 |
|

07-09-2008, 10:03 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 28
Chuyện nà ng Repxima
Ngà y 988, 989, 990
Má»™t nhà buôn thà nh Basra, tên là Äukin, vá» già liá»n ngừng hết má»i công việc kinh doanh để táºp trung cho hoạt động từ thiện. Cả Ä‘á»i ông vốn là ngưá»i hay đắn Ä‘o, cho nên cÅ©ng chẳng phải già u có lắm. ông cùng má»™t cô con gái độc nhất sống trong má»™t ngôi nhà nhỠở cuối thà nh phố. ông chăm lo nuôi dạy con trong lòng kÃnh sợ Thượng đế và các lá»i răn cá»§a đạo giáo. Không chỉ những ngà y cần nhịn ăn theo quy định cá»§a giáo lý đạo Hồi, mà hai cha con thỉnh thoảng vẫn tá»± nguyện thá»±c hà nh trai giá»›i để tá»± răn mình. Thá»i gian nhà n rá»—i, há» Ä‘á»c kinh Coran. Hai cha con hà i lòng vá» số pháºn trá»i cho, không cảm thấy thiếu thốn thức gì bởi há» chẳng há» ham muốn Ä‘iá»u gì.
Dù nà ng Repxima- ấy là tên cô gái- cố tránh tiếp xúc vá»›i nhiá»u ngưá»i và không mấy quan tâm những việc xảy ra trong xã há»™i, chẳng bao lâu cô vẫn bị ngưá»i ta cố tình kéo ra khá»i cuá»™c sống đơn lẻ. Tiếng đồn vỠđức hạnh cá»§a cô gái lan truyá»n rá»™ng rãi, khiến không Ãt ngưá»i tìm đến gặp cha nà ng ngá» lá»i cầu hôn cô con gái. Giả ngưá»i ta còn nhìn được dung nhan cá»§a nà ng, chắc hẳn số ngưá»i đến cầu thân sẽ còn đông đảo hÆ¡n nữa, bởi trá»i cho cô gái ấy má»™t nhan sắc tuyệt vá»i ngang vá»›i đạo đức mẫu má»±c cá»§a nà ng.
Ông Äukin nghÄ© gia đình mình thanh bạch, vẫn ước mong con gái được là m bạn Ä‘á»i má»™t thương gia già u có. Tuy nhiên cô gái sá»›m tá» ra chán ghét hôn nhân đến ná»—i ngưá»i cha ngại không muốn thôi thúc con nhiá»u, e ép buá»™c con nhiá»u quá trong chuyện gia thất biết đâu sẽ chẳng là m tổn hại đến tình cảm cha con. Vá» phần nà ng Repxima, má»—i lần có đám nà o đến dạm há»i, nà ng Ä‘á»u nói:
- Không đâu, thưa cha. Con chẳng muốn xa cha. Xin cha cho phép con được mãi mãi cùng cha chia sẻ cuá»™c Ä‘á»i thanh thản cha con ta đã tạo láºp nên.
Váºy là hai cha con sống vá»›i nhau êm ấm trong nhiá»u năm, nhưng rồi đến lúc ngưá»i cha phải Ä‘i và o cõi vÄ©nh hằng. Nà ng Repxima bá»—ng chốc thấy mình côi cút không nÆ¡i nương tá»±a, đưa hai tay và ngá»a mặt lên trá»i than và cầu nguyện: "Xin Thượng đế hãy nghe lá»i con cầu khẩn, xin Äấng tối cao hãy luôn luôn che chở con, xin hãy giúp con lánh xa má»i Ä‘iá»u có thể xúc phạm sá»± thÆ¡ ngây cá»§a má»™t đứa con gái nhá»".
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M TÃM MÆ¯Æ I TÃM.
Sau khi cứ hà nh lá»… tang cá»§a ông Äukin, bà con há» hà ng ai cÅ©ng bảo cô Repxima, nếu muốn được yên ổn, phải tÃnh chuyện lấy chồng chứ không thể sống má»™t thân má»™t mình. Äồng thá»i, bà con giá»›i thiệu vá»›i nà ng má»™t thương gia lá»›n tên là Temim. Ai cÅ©ng khen chà ng trai nà y là ngưá»i khôn ngoan, trung háºu. Thoạt tiên, Repxima không vui khi thấy má»i ngưá»i cùng bảo mình nên là m ngược vá»›i ý nguyện từ trước tá»›i nay. Nhưng sau đó, suy nghÄ© lại, và nhất là sau khi cầu nguyện, nà ng nghÄ© trá»i đất hẳn cÅ©ng thông cảm và khuyên nà ng nên Ä‘i lấy chồng, cuối cùng chấp thuáºn. Hôn lá»… được cá» hà nh Ãt lâu sau đó.
Nà ng nhìn thấy rõ ở ông chồng những đức tÃnh vẫn được ngưá»i ta ngợi khen, hÆ¡n nữa chà ng lại sẵn lòng yêu nà ng tha thiết. Sau khi cưới, chà ng Temim ngà y cà ng yêu quý vợ hÆ¡n. Chà ng nháºn thấy vợ mình không những xinh tươi còn há»™i đủ má»i đức hạnh quý báu. Vì váºy chà ng tá»± cho mình là con ngưá»i hạnh phúc nhất trần gian. Nhưng than ôi! những ngà y vui ấy đâu có được lâu bá»n. Tất cá má»i ngưá»i trên trần thế chúng ta Ä‘á»u phải luôn luôn ghi nhá»› trong lòng: khi ta đạt đến đỉnh cao cá»§a hạnh phúc, ấy là lúc niá»m vui sắp bắt đầu lụi tà n.
Má»™t năm sau ngà y cưới, Temim có việc cần, không thể không là m má»™t chuyến Ä‘i xa sang mãi táºn vùng biển ấn Äá»™ Chà ng có má»™t ngưá»i em trai tên là Revenđê, chà ng muốn giao việc trông nom nhà cá»a lại cho em. Liá»n cho gá»i em trai đến và bảo:
- Em trai thân quý cá»§a anh, trong thá»i gian anh Ä‘i vắng, em hãy giúp anh chăm sóc chị Repxima và trông nom cÆ¡ ngÆ¡i nà y há»™ anh. Anh chẳng cần nói nhiá»u hÆ¡n nữa, anh cứ suy bụng mình ra thì rõ, chắc chắn em sẽ hết lòng vì việc anh cáºy nhá». Lợi Ãch cá»§a anh đâu có khác gì lợi Ãch cá»§a em.
- Vâng, đúng váºy, thưa anh. Xin anh cứ yên tâm,- Revenđê đáp- anh tin cáºy em như thế là phải. Tháºt ra anh chẳng cần phải dặn dò.Tình anh em ruá»™t thịt, là m sao em lại dám lÆ¡ là không chăm nom gia đình, tà i sản cá»§a anh. Tin và o lá»i chú em sẽ trông coi há»™ mình má»i việc gia đình, chà ng thương gia trẻ yên tâm đến bến cảng, đáp má»™t chuyến tà u buôn sắp Ä‘i sang thà nh phố Xurat. ông anh vừa Ä‘i khá»i, chú em đã đến táºn nhà hứa hẹn vá»›i chị dâu, mình sẽ hết lòng trông nom, giúp đỡ. Bà chị đối xá» vá»›i em trai chồng rất tá» tế. Äiá»u bất hạnh là Revenđê đâm ra phải lòng ngay chị dâu. Lúc đầu y cố che giấu tình cảm, song dần dần không thể là m chá»§ được bản thân, liá»n tìm dịp tá» tình. Bà chị dâu rất giáºn tư cách cá»§a ông em chồng song vẫn lấy lá»i nhẹ nhà ng khuyên báo, từ nay trở Ä‘i chú không nên nói năng như váºy. Nà ng chỉ cho Revenđê rõ, cứ xứ sá»± như váºy sẽ là m xúc phạm anh Temim nhiá»u lắm; và những tình cảm tá»™i lá»—i cá»§a chú nhất định sẽ chẳng Ä‘i đến đâu.
Revenđê thấy chị dâu nói năng nhẹ nhà ng, tưởng vẫn còn có thể hy vá»ng, cà ng trở nên bạo gan hÆ¡n. Y tán tỉnh:
- Ôi, hỡi bà hoà ng cá»§a tôi! Những lá»i chị vừa nói chẳng Ãch lợi mấy đối vá»›i tôi. Chị hãy lắng nghe tiếng lòng cá»§a tôi đây chị hãy để yên cho tôi đỡ đần. Rồi tôi sẽ Ä‘eo và o ngưá»i má»™t chiếc thắt lưng y như tên nô lệ, tôi sẽ là nô lệ cá»§a chị cho đến ngà y tôi nhắm mắt xuôi tay. Chúng ta hãy ăn ở vá»›i nhau Ä‘i. Việc Ä‘i lại giữa hai ta chỉ có riêng hai ta biết, chẳng lo thiên hạ dị nghị.
Nà ng Repxima không sao nén được giáºn:
- Äồ khốn kiếp,- chị quát- mà y chỉ lo giấu cho nhẹm tá»™i ác cá»§a mà y trước thiên hạ, mà y chỉ lo má»—i má»™t ná»—i bà con xóm giá»ng biết sẽ là m cho mà y mất uy tÃn. Nhưng sao mà y không nghÄ© mà y xá» sá»± như váºy là xúc phạm đến ông anh trai cá»§a mình, xúc phạm đến cả trá»i đất; ông trá»i trên cao luôn nhìn thấy rõ tâm địa mà y. Thôi, chá»› có hòng, ta thà nghìn lần chịu chết, còn hÆ¡n Ä‘i và o con đưá»ng tá»™i lá»—i.
Giá má»™t ngưá»i khác không đến ná»—i thô lá»— như Revenđê, hẳn ngưá»i ta đã suy nghÄ© lại, và cà ng kÃnh trá»ng hÆ¡n nà ng Repxima. Nhưng anh chà ng nà y thấy không cám dá»— được liá»n tìm cách hãm hại bà chị dâu. Y rắp tâm hà nh động như sau. Má»™t đêm, trong khi bà chị Ä‘ang cầu nguyện, y cho má»™t ngưá»i đà n ông lẻn và o nhà Repxima, nấp táºn trong phòng riêng cá»§a nà ng. Ngay lúc ấy, chú em Revênđê mang theo bốn ngưá»i là m chứng y đã sắp đặt trước, phá cá»a xông và o trước mặt bà chị dâu và la lối:
- Trá»i đất Æ¡i, mụ đà n bà khốn nạn nà y! Ta bắt quả tang mà y Ä‘ang ăn nằm vá»›i má»™t ngưá»i đà n ôngr Váºy ra mà y là m nhục anh trai tao đến váºy? Ta đã mang đủ mấy ngưá»i là m chứng cùng đến kia, để cho mà y không còn đưá»ng nà o chối cãi Äồ tráo trở, bá» ngoà i mà y là m ra vẻ đức hạnh lắm, kỳ tình mà y lại lén lút có những hà nh động bỉ ổi! Anh chà ng là m ầm Ä© cả lên, hà ng xóm láng giá»ng tỉnh
giấc, và váºy là vụ bê bối trở nên ồn à o, phố phưá»ng chẳng mấy ai không biết.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M TÃM MÆ¯Æ I CHÃN.
Váºy là bằng thá»§ Ä‘oạn đê hèn ấy, Revenđê vu vạ được cho bà chị dâu phạm tá»™i ngoại tình. Không chỉ bằng lòng có thế, y cùng bốn ngưá»i là m chứng cùng kẻo đến gặp quan chánh án thà nh phố, trình báo má»i sá»± việc, xin quan lá»›n minh xét cho. Vị quan toà ấy há»i những ngưá»i là m chứng, và căn cứ lá»i khai cá»§a há», chúng khẩu đồng từ váºy là đủ, liá»n sai ngưá»i đến nhà bắt nà ng Repxima tống và o ngục, chỠđến sáng mai sẽ xem xét.
Lệnh cá»§a quan được thi hà nh. Ngà y hôm sau, quan tuyên án chị nà y chịu hình phạt phải chôn sống bên cạnh đưá»ng cái quan. Hình phạt nghiêm khắc ấy được thá»±c hiện ngay. Ngưá»i ta lôi ngưá»i đà n bà bị vu oan giá hoạ đến má»™t nÆ¡i xa bên ngoà i thà nh phố, cạnh đưá»ng cho má»i ngưá»i qua lại Ä‘á»u nhìn thấy, đà o má»™t cái hố đặt nà ng xuống đấy và vùi đất lên đến táºn ngá»±c, trước sá»± chứng kiến cá»§a nhiá»u ngưá»i dân tò mò kéo đến xem. Xong, bá» ngưá»i đà n bà oan ức lại đấy và tất cả ra vá».
Nhân dân thà nh phố ra xem cuá»™c xừ tá»™i ấy trở vá», ý kiến bà n tán rất khác nhau. Má»™t số ngưá»i nói: "Äấy là má»™t sá»± vu khống! Mà ai xét xá» lại vá»™i và ng như thế? Bà ấy trước đây vẫn được tiếng là ngưá»i khôn ngoan, đạo đức cÆ¡ mà ".
Những ngưá»i khác lại bảo: "Chá»› nên bao giá» tin vẻ bên ngoà i cá»§a đà n bà . Mụ nà y chịu hình phạt như váºy là đúng". Tóm lại, má»—i ngưá»i bình luáºn tuỳ theo tÃnh cách cá»§a má»—i ngưá»i.
Váºy là nà ng Epxima bị .chôn sống ngay bên đưá»ng cái quan, theo cách như tôi vừa kể. Nứa đêm hôm ấy, tình cá» có má»™t tên ăn trá»™m ngưá»i A Ráºp cưỡi ngá»±a Ä‘i ngang qua.
Nà ng nhìn thấy vội kêu:
- Hỡi ngưá»i qua đưá»ng, cho dù ngưá»i là ai, xin hãy mở rá»™ng lòng thương, đưa tay cứu vá»›t tôi. Tôi bị chôn sống vô cùng oan ức. Nhân danh Thượng đế xin ngưá»i hãy Ä‘em lòng thương hại, tôi sắp chết tá»›i nÆ¡i. Xin hãy ná»›i tay là m phúc, rồi đây trá»i sẽ trả công cho ngưá»i!
Ngưá»i A Ráºp ấy, dù chỉ là má»™t tên ăn trá»™m, vẫn có lòng trắc ẩn. Y tá»± bảo thầm:
- Ta phải cứu sống ngưá»i đà n bà bất hạnh nà y. Lương tâm ta chất chồng cả ngà n tá»™i lá»—i, nghÄ©a cá» nà y hẳn sẽ là m Thượng đế tÃnh đến, và sẽ xá bá»›t tá»™i cho ta.
NghÄ© váºy, y xuống ngá»±a, tiến đến moi đất kéo nà ng Repxima ra khá»i cái hố, rồi lên ngá»±a trở lại, còn cho nà ng ngồi ghé sau lưng. Nà ng há»i:
- Thưa ngà i, ngà i định đưa em đi đâu?
- Tôi sẽ đưa chị vỠở tạm cái lá»u cá»§a tôi, cách đây chẳng mấy xa. Chị sẽ được an toà n ở đấy. Bà vợ tôi là má»™t ngưá»i tốt bụng nhất trên Ä‘á»i, bà ấy sẽ đón tiếp chị tá» tế.
Ngá»±a Ä‘i chẳng mấy chốc đã đến mấy túp lá»u vốn là nÆ¡i mấy ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp sống. Ngưá»i cưỡi ngá»±a ghé và o má»™t lá»u, gá»i cá»a. Má»™t tên Ä‘a Ä‘en ra mở ngay. Ngưá»i ăn trá»™m dẫn nà ng Repxima và o nhà , giá»›i thiêu vá»›i vợ, nói rõ mình đã gặp ngưá»i đà n bà nà y trong hoà n cảnh nà o. Bà vợ ngưá»i ăn trá»™m vốn là má»™t phụ nữ bản chất tốt, vẫn trách ông chồng sao lại Ä‘i là m nghỠăn trá»™m, đón nà ng Repxima khá tá» tế. Bà bảo nà ng kể lại cho nghe do đâu phải chịu hình phạt nà y. Nà ng Repxima cố nén hÆ¡i thở dà i, bình tÄ©nh thuáºt lại đầu Ä‘uôi, giá»ng nà ng rầu rÄ© tá»›i mức mấy ngưá»i nghe, nhất là vợ ngưá»i ăn trá»™m, Ä‘á»u lấy là m cảm động. Bà rưng rưng nước mắt, thương hại bảo nà ng:
- Ngưá»i chị em xinh đẹp à , tôi rất thông cảm ná»—i bất hạnh cá»§a chị. Chị có thể tin, tôi sẽ là m hết sức mình để giúp đỡ chị.
Thưa bà chị phúc háºu,- nà ng Repxima đáp- xin cảm tạ lòng nhân háºu cá»§a chị. Rõ rà ng trá»i đất chưa muốn bá» mặc thân em, cho nên má»›i run rá»§i cho em được gặp ngưá»i tốt bụng như chị. Xin chị hãy cho phép em được náu tại nhà . Xin chị chỉ cho em má»™t góc xép nà o đó, để em có thể ở đấy suốt ngà y cầu nguyện trá»i đất phù há»™ gia đình ta.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I.
Bà vợ ngưá»i ăn trá»™m liá»n đưa nà ng đến má»™t căn phòng nhá», và bảo:
- Chị có thể ở đây và tha hồ cầu nguyện. Chẳng ai đến quấy rầy chị đâu.
Tìm được nÆ¡i ẩn náu nà y là má»™t niá»m an á»§i rất lá»›n đối vá»›i nà ng Repxima. Nà ng không ngá»›t lá»i tạ Æ¡n trá»i đất. Nhưng than ôi! bất hạnh cá»§a nà ng đâu phải đến đây đã chấm dứt. Nà ng còn phải gặp nhiá»u hoạn nạn tai ương khác nữa.
Tên da Ä‘en sống trong lá»u ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp ấy, vốn được giao nhiệm vụ chải lông cho mấy con ngá»±a, đánh đà n gia súc Ä‘i ăn rồi Ä‘uổi chúng trở vá» chuồng, má»™t hôm tá»± dưng nảy ra ý muốn tư tình vá»›i nà ng Repxima. Y tá»± bảo: "Ngưá»i đà n bà nà y xinh đẹp quá chừng. Giá ta được ăn nằm vá»›i nà ng, thì Ä‘á»i ta sướng hÆ¡n tiên!"
Tên y là Calit, vốn có thân hình dị dạng, mặt mÅ©i khó coi, thế nhưng y vẫn nuôi hy vá»ng có thể trở thà nh má»™t ngưá»i tình may mắn. Và cÅ©ng bởi vì ngà y nà o cÅ©ng nhìn thấy ngưá»i đà n bà đẹp trước mắt, y không chịu nổi, cứ trông chá» có cÆ¡ há»™i thuáºn tiện để tìm cách tá» tình vá»›i nà ng. Má»™t hôm, ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp cùng vá»›i bà vợ Ä‘á»u Ä‘i vắng, không có nhà . Calit mò và o phòng riêng cá»§a Repxima và nói vá»›i nà ng;
- " Äã lâu lắm tôi má»›i rình được lúc nà y để đến gặp riêng em, để nói vá»›i em tôi chết mê chết mệt vì em. Nếu em không thương tình nhìn lại và cứu vá»›t, e tôi đến chết mất thôi ".
- "Tên khốn kiếp!- Nà ng mắng- mà y nghÄ© ta có thể chú ý đến mà y? Ngay cho mà y là ngưá»i đà n ông đẹp đẽ xinh trai, khôi ngô tuấn tú nhất trên Ä‘á»i Ä‘i nữa, ta vẫn chẳng Ä‘oái hoà i, huống hồ bá»™ dạng xấu xa bẩn thỉu như mà y? Cút ngay ra khá»i phòng ta. Ta không thể nhìn mặt mà y không kinh tởm. Từ nay trở Ä‘i, nếu mà y cứ giở vá»›i ta cái giá»ng ấy, ta sẽ báo cho ông chá»§ mà y biết, ông ấy sẽ sá»a cho mà y má»™t tráºn.
Ngưá»i đà n bà thốt ra những lá»i trên vá»›i giá»ng cương quyết, khiến anh chà ng hiểu ngay, chá»› hòng chinh phục cái món xinh đẹp dưá»ng nà y. Anh chà ng nà y vốn ngưá»i độc ác không kém Revenđê. Y định bụng báo thù ngưá»i đà n bà hắt há»§i mình, nhưng báo thù theo cách tà n bạo cá»§a y.
Ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp ấy có má»™t đứa con Ä‘ang tuổi nằm nôi. Cháu là nguồn vui to lá»›n nhất cá»§a hai vợ chồng. Má»™t đêm, tên da Ä‘en chặt đầu cháu bé, rồi mang lưỡi dao đẫm máu trẻ con ấy lẻn và o phòng, nhét xuống dưới giưá»ng nằm cá»§a Repxima lúc ấy Ä‘ang ngá»§ say. Äã thế, y còn cố tình là m vương vãi các giá»t máu cá»§a cháu bé từ cái nôi cá»§a cháu đến căn buồng ngưá»i đà n bà vô tá»™i. Rồi để cho má»i ngưá»i Ä‘á»u nghi ngá» chÃnh nà ng đã là m hại đứa bé, y còn tìm cách vấy máu lên chiếc áo nà ng Ä‘ang mặc trên mình.
Sáng hôm sau, vợ chồng ngưá»i A Ráºp nhìn thấy con trong thảm cảnh áy, thét lên những tiếng khá»§ng khiếp. Hai ngưá»i tá»± xé rách quần áo, lấy tro bẩn bôi lên đầu và gà o khóc mãi không thôi. Tên da Ä‘en nghe tiếng vá»™i chạy đến, há»i nguyên nhân vì đâu, là m như thể y không mảy may hay biết. Hai vợ chồng chỉ cho y thấy cái nôi đẫm máu và chú bé đã qua Ä‘á»i. Tên nô lệ giả vá» là m như Ä‘au đớn cùng cá»±c. Y cÅ©ng tá»± xé rách áo quần, y cÅ©ng kêu la thảm thiết, y luôn miệng gà o to:
- Ôi, tai hoạ ghê gớm ôi, phản trắc kinh hồn! Là m sao biết được kẻ nà o gây nên tội ác nhỉ? Giá lúc nà y đây, tôi nắm được cổ tên sát nhân ấy, tôi xé xác nó ra! Nhưng,- y nói thêm- hình như cũng có cách phát hiện ra hung thủ. Chúng ta chỉ lần theo dấu các vết máu nà y.
Chủ và tớ cùng lần theo vết máu, và o tới phòng riêng của nà ng Repxima. Tên da đen lôi từ dưới giương ra chiếc dao đưa ông chủ xem, lại còn chỉ cho ông nhìn những vất máu loang trên áo nà ng Repxima. Rồi y lớn tiếng:
- Ôi thưa ông chủ! ông xem, con mụ khốn nạn nà y bà y nó lòng biết ơn đối với ông như thế nà y đây?
NGÀY 991, 992, 993, 994, 995, 996, 997, 998, 999, 1000
NGÀY THỨC CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I Má»T;
Ngưá»i A Ráºp kinh ngạc không thể nà o tả xiết, khi nháºn ra có đủ chứng cứ để ngá» nà ng Repxima dám phạm má»™t tá»™i ác tà y trá»i đến váºy. ông thốt lên:
- A, ngưá»i đà n bà khốn nạn! Chị bà y tá» lòng biết Æ¡n ngưá»i ta cho chị ẩn náu trong nhà bằng cách ấy ư? Là m sao chị nỡ là m đổ máu con trai ta? Äứa bé vô tá»™i nà y đã là m gì mà y, đến ná»—i mà y giết nó khi nó còn Ä‘ang nằm trong nôi? Tháºt đồ bất nhân độc ác! Ta là m Æ¡n cho mà y để rồi được mà y trả Æ¡n thế nà y ư?
Nói chưa dứt lá»i, ông lại tuôn nước mắt khóc như mưa, tuyệt vá»ng vô cùng. Tên Calit liá»n nói:
- Thưa ông chá»§ quý mến, sao ngà i lại dùng những lá»i lẽ nhẹ nhà ng như váºy vá»›i mụ đà n bà khốn kiếp kia? Sao ngà i chỉ bằng lòng trách mắng mụ thôi? Ngà i phải cầm lấy con dao găm nà y đã là m đổ máu con trai ngà i, đâm trúng trái tim con mụ. Nếu ngà i ngần ngại không muốn tá»± tay trả thù, xin để việc ấy cho tôi. Cho phép tôi được trừng trị con mụ tay đã vấy máu trẻ em nà y!
Nói xong, tên da Ä‘en cầm cây dao găm, định xông tá»›i đâm chết nà ng Repxima. Nà ng quá ngỡ ngà ng, không hiểu tại sao ngưá»i ta lại bảo nà ng phạm má»™t tá»™i ác khá»§ng khiếp đến thế, cứ ngẩn ngưá»i, miệng câm như thóc, không thốt nên lá»i.
Ngưá»i đà n bà không còn đủ sức mở miệng thanh minh, tên nô lệ sắp đâm lưỡi dao và o ngá»±c nà ng thì ngưá»i Ả Ráºp giữ tay y lại.
- Ngà i là m sao váºy?- Tên Calit nói vá»›i ông- Sao ngà i ngăn không cho tôi giết mụ đà n bà không biết thế nà o là cái Æ¡n được ngưá»i khác cưu mang cho trong cÆ¡n hoạn nạn? Xin ngà i chá»› ngăn cản tôi, xin hãy để tôi là m cho mặt đất bá»›t Ä‘i má»™t con quá»· dữ. Nếu ta không giết chết nó ngay, đế nó được sống, rồi nó sẽ gây nên những tá»™i ác khác.
Y vừa nói vừa giương cao lưỡi Ä‘ao lần thứ hai, định đâm má»™t nhát tháºt mạnh giết chết luôn nà ng Repxima, thì lần thứ hai, lại bị ngưá»i Ả Ráºp ngăn lại. Mặc dù Ä‘ang cÆ¡n tuyệt vá»ng, mặc dù có đủ dấu hiệu để có thể nghi ngá» ngưá»i đà n bà nà y, ông vẫn khó tin nà ng là thá»§ phạm. Ông muốn nghe nà ng nói thế nà o trức sá»± việc thế nà y. Ông há»i tại là m sao nà ng nỡ giết chết cháu bé. Nà ng đáp mình hoà n toà n kkhông ay biết gì hết vá» chuyện nà y. Nói xong, tuôn ta khóc thảm thiết quá, đến ná»—i ngưá»i ăn trá»™m cÅ©ng má»§i lòng. Tên da Ä‘en nhìn thấy thái độ ấy cá»§a ông, mặc dù hai lần bị ông ngăn lại, y vẫn lăm lăm muốn đâm chết nà ng. Ngưá»i Ả Ráºp khó chịu trước thái độ quá lăng xăng cá»§a y, liá»n lệnh cho y Ä‘i ná»›i khác. Ông nói:
- Äi, Ä‘i, Calit. Sao chú hăng hái quá váºy? Ta không muốn giết chết ngưá»i đà n bà nà y. Ta vẫn tin chị vô tá»™i, dù có những chứng cứ để nghi ngá».
Vợ ngưá»i ăn trá»™m, cho dù vô cùng Ä‘au đớn trước cái chết cá»§a đứa con trai, vẫn không thể nà o tin nà ng Repxima có thể gây tá»™i ác ấy. Chị nói vá»›i chồng:
- Tốt hÆ¡n là chúng ta Ä‘uổi ngưá»i đà n bà nà y ra khá»i nhà , đừng là m gì chị ấy. Không nên giết chết ngưá»i ta khi mình chưa tháºt chắc đấy là thá»§ phạm.
Ngưá»i Ả Ráºp đồng tình, và nói vá»›i nà ng Repxima:
- Cho dù chị vô tá»™i hay là sát nhân, chúng ta cÅ©ng chẳng thể cho phép chị ở trong nhà nà y nữa. Má»—i lần vợ ta nhìn thấy chị, sẽ lại nhá»› đến cháu bé, là m sao chịu đựng nổi. Chị ra khá»i nhà nà y ngay. Chị muốn Ä‘i đâu tìm nÆ¡i ẩn náu tuỳ ý. Chị hẳn hà i lòng vá» thái độ tá»± kiá»m chế cá»§a ta. Äã không giết chết chị, ta sẽ còn cho chị má»™t số tiá»n nhỠđể tạm sống qua ngà y.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I HAI.
Nà ng Repxima ngợi ca sá»± công bằng cá»§a ngưá»i ăn trá»™m. Nà ng nói trá»i đất quá công minh cho nên má»›i khiến cho ông không nghÄ© nà ng là thá»§ phạm. Tiếp đó, Repxima cảm tạ hai ông bà đã cưu mang cho những ngà y vừa qua. Nhưng khi ngưá»i ăn trá»™m đưa cho má»™t cái túi đựng má»™t trăm đồng xÆ¡canh, nà ng không nháºn mà nói:
- Xin ngà i hãy giữ lấy số tiá»n cá»§a ngà i. Tôi đã phó thác thân mình cho Äịnh mệnh. Äịnh mệnh sẽ quyết định cuá»™c Ä‘á»i tôi
- Không,- ngưá»i ăn trá»™m đáp - Ta muốn chị phải cầm số tiá»n nà y. Rồi không phải vô Ãch cho chị đâu.
Nà ng đà nh nháºn số tiá»n, và sau khi xin vợ ngưá»i ăn trá»™m chá»› giáºn mình, nà ng bước ra khá»i túp lá»u hai vợ chồng ngưá»i A Ráºp.
Suốt ngà y hôm ấy, nà ng bước Ä‘i không nghỉ. Cháºp tối, đến trước cổng má»™t thà nh phố không mấy xa bá» biển. Nà ng gõ cá»a má»™t ngôi nhà nhá» bên đưá»ng. Má»™t bà cụ già ra mở cá»a, há»i nà ng muốn gì.
- Thưa mẹ,- nà ng Repxima nói vá»›i bà - con là má»™t ngưá»i xứ khác, con vừa đặt chân đến thà nh phố nà y, không quen biết ai ở đây. Con xin mẹ mở lòng nhân háºu cho con được nghỉ nhá» nhà mẹ tối nay.
Bà cụ già đồng ý, đưa nà ng đến má»™t căn phòng nhá». Nà ng Repxima lấy trong túi ra má»™t đồng xÆ¡canh, đặt và o tay bà chá»§ nhà và nói:
- Mẹ ơi, mẹ hãy cầm lấy, con nhỠmẹ chịu khó đi kiếm thức gì vỠhai mẹ con ta cùng ăn tối .
Bà cụ già đi ra, lát sau quay trở lại mang theo má»™t Ãt quả chà là cùng bánh khô và nước ngá»t. Hai mẹ con cùng ăn tối vá»›i nhau. ăn xong, nà ng Repxima kể những chuyện xảy ra trong Ä‘á»i mình cho bà cụ nghe, bà cảm động lắm. Sau đó hai ngưá»i Ä‘i nghỉ.
Ngà y hôm sau, ngưá»i vợ cá»§a thương gia Temim ngỠý muốn được Ä‘i tắm. Bà cụ dẫn nà ng đến nhà tắm. Trên đưá»ng Ä‘i, gặp má»™t ngưá»i đà n ông hai tay bị trói quặt đằng sau, có sợi dây tròng sẵn ở cổ. Má»™t tay Ä‘ao phá»§ dẫn ngưá»i đà n ông ấy ra pháp trưá»ng; đằng sau có nhiá»u dân chúng chạy theo xem. Nà ng Repxima há»i ngưá»i đà n ông nà y phạm tá»™i ác gì. Có ngưá»i cho biết ngưá»i đà n ông ấy mắc má»™t món nợ không trả được. Theo tục lệ cá»§a thà nh phố nà y, ngưá»i nà o vay nợ mà không trả được nợ, Ä‘á»u phải bị treo cổ. Nà ng Repxima há»i:
- Ông nà y nợ bao nhiêu?
Ông ta nợ sáu mươi xÆ¡ canh- má»™t ngưá»i dân đáp.- Nếu bà chịu trả há»™ món nợ ấy, bà sẽ cứu ông ta khá»i chết.
- Rất sẵn lòng,- nà ng Rexepma vừa nói vừa rút túi tiá»n ra- Tôi trả nợ cho ai bây giá»?
Ngưá»i ta vá»™i báo cho quan chánh án Ä‘ang Ä‘i theo tá»™i nhân ra pháp trưá»ng biết, có má»™t bà nháºn trả món nợ giúp ngưá»i mắc nợ. Quan án cho má»i ngưá»i chá»§ nợ đến. Nà ng Repxima đếm, trao đủ sáu mươi đồng xÆ¡canh. Ngưá»i mắc nợ được trả tá»± do ngay tức khắc. Tất cả dân chúng có mặt, ai cÅ©ng ngợi ca tấm lòng hà o hiệp cá»§a ngưá»i phụ nữ, ai cÅ©ng muốn biết rõ nà ng là ai. Thà nh ra, đáng lẽ đến nhà tắm công cá»™ng như dá»± định, nà ng đà nh cáo biệt vá»™i bà cụ chá»§ nhà , hấp tấp ra khá»i thà nh phố, tránh sá»± hiếu kỳ cá»§a dân chúng.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I BA.
Trong thá»i gian ấy, ngưá»i đà n ông vừa thoát chết Ä‘i tìm ngưá»i đã là m Æ¡n cho mình để cảm tạ. Ngưá»i ta mách cho biết, ngưá»i phụ nữ đã Ä‘i ra khá»i thà nh phố, ngưá»i ấy liá»n há»i nà ng Ä‘i đưá»ng nà o và cố Ä‘uổi theo cho kịp.
Äến bá» má»™t cái giếng nước ngá»t thì ngưá»i đà n ông Ä‘uổi kịp nà ng Repxima. Nà ng Ä‘ang dừng chân ngồi nghỉ má»™t lát ở đấy Anh cúi chà o hết sức kÃnh cẩn, và xin tá»± nguyện là m nô lệ cho nà ng để bà y tá» lòng biết Æ¡n. Nà ng nói:
- Không, tôi không muốn ông phải trả giá đắt đến thế việc tôi là m giúp ông. Chẳng phải đấy là ân huệ gì to tát lắm như ông nghÄ© đâu. Không phải do thương yêu ông nên tôi cứu sống ông, ấy là vì tôi nghÄ© đến lòng trắc ẩn cá»§a Äấng tối cao.
Trong khi nà ng nói, ngưá»i đà n ông chăm chú nhìn. Thấy nà ng xinh đẹp quá chừng, anh ta bá»—ng Ä‘em lòng yêu quý.
Anh tá» tình vá»›i nà ng ngay tức khắc. NghÄ© chẳng có lúc nà o tốt hÆ¡n lúc nà y để giãi bà y lòng mình cho nà ng thấy, anh ta quỳ xuống trước nà ng Repxima và tuôn ra những lá»i đằm thắm vô cùng cuồng nhiệt. Nhưng ngưá»i vợ chung thuá»· cá»§a thương gia Temim đã không thÃch thú thấy má»™t ngưá»i đà n ông cầu xin mình chút tình, lại đùng đùng nổi giáºn. Nà ng đối xứ vá»›i ngưá»i đà n ông nà y nghiêm khắc không kém vá»›i tên da Ä‘en kia.
- Tên khốn nạn,- nà ng mắng- mà y đã biết giá không có ta, lúc nà y mà y không còn sống trên Ä‘á»i nà y nữa, thân mà y đã móc lên giá treo cổ rồi, thế mà mà y còn hòng là m xúc phạm danh dá»± cá»§a ta. Mà y còn dám láo xược tuôn ra những lá»i xằng báºy.
- Thưa phu nhân xinh đẹp - ngưá»i đà n ông ấy nói- tôi nghÄ© chẳng có gì xúc phạm đến danh dá»± bà , khi tôi giãi bà y tấm lòng yêu thương nồng cháy cá»§a tôi do thoạt nhìn thấy bà mà có. Có gì xúc phạm lắm đâu, khi tôi chỉ nói vẻ đẹp cá»§a bà là m cho tôi đắm say?
- Im mồm ngay, đồ vô lại,- Nà ng Repxima quát- chá»› nghÄ© ta để lá»t và o tai những lá»i mèo mỡ cá»§a mà y. Mà y đừng hòng che giấu động cÆ¡ xấu xa sau những lá»i đưá»ng máºt, ta đã nhìn thấu rõ tâm can mà y. Hãy cút Ä‘i ngay, chá»› để ta phải hối tiếc tại sao đã là m phúc cho mà y.
Thái độ cá»§a ngưá»i thiếu phụ khiến ngưá»i đà n ông hiểu, không có gì để hy vá»ng nữa ở nà ng. Y đứng lên, không nói gì thêm, và lặng lẽ Ä‘i vá» phÃa bá» biển. Thấy má»™t chiếc tà u vừa neo tạm ở đấy cho Ä‘oà n thuá»· thá»§ ghé lên bá»™ giải lao. Äấy là những nhà buôn thà nh phố Basra, sắp xuống tà u khởi hà nh là m má»™t chuyến Ä‘i xa, vỠđảo XêrenÄ‘ip. Anh chà ng tiến đến gần, nói vá»›i ngưá»i thuyá»n trưởng:
- Tôi có một con nô lệ cực kỳ xinh đẹp, tôi muốn bán nó đi vì nó không chịu để cho tôi yêu. ông muốn mua, tôi bán rẻ cho. Nó đang ngồi nghỉ bên bỠcái giếng kia, cách đây có mấy bước chân. Tôi bán rẻ cho ngà i, tôi chỉ đòi lấy ba trăm đồng xơcanh thôi.
- Ta nháºn mua theo giá ấy,- thuyá»n trưởng đáp- miá»…n là nó còn trẻ và đẹp đúng như lá»i anh nói.
Thoả thuáºn giá cả vá»›i nhau xong, ngưá»i đà n ông kia đưa viên thuyá»n trương đến bên cái giếng. Nà ng Repxima sau khi hà nh lá»…, Ä‘ang quỳ Ä‘á»c kinh. Viên thuyá»n trưởng vừa nhìn thấy mặt nà ng, đã rút ra luôn ba trăm đồng xÆ¡ canh đặt và o tay ngưá»i đà n ông. Anh nà y đút túi, quay gót trở lại, Ä‘i vá» phÃa thà nh phố.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I TƯ.
Ngưá»i vừa bá» tiá»n ra mua tiến đến gần nà ng Repxima và nói vá»›i nà ng:
- Hỡi ngưá»i thiếu phụ nhan sắc tuyệt vá»i kia! Ta rất hà i lòng việc ta vừa là m. Mắt ta từng trông thấy không biết bao nhiêu nữ nô lệ xinh đẹp, trong Ä‘á»i ta dá»… đã mua bán tá»›i má»™t nghìn đứa, nhưng thú tháºt, ta chưa nhìn thấy ai có sắc đẹp hÆ¡n cô. Mắt cô long lanh hÆ¡n ánh sáng mặt trá»i, thân hình cô vô cùng hấp dẫn.
Câu nói ấy là m nà ng Repxima rất đỗi ngạc nhiên. Nà ng cà ng kinh ngạc hÆ¡n khi ngưá»i đà n ông ấy chìa tay cho nà ng cầm và nói tiếp:
- Thôi em Æ¡i, hãy Ä‘i cùng ta, ta sẽ cho em sống vá»›i ta trong căn buồng đẹp nhất phÃa đầu lái cá»§a con tà u. Tà u ta sẽ ra khÆ¡i ngay trong chốc lát. Chúng ta hãy cùng nhau là m má»™t chuyến Ä‘i xa, sang đảo XêrenÄ‘ip. Chừng nà o trá» vá» thà nh phố Basra, em sẽ là chá»§ nhân ngôi nhà cá»§a ta và tất cả tà i sản cá»§a ta. Bởi ta quyết định sẽ không bán lại em cho bất kỳ ai khác. Nếu ta mua lại em từ tay chà ng trẻ tuổi ấy, mà em không muốn yêu, là để cho em trở thà nh ngưá»i đà n bà hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i. Ta sẽ yêu em, ta sẽ chiá»u em mà không bất cứ ngưá»i tình nà o có thể là m được thế đối vá»›i ngưá»i yêu.
Nà ng Repxima sốt ruá»™t không muốn nghe hết những lá»i chối tai. Nà ng bá»±c bá»™i ngắt lá»i viên thuyá»n trưởng:
- Ông nói gì lạ váºy? Tôi chưa bao giá» là ngưá»i nô lệ. Tôi là má»™t ngưá»i tá»± do, chẳng ai có quyá»n mua bán .tôi cả.
Vừa nói nà ng vừa thẳng cánh hắt bà n tay ngưá»i đà n ông chìa ra.
Viên thuyá»n trưởng nà y vốn là má»™t ngưá»i thô bạo và tà n nhẫn. Y rất bá»±c mình khi nà ng đáp lại theo cách ấy những lá»i ngá»t ngà o cá»§a y. Y trở mặt ngay tức khắc, và nói vá»›i nà ng Repxima vá»›i má»™t giá»ng khác xa lúc nãy:
- Con bé nà y quá quắt nhỉ! Mà y dám nói vá»›i ông chá»§ cá»§a mà y giá»ng lưỡi ấy hay sao? Tao đã bá» tiá»n ra mua mà y, tao là chá»§ nhân cá»§a mà y. Mà y hà i lòng hay mà y phản đố , tao cÅ©ng mang mà y Ä‘i khá»i nÆ¡i đây.
Nói xong, y đưa hai tay chá»™p lấy nà ng, rồi mặc cho nà ng giãy giụa kháng cá»±, y vẫn cắp nà ng Ä‘i y như con chó sói cắp má»™t con cừu non Ä‘i lạc bầy. Mặc cho ngưá»i đà n bà gà o la giằng xé, y bế bổng nà ng xuống tà u, và trong chốc lát chiếc tà u giương buồm ra khÆ¡i.
Viên thuyá»n trưởng để yên cho nà ng Repxima được mấy ngà y. Rồi thấy cho dù y cố gắng chiá»u chuá»™ng đến bao nhiêu, nà ng vẫn cứ khăng khăng không lay chuyển, y bắt đầu sốt ruá»™t. Y lệnh cho nà ng phải chiá»u ý mình. Thuyá»n trưởng biết dịu ngá»t không xong, chỉ còn cách dở trò hung bạo. Má»™t hôm, hai ngưá»i Ä‘ang giằng co, ngưá»i đà n ông cố tình cưỡng ép, ngưá»i đà n bà ra sức kháng cá»±; đột nhiên trá»i Ä‘ang yên biển Ä‘ang lặng bá»—ng nổi lên má»™t cÆ¡n bão tố dữ dá»™i bất thưá»ng. Gió mạnh đến mức quáºt gãy hết cá»™t buồm, giáºt đứt má»i dây dợ, thổi tung các cánh buồm. Các thá»§y thá»§ không chống chá»i nổi, đà nh bó tay bất lá»±c, để mặc cho con tà u giáºt dá» trước sóng dữ. Cuối cùng, viên hoa tiêu cÅ©ng rá»i bá» vị trà luôn. Y hô to cho má»i ngưá»i cùng rõ:
- Hỡi các hà nh khách trên tà u! Những ai trong Ä‘á»i từng gây nên tá»™i lá»—i, hãy mau mau cầu nguyện xin trá»i đất xá bá»›t tá»™i cho trước khi vá» thế giá»›i bên kia. Hãy nhanh nhanh lên, không cháºm trá»…. Tất cả chúng ta sắp bá» mạng tá»›i nÆ¡i rồi.
Quả nhiên, báo táp mỗi lâu mỗi mạnh thêm, con tà u không chịu nổi gió to sóng cả, chìm luôn xuống đáy biển sâu.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I LÄ‚M;
Tất cả má»i hà nh khách cÅ©ng như Ä‘oà n thuá»· thá»§ trên tà u Ä‘á»u mất mạng, trừ có hai ngưá»i: nà ng Repxima và viên thuyá»n trưởng. Há» bám được và o hai tấm ván, và được sóng đánh giạt và o bỠở hai nÆ¡i cách xa nhau.
Vợ chà ng thương gia Temim dạt và o bá» má»™t hòn đảo khá đông dân cư, đặt dưới quyá»n cai trị cá»§a má»™t nữ hoà ng. Lúc xảy ra bão tố, tình cá» trên bỠđảo có đông ngưá»i tụ táºp. Nhìn thấy cảnh tượng, mặc dù sóng gió rất dữ, nà ng Repxima vẫn ôm tấm ván nổi, nhẹ nhà ng đáp và o bá» yên ổn như được ai dắt, má»i ngưá»i chứng kiến Ä‘á»u cá»±c kỳ ngạc nhiên, coi đây là má»™t chuyện thần kỳ. Ngưá»i ta vá»™i xúm đến vây quanh nà ng, thi nhau há»i han. Nà ng Repxima đà nh thá»±c tình kể những chuyện không may cá»§a mình, và xin má»i ngưá»i vui lòng cho nà ng má»™t nÆ¡i trú ngụ trên đảo, để nà ng có thể sống bình yên những ngà y còn lại. Những ngưá»i dân đảo thấy xinh đẹp quá chừng, nói năng rất má»±c thông minh và tá» ra vô cùng đức hạnh, liá»n cho nà ng má»™t nÆ¡i tạm trú. Nà ng Repxima sống Ỡđấy mấy năm, hằng ngà y chăm lo Ä‘á»c kinh cầu nguyện.
Dân đảo hết sức kÃnh phục cuá»™c sống khắc khổ cá»§a nà ng. Má»i ngưá»i má»™t má»±c đồn đại vá» ngưá»i phụ nữ từ xứ khác trôi giạt và o đây và vỠđức hạnh cá»§a nà ng. Chẳng bao lâu, nà ng được há» tin cáºy coi như má»™t báºc truyá»n giáo. Những ai sắp cá»› má»™t chuyến Ä‘i xa hoặc định bắt tay là m công việc hệ trá»ng nà o đó, Ä‘á»u không quên đến xin trước ý kiến nà ng; và sau đấy đạt được kết quả tốt như mong muốn. Tóm lại, nà ng được tất cả má»i ngưá»i dân trên đảo kÃnh mến, coi chẳng khác má»™t bà thánh. Nữ hoà ng ngá»± trị đảo ấy cÅ©ng rất thân thiết và quý mến nà ng Repxima. Nữ hoà ng tin, nếu giao đất nước nà y cho ngưá»i nà y cai quản, thì dân tình rồi sẽ được nhá» hÆ¡n, vì váºy và tuyên bố nà ng là ngưá»i thừa kế cá»§a mình. Tất cả má»i ngưá»i dân trên đảo Ä‘á»u hoan nghênh, cho đấy là má»™t quyết định sáng suốt.
Bà nữ hoà ng ấy rất cao tuổi, chẳng bao lâu sau qua Ä‘á»i.Thoạt đầu nà ng Repxima cố tạ từ, nhất quyết xin không nháºn là m ngưá»i đứng đầu đảo quốc. Song dân chúng ai ai cÅ©ng ép, và đúng là má»i ngưá»i có lý. Nà ng Repxim mang lại cuá»™c sống hạnh phúc cho má»i ngưá»i dân, đến ná»—i ngưá»i ta trở lại ca ngợi cÆ¡n bão đã là m đắm tà u, nhá» có cÆ¡n bão ấy, dân chá»§ng má»›i có được con ngưá»i nà y là m bà vua.
Sau khi lên ngôi, nà ng Repxima táºp trung hết trà lá»± và o việc nước. Nà ng chá»n những ngưá»i thanh liêm và nhìn xa trông rá»™ng phong là m đại thần. Äặc biệt nà ng rất chú ý luôn mang lại công bằng cho tất cả má»i ngưá»i dân. Lúc nà o rá»—i rãi việc công, nà ng lại Ä‘á»c kinh cầu nguyện. Nà ng chăm lo thá»±c hiện phép nhịn ăn đúng như giáo luáºt định. Cà ng được má»i ngưá»i trá»ng vá»ng, nà ng cà ng tá» ra khiêm nhưá»ng kÃnh sợ Äấng tối cao. Ngưá»i nà o trên đảo Ä‘au ốm Ä‘á»u chạy đến vá»›i nà ng, nhá» nà ng cầu nguyện giúp cho để mau qua cÆ¡n bệnh hoạn.
Thấy nữ hoà ng cá»§a mình là m nên lắm chuyện diệu kỳ, dân chúng trên đảo Ä‘á»u theo nhau bá» tục thá» Thần Lá»a, và lần lượt quy theo đạo Hồi. Nữ hoà ng Repxima liá»n cho thiết láºp các luáºt thánh [Luáºt dá»±a trên giáo lý trong Kinh Coran cá»§a Hồi giáo (PQ)], xây dá»±ng nhiá»u thánh đưá»ng trên ná»n những Ä‘á»n thá» ma giáo nay trở nên tà n phế.
Nữ hoà ng cÅ©ng cho xây dá»±ng nhiá»u nhà thương là m phúc dà nh cho những ngưá»i nghèo khó; tạo láºp các quán lưu trú để khách nước ngoà i sau nà y đến đảo có nÆ¡i ghé chân.
Nà ng dùng những số tiá»n lá»›n chăm lo trang bị và váºn hà nh các thiết chế công cá»™ng ấy. Các nhà thương là m phúc trên đảo dần dần nổi. tiếng, tá»›i mức ngà y cà ng có nhiá»u bệnh nhân từ đủ các nước trên thế giá»›i kéo đến xin chữa. Há» còn nghe đồn nữ hoà ng có nhiá»u phép lạ có thể giúp chữa là nh má»i căn bệnh hiểm nghèo, thà nh ra cà ng lÅ© lượt đổ vỠđây, ngưá»i Ä‘au ốm nà o cÅ©ng muốn nhá» cáºy nà ng giúp cho, để qua khá»i ốm Ä‘au táºt nguyá»n.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I SÃU.
Má»™t hôm, quân hầu và o tâu vá»›i nà ng Repxima, có sáu ngưá»i nước ngoà i vừa má»›i đến, xin được gặp nữ hoà ng. Trong số sáu ngưá»i ấy, có má»™t ngưá»i mù mắt, má»™t ngưá»i liệt ná»a thân, ngưá»i thứ ba phù thÅ©ng. Nà ng truyá»n cho hỠđến gặp mình ngay láºp tức. Khi tiếp khách, nữ hoà ng thưá»ng ngá»± trên má»™t cái ngai lá»™ng lẫy, bên tả có năm, sáu mươi trừ binh ăn mặc sang trá»ng, bên phải có tất cả các vị đại thần trong triá»u.
Nữ hoà ng ngồi trên ngai cÅ©ng như tất cả các nữ binh và ngưá»i hầu gái Ä‘á»u Ä‘eo mạng dà y che mặt. Hai vị đại thần dẫn sáu ngưá»i khách nước ngoà i đến yết kiến. Tất cả phá»§ phục, úp mặt sát đất hồi lâu, chỠđến khi nữ hoà ng truyá»n cho phép đứng lên. Nà ng cất lá»i há»i há» từ đâu đến, há» có gì cần đến nà ng. Má»™t ngưá»i đứng ra thay mặt tất cả tâu như sau:
- Cầu chúc nữ hoà ng vạn thá» vô cương. Tâu nữ hoà ng, chúng tôi là những ngưá»i dân vùng biển khốn khó, chúng tôi đến đây cáºy nhá» nữ hoà ng, xin bà hãy lòng thà nh và phép thánh cầu xin Äấng tối cao tha tá»™i cho chúng tôi.
- ông hãy nói rõ rà ng hÆ¡n nữa- nữ hoà ng đáp sau khi chăm chú nhìn kỹ từng ngưá»i- ta chẳng có cách chi hữu hiệu giúp đỡ các ngưá»i, trừ phi các ngưá»i thà nh khẩn thuáºt lại công khai những việc mình đã là m, không được bá» qua má»™t chi tiết nà o.
Má»™t trong sáu ngưá»i nước ngoà i liá»n thưa:
- Tâu nữ hoà ng, tôi vốn là má»™t thương gia thà nh phố Basra. Trước đây tôi kết hôn cùng má»™t cô gái tà i sắc và đạo đức vô song. Nà ng cá»±c kỳ xinh đẹp, dịu hiá»n, hoà nhã và má»™ đạo. Má»™t hôm, có việc phải Ä‘i xa, tôi để nà ng lại nhà , cho nà ng tá»± do là m chá»§ cuá»™c Ä‘á»i. Tôi chỉ ngá» lá»i cáºy chú em tôi, là ngưá»i mù Ä‘ang đứng trước mặt nữ hoà ng đây, hãy trông nom má»i công việc gia đình giúp tôi. Khi tôi trở vá», chú em cho hay vợ tôi phạm lá»—i, đánh mất tiết hạnh, đã bị xá» hình phạt phải chôn sống. Sau sá»± việc không may ấy, chú ấy vì thương tôi, khóc lóc quá nhiá»u Ä‘i đến mù cả hai mắt. Muôn tâu nữ hoà ng, đấy là tất cả câu chuyện cá»§a tôi. Tôi khúm núm van xin nữ hoà ng hãy giúp cho em tôi được sáng mắt trở lại. ChÃnh vì mục Ä‘Ãch ấy, hôm nay tôi đến đây quỳ lạy trước nữ hoà ng. Tôi có đưa theo chú em cá»§a tôi cùng đến.
Nà ng Repxima nháºn ra ngay đấy là thương gia Temim.
Ông ta thì không thể nháºn ra ngưá»i vợ cá»§a mình. ông đứng im chá» xem nữ hoà ng phán bảo ra sao. Nhưng lúc ấy nà ng quá kinh ngạc được gặp lại chồng, nghẹn ngà o không thốt nên lá»i. Lát sau, cố lấy lại bình tÄ©nh, nà ng há»i:
- Có đúng là ngưá»i đà n bà bị chôn sống ấy đã phản bá»™i ông? ông có tin như váºy không?
- Tôi không thể nà o tin,- chà ng Tamim đáp- nhất là khi nghÄ© đến đức hạnh cá»§a nhà tôi ngà y trước. Nhưng than ôi! Tôi tin lá»i em trai tôi lắm, cho nên khó có thể nghi ngá» nà ng vô tá»™i.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I BẢY;
Thương gia thà nh Basra thưa đến đấy, nữ hoà ng ngắt lá»i:
- Thế đủ rồi. Ta biết rõ hÆ¡n ông, ngưá»i vợ cá»§a ông chịu hình phạt đúng hay sai. Sáng mai ta sẽ nói cho nghe. Rồi sẽ xem em trai ông có được sáng mắt trở lại hay không.
Má»™t ngưá»i khác trong Ä‘oà n cá»§a ông Tamim bước ra thưa:
- Tôi có má»™t tên nô lệ da Ä‘en, tôi mua và nuôi dạy nó từ khi nó còn nhá» tuổi. Mấy năm lại đây tá»± nhiên nó bị bại liệt, bán thân bất toại. Không thuốc thà y nà o chữa chạy khá»i được. Tôi đưa nó đến đây kÃnh nhá» nữ hoà ng cầu nguyện, giúp xin Thượng đế Ä‘oái thương chữa là nh cho nó.
Nghe tâu, nữ hoà ng nháºn ra ông vừa nói chÃnh là ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp năm nao, và ngưá»i bị bại liệt ná»a ngưá»i kia không ai khác tên da Ä‘en giúp việc từng hòng là m hại phẩm giá nà ng, liá»n bảo:
- Thế là đủ. Ta biết rõ việc nà y. Sáng sớm mai sẽ quyết định.
Nà ng quay sang há»i tiếp ngưá»i bị bệnh phù thÅ©ng:
- Còn anh, tại sao anh bị trá»ng bệnh?
- Tâu hoà ng háºu,- ngưá»i phù thÅ©ng đáp- tôi không rõ nguyên nhân tại đâu. Tôi nghÄ© có lẽ tại má»™t lần, cách đây mấy năm, tôi định dùng bạo lá»±c ép duyên má»™t cô nô lệ tôi mua được cá»§a má»™t chà ng trai mang đến bán cho bên bá» biển.
Nữ hoà ng đưa mắt nhìn kỹ, và nháºn ra đấy chÃnh là viên thuyá»n trưởng đã mua nà ng vá»›i giá ba trăm đồng xÆ¡canh. Nhưng cÅ©ng như hai lần trước, nà ng giá vá» chưa biết đấy là ai, cứ để yên cho y nói tiếp:
- Vì váºy, tôi coi căn bệnh cá»§a tôi là do bị trá»i phạt.
- Còn tôi - ngưá»i nước ngoà i thứ ba kêu lên- thỉnh thoảng tôi lên những cÆ¡n Ä‘iên rất Ä‘au đớn. Tôi nghÄ© đấy là má»™t hình phạt trá»i bắt tôi phải chịu, xứng đáng vá»›i tá»™i lá»—i cá»§a mình. Tôi chÃnh là ngưá»i đã bán cô nô lệ cho ông nà y mang xuống tà u. Bởi váºy tá»™i cá»§a tôi còn to hÆ¡n tá»™i cá»§a ông ta. Ngưá»i bị bán ấy là má»™t phụ nữ tá»± do từng cứu mạng sống cho tôi. Thế mà để tá» lòng biết Æ¡n, tôi lại Ä‘ang tâm mang bán cho ông kia, bắt ngưá»i ta phải chịu thân pháºn là m má»™t nữ nô lệ.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I TÃM.
Nghe nói váºy, nà ng Repxima nháºn ra ngay, đây chÃnh là chà ng trai đã được nà ng cho sáu mươi đồng xÆ¡canh dùng trả nợ, nhá» váºy y thoát khá»i hình phạt bị treo cổ. Nà ng liá»n phán vá»›i tất cả sáu ngưá»i nước ngoà i như sau:
- Ta sẵn sà ng cầu nguyện Thượng đế giúp các ngưá»i. Ta sẽ cố gắng hết sức mình, những mong may ra có thể giúp các ngưá»i đỡ Ä‘au khổ được phần nà o. Bây giá», tất cả má»i ngưá»i hãy trở vá» nÆ¡i nghỉ, và đúng giá» nà y sáng mai, hãy trở lại đây. Ngưá»i mù loà và ngưá»i bại liệt có thể khá»i bệnh được rồi, sau khi đã thà nh khẩn thú nháºn những tá»™i ác há» phạm. Ta biết rõ tất cả má»i chuyện cá»§a há». Nhưng ta đòi há»i há» phải thá»±c sá»± thà nh khẩn, trong khi thuáºt chuyện không được thêm bá»›t bất kỳ má»™t chi tiết nà o; nếu là m sai há» sẽ phải hối háºn. Ta sẽ không giúp đỡ há», ngược lại còn trừng phạt tháºt nặng ná». Äối vá»›i những ngưá»i khác, ta hứa ngay từ bây giá» ta sẽ cầu nguyện cho, bởi hỠđã thú nháºn đúng sá»± tháºt.
Sáu ngưá»i nước ngoà i cùng nhau trở vá» nhà trá». Trong số ấy, bốn ngưá»i đã khá hà i lòng. Chỉ có chú em trai cá»§a chà ng Temim và tên nô lệ da Ä‘en là vẫn âu sầu. Hai ngưá»i nà y muốn thà suốt Ä‘á»i chịu táºt nguyá»n khổ sở, còn hÆ¡n phải thú nháºn công khai sá»± phản trắc và tÃnh nết Ä‘iên khùng cá»§a mình. Há» muốn che giấu ná»—i nhục trước con mắt những ngưá»i bị há» xúc phạm.
Äêm hôm ấy, hai ngưá»i nà y không má»™t ai chợp được mắt.
Tuy nhiên, sáng sá»›m hôm sau, không thể không Ä‘i theo những ngưá»i khác đến chầu nữ hoà ng. HỠđến hoà ng cung, cùng bước tá»›i trước ngai và ng. Bà nữ hoà ng vẫn ngữ uy nghi trên ngai y như ngà y hôm qua. Vừa nhìn thấy há», nữ hoà ng há»i:
- Thế nà o, ngưá»i mù loà và ngưá»i bại liệt, hai anh đã sẵn sà ng thú nháºn hết hay chưa? Khốn cho những kẻ nà o không thà nh khẩn nói đúng sá»± tháºt.
Tên da Ä‘en bước ra, vừa xấu hổ vừa kinh hoà ng. Y biết dối trá lúc nà y chẳng Ãch chi, thà thú nháºn tất cả những việc y đã là m ở nhà ông chá»§ A Ráºp hòng hãm hại nà ng Repxima. Y thú nháºn, vì quá Ä‘am mê ngưá»i đẹp ấy, vì bị khước từ và khinh rẻ, y rắp ranh là m hại ngưá»i đà n bà , cho nên má»›i Ä‘ang tâm giết cháu bé con trai độc nhất cá»§a ông chá»§ ngưá»i A Ráºp cá»§a mình.
NGÀY THỨ CHÃN TRÄ‚M CHÃN MÆ¯Æ I CHÃN.
Kể hết má»i chuyện, tên da Ä‘en nói:
- Xin thưa, đấy là tá»™i ác cá»§a tôi. Lạy trá»i chứng giám cho, tôi tháºt lòng hối háºn.
- A, tên phản trắc!- Ngưá»i A Ráºp nổi giáºn mắng- váºy ra mà y đã giết đứa con trai độc nhất cá»§a ta? Muôn tâu nữ hoà ng,- ông tâu vá»›i nà ng Repxima- xin bà cho phép tôi chặt đầu nó ngay lúc nà y. Má»™t tên khốn kiếp từng phạm má»™t tá»™i ác kinh khá»§ng như nó vừa thú nháºn, không đáng được sống!
- Không,- nữ hoà ng đáp- ta không muốn ông giết chết nó.
- Tôi hiểu, tâu lệnh bà - ngưá»i A Ráºp nói.- Bà không cho phép tôi giết nó là đúng lắm. Tốt hÆ¡n, để cho tên khốn nạn ấy chịu bại liệt, rồi thế nà o nó cÅ©ng sẽ phải chết nay mai.
- Ông nhầm rồi - nà ng Repxima nói - không phải ta muốn để cho nó sống để nó chịu Ä‘au khổ. Bởi nó đã biết hối háºn, chúng ta phải cầu xin Thượng đế cho nó được sống.
Nói xong, nà ng bước xuống ngai quỳ lạy. Ngay láºp tức, cÆ¡ thể tên da Ä‘en cỠđộng được trở lại bình thưá»ng.
Tất cả những ngưá»i chứng kiến chuyện diệu kỳ ấy Ä‘á»u hết lá»i ngợi ca Thượng đế và ngợi ca nữ hoà ng. Nà ng lại lần lượt cầu nguyện cho ngưá»i phù thá»§ng và ngưá»i mắc chứng Ä‘iên, hai ngưá»i nà y cÅ©ng khá»i bệnh ngay chốc lát. Thấy váºy, chà ng Temim cà ng vững tin em trai mình sẽ được sáng mắt trở lại, liá»n bảo:
- Nà y em Revenđê Æ¡i, giỠđến lượt em nói ra. Nữ hoà ng chỉ chá» em thà nh khẩn thú nháºn, bà sẽ ban phép thần chữa cho em khá»i táºt mù loà .
- Äúng thế - nà ng Repxima nói - hãy kể câu chuyện cá»§a anh ra, nhưng anh chú ý không được nó lên má»™t Ä‘iá»u gì không đúng sá»± tháºt. Bởi ta đã biết rõ tất cả má»i sá»±. Nếu anh dối trá bất cứ Ä‘iá»u gì, sẽ bị trừng phạt ngay tức khắc.
Nghe lá»i bà phán, Revenđê hiểu, nếu y cứ tiếp tục lặng câm hoặc y nói dối, sẽ bị trừng trị đáng tá»™i ngay láºp tức. Vì váºy, cố nén sá»± xấu hổ, y công khai thú nháºn tất. Do thà nh khẩn hối háºn vá» tá»™i phản bá»™i ông anh trai, lại còn ngỡ ngưá»i chị dâu mình đã thiệt mạng, y kể lại câu chuyện khá cảm động, và không má»™t lần tìm cách thanh minh.
Chá» y thú nháºn xong, nữ hoà ng phán:
- Anh nà y khá thà nh khẩn, anh đã không dám nói ra Ä‘iá»u gì không phù hợp vá»›i sá»± tháºt.
Chà ng Temim nghe nữ hoà ng nói, má»›i vỡ ra chú em trai mình tráo trở tá»›i mức nà o, và ngưá»i vợ cá»§a mình quả tháºt vô tá»™i, liá»n hét lên má»™t tiếng và ngả váºt xuống ngất Ä‘i. Mấy ngưá»i hầu trong cung vá»™i chạy đến cứu giúp. Khi hồi tỉnh, Temim chạy đến quỳ trước ngai nữ hoà ng, thưa:
- Tâu lệnh bà , xin cho phép tôi được mang tên khốn nạn nà y vá» thà nh phố Basra. Tôi không muốn cầu xin cho nó khá»i mù loà nữa. Tôi muốn đưa nó đến nÆ¡i vợ tôi bị chôn sống, rồi tá»± tay Ä‘áºp chết nó ở đó. Lệnh bà hẳn thấy, tá»™i ác nó quá ghê tởm, không thể nà o dung tha.
NGÀY THỨ MỘT NGHÌN.
Nữ hoà ng Repxima im lặng má»™t lát không trả lá»i. Lúc nà y nà ng Ä‘ang thầm khóc sau tấm mạng che mặt, bởi quá xúc động trước tình cảnh cá»§a chồng. Sau khi lau khô nước mắt, nà ng nói vá»›i chà ng Temim như sau:
- Hỡi ngưá»i thương gia thà nh phố Basra! Ta xin ông hãy vì ta, bá»›t cÆ¡n giáºn dữ. Em trai ông đúng là đã phạm má»™t tá»™i ác tà y trá»i. Nhưng y đã công khai thú nháºn tá»™i lá»—i và đã thà nh khẩn hối tiếc vá» tá»™i ác cá»§a mình, xin ông hãy nhá»› hai anh em ông Ä‘á»u cùnh chung má»™t giá»t máu mà ra, ông nên nghÄ© tình máu má»§ tha tá»™i cho nó.
Thương gia Temim đáp:
- Lệnh bà đã truyá»n, tôi đâu dám trái. Lệnh bà muốn tôi tha tá»™i cho nó, tôi xin sẵn sà ng quên hết má»i sá»±, miá»…n là nó phải biết lấy việc vừa qua để sám hối, và từ nay trở vá» sau, không bao giỠđược vu khống cho ai bất cứ Ä‘iá»u gì.
Thương gia vừa ngỠý sẵn sà ng tha tá»™i cho Revenđê, nữ hoà ng Repxima liá»n bước xuống ngai, úp mặt xuống đất cầu nguyện, cầu xin Thượng đế Ä‘oái thương ngưá»i bị mù loà , cho y được sáng mắt trở lại. Lá»i khẩn cầu cá»§a nà ng được đáp ứng, Revenđê trở lại sáng mắt ngay.
Trước cảnh tượng ấy, tất cả má»i ngưá»i lại hoan hô. Tất cả má»i ngưá»i lại cất tiếng ngợi ca Thượng đế và ngợi ca nữ hoà ng. Bà cho những ngưá»i khách nước ngoà i lui vá» nhà trá», và phán:
- Má»i ngưá»i hãy trở lại đây lần nữa và o sáng sá»›m mai. Các ngưá»i sẽ nhìn thấy nhiá»u Ä‘iá»u có thể là m các ngưá»i còn kinh ngạc hÆ¡n cả hôm nay.
Ngà y hôm sau, má»i ngưá»i lại trở lại hoà ng cung.
Nữ hoà ng Repxima má»i chà ng Temim đến và ép chà ng ngồi lên má»™t chiếc ghế bà nh và ng bà đã sai kê sẵn, sát ngay bên cạnh ngai cá»§a mình. Rồi ngá» lá»i nói vá»›i chà ng như sau:
- Hỡi ngưá»i thương gia thà nh Basra! Ngưá»i đã phải trải qua biết bao khổ ải, Ä‘au thương. Ta thông cảm những bất hạnh cá»§a ngưá»i lắm. Äể cho ngưá»i quên hết những Ä‘iá»u ấy Ä‘i, ta quyết định cho ngưá»i lấy là m vợ cô cung nữ xinh tươi nhất trong tất cả số cung nữ ở triá»u đình ta. Và nếu ngươi muốn, các ngưá»i có thể lưu lại sống luôn tại triá»u đình ta.
Äã không nháºn lá»i bà nữ hoà ng, chà ng Temim lại tuôn nước mắt, và đáp:
- Tâu nữ hoà ng, bà ban cho tôi nhiá»u ân huệ quá, tôi vô cùng biết Æ¡n tấm lòng trá»i biển cá»§a bà . Tuy nhiên, cúi xin bà chá»› bất bình, cho phép tôi được khước từ không nháºn má»™t cung nữ cá»§a bà là m ngưá»i bạn Ä‘á»i. Chừng nà o tôi còn sống, trong tâm trà tôi chẳng bao giá» có hình ảnh ngưá»i đà n bà nà o khác ngoà i nà ng Repxima cá»§a tôi. Tôi không sao khuây nguôi vì đã mất nà ng. Tôi nhất quyết mai đây sẽ trở vá» quê, để từ nay cho đến khi nhắm mắt lìa trần, tôi được than khóc nà ng ở nÆ¡i nà ng bị chôn sống má»™t cách bất công.
NGÀY MỘT NGHÃŒN LẺ MỘT- NGÀY CUá»I CÙNG.
Nà ng Repxima vô cùng vui thÃch có má»™t ngưá»i chồng chung thá»§y. Hà i lòng vì chà ng Temim khước từ má»™t cô cung nhân trẻ đẹp, nà ng nói vá»›i chà ng như sau:
- Váºy nếu ta cầu xin Thượng đế hãy cho ngưá»i vợ anh biết bao thương nhá»› ấy hồi sinh, ông có muốn gặp lại nà ng hay không? Nếu gặp lại, liệu ông có nháºn ra nà ng?
Vừa nói, nà ng vừa đưa tay cất tấm mạng che mặt, và chà ng Temim nháºn ra luôn nà ng Repxima xinh đẹp cá»§a mình.
Niá»m vui cá»§a ngưá»i chồng được gặp lại ngưá»i vợ vô cùng yêu quý to lá»›n đến đâu cÅ©ng không sánh bằng sá»± kinh ngạc cá»§a ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp cùng tên nô lệ cá»§a ông, viên thuyá»n trưởng mắc chứng bệnh phù thá»§ng và chà nh trai thỉnh thoảng lên cÆ¡n Ä‘iên, khi tất cả cùng nháºn ra bà nữ hoà ng đầy quyá»n uy chÃnh là ngưá»i đà n bà từng bị há» xúc phạm.
Nà ng Repxima ôm hôn chà ng Temim, và thuáºt lại đầy đủ câu chuyện cá»§a mình cho các vị đại thần trong triá»u cùng nghe, ai ai cÅ©ng ngợi ca.
Tiếp đó, nữ hoà ng sai ngưá»i đưa ra biếu ngưá»i ăn trá»™m A Ráºp mưá»i nghìn đồng duca và ng, má»™t chiếc áo gấm thêu, cùng má»™t chiếc áo rất đẹp nữa gá»i vá» tặng bà vợ ông; cho viên thuyá»n trưởng má»™t nghìn đồng duca, và cÅ©ng ngần ấy nữa cho chà ng trai đã bán nà ng là m nô lệ.
Xong đâu đấy, nà ng đứng lên, bước xuống khá»i ngai, cầm tay chà ng Temim đưa vá» phòng riêng cá»§a mình. Hai ngưá»i quỳ xuống tạ Æ¡n trá»i đất cuối cùng cho há» Ä‘oà n tụ.
Tiếp đó nà ng nói với chồng:
- Luáºt pháp vương quốc nà y không cho phép em được truyá»n ngôi báu cho má»™t ngưá»i đà n ông. Ãt ra, cÅ©ng xin má»i chà ng chung sống yên vui. Rồi chúng ta sẽ tìm cho chú em trai chà ng má»™t công việc khiến chú ấy hà i lòng.
Quả váºy, Ãt lâu sau Revenđê được cá» là m tể tướng cá»§a đảo. Anh là m rất tốt trách nhiệm cá»§a mình, được tất cả nhân dân trên đảo quý mến.
Cụ già kể cho hoà ng đế Harun-an-Rasit và cung phi Xutanum nghe chuyện, đến đây ngừng lá»i. Nà ng cung phi xinh tươi rất lấy là m thú vị. Và hoà ng đế, để chứng tá» mình khá hà i lòng vá» câu chuyện nà y cÅ©ng như câu chuyện vá» hai anh em thần linh trước, liá»n sai viên quản lý kho tà ng lấy ban thưởng cho cụ má»™t nghìn đồng xÆ¡canh và ng. Chà ng trai kể câu chuyện vá» quốc vương Narixatđôlê, thương gia AbÄ‘eraman và ngưá»i đẹp Zainep cÅ©ng được ban thưởng má»™t số tiá»n ngần ấy
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:57 PM.
|

07-09-2008, 10:05 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 29
Chuyện nà ng công chúa nước Casơmia - Phần kết
Váºy là đã nghìn lẻ má»™t ngà y trôi qua, ngà y nà o bà nhÅ© mẫu Xutlumêmê cÅ©ng kể chuyện cho công chúa nước CasÆ¡mia nghe, thì má»™t hôm hoà ng tá» Farucru đột nhiên lâm bệnh nặng. Quốc vương Tugrun-Bây vốn vô cùng yêu quý con, cho vá»i tất cả những vị danh y tà i giá»i nhất trong nước Industan đến chữa trị, nhưng bệnh không thuyên giảm. Tin không vui lan truyá»n khắp triá»u đình, má»i cuá»™c há»™i hè vui chÆ¡i Ä‘á»u ngưng lại. Công chúa Farucna không muốn nghe tiếp chuyện nữa. Quốc vương Tugrun-Bây ngưng má»i cuá»™c săn bắn. Má»i ngưá»i chỉ âu lo má»™t má»™t việc là sức khoẻ cá»§a hoà ng tá», e hoà ng tá» không may mệnh hệ nà o.
Má»™t hôm, nhà vua tìm đến gặp vị trưởng giáo trông nom Ä‘á»n thá» thần Kêsaya, mà vua vẫn thỉnh thoảng vẫn đến thăm, nói vá»›i ông:
- Ngà i trưởng giáo biết ta yêu quý con trai ta hÆ¡n quý mạng sống cá»§a chÃnh mình. Các vị lương y đã tìm hết cách song đà nh bó tay, ta chẳng hy vá»ng gì ở thuốc thang cá»§a há» nữa, ta chỉ còn biết trông mong ngà i cầu nguyện giúp cho hoà ng tá». Ta mong, thông qua đạo cao đức trá»ng cá»§a ngà i, Thượng đế sẽ thấu lá»i cầu nguyện mà đoái thương cho hoà ng tá» qua cÆ¡n bệnh hiểm nghèo.
Vị trưởng giáo đáp:
- Khi con ngưá»i có lòng thà nh, thì không bao giá» nên tuyệt vá»ng, tâu bệ hạ. Tôi sẽ tham thiá»n nháºp định suốt đêm nay để nguyện cầu, sáng mai tôi sẽ tâu hoà ng thượng rõ thần Kêsaya có chấp nháºn lòng thà nh cá»§a ngà i hay không.
Sáng hôm sau, vị trưởng giáo và o hoà ng cung rất sá»›m. Nhà vua suốt đêm nôn nóng trông chá» kết quả, vá»™i thân hà nh ra đón, và há»i:
- Thưa vị trưởng giáo đáng kÃnh, ngà i có nguyện cầu được thượng đế Ä‘oái thương cho sức khá»e cá»§a hoà ng tá» chăng?
- Tâu bệ hạ, có. Thần Kêsaya đã chấp nháºn lá»i nguyện và thần đã xin được Thượng đế rá»§ lòng thương hoà ng tá».
Nghe đáp, nhà vua vui mừng hết đỗi, vá»™i dẫn vị trưởng giáo và o thẳng phòng riêng cá»§a hoà ng tá» Farucru. Tu sÄ© ngồi lên đầu giưá»ng ngưá»i bệnh, vẻ mặt huyá»n bÃ, niệm mấy lá»i thần chú. Ông niêm chưa xong, hoà ng tá» vốn cấm khẩu mấy hôm nay, thét lên má»™t tiếng và nói vá»›i vua cha:
- Tâu phụ vương, xin cha hãy yên lòng, con đã khá»i bệnh!
Nói xong hoà ng tỠđứng lên khá»i giưá»ng bệnh. Từ buổi sáng ấy, khắp kinh thà nh nuá»›c CasÆ¡mia, đâu đâu dân chúng cÅ©ng chỉ bà n luáºn vỠđức độ cao siêu cá»§a vị trưởng giáo mà thôi.
Công chúa Farucna hay tin ấy, muốn tá»± mình được gặp và chuyện trò cùng vị tu sÄ©. Nà ng mang theo má»™t Ä‘oà n tuỳ tùng lá»›n gồm nhiá»u cung nhân và hoạn nô, thân hà nh đến Ä‘á»n thá» Kêsaya xin yết kiến vị trưởng giáo, nhưng được trả lá»i cấm công chúa không được và o Ä‘á»n. Chạm lòng tá»± ái, công chúa vá» gặp vua cha phà n nà n. Nhà vua muốn biết rõ nguyên nhân tại sao. Vua thân hà nh đến Ä‘á»n, há»i vị trưởng giáo sao gây trở ngại, không cho phép công chúa được và o yết kiến. Tu sÄ© đáp:
- Tâu bệ hạ, nguyên nhân tại công chúa không chịu vâng theo ý chà Äấng tối cao. Công chúa ghét bỠđà n ông, coi đà n ông toà n là kẻ thù cá»§a mình, và suốt ngà y công chúa ăn không ngồi rồi. Trừ phi công chúa thay đổi tÃnh tình, nếu không thần Kêsaya vẫn cấm không cho tôi được gặp bà . Nhưng- tu sÄ© nói tiếp- nếu công chúa sữa chữa lá»—i lầm, thì tôi nguyện mang hết sức mình giúp má»i việc khi nà o bà cần đến tôi.
Nhà vua mừng rỡ trở vá» báo tin vui cho công chúa. Ngay hôm sau đó, công chúa thân đến Ä‘á»n thá», xin gặp vị trưởng giáo. Ngưá»i gác Ä‘á»n má» công chúa và o, má»i đến má»™t gian phòng rá»™ng, xin công chúa hãy vui lòng chá» cho chốc lát.
Trên tưá»ng gian phòng ấy có ba bức tranh, bức nà o cÅ©ng vẽ má»™t con hươu cái bị sa bẫy và má»™t con hươu đực cố tìm cách giúp con cái thoát ra. Má»™t bức khác, ở má»™t chá»— riêng biệt, vẽ má»™t con hươu đực mắc bẫy trong khi con hươu cái chỉ đứng giương mắt nhìn. Công chúa ngắm các bức tranh và ngạc nhiên thốt lên:
- Trá»i đất! Ta nhìn thấy gì thế nà y? Hoà n toà n trái ngược những Ä‘iá»u ta thấy trong cÆ¡n má»™ng. Ở đây ba con hươu đực Ä‘á»u tìm hết má»i cách cứu ba con hươu cái, trong khi má»™t con cái lại đứng nhìn con đực lúng túng mắc trong bẫy. á»’, phải chăng từ trước tá»›i nay ta đã nhầm khi xét Ä‘oán những ngưá»i đà n ông? Dưá»ng như há» là những ngưá»i trá»ng nghÄ©a hÆ¡n ta tưởng. Ta rất tiếc sao lâu nay mình bất công vá»›i hỠđến váºy?
Trong khi công chúa Ä‘ang trầm ngâm suy tưởng, thì vị trưởng giáo đạo mạo bước và o. Công chúa định quỳ lạy, nhưng ông kịp đỡ nà ng đứng lên, má»i ngồi lên má»™t chiếc ghế, và bảo nà ng:
- Thưa công chúa, phụ vương bà rất đỗi buồn phiá»n thấy tÃnh tình bà ngược vá»›i tá»± nhiên và trái những Ä‘iá»u Thượng đế tối cao hằng dạy. Bà đang bị Quá»· dữ ám. Quá»· dữ xui bà thù ghét đà n ông. Tôi đã nguyện cầu thần Kêsaya hãy Ä‘oái thương bà , song cho dù thần có quyá»n lá»±c vạn năng, bà chá»› nên nghÄ© Ngà i sẽ kéo bà lên khá»i vá»±c thẳm mà tá»± thân bà đã lao xuống đây, nếu bản thân bà không chịu cố gắng để thoát lên.
Nghe váºy công chúa sợ quá, tuôn nước mắt. Vị trưởng giáo nhìn thấy, liá»n nói tiếp:
- Con gái à , hãy lau khô nước mắt, ta hiểu lòng con bắt đầu sẵn sà ng đổi thay. Ta hứa giúp con thoát khá»i bà n tay Quá»· dữ, nếu con chịu là m đúng theo những lá»i khuyên cá»§a ta.
- Công chúa Farucna hứa vá»›i vị trưởng giáo sẽ nhất nhất tuân theo những lá»i ông truyá»n bảo. Nà ng hôn tay tu sÄ©, rồi lui vá» hoà ng cung.
Ngà y hôm sau, công chúa lại đến Ä‘á»n thá» Kêsaya. Khi chỉ có má»™t mình vá»›i nà ng, vị trưởng giáo bảo:
- Thưa công chúa, đêm hôm qua, thần Kêsaya báo má»™ng cho ta hay; công chúa Farucna không còn bị Äấng tối cao từ bá» nữa, bởi nà ng đã thay đổi định kiến cá»§a mình vỠđà n ông. Nhưng nà ng còn phải là m thêm má»™t việc nữa, bởi đã được ghi và o Số mệnh. Nà ng phải thương yêu má»™t vị hoà ng tá» Ä‘ang ngà y đêm gầy mòn héo hon vì quá tương tư nà ng.
Công chúa rất ngạc nhiên:
- Thưa, là m sao tôi có thể giúp hoà ng tỠđỡ được cơn đau ấy, tôi nà o có biết chà ng là ai?
- Thần Kêsaya có báo cho ta biết,- trưởng giáo nói tiếp- chà ng trai ấy là hoà ng tá» nước Ba Tư. Tên chà ng là Farucsat. Äấy là má»™t chà ng trai rất má»±c tuấn tú khôi ngô, thông minh dÄ©nh ngá»™, Ãt có ngưá»i nà o trên Ä‘á»i nà y sánh bằng.
- Thưa thầy,- công chúa nói- con tháºt ngạc nhiên. Là m sao chà ng hoà ng tá» chưa bao giá» nhìn thấy con lại đâm ra yêu thương con được?
- Ta sẽ nói con rõ sá»± tình xảy ra thế nà o- trưởng giáo nói.- Bởi thần Kêsaya đã dá»± kiến má»i câu con có thể há»i ta, nên đã báo cho ta biết trước để trả lá»i. Theo lá»i thần dạy, hoà ng tá» Farucsat sở dÄ© Ä‘em lòng tương tư con là sau khi trải qua má»™t giấc má»™ng. Trong má»™ng, hoà ng tá» gặp con ở má»™t bãi cá» non. Thấy con rất đỗi xinh tươi, hoà ng tá» muốn đến để tá» tình, nhưng con đột ngá»™t bá» Ä‘i. Con bảo má»i ngưá»i đà n ông trên Ä‘á»i Ä‘á»u là những kẻ tráo trở vô tình bạc nghÄ©a. Ná»—i Ä‘au không được nói chuyện vá»›i cho khiến chà ng hoà ng tá» tỉnh giấc. Từ bấy hình ảnh con chẳng lúc nà o nhạt nhoà trong ký ức hoà ng tá», ngược lại chà ng luôn tưởng nhá»› con. Cho dù chẳng có hy vá»ng được con đáp lại mối tình vô vá»ng, chà ng hoà ng tỠấy vẫn không thể nà o quên con.
Nghe vị trưởng giáo nói váºy, công chúa CasÆ¡mia buông má»™t tiếng thở dà i não ruá»™t, rồi ngước mắt lên trá»i và than:
- Trá»i Æ¡i, nhẽ nà o vị hoà ng tỠấy lại có cùng má»™t giấc má»™ng giống hệt như con! Thưa thầy trưởng giáo, thần Kêsaya chưa nói hết vá»›i thầy. Con cÅ©ng có lần nằm mÆ¡ thấy, con gặp má»™t chà ng hoà ng tá» tại má»™t bãi cá» non có nhiá»u hoa tươi cỠđẹp, chà ng trai có ý định tá» tình, con đã vá»™i khước từ má»™t cách rẻ rúng. Nhưng trong khi đối xá» vá»›i chà ng như váºy, con cảm thấy trong trái tim con bắt đầu xao xuyến, đấy là lý do tại sao con vá»™i và ng bá» chạy, sở chà ng hoà ng tá» vá»›i vẻ hà o hoa cùng những lá»i dịu ngá»t cá»§a chà ng, sẽ là m con đổi ý chăng, rồi chà ng sẽ thắng mối háºn con vẫn có trong lòng từ trước tá»›i nay đối vá»›i đà n ông chăng. Mối háºn ấy cÅ©ng bắt nguồn từ má»™t giấc mÆ¡, nhưng ngược hẳn ý các bức tranh thầy thấy trên tưá»ng kia. Giá» con đã nháºn ra con sai lầm, giá» con đánh giá đà n ông tốt hÆ¡n, con tin há» có khả năng giữ tình chung thuá»·. Nếu quả tháºt duyên trá»i đã định con sẽ thà nh hôn vá»›i chà ng hoà ng tá» nước Ba Tư, con thà nh tâm sẵn sà ng tuân phục ý trá»i.
Vị trưởng lão rất hà i lòng nghe công chúa thốt những lá»i như trên. Thừa lúc nà ng Ä‘ang hé mở tâm tình, ông nói thêm:
- Con à , đêm hôm nay thầy sẽ tham thiá»n nháºp định suốt đêm trong Ä‘á»n may ra cảm thông được vá»›i thần Kêsaya, cầu xin ngà i cho biết con phải là m gì hÆ¡n nữa để đạt được tuyệt đỉnh ước mÆ¡ cá»§a con. Sáng mai thầy sẽ nói cho con hay:
Công chúa Farucna rá»i Ä‘á»n thá» ra vá», trong lòng hết sức băn khoăn vá» chà ng hoà ng tá» Farucsat. Nà ng gợi lại cả trăm lần trong ký ức lần gặp gỡ trong mÆ¡, khi chà ng có ý định tá» tình. Nà ng cà ng cố hình dung khuôn mặt và dáng vá» chà ng, cà ng thấy chà ng đáng yêu hÆ¡n trước. Cả ngà y hôm ấy nà ng đứng ngồi không yên, và suốt đêm tiếp theo không há» chợp mắt.
Trá»i vừa rạng sáng, công chúa đã vá»™i lên Ä‘á»n chỠđược gặp vị trưởng giáo. Thoạt trông thấy công chúa, ông biết ngay tâm trạng nà ng Ä‘ang có sóng cồn. Không chá» vị trưởng giáo nói cho hay thần Kêsaya dạy thế nà o, nà ng nôn nóng há»i ngay:
- Thưa thầy, trá»i định Ä‘oạt duyên pháºn con ra sao? Thầy đã trình vá»›i thần con đã sẵn sà ng tuân phục Ä‘iá»u thần đòi con phải là m?
- Có, con gái à ,- vị trưởng giáo đáp- thần có nói co ta hay, nhưng trước hết thần yêu cầu con hãy long trá»ng thá» con sẽ nhất nhất tuân theo má»i lá»i ta truyá»n lại.
Công chúa vá»™i cất lá»i thá» trá»ng. Vị trưởng giáo nói:
- Äêm nay, con và thầy cùng Ä‘i. Thầy sẽ dẫn con đến táºn Quốc gia cá»§a vị hoà ng tá» Ä‘ang tương tư con ấy. Rồi đây chà ng sẽ trao cho con má»™t vương miện còn cao quý hÆ¡n chiếc miện công chúa nước CasÆ¡mia con Ä‘ang đội trên đầu. Chắc hẳn con ngạc nhiên sao thầy bảo con là m má»™t chuyến Ä‘i xa xôi, song thần Kêsaya muốn váºy.
- Sao lại thế, thưa thầy?- Công chúa khá ngạc nhiên.- Lẽ nà o thần dạy con, khi chưa được sá»± đồng ý cá»§a phụ vương lại dám rá»i bá» triá»u đình ra Ä‘i tìm má»™t chà ng hoà ng tá» chưa chÃnh thức là hôn phu cá»§a mình?
- Ta không nói váºy- trưởng lão đáp- quốc vương Tugrun-Bây sẽ biết chuyện con ra Ä‘i, thầy sẽ lo tâu vua rõ chuyện ấy. Nhưng thần Kêsaya muốn má»i việc sẽ diá»…n ra theo cách như thầy vừa nói, để cho con từ bá» hẳn sá»± kiêu kỳ vốn có cá»§a con.
- Con thú tháºt vá»›i thầy con chẳng mấy thÃch hà nh xá» theo cách ấy, song thần đã dạy, con sẵn sà ng Ä‘i theo thầy, miá»…n là được phụ vương con cho phép.
- Ta chịu trách nhiệm vá» việc ấy, con hãy tin và o ta. Giá» con hãy trở vá» cung, chuẩn bị lên đưá»ng không cháºm trá»….
Công chúa là m theo lá»i vị trưởng giáo dặn, trong khi ông Ä‘i tìm gặp nhà vua.
Ông và o hoà ng cung vừa lúc vua Tugrun-Bây đang đà m đạo với bà nhũ mẫu của công chúa. Trông thấy vị trưởng giáo, vua nói:
- Má»i ngà i đến gần đây hÆ¡n Ãt nữa. Chúng tôi Ä‘ang trao đổi má»™t việc có liên hệ đến ngà i. Chúng tôi Ä‘ang nói đến sá»± thay đổi rất nhanh chóng trong tÃnh tình con gái tôi, ngà i đã là m nên sá»± thần kỳ ấy. Trước đây cháu rất kỵ đà n ông, ngà i đã là m cho cháu bỠđược sá»± thù ghét ấy. Chỉ má»™t buổi nói chuyện vá»›i ngà i đã mang lại hiệu quả lá»›n hÆ¡n so vá»›i tất cả má»i câu chuyện cá»§a bà nhÅ© mẫu Xutlumêmê kể suốt má»™t nghìn lẻ má»™t ngà y qua cá»™ng lại.
- Tâu bệ hạ,- vị trưởng giáo đáp- tôi còn tiến xa hÆ¡n. Công chúa Farucna không chỉ không háºn đà n ông nữa, tháºm chà bà còn Ä‘ang yêu hoà ng tá» nước Ba Tư.
Thế là vị trưởng giáo thuáºt lại tất cả những gì đã diá»…n ra giữa ông và công chúa cho vua và bà nhÅ© mẫu nghe, và nói thêm ý thần Kêsaya muốn công chúa còn phải là m thêm má»™t việc nữa. Sau khi suy nghÄ© hồi lâu, vua Tugrun-Bây nói vá»›i vị trưởng lão:
- Tháºt lòng ta không muốn cho con gái ta Ä‘i du hà nh theo cung cách ấy, nhưng nếu thần Kêsaya đã truyá»n như váºy, thì ta sao dám là m trái ý thần. HÆ¡n nữa, công chúa được Ä‘i dưới sá»± hướng đạo cá»§a ngà i, ta không có gì phải lo âu.
ÄÆ°á»£c nhà vua đồng ý, ngay tối hôm ấy, công chúa rá»i kinh thà nh nước CasÆ¡mia, chỉ có bà nhÅ© mẫu và vị trưởng giáo Ä‘i theo, bởi ông nà y nói thần Kêsaya muốn như váºy.
Ba con ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i suốt đêm hôm ấy. Sáng sá»›m đến má»™t bãi cá» non, ở đấy có cả ngà n loà i hoa Ä‘ang nở rá»±c vỡ và ngát hương. Bãi cá» nà y nối liá»n má»™t khu vưá»n, được ngăn các bởi má»™t bức tưá»ng thà nh xây bằng đá cẩm thạch. Cuối tưá»ng dá»±ng lên má»™t căn phòng bằng gá»— trầm hương Ä‘á», có chiếc ban công xây nhô ra ngoà i. Dưới ban công ấy má»™t dòng nước trong leo lẻo chảy qua, tuôn và o tưới mát bãi cá» và các gốc hoa tươi. Thấy phong cảnh kỳ thú, ba ngưá»i xuống ngá»±a, ngồi nghỉ bên bá» con suối
Ba ngưá»i Ä‘ang thÃch thú ngắm cảnh váºt tươi đạp, bá»—ng nhiên vị trưởng giáo rùng mình biến sắc, khuôn mặt xám ngắt như ngưá»i sắp chết. Công chúa và bà nhÅ© mẫu kinh hoà ng, vá»™i há»i nguyên nhân. Vị trưởng giáo đưa đôi mắt Ä‘ang in Ä‘áºm vẻ lo lắng, nói:
- Thưa công chúa, quá»· dữ nà o dẫn chúng ta tá»›i chốn nà y? Căn phòng trên đầu chúng ta, bãi cá» non nà y, bức tưá»ng thà nh nà y, tất cả cho ta biết đây chÃnh là nÆ¡i cư trú cá»§a mụ phù thuá»· ghê gá»›m Mêrepza. Nếu mụ nhình thấy chúng ta ở đây, chúng ta ắt mất mạng. Nói có trá»i chứng giám, ta lo là lo cho công chúa thôi, nếu chỉ có mình ta, ta đủ sức lam má»™t hà nh động trá»ng đại, diệt con mụ phù thuá»· ấy.
- Xin thầy hãy là m như không có con ở đây,- công chúa đáp- nếu định mệnh muốn chúng ta bỠmình ở chốn nà y, con sẽ tuân thủ mà chết một cách đà ng hoà ng, cho xứng đáng với dòng máu của con.
- Quyết tâm cá»§a công chúa khiến ta có thêm sức mạnh- vị trưởng giáo nói.- Ta sẽ láºp má»™t chiến công hiển hách hoặc ta sẽ bá» mình. Hai ngưá»i hãy ở lại nÆ¡i đây. Nếu sau má»™t tiếng đồng hồ, ta không trở lại tìm, như váºy là dấu hiệu coi như ta đã thất bại.
Nói xong, vị trưởng giáo rút gươm cầm sẵn ở tay, bước và o khu vưá»n cá»§a mụ phù thá»§y.
Ông Ä‘i khá»i, công chúa cÅ©ng như bà nhÅ© mẫu vô cùng lo lắng. Công chúa Farucna nói:
- Hỡi vị trưởng giáo đáng thương, không biết rồi thầy sẽ ra sao? Ta e thầy đến phải bỠmình mất.
Bà nhũ mẫu an ủi:
- Xin công chúa chá»› vá»™i lo âu. Vị trưởng giáo Ä‘á»n thá» thần Kêsaya lẽ nà o chịu thất bai trước má»™t mụ phù thá»§y? Cho dù có trải qua hiểm nguy to lá»›n đấy, rồi thầy sẽ thà nh công.
Quả nhiên, sau má»™t tiếng đồng hồ, vị trưởng giáo quay trở lại, vừa cưá»i vừa nói:
- Æ n Thượng đế tối cao, mụ phù thuá»· Mêrepza không còn có thể là m hại chúng ta nữa. Chốn lạc thú nà y, mà phép ma cá»§a mụ đã biến thà nh má»™t nÆ¡i chết chóc, nay trở thà nh chốn nghỉ ngÆ¡i tuyệt vá»i cá»§a chúng ta.
Nhưng đã đến lúc, thưa công chúa xinh tươi, công chúa cần rõ tôi là ai. Công chúa chá»› cho tôi là tu sÄ©, trưởng giáo Ä‘á»n thá» thần Kêsaya thiêng liêng ở kinh đô nước CasÆ¡mia nữa, xin hãy coi tôi là ngưá»i bạn tâm phúc cá»§a hoà ng tá» nước Ba Tư. Tôi sẽ kể tóm tắt công chúa nghe câu chuyện cá»§a hoà ng tỠấy và cá»§a tôi, sau đấy chúng ta sẽ và o trong dinh cÆ¡ cá»§a mụ Mêrepza. Ở đấy công chúa sẽ được đón tiếp trá»ng thị đúng vá»›i địa vị cá»§a bà , và chúng ta sẽ còn nhìn thấy nhiá»u Ä‘iá»u kỳ thú đáng ngạc nhiên nữa.
Thưa công chúa, nhà vua vÄ© đại hiện Ä‘ang trị vì toà n bá»™ nước Ba Tư rá»™ng lá»›n, mà kinh thà nh đóng ở Sira, có má»™t hoà ng tá» duy nhất là ngưá»i sẽ kế vị vua sau nà y, tên chà ng là Farucsat. Äấy là má»™t chà ng trai tà i đức vẹn toà n. Má»™t hôm hoà ng tá» tá»± nhiên đổ bệnh. Nhà vua vốn vô cùng yêu quý con trai, hết sức lo âu. Vua cho vá»i nhiá»u vị lương y tà i giá»i nhất kinh thà nh đến thăm bệnh. Há» Ä‘á»u quả quyết bệnh cá»§a hoà ng tá» là như váºy, chỉ có chà ng má»›i hiểu rõ căn nguyên. Vua thúc ép hoà ng tá», nhưng chà ng không chịu hé răng. Vua liá»n cho gá»i tôi đến và phán:
- Anh Ximoc à , ta biết con trai ta chẳng có Ä‘iá»u gì giấu anh. Anh hãy cố tìm hiểu căn nguyên do đâu con ta ốm, rồi trình lại cho ta nghe đúng sá»± tháºt, chá»› có ngại ngần chi.
- Tâu bệ hạ,- tôi đáp- hoà ng tỠđổ bệnh và ngà y cà ng nặng bởi chà ng cứ khư khư không chịu hé răng co ai biết do đâu lâm bệnh. Tôi là ngưá»i xưa nay hết sức quan tâm đến sá»± an khang cá»§a hoà ng tá», lẽ nà o sau khi dò há»i được căn nguyên, tôi dám không tâu bệ hạ rõ ngay tức khắc.
- Váºy anh hãy và o trò chuyện ngay vá»›i hoà ng tá»,- nhà vua nói- ta nôn nóng đợi anh trở lại đây.
Tôi vá»™i chạy và o cung riêng cá»§a hoà ng tá». Trông thấy tôi, chà ng lá»™ vẻ mừng vui, và ngá» lá»i trách móc:
- Anh bạn thân mến cảu ta Æ¡i, ta rất phà n nà n vá» anh. Từ ngà y ta lâm bệnh, chẳng nhìn thấy anh đâu, sao anh cháºm đến thăm ta váºy? Ta đã tiếp cả ngà n vị khách đến thăm há»i tá»›i mức chán chưởng, chỉ có chuyện tròn vá»›i anh ta má»›i cảm thấy dá»… chịu phần nà o trong lúc Ä‘au yếu nà y.
- Thưa hoà ng tá», tôi Ä‘i săn dà i ngà y, vừa má»›i trở vá» tá»›i nÆ¡i- tôi đáp.- Nhưng ngà i bị bệnh gì váºy, thưa hoà ng tá»? Tại sao ngà i có vẻ không được vui? Sắc mặt ngà i dưá»ng như không còn được tươi tắn như ngà y thưá»ng.
Hoà ng tá» cho tất cả má»i ngưá»i trong phòng lui ra ngoà i rồi nói vá»›i tôi:
- Anh Ximoc à , anh biết đấy, xưa nay ta không há» giấu anh bất cứ Ä‘iá»u gì. Không những ta không muốn giấu anh, ngược lại ta còn mong anh vỠđể dốc bầu tâm sá»±. Anh có thể nà o tin được hay không, ta lâm bệnh nặng thế nà y chỉ vì má»™t giấc mÆ¡, hở anh bạn?
- Trá»i đất! Ngà i nói gì váºy? Má»™t giấc mÆ¡, má»™t Ä‘iá»u huyá»n tưởng lại có khả năng tác động sâu sắc đến má»™t trà tuệ minh mẫn như ngà i?
- Ta đã lưá»ng trước sá»± ngạc nhiên cá»§a anh- hoà ng tá» nói- nhưng ta thú nháºn ta quá yếu Ä‘uối. Ta đã cố tình che giấu má»i ngưá»i là do váºy, chỉ vá»›i anh ta má»›i dám tâm sá»± Ä‘iá»u nà y. Anh hãy nghe ta kể đầu Ä‘uôi do đâu ta đổ bệnh. Má»™t đêm, ta nằm mÆ¡ thấy mình Ä‘ang đứng giữa má»™t bãi cá» non có nhiá»u hoa tươi rá»±c rỡ. Chợt có má»™t ngưá»i con gái xinh đẹp hÆ¡n tiên nữ giáng trần bước tá»›i, là m ta mê mẫn trước sắc đẹp cá»§a nà ng. Không thể tá»± ngăn mình, ta quỳ
xuống đất, tá» lá»i thú nháºn ta rất yêu nà ng. Äã không chịu lắng nghe, cô gái bất nhẫn ấy còn rÅ© áo bá» Ä‘i, và nói vá»›i ta bằng má»™t giá»ng khinh bạc: "Xinh anh cứ Ä‘i đưá»ng anh, cánh đà n ông các anh Ä‘á»u là những con ngưá»i bá»™i bạc cả. Tôi đã nằm mÆ¡ thấy má»™t con hươu cái là m hết sức mình cứu con hươu đực mắc bẫy, đến lượt nó mắc bẫy, thì con hươu đực lại bá» mặc nó đấy mà đi. Từ đó, ta cho cánh đà n ông các anh tâm địa ngưá»i nà o cÅ©ng giống y như váºy. Ta cho há» Ä‘á»u là những ngưá»i bá»™i nghÄ©a, ta chẳng bao giá» yêu thương được há»".
Hoà ng tỠkể tiếp:
- Ta muốn ngá» lá»i bênh vá»±c cánh nam nhi chúng ta, ta muốn là m cho nà ng thôi chá»› nên nhầm lẫn, song nà ng đã bá» Ä‘i xa. Ta đà nh kêu vá»›i: "Thưa tiên nữ, xin nà ng hãy nói, chÃnh con hươu cái đã bá» con hươu đực mắc bẫy mà đi thì đúng hÆ¡n!"
Ta vừa nói được cây ấy thì nà ng đã khuất bóng, và ta giáºt mình bừng tỉnh. Äấy, anh bạn thân mến Æ¡i, đấy chÃnh là giấc mÆ¡ định mệnh khiến ta mất hết sá»± thanh thản trong cuá»™c Ä‘á»i. Ta biết lý trà đòi há»i ta phải xoá khá»i đầu óc mình những hình ảnh Ä‘iên cuồng ấy, tháºt ngá»› ngẩn nếu cứ nghÄ© mãi trong đầu như váºy...
Tôi vá»™i và ng ngắt lá»i hoà ng tá»:
- Không đâu, chá»› nên để nhạt nhoà hình ảnh ngưá»i con gái ấy khá»i đầu óc ngà i, thưa hoà ng tá». Tôi cÅ©ng tin như ngà i vá» bóng dáng những ngưá»i đáng yêu gặp trong mÆ¡ ấy. Äấy không phải là những giấc mÆ¡ bình thưá»ng, đó là điá»m là nh má»™t vị thần linh có lòng tốt báo má»™ng cho ngà i biết nà ng công chúa sau nà y chắc chắn sẽ trở thà nh hoà ng háºu cá»§a ngà i. Thưa hoà ng tá», váºy chúng ta hãy nên cùng nhau Ä‘i du hà nh, chúng ta sẽ cùng nhau Ä‘i từ vương quốc nà y sang vương quốc khác tìm kiếm con ngưá»i khả ái ấy cá»§a ngà i. Tôi tin rồi chúng ta sẽ nhìn được táºn mắt con ngưá»i đúng như ngà i đã nhìn thấy trong mÆ¡. Tôi sẽ đến tâu ngay vá»›i hoà ng thượng phụ vương ngà i, cÆ¡n bệnh cá»§a hoà ng tá» chỉ do căn nguyên ngà i muốn Ä‘i du ngoạn những nÆ¡i xa xôi, tôi tin hoà ng thượng sẽ đồng ý cho phép ngà i được Ä‘i xa như mong ước.
Hoà ng tá» Farucsat thú vị vá» lá»i khuyên cá»§a tôi, ôm hôn tôi tỠý đồng tình. Tôi trở lại tâu nhà vua rõ câu chuyện vừa rổi giữa hoà ng tá» và tôi. Tôi kể lại tháºt trung thá»±c những Ä‘iá»u hoà ng tá» cho tôi nghe, và trình bà y thêm:
- Tâu bệ hạ, tôi không bà i bác suy nghÄ© cá»§a hoà ng tá», ngược lại tôi tỠý đồng tình. Tôi nháºn thấy, qua vẻ thông cảm cá»§a tôi hoà ng tá» như nhẹ ngưá»i được khá nhiá»u. Äể cho hoà ng tá» là nh hẳn bệnh, cúi xin hoà ng thượng cho phép chà ng và tôi được Ä‘i du hà nh. Äấy là cách giúp hoà ng tá» Farucsat dần dần khuây khoả cÆ¡n buồn, rồi dần dần gá»™t bá» khá»i đầu óc chà ng những ảo ảnh khiến chà ng trầm uất suy tư.
Nhà vua chia sẻ vá»›i ý kiến cá»§a tôi. Vua ra lệnh chuẩn bị má»™t Ä‘oà n tuỳ tùng đông đải và trá»ng thể, có nhiá»u võ quan theo hầu, tháp tùng hoà ng tá» Ä‘i du ngoạn các nước. Thế là cùng vá»›i Ä‘oà n tuỳ tùng ấy, hoà ng tá» Farucsat và tôi từ giã kinh đô Sira lên đưá»ng rong ruổi.
Sau nhiá»u chặng đưá»ng dà i không ngÆ¡i nghỉ, chẳng theo lá»™ trình định sẵn nà o, má»™t hôm chúng tôi đến thà nh phố Gaznin. NÆ¡i đây có má»™t nhà vua cao tuổi Ä‘ang trị vì. Ông yêu muôn dân và rất được thần dân trong nước quý trá»ng. Nhà vua sai quan chỉ huy đội cấm vệ Ä‘Ãch thân lên đưá»ng nghênh đón hoà ng tá» Farucsat từ ngoà i kih thà nh, để bà y tá» nhà vua hết sức hà i lòng được hoà ng tỠđến thăm quốc gia mình, đồng thá»i nhá» vị quan ấy tạ lá»—i giúp, vua không thể thân chinh ra ngoà i kinh thà nh nghênh đón chà ng như vua mong muốn. Hoà ng tá» cá»§a tôi cảm tạ vị võ quan, và há»i thăm sức khoẻ nhà vua. Ông ấy đáp:
- Thưa hoà ng tá», quốc vương chúng tôi vừa đổ bệnh vì buồn phiá»n. Cách đây mấy hôm vua mất ngưá»i con trai duy nhất, má»™t vị hoà ng tỠđược rất nhiá»u ngưá»i kỳ vá»ng. Và cho đến hôm nay, vua vẫn không sao bình phục hoà n toà n sức khoẻ sau ná»—i buồn sâu sắc ấy.
Chúng tôi ai nấy cùng cảm động, vá»™i đến hoà ng cung phân ưu cùng nhà vua. Vua đón tiếp Ä‘oà n chúng tôi vô cùng trá»ng thể. Thấy hoà ng tá» Farucsat hao hao giống con trai mình, vua không thể cầm lòng không tuôn nhước mắt. Hoà ng tá» nói:
- Tâu bệ hạ, tại sao nhìn thấy tôi hoà ng thượng lại khóc? Phải chăng vì kẻ bất hạnh nà y đến, khiến ngà i xúc động nhớ lại một kỷ niệm buồn?
- Äúng váºy, thưa hoà ng tá»- nhà vua đáp- hoà ng tá» có nhiá»u nét giống con trai tôi quá, khiến tôi không thể nén được ná»—i Ä‘au. Nhưng tôi nhìn thấy ở ngà i như má»™t ngưá»i con, trá»i phái đến để an á»§i tôi trong tuổi già vá» ná»—i vừa mất Ä‘i đứa con trai duy nhất. HÆ¡n thế, tôi đã cảm thấy dấy lên trong lòng niá»m thương yêu trìu mến đối vá»›i ngà i. Xin ngà i hãy vui lòng lưu lại triá»u đình tôi. Má»i ngà i hãy giữ cương vị thái tá» kế vị, và rồi đây sẽ lên nối ngôi tôi.
Hoà ng tá» Farucsat cảm tạ vị vua già . Chà ng quyết định lưu lại má»™t thá»i gian khá lâu tại kinh thà nh Gaznin, không phải để sau nà y lên là m vua nước nà y, mà vì thương quý nhà vua già nhiá»u hÆ¡n.
Ai cÅ©ng nháºn thấy ná»—i buồn cá»§a vị quốc vương lá»›n tuổi má»—i ngà y vÆ¡i Ä‘i rõ rệt. Vua quý hoà ng tá» Farucsat, luôn luôn muốn có chà ng bên cạnh, như thể vua không thể sống thiếu chà ng. Má»™t hôm hai ngưá»i Ä‘ang trò chuyện vá»›i nhau, hoà ng tá» Farucsat há»i, hoà ng tá» quá cố xứ Gaznin qua Ä‘á»i do mắc bệnh gì. Vị vua già đáp:
- Hỡi ôi! Nguyên nhân dẫn đến cái chết cá»§a hoà ng tá» cÅ©ng khá dị thưá»ng. Chết vì tình yêu vô vá»ng. Câu chuyện định mệnh ấy như sau: Con trai ta nghe thiên hạ đồn đại vá» nhan sắc vô song cá»§a công chúa nước CasÆ¡mia, đâm ra say mê nà ng. Ta liá»n phái má»™t sứ thần mang theo nhiá»u tặng phẩm vô giá đến kinh đô CasÆ¡mia cầu hôn. Quốc vương nước CasÆ¡mia đón tiếp sứ thần cá»§a ta trá»ng thị, quả quyết cuá»™c hôn nhân nà y nếu trở thà nh hiện thá»±c sẽ là vinh hạnh lá»›n cho hoà ng triá»u ông, nhưng vua đã có lá»i thá» trá»ng trước thần Kêsaya, chẳng bao giỠép duyên con gái, để cho nà ng được tư do lá»±a chá»n. Ấy thế mà công chúa nước ấy lại là ngưá»i rất kỵ đà n ông. Nguyên nhân dẫn đến sá»± thù ghét cá»§a nà ng là tại má»™t giấc má»™ng. Má»™t hôm, nà ng nằm mÆ¡ thấy má»™t con hươu cái chẳng may bị sa và o bẫy, con hươu đực chẳng là m gì cứu giúp lại bá» mặc con cái đấy mà đi. Từ giấc má»™ng ấy, công chúa coi giá»›i mà y râu Ä‘á»u là những con quá»· cần phải lánh xa. Sứ thần trở vá» tâu ta rõ Ä‘iá»u đó. Con trai tá»™i nghiệp cá»§a ta hằng ôm ấp hy vá»ng chắc chắn mình có thể thà nh hôn vá»›i nà ng công chúa nước CasÆ¡mia, được tin ấy đột ngá»™t sinh ra trầm uất, chẳng có thuốc thang nà o chữa trị khá»i, Ä‘i đến qua Ä‘á»i.
Hoà ng tá» Farucsat nghe câu chuyện, trong lòng cuá»™n lên nhiá»u xúc động khó tả. Má»™t mặt, chà ng mừng vì giấc mÆ¡ cá»§a mình chẳng phải hoà n toà n ảo ảnh mà là chuyện có thá»±c, mặt khác chà ng lo biết đâu mình sẽ chẳng phải chịu chung số pháºn không may như hoà ng tá» xứ Gaznin. Nhà vua nháºn ra vẻ bà ng hoà ng lá»™ trên nét mặt cá»§a chà ng. Vua lo lắng há»i:
- Con trai ta Æ¡i, tại sao tá»± nhiên con có vẻ thảng thốt váºy? Ta thấy con như má»™t ngưá»i vừa bị thấy thần.
Hoà ng tỠđáp:
- Tâu bệ hạ, tôi giã từ đất nước tôi ra Ä‘i khắp bốn phương trá»i chỉ vì nà ng công chúa bất nhân ấy.
Tiếp đó chà ng kể cho vua nghe tất cả má»i sá»± xảy ra gần đây trong cuá»™c Ä‘á»i mình. Nghe xong nhà vua cao niên thở dà i:
- Trá»i đất Æ¡i! Tại sao cuá»™c sống cá»§a ta liên tiếp đầy phiá»n muá»™n? Ta đã chăm lo nuôi dạy cá»±c kỳ chu đáo má»™t đứa con trai, ta đã để mất nó, giá» ta bắt đầu được sá»± an á»§i phần nà o, thì lại nháºn thấy Ä‘iá»m đắng cay Ä‘ang tá»›i. Số pháºn má»›i trá»› trên sao! Hoà ng tá» Farucsat thân yêu Æ¡i, con hãy có nghị lá»±c, chá»› nên buông mình và o ná»—i âu sầu, đâu có phải chẳng có cách nà o vượt qua được sá»± thù ghét đà n ông cá»§a nà ng công chúa nước CasÆ¡mia? Hỡi ôi! Äúng là cÆ¡n bệnh cá»§a con ta trước đây không có thuốc đặc trị, song giá nó kiên nhẫn chỠđợi để kiếm tìm những phương sách khác, thì nó đâu đến ná»—i phải lìa bá» cõi trần.
Sau khi nói mấy lá»i trên, Ä‘em lại Ãt nhiá»u hy vá»ng trong lòng hoà ng tá» Farucsat, vua vá»™i quay vá» Ä‘iện thiết triá»u, nÆ¡i các vị đại thần Ä‘ang chá» vua để bà n việc nước. Hoà ng tá» Farucsat quá nôn nóng muốn có ngưá»i bà y tá» tâm tình, cÅ©ng láºt Ä‘áºt trở vá» tìm gặp tôi, kể lại cho nghe câu chuyện vừa rồi giữa hai vị. Tôi nói:
- Thưa hoà ng tá», hạnh phúc cá»§a ngà i đã cầm chắc ở tay rồi, bởi đến lúc nà y ta đã xác định được, nà ng công chúa chúng ta cần tìm kiếm là ai. Nếu được quốc vương đồng tình, tôi xin má»™t mình đến táºn nước CasÆ¡mia, tôi hứa sẽ đưa được ngưá»i hoà ng tá» hằng yêu dấu ấy vỠđây cho ngà i. Xin chá»› há»i tôi sẽ thá»±c hiện bằng cách nà o, chÃnh tôi lúc nà y cÅ©ng chưa rõ lắm, khi cần tôi sẽ xin thêm lá»i khuyên.
Hoà ng tá» hà i lòng vá» lá»i tôi hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho chà ng, ôm hôn tôi. Suốt ngà y hôm ấy, chúng tôi trò chuyện vui chÆ¡i thoải mái vá»›i nhau.
Sáng hôm sau, được vua Gaznin chấp thuáºn, tôi từ biệt hoà ng tá» cá»§a mình, má»™t mình má»™t ngá»±a, bảo kiếm Ä‘eo ở thắt lưng, lên đưá»ng đến vương quốc CasÆ¡mia. Sau nhiá»u ngà y đưá»ng, má»™t hôm tôi đến bãi cá» non rất đẹp nà y, nhưng ở vá» phÃa có thể nhìn rõ toà lâu đà i bên trong bức tưá»ng thà nh, nÆ¡i lát nữa tôi sẽ má»i công chúa đến. Thấy cảnh váºt quá đẹp, tôi xuống ngá»±a, ngồi nghỉ dưới bóng mát má»™t cây cổ thụ, bên cạnh dòng suối mà tôi đã không thể cầm lòng không uống tháºt nhiá»u nước mát để giải khát. Sau đấy, ngồi xuống bãi cá», tôi ngá»§ thiếp Ä‘i.
Khi tỉnh giấc, tôi trông thấy năm, sáu con hươu cái mà u trắng, lưng có tấm vải phá»§ may bằng lụa sa tanh, chân Ä‘eo vòng và ng. Mấy con hươu cái ấy sán đến gần, tôi bắt đầu vuốt ve chúng, thì nháºn thấy con nà o cÅ©ng rÆ¡i nước mắt. Tôi rất ngạc nhiên, chưa biết nên hiểu thế nà o vá» chuyện ấy, thì đưa mắt nhìn vá» toà lâu đà i, tôi thấy má»™t thiếu phụ trẻ đẹp đứng ở cá»a sổ, ra hiệu má»i tôi đến gần. Thế là để mặc con ngá»±a gặm cá» trong bãi, tôi tiến lên gặp ngưá»i thiếu phụ, mặc cho các con hươu cái dưá»ng như muốn ngăn cản, con thì ngoạm vạt áo tôi kéo lại, con thì đứng chặn ngang trên lối Ä‘i.
Cho dù ngạc nhiên trước hà nh động ấy cÅ©ng như lấy là m lạ vá» những giá»t nước mắt cá»§a các con hươu cái, lúc bấy giá» tôi chẳng nghÄ© ngợi gì thêm. Thấy ngưá»i thiếu phụ trẻ đẹp quá, tôi quên hết tháºn trá»ng, xăm xăm bước đến cổng và đi và o toà lâu đà i. Äến gần thiếu phụ, tôi nhân ra nà ng còn xinh đẹp hÆ¡n nhiá»u so vá»›i khi thoạt nhìn thấy từ xa. Nà ng đón tôi nồng nhiệt, cầm tay dẫn tôi và o má»™t căn phòng tráng lệ, má»i tôi ngồi xuống má»™t chiếp sáºp. Sau những lá»i chà o há»i, ngưá»i nhà cá»§a nà ng mang ra nhiá»u trái cây đựng trong má»™t cái đĩa sứ Trung Hoa. Thiếu phụ chá»n má»™t quả đẹp nhất đưa má»i tôi. Tôi vừa đưa lên miệng ăn thá» má»™t miếng thì đột nhiên nà ng đổi nét mặt và nói câu sau: "Nà y, anh chà ng nước ngoà i to gan kia, mà y hãy nháºn lấy hình phạt giống tất cả những ai y như mà y đã láo gan đặt chân đến lâu đà i cá»§a bà Mêrepza nà y! Hãy bá» hình dáng tá»± nhiên cá»§a mà y, hãy mang dạng má»™t con hươu đực, hãy mất khả năng nói nên lá»i, nhưng vẫn giữ nguyên má»i cảm xúc cá»§a con ngưá»i, để cho mà y cà ng thấm thÃa hÆ¡n ná»—i bất hạnh!"
Ngưá»i đà n bà ấy vừa dứt lá»i, tôi đã thấy mình trở thà nh má»™t con hươu đực. Vừa lúc ấy có ngưá»i mang đến má»™t tấm phá»§ lưng bằng sa tanh xanh, ngưá»i đà n bà ấy tá»± tay phá»§ lên mình tôi. Sau đấy tôi được dẫn đến má»™t vưá»n thú, ở đấy đã có khoảng hÆ¡n hai trăm con hươu đực khác rồi, đúng ra đấy là hÆ¡n hai trăm ngưá»i đà n ông bất hạnh bị số pháºn đưa chân đến chốn nà y, và giống như tôi, Ä‘á»u bị mụ phù thuá»· Mêrepza hoá phép bắt đội hình thú váºt.
Khi có thá»i giá» suy nghÄ© sâu thêm vá» chuyện không may xảy đến, tôi Ãt lo cho thân mình hÆ¡n là lo cho chà ng hoà ng tỠđáng thương Farucsat. Lúc nà o tôi cÅ©ng trăn trở: "Hỡi ôi! chà ng hoà ng tá» thân quý cá»§a ta rồi sẽ ra sao? Là m sao mình chà ng thá»±c hiện được Ä‘iá»u sẽ mang lại hạnh phúc cho chà ng? Hoà ng tá» chá» ta đưa nà ng công chúa chà ng thầm yêu trá»™m nhá»› trở vá», song chà ng chẳng bao giá» còn nhìn thấy ta!". Suy nghÄ© ấy luôn ám ảnh tôi, là m cho tôi buồn không thể nà o tả xiết.
Má»™t hôm, tôi thấy bước và o vưá»n thú khoảng từ tám đến mưá»i ngưá»i phụ nữ, trong số ấy có má»™t nà ng xinh đẹp tuyệt trần, qua trang phục sang trá»ng cá»§a nà ng, thấy rõ đây là bà chá»§. Bên cạnh nà ng có má»™t bà đứng tuổi hÆ¡n, chắc là ngưá»i được giao nhiệm vụ giúp đỡ dìu dắt cô gái. Thỉnh thoảng nà ng quay lại nó vá»›i bà ấy: "Tháºt ra, lòng tôi thương hại tất cả những con ngưá»i bất hạnh nà y! Ôi, sao chị Mêrepza cá»§a tôi bất nhân độc ác đến thế! Trá»i phú cho hai chị em tÃnh tình hoà n toà n khác biệt. Chị gái tôi chỉ má»™t má»±c lo gây chuyện Ä‘au khổ cho loà i ngưá»i, dưá»ng như chị há»c pháp thuáºt chỉ nhằm là m những việc vô nhân. Tôi cÅ©ng há»c được đôi ba phép thần, song chỉ dùng và o mục Ä‘Ãch tốt là nh. Äá»i tôi chỉ lo là m việc thiện. Lúc nà y, tôi muốn là m má»™t việc tốt nữa, trong khi chị gái tôi Ä‘i vắng".
Nói xong, nà ng quay gót và o trong lâu đà i.
Tình cá» ngưá»i đà n bà đứng tuổi ấy chá»n tôi, dắt tôi và o trong lâu đà i gặp cô chá»§. Cô sai má»™t ngưá»i trong Ä‘oà n tuỳ tùng Ä‘i hái má»™t loại thảo dược nà o đấy ngoà i đồng. Ngưá»i ấy vá»™i và ng thá»±c hiện, lát sau trở lại cầm trên tay má»™t nắm lá cây. Nà ng thiếu phụ nháºn nắm lá, tá»± tay tách lấy má»™t ná»a, ép thà nh nước, đưa cho tôi uống. Tôi nuốt xong, nà ng nói như sau: "Hỡi chà ng trai trẻ, hãy từ bá» hình dạng con hươu, hãy lấy lại hình hà i tá»± nhiên cá»§a chà ng!". Thế là tôi trở lại nguyên dạng má»™t ngưá»i đà n ông y như ngà y trước.
Tôi vá»™i và ng quỳ xuống dưới chân thiếu phụ, ngá» lá»i cảm tạ nà ng. Nà ng há»i tên há» là gì, tôi từ đâu đến, nguyên nhân nà o khiến tôi đến táºn nước CasÆ¡mia nà y. Tôi trả lá»i đầy đủ, không giấu giếm Ä‘iá»u gì.
Tôi trình bà y xong, nà ng nói:
- Tôi là con gái má»™t vị hoà ng thân trong triá»u đình nước CasÆ¡mia, nÆ¡i chà ng Ä‘ang định đến. Tên tôi là quáºn chúa Gunna. Ngưá»i đã biến dạng chà ng thà nh con hươu đực là chị gái tôi, chị tên là Mêrepza. Äấy là má»™t phù thuá»· pháp thuáºt rất cao cưá»ng. Không có bất kỳ ai ngoà i tôi ra có thể giải được phép yêu cá»§a chị để cứu chà ng. Nhưng dù tôi là em gái chị, nếu biết rõ chuyện nà y chắc chị tôi không tha thứ cho tôi. Nhưng cho dù rồi có xảy ra Ä‘iá»u gì vá»›i tôi Ä‘i nữa, tôi vẫn không hối tiếc đã giúp chà ng lấy lại hình ngưá»i. HÆ¡n nữa, tôi còn muốn chà ng hà m Æ¡n tôi hÆ¡n. Tôi muốn giúp hoà ng tá» bạn cá»§a chà ng đạt được ước mÆ¡ hạnh phúc. Tôi biết rõ tháºt khó mang lại hạnh phúc cho hoà ng tá», bởi để đạt được mục Ä‘Ãch ấy, trước hết phải là m sao được công chúa CasÆ¡mia tin cáºy. Chà ng có khả năng là m việc ấy, nếu chà ng đến triá»u đình nước CasÆ¡mia vá»›i tư cách má»™t nhân váºt thánh thiện tà i cao đức trá»ng.
Nghe váºy, tôi thốt lên:
- Nà ng muốn nói gì, thưa quáºn chúa? Là m sao tôi có thể nổi danh là má»™t ngưá»i tà i cao đức trá»ng trong thá»i gian ngắn?
- Chà ng chỉ có việc là m đầy đủ những lá»i tôi chỉ dẫn sau đây.- Nà ng nói.
Nà ng đứng lên Ä‘i sang phòng cất giữ quần áo, lát sau trở ra, tay cầm má»™t chiếc áo chùng tu sÄ©, má»™t chiếc Ä‘ai lưng, cùng má»™t cái há»™p nhá» bằng gá»— mun. Nà ng đưa cho tôi và bảo:"Äây là những thứ cần thiết để chà ng thá»±c hiện thà nh công ý định cá»§a chà ng. Chà ng hãy cầm lấy những thứ nà y, Ä‘i vá» kinh đô CasÆ¡mia, cÅ©ng chẳng còn xa nÆ¡i nà y là mấy. Nhưng trước khi và o đô thà nh, chà ng hãy dừng lại, hãy cởi bá» hết áo quần Ä‘ang mặc trên ngưá»i, dùng thứ mỡ đựng trong cái há»™p nà y xoa Ä‘á»u lên khắp thân thể, sau đấy mặc chiếc áo choà ng tu sÄ© và o, rồi thắt chiếc Ä‘ai thần nà y ngang bụng. Sau đấy, má»›i đến cổng kinh thà nh. Những ngưá»i lÃnh gác trông thấy chà ng sẽ há»i: "Thưa ngà i tu sÄ© đáng kÃnh, ngà i từ đâu đến?". Chà ng sẽ đáp: "Tôi từ má»™t nÆ¡i táºn cùng ở phương Tây hà nh hương đến nước CasÆ¡mia để được bái yết thần Kêsaya thiêng liêng".
Chà ng hẳn đã biết- quáºn chúa nói tiếp- thần Kêsaya là vị thần tối linh được nhân dân vương quốc ấy thá» phụng. Sau khi nghe nói chà ng đến từ má»™t nÆ¡i xa xôi đến váºy chỉ vì mục Ä‘Ãch bái yết thần Kêsaya, những ngưá»i lÃnh gác sẽ kÃnh cẩn dẫn chà ng đến gặp quốc vương Tugrun-Bây. Quốc vương sẽ đưa chà ng đến gặp vị đại trưởng giáo Aran, ngưá»i trụ trì chÃnh Ä‘á»n thá» thần Kêsaya. Vị trưởng giáo ấy cùng các tu sÄ© khác sẽ dẫn chà ng tá»›i Ä‘á»n thá» thần Kêsaya. Äấy là má»™t ngôi Ä‘á»n uy nghi đẹp đẽ tuyệt vá»i, đẹp hÆ¡n tất cả má»i cung Ä‘iện trên Ä‘á»i. Nhưng chung quanh Ä‘á»n có đà o hà o sâu, rá»™ng chừng hai mươi thước, nước trong hà o cứ sôi sùng sục mặc dù không thấy lá»a Ä‘un. Qua khá»i hà o sâu, sẽ gặp má»™t bãi cắm đầy chông sắt nhá»n hoắt và đã nung đỠrá»±c. ChÃnh vì những trở ngại nà y chẳng ai bước chân và o được táºn bên trong Ä‘á»n thá». Lúc ấy, vị giáo trưởng Aran sẽ nói vá»›i chà ng: "Hỡi con phượng hoà ng cá»§a thế ká»·! Ngà i từng trải qua biết bao gian lao khổ ải để tá»›i được nÆ¡i đây viếng thần. Thần Kêsaya tối thượng tối linh hiện ngá»± tại trong Ä‘á»n, bên trong ngôi chÃnh Ä‘iện. Ngưá»i trần thế chẳng ai nhìn được thần đâu. Ngà i hãy dâng lá»… và cầu nguyện thần ở tại chốn nà y, sau đó má»›i trở vá» quê hương bản quán".
Ngà i sẽ đáp, mục Ä‘Ãch tôi đến táºn đây là để được táºn mắt bái yết thần Kêsaya thiêng liêng. Lúc ấy vị đại trưởng giáo sẽ bảo ngà i, muốn đạt mục Ä‘Ãch ấy, phải vượt qua dòng nước sôi trong hà o và bước lên bãi cắm đầy chông sắt nhá»n kia. Chà ng hãy reo lên má»™t tiếng mừng vui, và mạnh dạn tiến bước. Thứ mỡ ngà i đã bôi và o thân thể có đặc tÃnh là m cho nước rắn lại chắc hÆ¡n cả đá tảng và không để chân chà nh bị bá»ng vì chông nhá»n nung Ä‘á». Khi đã và o được trong Ä‘á»n rồi, ngà i sẽ ở lại đấy thá» phụng thần suốt cả má»™t ngà y, rồi quay trở lại gặp vị đại trưởng giáo Aran. Vị trưởng giáo ấysẽ nháºn chà ng là m con nuôi.
Chà ng sẽ sống vá»›i vị ấy mưá»i bốn ngà y. Äến ngà y thứ mưá»i lăm, trong khi vị trưởng giáo Ä‘ang ngá»§, chà ng sẽ lấy thứ bá»™t trắng mà tôi sắp đưa cho chà ng đây, bôi và o mÅ©i ngưá»i ấy. Vị trưởng giáo ngá»i thứ bá»™t ấy sẽ qua Ä‘á»i, và quốc vương Tugrun-Bây sẽ phong chà ng là m đại trưởng giáo thay thế vị Aran quá cố. Sau khi giữ cương vị ấy, chà ng hãy đến thăm hoà ng tá» nước CasÆ¡mia. Hoà ng tá» Farucru bị bệnh nặng đã lâu, các thầy thuốc Ä‘á»u chịu bó tay không sao chữa trị khá»i. Chà nh niệm má»™t câu thần chú, hoà ng tá» sẽ khá»i bệnh ngay tức khắc. Uy danh chà ng sẽ vang lừng khắp các dân tá»™c vùng Industan. Má»i ngưá»i sẽ coi chà ng như má»™t vị thánh sống. Công chúa nước CasÆ¡mia nghe danh, sẽ muốn được gặp chà ng. Tôi không muốn nói gì thêm nữa. Từ đấy, tuỳ thuá»™c và o tà i năng khéo léo cá»§a chà ng.
Tôi hứa sẽ nhất nhất là m theo nhưng Ä‘iá»u quáºn chúa Gunna vừa dặn. Nà ng đưa thêm cho tôi má»™t cái há»™p khác trong đựng má»™t thứ bá»™t trắng, cùng má»™t bức thư, trong thư ghi rõ câu thần chú tôi sẽ phải niệm để chữa là nh bệnh cho hoà ng tá» nước CasÆ¡mia. Nà ng bảo tôi:
- Xin ngà y hãy ra Ä‘i, thưa ngà i. Tôi lo chị gái tôi sắp trở vá» rồi đấy. Than ôi! việc chị tôi có thể là m hại Ä‘á»i tôi do đã phá bùa ma cá»§a chị, chưa hẳn là điá»u là m tôi băn khoăn nhất lúc nà y!
Tôi hiêu qua câu cuối cùng cá»§a nà ng, có hà m chứa ý tứ ân cần nà o đấy đối vá»›i mình, khiến tôi cà ng thêm cảm kÃch. Tôi cảm tạ nà ng vá»›i lá»i lẽ nồng nhiệt nhất. Hẳn chúng tôi còn muốn nắn ná để có thêm thá»i gian trò chuyện vá»›i nhau, tuy má»›i lần đầu gặp gỡ đã ý hợp tâm đầu, tuy nhiên sợ phù thuá»· Mêrepza trở vá» bất chợt, chúng tôi đà nh tiếc rẻ chia tay nhau.
Váºy là tôi lên đưá»ng đến nước CasÆ¡mia. Vừa đến kinh đô, tôi cởi bá» hết quần áo Ä‘ang mặc trên ngưá»i, bôi lên toà n thân thứ mỡ chứa trong chiếc há»™p bằng gá»— mun, sau đó váºn áo tu sÄ© và đeo chiếc Ä‘ai thần ngang lưng. Äến cổng thà nh, tôi được lÃnh dẫn đến ra mắt nhà vua. Sau khi nghe rõ sá»± tình, quốc vương Ä‘Ãch thân đưa tôi đến gặp vị đại trưởng giáo thá» thần Kêsaya. Tôi băng qua hà o nước sôi, tôi bước lên các mÅ©i chông sắt nhá»n mà chẳng há» thấy đớn Ä‘au. Cuối cùng, và o được trong Ä‘á»n, tôi thấy thần Kêsaya ngá»± trong má»™t cái khám. Như công chúa đã biết, đấy chỉ là má»™t bức tượng tạc bằng gá»— trầm hương. Äầu thần đội chiếc miện kết bằng hồng ngá»c, đôi mắt thần là hai hốc rất lá»›n sáng long lanh, quanh lưng thần thắt cái Ä‘ai bằng ngá»c lam.
Tôi ở lại bên cạnh tượng thần Kêsaya đến sáng hôm sau. Sau đó tôi ra gặp vị trưởng giáo, ông nháºn tôi là m con nuôi và cho tôi ở bên cạnh mình. Cuối cùng sợ bá» lỡ cÆ¡ há»™i tốt, nếu chần chừ rốt cuá»™c sẽ không đạt được kết quả sau bấy nhiêu gian lao khổ ải, tôi đà nh loại trừ vị trưởng giáo Aran theo cách nà ng Gunna bà y cho, và tôi trở thà nh vị trưởng giáo kế vị trông nom ngôi Ä‘á»n ấy. Sau đấy, tôi chữa là nh bệnh cho hoà ng tá» Farucru, uy danh tôi vang dáºy như cồn, khiến công chúa ngỠý muốn tìm đến gặp. Công chúa đã rõ má»i việc tiếp theo, và chắc bà còn nhá»› những ấn tượng mà các bức hoạ trên tưá»ng để lại trong tâm trà bà . Tôi đã quan sát bà rất kỹ trước khi gặp, và tôi hiểu những bức hoạ ấy đã là m cho bà suy nghÄ© rất nhiá»u.
Chà ng Ximoc nói tiếp:
- Äấy, thưa công chúa yêu kiá»u, tất cả những Ä‘iá»u tôi nghÄ© đã đến lúc không thể không trình công chúa rõ. Xin công chúa thứ lá»—i cho, tôi đã phải dùng đến cái mẹo ấy nhằm giúp bà gá»™t bỠđịnh kiến không hay đối vá»›i các vị nam nhi, rồi dẫn đến má»™t cuá»™c hôn phối giữa công chúa vá»›i chà ng hoà ng tá» khả ái nhất trần gian.
Công chúa đỠmặt khi nghe câu chuyện, thấy hoá ra mình bị đánh lừa. Tuy nhiên, tình cảm cá»§a nà ng vá»›i hoà ng tá» nước Ba Tư quá sâu Ä‘áºm, nà ng không nỡ trách vị trưởng giáo giả đã bà y đặt ra má»i chuyện ấy. Nà ng nói vá»›i Ximoc:
- Xin ông hãy kể nốt câu chuyện. Ông đã là m tiếp những gì với mụ phù thuỷ?
- Sau khi từ giã nà ng và bà nhÅ© mẫu,- chà ng Ximoc nói tiếp- tôi đến toà lâu đà i. Thấy cổng mở toang, tôi mạnh dạn bước và o. Không nhìn thấy ai, chỉ nghe có tiếng than thở. Tôi lần theo tiếng than bước và o gian phòng chắc có ngưá»i, và nhìn thấy trên chiếc sáºp, má»™t ngưá»i phụ nữ Ä‘ang ngồi á»§ rÅ©, đầu gục xuống gối. Cổ nà ng Ä‘eo gông, chân bị xiá»ng bằng xÃch sắt, hai cánh tay đút và o má»™t cái túi da và trói chặt bằng thừng. Tôi thương hại, bước tá»›i định cứu giúp ngưá»i đà n bà đáng thương. Nghe tiếng động, nà ng ngẩng đầu, và tôi nháºn ra ngưá»i đà n bà bất hạnh ấy chÃnh là ngưá»i đã giải thoát cho tôi khá»i phải đội lốt hươu, nà ng quáºn chúa Gunna kiá»u diá»…m.
Quá xúc động, tôi không sao nén nổi cÆ¡n giáºn:
- Ôi, hỡi quáºn chúa cá»§a tôi! Nà ng là m sao đến nông ná»—i nà y. Những kẻ dã man nà o dám trói nà ng và xiá»ng xÃch?
- Chà ng Ximoc thân quý cá»§a em Æ¡i!- Nà ng đáp- ma quá»· nà o đưa lối dẫn đưá»ng chà ng trở lại đây? Hỡi ôi! Rồi chà ng sẽ trở thà nh nạn nhân cá»§a bà chị gái cá»§a em mất thôi. Chị nháºn ra em đã giải thoát cho chà ng, và để trừng phạt, chị trói em và o xÃch sắt thế nà y đã lâu lắm rồi. Nhưng, Ä‘iá»u là m em lo lắng hÆ¡n, là ná»—i nguy Ä‘ang chỠđợi chà ng. Chà ng hãy chạy Ä‘i, hãy trốn khá»i đôi tay độc ác cá»§a chị Mêrepza bất nhân ấy.
- Sao lại thế, hỡ bà hoà ng cá»§a tôi?- Tôi đáp- Chẳng nhẽ nà ng khuyên tôi chạy trốn để nà ng chịu mãi thảm cảnh nà y ư? Nà ng nghÄ© tôi có thể vong ân bạc nghÄ©a đến thế sao? Tôi thà chịu đựng trăm lần mối thù háºn cá»§a chị gái nà ng. Cho dù có phải chết tôi đâu sá chi, miá»…n cứu được nà ng ra khá»i tình cảnh đáng thương nà y. Xin nà ng vui lòng cho tôi rõ, để giải thoát nà ng, tôi phải là m những việc gì, nếu là m được, tôi xin cố gắng hết sức mình.
- Nếu chà ng dÅ©ng cảm như váºy, tá»± do cá»§a em giá» tuỳ thuá»™c ở chà ng- nà ng đáp.- Chà ng hãy ra vưá»n, Ä‘i vá» hướng tây, sẽ trông thấy bà chị em Ä‘ang nằm ngá»§ trên bãi cá» non có nhiá»u hoa tươi cá» lạ. Äầu chị gối lên má»™t cái túi bằng sa tanh, trong túi ấy đựng các chìa khoá mở xiá»ng xÃch em. Nếu chà ng lấy được cái túi mà không là m chị thức giấc, chà nh có thể giải thoát được em, nhược bằng chà ng là m cho chị thức giấc, chắc chắn chà ng bá» mình vá» tay chị ấy. Không có chùm chìa khoá đó, vá»›i sức lá»±c ngưá»i trần, chẳng có cách nà o phá tan xiá»ng xÃch Ä‘ang trói buá»™c em đâu.
Tôi bảo nà ng Gunna:
- Hãy để đấy cho tôi, tôi sẽ mang chùm chìa khoá trở lại với nà ng.
Tôi vá»™i bước khá»i toà lâu đà i, ra vưá»n nhằm hướng tây tiến tá»›i, quả nhiên nhìn thấy mụ phù thuá»· Ä‘ang nằm ngá»§ trên bãi cá» non. Tôi đứng phân vân hồi lâu, chưa biết nên xá» sá»± thế nà o. Sợ mụ phù thuá»· Mêrepza thức giấc, tôi đà nh rút thanh bảo kiếm chém má»™t nhát chặt lìa đầu mụ. Váºy là tôi bắt con phù thuá»· Ä‘á»n tá»™i, và mang túi chìa khoá trở lại lâu đà i. Nà ng Gunna Ä‘ang sợ hãi chá» tin. Tôi kể lại cho nà ng nghe câu chuyện, nà ng vô cùng mừng rỡ. Sau đấy, tôi lấy chùm chìa khoá ra khá»i cá túi, trả lại tá»± do cho nà ng quáºn chúa cá»§a tôi.
- Thưa công chúa,- chà ng Ximoc nói tiếp- ấy là cách tôi cho mụ phù thuá»· độc ác vá» thế giá»›i bên kia. Bởi váºy, thưa công chúa, lúc nà y chúng ta đã có thể và o lâu đà i, ở đấy nà ng Gunna chắc Ä‘ang sẵn sà ng đón tiếp chúng ta. Nà ng sẽ mừng được gặp công chúa ở đây, còn hÆ¡n ná»—i mừng chÃnh nà ng vừa được giải thoát.
Nói đến đấy chà ng trai đưa tay để nà ng công chúa vịn, dẫn nà ng bước tá»›i toà lâu đà i. Quáºn chúa Gunna vá»™i bước ra cổng nghênh đón. Nà ng định quỳ xuống trước nà ng công chúa con vua, song công chúa kịp đỡ nà ng đứng lên và ôm hôn thắm thiết. Công chúa nói:
- Hỡi nà ng Gunna xinh đẹp, ta rất vui được thấy chà ng Ximoc dÅ©ng cảm và hà o hiệp phục vụ nà ng táºn tình đến váºy.- Mỉm cưá»i công chúa nói tiếp- quả là chà ng chịu Æ¡n sâu nghÄ©a nặng cá»§a quáºn chúa, váºy thà chà ng chịu bá» mình còn hÆ¡n nhìn nà ng bị xÃch trong xiá»ng sắt.
- Thưa công chúa,- nà ng Gunna cÅ©ng mỉm cưá»i nói- bà thấy đấy, con hươu đực có bá» mặc con hươu cái đâu, khi hươu cái cần được cứu giúp.
Sau khi trò chuyện má»™t lúc, tất cả má»i ngưá»i và o trong toà lâu đà i. Công chúa thấy quả tháºt tráng lệ. Sau đó, má»i ngưá»i Ä‘i ra vưá»n thú. Có ở đấy những hÆ¡n ba trăm con hươu đực. Nà ng Gunna, em gái mụ phù thuá»·, hoá phép trả lại nguyên hình cho tất cả các chà ng trai, vẫn theo cung cách nà ng khôi phục nguyên dạng ban đầu cho cho chà ng Ximoc. Ngưá»i nà o lấy lại được hình ngưá»i, cÅ©ng Ä‘á»u lần lượt đến quỳ cảm tạ Æ¡n sâu ngưá»i giải thoát cho mình. Phần lá»›n há» là những chà ng trai tuấn tú khôi ngô.
Há» cho biết là ngưá»i Tarta, ngưá»i Trung Quốc, ngưá»i nước Carim..., tóm lại hầu khắp châu à nước nà o cÅ©ng có ngưá»i bị hoá phép nÆ¡i đây. Nhưng, cÅ©ng như hai nà ng công chúa và quáºn chúa, chà ng Ximoc kinh ngạc nhất khi nháºn ra trong số các chà ng trai vừa lấy lại nguyên hình ngưá»i ấy, có cả hoà ng tá» Farucsat. Ngưá»i bạn tâm tình cá»§a hoà ng tá» nước Ba Tư vá»™i chạy đến phá»§ phục dưới chân hoà ng tá»:
- Ôi, hỡi hoà ng tỠquý yêu của tôi! Nhẽ nà o tôi được gặp ngà i nơi đây?
- Ôi, hỡi ngưá»i bạn tâm tình cá»§a tôi, hoá ra lại là anh đấy ư, hỡi anh Ximoc?- Hoà ng tá» cÅ©ng vui mừng thảng thốt.
- Vâng, chÃnh tôi đây, Ximoc đây, thưa hoà ng tá». Äiá»u mừng hÆ¡n nữa, là tôi đưa đến cho chà ng nà ng công chúa nước CasÆ¡mia.
Nói đến đấy, chà ng Ximoc má»i hoà ng tỠđến giá»›i thiệu vá»›i công chúa Farucna. Chà ng nháºn ra, đấy đúng là cô gáim mình từng gặp trong má»™ng. Vá» phÃa mình, nà ng công chúa cÅ©ng nháºn ra đây chÃnh là chà ng hoà ng tá» mình vẫn giữ Ä‘áºm hình ảnh nÆ¡i con tim, sau lần gặp gỡ trong mÆ¡.
Trong khi hoà ng tá» nước Ba Tư cố bà y tá» tình cảm và niá»m vui cá»§a mình được gặp công chúa nước CasÆ¡mia, nà ng Gunna Ä‘i và o vưá»n thú nÆ¡i có nhiá»u con hươu cái trắng, giúp chúng lấy lại nguyên dạng ban đầu. Äấy Ä‘á»u là những tiểu thư và thiếu phụ xinh tươi khả ái, mà mụ phù thuá»· độc ác đã hoá phép buá»™c há» mang hình thú. Nà ng dân hỠđến gặp công chúa Farucna. Nà ng má»i má»—i ngưá»i thuáºt lại chuyện xảy ra cho mình. Tất cả các phụ nữ Ä‘á»u gặp lại ngưá»i tình cá»§a mình trong số các chà ng trai cÅ©ng bị bắt phải đội lốt thú giống y như há». Má»™t Ä‘iá»u kỳ diệu nữa là m cho hạnh phúc nhiá»u ngưá»i đạt được tá»™t đỉnh ước mÆ¡, là các chà ng kỵ sÄ© từng cưỡi ngá»±a đến đây, nay lại tìm thấy ngá»±a mình trong chuồng ngá»±a cá»§a mụ phù thuá»· Mêrepza.
Váºy là , sau khi các chà ng trai má»™t lần nữa bà y tá» Æ¡n sâu cá»§a hỠđối vá»›i quáºn chúa Gunna, má»—i chà ng dẫn ngưá»i yêu cá»§a mình, cùng nhau trở vá» quê hương bản quán.
Còn lại trong toà lâu đà i lúc nà y chỉ có nà ng công chúa Farucna, quáºn chúa Gunna, bà nhÅ© mẫu Xutlumêmê, hoà ng tá» nước Ba Tư và ngưá»i bạn tâm tình cá»§a chà ng. Há» lưu lại đấy mấy ngà y, sau đó cùng trở vá» kinh đô nước Gaznin. Äể mừng cuá»™c tái ngá»™ cá»§a má»i ngưá»i, nhà vua sai trang hoà ng đẹp đẽ toà n bá»™ kinh thà nh, và cho nhân dân mở há»™i vui chÆ¡i tưng bừng. Nhà vua chá»§ trì lá»… thà nh hôn chà ng hoà ng tá» nước Ba Tư kết duyên cùng nà ng công chúa nước CasÆ¡mia, chà ng trai tâm tình Ximoc là m bạn vá»›i quáºn chúa Gunna. Trong thá»i gian cả nước Ä‘ang tấp náºp há»™i hè, quốc vương Gaznin muốn được nghe tất cả má»i chuyện. Chà ng Ximoc bắt đầu kể lại đầu Ä‘uôi, bằng cách nà o chà ng gây được lòng tin cáºy cá»§a công chúa Farucna. Tiếp đó, hoà ng tá» Farucsat cho má»i ngưá»i rõ, chà ng rÆ¡i và o tay mụ phù thuá»· Mêrepza trong hoà n cảnh nà o.
Ãt lâu sau, quốc vương Gaznin lâm bệnh nặng. Khi thấy mình sắp đến lúc Ä‘i và o cõi vÄ©nh hằng, vua truyá»n ngôi báu cho hoà ng tá» Farucsat. Sau khi nhà vua băng hà , chà ng lên ngôi vua trị vì nước Gaznin. Nhưng, vốn có nguyện vá»ng trở vá» nước Ba Tư, chà ng lại truyá»n ngôi vua nước ấy cho ngưá»i bạn tâm tình cá»§a mình là anh Ximoc. Việc truyá»n ngôi nà y được văn võ bá quan trong triá»u đình cÅ©ng như toà n thể nhân dân cả nước hoan nghênh.
Váºy là , sau khi có vua Ximoc cùng hoà ng háºu Gunna lên ngôi giữ việc nước thay mình, hoà ng tá» Farucsat đưa công chúa nước CasÆ¡mia trở vá» cố quốc Ba Tư. Chẳng bao lâu sau vua Ba Tư băng hà . Chà ng lên ngôi báu thay phụ vương. Dưá»ng như nhà vua cao niên nà y chỉ còn đợi con trai trở vỠđể mình được rảnh rang và đi xa mãi mãi.
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:56 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áåñïëàòíàÿ, áàññåéíû, àâòîêðåäèò, âëàãàëèùå, âèäåîêàìåðû, áèëàí, àíãëî, âîëãîãðàä, ãîëûõ, äîìàøíèå, äîìàøíèé, àóäèî, ãðóçèÿ, çåíèò, çàùèòíèêà, çíàêîìñòâà, doc nghin le mot ngay, êàáèíû, êàëüÿíû, êàìàñóòðà, êàìèí, êèòàéñêèé, êîìïàíèÿ, êîíòàêòíûå, èíòåðüåðà, êîðáèíà, êóëèíàðíûå, ëóííûé, êðåäèòû, ëþáîâü, ëþñòðû, ìàñëåíèöà, ïàòðèîò, ïåðìü, ïîçäðàâëåíèÿ, ïîëèòîëîãèÿ, îíïìí, ïîñóäà, ìîñýíåðãî, ïîðåâî, îôèöèàëüíûé, ïðàçäíèêîâ, ïðèêîë, ïðîäàæà, ïðîõîæäåíèå, ngan le mot ngay, nghìn lẻ má»™t ngà y, nghin le 1 ngay, nghin le mot ngay, ngin le 1 ngay, ngin le mot ngay, ñîâðåìåííîé, ñîëÿðèé, ñíîóáîðä, ñïîðòà, ñòèðàëüíûõ, ôåäåðàëüíàÿ, óãîëîâíûé, ôîìåíêî, òîðãîâîå, òî÷êà, òóðèçì, phò mã lạy vợ, truyen co tich ba tu, truyen ngjn le mot ngay, tryen nghin le mot ngay, ýëåêòðîííûå, ýðîòèêà, æàííà, ðàçðåøåíèå, ðîñáàíê, ðîññèÿ  |
| |