Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #31  
Old 05-08-2008, 04:58 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 30

Hồng nhan luyến anh hùng



Dịch Dung Cương nhìn hai trận đấu Ä‘ang tiến hành nÆ¡i khác, sau đó lão nhìn Äá»™c Phách thanh âm khàn dục nói:
- Mi hung hãn, khó trị hÆ¡n ta dá»± Ä‘oán nhiá»u nhưng hiện giá» mi khó lòng chịu nổi đúng không?
- Không sai! Ta hiện giỠkhó lòng chịu nổi.
Chính xác ta đã trả một giá tương đương . . .
Mi mắt giật giật, Dịch Dung Cương lạnh lẽo nói:
- Äá»™c Phách, mi biết sá»± việc chưa kết thúc, bá»n ta phải tiếp tục thôi.
Sắc mặt trắng bệch cá»§a Äá»™c Phách á»­ng lên thần sắc quyết liệt Nhìn thấy chàng tiá»u tụy, mệt má»i, thậm chí còn có vẻ suy nhược nhưng tuyệt đối không suy sụp tinh thần.
Lòng Dịch Dung Cương nặng ná», lá»— mÅ©i phập phồng. Lão nhìn qua tình hình, nhìn qua con ngưá»i, lão hiểu được diá»…n biến sá»± tình có thể thật sá»± thảm khốc. Kẻ coi sinh tá»­ nhẹ tá»±a lông hồng khó thể dùng sinh tá»­ để bức bách.
Trước mắt, rõ lão đã gặp phải loại ngưá»i này.
Äá»™c Phách khàn giá»ng nói:
- Äại chướng kỳ. . . Theo ta, lão phải phái thêm nhân thá»§ má»›i có hi vá»ng. Chỉ dá»±a vào Thương Ba và vị Äinh cô nương này, e rằng không đủ đạt được mục đích cá»§a lão hi vá»ng.
Dịch Dung Cương âm trầm nói:
- Äá»™c Phách! Mi không cần làm thế để có rÆ¡i vào bẫy mà đấu vá»›i mi. Dịch Dung Cương ta quang minh lá»—i lạc, chính nhân quân tá»­, quết không thừa nguy cÆ¡ cá»§a ngưá»i ra tay làm tổn hại đến uy danh cá»§a ta. Không sai! Ta có thể phái thêm nhân thá»§ đối phó mi, đáng tiếc bản thân ta đành phải tạm thá»i khắc chế.
Äứng bên kia, Thương Ba cao giá»ng nói:
- Bẩm đại chướng kỳ, đừng nghe lá»i khích bác cá»§a há» Äá»™c kia. Hắn thân mang trá»ng thương, sắp tâm tàn lá»±c kiệt, đứng vững không bao lâu, rõ ràng hắn như ngá»n đèn sắp tắt mà còn đại ngôn khoác lác. Thuá»™c hạ dám bảo đảm là chỉ cần thuá»™c hạ và lão Công Trị Kỳ vá»›i Äinh Tuệ ba ngưá»i đủ để thu thập hắn.
Dịch Dung Cương trầm mặc nói:
- Lúc này không phải lúc cuồng vá»ng.
Thương Ba, mi xác định nắm chắc như vậy sao?
Äinh Tuệ đứng cạnh Thương Ba, thấp giá»ng thôi thúc gá»i nhá» má»™t tiếng:
- Thương đầu nhi . . .
Thì Thương Ba đã ngẩng đầu, ưỡn ngá»±c, khí phách hiên ngang, đáp lá»i:
- Thuá»™c hạ dám bảo đảm vá»›i đại chướng kỳ há» Äá»™c đêm nay tuyệt đưá»ng đào sinh.
"Hừ" mũi, Dịch Dung Cương nói:
- ÄÆ°á»£c! Thương Ba, mi bảo đảm như vậy ta chấp thuận.
Thân hình Äá»™c Phách hÆ¡i lắc lư, trên trán tìm giá»t mồ hôi to như hạt đậu lăn ra, sắc mặt càng lúc càng trắng bệch như mang má»™t mặt nạ cứng đỠkhông tá»± nhiên. Hiện tượng này, nói rõ chàng không chỉ thá» thương, hÆ¡n nữa thá» thương rất trầm trá»ng. Nhìn bá»™ dạng cá»§a Äá»™c Phách, Thương Ba đủ lòng tin. Hắn khom ngưá»i vá»›i Dịch Dung Cương, rồi đưa mắt ra hiệu vá»›i Äinh Tuệ đứng cạnh bên, nhá» giá»ng nói:
- Không cần lo lắng, Äinh Tuệ. Nhìn hình dáng cá»§a há» Äá»™c e rằng đánh cÅ©ng không cần đánh, má»™t ngá»n gió đến cÅ©ng đủ xô đẩy hắn.
Thá»±c hiện má»™t đại công như vậy, bá»n ta không làm thì để ngưá»i khác lãnh công sao?
Äinh Tuệ đôi mày nhíu lại, âu lo nói:
- Thương đầu nhi. Theo ta không dễ gì đâu.
Dịch Dung Cương cơ hồ không nhẫn lại nữa, Lão hét to :
- Bá»n mi bàn luận gì nữa, còn chưa chá»§ động cho ta.
Long đầu trượng cá»§a Thương Ba theo tiếng thét bứt vá» Äá»™c Phách.
Äinh Tuệ thì không cao ngạo như hắn, ả cẩn thận từ phía khác chầm chậm bước lên.
Còn Công Trị Kỳ gian giảo đứng càng xa hơn.
Äá»™c Phách thân hình hÆ¡i lảo đảo đột nhiên giống như má»™t há»a pháo nổ vang. Dá»±a vào xung lá»±c mãnh liệt đó, ngẩng mặt bay lên. Tế Hồn Câu cảu chàng, đồng thá»i biến thành vô số ánh nguyệt quang che phá»§ cả bầu trá»i.
Má»i ngưá»i nhìn thấy từng từng đạo hàn Ä‘iện tung hoành lướt gió chặt chẽ như mưa, không giống má»™t câu Ä‘ao thi triển, chỉ giống núi băng đổ sụp băng tuyết tan chảy, thanh thế kinh ngưá»i .
Công Trị Kỳ thét lên một tiếng quái đản té lăn ra ngoài.
Long đầu trượng của Thương Ba "vù vỠcất lên, diêm quang chói mắt, đầu rồng ngẩng cao không khác gì kim long đang nhe nanh múa vuốt lăn lộn vẫy vùng rất là bá đạo.
Äinh Tuệ mắt thấy tình thế không xong, bản lãnh ả không đủ ngăn cản, má»™t cái quăng mình, ngưá»i đã ra ngoài hai trượng.
"Keng keng" tiếng binh khí liên tiếp vang lên không ngừng. Äá»™c Phách thân hình lướt không trưng hai tay dang ra từ từ ổn định đáp xuống mặt tuyết. Vẫn mồ hôi đầy ngưá»i, mặt trắng bệch như giấy, cánh tay trái vẫn buông rÅ© xuống không khác gì lúc nãy nhưng Äá»™c Phách vẫn là Äá»™c Phách. Trái lại, Thương Ba chẳng là Thương Ba. Trước khoảnh khắc, Thương Ba là ngưá»i sống sau khoảnh khắc, Thương Ba mất Ä‘i hÆ¡i thở cả thân hình hắn nằm dài trên đất trên thiên linh cái máu phụt ra, má»™t bên mặt đã bị cắt má»™t mảng lá»›n, thậm chí hai hàm răng cÅ©ng búng ra máu. Diện mạo anh tuấn nho nhã cá»§a hắn đã không còn tồn tại. Thi thể nằm dài dưới đất làm sao còn giống Thương Ba.
Long đầu trượng cô đơn nằm trên mặt tuyết.
Äầu rồng cÅ©ng nhuá»™m đầy máu. Xem ra, Thương Ba không phải hoàn toàn mất không tính mạng, ít nhiá»u cÅ©ng thu hồi được má»™t chút lợi nhưng không biết hắn đã thu hồi được chá»— nào trên cÆ¡ thể Äá»™c Phách.
Dịch Dung Cương căm hận đến độ hai tay níu lại vào nhau.
Còn Äinh Tuệ, mặt bàng hoàng không còn chút máu. Aû đưa mắt cầu cứu nhìn Dịch Dung Cương, thân hình yểu Ä‘iệu bất giác co rút ra sau, không còn bá»™ dạng kiêu ngạo, hiểm độc như lúc đầu Công Trị Kỳ co rút má»™t bên, hình dáng không khác gì rùa rút đầu.
Mà chỉ má»™t khắc ngưng Ä‘á»ng đó, thân hình Äá»™c Phách như mÅ©i tên bắn cao xà vào Long Bưu và bá»n thá»§ hạ Ä‘ang vây đánh Nam Cung VÅ© Long Bưu đỠquyá»n luân chuyển "vù vá» như đôi thiết chùy, Ä‘ao phong cá»§a Tế Hồn Câu trong chá»›p mắt loé lên như ánh diêm quang, như ánh chá»›p trong mây Ä‘en bức đến ná»—i Long Bưu kinh hoàng thu tay lại gấp rút thoái lui, nhưng ánh Ä‘iện quang đã lướt qua Long Bưu "xoẹt,, má»™t tiếng đã cắt bay đầu lâu cá»§a má»™t tên trong Quá»· ảnh Tam Câu.
Nam Cung vũ thừa tích tắc trận thế đối phương đang hỗn loạn, ngân thương kích mạnh ra đâm thẳng vào ngực một tên khác của Quỷ ảnh Tam Câu. Mũi thương nhuôm máu còn chưa thu lại.
Long Bưu hét to má»™t tiếng, hoành thân nghiêng vai, má»™t quyá»n đấm vào sưá»n Nam Cung VÅ©, lá»±c đạo cá»±c mạnh chấn động đến lão Thất Xảo Thương lăn tròn mấy vòng, đôi mắt tối sầm, đồng thá»i lão cÅ©ng nghe được tiếng thá»u thào cá»§a Äá»™c Phách.
- Nam Cung, chạy!
Thanh âm vừa vào tai. Nam Cung VÅ© theo bản năng gắng sức bắn vá»t lên. Toàn bá»™ sức lá»±c lão phát huy để nhảy ra ngoài.
Long Bưu hét to truy Ä‘uổi phía sau nhưng lợi Ä‘ao cá»§a Tế Hồn Câu đã ào ạt kéo đến, không những cản tuyệt đưá»ng Ä‘i cá»§a hắn mà còn áp chế khiến hắn cuống tay loạn chân hiểm ác vô cùng.
Bá»n nhân mã Quỉ vương Kỳ bao quanh phía ngoài tức thì có ba tên rượt theo nhưng hÆ¡i chậm má»™t chút, Nam Cung VÅ© đã sá»›m như chim hồng vá»— cánh, bóng ngưá»i mất hút, muốn Ä‘uổi theo e rằng không kịp nữa.
Äá»™t nhiên, má»™t dòng máu bắn ra, trên lưng Phùng Äức ân đã rách toạc, vết thương dài mấy tấc, hắn ngã nhào. Hổ Mâu côn cá»§a Äồng Quang đã bổ xuống. Äồng La cá»§a Vệ Ngá»c Chấn bay theo, mục tiêu là cổ cá»§a há» Phùng.
Nhưng đột nhiên câu phong như ánh trăng huyá»n bất ngá» như từ trá»i cao xuất hiện, không dấu hiệu báo trước mà chém vào trước mặt.
Äồng Quang hét to quái dị, lăn tránh dưới đất.
Äôi la cá»§a Vệ Ngá»c Chấn đỠlên.
"Kẻng, kẻng" đồng la bên trái lẫn cánh tay trái của hắn nhất tỠbay ra.
Tá»­ giữa không trưng má»™t bóng hình đỠtía xẹt đến. Thế đến cá»±c nhanh, như trận cuồng phong cuốn từ bình địa, tuyết bắn tung tóe, cả ngưá»i Phùng Äức ân bắn vá»t lên rồi nặng ná» rÆ¡i xuống, hắn đã đứt hÆ¡i, vong mạng rồi.
Không phân vân trước sau "vút" má»™t tiếng, Tế Hồn Câu vung lên rồi chém xuống. Bóng ngưá»i áo đỠhÆ¡i dao động. Má»™t luồng hàn quang xanh biếc như nước mùa thu tuôn ra.
"Cảng" má»™t tiếng cá»±c lá»›n, đỡ mạnh câu phong vừa chém đến. Ngưá»i này không ai xa lạ Chính là Dịch Dung Cương, đầu lÄ©nh cá»§a Quỉ vương Kỳ.
Äá»™c Phách co tay, Tế Hồn Câu thuận thế đã trở vá» chàng lặng lẽ đứng nÆ¡i đó, lãnh lẽo chăm chú nhìn Dịch Dung Cương, sắc mặt trắng bệch không có chút tình cảm.
Dịch Dung Cương không tránh khá»i thầm lo sợ Sở dÄ© lão miá»…n cưỡng xuất thá»§ vì tình hình bức bách. Lão phát giác bá»n thá»§ hạ cá»§a lão ngăn trở không được bất kỳ má»™t lần công kích nào cá»§a Äá»™c Phách, không khống chế được cuá»™c chiến. Äá»™c Phách tung hoành ngang dá»c, không chỉ Ä‘i đến tá»± do, hÆ¡n nữa, còn gây nên tổn thất nặng ná» cho lá»±c lượng cá»§a lão. Tình thế như vậy không biết còn kéo dài bao lâu, dưới đất đã nằm la liệt bao nhiêu mạng ngưá»i.
Tình trạng khẩn cấp, lão không màng đến lá»i nói ban đầu cá»§a mình đành phải đích thân xung trận đổi nguy cầu toàn.
Lúc này, Äại Chùy Thá»§ Long Bưu, Thông Thiên Tú SÄ© Công Trị Kỳ, má»™t tên còn lại cá»§a Quá»· ảnh Tam Câu, Bệnh Thái Tuế Äồng Quang và Khổng Tước Äinh Tuệ chậm rãi vây xung quanh gây thanh thế.
Thập Bát Phiên Vệ Ngá»c Chấn đã sá»›m được đồng bá»n đưa Ä‘i băng bó. Má»™t cánh tay mất đủ để hắn kinh tâm.
Äá»™c Phách hít dài má»™t hÆ¡i thở, thanh âm hết sức suy kiệt:
- Bá»n ta cuối cùng phải đối trận rồi, đại chướng kỳ.
Trong tay Dịch Dung Cương là thanh trưá»ng kiếm xanh biếc. Lưỡi kiếm má»ng mảnh hÆ¡i rung động, ẩn hiện như tia chá»›p trong sương mù. Lão chống kiếm xuống đất, khô khan nói:
- Không phải ta có lá»i nuốt lá»i. Äá»™c Phách, ta không thể để tình thế như vầy phát triển, nếu không Quỉ vương Kỳ bị há»§y trong tay mi.
Giá»ng Äá»™c Phách như từ cõi hư không trở vá» chàng nói:
- Sinh tá»­ tương đâu trước nay khó cầu công bình. . . Äại chướng kỳ, đây chỉ là vận mệnh ta không mang oán hận làm gì. Bá»n ta có thể đối diện tranh cao thấp. Äối vá»›i đôi bên có thể nói coi như là sá»± giải thoát.
Dịch Dung Cương do dự nói:
- Nếu ta không xuất thá»§, Äá»™c Phách, mi tất nhiên có thể chém giết nữa. Nhưng theo tình trạng hiện nay cá»§a ngươi, ta cùng mi giao đấu không thoát khá»i miệng thế chê cưá»i, phải làm thế nào?
Äá»™c Phách cưá»i khô khan:
- Việc thế gian vốn không dá»… lưỡng toàn chi mỹ. Äại chướng kỳ, theo ta phải cầu thắng là Ä‘iá»u thứ nhất, đó là hiệu quả làm đầu còn tình thế ra sao bất tất phải suy nghÄ© nhiá»u.
Äại Chùy Thá»§ Long Bưu mặt đầy sát khí, căm hận hét lên:
- Äại chướng kỳ, bá»n ta đã có bao nhiêu huynh đệ chết trong tay hắn bao nhiêu danh dá»± há»§y trong tay hắn việc này không trừ, hậu há»a không lưá»ng. HÆ¡n nữa, phải vì vong hồn các huynh đệ mà rá»­a hận. Äại chướng kỳ. Loại như há» Äá»™c này không cần nói đạo nghÄ©a chỉ có lấy cái chết đối vá»›i hắn.
Trừng mắt với Long Bưu, Dịch Dung Cương âm lạnh nói:
- Vấn đỠnày do ta quyết định.
Bệnh Thái Tuế Äồng Quang đỠmắt kêu lên:
- Äại chướng kỳ, ngưá»i phải thay bá»n thuá»™c hạ báo cừu. Ngưá»i cá»§a Báo phòng mưá»i hết tám, chín đã bị há» Äá»™c giết hại. Từng món nợ máu sao có thể không nhắc tá»›i.
Dịch Dung Cương bất ngỠhét to:
- Câm miệng!
Tiếng thét vừa vang, thanh minh kiếm nổi tiếng trong tay lão sáng lòe đánh ra như má»™t mÅ©i tên bắn vào Äá»™c Phách.
Tế Hồn Câu cá»§a Äá»™c Phách đưa lên nghinh đón.
ánh sáng xanh bạc chạm nhau.
"Kẻng" má»™t tiếng, hai ngưá»i Ä‘á»u thoái lui má»™t bước.
Thân hình Dịch Dung Cương đột ngá»™t lướt không trưng, lăn không xoay chuyển, ngưá»i và kiếm đã hợp nhất, chỉ thấy kiếm quang xanh biếc ngưng tụ lại thành má»™t trụ sáng chói mắt phát ra tiếng xé gió rin rít, thần tốc vô biên bắn vào Äá»™c Phách.
Tế Hồn Câu bao chặt lấy ngưá»i Äá»™c Phách, cuá»™n tròn lại thành má»™t ngân cầu sáng loáng.
Ngân câu bay lên, hàn khí bức ngưá»i chạm mạnh vào ánh sáng xanh vừa bắn đến. ánh sáng tung tóe như ngá»c bể băng tan. Vào tai má»i ngưá»i như tiếng hổ gầm. Rồi tất cả yên lặng. Cái yên lặng chết chóc.
Äá»™c Phách co rút trên mặt tuyết. Vai sưá»n chân, ba nÆ¡i máu tuôn dầm dá». Trong tay, chàng vẫn nắm chặt Tế Hồn Câu. Câu quang lấp lánh dưới ánh tuyết giống như không thèm nhắm mắt.
Ngoài đó năm trượng, Dịch Dung Cương Ä‘ang chống kiếm, thân thể không ngừng run rẩy, hô hấp khó khăn. Äại chướng kỳ cá»§a Quỉ vương Kỳ trên trán bị má»™t vết rách Ä‘ang tuôn máu dài má»™t tấc, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi tuôn dầm dá». Trước sau khoảnh khắc giống như lão đã vượt qua thiên sÆ¡n vạn lý.
ánh sáng cá»§a ngá»n Ä‘uốc dần dần tập trưng lại Má»™t đám ngưá»i đông đảo kéo đến nhưng không có tiếng hoan hô, không thấy phấn khích, trong tâm tư má»—i ngưá»i Ä‘á»u nặng ná».
Cuộc ác đấu kinh thiên động địa này có kết thúc rồi, mà kết thúc không lấy gì làm vui vẻ.
Äây là gian độc thất dùng đá miếng dầy xây thành. Căn phòng hình chữ nhật, diện tích không lá»›n nhưng rất sạch sẽ, không có cá»­a sổ nào, chỉ có má»™t cánh cá»­a chính làm bằng sắt dầy.
Trong thạch thất chỉ có một bàn một ghế.
Mặt đất trải má»™t lá»›p cá» tranh. Trên cá» trải má»™t tấm thảm lông, lại thêm má»™t tấm má»n rách.
Äây chính là hành quán Äá»™c Phách Ä‘ang ở hôm nay.
Chàng bị thương rất trầm trá»ng. Trầm trá»ng đến ná»—i hôn mê ba ngày ba đêm, nếu không dùng dược liệu chữa thương có lẽ đã chết rồi.
HÆ¡n nữa, dưá»ng như Dịch Dung Cương không muốn chàng chết, chí ít không muốn chàng chết lúc này. Sau khi cho ngưá»i khiêng chàng vỠđến tổng đàn Quỉ vương Kỳ ở Bao Cô lãnh, Dịch Dung Cương há»a tốc má»i mấy vị đại phu nổi tiếng ở các vùng phụ cận, bá»n há» vắt óc, tập trưng kinh nghiệm, dùng nhiá»u dược vật quí hiếm và chăm sóc tận tình để giành chàng lại từ tay tá»­ thần kết quả các đại phu đã thắng nhưng thắng má»™t cách thập phần gian khổ.
Tá»­ lúc Äá»™c Phách hồi phục ý thức, hồi tỉnh trở lại liá»n bị đưa đến gian thạch thất kiên cố này. Chàng thầm tính toán ngày tháng, đã trải qua mưá»i tám đêm rồi.
Theo lá»i nói cá»§a các thầy lang, má»—i ngày Ä‘á»u Ä‘em thuốc đến cho chàng. Mạng chàng đã đến Quá»· môn, từ hiểm địa mà kéo trở vá». Lúc đầu bá»n đại phu Ä‘á»u bị thương thế cá»§a ngưá»i trước mắt khiến há» sợ đến sững sá». Toàn thân trên dưới, đâu đâu cÅ©ng mang vết chém ngang dá»c, da thịt rách nát, máu tuôn như suối, nhưng còn chưa nghiêm trá»ng. Nghiêm trá»ng chính là ná»™i thương cá»§a chàng. Huyết khí ngịch chuyển, tâm mạch đứt Ä‘oạn, xương sưá»n gãy mấy cái, cánh tay phải gần đứt lìa. Tóm lại, lục phá»§ ngÅ© tạng bị chấn động dập nát, nguyên khí khô kiệt, hÆ¡n nữa, máu chảy quá phá»u. Bị thương đến ná»—i này, có thể nói là hồn du địa phá»§, tình hình như vậy khi bình thưá»ng há» quyết không dám ra tay Ä‘iá»u trị, tránh chuốc lấy phiá»n hà nhưng lần này phụng mệnh đại chướng kỳ chiêu tập, lão kiên trì hạ lệnh bất luận sống chết phải tận lá»±c cứu chữa, hỠđành phải miá»…n cưỡng hợp tác nhau. Môi ngưá»i dùng má»™t sở trưá»ng cá»§a mình để Ä‘iá»u trị, nhưng há» nói cÆ¡ há»™i mong manh, ngay cả há» cÅ©ng không tin có thể Ä‘em má»™t ngưá»i từ cõi âm trở vá».
Äá»™c Phách phán Ä‘oán suy nghÄ© cá»§a Dịch Dung Cương, lão vì sao lao tâm nhá»c trí cứu tánh mạng mình, vì sao không lập tức trừ Ä‘i đại hoạn trong tim phổi, mục đích cá»§a lão là gì? Yù đồ ở đâu? NghÄ© nhiá»u, nghÄ© lâu, Äá»™c Phách đại khái đã có kết luận nhưng chàng Ä‘ang chá» sá»± chứng thá»±c.
Thá»i gian hôn mê kể cả mưá»i tám ngày dá»i đến thạch thất này đã hÆ¡n hai mươi ngày.
Trong thá»i gian này, thương thế cá»§a chàng hồi phục tương đối nhanh, trừ những chá»— gãy xương chưa hoàn toàn lành lặn, huyết khí vẫn chưa thông suốt ra, Ä‘a số vết thương đã lành da, tinh thần cÅ©ng chuyển biến tốt. Có lúc, thậm chí, chàng có thể chống gậy Ä‘i loanh quanh trong thạch thất.
A! Äúng rồi, cây gậy là do Dịch Dung Cương mang đến đây. Vì không có cá»­a sổ chàng đành phải nhìn theo ánh sáng qua khe hở cá»§a cá»­a sắt mà Ä‘oán thá»i gian. Lúc này, chàng Ä‘oán trá»i đã gần tối, coi như lại qua má»™t ngày. . .
Ngồi bên trên thảm cá», Äá»™c Phách nhắm mắt dưỡng thần. Äầu tiên vận khí Ä‘iá»u tức dẫn thuốc chạy khắp châu thân, nếu vận khí bảo nguyên như vậy, cÆ¡ thể càng mau chóng bình phục .
Ngoài cá»­a, đột nhiên vang lên âm thanh mở xích cá»­a. Äá»™c Phách cho rằng tên cai ngục theo lệ thưá»ng Ä‘em cÆ¡m đến bố thí cho chàng.
Cánh cá»­a sắt "kẹt" má»™t tiếng mở ra. Sau má»™t lúc yên lặng, ngá»n đèn dầu trên bàn đã được ai đốt lên, vang lên âm thanh khàn khàn cá»§a Dịch Dung Cương. Lão thấp giá»ng có vẻ thân thiết nói:
- Khí sắc cá»§a mi không tồi, Äá»™c Phách, đến hôm nay má»›i xem như có hi vá»ng. Thá»±c là vì bao nhiêu việc cần phải xá»­ lý nên đối đãi không được chu đáo xin thứ lá»—i.
Äá»™c Phách mở to đôi mắt. Trước mặt, quả nhiên là Dịch Dung Cương vẫn mặc tá»­ bào.
Lão ngồi trên ghế gá»— độc nhất trong phòng Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn chàng. Vết thương trên trán lão đã kéo thành má»™t đưá»ng đỠhồng, khiến ngưá»i nhìn thấy hÆ¡i có cảm giác rá»n rợn.
Buông chân khá»i thảm cá», Äá»™c Phách định đứng dậy, Dịch Dung Cương vá»™i đưa tay ấn xuống :
- Ngồi được rồi ! Ngồi được rồi ! CÆ¡ thể mi còn chưa lành hẳn, đứng quá mệt nhá»c.
Äá»™c Phách ngồi trở xuống, vòng tay nói:
- Äại chướng kỳ quang lâm thăm há»i, thá»±c không dám nhận. HÆ¡n nữa, đã thành toàn má»™t mạng này càng phải cảm kích.
HÆ¡i mỉm cưá»i Dịch Dung Cương nói:
- Không cần Ä‘a tạ, Äá»™c Phách, ta lưu lại tính mạng cá»§a mi không ngoài có dụng ý khác.
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Äiá»u này ta biết. Nhưng có thể sống thêm vài ngày Ä‘á»u do đại chướng kỳ ban cho nên vẫn phải nói lá»i cảm tạ.
Dịch Dung Cương hai tay gác lên gối chậm rãi nói:
- Có má»™t việc ta phải há»i cho rõ Äá»™c Phách, muá»™i tá»­ cá»§a ta ngày nay nằm trong tay ai?
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Äại chướng kỳ, đây e rằng là má»™t nguyên nhân mà lão lưu lại mạng sống cá»§a ta.
Dịch Dung Cương thẳng thắn nói:
- Không sai !
Trầm ngâm má»™t lát, Äá»™c Phách nói:
- Äể ta suy nghÄ© xem có thể nói không.
Dịch Dung Cương nghiêm sắc nói:
- Chỉ e mi không nói không được. Äá»™c Phách, toàn bá»™ câu chuyện bất hạnh này Ä‘á»u do mi cướp muá»™i tá»­ cá»§a ta mà nên. Ta nhất định làm cho rõ, là ai chá»§ sá»± mi làm việc này và tại vì sao. Ta cÅ©ng muốn biết chá»— ở và hiện trạng ngày nay cảu muá»™i tá»­ ta, nếu không sá»± hi sinh cá»§a bao nhiêu mạng ngưá»i không phải để thiên hạ giá»…u cợt sao?
Äá»™c Phách nói:
- Äại chướng kỳ. Tất cả hậu quả má»™t mình ta lãnh chịu.
Hơi lắc đầu, Dịch Dung Cương nói:
- Vấn đỠnày không phải là mi gánh chịu hay không. Äá»™c Phách, mi chỉ là má»™t kẻ hành động, còn chá»§ mưu thật sá»± sau lưng hành động là ai, ta phải Ä‘iá»u tra rõ sá»± thật. Ngươi có thể chết nhưng phải chết cho minh bạch.
Äá»™c Phách thương cảm nói:
- Ta vì Phi Tinh.
Dịch Dung Cương ngẩng đầu, ngắt lá»i:
- Việc này ta biết, nhưng bất hạnh cá»§a Phi Tinh cÅ©ng là vì sau khi mi ra tay cướp muá»™i tá»­ cá»§a ta má»›i phát sinh. Tất cả mấu chốt Ä‘á»u do mi ở đầu. Äá»™c Phách, ta muốn tìm ra kẻ chá»§ sá»±.
Äá»™c Phách thở dài má»™t tiếng không nói gì.
Dịch Dung Cương nhẫn lại nói:
- Vết thương cÅ© cá»§a mi còn chưa lành, thể khí yếu nhược ta thá»±c không muốn Ä‘em bất cứ phương thức nào khác ngoài bàn luận để bức bách ngươi. Nhưng mi cÅ©ng biết việc này đối vá»›i ta quan trá»ng thế nào?
Äá»™c Phách trầm giá»ng nói:
- Äại chướng kỳ, xin cho ta ba ngày suy nghÄ©, không chừng ba ngày sau sẽ có câu trả lá»i nếu không má»™t mạng này sẽ trả lại cho đại chướng kỳ.
- ÄÆ°á»£c lắm! Ta chá» thêm ba ngày.
Ngừng một lát, lão lại nói:
- Äá»™c Phách, mi cứ an tâm dưỡng thương.
Canh giữ bên ngoài Ä‘á»u là tâm phúc há»™ vệ bên mình ta. Bá»n chúng không phân ngày đêm, cẩn trá»ng luân phiên bảo há»™ mi. Không có lệnh cá»§a ta không có ai được đến gần nÆ¡i này. ẩy da!
Mi khiến tinh hoa cá»§a Quỉ vương Kỳ tổn hại quá nhiá»u ngưá»i cá»§a các đưá»ng, các tá»a nhắc đến mi Ä‘á»u nghiến răng trợn mắt.
Äá»™c Phách mỉm cưá»i nói:
- Äa tạ đại chướng kỳ quan tâm.
Dịch Dung Cương đi rồi, thuộc hạ lão bước vào bưng theo mâm cơm. Tất cả bày trên bàn:
Bốn (ra thức ăn, một chén canh nóng có bánh bao, có cơm trắng chỉ không có rượu.
Theo lệ ngưá»i Ä‘em cÆ¡m không được nói chuyện sau khi bày biện, im lặng thoái lui ra ngoài. Hắn chá» má»™t lúc má»›i Ä‘i vào dá»n dẹp.
Äá»™c Phách ngồi trước bàn cầm đũa dùng cÆ¡m. Chàng cảm thấy khẩu vị đêm nay không tồi nếu có thêm được chung rượu càng tuyệt vá»i hÆ¡n.
Không biết là canh mấy rồi. Äá»™c Phách Ä‘ang ngá»§ ngon chợt có mấy tiếng động lạ làm cho sá»±c tỉnh chàng nghiêng tai lắng nghe. Thanh âm giống như vật gì bị kéo, lại có tiếng mở khóa.
chàng chậm rãi ngồi dậy, mục quang chăm chú nhìn cá»­a sắt, đồng thá»i tay chân rút má»™t nắm cá» dưới tấm thảm rất nhanh bện thành má»™t sợi dây.
Thế rồi cá»­a sắt mở ra không tiếng động. Gió lạnh ùa vào. "VỜ má»™t tiếng, má»™t bóng ngưá»i bay vào. Má»™t bóng, lại má»™t bóng nữa tá»±a như ba bóng u linh.
Äá»™c Phách vẫn ngồi yên không lên tiếng cÅ©ng như không có phản ứng nào, chàng chỉ ngồi lặng lẽ.
Äá»™t nhiên, má»™t Ä‘iểm sáng như lá»­a má»™t Ä‘iểm lá»­a yếu á»›t tuy không sáng lắm nhưng cÅ©ng đủ soi rá»i mặt mÅ©i cá»§a ba ngưá»i má»›i vào. Mặt bá»n chúng Ä‘á»u nanh ác, đầy vẻ cừu hận oán độc.
Äó chính là ba tên binh cá»§a Báo phòng: Lại Xà Thôi Tú, Thập Bát Phiên Vệ Ngá»c Chấn, Bệnh Thái Tuế Äồng Quang.
Äồng Quang tay cầm đốm lá»­a nhá» thuận tay đốt sáng ngá»n đèn trên bàn, ánh sáng vàng vá»t giao động trong gió lạnh từ khe hở cá»§a cá»­a thổi vào da mặt Äồng Quang âm u bất định, chợt xanh chợt vàng càng nhìn càng quái khí.
Thôi Tú đứng dá»±a góc phòng. Má»™t vết sẹo xấu xí màu đỠtía chá»— gò má đã mất Ä‘i lá»— tai trái đôi mắt đỠsòng sá»c, thần sắc gã lạnh lẽo tàn khốc Vệ Ngá»c Chấn tay phải bị cắt cụt Ä‘ang phất phÆ¡ tay áo, mặt méo xệch, nghiến răng ken két như muốn ăn tươi nuốt sống Äá»™c Phách, hổ mâu côn chậm rãi cá»­ lên.
Äồng Quang trợn mắt khàn dục nói:
- Há» Äá»™c kia, đêm nay mi chết chắc rồi.
Äá»™c Phách mặt không biến sắc, thản nhiên nói:
- Bá»n mi lá»›n gan cuồng động như vậy, không biết kháng lệnh tổ chức tá»™i như phản ngịch sao? Dịch Dung Cương bảo đảm trước mắt tính mạng ta an toàn. HÆ¡n nữa, há»™ vệ ngoài cổng Ä‘á»u là tâm phúc bên mình lão. Bá»n mi có thể tiến vào hiển nhiên đã dùng bạo lá»±c. Má»™t mai đổ bể, ta xem bá»n mi giải thích thế nào để thoát tá»™i Vệ Ngá»c Chấn lạnh lùng tiếp lá»i:
- Sao mi không nhìn ra, Äá»™c Phách, trước sáng sá»›m ngày mai, mi đã là má»™t xác chết hoặc là má»™t kẻ đã bị mất tích. Bá»n ta có thể bố trí hiện trưá»ng giống như mi ám sát há»™ vệ, sau đó đào thoát Tất cả sá»± việc sẽ đổ lên đầu mi, để cho mi oan hồn cÅ©ng không thể an lòng nhắm mắt.
Äá»™c Phách kéo nhẹ góc má»n nói:
- Cho là như vậy, các vị có nắm chắc lấy được mạng ta sao? Vệ Ngá»c Chấn, mi đừng quên cánh tay mình, vết thương trên lưng Äồng Quang, lá»— tai cá»§a Thôi Tú Ä‘á»u là thành tích cá»§a ta. Hiện giá», ta lại không bị xiá»ng xích khống chế như vậy ý đồ cá»§a bá»n ngươi xem ra thật khó thá»±c hiện.
Vệ Ngá»c Chân thù má»›i hận cÅ©, ná»™ khí xông thẳng lên đầu, nắm chặt tay phải đến đỠgân xanh nổi lên, thanh âm tràn đầy sát khí:
- Há» Äá»™c kia, mi chỉ cổ vÅ© khích lệ cho mình. Bá»n ta triển khai hành động, quyết không thể giữa chừng buông tay, càng không để lá»i nói suông cá»§a mi doạ nạt. Không sai!
Thương tích cá»§a bá»n ta Ä‘á»u là thành tích cá»§a mi, hiện giỠđến lúc bá»n ta trả cừu hận.
Äá»™c Phách thấp giá»ng nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên bá»n mi cÅ©ng đã thám thính rõ thương thế cá»§a ta chưa hồi phục.
Vệ Ngá»c Chân nanh ác nói:
- Thương thế cá»§a mi vÄ©nh viá»…n không hồi phục. Há» Äá»™c kia, mi mang tấm thân tàn phế mà chết Ä‘i cho rồi.
Äá»™t ngá»™t, chiếc má»n Ä‘ang đắp trên ngưá»i Äá»™c Phách bay lên như má»™t vầng mây Ä‘en, trông giống như má»™t tấm sắt nặng phá»§ xuống Vệ Ngá»c Chấn.
Tên Thập Bát Phiên quả có tài nhào lá»™n, má»n bông còn chưa chụp xuống, hắn đã búng ngưá»i vá»t ra ngoài. Cùng lúc Hổ Mâu côn cá»§a Äồng Quang dÆ¡ cao đập thẳng xuống giưá»ng.
Ná»­a ngưá»i Äá»™c Phách nằm móp xuống trước đầu côn có mang chùy nhá»n đã nặng nỠđánh xuống mặt nệm làm rách toạc tấm nệm cá» lá»›n Trong lúc bông cá» bay tứ tung đầy phòng, thì sợi dây thừng cá» trong tay Äá»™c Phách cứng như trưá»ng kiếm bắn tá»›i cắm sâu vào ngá»±c Äồng Quang. Hổ Mâu côn vừa má»›i lại cất lên, thân hình Äồng Quang bất ngỠđứng sững lại, sắc mặt kỳ lạ.
"Bịch, bịch, bịch" liên tiếp mấy bước lảo đảo rồi hắn ngã nhào ra sau.
Vệ Ngá»c Chấn thấy vậy bất giác kinh hãi kêu lên:
- Lão Äồng, lão Äồng, ngươi sao vậy?
Thôi Tú đứng ở góc phòng má»™t tiếng không nói, Bích Lục côn cá»§a gã thần tốc bổ vá» phía Äá»™c Phách Ä‘ang ngồi trên đệm cá».
"Vù vù,, hai tiếng, bay ra hai mÅ©i Túy Tâm tiêu Tiếng rít xé gió từ đầu côn bay ra. Äá»™c Phách lăn ngưá»i vào trong nệm. Hai mÅ©i Túy Tâm tiêu xé gió bắn trứng vách đá rồi phản hồi bật ngược lại, tia lá»­a bắn tung toé, soi rõ khuôn mặt âm u tà ma cá»§a Thôi Tú. Hắn lạng ngưá»i tránh phi tiêu, thuận thế liên tiếp đập mưá»i mấy côn.
Äá»™c Phách co lưng cong chân lăn tròn trên nệm cỠđể tránh né.
Thôi Tú kích liên tiếp không trứng, tay trái co lại thình lình rút ra một đôi chuỳ thủ. Hắn lấy thân mình thêm sức cho đôi chuỳ thủ dùng lực bổ nhào xuống.
Äôi chân Äá»™c Phách đạp mạnh vào vách đá, cả ngưá»i như mÅ©i tên dá»i cung bắn vá» phía cá»­a sắt Lại cÆ¡ hồ đồng thá»i bay ngược trở vá», đôi chân như gá»ng kiá»m kẹp chặt lấy cổ Thôi Tú.
Hàn quang loé lên, chuỳ thá»§ cá»§a Thôi Tú đã cắm sâu vào bắp chân Äá»™c Phách. Äôi chân cá»§a Äá»™c Phách vận kình lá»±c "rắc" má»™t tiếng như xương cốt bị gãy vang lên. Thôi Tú toàn thân co rúm, chuỳ thá»§ không thể cá»­ lên được lần thứ hai.
Xoè tay, Äá»™c Phách nắm chặt tóc cá»§a Thôi Tú vụt ra phía sau đồng thá»i tay kia bóp lấy yết hầu đối phương từ từ thịt lại. Thôi Tú Ä‘au quá, hÆ¡i thở Oà Oà đứt quãng, nước bá»t chảy dài theo mép miệng. Tuy hắn vẫn Ä‘ang giãy giụa, nhưng không còn sức thoát khá»i gá»ng kiá»m cá»§a Äá»™c Phách. Xương cổ gã Ä‘ang chịu áp lá»±c nặng ná» không ngừng vang lên tiếng gãy răng rắc.
Lúc cổ cá»§a Thôi Tú bị bẻ qua, miệng mÅ©i hắn đã tuôn đầy máu, đôi mắt lồi ra khá»i khoé nhưng tá»±a như còn chút hÆ¡i thở, trong yết hầu vẫn vang lên mấy tiếng khò khè.
Äá»™c Phách dÆ¡ cao cánh tay phải cá»§a Thôi Tú lên để cây Bích Lục côn còn nằm trong tay hắn vá» phía miệng hắn rồi Äá»™c Phách lần tìm nút ấn dưới côn dùng sức ấn xuống. "Phụt" má»™t tiếng, má»™t mÅ©i Túy Tâm tiêu bắn thẳng vào miệng gã. Lại má»™t tiếng, mÅ©i khác bắn vào mắt phải.
Äá»™c Phách không ngừng dùng lá»±c ấn xuống cho đến lúc không còn tiêu bắn ra. Toàn thân Thôi Tú má»m nhÅ©n như đống bùn. Sắc mặt tà ma cá»§a Thôi Tú vân đậm nét tà ma, lại thêm mấy phần quỉ khí.
Äá»™c Phách co chân đá thi thể hắn lăn mấy vòng rồi má»›i phát giác mình cÅ©ng mồ hôi ướt đẫm áo.
Äá»™t ngá»™t, chàng xoay mạnh ngưá»i lại, đôi tay thá»§ thế trước ngá»±c. Äúng rồi. Chàng chỉ lo cắt tiết Thôi Tú, trong kích động quên bẵng má»™t tên tá»­ địch trước mắt.
Vệ Ngá»c Chấn? Vệ Ngá»c Chấn đâu?
Ở má»™t góc bàn, toàn thân Vệ Ngá»c Chấn nằm mẹp dưới đất, há hốc miệng còn thò ra ná»­a đầu lưỡi đôi mắt trợn trừng không biết nhìn gì. Trên sống lưng há» Vệ cắm sâu má»™t Ä‘oản mâu sáng giá»›i, cây Ä‘oản mâu xem như đâm lút cán. Xem tình hình e rằng tên thập bát phiên này đã hồn du địa phá»§.
Theo thi thể cá»§a Vệ Ngá»c Chấn nhìn lướt Ä‘i, Äá»™c Phách không nén kinh ngạc trợn tròn đôi mắt. Không thể tin ngưá»i đứng dá»±a tưá»ng đó lại là Ngụy Dung cô nương. Ngụy Dung vì sao đến được nÆ¡i này? Äến từ lúc nào? Äá»™c Phách hoang mang không biết. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u chàng có thể xác định, đây chính là Ngụy Dung chứ chẳng phải ai khác.
Hít mạnh má»™t hÆ¡i, chàng khàn khàn há»i:
- Phải Ngụy Dung cô nương không?
Dưới ánh đèn mỠtối, Ngụy Dung lên tiếng:
- Chính ta !
Chùi mồ hôi trên trán, Äá»™c Phách mệt má»i cưá»i nói:
- Äúng là nhân sinh hà xứ bất tương phùng.
Ngụy cô nương, làm sao nàng lại đến đây?
Bước lên một bước, Ngụy Dung sắc mặt lo lắng nói:
- Không phải vì huynh sao, Äá»™c Phách? NÆ¡i này không tiện nói nhiá»u. Bá»n chúng sắp đến giá» giao ban rồi, huynh mau theo ta.
Äá»™c Phách do dá»± nói:
- Làm như vậy có phải khó ăn nói với Dịch Dung Cương không?
Giậm chân, Ngụy Dung khẩn thiết nói:
- Äừng màng đến Dịch Dung Cương, lão đối vá»›i huynh không có hảo tâm. Äá»™c Phách, còn chưa Ä‘i mau!
Äá»™c Phách gật đầu nói:
- ÄÆ°á»£c ! Ta nghe nàng vậy.
Ngụy Dung rút Ä‘oạn mâu trên thi thể Ngá»c Chấn ra, thuận tay kéo Äá»™c Phách song song nghiêng ngưá»i chạy ra khá»i cá»­a sắt.
Một trận hàn phong lạnh buốt ập vào mặt.
Trong bóng tối khó phân biệt phương hướng, nhưng Ngụy Dung dưá»ng như quen thuá»™c vá»›i địa hình ở đây. Nàng nắm tay Äá»™c Phách Ä‘i nhanh trên mặt tuyết vòng qua đông chuyển qua tây không chút do dá»± giống như Ä‘i dạo trong vưá»n hoa nhà mình.
Không lâu Ngụy Dung đã đưa Äá»™c Phách đến má»™t nÆ¡i cá»±c kỳ vắng vẻ. Äó là má»™t tiểu viện ngăn cách bởi bức tưá»ng gạch cao.
Trong viện có một tịnh xá u nhã độc lập.
Chung quanh tịnh xá Ä‘á»u là tùng bách. Trước cá»­a có má»™t con đưá»ng đá, tuyết phá»§ trắng xoá khắp nÆ¡i khiến phong cảnh nÆ¡i đây càng xuất trần thoát tục Äá»™c Phách Ä‘ang định mở miệng há»i, nhưng Ngụy Dung đã nhè nhẹ "suýt" má»™t tiếng, vẫn nắm tay Äá»™c Phách Ä‘i đến trước tịnh xá lấy ra chìa khóa mở cá»­a rồi nhưá»ng cho Äá»™c Phách vào trước Trong phòng rất ấm áp. Hương trầm bay nhè nhẹ Äá»™c Phách như Ä‘ang trong ảo tướng, chàng cảm giác như mình Ä‘ang nằm má»™ng.
Giấc má»™ng không biết cay đắng hay ngá»t bùi.
Tài sản của than_long_vn

  #32  
Old 05-08-2008, 05:00 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 31

Hồng phấn kiến chân tình



Bế Äá»™c Phách ngồi trên má»™t chiếc ghế bành lá»›n lót bông dày, Ngụy Dung bưng đến má»™t bồn nước ấm áp, má»™t há»™p gá»— Ä‘á». Trong há»™p có thuốc trị thương, kéo bằng bạc nhá», vải sạch cùng những thứ để Ä‘iá»u trị thương thế. Nàng cẩn thận cắt ống quần cá»§a Äá»™c Phách lấy vải sạch thấm nước ấm rá»­a sạch vết thương trên ống chân sau đó má»›i nhẹ nhàng cẩn thận đặt dược liệu lên trên rồi bá»c lại. Äá»™ng tác thật thuần thục, cả quá trình không để kẻ bị thương cảm thấy chút Ä‘au đớn.
Ngồi trên ghế nhìn xuống Ngụy Dung, Äá»™c Phách có thể cảm thấy rõ mái tóc Ä‘en bóng phá»§ trán cá»§a nàng, mấy giá»t mồ hôi lấm tấm trên sống mÅ©i, mấy sợi lông tÆ¡ trên mép miệng.
chàng đột nhiên cảm thấy thiếu nữ nhá» nhắn này trong lúc này sao lại hiá»n thục quá, không chỉ có yểu Ä‘iệu cá»§a thục nữ mà còn mang phong vị cá»§a má»™t thiếu phụ.
Ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, Ngụy Dung và Äá»™c Phách bốn mắt chạm nhau, bất giác trên mặt nàng thoáng chút đỠhồng.
- Huynh nhìn gì vậy?
Äá»™c Phách mỉm cưá»i nói:
- Ta đang nghĩ nàng lớn rồi, không bao lâu nàng trưởng thành rồi.
Ngụy Dung trỠmôi hừ lên một tiếng:
- Không cần huynh giả buông lá»i khen ngợi, ta biết huynh bất quá cÅ©ng chỉ là thiếu bạc đầu.
Ta trướng thành rồi? Phải chăng huynh luôn cho ta là một tiểu nữ hài?
Äá»™c Phách gật đầu nói:
- Trong ấn tượng ta, nàng dưá»ng như có mấy phần được nuông chiá»u nên thật ngây thÆ¡ vô tâm. Lần này ta má»›i đột ngá»™t cảm thấy nàng đã lá»›n rồi, có thể nói đã trướng thành rồi.
Ngụy Dung dá»n dẹp các vật dụng xong, nhấc má»™t chiếc ghế ngồi trước mặt Äá»™c Phách hai tay ôm gối hÆ¡i ngẩng mặt nói:
- Huynh có được cảm giác này nhất định là vì ta đã giết ngưá»i? Tiểu nữ hài không biết giết ngưá»i, chỉ có nữ nhân trướng thành má»›i có đảm lược sát nhân trong tình hình đặc biệt.
Việc chạm vào máu thịt tanh hôi, đương nhiên khó thể đi đôi với sự ngây thơ vô tư.
Äá»™c Phách há»i:
- Vệ Chấn Ngá»c do nàng giết?
Ngụy Dung mỉm cưá»i, Äá»™c Phách nói:
- Lúc đó ta căm phẫn đến u mê đầu óc, tất cả sức chú ý Ä‘á»u dồn vào tên Thôi Tú. Ta chỉ lo tính toán giết làm sao cho hắn chịu nhiá»u Ä‘au khổ Ná»™ há»a oán hận phá»§ chặt lấy ngưá»i ta, thậm chí quên hẳn sá»± tồn tại cá»§a há» Vệ. Càng không biết nàng vào thạch thất từ lúc nào.
Vuốt nhẹ mấy sợi tóc mây lòa xòa trước trán Ngụy Dung nói:
- Lúc ta vào nhìn thấy Thôi Tú cầm Bích Lục côn cá»§a gã liên tiếp tấn công huynh. Lúc huynh nhảy vá» phía cá»­a, vị trí cá»§a Vệ Chấn Ngá»c phía sau bàn, hắn cầm đồng la sắp chém vào lưng huynh, lòng ta quá lo đành phải lấy hết can đảm, má»™t mâu cắm sâu vào ngưá»i hắn.
Có lẽ dùng sức quá mạnh, khiến hắn chết mà không biết.
Äá»™c Phách nói:
- Äa tạ tương trợ Ngụy cô nương. Nhưng nàng làm sao có thể đến thạch thất dúng lúc vậy?
Liếc Äá»™c Phách má»™t mắt, Ngụy Dung có vẻ xấu hổ nói:
- Äúng lúc? Má»™t chút cÅ©ng không phải đúng lúc Nói cho huynh biết, ta đến tổng đàn Bao Cô lãnh này đã ba ngày rồi. Vì Quá»· vương Kỳ gần đây xảy ra quá nhiá»u việc, phụ thân bảo ta đến an á»§i đại chướng kỳ. Lúc ta đến má»›i biết huynh đã rÆ¡i vào tay há», hÆ¡n nữa thân mang trá»ng thương, ngưá»i bị giam trong thạch thất.
Ta được tin tức này lòng khó tránh khá»i lo lắng. Nhưng không dám thổ lá»™ ra bên ngoài, đành phải lặng lẽ nghe ngóng tình hình cá»§a huynh. Ba ngày sau, những sá»± việc liên quan đến huynh như vị trí, thông lá»™, cảnh vệ cá»§a thạch thất này ta Ä‘á»u tìm hiểu rõ. Nhưng không nghÄ© ra cách xâm nhập vào vì huynh gây phẫn ná»™ trong bang chúng, nên đại chướng kỳ lo sợ thuá»™c hạ lão không màng hậu quả ám toán huynh, nên những ngưá»i bảo vệ thạch thất Ä‘á»u do cận vệ cá»§a lão đích thân đảm nhiệm. HÆ¡n nữa, lão đặc biệt hạ lệnh trừ phi có lệnh dụ cá»§a lão còn ngoài ra không ai được phép tiếp cận thạch thất. Như vậy đối vá»›i an toàn cá»§a huynh tăng thêm má»™t phần đảm bảo. Còn ta thì lại Ä‘au đầu, ngay cả việc giả truyá»n chỉ dụ cÅ©ng không xong.
Äá»™c Phách cảm động nói:
- Không ngỠvì để cứu ta mà để tổn hại đến tinh thần nàng . . .
Ngụy Dung cưá»i khổ sở nói:
- Huynh còn chưa ngỠđến, trong ba ngày nay má»—i lần đêm đến, ta đến gần thạch thất tìm cÆ¡ há»™i để cứu huynh. Nhưng má»™t phiên gác bốn tên há»™ vệ canh giữ quá tận tâm, hai tên giữ cá»­a, hai tên tuần tra, ngay má»™t cái ngáp cÅ©ng không có canh thá»§ thạch thất đến má»™t con kiến cÅ©ng chui không lá»t. Nếu không phải đêm nay ba tên tá»­u quá»· cá»§a Báo phòng bất ngỠám sát há»™ vệ, cho ta thừa cÆ¡ há»™i ngư ông đắc lợi ta không biết làm sao giải quyết vấn đỠkhó khăn này. . .
Äá»™c Phách quên cả giữ lá»…, đưa tay nắm chặt đôi vai má»m cá»§a Ngụy Dung:
- Ba ngày nay, ngày đêm Ä‘á»u lạnh lẽo. Äặc biệt là đêm nay càng lạnh giá hÆ¡n những đêm gió tuyết bình thưá»ng. Nàng đêm đêm ẩn phục bên ngoài Hàn Thiên đông địa lạnh cóng nàng roi.
Ngụy Dung cúi đầu lẩm bẩm nói:
- Muốn giúp một chút cho huynh dù lạnh hơn ta cũng không sợ.
Chú mục nhìn Ngụy Dung, Äá»™c Phách nói:
- Äừng đến có lẽ hay hÆ¡n.
Ngụy Dung ngoảnh nửa mặt đi thở dài:
- Ngày tháng ngắn ngủi bất quá chỉ sống qua ngày như trước đây mà thôi . . .
Trầm mặc má»™t lúc Äá»™c Phách nói:
- Nếu có thể qua được kiếp nạn này, Ngụy cô nương hy vá»ng hữu duyên tái ngá»™. Không chừng có thể khiến tâm tình nàng sảng khoái.
Nàng nên biết Ä‘á»i ngưá»i không chỉ sống qua ngày mà thôi.
Ngụy Dung e thẹn cưá»i :
- Ta cÅ©ng hy vá»ng gặp lại huynh, Äá»™c Phách.
Không biết tại sao lần chia tay đây, mái tóc bạc của huynh không ngừng xao động lòng ta.
Nắm chặt tay Ngụy Dung má»™t cái nhè nhẹ rồi buông ra, Äá»™c Phách đương nhiên hiểu được mấy câu tâm sá»± này bao hàm ý gì, tình cÅ©ng được, duyên cÅ©ng xong. Mấy lần tương phùng Ä‘á»u trong hoàn cảnh xảo diệu cá»§a ân và oán Con ngưá»i từng nhiá»u lần chạm phải phúc và há»a, cảm thụ càng tha thiết, phản ứng tình cảm cÅ©ng hiếm khi che dấu.
Ngụy Dung mím môi há»i:
- Äá»™c huynh nghÄ© gì vậy?
Äá»™c Phách định thần nói:
- Nàng biết tình hình hiện nay cá»§a Phùng Äức ân không?
Hơi suy nghĩ, đôi mày nhíu lại, Ngụy Dung nói:
- Phùng Äức ân? Phải tuần kiểm cá»§a Äá»™c đưá»ng làm gián Ä‘iệp cho huynh không?
Äá»™c Phách nói:
- Không sai ! Chính hắn, Ngụy cô nương, hắn còn sống không?
Ngụy Dung gật đầu nói:
- Còn sống. Nghe nói đại chướng kỳ hận hắn thấu xương không để hắn chết quá dá»… dàng, muốn từ từ trị tá»™i hắn. Muốn hắn kêu trá»i trách đất sống không được, chết không xong. Muốn hắn quá»· không ra quá»·, ngưá»i không ra ngưá»i nên má»›i Ä‘em hắn vá» chữa trị vết thương.
Hừ lạnh, Äá»™c Phách nói:
- Dịch Dung Cương cÅ©ng quá ác độc, ta không dung cho lão đắc ý. Ngụy cô nương có thể Ä‘iá»u tra ra chá»— Phùng Äức ân không? Ta phải nghÄ© cách cứu hắn thoát hiểm.
Ngụy Dung trỠmôi nói:
- Äá»™c Phách, hắn là gì cá»§a huynh, đáng vì hắn để huynh liá»u mạng không? Huynh nên rõ, huynh như tượng đất qua sông, còn có dư lá»±c làm chuyện phiếm như vậy sao?
Äá»™c Phách khẩn thiết nói:
- Äây không phải chuyện phiếm, Ngụy cô nương, mà đây là đạo lý và trách nhiệm làm ngưá»i. Phùng Äức ân liá»u chết mà giúp cho ta hắn ngày nay thân rÆ¡i vào tuyệt cảnh ta đâu thể rÅ© áo đứng nhìn. Huống hồ hắn còn có trá»ng trách khác, có má»™t nữ nhân yêu hắn tha thiết, vạn nhất hắn gặp bất hạnh, chính là hai mạng ngưá»i rá»i trần thế. Ngụy cô nương, nàng không màng đến hắn, cÅ©ng nể mặt ta xin giúp cho lần nữa.
Trầm tư giây lát, Ngụy Dung nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, dầu gì ta cÅ©ng đã ra tay giúp huynh.
Äá»™c Phách thấp giá»ng há»i:
- Äa tạ Ngụy cô nương.
Ngụy Dung chớp đôi mắt đen có vẻ đắc ý nói:
- Huynh còn phải cám Æ¡n nữa, Äá»™c Phách.
Vốn không cần Ä‘i thám thính, ta đã biết chá»— giam Phùng Äức ân chính là thạch thất trong rừng phía sau Kỳ đưá»ng. Ngoài ra ta cÅ©ng đã tìm được đến nÆ¡i đó.
Äá»™c Phách vui mừng suýt nữa ôm chầm lấy Ngụy Dung, chàng tá»± khắc chế sá»± khích động đột ngá»™t cá»§a mình, mỉm cưá»i nói:
- Tốt! Quá tốt rồi! Ngụy cô nương, bất luận chuyện này thành hay bại ta vinh viễn không quên ân nghĩa của nàng.
Ngụy Dung nhưá»ng mày nói:
- Äừng nói dá»… nghe như vậy Äá»™c Phách, ta muốn xem cách vÄ©nh viá»…n không quên cá»§a huynh như thế nào?
HÆ¡i duá»—i chân tay Äá»™c Phách nghiêm sắc nói:
- Nàng có thể nhìn thấy. Ngụy cô nương, nàng nhất định có thể nhìn thấy.
Ngụy Dung cưá»i ngá»t ngào nói:
- Äá»™c Phách, huynh định khi nào Ä‘i cứu Phùng Äức ân?
Äá»™c Phách nói:
- Hiện giá» trá»i hãy còn sá»›m, Ngụy cô nương tốc chiến tốc thắng bá»n ta Ä‘i ngay tức khắc, thế nào?
Ngụy Dung vừa tính toán vừa cẩn trá»ng nói:
- việc huynh chạy khá»i thạch thất có thể đã bi phát giác rồi. Lúc này trong ngoài Bao Cô lãnh ắt hẳn đã phòng thá»§ nghiêm mật. Nếu Ä‘i bây giá» có phải quá mạo hiểm không?
Suy nghÄ©, Äá»™c Phách dứt khoát nói:
- Äêm trưá»ng nhiá»u má»™ng. Nếu như vì ta đào thoát mà kích ná»™ Dịch Dung Cương, hoàn cảnh cá»§a Phùng Äức ân càng thêm nguy hiểm.
Ngụy cô nương, ta cho rằng việc không thể chậm trễ, phải hạ thủ sớm mới là thượng sách.
Ngụy Dung nói:
- Vết thương của huynh không sao chứ?
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Không trở ngại gì. Nếu thương thế có nặng hÆ¡n, ta cÅ©ng phải Ä‘i. Ngưá»i giang hồ như bá»n ta trá»i cho da thô thịt dày có sợ gì khó khăn.
Äứng dậy, Ngụy Dung phản đối:
- Con ngưá»i Ä‘á»u là da thịt, đâu phải mình đồng xương sắt. Huynh hãy trân quý thân thể cá»§a mình đứng quá lao nhá»c.
Äá»™c Phách không nói nhiá»u, đứng lên dưới sá»± chỉ dẫn cá»§a Ngụy Dung song song bước ra cá»­a.
Màn đêm vẫn nặng ná». Khí lạnh buốt ngưá»i, tuyết má» phản chiếu ánh sáng mông lung. Cho dù nhãn quang sắc bén Ä‘i nữa, dưới không gian má» tối như vậy, cÅ©ng ảnh hướng đến hành động, Ngụy Dung không màng đến Ä‘iá»u này, kéo tay Äá»™c Phách như ngá»±a quen đưá»ng cÅ©, Ä‘i lướt bên hông viện. . .
* * * Thảm rừng phía sau Kỳ đưá»ng toàn là cây hắc tùng hoang dã. Cành cây khúc khuá»·u, lá che rậm rạp. Tuyết trắng phá»§ đầy trên ngá»n cây càng tạo cảm giác âm u lạnh lẽo.
Các nơi tổng đàn của Quỷ vương Kỳ đến giỠvân chưa lộ tình hình đặc biệt nào, không thấy binh mã hoảng loạn, cũng không thấy tuần tra nghiêm mật. Cảnh vật vẫn lạnh lẽ như cũ.
Hiện tượng này bất giác làm Äá»™c Phách và Ngụy Dung cảm thấy ngoài ý liệu. Há» nghÄ© phải chăng đối phương còn chưa phát giác sá»± cố xảy ra trong thạch thất.
Hai ngưá»i vòng vo trong rừng, chốc lát lại đỠphòng tuyết từ ngá»n cây rÆ¡i xuống. Ngụy Dung cứ kéo tay Äá»™c Phách mà Ä‘i. Không lâu hỠđã thấy được tòa thạch thất kia được xây bằng gạch xanh chắc chắn, chỉ cần nhìn sá»± kiên cố bên ngoài đủ để thấy nó dùng vào việc gì.
Äá»™c Phách ẩn mình chá»— tối, quan sát má»™t hồi, nhá» giá»ng nói:
- Ngụy cô nương, nàng có thể nghĩ ra cách để lén xâm nhập vào không?
Con ngươi không ngừng chuyển động, Ngụy Dung chau mày nói:
- Theo ta chỉ còn cách xông bá»­a vào. Nhưng ta lại không tiện hiện thân. Vạn nhất bị lá»™ hình tích, thật khó ăn nói vá»›i đại chướng kỳ. Äá»™c Phách, huynh tính xem má»™t mình có làm được không?
Äá»™c Phách nói:
- Không sao. nàng âm thầm tiếp ứng được rồi. Nhưng phải làm sao để xông vào? Không thể phá cửa mà xâm nhập.
Ngụy Dung ưỡn ngực nói:
- Khẩu lệnh đêm nay cá»§a chúng là Long Quy Äại Hải, huynh chỉ cần chiếu theo khẩu lệnh rồi tạo ra má»™t lý do đủ để Ä‘i vào. Äúng rồi!
Ngục thất này thuá»™c quản thúc cá»§a Kỳ đưá»ng, bá»n chúng rất quen mặt nhau, huynh đừng mạo xưng là ngưá»i cá»§a Kỳ đưá»ng để tránh lá»™ hình tích.
Äá»™c Phách Ä‘i sải rồi rảo bước tiến ra, đến trước cánh cá»­a gá»— dày nặng ná» cá»§a ngục thất, không chút chần chừ đưa tay gõ. GÕ đến tiếng thứ hai, trong cá»­a vang lên âm thanh khàn khàn:
- Ai lại nửa đêm đến gõ cửa?
Äá»™c Phách cố ý ra vẻ nóng nảy lá»›n tiếng nói:
- Ta là Lâm Äại Uy cá»§a Thái âm tá»a, phụng lệnh cá»§a Long tá»a đầu tuần sát đêm nay. hiện giỠđến nÆ¡i này, còn chưa mau mở cá»­a để ta kiểm tra?
Tên bên trong mắt nhắm mắt mở uể oải nói:
- Äừng gấp ! Äừng gấp ! B ất kể mi thuá»™c đưá»ng khẩu nào, bá»n ta Ä‘á»u theo quy cá»§ mà làm, ta há»i mi khẩu lệnh đêm nay là gì?
Äá»™c Phách oang oang nói:
- Long Quy Äại Hải.
Tên kia Ơø một tiếng, bắt đầu có tiếng kéo chốt mở cửa, một mặt lẩm bẩm:
- Thái âm tá»a bá»n mi quản sá»± càng lúc càng nhiá»u Cảnh giá»›i ná»™i bá»™ vốn do Kỳ đưá»ng phụ trách, bây giá» lại chen vào việc này, không sợ quá mệt má»i sao?
Äá»™c Phách ngang nhiên Ä‘i vào, thuận tay khép chặt cá»­a lại.
Tên mở cá»­a là má»™t tiểu tá»­ thấp lùn, hắn ngẩng đầu quan sát Äá»™c Phách. Theo bản năng hắn cảm thấy có Ä‘iá»u không ổn:
- Eâ ! Eâ ! Lão huynh, hãy khoan đi vào trong .
Vừa rồi huynh nói việc gì đến đây?
Lúc này, Äá»™c Phách đã nhìn rõ bố trí trong thạch thất. Má»™t gian kiên đưá»ng nằm dài hai tên há»™ vệ. Cách mấy bước, phía sau thông lá»™ là ba gian hiệu tá»­. Trong ba gian hiệu tá»­ chỉ có má»™t ngưá»i, chàng nhìn ra chính là Phùng Äức ân. Mặc dù hình dạng há» Phùng khác Ä‘i rất nhiá»u Tên lùn bước nhanh ra ngăn phía trước, rồi lại la lên:
- Ngục môn trá»ng địa, mi ngó tá»›i ngó lui nhìn trá»™m cái gì? Nói, mi tên gì? Còn nữa, ta muốn xem danh bài cá»§a mi?
Äá»™c Phách hốt nhiên cưá»i tươi:
- Ta tên Äá»™c Phách, chính là Äá»™c Phách.
Mấy hôm trước bị bá»n mi trói Ä‘em vá», ta đương nhiên không có danh bài chỉ có má»™t mạng này.
Tên lùn tức thá»i há hốc miệng, líu lưỡi kinh hoàng tá»™t độ, đưa tay vào lưng, lại phát giác binh khí không có trên ngưá»i, hắn khiếp sợ thoái lui ra sau mấy bước, miệng la như gặp quá»·:
- Ngưá»i đâu, ngưá»i đâu, há» Äá»™c đến cướp ngục !
hai tên bằng hữu Ä‘ang ngá»§ ngang dá»c, nghe tiếng kêu sá»±c tỉnh, đồng loạt nhá»m dậu, rút Ä‘ao khá»i gối, lên tiếng há»i:
- Ai? Tên nào dám đến đây cướp ngục?
Ngón tay Äá»™c Phách xoè ra hai lần, nhìn thấy chỉ như má»™t lần dao động, hai tên đó đột ngá»™t toàn thân lắc lư Ä‘ao rÆ¡i xuống đất. Cảnh tượng trước mặt còn chưa nhìn rõ đã nằm thành má»™t đống.
Tên lùn thấy vậy hồn xiêu phách lạc, lắp bắp không rõ :
- Mi . . . mi làm gì bá»n chúng?
Gật đầu, Äá»™c Phách nói:
- Ta chỉ Ä‘iểm Hắc Äiá»m huyệt cá»§a chúng mà thôi để chúng nó có thể ngá»§ thêm má»™t giấc nữa.
Nói đến đây, chàng lại xoè tay ra:
- Lão bằng hữu, chìa khóa đâu?
Tên lùn do dự một hồi, thấy không còn cách nào phản kháng, đành phải lấy xâu chìa khóa trên lưng xuống lập cập dâng lên.
Äá»™c Phách kéo tên lùn đến trước phòng giam Phùng Äức ân đầu tiên mở cá»­a ngục, rồi vào tháo bá» gông cùm trên tay cá»§a há» Phùng, cuối cùng má»™t chỉ Ä‘iểm ra, đã đưa tên lùn vào giấc Ä‘iệp.
Phùng Äức ân toàn thân hôi thối, cả ngưá»i máu me, trên mặt chá»— xanh chá»— Ä‘á», tứ chi bầm dập ngay cả bước Ä‘i cÅ©ng cá»±c kỳ Ä‘au đớn. Hắn nhìn Äá»™c Phách nước mắt chảy dài, khoé môi co giật, nhất thá»i nấc nghẹn không nói nên lá»i.
Ra dấu cho Phùng Äức ân đừng lên tiếng, Äá»™c Phách dìu hắn tức tốc chạy Ä‘i. Äi đến cá»­a chính ngục, Äá»™c Phách má»›i buông hÆ¡i thở nhẹ, rồi tiếp tục dìu Phùng Äức ân Ä‘i vá» phía rừng tùng tối Ä‘en.
Trong bóng tối âm u, thấp thoáng bóng Ngụy Dung tá»›i gần, nàng đưa mắt nhìn Äá»™c Phách, hai bên vừa ý gật đầu. Sau đó Ngụy Dung dẫn há» trở vỠđưá»ng cÅ©. HÆ¡n nữa, diá»…n biến đặc biệt thuận lợi cÆ¡ hồ chẳng gặp chút trở ngại đã đạt được mục đích. Không biết có phải há» còn nhiá»u vận may hay không.
Trở vá» tịch xá, Äá»™c Phách giúp Ngụy Dung nấu má»™t nồi nước to để Phùng Äức ân tắm rá»­a sảng khoái má»™t hồi, rồi Ngụy Dung băng bó các vết thương trên ngưá»i há» Phùng.
Toàn thân trên dưới cá»§a lão Phùng có thể nói vết thương dày đặc, ná»™i thương thì không đến ná»—i trầm trá»ng. Theo hắn nói thì đây Ä‘á»u do vết roi da, tạt nước lạnh, ngồi bàn Ä‘inh mà thành thương tích. Mấy ngày sau còn phải chịu cắt da cắt thịt Có hai việc Ä‘eo đẳng trong lòng Äá»™c Phách lúc này chàng không nén được há»i:
- Phùng huynh, có tin tức của Xuân Hoa cô nương không? Nàng có thể rơi vào tay Quỷ vương Kỳ không?
Phùng Äức ân uống má»™t há»›p canh nóng do Ngụy Dung mang tá»›i rồi chắc chắn nói:
- Ta khẳng định Xuân Hoa vô sá»±. Äá»™c Phách, có má»™t bí mật nhá» huynh không biết. Trong thẩm thất cá»§a ta từ lâu đã đào sẵn má»™t mật phòng. trên mặt bày thiết rất tinh xảo, không dá»… thám sát ra. Äêm đó Xuân Hoa tất nhiên nấp trong mật phòng, còn nhân mã cá»§a Quá»· vương Kỳ không nhẫn nại tỉ mỉ dò xét, má»™t mai tìm không được ngưá»i nên bá» qua luôn.
A má»™t tiếng, Äá»™c Phách như trút gánh nặng:
- Còn má»™t việc, Phùng huynh ta nghÄ© trăm lần cÅ©ng không hiểu không biết huynh có nghe được động tÄ©nh gì không. Bá»n Dịch Dung Cương làm sao tìm được nÆ¡i cư trú cá»§a huynh chứ?
Phùng Äức ân cưá»i khổ nói:
- có ngưá»i nói vá»›i ta rồi, Äá»™c huynh. Huynh còn nhá»› tên Phiên Äông Nhạc trong Viên Hiệp Tam Kiêu không?
Äá»™c Phách ngẩng đầu nói:
- đương nhiên là nhớ. Phải chăng hắn là tên quỷ đã tạo nên sự việc?
Thở dài, Phùng Äức ân nói:
- Không sai ! Há» Phiên đại bại trở vá» vốn định ẩn tích mai danh, co đầu không ra giang hồ nữa. Sau đó nghe được tin tức lan truyá»n nói Äá»™c huynh và Nam cÅ©ng huynh xảy ra việc sát đấu không ngừng vá»›i Quá»· vương Kỳ. Hắn vừa nghe miêu tả tướng mạo nhị vị bèn Ä‘em tình hình đêm đó đối chiếu, lập tức xác định thân phận nhị vị. Nhị vị cứu ta vốn do ngẫu nhiên mà hắn cho là sá»›m có cấu kết, thù má»›i hận cÅ© khiến hắn tức tối bèn viết má»™t bức mật đàm cho ngưá»i đưa đến đại chướng kỳ cáo trạng.
Như vậy bí mật cá»§a bá»n ta đã bị hắn phá vỡ.
Äá»™c Phách nghiến răng nói:
- Ta cảm thấy kỳ lạ, không biết Dịch Dung Cương có thần thông gì mà tìm được ẩn tình cá»§a bá»n ta, thì ra lại do há» Phiên xằng bậy. Biết vậy lúc đó phải giết tận sát tuyệt không nên tha cho hắn hoàn sinh.
Ngụy Dung chen lá»i nói:
- Sự việc trải qua rồi, không cần hối hận.
Bây giỠcần tính bước kế tiếp làm thế nào?
Äá»™c Phách Ä‘ang định trả lá»i, thình lình im lặng. Chàng đứng dậy Ä‘i vá» phía cá»­a mấy bước, nghiêng tai ra ngoài, thần sắc ngưng tụ.
Ngụy Dung cảnh giác há»i nho nhá»:
- Có chuyện gì?
Khoát tay Äá»™c Phách nói:
- Có ngưá»i chạy vá» hướng này, ngưá»i đến chỉ có má»™t. HÆ¡n nữa, không muốn giấu hình tích. Ngụy cô nương e rằng nhá» nàng xuất diện đối phó má»™t chút.
Ngụy Dung gật đầu, chỉ vừa má»›i đứng dậy bên ngoài đã vang lên tiếng gõ cá»­a gấp rút rồi vang lên tiếng gá»i thúc giục:
- Ngụy nhị tiểu thư! Ngụy nhị tiểu thư!
Ra hiệu cho Äá»™c Phách và Phùng Äức ân tạm tránh vào thạch thất, Ngụy Dung thản nhiên bước ra mở cá»­a.
Äứng bên ngoài là má»™t đại hán vạm vỡ.
Ngụy Dung nhận ra hắn tên là ÄÆ°á»ng Thá» Tùng má»™t tên thân tín bên mình Dịch Dung Cương.
ÄÆ°á»ng Thá» Tùng vừa trông thấy Ngụy Dung vá»™i khom ngưá»i hành lá»…, gấp rút nói:
- Ngụy nhị tiểu thư, trong đưá»ng há»™i xảy ra đại sá»± đại chướng kỳ phái tiểu nhân đến chuyển lá»i, bất luận tình hình phát sinh thế nào, Ä‘á»u thỉnh nhị tiểu thư đóng chặt cá»­a, không được ra ngoài nhìn ngó để tránh gặp bất trắc Ngụy Dung vá» ngạc nhiên há»i:
- Nhìn mi hoang mang như vậy là phát sinh đại sự gì?
Trá»i lạnh căm căm mà ÄÆ°á»ng Thá» Tùng mồ hôi nhá» giá»t, hắn lấy tay áo lau khô, thì thầm nói:
- Hồi bẩm nhị tiểu thư, việc thứ nhất tên Äá»™c Phách giết Ä‘i mấy ngưá»i há»™ vệ để đào thoát, trước khi chạy còn giết ba mạng Thôi Tú ở Báo phòng. Việc thứ hai có liên quan đến việc thứ nhất, sau khi há» Äá»™c đào thoát, lại cả gan đến ngục thất cá»§a Kỳ đưá»ng cướp Ä‘i tên phản nghịch Phùng Äức ân.
Ngụy Dung vẻ đồng ý nói:
- Thật tồi tệ. Vận mệnh gần đâu cá»§a Quá»· vương Kỳ Ä‘en tối quá, ÄÆ°á»ng Thá» Tùng, sá»± tình phát giác từ lúc nào?
ÄÆ°á»ng Thá» Tùng nói:
- ước chừng trước buổi cÆ¡m sá»›m lẽ ra phải biết rồi, nhưng mấy ngưá»i đổi ca ở thạch thất lại ngá»§ quên. Äại chướng kỳ vì việc này nổi giận lôi đình.
Hai tay khoanh trước ngực, Ngụy Dung thần sắc an nhàn nói:
- Phiá»n phức tuy không nhá», kỳ thá»±c cÅ©ng chẳng là đại sá»± gì. Há» Äá»™c và há» Phùng kia Ä‘á»u bị trá»ng thương, khó khăn lắm má»›i phá ngục mà Ä‘i, e rằng lo đào mạng còn không kịp, đâu lại dư hÆ¡i mà tìm các ngươi.
ÄÆ°á»ng Thá» Tùng lo lắng nói:
- Nhị tiểu thư, không chỉ hai việc này, còn có má»™t đại phiá»n phức giáng xuống đầu. Äó là vừa rồi sư phụ cá»§a Äá»™c Phách đã kéo nhân mã tá»›i đây Ä‘ang đàm đạo vá»›i đại chướng kỳ ở Nghênh Tân đưá»ng, xem tình hình hung nhiá»u kiết ít, rất có khả năng xảy ra má»™t trận binh Ä‘ao.
Ngụy Dung giật mình nói:
- Mi nói ai? Sư phụ cá»§a Äá»™c Phách? âm Dương Vô Cá»±c Toàn Vô Hoan lão gia chăng?
ÄÆ°á»ng Thá» Tùng :
- Chính là lão quái vật đó không sai. Nhị tiểu thư nghÄ© mà xem tên đồ đệ Äá»™c Phách cá»§a lão còn khó đối phó như vậy, bây giỠđến cả đồ đệ còn chưa thu thập nổi, lại đến sư phụ. Äây không phải là việc sinh tá»­ hay sao?
Ngụy Dung không đáp, trầm ngâm như Ä‘ang suy tính Ä‘iá»u gì. ÄÆ°á»ng Thá» Tùng vá»™i vòng tay nói; - Nhị tiểu thư, khẩu tin thuá»™c hạ đã truyá»n rồi. Tiểu thư ngàn lần không được ra ngoài. Tốt nhất ẩn ở trong phòng, thuá»™c hạ còn có việc khác xin cáo lui.
Chá» cho ÄÆ°á»ng Thá» Tùng vá»™i vàng Ä‘i khuất, Ngụy Dung quay ngưá»i đóng cá»­a. Vừa bước vào Äá»™c Phách và Phùng Äức ân đã đứng chỠở nÆ¡i đó. Ngụy Dung thần sắc ngưng trá»ng há»i:
- Lá»i nói cá»§a ÄÆ°á»ng Thá» Tùng nhị vị nghe rõ cả chứ?
Äá»™c Phách vô cùng bình tÄ©nh nói:
- Ngụy cô nương, Nghênh Tân đưá»ng ở đâu?
Ngụy Dung đáp :
- Nghênh tân đưá»ng tá»a lạc bên trái con đưá»ng cách tổng đàn Quá»· vương Kỳ khoảng ba mươi thước, là má»™t đình viện to lá»›n, hai tầng lầu, rất dá»… tìm. Äá»™c Phách, huynh muốn Ä‘i sao?
Äá»™c Phách nói:
- Ta tại sao không đi? Gia sư vì ta thân vào hiểm địa, ta thân là đệ tử lý nào không lộ diện.
Là há»a là phúc sư đồ cùng nhau gánh chịu.
Cưá»i u uất Ngụy Dung nói; - Äá»™c Phách, huynh có nghÄ© qua không nếu huynh không lá»™ diện, sá»± tình có lẽ dá»… xá»­ lý hÆ¡n?
Äá»™c Phách nghiêm túc nói:
- Ta nghĩ ra rồi, nhưng có thể sẽ trái ngược lại Nếu ta không lộ diện, không chừng gia sư sẽ khiến tình hình gay cấn thêm. Bằng như ta ở đó thì tùy chuyển biến sự việc mà lo liệu.
Ngụy Dung mím môi giây lát mới cất tiếng nói:
- Äá»™c Phách, nhất thiết phải cẩn trá»ng, Huynh biết Quá»· vương Kỳ đối vá»›i huynh thù hận thâm sâu như thế nào rồi?
Äá»™c Phách nói:
- Äa tạ sá»± quan tâm cá»§a nàng, ta tá»± biết.
Nói đến đây chàng bước Ä‘i hai bước, rồi thấp giá»ng há»i:
- Tá»­ Bao Cô lãnh vá» phía nam Ä‘i qua Äại Cô huyện, Tam Liên bá, qua sông Cầu thá»§y lại thuận theo Hàm Quan đạo tìm đến Má»™ng Liên sÆ¡n Trên Má»™ng Liên sÆ¡n có tòa Hệ Vân lâu.
Ngụy cô nương, nếu ta không chết, nàng có muốn đến Hệ Vân lâu gặp gỡ vài ngày không?
Ngụy Dung thăm thẳm nhìn Äá»™c Phách nho nhá» nhưng khẳng định nói:
- Ta nhất định đến. Rất nhanh chóng đến.
Hơn nữa, huynh không thể chết, tuyệt đối không thể chết.
Nắm chặt tay Ngụy Dung, Äá»™c Phách lại nói vá»›i Phùng Äức ân:
- Phùng huynh, bắt đầu từ lúc này, không còn việc cá»§a huynh nữa,. Ta muốn phiá»n Ngụy cô nương sau khi tình hình yên tÄ©nh lại sẽ đưa huynh Ä‘i nhưng nhá»› trước nhất phải đến tìm Xuân Hoa cô nương.
Phùng Äức ân vá»™i nói:
- Äá»™c huynh bất tất phải lo cho ta. Äịa hình Bao Cô lãnh ta còn thông thạo hÆ¡n cả Ngụy cô nương. Không nên phiá»n đến nàng, chỉ cần tình hình cho phép, ta tá»± biết Ä‘i thế nào.
Äá»™c Phách ôm quyá»n nói:
- ÄÆ°á»£c Phùng huynh núi cao sông dài, tái ngá»™ sẽ có ngày.
Mắt mÅ©i cay xè, Phùng Äức ân nghẹn ngào nói:
- Äá»™c huynh, trước mặt lệnh tôn sư, xin thay ta thỉnh an, ta không thể theo huynh . . .
Mỉm cưá»i, Äá»™c Phách nói:
- Huynh đã tận nhân tận nghĩa rồi. Phùng huynh, kết giao được bằng hữu như huynh, ta không có gì đáng hận.
Thế là chàng quay ngưá»i ra cá»­a, dá»±a vào trí nhá»› và bản thảo đồ mà Phương Cá»­u ThỠđã vẽ trước định ra phương hướng rồi Ä‘i nhanh vá» phía tổng đàn cá»§a Quá»· vương Kỳ. Chỉ cần đến được tổng đàn, Nghênh Tân lầu phải ở trước mặt.
Trá»i đã má» sáng. HÆ¡i lạnh càng nặng. Bước chân cá»§a Äá»™c Phách càng nhanh. Chàng hy vá»ng trước khi xung đột xảy đến, đã sá»›m đến hiện trưá»ng. nếu quả thật có xung đột . . .
Tài sản của than_long_vn

  #33  
Old 05-08-2008, 05:05 PM
than_long_vn's Avatar
than_long_vn than_long_vn is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Bài gởi: 429
Thá»i gian online: 3 tuần 2 ngày 13 giá»
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 32

Äoạn kết



Cá»­a chính Nghênh Tân đưá»ng Ä‘á»u rá»™ng mở.
Hai há»a lò to bằng đồng xanh chạm trá»— mây và thú đặt trước khách đình lá»­a Ä‘ang cháy rừng rá»±c Hai ghế thái sư đặt đối diện hai bên há»a lò.
Một bên Dịch Dung Cương đang ngồi chễm chệ còn bên kia đương nhiên là Toàn Vô Hoan.
Äứng sau Dịch Dung Cương có Äại Chùy Thá»§ Long Bưu, tá»a đầu cá»§a Thái âm tá»a. Tiểu Yến tá»­ Tào Cá»­u đưá»ng chá»§ kỳ đưá»ng, còn có má»™t tên đại nạn không chết chính là Thông Thiên tú sÄ© Công Trị Kỳ đưá»ng chá»§ Cô đưá»ng.
Toàn Vô Hoan tả hữu một bên có Nam Cung Vũ một bên là Quý Lão Khuyết.
Song phương thế ngồi đối lập rõ ràng.
Không khí trong đình nặng ná», hầu như không còn cÆ¡ há»™i để đàm phán.
Sắc mặt Dịch Dung Cương dĩ nhiên khó coi.
Dung mạo cá»§a Toàn Vô Hoan càng chứa nhiá»u sát khí Lúc này Toàn Vô Hoan bưng chung trà, khoé miệng sắp chạm cốc tinh quang trong khoé mắt lóe lên, thái dương huyệt hai bên trán đột ngá»™t nổi lên.
Tay phải Dịch Dung Cương đã đặt lên chuôi kiếm sau lưng, ba tên thủ hạ đắc lực sau lưng lão tinh thần lập tức khẩn trương. Tư thế đang đứng đổi thành phân tán ra.
Nam Cung Vũ chậm rãi tuốt ngân thương, Quý Lão Khuyết đưa tay ra sau thanh đại phá đao sáng như tuyết đã lấp lánh trên tay.
Äúng lúc này má»™t tên đại hán lưng hùm vai gấu vẻ cấp bách má»™t cách thảm hại, hắn không kịp thi lá»… đã gào lên:
- Bẩm đại chướng kỳ, tên Äá»™c . . . Äá»™c Phách đã đến rồi.
Dịch Dung Cương còn Ä‘ang sá»­ng sốt bóng Äá»™c Phách quả nhiên đã xuất hiện trước cá»­a đình Dáng vẻ chàng ung dung tá»± tại, vẫn giữ vẻ trầm mặc lạnh lùng như xưa.
Sau khi vào cá»­a, chàng thi lá»… vá»›i gia sư Toàn Vô Hoan, rồi chào há»i Nam Cung VÅ© và Quý Lão Khuyết. Lúc này má»›i đối mặt vá»›i Dịch Dung Cương nhưng lặng yên không nói.
Dịch Dung Cương thở dài trầm giá»ng nói:
- Äá»™c Phách, lệnh sư đến đây tìm ta đòi ngưá»i, ta đương nhiên không còn ngưá»i để giao. Äêm qua ngưá»i đã giết há»™ vệ cùng ba tên miêu thá»§ ở Báo phòng, phá ngục mà Ä‘i từ sá»›m, không còn nằm trong tay ta nhưng ta dầu giải thích thế nào lệnh sư vẫn không tin. Cho rằng ta tàng giấu mi ở nÆ¡i đâu thậm chí đã Ä‘em mi xá»­ tá»­ rồi.
Äá»™c Phách nói:
- Sư phụ tâm lo an nguy cá»§a đệ tá»­, không nhìn thấy ngưá»i không tránh khá»i lòng sinh nghi. Ngày nay ta đã đến đây chứng minh lão còn chưa hành quyết ta. Nhưng ta muốn nói rõ, bốn tên há»™ vệ thạch thất không bị ta giết, vốn do Thôi Tú, Äồng Quang, Vệ Chấn Ngá»c ba ngưá»i đồng mưu hại. Mục đích cá»§a há» là muốn lấy mạng ta sau đó sẽ phi tang thi thể rồi Ä‘em tất cả trách nhiệm đổ xuống đầu ta. Äáng tiếc ngưá»i tính không bằng trá»i tính. Bá»n chúng không thành công.
Việc này không ngoài sở liệu của Dịch Dung Cương, lão lắc đầu nói:
- Ta đã nghÄ© đến sẽ có việc này. Bá»n Thôi Tú vốn thuá»™c Báo phòng ná»­a đêm vì sao thi thể nằm ngang dá»c trong thạch thất. Vả chăng, theo tình hình phán Ä‘oán, dù mi muốn đào tẩu cÅ©ng không đến ná»—i phải giết chết hết bốn tên há»™ vệ. ấy! Bá»n Thôi Tú này lá»›n gan cuồng vá»ng thật đáng hận, đáng ghét.
Lúc này Toàn Vô Hoan ho khan một tiếng nói:
- Äại chướng kỳ! Äá»™c Phách may mà không chết, coi như trước đây ta đã quá lo lắng rồi, hiện giá» hắn đã đến. Dịch đại chướng kỳ, hãy để hắn cùng ta trở vá», hay là còn chuyện gì khác để nói?
Dịch Dung Cương biết sá»± việc đã đến hồi then chốt, hậu quả thế nào Ä‘á»u do lão xá»­ trí hoặc sinh hoặc tá»­ ở lúc này, trấn định tâm thần, lão chậm rãi nói:
- Tiá»n bối, Äá»™c Phách và Quá»· vương Kỳ cừu sâu như biển, hắn tàn sát bao nhiêu mạng ngưá»i cá»§a ta, khiến Quá»· vương Kỳ cá»§a ta xương trắng như núi, máu đỠthành sông. Món nợ này đâu dá»… bá» qua như vậy.
Toàn Vô Hoan lạnh lẽo.
- Bá»n mi cÅ©ng đã giết chết Phi Tinh cá»§a hắn?
Dịch Dung Cương cưá»i khô khốc:
- Tiá»n bối, Phi Tinh chỉ là má»™t nữ nhân. Cả bầu trá»i này không có bất kỳ má»™t nữ nhân nào có thể đổi đến bao nhiêu mạng ngưá»i như vậy.
Toàn Vô Hoan nói:
- Chỉ e Äá»™c Phách không nghÄ© như vậy.
Dịch Dung Cương nói:
- Dung cho ta nói thẳng, lá»i này cá»§a tiá»n bối không khá»i bá đạo rồi.
Äá»™c Phách cưá»i nhạt tiến lên nói:
- Äại chướng kỳ, chúng ta không ngại đối mặt vá»›i hiện thá»±c, lấy việc luận việc, dùng lá»i nói khó giải quyết vấn Ä‘á». Ta chỉ muốn thỉnh giáo đại chướng kỳ tôn giá định sao?
- đương nhiên muốn mi Ä‘á»n mạng.
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Ta đã biết đại chướng kỳ muốn như vậy.
Nhưng tôn giá muốn đạt được mục đích e rằng có hai trở ngại cản ngăn trước mặt. Thứ nhất Quỷ vương Kỳ hiện nay có đủ thực lực không?
Thứ hai Ä‘iá»u đó bất kể ảnh hướng đến quan hệ nao.
Dịch Dung Cương nhíu mày tâm sự trừng trừng nói:
- Trải qua năm bảy lượt mi phục kích ám sát, ta thừa nhận bổn kỳ tổn thất trầm trá»ng, nguyên khí không còn. Nhưng nếu tận lá»±c quyết đấu vị tất đã thua.
Äá»™c Phách nói:
- Äại chướng kỳ, ta có thể cắt lá»i. CÆ¡ may chiến thẳng cá»§a quý bang không lá»›n. Cao lắm chỉ có thể lưỡng bại câu thương mà cÆ¡ nghiệp Quá»· vương Kỳ sáng lập không dá»…, hao phí không biết bao tâm lá»±c, đổ bao nhiêu máu và nước mắt má»›i có cục diện hôm nay. Trước mặt tuy quý bang tổn thất không nhẹ nhưng tương lại có thể vá»±c dậy. Trái lại nếu đại chướng kỳ cố chấp kiên trì lấy can qua tương kiến, kết cục cuối cùng cÅ©ng chỉ là cả hai cÅ©ng chết. Quá»· vương Kỳ từ nay bay thành mây khói. sÆ¡n băng thá»§y kiệt. Trên Bao Cô lãnh lưu lại chỉ còn là má»™t đống tàn tích mà thôi.
Nuốt má»™t ngụm nước bá»t thật khó khăn, Dịch Dung Cương cổ há»ng như vướng cát nói:
- Lá»i nói tuy không sau nhưng vấn đỠở chá»— nợ máu chất chồng cao như núi, lại cam lòng buông tay không chỉ khó đối đáp vá»›i huynh đệ trong bang má»™t mai lan truyá»n ra ngoài, đồng đạo giang hồ còn xem bá»n ta ra gì.
Äá»™c Phách vẫn lạnh lẽo nói:
- vừa rồi ta đã nhắc qua, đại chướng kỳ ân oán giang hồ tuyệt đối đúng sai, chỉ có kẻ thức thá»i biết rõ lợi hại má»›i được tồn tại. Kẻ nắm sinh mạng càng nhiá»u, càng phải cân nhắc suy nghÄ© kỹ càng. Dùng sá»± há»§y diệt mà đổi lấy má»™t khắc thá»a mãn mÆ¡ hồ, không phải là cách làm thông minh trí tuệ. Äại chướng kỳ, quý bang có Ä‘iá»u kiện hưng vượng, có cÆ¡ sở vững vàng, những lá»i đồn thất thiệt có ảnh hướng gì?
Toàn Vô Hoan đột nhiên tiếp lá»i:
- Dịch đại chướng kỳ, hơn nữa chúng ta có thể kết thành thân gia hà khổ gì phải thành oan gia mới được?
Sững sá», Dịch Dung Cương nghi hoặc há»i:
- Có thể kết thành thân gia? Yù cá»§a tiá»n bối ta không hiểu, thân gia từ đâu mà kết?
Äá»™c Phách vá»™i nói:
- Sư phụ!
Khoát tay Toàn Vô Hoan nói:
- Äừng lo! Sư phụ có chá»§ trương. Những Ä‘iá»u liên quan đến công án này, đây là lúc phải nói rõ. Mối hiểm há»a mà con mang trên lưng bấy lâu nay cÅ©ng cần cởi bá», cần phải nói rõ ra cho xong. Là phúc hay há»a tùy ở má»—i ngưá»i.
Dịch Dung Cương như tỉnh ngộ nói:
- Tiá»n bối muốn nói là . . .
Gật đầu Toàn Vô Hoan thẳng thắn nói:
- Không sai ! Ta muốn nói vá» lệnh muá»™i Thá»§y Nhu Ta ngưỡng má»™ lệnh muá»™i đã lâu, nhưng vì sá»± trói buá»™c cá»§a tuổi tác và thân phận nên không tiện ra mặt, vạn bất đắc di đành để cho đồ đệ Äá»™c Phách cưỡng thỉnh lệnh muá»™i tương kiến. Cách làm này thật quá miá»…n cưỡng. Niên lão động tình, chuốc khổ vào thân! HÆ¡n nữa ta quả quyết lệnh muá»™i ở chá»— ta tuyệt đối không bị bất kỳ mạo phạm nào. Còn tiếp nhận ta hay không, hoàn toàn do lệnh muá»™i quyết định.
Mặt Dịch Dung Cương chợt đỠbầm rồi từ từ trắng xanh. Cuối cùng lão gắng sức bình tinh, âm thanh khô cứng nói:
- Thế muá»™i tá»­ cá»§a ta rốt cuá»™c lá»±a chá»n thế nào?
Toàn Vô Hoan đôi mắt sáng rá»±c, giá»ng trong trẻo nói:
- Trá»i còn thương ta, lệnh muá»™i đã đồng ý làm thê tá»­ ta.
Tay vỗ mạnh xuống ghế thái sư, Dịch Dung Cương giận giữ hét lên:
- Ta không tin! Muội tử của ta trước nay là một khuê nữ nho nhã biết sách hiểu lễ. Muội tử tuyệt đối không đáp ứng gả cho một tên dùng thủ đoạn cưỡng bức như vậy. Không thể chịu làm thê tử cho một lão già như cây khô sắp tàn như vậy Hơn nữa, huynh trướng như cha, chưa thông qua đồng ý của ta, muội tử càng không thể đính nguyện chung thân.
Toàn Vô Hoan nghiêm túc nói:
- Dịch đại chướng kỳ, từng lá»i cá»§a ta Ä‘á»u là sá»± thật Nếu ngươi không tin có thể đích thân há»i lệnh muá»™i.
Dịch Dung Cương trợn mắt:
- Muá»™i tá»­ không có ở đây, làm sao ta có thể há»i?
Toàn Vô Hoan nói:
- Xin đại chướng kỳ phái ngưá»i đến nÆ¡i ở trước đây cá»§a nàng, để má»i nàng đến đối mặt má»™t lá»i, sá»± tình sẽ rõ ràng.
Äứng bật dậy như nhảy khá»i ghế, Dịch Dung Cương kinh ngạc nói:
- Cái gì? Tiá»n bối nói muá»™i tá»­ cá»§a ta đã trở vá» rồi?
Toàn Vô Hoan ngẩng đầu nói:
- Äúng vậy, nàng Ä‘ang chá» gặp mặt Dịch đại chướng kỳ.
Ngoảnh đầu lại, Dịch Dung Cương lớn tiếng hét :
- Công Tri Kỳ mau đến Hoàng Thúy lâu má»i đại tiểu thư đến đây!
Vâng một tiếng Công Trị Kỳ chạy như bay.
Dịch Dung Cương nặng nỠngồi xuống, chỉ cảm thấy một vật gì đè nặng trên ngực, sắc mặt thì bàng hoàng.
Lâu ngày không gặp Dịch Thá»§y Nhu không những càng lá»™ vẻ yêu kiá»u diá»…m lệ mà sắc mặt đầy vẻ tươi cưá»i đôi mắt sáng rá»±c, đầy vẻ tình tứ Xem dáng vẻ muá»™i tá»­ như vậy, Dịch Dung Cương bất giác ngẩn ngÆ¡.
Tiến vào trong đình, Dịch Thủy Nhu ấu yếm đưa mắt nhìn Toàn Vô Hoan một cái mới thi lễ với ca ca.
Dịch Dung Cương hừ mũi lạnh một cái, buồn bực nói:
- Muá»™i tá»­, muá»™i đã trở vá», tại sao không chào há»i vá»›i huynh trước mà lén lút nấp ở Hoàng Thúy lâu che giấu không cho thiên hạ biết, như vậy còn ra thể thống gì?
Dịch Thủy Nhu nhẹ nhàng nói:
- Äại huynh, muá»™i chá» huynh và Vô Hoan nói rõ sá»± tình má»›i ra tương kiến. Việc này vốn phải do đàng trai nói trước vá»›i đàng gái.
Huynh nghĩ có phải không?
Sắc mặt Dịch Dung Cương giận nói:
- Muội nói chuyện gì? Cái gì đàng trai đàng gái?
Dịch Thủy Nhu hơi cúi đầu:
- Toàn Vô Hoan, lão . . . lão muốn cưới muội.
Äứng bật khá»i ghế, Dịch Dung Cương gắt:
- Muội đồng ý?
Dịch Thủy Nhu ngẩng đầu lên nhìn đại huynh kiên định nói:
- Äúng vậy! Muá»™i đồng ý rồi.
Dẫm mạnh chân, Dịch Dung Cương giận đến mặt mày đỠbừng:
- Loạn rồi ! Quả thá»±c loạn rồi ! Muá»™i là khuê nữ đài các, muốn cưới muốn gả phải theo quy cá»§ trình tá»± mà làm. Tại sao dám tư tình đính ước HÆ¡n nữa lại chá»n má»™t lão già hÆ¡n sáu chục tuổi đầu, không được, ta không đồng ý.
Dịch Thủy Nhu bình tĩnh nói:
- Äại huynh, muá»™i cÅ©ng không còn trẻ nữa.
Hạnh phúc tương lai ký thác cả Ä‘á»i liên quan đến muá»™i, xin huynh tôn trá»ng ý kiến cá»§a muá»™i.
Việc liên quan đến tình cảm, không thể miá»…n cưỡng. HÆ¡n nữa tình yêu giữa nam và nữ không phân biệt tuổi tác chỉ quan trá»ng song phương có tình cảm hay không. Trải qua bao nhiêu ngày quan sát tìm hiểu, muá»™i phát giác Vô Hoan là ngưá»i vô cùng từ bi, hòa nhã, tính tình khẳng khái, rá»™ng rãi. Quan trá»ng nhất là lão đối vá»›i muá»™i má»™t lòng thành tâm, thậm chí muá»™i thẳng thắn không đáp ứng ngưá»i cÅ©ng chẳng oán hận. Äối vá»›i muá»™i, ngưá»i chỉ cống hiến mà không há» mong báo đáp. Äại ca, có má»™t ngưá»i như vậy, thá»±c đáng cho muôi hy sinh Huynh nên biết tuổi tác không là vấn đỠchá»§ yếu.
Dịch Dung Cương nhất thá»i cứng lưỡi, rồi thở dài nói:
- Muá»™i có hiểu vì việc này đã gây thương tổn bao nhiêu mạng ngưá»i, tổn hại danh dá»± bao nhiêu không? Việc này náo động đến trá»i đất nghiêng ngá»­a. Còn các ngươi ở đó bí mật tư tình yêu đương, hải thệ sÆ¡n minh. Muá»™i làm như vậy bảo ta cư xá»­ thế nào cho phải?
Dịch Thủy Nhu khẩn thiết nói:
- Äại huynh, cừu hận càng kết càng sâu. Giết chóc mang lại bi thảm, tại sao không biến can qua thành an bình kết thân gia thay oan gia.
Muá»™i hiểu làm như vậy khiến huynh càng khó xá»­ nhưng huynh có hiểu cho ná»—i khó xá»­ cá»§a muá»™i hay không? Äại huynh không nên vì vấn đỠsÄ© diện hão mà tranh chấp khôn nguôi. Äá»i ngưá»i còn có con đưá»ng dài để Ä‘i, có lý tướng tốt đẹp để truy cầu xin huynh thành toàn cho muá»™i cÅ©ng là thành toàn cho huynh.
Dịch Dung Cương trầm mặc rất lâu, nặng nỠquay đầu, mục quanh nhìn quét ba tên đầu mục đứng sau lưng:
- Các ngươi . . . thấy thế nào?
Thông Thiên tú sĩ Công Trị Kỳ lên tiếng trước :
- Toàn do đại chướng kỳ định Ä‘oạt. Äại chướng kỳ dặn dò thế nào, bá»n thuá»™c hạ làm thế đó Long Bưu và Tào Cá»­u đưa mắt nhìn nhau.
Kinh nghiệm giang hồ cho há» thấy lá»±c lượng đối phương mạnh hÆ¡n, nếu không thức thá»i khó thành tuấn kiệt, càng không thể Ä‘em tính mạng mình ra đặt trên má»™t canh bạc, hà khổ gì mà chiến đấu. Hai ngưá»i ngầm hiểu ý nhau.
Long Bưu tằng hắng hÆ¡i khom ngưá»i nói:
- Yù cá»§a bá»n thuá»™c hạ và Công Trị Kỳ đưá»ng chá»§ giống nhau. Äại chướng kỳ xem để xá»­ trí.
Dịch Dung Cương ngẩn ngưá»i ra hồi lâu, ánh mắt hướng vá» Toàn Vô Hoan phía đối diện, rồi chuyển đến muá»™i tá»­ cá»§a mình, bất giác thở dài nói:
- ôi ! Không thể ngỠđược, thế cuá»™c biến chuyển vô thưá»ng, như vậy thá»±c là không ngá».
Dịch Thủy Nhu khẩn thiết nói:
- Äại huynh, huynh đáp ứng rồi, đáp ứng xóa bá» thù má»›i hận cÅ©, đáp ứng hôn sá»± cá»§a muá»™i và Toàn Vô Hoan?
Dang tay bất đắc dÄ© cưá»i khổ, Dịch Dung Cương nói:
- Cục thế đã như vầy thiên ý nhân tâm Ä‘á»u có sở kiến, ý trá»i lòng ngưá»i Ä‘á»u đã định rồi, ta còn gì để nói.
Nam Cung VÅ© đứng bên cạnh Toàn Vô Hoan thu hồi ngân thương lại, cưá»i tươi tán dương nói:
- Có thể nói mưá»i năm tu đắc cùng độ thuyá»n qua sông, trăm năm tu đắc cùng chắp cánh mà bay. Äây là mối thiện duyên trá»i ban, cung há»· lão gia và Dịch cô nương. Chúc mừng Dịch đại chướng kỳ.
Dịch Dung Cương không thể không vòng tay đáp tạ rồi lão nhìn Äá»™c Phách cưá»i không ra cưá»i đáp :
- Mi biết vì sao lúc đầu ta không giết mi?
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Thứ nhất đại chướng kỳ muốn khai thác ta vá» chá»— cư ngụ cá»§a lệnh muá»™i. Thứ hai là ngưá»i chá» sau khi ta dưỡng thương xong quyết đấu sinh tá»­ má»™t lần nữa. Nói cách khác ngươi muốn đích thân mình thu thập tính mạng cá»§a ta.
Dịch Dung Cương ngẩng đầu nói:
- Rất thông minh, nhưng sau này ta cơ hồ đã quên đi ý định thứ hai rồi.
Äá»™c Phách không hiểu há»i:
- Vì sao?
Dịch Dung Cương thẳng thắn nói:
- Äêm đó bá»n ta đã má»™t lần giao thá»§, mi bị đám bang chúng vây công, thá» thương quá nặng thế mà vẫn có thể dùng mÅ©i Ä‘ao đả thương trán ta. Tuy ta cÅ©ng ba kiếm đâm mi nhưng thể lá»±c song phương lúc đó hoàn toàn không giống nhau. Sau lần đó ta nhiá»u lần cân nhắc nếu đôi bên thay đổi vị trí, ta có chắc nắm được đả thương mi không?
Äá»™c Phách há»i:
- Câu trả lá»i thế nào?
Dịch Dung Cương buồn bã đáp:
- Nói thá»±c chỉ e không thể. Ta không muốn thừa nguy cÆ¡ cá»§a mi gia hại mi, còn dưới Ä‘iá»u kiện như nhau ta lại không có cách khắc chế mi. Cho nên suy Ä‘i nghÄ© lại tiến thoái lưỡng nan.
Nam Cung VÅ© chen lá»i nói:
- Äại chướng kỳ, lần này ta đến đây không phải để giải quyết vấn đỠkhó xá»­ cá»§a ngươi sao?
Dịch Dung Cương cưá»i ha hả, nghiêng đầu dặn dò :
- Tào Cá»­u bảo bá»n chúng chuẩn bị tá»­u yến khoản đãi khách quý, ngoài ra dá»n dẹp trang trí khách phòng để thân gia cá»§a ta nghỉ ngÆ¡i.
Tào Cá»­u luôn tiếng đáp vâng rồi đích thân Ä‘i Ä‘iá»u khiển.
Còn Dịch Thủy Nhu không biết từ lúc nào dã đến đứng bên cạnh Toàn Vô Hoan.
Bạch phát với hồng nhan ai nói không tương xứng.
Lúc nào Nam Cung VÅ© phát giác Äá»™c Phách Ä‘ang sải bước ra khá»i khách đình, Ä‘i ra ngoài cá»­a.
Vị Thất Xảo Thương bất giác ngẩn ngÆ¡ không hiểu, lòng thắc mắc tá»± há»i:
- Quang cảnh như vậy, Äá»™c Phách còn Ä‘i đâu nữa?
Äi đâu?
Äá»™c Phách cÅ©ng Ä‘ang suy nghÄ©, tại sao chàng lại bảo ngưá»i ta từ Bao Cô lãnh từ phía nam Ä‘i qua Äại Cô huyện, Tam Liên bá, qua sông Cầu thá»§y lại thuận theo Hàm Quan đạo tìm đến Má»™ng Liên sÆ¡n, Hệ Vân lâu để tương há»™i.
Hiện giỠchàng đi nhanh vỠđó.
A, nói không chừng, cũng có duyên phận trăm năm giai ngẫu tự nhiên thành.


Hết
Tài sản của than_long_vn

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âàâèëîí, àâòîçâóê, áüÿíêà, âÿçàíèå, ëàçàðåâ, êàñïåðñêèé, ìàëüäèâû, ïåðåâîäîâ, ïîèñê, ìîíèòîð, íòðþêýáõð, ïðîäàæà, ñòàëüíûå, ñöåíàðèè, ñóäîêó, ñòðèì, te hon cau
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™