Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 30-06-2008, 01:45 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 6
Hổ dá»±c Ä‘á»u run nhìn ánh kiếm
Long Tuyá»n muốn chém đứa gian tà


Tài sản của phamhau1986


Last edited by kedatinh1974; 30-06-2008 at 03:16 PM.
  #7  
Old 30-06-2008, 01:45 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 7
Dị cái cứu anh hùng gặp nạn
Truy binh theo tuyệt kỹ đánh lui


Äiá»n Thừa Tá»± và Trương Trung Chí Ä‘á»u bị Äoàn Khuê Chương cho nếm mùi Ä‘au khổ, Trương Trung Chí chỉ còn má»™t ngá»n Há»™ thá»§ câu, Äiá»n Thừa Tá»± đầu gối má»›i rồi bị Äoàn Khuê Chương chém mất má»™t mảng da thịt, cÆ¡n Ä‘au chưa giảm, Äoàn Khuê Chương quát lá»›n đánh hăng, tuy há» vây chặt y vào giữa vòng vây, nhưng vẫn cảm thấy trong lòng sợ sệt, Tiết Tung vốn bị thương không nhẹ, lúc ấy cÅ©ng bị bức bách theo hai viên võ quan cùng Ä‘i xông vào vòng chiến, Tiết Tung là Thống lÄ©nh thân quân cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, hai viên võ quan kia là phó tướng cá»§a y, võ công hÆ¡i kém hÆ¡n Trương Trung Chí, nhưng dưới trướng An Lá»™c SÆ¡n, là thá»§ hạ giá»i thứ năm thứ sáu.
Không bao lâu, má»™t đội Nhiêu thương thá»§ đã kéo tá»›i, tất cả có mưá»i hai ngưá»i, nhiêu câu dài hÆ¡n má»™t trượng, mưá»i hai tên Nhiêu câu thá»§ chia đứng bốn phía vung trưá»ng câu ra, móc vào hai chân Äoàn Khuê Chương.
Äoàn Khuê Chương quát lá»›n má»™t tiếng, má»™t kiếm chém đứt hai thanh nhiêu câu, nhưng nhiêu câu từ bốn phương tám hướng phóng tá»›i, không sao chém hết, rốt lại cÅ©ng bị má»™t thanh móc vào bắp chân.
Äoàn Khuê Chương đùng má»™t tiếng ngã ngồi xuống đất, Äiá»n Thừa Tá»± cả mừng vung Ä‘ao chém xuống, chợt nghe Khuê Chương quát lá»›n má»™t tiếng, tiếng quát vang rá»n, lại chém thanh nhiêu câu ấy đứt hai Ä‘oạn, mÅ©i câu còn móc trong chân y, ná»­a mÅ©i câu máu chảy ròng ròng bị y giật được, sau tiếng quát phóng thẳng vào Äiá»n Thừa Tá»±. Äiá»n Thừa Tá»± hoảng sợ ngẩn ra, Tiết Tung vá»™i má»™t chưởng hất y ra, chỉ nghe vù má»™t tiếng, ná»­a ngá»n nhiêu câu bay lướt qua đỉnh đầu Äiá»n Thừa Tá»±, xé rách má»™t mảng da đầu cá»§a y, thế vẫn chưa giảm, tên Nhiệu câu thá»§ phóng câu đả thương Äoàn Khuê Chương lại vừa khéo bị ná»­a ngá»n câu do mình phóng ra đánh trúng giữa ngá»±c, lập tức ngã chổng bốn chân lên trá»i.
Äoàn Khuê Chương giật lưỡi câu bị chém ra, toàn thân đầy máu, ngồi trên mặt đất, thần oai lẫm liệt, Ä‘iên cuồng vung kiếm, chỉ nghe má»™t tràng tiếng chặt vàng chém ngá»c vang lên, chấn động khiến má»i ngưá»i ù cả tai, lại thêm ba ngá»n nhiêu câu bị y chém đứt.
An Lá»™c SÆ¡n nhìn thấy trong lòng run sợ, nói “Ta thân trải trăm trận mà chưa thấy ngưá»i nào hung hãn thế này!â€. Tiết Tung đã sá»›m lui ra, lúc ấy đứng cạnh An Lá»™c SÆ¡n, nói “Y đã không thể Ä‘i lại được nữa, cứ Ä‘iá»u Cung thá»§ tiá»…n tá»›i bắn, y sẽ lập tức mất mạngâ€. An Lá»™c SÆ¡n gật gật đầu nói “CÅ©ng chỉ có cách ấy! Tại sao Cung thá»§ tiá»…n còn chưa tá»›i?â€. Liá»n sai má»™t tên thá»§ hạ Ä‘i thúc giục, lại gá»i “VÅ© Văn đô úy, không cần liá»u mạng vá»›i y nữa, Cung thá»§ tiá»…n sẽ tá»›i ngay bây giá»â€.
Bá»n VÅ© Văn Thông tập hợp sức lại vẫn chưa bắt được Äoàn Khuê Chương, cảm thấy rất mất mặt, lúc ấy trong sáu ngưá»i má»›i rồi vây đánh Äoàn Khuê Chương cÅ©ng chỉ có má»™t mình y chưa lui ra.
Äoàn Khuê Chương lại bị thêm hai vết câu thương, VÅ© Văn Thông nghiến nghiến răng, Ä‘ang định hăng hái xông vào bắt sống y, nhưng đúng lúc ấy, chợt nghe phía ngoài tiếng ngưá»i ầm Ä©, có ngưá»i thét, có ngưá»i chạy, An Lá»™c SÆ¡n lúc đầu còn cho là Cung tiá»…n thá»§ đã tá»›i, nhưng vừa nghe thấy tiếng thét, tiếng chạy há»—n loạn, Ä‘ang kinh nghi bất định, chợt nghe má»™t viên võ quan giữ cá»­a la lên “Không xong, không xong? Cháy rồi, cháy rối!â€.
An Lá»™c SÆ¡n vừa giật mình đã nghe có mấy ngưá»i đồng thá»i kêu lên “Bắt thích khách, bắt thích khách!â€. Äúng lúc ấy, đám vệ sÄ© giữ cá»­a đột nhiên như bị má»™t làn sóng lá»›n xô tá»›i, cùng bật tiếng la thét, nhao nhao lùi lại, có vài kẻ không kịp tránh, đã bị đám ngưá»i xô ngã.
Phía ngoài có hai ngưá»i xông vào, má»™t ngưá»i mặc y phục võ quan ngưá»i kia là má»™t thiếu niên khoảng mưá»i sáu mưá»i bảy tuổi, hai ngưá»i này xông vào, ai chống là ngã! An Lá»™c SÆ¡n vừa nhìn thấy viên võ quan, trong lòng hÆ¡i yên tâm, quát “Có chuyện gì mà lại hoảng hốt xông bừa vào thết?â€. Câu nói chưa dứt, chợt nghe viên võ quan kia quát lá»›n má»™t tiếng, giống như tiếng sét “An Lá»™c SÆ¡n, ngươi dám hại Äoàn đại ca cá»§a ta, ta phải lấy mạng ngươi?â€. Tiếng tá»›i ngưá»i tá»›i, y gấp gáp không kịp đánh tan bá»n vệ sÄ©, liá»n nhảy vá»t lên, vù má»™t tiếng bay qua đầu bá»n vệ sÄ©, mấy tên nhiêu câu thá»§ Ä‘ang phóng trưá»ng câu ra, bị y từ trên không chụp xuống, Ä‘ao quang chá»›p lên, má»™t tràng tiếng chặt vàng chém ngá»c vang lên Ä‘iếc tai, mấy ngá»n nhiêu câu đồng thá»i bị chém đứt! Thiếu niên kia tướng mạo không có gì hÆ¡n ngưá»i nhưng thân thá»§ cÅ©ng không kém, Ä‘ao chém, chưởng đánh, chân đá, thi triển hết tài năng, trong chá»›p mắt đã đánh tan tác bá»n vệ sÄ© đứng gần, còn có mấy tên Nhiêu câu thá»§ bị y đá ngã.
Äiá»n Thừa Tá»± kêu lên thất thanh “Nam Tá»… Vân, ngươi to gan thật!â€. Hai ngưá»i kia chính là Nam Tá»… Vân và Thiết Ma Lặc! Äoàn Khuê Chương vì không muốn bạnbê bị liên lụy, nên giấu chuyện không nói cho Nam Tá»… Vân biết, nhưng Thiết Ma Lặc lại là má»™t đứa nhá» khôn ngoan, đã sá»›m ghi nhá»› địa chỉ cá»§a Nam Tá»… Vân, y ngoài miệng hứa vá»›i Äoàn Khuê Chương là đêm ấy không ra khá»i chùa, chá» Äoàn Khuê Chương trở vá», nhưng Äoàn Khuê Chương vừa Ä‘i xong, y đã rón rén tá»›i tìm Nam Tá»… Vân.
Nam Tá»… Vân hôm ấy có hẹn vá»›i Lý Bạch sau buổi chiá»u sẽ tá»›i nhà Hạ Tri Chương gặp nhau, Thiết Ma Lặc tìm tá»›i chá»— trá» cá»§a Nam Tá»… Vân thì đã gần canh ba, y vẫn còn chưa vá», Thiết Ma Lặc chỉ dành để lại vài chữ trong phòng y, lại tá»›i nhà Hạ Tri Chương để tìm, thì ra y và Lý Bạch uống rượu trò chuyện, Ä‘ang rất cao hứng, quên hết thá»i gian. Thiết Ma Lặc tá»›i nhà há» Hạ, há» tá»­u hứng Ä‘ang nồng, Lý Bạch đã quen vá»›i hành vi cá»§a hiệp sÄ© giang hồ, Thiết Ma Lặc mặc quần áo dạ hành đột nhiên xông vào, y cÅ©ng không há» sợ hãi, còn kéo Thiết Ma Lặc ngồi vào uống rượu. Thiết Ma Lặc còn lòng dạ nào mà uống rượu, vá»™i vảng kể lại chuyện cho Nam Tá»… Vân, Nam Tá»… Vân vừa nghe xong, lập tức tỉnh rượu, liá»n cáo từ Lý Bạch, ba bước chỉ Ä‘i hai bước, vá»™i vàng Ä‘i cứu ngưá»i, đáng tiếc vẫn chậm má»™t bước, Sá»­ Dật Như đã tá»± sát thân vong, Äoàn Khuê Chương đã bị trá»ng thương.
Äiá»n Thừa Tá»± đã bị Nam Tá»… Vân đánh đến mất mật, vừa nhìn thấy y, tuy ngoài mặt quát tháo để tăng thêm can đảm nhưng thật ra không dám tiếp chiến, vừa quát tháo, vừa liên tiếp lùi lại, lúc ấy An Lá»™c SÆ¡n cÅ©ng đã không còn nghÄ© gì tá»›i lá»… nghi vá»›i Khâm sứ đại nhân, cÅ©ng không nghÄ© gì tá»›i thể diện đại soái, vá»™i vàng kéo tay Äiá»n Thừa Tá»±, nhá» y bảo vệ, vá»™i vá»™i vàng vàng lùi vào hậu đưá»ng.
Tiết Tung cÅ©ng đã bị Nam Tá»… Vân đánh cho sợ mất mật, nhưng y không sá»›m thấy việc như Äiá»n Thừa Tá»±, lại vì bị thương khá nặng, lúc ấy vẫn chưa lui lại, Nam Tá»… Vân quát “Há» Tiết kia, trận đánh nhau trên tá»­u lâu còn chưa đã tay, nào, lại đây!â€. Tiếng tá»›i ngưá»i tá»›i, vung bảo Ä‘ao lên chém vào giữa mặt y. Tiết Tung lúc bấy giá» cho dù không bị thương cÅ©ng không dám đón đỡ nhát Ä‘ao ấy, vá»™i đâm há» má»™t kiếm, xoay ngưá»i định chạy, Trương Trung Chí sấn vào giải cứu, nghiêng ngưá»i vung câu, Nam Tá»… Vân ra chiêu Nhạn Hàng Bài Không vung Ä‘ao chém ngang ra, cặp Há»™ thá»§ câu cá»§a Trương Trung Chí đã bị Äoàn Khuê Chương chém đứt má»™t ngá»n, chỉ nghe choang má»™t tiếng, ngá»n Há»™ thá»§ câu còn lại lại bị Nam Tá»… Vân chém làm hai Ä‘oạn, hai tay trống không, không sao chống cá»±, Nam Tá»… Vân thấy trên ngưá»i há» có vết máu, đột nhiên kìm thanh Ä‘ao lại, quát “Bảo Ä‘ao cá»§a ta không giết ngưá»i bị thương!â€, má»™t chiêu Uyên Ương Song Phi cước đá ra, cước trái phóng vào lưng Tiết Tung, cước phải đá vào hông Trương Trung Chí, Tiết Tung bị y đá bay tung ra má»™t trượng, Trương Trung Chí thì như má»™t cái hồ lô lăn lông lốc trên mặt đất.
VÅ© Văn Thông trong lúc há»—n loạn định giết Äoàn Khuê Chương trước rồi sẽ tính, y bút trái hất thanh bảo kiếm cá»§a Äoản Khuê Chương qua, bút phải Ä‘ang định đâm xuống, chợt nghe tiếng gió rít lên, thanh Ä‘ao cá»§a Nam Tá»… Vân đã chém tá»›i lưng y, VÅ© Văn Thông dùng thân pháp Bàn Long Nhiá»…u Bá»™ xoay ngưá»i, lật tay ra chiêu Hoành Äả Kim Chung, Ä‘ao bút chạm nhau, tia lá»­a bắn tung tóe, cặp Phán Quan bút cá»§a VÅ© Văn Thông là sắt tốt đúc thành, nhưng bị thanh bảo Ä‘ao chêm xuống cÅ©ng mẻ má»™t miếng lá»›n, cánh tay tê rần, bất giác huỵch huỵch huỵch lùi lại ba bước liên tiếp, tiếc là Äoàn Khuê Chương đã không thể di động, VÅ© Văn Thông lùi bước qua cạnh ngưá»i y, Äoàn Khuê Chương má»™t kiếm phạt ngang, chỉ cách ba tấc chứ không chém trúng đầu gối y.
Nam Tá»… Vân không rảnh nhìn tá»›i VÅ© Vân Thông, vá»™i bế Äoàn Khuê Chương lên, kêu “Äại ca!â€. Äoàn Khuê Chương hai mất mở to, kêu lên “Nam huynh đệ, là ngươi!â€, đột nhiên phun ra má»™t ngụm máu tươi, lập tức ngất Ä‘i! Y lấy ít địch nhiá»u, kịch chiến hÆ¡n má»™t giá», đã bị thương khắp ngưá»i, hoàn toàn kiệt sức, chẳng qua chỉ dá»±a vào ná»™t hÆ¡i thở, cố gắng duy trì mà thôi, y vừa nhìn thấy Nam Tá»… Vân, tinh thần vừa buông lá»ng, chân khí lập tức tiêu tan, cho dù ngưá»i bằng sắt cÅ©ng không giữ nổi nữa.
VÅ© Văn Thông là tay kì cá»±u kinh nghiệm phong phú, thấy Nam Tá»… Vân cứu Äoàn Khuê Chương, trong lòng mừng thầm, nghÄ© bụng “Ngươi cõng má»™t ngưá»i trên lưng thì ta càng không sợ ngươi!â€, nhấc bút sấn vào, hai bút chia ra, bút trái đâm ngang Ä‘iểm há» vào ba huyệt Trung Phu, Khúc Trì, Thiếu Phá»§ trên mạch Thá»§ Thiếu dương cá»§a Nam Tá»… Vân, bút phải lại đâm vào huyệt Äịa Há»™ trên mu bàn chân Äoàn Khuê Chương. May là Nam Tá»… Vân má»™t lòng má»™t dạ lo bảo vệ cho Äoàn Khuê Chương, hoàn toàn không nghÄ© gì tá»›i sá»± an nguy cá»§a mình, hư chiêu VÅ© Văn Thông tấn công y, y căn bản không đón đỡ, mÅ©i Ä‘ao chém xuống hất ngá»n bút cá»§a VÅ© Văn Thông ra, đến khi VÅ© Văn Thông định biến chiêu tấn công y từ hư thành thá»±c, Nam Tá»… Vân đã xông ra được vài bước.
VÅ© Văn Thông Ä‘á»i nào chịu bá», như bóng theo hình, Ä‘uổi sát theo sau, Nam Tá»… Vân quát “Ngươi tàn độc thật!â€, mÅ©i chân Ä‘iểm xuống đất má»™t cái, đột nhiên nhảy vá»t lên, VÅ© Văn Thông song bút đâm lướt qua dưới chân y, nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, thanh Ä‘ao cá»§a Nam Tá»… Vân đã chém xuống.
Chiêu ấy vô cùng hung hiểm, VÅ© Văn Thông không ngá» Nam Tá»… Vân trên lưng cõng má»™t ngưá»i vẫn dám nhảy bật lên ra chiêu Lá»±c Phách Hoa SÆ¡n chém xuống, bất giác giật nảy mình, vá»™i vàng móp ngưá»i tránh qua lưỡi Ä‘ao, song bút Ä‘ang tấn công cÅ©ng rút lại, mÅ©i bút vừa khéo chỉ còn cách lưỡi Ä‘ao ba tấc, suýt nữa đã bị chém đứt.
Nam Tễ Vân một đao ấy vô cùng cương mãnh, Vũ Văn Thông không chống nổi thần lực của y, chỉ đành dùng chiêu số trong Yến Thanh thập bát cổn lăn tròn ra ngoài, tuy không thảm hại như Tiết Tung mới rồi, nhưng cũng biến thành một cái hồ lô dính đầy đất cát.
Nam Tá»… Vân thân hình chưa rÆ¡i tá»›i đất, song cước đã đá ra, bình bình hai tiếng lại đá tung hai tên vệ sÄ©, cao giá»ng quát “Tránh ta thì sống, chống ta thì chết!â€, thanh bảo Ä‘ao vung lên thành má»™t màn ngân quang, cướp cá»­a chạy ra, bá»n vệ sÄ© thấy y dÅ©ng mãnh như thế, ai dám cản trở, trong chá»›p mắt y đâ xông tá»›i cá»­a.
Lúc ấy cả bầu trá»i Ä‘á»u sáng rá»±c ánh lá»­a, nguyên là do Thiết Ma Lặc đốt. Thiết Ma Lặc lá»›n lên giữa đám cưá»ng đạo, rất thông thạo ngón nghá» hắc đạo, trong ngưá»i mang há»a tập lúc lén vào phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, cứ cách ba bốn chá»— lại đốt má»™t chá»—, để dá»… nhân lúc há»—n loạn tháo chạy.
Lúc ấy bá»n vệ sÄ© bận rá»™n cứu há»a, phá»§ đệ há»—n loạn. Äá»™i Cung tiá»…n thá»§ tuy đã tá»›i nÆ¡i, nhưng trong vưá»n dầy bóng ngưá»i chạy loạn xạ, bá»n Cung tiá»…n thá»§ sợ bắn phải ngưá»i mình nên chỉ dám giương cung, không dám phát tên.
Thiết Ma Lặc hô hô cưá»i rá»™ nói “Tối nay tuy không giết được An Lá»™c SÆ¡n, nhưng cÅ©ng được má»™t phen hả giậnâ€. VÅ© Văn Thông cả giận, má»™t bút Ä‘iểm tá»›i y, Thiết Ma Lặc lật tay lại má»™t Ä‘ao, Ä‘ao ấy là chiêu số kiếm thuật y há»c được cá»§a Äoàn Khuê Chương, rất là cổ quái, VÅ© Văn Thõng võ công tuy cao hÆ¡n y nhiá»u cÅ©ng không ngầm giật mình, không dám khinh địch, chuyển mÅ©i bút qua, đón đỡ thanh Ä‘ao, chênh chếch đánh vào nách Thiết Ma Lặc. Nhát Ä‘ao ấy cá»§a Thiết Ma Lặc có thể thá»±c có thể hư vừa thấy VÅ© Văn Thông lấy thá»§ làm công, lập tức thu Ä‘ao vá» nghiêng ngưá»i nhảy ra chụp má»™t tên vệ sÄ© ném vào VÅ© Văn Thông. VÅ© Văn Thông không dám đả thương thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, chỉ đành đón tên vệ sÄ© ây nhẹ nhàng đặt xuống. Chỉ thấy Thiết Ma Lặc như má»™t làn khói đã sá»›m xuyên vào đám đông, cưá»i rá»™ không dứt chạy theo Nam Tá»… Vân. VÅ© Văn Thông tức giận tá»›i mức cá»±c Ä‘iểm, Ä‘uổi riết không tha.
Nào ngá» má»™t nắm lá»­a ấy cá»§a Thiết Ma Lặc có lợi nhưng cÅ©ng có hại, đám vệ sÄ© canh gác trên Ly SÆ¡n nhìn thấy ánh lá»­a, nhao nhao kéo xuống, hai ngưá»i Nam Thiết vừa thoát ra khá»i vòng vây, lại chạm trán má»™t bá»n vệ sÄ©.
Nam Tá»… Vân kêu lên “Các ngươi tá»›i rất đúng lúc, mau vào cứu há»a, bên trong còn có mấy tên thích khách vẫn chưa bắt được!â€. Y mặc trang phục võ quan, bá»n vệ sÄ© kia nhất thá»i bị hù dá»a đứng khá»±ng lại, chưa dám lập tức động thá»§, Nam Tá»… Vân thân pháp mau lẹ, chuyển hướng vá» phía có ít vệ sÄ©, lập tức lao Ä‘i. Mấy tên vệ sÄ© ấy còn Ä‘ang kinh ngạc, chợt nghe giá»ng cá»§a VÅ© Văn Thông và Lệnh Hồ Äạt cùng quát lá»›n “Hai tên ấy chính là thích khách!â€. VÅ© Văn Thông từ phía sau Ä‘uổi tá»›i, Lệnh Hồ Äạt từ trước mặt cản lại. nguyên là tối hôm ấy tá»›i phiên y tuần tiá»…u ở Ly cung, bá»n vệ sÄ© kia là do y dẫn đầu.
Nam Tá»… Vân tay lên Ä‘ao xuống, chém ngã hai tên vệ sÄ©, chạy tá»›i dốc núi, vá»t vào rừng cây. Thiết Ma Lặc lại bị má»™t tên vệ sÄ© Ä‘uổi theo, tên vệ sÄ© này tinh thông Äịa ÄÆ°á»ng Ä‘ao pháp, lại đột nhiên từ trên dốc hẹp lăn xuống tá»›i trước mặt Thiết Ma Lặc, song Ä‘ao chá»›p chá»›p, cuốn đất xông tá»›i, chém vào chân Thiết Ma Lặc.
Thiết Ma lặc võ công tuy không kém, nhưng kinh nghiệm lâm địch còn ít, không biết ứng phó vá»›i Äịa ÄÆ°á»ng Ä‘ao pháp thế nào, nhất thá»i bị y níu kéo, không sao thoát thân, nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, hai tên vệ sÄ© bên cạnh đã Ä‘uổi tá»›i, má»™t ngưá»i vung thiết chùy, má»™t ngưá»i dùng song giản, Ä‘á»u là binh khí nặng.
Nam Tá»… Vân vừa xông vào trong rừng, quay đầu nhìn lại, thấy Thiết Ma Lặc bị nguy hiểm, quát lá»›n má»™t tiếng “Ma Lặc, cho ngươi thanh bảo kiếm đây!â€, rồi rút thanh bảo kiếm cá»§a Äoàn Khuê Chương ra, trở tay ném má»™t cái, thanh bảo kiếm biến thành má»™t ngá»n cầu vồng, soạt má»™t tiếng, đâm từ sau lưng tên vệ sÄ© sá»­ dụng song giản xuyên ra trước ngá»±c.
Thiết Ma Lặc đã sá»›m chuẩn bị, nhún ngưá»i vá»t lên, nhân lúc tên vệ sÄ© kia ngã xuống, đã từ trên không lật ngưá»i má»™t cái, đầu dưới chân trên vươn tay chụp thanh bảo kiếm, rút thanh kiếm ra, bấy nhiêu động tác ấy cá»§a y liá»n lạc má»™t hÆ¡i, mau như ánh chá»›p, khiến tên vệ sÄ© sá»­ dụng thiết chùy thoáng thấy kiếm quang phóng tá»›i, sợ tá»›i mức toàn thân lạnh buốt, làm sao còn dám tranh bảo kiếm vá»›i y.
Thiết Ma Lặc giật được bảo kiếm, tinh thần phấn chấn, cúi móp ngưá»i xuống, tiện tay vung lên, tên vệ sÄ© sá»­ dụng Äịa ÄÆ°á»ng Ä‘ao pháp vừa chém tá»›i bị thanh bảo kiếm cá»§a y vung ra, song Ä‘ao biến thành bốn Ä‘oạn, Thiết Ma Lặc xoay kiếm lại phóng ra, lại Ä‘iểm trúng cổ tay tên vệ sÄ© sá»­ dụng thiết chùy, thịch má»™t tiếng, quả thiết chùy lá»›n đã rÆ¡i xuống, lăn tròn xuống dốc.
Nam Tá»… Vân quát lá»›n “Lệnh Hồ Äạt, ngươi không tiếc mạng thì cứ Ä‘uổi theo!â€, tiếng quát chấn động khiến lá rừng ào ào rÆ¡i xuống, chim chóc hoảng ợ bay lên, Lệnh Hồ Äạt trong lòng hoảng sợ, lập tức giống như phụng thánh chỉ dừng ngay lại, VÅ© Văn Thông phía sau quát “Các ngươi xông lên!â€. Lệnh Hồ Äạt giật cung tên trong tay má»™t vệ sÄ©, giương cung lắp tên, bắn vào Nam Tá»… Vân. Y vẫn sợ sệt, ngón tay run rẩy, phát tên ấy nói là bắn Nam Tá»… Vân cÅ©ng chỉ là theo lệnh cá»§a VÅ© Văn Thông mà thôi, mÅ©i tên bắn ra xiên xiên xẹo xẹo, làm sao bắn trúng...
VÅ© Văn Thông lúc ấy đã Ä‘uổi tá»›i, thấy thế cá giận, giật cung tên trên tay Lệnh Hồ Äạt, đích thân phát tên, công lá»±c cá»§a y cao hÆ¡n Lệnh Hồ Äạt rất nhiá»u, dây cung vừa bật, tên cứng bay ra, mang theo tiếng gió rít rất mạnh. Thiết Ma Lặc Ä‘ang định Ä‘uổi theo Nam Tá»… Vân, nghe tiếng gió rít, y sợ Nam Tá»… Vân trên lưng cõng ngưá»i, né tránh bất tiện, bèn nhảy bật lên vung thanh bảo kiếm đỡ tên cho y.
Nào ngá» mÅ©i tên ấy cá»§a VÅ© Vãn Thông kình lá»±c mạnh mẽ dị thưá»ng, kết quả tuy bị y gạt ra, nhưng hổ khẩu cá»§a Thiết Ma Lặc cÅ©ng bị chấn động tê rần.
VÅ© Văn Thông tức giận nói â€œÄÆ°á»£c, thằng tiểu tặc nhà ngươi vướng tay vướng chân, cứ giết ngươi trước đãâ€. Vù má»™t tiếng, mÅ©i tên thứ hai lại phóng ra, bắn thẳng vào Thiết Ma Lặc.Thiết Ma Lặc lúc ấy đã đứng cạnh bá» vá»±c, phía trước không có đưá»ng, chợt gầm lá»›n má»™t tiếng, lăn tròn luôn xuống dưới.
Nam Tá»… Vân giật nảy mình, nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, mÅ©i tên thứ ba cá»§a VÅ© Văn Thông lại bắn tá»›i y, Nam Tá»… Vân lật tay chém lại má»™t Ä‘ao gạt mÅ©i tên ra, bước chân hÆ¡i chậm lại, VÅ© Văn Thông đã tiến tá»›i vài bước, cưá»i nhạt nói “Há» Nam kia, ngươi còn muốn trốn à?
Cho dù ngươi trốn thoát, thì há» Äoàn kia cÅ©ng quyết không sống được đâu? NghÄ© giúp cho ngươi, thì mau mau đặt há» Äoàn xuống, ta nể mặt ngươi là má»™t hảo hán, có thể mở má»™t mặt lưới cho ngươiâ€.
Nam Tá»… Vân cả giận nói “VÅ© Văn Thông, ngươi lên đây, ta vá»›i ngươi quyết má»™t trận tá»­ chiếnâ€. VÅ© Văn Thông cưá»i nói “Ta cần gì phải liá»u mạng vá»›i quân phản tặc cùng đưá»ng như ngươi! ÄÆ°á»£c, lá»i ta khuyên nhá»§ mà ngưá»i không chịu nghe, thì chỉ còn cách bù thêm tính mạng cá»§a há» Äoàn thôi! Xem tên!â€, mÅ©i tên thứ tư, thứ năm liên tiếp bắn ra. Nam Tá»… Vân cõng má»™t ngưá»i trên lưng, không sao triển khai công phu tránh né, vả lại y không thể chỉ lo cho mình, mà còn phải chiếu cố cho Äoàn Khuê Chương, VÅ© Văn Thông phát tên nào cÅ©ng nhắm vào Äoàn Khuê Chương trên lưng y, lập tức khiến Nam Tá»… Vân chân tay luống cuống. Tên liên châu cá»§a VÅ© Văn Thông hết phát này tá»›i phát khác liên tiếp bắn ra, tá»›i phát thứ chín, mÅ©i tên ấy bắn vào bàn chân Äoàn Khuê Chương Ä‘ang buông xuống, Nam Tá»… Vân uốn lưng gạt ra, VÅ© Văn Thông thừa thế lại tiá»…n thêm má»™t phát, Nam Tá»… Vân má»™t tay phải giữ Äoàn Khuê Chương, biết rõ mÅ©i tên này bắn tá»›i trước mặt, nhưng không sao né tránh, chỉ vung tay lên, dùng thế chữ “hoạtâ€, mÅ©i tên vừa chạm vào da thì trượt Ä‘i rạch mất má»™t mảnh da trên cánh tay y.
Lúc ấy, Nam Tá»… Vân cÅ©ng đã bị bức bách lùi tá»›i sát bá» vá»±c bá»n Cung tiá»…n thá»§ cÅ©ng đã nhao nhao đổ tá»›i, nếu y lập tức buông Äoàn Khuê Chương xuống, thì má»™t mình có thể mở ra được má»™t con đưá»ng máu, nhưng Nam Tá»… Vân thuá»™c hạng ngưá»i mà ngay cả ý nghÄ© ấy cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, đúng lúc vô cùng nguy hiểm ấy, y nghiến răng má»™t cái, trong lòng kêu lên “Äoàn đại ca, chúng ta cùng sống cùng chết, hai cái mạng này giao cho ông trá»i thôi!â€.
Tâm niệm vừa động, chỉ nghe tiếng dây cung cá»§a VÅ© Văn Thông bật lên, liên tiếp ba mÅ©i tên bắn ra, Nam Tá»… Vân gầm lá»›n má»™t tiếng, tay trái ôm chặt Äoàn Khuê Chương, tay phải bảo Ä‘ao múa lên che đầu, theo vết Thiết Ma Lặc, cÅ©ng nhảy xuống vá»±c.
Chuyện ấy khiến Vu Văn Thông hoàn toàn bất ngá», y chạy tá»›i bá» vá»±c nhìn xuống, chỉ thấy phía dưới Ä‘en ngòm, không biết sâu cạn thế nào, VÅ© Văn Thông lúc ác đấu vá»›i Äoàn Khuê Chương, cÅ©ng đã bị mấy vết kiếm thương, tuy thương thế không nặng, nhưng đứng trước vá»±c sâu, lại không có can đảm nhảy xuống, trong lòng nghÄ© thầm “Y cõng má»™t ngưá»i nhảy xuống, chắc chắn có chín phần là phải chếtâ€.
Nam Tễ Vân giữa chỗ chết tìm cái sống như vậy, quả thật vô cùng nguy hiểm, may là y có một thanh bảo đao, dùng bảo đao đâm vào vách núi, liên tiếp ba lần, cuối cùng đã đạp chân xuống được mặt đất.
Có Ä‘iá»u tuy Nam Tá»… Vân thoát hiểm, nhưng vá»±c này vách núi dá»±ng đứng, đá nhá»n lởm chởm như Ä‘ao, lúc y trôi xuống, đã bị thương hÆ¡n mưá»i mấy chá»—, cÅ©ng may là y, cứ nếu là ngưá»i khác, thì đã sá»›m chỉ còn thở thoi thóp.
Nam Tá»… Vân đứng vững chân lập tức kêu lên “Ma Lặc, Ma Lặc!â€.
Tiếng kêu chưa dứt, chỉ nghe trong bụi cỠtranh tối om có một bóng đen bò ra khẽ đáp một tiếng, kế lại có hai tiếng rên đau đớn.
Nam Tá»… Vân biết Thiết Ma Lặc là má»™t thiếu niên vô cùng quật cưá»ng, nghe y rên không kìm được giặt nẩy mình, vá»™i há»i “Ma Lặc, ngươi có sao không? Bị thương nặng lắm phải không?â€. Thiết Ma Lặc cắn răng đáp “Khôngcó gì, chẳng qua tay chân Ä‘á»u bị trậc khá»›p. Äoàn thúc thúc có bị sao không?â€.
Nam Tá»… Vân nói “Ngươi có mang há»a tập trong ngưá»i không?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Cóâ€, rồi mò mò lấy ra, đánh lá»­a lên, đưa qua Nam Tá»… Vân.
Dưới ánh lá»­a sáng, chỉ thấy Äoàn Khuê Chương sắc mặt vàng vá»t, toàn thân đầy vết thương, máu vãn còn nhá» xuống không ngá»›t. Nam Tá»… Vân lòng Ä‘au như cắt, bế Äoàn Khuê Chương bước tá»›i bên cạnh khe nước, xé má»™t mảnh vạt áo, lau rá»­a vết thương cho y, rồi buá»™c thuốc kim sương (để trị thương) mang theo trong ngưá»i.
Thiết Ma Lặc bò theo y, run giá»ng nói “Thế nào? Còn có thể cứu được không?â€. Nam Tá»… Vân sắc mặt trầm trá»ng, nói “Chỉ là tạm thá»i cầm máu...â€. Thiết Ma Lặc không chỠđược lại há»i “Có bị ná»™i thương không?â€. Qua hồi lâu, Nam Tá»… Vân má»›i hạ giá»ng nói “May là Äoàn đại ca công lá»±c thâm hậu, mạch đập hÆ¡i thở vẫn chưa đứt hẳn, chúng ta phải tìm đại phu cho yâ€. Thiết Ma Lặc vừa nghe xong, lập tức ngồi bật lên, mở to hai mắt nói “Chuyện đó làm sao làm được, ở đây tìm đâu ra đại phu?â€. Nam Tá»… Vân nói “Ngươi đừng sợ, dù sao cÅ©ng có cách, à mà, áo trong cá»§a ngươi còn sạch không, xé ra để ta buá»™c vết thương cho yâ€.
Y và Thiết Ma Lặc lúc ấy đã toàn thân đầy máu, chỉ có áo lót bên trong là chưa dính máu. Vừa buá»™c vết thương cho Äoàn Khuê Chương xong, chợt thấy bá» vá»±c trên đầu đến Ä‘uốc như sao, Nam Tá»… Vân nằm phục xuống đất nghe ngóng, chỉ nghe có ngưá»i quát “Ta không tin ba thằng đầy tá»› ấy lại sống được, sáng mai hãy tá»›i tìm xác chúng cÅ©ng không muá»™nâ€. Má»™t ngưá»i khác lập tức mắng “Quân chết nhát, ngươi sợ trượt chân ngã xuống à? Ngươi bám chặt vào hông ta, từng bước leo xuống tá»›i chứ gì!â€. Lại má»™t gã khác nói “Äúng, ăn lá»™c cá»§a vua thì phải lo việc cá»§a vua, mau tìm ba cái xác ấy cho sá»›m, để đại soái chúng ta yên tâmâ€. Nguyên có má»™t toán vệ sÄ© Ä‘ang thòngdây leo xuống.
Nam Tá»… Vân nói “Ma Lặc, hai chân ngươi Ä‘á»u bị thương à?†Thiết Ma Lặc nói “Không, chỉ là má»™t chân bị trật khá»›pâ€. Nam Tá»… Vân kéo tay chân y, chỉnh lại khá»›p cho y rồi vung kiếm chặt má»™t nhánh cây đưa y làm chống, hạ giá»ng nói “Ma Lặc, đây là lúc quyết định sinh tá»­, chạy mau lập!â€.
Nam Tá»… Vân xốc Äoàn Khuê Chướng lên lưng, Thiết Ma Lặc nghiến răng chịu Ä‘au, hít vào má»™t hÆ¡i, lò dò theo Nam Tá»… Vân Ä‘i ra ngoài hang núi, hai ngưá»i không dám dừng lại, Ä‘i má»™t mạch hÆ¡n mưá»i dặm, xa xa nhìn thấy bên đưá»ng có má»™t ngôi miếu Thổ địa đứng chÆ¡ vÆ¡.
Thiết Ma Lặc chống gậy Ä‘i má»™t mạch gần hai mươi dặm, quả thật đã quá sức chịu đựng cá»§a y, Nam Tá»… Vân nghe y càng lúc càng thở dốc, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy y tập tà tập tá»…ng, trên trán tứa má»— hôi to bằng hạt đậu. Nam Tá»… Vân cảm thấy thương xót, tập trung lắng nghe, phía sau hoàn toàn không có kỵ binh Ä‘uổi theo, nghÄ© thầm “Bá»n kia tìm kiếm khắp hang núi ít nhất cÅ©ng phải mất má»™t giá»â€, liá»n nói vá»›i Thiết Ma Lặc “Tiểu huynh đệ, làm ngươi vất vả rồi, chúng ta tạm thá»i vàỠngôi miếu Thổ địa này nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc Ä‘iâ€.
Ngôi miếu Thổ địa ấy chắc hương há»a lạnh lùng, ngoài hiên trong góc đầy mạng nhện, nhưng Ä‘iá»u làm há» bất ngá» là bên trong lại có má»™t ngưá»i Ä‘ang ngáy khò khò, bên cạnh có má»™t cái hồ lô sÆ¡n đỠbốc ra mùi rượu, trên mặt đất có má»™t đống lá»­a, ngá»n lá»­a đã tắt, nhưng vẫn còn than lập lòe. Thiết Ma Lặc nói “Xem ra là má»™t lão ăn mày lưu lạc giang hồâ€. Nam Tá»… Vân ồ má»™t tiếng, đưa mắt nhìn kỹ, thấy lão hán kia tuy quần áo rách rưới, vá chằng vá đụp, nhưng rất sạch sẽ, cây quải trượng Ä‘en bóng, tá»±a hồ không phải làm bằng gá»—.
Thiết Ma Lặc mệt không chịu nổi, bất chấp tất cả, lập tức ngồi phệt xuống, đáng thương hai chân y dã tê dại không còn cảm giác, vừa ngồi xuống xong, không sao động đậy nổi nữa.
Nam Tá»… Vân ngần ngừ má»™t lúc, nhưng cảm thấy Äoàn Khuê Chương thân thể càng lúc càng lạnh cứng thêm, cÅ©ng chỉ đành ngồi xuống. Thiết Ma Lặc nói “Äáng tiếc là đống lá»­a này tắt mất rồiâ€. Nam Tá»… Vân nói “Äể ta cho thêm vài cây cá»§iâ€
Bên cạnh ngưá»i lão ăn mày có mấy thanh cá»§i khô, Nam Tá»… Vân bước tá»›i cạnh y, nảy dạ hiếu kỳ, nhịn không được đưa ngón tay búng vào cây quải trượng cá»§a y, chỉ nghe có tiếng đùng đục, không phải sắt không phải đồng, cÅ©ng không phải gá»—, không biết là làm bằng gì!
Lão ăn mày kia đột nhiên trở mình, ngồi phắt ngay lên, mắng “Hóa tá»­ đại gia ta Ä‘ang ngá»§ ngon, tiểu tá»­ kia, tại sao ngươi đánh động ta, ái chà! A! Ngươi, ngươi là ai?â€. Y chá»›p chá»›p mắt, mắng được ná»­a câu, má»›i phát hiện ngưá»i đứng trước mặt y toàn thân đầy máu.
Nam Tá»… Vân xin lá»—i nói “Lão đại gia, không phải ta cố ý đánh thức ngươi dậy, bạn ta bị thương, mượn ngôi miếu này nghỉ ngÆ¡i má»™t lúcâ€. Lão ăn mày nói “Tại sao bị thương?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Gặp phải cưá»ng đạoâ€. Lão ăn mày hừ má»™t tiếng, nói “Thế đạo thật càng lúc càng không ra sao, cách Trưá»ng An chỉ ba mươi dặm mà cÅ©ng có cưá»ng đạo đả thương ngưá»iâ€. Thiết Ma Lặc vốn biết nói như thế thì không dá»… làm ngưá»i ta tin, nhưng ngoài cách ấy ra, y còn biết nói thá» nào? May là lão ăn mày cÅ©ng chỉ càu nhàu vài câu, chứ hoàn toàn không há»i gì thêm.
Nam Tá»… Vân lúc ấy cÅ©ng đã vô cùng nệt má»i, xương cốt toàn thân Ä‘á»u rã rá»i, có Ä‘iá»u còn khá hÆ¡n Thiết Ma Lặc má»™t chút, y âm thầm để ý, chỉ thấy lão ăn mày kia hai mắt sáng rá»±c có thần, hoàn toàn khác vá»›i đám ăn mày bình thưá»ng. Nam Tá»… Vân ngấm ngấm hoảng sợ “Lão ăn mày này không biết là nhân vật thế nào, nếu là kẻ xấu xa thì mình thật không còn sức lá»±c mà đánh nhau vá»›i y!â€. Lão ăn mày nhìn qua Äoàn Khuê Chương má»™t cái, nói “Thương thế cá»§a quý hữu không nhẹ đâu!â€. Nam Tá»… Vân nói “Äúng thế, bị bá»n cưá»ng đạo táng tận lương tâm kia chém mưá»i mấy Ä‘aoâ€. Lão ăn mày nói “Khí trá»i rất lạnh, quý hữu đã bị trá»ng thương, e càng nặng thêm. Ta giúp các ngươi đốt đống lá»­a này lên, má»i ngưá»i sưởi ấm má»™t chútâ€. Nam Tá»… Vân thấy y rất hòa hoãn, cÅ©ng hÆ¡i yên tâm, nói “Äa tạ lão trượng! Ta Ä‘ang định há»i mượn ngươi mấy thanh cá»§i để dùngâ€.
Lão ăn mày nói “Äôi bên Ä‘á»u là ngưá»i gặp nạn, không cần khách khíâ€, ngừng lại má»™t chút rá»—i cưá»i nói “Mấy thanh cá»§i này không đủ để dùng. Thổ địa công công chắc cÅ©ng phù há»™ ngưá»i tốt, chẳng bằng chúng ta mượn cái hương án cá»§a y mà dùng, chắc lão nhân gia ngưá»i cÅ©ng không trách móc gì đâu!â€. Rồi nhấc cây quải trượng Ä‘en bóng lên, chát má»™t tiếng, lập tức đập cái hương án vỡ tan tành. Thiết Ma Lặc nói “Lão nhân gia khá»e thậtâ€. Lão ăn mày cưá»i nói “Già rồi, vô dụng rối, có Ä‘iá»u cái hương án này chắc cÅ©ng rất lá»›n tuổi nên vừa gõ khẽ má»™t cái, nó đã tan tành!â€.
Äống lá»­a được thêm cá»§i khô, lách tách cháy lên, lão ăn mày nói “Ở đây ta còn ná»­a hồ lô rượu, má»—i ngưá»i uống má»™t há»›p cho tỉnh!â€.
Nam Tá»… Vân nói “Sao lại uống rượu cá»§a lão nhân gia ngưá»i chứâ€. Lão ăn mày cưá»i lá»›n nói “Ta suốt Ä‘á»i chỉ ăn không uống không cá»§a thiên hạ, nếu giữ gìn thật nghiêm ngặt như các ngươi thì cÅ©ng không cần làm ăn mày nữa, nào nào nào, uống hết thì lão khiếu hóa (lão ănmày) lại Ä‘i xinâ€. Nam Tá»… Vân đành cầm cái hồ lô sÆ¡n đỠcá»§a y, mở nút ra ngá»­i má»™t cái, y là ngưá»i lão luyện giang hồ, ngá»­i thấy hoàn toàn không có mùi cay xá»™c vào mÅ©i, Ä‘oán là không có vị thuốc gì, bên yên tâm há»›p má»™t há»›p. Lão ăn mày cưá»i nói “Rượu ngon không?â€. Nam Tá»… Vân nói “Ngon, ngon? ThÆ¡m lắm, thÆ¡m lắm!â€. Thật ra không chỉ thÆ¡m mà thôi, uống vào xong, không đầy khoảnh khấc toàn thân đã ấm hẳn lên, còn công hiệu hÆ¡n rượu thuốc Thập toàn đại bổ, mà trên lưỡi lại không thấy có chút mùi thuốc nào, Nam Tá»… Vân ngấm ngầm kinh ngạc, tinh thần đã khôi phục được vài phần, nghÄ© thầm “Lão ăn mày này rốt lại là kẻ có lòng, mình ngá» oan cho y rồiâ€.
Thiết Ma Lặc cÅ©ng há»›p hai há»›p, luôn miệng khen ngon. Lão ăn mày cưá»i nói “Các ngươi đúng là kẻ biết ngưá»i biết cá»§a. Äây là rượu ngon trăm năm, lão khiếu hóa ta khó khăn lắm má»›i lấy được đấy. Cho ngưá»i bạn bị thương cá»§a các ngươi uống má»™t há»›p Ä‘iâ€. Nam Tá»… Vân lúc ấy đã biết công hiệu cá»§a rượu này, bèn nói “Äa tạ lão trượng ban rượu, chỉ là ngưá»i bạn này cá»§a ta bị thương quá nặng, bây giá» còn hôn mê chưa tỉnhâ€. Lão ăn mày nói “Chuyện đó dá»…â€, rồi bóp khẽ vào hàm Äoàn Khuê Chương má»™t cái khiến răng y hé ra, cầm hồ lô rượu róc vào miệng y.
Lão ăn mày khẽ vuốt vào lưng Äoàn Khuê Chương má»™t cái, Äoàn Khuê Chương đột nhiên lật ngưá»i lại, á»e má»™t tiếng, phun ra má»™t ngụm máu, máu Ä‘en như má»±c vô cùng hôi hám.
Thiết Ma Lặc bất kể hai chân tê dại, lập tức nhảy bật lên quát “Ngươi, ngươi làm gì thếâ€. Nguyên là y đã nhìn thấy lão ăn mày là má»™t dị nhân, lúc ấy thấy lão ăn mày vuốt vào lưng Äoàn Khuê Chương má»™t cái, Äoàn Khuê Chương lập tức á»e máu bầm ra, nhất thá»i không kịp suy nghÄ©, chỉ cho rằng lão ăn mày có ý không tốt, ngầm hạ độc thá»§, vì thế mắng lá»›n, nhưng vừa nói má»™t chữ “Ngươiâ€, Nam Tá»… Vân đã đưa mắt ra hiệu cho y im lặng, nên lập tức đổi câu mắng ra thành câu há»i...
Nam Tá»… Vân nói “Äa tạ lão trượng, máu bầm cá»§a y đã á»e ra được, thì không đến ná»—i có ná»—i lo vá» tính mạngâ€. Thiết Ma Lặc lúc ấy má»›i biết lão ăn mày có ý cứu ngưá»i, cảm thấy xấu hổ.
Nam Tá»… Vân ôm chặt Äoàn Khuê chương, ká» vào tai y gá»i “Äại ca, tỉnh dậy, tiểu đệ ở đây, huynh nghe thấy không?â€. Äoàn Khuê Chương lại á»e ra má»™t búng máu, kêu lá»›n “Sá»­ đại ca, Sá»­ đại ca, ngươi đừng Ä‘i, chá» chá» ta vá»›i!â€. “An Lá»™c SÆ¡n, An Lá»™c SÆ¡n, ngươi, ngươi tàn ác lắm! Äoàn Khuê Chương ta có chết cÅ©ng biến thành quá»· bắt ngươi!â€. Nam Tá»… Vân nghe thấy hốt hoảng, liên tiếp gá»i “Äoàn đại ca, là ta đây, là ta đây...ngươi không nhận ra ta sao?â€. Äoàn Khuê Chương thanh âm nhá» dần, lại đứt quãng gá»i thêm mấy tiếng “Sá»­ đại caâ€, mắng An Lá»™c SÆ¡n, giống như ngưá»i bị sốt cao nói mê.
Lão ăn mày nghe y mắng ra ba chữ An Lá»™c SÆ¡n, kế lại nói tên há» ra mình, hai mắt đột nhiên phát ra tinh quang, trên mặt lá»™ vẻ kinh ngạc, chỉ vào bãi máu Ä‘en Äoàn Khuê Chương á»e ra nói “Máu đã bắt đầu có màu Ä‘á», không nên để y oẹ ra nữa, bây giá» nên để y ngá»§ ngon má»™t giấcâ€. Rồi xỉa ngón tay như mÅ©i kích, nhè nhẹ Ä‘iểm vào hai chá»— huyệt đạo trên ngưá»i Äoàn Khuê Chương, câu nói mê cá»§a Äoàn Khuê Chương lập tức tắt ngang, bằn bặt thiếp Ä‘i trong lòng Nam Tá»… Vân.
Lão ăn mày lúc ấy má»›i thở phào má»™t hÆ¡i, cưá»i nói “May mà còn ná»­a hồ lô rượu giúp y đẩy máu bầm ra, nếu không thì lão khiếu hóa ta cÅ©ng không sao chữa trịâ€.
Nam Tá»… Vân là má»™t đại hành gia võ há»c, nhìn thấy thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt cá»§a lão ăn mày má»›i rồi tuy giống như nhẹ nhàng há»i hợt, không há» dừng sức, nhưng thật ra đã ẩn chứa huyá»n công vô cùng hùng hậu, nên má»›i nắm bắt được đúng lúc Äoàn Khuê Chương đã phun hết máu bầm ra, sắp phun máu tươi thì lập tức cầm ngay lại.
Thần công điểm huyệt chỉ huyết ấy, Nam Tễ Vân tự thấy mình không sao bằng được.
Nam Tá»… Vân lúc ấy không còn ngá» vá»±c gì nữa, vá»™i nói “Äa tạ lão tiá»n bối ra tay cứu giúp, còn xin lão tiá»n bối cho biết cao tính đại danhâ€. Lão ăn mày cưá»i nói “Ngươi không cần vá»™i vàng há»i tên há» lai lịch cá»§a ta. Äể ta há»i các ngươi trước, dưá»ng như kẻ thù cá»§a các ngươi không phải là cưá»ng đạo, mà là An Lá»™c SÆ¡n phải không?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Không sai, chính là con heo mập chết đâm chết chém ấy đã hại Äoàn thúc thúc cá»§a ta tá»›i nông nổi này. Äầu tiên ta không biết lão tiá»n bối là ngưá»i thế nào nên bịa đặt như thế, xin lão tiá»…n bối tha tá»™iâ€. Lão ăn mày cưá»i nói “Ngươi nói cÅ©ng không sai, An Lá»™c SÆ¡n tuy là Tiết độ sứ ba trấn nhưng thật ra cÅ©ng chẳng khác cưá»ng đạo bao nhiêuâ€.
Thiết Ma Lặc đang định cảm tạ, nhưng lúc ấy y đã thở ra một hơi, tinh thần không chi trì nổi, cảm thấy đầu gối đau buốt, nguyên là mới rồi y dùng sức nhảy bật lên, chỗ bị thương lại trặc khớp, đau tới mức suýt nữa bật tiếng kêu lớn.
Lão ăn mày nói “Tiểu ca, đừng dá»™ng đậy, lão khiếu hóa ta ngoài chuyện ăn uống cÅ©ng biết vài thá»§ thuật xoa bóp, nếu ngươi tin ta thì để ta giúp choâ€.
Thá»§ thuật xoa bóp cá»§a lão ăn mày quả nhiên rất thần kỳ, y nắm vào khá»›p chân Thiết Ma Lặc khẽ xoa bóp vài cái lại giúp y suy huyết quá cung, Thiết Ma Lặc quả nhiên hết hẳn Ä‘au đớn, Thiết Ma Lặc vươn tay duá»—i chân hô hô cưá»i rá»™ nói “Lão nhân gia ngưá»i quả thật là diệu thá»§ hồi xuân, vô cùng linh nghiệm, bây giá» ta có thể tiếp tục đánh nhau được rồiâ€.
Lão ăn mày lại vẻ mặt nghiêm trang, nói “Không được! Äừng nói không thể đánh nhau, mà cả cứ động cÅ©ng không thể cá»­ động bừa bãi.
Hai ngưá»i các ngươi bị thương không nhẹ, theo mạch tương mà xem, dưá»ng như các ngươi từ trên chá»— rất cao nhảy xuống, ná»™i tạng Ä‘á»u bị chấn động, bây giá» ta chỉ có thể chữa trị ngoại thương cho các ngươi, còn ná»™i thương thì các ngưá»i phải tá»± mình Ä‘iá»u trị. Ờ, tiểu ca, ngươi biết công phu Thổ nạp không?â€. Nam Tá»… Vân nghe y nói giống như chính mắt nhìn thấy, ngấm ngầm khen lạ, lúc ấy má»›i biết lão ăn mày võ công cái thế, mà y thuật cÅ©ng thần kỳ. Y chỉ há»i Thiết Ma Lặc có biết công phu Thổ nạp không, đó là vì đã sá»›m nhìn thấy Nam Tá»… Vân là ngưá»i có ná»™i công thâm hậu.
Thiết Ma Lặc nói “Có biết má»™t chutâ€. Lão ăn mày nói â€œÄÆ°á»£c bây giá» các ngươi tinh thần đã khôi phục, có thể Thổ nạp má»™t lúc. Cứ bình tâm tÄ©nh khí, bất kể phát sinh chuyện gì cÅ©ng mặc kệ, phải hít thở tá»›i mức nhìn mà không thấy, lắng mà không nghe, được rồi, thá»i gian không còn nhiá»u nữa, các ngươi tá»± mình luyện công Ä‘iâ€.
Nam Tá»… Vân lúc ấy má»›i biết sở dÄ© lão ăn mày không há»i chuyện bá»n y trải qua, cÅ©ng không chịu nói lai lịch cá»§a mình, vốn là muốn dành thá»i gian cho bá»n y khôi phục công lá»±c, xem ra cÅ©ng đã tính tá»›i việc An Lá»™c SÆ¡n sẽ cho truy binh Ä‘uổi theo.
Nam Tá»… Vân ná»™i công thâm hậu, ngồi Thổ nạp má»™t lúc, kinh mạch đã thông suốt, lục phá»§ ngÅ© tạng đã phục hồi nguyên vị, đúng lúc ấy chợt nghe bên ngoài có tiếng ngưá»i ngá»±a nhốn nháo, có ngưá»i nói “Ngôi miếu này có ánh lá»­a, chúng ta vào xem thá»­â€.
Nam Tễ Vân tuy đã biết lão ăn mày kia là bậc dị nhân, nhưng lúc ấy cũng bất giác trong lòng rúng động, công lực của y còn chưa hoàn toàn khôi phục, không biết y có chống được hỠkhông.
à nghÄ© còn chưa dứt, bá»n ngưá»i kia đã bước vào cá»­a miếu, quả nhiên là truy binh cá»§a An Lá»™c SÆ¡n, vả lại ngưá»i dẫn đầu lại là VÅ© Văn Thông và Lệnh Hồ Äạt!
VÅ© Văn Thông ngoài việc gá»i Lệnh Hồ Äạt cùng Ä‘i, còn dắt theo hai cao thá»§ trong đại ná»™i, má»™t ngưá»i tên Ngưu Thiên Cân, má»™t ngưá»i tên Long Vạn Quân, tuy không bằng được ba đại cao thá»§ VÅ© Văn Thông, Uất Trì Bắc và Tần Tương nhưng cÅ©ng được xếp vào Tứ đại Kim Cương trong ná»™i đình, võ công còn cao cưá»ng hÆ¡n Lệnh Hồ Äạt.
Trong sÆ¡n cốc kia chỉ có má»™t đưá»ng ra, theo đưá»ng Ä‘uổi tá»›i, cuối cùng hỠđã phát hiện ra dấu vết cá»§a Nam Tá»… Vân và Thiết Ma Lặc.
VÅ© Văn Thông má»™t ngá»±a Ä‘i đầu, xông vào trong miếu, chợt nghe má»™t giá»ng nói già nua mắng “Bá»n khốn nạn ở đâu ra thế này, làm lão khiếu hóa ta trong ngôi miếu hoang này cÅ©ng không được yên tÄ©nh?â€.
VÅ© Văn Thông cả giận, Ä‘ang định phát tác, chợt thấy Lệnh Hồ Äạt mặt xám như tro, run rẩy ấp úng nói “Tiểu bối không biết đại giá cá»§a lão nhân gia ngưá»i ở đây, tiểu bối thỉnh an ngưá»iâ€.
Lão ăn mày kia lông mày dá»±ng ngược, lạnh lùng nói Thằng tiểu tá»­ Lệnh Hồ Äạt ngươi run bắn cả ngưá»i mà vẫn còn nhận ra ta à?â€, quải trượng chỉ ra môt cái, quát lá»›n “Tiểu tá»­ ngươi đã nhận ra ta, chắc cÅ©ng nhá»› được tính nết cá»§a ta, sao còn chưa cút Ä‘i cho mauâ€.
Lệnh Hồ Äạt sợ tá»›i mức trên mặt không còn chút sắc máu, luôn miệng nói “Vâng, vâng!â€, co cổ định chạy, VÅ© Văn Thông tức giận không sao kìm được, chụp y lại, lúc ấy Lệnh Hồ Äạt má»›i sá»±c nhá»› ra bên cạnh có VÅ© Văn Thông, vừa thẹn, vừa cuống, vừa kinh hoàng, đỠbừng mặt nói “VÅ© Văn đại nhân, vị lão tiá»n bối này là Tây Nhạc thần long Hoàng Phá»§ tiên sinhâ€.
Câu ấy vừa buông ra, VÅ© Văn Thông cÅ©ng không kìm được đột nhiên hoảng sợ. Nguyên lão ăn mày này tên Hoàng Phi Tung, thích du hý phong trần, được kể là má»™t trong Gianghố thất quái, vì y là cao đồ phái Hoa SÆ¡n, hành sá»± lại như con thần long thấy đầu mà không thấy Ä‘uôi, nên ngưá»i ta gá»i là Tây Nhạc thần long. Lệnh Hồ Äạt vốn xuất thân hắc đạo, đại khái hÆ¡n mưá»i năm trước có lần y thêm sư phụ đánh cướp thương khách, sư phụ y lòng dạ độc ác thu Ä‘oạn tàn nhẫn, cướp xong tiá»n còn định giết ngưá»i, lại vừa khéo đụng phải Hoàng Phá»§ Tung, sư phụ y bị đánh ba mươi trượng, lúc ấy y còn chưa có tiếng tăm gì, chỉ là nhân vật hạng hai trong hắc đạo, Hoàng Phá»§ Tung khoan hồng trách phạt chỉ đánh y năm trượng, nhưng tuy thế y cÅ©ng phải dưỡng thương mất ná»­a năm.
VÅ© Văn Thông lúc ấy bước vào miếu, vừa đưa mắt qua má»™t vòng đã nhìn thấy tất cả tình hình bên trong, thấy Nam Tá»… Vân và Thiết Ma Lặc Ä‘ang ngồi vận công, Äoàn Khuê Chương thì Ä‘ang nằm dưới đất. VÅ© Văn Thông tuy có chút sợ sệt Hoàng Phá»§ Tung, nhưng con mồi Ä‘ang ở trước mắt, y lại há chịu buông tha? Trong lòng nghÄ© thầm “Äoàn Khuê Chương sắp chết, Nam Tá»… Vân xem ra cÅ©ng đã bị trá»ng thương, cho dù lão ăn mày này võ công cao cưá»ng thì mình và hai ngưá»i Ngưu, Long liên thá»§ cÅ©ng không tin không đối phó được vá»›i y.
Huống hồ những truyá»n thuyết vá» võ công cá»§a y Ä‘á»u là lá»i đồn đại, chưa chắc đã lợi hại tá»›i mức ấyâ€.
VÅ© Văn Thông là nhất lưu cao thá»§, bá»n Lệnh Hồ Äạt vốn không thể sánh được, tuy y bị tiếng tăm Tây Nhạc thần long làm cho rúng động nhưng cÅ©ng không sợ sệt gì lắm, lúc ấy lại bước tá»›i má»™t bước, ôm quyá»n nói “Hoàng Phá»§ tiên sinh, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, tại hạ không có ý làm phiá»n lão nhân gia ngưá»i, chỉ là phụng thánh chỉ tróc nã khâm phạm, không thể không tá»›i, chỉ xin lão nhân gia ngưá»i để cho tại hạ được hoàn thành sứ mạngâ€. VÅ© Văn Thông bình thá»i trong mắt không ngưá»i, lần này quả thật là lần đầu trong Ä‘á»i y ăn nói khách khí vá»›i ngưá»i khác.
Hoàng Phá»§ Tung lại không nhận món nhân tình ấy cá»§a y hai mắt trợn lên, cưá»i nhạt nói “Ờ, chuyện này má»›i là lạ đây! Lão khiếu hóa ta tuy có lúc cÅ©ng không khá»i xin đểu, nhưng trước nay chưa từng làm những chuyện như xô đổ long sàng, giết chết thái tá»­, tại sao đột nhiên lại trở thành khâm phạm?â€.
VÅ© Văn Thông cố nên giận nói “Không phải nói ngươi, ta là nói ba vị bằng hữu này. Há» phóng há»a đốt nhà An Tiết độ sứ, lại sát thương rất nhiá»u ná»™i đình thị vệ, ta làm Long kỵ đô úy, thống suất thị vệ trong cung, không thể không má»i hai vị bằng hữu này vá» Bắc nha há»i cho minh bạchâ€.
Hoàng Phá»§ Tung gãi gãi đầu, nói “Thế này thì làm lão khiếu hóa lẫn lá»™n mất rá»—iâ€. VÅ© Văn Thông nói “Ta nói rất rõ ràng, có gì mà lẫn lá»™n?â€. Hoàng Phá»§ Tưng nói “Ngươi nhìn xem, há» bị thương tá»›i mức như thế, vị bằng hữu há» Äoàn kia không biết còn có giữ được tính mạng hay không nữa? Theo như há» nói, hỠđã gặp phải má»™t bá»n cưá»ng đạo cướp cá»§a giết ngưá»i, má»›i bị thương tá»›i mức như thế. Ngươi lại nói há» là khâm phạm, há» chỉ là hai ngưá»i lá»›n, má»™t đứa trẻ, lại dám xông vào phá»§ An Lá»™c SÆ¡n phóng há»a giết ngưá»i à? Hừ, chuyện này thì ta không thể tin được, trừ phi ngươi đưa thánh chỉ ra đây cho ta xem thá»­â€.
VÅ© Văn Thông tức giận nói “Ta thấy ngươi là má»™t bậc tiá»n bối võ lâm má»›i khách khí vá»›i ngươi ba phần, ngươi lại còn lằng nhằng vá»›i ta? Vụ án này là há» vừa gây ra tối nay, trong lúc vá»™i vàng, làm sao xin được thánh chỉ? Ngươi cứ nhìn lại y phục cá»§a ta. chẳng lẽ ta là Long kỵ đô úy giả à?â€.
Hoàng Phá»§ Tung cưá»i nhạt nói “Khó nói lắm, khó nói lắm! Thá»i buổi bây giá» có rất nhiá»u cưá»ng đạo giả làm quan phá»§, huống há»— má»›i rồi ngươi nói là có thánh chỉ, bây giá» lại không sao lấy ra, rõ ràng là bịa đặt. Ngươi đã bịa đặt má»™t lần, lão khiếu hóa không tin ngươi đượcâ€.
VÅ© Văn Thông tức giận tá»›i mức bảy khiếu phun khói, nhưng rốt lại vẫn biết đối phương là ngưá»i có thân phận, Ä‘ang định chiếu theo quy cá»§ giang hồ khiêu chiến, hai cao thá»§ đại ná»™i Ä‘i theo đã không nén được nữa, Hoàng Phá»§ Tung mưá»i năm nay lại không lá»™ mặt trên giang há»—, hai ngưá»i này căn bản không biết tá»›i tiếng tăm cá»§a y.
Hoàng Phá»§ Tung nói chưa dứt, hai ngưá»i đã rút binh khí ra, Ngưu Thiên Cân sá»­ dụng Tuyên Hoa đại phá»§, Long Vạn Quân thì sá»­ dụng Kim Ä‘ao sống dày, nhất tá» quát lá»›n “Lão ăn mày ngươi cÅ©ng có tư cách xem thánh chỉ à? Ha ha, ngươi muốn thánh chỉ, thì thánh chỉ đây!â€.
Hoàng Phá»§ Tung vung ngang quải trượng ra, chỉ nghe tiếng choang choang vang rá»n ù tai, Hoàng Phá»§ Tung quát “Loại thánh chỉ này không dùng được?â€. Chỉ thấy giữa tia lá»­a bắn ra tung tóe, thân hình to như con trâu nước cá»§a Ngưu Thiên Cân và Long Vạn Quán đã bị hất tung ra ngoài cá»­a miếu!
VÅ© Văn Thông vô cùng hoảng sợ, nên biết hai ngưá»i Ngưu, Long là đại lá»±c sÄ© nổi tiếng, luyện tập công phu ngoại gia tá»›i mức cá»±c kỳ cương mãnh, ngá»n Tuyên Hoa phá»§ cá»§a Ngân Thiên Cân nặng tá»›i năm mươi sáu cân, thanh Kim Ä‘ao sống dày cá»§a Long Vạn Quân hÆ¡i nhẹ hÆ¡n, nặng bốn mươi ba cân, loại binh khí trầm trá»ng ấy chém xuống lại không làm quải trượng cá»§a Hoàng Phá»§ Tung sứt mẻ chút nào, mà ngược lại Ä‘á»u bị mẻ má»™t miếng lá»›n, vả lại chẳng qua chỉ trong má»™t chiêu mà hai ngưá»i Ngưu, Long không những binh khí bị sứt mẻ mà cả thân hình cÅ©ng bị hất ra ngoài cá»­a miếu! VÅ© Văn Thông lúc ấy má»›i biết Tây Nhạc thân long quả nhiên danh bất hư truyá»n, không những cây quải trượng cá»§a y là má»™t bảo vật, mà thá»§ pháp mượn lá»±c đả lá»±c y vừa bá»™c lá»™ cÅ©ng đã đạt tá»›i cảnh giá»›i thượng thặng!
VÅ© Văn Thông sắc mặt xám xanh, đưa cánh tay ra, trầm giá»ng nói “Bá»™i phục, bá»™i phục! Gặp phải lão tiá»n bối, món giao tình này VÅ© Văn Thông ta xin nhận vậyâ€.
Hoàng Phá»§ Tung ném quải trượng xuống, cưá»i nói “Äa tạ thịnh tình cá»§a VÅ© Văn đô úyâ€, thản nhiên đưa tay ra. VÅ© Văn Thông là đà hành gia Ä‘iểm huyệt, song chưởng vừa chạm nhau, y đã dùng thá»§ pháp Äiểm huyệt độc môn đưa kình lá»±c lên đầu tay, ngón trá»; ngón giữa và ngón vô danh cùng hạ xuống, Ä‘iểm trúng ba mạch Thốn, Quan, Xích trên cổ tay Hoàng Phá»§ Tung! Hoàng Phá»§ Tung hững há» cưá»i nói “Không eần khách khí, xin má»iâ€. VÅ© Vãn Thông lại cảm thấy chá»— ngón tay chạm vào lại như má»™t tấm sắt nung đỠrá»±c, Ä‘au buốt tận tim, không kìm được bật lên má»™t tiếng ái chà, vá»™i vàng buông tay nhảy lùi ra cá»­a, kinh hoàng tháo chạy, có Ä‘iá»u so vá»›i hai ngưá»i Ngưu Long thì cÅ©ng ít thảm hại hÆ¡n.
Thiết Ma Lặc nhìn thấy mặt mày há»›n hở, không kìm được kêu lên “Khoái thật, khoái thật! Äánh hay thật! á»i chao!â€, nguyên là căn bản ná»™i công cá»§a y nông cạn, Ä‘ang lúc tụ khí vào Äan Ä‘iá»n, vì tâm tình khích động, chân khí đột nhiên rẽ đưá»ng, cÆ¡ hồ nghẹt thở.
Hoàng Phá»§ Tung nhướng mày lên, trách “Thằng nhóc nhà ngươi sao không nghe lá»i lão nhân gia ta, bảo ngươi đừng quản chuyện không đâu, ngươi lại cứ quản!â€, vừa trách móc vừa thi triển thá»§ thuật xoa bóp cho Thiết Ma Lặc, giúp y đưa chân khí vá» lại Äan Ä‘iá»n.
Lúc ấy địch nhân đã chạy hết, ngôi miếu hoang hoàn toàn yên tÄ©nh, Hoàng Phá»§ Tung dùng cây quải trượng gạt gạt đống lừa, tá»±a hồ Ä‘ang nghÄ© ngợi chuyện gì đó, thỉnh thoảng nhìn nhìn ra cá»­a, chợt nói má»™t mình “Sắp sáng hẳn rồi!â€.
Nam Tá»… Vân lúc ấy đã khí thấu trùng quan, công lá»±c đã sắp khôi phục hoàn toàn, nhìn thấy dáng vẻ Hoàng Phá»§ Tung có nét kỳ lạ, Ä‘ang định nói chuyện vài câu vá»›i y, đột nhiên Hoàng Phá»§ Tung đứng thẳng ngưá»i lên, trịnh trá»ng nói “Lát nữa bất kể là phát sinh chuyện gì, hai ngưá»i các ngươi cÅ©ng không được dính vào đấy!â€. Y đã nói câu ấy má»™t lần, bây giá» lại nói lại, nhưng giá»ng Ä‘iệu còn nghiêm trá»ng hÆ¡n lần trước rất nhiá»u. Nam Tá»… Vân trong lòng rúng động, nghÄ© thầm “Tại sao y cứ dặn Ä‘i dặn lại thế ? Chẳng lẽ còn có chuyện gì bất ngá» phát sinh hay sao?â€.
Äúng là :
Truy binh vừa rút đang vui mừng,
Sóng trước chưa tan sóng sau tới.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 7.
Tài sản của phamhau1986

  #8  
Old 30-06-2008, 01:48 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 8
Bạn thù chưa rõ lòng còn rối
Tà chính khôn hay dạ vẫn nghi


Nam Tá»… Vân tâm niệm vừa động, chợt nghe phía ngoài lại vang tá»›i tiếng nhạc ngá»±a, Nam Tá»… Vân cho rằng là quân cá»§a An Lá»™c SÆ¡n “Ngay cả VÅ© Văn Thông cÅ©ng đã thua trận bá» chạy, há» lại còn có ngưá»i nào giá»i hÆ¡n nữa? Cho dù là có thêm vài ngưá»i, cÅ©ng nhất định không phải là đối thá»§ cá»§a Hoàng Phá»§ Tung. Ờ , những ngưá»i đã có tuổi thưá»ng ăn nói không khá»i lằng nhằng, ta đã thấy võ công cá»§a ngươi rồi, ngươi cần gì phải vất vả dặn Ä‘i dặn lại?â€.
Tiếng nhạc ngá»±a càng lúc càng gần, Hoàng Phá»§ Tung ngồi xếp bằng trên mặt đất, dáng vẻ vô cùng kỳ quái, dưá»ng như trong dáng vẻ lo lắng có mấy phần sầu khổ, Nam Tá»… Vân đã nhận ra là má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a phóng tá»›i, không kìm được vô cùng ngạc nhiên, nghÄ© thầm “Hoàng Phá»§ Tung chỉ má»™t chiêu đã thu xếp được VÅ© Văn Thông, mà còn kẻ nào có thể làm y sợ hãi như vậy?â€.
Nam Tá»… Vân Ä‘ang ngá» vá»±c Ä‘oán mò, chợt trước mắt sáng bừng, chỉ thấy má»™t thiếu nữ áo trắng bước vào cá»­a miếu! Nam Tá»… Vân nãy giá» vẫn cho rằng kẻ tá»›i ắt phải là má»™t ngưá»i đàn ông to lá»›n, nào ngá» lại là má»™t cô gái yểu Ä‘iệu xinh đẹp như hoa, quả thật vô cùng bất ngá».
Thiếu nữ ấy bước vào cá»­a miếu, đưa mắt nhìn quanh, thấy má»™t ngưá»i bị trá»ng thương nằm dưới đất, hai ngưá»i toàn thân đầy máu Ä‘ang ngồi, cÅ©ng cảm thấy kỳ lạ, nhưng rõ ràng mục tiêu cá»§a nàng không phải là Äoàn Khuê Chương, Chỉ thấy nàng quét mắt qua má»™t lượt, ánh mắt đã nhìn chằm chằm vào Hoàng Phá»§ Tung, quát má»™t tiếng “Hoàng Phá»§ lão tặc, hôm nay đã đến ngày chết cá»§a ngươi, sao còn không mau mau bước ra chịu chết?â€.
Hoàng Phá»§ Tung ngẩng đầu lên nhìn thiếu nữ má»™t cái, chậm rãi nói “Cô là Hạ cô nương phải không? Ta đã Ä‘oán là cô sẽ tá»›i tìm ta, chỉ là ta vá»›i cô vốn không oán không thù, bây giá» má»›i gặp mặt lần đầu, tại sao cô lại nhất định đòi giết ta?â€.
Thiếu nữ vá»— kiếm quát “Kẻ gian tà dâm ác thì ai ai cÅ©ng có quyến giết, cần gì giữa ta vá»›i ngươi phải có oán thù?â€.
Câu ấy vừa buông ra, Nam Tá»… Vân tuy Ä‘ang lúc vận khí Ä‘iá»u tức cÅ©ng không kìm được giật náy mình, nên biết Hoàng Phá»§ Tung tuy có lúc cÅ©ng có hành vi cổ quái, nhưng trên giang hồ tiếng tốt vẫn nhiá»u bÆ¡n tiếng xấu, cả Nam Tá»… Vân trong lòng vẫn coi y là nhân vật hiệp nghÄ©a, mà thiếu nữ kia lại mắng y là kẻ gian tà dâm ác, Nam Tá»… Vân cÆ¡ hồ không dám tin vào tai mình nữa.
Nhân vật hiệp nghÄ©a mà bị mắng là “gian tà dâm ác†thì quả thật là Ä‘iá»u sỉ nhục lá»›n nhất, Nam Tá»… Vân cho rằng nhất định Hoàng Phá»§ Tung sẽ nổi giận quát tháo như sấm, nào ngá» y hoàn toàn bị bất ngá», chỉ nghe Hoàng Phá»§ Tung trầm giá»ng nói “Ngưá»i nào nói vá»›i cô như thế?â€. Thiếu nữ nói “Không can gì tá»›i ngươi! Ngươi tiếng ác đồn xa, chẳng lẽ ta Ä‘iếc à?†Hoàng Phá»§ Tung nói “Cô không nói nhưng ta cÅ©ng đã Ä‘oán được mấy phần. Ta há»i lại cô, có phải đó là má»™t ngưá»i mà cô rất tin tưá»ng không?â€. Thiếu nữ tức giận nói “Ta tá»›i đây không phải để nghe ngươi tra vấn, hừ, ngươi muốn há»i dò ta để sau này ám sát ngưá»i đó chứ gì? Ngươi đừng có nằm mÆ¡, hôm nay ngươi phải mất mạng dưới kiếm cá»§a ta rồiâ€.
Hoàng Phá»§ Tung lại há»i “Là ý cô muốn giết ta hay cô nghe lá»i ngưá»i khác?â€. Thiếu nữ kia tá»±a hồ rất bá»±c mình, nói Ngươi còn định hoa ngôn xảo ngữ, kéo dài thá»i gian à?â€. Hoàng Phá»§ Tung nói “Không, ta chỉ là không muốn chết oan thôi. Cô muốn giết ta, thì cÅ©ng phải cho ta chết được cam tâm chứ!â€. Thiếu nữ kia nén giận nói “Là ý cá»§a ta thì sao? Là nghe lá»i ngưá»i khác thì sao?â€. Hoàng Phá»§ Tung nói “Nếu là ý cá»§a cô, thì cô phải đưa ra chứng cứ rõ ràng vá» tá»™i ác cá»§a ta, ta má»›i tâm phụcâ€.
Äó cÅ©ng chính là câu Nam Tá»… Vân Ä‘ang nghÄ© trong lòng, chỉ thấy thiếu nữ kia ngẩn ra, tá»±a hồ nàng cÅ©ng không đưa ra được chứng cá»› nào vá» tá»™i ác cá»§a Hoàng Phá»§ Tung. Hoàng Phá»§ Tung lại nói tiếp “Nếu là ngưá»i khác muốn ngươi giết ta, thì ngươi cứ vá» nói lại vá»›i ngưá»i ấy rằng trên Ä‘á»i có rất nhiá»u chuyện khó mà phân biệt thật giả, bảo y cứ nhẫn nại má»™t thá»i gian, tá»± nhiên sẽ có lúc má»i chuyện rõ ràng. Hoàng Phá»§ Tung ta nhất sinh có thể cÅ©ng từng làm chuyện xấu xa, nhưng cái mÅ© gian tà dâm ác thì không thể chụp lên đầu ta được đâu!â€.
Thiếu nữ cả giận nói “Ta không tin lá»i dối trá cá»§a ngươi! Ta chỉ biết ngươi là má»™t tên ma đầu không Ä‘iá»u ác nào mà không làm! Hừ, tên ma đầu ngươi cÅ©ng biết sợ chết à? Ngươi có gian ngoan biện há»™ cÅ©ng vô ích, sao còn không mau mau bước ra chịu chết!â€.
Hoàng Phá»§ Tung cưá»i nói “Nếu ta sợ chết thì đã không hẹn cô tá»›i đâyâ€. Thiếu nữ nói â€œÄÆ°á»£c, nếu đã thế thì sao còn chưa động thá»§? Có phải định chá» ngưá»i giúp đỡ không?â€. Hoàng Phá»§ Tung nói “Ta bình sinh chưa từng nhá» ai giúp đỡ!â€. Thiếu nữ nói â€œÄÆ°á»£c, ngươi có ngưá»i giúp cÅ©ng được, không có ngưá»i giúp cÅ©ng dược, ta chỉ dá»±a vào thanh kiếm này quyết sống chết vá»›i ngươi má»™t phenâ€.
Hoàng Phá»§ Tung nói “Cô muốn giết cứ giết, ta nhất định không động thá»§ vá»›i côâ€. Thiếu nữ kia ngẩn ra, nói “Ta không giết kẻ trong tay không có tấc sắt! Mau cầm quải trượng cá»§a ngươi lên!â€. Hoàng Phá»§ Tung nói “Ta nói không động thá»§ là không động thá»§, cô muốn giết thì cứ giết, còn không giết thì ta Ä‘i đâyâ€. Thiếu nữ nói kia rõ ràng định chiếu theo quy cá»§ giang hồ giao đấu rồi sẽ giết y, nhưng hiện Hoàng Phá»§ Tung cá»± tuyệt không động thá»§ vá»›i nàng, lại khiến nàng nhất thá»i không biết nên quyết định thế nào.
Hoàng Phá»§ Tung lại chậm rãi nói “Bây giá» ta đã biết lai lịch cá»§a cô, cÅ©ng biết ngưá»i muốn cô giết ta là ai. Nếu ta chết mà làm ngưá»i ấy hả giận được thì cÅ©ng là má»™t chuyện hay. ÄÆ°á»£c rồi, cô không giết ta nữa, lão khiếu hóa ta Ä‘i đây!â€.
Thiếu nữ kia nghiến răng, cầm câv quải trượng dưới đất lên, quát “Äứng lên, cầm lấy!â€. Hoàng Phá»§ Tung đón lấy quải trượng, nhưng lại vứt qua má»™t bên, cưá»i nói “Äiá»u gì mình không muốn thì đừng làm cho ngưá»i khác, ta nghÄ© cô cÅ©ng không thích ngưá»i khác bắt cô làm Ä‘iá»u gì mà ngươi không thíchâ€.
Thiếu nữ kia lại nghiến răng, vung thanh kiếm lên, quát â€œÄÆ°á»£c ngươi định mặt dày ăn vạ để thoát chết, nhưng ta không mắc mưu đâu, ta không giết ngươi không xong!â€. Lần này quả thật nàng đã quyết ý, chỉ thấy thanh trưá»ng kiếm vung ra, soạt má»™t tiếng lập tức đâm tá»›i ngá»±c Hoàng Phá»§ Tung.
Nhìn thấy Hoàng Phá»§ Tung sẽ phải mất mạng dưới kiếm, chợt thấy má»™t đạo bạch quang như dải lụa cuốn mau tá»›i, keng má»™t tiếng chặn thanh trưá»ng kiếm cá»§a thiếu nữ lại.
Hoàng Phá»§ Tung thở dài nói “Nam đại hiệp cần gì phải Ä‘a sá»±â€.
Nam Tá»… Vân lại nhìn thiếu nữ quát “Cô nương, cô giết ngưá»i cÅ©ng phải có đạo lý, cô nương chỉ trích Hoàng Phá»§ tiá»n bối là kẻ gian tà dâm ác, lại không nói ra được chứng cứ, há» Nam ta nghe thấy cÅ©ng không phụcâ€.
Thiếu nữ kia thu thanh kiếm vá», thấy lưỡi kiếm bị mẻ má»™t miếng, đột nhiên đùng đùng nổi giận, quát “Ngươi nói giúp cho tên ma đầu này, chắc cÅ©ng chẳng phải là ngưá»i tốt gì! ÄÆ°á»£c, ngươi không phục thì ta cứ giết ngươi trước rồi sẽ nói chuyệnâ€.
Thiếu nữ kia chỉ cho rằng Nam Tá»… Vân là bè đảng cá»§a Hoàng Phá»§ Tung, xuống tay không há» lưu tình, chỉ thấy mÅ©i kiếm cá»§a nàng rung lên má»™t cái, bắn ra má»™t bông kiếm hoa, chỉ trong má»™t chiêu liên tiếp đánh vào ba đại huyệt trên ngưá»i Nam Tá»… Vân. Nam Tá»… Vân lúc ấy cÅ©ng nổi giận, hoành Ä‘ao chém mau ra, định chém gãy trưá»ng kiếm cá»§a nàng, thiếu nữ kia biết y cầm bảo Ä‘ao nên tránh không trá»±c diện đón đỡ, Nam Tá»… Vân má»™t Ä‘ao chém ra, Ä‘ang định quát má»™t tiếng “Xem Ä‘ao!â€, kiếm thế cá»§a thiếu nữ kia đột nhiên đổi hướng, thế tá»›i vô cùng kỳ ảo, Nam Tá»… Vân cÅ©ng bất giác giật nảy mình, may là chiêu số cá»§a y chưa đánh ra hết, vá»™i dùng thân pháp Bàn long nhiá»…u bá»™ thu Ä‘ao né ngưá»i, chỉ nghe soạt má»™t tiếng, vạt áo cá»§a Nam Tá»… Vân đã bị mÅ©i kiếm cá»§a nàng đâm thá»§ng!
Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, thiếu nữ kia một kiếm đắc thủ, kiếm thứ hai kiếm thứ ba lại liên tiếp đánh ra, mau như giỠtáp mưa sa!
Nam Tễ Vân lúc ấy công lực đã hoàn toàn khôi phục, nhưng dưới thế công lợi hại của thiếu nữ, trong lúc gấp gáp cũng chỉ còn cách đón đỡ, nhưng y phòng thủ vô cùng chắc chắn, thiếu nữ kia không sao làm gì được.
Thiết Ma Lặc được Hoàng Phá»§ Tung giúp đỡ, chân khí đã nạp vào Äan Ä‘iá»n, lúc ấy công lá»±c cÅ©ng đã khôi phục được bảy tám phần, bèn thá»§ há»™ bên cạnh Äoàn Khuê Chương, tập trung quan sát trận chiến.
Chỉ thấy thiếu nữ kia xuất thá»§ như chá»›p, kỳ chiêu diệu thức đánh ra liên miên bất tận, Thiết Ma Lặc tuy còn nhá» tuổi nhưng đâ gặp ngưá»i có kiếm pháp thượng thặng, lúc ấy nhìn vào cÅ©ng không khá»i hÆ¡i hoảng sợ “Nếu chỉ bàn vá» kiếm thuật thì chỉ e thiếu nữ này cÅ©ng không kém gì Äoàn thúc thúc cá»§a mìnhâ€.
Nam Tá»… Vân triển khai Du thân bát quái Ä‘ao pháp, thân pháp bá»™ pháp giữ chặt các phương vị Bát môn, NgÅ© bá»™, không há» rối loạn, đánh được hồi lâu, y đã dần dần nhận ra được lá»™ số kiếm thuật cá»§a thiếu nữ kia, đột nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, Ä‘ao quang chá»›p lên, như sóng lá»›n ngàn trượng ầm ầm đổ xuống, thiếu nữ kia bị y bức bách lùi lại liên tiếp. Thiết Ma Lặc nhìn thấy mặt mày há»›n hở, không kìm được kêu lá»›n “Hay quá, hay quá!â€. Lúc ấy y đã hoàn tất công phu Thổ nạp, không sợ chân khí Ä‘i sai đưá»ng nữa, nhưng Hoàng Phá»§ Tung vẫn trừng mắt nhìn y má»™t cái. Äúng lúc Thiết Ma Lặc kêu lá»›n khen hay, kiếm pháp thân pháp cá»§a thiếu nữ kia cÅ©ng đột nhiên thay đổi, chỉ thấy nàng tà áo phất phÆ¡, dưới ánh Ä‘ao bóng kiếm vẫn như hồ Ä‘iệp xuyên hoa, tranh giành thế công vá»›i Nam Tá»… Vân, đúng là: Má»™t chiêu má»™t thức không lÆ¡i lá»ng, Trong vòng gang tấc chiếm tiên cÆ¡, vô cùng kịch liệt!
Thiếu nữ kia thấy Nam Tá»… Vân ý khí hiên ngang, võ công trác tuyệt, ngấm ngầm khen lạ, đột nhiên đánh há» má»™t chiêu, lên tiếng há»i “Ngươi là ai? Äã có thân thá»§ như thế, sao lại cam tâm Ä‘i làm nanh vuốt cho tên lão tặc này?â€.
Nam Tá»… Vân hú dài má»™t tiếng, hoành Ä‘ao giữ kín môn há»™, cất giá»ng sang sảng đáp “Äại trượng phu Ä‘i không đổi tên, ngồi không đổi há», ta là Ngụy Châu Nam Tá»… Vân! Xin há»i tôn tính đại danh cá»§a cô nương là gì? Tại sao muốn giết Hoàng Phá»§ tiên sinh?â€.
Thiếu nữ kia dưá»ng như giật nảy mình, vá»™i há»i “Ngươi là Ngụy Châu Nam Bát sao?â€. Nam Tá»… Vân nói “Chính là tại hạ, cô nương có gì chỉ giáo?â€. Thiếu nữ kia tá» ra hoảng sợ luống cuống, nguyên là sau khi Äoàn Khuê Chương mai danh ẩn tích, trong mưá»i năm ấy bậc hiệp khách nổi tiếng nhất giang hồ chính là Nam Tá»… Vân, thiếu nữ kia cÅ©ng đã sá»›m nghe tá»›i đại danh cá»§a y, nhưng không ngá» y lại là má»™t hán tá»­ trung niên khoảng ba mươi tuổi. Thiếu nữ kia ngẫm nghÄ© má»™t lúc, chợt nói “Nam đại hiệp, ngươi bá»›t quản chuyện không đâu Ä‘i!â€. Nam Tá»… Vân nói “Giết ngưá»i là chuyện lá»›n, há có thể coi là chuyện tầm thưá»ng, cô muốn giết ngưá»i, thì phải nói ra được lý do, nếu không Nam má»— không thể không quảnâ€.
Thiếu nữ kia đỠbừng mặt, nghiêm giá»ng nói “Nam Tá»… Vân ngươi có danh là đại hiệp mà lại không phân biệt được đúng sai Ä‘en trắng, ngươi coi lão tặc này là loại ngưá»i nào?â€. Nam Tá»… Vân nói “Hoàng Phá»§ tiên sinh là ngưá»i trong đạo hiệp nghÄ©a, ai mà không biết? Cô nhục mạ tiá»n bối, lại không nói ra được lý do, tá»± mình đã sai trước rồiâ€.
Thiếu nữ kia cưá»i nhạt nói “Hoàng Phá»§ lão tặc dối Ä‘á»i trá»™m danh, thật ra là má»™t ma đầu ngầm làm Ä‘iá»u ác, uổng cho ngươi có tiếng là đại hiệp, lại bị y lừa gạtâ€. Nam Tá»… Vân nói “Cô nói y làm nhiá»u Ä‘iá»u ác, có chứng cứ gì không?â€.
Thiếu nữ kia hai hàng lông mày nhướng lên, dưá»ng như vốn không muốn nói, nhưng bây giỠđã quyết ý, nghiêm nghị nói “Mẹ ta là ngưá»i làm chứng! Ta không thể không tin lá»i bà nói? Bà từng chính mắt nhìn thấy lên lão tặc này giết chồng ngưá»i ta, bắt cóc vợ ngưá»i ta, ta mắng y là kẻ gian tà dâm ác chẳng lẽ là mắng sai à? Ta là vâng lệnh mẹ tá»›i trừ gian, Nam Tá»… Vân, ngươi vốn có tiếng hiệp nghÄ©a, hôm nay ta cÅ©ng không cần ngươi giúp đỡ, nhưng ít nhất ngươi cÅ©ng nên khoanh tay ngồi nhìn, không nên cản trởâ€.
Nam Tá»… Vân giật nảy mình, bất giác liếc qua Hoàng Phá»§ Tung, chỉ thấy Hoàng Phá»§ Tung Ä‘ang khẽ thở dài, Nam Tá»… Vân trong lòng rúng động, nghÄ© thầm “Chẳng lẽ y từng làm chuyện xấu xa mà thiếu nữ này nói?â€. Bèn để ý nhìn kỹ lại, thấy Hoàng Phá»§ Tung hoàn toàn không lá»™ vẻ hổ thẹn, tiếng thở dài cá»§a y tá»±a hồ như má»™t sá»± má»§i lòng, má»™t sá»± thương xót không biết làm sao. Nam Tá»… Vân từng trải giang hồ, nhãn quang rất sắc bên, trong lòng bất giác nghi ngá», nghÄ© thầm “Nhìn dáng vẻ này thì nhất định Hoàng Phá»§ Tung bị oan uổng, nhưng tại sao y không biện há»™? Tại sao lại cam tâm để thiếu nữ này giết chết? Xem ra trong chuyện này nhất định có nguyên nhân rất phức tạp, mà Hoàng Phá»§ Tung không muốn nói vá»›i ngưá»i khácâ€.
Thiếu nữ kia thấy Nam Tá»… Vân vẫn hoành Ä‘ao cản đưá»ng, mày liá»…u dá»±ng ngược, tức giận nói “Ta đã nói rất rõ ràng, ngươi còn muốn cản đưá»ng ta à?â€. Nam Tá»… Vân nói “Ta nghe thấy còn rất nhiá»u Ä‘iểm chưa rõ ràng, cô nói Hoàng Phá»§ tiá»n bối gây ra tá»™i ác giết chồng bắt vợ, vậy cặp vợ chồng ấy rốt lại tên há» là gì? Ngoài ra có ai nhìn thấy không? Tình hình lúc ấy diá»…n ra thế nào...â€. Thiếu nữ kia tức giận nói “Äây là mẹ ta nói lại vá»›i ta, mẹ ta nói quyết không phải giả, cần gì há»i nhân chứng vật chứng nữa?â€.
Nam Tá»… Vân nghÄ© thầm “Xem ra chỉ sợ mẹ cô ta cÅ©ng vẫn còn giấu má»™t số chuyện, chưa từng nói rõ vá»›i cô taâ€. Lúc ấy bên vung bảo Ä‘ao má»™t cái, chặn thế công cá»§a thiếu nữ, trầm giá»ng nói “Cô tin mẹ cô, nhưng ta thì tin Hoàng Phá»§ tiá»n bối. Có ta ở đây, hôm nay cô muốn giết ngưá»i thì nhất định không được, theo ta thấy, chẳng bằng cô cứ tạm dừng tay, lưu lại tên hỠđịa chỉ, đợi ta làm xong má»™t vài việc, chậm nhất là trong ba tháng, nhất định sẽ tá»›i thăm tận nÆ¡i, gặp mặt lệnh đưá»ng, nói cho rõ ràngâ€.
Thiếu nữ kia cả giận nói “Ngươi đã không tin mẹ ta, còn gặp bà làm gì? Hừ, ngươi đừng cậy ngươi có chút thanh danh, mẹ ta cÅ©ng chưa chắc đã thèm gặp ngươi đâu. Hừ, ngươi có tránh ra không? Ngươi mà không chịu tránh ra, đừng trách ta không khách khí!â€. Kiếm pháp thi triển, lập tức lại như mưa sa gió táp xông vào đánh ráo riết.
Nam Tá»… Vân đương nhiên không chịu lùi ra, lúc ấy y đã hÆ¡i hiểu rõ kiếm pháp cá»§a thiếu nữ, tuy chưa thể thá»§ thắng, nhưng đã hÆ¡i chiếm được thượng phong, nhưng trong lòng y lại thầm kêu lên “Thật xấu hổ!â€, nghÄ© thầm “Nếu mình không cậy vào thanh bảo Ä‘ao này, chỉ e quả thật không phải là đối thá»§ cá»§a cô taâ€.
Thật ra công lá»±c cá»§a Nam Tá»… Vân cÅ©ng cao hÆ¡n thiếu nữ má»™t bậc, thiếu nữ kia đánh mãi không hạ được y, trên trán đã ứa mồ hôi, mà Nam Tá»… Vân vẫn thần sắc tá»± nhiên, thiếu nữ kia tá»± biết không thắng nổi, căm tức nói “Tại sao ngươi liá»u mạng bảo vệ cho lão tặc này?â€.
Nam Tá»… Vân nói “Má»™t là ta tin Hoàng Phá»§ tiá»n bối không phải ngưá»i xấu, hai vì y lại có Æ¡n cứa mạng cho ta, cô muốn giết y làm sao ta không quản?â€. Thiếu nữ kia sá»­ng sốt, nói “Ơn cứu mạng gì?â€. Vừa đúng lúc ấy, Äoàn Khuê Chương đột nhiên nói mÆ¡ “Sá»­ đại ca, Sá»­ đại ca, ta ở đây, ta ở đây, ngươi còn nhận ra Äoàn Khuê Chương ta không?â€.
Thiếu nữ kia đột nhiên la lá»›n má»™t tiếng, chạy qua phía Äoàn Khuê Chương Ä‘ang nằm, Thiết Ma Lặc bảo vệ cạnh Äoàn Khuê Chương, thấy nàng đột nhiên sấn tá»›i, giật nảy mình, vá»™i nhấc thanh bảo kiếm lên định chém, cao giá»ng quát “Nữ tặc độc ác thật, Äoàn thúc thúc cá»§a ta đã bị thương tá»›i mức này mà ngươi còn muốn làm hại y sao?â€. Thiếu nữ kia rê trưá»ng kiếm má»™t cái, dùng thế chữ “Niêmâ€, hất thanh kiếm cá»§a Thiết Ma Lặc ra, trở tay má»™t cái, lại đón đỡ thế công cá»§a Nam Tá»… Vân, quát “Khoan hãy động thá»§, y là ai?â€. Nam Tá»… Vân nói “U Châu đại hiệp Äoàn Khuê Chương, cô đã nghe tên y chưa?â€. Thiếu nữ kia thân hình rúng động, vá»™i há»i “Y đúng là Äoàn Khuê Chương à, tại sao còn gá»i má»™t ngưá»i tên Sá»­ Dật Như nào nữa?â€.
Nam Tá»… Vân cÅ©ng đột nhiên thân hình rúng động, vá»™i há»i “Cô nương, cô quen Sá»­ Dật Như à?â€. Thiếu nữ kia nói “Ngươi đừng há»i ta, ngươi cứ nói Sá»­ Dật Như hiện ra sao rồi?â€.
Nam Tá»… Vân nói “Sá»­ Dật Như à? Y đã bị An Lá»™c SÆ¡n bức bách tá»± tận rồiâ€. Thiếu nữ kia sắc mặt sa sầm, lại há»i “Vậy thì có phải Äoàn đại hiệp bị thương trong phá»§ An Lá»™c SÆ¡n không?â€. Nam Tá»… Vân thốt lên “Dưá»ng như cô biết sá»± tình giữa há» phải không? Không sai, Äoàn đại hiệp đúng là vì muốn cứu ngưá»i bạn há» Sá»­ cá»§a y, lấy ít địch nhiá»…u trong phá»§ An Lá»™c SÆ¡n, vì thế bị trá»ng thương. May mà gặp được Hoàng Phá»§ tiá»n bối, được y cấp cứu, nếu không chỉ e y đã mất mạng rồiâ€.
Nam Tá»… Vân dừng lại má»™t lúc, nói tiếp “Tối hôm qua bá»n ta cÅ©ng xông vào phá»§ An Lá»™c SÆ¡n, đáng tiếc bá»n ta tá»›i chậm má»™t bước, không kịp cứu Sá»­ Dật Như...†. Thiếu nữ kia nói chen vào “Ờ, ta hiểu rồi, cÅ©ng may là có các ngươi, nên Äoàn đại hiệp má»›i không rÆ¡i vào tay An Lá»™c SÆ¡n, phải không?â€. Thiết Ma Lặc kêu lên “Äúng thế, ngươi Ä‘oán không sai chút nào. Ta nói cho ngươi biết, Nam đại hiệp và ta bị thương cÅ©ng nhá» vị Hoàng Phá»§ tiá»n bối đây chữa cho, Hoàng Phá»§ tiá»n bối còn giúp bá»n ta đánh lui truy binh cá»§a An Lá»™c SÆ¡n tại sao có thể nói y là ngưá»i xấu được?â€.
Thiếu nữ kia lá»™ vẻ má» mịt, tá»±a hồ ý tứ thù địch vá»›i Hoàng Phá»§ Tung đã giảm Ä‘i vài phần, ngẫm nghÄ© má»™t lúc, chợt lại há»i “Vậy vợ và con gái Sá»­ Dật Như ra sao?â€.
Nam Tá»… Vân ngẩn ra, nói “Ta không biếtâ€. Thiếu nữ kia nói “Hồ đồ! Tại sao ngươi không biết?â€. Nàng làm sao biết được Äoàn Khuê Chương vốn chưa từng kể chuyện này cho Nam Tá»… Vân, lúc Thiết Ma Lặc kéo Nam Tá»… Vân Ä‘i cứu Äoàn Khuê Chương, tuy có nói qua má»™t lượt nhưng chưa nói gì tá»›i vợ con Sá»­ Dật Như.
Thiết Ma Lặc tuy không thích thái độ cá»§a thiếu nữ kia, nhưng thấy nàng quan tâm tá»›i chuyện hai nhà Äoàn Sá»­ như thế, Ä‘oán nàng không phải là ngưá»i xấu bèn đáp “Vợ và con gái há» Sá»­ bá»n ta chưa từng gặp, có quá ná»­a là bị giam ở chá»— An Lá»™c SÆ¡n, ngươi muốn biết tin tức cá»§a há», nếu có can đảm thì tá»›i tìm An Lá»™c SÆ¡n mà há»iâ€.
Thiếu nữ kia bị Thiết Ma Lặc khích má»™t câu, biến hẳn sắc mặt, chợt vung trưá»ng kiếm ra chỉ vào Hoàng Phá»§ Tung nói “NghÄ© lại việc ngươi cứu Äoàn đại hiệp, tối nay ta tạm tha chưa giết ngươi, có Ä‘iá»u sau này nếu ta tra xét ra việc làm xấu xa cá»§a ngươi, ta sẽ còn tính sổ vá»›i ngươiâ€. Hoàng Phá»§ Tung khẽ cưá»i Ä‘au khổ, tá»±a hồ định nói gì đó nhưng lại nén lòng không nói, thiếu nữ kia quay Ä‘i, bước ra khá»i cá»­a miếu, nhảy lên lưng ngá»±a, cao giá»ng kêu lên “Ta tên Hạ Lăng Sương, ngươi có thể nói lại tên ta vá»›i Äoàn đại hiệpâ€. Tiếng nhạc ngá»±a vang lên, khi nàng nói xong chữ cuối, tiếng nhạc ngá»±a đã Ä‘i xa rồi.
Thiết Ma Lặc bụng đầy ngá» vá»±c, há»i “Hoàng Phá»§ tiá»n bối, cô gái há» Hạ này võ công tuy cao cưá»ng, nhưng cÅ©ng chưa chắc đã hÆ¡n VÅ© Văn Thông bao nhiêu, ngươi đánh bại VÅ© Văn Thông dá»… dàng, cô ta hoàn toàn không phái là đối thá»§ cá»§a ngươi, tại sao ngươi lại sợ cô ta?â€.
Hoàng Phá»§ Tung gượng cưá»i nói “Kẻ ăn mày bị giận bị mắng cÅ©ng là chuyện rất bình thưá»ng, chẳng đáng gì. Ờ, lão khiếu hóa lại mong chết dưới kiếm cá»§a cô ta để cô ta khá»i Ä‘i giết ngưá»i khácâ€. Thiết Ma Lặc nghe y nói rất kỳ lạ Ä‘ang định há»i nữa, Hoàng Phá»§ Tung lại nói “Lão khiếu hóa đã nói nhiá»u rồi, chuyện này quả thật không muốn nhắc tá»›i nữa. Nam đại hiệp, nếu ngươi tin được lá»i cá»§a lão khiếu hóa, thì chuyện này ngươi không cần quản nữaâ€.
Nam Tá»… Vân biết y có chuyện khó nói, nghÄ© thầm “Nghe y nói thế, giống như chịu tá»™i thay cho ngưá»i khác. Nhưng tá»™i danh gian tà dâm ác nặng ná» tá»›i mức nào, nếu chịu thay ngưá»i khác thì chuyện khác thì còn nói được, nhưng tại sao lại phải gánh chịu tiếng xấu như thế?â€. Nhưng Hoàng Phá»§ Tung đã nói tá»›i mức ấy, Nam Tá»… Vân và Thiết Ma Lặc tuy bụng đầy nghi ngá», cÅ©ng không tiện há»i nữa.
Hoàng Phá»§ Tung nói “Trá»i đã sáng rồi, lão khiếu hóa có việc phải Ä‘i trước má»™t bước. Qua khoảng hai giá» nữa thì Äoàn đại hiệp có thể tỉnh lại. Ở đây có má»™t bình dược hoàn, má»—i ngày ngươi cho y uống ba lần, má»—i lần má»™t viên uống hết bình dược hoàn này, thì chắc y cÅ©ng có thể khá»e lại như trướcâ€.
Nam Tá»… Vân đón lấy cái bình, trong bình có hai mươi viên dược hoàn, nếu tính má»—i ngày ba viên thì không quá bảy ngày, Äoàn Khuê Chương có thể khôi phục lại võ công.
Nam Tá»… Vân nói “Lão tiá»n bối có Æ¡n tái sinh, bá»n ta không biết làm sao báo đáp, lão tiá»n bối còn có gì nhắn lại Äoàn đại hiệp khôngâ€.
Hoàng Phá»§ Tung cưá»i nói “Lão khiếu hóa thưá»ng chịu Æ¡n ngưá»i khác, nếu nói báo đáp thì báo đáp được bao nhiêu? Huống hồ má»›i rồi ngươi cứu mạng ta, cÅ©ng tính là báo đáp rồiâ€. Y ngừng lại má»™t lúc, chợt nói “Äoàn đại hiệp là ngưá»i ân oán phân minh, sau khi y tỉnh lại ngươi không cần nói dược hoàn này là cá»§a lão khiếu hóa để y khá»i vướng bận trong lòngâ€. Thiết Ma Lặc nói “Như thế không được, nếu y há»i ai cứu mạng y, bá»n ta cÅ©ng không thể không nói cho y biếtâ€.
Hoàng Phá»§ Tung nói “Thôi thế này vậy, chuyện cầm máu trị thương thì cứ nói vá»›i y, còn chuyện dược hoàn thì cứ nói là Nam đại hiệp mang theo trong ngưá»i, phàm là ngưá»i há»c võ, ai cÅ©ng có cao đơn hoàn tán chế theo bí quyết riêng, có Ä‘iá»u công hiệu khác nhau mà thôi. Nếu nói cá»§a lão khiếu hóa tặng, thì lại không hayâ€. Nam Tá»… Vân thấy y nói rất trịnh trá»ng, không khá»i nảy ý nghi ngá», Thiết Ma Lặc lại cưá»i nói “Ngưá»i cầm máu trị thương cho y là ngươi, y mà biết rồi, há lại không vướng bận trong lòng sao?â€. Hoàng Phá»§ Tung ngẫm nghÄ© rồi nói â€œÄÆ°á»£c rồi, vậy thì ta cÅ©ng nhá» y má»™t việc tính ra chẳng ai chịu Æ¡n aiâ€. Nam Tá»… Vân nói “Chuyện gì?†Hoàng Phá»§ Tung tháo ra má»™t chiếc nhẫn sắt, Ä‘eo vào ngón tay cá»§a Äoàn Khuê Chương, nói “Nhá» các ngươi thuyết phục vá»›i Äoàn đại hiệp giúp, sau này nếu y gặp má»™t ngưá»i, ngưá»i ấy cÅ©ng mang má»™t chiếc nhẫn sắt giống hệt thế này, thì xin y nể mặt ta mà nương tay cho ngưá»i ấyâ€.
Thiết Ma Lặc nghÄ© thầm “Lão ăn mày này lại giở trò huyá»…n hoặc gì đây?â€. Lúc ấy cÅ©ng đã ngấm ngầm nghi ngá», nhưng y là má»™t đứa nhá» lá»›n lên trong đám cưá»ng đạo, biết rõ chuyện kiêng kỵ cá»§a giang hồ, lúc ấy không dám há»i nữa, cung cung kính kính nói “Lão tiá»…n bối yên tâm, nhất định ta sẽ chuyển lại mấy câu dặn dò nàyâ€.
Hoàng Phá»§ Tung nhấc cây quải trượng lên, Ä‘ang định bước ra cá»­a miếu, chợt quay lại nhìn Nam Tá»… Vân nói “Suýt nữa ta quên mất má»™t chuyện, tháng trước ta gặp sư phụ ngươi ở Trác huyệnâ€. Nam Tá»… Vân há»i “Lão nhân gia ngưá»i có nói gì không?â€. Hoàng Phá»§ Tung nói “Y nói y vốn định tá»›i Tuy Dương, nhưng vì có chuyện khác, nên đến trung tuần tháng sau má»›i tá»›i được. Y và ta nói chuyện vá» ngươi, nói rằng những hành động hành hiệp trượng nghÄ©a cá»§a ngươi trên giang hồ mấy năm nay, y Ä‘á»u biết cả, cảm thấy rất được an á»§i. Y há»i ta có quen ngươi không, ta nói đã nghe tên chứ chưa gặp mặt, y nói vá»›i ta, trong mấy hôm nay, có thể ngươi sẽ tá»›i Tuy Dương, lại nói vá»›i ta rằng: Thái thú Tuy Dương Trương Tuần là má»™t nhân vật nổi tiếng hiện nay, lão ăn mày ngươi nếu không bận việc gì cÅ©ng nên tá»›i Tuy Dương má»™t chuyến. Ta biết ngươi vốn thích bá»n hậu bối, nhân dịp này cÅ©ng có thể gặp đồ đệ ta. Nếu gặp y, thì kể chuyện này lại cho y. Nếu y có việc gì ở Cá»­u Nguyên, thì không cần chá» ta ở Tuy Dương. Hô hô, không ngá» ta chưa tá»›i Tuy Dương, lại vừa khéo gặp ngươi trong ngôi miếu hoang nàyâ€.
Nam Tá»… Vân lúc ấy má»›i nghÄ© ra, lúc há» vừa bước vào miếu thì Hoàng Phá»§ Tung đã đặc biệt lưu ý tá»›i y, nghÄ© thầm “Chẳng trách y chưa há»i lai lịch đã chịu trị thương cho mình, dưá»ng như sư phụ đã sá»›m nói tướng mạo cá»§a mình cho y biếtâ€.
Nam Tá»… Vân vốn Ä‘ang mang tâm sá»± nặng nỠ“Äoàn Khuê Chương trá»ng thương chưa lành, Thiết Ma Lặc đương nhiên phải há»™ tống y vá» chá»— Äậu gia, Thiết Ma Lặc tuy tinh minh tài giá»i, vá» võ công thì trong bá»n hậu bối cÅ©ng khó có ngưá»i bằng được, nhưng rốt lại vẫn là má»™t đứa nhá» má»›i lá»›n, Nam Tá»… Vần làm sao yên tâm? Bây giá» nghe sư phụ đến trung tuần tháng sau má»›i tá»›i Tuy Dương, Nam Tá»… Vân cÅ©ng thay đổi chá»§ ý.
Hoàng Phá»§ Tung Ä‘i rồi, Nam Tá»… Vân nói “Ma Lặc, ta không di Tuy Dương nữa, mà làm bạn vá»›i ngươi tá»›i Äậu gia trại má»™t chuyến.
Thu xếp cho Äoàn đại hiệp xong, nếu ngươi không bận việc gì, ta lại cùng ngươi tá»›i Tuy Dương gặp sư phụ taâ€. Thiết Ma Lặc cả mừng nói “Vậy thì tốt quá! Có Ä‘iá»u không phải Quách Tá»­ Nghi có má»™t lá thư muốn ngươi đưa tá»›i cho Trương Tuần sao? Ngươi há»™ tống bá»n ta không làm lỡ việc cá»§a ngươi chứ?â€.
Nam Tá»… Vân nói “Lá thư ấy đưa muá»™n má»™t tháng cÅ©ng không há» gì. Äây là Quách lệnh công nhá» ta tiện dịp mang theo, hẹn vá»›i Trương Thái thú, chuẩn bị nhỡ đến lúc xảy ra há»a hoạn, đôi bên lưu tâm giúp đỡ lẫn nhau. Thật ra hai ngưá»i bá»n hỠđã sá»›m kính trá»ng nhau, cho dù không có lá thư này mà đến lúc có chuyện, ắt há» cÅ©ng sẽ cùng nhau chia sẻ hoạn nạn, đồng lòng vì nướcâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Nhân lúc trá»i còn chưa sáng, chá» ta Ä‘i trước kiếm hai bá»™ quần áoâ€. Nam Tá»… Vân biết y muốn Ä‘i thi triển tài ăn trá»™m, cưá»i nói “Thằng tiểu tặc nhà ngươi phải cẩn thận, đừng để ngưá»i ta bắt được đấyâ€. Thiết Ma Lặc đầy vẻ tá»± tin nói “Chắc chắn không có chuyện ấy đâuâ€. Nào ngá» Thiết Ma Lặc Ä‘i suốt ná»­a giá», Nam Tá»… Vân nÆ¡m ná»›p không yên, nghÄ© thầm “Chẳng lẽ lại ứng vá»›i lá»i mình nói sao?â€. Äang lúc sốt ruá»™t chợt nghe ngoài cá»­a có tiếng bánh xe lá»™c cá»™c, Nam Tá»… Vân nhìn ra, lập tức trong lòng như buông được má»™t khối đá nặng, nguyên là Thiết Ma Lặc đánh má»™t chiếc xe lừa trở vá».
Nam Tá»… Vân cưá»i nói “Ngươi làm sao mà ăn trá»™m được cả xe lừa thế?â€. Thiết Ma Lặc nói “Xe và lừa không phải là ăn trá»™m, là dùng má»™t thá»i vàng đổi lây đấyâ€. Nam Tá»… Vân cưá»i nói “Hô, hóa ra ngươi giàu có thật, trong ngưá»i còn mang cả vàng nữaâ€. Thiết Ma Lặc nói “Thá»i vàng ấy vốn không phải cá»§a ta, mà là cá»§a má»™t nhà giàu. Ta tá»›i nhà y lấy trá»™m mấy cái quần áo, nhân tiện lấy luôn mấy thá»i vàng, rồi tá»›i hiệu xe, trá»i vừa hÆ¡i rạng, ta không kịp gá»i há» dậy, bèn để lại má»™t thá»i vàng rồi dắt con lừa và chiếc xe Ä‘i, con lừa này không nghe lá»i ta sai khiến, ta vừa kéo nó ra cổng, nó đã hí ầm lên, lúc ấy má»i ngưá»i má»›i tỉnh dậy, lúc đầu há» còn nhao nhao la lên: Bắt trá»™m, ta ngồi trên xe vung tay nói vá»›i há»: Ta không phải là trá»™m, ta là Thần Tài. Lúc ấy chắc hỠđã phát giác ra thá»i vàng, lập tức tiếng mắng biến thành tiếng reo hò, cÅ©ng chẳng ai Ä‘uổi theo nữaâ€. Nói xong hô hô cưá»i rá»™, cưá»i xong nói tiếp: “Thật ra ăn trá»™m vẫn là ăn trá»™m, có Ä‘iá»u ta chỉ ăn trá»™m nhà giàu, không ăn trá»™m nhà nghèo thôi. Má»™t nén vàng đủ mua mưá»i chiếc xe lừa, bá»n phu xe ấy Ä‘á»n má»™t chiếc xe lừa cho chá»§ hiệu cÅ©ng còn lá»i chánâ€.
Lúc ấy trá»i đã sáng hẳn, Thiết Ma Lặc đã thay quần áo sạch, Nam Tá»… Vân nhân lúc y nói chuyện cÅ©ng đã thay quấn áo, hai ngưá»i bế Äoàn Khuê Chương lên xe, chiếc xe lừa này là Thiết Ma Lặc lá»±a chiếc tốt nhất, trong xe có trải nệm, rất tiện cho Äoàn Khuê Chương nằm nghỉ ngÆ¡i.
Nam Tá»… Vân giong xe chạy mau, suốt má»™t giỠđã tá»›i địa giá»›i Lâm Äồng, phía sau hoàn toàn không có truy binh má»›i thở phào má»™t tiếng.
Nam Tá»… Vân là má»™t hiệp sÄ© thành danh, Thiết Ma Lặc là thế gia cưá»ng đạo, hai ngưá»i nói những chuyện trên giang hồ, vô càng thú vị, Nam Tá»… Vân cưá»i nói “Ngươi má»›i bấy nhiêu tuổi Ä‘á»i, đã luyện thành thần thâu diệu thá»§ như thế, tương lai nhất định sẽ rất cao cưá»ng! Chỉ e không có ai dám mở tiệm kinh doanh nữaâ€.
Thiết Ma Lặc cưá»i nói “Ta còn kém lắm! Ngưá»i có biết thiên hạ đệ nhất thần thâu là ai khôngâ€. Nam Tá»… Vân nói Là Tam Thá»§ Thần Cái Xa Trì phải không?â€. Thiết Ma Lặc nói “Không, Tam Thá»§ Thần Cái đã bị hạ rồi, hiện nay thiên hạ đệ nhất thần thâu là Không Không Nhi, y từng đánh cuá»™c vá»›i Tam Thá»§ Thần Cái, Tam Thá»§ Thần Cái lấy trá»™m má»™t chiếc khèn ngá»c cá»§a Ninh vương, y lại lấy trá»™m chiếc khèn ngá»c từ tay Tam Thá»§ Thần Cái, như thế còn chưa đáng kể, y trá»™m được xong lại Ä‘em trả lại, trả xong lại trá»™m lại, liên tiếp ba lần, khiến Tam Thá»§ Thần Cái khâm phục bò rạp xuống đất, chỉ đành nhưá»ng y Ä‘em chiếc khèn ngá»c tá»›i chá»— Ninh vương lãnh thưởng, bây giá» bốn chữ Diệu thá»§ không không dưá»ng như trong hắc đạo không ai không biếtâ€.
Nam Tá»… Vân nói “Ta đã sá»›m nghe đại danh cá»§a Không Không Nhi, song chỉ biết kiếm pháp cá»§a y cao cưá»ng, tiếc là vẫn chưa gặp mặtâ€. Thiết Ma Lặc cưá»i nói “Lần này ngươi tá»›i nhà nghÄ©a phụ ta biết đâu có thể chạm trán Không Không Nhi, nếu không gặp Không Không Nhi thì nhất định sẽ gặp Tinh Tinh Nhi sư đệ cá»§a yâ€. Nam Tá»… Vân cảm thấy kỳ quái, Ä‘ang định há»i tại sao, chợt nghe Äoàn Khuê Chương kêu lên má»™t tiếng “Ãi chàâ€. Nam Tá»… Vân nói “Tốt rồi, y đã biết Ä‘au rồi. Qua má»™t lúc Äoàn Khuê Chương mở mắt ra, ồ má»™t tiếng nói “Nam huynh đệ sao lại là ngươi? Sá»­ đại ca cá»§a ta đâu? Äây là chá»— nào? Ta Ä‘ang nằm mÆ¡ à?â€. Y sau khi trá»ng thương, hôn mê suốt ná»­a đêm, bây giá» tuy bắt đầu tỉnh lại, nhưng rõ ràng đầu óc vẫn còn má» mịt.
Nam Tá»… Vân nói “Äoàn đại ca, chúng ta thoát hiểm rồi, đây là trong địa giá»›i huyện Lâm Äồngâ€. Äoàn Khuê Chương dần dần nhá»› lại chuyện đêm qua: chá»­i mắng An Lá»™c SÆ¡n, kịch chiến vá»›i VÅ© Văn Thông, Sá»­ Dật Như tá»± tận, Nam Tá»… Vân xông vào vòng vây..., sau cùng nhá»› lại hình ảnh ngá»n phán quan bút cá»§a VÅ© Văn Thông đâm vào trước ngá»±c y, mà Nam Tá»… Vân cÅ©ng Ä‘ang xông tá»›i, sau đó không biết gì nữa. Từng hình ảnh lướt qua trong đầu y, có phải là thật không, hay lả má»™t trưá»ng ảo má»™ng?
Chiếc xe Ä‘ang chạy mau trên đưá»ng lúi, gập ghá»nh dị thưá»ng, Äoàn Khuê Chương đột nhiên bị xốc tung lên, động tá»›i vết thương, cảm thấy mưá»i phần Ä‘au đớn, Äoàn Khuê Chương hiểu rõ, má»›i rồi những chuyện y vừa nhá»› ra Ä‘á»u là thật, hoàn toàn không phải là má»™ng.
Nam Tá»… Vân vá»™i ôm chặt y, chỉ thấy y sắc mặt xám ngoét, hai mắt vô thần, dáng vẻ ngÆ¡ ngác, qua má»™t lúc đột nhiên lẩm bẩm “Sá»­ đại ca, ngươi chết khổ quá Ä‘i! Äá»u là huynh đệ, ta hại ngươi rồi!â€.
Giá»ng nói trầm trầm, chẳng há» kêu la khóc lóc, nhưng vá»›i giá»ng Ä‘iệu đó tâm tình đó lúc y nói ra, không khí giống như Ä‘á»u đông đặc lại, quả thật khiến ngưá»i ta rúng động và so vá»›i kêu la khóc lóc còn Ä‘au đớn gấp hàng trăm lần.
Nam Tá»… Vân hạ giá»ng nói “Äoàn đại ca, ngươi phải bảo trá»ng thân thể, báo thù cho Sá»­ nghÄ©a sÄ© má»›i là việc lá»›nâ€.
Äoàn Khuê Chương đột nhiên tỉnh hẳn, bên tai chợt như văng vẳng lá»i Sá»­ Dật Như lúc lâm tá»­: Äoàn đại ca, giữ ta sống để trả thù không bằng giữ ngươi sống để trả thù. Lại nghÄ© tá»›i Lư thị vợ Sá»­ Dật Như và đứa con gái má»›i sinh cá»§a y rÆ¡i vào miệng cá»p, Äoàn Khuê Chương nghiến răng, không kìm được ứa nước mắt, giá»ng như hướng vá» linh hồn Sá»­ Dật Như trên trá»i phát thệ “Äúng, Sá»­ đại ca, ta phải nghe lá»i ngươiâ€, kế lại nói “Nam huynh đệ, thật làm khó cho ngươi, vì ta mà phải xông vào chá»— nguy hiểm như thế! Ma Lặc, thằng nhá» nhà ngươi, tuy không nghe lá»i ta, nhưng bây giá» ta cÅ©ng không trách ngươi đâuâ€.
Hai ngưá»i Nam Thiết thấy y dần dần tỉnh táo, lúc ấy má»›i hÆ¡i yên tâm. Äoàn Khuê Chương thá»­ vận khí, nhưng cảm thấy tay chân tê dại, toàn thân không có chút sức lá»±c, má»™t hÆ¡i thở cÅ©ng không vận lên được, không kìm được thở dài nói “Té ra ta bị thương rất nặng! Lúc nào má»›i trả thù được?â€. Thiết Ma Lặc nói :Dượng cứ yên tâm, Hoàng Phá»§ Tung lão tiá»n bối nói sau bảy ngày thì ngưá»i có thể khá»e lại như cÅ©. Äoàn Khuê Chương chợt há»i “Hoàng Phá»§ Tung à? Là Tây Nhạc thần long Hoàng Phá»§ Tung trong Giang hồ thất quái phải khôngâ€, giá»ng nói và vẻ mặt Ä‘á»u mang mấy phần kinh ngạc.
Thiết Ma Lặc nói “Äúng thế, thương thế cá»§a bá»n ta cÅ©ng là nhá» lão nhân gia ngưá»i chữa trị choâ€. Äoàn Khuê Chương nói “Nói thế thì dưá»ng như cái mạng cá»§a ta cÅ©ng do y cứu sống phải không?â€. Thiết Ma Lặc nói “Äúng thế, lúc ấy ngưá»i chảy máu không ngá»›t, ná»™i thương lại nặng, là y bế huyệt cầm máu cho ngưá»i, sau đó thôi huyết quá cung cho ngưá»i, lại đổ cho ngưá»i ná»­a hồ lô rượu thuốcâ€. Äoàn Khuê Chương sắc mặt xám xanh, qua má»™t lúc má»›i nói “Không ngá» ta lại hồ đồ chịu Æ¡n cứu mạng cá»§a y, mắc món nợ nhân tình này, thật khiến ta khó xá»­â€.
Thiết Ma Lặc bị dáng vẻ cá»§a y làm cho hoảng sợ ngẩn ra, trong lòng vô cùng kinh ngạc, nhất thá»i không dám nói gì. Nam Tá»… Vân há»i “Có gì là không đúng?â€. Äoàn Khuê Chương nói “Nam huynh đệ, ngươi liá»u mạng cứu ta, ta rất cảm kích, nhưng ngươi là ngưá»i đồng đạo, ta chịu Æ¡n ngươi, trong lòng vẫn bình thản, chứ còn Hoàng Phá»§ Tung à?
Ta chịu Æ¡n y, sắp tá»›i thật không biết làm sao cho phảiâ€.
Nam Thiết hai ngưá»i giật nảy mình, hoảng sợ há»i “Vị Tây Nhạc thần long ấy không phải là ngưá»i trong đại hiệp nghÄ©a sao?â€. Äoàn Khuê Chương nói “Nam huynh đệ, ngươi xuất đạo sau ta mưá»i năm, chẳng trách ngươi không biết rõ vá» y, vào thá»i ta, y được khen nhiá»u hÆ¡n bị chêâ€. Nam Tá»… Vân vá»™i há»i â€œÄÆ°á»£c khen nhiá»u hÆ¡n bị chê à?
Theo như ngươi nói thì Hoàng Phá»§ Tung há cÅ©ng từng làm chuyện xấu sao? Tại sao ta Ä‘á»u nghe ngưá»i ta nói tốt vá» y, thậm chí sư phụ ta cÅ©ng bình luận vá» y, nói hành vi cá»§a Hoàng Phá»§ Tung tuy có Ä‘iểm kỳ quặc, nhưng vẫn là ngưá»i trong đạo hiệp nghÄ©aâ€.
Äoàn Khuê Chương nói “NghÄ© lại thì chắc vì lão nhân gia ngưá»i giấu kín Ä‘iá»u xấu mà nêu cao Ä‘iá»u tốt cho ngưá»i khác thôi. Con ngưá»i Hoàng Phá»§ Tung quả thật đã làm rất nhiá»u chuyện tốt, vả lại tốt nhiá»u hÆ¡n xấu, nhưng việc xấu y làm thì quả thật khiến ngưá»i ta rợn tóc gáyâ€.
Nam Tá»… Vân biến hẳn sắc mặt nói “Äoàn đại ca, ngươi có thể kể lại cho ta nghe khôngâ€. Äoàn Khuê Chương nói â€œÄÆ°á»£c, trước tiên ta nói những chuyện hay cá»§a y, mấy mươi năm vá» trước đã, y từng đánh cướp tiến bạc hối lá»™ cá»§a hai viên Tiết độ sứ Lư Long, Hứa Châu, dùng tiến ấy để cứu giúp dân Hoàng Hà bị thá»§y tai, y từng má»™t mình trừ khá»­ Yên Triệu ngÅ© bá, y từng gỡ nguy giải nạn cho hai phái Không Äá»™ng Yên SÆ¡n, tiêu trừ cho võ lâm má»™t trưá»ng tai há»a...â€. Nam Tá»… Vân ngắt lá»i “Những, chuyện ấy ta đã biết rồi, ngươi nói xem y làm những chuyện xấu gìâ€. Äoàn Khuê Chương nói “Chuyện xấu cÅ©ng có vài việc thương thiên hại lý, có má»™t năm có mấy đạo sÄ© luyện Ä‘an lên Thiên SÆ¡n hái Tuyết liên, dá»c đưá»ng vá» bị y giết chết cướp mất chỉ có má»™t ngưá»i thoát được. Có má»™t năm y che chở cho má»™t tên đạo tặc bắt con gái ngưá»i ta lên Trại Xích Phong, đánh Äịnh Nhất thiá»n sư cá»§a phái Thiếu làm bị thương, phái Thiếu lâm vốn muốn tìm y tính sổ, nhưng không bao lâu lại xảy ra chuyện y dùng khoản tiá»n lá»›n cứu tế nhân dân bị thá»§y tai, phái Thiếu lâm nghÄ© tá»›i công đức ấy cá»§a y, má»›i buông tha cho y, chỉ trừ khá»­ Trại Xích Phongâ€.
Nói tá»›i đó, Thiết Ma Lặc đột nhiên chen vào “Có phải y đã từng giết chồng ngưá»i ta, cướp vợ ngưá»i ta không?â€. Äoàn Khuê Chương rất kinh ngạc, há»i “Sao ngươi biết được?â€. Nam Tá»… Vân lại càng hoảng sợ, kêu lên thất thanh “Quả thật là có chuyện ấy à?â€. Äoàn Khuê Chương nói “Chuyện đó đến nay vẫn còn là má»™t nghi án, có Ä‘iá»u theo như ta thấy, có đến chín phấn là do Hoàng Phá»§ Tung làm!â€. Nam Tá»… Vân định thần, há»i “Rốt lại là chuyện gì?â€. Äoàn Khuê Chương nói “Chuyện này xảy ra cách đây hai mươi năm, lúc ấy có má»™t đôi hiệp khách thiếu niên nổi tiếng bốn phương, ngưá»i nam tên Hạ Thanh Äào, ngưá»i nữ tên Lãnh Tuyết Mai. Há» liên thá»§ làm rất nhiá»u chuyện nghÄ©a hiệp, chí đồng đạo hợp, đôi bên ưa thích ngưỡng má»™ nhau, vì thế đính hôn. Vào hôm há» thành hôn, vô cùng náo nhiệt, ngưá»i trong giang hồ bất kể có quen biết hay không cÅ©ng nhao nhao tá»›i chúc mừng, ai cÅ©ng hâm má»™ há» là má»™t đôi giai ngẫu hiếm có trong võ lâm. Ta là bạn thân vá»›i cả tân lang tân nương, đương nhiên cÅ©ng có mặt trong những ngưá»i tá»›i chúc mừngâ€.
“Nào ngá» cặp vợ chồng ai cÅ©ng ngưỡng má»™ này đúng vào đêm động phòng hoa chúc lại gặp phải thảm há»a bất ngá». Ta còn nhá»› rất rõ ràng, đêm ấy ta và mấy ngưá»i bạn thân cá»§a tân lang tân nương vừa vui đùa ở phòng xong, Ä‘ang còn cao hứng, tụ há»p ở ngoài sảnh uống rượu, ai cÅ©ng đã ngà ngà, chợt nghe trong phòng vang ra má»™t tiếng la thảm ngắn ngá»§i, ta lập tức tỉnh rượu, bất kể chuyện lá»… nghi, lập tức xông vào phòng xem, chỉ thấy tân lang đã ngã lăn xuống đất mà tân nương không biết đã đâu rồiâ€.
“Ta vá»™i đỡ tân lang dậy, đáng thương y đã bị trá»ng thương, không nói được má»™t tiếng, ta ká» vào tai y há»i mấy tiếng: Ai là hung thá»§? Y còn nhận ra ta là bạn thân, nhìn ta má»™t cái, đưa ngón tay ra run run chấm vào máu trên ngưá»i xiên xiên xẹo xẹo viết xuống đất, nhưng chưa viết xong tên cá»§a hung thá»§ thì đã tắt hÆ¡i! Ôi, ánh mắt cá»§a y lúc sắp chết thì ta không bao giá» quên được, đó chính là ánh mắt cầu khẩn ta trả thù cho y!â€.
Ta nhìn kỹ lại chữ máu mà y viết, chữ thứ nhất là chữ Hoàng, chữ thứ hai chỉ có hai nét, má»™t ngang má»™t dá»c, giống chữ thập nhưng không phải chữ thập, nét ngang và nét dá»c trong chữ thập dài ngắn gần bằng nhau, nhưng hai nét vạch ấy cá»§a y thì nét ngang rất ngắn, nét dá»c lại dài, trên Ä‘á»i vốn không có ngưá»i há» Hoàng, không chá» ta lên tiếng, đã có ngưá»i kêu lên: Hung thá»§ chắc chắn là Hoàng Phá»§ Tung!â€.
Nam Tá»… Vân run lên nói “Chỉ bằng vào má»™t manh mối ấy thì tá»±a hồ chưa thể nói là chứng cứ xác thá»±câ€. Äoàn Khuê Chương nói “Không sai, có rất nhiá»u ngưá»i cÅ©ng như ngươi, không dám tin hung thá»§ là Hoàng Phá»§ Tung, há» Ä‘oán hoặc giả chữ Hoàng là chỉ ngưá»i Hoàng đế phái tá»›i. Vì đương thá»i Hạ Thanh Äào có thù oán vá»›i má»™t thị vệ trong ná»™i đình tên Công Tôn Trạm, biết đâu là Công Tôn Trạm làmâ€. Thiết Ma Lặc hạ giá»ng nói “Ồ, nói thế cÅ©ng hÆ¡i có lýâ€. Äoàn Khuê Chương cao giá»ng nói “Không, nói thế hoàn toàn vô lýâ€.
Äúng là :
Kiện tụng nhao nhao khôn phá án,
Ãnh Ä‘ao bóng máu chuyện càng nghi.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 8.
Tài sản của phamhau1986

  #9  
Old 30-06-2008, 01:48 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 9
Một kiếm thù kinh lòng hiệp sĩ
Bao năm nghi án hận trá»i tình


Äoàn Khuê Chương nói tiếp “Công Tôn và Hoàng Phá»§ là hai há» kép, chữ Công ít nét hÆ¡n chữ Hoàng nhiá»u, ngươi thá»­ nghÄ© xem lúc ấy Hạ Thanh Äào Ä‘ang sắp chết, sao y lại viết chữ Hoàng mà không viết chữ Công? Nếu Công Tôn Trạm là hung thá»§, y chỉ cần viết má»™t chữ Công là tá»± nhiên có ngưá»i hiểu được, vả lại y cÅ©ng không cần quanh co, không nêu rõ Công Tôn mà còn nói là ngưá»i cá»§a hoàng đế làm gì, hÆ¡n thế nữa võ công cá»§a Hạ Thanh Äào và Lãnh Tuyết Mai Ä‘á»u cao hÆ¡n Công Tôn Trạm, Công Tôn Trạm không thể giết chết Hạ Thanh Äào rồi bắt Lãnh Tuyết Mai Ä‘i. Má»™t số ngưá»i biện há»™ cho Hoàng Phá»§ Tung, chẳng qua chỉ là thương tiếc cho tên tuổi nghÄ©a hiệp cá»§a y, muốn giúp đỡ yâ€.
Thiết Ma Lặc cúi đấu, y cÅ©ng Ä‘ang nghÄ© tá»›i “Ngưá»i kia†như Äoàn Khuê Chương. Nam Tá»… Vân lại càng thêm ngá» vá»±c, nghÄ© thầm “Nghe lá»i Äoàn đại ca nói, thì Hoàng Phá»§ Tung làm rất nhiá»u chuyện tốt chẩn tế cho nạn dân bị thá»§y tai lại càng là đại công đại đức, nhưng mặt khác, chuyện xấu y làm quả thật cÅ©ng khiến ngưá»i ta rợn tóc gáy.
Hai loại hành vi trái ngược vá»›i nhau như thế, theo lẽ mà nói, không thể cùng nảy sinh từ má»™t ngưá»i. Mà nói lại, sư phụ mình cÅ©ng là má»™t ngưá»i thiện ác phân minh, nếu quả thật Hoàng Phá»§ Tung làm chuyện xấu xa như thế, sư phụ mình há lại chỉ vì giấu kín Ä‘iá»u xấu nêu cao Ä‘iá»u tốt mà trước nay không há» nói vá»›i mình, vả lại còn kết giao vá»›i Hoàng Phá»§ Tung nữaâ€.
Äoàn Khuê Chương dưá»ng như Ä‘oán được tâm ý cá»§a y, ngừng lại má»™t lúc, rồi nói tiếp “Chuyện này xảy ra từ hai mươi năm vá» trước, sau khi xảy ra, Hoàng Phá»§ Tung lại rất ít xuất hiện trên giang hồ, ngẫu nhiên cÅ©ng nghe tin tức vá» hành động cá»§a y, mưá»i việc thì có tá»›i chín là chuyện tốt, cho dù cÅ©ng có má»™t vài chuyện xấu nhưng cÅ©ng không thể coi là tá»™i ác nặng ná». Vì vậy đó cÅ©ng là má»™t trong những lý do khiến ta đến nay vẫn ngần ngừ trong chuyện trả thù cho bạn bè.
Có Ä‘iá»u phải chá» khi ta tra xét rõ ràng má»i chuyện, thì sẽ tính toán món nợ này vá»›i yâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Äã có má»™t ngưá»i tính sổ vá»›i y vì chuyện ấyâ€.
Äoàn Khuê Chương thân hình rúng động, mở tròn hai mắt há»i “Ai?â€.
Thiết Ma Lặc nói “Là má»™t thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi, tên Hạ Lăng Sương. Cô ta nói có thể báo lại cho ngưá»i biếtâ€.
Äoàn Khuê Chương chợt há»i “Ngưá»i ấy dung mạo ra sao? Cô ta gặp Hoàng Phá»§ Tung ở đâu? Chuyện này là chính mắt ngươi nhìn thấy à?â€. Thiết Ma Lặc nói “Chính là trong ngôi miếu hoang ấyâ€. Kế lại kể qua má»™t lượt chuyện vừa xảy ra cho Äoàn Khuê Chương nghe, lại tả lại diện mạo cá»§a thiếu nữ kia. Nam Tá»… Vân hạ giá»ng nói “Ta không biết vụ án này có liên quan tá»›i Hạ đại hiệp, có Ä‘iá»u Hoàng Phá»§ Tung cứu tính mạng ba ngưá»i chúng ta, cho dù có biết, nhưng trước khi vụ án này rõ ràng ta cÅ©ng chỉ đành cản trở thiếu nữ kia. Äoàn đại ca, ngươi có trách ta không?â€.
Äoàn Khuê Chương lắc lắc đầu, im lặng không nói, hồi lâu má»›i lẩm bẩm “Hạ Thanh Äào, Hạ Lăng Sương...â€, trên mặt hiện ra dáng vẻ má» mịt, đồng thá»i trong đầu cÅ©ng xuất hiện hình ảnh má»™t thiếu nữ khác, đó là Lãnh Tuyết Mai, dung mạo cá»§a thiếu nữ mà Thiết Ma Lặc vừa tả, quả thật rất giống Lãnh Tuyết Mai.
Nguyên là giữa Äoàn Khuê Chương và Lãnh Tuyết Mai từng cá»› cảm tình vá»›i nhau, y quen Lãnh Tuyết Mai trước cả Hạ Thanh Äào, nhưng Äoàn Khuê Chương tuy mưá»i phần ngưỡng má»™ Lãnh Tuyết Mai song Lãnh Tuyết Mai đối vá»›i y lại như xa như gần. Vá» sau Lãnh Tuyết Mai quen Hạ Thanh Äào đôi lòng hòa hợp, dần dần nàng ngày càng gần gÅ©i Hạ Thanh Äào nhiá»u hÆ¡n Äoàn Khuê Chương. Không bao lâu Äoàn Khuê Chương đã hiểu rõ Lãnh Tuyết Mai thương yêu Hạ Thanh Äào, y là ngưá»i quang minh lá»—i lạc, đương nhiên không thá»c gậy bánh xe, mà còn vì cá»› Lãnh Tuyết Mai mà coi Hạ Thanh Äào như anh em ruá»™t.
Sau khi Hạ Thanh Äào chết thảm, Lãnh Tuyết Mai mất tích, Äoàn Khuê Chương vô cùng thương tâm, qua hÆ¡n mưá»i năm má»›i kết hôn vá»›i Äậu Tuyến Nương, vợ chồng tuy rất mặn nồng, nhưng Äoàn Khuê Chương vẫn ít nhiá»u còn nhá»› nhung Lãnh Tuyết Mai. Lúc ấy Äoàn Khuê Chương nghe Thiết Ma Lặc tả lại dung mạo cá»§a Hạ Lăng Sương thấy rất giống Lãnh Tuyết Mai, bất giác tâm tư bối rối, chuyện cÅ© lần lượt hiện ra đè nặng trong lòng, nhá»› lại lúc y còn trẻ đã viết hai câu thÆ¡ cho Lãnh Tuyết Mai “Tuyết lạnh hoa mai đẹp, Khinh sương nở má»™t mìnhâ€, nghÄ© thầm “Hay Hạ Lăng Sương là con gái cá»§a Lãnh Tuyết Mai? Nàng còn nhá»› câu thÆ¡ cá»§a mình, nên đặt tên cho con gái như thế chăng? Nhưng Hạ Thanh Äào đã chết rồi, làm sao có được má»™t đứa con gái há» Hạ?â€. Y giữa muôn ngàn ý nghÄ© trong đầu lại cảm thấy càng lúc càng vui mừng “Nếu quá thật Hạ Lăng Sương là con gái Lãnh Tuyết Mai, thì chắc nàng vẫn còn sống trên Ä‘á»iâ€.
Thiết Ma Lặc nói “Dượng, Hoàng Phá»§ Tung có má»™t chiếc nhẫn sắt tặng ngưá»i, chính là chiếc nhẫn sắt ngưá»i Ä‘ang Ä‘eo ở ngón giữa đấyâ€.
Äoàn Khuê Chương như vừa tỉnh má»™ng, nghÄ© thầm “Äứa con gái này cá»§a Lãnh Tuyết Mai trả thù cho nàng, chuyện đó lại càng chứng tá» năm xưa Hoàng Phá»§ Tung chính là hung thá»§ giết chết chồng nàng, bất kể cô gái kia có phải là con gái nàng không, mình cÅ©ng quyết không thể bá» mặc không chăm sócâ€. Nhưng chuyện y thấy khó khăn chính là Hoàng Phá»§ Tung có Æ¡n cứu mạng vá»›i y, ngưá»i trong đạo hiệp nghÄ©a quyết không thể giết chết ngưá»i có Æ¡n vá»›i mình.
Äoàn Khuê Chương sá» vào chiếc nhẫn, há»i “Hoàng Phá»§ Tung có nói gì không?â€. Thiết Ma Lặc nói “Dưá»ng như y đã Ä‘oán là ngưá»i không muốn nhận món nhân tình này, nên y nói y muốn xin ngưá»i má»™t việc, kể như hai bên không ai mắc nợ aiâ€. Äoàn Khuê Chương vá»™i há»i “Y cầu xin chuyện gì?â€. Thiết Ma Lặc nói “Nếu ngưá»i gặp phải má»™t ngưá»i Ä‘eo cái nhẫn sắt giống hệt cái nhẫn này, thì y hy vá»ng ngưá»i để cho kẻ ấy còn mấy phần thể diệnâ€.
Äoàn Khuê Chương thở dài má»™t tiếng, nói “Té ra y không cầu xin cho mình, được rồi, chuyện ấy ta có thể làm được. Äể báo thù cho Sá»­ đại ca xong, ta sẽ Ä‘i tìm Hoàng Phá»§ Tung, nếu y giết chết ta thì không còn chuyện gì để nói, còn nếu giết được y thì ta cÅ©ng sẽ má»™t kiếm tá»± sát, để kết thúc chuyện Æ¡n oán nàyâ€.
Nam Tá»… Vân và Thiết Ma Lặc nhìn nhau hoảng sợ, há» biết tính Äoàn Khuê Chương, đã nói là không đổi lá»i, vả lại vì Ä‘ang lúc y trong lòng khích động, nên cÅ©ng không tiện khuyên.
Äoàn Khuê Chương lại há»i “Còn thiếu nữ kia thì sao?â€. Thiết Ma Lặc nói “Cô nương ấy đã Ä‘i rồi, cô nương ta không nói là Ä‘i đâu, nhưng theo tiểu Ä‘iệt Ä‘oán, chỉ e là tá»›i chá»— An Lá»™c SÆ¡nâ€.
Äoàn Khuê Chương giật nảy mình, vá»™i há»i “Ngươi, làm sao biết được cô nương ta Ä‘i tìm An Lá»™c SÆ¡n? Cô ta Ä‘i tìm An Lá»™c SÆ¡n làm gì?â€. Thiết Ma Lặc nói “Cô ta há»i tiểu Ä‘iệt vá» vị bằng hữu há» Sá»­ cá»§a ngưá»i, lại há»i thăm cả vợ và con gái y, tiểu Ä‘iệt nói há» Sứ đã bị An Lá»™c SÆ¡n hại chết, vợ con y cÅ©ng chưa được giải cứu. Cô nương ta nghe thế, dưá»ng như rất khích động, cô nương ta vốn thá» phải giết Hoàng Phá»§ Tung, nhưng Nam đại hiệp mấy lần cản trở, cô ta hoàn toàn không nghe, vá» sau vừa biết tin tức ấy, lại giống như có má»™t việc gấp gáp hÆ¡n, vá»™i vàng ra Ä‘i. Cho nên tiểu Ä‘iệt Ä‘oán là cô nương ta định tá»›i chá»— An Lá»™c SÆ¡n cứu mẹ con nhà há» Sá»­â€.
Äoàn Khuê Chương kêu lên thất thanh “Làm sao bây giá»? Tại sao lại để cô ta má»™t mình xông vào đầm rồng hang cá»p?â€.
Thiết Ma Lặc bị thần khí cá»§a y làm cho hoảng sợ, ấp úng nói “Äây là tiểu Ä‘iệt Ä‘oán thế, chứ chưa chắc đã đúng. Vả lại thiếu nữ ấy kiếm pháp vô cùng lợi hại, cho dù cô nương ta tá»›i đó thật, nếu không cứu được mẹ con há» Sá»­, thì cÅ©ng có thể thoát thânâ€. Nam Tá»… Vân cÅ©ng nói “Thiếu nữ ấy chỉ là tạm thá»i bá» qua, có quá ná»­a là vì Hoàng Phá»§ Tung cứu mạng cho huynh, nên nhất thá»i cÅ©ng chưa thể biết y là ngưá»i xấu hay tốt! Äoàn đại ca, huynh nên dưỡng thương cho khá»e, nếu huynh không yên tâm vá» cô gái ấy, thì chá» ta há»™ tống huynh tá»›i địa giá»›i Äậu gia trại xong, sẽ lập tức Ä‘i tìm cô taâ€. Thiết Ma Lặc nói theo “Phải đấy, để gặp nghÄ©a phụ con xong, chúng ta có thể xin ông phái thêm thá»§ hạ Ä‘i há»i thăm tin tức cá»§a thiếu nữ há» Hạ ấy, ngưá»i quen cá»§a ông trên giang hồ rất đông, có thể tìm được má»™t chút manh mối, huống hồ thiếu nữ ấy đã Ä‘i hÆ¡n ba giá», có muốn Ä‘uổi theo cÅ©ng không kịpâ€.
Äoàn Khuê chương thở dài nói “CÅ©ng chỉ còn cách ấyâ€. Thiết Ma Lặc thấy y quan tâm tá»›i thiếu nữ ấy như thế cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên, Äoàn Khuê Chương nghe nói Hạ Lăng Sương quan tâm tá»›i Sá»­ Dật Như, cÅ©ng cảm thấy kinh ngạc “Chẳng lẽ cô nương ta có quan hệ gì vá»›i Sá»­ gia sao? Nếu giữa Sá»­ đại ca và vợ chồng Hạ Thanh Äào cÅ©ng có quen biết, thì tại sao trước nay mình chưa từng nghe y nói tá»›i?â€.
* * * * *
Hạ Lăng Sương vá»™i vàng cưỡi ngá»±a phóng Ä‘i, quả nhiên không ra ngoài dá»± liệu cá»§a Thiết Ma Lặc, là để cứu mẹ con nhà há» Sá»­. Nhưng nàng không xông vào phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n ở Trưá»ng An, mà tá»›i cứu ngưá»i ở nhà Tiết Tung đại tướng cá»§a An Lá»™c SÆ¡n. Nguyên là nàng đã sá»›m biết mẹ con nhà há» Sá»­ bị Tiết Tung xin An Lá»™c SÆ¡n cho mình nhận vá», còn như việc vì sao nàng biết được, thì vá» sau sẽ nói.
Nàng tá»›i Trưá»ng An thì đã đến giá» Ngá». Nàng cải trang thành má»™t cô gái mãi võ trên giang hồ, vào trá» trong má»™t nhà trá» dung nạp đủ loại ngưá»i, đến canh ba đổi mặc y phục dạ hành tá»›i nhà Tiết Tung.
Ngưá»i nhà Tiết Tung Ä‘á»u ở Trưá»ng An, nhà y cách phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n không xa. Hạ Lăng Sương khinh công trác tuyệt, so vá»›i Nam Tá»… Vân còn cao hÆ¡n hai phần, thần không hay quá»· không biết lá»n vào nhà há» Tiết, nghe má»™t nam má»™t nữ nhà há» Tiết trò chuyện vá»›i nhau ở đại sảnh, nàng lén nhìn xuống, chỉ thấy ngưá»i đàn ông là má»™t võ tướng, ngưá»i đàn bà là má»™t thiếu phụ dung nhan tiá»u tụy trang Ä‘iểm sÆ¡ sài. Viên võ quan nói “Lư phu nhân, bà Ä‘i ngay Ä‘i? Ta đã đưa bà má»™t bá»™ y phục đàn ông, nhân lúc Tiết tướng quân còn chưa trở vá», bà nên mau thay đổi, bà chịu khó giả làm tùy tùng cá»§a ta, ta mang bà Ä‘i.
Tiểu thư cá»§a bà thì có thể đặt vào chiếc rương phía sau xe ngá»±a, tên mã phu là ngưá»i tâm phúc cá»§a ta, không tiết lá»™ chuyện này ra đâuâ€.
Hạ Lăng Sương tuy không há» quen biết vợ Sá»­ Dật Như, nhưng cÅ©ng biết mẹ bà ta là Lư thị ở Hà Äông, nghe viên võ quan kia xưng hô như thế, đương nhiên đã biết đúng là bà ta. Lúc đầu nàng đã chuẩn bị giết viên võ quan kia, sau đó nói rõ vá»›i Lư phu nhân, nhưng lúc ấy vừa sợ vừa mừng, nghÄ© thầm “Không ngá» thá»§ hạ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n lại có ngưá»i tốt thế này, mình Ä‘ang lo không tiện mang đứa nhá» Ä‘i, cách ấy cá»§a y quả thật không gì tốt hÆ¡nâ€.
Lư phu nhân ngẩng đầu lên, trên mặt hiện ra dáng vẻ băn khoăn, ánh mắt đầy vẻ lo lắng, trầm ngâm hồi lâu má»›i nói “Nhiếp tướng quân, Ä‘a tạ ý tốt cá»§a ngươi, nhưng ta muốn Ä‘i thì nhất định phải Ä‘i cùng chồng taâ€. Nguyên viên võ quan kia chính là Nhiếp Phong từng ngấm ngầm giúp đỡ Äoàn Khuê Chương.
Nhiếp Phong cÅ©ng trầm ngâm hồi lâu, rồi nói “Hiện tại Sá»­ tiên sinh Ä‘ang bị giam giữ, trong súy phá»§ canh gác rất nghiêm ngặt, nhất thá»i e không dá»… thoát thân, hai mẹ con bà cứ Ä‘i trước, sau đó ta sẽ nghÄ© cách giúp yâ€.
Lư phu nhân dáng vẻ trên mặt càng lúc càng trầm trá»ng, hai mắt nhìn sững vào Nhiếp Phong, đột nhiên há»i “Nhiếp tướng quân, xin ngươi đừng giấu ta, chồng ta rốt cuá»™c ra sao rồi?â€.
Nhiếp Phong ấp úng nói “Từ hôm y tá»›i, đại khái vì bị hành hạ, thổ huyết mấy lần, bây giá» Ä‘ang Ä‘iá»u trịâ€. Lư phu nhân nói “Chuyện đó ta đã biết rồi. Ta là há»i hiện y sống chết ra sao? Ta nghe a hoàn hầu hạ ta nói, tối hôm qua có thích khách xông vào phá»§ An Lá»™c SÆ¡n, làm ầm Ä© suốt đêm, làm chết mấy mạng ngưá»i, thích khách ấy có phải là Äoàn Khuê Chương không? Y có cứu được chồng ta ra không? Hay là há» bị An Lá»™c SÆ¡n bắt được, cùng chết cả rồi? Nhiếp tướng quân, xin ngươi nói thật Ä‘i, đừng nên giấu ta?â€.
Nhiếp Phong cắn răng, nói “Äoàn đại hiệp bị trá»ng thương, tuy chưa bị bắt, nhưng e cÅ©ng khó mà sống được. Còn như Sá»­ tiên sinh, y... đã tá»± tận tại đương trưá»ng rồi! Cho nên bà nhất định phải Ä‘i ngay, không thể hy vá»ng Äoàn đại hiệp cứu nữa đâu.
Nhiếp Phong và Hạ Lăng Sương Ä‘ang nghe trá»™m Ä‘á»u cho rằng Lư phu nhân nghe được tin dữ ấy, nhất định phải kêu gào khóc lóc, hoặc ngất luôn tại chá»—, nào ngá» Lư phu nhân tuy thân hình run bắn lên, nhưng lại không há» chảy nước mắt, tá»±a hồ đã sá»›m dá»± liệu tá»›i kết quả ấy.
Chỉ thấy nàng dùng sức bíu cái bàn để cố giữ vững ngưá»i, ngẩn ra má»™t lúc, đột nhiên trầm giá»ng nói “Ta không Ä‘i đâu!â€.
Câu ấy quả thật khiến Nhiếp Phong hoàn toàn bất ngá», y báo tin ấy cho Lư phu nhân, vốn định thà để nàng Ä‘au xót má»™t lúc, nhưng ắt sẽ hiểu rõ không Ä‘i ngay không được, nhưng nàng lại cá»± tuyệt không chịu bá» trốn.
Nhiếp Phong hạ giá»ng nói “Tiết tướng quân có ý không tốt vá»›i bà, bà phải đỠphòng đấyâ€. Lư phu nhân nói “Ta biết rồi. Äa tạ ý tốt cá»§a ngươi. Nhưng ý ta đã quyết, quyết không thay đổi. Trừ phi Tiết Tung Ä‘uổi ta ra, nếu không ta quyết không rá»i khá»i nÆ¡i này!â€.
Câu nói ấy không những khiến Nhiếp Phong thấy bất ngá», mà cả Hạ Lăng Sương cÅ©ng vô cùng kinh ngạc, nghÄ© thầm “Mẹ mình nói Lư phu nhân là bậc hào kiệt trong đám nữ lưu, rất có kiến thức, tại sao lại hồ đồ như thế, chẳng lẽ vì bà đột nhiên bị khích động, đến ná»—i mất hết thần trí rồi sao?â€. Nàng từ góc mái nhà nhìn trá»™m xuống, chỉ thấy Lư phu nhân tuy sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn lá»™ ra dáng vẻ kiên nghị, tá»±a hồ trong lòng đã có chá»§ ý, mà còn trấn định hÆ¡n lúc vừa rồi nhiá»u, đâu thấy có vẻ gì là mất hết thần trí?.
Äúng lúc ấy có má»™t tràng tiếng bước chân vang tá»›i, Nhiếp Phong thở dài má»™t tiếng, nói “Nếu bà đã quyết ý, thì xin bà tá»± lo lắng cho mìnhâ€. Nhiếp Phong vừa từ cá»­a ngách Ä‘i ra, Tiết Tung đã bước vào nói “Lư phu nhân, ta Ä‘ang muốn tìm nàng nói chuyện, nhưng sợ nàng lo lắng, té ra nàng chưa ngá»§ sao?â€.
Lư phu nhân nói “Ngươi có chuyện gì muốn nói?â€. Tiết Tung nói “Ta đối xứ vá»›i nàng ra sao?â€. Lư phu nhân nói “Tiết tướng quân, ngươi che chở hai mẹ con ta, không để ta bị An luá»™c SÆ¡n làm nhục, ta quả thật rất cảm kíchâ€. Tiết Tung mặt mày há»›n hở nói “Nàng biết được ý tốt cá»§a ta thì rất hay. Ta đối vá»›i phu nhân mưá»i phần ngưỡng má»™, chỉ mong phu nhân coi nÆ¡i này như nhà mình, yên tâm ở lại, để Tiết má»— thưá»ng được gần gÅ©iâ€. Nói xong lại bước tá»›i vài bước.
Lư phu nhân trầm giá»ng nói “Tiết tướng quân, xin ngươi nhá»› rằng ta là mệnh phụ triá»u đình, ngươi đối xá»­ theo lá»… thì ta có thể ở lại đây, nếu không thì ta chỉ còn có cách chết ở đây thôiâ€, thần sắc lẫm liệt, cho dù Tiết Tung lúc bình thá»i giết ngưá»i không chá»›p mắt cÅ©ng bị nàng trấn ngá»±, giống như phụng thánh chỉ, lập tức dừng bước, tươi cưá»i nói “Phu nhân nói gì thế? ÄÆ°á»£c phu nhân ở lại hàn xá, Tiết Tung quả thật cảm thấy vô cùng vinh dá»±, há dám coi thưá»ng thất lá»…?â€. Y moi gan móc ruá»™t, nói được má»™t câu hoa mỹ, khiến Hạ Lăng Sương cảm thấy buồn cưá»i.
Lư phu nhân nói “Các ngươi không cho gặp mặt chòng ta, là có ý gì?â€.
Tiết Tung nói “Nguyên là phu nhân nhá»› nhung tôn phu, không trách gì đêm khuya chưa ngá»§, chỉ e phu nhân không thể gặp mặt tôn phu nữa rồiâ€.
Lư phu nhân nói “Cái gì? Chẳng lẽ, chẳng lẽ y đã gặp chuyện tai bay vạ gió rồi sao?â€. Hạ Lăng Sương biết nàng đã biết rõ mà vẫn cố ý há»i, nhất thá»i không Ä‘oán ra dụng ý cá»§a nàng. Tiết Tung làm ra bá»™ mặt thê thảm, chậm rãi nói “Ta vốn không nỡ báo tin này cho nàng, nhưng suy Ä‘i nghÄ© lại, cảm thấy cứ nói vá»›i nàng thì tốt hÆ¡n. Äây tuy là tin xấu, nhưng phu nhân là ngưá»i hiểu biết, chỉ cần nàng tá»± lo lắng được cho mình, thì đối vá»›i nàng mà nói, chính là khổ tận cam laiâ€.
Lư phu nhân nói “Rốt lại là sao?â€. Tiết Tung nói “Tôn phu bất hạnh đã qua Ä‘á»i rồi, y không chịu theo đại soái, tối hôm qua câu kết vá»›i thích khách gây chuyện ầm Ä©, trong lúc há»—n chiến đã lầm va vào mÅ©i Ä‘ao cá»§a má»™t tên vệ sÄ©â€.
Lư phu nhân nãy giá» cố kìm nước mắt, lúc ấy má»›i bắt đầu không kìm được nữa khóc ra thành tiếng. Tiết Tung đứng bên cạnh thấy nàng giống như hoa lê nhuốm mưa, nước mắt ướt đẫm áo, quả thật vừa đáng thương vừa đáng yêu, bèn hạ giá»ng an á»§i “Ngưá»i chết không thể sống lại, phu nhân, nàng vừa sinh nở xong, giữ gìn sức khá»e là chuyện cần nhất. Nàng không cần lo lắng chuyện vá» sau, má»i chuyện đã có ta, nếu nàng ưng thuận, ta muốn xin nàng làm kế thất cá»§a ta, giúp ta dạy dá»— mấy đứa con. Tôn phu chết tuy là Ä‘iá»u bất hạnh, nhưng má»i chuyện đã xong, không nên làm liên lụy tá»›i mẹ con nàng. Phu nhân nàng nên yên tâm, cứ coi chá»— ta đây là nÆ¡i yên thân gá»­i phậnâ€.
Lư phu nhân ngẩng đầu lên, thút thít nói “Tướng quân cao cả, ngưá»i còn kẻ chết Ä‘á»u đội Æ¡n, còn chuyện kế thất xin để sau này thong thả sẽ bàn. Hiện ta cô khổ không nÆ¡i nương tá»±a còn mong tướng quân giúp ta lo liệu tang sá»± cho chồngâ€.
Tiết Tung nói “Chuyện đó dá»…, ta đã sá»›m xin An Tiết độ sứ chuẩn y, chuẩn bị tẩm liệm cho tôn phu, quan tài cÅ©ng đã đưa tá»›i bên ngoài, chỉ chá» phu nhân chá»n ngày tốt an tángâ€.
Lư phu nhân nói “Ta còn má»™t việc muốn xin, ta và y làm vợ chồng vá»›i nhau má»™t thá»i gian, lẽ ra phải để tang cho y, chỉ là ta hiện không có nhà mà vá», không biết tướng quân có thể cho ta bày linh vị cá»§a chồng ta trong phòng này, để ta và vong phu má»™t lần vÄ©nh biệt không?â€.
Cho ngưá»i ta để tang trong nhà mình, vốn là má»™t chuyện rất xui xẻo, nhưng Tiết Tung để lấy lòng nàng Ä‘á»u ưng thuận tất cả, nói “Phu nhân là thục nữ danh môn, mệnh phụ triá»u dình, ta đây sá»›m Ä‘oán là phu nhân sẽ chịu tang chồng cho phải đạo. Không chá» phu nhân căn dặn, ta đã chuẩn bị tất cả rồi. Ngưá»i đâu?â€. Trong khoảnh khắc, quả nhiên có ngưá»i Ä‘em bài vị đã viết sẵn và đèn hương tá»›i, má»™t lát sau, quan tài cÅ©ng được chuyển vào, thoáng chốc đại sảnh hoa lệ cá»§a Tiết Tung lập tức biến thành má»™t linh đưá»ng, lại có hai a hoàn mang áo tang tá»›i cho Lư phu nhân.
Lư phu nhân mặc áo tang xong, mở quan tài khóc nói “Sá»­ lang, số chàng thật khổ quá?â€. Tiết Tung nói “Xin phu nhân bá»›t Ä‘au buồnâ€, rồi vá»™i gá»i a hoàn kéo nàng ra, đậy đắp quan tài lại. Lư phu nhân quay qua dập đầu lạy linh vị cá»§a Sá»­ Dật Như, khóc nức nở nói “Kẻ sÄ© chết cho bạn mình, đàn bà trang Ä‘iểm cho ngưá»i yêu mình, Sá»­ lang, chàng có thể tận nghÄ©a vá»›i Äoàn đại ca, thiếp há lại không thể tận tiết vá»›i chàng sao!â€, đột nhiên rút ra cây kéo rạch lên trên mặt.
Chuyện đó rất bất ngỠđối vá»›i Tiết Tung, lúc Lư phu nhân khóc lóc thì chung quanh có má»™t đám a hoàn, Tiết Tung không tiện tá»›i gần, vả lại tối qua y bị Äoàn Khuê Chương chém bị thương ở đầu gối, hành động cÅ©ng không nhanh nhẹn, nhất thá»i lại càng không kịp xông tá»›i cứu, hoảng sợ ngẩn ra. Äến khi bá»n a hoàn giật được cây kéo cắt vải trên tay Lư phu nhân, thì trên mặt nàng đã bị rạch ba bốn đưá»ng, máu tươi ròng ròng, ngá»c mạo hoa dung đã bị phá há»§y hết! Chỉ nghe Lư phu nhân kêu lên “Sá»­ lang, thiếp vì con gái nên tạm thá»i chưa chết, mong ngưá»i dưới cá»­u tuyá»n chứng giám mà lượng thứ choâ€.
A hoàn hầu hạ Lư phu nhân dìu nàng bước vào hậu đưá»ng, Tiết Tung vừa tiếc vừa giận, đột nhiên giống như núi lá»­a phun trào, hung dữ trừng mắt mắng bá»n a hoàn “Các ngươi Ä‘á»u chết cả rồi à? Tại sao không cản lại? Khốn kiếp, lại để xảy ra chuyện này, các ngươi còn đứng đó làm gì, cút hết Ä‘i cho ta!â€.
Quản gia cá»§a Tiết phá»§ hạ giá»ng há»i “Có cần má»i đại phu cho Lư phu nhân không?â€. Tiết Tung vẫn còn tức giận, chát má»™t tiếng tát y má»™t cái nảy lá»­a, mắng “Ngươi hồ đồ lắm, lại còn muốn chuyện này đồn ra bên ngoài à? Nàng là ngưá»i thế nào cá»§a ngươi, mà ngươi sốt ruá»™t như thế chứ?â€.
Viên quản gia lập tức hiểu ra, nên biết sở dÄ© Tiết Tung chiá»u lòng Lư phu nhân chu đáo như thế, là vì thèm muốn sắc đẹp, bây giá» dung mạo cá»§a Lư phu nhân đã bị phá há»§y, đương nhiên không cần phải lấy lòng nàng nữa. Viên quản gia kia tỉnh ngá»™ xong, để lấy lòng chá»§ nhân, vá»™i vàng nói “Vâng, vâng, tiểu nhân thật hồ đồ! Linh đưá»ng này cÅ©ng dẹp Ä‘i phải không?â€.
Tiết Tung vung tay má»™t cái Ä‘ang định nói “Cả quan tài cÅ©ng kéo ra ngoài cho ta?â€, chợt thấy Nhiếp Phong bước vào, há»i y “Nghe nói ngưá»i làm đám tang cho Sá»­ tiến sÄ©, tại sao lại nổi giận như thế?â€.
Nhiếp Phong là em há» cá»§a y, lại là trợ thá»§ cá»§a y, mà võ nghệ cÅ©ng cao cưá»ng hÆ¡n y. Rất nhiá»u “công lao†cá»§a Tiết Tung là nhá» vào Nhiếp Phong má»›i có được, nên trong bá»n đồng liêu chỉ có Nhiếp Phong có thể không cần thông báo Ä‘i thẳng vào nhà trong cá»§a y, mà cÅ©ng chỉ có Nhiếp Phong nói thì y má»›i chịu nghe.
Tiết Tung căm tức nói “Ta Ä‘ang vì chuyện ấy mà tức giận lây ngươi thấy đấy, thiên hạ lại có loại nữ nhân không biết hay dở như vậy, ta hầu hạ nàng như hoàng hậu nương nương, lại không sợ rá»§i ro, lấy đại sảnh này làm chá»— cho nàng dá»±ng linh đưá»ng, nàng lại không há» nhận tình cá»§a ta, chỉ nhá»› ngưá»i chồng đã chết, nói “Äàn bà trang Ä‘iểm cho ngưá»i yêu mình gì đó, chồng chết rồi, nàng bèn há»§y hoại dung mạo cá»§a mình. Hừ, ta đã nhịn lắm rồi, nếu không, ta đã giết luôn nàng rồiâ€.
Nhiếp Phong cưá»i nói “Ngưá»i nói Lư phu nhân phải không? Nàng là thục nữ danh môn, Ä‘á»c hết Liệt nữ truyện, sách thánh hiá»n, ngưá»i không nên đụng chạm đến tình cảm cá»§a nàng, bây giá» nàng há»§y dung mạo vì vong phu, quả thật là rất đáng kính phục, ngưá»i cần gì phải tức giận. Huống hồ làm ngưá»i tốt phải làm đến cùng, nếu bây giá» ngưá»i lại làm khó nàng, chuyện này đồn ra ngoài, ngưá»i ta nhất định sẽ nói ngưá»i làm Æ¡n không trót. Chẳng bằng cứ để nàng an táng cho chồng, thì còn có thể có được tiếng hayâ€.
Tiết Tung đối vá»›i việc Lư phu nhân phá há»§y dung mạo, trong sá»± nuối tiếc và tức giận thật ra cÅ©ng có vài phần kính phục, sau khi Nhiếp Phong dùng lá»i hay khuyên nhá»§, lại Ä‘á»u là lý do đưá»ng đưá»ng chính chính, dần dần cảm thấy nguôi giận, ná»›i â€œÄÆ°á»£c, nể mặt ngươi cầu xin cho nàng, ta để cho nàng ở lại đây, để nàng dạy con ta Ä‘á»c sách, cÅ©ng kể như làm má»™t việc tốtâ€.
* * * * *
Lư phu nhân bước vào phòng mình, ngưá»i trong nhà há» Tiết biết Tiết Tung đã nổi giận, không ai dám tá»›i chăm sóc, chỉ có a hoàn được Tiết Tung phái tá»›i hầu hạ trước đó giúp đỡ lo lắng cho nàng, lại ngấm ngầm Ä‘i tìm võ sÄ© cá»§a Tiết Tung xin thuốc trị thương.
Lư phu nhân ngồi dá»±a vào gối, trên gối thêu má»™t đôi uyên ương máu trên mặt nàng từng giá»t từng giá»t nhá» xuống thấm đỠđôi uyên ương. Chung quanh rất yên tÄ©nh, không nghe thấy má»™t tiếng động nào, Lư phu nhân nghÄ© thầm “Chắc là há» Ä‘á»u không dám vào thăm mình, như thế càng hay, Sá»­ lang Æ¡i, chàng có thể yên tâm chá» ta rồiâ€.
Rèm cá»­a chợt không có gió mà lay động, lại không há» nghe thấy tiếng bước chân, nhưng đột nhiên có má»™t thiếu nữ Ä‘i vào. Lư phu nhân giật nảy mình, há»i “Ngươi là ai? Tại sao ngươi dám tá»›i thăm ta?â€. Nàng cho rằng đó là má»™t a hoàn trong Tiết phá»§.
Thiếu nữ kia hạ giá»ng nói “Dì Äiệp đừng sợ, Ä‘iệt nữ là tá»›i cứu ngưá»i đây. Äiệt nữ tên Hạ Lăng Sương, mẹ Ä‘iệt nữ là chị há» cá»§a dì, bà tên Lãnh Tuyết Mai, dì còn nhá»› không?â€.
NhÅ© danh cá»§a Lư phu nhân là Má»™ng Äiệp, ngoài bạn gái trong khuê phòng và chồng nàng ra, ngưá»i ngoài quyết không thể biết được, nàng quan sát thiếu nữ kia má»™t lượt, cảm thấy giống Lãnh biểu thư nhiá»u năm không gặp đứng trước giưá»ng, Lư phu nhân cÅ©ng không nghi ngá» nữa, vừa mừng vừa sợ, nắm tay Hạ Lăng Sương nói “Ngươi rất giống mẹ ngươi, ngươi làm sao vào đây được?â€.
Nguyên Lãnh Tuyết Mai cÅ©ng xuất thân từ gia đình quan lại, là chị em há» vá»›i Lư phu nhân, nàng lá»›n hÆ¡n Lư phu nhân tám tuổi, lúc Lư phu nhân mưá»i má»™t tuổi, Lãnh Tuyết Mai theo cha tá»›i nhiệm sở, từ đó hai ngưá»i không gặp nhau nữa, tính ra cÅ©ng đã hai mươi mốt năm. Lư phu nhân lúc há» rất quyến luyến ngưá»i chị há» này, Lãnh Tuyết Mai cÅ©ng rất thích nàng. Lúc Lư phu nhân tám chín tuổi, đã loáng thoáng nghe ngưá»i ta nói Lãnh Tuyết Mai không thích chuyện nữ công, lại thích vung Ä‘ao múa kiếm, có lần tìm má»™t võ sÄ© thá»§ hạ cá»§a cha nàng đòi tá»· thí, ngay tên võ sÄ© ấy cÅ©ng không phải là đối thá»§ cá»§a nàng. Lư phu nhân không biết thật hay giả, có má»™t hôm há»i chị há», đòi chị há» dạy kiếm thuật. Lãnh Tuyết Mai cưá»i nói “Ngưá»i nghe há» nói bậy, ta làm sao biết được kiếm thuật gì, chẳng qua có lúc nhìn trá»™m bá»n võ sÄ© luyện võ, há»c trá»™m được vài chiêu thôi. Cha ta là võ quan mà ta vung Ä‘ao múa kiếm còn có ngưá»i chê cưá»i, ngươi là danh môn khuê tú, há»c võ làm gì?â€. Tính tình cá»§a Lư phu nhân thật ra không hợp vá»›i việc há»c võ, nàng đòi chị há» dạy kiếm thuật chẳng qua chỉ là đùa giỡn làm nhá»™n, chị hỠđã không muốn dạy, nàng cÅ©ng thôi luôn.
Không bao lâu cha Lãnh Tuyết Mai qua Ä‘á»i tại nhiệm sở ở Lư Long, từ đó không biết tin Lãnh Tuyết Mai nữa. Lư phu nhân tuy nhá»› nhung nàng, nhưng có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» chị há» lại là má»™t hiệp nữ danh chấn giang hồ. Vá» sau Lư phu nhân lấy được ngưá»i chồng như ý, ngày tháng như thoi, lòng nhá»› nhung chị há» cÅ©ng dần dấn nhạt nhòa.
Không ngỠhai mươi năm sau, lại đúng lúc nàng đang gặp nạn, cô khổ không nơi nương tựa, đột nhiên lại có Hạ Lăng Sương tự xưng là con gái Lãnh Tuyết Mai xuất hiện!
Hạ Lăng Sương cầm máu cho Lư phu nhân, hạ giá»ng nói “Dì đừng lo, Ä‘iệt nữ vào đây không ai biết được đâu. Dì đừng chần chừ nữa, để Ä‘iệt nữ cõng raâ€.
Lư phu nhân lắc lắc đầu, nói “Ngươi vì ta mà mạo hiểm, ta rất cảm kích. Nhưng ta đã quyết ý không Ä‘i!â€.
Hạ Lăng Sương vô cùng sốt ruá»™t, vá»™i há»i “Tại sao? Dì sợ Ä‘iệt nữ cõng thì không thoát hiểm được à? Võ công cá»§a Ä‘iệt nữ tuy không phải là cao minh gì, nhưng bá»n võ sÄ© trong Tiết phá»§ này Ä‘iệt nữ không coi ra gì đâuâ€.
Lư phu nhân nói “Ta tin ngươi có bản lÄ©nh ấy, lúc nhá» ta đã biết mẹ ngươi tinh thông kiếm thuật, ngươi là con cá»§a tỉ ấy, đương nhiên cÅ©ng là hào kiệt trong đám phụ nữ. Ôi, nói tá»›i mẹ ngươi, bá»n ta đã không gặp mặt hai mươi năm, tỉ ấy khá»e không?â€. Hạ Lăng Sương nói “Khá»eâ€. Lư phu nhân lại há»i “Tỉ ấy kết hôn lúc nào ta cÅ©ng không biết? Cha ngươi thế nào? Sinh sống ở nÆ¡i nào vậy?â€. Hạ Lăng Sương buồn bã nói “Lúc Ä‘iệt nữ sinh ra, cha Ä‘iệt nữ đã chết. Dì Äiệp, những chuyện gia đình thong thả chúng ta sẽ nói sau. Äiệt nữ không hiểu tại sao dì không chịu Ä‘i? Theo như Ä‘iệt nữ thấy, đây hoàn toàn không phải là nÆ¡i dì ở lại được! Tuy dì đã phá há»§y dung mạo, khiến há» Tiết cắt đứt tà niệm, nhưng dì dã có thân thích có thể nhá» vả thì cần gì nương tá»±a ngưá»i ta, lấy lòng ngưá»i ta?â€.
Lư phu nhân gượng cưá»i nói “Con à, ta tá»± có chá»§ ý cá»§a ta, vá» sau ngươi sẽ hiểu. A hoàn hầu hạ ta sắp trở vá» rồi, chúng ta không còn nhiá»u thá»i gian, ta rất nhá»› mẹ ngươi, ngươi kể cho ta những tin tức có liên quan tá»›i mẹ ngươi Ä‘i, vì sao các ngươi biết ta gặp bất hạnh?â€.
Hạ Lăng Sương nói “Từ khi con ra Ä‘á»i, mẹ con mang con tá»›i trú ngụ trong má»™t thôn nhá» dưới Ngá»c Long sÆ¡n, hàng ngày đốc thúc con Ä‘á»c sách luyện võ, chẳng có chuyện gì đặc biệt để nói. Năm ngoái sau khi Ä‘iệt nữ tròn mưá»i tám tuổi, mẹ con nói kiếm thuật cá»§a con đã rất khá, bảo Ä‘iệt nữ bước vào giang hồ để há»c há»i và làm má»™t việc cho bà, lại bảo Ä‘iệp nữ há»i thăm nÆ¡i ở cá»§a dì. Ngày mùng ba Tết năm nay, con tá»›i nhà cậu há», má»›i biết dì lấy há» Sá»­, đêm mùng má»™t Tết cả nhà đột nhiên mất tích má»™t cách kỳ lạ, há» Ä‘ang sốt ruá»™t lo lắng cho dì.
Äiệt nữ lại tá»›i thôn dì ở há»i han, gặp má»™t đồ đệ cá»§a Äoàn Khuê Chương Äoàn đại hiệp, nói mùng hai Tết cả nhà Äoàn đại hiệp cÅ©ng biến mất, lại nói hôm mùng má»™t Tết An Lá»™c SÆ¡n có Ä‘i ngang qua thôn, sau đó y tá»›i nhà sư phụ chúc Tết, cảm thấy thần sắc sư phụ có Ä‘iểm khác lạ. Từ má»™t chút manh mối ấy, con Ä‘oán việc mất tích cá»§a hai nhà các ngưá»i có thể có liên hệ vá»›i nhau, mà chuyện Äoàn đại hiệp kết oán vá»›i An Lá»™c SÆ¡n, mẹ con đã từng nói qua. Kẻ quen biết Äoàn đại hiệp rất nhiá»u, con bèn tá»›i Trưá»ng An há»i dò hành tung cá»§a y. Mà thôi, những chuyện đã qua không kịp kể rõ, tóm lại là con gặp may, tra há»i được từ miệng má»™t tên vệ sÄ© cá»§a An Lá»™c SÆ¡n biết dì rÆ¡i vào tay há» Tiết. Vốn là tối qua con đã phải tá»›i, nhưng lại vì có má»™t cái hẹn nên má»›i gác lại đến hôm nayâ€. Nàng sốt ruá»™t muốn Lư phu nhân cùng trốn Ä‘i vá»›i nàng, nói tóm tắt đầu Ä‘uôi câu chuyện lại má»™t lượt xong, bên kéo Lư phu nhân nói “Dì Äiệp, rốt lại ngưá»i Ä‘ang có dá»± tính gì? Là để trả thù cho dượng phải không? Cho dù như thế, con vẫn thấy trước hết dì nên tránh xa miệng cá»p, tá»›i gặp mẹ con thương lượng kế sách trả thù má»›i là hay nhấtâ€.
Lư phu nhân gượng cưá»i nói “Hai chữ trả thù nói ra sao dá»… thế?
Súy phá»§ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n không phải như ở đây, võ sÄ© dưới trướng y đông như mây, cho dù mẹ con các ngươi kiếm thuật cao siêu cÅ©ng khó lấy ít địch nhiá»u. Mà nói lại trả thù cho chồng là phận sá»± cá»§a ta, ta há có thể Ä‘em tấm thân chẳng lành mà làm liên lụy mẹ con ngươi sao?â€. Hạ Lăng Sương nói “Chẳng lẽ dì ở lại trong nhà Tiết Tung thì có thể ám sát An Lá»™c SÆ¡n à?â€. Nàng nhất thá»i sốt ruá»™t, hai câu ấy vừa buá»™t miệng nói ra, tá»± biết là lỡ lá»i. Lư phu nhân hai hàng lòng mày nhướng lên, trầm giá»ng nói “Tuy ta là má»™t ngưá»i đàn bà yếu á»›t, nhưng có lúc trả thù cÅ©ng không nhất định phải dùng tá»›i Ä‘ao kiếm, ta đã có chá»§ ý, quyết không thay đổi, ngươi trở vá» nói ta há»i thăm sức khá»e mẹ ngươi, nói ta rất cảm tích sá»± quan tâm cá»±a tỉ ấy, nhưng cÅ©ng xin tỉ ấy từ nay trở Ä‘i không cần nhá»› nhung tá»›i ta nữaâ€. Mấy câu ấy cá»§a Lư phu nhân chém Ä‘inh chặt sắt, tuy âm thanh thì thào, mặt dính đầy máu, nhưng vầng trán lại toát ra má»™t hào khí anh hùng khiến ngưá»i ta phải run sợ!
Hạ Lăng Sương tuy trong lòng không cho thế là đúng, nhưng đã nói tá»›i mức như thế, cÅ©ng không tiện khuyên nữa. Lúc ấy bèn há»i “Dì Äiệp, dì còn có Ä‘iá»u gì sai bảo Ä‘iệt nữ không?â€. Lư phu nhân nói “Nhá» ngươi đẩy cái nôi cạnh giưá»ng tá»›i gần đây cho ta nhìn con gái ta má»™t chútâ€. Äứa bé kia bị lay động. Mở hai mắt ra, dưá»ng như mấy hôm nay nó đã quen thấy mặt mẹ, đột nhiên nhìn thấy khuôn mặt cá»§a mẹ xấu xí hẳn Ä‘i, cảm thấy sợ hãi, bèn òa lên bật khóc.
Lư phu nhân khẽ vá»— vỠđứa nhá», hạ giá»ng nói “Con ngoan, đừng sợ, khuôn mặt mẹ tuy thay đổi, nhưng lòng yêu thương con vẫn như cÅ© thôiâ€. Äứa bé dưá»ng như hiểu được tâm ý cá»§a mẹ, quả nhiên nín khóc.
Lư phu nhân quay qua nói vá»›i Hạ Lăng Sương “Ngươi nói ngươi từng há»i dò hành tung cá»§a Äoàn đại hiệp, tối hôm qua ta nghe được má»™t tin vá» y, nghe nói đêm trước y vì cứu chồng ta, ác đấu vá»›i võ sÄ© cá»§a An Lá»™c SÆ¡n đã bị trá»ng thương, không biết sống chết ra sao?
Ngươi có thể Ä‘i tìm thăm y giúp ta không?â€.
Hạ Lăng Sương nói “Con Ä‘ang định nói vá»›i dì, đêm trước con đã gặp y, lúc ấy y vừa từ súy phá»§ An Lá»™c SÆ¡n trốn ra chạy tá»›i má»™t ngôi miếu hoang...â€. Lư phu nhân vá»™i há»i “Y ra sao?â€. Hạ Lăng Sương nói “Không sai, y bị trá»ng thương, nhưng vẫn chưa chếtâ€. lúc ấy bèn kể lại những gì mình thấy cho Lư phu nhân biết.
Lư phu nhân vừa sợ vừa mừng, hồi lâu má»›i nói “Nếu sau này ngươi gặp y, phiá»n ngươi nhắn giúp lại y hai câu: Mẹ con ta bi rÆ¡i vào trong hang cá»p, tuy ta quyết nuôi con gái thành ngưá»i, nhưng chuyện Ä‘á»i má» mịt rất khó Ä‘oán trước, ta không muốn làm lỡ iệc cá»§a con trai y, nếu nó lá»›n lên gặp ai hợp ý, thì cứ việc há»i cưới...â€
Hạ Lăng Sương nói “Té ra hai nhà các ngưá»i kết thông gia vá»›i nhauâ€. Bên ngoài dưá»ng như có tiếng bước chân vang lên, Lư phu nhân nói “Ngươi Ä‘i mau Ä‘i!â€. Hạ Lăng Sương thở dài, nói “Dì Äiệp, dì nên tá»± bảo trá»ng. Lá»i dì dặn nhất định ta sẽ chuyển tá»›i cho Äoàn đại hiệpâ€.
Nàng phi thân lên mái nhà, chỉ thấy a hoàn kia dắt hai tên võ quan Ä‘i tá»›i, trong đó má»™t ngưá»i chính là Nhiếp Phong định cứu Lư phu nhân. Nguyên là hỠđưa thuốc trị thương tá»›i cho Lư phu nhân.
Nhiếp Phong ánh mắt sắc bén, thoáng thấy trên nóc nhà có bóng ngưá»i, hoảng sợ giật nảy mình, dừng lại nói “Ná»™i thất cá»§a phu nhân bá»n ta không tiện vào, Tiểu Hồng, ngươi thỉnh an phu nhân giúp bá»n ta. Còn nhá»› cách dùng thuốc trị thương hay không? Ờ, Lưu huynh đệ, ngươi nói lại má»™t lượt cho cô ta nghe Ä‘iâ€.
Nguyên tên võ sÄ© há» Lưu kia là ngưá»i yêu cá»§a a hoàn Tiểu Hồng, lúc Tiểu Hồng tá»›i chá»— y xin thuốc trị thương cho Lư phu nhân, vừa khéo gặp Nhiếp Phong, gia pháp trong nhà Tiết Tung cá»±c nghiêm, Tiểu Hồng sợ lúc trở vá» bị ngưá»i ta tra há»i, nếu nói ra chuyện xin thuốc cho Lư phu nhân, thì tá»™i không phải nhá». Nhiếp Phong nghe há» bàn tính, bên bước ra cùng Ä‘i vá»›i tên võ sÄ© há» Lưu kia đưa cô ta vá». Có Nhiếp Phong ra mặt, thì cho dù bị Tiết Tung bắt gặp cÅ©ng không cần phải sợ.
Nhiếp Phong để mặc tên võ sĩ hỠLưu và a hoàn kia nói chuyện thêm một lúc, một mình bước ra khối viện, vừa nhìn thấy không có ai, lập tức phi thân lên nóc nhà, đang còn nhìn quanh chợt nghe thấy tiếng gió khẽ rít lên, hàn khí rát da, thanh kiếm của Hạ Lăng Sương đã kỠvào cổ y.
Hạ Lăng Sương hạ giá»ng nói “Ngươi không cần kêu la, ta không giết ngươi đâu. Nhiếp Phong lúc ấy má»›i nhìn rõ ra là má»™t thiếu nữ xinh đẹp, vô cùng ngạc nhiên.
Hạ Lăng Sương nói “Nhiếp tướng quân, ta biết ngươi là ngưá»i tốt, sau này hy vá»ng ngươi chiếu cố cho mẹ con Lư phu nhânâ€. Nhiếp Phong lúc ấy má»›i biết nàng tá»›i đây để cứu Lư phu nhân. Hạ Lăng Sương lại nói “Nếu Lư phu nhân có gặp nguy hiểm gì, xin ngươi sai ngưá»i đưa bà tá»›i thôn Sa Cương dưới núi Ngá»c Long tìm mẹ ta, mẹ ta tên Lãnh Tuyết Mai, nói tá»›i tên bà thì ngưá»i trong thôn ai cÅ©ng biết.
Nhiếp tướng quân, vá»›i con ngưá»i và võ công cá»§a ngươi, mà lại cam tâm tiếp tay cho hắn, ta rất tiếc cho ngươi, nếu tương lai ngươi không muốn theo An Lá»™c SÆ¡n, thì có thể trốn Ä‘i, ta có thể nói giúp cho ngươi vá»›i Äoàn Khuê Chương Äoàn đại hiệp, xin y nói má»™t tiếng vá»›i những ngưá»i hiệp nghÄ©a trên giang hồ, không coi ngươi là kẻ thù.
Nhiếp Phong nghe nàng nói tá»›i tên Lãnh Tuyết Mai, lại càng hoảng sợ, hồi lâu má»›i định thần nói “Äa tạ ý tốt cá»§a nữ hiệp, nếu có thể ra sức cho Lư phu nhân, ta nhất định sẽ cố gắng. Còn có má»™t việc muốn nhá», nếu nữ hiệp gặp Äoàn đại hiệp, xin vấn an thay ta. Äêm trước ta bị bức bách nên bất đắc dÄ© phải động thá»§ vá»›i y, còn mong y tha tá»™iâ€. Hạ Lăng Sương nói â€œÄÆ°á»£c, chỉ cần ngươi có lòng hướng thiện, thì Äoàn đại hiệp nhất định không để bụng đâu. Hạ Lăng Sương nói xong rút bảo kiếm lại, vươn ngưá»i lên má»™t cái, giống như má»™t làn khói nhẹ, trong chá»›p mắt đã ra khá»i Tiết phá»§.
* * * * *
Nam Tá»… Vân và Thiết Ma I.ặc há»™ tống Äoàn Khuê Chương tá»›i Äậu gia, trên đưá»ng vô sá»±, hôm thứ tư tá»›i địa giá»›i Bình Lô, còn Ä‘i thêm hai trăm dặm thì tá»›i phạm vi thế lá»±c cá»§a Äậu gia. Äoàn Khuê Chương cÅ©ng đã dần dần khá»e lại, đến bữa cÆ¡m đã có thể ăn được chút ít. Nam Thiết hai ngưá»i cÅ©ng yên tâm.
Hôm ấy chiếc xe lừa Ä‘ang chạy trên đưá»ng núi, chợt nghe vù má»™t tiếng, má»™t mÅ©i tên bắn lên, trong chá»›p mắt sau góc núi đã có hai ky sÄ© áo Ä‘en phóng ra. Thiết Ma Lặc cưá»i nói “Bá»n tiểu tặc mắt mù này lại coi chúng ta là dê mập, thật là động thổ trên đầu Thái tuếâ€.
Hai võ sÄ© áo Ä‘en kia từ xa kêu lên “Ngưá»i trên xe có phải là Äoàn Khuê Chương Äoàn đại hiệp không? Trại chá»§ bá»n ta có lá»i má»iâ€. Thiết Ma Lặc ngạc nhiên nói “Kỳ quái, lại là má»i khách. Hai ngưá»i này không phải là thá»§ hạ cá»§a nghÄ©a phụ, đây cÅ©ng không phải địa giá»›i cá»§a Vương Bá Thông, trước nay không có nhân vật lục lâm nổi tiếng nào đóng trại ở đây, hai thằng đầy tá»› này rốt lại là ngưá»i cá»§a vị bằng hữu nào?â€.
Äoàn Khuê Chương vén rêm xe lên, đưa mắt nhìn ra, nói “Hai ngưá»i này ta Ä‘á»u có quen, Nam Tá»… Vân, ngươi bước ra nói chuyện vá»›i há», từ chối giúp taâ€. Thiết Ma Lặc vốn đã định nhảy xuống, nhưng Nam Tá»… Vân đã bước lên trước, y chỉ đành lưu lại trong xe bảo vệ Äoàn Khuê Chương.
Nam Tá»… Vân há»i “Xin há»i quý trại chá»§ là vị nào?â€. Hai kỵ sÄ© áo Ä‘en kia nói “Äoàn đại hiệp gặp rồi tá»± nhiên sẽ biếtâ€. Nam Tá»… Vân nói “Äoàn đại hiệp Ä‘ang bị bệnh, bá»n ta phải đưa y tá»›i nhà Äậu gia gấp, quý trại chá»§ đã là bạn y, thì chá»— này cách trại cá»§a Äậu gia chẳng qua chỉ hai giá» Ä‘i đưá»ng, xin má»i tá»›i Äậu gia trại gặp yâ€.
Nên biết Äậu gia ngÅ© hổ chính là thá»§ lÄ©nh lục lâm phía bắc, nên Nam Tá»… Vân không sợ nói thật, dụng ý là để dá»a dẫm há», khá»i phải giao thá»§. Nào ngá» hai ky sÄ© áo Ä‘en kia vừa nghe tá»›i tên Äậu gia, lại không há» biến sắc, má»™t ngưá»i nói “Äoàn đại hiệp quý thể hÆ¡i bị mệt, chuyện đó bá»n ta đã biết rồi, chính cÅ©ng vì thế nên trại chá»§ má»i y tá»›i gần chá»— bá»n ta để dưỡng thương chữa bệnhâ€. Ngưá»i kia nói “Äại danh cá»§a Äoàn đại hiệp, bá»n ta đã ngưỡng má»™ từ lâu, khó được dịp Ä‘i ngang qua đây, bất kể thế nào, cÅ©ng má»i y tá»›i sÆ¡n trại cho các huynh đệ được gặpâ€.
Nam Tá»… Vân từng trải giang hồ, vừa nghe câu ấy, biết vị trại chá»§ chưa biết tên này không có ý tốt, biết đâu lại là đối đầu vá»›i Äậu gia ngÅ© hổ, nhân dịp Äoàn Khuê Chương bị thương nặng chưa khá»i, giữa đưá»ng bắt cóc, để y khá»i tá»›i giúp đỡ Äậu gia, vả lại vị trại chá»§ này hoàn toàn không có giao tình gì vá»›i Äoàn Khuê Chương, nếu không y đã không phải ngấm ngầm lén lút, cả thiếp má»i cÅ©ng không đưa tá»›i má»™t tá».
Nam Tá»… Vân nén giận, nói “à tốt cá»§a quý trại chá»§ Äoàn đại hiệp đã hiểu, Äậu gia là thân thích cá»§a y, theo lẽ y phải gặp mặt thân thích trước. Y Ä‘ang bị bệnh, không tiện gặp gỡ các vị, y nhá» ta chuyển lá»i, xin các ngươi vá» nói lại vá»›i quý trại chá»§, nếu quý trại chá»§ không tiện tá»›i nhà Äậu gia thăm y, thì sau khi y khá»i bệnh sẽ tá»›i đáp lá»… được không?â€.
Hai kỵ sÄ© áo Ä‘en kia lạnh lùng nói “Äoàn đại hiệp nói thế thật à?
ÄÆ°á»£c rồi, cho dù đó là ý cá»§a y, nhưng bá»n ta vâng lệnh trại chá»§, cÅ©ng phải má»i y tá»›i gặp trại chá»§ nói chuyện má»™t phenâ€, rồi huýt má»™t tiếng sáo, trong đám cá» rậm và đất đá lổn ngổn má»™t toán cưá»ng đạo tràn ra, ngưá»i nào cÅ©ng cầm binh khí sáng loáng!
Nam Tá»… Vân sa sầm mặt, trong tiếng loảng xoảng, bảo Ä‘ao đã tuốt ra khá»i vá», chỉ vào hai kỵ sÄ© kia nói “Các ngươi há không phải là cưỡnn ép làm khó ngưá»i ta sao? ÄÆ°á»£c, nếu các ngươi đã muốn nhế, thì Nam Bát ta sẽ Ä‘i thay Äoàn đại hiệp má»™t chuyến, có Ä‘iá»u các ngươi hãy há»i thanh Ä‘ao cá»§a ta trước, xem nó có chịu cho ta Ä‘i không! Ngưá»i cá»§a các ngươi đã tá»›i đủ chưa? Cứ xông vào Ä‘i!â€.
Hai ky sÄ© kia nghe y báo tên há», tá»±a hồ giật nảy mình, nhìn nhau má»™t cái, chợt hô hô cưá»i rá»™ nói “Té ra các hạ là Ngụy Châu Nam đại hiệp, má»›i rồi thất kính, thất kính! Có Ä‘iá»u, Nam đại hiệp, khẩu khí cá»§a ngươi lại coi thưá»ng ngưá»i ta quá, bá»n ta vô danh tiểu tốt, cố nhiên không dám đơn đả độc đấu vá»›i Nam đại hiệp ngươi, nhưng cÅ©ng không làm trò hên hạ cậy nhiá»u thắng ít, hai lanh em ta luyện được má»™t bá»™ Ä‘ao pháp, khó mà có cÆ¡ duyên, xin thỉnh giáo Nam đại hiệp được không? Nếu Nam đại hiệp vẫn cho rằng như thế là không công bằng, thì xin má»i vị huynh đệ há» Thiết trên xe xuống luônâ€.
Nam Tá»… Vân lạnh lùng nói “Hai vị đã so tài vá»›i Nam má»—, thì Nam má»— xin tiếp. Hai ngưá»i các ngươi xông vào, ta cÅ©ng dùng má»™t thanh Ä‘ao này, tất cả các ngươi cùng xông vào ta cÅ©ng chỉ dùng má»™t thanh Ä‘ao này?â€. Hai ky sÄ© kia nhảy xuống ngá»±a, lại hô hô cưá»i rá»™ nói “Nam đại hiệp quả nhiên là ngưá»i phóng khoáng. ÄÆ°á»£c, hai anh em bá»n ta xin khoe cái dở. Nam đại hiệp, ngươi nói hai chữ so tài, bá»n ta thật không dám nhận, bá»n ta chỉ là xin thỉnh giáo ngươi, thanh bảo Ä‘ao cá»§a ngươi sắc bén, cÅ©ng xin lưu tình chút ítâ€.
Nam Tá»… Ván nói “Thật không dám, hai vị không cần quá tá»± khiêm, hai vị đã chỉ muốn kiểm chứng võ công vá»›i Nam má»—, vậy thì chúng ta hết má»™t Ä‘iểm là dừng, không kể thắng bạiâ€. Hai ky sÄ© kia tuốt Ä‘ao ra, cùng nói “Xin xuất chiêu.â€. Nam Tá»… Vân chợt nói “Khoan đãâ€. Hai ngưá»i kia sá»­ng sốt, chỉ thấy Nam Tá»… Vân quay ngưá»i lại, cao giá»ng gá»i “Ma Lặc, ta đổi Ä‘ao vá»›i ngươiâ€, rồi tra bảo Ä‘ao vào vá», ném tá»›i Thiết Ma Lặc. Thiết Ma Lặc chụp thanh Ä‘ao rất ngạc nhiên, Äoàn Khuê Chương nằm trong xe, hạ giá»ng nói “Ma Lặc, đưa yêu Ä‘ao cá»§a ngươi cho y!â€.
Nên biết Nam Tá»… Vân và Äoàn Khuê Chương Ä‘á»u là thân phận đại hiệp, bảo Ä‘ao bảo kiếm không chém kẻ vô danh, bây giỠđối phương đã không vây đánh, lại nói rõ ra như thế, Nam Tá»… Vân đương nhiên không tiện sá»­ dụng bảo Ä‘ao. Thiết Ma Lặc không biết làm sao, chỉ đành ném thanh yêu Ä‘ao qua, Nam Tá»… Vân chụp lấy, nói “Hai vị là chá»§, khách không lấn chá»§, còn xin hai vị chỉ giáo trướcâ€.
Hai ngưá»i kia nói â€œÄÆ°á»£c, cung kính không bằng vâng mệnh, vậy xin Nam đại hiệp tha lá»—i cho bá»n ta không khách khíâ€. Má»™t ngưá»i cầm Ä‘ao tay trái, má»™t ngưá»i cầm Ä‘ao tay phải, xoảng má»™t tiếng, đồng thá»i xuất thá»§, Ä‘ao bên trái chỉ vào bên phải, Ä‘ao bên phải chỉ vào bên trái, làm thành má»™t đưá»ng vòng cung chụp xuống Nam Tá»… Vân, Nam Tá»… Vân cÅ©ng không kìm được thoáng hoảng sợ, lúc đầu y coi hai ngưá»i này là bá»n vô danh, nào ngá» há» song Ä‘ao hợp công, trong công có thá»§, chiêu số lại mưá»i phần tàn độc!
Nam Tá»… Vân giá»i thật, đúng lúc Ä‘ao quang chụp xuống, hú dài má»™t tiếng, thân hình vá»t lên vung Ä‘ao chém xuống, nhát Ä‘ao này chém vào chá»— hai thanh Ä‘ao kia hợp lại, chỉ nghe hai tiếng leng keng, hai thanh đơn dao kia lập tức bị y gạt ra, hai ngưá»i kia bật tiếng khen “Äao pháp hay lắm!â€. Má»—i ngưá»i thân hình Ä‘á»u nghiêng qua má»™t bên, mÅ©i Ä‘ao lệch Ä‘i, tả hữu giáp công, phối hợp cá»±c kỳ thuần thục, quả thật đủ cả công lẫn thá»§, không có chá»— sÆ¡ hở nào có thể đánh vào!
Thiết Ma Lặc trên xe nhìn ra, chỉ thấy ba đạo ngân quang lúc phân lúc hợp, giống như rồng ngá»c bay lượn, đánh nhau trên không.
Thiết Ma Lặc đột nhiên hiểu ra, nghÄ© thàm “Chẳng lẽ hai ngưá»i này là Âm Dương Ä‘ao Thạch gia huynh đệ, chẳng trách gì há» biết tên mìnhâ€. Thạch gia huynh đệ, ngưá»i anh tên Thạch Nhất Long, ngưá»i em tên Thạch Nhất Hổ, hai anh em liên thá»§ làm chuyện mua bán trong hắc đạo, là đại đạo độc cước (Anh em há» hai ngưá»i như má»™t, không có bè đảng, thuật ngữ trong hắc đạo gá»i là độc cước đại đạo) nổi tiếng ở vùng Tây Lương. Vì hai anh em má»™t ngưá»i dùng Ä‘ao tay trái, má»™t ngưá»i dùng Ä‘ao tay phải, ngưá»i anh tính nết âm trầm, ngưá»i em tính nết bá»™c trá»±c, nên ngưá»i trong hắc đạo gá»i há» là âm dương Ä‘ao. Thiết Ma Lặc là thế gia đại đạo, Thiết Côn Luân cha y lúc còn sống cùng Äậu Lệnh Khản trong Äậu gia ngÅ© hổ và Vương Bá Thông nhà há» Vương được gá»i chung là Lục lâm tam bá, nên đối vá»›i những nhân vật nổi tiếng trong lục lâm, dù Thiết Ma Lặc chưa gặp mặt cÅ©ng từng nghe nói tá»›i, so vá»›i Nam Tá»… Vân còn thông thạo hÆ¡n nhiá»u.
Thiết Ma Lặc đã nhận ra há» là Âm Dương Ä‘ao Thạch gia huynh đệ, thầm lo cho Nam Tá»… Vân, nói “Nam thúc thúc không biết lai lịch cá»§a há», mắc lừa há» rồi? Há có thể bá» bảo Ä‘ao không dùng!â€. Äồng thá»i lại cảm thấy kỳ quái: Thạch gia huynh đệ là nhân vật thành danh trong hắc đạo, trước nay Ä‘á»u là anh em liên thá»§, không há» có bè đảng, tại sao lần này há» tá»›i đây lại nói là phụng lệnh cá»§a “trại chá»§ gì đó, chẳng lẽ há» lại cam tâm tá»›i nhá» vả ngưá»i ta, làm đầu mục cho má»™t trại chá»§ cá»§a sÆ¡n trại nào sao?â€.
Nam Tá»… Vân đấu vá»›i há» càng lúc càng kịch liệt, chỉ thấy má»™t màn Ä‘ao quang ba cái bóng ngưá»i lúc thì xúm lại má»™t nÆ¡i, lúc thì chia ra ba chá»—, thân pháp ba ngưá»i Ä‘á»u nhanh tá»›i mức cá»±c Ä‘iểm, khiến ngưá»i ta hoa mắt váng đầu, dần dần bóng ngưá»i ánh Ä‘ao nhập thành má»™t khối, không thể nhận ra đâu là Nam Tá»… Vân, đâu là Thạch gia huynh đệ.
Thiết Ma Lặc tuy còn nhỠtuổi nhưng cũng đã trải qua không ít trận đánh nhau, mà lần này cũng nhìn tới mức hoa mắt, không dám thở mạnh.
Äúng lúc Thiết Ma Lặc ngấm ngầm lo lắng, chợt nghe Nam Tá»… Vân quát lá»›n má»™t tiếng, Ä‘ao quang rạch lên, lập tức phát ra má»™t tiếng tiếng sắt thép chạm nhau, ba cái bóng ngưá»i lập tức phân khai. Chỉ thấy Thạch gia huynh đệ sắc mặt xám xanh, thanh đơn Ä‘ao trên tay Ä‘á»u chỉ còn má»™t ná»­a? Nam Tá»… Vân ôm Ä‘ao vái má»™t cái, nói “Äá»™i Æ¡n đã nhưá»ng nhịn? Có thể cho chiếc xe cá»§a bá»n ta Ä‘i được rồi chứ?†Nam Tá»… Vân chỉ cầm má»™t thanh phác Ä‘ao bình thưá»ng mà chém gãy được binh khí cá»§a Thạch gia huynh đệ, không những bá»™c lá»™ Ä‘ao pháp tinh kỳ mà còn đủ thấy ná»™i công thâm hậu, quả thật khiến cho quần đạo trợn mắt há miệng.
Äúng là :
Hắc đạo phong ba nhiá»u hiểm ác,
ÄÆ¡n Ä‘ao lui địch giúp lương bằng.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 9.
Tài sản của phamhau1986

  #10  
Old 30-06-2008, 01:55 PM
phamhau1986 phamhau1986 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bài gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngày 5 giá» 49 phút
Xu: 110
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
Hồi 10
Hiệp sĩ núi hoang gặp giặc cướp
Thần thâu ban tối trộm anh nhi


Trong đám loạn thạch đột nhiên vang lên má»™t tiếng hú dài, má»™t ngưá»i bước ra, tuổi còn rất trẻ, xem ra chi trên dưới hai mươi, ăn mặc theo lối thư sinh, phe phẩy má»™t ngá»n thiết phiến (quạt xếp), nhưng trong dáng vẻ phong nhã lại có mang mấy phần ngạo nghá»…, mấy phần tà khí.
Lúc Thạch gia huynh đệ cản trở chiếc xe lừa, quần đạo tràn ra, thì chưa thấy có ngưá»i này, dưá»ng như y vừa tá»›i. Nam Tá»… Vân cÅ©ng bất giác hÆ¡i kinh ngạc, nên biết tuy y giữa lúc kịch chiến vẫn mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng, nhưng thiếu niên này tá»›i lúc nào, y lại hoàn toàn không biết.
Thiếu niên kia vừa xuất hiện, quần đạo đã bật tiếng hoan hô, Thạch gia huynh đệ lại đầy vẻ xấu hổ, vứt thanh Ä‘ao gãy trong tay xuống, ấp úng nói “Thiếu trại chá»§, huynh đệ bá»n ta không hoàn thành nhiệm vụ rồi!â€. Thiếu niên kia cưá»i nói “Nam đại hiệp mà bá»n ngươi má»i được sao, phải để ta tá»›i rước má»i xa giá má»›i xong?â€. Soạt má»™t tiếng xếp quạt, nhìn Nam Tá»… Vân cao giá»ng cưá»i nói “Tệ trại thành ý thỉnh má»i, Nam đại hiệp, Äoàn đại hiệp quả thật không chịu nể mặt sao?â€.
Nam Tá»… Vân nói “Thiếu trại chá»§ má»i thỉnh, thịnh tình rất đáng cảm kích, nhưng Äoàn đại hiệp còn Ä‘ang mắc bệnh, vợ y Ä‘ang ở chá»— Äậu gia chá» y, tình hình này, má»›i rồi ta đã nói rõ vá»›i hai vị hương chá»§ cá»§a quý trại rồi, xin thứ lá»—i không vâng mệnh đượcâ€.
Thiếu niên kia liếc mắt cưá»i nói “Tệ quá, ta đã có lệnh, nếu không má»i được ba vị thì không xong, làm sao bây giá»? Nam đại hiệp, xin tha lôi cho ta nói câu này vô lá»…, chứ cho dù các ngươi sốt ruá»™t muốn Ä‘i, ta cÅ©ng nhất định phải má»i ba vị ở lạiâ€.
Nam Tá»… Vân nổi giận nói â€œÄÆ°á»£c lắm, Thiếu trại chá»§ đã có bản lÄ©nh giữ bá»n ta lại thì xin cứ thi triển, không cần nhiá»u lá»i?â€. Thiếu niên kia cưá»i má»™t tiếng nói “Nam đại hiệp quả là ngưá»i mau mắn, được, bây giá» ta chỉ dá»±a vào chiếc thiết phiến này bồi tiếp Nam đại hiệp vài chiêu!â€. Nói tá»›i chữ “Chiêuâ€, thiết phiến vung lên, chiêu số đã phát ra.
Chiêu này là chiêu số thiết bút Ä‘iểm huyệt, y xếp thiết phiến lại làm phán quan bút Ä‘iểm vào huyệt Kiên tỉnh cá»§a Nam Tá»… Vân, thá»§ pháp lợi hại, nhận huyệt rất chuẩn, quả thật không phải tầm thưá»ng, Nam Tá»… Vân nghÄ© thầm “Chẳng trách gì thằng tiểu tặc này lại ngông cuồng như thế, chiêu Ä‘iểm huyệt này hoàn toàn không kém gì VÅ© Văn Thôngâ€.
Nam Tá»… Vân thân hình bất động, đợi thiết phiến cá»§a y Ä‘iểm tá»›i, đột nhiên quát lá»›n má»™t tiếng “Buông tay!â€, lật sống Ä‘ao lại đập xuống má»™t nhát! Thiếu niên kia đúng lúc ấy cÅ©ng quát lá»›n má»™t tiếng “Buông tay!â€, thiết phiến đổi Ä‘iểm thành niêm, lật lại má»™t cái dính vào sống Ä‘ao đè mạnh xuống, hai ngưá»i công lá»±c không chênh nhau bao nhiêu, chỉ thấy thanh phác Ä‘ao cá»§a Nam Tá»… Vân hÆ¡i trầm xuống, lập tức lại nâng lên hất thiết phiến cá»§a thiếu niên qua má»™t bên.
Chiêu này Nam Tá»… Vân hÆ¡i chiếm thượng phong, nhưng thiết phiến cá»§a thiếu niên cÅ©ng chưa bị y đánh rÆ¡i, cÅ©ng chỉ có thể tính là ngang tay, thiếu niên cưá»i nói “Äôi bên Ä‘á»u không ai buông tay, lần nữa Ä‘i?â€. Dá»i thân chuyển bước, vù má»™t tiếng, thiết phiến rít gió, đã vòng ra sau lưng Nam Tá»… Vân, lật tay Ä‘iểm vào huyệt Phong phá»§ sau gáy y.
Nam Tá»… Vân tưởng như sau lưng má»c ra thêm má»™t con mắt, lật tay chém lại má»™t Ä‘ao vừa mạnh vừa chuẩn, Ä‘ao dài phiến ngắn, đầu thiết phicá»§a thiếu niên còn chưa chạm tá»›i bối tâm y, mÅ©i Ä‘ao cá»§a y đã lướt tá»›i cổ tay thiếu niên, thiếu niên vá»™i trầm khuá»·u tay hạ thiếu phiến xuống mau lẹ xòe thiết phiến hất ra, choang má»™t tiếng Ä‘ao phiến chạm nhau, thiếu niên hổ khẩu tê rần, lui lại ba bước, kêu lên “Äao pháp hay lắm!â€.
Nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, Nam Tá»… Vân lật tay má»™t Ä‘ao bức địch nhân lui lại, lập tức chuyển thá»§ làm công, thân hình xoay má»™t cái, vừa khéo chặn đưá»ng lui cá»§a thiếu niên, hai ngưá»i đối diện, Nam Tá»… Vân quát lá»›n má»™t tiếng, ra chiêu “Lá»±c Phách Hoa SÆ¡nâ€, phác Ä‘ao chém xuống, văng vẳng có tiếng sấm ì ầm, thiếu niên kia cÅ©ng quát má»™t tiếng “Giá»i!â€, ngá»n thiết phiến xoay má»™t vòng đón đỡ thanh Ä‘ao, thân hình mau lẹ lật vá» phía sau, nhảy ngược ra ngoài hÆ¡n má»™t trượng.
Nam Tá»… Vân má»™t Ä‘ao ấy đã dùng tá»›i tám thành công lá»±c nhưng bị thiếu niên dùng thế chữ “Tạ†để chế ngá»±, chuyển sức nặng cá»§a nhát Ä‘ao lên toàn thân, nên thân hình bay ra ngoài dù đứng không vững, phải loạng choạng thêm vài bước, nhưng ngá»n thiết phiến vẫn chưa rÆ¡i khá»i tay, Nam Tá»… Vân thấy y sá»­ dụng công phu thượng thặng như thế cÅ©ng không kìm được trong lòng hoảng sợ, nghÄ© thầm “Trên giang hồ quả thật nhân tài liên tiếp xuất hiện, lúc mình bằng tuổi y, chỉ e chưa có được tài năng thế nàyâ€.
Y nghÄ© chưa dứt, thiếu niên kia đã nhảy xổ vào y, Nam Tá»… Vân nói “Ngươi muốn liá»u mạng thật à?â€, phác Ä‘ao vung lên chém vào hai chân y. Thiếu niên kia thân hình trên không, hai chân đá ra, thiết phiến lại phóng tá»›i huyệt Dương bạch trên mi tâm y, má»™t chiêu ba thức vô cùng tàn độc, nếu Nam Tá»… Vân không biến chiêu thì cho dù có chém đứt chân cá»§a thiếu niên thì chính mình cÅ©ng phải bị thương.
Cao thá»§ nhất lưu tá»· đấu nếu không phải có thâm cừu đại hận quyết không liá»u mạng, Nam Tá»… Vần vốn có chút mến tiếc thiếu niên võ công cao cưá»ng, bây giá» thấy y hung hãn như thế, xoay chuyển ý nghÄ©, lập tức tránh ra, nhưng như thế lại để thiếu mến kia chiếm được thế chá»§ động, bị bức bách phải lùi lại liên tiếp.
Nguyên thiếu niên kia chính muốn mượn Nam Tễ Vân để nêu cao tên tuổi, nên biết Nam Tễ Vân đã là hiệp khách danh chấn giang hồ, mà y còn là một thiếu niên vừa xuất đạo, nếu đánh bại Nam Tễ Vân thì vinh dự tới mức nào, nên y không tiếc liên tiếp ra tuyệt chiêu.
Thật ra chiêu mới rồi nếu Nam Tễ Vân không né tránh thì cho dù bị thương nhưng với nội công và thủ pháp bế huyệt của y cũng chưa chắc đã bị thương nặng, còn thiếu mến kia bị chém đứt hai chân, nhất định phải trở thành phế nhân. Thiếu niên kia nhân lúc y tránh qua một chiêu, kế mới nghĩ lại sự nguy hiểm mới rồi, toát mồ hôi lạnh.
Nhưng thiếu niên kia quyết ý đánh bại Nam Tá»… Vân, tuy biết rõ chiêu ấy là đối phương nương tay nhưng hoàn toàn không nhận tình cá»§a Nam Tá»… Vân, vừa thấy Nam Tá»… Vân lùi ra, lại như bóng theo hình sấn tá»›i, ngá»n thiết phiến xòe ra chém vào mặt Nam Tá»… Vân, kình phong rát mặt. Hai mắt Nam Tá»… Vân tá»±a hồ không mở ra nổi, thiếu niên kia chụp lấy thá»i cÆ¡, lập tức hạ thá»§.
Ngá»n thiết phiến cá»§a y là bằng sắt tốt chế thành, nan quạt sắc bén, xếp lại có thể làm phán quan bút, mở ra có thể làm tập thiết Ä‘ao, chỉ nghe soạt má»™t tiếng, ngá»n thiết phiến lướt qua cổ tay Nam Tá»… Vân, Nam Tá»… Vân giật nảy mình, lật cổ tay phải lại, má»™t chưởng đẩy ra, thiếu niên huỵch huỵch lùi lại ba bước, á»e má»™t tiếng phun ra má»™t ngụm máu tươi, Nam Tá»… Vân cổ tay phải cÅ©ng bị thiết phiến rạch đứt, máu tươi rịn ra.
Quần đạo thấy Thiếu trại chá»§ bị thương, quát tháo ầm Ä©, nhao nhao xông tá»›i, thiếu niên kia quát “Lui lại cả cho ta!â€, rồi dùng thân pháp Bàn long nhiá»…u bá»™, thiết phiến xòe ra, lại sấn tá»›i trước mặt Nam Tá»… Vân, lạnh lùng nói “Äôi bên ngang nhau, chưa ai bị thiệt, lầ nữa Ä‘iâ€. Nam Tá»… Vân chuyển Ä‘ao qua tay trái, nói â€œÄÆ°á»£c! Ngươi hung hăng như thế, Nam má»— sẽ giúp ngươi thành danh! Nếu trong vòng má»™t trăm chiêu mà ta không thắng được ngươi, ta sẽ cam tâm chịu thua, còn nếu trong vòng trăm chiêu mà bị tá»­ thương, tàn phế thì đành theo mệnh trá»i thôi!â€. Y lấy thân phận đại hiệp định ra trăm chiêu thì gần như đã coi đối phương là đối thá»§ rồi. Thiếu niên kia sau khi phun máu tươi, sắc mặt trắng bệch, nhưng nghe y nói thế, đột nhiên thay đổi hẳn, hô hô cưá»i rá»™ nói “Nam đại hiệp, ta Ä‘ang muốn ngươi nói mấy câu ấy đấyâ€.
Nam Tá»… Vân ra chiêu Hoành Vân Äoạn Phong hóa giải ba thức Ä‘iểm huyệt liên hoàn cá»§a thiếu niên, quát “Nếu trong vòng má»™t trăm chiêu mà ngươi thua thì sao?â€. Thiếu niên kia biết ý y, cưá»i lá»›n nói “Nhiá»u lắm thì giao tính mạng cho ngươi, ta tá»· võ vá»›i ngươi là má»™t chuyện, còn gia phụ má»i khách là chuyện khác, không thể coi là má»™t.
Ờ, trá»i sắp tối rồi, các ngươi không cần chá» ta và Nam đại hiệp phân thắng bại nữa, mau đón Äoàn đại hiệp lên sÆ¡n trại nghỉ ngÆ¡i Ä‘i!â€, mấy câu sau cùng là nói vá»›i quần đạo, quần đạo ứng thanh reo lên má»™t tiếng, di chuyển mục tiêu, sấn tá»›i thiếc xe!
Nam Tá»… Vân vừa sợ vừa giận, sợ là sợ Äoàn Khuê Chương bị thương chưa khá»i, làm sao chống cá»± vá»›i quần đạo vây đánh, giận là giận thiếu niên lại hung hãn ngang tàng như thế, hoàn toàn không theo phép tắc giang hồ. Lúc ấy y đã vận chân khí, Ä‘ao sau tiếp Ä‘ao trước, không há» lưu tình. Nhưng dùng tay trái sá»­ dụng Ä‘ao thì oai lá»±c không bằng tay phải, vá» binh khí thiếu niên kia lại chiếm ưu thế, ngá»n thiết phiến lúc xếp lại lúc xòe ra, lúc thì dùng như phán quan bút, lúc thì dùng nbư tập phiến Ä‘ao, bám riết không bá», nhất thá»i Nam Tá»… Vân không sao rứt ra khá»i y được.
Thiết Ma Lặc ngồi trên chá»— đánh xe, vung Ä‘ao chém xuống, y sá»­ dụng thanh bảo Ä‘ao cá»§a Nam Tá»… Vân, chiếm được thế thượng phong, chỉ nghe thấy má»™t tràng tiếng chặt vàng chém ngá»c vang lên, hai thanh hoa thương, má»™t thanh đơn Ä‘ao đã bị y chém đứt. Thiết Ma Lặc quát lá»›n “Ai không sợ chết cứ xông vào!â€. Thạch Nhất Long cưá»i nói “Thiết huynh đệ, bá»n ta nể mặt Thiết trại chá»§ đã qua Ä‘á»i, không muốn làm khó ngươi. Ngươi cÅ©ng là ngưá»i trong hắc đạo, há không biết má»i mà khách không tá»›i chính là phạm vào Ä‘iá»u đại kỵ cá»§a giá»›i lục lâm sao? Hôm nay Äoàn đại hiệp là khách chính, hai ngưá»i các ngươi là khách phụ, quả thật ngươi “Rượu má»i không uống muốn uống rượu phạt à?â€.
Thiết Ma Lặc cưá»i nhạt nói “Thạch lão đại, ngươi còn mặt dày nói quy cá»§ cá»§a giá»›i lục lâm vá»›i ta à, tính ra ngươi cÅ©ng là má»™t nhân vật trong lục lâm, sao lại bôn ba chạy việc cho kẻ khác? Chuyện đó cÅ©ng không sao, nhưng ngươi thay trại chá»§ đưa thiếp má»i đã bị ngưá»i ta từ chối, nếu muốn má»i nữa cÅ©ng phải nhá» kẻ khác đưa chứ?â€.
Thạch gia huynh đệ lập tức mặt mÅ©i đỠbừng, há» vừa thua dưới tay Nam Tá»… Vân, Thiết Ma Lặc nói lá»i má»i cá»§a hỠđã bị từ chối là cố ý nói hỠđã không còn tư cách đại diện cho trại chá»§ tá»›i má»i khách nữa, há» là nhân vật có thân phận trong hắc đạo, bị Thiết Ma Lặc mỉa mai châm chá»c, tuy vừa thẹn vừa giận, nhưng cÅ©ng không dám xông vào động thá»§ vá»›i y.
Má»™t tên cưá»ng đạo thân thể cao lá»›n rẽ má»i ngưá»i bước ra, cao giá»ng nói â€œÄÆ°á»£c, tấm thiếp má»i này để ta đưa tá»›i, má»i Thiết Thiếu trại chá»§ đón nhậnâ€. Y sá»­ dụng má»™t ngá»n đồng chùy phân lượng cá»±c nặng, vù má»™t tiếng, đập xuống đầu Thiết Ma Lặc.
Thiết Ma Lặc trên chiếc xe di chuyển không linh hoạt, đành trá»±c tiếp đón đỡ nhát chùy ấy cá»§a y, đồng chùy là binh khí nặng; bảo Ä‘ao tuy sắc bén, quyết cÅ©ng không thể chém đứt, Thiết Ma Lặc cổ tay bị chấn Ä‘ang tê rần, may là trong mấy hôm y ở chung vá»›i Äoàn Khuê Chương đã được Äoàn Khuê Chương truyá»n thụ cho không ít tâm pháp võ công thượng thặng, đã biết công phu mượn lá»±c đả lá»±c, bảo Ä‘ao vừa trầm xuống, thân hình tên cưá»ng đạo kia đã bị y hất nghiêng qua má»™t bên, mÅ©i Ä‘ao cá»§a Thiết Ma Lặc rá»c lên, soạt má»™t tiếng, xuyên qua áo y, chỉ cách ná»­a tấc là chém đứt xương tỳ bà. Tiếc là Thiết Ma Lặc chưa luyện được tá»›i mức mưá»i phần thuần thục, nếu không chiêu ấy có thể hất đồng chùy cá»§a y bắn ra khá»i tay, làm y bị thương.
Tên cưá»ng đạo kia cả giận quát “Tiểu tá»­ giá»i, ngươi tình nguyện uống rượu phạt, bá»n ta đành không khách khí nữa!â€. Cánh tay vung lên, nâng chùy đập xuống, hai tên cưá»ng đạo khác sá»­ dụng binh khí nặng cÅ©ng xông tá»›i trước chiếc xe cùng y giáp công, má»™t ngưá»i dùng Thanh đồng giản, má»™t ngưá»i đùng Thiết luân bạt, Ä‘á»u là những binh khí không thể chém đứt. Thiết Ma Lặc bị ba món binh khí nặng vây đánh, lập tức rÆ¡i vào chá»— nguy hiểm, đỡ bên phải né nên trái.
Äoàn Khuê Chương đột nhiên vén rèm xe lên, nằm dá»±a trên đệm, trầm giá»ng nói “Ma Lặc dừng tay, hỠđã muốn xông vào ta, thì cứ để há» gặp ta!â€. Tên cưá»ng đạo sá»­ dụng đồng chùy cưá»i nói “Còn có Äoàn đại hiệp là ngưá»i sáng suốt, bá»n ta thành tâm má»i lão nhân gia ngưá»i màâ€, má»™t tay cầm đồng chùy tay kia đỡ y dậy, Äoàn Khuê Chương lạnh lùng nói “Äoàn má»— bình sinh thích má»m không thích cứng, ngươi như thế là kéo khách, không phải má»i khách!â€. Gá»i trại chá»§ cá»§a ngươi đích thân tá»›i đây!â€, tên cưá»ng đạo kia khinh y Ä‘ang bị thương, nào ngá» ngón tay y vừa chạm vào cổ tay Äoàn Khuê Chương, đột nhiên tay chưởng Äoàn Khuê Chương lật lại biến thành Thố xuất ná»™i gia chân lá»±c, rắc má»™t tiếng bẻ gãy khá»›p cổ tay y, tên cưá»ng đạo kia gào thảm má»™t tiếng, đồng chùy bay ra khá»i tay hắn, đả thương hai tên đồng bá»n.
Hai tên cưá»ng đạo sá»­ thanh Äồng giản và Trảm sÆ¡n Ä‘ao vá»™i vung binh khí đánh tá»›i, Äoàn Khuê Chương trợn mắt quát “Äi!â€, song chỉ vung ra, nhè nhẹ đẩy vào sống Ä‘ao, thanh Trảm sÆ¡n Ä‘ao lập tức chuyển hướng chém vào ngá»n thanh Äồng giản.
Äoàn Khuê Chương Ä‘ang lúc bị thương dùng chiêu ấy thật là cá»±c kỳ nguy hiểm, chi cần chệch Ä‘i má»™t ly ngón tay y đã bị Ä‘ao chém rụng trước. Nhưng y sá»­ dụng rất đúng lúc, chỉ nghe choang má»™t tiếng vang rá»n Ä‘iếc tai, hai món binh khí cá»§a hai tên cưá»ng đạo chạm nhau, Ä‘á»u bi sức manh cá»§a đối phương hất ngã ngá»­a xuống đất, ngá»n thanh đồng giản bị mẻ má»™t góc, thanh Trảm sÆ¡n Ä‘ao cuốn cÅ©ng mép! Thiết Ma Lặc cưá»i lá»›n ná»›i “Hay quá, hay quá!â€.
Quần đạo bị thần oai cá»§a Äoàn Khuê Chương trấn át, không hẹn mà cùng lùi lại vài bước. Äoàn Khuê Chương rút bảo kiếm ra, ngồi dá»±a vào nệm xe, trầm giá»ng quát “Còn vị nào muốn đưa thiếp má»i nữa?â€. Äoàn Khuê Chương uống thuốc mấy hôm, thương thế tuy đã đỡ rất nhiá»u nhưng rốt cuá»™c chưa phục nguyên, bây giá» dùng nhiá»u chân lá»±c, đánh lui ba tên cưá»ng đạo xong, y cÅ©ng cám thấy khí huyết nhá»™n nhạo, trước mắt hoa lên nhưng vẫn cố duy trì, định dá»a cho quần đạo hoảng sợ rút lui. Không ngá» Thạch gia huynh đệ là hành gia võ há»c, lúc đầu há» cÅ©ng bị võ công tuyệt đỉnh cá»§a Äoàn Khuê Chương trấn át, cùng quần đạo lui lại, nhưng sau đó lắng nghe, thấy giá»ng nói cá»§a Äoàn Khuê Chương trung khí không dá»§, vết thương chưa lành, Thạch Nhất Long huýt má»™t tiếng sáo, quần đạo lại xông lên bao vây chiếc xe. Thạch Nhất Long tá»± mình không tiện ra mặt, quay qua tên cưá»ng đạo sá»­ dụng thanh Äồng giản nói nhá» mấy câu, tên kia cả mừng, bước ra xông tá»›i Äoàn Khuê Chương, kêu lên “Äoàn đại hiệp đã không nể mặt, xin tha tá»™i cho, bá»n ta không khách khí nữa!†Kế đến quát lên “Sóng vai sấn vào, dùng ám khí mà má»i!â€.
Má»™t hiệu lệnh ban ra, ám khí cùng phát, phi Ä‘ao, kim tiêu Thiết liên tá»­, Phi hoàng thạch, Hoạt thá»§ tiá»…n, Lưu tinh chùy..., đủ loại ám khí rào rào như mưa phóng tá»›i. Äoàn Khuê Chương thân hình không thể di động, chỉ dá»±a vào tấm nệm, vung bảo kiếm đón đỡ.
Thiết Ma Lặc vừa sợ vừa giận, đứng chặn trước mặt Äoàn Khuê Chương, tức giận mắng lá»›n “Các ngươi là bá»n tiểu tặc hạ lưu thật là làm mất mặt hảo hán lục lâm bá»n ta?â€. Tên cưá»ng đạo sá»­ dụng thanh Äồng giản cưá»i lá»›n nói “Thiết Thiếu trại chá»§, ngươi không nể mặt ngưá»i ta, thì sao lại trách bá»n ta? Ngươi đừng sợ, nếu bị thương thì bá»n ta sẽ chữa trị cho?â€. Câu nói chưa dứt, Thiết Ma Lặc đã bị trúng hai mÅ©i Hoạt thá»§ tiá»…n, má»™t viên Phi hoàng thạch, viên Phi hoàng thạch đánh trúng trán y, lập tức máu chảy như suối, may mà bá»n cưá»ng đạo chỉ muốn bắt sống há», nên không dùng ám khí tẩm độc.
Äoàn Khuê Chương nói “Ma Lặc, ngươi lui vào xe Ä‘iâ€, nhưng Thiết Ma Lặc Ä‘á»i nào chịu nghe! Äang lúc vô cùng nguy hiểm, chợt nghe tiếng nhạc ngá»±a vang lên, má»™t thiếu nữ cưỡi ngá»±a phóng tá»›i, không phải ai khác, mà chính là Hạ Lăng Sương.
Hạ Lăng Sương liếc mắt nhìn thấy Nam Tá»… Vân và thiếu niên kia ác đấu có vẻ vô cùng bất ngá», ồ má»™t tiếng, thiếu niên kia nhìn thấy nàng, đột nhiên biến hẳn sắc mặt, cÅ©ng ồ má»™t tiếng, nhưng lúc ấy y bị Ä‘ao quang cá»§a Nam Tá»… Vân chụp lên, cÆ¡ hồ không có khe hở, làm sao có thể phân tâm trò chuyện vá»›i Hạ Lăng Sương? Lúc ấy Hạ Lăng Sương đã phát giác ra quần đạo Ä‘ang vây đánh chiếc xe, nàng vốn định phóng vá» phía Nam Tá»… Vân, nhưng hÆ¡i ngấn ngừ, đột nhiên lại giật cương ngá»±a xông vào quần đạo!
Quần đạo đã sá»›m chuẩn bị, thấy nàng xông vào, ám khí nhao nhao phóng ra, Hạ Lăng Sương sợ con ngá»±a bị thương, dùng thân pháp Kim lý xuyên ba, lập tức từ lưng ngá»±a chênh chếch vá»t ra, thân hình chưa rÆ¡i xuống, kiếm đã tuốt ra khối vá», kiếm theo thân hình xoay chuyển, giống như má»™t chiếc cầu vồng bắn tá»›i, chỉ nghe tiếng loảng xoảng leng keng vang lên không ngá»›t, số ám khí kia Ä‘á»u bị thanh Thanh cương kiếm cá»§a nàng hất ra. Quần đạo cả kinh, nói thì chậm chứ lúc ấy rất mau, ám khí cá»§a há» còn chưa kịp phóng tiếp ra; Hạ Lăng Sương đã sấn vào đánh giết.
Lúc ấy ám khí cá»§a quần đạo đã không thể sá»­ dụng được nữa, chỉ có thể trá»±c diện giao đấu vá»›i nàng, Hạ Lăng Sương bá»™ pháp linh hoạt, kiếm chiêu mau lẹ, luồn trái lách phải, xung đột giữa quần đạo như hồ Ä‘iệp xuyên hoa, má»—i kiếm phóng ra Ä‘á»u có má»™t tên cưá»ng đạo “Ãi chà†má»™t tiếng, binh khí rÆ¡i khá»i tay. Nguyên là nàng sá»­ dụng má»™t kiếm pháp vô cùng kỳ quái, chỉ cần mÅ©i kiếm khẽ Ä‘iểm má»™t cái là đâm trúng cổ tay đối phương, vết thương không nặng, nhưng binh khí trong tay khó mà giữ được nữa. Tên cưá»ng đạo sá»­ dụng Trảm sÆ¡n Ä‘ao cả giận, vung Ä‘ao chém mạnh xuống, định hất trưá»ng kiếm cá»§a nàng bay ra, ngưá»i này võ công khá cao cưá»ng, Hạ Lăng Sương Ä‘iểm má»™t nhát không trúng, đột nhiên lưng ong cong xuống, mÅ©i kiếm chênh chếch đâm ra, tên cưá»ng đạo để tránh chiêu kiếm lợi hại ấy, bước chân Ä‘ang đạp vá» bên trái lách qua, giống như bước tá»›i hứng mÅ©i kiếm cá»§a nàng, chỉ nghe soạt má»™t nhát, mÅ©i kiếm phóng tá»›i lập tức đâm trúng đầu gối y, tên cưá»ng đạo gào thảm má»™t tiếng ngã lăn xuống đất, kế lá»™n Ä‘i mấy vòng lăn luôn xuống dốc núi. Bá»n cưá»ng đạo chưa bị thương thấy kiếm pháp cá»§a nàng lợi hại như thế, bá» chạy tứ tán.
Thạch gia huynh đệ đã sá»›m đổi binh khí khác, thấy tình thế không hay, đành bất kể thân phận, xông vào giáp công. Hạ Lăng Sương Ä‘ang đánh giết tá»›i lúc hưng phấn, tiện tay ra chiêu Huyá»n Äiểu Hoạch Sa, mÅ©i kiếm từ trái đâm qua phải, phạt ngang cổ tay hai ngưá»i, nào ngỠâm dương Ä‘ao pháp cá»§a Thạch gia huynh đệ phối hợp rất kỳ diệu, song Ä‘ao hợp thành má»™t vòng tròn, hóa giải chiêu ấy cá»§a Hạ Lăng Sương, song Ä‘ao vừa hợp lại phân, vẫn từ hai phía đánh vào.
Äoàn Khuê Chương nói “Ma Lặc, ngươi giúp cô ta má»™t tayâ€.
Lúc ấy quần đạo mưá»i phần đã tháo chạy mất tám chín, cho dù có ám khí phóng tá»›i, Äoàn Khuê Chương cÅ©ng đã có bảo kiếm phòng thân, có thể đỡ gạt. Thiết Ma Lặc đánh nhau suốt ná»­a ngày, khí tức đấy bụng Ä‘ang không có nÆ¡i phát tiết, nghe Äoàn Khuê Chương nói thế, lập tức nhảy xuống xe, vung Ä‘ao xông tá»›i. Tuy y bị thương ba chá»— nhưng không trúng nÆ¡i yếu hại, bảo Ä‘ao chém xuống, ni gió vù vù.
Thạch gia huynh đệ vốn không phải là đối thá»§ cá»§a Hạ Lăng Sương, có Ä‘iá»u nếu Thiết Ma Lặc không xông vào thì há» còn có thể dằng dai thêm lá»™t lúc, bây giá» Thiết Ma Lặc xông tá»›i, lại dùng thanh bảo Ä‘ao cá»§a Nam Tá»… Vân, hai anh em há» làm sao chống cá»±, không đầy năm chiêu, chỉ nghe choang má»™t tiếng, thanh Ä‘ao trong tay Thạch Nhất Hổ đã bị bảo Ä‘ao cua Thiết Ma Lặc chém gãy, Thạch Nhất Long biết tình thế không chạy không xong, kéo em bá» chạy, Thiết Ma Lặc còn đánh Ä‘uổi theo chém má»™t Ä‘ao, Hạ Lăng Sương cưá»i ngăn y lại nói “Giặc cùng chá»› Ä‘uổi, tiểu huynh đệ tha cho há» Ä‘i thôi!†rồi thu trưá»ng kiếm lại, đưa mắt nhìn vá» phía Nam Tá»… Vân và thiếu niên kia.
Nam Tá»… Vân và thiếu niên cưá»ng đạo Ä‘ang đấu tá»›i lúc khẩn trương. Từ khi Hạ Lăng Sương xuất hiện, thiếu niên kia lá»™ vẻ rất nôn nóng, liên tiếp ra hiểm chiêu, Nam Tá»… Vân thân trải trăm trận, kinh nghiệm đối địch dÄ© nhiên phong phú hÆ¡n thiếu niên kia nhiá»u, đối phương liá»u mạng đánh gấp chính hợp ý y, y bước theo phương vị ngÅ© môn bát quái, sá»­ dụng Ä‘ao pháp Du thân Ä‘oạn môn Ä‘ao, từ bá» ngoài mà nhìn thì tá»±a hồ liên tiếp lùi lại, nhưng thật ra đã ngăn chặn tất cả thế công cá»§a thiếu niên, mÅ©i Ä‘ao chỉ tá»›i đâu Ä‘á»u là chá»— yếu hại trên ngưá»i thiếu niên, chứa đầy oai lá»±c, cần tìm dược thá»i cÆ¡, lập tức có thể đánh má»™t đòn trí mạng!
Äến khi Hạ Lăng Sương đánh Ä‘uổi quần đạo chạy tan, thiếu niên kia càng biến sắc, đột nhiên quát lá»›n “Ta liá»u mạng vá»›i ngươi!â€, thiết phiến vung ra, trong chá»›p mắt đã liên tiếp đánh vào bảy đại huyệt trên ngưá»i Nam Tá»… Vân, Nam Tá»… Vân buông tiếng cưá»i rá»™ nói “Tá»›i rất hay!â€. Äao quang chá»›p mau, thanh phác Ä‘ao trong chá»›p mắt ấy đã biến thành hàng ngàn thanh Ä‘ao lấp loáng từ bốn phương tám hướng chém vào thiếu niên, chỉ thấy ánh Ä‘ao, không thấy bóng ngưá»i!
Hạ Lăng Sương phi thân phóng tá»›i, luôn miệng kêu lên “Nam đại hiệp, dừng tay...â€. Hai chữ “Dừng tay†còn chưa nói ra, chỉ nghe soạt má»™t tiếng, mÅ©i Ä‘ao cá»§a Nam Tá»… Vân vạch qua, đã rạch trên vai thiếu niên kia má»™t vết thương dài năm tấc! Äó còn may là Nam Tá»… Vân nghe thấy tiếng kêu cá»§a Hạ Lăng Sương, kịp thá»i thu Ä‘ao, nếu không đã chém gãy xương tỳ bà cá»§a thiếu niên rồi! Nên biết Nam Tá»… Vân căm giận thiếu niên cưá»ng đạo này quá hung hãn, nhát Ä‘ao ấy vốn cố ý chém cho y trở thành tàn phế.
Nam Tá»… Vân tuy thắng, nhưng trong lòng thầm kêu lên “Thật may!â€. Y đánh bại thiếu niên chỉ dùng năm mươi mốt chiêu, quả thật vô cùng bất ngá», trong lòng nghÄ© thầm “Nếu không phải y tâm thần bất định, nôn nóng bá» chạy, tá»± rối loạn chương pháp, chỉ e trong vòng trăm chiêu mình cÅ©ng chưa chắc đã thắng được y!â€.
Thiếu niên kia nhảy ra khá»i vòng chiến, mặt mÅ©i đỠbừng, đột nhiên ôm thiết phiến vái má»™t cái, kêu lên “Äao pháp hay lắm, đã thỉnh giáo rồi! Non xanh nước biếc, sau này còn có ngày gặp lại†mấv câu ấy nghe ra là nói vá»›i Nam Tá»… Vân, nhưng nói tá»›i mấy chữ “Sau này còn có ngày gặp lại†thì hai mắt lại liếc qua Hạ Lăng Sương, Hạ Lăng Sương mấp máy môi, giống như định nói gì nhưng chưa nói ra, thiếu niên cưá»ng đạo kia đã phóng Ä‘i như bay. Hạ Lăng Sương trên mặt hiện ra dáng vẻ bối rối.
Nam Tá»… Vân đưa trả phác Ä‘ao cho Thiết Ma Lặc, cầm lại thanh bảo Ä‘ao cá»§a mình, sau đó cảm tạ Hạ Lăng Sương, nói “Äa tạ cô nương giúp đỡâ€. Thiết Ma Lặc trên mặt đầy vẻ ngá» vá»±c, há»i “Hạ cô nương có quen chứng tiểu tặc ấy à?â€. Hạ Lăng Sương khuôn mặt thoáng đỠbừng, ấp úng nói “CÅ©ng có gặp mặt má»™t lần, tính ra cÅ©ng chẳng phải là quen biết gìâ€. Nam Tá»… Vân cÅ©ng rất nghi nhá» nhưng thấy nàng như thế lại không tiện há»i nữa. Ba ngưá»i quay vá» chá»— chiếc xe, Äoàn Khuê Chương đã sá»›m chỠở đó, vừa nhìn thấy là kêu lên “Vị này là Hạ cô nương phải không?â€.
Hạ Lăng Sương dạ má»™t tiếng, kế cung cung kính kính thi lá»… vá»›i Äoàn Khuê Chương, nói “Äiệt nữ thỉnh an Äoàn bá báâ€. Äoàn Khuê Chương càng lúc càng cảm thấy nàng rất giống Bạch mã nữ hiệp Lãnh Tuyết Mai năm xưa, lại nghe nàng xưng hô như thế, trong lòng đã không còn nghi ngá» gì nữa liá»n há»i thẳng “Lệnh đưá»ng có phải há» Lãnh, phương danh là Tuyết Mai không?â€. Hạ Lăng Sương vâng má»™t tiếng, kế cưá»i nói “Ai cÅ©ng nói Ä‘iệt nữ giống mẹ, Äoàn bá bá quả nhiên cÅ©ng nhận raâ€.
Äoàn Khuê Chương ngần ngừ hồi lâu má»›i há»i tiếp “Còn chưa biết lệnh tôn tên gì?â€. Hạ Lăng Sương nói “Tiên quân ngưá»i Lư Long, há» Hạ húy Thanh Äào, lúc Ä‘iệt nữ chưa sinh ra đã sá»›m qua Ä‘á»iâ€.
Äoàn Khuê Chương vô cùng ngỡ ngàng, tá»± nhá»§ “Năm xưa trong đêm tân hôn cá»§a há», Hạ Thanh Äào vừa bước vào phòng đã vong mạng, làm sao lại sinh được đứa con gái này? Hai ngưá»i bá»n há» Ä‘á»u là hiệp khách quang minh lá»—i lạc nếu nói có tư tình trước khi kết hôn, thì tá»±a hồ rất khó tinâ€. Lại còn có má»™t Ä‘iểm kỳ quái khác là: Lúc Hạ Lăng Sương nói tá»›i cha nàng, hoàn toàn không tá» vẻ gì là Ä‘au thương, nếu nàng biết năm xưa phụ thân chết thảm, quyết không thể lạnh lùng như vậy, mà thấy mặt mình cÅ©ng quyết không thể không nài nỉ mình trả thù cho nàng, “Chẳng lẽ Lãnh Tuyết Mai chưa từng nói rõ vá»›i con gái sao? Cô ta đã lá»›n rồi, tại sao còn giấu giếm cô ta?â€. Äoàn Khuê Chương càng nghÄ© càng cảm thấy kỳ lạ.
Hạ Lăng Sương thấy Äoàn Khuê Chương có ý ngá» vá»±c, lại có ý ngạc nhiên, Ä‘ang định lên tiếng, Äoàn Khuê Chương lại há»i “Hiện lệnh đưá»ng an cư ở đâu?â€. Hạ Lăng Sương ngần ngừ hồi lâu còn chưa trả lá»i, Äoàn Khuê Chương đã nói “Năm xưa ta và lệnh tôn, lệnh đưá»ng cùng quen biết nhau, là bạn bè rất thân thiếtâ€. Hạ Lăng Sương nói “Mẹ con cÅ©ng từng nói vá»›i con vá» giao tình vá»›i Äoàn bá bá, nhưng bà nói bà ẩn cư đã nhiá»u năm, không muốn gặp lại bạn bè cÅ©, bà nhá» con há»i thăm sức khá»e Äoàn bá bá, lại xin Äoàn bá bá tha lá»—iâ€.
Äoàn Khuê Chương nghe vậy rất bất ngá», lại càng ngá» vá»±c, nghÄ© thầm “Tại sao Lãnh Tuyết Mai lại không muốn gặp mình? Chẳng lẽ nàng gặp thảm há»a lần ấy xong cảm thấy chán chưá»ng má»i việc, ngay mối thù cá»§a chồng cÅ©ng bá» qua sao?â€.
Äoàn Khuê Chương không tiện há»i thăm mẹ nàng, ngừng lại má»™t lúc, há»i “Nghe nói ngươi muốn giết Tây Nhạc thần long Hoàng Phá»§ Tung, không biết là vì chuyện gì?â€. Hạ Lăng Sương nói “Mẹ ta nói y là má»™t tên ma đầu không Ä‘iá»u ác gì không làm, bảo ta trừ hại cho giang hồâ€. Nói Ä‘i nói lại cÅ©ng giống như lá»i nàng nói vá»›i Nam Tá»… Vân, chứ không đả động gì tá»›i chuyện riêng trong nhà. Äoàn Khuê Chương ngẫm nghÄ© má»™t lúc nói “Mẹ ngươi nói không sai, Hoàng Phá»§ Tung là má»™t ngưá»i xấu, trừ hại cho giang hồ, đó là chuyện ngưá»i trong đạo hiệp nghÄ©a chúng ta phải làm, nhưng Hoàng Phá»§ Tung võ công cao cưá»ng, ngươi đơn độc má»™t mình, chỉ e không phải là đối thá»§ cá»§a y, nếu có chá»— nào cần ta ra sức, ta có thể giúp ngươi. Chỉ là trước mắt ta còn có má»™t chuyện phải làm, không biết ngươi có thể cùng bá»n ta tá»›i Äậu gia trại, đợi ta dưỡng thương xong, rồi sẽ cùng ngươi Ä‘i tìm Hoàng Phá»§ Tung không?â€.
Hạ Lăng Sương nói “Äa tạ ý tốt cá»§a bá bá, chỉ là gia mẫu đã dặn, bảo con tốt nhất là má»™t mình trừ khá»­ y, không cần ngưá»i ngoài giúp đỡ. Äoàn bá bá, chuyện ngưá»i cần làm con cÅ©ng đã biết rồi. Lư phu nhân có lá»i nhá» con nhắn lại cho ngưá»iâ€.
Äoàn Khuê Chương giật náy mình, nói “Tối hôm trước quả nhiên ngươi đã tá»›i phá»§ đệ cá»§a An Lá»™c SÆ¡n phải không?â€.Hạ Lăng Sương cưá»i khẽ nói “Không, Ä‘iệt nữ chỉ vào nhà Tiết Tung. Thằng giặc Tiết Tung thèm muốn sắc đẹp cá»§a Lư phu nhân, đã sá»›m xin An Lá»™c SÆ¡n bắt bà vá»â€.
Äoàn Khuê Chương vô cùng tức giận, chát má»™t tiếng đánh gãy cái tay vịn trên thành xe, mắng “Lẽ nào lại thế? Ta không trả thù được cho Sá»­ đại ca Sá»­ đại tẩu, thật thẹn không phải là con ngưá»iâ€, sau khi nổi giận, lại lo lắng nói Sá»­ đại tẩu ta là thục nữ danh môn, Ä‘á»c sách biết lá»…, làm sao chịu được sá»± sỉ nhục như thế?â€.
Hạ Lăng Sương nói “Äoàn bá bá không cần lo lắng, dì Äiệp cá»§a con đã sá»›m biết được ý xấu cá»§a Tiết Tung vì thế đã tá»± há»§y dung mạo, tuy thân bị giam trong hang cá»p, nhưng vẫn có thể bảo toàn danh tiết†lúc ấy bèn kể lại những Ä‘iá»u mắt thấy tai nghe trong đêm trước cho ba ngưá»i bá»n Äoàn Nam Thiết nghe, ba ngưá»i Ä‘á»u than thở.
Nam Tá»… Vân giÆ¡ ngón tay cái lên khen ngợi: Äôi phu phụ này khí tiết cao thượng, quả thật khiến ngưá»i ta kính phụcâ€.
Äoàn Khuê Chương nói “Hạ cô nương, má»›i rồi ngươi gá»i Lư phu nhân là gì?â€. Hạ Lăng Sương nói “Mẹ Ä‘iệt nữ là chị há» cá»§a bà, khuê danh cá»§a bà có chữ Äiệp, nên Ä‘iệt nữ gá»i bà là dì Äiệpâ€. Äoàn Khuê Chương nói “Té ra các ngươi là thân thích, chuyện đó ta vẫn chưa biếtâ€, ngừng lại má»™t lúc rồi há»i tiếp “Nói như thế thì ngươi là vâng lệnh mẹ tá»›i cứu bà ta phải không?â€. Hạ Lăng Sương nói “Không, mẹ con ẩn cư chá»— hoang thôn, đã lâu không để tâm đến tin tức bên ngoài.
Äây là bà bảo con tìm thăm dì Äiệp, con tá»›i chá»— thôn mà ngưá»i và Sá»­ tiến sÄ© trú ngụ, trải qua rất nhiá»u chuyện quanh co má»›i nghe được tin tức. Con gặp bà ta xong, quả thật cÅ©ng định cứu bà Ä‘i, nhưng bà không chịuâ€. Äoàn Khuê Chương sá»­ng sốt nói “Cái gì? Bà ta không chịu Ä‘i à?â€. Hạ Lăng Sương nói “Äúng thế, Ä‘iệt nữ khuyên thế nào bà cÅ©ng không chịu Ä‘i!â€. Thiết Ma Lặc không sao hiểu được, lẩm bẩm “Thế thì bà ta quá hồ đồ rồi!â€. Äoàn Khuê Chương nhướng mày lên nói Sá»­ đại tẩu ta là má»™t nữ hào kiệt, bà đã quyết ý thì bên trong nhất định có lý do! Bà dặn ngươi nói lại câu gì vôi taâ€.
Hạ Lăng Sương nói “Bà nói tá»›i chuyện hôn sá»± giữa con cái hai nhà, bà nói hiện tại tình cảnh như thế, chuyện vá» sau rất khó Ä‘oán, sau khi lệnh lang trưởng thành nếu thấy có ai hợp ý thì cứ việc kết hônâ€. Äoàn Khuê Chương thở dài nói “Tình cảnh cá»§a bà như thế mà vẫn lo đắng cho con trai ta, thật là hiếm có. Bất kể mẹ eon bà tương lai ra sao, chuyện hôn sá»± này, ta cÅ©ng quyết không thay đổiâ€. Kế nói vá»›i Hạ Lăng Sương “Nếu ngươi Ä‘ang không bận chuyện gì, thì má»i Ä‘i cùng vá»›i bá»n ta. Trá»i sắp tối rồi, chúng ta phải lên đưá»ng thôi, muá»™n quá sẽ lỡ độ đưá»ng không tìm được nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i đâuâ€.
Hạ Lăng Sương ngần ngừ giây lát, ánh mắt xoay chuyển, hạ giá»ng nói “Äa tạ ý tốt cá»§a bá bá, có Ä‘iá»u con còn có má»™t việc nhá», dù sao Äậu gia cÅ©ng chỉ cách đây không đầy hai trăm dặm, vài hôm nữa con sá»… tá»›i thămâ€. Hạ Lăng Sương nói thế, Äoàn Khuê Chương cÅ©ng không tiện má»i nữa, lúc ấy đôi bên chia tay.
Äoàn Khuê Chương đưa mắt nhìn theo con tuấn mã phóng Ä‘i, nhá»› tá»›i ngày xưa kết giao vá»›i cha mẹ nàng, trong lòng vô cùng Ä‘au xót.
Nam Tá»… Vân giong xe Ä‘i, qua hai ngày thì tá»›i chân núi Phi Hổ, anh em há» Äậu năm ngưá»i có hiệu là Äậu gia ngÅ© hổ, toà núi Phi Hổ này hình thế hiểm trở, lại vừa khá»›p vá»›i xước hiệu cá»§a anh em há», nên há» xây dá»±ng Äậu gia trại trong núi Phi Hổ.
Äoàn Khuê Chương dá»c đưá»ng má»—i ngày uống ba viên thuốc, tá»›i đó thì vừa khéo đã là ngày thứ bảy, thân thể đã hoàn toàn phục nguyên, công lá»±c so vá»›i lúc chưa bị thương cÅ©ng tăng tiến thêm không ít, Äoàn Khuê Chương chỉ cho rằng dược hoàn Nam Tá»… Vân cho y uống là linh Ä‘an bí phương cá»§a Ma kính lão nhân, chứ không biết là thuốc cá»§a Tây Nhạc thần long Hoàng Phá»§ Tung tặng.
Äoàn ngưá»i tiến vào cá»­a núi, đại trại chá»§ Äậu Lệnh Khản đã sá»›m được tin báo, đích thân ra ón, vừa gặp nhau đã hô hô cưá»i nói “Ngươi là kiá»u khách (ngưá»i xưa gá»i con rể là kiá»u khách) cá»§a nhà há» Äậu, mà bây giỠđã biến thành hy khách rồi, khó khăn lắm má»›i má»i ngươi tá»›i được đấy! Má»™t lần Ä‘i biá»n biệt luôn mưá»i năm, cÅ©ng không gá»­i cho bá»n ta má»™t lá thư nữaâ€. Äoàn Khuê Chương lần này tá»›i giúp Äậu gia tranh bá lục lâm, không phải là ý mình muốn, nhưng lúc ấy cÅ©ng không thể không khách sáo vá»›i anh vợ mấy câu, khiêm tốn tạ tá»™i xong rồi, bèn há»i tình hình năm anh em hỠđánh nhau vá»›i Tinh Tinh Nhi lần trước ra sao. Äậu Lệnh Khản chìa tay trái ra cưá»i nói “May mà đầu ngón tay ta chưa bị chặt đứt hết, có Ä‘iá»u cÅ©ng kể như vá» tá»›i nhà má»›i rụng xuốngâ€. Nguyên là đốt đầu hai ngón tay bên trái y đã bị Tinh Tinh Nhi chém đứt, Äoàn Khuê Chương nhìn thấy, bất giác hoảng sợ.
Äậu Lệnh Phù lại nói “Ngươi tá»›i thật đúng lúc, Vương Bá Thông và Tinh Tinh Nhi cho ta kỳ hạn, chỉ bốn ngày nữa là đến kỳ hạn rồi.
Tuyến muá»™i Ä‘ang sốt ruá»™t chá» ngươi, lại lo cho ngươi dá»c đưá»ng gặp chuyện gìâ€. Äoàn Khuê Chương cưá»i nói “Dá»c đưá»ng quả thật có xảy ra chuyện, may được Nam Bát huynh bảo vệ, nếu không chỉ sợ ta muốn tá»· kiếm vá»›i Tinh Tinh Nhi cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i nữaâ€. Lúc ấy bèn giá»›i thiệu hai ngưá»i vá»›i nhau, Äậu Lệnh Khản lúc ấy má»›i biết ngưá»i Ä‘i vá»›i y chính là Nam Tá»… Vân đại danh lừng lẫy quả thật mừng rỡ lắm, nói “Có vợ chồng ngươi, lại thêm Nam đại hiệp giúp đỡ, bá»n ta có thể không cần sợ Tinh Tinh Nhi nữaâ€. Nam Tá»… Vân cưá»i khẽ nói “Ta là tá»›i xem trò vui thôi, không cần tính vàoâ€.
Trong lúc nói chuyện, bất giác đã Ä‘i tá»›i Tụ nghÄ©a sảnh trong sÆ¡n trại, mấy anh em há» Äậu và Äậu Tuyến Nương đỠđã tụ tập ở đó, Äoàn Khuê Chương trải bao nguy hiểm, chín phần chết má»™t phần sống, tuy chia tay không đầy má»™t tháng, nhưng gặp lại vợ lại thấy như qua kiếp khác.
Äậu Tuyến Nương nghe chuyện Sá»­ Dật Như chết thảm, mẹ con Lư phu nhân Ä‘á»u chưa cứu được, không kìm được nước mắt hai hàng. Äậu Lệnh Khản nói “Các ngươi cứ giúp ta Ä‘i, khi nào thắng Tinh Tinh Nhi rồi, chúng ta sẽ cùng tìm An Lá»™c SÆ¡n và Tiết Tung tính sổ. Hôm nay gia đình chúng ta Ä‘oàn tụ, không nên nói tá»›i chuyện thương tâm nữaâ€.
Äậu Lệnh Phù há»i “Dượng, bá»n cưá»ng đạo đánh cướp các ngươi trên đưá»ng có phải do má»™t thiếu niên đứng đầu, dùng tập thiết phiến Ä‘iểm huyệt không?â€. Äoàn Khuê Chương kinh ngạc nói “Sao ngươi biết được?â€.
Äậu Lệnh Phù cưá»i nói “Trên đưá»ng bá»n ta cÅ©ng gặp, thằng tiểu tá»­ ấy rất lợi hại, nếu không có Lục muá»™i bên cạnh, quả thật ta không phải là đối thá»§ cá»§a y!â€. Äoàn Khuê Chương đưa ánh mắt vừa trách móc vừa thương xót nhìn vợ má»™t cái, ý là nói “Nàng vừa sinh nở xong, tại sao không giừ gìn sức khá»e, động thá»§ vá»›i ngưá»i ta?â€. ÄÆ°Æ¡ng nhiên y cÅ©ng biết trong tình hình ấy, Äậu Tuyến Nương không xuất thá»§ không xong, nhưng y thiết tha vá»›i vợ, vẫn không kìm được tá»± bên để lá»™ ra.
Äậu Lệnh Phù hô hô cưá»i nói “Lục muá»™i, chồng muá»™i thương yêu muá»™i như thế, chẳng trách muá»™i gần như quên hẳn nhà nàyâ€. Rồi quay lại nói vá»›i Äoàn Khuê Chương “Dượng không cần lo lắng, muá»™i ấy vẫn chưa động thá»§ vá»›i địch nhân, thậm chí chưa rá»i khá»i xe má»™t bước, chỉ má»™t bá»™ cung đạn đã đánh kẻ địch lui rồi! Thiếu niên đầu đảng kia cÅ©ng rất hung hãn, nhưng bị trúng liên tiếp ba viên đạn, lúc ấy má»›i chịu luiâ€.
Tuyệt kỹ thần đạn cá»§a Äậu Tuyến Nương sau khi kết hôn chưa bao giá» dùng tá»›i khi đối địch, ngay Äoàn Khuê Chương cÅ©ng không biết rõ lắm, lúc ấy nghe thấy, vừa sợ vừa mừng.
Äậu Lệnh Khản cÅ©ng cưá»i nói “Năm xưa gia gia thiên vị, lấy trò chÆ¡i hay nhất cá»§a ông truyá»n thụ cho lục muá»™i, muá»™i ấy là phượng hoàng trong nhà há» Äậu, năm con mãnh hổ bá»n ta cá»™ng lại cÅ©ng không bằng má»™t con phượng hoàng phải không?â€. Äậu Tuyến Nương bÄ©u môi má»™t cái nói “Ca ca, ngưá»i lại Ä‘em ta làm trò cưá»i rồi, ba mươi sáu lá»™ Há»—n nguyên bài cá»§a ngưá»i, ta còn chưa há»c đượcâ€. Äậu Lệnh Khản cưá»i nói â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, nếu nói nữa, sẽ trở thành anh em chúng ta tán dương lẫn nhau, há không khiến ngưá»i ngoài cưá»i rụng cả răng àâ€. Nam Tá»… Vân nói “Thiếu niên kia quả thật rất cao cưá»ng, mà Äoàn đại tẩu vẫn bắn trúng được y ba phát, ta rất khâm phụcâ€.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u khen ngợi tuyệt kỹ thần đạn cá»§a Äậu Tuyến Nương, nhưng Äậu Tuyến Nương lại không há» tá» ra vui mừng, ngược lại giữa hai hàng lông mày tá»±a hồ có vẻ lo lắng, má»i ngưá»i Ä‘á»u nói nàng cố ý làm ra vẻ khiêm tốn, chỉ có Äoàn Khuê Chương hiểu rõ vợ mình hoàn toàn không phải là ngưá»i õng ẹo, cÅ©ng thấy rõ quả thật nàng Ä‘ang có Ä‘iá»u lo lắng, chỉ là không biết nàng lo lắng chuyện gì, trong lòng hồi há»™p không yên.
Äậu Lệnh Phù nói “Các ngươi có biết thiếu niên ấy là ai không?
Hai hôm trước đây ta má»›i dò xét ra đượcâ€. Äoàn Khuê Chương nói “Có phải là thá»§ hạ cá»§a Vương Bá Thông không?â€. Äậu Lệnh Phù nói “Không chỉ là thá»§ hạ cá»§a y, mà còn là con trai yâ€. Äậu Lệnh Khản nói “Vương Bá Thông chỉ có má»™t trai má»™t gái, nghe nói từ nhỠđã cho há»c võ nghệ vá»›i danh sư ở nÆ¡i khác, con trai y là má»›i vá» gần đâyâ€. Äoàn Khuê Chương nghe xong lại thêm lo lắng. thiếu niên kia cao cưá»ng như thế, sư phụ càng là nhân vật phi thưá»ng, hai nhà đánh nhau, chỉ sợ liên luỵ rá»™ng ra, sắp tá»›i không biết làm sao thu xếp, mình bị cuốn vào trưá»ng tranh giành này, cÅ©ng không biết làm sao tá»›i có thể thoát ra.
Uống rượu má»i xong vợ chồng Äoàn Khuê Chương vá» phòng, Äậu Tuyến Nương thở dài nói “Chương ca, lần này chàng tá»›i đây giúp các anh thiếp, thiếp rất cảm kích, chỉ e thiếp làm liên lụy cho chàng...â€.
Äoàn Khuê Chương nói “Lức dầu ta không muốn Ä‘i, nhưng bây giá» là tá»± ta hứa vá»›i anh nàng, không quan hệ tá»›i nàng. Chúng ta là vợ chồng, sao còn nói thế?â€. Äậu Tuyến Nương hạ giá»ng nói “Chàng hãy Ä‘á»c lá thư này trước đã!â€. Äoàn Khuê Chương cầm lấy lá thư, trên viết mấy hàng, đại ý nói để chu toàn thanh danh cá»§a Äoàn Khuê Chương, xin Äậu Tuyến Nương khuyên chồng không nên dấn thân vào vÅ©ng nước đục (Thuật ngữ cá»§a hắc đạo, tức không nên quản chuyện cá»§a ngưá»i khác) để tránh việc hai bên Ä‘á»u bị thiệt, ngoài phong bì không đỠtên ngưá»i gởi. Äoàn Khuê Chương trầm ngâm há»i “Lá thư này từ đâu tá»›i?â€. Äậu Tuyến Nương nói “Khoảng canh ba đêm qua, lúc ấy thiếp Ä‘ang ngá»§ chập chá»n, chợt nghe trong phòng có tiếng động, lúc nhảy bật dậy thì địch nhân đã chạy mất hút, bên cạnh gối còn phát hiện ra lá thư này. Chàng xem Ä‘i, mặt kia còn có chữâ€. Äoàn Khuê Chương lật lá thư lại nhìn, quả nhiên có hai hàng chữ nguệch ngoạc, giống như viết thêm lúc gấp rút, nói “Lấy chiếc thoa ngá»c để tạm cảnh cáo, ngày mai tôn phu sẽ tá»›i, là há»a hay là phúc, toàn do hiá»n phu phụ xá»­ tríâ€.
Äoàn Khuê Chương giật nảy mình, vá»™i nói “Nàng làm mất chiếc thoa ngá»c rá»—i à?â€. Äậu Tuyến Nương nói “Không phải chiếc long thoa làm tín vật đâu, là má»™t chiếc ngá»c thoa cài tóc cá»§a taâ€. Äoàn Khuê Chương thở phào má»™t hÆ¡i, nói “CÅ©ng còn may, nếu là mất chiếc long thoa thì rất có lá»—i vá»›i Sá»­ đại ca. Chuyện này các anh nàng biết chưa?â€
Äậu Tuyến Nương nói. “Thiếp còn chưa nói vá»›i há». Há» mong má»i chàng tá»›i giống như đại hạn mong gặp mưa rào, nếu há» biết chuyện này nhất định rất khó xá»­, không biết giữ chàng lại là tốt hay để chàng Ä‘i là tốtâ€. Nàng ngừng lại má»™t lúc rồi nói tiếp “Thư này nói hôm nay chàng tá»›i, lúc ấy thiếp còn ná»­a tin ná»­a ngá». Cho nên thiếp định chá» chàng tá»›i thương lượng đã, nên tạm thá»i không nói ra. Khuê Chương, chàng thấy nên làm thế nào?â€.
Äoàn Khuê Chương nghiêm trang nói “Vợ chồng chúng ta há lại để ngưá»i ngoài hăm dá»a, ta vốn không muốn dính vào những chuyện phân tranh trong hắc đạo, nhưng có lá thư này, ta lại quyết ý ở lại Äậu gia các ngưá»i, đánh nhau vá»›i Tinh Tinh Nhi, Không Không Nhi má»™t trận!â€. Äậu Tuyến Nương nói “Không sai, thiếp thấy lá thư này có chín phần là do Không Không Nhi đưa tá»›i. Nghe nói y là sư huynh cá»§a Tinh Tinh Nhi, thần thâu tuyệt kỹ, thiên hạ vô songâ€. Äoàn Khuê Chương nói “Ta cÅ©ng đã nghe qua vài chuyện cá»§a y, từ những chuyện ấy mà thấy, quả nhiên y thân thá»§ phi phàm. Nhưng chúng ta cÅ©ng không cần sợ y, chỉ cần cẩn thận hÆ¡n má»™t chút là đượcâ€. Äậu Tuyến Nương có chồng nên thêm phần can đảm, mỉm cưá»i nói “Có chàng bên cạnh, địch nhân có lợi hại hÆ¡n thiếp cÅ©ng không sợ. Chàng còn chưa thăm con mà. Chàng qua thăm nó Ä‘i. Chàng còn nhá»› hôm nay là ngày gì không? Hôm nay là ngày đầy tháng con trai cá»§a chúng ta đấyâ€.
Phòng Äậu Tuyến Nương thông vá»›i phòng bên cạnh, Äậu Lệnh Khản sai hai a hoàn và má»™t bà vú tá»›i hầu hạ, chăm sóc con giúp nàng cÅ©ng ngá»§ ở phòng ấy, Äoàn Khuê Chương bèn bước qua xem. Äứa bé Ä‘ang ngá»§ say, Äậu Tuyến Nương nói “Thằng nhá» này cốt cách cÅ©ng cứng rắn, má»™t tháng nay không bệnh gì. Không biết cô vợ nhá» cá»§a nó ra sao?â€. Hai vợ chồng nghÄ© tá»›i mẹ con nhà há» Sá»­, bất giác Ä‘au buồn.
Äêm ấy Äoàn Khuê Chương cùng vợ kể lại những việc xảy ra sau khi chia tay, bất giác đã đến canh năm, chợt nghe vù má»™t tiếng, má»™t đạo bạch quang từ cá»­a sổ bay vào!
Vợ chồng Äoàn Khuê Chương Ä‘á»u đã sá»›m đỠphòng, đúng lúc đạo bạch quang chá»›p lên, Äậu Tuyến Nương cÅ©ng phóng ra má»™t nắm Mai hoa châm, Äoàn Khuê Chương dùng thanh bảo kiếm vung lên má»™t nhát, lấy màn kiếm quang há»™ thân, kế vá»t ra cá»­a sổ, nhảy lên mái ngói.
Ãm khí cá»§a Äậu Tuyến Nương đã đạt tá»›i thành tá»±u cá»±c cao, nhất là Mai hoa châm thích huyệt và Kim cung thần đạn, có thể gá»i là hai môn tuyệt kỹ, nào ngá» má»™t nắm Mai hoa châm phóng ra, lại không có tiếng tăm gì, hiển nhiên không mÅ©i nào phóng trúng địch nhân.
Äoàn Khuê Chương vừa nhảy lên mái ngói, ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy bóng sao lá» má», toàn bá»™ sÆ¡n trại Ä‘ang chìm vào giấc ngá»§, chỉ có mấy tiếng mõ canh đêm từ phía trựớc núi vang tá»›i, xa xa gần gần, những chá»— nhìn thấy, Ä‘á»u không phát hiện ra bóng dáng địch nhân.
Äoàn Khuê Chương vận khí vào Ä‘an Ä‘iá»n, vận dụng ná»™i công thượng thặng Truyá»n âm nhập mật, truyá»n âm Ä‘i nói “Äã có gan tá»›i đây, tại sao không có gan gặp mặtâ€, qua má»™t lúc chợt nghe xa xa có má»™t âm thanh giống thư được gió khuya đưa tá»›i “Ha ha ha†mấy tiếng cưá»i nhạt, kế nói “Cần gì phải gấp gáp như thế?â€, giá»ng nói cá»±c kỳ nhá» song cá»±c kỳ rõ ràng, nhưng vẫn không thấv bóng ngưá»i đâu.
Äoàn Khuê Chương nghiêng tai lắng nghe, Ä‘oán âm thanh ít nhất cÅ©ng phải phát ra cách đó ba dặm, ngưá»i kia đã sá»›m rá»i khá»i sÆ¡n trại rồi.
Äoàn Khuê Chương vừa quay đầu, Äậu Tuyến Nương lúc ấy cÅ©ng đã nhảy lên mái ngói, vừa tá»›i sau lưng y, Äoàn Khuê Chương cưá»i gượng nói “Äuổi theo không kịp, khinh công cá»§a ngưá»i này hÆ¡n hẳn ta và nàngâ€, Äậu Tuyến Nương nói “Ngưá»i này không chỉ khinh công kỳ diệu, chàng xem đây, Äoàn Khuê Chương nói “Cái gì?â€. Äậu Tuyến Nương nói “Chàng xem, trên mái ngói và dưới đất có phát hiện được mÅ©i châm nào đâu. Nắm Mai hoa châm ta phóng ra Ä‘á»u bị y bắt cả rồi Thật không biết y dùng thá»§ pháp gì nữaâ€.
Äoàn Khuê Chương nói “Thế thì Ä‘uổi theo cÅ©ng vô dụng, chúng ta trở vào phòng xem y lại đưa tá»›i vật gì nữaâ€.
Chỉ thấy trên cái bàn nhỠở đầu giưá»ng có má»™t thanh Liá»…u diệp Ä‘ao dài bảy tấc, buá»™c má»™t lá thư, chuôi Ä‘ao vẫn còn rung động. Äoàn Khuê Chương cưá»i nói “Lại là trò dùng Ä‘ao gá»­i thư! Y cho rằng trò này có thể làm ta sợ, nhưng như thế thì đã nhìn lầm ngưá»i rồiâ€. Äậu Tuyến Nương nói thá»­ xem y nói gìâ€. Äoàn Khuê Chương rút lá thư ra Ä‘á»c, chỉ thấy trên viết “Tiên lá»… hậu binh, lưu Ä‘ao gá»­i thư, hạn trong ba ngày phải mau mau rá»i khá»i núi nàyâ€. Phía sau lại viết hai hàng chữ nhỠ“Nếu còn coi thưá»ng ta sẽ lấy Ä‘i bảo bối quy nhất cá»§a các ngươi, cho các ngươi trá»n Ä‘á»i hối hận đấy!â€.
Äoàn Khuê Chương cưá»i lá»›n nói “Bảo bối lá»›n nhất cá»§a ta chẳng qua chỉ là thằng đầy tá»› ăn cÆ¡m cá»§a chúng ta thôi! Lấy võ công cá»§a ngưá»i này mà nói, lẽ ra y phải là nhân vật tôn cao, nhưng tại sao lại dùng khẩu khí vô lại như thế để hăm dá»a ngưá»i ta?â€.
Äậu Tuyến Nương nói “Äúng thế, ta cảm thấy chính là chá»— này!â€.
Äoàn Khuê Chương vừa xoáy chuyển ý nghÄ© đã biết ý vợ nói, thá»­ nghÄ© lấy bản lÄ©nh ngưá»i kia mà nói, bất kể võ công ra sao, chỉ bằng vào khinh công cá»§a y, cho dù quang minh chính đại xuất hiện đánh nhau vá»›i vợ chồng y, cÅ©ng không đứng vào cái thế bất bại? Tại sao y lại giống như sợ mình giúp đỡ Äậu gia? Mà lại dá»a Ä‘i dá»a lại cho mình sợ hãi rút lui?
Ngoài cá»­a có tiếng bước chân gấp rút chạy tá»›i, Äoàn Khuê Chương mở cá»­a phòng, chỉ thấy Äậu Lệnh Khản, Äậu Lệnh Phù, Äậu Lệnh Sách, Nam Tá»… Vân, Thiết Ma Lặc không hẹn mà cùng chạy tá»›i.
Äoàn Khuê Chương đưa lá thư cho Äậu Lệnh Khản xem, Äậu Lệnh Khản lập tức biến hẳn sắc mặt, lẩm bẩm “Äây nhất định là Không Không Nhi, đây nhất định là Không Không Nhi. Nghe nói y là sư huynh cá»§a Tinh Tinh Nhi, bây giá» quả nhiên đã tá»›i giúp đỡ sư đệ rồi!â€. Äậu Lệnh Khản là lãnh tụ lục lâm phương bắc, nhưng vừa nói tá»›i ba chữ Không Không Nhi thì giống như ngưá»i thưá»ng nói chuyện cá»p, biến sắc, đủ thấy Không Không Nhi tuy má»›i xuất đạo vài năm, nhưng Ä‘i tá»›i đâu cÅ©ng đủ khiến cao thá»§ võ lâm nghe tên mất mật.
Äoàn Khuê Chương cưá»i lá»›n nói “Ta đã đồng ý vá»›i đại ca, có chết cÅ©ng không hối hận, cho dù y là Tinh Tinh Nhi cÅ©ng thế, Không Không Nhi cÅ©ng thế, tốt xấu gì cÅ©ng phải đánh nhau vá»›i há» má»™t trận, ta cÅ©ng muốn xem Không Không Nhi có thá»§ Ä‘oạn gì, có thể trong vòng ba ngày tá»›i đây lấy đầu ta không!â€. Y vẫn cho rằng “Bảo bối quý nhất†mà lá thư kia nói tá»›i là cái đầu cá»§a y.
Äậu Lệnh Khản dần dần trấn tÄ©nh lại, cÅ©ng cưá»i nói “Khuê Chương, ngươi ẩn cư mưá»i năm, hào khí vẫn không kém gì năm xưa!
ÄÆ°á»£c, ngươi đã không sợ, Äậu gia ngÅ© hổ bá»n ta há lại là kẻ sợ việc?
Truyá»n lệnh xuống cho các đầu mục trong vòng ba ngày luân phiên canh gác, cẩn thận đỠphòng trong trại ngoài trại. Chúng ta có nhiá»u ngưá»i thế này, lại có Nam đại hiệp ở đây, Không Không Nhi có gì đáng sợ?†Nói thì nói thế nhưng thấy y đỠphòng như thế, quả thật là như tá»›i cạnh vá»±c sâu, Ä‘i trên băng má»ng, ná»—i sợ sệt và căng thẳng trong lòng quả thật không lá»i nảo tả xiết.
Ngưá»i trên kẻ dưới trong Äậu gia trại Ä‘á»u đỠphòng nghiệm ngặt, vợ chồng Äoàn Khuê Chương cÅ©ng thay phiên canh gác, suốt ba ngày hai đêm sống trong không khí khẩn trương lại được bình an vô sá»±, đêm ấy là đêm cuối cùng, trong trại khắp nÆ¡i đến lá»­a rá»±c trá»i, má»i ngưá»i Ä‘á»u không nghÄ© tá»›i chuyện Ä‘i ngá»§, cho dù không phải tá»›i phiên mình trá»±c cÅ©ng hai mắt mở to, chá» phát giác ra dấu vết cá»§a Không Không Nhi.
Khoảng canh ba, phía tây bắc đại trại đột nhiên vang lên má»™t tiếng quát “Không Không Nhi tá»›i rồi!â€. Vợ chồng Äoàn Khuê Chương canh giữ trong phòng, nghe âm thanh vang tá»›i, Äậu Tuyến Nưá»ng cầm cung đạn định xông ra, đúng lúc ấy, chợt nghe phía đông bắc cÅ©ng có ngưá»i kêu lên “Không Không Nhi tá»›i rồi?â€. Trong chá»›p mắt, bốn phương tám hướng Ä‘á»u vang lên tiếng báo động “Không Không Nhi tá»›i rồi?â€. Äoàn Khuê Chương giật nảy mình, chợt nghe tiếng cưá»i nhạt “Ha ha ha†vang vào phòng, chính là tiếng cưá»i đêm trước, Äoàn Khuê Chương quát lá»›n má»™t tiếng, trong chá»›p mắt ấy rút kiếm xông ra, chợt nghe Äậu Tuyến Nương la lá»›n “Không xong rồi!â€, kế lập tức nghe tiếng trẻ con khóc oa oa, bá»n a hoàn bà vú kêu la thất thanh, chỉ thấy má»™t cái bóng Ä‘en từ phòng sau vá»t ra, như má»™t làn khói lao vá» phía tây, trong chá»›p mắt đã nhảy qua mưá»i mấy mái nhà!
Äoàn Khuê Chương có nằm mÆ¡ cÅ©ng không ngá» Không Không Nhi lại bắt trá»™m con y, vô cùng hoảng sợ, thi triển khinh công hết sức Ä‘uổi theo, biết rõ Ä‘uổi không kịp cÅ©ng phải Ä‘uổi, hai ngưá»i Ä‘á»u bá»™c lá»™ bản lÄ©nh, giống như gió bay chá»›p lóe, bá» rÆ¡i tất cả những ngưá»i còn lại phía sau, chạy má»™t mạch tá»›i cạnh núi. Lúc đầu Äoàn Khuê Chương còn nhìn thấy má»™t đốm Ä‘en, nhưng thoáng chốc, ngay cả đốm Ä‘en nhàn nhạt cÅ©ng mất hút dưới ánh trăng!
Äậu Tuyến Nương vừa Ä‘uổi tá»›i, nhìn thấy dáng vẻ cá»§a chồng như thế, không cần há»i cÅ©ng biết là chuyện không hay. Há» kết hôn mưá»i năm má»›i có được má»™t đứa con, đương nhiên vô cùng thương yêu, hai vợ chồng đỠđẫn nhìn nhau, trong lòng rối như tÆ¡ vò, không biết nói gì nữa, Äoàn Khuê Chương còn cố gắng nhịn được, nhưng Äậu Tuyến Nương đã không kìm được nước mắt ứa ra.
Trong khoảng khắc, bá»n Äậu Lệnh Khăn cÅ©ng đã Ä‘uổi tá»›i, Äậu Tuyến Nương òa má»™t tràng bật khóc, nức nở nói “Äại ca, cháu ngưá»i thôi rồiâ€. Äậu Lệnh Khản trên mặt đầy vẻ hổ thẹn, chỉ đành nói “Lục muá»™i, muá»™i tạm thá»i nhẫn nại, chúng ta quay vá» sẽ bàn cách sauâ€.
Trở vá» sÆ¡n trại, Äậu Lệnh Khản gá»i tất cả anh em và vợ không Äoàn Khuê Chương vào mật thất bàn bạc, Äậu gia oai chấn lục lâm mấy mươi năm, lần này dưới sá»± canh gác nghiêm ngặt cá»§a toàn trại lại để Không Không Nhi lui tá»›i tá»± do, như vào không ngưá»i, muốn lấy vật gì cÅ©ng như lấy đồ trong túi! Äây đúng là mối nhục rất lá»›n, so vá»›i lần thảm bại dưới tay Tinh Tinh Nhi trước kia còn nặng ná» hÆ¡n!
Äúng là nhịn được thì ai lại không nhịn, Äậu gia ngÅ© hổ ngưá»i nào cÅ©ng tức giận tóc dá»±ng đứng trong mÅ©, có ngưá»i chá»§ trương hạ chiến thư gá»­i Không Không Nhi, có ngưá»i chá»§ trương bắt hết trẻ già lá»›n bé nhà Vương Bá Thông, bắt y đánh đổi, nhao nhao bàn luận, chưa Ä‘i đến má»™t sá»± nhất trì nào cả. Äậu Lệnh Khản nói “Không Không Nhi xuất quá»· nhập thần, không có chá»— ở nhất định, biết tìm y ở đâu mà hạ chiến thư? Còn nếu nhá» Vương Bá Thông và Tinh Tinh Nhi chuyển lá»i, thì chỉ là làm trò cưá»i cho thiên hạ thôi!â€. Nên biết theo quy cá»§ võ lâm, khiêu chiến vá»›i ngưá»i ta, thì chiến thư phải đưa tá»›i tận tay, còn nhá» ngưá»i chuyển lá»i, đó chính là nói rõ mình không có bản lÄ©nh tìm được ngưá»i ấy, huống hồ lại nhá» bạn bè cá»§a địch nhân chuyển dùm chiến thư, đó lại càng là chuyện cưá»i. Äậu gia là thá»§ lÄ©nh lục lâm phương bắc, thế gia đại đạo, đương nhiên không thể làm như thế.
Äậu Lệnh Sách nói “Nói như thế thì chi còn cách bắt cả nhà Vương Bá Thông thôiâ€. Äoàn Khuê Chương đứng phắt lên cao giá»ng nói “Äại trượng phu quang minh lá»—i lạc, Không Không Nhi dùng thá»§ Ä‘oạn hạ lưu như vậy, lẽ nào chúng ta lại làm theo y!â€.
Äậu Lệnh Khản thở dài má»™t tiếng nói “Chuyện này không được, chuyện kia cÅ©ng không được, thì chúng ta chỉ còn cách nhận thua?
Lục muá»™i, sáng mai hai vợ chồng ngươi cứ lập tức xuống núi, không cần dấn thân vào vÅ©ng nước đục này nữa. Bá»n ta cúi đầu nhận thua Vương Bá Thông và Tinh Tinh Nhi, nhưá»ng địa bàn này lại cho há» thôi! Chắc Không Không Nhi bắt cóc con các ngươi, dụng ý chẳng qua chỉ là muốn các ngươi rút lui khá»i trưá»ng phân tranh này mà thôi, các ngươi rút lui rồi, y giữ đứa nhá» làm gì, tá»± nhiên sẽ trả lại thôiâ€.
Äoàn Khuê Chương chợt xoay chuyển ý nghÄ© nhá»› tá»›i ngày mai chính là ngày hẹn giữa Tinh Tinh Nhi vá»›i Äậu Lệnh Khán, lúc ấy cao giá»ng nói “Äại ca nói câu ấy sai rồi! Nếu như thế, thì không những thanh danh cá»§a Äậu gia mất hết, mà Äoàn má»— ta từ nay cÅ©ng không còn mặt mÅ©i nào đứng chân trên giang hồ. Ngày mai Tinh Tinh Nhi tá»›i đây, cho dù ta không phải là đối thá»§ cá»§a y cÅ©ng phải đánh nhau vá»›i y má»™t trận, nếu may mắn thắng được, ắt Không Không Nhi sẽ tá»± đứng ra, lúc ấy hai vợ chồng ta sẽ sống chết vá»›i y má»™t trận!â€.
Äậu Lệnh Khản má»›i rồi nói như thế chính là kế khích tướng, bây giá» chính Äoàn Khuê Chương đã nói ra miệng, chính hợp ý y, lúc ấy liá»n nói “Dượng tiếng tăm lẫy lừng, ta lỡ lá»i rồi. Äúng, đại trượng phu thà chết không chịu nhục, chỉ còn cách liá»u mạng vá»›i há» má»™t phen!
Biết đâu sáng mai Không Không Nhi lại cùng tá»›i vá»›i sư đệ cá»§a y?â€.
Äúng là :
Trượng phu đâu để ngưá»i làm nhục,
Chống kiếm giương cung đợi kẻ thù.
Muốn biết chuyện sau thế nào, xin nghe hạ hồi phân giải.

Hết hồi 10.
Tài sản của phamhau1986

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
àãåíòñòâî, àâòîñàëîí, ãèíåêîëîãèÿ, äîñóã, đại đưá»ng du ký, dai duong du hiep ky, daiduongduhiepki, êðàñíîÿðñê, ìåíåäæìåíò, ìåòðî, ïîñòåðû, îðèãèíàëüíûå, ïðîäàæà, ñïàðòàê, ñóìêè, òèìàòè, ýëåêòðè÷åê
Ãiá»u Chỉnh


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™