Hồi 30
Hồng nhan luyến anh hùng
Dịch Dung Cương nhìn hai tráºn đấu Ä‘ang tiến hà nh nÆ¡i khác, sau đó lão nhìn Äá»™c Phách thanh âm khà n dục nói:
- Mi hung hãn, khó trị hÆ¡n ta dá»± Ä‘oán nhiá»u nhưng hiện giá» mi khó lòng chịu nổi đúng không?
- Không sai! Ta hiện giỠkhó lòng chịu nổi.
ChÃnh xác ta đã trả má»™t giá tương đương . . .
Mi mắt giáºt giáºt, Dịch Dung Cương lạnh lẽo nói:
- Äá»™c Phách, mi biết sá»± việc chưa kết thúc, bá»n ta phải tiếp tục thôi.
Sắc mặt trắng bệch cá»§a Äá»™c Phách á»ng lên thần sắc quyết liệt Nhìn thấy chà ng tiá»u tụy, mệt má»i, tháºm chà còn có vẻ suy nhược nhưng tuyệt đối không suy sụp tinh thần.
Lòng Dịch Dung Cương nặng ná», lá»— mÅ©i pháºp phồng. Lão nhìn qua tình hình, nhìn qua con ngưá»i, lão hiểu được diá»…n biến sá»± tình có thể tháºt sá»± thảm khốc. Kẻ coi sinh tá» nhẹ tá»±a lông hồng khó thể dùng sinh tỠđể bức bách.
Trước mắt, rõ lão đã gặp phải loại ngưá»i nà y.
Äá»™c Phách khà n giá»ng nói:
- Äại chướng kỳ. . . Theo ta, lão phải phái thêm nhân thá»§ má»›i có hi vá»ng. Chỉ dá»±a và o Thương Ba và vị Äinh cô nương nà y, e rằng không đủ đạt được mục Ä‘Ãch cá»§a lão hi vá»ng.
Dịch Dung Cương âm trầm nói:
- Äá»™c Phách! Mi không cần là m thế để có rÆ¡i và o bẫy mà đấu vá»›i mi. Dịch Dung Cương ta quang minh lá»—i lạc, chÃnh nhân quân tá», quết không thừa nguy cÆ¡ cá»§a ngưá»i ra tay là m tổn hại đến uy danh cá»§a ta. Không sai! Ta có thể phái thêm nhân thá»§ đối phó mi, đáng tiếc bản thân ta đà nh phải tạm thá»i khắc chế.
Äứng bên kia, Thương Ba cao giá»ng nói:
- Bẩm đại chướng kỳ, đừng nghe lá»i khÃch bác cá»§a há» Äá»™c kia. Hắn thân mang trá»ng thương, sắp tâm tà n lá»±c kiệt, đứng vững không bao lâu, rõ rà ng hắn như ngá»n đèn sắp tắt mà còn đại ngôn khoác lác. Thuá»™c hạ dám bảo đảm là chỉ cần thuá»™c hạ và lão Công Trị Kỳ vá»›i Äinh Tuệ ba ngưá»i đủ để thu tháºp hắn.
Dịch Dung Cương trầm mặc nói:
- Lúc nà y không phải lúc cuồng vá»ng.
Thương Ba, mi xác định nắm chắc như váºy sao?
Äinh Tuệ đứng cạnh Thương Ba, thấp giá»ng thôi thúc gá»i nhá» má»™t tiếng:
- Thương đầu nhi . . .
Thì Thương Ba đã ngẩng đầu, ưỡn ngá»±c, khà phách hiên ngang, đáp lá»i:
- Thuá»™c hạ dám bảo đảm vá»›i đại chướng kỳ há» Äá»™c đêm nay tuyệt đưá»ng đà o sinh.
"Hừ" mũi, Dịch Dung Cương nói:
- ÄÆ°á»£c! Thương Ba, mi bảo đảm như váºy ta chấp thuáºn.
Thân hình Äá»™c Phách hÆ¡i lắc lư, trên trán tìm giá»t mồ hôi to như hạt Ä‘áºu lăn ra, sắc mặt cà ng lúc cà ng trắng bệch như mang má»™t mặt nạ cứng đỠkhông tá»± nhiên. Hiện tượng nà y, nói rõ chà ng không chỉ thá» thương, hÆ¡n nữa thá» thương rất trầm trá»ng. Nhìn bá»™ dạng cá»§a Äá»™c Phách, Thương Ba đủ lòng tin. Hắn khom ngưá»i vá»›i Dịch Dung Cương, rồi đưa mắt ra hiệu vá»›i Äinh Tuệ đứng cạnh bên, nhá» giá»ng nói:
- Không cần lo lắng, Äinh Tuệ. Nhìn hình dáng cá»§a há» Äá»™c e rằng đánh cÅ©ng không cần đánh, má»™t ngá»n gió đến cÅ©ng đủ xô đẩy hắn.
Thá»±c hiện má»™t đại công như váºy, bá»n ta không là m thì để ngưá»i khác lãnh công sao?
Äinh Tuệ đôi mà y nhÃu lại, âu lo nói:
- Thương đầu nhi. Theo ta không dễ gì đâu.
Dịch Dung Cương cơ hồ không nhẫn lại nữa, Lão hét to :
- Bá»n mi bà n luáºn gì nữa, còn chưa chá»§ động cho ta.
Long đầu trượng cá»§a Thương Ba theo tiếng thét bứt vá» Äá»™c Phách.
Äinh Tuệ thì không cao ngạo như hắn, ả cẩn tháºn từ phÃa khác chầm cháºm bước lên.
Còn Công Trị Kỳ gian giảo đứng cà ng xa hơn.
Äá»™c Phách thân hình hÆ¡i lảo đảo đột nhiên giống như má»™t há»a pháo nổ vang. Dá»±a và o xung lá»±c mãnh liệt đó, ngẩng mặt bay lên. Tế Hồn Câu cảu chà ng, đồng thá»i biến thà nh vô số ánh nguyệt quang che phá»§ cả bầu trá»i.
Má»i ngưá»i nhìn thấy từng từng đạo hà n Ä‘iện tung hoà nh lướt gió chặt chẽ như mưa, không giống má»™t câu Ä‘ao thi triển, chỉ giống núi băng đổ sụp băng tuyết tan chảy, thanh thế kinh ngưá»i .
Công Trị Kỳ thét lên một tiếng quái đản té lăn ra ngoà i.
Long đầu trượng của Thương Ba "vù vỠcất lên, diêm quang chói mắt, đầu rồng ngẩng cao không khác gì kim long đang nhe nanh múa vuốt lăn lộn vẫy vùng rất là bá đạo.
Äinh Tuệ mắt thấy tình thế không xong, bản lãnh ả không đủ ngăn cản, má»™t cái quăng mình, ngưá»i đã ra ngoà i hai trượng.
"Keng keng" tiếng binh khà liên tiếp vang lên không ngừng. Äá»™c Phách thân hình lướt không trưng hai tay dang ra từ từ ổn định đáp xuống mặt tuyết. Vẫn mồ hôi đầy ngưá»i, mặt trắng bệch như giấy, cánh tay trái vẫn buông rÅ© xuống không khác gì lúc nãy nhưng Äá»™c Phách vẫn là Äá»™c Phách. Trái lại, Thương Ba chẳng là Thương Ba. Trước khoảnh khắc, Thương Ba là ngưá»i sống sau khoảnh khắc, Thương Ba mất Ä‘i hÆ¡i thở cả thân hình hắn nằm dà i trên đất trên thiên linh cái máu phụt ra, má»™t bên mặt đã bị cắt má»™t mảng lá»›n, tháºm chà hai hà m răng cÅ©ng búng ra máu. Diện mạo anh tuấn nho nhã cá»§a hắn đã không còn tồn tại. Thi thể nằm dà i dưới đất là m sao còn giống Thương Ba.
Long đầu trượng cô đơn nằm trên mặt tuyết.
Äầu rồng cÅ©ng nhuá»™m đầy máu. Xem ra, Thương Ba không phải hoà n toà n mất không tÃnh mạng, Ãt nhiá»u cÅ©ng thu hồi được má»™t chút lợi nhưng không biết hắn đã thu hồi được chá»— nà o trên cÆ¡ thể Äá»™c Phách.
Dịch Dung Cương căm háºn đến độ hai tay nÃu lại và o nhau.
Còn Äinh Tuệ, mặt bà ng hoà ng không còn chút máu. Aû đưa mắt cầu cứu nhìn Dịch Dung Cương, thân hình yểu Ä‘iệu bất giác co rút ra sau, không còn bá»™ dạng kiêu ngạo, hiểm độc như lúc đầu Công Trị Kỳ co rút má»™t bên, hình dáng không khác gì rùa rút đầu.
Mà chỉ má»™t khắc ngưng Ä‘á»ng đó, thân hình Äá»™c Phách như mÅ©i tên bắn cao xà và o Long Bưu và bá»n thá»§ hạ Ä‘ang vây đánh Nam Cung VÅ© Long Bưu đỠquyá»n luân chuyển "vù vá» như đôi thiết chùy, Ä‘ao phong cá»§a Tế Hồn Câu trong chá»›p mắt loé lên như ánh diêm quang, như ánh chá»›p trong mây Ä‘en bức đến ná»—i Long Bưu kinh hoà ng thu tay lại gấp rút thoái lui, nhưng ánh Ä‘iện quang đã lướt qua Long Bưu "xoẹt,, má»™t tiếng đã cắt bay đầu lâu cá»§a má»™t tên trong Quá»· ảnh Tam Câu.
Nam Cung vÅ© thừa tÃch tắc tráºn thế đối phương Ä‘ang há»—n loạn, ngân thương kÃch mạnh ra đâm thẳng và o ngá»±c má»™t tên khác cá»§a Quá»· ảnh Tam Câu. MÅ©i thương nhuôm máu còn chưa thu lại.
Long Bưu hét to má»™t tiếng, hoà nh thân nghiêng vai, má»™t quyá»n đấm và o sưá»n Nam Cung VÅ©, lá»±c đạo cá»±c mạnh chấn động đến lão Thất Xảo Thương lăn tròn mấy vòng, đôi mắt tối sầm, đồng thá»i lão cÅ©ng nghe được tiếng thá»u thà o cá»§a Äá»™c Phách.
- Nam Cung, chạy!
Thanh âm vừa và o tai. Nam Cung VÅ© theo bản năng gắng sức bắn vá»t lên. Toà n bá»™ sức lá»±c lão phát huy để nhảy ra ngoà i.
Long Bưu hét to truy Ä‘uổi phÃa sau nhưng lợi Ä‘ao cá»§a Tế Hồn Câu đã à o ạt kéo đến, không những cản tuyệt đưá»ng Ä‘i cá»§a hắn mà còn áp chế khiến hắn cuống tay loạn chân hiểm ác vô cùng.
Bá»n nhân mã Quỉ vương Kỳ bao quanh phÃa ngoà i tức thì có ba tên rượt theo nhưng hÆ¡i cháºm má»™t chút, Nam Cung VÅ© đã sá»›m như chim hồng vá»— cánh, bóng ngưá»i mất hút, muốn Ä‘uổi theo e rằng không kịp nữa.
Äá»™t nhiên, má»™t dòng máu bắn ra, trên lưng Phùng Äức ân đã rách toạc, vết thương dà i mấy tấc, hắn ngã nhà o. Hổ Mâu côn cá»§a Äồng Quang đã bổ xuống. Äồng La cá»§a Vệ Ngá»c Chấn bay theo, mục tiêu là cổ cá»§a há» Phùng.
Nhưng đột nhiên câu phong như ánh trăng huyá»n bất ngá» như từ trá»i cao xuất hiện, không dấu hiệu báo trước mà chém và o trước mặt.
Äồng Quang hét to quái dị, lăn tránh dưới đất.
Äôi la cá»§a Vệ Ngá»c Chấn đỠlên.
"Kẻng, kẻng" đồng la bên trái lẫn cánh tay trái của hắn nhất tỠbay ra.
Tá» giữa không trưng má»™t bóng hình đỠtÃa xẹt đến. Thế đến cá»±c nhanh, như tráºn cuồng phong cuốn từ bình địa, tuyết bắn tung tóe, cả ngưá»i Phùng Äức ân bắn vá»t lên rồi nặng ná» rÆ¡i xuống, hắn đã đứt hÆ¡i, vong mạng rồi.
Không phân vân trước sau "vút" má»™t tiếng, Tế Hồn Câu vung lên rồi chém xuống. Bóng ngưá»i áo đỠhÆ¡i dao động. Má»™t luồng hà n quang xanh biếc như nước mùa thu tuôn ra.
"Cảng" má»™t tiếng cá»±c lá»›n, đỡ mạnh câu phong vừa chém đến. Ngưá»i nà y không ai xa lạ ChÃnh là Dịch Dung Cương, đầu lÄ©nh cá»§a Quỉ vương Kỳ.
Äá»™c Phách co tay, Tế Hồn Câu thuáºn thế đã trở vá» chà ng lặng lẽ đứng nÆ¡i đó, lãnh lẽo chăm chú nhìn Dịch Dung Cương, sắc mặt trắng bệch không có chút tình cảm.
Dịch Dung Cương không tránh khá»i thầm lo sợ Sở dÄ© lão miá»…n cưỡng xuất thá»§ vì tình hình bức bách. Lão phát giác bá»n thá»§ hạ cá»§a lão ngăn trở không được bất kỳ má»™t lần công kÃch nà o cá»§a Äá»™c Phách, không khống chế được cuá»™c chiến. Äá»™c Phách tung hoà nh ngang dá»c, không chỉ Ä‘i đến tá»± do, hÆ¡n nữa, còn gây nên tổn thất nặng ná» cho lá»±c lượng cá»§a lão. Tình thế như váºy không biết còn kéo dà i bao lâu, dưới đất đã nằm la liệt bao nhiêu mạng ngưá»i.
Tình trạng khẩn cấp, lão không mà ng đến lá»i nói ban đầu cá»§a mình đà nh phải Ä‘Ãch thân xung tráºn đổi nguy cầu toà n.
Lúc nà y, Äại Chùy Thá»§ Long Bưu, Thông Thiên Tú SÄ© Công Trị Kỳ, má»™t tên còn lại cá»§a Quá»· ảnh Tam Câu, Bệnh Thái Tuế Äồng Quang và Khổng Tước Äinh Tuệ cháºm rãi vây xung quanh gây thanh thế.
Tháºp Bát Phiên Vệ Ngá»c Chấn đã sá»›m được đồng bá»n đưa Ä‘i băng bó. Má»™t cánh tay mất đủ để hắn kinh tâm.
Äá»™c Phách hÃt dà i má»™t hÆ¡i thở, thanh âm hết sức suy kiệt:
- Bá»n ta cuối cùng phải đối tráºn rồi, đại chướng kỳ.
Trong tay Dịch Dung Cương là thanh trưá»ng kiếm xanh biếc. Lưỡi kiếm má»ng mảnh hÆ¡i rung động, ẩn hiện như tia chá»›p trong sương mù. Lão chống kiếm xuống đất, khô khan nói:
- Không phải ta có lá»i nuốt lá»i. Äá»™c Phách, ta không thể để tình thế như vầy phát triển, nếu không Quỉ vương Kỳ bị há»§y trong tay mi.
Giá»ng Äá»™c Phách như từ cõi hư không trở vá» chà ng nói:
- Sinh tá» tương đâu trước nay khó cầu công bình. . . Äại chướng kỳ, đây chỉ là váºn mệnh ta không mang oán háºn là m gì. Bá»n ta có thể đối diện tranh cao thấp. Äối vá»›i đôi bên có thể nói coi như là sá»± giải thoát.
Dịch Dung Cương do dự nói:
- Nếu ta không xuất thá»§, Äá»™c Phách, mi tất nhiên có thể chém giết nữa. Nhưng theo tình trạng hiện nay cá»§a ngươi, ta cùng mi giao đấu không thoát khá»i miệng thế chê cưá»i, phải là m thế nà o?
Äá»™c Phách cưá»i khô khan:
- Việc thế gian vốn không dá»… lưỡng toà n chi mỹ. Äại chướng kỳ, theo ta phải cầu thắng là điá»u thứ nhất, đó là hiệu quả là m đầu còn tình thế ra sao bất tất phải suy nghÄ© nhiá»u.
Äại Chùy Thá»§ Long Bưu mặt đầy sát khÃ, căm háºn hét lên:
- Äại chướng kỳ, bá»n ta đã có bao nhiêu huynh đệ chết trong tay hắn bao nhiêu danh dá»± há»§y trong tay hắn việc nà y không trừ, háºu há»a không lưá»ng. HÆ¡n nữa, phải vì vong hồn các huynh đệ mà rá»a háºn. Äại chướng kỳ. Loại như há» Äá»™c nà y không cần nói đạo nghÄ©a chỉ có lấy cái chết đối vá»›i hắn.
Trừng mắt với Long Bưu, Dịch Dung Cương âm lạnh nói:
- Vấn đỠnà y do ta quyết định.
Bệnh Thái Tuế Äồng Quang đỠmắt kêu lên:
- Äại chướng kỳ, ngưá»i phải thay bá»n thuá»™c hạ báo cừu. Ngưá»i cá»§a Báo phòng mưá»i hết tám, chÃn đã bị há» Äá»™c giết hại. Từng món nợ máu sao có thể không nhắc tá»›i.
Dịch Dung Cương bất ngỠhét to:
- Câm miệng!
Tiếng thét vừa vang, thanh minh kiếm nổi tiếng trong tay lão sáng lòe đánh ra như má»™t mÅ©i tên bắn và o Äá»™c Phách.
Tế Hồn Câu cá»§a Äá»™c Phách đưa lên nghinh đón.
ánh sáng xanh bạc chạm nhau.
"Kẻng" má»™t tiếng, hai ngưá»i Ä‘á»u thoái lui má»™t bước.
Thân hình Dịch Dung Cương đột ngá»™t lướt không trưng, lăn không xoay chuyển, ngưá»i và kiếm đã hợp nhất, chỉ thấy kiếm quang xanh biếc ngưng tụ lại thà nh má»™t trụ sáng chói mắt phát ra tiếng xé gió rin rÃt, thần tốc vô biên bắn và o Äá»™c Phách.
Tế Hồn Câu bao chặt lấy ngưá»i Äá»™c Phách, cuá»™n tròn lại thà nh má»™t ngân cầu sáng loáng.
Ngân câu bay lên, hà n khà bức ngưá»i chạm mạnh và o ánh sáng xanh vừa bắn đến. ánh sáng tung tóe như ngá»c bể băng tan. Và o tai má»i ngưá»i như tiếng hổ gầm. Rồi tất cả yên lặng. Cái yên lặng chết chóc.
Äá»™c Phách co rút trên mặt tuyết. Vai sưá»n chân, ba nÆ¡i máu tuôn dầm dá». Trong tay, chà ng vẫn nắm chặt Tế Hồn Câu. Câu quang lấp lánh dưới ánh tuyết giống như không thèm nhắm mắt.
Ngoà i đó năm trượng, Dịch Dung Cương Ä‘ang chống kiếm, thân thể không ngừng run rẩy, hô hấp khó khăn. Äại chướng kỳ cá»§a Quỉ vương Kỳ trên trán bị má»™t vết rách Ä‘ang tuôn máu dà i má»™t tấc, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi tuôn dầm dá». Trước sau khoảnh khắc giống như lão đã vượt qua thiên sÆ¡n vạn lý.
ánh sáng cá»§a ngá»n Ä‘uốc dần dần táºp trưng lại Má»™t đám ngưá»i đông đảo kéo đến nhưng không có tiếng hoan hô, không thấy phấn khÃch, trong tâm tư má»—i ngưá»i Ä‘á»u nặng ná».
Cuộc ác đấu kinh thiên động địa nà y có kết thúc rồi, mà kết thúc không lấy gì là m vui vẻ.
Äây là gian độc thất dùng đá miếng dầy xây thà nh. Căn phòng hình chữ nháºt, diện tÃch không lá»›n nhưng rất sạch sẽ, không có cá»a sổ nà o, chỉ có má»™t cánh cá»a chÃnh là m bằng sắt dầy.
Trong thạch thất chỉ có một bà n một ghế.
Mặt đất trải má»™t lá»›p cá» tranh. Trên cá» trải má»™t tấm thảm lông, lại thêm má»™t tấm má»n rách.
Äây chÃnh là hà nh quán Äá»™c Phách Ä‘ang ở hôm nay.
Chà ng bị thương rất trầm trá»ng. Trầm trá»ng đến ná»—i hôn mê ba ngà y ba đêm, nếu không dùng dược liệu chữa thương có lẽ đã chết rồi.
HÆ¡n nữa, dưá»ng như Dịch Dung Cương không muốn chà ng chết, chà Ãt không muốn chà ng chết lúc nà y. Sau khi cho ngưá»i khiêng chà ng vỠđến tổng đà n Quỉ vương Kỳ ở Bao Cô lãnh, Dịch Dung Cương há»a tốc má»i mấy vị đại phu nổi tiếng ở các vùng phụ cáºn, bá»n há» vắt óc, táºp trưng kinh nghiệm, dùng nhiá»u dược váºt quà hiếm và chăm sóc táºn tình để già nh chà ng lại từ tay tá» thần kết quả các đại phu đã thắng nhưng thắng má»™t cách tháºp phần gian khổ.
Tá» lúc Äá»™c Phách hồi phục ý thức, hồi tỉnh trở lại liá»n bị đưa đến gian thạch thất kiên cố nà y. Chà ng thầm tÃnh toán ngà y tháng, đã trải qua mưá»i tám đêm rồi.
Theo lá»i nói cá»§a các thầy lang, má»—i ngà y Ä‘á»u Ä‘em thuốc đến cho chà ng. Mạng chà ng đã đến Quá»· môn, từ hiểm địa mà kéo trở vá». Lúc đầu bá»n đại phu Ä‘á»u bị thương thế cá»§a ngưá»i trước mắt khiến há» sợ đến sững sá». Toà n thân trên dưới, đâu đâu cÅ©ng mang vết chém ngang dá»c, da thịt rách nát, máu tuôn như suối, nhưng còn chưa nghiêm trá»ng. Nghiêm trá»ng chÃnh là ná»™i thương cá»§a chà ng. Huyết khà ngịch chuyển, tâm mạch đứt Ä‘oạn, xương sưá»n gãy mấy cái, cánh tay phải gần đứt lìa. Tóm lại, lục phá»§ ngÅ© tạng bị chấn động dáºp nát, nguyên khà khô kiệt, hÆ¡n nữa, máu chảy quá phá»u. Bị thương đến ná»—i nà y, có thể nói là hồn du địa phá»§, tình hình như váºy khi bình thưá»ng há» quyết không dám ra tay Ä‘iá»u trị, tránh chuốc lấy phiá»n hà nhưng lần nà y phụng mệnh đại chướng kỳ chiêu táºp, lão kiên trì hạ lệnh bất luáºn sống chết phải táºn lá»±c cứu chữa, hỠđà nh phải miá»…n cưỡng hợp tác nhau. Môi ngưá»i dùng má»™t sở trưá»ng cá»§a mình để Ä‘iá»u trị, nhưng há» nói cÆ¡ há»™i mong manh, ngay cả há» cÅ©ng không tin có thể Ä‘em má»™t ngưá»i từ cõi âm trở vá».
Äá»™c Phách phán Ä‘oán suy nghÄ© cá»§a Dịch Dung Cương, lão vì sao lao tâm nhá»c trà cứu tánh mạng mình, vì sao không láºp tức trừ Ä‘i đại hoạn trong tim phổi, mục Ä‘Ãch cá»§a lão là gì? Yù đồ ở đâu? NghÄ© nhiá»u, nghÄ© lâu, Äá»™c Phách đại khái đã có kết luáºn nhưng chà ng Ä‘ang chá» sá»± chứng thá»±c.
Thá»i gian hôn mê kể cả mưá»i tám ngà y dá»i đến thạch thất nà y đã hÆ¡n hai mươi ngà y.
Trong thá»i gian nà y, thương thế cá»§a chà ng hồi phục tương đối nhanh, trừ những chá»— gãy xương chưa hoà n toà n là nh lặn, huyết khà vẫn chưa thông suốt ra, Ä‘a số vết thương đã là nh da, tinh thần cÅ©ng chuyển biến tốt. Có lúc, tháºm chÃ, chà ng có thể chống gáºy Ä‘i loanh quanh trong thạch thất.
A! Äúng rồi, cây gáºy là do Dịch Dung Cương mang đến đây. Vì không có cá»a sổ chà ng đà nh phải nhìn theo ánh sáng qua khe hở cá»§a cá»a sắt mà đoán thá»i gian. Lúc nà y, chà ng Ä‘oán trá»i đã gần tối, coi như lại qua má»™t ngà y. . .
Ngồi bên trên thảm cá», Äá»™c Phách nhắm mắt dưỡng thần. Äầu tiên váºn khà điá»u tức dẫn thuốc chạy khắp châu thân, nếu váºn khà bảo nguyên như váºy, cÆ¡ thể cà ng mau chóng bình phục .
Ngoà i cá»a, đột nhiên vang lên âm thanh mở xÃch cá»a. Äá»™c Phách cho rằng tên cai ngục theo lệ thưá»ng Ä‘em cÆ¡m đến bố thà cho chà ng.
Cánh cá»a sắt "kẹt" má»™t tiếng mở ra. Sau má»™t lúc yên lặng, ngá»n đèn dầu trên bà n đã được ai đốt lên, vang lên âm thanh khà n khà n cá»§a Dịch Dung Cương. Lão thấp giá»ng có vẻ thân thiết nói:
- Khà sắc cá»§a mi không tồi, Äá»™c Phách, đến hôm nay má»›i xem như có hi vá»ng. Thá»±c là vì bao nhiêu việc cần phải xá» lý nên đối đãi không được chu đáo xin thứ lá»—i.
Äá»™c Phách mở to đôi mắt. Trước mặt, quả nhiên là Dịch Dung Cương vẫn mặc tá» bà o.
Lão ngồi trên ghế gá»— độc nhất trong phòng Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn chà ng. Vết thương trên trán lão đã kéo thà nh má»™t đưá»ng đỠhồng, khiến ngưá»i nhìn thấy hÆ¡i có cảm giác rá»n rợn.
Buông chân khá»i thảm cá», Äá»™c Phách định đứng dáºy, Dịch Dung Cương vá»™i đưa tay ấn xuống :
- Ngồi được rồi ! Ngồi được rồi ! CÆ¡ thể mi còn chưa là nh hẳn, đứng quá mệt nhá»c.
Äá»™c Phách ngồi trở xuống, vòng tay nói:
- Äại chướng kỳ quang lâm thăm há»i, thá»±c không dám nháºn. HÆ¡n nữa, đã thà nh toà n má»™t mạng nà y cà ng phải cảm kÃch.
HÆ¡i mỉm cưá»i Dịch Dung Cương nói:
- Không cần Ä‘a tạ, Äá»™c Phách, ta lưu lại tÃnh mạng cá»§a mi không ngoà i có dụng ý khác.
Äá»™c Phách thản nhiên nói:
- Äiá»u nà y ta biết. Nhưng có thể sống thêm và i ngà y Ä‘á»u do đại chướng kỳ ban cho nên vẫn phải nói lá»i cảm tạ.
Dịch Dung Cương hai tay gác lên gối cháºm rãi nói:
- Có má»™t việc ta phải há»i cho rõ Äá»™c Phách, muá»™i tá» cá»§a ta ngà y nay nằm trong tay ai?
Äá»™c Phách cưá»i nói:
- Äại chướng kỳ, đây e rằng là má»™t nguyên nhân mà lão lưu lại mạng sống cá»§a ta.
Dịch Dung Cương thẳng thắn nói:
- Không sai !
Trầm ngâm má»™t lát, Äá»™c Phách nói:
- Äể ta suy nghÄ© xem có thể nói không.
Dịch Dung Cương nghiêm sắc nói:
- Chỉ e mi không nói không được. Äá»™c Phách, toà n bá»™ câu chuyện bất hạnh nà y Ä‘á»u do mi cướp muá»™i tá» cá»§a ta mà nên. Ta nhất định là m cho rõ, là ai chá»§ sá»± mi là m việc nà y và tại vì sao. Ta cÅ©ng muốn biết chá»— ở và hiện trạng ngà y nay cảu muá»™i tá» ta, nếu không sá»± hi sinh cá»§a bao nhiêu mạng ngưá»i không phải để thiên hạ giá»…u cợt sao?
Äá»™c Phách nói:
- Äại chướng kỳ. Tất cả háºu quả má»™t mình ta lãnh chịu.
Hơi lắc đầu, Dịch Dung Cương nói:
- Vấn đỠnà y không phải là mi gánh chịu hay không. Äá»™c Phách, mi chỉ là má»™t kẻ hà nh động, còn chá»§ mưu tháºt sá»± sau lưng hà nh động là ai, ta phải Ä‘iá»u tra rõ sá»± tháºt. Ngươi có thể chết nhưng phải chết cho minh bạch.
Äá»™c Phách thương cảm nói:
- Ta vì Phi Tinh.
Dịch Dung Cương ngẩng đầu, ngắt lá»i:
- Việc nà y ta biết, nhưng bất hạnh cá»§a Phi Tinh cÅ©ng là vì sau khi mi ra tay cướp muá»™i tá» cá»§a ta má»›i phát sinh. Tất cả mấu chốt Ä‘á»u do mi ở đầu. Äá»™c Phách, ta muốn tìm ra kẻ chá»§ sá»±.
Äá»™c Phách thở dà i má»™t tiếng không nói gì.
Dịch Dung Cương nhẫn lại nói:
- Vết thương cÅ© cá»§a mi còn chưa là nh, thể khà yếu nhược ta thá»±c không muốn Ä‘em bất cứ phương thức nà o khác ngoà i bà n luáºn để bức bách ngươi. Nhưng mi cÅ©ng biết việc nà y đối vá»›i ta quan trá»ng thế nà o?
Äá»™c Phách trầm giá»ng nói:
- Äại chướng kỳ, xin cho ta ba ngà y suy nghÄ©, không chừng ba ngà y sau sẽ có câu trả lá»i nếu không má»™t mạng nà y sẽ trả lại cho đại chướng kỳ.
- ÄÆ°á»£c lắm! Ta chá» thêm ba ngà y.
Ngừng một lát, lão lại nói:
- Äá»™c Phách, mi cứ an tâm dưỡng thương.
Canh giữ bên ngoà i Ä‘á»u là tâm phúc há»™ vệ bên mình ta. Bá»n chúng không phân ngà y đêm, cẩn trá»ng luân phiên bảo há»™ mi. Không có lệnh cá»§a ta không có ai được đến gần nÆ¡i nà y. ẩy da!
Mi khiến tinh hoa cá»§a Quỉ vương Kỳ tổn hại quá nhiá»u ngưá»i cá»§a các đưá»ng, các tá»a nhắc đến mi Ä‘á»u nghiến răng trợn mắt.
Äá»™c Phách mỉm cưá»i nói:
- Äa tạ đại chướng kỳ quan tâm.
Dịch Dung Cương đi rồi, thuộc hạ lão bước và o bưng theo mâm cơm. Tất cả bà y trên bà n:
Bốn (ra thức ăn, một chén canh nóng có bánh bao, có cơm trắng chỉ không có rượu.
Theo lệ ngưá»i Ä‘em cÆ¡m không được nói chuyện sau khi bà y biện, im lặng thoái lui ra ngoà i. Hắn chá» má»™t lúc má»›i Ä‘i và o dá»n dẹp.
Äá»™c Phách ngồi trước bà n cầm đũa dùng cÆ¡m. Chà ng cảm thấy khẩu vị đêm nay không tồi nếu có thêm được chung rượu cà ng tuyệt vá»i hÆ¡n.
Không biết là canh mấy rồi. Äá»™c Phách Ä‘ang ngá»§ ngon chợt có mấy tiếng động lạ là m cho sá»±c tỉnh chà ng nghiêng tai lắng nghe. Thanh âm giống như váºt gì bị kéo, lại có tiếng mở khóa.
chà ng cháºm rãi ngồi dáºy, mục quang chăm chú nhìn cá»a sắt, đồng thá»i tay chân rút má»™t nắm cá» dưới tấm thảm rất nhanh bện thà nh má»™t sợi dây.
Thế rồi cá»a sắt mở ra không tiếng động. Gió lạnh ùa và o. "VỜ má»™t tiếng, má»™t bóng ngưá»i bay và o. Má»™t bóng, lại má»™t bóng nữa tá»±a như ba bóng u linh.
Äá»™c Phách vẫn ngồi yên không lên tiếng cÅ©ng như không có phản ứng nà o, chà ng chỉ ngồi lặng lẽ.
Äá»™t nhiên, má»™t Ä‘iểm sáng như lá»a má»™t Ä‘iểm lá»a yếu á»›t tuy không sáng lắm nhưng cÅ©ng đủ soi rá»i mặt mÅ©i cá»§a ba ngưá»i má»›i và o. Mặt bá»n chúng Ä‘á»u nanh ác, đầy vẻ cừu háºn oán độc.
Äó chÃnh là ba tên binh cá»§a Báo phòng: Lại Xà Thôi Tú, Tháºp Bát Phiên Vệ Ngá»c Chấn, Bệnh Thái Tuế Äồng Quang.
Äồng Quang tay cầm đốm lá»a nhá» thuáºn tay đốt sáng ngá»n đèn trên bà n, ánh sáng và ng vá»t giao động trong gió lạnh từ khe hở cá»§a cá»a thổi và o da mặt Äồng Quang âm u bất định, chợt xanh chợt và ng cà ng nhìn cà ng quái khÃ.
Thôi Tú đứng dá»±a góc phòng. Má»™t vết sẹo xấu xà mà u đỠtÃa chá»— gò má đã mất Ä‘i lá»— tai trái đôi mắt đỠsòng sá»c, thần sắc gã lạnh lẽo tà n khốc Vệ Ngá»c Chấn tay phải bị cắt cụt Ä‘ang phất phÆ¡ tay áo, mặt méo xệch, nghiến răng ken két như muốn ăn tươi nuốt sống Äá»™c Phách, hổ mâu côn cháºm rãi cá» lên.
Äồng Quang trợn mắt khà n dục nói:
- Há» Äá»™c kia, đêm nay mi chết chắc rồi.
Äá»™c Phách mặt không biến sắc, thản nhiên nói:
- Bá»n mi lá»›n gan cuồng động như váºy, không biết kháng lệnh tổ chức tá»™i như phản ngịch sao? Dịch Dung Cương bảo đảm trước mắt tÃnh mạng ta an toà n. HÆ¡n nữa, há»™ vệ ngoà i cổng Ä‘á»u là tâm phúc bên mình lão. Bá»n mi có thể tiến và o hiển nhiên đã dùng bạo lá»±c. Má»™t mai đổ bể, ta xem bá»n mi giải thÃch thế nà o để thoát tá»™i Vệ Ngá»c Chấn lạnh lùng tiếp lá»i:
- Sao mi không nhìn ra, Äá»™c Phách, trước sáng sá»›m ngà y mai, mi đã là má»™t xác chết hoặc là má»™t kẻ đã bị mất tÃch. Bá»n ta có thể bố trà hiện trưá»ng giống như mi ám sát há»™ vệ, sau đó đà o thoát Tất cả sá»± việc sẽ đổ lên đầu mi, để cho mi oan hồn cÅ©ng không thể an lòng nhắm mắt.
Äá»™c Phách kéo nhẹ góc má»n nói:
- Cho là như váºy, các vị có nắm chắc lấy được mạng ta sao? Vệ Ngá»c Chấn, mi đừng quên cánh tay mình, vết thương trên lưng Äồng Quang, lá»— tai cá»§a Thôi Tú Ä‘á»u là thà nh tÃch cá»§a ta. Hiện giá», ta lại không bị xiá»ng xÃch khống chế như váºy ý đồ cá»§a bá»n ngươi xem ra tháºt khó thá»±c hiện.
Vệ Ngá»c Chân thù má»›i háºn cÅ©, ná»™ khà xông thẳng lên đầu, nắm chặt tay phải đến đỠgân xanh nổi lên, thanh âm trà n đầy sát khÃ:
- Há» Äá»™c kia, mi chỉ cổ vÅ© khÃch lệ cho mình. Bá»n ta triển khai hà nh động, quyết không thể giữa chừng buông tay, cà ng không để lá»i nói suông cá»§a mi doạ nạt. Không sai!
Thương tÃch cá»§a bá»n ta Ä‘á»u là thà nh tÃch cá»§a mi, hiện giỠđến lúc bá»n ta trả cừu háºn.
Äá»™c Phách thấp giá»ng nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên bá»n mi cÅ©ng đã thám thÃnh rõ thương thế cá»§a ta chưa hồi phục.
Vệ Ngá»c Chân nanh ác nói:
- Thương thế cá»§a mi vÄ©nh viá»…n không hồi phục. Há» Äá»™c kia, mi mang tấm thân tà n phế mà chết Ä‘i cho rồi.
Äá»™t ngá»™t, chiếc má»n Ä‘ang đắp trên ngưá»i Äá»™c Phách bay lên như má»™t vầng mây Ä‘en, trông giống như má»™t tấm sắt nặng phá»§ xuống Vệ Ngá»c Chấn.
Tên Tháºp Bát Phiên quả có tà i nhà o lá»™n, má»n bông còn chưa chụp xuống, hắn đã búng ngưá»i vá»t ra ngoà i. Cùng lúc Hổ Mâu côn cá»§a Äồng Quang dÆ¡ cao Ä‘áºp thẳng xuống giưá»ng.
Ná»a ngưá»i Äá»™c Phách nằm móp xuống trước đầu côn có mang chùy nhá»n đã nặng nỠđánh xuống mặt nệm là m rách toạc tấm nệm cá» lá»›n Trong lúc bông cá» bay tứ tung đầy phòng, thì sợi dây thừng cá» trong tay Äá»™c Phách cứng như trưá»ng kiếm bắn tá»›i cắm sâu và o ngá»±c Äồng Quang. Hổ Mâu côn vừa má»›i lại cất lên, thân hình Äồng Quang bất ngỠđứng sững lại, sắc mặt kỳ lạ.
"Bịch, bịch, bịch" liên tiếp mấy bước lảo đảo rồi hắn ngã nhà o ra sau.
Vệ Ngá»c Chấn thấy váºy bất giác kinh hãi kêu lên:
- Lão Äồng, lão Äồng, ngươi sao váºy?
Thôi Tú đứng ở góc phòng má»™t tiếng không nói, BÃch Lục côn cá»§a gã thần tốc bổ vá» phÃa Äá»™c Phách Ä‘ang ngồi trên đệm cá».
"Vù vù,, hai tiếng, bay ra hai mÅ©i Túy Tâm tiêu Tiếng rÃt xé gió từ đầu côn bay ra. Äá»™c Phách lăn ngưá»i và o trong nệm. Hai mÅ©i Túy Tâm tiêu xé gió bắn trứng vách đá rồi phản hồi báºt ngược lại, tia lá»a bắn tung toé, soi rõ khuôn mặt âm u tà ma cá»§a Thôi Tú. Hắn lạng ngưá»i tránh phi tiêu, thuáºn thế liên tiếp Ä‘áºp mưá»i mấy côn.
Äá»™c Phách co lưng cong chân lăn tròn trên nệm cỠđể tránh né.
Thôi Tú kÃch liên tiếp không trứng, tay trái co lại thình lình rút ra má»™t đôi chuỳ thá»§. Hắn lấy thân mình thêm sức cho đôi chuỳ thá»§ dùng lá»±c bổ nhà o xuống.
Äôi chân Äá»™c Phách đạp mạnh và o vách đá, cả ngưá»i như mÅ©i tên dá»i cung bắn vá» phÃa cá»a sắt Lại cÆ¡ hồ đồng thá»i bay ngược trở vá», đôi chân như gá»ng kiá»m kẹp chặt lấy cổ Thôi Tú.
Hà n quang loé lên, chuỳ thá»§ cá»§a Thôi Tú đã cắm sâu và o bắp chân Äá»™c Phách. Äôi chân cá»§a Äá»™c Phách váºn kình lá»±c "rắc" má»™t tiếng như xương cốt bị gãy vang lên. Thôi Tú toà n thân co rúm, chuỳ thá»§ không thể cá» lên được lần thứ hai.
Xoè tay, Äá»™c Phách nắm chặt tóc cá»§a Thôi Tú vụt ra phÃa sau đồng thá»i tay kia bóp lấy yết hầu đối phương từ từ thịt lại. Thôi Tú Ä‘au quá, hÆ¡i thở Oà Oà đứt quãng, nước bá»t chảy dà i theo mép miệng. Tuy hắn vẫn Ä‘ang giãy giụa, nhưng không còn sức thoát khá»i gá»ng kiá»m cá»§a Äá»™c Phách. Xương cổ gã Ä‘ang chịu áp lá»±c nặng ná» không ngừng vang lên tiếng gãy răng rắc.
Lúc cổ cá»§a Thôi Tú bị bẻ qua, miệng mÅ©i hắn đã tuôn đầy máu, đôi mắt lồi ra khá»i khoé nhưng tá»±a như còn chút hÆ¡i thở, trong yết hầu vẫn vang lên mấy tiếng khò khè.
Äá»™c Phách dÆ¡ cao cánh tay phải cá»§a Thôi Tú lên để cây BÃch Lục côn còn nằm trong tay hắn vá» phÃa miệng hắn rồi Äá»™c Phách lần tìm nút ấn dưới côn dùng sức ấn xuống. "Phụt" má»™t tiếng, má»™t mÅ©i Túy Tâm tiêu bắn thẳng và o miệng gã. Lại má»™t tiếng, mÅ©i khác bắn và o mắt phải.
Äá»™c Phách không ngừng dùng lá»±c ấn xuống cho đến lúc không còn tiêu bắn ra. Toà n thân Thôi Tú má»m nhÅ©n như đống bùn. Sắc mặt tà ma cá»§a Thôi Tú vân Ä‘áºm nét tà ma, lại thêm mấy phần quỉ khÃ.
Äá»™c Phách co chân đá thi thể hắn lăn mấy vòng rồi má»›i phát giác mình cÅ©ng mồ hôi ướt đẫm áo.
Äá»™t ngá»™t, chà ng xoay mạnh ngưá»i lại, đôi tay thá»§ thế trước ngá»±c. Äúng rồi. Chà ng chỉ lo cắt tiết Thôi Tú, trong kÃch động quên bẵng má»™t tên tỠđịch trước mắt.
Vệ Ngá»c Chấn? Vệ Ngá»c Chấn đâu?
Ở má»™t góc bà n, toà n thân Vệ Ngá»c Chấn nằm mẹp dưới đất, há hốc miệng còn thò ra ná»a đầu lưỡi đôi mắt trợn trừng không biết nhìn gì. Trên sống lưng há» Vệ cắm sâu má»™t Ä‘oản mâu sáng giá»›i, cây Ä‘oản mâu xem như đâm lút cán. Xem tình hình e rằng tên tháºp bát phiên nà y đã hồn du địa phá»§.
Theo thi thể cá»§a Vệ Ngá»c Chấn nhìn lướt Ä‘i, Äá»™c Phách không nén kinh ngạc trợn tròn đôi mắt. Không thể tin ngưá»i đứng dá»±a tưá»ng đó lại là Ngụy Dung cô nương. Ngụy Dung vì sao đến được nÆ¡i nà y? Äến từ lúc nà o? Äá»™c Phách hoang mang không biết. Nhưng có má»™t Ä‘iá»u chà ng có thể xác định, đây chÃnh là Ngụy Dung chứ chẳng phải ai khác.
HÃt mạnh má»™t hÆ¡i, chà ng khà n khà n há»i:
- Phải Ngụy Dung cô nương không?
Dưới ánh đèn mỠtối, Ngụy Dung lên tiếng:
- ChÃnh ta !
Chùi mồ hôi trên trán, Äá»™c Phách mệt má»i cưá»i nói:
- Äúng là nhân sinh hà xứ bất tương phùng.
Ngụy cô nương, là m sao nà ng lại đến đây?
Bước lên một bước, Ngụy Dung sắc mặt lo lắng nói:
- Không phải vì huynh sao, Äá»™c Phách? NÆ¡i nà y không tiện nói nhiá»u. Bá»n chúng sắp đến giá» giao ban rồi, huynh mau theo ta.
Äá»™c Phách do dá»± nói:
- Là m như váºy có phải khó ăn nói vá»›i Dịch Dung Cương không?
Giáºm chân, Ngụy Dung khẩn thiết nói:
- Äừng mà ng đến Dịch Dung Cương, lão đối vá»›i huynh không có hảo tâm. Äá»™c Phách, còn chưa Ä‘i mau!
Äá»™c Phách gáºt đầu nói:
- ÄÆ°á»£c ! Ta nghe nà ng váºy.
Ngụy Dung rút Ä‘oạn mâu trên thi thể Ngá»c Chấn ra, thuáºn tay kéo Äá»™c Phách song song nghiêng ngưá»i chạy ra khá»i cá»a sắt.
Má»™t tráºn hà n phong lạnh buốt áºp và o mặt.
Trong bóng tối khó phân biệt phương hướng, nhưng Ngụy Dung dưá»ng như quen thuá»™c vá»›i địa hình ở đây. Nà ng nắm tay Äá»™c Phách Ä‘i nhanh trên mặt tuyết vòng qua đông chuyển qua tây không chút do dá»± giống như Ä‘i dạo trong vưá»n hoa nhà mình.
Không lâu Ngụy Dung đã đưa Äá»™c Phách đến má»™t nÆ¡i cá»±c kỳ vắng vẻ. Äó là má»™t tiểu viện ngăn cách bởi bức tưá»ng gạch cao.
Trong viện có má»™t tịnh xá u nhã độc láºp.
Chung quanh tịnh xá Ä‘á»u là tùng bách. Trước cá»a có má»™t con đưá»ng đá, tuyết phá»§ trắng xoá khắp nÆ¡i khiến phong cảnh nÆ¡i đây cà ng xuất trần thoát tục Äá»™c Phách Ä‘ang định mở miệng há»i, nhưng Ngụy Dung đã nhè nhẹ "suýt" má»™t tiếng, vẫn nắm tay Äá»™c Phách Ä‘i đến trước tịnh xá lấy ra chìa khóa mở cá»a rồi nhưá»ng cho Äá»™c Phách và o trước Trong phòng rất ấm áp. Hương trầm bay nhè nhẹ Äá»™c Phách như Ä‘ang trong ảo tướng, chà ng cảm giác như mình Ä‘ang nằm má»™ng.
Giấc má»™ng không biết cay đắng hay ngá»t bùi.