11-06-2008, 02:08 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Cá»±c Phẩm Gia Äinh - trá»n bá»™
Lá»i nói đầu cá»§a dịch giả Cuồng Tăng - Tà ng thư viện
Cực phẩm gia đinh.
Giới thiệu chút:
Truyện kể vỠLâm Vãn Vinh một thanh niên thế kỷ 21 trong 1 lần du lịch núi Thái Sơn vô tình bị ngã rơi và o khoảng không gian kỳ dị được chuyển đến một thế giới song song.
Tại thế giá»›i nà y nhiá»u thứ trái ngược vá»›i thế giá»›i thá»±c như lịch sá» thì Hạng VÅ© chiến thắng Lưu Bang... Lâm Vãn Vinh rÆ¡i và o thá»i đại cá»§a Äại Hoa quốc tương đương vá»›i thá»i Äại Tống cá»§a Trung Nguyên.
Tại thế giới nà y Lâm Vãn Vinh-Lâm Tam bắt đầu cuộc phưu lưu, bằng tà i năng kinh tế + văn chương + kiến thức hiện đại + da mặt dầy của một gian thương y đã khôi phục Tiêu gia, xây dựng gia sản từ bà n tay trắng.
Bằng văn tà i y tranh đấu vá»›i bao danh nhân tà i tá», qua những tráºn đấu thÆ¡ ca, câu đối + kiến thức khoa há»c y xây dá»±ng thanh danh được đức vua phong tặng Thiên hạ đệ nhất Ä‘inh
Vô tình y bị cuốn và o vòng xoáy tranh già nh quyá»n lá»±c và trở thà nh con bà i chá»§ lá»±c cá»§a Hoà ng đế, rồi cầm quân ra tráºn đánh đông dẹp bắc.
Vá» các bóng hồng thì trong truyện nhiá»u vô kể: má»—i ngừoi má»™t vẻ có kỹ nữ có nữ tà i tá» quốc săc thiên hương, nữ doanh nhân, nữ kiếm khách má»—i ngưá»i má»™t nét khá thà nh công, mảng sắc trong chuyện cÅ©ng có nhưng miêu tả rất đẹp không dung tục (phần sắc trong nà y khoảng 20-30%)
Âm mưu, tranh Ä‘oạt, đấu trà trong truyện rất nhiá»u và nói chung là rất hay.
nói chung nếu những ai đã Ä‘á»c và đã thÃch Lá»™c đỉnh ký thì nên Ä‘á»c bá»™ nà y và chắc là sẽ thÃch nhân váºt Lâm Vãn Vinh -Lâm Tam.
Má»™t nhược Ä‘iểm cá»§a truyện là nhiá»u khi tình tiết diá»…n biến hÆ¡i cháºm, nhưng hiện nay đã ra đến hÆ¡n 550 hồi rồi ( truyện ra rất Ä‘á»u má»—i ngà y 1 chương), chỉ cần dịch các hồi đã có cÅ©ng đã mệt rồi
Mình Ä‘ang có ý định dịch chừng 20 hồi giá»›i thiệu và má»i cho Bang Há»™i hoặc nhóm dịch nà o cá»§a TTV là m tiếp vì truyện quá dà i hÆ¡n nữa trong chuyện có những Ä‘oạn đối chữ trình độ mình chắc nhằn rất lâu, hy vá»ng các Äại cao thá»§ quan tâm há»— trợ mình
nói chung là truyện nà y rất đáng Ä‘á»c.
Chúc các bạn vui vẻ
Gá»i phần 1 mình đã là m xong nhá» các bạn nháºn xét giúp mình nhé.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của David
Last edited by Tepga; 09-05-2009 at 10:36 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a David
11-06-2008, 02:10 AM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Cá»±c Phẩm Gia Äinh
Tác giả: Vũ Nham
Chương 1: công tá», công tá» (Phần I)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Gió xuân khẽ thổi, hà ng dương liá»…u Ä‘u đưa trước gió, mặt hồ Huyá»n VÅ© tá»±a như má»™t mặt gương khổng lồ sáng bóng, khi ánh nắng chiá»u chiếu xuống, mặt hồ phản xạ ánh và ng nhà n nhạt.
Trên mặt hồ sóng vá»— nhè nhẹ, du thuyá»n Ä‘i lại như thoi đưa, không ngừng truyá»n đến tiếng cưá»i nói từ những con thuyá»n, Ä‘á»u là các tiểu thư tá»· muá»™i xuất du vãn cảnh, quang cảnh tháºt là náo nhiệt.
Vô số các nho sinh tá» sÄ© đứng trên đầu thuyá»n, đôi mắt như dÃnh và o những hoa thuyá»n cá»§a các thiên kim tiểu thư, nét mặt không há» che dấu khát vá»ng như chó sói rình mồi. Nhưng ngay khi tiếp cáºn hoa thuyá»n, bá»n há» nhất thá»i cải biến sắc mặt, trở lại má»™t dáng dấp rất má»±c chánh trá»±c thanh cao, mắt không tà niệm, phe phẩy quạt, ngâm thÆ¡ vịnh phú, vô cùng phong lưu.
Và i chiếc quan thuyá»n thả neo trên mặt hồ, các nà ng thiên kim tiểu thư ẩn sau những tấm mà nh, len lén nhìn đám phong lưu tà i tá» xung quanh, lá»±a chá»n ý trung nhân cho mình.
Äứng trên bá» hồ Huyá»n VÅ©, nếu muốn dùng má»™t từ để tả tâm sá»± cá»§a Lâm Vãn Vinh bây giá», thì không gì đúng bằng "giải Ä‘en", thá»±c sá»± hắn Ä‘ang "giải Ä‘en".
Từ khi đến nÆ¡i nà y đã được má»™t tháng rồi, váºn Ä‘en vẫn không há» buông tha hắn, có lẽ, ngay khi quyết định tham gia Ä‘oà n du lịch cá»§a công ty đến Thái SÆ¡n du lịch, váºn Ä‘en đã chá»™p lấy hắn. Äặc biệt là khi Ä‘oà n lữ hà nh Ä‘iểm danh gặp tên cá»§a "tiểu nữ " kia, hắn đã có những cảm giác bất an.
Mà sự thực đã chứng minh sự phán đoán của hắn.
Lâm Vãn Vinh quay vá» mặt hồ, hung hăng nhổ má»™t ngụm nước bá»t lá»›n, tâm tình có khá hÆ¡n má»™t chút, má»™t cảm giác khoan khoái trà n ngáºp cÆ¡ thể hắn. Việc nhổ bá»t mà thá»±c sá»± sảng khóai à , đã lâu không có thống khoái váºy, mẹ nó chứ, thá»i đại nà y may mà chưa có những lão bà đeo băng đỠhầm hầm hè hè ghi biên lai phạt ta năm mươi đồng à .
Lâm Vãn Vinh tá»± đánh giá hình ảnh mình phản chiếu trong là n nước, mắt sáng mà y kiếm, mÅ©i to, nụ cưá»i thân thiện, nếu y mặc má»™t bá»™ sỹ phục (văn nhân y phục), thì có lẽ so vá»›i đám văn nhân Ä‘ang có mặt trên mặt hồ lúc nà y y còn phong tao hÆ¡n và i phần.
Chỉ tiếc y mặc má»™t thân trưá»ng sam mà u xanh, chân Ä‘i đôi giầy vải gần há»ng, so vá»›i đám văn nhân phong lưu tà i tỠở đây, tháºt sá»± là có chút nghèo nà n thanh bần quá. HÆ¡n nữa trên đầu là bá»™ tóc ngắn ngá»§n hoà n toà n khác biệt vá»›i ngưá»i ở đây, trên đầu cÅ©ng không vấn lấy má»™t chiếc khăn, lại cà ng không phù hợp vá»›i hoà n cảnh ở đây.
Có và i tiểu nữ Ä‘i qua, chỉ cần thoáng nhìn bá»™ dạng quần áo cá»§a Lâm Vãn Vinh, căn bản không cần nhìn đến mặt y, trá»±c tiếp bá» qua hắn, ánh mắt ngó thẳng vỠđám tà i tá» uy phong Ä‘ang run run vì gió lạnh trên đầu thuyá»n.
Äá»™t nhiên đám mỹ nữ như bị gió thổi túm tụm lại bên bá» hồ, không ngừng nhìn vá» phÃa mặt hồ xa xa bà n tán, tiếng oanh oanh yá»n yến thá» thẻ tháºt dá»… nghe.
"Ôi, mau nhìn kìa, nhìn xem, đó là Kim Lăng đệ nhất tà i tá» Háºu Dược Bạch, Háºu công tỠđó -"
"Ôi, tháºt là đẹp trai"
"Ôi, tháºt là si tình kìa"
"Ai, đây là tiểu thư nà o mà may mắn váºy"
Lâm Vãn Vinh theo hướng các ả chỉ chá», nhìn vá» hướng đó.
Chỉ thấy trên mặt hồ có ba chiếc hoa thuyá»n Ä‘ang theo dòng tiến trôi đến, má»—i chiếc Ä‘á»u có hai tầng, cao khoảng 6, 7 thước, trên treo đèn lồng, tầng trên là lầu các, xưng đắc thượng thị khà vÅ© hiên ngang.
Trên ba chiếc hoa thuyá»n đỠtreo cá» quạt tung bay, chiếc bên phải và bên trái có treo má»™t tấm hồng Ä‘iá»u lá»›n từ trên bụng thuyá»n rá»§ xuống .
Bên phải là "Xuân phong phá»§ ngã ý", bên trái là "ChÃch vi quân khuynh tâm". (gió xuân vá»— vá» lòng ta- chỉ vì quân tá» xiêu lòng)
Trên chiếc thuyá»n ở giữa, má»™t vị công tỠđứng thẳng trên đầu thuyá»n, mặt đẹp như ngá»c, phe phẩy quạt giấy, mặt có nét cưá»i, áo bay theo gió, dáng trông tháºt là phong lưu tiêu sái.
Chiếc hoa thuyá»n thứ ba to và sang trá»ng hÆ¡n nhiá»u, so vá»›i chiếc hoa thuyá»n cá»§a Háºu công tá» còn lá»›n hÆ¡n, phi diêm lầu các, không thể tả hết sá»± quý phái cá»§a nó. Chỉ tiếc rèm treo bốn bá», khiến ngưá»i ngưá»i không thể thấy rõ, trên đầu thuyá»n treo má»™t chiếc đèn lồng tháºt lá»›n tung bay theo gió, trên đó má»™t chữ và ng tháºt lá»›n "Lạc".
Là Lạc tiểu thư, là Kim Lăng đệ nhất mỹ nữ đồng thá»i là đệ nhất nữ nhân tà i ba lá»—i lạc, má»™t nữ tỠđứng bên cạnh Lâm Vãn Vinh kêu lá»›n, trên mặt trà n đầy hưng phấn, hiển nhiên là kẻ Ä‘ang thần tượng Lạc tiểu tá»· kia.
Kim lăng đệ nhất tà i tá» thì là cái quái gì, Lâm Vãn Vinh tâm trạng hoà n toà n không ở mặt hồ. Kim Lăng đệ nhất mỹ nữ và Kim Lăng đệ nhất nữ nhân à , cà ng là m hắn có chút xem thưá»ng. Ngà y nay, cứ hÆ¡i nói chuyện vá»›i đám phụ nữ má»™t chút là đã thấy há» tá»± cho mình là mỹ nữ gì đó. Tại cái thế giá»›i kia cá»§a hắn, nếu Ä‘em thân thể mấy tác gia nữ sÄ© ra so sánh, chắc hầu như toà n thấy kiểu gầy còm cỡ da bá»c sắt, chẳng có gì đáng kinh ngạc khen ngợi cả.
"Nghe nói Háºu công tỠđã theo Ä‘uổi Lạc tiểu thư đã hai năm rồi, hắn thân là công thá» con phá»§ doãn Kim Lăng, vừa là tà i tỠđược tôn xưng à Giang Chiết Tà i tá», vá»›i gia thế và tà i năng cá»§a y, nếu ta là Lạc tiểu thư thì đã hạnh phúc đến chết mất", má»™t hoa si nữ nói .
"Thiết nghÄ©, Lạc tiểu thư là Kim Lăng đệ nhất nữ nhân đồng thá»i là tà i ba đệ nhất mỹ nữ, luáºn văn tà i không thể so là kém Háºu công tá», lại là thiên kim tiểu thư cá»§a Giang Tô tổng đốc, luáºn gia thế, có lẽ còn cao hÆ¡n Háºu công tá» má»™t báºc. Cho nên, Lạc tiểu thư chưa chắc đã nhìn trúng Háºu công tá»", má»™t ngưá»i hiển nhiên là kẻ hâm má»™ Lạc tiểu thư đáp lá»i.
"Theo ta thấy, Kim Lăng đệ nhất tà i tá» và Kim Lăng đệ nhất tà i hoa nữ nhân, bá»n hỠđúng là trai tà i gái sắc, trá»i sinh má»™t đôi, không chỉ ở Kim Lăng thà nh nà y, mà ngay cả Giang Chiết tỉnh, nếu muốn tìm má»™t đôi tương xứng vá»›i bá»n há», cÅ©ng tháºt khó khăn à ." Hoa si nữ nói tiếp.
Lâm Vãn Vinh bất lá»±c lắc lắc đầu, đà n bà trá»i sanh quái quá»· à , ngưá»i ở thá»i đại nà o cÅ©ng giống nhau.
Trên hồ vị phong lưu Háºu công tá» kia đã Ä‘áºu thuyá»n hoa cá»§a mình bên cạnh thuyá»n cá»§a Lạc tiểu thư, rồi ôm quyá»n cúi mình, hiển nhiên là đang cầu gì đó vá»›i Lạc tiểu thư ở trong thuyá»n.
Má»™t lát sau, từ trong thuyá»n cá»§a Lạc tiểu thư má»™t nha hoà n xinh đẹp bước ra, đứng ở đầu thuyá»n hướng đến Hầu công tá» nói và i câu, sắc mặt Háºu công tá» lá»™ rõ vẻ thất vá»ng, tiếp theo lại biến thà nh vui sướng thần sắc.
Lâm Vãn Vinh đứng cách há» quá xa, căn bản không nghe thấy há» nói vá»›i nhau cái gì, bất quá nhìn vẻ mặt Háºu công tá» tháºt kỳ quái, thế nà y cuối cùng vị tiểu thư há» Lạc kia có cá»± tuyệt hắn ta không thế? Sao vị Háºu công tá» lúc đầu thất vá»ng sau lại cao hứng thế.
Hai vị nữ tá» gần hắn hiển nhiên cÅ©ng tâm trạng nghi hoặc như hắn, thấy chiếc thuyá»n hoa cá»§a Lạc tiểu thư từ từ Ä‘i đến giữa hồ, vị nữ tá» hâm má»™ Lạc tiểu thư vui vẻ nói: " Thế là thế nà o, ta không có nói sai nhé, Háºu công tá» không hẳn đã có khả năng khiến Lạc tiểu thư động tâm đâu."
Nữ tá» hâm má»™ Háºu công tá» cắt ngang nói : "Ta thấy chưa chắc thế, xem hình dáng Háºu công tá» lúc nà y thá»±c sá»± cao hứng, nói không chừng, má»™t tháng nữa, sẽ có ước hẹn cùng giai nhân".
Thế nà y cÅ©ng bình thưá»ng, để xem phong tục cá»§a thế giá»›i nà y ra sao, dù sao nam nữ hữu biệt, nói chuyện tình ái đương nhiên phải tìm nÆ¡i vắng ngưá»i, trăng thanh gió mát má»›i là tuyệt vá»i chứ.
Háºu công tá» nhìn hoa thuyá»n cá»§a Lạc tiểu thư Ä‘i xa dần, nhưng vẫn như cÅ© dõi theo, khuôn mặt nở nụ cưá»i, mắt nhìn đăm đăm, thể hiện ra ngòai vá» phong lưu Ä‘a tình bá»™ dáng khiến cho Lâm Vãn Vinh đến phản cảm.
Tiểu tá», có gì mà đắc ý chứ, nói chuyện tán gái, ông ná»™i ngươi đây có thá»§ Ä‘oạn cao hÆ¡n ngươi gấp vạn lần, nhìn Ä‘iệu bá»™ si mê cá»§a ngươi kìa. Lâm Vãn Vinh tá»± dưng bất bình nghÄ© thầm.
Thá»i tiết cuối thu, sắp sá»a sang đông, gió hồ từ phÃa sau thổi đến, Háºu công tá» dưá»ng như thấm lạnh, đầu vai run lên.
Lâm Vãn Vinh soi mói, nhìn tưá»ng táºn từng động tác cá»§a y, nhịn không được cưá»i hắc hắc, ông trá»i Æ¡i, rét chết thằng nhãi chỉ cần phong độ không cần ôn độ( ấm áp nà y Ä‘i), ta còn Ä‘ang bảo sao mà mùa xuân đến nhanh váºy, thì ra là thằng nhãi nà y và đám tiểu nữu kia muốn đón xuân à .
Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh khiến cho mấy tên nữ tá» bên cạnh chú ý, các nà ng ánh mắt nhìn ngó Lâm Vãn Vinh, nhìn thấy bá»™ dạng nghèo đói bần hà n và bá»™ tóc ngắn ngá»§n, Ä‘á»u cho miệng cưá»i rá»™ lên khinh rẻ, đến khi nhìn thấy thân hình cá»§a hắn, láºp tức mặt đỠlên, không dám nhìn hắn nữa.
Lâm Vãn Vinh cao 1m 77,vì luôn luôn chăm chỉ táºp thể dục quanh năm, nên thân hình cân đối, trà n đầy sinh lá»±c, dung mạo không xấu, mầu da khá»e mạnh như mầu hạt lúa tiểu mạch, so sánh vá»›i má»™t bạch diện tà i tá» môn, thì động tác cá»§a hắn có má»™t mị lá»±c lay động lòng ngưá»i.
CÅ©ng khó tránh những nữ tá» kia khi thoáng nhìn hắn Ä‘á»u không dám quay lại nhìn, nam nhân nà y, có má»™t mị lá»±c rất lá»›n tác động và tâm linh các nà ng.
Năm đó trong khi tại Bắc Kinh há»c đại há»c, Lâm Vãnh Vinh được gá»i là hắc mã vương tá», rất nhiá»u nữ tỠđã thầm thương trá»™m mến hắn.
"Ở đây có mùi gì váºy ……"
"Nhìn điệu bộ nghèo đói của y kìa……"
"Hoà ng huynh, cùng vá»›i thằng nhãi nà y đứng má»™t chá»— , có khi là m nhục thân pháºn cá»§a ngươi, chúng ta tránh xa hắn ra ……"
Äó là và i tên tà i tỠđứng bên cạnh hắn, sau khi nhìn thấy Háºu công tá» cưa cẩm tiểu thư, vốn sá»± tá»± tin đã bị đả kÃch rất lá»›n, vừa rồi các mỹ nữ bên cạnh lại hoà n toà n không chú ý gì tá»›i há», ngược lại ánh mắt lại táºp trung và o Lâm Vãn Vinh, chúng không bá»±c tức sao được
Cá»±c Phẩm Gia Äinh
Tác giả: Vũ Nham
Chương 1: công tá», công tá» (Phần II)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chỉ có Ä‘iá»u khi nhìn đén bá»™ dạng bần hà n cá»§a Lâm Vãn Vinh, thì các tà i tá» láºp tức đứng thẳng dáºy, tá»±a hồ cảm giác khá»e khoắn đã hồi phục trên cÆ¡ thể, chúng không thèm nhìn tá»›i dung mạo cá»§a Lâm Vãn Vinh, ngược lại từ vẻ bần hà n cá»§a Lâm Vãn Vinh tìm lại được sá»± tá»± tin, xuất ngôn châm chá»c hắn.
Lâm Vãn Vinh trước khi Ä‘i và o thế giá»›i nà y, là má»™t giám đốc thị trưá»ng cá»§a má»™t công ty tầm trung, năm hai mốt tuổi tốt nghiệp đại há»c, chăm chỉ là m việc bốn năm, hai nhăm tuổi y trở thà nh má»™t vị giám đốc thị trưá»ng trẻ nhất cá»§a công ty, kiến Ä‘a thức quảng các lÄ©nh vá»±c Ä‘á»u nắm được.
Thấy những ánh mắt cá»§a những kẻ bên cạnh, Lâm Vãn Vinh đương nhiên biết há» Ä‘ang suy nghÄ© gì, không nhịn đựoc trong lòng cưá»i lạnh, thì ra cái tư tưởng ghét nghèo thÃch giầu có mặt ở rất nhiá»u trong lịch sá», thá»i đại nà o cÅ©ng giống nhau, chứ hòan tòan không phải là đặc sản riêng cá»§a thá»i đại cá»§a y.
Chiếc hoa thuyá»n cá»§a Háºu công tá» cÅ©ng cháºm rãi rá»i Ä‘i, đám ngưá»i đứng xem cÅ©ng vắng dần. Và i nữ tá» bên cạnh lén liếc nhìn hắn, rồi nghiêm mặt rá»i Ä‘i, khuôn mặt vẫn còn nét thẹn thùng.
Lâm Vãn Vinh nhìn phong cảnh mặt hồ lại trở lại bình thưá»ng, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, trong lòng không khá»i cưá»i thầm. Khi y há»c đại há»c, cái cảnh theo Ä‘uổi nữ sinh nà y đã thấy qua vô số lần, tháºt ra mà nói, sá»± thể hiện cá»§a Háºu công tá» vừa rồi thá»±c sá»± là quá kém cá»i.
Lâm Vãn Vinh trong lòng nổi lên một cỗ hòai niệm, y nhớ tơi những huynh đệ trong ký túc xá trước kia, cũng nhớ đến cô bạn gái đầu tiên, nhớ tới ánh mắt đau đớn tột cùng của nà ng trong đêm chia tay với y.
Dù nà ng đã rá»i Ä‘i Hợp chá»§ng quốc Hoa Kỳ, nhưng y biết, tình cảm cá»§a nà ng vá»›i mình vô cùng sâu nặng, nà ng không biết bao nhiêu lần cầu xin y cùng nà ng Ä‘i ra nước ngòai, tháºm chà ngay cả passport và vé máy bay Ä‘á»u đã chuẩn bị đầy đủ cho y, nhưng lại bị y vô tình cư tuyệt
Tại đại há»c Bắc Kinh, việc xuất ngoại là thá»i thượng, nhưng Lâm Vãn Vinh lại không như những kẻ khác, khi tốt nghiệp hắn không há» lá»±a chá»n má»™t công ty lá»›n mà lại chỉ lá»±a chá»n má»™t công ty quy mô trung bình để là m việc.
Hắn có má»™t tình yêu quê hương rất sâu sắc, Lâm Vãn Vinh tin tưởng rằng y có má»™t câu nói khiến cho nà ng cả Ä‘á»i không quên: "Ta không nghÄ© sẽ bằng đôi mắt mầu Ä‘en cá»§a ta nhìn thấy thế giá»›i, mà tại đó toà n những kẻ mắt mầu lam kia".
Khi nà ng lên phi cÆ¡, Lâm Vãn Vinh căn bản không có Ä‘i tiá»…n nà ng, việc nà y hoà n toà n không phải là hắn tuyệt tình, mà là hắn không biết nếu Ä‘i thì sẽ nói vá»›i nà ng cái gì, việc nà y tất cả là do nà ng lá»±a chá»n, thì không được oán ngưá»i khác, má»—i ngưá»i nên phải chụi trách nhiệm cho hà nh vi cá»§a chÃnh mình.
Nghe nói hôm đó nà ng khóc như mưa như gió, thiếu chút nữa thì máy bay cũng không thể cất cánh được, Lâm Vãn Vinh khi đó ngoại trừ một cảm giác đau lòng, thì lại có một cảm giác khoái cảm của việc báo thù, ai bảo là nam nhân không thù vặt nà o
Bốn năm tiếp theo, Lâm Vãn Vinh Ä‘iên cuồng là m việc, Ä‘iên cuồng chinh phục nữ nhân, sá»± nghiệp hanh thông, hắn cÅ©ng thay đổi không Ãt bạn gái. Ta trá»i sinh không phải là kẻ si tình, Lâm Vãn Vinh rất thÃch dùng câu nà y để trả lá»i cho những bạn bè quan tâm đến khÃa cạnh nà y cá»§a hắn.
Vốn hắn Ä‘ang sống vô cùng thoải mái, thì đột nhiên nha đầu kia và o công ty, tất cả Ä‘á»u thay đổi, nha đầu đó được giữ chức phó tổng giám đốc kinh doanh, chÃnh thức là thượng cấp cá»§a hắn. CÅ©ng không biết vì sao mà ả nhìn Lâm Vãn Vinh không hợp nhãn, má»i việc cứ như thể luôn luôn chỉ trÃch hắn, cho đến nay cÅ©ng chưa bao giá» dùng bá»™ mặt dá»… chịu khi tiếp xúc vá»›i hắn.
Nếu không phải là nể mặt mẹ nà ng, thì Lâm Vãn Vinh đã sá»›m Ä‘em nà ng tiá»n sát háºu gian, rồi lại tái sát tái gian rồi.( trước bắt sau ..., rồi lại bắt và ....- để nguyên chắc ai Ä‘á»c cá»§ng hiểu mà )
Thuáºn miệng nói má»™t câu, thì nha đầu kia chÃnh là con gái cá»§a Tổng giám đốc công ty.
Lại nghÄ© đến khả ác nha đầu kia, Lâm Vãn Vinh căm tức nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải vì ả, thì mình là m sao mà lại Ä‘i và o địa phương nà y. Nhá»› đến khi ấy chÃnh mình từ trên đỉnh Thái SÆ¡n rÆ¡i xuống, trong nháy mắt vẻ mặt cá»§a nha đầu kia có phần tá»±a hồ không đúng, giống như thống khổ, ừh, tháºt sá»± thống khổ. Trong không trung mông lung ấy. Lâm Vãn Vinh còn nhá»› rõ ả còn lôi kéo giữ mình lại má»™t lát, tá»±a hồ như chÃnh mình rÆ¡i xuống, hoặc là mình kéo nà ng rÆ¡i xuống, sau đó vẻ mặt cá»§a ả như tá»± nguyện rÆ¡i xuống sau hắn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trà nhá»› đó cÅ©ng không chÃnh xác, khi ấy Lâm Vãn Vinh sá»›m đã không phân biệt được phương hướng, còn trà nhá»› thì mông lung, căn bản không thể xác định được lúc đó đã xảy ra chuyện gì cả.
Lâm Vãn Vinh cũng sẽ không thể tin rằng sẽ không thể tin được rằng nha đầu kia lại vì mình mà nhẩy xuống, khi hắn trượt chân rơi xuống núi Thái Sơn, nha đầu kia không chừng cao hứng còn không kịp kia.
Lâm Vãn Vinh lại nghiến răng nghiến lợi chá» mắng nha đầu kia, rồi cÅ©ng không nghÄ© đến ả nữa, việc đã qua, thì để nó yên ổn qua Ä‘i. Lâm Vãn Vinh tÃnh tình lạc quan, lạc quan đến mức phô trương, nhưng đối vá»›i hắn đây là má»™t thế giá»›i má»›i tinh, hắn không lạc quan thì còn ai lạc quan.
Lâm Vãn Vinh tâm tư lại nhá»› đến cảnh tượng lúc trước,mặt hồ Huyá»n VÅ© sáng lấp lánh, hiện giá» vô số giai thoại cá»§a các tà i tá» giai nhân Ä‘ang diá»…n ra, trước mặt là cảnh đẹp nhất cá»§a Kim Lăng, tháºt không hổ được phong là Tần Hòai đệ nhất phong nguyệt địa danh
Chỉ nghe nói là phương bắc hiện Ä‘ang chìm trong khói lá»a chiến tranh, váºy mà đám tà i tá» giai nhân tá»±a hồ nhưng không có giác ngá»™ chút nà o, cả ngà y Ä‘á»u ra vẻ phong lưu khoái hoạt, cÅ©ng là chÃnh thưc ứng vá»›i câu " Bắc sà i lang, nam tà i tá» mỹ danh."
Và o thế giá»›i nà y đã được má»™t Ä‘oạn thá»i gian rồi, sá»± tháºt rõ rà ng không thể thay đổi được gì, Lâm Vãn Vinh bắt đầu dùng ánh mắt cá»§a má»™t ngưá»i bản địa để kiến giải các vấn Ä‘á».
"Noãn phong huân Ä‘Ãch du nhân túy, trá»±c bả Hà ng Châu tác biện châu." ( Gió thổi nhè nhẹ khiến lòng ngưá»i say mê, như lấy Hà ng Châu biến thà nh Biện Châu.) Lâm Vãn Vinh khe khẽ ngâm lên, tình ấy cảnh ấy, chánh thức thì hai câu thÆ¡ nà y là hai câu cá»§a má»™t vị tiên hiá»n, nhưng cÅ©ng không quan trá»ng, ở tại địa phương nà y, được Lâm Vãn Vinh ngâm lên, thì đúng là cá»§a hắn là m ra rồi.
Tháºt là không biết xấu mặt.
Là m má»™t giám đốc kinh doanh trên thương trưá»ng, còn có việc đáng xấu hổ nà o mà y chưa từng thấy qua, còn có những việc vô sỉ hÆ¡n nhiá»u, nên việc đạo và i câu thÆ¡, Lâm Vãn Vinh coi mình vẫn còn thuần khiết như má»™t ngây thÆ¡ trinh nữ.
Trên mặt hồ Huyá»n VÅ© hiện tại lại có má»™t tà i tỠđược má»i lên hoa thuyá»n cá»§a má»™t thiên kim tiểu thư để "đà m luáºn", ngẫm lại những tao ngá»™ mình đã trải qua, trong lòng y tháºt sá»± có chút bất bình, hung hăng hắn quay lại phun má»™t ngụm nước miếng xuống hồ.
Trá»i ạ, đám nước miếng nà y, dìm chết cái lÅ© tán gái bạt mạng kia Ä‘i.
"Tuyệt má»™t câu " Noãn phong huân Ä‘Ãch du nhân túy, Trá»±c bả hà ng châu tác biện châu" câu thÆ¡ cá»§a huynh đà i thá»±c sá»± hay tuyệt", má»™t giá»ng nói trong trẻo thánh thót vang lên phÃa sau Lâm Vãn Vinh, kèm theo đó là thanh âm cá»§a má»™t cây quạt nhá» Ä‘ang vá»— và o lòng bà n tay, đúng là đang tán thưởng hắn.
Rồi âm thanh trong trẻo ấy lại thong thả ngâm lại câu thơ hắn vừa xuất khẩu, trong ngữ khà có và i phần tán thưởng.
Cuối cùng thì cÅ©ng có má»™t kẻ tán thưởng ta rồi, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, trong lòng cÅ©ng có và i phần đắc ý, mặc dù câu nà y không phải hắn nghÄ© ra, nhưng lại từ miệng hắn ngâm ra. Xem ra nhá» công cá»§a cha hắn rất nhiá»u a! Cha hắn là má»™t giáo viên văn há»c cá»§a má»™t trưá»ng tiểu há»c ở nông thôn, để rèn luyện trà nhá»› cho hắn, bắt hắn há»c táºp rất nhiá»u đưá»ng thi, tống từ từ khi còn nhá».
Lâm Vãn Vinh từ từ quay lại, thấy má»™t tuyệt sắc công tá» Ä‘ang đứng sau hắn mỉm cưá»i.
Chỉ có thể dùng "tuyệt sắc" hai từ, bởi vì vị công tá» nà y thá»±c sá»± như váºy mà .
Mi liá»…u, mắt phượng, môi đỠnhư son, nhãn thần long lanh, tay cầm chiếc quạt nhá» mầu trắng, thân mặc má»™t bá»™ trưá»ng sam mầu và ng, đứng lại đó như hà ng liá»…u Ä‘ung đưa theo gió, vẻ tuấn tú không thể dùng lá»i tả hết.
Lâm Vãn Vinh chưa từng thấy Tống Ngá»c và Phan An, nhưng theo hắn suy nghÄ©, thì hai tiểu tá» kia cÅ©ng không thể hÆ¡n được vị tuyệt sắc công tá» nà y.
Lâm Vãn Vinh mặc dù cÅ©ng tá»± nháºn mình là anh tuấn phong lưu hà o hoa phong nhã, nhưng thứ nhất là hắn đã đến đây hÆ¡n má»™t tháng, đối vá»›i những kẻ nà y tháºp phần không ưa, má»™t nguyên nhân khác là gã công tá» nà y trên ngưá»i toát ra mùi hương phấn, vừa nhìn đã biết là xuốt ngà y giao dịch vá»›i những công tá» nhà giầu, đối vá»›i Lâm Vãn Vinh vốn được coi là hình mẫu hắc mã vương tá», thì phong cách hoà n toà n bất đồng.
Cho nên, nếu luáºn vẻ tuấn tú, Lâm Vãn Vinh thá»±c sá»± không sánh nổi hắn, hÆ¡n má»™t tháng nay hắn đã gặp nhiá»u công tá», tiểu thư khuê các, nhưng cÅ©ng không có kẻ nà o được bằng má»™t phần cá»§a gã tuyệt săc công tá» nà y.
Bên cạnh tuyệt sắc công tỠlà một thư đồng thanh tú, cũng là một kẻ vô cùng tuấn tú.
.....
Chú thÃch:
TrÃch:
do huynh đệ xml_q cung cấp thông tin-xin chân thà nh cám ơn huynh
暖风ç†çš„æ¸¸äººé†‰ï¼Œç›´æŠŠæå·žä½œæ±´å·ž
noãn phong huân Ä‘Ãch du nhân túy,trá»±c bả hà ng châu tác biện châu
Là hai câu trong bà i thơ của Lâm Thăng
Äá» Lâm An để
Sơn ngoại thanh sơn lâu ngoại lâu
Tây Hồ ca vÅ© ká»· thá»i hưu
Noãn phong huân đắc du nhân túy
Trực bả Hà ng Châu tác Biện Châu.
Bản dịch của Nam Trân:
Äá» nhà trạm Lâm An
Lớp lớp non xanh, lớp lớp lầu,
Tây Hồ múa hát đến bao lâu?
Gió êm đã ngấm say lòng khách,
Dám bảo Hà ng Châu cũng Biện Châu!
Câu "Trá»±c bả Hà ng Châu tác Biện Châu" ý nói ngưá»i Nam Tống vui vẻ hưởng lạc ở Lâm An (Hà ng Châu) không nghÄ© gì đến việc khôi phục miá»n bắc, nÆ¡i có kinh đô Khai Phong (Biện Châu) nữa.
Cá»±c Phẩm Gia Äinh
Tác giả: Vũ Nham
Chương 1: Công tá», công tá» (Phần III)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Chá»§ tá»› bá»n há» nhìn Lâm Vãn Vinh rồi cùng nở nụ cưá»i, gã tiểu thư đồng giương mắt nhìn mái tóc ngắn ngá»§n cá»§a hắn, vẻ mặt như sắp báºt cưá»i, nhưng rồi lại cố gắng kìm nén, khuôn mặt nhá» nhắn đột nhiên đỠbừng.
Lâm Vãn Vinh tá»± nhiên biết tiểu tá» nà y muốn cưá»i nhạo mái tóc ngắn cá»§a hắn, nhưng khi nhìn thấy bá»™ dạng nhá» nhắn đáng yêu cá»§a kẻ kia, hắn cÅ©ng không nỡ trách, mà độ lượng vung tay nói: "Tiểu huynh đệ, muốn cưá»i thì cưá»i lên Ä‘i, đừng cố kìm nén khó chịu lắm".
Nghe Lâm Vãn Vinh không gá»i công tá», cÅ©ng không gá»i huynh đà i, đúng là ngoà i dá»± kiến cá»§a tuyệt sắc công tá» kia, gã thư đồng tuấn tú cÅ©ng nhìn Lâm Vãn Vinh, không há» cố kị mà lại cưá»i lên thà nh tiếng.
Nghe thanh âm thánh thót cá»§a y, Lâm Vãn Vinh nghe thấy tháºt giống tiếng cưá»i cá»§a thiếu nữ, việc nữ cải nam trang cÅ©ng nói đến rất nhiá»u trong các tiểu thuyết, khiến hắn cẩn tháºn quan sát kỹ cà ng bá»™ ngá»±c hai ngưá»i nà y, thá»±c là bằng phẳng, cái nà y có lẽ để cho Boing 777 hay Airbus 380 cất cánh hạ cánh được ấy chứ, nếu nói y là đà n bà , chẳng lẽ phải Ä‘em cái váºt tròn tròn đó má»™t Ä‘ao cắt Ä‘i chắc, việc đó thì Lâm Vãn Vinh đương nhiên không thể tin nổi, váºy ta trước hết cứ coi há» là nam nhân Ä‘i.
Chỉ là tiếng cưá»i cá»§a há» thá»±c sá»± không đúng lắm, Lâm Vãn Vinh trong lòng cÅ©ng có chút lo lắng, trừ khi hai ngưá»i nà y là những kẻ từ Thái Lan má»›i được nháºp khẩu vỠđây.
Mặc dù không biết ở thá»i đại nà y liệu có Thái Lan hay không, nhưng Ä‘iá»u đó cÅ©ng khiến cho Lâm Vãn Vinh không tá»± chá»§ được toà n thân nổi da gà , hắn lùi vá» phÃa sau, lùi sát ra mép hồ Huyá»n VÅ©.
Vị tuyệt sắc công tá» kia thấy Lâm Vãn Vinh lúc lâu không có nói gì, ánh mắt táºp trung như muốn nhìn xuyên qua thân hình chá»§ tá»› hai ngưá»i, khiến trong lòng hai ngưá»i cÅ©ng có phần bá»±c mình.
Äợi chút lại nhìn thấy trên mặt cá»§a Lâm Vãn Vinh lá»™ vẻ ác ý, vị tuyệt sắc công tá» sững sá», vá»™i kêu lên khe khẽ: "Công tá», công tá»"
Khi hắn gá»i lên và i tiếng, Lâm Vãn Vinh bừng tỉnh , vá»™i và ng ngẩng đầu lên: "Có chuyện gì váºy, huynh đệ?", nhưng ánh mắt vô tình dừng lại xăm soi trên ngá»±c cá»§a vị tuyệt sắc công tá»
Thấy Lâm Vãn Vinh xưng hô như thế, vị tuyệt sắc công tá» hiển nhiên nhất thá»i chưa thể thÃch ứng được, Ä‘ang muốn nói chuyện tiếp, lại thấy mắt hắn vẫn dừng lại trên ngá»±c mình, tá»±a hồ như Ä‘ang nghiến ngấu cái gì.
Tuyệt sắc công tá» trong lòng giáºn dữ, nhưng không thể phát tác được, chỉ đà nh hung hăng trợn mắt nhìn Lâm Vãn Vinh, như là muốn ăn tươi nuốt sống hắn váºy.
Lâm Vãn Vinh da mặt cực dầy,đ ương nhiên hắn không hỠe sợ, cũng không hỠthu hồi ánh mắt, mà là lại cà ng giương to mắt nhìn ngực, nhìn thấy khuôn mặt nhỠnhắn của tiểu tỠkia hết tái lại hồng mà không dám nói gì.
"Ngươi tiểu tá» nà y, nhìn cái gì váºy?", tuyệt sắc công tá» còn chưa phát tác, thì gã thư đồng anh tuấn bên cạnh rốt cục đã không thể nhịn được nữa.
Lâm Vãn Vinh hÆ¡i sá»ng sốt má»™t chút, trong lòng cÅ©ng thấy buồn cưá»i, tháºt là , lão tá» vá»›i ngá»±c cá»§a hai nam nhân thì có việc gì để nghiên cứu chứ.
Sau má»™t lát xăm soi, cÅ©ng không thu hoạch được gì, quyết định coi há» thá»±c sá»± là đặc sản cá»§a Thái Lan, may mắn là Lâm Vãn Vinh từng nhiá»u lần đến Băng Cốc và má»™t và i vùng cá»§a quốc gia nà y, nên đối vá»›i việc nà y cÅ©ng không có thà nh kiến và bà i xÃch gì nhiá»u, sau đó ngẩng lên nhìn vị tuyệt sắc công tá», trả lá»i tháºt to rõ rà ng: " Huynh đà i, vừa rồi ngươi bảo ta việc gì?"
Lúc nà y hai ngưá»i Ä‘ang đứng ở bên hồ Huyá»n VÅ©, trong mắt ngưá»i khác, há» là hai vị văn nhân Ä‘ang đà m thi luáºn há»a, chỉ có Lâm Vãn Vinh tá»± thân biết tà i tá» hay là sà i lang còn chưa phân biết được
Vị tuyệt sắc công tá» thấy Lâm Vãn Vinh xưng hô bình thưá»ng trở lại, sắc mặt khá hÆ¡n, gáºt gáºt đầu nói: " Không biết huynh là ngưá»i ở đâu?"
Lâm Vãn Vinh ánh mắt nhìn thẳng và o mặt Tuyệt sắc công tá», là n da trắng hồng, như là châu ngá»c má»™t phương khiến ngưá»i hâm má»™.
Lâm Vãn Vinh âm thầm nuốt má»™t ngụm nước miếng, ngược lại không được à , Giang Nam không chỉ sinh ra mỹ nữ, mà còn sinh ra báºc nà y tuyệt sắc nam yêu.
Vị tuyệt sắc công tá» thấy Lâm Vãn Vinh cà ng giương mắt soi mói, trên mặt hÆ¡i á»ng hồng, cÅ©ng không nói gì, chỉ cáu giáºn trừng mắt nhìn hắn.
Nhìn bộ dạng ấy Lâm Vãn Vinh nhanh chóng quay đầu, không dám nhìn hắn, bây giỠhắn tin rồi, Thái Lan thực sự tồn tại ở thế giới nà y, nếu không là m sao có bực tuyệt sắc nà y chứ.
"Nghe khẩu âm cá»§a huynh đà i, tá»±a hồ không phải là ngưá»i bản đị à , hÆ¡n nữa cách xưng hô cá»§a huynh đà i cÅ©ng rất khác ngưá»i", vị tuyệt sắc công tá» thấy Lâm Vãn Vinh đã thôi không còn soi mói hắn, sắc mặt cÅ©ng tá»± nhiên lại, bắt đầu tìm lá»i nói chuyện vá»›i hắn.
"À, ta thá»±c sá»± không phải ngưá»i ở đây", Lâm Vãn Vinh trên mặt cưá»i cưá»i: "Ta đến từ Kinh Sở, là Lưỡng Hồ nhân sÄ©."
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không nói dối, nhà hắn vốn ở tại Hồ Bắc, thế nên hôm nay trước mặt vị tuyệt sắc công tá» nà y, gã cÅ©ng chỉ khéo léo nói khác Ä‘i chút Ãt thôi
"Từ xưa nói Kinh Sở có nhân tà i, trước kia ta không tin lắm, nhưng hôm ngay má»›i chỉ nghe huynh đà i Ä‘á»c má»™t câu thÆ¡, ta giỠđã không còn hòai nghi nữa", vị tuyệt sắc công tá» nói rất thà nh khẩn.
"Nói hay lắm, nói hay lắm", Lâm Vãn Vinh khẽ cưá»i hai tiếng, rồi nói: "Vị huynh đà i nà y gá»i tại hạ lại, không biết có còn gì chỉ giáo?"
"Vừa rồi nghe công tá» ngâm lên câu đó, tá»±a hồ má»›i chỉ là hạ khuyết( câu sau), nhưng đã thấy phi phà m, là m cho ngưá»i nghe bay bổng, nhưng chẳng biết còn có thượng khuyết (câu đầu), có thể để cho tại hạ được thưởng thức không?", vị tuyệt sắc công tá» trà n ngáºp hy vá»ng đáp.
Thì ra là má»™t thi si (kẻ mê thÆ¡), Lâm Vãn Vinh hiểu rồi, gã cưá»i cưá»i thần bÃ, từ từ nói: "Câu thÆ¡ hay vốn do trá»i sinh, may mắn mà có được, vá»—n có sẵn chúng ở trong lòng, ta tá»± biết chứ, nhưng cái gì là thượng khuyết vá»›i hạ khuyết, đúng là cố cầu không bằng đừng cầu còn hÆ¡n."
Bình thưá»ng trên thương trưá»ng, Lâm Vãn Vinh tá»± nhiên là má»™t cao thá»§ hý lá»™ng, nên hắn cố ý nói vá»›i tiểu tá» nà y như thế. Ngươi không thể yêu cầu ta nói ra, không chiếm được ngươi chút tiện nghi, thì ai mà nói cho ngươi chứ.
Quả nhiên, vẻ bá»™i phục hiện rõ trên nét mặt vị tuyệt sắc công tá»,y cung kÃnh nói vá»›i Lâm Vãn Vinh: " Huynh đà i quả nhiên có phong phạm cao nhân, tại hạ hiểu rồi."
Ở thá»i đại nà y khi má»™t ngưá»i ngâm thÆ¡ là m câu đối, tất nhiên luôn là m đủ thượng khuyết và hạ khuyết, nhưng đã có má»™t câu rât tuyệt rồi, mà dưá»ng như Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chỉ nói đến hạ khuyết, mà lại không thèm để ý tá»›i thượng khuyết, không dám nói là không há» có ai như thế, nhưng đúng là hiếm thấy.
Nhìn vẻ bá»™i phục trên mặt vị tuyệt sắc công tá», Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có âm thầm và i phần đắc ý, lại cà ng là m ra vẻ khiêm nhưá»ng nói " khởi cảm, khởi cảm, tà m quý, tà m quý" (không dám, không dám,( tá»± thẹn) còn kém lắm, ( tá»± thẹn) còn kém lắm )
Gã thư đồng áo xanh đột nhiên báºt cưá»i, lá»i lẽ cá»§a Lâm Vãn Vinh, bất kể nói gì Ä‘á»u rất đặc biệt.
Tuyệt sắc công tỠbực tức liếc nhìn gã thư đồng, khiến hắn sắc mặt căng thẳng, không giám nói gì nữa.
"Huynh đà i có má»™t phong thái vô cùng ngạo nghá»…, có tà i mà không kiêu ngạo, so vá»›i những kẻ tá»± cho mình là phong lưu tà i tá» kia, tháºt hÆ¡n chúng rất nhiá»u."
Tuyệt sắc công tỠánh mắt chăm chú nhìn những phong lưu sÄ© tá» Ä‘ang ra sức thể hiện văn tà i trên mặt hồ kia, trên mặt lá»™ ra má»™t tia khinh bỉ. Nghe những lá»i nà y, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng thấy có Ä‘iá»u kỳ quái, mặc dù hắn má»›i đến thế giá»›i nà y hÆ¡n má»™t tháng, nhưng cÅ©ng nháºn thấy ở thế giá»›i nà y má»i ngưá»i dưá»ng như trá»ng văn khi vÅ©, luôn luôn cổ vÅ© văn tà i, thi cá» cÅ©ng là lấy văn chương luáºn anh hùng, chỉ cần là má»™t tay bút tốt, tại thế giá»›i nà y tuyệt đối có thể thà nh đạt lá»›n.
Nhưng vá»›i má»™t kẻ có văn tà i phi phà m như váºy, sao lại có vẻ như rất có thà nh kiến vá»›i đám văn nhân tà i tá» kia?
Bất quá, vị tuyệt sắc công tỠnà y mấy câu đó nói cũng rất hay, vỗ mông ngựa cũng rất tốt, khiến Lâm Vãn Vinh trong lòng vui vẻ, nếu tiểu tỠnà y mà cùng là m với hắn ở công ty trước kia, thì tuyệt đối y cũng sẽ là một kẻ bán hà ng bẩm sinh.
Tiểu tá» ngươi nói rất đúng, ta không phải là phong lưu tà i tá» gì, nên nói là hạ lưu tà i tá» má»›i đúng, Lâm Vãn Vinh cưá»i thầm.
"Tà i tá» và giai nhân Giang Nam, từ xưa đã có mỹ danh, vốn nổi tiếng thiên hạ. Kinh sở tuy cÅ©ng có ngưá»i tà i anh hùng tuấn kiệt, nhưng bất kể chất lượng và sản lượng cÅ©ng không thể so sánh được vá»›i Giang Nam", Lâm Vãn Vinh giả bá»™ khiêm tốn nói.
"Chất lượng? Sản lượng?", vị tuyệt sắc công tá» nhướng mà y, há»i lại hắn: "Cái từ nà y có thể giải thÃch rõ hÆ¡n được không?"
" À, đại khái mà nói, đơn giản ý nói vá» hÆ¡n kém và số đếm mà ", Lâm Vãn Vinh trên trán rịn mồ hôi, những khái niệm nà y vẫn còn rất xa lạ để giải thÃch cho ngưá»i ở thế giá»›i nà y, tháºt là là m khó hắn mà .
Tuyệt sắc công tỠđó gáºt gáºt đầu, khẽ liếc nhìn hắn, hé miệng cưá»i: " Huynh đà i giải thÃch tháºt sá»± rất trà tuệ, tại hạ nghe thấy lần đầu tiên đấy."
Khi vị tuyệt sắc công tá» hé miệng cưá»i, hai bên má xuất hiện hai núm đồng tiá»n nho nhá», hình dung vô cùng xinh đẹp, khiến cho Lâm Vãn Vinh trong lòng không ngừng xao động.
Tà i sản của David
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 01:23 PM .
Lý do: thêm cho đủ
11-06-2008, 09:03 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 25
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 131
Thanked 11 Times in 7 Posts
Chương 2: Công tỠ2
Cá»±c Phẩm Gia Äinh
Tác giả: Vũ Nham
Chương 2: Nguyên lai ngươi là tiểu nữu (Phần I)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
"Trá»i ạ, thế có chết ngưá»i không chứ!"
" Nghe huynh đà i vừa rồi ngâm câu thÆ¡ hay tuyệt đó, biết huynh là ngưá»i hòai bão trà lá»›n", vị tuyệt sắc tiểu tá» không cưá»i nữa, nét mặt trầm ngâm nhìn mặt hồ nói: "Theo như lá»i huynh đà i nói, Giang Nam sản sinh ra rất nhiá»u tà i tá» giai nhân, nhiá»u văn nhân mặc khách, danh tiếng vang lừng thiên hạ, cái nà y là ưu Ä‘iểm, nhưng cÅ©ng là khuyết Ä‘iểm."
"Ah?", thá»i đại nà y mà cÅ©ng có ngưá»i nghÄ© được thế à , Lâm Vãn Vinh nhất thá»i cảm thấy rất hứng thú: "Nà y vị nhân ... ah, nhân huynh chẳng biết nói váºy là ý gì?"
Hắn nhất thá»i lỡ mồm, thiếu chút nữa thì cả hai từ "nhân yêu" cÅ©ng nói ra, mặc dù chưa chắc gã tuyệt sắc công tỠđã hiểu ý tứ cá»§a hắn, nhưng lại bắt hắn giải thÃch ý nghÄ©a hai từ nà y, thì không phải là đã tá»± mình là m khó mình sao?
Vị tuyệt sắc công tá» gáºt đầu nói: "Äại Hoa quốc ta từ khi thái tổ hoà ng đế khai quốc đến nay, Ä‘á»u có táºp quán trá»ng văn khinh vÅ©, đặc biệt ở Giang Nam nà y, tà i tá» nữ sÄ©, Ä‘á»u lấy văn tà i phong lưu là m niá»m kiêu hãnh, và o lúc thái bình thịnh trị, Ä‘iá»u nà y không sao, nhưng khi quốc nạn lâm đầu, phương bắc kẻ địch mạnh Ä‘ang xâm lấn, nhưng bá»n há» lại vẫn như cÅ© chỉ lo cho bản thân, không biết hỠđể quốc gia Ä‘i đâu mất rồi? Ài, quốc gia... quốc gia, có nước má»›i có nhà , nếu ai ai cÅ©ng như bá»n há» " Noãn phong huân Ä‘Ãch du nhân túy, trá»±c bả Hà ng châu tác Biện châu" nếu thế, Äại Hoa quốc ta còn hy vá»ng gì nữa đây?", nhân yêu công tá» cà ng nói cà ng lá»™ vẻ tức giáºn, trên mặt ná»™ há»a bừng bừng.
Lâm Vãn Vinh đã Ä‘i và o thế giá»›i nà y được hÆ¡n má»™t tháng, sá»›m đã biết thá»i đại nà y gá»i là Äại Hoa triá»u, hoà ng đế há» Triệu, kinh đô tại Thuáºn Thiên.
Nghe nói hiện giá» biên giá»›i phÃa bắc, ngoại tá»™c xâm lấn, quân đội Äại Hoa liên tục thua tráºn mất thà nh mất đất, may mắn là Hồ nhân quân đội tuy rất mạnh, nhưng lại không nghÄ© là quân phòng thá»§ tại biên giá»›i cá»§a Äại Hoa lại thua nhanh như váºy, nên lương thảo chuẩn bị không đầy đủ, lại sắp đến mùa đông, nên chúng tạm thá»i dừng tiến công, rút vá» thảo nguyên, đồng thá»i bổ xung quân đội, chuẩn bị chiến tranh, đợi sang năm tiến quân đánh sâu và o trung nguyên.
Từ Tống triá»u đến nay, Biện Châu là kinh đô cá»§a Äại Tống, khi đó Äại Tống bất lá»±c, sau khi ngoại địch xâm lấn, uy hiếp an tòan cá»§a Biện Châu, triá»u đình Äại Tống bất lá»±c dá»i đô vá» phương nam, Biện châu khi ấy gá»i là cố đô, đến khi Äại Hoa triá»u tiên tổ láºp quốc, đánh Ä‘uổi hồ nhân, láºp nên Äại Hoa triá»u, nhưng chuyện vá» cố đô Biện Châu, không ai quên được. Thế nên khi Lâm Vãn Vinh Ä‘á»c lên " trá»±c bả Hà ng Châu tác Biện Châu", tuyệt sắc công tỠđã hiểu ngay thâm ý trong đó ( chú thÃch: quyển sách nà y nói vá» má»™t thế giá»›i song song, Äại Tống ở đây không có nghÄ©a là Äại Tống - Triệu Khuôn Dẫn trong lịch sá», chỉ là trùng tên mà thôi)
Lâm Vãn Vinh vá»›i thế giá»›i nà y mặc dù có những Ä‘iểm còn chưa hòa nháºp hòan toà n, nhưng hắn biết đã Ä‘i và o thế giá»›i nà y, thì phải thá»±c sá»± để bản thân hòa nháºp và o xã há»™i, vô luáºn thế nà o, thì đây vẫn chÃnh là đồng bà o cá»§a ta, tuyệt không thể để cho ngá»ai tá»™c khi dá»… được.
"Má»™t quốc gia muốn thá»±c sá»± cưá»ng thịnh, thì cả văn và võ Ä‘á»u cần duy trì, thiếu má»™t trong hai cái trên Ä‘á»u không được. Cứ như thế ca hát coi bá» ngoà i rất thanh bình, thì cÅ©ng không nhiá»u Ä‘iểm tốt", vị tuyệt sắc công tá» rốt cục tổng kết má»™t câu, trên mặt lá»™ rõ yêu nước yêu dân hình dáng.
Má»›i đầu tưởng là gã nhân yêu nà y suốt ngà y chỉ lo chăm chút cho bá»™ dáng tuấn tú cá»§a hắn, không há» nghÄ© là hắn cÅ©ng có hòa bão trong lòng. Nháºn thức cá»§a Lâm Vãn Vinh vá»›i tiểu tá» nà y nhât thá»i thay đổi không nhá».
Chỉ có Ä‘iá»u đối vá»›i Lâm Vãn Vinh bây giá», thì phú quốc cưá»ng dân tạm thá»i cÅ©ng không phải trách nhiệm cá»§a hắn, cho nên hắn cÅ©ng không thể hiện ra bao nhiêu hứng thú.
Nét mặt vị tuyệt sắc công tá» khi nói đến đám tà i tá» thá»±c sá»± bất mãn, hắn nói những câu đó cÅ©ng có đạo lý riêng, nhưng vá»›i kinh nghiệm nghá» nghiệp mách bảo hắn rằng, không thể chỉ nhìn mặt ngoà i giản đơn như váºy, nên Lâm Vãn Vinh không thể hoà n toà n tán đồng vá»›i ý tứ cá»§a vị tuyệt sắc công tỠđó..
Lâm Vãn Vinh hừ lạnh má»™t tiếng, nhưng không mua việc và o mình, cÅ©ng không nhìn vị tuyệt sắc công tá», mà chỉ nhìn ra mặt hồ phÃa trước, không nói năng gì.
Tuyệt sắc công tá» thấy vẻ mặt cá»§a Lâm Vãn Vinh, nghÄ© hắn cÅ©ng là sÄ© tá», nhướng mà y nói: " Huynh đà i phải chăng đã có công danh trên ngưá»i?"
Lâm Vãn Vinh lắc đầu, nói: "Chưa từng có công danh gì cả". Trá»i ạ, nhìn ta có giống má»™t kẻ Ä‘á»c sách không, đại gia ta cÅ©ng sẽ há»c, bất quá mắt ngươi quá kém à , có thấy bên ngòai tay áo, các ngón tay lá»™ ra ngoà i kia có giống như bà n tay cá»§a những tú tà i cả ngà y chỉ cầm bút Ä‘á»c sách không?
Vị tuyệt sắc công tỠlại nói: "Huynh đã từng tham gia kỳ thi hương chưa?"
Lâm Vãn Vinh tiếp tục lắc đầu nói : "Ta ngay cả kỳ thi khảo thà đầu tiên, cũng không hỠbiết sẽ mở lúc nà o nữa."
Tuyệt sắc công tá» kỳ quái nói: " Như váºy mà nói, huynh đà i còn không phải là má»™t kẻ ....", hắn má»›i nói được má»™t ná»a, đã ý thức mình lỡ mồm, nhanh chóng dừng lại, không nói tiếp mấy từ đằng sau.
Lâm Vãn Vinh hiểu được ý tứ cá»§a hắn, trong lòng rất bá»±c, gã nhân yêu đáng chết kia, nhìn cái quái gì, lão tá» vốn không muốn là kẻ Ä‘á»c sách, nhưng cÅ©ng có thế Ä‘á»c ra đựoc má»™t câu thÆ¡ tuyệt cú, đưá»ng đưá»ng là kẻ tốt nghiệp đại há»c ở Bắc Kinh, nói theo ngôn ngữ bình thưá»ng, thì cÅ©ng là quốc tá» giám môn sinh, quay vá» cái năm nà y, nói không chừng có thể đến Quốc tá» giám dâng hương gì đó, ngươi giám như thế mà khinh rẻ ta.
Bất quá cÅ©ng nói lại, những loại sách vở thá»i đại nà y, Lâm Vãn Vinh thá»±c sá»± không Ä‘á»c qua bản nà o, gã nhân yêu nói hắn không được tÃnh là má»™t kẻ Ä‘á»c sách, cÅ©ng không phải là không có đạo lý
Lâm Vãn Vinh trong lòng cá»±c kỳ không vui, hừ nhẹ má»™t tiếng, cháºm rãi ngâm: "SÆ¡n ngoại thanh sÆ¡n lâu ngoại lâu, tây hồ ca vÅ© kỉ thì hưu, noãn phong huân Ä‘Ãch du nhân túy, trá»±c bả Hà ng Châu tác biện châu."
Gã nhân yêu công tá» hai mắt sáng lên, vá»— tay không ngừng kêu lên: "Hảo, hảo, hảo má»™t "sÆ¡n ngoại thanh sÆ¡n lâu ngoại lâu, hảo má»™t "tây hồ ca vÅ© kỉ thì hưu". Huynh đà i quả thá»±c tà i cao, quả nhiên miêu tả tuyệt vá»i, những câu thÆ¡ như thế, trong thiên hạ, sợ rằng không còn có kẻ nà o so được vá»›i huynh."
Bên cạnh hắn, gã thư đồng đứng thẳng chăm chú nhìn Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng lá»™ ra vẻ sùng kÃnh thần sắc.
Lâm Vãn Vinh trong lòng rất buồn cưá»i, đối vá»›i những há»c thuyết triết lý cá»§a gã nhân yêu công tá» tháºp phần coi thưá»ng, thế nhưng gã nhân yêu công tá» dưá»ng như đã bắt trúng mạch cá»§a gã, những câu vá»— mông ngá»±a nà y khiến gã toà n thân thư thái.
Chỉ có Ä‘iá»u gã nhân yêu công tá» luôn miệng chê trách không ngá»›t đám tà i tá» văn nhân, nhưng lại tán thưởng không ngá»›i lá»i bà i thÆ¡ cá»§a Lâm Vãn Vinh, tháºt sá»± là cá»±c kỳ buồn cưá»i.
Nhân yêu công tá» cÅ©ng là ngưá»i rất thông mình, thấy ánh mắt cá»§a Lâm Vãn Vinh, vá»™i và ng giải thÃch ý tứ cá»§a hắn:" Tiên sinh thá»±c sá»± tà i cao, xin thứ lá»—i cho ta, ta tuyệt đối không coi thưá»ng những ngưá»i không Ä‘á»c sách, chỉ là nhìn tình thế khó khăn cá»§a quốc gia, ta thá»±c sá»± không chấp nháºn được đám Giang Nam tà i tá» bá»™ dạng ra vẻ" hưng vong cá»§a quốc gia, không liên quan đến ta", nên nói ra có Ä‘iá»u mạo phạn tiên sinh. Tiên sinh tư cách thanh cao, xin hãy má»™t lần thứ lá»—i cho ta", hắn nói rồi cúi mình hướng đến Lâm Vãn Vinh vái má»™t vái, cá»±c ký cung kÃnh.
Thấy ngưá»i nà y nháºn lá»—i mưá»i phần thà nh khẩn, lại thêm vá»— mông ngá»±a rất khéo, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không coi hắn là kẻ tầm thưá»ng nữa, vá»™i vã đỡ hắn đứng thẳng, ôm quyá»n nói: " Xin há»i đại danh cá»§a huynh đà i."
"Không dám, không dám, ta tÃnh Tiếu, là Tiếu Thanh Hiên", gã nhân yêu công tá» vá»™i và ng ôm quyá»n cung kÃnh nói.
"A, thì ra là Tiếu huynh, tại hạo há» Lâm, Lâm Vãn Vinh là tên ta", Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói, nhưng không hể có lấy ná»a Ä‘iểm cung kÃnh.
"Nguyên lai là Lâm huynh, thất kÃnh, thất kÃnh", Tiếu Thanh Hiên nhìn Lâm Vãn Vinh, khuôn mặt trắng bóc lá»™ ra hai lúm đồng tiá»n, hai gò má á»ng hồng, nhãn thần long lanh toát ra vẻ xinh đẹp đáng yêu.
Cá»±c Phẩm Gia Äinh
Tác giả: Vũ Nham
Chương 2: Nguyên lai ngươi là tiểu nữu (Phần II)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn:Tà ng Thư Viện
"Tiếu huynh, nói hay lắm, nói hay lắm." Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh nói: "Äúng như lá»i Tiếu huynh nói, ta thá»±c sá»± không phải là ngưá»i Ä‘á»c sách", thấy Tiếu Thanh Hiên lá»™ vể xấu hổ trong ánh mắt định nói gì Ä‘o, nhưng lại bị Lâm Vãn Vinh phất tay thẳng thừng chặn lại.
Tiếu Thanh Hiên chỉ nhẹ nhà ng nhìn gã, đối mặt vá»›i Lâm Vãn Vinh hÆ¡i cưá»i cưá»i, lá»™ ra hà m răng trắng bóc, hình dáng tuấn tú ấy, khiến cho Lâm Vãn Vinh trống ngá»±c nổi ầm ầm, vá»™i và ng quay đầu không dám nhìn hắn nữa.
Trá»i ạ, gã nhân yêu đáng chết nà y, như thể cứ nhằm ta phóng Ä‘iện váºy, Lâm Vãn Binh mưá»i phần phiá»n não, nhưng hắn cÅ©ng không có biện pháp tránh né.
Vất vả Ä‘iá»u hòa nhịp tim yên ổn trở lại, Lâm Vãn Vinh rốt cuá»™c cÅ©ng không dám nhìn thẳng và o khuôn mặt đáng yêu hấp dẫn chết ngưá»i kia, tiếp tục nói: "Ta mặc dù không phải là ngưá»i Ä‘á»c sách, đối vá»›i hiện trạng an pháºn chỉ lo tình tá»± cÅ©ng rất không tán thà nh, nhưng ta thấy cÅ©ng không trách được bá»n há», bởi vì căn nguyên không phải do bản thân bá»n há» mà ra."
"Không phải do bản thân bá»n há» mà ra ư?", Tiếu Thanh Hiên gã nhân yêu công tá» nhÃu mà y nói: "không hiểu Lâm huynh nói váºy có ý gì?"
Lâm Vãn Vinh cháºm rãi đáp: "Rất đơn giản, chúng ta nhìn thấy cảnh nà y, chÃnh là đá»i sống dân chúng, mà đá»i sống dân chúng chÃnh là tình vÅ© biểu phản ánh các chÃnh sách trị quốc cá»§a má»™t quốc gia, à i , tình vÅ© biểu là cái gì ngươi có thể hiểu được chứ?"
Tiếu Thanh Hiên lá»™ vẻ miá»…n cưởng nắm bắt được ý tứ, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng lưá»i không muốn giải thÃch lại, sau đó nói tiếp: "Ngươi xem bây giá» trên mặt hồ Huyá»n VÅ© nà y sÄ© tá» như nêm, nữ sỹ Ä‘i lại như con thoi, cái nà y đúng là kết quả cá»§a việc hướng dẫn dư luáºn cá»§a quốc gia nà y không?"
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng chưa thÃch ứng hoà n toà n vá»›i cái thế giá»›i song song nà y, cho nên trá»±c tiếp vẫn gá»i là "quốc gia nà y".
"Hướng dẫn dư luáºn?", Tiếu Thanh Hiên hiển nhiên lần đầu tiên gặp từ nà y có Ä‘iá»u không rõ, nhÃu nhÃu mà y, thể hiện má»™t bá»™ yêu kiá»u hình giáng, khiến cho Lâm Vãn Vinh nhá»› đển Ä‘iển tÃch " Tây tá» phá»§ng tâm" (1)
Trá»i ạ, như thế nà o mà nhá»› tá»›i so sánh quái ác như thế, Lâm Vãn Vinh láºp tức dừng lại lắc lăc đầu , muốn Ä‘em cái tưởng pháp đáng sợ đó trong lòng dáºp tắt Ä‘i.
Tiếu Thanh Hiên thoáng liếc nhìn hắn, nhẹ nhà ng nói: "Lâm tiên sinh, ngươi có thể giảng giải cho ta má»™t chút vá» hướng dẫn dư luáºn được không?"
Tiểu tá» nà y khi nói đến há»c táºp thì Ä‘iệu bá»™ rất trịnh trá»ng, bây giá» lại gá»i ta là Lâm Vãn Vinh tiên sinh, nhá»› đến lúc đầu "tiên sinh" mang hà m ý nói là hai ngưá»i cÅ©ng là cùng má»™t loại ngưá»i (2) , là m Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i đột nhiên má»c lên má»™t lá»›p da gà , là m tiên sinh cá»§a gã nhân yêu nà y , không bằng cầu xin thượng đế chôn sống ta Ä‘i.
"Tiếu huynh, mong ngưá»i vá» sau không cần gá»i ta là tiên sinh được không? Ta nói tháºt nhé, vá»›i cách xưng hô như thế vá»›i ta tháºt sá»± hÆ¡i quá", Lâm Vãn Vinh không nhịn được nhÃu mà y nói.
Tiếu Thanh Hiên sá»ng sốt má»™t chút,láºp tức đáp ứng nói: "ÄÆ°á»£c thôi, Lâm tiên sinh."
Lâm Vãn Vinh bất lá»±c chá»›p mắt liên tục, gã nhân yêu đáng chết kia, tháºt sá»± đánh chết không đổi nết à ?
Tiếu Thanh Hiên hiển nhiên cÅ©ng ý thức mình có Ä‘iá»u không phải, đôi má á»ng hồng lên, vá»™i và ng cưá»i cưá»i xin lá»—i.
Lại là m hắn nổi da gà rồi, từ khi Lâm Vãn Vinh Ä‘i tá»›i thế giá»›i nà y đến nay, đây là lần đầu tiên nói chuyện vá»›i ngưá»i khác nhiá»u như váºy, những chuyện xa hÆ¡n má»™t tháng, hắn Ä‘á»u quên Ä‘i hết thảy. Dù sao cái hắn có tại đây chÃnh là thá»i gian, tại địa phương nà y, muốn tìm má»™t ngưá»i đến để nghe hắn luyên thuyên tháºt sá»± là khó khăn mà .
"Hướng dẫn dư luáºn, đó cÅ©ng chÃnh là tuyên truyá»n, chỉ cần nắm chắc phương hướng tuyên truyá»n, thì muốn tạo dá»± luáºn như thế nà o cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», ngươi muốn để cho lÅ© sÄ© tá» môn ca múa thanh bình, thì chúng sẽ ca múa thanh bình, ngươi muốn cho há» khẳng khái lo quốc nạn, thì há» sẽ lo quốc nạn, hết thảy Ä‘á»u là ứng dụng linh hoạt các thá»§ Ä‘oạn thôi", Lâm Vãn Vinh nói từ từ cháºm rãi.
Gã Tiếu Thanh Hiên quả nhiên là má»™t kẻ thông minh, láºp tức hiểu được ý tứ cá»§a hắn, cảm thấy hưng phấn nói: " Lâm tiên sinh, ngươi ý tứ là , chúng ta có thể khống chế dư....", hắn nói má»›i má»™t ná»a, đã dừng lại, hiển nhiên đã hiểu hết rồi.
Tiểu tá» nà y cÅ©ng thá»±c là ngưá»i tà i, phản ứng nhanh nhẹn, hÆ¡n nữa còn hiểu được đạo lý chỉ nói ra ba phần ý tứ mà thôi.
Lâm Vãn Vinh lạnh lùng cưá»i, nói: "Nếu ca múa thanh bình, hay là quốc nạn đến nÆ¡i, nếu những ngưá»i cầm quyá»n vẫn cứ bình thưá»ng không động tÄ©nh gì. Hiện nay tuy là lúc quốc nạn đến nÆ¡i, mà đám sÄ© tá» vẫn như cÅ© ca múa hưởng thụ, không há» có cảm nháºn được má»™t tia khẩn trương chút nà o, cái nà y không thể không nói là có phải những nhà cầm quyá»n Ä‘ang mắc sai lầm hay không?"
Lâm Vãn Vinh tuy ngà y qua đêm đến ở thế giá»›i nà y được gần má»™t tháng, nhưng hắn vốn không phải là ngưá»i ở đây, nên không há» có cái tư tưởng đế vương là trên hết như kẻ khác, hắn có gặp hoà ng đế cÅ©ng tuyệt không cúi đầu, trong tâm không tránh được vẫn còn chút ngạo khÃ, bởi váºy có nói ra cÅ©ng không hể cố kỵ cái gì.
Sá»± thá»±c, những lá»i nà y cÅ©ng chỉ có hắn kẻ không sợ cái gì cứng đầu tiểu tá» dám nói ra, còn những kẻ khác, mặc dù có nghÄ© tá»›i, cÅ©ng không giám trá»±c tiếp nói thẳng ra.
Gã Tiếu nhân yêu nà y đương nhiên là kẻ theo phái bảo hoà ng trung thà nh, khi nghe Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh, sắc mặt nhất thá»i có chút bất hảo, cÅ©ng lạnh lùng nói: " Lâm tiên- Lâm huynh, ta nghÄ© sá»± thá»±c không phải như ngươi tưởng tượng đâu, đương kim hoà ng thượng thá»±c sá»± Ä‘ang lúc khá»e mạnh, tinh thần phấn chấn Ä‘iá»u hà nh quốc gia, hiện nay phương bắc kẻ địch mạnh Ä‘ang xâm lấn, đối vá»›i Äại Hoa hùng mạnh cá»§a chúng ta mà nói, tuy là má»™t lần thua tráºn, cÅ©ng không chắc chắn là lần sau cÅ©ng thua như thế. Theo như ta nháºn xét đương kim hoà ng đế hùng tâm tráng trÃ, Ä‘ang ra sức chấn hưng đất nước, chỉnh đốn quan trưá»ng, dá»± trữ lá»±c lượng, chuẩn bị trước khi cuá»™c chiến xảy ra, má»™t tráºn thà nh công, nâng cao chà khà cá»§a Äại hoa hùng mạnh."
Gã tiểu tá» nà y như thể biết trong nguy cÆ¡ tìm cÆ¡ há»™i, ánh mắt cÅ©ng khá độc đáo, tuy nhiên những lá»i hắn nói Ä‘á»u là cá»§a giá»›i quan trưá»ng thưá»ng nói, cái quái gì là đương kim hoà ng đế Ä‘ang lúc khá»e mạnh gì chứ, là những lá»i lừa gạt con trẻ thôi mà .
Lâm Vãn Vinh mặc dù má»›i đến đây được má»™t tháng thá»i gian, nhưng cÅ©ng biết rằng đương kim Hoà ng Äế cÅ©ng đã năm sáu mươi tuổi, không hiểu có phải lúc thiếu niên quá sức phóng túng, nên đến giá» cÅ©ng không có con trai, chỉ có hai vị công chúa mà thôi, cái gì là đang lúc khá»e mạnh chứ, lão ấy sợ rằng hiện tại sợ rằng Ä‘ang Ä‘au yếu suốt ngà y đứng lên không nổi ấy chứ.
Còn cái gì là tinh thần phấn chấn Ä‘iá»u hà nh quốc gia chứ, cái nà y có khi cÅ©ng không phải là do Hoà ng đế định Ä‘oạt, dân sinh là dẫn chứng tốt nhất. Hiện nay Kim Lăng phong nguyệt so vá»›i phương bắc khói lá»a Ä‘ang trở thà nh hai cảnh trái ngược, cái gá»i là tinh thần phấn chấn kia có lẽ cuối cùng để viết ở miếu cá»§a hoà ng đế lão nhân để xem chÆ¡i thôi.
Nhìn thần thái cá»§a vị Tiếu công tá» nà y, đối vá»›i Hoà ng Äế tuyệt đối tÃn nhiệm, Lâm Vãn Vinh sao lại tranh biện vá»›i hắn, chỉ cưá»i lạnh má»™t tiếng nói: "Từ xưa phân định công tá»™i, chỉ để cho háºu nhân nháºn xét. Tiểu Tiếu ngươi đối vá»›i Hoà ng đế vô cùng tin tưởng, ta cÅ©ng hy vá»ng ngươi cảm giác không sai, hy vá»ng hắn sẽ thá»±c sá»± tạo phúc cho thiên hạ dân chúng."
Nhân yêu công tá» nghe Lâm Vãn Vinh gá»i hắn là Tiểu Tiếu, hiển nhiên từ trước đến giá» chưa từng ai gá»i hắn như váºy, trên mặt hÆ¡i đỠlên, hung hăng trợn mắt liếc qua Lâm Vãn Vinh.
Lâm Vãn Vinh da mặt giầy như tưá»ng thà nh, đối vá»›i hắn đôi mắt vẫn hết sức tá»± nhiên như không thấy gì, nhưng tháºt ra gã tuấn tú thư đồng kia mặt đỠbừng bừng, nắm chặt bà n tay, như là muốn lao đến đánh hắn ngay.
"Nghe ý tứ cá»§a Lâm huynh, tá»±a hồ như đối vá»›i đương kim hoà ng đế không tin tưởng má»™t chút nà o?", Tiếu công tá» sắc mặt ngà y cà ng khó coi, nhìn Lâm Vãn Vinh nói dằn từng tiếng má»™t, y bá»±c mình mà nói lại, trên ngưá»i tá»±a hồ phát ra khà phách quý tá»™c bức nhân, loại khà thế nà y không phải là ngưá»i bình thưá»ng mà có được.
Äáng tiếc Lâm Vãn Vinh đối vá»›i cái loại phú quý vương phách chi khà chó má ấy miá»…n dịch tuyệt đối, là m há» Tiếu cà ng phải để ý, đối vá»›i Lâm Vãn Vinh xem ra không giống như gã thư đồng trà n đầy đấu khÃ, nhưng tháºt ra mặt cá»§a há» Tiếu Ä‘ang ngà y cà ng Ä‘á».
Lão tá» nếu là ngưá»i nam sá»§ng (3), tất sẽ chá»n hắn, trong lòng đột nhiên nảy ra ý niệm, khiến cho Lâm Vãn Vinh chút nữa hét lên, cha mẹ cá»§a gã nhân yêu nà y là ngưá»i nước nà o, mà có thể suýt nữa khiến cho lão tá» thay đổi cả chá»§ ý.
"Tin tưởng?", Lâm Vãn Vinh nhìn hắn cưá»i cưá»i nói: "Tiểu Tiếu, không cần đặt hy vá»ng và o lão hoà ng đế đó, con ngưá»i, chỉ có thể tin tưởng chÃnh mình."
"Ngươi!", nghe Lâm Vãn Vinh đối vá»›i hoà ng đế không há» có má»™t thái độ tôn kÃnh tôn kÃnh, gá»i hoà ng đế lão nhân, gã Tiếu công tá» kia thần tình đỠbừng, chỉ Lâm Vãn Vinh nói: "Tháºt là đại nghịch bất đạo mà ngươi cÅ©ng dám nói ra?"
Hắn phẫn ná»™ khiến hai tai đỠbừng lên, trên và nh tai lá»™ ra hai Ä‘iểm nhá» nhá» vốn trước đó má» nhạt không thể nháºn ra.
"Thì ra ngươi là một tiểu nữ à !", Lâm Vãn Vinh buột miệng nói.
Chú thÃch:
(1) Tây tá» phá»§ng tâm: tÃch Tây thi Ä‘au bụng. Nước Việt có nà ng Tây Thi nổi tiếng đẹp má»™t thá»i. Nà ng có chứng Ä‘au bụng, mà khi nà o Ä‘au, ôm bụng nhăn mặt, thì lại cà ng đẹp lắm.Có ngưá»i đà n bà ở cùng là ng thấy mặt nhăn mà đẹp, muốn bắt chước, vá» nhà cÅ©ng ôm bụng mà nhăn mặt. Ngưá»i là ng trông thấy, tưởng là ma quỉ; nhà già u thì đóng cá»a chặt không dám ra, nhà nghèo thì bồng bế vợ con mà chạy trốn. (Theo Cổ Há»c Tinh Hoa cá»§a Nguyá»…n Văn Ngá»c và Trần Lê Nhân)
(2) Tiên sanh: ông thầy ngưá»i sinh trước, há»c trò là háºu sanh là ngưá»i sinh sau, cả 2 cùng xưng là sanh, có nghÄ©a là tiên sanh háºu sanh là cùng 1 loại ngưá»i, Lâm Vãn Vinh Ä‘ang hiểu theo nghÄ©a nà y, y nghÄ© Tiếu Thanh Hiên là đặc sản Thái Lan, nên luôn sợ hãi, bây giá» gá»i thế khác nà o y cÅ©ng là hà ng Thái chÃnh hiệu nên má»›i má»™t má»±c yêu cầu Tiếu Thanh Hiên đừng gá»i mình như thế.
(3) Nam sủng: đà n ông yêu đà n ông – đồng giới nam.
Tà i sản của tinhthanh
Chữ ký của tinhthanh
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 01:25 PM .
12-06-2008, 02:54 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 3: Tương mỹ ná» thôi hạ hÃ
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Thế giá»›i nà y so vá»›i thế giá»›i cá»§a Lâm Vãn Vinh năm đó có sá»± khác biệt rất lá»›n. Ở cái thế giá»›i kia cá»§a Lhắn, nam nhân xá» lá»— tai Ä‘eo khuyên tai là chuyện bình thưá»ng có thể thấy ở khắp nÆ¡i.
Nhưng tại chá»— nà y, dân cư thuần phác, những kẻ là m chuyện kinh thế hải tục váºy, có thể bị coi là yêu ma ngưá»i ngưá»i há»p lại tru diệt.
Cho nên ở đây, tuyệt đối không có nam nhân dám xá» lá»— tai, ngay cả những kẻ nhân yêu cÅ©ng không có gan là m Ä‘iá»u đó.
Tiểu nữ tên gá»i là "Tiếu Thanh Hiên" nà y vừa rồi bá»±c tức khiến và nh tai đỠbừng lên, Lâm Vãn Vinh má»›i chú ý đến trên và nh tai có hai cái lá»— má» má», thảo nà o mà lại tuấn tú như thế, thì ra chân chÃnh là má»™t cô nương quốc sắc thiên hương.
Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm kêu may mắn, xem ra thiên hướng tình cảm cá»§a mình cÅ©ng rất bình thưá»ng thôi, bất quá tiểu nữ nà y không vì hắn nghèo đói mà quay mặt bá» Ä‘i, lại dám hạ mình kết giao, xem ra cÅ©ng có và i phần tuệ nhãn.
Vị Tây Thi Tiếu công tá» bị Lâm Vãn Vinh má»™t câu phát giác thân pháºn, lại còn không há» e dè dùng hai từ "tiểu nữu" cà ng xúc phạm đến Ä‘iểm cố kị cá»§a nà ng, những hảo cảm đối vá»›i Lâm Vãn Vinh trước kia nhất thá»i bị cuốn trôi sạch sẽ.
Nà ng sắc mặt đỠbừng, nhìn Lâm Vãn Vinh, trong mắt phun ra má»™t cá»— ná»™ há»a: "Ngươi tháºt là đồ háo sắc vô sỉ."
Lâm Vãn Vinh lúc trước nhìn vị Tiếu công tá» cÅ©ng có Ä‘iá»u không thuáºn mắt, nhưng lại hiá»m nghi y là sản phẩm cá»§a Thái Quốc, lúc nà y thì hoà n toà n lá»™ rõ chân tướng.
Bây giá» nhìn lại, tiểu nữ tá» nà y ngưá»i cao dong dá»ng, đùi ngá»c căng căng, không cần chạm tá»›i cÅ©ng có thể cảm giác được độ đà n hồi nóng bá»ng, mà y liá»…u mắt phượng, môi hồng răng trắng, tòan thân da thịt trắng muốt như ngá»c, trong cÆ¡n tức giáºn, khuôn mặt nhá» nhắn như ngá»c hai má hồng hồng, lại cà ng tăng thêm và i phần kiá»u mị sắc thái.
Luáºn dung mạo mà nói, nà ng đúng là nữ tá» xinh đẹp nhất y từng gặp, chỉ tiếc theo suy Ä‘oán việc ngá»±c bằng phẳng phi trưá»ng vừa rồi, trước ngá»±c nà ng nhất định có cái gì đó buá»™c chặt, che dấu bá»™ pháºn nhấp nhô nà y, không nhìn thấy được diện mạo thá»±c sá»±, cÅ©ng có Ä‘iá»u tiếc nuối.
Lâm Vãn Vinh nhìn chăm chú ngá»±c nà ng không ngừng gáºt đầu rồi lại lắc đầu cảm khái, trong mắt ngưá»i ngoà i y chuẩn xác là má»™t gã sắc lang.
Tiếu Thanh Hiên sắc mặt tái nhợt, đột nhiên hét lớn : "Ta giết ngươi kẻ háo sắc nà y."
Một mũi phi tiễn từ trong tay nà ng bay ra, một ánh và ng chớp động, mang theo một cỗ chưởng phong mạnh mẽ hướng đến trước ngực Lâm Vãn Vinh đánh tới.
Lâm Vãn Vinh trong lòng cực kì kinh hãi, mấy lượt trêu ngươi là cái gì đây? Võ công ? Ma pháp?
Nhưng cÅ©ng không còn thá»i gian suy nghÄ© nữa, tiểu nữ tá» nà y động tác cá»±c nhanh, Lâm Vãn Vinh khi há»c đại há»c cÅ©ng được coi là phản ứng nhanh nhẹn, đánh nhau thưá»ng má»™t địch hai, nhưng dưới tay tiểu nữ tá» nà y, như thể còn không kịp tránh né.
Nhìn bà n tay trong chốc lát đánh tá»›i ngá»±c mình, Lâm Vãn Vinh chỉ nghÄ© có má»™t Ä‘iá»u, mạng ta xong rồi, nhưng là kết thúc trên tay má»™t tuyệt đỉnh xinh đẹp tiểu nữ.
Lâm Vãn Vinh trong lòng đột nhiên nhá»› đến cha mẹ ở nhà , nếu không phải má»™t tháng trước công ty tổ chức chuyến du lịch Thái SÆ¡n, hắn cÅ©ng sẽ không đến đây, nếu không phải con ả ác độc kia cưỡng bách hắn phải khuân hầu hết hà nh lý cá»§a má»i ngưá»i, thì hắn cÅ©ng đã không trượt chân ngã xuồng, không bị rÆ¡i và o cái không gian kỳ quái và đến được địa phương nà y, để đến ná»—i giỠđây kết thúc trên tay tiểu nữ nà y.
Lâm Vãn Vinh trong lòng đột nhiên phẩn uất cùng cá»±c, đã đưa ta đến đây, vì sao lại còn muốn ta kết thúc trên tay tiểu nữ tá» kia nhanh váºy? Thế nà y rõ rà ng là ông trá»i cố tình tru diệt ta, ta không cam tâm.
Lâm Vãn Vinh bừng bừng ý chà chiến đấu, hung hăng nhìn tiểu nữ Ä‘ang cầm nắm váºn mệnh cá»§a mình, cÅ©ng không biết lấy khà lá»±c ở đâu, hai tay đột nhiên hướng vá» phÃa trước tay ôm chặt eo nà ng, đúng lúc đó bà n tay cá»§a nà ng cÅ©ng đánh tá»›i ngá»±c y.
Cũng không biết có phải nhầm không, khi Lâm Vãn Vinh chạm tay và o eo nà ng, trong chốc lát mắt nà ng lộ ra một tia không đà nh lòng, lực đạo công đến cũng giảm đi và i phần.
Äã giảm Ä‘i má»™t chút, nhưng cÅ©ng khiến cho ngá»±c gã chịu đựng má»™t cÆ¡n Ä‘au nhức, cả ngưá»i giống như bị đánh tan nát, miệng phun ra má»™t ngụm máu tươi.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không cố gắng hÆ¡n được nữa, hai mắt đỠngầu, hai tay như chiếc kìm sắt xiết chặt eo nà ng, má»™t cảm giác má»m mại khiến tâm thần Lâm Vãn Vinh rung động, nhưng lúc nà y tÃnh mạng Ä‘ang nằm trong tay kẻ khác, những cảm giác đó láºp tức biến sạch, Lâm Vãn Vinh hung hăng ghì chặt nà ng, không để nà ng đánh phát chưởng tiếp theo, hai chân đạp mạnh bắn vá» phÃa sau.
Hai ngưá»i vốn Ä‘ang sát gần hồ, Tiếu Thanh Hiên trong lúc không kịp phản ứng, hÆ¡n nữa nà ng căn bản không có dá»± liệu Lâm Vãn Vinh đột nhiên có hà nh động như váºy, để Lâm Vãn Vinh ôm chặt eo nà ng, nà ng sắc mặt đỠbừng nổi dáºn quát lá»›n:" Äồ vô sỉ, ta giết ngươi!"
Äây là lần thứ hai nà ng mắng Lâm Vãn Vinh vô sỉ, lúc nà y đây nà ng thá»±c sá»± động sát khÃ, chưởng phong so vá»›i lần trước mãnh liệt hÆ¡n nhiá»u, căn bản hạ thá»§ bất lưu tình.
Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i Ä‘au nhức, trong lòng cố duy trì sá»± tỉnh táo, sá»›m đã Ä‘oán trước tiểu nữ nà y tuyệt đối sẽ không bá» qua, láºp tức ôm chặt eo nà ng, khiến nà ng không thể váºn lá»±c.
Hay ngưá»i sát ká» nhau, Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng xoa nhẹ và o nách nà ng má»™t cái. Vá»›i kinh nghiệm cá»§a y, cái chiêu thức nà y từ nhỠđến lá»›n áp dụng thì đúng là trăm lượt không sai, mặc kệ là đại hiệp cao thá»§ hay là hoà ng đế cao quý, khi gặp phải chiêu thức ấy Ä‘á»u bó tay chịu thua.
Không ngoà i dá»± liệu, quả nhiên lợi hại nha đầu nà y cả ngưá»i run lên căng thẳng, vá»™i và ng ức chế ý cưá»i, lá»±c đạo Ä‘ang tụ táºp trên tay hòan toà n phát tán Ä‘i.
Có cÆ¡ há»™i trá»i cho y phải giữ chặt không rá»i, phải dùng ba từ nà y để nói vá» Lâm Vãn Vinh lúc nà y.
Lâm Vãn Vinh liá»u chết ôm chặt ngưá»i nà ng, không cho nà ng dẫy dụa được chút nà o, chân đạp mạnh má»™t cái, hai ngưá»i từ trên bá» rÆ¡i xuống mặt nước.
Nước bắn tung lên, đồng thá»i Tiếu Thanh Hiên hét lên má»™t tiếng hoảng sợ.
Trên bá» gã tuấn tú thư đồng không lưá»ng được là tiểu thư trong nháy mắt có thể bị ngưá»i khác kiá»m chế, không kịp cứu viện, nhìn thấy Tiếu Thanh Hiên rÆ¡i xuống nước, vá»™i và ng hô to má»™t tiếng "tiểu thư", thần thái vô cùng bi thống, có thể khiến "kinh thiên địa khấp quá»· thần".
Chỉ tiếc là Lâm Vãn Vinh sớm đã sớm biết là tiểu bì nương rất lợi hại, quyết không buông tay, ngược lại còn ôm chặt eo nà ng, ôm chặt nà ng trong ngực, cà ng lúc cà ng chặt.
Lúc nà y nếu hắn không may mắn chiếm được chút tiện nghi, thì lúc tiểu nữ kia tấn công, thiếu chút nữa thì mất mạng trong tay nà ng, mẹ nó chứ ở dưới nước, ta chÃnh là kẻ bất tỠđó tiểu nữu kia.
Lâm Vãn Vinh trên mặt có chút dữ tợn, liá»u mạng ôm tiểu nữ kia, hai ngưá»i vừa rÆ¡i xuống đáy nước, mặc dù nà ng có dẫy dụa thế nà o, Lâm Vãn Vinh tuyệt không nương tay.
Tiểu nữu nà y không hiểu là dạng gì đây, lá»±c đạo rất mạnh, ngưá»i Lâm Vãn Vinh bị nà ng cấu véo tÃm tái và i chá»—, Lâm Vãn Vinh cố gắng chịu Ä‘au, má»™t tiếng không kêu.
Ở thá»i đại cá»§a Lâm Vãn Vinh, những nữ nhân biết bÆ¡i cÅ©ng đã rất Ãt, không nói đến cái thì đại coi trá»ng lá»… giáo nặng ná»n hÆ¡n tÃnh mạng. Tại đây, đà n bà biết bÆ¡i tuyệt đối chỉ có và i ngưá»i đặc biệt.
Quả nhiên không ngòai dá»± kiến, Tiếu Thanh Hiên nà y được giáo dục rất tốt, đối vá»›i thá»§y tÃnh quả nhiên không biết chút nà o, còn Lâm Vãn Vinh vốn sinh ra ở má»™t thôn nhá» bên bá» sông Hán, bÆ¡i lá»™i dưới nước linh hoạt như cá, tiểu nữ xinh đẹp nà y là m sao là đối thá»§ cá»§a kẻ được tôn là giao long dưới nước như hắn.
Lâm Vãn Vinh xiết chặt ngưá»i nà ng, không cho nà ng có má»™t chút động Ä‘áºy, hai thân thể như dÃnh sát và o nhau cùng má»™t chá»—.
Tiếu Thanh Hiên liá»u mạng dãy dụa, lúc đầu khà lá»±c còn mạnh, tuy nhiên trong chốc lát, nà ng vùng vẫy ngà y cà ng yếu dần, cÅ©ng uống không Ãt nước hồ.
Lâm Vãn Vinh trong lòng mừng rỡ, hắn tá»§y tÃnh thà nh thạo, láºp tức mở mắt ra, chỉ thấy cái khăn trên đầu cá»§a Tiếu Thanh Hiên rÆ¡i ra, cái mái tóc dà i tung ra trong nước, giầy và vá»› không biết mất tung ra từ khi nà o, má»™t đôi chân nhá» nhắn như má»™t vưu váºt thiên nhiên không ngừng dãy dụa trong là m nước, chiếc áo dà i cÅ©ng qua đó mà báºt tung, lá»™ ra má»™t cái Ä‘ai mầu trắng quấn quanh ngá»±c.
Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i vẫn Ä‘ang Ä‘au nhức, hắn bị tiểu nữ kia đánh bại, thiếu chút nữa thì cả mạng cÅ©ng không còn, trong lòng tháºt sá»± phiá»n não, giá» lúc nà y giữ chặt má»™t hai không nghỉ, ra sức lôi kéo Ä‘ai ngá»±c cá»§a nà ng.
Tiếu Thanh Hiên hiển nhiên biết được động tác của hắn, nà ng hoảng sợ há cái miệng nhỠnhắn hô hoán, là m nước hồ ộc và o mồm.
Nước hồ trong vắt, Lâm Vãn VInh chăm chú nhìn kỹ, thấy trước ngá»±c hiện giá» không còn váºt cản, hai ngá»n núi nhá» từ từ nhô ra, hai quả bồ đà o nho nhá» Ä‘ang thở nhè nhẹ, vô cùng hấp dẫn, theo nháºn xét cá»§a Lâm Vãn Vinh, cái nà y tuyệt đối là thượng phẩm cấp báºc, tháºm chÃ, so vá»›i cá»§a hoa háºu thế giá»›i cÅ©ng không hÆ¡n nhiá»u.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không lạ lùng gì, nhưng khi nhìn thấy tháºt lá»›n nhÅ© phong nà y, không nhịn được hung hăng nuốt má»™t ngụm nước miếng, mẹ Æ¡i, sao mà lá»›n váºy, thế mà tiểu nữ nà y nỡ quấn chặt đến ná»—i biến thà nh bằng phẳng như phi trưá»ng, thá»±c sá»± xuống tay được, nếu đổi thà nh lão tá», thì tuỵệt đối cÅ©ng không xuống tay được mất.
Tiếu Thanh Hiên đã uống má»™t lượng nước lá»›n, lại bị Lâm Vãn Vinh cởi bỠáo ngá»±c, cà ng lo lắng hÆ¡n nữa, tâm ý hoảng loạn, không ngừng dẫy dụa, lại thêm không biết bÆ¡i, bị nước áºp và o mồm, sắc mặt đã dần tái nhợt.
Nà ng trên mặt trà n đầy hoảng sợ, liá»u mạng mở miệng nhìn Lâm Vãn Vinh cố gắng nói mà không được, ánh mắt thá»±c lay động lòng ngưá»i.
Tiểu nữ nà y thá»±c sá»± là má»™t tuyệt sắc mỹ nhân, nhưng khi xuống tay thì lại không có chút Ä‘iểm mỹ nhân nà o, lúc trước nói chuyện vui vẻ, chỉ má»™t câu không hợp ý láºp tức xuống tay tà n nhẫn, Lâm Vãn Vinh tuyệt sẽ không trúng mỹ nhân kế.
Nói tháºt, sau khi đến thế giá»›i nà y, Lâm Vãn Vinh trong lòng Ä‘au khổ không lá»i tả hết, so vá»›i vá»›i bản chất văn nhân hoà n toà n trước kia, Lâm Vãn Vinh dưá»ng như đã phóng túng hÆ¡n nhiá»u, vốn bản tÃnh hắn có và i phần buông thả, cuối cùng cÅ©ng biết chÃnh mình rốt cục không còn đưá»ng lui, cho nên cÅ©ng không muốn kìm chế bản thân, nên má»i sá»± Ä‘á»u buông thả không e ngại Ä‘iá»u gì.
Nhưng hắn cÅ©ng có quy tắc cá»§a chÃnh mình, tuyệt không bao giá» thừa dịp ngưá»i gặp nạn, đặc biệt là mỹ nữ gặp nạn mà chiếm tiện nghi.
Äối vá»›i tiểu nữ nà y, Lâm Vãn Vinh lúc đầu chỉ định trêu đùa má»™t lúc mà thôi, ngưá»i xinh đẹp như thế, Lâm Vãn Vinh sẽ không để nà ng bị há»§y trong tay mình.
Nhìn ánh mắt tiểu nữ kia ngà y cà ng vô lá»±c, cá»±a quáºy ngà y cà ng yếu á»›t, Lâm Vãn Vinh khoa tay trước mặt nà ng là m ra vẻ má»™t hung thần ác sát hình giáng.
Tiểu nữu kia vội và ng ôm lấy thân thể, trên mặt lộ vẻ kinh sợ, nà ng đại khái hiểu được, ở dưới nước, Lâm Vãn Vinh mới thực sự là chúa tể.
Lâm Vãn Vinh dùng ánh mắt hung tợn ý nói nà ng không được cỠđộng, rồi lấy cái Ä‘ai ngá»±c kia cháºm rãi quấn quanh ngá»±c nà ng, che Ä‘i vẻ đẹp cá»§a nà ng.
Cảm giác được ngá»±c mình đã được che Ä‘áºy, tiểu nữ tá» kia vẻ mặt đã khá hÆ¡n, lại thấy ngưá»i mình Ä‘ang được nâng lên, thì ra Lâm Vãn Vinh đã lặn xuống dưới nà ng, dùng bả vai nâng nà ng lên trên.
Tuy Ä‘ang ở dưới nước, Lâm Vãn Vinh vẫn có thể cảm thấy sá»± ấm ấm má»m mại, chỉ tiếc bây giá» không phải là lúc hưởng thụ, Lâm Vãn Vinh phải đưa nà ng lên mặt nước, sau đó chÃnh mình lặn trong nước trốn Ä‘i.
Tiểu nữ tá» nà y là cá»§ khoai nóng, Lâm Vãn Vinh tạm thá»i không thể ăn nổi, chỉ muốn chạy ngay láºp tức.
Tiếu Thanh Hiên dưá»ng như không hiểu dụng ý cá»§a hắn, chỉ nghÄ© hắn muốn khinh bạc mình, không nhịn được thần sắc lo lắng, không ngừng vặn vẹo, chống lại động tác cá»§a Lâm Vãn Vinh.
Lâm Vãn Vinh kệ nà ng vặn vẹo, chân đạp mạnh, đưa thân thể nà ng mạnh mẽ đi lên.
Äầu nà ng lá»™ ra trên mặt nước, Lâm Vãn Vinh đột nhiên thấy trên vai truyá»n đến má»™t tráºn Ä‘au nhức, có cảm giác cái gì đó đâm và o, máu tươi phút chốc phun ra.
Tiếu Thanh Hiên lên đến mặt hồ, đầu tiên hÃt thở má»™t hÆ¡i, vẻ mặt vẫn chưa hoà n hồn, đột nhiên nghe từ xa truyá»n đến tiếng khóc rống từ xa " Tiểu thư ".
Xa xa nha hoà n thân thiết cá»§a nà ng, vẫn trong bá»™ dạng giả nam trang Ä‘ang đứng trên má»™t chiếc tiểu thuyá»n, lao đến nÆ¡i nà y.
Lâm Vãn Vinh láºp tức chìm xuống, động tác cá»±c nhanh. Nha hoà n cá»§a Tiếu Thanh Hiên từ xa tá»›i gần, lúc nhìn thấy chá»§ nhân và gã háo sắc lại chìm xuống, sá»± sợ hãi cá»§a nha hoà n kia có thể tưởng tượng ra được.
Tiếu Thanh Hiên liên tục thở được mấy hÆ¡i, lúc nà y má»›i chú ý, vì dẫy dụa má»™t phen vị trà cá»§a nà ng giỠđã cách bá» hồ khoảng hÆ¡n mưá»i trượng.
Tiếu Thanh Hiên đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt biến đổi, tại mặt hồ xung quanh thìn thoáng qua, nghiến răng nói: "Ngươi đến nhanh lên."
Mặt nước bình tÄ©nh, không ai trả lá»i.
Tiếu Thanh Hiên hừ lạnh một tiếng, sắc mặt lạnh lùng, hướng vỠmặt nước lớn tiếng nói: "Lâm Vãn Vinh ngươi mau đến đây, đến mau lên."
Nà ng hét lên và i tiêng nhưng không ai trả lá»i, mặt hồ vẫn bình ổn, không thấy động tÄ©nh gì.
Nà ng vẻ mặt có chút bất an, rồi lại ép mình bình tĩnh trở lại, hét lên: " Lâm Vãn Vinh, ngươi mau đến đây, ta vừa rồi không biết là ngươi muốn cứu ta, ngươi đến ngay đây, mũi tên của ta có độc đấy, ngươi không ra đây, ngươi sẽ chết đấy."
Mặt hồ vẫn yên lặng, chỉ có một và i con chim nước bị kinh động bay lên.
Tiếu Thanh Hiên cẩn tháºn tìm trên mặt nước, nhưng không há» phát hiện ra gã khả ác kia, nhưng tháºt ra có má»™t mầu đỠđang loang lổ trên mặt hồ. Tiếu Thanh Hiên cắn cắn môi, má»™t tiếng không kêu, trong lòng cÅ©ng không biết Ä‘ang suy nghÄ© cái gì.
"Tiểu thư, tiểu thư, ngươi không sao đúng không?", nha hoà n tiến gần sát Tiếu Thanh Hiên đưa nà ng lên thuyá»n, lại choà ng lên ngưá»i nà ng má»™t chiếc áo khoác, dừng khóc nói.
Tiếu Thanh Hiên mái tóc ướt sÅ©ng, quần áo đầy nước hồ cứ dÃnh sát và o ngưá»i, lá»™ ra đưá»ng cong tuyệt mỹ trên ngưá»i, ngay cả hai ngá»±c không còn bị che lấp nguy nga đứng dáºy. Tuyệt đối đúng là khuôn mặt thiên sứ, thân hình ma quá»· mà .
Tiếu Thanh Hiên cắn môi đến đỠhồng, trầm giá»ng hạ lệnh: "Tú Hà , ngươi hạ lệnh láºp tức phải các thá»§y trung cao thá»§ tìm kiếm Lâm công.... gã háo sắc, mặc kệ mất bao nhiêu thá»i gian, mất bao nhiêu lá»±c lượng, nhất định phải tìm ra hắn, sống thấy ngưá»i chết thấy xác."
Thấy Tú Hà khó hiểu nhìn mình, tá»±a hồ như không biết vì sao còn muốn cứu gã háo sắc khả ác kia. Tiếu Thanh Hiên trên mặt hiện ra má»™t thần sắc khó hiểu, tiếp theo xoa xoa hai tay, trên mặt lá»™ ra má»™t tia tức giáºn: " Ta không thể dá»… dà ng bá» qua cho hắn như váºy, tìm gã Ä‘i, sau đó ta muốn chÃnh tay ta, chÃnh tay ta giết chết hắn".
Nà ng nói xong câu cuối cùng, rồi thở mạnh và i lượt, rồi quay đầu không nói, ánh mắt trở nên ngây ngốc, thẩm há»i không biết hắn Ä‘ang ở nÆ¡i đâu.
Lâm Vãn Vinh từ dưới nước hÃt má»™t hÆ¡i dà i lặn Ä‘i tháºt xa, len lén đến chá»— đám cá» nước đổi hÆ¡i. Những hô hoán cá»§a Tiếu Thanh Hiên hắn má»™t câu cÅ©ng không nghe thấy, mà cho dù có nghe thấy hắn cÅ©ng tuyệt đối không lá»™ mặt. Nói giỡn chứ, tất cả Ä‘á»u là bị nà ng ta hại thà nh như váºy, Ä‘i ra để ngưá»i ăn thịt à .
Trong lồng ngá»±c đột nhiên có má»™t tráºn Ä‘au đớn, đầu vai bị tiểu tiá»…n đâm và o, Ä‘au đến táºn tim.
Tiểu nữ nà y, tháºt là độc ác, lão tá» có ý tốt mà không được Ä‘á»n đáp, Lâm Vãn Vinh phẫn ná»™ mắng. Hắn biết, Tiếu Thanh Hiên khi đó đả thương hắn tất cả Ä‘á»u là cố ý, nà ng tưởng Lâm Vãn Vinh chiếm tiện nghi nà ng, nên đã tặng má»™t kÃch, dù sao vá»›i tiểu nữu cao ngạo tá»± phụ như nà ng, luôn coi mình là hoà ng kim trân quý, đó là tuyệt đối không được chạm đến.
Mẹ Æ¡i, thì ra tiểu nữ tá» nà y vốn vẫn không tuyệt tình, trong tay vẫn nắm lợi khÃ, xem ra thá»±c sá»± nà ng không phải tháºt tình muốn giết mình, nếu không chỉ dá»±a và o cái ám khà trong tay nà ng, cÄ©ng có thể lấy tÃnh mạng mình. Lâm Vãn Vinh thầm kêu may mắn trong lòng.
Nhưng cuối cùng vì sao nà ng lại hạ thủ mình như thế, chẳng lẽ là lúc đó động tác của ta đúng là sắc lang à , tiểu nữu nà y đối với ta có chút nhẫn tâm mà ? Trong lòng Lâm Vãn Vinh thầm nghĩ.
NghÄ© váºy, trong lòng Lâm Vãn Vinh có má»™t chút Ä‘au đớn, con nhá» mặt dầy kia, bản tà i tỠđẹp trai như thế mà giống sắc lang à ? Lão tá» còn nghÄ© lúc đó ngươi phải cảm thấy là rất an toà n chứ.
Toà n thân cÆ¡ hồ đã hết sạch khà lá»±c, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không biết là mình đã là m thế nà o để bò được lên bá», ẩn mình trong má»™t bụi cá» không ngừng thở lấy hÆ¡i .
Vai trái có má»™t cây tiểu tiá»…n mầu và ng cắm sâu và o da thịt chừng má»™t tấc, vết thương đã ngừng chẩy máu, nhìn qua, rõ rà ng da thịt chá»— đó đã tÃm Ä‘en, mặc dù Lâm Vãn Vinh đối vá»›i y há»c không hiểu biết gì nhiá»u, cÅ©ng có thể biết là đã trúng độc rồi.
Tiểu nữ nà y thế mà lại hạ dùng độc tiá»…n vá»›i ta, Lâm Vãn Vinh trong lòng cá»±c kỳ tức giáºn, không biết cái loại độc nà y có hại được cái mạng nhá» cá»§a ta không?
Lúc nà y trong hồ có nhiá»u chiếc thuyá»n Ä‘i đến, trên đó phần lá»›n là cá đại hãn to lá»›n mặc võ phục, bá»n há» không ngừng hét lá»›n tìm tòi cái gì đó trong lòng hồ.
Lâm Vãn Vinh biết đây Ä‘Ãch thá»±c là ngưá»i do Tiếu Thanh Hiên phái Ä‘i tìm mình, không nghÄ© được nha đầu kia lại ti bỉ báo thù như thế, nếu biết váºy tại lòng hồ đã không buông tha cho nà ng rồi.
Tà i sản của David
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 01:31 PM .
13-06-2008, 02:11 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Chương 4: Tam vô sản phẩm (I)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh trong lòng mặc dù có chút buồn phiá»n, nhưng cÅ©ng không há» hối háºn vá» việc vừa rồi, giết chết má»™t mỹ nữ, hiển nhiên không phải là má»™t Ä‘iá»u là m ngưá»i ta sung sướng, nếu thá»±c sá»± giết ả, không chừng ngược lại mình còn có thể lo lắng hÆ¡n, Lâm Vãn Vinh cuối cùng phát huy tinh thần A Q, trong tâm đối vá»›i TIếu Thanh Hiên tốt là được rồi, má»™t phen tá»± an á»§i tâm trạng bi thương cá»§a chÃnh mình.
Chỉ là hắn cả ngưá»i ướt mèm, trong ngưá»i nóng rá»±c, vừa bị trá»ng thương vừa trúng độc, cho dù có muốn giết chết nà ng, có lẽ cÅ©ng chỉ có tâm mà không có lá»±c thá»±c hiện.
May mắn là ở chá»— nà y cách nÆ¡i ở cá»§a Lâm Vãn Vinh không phải xa quá, hÆ¡n nữa sắc trá»i tối Ä‘en, nên cÅ©ng không cần lo lắng sẽ có ngưá»i nà o phát hiện ra hà nh tung cá»§a hắn.
Lâm Vãn Vinh cần tháºn quan sát bốn phÃa, không thấy gì khác lạ, liá»n nghiến răng, lên đưá»ng chạy trốn, thẳng hướng ngôi nhà đang ở, trên đưá»ng Ä‘i, căn bản không có ai để ý đến gã, tiểu nữu há» Tiếu kia tá»±a hồ không có ý tìm hắn ở trong thà nh. Lâm Vãn Vinh lúc nà y má»›i hết lo lắng.
Vừa chạy vỠđến cá»a, Lâm Vãn Vinh thở dà i má»™t hÆ¡i rốt cuá»™c không thể cố gắng hÆ¡n được nữa, từ từ ngã ra mặt đất, há mồm thở hồng há»™c
Má»™t bóng Ä‘en già nua, cháºm rãi Ä‘i đến trước mặt Lâm Vãn Vinh, má»™t thanh âm già cả nói: "Ngươi đã vá»!"
Con mắt của ông ta không còn lòng con ngươi, giống như bị kẻ khác khơi khơi móc đi, để lại hai hố thịt sâu hoắm, nhìn có phần kinh khủng.
Lâm Vãn Vinh đã cùng ông ta ở chung gần má»™t tháng, cÅ©ng không còn cái cảm giác kinh hãi bạn đầu nữa, gáºt đầu nói: " Äúng rồi, Ngụy đại thúc, ta chỉ là đi ra ngoà i dạo chÆ¡i, cÅ©ng không ngá» rằng, suýt nữa thì ngay cả mệnh ta cÅ©ng không còn."
Hắn cùng Ngụy đại thúc ở chung đến nay, nói chuyện Ä‘á»u không há» dấu diếm, đương nhiên ngoại trừ cái lý lịch cá»§a hắn, bởi vì cái đó thá»±c sá»± khó có thể tiếp nháºn, khó có thể tưởng tượng được.
Ngụy đại thúc cÅ©ng không nói, chỉ cháºm rãi ngồi xuống, hai ngón tay dừng lại trên cổ tay hắn bắt mạch, trong chốc lát, rồi rút tay vá» nói:" Ngươi trúng độc rồi, là mạn tÃnh nhuyá»…n cân tán, tuy không đến ná»—i mất mạng, nhưng trong vòng hai canh giá», cả ngưá»i tÃm Ä‘en, cÆ¡ thể mệt má»i vô lá»±c, sau khoảng 12 canh giá» thì phục hồi như cÅ©."
Lâm Vãn Vinh nghe nói độc nà y không hại tÃnh mạng, nhất thá»i hÃt má»™t hÆ¡i dà i, thầm nghÄ© tiểu nữ kia vẫn còn không có tuyệt tình, bất quá ngẫm lại tình hình dưới nước vừa rồi, nếu độc tÃnh khi đó phát tác, thì không phải mạng mình đã ô hô ai tai rồi sao, nghÄ© thế, trong lòng cÅ©ng có chút sợ hãi.
"Còn nội thương và ngoại thương của nhà ngươi, chỉ cần tu dưỡng và i ngà y có thể khôi phục lại thôi." Ngụy đại thúc nói tiếp. Tuy ông ta không thể nhìn được, nhưng chỉ cần bắt mạch đã biết hết tình huống nội, ngoại thương của gã.
Nghe nói có thể giữ được tÃnh mạng, Lâm Vãn Vinh tâm tình tốt hÆ¡n rất nhiá»u, ở bên ngoà i vết thương cÅ©ng có phần giảm Ä‘i, Ä‘au đớn cÅ©ng giảm thiểu và i phần, cái nà y có thể là do tác dụng tâm lý mà .
Ngụy đại thúc dá»±ng Lâm Vãn Vinh dáºy nói: "Ngươi cố gắng chịu đựng, để ta rút tiểu tiá»…n trên ngưá»i ngươi ra."
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t chút, vẻ mặt Ä‘au khổ nói: "Ngụy đại thúc, chẳng lẽ không có thuốc gây tê à ? Phương thức lá»— mãng như váºy, không thÃch hợp vá»›i ngưá»i văn minh như ta đây."
Ngụy đại thúc sá»ng sốt nói tiếp: "Thuốc gây tê là cái gì?"
Không có nghÄ© thế giá»›i nà y khoa há»c kỹ thuáºt lại lạc háºu váºy, chẳng lẽ Lý Thì Trân và Hoa Äà thần y phái còn chưa có xuất hiện sao? Xem ra nhất định phải chịu khổ rồi. Lâm Vãn Vinh không cam tâm nói: " Äó là thứ là m cho má»™t bá»™ pháºn cÆ¡ thể tạm thá»i mất Ä‘i cảm giác, để khi động thá»§ rút tên ra, ta không phải chịu đựng Ä‘au đớn quá mức."
Ngụy đại thúc lắc đầu nói: " Không hỠnghe qua có loại thuốc nà o như thế, chỉ có Mông hãn dược (thuốc mê) ngươi có muốn dùng thỠkhông?"
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng lắc đầu, Ä‘ang tỉnh táo thế nà y ăn mông hãn được? Äùa à , Ä‘ang không có bệnh mà muốn Ä‘em bệnh vá» Ã .
Ngụy đại thúc lấy một chiếc giầy bẩn thỉu của mình đưa qua cho hắn: "Ngươi cắn cái nà y đi!"
Lâm Vãn Vinh vá»™i trả lá»i: "Không cần đâu, không cần đâu!". Hắn hết nhìn đông lại nhìn tây, tìm được hai quyển sách nhỠđưa và o miệng, sau đó nói vá»›i Ngụy đại thúc: "Là m Ä‘i!"
Ngụy đại thúc Ä‘ang muốn động thá»§, thì lại nghe Lâm Vãn Vinh hô lá»›n má»™t tiếng "Cháºm đã". Thấy Ngụy đại thúc thần tình nghi hoặc Ä‘ang dò xét mình, Lâm Vãn Vinh sởi lởi cưá»i: "Äại thúc, ngưá»i xuông tay nhẹ nhẹ má»™t chút, đó chÃnh là da thịt cá»§a ta mà ."
Ngụy đại thúc gáºt gáºt đầu, Lâm Vãn Vinh nhá»› đến tiểu nữ tai há»a kia, trong lòng phẫn ná»™ xung thiên, Ä‘em tổ tông 18 Ä‘á»i nhà nà ng ân cần há»i thăm má»™t lượt.
Việc đến nơi rồi, sự cũng vô dụng, Lâm Vãn Vinh trên mặt hiện ra vẻ kiên định.
Ngụy đại thúc hai tay nhè nhẹ cầm tiểu tiá»…n mầu và ng kia, khéo léo dụng lá»±c rút mạnh, tiểu tiá»…n láºp tức được rút ra, Lâm Vãn Vinh cắn chặt quyển sách, sắc mặt tái nhợt, nước mắt cuồn cuá»™n chảy ra, nhưng không há» la lên má»™t tiếng nà o.
Ngụy đại thúc gáºt gáºt đầu, trên mặt lá»™ vẻ tán thưởng, tá»±a hồ như không há» nghÄ© đến Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có cái khà phách cứng cá»i nà y.
Lâm Vãn Vinh từ nhá» sống tại sÆ¡n thôn bên bá» Hán giang, tÃnh cách có và i phần cá»§a đứa trẻ nông thôn cương nghị và kiên nhẫn không lùi, bằng không cÅ©ng không thể là kẻ đầu tiên cá»§a có thể thi đỗ và o đại há»c ở Bắc Kinh được. Nạo xương chữa độc thì hắn không là m được, nhưng việc nhịn Ä‘au rút tên, nghiến răng chụi đựng, thì hắn cÅ©ng đã trải qua rồi.
Ngụy đại thúc đưa tiểu tiá»…n mầu và ng cho Lâm Vãn Vinh, y láºt Ä‘i láºt lại xem xét kỹ cà ng.
Cái tiểu tiến nà y hòan toà n là m bằng và ng, chế tác tinh mÄ©, trên thân có khắc má»™t chữ "Tuyá»n" theo lối triện thư .
Liên tưởng đến lúc đó, tiểu Tây Thi kia tá»± xung là Tiếu Thanh Hiên, Lâm Vãn Vinh hiểu đựoc, tiểu nữu nà y tên là Thanh Tuyá»n, còn Thanh Hiên thì chỉ là tên giả mà thôi.
"Tiếu Thanh Tuyá»n, Tiếu Thanh Tuyá»n", Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng nhắc lại và i lần, cái tên nà y quả tháºt tháºp phần thanh nhã, chỉ má»›i nghe tên, đã có thể thấy được hình dáng nà ng.
Tiểu nữu nà y khiến lão tá» mất nhiá»u máu váºy, lão tá» cÅ©ng nhất định bắt nà ng phải Ä‘á»n bù. Sau nà y tất phải trả thù, tất cả tÃnh toán, đối vá»›i tiểu nữu nà y, phải là m như váºy, Lâm Vãn Vinh khéo miệng cưá»i lạnh.
Ngụy đại thúc nghe Lâm Vãn VInh nhắc Ä‘i nhăc lại cái tên nà y trên mặt hiện lên má»™t nét kỳ quái: "Tiếu Thanh Tuyá»n, ngươi nói nà ng há» Tiếu?"
Nà ng há» là gì, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không thể xác nháºn đựoc, bất quá tên nà ng Thanh Tuyá»n chắc là không sai.
Ngụy đại thúc lại nói: "Vãn Vinh, ngươi đem sự tình hôm nay gặp nà ng ra sao, trước sau kể chi tiết cho ta nghe."
Ngụy đại thúc là ngưá»i đầu tiên ở thế giá»›i nà y Lâm Vãn Vinh gặp sau khi Ä‘i đến thế giá»›i nà y, là ông ta tá»± thân cứu Lâm Vãn Vinh từ lòng hồ Huyá»n VÅ© lên, sá»± cảm kÃch không cần nói lại nữa. Lâm Vãn Vinh liá»n Ä‘em sá»± việc hôm nay phát sinh bên hồ Huyá»n VÅ© phát sinh cùng cuá»™c nói chuyện vá»›i Tiếu Thanh Tuyá»n đầu Ä‘uôi kể lại cho y nghe.
Ngụy đại thúc nghe xong, trên mặt cÅ©ng lá»™ ra và i phần kinh ngạc, hiển nhiên vá»›i những cao luáºn cá»§a Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có và i phần bá»™i phục.
Nhắc lại bà i thÆ¡ kia, Ngụy đại thúc trên mặt lại cà ng kinh ngạc: "Vãn Vinh, bà i thÆ¡ nà y tháºt sá»± do ngươi là m?"
Ngà y đó Ä‘i cùng công ty có cả năm ngưá»i đã vá» hưu cùng đến du lịch Thái SÆ¡n, thì con bé khả ác kia bắt Lâm Vãn Vinh phải mang giúp hà nh lý cá»§a ba bốn ngưá»i, lại trá»i vừa mưa xong. Lâm Vãn Vinh bước chân nặng ná», trượt chân rÆ¡i xuống biển mây, sau đó không hiểu là m sao đưa đến đây, là má»™t thế giá»›i hoà n toà n bất đồng, rÆ¡i và o lòng hồ Huyá»n VÅ©.
Nếu không phải Ngụy đại thúc ngẫu nhiên Ä‘i qua cứu Lâm Vãn Vinh lên bá», có lẽ bây giá» Lâm Vãn Vinh đã sá»›m mất mạng xuống hoà ng tuyá»n rồi. Nên Lâm Vãn Vinh đối vá»›i Ngụy đại thúc có má»™t cảm giác cảm kÃch và sùng kÃnh vô cùng, việc nà y theo lý mà nói không nên gạt ông ta.
Nhưng Lâm Vãn Vinh cÅ©ng biết, ở địa phương nà y, con ngưá»i đối vá»›i văn chương thÆ¡ phú có phần Ä‘iên cuồng theo Ä‘uổi, vì muốn tránh nhứng phiá»n toái không thể chịu nổi Lâm Vãn Vinh đà nh gáºt đầu nói: "Äúng váºy, Ngụy đại thúc, đó là khi ta Ä‘i chÆ¡i hồ ngẫu nghiên là m ra, lại khiến cho lão nhân gia cưá»i chê rồi."
Ngụy đại thúc thở dà i nói: "Vãn Vinh, ta vá»›i ngươi ở chung má»™t tháng nay, ngươi cả ngà y ngồi ngây ngốc, mồm nói nà o là lữ du, công ty gì đó, cho đến nay không há» thấy ngươi Ä‘á»c qua má»™t quyển sách, đến mấy ngà y hôm nay má»›i ra ngoà i Ä‘i lại, ta còn nghÄ© là ngươi không thÃch Ä‘á»c sách, lại không nghÄ© rằng ngươi trong bụng đã có câu có cú sẵn rồi. Nhưng bằng những câu nà y, đương kim thiên hạ tà i tá» giai nhân, khong có kẻ nà o có thể theo kịp rồi."
Lâm Vãn Vinh nét mặt hồng lên, lá»i nà y Tiếu Thanh Tuyá»n cÅ©ng đã nói vá»›i hắn, lúc ấy hắn thản nhiên đón nháºn, bây giá» nghe lá»i khen tặng cá»§a ân nhân, quả tháºt có chút không ổn lắm.
Nhưng Lâm Vãn Vinh má»™t chút cÅ©ng không nghÄ© mình vô sỉ, không hiểu khi Ä‘i đến địa phương kỳ diệu nà y, tÃnh ra cÅ©ng có chút gì đó theo mình, thế nà y đúng là thượng đế bồi thưá»ng cho ta mà .
Nếu muốn nói vô sỉ, thì cái kẻ gia hại Lâm Vãn Vinh thê thảm thiên kim của Tổng giám đốc mới là kẻ vô sỉ.
NghÄ© đến cái con bé Ä‘anh ác kia, Lâm Vãn Vinh nhất thá»i muốn nổi giáºn phát Ä‘iên, hắn vá»™i và ng khống chế tình cảm, hóp bụng, thẳng lưng, tiêu khÃ. So vá»›i con ả ác man đó, thì Tiếu Thanh Tuyá»n có thể tÃnh là đáng yêu rồi.
Chương 4: Tam vô sản phẩm (2)
Dịch giả: Cuồng Tăng
Hiệu Ä‘Ãnh: vietstars
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Ngụy đại thúc đột nhiên nói: "Vãn Vinh, việc mấy hôm trước ta có nói qua với ngươi, ngươi suy nghĩ đến đâu rồi?"
"Là việc bảo ta Ä‘i đóng giả nhi tá» ngưá»i khác á?", Lâm Vãn Vinh sững sợ má»™t lát, rồi nhá»› ra há»i lại.
Mấy hôm trước, vị Ngụy đại thúc nà y từng đỠnghị với Lâm Vãn Vinh chuyện nà y, ý bảo Lâm Vãn Vinh đi giả mạo là m công tỠnối dõi của một ông chủ lớn, nhưng đã bị Lâm Vãn Vinh thẳng thừng cự tuyệt, hôm nay y lại nhắc lại chuyện cũ, không biết có ý tứ gì nữa đây.
Ngụy đại thúc rõ rà ng Ä‘ang nghÄ© là hắn vẫn Ä‘ang do dá»± chưa quyết, vá»™i và ng nói tiếp: "Vãn Vinh, đây không phải là má»™t ông chá»§ bình thưá»ng, thá»±c lá»±c cá»§a hắn lá»›n như thế nà o ngươi không thể tưởng tượng được đâu, nếu như thá»±c sá»± ngươi nháºn việc đón thì dần dần ngươi sẽ hiểu được ý cá»§a ta."
"Lá»›n đến mức ta không thể tưởng tượng? không lẽ hắn là hoà ng đế không ngai chắc ?", Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh.
Ngụy đại thúc dưá»ng như Ä‘ang nhìn hắn bằng đôi mắt trống rá»—ng kia, "liếc" qua Lâm Vãn Vinh má»™t cái, trên vẻ mặt hiện nét kỳ quái khiến Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không thể hiểu nổi.
"Äóng giả con cá»§a kẻ khác, đại thúc ngươi tưởng rằng há» không thể nháºn ra được sao? Äừng cho tất cả kẻ khác là kẻ ngu hết chứ!", Lâm Vãn Vinh khuyến cáo Ngụy đại thúc, hy vá»ng thừa dịp nà y dáºp tắt luôn cái ý tưởng đó cá»§a lão.
"Ngươi nói rất đúng, không ai là kẻ ngu cả, ta có thể nói cho ngươi biết, vị lão gia nà y tuyệt đối không thể có con trai, chÃnh hắn trong lòng hiểu rõ, nhưng là hắn nhất định phải tìm được má»™t ngưá»i con.", Ngụy đại thúc nói.
"Ah?", thế nà y có có và i Ä‘iểm hợp lý chứ, rõ rà ng biết mình không có con trai, nhưng lại muốn tìm ngưá»i đóng giả con trai mình, thá»±c sá»± là thú vị à .
Lâm Vãn Vinh không kìm nén được sá»± hiếu kỳ há»i lại: " Và i cái gì váºy, chẳng lẽ thá»±c sá»± có ngưá»i như thế, muốn chiếm tiện nghi là cha kẻ khác ư?"
Ngụy đại thúc sâu sắc "nhìn" Lâm Vãn Vinh nói: "Thiên hạ to lá»›n, có và i chuyện chỉ có thể là m theo ý nguyện cá»§a chÃnh mình! Cho dù là hoà ng thân quốc thÃch, tất cÅ©ng có những Ä‘iá»u khó nói, nói chi đến kẻ thưá»ng nhân chứ?"
"Váºy thì vì sao lại lá»±a chá»n ta?", Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i nói, cà ng ngà y cà ng thấy mình có tiá»m chất cá»§a những kẻ săn tin giáºt gân cho các tá» báo lá cải hà ng ngà y.
"Vì ngươi gan lỳ, cẩn tháºn, kiến giải đặc biệt, mặt dầy, hÆ¡n nữa- Ngụy đại thúc "nhìn" Lâm Vãn Vinh thần bà nói: " HÆ¡n nữa ngươi hoà n toà n là má»™t là kẻ vô sỉ."
Trá»i ạ, ngươi rút lại cái chuyện nà y ngay Ä‘i, thế nà y vị Ngụy lão nhân kia chá»i ta à , Lâm Vãn Vinh trong lòng bá»±c tức, chỉ có thể bất lá»±c lắc đầu cưá»i khổ, ông trá»i như thế trêu ngươi ta, ta mà là kẻ vô sỉ à .
Lâm Vãn Vinh nghiêm chỉnh nói:" Chữ hiếu đứng thứ nhất trong trăm Ä‘iá»u, thân thể là do cha mẹ sinh ra, đây là quan hệ máu má»§ tiên thiên sinh thà nh, không có bất cứ cái gì có thể thay đổi, nếu như Lâm Vãn Vinh có thể nháºn ngưá»i ngoà i là m cha, thì công lao sinh thà nh dưỡng dục cá»§a cha mẹ vứt Ä‘i đâu? Khi đó hà nh vi cá»§a ta khác nà o cầm thú?"
Vị Ngụy đại thúc trầm ngâm chốc lát rồi gáºt đầu nói: "Ta không nghÄ© ngươi cÅ©ng là kẻ có ngạo khÃ, thôi bá» qua Ä‘i, việc nà y tạm thá»i bá» qua không nói đến nữa. Vãn Vinh, ngà y mai ta phải Ä‘i rồi, gặp gỡ ngà y hôm nay, rồi không biết phải đến bao giá» má»›i gặp lại nữa."
"Hả?", Lâm Vãn Vinh chấn động, Ngụy đại thúc nà y là ngưá»i đầu tiên gã tiếp xúc ở thế giá»›i nà y, tháºm chà có thể nói y là thân nhân duy nhất cá»§a gã ở đây, là m thế nà o có thể nói Ä‘i đâu?
Ngươi đi rồi, ta ăn cái gì, uống cái gì đây? Lâm Vãn Vinh cáu bẳn nghĩ thầm.
Ngụy đại thúc cưá»i nói: "Ta năm nay đã gần tám mươi rồi, cÅ©ng đã dừng chân ở Kim Lăng thà nh đến mưá»i năm rồi, nghÄ© lại, có lẽ cÅ©ng nên thay đổi sang nÆ¡i khác."
Ngụy đại thúc năm nay gần tám mươi? Là m thế nà o mà má»™t chút ta cÅ©ng không nhìn ra váºy, lão nhân nà y xem ra thá»±c sá»± phong độ à .
"Ngụy đại thúc, ngươi muốn Ä‘i đâu?" Ở cùng lão nhân nà y má»™t thá»i gian dà i, trong lòng thá»±c sá»± có chút tình cảm, mặc dù má»™t tháng nay ông ta luôn luôn bảo mình là kẻ tà n táºt, yêu cầu Lâm Vãn Vinh nấu cÆ¡m, giặt giÅ© quần áo, nhưng không thể phá»§ nháºn, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có cảm tình không Ãt vá»›i ông ta, thá» tưởng tượng, đối vá»›i thiên hạ, quen biết thân thiết má»™t ngưá»i, thì cảnh chia tay như thế nà y thá»±c sá»± bi thảm mà .
Ngụy lão cÅ©ng không trá»±c tiếp trả lá»i câu há»i cá»§a Lâm Vãn Vinh mà thong thả cưá»i nói: "Có thể trước tiên vá» quê nhà má»™t chuyến, dù sao ta tuổi tác cÅ©ng cao rồi, lá rụng vá» cá»™i là thế."
Dưá»ng như ông ta Ä‘ang muốn nhìn Lâm Vãn Vinh nói: " Vãn Vinh, vạn váºt đổi thay, như mây trắng bay qua, có lẽ lần tá»›i gặp tại, ngươi lại khăng khăng thầm nghÄ© muốn giết ta cÅ©ng nên", Ngụy Ä‘ai thúc mặc dù Ä‘ang mỉm cưá»i, nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ ưu tư không thể che dấu được.
Lâm Vãn Vinh tá»± nhiên coi ông ta tinh thần lú lẫn, cÅ©ng không trả lá»i ông ta nữa.
"Ngụy đại thúc, quê ngươi ở đâu? Ở nhà còn có thân nhân không. con cháu ngươi Ä‘á»u ở đó à ?", má»™t tháng vừa rồi, Ngụy đại thúc rât Ãt khi nói chuyện cùng vá»›i Lâm Vãn Vinh chuyện gia cảnh nhà y, trừ việc biết ông ta là má»™t cao cấp gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia tại Kim Lăng, còn thì Lâm Vãn Vinh chẳng biết gì hÆ¡n.
"Con cháu?", một tia đau khổ hiện qua trên mặt Ngụy đại thúc, "nhìn" Lâm Vãn Vinh nói: "Vãn Vinh, việc nà y có lẽ sau nà y ngươi sẽ hiểu, bây giỠkhông nói chuyện đó nữa, chúng ta quen biết đã lâu, để đại thúc cho nhà ngươi một món quà nhỠnghe?"
Ông ta vẻ mặt quỷ quỷ quái quái, lấy từ trong lồng ngực ra một quyển sách cổ, bìa ngoà i đã bạc phếch đưa cho Lâm Vãn Vinh.
Lâm Vãn Vinh cầm lấy láºt bên trong ra xem, chỉ thấy bên trong từng trang má»™t miêu tả các tư thế giao hợp nam nữ, "long bác, hổ dược, báo phác, thiá»n phụ" có đến hÆ¡n trăm tư thế khác nhau, thá»±c sá»± có thể nói muốn gì có nấy, hÆ¡n nữa thần thái hình vẽ chân tháºt, động tác rõ rà ng, nam nữ vẻ mặt Ä‘ang ở cao trà o cá»±c Ä‘iểm.
Lâm Vãn Vinh ánh mắt sáng rá»±c, cái nà y so vá»›i mấy thứ Hoa Hoa công tá», Nam nhân bang, Long hổ báo gì gì đó thì hÆ¡n đứt.
Hắn tá»± há»i đã, bản thân vốn đã từng xem qua băng hình loại nà y cá»§a mỹ nữ Nháºt bản và Âu Mỹ, hÆ¡n nữa gã cÅ©ng đã không Ãt lần áp dụng cái nà y vá»›i bạn gái cá»§a mình, vốn tá»± cho rằng mình vá» phương diện nà y đã kết hợp nhuần nhuyá»…n kiến thức Nháºt- Mỹ cổ kim, nhưng hôm nay vừa thấy tiểu sách nà y, gã má»›i biết được chÃnh mình thá»±c sá»± là ếch ngồi đáy giếng, các vị lão tổ tông cá»§a ta sá»›m đã "nhất côn dò đưá»ng đưa thuyá»n vượt qua dâm hải", nghiên cứu rà nh rẽ bá»±c nà y, nếu so sánh các vị tiá»n bối xả thân nghiên cứu khắc khổ, thì Lâm Vãn Vinh nghÄ© mình đúng là háºu sinh vãn bối thá»±c sá»± rất đáng xấu hổ.
Ngụy đại thúc "nhìn" Lâm Vãn Vinh, hắc hắc cưá»i nói : "Sao rồi, có thấy thiếu cái gì không?"
Lâm Vãn Vinh láºt láºt từng trang, từ từ xem xét từng tư thế, rồi laị so sánh vá»›i bản thân kinh nghiệm thá»±c sá»± còn thiếu sót rất nhiá»u, gã cưá»i hì hì nói: "Hắc hắc, Ngụy đại thúc, lão còn có gì tốt nữa, cÅ©ng cho ta xem má»™t lượt Ä‘i, và như mấy cái tranh cá»§a Kim Bình Mai, Ngá»c Bồ Äòan, Äăng Thảo Hòa Thượng có có hay không?"
"Kim Bình Mai, Ngá»c Bồ Äòan, Äăng Thảo Hòa Thượng là cái gì?", Ngụy đại thúc vẻ mặt kỳ quái há»i lại.
Lâm Vãn Vinh lúc nà y mÆ¡i nhá»› ra, mấy cái hảo thư loại nà y ở thế giá»›i nà y còn chưa có, trong lòng có chút tiếc rẻ cho Ngụy đại thúc, sau đó chỉ cưá»i hắc hắc và i tiếng, không trả lá»i nữa.
Ngụy đại thúc mặc dù không rõ đó là cái gì, nhưng "nhìn" bá»™ giáng cưá»i cưá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh , cÅ©ng có thể đóan ra 8.9 phần.
Lão "nhìn" Lâm Vãn Vinh, rồi cưá»i lên và i tiếng, vẻ mặt lá»™ ra má»™t tia vừa kỳ quái vừa phức tạp, lát sau má»›i nói: " Ai, là m nam nhân tháºt là chuyện tốt."
Không phải chứ, Lâm Vãn Vinh lén hÃt má»™t hÆ¡i, lão già tám mươi tuổi nà y chẵng lẽ là pê đê sao?
Cái suy nghÄ© kiểu nà y khiến Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi đầy đầu, mặc dù ở thá»i Ä‘ai cá»§a Lâm Vãn Vinh tư tưởng cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u rất tá»± do, nhưng ngẫm lại nếu bản thân mình ở chung phòng vá»›i má»™t lão pê đê hÆ¡n má»™t tháng? Thì từ nay vá» sau là m sao mà ra ngòai nhìn ngưá»i khác đây.
Ngụy đại thúc cÅ©ng thở dà i, cháºm dãi nói: " Ngươi không nên để những hình vẽ trên là m má» mắt, ngươi nhìn kỹ những đưá»ng mầu hồng trên ngưá»i cá»§a những kẻ đó."
Nghe Ngụy đại thúc nói váºy, Lâm Vãn Vinh láºp tức chú ý đến trên ngưá»i những kẻ kia có má»™t nét nho nhá» giống như mạch máu mầu hồng, chẳng lẽ đây là trong truyá»n thuyết đây là đồ hình hà nh công chăng?
"Äây là những năm ta còn hai mắt, ta lẻn và o tà ng thư các cá»§a Hoà ng cung, tiá»m nháºp hoà ng cung tà ng thư các tìm thấy tiểu sách nà y nhét trong má»™t cái sừng rá»—ng, niên đại lâu năm, do ngưá»i nà o trước tác ra cÅ©ng không thể biết được, liệu có tác dụng hay không cÅ©ng không có ai từng nghiệm chứng qua, ta thấy quyển sách nà y dưá»ng như có và i Ä‘iểm ý tứ, nên giữ lại đến nay", Ngụy đại thúc giải thÃch đơn giản.
A, thì ra là tam vô sản phẩm, thảo nà o mà ngưá»i hà o phóng cho ta, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, tiện đây muốn há»i sao lão nhân gia không tá»± thân thá» nghiệm Ä‘i?
Ngụy đại thúc giống như Ä‘á»c được suy nghÄ© cá»§a hắn, trên mặt chần chừ má»™t lát nói: " Ta - thân thể ta có nguyên nhân riêng, không thể tu luyện được, nhưng ta tin rằng không có kẻ nà o thÃch hợp tu luyện loại công pháp nà y hÆ¡n ngươi."
Trá»i ại, đây là khen ta hay chá»i ta đây?
Tà i sản của David
Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 01:33 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì