nghiệp của bá»n hắn Ä‘ang được tiếp nối, nhân sinh cÅ©ng Ä‘ang tiếp tục.
Bất kể còn phải trải qua bao nhiêu giông bão, bao nhiêu gáºp ghá»nh trong tÆ°Æ¡ng lai, không thứ gì có thể ngăn cản bÆ°á»›c chân tiến vá» phÃa trÆ°á»›c của bá»n hắn.
Thá»i gian giảm xóc ngắn ngủ trôi qua, bá»n hắn sẽ cà ng thêm mạnh mẽ tiến vá» phÃa trÆ°á»›c.
Trải qua kiếp nạn lần nà y ở Tân Bắc, Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng có được thân pháºn ngÆ°á»i chết, hÆ¡n nữa còn được phú hà o mạnh mẽ vá» tà i chÃnh há»— trợ, con Ä‘Æ°á»ng trong tÆ°Æ¡ng lai sẽ phải vượt qua những chông gai nhÆ° thế nà o, sáng tạo ra bao nhiêu thiên chÆ°Æ¡ng tráng lệ nữa?
Chúng ta hãy chỠxem!
Hãy đón Ä‘á»c quyển tiếp theo: Äoà n quân tá» thần!
~~o0o~~
Chú thÃch:
(1) – Một tên khác của chủ nghĩa duy tâm.
(2) – Tác giả chơi chữ.
Hồng: Chỉ sá»± thà nh công, được ngÆ°á»i trá»ng vá»ng, cÅ©ng được dùng để tượng trÆ°ng cho cách mạng và giác ngá»™.
Lam: có khá nhiá»u thà nh ngữ Ä‘i vá»›i lam.
+ Tất lộ lam lũ: lái chiếc xe thô sơ, mặc quần áo rách nát đi mở rừng núi. Miêu tả sự khó khăn khi gây dựng sự nghiệp.
+ Lam Ä‘iá»n sinh ngá»c: hiá»n phụ sinh hiá»n tá».
+ Thanh xuất vu lam: thanh – mà u chà m/xanh Ä‘áºm, lam – các loại cá» lam có thể dùng là m thuốc nhuá»™m. Thanh được tinh luyện từ lam thảo nhÆ°ng mà u sắc Ä‘áºm hÆ¡n so vá»›i lam. Và von trò vượt qua thầy hoặc háºu nhân thà nh công hÆ¡n tiá»n nhân.
+ Dùng để chỉ trang phục thá»i trÆ°á»›c của kẻ sÄ©/ngÆ°á»i tri thức. Chắc là tác giả có ý nà y.
(3) – Dá»± án hy vá»ng - Hope Project. Má»—i nÆ°á»›c, ngay cả ở Việt Nam cÅ©ng có rất nhiá»u Hope Project hoạt Ä‘á»™ng vá»›i nhiá»u mục Ä‘Ãch khác nhau, nhÆ°ng trên cÆ¡ bản, đây là dá»± án vì mục Ä‘Ãch từ thiện, nhân đạo, thÆ°á»ng giúp đỡ các trẻ em nghèo gặp hoà n cảnh khó khăn…
(4) – Giảm xóc (buffering): thÆ°á»ng được dùng đối vá»›i máy móc. Khi hoạt Ä‘á»™ng, các bá»™ pháºn của máy móc thÆ°á»ng bị chấn Ä‘á»™ng (máy bay hạ cánh, đạn bắn ra…), dÆ°á»›i tác dụng của lá»±c chấn Ä‘á»™ng, các linh kiện của máy móc có thể há»ng. Vì váºy rất nhiá»u máy móc áp dụng biện pháp giảm xóc hoặc cách ly. Giảm xóc là lợi dụng cÆ¡ quan giảm xóc để hấp thu năng lượng của sá»± chấn Ä‘á»™ng, sau đó chuyển thà nh nhiệt năng hoặc dùng để kéo dà i thá»i gian tốc Ä‘á»™ thay đổi, đạt mục Ä‘Ãch táºn lá»±c giảm bá»›t sá»± chấn Ä‘á»™ng đối vá»›i máy móc. Thá»i kỳ giảm xóc của tác giả có nghÄ©a tÆ°Æ¡ng tá»±.
Tà i sản của conem_bendoianh
27-03-2012, 02:18 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quyển4: Mãnh Hổ Thêm Cánh
Chương 1: Cuộc sống thần tiên.…
NgÆ°á»i Dịch: Linus
Biên táºp: Angel
Nguồn: Äá»™c Cô Thôn
Giấy gián trên tÆ°á»ng trắng tinh, nhÆ°ng vì trải qua thá»i gian dà i đã trở nên Ä‘en đúa, hai ngá»n nến Ä‘á» trong phòng bùng cháy rừng rá»±c dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘uổi hết cái lạnh giá hiu quạnh, Ä‘em từng tia hà o quang ấm áp phủ khắp các ngóc nghách trong căn phòng.
Má»™c Tá» ngồi bên cạnh bếp lò, hết sức chăm chú nÆ°á»›ng má»™t miếng bánh mì, trong cái há»™p để cạnh hắn có hÆ¡n mÆ°á»i miếng bánh mì ngổn ngang lá»™n xá»™n đã nÆ°á»›ng xong. NhÆ°ng mà …những miếng bánh mì nà y cháy Ä‘en, giống nhÆ° tro tà n má»›i từ trong ống khói đổ ra, dù thế nà o Ä‘i chăng nữa cÅ©ng không thể là m cho ngÆ°á»i khác có cảm giác thèm thuồng.
Giống nhÆ° Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc từng nói, Má»™c Tá» cÅ©ng không phải là vạn năng, và dụ nhÆ° kÄ© thuáºt nÆ°á»›ng bánh mì nà y.
Lúc nà y, Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc đặt má»™t quyển sách trên đầu gối, cÅ©ng không Ä‘á»c mà lấy tay chống cằm, nhìn chằm chằm và o Má»™c TỠở trÆ°á»›c mặt vá»›i má»™t vẻ mặt kỳ quái.
"Em Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?" Má»™c Tá» liếc mắt nhìn Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc, vừa há»i vừa láºt cái xẻng trong tay.
"NghÄ© tá»›i việc luÌc naÌ€o em má»›i có thể được ăn bữa tối do anh chuẩn bị đây." Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nói rất nghiêm túc. DÆ°á»›i ánh nến lung linh, vẻ mặt lÆ°á»i nhác của nà ng tháºt mê hoặc.
Má»™c Tá» sững sá» má»™t lúc, sau đó chỉ tay và o cái há»™p bên cạnh: " Tháºt ra bữa tối đã chuẩn bị xong lâu rồi. "
"Em dám cá đến con heo nhà hà ng xóm cÅ©ng không có hứng thú đối vá»›i miếng bánh mỳ nÆ°á»›ng nà y." Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nhìn Má»™c Tá» bằng ánh mắt xem thÆ°á»ng, túm lấy cái xẻng láºt bánh mì trong tay hắn. "Xem ra muốn giải quyết vấn Ä‘á» cái bụng thì phải tá»± thân váºn Ä‘á»™ng thôi."
Vá»›i vẻ mặt nhÆ° ngÆ°á»i vô tá»™i, Má»™c Tá» giang tay nói: "Do em không hợp khẩu vị vá»›i mà u Ä‘en mà thôi…"
MÆ°á»i phút sau, bánh mỳ được nÆ°á»›ng và ng, từng miếng tá»a ra mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát, rốt cuá»™c được bÆ°ng lên bà n ăn, má»™t tên con trai dùng cả hai tay bốc lấy mà cắn, bá»™ dạng nhÆ° gió thu cuốn hết lá và ng.
Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc vừa nhai từng miếng nhá», vừa cau mà y nhắc nhở Má»™c Tá»: "Không cần phải ăn nhanh nhÆ° váºy đâu, anh nghẹn đến ba lần rồi đấy…"
Má»™c Tá» không thèm để ý đến lá»i khuyên của Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc, vừa tiếp tục ăn vừa cÆ°á»i cÆ°á»i âm hiểm: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải nhanh lấp đầy cái bụng rồi, bởi vì phải láºp tức là m má»™t chuyện quan trá»ng nhất trên thế giá»›i mà …"
"Chuyện quan trá»ng nhất?" Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nghi hoặc. "Chẳng lẽ lại muốn Ä‘i viện dưỡng lão vung tiá»n?"
"Không." Má»™c Tá» cố sức nuốt đồ ăn trong miệng, nghiêm túc nói: "So vá»›i việc kia, việc nà y còn trá»ng yếu hÆ¡n gấp vạn lần!"
"Là chuyện gì?" Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc có vẻ nhÆ° đã ăn no, vừa dùng khăn lau tay vừa nghi ngá» há»i.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải là … chuyện tà ác nhất!"
Má»™c Tá» cÆ°á»i gian má»™t tiếng, nhanh nhÆ° má»™t con hổ đói nhà o tá»›i trong tiếng kêu sợ hãi của Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc …
Mấy phút đồng hồ sau, trong căn phòng cÅ© nát, truyá»n đến từng đợt từng đợt âm thanh mà trẻ con không nên nghe…
Äây là tháng thứ hai Má»™c Tá» cùng Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc hưởng cuá»™c sống nghỉ ngÆ¡i, sinh hoạt của bá»n há» giống nhÆ° thần tiên: không có mâu thuẫn vá»›i nhau, không có nhiệm vụ giết ngÆ°á»i, chỉ có sống phóng túng, thân máºt vá»›i nhau…
Có đôi khi, Má»™c Tá» cảm thấy cứ nhÆ° thế nà y cả Ä‘á»i tháºt ra cÅ©ng rất tốt…
Nơi nà y là Tú Khê.
Tại đây không có núi, cũng chẳng có sông.
Chỉ là má»™t vùng đất cằn cá»—i, bây giá» Ä‘ang bị tuyết rÆ¡i phủ đầy mặt đất. Những ngÆ°á»i nÆ¡i đây ở trong những căn nhà bằng gạch má»™c Ä‘Æ¡n giản, ngủ trên chiếc giÆ°á»ng đất (1) thô sÆ¡ trong truyá»n thuyết (2), sống cuá»™c sống tá»± cấp tá»± túc. Äại bá»™ pháºn lao Ä‘á»™ng trong Ä‘á»™ tuổi tráng niên Ä‘á»u Ä‘i ra bên ngoà i, lang bạt trong thà nh thị lá»›n, để lại phần lá»›n là những ngÆ°á»i già yếu.
Khi mặt trá»i lặn, khắp nÆ¡i chìm và o yên tÄ©nh, không có cảnh tượng Ä‘Æ°á»ng phố rá»±c rỡ ánh đèn, không có ngá»±a xe xuôi dá»c, thỉnh thoảng má»›i có tiếng chó sủa nhÆ° cho thấy tại đây còn có sinh mạng tồn tại.
Tú Khê, má»™t cái tên tháºt mỹ miá»u.
Thế nhÆ°ng nếu nhÆ° ta hiểu nó nhÆ° má»™t nÆ¡i non xanh nÆ°á»›c biếc địa linh nhân kiệt, váºy thì mÆ°á»i phần sai rồi.
NÆ¡i đây không phải là khu sinh thái, lại cà ng không phải là khu di tÃch danh lam thắng cảnh để du lịch, đây chỉ là má»™t nÆ¡i hẻo lánh dÆ°á»ng nhÆ° đã bị quên lãng.
NÆ¡i mà Má»™c Tá» cùng Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc lá»±a chá»n để dừng chân là thôn hẻo lánh nhất, lạc háºu nhất và cÅ©ng nghèo khó nhất huyện Tú Khê, thôn nà y có má»™t cái tên rất mỹ miá»u: Thanh Tuyá»n.
TÃnh đến bây giá», bá»n hỠđã đặt chân đến thôn Thanh Tuyá»n được gần má»™t tháng rồi . NgÆ°á»i trong thôn cÅ©ng dần quen vá»›i sá»± tồn tại của cặp thiếu niên nam nữ thần bà nà y- trái ngược vá»›i những thanh thiếu niên khác bÆ°á»›c chân ra ngoà i là m thuê kiếm sống, há» lại bá» thà nh phố lá»›n để Ä‘i tháºt xa tá»›i nÆ¡i nà y, thuê má»™t căn phòng cÅ© nát ở má»™t nÆ¡i hẻo lánh yên tÄ©nh trong thôn, sống cuá»™c sống gần nhÆ° là ẩn dáºt.
ChÆ°a từng thấy bá»n há» ra ngoà i là m việc hoặc Ä‘i là m, nhÆ°ng từ quần áo ăn mặc thá»i thượng, cách ăn nói nhẹ nhà ng tao nhã, có thể thấy được bá»n há» là kẻ có tiá»n, rất hiểu cách hưởng thụ cuá»™c sống. NhÆ° váºy rốt cuá»™c bá»n há» là m gì? Lúc đầu, có rất nhiá»u ngÆ°á»i vô cùng hiếu kỳ. Äối vá»›i thiếu niên nam nữ ngà y thÆ°á»ng gần nhÆ° không bÆ°á»›c chân ra khá»i nhà , chỉ khi trá»i chạng vạng tối má»›i tay trong tay ra khá»i nhà , dạo quanh đồng ruá»™ng trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» má»™t vòng dÆ°á»›i bóng chiá»u, trên Ä‘Æ°á»ng há»… gặp ai cÅ©ng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i chà o há»i, tình cá» gặp bà lão dá»n dẹp nà y ná», hoặc ông lão bị té ngã, bá»n há» sẽ không chút do dá»± tiến đến há»— trợ. Từ những lúc thỉnh thoảng gặp nhau nói và i câu nhÆ° váºy, má»i ngÆ°á»i má»›i biết thiếu niên thÃch mặc trang phục mà u Ä‘en là má»™t tác giả kiếm cÆ¡m dá»±a và o nghá» viết sách...dần dà , má»i ngÆ°á»i trở nên quen thuá»™c và yêu quý cặp thiếu niên nam nữ nà y, bá»n há» tá»±a nhÆ° má»™t cÆ¡n gió xuân mang đến sá»± ấm áp cùng sức sống má»›i cho mùa đông giá rét của vùng đất nà y.
NÆ¡i nà y rất nghèo, nÆ¡i nà y cÅ©ng không mỹ lệ, nhÆ°ng chÃnh sá»± lạc háºu cùng hẻo lánh của nó má»›i khiến Má»™c Tá» cảm thấy nó đẹp hÆ¡n.
Má»i thứ ở nÆ¡i nà y Ä‘á»u trông có vẻ yên bình và hà i hòa, có đôi khi Má»™c Tá» nhịn không được nghÄ© rằng: quả tháºt chỉ có lạc háºu cùng khép kÃn má»›i có thể giữ được vẻ đẹp hoang sÆ¡.
Cho dù cuá»™c sống nÆ¡i nà y nghèo khó và giản Ä‘Æ¡n, nhÆ°ng hắn và Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc vẫn không nhịn được mà yêu thÃch, so vá»›i những ngôi nhà trá»c trá»i má»c nhÆ° nấm trong thà nh thị, không khà nÆ¡i đây rất trong là nh, tầm mắt thông thoáng hÆ¡n, cảnh váºt đẹp và tÄ©nh mịch hÆ¡n, tÆ° tưởng cà ng Ä‘Æ¡n thuần, tâm tình cà ng bình thản.
Vì váºy, bá»n hắn không phải vì thÃch ứng vá»›i hoà n cảnh má»›i yêu thÃch, mà tháºt sá»± yêu mến nÆ¡i nà y.
Tháºm chà bá»n hắn còn gá»i nÆ¡i nà y bằng má»™t cái tên còn đẹp hÆ¡n tên cÅ© - Thanh Tuyá»n, bá»n hắn gá»i nó là chốn Ä‘Ã o nguyên.
Cuá»™c sống của Hắc Bạch Vô ThÆ°á»ng ở chốn Ä‘Ã o nguyên, luôn luôn trà n ngáºp sá»± vui vẻ.
Trong mắt những ngÆ°á»i thôn dân ở đây, há» chỉ là má»™t đôi thiếu niên hà o hoa phong nhã sống má»™t cuá»™c sống bình yên, bá»n há» dá»±a và o sáng tác - loại nghệ thuáºt cao quý để duy trì cuá»™c sống. Trong tưởng tưởng của thôn dân, tay bá»n há» chỉ dùng để cầm bút và gõ phÃm mà thôi. Không ai nghÄ© rằng đôi tay nà y đã từng thiết kế rất nhiá»u vụ tai nạn tinh vi, chỉ trong thá»i gian ngắn đã là m cho thế giá»›i tá»™i ác trở nên nhạt nhòa…
Nhân sinh má»™t và i ngÆ°á»i đã được định trÆ°á»›c rằng sẽ trà n ngáºp truyá»n kỳ, không thể nà o chỉ trải qua những việc tầm thÆ°á»ng của ngÆ°á»i trần tục.
Trong lúc Má»™c Tá» cảm thấy kiệt sức và thá»a mãn, cùng Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc ôm nhau ngủ, cả thế giá»›i bên ngoà i khung cá»a sổ vẫn chuyển Ä‘á»™ng theo quy luáºt của chÃnh nó. E rằng chÆ°a bao giá» hắn nghÄ© tá»›i cuá»™c sống bình thÆ°á»ng vừa má»›i bắt đầu không được bao lâu của hắn, ngay tức khắc muốn chấm dứt…
~~o0o~~
Chú thÃch:
(1) - GiÆ°á»ng hay thấy ở các nhà nghèo thá»i xÆ°a của TQ, dùng đất đắp thà nh má»™t khối rồi phủ chăn, đệm lên, ở phÃa dÆ°á»›i có cái lò để sưởi ấm và o mùa đông, có tên khác là giÆ°á»ng lò.
(2) - Chơi chữ, ý là giỠchả còn nữa.
Tà i sản của conem_bendoianh
27-03-2012, 02:20 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 3,807
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 7
Thanked 22,388 Times in 2,088 Posts
Quyển4: Mãnh Hổ Thêm Cánh
Chương 2: Mở mà n…
NgÆ°á»i Dịch: Linus
Biên táºp:nhatchimai0000
Nguồn: Äá»™c Cô Thôn
Xế chiá»u, ánh chiá»u tà của buổi hoà ng hôn phản chiếu trên lá»›p tuyết dà y ven Ä‘Æ°á»ng, Ä‘iểm xuyết má»™t mà u và ng lấp lánh.
DÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i, Má»™c Tá» cùng Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nắm tay nhau Ä‘i trên con Ä‘Æ°á»ng dá»c theo đồng ruá»™ng, chân đạp lên lá»›p tuyết phát ra những âm thanh sá»™t soạt. Phóng tầm mắt ra xung quanh chỉ thấy má»™t mà u sắc duy nhất: mà u trắng. Tuyết đã ngừng rÆ¡i hai ngà y rồi, nhÆ°ng vì thá»i tiết rét mÆ°á»›t nên vẫn chÆ°a há» có dấu hiệu tuyết sắp tan.
“Ban đầu anh đã lên kế hoạch cho cuá»™c sống nam canh nữ dệt đấy.†Chứng kiến cảnh tuyết dà y đặc trên đồng ruá»™ng, Má»™c Tá» không khá»i cảm thán, “Cà y ruá»™ng, gieo hạt, bón phân, tÆ°á»›i nÆ°á»›c, theo dõi những mầm non xanh mÆ¡n mởn kia từ từ lá»›n lên, trổ lá nở hoa và kết quả, sau đó thu hoạch, chỉ nghÄ© thôi đã cảm thấy đó là má»™t công việc tuyệt vá»i rồi. Khi còn nhá», má»—i lần theo mẹ đến nhà bà ngoại, anh Ä‘á»u chìm đắm trong mà u xanh thần kỳ kia, khung cảnh trà n ngáºp mà u xanh biếc đó dÆ°á»ng nhÆ° mang theo má»™t hÆ°Æ¡ng vị nà o đó khiến anh cảm thấy hÆ°ng phấn và vui vẻ, khiến anh tung tăng nhảy nhót nhÆ° má»™t chú chim sẻ, lÆ°u luyến mãi không rá»i…â€
Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nhìn vá» phÃa khuôn mặt của Má»™c Tá», không kìm được sá» lên chiếc áo khoác mà u Ä‘en trên ngÆ°á»i hắn, mỉm cÆ°á»i: “Có lẽ anh nên mặc đồ mà u xanh lá cây, em nghÄ© nó có thể đẹp hÆ¡n mà u Ä‘en đấy.â€
Má»™c Tá» không để ý đến câu nói đùa của nà ng, tiếp tục lẩm bẩm: “Äáng tiếc là chúng ta đến không đúng lúc, bây giá» chỉ có má»™t mà u trắng, chỉ toà n là tuyết…â€
Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc siết chặt bà n tay của hắn, dịu dà ng nói: “Chúng ta có thể đợi mà . Khi những bông tuyết của mùa đông tan ra, mà u xanh của mùa xuân sẽ đến ngay láºp tức…â€
Mùa đông đã đến, mùa xuân vẫn còn xa ư?
Äây là má»™t câu danh ngôn mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, nó khÃch lệ má»i ngÆ°á»i rằng gian khổ trÆ°á»›c mắt chỉ là tạm thá»i, sau khi những trắc trở nhất thá»i trôi qua, Ä‘iá»u chỠđón chúng ta sẽ là niá»m vui.
Hầu hết những tình huống trong thá»±c tế Ä‘á»u đúng nhÆ° váºy, chỉ có Ä‘iá»u, gian khổ cÅ©ng có nhiá»u có Ãt, khả năng chịu Ä‘á»±ng của má»—i ngÆ°á»i cÅ©ng không há» giống nhau…
Khi Má»™c Tá» còn Ä‘ang say mê vá»›i cuá»™c sống nam canh nữ dệt, Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc chợt phát hiện má»™t bóng Ä‘en di chuyển cháºm chạp Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trong mà n tuyết dà y đặc.
Äó là má»™t ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i lom khom, chân bÆ°á»›c nặng ná», Ä‘ang cháºm chạp Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c! Dá»±a và o dáng dấp và tốc Ä‘á»™ Ä‘i của ngÆ°á»i đó, có thể dá»… dà ng phán Ä‘oán đó là má»™t cụ già , ông cụ vừa Ä‘i vừa ôm má»™t váºt nặng trong lòng.
Ông cụ Ä‘i vá» phÃa má»™t chá»— sâu bên trong đồng ruá»™ng, hÆ°á»›ng đó dẫn đến má»™t rừng cây nhá», trong phạm vi và i chục km đằng sau khu rừng không há» có má»™t ngôi nhà nà o.
NhÆ° váºy, rốt cuá»™c thì má»™t ông cụ xuất hiện ở nÆ¡i hoang vắng ngáºp trong tuyết nà y để là m gì? Chẳng lẽ định Ä‘i du lịch Ä‘Æ°á»ng dà i hay sao? Chỉ đó Ä‘iá»u bây giỠđã là xế chiá»u, đêm đông giá rét cÅ©ng sắp buông xuống. Chẳng lẽ ông cụ muốn má»™t mình Ä‘i bá»™ trong đêm sao?
“Anh nhìn ông cụ kia Ä‘i.†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy khó hiểu, vì váºy lắc lắc cánh tay của Má»™c Tá», chỉ vá» phÃa bóng lÆ°ng của ông cụ ở xa xa.
Má»™c Tá» nhìn vá» phÃa nà ng chỉ, nheo mắt lại: “Có lẽ là má»™t ông cụ Ä‘i thăm ngÆ°á»i thân…â€
“NhÆ°ng anh cÅ©ng biết mà , Ä‘i vá» hÆ°á»›ng đó và i chục km Ä‘á»u là đồng không mông quạnh, ngôi là ng gần đây nhất cÅ©ng cách nÆ¡i nà y hÆ¡n 60 km, nếu ông ấy Ä‘ang Ä‘i thăm ngÆ°á»i thân thì…â€
Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc còn chÆ°a nói hết thì Má»™c TỠđã vá»™i và ng ngắt lá»i, hắn la lên: “Mau lên! Ông cụ bị ngã rồi!â€
Nói xong hắn liá»n kéo Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc chạy vá» phÃa ông cụ, nhÆ°ng nhanh chóng phát hiện không tìm thấy bóng dáng ông cụ đâu nữa. Ông cụ Ä‘i vá» hÆ°á»›ng ở phÃa trÆ°á»›c có má»™t con dốc cao, rõ rà ng là khi Ä‘i đến bá» dốc, cụ không cẩn tháºn bị trượt xuống.
“Chỉ mong ông cụ không có việc gì! Anh hãy chạy trÆ°á»›c Ä‘i!†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc vừa chạy vừa vùng ra khá»i bà n tay của Má»™c Tá» rồi nói.
Má»™c Tá» không nói gì, tăng tốc chạy vá» phÃa trÆ°á»›c, hai chân băng băng nhÆ° gió khiến tuyết trên Ä‘Æ°á»ng bị cuốn lên…
DÆ°á»›i bá» dốc cao, má»™t ông cụ quần áo tả tÆ¡i nằm nghiêng trong lòng Má»™c Tá», chiếc áo bông trên ngÆ°á»i cụ đã bị rách rất nhiá»u chá»—, lá»™ ra những sợi bông trắng đã ngả và ng. Khuôn mặt và ng vá»t của cụ đầy nếp nhăn nhÆ° má»™t tá» giấy bị nhà u nát, đôi mắt vô thần mở to, ngÆ¡ ngác nhìn vá» phÃa hoà ng hôn ở cuối chân trá»i, Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nháºn ra bên trong hốc mắt đục ngầu của cụ đã trà n ngáºp nÆ°á»›c mắt.
Khi Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc Ä‘uổi kịp láºp tức chứng kiến cảnh tượng nhÆ° váºy.
“Ông ấy sao rồi?†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc ngồi xổm xuống, nhẹ giá»ng há»i Má»™c Tá».
“May mà tuyết Ä‘á»ng rất dà y, ông cụ chỉ là không cẩn tháºn lăn từ trên cao xuống, không bị thÆ°Æ¡ng.†Má»™c Tá» trả lá»i.
“Váºy là tốt rồi.†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc thở phà o nhẹ nhõm, “Ông cụ trông có vẻ rất quen, có khi là ở thôn Thanh Tuyá»n đấy. Anh không há»i cụ từ đâu đến sao?†Mặc dù thôn Thanh Tuyá»n không lá»›n, toà n bá»™ nhân khẩu cá»™ng lại cÅ©ng không quá hai trăm ngÆ°á»i, nhÆ°ng vì thÆ°á»ng ngà y Ãt khi ra ngoà i nên Má»™c Tá» và Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc không cách nà o biết mặt tất cả thôn dân trong thôn.
“Ông cụ là ngÆ°á»i ở thôn Thanh Tuyá»n, sống ở phÃa đông của thôn… Anh còn nhá»› ngÆ°á»i trong thôn Ä‘á»u gá»i cụ là Tiết đại gia.†Má»™c Tá» khẽ nói.
“Tiết đại gia, trá»i sắp tối rồi, má»™t mình ông Ä‘i đến đây là m gì?†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc lấy má»™t chiếc khăn trắng ra, vừa cẩn tháºn lau những vết bẩn trên ngÆ°á»i Tiết đại gia, vừa ân cần há»i han.
Chỉ có Ä‘iá»u, dÆ°á»ng nhÆ° Tiết đại gia không nghe thấy nà ng nói, hắn vẫn cứ ngÆ¡ ngác nhìn lên không trung, nhÆ° chìm và o suy tÆ°.
Váºy thì là vì tuổi cao nên nặng tai hay sao? Nhìn dáng vẻ thì chà Ãt cụ cÅ©ng chừng bảy mÆ°Æ¡i tuổi rồi nhỉ?
Khi Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc còn Ä‘ang suy nghÄ©, Má»™c Tá» bá»—ng nhiên mở miệng: “Tiết đại gia… đến để tá»± tá».â€
“Cái gì? Tiết đại gia muốn tá»± tá»?†Bà n tay cầm khăn của Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc không khá»i run lên, hoảng hốt há»i, sau đó nà ng theo ánh mắt của Má»™c Tá» nhìn vá» phÃa mặt đất, lúc nà y má»›i phát hiện bên cạnh Tiết đại gia có má»™t cái ghế đẩu thấp nằm xiu vẹo ở đó, cách cái ghế không xa còn có má»™t sợi dây thừng thô to.
Ban nãy nhìn thấy Tiết đại gia dÆ°á»ng nhÆ° vừa Ä‘i vừa ôm má»™t váºt gì đó rất nặng, thì ra chÃnh là cái nà y.
Ghế đẩu, dây thừng, rừng cây, cụ già , hoà ng hôn.
Có thể dá»… dà ng phán Ä‘oán mục Ä‘Ãch của Tiết đại gia khi đến nÆ¡i nà y.
“Tiết đại gia, ông…â€
“Không có tác dụng đâu, từ đầu đến cuối ông ấy chỉ nói má»™t đâu, đó là khi anh vừa má»›i dìu ông ngồi dáºy, ông nói: hãy để tôi chết Ä‘i. Sau đó không há» nói gì nữa, chắc là ông ấy quá mệt má»i, không còn hÆ¡i sức để nói nữa rồi.â€
“Tại sao lại nhÆ° váºy… Con cái của ông ấy đâu?†Âu DÆ°Æ¡ng Lục Sắc nhÃu mà y, thì thà o há»i.
Con cái… DÆ°á»ng nhÆ° hai chữ nà y có má»™t ma lá»±c khổng lồ, vẫn luôn ở trong trạng thái si ngốc, vừa nghe được hai chữ nà y, Tiết đại gia láºp tức trợn hai mắt lên, cả ngÆ°á»i bắt đầu ưỡn ra, hai tay quá» quạng lung tung, bắt đầu dốc sức giãy dụa.
“Các ngÆ°á»i tránh ra, hãy để cho tôi chết Ä‘i…â€
Hoà ng hôn dần kết thúc, mà n đêm đang lặng lẽ buông xuống.
Những cÆ¡n gió đêm nay dÆ°á»ng nhÆ° vô cùng thê lÆ°Æ¡ng…
Tà i sản của conem_bendoianh