 |
|

22-04-2009, 05:41 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Tam Hạ Nam ÄÆ°á»ng - Nhạn Môn Quan(Trá»n Bá»™)
TAM HẠNAM ÄÆ¯á»œNG
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Mạnh Thưá»ng Quân: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
---oOo---
Lá»i Giá»›i Thiệu
Bá»™ TAM HẠNAM ÄÆ¯á»œNG là má»™t truyện thuá»™c Ä‘á»i Tống cá»§a nước Trung Hoa, khởi đầu từ Vua Tống Thái Tổ tức là Triệu Khuông Dẫn láºp quốc, truyá»n đến Ä‘á»i vua Tống ChÆ¡n Tông. Trong thá»i gian ấy, nước Tống chinh phục các nước lân bang, gồm thâu thiên hạ. CÅ©ng như các bá»™ truyện Tà u khác, tác giả đã thần thoại hóa qua các cuá»™c Ä‘ua tà i giữa thần tiên và yêu quái bằng pháp thuáºt, là m cho cốt truyện chứa nhiá»u mà u sắc ly kỳ. Thế giá»›i thần tiên đã tham dá»± và o cõi trần tục, như Dư Hồng, Dư Triệu, lôi cuốn má»™t số tiên, là m khổ chốn trần gian. Mặt khác, trong chiến tranh tiêu diệt, sát phạt lẫn nhau, lại nảy ra những mầm non, những mối tình yêu đương giữa những cặp trai tà i, gái sắc rất nên quyến rÅ©, trong tà n tạ, há»§y diệt lại vươn lên những mầm sống trong qui luáºt tá»± nhiên. TAM HẠNAM ÄÆ¯á»œNG còn ghi nháºn cho chúng ta thấy những xấu xa, hèn hạ cá»§a những con ngưá»i là danh lợi mà hà nh động phi nghÄ©a, lại có những nhân váºt quên mình để bảo vệ nhân tÃnh, bảo vệ đạo nghÄ©a là m ngưá»i. Bá»™ TAM HẠNAM ÄÆ¯á»œNG đã phản ảnh sâu sắc cho chúng ta thấy rằng giá trị con ngưá»i không phải ở trong những kẻ có quyá»n chức, uy thế, mà nó rải khắp trong dân gian, trong những kẻ cô đơn nghèo khổ, nhưng biết tôn trá»ng đạo nghÄ©a là m ngưá»i. Äá»c TAM HẠNAM ÄÆ¯á»œNG là nhìn và o tấm gương xã há»™i, là suy xét những biến chuyển cá»§a tâm trạng ngưá»i xưa, so sánh tá»›i ngưá»i thá»i nay. Ngưá»i biên soạn Má»™ng Bình SÆ¡n.
Hồi 1
XÃch Mi sai đệ tá» phạt Thái Tổ
Dư Hồng quyết hạ san giúp Nam ÄÆ°á»ng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Tại núi Thái SÆ¡n có má»™t vị tiên trưá»ng tên là XÃch Mi lão tổ, tu luyện hÆ¡n mấy ngà n năm, phép tắc vô cùng, tinh thông đúng má»±c. Ngà y ná» các bạn tiên là : Lê SÆ¡n Thánh mẫu, Trần Äoà n lão tổ, Hy Dy tiên sanh, Tôn Tẫn chÆ¡n nhÆ¡n, cùng tá»›i động ông XÃch Mi đà m đạo việc nhân gian. XÃch Mi lão tổ nói:
- Nay thiên hạ gần vá» má»™t mối, Hương Hà i Nhi vâng lệnh Thượng Äế nối nghiệp vua Châu Thế Tông, lại được Tà o Bang, Triệu Phố, Cao Hoà i Äức, Trịnh Ân, kẻ văn ngưá»i võ phò tá, dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp. NghÄ© lại Châu Thế Tôn hiá»n là nh nhÆ¡n đức, nối cÆ¡ nghiệp cá»§a Quách Ngạn Oai trị nước bấy lâu, sáng suốt hÆ¡n bốn Ä‘á»i vua trước. Nhưng lúc Châu Thế Tông băng hà , truyá»n ngôi cho ấu chúa, Hương Hà i Nhi kế tục trị vì đến khi Trần Kiêu là m phản, chư tướng hết lòng báo quốc, thuáºn lòng dân, hợp ý trá»i. Ấy cÅ©ng vì trá»i xuôi, lòng ngưá»i má»›i an thuáºn như váºy Hương Hà i Nhi lên ngôi, lẽ phải yêu mến các tướng cá»§a mình, lại ham mê tá»u sắc, giết trung thần, trảm Trịnh Ân là em nuôi rất trung nghÄ©a. Rõ rà ng là vua vô nhân đạo! Bởi kế ấy, ta muốn sai yêu quái xuống phá Hương Hà i Nhi để trừng phạt lá»™i bất nhân, bất nghÄ©a ấy. Trần Äoà n lão tổ nói:
- Việc ấy cÅ©ng tưởng đáng trừng phạt, song chẳng qua cuá»™c Ä‘á»i phải váºy. Xưa nay há»… bá» tôi có công lá»›n rồi thì phải giữ mình chẳng nên khinh suất là m cho vua nghi ngá» nên mượn cá»› Ä‘i tu mà lánh nạn, còn các tôi có công khác không đỠphòng Ä‘á»u bị Cao Tổ giết hết. Còn như Hà n TÃn, Anh Bố, Bà nh Việt là những ngưá»i ham phú quà công danh, á»· mình có công lá»›n, không đỠphòng nên bị hại. Nếu há» noi theo Phạm Lãi thuở xưa, hay bắt chước Trương Lương mà tránh, thì ai hại mình được. XÃch Mi lão tổ nghe Trần Äoà n nói thì cưá»i lá»›n:
- Lá»i bà n cá»§a đạo hữu có thể giác ngá»™ các trung thần có công dá»±ng nước. Nhưng cõi tục há»… được chim thì bẻ ná, cho nên các vị vua há»… được nước rồi lại nghi tướng giá»i. Dù váºy Hương Hà i Nhi và Trịnh Ân, tuy bá» ngoà i là nghÄ©a chúa tôi, mà trong là tình thá»§ túc. Lấy lẽ phải mà nói thì nếu không đẹp lòng, không dùng nữa thì Ä‘uổi Ä‘i. Lẽ đâu giết oan ngưá»i ta như váºy? Nếu không bị trừng phạt thì sao gá»i là lẽ công bằng. Tôn Tẫn nói:
- Nếu lão tổ trừng phạt má»™t mình vua vô đạo mà hại trăm há» dân Ä‘en, dẫu công bình cÅ©ng là tá»™i nghiệp! XÃch Mi lão tổ nói:
- Nếu váºy ta không sai yêu quái xuống quấy rối, mà sai má»™t vị thần thông phép tắc xuống đó trừng phạt cho vui lòng kẻ tôi trung, là m gương ngưá»i bá»™i bạc. Các tiên thấy XÃch Mi lão tổ định trừng phạt má»™t mình Triệu Khuông Dẫn thì Ä‘á»u bằng lòng, không cãi nữa, cùng nhau từ giã lui vá». XÃch Mi lão tổ liá»n kêu má»™t ngưá»i đệ tá» tên là Dư Hồng đến dạy rằng:
- Bởi ta trách vua Thái Tổ giết oan Trịnh Ân, nên ta sai ngươi xuống nước Nam ÄÆ°á»ng, đầu vua Lý Cảnh, khiến Lý Cảnh Ä‘em đánh Tống, và bắt phục là m tôi. Vua Thái Tổ tÃnh nết hung hăng nghe chẳng phục tùng, ác là vấn tá»™i. Lúc ấy ngươi phải ra tà i thao lược hóa phép thần thông, vây ngưá»i bạc nghÄ©a Ãt năm, giải oan kẻ trung thần nÆ¡i chÃn suối. Song ta cấm ngươi má»™t Ä‘iá»u là chẳng nên sát sánh giết tướng, bắt sống thì vô can, giết oan thì có tá»™i. Ta chỉ muốn là m cho vua Thái Tổ Ä‘au lòng nhá»c trÃ, khổ sở mà thôi. Khi mãn hạn ngươi sẽ vá» non mà tu luyện.
Nguyên Dư Hồng cốt là chim hồng nhạn, có công tu luyện ngà n năm má»›i được hóa hình ngưá»i, sau theo lão tổ há»c phép thần thông nghe có lá»i thầy cho hạ san thì muốn chá»›p cánh bay liá»n. XÃch Mi lão tổ trao phép, Dư Hồng vâng lệnh đằng vân xuống núi.
Bấy giá» vua nước Nam ÄÆ°á»ng là Lý Cảnh đóng đô tại đất Kim Lăng. Khi trước bị vua Châu Thế Tông hưng binh chinh phạt nên Vua Nam ÄÆ°á»ng sợ mà bá» hiệu Hoà ng Äế. Từ khi Tống Thái Tổ hùng cứ nhất phương, gồm thâu bốn nước, thì Vua Nam ÄÆ°á»ng trở lại xưng đế, chiêu hiá»n đãi sÄ©, kén chá»n tướng tà i ngà y đêm rèn luyện ba quân.
Quan văn tướng võ ước chừng và i mươi, quân giá»i binh hùng chừng hai mươi vạn. Vả lại vua Nam ÄÆ°á»ng thông minh trà tuệ, còn các danh tướng như: Huỳnh Phá»§ Huy, Huỳnh Nguyên Thế, Phụng Dương, Ä‘á»u là anh hùng cái thế, còn Tuyết Lữ, Tần Phụng, La Anh, Trịnh Phi Hổ Ä‘á»u là con dòng cháu giống thá»i trước lưu truyá»n. Lại có hai tướng tà i là Long Văn, Văn Bảo, Lâm Văn Thả là tay hà o kiệt.
Vua sáng, tôi ngay, quả Nam ÄÆ°á»ng là má»™t nước hưng thịnh. Má»™t hôm Vua Nam ÄÆ°á»ng lâm triá»u, các quan chầu chá»±c đủ mặt. Vua phán.
- Tống Thái Tổ dẹp nước Há»›n Nam cá»§a Lưu An, lại trừ Cao Quà Hưng nÆ¡i phương tây, dẹp Mạnh Trà Tưá»ng nÆ¡i nước Thục, Ä‘á»u nhá» binh tướng như Cao Hoà i Äức, Vương Toà n Bân, Tà o Bân, Phan NhÆ¡n Mỹ, cầm binh như thần nên má»›i thâu các nước ấy được, trong thiên hạ mưá»i phần vá» tay Thái Tổ hết tám. Tuy há» lấy đất Giang Nam ta chưa được, song ta cÅ©ng phải lo, vì sợ túi tham không đáy. Các quan văn võ Ä‘á»u tâu:
- Tống mạnh tám phần, ÄÆ°á»ng chẳng được hai. Má»™t góc Kim Lăng cá»± sao cho lại. Dầu có binh hùng tướng mạnh cÅ©ng cá»± không nổi há» Vương, há» Tà o, há» Cao, há» Phan, chỉ bằng bá» hiệu Hoà ng Äế giữ bá»±c chư hầu, dâng sá»› chịu là m tôi, sắm lá»… cống sứ thì giữ được cÆ¡ nghiệp, khá»i động Ä‘ao binh. Vua Nam ÄÆ°á»ng chưa kịp có ý kiến thì má»™t viên tướng võ quì tâu:
- Chẳng nên ép mình là m tôi nước Tống. NhÃ ÄÆ°á»ng là chÃnh thống, cai trị mấy Ä‘á»i, còn nước Tống là dòng quan, má»™t tên tướng soán ngôi, huống chi nước ta vua sáng tôi ngay, binh ròng tướng mạnh, bất quá Tống lo nghiệp Tống, ÄÆ°á»ng giữ nhÃ ÄÆ°á»ng, không lẽ há» dám cất quân Ä‘i đánh nước mạnh mẽ? Chi bằng bệ hạ sai sứ Ä‘em thÆ¡, mượn cá»› do thám việc binh tình để biết thiệt hư mà liệu bá» xá» sá»±, đừng thấy ngưá»i đồn đại mà sợ. Vua Nam ÄÆ°á»ng gáºt đầu khen phải. Trong lúc chúa tôi Ä‘ang bà n luáºn, xảy có quân và o báo:
- Có má»™t đạo sÄ© xin ra mắt. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm:
- Chắc có duyên cá»› gì đạo sÄ© má»›i đến đây. NghÄ© rồi truyá»n lệnh cho và o ra mắt. Äạo sÄ© bước và o thấy vua diện mạo oai nghi, hình dung mạnh mẽ, đôi mắt sáng ngá»i, liá»n quì tung hô vạn tuế. Vua Nam ÄÆ°á»ng má»i ngồi và há»i:
- Chằng hay đạo sư đến đây có việc chi dạy bảo? Ngưá»i đạo sÄ© chÃnh là Dư Hồng. Khi nghe vua Nam ÄÆ°á»ng há»i, liá»n thong thả đáp:
- Tôi ở núi Thái SÆ¡n, có nghe bệ hạ chiêu hiá»n đãi sÄ©, yêu nước thương dân. Còn vua Tống tuy đã thâu được tám phần thiên hạ nhưng không lấy nổi Kim Lăng là vì phÃa đông có sông dà i ngăn cách, tôi e bệ hạ kiêng oai mà phục tùng vua Tống, nên xuống giúp Bệ hạ, chưa rõ ý định Bệ hạ thế nà o. Nếu Bệ hạ cần tôi giúp sức, tôi chẳng dám khoe, nhưng biết tà i giá võ đằng vân, lại rõ vị lai quá khứ. Bởi số Bệ hạ nối nghiệp nhÃ ÄÆ°á»ng má»™t cõi lâu dà i. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe nói rất đẹp lòng, há»i:
- Trẫm Ä‘ang nghị luáºn vá»›i bá quan, song chẳng biết nên đầu hay nên thá»§, nay có đạo sư đến cùng luáºn việc ấy thì may cho trẫm biết chừng nà o. Nếu đạo sư sẵn lòng giúp đỡ thì trẫm khá»i lo, ấy cÅ©ng nhá» phước trá»i má»›i gặp ngưá»i tà i đức.
Nói rồi truyá»n quân sÄ© dá»n cuá»™c đăng đà n bái tưá»ng, phong Dư Hồng là m Há»™ Quốc Quân sư. Dư Hồng lên đứng trên đà n, văn võ hai bên hầu hạ. Vua Nam ÄÆ°á»ng thưá»ng ba chén rượu, Quân sư nháºm lá»… uống xong rồi xuống đà i vá» dinh. Hôm sau các quan và o chầu đủ mặt, vua Nam ÄÆ°á»ng há»i Quân sư cách dùng binh. Dư Hồng đáp ứng rất trôi chảy, bá quan Ä‘á»u phục tùng, vui mừng không còn lo bị Thái Tổ xâm phạm đến Giang Nam.
Ấy cÅ©ng bởi trá»i xuôi cõi Kim Lăng có giặc.
Lá»i bà n: Lòng tham vá»ng cá»§a con ngưá»i phát xuất từ lúc đã thà nh công trên sá»± nghiệp. Xưa nay những vị vua khôi phục đất nước, thưá»ng hy sinh chịu những đắng cay khổ cá»±c, nhưng lúc cÆ¡ nghiệp đã vững và ng, thái bình thanh thả thì lại quên những lúc khổ Ä‘au, ham hưởng thụ những thú vui bá» bê việc nước. Mặt khác lại theo lá»i kẻ nịnh thần áp chế và vong Æ¡n đối vá»›i những trung thần có công dá»±ng trước. Ấy váºy những kẻ có mưu lược hiểu được lòng ngưá»i, khi nguy biến há» hết mình phò vua giúp nước, nhưng đến khi hưởng thụ há» không mà ng. Tấm gương Phạm Lãi, Trương Lương thuở xưa tháºt đáng là má»™t bà i há»c cho những ai á»· và o công trạng cá»§a mình mà đòi há»i vinh hoa phú quà để rồi chịu Ä‘au khổ vì lòng ganh tị cá»§a kẻ có quyá»n thế.-oOo-
- Hết hồi 1:2 (38):
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

22-04-2009, 05:42 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 2
Chúa Nam ÄÆ°á»ng trả lá»i ngá»— nghịch
Vua Thái Tổ ngự giá thân chinh
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bấy giá» Triệu Khuông Dẫn nối ngôi Châu Háºu chúa nhưá»ng cho, cải tên nước là Äại Tống, xưng hiểu là Thái Tổ, đánh đông dẹp tây, gom vá» má»™t mối, các vua nước nhá» Ä‘á»u đầu hà ng cống sứ. Ngà y ná», vua Thái Tổ ăn lá»… mừng thá», bá quan Ä‘á»u dâng lá»… chúc mừng. Các nước gần xa Ä‘á»u sai sứ Ä‘em lá»… váºt đến bái kiến. Vua Tống Thái Tổ rất vui truyá»n dá»n yến thết đãi. Giữa tiệc, vua Thái Tổ uống ba tuần rượu rồi phán:
- Nay trẫm đã năm mươi tuổi thá», các nÆ¡i Ä‘á»u dâng lá»…, trong ngoà i Ä‘á»u má»™t lòng, duy có Lý Cảnh ở Kim Lăng, á»· mình ở nÆ¡i hiểm hóc, khinh rẻ nước ta, đã không cho ngưá»i đến viếng, cÅ©ng chẳng chúc mừng. Các quan nghÄ© thế nà o? Quan Binh Bá»™ Thượng ThÆ¡ là Phan Mỹ tâu:
- Tôi nghe Lý Cảnh chiêu hiá»n đãi sÄ©, tÃch thảo đồn lương, chắc là có ý là m phản. Nay các nước nhá» Ä‘á»u vá» chầu cống lá»…, chúc thá» bệ hạ. Nam ÄÆ°á»ng có chúa, coi Äại Tống không ngưá»i, sẵn dịp nà y vấn tá»™i Kim Lăng là điá»u chÃnh đáng. Vua Thái Tổ chưa kịp nói thì Quân sư Miêu Huấn tâu:
- Tá»™i Nam ÄÆ°á»ng đáng trách nhạt, nhưng nay thiên hạ theo phò, giá má»™t khoảng Giang Nam chống trá»i sao nổi. Xin Bệ hạ xuống chiếu trách phạt vua Lý Cảnh là m nhục triá»u đình. Nếu Nam ÄÆ°á»ng biết lá»—i, dâng thÆ¡ chịu tá»™i thì tha. Như váºy cÅ©ng rõ lòng nhân cá»§a Bệ hạ. Vua Thái Tổ phán:
- Trẫm cÅ©ng thuáºn lòng trá»i, không ưa sát phạt, váºy thì khanh thảo má»™t lá»i hịch cho sứ cầm đến Nam ÄÆ°á»ng. Mãn tiệc bá quan ai vá» dinh nấy. Hôm sau, Miêu Huấn thảo xong tá» hịch dâng lên cho vua xem. Vua Thái Tổ bằng lòng, đóng ấn rồi sai khâm sai Ä‘em qua cho Lý Cảnh. Ngà y ná» vua Nam ÄÆ°á»ng Ä‘ang ngá»±, bá»—ng có quân và o báo:
- Vua Tống sai sứ Ä‘em thÆ¡, xin và o ra mắt. Vua Nam ÄÆ°á»ng đòi và o.
Khâm sai Ä‘ang hịch trước sân chầu, vua Nam ÄÆ°á»ng mở ra xem, thấy tá» hịch viết như sau: "Xưa nhÃ ÄÆ°á»ng còn suy yếu, khiến nước chia năm, sau nhà Châu hưng thịnh cÅ©ng khó bá» thâu vá» má»™t mối. Nay nước ta vua nhân, tôi sáng, đổi há»a là m an, cứu dân trong nước lá»a, đức bá»§a khắp non sông, trăm há»™ đội Æ¡n, bốn phương mến đức. Nước ngươi là Nam ÄÆ°á»ng, trá»™m xưng đế hiệu, chúa ta là Äại Tống, muốn Ä‘em binh vấn tá»™i bấy lâu, song trước phải dạy khuyên chá»› chưa vá»™i trừng phạt, kém việc nhÆ¡n từ. Nay Ä‘em bút má»±c mà khuyên, ngõ vẹn bá» hòa hảo. Vua Nam ÄÆ°á»ng có lẽ tai từng nghe, mắt đã từng thấy những gương xưa, bởi vì trá»i không có hai mặt nhá»±t, nước không dá»… có hai vua. Ngưá»i sáng thấy há»a khi chưa bay mùi, kẻ trà lánh nạn khi chưa có cá»›. Cho nên Vi Tứ bá» nhà Thương mà chịu chức nhà Châu, A Äẩu dâng nước Thục mà là m quan nước Tấn. Vua Nam ÄÆ°á»ng cÅ©ng nên bắt chước theo, thì bình an má»™t nước êm ái muôn dân, kẻ là m ruá»™ng không bỠđồng, ngưá»i Ä‘i buôn không bá» chợ, yên nhà , là nước, không tổn tướng hao binh. Nêu chấp nhất chẳng suy thì ngá»c đá cháy tiêu, binh Tống đến thà nh thì nước nhà láºt úp; không kịp trở tay, ăn năn thì đã muá»™n. "
Vua Nam ÄÆ°á»ng giáºt mình, má»i triá»u thần bà n luáºn. Dư Hồng xem tá» hịch giáºn lắm, nói:
- Ngòi bút kẻ nho tuy sắc sảo, song ta lương đủ, binh ròng, có sợ gì chúng nó. Nói rồi lấy bút viết má»™t bà i thÆ¡ đằng sau tấm hịch rằng: "Nam ÄÆ°á»ng nối nghiệp cá»§a tiá»n ÄÆ°á»ng, Hẳn muốn Ä‘em binh đánh Biện Lương, Trà sẵn Tôn Ngô, thông chiến tráºn, Mạnh thêm La Tiết giá»›i cung thương, Trói mèo Hoà i Äức chiêng chưa gióng, Bắt sống Tam Xuân ná chưa giương, Sá»›m biết mạng trai âu cống lá»…, Kẻo lâm rìu búa thấy Diêm Vương. " Ở dưới ký tên: "Äại ÄÆ°á»ng Hoà ng Äế chÃnh tông gởi cho Tống Äế thâu khán. " Khâm sứ lãnh hịch Ä‘em vá» dâng cho Tống Thái Tổ. Tống Thái Tổ xem hịch nổi giáºn vá»— bà n hét:
- Nam ÄÆ°á»ng quả tháºt to gan, lá»›n máºt! Lý Cảnh tháºt có bụng khinh ngưá»i. Ta đã dung cho nó má»™t vùng đất ở an, vì thương đến muôn dân lê thứ. Nay nó đã bà y lá»i phản nghịch, dung tha thì các nước chê cưá»i. Nó đã dám nói như váºy thì chắc còn dám là m nhiá»u việc đối nghịch khác. Cá» non chẳng nhổ, để lá»›n nhá»c công, lá»a đốm không dáºp tắt để nó bừng lên thì khó chữa. Nói rồi vua Tống há»i các quan văn võ:
- Nay trẫm quyết Ä‘em quân phạt Nam ÄÆ°á»ng, là m cho Lý Cảnh vỡ máºt má»›i vui lòng, chẳng hay chư khanh nghÄ© thế nà o? Äông Bình vương Cao Hoà i Äức tâu:
- Quáºn Kim Lăng có tám mươi mốt châu, được bao nhiêu lương thá»±c, còn các quan Nam ÄÆ°á»ng thì khoe môi hưởng lá»™c, khua miệng là m oai, nhá» muốn cá»± to, yếu không nhưá»ng mạnh. Ấy là đi tìm tai há»a, mang nạn và o thân. Không cần Bệ hạ phải nhá»c sức, hạ thần chỉ xin mượn oai hùm cÅ©ng trừ đặng loà i cáo. Vua Thái Tổ phán:
- Khanh luáºn bà n cÅ©ng phải, song trẫm mưá»i tám năm cầm Ä‘ao, cưỡi ngá»±a, xông pha chiến tráºn, nay Lý Cảnh khoe tà i xấc láo, để quả nhÆ¡n ngá»± giá thân chinh, bắt sống nó mà rá»a há»n. Trẫm đã có ý như váºy khanh chá»› ngăn cản. Nay phong cho Äông Bình vương là m chức Chinh thảo Äại Nguyên Soái, Sá» Khuê và Thạch Thá»§ TÃn lãnh tả hữu tiên phong, Phùng Ãch là m tham quan, Tà o Bân, Phan Mỹ, Vương Ngạn Thăng, La Ngạn Oai là m phụ quân. Còn Quân sư Miêu Tùng Thiệu Ä‘i là m há»™ giá. Vương Toà n Bân giải lương. Váºy các khanh ra công hợp lá»±c đồng lòng trừ nghịch, thắng tráºn trở vá» trẫm sẽ luáºn công ban thưởng. Các quan văn võ Ä‘á»u tuân lệnh. Vua Thái Tổ ra lệnh bãi chầu. Hôm sau Thái Tổ nói vá»›i Hoà ng đệ là Triệu Quang NghÄ©a rằng:
- Ngá»± đệ Æ¡i? Nay trẫm xuống Giang Nam phạt Lý Cảnh, giao nước lại cho Ngá»± đệ thay mặt triá»u đình, trẫm Ä‘i chừng má»™t năm sẽ trở vá». Triệu Quang NghÄ©a vâng lá»i. Thái Tổ lại trình vá»›i Äá»— thái háºu má»i dá»± tÃnh. Äá»— thái háºu nói:
- Hoà ng nhi mưá»i tám năm chinh chiến, nay lại hưng binh chinh phạt là m chi cho nhá»c mình và ng. Cứ sai tướng Ä‘i đánh cÅ©ng đủ. Vả lại, cách hai đêm nay mẹ chiêm bao thấy má»™t Ä‘iá»u không tốt. Vua Thái Tổ há»i:
- Chẳng hay mẫu hoà ng thấy Ä‘iá»m gì? Äá»— thái háºu nói:
- Ta thấy Hoà ng nhi leo lên cây lý rồi sút tay té xuống, năm con phụng từ trên trá»i bay xuống má»™t lúc, xòe cánh mà đỡ. Sau đó ta giáºt mình thức dáºy. Váºy lần nà y Hoà ng nhi sai tướng thì hay hÆ¡n. Thái Tổ thưa:
- Xin Mẫu háºu đừng lo việc ấy, con từ mưá»i sáu tuổi đã đạo khắp bốn phương, cả trong thiên hạ, từ Biện Lương đến Kim Lăng Ä‘i chừng bốn mươi ngà y, chẳng xa xôi gì đó. Vả lại Mẫu háºu thấy Ä‘iá»m rất tốt. Con leo lên cây lý, mà lý là há» vua ÄÆ°á»ng, còn năm con phụng đỡ con, là có năm nữ tướng tà i hoa giúp sức. Bấy lâu ở trong cung tù túng, nay con dạo ra ngoà i cho thảnh thÆ¡i, huống chi thiên hạ mưá»i phần đã thu hết tám, còn Kim Lăng là má»™t khoảng núi non, lấy dá»… như trở bà n tay. Nếu để nó ngáo nghịch thì các nước chê cưá»i. Lẽ thưá»ng, trá»i không hai mặt, đất chẳng hai vua, xin Mẫu háºu cho con Ä‘i, nếu không ngá»± giá thân chinh thì tướng sÄ© không hết lòng. Äá»— thái háºu biết tÃnh Thái Tổ không ưa câu thúc, nên mỉm cưá»i nói:
- Nếu Hoà ng nhi muốn Ä‘i xin chá»› ra tráºn, phải giữ mình là m trá»ng thì mẹ má»›i an lòng. Vua Thái Tổ vâng lá»i mẹ lui ra, vá» cung từ giã Hoà ng háºu. Hoà ng háºu biết không cản được vua, liá»n rót rượu tiá»…n hà nh cầu xin thắng tráºn. Lá»i bà n: Tranh chấp quyá»n thế là bản chất cá»§a loà i ngưá»i tạo ra chiến tranh, đánh giá lẫn nhau, từ xưa đến nay vẫn không tránh khá»i. Vua Thái Tổ mở tiệc mừng thá», các nước Ä‘á»u Ä‘em lá»… váºt triá»u cống, vua nước Nam ÄÆ°á»ng không tham dá»±, là m cho vua Thái Tổ thấy bị mất danh dá»± trong thiên hạ.
Lá»i bà n: Ấy cÅ©ng chỉ vì tá»± xem mình là cao cả hÆ¡n má»i ngưá»i. Bản tÃnh tá»± cao tá»± phụ gây nên những tệ hại trong cuá»™c sống, là m tất cả những việc thiếu nhân tâm. Còn vua Nam ÄÆ°á»ng bị sỉ nhục không thể ngồi yên, thì do cÅ©ng chỉ là bị đụng chạm danh dá»± cá»§a mình. Cả hai Ä‘á»u từ bản chất tá»± cao tá»± phụ mà gây nên chiến tranh, giết hại lê dân. Nếu tÃnh tá»± cao tá»± phụ mà ở trong má»™t ngưá»i thưá»ng thì tai hại bản thân không bao nhiêu, còn ở trong má»™t ông vua thì tai hại cả đất nước.-oOo-
- Hết hồi 2:0 (133):
|

22-04-2009, 05:44 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 3
Tống Thái Tổ bị vây ThỠChâu thà nh
Dư quân sư dùng phép bắt Hoà i Äức
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Bấy giá» Cao Hoà i Äức lãnh chức Nguyên soái trở vá» dinh, và o tâm sá»± vá»›i vợ là Hoà ng Cô Tiêu Mỹ Dung, kể hết má»i việc. Tiêu Mỹ Dung nói:
- Chẳng hay vương gia bữa nay Ä‘i chầu có việc gì lo lắng váºy? Cao Hoà i Äức nói:
- Ta nay vâng chỉ kéo quân đánh Kim Lăng. Thiên tỠđã sai không thể chối từ. Việc chinh phạt chỉ má»™t và i năm, Ãt lâu sẽ trở vá». Song chỉ còn má»™t ná»—i mẹ già đầu bạc, con trẻ mà y xanh, váºy nhá» Hoà ng Cô phụng dưỡng huyện đưá»ng, dạy Thế tá» tinh thông võ nghệ, chá»› cho nó hoang đà ng, mang tiếng há» Cao. Vợ chồng bà n tÃnh xong, mở tiệc cùng nhau ăn uống. Ngưá»i con trai là Cao Quỳnh, tên chữ là Quân Bảo đã mưá»i tám tuổi, nghe tin cha vâng lệnh chinh Nam, liá»n bẩm:
- Con ở nhà không là m gì, xin Ä‘i theo hầu cha và đánh giặc, cho trá»n niá»m thần tá», đáp nghÄ©a quân ân. Hoà ng Cô nói:
- Ngươi tà i cán bao nhiêu mà dám nói phách như váºy? Ngươi tưởng đánh giặc dá»… lắm hay sao? Cao Quân Bảo thưa:
- Xin mẹ đừng cho con là đứa vô dụng. Nay con đã biết cầm cung lên ngá»±a, gươm giáo tinh thông, má»™t lá»›p vá»›i con Ä‘á»u không địch nổi. Con xin tùy tùng ra chiến tráºn cho quen thuá»™c binh cÆ¡, như váºy má»›i nên con nhà tướng. Xin cha mẹ an lòng. Cao Hoà i Äức nghe con nói tỠý khen:
- Lá»i con nói rất phải, tÃnh toán rất thông, ngặt vì bà ná»™i con già , con thì còn bé, chi bằng ở nhà thế cho cha thá» phụng bà ná»™i cho trá»n niá»m hiếu thảo. Cao Quân Bảo nghe cha khuyên không dám trái ý. Äêm ấy, Cao Hoà i Äức từ giã gia đình. Cả nhà đá»u báºn bịu nhưng vẫn là m lá»… tiá»…n hà nh. Äến ngà y xuất quân, Cao Hoà i Äức dẫn binh đến diá»…n võ trưá»ng, vua Thái Tổ ngá»± đến. Các quan văn võ Ä‘á»u đứng hai hà ng là m lá»… tiá»…n đưa Vua Thái Tổ ngá»± giá lên đưá»ng quân Ä‘i rầm rầm rá»™ rá»™ nhưng tráºt tá»± rất nghiêm, không ai dám phạm cá»§a ai má»™t mảy. Quân sÄ© Nam ÄÆ°á»ng hay tin vá» báo lại. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe Thái Tổ ngá»± giá thân chinh lòng kinh hãi, bèn triệu táºp các quan đến nghị luáºn. Khi các quan tá» tá»±u đông đủ, vua Nam ÄÆ°á»ng phán:
- Ngà y trước vì phê bà i thÆ¡ và o tấm hịch mà gây việc vua Tống chinh Nam. Ngưá»i ta thì binh hùng tướng mạnh, còn mình thì lá»±c yếu thế cô, chống cá»± sao lại nên trẫm má»i các khanh đến đây nghị luáºn xem nên hòa nên chiến. Nếu để giặc đến, quân dân khốn khổ. Dư Hồng tâu:
- Xin Bệ hạ chá»› lo. Nước Tống mạnh là mạnh vá»›i các nước khác kia, còn đối vá»›i nước ta há»… tướng Tống qua đây bao nhiêu, tôi bắt sống bấy nhiêu, để Bệ hạ biết phép thần thông cá»§a tôi lợi hại thế nà o. Tôi quyết Ä‘á»n Æ¡n tri ngá»™, xin Bệ hạ đừng than thở mà là m cho binh tướng ngã lòng. Vua Nam ÄÆ°á»ng phán:
- Quân sư vốn thần thông binh pháp, lại hết lòng giúp trẫm, thì trẫm còn sợ gì. Song tướng Tống đại tà i, phải đỠphòng cho kỹ. Dư Hồng tâu:
- Tôi Ä‘oán chắc binh Tống kẻo qua đây sẽ Ä‘i qua ngả Thá» Châu. Vua Nam ÄÆ°á»ng há»i:
- Sao quân sư biết chắc như váºy? Dư Hồng tâu:
- Vua Tống đã chinh chiến mưá»i tám năm, từng trải việc binh cÆ¡ đồ tráºn. Nay Ä‘i đánh xa muôn dặm phải lo việc lương thảo là m đầu, nên phải Ä‘i ngõ Thá» Châu, trước lấy lương, sau đó noi theo đưá»ng Phụng Dương thì thẳng đến Kim Lăng rất dá»…. Vua Nam ÄÆ°á»ng phán:
- Như váºy thì phải sai má»™t vị Äại tướng qua giữ Thá» Châu. Dư Hồng nói:
- Binh Tống má»›i kẻo sang, tinh thần còn hăng lắm, quân ta khó bá» giữ đặng Thá» Châu, chi bằng cứ để thà nh trống, gạt chúng nó và o đó rồi bao vây thì quân Tống có mấy mươi vạn cÅ©ng phải chết đói. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe tâu, gáºt đầu nói:
- Quân sư liệu kế rất hay, tướng Tống dù anh hùng thế nà o cÅ©ng không thoát khá»i. Sau đó, Dư Hồng sai Huỳnh Phá»§ Huy và Lâm Văn Báo lãnh kế đến Thá» Châu truyá»n rằng:
- Nay ta vâng lệnh Hoà ng Äế, rao truyá»n cho dân chúng đất Thá» Châu hay, bất luáºn quan dân phải dá»n đồ ra khá»i thà nh, nếu cháºm trá»…, giặc Tống và o sẽ giết hết. Hai mươi vạn dân Thá» Châu nghe lệnh thất kinh, kẻ cõng con, ngưá»i dắt vợ cấp tốc lên đưá»ng. Trong thà nh dá»n hết kho lương, không còn má»™t mảy, rồi vá» báo lại Dư Hồng. Lúc nà y vua Thái Tổ kẻo binh Ä‘i đã ngót má»™t tháng má»›i đến địa pháºn đất Kim Lăng, trước tiên đánh ải Giá»›i Bà i giết hai đại tướng rồi chiếm thà nh. Còn Cao Hoà i Äức chia má»™t muôn rưỡi binh cho Phan Mỹ trấn ở đó, rồi cùng nhau bà n tÃnh việc và o Kim Lãng. Vua Thái Tổ nói:
- Nên Ä‘i và o ngõ Thá» Châu thì dá»… hÆ¡n. Cao Hoà i Äức tâu:
- Thá» Châu là yếu địa cá»§a Kim Lăng, bên Nam ÄÆ°á»ng nghe ta lấy ải Giải Bà i thế nà o cÅ©ng Ä‘em binh tướng trấn thá»§ hoặc mai phục, nếu Ä‘i ngõ ấy e mắc kế chăng? Chi bằng Ä‘i ngõ Lư Châu, rồi Ä‘em binh lén qua sông Hiệp Phi, binh ÄÆ°á»ng không ngá» thì rất dá»… phá. Miêu quân sư nói:
- Kim Lăng khi trước là xứ Äông Ngô, chá»— cÅ© cá»§a Tôn Quyá»n ở đó tám mươi mốt châu địa hiểm trở, phải dè dặt má»›i được. Vua Thái Tổ phán:
- Trẫm há chẳng biết tánh dè dặt cá»§a Nguyên soái hay sao, nhưng đánh nước nà o thì phải cẩn tháºn, còn Nam ÄÆ°á»ng binh thưa tướng Ãt, ta má»›i đến đã chiếm ải Giá»›i Bà i, có phải chúng nó yếu kém hay không? Vả lại, ngõ Lư Châu nước sâu núi cao khó bá» váºn lương, sao bằng Ä‘i đưá»ng Thá» Châu rá»™ng rãi, ta cứ đánh má»™t tráºn xem sao rồi sẽ liệu.
Các tướng vâng lệnh kẻo binh Ä‘i ngõ Thá» Châu. Khi binh đến còn cách thà nh năm mươi Ä‘áºm thì Cao Hoà i Äức truyá»n quân hạ trại, đà o giếng mà dùng không cho uống nước ao cá»§a Nam ÄÆ°á»ng e có bá» thuốc độc.
Hôm sau, Cao Hoà i Äức hạ chiến thÆ¡ cho Nam ÄÆ°á»ng. Vua Nam ÄÆ°á»ng liá»n sai Lâm Văn Báo và Huỳnh Phá»§ Huy lãnh má»™t muôn binh Ä‘i đánh, Cao Hoà i Äức lại sai Sá» Khuê, Thạch Thá»§ TÃn ra tráºn giao tranh. Hai tướng ÄÆ°á»ng đánh không lại, và o bế thà nh mà trốn.
Cao Hoà i Äức thừa thắng Ä‘em binh vây thà nh Thá» Châu, chẳng ngá» hai tướng vâng lệnh Dư Hồng trá bại rồi bá» thà nh Ä‘i mất. Té ra binh Tống chỉ vây thà nh không. Äến khi và o thà nh không thấy má»™t tên quân nà o cả. Sá» Khuê, Thạch Thá»§ TÃn lấy là m lạ cho ngưá»i chạy vá» báo vá»›i vua Thái Tổ rõ sá»± tình. Vua Thái Tổ nghe báo lấy được Thá» Châu thì rất mừng, Ä‘inh ninh chẳng bao lâu sẽ lấy Kim Lăng như trở bà n tay.
Cao Hoà i Äức há»™ tống vua và o thà nh tra xét lương thảo thấy không có gì hết, ngoà i đồng trong chợ cÅ©ng không thấy má»™t hóng ngưá»i. Vua Thái Tổ thất kinh, biết là mình mắc kế, còn Cao Hoà i Äức thì cúi đầu không dám nói Ä‘iá»u gì. Miêu quân sư nói:
- Chắc là bị kế không thà nh, chá»› lẽ nà o chá»— địa đầu mà không có quân canh giữ? Váºy phải mau kéo binh ra khá»i, nếu cháºm trá»… ắt bị khốn. Vua Thái Tổ biết lá»—i, nhưng ăn năn thì việc đã rồi. Xảy nghe tiếng quân ó vang trá»i, ngoà i thà nh có quân và o báo:
- Bốn phÃa binh ÄÆ°á»ng Ä‘ang kéo và o, đèn Ä‘uốc sáng chói. Binh Tống thất kinh, không dám kéo ra. Cao Hoà i Äức truyá»n quân thá»§ thà nh nghiêm ngặt, rồi thỉnh vua Thái Tổ và Quân sư lên lầu xem hư thiệt. Lúc nà y binh ÄÆ°á»ng vây phá»§ trùng trùng. Xa xa, thấy má»™t đạo sÄ© mặc áo bát quái, cưỡi con nai bông, miệng há»a lò, hà m răng cà o cá», mắt sáng như sao, tay trái cầm quạt lông, tay mặt cầm gáºy sất, xăm xăm đến cá»a thà nh chỉ mặt vua Thái Tổ mắng rằng:
- Vua Tống trở lòng cướp ngôi Châu Háºu chúa, lại bất nghÄ©a giết Trịnh Ân, nên thầy ta là má»™t vị đại tiên, sai ta xuống trừng phạt. Nay đã mắc kế rồi, chúa tôi nhà ngươi như chim ở trong lồng, như cá ở trong cháºu, nếu còn tưởng mình là anh hùng trong thiên hạ thì khó mong giữ nước. Nếu khôn khéo tùng phục vua ÄÆ°á»ng thì cÅ©ng được là m vua má»™t cõi, bằng chống cá»± ắt không toà n mạng. Dư Hồng Ä‘ang diá»…u võ dương oai thì vua Thái Tổ nổi giáºn hét:
- Äạo sÄ© ở trong rừng nà o tá»›i đây, dám nói nghịch quả nhân. Nói rồi truyá»n quân trên thà nh bắn xuống như mưa. Dư Hồng cưá»i lá»›n:
- Ta có sá gì mấy mÅ©i tên khốn đó, dẫu ngà n muôn gươm giáo cÅ©ng chẳng là m gì ta được. Nói rồi niệm thần chú, lấy quạt lông quạt mấy cái, tên bắn Ä‘á»u vẹt ra hai bên, chẳng động đến Dư Hồng. Thạch Thá»§ TÃn thấy váºy tức mình, xin phép xuống đánh, Cao Hoà i Äức nói:
- Ta xem yêu đạo rất lợi hại, váºy ngươi có ra tráºn đừng Ä‘uổi theo mà khốn. Thạch Thá»§ TÃn vâng lệnh, lãnh năm ngà n quân khai thà nh múa Ä‘ao xốc tá»›i chém Dư Hồng. Hai bên đánh nhau mưá»i hiệp, Dư Hồng thối lui lại Ãt bước rồi lấy má»™t cái chiêng nhá» gá»i là Lạc Hồn La đưa trước mặt Thạch Thá»§ TÃn đánh lên má»™t tiếng, Thạch Thá»§ Tin bất tỉnh té xuống ngá»±a, binh ÄÆ°á»ng bắt trói lại. Vua Thái Tổ trông thấy rụng rá»i. Sá» Khuê nổi giáºn nói:
- Yêu đạo không tà i cán gì, bất quá dùng phép tà mà bắt tướng, xin Bệ hạ cho tôi ra tráºn thá» sức xem sao. Vua Thái Tổ phán:
- Không nên, yêu đạo có phép thuáºt như váºy, dùng lá»±c là m sao đấu lại. Cao Hoà i Äức cÅ©ng chẳng cho Ä‘i. Sá» Khuê cÅ©ng nằng nặc má»™t mình má»™t ngá»±a ra thà nh, kêu Dư Hồng hét lá»›n:
- Yêu đạo nếu ngươi không thả Thạch Thá»§ TÃn cho ta thì ta nguyện bêu đầu ngươi trên ngá»n giáo! Dư Hồng mỉm cưá»i nói:
- Tướng Tống không biết thá»i cÆ¡. Vua ta là dòng chÃnh nối nghiệp ÄÆ°á»ng Cao Tổ trên ba trăm năm, không phải là chúa cá»§a ngươi soán ngôi xưng đế. Nay đã sa và o lưới rá», nếu biết mạng trá»i thì trở vá» bảo vua Tống dâng biểu đầu hà ng, bằng nghịch mạng thì vua tôi là m quỉ không đầu. Sá» Khuê nghe Dư Hồng nói liá»n nạt lá»›n:
- Yêu đạo đừng nói xà m. Hãy coi chừng mÅ©i thương ta đây. Nói rồi vung thương chém tá»›i. Dư Hồng đã đánh rồi dùng phép như cÅ©, bắt Sá» Khuê trói lại. Tà o Bản nổi nóng xông ra cÅ©ng bị Dư Hồng dùng chiêng lạc hồn bắt nữa. Tráºn nà y Dư Hồng bắt luôn ba tướng Ä‘em vá» dâng trước bệ tiá»n. Vua Nam ÄÆ°á»ng mừng rỡ, nói:
- Quân sư phép tắc dưá»ng ấy, bắt ba tướng Tống trong má»™t giá». Váºy thì việc lấy Tống không khó. Chắc là giang sÆ¡n há» Lý thâu vá», cÆ¡ nghiệp nhÃ ÄÆ°á»ng phục lại. Bá văn quan võ Ä‘á»u khen:
- Bệ hạ có Quân sư như rồng gặp mây, như cá gặp nước, ất khôi phục nhÃ ÄÆ°á»ng không khó. Còn vua Thái Tổ thấy Dư Hồng bắt luôn ba tướng thì không dám cho ai ra tráºn nữa, truyá»n quân ráng sức thá»§ thà nh. Hôm sau, Cao Hoà i Äức nghe quân báo có Dư Hồng khiêu chiến tức giáºn nói:
- Nó vừa bắt mất ba tướng còn hiên ngang khiêu chiến, xin Bệ hạ cho hạ thần liá»u sinh tá» vá»›i nó má»™t phen, nếu không nó sẽ là m nhục không chịu nổi. Thái Tổ nói:
- Nguyên soái xem ba tướng bị bắt đó có phải dở đâu. Yêu đạo có nhiá»u yêu thuáºt, nguyên soái đánh sao cho lại nó. Nếu rá»§i có bá» nà o, trẫm biết nương tá»±a và o ai? Nguyên soái hãy nhẫn nhịn để tìm mưu mà cứu ba tướng đó. Cao Hoà i Äức tâu:
- Tôi là m Nguyên soái có lý nà o chịu nhục để chúng khinh bỉ. Nay nhá» hồng phước Bệ hạ, nếu giết được nó thì Nam ÄÆ°á»ng rất dá»… chinh phục. Nói rối liá»n cầm thương lên ngá»±a, dẫn binh ra thà nh rồi hét:
- Yêu đạo! Hãy coi cây thương cá»§a bổn soái đây. Dư Hồng thấy má»™t tướng đội ngân khối, mặc bạch giáp, mặt trăng như tuyết, giá»ng thanh như chuông, nghệ chắc là Äông Bình vương Cao Hoà i Äức, là tướng mạnh nhất trong Ä‘á»i, liá»n giục hươu tá»›i há»i lá»›n:
- Tướng Tống hãy mau xưng tên rồi chịu chết. Cao Hoà i Äức nói:
- Khá khen cho yêu đạo, không sợ phép trá»i, cả gan gây chiến vá»›i Äại Tống. Nay bổn soái đến đây thì chả trách ta không có lòng nhân đức Ta là Äông Bình vương Cao Hoà i Äức, lẽ nà o ngươi không biết danh ta? Dư Hồng cưá»i ha hả nói:
- Ta há không biết ngươi là rưá»ng cá»™t cá»§a vua Tống hay sao, song đã gặp ta thì uy danh trôi trên dòng nước. Nói rồi Ä‘áºp mạnh má»™t gáºy. Cao Hoà i Äức đỡ gạt ra là m cho Dư Hồng ê ẩm cả cánh tay, muốn rÆ¡i gáºy xuống đất. Dư Hồng biết sức mình thua xa nên giục hươu bá» chạy. Cao Hoà i Äức không Ä‘uổi theo, Dư Hồng quay lại mắng:
- Dù cho ngươi có quá»· quyệt đến bá»±c nà o ta cÅ©ng bắt được. Nói rồi trở lại giao tranh, lấy chiêng phép đưa ngay trước mặt Cao Hoà i Äức đánh má»™t tiếng. Cao Hoà i Äức hôn mê, sa xuống ngá»±a bị quân Nam ÄÆ°á»ng bắt trói lại. Binh Tống thất kinh chạy và o thà nh hết. Dư Hồng bị cấm sát sinh nên không chém giết, liá»n đánh kiểng thâu quân, dẫn Cao Hoà i Äức vá» nạp trước ngai. Vua Nam ÄÆ°á»ng khen:
- Quân sư pháp thuáºt cao cưá»ng nên má»›i bắt được Hoà i Äức, nay Tống đã mất hết nhuệ khà thì ÄÆ°á»ng cà ng vững và ng, khá»i lo sợ. Dư Hồng truyá»n quân khiêng thây Cao Hoà i Äức bá» chung vá»›i các tướng vừa bị bắt. Còn vua Thái Tổ thấy Dư Hồng bắt Cao Hoà i Äức thì buồn rầu, than thở mãi không nguôi. Triá»u thần can gián. Vua Thái Tổ nói:
- Trẫm chinh phạt lâu nay, đánh đâu thắng đó, dá»±ng nên cÆ¡ nghiệp, ba cõi phục tùng. Không dè nay đến Kim Lăng lại gặp yêu đạo bắt hết bốn tướng, nhắm lại giang sÆ¡n khó giữ, nếu chịu nhục mà đầu Nam ÄÆ°á»ng thì uổng công bấy lâu tráºn mạc, lại để nhục ngà n thu. Váºy các khanh có mưu chi là m cho khá»i cảnh vua buồn tôi nhục không? Miêu quân sư tâu:
- Xin Bệ hạ bá»›t phiá»n não. Xưa nay thắng bại trong tráºn mạc là chuyện thưá»ng. Bệ hạ là chúa trong Ä‘á»i còn Lý Cảnh bất quá là tên soán nghịch. Xưa Văn Vương bị giam nÆ¡i VÅ© Lý bảy năm, Quan Võ bị vây ở đất Công Dương rất ngặt, nhưng tai nạn ấy cÅ©ng qua Ä‘i, sá»± nghiệp vẫn bá»n vững. Nay tuy bốn tướng bị bắt, song Nam ÄÆ°á»ng còn ngại chưa dám giết. Bởi Bệ hạ cãi lá»i Nguyên soái và o Thá» Châu nên mắc kế không thà nh, sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ tìm phương giải cứu. Lúc nà y vua Nam ÄÆ°á»ng thấy Dư Hồng bắt luôn má»™t lúc bốn viên tướng Tống thì mừng rỡ, truyá»n quân mở tiệc ăn mừng, tá»± tay rót rượu đến trước mặt Dư Hồng ban thưởng. Dư Hồng hai tay bưng ly rượu nói:
- Hạ thần chỉ có má»™t chút công lao mà Hoà ng thượng trá»ng háºu như váºy, tôi đâu dám nháºn. Nhưng Bệ hạ đã ban không thể chối từ. Nói rồi bưng rượu uống. Tiệc mãn, vua Nam ÄÆ°á»ng liá»n ra lệnh Ä‘em tướng Tống ra chém bêu đầu; rồi sẽ cá» binh đến Thá» Châu bắt vua tôi Thái Tổ, đưa sá»± nghiệp nhÃ ÄÆ°á»ng và o má»™t mối giang san. Dư Hồng tâu:
- Chẳng nên giết tướng Tống, bởi Bệ hạ chưa rõ. Nguyên tôi tu luyện lâu năm, sau há»c đạo vá»›i XÃch Mi lão tổ nên biết Thái Tổ là chÃnh vi vương, bởi cá»› ấy không nên giết tướng cá»§a ngưá»i. Bất quá vây cho Tống sợ, không dám đánh Kim Lăng mà giải hòa, ai lo nước nấy. Vua Nam ÄÆ°á»ng phán:
- Hai nước giao tranh, lẽ nà o bắt tướng mà không giết, vả lại những tên tướng ấy chẳng khác nà o loại hùm dữ, nếu để nó sống rất nguy hại cho cÆ¡ nghiệp nhÃ ÄÆ°Æ¡ng. Dư Hồng tâu:
- Mưá»i hai tướng mạnh cá»§a Tống Ä‘á»u thân thÃch cá»§a nhà vua. Nay bắt được thì nên dùng phép bắt nó đầu ÄÆ°á»ng đánh Tống cho Thái Tổ thất kinh, không dám đánh nữa, phải cầu hòa. Vả lại là m cho chúng đánh giết lẫn nhau, chúng ta khá»i phải mang tiếng dữ. Vua Nam ÄÆ°á»ng nói:
- Ngưá»i đã thác rồi còn sống sao được. Lại những tướng ấy là thân thÃch cá»§a vua, là m cho nó sống lại, rồi thả nó trở vá» chẳng khác nà o thả cá»p vá» rừng, tháºt khó tin nổi. Dư Hồng đáp:
- Phép tiên hay lắm, cho hoà n hồn sống lại coi như chÆ¡i, lại có bùa linh, khiến đâu là m đó. Chúng sẽ không còn biết đến vua tôi, cha mẹ, vợ con nữa, mà chỉ biết có hiệu lệnh mà thôi, nên tôi má»›i dám mạo hiểm như váºy. Vua Nam ÄÆ°á»ng ná»a tin ná»a ngá», nói gượng:
- Quân sư đã có phép lạ, váºy thá» thá»±c hiện xem sao? Dư Hồng tâu:
- Tôi đâu dám giấu, để tôi là m thì thấy.
Lá»i bà n: Là m tôi không Ä‘em thân bảo vệ đất nước là bất trung, nhưng là m vua mà giết hại tôi trung là bất nghÄ©a. Hai hà nh động đó Ä‘á»u là vô nhân đạo, nhưng lịch sá» vẫn diá»…n biến ngà n xưa, sánh ra nhiá»u cuá»™c tranh chấp. Sá»± nghiệp cá»§a má»™t quốc gia không thể má»™t cá nhân nà o xây dá»±ng nổi mà phải nhá» và o sức mạnh cá»§a toà n dân. Nếu má»™t vị vua, lúc nguy biến dá»±a và o sức dân để xây dá»±ng cÆ¡ đồ, rồi đến lúc thà nh công không nghÄ© đến dân, chỉ biết hưởng thụ riêng mình thì đó là má»™t vì vua bất nghÄ©a. Huống chi, lúc được việc quên Æ¡n những kẻ có công, giết oan há» thì đó là má»™t hà nh động bạo tà n. Ở hồi nà y, XÃch Mi lão tổ cho Dư Hồng xuống trần trừng phạt vua Tống là má»™t quan niệm răn những kẻ bạo tà n, vong Æ¡n bá»™i nghÄ©a. Äiá»u nà y cốt là m cho ngưá»i Ä‘á»c tá»± xét mình, xét Ä‘á»i, để rút ra bà i há»c vỠđạo nghÄ©a là m ngưá»i.-oOo-
- Hết hồi 3:1 (2):
|

22-04-2009, 05:45 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 4
Bị bùa độc hỠCao phản chúa
Rõ phép tà vua Tống hết nghi
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Dư Hồng truyá»n lệnh khiêng mưá»i hai tướng Tống để xếp hà ng dưới thá»m, rồi dùng máu chó máu gà và giấy và ng vẽ bùa mưá»i hai con hình nhÆ¡n, niệm chú, giắt và o chiếc mÅ© cho mưá»i hai tướng, đội lên đầu xong, Dư Hồng cầm gươm, vá»— bà n má»™t cái nạt lá»›n:
- Má»—i ngưá»i ba vÃa má»™t hồn nháºp xác, còn hai hồn bốn vÃa thu và o bùa ở mái tóc, không được cãi lệnh. Sau đó Dư Hồng lại cầm gươm chỉ và o các tướng mà bảo:
- Phụng sắc hồi dương cấp cấp như luáºt lệnh. Mưá»i hai tướng lồm cồm ngồi dáºy, bá»™ tịch như Ä‘iên như dại, hai con mắt trợn tròn vo, đứng trÆ¡ trÆ¡ không nói gì hết. Các viên quan Nam ÄÆ°á»ng Ä‘á»u rởn ốc, mồ hôi ướt áo, sợ tướng Tống hại nhầm. Dư Hồng thấy váºy cưá»i nói:
- Tướng đầu ÄÆ°á»ng là đồng liêu vá»›i các ông, việc gì mà sợ. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe báo, liá»n ngá»± ra xem thấy mưá»i hai tướng Tống đứng hầu hạ hai hà ng. Dư Hồng tâu:
- Các tướng đã theo phù phép, đầu hà ng Bệ hạ rồi, xin đừng sợ. Vua Nam ÄÆ°á»ng phán:
- Tuy phép quân sư hay tháºt, song sợ há» không chịu đầu ÄÆ°á»ng, thà nh ra rước voi vá» phá mồ, ôm lấy là m lo. Dư Hồng tâu:
- Bệ hạ và bá quan còn nghi ngại, để tôi sai thá» cho Bệ hạ xem. Nói rồi niệm chú, cầm gươm chỉ Cao Hoà i Äức kêu lá»›n:
- Cao Hoà i Äức đến đây ta bảo. Cao Hoà i Äức bước tá»›i thưa:
- Chẳng hay quân sư đòi tôi có việc chi sai bảo? Dư Hồng nói:
- Ngươi lãnh má»™t ngà n quân sang đánh Thá» Châu, không được cãi lệnh. Cao Hoà i Äức phụng mạng Ä‘i liá»n. Vua Nam ÄÆ°á»ng xem thấy má»›i tin. Các quan Ä‘á»u khen phép lạ. Vua Nam ÄÆ°á»ng bảo:
- Cao Hoà i Äức là tôi lương đống cá»§a nhà Tống, nay nhá» bùa linh sai khiến thì lo chi cÆ¡ nghiệp không dá»±ng lại được như xưa. Dư Hồng tá»± đắc nói:
- Bệ hạ tháºt có phước má»›i giữ gìn được đất Kim Lăng. Thái Tổ tuy là vị chÃnh vương mà vẫn không là m hại Nam ÄÆ°á»ng được. Bấy giá» vua Thái Tổ Ä‘ang bị vây và bị bắt hết tám tướng, tuy chưa thấy bêu đầu, nhưng trong lòng buồn bã không an. Xảy có quân và o báo:
- Cao Nguyên soái dẫn quân Nam ÄÆ°á»ng vỠđứng ngoà i thà nh khiêu chiến. Chúng tôi không rõ thiệt hÆ¡n, nên chạy vá» thông báo. Thái Tổ nghe nói giáºn lắm, than:
- Chúng bay là quân thất thố, không nhìn kỹ lại vá» báo láo. Nói rồi liá»n cùng quân sư lên mặt thà nh xem xét, quả thấy Cao Hoà i Äức ngồi trên ngá»±a múa gươm, coi binh lÃnh phá thà nh. Thái Tổ thấy việc lạ, gá»i lá»›n há»i?
- Bá»› ngá»± đệ! Trẫm cùng khanh tuy bá» ngoà i là tôi chúa, nhưng bên trong là nghÄ©a tay chân. Hai mươi năm nay tin nhau má»™t lòng má»™t dạ, nay sao lại tham sống mà bá» nghÄ©a xưa. Hãy nghe lá»i trẫm và o thà nh bà n kế chiến chinh, cho vẹn đạo tôi thần, cho trá»n nghÄ©a anh em. Tiếng kêu không là m cho Cao Hoà i Äức chú ý, chỉ thấy Cao Hoà i Äức trợn mắt, múa thương, miệng hét liên hồi là m cho vua Thái Tổ nổi giáºn nói:
- Äồ thất phu! Tham sống sợ chết, lẽ đâu lại lãnh binh vá» phá ải, mà không biết thẹn. Thái Tổ truyá»n lệnh quân bắn vãi xuống. Miêu quân sư can:
- Không nên bắn! Tôi chắc lòng Äông Bình vương trung dÅ©ng thừa, chắc là bị phép thuáºt cá»§a yêu đạo nên sanh ra như váºy. Thái Tổ nghe nói suy nghÄ©, rồi phán:
- Nếu quân sư không nói thì trẫm đã mắc mưu yêu đạo rồi. Cao Hoà i Äức trung nghÄ©a thuở nay, không lẽ lại phản chúa, cÅ©ng bởi có cá»› gì đây. Thái Tổ vừa Ä‘i xuống lầu vừa khóc. Miêu quân sư nói:
- Bệ hạ chá»› nên phiá»n não, tuy các tướng bị bắt, song Nam ÄÆ°á»ng không dám là m hại đâu. Chỉ sợ má»™t Ä‘iá»u là bị vây trong thà nh lương thá»±c bị cạn kiệt. Tối nay xin Bệ hạ đặt bà n hương án cầu pháºt trá»i cứu độ có khi thần tiên đến giúp. Vua Thái Tổ khen phải. Äoạn có quan coi lương và o tâu:
- Lương còn dùng chừng một tháng nữa là hết. Ai nấy nghe nói kinh hãi. Vua Thái Tổ phán:
- Như váºy thì khó lắm, biết liệu là m sao? Miêu quân sư cÅ©ng hết kế.
Lá»i bà n: Trong Ä‘á»i ngưá»i, những kẻ hy sinh có hai mục Ä‘Ãch.
Một là : Vì quê hương dân tộc.
Hai là : Vì phú quà vinh hoa.
Cao Hoà i Äức là má»™t trung thần nước Tống bị địch bắt dùng bùa phép để sai khiến phản lại đất nước. Nếu nước Tống không rõ bản chất cá»§a Cao Hoà i Äức thì Cao Hoà i Äức đã bị giết oan. Cao Hoà i Äức trung vá»›i vua không phải vì danh lợi mà chỉ vì đất nước, dân tá»™c. Chỉ có những kẻ chạy theo quyá»n lợi váºt chất, để hưởng thụ thì má»›i gặp đâu theo đó, miá»…n có lợi cho mình. Tình yêu quê hương dân tá»™c là tình yêu cao cả, thiêng liêng. Äối vá»›i những loà i váºt mà còn biết thương giống nòi, thương cái ổ cá»§a mình, huống hồ là con ngưá»i. Vua Thái Tồ hiểu rõ Ä‘iá»u đó nên không lầm mưu địch. Trong xã há»™i con ngưá»i, má»—i ngưá»i có má»™t bản chất khác nhau, muốn luáºn tâm ý kẻ nà o, phải biết bản chất cá»§a há» thì má»›i khá»i bị lầm lẫn.-oOo-
- Hết hồi 4:0 (156):
|

22-04-2009, 05:46 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 5
Thái Tổ cầu xin cứu nạn
Trần Äoà n cho tướng hạ san
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Äêm ấy, vua tôi Thái Tổ ăn chay cầu nguyện, quỳ trước bà n hương án cầu trá»i, và đá»c sá»› như sau: "Triệu Khuông Dẫn xin cáo vá»›i Hoà ng Thiên. Tôi từ mưá»i ba năm trước, Ä‘em binh dẹp loạn cứu dân. Trá»i cho được ngôi ngai và ng ra Æ¡n bá»§a đức, gồm tám phần thiên hạ, Ä‘em vá» má»™t mối giang sÆ¡n. Mạng trá»i đã cho, lòng ngưá»i mến phục. Nà o ngá» nay Lý Cảnh gởi thÆ¡ nhục mạ triá»u thần. Cá»±c chẳng đã tôi má»›i cá» binh chinh phạt Kim Lăng, không ngá» mắc kế bị vây, bởi Dư Hồng yêu đạo xúi Lý Cảnh nghịch thần, dùng tà phép bắt tướng, bà y kế dụ hà ng. Tôi thế không đương, lương gần hết. Nhá» Æ¡n trá»i pháºt sai tướng thần thông xuống trừ Dư Hồng yêu đạo, cứu hai mươi vạn sinh linh. Khi tôi vá» nước rồi sẽ giảm thuế tha tù, là m phước mà chuá»™c tá»™i." Thái Tổ vái xong đất sá»›, thì đã hết canh ba, vua tôi và o trướng an nghỉ.
Du thần Ä‘em sá»› vá» dâng cho Ngá»c Hoà ng. Biết Thái Tổ bị vây ba năm tại thà nh Thá» Châu, vì giết oan trung thần nên XÃch Mi phạt tá»™i. Ngặt lương đã kiệt mà cứu binh chưa tá»›i, mấy mươi muôn sánh linh chắc phải chết đói. Váºy phải sai phi thá» váºn ba mươi vạn giạ lúa cá»§a Lý Máºt năm xưa mà cứu Tống.
Hôm sau, và o lúc trá»i rạng sáng, các quan Ä‘ang chầu chá»±c trong thà nh, xảy có tráºn gió à o à o, không biết thứ gì bay và o kho lúa, rồi lại bay ra hết. Quan coi kho và o tâu:
- Có bầy chuột tha lúa nhả đầy kho, được hơn ba mươi muôn giạ. Vua Thái Tổ và các quan nghe tâu mừng rỡ vô cùng, định chắc là có thần linh giúp đỡ.
Bây giá» Trần Äoà n lão tổ ở núi Hoa SÆ¡n biết vua Thái Tổ bị Dư Hồng vây phá»§ ngà y đêm cÅ©ng bởi XÃch Mi lão tổ muốn trừng phạt Triệu Khuông Dẫn, vá» tá»™i giết oan Trịnh Ân. Vả lại Trịnh Ân tuy bị giết oan, song ta đã cứu được con cá»§a Trịnh Ân là Trịnh Ấn vá» dạy pháp thuáºt đã ba năm. Váºy nay sai nó xuống phò vua Thái Tổ mà chế ngá»± Dư Hồng, sau nữa kết duyên Tần Tấn. NghÄ© rồi, Trần Äoà n gá»i Trịnh Ấn và o hầu. Trịnh Ấn lau nước mắt, theo đồng tá» và o quỳ thưa:
- Chẳng hay sư phụ đòi tôi và o có việc chỉ dạy bảo? Trần Äoà n nói:
- Thầy Ä‘em con vá» núi nay đã ba năm, dạy cặp song chùy đã giá»i, nay thầy cho con xuống Thá» Châu, trước là vua tôi biết mặt, sau nữa là mẹ con sum vầy cho thá»a lòng nhung nhá»›. Sau đó, xe duyên cá nước, trả nợ áo cÆ¡m, Ä‘á»n Æ¡n dưỡng dục. Váºy con hết lòng trung nghÄ©a mà lo việc công danh. Trịnh Ấn thưa:
- Nhá» Æ¡n thầy dạy dá»— cứu con thoát hiểm, song vua Thái Tổ không có lòng nhân đức, giết oan cha con, nay thà nh cừu địch, là m sao con phò vua Thái Tổ. Nồi xong khóc ròng, Trần Äoà n nói:
- Ngươi đừng lo việc ấy là m chi, vua Thái Tổ giết oan cha con sau đó đã hối lá»—i. Ngặt chuyện đã lỡ, không biết là m sao. Con là dòng dõi trung thần, trá»i cho phước lá»™c, đừng vì thù cha mà oán chúa, cÅ©ng nên suy xét bá» qua. Vì cha con quen miệng mắng vua nên bị hại mạng. Còn con nay nếu Ä‘em lòng phò chúa thì hưởng phước trá»n Ä‘á»i. Nói xong, truyá»n tiên đồng Ä‘em kim khôi kim giáp giao cho Trịnh Ấn, rồi lấy cây kim định hồn găm trên mão để trừ tà phép cá»§a Dư Hồng. Trịnh Ấn vâng lệnh lạy thầy xuống núi. Trần Äoà n dặn:
- Con phải đến Thá» Châu, đưá»ng xa ngà n dặm, hãy xòe tay ra để thầy là m phép. Trịnh Ấn xòe tay, Trần Äoà n lấy viết vẽ bùa phong vân, rồi bảo nhắm mắt lại, chừng nà o nghe hết gió sẽ mở mắt ra. Vua Thái Tổ lúc nà y Ä‘ang lo sợ cái chiêng lạc hồn cá»§a Dư Hồng, bá»—ng thấy trên mây có má»™t ngưá»i bay xuống, lưng có dắt cặp song chùy thì thất kinh ra lá»›n:
- Có thÃch khách! Trịnh Ấn nói lá»›n:
- Không phải thÃch khách! Ta là Trịnh Ấn con cá»§a Nhữ Nam vương Trịnh Ân, vâng lệnh sư phụ đến Thá» Châu cứu giá. Các tướng nghe ra nhìn thấy Trịnh Ấn tuổi độ mưá»i lăm, mình cao, mÅ©i nhá»n, mặt Ä‘en mắt dà i, tướng mạo mạnh dạn giống như Trịnh Ấn. Miêu quân sư há»i:
- Ngươi xưng là con Nhữ Nam vương xuống đây cứu giá, sao không là m lá»… bệ hạ cho rõ đạo vua tôi? Trịnh Ấn nghe nói liá»n sụp lạy vua Thái Tổ. Vua Thái Tổ thấy Trịnh Ấn, nghÄ© nhá»› đến Trịnh Ân, lòng rất hối háºn, ăn năn thì đã muá»™n, nên má»§i lòng rÆ¡i lệ, bước xuống nắm tay Trịnh Ấn nói:
- Cháu hãy đứng dáºy, nghe câu chuyện cho rõ rà ng. Khi trẫm hai mươi tuổi kết là m anh em vá»›i Nhữ Nam vương, tuy khác há» mà tình như ruá»™t thịt. Bởi trong cÆ¡n say, ta đã là m hại Nhữ Nam vương, lúc tỉnh rượu ăn năn không kịp. Nay thấy ngá»± Ä‘iệt hình dung như tạc, thì má»§i lòng, váºy trẫm cho ngá»± Ä‘iệt giữ chức Nhữ Nam vương để Ä‘á»n đáp lúc ngá»± đệ bị thác oan, cho rõ sá»± lá»—i lầm cá»§a trẫm. Vua Thái Tổ nhắc đến chuyện cÅ© là m cho Trịnh Ấn khóc ròng, rồi kể lá»:
- Ba năm trước cháu bị gió thổi bay mất, được sư phụ là Trần Äoà n Ä‘em vá» nuôi dưỡng, rèn luyện võ nghệ. Nay sư phụ sai xuống Thá» Châu cứu giá nhưng sức tôi đánh vá»›i Dư Hồng sao cho lại, chừng có đủ mặt năm vị âm tinh má»›i thắng nổi. Äó là lá»i thầy tôi dạy bảo. Vua Thái Tổ mừng rỡ nói:
- Cách ba đêm trước trẫm cầu trá»i khẩn pháºt xin có ngưá»i tà i phép đến Thá» Châu giải vây. Trẫm có hứa khi dẹp giặc xong rồi sẽ vá» nước giảm thuế, tha tù mà chuá»™c tá»™i. Nay có ngá»± Ä‘iệt vâng lệnh tiên ông xuống đây thì trẫm hết lo sợ. Trịnh Ấn tâu:
- Thầy tôi có nói Dư Hồng là con chim hồng nhạn, tu cả ngà n năm, há»c trò cá»§a XÃch Mi lão tổ, phép tắc thần thông không ai đánh lại. Tôi đến đây là bảo há»™ thà nh Thá» Châu cho an lòng bệ hạ mà thôi. Thầy tôi có nói rằng: Äợi đủ mặt năm tướng ngÅ© âm xuống chừng ấy má»›i lấy đặng Nam ÄÆ°á»ng, và có đưa tám câu thÆ¡, xin bệ hạ xem qua thì rõ. Vua Thái Tổ lấy xem, thấy bà i thÆ¡ như vầy:
"Muốn thắng Nam ÄÆ°á»ng đặt cõi ba,
Chá» năm tướng gái giúp Ä‘iá»u ca,
Phải Lưu Kim ÄÃnh cầm mây lại,
ChỠNgại Ngân Bình coi gió qua,
Còn Út Sanh Hương bay cứu giá,
Nhà nh hoa Giải Nữ giá»i trừ tà ,
Tiến Tiêu Dẫn Phụng bỠsân Thuấn,
Cá nước rồng mây hiệp một nhà . "
Vua Thái Tổ xem thÆ¡ xong mà không rõ ý liá»n trao cho Miêu quân sư. Miêu quân sư là ngưá»i giá»i thiên văn, thông việc xét Ä‘oán hiểu rõ lá»i sấm cá»§a Trần Äoà n, biết là có năm tướng gái đến bảo giá. Äó là : Lưu Kim ÄÃnh, Ngại Ngân Bình, Út Sanh Hương, Hoa Giải Nữ, Tiêu Dẫn Phụng. Vua Thái Tổ phán:
- Lúc gần Ä‘i chinh nam, Thái Háºu có thấy má»™t Ä‘iá»m là trẫm trèo lên cây lý, sa tay rá»›t xuống, có năm con chim Phụng bay đến đỡ trẫm. Nay Trần Äoà n tiên ông nói có năm tướng gái đến dẹp giặc, thì chÃnh là điá»m ứng má»™ng đó. Trịnh Ấn tâu:
- Nay tiên ông sai tôi xuống giúp, váºy xin cho ra tráºn má»™t phen giải phá trùng vây để vá» Biện Lương mà cầu viện. Vua Thái Tổ mừng rỡ, viết chiếu trao cho Trịnh Ấn, sai phá vòng vây Ä‘i cầu cứu. Trịnh Ấn lãnh chiếu, lạy vua lên ngá»±a, ra khá»i thà nh má»›i nghÄ© thầm:
- Mình đến Thá» Châu chưa láºp được công gì, váºy thì phá trùng vây cho biết sức.
Vua Thái Tổ và Miêu quân sư đồng lên đứng trên mặt thà nh xem Trịnh Ấn ra Ä‘i thế nà o, thấy Trịnh Ấn tay xách cặp roi, xông và o dinh Nam ÄÆ°á»ng, bị binh tướng cháºn lại, dùng cung tên bắn như mưa. Trịnh Ấn múa cặp roi gạt hết tên, là m cho binh Nam ÄÆ°á»ng thất kinh chạy tứ tán, tránh cho Trịnh Ấn Ä‘i ra. Trịnh Ấn thừa thắng phá hết các vòng binh, cho đến vòng thứ tư thì có đại tướng Huỳnh Phá»§ Huy phục binh ở đó, kêu Trịnh Ấn nói:
- Ngươi là tướng gì bên Tống, cả gan dám phá trùng vây? Trịnh Ấn không thèm xưng tên, cứ múa cặp roi đánh tá»›i là m cho Huỳng Phá»§ Huy bị thương chạy dà i. Các tướng Nam ÄÆ°á»ng xông đến bao nhiêu Ä‘á»u bị Trịnh Ấn đánh chạy ráo. Phá đến vòng vây thứ bảy, Trịnh Ấn gặp má»™t tướng cởi hươu xông ra đón lại. Trịnh Ấn biết là Dư Hồng liá»n nạt lá»›n:
- Yêu đạo. Ngươi biết lòng trá»i đã định, hãy vá» núi cho mau kẻo uổng công tu luyện. Dư Hồng cưá»i lá»›n, nói:
- Như là đứa con nÃt, đã không biết sợ chết lại dám nói há»—n hà o. Nói rồi vung gáºy đánh Trịnh Ấn hai bên giao đấu má»™t lúc, Dư Hồng cá»± không lại bèn giục hươu bá» chạy. Trịnh Ấn xách roi Ä‘uổi theo. Vua Thái Tổ đứng trên mặt thà nh nhìn thấy thất kinh, kêu lá»›n:
- Bớ ngự điệt, đừng đuổi theo. Yêu đạo có tà phép rất nguy hiểm.
Lá»i bà n: Trong cuá»™c sống, ai cÅ©ng bị lầm nhưng biết sai lầm mà sá»a chữa thì không thiệt hại đến danh dá»±, mà còn rèn luyện được bản thân. Vua Thái Tổ giết Trình Ân, mà Trịnh Ấn con cá»§a Trình Ân vẫn không oán trách, mà tiếp tục thá» chúa. Äó và vì vua Thái Tổ biết ăn năn hối háºn, cải tạo lá»—i lầm. Trong Ä‘á»i sống con ngưá»i, nhiá»u kẻ vì tá»± ti, tá»± phụ mà dẫu có lá»—i lầm cÅ©ng biện lý để che Ä‘áºy, không tá»± sá»a chữa, đó là má»™t tai hại rất nguy hiểm cho bản thân không được sá»a chữa, rồi tiếp tục phạm những lá»—i lầm khác. Không ai khen những kẻ tá»± cao, tá»± phụ, tìm cách che Ä‘áºy những lá»—i lầm cá»§a mình, mà nhiá»u kẻ hiểu Ä‘á»i rất ngợi khen những ngưá»i biết lá»—i lầm để sá»a chữa.-oOo-
- Hết hồi 5
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
bo phim tam ha nam duong, caylienra, êîâðîâ, gia ban tam ha nam duong, íàðàùèâàíèå, ïëèòêà, íîâîñòðîéêà, ñåðãåé, phim bo tam ha nam duong, phim tam ha nam duong, phimtayhanamduong, tam h, tam ha nam duong, tam ha nam duong phim, tam ha nam duong tap 1, tam ha nam duong truyen, tam hạ nam đưá»ng, tamha namduong, tamhanamduong, truyen tam ha nam duong  |
| |