29-03-2008, 05:55 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 16 giá»
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 10 - Hoa kiếp
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : minhsbv.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn Tà ng thư viện
Dùng xong cÆ¡m sắc trá»i vẫn mù mịt, Nhạc Nhạc ngồi ngẩn ở trong phòng, trong má»™t tư thế thoải mái luyện ná»™i công. Tư thế luyện công cá»§a hắn tháºt đơn giản là nằm dà i trên giưá»ng. Bình thưá»ng sau khi ngá»§ chân khà ở trong tiểu chu thiên kinh mạch tá»± động váºn hà nh, nếu là muốn tiến má»™t bước gia tăng công lá»±c, Ä‘i đến đại chu thiên thì không thể váºn hà nh, khi đó Ngá»± Nữ Tâm Kinh đã âm thầm váºn hà nh, chân khà từ hạ Ä‘an Ä‘iá»n từ từ váºn hà nh lên thượng Ä‘an Ä‘iá»n, hai đạo chân khà cân bằng, lại giống như từ hai vùng ở Ä‘an Ä‘iá»n từ từ lưu động tá»›i các xương ở tứ chi, chân khà toà n thân váºn hà nh má»™t lần nữa, sau đó lại trở vá» hai vùng ở Ä‘an Ä‘iá»n, chân khà tụ táºp ở thượng Ä‘an Ä‘iá»n, tiếp tục theo con đưá»ng ban đầu trở vá» hạ Ä‘an Ä‘iá»n, và sau đó toà n bá»™ chân khà đá»u táºp trung ở phần bẹn phÃa trên dương căn, dương căn Ä‘ang má»m oặt đột nhiên bạo khởi, so vá»›i lúc giao hợp thì lá»›n hÆ¡n gấp và i lần, trên bá» mặt gân xanh nổi lên, còn ám hắc sắc ban đầu trở thà nh tá» hồng sắc, ngay khi chân khà trở vá» hạ Ä‘an Ä‘iá»n, cái váºt nà y lại biến thà nh dạng má»m xèo, cái dạng lúc nãy đã không thể biến lại được nữa, đến lúc nà y đã váºn công được má»™t đại chu thiên.
Hắn từ sau khi luyện công tỉnh lại thì đêm đã khuya. Trải qua nhiá»u lần luyện hoá, Ä‘an Ä‘iá»n và không gian trong kinh mạch trống hÆ¡n rất nhiá»u, cảm giác giống như đói bụng lúc bình thưá»ng, lần váºn công nà y Ä‘an Ä‘iá»n trống rá»—ng cà ng cảm thấy mạnh hÆ¡n, hắn trong lòng rất cần má»™t lượng lá»›n chân khÃ, chân khà cá»§a hắn phần nhiá»u từ trong giao hợp mà có, vì váºy hắn cần nữ nhân, giống như sói đói rất cần thịt váºy, nếu là Nhược Tuyết thì cà ng tốt, hắn không kìm được tưởng tượng đến, cÅ©ng không biết nà ng hiện tại Ä‘ang ở đâu?
Xuống lầu tuỳ tiện ăn Ãt cÆ¡m rau, thấy có hà ng trăm đôi mắt nhìn lên ngưá»i mình, liá»n Ä‘i vá» hướng Tuý Tâm hồ, cái dục vá»ng khẩn thiết nà y thiêu đốt ná»™i tâm cá»§a hắn, cái loại cảm giác lâu lắm rồi không có, tình huống giống như vừa rồi lúc bắt đầu luyện Ngá»± Nữ Tâm Kinh.
Noãn Tâm lâu, vừa lên thì hắn nghe thấy tiếng đà n, cái thuyá»n hoa nà y đỗ cạnh Noãn Tâm lâu, giống như ngưá»i già thuá»™c đưá»ng Ä‘i, bất tri bất giác đã chạy tá»›i.
Vừa và o cá»a đã ngá»i thấy là n hương phong à o ạt, sáu giác quan cá»§a Nhạc Nhạc mưá»i phần mẫn cảm, không chịu nổi khà vị cưá»ng liệt nà y, há miệng hắt hÆ¡i và i cái, ngá»ng đầu lên, đã có má»™t trung niên tú bà vá»— má»™t cái, mặc dù là trung niên, tư sắc hoà n toà n không tệ, tối thiểu cÅ©ng không như kỹ quán trước đây hắn từng tá»›i, là loại lão tú bà mà lá»i nói đầy vẻ dâm dáºt. “Ôi chao! Vị công tá» ca nà y tháºt là tuấn tú, nô gia tiếp khách ở đây đã và i chục năm, cÅ©ng chưa từng thân máºt vá»›i ngưá»i nà o dá»… thương như thế nà y.†Tú bà sắc mặt trà n đầy tiếu dung, hai tay không thà nh tháºt múa may trên ngưá»i Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc cưá»i khổ, à i, tú bà ở đâu cÅ©ng giống nhau, lần nà y đến kỹ viện, chưa gặp được cô nương, đã bị má»™t nhân váºt cấp lão mụ tá» chiếm tiện nghi, liá»n nói: “Tìm năm vị cô nương thượng hảo hạng!†Căn cứ theo táºp quán đến kỹ viện trước đây cá»§a hắn, tối thiểu cÅ©ng phải năm vị cô nương má»›i đủ cho hắn già y vò má»™t lần.
Tú bà sau khi nghe xong, tháºp phần kinh hãi, xác nháºn lại vẻ không tin: “Công tá» gia, ngà i nói là năm ngưá»i à ? Các cô nương ở chá»— chúng tôi Ä‘á»u há»c qua sà ng đấu bà thuáºt, má»—i má»™t khách nhân, tất cả Ä‘á»u dùng không hết.†“Chẳng lẽ có sinh ý mà không là m à ?†Nhạc Nhạc cưá»i tà dị, ngón tay xuất ra chút Ngá»± Nữ chân khÃ, xoa má»™t cái lên tô nhÅ© cá»§a bà ta,tú bà toà n thân chấn động, hai má đỠhồng, thoải mái hÆ¡n trước liá»n kêu lá»›n: “Tiểu Äà o, lá»±a lấy năm cô nương xinh đẹp bồi tiếp vị công tá» nà y!â€
Nhạc Nhạc bá» lại tú bà đang ngây ngưá»i ra trên ghế, cưá»i ha ha cùng Tiểu Äà o, Ä‘em theo năm vị cô nương có chút tư sắc, tiến đến khách phòng.
Ná»a canh giá» sau, Nhạc Nhạc nhìn năm thân thể bạch ná»™n Ä‘ang say ngá»§ trên giưá»ng, lắc đầu cưá»i khổ, hắn đã minh bạch vì sao Nhược Tuyết lại dá»… dà ng thoát khà như váºy, hiệu quả cá»§a tầng thứ năm “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†cá»§a bản thân cÅ©ng bị hắn tìm ra, trước đây thì năm nữ nhân phổ thông cÅ©ng được rồi, hiện tại thì hoà n toà n không biết phải cần đến bao nhiêu ngưá»i đây.
Hắn đánh thức má»™t con cừu nhá» trong số đó, nói: “Tiểu Nguyệt! Lại giúp ta kêu thêm năm cô nương khác đến, các nà ng không đủ!â€
Tiểu Nguyệt vừa tỉnh dáºy sau giấc ngá»§ say, thẹn thùng hoan há»· nói: “Công tá» còn nhá»› tên cá»§a nô gia nha, chà ng tháºt lợi hại, nô gia lâu lắm rồi chưa được hạnh phúc như bây giá»! á»’, Bá»n há» Ä‘á»u ngá»§ say rồi, thiếp sẽ giúp chà ng Ä‘i gá»i thêm và i tá»· muá»™i khác tá»›i!†Nà ng khoác y phục lên ngưá»i rồi chạy ra ngoà i. Má»™t canh giá» sau, nhìn lên giưá»ng, là mưá»i lăm ngá»c thể tuyết bạch, Nhạc Nhạc lại không nÃn nổi cưá»i khổ, nếu lại đến má»™t kỹ lâu khác thì không đủ tiá»n, trong số các cô nương, chỉ duy nhất có Tiểu Nguyệt còn tỉnh táo, nhu mì nói: “Công tá», ngoà i kia không còn cô nương, chà ng là m lại vá»›i thiếp nha!â€Nói xong nà ng má»m mại bò tá»›i, Nhạc Nhạc như tên trên dây cung, không thể không phát, ôm lấy ngá»c đồn bạch ná»™n đầy đặn cá»§a Tiểu Nguyệt, Nhạc Nhạc gầm lên má»™t tiếng, bạo lá»±c tiến nháºp thân thể cá»§a nà ng, Tiểu Nguyệt chỉ có thể bò trên ná»n đất, toà n thân vô lá»±c, lưng ong hối hả chuyển động, bản thân vừa thống khổ lại vừa khoái lạc cá»±c độ. Äến khi không chịu được nữa, Tiểu Nguyệt kêu lên má»™t tiếng, mái tóc dà i Ä‘iên cuồng tung bay, là n da mà u mỡ dê má»—i lúc má»™t hồng vá»±ng, cặp môi anh đà o chúm chÃm liá»n mở rá»™ng, như khấp như tố kêu nhè nhẹ: “Vương công tá», công tá»!â€
Sau khi thá»a mãn, linh thức cá»§a Nhạc Nhạc đột nhiên linh mẫn trở lại, chiếu rá»i cả toà tiểu lâu, tá»±a như có thể cảm thụ được đến từng ngưá»i trong má»—i gian phòng cá»§a toà tiểu lâu, thể hình, tuổi tác cá»§a ngưá»i đó, ngưá»i đó Ä‘ang là m gì. Äến tầng cao nhất cá»§a lầu, hắn cảm nháºn được má»™t nữ tá» trẻ tuổi võ công cá»±c cao, võ công cá»§a nà ng ta so vá»›i Nhược Tuyết chỉ kém chút Ãt, gần giống công lá»±c cá»§a Lạc Hà . Có má»™t ngưá»i quen thuá»™c Ä‘ang muốn bước và o cá»a. Ngưá»i nà y thân thể cao lá»›n, võ công vượt trá»™i chÃnh là Tiên Vu Thác.
Cái cảm giác nà y chỉ trong chá»›p mắt, hắn lại lÄ©nh há»™i đến tình cảnh mỹ diệu thiên nhân hợp nhất, toà n thân kÃch động ôm hôn Tiểu Nguyệt, Tiểu Nguyệt lần nà y lại không hôn mê ngã xuống, cảm thụ sá»± kÃch động, sá»± nhiệt tình cá»§a Nhạc Nhạc, cÅ©ng nhiệt liệt ôm hôn hắn đáp trả, lưỡi thÆ¡m quấn quÃt là m má»™t, rất lâu sau vẫn không thể phân khai.
“Công tá», thiếp lại phục vụ chà ng mặc áo nhé!†Tiểu Nguyệt toà n thân má»i mệt, sau khi giúp hắn xoa bóp toà n thân, đã mặc thải y trước.
Nhạc Nhạc bởi vì được nà ng bồi tiếp, chạy đến khách sảnh. Tiên Vu Thác Ä‘ang bồi tiếp nói chuyện gì đó vá»›i tú bà , bá»™ dạng không thể tưởng tượng nổi. Tú bà thấy Nhạc Nhạc xuống lầu, cưá»i the thé nói: “á»i chà , vị công tá» gia nà y, ngà i có thể xuống đây, không phải khiến ta phải ngã và o vÅ©ng sình nà y chứ, ngà i xem Ä‘i, ở đây có nhiá»u khách quan như váºy, Ä‘á»u không tin là hÆ¡n mưá»i cô nương chỉ để bồi tiếp cho má»™t mình ngà i, đó đó, các ngà i tin rồi chứ!†Bà ta quay vá» phÃa đám khách nhân uống rượu giải sầu kêu lên.
Có không Ãt khách nhân chạy lên gian phòng ở lầu trên xem xét, sắc mặt Ä‘á»u chấn kinh chạy ra, bà n tán má»™t hồi, sau đó tìm đến kỹ viện khác.
Tiên VÅ© Thác cưá»i cưá»i kêu lên: “Vương huynh, huynh tháºt là lợi hại, ngà y mai phải ứng thà rồi, lại đến thanh lâu đùa bỡn, là m cho tất cả chúng tôi Ä‘á»u không có nữ nhân để vui đùa, hôm nay ta đến đây cÅ©ng không dá»… dà ng gì, các cô nương ở đây lại xinh đẹp, xem ra ta chỉ có thể Ä‘i đến kỹ viện khác thôi.†Nói xong kéo hắn đến má»™t bên khẽ khà ng há»i: “Huynh đệ, có bà quyết gì không?â€
Nhạc Nhạc cưá»i khổ, là hắn muốn luyện công, Tiên Vu Thác lại tưởng là việc đó, thiếu nữ nhân như váºy, là việc ngoà i ý muốn, không biết có đủ tiá»n trả không đây. Äang muốn giải thÃch, tú bà đã tiến lên trước cưá»i nói: “Công tá» tháºt là lợi hại, là m cho các cô nương cá»§a chúng tôi còn nằm trên giưá»ng chưa dáºy được. Còn vá» tiá»n nong?â€
Nhạc Nhạc có chút bất an há»i: “Bao nhiêu?â€
“Ài, ngà i là khách hà ng đầu tiên bổn lâu có vinh hạnh tiếp đón, ưu đãi cho ngà i, chỉ thu khổ phà cá»§a các cô nương, má»™t nghìn lượng.â€
Nhạc Nhạc hiểu rõ, má»™t nghìn lượng cho mưá»i lăm cô nương, tịnh không phải là nhiá»u, chỉ vì lúc nà y trên ngưá»i hắn có má»—i hÆ¡n bảy trăm lạng, nên khổ não nói: “Nói đắt thì không đắt, chỉ là hôm nay Ä‘em không đủ tiá»n, để ngà y mai đến bù thêm được không?†Ài, hắn lại nghÄ© mình Ä‘ang trong má»™t kỹ lâu ở quê nhà .
Tú bà đột nhiên biến sắc, còn nhanh hÆ¡n láºt sách, vừa rồi xuân phong trà n ngáºp, hiện giỠđã kết hà n sương, lạnh lùng nói: “Không có tiá»n mà cÅ©ng dám tá»›i.â€
Äá»™t nhiên bà ta nghÄ© đến việc Nhạc Nhạc và Tiên Vu Thác quen biết nhau, nói không chừng cÅ©ng là má»™t công tỠđại thế gia, chỉ là tấu xảo không mang đủ tiá»n, liá»n chuyển giá»ng: “Ngà i và Tiên Vu công tá» thân nhau như váºy, có thể mượn trước Ãt tiá»n để dùng được không?â€
Tiểu Nguyệt cÅ©ng nhìn thấy vẻ mặt khó coi cá»§a Nhạc Nhạc, chiếu theo kinh nghiệm vá» khách hà ng cá»§a nà ng, nhất định là thiếu ngân lượng, bèn ôm má»™t há»™p gấm đến, nói vá»›i Nhạc Nhạc: “Vương công tá», đây là tÃch cóp cá»§a nô gia, công tá» có thể mượn trước để chi dùng.â€
“Hả!†Ba ngưá»i cùng kêu lên, Nhạc Nhạc hổ thẹn, Tiên Vu Thác chấn kinh, tú bà tức giáºn.
“Ui, cái nà y, Tiểu Nguyệt nà ng... ta có tiá»n, chỉ là không đủ thôi, không thể dùng tiá»n cá»§a nà ng.†Nhạc Nhạc bao nhiêu năm không đỠmặt, đây là lần đầu tiên đỠmặt, tuy nhiên không chắc sau nà y sẽ không còn cÆ¡ há»™i nữa.
Äôi mắt nhu mì cá»§a Tiểu Nguyệt đã rá»›m lệ, bi thương nói: “Công tá» có phải vì nghi ngá» tiá»n cá»§a nô gia không sạch sẽ, nên không dùng tiá»n cá»§a nô gia đúng không?†Tiểu Nguyệt đã mở há»™p gấm, bên trên có má»™t táºp ngân phiếu rất dầy, ở dưới lại có không Ãt châu bảo.
Tiên Vu Thác nhãn tình mở to, hắn không phải là không biết Tiểu Nguyệt, nà ng vốn là hồng bà i ở Noãn Tâm lâu, bình thưá»ng thì tiếp khách rất kén chá»n, chá»n được khách thì cÅ©ng băng lãnh bồi tiếp, rất hiếm khi thấy nà ng chá»§ động tìm vui, lúc nà y lại khóc lóc muốn giúp khách nhân trả tiá»n, cà ng không lý giải nổi hắn cà ng sùng bái Nhạc Nhạc hÆ¡n.
Nhạc Nhạc không biết là m sao, nói: “Ta, ta có tiá»n, không tin các ngưá»i hãy xem.â€
Hắn kéo Tiên Vu Thác lại má»™t góc, thấp giá»ng nói: “Vừa nãy huynh muốn biết bà quyết gì phải không, ta cho huynh biết, dùng cái nà y, nhìn xem! Äây là loại thuốc có tên là ‘Nhất Dạ ÄÄ©nh’, ta đã từng ở trong má»™t tiểu thà nh, dùng má»™t viên thuốc đại chiến vá»›i hÆ¡n ba trăm cô nương mà không đổ, sau đó, các cô nương trong tiểu thà nh nà y trong và i ngà y căn bản không thể tiếp bất cứ khách nhân nà o khác, do váºy loại thuốc nà y còn gá»i là ‘Hoa Kiếp’, cứ bảy ngà y dùng má»™t viên, tuyệt không tổn thương đến thân thể, má»—i viên má»™t nghìn lượng, muốn mấy viên? Loại thuốc nà y chi phà cÅ©ng không phải rẻ, phải dùng loại Tụ Dương dược thảo cá»±c kỳ khó gặp, má»™t viên má»™t nghìn lượng, kể cả là tể tướng, cÅ©ng chưa chắc đã có.â€
Tiên Vu Thác nghe xong thần hồn Ä‘iên đảo, rõ rà ng là dược váºt thần kỳ, dược váºt phổ thông mà có thể chống chá»i đến ná»a canh giá» cÅ©ng là cá»±c phẩm rồi, hÆ¡n nữa lại cá»±c kỳ hại cho thân thể , dùng thứ dược phẩm nà y đối vá»›i hắn tiá»n không thà nh vấn Ä‘á», chỉ cần có thể chinh chiến trong rừng hoa, đặc biệt có thể khiến cho các vị cô nương si mê vì “đặc kỹ†cá»§a hắn, gà o khóc muốn cho hắn tiá»n, cái cảm giác kiêu hãnh đó không phải dùng tiá»n là có thể mua được. Nhưng bản tÃnh thương nhân khó lòng thay đổi, liá»n nghi hoặc há»i: “Thá»±c sá»± hữu hiệu chứ?â€
Nhạc Nhạc cố ý là m bá»™ không cao hứng, lãnh đạm nói: “Bằng và o câu nói cá»§a huynh, lần tá»›i sẽ bán hai nghìn lượng má»™t viên, huynh hãy nhá»› đấy.â€
â€œÄÆ°á»£c, ta mua trước hai viên.â€
Nháºn đủ tiá»n, Nhạc Nhạc trà n đầy tiếu dung Ä‘i vá» phÃa trước mặt tú bà , trong tay vung lên hai tá» ngân phiếu, trước tiên an á»§i Tiểu Nguyệt: “Nà ng xem, không phải đã có tiá»n rồi sao?â€
Vứt cho tú bà má»™t tá» ngân phiếu, rồi quay lại lau nước mắt cho Tiểu Nguyệt, dịu dà ng nói: “Tiểu Nguyệt Nguyệt, đừng khóc nữa, nam nhân kiếm tiá»n rất dá»…, ừm, cÅ©ng để cung ứng cho nà ng.â€
Tiểu Nguyệt tức khà nói: “Chà ng không cần tiá»n cá»§a ta, vì sao ta lại phải cần tiá»n cá»§a chà ng.†Nhạc Nhạc âm thầm cưá»i khổ, ta, ta là khách là ng chÆ¡i, còn nà ng, nà ng là ai! Chẳng lẽ ta lại cần tiá»n cá»§a nà ng? Phà m là nữ nhân cá»§a hắn, Ä‘á»u là những nữ nhân hay khóc lóc, hay tức giáºn, khiến hắn phải vất vả dá»— dà nh.
Nhạc Nhạc vá»— vá»: “Äừng khóc nữa mà , nếu ta mượn tiá»n cá»§a nà ng, ta là m sao còn hứng thú để quay lại, không quay lại, nà ng sẽ nói ta vong ân phụ nghÄ©a, còn cầm tiá»n cá»§a nà ng bá» Ä‘i, thì lúc quay lại, ta là m sao có thể đối mặt vá»›i nà ng! Ta cứ và i ngà y lại đến tìm nà ng, là bởi vì cái gì?†Nhạc Nhạc thấy lúc nãy an á»§i ná»a ngà y không có hiệu quả, không thể không tung ra độc chiêu. Tiểu Nguyệt nghe xong câu cuối, quả nhiên trở nên vui vẻ, nói: “Tháºt chứ! Thiếp không khóc nữa rồi, thiếp cÅ©ng không cần tiá»n cá»§a chà ng! Vả lại noãn di cÅ©ng đã thu tiá»n cá»§a chà ng rồi!â€
Nhạc Nhạc thầm chá»i trong lòng, Ä‘ang muốn Ä‘i khá»i kỹ lâu, lại ở đây lừa gạt tình cảm đẹp đẽ chân thà nh như váºy! Thấy nà ng ta cứ bám riết không rá»i, chỉ có thể cố gắng vá»— vá» thêm và i câu, rồi cùng Tiên Vu Thác ly khai Noãn Tâm lâu.
Tiên Vu Thác háo hức muốn thá», Nhạc Nhạc hảo tâm liá»n cảnh cáo: “Tốt nhất là tìm má»™t địa phương có nguồn hà ng đầy đủ, nếu không huynh sẽ gặp nguy.â€
Tiên Vu Thác gáºt đầu lia lịa, chạy vá»™i và o má»™t kỹ lâu. Lúc không còn ngưá»i, tú bà lặng lẽ nói vá»›i Tiểu Nguyệt: “Tiểu nha đầu, đã động tình rồi hả? Có cần ta đến gặp cung chá»§ xin cho ngươi không.â€
“Äa tạ noãn di quan tâm, ta mặc dù ngu muá»™i, nhưng cÅ©ng biết cung chá»§ không phải là ngưá»i dá»… nói chuyện, nếu khiến cho ngưá»i tức giáºn, sợ rằng đến Vương công tá» cÅ©ng phải chịu liên luỵ.â€
“Ài, bất quá Vương công tá» nà y tháºt là tuấn tú!†Tú bà khẽ thở dà i.
******** Má»—i toà đại thà nh, Ä‘á»u do quan viên cá»§a Phong Nguyệt đế quốc phái đến cai quản, chỉ là quan viên chỉ có hư danh, không có thá»±c quyá»n, chỉ cần không chá»c giáºn đến các chư hầu thá»±c quyá»n ở địa phương, thì hoà n toà n có thể tiếp tục là m chức quan hư ảo cá»§a há».
Khảo thà lần nà y do nha môn phá»§ doãn ở Lạc Thà nh cá» hà nh, lúc Nhạc Nhạc đến, thì đã thấy bóng ngưá»i tầng tầng lá»›p lá»›p trước cổng nha môn, đã đến giá», tri phá»§ đại nhân sốt ruá»™t Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, như Ä‘ang chỠđợi má»™t đại nhân váºt, sau lưng ông ta là má»™t số quan giám khảo và quan duyệt quyển được phái đến, nên thay đổi sắc mặt cÅ©ng phải cẩn tháºn.
Nhạc Nhạc không thể không nghÄ©, đó là văn quan cá»§a Phong Nguyệt quốc chăng, tương lai mình cÅ©ng là má»™t trong số há» chăng? Nếu giống như há», thì không là m cÅ©ng được. Ài, phụ thân cá»§a ta tháºt đáng thương, ta cÅ©ng tháºt đáng thương! Có lẽ phụ thân cần vinh dá»± và quyá»n lợi, nên không cần nghÄ© đến những vụn vặt cá»§a má»™t văn quan chăng?â€
Có và i thư sinh không thể chá» thêm, tiếng huyên náo không ngừng vang lên, cùng lúc đó nha vệ tri phá»§ hô lá»›n: “Lạc vương gia đến!†Tri phá»§ cầm đầu chúng quan, nhất tá» bái kiến Lạc vương gia, hô vang: “Chúng thần tham kiến Lạc vương gia!†Vẻ mặt má»i ngưá»i vô cùng cung kÃnh và tháºn trá»ng.
Äi cùng Lạc vương gia còn có Lạc Hà , Lạc Kiệt, Lạc San, An Äịnh Thư, bá»n há» cÅ©ng không há» e dè, tiếp thu lá»… số cá»§a chúng quan. Nhạc Nhạc lại cà ng khẳng định suy nghÄ© vừa rồi, quyá»n lợi, không sai, phụ thân cần chÃnh là quyá»n lợi và vinh dá»±, chỉ cần có quyá»n, láºp tức có vinh dá»± vô hạn.
Lạc Vương vừa đến, chúng thư sinh cÅ©ng an tịnh trở lại, yên lặng nhìn vá» phÃa cái vị quyá»n cao chức trá»ng kia, có danh tiếng rất tốt , Lạc vương gia hà i lòng nhìn đám thư sinh, sang sảng nói: “Chư vị đợi đã lâu, tại đây Ä‘á»u là những nhân tà i muốn dốc sức vì quốc gia, ta rất yên tâm, nếu có khó khăn gì, nếu có chá»— nà o bất mãn, có thể đến Lạc vương phá»§ phản ứng vá»›i ta, ta sẽ cho các vị câu trả lá»i mãn ý, kể cả không đạt được thứ hạng cao, chỉ cần có tà i hoa, có thể đến Lạc vương phá»§ tìm ta, ta sẽ cho các vị má»™t công việc khác vừa ý.â€
Lạc vương gia váºn dụng ná»™i lá»±c và o thanh âm, khiến cho chúng thư sinh Ä‘á»u nghe rõ mồn má»™t, bá»n há» cÅ©ng tán tụng phong thái cá»§a Lạc vương gia, nghe thấy nếu không được triá»u đình tuyển chá»n, thì có thể đến Lạc vương phá»§ dốc sức phục vụ, thì đám thư sinh không thể nén được kÃch động trong lòng, ra sức vá»— tay.
Äám ngưá»i sau lưng Lạc vương, gáºt đầu hà i lòng! Nhạc Nhạc lại thầm thở dà i: “Lạc vương gia quả tháºt danh bất hư truyá»n, chỉ má»™t và i câu ngắn gá»n, đã có thể lôi kéo được nhân tâm, danh chÃnh ngôn thuáºn lôi kéo ngưá»i cá»§a triá»u đình, hắc hắc tháºt không sai, nếu các văn quan trong triá»u Ä‘á»u giống như tri phá»§ kia, là m gia thần cá»§a Lạc vương gia không có gì là không thể.â€
Lạc vương cùng đám ngưá»i lui ra sau, tri phá»§ cÅ©ng thở phà o má»™t cái, vá»™i và ng để cho các thà sinh tiến nháºp trưá»ng thi.
Tổng cộng có hai đỠmục.
Má»™t là : “Vua lấy gì để trị quốc?â€. Ài, đây là đỠmục quá vần Ä‘iệu, Nhạc Nhạc khẽ thở dà i, tất cả những gì vá» Phong Nguyệt đế quốc được sắp xếp trong đầu Ä‘á»u lần lượt tuôn ra, những câu vần Ä‘iệu như là dÄ© quân vi quý, dÄ© quý vi quyá»n, dÄ© quyá»n vi chuyên Ä‘á»u xuất ra, lại thêm nói là m sao để dân chúng nghe theo, tiếp đến là má»™t và i phương pháp để giá»›i quý tá»™c tranh thá»§ lợi Ãch, kiến ý đẳng đẳng, hắn viết Ä‘á»u là những Ä‘iá»u giá»›i quý tá»™c thÃch nghe, mặc dù không có ý má»›i, nhưng văn phong cá»§a hắn không tệ, văn chương đẹp đẽ, lấy được thứ hạng cao cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», hÆ¡n nữa hắn không nguyện dùng toà n lá»±c, không nguyện vượt hẳn lên trên.
Hai là : Lấy: “Xuân Chi Giang Nguyệt†là m đầu đỠvịnh thÆ¡, suy nghÄ© thoáng qua, liá»n viết các chữ “Xuân Giang Hoa Nguyệt Dạ†là m đầu đỠbà i thÆ¡ :
Xuân giang triá»u thá»§y liên hải bình, hải thượng minh nguyệt cá»™ng triá»u sanh.
Liá»…m liá»…m tùy ba thiên vạn lÃ, hà xá» xuân giang vô nguyệt minh?
Giang lưu uyển chuyển nhiễu phương điện, nguyệt chiếu hoa lâm giai tự tản.
Không là lưu sương bất giác phi, đinh thượng bạch sa khán bất kiến.
Giang thiên nhất sắc vô tiêm trần, kiểu kiểu không trung cô nguyệt luân.
Giang bạn hà nhân sơ kiến nguyệt? Giang nguyệt hà niên sơ chiếu nhân?
Nhân sanh đại đại vô cùng dÄ©, giang nguyệt niên niên chÃch tương tá»±.
Bất tri giang nguyệt đãi hà nhân, đãn kiến Trưá»ng Giang tống lưu thá»§y.
Bạch vân nhất phiến khứ du du, thanh phong phổ thượng bất thắng sầu.
Thùy gia kim dạ biển chu t� Hà xỠtương tư Minh Nguyệt Lâu?
Khả liên lâu thượng nguyệt bồi hồi, ứng chiếu ly nhân trang kÃnh thai.
Ngá»c há»™ liêm trung quyển bất khứ, đảo y châm thượng phất hoà n lai.
Thá» thì tương vá»ng bất tương văn, nguyện trục nguyệt hoa lưu chiếu quân.
Hồng nhạn trưá»ng phi quang bất độ, ngư long tiá»m dược thá»§y thà nh văn.
Tạc dạ nhà n đà m mộng lạc hoa, khả liên xuân bán bất hoà n gia.
Giang thủy lưu xuân khứ dục tẫn, giang đà m lạc nguyệt phục tây tà .
Tà nguyệt trầm trầm tà ng hải vụ, kiệt thạch tiêu tương vô hạn lộ.
Bất tri thừa nguyệt kỉ nhân quy? Lạc hoa diêu tình mãn giang thụ.
(Theo bản dịch của Khương Hữu Dụng:
Sông xuân triá»u dáºy mặt biển bằng,
Trên biển trăng cùng triá»u nước dâng.
Dá»n dợn vá»i theo muôn dặm sóng,
Sông xuân đâu chẳng sáng ngá»i trăng.
Quanh co sông lượn cồn hương chảy,
Trăng chiếu vưá»n hoa như tuyết rải.
Tầng không sương tá»a tưởng không bay,
Cát trắng bên doi nhìn chẳng thấy.
Trong suốt trá»i sông suốt má»™t mà u,
Trên sông vằng vặc một trăng cao.
Ai ngưá»i đầu đã trông trăng ấy?
Trăng ấy soi ngưá»i tá»± thuở nao?
Ngưá»i cứ Ä‘á»i Ä‘á»i sinh nở mãi,
Trăng vẫn năm năm sông nước giãi.
Soi ai nà o biết được lòng trăng,
Chỉ thấy sông dà i đưa nước chảy.
Mây bạc lưng chừng trôi đến đâu,
Cà nh phong xanh bến biết bao sầu
Äêm nay ai mảng buông thuyá»n đó,
Ai ở lầu trăng nhớ chốn nà o?
Trăng lầu quanh quẩn đáng thương ôi,
Soi mãi dà i gương kẻ lẻ đôi.
Cá»a ngá»c cuốn rèm xua vẫn ở,
Hòn châm vừa phẩy ánh liá»n soi.
Chừ đây trông ngóng bẵng tăm hơi,
Mong quyến theo trăng đến rá»i ngưá»i.
Bay má»i nhạn không mang ánh được,
Vẫy ngầm, cá chỉ vẫy tăm thôi.
Äêm qua thanh vắng má»™ng hoa rÆ¡i,
Nhà chá»a vá», xuân quá ná»a rồi.
Nước cuốn xuân đi, trôi sắp hết,
Vòm sông trăng lại xế sang đoà i.
Trăng khuất mù khÆ¡i chìm cháºm cháºm,
Dòng Tương, non Kiệt ngà n muôn dặm.
Nương trăng mấy kẻ nhớ vỠtheo,
Trăng lặn xao tình cây nước gợn. )
Kiểm tra má»™t thoáng, không thấy có sai sót, liá»n ná»™p bà i thi rồi ra cá»a, vốn dÄ© tưởng mình là ngưá»i đầu tiên ná»™p bà i, chưa ra đến cá»a đã gặp má»™t tiểu hồ tá» mặt quen quen, chÃnh là Má»™ Dung KhÃ, hai ngưá»i đồng thá»i kinh ngạc, “Ồ, là ngươi.†sau đó lắc đầu cưá»i khẩy, pha chút kinh há»·.
“Chúng ta đã có duyên gặp mặt ở đây, sao không Ä‘i uống má»™t chút nhỉ?†Nhạc Nhạc nói. â€œÄÆ°á»£c, được thôi, Vương huynh dẫn đưá»ng Ä‘i!†Má»™ Dung Khà không ngá» Nhạc Nhạc lại má»i hắn Ä‘i uống rượu, do dá»± má»™t thoáng, rồi gáºt đầu đáp ứng.
******** Hai ngưá»i ká» vai Ä‘i đến tá»u lầu lá»›n nhất ở Lạc thà nh, Vong Ưu lầu. Hai ngưá»i ở rất gần nhau, khứu giác mẫn duệ cá»§a Nhạc Nhạc, từ trên ngưá»i Má»™ Dung Khà ngá»i được má»™t chút nữ nhân hương, nghiêng ngưá»i nhìn ra sau tai hắn cÅ©ng là má»™t phiến thịt non tuyết bạch, không giống nam tá», Nhạc Nhạc trong lòng nghi hoặc, nhưng cÅ©ng không tra xét thêm.
Tầng hai Vong Ưu lầu, khiến cho nhiá»u vị phú thương hà o khách vui thÃch, vừa có thể ngắm cảnh trên phố, vừa có thể được thưởng thức mỹ vị giai tá»u. Tìm được hai chá»— ngồi, trên bà n có rượu và thức nhắm, hai ngưá»i bắt đầu nói chuyện trên trá»i dưới đất, đà m đạo thi từ, đến chÃn tầng trá»i, bình thuyết tám phương, vô cùng ăn ý. Sau khi uống và i chén và o bụng, Má»™ Dung Khà sắc mặt từ trắng chuyển sang hồng rá»±c, có chút thẹn thùng, Nhạc Nhạc không kìm được liá»n ngẩn ngưá»i ra, không phải giống như các cô nương sao, trên cổ há»ng lại không có hầu kết, bất quá tìm được má»™t ngưá»i phù hợp để nói chuyện cÅ©ng không dá»…, nên tạm thá»i không vạch rõ chân tướng, nếu không có thể khiến ngưá»i ta sợ mà bá» chạy.
Bà n bên cạnh có mấy giang hồ hà o khách, trong bụng đã có và i chén, thanh âm cá»§a há» cà ng lúc cà ng lá»›n. Má»™t ngưá»i nói: “Huynh đệ, chắc huynh chưa nghe nói, Ma giáo bị ngưá»i ta trừ diệt rồi, tháºt là đại khoái nhân tâm, kể ra trên giang hồ đã bá»›t Ä‘i má»™t mối tai hoạ rồi!â€
“Nhân váºt nà o có thể tiêu diệt Ma môn váºy?â€
“Nghe nói là do ngưá»i cá»§a Vạn Lý Minh và Äao Cốc là m, bất quá vá» sau, không biết vì sao, Thiên Nhai giác thánh địa cá»§a Ma Môn, lại bị Quá»· Ngục Môn chiếm lÄ©nh, tháºt là kỳ quái!â€
“Quá»· Ngục Môn? Bá»n chúng cÅ©ng hung tà n như Ma Môn, váºy là lẽ là m sao, bất quá nói cho cùng cÅ©ng bá»›t Ä‘i được má»™t số ngưá»i trong tà môn.â€
“Ài, huynh không biết đấy thôi, kỳ thá»±c Môn chá»§ Quá»· Ngục môn Lục Vô Nháºt là sư đệ cá»§a Chung Vô Nhai, đằng đông không sáng thì đằng tây sáng, ai chiếm lÄ©nh Thiên Nhai giác cÅ©ng váºy thôi.â€
“Ôi, huynh đệ, má»›i mấy ngà y không gặp, từng câu từng câu cá»§a huynh Ä‘á»u rất kiểu cách nha, huynh được lắm!â€ â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta có đại bản lÄ©nh mà , hôm qua ta đến kỹ lâu cùng má»™t cô nương chết Ä‘i sống lại, trá»n ná»a canh giá», há há, liá»n kêu toáng lên.â€
“Nhân mấy câu huynh khoe gần gÅ©i mỹ nhân vừa rồi, ta kể cho huynh nghe, đêm hôm qua, ta tại kỹ lâu đã gặp má»™t mãnh nhân, liên tiếp đòi há»i hÆ¡n trăm cô nương, lại hoà n toà n không cạn hứng, khiến cho tú bà phải sang kỳ lâu khác mượn thêm hÆ¡n trăm cô nương, há há, có thể kêu là mãnh nhân.â€
“Huynh nói khoác.â€
Nhạc Nhạc cà ng nghe những lá»i há» nói cà ng không thể cưá»i cợt được nữa, những thanh âm sau nhá» quá nên không thể nghe lại, lầm rầm tá»± nói: “Ma giáo hoà nh hà nh võ lâm và i trăm năm nay tại sao nói là bị ngưá»i khác tiêu diệt, cho dù có bị ngưá»i khác tiêu diệt, trước đó sao trên giang hồ không có chút phong thanh nà o, kỳ quái!â€
“Vương huynh không phải là ngưá»i trong võ lâm, là m sao có thể nghe được phong thanh trên giang hồ! Kỳ thá»±c từ khi Vạn Lý Minh và Äao Cốc Ä‘iá»u táºp nhân mã, thì đã có không Ãt ngưá»i nghe phong thanh, chỉ là Ma Môn trước giỠđộc hà nh độc vãng, cÅ©ng không có minh hữu nà o bang trợ, vốn là bá»n chúng cho rằng Thiên Nhai giác không thể bị công hạ, ai biết được Chu Thảng Chu Trưá»ng là trưởng bối ở Ma Môn lại là m phản, lại thêm cao thá»§ cá»§a Quá»· Ngục môn trà trá»™n nhiá»u nÆ¡i, ở ba phÃa hợp lá»±c công kÃch, có thể chiếm lÄ©nh được Thiên Nhai giác, nhưng Vạn Lý Minh và Äao Cốc cÅ©ng tổn thất trầm trá»ng.†Má»™ Dung hÆ¡i cao giá»ng nói, nguyên do là hắn cÅ©ng đã nói nhiá»u hÆ¡n.
Nhạc Nhạc quan tâm đến Nhược Tuyết, cÅ©ng đã nói Ãt Ä‘i, trong lòng tá»± nhá»§: “Nà ng không xảy ra việc gì chứ, à i! CÅ©ng không biết ta phải đến đâu để tìm nà ng bây giá».â€
Má»™ Dung Khà thấy hắn có chút lo lắng, quan tâm há»i: “Vương huynh, huynh có chuyện gì à , nói ra Ä‘i biết đâu ta có thể chia sẻ cùng huynh.â€
Nhạc Nhạc thầm nói: “Là m sao có thể chia sẻ được đây! Chẳng lẽ muốn ta, trước mặt má»™t nữ nhân, lại nói vá» chuyện ta quan tâm đến má»™t nữ nhân khác, nà ng ấy bây giá» thế nà o rồi, có lẽ kết quả đã có chút bi thảm.â€
Nhạc Nhạc cưá»i khổ má»™t hồi, nói: “Không có gì, chỉ là nghÄ© tá»›i má»™t và i chuyện cÅ©, có chút cảm khái.†“A, váºy sao?†Má»™ Dung Khà thần sắc á»§ rÅ©, có chút không cao hứng, hắn biết Nhạc Nhạc không nói tháºt lòng.
Hắn lừa dối ngưá»i khác vá» giá»›i tÃnh thá»±c sá»± cá»§a mình, ngưá»i khác thì chỉ là không muốn nói ra bà ẩn trong ná»™i tâm mình, đâu là khinh đâu là trá»ng, đâu là nữ nhân!"
Tà i sản của XuyVuu
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 12:58 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a XuyVuu
29-03-2008, 08:24 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 55
Thá»i gian online: 2 giá» 39 phút 59 giây
Thanks: 11
Thanked 13 Times in 5 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 01
Chương 11. Thâu hương
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : Phong Lưu Bang và những ngưá»i bạn
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Chỉ bảy ngà y sau khi yết bảng, Nhạc Nhạc đã hai ngà y buồn bá»±c trong quán trá» , hết Ä‘á»c tiểu thuyết cấm thư rồi luyện Ngá»± Nữ Tâm Kinh, có phần tá»± tại, chỉ là trong lòng hắn khi nhá»› tá»›i Nhược Tuyết, chân khà từ từ lấp đầy ná»™i thể, dục vá»ng mặc dù mãnh liệt, nhưng không thể nén chịu lâu, trong suốt thá»i gian ấy đà nh phải tá»›i Noãn Tâm lâu tìm Tiểu Nguyệt giải tá»a.
Äêm nay, Nhạc Nhạc Ä‘ang luyện công trên giưá»ng, toà n thân chân khà thông suốt lục giác lúc nà y minh mẫn nhất, cá»a phòng khách lặng lẽ hé mở, má»™t nhân ảnh cước bá»™ vô cùng nhẹ nhà ng Ä‘i chầm cháºm đến giưá»ng. Nhạc Nhạc trong tâm kinh hãi “Cao thá»§? Hắn ta ém công lá»±c và o trong, gần như là không di chuyển, ngưá»i nà y lặng lẽ đến gần khẳng định có ý định xấuâ€, trong lòng tÃnh cách là m thế nà o đà o thoát, không chạy không hay, hai bên mà động thá»§ hắn chắc chắn chẳng phải là đối thá»§ cá»§a ngưá»i nà y.
Ngưá»i ấy đến cạnh giưá»ng Nhạc Nhạc miệng nở nụ cưá»i lạnh lẽo, hữu chưởng từ từ giÆ¡ lên, trong lòng bà n tay đột hiện má»™t há»a diá»…m nhà n nhạt nổi báºt, hô lên má»™t tiếng, đánh và o đầu Nhạc Nhạc, nếu bị hắn ta đánh trúng chẳng phải vỡ nát giống như bùn sao.
Nhạc Nhạc là m sao có thể để cho hắn đánh, nếu bị hắn đánh trúng, bản thân chẳng phải thà nh ngưá»i thiên cổ sao! Vì lẽ đó, bản thân Vương Nhạc Nhạc lúc đó cảm nháºn được hoả quang, đột nhiên bay ngưá»i lên, để hoả diá»…m chướng đánh trúng cái gối, bốc lên khói xanh.
Nhạc Nhạc he he cưá»i nhạo, thừa dịp tốt giÆ¡ chưởng phản kÃch, tả chưởng địch giÆ¡ lên hoả quang loé sáng, là m thế nà o Nhạc Nhạc dám đối chưởng vá»›i hắn ta, má»™t cú nhảy lá»™n mèo, ná»a đưá»ng triệt thoái chưởng, bay qua đầu hắn ta chạy vá» hướng cá»a.
“Muốn trốn thoát sao, không có cá»a đâu†Ngưá»i đó hét to.
Nhạc Nhạc tâm tưởng rõ rà ng muốn ra cổng, nhưng chưa kịp thoát ra ngoà i thì ngưá»i kia đã ngăn cản trước mặt. Nhạc Nhạc thầm cưá»i khổ “Thân pháp nhanh quá!â€. Hắn láºp tức liá»n sá» xuất “Hoa Gian VÅ© Bộ†phiêu thân nhẹ nhà ng ở nÆ¡i nhá» hẹp, duy chỉ là thân pháp ngưá»i ấy thá»±c quá nhanh, luôn luôn ngăn cản trước cá»a, Nhạc Nhạc là m sao cÅ©ng chẳng vượt qua được, hao tổn tâm tư tránh Hoả Diá»…m chưởng công kÃch.
Ngưá»i ấy đắc ý cưá»i nhạo: “Ta Tôn Hổ tá»± thân ra tay, bá»™ pháp nguÆ¡i tinh diệu cÅ©ng vô Ãch, khà khà ! Kẻ nà o liên quan Ma giáo, giết không tha!â€
“Uy, lão đầu, vừa gặp lại đánh là thế nà o, để ta thở dốc tÃ, nếu có chạy thoát cÅ©ng chết vì kiệt sức!†Nhạc Nhạc cuối cùng đã lên tiếng, quả thá»±c không nghÄ© đến phải nói những lá»i như thế.
“Hừm, đợi ngươi gặp tá» thần có thở hổn hển cÅ©ng chẳng muá»™n!†Ông ta nghÄ© rằng thiếu niên thư sinh nà y chỉ có bá»™ pháp tinh diệu, phản công thì không thể, ná»™i lá»±c khẳng định tệ hÆ¡n, chỉ có Ä‘iá»u công phu có nhiá»u, nên vừa chạy vừa nói được.
Nhưng ông ta chẳng tưởng được, Nhạc Nhạc dưới toà n lá»±c công kÃch cá»§a ông ta nhiá»u lần lách tránh không dưới tám mươi chiêu, nếu như Nhạc Nhạc còn nhá»› “Loạn Hoa Trảmâ€, có lẽ hắn cÅ©ng liá»u! Chỉ là hiện tại Nhạc Nhạc má»™t là tay không có kiếm, hai là “Loạn Hoa Trảm†hắn quên sạch chỉ còn má»™t thà nh, ba là Nhạc Nhạc sợ lá»a, có lẽ sợ hoả diá»…m thiêu rụi khuôn mặt nhá» mê nhân cá»§a hắn ta. HÆ¡ hÆ¡!
Nhoáng cái đã qua và i chiêu, Tôn Hổ thá»±c sá»± đã mệt đổ mồ hôi, hÆ¡i thở khó nhá»c, Nhạc Nhạc thì vẫn nhảy đông nhảy tây, tránh né hoả quang nguy hiểm cá»§a chưởng pháp, mặc dù nguy hiểm nhưng không thể đánh trúng hắn.
Nhạc Nhạc đã có chút tá»± tin , nói: “A ha, ta không chạy khá»i, ngươi xem ra cÅ©ng không thể đánh trúng ta, xem ngươi cÅ©ng có chút khó thở, mệt má»i rồi!â€
Tôn Hổ có chút lo lắng, rống lên nói: “Äừng nghÄ© rằng ta không có cách vá»›i ngươi, tiếp chiêu!†Nói xong ông ta đứng lại, hoả diá»…m trên lòng bà n tay biến thà nh sắc xanh. Nhạc Nhạc nhìn thấy biết là không hay, lá»i lão ta vừa phát ra, hoả diá»…m trà n đầy trong phòng, chẳng thể dùng phương pháp tránh né được nữa!
Tháºt ra lá»i hắn ta cÅ©ng đúng, Tôn Hổ rống lên má»™t tiếng song chưởng cùng đẩy ra má»™t khối hoả hải hướng vá» Nhạc Nhạc. Nhạc Nhạc sợ hãi cÅ©ng thêm vô Ãch, nghiến răng, vì dung mạo vì sanh mệnh mà tranh đấu!
Nhạc Nhạc toà n thân chân khà tụ cả ra ngoà i, bao phá»§ khà hồng phấn nhà n nhạt, chặt chẽ bao bá»c toà n thân, trong hoả diá»…m mà n chân khà bao bá»c bị xoắn lại bóp méo biến hình, suýt chút bị chân khà cá»§a lá»a xuyên phá, chỉ vì uy lá»±c hoả diá»…m do phân tán mà yếu Ä‘i, má»™t chiêu đối vá»›i cao thá»§ có mà n chân khà bảo vệ chẳng có tác dụng, Tôn Hổ tưởng rằng Nhạc Nhạc ná»™i gia chân khà đã đạt đến mức nà y, bởi vì chân khà há»™ thể Nhạc Nhạc đã là sắc hồng, sở dÄ© Tôn Hổ cho rằng Nhạc Nhạc đã bị hoả diá»…m trưởng đánh trúng, hắn ta Ä‘ang nghÄ© là m thế nà o đánh Nhạc Nhạc hai chưởng nữa để giải háºn!
Cá»a sổ gá»— bị phá vỡ, Nhạc Nhạc khẽ huýt sáo nhảy ra giữa sân, chỉ là giÅ©a chừng đột ngá»™t ngã nhà o, chân khà Nhạc Nhạc bị mất má»™t phần ba, thầm mắng: “Hay thay, ta vừa má»›i hiểu thấu việc phát chân khà ra ngoà i, nếu không đã bị lão đầu thiêu cháy, hừm, có ngà y trái lại phải thiêu lão thà nh heo quay má»›i được!†Chưa thoát ra khá»i nguy hiểm hắn ta đã nghÄ© là m sao để trả thù, trẻ con đúng là trẻ con, dẫu sao cÅ©ng chỉ mưá»i sáu tuổi.
Tôn Hổ nghe âm thanh cá»a sổ bị phá vỡ, đã biết Nhạc Nhạc đà o thoát khá»i phòng, trong lòng kinh ngạc, nhưng ông ta phản ứng không cháºm, liá»n nhảy đến giữa sân dò xét, Nhạc Nhạc an nhiên không bị gì chạy trốn cách xa hÆ¡n mưá»i trượng.
Tôn Hổ giáºn dữ quát: “Äứng lại!â€
Äứng lại là thằng ngu! Nhạc Nhạc chẳng ngu. Nhạc Nhạc chạy thì không cháºm, chỉ là do Tôn Hổ Ä‘uổi theo nhanh. Tôn Hổ vừa má»›i bị Nhạc Nhạc là m khổ, chân khà đã hao tổn hai phần ba, thở hổn hển như trâu, khinh công đã váºn dụng đến cá»±c hạn, chỉ là khoảng cách tám trượng phÃa trước, chẳng thể thu hẹp chút nà o.
Nhạc Nhạc nhìn thấy lão đầu vẫn cứ rượt theo trong nhà trá», cảm thấy nhức đầu, hay chạy qua Lạc Vương phá»§. Phá»§ tưá»ng cá»§a Lạc Vương phá»§ cao đến mưá»i trượng, là m thế nà o có thể nhảy qua được? Khinh công Nhạc Nhạc có thể vượt qua năm trượng, năm trượng chỉ có thể nhảy lên cây, Nhạc Nhạc thông minh chợt nghÄ© ra nương theo cây mà và o.
Khi hắn chạy đến phÃa ngoà i Lạc Vương phá»§, thì phát hiện lá»—i lầm nghiêm trá»ng, xung quanh sáng sá»§a đâu có cây, chỉ có và i gốc cá». Chạy đến chân tưá»ng phÃa háºu phá»§ Nhạc Nhạc cưá»i Ä‘au khổ, Tôn Hổ còn cách tám trượng truy Ä‘uổi chẳng buông, tháºt ra ông ta chẳng cam lòng, bản thân vốn dÄ© là há»™ pháp Vạn Lý Minh, trên giang hồ thanh danh hiển hách, giết má»™t tên tiểu thư sinh ai dè lại khó khăn như váºy. Sau khi nháºn được tin báo từ thám tá» phân đưá»ng Thanh Long đưá»ng cá»§a Vạn Lý Minh, ông ta đã tá»± mình hà nh động, muốn giết chết Nhạc Nhạc để tiết háºn thất bại hôm trước, vì sư huynh bị thương cá»§a hắn mà báo thù! Nhưng khá bất ngá» là lại để cho tên tiểu thư sinh nà y bá» chạy, hÆ¡n nữa cÅ©ng chạy rất nhanh, nếu như hôm nay giết hắn ko được, thì còn mặt mÅ©i gì nói chuyện vá»›i các huynh đệ trong Vạn Lý Minh.
Dù đêm tối, nhưng vá»›i cặp mắt Nhạc Nhạc thì đêm tối cÅ©ng như ban ngà y, phát hiện trên tưá»ng phÃa trước bất ngá» có dây thừng, lúc nà y chẳng mong gì nhiá»u, toà n lá»±c nhảy lên, chụp lấy dây thừng, mÅ©i chân nhẹ Ä‘iểm lên vượt qua tưá»ng cao Lạc phá»§. Khi rÆ¡i và o ná»™i viện Lạc phá»§, Nhạc Nhạc cÅ©ng không thể tin lại may đến như váºy, dây thừng nhất định cá»§a kẻ trá»™m, lẽ nà o giống mình má»›i rồi cÅ©ng đột nháºp và o, nhưng nghÄ© đến đã há»ng, Tôn Hổ khẳng định cÅ©ng sẽ Ä‘uổi theo.
Quả nhiên Tôn Hổ có lẽ đã bị Nhạc Nhạc là m cho rối trÃ, nhìn thấy hắn ta nhảy và o trong viện không lo xem đây là nÆ¡i nà o đã nhảy và o, trong lòng phát thệ, nhất định phải đánh chết hắn ta.
Nhạc Nhạc lần đầu và o Lạc phá»§, đã nghe qua Tưá»ng Tế nói vá»›i Lạc San, nắm rõ má»™t Ãt ám há»™ ở đây. Sau khi nhảy và o, liá»n nhặt viên đá, nhẹ nhà ng nhảy đến thân cây gần đó rồi nhìn Tôn Hổ hạ thân trong viện.
Lúc nà y má»™t đội há»™ vệ Lạc phá»§ đúng lúc Ä‘i đến, Nhạc Nhạc ném viên gạch trên tay lên thạch bản gần nÆ¡i Tôn Hổ, phát ra âm thanh va Ä‘áºp.
“Có ngưá»i ở đây!â€
“Äứng lạiâ€
Lại có má»™t tên ngốc, ngưá»i ta đã phát hiện ra mà còn đứng đó, không biết tên Tôn Hổ có thức tỉnh biết vấn đỠrắc rối lúc nà y!
Tôn Hổ bị vòng ngưá»i bao vây, thì phát hiện ra có Ãt phiá»n phức, quay đầu nhìn vách tưá»ng cao tháºp trượng, cảm thấy bản thân cho dù nhảy cÅ©ng không qua, chỉ còn cách đánh vá»›i há»™ vệ. Hắn rống lên má»™t tiếng lá»›n giáºn dữ: “Tránh ra, cản ta thì chết!â€
Kẻ nà o tu luyện Hoả Diá»…m chưởng, tÃnh khà đá»u thá»±c nóng nảy!
Cùng lúc Tôn Hổ lá»›n tiếng quát, Nhạc Nhạc cÅ©ng chạy xa mưá»i trượng ẩn mình sau cây, âm thanh lá»›n tiếng cá»§a Tôn Hổ đã kéo cao thá»§ há»™ vệ tá»›i, Nhạc Nhạc trên cây váºn khà ngưng thần, thoáng chút nghỉ ngÆ¡i, cẩn trá»ng nhìn cao thá»§ há»™ vệ hấp tấp chạy đến, trong lòng âm thầm chia buồn cho Tôn Hổ. Thá»±c ra hắn hi vá»ng rằng cao thá»§ há»™ vệ Lạc Vương phá»§ giữ chân được lão ta, vì Nhược Tuyết báo thù.
Bởi do lục giác hắn nhạy bén, né tránh được há»™ vệ tuần tra, phÃa trước là biệt viện Lạc San, nghÄ© hai ngà y nay Lạc San không có tìm mình, khẳng định cô ta không ra ngoà i, mình cá»› gì không Ä‘i thăm cô ta.
Nhạc Nhạc lúc nà y tìm đến sân trong Lạc San, nghe thấy má»™t góc Lạc phá»§ dá»™i lại tiếng há»—n loạn, thầm nhá»§ “Vá» phương diện nà y thì cần phải là m phiá»n tên ngốc!†Nhạc Nhạc bò và o trong khóm hoa, Ä‘ang xem xét phòng nà o là khuê phòng cá»§a Lạc San, thình lình và i tên há»™ vệ bên ngoà i biệt viện chạy tá»›i, đến lâu phòng Ä‘ang sáng đèn la to: “Tiểu thư, cô có đó không!â€
“Có chuyện gì, Tá» há»™ vệ!†thanh âm chÃnh thị cá»§a Lạc San.
“Trong viện có và i tên tiểu tặc, Ä‘ang phóng lá»a là m loạn, tiểu thư chá»› nên ra ngoà i, ta sẽ lưu và i tên há»™ vệ lại!â€
“Trá»i đã giúp ta!†Nhạc Nhạc trong lòng vui mừng, để biết được phòng nà ng ta tháºt không dá»… gì.
CÆ¡ thể như mèo, nhẹ nhà ng lá»™n tròn đến sau lầu, nhẹ nhảy đến cá»a phòng Lạc San, mở cá»a sổ nhảy và o.
Trong phòng thoang thoảng mùi hương, chÃnh thị là mùi hương trên thân Lạc San, nghe thấy âm thanh như nước dá»™i, theo tiếng đó mà và o trong nhà , ở giữa nhà đặt má»™t thùng gá»— tròn lá»›n chứa nước hÆ¡i nóng bốc lên như sương lÆ¡ lá»ng, trong thùng gá»— má»™t tấm lưng trắng như tuyết, tóc dà i quấn lại, trà n đầy sức sống rẽ cánh hoa tắm nuá»›c, do thị nghiêng mình vá» phÃa Nhạc Nhạc, nên chỉ có thể nhìn thấy má»™t ná»a núi non nhô cao trắng như ngá»c, đỉnh núi mà u anh đà o hồng phấn, lá»™ng lẫy lấp lánh óng ánh.
Chỉ là bên ngoà i thùng gá»— cÅ©ng có hai tiểu nha hoà n đứng hầu, Ä‘iá»u nà y là m cho Nhạc Nhạc có phần lúng túng.
“San nhi, con có đó không!†Thanh âm Lạc vương gia trong viện truyá»n lại.
“Tiểu Hồng, Tiểu Thuý, hai ngươi ra sân nói vá»›i cha ta, ta không sao, đừng đến phiá»n ta, cả ngà y không để ta ra ngoà i, cÅ©ng không biết chuyện quái quá»· gì!†Lạc San xoay ngưá»i, đối diện hai nha hoà n nói hổn hển trong giáºn dữ, hai tay liên tục vá»c nước, thể hiện trong lòng cô ta bất mãn.
Sau cùng quay mình lại, ngá»c nhÅ© đầy đặn đà n hồi, phối hợp cùng động tác Ä‘ong đưa lên xuống, Nhạc Nhạc trố mắt nhìn cảnh đẹp trước mặt.
Âm thanh Lạc vương gia lại má»™t lần nữa truyá»n đến, hÆ¡n nữa đã đến gần phòng, có lẽ không nghe được lá»i nói phát ra trong phòng cá»§a Lạc San .
“Tiểu thư có đây, có đây!†hai tiểu nha hoà n liá»n ra ngoà i, chẳng dám là m phiá»n trong khi Lạc San la hét.
NhaÌ£c NhaÌ£c ở sau lưng LaÌ£c San, nheÌ£ nhà ng tiến lại, xuất thá»§ thần tốc Ä‘iểm huyệt LaÌ£c San, sau Ä‘oÌ nhanh choÌng quay naÌ€ng đôÌi diện vÆ¡Ìi miÌ€nh noÌi: “San nhi, laÌ€ ta, đừng voÌ£ng độngâ€. Căn bản, ngoaÌ€i haÌ€nh lang laÌ€ hai ả cung nữ Ä‘ang thưa chuyện vá»›i Lạc vương gia, nêÌu LaÌ£c San la lên, NhaÌ£c NhaÌ£c sẽ biÌ£ lộ.
LaÌ£c San đôi măÌt long lên phâÌn khiÌch, sau khi được giải khai huyệt Ä‘aÌ£o, naÌ€ng hỏi: “Thì ra chaÌ€ng biêÌt võ công à ? Người ta không hề nhìn thấy chà ng và o, quả laÌ€ lợi haÌ£i nha!â€
Äột ngột, tiêÌng bươÌc chân ngoaÌ€i haÌ€nh lang voÌ£ng laÌ£i, khiêÌn cả hai đồng thời im lặng. Nhạc Nhạc thoaÌng thâÌy caÌi thuÌ€ng gỗ tương đôÌi to, không cần suy nghĩ, bâÌt châÌp quần aÌo, nguÌ£p cả miÌ€nh vaÌ€o thuÌ€ng nươÌc LaÌ£c San Ä‘ang tăÌm.
LaÌ£c San thâÌt thanh thôÌt “Æmột caÌch ngaÌ£i nguÌ€ng, khuôn mặt naÌ€ng vôÌn Ä‘ã Ä‘ỏ viÌ€ nươÌc noÌng naÌ€ng Ä‘ang tăÌm, giờ coÌ Ä‘ỏ thêm chuÌt nữa cũng không thay đổi chi mâÌy! Nhạc Nhạc vừa nguÌ£p vaÌ€o trong thuÌ€ng nươÌc, ngay tưÌc thiÌ€ Ä‘ã coÌ tiêÌng mở cửa.
LaÌ£c San quaÌt: “CaÌc người Ä‘i ra, ta tự laÌ€m saÌnh nươÌc, chÆ¡Ì coÌ vaÌ€o laÌ€m phiền taâ€.
“Nhưng thưa tiểu thưâ€
“Còn daÌm cãi lời ta hả? ÄÆ°Æ¡Ì£c, caÌc ngươi về phoÌ€ng nghỉ hêÌt cho ta†LaÌ£c San noÌng nảy quaÌt.
Hai tỳ nữ thường râÌt sợ LaÌ£c San, thâÌy naÌ€ng giận dữ, liền nhanh choÌng Ä‘aÌ€o thân, trong giây laÌt, căn phoÌ€ng chỉ coÌ€n coÌ hai người.
“Äã hai ngà y rồi không gặp nà ng, là m ta nhá»› đến chết Ä‘i được, San nhi tháºt là quyến rÅ©!†Mắt Nhạc Nhạc háo hức nhìn chăm chăm và o bá»™ ngá»±c đầy đặn cá»§a Lạc San, má»™t tay nhẹ nhà ng đặt lên kiá»u đồn, tay còn lại đặt lên ngá»c nhÅ© phong nhuáºn cá»§a nà ng.
Lạc San nghe thấy, mặt hiện vẻ e lệ, tay nắm lấy tay Nhạc Nhạc, vừa nắn nắn tay hắn vừa là nhà nói: “Muá»™i ngưá»i cÅ©ng nhá»› đến chà ng, duy chỉ có nhị ca không cho ta ly khai, vì sợ rằng thÃch khách có thể lại đến má»™t lần nữa!â€
Nhạc Nhạc nâng cằm Lạc San lên, Lạc San bẽn lẽn nhắm cả hai mắt lại, thần trà mÆ¡ hồ, Nhạc Nhạc nhẹ nhà ng nói và o tai Lạc San: “San nhi à ! Ta muốn …â€
Lạc San mặt đỠbừng, từ từ hé mắt ra, trong nhãn quang nóng bá»ng thấp thoáng đầy vẻ hạnh phúc, rồi lại nhắm lại, nhẹ nhẹ gáºt đầu hÆ¡i khẽ, Nhạc Nhạc trong lòng xuân tâm rạo rá»±c vốn đã bị ngá»c phong to tròn đà n hồi cá»§a nha đầu nà y là m cho kÃch thÃch đến cá»±c Ä‘iểm, dùng giá»ng nói cá»§a hái hoa tặc nói: “San nhi, ta giúp nà ng tắm nhé!†Không đợi xem Lạc San trả lá»i thế nà o, hai tay cá»§a Nhạc Nhạc đã bắt đầu du ngoạn trên cÆ¡ thể Lạc San, cả hai bà n tay như có ma thuáºt, bắt đầu khám phá những miá»n đất lạ. Thân thể xử nữ của LaÌ£c San vôÌn không phải là đối thủ của NhaÌ£c NhaÌ£c, chỉ một luÌc Ä‘ã biÌ£ laÌ€m cho đêÌn mê miÌ£.
Lạc San nằm phục trên ngưá»i Nhạc Nhạc, thì thầm: “Hảo ca ca, chà ng dám là m cho ngưá»i ta cảm thấy không thoải mái, buông ngưá»i ta ra nà o!â€. Nói thế nhưng toà n thân Lạc San vẫn như rá»… sen, cánh tay trắng muốt ôm chặt lấy Nhạc Nhạc còn chắc hÆ¡n, cứ như sợ hÆ¡i lá»ng ra là hắn ta có thể Ä‘i mất ngay.
Nhạc Nhạc không biết từ lúc nà o trên ngưá»i đã không còn mảnh vải, lúc nà y thấy thần thái nhu mì cá»§a Lạc San, bản thân không thể kiên trì thêm nữa, láºp tức ôm Lạc San từ bồn tắm bước ra, cẩn tháºn lau khô cho nà ng ta, rồi má»›i đặt Lạc San lên trên chiếc giưá»ng thÆ¡m phức trong phòng.
Nhạc Nhạc hôn lên đôi môi má»ng rồi từ từ xuống cái cổ trắng như ngá»c, liếm nhẹ quanh và nh tai cá»§a Lạc San, rồi hôn nhẹ lên bụng nà ng, Lạc San lúc nà y đã không thể khống chế, cả ngưá»i run rẩy, thân ngưá»i thì nóng rá»±c như bị thiêu đốt.
Nhạc Nhạc thầm reo lên: “Quả nhiên là rất mẫn cảm!â€, váºy thì không cần kÃch thÃch nà ng chi nữa, chỉ ká» tai thì thà o: “San nhi, ngưá»i nhà cá»§a nà ng có thể không đồng ý cho chúng ta ở chung đâu, giá» ta lấy nà ng rồi, sau nà y nà ng có hối háºn không?â€
“Hảo ca ca, San nhi sẽ không hối háºn, từ trước đến giá» thiếp vẫn chưa gặp được ai như chà ng cả! Bất quản há» phản đối thế nà o, thiếp vẫn xin thá» rằng, ngoại trừ chà ng ra, thiếp sẽ không lấy bất cứ ai cả! Nhạc ca, chà ng là ngưá»i duy nhất cá»§a thiếp!†Lạc San bá»™c lá»™ thâm tình cá»§a mình, lá»i nói tháºt má»m mại, nhu mì nhưng cÅ©ng kiên định.
Nhạc Nhạc không tưởng rằng nà ng ta sẽ thốt những lá»i như váºy, từ từ tiến tá»›i, hôn lấy đôi môi đỠhồng cá»§a nà ng, và nói: “San nhi, ta cÅ©ng rất yêu nà ng, mặc dù ta không dám cam Ä‘oan vá»›i nà ng là ta chỉ yêu má»™t mình nà ng, nhưng ta sẽ dùng sinh mệnh bảo chứng rằng, ta sẽ Ä‘em lại hạnh phúc cho nà ng!â€
Lạc San nhá» nhẹ nói: “Ca ca, thiếp tin chà ng, chà ng muốn thiếp, thiếp không còn sợ nữa!â€
Nhạc Nhạc từ từ tiến nháºp và o nà ng, nà ng ta hét lên má»™t cách Ä‘au đớn, ôm chặt thân hình Nhạc Nhạc, nước mắt từ từ chảy xuống, Nhạc Nhạc nhìn dòng nước mắt đó, nhẹ nhà ng nói: “San nhi đừng quá lo lắng, ta sẽ là m cho phụ thân nà ng đồng ý hôn sá»± cá»§a chúng ta, ta quyết định sẽ lấy nà ngâ€
Chân khà trong ná»™i thể cá»§a Nhạc Nhạc được phân bổ Ä‘i khắp nÆ¡i, nhưng má»—i lần cùng tiếp hợp vá»›i xá» nữ thì chân khà đó từ từ táºp hợp lại rồi tiến và o Khà Hải, khi ấy, có bao nhiêu chân khà thì tăng lên bấy nhiêu. Äiá»u đó giống như việc thổi khà cầu, khi ta thổi và o đó bao nhiêu chân khÃ, thì khà cầu to lên bấy nhiêu.
Sau khi hấp thụ hết nguyên âm xá» nữ cá»§a Lạc San, Kim Tâm an pháºn lâu nay cá»§a hắn chợt nhảy nhót Ä‘iên cuồng, khiến cho kinh mạnh toà n thân cùng các huyệt vị Ä‘á»u ấm áp dá»… chịu. Kinh mạch được gia tăng má»™t phần sức mạnh. Nhạc Nhạc biết công lá»±c cá»§a mình đã tăng tiến má»™t tầng, do đó gã cà ng ôn nhu hÆ¡n đối vá»›i Lạc San, lúc nà y Ä‘ang ngá»§ thiếp trong vòng tay.
Ngá»± Nữ Tâm Kinh song tu công pháp là tâm pháp vô cùng thần bÃ, nhưng vá» má»™t phương diện nà o đó cÅ©ng vô cùng Ãch lợi, không những đại đại gia tăng công lá»±c nam nhân mà còn là m cho nữ nhân gần gÅ©i song tu công lá»±c tăng tiến, đặc biệt là lần đầu tiên.
********
Lạc Vương thư phòng.
“Hà nhi, là yêu nhân nà o đã gây náo loạn trong phá»§ váºy?â€
“Kẻ sát hại hai mươi mốt há»™ vệ cá»§a Lạc vương phá»§, lâm và o đưá»ng cùng vẫn ra tay được, cuối cùng cÅ©ng biết, đó chÃnh là Há»a Diệm Chưởng Tôn Hổ!â€
Lạc Vương đầy ngạc nhiên , há»i: “Tôn Hổ cá»§a Vạn Lý Minh? Vạn Lý Minh tuy là má»™t bá»n giang hồ tham lam, nhưng cÅ©ng ko dám đến phá»§ chúng ta gây chuyện đâu?â€
“Con tháºt không rõ, nhưng đã nháºn dạng rõ rà ng được là Tôn Hổ, không thể sai được, hÆ¡n nữa vá»›i thân pháºn cá»§a hai tên tiểu tặc nà y có thể là m mồi để câu cá lá»›n!â€
“Tốt tốt , tra vấn hai tên tên tiểu tặc nà y thì chắc chắn có thể tìm ra được mục Ä‘Ãch chân chÃnh cá»§a chúngâ€
“Äúng váºy cha à ! Vạn Lý Minh sao có thể chối cãi là đứng ngoà i việc nà y†Lạc Hà lên tiếng.
“Há»a thiêu, tiêu há»§y luôn thi thể cá»§a Tôn Hổ, để xem động tÄ©nh cá»§a Vạn Lý Minh thế nà o! Äồng thá»i, hung thá»§ ám sát San nhi cÅ©ng cần phải Ä‘iá»u tra tháºt kỹâ€
“Phải chăng là ngưá»i cá»§a Kim gia là m, bởi vì Kim gia công tá» ngang nhiên trên đại lá»™ trêu ghẹo thiếu nữ, tiểu muá»™i đã ra tay dạy dá»— y! Nhưng đó là nhị công tá» trong ba vị công tá» cá»§a Kim giaâ€
Lạc vương gia mắt lá»™ vẻ phẫn ná»™, lạnh lẽo cất tiếng: “Hừm, bình thưá»ng thì cho chúng và i phần thượng phong xem như là tháºt, muốn đè đầu Lạc Vương phá»§ như váºy à ! Dám ám sát San nhi cá»§a ta, các ngươi tÃnh xem nên xây mồ cho mình như thế nà o Ä‘i là vừa?â€
“Hay là ngụy tạo chứng cứ rằng có kẻ muốn mưu hại Lạc Vương phá»§, sau đó cho ngưá»i đến tịch biên gia sản cá»§a Kim gia, đồng thá»i có thể danh chánh ngôn thuáºn Ä‘em cả chuyện nà y là m cho tá»›i†Lạc Hà nói.
“Ồ? à kiến cá»§a ai thế?†Lạc vương gia ngạc nhiên há»i đầy hứng thú
“Chá»§ ý nà y là cá»§a Äịnh Thưâ€
“Äịnh Thư quả tháºt mưu lược tà i ba như phụ thân hắn, chỉ là hắn cÅ©ng như phụ thân hắn quá trung thà nh vá»›i Hoà ng thất chánh thống mà thôi, hà nh sá»± lại không tránh khá»i xung đột, khiến toà n gia trang bị thảm sát. Ài! Äịnh Thư trốn thoát được cÅ©ng tháºt là may mắn!†Lạc vương gia thở dà i nói.
Ông ta tiếp tục há»i: “Ta có nghe nói là ngươi đã không để San nhi ra ngoà i, Ä‘iá»u đó đúng chăng?â€
“Lạc San Ä‘Ãch thá»±c có hảo ý vá»›i tên thư sinh Vương Nhạc Nhạc, và tên VuÆ¡ng Nhạc Nhạc nà y chỉ có văn tà i mà thôi, vả lại gia thế cá»§a hắn không được tốt lắm, dÄ© nhiên hắn cÅ©ng không có Ä‘iểm nà o để chúng ta dùng được cả!†Lạc Hà thà nh tháºt trả lá»i.
“Hà nhi, con cÅ©ng đừng vì lợi Ãch thái quá! Äừng áp đặt San nhi nữa, chỉ cần nó nguyện ý, thì để tá»± nó quyết định, nó cÅ©ng đã bằng tuổi cô cô khi xưa, à i, tháºt không nên nhắc đến!â€
Lạc Hà vá»™i nói: “Nhưng thưa cha!â€
“Con không cần phải nói nữa, đã tìm hiểu hắn chưa?†Lạc vương gia nói.
“Äã tìm hiểu được, hắn quả thá»±c ở Thạch đầu thôn, cha hắn là má»™t thư sinh nghèo, khi hắn má»›i lên mưá»i tuổi thì đã qua Ä‘á»i, chỉ còn Vương Nhạc Nhạc trong thá»i gian đó thì không tìm hiểu được gì, vả lại...â€
“Vả lại sao?†Lạc vương gia tiếp lá»i.
“Vả lại có nhiá»u ngưá»i ở kinh thà nh Ä‘ang tìm hiểu vá» thân thế hắn!†Lạc Hà ngá» vá»±c nói.
“A, ha ha, hắn tháºt cÅ©ng thú vị, hắn quả thá»±c trông không đơn giản như bá» ngoà i đâu!â€
“Nhưng Ma môn đã bị Vạn Lý Minh tiêu diệt táºn gốc, hắn tháºt cÅ©ng không còn khả năngâ€
Lạc Vương có phần giáºn dữ, nói : “Chết sạch? Tên thá»§ hạ nà o cá»§a ngươi dám báo cáo thế nà y, chém kẻ đó ngay! Hiện giá» ngươi chưa được thà nh thục, là m sao ta có thể yên tâm giao lại quyá»n hà nh cho ngươi! Tuy rằng Ma giáo bị truy Ä‘uổi khá»i Thiên Nhai Giác nhưng giáo chá»§, giáo chá»§ phu nhân, các vị há»™ pháp, trưởng lão, có ai chÃnh mắt thấy thi thể bá»n há»? Vạn Lý Minh đã lá»™ rõ bá»™ mặt tham lam, tà n ác cá»§a mình. Chẳng biết mục Ä‘Ãch tháºt sá»± cá»§a bá»n chúng thế nà o?â€
Tà i sản của duong66
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 01:00 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a duong66
06-04-2008, 09:38 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 12. Dâm tặc
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : lanhlung.
Biên táºp : docconhan171
Nguồn: Tà ng thư viện
Lúc Nhạc Nhạc chuồn ra khá»i Lạc vương phá»§ đã là hoà ng hôn, nhưng ngưá»i Ä‘i đưá»ng lại cá»±c kỳ Ãt á»i, Ä‘iá»u nà y có chút không bình thưá»ng, khi vỠđến khách sạn, dùng cÆ¡m trong đại sảnh lác đác cÅ©ng chẳng có bao nhiêu, lúc kêu món ăn, há»i hầu bà n: “Chuyện gì váºy, sao ngưá»i Ãt thế?â€
Hầu bà n cung kÃnh đáp: “Công tá» gia, bá»n há» Ä‘á»u Ä‘i Thiết kiếm môn xem xá» tá»™i thiên hạ đệ nhất dâm tặc rồi!â€
“Há», cái gì? Äệ nhất dâm tặc à ?†Nhạc Nhạc kinh ngạc há»i, trước kia hắn thưá»ng nghe sư phụ khoe là đệ nhất dâm tặc, hôm nay nghe ngưá»i ngoà i nói, sao không khá»i kinh ngạc.
Hầu bà n thấy hắn không biết, hÆ¡i có vẻ đắc ý nói: “Công tá», ngay cả đệ nhất dâm tặc cÅ©ng không biết ư? Nà y, y lợi hại lắm, nghe nói y ở trên phố ngó cô nương nà o, cô nương ấy liá»n bị y mê hoặc Ä‘i theo y ngay đấy†Gương mặt tên hầu bà n hiện ra nụ cưá»i dâm, sắc mặt chuyên chú giải thÃch, không biết nghe được dã sá» từ đâu.
Nhạc Nhạc hÆ¡i lo lắng há»i: “Tên cá»§a y là gì?â€
Hầu bà n bị hắn ngắt lá»i, chẳng phải không cao hứng, vá»™i đáp: “Y chÃnh là Hắc Dạ Hoa Vương Hoa Thiết Thươngâ€
“A!†Nhạc Nhạc kinh hãi hô má»™t tiếng, lão quá»· sao bị ngưá»i ta bắt rồi, là m sao có thể, khi ta rá»i khá»i, rõ rà ng lão cam Ä‘oan vá»›i ta là không ra ngoà i mà .
Hầu bà n thấy vẻ kinh hãi cá»§a Nhạc Nhạc, cà ng đắc ý, nói tiếp: “Nếu như Ä‘i được, tiểu nhân sá»›m đã chạy Ä‘i xem rồi.â€
Nhạc Nhạc há»i rõ địa chỉ, ăn nhanh mấy miếng cÆ¡m, rồi vá»™i và ng chạy tá»›i Thiết Kiếm môn. Thiết Kiếm môn là má»™t võ quán lá»›n cá»§a Lạc thà nh, thế cục há»—n loạn, con cháu phú thương thÃch táºp võ kỹ để bảo vệ thân thể là chá»§ yếu. Môn chá»§ Thiết Kiếm môn Lưu Nhà n Thuáºn mở võ quán nà y, đổi lại thu được cả danh lẫn lợi. Còn việc Ä‘em Ä‘iệt nữ tặng cho Lạc Kiệt ngưá»i đứng đầu vùng nà y là m thiếp, đổi lại không ngưá»i nà o đến kiếm lão gây phiá»n phức, cuá»™c sống trôi qua má»™t cách tiêu dao bình yên.
Hôm nay đưá»ng chá»§ Thanh Long đưá»ng là Trương Trụ, dẫn theo má»™t đám ngưá»i, nói mượn nÆ¡i luyện võ cá»§a há», mở ra cuá»™c thịnh há»™i thảo phạt “Thiên hạ đệ nhất dâm tặcâ€, không cần mình ra sức, còn khuếch trương được thế lá»±c cá»§a mình, sao có chuyện không đồng ý, vả lại sau lưng Thanh Long đưá»ng ngưá»i ta là Vạn Lý Minh, võ lâm Phong Nguyệt quốc ngà y nay, ai không biết thế lá»±c cá»§a Vạn Lý Minh đâu, đặc biệt là má»›i đây, đã liên hợp vá»›i Äao cốc, uy danh cà ng thịnh.
Quả nhiên không ngoà i dá»± Ä‘oán, luyện võ trưá»ng nhân đầu tăng vá»t, còn có rất nhiá»u lá»i tán thưởng Thiết Kiếm môn, Lưu Nhà n Thuáºn nghe được đã cưá»i hÃp cả mắt lại. Lưu Nhà n Thuáºn năm nay bốn mươi hai tuổi, da dẻ khô và ng, gương mặt gầy dà i, cặp mắt nhá» bé, cưá»i lên đến cả tròng Ä‘en cÅ©ng không còn nhìn thấy, cuá»™c sống phú quý nhiá»u năm cÅ©ng không là m lão máºp lên được.
Khi Nhạc Nhạc chen và o, đã thấy ở trên đà i cao, Hoa Thiết Thương bị trói, mặt trắng không râu, ánh mắt tán loạn, mái tóc rối bù bẩn thỉu, dáng ngưá»i cao lá»›n, có Ä‘iá»u mất Ä‘i má»™t chân, tuy hình dáng như thế, nhưng vẫn có tà khà dụ ngưá»i, thấy được dị thải liên tục trong mắt má»™t số phụ nhân trung niên, hô lá»›n đáng tiếc!
Nhạc Nhạc thầm nghÄ© “Sư phụ, sao bị ngưá»i ta tìm được váºy? Lẽ nà o khi ra ngoà i mua rượu bị ngưá»i ta nhìn thấy. Trước lúc ta Ä‘i, rõ rà ng đã mua cho lão hÆ¡n hai chục hÅ© rượu ngon rồi, ta má»›i Ä‘i ra được mấy ngà y mà ! Sao trở thà nh như váºy? nhìn cặp mắt tán loạn cá»§a lão, võ công chắc chắn đã bị phế rồi.â€
Trên đà i má»™t ngưá»i áo xanh Ä‘ang sang sảng kể ra tá»™i ác cá»§a Hoa Thiết Thương, tiếng ồn à o cá»§a quần chúng vang lên má»™t hồi, ngưá»i áo xanh lại nói: “Hôm nay má»i ngưá»i đã tham quan đủ rồi, láºp tức Ä‘em tên dâm tặc khó coi nà y, chặt tứ chi cá»§a gã trước, gã chỉ có ba chi, lấy đầu cá»§a gã nữa… vốn phải cắt dương căn cá»§a gã nữa, nhưng mà váºt ấy cá»§a gã, sá»›m đã bị cắt mất rồi, hô hô hô!â€
Sau khi Nhạc Nhạc nghe xong, ngấm ngầm sốt ruá»™t, mắng trong lòng: “Lại là Thanh Long đưá»ng, hung bạo con mẹ ngươi, sao lại tà n nhẫn như váºy†Còn chưa nghÄ© xong, đã bị tiếng hoan hô cá»§a quần chúng cắt ngang mạch suy nghÄ©.
Má»™t tên bạch y công tá», tay cầm bạch phiến, dùng khinh công cá»±c kỳ mỹ lệ, bay lên đà i cao, khinh công ngưá»i nà y, rất giống sư phụ, chẳng lẽ y cÅ©ng là đệ tá» cá»§a Hoa cốc?
Bạch y nhân hướng vá» Lý Trụ quát: “Hoa Thiết Thương là đệ tá» Hoa cốc, muốn xá» lý cÅ©ng phải do Hoa cốc quyết định, vả lại ngưá»i nà y là do ta bắt được, các ngươi nhân lúc ta vắng mặt, cướp ngưá»i Ä‘i, đạo lý gì chứ!†Tuy gã nói vá»™i, nhưng vẫn giữ vẻ ưu mỹ cá»§a mình, ngưá»i nà y chÃnh là Hoa Mãn Viên.
Lý Trụ tức giáºn nói: “Vạn Lý Minh bá»n ta mặc kệ dâm tặc nà y là ngưá»i cá»§a môn phái nà o, gã tác ác Ä‘a Ä‘oan trong võ lâm, vốn phải đối xá» vá»›i gã như thế, lẽ nà o ngươi cÅ©ng là dâm tặc sao?â€
“Hừ†Hoa Mãn Viên hừ lạnh khinh thưá»ng: “Tôn chỉ cá»§a Hoa cốc bá»n ta, chỉ là thương tiếc mỹ nhân, sau khi ta hạ sÆ¡n, đã có tiếng là đa tình công tá», nhưng chưa từng là m qua việc xấu, Hoa Thiết Thương chỉ là phần tá» cặn bã trong Hoa cốc môn mà thôi, lần nà y ta xuất cốc, chÃnh là là m sáng tá» chân tướng vá»›i ngưá»i Ä‘á»i, rồi Ä‘em y trở vá», dá»±a và o môn quy xá» lý, nhưng lại bị các ngươi trá»™m mất, đây là đạo lý gì?â€
Nhạc Nhạc thầm nghÄ© “Äa tình công tá»? Hừ, tá»± tác Ä‘a tình chứ! Té ra là ngươi bắt lão quá»· đấy, sau nà y ta sẽ cho ngươi mất mặt!†Hắn lại chen lên phÃa trước, đến gần cao đà i hÆ¡n nữa, truyá»n âm nói: “Lão quá»·, ta đây, Nhạc Nhạc! â€
Hoa Thiết Thương bị trói trên cá»™t, cÆ¡ thể liá»n chấn động, chá»›p chá»›p nhãn châu đục ngầu, sau đó lại cúi đầu xuống, cho rằng mình nghe nhầm, Nhạc Nhạc lại nói tiếp: “Võ công bị phế rồi à ? Äúng thì gáºt đầu, không thì lắc đầu!â€
Lão khẽ gáºt đầu.
“Trá»i Æ¡i, lão quá»·, thá»±c là không còn cách nà o nói lão nữa, lát nữa ta nghÄ© biện pháp cứu lão ra nhé!†Nhạc Nhạc lại nói.
Hoa Thiết Thương chỉ lắc đầu không ngừng.
Hoa Mãn Viên đã đánh nhau vá»›i Lý Trụ, từ trên đà i, đánh xuống dưới đà i, quần chúng phải chịu vạ lây, bị chân khà khuấy động chấn bay Ä‘i, tiếng hô bi thảm liên miên bên tai, ngưá»i yếu gan dốc sức chen ra ngoà i, cả trưá»ng trở thà nh má»™t đám há»—n loạn.
Giữa đám ngưá»i rối loạn lại bay lên má»™t hắc ảnh, vải Ä‘en che mặt, nhìn dáng ngưá»i mang máng là nữ nhân, khinh công rất cao cưá»ng, bay thẳng đến chá»— mấy ngưá»i trông coi Hoa Thiết Thương. Nhạc Nhạc thừa cÆ¡ xé má»™t mảnh áo dà i, che mặt lại, từ từ đến gần Hoa Thiết Thương.
Hoa Mãn Viên và Lý Trụ bám dÃnh vá»›i nhau mà đánh, còn hắc y nữ tỠđấu vá»›i mấy ngưá»i Lưu Nhà n Thuáºn, đây là cÆ¡ há»™i cho Nhạc Nhạc, nhặt lấy má»™t thanh Ä‘ao trên đất, chém đứt dây thừng trên ngưá»i Hoa Thiết Thương, khẽ hô: “Lão quá»·, chết chưa hả?†Sau đó cõng lão lên, chạy như bay ra ngoà i.
Nhưng bị đệ tá» Thiết Kiếm môn chặn lại, giá»ng Hoa Thiết Thương the thé: “Nhạc Nhạc à , mặc kệ ta, tá»± mình Ä‘i Ä‘i! Mau lên, đây là món nợ ta phải trả, muốn tránh cÅ©ng không được! Sau nà y có chuyện, kiếm Hoa hòa thượng giúp đỡ, bản lÄ©nh cá»§a y lá»›n hÆ¡n ta, vô lại cÅ©ng không kémâ€
“Lão quỷ chết bầm, nói nữa ta đánh gãy răng của lão đấy! Cái đó lão hỗn đản cũng rất được mà !†Nhạc Nhạc vừa sỠdụng Hoa Gian Vũ Bộ, vừa gà o lên với Hoa Thiết Thương.
Trá»i đã tối, Nhạc Nhạc má»›i chỉ xông đến giữa sân, trên ngưá»i hắn đã bị kiếm vạch ba vết thương, mặc dù không sâu, nhưng lại liên tục Ä‘au buốt, dẫu sao còn chưa bị ngoại thương, cắn chặt răng, lại chém ngã má»™t tên đệ tá» Thiết Kiếm môn nữa, tuy rằng bây giá» hắn không có chiêu thức nà o cả, nhưng thân pháp đủ nhanh, đối phó vá»›i đệ tá» trình độ hạng ba cá»§a Thiết Kiếm môn vẫn còn dư sức, có Ä‘iá»u khó chống lại nhiá»u ngưá»i, nghe được Hoa Thiết Thương trên lưng rầu rÄ© rên má»™t tiếng, ngầm than “Ôi, lão lại trúng má»™t kiếm, nếu như công phu cá»§a ta cao cưá»ng, nà o có thể như váºy!†Lúc nà y, hy vá»ng bức thiết nhất cá»§a Nhạc Nhạc là võ công mình cao cưá»ng, Ä‘iá»u nà y so vá»›i lúc tuỳ ngá»™ nhi an trước kia hÆ¡i có sá»± thay đổi rồi.
Lúc nà y chỉ nghe tiếng vù vù phá không từ sau lưng truyá»n tá»›i, còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe Hoa Thiết Thương trên lưng rên thảm má»™t tiếng, khóe miệng đã nhá» máu, Nhạc Nhạc kêu bi thương: “Lão quá»·!â€, đẩy mạnh chân khÃ, ép kẻ địch lui ra hai trượng, hắn đặt Hoa Thiết Thương xuống đất, quỳ bên cạnh lão, trên ngá»±c lão có má»™t mÅ©i bạch vÅ© tiá»…n, nhất tiá»…n xuyên tâm, ngáºp hÆ¡n phân ná»a, đầu tiá»…n lá» má» lá»™ ra phÃa trước. Lúc nà y những ngưá»i đánh nhau trong trà ng cÅ©ng chú ý tình cảnh bên đây, chầm cháºm di chuyển đến, kể cả Hoa Mãn Viên, hắc y nữ tá» che mặt, Lý Trụ, Lưu Nhà n Thuáºn, còn có ngưá»i áo xanh, hÆ¡n ba chục tuổi, nắm má»™t cây thanh đà n cung, lưng có má»™t bình bạch vÅ© tiá»…n.
“Lão quá»·, xin lá»—i, ta không cứu được lão!†Nhạc Nhạc ra sức đẩy chân khà và o trong ngưá»i lão.
Hoa Thiết Thương yếu á»›t nhắm mắt, khóe miệng hiện ra ý cưá»i, khẽ nói: “Nhạc Nhạc, ngươi khá»i cần buồn, ta sá»›m đã biết sẽ có ngà y hôm nay, ngươi nhất thiết không được Ä‘i con đưá»ng cÅ© cá»§a ta!â€
Hoa Mãn Viên cÅ©ng đã Ä‘i đến, có chút bi thương nói: “Sư thúc, sư thúc còn muốn trăn trối gì không?â€
Nhạc Nhạc hung dữ trợn mắt nhìn hắn, Ä‘oạn tiếp tục truyá»n chân khà cho Hoa Thiết Thương.
Hoa Thiết Thương cưá»i gượng, nói: “Sư phụ ngươi là tên há»—n đản, dạy ra má»™t tên đồ đệ cà ng đần độn hÆ¡n, hô hô! Khụ khụ, thỉnh ngươi nói lá»i nà y vá»›i tên há»—n đản ấy!â€
Hoa Mãn Viên sắc mặt khó xá» nói: â€œÄÆ°á»£c, ta sẽ chuyển lá»i đến sư phụ cho!â€
Hoa Thiết Thương lại nói vá»›i Nhạc Nhạc: “Sau nà y hà nh tẩu giang hồ phải cẩn tháºn hÆ¡n, võ công ngươi không tệ, nếu như theo lão há»—n đản ấy há»c mấy năm, thì cÅ©ng được lắm, nhá»› giao tình ngà y xưa cá»§a bá»n ta, y sẽ giúp đỡ ngươi, nếu như có ý là m quan tại triá»u, thì chá»› nên sinh chuyện.â€
Hắc y nữ tỠấy lại do dá»± nhiá»u lần, không Ä‘i đến.
“Lão quá»·!†Nhạc Nhạc gà o má»™t tiếng bi thương, Hoa Thiết Thương đã Ä‘oạn tuyệt sinh cÆ¡, có Ä‘iá»u khóe miệng lại treo lên nụ cuá»i an nhà n.
Sau khi phụ thân chết vì bệnh, Nhạc Nhạc sống má»™t mình ở sÆ¡n thôn, má»™t lần cứu được Hoa Thiết Thương ở khe núi, chỉ dùng mấy cá»§ khoai lang. Bởi vì việc nà y mà đổi được má»™t sư phụ và ngưá»i thân, lại còn nuôi dưỡng và dạy dá»— hắn thà nh ngưá»i, trong lòng Nhạc Nhạc, từ lâu đã coi lão là phụ thân rồi. Thù nà y không thể không báo! Háºn ý tá»a khắp, những đệ tá» máºt nhá» cá»§a Thiết Kiếm môn, đã rùng mình mấy cái.
Nhạc Nhạc lau khô nước mắt, xông đến kẻ cầm cung lạnh lẽo nói: “Ngươi đã giết lão?â€
Ngưá»i kia vẻ mặt vô hồn, bình tÄ©nh gáºt đầu.
“Ngươi tên gì?â€
“Viên Khôi, há»™ pháp Vạn Lý Minh, Thanh cung Viên Khôi!†Viên Khôi nói như lưá»ng trước được háºu bối cá»§a dâm tặc không dám gây sá»± vá»›i Vạn Lý Minh váºy.
“Tốt, ta đã nhá»›! Hôm nay không giết được ngươi, sau nà y nhất định lấy đầu ngươi!†Nhạc Nhạc hung dữ nhìn chòng chá»c Viên Khôi, tiếng nói lạnh buốt, khiến ngưá»i nghe khiếp sợ, tinh mục Ä‘en kịt, bắn ra hừng há»±c sát ý.
Viên Khôi Ä‘ang bình tÄ©nh cÅ©ng khẽ run, bị tiếng nói hÆ¡i có vẻ trẻ con dá»a khiếp.
Nhạc Nhạc ôm thi thể Hoa Thiết Thương, cháºm chạp bước ra ngoà i.
“Äi đâu!†Lý Trụ quát, trong lòng gã kỳ thá»±c sợ bị phục thù, nhân lúc ngưá»i nà y vây cánh chưa đủ, tiêu diệt y Ä‘i, trảm thảo trừ căn.
Má»i ngưá»i đâu nghÄ© gã đột nhiên xông lên vặn há»i Nhạc Nhạc, muốn cản trở đã không kịp rồi, Nhạc Nhạc cÅ©ng không há» nghÄ©, gã ở trước mặt má»i ngưá»i, đánh lén mình, chỉ cảm thấy má»™t luồng gió mạnh, vá»t tá»›i giữa lưng, vá»™i và ng Ä‘iá»u nhanh chân khà bảo vệ tâm mạch, chỉ nghe “Äùng†má»™t tiếng, hữu chưởng Lý Trụ váºn đủ mưá»i thà nh lá»±c đạo, đánh trúng giữa lưng Nhạc Nhạc, Nhạc Nhạc kêu thảm má»™t tiếng, giống như là con diá»u đứt dây rÆ¡i ra ngoà i hai trượng, liá»n phun ra hai ngụm máu, bởi vì trên mặt còn che bằng vải xanh, ngưá»i ngoà i nhìn và o, thấy cÆ¡ thể hắn lắc lư hai lần, nhổ ra hai ngụm máu, mảnh vải trên mặt không ngừng nhá» ra máu loãng, tất cả Ä‘á»u cho rằng mạng hắn không còn bao lâu nữa rồi.
Lý Trụ được ngưá»i trên giang hồ kêu là “Toái sÆ¡n chưởngâ€, lấy chưởng lá»±c hùng háºu thà nh danh võ lâm, bị gã đánh lén má»™t chưởng mưá»i thà nh công lá»±c, còn có thể giữ mạng ư?
Nhạc Nhạc từ trên đất vùng đứng lên, yếu á»›t nói: “Hà , Vạn Lý Minh, liên minh võ lâm chÃnh đạo? Hay lắm! Hay lắm! Lão tá» không chết, bá»n ngươi Ä‘á»u phải chết, hô hô hô!†Nói xong hắn bế lấy thi thể Hoa Thiết Thương trên đất, dao động lắc lư tiếp tục bước ra ngoà i.
Lưu Nhà n Thuáºn cÅ©ng sợ hắn báo thù, thấy ngưá»i khác không ngăn cản hắn, vá»™i nói: “Äi đâu, ngươi là m tổn thương mấy đệ tá» Thiết Kiếm môn, không thể bá» qua như thế được!†Nói rồi láºt Ä‘áºt tiến tá»›i.
Hắc y nữ tá» che mặt lần nà y sá»›m đã có chuẩn bị, không nói má»™t lá»i chặn gã lại.
Lý Trụ cÅ©ng trầm giá»ng nói: “Không cần Ä‘uổi, trúng chưởng ấy cá»§a ta, cho dù là giáo chá»§ ma giáo Chung Vô Nhai còn sống, cÅ©ng chắc chắn phải chết không còn nghi ngá» gì nữa! Hô hô, y cứu dâm tặc, lại giấu mặt, chắc hẳn cÅ©ng không phải là ngưá»i tốt, chết không đáng tiếc!â€
“Bá»n ngươi, bá»n ngươi thá»±c quá đê tiện đấy!†Hắc y nữ tá» tức giáºn nói.
“Hô hô, bây giỠđến lượt cô rồi!†Lý Trụ cưá»i cay nghiệt, cặp mắt liếc nhìn đưá»ng cong trên cÆ¡ thể mỹ diệu cá»§a nà ng.
“Dá»±a và o ngươi vẫn không giữ ta lại được!†Nói chưa hết lá»i, ngưá»i đã bay ra mưá»i trượng, biến mất trong bóng đêm.
“Khinh công Minh Nguyệt cung! Y là ngưá»i cá»§a Minh Nguyệt cung!†Lý Trụ kinh hãi nói.
Giang hồ Ä‘á»u biết có má»™t Minh Nguyệt cung, nghe nói bên trong toà n là nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi, vá»›i lại má»—i ngưá»i Ä‘á»u có võ công cao cưá»ng, kỹ nghệ phi phà m, nhưng từ trước đến nay há» chưa há» dùng thân pháºn Minh Nguyệt cung hà nh tẩu giang hồ, khi đệ tá» Minh Nguyệt cung hiện thân, khắp nÆ¡i trên giang hồ, so vá»›i ma giáo cà ng thần bà hÆ¡n, cà ng khiến ngưá»i ta chú ý, có Ä‘iá»u bá»n há» rất bà máºt, là m cho ngưá»i ta khó mà nắm chắc hà nh tung.
“Còn ngươi, cÅ©ng là đồng lõa cá»§a dâm tặc!†Gã trá» chá»— đứng cá»§a Hoa Mãn Viên, nhưng còn có ngưá»i nà o đâu. “A, ngưá»i đấy, ngưá»i...â€
Thanh cung Viên Khôi than thở: “Ài, Ngưá»i ta đã Ä‘i lâu rồi, ngươi vẫn ngốc như váºy! Cố tình gây ra những phiá»n phức nà y!â€
“Ngươi, sao ngươi không giữ hỠlại!†Lý Trụ quở trách.
“Giữ há»? Ha ha, nếu như bá»n há» muốn Ä‘i, đến mưá»i ngưá»i nữa cÅ©ng không chặn được, nếu như muốn liá»u mạng vá»›i ngươi, ngươi có mấy mạng chứ? â€
Lý Trụ hừ lạnh má»™t tiếng, quay đầu Ä‘i. Ná»a ngà y má»›i há»i: “Ngươi đến Lạc thà nh là m gì, minh chá»§ có mệnh lệnh ư?â€
“Ta đến cùng tam công tá», y đã đến Thanh Long đưá»ng rồi!†Viên Khôi vẫn nhạt nhẽo nói.
“À, ta phải mau mau trở vá»!†Nói xong, cÅ©ng không chà o Lưu Nhà n Thuáºn, dẫn theo thá»§ hạ vá»™i và ng rá»i khá»i Thiết Kiếm môn, Viên Khôi cÅ©ng từ từ Ä‘i và o đêm tối.
“Nà y, Lý...†Lưu Nhà n Thuáºn cÅ©ng không biết phải nói gì, sau cùng thở dà i má»™t tiếng “Ôiâ€.
Khi hắc y nữ tá» rá»i khá»i, Hoa Mãn Viên cÅ©ng bay theo sau nà ng, hai ngưá»i chỉ cách mưá»i trượng, hắc y nữ tỠđột nhiên dừng lại, nhạt nhẽo nói “Ngươi theo ta là m gì?â€
“Như Má»™ng, Hoa Thiết Thương rốt cuá»™c có quan hệ gì vá»›i cô?â€
Hắc y nữ tá» khắp ngưá»i run rẩy, bình tÄ©nh nói “Sao ngươi biết ta?â€
“Mùi hương, mùi hương trên ngưá»i cô rất đặc thù, mùi hương nà y chỉ có cô má»›i có thôi! Cô vẫn chưa trả lá»i câu há»i cá»§a ta đấy.†Hoa Mãn Viên nói.
“Hồi đó ta bảo ngươi kiếm Hoa Thiết Thương, chưa từng nghÄ© lại có kết quả thế nà y, ngưá»i đã chết rồi, vả lại cÅ©ng không còn ý nghÄ©a! Hoa công tá», không nên quấy rầy nữa, tái kiến!†Như Má»™ng nói xong, váºn khinh công thân pháp, bóng hình tan dần phÃa nÆ¡i xa.
Hoa Mãn Viên do dá»± má»™t lúc, cuối cùng lại đứng im, lẩm bẩm nói: “Ta cÅ©ng không Ä‘oán được kết quả như váºy, vô tâm hại lão, lão lại vì ta mà chết! CÅ©ng không dá»… đối đáp vá»›i sư môn rồi!â€
*******************.com
Nếu như là nhất lưu cao thá»§ bình thưá»ng, hoặc là vượt quá nhất lưu cao thá»§, má»™t chưởng ấy cá»§a Lý Trụ chắc chắn lấy mạng ngưá»i, Nhạc Nhạc chỉ là nhị lưu cao thá»§ bình thưá»ng, nhưng hắn lại không chết, bởi vì vừa may hắn luyện “Ngá»± Nữ Tâm Kinh†đến trình độ nà y, trái tim bá»n vững kiên cố, và mức độ chịu đựng hÆ¡n ngưá»i khác gấp trăm lần, hÆ¡n nữa hắn kịp thá»i váºn chân khà bảo vệ tâm mạch, chưởng ấy chỉ khiến hắn tổn thương mà thôi. Hắn mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ xuyên qua phố, chỉ muốn kiếm nÆ¡i chôn sư phụ, chôn cất là an tâm, hắn không quen Lạc thà nh, nÆ¡i biết cÅ©ng không nhiá»u, giẫm đá xanh trên đưá»ng, trong lòng không ngừng nghÄ© tá»›i đất, đất có thể đà o, đất có thể chôn sư thi thể.
Lá Phong, cây Phong, rừng Phong, ở Lạc thà nh, nơi có Phong diệp lâm, chỉ có ở Tiên Vu thế gia.
Nhạc Nhạc tiến và o rừng cây, đặt thi thể Hoa Thiết Thương trên má»™t mảnh đất trống nhá», kéo vải che mặt xuống, dùng chưởng lá»±c đà o má»™t hố sâu, ná»™i thương lại nặng thêm, lại khạc ra má»™t ngụm máu nhá».
“Sư phụ, xin lão yên nghỉ, Ä‘a tạ ân huệ dưỡng dục nhiá»u năm cá»§a lão, thù cá»§a lão, chÃnh là thù cá»§a ta!â€
Hừ, Vạn Lý Minh, vì Tuyết nhi ta cÅ©ng chưa kết thúc vá»›i bá»n há», váºt cánh thiên trạch, thÃch giả sinh tồn! Nếu như hôm nay ta bị ngưá»i ta giết chết, có lẽ cÅ©ng là đầu xuôi Ä‘uôi lá»t, cÅ©ng không có ngưá»i để báo thù đâu, Nhược Tuyết biết, nhưng nà ng không có thì giá» tá»± săn sóc, Lạc San, nà ng chỉ là tiểu nha đầu, không có sức lá»±c. Hết thảy Ä‘á»u phải dá»±a và o bản thân, hắc hắc, hắc hắc!
Chôn xong Hoa Thiết Thương, nhếch nhác đứng dáºy, dáng Ä‘i bất ổn ra ngoà i, chẳng ngá» ná»™i thương phát tác, hắn hôn mê ngã cạnh rừng Phong.
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký của phamduy88
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 01:03 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phamduy88
08-04-2008, 01:53 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Feb 2008
Bà i gởi: 1,035
Thá»i gian online: 35 phút 40 giây
Thanks: 0
Thanked 35 Times in 18 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 02
Chương 01. TOÃI TINH (Thượng)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : lanhlung
Nguồn: Tà ng thư viện .
Trong hôn mê, ý thức Nhạc Nhạc vẫn còn má»™t chút sáng sá»§a, chỉ cảm thấy kinh mạch tắc nghẽn, toà n thân phát nóng, da dẻ đã đỠlên vì nhiệt, kinh mạch không thông vá»›i nhau, má»—i bên có má»™t chút chân khà tá»± động xung phá trở ngại, có Ä‘iá»u tiến độ vô cùng cháºm chạp, mà lượng nhiệt chÃnh là kết quả cá»§a việc chân khà váºn hà nh lâu dà i, lại không thể lưu động được má»™t vòng tiên thiên tuần hoà n, cho nên trong lòng kìm nén Ä‘au đớn khó mà chịu đựng, rất muốn ngá»a mặt lên trá»i hú dà i má»™t tiếng, nhưng hắn không có cách nà o thá»±c sá»± tỉnh lại được.
Lúc nà y từ ngoà i cÆ¡ thể truyá»n và o má»™t dòng chân khà khá mạnh, Nhạc Nhạc đại há»·, biết có ngưá»i muốn dùng chân khà giúp hắn chữa thương, vừa định nhá» và o dòng chân khà ấy, chân khà ấy lại theo đưá»ng cÅ© phản hồi, Nhạc Nhạc cưá»i gượng trong lòng, lúc đầu hôn mê, tiên thiên chân khà tá»± bảo vệ mình, vốn không dung bất kỳ chân khà nà o bên ngoà i.
Äang buồn khổ, lại có má»™t dòng chân khà mạnh hÆ¡n nữa truyá»n và o, Nhạc Nhạc Ä‘au đớn rên má»™t tiếng, chút ý thức sáng sá»§a cÅ©ng bị Ä‘au đớn đốt mất, còn lại cảm giác cuối cùng, chÃnh là cảm thấy ở dưới ngưá»i có má»™t cÆ¡ thể má»m mại, ôm rất khoan khoái, cÆ¡ thể nóng hổi cÅ©ng dá»… chịu hÆ¡n nhiá»u.
Khi có ý thức lần nữa, mắt vẫn không mở được, nhưng lại nghe được tiếng như khóc như kể vang lên bên cạnh, hệt như tá»™t cùng Ä‘au khổ, lại như cá»±c kỳ khoan khoái, lại lần nữa hắn bị kÃch động mãnh liệt bởi thanh âm nà y, ý thức trở nên há»—n độn.
Lúc thá»±c sá»± tỉnh lại, chÃnh là giữa trưa, ánh sáng chói mắt, từ song cá»a lá»t và o, Lạc Lạc vừa mở mắt, đã kêu khổ má»™t tiếng, kéo chăn trên ngưá»i, che đầu lại.
“Oa, chăn rất thÆ¡m tho! á»’, đây là đâu, sao ta trần truồng?†Äến lúc cưá»ng quang vừa qua Ä‘i, lần nữa từ trong chăn đứng dáºy, cÆ¡ thể trần truồng Ä‘i xuống dưới giưá»ng lá»›n má»m mại. Äây rõ rà ng là khuê phòng cá»§a nữ tá», trong phòng ôn hương lả lướt, váºt dụng cá»§a nữ hà i tá», xếp đặt khắp nÆ¡i rất có thứ tá»±, đồ trang sức tuyệt đẹp cá»±c kỳ quý báu, vá»›i lại phòng lá»›n thế nà y, chắc chắn là nhà cá»§a đại gia.
Hắn nhìn rất lâu, má»›i phát giác ná»™i thương mình hoà n toà n đã khá»i, mấy nÆ¡i bị ngoại thương nhẹ cÅ©ng không thấy nữa, hÆ¡n nữa ná»™i lá»±c tinh tiến rất nhiá»u, quan trá»ng nhất chÃnh là , tốc độ váºn hà nh chân khà so vá»›i lúc đầu nhanh hÆ¡n gấp bá»™i, giữa kinh mạch rá»™ng lá»›n dẻo dai, như nước lÅ© cuồn cuá»™n, chảy băng băng không nghỉ, nếu như kinh mạch trước kia là khe suối, váºy thì bây giá» kinh mạch chÃnh là sông lá»›n, giữa sông lá»›n mênh mông, chỉ có nước lặng ná»a sông, tốc độ nghÄ© thì biết.
Lẽ nà o ta ngá»§ má»™t giấc đã đạt đến tầng thứ sáu cá»§a Ngá»± Nữ Tâm Kinh, Hoa Chú Kim Thân? NghÄ© đến đây, hắn cầm con dao gá»t trái cây trên bà n, cứa nhẹ trên cổ tay, sá» dụng má»™t thà nh ná»™i lá»±c, lưỡi dao không để lại bất kỳ dấu vết nà o, sá» dụng hai thà nh ná»™i lá»±c, chỉ lưu lại má»™t vệt mà u trắng, rất quyết tâm, sá» dụng năm thà nh ná»™i lá»±c, lần nà y cuối cùng rách má»™t vết nhá», chỉ chảy má»™t Ãt máu trên vết rách vừa tạo, Nhạc Nhạc mừng rỡ sá» dụng bảy thà nh ná»™i lá»±c, lần nà y hiệu quả rõ rệt, máu loãng xuôi theo lưỡi dao trôi sáu bảy giá»t xuống đất.
Chợt có tiếng nữ nhân ngoà i cá»a: “A, công tá» là m gì thế?†Tiểu BÃch vừa và o cá»a, đã thấy Nhạc Nhạc ở truồng cầm dao, trên dao lấp lánh chân khà mà u hồng nhạt, cắt chồng chất và o cổ tay mình, chẳng lẽ y Ä‘iên cuồng tá»± nghiệt ác mình? Kinh hãi, bá»™ quần áo trắng cầm trong tay cÅ©ng rÆ¡i xuống đất.
“Cô là ?†Nhạc Nhạc nhìn thấy một nha hoà n xinh xắn, kinh hoảng xông và o.
“Tiểu tỳ là tiểu BÃch ạ, công tá», công tá» luẩn quẩn trong lòng ư?†Tiểu BÃch cẩn tháºn há»i.
“Hả, ta không có luẩn quẩn đâu, sao cô lại nhìn ta bằng ánh mắt ấy?†Nhạc Nhạc cũng không hiểu ra sao cả.
“Còn nói không có, xem xem vết thương trên tay công tá»!†Tiểu BÃch hình như rất tức giáºn, kéo cánh tay cắt bị thương cá»§a hắn, lại kinh ngạc nói: â€œÆ , rõ rà ng tổn thương rất kịch liệt, sao lại đóng vảy rồi!â€
“Hắc hắc, ta thần công đại thà nh, đương nhiên không có chuyện gì rồi. Hứ, đúng rồi, tiểu BÃch, sao ta ở đây, đây là đâu?†Nhạc Nhạc nghi hoặc há»i.
“Äây là phòng ngá»§ cá»§a tiểu thư chúng ta, ôi, công tá» trần truồng như thế mà còn chạy loạn lên!†Tiểu BÃch hổ thẹn đỠmặt, mặc dù dùng tả thá»§ che mặt, nhưng qua kẽ hở giữa ngón tay, có lý nà o không nhìn rõ chứ.
Nhạc Nhạc say sưa đối vá»›i việc võ công đại tiến, lúc nà y má»›i phát hiện không chỉ là cÆ¡ thể, quan trá»ng nhất còn có nữ nhân, vá»™i Ä‘i đến giưá»ng kiếm y phục.
“Tiểu BÃch, y phục cá»§a ta!â€
“Trên lam y ấy toà n là máu, tiểu tỳ vứt nó rồi, tiểu thư đã may giúp công tỠmột cái!†Tiểu Bình đưa y phục cho Nhạc Nhạc.
Nhạc Nhạc vừa mặc, vừa há»i: “Tiểu BÃch, tiểu thư cô là ai?â€
“Hừ, sao công tá» không nhá»› ra tiểu thư nhà ta ư, bá»n ta...†Tiểu BÃch tức giáºn đỠmặt, tay chống nạnh, hung dữ trợn mắt nhìn Nhạc Nhạc.
“Hả? Sao ta có thể biết được tiểu thư nhà cô, các cô là m sao váºy?†Nhạc Nhạc gương mặt vô tá»™i, chá»›p con ngươi sáng ngá»i.
“Hỡi ôi, công tá» là tên hoại đản, nhanh quên chúng ta thế nà y, chúng ta đã cho công tá» hết thân thể rồi! Tiểu thư, công tá» không nháºn ra bá»n ta rồi!†Lúc nà y lại có hai nữ tá» mỹ lệ từ ngoà i cá»a bước và o, tiểu BÃch đã khóc lóc bổ nhà o và o lòng nà ng: “Tiểu thư, công tá» nói không nháºn ra chúng ta!â€
Nhạc Nhạc đã mặc xong quần áo, đó là bá»™ trang phục võ sÄ© mà u trắng, thá»§ công tinh xảo đẹp đẽ, chất liệu vải hảo hạng, trắng như tuyết, nhẹ như bông, so vá»›i nho bà o bình thưá»ng hắn mặc trước kia cà ng uy vÅ© hÆ¡n nữa, bạch y như thế, vừa vẽ ra được cÆ¡ thể tráng kiện, anh tuấn tiêu sái vừa không mất Ä‘i khà dương cương cá»§a nam nhân.
Tiểu thư ấy vừa và o cá»a, liá»n chăm chú nhìn trên ngưá»i Nhạc Nhạc, trong mắt liên tục dị thải, má»™t khắc cÅ©ng không rá»i, tuyệt nhiên không há» nghe tiểu BÃch nói gì.
Nhạc Nhạc cÅ©ng quan sát tiểu thư, rất quen mặt, trong lòng thầm nhá»§ “Äã thấy ở đâu ư, ồ, lúc lần đầu tá»›i phong diệp lâm, khi ấy nà ng mặc quần áo dà i mà u đỠtươi, hôm nay váy tÆ¡ và ng nhạt cÅ©ng rất xinh đẹp, da trắng mặt đẹp, eo lưng mảnh mai, ung dung cao quý, trên gương mặt mỹ tuyệt nhân gian, hiện ra xuân ý nhà n nhạt, ồ, ngưá»i tiểu BÃch vừa nói lẽ nà o là ta?â€
NghÄ© đến đây, Nhạc Nhạc khẽ mỉm cưá»i, bước đến cạnh tiểu thư, nói: “Äã lâu không gặp, cô khá»e chứ?â€
“Ngươi, ngươi vẫn nhá»› được ta ư?†Thanh âm và o tai, thanh nhã dá»… chịu, có chút âm rung kÃch động, cà ng khiến ngưá»i có tình cảm sâu sắc.
Nhạc Nhạc đã gặp mặt má»™t lần, cưá»i nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là nhá»›, bá»™ mặt xinh đẹp cá»§a cô ta luôn luôn nghÄ© tá»›i, có Ä‘iá»u không biết tên cô là gì!†Lá»i nà y lại là sá»± thá»±c, Nhạc Nhạc hiếu sắc, lần trước sau khi thấy nà ng ở rừng phong, nà o có thể quên, nếu như không phải lúc ấy khắp ngưá»i hắn có mùi khác thưá»ng, nói không chừng đã Ä‘i tá»›i bắt chuyện rồi.
Tiểu thư cà ng kÃch động: “Ừ, giống vá»›i ba ngưá»i bá»n ta, chỉ cảm thấy đã gặp, rất quen thuá»™c, nhưng lại không nhá»› nổi tên, mấy ngà y nay ba ngưá»i bá»n ta rất khó chịu, mãi không nhá»› được tên ngươi! Ta kêu là Tiên Vu Yên, đây là tiểu BÃch, đây là tiểu Ngá»c, công tá» còn tên cá»§a ngưá»i là gì?â€
“Ta là Vương Nhạc Nhạc! Ha ha!†Nhạc Nhạc cưá»i nói, bởi vì hắn biết, ngưá»i khác vừa nghe tên hắn, chắc chắn sẽ cưá»i.
Quả nhiên, tam nữ cưá»i lá»›n, Nhạc Nhạc ngÆ¡ ngác chằm chằm nhìn Tiên Vu Yên, lúc nà ng cưá»i, khà chất cao nhã trở nên lôi cuốn tâm thần ngưá»i ta, Nhạc Nhạc nâng nhẹ mặt nà ng, khẽ nói: “Yên nhi cưá»i đẹp lắm!â€
“Công tá», còn bá»n ta?†Tiểu BÃch giáºn dữ.
Tiểu Ngá»c cÅ©ng dịu dà ng nói: “Phải rồi, công tá» vẫn chưa nhìn tiểu tỳ đấy!â€
Tiểu Ngá»c và tiểu BÃch là hai mỹ nữ xinh đẹp như nhau, chỉ nhưá»ng má»™t báºc so vá»›i Tiên Vu Yên, tiểu Ngá»c tÃnh cách nhu thuáºn, vóc dáng gầy nhá», cái mÅ©i xinh xắn như ngá»c khắc thà nh, trên gương mặt thanh tú, có sá»± kỳ diệu cá»§a hóa long Ä‘iểm tinh, tiểu BÃch tÃnh tương đối hoạt bát, cÆ¡ thể nở nang, nÅ©ng nịu lên, giống như cáo, đương nhiên là ưu mỹ.
“Tiểu Ngá»c, tiểu BÃch cÅ©ng là đại mỹ nhân, như váºy được chưa?†Nhạc Nhạc mê muá»™i đầu óc, rốt cuá»™c sá»± việc là thế nà o, rõ rà ng chỉ có duyên gặp mặt má»™t lần, bây giá» là m sao giống như là bạn tình kiếp trước váºy.
“Váºy là kém không nhiá»u†Hai ngưá»i mừng rỡ nói.
“Công tá», công tá» nói xem chúng ta kiếp trước có phải là vợ chồng không, nếu không ta lần đầu gặp công tá», sao có cảm giác ấy chứ!†Tiên Vu Yên e thẹn há»i.
“Có lẽ đúng đấy!†Nhạc Nhạc không biết là m sao đáp.
“Váºy còn bá»n ta?†Tiểu BÃch, tiểu Ngá»c cÅ©ng há»i.
“Các cô kiếp trước vẫn là nha hoà n cá»§a Yên nhi, suy nghÄ© như váºy, không hiểu biết rồi!†Vẻ mặt Nhạc Nhạc thể hiện ra hai ngưá»i các cô là lÅ© ngốc, cả cái nà y cÅ©ng nghÄ© không được. Kỳ thá»±c trong lòng hắn lại mắng mình “Sao ta ngốc váºy, đáo để đã xảy ra chuyện gì?â€
Xem ra, tốt nhất không nên dùng bừa thuáºt thôi miên, không là m tốt cả mình cÅ©ng sẽ mắc chứng rối loạn tinh thần.
“Hả, bá»n ta kiếp trước vẫn là nha hoà n à ?†Tiểu Ngá»c gà o lên há»i, hiển nhiên không hiểu, tại sao kiếp trước là nha hoà n, kiếp nà y vẫn là nha hoà n.
“Tiểu Ngá»c, ngươi nói cái gì, lẽ nà o tiểu thư đối vá»›i ngươi không tốt ư?†Tiểu BÃch nói.
“A, không phải đâu, tiểu thư, ta chỉ không hiểu mà thôi!†Tiểu Ngá»c sợ Tiên Vu Yên tức giáºn, vá»™i lên tiếng giải thÃch.
Tiên Vu Yên cao hứng trong lòng, nà o để ý tiểu Ngá»c nói gì, cưá»i nói: “Không sao, ta không có trách ngươi!â€
“Ấy, sao các cô cứu ta vá»? Sau đó xảy ra chuyện gì?†Kết cuá»™c Nhạc Nhạc không nhịn được, muốn há»i cho rõ rà ng.
“Công tỠđã hôn mê bốn ngà y, chắc là đói bụng rồi đấy, chúng mình vừa ăn vừa nói nhé!†Tiên Vu Yên nói.
“Gá»i ta là Nhạc Nhạc thì được rồi, ngưá»i khác Ä‘á»u gá»i như váºy cả!†Nhạc Nhạc Ä‘i theo Tiên Vu Yên, vừa Ä‘i vừa nói.
Té ra ba ngưá»i Tiên Vu Yên, hôm ấy sau khi Nhạc Nhạc lầm lẫn dùng thuáºt thôi miên, khiến nhá»› nhung khó quên, má»—i ngà y ba ngưá»i Ä‘á»u phải Ä‘i Phong diệp lâm mấy vòng, để mong lần nữa được trông thấy Nhạc Nhạc, má»™t buổi sáng, ba ngưá»i bá»n nà ng thấy má»™t ngưá»i áo lam ở ven rừng, trên ngưá»i có vết máu ở nhiá»u nÆ¡i, nhìn kỹ, lại là ngưá»i ngà y nhá»› đêm mong, ba ngưá»i vá»™i khiêng hắn vá», sau khi xem xét, phát hiện hắn trúng ná»™i thương, tiểu Ngá»c, tiểu BÃch liên thá»§ Ä‘iá»u trị cÅ©ng không được, ná»™i thể hắn có lá»±c lượng hùng mạnh, ngăn chặn chân khà bên ngoà i truyá»n và o, Ä‘ang lúc không biết xoay xở thế nà o, Lạc Lạc lại đại phát thú tÃnh, đè cÆ¡ thể tiểu BÃch xuống dưới.
Khi kể đến đây, tiểu Ngá»c đỠmặt xấu hổ, nhị nữ kia cÅ©ng đỠá»ng mặt ngá»c, tiểu BÃch ngượng mắng: “Hôm ấy công tá» rất xấu, là m tiểu Ngá»c chết Ä‘i sống lại, hai ngà y không đủ sức xuống giưá»ng đấy!â€
“Tiểu BÃch, không được nói mà !†Tiểu Ngá»c cà ng bẽn lẽn.
Tiểu BÃch nói tiếp: “Tiểu tỳ sợ tiểu Ngá»c xảy ra chuyện, nên cÅ©ng bị công tá», đáng trách nhất là cả tiểu thư công tá» cÅ©ng là m việc ấy!â€
Nhạc Nhạc sá»›m đã Ä‘oán được rồi, nhưng vừa nghe, vẫn rất ngượng ngùng, nói: “À, các nà ng yên tâm, ta sẽ trá»n Ä‘á»i trá»n kiếp chăm sóc các nà ng, tốt nhất còn có kiếp sau!â€
Tam nữ nghe nói, trong lòng vui sướng, té ra bá»n nà ng lo lắng, ngưá»i nà y không nhìn nháºn sá»± việc sau khi xảy ra, váºy thì bá»n nà ng biết tìm ai để tố cáo đây, cho nên khi ở khuê phòng, Nhạc Nhạc vừa nói không nháºn ra bá»n nà ng, tiểu BÃch đã cho rằng “Lại bị vứt bá»â€ rồi, bởi váºy má»›i khóc.
Nhạc Nhạc cảm thấy Tiên Vu Yên lo lắng, từ dưới bà n nắm chặt tiểu thá»§ cá»§a Tiên Vu Yên, nà ng hÆ¡i hÆ¡i kinh hãi, giáºn dữ nhìn Lạc Lạc má»™t cái, cÅ©ng không vùng vẫy, tùy cho hắn nắm. Hắn lại an á»§i tiểu Ngá»c tiểu BÃch: “Lúc ấy thần trà ta không rõ rà ng, là m Ä‘au các cô, lần sau sẽ nhẹ hÆ¡n! Vẫn còn may cho các cô, bằng không ta là m tổn thương các cô thì cÅ©ng không thể vui như váºy được!â€
Tam nữ đã hết lo âu, lại có sá»± chấp thuáºn cá»§a Nhạc Nhạc, cho nên bữa cÆ¡m vô cùng hòa hợp thư thái, Nhạc Nhạc lá»i tình rả rÃch, nghe được tiếng cưá»i vui sướng cá»§a tam nữ không ngá»›t, sau khi có quan hệ xác thịt, tam nữ cÅ©ng an tâm, không sợ Nhạc Nhạc quên hết tình nghÄ©a.
Lúc nà y nghe được có tiếng ngưá»i lên lầu, tiểu BÃch, tiểu Ngá»c vá»™i leo lên cá»a sổ trông xuống cầu thang.
Tà i sản của tarta12a
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 01:06 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a tarta12a
08-04-2008, 11:33 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 451
Thá»i gian online: 3 tuần 4 ngà y 16 giá»
Thanks: 453
Thanked 24 Times in 13 Posts
Ngự Nữ Tâm Kinh – Quyển 02
Chương 02. Toái tinh (hạ)
Tác giả : Vương Thiểu Thiểu.
Dịch giả : lanhlung.
Tiểu BÃch nói: “Tiểu thư, là nha hoà n cá»§a Thái lão gia bên ấy!â€
Nhạc Nhạc lẩm bẩm nói: “Thái lão gia? Là Tiên Vu Dã ư?â€
Tiên Vu Yên giáºn dữ nhìn hắn, khẽ nói: “Chà ng phải kêu là gia gia, sao lại kêu tên cá»§a lão nhân gia!†Nói xong nà ng đỠmặt, có lẽ là do câu “gia gia†ấy!
Nhạc Nhạc hÆ¡i cưá»i, nói: “Äúng rồi, Yên nhi là vợ bảo bối cá»§a ta, ta đương nhiên phải kêu lão là gia gia!â€
Nha hoà n đã Ä‘i tá»›i bên ngoà i cá»a, gõ cá»a nói: “Tiểu thư, thái lão gia đã chế ra tân dược hoà n, má»i tiểu thư Ä‘i qua, lại nói xem và trị bệnh cho tiểu thư lần nữa!â€
â€œÄÆ°á»£c, ngươi vá» trước Ä‘i, ta láºp tức Ä‘i ngay!â€
“Vâng, được rồi, thái lão gia luyện kiếm ở hoa viên! ChỠtiểu thư ở đó!†Tiểu nha đầu nói xong cáo lui.
Nhạc Nhạc nắm chặt ngá»c thá»§ Tiên Vu Yên, quan tâm há»i: “Yên nhi mắc bệnh gì?â€
“Không việc gì đâu, chỉ là bệnh cÅ© trá»i sinh, gân mạch Ä‘au nhức, không thể táºp võ mà thôi!â€
Tiên Vu Yên cưá»i nói, cảm giác được tình yêu nồng nà n cá»§a hắn, vô cùng cao hứng.
Tiểu BÃch nói tiếp: “Mấy bữa trước khi tiểu thư nhá»› công tá», bệnh cÅ© lại tái phát, thái lão gia nói bệnh lại nặng thêm rồi, má»›i bà o chế tân dược cho tiểu thư!â€
“Tiểu BÃch, không được nói nữa! Sau khi gặp được Nhạc lang, ta cảm thấy tốt hÆ¡n nhiá»u rồi, ngươi Ä‘i cùng ta, tiểu Ngá»c Ä‘i không tiện, để gia gia biết được thì há»ng!â€
Sau khi hai ngưá»i há» Ä‘i rồi, trong phòng chỉ còn Nhạc Nhạc vá»›i tiểu Ngá»c, Nhạc Nhạc ôm nà ng và o lòng, dịu dà ng nói: “Tiểu Ngá»c, còn Ä‘au không?â€
Tiểu Ngá»c xấu hổ đỠmặt, nói: “Lúc ban đầu rất Ä‘au, vá» sau, thì dá»… chịu hÆ¡n rồi!â€
Tả thá»§ Nhạc Nhạc đã trượt và o trong áo nà ng, nắm lấy tiểu bạch thố trước ngá»±c tiểu Ngá»c, tiểu Ngá»c toà n thân run rẩy, cÆ¡ thể má»m mại láºp tức cứng Ä‘á», xem ra lúc hôn mê Lạc Lạc rất thô bạo, nếu không nà ng không sợ hãi như thế.
Nhạc Nhạc thương tiếc thả tay ra, nhẹ nhà ng vuốt ve bụng dưới bằng phẳng trÆ¡n tuá»™t cá»§a nà ng, khẽ nói: “Tiểu Ngá»c, ná»›i lá»ng má»™t chút, cÆ¡ thể nà ng không tốt, ta không thể là m bừa được, lần trước ta quá thô bạo, khi ta tỉnh táo sẽ rất ôn nhu, đúng rồi, bá»›t căng thẳng má»™t chút!â€
Tiểu Ngá»c dưới cặp ma thá»§ cá»§a hắn, hổn hển không ngừng, sau khi ná»›i lá»ng tâm tình, thà nh trì quan trá»ng, đã liên tục thất thá»§, lúc nà ng đột nhiên tỉnh ngá»™, kinh hãi nói: “A! sao, sao sá» chá»— ấy!â€
“Hôm nay sá» có phải là rất dá»… chịu không?†Miệng Nhạc Nhạc hướng vá» tai nà ng, nhẹ nhà ng hà hÆ¡i nóng, tiếp theo lại hôn trên cổ má»m mại cá»§a nà ng.
***********.com
Tiểu Ngá»c khoan khoái nói không ra lá»i, cÆ¡ thể nhÅ©n như bùn, má»m mại trong lòng Nhạc Nhạc. Nhạc Nhạc bá»—ng nhiên rút tay vá», nà ng thầm kêu trong lòng “Không được bá» ra…â€
Vẫn chưa nói hết, nà ng liá»n rÃt lên má»™t tiếng, vùi mặt và o lồng ngá»±c Nhạc Nhạc.
“Ồ, sao tiểu BÃch trở vá» má»™t mình?†Nhạc Nhạc nghi hoặc, lẩm bẩm tá»± nói.
“Hả, công tá», công tá» nói gì, sao công tá» biết tiểu BÃch quay vá»?†Tiểu Ngá»c vừa nghe có ngưá»i đến, vá»™i đứng thẳng dáºy, có Ä‘iá»u bá»™ mặt vẫn đỠnhư cÅ©.
“Äúng rồi, sao ta biết là tiểu BÃch nhỉ, chỉ là cảm giác… xuất hiện trong lòng, ta đã nói ra rồi!â€
Lúc nà y tiểu BÃch đã đẩy cá»a bước và o, lo lắng nói: “Công tá», thái lão gia nhìn ra rồi, tiểu thư sợ, đã nói hết tình hình cho thái lão gia rồi, lão thái gia hình như rất bá»±c! Lão yêu cầu tiểu tỳ dẫn công tá» qua…†Hốt nhiên lại nói: “Công tá», tiểu tỳ thấy công tá» nên trốn nhanh Ä‘i, vừa rồi tiểu tỳ thấy thái lão gia rất tức giáºn đấy!â€
“Hả, không đến ná»—i chứ? Lẽ nà o Yên nhi sá»›m đã Ä‘Ãnh hôn vá»›i nhà khác rồi ư.â€
“Không có, chưa Ä‘Ãnh hôn, có Ä‘iá»u lão gia ngà y kia sinh nháºt, trên thiếp má»i viết có ý chá»n rể, cho nên thái lão gia má»›i tức giáºn đấy chứ! Công tá», công tá» nên Ä‘i trước Ä‘i, đến lúc thái lão gia hết giáºn hãy vá»â€¦â€
“Không, ta không thể đi, nếu không… sao xứng đáng với các nà ng, dẫn ta đi, không sớm thì muộn dù sao cũng phải gặp, gặp sớm an tâm sớm!†Nhạc Nhạc kiên quyết nói.
Nhạc Nhạc Ä‘i và o tiểu hoa viên cá»§a Tiên Vu Dã. Tiểu hoa viên không há» nhá», rá»™ng đến mấy mẫu đất, cá» xanh má»c đầy, Ä‘ang là mùa thu nên dạt dà o sinh mệnh, hoa lại rất Ãt, đây có lẽ là ý nghÄ©a cá»§a tiểu hoa viên váºy.
Ở giữa vưá»n, má»™t lão già mặc áo dà i xám Ä‘ang ngồi trên ghế đá, tóc trắng rối loạn tùy ý trên vai, sắc mặt hồng hà o, vầng trán đầy đặn, khà độ phi phà m, râu bạc dà i đến ngá»±c, cà ng thêm ba phần khà chất tiêu sái, Nhạc Nhạc lại không cảm nháºn được chân khà trong ngưá»i lão, hệt như, hệt như hòa và o bãi cá», liá»n vá»›i thiên nhiên, khâm phục buá»™t miệng “A†má»™t tiếng. Tiên Vu Yên cá»±c kỳ bất an đứng sau lưng lão, lo lắng nhìn Nhạc Nhạc Ä‘i tá»›i trước mặt.
“Tiểu oa oa, ngươi kêu sợ cái gì?†Thanh âm Tiên Vu Dã vang dá»™i, bình tÄ©nh, không nóng nảy như lá»i tiểu BÃch nói.
“CÆ¡ thể tiá»n bối hình như hòa và o bãi cá» dưới chân, khiến ngưá»i nhìn không thấu được nông sâu, nếu như vãn bối nhắm mắt, tuyệt nhiên không cảm giác được có ngưá»i tồn tại trước mặt! Cho nên má»›i không nÃn được kêu lên!†Nhạc ta cung kÃnh cưá»i. Hắn đã từng nghe sư phụ nói vá» sá»± tÃch cá»§a Tiên Vu Dã, lão là nhân váºt cùng thá»i vá»›i Thiá»n tông, Tuệ năng và Tuyệt tình sư thái cá»§a Tuyệt tình trai, hÆ¡n nữa toái tinh kiếm pháp cá»§a lão đã tiến và o hóa cảnh, đối vá»›i nhân váºt cấp tông sư nà y, nà o có thể không khách khà má»™t chút.
Cặp mắt Tiên Vu Dã nổi lên tinh quang, có chút bất khả tư nghị há»i: “Ngươi vừa má»›i nói gì? Ngươi cảm giác được ta hòa và o cảnh tá»± nhiên ư?†Thanh âm rất kÃch động.
“Phải rồi, có gì không đúng à ?†Nhạc Nhạc đưa mắt nhìn Tiên Vu Yên Ä‘ang lo lắng cho hắn. Gáºt đầu vá»›i nà ng, bảo nà ng không nên sốt ruá»™t.
“Hay, hay lắm, nhá» tuổi mà có tu vi như thế, ngươi tu luyện ná»™i công gì, sao ngươi nhìn ra được?†Tiên Vu Dã đã đứng dáºy, quan sát kỹ Nhạc Nhạc, tá»±a như muốn nhìn xuyên thấu hắn.
Nhạc Nhạc lại không có chút sợ hãi nà o, bởi vì không cảm thấy Tiên Vu Dã phẫn ná»™, trái lại hứng thú là đằng khác. Hắn cưá»i đáp: “Ná»™i công cá»§a vãn bối bắt nguồn từ má»™t bản ‘Tố Nữ Tâm Kinh’ sau nà y đã qua sư phụ sá»a chữa, gá»i là ‘Ngá»± Nữ Tâm Kinh’, sư phụ luyện đến tầng thứ tư đã Ä‘i vá» cõi tiên, không có và dụ cá»§a cổ nhân để bắt chước, má»™t mình vãn bối tìm tòi, hôm nay má»›i luyện đến tầng thứ sáu, tiến độ rất là cháºm chạp!â€
Lúc nói hắn mỉm cưá»i gáºt đầu vá»›i Tiên Vu Yên, má»›i thấy Tiên Vu Yên thở dà i má»™t hÆ¡i.
Tiếp theo lão lại há»i: “Ngươi biết những công phu gì?â€
“Hả?†Nhạc Nhạc nghÄ© “Ta biết gì ư? Biết Loạn Hoa Trảm, nhưng không nhá»› nổi má»™t chiêu, ta còn biết Hoa Gian VÅ© Bá»™, nhưng đó là hảo công phu chạy trốnâ€. Hắn ngây ra ná»a buổi, má»›i cháºm rãi đáp: “Vãn bối vốn biết má»™t bá»™ kiếm pháp, sau nà y đã quên hết rồi, giỠđây chỉ biết chút khinh công, bá»™ pháp, không có tý bản lÄ©nh đánh nhau nà o!â€
“A!†Tam nữ Ä‘á»u kinh hãi kêu lên, cÅ©ng hÆ¡i mắc cỡ nhìn nhìn Tiên Vu Dã, nam nhân cá»§a mình ngay cả má»™t bá»™ kiếm pháp cÅ©ng đã quên, như thế sao được, thế nà y, là m nữ nhân cá»§a hắn rất mất mặt rồi. Có Ä‘iá»u thấy được Tiên Vu Dã lại không có ý khinh miệt, ba ngưá»i bá»n nà ng má»›i hÆ¡i yên lòng.
Tiên Vu Dã lá»™ ra vẻ hết sức suy nghÄ©, há»i: “Là m sao quên hết, lẽ nà o không quen tay, còn nhá»› được mấy chiêu?â€
“Trước đây vãn bối sỠdụng rất quen, sáu năm Vãn bối chỉ luyện một bộ kiếm pháp ấy, sao có thể không quen tay, nhưng sau nà y quả thực không nhớ nổi một chiêu!†Nhạc Nhạc thẹn đỠmặt đáp.
Tam nữ nghe xong suýt ngất, nhưng Tiên Vu Dã lại ngạc nhiên mừng rỡ nói: “Tiểu oa oa, xem bá»™ kiếm pháp nà y thế nà o?â€
Nói xong rút trưá»ng kiếm to lá»›n trên bà n, quay ngưá»i phóng lên, nháy mắt đã đứng ở ngoà i tám trượng, giÆ¡ kiếm quát “Coi đây!â€
Quát xong, trong tiếng động khà thế bức ngưá»i, cá» xanh trên đất lấy lão là m trung tâm, lá cá» lay động à o à o, từng đợt sóng khà quất và o biển cá», hệt như sóng gợn trên mặt hồ phẳng lặng, lấy lá»±c là trung tâm, lan rá»™ng ra bốn phÃa, không ngừng không nghỉ.
Kiếm quang lay động, như sao giữa đêm khuya, má»™t hiện má»™t tắt, sáng tối Ä‘an xen, tốc độ cá»§a kiếm quá mau lẹ, chỉ thấy mÅ©i kiếm liá»n lạc thà nh từng chòm từng chòm sao đồ án, thân kiếm xuyên qua tinh thể, từng bức từng bức hình tượng động thái mỹ lệ Ä‘ang ánh trong trà não Nhạc Nhạc, hệt như tá»± mình phiêu diêu trên trá»i cao, đứng cạnh những đốm nhá», khoảng cách khiến hắn vui vẻ như Ä‘iên, té ra vÅ© trụ là do những đốm nhá» nà y cấu thà nh đây, có Ä‘iá»u tại sao những đốm nhá» nà y nặng ná» tá» khÃ, không động chút nà o nhỉ? Chùm sáng liên kết giữa sao vá»›i sao tại sao có tình huống gián Ä‘oạn, ánh sáng còn có thể đứt ư? Äang lúc nà y, chỉ nghe Tiên Vu Dã hú dà i má»™t tiếng: “Lưu tinh cuồng vÅ©!â€
Chá»›p mắt kiếm quang hóa là m lá»›p lá»›p ngôi sao băng, tùy ý tại không trung, kéo theo cái Ä‘uôi dà i, rÃt lên bay quá chân trá»i, kÃch động mắt ngưá»i, đưá»ng cong ưu mỹ rÆ¡i trong hắc ám, khiến lòng ngưá»i khó quên, váºn mệnh lưu tinh là khiến mình tá»± chết rÆ¡i xuống mặt đất, còn mục Ä‘Ãch cá»§a “Lưu tinh cuồng vũ†lại là khiến mạng sống ngưá»i khác chết dưới kiếm.
Tinh quang tan biến, Tiên Vu Dã thu kiếm.
“Tiểu oa oa, ngươi nhá»› được mấy chiêu?†Lão cất tiếng há»i, chăm chú nhìn Nhạc Nhạc.
Tà i sản của XuyVuu
Last edited by ZORO_NDK; 13-04-2008 at 01:18 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a XuyVuu
Từ khóa được google tìm thấy
4vn ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam kinh , doc ngu nu tam tam kinh , doc truyen online ngu nu , ïðîäàæà , kich doc ngu nu tam kinh , ngụ nữ tâm kinh , ngá»± nữ chân kinh , ngá»± nữ tâm kinh , ngá»± nữ tâm kinh 4vn , ngoc ngu nu tam kinh , ngoc ngu tam kinh , ngoc nu tam kinh , ngoc nu tam kinh 1996 , ngoc nu tam kinh 4vn.eu , ngoc nu tam kinh cap 3 , ngoc nu tam kinh che , ngoc nu tam kinh n , ngoc nu tam kinh online , ngoc nu tam kinh q5 c18 , ngu an tam kinh , ngu nu chan kinh , ngu nu chan kinh 4vn , ngu nu tam , ngu nu tam kim , ngu nu tam kinh , ngu nu tam kinh 4 vn , ngu nu tam kinh 4vn , ngu nu tam kinh 4vn full , ngu nu tam kinh 4vn.eu , ngu nu tam kinh al gi , ngu nu tam kinh chuong 1 , ngu nu tam kinh chuong 4 , ngu nu tam kinh full , ngu nu tam kinh hixx , ngu nu tam kinh kiemgioi , ngu nu tam kinh la gi , ngu nu tam kinh online , ngu nu tam kinh prc 4vn , ngu nu tam kinh q3 , ngu nu tam kinh quyen 1 , ngu nu tam kinh quyen 2 , ngu nu tam kinh quyen 5 , ngu nu tam kinh quyen 6 , ngu nu tam kinh quyen 7 , ngu nu tam kinh tap 3 , ngu nu tam kinh tap cuoi , ngu nu tam kinh truyen , ngu nu tam kinh- quyen 4 , ngu nu tam kinh-4vn , ngu nu tam knih , ngu nu tam tam , ngu nu tam tam kinh , ngu nu ttam kinh 4vn , ngu nuntamkinh , ngu tam kinh , ngu to tam kinh , ngu tu tam kinh chuong 7 , nguc nu tam kinh 4vn , ngư nư tâm kinh 4vn , nhac ngoc nu tam kinh , nhu nu tam kinh 4vn , nu tam kinh , rap ngoc nu tam kinh mp3 , t nu tam kinh , tai ngu nu chan kinh , thieu nu tam kinh , tieu dao ngu nu tam kinh , truyen ngoc nu tam kinh , truyen ngu nu chan kinh , truyen ngu nu tam kinh , vương thiểu thiểu , www.ngu nu tam kjnh