 |
|

30-06-2008, 10:45 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Äại ÄÆ°á»ng Du Hiệp Ký - Lương VÅ© Sinh (Äá»§ bá»™)
Äánh máy: Băc quái
Nguồn: Vietkiem
Dịch giả: Cao Tự Thanh
ÄẠI ÄÆ¯á»œNG DU HIỆP KÃ
TÃC GIẢ: LÆ¯Æ NG VŨ SINH
Hồi 1
Chén rượu kết giao vui đạm bạc
Chiếc thoa là m lễ định lương duyên
“Chúc mừng năm má»›i, năm má»›i đại cát!â€.
Hôm ấy là ngà y mồng má»™t Tết năm Thiến Bảo thứ bảy nhà Äại ÄÆ°á»ng.
Ở má»™t sÆ¡n thôn cách Trưá»ng An sáu mươi dặm có má»™t gia đình, chá»§ nhân há» Sá», tên Dáºt Như, thi đỗ Tiến sÄ© năm Khai Nguyên thứ hai mươi hai, nhưng không muốn là m quan trong triá»u, nên chưa đến tuổi trung niên đã vá» quê ở ẩn, ngưá»i là ng tôn trá»ng y là má»™t báºc quân tá» có há»c thức, vừa sáng ra đã tá»›i chúc Tết y.
Sá» Dáºt Như theo tục lệ chúc Tết ngưá»i là ng má»™t lượt, đưa khách vá» xong, lại lắc lắc đầu chép miệng khẽ than “Thế đạo thế nà y, có gì mà mừng?â€.
“U oa, u oaâ€, trong nhà vang ra tiếng trẻ khóc, hòa lẫn và o tiếng pháo bá»™c can tạch tạch đùng đùng (Theo phong tục ngưá»i thá»i ÄÆ°á»ng ngà y đầu năm lấy tre tươi đốt cho nổ, gá»i là bá»™c can, khác vá»›i loại bá»™c trượng vá» sau. Bà i thÆ¡ Tảo xuân cá»§a Lai Há»™c có câu “Vừa xem lịch má»›i được và i trang, sân nhá» còn vun tro bá»™c canâ€, tức là vịnh chuyện ấy). Sá» Dáºt Như trên mặt thoáng nét tươi cưá»i, nghÄ© thầm “Nếu nói có chuyện mừng, thì chÃnh là bắt đầu từ hôm nay có thêm má»™t đứa nhá», trong nhà có thể náo nhiệt hÆ¡n má»™t chútâ€.
Y sai đứa thư đồng Ä‘ang đốt bá»™c can trước thá»m “Những lá»… váºt ngươi thu nháºn, lấy ra cho ta bốn há»™p bánh trái mang tá»›i nhà Äoà n đại gia, má»i y qua uống và i chén rượuâ€, trong lòng hÆ¡i thắc mắc “Mồng má»™t hà ng năm ngưá»i tá»›i chúc Tết sá»›m nhất là y, sao năm nay lại tá»›i muá»™n thế nà y?â€.
Äứa thư đồng dạ má»™t tiếng, nhưng lại chợt cưá»i nói “Lão gia, không cần Ä‘i má»i nữa, ngưá»i xem, không phải là Äoà n đại gia đã tá»›i kia rồi sao?â€.
Chỉ nghe có ngưá»i cao giá»ng ngâm “Phong cảnh tháng ngà y không chịu đợi, ruá»™ng dâu bể biếc thoắt đổi dá»i. Nhà ngá»c thá»m son ngà y trước đâu, đến nay chỉ thấy cá» xanh bãi. Vắng vẻ tịch mịch Sá» quân tá», năm dà i sách vở không rá»i tay. May có cố nhân còn gặp gỡ, gà và ng rượu trắng cùng nhau sayâ€.
Sá» Dáºt Như hô hô cưá»i nói “Bà i thÆ¡ cá»§a Lư Chiếu Lân bị sá»a thà nh má»™t bà i thÆ¡ tức cảnh rồi. Äoà n huynh, gà và ng rượu trắng đã chuẩn bị sẵn, chá» huynh cùng say má»™t bữa, sao bây giá» má»›i tá»›i?â€.
Ngưá»i mà Sá» Dáºt Như gá»i là “Äoà n huynh†tên Äoà n Khuê Chương, là má»™t ngưá»i trung niên hÆ¡n bốn mươi tuổi, tướng mạo vạm vỡ, ăn mặc theo lối võ sư, Sá» Dáºt Như lại là má»™t thư sinh ôn nhu văn nhã, từ tướng mạo mà nhìn thì hai ngưá»i tá»±a hồ không thể thân thiết như thế, nhưng tháºt ra hai ngưá»i lại là bạn thân sá»›m tối qua lại vá»›i nhau, nguyên Äoà n Khuê Chương không những tinh thông võ nghệ mà còn có biệt tà i vá» thÆ¡ văn. Y vốn là ngưá»i nÆ¡i khác, dá»i nhà tá»›i đây ở chưa đầy mưá»i năm, Sá» Dáºt Như cÅ©ng chưa biết rõ lai lịch cá»§a y, chỉ là kÃnh trá»ng y lòng dạ ngay thẳng, văn võ toà n tà i, hai ngưá»i ý khà hợp nhau, bên thà nh tri ká»·.
Äoà n Khuê Chương nghe Sá» Dáºt Như có ý trách móc như thế, bèn cưá»i nói “Sá» huynh, hôm nay tiểu đệ tá»›i muá»™n, là có lý doâ€. Sá» Dáºt Như há»i “Vì chuyện gì váºy?â€. Äoà n Khuê Chương mặt mà y rạng rỡ nói “Tối qua tiện ná»™i có thêm má»™t đứa nhá»â€. Sá» Dáºt Như cả mừng nói “Ha ha!
Äây đúng là không lẻ thì có đôi, con huynh là trai hay gái thế?†Äoà n Khuê Chương nói “Là má»™t thằng tiểu tá» thối tha, à mà huynh há»i như thế, chắc là tẩu phu nhân cÅ©ng má»›i sinh phải không?â€. Sá» Dáºt Như nói “Ta thì sinh được má»™t con nhóc vô dụngâ€. Äoà n Khuê Chương cưá»i lá»›n nói “Hô hô, là má»™t cô nương, váºy thì đệ phải chúc mừng huynh gấp đôiâ€. Sá» Dáºt Như hÆ¡i kinh ngạc, không hiểu ý y. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Chắc Sá» huynh đã nghe chuyện trong Trưá»ng An gần đây rồi chứ? Hoà ng thượng cướp Dương Thái Chân - là vợ cá»§a Thá» vương Lý Mạo rồi phong là m Quý phi, đó là chuyện năm Thiên Bảo thứ tư. Dương Quý phi rất được sá»§ng ái, đến nay không đầy ba năm, ba ngưá»i chị cá»§a nà ng Ä‘á»u được phong là Phu nhân, tháng trước tin tức trong kinh đồn ra, ngay anh há» cá»§a nà ng là Dương Quốc Trung cÅ©ng được là m Tể tướng, đúng là má»™t nhà phú quý, không ai sánh được. Vì thế phong khà trong kinh thay đổi hẳn, vừa nghe có ai sinh con gái là thân thÃch bạn bè tranh nhau chúc mừng, ai cÅ©ng nói thế đạo hiện nay là không trá»ng sinh trai, trá»ng sinh gái. Ngô huynh sinh được má»™t tiểu thư, há không phải đáng chúc mừng hai lần sao?â€.
Sá» Dáºt Như không vui, nói “Nếu ta muốn cầu công danh phú quý, thì mưá»i năm nay đã không cam tâm ẩn dáºt ở thôn quê, ta là vì không quen nhìn tiểu nhân nắm quyá»n, gian tà đầy triá»u nên má»›i bá» cái mÅ© sa Ä‘en, chẳng lẽ ta lại há»c theo lối cá»§a bá»n tiểu nhân hèn hạ vô sỉ như Dương Quốc Trung à ?â€.
Äoà n Khuê Chương vá»™i nói “Chúng ta kết giao mưá»i năm, lẽ nà o tiểu đệ lại không biết Sá» huynh là ngưá»i ra sao? Câu ấy chẳng qua chỉ là nói đùa cho vui thôiâ€, rồi lại thở dà i nói “Chúng ta Ä‘em phong khà kinh đô ra là m chuyện cưá»i, chứ tháºt ra chuyện ấy đủ cho những kẻ có lòng hiện nay phải khóc đấy! Phong khà ngà y cà ng tệ, việc nước ngà y cà ng suy, sắp tá»›i tháºt không biết sẽ ra thế nà o nữa!â€.
Sá» Dáºt Như cÅ©ng thở dà i nói “Truyện cưá»i mà , tháºt cà ng lúc cà ng chẳng ra sao! Nà o nà o, chúng ta cứ say khướt má»™t phen, mặc chuyện Ä‘á»i sẽ ra thế nà o!â€.
Hai ngưá»i đối ẩm được và i chén, Sá» Dáºt Như trong lòng ngứa ngáy, cầm cái như ý gõ và o mâm hát “Sầm phu tá», Äan Khâu sinh, rượu sắp thuốc, ly đừng dừng. Cùng huynh ca má»™t khúc, xin huynh vì ta nghe tá»›i cùng: Chuông trống thức ngon không đáng quý, chỉ mong say khướt không cần tỉnh. Hô hô, chỉ mong say khướt không cần tỉnh. Bà i Tương tiến tá»u ấy cá»§a Lý Thái Bạnh tháºt rất đúng ý ta, thi nhân trên Ä‘á»i hiện nay ta chỉ khâm phục có y và Lão Äá»— thôi, nghe nói y hiện Ä‘ang ở Trưá»ng An, tiếc là thưá»ng bị hoà ng đế giữ lại trong cung, nếu không quả tháºt ta cÅ©ng muốn tá»›i Trưá»ng An gặp y má»™t lầnâ€.
Äoà n Khuê Chương như bị động chạm, chợt lại cưá»i nói “Sá» huynh, ta nói huynh có thêm má»™t tiểu thư, tháºt đáng chúc mừng gấp đôi, cÅ©ng không phải là nói đùa đâu. Ngươi khâm phục Lão Äá»— không phải là vì bà i thÆ¡ Binh xa hà nh sao. Bà i thÆ¡ ấy là m xong là giá giấy ở Lạc Dương tăng vá»t, trong đó có mấy câu thế nà y: Má»›i biết sinh trai dở, chẳng bằng sinh gái tốt. Sinh gái còn gả cho láng giá»ng, sinh trai cá» ná»™i vùi xương cốt. Hiện nay nước nhà chinh chiến liên miên, vả lại dấu hiệu loạn lạc dưá»ng như đã hiện rõ ra rồi, sinh được má»™t thằng tiểu tá» thối tha quả tháºt không bằng sinh được má»™t đứa con gái đâuâ€.
Sá» Dáºt Như uống cạn má»™t chén rượu đầy, dằn mạnh chén má»™t cái, nói: “Chuyện đà n bà con gái, chúng ta có quản được bao nhiêu? Äúng là câu thÆ¡ cá»§a Äá»— Phá»§ mà huynh má»›i Ä‘á»c lại khiến ta nghÄ© tá»›i má»™t chuyệnâ€. Äoà n Khuê Chương há»i “Chuyện gì?â€. Sá» Dáºt Như nói “Sinh gái còn gả cho láng giá»ng, chúng ta tuy không phải là láng giá»ng nhưng cÅ©ng là cùng thôn, chẳng lẽ lại vừa khéo như thế, hai đứa nhá» Ä‘á»u sinh đúng ngà y ba mươi Tết, chúng ta cứ kết duyên Tần Tấn, ý huynh thế nà o?â€.
Äoà n Khuê Chương cả mừng nói “Ta vừa nghe nói tẩu phu nhân sinh được má»™t tiểu thư là đã sá»›m có ý ấy, chỉ là không dám mở miệng, chúng ta là bạn tâm giao, nay lại là m thông gia vá»›i nhau, đúng là không gì tốt hÆ¡n. Vừa khéo ta có mang theo má»™t chiếc thoa ngá»c, thôi thì lấy đó là m sÃnh lá»… váºyâ€. Sá» Dáºt Như vừa nhìn thấy chiếc thoa ngá»c, bất giác sá»ng sốt. Chỉ thấy chiếc thoa ngá»c ấy lóng lánh tươi nhuáºn, chÃnh là loại ngá»c Hòa Äiá»n hạng nhất, phÃa trên đầu khảm má»™t hạt minh châu, đẹp rá»±c rỡ, xem ra quả tháºt giá trị không nhá». Sá» Dáºt Như không kìm được nghÄ© thầm “Y là m sao có được váºt báu vô giá như thế?â€.
Nên biết Äoà n Khuê Chương từ khi tá»›i ở thôn ấy, sinh sống bằng việc dạy võ cho má»™t số thiếu niên trong thôn, nhà rất nghèo, má»—i khi gặp chuyện khó khăn Sá» Dáºt Như còn thưá»ng phải giúp đỡ y, bây giá» lại thấy y lấy chiếc thoa ngá»c ra là m sÃnh lá»…, cảm thấy rất kỳ lạ. Có Ä‘iá»u Sá» Dáºt Như hiểu rõ Äoà n Khuê Chương là ngưá»i hà o hiệp, quang minh chÃnh trá»±c, nên tuy cảm thấy rất kỳ lạ nhưng không há» nghi ngá» chiếc thoa ngá»c ấy cá»§a Äoà n Khuê Chương là có lai lịch bất minh.
Äoà n Khuê Chương như cÅ©ng biết ý, không đợi Sá» Dáºt Như há»i, láºp tức nói ngay “Ông cố ta và o năm Trình Quan từng theo Äại tướng quân Lý TÄ©nh viá»…n chinh Äá»™t Quyết, tá»›i Hòa Äiá»n lấy được má»™t cặp thoa ngá»c, vá» sau luáºn công xét thưởng, lại được Thái tông hoà ng đế thưởng cho hai viên minh châu Nam Hải, ngưá»i bèn tìm thợ khéo khảm minh châu lên thoa, giữ lại là m váºt báu gia truyá»n, nên tiểu đệ bất kể gia đạo khó khăn thế nà o cÅ©ng không nỡ bán cặp thoa ngá»c nà y.
Sá» Dáºt Như ná»›i “Té ra Äoà n huynh là dòng dõi nhà tướng, thảo nà o mà mưá»i tám ban võ nghệ Ä‘á»u tinh thôngâ€. Không còn nghi ngá» gì vá» lai lịch cá»§a chiếc thoa ngá»c nữa, nhưng trong lòng Sá» Dáºt Như lại dấy lên má»™t mối ngá» vá»±c: thân thuá»™c dòng dõi nhà tướng, là điá»u vinh dá»±, mà tại sao trước nay Äoà n Khuê Chương không há» nói tá»›i?
Äoà n Khuê Chương uống má»™t chén rượu, nói tiếp “Tiểu đệ trong nhà không có váºt gì đáng giá, chỉ có chiếc thoa ngá»c nà y là váºt quý, nên trước nay lúc nà o cÅ©ng mang theo bên ngưá»i. Cặp thoa ngá»c nà y, má»™t chiếc chạm rồng, má»™t chiếc chạm phụng, gá»i là Long Phụng bảo thoa, bây giá» ta đưa chiếc Phụng thoa nà y cho lệnh ái là m sÃnh lá»…â€.
Sá» Dáºt Như nói “Ngô huynh Ä‘em váºt báu gia truyá»n là m sÃnh lá»…, trịnh trá»ng như thế, tiểu đệ vô cùng cảm kÃchâ€. Y vốn không dám nháºn, nhưng nghÄ© tá»›i con gái vá» sau gả vá» cho con trai Äoà n Khuê Chương, chiếc thoa ngá»c nà y vẫn là váºt cá»§a nhà y, nên cÅ©ng không từ chối nữa.
Y đón lấy chiếc thoa ngá»c nhìn qua má»™t lượt, chỉ thấy trên chiếc thoa dà i năm tấc quả nhiên cá» chạm hình má»™t con chim phụng xòe cánh bay cao, khéo léo tinh tế, thần thái sinh động, dáng vẻ giống như núp trong chiếc thoa ngá»c, và như muốn bay ra. Có Ä‘iá»u vì chiếc thoa ngá»c nà y chỉ có năm tấc (1 tấc =3,3 cm), con phụng chạm ở giữa, phải nhìn kỹ má»›i có thể thấy rõ.
Sá» Dáºt Như tấm tắc khen ngợi, Äoà n Khuê Chương nói “Còn chiếc chạm rồng nà y, cÅ©ng má»i ngô huynh thưởng lãmâ€. Dáºt Như nhìn tá»›i chiếc Long thoa, kiểu dáng cÅ©ng giống chiếc Phụng thoa, trên cÅ©ng có khảm má»™t viên minh châu, chỉ khác là trên chạm má»™t con rồng và ng nhe nanh múa vuốt, chạm trổ cÅ©ng rất tinh xảo.
Äoà n Khuê Chương nói “Hiện nay kẻ gian trị nước, mối loạn Ä‘ang sinh, tương lai thế đạo ra sao, không ai dám nói trước Tiểu đệ Ä‘em chia tách Long Phụng bảo thoa, lấy chiếc Phụng thoa là m sÃnh lá»…, là còn có ý...â€. Nói tá»›i đó thì hÆ¡i ngần ngừ, dưá»ng như có Ä‘iá»u gì e ngại, Sá» Dáºt Như nói “Còn có ý gì, xin được thỉnh giáo. Chúng ta đã là thông gia, còn có chuyện gì không nói ra được chứ?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Huynh là báºc đạt nhân, và o ngà y đầu năm ắt không kiêng kỵ, tiểu đệ nói ra lá»i không may. Ta nghÄ© tương lai hai nhà chúng ta nếu vì loạn lạc chia lìa, thì đôi vợ chồng chưa cưới chứng nó cÅ©ng có thể má»—i đứa giữ má»™t chiếc thoa xem như là váºt là m tinâ€.
Sá» Dáºt Như hô hô cưá»i rá»™ nói “Huynh cÅ©ng lo xa quá!â€, lòng nghÄ© thầm “Hai nhà chúng ta ở cùng má»™t thôn, cho dù gặp lúc loạn lạc mất mùa, cÅ©ng nhất định phải cùng chia hoạn nạn, là m sao mà chia lìa đượcâ€. Nhưng thấy Äoà n Khuê Chương nói rất trịnh trá»ng, trong lòng bất giác cảm thấy có Ä‘iá»m chẳng là nh bên cố gắng nói cưá»i vui vẻ, xua Ä‘i không khà nặng ná». Vừa nói chuyện vừa đưa trả chiếc Long thoa cho Äoà n Khuê Chương, còn chiếc Phụng thoa thì nâng niu cất giữ.
Äoà n Khuê Chương nói “Tiểu nhi còn chưa đặt tên, huynh há»c rá»™ng tà i cao, xin đặt giúp cho má»™t cái tên được không?â€.
Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Con gái cá»§a ta cÅ©ng chưa có tênâ€. Ngoà i cá»a hoa tuyết như lông ngá»—ng Ä‘ang tÆ¡i xuống, mấy gốc lạp mai trong sân Ä‘ang nở rá»™ trong tuyết, Sá» Dáºt Như uống cạn má»™t chén đầy, ngẩng lên cưá»i nói “Ta rất thÃch hoa mai khinh tuyết ngạo tuyết, con gái ta cứ dặt tên là Nhược Mai váºyâ€. Ngừng lại má»™t chút lại nói tiếp “Cho dù khinh tuyết ngạo tuyết cÅ©ng chưa đủ. Thế sá»± hiện nay, gian tà đầy đưá»ng, trang nam nhi phải có khả năng lên ngá»±a múa gươm, xuống ngá»±a múa bút má»›i phải. ÄÆ°á»£c, ta có ý nà y, bạo gan thay huynh đặt tên cho hiá»n lang, gá»i là Khắc Tà thì thế nà o?â€.
Äoà n Khuê Chương vá»— tay cưá»i nói “Hay, hay lắm! Äoà n Khắc Tà , Sá» Nhược Mai, hai cái tên ấy gói ghém tiết tháo và mong muốn cá»§a chúng ta. Chỉ mong sau nà y chúng nó khôn lá»›n thà nh ngưá»i, đừng quên kỳ vá»ng cá»§a cha mẹ và o chứng nóâ€.
Äúng lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói cưá»i thắm thiết, chợt nghe thấy tiếng tù và tu tu, tiếng la thét hòa vá»›i tiếng trẻ con kêu khóc. Sá» Dáºt Như kinh ngạc nói “Ngoà i kia có chuyện gì váºy, chẳng lẽ là nha lại xuống bắt phu, trưng thu lương thá»±c sao? Chúng ta ra xem Ä‘iâ€.
Nhà há» Sá» cách đưá»ng không quá mươi bước, hai ngưá»i ra tá»›i cổng lá»›n, ngước mắt nhìn ra, chỉ thấy bụi bay mù mịt, má»™t toán quan quân từ đầu thôn phóng mau tá»›i, giáp trụ sáng loáng, ngưá»i mạnh ngá»±a khá»e, ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i đầu vung má»™t lá cá» to, thêu má»™t chữ “An†bằng kim tuyến lá»›n, bay phần pháºt trước gió. Tiếp theo là hai kỵ mã, má»—i ngưá»i cÅ©ng cầm má»™t lá cá» to, trên thêu quan hà m, má»™t lá đỠ“Bình Lô Tiết độ sứâ€, má»™t lá đỠ“Bình Dương Tiết độ sứâ€. Tiết độ sứ là quan trấn thá»§ má»™t phương cá»§a nhÃ ÄÆ°á»ng, trong phạm vi địa phương mà y cai quản thì việc quân việc dân Ä‘á»u do má»™t tay y nắm giữ, cÅ©ng như má»™t vương quốc nhá», uy phong không ai sánh được. Má»™t ngưá»i mà kiêm là m Tiết độ sứ tá»›i hai nÆ¡i, lại cà ng là chuyện trước nay chưa từng có.
Sá» Dáºt Như sá»ng sốt, nghÄ© thầm “Té ra là An lá»™c SÆ¡n!â€. Cái tên An Lá»™c SÆ¡n thì ngưá»i đương thá»i không ai không biết, nhưng Sá» Dáºt Như là lần đầu thấy mặt, chỉ thấy y là má»™t gã to béo như con heo máºp, mặc áo giáp Ä‘Ãnh ghim và ng, khệnh khạng ra vẻ, oai phong lẫm liệt ngồi trên má»™t con ngá»±a cao lá»›n, giữa đám quân sÄ© tiá»n hô háºu á»§ng vung roi quát “Quân đâu, mặc kệ bá»n khỉ gió trên đưá»ng, đạp chết thì thôi, phóng ngá»±a cho nhanh, hôm nay chúng ta phải tá»›i Trưá»ng An để chúc Tết Quý phiâ€.
Nguyên là năm trước An Lá»™c SÆ¡n tá»›i Trưá»ng An, ra sức lấy lòng Dương Quý phi, mặc dù y lá»›n tuổi hÆ¡n Dương Quý phi rất nhiá»u, nhưng lại được Dương Quý phi nháºn là m con nuôi. Y được nếm mùi ngon ngá»t, nên năm nay lại tá»›i chúc Tết Dương Quý phi, y má»™t mình kiêm chức “Tiết độ sứ†hai trấn Bình Lô, Phạm Dương còn chưa thoả mãn, lại muốn luồn lá»t cá»a Dương Quý phi để được kiêm chức Tiết độ sứ Hà Äông! Y sốt ruá»™t cầu cạnh, nên dá»c đưá»ng cứ thúc hối xe ngá»±a Ä‘i mau.
Ngà y mùng má»™t Tết, nhà nông Ä‘á»u mặc sức vui chÆ¡i, những ngưá»i nhà n rá»—i tụ há»p ở đầu là ng cuối thôn rất đông, nhất là bá»n trẻ con, giống như bầy khỉ sút chuồng, nô đùa khắp nÆ¡i, lúc ấy lại có má»™t bá»n trẻ trên dư mưá»i tuổi Ä‘ang đánh đáo trên đưá»ng.
Äoà n tùy tùng cá»§a An Lá»™c SÆ¡n rầm ráºp phóng tá»›i, vung roi ngá»±a đốp đốp chát chát đánh bá»a ra, bá»n ngưá»i nhà n rá»—i cạnh đưá»ng cÅ©ng có và i kẻ bị đánh trúng, hoảng sợ bá» chạy tán loạn, đâu còn ai dám xông ra đưá»ng che chở cho bá»n trẻ con.
Äám trẻ con hoảng sợ kêu cha gá»i mẹ, dồn thà nh má»™t đám há»—n loạn, những đứa can đảm lanh lợi vá»™i và ng bá» chạy, nhưng có ba đứa nhá» tuổi nhất, có lẽ vì sợ quá nên nhÅ©n ngưá»i ra, bò lê bò cà ng trên đưá»ng, vẫn chưa bò ra khá»i đưá»ng, rõ chắc sẽ bị thương dưới vó ngá»±a cá»§a Ä‘oà n thiết ky!
Äá»™t nhiên bóng ngưá»i chá»›p lên băng ngang qua đưá»ng, nhanh như ưng cắt, chỉ thấy hai tay y quá» má»™t cái túm lấy hai đứa nhỠở giữa đưá»ng vung tay ném ra xa, nói thì cháºm chứ lúc ấy rất mau, con ngá»±a Ä‘i đầu đã phóng tá»›i, trên đưá»ng vẫn còn má»™t đứa nhá», ngưá»i ấy vừa bế nó lên thì con ngá»±a cao to chỉ còn cách y ba thước, chỉ nghe “roát†má»™t tiếng, kỵ sÄ© trên ngá»±a vung roi Ä‘áºp xuống, con chiến mã bị y cản đưá»ng đứng thẳng trên hai nhân sau, hai cái móng sắt vó trước bổ xuống ngưá»i y.
Äúng và o chá»›p mắt cá»±c kỳ nguy hiểm ấy, chỉ thấy y ôm đứa nhá» Ä‘iểm mÅ©i chân xuống đất chênh chếch bay ra, chiếc roi da rát má»™t tiếng lướt qua đánh rách má»™t mảnh trên vạt áo y nhưng không đánh trúng đứa nhá», con chiến mã hai vó bổ xuống đúng và o chá»— y vừa đứng, sá»± việc diá»…n ra chỉ trong má»™t cái chá»›p mắt!
Sá» Dáºt Như ngỡ rằng ngưá»i ấy là Äoà n Khuê Chương, sau má»›i nhìn kỹ lại, thì ra là má»™t thiếu niên nhà quê, mặc má»™t chiếc áo bông mà u xám, không ngá» thân thá»§ lại mau lẹ như thế! Trong nháy mắt Ä‘oà n thiết ky đã phóng qua, thiếu niên kia buông đứa nhá» xuống, nói “Bá»n nhá» bị hoảng sợ, xin vị thúc bá nà y đưa chúng vá» nhà giúpâ€.
Ngưá»i nhà cá»§a ba đứa nhá» kia vừa khéo cÅ©ng có mặt ở đó, vá»™i và ng chạy tá»›i nhìn, chỉ thấy bên ven đưá»ng có má»™t đống rÆ¡m, hai đứa nhá» lồm cồm bò ra, nức nở gá»i “Mẹ Æ¡i, mẹ Æ¡i!â€, chÃnh là hai đứa nhá» y vừa ném ra, rÆ¡i xuống giữa đống rÆ¡m, tuy bị hoảng sợ nhưng không há» bị thương.
Má»i ngưá»i vá»™i và ng xúm lại xem xét hai đứa nhá», trong tiếng kêu la ầm Ä©, thiếu niên nhà quê kia đã lặng lẽ bá» Ä‘i,đến khi ngưá»i nhà cá»§a bá»n trẻ sá»±c nhá»› ra, định cảm tạ ân nhân, thì đã không còn thấy thiếu niên nhà quê ấy đâu nữa...
Sá» Dáºt Như trú ngụ ở thôn nà y mưá»i mấy năm, ngưá»i trong thôn y Ä‘á»u biết mặt, má»›i rồi trong lúc căng thẳng không kịp nháºn mặt, lúc nà y nhá»› lại diện mạo cá»§a thiếu niên kia, má»›i phát giác ra y không phải là ngưá»i trong thôn, Sá» Dáºt Như vô cùng kinh ngạc, há»i “Äoà n huynh, huynh có biết ngưá»i ấy không?â€. Y e là mình nhìn không rõ, nên lại há»i Äoà n Khuê Chương lần nữa, nhưng không nghe trả lá»i, chợt phát hiện ra Äoà n Khuê Chương đã không còn đứng bên cạnh! Sá» Dáºt Như giáºt nảy mình, lúc đưa mắt nhìn ra, chỉ thấy Äoà n Khuê Chương Ä‘ang Ä‘i mau vá» phÃa trước, bẻ cái cổ áo da dê lên trùm đầu, dưá»ng như sợ gió lạnh, lá»™ ra vẻ co ro cóm róm. Nhà há» Sá» chỉ cách đưá»ng mươi bước, lúc ấy y đã Ä‘i tá»›i dưới má»™t gốc cây ngoà i hiên nhà .
Sá» Dáºt Như vốn định lá»›n tiếng gá»i y, chợt nghÄ© lại, nảy ý nghi ngỠ“Äoà n đại ca lúc bình thá»i hay trượng nghÄ©a phù nguy, hoà n toà n không phải là má»™t kẻ hèn nhát, má»›i rồi mấy đứa nhá» suýt nữa bị ngá»±a xéo bị thương, vá»›i bản lÄ©nh cá»§a y thì cÅ©ng có thể cứu, nhưng y lại không ra cứu, đó đã là má»™t chuyện lạ, bây giá» lại rón rén bá» Ä‘i, cÅ©ng không nói vá»›i mình câu nà o, tại sao lại thế? Thêm nữa, y là ngưá»i luyện võ lẽ ra không sợ lạnh như thế, sao lại bẻ cổ áo lên trùm đầu lá»™ ra dáng vẻ co ro cóm róm như váºy? Chẳng lẽ y sợ ngưá»i ngoà i nháºn ra y sao?â€. Sá» Dáºt Như là ngưá»i Ä‘á»c sách, tâm tư tinh tế, vừa nảy ý nghi ngá» liá»n láºp tức không gá»i y nữa, cÅ©ng vá»™i vá»™i và ng và ng trở và o nhà .
Äoà n Khuê Chương đã bước và o tá»›i nhà há» Sá», đợi Sá» Dáºt Như bước và o, y láºp tức đóng chặt cổng lá»›n, hạ giá»ng há»i “Quan quân Ä‘i qua hết rồi chứ?â€. Sá» Dáºt Như nói “Qua hết rồi. Äại ca, huynh...â€. Äoà n Khuê Chương nói “Và o trong hãy nói, để đỠphòng trên vách có tai, tiết lá»™ phong thanhâ€.
Sá» Dáºt Như vô cùng nghi ngá», hai ngưá»i cùng nhau bước và o sảnh đưá»ng, Äoà n Khuê Chương còn hết sức cẩn tháºn đóng cá»a phòng lại. Sá» Dáºt Như không nhịn được há»i “Äoà n huynh, chẳng lẽ trước đây huynh đã là m chuyện gì phạm pháp sao?â€.
Äoà n Khuê Chương cưá»i gượng má»™t tiếng, rót đầy má»™t chén rượu, uống má»™t hÆ¡i cạn sạch, khẽ nói “Chắc đại ca nghi ta phạm và o vương pháp phải không? Ta chưa từng phạm pháp, chỉ là từng xúc phạm má»™t gã thiếu niên vô lạiâ€.
Sá» Dáºt Như cà ng thêm kinh ngạc, nói “Äại ca, huynh không phải là má»™t kẻ nhát gan, cho dù từng xúc phạm má»™t gã thiếu niên vô lại, thì huynh võ nghệ như váºy, cÅ©ng có gì phải sợ chứ?â€. Äoà n Khuê Chương nói “Nói ra dà i lắm. Huynh nói gã thiếu niên vô lại ấy là ai nà o? ChÃnh là vị Tiết độ sứ Bình Lô kiêm Tiết độ sứ Phạm Dương mà huynh vừa nhìn thấy đấyâ€.
Sá» Dáºt Như kêu lên thất thanh “Hả, An Lá»™c SÆ¡n à ?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Trong bấy nhiêu năm ta chưa từng nói vá»›i huynh vá» lai lịch cá»§a ta, bây giá» thì có thể nói rồi. Ta vốn là ngưá»i U Châu, dá»i tá»›i quý thôn chÃnh là để tránh xa gã An Lá»™c SÆ¡n ấyâ€.
Äoà n Khuê Chương lại uống má»™t chén rượu rồi nói tiếp “Tiên tổ ta láºp nhiá»u quân công, là m tá»›i chức Binh mã sứ U Châu, tÃnh ra cÅ©ng là má»™t chức võ quan không vừa. Tiên phụ bất hạnh mất sá»›m, ta kế thừa di ấm tổ phụ, không biết trá»i cao đất dà y, kết giao vá»›i má»™t bá»n thiếu niên nhà n rá»—i lêu lổng, thưá»ng ngà y chuyên quản chuyện không đâu trong là ng xóm, dẹp ná»—i bất bình, tá»± cho là mình trượng nghÄ©a. Tháºt ra trong bá»n thiếu niên ấy có quá ná»a là kẻ vô lại, vì muốn kiếm rượu thịt nên kết giao vá»›i ta mà thôi. Trong đó có má»™t gã, chÃnh là An Lá»™c SÆ¡n, mà lúc ấy thì y còn chưa mang há» Anâ€.
Äoà n Khuê Chương ngừng lại má»™t lúc rồi nói tiếp “An Lá»™c SÆ¡n là ngưá»i Hồ ở Tây Vá»±c, vốn há» Khang, mẹ là ngưá»i Äá»™t Quyết, vá» sau tái giá vá»›i tướng Hồ, An Diên Yển, y má»›i đổi mang há» Anâ€. Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Bất kể y vốn há» gì, nhưng má»i ngưá»i hiện Ä‘á»u biết y là An Lá»™c SÆ¡n, thì cứ gá»i y là An Lá»™c SÆ¡n thôi. Vá» sau giữa huynh vá»›i An Lá»™c SÆ¡n phát sinh chuyện gì váºy?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “An Lá»™c SÆ¡n thông hiểu ngôn ngữ Lục phiên, lúc ấy là m Há»— thị lang ở U Châu. Ở U Châu ngưá»i Hán ngưá»i Hồ xen lẫn, Há»— thị lang là má»™t chức quan nhá» chuyên trách quản lý thương vụ cá»§a ngưá»i Hán ngưá»i Hồ ở chợ, gặp lúc đôi bên ngôn ngữ bất thông thì kiêm luôn việc phiên dịch. Y thưá»ng nhân đó trục lợi, lừa dối các thương nhân lương thiện, nhưng bá» ngoà i thì tá» vẻ phóng khoáng, thÃch kết giao vá»›i các hảo hán. Ta thấy y biết và i đưá»ng quyá»n bổng, lại thông hiểu ngôn ngữ Lục phiên, nhất thá»i không xem xét, cho rằng y là má»™t nhân tà i, bèn kết bạn vá»›i yâ€.
“Dần dần ta phát giác ra hà nh vi cá»§a y không chÃnh cương, cÅ©ng từng khuyên nhá»§ y, y bá» ngoà i nghe theo nhưng bên trong thì là m trái lại, thay vốn thêm lá»i, có lần y ngụy tạo giấy nợ, sách nhiá»…u má»™t thương nhân, bắt ép hỠđưa con gái cho y trừ nợ, ta biết được chuyện ấy, trong lúc nóng giáºn đánh y má»™t tráºn no đòn, từ đó tuyệt giao. An Lá»™c SÆ¡n giữa chợ đông ngưá»i bị ta mắng cho má»™t chặp, đánh cho má»™t tráºn, không còn mặt mÅ©i nà o tá»›i đó nữa, hôm sau mất tăm luôn, không biết Ä‘i đâuâ€.
“Qua và i năm, chợt nghe nói y là m tá»›i chức Binh mã sứ quân Bình Lô, thì ra y được cha dượng tiến cá», và o là m Tróc sinh tướng dưới trướng U Châu Tiết độ sứ Trương Hữu Khuê. Quân ở biên cương trá»ng dụng tướng Hồ, y lại giá»i luồn lá»t, lại thêm cÅ©ng và i phen láºp được công lao, nên được thăng chức rất mau, sau khi là m Binh mã sứ, không đầy hai năm lại được thăng là m Phó Tiết độ sứ Bình Lô, rồi dẫn quân vỠđóng ở U Châuâ€.
“Lúc ấy má»™t chút cá»§a cải tiên tổ để lại ta đã vung phà hết sạch, thất thểu bÆ¡ vÆ¡, bá»n bạn bè ngà y trước cÅ©ng tan Ä‘i hết. Ta biết An Lá»™c SÆ¡n là má»™t kẻ tiểu nhân báo thù từ má»™t cái lưá»m má»™t cái nguýt. Sau khi y là m quan to, những chuyện tác oai tác phúc cá»§a hắn ta cÅ©ng đã nghe không Ãt. Äoán chắc là sau khi y trở vá» U Châu nhất định không bá» qua ta, mà ta đối vá»›i cố hương cÅ©ng đã không còn gì để lưu luyến, nên láºp tức xa lìa đất cÅ©, phiêu bạt và i năm, má»›i tá»›i ở nÆ¡i nà y, không ngá» hôm nay lại gặp y ở đây. Sá» huynh, chỉ e hôm nay đã là ngà y chúng ta chia tay rồiâ€.
Sá» Dáºt Như nói “Ta cứ cho rằng huynh đã gây ra há»a lá»›n tà y trá»i gì, thì ra chỉ là lúc trẻ từng đánh má»™t gã vô lại mà thôi. Chuyện đã lâu năm, An Lá»™c SÆ¡n cÅ©ng chưa chắc còn nhá»› đâuâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “An lá»™c SÆ¡n coi chuyện ấy là mối sỉ nhục lá»›n nhất trong Ä‘á»i, e đến chết vẫn còn chưa quên, nếu ta không chạy, nhất định sẽ gặp mối há»a lá»›n, ta chết không đáng tiếc, chỉ là sợ liên lụy tá»›i vợ con bè bạn. An lá»™c SÆ¡n hiện nay khà thế ngất trá»i, hôm nay chẳng phải huynh cÅ©ng đã chÃnh mắt nhìn thấy y thị uy sao?â€.
Sá»± tà n bạo vô đạo cá»§a An Lá»™c SÆ¡n thì Sá» Dáºt Như hoà n toà n không phải không biết, nhưng y không nghÄ© sá»± tình lại nghiêm trá»ng tá»›i mức như thế, y kết giao vá»›i Äoà n Khuê Chương nhiá»u năm, quả tháºt không thể xa nhau má»™t ngà y, vì thế nên khuyên giải “Hôm nay ở ven đưá»ng có rất đông ngưá»i, An Lá»™c SÆ¡n giữa đám tiá»n hô háºu á»§ng, mau lẹ phóng ngá»±a, chắc gì y đã nháºn ra huynh trong đám đông?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Ngưá»i xưa nói rất hay, là đỠphòng tai há»a từ lúc chưa xảy ra. Sá»± tình phải nghÄ© tá»›i chá»— xấu nhất, nhỡ khi tai há»a đột ngá»™t xảy ra, lúc ấy ta muốn ẩn núp cÅ©ng không còn kịp nữa. Huống chi từ khi An Lá»™c SÆ¡n bợ đỡ Dương Quý phi năm trước, sắp tá»›i nhất định thưá»ng tá»›i Trưá»ng An, chá»— nà y cách Trưá»ng An rất gần, thế nà o cÅ©ng có má»™t ngà y bị y phát hiện raâ€.
Sá» Dáºt Như nói “Hai ngưá»i chúng ta tình như thá»§ túc, bây giá» lại kết thà nh thông gia, lẽ ra phải hoạn nạn có nhau, muốn Ä‘i thì hai nhà chúng ta cùng Ä‘iâ€.
Äoà n Khuê Chương tá» vẻ lúng túng, hồi lâu má»›i nói “Huynh cao nghÄ©a, tháºt đáng khâm phục. Chỉ là tẩu phu nhân vừa sinh nở, như thế thì coi sao được?â€.
Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Thế tẩu phu nhân không phải cÅ©ng vừa sinh nở sao?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Tiện ná»™i biết chút võ nghệ, thân thể khá»e mạnh, việc đến lúc nguy cấp, muốn Ä‘i cÅ©ng không khó. Tẩu phu nhân lại là khuê tú danh môn, là m sao phiêu bạt sinh nhai, dầm mưa dãi nắng được?â€.
Sá» Dáºt Như nói “Theo ta thấy, muốn Ä‘i cÅ©ng không phải và o lúc nà y, thiết nghÄ© An Lá»™c SÆ¡n và o tá»›i Trưá»ng An, Ãt nhất cÅ©ng phải qua Nguyên Tiêu má»›i vá» lại U Châu. Tẩu phu nhân tuy thân thể khá»e mạnh, nhưng vừa sinh nở xong, váºy cÅ©ng không nên Ä‘i xa. Theo ta thấy, chẳng bằng cứ chá» thêm mươi bữa ná»a tháng, lúc ấy hai nhà cùng Ä‘i, há không phải hay hÆ¡n sao?â€.
Äoà n Khuê Chương nghe Sá» Dáºt Như nói rất có lý, lại nghÄ© tá»›i việc hứa hôn lúc nãy, nếu hai nhà chia tay ngay trong hôm nay, tuy nói có Long Phụng bảo thoa là m tin, nhưng vá» sau có thể gặp lại nhau không thì chỉ còn cách thuáºn theo mệnh trá»i. An Lá»™c SÆ¡n và o tá»›i Trưá»ng An, không tránh khá»i rất nhiá»u quan lại thù tạc, trong kinh phú quý phồn hoa, y lại vừa nháºn Dương Quý phi là m mẹ nuôi, cÅ©ng sẽ tá»± đắc hưởng lạc má»™t phen. Cho dù y nháºn ra mình, muốn trả cái thù bị nhục năm xưa, thì chắc cÅ©ng phải đến lúc sau khi y rá»i Trưá»ng An trở vá», lại Ä‘i qua thôn trang nà y chăng?
Ngẫm nghÄ© hồi lâu, cuối cùng Äoà n Khuê Chương nghe theo lá»i khuyên cá»§a Sá» Dáºt Như, quyết định trước ngà y Nguyên Tiêu má»™t hôm, hai nhà sẽ cùng xa chạy cao bay.
Sá» Dáºt Như hồi Äoà n Khuê Chương có nháºn ra thiếu niên nhà quê kia không, lúc ấy má»›i có cÆ¡ há»™i nói tá»›i. Äoà n Khuê Chương nghe xong rất kinh ngạc, nói “Có má»™t ngưá»i như váºy sao? Lúc ấy ta vừa nhìn thấy cá» hiệu cá»§a An Lá»™c SÆ¡n là vá»™i trùm đầu tránh Ä‘i. Té ra ầm Ä© cả lên là vì chuyện ấyâ€.
Sá» Dáºt Như nhìn thấy thần sắc Äoà n Khuê Chương có vẻ khác lạ, nghÄ© thầm “Thiếu niên nhà quê kia bản lÄ©nh quả tháºt hÆ¡n ngưá»i, không trách gì Äoà n đại ca nghe thấy phải kinh ngạcâ€.
Äoà n Khuê Chương ngồi thêm má»™t lúc, Ä‘oán là đoà n ngưá»i ngá»±a cá»§a An Lá»™c SÆ¡n đã Ä‘i xa hÆ¡n mưá»i dặm, má»›i cáo từ Sá» Dáºt Như, hẹn Sá» Dáºt Như ngà y mai tá»›i nhà y chÆ¡i.
Äoà n Khuê Chương vá» rồi, Sứ Dáºt Như và o nhà trong thăm vợ và đứa con gái vừa sinh, vợ y còn rất yếu, tình thần vẫn chưa hồi phục, con gái thì như má»™t khối phấn chạm ngá»c, cá»±c kỳ khả ái. Sá» Dáºt Như sợ vợ lo lắng, nên định đến khi nà ng nghỉ ngÆ¡i khá»e rồi, trước lúc lên đưá»ng má»›i nói việc cả nhà đi xa vá»›i nà ng. Còn chiếc Phụng thoa Äoà n Khuê Chương đưa là m sÃnh lá»… thì lấy ra đưa cho vợ xem.
Vợ Sá» Dáºt Như há» Lư, là đại tá»™c ở Hà Äông, con nhà phú quý nhưng thấy chiếc Phụng thoa cÅ©ng tấm tấc khen ngợi, vá»™i há»i từ đâu ra.
Sứ Dáºt Như nói “Là cá»§a Äoà n đại caâ€. Lư thị há»i “Là Äoà n Khuê Chương Äoà n đại ca phải không ?â€. Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Còn có vị Äoà n đại ca nà o khác nữa chứ?â€. Lư thị nói “Ờ, cÅ©ng lạ tháºt. Äoà n đại ca lại có được chiếc thoa quý giá trị liên thà nh nà yâ€. Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Còn có chuyện lạ hÆ¡n, là ngà y ba mươi Tết hôm qua Äoà n đại ca cÅ©ng sinh được má»™t đứa con, có Ä‘iá»u chúng ta sinh được con gái, còn y sinh được con traiâ€. Lư thị nói “Lại có chuyện vừa khéo thế à ! Các huynh là bạn thân, con cái cÅ©ng cùng sinh ra má»™t ngà y? Phu quân, thiếp nói đùa má»™t câu nhé hai đứa nhá» nà y giống như má»™t đôi trá»i sinh váºyâ€. Sá» Dáºt Như hô hô cưá»i rá»™ nói “Không phải nói đùa đâu, việc hôn nhân đã định rồi. Chiếc Phụng thoa nà y chÃnh là sÃnh lá»… Äoà n đại ca đưa con gái chúng ta đấy. Có lẽ nà ng cÅ©ng không chê nhà há» nghèo chứ?â€.
Lư thị nghÄ© ngợi má»™t lúc, nói “Äoà n đại ca, Äoà n đại tẩu Ä‘á»u là ngưá»i tốt, hà ng trăm ngưá»i không có được má»™t ngưá»i như há», Äoà n đại ca lại là văn võ toà n tà i, thiếp thấy thế đạo hiện nay, chỉ e tương lai khó tránh khá»i đại loạn, con gái gả cho nhà há», so vá»›i gả cho con em nhà thư hương, quan lại nà o cÅ©ng hay hÆ¡n nhiá»u. Chỉ là thiếp có chút lo lắng...â€. Sá» Dáºt Như vá»™i há»i “Lo lắng chuyện gì?â€. Lư thị nói “Äoà n đại ca nhà nghèo, mà lại có chiếc bảo thoa nà y...â€. Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Chẳng lẽ nà ng ngá» chiếc thoa nà y lai lịch bất minh à ?â€. Lư thị lắc đầu nói “Không phải ý ấy. Vá»›i con ngưá»i cá»§a Äoà n đại ca, thì cho dù là váºt đáng tiá»n hÆ¡n thiếp cÅ©ng không nghi là cá»§a cải bất nghÄ©a. Nhưng xét từ việc y có chiếc bảo thoa, thì nhất định y không phải là ngưá»i tầm thưá»ng, nếu không phải ông cha từng là m quan to thì bản thân y ắt là nhân váºt loại Kinh Kha Nhiếp ChÃnh. Mà y lại cam tâm sống vô danh trong thôn nhá» nà y, theo như thiếp thấy, chỉ e có quá ná»a là y trốn tránh tai há»a gì đó, lánh nạn mà tá»›i thôi!â€
Sá» Dáºt Như ngấm ngầm khâm phục sá»± hiểu biết cá»§a vợ, nghÄ© thầm “Lúc mình vừa nhìn thấy chiếc bảo thoa nà y cÅ©ng từng thầm nghi ngá», nhưng không suy nghÄ© được trá»n vẹn như nà ng, Ä‘oán má»™t lần là ra ngayâ€. Nhưng y sợ vợ vừa sinh xong lo nghÄ© quá độ, nên vẫn giấu diếm chưa nhắc tá»›i chuyện Äoà n Khuê Chương kết oán vá»›i An Lá»™c SÆ¡n, chỉ nói “Nà ng Ä‘oán không sai, y đúng là dòng dõi nhà tướng, chiếc Phụng thoa nà y là lúc tiên tổ cá»§a y theo Lý TÄ©nh Lý Äại Tổng quản Tây chinh lấy được. Äoà n đại ca là ngưá»i hiếu nghÄ©a, có thể cÅ©ng đắc tá»™i vá»›i và i kẻ tiểu nhân, nhưng chắc không đến ná»—i có tai há»a gì lá»›n đâu. Lư thị nói “Chỉ mong không có là hayâ€.
Sá» Dáºt Như đưa chiếc thoa cho vợ cất, ra ngoà i Ä‘i chúc Tết mấy ngưá»i trưởng bối; lại Ä‘i má»™t vòng từ đầu thôn tá»›i cuối thôn, thấy ngưá»i trong thôn Ä‘á»u nhao nhao bà n tán chuyện sáng hôm nay, chá»i mắng An Lá»™c SÆ¡n coi mạng ngưá»i như rác, khen ngợi thiếu niên vô danh kia ban lÄ©nh phi phà m. Sá» Dáºt Như qua lá»i bà n luáºn cá»§a há» biết sau chuyện ấy hoà n toà n không có ngưá»i lạ nà o và o thôn, má»›i yên tâm nghÄ© thầm “Nếu An Lá»™c SÆ¡n nháºn ra y, nhất định sẽ phái ngưá»i tá»›i nghe ngóng, còn đã không có ai tá»›i, thì không cần phải lo lắngâ€.
Chiá»u tối y vá» nhà , vì vợ trong thá»i gian nghỉ ngÆ¡i sau khi sinh nở, theo táºp tục phải má»i bà đỡ tá»›i bầu bạn qua đêm, y ăn cÆ¡m tối xong, qua thăm vợ má»™t lúc, rồi tá»›i thư phòng nghỉ ngÆ¡i. Lúc ấy đã gần đến canh hai, y bước và o thư phòng, vừa thắp nến lên, đột nhiên thấy má»™t ngưá»i lạ mặt Ä‘ang ngồi trong thư phòng cá»§a mình bèn giáºt mình hoảng hốt. Trong ánh nến cháºp chá»n, chỉ thấy ngưá»i kia là má»™t võ quan trên mặt đầy râu, toà n thân khoác áo da, viên võ quan ấy không đợi y mở miệng đã láºp tức đứng lên đón, ôm quyá»n cưá»i nói “Là m khách không má»i, Ä‘ang đêm tá»›i thăm, tháºt rất mạo muá»™i! May là Äoà n tiên sinh lại là hiệp sÄ© giang hồ, những chuyện thế nà y cÅ©ng đã thưá»ng nhìn thấy, nghÄ© chắc không đến ná»—i trách mócâ€.
Sá» Dáºt Như tuy là má»™t thư sinh yếu á»›t, nhưng vốn gan dạ, tuy vì bất ngá» nên giáºt nảy mình, nhưng đến khi thấy rõ khách là má»™t võ quan, trong lòng đã hiểu má»™t ná»a, lúc ấy lại nghe viên võ quan kia gá»i mình là “Äoà n tiên sinh†thì đã hoà n toà n hiểu rõ sá»± tình, nghÄ© thầm “Sáng nay Äoà n đại ca núp và o nhà mình, không há»i cÅ©ng biết, gã nà y tưởng mình là Äoà n đại ca đây!â€.
Sá» Dáºt Như định thần xong, y tuy trong lòng hiểu rõ nhưng là m như không biết gì, là m ra vẻ kinh ngạc há»i “Tôn giá là ai, tá»›i đây có ý gì? Xin được cho biếtâ€.
Viên võ quan kia nhìn Sá» Dáºt Như má»™t cái, Sá» Dáºt Như tuy nói đã hÆ¡i định thần nhưng dáng vẻ hoảng sợ rốt lại cÅ©ng không che giấu được hết, viên võ quan kia nghÄ© thầm “An đại soái nói y tinh thông võ nghệ, bản lÄ©nh phi phà m, tại sao lại có dáng vẻ thư sinh thế nà y, vừa nhìn thấy mình đã hoảng sợ run bắn cả ngưá»i? Hay y là kẻ đại trà nhược ngu, đại dÅ©ng nhược khiếp, thân mang tuyệt kỹ, mà cố ý là m ra dáng vẻ như thế chăng?â€.
Viên võ quan kia ngồi xuống, nói “Tiểu nhân là Phiêu kỵ tướng quân dưới trướng An đại soái, há» Äiá»n tên Thừa Tá»±, Äiá»n trong Ä‘iá»n thổ, Thừa trong phụng thừa, Tá»± trá»ng thừa tự†Y nói rặt giá»ng SÆ¡n Äông, dưá»ng như sợ Sá» Dáºt Như nghe không rõ, vừa nói vừa dùng ngón tay chấm nước trà viết ra trên bà n, trên bà n xuất hiện ba chữ Äiá»n Thừa Tá»±, giống như thợ má»™c dùng đục đục và o, sâu tá»›i ba phân.
Äiá»n Thừa Tá»± vốn xuất thân là giang hồ đại đạo, trước kia có thể nói là má»™t nhân váºt không ai không biết trong hắc đạo, y tá»± báo tÃnh danh, lại bá»™c lá»™ bản lÄ©nh ấy, dụng ý là định trấn áp “Äoà n Khuê Chương†để “Äoà n Khuê Chương†không dám kháng cá»±.
Sá» Dáºt Như vốn không biết võ công, lúc ấy trong lòng y đã có chá»§ ý, cÅ©ng không sợ sệt nữa, đối vá»›i việc Äiá»n Thừa Tá»± ra oai chỉ thấy buồn cưá»i, lúc ấy há» hững nói “Té ra là Äiá»n tướng quân, ngưỡng má»™ đã lâu, ngưá»ng má»™ đã lâu! Có việc gì xin cứ chỉ giáoâ€.
Äiá»n Thừa Tá»± bá»™c lá»™ công phu ấy, lại thấy Sá» Dáºt Như thần sắc trở lại thản nhiên, không há» tá» vẻ khiếp sợ, nghÄ© thầm “Quả nhiên y là chân nhân không lá»™ tướng, suýt nữa mình nhìn lầm rồiâ€, cà ng lúc cà ng cho rằng Sá» Dáºt Như đúng là Äoà n Khuê Chương, vì không dò được y sâu cạn ra sao, trong lòng hÆ¡i phát hoảng, bèn bá»™c lá»™ công phu Kim chung thá»§, khẽ xoa má»™t cái, xóa ba chữ Äiá»n Thừa Tá»± trên bà n Ä‘i, cưá»i gượng nói “Té ra Äoà n tiên sinh đã sá»›m biết tiện danh cá»§a tiểu nhân, chúng ta hiện thân pháºn tuy có chá»— khác nhau, nhưng Ä‘á»u từng lăn lá»™n trên giang hồ, lá xanh hoa đỠcÅ©ng từ má»™t cá»™i mà ra, Äiá»n má»— tuyệt không thể đắc tá»™i vá»›i Äoà n tiên sinh, xin tiên sinh cÅ©ng đừng là m khó Äiá»n má»—, cho ta má»™t chút thể diện, cùng Ä‘i vá»›i ta má»™t lần!â€
Sá» Dáºt Như vẫn là m ra vẻ không biết gì, há» hững nói “Äiá»n tướng quân, chuyện nà y má»›i là lạ đây, ngươi và ta vốn không quen biết, mà ngươi lại muốn ta Ä‘i theo ngươi à ? Mà nói lại, ta cÅ©ng chưa thấy qua chuyện đêm hôm khuya khoắt tá»›i má»i khách!â€.
Äiá»n Thừa Tá»± đứng phắt lên, phần sắc căng thẳng, trầm giá»ng nói “Äoà n tiên sinh, tÃnh ra ngươi cÅ©ng là nhân váºt có tiếng tăm, Äiá»n má»— đã theo quy cá»§ võ lâm, lấy lá»… mà má»i, chẳng lẽ ngươi quả tháºt muốn “Rượu má»i không uống, uống rượu phạt†sao? Äi hay không Ä‘i, chỉ má»™t lá»i là quyết! Cần gì đùn đẩy thoái thác lôi thôi, là m như không biết? Äó đâu phải là bản sắc anh hùng?â€.
Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Ta vốn không phải anh hùng, vả lại quả tháºt ta còn chưa biết ý tướng quân tá»›i đây là m gì. Cho dù má»i khách cÅ©ng phải có lý do má»i khách chứ.
Äiá»n Thừa Tá»± hừ má»™t tiếng, nói “Lý do à ? Váºy thì hãy há»i An Tiết độ sứ cá»§a bá»n taâ€.
Sá» Dáºt Như nói “Ủa, té ra ngưá»i má»i khách là An Lá»™c SÆ¡n sao?â€.
Äiá»n Thừa Tá»± nói “Äúng thế, An đại soái căn dặn là bất kể thế nà o cÅ©ng phải má»i được tiên sinh ngươi tá»›i, nên ngươi không Ä‘i cÅ©ng phải Ä‘i?â€. Y ngừng lại má»™t chút, rồi chuyển qua giá»ng ôn hòa hÆ¡n “Äoà n tiên sinh, ngươi là ngưá»i sáng suốt không cần dà i dòng. Äiá»n má»— vâng lệnh An đại soái, không thể không thế nà y, xin ngươi đừng là m khó taâ€.
Nguyên là Äiá»n Thừa Tá»± đối vá»›i “Äoà n Khuê Chương†cÅ©ng có mấy phần sợ sệt, nếu không y đã sá»›m động thá»§ rồi.
Sá» Dáºt Như trong lúc ra sức kéo dà i thá»i gian đã suy Ä‘i nghÄ© lại.
Nếu Ä‘i thì háºu quả ra sao, rất khó Ä‘oán trước. Vả lại y bình sinh chán ghét kẻ quyá»n quý, loại vua con hại dân ra oai, cát cứ má»™t phương như An Lá»™c SÆ¡n chÃnh là kẻ mà y căm háºn. Nếu là bình thá»i thì y có chết cÅ©ng không chịu Ä‘i gặp An Lá»™c sÆ¡n. Nhưng hiện chuyện có liên quan tá»›i Äoà n Khuê Chương, nếu không Ä‘i thì y phải nói rõ thân pháºn cá»§a mình ra, để gã Äiá»n Thừa Tá»± nà y hiểu rõ đây là má»™t sá»± hiểu lầm, nhưng nếu thế thì Äoà n Khuê Chương lại khó mà thoát thân.
Äiá»n Thừa Tá»± thúc ép đến cùng, Sá» Dáºt Như nảy ra ý nghÄ© “Mình Ä‘i cÅ©ng không há» gì, thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n bắt lầm ngưá»i, cho dù y ngông cuồng không nói lý lẽ cÅ©ng chưa chắc đã dám giết mình. Äoà n đại ca mà đi thì Ãt nhất cÅ©ng không tránh được má»™t phen bị lăng nhục, y là má»™t anh hùng hảo hán thà chết không chịu nhục, mình mà nói rõ chân tướng ra thì chÃnh là hại chết mạng y!â€.
Sá» Dáºt Như tâm ý đã quyết, láºp tức hô hô cưá»i rá»™, ngẩng đầu cưá»i nói “An Tiết độ sứ đã biết trên Ä‘á»i có ta, phái má»™t vị dại tướng tá»›i má»i, quả tháºt khiến ta vừa mừng vừa lo! Äó là chuyện mong còn chưa được, biết đâu ta còn có thể được là m quan, hô hô, đã được triệu, lẽ nà o không Ä‘i?â€.
Äiá»n Thừa Tá»± trong lòng vốn Ä‘ang căng thẳng như dây cung, sẵn sà ng động thá»§ bất cứ lúc nà o, nghe y nói má»™t câu như thế, láºp tức chùng xuống, cưá»i nói “Äoà n tiên sinh quả nhiên là ngưá»i sáng suốt, nghe An đại soái nói ngươi vốn là bạn cÅ© cá»§a ngưá»i, chỉ cần ngươi chịu nói và i câu dá»… nghe, thì ngươi muốn là m chức quan lá»›n nà o cÅ©ng dá»… như trở bà n tay! Äoà n tiên sinh, ta đã sắp sẵn ngá»±a, xin má»i lên đưá»ng thôi!â€.
Sá» Dáºt Như lại là m như chuyện đùa, cưá»i nói “Có gì mà gấp? Ta không thể cứ nói lên dưá»ng là lên đưá»ng ngay đượcâ€.
Äiá»n Thừa Tá»± sắc mặt sa sầm, hô hô cưá»i nói “Ngươi còn có công việc gì nữa? An đại soái căn dặn ta phải má»i được tôn giá vá» tá»›i Trưá»ng An trước khi trá»i sáng, ta thì có thể chá» ngươi, chứ An đại soái thì không rảnh đâu mà chá» ngươiâ€.
Sá» Dáºt Như nói “Ta cÅ©ng phải từ biệt ngưá»i nhà má»™t tiếngâ€.
Äiá»n Thừa Tá»± cưá»i nói “Nếu không phải đã sá»›m biết thân pháºn cá»§a ngươi, quả tháºt ta đã nghÄ© ngươi là má»™t kẻ sÄ© cổ há»§. Äại trượng phu là m việc, há lại lằng nhằng lần khân như váºy? Ngươi Ä‘i từ biệt ngưá»i nhà , trong lúc nhất thá»i là m sao nói được rõ rà ng? Nhỡ như vợ ngươi kêu kêu khóc khóc, thì chỉ e ầm Ä© đến sáng cÅ©ng chưa lên đưá»ng đượcâ€. Y hắng giá»ng má»™t tiếng, lại nói “Ta nể mặt ngươi là đồng đạo võ lâm, hoà n toà n chưa là m kinh động ngưá»i nhà cá»§a ngươi, ngươi cần gì gá»i há» dáºy giữa đêm hôm khuya khoắt?â€, trong lòng nghÄ© thầm “Gã Äoà n Khuê Chương nà y uổng có tiếng tăm như váºy, chẳng biết gì vá» luáºt giang há»—, cÅ©ng không giống nhân váºt giang hồâ€.
Tháºt ra Sá» Dáºt Như hoà n toà n không muốn và o từ biệt vợ, khiến vợ Ä‘au lòng, y nói như thế là có sá»± tÃnh toán khác. Mà việc Äiá»n Thừa Tá»± không ưng thuáºn thì y đã sá»›m tÃnh tá»›i rồi.
Y nghe Äiá»n Thừa Tá»± nói chưa là m kinh động ngưá»i nhà cá»§a mình, liá»n yên tâm nói “Tuy nói là thế, nhưng ta Ä‘i chuyến nà y không biết lúc nà o má»›i vá», cÅ©ng phải để lại và i chữ để há» khá»i ngá» thần ngá» ma, mất công lo lắngâ€.
Äiá»n Thừa Tá»± rất bá»±c bá»™i, nhưng cÅ©ng đà nh nói â€œÄÆ°á»£c, ngươi cứ để lại và i chữ Ä‘i, nhưng không được nói tá»›i An Tiết độ sứ cứ bịa bừa ra chuyện gì đó, chỉ cần cho ngưá»i nhà cá»§a ngươi biết ngươi yên ổn là được. Sắp tá»›i ngươi áo gấm vá» là ng, sẽ cho há» vừa mừng vừa sợ má»™t phenâ€. Sá» Dáºt Như cưá»i nói “Ta biết rối, đương nhiên không nói gì tá»›i An Lá»™c SÆ¡nâ€, rồi láºp tức cầm bút lên viết má»™t lá thư ngắn, chỉ nói ra ngoà i có việc bảo vợ nếu gặp khó khăn, cứ nhá» bạn bè thân thÃch. Äiá»n Thừa Tá»± đứng bên cạnh nhìn y viết thư, không nói má»™t tiếng.
Sá» Dáºt Như lấy cái nghiên chặn lên lá thư, đặt lên giữa bà n trong lòng nghÄ© thầm “Vợ mình còn thông minh hÆ¡n mình, sáng mai nà ng nhìn thấy lá thư nà y, nhất định sẽ Ä‘oán được mình gặp chuyện bất ngá», sẽ láºp tức phái ngưá»i báo cho Äoà n đại ca. Lúc ấy tuy nà ng Ä‘au lòng, nhưng so vá»›i chuyện vợ chồng chia tay bây giá» thì vẫn tốt hÆ¡n.
Äoà n đại ca cÅ©ng nhất định sẽ chiếu cố cho mẹ con nà ng, bảo vệ há» xa chạy cao bay!â€. Äáng thương Sá» Dáºt Như tuy phà tâm lo nghÄ©, nhưng rốt lại y vẫn thiếu kinh nghiệm giang hồ, nà o biết Äiá»n Thừa Tá»± đã sá»›m an bà i, nếu không thì Ä‘á»i nà o lại cho y viết lá thư ấy?
Äiá»n Thừa Tá»± khẽ nói “Nhẹ chân má»™t chút!â€. Hai ngưá»i ra tá»›i ngoà i thư phòng, Äiá»n Thừa Tá»± phi thân nhảy lên nóc nhà , thấy Sá» Dáºt Như không Ä‘i theo, vá»™i và ng nhảy xuống, tức giáºn há»i “Cái gì, lại không muốn Ä‘i à ? Sá» Dáºt Như nói “Ta Ä‘ang ở trong nhà mình, muốn rá»i nhà cÅ©ng không thể lén lén lút lút như thế, muốn Ä‘i thì ta phải Ä‘i từ cổng lá»›nâ€. Trên giang há»— vừa khéo có quy cá»§ như thế, nhân váºt có thân pláºn trong võ lâm cho dù bị ngưá»i ta bức bách cÅ©ng nhất định phải ra Ä‘i từ cổng lá»›n má»›i không đến ná»—i bị mất mặt. Äiá»n Thừa Tá»± mắng thầm “Äang lúc nà y mà còn nghênh ngang thối tha như thế, nhưng y cÅ©ng chỉ đà nh là m theo, từ cổng lá»›n Ä‘i ra. Sá» Dáºt Như đưa mắt nhìn, thì ngoà i cá»a đã có ba con tuấn mã yên cương đầy đủ!
Má»™t viên võ quan áo Ä‘en bước tá»›i, ôm quyá»n nói “Vị nà y là Äoà n tiên sinh phải không? Tiểu đệ là Tiết Tung, trước đây cÅ©ng từng sống ở U Châu má»™t thá»i gian. Äại danh cá»§a Äoà n huynh như sét ngang tai, hôm nay may mắn được gặpâ€. Thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n có mấy viên tướng đắc lá»±c, Tiết Tung cÅ©ng là má»™t trong số đó. Sá» Dáºt Như đáp lá»… nói “Äại danh cá»§a Tiết tướng quân, tại hạ đã ngưỡng má»™ từ lâu . Tiết Tung vô cùng đắc ý hô hô cưá»i rá»™, Sá» Dáºt Như không biết y cưá»i chuyện gì, chỉ nghe Äiá»n Thừa Tá»± nói “Nghe nói trước kia vì chuyện Lý gia ở Thanh Hà câu mà các ngươi suýt nữa động Ä‘ao động kiếm vá»›i nhau, có chuyện ấy không? Tiết Tung nói “Äúng thế, cả thá»i gian cÅ©ng đã hẹn rồi. Vá» sau có má»™t ngưá»i tá»± xưng là đệ tá» cá»§a Cù Nhiêm Khách ra mặt thu xếp chuyện ấy, ta và Äoà n huynh cÅ©ng má»—i ngưá»i Ä‘i má»™t phương, trước nay chưa từng gặp nhau, hô hô, nói ra cÅ©ng đã là chuyện mưá»i bốn năm rồiâ€. Äiá»n Thừa Tá»± cưá»i nói “Trở Ä‘i chúng ta Ä‘á»u là đồng liêu, hai ngưá»i các vị cÅ©ng có thể thân cáºn vá»›i nhau nhiá»…u hÆ¡nâ€.
Sá» Dáºt Như vốn không biết chuyện Thanh Hà câu, may là há» vá»™i và ng lên đưá»ng, Tiết Tung theo phép tắc giang hồ, nói và i câu xong, láºp tức giục y lên ngá»±a, không nói chuyện nữa, Sá» Dáºt Như má»›i không bị lá»™ chá»— sÆ¡ hở.
Äiá»n Thừa Tá»± Ä‘i trước, Tiết Tung Ä‘i sau, hai con ngá»±a kẹp Sá» Dáºt Như và o giữa. Vốn Tiết Tung cÅ©ng xuất thân giang hố đại đạo, là má»™t tay Viên Công kiếm pháp tà i giá»i, An Lá»™c SÆ¡n sai hai ngưá»i há» tá»›i là để đỠphòng Äoà n Khuê Chương chống cá»±, Tiết Tung vừa rồi tiếp ứng ở ngoà i, cÅ©ng để chuẩn bị má»™t tráºn ác đấu, không ngá» Äiá»n Thừa Tá»± lại thu xếp sá»± tình ổn thá»a như thế, y cÅ©ng cả mừng.
Tâm trạng Sá» Dáºt Như lại vô cùng nặng ná», y nhảy lên ngá»±a, ngoái đầu nhìn lại, nghÄ© thầm “Bây giá» chắc nà ng Ä‘ang ngá»§, là m sao biết được chuyện vợ chồng ly biệt ôi, không biết vá» sau còn có ngà y vợ chồng tái ngá»™, cha con gặp mặt không? Con gái má»›i sinh ra đã mất cha, sắp tá»›i nó lá»›n lên, không biết sẽ Ä‘au lòng đến thế nà o?â€. Äồng thá»i trong lòng chợt lại nảy ý nghi ngá», Äiá»n Thừa Tá»± tá»›i nhà y, lằng nhằng vá»›i y trong thư phòng tá»›i ná»a giá», phòng ngá»§ ở bên trong cách đó khá xa, vợ vừa sinh xong yếu á»›t, ngá»§ say không dá»… tỉnh lại thì còn có thể, nhưng trong nhà y còn có má»™t thư đồng, má»™t tỳ nữ, lại còn thêm má»™t bà đỡ được má»›i tá»›i, buổi tối lúc sắp Ä‘i ngá»§ còn tá»›i chăm sóc cho sản phụ và đứa nhá», tại sao há» không há» nghe thấy tiếng động gì? Y nói chuyện vá»›i Äiá»n Thừa Tá»± trong thư phòng lâu như thế, chẳng lẽ đứa thư đồng ngá»§ phÃa sau thư phòng lại không nghe thấy sao?â€.
Nhưng lúc ấy đã không còn thá»i gian để y nghÄ© kỹ, Äiá»n Thừa Tá»± thúc ngá»±a phi mau Ä‘i trước dẫn đưá»ng, y chỉ còn cách bám chặt theo.Tuy y không giá»i kỵ thuáºt nhưng con ngá»±a y cưỡi là chiến mã xông pha tráºn mạc đã nhiá»u, không cần y sai khiến cÅ©ng vững và ng phóng mau theo con ngá»±a phÃa trước. Nhà y cách Trưá»ng An chẳng quá sáu mươi dặm, ba con ngá»±a nà y Ä‘á»u là tuấn mã, má»—i ngà y Ä‘i và i trăm dặm, không đầy hai giỠđã tá»›i má»™t nÆ¡i, phÃa trước là má»™t hòn núi, dưới chán núi có má»™t tòa nhà lá»›n, Sá» Dáºt Như biết đó là Ly SÆ¡n thì ra tòa nhà lá»›n nà y chÃnh là phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n ở Trưá»ng An.
Lúc ấy vừa đến canh năm, trá»i còn chưa sáng, Äiá»n Tiết hai ngưá»i dắt y từ cá»a ngách bước và o, má»i y ngồi nghỉ trong Bạch hổ đưá»ng, chá»— bá»n vệ sÄ© canh gác tụ táºp. Tiết Tung dương dương tá»± đắc nói “Vị nà y chÃnh là U Châu kiếm khách Äoà n Khuê Chương đại danh lừng lẫy, vá» sau các ngươi nên thỉnh giáo y nhiá»u thêmâ€.
Trong Bạch hổ đưá»ng có mưá»i mấy vệ sÄ© trá»±c ban, nghe nói tá»›i Äoà n Khuê Chương, Ä‘á»u “Ãi chà †má»™t tiếng, đứng báºt cả dáºy, đến khi nhìn thấy tướng mạo Sá» Dáºt Như lại không khá»i ngẩn ngưá»i ra, trong lòng Ä‘á»u nghÄ© “Äoà n Khuê Chương tung hoà nh giang hồ, đại danh lừng lẫy sao lại giống như má»™t bạch diện thư sinh thế nà y?â€.
Bá»n vệ sÄ© ấy tuy cảm thấy tướng mạo cá»§a “Äoà n Khuê Chương†không giống như há» từng nghÄ©, nhưng oai danh cá»§a Äoà n Khuê Chương mưá»i mấy năm trước đã chấn động vùng Hà Sóc, ai dám coi thưá»ng? Vì thế bên nhao nhao bước tá»›i là m lá»…. Sá» Dáºt Như cÅ©ng là m ra vẻ khệnh khạng, ai là m lá»… vá»›i y y cÅ©ng oai vệ ngồi đó, hững há» gáºt đầu má»™t cái.
Má»™t tên vệ sÄ© nói “Äoà n đại hiệp kiến thức rá»™ng rãi, hiện bá»n ta có má»™t chuyện muốn thỉnh giáo Äoà n đại hiệpâ€. Sá» Dáºt Như xua xua tay, nói “Không cần Ä‘a lá»…, cứ nói Ä‘iâ€. Tên vệ sÄ© ấy nói “Gần đây có má»™t ngưá»i tên Diệu thá»§ Không Không Nhi nổi tiếng võ lâm, Äoà n đại hiệp có biết lai lịch cá»§a y không? Äại soái cá»§a bá»n ta muốn má»i y, không biết Äoà n đại hiệp cá»› cách nà o khôngâ€.
Sá» Dáºt Như lạnh lùng nói “Cái gì mà Không Không Nhi, trước nay ta chưn từng nghe qua!â€.
Bá»n vệ sÄ© Ä‘á»u giáºt nảy mình không nói tiếng nà o, nên biết những nhân váºt thà nh danh trong võ lâm mưá»i ngưá»i thì có tá»›i tám chÃn kẻ cho mình là nhất, trong mắt không ngưá»i. Há» chỉ biết “Äoà n Khuê Chương†coi thưá»ng Không Không Nhi, nên giá»ng nói má»›i có vẻ khinh miệt như váºy. Tên vệ sÄ© há»i y lại nghÄ© thầm “Má»™t núi khó dung hai cá»p, y đã đầu thân và o dưới trướng đại soái, đương nhiên không muốn có ngưá»i hÆ¡n y. Mình há»i y nghÄ© cách Ä‘i tìm Không Không Nhi, quả là lỡ lá»i, chẳng khác gì xúc phạm y. Nhưng y dám công nhiên coi thưá»ng Không Không Nhi, e là thân hoà i tuyệt kỹ, danh bất hư truyá»n!â€.
Tên vệ sÄ© ấy lỡ lá»i, má»i ngưá»i Ä‘á»u không dám lên tiếng. Äiá»n Thừa Tá»± khẽ cưá»i má»™t tiếng nói qua chuyện khác, há»i má»™t tên vệ sÄ© “Công chuyện là m tá»›i đâu rồi?â€.
Tên vệ sÄ© ấy nói “Rất là bất lợi, lão già ấy võ công quái dị, bá»n tôi Ä‘á»u nhìn không ra võ công cá»§a y là gì. Còn có má»™t tên thiếu niên, không biết có phải là đồ đệ y không, đầu bù tóc rối giống má»™t thiếu niên nhà quê, nhưng tay chân vô cùng tà n độc, ngay Trương Thống lÄ©nh cÅ©ng bị y đả thươngâ€.
Äiá»n Thừa Tá»± há»i “Bị thương nặng không?†Tên vệ sÄ© ấy nói “May ra thì không bị tà n phế, nhưng Ãt nhất cÅ©ng phải chữa chạy ba tháng. Äiá»n tướng quân, tôi thấy phải Ä‘Ãch thân ngưá»i ra tay má»›i xong!â€.
Sá» Dáºt Như nghe há» nói tá»›i dáng vẻ thiếu niên nhà quê kia, trong lòng rúng động, nghÄ© thầm “Chẳng lẽ đó là thiếu niên hôm qua cứu ngưá»i dưới vó ngá»±a?â€.
Äiá»n Thừa Tá»± cưá»i nói “Äoà n đại ca tá»›i rồi, đúng là vừa khéo nên nhưá»ng công lao nà y cho Äoà n đại ca là m cái lá»… ra mắt. Äoà n đại ca, chắc ngươi phá giải được công phu Mai Hoa châm thÃch huyệt chứâ€.
Sá» Dáºt Như chưa kịp trả lá»i, chợt nghe kỳ bà i quan cao giá»ng truyá»n lệnh “Äại soái truyá»n hai tướng quân Äiá»n Tiết cùng Äoà n Khuê Chương và o yết kiếnâ€.
Nguyên là trá»i đã sáng hẳn, An Lá»™c SÆ¡n đã thăng đưá»ng.
Äúng là :
Gan ruá»™t soi ngưá»i chân nghÄ©a sÄ©,
Không nỠđao kiếm quả lương bằng.
Muốn biết tÃnh mạng Sá» Dáºt Như thế nà o, xin hạ hồi phân giải.
Hết hồi 1.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 03:07 PM.
|

30-06-2008, 10:47 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 2
Thiếu niên vô loại thà nh tôn quý
Nghĩa sĩ cao phong chịu ngục tù
Sá» Dáºt Như theo hai ngưá»i Äiá»n Tiết, chưa lên tá»›i báºc thá»m, chỉ nghe An Lá»™c SÆ¡n trên sảnh hô hô cưá»i rá»™ nói “Tiểu Äoà n, Tiểu Äoà n, ngà y trước ngươi mắng ta là vô lại, khốn kiếp, không ra cái gì, hôm nay thì sao? Là ngươi không ra gì hay ta không ra gì?â€.
Sá» Dáºt Như cố ý cúi đầu tháºt thấp, im lặng không lên tiếng, Äiá»n Thừa Tá»± thân thể cao lá»›n, cao hÆ¡n y cả má»™t cái đầu, An Lá»™c SÆ¡n chưa nhìn thấy rõ rà ng, lại hô hô cưá»i rá»™ nói “Äoà n Khuê Chương, ngươi cÅ©ng biết sợ hãi sao? NghÄ© tá»›i giao tình ngà y trước, ngươi dáºp đầu nháºn lá»—i vá»›i ta, thì ở đây Ä‘ang là ta Ä‘ang thiếu má»™t tên chăn ngá»±a, sẽ thưởng cho ngươi chức ấy!â€, trong lòng thì nghÄ© thầm “Äợi ngươi dáºp đầu nháºn lá»—i xong, ta sẽ láºp tức sai ngưá»i, phế bá» võ công cá»§a ngươi, cho ngươi suốt Ä‘á»i chịu nhục, như thế hay hÆ¡n má»™t Ä‘ao chém ngươi thà nh hai Ä‘oạn, quá tiện lợi cho ngươiâ€.
An Lá»™c SÆ¡n Ä‘ang lúc vô cùng đắc ý, Sá» Dáºt Như đột ngá»™t ngẩng đầu lên, cao giá»ng nói “Tiểu nhân tuy bất tà i cÅ©ng đã từng thi Ä‘áºu Tiến sÄ©, là m tá»›i chức Lang quan, Tiết độ sứ muốn ta là m mã phu, như thế không hợp vá»›i thể lệ cá»§a triá»u đình, chỉ e trước hết ngươi phải tâu vá»›i Hoà ng thượng chuẩn y cách hết công danh cá»§a ta má»›i được!â€. Nên biết chế độ khoa cá» bắt đầu từ nhÃ ÄÆ°á»ng, ÄÆ°á»ng Thái tông Lý Thế Dân mở khoa chá»n kẻ sÄ©, nhìn thấy sÄ© tá» xếp hà ng tiến và o trưá»ng thi, từng đắc ý cưá»i nói “Anh hùng thiên hạ Ä‘á»u rÆ¡i hết và o vòng rồi!â€. Äể lung lạc ngưá»i Ä‘á»c sách trong thiên bạ, khiến ngưá»i ta coi trá»ng chế độ khoa cá», ÄÆ°á»ng Thái Tông từng láºp ra Ä‘iá»u lệ ngưá»i Ä‘i há»c thì có thể được miá»…n lao dịch cho chÃnh quyá»n, ngưá»i thi Ä‘áºu Tú tà i có thể được miá»…n hình phạt, ngưá»i thi Ä‘áºu Tiến sÄ© thì không cần phải nói.
An Lá»™c SÆ¡n giáºt nảy mình, hai mắt tròn xoe nói “Ngươi là ai? Sao lại tá»›i đây?â€. Sá» Dáºt Như nói “Ta là Tiến sÄ© Sá» Dáºt Như, còn tại sao tá»›i đây, xin ngươi cứ há»i hai vị tướng quân nà yâ€.
An Lá»™c SÆ¡n Ä‘áºp bà n mắng “Khốn nạn, khốn nạn! Ta bảo các ngươi Ä‘i bắt Äoà n Khuê Chương, tại sao các ngươi lại bắt ngưá»i nà y vá»?â€.
Äiá»n Thừa Tá»± vô cùng hoảng sợ, ngấm ngầm kêu khổ, vá»™i nói “Chúng tôi hoà n toà n không nháºn lầm chá»—, quả tháºt là tá»›i nhà há» Äoà n, chúng tôi nói rất rõ, đại soái má»i Äoà n Khuê Chương, ngưá»i nà y bên Ä‘i theo!â€.
Sá» Dáºt Như nói “Ta nói vá»›i các ngươi ta là Äoà n Khuê Chương lúc nà o, các ngươi cứ nhất định bảo ta là Äoà n Khuê Chương, vung Ä‘ao múa gáºy cứ như hung thần ác sát, ta là m sảo dám phân biện, là m sao dám không Ä‘i? Ngươi nói ngươi và o nhà há» Äoà n, Tiết độ sứ cứ phái ngưá»i tá»›i tra vấn, nhà ta thì ngưá»i trong thôn không ai không biết, xem thá» rốt lại là nhà há» Sá» hay nhà há» Äoà n?â€.
Tiết Tung bước, lên bẩm “Cho dù chúng tôi và o lầm nhà , thì ban ngà y đại soái, ngưá»i cÅ©ng đã nhìn thấy, hán tá» trùm áo lên đầu bước và o nhà y, đại soái đã nháºn ra hán tỠấy là Äoà n Khuê Chương, vả lại còn núp trong nhà y, không cần nói cÅ©ng biết là có liên quan vá»›i y, đại soái muốn bắt Äoà n Khuê Chương thì cứ tra há»i y là được!â€.
Äiá»n Thừa Tá»± và Tiết Tung là hai viên đại tướng đắc lá»±c nhất cá»§a An lá»™c SÆ¡n, An Lá»™c SÆ¡n đà nh để cho há» có ba phần thể diện, chá»i mắng má»™t hồi, cÅ©ng coi như xong, rồi quay qua mắng Sá» Dáºt Như “Ngươi cÅ©ng không phải tốt là nh gì, hay ngươi cáºy là từng thi Ä‘áºu Tiến sÄ©, trong con mắt ta, Tiến sÄ© không đáng má»™t đồng, giết chết ngươi cÅ©ng như xéo chết má»™t con kiến thôi! Nói Ä‘i, Äoà n Khuê Chương ở đâu?â€.
Sá» Dáºt Như cưá»i lá»›n nói “Ngươi coi rẻ mạng ngưá»i, lạm sát ngưá»i vô tá»™i, không cần khoe khoang nữa, ta đã sá»›m nghe tiếng rồi? Nói tháºt, nếu ta sợ chết đã không tá»›i ehá»— ngươi đâu!â€.
Sá» Dáºt Như chẳng qua chỉ là má»™t thư sinh văn nhã, tả hữu cá»§a An Lá»™c SÆ¡n phần lá»›n Ä‘á»u là bá»n ma vương giết ngưá»i không chá»›p mắt, nhưng Sá» Dáºt Như nói câu ấy ra, bá»n ma quá»· ấy không ai không cả kinh thất sắc! Thá» nghÄ© An Lá»™c SÆ¡n tay nắm binh phù, quyá»n khuynh trong ngoà i, có bao nhiêu ngưá»i dám ăn nói bừa bãi, không hỠúy kỵ như thế trước mặt y?
An Lá»™c SÆ¡n tức tá»›i mức bảy khiếu bốc khói, Ä‘áºp bà n mắng “Lôi, lôi y ra, đánh chết Ä‘i?â€.
Má»™t viên đại tướng bên cạnh y chợt đứng lên nói “Xin đại soái bá»›t giáºn, có thể nghe ta nói má»™t câu không? Ngưá»i ấy là anh em kết nghÄ©a vá»›i An Lá»™c SÆ¡n, Bình Lô quân Phó Tiết độ sứ Sá» Tư Minh, chức vụ chỉ sau An Lá»™c SÆ¡n, nhưng mưu trà thì cao hÆ¡n An Lá»™c SÆ¡n nhiá»u.
An Lá»™c SÆ¡n nói “Sá» huynh đệ có lá»i gì?â€.
Sá» Tư Minh nói “Sá» Dáºt Như vốn giá»i thÆ¡ văn, vả lại nổi tiếng cứng đầu, nghe nói năm trước y thi Ä‘áºu Tiến sÄ©, từng dâng Trị an tháºp sách, lại từng vạch tá»™i Tể tướng đương thá»i là Lý Lâm Phá»§, vì thế bị bãi quan. Loại kẻ sÄ© có danh tiếng nà y, giết Ä‘i e sẽ bị ngưá»i ta bà n tán. Ta nghe nói Lý Thái Bạch từng trong cung mượn rượu mắng ngưá»i, có lần uống rượu say tháºm chà còn bắt Cao Lá»±c SÄ© cởi già y cho y, Quý phi nương nương mà i má»±c cho y, kẻ ngông cuồng như thế mà hoà ng đế vẫn khoan dung ưu đãi. Nguyên soái, nếu ngươi đã thá»a mãn vá»›i chức vị hiện tại thì giết y không há» gì, còn nếu không như thế thì ngại gì tha chết cho y, để ngưá»i trong thiên hạ biết nguyên soái là ngưá»i kÃnh lá»… báºc hiá»n sÄ©!â€
An Lá»™c SÆ¡n tuy thô lá»— nhưng cÅ©ng là má»™t kẻ khá thông minh, y nhất thá»i tức giáºn định giết Sá» Dáºt Như, lúc ấy nghe Sá» Tư Minh nói thế, lại bất giác xoay chuyển ý nghÄ©, vốn y dã tâm bừng bừng, đã sá»›m có ý cướp giang sÆ¡n cá»§a nhà Lý ÄÆ°á»ng, lá»i Sá» Tư Minh quả tháºt là ngấm ngầm nhắc nhở y muốn y mua chuá»™c lòng ngưá»i, nhất là đối vôi các sÄ© đại phu, không nên đắc tá»™i quá đáng.
An Lá»™c SÆ¡n nghÄ© ngợi xong, hô hô cưá»i nói â€œÄÆ°á»£c, hoà ng đế có thể dung tha Lý Thái Bạch, chẳng lẽ ta không dung được ngươi? ÄÆ°á»£c thôi, ta thấy ngươi gan dạ, cÅ©ng giống má»™t kẻ có tà i ngươi cứ là m Ký thất (chức quan, tương tá»± Thư ký hiện nay) cho ta váºy. Còn Äoà n Khuê Chương ngươi cứ tìm tá»›i đây giúp ta, ta cÅ©ng sẽ phong cho y là m má»™t chức võ quan. Ngươi còn nói gì nữa không?â€.
Sá» Dáºt Như tức giáºn tá»›i cùng cá»±c, lá»›n tiếng cưá»i nhạt nói “Sá» má»— tuy bất tà i cÅ©ng từng Ä‘á»c qua sách thánh hiá»n, biết được sá»± khác nhau giữa ngưá»i trung kẻ nịnh! Sá» má»— ngay chức Lang quan cá»§a triá»u đình cÅ©ng không muốn là m, há lại uốn mình khuất thân Ä‘i thá» kẻ loạn thần tặc tá» nhà ngươi à !â€.
Câu chá»i nà y đừng nói An Lá»™c SÆ¡n không chịu nổi, mà ngay Sá» Tư Minh cÅ©ng hoảng sợ tái mặt, run giá»ng kêu lên “Ngươi, ngươi, thiên hạ lại có kẻ không biết hay dở như ngươi!â€.
An Lá»™c SÆ¡n cả giáºn quát â€œÄÆ°á»£c, kẻ sÄ© các ngươi coi thưá»ng ta, thì ta cÅ©ng không cần loại ngưá»i như các ngươi, như váºy ta cÅ©ng có thể dà nh lấy thiên hạâ€.
An Lộc Sơn đang thịnh nộ, SỠTư Minh cũng không dám khuyên can, lúc ấy lại vừa khéo một tên vệ sĩ tiến và o, nhìn thấy tình hình, bất giác ngẩn ra.
An Lá»™c SÆ¡n quát “Chuyện gì?â€. Tên vệ sÄ© kia quỳ má»™t gối xuống nói “Bẩm đại soái, đã má»i gia quyến cá»§a vị Äoà n đại gia nà y tá»›i rồiâ€.
Nguyên là Äiá»n Thừa Tá»± tuy nói vá»›i Sá» Dáºt Như là không là m kinh động gia quyến cá»§a y, nhưng đó là giả, thá» nghÄ© An Lá»™c SÆ¡n muốn bắt Äoà n Khuê Chương, là m sao có thể tha cho gia quyến cá»§a y, để há» lá»t lưới? Chẳng qua lúc ấy hai ngưá»i Äiá»n Tiết e xảy ra má»™t tráºn đánh nhau, hai bên sẽ bị tổn thương, nên nói toà n lá»i nghÄ©a khà giang hồ, sắp xếp Äoà n Khuê Chương†xong, lừa y lên đưá»ng, sau đó lại cho bá»n vệ sÄ© cá»§a hỠđã mai phục sau nhà bắt hết ngưá»i nhà cá»§a y. Lúc Sá» Dáºt Như và Äiá»n Thừa Tá»± trò chuyện trong thư phòng, Tiết Tung đã dùng loại thuốc mê đặc chế không mùi là m tất cả ngưá»i nhà cá»§a y ngất Ä‘i.
An Lá»™c SÆ¡n hô hô cưá»i rá»™ nói “Hay lắm, ngươi xem ngươi còn có cần tá»›i vợ con không, có chịu phục ta không?â€. Tiếng cưá»i chưa dứt đã nghe Sá» Dáºt Như quát lá»›n “Ãc tặc vô lại, Äoà n đại ca ta nói vá» ngươi không sai, triá»u đình dùng loại ngưá»i như ngươi là m đại tướng, quả tháºt khiến ngưá»i ta Ä‘au lòng, ta chết là m ma dữ, cÅ©ng không tha cho ngươi đâu!â€.
Y nghe nói vợ con bị bắt, láºp tức nổi giáºn, bất kể tất cả, vừa lá»›n tiếng chá»i mắng vừa xông lên thá»m, An Lá»™c SÆ¡n giáºt nảy mình, nhưng không chá» y sai bảo đã có vệ sÄ© cản Sá» Dáºt Như lại, đáng thương Sá» Dáºt Như là má»™t thư sinh, là m sao địch được bá»n vệ sÄ© như sói như cá»p, bị má»™t tên vệ sÄ© Ä‘áºp má»™t quyá»n và o ngá»±c, phun ra má»™t ngụm máu, láºp tức ngã lăn xuống đất ngất Ä‘i luôn.
An Lá»™c SÆ¡n lắc lắc đầu nói “Trong những ngưá»i Ä‘á»c sách lại có kẻ cứng cá»i thế nà y, kể cÅ©ng hiếm có. ÄÆ°á»£c, ngươi muốn được chết thì ta lại không cho ngưá»i chết, cứ từ từ hà nh hạ ngươi, xem ngươi chịu phục hãy khòngâ€.
Sá» Tư Minh cÅ©ng cưá»i nói “Há» Sá» nà y cáºy và o cái dÅ©ng khà nhất thá»i, lá»›n máºt là m cà n, xúc phạm đại soái, đợi y tỉnh lại, tá»± nhiên sẽ nghÄ© tá»›i vợ con, lúc ấy đại soái cứ ban cho y má»™t phút ân huệ, không sợ y không phụcâ€.
An Lá»™c SÆ¡n nói “Nói rất phảiâ€. Y sai bá»n vệ sÄ© đưa Sá» Dáºt Như và o nhà ngục. Tên vệ sÄ© đầu tiên biết là bắt lầm ngưá»i, liá»n há»i “Còn vợ con cá»§a gã há» Sá» nà y thì sắp xếp thế nà o?â€. An Lá»™c SÆ¡n nói “Lằng nhằng lắm chuyện, cứ nhốt và o nhà lao phụ nữ, còn há»i cái gìâ€.
Tên vệ sÄ© liá»n “Dạ?†má»™t tiếng, Ä‘ang định lui xuống, An Lá»™c SÆ¡n chợt nói “Vợ y nhan sắc ra sao, gá»i lên đây xem thá»â€. Tiết Tung đột nói chen và o “Bẩm đại soái, ngưá»i đà n bà ấy nhan sắc bình thưá»ng, vả lại vừa sinh nở xong...â€. Y chưa dứt lá»i, An Lá»™c San đã nổi giáºn mắng “Xui xẻo, xui xẻo, ngươi tháºt là má»™t kẻ khốn, tại sao lại bắt sản phụ và o phá»§!â€. Lúc ấy quan trưá»ng có rất nhiá»u Ä‘iá»u kiêng ky, An Lá»™c SÆ¡n sợ máu sản phụ xung phạm “Quan tinh†cá»§a y, nên đùng đùng nổi giáºn.
Tên vệ sÄ© kia bị y mắng má»™t tráºn, thầm kêu là oan uổng, tá»± nhá»§ “Là ngươi bảo ta bắt, ngươi lại không dặn là sản phụ thì không bắtâ€, đồng thá»i lại cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Nên biết vợ Sá» Dáºt Như là danh môn khuê tú, tuy vừa sinh nhưng vẫn không che giấu được nhan sắc chim sa cá lặn, tên vệ sÄ© kia là ngưá»i đưa Lư thị lên ngá»±a, đương nhiên nhìn thấy rất rõ, nghÄ© thầm trong lòng “Ngưá»i đà n bà nà y mưá»i phần xinh đẹp, tại sao Tiết tướng quân lại nói là nhan sắc bình thưá»ng?â€.
Tiết Tung thấy An Lá»™c SÆ¡n nổi giáºn, lại bước lên bẩm “Vợ há» Sá» là má»™t sản phụ, giam trong phá»§ quả rất bất tiện. Tiểu tướng lá»›n máºt bẩm vá»›i nguyên soái, xin giao ngưá»i phụ nữ nà y cho ty chức xá» trÃâ€. An Lá»™c SÆ¡n cưá»i nói “Ngươi cần thị là m gì?â€. Tiết Tung nói “Ty chức Ãt nhất cÅ©ng có má»™t đứa con chưa dứt sữa, ngưá»i đà n bà nà y vừa sinh xong, còn rất nhiá»…u sữa, ty chức muốn thị là m bà vú, vả lại thị biết chữ, thì tương lai khuyển tá» có thể theo thị há»c được và i chữâ€.
An Lá»™c SÆ¡n cưá»i lá»›n nói “Tiết tướng quân hôm nay lại đại phát từ bi, quả tháºt hiếm có. ÄÆ°á»£c rồi, ngươi không sợ xui xẻo thì cứ lãnh thị vá» Ä‘iâ€.
Vốn Tiết Tung là má»™t kẻ hiếu sắc, y cố ý nói Lư thị nhan sắc bình thưá»ng, nháºn nà ng vá», tháºt ra là có ý đồ, trong lòng mưu việc bất chÃnh, muốn đợi sau má»™t tháng, Lư thị nghỉ ngÆ¡i xong sẽ chiếm là m cá»§a mình.
An Lá»™c SÆ¡n nói “Äoà n Khuê Chương chưa bắt được, chúng ta quả tháºt không thể yên tâm. Äã phát hiện ra tung tÃch cá»§a y tại thôn ấy, chắc y cÅ©ng thì ở quanh đó không xa, Äiá»n Tiết hai vị tướng quân hôm nay còn phải vất vả vì ta chuyến nữaâ€. Lúc ấy bèn phát lệnh tiá»…n, lại thêm bốn tên vệ sÄ© đắc lá»±c sai há» nhất định phải bắt được Äoà n Khuê Chương vá».
Lại nói Äoà n Khuê Chương hôm mồng má»™t Tết sau khi chia tay Sá» Dáºt Như trở vá» nhà , vợ y là Äáºu thị, chÃnh là cháu cố cá»§a Äáºu Kiến Äức, má»™t trong “Phản vương mưá»i tám lộ†và o cuối Ä‘á»i Tùy. Äáºu Kiến Äức sau khi bị Lý Thế Dân táºp kÃch đánh bại, háºu nhân vẫn ẩn náu trong chốn lục lâm là m nghá» không vốn. Con trai, cháu ná»™i Ä‘á»u là kẻ cướp nổi tiếng trên giang hố, có thể nói là má»™t “Thế gia cưá»ng đạoâ€.
Nhưng Äáºu Tuyến Nương tuy võ nghệ cao cưá»ng lại không thÃch sống bằng nghá» cướp bóc, có lần nà ng gặp Äoà n Khuê Chương, đôi bên tá»· võ bất phân thắng bại, lại mến tà i nhau, sau cùng kết thà nh vợ chồng.
Tuyến Nương sau khi lấy chồng, thoa gai quần vải, tần tảo việc nhà , giấu kÃn tà i nghệ, ngưá»i trong thôn chỉ biết nà ng là má»™t phụ nữ lương thiện bình thưá»ng, không biết nà ng từng là má»™t nữ tướng cướp danh chấn gừng hồ. Vì nà ng từ nhỠđã luyện táºp võ công, nên đù má»›i sinh nở xong, thân thể vẫn khá»e mạnh.
Äoà n Khuê Chương gặp vợ, trước tiên nói chuyện kết thông gia vá»›i nhà há» Sá», Äáºu thị cÅ©ng rất vui mừng. Äoà n Khuê Chương biết rõ vợ là má»™t nữ hà o kiệt, nguy hiểm tá»›i mức nà o cÅ©ng dám đương đầu, kế đến kể lại chuyện chạm trán vá»›i An Lá»™c SÆ¡n và cái hẹn cá»§a y vá»›i Sá» Dáºt Như, chỉ chá» qua rằm tháng giêng thì hai nhà sẽ cùng ra Ä‘i.
Äáºu Tuyến Nương nói “Hai nhà cùng Ä‘i đương nhiên là hay, nhưng cÅ©ng không thể không đỠphòng An Lá»™c SÆ¡n sẽ sai ngưá»i tá»›i bắt chà ng trước rằm tháng giêngâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Theo ý nà ng thì nên là m sao?â€. Äáºu Tuyến Nương nói “Nếu lúc bình thá»i thì cho dù dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n, cao thá»§ như mây cÅ©ng chưa chắc đã là m gì được chúng ta, nhưng bây giá» thiếp vừa sinh xong, võ công nhiá»u lắm chỉ còn ba phần, lại thêm thằng bé nà y, chỉ sợ lúc đại nạn xảy ra, hai mẹ con thiếp lại trở thà nh gánh nặng cho chà ngâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Sao lại nói thế? Chúng ta sống thì cùng sống, chết thì cùng chết, ta lại trách nà ng sao? Äáºu Tuyến Nương mỉm cưá»i nói “à thiếp không phải như váºy, thiếp và chà ng cùng chết cố nhiên không có gì đáng tiếc, nhưng ngưá»i lại không bảo toà n má»™t chút gốc rá»… cá»§a nhà ta sao? Cho nên theo thiếp thấy ...â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Vợ chồng chúng ta có chuyện gì mà không nói được, theo ý nà ng thì thế nà o, cứ việc nói raâ€. Äáºu Tuyến Nương nói “Thiếp nói thì ngưá»i không được giáºn đấy, theo như thiếp thấy chẳng bằng thiếp cứ Ä‘i trước chà ng má»™t bướcâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Không chỠđại huynh đại tẩu nhà há» Sá» sao? Váºy, váºy thì coi sao được?â€. Äáºu Tuyến Nương nói “Không phải bá» rÆ¡i há», ý cá»§a thiếp là ngưá»i ở lại đây, đợi sau rằm tháng giêng, đại tẩu nhà há» Sá» khá»e hẳn rồi, thì ngưá»i bảo vệ há» cùng tá»›i nhà taâ€. Äoà n Khuê Chương hai mắt mở to, kêu lên “Cái gì, nà ng muốn vá» nhà mẹ à ?â€.
Äáºu Tuyến Nương cưá»i khẽ nói “Tuy thiếp vừa sinh xong, có khi không địch nổi các cao thá»§ dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n, nhưng đối vá»›i bá»n cướp vặt trên đưá»ng thì thiếp rất yên tâm. Vì thế chẳng bằng thiếp mang con tá»›i chá»— huynh trưởng thiếp tạm thá»i ẩn náu. Ngưá»i và đại huynh đại tẩu nhà há» Sá» cứ Ä‘i sau, như váºy há không phải là kế lưỡng toà n à ?â€.
Äoà n Khuê Chương không vui, nói “Nương tá», năm xưa nà ng theo ta xuất giá, đã nói những gì?†Äáºu Tuyến Nương nói “Năm ấy chú bác huynh trưởng cá»§a thiếp bảo ngưá»i nháºp bá»n, ngưá»i thà chết không theo, thiếp cÅ©ng vì thế mà quyết ý xa lìa há», lúc ra cá»a từng nói rằng nếu không phải há» rá»a tay gác kiếm thì nhất định thiếp không quay vá», nhất định không là m cưá»ng đạo nữaâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Váºy bây giá» hỠđã rá»a tay gác kiếm chưa?â€. Äáºu Tuyến Nương nói “Bây giá» là lúc hoạn nạn...â€. Äoà n Khuê Chương ngắt lá»i nói “Chà khà cá»§a má»™t ngưá»i không nên vì gặp lúc hoạn nạn nguy hiểm mà thay đổi! HÆ¡n nữa lúc chúng ta gặp nạn má»›i tá»›i dá»±a và o há», cho dù há» không chế nhạo, thì ta cÅ©ng chẳng còn mặt mÅ©i nà o!â€.
Äáºu Tuyến Nương biết chống khà cốt cao ngạo, chuyện nhá» thì hòa hoãn, nhưng gặp chuyện lá»›n có quan hệ tá»›i việc xuất xá» thì tÃnh nết lại mưá»i phần cố chấp, biết không thể khuyên được y, bên thở dà i má»™t tiếng nói “Nếu ngưá»i đã không muốn, thì thôi Ä‘i váºyâ€.
Äoà n Khuê Chương sợ vợ lo nghÄ©, lại an á»§i “An Lá»™c SÆ¡n cầu kết vá»›i Dương Quý phi, bây giá» Ä‘ang hưởng lạc trong kinh, chưa chắc đã tá»›i tìm ta là m khó. Mà cho dù muốn tá»›i, cÅ©ng chưa chắc trong và i hôm nữa, cứ để ta nghÄ© cách. Nà ng tuy khá»e mạnh nhưng vừa sinh xong cÅ©ng không nên nghÄ© ngợi nhiá»u, nà ng cứ Ä‘i nghỉ sá»›m Ä‘i!â€.
Äoà n Khuê Chương nhà nghèo, không má»i được “Bà đỡ†chăm sóc sản phụ, Äoà n Khuê Chương lo cho vợ Ä‘i nghỉ, kiểm lại bảo kiếm và ám khà trước đây đã dùng, ra ngoà i sân mà i kiếm cho sắc, chép miệng nói “Kiếm Æ¡i kiếm, ta đã bá» mặc ngươi hÆ¡n mưá»i năm, hôm nay lại phải dùng tá»›i ngươi rồi!â€. Äang lúc tâm sá»± dâng trà o, chợt nghe có tiếng răng rắc vang lên, âm thanh cá»±c nhá», nhưng rÆ¡i và o tai báºc hà nh gia như Äoà n Khuê Chương, láºp tức biết ngay là có ngưá»i cá»±c kỳ cao minh dạ hà nh! Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Hay đấy tá»›i nhanh tháºt! Xem ra tối nay chỉ e mình phải đại khai sát giá»›i rồiâ€. Tối mùng má»™t tháng giêng, ở chân trá»i chỉ có mấy ngôi sao láºp lòe, trong sân tối om, Äoà n Khuê Chương núp sau góc tưá»ng, má»™t tay cầm bảo kiếm, tay kia thò và o túi ám khÃ, đầu tiên lấy ra hai ngá»n Tam lăng thấu cốt tiêu tẩm độc, ngẫm nghÄ© má»™t lúc lại cất trở và o trong túi, rút ra hai quả Thiết liên tá» không tẩm độc.
Thiết liên tá» vừa nắm trong tay, nói thì cháºm chứ lúc ấy rất mau, chỉ nghe tiếng vạt áo sá»™t soạt trong gió, hai cái bóng Ä‘en đã vá»t qua tưá»ng, Äoà n Khuê chương đột ngá»™t đứng phắt lên, quát lá»›n má»™t tiếng “Nằm xuống!â€. Y là thân pháºn võ há»c danh gia, tuy gặp phải kình địch, bị bức bách phải sá» dụng ám khÃ, nhưng cÅ©ng không thể im lặng không lên tiếng ngấm ngầm táºp kÃch.
Nà o ngá» hai quả Thiết liên tỠđánh ra lại như bùn rÆ¡i và o đáy biển, không thấy dấu vết đâu nữa, đã không đánh trúng địch nhân, cÅ©ng không nghe tiếng rÆ¡i xuống đất. Äoà n Khuê Chương vừa sá»ng sốt, y vốn đã Ä‘oán hai ngưá»i kia hoà n toà n không phải là kẻ tầm thưá»ng, nhưng không ngá» bản lÄ©nh cá»§a há» lại cao cưá»ng như thế, chỉ nghe giá»ng má»™t ngưá»i già hô hô cưá»i rá»™ nói “Dượng nó, ám khà cá»§a ngươi cà ng lúc cà ng cao cưá»ng đấy!â€
Äoà n Khuê Chương nói “A, té ra là tam ca!â€. Ngưá»i già kia cưá»i nói “Chẳng lẽ ngươi còn nhá»› được thân thÃch nhà nà y, xa cách hÆ¡n mưá»i năm mà sao ngay má»™t lá thư cÅ©ng không gởi tá»›i?â€.
Äáºu Tuyến Nương có năm anh trai, ngưá»i nà y xếp thứ ba, tên Äáºu Lệnh Phù, Äoà n Khuê Chương tuy không muốn dấn thân và o dòng nước đục vá»›i há», nhưng vẫn có tình thân thÃch, lúc ấy bèn má»i há» và o nhà , thắp nến lên, chỉ thấy Äáºu Lệnh Phù trên ngưá»i có vết máu, ngưá»i kia là má»™t thiếu niên mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, mặc quần áo mà u xám, từ tướng mạo mà nhìn thì rất giống má»™t thiếu niên nhà quê, đứng cạnh Äáºu Lệnh Phù không nói tiếng nà o, thái độ đối vá»›i Äoà n Khuê Chương rất lãnh đạm. Äoà n Khuê Chương rất bồn chồn “Y ná»a đêm tá»›i đây, không biết là có chuyện gì? Xem ra trên áo y có vết máu, dưá»ng như bị ngoại thương má»™t chútâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Thằng nhá» ngốc, không biết chút lá»… phép nà o, nhìn thấy báºc trưởng bối sao còn chưa chịu dáºp đầu?â€.
Thiếu niên kia đà nh phải dáºp đầu ba cái lạy Äoà n Khuê Chương, kêu má»™t tiếng “Dượng!â€.
Äoà n Khuê Chương đỡ y đứng dáºy, nghÄ© thầm “Lúc mình rá»i nhà há», tam ca chỉ có má»™t đứa con gái, thằng nhá» nà y đưá»ng như sau đó má»›i sinh, theo lẽ không thể lá»›n thế nà yâ€. Thiếu niên kia giáºt tay lại, không để y đỡ, bèn đứng lên, xòe bà n tay ra, má»™t quả Thiết liên tá» từ kẽ tay y rÆ¡i xuống, lạnh lùng nói “Dượng, quả Thiết liên tá» nà y trả lại cho ngưá»i đâyâ€. Äoà n Khuê Chương giáºt nảy mình, nên biết má»›i rồi y ngá» là cao thá»§ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n phái tá»›i bắt mình, tuy trước khi chưa há»i rõ không dám sá» dụng ám khà tẩm độc, nhưng lúc phóng hai quả Thiết liên tá» ra, y cÅ©ng đã váºn tá»›i bảy thà nh công lá»±c, dùng công phu ám khà đả huyệt mạnh, Äáºu Lệnh Phù tiếp được thì không đáng ngạc nhiên, nhưng thiếu niên nà y chỉ mưá»i bảy mưá»i tám tuổi cÅ©ng có thể cứng cá»i tiếp được ám khà cá»§a y, chuyện đó không thể không khiến ngưá»i ta kinh ngạc.
Äáºu Lệnh Phù hừ má»™t tiếng, trách thiếu niên “Äúng là má»™t đứa xuẩn tà i, ngươi cÅ©ng đã qua lại giang hồ hai năm, sao còn trẻ con như thế?â€.
Thiếu niên ấy lui qua má»™t bên nhìn Äoà n Khuê Chương, chỉ nghe Äáºu Lệnh phù nói tiếp “Sau nà y, trong đêm tối đừng cáºy mình giá»i, dùng tay tiếp ám khà cá»§a đối phương nữa, may là Thiết liên tá» cá»§a dượng ngươi chưa tẩm độc, nếu không thì má»™t chút công phu cá»§a ngươi là m sao phong bế được huyệt đạo, độc khà xâm nháºp thì cho dù không chết, cánh tay ấy cá»§a ngươi cÅ©ng sẽ trở thà nh tà n phế, kế lần trong tay áo ra má»™t quả Thiết liên tỠđưa cho Äoà n Khuê Chương, lại dạy dá»— thiếu niên “Bản lÄ©nh nghe tiếng ám khà ngươi đã há»c được rồi, vá» sau có gặp phải ám khà trong đêm tối ngươi từ tiếng ám khà rÃt gió có thể nghe biết được kình lá»±c cá»§a đối phương, tá»± mình đánh giá, nếu có thể tiếp được thì cÅ©ng nên há»c cách dùng tay áo cuốn lấy như ta, nếu không thì cứ tránh cho mauâ€.
Thiếu niên ấy nói “Tạ Æ¡n tam thúc dạy bảoâ€. Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Lá»i dạy bảo nà y cÅ©ng chỉ đúng má»™t ná»a. Nếu ngưá»i phát ám khà là cao thá»§ ná»™i gia tuyệt đỉnh, thì căn bản không dá»… mà nghe được kình lá»±c cá»§a đối phương!â€. Y liếc mắt nhìn qua, chỉ thấy thiếu niên kia ngón tay giữa tÃm Ä‘en, vá»™i và ng rút thuốc trị thương ra, cưá»i nói “Không trải qua má»™t chuyện, không khôn thêm má»™t chút, ngưá»i trẻ tuổi bị thua thiệt cÅ©ng có chá»— hay, mà nói lại lúc chúng ta còn trẻ như y, chỉ e còn chưa có được bản lÄ©nh và kinh nghiệm như y đâu! Ngón tay cá»§a ngươi Ä‘au không? Buá»™c má»™t chút thuốc và o sẽ đỡ ngayâ€. Hai câu sau là nói vá»›i thiếu niên, thiếu niên ấy lại đẩy tay Äoà n Khuê Chương ra, lạnh lùng nói “Không cần đâu, cÅ©ng chưa bị dáºp xương, chỉ hÆ¡i Ä‘au má»™t chút, nếu lại dùng thuốc, thì còn gì là anh hùng hảo hán nữa?â€.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nói “Dượng không cần để ý tá»›i y, y muốn là m hảo hán thì cứ để y chịu Ä‘au má»™t chútâ€.
Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “TÃnh nết cá»§a thằng nhá» nà y cÅ©ng quáºt cưá»ng lắm, chẳng lẽ vì thế mà kỳ lạ vá»›i mình?â€. Thiếu niên kia đối vá»›i Äoà n Khuê Chương tuy lạnh lùng, nhưng Äoà n Khuê Chương lại rất thÃch y, đột nhiên có ý nghÄ© “Chẳng lẽ thiếu niên nhà quê cứu ngưá»i dưới vó ngá»±a sáng nay chÃnh là y?â€. Vừa định há»i, Äáºu Lệnh PhỠđã há»i trước “Em gái ta đâu?â€.
Câu nói chưa dứt, chỉ nghe tiếng Äáºu Tuyến Nương. cưá»i khanh khách từ mái ngói nhảy xuống, cưá»i nói “Tam ca, cÆ¡n gió nà o thổi huynh tá»›i đây thế?â€. Nguyên là Äáºu Tuyến Nương sau khi nghe tiếng ngưá»i dạ hà nh, biết Äoà n Khuê Chương ở ngoà i sân, địch nhân từ trước mặt tá»›i đã có y cản trở, Ä‘oán là y không bị gì, vì thế bèn Ä‘i vòng ra phÃa sau nhìn má»™t lúc, nhìn xem còn có đồng bá»n nà o khác không, vừa trở lại thì nghe câu nói cá»§a anh nà ng.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nói “Lục muá»™i, muá»™i còn chưa quên má»™t chút tà i nghệ ấy cá»§a giá»›i lục lâm. Chà , sắc mặt cá»§a muá»™i không tốt lắm, có bị bệnh không?â€.
Äáºu Tuyến Nương cưá»i không trả lá»i, Äoà n Khuê Chương cưá»i nói không phải bệnh, là tối ba mươi hôm qua vừa sinh được má»™t thằng máºpâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Chúc mừng, chúc mừng, đáng tiếc là ông cáºu ta không mang theo chút quà ra mắt nà oâ€.
Thiếu niên kia bước tá»›i ra mắt Äáºu Tuyến Nương, Äáºu Tuyến Nương nghe y gá»i mình là cô cô, cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên, vá»™i há»i “Thằng cháu nà y, sao ta không nháºn ra là ai?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Lục muá»™i còn nhá»› Thiết trại chá»§ ở Yên SÆ¡n không?â€. Äáºu Tuyến Nương ná»™i “Ủa, thì ra vị tiểu huynh đệ nà y là cháu nhà há» Thiết? Có phải tên Thiết Ma Lặc không? Ta nhá»› ra rối, hôm ta và Khuê Chương thà nh thân, Thiết trại chá»§ cÅ©ng từng đắt má»™t đứa nhá» tá»›i uống rượu mừngâ€. Äáºu Lệnh Phù nói “Thằng nhỠấy chÃnh là y đấyâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Ờ, ngà y tháng qua mau tháºt, bấm đốt tay tÃnh lại đã hÆ¡n mưá»i năm rối, lúc ấy vị tiểu huynh đệ nà y còn nước mÅ©i thò lò đùa giỡn vá»›i má»™t đám trẻ con, chắc chỉ má»›i bảy tám tuổi thôi mà ?
Không ngá» bây giá» cao lá»›n thế nà y, trở thà nh má»™t vị thiếu niên anh hùng rồi! Thiết trại chá»§ khá»e không?â€. Thiếu niên kia tròng mắt đỠlên, Äáºu Lệnh Phù nói “Sau khi các ngươi ra Ä‘i hai năm thì Thiết trại chá»§ qua Ä‘á»i, đại ca nháºn y là m nghÄ©a tá», năng lá»±c nháºn thức và nắm bắt cá»§a y trong chuyện há»c võ rất cao, hÆ¡n hẳn bá»n trẻ nhà chúng ta, nên lần nà y ta không dắt ai theo, mà dắt y Ä‘i. Ma Lặc, ngươi muốn há»c công phu Mai Hoa châm, thì sau nà y cứ thỉnh giáo cô cô ngươi nhiá»u hÆ¡nâ€.
Nguyên Thiết trại chá»§ ở Yên SÆ¡n tên Thiết Côn Luân, là ngưá»i Hồ.
Thá»i ÄÆ°á»ng ở phương Bắc, ngưá»i Hồ ngưá»i Hán cư trú xen lẫn, lấy vợ gả chồng vá»›i nhau, sá»± phân biệt giữa ngưá»i Hồ ngưá»i Hán không nhiá»u như vá» sau. Vợ Thiết Côn Luân chÃnh là con gái lão anh hùng Phong Lý Thưá»ng ở Phạm Dương, có chút quan hệ thân thÃch vá»›i Äáºu gia. Thiết Côn Luân võ công cá»±c cao, anh em há» Äáºu thân thiết vá»›i y, kết bạn sinh tá» chi giao, nên sau khi bị kẻ thù ám hại, Thiết Côn Luân bên gởi gắm con côi cho Äáºu gia. Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Chẳng trách y còn trẻ mà đã thà nh tá»±u như thế. Té ra y là con trai Thiết Côn Luânâ€.
Äáºu Tuyến Nương há»i “Tam ca, trên má huynh dÃnh máu, là chuyện gì váºy, có phải là dá»c đưá»ng giết ngưá»i không?â€.
Äáºu Lệnh Phù hô hô cưá»i rá»™ nói “Ta bình sinh giết ngưá»i rất nhiá»u, mà lần nà y suýt nữa bị ngưá»i giết chết?â€. Äáºu Tuyến Nương giáºt nảy mình nói “Tam ca gặp phải cưá»ng địch nà o thế, ở nhà có chuyện gì?â€.
Nà ng nghÄ© nếu không xảy ra chuyện gì, thì anh nà ng quả không ngà n dặm xa xôi tìm tá»›i. Äáºu Lệnh Phù nói “Äêm nay ta tá»›i đây là có hai chuyện muốn các ngươi giúp đỡâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Xin cứ nóiâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Chuyện thứ nhất là xin dượng cho thuốc giải.
Tháºt xấu hổ, ta lần đầu tiên thua tráºn bị thươngâ€.
Äoà n Khuê Chương bất giác sá»ng sốt, nghÄ© thầm “Y chẳng qua chỉ bị má»™t chút ngoại thương, tại sao lại xin mình thuốc giải?â€. Y nghÄ© chưa dứt chợt nghe soạt má»™t tiếng, Äáºu Lệnh Phù sốt ruá»™t không chỠđược đã xé má»™t mảnh vạt áo, chá»— tâm oa (vùng ngá»±c) hiện ra má»™t đốm nhá» mà u Ä‘á», nói “Ngươi là đại hà nh gia, có nháºn ra được không?â€.
Äoà n thuê Chương giáºt mình thất sắc, nói “Äây là Bạch Mi châm! Tam ca kết oán vá»›i ÄÆ°á»ng gia ở Kiếm Nam sao?â€.
“Bạch Mi châm†là má»™t loại ám khà cá»±c độc, và o cÆ¡ thể ngưá»i ta xong có thể theo huyệt đạo Ä‘i lên tim, khiến ngưá»i ta mất mạng, mà hiện tại đốm đỠtrên tâm oa cá»§a Äáºu Lệnh Phù cách tim chẳng quá năm tấc, quả tháºt rất nguy hiểm.
Äúng là :
“Giang hồ sông gió trùng trùng hiểm,
Hiệp khách là m sao ẩn núi hoang?â€.
Muốn biết chuyện sau thế nà o, xin nghe hạ hồi phân giải.
Hết hồi 2.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 02:59 PM.
|

30-06-2008, 10:50 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 3
Ngà n dặm cầu ngưá»i ngưá»i không đến
Mưá»i năm lánh há»a há»a khôn trừ
Äáºu Lệnh Phù nói “Ngưá»i đánh ta bị thương, ta còn chưa biết lai lịch, nhưng có thể Ä‘oán được, y quyết không phải là ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng giaâ€. Äáºu Tuyến Nương há»i “Tam ca là bị ngưá»i ta ám hại má»™t cách ám muá»™i phải không?â€. Äáºu Lệnh Phù nói “Không phải. Là đôi bên chÃnh diện giao đấu, tuy y dùng loại ám khà tẩm độc xấu xa nà y, ta cÅ©ng không thể nói gì đượcâ€. Äáºu Tuyến Nương nói “Nói thế thì đúng là ngưá»i cá»§a ÄÆ°á»ng gia rồiâ€. Nên biết ÄÆ°á»ng gia ở Kiếm Nam tuy nổi tiếng vỠám khÃ, nhưng nói tá»›i bản lÄ©nh võ công tháºt sá»± thì vẫn chưa phải là đối thá»§ cá»§a anh em há» Äáºu, võ công đạt tá»›i mức như Äáºu Lệnh Phù thì trừ phi đối phương bất ngỠám hại, nếu không thì chÃnh diện giao đấu, cho dù ám khà cá»±c kỳ tà n độc cÅ©ng quyết không thể là m y bị thương.
Nhưng Äoà n Khuê Chương vẫn còn chút nghi ngỠ“Ngưá»i kia đã dùng Bạch Mi châm bắn trúng huyệt đạo cá»§a y thì cần gì dùng Ä‘ao kiếm là m y bị thương? Vả lại đây chỉ là bị thương nhẹ ngoà i da, cÅ©ng không phải là do báºc cao thá»§ gây ra. Chẳng lẽ trước sau y bị thương tá»›i hai lần à ?â€. Chỉ vì trong giá»›i lục lâm có rất nhiá»u Ä‘iá»u kiêng ky, chuyện thù oán không bao giá» chịu nói vá»›i ngưá»i ngoà i, Äoà n Khuê Chương đã không muốn dÃnh dấp và o đó, nên tuy nghi ngá» cÅ©ng không muốn há»i nhiá»u, lúc ấy bèn nói “Linh chi khỠđộc hoà n trong nhà ta tuy không đúng là thuốc giải, nhưng cônglá»±c cá»§a tam ca thâm háºu, uống và o má»™t viên, chắc có thể bình an vô sá»±â€. Nguyên là lúc tổ phụ cá»§a Äoà n Khuê Chương Tây chinh, lấy được má»™t cây linh chi ngà n năm, chế thà nh dược hoà n, có thể giải được bách độc, nên Äáºu Lệnh Phù má»›i tìm tá»›i y nhá» vả.
Äáºu Tuyến Nương Ä‘i lấy Linh chi khỠđộc hoà n cho anh, từ phòng ngá»§ bước ra, cưá»i nói “Thằng nhá» rất ngoan, Ä‘ang ngá»§ rất say, muá»™i có thể ngồi vá»›i các huynh má»™t lúc. Tam ca, chuyện thứ hai là gì?â€.
Äáºu Lệnh Phù sắc mặt trở nên nghiêm trang, nhìn Äáºu Tuyến Nương nói “Lục muá»™i, không biết muá»™i còn nghÄ© tá»›i tình nghÄ©a anh em không?â€. Äáºu Tuyến Nương nói “Tam ca nặng lá»i quá, cùng má»™t mẹ sinh ra, tình nghÄ©a anh em, sao lại không nghÄ© tá»›i?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Nếu muá»™i nghÄ© tá»›i tình nghÄ©a anh em, thì má»i vợ chồng muá»™i cùng vá» nhà , cứu mạng cho bá»n ta!â€. Äáºu Lệnh Phù biết Äoà n Khuê Chương xuất thân con nhà tướng, chà hạnh cao khiết, không chịu hòa mình và o đám lục lâm, nên tuy y muốn má»i Äoà n Khuê Chương nhưng lại không nói thẳng vá»›i Äoà n Khuê Chương.
Äáºu Lệnh Phù nhìn em gái, Äáºu Tuyến Nương lại nhìn nhìn chồng, suốt hồi lâu má»›i nói “Tam ca, huynh nói thá» xem, là chuyện gì váºy?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Gần đây ngưá»i nhà Bình Dương vương khiêu chiến vá»›i bá»n ta, nói ra tháºt xấu hổ, mấy thằng anh vô dụng cá»§a muá»™i Ä‘á»u thất tráºnâ€.
Gia thế nhà Bình Dương vốn giống như Äáºu gia, cÅ©ng là háºu duệ cá»§a má»™t trong Phản vương mưá»i tám lá»™, sau khi Vương Thế Sung bị Lý Thế Dân tiêu diệt, háºu nhân cá»§a y cÅ©ng trở thà nh thế gia cưá»ng đạo. Hai nhà Vương Äáºu lại có thù oán nhiá»u Ä‘á»i, chuyện minh tranh ám đấu không Ä‘á»i nà o không có, vốn rất bình thưá»ng, nhưng Äáºu Tuyến Nương nghe thấy như thế, lại vô cùng ngạc nhiên.
Nguyên là nhà há» Vương đến hiện nay nhân tà i đã thua xa nhà há» Äáºu, năm anh em nhà há» Äáºu ngưá»i nà o cÅ©ng võ nghệ cao cưá»ng, đệ tá» con em có tá»›i và i mươi ngưá»i, Ä‘á»u là nhân váºt nổi tiếng trong lục lâm. Còn nhà há» Vương chỉ má»™t mạch đơn truyá»n, ngưá»i đương gia tên Vương Bá Thông, võ công tuy cao cưá»ng nhưng so vá»›i Äáºu gia ngÅ© hổ vẫn còn thua kém má»™t chút, cho dù đơn đả độc đấu thì anh em há» Äáºu bất kể là ai cÅ©ng không thua y, cà ng không cần nói tá»›i chuyện liên thá»§ hợp công. Vương Bá Thông lại chỉ có má»™t trai má»™t gái, còn chưa trưởng thà nh, đệ tá» dưới trướng cÅ©ng Ãt hÆ¡n nhà há» Äáºu, mấy lần đánh nhau Ä‘á»u là nhà há» Äáºu thắng, vá» sau ngưá»i nhà há» Äáºu Ä‘i tá»›i đâu Vương Bá Thông cÅ©ng tránh xa, không dám tranh phong. Cho nên lần nà y Äáºu Tuyến Nương nghe nói năm anh trai Ä‘á»u thua tráºn, thì vô cùng ngạc nhiên.
Äáºu Lệnh Phù nói “Lục muá»™i có chá»— không biết, hiện nay hình thế trong hắc đạo đã khác hẳn, anh hùng liên tiếp xuất hiện, đám già bá»n ta Ä‘á»u bi áp đảo!â€.
Äáºu Tuyến Nương xuất giá tòng phu, đã sá»›m quyết tâm rá»i khá»i chốn lục lâm, nhưng đối vá»›i gia đình vẫn rất quan tâm, vá»™i há»i “Vương Bá Thông má»i nhân váºt lợi hại nà o tá»›i trợ tráºn thế? Các anh ấy có bị thương không?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Vương Bá Thông đúng là đã má»i tá»›i má»™t nhân váºt cá»±c kỳ lợi hại, tên là Tinh Tinh Nhiâ€. Äáºu Tuyến Nương kinh ngạc nói “Tinh Tinh Nhi à ? Ta còn chưa nghe thấy cái tên nà yâ€. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Chúng ta ở ẩn tại thôn nà y mưá»i năm, đúng là đã sắp biến thà nh ngưá»i Ä‘iếc rồiâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Và i năm gần đây, trên giang hồ nảy sinh hai nhân váºt lợi hại, tuổi Ä‘á»u còn trẻ, Ä‘á»u chẳng quá hai mươi, nhưng thá»§ Ä‘oạn lại rất tà n độc. Tinh Tinh Nhi chÃnh là má»™t trong hai ngưá»i ấy, ngưá»i kia là Không Không Nhi, bá»n ta chưa gặp qua, nghe nói bản lÄ©nh còn cao cưá»ng hÆ¡n Tinh Tinh Nhi rất nhiá»u, đó quả tháºt là rất kỳ diệu!â€.
Äáºu Tuyến Nương mà y liá»…u nhướng lên, nói “Kỳ diệu như thế nà o? Chẳng lẽ chỉ dá»±a và o má»™t mình Tinh Tinh Nhi mà thắng được cả năm ngưá»i các huynh à ?â€.
Äáºu Lệnh Phù biết em gái bá» ngoà i thì má»m nhưng bên trong thì cứng, Ä‘ang định nói khÃch lòng cùng căm thù cá»§a nà ng, thở dà i má»™t tiếng nói “Khá»i phải nói, lần nà y Äáºu gia thua má»™t tráºn tan nát, ngay đại ca cÅ©ng bị thương, hai ngưá»i em trai bị trúng Bạch Mi châmâ€.
Äại ca Äáºu Lệnh Khản là thá»§ lÄ©nh lục lâm vùng Sóc Bắc, võ công cao cưá»ng, Äoà n Khuê Chương cÅ©ng rất khâm phục, lúc đầu y còn chưa để ý, bây giá» nghe nói Äáºu Lệnh Khản cÅ©ng bị thương, má»›i giáºt nảy mình.
Äáºu Lệnh Phù nói “Hôm ấy Vương Bá Thông dắt má»™t mình Tinh Tinh Nhi tá»›i, Tinh Tinh Nhi vừa gầy vừa nhá», giống như má»™t con khỉ, bá»n ta Ä‘á»u không coi y ra gì. Y lại muốn má»™t mình đánh nhau vá»›i năm ngưá»i bá»n ta, bá»n ta đương nhiên không muốn là m mất tiếng tăm cá»§a mình, trước tiên là nhị ca ra tiếp chiến, không đầy và i chiêu, toà n thân đã bị kiếm quang cá»§a y trùm lên, tứ đệ, ngÅ© đệ nhìn thấy không xong đà nh sấn và o giúp đỡ, nhưng vẫn bị y ép lùi lại liên tiếp, sau cùng ta và đại ca cÅ©ng nhảy và o vòng chiến, đại ca dùng cặp Thiên tứ thần bà i không sợ bảo kiếm cá»§a y đón đỡ phÃa trước, bốn anh em bá»n ta bao vây hai bên, kịch chiến ná»a giá» vây chặt lấy y, nà o ngỠđúng lúc bá»n ta Ä‘ang chiếm thượng phong, y liá»n láºp tức phóng Bạch Mi châm ra!â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Các huynh lấy đông đánh Ãt, thì vốn không thể trách ngươi ta sá» dụng ám khà tẩm độcâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói tiếp “Nếu là ngưá»i khác thì Bạch Mi châm chưa chắc đã là m được gì bá»n ta. Nhưng đáng háºn là Tinh Tinh Nhi vô cùng giảo hoạt, má»™t đưá»ng kiếm pháp quả đã tá»›i chá»— xuất thần nháºp hóa, mà lúc phóng Bạch Mi châm ra, kiếm pháp cÅ©ng hoà n toà n không chầm lại, liên tiếp bức bách bá»n ta, nếu bá»n ta muốn tránh Bạch mi chám, ắt phải bị thương dưới kiếm cá»§a y! Hai cái hại phải chá»n má»™t, bá»n ta chỉ còn cách liá»u mạng để độc châm phóng và o chá»— yếu hại, tá» chiến vá»›i y. May là có song bà i cá»§a đại ca đón đỡ, nhị ca ngÅ© đệ chưa bị thương, ta và tứ đệ tay chân Ä‘á»u cháºm lại, chưa kịp liên thá»§ vá»›i đại ca, Ä‘á»u đã bị trúng má»™t mÅ©i Bạch Mi châm, ta bị thương trên tay, tứ đệ bị thương ở bắp chân, đại ca đón đỡ được ba chiêu sát thá»§ cá»§a y, kết quả tuy giữ được tÃnh mạng, nhưng hai ngón tay trái lại bị bảo kiếm cá»§a y hốt đứt! May là nhị ca và ngÅ© đệ còn chưa bị thương, đúng lúc đôi bên Ä‘ang liá»u mạng tá» chiến ấy, Ä‘á»u đánh trả lại má»™t kiếm, cÅ©ng là m cho y bị thương hai chá»—, lúc ấy đôi bên má»›i ngừng tayâ€.
Äáºu Tuyến Nương thở ra má»™t hÆ¡i, nói “Thế cÅ©ng còn may, còn chưa tá»›i mức thua má»™t tráºn tan nátâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Tuy Tinh Tinh Nhi bị thương, nhưng chỉ là ngoà i da thịt, thương thế cá»§a ba ngưá»i bá»n ta, nói ra cÅ©ng kể như thua má»™t tráºn tan nátâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Thương thế cá»§a tứ ca ra sao?â€. Nà ng biết đại ca bản lÄ©nh cao cưá»ng, chỉ bị chém đứt hai ngón tay, cÅ©ng không há» gì, tứ ca công lá»±c kém hÆ¡n, bị trúng “Bạch Mi châm†má»›i khiến ngưá»i ta lo lắng, nên đầu tiên há»i vá» tứ ca trước.
Äáºu Lệnh Phù nói “Tứ đệ tuy công lá»±c hÆ¡i kém, nhưng may là bị thương không phải chá»— yếu hại, Bạch Mi châm mà muốn lên tá»›i tim, Ãt nhất cÅ©ng phải hÆ¡n má»™t tháng nữaâ€.
Äoà n Khuê Chương vừa tÃnh ngà y tháng thì Äáºu Lệnh Phù sau khi trúng Bạch Mi châm đến nay đã qua hÆ¡n hai mươi ngà y, Bạch Mi châm vừa từ cánh tay theo huyệt đạo lên tá»›i ngá»±c y, bèn nghÄ© thầm “Vá»›i công lá»±c cá»§a y mà nói vốn đã thuá»™c loại Ãt có trong võ lâm, chứ ngưá»i bình thưá»ng mà trúng Bạch Mi châm thì nhiá»u nhất cÅ©ng không sống thêm được quá ba ngà y. Mà công lá»±c cá»§a đại ca thì Ãt nhất còn cao gấp đôi y. Nhưng Äáºu gia ngÅ© hổ bá»n há» liên thá»§ hợp công mà lại bị má»™t mình Tinh Tinh Nhi đánh bại, thì bản lÄ©nh cá»§a gã Tinh Tinh Nhi nà y quả tháºt đủ để kinh thế hãi tụcâ€.
Äáºu Lệnh Phù trầm giá»ng nói “Lục muá»™i, muá»™i là ngưá»i nhà Äáºu gia, muá»™i nên biết nhà há» Äáºu chúng ta trước naychưa từng nhá» vả ngưá»i ngoà i, may mà các ngưá»i cÅ©ng không phải ngưá»i ngoà i, lần nà y ta tá»›i cầu cứu, cÅ©ng không gá»i là phá lệ cá»§a nhà há» Äáºuâ€.
Äáºu Tuyến Nương cảm thấy khó nghÄ©, ngần ngừ má»™t lúc, liếc nhìn chồng, không dám trả lá»i ngay. Chỉ nghe Äáºu Lệnh Phù nói tiếp “Hiện nay trên Ä‘á»i e chi có kiếm pháp cá»§a dượng là có thể đối địch vá»›i Tinh Tinh Nhi, lục muá»™i, bản lÄ©nh cá»§a muá»™i, không phải là ta tán dương, chứ trên giang hồ cÅ©ng Ãt có kẻ sánh được, nhất là công phu Mai Hoa châm thÃch huyệt, chỉ có muá»™i là được chân truyá»n cá»§a cha, không ai bì được, ý cá»§a đại ca là muốn ta đưa các ngươi vá» nhà ngay, đợi lúc Tinh Tinh Nhi trở lại, thì dượng sẽ tá»· kiếm vá»›i y, muá»™i ở bên cạnh đấu ám khà vá»›i y, đánh như thế thì có thể nắm chắc phần thắng.
Lục muá»™i, nhà há» Äáºu chúng ta chỉ còn dá»±a và o hai vợ chồng muá»™i thôi!â€
Äáºu Tuyến Nương không dám tá»± ý, đưa mắt nhìn chồng, Äoà n Khuê Chương đã sá»›m có mấy phần không quyết, nói “Tam ca, em gái huynh vừa sinh xong, chỉ e có chá»— bất tiệnâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Tinh Tinh Nhi cÅ©ng phải dưỡng thương xong má»›i dám trở lại, lục muá»™i chỉ đứng cạnh dùng ám khà trợ tráºn, cÅ©ng không cần phải mất nhiá»u khà lá»±c, nhiá»u lắm là sau má»™t tháng đã có thể ứng chiến rồiâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Äoà n lang, ý huynh ra sao?â€. ý ở ngoà i lá»i là nà ng đã không thà nh vấn Ä‘á», chỉ chá» chồng nói má»™t câu thôi.
Äoà n Khuê Chương nói “Trong nhà nà ng có chuyện, nà ng phải trở vá» thì ta không cản trở. Võ nghệ cá»§a ta đã gác bá» nhiá»u năm, Tinh Tinh Nhi lợi hại như thế, ta tá»± thấy không phải là đối thá»§ cá»§a yâ€.
Äáºu Lệnh Phù chợt biến sắc trầm giá»ng nói “Äệ không muốn Ä‘i cứ thẳng thắng nói ra là được, đệ là anh hùng hiệp khách, không muốn nháºn bá»n ta là thân thÃch, Äáºu Lệnh Phù ta cÅ©ng không mặt dà y năn nỉ đệ đâuâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “Tam ca, không phải như thế, đệ có má»™t lá»i khuyên, còn nghe hay không là tùy huynhâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Nói Ä‘i!â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Äệ khuyên các huynh nên nhân lúc nà y rá»a tay gác kiếm! NghÄ© chắc Vương Bá Thông chẳng qua chỉ là tranh bá lục lâm vá»›i các huynh, các huynh ẩn tÃch mai danh, im hÆ¡i kÃn tiếng, chẳng lẽ y và Tinh Tinh Nhi lại tìm tá»›i nữa sao?â€.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nhạt, nói “Tháºt là lá»i và ng ngá»c! Äệ không phải là ngưá»i Äáºu gia, nhưng đệ cưới con gái nhà Äáºu gia, chắc cÅ©ng phải biết gia huấn nhà há» Äáºu là : Thà chết không chịu nhục? HÆ¡n trăm năm nay chưa từng bị ai khinh rẻ vì tìm tá»›i cá»a, mà lại co đầu rụt cổ không dám ra. Cho dù có rá»a tay gác kiếm, thì cÅ©ng phải trả mối thù nà y đãâ€.
Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Nếu nói tá»›i chuyện trả thù, thì món nợ máu các ngưá»i thiếu thiên hạ cÅ©ng không Ãt đâu! Ngưá»i trong lục lâm sống trên ngá»n Ä‘ao, thắng bại tá» thương là điá»u không thể tránh khá»i, nếu lại thù oán báo phục, giết Tinh Tinh Nhi, thì khó mà nói sẽ lại không có má»™t Tinh Tinh Nhi khácâ€. Nhưng y thấy Äáºu Lệnh Phù Ä‘ang giáºn dữ, nói ra câu ấy không khác gì lá»a đổ thêm dầu, y vốn không khéo ăn nói, đã định nói mà không tiện nói ra, chỉ đà nh im lặng, để Äáºu Lệnh Phù khá»i nổi tráºn lôi đình.
Äáºu Tuyến Nương vốn định khuyên chồng chỉ giúp anh em mình lần nà y, nhưng nhìn thấy dáng vẻ cá»§a chồng như thế, biết là có khuyên cÅ©ng vô dụng, nên cÅ©ng không lên tiếng. Äáºu Lệnh Phù phất tay áo má»™t cái, giáºn há»n nói “Cứ xem như là ta tá»›i lầm cá»a, tá»± mình gây ra chuyện mất mặt, xin cáo từâ€.
Äáºu Tuyến Nương vá»™i nói “Tam ca, tam ca, hãy ngồi xuống đã, rồi từ từ bà n tÃnhâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “Tam ca nhất định trả thù, ngưá»i ta ai có chà cá»§a kẻ ấy, ta cÅ©ng không dám khuyên nữa, hai viên Linh chi khỠđộc hoà n nà y huynh mang vá» cho tứ ca váºyâ€.
Äáºu Lệnh Phù đã phất tay áo đứng lên, lạnh lùng nói “Không cần đâu. Cho dù có chữa được y cÅ©ng sẽ lại bị thương dưới kiếm cá»§a Tinh Tinh Nhi nữa thôi!â€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Äêm đã khuya rồi, tam ca, huynh có muốn Ä‘i thì cÅ©ng hãy chỠđến sáng hãy Ä‘i!â€.
Thiếu niên cùng Ä‘i vá»›i Äáºu Lệnh phù kia nãy giỠđứng cạnh cưá»i nhạt im lặng không nói gì, lúc ấy đột nhiên lên tiếng “Nghỉ lại má»™t đêm không há» gì, chỉ sợ bạn bè là m quan cá»§a dượng tá»›i đây, nhìn thấy đại đạo lục lâm ở trong nhà cá»§a ngưá»i thì có chá»— bất tiện! Tam thúc, chúng ta cứ láºp tức lên đưá»ng là hayâ€.
Äoà n Khuê Chương sá»ng sốt, láºp tức nhảy báºt lên nói “Ma Lặc, ngươi nói gì?â€. Trong lòng lấy là m lạ, nghÄ© thầm “Mình bình sinh chưa từng kết giao vá»›i bạn bè là m quan, chẳng lẽ là há» nói Sá» Dáºt Như SỠđại ca cÅ©ng đã từ quan lâu rồi. Huống hồ lần thứ nhất há» tá»›i thôn nà y, là m sao mà biết được?â€.
Thiết Ma Lặc tránh qua má»™t bên, cao giá»ng nói “Bạn bè ngưá»i kết giao lại sợ ta nói ra à ? Ngưá»i không cho ta Ä‘i, dưá»ng như muốn trói ta giao cho quan phá»§ láºp công phải không? Không sai, ngưá»i cứu ngưá»i dưới vó ngá»±a hôm nay chÃnh là ta, ngưá»i xông và o An Lá»™c SÆ¡n cÅ©ng là ta, ngưá»i còn đợi gì nữa?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “NghÄ©a phụ ngươi đã không dạy ngươi sao, đạo khác nhau thì không mưu việc vá»›i nhau. Ngươi nói nhiá»u là m gì?
Ngươi gây ra tai há»a không há» gì, nhưng bá»™ xương già nà y cá»§a ta cÅ©ng phải liên lụy vá»›i ngươi, phải chôn ở đây rồiâ€. Câu ấy bá» ngoà i là mắng Thiết Ma Lặc, nhưng tháºt ra là để đối phó vá»›i Äoà n Khuê Chương.
Äáºu Tuyến Nương sợ tá»›i mức ngẩn ra, kêu lên “Tam ca, tam ca, huynh nói gì thế? Tuy Khuê Chương không chịu giúp huynh đánh nhau vá»›i Tinh Tinh Nhi, nhưng huynh ấy cÅ©ng không trở mặt thà nh thù, trói các ngưá»i Ä‘em ná»™p quan đâu, huynh coi huynh ấy là ngưá»i thế nà o?â€.
Äoà n Khuê Chương thân hình chá»›p lên đứng chặn giữa cá»a, lạnh lùng nói “Tam ca, nói chuyện cho rõ rà ng rồi hãy Ä‘i!â€.
Äáºu Lệnh Phù lạnh lùng nói “Äệ nói hay lắm, kẻ sÄ© ai có chà cá»§a ngưá»i ấy, không thể miá»…n cưỡng, đệ muốn tá»›i tìm công danh phú quý dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n, cÅ©ng không lạ gì đệ không nhìn nháºn nhà há» Äáºu là thân thÃch! Nhưng mong đệ nghÄ© tá»›i má»™t chút nghÄ©a khà giang hồ, sau khi bá»n ta Ä‘i rồi, đệ hãy báo tin được không? Có Ä‘iá»u nếu quả tháºt đệ muốn giữ bá»n ta lại đây, thì Äáºu Lệnh Phù ta tuy không phải là đối thá»§ cá»§a đệ cÅ©ng quyết không chịu bó tay chịu trói đâu!â€.
Äáºu Tuyến Nương trách “Tam ca, huynh định Ä‘i đâu? Huynh không biết, An Lá»™c SÆ¡n chÃnh là kẻ thù cá»§a Äoà n lang, tối nay muá»™i đã bà n cách tránh há»a vá»›i huynh ấy, chuẩn bị đà o tẩu đấyâ€.
Äoà n Khuê Chương đã bình tÄ©nh lại, nói “Tam ca, ở đây nhất định có chuyện hiểu lầm gì đó. Huynh nói xem, tại sao huynh cho rằng đệ muốn tìm công danh phú quý dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n?â€.
Äáºu Lệnh Phù vừa nghe hai vợ chồng há» nói thế, giống như không phải giả tạo, trong lòng cÅ©ng ngá» vá»±c không hiểu được bên nói “Thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n có hai viên tướng đắc lá»±c má»™t ngưá»i là Äiá»n Thừa Tá»±, má»™t ngưá»i là Tiết Tung, hai ngưá»i ấy vá»›i đệ có giao tình thế nà o?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Äệ đã nghe tá»›i tên há», trước đây vì cái hẹn ở Thanh Hà câu (khe Thanh Hà ), Tiết Tung từng hẹn tá»· kiếm vá»›i đệ, vá» sau do đồ đệ cá»§a Cù Nhiệm Khách ra mặt, hóa giải chuyện ấy nên không có đánh nhau. Từ đó đến nay, đệ vẫn chưa từng gặp mặt y.
Äáºu Lệnh Phù kinh ngạc nói “Äệ nói tháºt à ? Váºy thì lạ tháºtâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “Huynh không tin đệ cÅ©ng phải tin em gái huynh, huynh cứ há»i muá»™i ấy, lúc bình sinh đệ đã từng nói qua chuyện ấy chưa?â€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Hai ngưá»i ấy quả tháºt không há» có quan hệ gì vá»›i bá»n ta, tam ca, tại sao huynh lại coi hai ngưá»i ấy và Khuê Chương là má»™t bá»n?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Ở đầu thôn nà y có má»™t nhà , trước cổng có ba cây hòe, chá»§ nhà là má»™t thư sinh mặt trắng không có râu, khoảng trên dưới bốn mươi tuổi, chẳng lẽ ngưá»i ây cÅ©ng không há» có quan hệ vá»›i ngươi?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Ngưá»i ấy là bạn thân cá»§a đệ, tên Sá» Dáºt Như. Không sai, ngưá»i há» SỠấy từng là m quan, nhưng hÆ¡n mưá»i năm trước vì đà n hặc gian tướng Lý Lâm Phá»§ nên đã bị bãi quan rồi. HÔ hô, huynh nói đệ kết giao vá»›i bạn bè là m quan là nói y chứ gì? Ngưá»i ấy có đạo có lòng, cao thượng ngay thẳng tuy từng là m quan, nhưng cÅ©ng là ngưá»i trong bá»n hiệp nghÄ©a đấyâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Y từng là m quan, đệ có biết quan hệ giữa y và An Lá»™c SÆ¡n ra sao không?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “SỠđại ca chÆ¡i thân vá»›i đệ mưá»i năm, đệ vốn biết y căm háºn An Lá»™c SÆ¡n, thì việc y có quan hệ gì vá»›i An Lá»™c SÆ¡n thì không Ä‘á»i nà o cóâ€.
Äáºu Tuyến Nương chen và o “Có má»™t chuyện vừa khéo huynh còn chưa biết, tối hôm trước SỠđại tẩu cÅ©ng sinh được má»™t con gái, bá»n ta và hỠđã kết thông gia. Nói ra thì há» Sá» cÅ©ng là thân thÃch cá»§a huynh đấyâ€.
Äáºu Lệnh Phù vuốt vuốt râu, trầm ngâm má»™t lúc, nói “Như thế thì ta cà ng lúc cà ng hồ đồ. ÄÆ°á»£c rồi, ta cứ nói má»i chuyện từ đầu đãâ€.
Mấy hôm trước có má»™t ngưá»i bạn nói từng nhìn thấy đệ vá»™i vã Ä‘i ngang qua Trưá»ng An, vì thế ta Ä‘oán chắc là đệ cư trú gần Trưá»ng An, liá»n cùng Thiết Ma Lặc tá»›i tìm các ngươi. Ba hôm trước trong đưá»ng sÆ¡n đạo Phượng Tưá»ng, lại gặp tám tên cao thá»§ dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n, ác đấu má»™t tráºnâ€.
Äáºu Tuyến Nương há»i “Huynh cÅ©ng có thù vá»›i An Lá»™c SÆ¡n à ?â€.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nói “Muá»™i rá»i khá»i lục lâm không đầy mưá»i năm mà ngay chuyện đó cÅ©ng không hiểu. Äáºu gia chúng ta chÃnh là cưá»ng đạo trong khu vá»±c thuá»™c quyá»n An Lá»™c SÆ¡n quản hạt, chịu nghe y chiêu an hay đối đầu vá»›i y, không phải chuyện đơn giản đâuâ€.
Äáºu Tuyến Nương cưá»i nói “Chuyện đó muá»™i biết, có Ä‘iá»u lúc muá»™i rá»i nhà , An Lá»™c SÆ¡n còn chưa là m Tiết độ sứ. Muá»™i vẫn chưa biết Äáºu gia chúng ta thuá»™c quyá»n y quản hạtâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Bá»n ta không những không chịu nghe y chiêu an, lúc y kiêm thêm chức Tiết độ sứ Phạm Dương, tứ đệ còn giở trò đùa cợt y, cướp mất má»™t chiếc áo cừu quý báu mà Dương Quý phi gá»i cho y, vì thế y đã sá»›m muốn bắt bá»n ta rồi. Vương Bá Thông và Äiá»n Thừa Tá»± dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n trước đó là bạn tốt trong hắc đạo, sau khi Äiá»n Thừa Tá»± theo An Lá»™c SÆ¡n, Vương Bá Thông vẫn ngấm ngầm Ä‘i lại vá»›i y. Cho nên theo chá»— ta Ä‘oán, lần nà y bá»n ta bị thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n vây đánh ở sÆ¡n đạo Phượng Tưá»ng có quá ná»a là do thằng đầy tá»› Vương Bá Thông báo tin?â€.
Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Trong lục lâm cÅ©ng có chia cao thấp, ông anh vợ nà y cá»§a mình lại không chịu dấn thân và o dòng nước đục, ngấm ngầm thông đồng vá»›i quan phá»§, rốt lại cÅ©ng còn hon Vương Bá Thông má»™t báºcâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói tiếp “Tám tên vệ s cá»§a An Lá»™c SÆ¡n tuy không thuá»™c hạng là cao thá»§ báºc nhất nhưng võ công cÅ©ng rất cao cưá»ng, trong đó có má»™t ngưá»i tên Trương Trung ChÃ, trước đó cÅ©ng là ngưá»i trong hắc đạo, sá» dụng má»™t cặp Hổ đầu câu là lợi hại nhất. Vết thương trên vai ta, là bị Hổ đầu câu cá»§a y móc rách đấyâ€.
Thiết Ma Lặc cưá»i nói “Tam thúc, ngưá»i vẫn thÃch nói địch nhân lợi hại hÆ¡n má»™t chút, đó là lão nhân gia cố ý để lá»™ chá»— sÆ¡ hở, chứ nếu không thì há» Trương kia là m sao tá»›i gần ngưá»i được?â€.
Äáºu Lệnh Phù nghiêm trang nói “Ma Lặc, ngưá»i trẻ tuổi như ngươi rất dá»… có táºt khinh địch, táºt xấu ấy mà không sá»a thì tương lai nhất định sẽ gặp rá»§i ro. Nên biết lá»i giáo huấn trong chốn lục lâm là lúc giáp mặt vá»›i địch thì thá»§ thắng là tốt nhất, cà ng mau cà ng tốt, để tránh xảy ra chuyện bất ngá», cho dù là sư tá» bắt thá» cÅ©ng phải dùng hết sức. Huống chi chúng ta không phải là sư tá», mà đối phương cà ng không phải là thá»â€.
“Từ tình hình hôm ấy mà nói, ta đã bị trúng Bạch Mi châm, cục diện đối phương hợp vây đã hình thà nh, nhìn thấy rất rõ, bá»n ta không muốn dằng dai vá»›i há», nếu không phải ta cố ý để lá»™ chá»— sÆ¡ hở, dụ cho Trương Trung Chà mắc câu, chỉ e còn chưa chắc đã dá»… dà ng thoát được khá»i vòng vây! Chứ cứ cắm đầu liá»u mạng đánh bừa như ngươi, quả tháºt rất nguy hiểmâ€.
Giáo huấn Thiết Ma Lặc xong, Äáºu Lệnh Phù quay lại nói “Ta căm háºn Trương Trung Chà là ăn cướp giết ăn cướp, đồng loại tương tà n, nên dụ y tá»›i gần, láºp tức thi triển tuyệt kỹ TÃch Lịch chưởng, má»™t chưởng đánh gãy xương sưá»n y, y cÅ©ng nhân chá»— sÆ¡ hở cá»§a ta lại đánh trúng ta má»™t câu, xem ra cÅ©ng là má»™t đối thá»§ dữ dằnâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Trong tám tên vệ sÄ© ấy, không có Äiá»n Thừa Tá»± và Tiết Tung à ?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Äiá»n Tiết hai ngưá»i là thân pháºn đại tướng, đương nhiên không có trong đó. CÅ©ng có thể há» cho rằng tám ngưá»i kia đối phó vá»›i má»™t già má»™t trẻ bá»n ta cÅ©ng đủ rồiâ€. Y cưá»i má»™t tiếng, lại nói tiếp “May mà há» không nháºn ra được ta, chứ nếu hai vị tướng quân Äiá»n Tiết Ä‘Ãch thân ra tay, thì ta nguyên khà chưa khôi phục, chắc chắn không phải là đối thá»§ cá»§a há», chỉ sợ tối nay đã không thể gặp mặt muá»™i rồiâ€.
Äáºu Tuyến Nương hÆ¡i kinh ngạc, nói “Tam ca, má»›i rồi huynh nói...â€. Äáºu Lệnh Phù đã hiểu ý, láºp tức nói tiếp “Muá»™i không biết tại sao má»›i rồi ta không nhắc tá»›i hai ngưá»i ấy trước chứ gì? Hôm ấy ta không có duyên được gặp gỡ hai vị tướng quân, nhưng tối hôm nay lại nhìn thấy rồi!â€.
Äoà n Khuê Chương không khá»i giáºt nảy mình, vá»™i há»i “Tối hôm nay à ? Huynh nhìn thấy hỠở đâu?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “ChÃnh trong thôn nà y, chưa quá má»™t giá»â€ Äáºu Tuyến Nương nói “Chuyện là thế nà o?â€. Äáºu Lệnh Phù nói “Muá»™i đừng gấp, cứ nghe ta kể tiếp đãâ€.
Äáºu Lệnh Phù nói tiếp “Ra khá»i sÆ¡n đạo Phượng Tưá»ng, vừa khéo là ngà y mồng má»™t tết, ta tá»›i thôn các ngươi, gặp phải cả Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a cá»§a An Lá»™c SÆ¡n Ä‘ang vá»™i và ng lên Trưá»ng An để chúc tết Quý phi nương nương cá»§a yâ€. Lão già ta là con chim phải tên sợ cà nh cây cong, không dám gây thêm chuyện khác, vá»™i tránh và o sÆ¡n cốc ẩn núp. Thằng tiểu tá» nà y lại là con nghé má»›i sinh không kinh gì cá»p lại ra khá»i sÆ¡n cốc xem cảnh nhá»™n nhịpâ€.
Thiết Ma Lặc nói tiếp “Vừa khéo lúc tiểu diệt ra xem, liếc thấy dượng, dượng kéo cổ áo da dê trùm đầu, chân không rá»i đất bước cháºm rãi nhưng Ä‘i rất mau, vừa nhìn thấy là biết ngay ngưá»i có võ công thượng thặngâ€.
Äoà n Khuê Chương trong lòng e sợ nghÄ© thầm “Thằng nhô nãy nhãn quan lợi hại tháºt. Há»ng bét, mình nhất thá»i nôn nóng, bước mau hai bước, kết quả là bị nhìn ra. Y có thể nhìn ra mình có võ công thượng thặng thì bá»n cao thá»§ dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n lẽ nà o lại không nháºn raâ€.
Chỉ nghe Thiết Ma Lặc nói tiếp “Vá» sau lại xảy ra chuyện bá»n vệ sÄ© cá»§a An Lá»™c SÆ¡n phóng ngá»±a xéo lên đám trẻ con, tiểu diệt nhịn không được nên cứu mấy đứa trẻ ấyâ€.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nói “May mà há» vá»™i Ä‘i, không có thá»i gian để bắt ngươi. Có Ä‘iá»u cÅ©ng may là ngươi nhìn ra võ công cá»§a dượng ngươi, nếu không ta còn chưa biết các ngươi cư trú trong thôn nà y đâu!â€.
Äáºu Lệnh Phù ngừng lại má»™t lúc, rồi nói tiếp “Ma Lặc vừa nói, ta đã Ä‘oán ra ngay là đệ. Ma Lặc thấy đệ bước và o má»™t căn nhà ở Ä‘áºu thôn, ta lại cho rằng đó là nhà cá»§a đệâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “Rồi các ngưá»i tá»›i nhà há» Sá» phải không?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Không sai, bá»n ta Ä‘ang chỠở cổng nhà há» Sá», thì nhìn thấy Äiá»n Thừa Tá»± và Tiết Tungâ€.
Äoà n Khuê Chương buá»™t miệng kêu lên “Các ngưá»i có và o xem không SỠđại ca cá»§a ta không biết ra sao rồi?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Ta còn nhìn thấy má»™t thư sinh mặt trắng không có râu khoảng bốn mươi tuổi Ä‘i cùng vá»›i há», trò chuyện rất vui vẻ, trong tình hình như thế, ta là m sao dám bước và o?â€.
Äoà n Khuê Chương vô cùng hoảng sợ vá»™i há»i “Huynh có nghe há» nói chuyện gì vá»›i nhau không?â€.
Äáºu Bệnh Phù nói “Ta và Thiết Ma Lặc núp trên cây tùng, lúc ấy há» Ä‘ang nhảy lên ngá»±a, ta chỉ nghe Tiết Tung nói: đại soái nhất định sẽ cho ngươi là m quan. Vá» sau lại thấp thoáng nghe há» nói hai lần :
Äoà n tiên sinh. HỠđã phóng ngá»±a Ä‘i, không còn nghe được gì nữa, tá»±a hồ há» rất kÃnh trá»ng vị “Äoà n tiên sinh†kiaâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “Chẳng trách gì huynh lại cho rằng hai thằng đà y tá»› ấy là bằng hữu cá»§a đệ, thế vá» sau thế nà o?â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Còn thế nà o nữa? Vị SỠđại ca kia cá»§a đệ Ä‘i vá»›i há» rồi, ta cÅ©ng biết đó không phải là nhà cá»§a đệ, lúc ấy bèn tá»›i từng nhà trong thôn nhìn trá»™m, kể cÅ©ng may mắn, cuối cùng đã tá»›i chá»— các ngươiâ€. Y ngừng lại má»™t lúc, lạnh lùng nói “Nếu không phải ta còn cho rằng đệ có và i phần thân thÃch, thì ta cÅ©ng không dám tá»›i gặp đệ đâu. ÄÆ°á»£c rồi, ta đã nói hết những chuyện ta nghe thấy rồi, có cho ta Ä‘i hay không là do đệ thôi! Nếu đệ muốn bắt ta ná»™p cho An Lá»™c SÆ¡n là m cái lá»… ra mắt, thì cứ động thá»§ Ä‘i!â€.
Hai chữ “động thá»§ vừa từ miệng Äáºu Lệnh Phù buông ra, chợt nghe Äoà n Khuê Chương quát lá»›n má»™t tiếng, như má»™t mÅ©i tên vá»t ra cá»a, Äáºu Lệnh Phù giáºt mình hoảng sợ, kêu lên “Ngươi, ngươi quả tháºt...â€. Y chỉ cho rằng Äoà n Khuê Chương quả tháºt muốn Ä‘i tố cáo, gây ra chuyện bất lợi cho y, trong lúc nóng nảy không kịp suy nghÄ©, cÅ©ng vá»™i và ng lao ra khá»i nhà .
Câu ấy cá»§a y chưa nói xong, bước chân vừa bước qua báºc cá»a, vạt áo đã bị Äáºu Tuyến Nương giữ lại, chỉ nghe Äáºu Tuyến Nương kêu lá»›n “Tam ca, huynh hồ đồ quá!â€.
Äáºu Lệnh Phù nói “Cái gì?â€. Äáºu Tuyến Nương nói “Nếu huynh ấy muốn gây ra chuyện bất lợi cho huynh, sao không Ä‘Ãch thân động thá»§?
Lẽ nà o lại có chuyện bây giá» còn Ä‘i gá»i ngưá»i tá»›i giúp, chẳng lẽ huynh ấy không Ä‘oán là các ngưá»i sẽ láºp tức đà o tẩu sao?â€.
Äáºu Lệnh Phù kinh nghiệm giang hồ phong phú hÆ¡n em gái nhiá»u, lá»i Äáºu Tuyến Nương lại cùng có lý, y đương nhiên cÅ©ng nghÄ© tá»›i, chỉ vì nhất thá»i hoảng sợ, nên má»›i thất thố, bây giá» nghÄ© lại, quả nhiên là mình hồ đồ, vá»™i dừng bước lại quay đầu nhìn qua, chỉ thấy Thiết Ma Lặc Ä‘ang tuốt má»™t thanh Ä‘oản kiếm sắc bén sáng lóa, nhắm và o giữa ngưá»i cá»§a Äáºu Tuyến Nương, nguyên là y cho rằng Äáºu Tuyến Nương không kể tá»›i tình anh em, muốn giữ “Tam thúc†cá»§a y lại, nên chuẩn bị đến lúc cần sẽ liá»u mạng vá»›i Äáºu Tuyến Nương.
Äáºu Lệnh Phù quát “Ma Lặc, dừng tay!â€. “Lục muá»™i, muá»™i nói Ä‘i!
TÃnh mạng tam ca cá»§a muá»™i giao hết cho muá»™i đấy?â€.
Äáºu Tuyến Nương cưá»i nói “Tam ca, không cần hấp tấp, nghe muá»™i nói rõ đãâ€. Nà ng khêu bấc đèn lên, kể lại chuyện chồng mình kết oán vá»›i An Lá»™c SÆ¡n, quan hệ giữa hai nhà Äoà n Sá», việc hai nhà hẹn nhau Ä‘i lánh nạn... tưá»ng táºn kể rõ đầu Ä‘uôi vá»›i Äáºu Lệnh Phù.
Äáºu Lệnh Phù và Thiết Ma Lặc lúc ấy má»›i hiểu rõ, chỉ nghe thấy gà gáy ngoà i cá»a, đã đến canh năm, đứa trẻ sÆ¡ sinh trong phòng cÅ©ng đã oa oa khóc lá»›n, câu chuyện cá»§a Äáºu Tuyến Nương cÅ©ng vừa kể xong, cưá»i nói “Con muá»™i đòi bú rồi, thằng nhá» nà y ngoan tháºt, ngá»§ má»™t mạch đến sáng. Nó cÅ©ng phải ra gặp cáºu nó chứâ€.
Äáºu Tuyến Nương cho con bú xong, bế đứa bé bước ra, Äáºu Lệnh Phù nói “Thằng nhá» nà y cốt cách thanh kỳ, là má»™t nhân tà i há»c võ đâyâ€. Äứa nhá» vừa ra, không khà căng thẳng đã giảm Ä‘i rất nhiá»u, nhưng trong lòng ngưá»i nà o cÅ©ng còn nÆ¡m ná»›p không yên.
Chợt nghe má»™t tiếng hú dà i, Äoà n Khuê Chương cao giá»ng ngâm nga “Bảo kiếm muốn rá»i vá», Chém chết kẻ gian tà , Há vì thù oán nhá», Ná»a đêm đâm ngưá»i ta, Cho dù thân gãy nát, CÅ©ng chẳng má»m lòng mà !â€, búng và o kiếm vang thà nh tiếng như rồng ngâm sải chân bước lên báºc thá»m.
Lúc ấy ánh mặt trá»i đã bắt đầu hiện ra, chỉ thấy y tức giáºn trợn ngược lông mà y, hai mắt đổ lá»a, Äáºu Tuyến Nương trước nay chưa thấy chồng có dáng vẻ như thế, hoảng sợ ngẩn ra, nà ng còn chưa lên tiếng, Thiết Ma Lặc đã đột nhiên sấn tá»›i má»™t bước, nói “Ta trách lầm dượng rồiâ€, rồi đùng đùng đùng ba tiếng dáºp đầu lạy Äoà n Khuê Chương.
Äoà n Khuê Chương đỡ Thiết Ma Lặc đứng dáºy, ngẩng đầu cưá»i nói â€œÄÆ°á»£c, ngươi thương ghét phân minh, không hổ là kẻ có bản sắc anh hùng!â€.
Äáºu Lệnh Phù cÅ©ng bước tá»›i tạ lá»—i, Äoà n Khuê Chương nghiêng ngưá»i tránh qua má»™t bên trầm giá»ng nói “Lúc nà y còn khách sáo là m gì nữa. Tam ca, đệ có má»™t chuyện, trăm nhá» cáºy huynhâ€.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nói “Ngươi vá»›i ta là thân thÃch, cần gì phải nói thế, ngươi vừa bảo không cần khách sáo, mà ngươi đã khách sáo trước rồi?â€. Y thấy dáng vẻ Äoà n Khuê Chương như thế, biết ngay nhất định đã có chuyện vô cùng nghiêm trá»ng, vì thế cố ý báºt tiếng cưá»i ha hả để là m giám Ä‘i sá»± căng thẳng cá»§a má»i ngưá»i.
Äoà n Khuê Chương chỉ con trai nói “Tam ca, xin ngưá»i chiếu cố cho hai mẹ con há», trá»i vừa sáng là đưa há» Ä‘i ngayâ€. Tuyến Nương, nà ng cố nuôi con cho tốt, lúc nó trưởng thà nh thì Ä‘em kiếm phổ cá»§a ta ra dạy lại cho nóâ€.
Äáºu Tuyến Nương vốn muốn đưa con vá» nhà mẹ lánh nạn nên tranh luáºn vá»›i chồng, không ngá» chồng lại đột nhiên ưng thuáºn, nà ng linh cảm thấy có chuyện không hay, bà n tay run lên, không dám nháºn kiếm phổ. Äoà n Khuê Chương thở dà i má»™t tiếng, nói “Cầm lấy Ä‘i, sau nà y có thể ta và nà ng không gặp lại nhau nữa đâuâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Khuê lang, chà ng định Ä‘i đâu?â€.
Tháºt ra nà ng đã Ä‘oán được bảy tám phần rồi. Äoà n Khuê Chương nói “Ta Ä‘i tìm SỠđại caâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “Chà ng tá»›i Sá» gia nhìn qua rồi à ? Rốt lại thế nà o? Sứ đại tẩu và con gái chị ấy ra sao rồi?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Äá»u bị bá»n thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n bắt Ä‘i rồiâ€.
Äáºu Tuyến Nương thốt lên “Tháºt à ? Quả là chuyện không ngá» tá»›i được!â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Chẳng lạ đâu, hôm qua ta nhất thá»i sÆ¡ ý, tránh và o nhà há» Sá», An Lá»™c SÆ¡n đương nhiên tưởng SỠđại ca là taâ€.
Äáºu Tuyến Nương nói “SỠđại ca là má»™t Tiến sÄ©, sao y không nháºn ra được?â€. Äáºu Lệnh Phù nói tiếp “Ta nghe Äiá»n Thừa Tá»± nói cho y là m quan, dượng nó, ta thấy, lòng ngưá»i khó dò, ngươi...â€.
Äoà n Khuê Chương mà y kiếm dá»±ng lên, láºp tức ngắt lá»i y “Tuyến Nương, ngưá»i khác không biết SỠđại ca là ngưá»i thế nà o, nhưng chẳng lẽ nà ng cÅ©ng không biết sao? Y là vì bảo toà n cho ta, nên cố ý giả mạo nháºn tên ta Ä‘i rồiâ€.
“Ta tá»›i Sá» gia, trong nhà không có cả má»™t cái bóng, ta ngá»i thấy mùi mê hương trong phòng ngá»§ còn sót lại, tìm thấy trong thư phòng má»™t lá thư cá»§a SỠđại ca viết. Nà ng cầm lấy mà xem!â€.
“Nà ng thấy đấy, SỠđại ca khổ tâm thế nà o, y vì muốn bà y chuyện qua mặt bá»n Äiá»n Thừa Tá»±, nên cố ý trò chuyện lấy lệ vá»›i y má»™t hồi, chẳng lẽ nà ng cÅ©ng tin huynh ấy muốn là m quan vá»›i An Lá»™c SÆ¡n saoâ€.
“Nà ng thấy đấy, tại sao SỠđại ca gá»i thư cho há», trong di thư bảo vợ con y tìm tá»›i nhá» thân thÃch chiếu cố, lúc y viết lá thư nà y không tiện nói rõ, chứ ngưá»i chà thân chà thÃch cá»§a y không phải chúng ta thì là ai?â€.
“Tuyến Nương, sá»± tình như thế, nà ng còn chưa hiểu rõ sao?â€.
Äáºu Tuyến Nương là con nhà thế gia lục lâm, đương nhiên hiểu rõ thá»§ Ä‘oạn trong hắc đạo, căm há»n nói “Hai gã Äiá»n Tiết nà y trước kia cÅ©ng đã là nhân váºt thà nh danh trong giang hồ, mà hà nh vi lại hèn hạ như thế, cả đà n bà trẻ con cÅ©ng không buông thaâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “Äúng thế, cả nhà SỠđại ca Ä‘á»u bị liên lụy vì ta, nà ng nói xem, nà ng có thể đứng ra ngoà i chuyện nà y không?â€.
Äáºu Tuyến Nương lòng như dao cắt, nà ng biết rõ dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n cao thá»§ như mây, chồng mình tá»›i đó nhất định dữ nhiá»u là nh Ãt, nhưng chuyện tã tá»›i nước nà y là m sao nà ng có thể cản trở, vả lại nà ng cÅ©ng là má»™t ngưá»i đà n bà có khà khái anh bùng hiểu rõ nghÄ©a lá»›n, gặp phải trưá»ng hợp nà y nếu đổi lại là nà ng, nà ng cÅ©ng phải xả thân vì nghÄ©a như chồng mà thôi.
Hai vợ chồng bốn mắt nhìn nhau, im lặng không nói gì. Qua má»™t lúc, Äáºu Tuyến Nương má»›i run run đưa tay đón lấy kiếm phổ mà Äoà n Khuê Chương đưa, hạ giá»ng nói “Äoà n lang, thiếp Ä‘i đây. Chỉ mong ngưá»i tốt có trá»i giúp, chà ng và SỠđại ca, SỠđại tẩu Ä‘á»u được bình an trở vá»? Chỉ tiếc là thiếp vừa sinh xong, không thể Ä‘i cùng vá»›i chà ngâ€.
Äoà n Khuê Chương mỉm cưá»i nói “Nếu nà ng nuôi cho con khôn lá»›n thì còn khó khăn hÆ¡n cùng liá»u mạng vá»›i ta nhiá»u. Ta không thể chia sẻ sá»± vất vả vá»›i nà ng, chỉ còn cách xin tam ca chiếu cố cho nà ngâ€. Y cố gắng giữ giá»ng bình thản, nhưng trong nụ cưá»i vẫn không giấu được nét u buồn.
Äáºu Lệnh Phù cưá»i nói “Khuê Chương, vá»›i võ công cá»§a đệ, chưa chắc đã không thể trở vỠđâu, bá»n ta còn phải chỠđệ tá»›i đối phó vá»›i Tinh Tinh Nhi đấy!â€. Tháºt ra y nói câu ấy chẳng qua là để an á»§i em gái mà thôi. Cho dù Äoà n Khuê Chương võ công cao cưá»ng hÆ¡n nhưng xông và o nÆ¡i đầm rồng hang cá»p thì song quyá»n khó địch bốn tay, muốn yên là nh trở vỠđã là cá»±c kỳ khó khăn, huống chi còn muốn cứu ngưá»i.
Gà đã gáy ba lần, Äoà n Khuê Chương nói â€œÄÆ°á»£c rồi, chúng ta cùng Ä‘i thôi. Ta Ä‘i vá»›i các ngưá»i má»™t Ä‘oạn, tá»›i đầu thôn sẽ chia tayâ€.
Tối hôm mồng má»™t, má»i ngưá»i Ä‘á»u thức rất khuya, trên đưá»ng còn chưa có ngưá»i, nhà há» SỠở đầu thôn, lúc Ä‘i ngang qua Sá» gia, Äoà n Khuê Chương chợt dừng chân, nói “Cho ta nhìn con má»™t lúcâ€. Y hôn lên trán con má»™t cái, trầm giá»ng nói “Nếu nhỡ ta không thể trở vá», thì SỠđại Ca CÅ©ng không thể trở vá». Sau khi con trưởng thà nh, nà ng phải bảo nó nghe ngóng tung tÃch Sá» tiểu thư... Hy vá»ng con bé còn sống trên Ä‘á»i. Nếu hoà n toà n không có tin tức gì, cÅ©ng phải chỠđến lúc sau ba mươi tuổi má»›i được cưới vợ. Chiếc bảo thoa nà y, nà ng nên cất kỹ, là m váºt là m tin vá» sauâ€.
Äáºu Tuyến Nương ứa nước mắt nói “Thiếp sẽ dặn lại nó, chà ng cứ yên tâm!â€. Äoà n Khuê Chương nói “Kết duyên mưá»i năm, đã là m nà ng vất vả rất nhiá»u, xin nháºn cá»§a ta má»™t lạy?†Äáºu Tuyến Nương nói “Thiếp có được má»™t phu quân anh hùng thế nà y, bất kể sau nà y ra sao cÅ©ng suốt Ä‘á»i không hối tiếc! Xin chà ng cÅ©ng nháºn cá»§a thiếp má»™t lạyâ€.
Äôi bên lạy nhau xong, Äoà n Khuê Chương láºp tức rá»i Ä‘i. Y sợ nhìn thấy vợ khóc, không há» ngoái đầu lại, láºp tức lên đưá»ng. Chợt nghe Thiết Ma Lặc cao giá»ng gá»i “Dượng, khoan đã!†Äoà n Khuê Chương nói “Ngươi có chuyện gì?â€. Thiết Ma Lặc nói “Tiểu diệt theo ngưá»i tá»›i Trưá»ng Anâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Ngươi theo ta là m gì?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Muốn tá»›i Trưá»ng An để mở rá»™ng tầm mắt!â€. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Ngươi biết ta tá»›i Trưá»ng An là m gì không?
Äây không phải là chuyện đùa đâuâ€. Thiết Ma Lặc nói “Tiểu diệt biết ngưá»i định tá»›i phá»§ An Lá»™c SÆ¡n cứu vị nghÄ©a sÄ© há» Sá» kia, cô cô vừa sinh xong, tam thúc thì độc thương chưa hồi phục hoà n toà n, lại phải trở vỠđể đối phó vá»›i ngưá»i nhà Vương gia, Ä‘á»u không thể Ä‘i cùng vá»›i ngưá»i. Tiểu diệt lại Ä‘ang rảnh rá»—i, có thể là m bạn vá»›i ngưá»iâ€. Äoà n Khuê Chương nghiêm trang nói “Chuyện nà y có quan hệ tá»›i tÃnh mạng, ngươi có biết không? Ta không thể cho ngươi theo đượcâ€. Thiết Ma Lặc cÅ©ng nghiêm trang nói “Dượng, ngưá»i cÅ©ng không khá»i có chá»— coi thưá»ng tiểu diệt quá đấy, chỉ coi má»™t mình ngưá»i là anh hùng hảo hán thôi à ? Bất kể ngưá»i có muốn hay không, tiểu diệt cÅ©ng nhất định Ä‘i theoâ€.
Äoà n Khuê Chương rất cảm động, nói â€œÄÆ°á»£c, ngưá»i có chà như thế thì ta mang ngươi cùng Ä‘i. Tá»›i Trưá»ng An rồi, ngươi phải nghe lá»i ta đấyâ€. Thiết Ma Lặc nói “Chuyện đó đương nhiênâ€.
Äáºu Lệnh Phù vốn không muốn rá»i Thiết Ma Lặc, nhưng y biết gã thiếu niên nà y tÃnh nết rất cương cưá»ng, nói má»™t thì không nói hai, vả lại y nghÄ© tá»›i lần nà y mình tá»›i đây nhá» vả, bây giá» Äoà n Khuê Chương có việc mà mình không thể giúp đỡ, để Thiết Ma Lặc Ä‘i cÅ©ng vừa khéo để đến đáp tình nghÄ©a, bên nói “Thằng nhá» nà y công phu cÅ©ng khá, Ãt nhất cÅ©ng có thể là m ngưá»i báo tin, đệ cứ đưa nó Ä‘i, cho nó rèn luyện thêm cÅ©ng tốtâ€.
Äoà n khuê Chương nói “Tam ca yên tâm, dù sao đệ cÅ©ng không thể để thằng nhá» nà y mất mạng vì đệ được. Tá»›i Trưá»ng An rồi, đệ sẽ có cách thu xếp. Nếu may mắn giữ được tÃnh mạng, cứu được SỠđại ca trở vá», đệ sẽ tá»›i U Châu thăm các ngưá»i, tiện dịp so tà i cao thấp vá»›i Tinh Tinh Nhi má»™t phenâ€. Y đã quyết định trong lòng, phải Ä‘em tâm pháp võ công cá»§a mình truyá»n lại cho Thiết Ma Lặc, chứ tuyệt đối không để Thiết Ma Lặc phải mạo hiểm xông và o phá»§ An Lá»™c SÆ¡n.
Thiết Ma Lặc rất thông minh, đã sá»›m hiểu được ý tứ cá»§a hai ngưá»i, nghÄ© thầm trong lòng “Tá»›i Trưá»ng An rồi, ta cÅ©ng có cách, ngưá»i muốn bá» rÆ¡i ta cÅ©ng chưa chắc đã là m đượcâ€.
Äáºu Lệnh Phù vô cùng vui vẻ, tuy Äoà n Khuê Chương Ä‘i chuyến nà y dữ nhiá»u là nh Ãt, nhưng rốt lại cÅ©ng không phải hoà n toà n tuyệt vá»ng, bây giá» y đã đáp ứng sau khi xong việc sẽ tá»›i đối phó vá»›i Tinh Tinh Nhi, váºy chỉ cần y vô sá»± trở vá» thì trong cuá»™c tranh chấp giữa hai nhà Äáºu Vương, nhất định Äáºu gia nắm chắc phần thắng.
Äáºu Tuyến Nương nghe Thiết Ma Lặc cùng Ä‘i, trong lòng hÆ¡i nhẹ nhõm, nói “Äoà n lang, lần nà y chà ng Ä‘i nên tùy tình hình mà hà nh sá»±, nếu gặp lúc nguy cấp không thể ra tay cÅ©ng đừng nên miá»…n cưỡng mà là m, muốn có ngưá»i giúp đỡ, cứ bảo Thiết Ma Lặc Ä‘em thư vá»â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Ta biết rồi. Nương tá», nà ng cÅ©ng nên cố bảo trá»ng, nhá»› kỹ lá»i ta, nuôi dạy con cho tốtâ€. Y sợ rÆ¡i nước mất, không dám quay đầu, mang theo Thiết Ma Lắc Ä‘i thẳng vá» phÃa Trưá»ng An.
Trưá»ng An cách nhà y không đến sáu mươi dặm, ngay trong hôm ấy đã tá»›i.
ChÃnh là :
Hiệp khà trong lòng chưa để mất,
Bá» nhà là m khách chốn Trưá»ng An.
Muốn biết chuyện sau thế nà o xin nghe hạ hối phân giải.
Hết hồi 3.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 03:02 PM.
|

30-06-2008, 10:50 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 4
Cưá»i nhạo Kinh Kha không hảo hán
Ngợi khen Nam Bát đúng nam nhi
Ba ngà y sau, có hai ngưá»i khách lạ ghé và o má»™t tá»u lâu cạnh cá»a Minh Phong thà nh Trưá»ng An.
Cá»a Minh Phong là má»™t cá»a lá»›n ở hoà ng cung thá»i ÄÆ°á»ng, tòa tá»u lâu nà y tá»a lạc cạnh hoà ng cung, khách tá»›i đây Ä‘á»u là những nhân váºt không tầm thưá»ng. Trong đó có má»™t số quan văn võ Ä‘i chầu buổi sáng trở vá», vì nhà ở xa không vá» kịp nên ghé và o đó dùng cÆ¡m trưa, cÅ©ng có má»™t số là túc vệ, sau khi xong phiên trá»±c cùng bạn bè tá»›i đây uống rượu. Cho nên các tá»u lâu khác buổi chiá»u má»›i đông đúc, nhưng tá»u lâu nà y thì buổi trưa lại là lúc là m ăn tốt nhất, mà trong số khách khứa, mưá»i ngưá»i thì đến tám chÃn ngưá»i là khách quen.
Nhưng hai ngưá»i khách tá»›i hôm nay lại là lần đầu bước và o tá»u lâu nà y, trong tá»u lâu không ai nháºn ra. Hai ngưá»i nà y, má»™t ngưá»i khoảng ngoà i bốn mươi tuổi, khà vÅ© hiên ngang, mặc áo cừu Ä‘eo kiếm báu, tá»±a hồ là má»™t hiệp khách, ngưá»i Ä‘i cùng vá»›i y là má»™t thiếu niên khoảng mưá»i bảy mưá»i tám tuổi, ăn mặc cÅ©ng giống má»™t con em nhà già u có, nhưng hai mắt sáng quắc, tinh quang rá»±c rá»±c, khiến ngưá»i ta vừa nhìn thấy đã biết y là má»™t thiếu niên tinh minh có tà i, bá»n khố gấm dá»±a và o di ấm cá»§a tổ tiên không thể sánh được.
Khách trên tá»u lâu tuy cảm thấy hai ngưá»i khách lạ nà y có Ä‘iểm đặc biệt, nhưng tá»u lâu nà y rất nổi tiếng ở Trưá»ng An, thỉnh thoảng cÅ©ng có hiệp khách ở ngoà i tá»›i, hoặc những kẻ tá»›i đây để chạy chá»t là m quan, nên má»i ngưá»i tuy cảm thấy hÆ¡i đặc biệt, nhưng cÅ©ng không để ý.
Hai ngưá»i nà y chÃnh là Äoà n Khuê Chương và Thiết Ma Lặc.
Nguyên là Äoà n Khuê Chương sau khi tá»›i Trưá»ng An bèn tá»›i tá túc trong má»™t ngôi chùa quen, trụ trì ngôi chùa tên Hoà i Nhân, là má»™t cao tăng, lúc tổ phụ cá»§a Äoà n Khuê Chương còn sống từng là đại thà chá»§ cá»§a chùa nà y, Hoà i Nhân và Äoà n Khuê Chương cÅ©ng là chá»— quen biết, nên Äoà n Khuê Chương chá»n chùa nà y là m nÆ¡i ẩn náu. Nhưng tuy Äoà n Khuê Chương có chá»— ở nhưng không sao biết rõ phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n tại Trưá»ng An, vá» sau y há»i thăm biết được tá»u lâu nà y, nghÄ© thầm An Lá»™c SÆ¡n đã thưá»ng và o cung, khách khứa tá»›i tá»u lâu nà y cÅ©ng không Ãt ngưá»i có quan hệ vá»›i cung đình, bèn mang theo Thiết Ma Lặc và o đó uống rượu hy vá»ng có thể nghe ngóng được má»™t và i tin tức. Äể phù hợp vá»›i thân pháºn khách khứa trong tá»u lâu nà y, y bá» tiá»n ra mua y phục đắt tiá»n.
Lúc ấy đã gần đến giá» Ngá», đúng là lúc tá»u lâu náo nhiệt. Ở má»™t cái bà n cạnh cá»a sổ có mấy viên quan Ä‘ang quây quần uống rượu, trong đó có má»™t thư sinh trung niên, chỉ mặc má»™t bá»™ quần áo vải, ngồi xổm trên đầu tiệc, ăn nói tá»± nhiên, hà o khà hÆ¡n ngưá»i! Mấy viên quan kia lại như sao chầu mặt trăng, đối vá»›i y vô cùng cung kÃnh!
Äoà n Khuê Chương trong lòng chợt hoảng sợ, nghÄ© thầm “Ngưá»i nà y tướng mạo thanh kỳ, khà khái bất phà m, quả tháºt bình sinh hiếm thấy, không biết rốt lại là nhân váºt nà o? Mấy viên quan kia cÅ©ng khác hẳn kẻ phà m tục. Không ngá» trong quan trưá»ng lại có loại nhân váºt như váºy!â€.
Äoà n Khuê Chương Ä‘ang chăm chú nhìn thư sinh áo vải kia, đột nhiên thấy ánh mắt cá»§a thư sinh cÅ©ng bắn thẳng qua y, kế gõ mạnh bà n khen “Kiếm tốt, kiếm tốt!â€. Äoà n Khuê Chương giáºt nảy mình, nghÄ© thầm “Thư sinh nà y quả tháºt là kẻ biết hà ng, thanh kiếm cá»§a mình còn chưa tuốt ra khá»i vá» mà y đã biết là bảo kiếm!â€. Thư sinh kia nhìn y vẫy tay gá»i “Nà o nà o, lại đây! Chén và ng rượu ngon cùng say khướt, Má»i khách cần chi há»i há» tên! Ngươi qua đây uống rượu, cho ta xem thanh bảo kiếm vá»›i!â€.
Tuy Äoà n Khuê Chương Ä‘i khắp giang hồ, trước nay cÅ©ng chưa gặp phải chuyện thế nà y, má»™t kẻ vốn không quen biết đột nhiên đòi mượn bảo kiếm cá»§a y ngắm nghÃa, đó là chuyện vô cùng cấm kỵ trên giang hồ, nhưng thư sinh kia hà o khà hÆ¡n ngưá»i, tá»±a hồ giống như có má»™t sức mạnh không sao kháng cá»±, khiến Äoà n Khuê Chương vì thế mến phục, nhất thá»i không kìm được sá»± nhiệt thà nh, quên mất cần phải cẩn tháºn, ứng tiếng đứng lên, bước qua nói “Vinh hạnh được tiên sinh má»i qua uống rượu, chỉ sợ thanh kiếm nà y không đáng gá»i là bảo kiếm, lại là m bẩn mắt tiên sinh mà thôiâ€.
Thanh bảo kiếm ấy cá»§a Äoà n Khuê Chương là năm xưa tổ phụ y theo Äại tướng quân Lý TÄ©nh Tây chinh, được Lý TÄ©nh ban cho là m bảo váºt gia truyá»n, kiếm vừa tuốt khá»i vỠánh sáng lấp lánh, thư sinh búng và o thanh kiếm nói “Tuy không phải là Can Tương, Mạc Tà , nhưng cÅ©ng đáng gá»i là thần khà ở nhân gian rồi. Ngươi từ đâu tá»›i đây?â€.
Äoà n Khuê Chương hà m há»— đáp “Ta từ U Châu tá»›iâ€. Thư sinh kia nói â€œÄÆ°á»ng Ä‘i xa tháºt! Trên đưá»ng nhiá»u nguy hiểm, nghÄ© chắc nếu ngươi không cầm thanh bảo kiếm nà y, thì cÅ©ng khó mà tá»›i được Trưá»ng An. Hô hô, ta cầm tá»›i thanh kiếm nà y lại nhá»› tá»›i chuyện du hiệp lúc còn trẻâ€. Má»™t viên quan bên cạnh cưá»i nói “SÄ© khà cá»§a Há»c sÄ©, đến nay vẫn chưa giảmâ€. Thư sinh kia cưá»i nói “Bây giá» thì dá»±a và o hoà ng đế kiếm rượu thịt, còn sÄ© khà gì nữa chứ?â€.
Y đột nhiên đứng phắt lên, tay cầm bảo kiếm, cao giá»ng ngâm nga “Chén và ng rượu thÆ¡m mưá»i ngà n đấu, Mâm ngá»c trân hà o ức vạn đồng, Dừng chén ném đũa không ăn nổi, Tuốt kiếm nhìn quanh lòng mênh môngâ€.
Tiếng ngâm chưa dứt, chợt có má»™t viên đại quan áo thêu Ä‘ai ngá»c từ đám khách bước ra, Ä‘i tá»›i gần há»i “Vị tiên sinh nà y, xin há»i...â€.
Má»™t viên quan lá»›n tuổi cùng bà n vá»›i thư sinh kia kêu lên “A, ngươi là Ngô Tư mã phải không? Lý há»c sÄ©, vị nà y là Hồ Châu Tư mã Ngô đại nhân, cÅ©ng là ngưá»i đồng đạo vá»›i chúng taâ€.
Äoà n Khuê Chương Ä‘ang ngạc nhiên nghi ngại, không biết thư sinh kia là nhân váºt loại nà o, chợt nghe thư sinh hô hô cưá»i rá»™, thuáºn miệng ngâm nga trả lá»i viên Tư mã Hồ Châu kia “Thanh Liên cư sÄ© ngưá»i tiên trÃch, Chợ rượu vùi tên ba chục xuân, Hồ Châu Tư mã can chi há»i, Kim túc Như Lai ấy háºu thânâ€.
Äoà n Khuê Chương vừa sợ vừa mừng, nguyên thư sinh mà y gặp chÃnh là đại thi nhân Lý Bạch mà y và Sá» Dáºt Như vốn ngưỡng má»™.
Nguyên vị đại thi nhân nổi tiếng thiên hạ nà y không những hay thÆ¡ mà còn thông hiểu kiếm thuáºt, y thÃch rượu mê thÆ¡, rất phóng khoáng, tá»± hiệu là Thanh Liên cư sÄ©, ngưá»i khác thấy y có dáng vẻ phiêu nhiên xuất thế, lại gá»i y là “Lý TrÃch tiênâ€, y lúc còn trẻ tuổi, hâm má»™ phong thái du hiệp hà o hùng, cÅ©ng từng chống kiếm ngao du bốn phương, lên Nga Mi, tá»›i Thái Hà ng, chÆ¡i Vân Má»™ng..., dạo khắp những nÆ¡i danh sÆ¡n đại xuyên trong thiên hạ, nếm qua hết rượu ngon trong thiên hạ, sau khi tá»›i Trưá»ng An, được Bà thư giám Hạ Tri Chương tiến cá» ca tụng, má»i ngưá»i coi trá»ng, dần dần tên há» truyá»n và o trong cung, ngay hoà ng đế cÅ©ng biết tá»›i đại danh cá»§a y. Vị hoà ng đế nà y (ÄÆ°á»ng Huyá»n tông) chÃnh là má»™t nhân váºt phong nhã hiếm có trong các hoà ng đế Trung Quốc, thông hiểu âm nhạc, cÅ©ng biết thưởng thức thÆ¡ văn, hâm má»™ Lý Bạch tà i hoa nên đặc biệt phá lệ ưu đãi, triệu và o phong là m Hà n lâm Há»c sÄ©, lại thưá»ng gá»i y và o cung ngắm hoa, nghe nhạc, uống rượu, là m thÆ¡, nhưng Lý Bạch không thÃch già u sang, vẫn tá»± hà o là kẻ “áo vải†cưá»i nói ngạo công khanh, kết giao cùng hiệp sÄ©, nên y thấy Äoà n Khuê Chương tướng mạo bất phà m, lưng Ä‘eo bảo kiếm, bèn hà nh động thoải mái, không câu nệ tiểu tiết, gá»i y qua cùng uống rượu.
Äoà n Khuê Chương vừa mừng rỡ vừa Ä‘au xót, nghÄ© thầm “Nếu là SỠđại ca ở đây, được uống rượu ngâm thÆ¡ vá»›i Thanh Liên cư sÄ© mà y ngưỡng má»™, không biết sẽ cao hứng tá»›i mức nà o?â€.
Lý Bạch hô hô cưá»i rá»™, trả thanh bảo kiếm cho Äoà n Khuê Chương, nói “Hôm nay ta được thưởng thức bảo kiếm, kết bạn má»›i, chuyện vui thế nảy, sao không uống cho tháºt say!â€. Rồi tay trái kéo Tư mã Hồ Châu Ngô Quân, tay phải kéo Äoà n Khuê Chương cùng và o tiệc, láºp tức ra sức thống ẩm, liên tiếp uống mấy chén lá»›n, đột nhiên thịch má»™ttiếng, y cởi già y ra, ngoẹo đầu qua má»™t bên, cởi mÅ© vứt xuống đất, lắc lư nói “Ô, say rồi, say rồi, đúng là say tháºt rồi!â€. Rồi nghiêng đầu để chân trần, nằm phục xuống bà n, quả nhiên khò khò ngáy ầm lên.
Má»™t viên quan cùng bà n hoảng sợ nói “Thanh Liên Há»c sÄ© quả say tháºt rồi. Nếu Hoà ng thượng gá»i y và o là m thÆ¡, thì là m sao đây?â€. Má»™t ngưá»i khác nói “Chưa chắc đã có chuyện vừa khéo như thế đâu. Viên quan lá»›n tuổi vừa gá»i Ngô Quân cưá»i nói “Các ngươi cÅ©ng hÆ¡i coi thưá»ng y đấy, Lý Bạch đấu rượu thÆ¡ trăm bà i, uống rượu cà ng say y là m thÆ¡ cà ng hay!â€. Viên quan kia nói “Lý Bạch đấu rượu thÆ¡ trăm bà i, hay hay, đó cÅ©ng là má»™t câu thÆ¡ hayâ€. Má»™t ngưá»i trẻ tuổi cùng bà n cưá»i nói “Ngươi biết câu thÆ¡ ấy là ai là m không? Là Lão Äá»— mấy hôm trước là m má»™t bà i Ẫm trung bát tiên tặng Thanh Liên Há»c sÄ©.
Ẫm trung bát tiên có Hạ lão đại nhân, còn có vị Trương huynh nà y...â€.
Viên quan già kia nói “CÅ©ng có ngươi nữa, ngươi quên nói tá»›i mình rồiâ€. Thiếu niên kia cưá»i nói “Ta là phụ thêm và o thôiâ€. Y uống má»™t chén, lại cưá»i nói “Mấy câu Lão Äá»— tả Thanh Liên cư sÄ© tháºt giống hệt như dáng vẻ cá»§a y hôm nayâ€. Ngô Quân há»i “Mấy câu ấy ra sao?â€.
Thiếu niên kia ngâm “Lý Bạch má»™t đấu thÆ¡ trăm bà i, Quán rượu kinh đô cứ ngá»§ say, Thiên tá» gá»i tá»›i không lên thuyá»n, Tá»± xưng thần là tiên rượu đây!â€. Nếu quả tháºt hôm nay Hoà ng thượng triệu y, thì đúng là cà ng hợp cảnh đấy!â€.
Äoà n Khuê Chương lúc ấy má»›i thông tÃnh danh cá»§a há», vốn ngưá»i già chÃnh là Bà thư giám Hạ Tri Chương ra sức tán dương Lý Bạch ở Trưá»ng An, chÃnh y cÅ©ng là má»™t thi nhân nổi tiếng, thiếu niên đẹp trai kia tên Thôi Tông Chi, ngưá»i há» Trương chÃnh là Trương Húc viết chữ thảo nổi tiếng khắp thiên hạ, mấy ngưá»i còn lại cÅ©ng là những kẻ có tên tuổi ở Trưá»ng An, Äoà n Khuê Chương hà m hồ nói ra má»™t cái tên giả.
Tư mã Hồ Châu Ngô Quân cưá»i nói “Ẫm trung bát tiên ngoà i Lý há»c sÄ©, Hạ lão đại nhân, Trương huynh, Thôi huynh ra, không biết còn có những ai nữa. Bà i thÆ¡ ấy cá»§a Äá»— Phá»§ ngươi có nhá»› được hết không?â€.
Thôi Tông Chi nói “Khó mà được dịp tụ há»p đông đủ như hôm nay, Trương huynh, phiá»n ngươi vung bút lá»›n má»™t phen, ta Ä‘á»c hết bà i Ẫm trung bát tiên ấy cho ngươi nghe, ngươi viết má»™t bức thảo thư tặng Ngô Tư mã, coi như món quà ra mắt cá»§a chúng ta tặng y, có được không?â€. Ngô Quân cả mừng nói “Trương huynh là Thảo thánh hiện nay, Lão Äá»— có hiệu là Thi thánh hiện nay, lấy bút cá»§a thảo thánh viết thÆ¡ hay cá»§a thi thánh, tháºt rất thÃch hợp, món quà nà y quả tháºt vô cùng quý báu!â€.
Trương Húc nôi “Chỉ sợ say quá viết không đẹp, khiến Ngô Tư mã cưá»i choâ€. Thôi Tông Chi cưá»i nói “Ngươi viết chữ thảo cÅ©ng như Lý há»c sÄ© là m thÆ¡, cà ng say cà ng đẹp, cần gì phải khách sáoâ€.
Hạ Tri Chương gá»i tá»u bảo lấy giấy bút ra, vuốt thẳng tá» giấy trải ra trên má»™t cái bà n bên cạnh, Trương Húc chá»n má»™t ngá»n bút lông sói lá»›n nhúng đẫm má»±c, Thôi Tông Chi bèn Ä‘á»c :
“Tri Chương cưỡi ngá»±a tá»±a Ä‘i thuyá»n, Mắt hoa rÆ¡i giếng lại nằm yên. Như Dương ba đấu ngẩng lên trá»i, Ngá»i thấy mùi men nước bá»t rÆ¡i, Háºn chẳng gởi thư tá»›i Tá»u tuyá»n. Tả tướng ngà y ngà y phà vạn tiá»n, Uống như cá kình hút nước sông, Ngáºm chén vui thánh khoe tránh hiá»n. Tông Chi tiêu sái lại xinh trai, Nâng chén trợn mắt ngước lên trá»i, Trông như cây ngá»c trước xuân đà i. Tô Tấn ăn chay thêu trước Pháºt, Lúc say chỉ thÃch trốn và o Thiá»n. Lý Bạch má»™t đấu thÆ¡ trăm bà i, Quán rượu kinh đô cứ ngá»§ say, Thiên tá» gá»i tá»›i không lên thuyá»n, Tá»± xưng thần là tiên rượu đây! Trương Húc ba chén thảo thánh truyá»n, Bá» mÅ© lá»™ tóc giữa đám đông, Vung bút xuống giấy như khói mây. Tiêu Toại năm đấu má»›i hăng say, Cao đà m hùng biện kinh bốn bá»â€.
Thôi Tông Chi Ä‘á»c má»™t câu má»i ngưá»i lại cưá»i ầm lên má»™t trà ng, Hạ Tri Chương nói “Äó đúng là tả dáng vẻ uống rượu xấu xa cá»§a bá»n ta tháºt thấu đáo!â€. Trương Húc vung múa ngá»n bút lá»›n, má»±c bắn như mưa, viết xong bà i thÆ¡, trên mặt y đông má»™t đốm, tây má»™t đốm, cả bá»™ râu cÅ©ng dÃnh đầy má»±c, trên quần áo cá»§a những ngưá»i đứng gần cÅ©ng lấm tấm vết má»±c, Trương Húc hô hô cưá»i rá»™, vung bút cưá»i nói “Dáng vẻ uống rượu cá»§a các ngươi hiện ra rõ rà ng, còn dáng vẻ xấu xà cá»§a ta cÅ©ng lá»™ ra hết!â€.
Hạ Tri Chương nói đáng tiếc ngươi không tá»›i Trưá»ng An sá»›m, nghe nói rượu Ô Trình ở Hồ Châu rất ngon, ngươi chỉ vì rượu Ô Trình ngon má»›i tá»›i Hồ Châu nháºn chức Tư mã, nếu ngươi ở Trưá»ng An thì Lão Äá»— phải sá»a bà i thÆ¡ ấy thà nh ẩm trung cá»u tiên rồi. Ờ, ta quên há»i ngươi, ngươi không giữ chức ở Hồ Châu, lại lên kinh là m gì?â€.
Ngô Quân nói “Ta phụng chiếu lên kinh thuáºt chức, đã tá»›i năm hôm rồi, vẫn chưa được đội Æ¡n Hoà ng thượng triệu kiếnâ€.
Hạ Trì Chương trên mặt lá»™ vẻ kinh ngạc, nói “Hoà ng thượng rất Ãt khi há»i tá»›i việc chÃnh sá»±, tại sao lại đột nhiên triệu ngươi lên kinh thuáºt chức?â€. Hạ Tri Chương trầm ngâm hồi lâu chợt há»i “Ngươi đã gặp Dương Quốc Trung chưa?â€. Ngô Quân nói “Chưaâ€. Hạ Tri Chương nói “Váºy ngươi nên mau chuẩn bị má»™t món lá»… váºt biếu yâ€. Thôi Tông Chi cưá»i nói “Nếu lúc vá»™i và ng không lo kịp, thì biếu và ng cà ng hay.
Vị tướng gia bảo bối ấy cá»§a chúng ta mà thấy và ng ròng sáng ngá»i rồi, thì dá»… nói chuyện lắmâ€.
Ngô Quân cưá»i lá»›n nói “Ta là m quan và i năm, hai tay áo toà n gió mát, lấy đâu ra và ng? Mà nói nếu ta có tiá»n, thì tá»± mình không biết mua rượu uống à ? Tại sao lại phải biếu lá»… váºt cho Dương Quốc Trung?â€.
Hạ Tri Chương nói “Tư mã có chá»— chưa biết, Dương Quốc Trung sau khi chuyên quyá»n, mua quan bán tước không gì không là m, trưởng quan các châu quáºn nếu không phải là ngưá»i cá»§a y thì trước sau Ä‘á»u bị thay đổi. Theo như ta thấy việc triệu ngươi vá» kinh thuáºt chức lần nà y chỉ e là chá»§ ý cá»§a y. Y Ä‘ang chá» ngươi đưa lá»… váºt tá»›i đấy, ai ngá» ngươi lại không biết nhân tình thế cố như váºy!â€. Y cưá»i má»™t tiếng, nói tiếp “Nếu túi quan cá»§a ngươi eo hẹp, mấy ngưá»i bạn rượu bá»n ta giúp ngươi má»™t phần được không? Có lẽ y thấy ngươi có chÃnh thanh tốt đẹp nên chần chừ không dám thay ngươi, chỉ triệu ngươi và o báo cáo, muốn chá» ngươi tìm tá»›i cá»a. Ngươi cÅ©ng nên cho y má»™t chút gì hay, để y có chút thể diện, chắc sẽ được vô sá»± thôiâ€.
Ngô Quân tức giáºn nói “Tiểu đệ chẳng thà bá» cái mÅ© Ô sa nà y, chứ nhất định không luồn lá»t kẻ quyá»n quý, chuyện tặng biếu lá»… váºt xin đừng nói tá»›i nữaâ€.
Hạ Tri Chương nói “Ngô huynh giữ lòng liêm khiết, đương nhiên rất hay, nhưng sao ngươi không nghÄ© thá» nếu đổi cho má»™t viên quan tham lam giữ chức Tư mã Hồ Châu, há không phải là m khổ bách tÃnh Hồ Châu sao. Không phải bá»n ta khuyên ngươi luồn lá»t Dương Quốc Trung, mà là muốn giữ cho Hồ Châu má»™t viên quan tốt. Bây giá» quan tốt trong thiên hạ quá Ãt, giữ được ngưá»i nà o thì hay được ngưá»i ấyâ€.
Thôi Tông Chi nói “Nếu ngô huynh không chịu biếu lá»… váºt thì có má»™t cách, có thể nhá» Lý Bá»™c xạ nói giúp ngươi. Y cÅ©ng là má»™t bạn rượu cá»§a bá»n ta, vị Tả tướng ngà y ngà y phà vạn tiá»n, Uống như cá kình hút nước sông, Ngáºm chén vui thánh khoe tránh hiá»n trong bà i Ẫm trung bát tiên cá»§a Äá»— phá»§ chÃnh là y, Lý Bá»™c xạ tuy xa xỉ, nhưng là ngưá»i rất ngay thẳngâ€.
Ngô Quân lại thở dà i nói “Hạ lão đại nhân khuyên ta lấy bách tÃnh Hồ Châu là m trá»ng, tấm lòng ấy rất đáng cảm động, có Ä‘iá»u quan trưá»ng thế nà y quả tháºt cÅ©ng khiến ta lòng tà n ý lạnh, hÆ¡n nữa, cho dù bá» tiá»n ra ta cÅ©ng không phải là kẻ dấn thân và o dòng nước đục, chức quan nà y còn là m được bao lâu nữa? Thịnh tình cá»§a các vị ta xin ghi nháºn, cái mÅ© Ô sa nà y có giữ được không cÅ©ng chỉ còn cách thuáºn theo mệnh trá»iâ€.
Bá»n Hạ Tri Chương còn định khuyên nữa, chợt nghe tiếng bước chân trên thang lầu vang lên, tên tá»u bảo khom lưng kêu lên “Xin má»i Lệnh Hồ đại nhân, Lệnh Hồ đô úy, hôm nay lão nhân gia tá»›i muá»™n thếâ€.
Ngô Quân há»i “Bá»n quan nà y sao oai phong thế?â€. Hạ Tri Chương cưá»i nói “Chắc là quân VÅ© lâm (tức quân Ngá»± lâm) chuyên bảo vệ thánh thượng, ngươi đừng coi thưá»ng phẩm cấp cá»§a há» không bằng ngươi, há» còn hà o hoa sang trá»ng hÆ¡n chúng ta đấy. Bá»n lão gia thị vệ nà y là khách quen cá»§a tá»u lâu, ngưá»i trong tá»u lâu đương nhiên phải lấy lòng há»â€. Má»™t viên quan nói “Äô úy trong cung tá»›i rồi, không biết có phải là Hoà ng thượng muốn triệu Lý há»c sÄ© và o cung không!â€.
Còn Ä‘ang nói chuyện, chợt thấy ba viên võ quan bước lên lầu, ngưá»i Ä‘i đầu mặc y phục quân VÅ© lâm, mưá»i phần oai vệ, hai viên võ quan Ä‘i sau mặc nhung trang, lưng Ä‘eo Ä‘ai và ng, chân Ä‘i Man hà i(má»™t loại hà i Ä‘en phổ biến), nhìn qua lối ăn mặc đủ biết là tướng lÄ©nh cao cấp ngoà i biên.
Viên võ quan VÅ© lâm kia nói “Ta dắt tá»›i cho các ngươi hai vị khách quý, vị nà y là Äiá»n tướng quân, vị nà y là Tiết tướng quân, mau tìm cho bá»n ta má»™t bà n sạch sẽâ€. Tá»u bảo luôn miệng vâng dạ, vá»™i và ng bước tá»›i dá»n dẹp má»™t cái bà n cạnh cá»a sổ.
Má»™t viên võ quan Ä‘i sau Lệnh Hồ đô úy thân hình hÆ¡i béo máºp vừa đưa mắt nhìn quanh má»™t vòng, thấy Lý Bạch nằm phục xuống bà n ngáy khò khò già y mÅ© Ä‘á»u vứt bên cạnh, từ xa đã nghe mùi rượu nồng nặc, lại thêm Trương Húc bá»™ râu lốm đốm vết má»±c Ä‘ang hoa tay múa chân đòi uống thi vá»›i ngưá»i khác liá»n cau mà y nói “Ngưá»i ta Ä‘á»u nói đây là tá»u lâu nổi tiếng nhất Trưá»ng An, tại sao lại có bá»n ngưá»i rừng nghèo xác xÆ¡ múa may ở đâyâ€. Lệnh Hồ Äô uy không chá» y đứt lá»i, vá»™i kéo kéo y, ká» miệng và o tai y hạ giá»ng nói “Ngưá»i Ä‘ang ngá»§ chÃnh là Lý Thanh Liên Lý há»c sÄ© rất được Hoà ng thượng sá»§ng áiâ€.
Viên võ quan kia hoảng sợ giáºt nảy mình, vá»™i và ng im bặt, vẻ mặt vô cùng khó coi, liếc liếc qua hai cái bà n cá»§a Lý Bạch và Trương Húc, thấy há» ai uống cứ uống, ai ngá»§ cứ ngá»§, tá»±a hồ không nghe thấy mình nói gì, lúc ấy má»›i yên tâm.
Lúc ấy Äoà n Khuê Chương đã trở vá» chá»— ngồi lúc đầu, Thiết Ma Lặc hạ giá»ng nói “Hai ngưá»i nà y là Äiá»n Thừa Tá»± và Tiết Tung, thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡nâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Phải kìm chế, không được gây sá»± đấyâ€.
Trên tá»u lâu có ba cái bà n, những ngưá»i ngồi ở đó Ä‘á»u là thị vệ trong cung và võ quan quân VÅ© lâm, nhìn thấy Lệnh Hồ đô úy, nhao nhao đứng lên chà o há»i, Lệnh Hồ đô úy hô hô cưá»i rá»™ nói “Ta giá»›i thiệu vá»i các ngươi hai ngưá»i bạn tốt, là Äiá»n tướng quân và Tiết tướng quân trong quân Bình Lô, hai vị nà y là tay trái tay phải cá»§a An Tiết độ sứâ€. Trong Tiết độ sứ các lá»™ thì An Lá»™c SÆ¡n có kinh quyá»n lá»›n nhất, lại là con nuôi cá»§a Dương Quý phi, bá»n thị vệ và võ quan kia cÅ©ng nhao nhao lấy lòng Äiá»n Tiết hai ngưá»i.
Äoà n Khuê Chương nghe lá»i lẽ cá»§a há», biết viên lệnh Hồ đô úy nà y tên Lệnh Hồ Äạt, tá»±a hồ có chức vụ cao nhất trong quân VÅ© lâm, má»i ngưá»i đối vá»›i y Ä‘á»u rất cung kÃnh. Äiá»n Tiết hai ngưá»i là theo An Lá»™c SÆ¡n từ Bình Lô và o cung, An Lá»™c SÆ¡n được Dương Quý phi giữ lại, bảo há» chiá»u tối và o đón y.
Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Ngôi tá»u lâu nà y vừa khéo đối diện vá»›i cá»a Minh Phong, tối nay mình trở lại đợi ở đây chá» lúc hai thằng đầy tá»› nà y đón An Lá»™c SÆ¡n, mình sẽ ngấm ngầm theo sau là đượcâ€.
Hôm trước Thiết Ma Lặc cứu ngưá»i dưới vó ngá»±a, tuy hai ngưá»i Äiá»n Tiết Ä‘i hai bên An Lá»™c SÆ¡n, nhưng lúc ấy trông Thiết Ma Lặc như má»™t thiếu niên nhà quê, bây giá» lại ăn mặc như công tá» nhà già u, Äiá»n Tiết hai ngưá»i là m sao nháºn ra được? Huống há»— ánh mắt cá»§a há» Ä‘á»u bị dáng vẻ say khướt cá»§a Lý Bạch thu hút, không há» chú ý tá»›i hai ngưá»i Äoà n Thiết.
Nhưng Äoà n Khuê Chương cÅ©ng không dám khinh suất, sợ bị há» nháºn ra, nên định nghe ngóng được tin tức cá»§a An Lá»™c SÆ¡n xong thì sẽ rá»i khá»i tá»u lâu.
Äang định gá»i tá»u bảo tÃnh tiá»n, thì lại có má»™t ngưá»i khách bước lên tá»u lâu, vừa lên tá»›i là cao giá»ng há»i “Lý há»c sÄ© có uống rượu ở đây không?â€. Ngưá»i nà y cÅ©ng ăn mặc kiểu võ quan nhưng khác hẳn hai ngưá»i Äiên Tiết, y mặc má»™t bá»™ nhung trang bằng vải, Ä‘ang mùa đông lạnh. lẽo vẫn Ä‘i hà i cá», nhưng lưng Ä‘eo trưá»ng Ä‘ao, vá» Ä‘ao là m bằng sừng tê giác quý báu, kiểu thức cổ nhã, chuôi Ä‘ao khảm chỉ và ng, nếu không phải y mang thanh Ä‘ao quý báu như thế thì hoà n toà n giống hệt má»™t tên quân sÄ© nghèo khổ.
Äoà n Khuê Chương ngẩng đầu lên nhìn ngưá»i ấy má»™t cái, bất giác ngấm ngầm hoảng sợ, viên võ quan ấy khoảng trên dưới ba mươi tuổi, ánh mắt sáng rá»±c có thần, râu quai nón nhá»n như mÅ©i kÃch, trên mặt đầy vẻ phong trấn nhưng không che lấp được hiệp khà hùng phong cá»§a y, Äoà n Khuê Chương chợt nhá»› tá»›i má»™t ngưá»i, nhưng không dám chắc có phải là y không.
Lệnh Hồ Äạt quát “Thằng đầy tá»› ngươi là ai thế†Lý há»c sÄ© lại rảnh rá»—i gặp loại ngưá»i như ngươi à ?â€.
Viên võ quan cưá»i nhạt nói “Ta tìm Lý há»c sÄ© thì dÃnh lÃu gì tá»›i ngươi? Ai cần ngươi nhiá»u chuyện?â€.
Tiết Tung nói “Ngươi la lối không có quy cá»§ gì, Lý há»c sÄ© Ä‘ang ngá»§, ngươi dám gá»i y dáºy à ? Xem dáng vẻ ngươi quê mùa như thế, Lý há»c sÄ© chắc không giao du vá»›i loại bằng hữu như ngươi đâu?â€. Má»›i rồi Tiết Tung không nháºn ra Lý Bạch, buông lá»i vô lá»…, cảm thấy khó xá», muốn nhân dịp nà y, má»™t là để giúp oai cho Lệnh Hồ Äạt, hai là để lấy lòng mấy viên quan uống rượu vá»›i Lý Bạch, trong bụng nghÄ© thầm “Lần nà y chắc không đến ná»—i nhìn lầm ngưá»i. Xem ra thằng đầy tá»› nà y giá»i lắm cÅ©ng chỉ là má»™t viên võ quan nhá» trong biên quân, là m sao mà quen biết được Lý Bạchâ€.
Tiết Tung đứng cản đưá»ng, viên võ quan kia cả giáºn nói “Ngươi lại mắt chó nhìn ngưá»i à ?â€, tay chưởng bằng bặn xô ra, Tiết Tung cưá»i nhạt nói “Ngươi muốn đánh nhau sao?â€, láºp tức thi triển Cầm Nã thá»§ chụp và o mạch môn cá»§a y, định bẻ cổ tay y, là m má»™t trò cưá»i cho bá»n võ quan trước mặt. Nà o ngá» y chưa chụp được ngưá»i ta, thì đã bị viên võ quan kia má»™t chưởng hất ra, loạng choạng suýt ngã!
Lệnh Hồ Äạt giáºt nảy mình, nên biết Tiết Tung là Thanh Châu kiếm khách nổi tiếng, lấy kiếm thuáºt, ám khà và Cầm Nã thá»§ nổi tiếng tam tuyệt, mà vừa ra tay đã bị thua thiệt trước đối phương, vả lại Lệnh Hồ Äạt cÅ©ng không nháºn ra viên võ quan kia là m sao tránh được chiêu Cầm Nã cá»§a Tiết Tung.
Tiết Tung cả giáºn, đã toan tuốt kiếm ra. Hạ Tri Chương bước lên giảng hòa, nói “Lý há»c sÄ© kết giao khắp thiên hạ, lòng kÃnh yêu Lý há»c sÄ© cá»§a Tiết tướng quân rất đáng cảm kÃch, vị nà y...â€. Viên võ quan kia nói “Ta há» Nam, nam trong đông tây nam bắcâ€. Hạ Tri Chương nói tiếp “Vị Nam huynh nà y nếu đã là bạn tương tri cá»§a Lý há»c sÄ©, thì cÅ©ng đừng trách móc Tiết tướng quân cản trở, Lý há»c sÄ© quả tháºt có uống thêm và i chén, hiện Ä‘ang ngá»§ ở đâyâ€. Câu ấy cá»§a Hạ Tri Chương quả rất má»m má»ng, Tiết Tung cÅ©ng biết y là má»™t vị đại quan, chỉ đà nh nén giáºn, không dám phát tác.
Viên võ quan há» Nam kia đưa mắt nhìn quanh, hoi “Vị nằm ngá»§ trên bà n kia là Lý há»c sÄ© phải không?â€.
Hạ Tri Chương kinh ngạc nói “Không sai, đó chÃnh là Lý há»c sÄ©â€.
Tiết Tung cưá»i nhạt nói “Là m ầm lên suốt ná»a ngà y, thì ra ngươi cÅ©ng không quen Lý há»c sÄ©!â€.
Ngưá»i há» Nam nói “Ta nói ta quen y lúc nà o, ta không muốn lầm ngưá»i thôiâ€.
Hạ Tri Chương nói “Váºy các hạ tìm y có chuyện gì?â€. Ngưá»i há» Nam nói “Ta không dám mạo nháºn là tri ká»·, nhưng có má»™t ngưá»i là bạn tri ká»· cá»§a Lý há»c sÄ© nhá» ta chuyển má»™t lá thư cho yâ€.
Hạ Tri Chương nói “Là vị nà o váºy?â€, nghÄ© thầm “Bạn bè tri ká»· cá»§a Lý Bạch, nói ra thì cho dù mình không quen chắc cÅ©ng không đến ná»—i chưa nghe thấy tên há»â€. Ngưá»i há» Nam kia nói là má»™t vị bằng hữu há» Quách, lá thư nà y ta phải Ä‘Ãch thân đưa cho Há»c sÄ©, không tiện đưa qua ngưá»i khácâ€, xem tình hình thì y không muốn nói tên cá»§a ngưá»i há» Quách.
Hạ Tri Chương nghÄ© thầm “Mình cÅ©ng chưa từng nghe Lý Bạch nói tá»›i ngưá»i bạn nà o há» Quáchâ€. Nhưng y già dặn việc Ä‘á»i, ngưá»i khác không muốn nói, y cÅ©ng không há»i nữa, lúc ấy bèn nói “Lý há»c sÄ© không biết lục nà o má»›i tỉnh dáºy, có cần ta gá»i y giúp không?â€
Viên võ quan há» Nam nói “Không cần, không cần. Ta cứ ngồi ở đây uống rượu, chá» y tỉnh dáºy là đượcâ€, rồi cao giá»ng gá»i “Lấy năm cân rượu ngon, thái ba cân thịt bò!â€.
Tiết Tung liếc mắt nhì y, nghênh ngang đắc ý nói “Thấy chưa, hai mắt ta nhìn ngưá»i có sai đâu?â€. à ở ngoà i lá»i, là muốn nói “Các ngươi xem đấy, ta nói Lý há»c sÄ© không có loại bạn bè thế nà y, là đâu có sai?â€. Ngưá»i há» Nam kia rót rượu và o cốc lá»›n uống ừng á»±c, không đếm xỉa gì tá»›i y. Tiết Tung lại cưá»i nói “Äây là tá»u lâu nổi tiếng nhất Trưá»ng An, hô hô, tháºt không ngá» có ngưá»i cho rằng đây là quán rượu ven đưá»ngâ€. Äó là y chế nhạo ngưá»i há» Nam kia chỉ biết những món tầm thưá»ng trong quán rượu ven đưá»ng, trong tá»u lâu nà y có rất nhiá»u sÆ¡n hà o mỹ vị mà y không gá»i, chỉ biết gá»i rượu trắng và thịt bò thái.
Ngưá»i há» Nam kia dằn mạnh chén rượu má»™t cái, cao giá»ng nói “Ta ăn uống cái gì, lại cần ngươi quản à ?â€.
Cái chén rượu là m bằng đồng xanh, bị y dằn mạnh má»™t cái chỉ nghe keng má»™t tiếng, đã ngáºp lút xuống mặt bà n không thấy đâu nữa, má»i ngưá»i Ä‘á»u hoảng sợ, Tiết Tung cÅ©ng hÆ¡i sợ, nhưng không muốn mất mặt chá»— đông ngưá»i, lùi lại má»™t bước nói “Ngươi đừng ngang ngạnh, ở đây không phải là chá»— đánh nhau, nếu có bản lÄ©nh, ngươi dám hẹn chá»— tá»· kiếm vá»›i ta không?â€, khẩu khà đã má»m Ä‘i rất nhiá»u.
Viên võ quan há» Nam kia cưá»i nhạt nói “Ngươi cứ vạch đưá»ng Ä‘i, ta cứ theo đó tiếp là được. Äợi ta gặp Lý há»c sÄ© xong, sẽ láºp tức đến nÆ¡i hẹnâ€.
Äoà n Khuê Chương nhìn thấy thân thá»§ cá»§a ngưá»i nà y, trong lòng nghÄ© thầm “Äây nhất định là y rồi, không ngá» lại gặp y ở đâyâ€.
Nhưng trên tá»u lâu đông ngưá»i nhiá»u miệng, tuy y nháºn ra được ngưá»i kia nhưng vẫn tạm thá»i nhẫn nại, không dám bước tá»›i chà o há»i.
Äiá»n Thừa Tá»± và Tiết Tung cùng Ä‘i, Tiết Tung phát sinh chuyện cãi vã vá»›i ngưá»i há» Nam, nhưng Äiá»n Thừa Tá»± lại nép qua má»™t bên, sợ sệt như con ve mùa lạnh, Äoà n Khuê Chương ngấm ngầm lưu ý, chỉ thấy y sắc mặt xám xanh, nhìn chằm chằm và o viên võ quan há» Nam kia, mấy lần đặt tay lên chuôi Ä‘ao, nhưng trước sau vẫn không dám đứng dáºy. Äoà n Khuê Chương ngấm ngầm ngạc nhiên, nghÄ© thầm “Äiá»n Thừa Tá»± và há» Nam nà y nhất định đã có chuyện đụng chạm, xem ra chỉ e sắp có trò vuiâ€.
Tiết Tung nghÄ© thầm “Công phu trên tay cá»§a ngươi tuy cao cưá»ng, nhưng tá»· kiếm thì chưa chắc ta đã thua ngươiâ€. Äang định hẹn vá»›i há» Nam, bá»n Hạ Tri Chương cÅ©ng Ä‘ang định bước tá»›i giảng hòa, giữa lúc huyên náo, chợt nghe ba tiếng thanh la keng keng keng, có ngưá»i cao giá»ng gá»i “Thánh chỉ tá»›i?â€.
Trên tá»u lâu láºp tức im ắng, những ngưá»i là m quan có phẩm cấp Ä‘á»u đứng cả lên tránh qua hai bên, chá»§ tá»u lâu vá»™i và ng bước ra đón tiếp nói “Xin chà o Trung sứ đại nhân, không biết thánh chỉ là triệu vị đại nhân nà oâ€. Chuyện nà y đã xảy ra ở đây mấy lần, chá»§ nhân cÅ©ng biết nhất định là tuyên triệu Lý Bạch, nhưng vẫn không thể không há»i má»™t câu như váºy.
Thá»i ÄÆ°á»ng Thái giám phụng chỉ ra ngoà i là m việc được tôn xưng là Trung sứ, nhưng ngưá»i đứng đầu mấy tiểu Thái giám phụng chỉ ra tìn Lý Bạch lần nà y lại không phải Thái giám, mà là má»™t nhạc công tên Lý Quy Niên, tuy là nhạc công nhưng rất được Hoà ng thượng sá»§ng ái, trao cho chức Chưởng nhạc ngá»± phụng, thân pháºn không phải tầm thưá»ng, bá»n Hạ Tri Chương Ä‘á»u biết y.
Lý Quy Niên bước lên cao giá»ng hô lá»›n “Phụng thánh chỉ láºp tức tuyên triệu Lý há»c sÄ© tá»›i gác Trầm Hương ra mắtâ€. Sau lưng y có má»™t tiểu Thái giám tay bưng áo mão, Ä‘ai ngá»c, hốt ngà , cÅ©ng tá»›i tìm Lý Bạch.
Lý Quy Niên cưá»i nói “Lý há»c sÄ© quả nhiên say rồi. Hoà ng thượng gá»i y và o gặp láºp tức, thế nà y thì là m sao được? Hạ đại nhân cÅ©ng ở đây, xin giúp ta gá»i y dáºyâ€.
Hai ngưá»i Ä‘ang đỡ Lý Bạch lên, Lý Bạch chợt hai tay xô ra, hÆ¡i rượu nồng nặc, lẩm bẩm “Ta say muốn ngá»§ ông cứ vá»â€ đầu cÅ©ng không ngẩng lên, lại nằm váºt xuống ngá»§ tiếp. Hạ Tri Chương và Lý Quy Niên bị y xô má»™t cái, loạng choạng suýt ngã, Lý Quy Niên cưá»i gượng nói “Lần nà y lại còn say hÆ¡n cả lần trước, là m sao bây giá»?â€.
Tiểu Thái giám nói “Chúng ta khiêng y Ä‘iâ€. Lý Quy Niên nói “CÅ©ng phải để y mặc triá»u phục và o chứâ€. Rồi kêu lên “Chá»§ quán, mang má»™t cháºu nước ra đâyâ€.
Hạ Tri Chương là m quan tá»›i chức Bà thư giám, cÅ©ng là chức cáºn thần hầu hạ hoà ng đế, cÅ©ng rất quen biết Lý Quy Niên, Lý Quy Niên đã tuyên Ä‘á»c thánh chỉ, đôi bên cÅ©ng chẳng cần câu nệ lá»… tiết gì, Hạ Tri Chương há»i “Lần nà y Hoà ng thượng tuyên triệu Lý há»c sÄ© và o gấp, có chuyện gì thết?â€. Lý Quy Niên nói “Năm nay Dương Châu tiến cống rất nhiá»u loại hoa mẫu đơn nổi tiếng, Ä‘á»u trồng phÃa đông ao Hưng Khánh, dưới gác Trầm Hương. Hôm nay mẫu đơn nở rá»™, Hoà ng thượng sai ná»™i thị bà y tiệc trong đình, cùng Dương Quý phi thưởng ngoạn, sai ta dắt mưá»i sáu đệ tá» Lê Viên, Ä‘á»u cầm nhạc khÃ, tá»›i đó hầu hạ. Vừa tấu được và i khúc, không hợp ý Hoà ng thượng. Hoà ng thượng bèn bảo ta dừng lại, nói “Hôm nay đối diện Phi tá», thưởng thức danh hoa, há lại dùng nhạc cÅ©? Ngươi cứ dắt theo con ngá»±a Ngá»c hoa thông ta vẫn cưỡi, mau Ä‘i tuyên triệu Há»c sÄ© Lý Bạch và o đây là m má»™t bà i hát má»›i để thưá»ng ngoạnâ€. Ngươi thấy đấy, ngay ngá»± mã cá»§a Hoà ng thượng cÅ©ng đã dắt tá»›i, là để đón Lý há»c sÄ©, là m sao không sốt ruá»™t cho được?â€.
Còn Ä‘ang nói chuyện, chá»§ tá»u lâu đã Ä‘Ãch thân bưng má»™t cháºu nước ra, Lý Quy Niên há»i lấy má»™t chiếc khăn, cÅ©ng bất kể trá»i đông lạnh buốt, Ä‘Ãch thân cầm khăn nhúng và o nước lạnh, vắt vắt hai cái rồi đặt lên trán Lý Bạch, lại bảo chá»§ tá»u lâu đưa ra má»™t tấm bình phong bốn cánh, quây lấy Lý Bạch, cưá»i nói “May mà ta rất biết tÃnh nết cá»§a Lý há»c sÄ©, nên đã tá»›i Hà n lâm viện lấy quan bà o, ngá»c đới, hốt ngà cá»§a y tá»›i, quả nhiên đúng như ta Ä‘oán, y lại mặc má»™t bá»™ áo vải uống rượu vá»›i chư công ở đâyâ€.
Bá»n Lý Bạch bị tấm bình phong che khuất, Äoà n Khuê Chương không nhìn thấy tình hình bên trong, qua má»™t lúc, chỉ nghe giá»ng Lý Bạch nói “Phong cảnh đáng ghét, ta uống rượu còn chưa đủ, là m thÆ¡ gì được?â€. Lý Quy Niên thì thà thì thà o, dưá»ng như Ä‘ang ghé và o tai Lý Bạch nà i nỉ, qua má»™t lúc lại nghe Lý Bạch cưá»i nói “Ờ, các loại mẫu đơn nổi tiếng ở Dương Châu Ä‘á»u nở rá»™ rồi, Äại hồng, Thâm tá», Äạm hoà ng, Äạm hồng, Thông bạch các loại Ä‘á»u có, Hoà ng thượng lại chuẩn bị rượu ngon Lương Châu chá» ta tá»›i uống, hô, chuyện nà y hợp ý ta đây, Ä‘i xem mẫu đơn Dương Châu, ta cÅ©ng Ä‘i má»™t chuyến váºyâ€.
Tiếng ván lầu kêu cót két, nguyên là lúc y nói tá»›i các loại mẫu đơn, rượu ngon Lương Châu, không kìm được hoa chân múa tay. Kế lại nghe tiếng sá»™t soạt, dưá»ng như y đã cởi áo vải ra, mặc triá»u phục và o.
Lại qua má»™t lúc, chỉ thấy Lý Bạch đảy tấm bình phong bước ra, bước chân vẫn còn xiêu vẹo, ánh mắt đỠđẫn, mùi rượu nồng nặc, mấy Thái giám tiá»n hô háºu á»§ng dìu đỡ hai bên, bước qua trước mặt viên võ quan há» Nam. Lý Bạch chợt dừng lại, nói “Tháºt là má»™t vị tráng sÄ©, nà y, ngươi...â€. Ngưá»i há» Nam nói “Ta mang má»™t lá thư cá»§a Quách lệnh công cho ngươi, Ä‘ang định gặp ngươiâ€. Còn chưa dứt lá»i bá»n Thái giám đã sá»›m sấn lên xô y ra, quát “Là kẻ nà o, mau cút Ä‘i?â€. Lý Bạch tức giáºn nói “Lẽ nà o lại có chuyện ấy, các ngươi muốn Ä‘uổi bạn tốt cá»§a ta Ä‘i à ?â€, hai tay giang ra, hai tên tiểu Thái giám đỡ y đùng đùng má»™t tiếng, ngã chổng bốn vó lên trá»i.
Bá»n Thái giám cả kinh thất sắc, má»™t viên quan đứng bên cạnh cÅ©ng rất ngạc nhiên, hạ giá»ng há»i bạn “Nà y, má»›i rồi ngưá»i kia còn chưa nháºn ra Lý há»c sÄ© mà , tại sao lại đột nhiên trở thà nh bạn tốt cá»§a y thế?â€.
Lý Bạch xô bá»n Thái giám ra, nghiêng đông ngã tây, lảo đảo lắc lư bước lên và i bước, chi và o viên võ quan há» Nam kia hô hô cưá»i rá»™ nói “Ngươi không nháºn ra ta à ? Nhưng ta lại nháºn ra ngươi? Ngươi, ngươi nhất định là Nam Bát huynh, Cưá»i nhạo Kinh Kha gan tá»±a chuá»™t, Ngợi khen Nam Bát đúng nam nhi! Hô hô hô, đã gặp Nam Bát, không thèm đếm xỉa tá»›i Quý phi nương nương nữa, nà o nà o, chúng ta lại uống tiếp Ä‘iâ€.
Lý Quy Niên đã bước lên kéo Nam Bát, vái y má»™t vái, hạ giá»ng nói “Hoà ng thượng chá» gặp Lý há»c sÄ©, xin ngươi giúp choâ€.
Lý Bạch sải chân bước má»™t bước dà i, thân hình nghiêng nghiêng, vịn và o má»™t cái bà n kêu lên “Nam Bát, Nam Bát, sao ngươi không tá»›i đây uống rượu, ồ, ồ! Má»›i rồi ngươi nói gì? Có Lão công công già u có nà o nhá» ngươi mang cái gì tá»›i đưa cho ta à ? Hô hô, Nam Bát ngươi lại biết mang lá»… váºt giúp ngưá»i khác sao? Chuyện đùa, chuyện đùa. Mau lại đây nói cho rõ xem?â€. Lý Bạch còn chưa tỉnh hẳn, lại táºp trung sá»± chú ý và o cả Nam Bát, nên chưa nghe rõ y nói gì, tưởng mấy chữ Quách lệnh công mà y nói là Lão công công gì đó. Viên võ quan há» Nam cưá»i lá»›n nói “Há»c sÄ© quả nhiên là ngưá»i trong bá»n ta, nhưng hiện dưới lầu có ngá»± mã chá» chở ngươi và o cung, nếu ngươi bồi tiếp ta uống rượu, ta uống cÅ©ng không thoải mái, chẳng bằng đợi đến tối nay ngươi rảnh rá»—i, ta sẽ tá»›i uống rượu vá»›i ngươi suốt đêm!â€.
Lý Bạch nói â€œÄÆ°á»£c, ngươi nói rất đúng! Äợi ta gặp Hoà ng thượng xong sẽ gặp lại ngươi, đúng là có thể uống má»™t phen thống khoái?â€.
Hạ Tri Chương vá»™i nói Lý há»c sÄ© ở trong nhà ta, ngươi cứ há»i nhà há» Hạ ở phÃa tây thà nh là biếtâ€. Ngưá»i há» Nam kia nói “Lão tiên sinh, ngưá»i là Hạ Thiếu giám, ta biết rồiâ€. Y biết ý tứ cá»§a Hạ Tri Chương, là muốn y để Lý Bạch Ä‘i cho mau, y nghÄ© nếu muốn nhá» Hạ Tri Chương nói lại thì không phải đôi ba câu là có thể nói rõ rà ng, mà Lý Bạch vẫn Ä‘ang còn say, trong tình hình nà y cÅ©ng không tiện đưa lá thư kia ra.
Lý Quy Niên cùng bá»n Thái giám vá»™i đưa Lý Bạch xuống lầu, bá»n bạn rượu cá»§a Lý Bạch cÅ©ng theo xuống ra vá»! Viên võ quan há» Nam kia lắc lắc đầu, thở dà i nói “Ngá»c Môn đã báo tin binh lá»a, Cá»a cung mê mệt còn ca múa...â€, ầm má»™t tiếng Ä‘áºp bà n kêu lên “Äáng tiếc cho Lý há»c sÄ©!â€, rồi ngá»a cổ lên, trút tất cả rượu còn trong chén và o miệng má»™t hÆ¡i cạn sạch, ném má»™t đĩnh bạc xuống bà n rồi định bá» ra. Lệnh Hồ Äạt và Tiết Tung đột nhiên bước tá»›i, Lệnh Hồ Äạt tươi cưá»i nói “Nam huynh, khoan đã!â€.
Viên võ quan há» Nam kia mà y kiếm giương lên, cao giá»ng nói “Chá»— nà o, Ä‘i luôn bây giá» phải không? Ngoà i há» Tiết nà y ra, ngươi cÅ©ng muốn dÃnh dấp và o chứ gì?â€.
Lệnh Hồ Äạt cưá»i nói “Nam Bát huynh, không phải hẹn ngươi tá»· kiếm đâu. Ngưá»i há» Nam hai mắt trợn tròn nói “Không phải hẹn ta tá»· kiếm, thì ngươi giữ ta lại là m gì?â€. Tiết Tung bước tá»›i ôm quyá»n nói “Má»›i rồi không biết là Nam huynh, mạo phạm rất nhiá»u, xin Nam huynh bá» quaâ€.
Nam Bát trong bụng thấy buồn cưá»i, nghÄ© thầm “Chắc là thằng đầy tá»› nà y thấy Lý há»c sÄ© đối xá» vá»›i mình như thế nên láºp tức trở thà nh lá»… phépâ€. Y là má»™t ngưá»i phóng khoáng, tuy khinh thưá»ng Tiết Tung, nhưng ngưá»i ta đã qua xin lá»—i, y cÅ©ng hô hô cưá»i nói “Äụng chạm má»™t chút, cần gì để bụng? Tiết tướng quân đã không cần tá»· kiếm vá»›i ta nữa, váºy ta xin Ä‘i trước má»™t bướcâ€.
Lệnh Hồ Äạt nói “Không đánh không quen biết, Nam Bát huynh ngồi thêm má»™t lúc có há» gì?â€. Nam Bát nói “Không dám vá»›i cao!â€.
Lệnh Há»— Äạt cưá»i nói “Nam Bát huynh nói thế là vẫn còn có ý trách móc rồiâ€. Tiết Tung cÅ©ng nói “Äôi bên Ä‘á»u là đồng đạo võ lâm, Lệnh Hồ đô úy lại rất thÃch kết giao, Nam Bát huynh cần gì phải dè xẻn lá»i chi giáo như thế?â€. Nam Bát nghÄ© thầm “Hai ngưá»i nà y võ công cÅ©ng cao cưá»ng, mà lại đáng ghét như thế!â€, đà nh ngồi trở lại, lạnh nhạt nói “Hai vị có gì chỉgiáo?â€.
Lệnh Hồ Äạt cưá»i nói “Äúng là có chuyện muốn thỉnh vấn Nam huynh, vị Quách lệnh công má»›i rồi Nam huynh nói tá»›i có phải là Quáºn thú Cá»u Nguyên Quách Tá» Nghi không?â€. Quách Tá» Nghi có công lao to lá»›n, được phong là Phần Dương vương, nhưng lúc ấy chỉ là má»™t viên Quáºn thú, ngưá»i biết tên y vẫn còn không nhiá»u. Äoà n Khuê Chương bên cạnh lắng nghe, cÅ©ng cảm thấy hÆ¡i kinh ngạc, nghÄ© thấm “Lệnh Hồ Äạt là Äô úy quân VÅ© lâm, Tiết Tung là tướng tâm phúc cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, há» kÃnh trá»ng Lý há»c sÄ© thì không nói là m gì, vì Lý há»c sÄ© rốt lại cÅ©ng là ngưá»i Hoà ng thượng coi trá»ng. Nhưng tại sao đối vá»›i má»™t viên Quán thú mà lại chá»™t dạ như váºy, không biết Quách Tá» Nghi là nhân váºt thế nà o?â€.
Nam Bát ngần ngừ má»™t lúc, đáp “Không sai, ngưá»i nhá» ta đưa thư cho Lý há»c sÄ© chÃnh là Quách Quáºn thú. Hai vị cÅ©ng quen y à ?â€.
Nguyên việc kết giao giữa Lý Bạch và Quách Tá» Nghi rất không tầm thưá»ng. Có má»™t hôm Lý Bạch du sÆ¡n ngoạn thá»§y tá»›i địa giá»›i Tinh Châu, chợt gặp má»™t toán quân tốt cầm thương xách gáºy, áp giải má»™t chiếc tù xa, tù nhân trong xe dáng mạo khôi vÄ©, Lý Bạch nảy dạ hiếu kỳ, bước tá»›i há»i thăm, té ra ngưá»i ấy chÃnh là Quách Tá» Nghi, lúc bấy giá» là Thiên tướng dưới trướng LÅ©ng Tây Tiết độ sứ Kha Thư Hà n, vì phụng quân lệnh kiểm tra binh lương, lại do thá»§ hạ lỡ tay là m cháy hết lương thá»±c, tá»™i quy vá» chá»§ tướng, theo pháp luáºt phái xá» trảm, lúc ấy Kha Thư Hà n Ä‘i tuần tá»›i địa giá»›i Tinh Châu, vì thế Quân chÃnh ty Ä‘em y ra trước quân môn hà nh quyết.
Quách Tá» Nghi trong tù xa nói rõ nguyên nhân, giá»ng nói sang sảng như chuông. Lý Bạch quay ngá»±a lại Ä‘i cạnh tù xa, vừa Ä‘i vừa thong thả há»i y vá» quân cÆ¡, vÅ© lược, kiếm thuáºt, binh thư, Quách Tá» Nghi đối đáp trôi chảy, giống như gặp được ngưá»i tri ká»·, cà ng nói cà ng hợp, cà ng bà n cà ng hăng, thần thái hiên ngang, không há» giống má»™t tên tù Ä‘ang bị mang ra xá» trảm, Lý Bạch cà ng nghe cà ng ngạc nhiên, nghÄ© thầm “Mình bình sinh kết giao vá»›i anh hùng hà o kiệt không phải là Ãt, nhưng nói ngưá»i xứng đáng được gá»i là quốc sÄ© thì dưá»ng như chi có ngưá»i nà yâ€.
Lý Bạch theo xe tù thẳng tá»›i trước quân môn, Ä‘Ãch thân và o gặp Tiết độ sứ LÅ©ng Tây Kha Thư Hà n, nói rõ ý mình, xin y rá»™ng lòng tha tá»™i cho Quách Tá» Nghi, Kha Thư Hà n vốn hâm má»™ đại danh cá»§a Lý Bạch, cÅ©ng nhân dịp nà y lấy lòng y, bên ưng thuáºn cho Quách Tá» Nghi được ở lại dưới trướng, lấy công chuá»™c tá»™i.
Sau đó và i năm, Quách Tá» Nghi nhiá»u lần láºp quân công, dần dần bá»™c lá»™ tà i năng, là m tá»›i chức Thái thú Cá»u Nguyên, Lý Bạch ở Trưá»ng An nghe được tin tức cố nhân, lấy là m rất vui. Nhưng y không muốn khoe khoang Æ¡n đức cá»§a mình, nên trước nay chưa từng kể lại chuyện ấy cho ngưá»i khác, vì váºy cho dù là bạn thân như Hạ Tri Chương cÅ©ng không biết tá»›i mối thâm tình ấy giữa y và Quách Tá» Nghi.
Quách Tá» Nghi cÅ©ng nghe tin tức cá»§a Lý Bạch ở Trưá»ng An, biết y tuy được hoà ng đế sá»§ng ái, nhưng chằng qua chỉ là má»™t loại khách thanh cao cá»§a hoà ng đế chứ không được trá»ng dụng. Vả lại kẻ quyá»n thần nắm việc nước, nghÄ© thầm vá»›i tÃnh cách cá»§a Lý Bạch chắc cÅ©ng không hòa mình và o chốn quan trưá»ng như thế. Quách Tá» Nghi nghÄ© tá»›i đó, bèn nhá» má»™t ngưá»i bạn cá»§a y cầm giúp thư và o kinh tìm Lý Bạch, muốn má»i Lý Bạch tá»›i chá»— cá»§a y.
Ngưá»i bạn ấy chÃnh là viên võ quan mà Lý Bạch gá»i là Nam Bát huynh, lúc ấy Ä‘ang ở dưới trướng Quách Tá» Nghi, giúp Quách Tá» Nghi bảo vệ biên giá»›i. Ngưá»i nà y theo vai vế là thứ tám, tên tháºt là Nam Tá»… Vân, là má»™t hiệp khách nổi tiếng ở Yên Triệu, trên giang hồ trong vòng hai mươi năm chỉ có hai hiệp khách nổi tiếng, mưá»i năm trước là Äoà n Khuê Chương, từ khi Äoà n Khuê Chương ẩn cư thì ngưá»i nổi tiếng nhất là y. Y ở Cá»u Nguyên, từng có lần má»™t mình má»™t ngá»±a đánh lui ba trăm thiết ky cá»§a ngưá»i Chương và o cướp bóc biên giá»›i, nên dân gian lúc bấy giá» có má»™t câu ca tụng y là “Phải như Nam Bát má»›i là nam nhiâ€.
Lúc ấy Lệnh Hồ Äạt vừa há»i Nam Tá»… Vân vá» Quách Tá» Nghi, Nam Tá»… Vân cho biết rằng y quen Quách Tá» Nghi, nên cÅ©ng thẳng thắn thừa nháºn không ngại ngùng, nói ngưá»i nhá» y đưa thư cho Lý Bạch chÃnh là Quách Tá» Nghi.
Nà o ngá» Lệnh Hồ Äạt há»i rõ rà ng xong, gượng gạo nói “Lá thư ấy Lý há»c sÄ© vẫn chưa nháºn, xin cho tại hạ mượn xem qua được không?â€.
Lá thư ấy tuy không có gì là cÆ¡ máºt, nhưng yêu cầu như thế lại không khá»i có chá»— bất cáºn nhân tình, Nam Tá»… Vân pháºt ý không vui, nói “Lệnh Hồ đại nhân nói đùa rồi, thư cá»§a ngưá»i khác, tại sao lại há»i mượn xem?â€. Lệnh Hồ Äạt cưá»i nhạt má»™t tiếng, lại há»i “Nam Bát huynh, vừa rồi ngươi nói: Äáng tiếc cho Lý há»c sÄ©, câu ấy là có ý gì?â€.
Nam Tá»… Vân tức giáºn nói “Ngươi cáºy và o cái gì mà thẩm vấn ta?â€.
Lệnh Hồ Äạt nói “Lý há»c sÄ© đội Æ¡n Hoà ng thượng, phái Trung sứ mang ngá»± mã tá»›i đón, vinh dá»± không ai sánh bằng, ngươi lại nói y đáng tiếc, xin thứ lá»—i cho ta ngu muá»™i, quả tháºt không hiểu được, còn xin ngươi nói cho rõâ€. Nam Tá»… Vân bị y há»i vặn, không sao giải thÃch, liá»n sa sầm mặt nói “Ta không có thá»i giỠđâu mà nói chuyện vá»›i ngươiâ€.
Tiết Tung cưá»i nhạt nói “Có thá»i giỠđể tá»· kiếm, chứ không có thá»i giỠđể nói chuyện phải không?â€. Lệnh Hồ Äạt nham hiểm gian hoạt, lúc ấy nói chen và o “Ngươi đưa lá thư ấy cho ta, chúng ta tìm chá»— khác nói chuyện, thì ta vẫn coi ngươi là bạn bèâ€.
Nam Tá»… Vân hừ má»™t tiếng, nói “Nam Bát ta lại chịu để ngưá»i uy hiếp à ? Không đưa ra thì sao?â€.
Lệnh Hồ Äạt biến sắc, đột nhiên quát lá»›n “Ngươi chạy theo cáºn thần, câu kết vá»›i ngoại bang, lại mang lòng bất mãn, phỉ báng triá»u đình, hai tá»™i Ä‘á»u rõ rà nh rà nh, còn muốn chạy à ?â€.
Äoà n Khuê Chương nãy giá» há» hững ngồi ngoà i nghe, má»›i rồi nhìn thấy Lệnh Hồ Äạt bước qua chắp tay tạ tá»™i vá»›i Nam Tá»… Vân, cÅ©ng chỉ cho rằng y là kẻ tiểu nhân chạy theo thế lợi, vì chuyện Lý há»c sÄ© nên má»›i lấy lòng Nam Tá»… Vân, không ngá» trong khoảnh khắc y lại đột nhiên trở mặt động thá»§ vá»›i Nam Tá»… Vân, cho dù Äoà n Khuê Chương từng trải nhiá»u cÅ©ng cảm thấy vô cùng bất ngá»!
Nói thì cháºm chứ lúc ấy rất mau, chi thấy Lệnh Hồ Äạt đã rút ra má»™t đôi Há»™ thá»§ câu ra chiêu Äảo Quyển Châu Liêm, câu trái móc ngang và o ngá»±c, câu phải chênh chếch đánh tá»›i, Ä‘á»u đánh và o trước mặt Nam Tá»… Vân. Nam Tá»… Vân chưa tuốt Ä‘ao, chỉ nghe soạt má»™t tiếng, vạt áo Nam Tá»… Vân đã bị Há»™ thá»§ câu cá»§a y móc rách má»™t mảnh lá»›n, kế lại chát má»™t tiếng, Lệnh Hồ Äạt đã bị y đánh má»™t tát tai tóe lá»a!
Nam Tá»… Vần thân thá»§ mau lẹ, lùi lại, nghiêng ngưá»i, tránh câu, ra chưởng, tuốt Ä‘ao, má»™t hÆ¡i liá»n lạc, chưởng trái vá»— ra, láºp tức tay phải má»™t Ä‘ao vung lên, keng má»™t tiếng đón đỡ thanh trưá»ng kiếm cá»§a Tiết Tung.
Tia lá»a bắn tung tóe, thanh Thanh Cương kiếm cá»§a Tiết Tung bị mẻ má»™t miếng, Tiết Tung có hiệu là Thanh Châu kiếm khách, công phu kiếm pháp quả tháºt đã tá»›i mức phi phà m, Ä‘ao kiếm vừa chạm nhau, láºp tức biết đối phương mang bảo Ä‘ao, láºp tức biến chiêu, thanh trưá»ng kiếm khua má»™t vòng ra chiêu Long Môn Cổ Lãng, liên hoà n ba thức, liên tiếp đánh và o ba chá»— hiểm yếu trên thượng bà n, trung bà n và hạ bà n cá»§a Nam Tá»… Vân, kiếm quang chá»›p chá»›p, quả tháºt giống như sóng nước cuồn cuá»™n, bay châu rắc ngá»c, nhìn hoa cả mắt! Lệnh Hồ Äạt võ công còn cao hÆ¡n Tiết Tung má»™t báºc, y từ khi xuất đạo đến nay, đây là lần đầu tiên bị ngưá»i ta tát và o giữa mặt, lá»a giáºn bùng lên, cÅ©ng láºp tức sá» dụng tuyệt chiêu sát thá»§, song câu má»™t ngang má»™t dá»c ra chiêu “Chỉ Thiên Hoạch Äịaâ€, câu trước móc và o bối tâm Nam Tá»… Vân, câu sau móc và o khuá»·u chân Nam Tá»… Vân, nếu Nam Tá»… Vân đứng yên không động, ắt bối tâm sẽ bị y móc thá»§ng má»™t lá»— lá»›n, nếu nhảy vá» phÃa trước, ắt trước ngá»±c sẽ trúng kiếm cá»§a Tiết Tung, còn nếu nhảy báºt lên thì cÅ©ng như đưa bắp chân ra cho ngá»n câu sắc nhá»n cá»§a Lệnh Hồ Äạt móc và o!
Nam Tá»… Vân rất giá»i, chỉ thấy y trong kiếm quang câu ảnh, nhao ngưá»i chúc xuống má»™t cái, sau lưng dưá»ng như má»c ra thêm hai con mắt, má»™t cước đá vá» phÃa sau, vừa khéo đá trúng hổ khẩu Lệnh Hồ Äạt, ngá»n Há»™ thá»§ câu nhắm và o khuá»·u chân y cá»§a Lệnh Hồ Äạt còn chưa chạm tá»›i ống quần y đã bị y đá bay tung ra, cùng lúc ấy y dá»±ng thanh đạo Ä‘ang nằm ngang lên, chênh chếch chém tá»›i. Chiêu ấy đánh và o chá»— địch nhân phải cứu, kiếm thế cá»§a Tiết Tung nếu không thay đổi, vẫn tiếp tục phóng tá»›i, thì có thể khiến y bị thương, nhưng cánh tay ấy cá»§a Tiết Tung nhất định sẽ không giữ được, may mà chiêu thức cá»§a Tiết Tung còn chưa sá» dụng hết, vá»™i và ng thu kiếm lùi bước, chỉ nghe Nam Tá»… Vân hô hô cưá»i rá»™, đã lướt qua cạnh ngưá»i Lệnh Hồ Äạt.
Thiết Ma Lặc nhìn thấy xuất thần, bất giác Ä‘áºp bà n kêu lá»›n “Hay lắm!â€. Nên biết hai thức Ä‘ao cước dùng cùng lúc ấy cá»§a Nam Tá»… Vân, Ä‘ao chém tá»… phÃa trước, cước lại đá ra phÃa sau, phương hướng hoà n toà n trái ngược nhau, quả tháºt là má»™t công phu vô cùng khó luyện, không những phải táºp trung cao độ, mà còn phải nắm đúng thá»i Ä‘iểm, lại không được chệch má»™t phân. Thiết Ma Lặc gần đây đã được Äáºu Lệnh Khản dạy cho công phu Tiá»n cung háºu tiá»…n nà y, hóa giải chiêu số cá»§a địch nhân đồng thá»i đánh và o cả trước mặt sau lưng nhưng vẫn chưa luyện thà nh, nên lúc ấy nhìn thấy Nam Tá»… Vân sá» dụng chiêu Tiá»n Äao Háºu Cước tinh diệu như váºy liá»n bất giác báºt tiếng ca ngợi.
Nam Tá»… Vân nghe thấy tiếng kêu, đưa mắt nhìn qua phÃa y chợt giáºt mình “Kia không phải là Äoà n đại ca sao?â€. Bước chân tá»± nhiên cháºm lại má»™t chút, cÅ©ng đúng lúc ấy, Äiá»n Thừa Tá»± quát lá»›n má»™t tiếng, hất đổ má»™t cái bân, chặn đưá»ng lui cá»§a Nam Tá»… Vân.
Nam Tá»… Vân hai mắt chá»›p lên, quát “Té ra là gã cưá»ng đạo nhà ngươi mà cÅ©ng là m được võ quan rồi!â€. Äiá»n Thừa Tá»± tức giáºn nói “Tháºt hồ đồ, ta là Bình Lô tướng quân, ngươi lại dám bôi nhá» Ã !â€.
Nam Tá»… Vân ngẩng đầu lên trá»i hú dà i má»™t tiếng, căm tức nói “Quan quân giặc cướp không phân biệt, hà o cưá»ng cáºy thế, quốc gia là m sao không loạn?â€. Trong tiếng hú dà i, chưởng trái vá»— ra, bức Äiá»n Thừa Tá»± lui lại hai bước, tay Ä‘ao láºt lại má»™t cái, gạt thanh trưá»ng kiếm cá»§a Tiết Tung ra, Lệnh Hồ Äạt quát “Là m phản rá»—i, là m phản rồi!Thằng đầy tá»› nà y đã phỉ báng triá»u đình, bôi nhỠđại tướng, loạn thần tặc tá» ai cÅ©ng được giết, loạn Ä‘ao giết chết y cho taâ€. Mấy viên võ quan có giao tình vá»›i Lệnh Há»— Äạt láºp tức sấn tá»›i bao vây.
Nguyên là Äiá»n Thừa Tá»± trước khi theo An Lá»™c SÆ¡n là má»™t tên độc hà nh đại đạo, có lần trên đưá»ng Tinh Châu đánh cướp má»™t nhóm thương khách, bị Nam Tá»… Vân gặp được trượng nghÄ©a cứu ngưá»i, chém y má»™t Ä‘ao, từ đó kết oán. Cho nên má»›i rồi Äiá»n Thừa Tá»± nhìn thấy Nam Tá»… Vân bước và o, nhất thá»i không dám lên tiếng, chÃnh vì sợ y nói toạc ra chuyện cÅ©. Nhưng Tiết Tung lại không thể không cảm thấy ngạc nhiên, sau khi cãi nhau vá»›i Nam Tá»… Vân lần đầu xong, lúc bá»n Thái giám tá»›i đón Lý Bạch Ä‘i, y quay vá» bà n, bèn há»i Äiá»n Thừa Tá»± tại sao lại không ra giúp đỡ y. Äiá»n Thừa Tá»± có thể giấu diếm ngưá»i khác, nhưng không dám giấu diếm Tiết Tung và Lệnh Hồ Äạt, vả lại hai ngưá»i bá»n há» cÅ©ng Ä‘á»u là hắc đạo xuất thân, bèn kể rõ đầu Ä‘uôi câu chuyện. Lệnh Hồ Äạt nghe xong, láºp tức nghÄ© ra mưu kế.
Lệnh Hồ Äạt thêu dệt tá»™i lá»—i cho Nam Tá»… Vân, rốt lại hoà n toà n không chỉ để báo thù cho Äiá»n Thừa Tá»±, mà trong đó còn có lý do phức tạp khác.
Quách Tá» Nghi lúc ấy tuy chỉ là má»™t viên Thái thú, nhưng vì y giá»i việc dùng binh, lại không chịu a dua theo An Lá»™c SÆ¡n nên đã sá»›m bị An Lá»™c SÆ¡n căm ghét, mà Lý Bạch ở trong triá»u cÅ©ng đã sá»›m bị Dương Quà Trung đố ky, chỉ vì Lý Bạch tiếng tăm quá lá»›n, hoà ng đế lại Ä‘ang coi trá»ng y, Dương Quốc Trung không biết là m sao đà nh chịu thôi. Mặt khác tuy An Lá»™c SÆ¡n câu kết vá»›i Dương Quý phi nhưng lại có xung đột vá» quyá»n lợi vá»›i Dương Quốc Trung, đôi bên già nh giáºt lòng tin yêu trước mặt hoà ng đế, công kÃch lẫn nhau. Bấy nhiêu quan hệ rắc rối phức tạp ấy, ngưá»i ngoà i không biết, chứ Lệnh Hồ Äạt thì biết rất rõ.
Cho nên sau khi Lệnh Hố Äạt biết được Nam Tá»… Vân cầm thư cá»§a Quách Tá» Nghi cho Lý Bạch, bèn nảy ra má»™t chá»§ ý thâm độc, nghÄ© thầm “Bất kể trong thư nói những gì, mình lấy được xong thì có thể mang tá»›i dâng cho Dương Quốc Trung, để y tìm được má»™t ngưá»i giá»i thư pháp, mô phá»ng bút tÃch cá»§a Quách Tá» Nghi, vu hãm há» mưu phản, có thể hoà ng đế sẽ không tin, nhưng Ãt nhất cÅ©ng có thể vu hãm há» và o tá»™i cấu kết trong ngoà i, kết bè đảng riêng, đó cÅ©ng là khiến Hoà ng thượng nghi ngá». Như thế cho dù Lý Bạch vẫn được gần gÅ©i thì cÅ©ng bá»›t được sá»§ng ái, còn Quách Tá» Nghi ắt là sẽ bị láºt, mình là m như thế đã có thể lấy lòng Dương Quốc Trung, lại có thể lấy lòng An Lá»™c SÆ¡n, há không phải nhất cá» lưỡng tiện sao? Y vốn còn muốn lôi kéo Nam Tá»… Vân, lấy oai để hiếp, lấy lợi để dụ, dùng cả hai cách, bức bách y đứng ra là m nhân chứng, không ngá» Nam Tá»… Vân không mắc lừa y, má»›i xảy ra chuyện động thá»§.
Trên tá»u lâu có mưá»i mấy võ quan trong quân VÅ© lâm và thị vệ trong đại ná»™i, Ä‘á»u thân thiết vá»›i Lệnh Hồ Äạt. Lệnh Hố Äạt quát má»™t tiếng như thế, bấy nhiêu ngưá»i Ä‘á»u nhao nhao xông tá»›i bao vây Nam Tá»… Vân và o giữa. Lệnh Há»— Äạt nghÄ© thầm “Chuyện thằng đầy tá»› nà y má»›i rồi buông lá»i oán thán triá»u đình, mang thư cho Quách Tá» Nghi, đã do y chÃnh miệng nói ra, tất cả những ngưá»i ở đây Ä‘á»u có thể là m chứng cho mình, mình cứ giết chết y cÅ©ng không đến ná»—i có tá»™i, vả lại vẫn có thể theo đúng kế hoạch mà là mâ€.
Lệnh Hố Äạt má»™t tiếng hạ lệnh, sai loạn Ä‘ao chém chết Nam Tá»… Vân, láºp tức trong tá»u lâu trên dưới há»—n loạn, chỉ nghe tiếng Ä‘ao kiếm chạm nhau choang choang, tiếng chén bát rÆ¡i vỡ loảng xoảng, tiếng bà n ghế ngã đổ ầm ầm, những khách khứa sợ chuyện Ä‘á»u bá» chạy, ngưá»i trong tá»u lâu luôn miệng kêu khổ không ngá»›t, khuyên thì khuyên không được, chỉ đà nh núp hết và o trong.
Nam Tá»… Vân cả giáºn, má»™t thanh bảo Ä‘ao chỉ đông đánh tây chỉ nam đánh bắc, nhấc chân đá má»™t cái bà n bay ra, có ba viên võ quan Ä‘ang xông và o y, bị cái bà n tròn Ä‘áºp xuống, láºp tức vỡ đầu chảy máu, bò suốt ná»a ngà y không đứng lên được.
Nhưng hảo hán không chống nổi nhiá»u ngưá»i, song câu cá»§a Lệnh Hồ Äạt, trưá»ng kiếm cá»§a Tiết Tung, Kim Cương chưởng cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± lại cà ng lợi hại, vòng vây cà ng lúc cà ng hẹp lại, Nam Tá»… Vân giở hết tà i năng ra vẫn không thoát được khá»i vòng vây.
Trong lúc kịch chiến má»™t viên thị vệ trong đại ná»™i phóng ra ba mÅ©i Thấu cốt Ä‘inh, Nam Tá»… Vân nghiêng ngưá»i tránh qua, chợt cảm thấy đầu vai bị siết chặt, giống như má»™t cái cùm sắt.
Vốn là Äiá»n Thừa Tá»± Ä‘ang đứng gần y, y nghiêng ngưá»i tránh qua, vừa khéo xoay tá»›i trước mặt Äiá»n Thừa Tá»±, Äiá»n Thừa Tá»± bên vung tay chụp. Tiết Tung cả mừng, láºp tức bước lên má»™t bước, phóng kiếm đâm và o huyệt Hoà n Khiêu trên đầu gối y, song câu cá»§a Lệnh Hồ Äạt cÅ©ng cuốn tá»›i, móc và o hai gót chân y, ngoà i ra còn có hai viên võ quan cầm Ä‘ao sấn và o chém xuống hai vai y, nhìn thấy Nam Tá»… Vân sẽ phải mất mạng dưới loạn Ä‘ao.
Tiết Tung chiêu kiếm vừa đánh ra, chợt thấy sau lưng có tiếng gió rÃt, Tiết Tung là má»™t hà nh gia sá» kiếm, láºp tức giáºt nảy mình, không rảnh tấn công mà phải quay vá» cứu mình trước, láºt tay phóng lại má»™t kiếm, chợt nghe keng má»™t tiếng, lại là thanh trưá»ng Ä‘ao cá»§a má»™t viên võ quan bị bảo kiếm cá»§a ngưá»i kia chém gãy, mà má»™t kiếm cá»§a Tiết Tung phóng ngược lại lại đánh trượt.
Tiết Tung trợn mắt nhìn, thì ngưá»i ấy chÃnh là kẻ má»›i rồi uống rượu vá»›i Lý Bạch. Äó cÅ©ng là Äoà n Khuê Chương mà Tiết Tung nghe danh đã lâu nhưng chưa từng gặp mặt.
Äoà n Khuê Chương phóng kiếm như chá»›p, y xông và o vòng vây, trưá»ng kiếm phóng há» và o huyệt ChÃ ÄÆ°á»ng trên lưng Tiết Tung má»™t nhát, y biết Tiết Tung là má»™t hà nh gia, chiêu nà y cá»§a y lại đánh và o chá»— địch nhân nhất định phải quay vá» tá»± cứu, Tiết Tung nhất định sẽ rút kiếm đón đỡ, Nam Tá»… Vân có thể bá»›t Ä‘i má»™t cưá»ng địch, nên chiêu ấy y không cần sá» hết, ung dung chém gãy cương Ä‘ao cá»§a má»™t viên võ quan Ä‘ang chém tá»›i y xong má»›i hô hô cưá»i nói “Tiết Tung, kiếm pháp cá»§a ngươi còn phải luyện thêm mưá»i năm nữa?â€.
Tiết Tung cả giáºn xoay ngưá»i lại ra chiêu Lưu Tinh Bôn Nguyệt đâm và o bụng dưới Äoà n Khuê Chương. Nhưng Äoà n Khuê Chương còn nhanh hÆ¡n y, soạt soạt hai kiếm, kiếm quang chá»›p mau trước mắt y, Tiết Tung vá»™i lăn tròn xuống đất vung kiếm há»™ thân, chỉ nghe hai tiếng choang choang, binh khà cá»§a hai viên võ quan xông và o cứu viện cho y đã bị bảo kiếm cá»§a Äoà n Khuê Chương chém gãy.
May mà hai viên võ quan ấy đã đón đỡ cho y, Tiết Tung lúc ấy má»›i báºt ngưá»i đứng dáºy, nghÄ© lại má»›i rồi nếu không phải thấy việc mau lẹ, ứng biến kịp thá»i thì hai mắt đã bị ngưá»i kia đâm thá»§ng, bất giác toát mồ hôi lạnh. Còn chưa định thần, Äoà n Khuê Chương đã hất thanh Thiết giản cá»§a má»™t tên vệ sÄ© ra, má»™t bông kiếm hoa lại phóng và o y, soạt soạt soạt liên hoà n ba kiếm, giống như gió trá»i mưa biển, bức ngưá»i phóng tá»›i, khiến Tiết Tung chân tay luống cuống. Y tá»± phụ là danh gia kiếm thuáºt, nhưng trước nay lần đầu nhìn thấy kiếm thuáºt tinh diệu như thế, bất giác thất thanh la lên “Ngươi, ngươi là ai?â€.
Ở bên kia, Lệnh Hồ Äạt cÅ©ng gặp phải sá»± cản trở bất ngá», y chỉ còn cách và i bước, song câu cÆ¡ hồ đã móc trúng chân Nam Tá»… Vân, chợt dưới đất có má»™t cái chén bay tá»›i, y sấn lên má»™t bước, vừa đúng đạp lên cái chén, răng rắc mấy tiếng, cái chén bị y đạp nát, y cÅ©ng chúi ngưá»i Ä‘i, suýt nữa ngã lăn ra, lúc ngẩng lên trợn mắt nhìn, thì thấy ngưá»i ném cái chén ấy lại là má»™t thiếu niên mặt còn bấm ra sữa, nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ mưá»i bảy mưá»i tám tuổi.
Lệnh Hồ Äạt tức giáºn quát “Thằng tiểu tá» ngươi cÅ©ng muốn tìm cái chết à ?â€. Y chưa dứt lá»i, Thiết Ma Lặc đã sấn tá»›i trước mặt.
Äúng là :
Con nghé má»›i sinh đâu sợ cá»p,
Thiếu niên hiệp sÄ© đấu cưá»ng gian.
Muốn biết Äoà n Khuê Chương và Thiết Ma Lặc có cứu được Nam Tá»… Vân không, xin nghe hạ hồi phân giải.
Hết hồi 4.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 03:05 PM.
|

30-06-2008, 11:04 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Hồi 5
Chuyện lạ Quý phi “Tiá»n tắm conâ€
Mừng gặp anh hùng khách mà i kiếm
Lệnh Hồ Äạt Ä‘á»i nà o coi thiếu niên nà y ra gì, ngá»n câu bên trái chợt trầm xuống, ngá»n câu bên phải hất lên, xoay tròn má»™t vòng, song câu chá»›p chá»›p, quát lá»›n má»™t tiếng “Xem đây!â€, thanh Ä‘ao cá»§a Thiết Ma Lặc đã bị răng cưa trên ngá»n Há»™ thá»§ câu bên trái ngoặc lại giữ chặt, định giáºt ra khá»i tay y. Thiết Ma Lặc linh cÆ¡ mau lẹ, khá»u mÅ©i chân má»™t cái, hất má»™t mảnh bát vỡ dưới đất bay lên, mảnh bát vỡ tuy không phải là ám khà lợi hại, nhưng nếu bị trúng và o mặt, nhẹ thì cÅ©ng rách thịt, nặng thì sẽ bị thương, Lệnh Hồ Äạt vá»™i nghiêng ngưá»i tránh qua, mảnh bát vỡ bay lướt qua cạnh y, đánh trúng đầu má»™t tên vệ sÄ©, chát má»™t tiếng, mảnh bát bắn tung tóe, tên vệ sÄ© kia cố nhiên bị vỡ đầu hai tên vệ sÄ© khác cÅ©ng bị thương.
Ngá»n Há»™ thá»§ câu bên trái cá»§a Lệnh Hồ Äạt giữ chặt đơn Ä‘ao cá»§a Thiết Ma Lặc, nhưng tay trái y má»›i rồi bị Nam Tá»… Vân đá trúng hổ khẩu, tuy không há» gì nhưng đã không dùng lá»±c được nữa, nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ được năm phần so vá»›i lúc bình thá»i, Thiết Ma Lặc nhân lúc y tránh mảnh bát vỡ, thân hình nghiêng qua má»™t bên, trá»ng tâm không vững, láºp tức dùng sức đè thanh Ä‘ao xuống má»™t cái, rắc má»™t tiếng, hai cái răng cưa trên ngá»n Há»™ thá»§ câu đã bị bẻ gãy.
Lệnh Hồ Äạt cả giáºn, ngá»n Há»™ thá»§ câu trong tay phái láºp tức ra chiá»u, Thiết Ma Lặc kêu lên “Lợi hại tháºtâ€, đơn Ä‘ao chá»›p lên, mau lẹ bay lượn, lại dùng đơn Ä‘ao ra má»™t chiêu trong Bát Tiên kiếm, khiến Lệnh Hồ Äạt không đỠphòng đột nhiên lại có quái chiêu ấy, vẫn theo chiêu số đơn Ä‘ao đón đỡ, đến khi phát giác ra thì đã không kịp, sá»™t má»™t tiếng, mÅ©i Ä‘ao phòng tá»›i, rạch đứt má»™t vết dà i ba tấc trên bắp tay y.
Nguyên là trong mấy hôm ấy Thiết Ma Lặc ở chung vá»›i Äoà n Khuê Chương, Äoà n Khuê Chương đã dạy cho y và i chiêu kiếm pháp tinh diệu, còn hứa tương lai sẽ tìm cho y má»™t thanh kiếm tốt, khuyên ý đổi binh khÃ. Hiện y gặp phải cưá»ng địch, bị bức bách phải dùng kiếm pháp biến thà nh Ä‘ao pháp, trở thà nh má»™t “quái chiêuâ€, nhân lúc bất ngỠđâm Lệnh Hồ Äạt bị thương.
Lệnh Há»— Äạt tức giáºn tá»›i mức bảy khiếu phun khói, y bị thương không nặng, song câu cùng dá»±ng lên, sát cÆ¡ ngùn ngụt, toan giết chết Thiết Ma Lặc dưới câu láºp tức, nhưng lúc ấy Tiết Tung đã bị Äoà n Khuê Chương bức bách phải lui lại liên tiếp, nếu Lệnh Hồ Äạt mà không giúp y, ắt Tiết Tung phải chết dưới kiếm cá»§a Äoà n Khuê Chương trước. Lệnh Hồ Äạt chỉ đà nh bá» Thiết Ma Lặc, xông và o giúp Tiết Tung chống cá»± Äoà n Khuê Chương. Äoà n Khuê Chương trưá»ng kiếm khai triển, biến thà nh má»™t vầng kiếm quang chụp xuống hai ngưá»i. Lệnh Hồ Äạt, Tiết Tung và hai cao thá»§ khác trong đại ná»™i.
* * * * *
Äiá»n Thừa Tá»± dùng Hổ trảo Cầm Nã thá»§ chụp và o Nam Tá»… Vân, Ä‘ang trong lòng cả mừng, định dùng sức bẻ gãy xương tỳ bà cá»§a y, chợt cảm thấy đầu vai Nam Tá»… Vân như biến thà nh má»™t tấm ván sắt, bấu và o không được, Äiá»n Thừa Tá»± giáºt nảy mình, nói thì cháºm chứ lúc ấy rất mau, Nam Tá»… Vân đột nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, thân hình chợt phục xuống, dùng tuyệt kỹ Bối đầu trong thuáºt Suất giác quáºt tấm thân to như con trâu nước cá»§a Äiá»n Thừa Tá»± xuống, ầm má»™t tiếng vang rá»n, ván lầu vỡ toác ra, Äiá»n Thừa Tá»± cÅ©ng theo chá»— vỡ rÆ¡i thẳng xuống dưới lầu.
Lúc ấy hai viên võ quan tay múa trưá»ng Ä‘ao má»›i sấn tá»›i, Nam Tá»… Vân quát lá»›n má»™t tiếng, láºt tay đánh ra má»™t Ä‘ao, chém đứt cánh tay viên võ quan thứ nhất, sống Ä‘ao Ä‘áºp xuống, lại đánh ngất viên võ quan thứ hai, đám võ quan hoảng sợ la lá»›n “Phản tặc giết chết ngưá»i rồiâ€. Ngoà i Lệnh Hồ Äạt, Tiết Tung, Äiá»n Thừa Tá»± và hai viên thị vệ võ công cao cưá»ng nhất ấy, ngưá»i khác là m sao còn dám xông và o?
Äoà n Khuê Chương kêu lên “Ma Lặc, không cần giết ngưá»i bừa bãi, chạy thôi!â€. Thanh bảo kiếm vá»t ra má»™t bông kiếm hoa, chỉ và o Lệnh Hồ Äạt, sá»™t má»™t tiếng Ä‘iểm trúng cổ tay y, thanh Há»™ thá»§ câu cá»§a Lệnh Hồ Äạt rÆ¡i xuống lần thứ hai, Nam Tá»… Vân đánh thêm má»™t Ä‘ao, thanh Thanh Cương kiếm cá»§a Tiết Tung cÅ©ng bị y hất tung khá»i tay, Nam Äoà n hai ngưá»i chạy thẳng ra cá»a sổ đối diện vá»›i đưá»ng phố bên dưới.
Chợt nghe Thiết Ma Lặc la lá»›n má»™t tiếng, chỉ thấy má»™t viên võ quan nãy giá» chưa ra mặt đứng ở cá»a cầu thang, mặt mÅ©i Ä‘en bóng, vóc dáng cao lá»›n, trông như má»™t vị môn thần, Thiết Ma Lặc chưa biết sá»± lợi hại cá»§a y, chém thẳng má»™t Ä‘ao xuống đầu y, viên võ quan ấy cưá»i nói “Thằng nhóc, Ä‘ao pháp không kém đâuâ€, láºp tức hai tay vung ra má»™t cái, tay trái đã cướp được thanh đơn Ä‘ao cá»§a Thiết Ma Lặc, tay phải nắm Thiết Ma Lặc nhấc bổng lên!
Äoà n Khuê Chương vô cùng hoảng sợ, vá»™i và ng quay lại cứu Thiết Ma Lặc, viên võ quan mặt Ä‘en kia nhấc Thiết Ma Lặc lên xoay xoay trên không, cưá»i nói “Thằng tiểu tá» nà y cÅ©ng gan dạ lắm, tha mạng cho ngươi đấyâ€, chợt rung cánh tay ném ra má»™t cái, Thiết Ma Lặc bay qua cá»a sổ rÆ¡i xuống đưá»ng!
Câu nói chưa dứt, thanh trưá»ng kiếm cá»§a Äoà n Khuê Chương đã Ä‘iểm tá»›i trước mặt y, viên võ quan kia rất cao cưá»ng, không lui mà lại tiến, ra chiêu Thám Nang Thá»§ Váºt, năm ngón tay khoằm lại như móc câu chụp và o huyệt Khúc Trì cá»§a Äoà n Khuê Chương, nếu bị y chụp trúng thì bất kể võ công cao cưá»ng tá»›i đâu, cánh tay cÅ©ng sẽ láºp tức tê rần, trở thà nh tù binh cá»§a y. Äoà n Khuê Chương kiến thức rá»™ng rãi, vừa nhìn thấy chiêu số cá»§a y đã biết ngay là gặp phải kình địch, nhưng lúc ấy đã tức giáºn tá»›i mức hai mắt đỠngầu, bất kể lợi hại, định lưỡng bại câu thương, mÅ©i kiếm xoay má»™t cái, hung dữ đâm xuống đầu gối y, cao giá»ng quát “Trả mạng cho ngưá»i bạn nhá» cá»§a ta đây!â€.
Viên võ quan mặt Ä‘en kia quả tháºt không ngá» y lại dùng lối đánh liá»u mạng như váºy, phát trảo ấy chụp xuống tuy có thể bắt được Äoà n Khuê Chương nhưng chÃnh mình thì không khá»i bị tà n phế, dưá»ng như y cÅ©ng không muốn tháºt sá»± liá»u mạng vá»›i Äoà n Khuê Chương, láºp tức nghiêng ngưá»i tránh ra, cưá»i nói “Ai giết thằng nhóc ấy? Sao ngươi không ra nhìn thá» xem?â€.
Äúng lúc ấy, chỉ nghe giá»ng cá»§a Thiết Ma Lặc dưới phố vang lên “Dượng, các ngưá»i còn đánh nhau à ? Äánh gã mặt Ä‘en ấy má»™t tráºn cho ta vá»›i?â€.
Viên võ quan mặt Ä‘en kia hô hô cưá»i nói “Thằng nhóc cá»§a ngươi không nháºn món nhân tình cá»§a ta thì thôi, sao còn mắng ta?â€. Äoà n Khuê Chương quát â€œÄÆ°á»£c, ta nháºn món nhân tình ấy cá»§a ngươi, chúng ta không ai là m phiá»n ai nữa!â€. Chiêu kiếm thứ hai cá»§a y vốn đã phóng ra, lúc ấy láºp tức dừng lại.
Lệnh Hồ Äạt vá»™i kêu lên “Hai ngưá»i nà y là bá»n phản tặc, Uất Trì Äô úy, ngươi quyết không được để há» chạy thoát!â€.
Nguyên viên võ quan mặt Ä‘en ấy là tằng tôn cá»§a Uất Trì KÃnh Äức khai quốc công thần đầu thá»i ÄÆ°á»ng, có hai anh em, anh y Uất Trì Nam giữ chức Thống lÄ©nh cấm quân, y là thị vệ Ä‘eo Ä‘ao há»™ giá hoà ng đế, được phong là Long kỵ Äô úy vá» cả chức vị lẫn võ công Ä‘á»u cao hÆ¡n Lệnh Hồ Äạt, là má»™t trong ba đại cao thá»§ trong đại ná»™i. Công phu Không thá»§ nháºp bạch nháºn gia truyá»n cá»§a nhà y vô cùng lợi hại, năm xưa Tần vương (phong hiệu cá»§a ÄÆ°á»ng Thái Tông trước khi lên ngôi Hoà ng đế) Lý Thế Dân Ä‘em quân đánh Ngụy (Lý Máºt), gặp tướng ÄÆ¡n Hùng TÃn cá»§a quân Ngõa cương ở cốc NgÅ© Hổ, Lý Thế Dân bị ÄÆ¡n Hùng tÃn Ä‘uổi tá»›i khe Äà o Hồn, đã sắp bị bắt, may được Uất Trì KÃnh Äức cứu giá, tay không Ä‘oạt được ngá»n Thiết sóc nặng ba mươi ba cân cá»§a ÄÆ¡n Hung TÃn, nổi tiếng thiên hạ.
Uất Trì Bắc thi triển tuyệt kỹ gia truyá»n mà không Ä‘oạt được bảo kiếm trong tay Äoà n Khuê Chương, láºp tức nảy lòng hiếu thắng, hô hô cưá»i rá»™ nói “Ta bất kể ngươi là ai, nhưng kiếm pháp cá»§a ngươi thì không lãnh giáo thêm và i chiêu không xongâ€. Song chưởng khua má»™t vòng ra chiêu Tà Quải ÄÆ¡n Tiên, chưởng trái chém mạnh và o mạch môn Äoà n Khuê Chương, chưởng phải chụp tá»›i định Ä‘oạt bảo kiếm trong tay y. Äoà n Khuê Chương lúc ấy đã biết Thiết Ma Lặc an toà n vô sá»±, lối đánh tá»± nhiên cÅ©ng khác trước, không cần liá»u mạng vá»›i y nữa, Cầm Nã thá»§ cá»§a Uất Trì Bắc tuy tinh diệu tuyệt luân, nhưng Äoà n Khuê Chương là m sao để y chụp trúng, chỉ thấy kiếm quang chá»›p lên, Äoà n Khuê Chương đảo bá»™ xoay ngưá»i, đã vòng ra sau lưng Uất Trì Bắc, quát lá»›n “Xem kiếm!â€, soạt má»™t nhát mÅ©i kiếm Ä‘iểm tá»›i huyệt Phong Phá»§ trên lưng Uất Trì Bắc, y lên tiếng báo trước là vì khâm phục Uất Trì Bắc cÅ©ng là má»™t hảo hán, má»›i rồi lại buông tha Thiết Ma Lặc, nên cÅ©ng có ý nhẹ tay vá»›i y.
Uất Trì Bắc cưá»i nói “Ngươi hà tất Ä‘ao chém xuống, tình còn lưu đâuâ€, chưởng theo tiếng tá»›i, mÅ©i kiếm cá»§a Äoà n Khuê Chương còn chưa chạm tá»›i áo y, đột nhiên y láºt tay đánh má»™t chưởng, giống như sau lưng đột nhiên má»c thêm mắt, chỉ nghe vù má»™t tiếng, tay áo Äoà n Khuê Chương đã bị y giáºt rách má»™t mảnh, nếu không phải Äoà n Khuê Chương rút tay tháºt nhanh thì thanh bảo kiếm đã bị y Ä‘oạt mất rồi.
Äoà n Khuê Chương quát “Hảo chưởng pháp!â€, má»™t kiếm đánh trượt, kiếm chiêu láºp tức thay đổi, ngưá»i theo kiếm tá»›i, kiếm theo ngưá»i chuyển, trong chá»›p mắt bốn phương tám hướng Ä‘á»u đầy ánh kiếm bóng ngưá»i, giữa lúc kịch chiến, chỉ nghe soạt má»™t tiếng, Uất Trì Bắc quát “Hảo kiếm pháp!â€.
Nguyên là y sốt ruá»™t tấn công, chỉ hÆ¡i sÆ¡ ý, vạt áo đã bị Äoà n Khuê Chương đâm trúng má»™t kiếm. Äoà n Khuê Chương nói “Hai bên Ä‘á»u không thua thiệt, xin thứ lá»—i không bồi tiếp được nữaâ€, rồi bình má»™t chưởng đánh vỡ cá»a sổ, láºp tức nhảy xuống đưá»ng. Uất Trì Bắc cÅ©ng không cản trở y, lạng ngưá»i má»™t cái, chặn Nam Tá»… Vân lại nói “Ngưá»i cÅ©ng để lại và i chiêu!â€. Nam Tá»… Vân còn lòng dạ nà o mà lằng nhằng vá»›i y, cố ý để lá»™ chá»— sÆ¡ hở, đợi cho tay chưởng y vừa chém tá»›i, đột nhiên xoay ngưá»i qua má»™t bên, trở sống Ä‘ao Ä‘áºp xuống. Nà o ngá» Uất Trì Bắc công phu Cầm Nã quả tháºt rất lợi hại, đúng lúc bị sống Ä‘ao Ä‘áºp trúng, má»™t chưởng đã luồn và o, bẻ ngược cổ tay Nam Tá»… Vân, Nam Tá»… Vân tay nắm không chặt, thanh bảo Ä‘ao vuá»™t khá»i tay bay tung lên. Uất Trì Bắc kêu lên â€œÄÆ°á»£c, ta và ngươi cÅ©ng hai bên Ä‘á»u không thua thiệt!â€.
Nam Tá»… Vân trầm vai co khuá»·u tay lại, chợt cảm thấy tay đối phương lá»ng ra, thừa thế giáºt mạnh, láºt ngưá»i má»™t cái lá»™n ra chá»— cá»a sổ bị Äoà n Khuê Chương đánh vỡ, Uất Trì Bắc má»™t trảo chụp theo, rắc má»™t tiếng, chụp gãy má»™t thanh chấn song cá»a sổ, nhưng không chụp được gót chân y.
Äó là Uất Trì Bắc cố ý thả cho y chạy. Nếu luáºn vá» công phu chân thá»±c, thì y và Nam Tá»… Vân ngưá»i nà o cÅ©ng có chá»— sở trưá»ng, khó phân cao thấp. Nên biết má»›i rồi tuy y chụp trúng cổ tay Nam Tá»… Vân, nhưng nếu Nam Tá»… Vân không trở sống Ä‘ao Ä‘áºp xuống, thì cánh tay ấy cá»§a Uất Trì Bắc đã phải đứt lìa, Nam Tá»… Vân đã Ä‘ao chém xuống tình còn lưu vá»›i y, y vốn anh hùng trá»ng anh hùng, hảo hán tiếc hảo hán nên cÅ©ng không thể là m khó đối phương.
Lệnh Hồ Äạt sấn tá»›i, luôn miệng kêu đáng tiếc, còn định Ä‘uổi theo, Uất Trì Bắc trầm giá»ng nói “Muốn bắt hai ngưá»i ấy trừ phi má»i VÅ© Văn Thống lÄ©nh và Tần Äô úy cùng tá»›i, nếu không chúng ta Ä‘uổi theo cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a há». Ngươi ngồi xuống nói chuyện xem, ngươi nói hai ngưá»i ấy là phản tặc, có chứng cứ gì không? Nói cho ta nghe, ta sẽ bẩm vá»›i Hoà ng thượng, sau đó má»›i có thể Ä‘iá»u động VÅ© Văn Thống lÄ©nh và Tần Äô úy cùng tá»›i giúp đỡ ngươiâ€.
VÅ© Văn Thống lÄ©nh há» kép là VÅ© Văn, đơn danh là Thông, Tần Äô úy là tằng tôn cá»§a Tần Quỳnh khai quốc công thần đầu thá»i ÄÆ°á»ng, tên là Tần Tương, hai ngưá»i nổi tiếng ngang vá»›i Uất Trì Bắc, được gá»i là ba cao thá»§ trong đại ná»™i. Lệnh Hồ Äạt đã nhìn thấy thá»§ Ä‘oạn cá»§a Äoà n Khuê Chương và Nam Tá»… Vân, cÅ©ng biết lá»i Uất Trì Bắc hoà n toà n không phải giả dối, nếu không Ä‘iá»u ba cao thá»§ đại ná»™i cùng Ä‘i, quả tháºt không sao nắm phần thắng, chỉ đà nh theo lá»i ngồi xuống, kể lại má»i chuyện.
Uất Trì Bắc nghe xong hô hô cưá»i nói “Nói thế thì ngươi cÅ©ng không có chứng cá»› gì vá» việc há» mưu phản. Quách Tá» Nghi là tướng quân phòng thá»§ biên cương đắc lá»±c, Lý há»c sÄ© lại là ngưá»i Hoà ng thượng sá»§ng ái, chúng ta không nên vì lấy lòng Dương Quốc Trung mà đối đầu vá»›i há». Nếu láºt há» không được, há không phải chưa thấy cái lợi đâu mà đã gặp há»a sao. Há» Nam kia tuy có lá»i bất mãn vá»›i triá»u đình, nhưng hoà n toà n không có gì nghiêm trá»ng, chỉ bằng và o và i câu nói mà muốn khép y và o tá»™i mưu phản thì cÅ©ng rất khó nói cho trôi. Huống hồ há» Nam là hiệp khách nổi tiếng giang hồ, giao du rất rá»™ng, nếu đắc tá»™i vá»›i y, ngà y khác chúng ta có việc ra tỉnh ngoà i công cán, chỉ e cÅ©ng có Ä‘iá»u bất tiện. Theo ý tiểu đệ, oan gia nên cởi không nên kết, Lệnh Hồ huynh cÅ©ng nên bá» qua cho rồiâ€.
Chức vị cá»§a Uất Trì Bắc còn cao hÆ¡n Lệnh Hồ Äạt, lần nà y nhá» y ra tay giúp đỡ, Lệnh Hồ Äạt má»›i được an toà n vô sá»±. Huống hồ nếu muốn Ä‘iá»u động ba đại cao thá»§ cÅ©ng không phải là chuyện y có thể là m nổi. Lệnh Hồ Äạt nghÄ© tá»›i chuyện lợi hại cá»§a bản thân, cÅ©ng đà nh bá» qua.
* * * * *
Nam Tá»… Vân nhảy xuống đưá»ng, nhặt thanh bảo Ä‘ao, cùng hai ngưá»i Äoà n Thiết vá»™i và ng bá» chạy, y mặc quần áo võ quan sau lưng lại không có ai Ä‘uổi theo, bá»n quân binh Ä‘i tuần trên đưá»ng căn bản không biết trên tá»u lâu phát sinh chuyện lá»›n nên không ai cản trở, không đầy khoảnh khắc, hỠđã chạy và o má»™t con hẻm vắng.
Ba ngưá»i chạy cháºm lại, Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Nam huynh đệ, chia tay má»™t lần mưá»i mấy năm, ta suýt nữa không nháºn ra ngươi, nếu không phải Lý há»c sÄ© gá»i tên ngươi, ta cÅ©ng không dám chà o đâu.
Nam Tá»… Vân nói “Äoà n đại ca, tướng mạo cá»§a ngươi cÅ©ng không có gì thay đổi. Tẩu phu nhân không cùng Ä‘i sao? Vị tiểu huynh đệ nà y là công tá» nhà nà o?â€. Thiết Ma lặc cưá»i nói “Ngươi không nháºn ra ta, chứ ta nháºn ra ngươi đấy. Không phải ngươi có xước hiệu là Ma kiếm khách sao? Hôm nay sao không dùng bảo kiếm mà lại dùng bảo Ä‘ao? Ờ, chiêu Tiá»n Äao Háºu Cước cá»§a ngươi hay quá, ta thì chẳng ra gì, luyện rất nhiá»u lần vẫn chưa là m đượcâ€. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Thằng nhá» nà y không thấy bản lÄ©nh cá»§a ngưá»i khác thì thôi, chứ đã thấy là muốn há»c. Nam huynh đệ, ngưá»i nhá»› ra y chưa? Y chÃnh là thằng nhá» nghịch ngợm ương bướng con trai cá»§a Thiết Côn Luân Thiết trại chá»§, tên là Ma Lặc. Nam Tá»… Vân nói “Chẳng trách gì! Năm ấy lúc ta theo sư phụ tá»›i bái kiến Thiết trại chá»§, ngươi còn nước mÅ©i thò lò, bây giỠđã cao lá»›n thế nà yâ€. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Mưá»i năm thế sá»± bao thay đổi, lúc ấy ngươi chẳng qua cÅ©ng chỉ bằng tuổi Thiết Ma Lặc bây giá», mà hiện đã là má»™t hiệp khách nổi tiếng thiên hạ. Lệnh sư khá»e không?â€. Nam Tá»… Vân nói “Y vẫn như xưa, trôi nổi khắp nÆ¡i, mà i gương cho ngưá»i ta. Có Ä‘iá»u hiện nay có sư đệ Lôi Vạn Xuân Ä‘i vá»›i y, nên thanh kiếm cá»§a ta đã tặng cho sư đệ.
Thanh Ä‘ao nà y là cá»§a Thái thú Tuy Dương Trương Tuấn tặng taâ€.
Thiết Ma Lặc nói chen và o “Trong bấy nhiêu năm, ta cÅ©ng tìm lão nhân gia ngưá»i, đáng tiếc là không có duyên gặp mặtâ€. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Ngươi tìm lão nhân gia ngưá»i là m gì? Muốn há»c nghá» mà i gương à ?â€. Thiết Ma Lặc mi mắt chợt đỠhoe, nói “Tiên phụ có di mệnh sai ta tìm lão nhân gia ngưá»iâ€.
Nguyên là thá»i cổ lấy đồng là m gương, dùng lâu ngà y phải mà i lại má»™t lần, khôi phục độ sáng nên có má»™t số ngưá»i chuyên là m nghá» mà i gương. Sư phụ cá»§a Nam Tá»… Vân là má»™t vị hiệp ẩn trên giang hồ, lấy việc mà i gương là m nghá» nghiệp, má»™t là để che giấu thân pháºn tháºt cá»§a mình, hai là cÅ©ng để dá»… mượn đó ngao du bốn phương, kết giao vá»›i báºc hà o kiệt. Ngưá»i ngoà i không biết tên y, Ä‘á»u gá»i y là Ma KÃnh lão nhân. Lúc Nam Tá»… Vân theo y Ä‘i lại giang hồ, cÅ©ng kiêm thêm việc mà i kiếm cho ngưá»i ta, vì thế bằng hữu trên giang hồ tặng cho y má»™t cái xước hiệu là Ma kiếm khách. Mưá»i hai năm trước, thầy trò y từng nháºn lá»i má»i cá»§a Äáºu gia ngÅ© hổ, tá»›i là m khách ở sÆ¡n trại cá»§a há», từng gặp vợ chồng Äoà n Khuê Chương. Thiết Côn Luân có hai ngưá»i bạn rất thân, má»™t ngưá»i là Äáºu Lệnh Khản đứng đầu Äáºu gia ngÅ© hổ, má»™t ngưá»i chÃnh là Ma KÃnh lão nhân. Thiết Côn Luân từng định gá»i gắm con côi lại cho Ma KÃnh lão nhân, nhưng vì Ma KÃnh lão nhân hà nh tung vô định, không dá»… tìm được, vì váºy má»›i cho con nháºn Äáºu Lệnh Khản là m nghÄ©a phụ.
Nam Tá»… Vân nói “Bá»n ta cÅ©ng từng nghe tin Thiết trại chá»§, nhưng vì sau khi Thiết lão qua Ä‘á»i, sÆ¡n trại lại bị quan quân vây đánh, sÆ¡n trại cá»§a Äáºu gia ngÅ© hổ cÅ©ng mấy lần dá»i chá»—, nên bá»n ta không sao há»i thăm tin tức. Sư phụ lão nhân gia cÅ©ng rất nhá»› nhung thế huynh. May là gặp nhau ở đây. Thiết huynh đệ muốn tìm lão nhân gia ngưá»i cÅ©ng không khó, ngà y mai ta sẽ Ä‘i Tuy Dương, đã hẹn gặp sư phụ ở đó, ngươi cứ Ä‘i theo ta má»™t chuyếnâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Chuyện đó, chuyện đó...â€. Y vốn định nói “Chuyện đó quá hay!â€, nhưng câu nói vừa ra tá»›i miệng, lại đổi thà nh “Chuyện đó hay thì hay, nhưng ngà y mai ta không thể Ä‘i vá»›i ngươiâ€.
Nam Tá»… Vân là đại hà nh gia trên giang hồ, nghe lá»i nói xét sắc mặt, nghÄ© thầm “Cái chết cá»§a Thiết Côn Luân nghe nói là bị kẻ thù hại chết, má»›i rồi Thiết Ma Lặc nói tá»›i cha y suýt nữa rÆ¡i nước mắt, đủ thấy chuyện đó là đúng. Cha y di mệnh bảo y tìm sư phụ mình, chắc không chỉ là gá»i gắm con côi mà nhất định cÅ©ng có ý nhá» bạn già báo thù. Nhưng tại sao bây giá» mình muốn dắt y Ä‘i gặp sư phụ, y lại nói không thể Ä‘i cùng? Chẳng lẽ y có việc gì quan trá»ng hÆ¡n cả chuyện trả thù cho cha sao?â€.
Nam Tá»… Vân ngẫm nghÄ© má»™t lúc, rồi há»i Äoà n Khuê Chương “Äoà n đại ca, các ngươi tá»›i Trưá»ng An là có chuyện gì phải không?â€.
Äoà n Khuê Chương nhìn Thiết Ma Lặc má»™t cái nói “CÅ©ng không có chuyện gì quan trá»ng, chẳng qua chỉ là muốn thăm má»™t ngưá»i bạn!â€.
Nam Tá»… Vân há»i “Ngưá»i bạn nà o thế?â€. Äoà n Khuê Chương nói “Không phải là bạn bè võ lâm, nói ra ngươi cÅ©ng chưa chắc đã biết. Ờ, ngươi trú ở đâu? Có thể ở lại Trưá»ng An thêm hai ngà y không? Có thể đến giá» Ngá» ngà y mai, Thiết Ma Lặc sẽ tá»›i gặp ngươiâ€. Nam Tá»… Vẩn nảy ý nghi ngá», tá»± nhủ†Mình vá»›i Äoà n đại ca tuy không phải là bạn thâm giao, nhưng trước nay vẫn biết y là ngưá»i hà o hiệp sảng khoái, hôm nay ở tá»u lâu rút kiếm giúp đỡ mình, lại cà ng hiểu lòng nhau. Tại sao bây giá» lại nói chuyện ấp a ấp úng như thế? Chẳng lẽ lại coi mình là ngưá»i ngoà i à ? Kỳ lạ hợn là y chỉ nói Thiết Ma Lặc sẽ tá»›i tìm mình, dưá»ng nhá»› không muốn Ä‘i vá»›i Thiết Ma Lặc, vả lại y chỉ há»i địa chỉ cá»§a mình chứ không chịu nói địa chỉ cá»§a y, tại sao lại thế? Y vốn nổi tiếng hà o hiệp, lẽ ra không nên cạn tình như váºyâ€.
Nam Tá»… Vân là m sao biết được trước khi nói câu ấy, Äoà n Khuê Chương đã xoay chuyển ý nghÄ© mấy lần, y đã chuẩn bị hy sinh tÃnh mạng, tối nay và o phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n cứu Sá» Dáºt Như, y biết rõ nếu có báºc cao thá»§ như Nam Tá»… Vân giúp đỡ thì so vá»›i việc má»™t mình y xông và o đầm rồng hang cá»p cÅ©ng dá»… thà nh công hÆ¡n, nhưng lại xoay chuyển ý nghÄ©, trong phá»§ An Lá»™c SÆ¡n cao thá»§ như mây, nếu vạn nhất lại khiến Nam Tá»… Vân phải chết theo mình, trong lòng sao nỡ?
Huống hồ Nam Tá»… Vân hiện Ä‘ang giúp đỡ Quách Tá» Nghi phòng thá»§ biên cương, mất mạng vì mình, há lại không phải là chặt đứt má»™t cánh tay cá»§a Quách Tá» Nghi sao? Ngoà i ra còn có má»™t lý do khác, vì má»›i rồi trên tá»u lâu y tuốt kiếm giúp đỡ, nếu tối nay Nam Tá»… Vân cÅ©ng giúp y má»™t tay, thì đó là là m Æ¡n mà mong được báo đáp. Y là má»™t ngưá»i giữ đạo hiệp nghÄ©a, vá»›i ngưá»i khác thì có thể coi Ä‘iá»u đó là chuyện đương nhiên, nhưng vá»›i mình thì coi việc là m Æ¡n mà mong được báo đáp là là m tổn thương phong thái hiệp sÄ©. Nên rốt lại y không chịu thổ lá»™ chân tình cho Nam Tá»… Vân biết.
Thiết Ma Lặc là má»™t đứa nhá» lanh lợi, Ä‘oán được ý Äoà n Khuê Chương, tuy định nói ra nhưng không dám. Nam Tá»… Vân trong lòng rất nghi ngá», nhưng y nhá» hÆ¡n Äoà n Khuê Chương, trước đó lại chỉ má»›i gặp mặt má»™t lần, cÅ©ng không tiện há»i nhiá»u, lúc ấy trên mặt lại cà ng có vẻ khó chịu.
Äoà n Khuê Chương nói qua chuyện khác, há»i Nam Tá»… Vân “Hịện Trương Tuần Ä‘ang là m Thái thú Tuy Dương à ? Nghe trước đây y từng mang phá»§ binh xung đột, đánh nhau mấy báºn vá»›i quân Khương, là má»™t vị tướng quân trà dÅ©ng song toà nâ€. Nam Tá»… Vân nói “Lần nà y ta định tá»›i Tuy Dương trước, sau đó má»›i vá» Cá»u Nguyên, cÅ©ng là muốn gặp vị Trương Thái thú nà y má»™t lần, là m má»™t việc. Hiện biên cương náo động, An Lá»™c SÆ¡n tay cầm trá»ng binh, quá ná»a quân tướng Ä‘á»u là ngưá»i Hồ, ngà y đêm mưu tÃnh xâm chiếm đất Ä‘ai cá»§a các Tiết độ sứ khác, mở rá»™ng thế lá»±c cá»§a mình. Cứ như thế nà y, thì sắp tá»›i nhất định sẽ trở thà nh đại há»a. Quách lệnh công biết ta là bạn thân cá»§a Trương Thái thú nên nhá» ta tá»›i Tuy Dương liên lạc vá»›i y, nhỡ khi có há»a loạn, đôi bên cÅ©ng dá»… cùng tiến cùng lui, chia sẻ hoạn nạn vá»›i nhau. Vừa khéo tháng sau sư phụ ta cÅ©ng sẽ tá»›i Tuy Dương, nên bá»n ta hẹn gặp nhau ở chá»— Trương Thái thú.
Ba ngưá»i vừa Ä‘i vừa trò chuyện, lúc ấy đã vòng qua Tá» cấm thà nh, tá»›i chân núi Ly SÆ¡n, trên Ly SÆ¡n có dá»±ng Ly cung, từ gò Nghênh Loan ở lưng chừng núi trở lên là khu cấm Ä‘ia, có vệ sÄ© canh giữ, từ gò Nghênh Loan trở xuống có má»™t tòa phá»§ đệ sÆ¡n son thiếp và ng, xem ra còn lá»™ng lẫy hÆ¡n cả Ly cung. Nam Tá»… Vân chỉ và o tòa phá»§ đệ ấy, căm tức nói “Thằng đầy tá»› An Lá»™c SÆ¡n cÅ©ng biết hưởng phúc, má»—i năm y ở Trưá»ng An nhiá»u lắm cÅ©ng chỉ má»™t tháng, mà xây tòa phá»§ đệ nà y không kém gì hoà ng cung, đáng thương cho tướng sÄ© ở biên cương ăn đói mặc rét, ở trong lá»u để che mưa gióâ€.
Äoà n Khuê Chương nói “A, té ra đây là phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡nâ€.
Trong lòng nghÄ© thầm “Má»›i rồi đại náo má»™t tráºn trên tá»u lâu nếu tối nay lại tá»›i đó chá» xa giá cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, nhất định sẽ bị ngưá»i ta nháºn ra. Bây giỠđã biết chá»— phá»§ đệ cá»§a y thì không cần tá»›i tá»u lâu nữa. Chỉ là phá»§ đệ cá»§a y gần vá»›i Ly cung, nếu xông và o cứu ngưá»i, chỉ sợ có chuyện nguy hiểm bất ngá»â€. Nam Tá»… Vân thấy y nhÃu mà y, chỉ cho rằng y Ä‘ang bất bình vì nhìn thấy phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n hà o hoa lá»™ng lẫy, chứ có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» tối nay y sẽ má»™t mình xông và o chá»— đầm rồng hang cá»p.
Bóng mặt trá»i dần dần ngã vá» phÃa tây, Nam Tá»… Vân nói “Hôm nay gặp đại ca, tháºt là điá»u vui vẻ trong Ä‘á»i, tiếc là chưa trò chuyện tháºt thá»a ý. Äợi ta tá»›i phá»§ Hạ Thiếu giám thăm Lý há»c sÄ© xong, nếu ngà y mai ngô huynh rảnh rá»—i, xin má»i Ä‘i cùng Thiết Ma Lặc tá»›i chá»— ta chÆ¡i má»™t chuyếnâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Lệnh Hồ Äạt có ý hãm hại ngô huynh, tối nay trước khi ngươi tá»›i Hạ gia, phải tháºt cẩn tháºt má»›i nênâ€. Nam Tá»… Vân cưá»i nói “Trong phá»§ Hạ Thiếu giám, Lý há»c sÄ© cÅ©ng ở đó, chắc y không dám ngông cuồng quá đáng. Tiểu đệ cứ tùy cÆ¡ hà nh sá»± là đượcâ€. Äoà n Khuê Chương nói “Sáng mai ta đã có hẹn vá»›i má»™t ngưá»i bạn, sợ không thể gặp ngô huynh. Ngà y mai có thể có chuyện là m phiá»n ngô huynh, đến lúc ấy ta sẽ nhá» Thiết Ma Lặc chuyển lá»iâ€. Nam Tá»… Vân thấy y từ đầu đến cuối vẫn không chịu nói rõ, không biết rốt lại y có chuyện gì, trong lòng đột nhiên eảm thấy kinh ngạc.
Lúc ấy hai ngưá»i chia tay dưới chân Ly SÆ¡n, Äoà n Khuê Chương và Thiết Ma Lặc vá»™i và ng trở vá» gian phòng tại chùa, đóng chặt cá»a lại.
Äoà n Khuê Chương nói “Ma Lặc, ta và ngươi chỉ còn ở gần nhau hai giá» nữa thôi, kiếm pháp mà ta truyá»n thụ cho ngươi, có chá»— nà o ngươi không hiểu thì mau há»i Ä‘iâ€. Y lúc sinh ly tá» biệt vẫn Ä‘au đáu không quên chuyện truyá»n thụ võ công cho Thiết Ma Lặc, Thiết Ma Lặc tÃnh tình vốn rất cương cưá»ng, từ nhỠđến lá»›n chỉ khóc má»™t lần lúc cha mất, lúc ấy lại không kìm được nước mắt, đột nhiên nằm phục xuống đất, dáºp đầu bình bình bình ba cái lạy Äoà n Khuê Chương, nghẹn ngà o nói “Dượng, xin cho con gá»i má»™t tiếng sư phụ váºy, sư phụ!â€.
Äoà n Khuê Chương đỡ y đứng lên, mỉm cưá»i nói â€œÄÆ°á»£c há»c trò như ngươi thì còn gì bằng, chỉ tiếc là ta không thể Ä‘em tất cả bản lÄ©nh cá»§a mình dạy hết cho ngươi thôi. Tương lai ngươi thà nh tá»±u còn cao hÆ¡n ta nhiá»u, danh pháºn sư đồ ấy cÅ©ng không nên coi là chuyện tháºtâ€, ý tứ là muốn Thiết Ma Lặc tương lai sẽ tìm báºc minh sư khác, thà nh tá»±u cà ng cao. Thiết Ma Lặc nói “Sư phụ, ngưá»i không chịu thì con cứ bám riết ngươi, chừng nà o ngưá»i ưng thuáºn má»›i thôiâ€. Äoà n Khuê Chương cưá»i nói “Tháºt là không sao chịu được thằng nhá» nhà ngươi, được rồi, chúng ta cứ tạm coi nhau như thầy trò, đến lúc duyên pháºn đã hết thì ngươi nên tìm báºc minh sư khác, nếu ngươi không chịu thì ta cÅ©ng không nháºn ngươi là đồ đệâ€. Thiết Ma Lặc nghe tá»›i đó lại cà ng thương tâm, nước mắt như mưa, Äoà n Khuê Chương kéo y tá»›i trước mặt, lau nước mắt cho y, cưá»i nói “Thằng nhá» ngốc, khóc cái gì, bây giá» không phải là lúc khóc đâu? Có chá»— nà o không hiểu, thì há»i mau Ä‘i!â€.
Kiếm pháp mà Äoà n Khuê Chương truyá»n thụ vô cùng thâm sâu Thiết Ma Lặc quả tháºt có rất nhiá»u chá»— không hiểu, nhưng giá» nà y chá»— nà y, y còn lòng dạ nà o mà suy nghÄ© há»i han?
Äoà n Khuê Chương nói â€œÄÆ°á»£c, sư phụ sẽ khảo xét ngươi má»™t phen, ngươi Ä‘á»c hết má»™t lượt cho ma nghe!â€. Thiết Ma Lặc kìm nước mắt, Ä‘em kiếm quyết mà Äoà n Khuê Chương truyá»n thụ Ä‘á»c thuá»™c lòng lại má»™t lượt từ đầu đến cuối, kiếm quyết nà y vốn y đã há»c thuá»™c lòng, nhưng lúc át cảm tình rối loạn, lại Ä‘á»c sai mấy câu, Äoà n Khuê Chương nhất nhất sá»a lại cho y, lại giải thÃch thêm má»™t lượt, nói “Ngươi nhá»› kỹ cà ng hay, sắp tá»›i gặp báºc minh sư, có thể thỉnh giáo yâ€.
Lúc ấy đã canh hai, Äoà n Khuê Chương đổi mặc y phục dạ hà nh, nói “Sáng sá»›m ngà y mai nếu ta vẫn chưa vá», ngươi phải láºp tức rá»i khá»i chá»— nà y, tá»›i chá»— Nam đại hiệp. Các ngươi tá»›i Tuy Dương trước, gặp Ma KÃnh lão nhân thì chuyển lá»i giúp ta, xin Ma KÃnh lão nhân giúp nghÄ©a phụ ngươi má»™t tay, đây là ta đáp ứng nguyện vá»ng cá»§a tam thúc ngươi, chứ ta thì e không thể giúp y được nữa. Ma KÃnh lão nhân và nghÄ©a phụ ngươi có giao tình, chắc y sẽ ưng thuáºnâ€.
Thiết Ma Lặc vốn rất muốn Ä‘i cùng Äoà n Khuê Chương, nhưng y biết Äoà n Khuê Chương nhất định không cho, nói ra cÅ©ng vô Ãch. Chỉ đà nh luôn miệng vâng dạ, theo lá»i y dặn bảo, nhưng trong lòng đã sá»›m có ý khác.
* * * * *
Äoà n Khuê Chương đổi mặc y phục dạ hà nh xong, tá»›i chân núi Ly SÆ¡n thì đã sắp canh ba. Äêm ấy không có trăng, dưới ánh sao má» má», Äoà n Khuê Chương quan sát hình thế, chỉ thấy hai bên vách núi dá»±ng đứng, chỉ có má»™t chá»— sưá»n núi thoai thoải là m thà nh má»™t con đưá»ng tắt thông tá»›i phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, có hai tên vệ sÄ© canh gác chá»— cá»a núi, phÃa sau phá»§ đệ là cấm địa Ly cung cá»§a hoà ng đế, khá»i phải nói là nó được canh gác nghiêm ngặt.
Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Nếu mình xông bừa và o, cho dù có thể giết được hai thằng khốn nà y, ắt cÅ©ng sẽ là m kinh động bá»n há»™ vệ, váºy thì là m sao đây?â€.
Chợt nghe tiếng gió vù vù, vốn là có má»™t con chim lá»›n từ rừng cây bay lên, Äoà n Khuê Chương nảy ra má»™t kế, nhặt má»™t hòn đá, co ngón tay búng ra, rÆ¡i xuống sau lưng hai tên vệ sÄ©, hai tên vệ sÄ© kia giáºt nảy mình, vá»™i và ng quay lại quan sát. Äoà n Khuê Chương nhân cÆ¡ há»™i ấy rón rén vòng qua sát ngưá»i há», y khinh công trác tuyệt, thi triển công phu Äăng bình độ thá»§y, không chút tiếng động, lúc hai tên vệ sÄ© kia thấy sau lưng không có ai quay đầu lại thì y đã cách há» bảy tám trượng, nép mình trong đám cá» ráºm. Chỉ nghe má»™t tên vệ sÄ© bà n vá»›i đồng bá»n “Tiếng động nà y có chá»— đáng ngá», dưá»ng như có ngưá»i dạ hà nh ném đá dò đưá»ng, ta canh gác phÃa trước, ngươi ra phÃa sau tra xét má»™t lượt, đừng để ngưá»i ta nhân lúc sÆ¡ hở lên núiâ€. Tên vệ sÄ© ấy võ công bình thưá»ng nhưng là kẻ Ä‘i lại trên giang hồ, Äoà n Khuê Chương trong lòng ngấm ngầm kêu khổ, nằm yên trong đám cá» không dám thở mạnh.
May là tên vệ sÄ© Ä‘i tra xét lại không Ä‘i vá» phÃa y núp, Äoà n Khuê Chương nhân lúc y quay lưng vá» phÃa mình Ä‘ang định phi thân vá»t ra, chợt nghe cạch má»™t tiếng, má»™t hòn đá rÆ¡i xuống bên cạnh y, đột nhiên chợt thấy má»™t bóng Ä‘enmau như tên bắn đã vá»t tá»›i trước mặt y, Äoà n Khuê Chương đứng báºt lên, má»™t chưởng vá»— ra, ngưá»i kia tránh qua hạ giá»ng nói “Äoà n đại ca phải không? Mau quay trở lại, nếu không thì khó giữ được tÃnh mạng đấy?â€. Äoà n Khuê Chương Ä‘á»i nà o chịu nghe, trong chá»›p mắt ấy đã như ánh chá»›p vươn ngưá»i vá»t và o sau má»™t gốc cây lá»›n.
Tên vệ sÄ© kia quát “Ai? A, té ra là Nhiếp tướng quân, ta lại tưởng là ngưá»i dạ hà nh ném đá dò đưá»ng!â€. Vị Nhiếp tướng quân kia cưá»i nói “Äêm nay có Khâm sứ tá»›i, ta đặc biệt Ä‘i tuần tra má»™t vòng, thá» xem các ngươi có cẩn tháºn không. Ngươi nhìn đây, đây là cái mà các ngươi tưởng là ngưá»i dạ hà nh đấyâ€, rồi vung tay má»™t cái, má»™t ngá»n Hoạt thá»§ tiá»…n phóng ra, má»™t con chim lá»›n tung lên kêu má»™t tiếng thê thảm rÆ¡i xuống đất. Vị “Nhiếp tướng quân†kia cưá»i nói “Chỉ là má»™t con cú mèo buổi tối ra kiếm ăn, chắc là nó phá tổ chim trên cây, đất đá rÆ¡i xuống, là m các ngươi tưởng có ngưá»i ném đá dò đưá»ng. Có Ä‘iá»u tiếng động thứ hai thì đúng là do ta ném đá, để thá» các ngươi thôi.
Các ngươi quả tháºt rất cảnh giác, là m tròn chức vụ, rất tốt!â€.
Hai tên vệ sÄ© kia mặt mà y há»›n hở, đồng thanh nói “Còn mong Nhiếp tướng quân nói tốt cho và i câu trước mặt Tiết chỉ huy!â€.
Nghe lá»i đối thoại cá»§a há», thì hai tên vệ sÄ© nà y là do Tiết Tung quản, mà chức vụ cá»§a vị “Nhiếp tướng quân†nà y dưá»ng như thấp hÆ¡n Tiết Tung nhưng cao hÆ¡n há», vả lại nhất định là ngưá»i thân tÃn cá»§a Tiết Tung. Äoà n Khuê Chương nảy ý nghi ngá», xem ra “Nhiếp tướng quân†nà y có ý giấu diếm cho y, má»›i rồi khuyên y mau trốn Ä‘i cÅ©ng tá»±a hồ xuất phát từ thiện ý. Tướng quân thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, thân tÃn cá»§a Tiết Tung, đã biết rõ y là Äoà n Khuê Chương kẻ thù cá»§a chá»§ soái mà lại ngấm ngầm che chở cho y, đó quả tháºt là chuyện khó hiểu.
Lúc ấy, hai tên vệ sÄ© kia đã theo “Nhiếp tướng quân†ra ngoà i cá»a núi tuần tra, Äoà n Khuê Chương nghÄ© thầm “Cho dù là điện Diêm vương thì tối nay Äoà n Khuê Chương ta cÅ©ng xông và o má»™t phenâ€, bất kể lá»i khuyến cáo láºp tức rá»i khá»i chá»— nguy hiểm cá»§a vị “Nhiếp tướng quân†kia, sấn và o phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n.
PhÃa trước phá»§ đệ đương nhiên cÅ©ng có vệ sÄ© canh gác, Äoà n Khuê Chương thi triển tuyệt kỹ khinh công, rắn bò thá» phục, mượn váºt che ngưá»i, vòng ra cổng sau, cổng sau chỉ có hai tên vệ sÄ© canh gác, chắc vì cổng sau đối diện vá»›i gò Nghênh Loan, trên gò cứ năm bước có má»™t vệ sÄ©, mưá»i bước có má»™t trạm canh, không sợ có địch nhân từ trên núi xuống, nên cổng sau không canh gác nghiêm ngặt như cổng trước.
Äoà n Khuê Chương núp sau má»™t tảng đá, chỉ nghe hai tên vệ sÄ© kia Ä‘ang bà n tán chuyện hôm nay An Lá»™c SÆ¡n và o cung gặp Dương Quý phi, ngưá»i gầy cưá»i nói “Ta không tin, có chuyện ấy tháºt à ? Nghe ngươi nói như thế, thì hoà ng đế lại không trở thà nh con rùa Ä‘en mù mắt sao?â€. Ngưá»i béo nói “Ngươi không tin à ? Ngươi có biết vị Khâm sứ còn ngồi trong kia không? Y thay mặt hoà ng đế và Quý phi nương nương tá»›i Ä‘un “Tiá»n tắm con†Tiết độ sứ đại nhân cá»§a chúng ta hôm nay không những được nhìn no mắt, mà còn phát tà i toâ€.
Äồng bá»n cá»§a y lắng nghe rất thú vị, cưá»i nói “Lão Ngụy, quả tháºt là Quý phi nương nương Ä‘Ãch thân tắm cho đại soái chúng ta à ? Sá»± tình xảy ra thế nà o? Ngươi kể lại từ đầu tá»›i cuối cho ta nghe vá»›iâ€.
Ngưá»i béo nói “Lúc Tiết độ sứ đại nhân cá»§a chúng ta và o cung, Quý phi nương nương Ä‘ang tắm gá»™i trong háºu cung, nghe nói y tá»›i, bèn khoác má»™t tấm the má»ng, chưa trang Ä‘iểm bước ra...â€. Ngưá»i gầy nói chen và o “Như thế lại không chết rét sao?â€. Ngưá»i béo cưá»i nói “Ngươi đúng là đà n bà nhà quê không biết việc Ä‘á»i, trong háºu cung bốn phÃa Ä‘á»u đặt lò sưởi, trong Ä‘iện bốn góc Ä‘á»u đặt đỉnh đốt Long diên hương, cho dù bên ngoà i tuyết rÆ¡i đầy trá»i thì trong cung vẫn ấm như mùa xuânâ€. Ngưá»i gầy tắc lưá»i nói “Không biết lúc nà o má»›i đến lượt chúng ta theo đại soái và o cung, nếu có cÆ¡ há»™i để mở rá»™ng tầm mắt thì cÅ©ng không đến ná»—i sống uổng kiếp nà y. Lão Ngụy, Quý phi nương nương chỉ khoác má»™t tấm the má»ng, Hoà ng thượng lại không trách bà là m mất thể thống sao?â€.
Tên vệ sÄ© há» Ngụy hô hô cưá»i rá»™ nói “Hoà ng thượng rất sá»§ng ái Quý phi nương nương, Ä‘á»i nà o lại trách? Huống hố trong quan văn quan võ cả triá»u thì ngưá»i Hoà ng thượng tin cáºy nhất chÃnh là An Tiết độ sứ cá»§a chúng ta, y có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» ngưá»i y tin tưởng nhất và ngưá»i y sá»§ng ái nhất lại có chuyện vụng trá»™m vá»›i nhau!â€.
Ngưá»i gầy nói “Ta tháºt không sao hiểu được, đại soái chúng ta có bản lÄ©nh gì mà lấy lòng được Quý phi nương nương, lại khiến được Hoà ng thượng tin tưởng như thếâ€. Lão Ngụy cưá»i nói “Ngươi má»›i tá»›i là m sao ngươi biết được, đại soái chúng ta bá» ngoà i tá» ra là má»™t võ tướng thô mãng, nhưng tháºt ra y cÅ©ng rất giá»i mưu kế. Có má»™t hôm y cùng Hoà ng thượng trò chuyện trong cung Chiêu Khánh, y là má»™t ngưá»i béo máºp, Hoà ng thượng lại chỉ và o bụng y nói đùa: Thằng nhá» nà y bụng to đầy má»™t ôm, không biết bên trong chứa những gì? Äại soái chúng ta rất lanh lợi, láºp tức chắp tay nói: Trong nà y không có váºt gì khác, chỉ có má»™t tấm lòng son, thần nguyện hết lòng thá» bệ hạ. Hoà ng thượng nghe xong cá»±c kỳ vui vẻ, khen y là đại đại trung thần, coi như tâm phúc!â€.
Ngưá»i gầy cưá»i nói “Chúng ta cà ng nói cà ng xa, ngươi nói lại từ đầu Ä‘i, nói chuyện Quý phi nương nương ấyâ€.
Tên vệ sÄ© há» Ngụy nói â€œÄÆ°á»£c, ngươi nghe đây, tá»›i chá»— hay rồiâ€. Y hắng giá»ng má»™t tiếng, là m ra dáng vẻ như ngưá»i kể chuyện, nói “Lại nói Dương Quý phi vừa tắm xong, ngưá»i khoác má»™t tấm the má»ng, da ngá»±c thấp thoáng, chá»— vải trước ngá»±c trá»… xuống, hÆ¡i lá»™ đôi vú, Hoà ng thượng nhìn thấy, luôn miệng khen: Tháºt là tuyệt diệu! Lại ngâm má»™t câu thÆ¡: ThÆ¡m má»m rất giống thịt đầu gà . Äại soái chúng ta cÅ©ng góp vui, lại Ä‘á»c tiếp má»™t câu: TrÆ¡n mịn còn hÆ¡n bÆ¡ sữa ngá»±aâ€. Tên vệ sÄ© gầy cưá»i chảy cả nước mắt, ôm bụng nói “Tháºt là không nháºn ra, đại soái chúng ta lại là m được má»™t câu thÆ¡ đối lại rất chỉnhâ€.
Tên vệ sÄ© há» Ngụy nói “Lúc ấy Hoà ng thượng cÅ©ng ôm bụng cưá»i bò ra giống hệt ngươi, chỉ và o đại soái chúng ta nói “Trẻ Hồ cÅ©ng biết chuyện bÆ¡ trÆ¡n!â€. Hô hô, chuyện đại soái chúng ta là m thế nà o mà biết được Quý phi nương nương “TrÆ¡n mịn còn hÆ¡n bÆ¡ sữa ngá»±aâ€, thì Hoà ng thượng lại không há» nghÄ© tá»›i chút nà o!â€.
Hai ngưá»i cưá»i má»™t lúc, tên vệ sÄ© há» Ngụy nói tiếp “Quý phi nương nương vừa bước ra, đại soái chúng ta bèn khấu đầu nói vá»›i bà : Thần nhi chúc mẫu thân ngà n tuổi. Hoà ng thượng cưá»i nói: Lá»™c SÆ¡n, lá»… số cá»§a ngươi sai rồi, lại lạy mẹ trước cha. Äại soái chúng ta khấu đầu tâu: Thần vốn là ngưá»i Hồ, theo phong tục ngưá»i Hồ thì mẹ trước cha sau. Hoà ng thượng rất vui vẻ nói y ngay thẳng đáng yêu. Sau đó đại soái chúng ta trò chuyện, nói ba hôm trước là sinh nháºt cá»§a y, Quý phi nương nương liá»n nói: Ngưá»i ta sinh được con, qua ba ngà y theo lệ phải tắm con, ngươi nháºn ta là mẹ, ta còn chưa tiến hà nh nghi thức tắm cho ngươi. Hôm nay vừa khéo sau ngà y sinh nháºt cá»§a ngươi ba hôm, ta phải theo lệ tắm con. Lúc đó nhân lúc tá»u hứng, bèn gá»i bá»n Thái giám cung nữ xúm lại cởi hết quần áo cá»§a đại soái chúng tara, lấy lụa quấn toà n thân lại, giống như tã lót, rồi kết má»™t chiếc kiệu mà u, cho đại soái lên khiêng Ä‘i, bá»n cung nữ lốc nhốc theo sau diá»…u hà nh trong cung. Tá»›i chá»— nà o thì chá»— ấy tiếng cưá»i vang lên ầm ầm, Hoà ng thượng và Quý phi cÅ©ng ngồi chung má»™t chiếc xe nhá» di phÃa sau, rất là vui vẻâ€.
Äoà n Khuê Chương bên cạnh nghe trá»™m được, không ngừng lắc đầu nghÄ© thầm “Tháºt là chuyện vô cùng hoang đưá»ng?â€. Chỉ nghe tên vệ sÄ© há» Ngụy nói “Lão Trương, ngươi nói có hoang đưá»ng không nà o?
Nhưng lại có chuyện hoang đưá»ng hÆ¡n, Hoà ng thượng lại cho đại soái chúng ta trên gấm thêm hoa, cho y kiêm luôn chức Tiết độ sứ Hà Äông, vả lại không đợi đến sáng mai, mà tối nay đã phái Khâm sứ đại nhân Ä‘em tá»›i rất nhiá»u châu báu, gá»i là “Tiá»n tắm con†ban cho đại soái! Vị Khâm sứ đại nhân ấy hiện còn Ä‘ang uống rượu mừng vá»›i đại soái cá»§a chúng taâ€.
Tên vệ sÄ© gầy nói “Chẳng trách tối nay lại tăng cưá»ng canh gác, há» thì uống rượu vui vẻ, chúng ta thì đứng ngoà i nà y há»›p gió. Lại phải đến canh năm má»›i đổi banâ€. Tên vệ sÄ© béo nói “Ngươi oán thán cái gì?
Äây chÃnh là chức sai sá» mong còn chưa được, đại soái thăng quan tiến tước, lại vá»› được má»™t món hoạnh tà i, sáng mai nhất định sẽ có ban thưởng, tối nay chúng ta canh gác, biết đâu còn được má»™t hai phầnâ€.
Äoà n Khuê Chương trong lòng rúng động, nghÄ© thầm “Mình Ä‘ang buồn không có cách nà o cứu được SỠđại ca, bây giá» An Lá»™c SÆ¡n Ä‘ang bồi tiếp Khâm sứ uống rượu, hai ngưá»i nà y mình chỉ cần bắt được má»™t là có thể uy hiếp An Lá»™c SÆ¡n thả SỠđại ca raâ€.
Nên biết sở dÄ© Äoà n Khuê Chương ngần ngừ không dám động thá»§, là sợ rút dây động rừng, bây giá» nghe hai tên vệ sÄ© nói phải đến canh năm má»›i đổi ban, y láºp tức nghÄ© ra chá»§ ý.
Hai tên vệ sÄ© Ä‘ang nói chuyện tá»›i lúc cao hứng, đột nhiên trước ngá»±c tê rần, muốn kêu cÅ©ng không kêu lên được, hai ngưá»i đồng thá»i ngã lăn xuống đất. Nguyên là Äoà n Khuê Chương đã dùng Thiết liên tỠđánh trúng huyệt Toà n CÆ¡ trước ngá»±c há». Äoà n Khuê Chương bước tá»›i cạnh hai tên vệ sÄ©, má»™t chưởng Ä‘áºp xuống, bùng má»™t tiếng Ä‘áºp má»™t tảng đá lá»›n vỡ thà nh bốn năm mảnh, trầm giá»ng nói “Muốn sống thì nghe ta nói đây!†Rồi láºp tức giải khai huyệt đạo cho há», hai tên vệ sÄ© sợ tá»›i mức hồn phi phách tán, run giá»ng nói “Xin, xin nghe lão gia sai bảoâ€.
Äoà n Khuê Chương nói vá»›i tên gầy “Ta mượn bá»™ quần áo cá»§a ngươiâ€. Tên vệ sÄ© kia đâu dám không vâng lá»i, vá»™i cởi quần áo ra, thân hình y suýt soát Äoà n Khuê Chương, chỉ là hÆ¡i cháºt má»™t chút nhưng cÅ©ng có thể mặc và o. Äoà n Khuê Chương láºp tức Ä‘iểm và o á huyệt cá»§a y, ném y và o bụi cá» ráºm. Tên vệ sÄ© kia hoảng sợ ngẩn ra, Äoà n Khuê Chương nói “An Lá»™c sÆ¡n và viên Khâm sứ kia ở chá»— nà o?
Dắt ta tá»›i đóâ€. Tên vệ sÄ© run bần báºt không nói nên lá»i, Äoà n Khuê Chương nói “Ngươi chỉ biết An Lá»™c SÆ¡n chứ không sợ ta phải không?
Nếu không nghe lá»i, thì ngươi cÅ©ng như tảng đá kia, ta không tin là ngươi cứng hÆ¡n nó đâu!â€. Tên vệ sÄ© béo vá»™i nói “Xin vâng lá»i, xin vâng lá»iâ€. Äoà n Khuê Chương cùng y sóng vai cùng Ä‘i, chưởng tâm đặt lên huyệt Du Khà cá»§a y, dặn “Nếu có ngưá»i Ä‘i tuần tra, thì ngươi cứ nói là tạm thá»i đổi banâ€. Tên vệ sÄ© nói “Nếu có ngưá»i nhìn thấy chá»— sÆ¡ hở thì sao?â€.
Äoà n Khuê Chương nói “Nếu có ngưá»i tá»›i gần tra há»i, thì ta tá»± có cách ứng phó, không cần ngươi phải loâ€. Tên vệ sÄ© ngấm ngầm kêu khổ, nhưng huyệt Du Khà cá»§a y đã bị Äoà n Khuê Chương khống chế, chỉ cần nhả chưởng lá»±c ra thì y khó mà giữ được tÃnh mạng, vì thế tuy ngấm ngầm kêu khổ nhưng không dám không vâng lá»i!
Há» từ cổng sau Ä‘i và o hoa viên, Äoà n Khuê Chương kéo sụp mÅ© xuống, che kÃn ná»a mặt. Khu hạ viên nà y xây dá»±ng theo hình thế núi non, chiếm má»™t khoảng đất khá rá»™ng, đình đà i lầu gác rải rác lố nhố, trong hoa viên tuy có vệ sÄ© Ä‘i tuần nhưng không thể rải ra má»i nÆ¡i, ngay tên vệ sÄ© cÅ©ng sợ có ngưá»i phát hiện ra nên chỉ Ä‘i và o những chá»— vắng vẻ Ãt ngưá»i, dá»c đưá»ng cÅ©ng có và i tên vệ sÄ© nhìn thấy há», nhưng trong đêm tối không nhìn rõ mặt, thấy há» mặc quần áo giống mình, chỉ cho là ngưá»i nhà , nên cÅ©ng không há»i han gì.
Tên vệ sÄ© dắt Äoà n Khuê Chương Ä‘i qua má»™t hòn giả sÆ¡n, nhìn thấy má»™t gian phòng, bên trong để lá»a sáng rá»±c, tên vệ sÄ© nói “An Tiết độ sứ và vị Khâm sứ đại nhân kia Ä‘ang uống rượu trong phòng, lão nhân gia ngưá»i không cần tôi dẫn đưá»ng nữa chứ?â€.
Äoà n Khuê Chương Ä‘ang định trả lá»i, chợt thấy má»™t cái bóng Ä‘en Ä‘i vá» phÃa y, từ xa đã cao giá»ng quát lá»›n “Là Ngụy lão tam phải không?â€. Tên vệ sÄ© nói “Không sai, là ta đây, tạm thá»i đổi banâ€. Ngưá»i kia cà ng lúc cà ng tá»›i gần, Äoà n Khuê Chương má»™t tay nắm hai quả Thiết liên tá», chỉ cần ngưá»i kia tá»›i trước mặt là sẽ phóng ám khà và o đầu y.
Trong khoảnh khắc, ngưá»i kia đã tá»›i còn cách không đầy má»™t trượng, Äoà n Khuê Chương Ä‘ang sắp phóng Thiết liên tá» ra, chợt cảm thấy giá»ng nói cá»§a ngưá»i kia rất quen, chỉ nghe y lạnh lùng nói “An đại soái Ä‘ang cùng Khâm sứ đại nhân uống rượu ở đây, không cho kẻ không có pháºn sá»± tá»›i gần, nếu đã đổi ban thì vá» mà nghỉ ngÆ¡i cho sá»›m, còn Ä‘i lung tung trong hoa viên là m gì? Là m kinh động Khâm sứ đại nhân thì coi chừng cái đầu cá»§a ngươi đấyâ€. Tên vệ sÄ© vá»™i và ng nói “Vâng, vângâ€. Ngưá»i kia nói xong mấy câu cÅ©ng không đếm xỉa gì tá»›i y nữa, lại bước qua má»™t lối rẽ. Äoà n Khuê Chương lúc ấy đã nhìn thấy rõ rà ng, ngưá»i kia chÃnh là “Nhiếp tướng quân†má»›i rồi che giấu cho mình, ngẫm nghÄ© kỹ mấy câu cá»§a y, rõ rà ng là cảnh báo cho mình, khuyên mình nên đà o tẩu cho mau, không được hà nh sá»± lá»— mãng, xem ra cÅ©ng là má»™t phen có ý tốt. Äoà n Khuê Chương lòng đầy nghi ngá», há»i tên vệ sÄ© “Ngưá»i ấy là ai?â€. Tên vệ sÄ© nói “Là tướng quân Nhiếp Phong Phó tướng thân quân cá»§a đại soáiâ€. Äoà n Khuê Chương nhá»› lại Trác Châu lão kiếm khách Nhiếp Bằng ở Phạm Dương có má»™t con trai, dưá»ng như cÅ©ng tên Nhiếp Phong, nghÄ© thầm “Té ra là y. Chỉ là mình trước nay chưa gặp y, sao y lại năm lần bảy lượt ngấm ngầm giúp đỡ? Còn có má»™t Ä‘iểm đáng ngá» nữa, tuy y không thể coi là hiệp khách nhưng tiếng tăm trong võ lâm cÅ©ng không xấu, sao lại Ä‘i là m Phó tướng thân quân cho An Lá»™c SÆ¡n?â€.
Tên vệ sÄ© lau mồ hôi lạnh trên trán, nói “May là gặp Nhiếp tướng quân, y đối xá» vá»›i má»i ngưá»i rất tốt, không hay sinh sá»±. Nếu gặp phải Tiết tướng quân Chánh Thống lÄ©nh thân quân thì không xong rồi. Ờ, lão nhân gia ngưá»i giÆ¡ cao đánh khẽ, cho ta vá» nghỉ ngÆ¡i Ä‘iâ€.
Äúng là :
ThỠxem khách hiệp nghĩa anh hùng,
Má»™t chuyến tá»›i đầm rồng hang cá»p.
Muốn biết chuyện sau thế nà o, xin nghe hạ hồi phân giải.
Hết hồi 5.
Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 03:10 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àãåíòñòâî, àâòîñàëîí, ãèíåêîëîãèÿ, äîñóã, đại đưá»ng du ký, dai duong du hiep ky, daiduongduhiepki, êðàñíîÿðñê, ìåíåäæìåíò, ìåòðî, ïîñòåðû, îðèãèíàëüíûå, ïðîäàæà, ñïàðòàê, ñóìêè, òèìàòè, ýëåêòðè÷åê  |
| |