15-03-2008, 10:05 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 05. Dã thảo (hạ)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : vmvm.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Lạc San rá»i khá»i lòng Nhạc Nhạc, nhưng lại không muốn buông bá» bà n tay cá»§a gã. Thấy Lạc Hà đến, nà ng tháºp phần cao hứng, vá»™i nói: “Nhị ca, muá»™i không sao, chÃnh là Nhược Tuyết tá»· tá»· cứu muá»™i! Lúc đó quả tháºt là nguy hiểm a!†Lạc San chỉ Chung Nhược Tuyết.
Lạc Hà nhìn thấy Nhược Tuyết xinh đẹp lạnh lùng ngồi đó, bèn bước tá»›i để đáp tạ. Äông Phương Bạch thấy hắn cÅ©ng tiến lại đón chà o: “Biểu huynh, gần đây có khá»e không?â€
“Úy? Äông Phương biểu đệ, ngươi cÅ©ng ở đây saoâ€. Nhẹ vá»— lên đầu vai Äông Phương Bạch, cưá»i nói: “Hôm nay nhất định là phải đến Lạc phá»§, chúng ta đã nhiá»u năm không gặp, phải hà n huyên tâm sá»± má»›i được. Cha ta thưá»ng nhắc vỠđệ luôn.â€
Y đến bên cạnh Vương Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết, cúi ngưá»i nói: “Mong hai vị tối nay sắp xếp thá»i gian đến dá»±, tại hạ lần trước chưa kịp cảm tạ nhị vị. Hôm nay lại nhá» hai vị cứu giúp muá»™i muá»™i, hai vị quả là phúc tinh cá»§a Lạc gia, Lạc Hà ta xin cảm tạ nhị vị lần nữa!†Dứt lá»i liá»n cúi mình bái Nhược Tuyết và Nhạc Nhạc má»™t bái.
Nhược Tuyết nhìn Nhạc Nhạc, không nói gì. Nà ng biết rằng, trước mặt ngưá»i ngoà i, chuyện ăn nói tốt nhất nên nhưá»ng cho nam nhân, không nên nói há»›t, nếu không nam nhân sẽ cảm thấy mất mặt, quan hệ cá»§a hai ngưá»i nhất định sẽ vì thế mà có vấn Ä‘á».
Nhạc Nhạc biết nà ng Ä‘ang tưởng nghÄ© đến nhiá»u chuyện, nhưng cÅ©ng trân trá»ng ý cá»§a nà ng, hai lần cứu ngưá»i Ä‘á»u là do má»™t tay cá»§a Nhược Tuyết, có ngưá»i lại ta Æ¡n, vinh dá»± đó nà ng lại nhưá»ng cho mình, gã sao mà không thêm phần yêu quý Nhược Tuyết cho được? Nhạc Nhạc đứng lên đỡ lấy Lạc Hà , nói: “Thân pháºn cá»§a chúng tôi thấp hèn, sao lại nháºn đại lá»… ấy được! Hai lần vừa rồi Ä‘á»u do Tuyết nhi xuất thá»§, ta chỉ là má»™t thư sinh không hÆ¡n không kém, má»›i tá»›i Lạc thà nh chỉ là vì tham gia ứng thÃ!â€
Nhược Tuyết nghe Nhạc Nhạc không mặc nháºn công lao, trong lòng thầm vui, nghÄ© thầm, nếu Nhạc lang sá»›m tá»± nháºn công lao, nà ng có tiếp tục yêu thương gã không? Gã nếu chỉ cầu danh lợi cao quan, mình có thể chịu nổi không? NghÄ© đến Ä‘iá»u nà y, tâm thần nà ng hoảng loạn, thấy Nhạc Nhạc đối vá»›i Lạc Hà có thân pháºn tôn quý như váºy mà vẫn bình thưá»ng, Ä‘iá»m tÄ©nh ứng phó, lòng nà ng liá»n khôi phục bình tÄ©nh, thầm trách mình sao lại hoà i nghi khinh miệt Nhạc lang đến như váºy!
Lạc Hà thầm nghÄ©: “Ta thấy ngươi không biết võ công, dùng đại lá»… nà y chỉ là sá»± biểu thị tôn kÃnh, chá»§ yếu là vì Chung Nhược Tuyết cạnh ngươi, mỹ danh cá»§a ngưá»i ta và o ba năm trước đã chấn động Phong Nguyệt Quốc. Hừ, ai cần ngươi đến đỡ ta? Hừ hừ...â€
Nhưng ngoà i mặt Lạc Hà thì vô cùng vui vẻ. Y cưá»i ha hả nói: “Trong tình thế hiện tại, ai lại để ý đến thân pháºn là m gì. Xin há»i tiểu huynh đệ quý tÃnh là chi?â€
“Tiểu sinh tÃnh danh Vương Nhạc Nhạc.†Vương Nhạc Nhạc tháºt thà hồi đáp.
“Vương Nhạc Nhạc? Ha ha, tên cá»§a Vương huynh tháºt là hà i hước!†Lạc Hà đột nhiên biết mình đã thất lá»…, bèn cưá»i tiếp: “Bất quá rất đặc biệt, có đúng không? Ha ha!â€
Lạc San cÅ©ng cưá»i như hoa nở, nhu tình như nước dâng trà o, say sưa nhìn chà ng. Tên cá»§a chà ng tháºt là lạ, lại đáng yêu vô cùng!
Xem ra phong cách của nữ nhân nà y khi trúng phải ái tình quả là điên!
Lạc Hà nhìn thấy khẽ nhÃu mà y, thầm nghÄ©: “Muá»™i muá»™i không phải là mê mệt lam y tiểu tá» nà y rồi sao? Lạc gia chúng ta phải là m thông gia vá»›i những gia tá»™c hùng mạnh, tên tiểu tá» nà y danh thì không có, văn chả ra văn, võ không ra võ, ngoại trừ cao lá»›n, không có Ä‘iểm gì nổi báºt. Bất quá có thể thân cáºn vá»›i Nhược Tuyết đến như váºy, nhất định là không tệ rồi? Thế lá»±c cá»§a ma môn không hỠđơn giản? Bất quá không biết ma môn vá»›i Vương Nhạc Nhạc có quan hệ gì không? Không biết Chung Vô Nhai có thể chấp má»™t má»™t ngưá»i rể không biết võ công thế nà y không? Nếu tháºt thì thì đây quả là sá»± kiện chấn động ma giáo chứ không sai!â€
Ài, đừng quên con ngưá»i ta đôi khi không như tướng mạo bá» ngoà i. Ngươi chưa thá» qua sao biết Vương Nhạc Nhạc ngưá»i ta không thông văn sá», mắt ngươi có vấn đỠrồi, chưa nói là ngươi là m sao biết ngưá»i ta không có má»™t thứ ná»™i công kỳ quặc nà o đó? Vóc ngưá»i cao lá»›n như đại tướng, lại nói ngưá»i ta không có Ä‘iểm gì nói báºt! Tất cả là vì vị đại tướng quân Lạc Hà vốn anh minh là váºy, nhưng vì quan tâm đến chuyện cá»§a muá»™i muá»™i, thà nh ra đối vá»›i diá»…m ngá»™ cá»§a Nhạc Nhạc có phần đố kỵ. Tuy nhiên, trong cái rá»§i đó lại có cái may!
“Hai vị, tối nay ta thay thế An Äịnh Thư thiết yến đáp tạ hai vị, thỉnh hai vị nhất định phải đến dá»±!â€. Äó là lá»i nói tháºt tâm. Y lại tiếp tục nói: “Yếu tá» yếu hoạt nhị vị tiá»n bối, xin đưa San nhi hồi phá»§, tá» tưá»ng má»i chuyện cho cha ta biết, để sá»›m truy ra hung thá»§ chân chÃnh. Äông Phương biểu đệ, cùng ta hồi phá»§ nà o!â€
Nhạc Nhạc gáºt đầu đáp ứng, cưá»i nói: “Nhất định phó ước!â€. Nhưng lòng thầm nói: “Vì muá»™i muá»™i cá»§a ngươi, ta phải đến Lạc phá»§ má»™t phen.â€
Lạc San không muốn rá»i xa gã, bịn rịn nói: “Tối nay chà ng nhất định phải đến nha!†Nhạc Nhạc mỉm cưá»i gáºt đầu khẳng định vá»›i nà ng.
********
Nhạc Nhạc tiá»…n hai huynh đệ há» Lạc, rồi nắm tay dẫn Nhược Tuyết vá» phòng nghỉ ngÆ¡i. Nhạc Nhạc vẫn còn tâm tÃnh cá»§a thiếu niên, nghỉ ngÆ¡i má»™t chút đã kéo Nhược Tuyết Ä‘i dạo phố.
Nhược Tuyết đã ba năm không rá»i khá»i Thiên Nhai Giác, khi nghe nói Ä‘i chÆ¡i thì tháºp phần cao hứng. Ngưá»i Ä‘i như mắc cá»i trên đưá»ng, những thứ rất hấp dẫn vừa nhiá»u vừa lạ, khiến Nhược Tuyết như má»™t cô bé, nắm chặt tay Nhạc Nhạc, chạy động chạy tây, lá»™ xuất vẻ khả ái ngây thÆ¡.
Chỉ cần nhìn thấy dáng vẻ nà ng như váºy là ngưá»i Ä‘i đưá»ng mặt ngây ngốc mồm chảy nước dãi, thầm than sao Nhạc Nhạc lại diá»…m phúc đến như váºy!
“Nhạc lang, nhìn cái nà y xem, cái kẹp tóc trang sức nà y đẹp ghê, muá»™i rất thÃch!†Nhược Tuyết đương nhiên là có tiá»n, nhưng chỉ muốn vòi vÄ©nh tình lang, liá»n mua luôn hai cái, má»™t vạn tiá»n má»—i cái, cho mình má»™t và tặng tình nhân má»™t.
Nhạc Nhạc đương nhiên hiểu rõ tâm ý cá»§a nà ng, cưá»i nói: “Äể ta Ä‘eo cho tá»· tá»·! Oa, quả nhiên là đẹp ha! Giống như là đo chân đóng già y cho tá»· tá»· váºy! Ông chá»§, ta mua cái nà y !†Nhạc Nhạc trả tiá»n xong, đầu mà y cuối mắt cùng Nhược Tuyết rá»i khá»i.
“Nhạc Lang, ta thÃch cái đó… cái đóâ€
“À, cái nà o?†Nhạc Nhạc bù đầu nhìn quanh quẩn, là m ra vẻ oai lắm, nhưng không biết nà ng muốn cái gì?
Nhược Tuyết thấy biểu tình tán loạn cá»§a Nhạc Nhạc, bèn giáºn dá»—i nói: “Nhạc lang? Chà ng đừng có nghÄ© báºy nghe, thiếp cÅ©ng có thể biến chà ng thà nh má»™t khối băng đó! Hi hi, đừng có sợ, tá»· tá»· chá»c đệ thôi, ta chÃnh là nói mấy cái miên hoa đấy, ta muốn ăn!â€
Nhạc Nhạc toát mồ hôi há»™t, cuối cùng đã nhìn ra được nguồn gốc bị hà nh tá»™i cá»§a hắn, đó là miên hoa đưá»ng. Nhìn thấy các tiểu hà i tá» tranh nhau mua ăn cái thứ đó, Nhược Tuyết cùng nhìn thòm thèm giống như má»™t tiểu nha đầu Ä‘ang vòi vÄ©nh cha mình.
“Ai da, thì ra là cái đó, cái đó hả! Äể ta đến mua†Nhạc Nhạc quay lại vá»›i cây miên hoa đưá»ng.
Nhược Tuyết cao hứng nháºn lấy, há»c theo các tiểu hà i tá», thè chiếc lưỡi xinh liếm lấy liếm để.
“Ừm, ngon quá! Chà ng ăn thỠmột miếng đi, lại đây! Ngoan nà o…! A a!†Nhược Tuyết thấy Nhạc Nhạc đã cắn một miếng, mới buông tha cho gã.
Nhạc Nhạc chau mà y, ăn xong má»™t miếng, thầm kêu lên: “Cái thứ miên hoa đưá»ng đáng ghét! Sao lại cho nhiá»u đưá»ng quá váºy, ngá»t chết ngưá»i ta mất! Ài, nó chỉ toà n đưá»ng là đưá»ng, sao không cho Ãt đưá»ng Ä‘i má»™t chút!â€
Nữ nhân sao lại thÃch ăn đưá»ng thế nhỉ! Trước đây khi hắn Ä‘i thanh lâu, thưá»ng mua kẹo tặng cho bá»n kỹ nữ, thế mà há» vô cùng cao hứng.
“Nhạc lang, chà ng Ä‘ang nghÄ© gì thế?â€
“A, ở đây ồn quá, đến chá»— nà o Ãt ngưá»i má»™t chút!â€
Nhược Tuyết cÅ©ng Ä‘i dạo thá»a mãn rồi, theo lá»i Nhạc Nhạc, há» chá»n chá»— Ãt ngưá»i mà đi. Khi đến các tòa lâu các ở trong rừng khá Ãt ngưá»i, tiếng đà n vá»ng ra từ đó như hư ảo, lững lá», hấp dẫn bước chân cá»§a Nhạc Nhạc. Ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng đột nhiên đông đúc, Ä‘á»u hướng đến chá»— có tiếng đà n mà đi, lại có ngưá»i nói: “Như Má»™ng đại tiểu thư Ä‘ang ở Túy Tâm hồ, mau đến xem! A Tứ, ngươi chạy nhanh chút nếu không lão tá» không đợi ngươi đâu!â€
“Con mẹ nó, ai đạp lên già y cá»§a ta thế nà y, đầu thai không được là do ngươi! Oa, không ý tứ gì hết, đụng ngưá»i rồi, ha ha ha!â€
Thấy bá»n nam nhân sốt ruá»™t như váºy, Nhạc Nhạc liá»n Ä‘oán Như Má»™ng nhất định là mỹ nữ, bèn lầm bầm tá»± há»i “Túy Tâm hồ?â€
Nhược Tuyết trước đây đã đến Lạc thà nh, nên hiểu biết tá»± nhiên là nhiá»u hÆ¡n Nhạc Nhạc, nhìn gã giáºn dữ bảo: “Túy Tâm hồ chung quanh Ä‘á»u là kỹ lâu. Như Má»™ng chắc là cô nương cá»§a kỹ lâu, xem bá»n nam nhân sốt ruá»™t như váºy, đến thần hồn cÅ©ng Ä‘i đâu mất!†Äá»™t nhiên cưá»i nói: “Äó là chưa nói, xem ra cÅ©ng là m chà ng mất hồn rồi!â€
Nhạc Nhạc toát mồ hôi: “Nhược Tuyết đối vá»›i mình ôn nhu như váºy, sao mà mình vẫn sợ nà ng thế, đâu có lý do gì đâu cà ?â€
“Ha ha! Có Tuyết nhi bên cạnh, ta còn Ä‘i xem Như Má»™ng gì đó là m chi!†Bất quá tâm tÃnh cá»§a thiếu niên ai cÅ©ng rõ, cà ng bảo là không muốn Ä‘i, trong lòng lại nóng ruá»™t muốn được bay đến đó ngay láºp tức.
Nhược Tuyết trừng mắt nhìn gã bảo: “Ta cÅ©ng muốn đến đó xem. ÄÆ°á»£c! Äi thôi, theo tá»· tá»· Ä‘i xem mỹ nữ nhé?â€. Nà ng nắm lấy tay gã, nháy mắt má»™t cái, rồi chen qua dòng ngưá»i mà đi.
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:31 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
25-03-2008, 02:40 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 06. Phao khÃ
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : Phong Lưu Bang, Hoa Nguyệt Tao Äà n, và những ngưá»i bạn.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Theo đám đông hai ngưá»i bước nhanh đến bên Túy Tâm hồ. Thu dương diá»…m lệ, lóng lánh ánh quang, tòa đình bên hồ có má»™t vưá»n hoa lá»›n tao nhã. Nhìn ra phÃa xa, má»™t hình dáng nữ tá» yêu kiá»u Ä‘ang ngồi trước mÅ©i thuyá»n, đáng tiếc lại dùng má»™t tấm sa mà u bạc ngăn cách, không thể nhìn thấy rõ dung mạo cá»§a nà ng trong thuyá»n. Má»™t đợt gió nhẹ bá»—ng thổi qua, tấm sa lay động, bóng dáng nữ tỠđó thoáng ẩn thoáng hiện, thướt tha như tiên nữ.
Bạch y nữ tá» không dừng ngón tay, từng Ä‘oạn âm thanh mỹ diệu theo tay truyá»n ra khiến khách nhân dá»± khán trên bá» bất tri bất giác Ä‘á»u bị tiếng đà n là m cho si dại, ánh mắt Ä‘á»u hướng tá»›i nà ng, thần tình chăm chú ngây ngốc. Má»i ngưá»i Ä‘á»u không dám thở mạnh, sợ rằng sẽ là m mất Ä‘i sá»± mỹ diệu cá»§a tiếng đà n. Äồng thá»i, chúng nữ trong vưá»n hoa tất cả Ä‘á»u vá»ng nhìn lên trên thuyá»n, khuôn mặt xuất hiện nét tiếu ngữ, từng tiếng cưá»i tình tứ như vẫy gá»i.
Äá»™t nhiên giữa hồ truyá»n lại má»™t thanh âm trúc địch du dương, âm địch triá»n miên, uyển chuyển và thanh thoát. Thanh âm đó hòa quyện và o tiếng đà n, hai thanh âm hợp lại tạo thà nh má»™t khúc nhạc hà i hòa tuyệt mỹ. Tiếng đà n chợt chuyển, huyá»n âm trở nên cấp thiết, hoà n toà n không còn nhẹ nhà ng, tiếng địch bất chợt dừng lại trong giây lát nhưng sau đó đã nhanh chóng bắt kịp tiết tấu cá»§a tiếng đà n. Trong tiếng địch như có sá»± đắc ý, địch thanh chợt như tá»›i gần, má»™t du thuyá»n tao nhã dừng lại bên bá» cá»§a vưá»n hoa, thổi địch trước mÅ©i thuyá»n là má»™t bạch y nhân, dáng ngưá»i mảnh khảnh, nhẹ nhà ng tiến lên vưá»n hoa, đà n và địch cùng dừng lại.
Trên bá» các nam nhân bắt đầu có những lá»i phê phán, trách móc kẻ đã thổi địch vừa Ä‘i thuyá»n tá»›i, ngưá»i nà y trông dáng vẻ hết sức tiêu sái.
Bạch y nhân đứng tại mÅ©i thuyá»n, hướng tá»›i nữ tá» trong bức sa trướng thi lá»… nói: “Tại hạ Hoa Mãn Viên, mạo muá»™i cầu kiến Như Má»™ng cô nương! Thỉnh cầu cô nương ưu ái cho tại hạ được mở rá»™ng tầm mắt!â€
“Hoa công tá», nếu đã tá»›i thì má»i qua đây ngồi! Nếu tôi không muốn công tá» tá»›i, sợ rằng đã không là m như váºy, phải không ?†Thanh âm trong như nước, nhẹ nhà ng thanh nhã, không nghe ra há»· ná»™.
Hoa Mãn Viên vui mừng, nói: “Äa tạ Như Má»™ng tiểu thư, tiểu sinh tháºt là tam sanh hữu hạnhâ€
Bạch y nhân lại thi lá»… lần nữa, tấm sa bạc trước hiên được hạ xuống, hắn liá»n thấy được dung mạo cá»§a nà ng, không tưởng rằng khi nà ng bá» tấm sa che mặt, lá»™ ra phong tư là m say lòng ngưá»i, đặc biệt là ánh mắt trong như mùa thu, Ä‘en như hạt châu, không há» tá» ra hoảng sợ, tá»±a như nhìn thấu được tâm hồn cá»§a con ngưá»i.
Hắn mở ra má»™t lá»— hổng đủ để chúng nhân trên bá» nhìn thấy được hình dáng cá»§a giai nhân bên trong. Liá»n đó, má»i ngưá»i trên bá» nổi lên má»™t tráºn kÃch động, nhưng rồi lại thấy thất vá»ng láºp tức. KÃch động vì đã thấy được giai nhân, thất vá»ng vì đã không thấy rõ được diện mạo cá»§a nà ng.
Hoa Mãn Viên tiến bước và o sau tấm mà n sa, vừa định ngồi xuống thì nghe thấy bên ngoà i nổi lên má»™t tráºn xao động. Má»™t cẩm y công tá» cùng vá»›i hai ngưá»i tùy tùng đã nhảy lên trên mÅ©i thuyá»n, bá»™ vị vừa ổn định đã lá»›n tiếng: “Như Má»™ng tiểu thư nói váºy theo ta là không đúng rồi, há»™i Bách Hoa hà ng năm thưá»ng là không tiếp khách, sao lần nà y lại phá lệ như váºy? Ta Lạc Vương phá»§ Lạc Kiệt vốn rất coi trá»ng lá»i ước định lúc trước!â€
Nhạc Nhạc thấy khinh công cá»§a Lạc Kiệt, lắc đầu nói: “Công lá»±c cá»§a hắn tháºm chà không bằng cả Lưu TÃch! Thiết nghÄ© xuất thân từ Lạc gia, sao lại có má»™t tên công tá» bất há»c vô thuáºt như váºy, xem ra truyá»n ngôn tháºt đúng! Hắn còn tệ hÆ¡n cả Lạc Hà , cà ng không thể so sánh vá»›i Lạc San! Tên tiểu tá» nà y là m cho Lạc Vương Gia rất Ä‘au đầu, nghe nói hắn rất thÃch vạch cá» tìm hoa. Ha ha, nhưng Hoa Mãn Viên so vá»›i hắn còn mạnh hÆ¡n, hắn không có chút hy vá»ng gì rồi! Bất quá ngay cả Như Má»™ng cÅ©ng không tiện từ chối, tá» ra cư xỠđúng má»±c đà nh chấp nháºn hắn tại kỹ lâu nà y. Tháºt đáng tiếc!â€
Như Má»™ng dáng vẻ bình tÄ©nh, nhẹ nhà ng nói: “ Xin thứ cho thiếp thân thất ngôn lúc trước, má»i Lạc công tá» và o đây ngồi !â€. Lạc Kiệt vui mừng, cùng vá»›i tùy tùng, hưng phấn tiến lại ngồi cạnh Hoa Mãn Viên.
Như Má»™ng mà y liá»…u nhÃu khẽ, than nhẹ má»™t tiếng, tịnh không nói thêm tiếng nà o tiếp tục khÆ¡i lại tiếng đà n.
Nhược Tuyết há»i : “Nhạc lang sao không nói má»™t tiếng nà o? Äây là má»™t cÆ¡ há»™i tốt, bằng và o tà i mạo cá»§a chà ng, nữ nhân nà y không thể thoát khá»i tay chà ng mà !â€
Nhạc Nhạc lắc đầu, cưá»i nói: “Tuyết nương cá»§a ta mỹ mạo tháºp bá»™i, có Tuyết nương bên cạnh, ta còn tá»›i kỹ lâu là m chi!â€
Nhược Tuyết nhẹ nhà ng nở má»™t nụ cưá»i, thở dà i nói: “Ngưá»i mà có sắc đẹp như Như Má»™ng, tháºt hiếm thấy, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn lên thuyá»n để gặp Như Má»™ng, chỉ có má»™t số là còn để ý đến muá»™i!â€
“Äó là do chúng không nhìn thấy khuôn mặt cá»§a nà ng, ta không thể tin được khi chúng nhìn thấy nà ng thì không để ý!†Dứt lá»i, hắn gầm lên má»™t tiếng lá»›n, tiếng hét trong không trung được sá» dụng ba thà nh ná»™i lá»±c phổ và o, thanh âm liá»n áp chế tiếng đà n, phẫn ná»™ xạ ánh mắt nhìn khắp chúng nhân, đùng đùng nổi giáºn, thanh âm giáºn dữ vá»ng tá»›i.
Nhược Tuyết cảm thấy từ hắn phát xuất đảm lược to lá»›n , “Ah†má»™t tiếng, ná»a giáºn ná»a vui liếc nhìn Nhạc Nhạc, chỉ thấy biểu tình mạnh mẽ cá»§a thanh âm nguyên lai chÃnh nhằm và o đám sắc nam, trong đầu ngay láºp tức có má»™t cảm giác kÃch động. Trá»i, nước dãi cá»§a chúng đã không ngừng chảy ra!
Nhạc Nhạc nhẹ giá»ng nói: “Nhìn hình dạng má»i ngưá»i nhìn nà ng đến ngốc nghếch, đã nói cho ta biết Tuyết nương cá»§a ta quả thá»±c tuyệt đẹp!â€. Nhược Tuyết nghe xong, trong lòng rất hạnh phúc, thá»±c không để ý mục quang cá»§a chúng nhân, thần sắc đột nhiên biến thà nh lạnh lẽo, trừng trừng quét nhìn những ánh mắt si ngốc cá»§a đám sắc nam. Khuôn mặt mỹ miá»u bao phá»§ má»™t mà n sương lạnh, sát khà mãnh liệt, đám sắc nam nhãn châu liá»n nhanh chóng cụp xuống.
Trên thuyá»n Như Má»™ng, Hoa Mãn Viên, Lạc Kiệt cÅ©ng nghe thấy tiếng hét, trên cao ngó xuống, cùng lúc nhìn thấy Nhược Tuyết. Hoa Mãn Viên biểu tình lá»™ xuất vẻ kinh ngạc, không thể nghÄ© rằng còn có ngưá»i có thể so sánh vẻ đẹp vá»›i Như Má»™ng được. Lạc Kiệt cà ng thá»±c tế hÆ¡n, định chuyển thân xuống thuyá»n, Ä‘i được và i bước, phát hiện thấy bất diệu, bối rối liếc nhìn Như Má»™ng, quay lại ghế ngồi, nhưng nhãn tình cứ nhìn chằm chằm và o Nhược Tuyết tại đám đông.
Như Má»™ng nhìn thấy biểu hiện đó cá»§a hai ngưá»i, tá»± cưá»i khổ, tinh thần ảm đạm, nhìn lại Nhược Tuyết, nhè nhẹ gáºt đầu, biểu thị sá»± tán thưởng. Nhìn Nhạc Nhạc bên cạnh Nhược Tuyết tức thì trong mắt nà ng liên tục hiện lên vẻ kinh dị, nhưng ngay láºp tức khôi phục lại sá»± Ä‘iá»m tÄ©nh.
Mặt trá»i Ä‘ang ngả vá» phÃa tây, ánh hồng dương loang khắp trên mặt nước. Nhược Tuyết định rá»i Ä‘i, kéo Nhạc Nhạc li khai khá»i mục quang cá»§a đám sắc nam, ở nÆ¡i phong trần những ánh mắt tham lam cá»§a nam nhân quả là không chút úy kỵ, dù Nhược Tuyết dùng nhãn thần giết ngưá»i, cÅ©ng không thể cản được.
********
Bá»n há» tiến vá» má»™t nhai đạo đầy cây xanh.
Nhược Tuyết thở ra má»™t hÆ¡i dà i, nhẹ nhà ng nắm lấy tay Nhạc Nhạc thấp giá»ng nói : “Chà ng tháºt bại hoại, xấu xÃ, là m hại ta bị đám sắc lang đó quấy nhiá»…u, tháºt là đông đúc quá!â€. Kỳ tháºt trong tâm nà ng như nở hoa. Ài, thâm tâm nữ nhân, tháºt như mò kim đáy biển!
“À, đông tháºt đấy! Ta chỉ là muốn chứng minh nhanh cho nà ng thấy, bản thân nà ng rất có mỵ lá»±c mê hoặc! Nhưng nà ng đáp lại ta như váºy đó!†Nhạc Nhạc ra vẻ bản thân bị trách oan, song mục u ám, nhãn lệ phát xuất khoái tÃch.
Nhược Tuyết thá»±c sá»± chấn động trong lòng, trong tâm hối háºn nghÄ© “Mình... mình có thể nói váºy vá»›i hắn sao? Hắn đã mưá»i sáu tuổi rồi, thá»±c sá»± đã lá»›n rồi. Hắn thá»±c sá»± đã là m mình rất vui.â€
Tâm lý chấn động, trong mắt xuất hiện ngấn lệ, Nhược Tuyết yêu kiá»u nói: “Hảo đệ đệ, ta xin lá»—i, tá»· tá»· là m tổn thương đệ phải không? Là tá»· tá»· không tốt!â€
Nhạc Nhạc thấy được kết quả đó, nhưng vẫn cố tá» ra vẻ trịnh trá»ng, nói: “Ta cÅ©ng muốn thứ lá»—i cho nà ng, nhưng có Ä‘iá»u là nà ng phải hứa vá»›i ta má»™t Ä‘iá»u kiện.â€
Nhược Tuyết lòng hoan hỉ trả lá»i: “Má»™t trăm Ä‘iá»u kiện tá»· tá»· vẫn sẽ hứa, chỉ cần đệ đệ sau nà y đừng sá» dụng những từ giáºn dá»—i ấy nữaâ€. Tình quá thâm sâu, quan tâm thì sẽ loạn, nà ng ta đã chìm đắm quá sâu trong ái tình!
Nhìn biểu tình của nà ng ta, hắn không nỡ là m nà ng ta tổn thương. Nhưng hiện tại, đây là kết quả chứng tỠthâm tình nà ng già nh cho hắn.
“Ta tháºt quá giá»i†Nhạc Nhạc báºt cưá»i nhăn nhở.
Nhược Tuyết đột nhiên hiểu ngay hóa ra Nhạc Nhạc có ý trêu chá»c mình, nà ng tức giáºn nói: “Tên tiểu há»—n đản, dám trêu chá»c taâ€. Quyá»n phong nhanh chóng đánh đến trước ngá»±c cá»§a Nhạc Nhạc. Nhạc Nhạc nắm lấy tay cá»§a Nhược Tuyết kéo và o lòng, Nhược Tuyết cÅ©ng không né tránh, hai bên Ä‘á»u bất động, nhìn nhau trà n ngáºp tình ý!
Má»™t tráºn gió thu thổi đến, lá và ng rÆ¡i như bướm lượn vá»n hoa. Ãnh nắng chiá»u tá»±a huyết chiếu lên lá thu cà ng là m chúng óng ánh hÆ¡n. Những chiếc lá thu không thể rá»›t xuống đất, vì từng đợt gió cứ cuốn nó lên cao, giống như lá»i réo gá»i nÃu kéo sinh mệnh. Dưá»ng như trong khắp trá»i đất nà y chỉ toà n lá thu Ä‘ang múa lượn.
Nhạc Nhạc nhá»› lại sư phụ có nói qua: “Chiêu thức có nguồn gốc tá»± nhiên, ta chỉ dáºy tên há»—n tạp nhà ngươi táºp luyện má»—i ‘Loạn Hoa Trảm’. Từ nay, nếu ngươi bước chân và o giang hồ thì hy vá»ng ngươi sẽ có lúc thấu hiểu ‘vô chiêu’ cảnh giá»›i. Vô chiêu chÃnh là những chiêu tá»± ngá»™ ra,
căn cứ đặc Ä‘iểm ná»™i công tâm pháp cá»§a chÃnh mình, kết hợp vá»›i những thứ đã tham ngá»™ chế ra chiêu thức phù hợp cho bản thân. Ngá»± Nữ Tâm Kinh vốn là lấy tình nháºp đạo, nhất thiết phải bắt nguồn từ tình, có tình trong ý, chiêu tá»± tâm xuất! Hết thảy Ä‘á»u do bản thân tá»± thấu hiểu cÅ©ng như trải qua kỳ ngá»™.â€
Từng phiến lá thu vần vÅ© theo đưá»ng gió trốt, lồng lá»™n nhưng vẫn có thứ tá»±. CÆ¡n gió nà y vừa suy, thế gió khác lại tá»›i, là m cho chúng quay cuồng mãi không yên trong gió trốt, giống như “Hoa Gian VÅ© Bộ†váºy. Cái thứ lá và ng nhuá»™m sắc đỠđó bay lượn theo đủ má»i phương hướng giống như là khi váºn dụng kiếm pháp đến phần linh xảo nhất.
Trong đầu Nhạc Nhạc chợt lóe lên tia giác ngá»™, giống như trong đêm Ä‘en bừng lên tia chá»›p, tinh quang cà ng lúc cà ng dà y, khiến cho đầu óc tạm thá»i trống rá»—ng, cái thứ “Loạn Hoa Trảm†ấy cÅ©ng tạm thá»i quên mất. Trong cÆ¡ thể Nhạc Nhạc, Ngá»± Nữ chân khà tá»± động váºn chuyển, tốc độ nhanh hÆ¡n bình hưá»ng, váºn hà nh trong khắp kỳ kinh bát mạch. Bên ngoà i cÆ¡ thể dị hương phát ra, là m phân tán phấn hồng thà nh sương khói nhà n nhạt.
Nhược Tuyết phát giác ra liá»n kiểm tra dị dạng cá»§a hắn, thấy phấn vụ tản ra. “A†má»™t tiếng, tiến ra ngoà i ba trượng, nà ng thấy Nhạc Nhạc trước tình trạng như thế, không thể quấy nhiá»…u, nà ng liá»n đứng là m há»™ pháp trong phạm vi đó, không dám rá»i xa. Nà ng cảm thấy mà n phấn vụ có mùi thÆ¡m, trước thì không có gì, sau má»™t lúc cảm thấy cổ há»ng khô cháy, dục vá»ng từ từ trá»—i dáºy.
Nà ng đã có lần trúng qua xuân dược nên có ấn tượng rất sâu, tuy không minh bạch sao lại như thế? Liá»n thu nhiếp tinh thần, bá» qua má»i chuyện bên ngoà i.
Nhạc Nhạc không thể khống chế tốc độ váºn chuyển rất nhanh cá»§a chân khÃ, bất chấp háºu quả, tá» ra mặc kệ nó, liá»n thu nhiếp tinh thần, cảm giác được gió,cảm giác được phong diệp, cảm thụ tá»± nhiên, tháºt là loại cảm giác kỳ diệu. Tuy nhắm mắt lại, nhưng rõ rà ng cảm nháºn được tình huống bốn phÃa, Nhược Tuyết ở ngoà i năm trượng đứng yên dưới gốc cây phong, ánh mắt khẩn trương nhìn mình, còn có thể rõ rà ng cảm nháºn được sá»± nồng Ä‘áºm yêu thương, quan tâm tháºt tha thiết cá»§a nà ng.
Cảm thụ đến sá»± vui sướng cá»§a phong diệp khi lìa khá»i cà nh tháºt không đà nh lòng, đối vá»›i sinh mạng quyến luyến vô hạn. Rá»i khá»i cà nh má»™t lát, phong diệp không còn bi thương, tiếng kêu xà o xạc tháºt tức cưá»i, hưởng thụ bay lượn tháºt khoái cảm phi thưá»ng. Gió cÅ©ng chao lượn vòng vòng bên ngoà i vá»›i phong diệp. Hi hi, ha ha... rồi mang lên tá»›i má»™t độ cao nà o đó, rồi rÆ¡i xuống đất tháºp phần vui sướng, tá»±a như tìm được nÆ¡i chốn mà tồn tại tháºt là vui thÃch và lạc thú.
Nhạc Nhạc kÃch động đến sắp khóc, đó là má»™t loại cảm nháºn vá»›i tá»± nhiên, giao tiếp vá»›i tá»± nhiên, tâm trạng kÃnh sợ vá»›i tá»± nhiên. Äiểm kim sắc ở giữa bụng, nhanh chóng hạ xuống, chân khà đang chạy nhanh láºp tức cháºm lại, chuyển động vá»›i tốc độ bình thưá»ng, lá»›p khà thể mà u hồng phấn bên ngoà i cÆ¡ thể, từ từ theo da nháºp và o thân thể hắn, tạp chất bị để lại bên ngoà i.
Trải qua lần cảm ngá»™ và luyện hoá nà y, hắn đã minh bạch ý cá»§a chiêu thức, có thể giải thÃch ý nghÄ©a cá»§a từng chiêu thức trong bá»™ “Nhất Sáo Kiếm Pháp†chỉ mình hắn biết. Hiện tại, tuy hắn chưa thể láºp tức chiêu tá»± tâm xuất, nhưng lúc xúc động linh cảm, xúc động tình cảm, tá»± nhiên cÅ©ng có hiệu quả rất lá»›n.
Chân khà trong thân Nhạc Nhạc trở nên tinh thuần hÆ¡n, giống như cô đặc lại, cho phép kinh mạch hắn có thể chứa nhiá»n chân khà hÆ¡n, giống như má»™t bình dầu, bên trong có trá»™n nước, nước bị nấu bốc hÆ¡i hết, trong bình có thể chứa thêm nhiá»u dầu hÆ¡n, dầu đã tinh luyện, trong khi xà o nấu, dầu sẽ không dá»… xảy ra cháy nổ (tức là khi giao đấu, chân khà sẽ dá»… Ä‘iá»u động hÆ¡n, rất là tiện lợi.)
Nhạc Nhạc từ từ thu công, nhá»› tá»›i Nhược Tuyết, nghÄ© nà ng đợi chắc sốt ruá»™t lắm, trong lòng đầy tình ý sâu nặng hòa và o tư niệm. Hắn từ từ mở mắt ra, ánh mắt có chứa má»™t tia sáng mà u phấn hồng, bắn ra phÃa trước, chỉ nghe má»™t tiếng “Aâ€, má»i ngưá»i Ä‘á»u như ngây dại, phÃa đối diện là ba nữ nhân. Nữ nhân ngay trước mặt mặc áo Ä‘á», áo choà ng dà i chấm đất, như tan và o ánh mặt trá»i, thân thể tuyệt mỹ không kém gì Nhược Tuyết, da má»m như thể miết và o chảy nước, tai Ä‘eo bông Ä‘uôi phượng bằng hoà ng bảo thạch, ung dung tôn quý, khà chất cao nhã. PhÃa sau nà ng còn có hai tiểu tỳ váºn bạch y, cÅ©ng sững ngưá»i như váºy nhìn Nhạc Nhạc.
Trong ánh mắt không chỉ có tình ý, mà còn có má»™t ná»a dục vá»ng, đạo mục quang nà y chÃnh là do Nhạc Nhạc váºn chuyển công lá»±c cá»±c Ä‘iểm, còn có tác dụng thôi miên rất mạnh (Ngá»± Nữ Tâm Kinh tầng cao còn có tác dụng thôi miên!), khiến bá»n há» sinh ra cảm giác đối vá»›i lam y thiếu niên nà y như nháºn ra, lại dưá»ng như rất quen, ngoà i ra còn có quan hệ máºt thiết, như kiểu chà ng yêu ta, ta cÅ©ng yêu chà ng sâu Ä‘áºm muốn chết!
Nhạc Nhạc vốn là vô ý phát ra má»™t đạo mục quang, là m sao biết được uy lá»±c cá»§a cái nhìn nà y, sau khi hắn ngây ngưá»i má»™t lúc, liá»n quay ngưá»i hướng vá» phÃa Nhược Tuyết chạy. Nhược Tuyết thấy hắn thu công, sá»›m đã từ xa nhìn thấy má»™t bá»™ ba mỹ nữ đứng ngây ra, hoan há»· lao và o lòng hắn, nhưng láºp tức ly khai.
“A, hương vị trên ngưá»i chà ng nặng quá, còn là vị lạ nữa!â€. Nhạc Nhạc không tin và o Ä‘iá»u đó, lắng tai nghe, chỉ thấy tiếng kêu khóc quái dị, vá»™i kéo Nhược Tuyết vá» quán trá».
Ba ngưá»i đáng thương ấy Ä‘Ãch thá»±c là ba nữ nhân bị phao khà tác động đến ná»—i nước mắt cứ chảy mãi. Nha đầu thứ nhất nói như khóc: “Tiểu thư, hắn đã dẫn má»™t cô nương xinh đẹp rá»i khá»i, không thèm để ý đến bá»n ta, không cần bá»n ta nữa rồi, hu hu!â€
“Ta không hiểu sao hắn lại từ chối ta, ta có cảm giác tháºt bá»±c bá»™i, Tiểu Ngá»c Tiểu BÃch, chúng ta hồi phá»§.â€
“Ô ô, tiểu thư, muá»™i cÅ©ng cảm thấy bá»±c bá»™i!â€
Ba ngưá»i bị bá» rÆ¡i Ä‘á»u là những nữ nhân đẹp đẽ, chầm cháºm trở vá» Tiên vu thế gia bằng cá»a háºu.
Bá»n hỠđã là m những việc có lá»—i sao?
********
“Tuyết nhi, hãy giúp ta tắm rá»a!â€
“Không! Thiếp sẽ không tắm và o lúc nà y. A, nước dÃnh và o tháºt ghét quá!†Nhược Tuyết bị thân hình và nụ cưá»i cá»§a hắn là m cho tâm tình rối loạn, khi đó tình cảm dâng trà o, cÅ©ng vì bị ảnh hưởng bởi thân thể ấy, hiện tại lại bị vẻ đẹp tà mỵ quyến rÅ© lấy mình.
“Tuyết nhi à , nà ng có thấy vị hồng y nữ tỠđứng ở gốc cây phong không? Nà ng ấy đã nhìn ta lúc nãy? Ài, tháºt là không thể tả được.â€
“Hi hi, Nhạc lang tháºt có khả năng dụ ngưá»i!â€
“Tháºt chứ, ha haâ€
“Ư, buông thiếp ra, ngưá»i chà ng ướt đẫm. A, ko được để tay chà ng ở đóâ€. Liá»n đó, nà ng không thể nói tiếp, thân hình trở nên má»m nhÅ©n trong lòng Nhạc Nhạc, miệng nói trong vô thức.
“A, nà ng cÅ©ng ướt, nước chảy rất nhiá»u nà y!†Nhạc nhạc nói má»™t cách vô lại.
Toà n thân Nhược Tuyết tá»a hÆ¡i nóng, dục há»a đã thiêu đốt thần trà đến mức không thốt nên lá»i, đôi chân ngá»c trắng bạch bám chặt và o eo lưng cá»§a Nhạc Nhạc, gò má á»ng hồng, răng cắn chặt, nói lầm bầm: “Nhạc, Nhạc lang, ta khó chịu, ta khó chịu tháºt mà !â€
“Nơi nà o cảm thấy khó chịu?†Nhạc Nhạc tiếp tục nói trêu nà ng.
“Ta khó chịu tháºt mà !â€. Nà ng không thể chịu được nữa, eo lưng Ä‘ong đưa, phong đồn rướn lên, như muốn giải quyết sá»± khó chịu nà y.
Nhạc Nhạc khiến nà ng ý loạn tình mê, thà nh ra bản thân cÅ©ng bị kÃch thÃch, động thân xâm nháºp, Nhược Tuyết thân thể bị đè, không thể thốt nên lá»i.
Mây mưa được má»™t lúc, bầu trá»i đã tối lại, lồng đèn được thắp lên, Nhược Tuyết yếu á»›t trên ngưá»i Nhạc Nhạc, nói như không có sức : “Không muốn, không muốn nữa, còn phải Ä‘i đến Lạc vương phá»§ mà !â€
Nhạc Nhạc vá»— đầu, cưá»i nói: “A, phải rồi, tháºt là sảng khoái nên ta quên mất, Ä‘a tạ Tuyết nhi đã nhắc nhở!â€
********
Cả hai xiêm áo chỉnh tá», tiến vá» phÃa Lạc phá»§, bá»™c nhân sá»›m ra nghênh tiếp, nói : “Nhị vị có phải là Vương Nhạc Nhạc công tá» và Chung Nhược Tuyết tiểu thư? Nhị công tá» nhà chúng tôi đã chá» lâu rồi!â€
Nhạc Nhạc gáºt đầu nói: “Xin dẫn đưá»ng!â€
Vừa bước và o bên trong, má»™t là n hương đã theo gió đưa đến, Lạc San cao hứng kêu lên: “Muá»™i biết thế nà o tá»· cÅ©ng đến, đã đợi tá»· ná»a ngà y trá»i rồi, Nhược Tuyết tá»· à !â€, tuy miệng nói váºy, nhưng ánh mắt vẫn không há» rá»i khá»i Nhạc Nhạc.
Lạc vương phá»§ quả tháºt quý phái vô cùng, maÌi quyÌ€nh hiên ngoÌ£c, hoa cỏ lá»›p lÆ¡Ìp, cứ ba bươÌc một traÌ£m, hai bươÌc một đội gaÌc, hoaÌ€ng cung cuÌ€ng lăÌm cũng chỉ đêÌn như vậy mà thôi. Lạc San dẫn đưá»ng, qua tám chá»— rẽ, đã tiến và o biệt viện cá»§a Lạc Hà .
“Ã, tiểu muá»™i à , hai vị nà y là ai váºy, giá»›i thiệu cho ca ca biết Ä‘i†Lạc Kiệt cùng đám tùy tùng cá»§a hắn bước ra chặn phÃa trước, hai mắt nhìn chằm chằm và o Chung Nhược Tuyết đánh giá, nhãn thần như muốn nhìn xuyên thấu cả y phục nà ng.
Lạc San chu cái mồm nhá» nhất quyết không khách khà nói thẳng: “Há» là khách cá»§a nhị ca, huynh không cần phải biết!â€
“Ta đã nói như thế nà o vá»›i huynh muá»™i các ngươi, khi có mặt ngưá»i ngoà i, phải hòa hảo vá»›i ta! Hừ, ngươi đừng bảo rằng, ta chưa từng nói như váºy. Xú nha đầu!†Lạc Kiệt âm thanh sắc lạnh, liếc nhìn qua bên bá»n Nhược Tuyết dương dương tá»± đắc, ngước lên trên cưá»i há»i: “Bổn công tá» Lạc Kiệt, là đại công tá» cá»§a Lạc vương phá»§, xin thỉnh vấn phương danh cá»§a vị cô nương nà y?†Hắn chắp tay cúi chà o, trên thân ngá»c bá»™i va chạm âm hưởng đặc biệt như nhấn mạnh chữ “Äạiâ€.
Nhược Tuyết lạnh nhạt trả lá»i: “Chung Nhược Tuyếtâ€. Nà ng bất quá lo lắng đến tiá»n đồ quan lá»™ ngà y sau cá»§a Nhạc Nhạc, nếu đắc tá»™i vá»›i đám quý tá»™c, sau nà y chà ng sẽ gặp nhiá»u khó khăn.
“Má»m mại vô cốt, da dẻ như tuyết! Hảo danh tá»±, hảo danh tá»±!â€. Thấy Nhược Tuyết nói ra danh tá»± cá»§a mình, Lạc Kiệt đắc ý vô cùng.
Tiểu tá» nà y muốn theo Ä‘uổi cướp nữ nhân cá»§a ta, ta nhá»› rồi, sau nà y ta sẽ cho ngươi biết mặt, nói thầm: “Má»m mại à ? Phải để ý, đừng chá»c giáºn nà ng, nếu để nà ng phân thây ngươi, lúc đó ngươi sẽ thấy nà ng rất ôn nhu! Bất quá lúc trên giưá»ng, nà ng quả thá»±c má»m mại không xương nha, khà khà !â€
Nhạc Nhạc ho khẽ má»™t tiếng, nói: “Lạc đại công tá», chúng tôi lần nà y đến đây là để gặp nhị công tá», nếu công tá» không báºn thì có thể Ä‘i cùng chúng tôi!â€
Lạc Kiệt mừng thầm trong lòng, chÃnh là đang tìm má»™t cÆ¡ há»™i tiếp cáºn Nhược Tuyết, “Tên tiểu tá» nà y quả nhiên biết lấy lòng ngưá»i, muốn tặng ngưá»i đẹp để sau nà y dá»±a và o gia thế nhà ta, hắc hắc!†Tức thá»i cao hứng liá»n gáºt đầu.
Nhược Tuyết tuy không minh bạch ý tứ cá»§a Nhạc Nhạc, nà ng cưá»i nhăn nhó, biết rằng không phải hảo sá»±, nhưng cÅ©ng không phản đối
Người duy nhâÌt không vui vẻ laÌ€ LaÌ£c San, naÌ€m miệng lầm bầm, trừng măÌt nhiÌ€n LaÌ£c Kiêt, chân vừa Ä‘i vừa dẫm, không hiểu dâÌu chân naÌ€ng Ä‘i qua Ä‘ã siêu sinh bao nhiêu con kiêÌn.
Biệt viện cá»§a Lạc Hà quả là bá» ra nhiá»u công sức, từng cà nh cây ngá»n cá», từng viên đá mảnh ngói Ä‘á»u có dụng tâm cá»§a gia chá»§, lối Ä‘i thẳng tắp rõ rà ng, bên trong có huyá»n cÆ¡ ẩn tà ng. Khi tiến và o trong biệt viện, Nhạc Nhạc có cảm giác như có mấy đạo chân khà dò tìm kiểm tra qua chÃnh mình. Ngá»± Nữ chân khà đối vá»›i chân khà dị chá»§ng bên ngoà i cá»±c kỳ mẫn cảm, hÆ¡n nữa ná»™i công tu vi cá»§a hắn thà nh tá»±u không thấp, trong lúc bước Ä‘i chân khà truyá»n đến hướng cây tùng để kiểm tra ngưá»i khác.
Nhược Tuyết thì tuyệt đối không khách khÃ, quay ra đối lại má»™t đạo chân khà hung ác, phản kÃch vá» phÃa đó, chỉ nghe có ngưá»i trong bóng tối “á»e†má»™t tiếng nhổ ra má»™t ngụm máu, nà ng hướng vá» Nhạc Nhạc dịu dà ng nói: “Nhạc lang , có phải có ngưá»i uống rượu quá nhiá»u, ói má»a ra tùm lum, tháºt không có vệ sinh nha !â€. Tuy thanh âm cá»§a nà ng nhẹ nhà ng nhưng trong đó có mang theo chân khà nên trong phương viên mưá»i trượng Ä‘á»u nghe rõ rà ng.
Nhạc Nhạc biết nà ng Ä‘ang giả quá»·, nên không ngại là m loạn nói tiếp: “Có phải không? Ta chỉ nghe “á»e†có má»™t tiếng nhưng không rõ lắm, ta muốn nghe lại nhiá»u nữa được không?â€
Nhược Tuyết cưá»i khúc khÃch nói: “Nhạc Lang muốn vui vẻ, nhưng không đơn giản đâu!â€. Nà ng bị Lạc Kiệt khinh thưá»ng, cÆ¡n giáºn dữ không chá»— phát tiết, bắt được cÆ¡ há»™i nà y, quả tháºt quá đã.
Chân khà ở trên ngưá»i nà ng dò xét má»™t cách dè dặt lần lượt từng cá»— chân khà má»™t rồi phản kÃch qua. Từ những chá»— sâu trong bụi cây, “á»e†“ á»e†tiếng nôn má»a vang lên không ngừng, trong không khà má»™t lát sau truyá»n lại mùi máu tanh nhà n nhạt.
“Nhạc Nhạc, Nhược Tuyết thư, các ngưá»i ... †Lạc San tất nhiên biết việc nà y là thế nà o, khuôn mặt nhá» nhắn bị là m cho khiếp sợ trở nên nhợt nhạt, không biết những cao thá»§ gác cá»a đã đắc tá»™i vá»›i Nhược Tuyết như thế nà o?
Tra xét, cần táºp trung ná»™i lá»±c và o mục quang, Ä‘iá»u khiển tia chân khÃ, nháºp và o thân thể ngưá»i khác, tra xét công lá»±c đối phương nông sâu thế nà o, hoặc là xem công lá»±c cá»§a đối phương có bằng mình không. Có thể biết rõ tu vi cá»§a đối phương đã đạt đến cảnh giá»›i nà o, nếu công lá»±c cá»§a đối phương cao thâm hÆ¡n mình, sẽ dá»… dà ng bị đối phương phát hiện. HÆ¡n nữa hoà n toà n có thể căn cứ và o phản ứng cá»§a tia chân lá»±c kia, tiến hà nh phản kÃch. Äối phương công lá»±c cà ng cao, cà ng dá»… phản kÃch, tổn thương cà ng lá»›n.
Công lá»±c cá»§a Nhược Tuyết đã đạt đến đại thà nh, so ra đám ngưá»i kia chẳng là gì. Chỉ và i tiếng chuông ngắn, đã có và i chục ngưá»i thụ thương, Nhược Tuyết hạ thá»§ rất nhẹ, chỉ khiến há» thổ ra chút máu tươi thôi, nếu là toà n lá»±c xuất thá»§, há» sẽ láºp tức trở thà nh tà n phế tại đương trưá»ng.
Lạc Hà nháºn được tin báo, vá»™i và ng từ háºu viện tiến ra, sắc mặt ngượng nghịu nói: “Gia nhân không hiểu chuyện, xin nhị vị bá» qua cho! A, đại ca!â€
“Bá»n thá»§ hạ có vấn đỠgì à ? Chúng tôi cÅ©ng vừa đến!†Nhạc Nhạc giả ngốc, Nhược Tuyết mặt cÅ©ng tá» vẻ vô tá»™i, hai ngưá»i nhìn trái nhìn phải, rồi cùng lắc đầu.
Lạc Kiệt tháºt sá»± không hiểu chuyện gì xảy ra, lắp bắp nói: “Nhị đệ, chúng ta má»›i và o? Có thấy ai hạ thá»§ đâu? Phải không, Nhược Tuyết cô nương?â€
Lạc Hà cưá»i nói: “Má»i và o, má»i và o!â€. Trong lòng khẽ thở dà i, tiểu ma nữ ra tay quả tháºt không nể mặt ai cả.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:36 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
25-03-2008, 02:41 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 07. Tạm biệt (thượng)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : Phong Lưu Bang, Hoa Nguyệt Tao Äà n, và những ngưá»i bạn.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
An Äịnh Thư mặc dù thương thế chưa là nh, nhưng vẫn kiên trì kÃnh tá»u, đối vá»›i Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết mưá»i phần lá»… độ, Nhạc Nhạc ngồi giữa Nhược Tuyết và Lạc San, trên bà n rượu, nếu ngồi cách xa thì cÅ©ng không vui, Äông Phương Bạch nhân vì cùng tham gia khảo thà vá»›i Nhạc Nhạc, nên giữa hai ngưá»i có rất nhiá»u chuyện để nói, Ä‘á»u coi trá»ng tà i nghệ cá»§a nhau.
Lạc đại công tá» chẳng nhìn ai, ngồi đối Ä‘iện Nhược Tuyết, đáp lá»i nà ng câu có câu ko, chỉ biết giương mắt nhìn, Nhạc Nhạc chợt mỉm cưá»i thần bÃ, vòng tay vá» phÃa Lạc Kiệt nói: “Khó có dịp chúng tôi được cùng há»™i ngá»™ vá»›i đại công tá», tại hạ kÃnh ngà i má»™t chén!â€
Lạc Kiệt bản thân vì muốn tạo thiện cảm, cÅ©ng cưá»i nói: “Má»i!†Hai ngưá»i vừa chạm chén, từ trong tay Nhạc Nhạc bắn ra má»™t tiểu dược hoà n mà u hồng phấn, rÆ¡i và o chén cá»§a Lạc Kiệt, vừa chạm và o rượu liá»n tan biến, hắn xuất thá»§ cá»±c nhanh, lại có chén rượu che chắn, nên ngay cả Nhược Tuyết dù rất chú ý đến hắn cÅ©ng không phát hiện ra.
Lạc Kiệt uống cạn chén thì cưá»i hi hi, cảm giác rất tốt, không há» cảm thấy khó chịu, chỉ là má»™t lúc sau, hắn đột nhiên có cảm giác toà n thân tá»a nhiệt, dục há»a mãnh liệt như núi lở, nhanh chóng phi thưá»ng, từ má»™t hình tượng uy phong không vượt qua giá»›i hạn ngà y hôm nay, lại không thể chịu đựng được ná»—i dằn vặt lúc nà y, vá»— mạnh lên bà n, sắc mặt lá»™ vẻ dâm tà , nhìn trừng trừng và o Nhược Tuyết trá»±c tiếp câu dẫn, nhãn tình như muốn phun lá»a, nuốt nước bá»t ừng á»±c, trông không khác gì con cóc.
Lạc Hà quát lên: “Äại ca, huynh là m gì váºy? Muốn là m cho Lạc gia chúng ta mất mặt sao!†Cảm tình giữa hai huynh đệ bá»n há» có vẻ cÅ©ng không được tốt.
Nhược Tuyết cÅ©ng bị nhãn tình cá»§a hắn kÃch ná»™, chÃnh Ä‘ang muốn phát tác, Nhạc Nhạc liá»n nắm chặt bà n tay nhá» nhắn cá»§a nà ng, xảo quyệt cưá»i há» há», nà ng cÅ©ng minh bạch là trò quá»· cá»§a Nhạc Nhạc. Nhạc Nhạc đối vá»›i tân dược cá»§a mình trà n đầy mãn ý, viên hồng sắc dược hoà n nà y chÃnh là ... ..Cá»±c Lạc tán, nam nữ thưá»ng dùng “Khách khách, sao ta lại thá»±c sá»± là thiên tà i như váºy, ta nghÄ©, hắn má»™t đêm Ä‘iên cuồng, má»™t đêm buông thả, há há, đến sáng ngà y mai, ngay cả đến ngón tay cá»§a hắn cÅ©ng phải run rẩy không ngừng nghỉ suốt tám ngà y mưá»i ngà y, thế thì không thể nà o động đến nữ nhân.â€
Nhược Tuyết đã biết là trò quá»· cá»§a Nhạc Nhạc, tÃnh thÃch đùa cá»§a nà ng cÅ©ng bị khÆ¡i gợi, liá»n yêu kiá»u mỉm cưá»i vá»›i Lạc Kiệt. Nụ cưá»i đó khiến cho hai mắt cá»§a hắn trở nên đỠngầu, đột nhiên kêu “ngao†má»™t tiếng, mở rá»™ng vòng tay muốn ôm lấy Nhược Tuyết.
Lạc Hà há lại để cho hắn cà n quấy như váºy, vung chưởng đẩy hắn văng ra cá»a, chưởng nà y dùng Nhu Tá»± quyết, mặc dù ném Ä‘i rất xa, nhưng không là m tổn thương Lạc Kiệt, cÅ©ng là vì muốn tốt cho hắn. Lạc Hà vốn minh bạch sá»± lợi hại cá»§a Nhược Tuyết, nà ng có thể láºp tức giết chết Lạc Kiệt, Lạc gia cÅ©ng có thể tiến lên Thiên Nhai giác, tìm Ma Môn mà báo cừu.
Lạc Kiệt Ä‘ang nằm trên đất, dùng cặp mắt đỠngầu, uất háºn nhìn Lạc Hà má»™t cái, sau đó Ä‘iên cuồng kêu má»™t tiếng, chạy khá»i ná»™i viện, tìm đám thê thiếp cá»§a hắn để tiết hoả.
á»’n à o như váºy, chúng nhân vừa rồi cÅ©ng không còn hứng thú nữa, An Äịnh Thư nói sang chuyện khác: “Lạc Hà huynh, hung thá»§ thá»±c sá»± ám toán San muá»™i, đã có manh mối gì chưa?â€
Lạc Hà cưá»i khổ: “Thá»±c không dá»… tra xét, tiểu muá»™i ta náo loạn cả trá»i, chỉ là những ngưá»i muá»™i ấy đắc tá»™i gần đây rất nhiá»u không đếm xuể, có nhi tá» cá»§a Thanh Long đưá»ng đưá»ng chá»§, bị nà ng ta bẻ gẫy tay, đầu tháng lại giết chết và i tên dâm tăng cá»§a Hoan Há»· giáo, thiếu chá»§ cá»§a Thiết Kiếm môn cÅ©ng thưá»ng bị nà ng bắt nạt, và i ngà y trước còn hoạn đứa con độc nhất cá»§a Kim gia, hai lão nhân gia Yếu Tá» Yếu Hoạt đùa bỡn, những sá»± việc cá»§a nà ng ta tháºt nhiá»u không kể xiết!â€
“Nhị ca... huynh tại sao lại nói ta như váºy, những việc như váºy mà cÅ©ng nói ra.†Giá»ng nà ng có chút giáºn dữ, liá»n liếc Nhạc Nhạc má»™t cái, thấy hắn không biểu thị chút biến hoá nà o, nên hÆ¡i yên tâm.
Nhạc Nhạc minh bạch, Lạc Hà cố ý nói đến má»™t số chuyện cÅ© cá»§a Lạc San, để thuyết minh cho bản tÃnh Ä‘iêu man cá»§a nà ng ta, không muốn hắn bị dung mạo kiá»u mỵ ôn nhu cá»§a nà ng ta đánh lừa, ý muốn nói là không đồng ý cho bá»n há» lai vãng. Bất quá, Vương Nhạc Nhạc hắn không sợ, hắc hắc, cà ng là nha đầu dã tÃnh, hắn lại cà ng hoan há»·.
ChÃnh và o lúc đó, hạ nhân đến báo: “Công tá», Vương gia đến!â€
Hạ nhân vừa lui ra khá»i cá»a, tức thì nghe thấy má»™t thanh âm khà n khà n đầy uy nghiêm quát lên: “Hà nhi, tại sao lại khiến cho đại ca cá»§a con ở trong viện lý cá»§a nó phát cuồng váºy, mặc dù nó không có thà nh tá»±u gì, vá»›i con cÅ©ng không phải cùng má»™t mẹ sinh ra, cÅ©ng không thể là m cà n như váºy!†Thanh âm vừa dứt, đã thấy má»™t ngưá»i chừng năm mươi tuổi, sắc mặt hồng nhuáºn, cặp mắt hổ tinh quang sáng rá»±c, trên cằm bá»™ râu ngắn hoa râm không giáºn mà uy. Quét cái nhìn qua má»™t lượt bảy ngưá»i bên trong, liá»n hÆ¡i kinh ngạc nhìn Nhược Tuyết và Nhạc Nhạc.
“Cha, nhị ca cũng có là m gì đâu, là đại ca tự nhiên phát cuồng, liên quan gì đến chúng con!†Lạc San nũng nịu nói.
“Hai ngưá»i nà y là ?†Lạc vương gia nhìn Nhạc Nhạc vá»›i Nhược Tuyết.
Nhạc Nhạc đối vá»›i Lạc vương gia hoà n toà n ngưỡng má»™, đưa Nhược Tuyết đến hà nh lá»…, nói: “Vãn bối Vương Nhạc Nhạc (Chung Nhược Tuyết), tham kiến Lạc vương gia!â€. Nhạc Nhạc cùng Nhược Tuyết tuy là thứ dân, tức phải xưng hô là “thảo dânâ€, nhưng vì tÃnh khà cá»§a há», không để quyá»n quý là m mất Ä‘i tư cách cá»§a mình.
Lạc vương gia lắng nghe, thầm khen bá»n há», đặc biệt là nhìn Nhược Tuyết, nói : “Cô là Băng Tuyết Ma Nữ, Chung Nhược Tuyết?â€
“ChÃnh thá»±c là vãn bối!â€
“Hay lắm, quả nhiên danh bất hư truyá»n! Äa tạ cô đã cứu giúp Äịnh Thư và San nhi, lão phu ở đây xin Ä‘a tạ nhị vị!†Lạc vương gia cưá»i nói.
ChÃnh lúc nà y cáºn vệ cá»§a Lạc vương gia tiến tá»›i gần, nhẹ giá»ng nói: “Äại công tá» chỉ trúng phải xuân dược, hiện Ä‘ang ở thư phòng tiết há»a, thân thể tịnh không có gì đáng ngại, tất cả sẽ ổn!â€
Lạc vương gia lá»™ vẻ vui mừng, nói: “Tất cả Ä‘á»u tốt rồi. À, tháºt là má»™t đứa con chẳng ra gì!†Lại tiếp tục nói vá»›i bá»n há» : “Các vị hãy cứ tiếp tục, ta cÅ©ng xin cáo từ. Hà nhi, hãy tiếp đãi chư vị ân nhân tháºt tốt cho ta!â€. Nói xong cáo từ má»i ngưá»i rồi rá»i khá»i, đến nhanh, Ä‘i cÅ©ng nhanh, tháºt xứng đáng là ngưá»i đứng đầu quân đội, là m việc rất linh động.
Lạc Hà liá»n cưá»i ngượng nghịu, nói : “ Ta muốn nhị vị vui lòng, lại không tưởng rằng đại ca lại gây ra Ä‘iá»u phiá»n muá»™n như váºy, là m nhị vị không thoải mái. Ài, ta kÃnh nhị vị má»™t chung, coi như chịu tá»™i thay, cạn!â€
Nhạc Nhạc nâng ly, thầm nghÄ© : “Hừm, vui hay không vui đối vá»›i ta không quan trá»ng, hôm nay ta đến đây vì nể mặt em gái ngươi, cÅ©ng không cần ngươi phải phân trần, lần nà y ta nói vá»›i ngươi, không như ta vá»›i Nhược Tuyết nói chuyện tình cảm!â€. NghÄ© váºy nhưng láºp tức nói: “Cạn! Nhị công tá» Ä‘Ãch thá»±c hà o hiệp, ta cùng kÃnh ngưá»i má»™t ly, Nhược Tuyếtâ€
Nhược Tuyết hiểu rằng Nhạc Nhạc muốn ra vẻ, cảm thấy rất vui, cÅ©ng nói: “Nhược Tuyết kÃnh nhị công tá» má»™t ly, thỉnh!â€
Nói chuyện khoảng một lúc, Nhạc Nhạc và Nhược Tuyết ly khai Lạc vương phủ.
********
Cả hai quay trở vá» quán trá», trên đưá»ng Ä‘i, tay trong tay má»™t cách thân máºt, bá»—ng nhiên thà nh Nam xuất hiện má»™t quầng khói Ä‘á», là m chói sáng cả má»™t vùng trá»i đêm huyá»n ảo. Nhược Tuyết thần sắc đại biến, nói: “Thánh môn đã bắn tin cầu cứu! Nhạc lang, hãy trở vá» quán trá» trước!†Nói xong không chá» Nhạc Nhạc hồi đáp, tá»± phi thân bá» Ä‘i vá» phÃa phát ra tÃn hiệu.
Nhạc Nhạc có thể cùng nà ng mạo hiểm, mặc dù bản thân công lá»±c không đáng kể, nhưng sá» dụng bá»™ pháp “Hoa Gian VÅ© Bộ†khả dÄ© có thể tá»± bảo vệ được mình. Hét to má»™t tiếng “Äợi ta vá»›i!†rồi khẩn trương chạy theo Nhược Tuyết.
Khi Nhạc Nhạc chạy đến má»™t tòa trang viện, bên trong âm thanh chém giết không ngừng truyá»n lại, liá»n phi thân lên bức tưá»ng cao ba trượng cá»§a trang viện, ở sân trong hai phe phân ra rõ rệt, khoảng bốn mươi tên thanh y nhân Ä‘ang vây hãm hai mươi tên hắc y nhân, bá»n hắc y nhân Ä‘Ãch xác là ngưá»i cá»§a ma giáo, Nhạc Nhạc nghÄ© Nhược Tuyết thưá»ng mặc đồ Ä‘en, bá»n ngưá»i kia cÅ©ng mặc đồ Ä‘en như váºy, thông minh? Bất quá lần nà y thá»±c sá»± là ngu ngốc, như váºy là m sao hắn tìm và nháºn ra được Nhược Tuyết.
Còn Nhược Tuyết ư? Nà ng hiện đang ở trên mái ngói.
Bóng tuyết nhảy múa, hắc ảnh phiêu phưởng, hoa tuyết rÆ¡i trên hoả diá»…m, đồng thá»i dung hoá nó. Há»a diá»…m từ đâu? Äó là từ tay ngưá»i, hai ngưá»i bốn chưởng, tứ bá» hoả diá»…m, vây quanh bốn phÃa Nhược Tuyết, rõ rà ng là sở trưá»ng phối hợp công kÃch, tháºp phần hoà n mỹ.
Nhược Tuyết công lá»±c đại tiến, vẫn thong thả chiếm thượng phong, vừa đánh vừa nói: “Hai tên khốn các ngưá»i, trước má»›i phục kÃch ta, nay lại tấn công phân đà n thánh môn, muốn khai chiến vá»›i thánh môn chúng ta sao?â€
Má»™t ngưá»i cuồng tiếu đáp: “Thánh môn ư? Hắc hắc, vá»›i bá»n ngươi thôi, Vạn Lý Minh bá»n ta tất nhiên sẽ tấn công lên Thiên Nhai Giác, ma môn sẽ trừ danh trên giang hồ! Ngươi hạ sÆ¡n lần nà y đúng và o thá»i Ä‘iểm tiêu diệt ma môn, nên minh chá»§ má»›i phái bá»n ta Ä‘i giết ngươi, không ngá» lại để ngươi chạy thoát!â€
Má»™t ngưá»i khác cưá»i nói: “Nữ oa oa, ngươi công lá»±c tiến bá»™ Ä‘Ãch thá»±c rất nhanh, nếu như ngươi gia nháºp Vạn Lý Minh, ta sẽ bẩm báo vá»›i minh chá»§, không truy cứu thân thế ngươi nữa? Nếu ngươi bá» tối đầu sáng, thì dư đảng ma giáo cá»§a ngươi nhất định cÅ©ng sẽ gia nháºp theo, hê hê!â€
“Ngươi nói nhảm, bằng và o Vạn Lý Minh nhá» bé các ngưá»i, sao có thể là đối thá»§ cá»§a gia gia ta được! Ta không tin!†Nhược Tuyết giáºn dữ đáp. Dưới cÆ¡n phẫn ná»™, chiêu thức theo đó há»—n loạn, hai tên cưá»i ha hả, hoả diá»…m tăng mạnh, táºn sức công kÃch.
Nhạc Nhạc nhảy và o sân trong, rút trưá»ng kiếm hướng tá»›i má»™t thanh y nhân đâm tá»›i. Nhạc Nhạc hiện nay công lá»±c đã tăng thà nh nhất lưu cao thá»§, cảnh giá»›i tuy cao nhưng chiêu thức kém cá»i, Loạn Hoa Trảm dùng loạn lên, xá» kiếm pháp cá»±c kỳ không thuáºn ý.
Hắn nghÄ© thầm: “Ta sao lại quên mất nguyên bản kiếm pháp nhỉ, thế nà y, ta đỡ, ta tránh, ta đâm, nguyên lai đánh tiếp thế nà y, rồi ta bá»—ng nhiên quên mất, ồ, đúng rồi, đúng là như thế, hừ, dùng ná»a chiêu đầu thì lại quên mất ná»a chiêu sau.â€
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:39 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a ZORO_NDK
29-03-2008, 06:54 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 08. Tạm biệt (hạ)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : Phong Lưu Bang, Hoa Nguyệt Tao Äà n, và những ngưá»i bạn.
Biên táºp : docconhan171
Trên má»™t bãi đất trống, giữa lúc những thanh y nhân và hắc y nhân quần đấu bá»—ng xuất hiện má»™t lam y thiếu niên, neÌ Äông nhảy Tây, khiêÌn cho cuộc đấu Ä‘ã loaÌ£n laÌ£i caÌ€ng thêm loaÌ£n. Chẳng qua bá»™ pháp “Hoa Gian VÅ© Bộ†quả thực công hiệu, như những cánh hoa bay lượn giữa không trung thu hút đám ong máºt, âm thanh “vo vo†gây rối loạn khắp nÆ¡i, kyÌ€ quaÌi ở chỗ, thiêÌu niên nhân chỉ chaÌ£y qua nhảy laÌ£i maÌ€ khiêÌn cho tiÌ€nh thÃªÌ thay đổi lÆ¡Ìn, tác động rất lá»›n đến đám hắc y nhân, khiến chúng quay trở lại tiêu diệt đám thanh y nhân là m chúng phải kêu như khóc cha chết mẹ, dÄ© nhiên là có và i lá»i thóa mạ “Lam y tiểu tá», meÌ£ noÌ Ä‘uÌng laÌ€ loaÌ£n động, haÌ£i lão tử vaÌng cả đầu, a…†lời vừa thôÌt ra, chưa kiÌ£p mở miệng tiêÌp Ä‘ã biÌ£ hăÌc y nhân sâÌn tÆ¡Ìi một Ä‘ao cưÌa cổ, lời đêÌn miệng maÌ€ không thể naÌ€o thốt ra hết được, căn bản bởi miệng hăÌn coÌ€n Ä‘ang bận phuÌn huyêÌt…
Má»™t thanh y nhân thốt lên: “Vạn Lý Minh chúng ta đâu có thù oán gì vá»›i ngươi, nhị cẩu ca, trên đầu ngươi có nhiá»u tinh tú quá! A ...†Hắn bá»—ng phát hiện nhiá»u thanh Ä‘ao trên phần lưỡi Ä‘á»u có má»™t ngôi sao, hắn mỉm cưá»i, cuối cùng cÅ©ng nghÄ© ra, trên Ä‘ao có tinh tú, có lẽ nà o đây chÃnh là thanh “Tinh Äao†trong truyá»n thuyết?
HÆ¡n mưá»i tên thanh y còn lại, vì phải khổ đấu vá»›i hÆ¡n hai mươi hắc y nhân, nên vô phương chống lại thân pháp loạn xạ cá»§a lam y thiếu niên.
“A, Ta không thể chịu đựng được nữa!†Một trong những tên thanh y nhân không còn chịu đựng được nữa, bà n tay trái đặt lên đầu mình, vỗ mạnh một cái , do nội tâm của y vô cùng thống khổ, nên đã tự kết liễu mình.
Bên cạnh xác chết cá»§a tên thanh y nhân, dưới sá»± vây khốn cá»§a hai mươi tên áo Ä‘en, bá»n thanh y nhân biến sắc mặt, má»™t và i tên bình tÄ©nh liá»n nhảy đến trước mặt Nhạc Nhạc há»i: “Xin há»i lam y đại ca, quà danh là gì?â€
Nhạc Nhạc không quan tâm, tiếp tục chạy: “A, ngươi nói vá»›i ai?â€
“Ngươi!â€
“Ồ? Ngươi há»i ta việc gì? Ta không nghe rõ!†Trong khi nói vẫn tiếp tục chạy.
Tên thanh y nhân nước da tái xám, đôi môi nhợt nhạt, run giá»ng nói: “Ta đã há»i ngươi, ngươi tên há» là gì?â€
“Ta à , ngươi hãy nói trước, tên ngươi gá»i là gì? Ngươi không nói tên, ta sao lại nói ra tên ta, nói tên ngươi lẹ nà o!†Nhạc Nhạc bất ngá» tăng tốc nhanh.
Thanh y nhân, nhãn tình ánh lên vẻ xanh xao, toà n thân run nhẹ nói: “Ta tên là Trương A Tam, ngươi có thể nói tên chứ, Ä‘Ãch danh ngươi tên gì? Äại hiệp?â€
“Ta tên là Vương Nhạc Nhạc!†Nhạc Nhạc đột nhiên ngừng bước, trên trán đổ mồ hôi, tiếp tục nói: “Thì ra ngươi là ngưá»i, là m ta sợ chết khiếp!â€
Tên thanh y nhân nghe xong lá»i nói cá»§a Nhạc Nhạc, hét lên giáºn dữ, khuôn mặt nhăn nhó, miệng sùi bá»t. Sau khi tra xét cái chết cá»§a hắn, nguyên do tẩu há»a nháºp ma mà chết chứ không phải trúng độc, “Hoa Gian VÅ© Bộ†là m cho ngưá»i ta hoa mắt chÃnh là lý do, à i, đây chÃnh là lý do, không còn cách lý giải nà o khác!
Má»™t trong những hắc y nhân, đôi mắt lóe sáng, tá» vẻ sùng bái đối vá»›i Nhạc Nhạc, cất giá»ng nói: “Vương huynh đệ, Ä‘Ãch thá»±c cao minh, Thánh môn huynh đệ bá»n ta rất bá»™i phục, nguyên lai là đã gặp qua! Ta là Lý đà n chá»§, tÃnh danh là Lý Phú Quý!â€
“Ha ha, Lý Phú Quý, Lý đà n chủ, các hạ vẫn tốt chứ, ta lại không nhớ ra†Chợt nghe thấy tiếng Nhược Tuyết kêu lên, Nhạc Nhạc chợt bồn chồn lo lắng.
Nhược Tuyết đã hồi phục được thương thế, toà n lá»±c phát động “Tuyết VÅ© Phân Phi†công pháp, liá»u mình tiếp nháºn má»™t kÃch, toà n thân bị đẩy lùi mưá»i bước, ngay láºp tức phun ra ba tia tiên huyết, thần sắc xám xanh. Còn vá» phÃa đối phương, vì nghÄ© Nhược Tuyết sợ Há»a Diệm Chưởng nên chỉ sá» dụng tám thà nh ná»™i lá»±c, nên bị toà n lá»±c sát chiêu mưá»i thà nh công lá»±c cá»§a Nhược Tuyết kÃch trúng, ngÅ© tạng lục phá»§ láºp tức bị đóng băng, ngã xuống sà n, chết ngay láºp tức.
Tên còn lại thấy đại cục đã định, ôm xác tên kia phi thân Ä‘i: “Ma môn sẽ bị diệt, lần sau các ngưá»i sẽ bị tiêu diệt! Vạn Lý Minh và bá»n ngươi vẫn chưa xong đâuâ€. Âm thanh tức giáºn, cà ng lúc cà ng xa dần.
Ngưá»i nà y tháºt ngu đần, Ma môn mà bị tiêu diệt, thì ngưá»i ta cÅ©ng không để yên cho Vạn Lý Minh, hắc bạch giang hồ đảo lá»™n hết cả rồi.
Nhược Tuyết nhẹ nhà ng đáp xuống, thấy Nhạc Nhạc cÅ©ng ở đây, tinh thần hoan há»·, bá»—ng phun ra má»™t ngụm máu, nhẹ cất tiếng: “Nhạc lang! Chà ng cÅ©ng đã đến!â€
Nhạc Nhạc ôm ghì lấy nà ng, quan tâm nói: “Nhược Tuyết, ta Ä‘ang chá» nà ng, ồ, nà ng đã bị thương ư? Nghiêm trá»ng quá, nhanh chóng vá» phòng nghỉ ngÆ¡i nà o!â€
Nhược Tuyết nhìn thấy hắn lo lắng cho mình như váºy, cảm thấy rất vui, nhẹ nhà ng đáp: “Chỉ bị thương nhẹ, đừng quá lo ngại!â€. Nói xong liá»n xoay đầu, nói: “Lý đà n chá»§, Thánh môn có tin tức gì váºy?â€
Lý đà n chá»§ thần sắc ảm đạm, cung kÃnh đáp: “Thuá»™c hạ vừa nháºn được tin tức cá»§a Thánh Môn hôm nay, hiện Ä‘ang bị Vạn Lý Minh cùng vá»›i Äao Cốc vây công, thuá»™c hạ Ä‘ang chuẩn bị quay trở vá» Thánh Giáo, liá»n bị táºp kÃch bởi bá»n chúng! May thay gặp tiểu thư đến kịp, nếu không bá»n thuá»™c hạ sẽ chẳng còn trông thấy mặt trá»i lần nữa rồi.â€
Xung quanh khu vá»±c đã có ngưá»i bảo vệ, Nhạc Nhạc đỡ Nhược Tuyết, nhẹ nhà ng cất bước Ä‘i đến nhà trá».
“Äao Cốc cùng vá»›i Vạn Lý Minh thế nà o lại thống nhất vá»›i nhau, Äao Cốc cốc chá»§ giao tình vá»›i cha cÅ©ng không tệ, không hiểu vì sao há» lại đối xá» vá»›i Thiên Nhai Giác như váºy?†Nhược Tuyết than lên.
“Nghe nói tấn công Thiên Nhai Giác còn có cao thá»§ Quá»· Ngục môn, Chu trưởng lão cÅ©ng bán rẻ thánh giáo, cho nên thánh địa bị ngưá»i chiếm lÄ©nh!†Lý đà n chá»§ phẫn ná»™ nói.
“A, Chu trưởng lão sao đột nhiên phản bá»™i Thánh môn? Hắn ta có quyá»n lá»±c rất lá»›n ở Thánh môn mà , như váºy hắn đã phản bá»™i lòng tin cá»§a phụ thân. Là m thế nà o có thể biết được tin tức cá»§a phụ thân cùng mẫu thân bây giá»?†Nhược Tuyết cá»±c kì phẫn ná»™, chỉ là không biết hướng vỠđâu phác tác, chỉ muốn Ä‘i há»i tin tức phụ mẫu, hy vá»ng tìm được an á»§i.
Nhạc Nhạc nắm bà n tay nhá» nhắn cá»§a nà ng muốn an á»§i và i câu, nhưng cÅ©ng không nói nên lá»i, bởi vì cái gì hắn cÅ©ng không biết, chuyện Ma môn không nghe sư phụ nói nhiá»u, sư phụ hắn chỉ quan tâm môn phái nà o có nhiá»u mỹ nữ, cho nên chỉ nói cho Nhạc Nhạc toà n chuyện có liên quan đến mỹ nữ. Nếu mà nói đến thiện tâm, sư phụ hắn chỉ có thể tu tâm ở chá»— toà n hòa thượng, võ công cá»±c cao, chán ghét dâm tặc, từ nay vá» sau tránh xa bá»n há».
Nhược Tuyết nói: “Ngà y mai ta phải trở lại Thiên Nhai giác, theo tình hình nà y thì không còn cách nà o khác. Lý đà n chá»§ ngà y mai sẽ há»™ tống ta trở vá», ở đây sẽ không còn được an toà n nữaâ€
Lý Phú Quý ở ngoà i trả lá»i: “Tuân lệnh, tiểu thư! Thuá»™c hạ đã thu dá»n, sáng sá»›m mai có thể láºp tức khởi hà nhâ€
“Thôi, ta cÅ©ng đã mệt rồi, Nhạc lang chúng ta vá» Ä‘i nghỉ thôiâ€. Bá»n thuá»™c hạ láºp tức dẫn đưá»ng.
********
Nhạc Nhạc nháºn thấy “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†quả nhiên lợi hại, sá» dụng phương pháp như giao hợp chú tâm trị thương cho Nhược Tuyết, đưa dương căn tiến sâu và o trong thân thể nà ng, chầm cháºm đưa dòng Ngá»± Nữ chân khà và o trong ná»™i thể Nhược Tuyết, chân khà sau khi và o cÆ¡ thể được Nhược Tuyết Ä‘iá»u khiển dần dần hồi phục những kinh mạch bị tổn thương. Tu luyện “Ngá»± Nữ chân khÆcÅ©ng giống như “Tiên Thiên chân khÃâ€, nhưng liệu thương thì có tác dụng lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u so vá»›i “Tiên Thiên chân khÃâ€, sau vòng chu thiên, ná»™i thương đã hoà n toà n bình phục.
Nhạc Nhạc cảm thấy ná»™i thương nà ng đã là nh, tiện thể bây giá» chuyển sang mục Ä‘Ãch chÃnh. Miệng nở nụ cưá»i tà dị, tại phong nhÅ© cá»§a Nhược Tuyết miệng hắn liá»n ngáºm lấy hạt châu nhá» trên đỉnh.
Nhược Tuyết sá»›m đã bị kÃch thÃch dục há»a, nhìn Nhạc Nhạc như khêu gợi, không kìm được ôm sát Nhạc Nhạc và o ngưá»i, nói má»™t cách yêu kiá»u: “Nhạc lang yêu quà cá»§a ta! Nhạc lang...â€
Nhạc Nhạc nghe thấy lòng rất phấn khởi, cà ng mãnh liệt hÆ¡n, ra sức chinh phục Nhược Tuyết, miệng cưá»i nói: “Tá»· tá»· tốt, thÃch chứ, sau nà y hà ng ngà y ta sẽ mang đến cho tá»· khoái lạc!â€
“Ta cảm thấy rất thoải mái! Nhạc lang, ta muốn má»—i ngà y vá»›i chà ng Ä‘á»u như váºy! A, cho đến sau nà y!†Nhược Tuyết co thắt má»™t cách mãnh liệt, lại chìm và o cÆ¡n kÃch tình, khoái cảm xâm nháºp ở má»i cÆ¡ bắp, là n da trắng mịn đã trở nên hồng hà o.
“A, hảo ca ca, a, đừng ngừng, tiếp tục Ä‘i mà ! Ca ca!†Nhược Tuyết toà n thân như phát cuồng, không thể ngăn nổi cÆ¡n khoái lạc Ä‘ang áºp tá»›i, vá»™i ôm cứng lấy đầu cá»§a Nhạc Nhạc đè lên nhÅ© phong trắng như tuyết cá»§a mình, toà n thân uốn éo như rắn bò.
Nhạc Nhạc tiếp tục ra và o trên thân Nhược Tuyết má»™t cách mãnh liệt, sau nhiá»u lần như váºy, cỠđộng cháºm dần, bất giác chìm và o trong giấc ngá»§, ánh mắt thu lại, trên môi nở má»™t nụ cưá»i gượng gạo.
Nhược Tuyết nhẹ kêu má»™t tiếng, trong lòng không khá»i lá»™ vẻ yêu mến, nhẹ lên tiếng “Nhạc lang, ca ca tốt cá»§a ta, thiếp sợ ngà y mai sẽ rá»i khá»i má»™t mình mà không có chà ng theo bên mình, ca ca tiếp tục ứng thà và nhá»› bảo trá»ng, thiếp sẽ sá»›m quay trở lại, chà ng nhất thiết phải nhá»› thiếp! Nhạc lang, thiếp yêu chà ng!â€
Nà ng đã để lại má»™t phong thư, giải thÃch rõ nguyên nhân, nhẹ nhà ng hôn Nhạc Nhạc, lòng không nỡ rá»i xa, cuối cùng thốt lên má»™t tiếng oán than, quay mình rá»i khá»i.
Tà i sản của duong66
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:41 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a duong66
29-03-2008, 08:33 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 09. Mộ Dung
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : Phùng Minh Phượng.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Khi Nhạc Nhạc thức dáºy thì mặt trá»i đã lên cao, trên mặt hiện lên nét cưá»i khổ nhìn xuống bức thư Nhược Tuyết để lại. Trong tâm Nhạc Nhạc có nhiá»u Ä‘iá»u thá»±c sá»± khó nói, tá»± thấy bản thân trong giang hồ, má»™t Ä‘iểm cÅ©ng không hiểu biết, tháºt khó có khả năng tái kiến Nhược Tuyết, trong tâm thầm phát thệ, phải đỠcao công lá»±c bản thân. Nhá»› lại tráºn chiến trong đêm vừa qua, không ngừng tái hiện lại trong tâm trà Nhạc Nhạc, ngay cả chiêu thức quen thuá»™c “Loạn Hoa Trảm†cÅ©ng quên sạch bảy thà nh, chiêu thức loạn xạ, ko ra gì cả.
Ngay tại giưá»ng, Nhạc Nhạc sau khi váºn công đúng má»™t vòng chu thiên má»›i mặc đồ rá»i khá»i giưá»ng, mang lá thư cá»§a Nhược Tuyết để và o trong ngưá»i, sau đó liá»n Ä‘i vá» phÃa viện trung, tại viện trung vết máu lưu lại từ tráºn chiến đêm qua đã được rá»a sạch, nhìn như chưa từng xảy ra chuyện gì tại đây váºy. Ná»™i viện trống không, không má»™t bóng ngưá»i. Khẽ thở dà i má»™t cái, Nhạc Nhạc nhảy qua tưá»ng, đáp xuống má»™t hẻm nhá» bên ngoà i y viện.
“Ah!â€, má»™t tiểu khất cái mưá»i hai mưá»i ba tuổi, khắp ngưá»i bẩn thỉu quần áo tả tÆ¡i, Ä‘ang giương đôi mắt sáng ngá»i nhìn Nhạc Nhạc, tiếng kêu hoảng sợ chÃnh là phát ra từ hắn, đôi mắt hắn tháºt sá»± rất có hồn. Nhạc Nhạc liá»n ném cho y má»™t đĩnh bạc, “Mau kiếm gì đó mà ăn cho no Ä‘i!â€
Tiểu khất cái tiếp lấy đĩnh bạc, tháºp phần cao hứng, luôn miệng cảm tạ. Nhạc Nhạc cảm thấy tâm trạng bá»›t chút ưu phiá»n, cảm giác Ä‘au khổ do phải chia tay vá»›i Nhược Tuyết đã bá»›t Ä‘i và i phần, khẽ động thân, rá»i khá»i con hẻm, Nhạc Nhạc hòa lẫn và o dòng ngưá»i đông đúc. Nhưng tại nÆ¡i Nhạc Nhạc vừa rá»i khá»i, bá»—ng xuất hiện má»™t đạo thanh sắc nhân ảnh, lặng lẽ bám theo Nhạc Nhạc.
********
Tại Phong Nguyệt khách sạn, phÃa ngoà i bị bao bá»c bởi má»™t đám ngưá»i, bên trong phát ra âm thanh cá»§a má»™t cuá»™c quyết đấu, Nhạc Nhạc thoáng hiện má»™t nét khổ tiếu, Phong Nguyệt khách sạn thá»±c Ä‘ang có náo nhiệt, tại đây má»i ngà y Ä‘á»u có chuyện để xem. Từ ngoà i và o đến trong, tầng tầng lá»›p lá»›p ngưá»i bao quanh khách sảnh, đáng chú ý nhất là má»™t hồng y mỹ nữ, tay sá» trưá»ng tiên, cùng má»™t thanh niên nhìn và o Ä‘Ãch thị thế gia công tá» Ä‘ang giao thá»§, cẩm y thanh niên kia chỉ dùng tay không để đối chá»i vá»›i mỹ nữ, vừa sá» ra má»™t chiêu, cẩm y thanh niên liá»n nói: “Lạc San, mau dừng tay, ta còn vá»™i đưa thiếp tá», nếu cháºm trá»… ta sẽ bị cha trách phạt, được không. Nếu không thì đà nh phải thất lá»… rồi! â€
“Ai cần ngươi phải khách khÃ, mau dùng công phu chân chÃnh cùng ta giao đấu, muốn gì thì hãy nói vá»›i thanh kiếm nà y, đâu dá»… gì bá» qua cho ngươi được.†Lạc San giân dữ nói.
“Úy, ta sao có thể giao thá»§ vá»›i cô đây, Lạc đại tiểu thÆ¡, cô dừng là m tốn thá»i gian cá»§a ta nữa.â€
Cẩm y thiếu niên vẫn úy kỵ Lạc San, không dùng hết sức giao đấu. Lạc San thân hình má»m mại đánh đông né tây thỉnh thoảng thì đánh ra má»™t chiêu.
Nhạc Nhạc không muốn quản chuyện cá»§a Lạc San để tìm thêm phiá»n phức cho mình, nhưng lại Ä‘ang Ä‘i và o khách Ä‘iếm để dùng bữa, bất đắc dÄ© gặp ở đây rồi. Nhạc Nhạc cất tiếng nói vá»›i hai ngưá»i phÃa trước hắn : “Uy, nhị vị, che mất đưá»ng Ä‘i rồi, tháºt khiến ngưá»i ta đói chết mất, mà cá»a thì bị nhị vị chặn mất rồi! Oh, chẳng phải San muá»™i đây sao, muá»™i tháºt thÃch gây náo nhiệt nha?â€
Chúng nhân tại khách sạn Ä‘ang tháºp phần cao hứng, nhưng sá»± xuất hiện cá»§a lam y thiếu niên đã là m há» bất ngá», không hiểu sao y lại phóng túng đến váºy. HÆ¡n nữa, tại Lạc Thà nh nà y, ai mà dám ra mặt đối vá»›i Lạc San đại tiểu tá»· như váºy!
Bất quá sá»± việc lại khiến má»i ngưá»i thất vá»ng, Lạc San vừa nhìn thấy lam y thiếu niên trên mặt đã thoáng hiện nét tiếu ý. “Ahâ€, lúc đó Lạc San bá»—ng giáºt mình kêu lên, tiên pháp láºp tức ngừng chiến, láºp mã định thân, thâu lại trưá»ng tiên, nhẹ nhà ng tiến vá» phÃa Nhạc Nhạc, ôn nhu cất tiếng nói: “Ngưá»i ta đợi huynh cả ná»a ngà y trá»i, chưởng quầy nói huynh không quay lại từ tối qua, muá»™i đà nh đợi huynh tại đây, huynh chưa dùng bữa sao, để muá»™i má»i huynh dùng Ä‘iểm tâm, muá»™i biết rất nhiá»u món Ä‘iểm tâm ngon tại Lạc thà nh, muá»™i gá»i để huynh thưởng thúc nha!†Vừa nói, tả thá»§ Lạc San liá»n dấu luôn trưá»ng tiên.
Cẩm y thiếu niên cùng má»i ngưá»i Ä‘á»u bị lá»i nói cá»§a Lạc San là m cho ngây ngốc, nhìn thần thái thục nữ cá»§a Lạc San, ngây ngốc đến ná»a ngà y. Cẩm y thiếu niên mỉm cưá»i tiến vá» phÃa Lạc San nói: “Ài, Lạc San muá»™i chúng ta đình thá»§ thôi. Oh! Tiểu muá»™i nà y? Ta thấy, muá»™i còn phải má»i vị huynh đà i nà y dùng bữa. Ai dà , hôm nay mặt trá»i má»c ở phương tây hay sao?â€
Câu nói cá»§a cẩm y thiếu niên là m đám gia Ä‘inh cưá»i nghiêng ngả, tháºt không biết sống chết, tại Lạc thà nh nà y ai mà không biết danh tiếng cá»§a Lạc San đại tiểu tá»·, cẩm y thiếu niên nhìn Lạc San như chuá»™t thấy mèo, những kẻ khác cÅ©ng không ngoại lệ.
“Tiên VÅ© Thác, ngươi không được ở đó mà hồ ngôn loạn ngữ, ngươi không phải là muốn khá»i cần đưa thiếp nữa đấy chứ, còn không mau Ä‘i!†Lạc San sợ hắn lại nói năng báºy bạ, liá»n cất tiếng uy hiếp.
“Phải chăng là Tiên VÅ© thế gia chuyên chế tạo binh khÃ?†Nhạc Nhạc khẽ cưá»i, chà o há»i cẩm y thiếu niên: “Vị huynh đà i nà y, má»›i sáng sá»›m San nhi đã chạy tá»›i đây náo loạn cùng các vị, hặc hặc, tương lai sẽ gặp lắm phiá»n phức đó!â€
Tiên VÅ© Thác cảm thấy sợ hãi, nghÄ© thầm: “Hắn là ai mà dám gá»i ‘San nhi’, tại đây không ai là không biết Lạc vương gia, Lạc nhị công tá», thiếu niên nà y là ai, trông tháºt tuấn tú, nét mặt San nhi thì trở nên hồn nhiên, ha, ngưá»i nà y là ai? Sau khi tá»›i đây, không há» e ngại Lạc Sanâ€. NghÄ© tá»›i đây, Tiên VÅ© Thác bước vá» trước cưá»i gượng má»™t cái: “Äâu có, San muá»™i ôn nhu khả ái, sao có thể gây loạn được chứ, tất cả Ä‘á»u không phải do muá»™i ấy, chuyện đó Ä‘á»u do kiếm mà ra cả, ngay láºp tức tại hạ sẽ sai gia nhân mang qua Lạc phá»§, cháºm nhất là ngà y mai sẽ tá»›i quý phủ†Thoáng nhìn ánh mắt Lạc San thấy nà ng khá hà i lòng, VÅ© Thác nói tiếp: “Tại hạ Tiên VÅ© Thác, thỉnh quý tÃnh huynh đà i?â€
“Nguyên là Tiên VÅ© thế gia Tiên VÅ© Thác huynh, tại hạ Vương Nhạc Nhạc, chỉ là má»™t thư sinh mà thôi!†Nhạc Nhạc khẽ cưá»i.
Tiên VÅ© Thác nghe thấy Nhạc Nhạc chỉ là má»™t thư sinh, trên mặt thoáng hiện vẻ nuối tiếc, nhưng chỉ là thoáng qua, vá»™i cưá»i đáp: “Hạnh há»™i, hạnh há»™i, má»™t ngà y gần đây, má»i huynh đà i hạ cố tệ trang, Tiên má»— xin Ä‘i trước!†Nói xong cùng gia nhân liá»n rá»i khá»i. Äám đông thấy hết náo nhiệt cÅ©ng giải tán tức thá»i, má»™t và i kẻ còn la hét tá» ra đáng tiếc.
Lạc San tháºp phần nhu mì lại gần Nhạc Nhạc, cùng tiến và o khách Ä‘iếm, gá»i hai phần Ä‘iểm tâm. Nhạc Nhạc vừa ăn vừa há»i: “San muá»™i, vì sao hắn lại phải chạy? Chẳng phải có rất nhiá»u ngưá»i theo bảo vệ hắn sao?â€
“Trước đây bá»n chúng đến vẫn tá»›i đây thưá»ng xuyên, nhị ca muá»™i cÅ©ng thưá»ng theo bợ đỡ chúng!â€. Nà ng đưa hai mắt thoáng nhìn xung quanh, hai bên là những đại hán mang y phục tầm thưá»ng, nhìn như giang hồ trung nhân.
Lạc San ăn rất nhẹ nhà ng, nhìn nà ng ăn trông tháºt hạnh phúc, đó là do có Nhạc Nhạc bên cạnh thôi…hắc hắc!
Nhạc San cất tiếng há»i: “Nhạc Nhạc, Nhược Tuyết tá»· sao không thấy?â€
Nhạc Nhạc cưá»i khổ đáp: “Nà ng ấy có việc phải rá»i khá»i! Sau nà y có cÆ¡ há»™i tất sẽ gặp lại!â€
“Tháºt tốt, hôm nay muá»™i sẽ đưa huynh du ngoạn nha!†Tiểu nha đầu thấy có cÆ¡ há»™i hai ngưá»i ở riêng, thì đắc ý vô cùng. Nhạc Nhạc hiên tại không có việc gì khác, lại không hiểu biết nhiá»u vá» Lạc thà nh, cÅ©ng vui vẻ đồng ý, há»™ tống tiểu nha đầu vui đùa.
********
Lạc San kéo Nhạc Nhạc. theo đưá»ng mòn nhằm bắc môn Ä‘i tá»›i, qua khá»i bắc môn hai ngưá»i Ä‘i thêm hai dặm vá» phÃa đông, chÃnh là tá»›i Tình Nhân hà , ngược vá» phÃa thượng du ngưá»i qua lại đông đúc, rất nhiá»u thư sinh văn sÄ©, cÅ©ng có từng cặp tình lữ sóng đôi ngoạn cảnh, tương sinh tương ý.
Vui vẻ Ä‘i bên cạnh, Lạc San khẽ nép và o Nhạc Nhạc, song nhÅ© thản nhiên chạm và o cánh tay Nhạc Nhạc, thần thái hết sức thân máºt, nhÅ© nhuyá»…n trên đỉnh ngá»c phong cá»§a Nhạc San không ngừng ma sát trên cánh tay Nhạc Nhạc, tháºt khiến Nhạc Nhạc tâm đấu dương cưá»ng, há»a dục trong tâm không ngừng gà o thét, nếu đằng sau không có đám há»™ vệ Ä‘i theo,thì cánh tay cá»§a hắn đã là m loạn lên rồi.
Trá»i đã bắt đầu mưa, nhiá»u ngưá»i đã chuẩn bị chỠđón những cÆ¡n mưa thu, gió hiu hiu thổi, Lạc San nép hẳn và o lòng Nhạc Nhạc, hướng tá»›i Nhạc Nhạc hoà i vá»ng má»™t chút che chở. Tháºt tốt, không cần phải Ä‘i xa đã thấy má»™t mái đình đồng thá»i tại đây cÅ©ng có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang đứng tránh mưa.
Nhạc Nhạc đỡ Lạc San tiến vá» lương đình, tất cả nam nhân Ä‘á»u ngước nhìn Nhạc San, má»i ánh mắt Ä‘á»u dừng lại trên song nhÅ© phong mãn cá»§a nà ng ta. Nguyên lai cÆ¡ thể nà ng chỉ mang má»™t tấm áo tÆ¡ má»ng, nay lại bị nước mưa là m ướt, khiến lá»™ ra song đỉnh ngá»c phong như ẩn như hiện, đặc biệt trên ngá»c phong đỉnh, Ä‘Ãch thị má»™t phần cá»§a tiểu trân châu sáng ngá»i đột nhiên hiển lá»™ . Nà ng ta rốt lại vẫn là má»™t hoà ng hoa khuê nữ, cảm nháºn được những ánh mắt Ä‘ang nhìn mình, “Ah!†thất thanh kêu lên má»™t tiếng, lao thẳng và o lòng Nhạc Nhạc, ngá»c nhÅ© phong mãn Ä‘Ãch thá»±c áp chặt lên bá»™ ngá»±c cá»§a hắn.
Nguyên lai khi cÆ¡n mưa tá»›i, chỉ trong khoảnh khắc đã qua Ä‘i, đây cÅ©ng chÃnh là trò đùa cá»§a thiên nhiên, trên con đưá»ng đầy sá»i, thoáng có chá»— nước Ä‘á»ng, nhưng không có bùn, mưa đến mưa Ä‘i, mang lại cho con ngưá»i má»™t cảm giác má»›i, không khà tươi mát, cảnh sắc lại thêm phần tươi đẹp.
Không xa ngoà i kia chÃnh là Tình Nhân hà , tại bên trong đình tá»± nhìn vá» phÃa Tình Nhân hà , thấy ngư thuyá»n tại hà như tranh vẽ. Nhẹ nhà ng hướng tá»›i Lạc San, Nhạc Nhạc lặng ngưá»i ngắm nhìn, đối diện chÃnh thị là ngá»c hà san, lưu lại trong đáy mắt, phong nhÅ© thấp thoáng há»™i tụ như đỉnh núi ẩn sau dải sương mai. Dịu dà ng khẽ ngâm:
Hồng diệp vãn tiêu tiêu, trưá»ng đình tá»u nhất biá»u.
Tà n vân quy ngá»c hà , sÆ¡ vÅ© quá trung Ä‘iá»u.
Thụ sắc tùy quan huýnh, hà thanh nháºp hải diêu.
Lạc thà nh kim dÄ© đáo, do tá»± má»™ng ngư tiá»u.
Tạm dịch là :
Cá» hồng sao cháºm úa, trưá»ng đình mái cô đơn.
Mây tan mà u ngá»c bÃch, mưa xa gẩy tiếng Ä‘á»n.
Sắc mà u như tan biến, ầm ầm biển khơi xa.
Lạc Thà nh như đã lại, mãi mÆ¡ má»™ng ngư tiá»u.
(Huynh Vandai79 dịch)
Xung quanh láºp tức truyá»n lại những âm thanh coi thưá»ng, duy chỉ có má»™t ngưá»i nói khác, có vẻ thưởng thức bà i thÆ¡: “ThÆ¡ hay, huynh đà i văn phong bất phà m, ý cảnh tháºt sâu sắc, chỉ tại nhân thế mâu thuẫn đố kị mà thôi, như huynh đà i sao không tá»›i Lạc thà nh , hưởng thụ hiện thá»±c, để quên Ä‘i ngưá»i trong má»™ng ước, có được hay ko chỉ là chuyện sau nà y, hiện tại vẫn Ä‘ang hiện hữu đây mà !â€
Ngưá»i đó nhân diện như bạch ngá»c, so vá»›i Nhạc Nhạc còn thấp hÆ¡n ná»a cái đầu, có thể thấy đây là má»™t ngưá»i thấp bé, bạch y phiêu phiêu, trông tháºt nho nhã phong lưu.
“Oh! Tháºt quên mất, váºy chúng ta nhanh Ä‘i thôi.†Nhạc Nhạc hứng thú thốt lên, trên mặt thoáng hiện nét tiếu ý.
Ngưá»i đó bất giác ngẩn ra, trong mắt thoáng hiện má»™t tia dị thái, nói : “Hiện thá»±c và má»™ng tưởng tháºt sá»± là mâu thuẫn, bất cứ ai cÅ©ng có quyá»n Ä‘eo Ä‘uổi má»™ng tưởng cá»§a bản thân. Từ bá» hiện thá»±c để Ä‘eo Ä‘uổi má»™ng tưởng, kết quả cuối cùng vẫn cứ là má»™ng tưởng mà thôi. Má»™t số ngưá»i đã mang má»™ng tưởng và o thá»±c tế, sống cùng má»™ng tưởng, dần dần tiếp cáºn má»™ng tưởng, truy cầu má»™ng tưởng, hoà n thà nh má»™ng tưởng cá»§a bản thân, hiện thá»±c bất quá là đa số má»i ngưá»i Ä‘á»u như váºy. Huynh đà i tất cÅ©ng minh bạch mà .â€
Nhạc Nhạc vui vẻ cưá»i rồi nói: “Tại hạ trong tâm nhất hữu cảm xúc, khó nói thà nh lá»i, tháºt sá»± má»™ng tưởng hết sức đơn giản, chỉ cần trong hiện thá»±c truy cầu tất sẽ đạt được, bất quá tại hạ tháºt không nguyện ý tìm kiếm, đây chÃnh là mâu thuẫn mà huynh đà i đã nêu! â€
Thoáng mỉm cưá»i, khẽ ngâm lại bà i thÆ¡ cá»§a Nhạc Nhạc, thần thái tuấn mỹ tá»±a Trương Hà , ánh mắt xa xa táºn chân trá»i, “ Ngô tưởng dục đắc, ngô tất đắc chi†đÃch thị hà o khÃ, lam sắc y tung bay theo gió, tướng mạo tháºt phong lưu, tiêu sái.
Y nhân ngước nhìn quang cảnh xung quanh, ánh mắt dừng lại trên ngưá»i Nhạc Nhạc, hình ảnh Nhạc Nhạc đã in Ä‘áºm trong tâm y nhân, có lẽ sẽ ảnh hưởng tá»›i con đưá»ng sau nà y mà hắn sẽ Ä‘i.
Gương mặt Lạc San á»ng hồng xấu hổ, tháºt không biết cô Ä‘ang nghÄ© gì!
Bạch y nhân khẽ há»i: “Dám há»i huynh đà i quý tÃnh là chi, sao lại tá»›i nÆ¡i nà y?â€
“Tại hạ tên gá»i Vương Nhạc Nhạc, còn huynh?†Nhạc Nhạc mỉm cưá»i, bởi vì hắn biết, bất cứ ai lần đầu nghe tên hắn Ä‘á»u cưá»i, bởi danh tá»± cá»§a hắn tháºt đặc biệt.
Bạch y nhân quả nhiên cưá»i lá»›n, khóe miệng thoáng lá»™ chiếc răng khểnh, trông tháºt đáng yêu, sau khi cưá»i má»™t hồi, bạch y nhân đáp: “Huynh đà i danh tá»± quả nhiên độc đáo. Tại hạ phục tÃnh Má»™ Dung.â€
“Má»™ Dung? Danh tá»± chỉ má»™t từ, thá»±c thì gá»i là Má»™ Dung Kỳ thì nghe sẽ hay hÆ¡n! †Nhạc Nhạc thầm nói.
Bạch y nhân nghe qua tâm hồn nhất chấn, nhưng không cách gì trách cứ Nhạc Nhạc, đà nh trấn áp sá»± rối loạn trong tâm trÃ.
Bá»—ng má»™t gia nhân hướng tá»›i Lạc San cung kÃnh nói: “Tiểu thư, má»›i đây bên ngoà i không được an toà n, lão gia truyá»n lệnh tiểu thư hồi phá»§!â€
“Chẳng phải cha Ä‘ang ở quân doanh sao?†Lạc San ko rõ há»i lại.
“Äây là , do nhị công tá» truyá»n lệnh cho tiểu nhân.†Gã gia nhân đáp.
Nhạc Nhạc minh bạch, việc nà y là do Lạc Hà sắp xếp, kẻ nà y theo lệnh trên mà là m, tháºt quá thá»±c dụng và hữu lợi. Trong tâm Nhạc Nhạc đã có ý, nhất định đối vá»›i Lạc San sẽ giải quyết được.
Lạc San hạnh phúc nhìn Nhạc Nhạc, khiến Nhạc Nhạc thêm đỠmặt : “Chúng ta mau vá» thôi, chắc là có chuyện khẩn cấp.†Hướng tá»›i Má»™ Dung nói: “Má»™ Dung huynh, cáo từ, hữu duyên tái kiến!â€
Má»™ Dung ngước nhìn vá» lam sắc thân ảnh phÃa xa, khẽ nói: “Hữu duyên tái kiến!â€
Tà i sản của tarta12a
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:44 AM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a tarta12a
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam tam kinh , doc truyen online ngu nu , ïðîäàæà , kich doc ngu nu tam kinh , ngụ nữ tâm kinh , ngá»± nữ chân kinh , ngá»± nữ tâm kinh , ngá»± nữ tâm kinh 4vn , ngoc ngu nu tam kinh , ngoc ngu tam kinh , ngoc nu tam kinh , ngoc nu tam kinh 1996 , ngoc nu tam kinh 4vn.eu , ngoc nu tam kinh cap 3 , ngoc nu tam kinh che , ngoc nu tam kinh n , ngoc nu tam kinh online , ngoc nu tam kinh q5 c18 , ngu an tam kinh , ngu nu chan kinh , ngu nu chan kinh 4vn , ngu nu tam , ngu nu tam kim , ngu nu tam kinh , ngu nu tam kinh 4 vn , ngu nu tam kinh 4vn , ngu nu tam kinh 4vn full , ngu nu tam kinh 4vn.eu , ngu nu tam kinh al gi , ngu nu tam kinh chuong 1 , ngu nu tam kinh chuong 4 , ngu nu tam kinh full , ngu nu tam kinh hixx , ngu nu tam kinh kiemgioi , ngu nu tam kinh la gi , ngu nu tam kinh online , ngu nu tam kinh prc 4vn , ngu nu tam kinh q3 , ngu nu tam kinh quyen 1 , ngu nu tam kinh quyen 2 , ngu nu tam kinh quyen 5 , ngu nu tam kinh quyen 6 , ngu nu tam kinh quyen 7 , ngu nu tam kinh tap 3 , ngu nu tam kinh tap cuoi , ngu nu tam kinh truyen , ngu nu tam kinh- quyen 4 , ngu nu tam kinh-4vn , ngu nu tam knih , ngu nu tam tam , ngu nu tam tam kinh , ngu nu ttam kinh 4vn , ngu nuntamkinh , ngu tam kinh , ngu to tam kinh , ngu tu tam kinh chuong 7 , nguc nu tam kinh 4vn , ngư nư tâm kinh 4vn , nhac ngoc nu tam kinh , nhu nu tam kinh 4vn , nu tam kinh , rap ngoc nu tam kinh mp3 , t nu tam kinh , tai ngu nu chan kinh , thieu nu tam kinh , tieu dao ngu nu tam kinh , truyen ngoc nu tam kinh , truyen ngu nu chan kinh , truyen ngu nu tam kinh , vương thiểu thiểu , www.ngu nu tam kjnh