26-02-2008, 11:58 AM
Tìm ngưá»i iu
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 98
Thá»i gian online: 4 giá» 42 phút 58 giây
Thanks: 7
Thanked 7 Times in 6 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh - New: Quyển 6
Tà i sản của thienta
Last edited by thienta; 07-03-2008 at 12:30 PM .
03-03-2008, 10:20 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 01. Diễm ngộ
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : vmvm
Biên táºp : docconhan17
Nguồn: Tà ng thư viện
Phong Nguyệt quốc, năm mươi năm trước sau khi xảy ra việc loạn lạc Thương thị, ná»™i loạn không ngừng, là m cho Thương thị bị tru di cá»u tá»™c. Trước kia Thương thị là má»™t đại gia tá»™c ở Phong Nguyệt quốc, giỠđã bị tru diệt hết.
Tráºn chiến tranh già nh ngôi vị xảy ra 3 năm trước cà ng là m cho tình hình loạn cà ng thêm loạn. Cuối cùng cục diện được khẳng định bởi thắng lợi cá»§a Tư Äồ thế gia, má»™t hoà ng mạch má»›i. HỠđã đưa vị hoà ng tá» trẻ tuổi, đứa con hoang cá»§a vị hoà ng phi xuất thân từ chốn nhân gian lên chấp chÃnh, lấy niên hiệu là Thuáºn Thiên, nhưng vị hoà ng đế mưá»i ba tuổi nà y không thể độc chÃnh. Theo luáºt cá»§a Phong Nguyệt Quốc, ngưá»i đủ mưá»i sáu tuổi má»›i được coi là thà nh niên, có quyá»n dá»± và o việc lá»›n trong tá»™c.
Tư Äồ Nghiệp tá»± phong “Nhiếp ChÃnh Vươngâ€, can thiệp chuyện triá»u chÃnh. Tuy không công khai tạo phản, nhưng mưu đồ cá»§a hắn thì ai cÅ©ng biết. Triá»u thần dù bất mãn nhưng chỉ biết háºn chứ không dám nói ra.
Sau cuá»™c chiến loạn là m hao binh tổn tướng thì thiên hạ tạm bình ổn. Giá» Ä‘ang là lúc cần tìm văn nhân để xây dá»±ng lại quốc gia. Thuáºn Thiên năm thứ 3, triá»u đình mở lại kỳ thi khoa để tuyển nhân tà i, ngưá»i tham gia nưá»m nượp như trẩy há»™i.
********
Ãnh trăng non treo lÆ¡ lá»ng, chỉ còn cách Lạc Thà nh khoảng ba dặm nhưng Vương Nhạc Nhạc đã buồn ngá»§ dÃp cả mắt. Tuy nhiên, hai chân hắn vẫn phải bước tiếp không ngừng. Khuôn mặt non choẹt, búng ra sữa trông rất tuấn tú cá»§a hắn giá» trông khá má»i mệt. Tuy nhiên, khóe miệng thỉnh thoảng treo má»™t nụ cưá»i khinh ngạo, phá»›t Ä‘á»i. Nếu có ai đó trông thấy hắn lúc nà y, chắc chắn sẽ phải nhảy chồm lên mà hét: “Ngưá»i đâu mà xinh thế!â€.
Thá»±c ra đã lâu rồi hắn không còn là con nÃt nữa. Hắn đã mưá»i sáu tuổi rồi còn gì, ngưá»i cao đến má»™t mét bẩy lăm, không vạm vỡ nhưng cưá»ng tráng, trông tháºt tuấn tú vá»›i bá»™ áo mà u xanh nhạt, cùng vá»›i má»™t túi đựng đầy sách Ä‘eo sau lưng. Trong đó ngoà i bút má»±c ra còn có mấy cuốn cấm thư quý hiếm và dụ như “Minh Nguyệt Các ÄÃch Nữ Nhânâ€, “Cung Äình Bà Sá»â€, “Tiểu Äà o Hồng Tá»± Truyệnâ€.
“Mẹ kiếp, lÅ© trá»™m ngá»±a đáng chết, hại ta phải lết bá»™ hÆ¡n hai trăm dặm như thế nà y. Chúng bây mà để ta bắt được thì biết mùi ‘Cá»±c lạc tán’, hehe! Mặc kệ nó là nam hay nữ, cứ trói và o gốc cây, ép má»—i đứa uống má»™t viên, à không, hai viên, khà khà ! Cho tụi bây sống không được, chết không xong. Nếu không kịp giao hợp thì chắc chắn sẽ nổ tung huyết mạch mà chết. Từng ngụm máu đỠsẽ phun ra giữa đưá»ng, từng đám... từng đám! Cảnh tượng nà y đã lắm đây! Khà Khà !â€.
Không ai ngá» rằng, đằng sau vẻ mặt non trẻ và anh tuấn đó lại là những suy nghÄ© độc ác như váºy.
Gió đêm vi vu giữa những hà ng cây trong bóng tối, thổi tung quần áo và mái tóc dà i, hắn đột nhiên mở to mắt. Äôi mắt sáng rỡ má»™t cách mê ngưá»i nhưng lại láo liên nhìn qua nhìn lại. Trong bóng tối dà y đặc, không thấy ai, hắn vá»™i vã chạy đến má»™t gốc cây to bên lỠđưá»ng. Sau đó là tiếng nước lách tách liên hồi cùng tiếng huýt sáo cùng lúc phát ra sau rặng cây. Vương Nhạc Nhạc thở phà o thoải mái: “Äã quá!â€.
Chỉnh trang lại xiêm y, hắn vươn ngưá»i qua lại, vẻ mệt má»i như đã tiêu biến hoà n toà n, chỉ còn nụ cưá»i lưá»i nhác vẫn thưá»ng trá»±c trên môi.
“à cà ?†Hắn nghe có tiếng ngưá»i truyá»n từ trong rừng sâu ra, tÃnh tò mò khiến hắn từ từ lần đến nÆ¡i phát xuất âm thanh.
********
“Ha ha! Con mẹ nó may quá, chưa đến Lạc thà nh đã bắt được con nhỠđẹp như thế nà y! Nhị đệ, cái nà y để ta thá» trước nghen!â€
“Äại ca, huynh vô lý tháºt! Lần nà o cÅ©ng là huynh già nh trước, lần nà y để cho đệ “uống†nước nhất, cô nương nà y vẫn còn là xá» nữ, là m ả má»™t lần, nhất định khoái lạc mưá»i năm, đệ nháºn ra mà .â€
Vương Nhạc Nhạc đến gần, cách bá»n chúng không quá năm trượng, trăng non mỠảo nhưng vẫn chiếu sáng xuyên qua rừng cây, hiện rõ hình ảnh cá»§a bá»n chúng. Hai tên Ä‘ang nói chuyện khoảng hÆ¡n ba mươi tuổi, đầu dÆ¡i mắt chuá»™t, sắc mặt và ng vá»t, thân cao khoảng má»™t mét năm mươi sáu, lại còn gù lưng.
PhÃa sau bá»n chúng là má»™t nữ tá» mặc hắc y, tóc Ä‘en rối bù, nhìn không rõ gương mặt, nhưng thân hình dà i đẹp nõn nà , đưá»ng cong hiện rõ. Bá»™ quần áo Ä‘en đó có dÃnh máu Ä‘en, y sam rách rưới, lá»™ ra phân ná»a bụng, da thịt trắng như tuyết, miệng không ngừng rên rỉ, như khóc như than, không ngừng uốn éo trên mặt đất. Vương Nhạc Nhạc biết rõ đây là triệu chứng cá»§a việc bị trúng phải xuân dược, ngoà i ra trên ngưá»i nà ng đó còn có ná»™i thương nghiêm trá»ng.
Hắn thầm chá»i “Mẹ nó, cùng đức tÃnh vá»›i lão quá»· nhà ta, có gì mà tốt chứ, nếu không là m dâm tặc hái hoa, lão quá»· đó sao thân tà n ma dại như bây giá». Nhưng vá» phương diện hái hoa mà nói, lão đã nghiên cứu chế ra không Ãt xuân dược hại ngưá»i, nếu không phải dương căn bị ngưá»i ta cắt mất, không biết bao nhiêu mỹ nữ đã bị lão hại rồi.â€
Hán tỠở ngoà i nói: “Lân SÆ¡n Tam Thá» chúng ta sống vá»›i nhau đến giá» không phải dá»…. Ai da, ta thân là m đại ca hôm nay đà nh nhưá»ng cho đệ váºy, mau hà nh sá»± Ä‘i, con nhỠđó chịu hết nổi rồi, cái thứ ‘Hắc Dạ Hoa Vương Hợp Hoan tán’ nà y quả là danh bất hư truyá»n.â€
Tên còn lại mừng rỡ, đáp: “Ha ha, Ä‘a tạ đại ca, tiểu đệ nhất định không quên ân tình cá»§a đại ca.â€
“Hợp Hoan tán? Hắc Dạ Hoa Vương?†Vương Nhạc Nhạc bắt đầu ưu phiá»n: “Cái danh xưng Hắc Dạ Hoa Vương cá»§a lão quá»· quả là có danh khÃ, như lão từng nói qua xuân dược sá» dụng trong giang hồ tám phần mưá»i là do lão nghiên cứu chế tác ra, bất quá ‘Hợp Hoan tán’ cá»§a lão vẫn còn thua xa lắc ‘Cá»±c Lạc tán’ cá»§a ta.â€
Ở giữa trà ng đột nhiên sinh biến cố, lão nhị vừa định nhà o vá» phÃa nữ nhân thì đã bị Ä‘iểm huyệt đạo, bèn tức giáºn quát: “Äại ca, huynh có ý gì đây?â€
“à gì à ? Dám tranh vá»›i lão tá» sao, ngươi không muốn sống rồi, ngươi không biết lão tam vì sao mà chết sao? Ha ha, không sai, cÅ©ng giống như hôm nay váºy, dám tranh trước sau vá»›i ta! Là m sao mà có thể nhưá»ng má»™t nữ nhân xinh đẹp như thế nà y chứ? He he...â€
Bà n tay cứng như sắt cá»§a Lão đại nắm chặt lấy cổ cá»§a hắn, bá»™c lá»™ biểu tình hoà i niệm, nói: “Sát lão tam là vì Lưỡng Hà bang bang chá»§ phu nhân, bất quá nữ nhân đó không bằng má»™t phần mưá»i nữ nhân ngà y hôm nay, do đó ngươi phải chết!â€
Lão nhị đột nhiên cảm nháºn hồn thân phát lãnh, giống như bị độc xà xiết cổ váºy, nhãn châu lồi ra ngoà i, sức lá»±c từ từ tiêu thất cùng những giá» phút cuối cùng cá»§a tÃnh mệnh. Lão đại cưá»i âm lãnh má»™t tiếng, gia tăng sức lá»±c cá»§a cánh tay, bóp vỡ vụn yết hầu hắn. Lân SÆ¡n lão nhị giá» giống như bùn, má»m oặt trên cá», chết không nhắm mắt, kết thúc cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngá»§i nhưng đầy tá»™i ác.
Vương Nhạc Nhạc đột nhiên muốn thiếu nữ trên mặt đất, tò mò muốn biết mỹ nhân nà y đẹp đến cỡ nà o mà có thể khiến cho huynh đệ bá»n há» thá»§ túc tương tà n.
Hán tỠđó tâm tình cá»±c sướng, cuối cùng thì không còn ai tranh già nh nữ nhân Ä‘ang nằm đó vá»›i gã nữa, gã có thể an tâm hưởng thụ rồi. Hắn đắc ý cưá»i lá»›n, cởi bá» quần áo, để lá»™ thân ngưá»i đầy xương gá»›m ghiếc, chiếc lưng gù hiện ra rõ rà ng. Vừa chuyển thân, đột nhiên phát hiện má»™t thư sinh có gương mặt tuấn mỹ, diện má»™t bá»™ áo xanh lam, mang sau lưng má»™t túi sách nhá», vừa cưá»i vừa bước đến gần hắn.
Vị thiếu niên đó có bá»™ dạng rất khả ái, tuấn tú, có gì đó phiêu dáºt, nhưng có vẻ không phải là ngưá»i biết võ công.
Nhưng tại vì sao hán tỠđó lại cảm thấy sợ hãi? Gã nghÄ© không thông, nhìn nụ cưá»i trên khuôn mặt cá»§a thiếu niên, má»™t kẻ hung bạo như hắn cÅ©ng không thể nổi cÆ¡n thịnh ná»™, đột nhiên muốn cưá»i trả lá»… ngưá»i thiếu niên đó. Lá»… mạo? Cưá»i mỉm? Trá»i hỡi, má»™t ngưá»i giết ngưá»i không ghê tay như lão đại cá»§a Lân SÆ¡n Tam Thá» sao lại muốn đáp lá»…, mỉm cưá»i chứ? NghÄ© không thông thì thôi, dù sao thì hắn cÅ©ng cưá»i mất rồi. Tuy nụ cưá»i rất khó coi, tháºm chà như nhát ngưá»i ta, nó cÅ©ng là má»™t nụ cưá»i. Hà m răng nhá»n hoắt, và ng khè lá»™ ra dưới ánh trăng là m cho Vương Nhạc Nhạc khẽ nhăn mà y, thầm than: “Cưá»i gì mà xấu thế!â€
Nhạc Nhạc rảo bước vá» phÃa hắn, năm bước, bốn bước, rồi ba bước… hán tá» bất ngá» thét lên, vá»™i lui lại hai trượng, thở hà o hển như trâu, gầm gừ tá»± bảo mình “Ngưá»i nà y cổ quái tháºt, rõ rà ng là hắn không há» biết võ công, nhưng sao lại có thể đến gần ta má»™t cách vô thanh vô tức như váºy? Quả là tà đạo!â€. Gã kinh khá»§ng trừng mắt nhìn Nhạc Nhạc, há»i: “Ngươi, ngươi là ai?â€
Nhạc Nhạc bất mãn nhìn dáng vẻ cá»§a hán tá» thầm nghÄ©: “Quả nhiên là tên hái hoa tặc chuyên nghiệp, khinh công không tệ, nhưng là m gì mà hãi hùng váºy, bá»™ nghÄ© rằng ta muốn cưỡng bức ngươi sao?â€.
Nhạc Nhạc không thèm chú ý đến gã nữa, táºp trung quan sát vị hắc y thiếu nữ nằm trên đất, thấy nà ng mà y ngà i như liá»…u rá»§, đôi mắt có hà ng mi rõ rà ng, cong vút, sắc sảo hấp dẫn vô cùng. Do trúng phải xuân dược nên ánh mắt nà ng trà n trá» dục vá»ng. Chiếc mÅ©i nhá» xinh thanh tú thở ra từng là n hương nhẹ. Äôi môi đỠhồng mấp máy khêu gợi dục tÃnh, hà m răng cắn nhẹ. Bà n tay trắng như ngá»c luồn và o mái tóc xõa dà i tán loạn, trông cà ng thêm dâm mỹ phong tình. Cổ nà ng lá»™ ra là n da trắng muốt như băng tuyết, dụ hoặc không thể hình dung. Ngá»±c nà ng nhấp nhô theo nhịp thở dồn dáºp, mông tròn eo nhá» là m động lòng ngưá»i, thân ngưá»i dà i đẹp, áo ngoà i vốn đã bị nà ng vò bứt rÆ¡i mất lá»™ ra vùng ngá»±c trắng hồng, tinh tế đẹp đẽ ...
Vì sao lại xuất hiện má»™t thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần như váºy ở đây? Nhạc Nhạc không khá»i nuốt nước bá»t thèm thuồng, nhìn thấy nà ng thở rất gấp, mặt lại đỠbừng, cá»™ng thêm ná»™i thương trầm trá»ng nếu không kịp “giải cứu†thì chỉ sợ là sẽ tổn hại đến tâm thần, khiến má»™t thiếu nữ thiên kiá»u bá mị trở thà nh kẻ loạn trà thì quả tháºt là đáng tiếc.
Hán tỠđó thấy Nhạc Nhạc không thèm lý đến mình, lá»a giáºn liá»n bốc cao ba trượng, sá»± giáºn dữ lấn át cả ná»—i sợ, quát lá»›n: “Tiểu tặc thối, còn không mau cút, nếu không ta sẽ khiến ngươi chết không có đất mà chôn!â€.
Nhạc Nhạc trợn mắt nhìn hắn, lầu bầu nói: “Ấy, cái khẩu thần công nà y sao mà nổ lắm lá»i thế, từ lúc xuất hiện đến giá» ta có nói lá»i nà o đâu, sao lão cứ già nh hết chá»— cá»§a ta thế!â€
Thanh âm đáp lại như từ trong lòng đất phát ra, cưá»i xòa đáp: “Vặt sạch lông hắn Ä‘i, cÅ©ng đâu có sao đâu mà ! Ài, đến lúc đó thì thế giá»›i nà y thanh tÄ©nh yên là nh rồi!â€
Nhạc Nhạc đà nh phải gáºt gáºt đầu, thốt: “Ài, đà nh phải tá»± mình ra tay mất rồi!â€
Hán tá» thấy Nhạc Nhạc lầu bầu tá»± nói vá»›i chÃnh mình, không hỠđể hắn và o mắt, bèn tức Ä‘iên cả ngưá»i, mặc kệ đông tây nam bắc, hét lá»›n má»™t tiếng, cá» chưởng đánh tá»›i. Nhạc Nhạc bá» hòm sách xuống đất, nhặt lấy má»™t nhánh cây ở bên cạnh, đón đòn Ä‘ang đánh tá»›i. Hán tỠđó láºp tức biến chưởng thà nh quyá»n, phát ra má»™t Ä‘oà n hắc phong. Quyá»n phong mà u Ä‘en kèm theo mùi tanh tưởi phát ra tiếng “suy†má»™t cái đã lao thẳng đến giữa ngá»±c cá»§a Nhạc Nhạc. Không khà xung quanh liá»n chấn động.
Nhạc Nhạc than thầm: “Hắc Phong quyá»n quả là lợi hại! Nếu để hắn đánh trúng, nhất định toà n thân sẽ biến thà nh con chuá»™t Ä‘en thui thối rùm! Lân SÆ¡n Tam Thá» quả tháºt có chút danh tiếng.â€
Hán tỠđánh ra má»™t quyá»n, lòng thầm đắc ý, nghÄ© bụng: “Bằng má»™t pho Hắc Phong quyá»n pháp đã tung hoà nh trên giang hồ hai mươi năm nay cá»§a ta, xem tên thư sinh yếu Ä‘uối như ngươi cá»± lại như thế nà o. Chỉ tiếc cho má»™t tên nam tỠđẹp đẽ thế nà y! Nhưng vì vị mỹ nữ nằm trên mặt đất kia, cho dù là ông già ta có đến ta cÅ©ng giết chứ không nể mặt.â€
Quyá»n nà y hắn váºn tá»›i mưá»i thà nh công lá»±c, má»™t Ä‘i không quay lại, đánh là dứt Ä‘iểm. Hắn không ngá» mắt mình tá»± nhiên hoa lên, lam y tiểu tá» Ä‘ang đứng sá» sá» trước mắt hắn đột nhiên biến mất, tiếng cưá»i đắc ý cá»§a y đột nhiên vang lên từ phÃa sau lưng: “Quyá»n hay, nhưng cháºm quá!†Lá»i cá»§a Nhạc Nhạc rất dá»… nghe, nhưng trong lòng gã thì không ngừng rá»§a xả “Con mẹ nó, Ä‘á»i nà y là cái quá»· gì thế? Lão tá» chưa từng chánh thức động thá»§ vá»›i ai bao giá» mà đã gặp phải độc chưởng nà y rồi!â€
Äòn đánh vừa rồi cá»§a hán tá» tuy không thà nh công, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lâu năm đã khiến hắn nhanh chóng quyết Ä‘oán, quát lên má»™t tiếng, xoay nhanh ngưá»i, toà n lá»±c triển khai Hắc Phong quyá»n. Nhưng Nhạc Nhạc dưới quyá»n phong cá»§a y lại giống như con hồ Ä‘iệp mà u xanh lam, tung bay múa lượn giữa những đợt mưa gió cuồn cuá»™n. “Giữa vạn cánh hoa rÆ¡i, má»™t phiến lá không chạm†chÃnh là “Hoa Gian VÅ© Bộ†thân pháp. Hán tá» xấu xà cà ng đánh cà ng kinh hãi, bá»™ pháp quá»· gì mà cao minh thế nà y? Äiá»u nà y khiến hắn quyết tâm trừ khá» Lam y tiểu tá».
Nhạc Nhạc thấy quyá»n pháp cá»§a hắn rất khẩn máºt, không thể không dùng cà nh cây là m kiếm, xá» ngay ra má»™t bá»™ kiếm pháp duy nhất mà gã đã há»c được tên gá»i “Loạn Hoa Trảmâ€. Sau khi há»c xong kiếm pháp nà y, lão quá»· có nói qua, trong tương lai khi lăn lá»™n trong giang hồ, nếu không gặp phải lúc bất đắc dÄ© thì tuyệt đối không được sá» dụng kiếm pháp nà y. Äó là vì đây là kiếm pháp là m chiêu bà i cá»§a lão, chỉ cần ngưá»i có kiến thức nhìn qua thì sẽ biết ngay xuất xứ cá»§a nó.
Sợ ngưá»i ta nháºn ra, chÃnh là vì lão quá»· chÃnh là “Hắc Dạ Hoa Vương†Hoa Thiết Thương, hai mươi năm trước chÃnh là tên hái hoa tặc lừng danh trên giang hồ, đứng đầu “Dâm tặc bảngâ€.
“Tiệm hoa loạn dục mê nhân nhãnâ€, nhánh cây nhá» nhoi trên tay bất ngá» hóa thà nh ngà n vạn huyá»…n ảnh, tá»±a như hoa rÆ¡i sương phá»§, thanh thoát như nước, cuồng loạn như hoa, dà y đặc như sương vụ. Công thế cá»§a hán tá» còng lưng do đó cÅ©ng cháºm hẳn lại, kinh hãi thét lên “Loạn Hoa Trảm?â€
Nhạc Nhạc khổ sở mắng “Lão quá»· chết toi, cái nà y quả là không gạt ta, má»›i vừa xuất hai đưá»ng kiếm, đã bị ngưá»i ta nháºn ra rồi!â€. Hắn “hừ hừ†không là gì đến hán tá» lưng còng kia, kiếm trong tay cà ng lúc cà ng khẩn máºt và mỹ lệ.
“Loạn Hoa Trảm†tổng cá»™ng có chÃn thức, má»—i thức gồm chÃn chiêu, chÃn lần chÃn tám mươi mốt chiêu, cương nhu Ä‘á»u có đủ, lúc thi triển đẹp mắt như dáng thu, hoa lệ dị thưá»ng. Năm xưa, Hoa Thiết Thương sau khi dá»±a và o kiếm pháp nguyên bản cá»§a “Hoa Cốc phái†để sáng tác ra “Loạn Hoa Trảmâ€, thì má»—i bá»™ vị Ä‘á»u truy cầu ảo ảnh, ưu mỹ mà quên Ä‘i mục Ä‘Ãch chÃnh cá»§a kiếm pháp chÃnh là dùng để giết địch. Do đó, dù kiếm pháp đáng được kiệt và o hạng nhất, lại rÆ¡i và o loại hai. Nhưng năm xưa lão ta chÃnh vì dùng thứ kiếm pháp nà y mà là m mê mẩn biết bao thiếu nữ giang hồ. Ngưá»i nà o từng nhìn qua kiếm pháp nà y thì Ä‘á»u không thể quên được.
“Hoa bất túy nhân nhân tá»± túy - Hoa không say mà ngưá»i đã tá»± say†kiếm ảnh lúc cháºm lúc nhanh, như ảo như tháºt, hán tá» gù dưá»ng như Ä‘ang bị say, bá»™ pháp đại loạn, song quyá»n không còn biết đánh và o chá»— nà o nữa. Mắt hắn cháºp chá»n nhìn nhánh cây, nó bất giác đến rất gần, hiện lên rõ rà ng, có thể thấy rõ từng dấu vết. Nguyên nhánh cây nà y được múa lên biến thà nh mỹ lệ như váºy, hắn tá» không thể nà o ngá». Hắn từ từ tiếp nháºn nhánh cây đâm lút và o mi tâm, nhìn lại má»™t lần nữa ở cá»± li tháºt gần vẻ tuyệt mỹ cá»§a nó… để rồi, nó trở thà nh ý thức cuối Ä‘á»i cá»§a hắn!
Nhạc Nhạc hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, vuốt mồ hôi trán, chá»i um lên: “Cái tên quá»· cứng đầu sống dai nà y, phải dùng biết bao là chiêu thức thế nà y. Lão quá»· già nói không sai, Loạn Hoa Trảm đúng là thứ kiếm pháp nhị lưu, Ä‘em đối phó vá»›i má»™t tên ngốc hạng hai thế nà y mà phải dùng quá nhiá»u chiêu, nếu bá»™ pháp cá»§a ta không há»c thà nh rồi thì đã sá»›m chết nhăn răng dưới độc quyá»n cá»§a hắn rồi. Cà ng nghÄ© cà ng nhá»› lão quá»·, lần nà y Ä‘i thi xong phải mau vá», giang hồ quả là hung hiểm! Nếu không thì lão quá»· sao bị cắt mất ‘tiểu đệ đệ’ như váºy? Chân thì bị mất má»™t cái, mặt thì bị há»§y dung nhan, à i, tháºt là khổ cho lão quá»· già cá»§a ta!â€
Bất quá hắn chá»i mà quên mất rằng cái bá»™ pháp “há»c được†đó cá»§a hắn cÅ©ng chÃnh là do “lão quỷ†dạy mà thôi !
********
Thiếu nữ Ä‘ang nằm trên mặt đất chợt phát ra tiếng rên rỉ câu hồn hút phách lôi kéo gã khá»i muôn trùng chá»i bá»›i lảm nhảm. Cái yếm nhÅ© cá»§a nà ng đã bị vứt bá», lá»™ ra bầu ngá»±c tròn trắng vút cao như núi, cưá»i ngạo thế nhân, trên tòa ngá»c phong đó có Ä‘Ãnh hạt trân châu là m say lòng ngưá»i.
Nhạc Nhạc ôm trá»n vị thiếu nữ má»m mịn và o lòng, khẽ há»i: “Tá»· tá»·, để ta giải độc cho nà ng nhé?
Há»? Không hồi đáp à ? Không hồi đáp có nghÄ©a là mặc nháºn. Mặc nháºn thì tức là đáp ứng, váºy tốt rồi, ta sẽ thể hiện phong phạm cá»§a hiệp giả, nhưng giải độc liệu thương mà không … giải y thì không được rồi! Ãi chà … da dẻ mịn láng trắng trẻo thế nà y, lại … thÆ¡m quá nữa !â€
Tháºt đúng là vô sỉ, đê tiện ! Con ngưá»i ta trúng phải xuân dược, thần trà không thông thế nà y, còn biết gì mà nói nữa ?
Thiếu nữ bị Nhạc Nhạc ôm và o lòng, giống như kẻ Ä‘ang ngá»™p nước vá»› được khúc cây to, cÆ¡ thể nóng ran, sá»±c nức mùi hương, liá»n như con rắn quấn chặt lấy hắn. Mùi hương trinh nữ không ngừng tá»a ra tấn công và o khứu giác cá»§a hắn, chân khà bên trong cÆ¡ thể cá»§a Nhạc Nhạc bắt đầu vượt khá»i tầm không chế, cả ngưá»i hắn nóng ran. Hắn thá»§ thỉ “Ngoan nà o, ngoan Ä‘i cưng … đây là dạng nữ nhân nà o thế, tại sao ‘Ngá»± Nữ Tâm Kinh’ trong cÆ¡ thể ta lại đột nhiên không chịu sá»± khống chế cá»§a mình nữa, tá»± động váºn khà thế nà y, không biết chân khà trong ná»™i thể cá»§a mình có biết phát hiện ra mùi vị cá»§a cá»±c phẩm mỹ nhân không nữa?â€
Nhạc Nhạc động tình hôn ngấu nghiến lên đôi môi hồng nhuáºn nhá» nhắn cá»§a thiếu nữ, cuốn lưỡi đượm hương quyện chặt và o nhau, tả thá»§ sá»›m đã không yên pháºn xoa nhẹ thân thể nà ng. Hắn hÃt hà má»™t tiếng, lá»™t bá» y phục cá»§a mình, cong ngưá»i xốc tá»›i…
Không biết đã trải qua bao lâu, Nhạc Nhạc vẫn rong ruổi trên cÆ¡ thể kiá»u diá»…m cá»§a nà ng, khi khoái lạc Ä‘iên cuồng sắp đến cá»±c Ä‘iểm, thì váºn chuyển “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†tạm ngừng lại má»™t chút, đưa luồng khà lưu ấm áp từ DÅ©ng Tuyá»n Ä‘i qua ngá»c hà nh, theo đưá»ng lối váºn công cá»§a “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†mà cố gắng khống chế cho váºn chuyển cá»±c nhanh má»™t vòng, sau đó lại cho từ ngá»c hà nh trở vỠ“DÅ©ng đạoâ€.
Lúc nà y cả Nhạc Nhạc và nữ nhân Ä‘á»u nhắm tịt mắt, nếu có ngưá»i nhìn thấy há» thì nhất định sẽ vô cùng ngạc nhiên vì toà n thân hai ngưá»i há» Ä‘ang phát ra luồng sáng nhẹ óng ánh, huyết quản trong thể ná»™i lúc ẩn lúc hiện. Cuối cùng, má»™t cổ khà lưu ấm áp kỳ dị quay trở lại cÆ¡ thể cá»§a Nhạc Nhạc, xông thẳng và o Ä‘an Ä‘iá»n, rồi từ Ä‘an Ä‘iá»n hướng thẳng và o tâm tạng. Huyết quản, kinh mạch ở gần tâm tạng lúc nà y như được gia cố hÆ¡n hà ng vạn lần, mà u sắc cá»§a tâm tạng chuyển dần từ mà u đỠnguyên gốc sang ánh kim sắc nhè nhẹ.
Äây là điá»m báo Ngá»± nữ tâm kinh đã tiến nháºp và o tầng thứ năm vá»›i tiêu chà là “Hoa Chú Kim Tâmâ€.
Nhạc Nhạc từ từ mở mắt, trong mắt phóng ra má»™t đạo kim quang. Lát sau, hắn dần khôi phục lại vẻ bình thưá»ng, khẽ đưa mắt ngắm nhìn mỹ nữ dưới thân Ä‘ang chuyển động hoan nhiệt, có thể nhìn rõ từng sợi tÆ¡ đứng dá»±ng cả lên. Hắn thá» nhìn lên má»™t cây nhá» cách đó mưá»i trượng, thấy rõ má»™t con trúc diệp thanh xà dà i sáu thốn Ä‘ang lò dò bò trên cây. Nhạc Nhạc biết rằng công lá»±c cá»§a mình đã thăng cấp thêm má»™t tầng, trong lòng cảm thấy vô cùng cao hứng, động tác cà ng Ä‘iên cuồng hÆ¡n. Cuối cùng, nữ nhân đó run lên bần báºt má»™t hồi, rồi mãn nguyện ngất Ä‘i.
Nhạc Nhạc ôm lấy mỹ nữ trong lòng, đầu óc vẫn còn nhảy múa loạn xạ. Khuôn mặt mê ngưá»i cá»§a nà ng quả tháºt là má»™t tuyệt tác, lại thêm vẻ kiá»u mị cá»§a nữ nhân má»›i vừa sÆ¡ qua tÃnh giao, là m cho hắn nhá»™t nhạt không yên. Có Ä‘iá»u, khi nhìn thấy hạ bá»™ sưng đỠcá»§a nà ng, lại thêm và i giá»t máu còn Ä‘á»ng lại, đà nh cố gắng ức chế ná»™i tâm Ä‘ang dâng trà o.
Không biết nữ nhân nà y khi tỉnh lại sẽ phản ứng như thế nà o? Bây giá» nên trốn Ä‘i, hay ở lại giải thÃch rõ rà ng vá»›i nà ng? Vương Nhạc Nhạc đắn Ä‘o không biết là m sao cả.
Ngẩng đầu nhìn lên vầng trăng non trên trá»i, Nhạc Nhạc thầm nghÄ© : “Nếu mây che ngược phÃa nà y cá»§a mặt trăng thì ta sẽ… vá»t, còn không thì ta sẽ ở lại!†Kết quả cuối cùng là , vị anh hùng cứu mỹ nhân cá»§a chúng ta ôm lấy ngá»c thể trắng bạch như tuyết ngÆ¡ ngẩn nhìn vầng trăng…
********
Ba năm qua Chung Nhược Tuyết không há» rá»i khá»i Thiên Nhai Giác. Vừa má»›i ra được ba ngà y, thì đã bị hai vị há»™ pháp Tôn Hổ và Trương Dương cá»§a Vạn Lý Minh cùng hà ng chục bang chúng liên thá»§ phục kÃch. Sau khi trúng phải má»™t chưởng Há»a Diệm, nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng thoát khá»i vòng vây cá»§a Vạn Lý Minh.
Nhưng tránh chuối nà o ngỠđạp phân, khi gặp phải hai tên ham hố mỹ sắc trong Lân SÆ¡n tam thá», ná»™i thương cá»§a nà nng bắt đầu phát tác, không thể nà o phản kháng, chỉ còn biết trÆ¡ mắt nhìn bá»n chúng uy hiếp uống Hợp Hoan tán. Nà ng lúc đó đương nhiên là muốn cắn lưỡi tá»± vẫn, nhưng sức lá»±c đâu còn chút nà o nữa.
Lúc nà ng tỉnh lại, cảm giác toà n thân mình không má»™t mảnh vải che thân, lại bị ngưá»i ta ôm chặt, trên bá» mông tròn trịa phong nhuáºn còn có má»™t bà n tay không biết yên pháºn, hai tay nà ng cÅ©ng Ä‘ang ôm chặt lấy eo cá»§a nam nhân đó. Ngưá»i nà y có mùi tháºt thÆ¡m, chỉ muốn được gã ôm mãi thế nà y. Chung Nhược Tuyết bị ý nghÄ© cá»§a mình là m cho giáºt mình, không ngá» tá»± hà o xưng là “Băng tuyết ma nữ†Chung Nhược Tuyết mà lại có ý nghÄ© bất kham nà y sao!
Nà ng đột nhiên nhá»› lại tình cảnh trước khi mê Ä‘i bị hai tên hán tá» xấu già ép uống xuân dược, không biết đây có phải là má»™t trong hai gã đó không? Nà ng láºp tức toát mồ hôi lạnh cả toà n thân, báºt ngưá»i phóng dáºy, dùng thá»§ pháp khoái tốc Ä‘iểm trụ huyệt đạo cá»§a đối phương.
Chung Nhược Tuyết đột nhiên ngẩn ngưá»i, má khẽ á»ng hồng, hô hấp trở nên dồn dáºp… Má»™t nam tá» anh tuấn quá! Má»™t đôi mắt tinh anh mê ngưá»i, Ä‘ang ngẩng nhìn ánh trăng má», miệng mỉm nụ cưá»i đắc ý ngạo Ä‘á»i. Do huyệt đạo đã bị chế trụ, nên y giá» giống như má»™t bức tượng kim đồng, gió phá»›t nhẹ bay, vẻ mặt phát ra nét linh động nhẹ nhà ng. Vừa rá»i khá»i vòng tay ấm áp cá»§a y, nà ng đột nhiên phát giác gió khuya se lạnh, hoảng hồn tóm lấy xiêm y còn vương vãi trên đất.
Trong suốt thá»i gian mặc quần áo, ánh mắt cá»§a nà ng không há» rá»i khá»i Nhạc Nhạc.
Mặc quần áo xong, Chung Nhược Tuyết từ hoảng loạn dần lấy lại bình tÄ©nh, nhìn thấy hai thi thể quen thuá»™c ở phÃa xa, chÃnh là hai hán tỠép nà ng uống Hợp Hoan tán. Trong cÆ¡n thịnh ná»™, nà ng váºn hết mưá»i thà nh công lá»±c, nhiệt khà trong phạm vi hÆ¡n trượng láºp tức hạ xuống hà ng chục độ, những chiếc lá và ng khô rá»i khá»i thân cây tung bay theo gió. Trong là n lá khô tung bay, còn có má»™t đóa hoa tuyết, cánh hoa tá»a ra hà n khà bạch sắc, từ thân ảnh hắc sắc tuyệt mỹ cá»§a nà ng phóng ra. Má»™t đám bạch vụ băng lãnh mang theo luồng khà âm hà n cá»±c lạnh phóng đến tá» thi, khiến thi thể và ng nhợt cá»§a chúng biến thà nh trắng xóa và đông cứng. Äôi mắt cá»§a Chung Nhược Tuyết ngá»i sáng, khẽ phất nhẹ tay, hai cổ thi thể đột nhiên nổ tung, cả xương thịt Ä‘á»u nát bét, má»—i mảnh không còn đến tám lạng, văng tán loạn trên cây rừng như những mảnh băng.
Chung Nhược Tuyết nhìn thừ cả ngưá»i, dưá»ng như ngay cả nà ng cÅ©ng không tin hiệu quả tinh mỹ như váºy: “Ai da! Công lá»±c cá»§a ta luyện tá»›i cảnh giá»›i Tuyết VÅ© Phân Phi từ khi nà o váºy? Gia gia có nói cho dù thiên tư cá»§a ta cá»±c cao, nhưng cÅ©ng phải đến năm bốn chục tuổi má»›i có thể tu luyện được đến cảnh giá»›i nà y†Nà ng vừa mừng vừa nghi hoặc, chạy vá» phÃa Nhạc Nhạc.
Vừa chạy được hai bước, nà ng bất giác cảm thấy hạ thể Ä‘au rát, nhất định là do tên tiểu dâm tặc nà y. Hừ! Vừa nghÄ© nà ng vừa tức giáºn gầm gừ. Nhưng có lẽ ngay cả bản thân nà ng cÅ©ng không phát giác, và o giây phút nà y, nà ng Ä‘ang trà n đầy tiếu ý.
Nhạc Nhạc vừa phát giác mỹ nhân trong tay đã tỉnh dáºy, liá»n sau đó cÆ¡ thể đã không thể cỠđộng được, rồi lại cảm thấy ngưá»i rất lạnh. Tuy nhiên, thứ lạnh hÆ¡n vẫn là lòng hắn, bởi vì nhìn thấy cảnh Chung Nhược Tuyết xá» lý thi thể hai tên kia, xương thịt tan nát, băng đá như mưa. Hiện giá» gã á»›n lạnh đến ná»—i thở cÅ©ng không nổi, bởi vì nà ng Ä‘ang đến gần gã, trên mặt còn mang theo nụ cưá»i tà n ác
Vương Nhạc Nhạc thầm thở dà i: “Ài ! Công nháºn Ä‘á»u là lá»—i cá»§a mặt trăng cả !â€
Hắn hối háºn vì đã Ä‘em mặt trăng ra mà đánh cuá»™c. Kỳ tháºt mặt trăng chỉ bị hắn ép đánh cuá»™c thôi, chứ ai lại để hắn nhìn mòn vẹt cả mặt ra như thế?!
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by Tiểu Dê; 05-04-2011 at 02:20 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
07-03-2008, 12:51 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 02. Ma nữ
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : vmvm.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Lòng Chung Nhược Tuyết rối bá»i, không biết phải đối diện chuyện nà y như thế nà o. Tên nam tá» tuấn tú đã chiếm hữu thân thể cá»§a nà ng nà y rất kỳ lạ. Gương mặt bình tÄ©nh ấy lại khiến lòng nà ng Ä‘áºp rá»™n rã. Nà ng nhịn không được vá»— và o ngưá»i gã giải khai á huyệt cho Nhạc Nhạc, lạnh lùng há»i: “Ngươi tÃnh danh là gì?â€
Há»i rồi nà ng tá»± hối háºn “Ta sao lại há»i tên hắn là m gì, ta nên trá»±c tiếp giết hắn cho rồi. Kỳ tháºt thì ta chỉ muốn là m rõ đã phát sinh chuyện gì? Công lá»±c cá»§a ta vì sao mà tăng vá»t lên? Ná»™i thương cÅ©ng thuyên giảm Ä‘i chÃn phần mưá»i. Há»i xong rồi sẽ sá»a trị hắn sau váºy. Äúng rồi, ta nên là m như thế!â€
Nhạc Nhạc mỉm cưá»i đáp: “Äệ tên là Vương Nhạc Nhạc, còn tá»· tá»· tên gì?†Bảo mệnh là quan trá»ng, do đó miệng lưỡi phải ngon ngá»t, trong lòng Nhạc Nhạc thầm nghÄ© như thế.
“Hi hi, ta tên là Chung Nhược Tuyết, đệ đệ, tên cá»§a đệ nghe buồn cưá»i quá!†Äáp rồi nà ng lại nghÄ© thầm “Ta sao lại cưá»i thế nà y? Tiểu tặc nà y rõ rà ng là đã há»§y Ä‘i sá»± thanh bạch cá»§a ta, nhất định phải nghiêm khắc đối vá»›i hắn má»›i được!†Hai thái độ đó đấu tranh vá»›i nhau rất quyết liệt trong lòng nà ng.
“Äẹp tá»±a thiên tiên, lạnh như băng tuyết. Tên quả tháºt là đẹp, tá»· tá»· cÅ©ng đẹp nữa!â€
Chung Nhược Tuyết chÃnh là thiếu chá»§ cá»§a Thiên Nhai Giác, ở và o cái thế cao cao tại thượng.
Nhưng khi có ngưá»i nói vá»›i nà ng những mỹ từ như thế nà y, trong lòng lại vui mừng, nụ cưá»i băng lãnh được dung hóa thà nh má»™t đóa tuyết liên, nở rá»™ trong hà n phong lạnh giá. Chung Nhược Tuyết má»›i trở thà nh phụ nhân, xuân ý vẫn còn vương trên đầu mà y cuối mắt, khiến nụ cưá»i đó cà ng tăng thêm vẻ phong tình, đẹp động lòng ngưá»i.
“Miệng của đệ đệ dẻo quẹo thì có, tỷ tỷ có đẹp ở chỗ nà o đâu†Tuy miệng nà ng nói như thế, nhưng gương mặt lại trà n đầy vẻ hân hoan và tự tin.
Luyện được Ngá»± Nữ Tâm Kinh đến tầng thứ năm “Hoa Chú Kim Tâmâ€, ngôn ngữ đưá»ng máºt trá»i phú cho Vương Nhạc Nhạc theo đó cÅ©ng tăng lên má»™t thà nh. Tuy nhiên, cụ thể thế nà o thì ngay chÃnh bản thân gã cÅ©ng không biết.
Lão quá»· sư phụ Hoa Thiết Thương cá»§a gã chỉ má»›i luyện được tầng thứ tư, thế mà đã thà nh dâm tặc đệ nhất trên giang hồ, do đó sá»± phát triển sau nà y cá»§a Nhạc Nhạc rất khó mà lưá»ng được.
“Những gì đệ nói Ä‘á»u xuất phát từ chân tâm hết, tá»· tá»· chÃnh là ngưá»i đẹp nhất trong các nữ nhân mà đệ từng gặp qua!â€
Nhìn thấy nà ng cà ng cưá»i cà ng đẹp, Nhạc Nhạc bắt đầu hÆ¡i yên tâm. Nữ nhân khai tâm hết giáºn thưá»ng rất tốt, tiểu mệnh cá»§a gã coi như giữ lại được rồi! NghÄ© váºy hắn liá»n tiếp tục há»i: “Tá»· tá»· có chuyện gì mà sao lại bị hai tên tiểu tặc đó ép uống xuân dược váºy?â€
Thần sắc cá»§a Chung Nhược Tuyết chợt biến đổi, liá»n thở dà i kể lại diá»…n biến má»i chuyện. Sau khi kể xong, nà ng háºm há»±c nói: “Vạn Lý Minh quả nhiên là dám phục kÃch ta. Ta giá» phải quay vá» Thánh giáo, dẫn ngưá»i giết sạch ổ cá»§a chúng không còn má»™t mống!†Không khà chung quanh đột nhiên biến thà nh băng lãnh.
Nhạc Nhạc ngây ngốc nhìn nà ng, một cỠđộng nhỠcũng không, dù có muốn hắn cũng không thể.
Hắn thầm thở dà i: “Nữ nhân nà y quả là lợi hại†Hắn nhá»› lại hai thi thể lúc nãy, háºu quả cá»§a nó vẫn còn gây chấn động và là m nhu nhược tâm linh cá»§a hắn.
Nà ng chợt cưá»i rá»™ lên, nói: “Äệ đệ sợ rồi phải không? Tá»· tá»· lừa ngươi đó thôi!†Má»™t ngưá»i vốn lạnh lùng độc lạt như thế, sao lại có thể trêu đùa lừa ngưá»i thế nà y?
“Nói cho tá»· tá»· nghe nà o, vì sao đệ lại cứu được ta thế?â€
Vương Nhạc Nhạc liá»n “ca†bà i anh hùng cứu mỹ nhân, bắt đầu từ trong khu rừng nhá», lại thêm mắm dặm muối, lá»i lẽ vô cùng sinh động, khiến Chung Nhược Tuyết say sưa như Ä‘ang theo dõi má»™t thiên cố sá»± tháºt hà o hùng, đặc sắc.
Cảm thấy thân hình tuyệt mỹ của nà ng run rẩy, Nhạc Nhạc trong tình huống huyệt đạo không được giải khai, phải cố gắng dùng đủ cách dối lừa Tiểu ma nữ.
Nhưng Ä‘iá»u chá»§ yếu lại chÃnh là Tiểu ma nữ thÃch và tá»± nguyện bị hắn lừa!
Chung Nhược Tuyết ngá»i thấy trên ngưá»i cá»§a Nhạc Nhạc phát ra mùi vị đặc biệt cá»§a đà n ông, thần sắc nà ng bá»—ng chốc giống như ngưá»i say.
Luồng khà tức trên ngưá»i Vương Nhạc Nhạc chÃnh là do tu luyện “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†mà đặc biệt như thế. Nó như xạ như lan, nhè nhẹ chứ không nặng mùi, tùy theo công lá»±c gia tăng thâm háºu mà khà vị nà y ngà y cà ng dà y lên, có công dụng như là má»™t thứ mị dược tối lợi hại trong thiên hạ.
Chung Nhược Tuyết dÄ© nhiên là đã yêu thÃch mùi nà y mất rồi. Không chỉ có mình nà ng thÃch, mà nữ nhân trong toà n thiên hạ khó mà cưỡng được không hoan hỉ khi hưởng thụ mùi nà y. Nó không phải chỉ là má»™t thứ khà vị. Nó còn là má»™t thứ cảm giác!
Nữ nhân là má»™t loại động váºt có cảm giác. Hô hấp cá»§a nà ng vốn đã không còn bình thưá»ng mất rồi! Ngá»c thể cá»§a nà ng đã nhu nhuyá»…n ép lên ngưá»i Nhạc Nhạc. Lòng giá»›i bị trước đây vá»›i nam tá» nà y đã hoà n toà n tan biến sau khi được hắn khoa trương nà ng đẹp như thế nà o. Nà ng không những bị hắn lừa phỉnh, mà còn bị hắn gây xúc động chân tình, ngá»c thể trắng muốt từ từ nóng bừng lên.
Nhạc Nhạc Ä‘em chuyện phải và o thà nh tham gia kỳ thi nói cho nà ng nghe. Tuy nhiên, chuyện hắn là đồ đệ cá»§a Hắc Dạ Hoa Vương thì không hỠđỠcáºp tá»›i. Nhạc Nhạc đột nhiên cưá»i nói: “Tá»· tá»·, toà n thân ta má»i quá, có thể giải khai huyệt đạo cho ta được không?â€
Chung Nhược Tuyết tỉnh dáºy từ trong cÆ¡n mê, phát hiện bản thân mình Ä‘ang ôm chặt thân thể trần truồng cá»§a Nhạc Nhạc, gương mặt khẽ mỉm cưá»i trắng xinh như ngá»c cá»§a nà ng Ä‘ang gục xuống gò ngá»±c trà n trá» sinh lá»±c cá»§a y, liá»n láºp tức đỠmặt, cưá»i nhẹ má»™t tiếng, ánh mắt chá»›p động, mị ý dâng trà o.
Nhạc Nhạc nuốt má»™t ngụm nước bá»t to, trong lòng thầm kêu quái “Thế má»›i đáng là m ngưá»i chứ, nhân gian sao lại có nữ nhân đẹp thế nà y!â€
Kỳ tháºt ba năm trước, ngưá»i trong giang hồ Ä‘á»u gá»i Chung Nhược Tuyết là “Băng tuyết ma nữâ€, còn lén tặng thêm cho nà ng cái mỹ hiệu “Giang hồ đệ nhất mỹ nữâ€.
“Äệ đệ nha! Sá»± thanh bạch cá»§a ngưá»i ta Ä‘á»u trao cho đệ hết rồi, sau nà y đệ muốn đối đãi vá»›i tá»· tá»· như thế nà o đây?â€
Nhạc Nhạc thầm nghÄ© “Không hổ là ma nữ trong giang hồ, có thể tá»± do há»i trước vá» tâm ý cá»§a mình, nếu không?â€
Tuổi cá»§a Nhạc Nhạc tuy còn nhá», nhưng hắn thông tuệ tuyệt luân, hắn hiểu “Khi con gái nhà ngưá»i ta nói vá»›i ngươi câu nà y, rõ rà ng là nà ng đã ngụ ý phải cùng ngươi sống đến hết cuá»™c Ä‘á»iâ€. DÄ© nhiên, hắn cÅ©ng hiểu rõ hà m nghÄ©a những lá»i không nói ra tiếp theo sau đó.
Hắn láºp tức vui mừng đáp: “Tiểu đệ nhất định sẽ chân tâm đối đãi vá»›i tá»· tá»·, chiếu cố tá»· tá»· trá»n cả kiếp nà y!†Cái thứ cao hứng nà y dÄ© nhiên không thể là giả được, có má»™t giai nhân như thế nguyện cùng ngươi cá»™ng tá» nhất sinh, có Ä‘ang nằm má»™ng cÅ©ng phải láºp tức ngồi báºt dáºy mà cưá»i nữa là !
Nhưng mà nói Ä‘i còn nói lại, Thiên Nhai Giác chÃnh là thánh địa cá»§a ma môn đứng đầu hắc đạo. Nà ng là thiếu chá»§ cá»§a Thiên Nhai Giác, nếu không đáp ứng nà ng thì coi như sinh mệnh cá»§a bản thân sẽ sá»›m chầu trá»i, lúc đó nên kiếm cái cây nà o đó treo cổ chết còn sướng hÆ¡n.
“Hừ, đừng có mÆ¡, ai thèm ngươi chiếu cố!†Vừa nói, nà ng vừa vui vẻ giải khai huyệt đạo trên ngưá»i Nhạc Nhạc, hiển lá»™ hoà n toà n vẻ đẹp kiá»u mị cá»§a má»™t tiểu mỹ nhân.
Nhạc Nhạc nhìn thấy liá»n đại động xuân tâm, bảo bối cá»± đại cá»§a hắn từ từ vùng lên, chÄ©a thẳng và o eo cá»§a Nhược Tuyết.
“à da...!†Nà ng trợn mắt nhìn Nhạc Nhạc, nói: “Hiện giá» không thể được, hạ diện cá»§a ngưá»i ta còn Ä‘au lắm!â€
Vương Nhạc Nhạc cưá»i hì hì, cố ý há»i: “Thế chừng nà o thì được?â€
“Äáng ghét, đệ đệ hư! Mau giúp ngưá»i ta mặc y phục, chúng ta và o thà nh nghỉ ngÆ¡i cái đã!â€
Nhạc Nhạc đứng dáºy liá»n phát hiện Nhược Tuyết cao gần bằng gã, má»™t nữ nhân có thân ngưá»i dong dá»ng cao, đùi dà i, da chắc mịn như thế không phải là dá»… kiếm trên Ä‘á»i nà y.
“Ngưá»i đẹp nhá» lụa, Pháºt đạo mạo nhá» bá»™ cà sa!†Nhạc Nhạc tuy là mặc áo xanh thô kệch, nhưng lại toát lên khà chất phiêu dáºt khác ngưá»i, khiến cho Nhược Tuyết nhìn đến ngu ngÆ¡, thầm nghÄ© “Gã đệ đệ quá»· quái nà y cà ng nhìn cà ng thấy đẹp, tương lai thế nà o cÅ©ng là m khổ không Ãt thiếu nữ!â€. Dù là lo lắng cho các thiếu nữ khác, nhưng nà ng không ngá» rằng chÃnh mình cÅ©ng đã sá»›m hãm thân trong vòng tay cá»§a gã rồi!
“Tá»· tá»·, sao lại thẫn thá» như thế?†Nhạc Nhạc đã thu tháºp ổn thá»a, cái túi sách nhỠđược Ä‘eo gá»n gà ng sau lưng.
Sắc mặt Nhược Tuyết á»ng hồng, vá»™i đáp: “Không, không có gì! Ngưá»i ta đói đến không còn chút sức lá»±c nà o đây nà y!â€
Nà ng vừa đỠcáºp, bụng Nhạc Nhạc đã sôi ùng ục, giỠăn tối đã trôi qua lâu lắm rồi, nhưng rất may là Lạc thà nh cÅ©ng ở gần đây.
Nhạc Nhạc nắm cánh tay trắng muốt nhá» nhắn cá»§a nà ng, Nhược Tuyết đột nhiên má»m nhÅ©n dá»±a và o ngưá»i gã khẽ nói: “Äệ đệ, ngưá»i ta Ä‘au quá, Ä‘i không nổi nữa!†Dứt lá»i, nhà o và o lòng gã, ngước mắt tình tứ nhìn lên.
Nhạc Nhạc cưá»i hì hì bảo: “Äể đệ đệ đưa tá»· và o thà nh!â€
Nhạc Nhạc ôm nà ng trong lòng, Nhược Tuyết cà ng chúi đầu sâu hÆ¡n, mặt sung sướng dá»±a và o ngá»±c Nhạc Nhạc, hÃt luồng hương đặc biệt nhẹ tiết ra từ cÆ¡ thể hắn. Thân thể nà ng cà ng lúc cà ng má»m, lặng nghe tiếng gió rì rà o bên tai cùng nhịp Ä‘áºp con tim cá»§a Nhạc Nhạc. Nhạc Nhạc cảm thấy vô cùng ấm áp, lòng không khá»i thầm cảm Æ¡n bá»n mã tặc, cảm tạ bá»n Lân SÆ¡n Tam Thá», cảm tạ lão quá»· sư phụ, rồi cảm tạ ngay chÃnh bản thân mình...
Hắn toà n lá»±c thi triển khinh công, không lâu sau đã đến cá»a thà nh phÃa đông.
********
“Tá»· tá»·, đã đến cá»a thà nh, có muốn xuống không?†Nhạc Nhạc ôn nhu há»i.
“A! Sao lại mau tá»›i thế nhỉ, đệ đệ tháºt là lợi hại!â€
“Ài, trong mắt tình nhân xuất Tây thi!†Khinh công cá»§a Nhạc Nhạc miá»…n cưỡng chỉ và o hà ng nhất lưu, mang túi sách trên lưng, lại ôm má»™t ngưá»i phÃa trước, mà có thể Ä‘i nhanh như váºy, nếu không có ná»™i công thâm háºu, nhất định đã thở hổn hển như trâu rồi!
“Hừ, là má»™t kẻ phong lưu, nếu để ta mất mặt trước mỹ nhân, ta thà tá»± sát! Dù có mệt bở hÆ¡i tai, cÅ©ng ráng cưá»i mà lén thở lấy hÆ¡i thôi!†Nhạc Nhạc thầm nghÄ© rồi báºt cưá»i ha hả.
Vệ binh nÆ¡i cổng thà nh chiếu theo lệ tra há»i, thấy bá»n há» như má»™t cặp thần tiên, nam thì tuấn nhã, nữ thì kiá»u mị, trong lòng vô cùng hâm má»™. Bất quá má»i ánh mắt Ä‘á»u táºp trung trên mặt Chung Nhược Tuyết, tròng mắt như muốn lá»t ra ngoà i. Nhạc Nhạc ho khan má»™t tiếng, nhẹ giá»ng há»i: “Các vị quan gia, chúng ta có thể Ä‘i qua được rồi chứ?†Thấy nam nhân khác dám trợn mắt nhìn nữ nhân cá»§a mình đến ngây ngốc như váºy, hắn tuy là đắc ý, nhưng trong lòng dÄ© nhiên là không thoải mái chút nà o.
Äôi mắt đẹp cá»§a Nhược Tuyết lúc nà y Ä‘ang say đắm nhìn Nhạc Nhạc, thấy gã phát ghen như thế, liá»n cưá»i khúc khÃch. Tiếng cưá»i đó không có gì là kiểu cách, thế nhưng lại khiến cho bá»n thá»§ vệ choáng váng cả ngưá»i.
Thá»§ vệ thấy Nhạc Nhạc vai mang túi sách, biết hắn là ngưá»i tham gia khảo thà trong năm nay, do đó không dám là m phiá»n, bởi vì hoà ng thượng hiện giá» rất trá»ng thị quan văn, nếu năm nay lỡ gã đỗ đạt cao, nhất định sẽ là m đại quan, cái thứ quân lÃnh tép riu như bá»n chúng không có cách gì sánh được, do đó vô cùng cung kÃnh má»i há» nháºp thà nh.
********
Lạc Thà nh cách hoà ng thà nh khoảng bẩy trăm dặm, nằm ở vị thế phúc địa cá»§a Phong Nguyệt quốc, sau hoà ng thà nh thì nó là tòa đại thà nh đứng ở vị trà thứ hai. Toà n thể ná»n kinh tế, chÃnh trị, văn hóa, quân sá»± trong thà nh Ä‘á»u thể hiện đặc tÃnh cá»§a má»™t đại thà nh thị, nhân khẩu ước chừng sáu mươi vạn, thá»±c tế cuá»™c sống lại phồn hoa hÆ¡n hẳn so vá»›i hoà ng thà nh. Ở phÃa đông thà nh là Lam Hải, đưá»ng thá»§y phát đạt. PhÃa bắc tiếp vá»›i các bá»™ lạc du mục ở thảo nguyên, cùng phát triển mối giao dịch tháºt hòa hảo vá»›i bá»n há». Ở phÃa nam chÃnh là hoà ng thà nh, hai thà nh dá»±a thế ứng phó cho nhau, vá» mặt quân sá»± rất là trá»ng yếu. Hiện giá» quyá»n lá»±c hoà ng đế đã suy yếu, bị Tư Äồ thế gia nhiếp chÃnh, rất nhiá»u chư hầu cá»±c kỳ bất mãn, nhiá»u nÆ¡i li khai tá»± láºp. Lạc thà nh là do vương gia trong hoà ng tá»™c khống chế, trá»ng binh trong tay có mưá»i vạn, gia thần hÆ¡n ba nghìn. Lạc vương gia ở trong chư hầu là lãnh tụ vá» mặt tinh thần, phần lá»›n là vì ông ta là ngưá»i trong hoà ng tá»™c, khiến cho các chư hầu phe bảo hoà ng chỉ cần nghe lá»i là phục tùng. Dù trải qua nhiá»u năm chiến loạn, sá»± tai ương vẫn không ảnh hưởng đến Lạc thà nh, Ä‘iá»u đó khiến cho bách tÃnh cà ng thêm yêu mến Lạc vương gia, Lạc thà nh theo đó cÅ©ng ngà y cà ng phồn thịnh hÆ¡n.
Lạc vương gia có ba con, hai nam má»™t nữ. Do Lạc vương gia chiến tranh lạnh trưá»ng kỳ vá»›i Tư đồ gia, con cái cá»§a y vẫn chưa có quan tước gì, đó là má»™t chuyện hiếm thấy tại Phong Nguyệt quốc. Bất quá cả nhà bên ná»™i bên ngoại cá»§a y Ä‘á»u như váºy, dù không có quyá»n cao chức trá»ng gì, nhưng trong tay lại nắm binh quyá»n, sống má»™t cuá»™c sống vô cùng khoái hoạt.
Trị an cá»§a Lạc Thà nh rất tốt, ban đêm tháºp phần phồn hoa, đèn sáng trưng, ngưá»i Ä‘i xe lại như nước chảy rồng Ä‘i, má»i chuyện cứ như là ban ngà y.
Sau khi Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết tiến và o thà nh, trá»i má»›i tối được mấy khắc, dòng ngưá»i rất đông, rất nhiá»u Ä‘iếm phô vẫn còn mở cá»a bán cho khách. Dưới ánh đèn, quần áo có dÃnh máu và rách lá»— chá»— cá»§a Nhược Tuyết hiện ra rõ rà ng, khiến hắn phải vá»™i dẫn nà ng và o má»™t y Ä‘iếm rất lá»›n trong thà nh.
Äiếm chá»§ là má»™t vị trung niên mỹ phụ, tuổi ước chừng ba lăm ba sáu, ngưá»i dong dá»ng cao, phong thái tao nhã nhìn cÅ©ng khá xinh. Nà ng ta mặc trên ngưá»i má»™t bá»™ váy áo may bằng gấm, áo khoác ngoà i là m bằng voan rất hợp vá»›i cái váy mà u và ng Ä‘ang mặc. Nà ng vừa gặp ngưá»i là cưá»i, dưới ánh đèn trông rất đẹp. Nhạc Nhạc thầm nói “Lúc còn trẻ, nà ng nà y nhất định là mỹ nhân!
Rất may ta đã rá»i khá»i Thạch đầu thôn, nếu không không thể nà o thấy được nhiá»u mỹ nhân như thế trong Ä‘á»i, đặc biệt là Nhược Tuyết cá»§a ta!â€
Trung niên mỹ phụ đã nhiá»u năm buôn bán, do đó ắt phải là ngưá»i rất tinh tế, nhưng lại không hiểu được ánh mắt kỳ lạ cá»§a Nhạc Nhạc. Thấy cạnh Nhạc Nhạc có má»™t tuyệt sắc mỹ nhân Ä‘ang trìu mến nhìn y, bà ta không khá»i đắc ý cưá»i nói: “Tiểu ca quả là tuấn tú, má»›i đến Lạc thà nh hả? Gần đây Lạc thà nh có nhiá»u thư sinh đến quá, để nô gia giá»›i thiệu cho ngưá»i và i bá»™ tuyệt đẹp!â€
Mỹ phụ chưa nói hết câu, toà n thân đã phát lãnh, má»™t luồng á»›n lạnh chạy từ đầu đến chân, má»™t ánh mắt lạnh như băng nhìn như nén chặt nà ng xuống đất, khiến nà ng không khá»i kinh hoà ng, thầm nghÄ© “Ghen gì mà dữ thế, tiếc cho má»™t thân nam tá» tuấn tú dưá»ng kia!â€
Kỳ tháºt Nhược Tuyết không phải ghen, mà chÃnh là vì từ khi bước và o Ä‘iếm tá»›i giá», mỹ phụ không hỠđể nà ng và o mắt, chỉ chăm chăm chá»™p lấy tình lang cá»§a nà ng nói nhăng nói cuá»™i. Là m như thế thì nà ng không tức giáºn sao được? Tuy nhiên, nà ng không thể trước mặt Nhạc Nhạc mà thể hiện vẻ giáºn dữ cá»§a mình, chỉ hừ khẽ vá»›i Nhạc Nhạc, biểu hiện đó không phải là bổn ý cá»§a nà ng. Mỹ phụ quả nhiên không còn nhiá»u lá»i nữa, ná»— lá»±c biểu hiện mình là thương nhân tốt, giúp hai ngưá»i há» xem qua quần áo.
Nhược Tuyết chá»n được má»™t bá»™ tầm sa phượng quần mà u Ä‘en, tÆ¡ tằm như cánh dÆ¡i, lại có nhiá»u cánh, phá»§ dà i xuống chân, che lấy ná»™i y là má»™t cái khố dà i mà u Ä‘en, bên trong ấm áp, bên ngoà i đẹp đẽ, lại thêm má»™t cái dây lưng mà u Ä‘en có viá»n kim tuyến, vừa khÃt vá»›i eo lưng cá»§a nà ng, lá»™ ra bá» mông tròn lẳng.
Nhạc Nhạc cÅ©ng chá»n má»™t bá»™ mà u lam, váºt liệu chế tạo rất tinh mỹ, đưá»ng may sắc sảo. Khi gã từ phòng thá» bước ra, trưá»ng bà o nho nhã như không có gió mà vẫn phấp phá»›i tung bay, vẻ phong lưu tiêu sái không cách gì tả xiết. Mắt Nhược Tuyết và mỹ phụ cùng phóng ra những tia nhìn kỳ dị, khóe miệng cá»§a Nhạc Nhạc thoang thoáng nụ cưá»i cố hữu, nhẹ giá»ng há»i Nhược Tuyết: “Bá»™ nà y có hợp không?â€
“Rất hợp, rất hợp!†Nhược Tuyết gáºt đầu lia lịa đáp. Nhưng rồi nà ng cÅ©ng tò mò há»i: “Äệ nha! Sao đệ cứ chá»n toà n mà u lam thế? Mà u khác không được à ?â€
Xưng hô từ “đệ đệ†chuyển thà nh “đệ nhaâ€, trải qua quan hệ nhục thể quả là có khác!
Nhạc Nhạc đột nhiên cưá»i bà hiểm: “Tá»· tá»·, có tháºt là muốn biết không?â€
Nhược Tuyết lại gáºt đầu liên hồi. Nhạc Nhạc đến cạnh nà ng ká» tai nói nhá»: “Tối nay khi Ä‘i ngá»§ ta sẽ giải thÃch cho nà ng nghe.†Nói xong liá»n hôn nhẹ lên và nh tai trắng mịn cá»§a nà ng.
“Ãi a! Ghét đệ lắm!†Nhược Tuyết bị gã hôn đến bá»§n rá»§n toà n thân, mặt á»ng hồng, đưa mắt lưá»m hắn má»™t cái.
Tháºt ra Nhạc Nhạc rất là nhã nhặn, không muốn nói tháºt vá»›i nà ng, chỉ vì có lần hắn mặc má»™t bá»™
đồ mà u trắng và o thà nh, trên đưá»ng Ä‘i rất nhiá»u nữ nhân nhìn ngÆ¡ ngẩn mất hồn rồi xỉu luôn.
Hắn cÅ©ng không dám nói cho nà ng biết, vì khi tu táºp “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†tất phải cần âm dương giao hợp. Hắn váºn bá»™ bạch y đó Ä‘i và o kỹ lâu, xong việc thì gần hết bá»n ká»· nữ trong đó Ä‘á»u muốn trốn theo hắn.
Hai bá»™ y phục hoa lệ tốn hết má»™t trăm hai mươi ngân tá». Ão đẹp thì mắc tiá»n, nhưng nhá» sư phụ cá»§a hắn chuyên bán xuân dược, thu nháºp rất khá. Khi ra ngoà i, ông ta đã cho hắn má»™t nghìn hai trăm ngân tá», coi đó như má»™t khoản tiá»n tiêu vặt nhá».
Khi bá»n há» rá»i khá»i tá»u lâu lá»›n nhất toà n thà nh thì trá»i đã khuya, Nhược Tuyết nép và o lòng Nhạc Nhạc, chìm sâu và say sưa vá»›i cảnh ý hữu tình, Ä‘i trên con đưá»ng lá»›n ngang qua Lạc phá»§, nhắm hướng Phong Nguyệt khách sạn đến ở qua đêm.
********
“Kiên trì, và i trăm bá»™ nữa là tá»›i Lạc phá»§ rồi, tá»›i Lạc phá»§ là an toà n rồi! An Äịnh Thư, ngươi cần phải gắng lên!†Má»™t thanh niên toà n thân đầy máu, Ä‘i đứng loạng choạng cố lết trên đưá»ng lá»›n dẫn tá»›i Lạc phá»§, máu tươi theo chân gã in trên đưá»ng, rÆ¡i vãi từng giá»t trên ná»n đá xanh. Gã cố tá»± nói vá»›i chÃnh mình, lần nà y đến lần khác, nhất định là phải cố sống Ä‘i đến Lạc phá»§.
PhÃa sau lưng gã có năm đạo hắc ảnh cầm trưá»ng Ä‘ao truy gấp không bá», cá»± li chỉ còn cách khoảng bảy trượng. Chân cá»§a An Äịnh Thư chợt má»m nhÅ©n, té lăn ra giữa đưá»ng, mắt cá»§a gã tứa đầy máu “Lạc phá»§ Ä‘ang ở phÃa trước, đã có thể nhìn thấy tượng thạch sư to lá»›n ở cổng, sao ông trá»i lại trách phạt ta?â€
Bá»n hắc y táºn dụng lúc gã té xuống đã bắt kịp, không nói lá»i nà o, cá» Ä‘ao chém xuống. Má»™t Ä‘ao hung hiểm chưa tá»›i Ä‘Ãch, phÃa sau đã có nhiá»u hắc ảnh chá»±c chá». An Äịnh Thư nằm trong là n Ä‘ao, giống như con thuyá»n con trước sóng dữ, chỉ trong chốc lát nữa thôi nhất định sẽ thuyá»n há»§y nhân vong. Trưá»ng kiếm trong tay không còn chút sức lá»±c nà o để đỠkháng Ä‘ao, chỉ còn hÆ¡n trăm bước nữa là tá»›i Lạc vương phá»§, thế mà ..., má»i chuyện phải kết thúc ở đây rồi. Ãnh mắt gã bình tÄ©nh nhìn Ä‘ao quang chém tá»›i cổ mình, tuyệt vá»ng nhắm chặt mắt, má»™t giá»t lệ nhẹ rÆ¡i như thầm tiếc cho nhiá»u chuyện lá»›n mà gã chưa kịp hoà n thà nh, đặc biệt là nó bao hà m má»™t ý nghÄ©a vô hạn “Tiểu muá»™i, hi vá»ng muá»™i biết rõ cừu địch chân chÃnh cá»§a An gia chúng ta!â€
Nhưng Ä‘ao quang đó không kịp đến cổ cá»§a gã, bởi vì hắn thấy được những đóa hoa tuyết! Trá»i thu là m gì có hoa tuyết? Gã véo mạnh tai mình, xác định đây không phải là má»™ng mị. Quá tuyệt! Trước khi chết lại được nhìn thấy hoa tuyết trong trá»i thu, đây không phải là điá»u hân hạnh lắm sao? Những hắc y nhân Ä‘ang bao vây gã cÅ©ng bị những đóa tuyết hoa nà y là m cho mê hoặc, Ä‘ao trong tay không thể chém xuống được.
Hoa tuyết có thể cứu ngưá»i không? Hoa tuyết không thể! Nhưng lần nà y thì nó thá»±c sá»± đã là m được! Có vẻ như năm ngưá»i bá»n hắc y nhân bị giữ chặt tại má»™t chá»— đó là do má»™t bà n tay nhá» nhắn là m ra theo sau má»™t thứ quỹ tÃch kỳ dị. Trên hắc y cá»§a bá»n chúng lúc nà y Ä‘á»ng lại má»™t lá»›p băng má»ng. Má»™t tráºn gió lạnh thổi qua, những mảnh băng nhá» từ từ rá»›t ra, kéo theo thịt da xương cốt, năm ngưá»i bá»—ng chốc biến thà nh những tá» thi đỠlòm.
Tuy Nhạc Nhạc đã thấy qua thá»§ Ä‘oạn nà y, nhưng đó là đối vá»›i hai xác chết vô hồn. Còn đối vá»›i năm sát thá»§ có võ công đứng và o hà ng nhất lưu nà y, bằng má»™t chiêu mà đã giết sạch, tháºt không thể tưởng tượng công phu đó lợi hại như thế nà o. Bản thân hắn có thể miá»…n cưỡng đối phó bốn tên, nhưng chà Ãt phải hÆ¡n ba trăm chiêu má»›i thá»§ thắng. Còn nếu năm tên cùng và o má»™t lượt, thì hắn có thể chạy thoát là giá»i lắm rồi. Nhạc Nhạc than thầm “Rất may là thu phục được nà ng ở trong rừng, nếu không ta chết còn bi thảm hÆ¡n chúng nữa!†Nhạc Nhạc cà ng nghÄ© cà ng sợ, lòng bà n tay chốc lát đã xuất đầy mồ hôi lạnh.
Kỳ tháºt Nhược Tuyết không quá lợi hại như thế. Tuy là đÃch thân nà ng ra tay, nhưng chân khà đã bị hao tổn rất nhiá»u, nếu không nhỠđánh trong lúc bất ngá» thì không tà i nà o má»™t chiêu diệt gá»n hết bá»n chúng như thế. Nhược Tuyết tá»±a hồ phát giác cái nhìn sợ sệt cá»§a hắn, bèn nhìn hắn mỉm cưá»i, sát khà đại giảm. Nhạc Nhạc chỉ biết cưá»i khổ.
An Äịnh Thư lại nghÄ© năm tên hắc y nhân chết má»™t cái chết rất đẹp. Tuy gã cho rằng cách gây ra cái chết đó quá tà n nhẫn, nhưng lại nhìn những thi thể bị đóng băng đó má»™t cách sững sá» cho đến khi nghe má»™t tiếng ho khẽ.
Nhạc Nhạc chÃnh là ngưá»i lên tiếng đằng hắng, cất giá»ng quái dị nói: “Ầy, vị nhân huynh kia, chúng ta cứu má»™t mạng cá»§a huynh, huynh không muốn nói lá»i gì sao? Và dụ như, cảnh đêm nay tháºt là đẹp, trăng tròn và nh vạnh chẳng hạn!â€. Nhược Tuyết cưá»i lên khanh khách, ánh mắt chan chứa tÆ¡ tình liếc nhìn Nhạc Nhạc.
Mục quang cá»§a An Äịnh Thư cuối cùng cÅ©ng li khai năm thi thể bị tà n phá không ra hình dạng, ngẩng đầu tìm kiếm nÆ¡i vừa xuất phát nụ cưá»i. Hai ngưá»i há» như là ngưá»i bước ra từ trong tranh Ä‘ang đứng cách đó không xa, áo hình cánh dÆ¡i Ä‘ung đưa theo gió nhẹ. Thiếu nữ váºn đồ Ä‘en xinh đẹp kiá»u mị, tình lai láng như nước mùa thu, Ä‘ang say đắm nhìn lam y thiếu niên. Lam y thiếu niên có hình dạng giống thư sinh, tuấn tú phi phà m, trên môi luôn Ä‘á»ng lại nụ cưá»i vui tươi.
“Cảm tạ hai vị! Tại hạ An Äịnh Thư, mai sau nhất định sẽ đáp Ä‘á»n ân cứu mạng cá»§a hai vị. Xin há»i đại danh cá»§a nhị vị ân công?â€
Lam y thiếu niên vẫn mang vẻ tươi cưá»i, bước đến giúp gã đứng lên, không hỠđáp lá»i, lại nói: “Vết thương như thế nà y mà không chết, quả tháºt lợi hại, cÅ©ng có chút năng lá»±c để sau nà y báo ân đấy, không tệ!†Rồi hắn thở dà i nói: “Tháºt ra đây chỉ là vết thương ngoà i da thịt, nếu Ä‘iá»u trị cho tốt, nghỉ ngÆ¡i mưá»i bữa ná»a tháng là có thể khôi phục được!â€
ChÃnh và o lúc đó, đại môn cá»§a Lạc phá»§ cách đó trăm bá»™ mở ra đánh ầm má»™t cái, từ trong đó chạy ra má»™t đội quân toà n thân nhung trang, Ä‘i đầu là má»™t thanh niên vô cùng tuấn tú, tuổi ước khoảng hai mươi ba hai mươi bốn, toà n thân ngân khôi ngân giáp, eo giắt Háºu bối quân Ä‘ao, đầu đội mÅ© hồng anh phiêu động, khà thế bức ngưá»i.
Nhạc Nhạc thầm than má»™t tiếng: “Quá uy vÅ©, không biết có phải là Lạc vương phá»§ nhị công tá» Lạc Hà hay không? Nghe nói hắn lÄ©nh binh đánh tráºn xứng đáng là mãnh tướng. Ha ha, bá»™ giáp đẹp quá, nhưng mà hÆ¡i nặng, nhất định là mặc và o không thoải mái chút nà o!â€
Äá»™i quân nhân đó đã chú ý tình huống bên nà y, nhanh chóng chạy tá»›i. An Äịnh Thư vừa thấy thanh niên mặc ngân giáp, hai mắt liá»n sáng rá»±c, láºp tức lấy lại tinh thần, thân ngưá»i trầm trá»ng cố bước lên trước đón: “Lạc Hà huynh!†Dứt lá»i vá»™i ôm chầm lấy ngân giáp võ sÄ© khóc ròng.
Ngân giáp võ sÄ© trước tiên là giáºt mình, sau đó ôm chặt ngưá»i y, cất giá»ng lo lắng và quan tâm há»i: “Äịnh, Äịnh Thư? Ngươi sao váºy, sao mà thà nh ra hình dạng nà y?†Dứt lá»i bèn quét mắt nhìn Nhạc Nhạc cùng Nhược Tuyết Ä‘ang dá»±a và o lòng gã. Nhìn thấy Nhược Tuyết, mắt gã chợt phóng ra tia kỳ dị, dừng lại trên ngưá»i nà ng cả ba khắc, sau đó má»›i hồi phục lại vẻ bình tÄ©nh.
Nhạc Nhạc đối vá»›i biểu hiện cá»§a y cá»±c kỳ vừa ý, vừa như khẳng định, nhưng cÅ©ng lắc đầu. Bất quá Nhạc Nhạc Ä‘ang khá mệt, lại rất buồn ngá»§. Nhược Tuyết láºp tức dịu dà ng há»i: “Nhạc lang, mệt lắm phải không, mau vá» khách sạn ngá»§ nha!â€
Từ má»™t ngưá»i được mệnh danh trong giang hồ là “Băng tuyết ma nữâ€, giết ngưá»i như nghóe, hiện giá» Chung Nhược Tuyết chỉ còn là má»™t nương tá» vô cùng ôn nhu đối vá»›i Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc gáºt đầu đáp ứng, quay sang An Äịnh Thư nói: “Hầy, đừng có khóc ngáºp đất như váºy nữa! Chúng ta Ä‘i đây, bảo trá»ng!â€
Khi An Äịnh Thư ngẩng đầu gạt lệ xong thì Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết đã Ä‘i xa rồi, bèn hướng theo thân ảnh cá»§a há» há»i lá»›n: “Ta còn chưa thỉnh giáo đại danh cá»§a nhị vị ân công?â€
Ngân giáp vÅ© sÄ© tra xét trưá»ng Ä‘ao do bá»n hắc y nhân sá» dụng, trên Ä‘ao có khắc hai chữ “Luân hồiâ€. “Luân hồi sát thá»§?†vừa dứt lá»i, vá»™i đưa trưá»ng Ä‘ao có dÃnh tuyết lên hÆ¡ lá»a, cây Ä‘ao từ từ biến mất, “Quả nhiên chÃnh là luân hồi sát thá»§, thứ binh khà đặc thù nà y không ai mô phá»ng được! Ngưá»i chết Ä‘ao diệtâ€. Xem qua các thi thể còn xót lại, gã lá»™ ra thần tình kinh dị, khẽ than: “Hà n băng chân khà quả tháºt là độc ác, má»™t chiêu có thể đánh chết năm luân hồi sát thá»§, không ngỠả ba năm không xuất giang hồ, công lá»±c lại cao thâm đến như váºy!â€
An Äịnh Thư vẫn còn thút thÃt nói: “Lạc huynh, toà n gia cá»§a đệ bị luân hồi truy sát, tiểu muá»™i vẫn còn há»c nghệ ở ngoà i, nếu không vì mục Ä‘Ãch báo cừu, không chừng đệ đã không chi trì nổi.â€
“Äịnh Thư, đừng quá thương tâm. Trước hết và o phá»§ cá»§a ta trị thương, ngà y mai ta sẽ dẫn ngươi Ä‘i bái kiến phụ thân cá»§a ta!â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:21 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
10-03-2008, 11:07 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 65
Thá»i gian online: 1 giá» 47 phút 19 giây
Thanks: 92
Thanked 22 Times in 14 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 03. Thục nữ
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : vmvm.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Nhược Tuyết đã ngá»§ mê mệt, mặt trà n đầy xuân ý, miệng cưá»i thá»a mãn, đôi môi hồng thỉnh thoảng chu ra, vẻ kiá»u mị hạnh phúc không gì tả được. Lúc nà y, Nhạc Nhạc má»™t tay thì ôm lấy bá» mông trắng đẹp nõn nà cá»§a nà ng, tay kia thì giữ há» ngá»c nhÅ© phong nhuáºn. Ngá»c nhÅ© dưới bà n tay cá»§a gã biến thà nh hình trạng vô cùng mỹ diệu.
Hắn nằm nhá»› di nguyện cá»§a phụ thân trước khi mất: “Sau nà y nhất định phải là m được má»™t chức quan nhá», sao cho quang tông diệu tổ, tốt nhất là thi đỗ là m má»™t chức quan văn, có ăn có uống suốt Ä‘á»i là tốt rồi. Cả Ä‘á»i ta bi thảm chỉ hy vá»ng ngươi có thể khoái khoái lạc lạc, cha sợ không chỠđến được ngà y đó quá!â€
“Xin cha yên tâm, sau nà y con nhất định là m má»™t vị đại quan!†Tiểu Nhạc Nhạc khẳng định như thế. Là m quan có tháºt là tốt không? Trong tình thế há»—n loạn như hiện nay, sinh mệnh cá»§a quan văn cÅ©ng không cách gì bảo toà n. Trong khi đó, là m má»™t chư hầu có binh quyá»n trong tay thì tháºt là khoái lạc!
“Nhạc Nhạc? Tên cá»§a ta Ä‘á»c trại ra thà nh Lạc Lạc, hà ng ngà y nhất định phải hưởng thụ khoái lạc. Hà hà ! Có lẽ cha chỉ muốn cho ta vui vẻ, nhưng biểu đạt cá»§a ngưá»i sai rồi! Tá»± do tá»± tại chÃnh là thứ khoái lạc nhất trên Ä‘á»i. Ài, ai bảo ta đáp ứng ngưá»i là m chi! Phải là m quan má»›i được!â€
“Có thể là m chuyện khoái lạc cá»§a nam nhân, không gì hÆ¡n là ôm mỹ nhân trong lòng! Quả đúng như lá»i lão quá»· sư phụ nói! Bất quá lão già chết bầm đó không phải là con ngưá»i, tối ngà y cứ hứng chà thuyết giảng ta vá» vụ gái gú hoà i. Ài, ta đồng ý vá»›i lão, nhưng không cách gì giúp lão cho được. Äúng như ngưá»i ta nói, trên thế gian nà y, ngưá»i có thể chân chÃnh giúp mình, đó chÃnh là bản thân mình váºy!â€. Nhìn con cừu non Ä‘ang ngá»§ mê mệt trong lòng mình, Nhạc Nhạc mỉm cưá»i đắc ý.
Mặt trá»i đã lên quá ba con sà o!
“Ã, cái đó sao lại ở trong ná»™i thể cá»§a ta váºy? Nhạc lang, cứng quá!†Nhược Tuyết vừa tỉnh dáºy đã cả kinh cất tiếng há»i.
Nhạc Nhạc cưá»i nham nhở đáp: “Tuyết nhi xiết chặt quá, không rút ra được!â€
Nhược Tuyết e lệ, thân ngưá»i uốn éo qua lại như rắn trưá»n, muốn thoát khá»i vòng tay hắn. Tuy nhiên nà ng cà ng động cà ng khiến toà n thân run rẩy, cắn môi mê man, đà nh bấu chặt Nhạc Nhạc nói: “Nói báºy nà y, Nhạc lang cá»§a ta, Nhạc lang…â€
Nhạc Nhạc biết nà ng đã động tình, bản thân gã cÅ©ng không chịu nổi sá»± giằng xé cá»§a dục há»a, bèn cất ngưá»i áp tá»›i, bắt đầu má»™t tráºn cuồng phong bạo vÅ©.
“Nhạc lang, thiếp không xong rồi, mau mạnh lên!â€
“Tuyết nhi, dá»… chịu không?â€
“A… dá»… chịu ạ!â€
Nhược Tuyết không biết đã trải qua bao nhiêu khoái cảm, khi tỉnh lại lần nữa, phát hiện Nhạc Nhạc vẫn còn phục trên ngưá»i nà ng, lo lắng há»i: “Nhạc… Nhạc lang, vẫn chưa xong hả?â€
Nhạc Nhạc sá»ng sốt, lòng nghÄ© ná»™i công cá»§a Nhược Tuyết quả là thâm háºu, có thể chịu đựng được giá»i như thế. Chỉ ngắn ngá»§i trong vòng má»™t khắc mà nà ng đã lên đến cao trà o bốn năm lần.
Không biết thêm lần nữa có tốt cho thân thể cá»§a nà ng không? Không ngỠ“Ngá»± Nữ Tâm Kinh†khi tu đến tầng thứ năm lại hay như váºy!
Nhạc Nhạc hôn và o đôi môi nhá» xinh cá»§a nà ng, vừa ngấu nghiến miệng thÆ¡m, vừa giữ chặt ngưá»i nà ng, váºn công thu nhá» lại, rồi an á»§i: “Tá»· tá»· đừng sợ, xem nà y, đã xong rồi!â€
Nhược Tuyết rÃt lên thở lấy hÆ¡i, toà n thân như say nằm phục dưới ngưá»i Nhạc Nhạc, thá» thẻ nói: “Nhạc lang lợi hại quá, sau nà y nhất định phải tìm thêm và i muá»™i muá»™i giúp cho thiếp, nếu không thiếp nhất định là khổ sở chết mất!â€
Nhạc Nhạc nằm xuống cạnh nà ng, thở nhẹ má»™t hÆ¡i, há»i: “Nà ng không ghen à ?â€
Nhược Tuyết liếc nhìn hắn, tức giáºn bảo: “Bởi vì Nhạc lang lợi hại mà , má»™t mình Tuyết nhi sao có thể giữ chà ng được chứ! Nhạc lang đẹp trai dá»… nhìn như váºy, nhất định sẽ có nhiá»u nữ nhân theo Ä‘uổi.â€
“Chắc nà ng đói rồi, chúng ta Ä‘i ăn Ä‘i?!â€
Nhược Tuyết bước xuống giưá»ng, hai chân ngá»c má»m nhÅ©n, lại ngã và o lòng Nhạc Nhạc, cà u nhà u: “Má»™t chút khà lá»±c cÅ©ng không có, Nhạc lang mau đỡ ta.â€
Nhạc Nhạc nhanh chóng đỡ lấy Nhược Tuyết, nhẹ hôn lên trán nà ng, rồi ngượng ngáºp thở dà i nói: “Thứ ta tu táºp chÃnh là má»™t thứ công pháp thái âm bổ dương. Tuy là song tu, nhưng trước khi đạt mức đại thà nh, thì má»—i lần giao hợp Ä‘á»u bất lợi cho phÃa nữ nhân.â€. Chưa kịp dứt lá»i, hắn đã bị cái miệng nhá» xinh đầy hương thÆ¡m cá»§a Nhược Tuyết ngăn lại.
Rất lâu sau hai ngưá»i má»›i phân khai, Nhược Tuyết hồn nhiên cưá»i nói: “Ta đã sá»›m biết trước rồi, chỉ là ngưá»i ta rất vui sướng khi được cùng chà ng như thế, rất vui sướng bị chà ng khinh bạc.â€
“Nguyên là đã sá»›m biết trước! May quá! Rất may là mình không lừa nà ng!â€. Nhạc Nhạc má»›i đầu đối vá»›i nà ng chỉ vì nhục dục, nhưng sau má»™t ngà y ngắn ngá»§i, lòng hắn đã nhen nhóm má»™t thứ tình cảm ôn nhu đầm ấm cá»§a má»™t tình nhân.
Cái đó phải gá»i là “Nhất dạ khuynh tình!â€. Kỳ tháºt tâm lý cá»§a hắn ngoà i sá»± chiếm hữu cÅ©ng còn có không Ãt ná»—i khiếp sợ đối vá»›i nà ng.
********
Phong Nguyệt khách sạn không những có rau thịt, mà còn có rượu ngon, rất nhiá»u đại hà o, phú thương trong thà nh cÅ©ng thưá»ng đến chá»— nà y thưởng thức. Äó là vì cái thứ rượu độc nhất vô nhị cá»§a Phong Nguyệt khách sạn tên gá»i là “Xuân thảo nhưỡngâ€, má»—i khi rượu á»§ vừa tá»›i lứa, ngưá»i già u trong thà nh nghe thấy Ä‘á»u kéo đến nÆ¡i nà y.
Thá»±c khách khi thấy Nhược Tuyết thì Ä‘á»u giáºt mình như gặp ngưá»i trá»i, ngay đến ăn mà cÅ©ng quên tuốt, không khà chùng xuống cả buổi trá»i má»›i nhiệt náo trở lại. Tuy nhiên, má»i nam nhân từ lúc đó Ä‘á»u chốc chốc lén nhìn nà ng, đồng thá»i phóng vá» phÃa Nhạc Nhạc những ánh mắt đố kỵ.
Nhạc Nhạc cùng Nhược Tuyết tìm được chá»— ngồi ở trong góc đại sảnh, gá»i bốn chén nhiệt thang, má»™t hồ “Xuân thảo nhưỡngâ€. Sau đó, hai ngưá»i tình tứ cùng nhau đối ẩm.
Lúc nà y, từ bên ngoà i kéo và o bảy tám hán tá» giang hồ mang theo binh khÃ, dẫn đầu là má»™t thanh niên trong bá»™ dạng công tá» phú gia, sắc mặt lợt lạt, nhãn thần tán loạn, má»›i nhìn qua đã biết là ngưá»i tá»u sắc quá độ. Äi bên cạnh hắn còn có má»™t thanh niên váºn bạch y, tuổi độ hai mươi, áo quần hoa mỹ, nghi biểu bất phà m, vai mang trưá»ng kiếm.
Ngưá»i có bá»™ dạng phú gia công tá» vừa tiến và o đã quát lá»›n: “Chưởng quầy đâu, mau chuẩn bị cho bổn công tá» má»™t bà n rượu thịt thượng hảo hạng, ngoà i ra còn có hai vò ‘Xuân thảo nhưỡng’.
Con mẹ nó, thứ rượu ngon như vầy mà dùng để xuất ngoại, có tiá»n cÅ©ng không thể mua được, tháºt đúng là ngu mà !†Rồi quay sang thanh niên đứng cạnh bên nói: “Biểu huynh, xin má»i qua bên nà y!â€
Chưởng quầy nháºn ra thiếu chá»§ cá»§a Thiết Kiếm môn Lưu TÃch, bèn nhanh chóng cưá»i nói: “Lưu công tỠđừng trách, xin chá» má»™t chút, tạm thá»i không có chá»— nà o trống!â€
“Cái gì!? Thiết Kiếm môn Lưu TÃch ta mà cÅ©ng chỠđể được ăn sao?†Lưu TÃch phẫn ná»™, vươn trảo chá»™p lấy cổ áo cá»§a chưởng quầy.
Là má»™t ngưá»i đã hÆ¡n năm mươi tuổi rồi, chưởng quầy không thể nà o chịu nổi ác trảo đó, liá»n luôn mồm cầu cứu.
Lưu TÃch hừ lạnh má»™t tiếng, vung tay ném chưởng quầy xuống đất, rồi quay sang bạch y thanh niên há»i: “Biểu ca, xin huynh chá» má»™t chút, đệ tìm bà n!â€
Thần thái cá»§a thanh niên váºn bạch y rất cao ngạo, khẽ nhÃu mà y, rồi gáºt gáºt đầu, có vẻ như y là m động tác như váºy là để biểu thị sá»± nể mặt đối vá»›i Lưu TÃch.
Lưu TÃch quét mắt nhìn các thá»±c khách Ä‘ang ồn à o, toà n bá»™ há» Ä‘á»u hoảng hốt cúi đầu, chuyên tâm ăn uống, ai cÅ©ng sợ bị hắn đụng đến. Xem ra ác danh cá»§a Lưu TÃch đã sá»›m lan truyá»n rất xa.
Lưu TÃch đột nhiên sững sá», bởi vì chỉ vừa nhìn thấy nét đẹp lạnh lùng cá»§a Nhược Tuyết, nước miếng cá»§a hắn đã tứa ra à o à o. Hắn giả vá» như không có chuyện gì, tiến đến gần bà n cá»§a Nhược Tuyết và Nhạc Nhạc, rồi quay sang các vị hán tá» Ä‘ang ăn uống ở bà n gần đó nói lá»›n: “Bà n nà y nhưá»ng cho ta, tiá»n ăn uống do ta má»i hết!â€
Ai ngỠcác vị hán tỠđó ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, tiếp tục há miệng nhai nhồm nhoà m từng miếng thịt to, rồi liên tục hớp từng ngụm rượu lớn.
Lòng tá»± tôn cá»§a Lưu TÃch bị thương hại, đặc biệt là lúc nà y lại có mỹ nữ ở gần bên, khiến con tim chùng xuống cá»§a hắn lúc nãy giỠđột nhiên như tứa máu, là m cho hắn cÅ©ng muốn cho ngưá»i khác lưu huyết giống như váºy.
“Xoẹt!â€, má»™t âm thanh cất lên, trưá»ng kiếm dà i ba xÃch được rút ra. Hắn tức giáºn quát: “Ta chÃnh là Thiết kiếm môn thiếu môn chá»§ Lưu TÃch, thỉnh bằng hữu bên đó nể mặt ta. Nếu không thì… hừ hừ!â€
Các thá»§ hạ Ä‘i theo thấy hắn bạt kiếm liá»n nhanh chóng phân ra bao vây. Các thá»±c khách thấy tình thế như váºy Ä‘á»u dừng lại, để ý quan sát sá»± thể phát triển thế nà o. Các vị hán tá» biết là không thể nhẫn nại được nữa, Ä‘á»u quay đầu nhìn má»™t đại hán mặt tÃm có lẽ là đầu lÄ©nh cá»§a bá»n há». Äại hán đó ước chừng bốn mươi tuổi, mắt hổ miệng sư, gương mặt rá»™ng rãi, ánh mắt xạ ra tinh quang bức ngưá»i. Ngưá»i có kinh nghiệm nhìn ngưá»i, có thể Ä‘oán đại hán nà y có ná»™i công không tầm thưá»ng.
“Äồ tiểu bối cuồng vá»ng, không biết trá»i cao đất dà y là gì, ngay cả cha ngươi là Lưu Giang Thuáºn đến đây thì cÅ©ng nể mặt ta ba phần! Trước khi ta nổi giáºn, mau cút Ä‘i?!†Tá» diện đại hán lạnh lùng nói.
Lưu TÃch không kìm được, gầm lên má»™t tiếng, cá» kiếm chém tá»›i. Kiếm pháp cá»§a hắn có và i phần khà thế, dưới sá»± thịnh ná»™, má»™t kiếm đã váºn đủ mưá»i thà nh công lá»±c, kiếm quang chụp lấy tá» diện đại hán, kiếm phong chỉ cách cổ há»ng cá»§a đại hán có ba thốn mà thôi. Hắn chợt đắc ý mỉm cưá»i, nhất định là sẽ sắp được ngá»i mùi máu rồi! Chỉ có Ä‘iá»u thiết kiếm đó vô pháp tiến lên thêm nữa. Tá» diện đại hán đã giương hai ngón tay ra, không biết đã kẹp chặt thân kiếm từ lúc nà o.
Lưu TÃch cả kinh kêu thảm: “Biểu huynh giúp đệ!†Vừa dứt lá»i, quyá»n phải cá»§a Tá» diện đại hán đã kÃch và o thân kiếm, khiến thiết kiếm dà i ba xÃch bị nát thà nh tám mảnh. Toà n bá»™ lá»±c phản chấn cá»§a quyá»n đầu nháºp và o thể ná»™i cá»§a Lưu TÃch, láºp tức khiến hắn phun ra má»™t ngụm máu tươi, mặt trắng xanh, môi sưng vá»u. Má»™t chiêu đó cá»§a tá» diện đại hán chỉ là tùy tiện ra đòn, hiển nhiên không phải là toà n lá»±c.
Vương Nhạc Nhạc nhìn thấy không nhịn được thầm kêu hay, còn Nhược Tuyết ngay cả đầu cũng không thèm quay lại, cứ một mực bón thức ăn cho Nhạc Nhạc.
Biểu huynh cá»§a Lưu TÃch đứng cách đó khá xa, thấy Lưu TÃch rÆ¡i và o nguy hiểm, bèn nhanh chóng phóng đến. Ai ngá» Lưu TÃch tá»± phụ hÆ¡n ngưá»i là váºy, lại không chịu nổi quá má»™t chiêu, kiếm gãy phun huyết!
Rất may là tá» diện đại hán không hỠđánh tiếp, chỉ lạnh lùng hừ má»™t tiếng nói: “So vá»›i cha ngươi còn kém rất nhiá»u!â€
Bạch y thanh niên đỡ lấy Lưu TÃch, thấy hắn chỉ bị thương nhẹ, bèn yên tâm, quay sang bảo thá»§ hạ: “Äỡ hắn qua bên kia!â€
“Vị bằng hữu nà y, xuất thá»§ độc ác lắm!â€
“Chỉ là má»™t tiểu nhân cuồng vá»ng, ta mạnh tay là m gì? Có Ä‘iá»u hắn xuất kiếm là muốn giết ta, ngươi ở đó cÅ©ng thấy mà ?†Tá» diện đại hán cưá»i lạnh đáp.
Bạch y thanh niên không đáp trả tiếng nà o, bởi vì, tháºt sá»± là hắn đã nhìn thấy … má»™t hắc y mỹ nữ!
“Biểu đệ cùng ta đến đây, hắn bị ngươi đả thương, ta không còn mặt mÅ©i nà o nếu bá» qua. Tại hạ Vu Äông, thỉnh xuất chiêu!†Bạch y thanh niên đã rút kiếm ra.
“Vu Äông? Kiếm tông Vu Äông?†Tá» diện đại hán khẽ biến sắc.
“Không sai, thỉnh xuất chiêu!â€
“Quá nhiệt náo, Lạc thà nh quả nhiên là chá»— tốt, ngay cả ăn mà cÅ©ng động Ä‘ao động thương nữa!â€
Lá»i nói nà y vừa dứt, má»™t thanh y nam tá» khoảng mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi bước và o, dung mạo nho nhã, bá»™ pháp nhanh nhẹn, võ công tá»±a hồ không tệ.
“Äó không phải là Liá»…u Côn tam thúc đó sao? Tiểu bối Äông Phương Bạch, bái kiến tam thúc.â€
Äông Phương Bạch Ä‘i tá»›i chá»— cá»§a Tá» diện đại hán, bái ông ta má»™t bái.
“Ngươi chÃnh là Äông Phương Bạch cá»§a Äông Phương thế gia? Mấy năm không gặp, tiểu Bạch đã lá»›n thà nh má»™t tiểu tá» cưá»ng tráng thế nà y sao, ta thiếu Ä‘iá»u không nháºn ra nữa! Nghe các huynh đệ trong mục trưá»ng nói, tiểu Bạch định tham gia kỳ khảo thà cá» nhân năm nay, đúng không?†Liá»…u Côn cưá»i ấm áp há»i.
“Tiểu Bạch?†Sau gáy cá»§a Äông Phương Bạch lúc nà y xuất hạn mồ hôi dầm dá», “Trá»i Æ¡i, tá»± nhiên lại nhá»› tiểu danh cá»§a ta thế? Tháºt là mất mặt!â€
Äông Phương Bạch ngượng ngùng cưá»i khan đáp “ư hừ, ha ha, đúng váºy!â€. Kỳ tháºt do Phong Nguyệt Quốc có ná»™i chiến trưá»ng kỳ, trong toà n quốc thịnh hà nh nghiệp võ, thư sinh phổ thông tham gia khoa cá» rất hiếm, huống chi là má»™t ngưá»i trong giang hồ, tham gia khoa cá» nhất định là là m trò cưá»i cho thiên hạ.
“Nguyên ngươi là Dã Mã quyá»n Liá»…u Côn cá»§a Phi Mã mục trưá»ng, nháºn ngưá»i thân xong chưa? Mau đấu má»™t tráºn vá»›i ta!†Vu Äông đã sá»›m bạt kiếm, sau đó đứng ngây ngốc má»™t bên, nghe ngưá»i ta nháºn thân liên hồi, má»™t ngưá»i đầy ngạo khà như hắn là m sao chịu nổi, do đó ná»™ ý cà ng lúc cà ng tăng.
“Hừm, đừng có nghÄ© là đồ đệ cá»§a Giản Nhất Kiếm là có thể đè đầu cưỡi cổ ta. Kiếm Thần sao lại thu tên đồ đệ bất phân thị phi phải trái như ngươi váºy ?†Nói xong vá»— bà n, không ná»™ mà uy.
“Khốn nạn, ngươi có tư cách gì nhục mạ gia sư chứ !†Vu Äồng Ä‘iên cuồng thôi động chân khà trong ngưá»i, sát khà như ánh mặt trá»i xuyên mặt băng, từng luồng từng luồng như thá»§y như băng, băng thá»§y giao tạp, chém tá»›i Liá»…u Côn.
Liá»…u Côn phát động há»™ thể chân khÃ, hai cá»— chân khà cùng chạm tại má»™t chá»—, chén bát dưới hai ngưá»i vỡ thà nh nhiá»u mảnh văng Ä‘i khắp nÆ¡i. Cái bà n bằng gá»— thượng hảo hạn dưới tác dụng cá»§a chân khà hai ngưá»i, từ từ ngã nghiêng, lúc thì hướng vá» phÃa Liá»…u Côn, lúc thì quay sang Vu Äông.
Nhạc Nhạc thầm than : “ChÃnh là ná»™i khà ngoại phóng ! Không biết tá»›i chừng nà o ta má»›i tu táºp đến cảnh giá»›i đó, công pháp đại thà nh. Lão quá»· sư phụ tu đến tầng thứ tư đã quýnh Ä‘Ãt mừng thầm, không ngá» chẳng như lão tưởng, nếu không vì táºp luyện công phu, nhất định không bị ngưá»i ta đánh cho tà n phế, ngay cả cá»§a nợ cÅ©ng bị ngưá»i ta cắt mất. Không có năng lá»±c chân chÃnh thì không nên Ä‘i lại lung tung trên giang hồ, đặc biệt là đừng có chá»c và o hoa đã có chá»§!â€
Kỳ tháºt công lá»±c cá»§a hắn không tệ. Chỉ vì hắn tu luyện “Ngá»± Nữ Tâm Kinhâ€, trước tầng thứ năm chỉ là cưá»ng thân kiện thể, chinh chiến trên giưá»ng còn có thể phát huy tác dụng. Phải đến tầng thứ sáu má»›i phát huy được uy lá»±c. Sư phụ cá»§a hắn Hắc Dạ Hoa Vương Hoa Thiết Thươngxuất thân từ “Hoa Cốc Pháiâ€, trong tà ng thư các cá»§a sư môn phát hiện được má»™t tà n bản cá»§a “Tố Nữ Tâm Kinhâ€, sau nhiá»u tu cải đã biến thà nh “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†như ngà y hôm nay. TÃnh tá»›i giá», luyện tá»›i tầng thứ năm chỉ có duy nhất má»™t mình Vương Nhạc Nhạc.
Vu Äông còn trẻ, ná»™i lá»±c tuy thâm háºu, nhưng sao sánh lại vá»›i Liá»…u Côn có nhiá»u hÆ¡n cả chục năm công lá»±c? Do đó, chân khà cá»§a hắn cà ng lúc cà ng giảm, liá»n hét lên má»™t tiếng, kiếm chá»›p theo ngưá»i, hà n quang phát động, chÃnh là tuyệt há»c đắc ý nhất cá»§a y : “Äông Thá»§y Quyếtâ€
Liá»…u Côn không dám coi thưá»ng, bởi vì hắn chÃnh là đệ tá» cá»§a Kiếm Thần. Thấy hà n quang bức tá»›i, liá»n không lùi mà tiến, hai quyá»n cháºp là m má»™t, giống như ngá»±a hoang đứt cương lồng lên bất chấp tất cả, theo góc độ khó lưá»ng mà đánh tá»›i, lấy công là m thá»§, hóa giải Äông Thá»§y kiếm pháp cá»§a Vu Äông.
Kiếm quang cá»§a Vu Äông như lá»›p băng trắng má», nước ngầm trôi nhẹ, kiếm khà thấm cả và o xương, ngoà i lạnh trong nóng, lấy cái động cá»§a nước, cái ổn cá»§a băng, lúc đầu thì công nhiá»u thá»§ Ãt, nhưng sau khi được trăm chiêu thì kiếm quang đại giảm, thá»§ nhiá»u công Ãt.
Vu Äông cà ng đánh cà ng kinh hãi, thầm nghÄ© : “Cái gã nuôi ngá»±a nà y quả nhiên là có thá»±c lá»±c, nhưng Vu Äông ta sao lại có thể thua được ! Ta là quan môn đệ tá» cá»§a Kiếm Thần, ta sao lại thua vá» tay tên nuôi ngá»±a được. Ta không thể thua!â€. Lòng cà ng nóng, sát khà cà ng dà y, kiếm khà cà ng trầm trá»ng.
Bà n ghế trong tá»u lâu bị má»™t phen văng tứ tung. Chưởng quầy cùng Ä‘iếm tiểu nhị thì trốn biệt ở góc nhà , cầu chúc cho hai ngưá»i Ä‘ang đánh nhau đó chết quách luôn cho rồi. À không, chết thì tốt rồi, nhưng phải có ngưá»i sống để Ä‘á»n tiá»n nữa chứ!
Chiếc bà n duy nhất còn nguyên vẹn trong lầu chÃnh là cái mà Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết Ä‘ang ngồi. Nhược Tuyết nhẹ phát ra má»™t là n chân khà há»™ thể bao phá»§ luôn cả nà ng và Nhạc Nhạc và o trong. Thần thái cá»§a nà ng rất an nhà n, ung dung rót cho Nhạc Nhạc chén rượu.
Nhạc Nhạc nhìn kiếm pháp cá»§a Vu Äông, thần tình lá»™ vẻ ái má»™, thầm nghÄ© nếu hắn có thể sá» dụng được thứ kiếm pháp nà y, kiếm khà rÃt gió, sát khà ẩn tà ng, so vá»›i thứ “Loạn Hoa Trảm†cá»§a gã chắc là hữu dụng hÆ¡n nhiá»u. NghÄ© đến đây bèn há»i : “Tuyết nhi, nà ng nói xem còn bao nhiêu chiêu nữa thì phân thắng phụ ?â€
Nhược Tuyết quét mắt nhìn đấu trưá»ng, bình thản đáp : “Äông Thá»§y kiếm pháp cá»§a Vu Äông thiện dụng vá» lấy mạnh chế thắng, nhưng giá» chà khà cá»§a y đã tiêu hết, uy lá»±c giá»i lắm chỉ còn bảy thà nh, nếu như không có chuyện ngoà i ý muốn, cứ tiếp tục thế nà y thì ba trăm chiêu nữa Liá»…u Côn nhất định sẽ thắng.â€
Nhạc Nhạc há»i tiếp : “Võ công cá»§a Vu Äông so vá»›i nà ng thế nà o ?â€
Nhược Tuyết nhoẻn miệng cưá»i đáp : “CÅ©ng là nhá» Nhạc lang mà võ công cá»§a ta đại tiến, hiện giá» hai tên Vu Äông cÅ©ng không là m khó được ta !â€
Những thá»±c khách nhát gan đã sá»›m đà o tẩu, những thá»±c khách ở lại xem nhiệt náo thá»±c chất chỉ dám đứng ngoà i cá»a thò đầu và o nhìn, hai mắt lá»™ ra cái ham muốn được thấy ngưá»i ta đổ máu, cốt nhục tung tóe má»›i cam tâm, để rồi sau đó há» sẽ có cái mà đi khoác lác vá»›i bằng hữu.
“Dừng lại! Bạo dân to gan, dám đánh nhau gây náo loạn tại Phong Nguyệt khách sạn, bá»™ không muốn sống rồi hả ?â€
Thá»±c khách xem nhiệt náo ở ngoà i cá»a đã sá»›m tản ra nhưá»ng lối cho má»™t nữ tá» toà n thân váºn áo hồng tiến và o. Nà ng nà y có thân ngưá»i thanh cao chắc nịch, vòng eo nhá» nhắn, vòng mông nở nang, gò ngá»±c nhô cao, tuy chỉ là ngá»c nữ má»›i lá»›n mà đã lá»™ ra vạn Ä‘iểm phong tình. PhÃa sau nà ng là tám tên há»™ vệ toà n thân khôi giáp, thá»§ trì cương Ä‘ao, xá»™c và o đại lâu.
Mặc dù cả hai Ä‘á»u nghe tiếng hét cá»§a nà ng ta, lại còn biết nà ng là Äại tiểu tá»· Lạc San cá»§a Lạc Vương phá»§, nhưng hai ngưá»i há» Ä‘ang bừng bừng há»a nhiệt, không thể dừng nếu quyá»n kiếm chưa đắc thá»§. Do đó, áo quần há» không ngừng kêu phần pháºt, tạo nên những cÆ¡n xoáy nhá» trong đại tá»u lâu.
Lạc San Ä‘ang tức giáºn khi thấy không ai thèm lý tá»›i mình, thì đột nhiên trong số há»™ vệ phóng ra hai bóng xám, nhảy và o vòng đấu, tách Vu Äông và Liá»…u Côn ra. Hai ngưá»i há» vừa đánh vừa kêu : “Ta không muốn sống nữa, xú tiểu tá» nà y quả nhiên là xuất kiếm quá độc, ta tránh nà y, tránh cái nữa nà y, ta vẫn tránh, ha ha... tá»›i lượt ta nhé !†Sau đó chợt có tiếng “pặc†vang lên, Vu Äông đã bị bóng xám tát cho má»™t cái, má phải trắng bạch giỠđột nhiên xuất hiện dấu tay rướm máu.
Hắn căm háºn nhìn gã “Yếu tá»â€ nghÄ© thầm : “Yếu tá» Yếu hoạt quả nhiên lợi hại, hừ... nhưng dám đánh ta, sau nà y có dịp, nhất định sẽ cho ngươi chết dưới kiếm nà y!â€
“Ta không muốn chết đâu, ta còn muốn uống rượu ngon và i chục năm nữa. Con ngá»±a hoang nà y khà lá»±c sao dữ thế, bay Ä‘i cho ta nà o !†Liá»…u Côn bị gã ném lăn vòng ra ngoà i cả trượng, vá»™i gắng đứng lên, trên ngưá»i đã dÃnh đầy canh và rau thịt.
“Lão quá»·, ai cần các ngươi xen và o, tối ngà y cứ yếu tá» yếu hoạt (muốn chết muốn sống) nghe mà phát chán !†Lạc San tức giáºn quát, ai cÅ©ng Ä‘á»u nhìn thấy lúc nà y nà ng rất vui.
Trong lòng Nhạc Nhạc thầm nói : “Sao lão quá»· ở đâu mà nhiá»u thế ! Nhưng vị tá»· tá»· nà y quả là xinh đẹp tươi mát a, đây chÃnh là mị cốt thiên thà nh. Ha ha, không biết tư vị cùng nà ng ở trên giưá»ng sẽ như thế nà o†Nụ cưá»i tá»§m tỉm cố hữu trên môi hắn chợt biến thà nh há» há» dâm dáºt.
Nhược Tuyết dù chỉ biết hắn có má»™t ngà y, nhưng cÅ©ng hiểu cái hà m ý bên trong nụ cưá»i đó, liá»n há»i : “Nhạc lang, chà ng có thÃch nha đầu đó không, có muốn ta giúp chà ng không ?â€
“Giúp thế nà o ?†Nhạc Nhạc tùy miệng há»i. Há»i xong hắn cảm thấy hÆ¡i sợ, biết đâu ả Ä‘ang thá» tâm ý cá»§a mình? Cái bản lÄ©nh giết ngưá»i phá thây cá»§a ả phải nói là đệ nhất!
“Tối nay ta Ä‘em trói ả trên giưá»ng cá»§a chà ng, sao mà không thà nh được! Hi hi...†Dứt lá»i, đắc ý nháy mắt cưá»i vá»›i Nhạc Nhạc, ngụ ý như là đã láºp đại công, quả xứng là tiểu ma nữ.
Nhạc Nhạc thấy nà ng có thái độ thà nh khẩn, trong lòng bèn an tâm. Äá»™t nhiên nhá»› đến Ä‘iá»u gì đó, bèn gấp rút nói : “Trăm vạn lần đừng là m loạn, ta trước khi lên kinh đã đứng trước mặt sư phụ hạ lá»i thỠđộc, cả Ä‘á»i nà y tuyệt đối không được cưỡng bách nữ nhân là m cái chuyện mà nà ng ta không nguyện ýâ€
Nhược Tuyết đột nhiên sầm mặt, lạnh lùng há»i : “Thế vá»›i ta thì sao ? Trong lúc ta không nguyện ý, sao ngươi lại là m chuyện đó vá»›i ta ?â€
“A ? Ta, ta…†Nhạc Nhạc ngắc ngứ.
“Hi hi , chá»c chà ng thôi, hảo ca ca à !†Cái cưá»i đó khiến lãnh ý tiêu tan, mị ý tuôn trà o.
Nhạc Nhạc phát giác mình bị lừa, định trừng phạt nà ng tháºt nặng, chợt nghe đến tiếng “Hảo ca ca†liá»n không còn bá»±c bá»™i chút nà o, bởi vì tiếng xưng hô đó Nhược Tuyết chỉ sá» dụng khi hỠở trên giưá»ng. Tuy nhiên, bà n tay cá»§a hắn cÅ©ng đã sá»›m phóng đến trước ngá»±c nà ng, hai ngón tay theo táºp quán vo tròn má»™t cái, xoắn mạnh hai hạt châu hồng trên ngá»±c nà ng.
Nhược Tuyết đột nhiên cảm thấy nhá»™t nhạt toà n thân, báºt kêu má»™t tiếng “ư†nhá», má»m nhÅ©n ngã và o lòng Nhạc Nhạc, sắc mặt á»ng hồng.
Má»i ngưá»i trong đại lâu lúc nà y Ä‘á»u nghe thấy. Nguyên lúc đó chỉ còn má»™t cái bà n là nh lặn ở góc nà y. Trên bà n chén bát cÅ©ng còn đầy đủ và nguyên vẹn, lại có hai con ngưá»i hoà n hảo ngồi lên. Hai ngưá»i đó, nữ thì xinh đẹp lạnh lùng, nam thì tuấn mỹ phiêu dáºt.
Mục quang cá»§a nam Ä‘á»u dừng lại trên ngưá»i cá»§a Nhược Tuyết, còn ánh mắt cá»§a nữ thì say sưa ngắm nhìn mặt cá»§a Nhạc Nhạc. Nam nhân thì có nhiá»u, nữ nhân chỉ có má»™t. Nam nhìn Nhược Tuyết vá»›i ánh mắt ngây ngốc, nữ thì thẫn thá». Nhược Tuyết khôi phục vẻ lạnh lùng, quét mắt nhìn bá»n nam nhân Ä‘ang có mặt, rồi dừng lại trên gương mặt Nhạc Nhạc, không muốn rá»i Ä‘i chá»— khác nữa. Nữ chÃnh là Lạc San Lạc đại tiểu tá»·, cÅ©ng sững sá» nhìn Nhạc Nhạc, đôi mắt biến thà nh đầy tâm trạng. Äôi mắt cá»§a nà ng trước đó trong sáng tinh anh bao nhiá»u, thì bây giá» lại hóa thà nh lai láng như sóng nước trên mặt hồ bấy nhiêu.
Nhạc Nhạc vốn là ngưá»i có kinh nghiệm “duyệt hoa†rất phong phú, thấy Lạc San có mô dạng như váºy, bèn giả vá» không thông đạo lý, thầm than : “Không cần Nhược Tuyết phải phà lá»±c rồi. Ãnh mắt cá»§a nà ng ấy thiếu Ä‘iá»u muốn quẳng ta lên giưá»ng mà cưỡng gian váºy ! Bất quá cô nhóc nà y quả không tệ, hình dáng tuy kém Nhược Tuyết má»™t báºc, nhưng thân ngưá»i lại đầy đặn hÆ¡n Nhược Tuyết. Äặc biệt là ả trá»i sinh thÃch nịnh hót, nếu dạy bảo thêm, nhất định…â€
Nhược Tuyết bấu chặt tay Nhạc Nhạc, đỠtỉnh hắn đừng quá lá»™ liá»…u như váºy, nà ng dù sao cÅ©ng là thiếu nữ, là m như váºy thì nà ng còn mặt mÅ©i nà o ?
“Khừ khừâ€, gã khó chịu bảo: “Các vị bằng hữu, các ngưá»i cứ tiếp tục, không cần phải nhìn trừng trừng chúng ta là m gì !â€. Rồi quay sang nói vá»›i Nhược Tuyết : “Nhược Tuyết, mặt ta có dÃnh rau không ?â€
Nhược Tuyết cưá»i khanh khách, đáp khẽ : “Mặt cá»§a Nhạc lang sạch trÆ¡n rồi !â€
Nà ng vừa cưá»i dứt, liá»n nghe tiếng nuốt nước bá»t vang lên không ngá»›t, tháºm chà là có ngưá»i không ká»m được để nhá»…u ra ngoà i. Còn Lạc San thì cÅ©ng lén nhẹ nuốt và o, nhưng đối tượng cá»§a nà ng lại chÃnh là Vương Nhạc Nhạc.
Vu Äông sau khi nghe tiếng quay nhìn Nhược Tuyết má»™t hồi, trong lòng lại cà ng thêm háºn.
Háºn? Äúng váºy! Hắn háºn Liá»…u Côn vì sao mà lợi hại như váºy, sao trong vòng mưá»i chiêu không quỵ xuống đất cầu xin hắn tha mạng. Hắn háºn “Yếu tá» Yếu hoạt†hai lão mắc dịch, gây náo loạn đấu trưá»ng, đánh cho hắn má»™t bạt tay, khiến hắn không còn chút mặt mÅ©i nà o. Nhưng kẻ hắn háºn nhất chÃnh là ngưá»i đã dẫn hắn tá»›i đây! Äúng, chÃnh là gã biểu đệ khốn kiếp đó, an nhà n vô sá»± không chịu, lại để chưa kịp ăn gì mà đã thà nh dạng thế nà y.
Hắn quay đầu nhìn trừng trừng, nuốt nước miếng Ä‘ang Ä‘iên cuồng tuôn ra, hét to: “Biểu đệ, chúng ta Ä‘i !â€
“Cháºm lại đó !†Khi nghe hắn muốn chạy, Lạc San lấy lại tinh thần, chưa có biểu hiện gì trước mặt vị tiểu ca đẹp trai kia, sao lại cho các ngươi Ä‘i được!
“Ta nghe thá»§ hạ báo cáo, nói ngươi vô cá»› gây sá»± ở đây, lại còn phá há»§y đồ đạc cá»§a ngưá»i ta, không nói gì mà đi sao được? Nhìn cái gì? Là nói ngươi đó, Lưu TÃch chết bầm!â€
“San tá»·, xin nể mặt đại ca cá»§a tá»· mà cho chúng ta Ä‘i Ä‘i, ngưá»i nà y là biểu huynh cá»§a ta, là đồ đệ cá»§a Kiếm Thần tên Vu Äông, đối vá»›i đại ca cá»§a tá»· quan hệ cÅ©ng tốt lắm !†Lưu TÃch sau má»™t lúc nhất thá»i cuồng vá»ng, hiện giỠôn thuáºn như con chó con. Nhìn hắn qụy lụy trước mặt Lạc San, không còn gì là mất mặt hÆ¡n nữa.
Vu Äông nghe hắn nói đến “Äồ đệ cá»§a Kiếm Thần†thì gần như muốn độn thổ. Hôm nay hắn bị ngưá»i ta đánh thà nh ra dạng thế nà y, lại còn nhắc đến Ä‘iểm trà mạng đó nữa ! Hắn không biết sao chỉ “hừ†lạnh má»™t tiếng, không nói tiếng nà o.
“Dù cho Lạc Kiệt có đến đây, cÅ©ng không dám là m cà n! Mau xuất tiá»n ra đây, má»™t nghìn hai trăm lượng. Không, hai ngà n lượng má»›i đủ!†Lạc San không đếm xỉa gì đến lá»i cầu xin cá»§a hắn, bức hắn móc tiá»n ra.
Hai lão Yếu tá» Yếu hoạt toà n thân mặc đồ xám, trên áo có rách mấy lá»—, lại còn dÆ¡ dáy, tóc bạc trên đầu rối bù, bện thà nh vô số búi nhá» thòng xuống trước ngá»±c, râu thì lại đỠquạch rất dị hợm. Hai huynh đệ há» khoảng chừng năm mươi, giống nhau như đúc. Khi nghe Lạc San đòi tiá»n, liá»n bước đến trước mặt Lưu TÃch, đưa tay ra nhắm mắt ngẩng đầu chỠđợi, biểu tình là m ra vẻ “Ngươi không bá» tiá»n ra thì không xong vá»›i ta!â€.
Lưu TÃch dưá»ng như rất sợ hai ngưá»i há», thấy thân thá»§ hai ngưá»i như váºy liá»n run bắn cả ngưá»i, hoảng hốt cho tay và o túi rút ra hai tá» ngân phiếu, hai tay đưa ra. Sau đó, hắn dẫn đầu má»™t đám ngưá»i lá»§i thá»§i chuồn khá»i Phong Nguyệt khách sạn.
Hai lão Yếu tá» Yếu hoạt lấy được tiá»n liá»n báºt cưá»i ha hả nói : “Hà hà , tiểu lão đầu, mau mang đến đây hai vò ‘Xuân thảo nhưỡng’ thượng hảo hạng, ngân phiếu nà y trả ngươi !â€. Lão là m như lão còn trẻ nÃt lắm váºy, lại còn là m ra vẻ hai tấm ngân phiếu ấy là cá»§a mình. Có Ä‘iá»u, sá» dụng ngân phiếu hai nghìn lạng để mua hai vò rượu, quả tháºt là ngu ngốc!
“Hai lão quá»· các ngưá»i, tối ngà y chỉ biết uống rượu!†Lạc San lắc đầu, biểu tình thiểu não.
Không biết bình thưá»ng cung cách cá»§a nà ng như thế nà o, nhưng trước mặt tình lang mà nà ng thầm ngưỡng má»™, nà ng rõ rà ng là quá ôn nhu!
Chưởng quầy nháºn ngân phiếu hai nghìn lượng, cao hứng như lá»a bốc táºn trá»i, kêu to : “Mau mang đến cho hai vị tiá»n bối rượu ngon!â€. Sau đó vén áo cung thân cảm tạ Lạc San : “Xin cảm tạ đại tiểu tá»·, sau nà y tiểu lão nhất định có dịp cáºy nhá» thêm!â€
“Ta không cần lão mang Æ¡n đâu!†Lạc San lầm bầm nói, rồi tiếp tục nhìn lão bảo: “Lão không cần chuyện lá»›n chuyện nhá» gì cÅ©ng phiá»n đến ta suốt ngà y như thế!â€
“Dạ vâng, tiểu nhân minh bạch!â€
Lạc San lại quay sang Liá»…u Côn Ä‘ang đứng như phá»—ng cạnh đó bảo : “Chuyện nà y không liên quan đến ngươi, các ngươi Ä‘i được rồi !â€. Liá»…u Côn cảm tạ, rồi chà o Äông Phương Bạch, dẫn thá»§ hạ lục tục xuống lầu Ä‘i mất.
Äông Phương Bạch chầm cháºm đến cạnh Lạc San, cưá»i nói : “Biểu muá»™i, chắc là quên ta rồi!â€
“A ! Tiểu Bạch ? Cao hÆ¡n cả ta rồi, sao thế được? Ngươi đến Lạc thà nh bao giá» thế, sao không đến thăm nhà ta? Cha ta thưá»ng nhắc đến ngươi, quả tháºt là đỠcao ngươi lắm! Khi nà o ta tá»›i Lam Hải thà nh, nhất định là trước hết đến nhà ngươi, chà o qua cá»u cá»u, ai như ngươi váºy!†Lạc San nói ra má»™t trà ng tháºt thống khoái, không hỠđể ý gì đến biểu tình thống khổ cá»§a Äông Phương Bạch.
Äông Phương Bạch trước hết là bị nà ng gá»i là “Tiểu Bạch†là m cho đỠmặt, rồi tá»± nhá»§ : “Ta sao không cao lá»›n hÆ¡n ngươi được, ngưá»i ta chỉ là phát dục trá»… hÆ¡n ngươi chút thôi mà .†Sau đó trong đầu gã lại lùng bùng, bị nà ng mồm năm miệng mưá»i nói như chim hót. Gã nhiá»u lần định mở miệng, chung quy vẫn không có dịp, cuối cùng đà nh thở dà i bá» cuá»™c, chỉ cưá»i khổ đáp :
“Äó là vì... Ta... à , ta má»›i vừa đến hôm nay, lại chưa chuẩn bị lá»… váºt gì, xảo diệu lại gặp biểu muá»™i ở nÆ¡i nà yâ€
Hiện tại toà n tòa lầu chỉ có má»™t bà n ăn còn nguyên vẹn, lại còn thêm được hai cái ghế trống. Yếu tá» Yếu hoạt xem ra Ä‘ang lên cÆ¡n ghiá»n, cầm ngang vò rượu đến ngồi phịch xuống đối diện vá»›i Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết.
Yếu tá» vừa uống má»™t cách thống khoái vừa kêu lên : “Hảo tá»u, hảo tá», ta không muốn sống nữa, hôm nay phải uống suốt ngà y cho đã, uống đến chết thì thôi!â€
Yếu hoạt liá»n đáp : “Hảo tá»u, hảo tá»u, ta không muốn chết đâu nha, ngà y ngắn ngá»§i thế nà y sao uống hết rượu ngon được, phải sống nhiá»u nhiá»u chút để uống cho đã!â€
Äông Phương Bạch Ä‘ang chịu sầu chịu khổ, thì rất may là Lạc San quay đầu kêu to: “Sư phụ, ngưá»i sao lại ngồi bà n cá»§a ngưá»i ta uống rượu thế kia? Nhất định là ngưá»i ta không hoan nghênh rồi! Không biết lá»… mạo gì hết !†Trước khi đến bà n Nhạc Nhạc, Lạc San lén sá»a lại quần áo cá»§a mình, lấy lại hình dạng thục nữ.
Rất tiếc là “Yếu tá» yếu hoạt†nhất thá»i không phản ứng gì, chỉ giương đôi mắt trắng dã nhìn, rõ rà ng là bị xỉn gần chết rồi!
Tà i sản của chaukietluan129
Chữ ký của chaukietluan129
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:24 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a chaukietluan129
13-03-2008, 01:12 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 04. Dã thảo (thượng)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : vmvm
Biên táºp : docconhan17
Nguồn: Tà ng thư viện
Nhạc Nhạc thấy từ khi nà ng tiến và o đại sảnh tá»›i giá», má»›i đầu biết tÃnh cách cá»§a Lạc San Ä‘iêu ngoa kiêu hãnh, vì cái thứ tì khà nà y thưá»ng thấy trong giá»›i quý tá»™c, nhưng thấy nà ng thị phi phân minh, lại thêm tháºp phần khả ái, lại có phần nhu nhược như thục nữ, hai tÃnh cách trước sau tháºt là khác biệt rất lá»›n, nhất thá»i tiếp thụ không nổi liá»n cưá»i lá»›n.
“Ha ha ha†Nhạc Nhạc tiêu sái cưá»i lá»›n, cá»™ng thêm tướng mạo anh tuấn cá»§a hắn, quả tháºt hấp dẫn không gì tả xiết. Nhược Tuyết vốn đã sá»›m thần hồn Ä‘iên đảo rồi, tâm thần Lạc San cÅ©ng thất thá»§, giáºn dá»—i gắt: “Ngươi, ngươi cưá»i cái gì?â€
Khóe miệng cá»§a Nhạc Nhạc vẫn ẩn hiện nụ cưá»i, ngây thÆ¡ nói: “Lão quá»· sư phó cá»§a cô đã há»i trước chúng tôi rồi! Hai vị tiá»n bối lấy lá»… đãi ngưá»i, lấy hòa ái là m thân, ôn nhu thiện lương!â€
“Äúng, quá đúng!†Hai lão Yếu tá» Yếu hoạt gáºt đầu liên tục, mái tóc trắng trên đầu Ä‘ung đưa xùm sụp. Hai lão tuy nhất thá»i không hiểu mục Ä‘Ãch cá»§a Lạc San là gì, nhưng nghe Nhạc Nhạc nói tốt cho há» như váºy, lại không sai sá»± tháºt là bao nhiêu, nên nhất thá»i hảo cảm đại tăng đối vá»›i Nhạc Nhạc.
“Ta không tin, huynh nhất định là lừa ta! HỠnếu có được ưu điểm đó, thì voi có mà biết bay!
Hư, bất quá ta tin huynh là được rồi !â€. Cặp mắt Ä‘en láy nhìn Nhạc Nhạc chằm chằm, giống như tìm mấy nốt rá»— trên mặt hắn, kỳ tháºt nà ng Ä‘ang có tâm sá»± trùng trùng, lòng Ä‘ang run rẩy như thá» máºp đứng trước hổ đói.
Nhược Tuyết có thể cảm giác được nhịp tim rá»™n rã cá»§a nà ng, nên vừa hứng thú vừa nhìn dò xét nà ng, lòng nhá»§ thầm : “Nhạc lang quả là cao cưá»ng, má»›i vừa gặp đã gặt hái luôn toà n bá»™ tâm hồn cá»§a tiểu nha đầu nà y, không cần ta phải lao tâm tốn sức nữa ! Hi hi hi!â€
“Sao lại bảo ta lừa nà ng chứ ? Ha ha, ta là ngưá»i không bao giá» nói lá»i hoang đưá»ng†Äôi mắt to Ä‘en tinh sáng cá»§a Nhạc Nhạc sắc sảo quét nhìn nà ng, ở những bá»™ vị trá»ng Ä‘iểm Ä‘á»u dừng lại giây lát!
Lạc San thẹn thùng, gương mặt đỠhồng, lầm bầm chống chế : “Ngươi, ngươi má»›i nhìn là biết không phải ngưá»i tốt rồi! Äó, nhìn ngưá»i ta như váºy đó hả ?â€
Hai lão quá»· Yếu tá» Yếu hoạt liá»n minh bạch, nguyên ả nha đầu nà y đã bá»™c phát xuân tình, liá»n mỉm cưá»i quái dị. Äông Phương Bạch cÅ©ng cưá»i lá»›n bước lại, châm chá»c : “Ta tá»± há»i biểu muá»™i sao lại ôn nhu như váºy, nguyên ngưá»i ta đã có ngưá»i hợp đôi rồi! Biểu muá»™i sao lại không nhìn ra thế nhỉ ?â€. Hắn giương ánh mắt ganh tị khẽ liếc nhìn Ngạo Tuyết, thầm than trong lòng “Lam y tiểu tá» nà y sao mà váºn khà tốt thế, có tuyệt sắc giai nhân ngồi bên cạnh, ngay cả biểu muá»™i cá»§a ta cÅ©ng có lòng vá»›i hắn? Ta lần nà y đến Lạc thà nh, gia gia đã bảo ta phải đối xá» tốt vá»›i Lạc San, lại còn muốn kết thông gia, ta xem hy vá»ng không lá»›n rồi. Ôi sao tiểu tá» nà y cao lá»›n thế nhỉ? Nếu đứng cạnh gã, ta chỉ cao vừa tá»›i cổ hắn thôi.â€
Lạc San trừng mắt nhìn Äông Phương Bạch, rồi tiếc rẻ quay sang nhìn Ngạo Tuyết như muốn há»i “Tá»· tá»· có đồng ý không ?â€
Nhược Tuyết thông minh tuyệt đỉnh, vừa nhìn đã mỉm cưá»i quay sang liếc nhìn Nhạc Nhạc, rồi từ tốn đáp : “Chỉ cần phu quân nhà ta nguyện ý, ta nhất định là vui mừng có thêm nhiá»u muá»™i muá»™i !†Dứt lá»i liá»n lạnh lùng nhìn Äông Phương Bạch.
Tiểu Bạch bị nà ng nhìn đến phát lạnh, thầm nói : “ Sá»± tình tháºt là cổ quái, bị nà ng ta nhìn má»™t cái mà lạnh cả ngưá»i. Ài, thân đã không phải ngưá»i thưá»ng, sao lại còn muốn khổ là m chi !â€
“Tá»· tá»·, muá»™i là Lạc San, năm nay mưá»i bảy tuổi†Tiểu nha đầu quả nhiên chưa được há»i mà đã khai rồi.
Nhạc Nhạc chÃnh Ä‘ang thầm thở dà i Lạc San không cần phải cố cầu như váºy, nhưng không xen và o chuyện cá»§a hai ngưá»i, cÅ©ng không tỠý bất đồng, chỉ cảm thấy Nhược Tuyết giống như má»™t ngưá»i vợ cả cá»§a vương gia, lòng không vui tà nà o. Äá»™t nhiên không khà chung quanh lạnh xuống, Nhược Tuyết quát lên: “Coi chừng ám khÃ!â€
Nhân vì những ngưá»i trong đương trưá»ng, ngưá»i có thá»±c lá»±c mạnh nhất chÃnh là nà ng, lại ngồi quay ra cá»a và o, do đó phát hiện sá»›m nhất có ám khi phá không bay đến. Nà ng vá»™i kéo Lạc San qua bên, toà n thân váºn hà nh chân khÃ, nhiệt độ giảm xuống và i phần, từng Ä‘iểm tuyết hoa tung bay trong không khà chÃnh là tiêu chà khi Nhược Tuyết váºn công đến mức cao nhất. Song chưởng cá»§a nà ng liên tiếp phất ra, ngăn cương châm bằng lông trâu bay đến như mưa, lá»±c đạo cá»±c mạnh. Sau những chưởng đó, Nhược Tuyết cảm giác huyết khà ở ngá»±c sôi trà o, lòng biết ngưá»i phát ra ám khà có ná»™i lá»±c cá»±c cao, nếu không không thể phát ra lá»±c đạo mạnh như váºy.
Vừa khéo Yếu tá» Yếu hoạt lúc đó cÅ©ng xuất thá»§ tương trợ, cả trăm mÅ©i cương châm toà n bá»™ rÆ¡i xuống đất. Nói thì cháºm, nhưng chuyện xảy ra nhanh vô cùng, ở cá»a đã có hai đạo hắc ảnh chạy trốn. Yếu tá» Yếu hoạt quát lên má»™t tiếng, quát bảo bá»n há»™ vệ Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn: “Bảo há»™ tiểu tá»·!†Sau đó hai ngưá»i như hai tia chá»›p phóng ngưá»i Ä‘uổi theo.
Các giáp sÄ© há»™ vệ hoảng hốt bao bá»c quanh ngưá»i Lạc San.
Nhạc Nhạc nắm chặt bà n tay thon cá»§a Nhược Tuyết, ôn nhu há»i: “Tuyết nhi, nà ng không sao chứ?â€
Nhìn thần tình quan thiết cá»§a Nhạc Nhạc như váºy, lòng nà ng tháºt ấm áp, nhưng lại vá» gắt: “Bổn tiểu tá»· thần công cái thế, sao lại có chuyện gì chứ?â€
Ãm khà lúc nãy toà n là nhắm bắn và o Lạc San. Nà ng được ngưá»i ta kéo từ quá»· môn quan trở vá», mặt còn trắng xanh, đẩy bá»n há»™ vệ qua bên, chạy vá» phÃa Nhạc Nhạc “òa†lên má»™t tiếng, nhảy phốc và o lòng hắn, khóc tu tu như bò rống!
Nhạc Nhạc liá»n nhẹ vá»— và o lưng thon cá»§a nà ng, dịu giá»ng an á»§i. Lạc San cà ng khóc cà ng thảm thiết, toà n bá»™ thân ngưá»i thiếp trong lòng Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc nhìn Nhược Tuyết biểu lá»™ vẻ khốn khổ, Nhược Tuyết tức giáºn lè lưỡi đáp trả, ý tứ nói rằng: “Chiếm được tiện nghi còn bà y đặt giả bá»™!†Tuy ná»™i tâm nà ng đồng ý cho Nhạc Nhạc tìm thêm nữ nhân khác, nhưng mắt thấy tình cảnh như váºy, lòng nà ng khẽ nhoi nhói, Ä‘au như xát muối và o lòng.
Äông Phương Bạch cÅ©ng vừa lấy lại tinh thần, không ngá» Nhược Tuyết có võ công cao như váºy, có thể phát ra hoa tuyết! Trá»i ạ, đó nhất định là võ công ma giáo. Bất quá gã cứ nhá»› lại ma giáo đã hai mươi năm không ra ngoà i Thiên Nhai Giác, hung danh không thịnh bằng Quá»· Ngục môn, do đó liá»n an tâm, liá»n tiến lên cảm tạ cái ân cứu mạng cá»§a nà ng. Nhược Tuyết chỉ gáºt gáºt đầu, không há» biểu lá»™ vẻ chấp nháºn hay không chấp nháºn. Sau đó nà ng khá»u nhẹ và o lưng Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc đương nhiên hiểu rõ mở rá»™ng vòng tay, ôm nà ng và o lòng. Nhìn mô dạng cá»§a Äông Phương Bạch như váºy, Nhạc Nhạc chỉ biết cưá»i khổ.
Lạc San khóc đến má»i mòn, phát hiện mình đã thiếp trên ngá»±c cá»§a má»™t ngưá»i. Khà tức cá»§a ngưá»i nà y tháºt dá»… ngá»i, như xạ như lan, sung mãn khà tức dương cương cá»§a nam tá». Lúc nãy không biết tại sao lại nhảy phốc và o trong lòng ngưá»i ta, nà ng chỉ mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ cảm giác nÆ¡i đó tháºt an toà n. Bản thân nà ng cÅ©ng không biết tên ngưá»i ta là gì, sao lại nằm gá»n trong lòng ngưá»i ta thế nà y? NghÄ© đến đây, mặt nà ng đỠbừng nhưng há»›n hở, cố lấy dÅ©ng khà ngẩng đầu nhìn, vừa trông lên đã thấy ngưá»i ta Ä‘ang chăm chú nhìn lại, gương mặt anh tuấn tuy còn mang nét trẻ con, nhưng nụ cưá»i phÆ¡n phá»›t ấy sao lại quá mê hoặc. Lạc San bị gã nhìn, tâm hồn rúng động, máu huyết dâng trà o, toà n thân hừng há»±c, thân thể cà ng lúc cà ng má»m, cứ muốn rúc và o lòng gã, ánh mắt đẹp chá»›p chá»›p như nước mùa thu, ánh mắt đầy thâm tình nhìn lại, đôi môi hồng không biết thế nà o đã áp lên môi Nhạc Nhạc. Nguyên nà ng khi hÃt phải khà tức trên ngưá»i Nhạc Nhạc, xương cốt trong ngưá»i như bị kÃch thÃch, liá»n chá»§ động ngẩng đầu hôn Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc cưá»i thầm: “Tháºt cảm Æ¡n lão quá»·, dạy cho ta luyện được cái khà tức có công năng kÃch tình nà y. Nhưng ta quyết không là m sắc lang, sắc lang thì có gì tốt chứ? Bá»n mỹ nữ thì ta hoan hô, nhưng ta không đánh mắng há», ta không dụ há», ta…..â€
Nhạc Nhạc thấy nà ng chá»§ động hôn mình, ngu gì khách khÃ, đầu lưỡi Ä‘iêu luyện cÅ©ng xoắn lấy bá» môi khép há» cá»§a nà ng, lách và o tiếp xúc vá»›i vòm miệng đầy hương, lại mút nhẹ, nhóp nhép thưởng thức! Lạc San cảm giác có má»™t thứ cảm giác nhá»™t nhạt, kỳ quái từ hạ thể lan Ä‘i khắp toà n thân, linh hồn trầm thụy đột nhiên tỉnh giấc. Má»™t thứ dục vá»ng tồn tại trong từng đưá»ng gân thá»› thịt đột nhiên thăng khởi. Nà ng ôm chặt lấy cổ cá»§a Nhạc Nhạc, miệng phát ra những tiếng lầm bầm vô nghÄ©a, là n da trắng mịn dÄ© nhiên á»ng hồng.
Tám tên há»™ vệ cùng Äông Phương Bạch thấy rõ rà ng là Lạc San chá»§ động hôn môi ngưá»i ta, tá»± nhiên không thể ra mặt ngăn trở, lại thấy cảnh kÃch tình cá»§a há» cà ng lúc cà ng nóng, chịu không nổi chuyển thân quay Ä‘i, ngưá»i nà y nhìn ngưá»i kia.
Lạc San Ä‘ang lúc đạt đến giai Ä‘oạn cao trà o, đột nhiên ở ngoà i truyá»n và o tiếng chá»i cá»§a Yếu tá» Yếu hoạt, liá»n từ trong nhục dục tỉnh lại, sắc mặt đỠbừng, mị nhãn như tÆ¡, nhẹ nhá»› lại cảm giác vừa trải qua lúc nãy.
Nhược Tuyết đưa miệng xinh há»i khẽ và o tai nà ng: “Muá»™i muá»™i, ổn không?â€
Lạc San “ư hư†một tiếng, nghiêng đầu chúi và o lòng Nhạc Nhạc, không dám ngẩng lên.
Yếu tá» Yếu hoạt đã và o bên trong, trên vai có vác má»™t xác chết: “Con mẹ nó, thoát hết má»™t tên, ta không muốn sống nữa!â€
“Con mẹ nó, má»™t tên uống độc dược tá»± sát! Ta không muốn chết đâu nha?â€
Nhược Tuyết hồ nghi há»i: “A, cao thá»§ mạnh như thế sao lại tá»± sát được?â€
Yếu tá» lấy ra má»™t ống đồng dà i bốn thốn đáp: “Äây là câu trả lá»i!â€
“Äây là sản phẩm Âm Dương Quản cá»§a Thiên CÆ¡ các? Âm Dương Quản, quản âm dương. Bên trong quản có sáu ống phóng châm nhá», cà i bên trong, má»—i ống chứa chÃn cây châm, thò ra ngoà i. Chỉ cần ấn nhẹ, má»™t ngưá»i có thể nấp ở chá»— xa mà bắn. Thiên CÆ¡ các quả nhiên là dữ dá»™i!
Tổ chức sát thá»§ nà y là như thế nà o?â€
Yếu hoạt kéo tay áo cá»§a sát thá»§ ra, chỉ và o hà ng chữ xăm trên cánh tay nói: “Dã thảo thiêu bất táºn, xuân phong xuy hưu sanh (Cá» dại đốt mãi không hết, gió xuân đến lại đâm chồi)â€. Vết xăm trên tay ngưá»i nà y chÃnh là nói rõ xuất thân từ tổ chức sát thá»§ liên quan đến “Dã thảoâ€.
“Dã thảo?â€
“Dã thảo†chÃnh là má»™t tổ chức sát thá»§ thà nh danh sá»›m nhất cá»§a Phong Nguyệt Quốc, dù thá»±c lá»±c chỉ đứng và o hà ng thứ hai, nhưng do có đội ngÅ© sát thá»§ “dã thảo†lên đến má»™t vạn ngưá»i, sát thá»§ cá»§a há» nhiá»u như cá» dại, lại coi mạng như cá» rác, chỉ cần có tiá»n, bá»n chúng chết cÅ©ng không sợ, chúng có thể vì tiá»n mà bán mạng, đó là vì chúng là những ngưá»i sống trong tầng lá»›p xã há»™i thấp kém nhất, chỉ cần có cÆ¡m ăn, bá»n chúng cái gì cÅ©ng dám là m.
Còn “Luân hồi†chÃnh là táºp Ä‘oà n sát thá»§ má»›i quáºt khởi trong vòng sáu bảy năm trở lại đây, hà nh động cÆ¡ máºt, trang bị tối tân, nghe nói có quan hệ rất gần vá»›i Thiên CÆ¡ các, số lượng sát thá»§ không rõ, nhưng chất lượng sát thá»§ cỡ như “dã thảo†thì nhiá»u vô số! TÃnh ra tháºt lá»›n đứng đầu Phong Nguyệt Quốc.
“Nghe nói má»™t cái Âm Dương quản trong thị trưá»ng chợ Ä‘en có giá tá»›i hai vạn lượng bạc, cái mà tên dã thảo nà y có lại rất lá»›n!†Äông Phương Bạch tiếp tục nói.
“Muá»™i muá»™i, muá»™i không sao chứ?†Lạc Hà xuất hiện trước cá»a, nguyên mạo hòa ái và tiêu sái, dẫn theo tùy tòng, nghe tin liá»n đến ngay Phong nguyệt Khách sạn.
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký của phamduy88
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:28 AM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a phamduy88
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam tam kinh , doc truyen online ngu nu , ïðîäàæà , kich doc ngu nu tam kinh , ngụ nữ tâm kinh , ngá»± nữ chân kinh , ngá»± nữ tâm kinh , ngá»± nữ tâm kinh 4vn , ngoc ngu nu tam kinh , ngoc ngu tam kinh , ngoc nu tam kinh , ngoc nu tam kinh 1996 , ngoc nu tam kinh 4vn.eu , ngoc nu tam kinh cap 3 , ngoc nu tam kinh che , ngoc nu tam kinh n , ngoc nu tam kinh online , ngoc nu tam kinh q5 c18 , ngu an tam kinh , ngu nu chan kinh , ngu nu chan kinh 4vn , ngu nu tam , ngu nu tam kim , ngu nu tam kinh , ngu nu tam kinh 4 vn , ngu nu tam kinh 4vn , ngu nu tam kinh 4vn full , ngu nu tam kinh 4vn.eu , ngu nu tam kinh al gi , ngu nu tam kinh chuong 1 , ngu nu tam kinh chuong 4 , ngu nu tam kinh full , ngu nu tam kinh hixx , ngu nu tam kinh kiemgioi , ngu nu tam kinh la gi , ngu nu tam kinh online , ngu nu tam kinh prc 4vn , ngu nu tam kinh q3 , ngu nu tam kinh quyen 1 , ngu nu tam kinh quyen 2 , ngu nu tam kinh quyen 5 , ngu nu tam kinh quyen 6 , ngu nu tam kinh quyen 7 , ngu nu tam kinh tap 3 , ngu nu tam kinh tap cuoi , ngu nu tam kinh truyen , ngu nu tam kinh- quyen 4 , ngu nu tam kinh-4vn , ngu nu tam knih , ngu nu tam tam , ngu nu tam tam kinh , ngu nu ttam kinh 4vn , ngu nuntamkinh , ngu tam kinh , ngu to tam kinh , ngu tu tam kinh chuong 7 , nguc nu tam kinh 4vn , ngư nư tâm kinh 4vn , nhac ngoc nu tam kinh , nhu nu tam kinh 4vn , nu tam kinh , rap ngoc nu tam kinh mp3 , t nu tam kinh , tai ngu nu chan kinh , thieu nu tam kinh , tieu dao ngu nu tam kinh , truyen ngoc nu tam kinh , truyen ngu nu chan kinh , truyen ngu nu tam kinh , vương thiểu thiểu , www.ngu nu tam kjnh