24-06-2010, 12:45 PM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 12: Thiệp má»i chất cao như núi
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
“Hoà ng thượng nói Uyển cách cách là ngưá»i thấu tình đạt lý lại tinh thông cầm kỳ thư há»a, ta nghÄ© cô ấy chắc không hẹp hòi thế đâu!†Tâm Di vẫn kiên trì.
Có thể nói Nhị Hổ suy nghĩ rất chu toà n, nhìn ra được cảnh ngộ hiện tại của Tâm Di.
Tâm Di quay sang Nhị Hổ, giÆ¡ ngón cái tỠý khen ngợi. Thấy thế Nhị Hổ láºp tức lo lắng nói: “Nếu váºy, cách cách chẳng phải Ä‘ang ở trong tình thế vô cùng nguy hiểm ư!â€
“Cho tiá»n bá»n há» cÅ©ng không dám! Thứ nhất, hoà ng thượng đương tại vị, há» không có cái gan đó. Thứ hai, phe nà y ngấm ngầm đỠphòng phe kia, há» cà ng nghi kị thì ta cà ng an toà n. Huống hồ, không phải vẫn còn hai ngươi bảo vệ ta sao!â€
“Cách cách, bá»n thuá»™c hạ võ công cÅ©ng chỉ là hạng tầm thưá»ng, nhỡ thá»±c sá»± xảy ra biến cố chỉ sợ lá»±c bất tòng tâm. Nếu nói đủ năng lá»±c bảo vệ cách cách, e chỉ có mình thống lÄ©nh!†Nhị Hổ nói.
“Không sai, võ công cá»§a thống lÄ©nh quả tháºt vô cùng lợi hại!†Chỉ cần chá»§ đỠlà Nạp Lan Äức Duáºt thì Äại Hổ tức khắc trở nên phấn khÃch, gương mặt trà n đầy vẻ tá»± hà o.
“Ai! Cứ nhắc đến hắn là ngươi như uống phải thuốc kÃch thÃch ấy!†Tâm Di lắc đầu bó tay, “Mà hắn đã thà nh thân chưa?â€
“Vẫn chưa, thống lÄ©nh đối xá» lạnh nhạt vá»›i má»i cô gái! Nhưng cà ng như thế lại cà ng có nhiá»u ngưá»i ái má»™ thống lÄ©nh.†Nhị Hổ thà nh tháºt “khai†hết.
“Nà y gá»i là ‘vá» thanh cao’!†Tâm Di nháºn xét. Nhưng câu tiếp theo má»›i khiến cả bá»n tròn xoe mắt: “Äể ta là m mai cho thống lÄ©nh các ngươi!â€
“Là m mai?!â€
“Việc gì phải mắt tròn mắt dẹt lên thế?! Ta đã là m mai đảm bảo xứng đôi vừa lứa, môn đăng há»™ đối. Mà đối tượng cÅ©ng chẳng phải ai xa lạ…!â€
“Cách cách, chắc ngưá»i đó không phải là chÃnh cách cách đấy chứ?†Nhị Hổ tháºn trá»ng há»i.
“XÃ, ngươi nghÄ© Ä‘i đâu váºy? Sao lại là ta?! Là Uyển CÃCH CÃCH!†Tâm Di trịnh trá»ng tuyên bố.
Sáu “cái đuôi†không hẹn cùng đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng cổ quái.
“Sao thế? Không lẽ hai ngưá»i há»â€¦có gì rồi?†Tâm Di mặt mà y háo hức đúng kiểu…dân “buônâ€.
“Cả hoà ng cung Ä‘á»u biết Uyển cách cách thÃch Nạp Lan Äức Duáºt!†Cuối cùng Tiểu Mai Tá» cÅ©ng lên tiếng.
“Váºy là rượu mừng chắc chắn và o tay ta rồi!†Tâm Di lại bắt đầu mÆ¡ hão: “Äợi đấy, hôm nà o ta tìm cÆ¡ há»™i nói vá»›i hoà ng thượng!â€
“Cách cách đừng nói!†Tiểu Kết TỠvội ngăn.
“Có vấn đỠgì ư?†Tâm Di láºp tức nháºn ra có gì đó không ổn.
“Cách cách không biết đấy thôi, trước ngà y hôm qua, Uyển cách cách là ngưá»i được hoà ng thượng yêu mến nhất. Hoà ng thượng thưá»ng đến chá»— cô ta nghe đà n, thi thoảng còn vá»i cô ta đánh cá», trò chuyện…Nhưng nay đến đà n hoà ng thượng cÅ©ng chẳng buồn nghe, không nhìn ra Vạn Tuế Gia bây giá» cưng cách cách nhất thì chỉ có ngưá»i mù! Nếu cách cách Ä‘i là m mai, ngưá»i hiểu lý thì cho cách cách có hảo ý, kẻ hẹp hòi há lại chẳng nghĩ……†Tiểu Kết Tá» ngáºp ngừng.
Tâm Di vừa nghịch tóc vừa ỉu xìu xìu đáp: “Hiểu rồi! Ta vốn dÄ© định kết bạn vá»›i cô ấy, bây giá» xem ra không được chứ gì?â€
“Dù cách cách có muốn, ngưá»i ta chưa chắc đã sẵn lòng!†Tiểu Mai Tá» cÅ©ng khuyên.
“Tiểu Mai Tá» và Tiểu Kết Tá» nói có lý, không phải ban nãy cách cách cÅ©ng nói: ‘hoà ng cung là nÆ¡i thiếu tình ngưá»i nhất’ đấy thôi!†Nhị Hổ cÅ©ng góp lá»i.
“ChÃnh vì thiếu tình ngưá»i ta má»›i cà ng mong có bạn. Con ngưá»i sao có thể sống thiếu bạn bè?! Các ngưá»i và ta là bạn được thì Uyển cách cách cÅ©ng có thể! Kết bạn quý ở cái tâm, can hệ gì đến địa vị, già u nghèo.†Tâm Di ngưng má»™t lát rồi nói tiếp, “Ta biết các ngươi nhất thá»i khó mà chấp nháºn được quan niệm cá»§a ta, nhưng ta vẫn muốn thá», ngưá»i khác nghÄ© gì mặc há», ta không quan tâm!â€
Bá»n hỠở Di Uyển bà n luáºn vá» Uyển Nhi thì ở bên nà y Uyển Nhi cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© đến Tâm Di.
“Cách cách Ä‘ang nghÄ© gì váºy? Từ lúc ở Ngá»± hoa viên vỠđến giá» cách cách cứ thần ngưá»i ra!†Cung nữ thân cáºn cá»§a Uyển Nhi- Tiểu Thảo - không nhịn được lên tiếng phá vỡ im lặng.
“CÅ©ng chẳng có gì, ta Ä‘ang nghÄ© đến Tâm Di cách cách.â€
“Cô ta có gì đáng để cách cách phải nghÄ© chứ! Con bé vô giáo dục không biết từ đâu chui ra, tá»± dưng được phong là m cách cách. Äúng là chuyện lạ năm nà o cÅ©ng có……†Tiểu Thảo hoà n toà n chẳng coi Tâm Di ra gì.
“Tiểu Thảo, sao ngươi lại nói váºy?!†Uyển Nhikhông hiểu.
“Vốn là thế mà ! Ngưá»i là cách cách chÃnh hiệu, có huyết thống hoà ng tá»™c, có há»c vấn lại biết lý lẽ, cầm kỳ thư há»a ai sánh được vá»›i cách cách? Cô ta ấy hả----chỉ có ăn là giá»i! Nô tì nghe kể, cô ta ăn sống nuốt tươi chẳng khác gì ngạ quá»· đầu thai ấy, hứ, đúng là loại vô giáo dục mà !†Tiểu Thảo bất mãn ra mặt.
“Có câu tam sao thất bản, các ngươi cà ng đồn cà ng sai sá»± tháºt! Nếu cô ta quả tháºt không có gia giáo, sao hoà ng thượng yêu thÃch cô ta được? Ta lại thấy Tâm Di cách cách tÃnh khà tá»± nhiên, nói năng hoạt bát, không gò bó. Äây chÃnh là điá»u ta không sánh kịp .†Uyển Nhi mỉm cưá»i dịu dà ng nói.
“Cách cách tháºt không để bụng?â€
“Äể bụng chuyện gì?†Uyển Nhi không hiểu Ä‘iá»u Tiểu Thảo ám chỉ.
“Cô ta cướp vị trà cá»§a cách cách trong lòng hoà ng thượng! Ngà y trước nếu thấy cách cách đánh đà n thể nà o hoà ng thượng cÅ©ng lưu lại lắng nghe, váºy mà hôm nay hoà ng thượng lại sai nô tì đưa cách cách vá» phòng. Chẳng phải sá»± tháºt quá rõ rà ng là cách cách đã thất sá»§ng sao?!†Tiểu Thảo bất bình thay cho chá»§ nhân.
“Ngươi nghÄ© linh tinh gì váºy? Chẳng lẽ hoà ng thượng không thể là m việc khác, cứ phải nghe ta đánh đà n má»›i là yêu quý ta sao!†Rốt cuá»™c Uyển Nhi cÅ©ng hiểu ý Tiểu Thảo, “Ta thấy là ngươi cảm thấy mình bị thất sá»§ng má»›i đúng, hôm nay đám thái giám, cung nữ đó chẳng ai thèm đến tìm ngươi nên ngươi không vui chứ gì? Bá»n há» Ä‘á»u chạy đến Di Uyển kiếm Mai Hương và Thu Cúc, đây má»›i chÃnh là điá»u khiến ngươi bất mãn.â€
“Không phải thế đâu, cách cách, nô tì chỉ bất bình thay cho cách cách thôi!†Tiểu Thảo cố giấu đuôi cáo.
“Äá»§ rồi, ngươi không cần phải nói nữa, không ngá» lòng dạ ngươi hẹp hòi đến váºy!†Uyển Nhi ngắt lá»i Tiểu Thảo, “Dù gì thì cô ấy cÅ©ng là cách cách do hoà ng thượng Ä‘Ãch thân tấn phong, là chá»§ nhân cá»§a ngươi!â€
“Dạ, nô tì biết rồi!†Tiểu Thảo cúi gằm đầu đáp, vẻ háºm há»±c vẫn chưa tan.
Tà i sản của Nhu Nhu
Chữ ký của Nhu Nhu "Everyone is special in their own way"
Last edited by Nhu Nhu; 24-06-2010 at 12:46 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhu Nhu
24-06-2010, 12:47 PM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 12: Thiệp má»i chất cao như núi(tt)
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Lúc nà y, ngoà i Uyển Nhi ra, còn có mấy vị hoà ng tá» cÅ©ng “nhớ†đến Tâm Di. Bằng chứng là bát a ca Dáºn Tá»±, cá»u a ca Dáºn ÄÆ°á»ng và tháºp a ca Ä‘ang tụ táºp trong thư phòng Liêm vương phá»§!
“Sao không nói gì thế? Muốn nói gì thì cứ nói ra!†Dáºn Tá»± há»i.
“Äệ tháºt không tà i nà o hiểu nổi, lão già uống nhầm thuốc hay sao mà lại Ä‘i phong nha đầu đó là m cách cách, cô ta có Ä‘iểm nà o giống cách cách chứ!†Tháºp a ca phát pháo đầu tiên, giá»ng Ä‘iệu vô cùng bất mãn.
Sau khi nhấp và i ngụm trà , Dáºn ÄÆ°á»ng má»›i đặt tách xuống, đưa ra ý kiến: “Ông muốn phong ai thì phong, việc nà y chúng ta không cần quản là m gì, lúc nà y Ä‘iá»u đệ Ä‘ang phân vân chÃnh là những lá»i nha đầu đó nói liệu có đáng tin, có tháºt cô ta biết ná»™i dung di chiếu hay không?â€
“Chắc chắn là tháºt, nếu không sao hoà ng a mã lại tin cô ta.†Tháºp a ca chẳng thèm suy nghÄ© vá»t luôn ra đáp án.
Nhưng Dáºn Tá»± lại không nghÄ© như váºy: “Khó nói, lúc đó đâu ai nghe thấy cô ta nói gì vá»›i hoà ng a mã, biết đâu hoà ng a mã và cô ta thông đồng vá»›i nhau, diá»…n kịch cho chúng ta xem.â€
“Äệ thấy không có khả năng nà y, có diá»…n cÅ©ng không tháºt được đến thế, vẻ mặt kinh hoà ng cá»§a hoà ng a mã lúc đó không giống cố tình biểu lá»™ ra chút nà o.†Tháºp a ca phân tÃch.
Dáºn ÄÆ°á»ng ngẫm ngợi má»™t hồi má»›i nói: “Äừng ngồi má»™t chá»— Ä‘oán bừa nữa, đằng nà o cô ta cÅ©ng sẽ ở trong cung má»™t thá»i gian, hôm nà o tìm cá»› má»i cô ta dùng cÆ¡m, đến lúc đó tha hồ dụ cô ta nói ra.â€
“Thế thì có gì khó, nha đầu ranh hiểu gì chuyện Ä‘á»i! Ngá»c ngà , trang sức, phấn son, cô gái nà o không thÃch chứ, cô ta muốn thứ gì chúng ta tặng cô ta thứ đó, lá»i ngon tiếng ngá»t lấy lòng cô ta, cô ta vui thì gì mà chả khai tuốt.†Tháºp a ca vô cùng tá»± tin.
“Äệ nghÄ© ra bá»™ lão tứ không nghÄ© ra chắc?! Mà đâu chỉ mình lão tứ, cái đám ‘gió chiá»u nà o che chiá»u ấy’ e cÅ©ng sá»›m có ý tiếp cáºn nha đầu nà y rồi, chỉ vì chúng ta chưa có động tÄ©nh gì nên bá»n há» má»›i không dám vượt mặt. Hừ, lão già phong cô ta là m cách cách chÃnh là để cảnh cáo chúng ta đấy!†Xem ra cá»u a ca có đầu óc hÆ¡n tháºp a ca nhiá»u.
“Sợ gì chứ, Tâm Di cách cách má»›i chân ướt chân ráo đến đây, chúng ta nhiệt tình má»i cô ta đến dùng cÆ¡m, tá» chút lòng mến khách, không phải rất bình thưá»ng hay sao?†Bát a ca còn lâu má»›i để tâm.
Dáºn ÄÆ°á»ng mỉm cưá»i hưởng ứng: “Äúng, rất bình thưá»ng!â€
Tháºp a ca vốn hấp tấp, láºp tức há»i ngay: “Váºy chừng nà o chúng ta má»i?â€
“Phải nhanh, tiên hạ thá»§ vi cưá»ng*, tuyệt đối không được để lão tứ chiếm ưu thế.†Dáºn Tá»± đáp.
Dáºn ÄÆ°á»ng nhắc nhở anh trai: “Huynh chỉ nhá»› má»—i lão tứ, đừng quên trong cung còn má»™t ngưá»i nữa đấy! Bà ta má»›i là kẻ có ưu thế nhất!â€
Dáºn Tá»± khinh khỉnh: “Dư phi? Hừ, bà ta thì là m được gì, bà ta mà moi được thông tin từ miệng nha đầu đó thì huynh là con bả!â€
Nghe thế, Dáºn ÄÆ°á»ng liá»n hắt cho ông anh gáo nước lạnh: “Chưa chắc đâu, phụ nữ vá»›i nhau thưá»ng dá»… nói chuyện hÆ¡n.â€
Dáºn Tá»± phẩy tay: “Äừng báºn tâm đến bà ta là m gì, mục tiêu cá»§a chúng ta là Tâm Di cách cách, bất luáºn hoà ng a mã láºp ai, chúng ta Ä‘á»u cần sá»›m có sá»± chuẩn bị.†Bát a ca trước nay vẫn phòng Dáºn Chân như phòng trá»™m ấy!
Bá»n há» tÃnh không sai, cùng lúc tại Ung vương phá»§, Dáºn Chân cÅ©ng đương nghÄ© đến chuyện nà y. Vừa vỠđến phá»§ là Dáºn Chân liá»n tá»± giam mình trong thư phòng, tỉ mỉ suy ngẫm từng lá»i Tâm Di nói. Dáºn Chân thà tin những lá»i nói đó là tháºt còn hÆ¡n bá» sót bất kỳ má»™t khả năng nà o.
Tâm Di Ä‘oán trúng phóc, hôm sau, má»›i sáng ra đã có thiếp má»i đưa đến táºn cá»a, mà không chỉ má»™t tấm.
“Wa, cách cách quả là liệu sự như thần!†Tiểu Trúc TỠphục Tâm Di sát đất.
“Tối nay là bát a ca, trưa mai là tam a ca, buổi tối là Lại bá»™ Thương thư.†Tâm Di vừa xếp thiệp má»i theo ngà y tháng vừa ngoác miệng cưá»i sung sướng: “Haha, mấy ngà y liá»n không cần phải nấu cÆ¡m, ngà y nà o cÅ©ng có thể Ä‘i ăn ngoà i.â€
“Cách cách, lại có thiệp má»i nữa nà y!†Tiểu Lam Tá» tay cầm mấy tấm thiệp bước và o.
Nhị Hổ nháºn lấy xem lướt qua má»™t lượt: “Ã, Thái y viện cÅ©ng tham gia, cả Hữu đô Ngá»± sá» cá»§a Giám sát viện nữa. Cách cách, xem ra quan chức cả kinh thà nh Ä‘á»u đưa thiệp má»i đến…â€
Số lượng thiệp má»i nhiá»u ngoà i dá»± kiến khiến Tâm Di không khá»i choáng váng, kê cằm lên mép bà n, miệng cô nà ng không ngá»›t than vãn: “Không chịu đâu, nhiá»u thế nà y từng nhà từng nhà đi đến Ä‘á»i nà o má»›i xong!â€
Tâm Di vùi đầu và o núi thiệp láºt qua đảo lại má»™t hồi, phát hiện không có thiệp má»i cá»§a tứ a ca Dáºn Chân: “Lão tứ chưa có động tÄ©nh gì cÆ¡ à ! Heihei, quả cao hÆ¡n ngưá»i khác má»™t báºc! Nói tháºt ta chỉ muốn trò chuyện vá»›i anh ta, còn ngưá»i khác ấy hả, đến ăn là được rồi!†NghÄ© đến đây bèn quay sang nói vá»›i bá»n Tiểu Trúc Tá»: “Kệ, chúng ta cứ lần lượt Ä‘i từng nhà !â€
“Cách cách, có mấy nhà e chẳng dá»… ăn chút nà o!†Nhị Hổ tinh ý nhất trong số sáu ngưá»i, nhìn ra ngay dụng tâm cá»§a bá»n há».
“Ngươi sợ là Hồng Môn yến** chứ gì?â€
“Hồng Môn yến thì chưa đến ná»—i nhưng cÅ©ng cần tháºn trá»ng!†Nhị Hổ lo lắng cho sá»± an nguy cá»§a Tâm Di.
“Chẳng việc gì phải sợ! Giá» ta là cách cách, lại được hoà ng thượng đứng đằng sau đỡ lưng, bá»n há» muốn là m gì ta thì phải cân nhắc tháºt kỹ. HÆ¡n nữa, ta Ä‘i đâu cÅ©ng báo trước vá»›i hoà ng thượng má»™t tiếng, nếu xảy ra chuyện ở nhà nà o, bá»n há» thoát được trách nhiệm chắc? Không vì gì khác thì cÅ©ng phải tÃnh xem liệu có bị ngưá»i khác ‘nắm Ä‘uôi’ hay không, bá»n há» kiêng kị, kìm hãm nhau váºy nên ta rất an toà n. Yên tâm Ä‘i, bá»n há» không những không dám đụng đến má»™t sợi tóc cá»§a ta mà còn bảo vệ ta cẩn tháºn ấy chứ.â€
“Thuá»™c hạ cÅ©ng sẽ bảo vệ cách cách!†Äại Hổ vá»— ngá»±c tuyên bố rất hoà nh tráng.
Tiểu Trúc Tá» láºp tức phản bác: “Cho xin, võ công hạng xoà ng mà cÅ©ng đòi bảo vệ cách cách! Hứ! Theo tôi ấy à , phải do Nạp Lan thống lÄ©nh bảo vệ cách cách má»›i đúng.â€
Nhắc đến Nạp Lan Äức Duáºt, Tâm Di lại lục lá»i núi thiệp lần nữa: “Nạp Lan phá»§ có đưa thiếp đến không? Nếu có thì xếp bá»n há» lên đầu.†Láºt tìm má»™t hồi không kết quả.
Nhị Hổ cưá»i nói: “Chắc Nạp Lan thống lÄ©nh không đưa thiệp má»i đến đâu, tÃnh khà thống lÄ©nh hÆ¡i bị kiêu!â€
“Hắn kiêu chắc gì cha hắn đã kiêu, nhưng có đứa con ‘vênh’ thế nà y xem ra nhà há» không đưa thiệp đến tháºt. Cáºy có chút võ công, ngoại hình không đến ná»—i nà o, lại thạo ‘là m cao’, mắt má»c trên đỉnh đầu như hắn, hahaha, ‘ế’ đáng Ä‘á»i!â€
Tối đó, Tâm Di ăn váºn chỉnh tá», dẫn theo sáu “cái Ä‘uôi†xuất cung.
Liêm vương phá»§ đương nhiên sá»›m đã chuẩn bị đâu ra đấy, sá»›m có ngưá»i thông báo lúc nà o cách cách rá»i cung, nhẩm tÃnh cÅ©ng gần đến giá» rồi, Dáºn Tá»±, Dáºn ÄÆ°á»ng và tháºp a ca bèn ra cá»a phá»§ đón đợi. Không bao lâu, má»™t chiếc kiệu nhá» nhắn phá»§ bạt và ng từ từ khiêng đến, Mai, Lam, Trúc, Cúc, Äại Hổ, Nhị Hổ tháp tùng hai bên, kiệu vừa đến trước cá»a bèn dừng lại, Tiểu Kết Tá» khẽ vén mà n che, Tâm Di mặc Hán phục từ trong kiệu bước ra. Ba huynh đệ vá»™i bước xuống báºc cấp đón “nhân váºt chÃnhâ€.
Äến nÆ¡i, Dáºn Tá»± láºp tức rà o đón: “Tâm Di cách cách để huynh đệ chúng tôi đợi lâu quá đấy!â€
“Chao, cả ba Ä‘á»u có mặt cÆ¡ à !†Tâm Di đáp, coi như chà o há»i luôn.
“Hai ngưá»i bá»n há» cứ nhất quyết đến góp vui!†Dáºn Tá»± nói.
Tâm Di cÅ©ng chẳng để tâm: “CÅ©ng tốt, Tâm Di khá»i phải chạy từng nhà .â€
“Cách cách nháºn được nhiá»u thiếp má»i lắm sao?†Dáºn Tá»± muốn biết động tÄ©nh bên Dáºn Chân chết được.
“Vâng, nhiá»u lắm, xem ra Tâm Di sẽ báºn rá»™n má»™t thá»i gian đây! Như ngà y mai chẳng hạn, buổi trưa là tam a ca, tối là ……†Tâm Di quay đầu há»i Nhị Hổ, “Ai nhỉ?â€
“Äể nô tà i kiểm lại.†Nhị Hổ bắt đầu lục tìm danh sách.
“Thôi, đừng tìm nữa,†Tâm Di thừa biết bát a ca muốn há»i gì, bèn thẳng thắn trả lá»i: “Tứ ca nhà vương gia không đưa thiệp đến.â€
“Ồ, váºy sao?†Cho tiá»n Dáºn Tá»± cÅ©ng không tin, theo suy Ä‘oán, Dáºn Chân không thể không quan tâm đến chuyện nà y.
“Bát ca, chúng ta đừng đứng ở cá»a mãi thế, và o trong nhà nói chuyện tiếp!†Cá»u a ca Dáºn ÄÆ°á»ng đỠnghị.
Thế là bá»n há» bèn má»i Tâm Di và o dá»± yến, Mai, Lam, Trúc, Cúc và Äại Hổ, Nhị Hổ tá»± khắc có ngưá»i chiêu đãi. Huynh đệ nhà “hổ†vốn định theo sát Tâm Di nhưng bị cô ngăn lại, nói: phá»§ bát vương gia như nhà mình váºy, không cần bảo vệ là m gì, khiến Dáºn Tá»± ức chết được nhưng vẫn phải ngáºm bồ hòn là m ngá»t, không dám ho he.
Bá»n há» vừa hà n huyên vừa bước và o phòng khách, “Má»i cách cách thượng tá»a!†Dáºn Tá»± khách sáo nói.
“Nà o đến lượt Tâm Di, bát gia là chá»§, Tâm Di là khách, sao dám chiếm vị trà chá»§ nhà chứ!†Tâm Di cÅ©ng khách khÃ.
“Không ngại, không ngại! Má»i cách cách!†Dáºn Tá»± vẫn kiên trì.
“Má»i bát gia thì hÆ¡n!â€
“Má»i cách cách!â€
Má»i qua má»i lại má»™t hồi chẳng chút tiến triển, Tâm Di không nén được thầm rá»§a: â€Vá» khách sáo! ThÃch khách sáo nhưá»ng ngươi khách sáo má»™t mình, ta không thừa thá»i gian chÆ¡i vá»›i ngươi.†NghÄ© xong bèn lên tiếng: “Bát gia đã nói đến váºy nếu Tâm Di còn kiên trì lại thà nh ra câu nệ!†Nói rồi thản nhiên ngồi và o ghế chá»§ nhà .
Ba huynh đệ đưa mắt nhìn nhau, cũng lần lượt ngồi xuống.
----------------
Chú thÃch:
* Tiên hạ thá»§ vi cưá»ng: ra tay trước thì thắng.
** Hồng Môn yến: Ä‘iển tÃch Hạng VÅ© má»i Lưu Bang ăn tiệc ở Hồng Môn nhưng ngầm cho ngưá»i chuẩn bị ra tay hạ sát.
Tà i sản của Nhu Nhu
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhu Nhu
24-06-2010, 02:43 PM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 13: Dự yến bát vương phủ
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Tuy rằng có mục Ä‘Ãch nhưng vì mượn danh nghÄ©a má»i cÆ¡m, đương nhiên không thể Ä‘i thẳng và o vấn đỠngay nên má»i ngưá»i má»›i ngồi chuyện phiếm và i câu trước đã.
“Cách cách ở trong cung đã quen chưa?†Dáºn Tá»± há»i.
“CÅ©ng được! Äến cÅ©ng đã đến rồi, từ từ thÃch nghi thôi!†Tâm Di đói meo, không đợi bá»n há» mất công má»i, tá»± động gắp má»™t miếng thịt hươu cho và o miệng. Ä‚n trước đã đà nh, cô nà ng còn không quên nhắc ba huynh đệ, là m như đây là nhà mình váºy: “Ai, sao má»i ngưá»i không ăn, động tay Ä‘i nà o, đừng khách sáo! Uhm, mùi vị không tồi!â€
Dáºn ÄÆ°á»ng không biết nên khóc hay cưá»i, rốt cuá»™c thì ai má»i ai chứ: “Cách cách, đây không phải là Di Uyển cá»§a cách cách đâu đấy, lẽ nà o cách cách không sợ thức ăn có vấn Ä‘á»?!â€
Tâm Di chẳng hỠđể tâm: â€Có vấn đỠgì chứ, nếu Tâm Di xảy ra chuyện gì ở bát vương phá»§, hoà ng thượng liệu có tha cho các ngà i? Chắc các ngà i chẳng ngốc đến mức đó đâu nhỉ!†Nói rồi lại gắp má»™t miếng nữa.
Ba huynh đệ thá»±c khâm phục dạ dà y và lá gan cá»§a Tâm Di, thấy Tâm Di tá»± nhiên thế cÅ©ng lần lượt nâng cốc, động đũa. Trò chuyện má»™t hồi, ba ngưá»i đưa mắt ra hiệu cho nhau, Dáºn Tá»± lại lên tiếng.
“Phải rồi, Tâm Di, huynh đệ chúng tôi có chuẩn bị và i món quà nho nhá» tặng cách cách, coi như là quà gặp mặt!†Dứt lá»i Dáºn Tá»± khẽ vá»— tay, gia nô liá»n bưng hai chiếc rương nhá» và o trước, rồi lại khiêng thêm má»™t chiếc rương to và o.
“Là gì thế?†Tâm Di tò mò há»i, cô quả thá»±c rất hiếu kỳ.
“Má»i cách cách xem!†Dáºn Tá»± Ä‘Ãch thân mở nắp rương.
“Waaaaa!†Ãnh sáng lấp lánh chói lóa cá»§a châu báu ngá»c ngà khiến Tâm Di không nén được báºt thốt lên.
Nhìn Tâm Di láºt qua đảo lại đống châu bảo đó, Dáºn Tá»± mỉm cưá»i tá»± đắc há»i, “Cách cách thÃch chứ?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, ai không thÃch thứ nà y chứ! Äẹp ghê! Tất cả Ä‘á»u tặng Tâm Di?â€
“Chút quà má»n ấy mà !†Dáºn ÄÆ°á»ng đáp.
Tâm Di Ä‘eo má»™t chuá»—i trân châu lên cổ: “Äẹp không?â€
“Äẹp lắm!â€
“Äa tạ ba vị a ca!†Tâm Di tháºt lòng cảm Æ¡n bá»n há», phen nà y cô lại có thể phung phà má»™t thá»i gian rồi.
“Äây má»›i là quà cá»§a tôi.†Dáºn ÄÆ°á»ng mở rương lá»›n ra.
Trong rương là má»™t loạt những cuá»™n giấy xếp ngay ngắn. Dáºn ÄÆ°á»ng nhặt lấy má»™t cuá»™n trong số đó, giở ra, bên trên vẽ hình má»™t mỹ nữ tay cầm quạt, mé trái chếch lên trên má»™t chút đỠthÆ¡: “Thu lai hoà n phiến hợp thâu tà ng, hà sá»± giai nhân trá»ng cảm thương, thỉnh bả thế tình tưá»ng tế khán, đại đô thùy bất trục viêm lương.†Lạc khoản Tô Châu Tang Huang.
“Äây là *cá»§a ÄÆ°á»ng Bá Hổ!†Tâm Di tuy không rà nh tranh nhưng ÄÆ°á»ng Bá Hổ không đến ná»—i không biết.
“Cách cách quả có con mắt tinh Ä‘á»i!†Dáºn ÄÆ°á»ng khen.
“Còn gì nữa?†Tâm Di giở một cuộn giấy khác ra, đó là một bức Hà nh thư.
“Cách cách có biết đây là bút tÃch cá»§a ai?†Dáºn ÄÆ°á»ng ngầm thá» Tâm Di.
“Tâm Di không mấy hiểu thư há»a, cá»u a ca thá» nói tên bức thư pháp nà y, biết đâu Tâm Di lại biết.†Tâm Di xưa nay vốn thẳng thắn, không biết thì nháºn không biết.
“Thục Tố Thiệp**!†Dáºn ÄÆ°á»ng nói ra má»™t cái tên.
“Nghe rất quen, đây chắc hẳn là Hà nh thư, nổi tiếng cÅ©ng chỉ có má»™t và i bức, lẽ nà o là bút tÃch cá»§a Mi Fei?†Tâm Di Ä‘oán.
“ChÃnh xác!†Dáºn ÄÆ°á»ng cuá»™n tranh chữ lại, cất và o trong rương.
“Äể cá»u a ca phải tốn kém rồi!â€
“Tại hạ thá»±c không biết nên tặng cách cách thứ gì, đà nh Ä‘em số thư há»a nà y ra là m báºn mắt cách cách! Không rõ cách cách có thÃch không nữa.â€
“Äây Ä‘á»u là kiệt tác cá»§a các danh gia, có tiá»n chưa chắc đã mua được, cá»u a ca không tiếc tặng Tâm Di?â€
Dáºn ÄÆ°á»ng chẳng chút tiếc rẻ: “Có gì phải tiếc chứ, tại hạ treo trên tưá»ng để ngắm, cách cách treo trên tưá»ng cÅ©ng là ngắm, khác nhau chá»— nà o nà o!â€
“Cá»u a ca, không ngá» ngà i lại phóng khoáng như thế!â€
Tháºp a ca cÅ©ng vá»™i bà y tá» lòng thà nh: “Cách cách, thứ hay thứ tốt Ä‘á»u bị bá»n há» tặng hết rồi, tôi đà nh tặng cách cách váºt nà y váºy.†Túi rÆ¡m tháºp*** móc ra má»™t tá» giấy, đưa cho Tâm Di.
Tâm Di cầm lấy, mở ra xem: “A, khế ruá»™ng đất! Lẽ nà o tháºp a ca định tặng hẳn Tâm Di má»™t tòa nhà ?! Tâm Di có dùng đến đâu!â€
“Không dùng đến thì cho thuê, xung quanh còn có ngà n mẫu ruá»™ng loại tốt, Ä‘á»u thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a cách cách.â€
“Tháºp a ca tặng cả nhà cả đất cho Tâm Di thế tháºp a ca không thiệt sao?!â€
Dáºn Há» phẩy tay: “Ngà n mẫu đất có là gì.â€
Ai tặng gì Tâm Di Ä‘á»u nháºn tuốt, không chút khách sáo nhét khế đất và o túi nhá» Ä‘eo ở thắt lưng: “Tâm Di mà từ chối thì thà nh ra thất kÃnh vá»›i tháºp a ca, thôi thì để Tâm Di là m địa chá»§ má»™t lần cho biết, haha!â€
“Nà o nà o, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.†Dáºn Tá»± nhiệt tình gắp thức ăn má»i Tâm Di, “Cách cách thá» nếm món ‘long phụng nhu tình****’ nà y xem!â€
Tâm Di không khách khÃ, đưa lên miệng từ từ thưởng thức: “Ngon, tên cÅ©ng hay nữa, cụ thể là gì váºy?â€
“Bên nà y là cá quế, kia là thịt ức gà , cá phải lá»™t da lóc xương, ức gà bá» da lá»c gân, Ä‘á»u chia thà nh sợi dà i má»™t tấc hẹp năm phân.â€
Tâm Di nghe đến đây không ngá»›t lắc đầu: “Phiá»n phức thế cÆ¡ à , vương gia mà không nói chắc Tâm Di cÅ©ng chỉ nháºn ra ở giữa là mầm Ä‘áºu, thế đâu là long, đâu là phụng?â€
Dáºn Tá»± cưá»i lá»›n: “Haha, cách cách không phải là phụng sao? Còn long ấy à ……phụ thuá»™c và o lá»i nói cá»§a cách cách!â€
“Rồi, bắt đầu rồi đây!†Tâm Di biết lòng kiên nhẫn cá»§a bá»n há» cuối cùng cÅ©ng bị mà i mòn, bèn táºp trung tinh thần chuẩn bị ứng phó, “’long’ có hai cách hiểu, cách thứ nhất cố nhiên chỉ hoà ng thượng.â€
Dáºn ÄÆ°á»ng vá»™i tiếp: “Còn cách thứ hai?â€
“Cách hiểu thứ hai……nếu bát vương gia đã nói Tâm Di là phụng thì ngưá»i kết đôi vá»›i Tâm Di đương nhiên là long rồi, chỉ có Ä‘iá»u, ngưá»i đó vẫn chưa xuất hiện!â€
Dáºn Tá»± láºp tức ỉu xìu: “’long’ mà cách cách nói là nghÄ©a nà y ư, thế thì khó gì, cháu Ä‘Ãch tôn cá»§a Hòa thân vương – Kì Duệ – văn võ toà n tà i, vừa hay có thể sánh đôi vá»›i cách cách.â€
“Ngưá»i bát gia giá»›i thiệu nhất định là có quan hệ tốt vá»›i ngà i.†Tâm Di sá»›m đã moi từ miệng Nhị Hổ thông tin đầy đủ vá» mạng lưới quan hệ cá»§a đám hoà ng thân quốc thÃch, nhưng vẫn cố tình giả bá»™ không biết.
Dáºn Tá»± cÅ©ng nói thẳng: “Không giấu cách cách, Hòa thân vương và ba huynh đệ chúng tôi quả thá»±c quan hệ rất má»±c thân thiết.â€
Tâm Di cưá»i nhạt: “Bá»™ các ngưá»i không sợ mang tiếng kéo bè kết đảng? Nhá»› trước kia, lúc hoà ng a mã các ngưá»i lần đầu phế thái tá», không phải bát gia từng bị ‘gán’ cho cái tá»™i nà y sao?â€
Nghe Tâm Di nói váºy, Dáºn ÄÆ°á»ng không khá»i kinh hoà ng, việc nà y tuy cách nay cÅ©ng khá lâu rồi, nhưng bất luáºn là năm đó hay bây giá», cÅ©ng không ai dám nói trắng ra như váºy, thế nên tháºn trá»ng há»i, “Äến chuyện nà y cách cách cÅ©ng biết!â€
Tâm Di liếc nhìn Dáºn ÄÆ°á»ng: “Hình như cá»u a ca không tin Tâm Di thì phải, nếu váºy bữa nay hà tất má»i Tâm Di đến?â€
Dáºn ÄÆ°á»ng vá»™i xua tay biện bạch: â€Äâu có……Tại hạ đương nhiên tin lá»i cách cách, thế…liệu cách cách có thể chỉ bảo cho huynh đệ chúng tôi Ãt nhiá»u?â€
“Chỉ bảo gì cơ?†Tâm Di bắt đầu vỠngây thơ.
Dáºn Tá»± thấy váºy, thầm nhá»§: “Cô ta không hiểu tháºt hay giả vá» không hiểu!â€
TÃnh cách tháºp a ca thuá»™c loại thẳng ruá»™t ngá»±a, thấy hai ông anh cứ vòng vo ám chỉ hoà i, quả thá»±c hết chịu đựng nổi, bèn nói: “Cách cách, hôm nay má»i cách cách đến đây là muốn cách cách nói má»™t câu thôi!â€
“Má»—i tháºp a ca thẳng thắn!†Tâm Di nhìn vẻ mặt kiên quyết có phần nóng vá»™i cá»§a Dáºn Há» , cưá»i thầm trong bụng, “Có gì nói nấy!â€
Tháºp a ca quay đầu nhìn sang lão bát, lão cá»u, thấy bá»n há» khẽ gáºt đầu tỠý đồng tình, nói tiếp: “Cách cách, những lá»i cách cách nói khi ở Ngá»± hoa viên là tháºt?â€
“Cuối cùng cÅ©ng chịu Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á», cÅ©ng tốt, đỡ phải quanh co phiá»n phức!†Tâm Di nghÄ© thầm, “Có Ä‘iá»u…muốn biết đáp án?! Quên Ä‘i!†Nhìn thẳng và o ba huynh đệ, há»i vặn lại, “Các vị nghÄ© sao?â€
“Chẳng…chẳng phải là bá»n tôi Ä‘oán không ra sao! Nên má»›i phải má»i cách cách nói rõ.†Äây là tiếng lòng cá»§a Dáºn Tá»±, tháºt ngang và ng ròng ấy!
“Láºp ai là m ngưá»i kế vị quan hệ đến tương lai đất nước, hoà ng a mã cá»§a các vị là minh quân má»™t thá»i, tuyệt đối không láºp nhầm ngưá»i đâu.â€
“Thế……ngưá»i đó là ai?†Dáºn ÄÆ°á»ng hạ thấp giá»ng.
Hai ngưá»i kia vểnh tai lên hết cỡ có thể, chỉ sợ nghe lá»t mất chữ nà o.
Tá»± cổ chà kim, vì vương vị, anh em, cha con, chú cháu tà n sát lẫn nhau nhiá»u không kể xiết, rõ rà ng, quyá»n lá»±c quá mê hoặc lòng ngưá»i! Và nay, cuá»™c tranh quyá»n cướp ngôi cá»u long Ä‘oạt Ä‘Ãch cÅ©ng đã bà y ra trước mắt má»i ngưá»i, không ai không biết, không ngưá»i không hay.
Tâm Di cố nhiên biết kết quả, nhưng cô không thể nói: “Cá»u a ca……†Tâm Di gá»i Dáºn ÄÆ°á»ng.
NgỠđâu lại khiến Dáºn ÄÆ°á»ng hiểu lầm, khuôn mặt đỠá»ng vì hưng phấn, cặp mắt lóe sáng: â€Là tôi ư?â€
Dáºn Tá»± cÅ©ng hiểu lầm luôn, cứ nghÄ© hoà ng đế tương lai phải là tứ ca hoặc tháºp tứ đệ, đây là hai ngưá»i có khả năng kế thừa ngôi vị nhất trong mắt công chúng và cÅ©ng là đối thá»§ lá»›n nhất cá»§a bản thân, nhưng Tâm Di lại thốt lên ba chữ “cá»u a caâ€, Dáºn Tá»± thá»±c sá»± không thể ngá» nổi. Liếc nhìn Dáºn ÄÆ°á»ng, vẻ mặt “bát ca†âm u như bầu trá»i sắp bão, trong lòng đố kỵ không để đâu cho hết. Äừng nói Dáºn Tá»± kinh ngạc, đến tháºp a ca cÅ©ng không tin: “Có nhầm không đấy, là cá»u ca tháºt?â€
“Sao, bá»™ cá»u ca cá»§a đệ tồi lắm hả?†Dáºn ÄÆ°á»ng hÆ¡i bị…bất mãn.
“Chúc mừng cá»u đệ!†Tuy nét mặt Dáºn Tá»± không mấy vui vẻ nhưng miệng vẫn cứ ngá»t như đưá»ng.
Tâm Di nhìn hà nh vi cá» chỉ cá»§a ba ngưá»i là biết bá»n há» nghe không hết đã vá»™i Ä‘oán, mà “đoán già , Ä‘oán non, chẳng qua…đoán tráºtâ€, không cách nà o nhịn nổi, báºt cưá»i thà nh tiếng: “Cá»u a ca, Tâm Di nói ngà i là hoà ng đế tương lai hồi nà o?â€
“Không phải vừa nãy……â€
“Tâm Di chỉ gá»i cá»u a ca thôi, cá»u a ca có cần kÃch động đến thế?!â€
Dáºn ÄÆ°á»ng tức khắc như quả bóng xì hÆ¡i, mặt mà y á»§ ê.
Nghe câu nà y cá»§a Tâm Di, các vị a ca nhà ta má»›i biết Tâm Di còn chưa nói hết, thế là lão tháºp bèn thở phà o, “bình†cho má»™t câu: “Là m đệ cứ tưởng……Sao là cá»u ca được chứ, đệ thấy bát ca có khả năng hÆ¡n!â€
Tâm Di nghÃa Dáºn Tá»±, Dáºn ÄÆ°á»ng: “Là m hoà ng đế có gì hay mà các ngưá»i cam lòng đấu đá nhau như gà chá»i thế!â€
“Chúng tôi Ä‘á»u là con trai hoà ng a mã, chỉ cần là con vua, ai lại không muốn kế thừa ngôi vị.†Dáºn Tá»± nói.
“Rốt cuá»™c thì bát gia cÅ©ng công nháºn, Ä‘á»u là con vua, váºy thì ngưá»i kế vị ắt cÅ©ng là con vua, các ngưá»i hà tất phải há»i nhiá»u?â€
“Cách cách nói cÅ©ng như không.†Mãi đến lúc nà y Dáºn Tá»± má»›i phát hiện Tâm Di không dá»… lừa như bá»n há» vẫn tưởng.
“Nói thế đúng là không sai nhưng……†Dáºn Tá»± chưa nói dứt câu đã bị Tâm Di cắt ngang, “Nhưng đó không phải là đáp án các ngưá»i mong muốn chứ gì! Liêm vương gia, tôi biết tất cả các ngưá»i Ä‘á»u muốn má»™t cái tên nhưng…vương gia nghÄ© tôi có thể nói cho bất kỳ ai trong số các ngưá»i biết cái tên đó chắc? Vương gia cho rằng chỉ cần ban cho Tâm Di chút ân huệ là có được thứ mình muốn?! Hoà ng a mã cá»§a các vị không nghÄ© váºy đâu.â€
Dáºn Tá»± nhìn Tâm Di má»™t hồi lâu má»›i thở dà i, nói: “Rốt cuá»™c ta cÅ©ng hiểu tại sao hoà ng a mã lại sá»§ng ái và tin tưởng cách cách đến váºy, cách cách không giống bất kỳ má»™t cô gái nà o đất Thanh triá»u.â€
“Liêm vương gia quá khen! Tâm Di dùng đủ rồi, cũng đến lúc nên cáo từ, vỠmuộn e hoà ng thượng không yên tâm.†Tâm Di thực không muốn ở lại thêm một phút nà o nữa, bê Khang Hy ra là m khiên.
Quả nhiên láºp tức nháºn được câu há»i cá»§a Dáºn Tá»±: “Hoà ng thượng biết cách cách đến bát vương phá»§?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên biết, Tâm Di không muốn hoà ng thượng lo nên Ä‘i đâu cÅ©ng báo trước má»™t tiếng!â€
Câu nói nà y phát huy hiệu quả ngay láºp tức, bằng chứng là Dáºn Tự…: “Äã váºy huynh đệ chúng tôi cÅ©ng không tiện giữ cách cách, nhỡ đâu hoà ng thượng lại nghÄ© bá»n tôi bắt cóc cách cách!â€
Tâm Di thầm nghÄ©: “Nà y cÅ©ng gá»i là hà i hước?! Chẳng buồn cưá»i chút nà o! Nếu ta không bê ông già các ngươi ra, chắc gì các ngươi đã dá»… dà ng thả ta vá» cung thế nà y!†NghÄ© là nghÄ© váºy, miệng vẫn cưá»i mÃm chi cá»p: “Bát gia tháºt hóm hỉnh, cảm Æ¡n ngà i vá» bữa tiệc và quà tặng, lúc nà o rảnh chúng ta lại trò chuyện tiếp!â€
â€œÄÆ°á»£c, được!†Cho dù không được Dáºn Tá»± cÅ©ng phải nói được thôi!
Tâm Di đến Liêm vương phá»§ dá»± yến, Khang Hy ở trong cung thấp thá»m không yên, tuy vẫn phê duyệt tấu chương như thưá»ng lệ nhưng tư tưởng không tà i nà o táºp trung được, chốc chốc lại há»i giá» Là Äức Toà n.
Là Äức Toà n cÅ©ng biết Khang Hy lo lắng Ä‘iá»u gì, khuyên rất nhiá»u lần rồi nhưng không mấy hiệu quả, đến giá» tuất***** Khang Hy chịu hết nổi sai Là Äức Toà n cầm lệnh bà i dẫn theo và i chục thị vệ đến Liêm vương phá»§ đón Tâm Di vá». Là Äức Toà n vá»™i và ng lÄ©nh chỉ dẫn ngưá»i Ä‘i ngay.
Lúc Dáºn Tá»±, Dáºn ÄÆ°á»ng, Dáºn Há» tiá»…n Tâm Di ra cá»a thì Là Äức Toà n cÅ©ng vừa đến nÆ¡i. Là Äức Toà n nhìn thấy Tâm Di má»›i thở phà o nhẹ nhõm, vá»™i cất tiếng gá»i: “Cách cách!â€
Sá»± xuất hiện cá»§a Là Äức Toà n khiến má»i ngưá»i không khá»i ngÆ¡ ngác. Dáºn Tá»± liếc thấy há» Li dẫn nhiá»u thị vệ đến váºy láºp tức cáu tiết, quát: “Là Äức Toà n, ngươi dẫn thị vệ đến Liêm vương phá»§ có chuyện gì?â€
Là Äức Toà n có lệnh bà i trong tay còn lâu má»›i sợ, trả lá»i không chút khách khÃ: “Vương gia, Vạn tuế gia đặc phái nô tà i đến đón cách cách hồi cung, ngà i xem!†Nói rồi giÆ¡ lệnh bà i ra.
Dáºn Tá»±, Dáºn ÄÆ°á»ng, Dáºn Há» vừa thấy lệnh bà i liá»n cúi ngưá»i thi lá»…: “Hoà ng thượng thánh an!â€
Äây là luáºt lệ cá»§a Thanh cung, há»… có lá»i truyá»n hoặc chỉ thị từ hoà ng đế, thân là hoà ng tá» và thần tá» Ä‘á»u phải lên tiếng cung nghênh. Trong tay Là Äức Toà n có lệnh bà i cá»§a Khang Hy , bá»n há» cố nhiên phải hà nh lá»….
Là Äức Toà n cÅ©ng dá»±a theo quy tắc đáp lại: “Thánh cung an!â€
Tâm Di đứng bên cạnh quan sát toà n bá»™ diá»…n biến, trong lòng vô cùng cảm kÃch.
Là Äức Toà n trả lá»i ba vị a ca xong quay sang nói vá»›i Tâm Di: “Cách cách, chúng ta vá» cung thôi!â€
Tâm Di tỠý tán đồng, ngoảnh đầu chà o bá»n Dáºn Tá»±: “Ba vị xin dừng bước, Tâm Di có Li công công và thị vệ Ä‘i cùng, các vị cứ yên tâm.â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, đương nhiên! Váºy huynh đệ bá»n tôi không tiá»…n cách cách nữa.†Dáºn Tá»± mỉm cưá»i có phần thiếu tá»± nhiên.
Tiểu Kết Tá» vén rèm kiệu má»i Tâm Di ngồi và o trong.
Là Äức Toà n tuy phụng mệnh Khang Hy nhưng vẫn không quên lá»… tiết, hướng vá» phÃa “bát gia đảng******†hà nh lá»…: “Nô tà i xin phép được cáo từ! Khởi kiệu!â€
Kiệu phu khiêng kiệu Ä‘i trước, những ngưá»i còn lại theo sau, hướng vá» hoà ng cung thẳng tiến, ba huynh đệ đứng ở cá»a phá»§ dõi theo bóng Ä‘oà n ngưá»i khuất và o mà n đêm.
“Lão già sai hẳn Là Äức Toà n đến đón, rõ rà ng là không tin chúng ta mà !†Dáºn Tá»± nói má»™t cách tức tối.
“Lão già không tin đâu chỉ má»—i mình chúng ta!†Dáºn ÄÆ°á»ng tiếp.
“Mất oan bao nhiêu lá»… váºt!†Tháºp a ca xót cá»§a.
“Tiá»n là chuyện nhá», huynh lo là lo tứ ca kìa!†Bát a ca luôn canh cánh động tÄ©nh phe Dáºn Chân.
-------------------
Tà i sản của Nhu Nhu
Last edited by Nhu Nhu; 24-06-2010 at 02:53 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Nhu Nhu
24-06-2010, 03:00 PM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 14: Tất cả vì di chiếu
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Dáºn Tá»± để mắt đến Dáºn Chân, Dáºn Chân cÅ©ng chẳng dám quên đáp lá»…, lúc nà y, tứ vương gia còn đương tÄ©nh tâm trong thư phòng, tiện tay láºt qua láºt lại lá» thuốc ngá»i, đợi chá» tin tức.
Long Khoa Äa vá»™i vá»™i và ng và ng bước qua cá»a, cúi đầu thi lá»… : "Vương gia !"
Dáºn Chân không buồn đả động, chỉ ngẩng lên nhìn Long Khoa Äa.
"Là Äức Toà n Ä‘Ãch thân dẫn thị vệ đến Liêm vương phá»§ đón cách cách vá» cung." Long Khoa Äa báo cáo.
Dáºn Chân khẽ nhếch miệng cưá»i: "Ta nói có sai đâu, hoà ng thượng quả là không yên tâm, toà n má»™t lÅ© tay chân Ä‘i trước đầu óc , thÃch ngồi mâm trên !"
"Vương gia anh minh ! Váºy…chừng nà o đến lượt chúng ta…ra tay?"
Dáºn Chân quả là bản lÄ©nh hÆ¡n ngưá»i , tá»›i giá» vẫn ung dung : "Không phải vá»™i, cứ từ từ hẵng, có dịp lên núi mà xem hổ đánh nhau , tá»™i gì !" ,rồi như chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, không an tâm liá»n há»i lại "Còn ngưá»i trong cung ? Bà ta có động tÄ©nh gì không ?"
"Tạm thá»i chưa có gì!"
"Trên Ä‘á»i nà y không gì đáng sợ bằng tân địa đà n bà . Trông chừng cẩn tháºn đấy !"
"Vâng, thuá»™c hạ sá»›m đã phái ngưá»i đến chá»— bà ta rồi." Long Khoa Äa thừa hiểu Dáºn Chân Ä‘ang ám chỉ ai.
Long Khoa Äa Ä‘i rồi Dáºn Chân má»›i lá»™ ra nụ cưá»i đắc ý , thể nà o đêm nay mấy ông em cÅ©ng thắc thá»m như ngồi trên đống lá»a cho mà xem. Kỳ thá»±c Dáºn Chân cÅ©ng muốn biết ngưá»i kế vị là ai lắm chứ nhưng Dáºn Chân thừa hiểu cá tÃnh cá»§a phụ vương , nóng vá»™i thì chỉ tổ thà nh Ä‘Ãch ngắm cho a mã "để mắt" , nhất định sẽ bị canh kỹ. Quả nhiên trúng phóc, dù Ä‘ang vui mừng vì bản thân đã xá» sá»± khôn ngoan, Dáºn Chân cÅ©ng không khá»i toát mồ hôi lạnh, sá»± việc nà y khiến tứ vương gia không khá»i nhắc nhở mình vá» cách hà nh xá» trước mặt Khang Hy , sai má»™t li đủ Ä‘i nghìn dặm.
Cổ nhân có câu,. việc tốt chẳng ai hay chuyện xấu truyá»n ngà n dặm . Má»›i có má»™t đêm, toà n thể văn võ bá quan Ä‘á»u biết Khang Hy sai Là Äức Toà n dẫn thị vệ đến Liêm vương phá»§ đón Tâm Di cách cách hồi cung, không nghi ngá» gì đây Ä‘Ãch thá»±c là biển cấm mà Khang Hy khéo léo chưng ra , vừa chỉ rõ tầm quan trá»ng cá»§a Tâm Di trong lòng Khang Hy vừa là lá»i cảnh cáo: Má»i cÆ¡m thì được nhưng đừng toan tÃnh chuyện gì ám muá»™i, bức vách còn có tai !
CÅ©ng vì lẽ đó mà buổi chầu sáng nay văn võ quần thần Ä‘á»u ghé tai nhau xì xầm bà n tán, mãi đến khi nhìn thấy Dáºn Tá»± bước và o má»›i chịu im.
Dáºn Chân thấy bá»n Dáºn Tá»± Ä‘i đến , cố tình bước lại há»i thăm: "Ba đệ hôm qua ngá»§ ngon chứ, tiệc tùng tốn kém không Ãt nhỉ ?"
Nhìn nụ cưá»i giả tạo cá»§a Dáºn Chân, Dáºn Tá»± chỉ muốn táng cho ông anh má»™t quả giữa mặt , nhưng trước mặt bao nhiêu ngưá»i thế nà y, đà nh ngáºm bồ hòn là m ngá»t, cố nặn nụ cưá»i nói: "Äa tạ tứ ca quan tâm, nà o có tốn kém gì đâu, bữa cÆ¡m gia đình ấy mà , hôm nà o tiện,má»i tứ ca quá bá»™ sang chÆ¡i."
"Phiá»n bát đệ rồi !" Dáºn Chân cÅ©ng vá» khách sáo.
Huynh đệ đương trò chuyện "thân máºt" chợt có thái giám đến truyá»n chỉ: "Hôm nay hoà ng thượng cảm thấy không được khá»e nên không thiết triá»u, có việc gì cần bẩm thì dâng lệnh bà i lên đợi triệu kiến !" . Thế nên ai không có việc bèn vá» nhà …ôm vợ con, ai có chuyện cần tấu thì đưa lệnh bà i đợi truyá»n gá»i.
Quốc gia đại sá»± tạm gác sang má»™t bên, chúng ta cùng nói vá» ngưá»i đà n bà bà hiểm mà Dáºn Chân từng đỠcáºp đến !
Dư phi khác đám phi tần chốn thâm cung, ngưá»i ta dù tò mò muốn chết mấy chuyện kế vị nà y ná» , cÅ©ng chỉ là lén lút dò la hóng đôi ba câu chuyện , nà o dám có quan hệ máºt thiết vá»›i vị vương gia nà o, má»—i mình bà ta công khai đứng vá» phÃa tháºp tứ vì nhà Dư phi từng chịu Æ¡n tháºp tứ a ca, tiếc rằng tháºp tứ a ca được phong danh hiệu "Äại tướng quân vương" rá»i kinh mãi đến nay chẳng thấy quay vá» . Dư phi không biết là m gì hÆ¡n đà nh cầu trá»i khấn pháºt thầm mong Khang Hy láºp tháºp tứ, có như thế gia đình há» má»›i có thể tiếp tục vinh quang, thể diện hÆ¡n ngưá»i.
Tâm Di biết trữ quân là ai, Dư phi đương nhiên không thể bá» qua, rất muốn moi tin từ miệng cô nà ng, biết tin các vị vương gia thiết tiệc khoản đãi Tâm Di, bản thân cÅ©ng không thể kém cạnh , bèn phái Tiểu ÄÆ°á»ng đến Di Uyển nghe ngóng, đợi má»™t hồi lâu má»›i thấy Tiểu ÄÆ°á»ng hấp ta hấp tấp chạy vá», vá»™i và ng há»i: "Sao? Tâm Di cách cách nói sao ?"
Tiểu ÄÆ°á»ng lắc đầu quầy quáºy: "Nô tì chưa thấy cách cách mà y ngang mÅ©i dá»c ra sao đã bị ngưá»i cá»§a cách cách chặn lại, bá»n há» nói gần đây thiệp má»i nháºn được chất đống, nương nương muốn má»i cách cách thì phải gá»i thiệp trước để cách cách còn sắp xếp thá»i gian, có Ä‘iá»u đợi đến lượt e cÅ©ng phải má»™t, hai tháng nữa cÆ¡ !"
Dư phi nghe xong láºp tức nhảy tanh tách như thượng đồng: "Má»™t, hai tháng nữa thì còn là m ăn gì nữa , tứ gia , bát gia sá»›m đã biết hết đầu Ä‘uôi rồi." Vừa phẫn ná»™ vừa không cam lòng, Dư phi ngồi cái phịch xuống ghế, "Bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải Ä‘i trước bá»n há» má»™t bước, dụ Tâm Di cách cách tiết lá»™ ná»™i dung di chiếu."
"E không dá»…, nô tì nghe nói hôm qua bát gia đã bà y tiệc má»i Tâm Di cách cách rồi." Mạng lưới thông tin cá»§a Tiểu Hồng quả nhanh nhạy, "Kết quả , vạn tuế gia phái Là công công Ä‘em thị vệ đón cách cách hồi cung."
"Xem ra muốn dò la tin tức không dễ chút nà o!" Dư phi nghĩ mà lo.
"Chi bằng nương nương đến thẳng Di Uyển, vá» thăm há»i trò chuyện, dụ ngon dá»— ngá»t . ÄÆ°á»ng đưá»ng chÃnh chÃnh như váºy còn ai dám nói gì !" Tiểu ÄÆ°á»ng "hiến kế".
Dư phi vá»— bà n đánh đốp má»™t cái : "Äúng, ta không tin cô ta tránh mãi được, Ä‘i, chúng ta Ä‘i ngay bây giá»."
Tiểu ÄÆ°á»ng ngăn Dư phi lại, nhắc: "Nương nương định Ä‘i tay không ư ? Ãt ra cÅ©ng phải chuẩn bị quà đã chứ !"
"Ừ nhỉ……!" Dư phi chợt nhá»› ra, "Việc nà y không khó, kêu em ta chuẩn bị má»™t phần quà háºu hÄ©nh là được chứ gì ! Tiểu ÄÆ°á»ng, ngươi chạy qua nhà ta má»™t chuyến, thông báo Tiểu Hồng
giúp ta chuẩn bị má»™t phần háºu lá»… nhanh nhất có thể."
Nháºn được sai bảo cá»§a chị, Phất Dá»±c láºp tức là m theo, nhân lúc rảnh rá»—i Dư phi nói vá»›i Khang Hy rằng mình rất nhá»› em trai, được Khang Hy gáºt đầu cho phép, Phất Dá»±c liá»n và o cung thăm chị. Lâu không gặp, chị em há» nhìn nhau vui mừng khôn xiết, Dư phi nhiệt tình nắm tay Phất Dá»±c, quan sát má»™t vòng.
“Sao lâu nay không đến thăm tá»·, đừng lông bông mãi, để hôm nà o tá»· xin hoà ng thượng xem có chức quan gì còn trống xếp đệ và o.â€
Phất Dá»±c chẳng buồn để tâm: “Mấy thứ quan chức đó thì được bao nhiêu bổng lá»™c, nhà chúng ta thiếu gì tiá»n, cần gì quan tước chứ.â€
Dư phi láºp tức ra tay “giáo dục tư tưởngâ€: “Chúng ta đương nhiên không thiếu mấy đồng tiá»n đó, nhưng đệ phải biết, nếu đệ có chá»— đứng trên quan trưá»ng, quan có thể giúp thương, thương lại giúp quan thăng tiến, quan thương liên kết ai còn dám coi thưá»ng chúng ta, thế lá»±c cá»§a tá»· trong háºu cung cà ng vững, lần nà y tá»· bảo đệ chuẩn bị quà là để đắp đưá»ng cho đệ đấy.â€
“Tá»· nghÄ© số quà nà y có thể cáºy miệng Tâm Di cách cách? Äừng tưởng đệ ở ngoà i không biết chuyện trong cung, giá» ai mà chả muốn nhắm và o cô ta!â€
“Thế nên tá»· cà ng phải tìm cách biết trước ná»™i tình. Tháºp tứ gia ở xa kinh thà nh, má»i chuyện đà nh dá»±a và o chúng ta váºy, dù lão già láºp ai tá»· cÅ©ng quyết đứng vá» phÃa tháºp tứ gia, thăm dò tin tức giúp ngà i có sá»± chuẩn bị. Thứ nữa chÃnh là vì đệ, hiện hoà ng thượng cưng chiá»u Tâm Di cách cách hết má»±c, nhá» cô ta nói há»™ vá»›i hoà ng thượng là nhất, ngưá»i khác là m sao sánh kịp.†Dư phi tÃnh toán đã kÄ©,quả không thẹn là ngưá»i cả bát gia đảng lẫn tứ vương gia Ä‘á»u có ý đỠphòng..
Phất Dá»±c chỉ biết gáºt đầu: “CÅ©ng được, nếu tá»· thấy số lá»… váºt nà y không đủ đệ sẽ Ä‘i mua nữa, đằng nà o thì tiá»n nhà chúng ta cÅ©ng có thừa.â€
Có quà trong tay, Dư phi vá»™i và ng đến Di Uyển, chỉ thiếu Ä‘iá»u má»c cánh mà bay sang,ai ngỠđến nÆ¡i chỉ nhìn thấy mấy tên thái giám sai vặt, há»i ra má»›i biết Tâm Di lại Ä‘i dá»± yến, Dư phi không biết là m gì hÆ¡n đà nh để quà lại, tiu ngỉu quay vá» tẩm cung.
Mấy ngà y sau dò la biết Tâm Di Ä‘ang ở Di Uyển, Dư phi láºp tức chạy qua, vừa và o thì thấy Tâm Di dẫn theo mấy ngưá»i cÅ©ng vừa bước đến cá»a.
Má»i ngưá»i vá»™i hà nh lá»…, chỉ mình Tâm Di đứng trÆ¡ ra đó, chẳng thèm động tay động chân lấy má»™t cái, lạnh nhạt há»i Dư phi: “Nương nương đến có việc gì thế?â€
“Chẳng có việc gì đâu, chỉ là cách cách đến lâu váºy rồi mà ta chưa có dịp qua thăm há»i cách cách, tháºt thất lá»… quá!†Dư phi vá» khách sáo.
Tâm Di biết đương yên đương là nh không phải tá»± dưng Dư phi đến tìm mình, lá»… váºt trước đó giá» vẫn còn lù lù trong phòng kìa, lần “thăm viếng†nà y chắc hẳn liên quan đến di chiếu, bèn đáp lại má»™t cách lãnh đạm: “Không dám.â€
Dư phi thấy Tâm Di không mấy nhiệt tình, vá»™i nói: “Tiểu ÄÆ°á»ng, mau dâng lá»… váºt lên!â€
Tiểu ÄÆ°á»ng đưa lá»… váºt ra. Tiểu Mai Tá» liá»n nháºn lấy, mang và o trong phòng.
“Hôm nay ta đến là muốn thăm há»i, chuyện trò vá»›i cách cách, xem cách cách còn thiếu gì không…†Dư phi cứ tưởng tặng quà xong là Tâm Di sẽ tiếp mình, không ngá» vẫn phải đứng trong vưá»n, bèn chá»§ động mở lá»i: “Cách cách, chi bằng chúng ta và o trong nhà nói chuyện!â€
“Tháºt ngại quá, Tâm Di Ä‘ang vá»™i ra ngoà i, hôm nay Há»™ bá»™ Thị lang má»i cÆ¡m, nếu nương nương muốn má»i Tâm Di, phiá»n nương nương gá»i thiệp đến trước, Tâm Di còn sắp xếp thá»i gian. Mong nương nương thứ lá»—i! Mai, Lam, Trúc, Cúc, Äại Hổ, Nhị Hổ, chúng ta Ä‘i, đừng để ngưá»i ta phải đợi.†Nói rồi dẫn đầu Ä‘oà n ngưá»i rá»i Ä‘i, bá» mặc Dư phi đứng đó.
Dư phi ngây ngưá»i nhìn theo bóng Tâm Di. Ha! Lá»… váºt nháºn cÅ©ng đã nháºn rồi,lại bá» ta lại đây là ý gì chứ?!
Cùng lúc đó, Nạp Lan phá»§ cÅ©ng Ä‘ang cân nhắc việc má»i tiệc Tâm Di. Nạp Lan Hoà nh vốn muốn má»i, ý thì đã rõ mưá»i mươi nhưng bị Nạp Lan Äức Duáºt phản đối kịch liệt, lý do: các vị a ca má»i cô ta vì muốn biết ná»™i dung di chiếu, quan lại trong triá»u má»i đương nhiên Ä‘á»u có mục Ä‘Ãch riêng, chúng ta chẳng có chuyện gì cần nhá» vả cô ta nên cần quái gì phải má»i.
Tuy Nạp Lan Hoà nh thấy con trai nói cÅ©ng có lý, nhưng ngưá»i khác Ä‘á»u má»i má»—i nhà mình là không, sợ Tâm Di pháºt ý lại nghÄ© nà y nghÄ© ná». Cha con tranh luáºn đương đến hồi gay cấn thì Tiết Ngôn đến. Ông nà y tìm bạn già Nạp Lan cÅ©ng chÃnh vì chuyện đó, đương nhiên còn có ba chị em Thu Yến là m cái Ä‘uôi theo sau.
Nạp Lan Äức Duáºt thấy Sở Cầm và Hồng Dao còn chấp nháºn được, độc má»—i Thu Yến là anh tuyệt đối không muốn dÃnh dáng , tÃnh kiêu kỳ ngạo mạn cá»§a vị tiểu thư nà y thá»±c khiến anh Ä‘au đầu nhưng giá» có muốn lỉnh cÅ©ng chẳng kịp.
“Nạp Lan huynh, huynh mau giúp tôi quyết định đi!†Tiết Ngôn vừa và o đã oang oang.
“Văn Hòa, tôi cÅ©ng muốn huynh cho ý kiến đây!â€
Nghe Nạp Lan Hoà nh nói váºy, Tiết Ngôn liá»n há»i: “Huynh có việc gì? Không phải là chuyện má»i Tâm Di cách cách đấy chứ?â€
“Không sai!â€
“A mã, Tiết đại nhân, con nghÄ© chúng ta không cần thiết phải theo Ä‘uôi ngưá»i khác, chẳng khác nà o tá»± là m xấu mặt mình , hoà ng thượng cÅ©ng không vì chúng ta có má»i cô ta hay không mà phân biệt đối xá».†Ngừng lại má»™t lúc, Nạp Lan Äức Duáºt nói tiếp: “Dù ai là hoà ng đế, chúng ta cứ táºn tâm táºn lá»±c vá»›i công việc cá»§a mình là được.â€
“Nạp Lan công tỠnói có lý!†Sở Cầm tán đồng.
“Má»i thì có sao, đằng nà o thì ngưá»i ta cÅ©ng Ä‘á»u má»i cả.†Äây là ý kiến cá»§a Thu Yến .
“Muốn má»i má»i ngưá»i Ä‘i mà má»i, đến lúc đó con không tiếp đâu đấy! Nói tháºt con chẳng có ấn tượng tốt đẹp gì vá» cô ta, bảo con theo sau nói những lá»i cô ta thÃch nghe, nằm mÆ¡!†Nạp Lan Äức Duáºt nói xong đứng dáºy bá» ra ngoà i.
Nạp Lan Hoà nh cau mà y: “Duáºt nhi, con không thể ở lại tiếp sư tá»· muá»™i Thu Yến má»™t lúc chắc.â€
“A mã, Du Xing A bệnh ba ngà y nay, con trá»±c thế cáºu ta ba ngà y, mệt chết được, giá» con chỉ muốn ngá»§ má»™t giấc!†Không phải Nạp Lan Äức Duáºt kiếm cá»›, anh quả thá»±c cảm thấy mệt má»i vô cùng, tuy võ công cá»§a Nạp Lan Ãt ai sánh kịp nhưng anh không phải mình đồng da sắt, đòi anh ép mình tiếp chuyện ba vị tiểu thư nà y, lúc nà y e còn khó hÆ¡n hái sao trên trá»i.
Tâm Di ngà y ngà y dá»± yến, cứ Ä‘i là có quà đem vá», lần nà o Tâm Di cÅ©ng nói cứ tạm để đấy hẵng, chừng nà o rảnh rá»—i xếp sau, bá»n Tiểu Trúc Tá» chẳng dám tá»± ý động và o thà nh ra trong phòng đâu đâu cÅ©ng thấy há»™p to há»™p nhá» chất đống.
Cuối cùng thì tối nay cÅ©ng không có tiệc tùng gì, Tâm Di má»›i định sắp xếp lại, nếu còn để mặc đó e đến chá»— ngá»§ cÅ©ng thà nh vấn Ä‘á», trách chỉ trách bản thân, trước nay quen thói tiện đâu quăng đấy, thói xấu nà y theo Tâm Di đến táºn Thanh triá»u. Dá»n dẹp má»™t hồi Tâm Di bắt đầu cảm thấy đầu óc quay mòng mòng, đà nh kêu “đà n em†và o giúp.
Sáu ngưá»i đầu tắt mặt tối, tay chân muốn loạn cà o cà o lao và o phân loại đủ thứ quà cáp, cứ được má»™t lúc là Tiểu Mai Tá» cất tiếng há»i: “Cách cách, những thứ nà y cất đâu ạ?â€â€¦â€¦lúc sau, Tiểu Kết Tá» lại nói: “Cách cách, trong tá»§ hết chá»— để rồi.â€
Tâm Di ngồi nhìn bá»n há» chạy qua chạy lại xếp xếp dá»n dá»n, nhìn thôi cÅ©ng đủ chóng mặt: “Thôi, ngừng, ngừng lại cả Ä‘i, đừng dá»n nữa.†Tâm Di ngăn bá»n há» lại.
Sáu ngưá»i dừng tay, không hiểu Tâm Di định là m gì.
“Sao thế cách cách?†Tiểu Kết Tá» há»i.
“Ngoà i những thứ hoà ng thượng ban tặng và số tranh chữ nà y, cả thứ nà y, nà y nữa…†Tâm Di chỉ và o mấy chiếc rương nói, “Còn lại các ngươi thÃch gì cứ lấy tá»± nhiên.â€
“Cách cách, đây Ä‘á»u là quà cá»§a các vị nương nương, phúc tấn và vương công đại thần tặng cách cách.†Tiểu Mai Tá» nói.
“Äã tặng ta rồi thì là cá»§a ta, ta muốn là m gì chả được, đừng khách sáo, thÃch gì cứ lấy.†Tâm Di không buồn để tâm..
Tiểu Trúc Tá» nhảy cẫng lên vì vui sướng: “Cách cách, tháºt có thể lấy được?â€
“Ta nói được là được, ta ra Ngá»± hoa viên Ä‘i dạo má»™t vòng, các ngươi từ từ lá»±a, đừng tranh nhau sứt đầu mẻ trán là được.†Nói rồi Tâm Di mở cá»a Ä‘i ra ngoà i.
Tâm Di sợ có mặt mình ở đó bá»n há» ngại không dám lấy. Vừa bước đến cá»a sân đã nghe thấy trong phòng vá»ng ra má»™t chuá»—i tiếng “binh binh bốp bốp†và tiếng ngưá»i la hét như có bạo động.
Tâm Di lắc đầu, đưa tay bịt tai,chân không dừng bước,vừa Ä‘i vừa tá»± nhá»§: “Không phải đánh nhau vỡ đầu tháºt chứ! Nếu thế thì là tá»™i lá»—i cá»§a mình hết.â€
Sau hai tiếng đồng hồ lượn Ngá»± hoa viên, vỠđến phòng, mắt Tâm Di thiếu nước rá»›t khá»i tròng .
Phòng bừa như bãi rác thì thôi không đỠcáºp nhiá»u là m gì, hướng ống kÃnh và o sáu “chiến sÄ©â€: mắt phải cá»§a Nhị Hổ và mắt trái cá»§a Tiểu Trúc Tá» Ä‘á»u thâm tÃm, không khác mắt gấu trúc là mấy; mÅ©i Tiểu Lam Tá» sưng vù; bÃm tóc cá»§a Äại Hổ bị giáºt tung, rối nùi; hai cô gái còn lại cÅ©ng chẳng thoát khá»i…số pháºn đưa đẩy, Tiểu Mai Tá» không biết mất đâu má»™t chiếc hà i, ống tay áo cá»§a Tiểu Kết Tá» thì bị kéo rách.
Tâm Di nhìn bá»n há» má»™t hồi má»›i lên tiếng: “Äã dặn các ngươi đừng tranh già nh nhau rồi, coi coi, ngưá»i nà o ngưá»i nấy trông có ra gì, xem ngà y mai các ngươi là m sao chưá»ng mặt ra ngoà i?!â€
Tiểu Trúc Tá» ra vẻ tá»§i thân,đáp: “Huynh đệ bá»n há» há»p lại bắt nạt nô tà i.â€
Tiểu Trúc Tá» Ãt tuổi nhất, thưá»ng ngà y hay bám riết lấy Tâm Di, há»i nà y há»i ná», bản thân Tâm Di cÅ©ng thÃch sá»± lém lỉnh, tinh ranh cá»§a cáºu nhóc nà y , coi Tiểu Trúc Tá» như em trai, hết lòng bênh vá»±c…thế nên quay sang trách huynh đệ nhà Hổ, “Hai ngươi cÅ©ng tháºt là , Tiểu Trúc Tá» nhá» nhất, nhưá»ng nhịn chút thì có sao!â€
“May mà hắn nhá», chứ lá»›n tà nữa chắc huynh đệ thuá»™c hạ đánh không lại, theo thuá»™c hạ, Tiểu Trúc Tá» nên gá»i là Xiao Hu Zi (Tiểu Hổ Tá») má»›i đúng, biết cắn cả ngưá»i ta, cách cách xem!†Äại Hổ vừa nói vừa giÆ¡ tay trái ra, trên cánh tay hằn rõ vết răng.
“Tiểu Trúc Tá», sao ngươi cắn Äại Hổ?†Tâm Di quay đầu há»i Tiểu Trúc Tá».
“Hắn nắm tóc nô tà i.â€
Äại Hổ đáp trả ngay: “Nó đánh em thuá»™c hạ.â€
“Nhị Hổ cướp đồ của nô tà i trước.†Tiểu Trúc TỠcòn lâu mới chịu!
Tâm Di bắt đầu bá»±c mình: “Hắn cướp gì cá»§a ngươi?â€
“Má»™t chiếc bát bạc.â€
“Thuộc hạ cầm lên trước.†Nhị Hổ cũng không chịu thiệt.
“Các ngươi đợi đây!†Tâm Di quay ngưá»i Ä‘i và o phòng trong, chẳng ai biết cô Ä‘i là m gì, và i phút sau Tâm Di cầm má»™t tấm gương nhá» bước ra, tấm gương nà y cô mang theo từ thế ká»· XXI, Tâm Di chìa gương cho Nhị Hổ, há»i: “Ngươi nhìn thấy gì?â€
Nhị Hổ nhìn và o gương, nói: “Thấy bản thân mình.â€
Tâm Di lại đưa gương cho Tiểu Trúc Tá» xem: “Còn ngươi?â€
Tiểu Trúc Tá» nhìn lướt qua, trả lá»i: “Thấy bản thân mình.â€
“Tốt, đợi chút!†Tâm Di dùng má»™t con dao nhá» cà o lá»›p thá»§y ngân đằng sau gương, cà o sạch rồi má»›i đưa gương cho Nhị Hổ, “Nhìn lại xem, giá» ngươi thấy gì?â€
Lúc nà y gương đã trở thà nh tấm kÃnh, Nhị Hổ cầm lấy, nhìn và o “gương†đáp: “Thấy anh trai, Tiểu Lam Tá», Tiểu Trúc Tá», Tiểu Mai Tá», Tiểu Kết Tá» và cả cách cách nữa.â€
“Trong tay ngươi bây giá» không còn là ‘gương’ mà là ‘kÃnh’, Ä‘iểm khác biệt giữa gương và kÃnh là lá»›p bạc má»ng bôi ở mặt sau, nhưng chÃnh chút bạc Ãt á»i nà y lại khiến các ngươi chỉ nhìn thấy bản thân mình, không nhìn thấy ngưá»i khác.â€
Nghe Tâm Di nói váºy, sáu ngưá»i Ä‘á»u lặng thinh, cúi gằm đầu.
Tà i sản của Nhu Nhu
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Nhu Nhu