05-03-2008, 03:10 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12 – Thiên 5 - Lục Triá»u Kim Phấn
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Trong kho có ám môn, Lục Tiệm kinh ngạc vô bì, không kìm được đứng báºt dáºy, lại thấy má»™t ngưá»i tay cầm đèn từ ám môn Ä‘i ra, nhìn thấy diện mạo ngưá»i nà y hắn thất thanh nói:
- Chưởng quỹ.
Ngưá»i đến mặt vuông râu dà i, Ä‘Ãch thị chưởng quỹ cá»§a tá»u lâu, tay cầm má»™t ngá»n du đăng cưá»i khẽ nói:
- Lục gia phải chịu khổ, tôi đã đắc tội, xin được lượng thứ.
Lục Tiệm cảm thấy máºp má», nói:
- Chưởng quỹ, ngà i ... ngà i nói gì, ta không hiểu.
Chưởng quỹ rút ra má»™t tiểu Ä‘ao, cắt đứt dây thừng, trầm giá»ng nói:
- NÆ¡i nà y nguy cÆ¡ tứ bá», các hạ không nên nói nhiá»u, mau Ä‘i lối nà y.
Nói xong tay cầm đèn Ä‘i trước, bước và o trong ám môn, Lục Tiệm bất đắc dÄ© phải theo sau. Trong ám môn là má»™t địa đạo, tối tăm ẩm thấp, chỉ Ä‘i lá»t má»™t ngưá»i, Lục Tiệm trong lòng kinh nghi, không nhịn được há»i:
- Chưởng quỹ, có nguy hiểm gì váºy, vì sao ngà i thả ta ra ?
Chưởng quỹ nói:
- Doanh Vạn Thà nh Ä‘ang trông chừng ngoà i tá»u lâu.
Lục Tiệm tức giáºn nói:
- Tốt lắm, lão tặc vô sỉ, ta đang lo không túm được hắn.
Nói xong quay ngưá»i Ä‘i ra, chưởng quỹ hốt hoảng vá»™i kéo lại nói:
- Vạn lần không được. Tại thà nh Nam Kinh có rất nhiá»u cao thá»§ Äông Äảo, bên ngoà i tá»u lâu hiện giá» ngoà i Doanh Vạn Thà nh còn có Ãt nhất ba ngưá»i trong Äông Hải ngÅ© tôn, không thể ra được.
Lục Tiệm nghe váºy thất kinh, chưởng quỹ thở dà i nói:
- Lục gia không biết đó thôi, cáºu nháºp thà nh là đã bị há» theo dõi, há» không động thá»§ vì muốn dùng cáºu là m mồi nhỠđể kéo ngưá»i đó ra.
Lục Tiệm kinh ngạc nói:
- Cốc Chẩn ư ?
Chưởng quỹ mặc nhiên gáºt đầu. Lục Tiệm nói:
- Váºy thì ta cà ng phải ra, đánh vá»›i chúng má»™t tráºn để Cốc Chẩn biết mà tránh xa.
Chưởng quỹ cưá»i nói:
- Lục gia đã coi thưá»ng Cốc gia rồi, nói vá» võ công thì những cao thá»§ Äông Äảo đó có thể lợi hại, nhưng nói vỠđấu trà thì đâu phải đối thá»§ cá»§a Cốc gia.
Lục Tiệm nhÃu mà y nói:
- Ông là ngưá»i cá»§a Cốc Chẩn ?
Chưởng quỹ gáºt đầu nói:
- Doanh Vạn Thà nh chá»n tá»u lâu nà y để hãm hại các hạ là đã nghi ngá» tá»u lâu nà y và Cốc gia có quan hệ, vì váºy trước hết khiến cáºu mắc nợ, sau đó từ phÃa sau quan sát, chỉ cần có chút dấu vết là nhất định sẽ bám theo để tìm ra Cốc gia. Hắn chỉ không tÃnh được là trong kho có bà đạo nà y thôi.
Lục Tiệm nghe váºy cả kinh, tá»± háºn bản thân trở thà nh con cá» trong tay Doanh Vạn Thà nh, bất giác há»i:
- Hiện giỠchúng ta đi đâu ?
Chưởng quỹ cưá»i cưá»i nói:
- Äến nÆ¡i sẽ biết.
Nói xong cúi ngưá»i Ä‘i vá» phÃa trước, Lục Tiệm theo sau. Bà đạo đó dà i mà ngoắt ngoéo khó Ä‘i, có nhiá»u ngã rẽ khiến ngưá»i ta khó mà phân biệt được phương hướng, Ä‘i được bảy, tám dặm thì phÃa trước xuất hiện má»™t bức tưá»ng. Chưởng quỹ đến trước tưá»ng tìm kiếm má»™t hồi rồi đẩy má»™t cái, bức tưá»ng liá»n chuyển động, phÃa sau tưá»ng lá»™ ra má»™t cầu thang Ä‘i lên trên, cÅ©ng hướng và o má»™t ám môn. Chưởng quỹ mở cá»a ra, má»™t luồng gió sông lạnh lẽo thổi và o.
Lục Tiệm ra khá»i cá»a, kinh ngạc thấy mình Ä‘ang đứng dưới chân má»™t cây cầu, trên đầu toà n là gạch đá, rêu xanh bám đầy, dưới chân là nước sông Ä‘en đặc không ngừng chảy vá» xuôi. Chưởng quỹ vá»— tay ba cái, liá»n thấy má»™t chiếc thuyá»n nhá» từ bóng tối Ä‘i ra, dừng lại trước cầu, trên thuyá»n có má»™t ngưá»i áo tÆ¡i mÅ© tre. Chưởng quỹ vòng tay nói:
- Triệu má»— đưa đưá»ng tá»›i đây thôi, má»i Lục gia lên thuyá»n.
Lục Tiệm lo lắng nói:
- Chưởng quỹ, còn ngân lượng thì sao ?
Triệu chưởng quỹ cưá»i nói:
- Tá»u lâu là cá»§a Cốc gia, các hạ không cần phải lo lắng vá» số ngân lượng đó.
Lục Tiệm hơi cảm thấy nhẹ nhõm, lại nói:
- Chưởng quỹ cũng đừng trách vị tiểu nhị đại ca đó.
Triệu chưởng quỹ thở dà i nói:
- Các hạ thực là hảo nhân, yên tâm, việc nà y Triệu mỗ tự sẽ có cách xỠlý.
Lục Tiệm vòng tay chà o rồi lên thuyá»n, ngưá»i áo tÆ¡i liá»n quạt nước xuôi dòng. Äi được má»™t quãng, Lục Tiệm quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cây cầu đó chìm trong mà n đêm tối Ä‘en, không nhìn rõ được gì. Gió mát từng tráºn từ trước mặt thổi đến, hai bên bỠánh lá»a san sát, hà ng quán đông đúc, đèn nhiá»u như sao, bất giác truyá»n đến tiếng đà n tiếng tiêu, nam nữ cưá»i nói, trên mặt nước thuyá»n qua lại tấp náºp, ánh đèn như lưu quang.
Ngưá»i áo tÆ¡i đột nhiên ngừng mái chèo, cung kÃnh nói:
- Xin má»i lên bá».
Lục Tiệm nhìn lên thấy bên cạnh thuyá»n là má»™t cầu thang bằng đá, láºp tức cáo từ rồi tiến lên, đột nhiên trước mắt thấy xuất hiện má»™t tòa đại trạch (nhà lá»›n) tráng lệ, đèn lá»a huy hoà ng, tiếng ngưá»i huyên náo, trong lúc Ä‘ang ngạc nhiên thì từ trong bóng tối xuất hiện má»™t nam tá», thấp giá»ng há»i:
- Lục gia phải không ?
Lục Tiệm gáºt đầu, ngưá»i đó nói:
- Xin theo tôi.
Nói xong nhanh chân Ä‘i trước, Lục Tiệm theo sau, Ä‘i qua nhiá»u nÆ¡i, cuối cùng đến trước má»™t cái cá»a.
Nam nhân đó gõ cá»a, má»™t trung niên phụ nhân từ trong cá»a Ä‘i ra, y phục hoa lệ, trang Ä‘iểm không nhiá»u, tuy đã là má»™t lão từ nương nhưng vẫn còn vẻ phong váºn, trước khi nói liá»n mỉm cưá»i, giá»ng thanh tao há»i:
- Lục gia ?
Rồi giơ tay nói:
- Xin đi theo thiếp thân.
Lục Tiệm tâm trung hồ đồ, chỉ cảm thấy má»i sá»± việc đêm nay Ä‘á»u hết sức quá»· dị. Y nghÄ© tá»›i đó, không tá»± chá»§ được đà nh theo bước phụ nhân đó, bước thấp bước cao, Ä‘i được mưá»i trượng không kìm được há»i:
- Vị đại thẩm nà y tại sao lại biết tên ta ?
Phụ nhân đó quay lại cưá»i, trong mắt xuất hiện má»™t luồng thá»§y quang lưu chuyển, đầy vẻ tình tứ, Lục Tiệm cảm thấy như bị câu hồn Ä‘oạt phách, trong tâm đại chấn, vá»™i và ng cúi đầu xuống, đột nhiên nghe phụ nhân cưá»i nói:
- Nguyên ta không nên gặp cáºu, có Ä‘iá»u ta muốn xem ngưá»i mà Cốc gia coi trá»ng là như thế nà o.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Bà cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Cốc Chẩn ?
Phụ nhân đó che miệng cưá»i nói:
- Cáºu nói gì váºy, ai là ngưá»i cá»§a Cốc Chẩn ? Dù ta có trăm lần muốn y chăng nữa thì tiểu tỠđó nhãn giác cÅ©ng vô cùng cao, đâu chịu để lão nương nà y và o trong mắt.
Lục Tiệm thấy cá» chỉ cá»§a bà ta quyến rÅ©, mị thái hoà nh sanh, tuyệt nhiên không phải là loại phụ nhân tầm thưá»ng, không kìm được mặt đỠtá»›i táºn mang tai, trong lòng nghÄ©: “lúc thì tá»± xưng thiếp thân, lúc tá»± xưng lão nương, lúc gá»i là Cốc gia, lúc gá»i là tiểu tá», cuối cùng khẩu khà cÅ©ng không khác Doanh Vạn Thà nh†nghÄ© tá»›i đó bất giác hồ nghi há»i:
- Chúng ta đi đâu ?
Phụ nhân đó cưá»i cưá»i không đáp, uyển chuyển bước Ä‘i, Lục Tiệm tuy hoà i nghi nhưng cÅ©ng hiếu kỳ, liá»n nhanh chân theo sau. Hai ngưá»i Ä‘i theo má»™t hà nh lang dà i, hà nh lang nà y có hai lối Ä‘i, đèn đỠtreo cao, ánh sáng lay động, chốc lát lại thấy má»™t biểu tượng con chim mà u và ng. Äi đến chá»— ngoặt, trước mặt đột nhiên có má»™t nữ tá» xăm xăm cúi đầu bước tá»›i, không kịp dừng lại đâm sầm và o phụ nhân đó, cái khay cầm trên tay liá»n láºt ra, chiếc chén sứ phÃa trên rÆ¡i xuống đánh choang. Phụ nhân giáºn dữ nói:
- Tiểu đỠtá» (ngưá»i dịch – không hiểu nghÄ©a từ nà y), ngươi mù à ?
Liá»n vung tay đánh ra má»™t chưởng và o nữ tá». Lục Tiệm nhÃu mà y, đưa tay ngăn lại, nói:
- Dừng tay, bất quá chỉ là má»™t chiếc chén sứ, đâu đáng để đánh ngưá»i.
Chuyển nhãn nhìn sang, đúng lúc nữ tá» ngẩng đầu lên, Lục Tiệm không kìm được ngạc nhiên, không phải vì lý do gì khác mà là vì nữ tỠđó quá xấu, da và ng á»§ng, khóe miệng trá»… xuống, mắt trái không có lông mà y, méo xệch không nhìn thấy lòng trắng, mắt phải tuy vẫn còn lông mà y nhưng lại có má»™t cái nhá»t to vẫn chưa khá»i, lưng còng xuống, đầu gối cong veo, không cúi xuống được, tá»±a hồ như bị chứng nhuyá»…n cốt (xương má»m), nói tóm lại là bá»™ dạng khiến ngưá»i ta không muốn nhìn lần thứ hai. Nữ tỠđó và Lục Tiệm bốn mắt gặp nhau, trong mắt có thần sắc quái dị.
Lục Tiệm cảm giác đã gặp ngưá»i nà y từ trước nhưng không thể nhá»› ra đã gặp ở đâu, lại thấy nữ tỠđó nhãn thần ảm đạm, cụp mắt xuống.
- Tốt lắm – phụ nhân gà o lên – lại là Sá»u nô nhân nhà ngươi. Ngươi có biết cái chén nà y là loại thượng phẩm, giá cá»§a nó dù bán ngươi Ä‘i mưá»i lần cÅ©ng không đủ trả được.
Sá»u nô nhân nhìn chằm chằm và o mÅ©i chân, ấm á»› nói:
- Hà mụ mụ, thưa không biết.
Thanh âm như dây siết và o gỗ cực kỳ khó nghe, không thể tưởng tượng lại xuất phát từ miệng của một nữ nhân.
Phụ nhân mặt lộ thần sắc độc ác, gắt lên:
- Nếu không phải ngươi có cái bá»™ dạng xấu xà đó thì ta đâu phải giữ ngươi lại, tháºt khiến ngưá»i ta mất cả hứng.
Lục Tiệm thấy Sá»u nô nhân cúi đầu, hai vai run run như Ä‘ang khóc, trong lòng cảm thấy thương xót, bất phẫn nói:
- Äại thẩm nói váºy khắc bạc quá. Dung mạo là do trá»i sinh, đâu có ai muốn mình xấu xÃ.
Hà mụ mụ hắng giá»ng, xua tay nói:
- Äi Ä‘i, hôm nay gặp được Lục gia là ngươi may mắn, bằng không ta đã Ä‘áºp chết ngươi rồi.
Tà i sản của ZORO_NDK
Chữ ký của ZORO_NDK Võ Lâm Chà Tôn - Duy Ngã Tuyết Thiên Hồ :00 (85):
Tếu Ngạo Thiên Hạ - Thùy Dữ Tranh Phong :00 (14):
Tháºp Bá»™ Sát Nhất Nhân - Thiên Lý Bất Lưu Hà nh :33:
Thần Thú tá»a kỵ:Há»a Phượng Hoà ng
Lúc bé , nghỉ há»c là chuyện lạ. Lá»›n lên má»›i biết, chuyện lạ là đi há»c...
Lúc bé, tưởng đến trưá»ng là phải há»c. Lá»›n lên má»›i biết, đến trưá»ng còn được ... ngá»§
Lúc bé, tưởng thi xong là hết. Lớn lên mới biết , sau thi còn có thi lại...
Lúc bé , tưởng Ä‘iểm 10 má»›i là giá»i. Lá»›n lên má»›i biết, chỉ 2 thôi đã quý lắm rồi...
Lúc bé,cho 10 ngà n là dư,giỠcho 10 triệu cũng ko đủ!
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:50 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
05-03-2008, 03:12 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12 – Lục Triá»u Kim Phấn
Thiên 6
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Sá»u nô nhân như được đại xá, vá»™i và ng Ä‘i ra. Hà mụ mụ cưá»i nói:
- Y thị dùng để “quét dá»nâ€, nguyên lai ta giữ thị chuyên để đối phó vá»›i những tên khách nhân giảo hoạt, không ngá» lại mạo phạm tá»›i Lục gia.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Äối phó vá»›i những tên khách nhân giảo hoạt bằng cách nà o ?
Hà mụ mụ cưá»i khẽ má»™t tiếng, trả lá»i:
- Dùng cho những kẻ muốn và o nhưng không có tiá»n.
Nói xong lại Ä‘i tiếp, hai ngưá»i đến khúc quanh lại nghe tiếng nam nữ cưá»i đùa, Hà mụ mụ đến trước má»™t gian phòng, cá»a phòng chợt mở rá»™ng, ánh đèn hồng tá»a sáng khắp phòng, bên trong có má»™t tấm bình phong, lúc nà y Ä‘ang giữa mùa hạ, trên bức bình phong lại có má»™t bức há»a Äại Lý thà nh “Tuyết cảnh đồâ€, băng tuyết được vẽ tháºt sống động, nhìn và o như giúp giảm bá»›t nhiệt độ xung quanh.
Äá»™t nhiên nghe phÃa sau bình phong má»™t nữ tá» cưá»i yêu kiá»u nói:
- Hảo đệ đệ, bà n nà y ngươi thua rồi, phải trả cho ta gì nà o ?
Má»™t nam tá» tiếp khẩu cưá»i nói:
- Tiếng cưá»i cá»§a tỉ tỉ đáng giá ngà n và ng, cái gì mà chẳng có, hà tất phải đòi ở ta.
Lục Tiệm nghe thanh âm bất giác giáºt mình, ngưá»i vừa nói Ä‘Ãch thị là Cốc Chẩn.
Nữ tá» hứ má»™t tiếng, cưá»i giòn nói:
- Hạm Ngá»c tỉ suốt ngà y tưởng nhá»› đến tên tiểu há»—n đản ngươi, ngươi lại thiên vạn biệt tâm bá» Ä‘i, phải phạt ngươi sá»§a ba tiếng.
Nói chưa dứt, lại có má»™t nữ tá» khác cưá»i nói:
- Thu Ngân tâm địa tháºt má»m yếu, ngươi chưa biết đó thôi, tiểu há»—n đản nà y việc gì mà không dám là m, nếu chỉ phạt hắn sá»§a ba tiếng tại Nam Kinh nà y thì dá»… dà ng quá. Ta có má»™t đỠmục khác, lần nà y nếu hắn thua thì phạt hắn đêm nay phải ngá»§ lại trong phòng cá»§a Hạm Ngá»c.
Hạm Ngá»c gắt lên:
- Uyển Nương đừng có hại ta, lão hổ (ý nói mẹ hay vợ) nhà hắn vô cùng hung ác, uy phong bát diện chẳng sợ ai, lần trước hắn uống hoà ng thang, say không biết gì, ta liá»n dìu hắn vá» phòng, chỉ má»›i ngồi trên giưá»ng chải tóc rá»a mặt, váºy mà đã có ngưá»i qua lại dòm ngó cả trăm lần.
- Có việc đó sao ? – Cốc Chẩn giả như ngạc nhiên – Sao ta không nhớ ra nhỉ ?
- Tưởng ta ngốc sao – Hạm Ngá»c cưá»i lạnh nói – bất quá lần đó có Tố Cầm tỉ tỉ là m nhân chứng, nghe táºn tai, thấy táºn mắt, phải váºy không ?
Có tiếng má»™t nữ tá» khác cưá»i nói:
- Ta cũng không nhớ.
Hạm Ngá»c bá»±c tức nói:
- Tỉ tỉ, sao lại bảo vệ cho hắn.
Thu Ngân cưá»i nói:
- Tố Cầm tỉ tỉ mà không bảo vệ hắn thì còn ai bảo vệ nữa ? Thảo nà o mà má»—i lần hai ngưá»i bá»n há» gặp nhau lại ở lỳ trong phòng, cả ngà y không ra, chẳng lẽ lại ở đó bà n luáºn thi từ hay sao.
Quần nữ nghe váºy Ä‘á»u cưá»i khúc khÃch, Uyển Nương thở ra má»™t hÆ¡i nói:
- Con tiểu quá»· Thu Ngân nà y, Tố Cầm Ä‘Ãch thị là hảo nhân, nhưng tiểu há»—n đản nà y thì chẳng biết tà thi từ nà o. Tố Cầm, ngươi nói không minh bạch, nghe khẩu khà cá»§a Thu Ngân thì ngươi Ä‘ang ghen tị rồi.
Tố Cầm cưá»i cưá»i nói:
- Ta với hắn là quân tỠchi giao, các ngươi đừng lấy lòng tiểu nhân mà hồ ngôn loạn ngữ.
Thu Ngân cưá»i lạnh nói:
- Hay lắm, tỉ tỉ là nữ trung quân tá», còn ta là lãng đãng tiểu nhân, tỉ tỉ có thể ngâm thÆ¡ đánh đà n, còn ta chỉ biết hát xướng diá»…m khúc thôi.
Cốc Chẩn thấy quần nữ ngôn từ bất hòa, ho khẽ một tiếng đang định khuyên giải, Hà mụ mụ đã không kìm được nói:
- Thưa Cốc gia, Lục gia đến rồi.
Cốc Chẩn a lên má»™t tiếng, cưá»i nói:
- Và o nhanh đi.
Lục Tiệm do dá»± Ä‘i qua bình phong, thấy Cốc Chẩn đội má»™t cái mÅ© vuông mà u xanh, mặc trưá»ng bà o mà u xanh, thần thái tuấn dáºt. Y ngồi trên má»™t cái kỉ bằng gá»— tỠđà n, Ä‘ang cùng má»™t mÄ© nhân chÆ¡i song lục (đổ xúc xắc ???).
Nữ nhân đó mặc áo má»ng, áo lót lá»™ ra ngoà i, ống tay áo nhẹ lá»™ ra hai cánh tay trắng như tuyết, quanh hai ngưá»i còn có ba nữ nhân xinh đẹp khác, trong đó hai ngưá»i quần áo giống nhau, má»™t ngưá»i Ä‘ang nằm trên giưá»ng ăn dưa, ngưá»i kia vắt chân nhà n hạ, hai vai lá»™ ra ngoà i vừa trắng vừa sáng, chỉ duy nhất má»™t nữ nhân y sức nghiêm chỉnh, dáng ngồi Ä‘oan trang, chắc là Tố Cầm. Cốc Chẩn dừng đánh bà i nói:
- Bốn vị, đây là Lục Tiệm, bằng hữu của ta.
Bốn nữ nhân chuyển qua nhìn chăm chăm và o Lục Tiệm, thần sắc hiếu kỳ.
Lục Tiệm chưa từng trải qua tráºn thế như váºy bao giá», bất giác mặt đỠlên, không biết tiến thoái thế nà o, Hạm Ngá»c liá»n cưá»i nói:
- Cốc Chẩn, ta biết ngươi đã bốn năm năm, chưa từng nghe ngươi có một bằng hữu nà o, đúng là kỳ quái.
Uyển Nương cÅ©ng cưá»i nói:
- Thảo nà o, hóa ra Cốc gia không tham nữ sắc mà chỉ thÃch nam …
Chưa nói hết câu, Tố Cầm đã ngắt lá»i:
- Uyển Nương, Lục công tá» quang minh chÃnh đại, đừng có nói bừa.
Uyển Nương đưa tay bá» hạt dưa xuống, cưá»i khẽ vá»— tay nói:
- Không được, Cốc gia có bằng hữu đến, không chÆ¡i song lục nữa, ngoà i cá»a còn có má»™t đại quan nhân Ä‘ang chá» ta.
Nói xong uốn ngưá»i má»™t cái đứng dáºy Ä‘i ra trước, quần nữ ngưá»i cưá»i cứ cưá»i, ngưá»i bá»±c cứ bá»±c, cuối cùng cÅ©ng kéo nhau ra hết. Cốc Chẩn chá» quần nữ Ä‘i ra rồi má»›i cưá»i cưá»i ra hiệu cho Lục Tiệm ngồi xuống, hai ngưá»i đối diện cả ná»a ngà y không nói tiếng nà o, Cốc Chẩn má»›i nói:
- Ta ở trên hải lâu từ biệt, tưởng là vĩnh quyết (vĩnh viễn không gặp), không ngỠlại có ngà y gặp lại.
Lục Tiệm cÅ©ng cảm khái, thở dà i má»™t tiếng, trong tâm tuy vô số nghi vấn nhưng không dám mặc nhiên nói ra, chỉ sợ nếu há»i má»™t câu thì giao tình cá»§a hai ngưá»i lại thà nh quyết liệt không có đưá»ng lùi, đà nh nhẫn nại, má»™t lúc lâu sau má»›i há»i má»™t câu:
- Äây là địa phương nà o ?
Cốc Chẩn cưá»i má»™t tiếng, thản nhiên nói:
- Äây là Tụy Vân lâu, là kỹ viện lá»›n nhất trên sông Tần Hoà i.
Lục Tiệm kinh hãi nói:
- Äây là sinh ý (cách là m ăn) cá»§a ngươi sao ?
Cốc Chẩn ngừng cưá»i nói:
- Ngươi hiểu sai rồi. Sinh ý trong thiên hạ cái gì ta cÅ©ng là m, duy chỉ có hai việc không là m, má»™t là đánh bạc, hai là kỹ viện. Lúc nà y ta cần phải tránh cừu địch, đối vá»›i các vị mụ mụ cô nương ở đây nhiá»u năm có ân huệ, giao tình thâm háºu, mà đại ẩn vu thị, tà ng tại giá là (nhà đại ẩn thì giấu mình ở chốn thà nh thị, khi lẩn trốn nên trốn ở chá»— đông ngưá»i), ở đây yên ổn hÆ¡n chá»— khác nhiá»u.
Lục Tiệm nhìn y không biết nói gì, ngưá»i nà y chÃnh không ra chÃnh, tà không ra tà , khiến ngưá»i ta không sao hiểu thấu. Trầm mặc cả ná»a ngà y, đột nhiên nói:
- Ta há»i ngươi má»™t việc.
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Ngươi có việc cần đến ta, đúng là kỳ sự.
Lục Tiệm Ä‘em việc ThÃch Kế Quang bị lao tù kể lại, trầm nghi nói:
- Doanh Vạn Thà nh nói muốn cứu đại ca cần phải có ngân lượng, ngươi cho ta mượn năm ngà n hai trăm lượng để thông quan, số ngân lượng đó sau nà y ta sẽ tìm cách trả lại cho ngươi.
- Năm ngà n hai trăm lượng thì không vấn đỠgì – Cốc Chẩn trầm ngâm nói – bất quá cách hối lá»™ cứu ngưá»i nà y, và o hai năm trước quan tham hoà nh hà nh hoặc giả có thể thà nh công, hiện giá» thì chưa chắc.
Lục Tiệm giáºt mình nói:
- Tại sao ?
Cốc Chẩn nói:
- Năm trước minh quân đã thay tổng đốc Giang Nam, vị tổng đốc hiện nay tên Hồ Tôn Hiến, là kẻ rất cá»±c Ä‘oan. Trong tứ đại khấu thì Trần Äông, Ma Diệp trước sau Ä‘á»u chết vá» tay ông ta, hiện giá» chỉ còn Uông Trá»±c, Từ Hải tình cảnh vạn phần bất diệu. Ngưá»i nà y tinh minh lợi hại, không thể dùng và ng bạc để mua được.
Lục Tiệm buồn rầu nói:
- Nói váºy thì không thể cứu được đại ca sao ?
Cốc Chẩn cưá»i nhẹ nói:
- Vị tất, còn xem vị Hồ tổng đốc đó là Gia Cát Lượng hay Tần Mục Công (má»™t chư hầu lá»›n thá»i Xuân Thu).
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Gia Cát Lượng và Tần Mục Công có quan hệ gì ?
- Quan hệ trá»ng đại – Cốc Chẩn nói – cả hai Ä‘á»u bị có tướng bại tráºn. Mã Tắc binh bại ở Nhai Äình, bị Gia Cát Lượng má»™t Ä‘ao chém đầu, kết quả trong ba nước đó Thục bị diệt vong đầu tiên, còn Mạnh Minh toà n quân bại ở Vu Hà o sÆ¡n, tháºm chà bị nước Tấn cầm tù, kết quả Tần Mục Công không những không giết y mà còn trá»ng dụng, nhỠđó mà trước đánh bại Tấn, sau hà ng phục Tây Nhung, khai sáng đại nghiệp cá»§a nước Tần. Nếu Hồ đại tổng đốc hà nh sá»± như Gia Cát Lượng thì mạng cá»§a ThÃch tướng quân khó cứu vãn, ngược lại nếu ông ta là m như Tần Mục Công thì còn có hy vá»ng.
Y thấy Lục Tiệm tá» vẻ buồn rầu, liá»n cưá»i nói:
- Ta đánh cược với ngươi Hồ tổng đốc đó là Tần Mục Công.
Lục Tiệm không kìm được cưá»i nhẹ, thở dà i nói:
- Ta không đánh cược, nhược bằng y là Gia Cát Lượng thì đại ca mất mạng sao ?
Nói xong, định nói tiếp nhưng lại thôi. Cốc Chẩn nhìn y, cưá»i nhẹ nói:
- Ta thấy ngươi mệt rồi, trước tiên ăn chút gì rồi ngá»§ má»™t giấc, dù có việc gì lúc ngươi tỉnh lại há»i ta cÅ©ng chưa muá»™n.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:51 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
05-03-2008, 03:13 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12 – Lục Triá»u Kim Phấn
Thiên 7
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
Nói xong, y gá»i ngưá»i dá»n đồ, Lục Tiệm ăn qua loa má»™t Ãt rồi im lặng nằm xuống giưá»ng, mÅ©i ngá»i thấy mùi hương trà n ngáºp khắp phòng, má»i mệt thiếp Ä‘i, ngá»§ lÆ¡ mÆ¡, trong lúc ngá»§ mÆ¡ hồ tỉnh dáºy má»™t lần, ẩn ước thấy Cốc Chẩn Ä‘ang cúi ngưá»i trên bà n chăm chú viết, trên bà n chất đầy sách vở. Lần thứ hai tỉnh dáºy thì thấy chồng sách đó đã biến mất, Cốc Chẩn Ä‘ang khoanh tay Ä‘i Ä‘i lại lại như có Ä‘iá»u gì phiá»n não, thấy Lục Tiệm ngồi dáºy liá»n chuyển sầu cưá»i nói:
- Ngươi tỉnh dáºy sá»›m thế ?
Nói xong đưa cho gã một tấm áo choà ng bằng gấm trắng, nói:
- Chúng ta đi dạo một vòng trên bỠsông.
Hai ngưá»i ra khá»i cá»a phòng thì trá»i đã sáng, Ä‘i dá»c theo hà nh lang đến bá» sông, thấy mặt trăng Ä‘ang lặn xuống phÃa tây, sao cÅ©ng má» dần, tiếng ca vÅ© cưá»i nói trên sông Tần Hoà i cÅ©ng đã vãn, chỉ còn và i ánh đèn Ä‘ang tản dần ra trên mặt sông. Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Hiện giá» dưới má»—i ngá»n đèn Ä‘ang sáng kia Ä‘á»u có má»™t nữ tá» cảm thấy không vui.
Lục Tiệm há»i nguyên do, Cốc Chẩn nói:
- Äèn vẫn còn sáng chứng tỠđêm nay không có khách, nếu không có khách nhân thì không kiếm được tiá»n, tất sẽ bị bảo mẫu mắng chá»i, quy nô (ngưá»i bảo kê) đấm đá.
Nói xong vá»— tay má»™t cái, từ trong bóng tối hai nam tỠáo Ä‘en vá»™i Ä‘i ra, cúi ngưá»i thị láºp, không nhìn rõ dung mạo.
Cốc Chẩn nói:
- Ngư Truyện, Hồng Thư, hai vị Ä‘em ngân lượng đến những con thuyá»n có đèn, nếu vị cô nương trên đó không có khách nhân thì cấp cho năm mươi lượng.
Hai ngưá»i ứng tiếng, cúi mình lùi và o trong bóng đêm. Cốc Chẩn cưá»i chỉ má»™t tòa tiểu lâu ba tầng đằng xa, nói:
- NÆ¡i đó thanh tÄ©nh, chÃnh hợp để nói chuyện.
Lục Tiệm mặc nhiên gáºt đầu, tiểu lâu đó chỉ cách năm mươi bước chân, Ä‘i chốc lát là tá»›i, nhưng không hiểu sao trong tâm lại mong muốn Ä‘oạn đưá»ng ngắn nà y vÄ©nh viá»…n Ä‘i không tá»›i nÆ¡i.
Hai ngưá»i thong thả lên lầu, dá»±a và o lan can nhìn ra xa, thấy thà nh Nam Kinh mái ngói trùng Ä‘iệp như bướm lượn, lại như ngà n vạn con chim Ä‘ang dang rá»™ng cánh, dưới lầu má»™t nhánh sông Ä‘en như mặc ngá»c, ánh trăng tà n chiếu lên mặt sông ảm đạm sương má». Cốc Chẩn chỉ và o con sông đó nói:
- Äây là sông Tần Hoà i, nó là sông tiá»n, mà cÅ©ng là sông lệ.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Thế nà o là sông tiá»n, sông lệ ?
Cốc Chẩn nói:
- Sông nà y đêm đêm sanh ca lưu yến, hà o thương cá»± phú, tà i tá» quan nhân, tiêu tiá»n như rác, vì váºy nó là sông tiá»n, nhưng đằng sau những phù hoa đó đã có không biết bao nhiêu huyết lệ cá»§a nữ nhân, vì váºy nó là sông lệ.
Lục Tiệm nhÃu mà y nói:
- Ngưá»i nà o đã mở nhiá»u thanh lâu kỹ quán tại đây như váºy ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Việc nà y nếu xét đến ngá»n nguồn thì chÃnh là do Thái tổ bản triá»u Chu Nguyên Chương Chu đại hoà ng đế, ông ta tại sông Tần Hoà i nà y mở ra các quan xướng, bản ý là để thiên hạ hà o thương đến đây phong lưu khoái hoạt, đồng thá»i thu thuế đưa và o quốc khố. Không ngá», Ä‘á»i Ä‘á»i thương gia tiá»n đến không dá»… dà ng, tiá»n Ä‘i lại nhanh, nên tiêu pha thưá»ng cố kỵ, nhưng các thá»§ hạ văn võ đại thần cá»§a ông ta thì lại đổ dồn đến, đêm đêm Ä‘á»u tá»›i đây tiêu tiá»n, đương nhiên Ä‘á»u là lấy từ quốc khố mà ra. Thà nh ra Chu đại hoà ng đế tá»± mở hầu bao để thần tá» cá»§a mình ăn chÆ¡i hoang đưá»ng, đã không trá»™m được gà lại còn mất nắm gạo, trở thà nh kẻ ngá»› ngẩn nhất trong thiên hạ. Äến Ä‘á»i con ông ta Chu Lệ, Ä‘oạt lấy giang sÆ¡n cá»§a cháu mình, sau khi lên ngôi liá»n tiêu diệt bốn đại tá»™c há» Chu, trước tiên “tru tháºp tá»™câ€, sau lại “qua mạn saoâ€, giết hết hai vạn nam tá», Ä‘em thê nhi tỉ muá»™i cá»§a há» toà n bá»™ đà y đến sông Tần Hoà i là m ca kỹ để thiên hạ nam tỠô nhục. Nói như váºy, vị thánh tổ hoà ng đế nà y cÅ©ng kế thừa công việc cá»§a phụ thân, khiến cho phong nguyệt ở Tần Hoà i được phát dương quang đại.
Cốc Chẩn vừa nói vừa cưá»i, nét cưá»i nhanh chóng biến thà nh lạnh lẽo như hà n băng. Lục Tiệm nghe mà kinh tâm, buá»™t miệng nói:
- Hai vị hoà ng đế đó tháºt … tháºt là …
Cốc Chẩn thấy thần sắc cá»§a gã, hiểu gã định nói gì liá»n cưá»i nói:
- Không phải sao. Lại nói, hai vị hoà ng đế đó tư đức cố nhiên không tốt, nhưng luáºn tà i trị quốc thì Ä‘á»u rất anh minh, chỉ bất quá con cháu há» nếu Ä‘em so sánh thì kẻ nà o cÅ©ng Ä‘á»u tầm thưá»ng.
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Hoà ng đế ở trên đã như thế, là m sao có thể nói được kẻ thần tỠở dưới.
Cốc Chẩn lắc đầu nói:
- Vá»›i hôn quân nịnh thần thì ta cÅ©ng không hiểu rõ được (câu nà y có thể dịch không chÃnh xác nghÄ©a). Thiên hạ rÆ¡i và o nghịch cảnh Ä‘á»u do hôn quân nịnh thần lừa dối bách tÃnh. ÄÆ°á»ng thái tông nói: “Nước đẩy thuyá»n, cÅ©ng có thể láºt thuyá»nâ€. Có loại nước nà o thì sẽ có loại thuyá»n đó, có loại bách tÃnh nà o thì sẽ xuất hiện loại hoà ng đế ấy. Trong suốt bao nhiêu năm qua má»›i chỉ thấy nước đẩy thuyá»n, thá»±c chưa từng thấy nước láºt thuyá»n.
Lục Tiệm nghe váºy trong lòng sinh ra cảm giác quái dị, nhưng quái dị như thế nà o lại không thể mô tả được, đột nhiên lại nghe Cốc Chẩn nói:
- Lục Tiệm, ta biết ngươi muốn há»i ta nhiá»u Ä‘iá»u, những Ä‘iá»u đó Ä‘á»i nà y ta tưởng không bao giá» nói ra, nhưng đêm nay ta sẽ nói, ngươi có thể tin, có thể không tin, chỉ cần nhá»› rằng những việc đó trong thiên hạ nà y ta chỉ nói vá»›i má»™t mình ngươi.
Lục Tiệm hÃt và o má»™t hÆ¡i, gáºt đầu nói:
- Tốt lắm, ngươi nói đi.
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i nói:
- Khi ta lên năm tuổi, mẫu thân ta bá» Ä‘i vá»›i ngưá»i khác, ngưá»i hiện tại chỉ là kế mẫu, còn muá»™i muá»™i ta cÅ©ng chỉ là con nuôi, Ãt hÆ¡n ta ná»a tuổi …
Lục Tiệm nói:
- Cho dù như váºy, ngươi cÅ©ng không nên …
Cốc Chẩn xua tay nói:
- Nghe ta nói hết đã.
Lục Tiệm gáºt đầu im lặng, lại nghe Cốc Chẩn nói:
- Khi mẹ ta Ä‘i, ta còn nhá» tuổi, chỉ biết sáng hôm sau tỉnh dáºy thì bà đã biến mất, cha ta nói bà bá» Ä‘i vá»›i má»™t nam nhân khác, từ đó suốt ngà y uống rượu. Cứ như váºy được má»™t năm, ông cưới má»™t ngưá»i vợ má»›i, bà ta xinh đẹp, tâm địa thâm trầm, trước mặt đối xá» vá»›i ta rất tốt nhưng trong tâm không ngừng nguyá»n rá»§a ta. Bà ta tưởng ta không nhìn thấu tâm tư cá»§a mình, nhưng ta tuổi tuy nhá» trong lòng lại rất minh bạch, nên má»›i bất hòa vá»›i bà ta. Có Ä‘iá»u bà ta rất giá»i ngụy trang, lắm mưu nhiá»u kế, má»—i lần ta tranh đấu vá»›i bà ấy Ä‘á»u bị cha trách phạt. Tám năm sau, má»™t lần ta gây chuyện lá»›n vá»›i bà ấy, bị cha đánh, bất phẫn liá»n lẳng lặng lẻn lên thuyá»n vá» trung thổ, đến Giang Nam, định tìm mẹ đẻ, có Ä‘iá»u biển ngưá»i mênh mông, má»™t đứa trẻ con như ta sao tìm được bà . Tiá»n tiêu hết, dần trở thà nh má»™t tiểu khiếu hóa, hiểu được cái nhìn khinh miệt cá»§a thế nhân.
Nói đến đây, y lá»™ má»™t nụ cưá»i khổ, thở dà i nói:
- Bất quá trong lúc Ä‘en tối nhất ta gặp má»™t ngưá»i. Ngưá»i nà y thấy ta Ä‘ang đánh nhau vá»›i má»™t tiểu khất cái, tuy không đủ sức lá»±c nhưng vẫn có thể dùng trà để thá»§ thắng, y biết ta thông minh liá»n đưa ta ra khá»i đám ăn xin, cho ta há»c là m ăn. Ngưá»i đó tướng mạo bình thưá»ng nhưng tà i năng thông thiên, nói phú khả địch quốc cÅ©ng không quá. Y dạy ta cách nhìn việc, cách dùng ngưá»i, cách váºn chuyển hà ng hóa, từ đó kiếm lá»i. Có Ä‘iá»u bản sá»± cá»§a y tuy giá»i, nhưng thân thể lại yếu, sau năm năm y liá»n rút lui dưỡng bệnh, toà n bá»™ việc là m ăn giao cho ta quản lý, ta từ má»™t tên tiểu khất cái biến thà nh thương nhân già u có nhất thiên hạ, nhất thá»i quên mất thân pháºn liá»n trở vá» Äông Äảo, khoe khoang trước mặt kế mẫu và muá»™i tá» má»™t phen. Cha ta thấy ta có khả năng bất giác để và o trong mắt, quyết ý láºp ta kế thừa là m Äông Äảo chi vương, nhưng việc nà y Ä‘Ãch thá»±c lại khiến ta phiá»n não …
Nói đến đây, Cốc Chẩn lại cưá»i khổ, giá»ng nói cÅ©ng trầm xuống:
- Ngà y hôm đó là sinh nháºt cá»§a cha ta, ta tặng cho ông rất nhiá»u trân bảo, bản thân cÅ©ng uống nhiá»u rượu, say má»m. Không biết bao lâu, đến lúc tỉnh lại phát giác mình Ä‘ang ở trong khuê phòng cá»§a muá»™i tá», toà n thân lõa lồ, muá»™i tá» ta cÅ©ng trần như nhá»™ng, Ä‘ang ngồi khóc bên cạnh ta. Ta thất kinh biết việc nà y không nhá», trong đầu trống rá»—ng chỉ nghÄ© đến việc đà o tẩu, vá»™i nhảy xuống giưá»ng mặc quần áo thì ngoà i cá»a kế mẫu đột nhiên tiến và o, thấy tình hình đó liá»n kêu lên thất thanh, đồng thá»i rút từ tay áo ra má»™t thanh Ä‘oản kiếm.
Ta biết bà ta định giết mình, kinh ngạc đỠngưá»i ra, muốn động mà không động được, bất ngá» bà ta trở ngược thanh kiếm tá»± đâm mình má»™t nhát và o đùi rồi kêu ầm lên cứu mạng. Lúc đó khách đến mừng thá» Ä‘á»u chưa Ä‘i, nghe tiếng kêu cứu liá»n dồn đến, bà ta mồm năm miệng mưá»i, má»™t má»±c vu cho ta bức gian muá»™i tá», bị bà ta phát hiện nên dùng kiếm định giết ngưá»i. Cha ta nghe váºy tuy tức giáºn nhưng cÅ©ng biết ta và muá»™i tá» không có quan hệ huyết thống, muốn giải quyết việc nà y chỉ có cách cho cưới ta, còn việc giết mẫu thân thì vết thương đó không nguy hiểm đến tÃnh mệnh. Ông nổi giáºn xong liá»n thá»§ tiêu tư cách thiếu chá»§ cá»§a ta, trừng phạt nghiêm khắc. Äúng lúc đó lại có má»™t phong thư gá»i đến, phÃa ngoà i đỠ“Chẩn đệ ân giám, huynh Uông Trá»±c bái thượngâ€, mở ra thì đúng là thá»§ bút cá»§a thá»§ lÄ©nh tứ đại khấu là Uông Trá»±c viết riêng cho ta, ước hẹn ta cùng đến cướp Tùng Giang phá»§. Trong quy định cá»§a Äông Äảo, câu kết vá»›i Oa khấu là tá» tá»™i, chúng nhân hết thảy đại kinh, kiểm tra trong phòng cá»§a ta, lại phát hiện nhiá»u bức thư phân biệt gá»i Từ Hải, Trần Äông, Ma Diệp, bút tÃch đúng là cá»§a ta, có thư đòi chia tà i sản, có thư ước hẹn Ä‘i đánh cướp hoặc tẩu tán hà ng hóa.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:52 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
05-03-2008, 03:14 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Chương 12 – Lục triá»u kim phấn
Thiên 8
Dịch giả: StormRaider
Nguồn: Tà ng thư viện
- Ngươi phải biết, lúc đó ta phú khả địch quốc nhưng số tà i phú đó từ đâu ra thì thá»§y chung không ai biết, vì ngưá»i giúp ta tuy già u có nhưng tÃnh đạm bạc, bắt ta hứa không tiết lá»™ sá»± tình, nên ta tuyệt đối không bao giá» nói ra. Vì váºy bá»n há» khi nhìn thấy đống thư tÃn đó đột nhiên đại ngá»™, nháºn định rằng tà i phú cá»§a ta toà n là do câu kết vá»›i Oa khấu mà có được. Cà ng đáng cưá»i hÆ¡n là bá»n há» không biết kiếm đâu ra bút tÃch cá»§a tứ đại khấu, nhất nhất Ä‘em ra so sánh rồi quả quyết bút tÃch trên thư là cá»§a bá»n chúng, từ đó coi như đã hiểu rõ má»i sá»±.
Ta không thể nói ra tên cá»§a ân công, cÅ©ng không thể thuyết minh được lai lịch những bức thư đó, như váºy trở thà nh trước cưỡng gian muá»™i muá»™i, sau giết mẫu thân, lại câu kết Oa khấu ba tá»™i lá»›n, luáºn lý đáng xá» tá», nhưng bá»n há» cho rằng như váºy quá tiện nghi, liá»n Ä‘em ta cầm tù và o Cá»u u tuyệt ngục, để ta không được nhìn thấy ánh mặt trá»i mà phát cuồng, chết trong cô tịch.
Sá»± việc như váºy tháºt khó tin, Lục Tiệm nghe mà bà ng hoà ng, má»™t lúc lâu má»›i có thể nhÃu mà y nói:
- Ta không biết ngươi nói tháºt hay không, nếu đúng như váºy thì tất nhiên kế mẫu và muá»™i tá» ngươi hợp mưu hãm hại, tại sao ngươi không tìm cha mình để thanh minh ?
Cốc Chẩn lắc đầu nói:
- Bá»n há» chuẩn bị kỹ rồi má»›i phát động, những âm mưu đó hoà n toà n tương khá»›p, là m gì có sÆ¡ hở để ta nắm được. Ngươi nên biết, nếu ta hà nh động hấp tấp thì chỉ có lợi cho kế mẫu mà thôi, còn có thể bị vu là dùng thá»§ Ä‘oạn ác độc để báo thù bá»n há», khả năng đó hoà n toà n có thể xảy ra. Ta vốn vẫn bị coi là kẻ hung ác, có câu kết vá»›i Oa khấu để phá hoại Hoa Hạ (chỉ vùng đất nằm giữa Trung Nguyên, ý nói Trung Quốc) thì cÅ©ng là thuáºn lý thà nh chương, vì váºy bá»n há» chỉ nhìn thấy những bức thư đó thì đã không còn hoà i nghi gì, dù sau đó ta có biện bác cách nà o cÅ©ng sẽ chẳng ai tin. Chỉ bất quá kế mẫu vì muốn giết ta mà không tiếc cả sá»± thanh bạch cá»§a con gái mình, đảm lược đó Cốc Chẩn ta cÅ©ng phải bá»™i phục.
Nói đến hai chữ bội phục, trong mắt Cốc Chẩn chợt xuất hiện hà n quang, Lục Tiệm kinh hãi nói:
- Ngươi và mẫu tá» há» vốn có cừu oán, nhưng còn tứ đại khấu thì có cừu háºn gì, vì sao lại hợp mưu hãm hại ?
Cốc Chẩn thản nhiên nói:
- Ta và bá»n chúng không những có cừu háºn mà còn kết oán khá nặng, có Ä‘iá»u việc nà y hiện giá» không tiện nói ra. Lục Tiệm, những Ä‘iá»u đáng nói Ä‘á»u đã nói, những Ä‘iá»u chưa nói ta không bao giá» nói ra được. TÃnh mạng cá»§a ta là do ngươi cứu ra, nếu ngươi không tin thì cứ má»™t quyá»n má»™t chưởng lấy lại Ä‘i.
Lục Tiệm nhìn y, song quyá»n nắm chặt lại, run lên từng hồi, má»™t lúc lâu sau má»›i trầm giá»ng nói:
- Có cách nà o để chứng minh ngươi thanh bạch không ?
Cốc Chẩn nói:
- Có hai cách, thứ nhất là chÃnh kế mẫu muá»™i tá» cá»§a ta tá»± mình nói ra chân tướng trước mặt má»i ngưá»i, nhưng vì luân lý ta không thể bức bách bá»n há», những ngưá»i đó lại là đầu não âm mưu, muốn há» tá»± nói ra tháºt còn khó hÆ¡n lên trá»i.
Lục Tiệm nói:
- Còn cách thứ hai ?
Cốc Chẩn nói:
- Cách thứ hai là bắt sống tứ đại khấu, chỉ cần bắt được má»™t tên, trước mặt má»i ngưá»i chứng minh những thư tÃn đó là giả mạo, thì thư tÃn cá»§a ba kẻ còn lại cÅ©ng tá»± mất hiệu lá»±c. Lại nói, kế mẫu ta đã có thể lấy được thư cá»§a tứ đại khấu thì ngưá»i chân chÃnh câu kết vá»›i Oa khấu chÃnh là bà ấy, chỉ cần bắt được má»™t tên là có thể bắt hắn khai ra. Lúc đó việc cá»§a ta có thể giải quyết được.
Lục Tiệm nói:
- Nếu bốn tên đó không chịu cung khai ?
Cốc Chẩn thản nhiên cưá»i lạnh nói:
- Ta tá»± có cách khiến bá»n chúng khai ra. Bây giá» việc chá»§ yếu không phải là bắt chúng cung khai mà là là m cách nà o bắt được chúng, dù có bắt được chưa chắc chúng đã còn sống.
Lục Tiệm nhÃu mà y nói:
- Nói váºy là sao ?
- Ngươi không nhá»› ta đã từng nói sao - Cốc Chẩn thở má»™t hÆ¡i dà i, nói – Trần Äông, Ma Diệp đã bị Hồ Tôn Hiến giết, bốn cÆ¡ há»™i để ta giải oan giá» chỉ còn hai. Lại nói trong tứ đại khấu thì Uông Trá»±c và Từ Hải Ä‘á»u rất ngoan cố, khó mà bắt sống được, huống hồ hiện giá» muốn bắt chúng, ngoà i ta ra còn có Hồ Tôn Hiến đại tổng đốc và kế mẫu ta nữa.
Lục Tiệm buột miệng nói:
- Kế mẫu ngươi ?
Láºp tức tỉnh ngá»™ nói:
- Äúng váºy, bà ta muốn tá»± bảo vệ mình thì phải sát nhân diệt khẩu, trừ Ä‘i tứ đại khấu.
Cốc Chẩn nhìn y, cưá»i khổ nói:
- Lục Tiệm, ngươi tin ta không ?
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Ta không biết có nên tin hay không, nhưng việc cấp bách trước mắt là bắt sống được Uông Trá»±c, Từ Hải, nếu quả tháºt ngươi oan uổng thì quá tốt, nhược bằng không phải thì ta sẽ tá»± tay lấy tÃnh mạng ngươi.
Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Nếu ta phải chết thì cÅ©ng muốn chết vá» tay ngươi, có Ä‘iá»u hiện giá» cưá»ng địch vô số, e rằng chúng không đợi ta giải được oan rồi má»›i giết. Äể đỠphòng vạn nhất, ta muốn nhá» ngươi má»™t việc.
Nói xong ghé và o tai Lục Tiệm, thấp giá»ng nói:
- Nếu ta chết, ngươi tá»›i ngoà i Äông An môn cá»§a cá»±u cung thà nh tại Nam Kinh, từ con thạch sư bên trái cá»a Ä‘i vá» phÃa đông nam má»™t trăm hai mươi bước, ở đó có má»™t cây hòe cổ thụ, cây hòe đó có sáu rá»… lá»›n lá»™ ra, đếm từ phÃa chÃnh nam sang phÃa tây, dưới cái rá»… cây thứ ba có má»™t cái há»™p sắt, ngươi đà o há»™p đó lên thì má»i việc ẩn sau Ä‘á»u sẽ tá»± nhiên minh bạch.
Lục Tiệm không bằng lòng nói:
- Ngươi đừng nói đến chết, ta sẽ giúp ngươi bắt Uông Trực, Từ Hải. Chúng ta từ ngục đảo còn có thể thoát ra, có việc gì mà không là m được ?
Cốc Chẩn nhìn gã, hai mắt hÆ¡i đỠlên, nhưng thần thái đó chỉ thoáng qua rồi biến mất, cưá»i lá»›n nói:
- Äúng váºy, chúng ta có thể thoát ra khá»i ngục đảo, còn có việc gì không là m được chứ ?
Tiếng cưá»i đột nhiên vụt tắt, má»™t tráºn gió đột ngá»™t thổi qua, từ phÃa bá» bên kia sông má»™t phiến mà u trắng không biết là váºt gì hướng vá» Tụy Vân lâu bay tá»›i.
HẾT CHÆ¯Æ NG 12
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by kedatinh1974; 05-09-2008 at 03:53 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
05-03-2008, 03:15 PM
Huyết Phụng Thần - Tuyết Thiên Hồ
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: U Minh Hồng Hoang
Bà i gởi: 1,281
Thá»i gian online: 2 ngà y 16 giá» 45 phút
Thanks: 1
Thanked 313 Times in 236 Posts
Thương Hải - Phượng Ca
Chương 13 - Phong Thứ LânThiên 1
Trên lầu, hai ngưá»i thấy tình trạng đó Ä‘á»u thất kinh, đột nhiên thấy phiến mà u trắng đó theo gió mà bay, uyển chuyển như lưu vân, vượt qua tiểu lâu rồi biến mất giữa Tụy Vân lâu.
Lục Tiệm cả kinh nói:
- Váºt vừa rồi trông như má»™t con bướm lá»›n, tháºt là kỳ quái. Giữa đêm sao có thể có bướm được.
Chuyển mắt nhìn quanh, đột nhiên kêu lên má»™t tiếng, cúi ngưá»i xuống lan can cá»a sổ cầm lên má»™t con bướm trắng kẹp bằng gá»—, nói:
- Ở đây có một …
Hai tay khép lại, vô cùng kinh ngạc nói:
- Äây đúng là giấy.
Äịnh thần nhìn lại, con bướm nà y là m từ giấy cứng trắng như tuyết, tinh xảo vô cùng, má»›i nhìn uyển chuyển như váºt sống váºy.
Cốc Chẩn tiếp lấy con bướm giấy nhÃu mà y, đột nhiên giữa tiểu lâu nổi lên má»™t tráºn gió nhá», hai cánh con bướm giấy rung động như vừa sống lại, Cốc Chẩn giáºt mình buông lá»ng tay, con bướm giấy phiên phiên bay lên, nương theo luồng gió từ từ bay và o mà n đêm.
Hai ngưá»i nhìn theo con bướm giấy, không biết từ bao giá» trên mái nhà đối diện đã xuất hiện má»™t nam nhân áo trắng, tóc trắng, tay cầm dù trắng, mặt trắng như ngá»c, tuấn mÄ© tuyệt luân, lông mà y trắng như sương, tóc trắng dà i tá»›i chân tung bay trong gió.
Con bướm giấy bay tá»›i Ä‘áºu xuống tay nam nhân tóc trắng. Y liếc nhìn hai ngưá»i trên lầu má»™t cái, đột nhiên quay ngưá»i bá» Ä‘i, chân bước và o khoảng không, Lục Tiệm vá»™i và ng kinh hô, tiếng kêu chưa kịp thoát ra đã thấy nam tỠđó tịnh không rÆ¡i ngưá»i xuống mà dừng lại giữa không trung, tóc trắng tung bay, rồi bước thấp bước cao thản nhiên lăng không Ä‘i vá» hướng Tụy Vân lâu, nháy mắt đã vượt qua sông rồi nhẹ nhà ng biến mất sau bức tưá»ng vây.
Tình hình tháºt quá quá»· dị, Lục Tiệm ngây ngưá»i nhìn theo, đến khi nam nhân kia khuất dạng sau bức tưá»ng vây má»›i run run nói:
- Cốc Chẩn, đây … đây là ma quỷ ?
Cốc Chẩn cưá»i cưá»i nói:
- Quả là kẻ diá»…n trò đệ nhất mà ta từng thấy, chút nữa cÅ©ng bị dá»a rồi, có Ä‘iá»u kẻ nà o đã biết tất chẳng lấy là m lạ.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Ngươi nháºn ra con quá»· … yêu nhân đó chăng ?
Cốc Chẩn nói:
- Tuy ta không nháºn ra nhưng đã từng nghe nói đến. Ngươi đã từng nghe “Nhất trÃ, nhất sinh, nhị thá»§, tứ công†chưa ?
Lục Tiệm lắc đầu.
- Câu nà y nói vá» Tây Thà nh bát bá»™ - Cốc Chẩn thần sắc trở nên trịnh trá»ng – Nhất trà chỉ Thiên bá»™, ngưá»i đứng đầu Thiên bá»™ trà thức tối cao, chÃnh là mưu chá»§ cá»§a Tây Thà nh. Nhất sinh chỉ Äịa bá»™, ngưá»i đứng đầu Äịa bá»™ thưá»ng là nữ, được gá»i là Äịa mẫu, tương truyá»n y thuáºt cá»±c cao, có khả năng sinh vạn váºt. Nhị thá»§ chỉ SÆ¡n Trạch lưỡng bá»™, vì hai bá»™ nà y thưá»ng trấn thá»§ “đế chi hạ đô†Ãt khi rá»i khá»i núi Côn Luân. Khiến cho Äông Äảo Ä‘au đầu nhất là tứ công Thá»§y, Há»a, Phong, Lôi bốn bá»™ chá»§ vá» công kÃch, trong hai trăm năm qua cao thá»§ Äông Äảo chá»§ yếu chết vá» tay những bá»™ nà y, trong đó có Phong bá»™ tháºp phần kỳ quái, tu luyện “Chu lưu phong kÃnh†đến mức độ nà o đó thì xuất hiện dị tướng tóc Ä‘en biến thà nh trắng, tóc trắng cà ng nhiá»u thì công lá»±c cà ng cao.
Lục Tiệm giáºt mình nói:
- Váºy ngưá»i vừa rồi thá»±c sá»± là cao thá»§ cá»§a Phong bá»™ ?
Cốc Chẩn nói:
- Ngưá»i nà y tóc trắng như tuyết, cầm dù bước nhẹ, chÃnh là đã luyện “Chu lưu phong kÃnh†đến mức xuất thần nháºp hóa. Nhưng nhìn hắn niên ká»· không lá»›n, tuấn mÄ© phi phà m, từ đó có thể Ä‘oán ra thân pháºn cá»§a hắn.
Y hơi cúi đầu xuống, mắt lộ ra chút buồn rầu, từ từ nói:
- Ngưá»i nà y là chá»§ nhân hiện tại cá»§a Phong bá»™, “Phong quân hầu†Tả Phi Khanh.
Lục Tiệm cả kinh nói:
- Chủ nhân Phong bộ “Phong quân hầu†?
Cốc Chẩn thở dà i nói:
- Tả Phi Khanh đột nhiên rá»i khá»i núi Côn Luân đến Nam Kinh, lẽ nà o Äông Äảo và Tây Thà nh đã khai chiến ?
Lục Tiệm nhá»› lại Ngư hòa thượng đã nói vỠân oán giữa Äông Äảo và Tây Thà nh, nhăn mặt nói:
- Äã đánh nhau suốt hai trăm năm, lẽ nà o không thể hóa giải cừu háºn ?
Cốc Chẩn lắc đầu nói:
- Äông Äảo Tây Thà nh cừu thâm như biển, muốn hóa giải cá»±c kỳ khó khăn. Tằng tổ phụ cá»§a ta chết vá» tay Thá»§y bá»™, tổ phụ cá»§a ta chết vá» Lôi bá»™, đại bá nhị bá bị Vạn Quy Tà ng giết. Lại nói Vạn Quy Tà ng toà n bá»™ phụ mẫu huynh đệ Ä‘á»u bị thần thông “Quy kÃnh†giết chết. Ngươi nói huyết hải thâm cừu đó là m sao hóa giải được.
Lục Tiệm nói:
- Ngươi muốn vì thân nhân báo cừu ư ?
Cốc Chẩn cưá»i nhẹ, thản nhiên nói:
- Ta tự bảo vệ mình còn chưa đủ, lấy gì ra để báo cừu ?
Nói xong liá»n Ä‘i trước xuống lầu.
Hai ngưá»i sóng vai bước Ä‘i, dá»c đưá»ng những nÆ¡i có gió Ä‘á»u thấy bướm giấy bay lượn, xuyên qua hà nh lang dà i, dù hai bên Ä‘á»u có đèn lồng nhưng ở giữa vẫn tối Ä‘en.
Lục Tiệm thầm cảm thấy bất an, nhá»› đến “Thá»§y hồn chi tráºn†ở Diêu gia trang ngà y trước bất giác lo đến sá»± an nguy cá»§a Tụy Vân lâu, không hiểu Tạ Phi Khanh đến đây có mục Ä‘Ãch gì.
Hai ngưá»i vừa bước và o trước ngoạ thất thì bên trong đèn vụt sáng, Ä‘i qua bình phong cả hai Ä‘á»u giáºt mình sá»ng sốt. Chỉ thấy trước bà n gá»— có má»™t ngưá»i ngồi ngay ngắn, áo trắng tóc Ä‘en, hai má hõm và o, ngưng thần nhìn và o ngá»n nến trên bà n, nhãn thần lăng lệ.
- VỠrồi đấy à ?
Ngưá»i áo trắng mục quang không đổi, thanh âm như hà n băng. Cốc Chẩn thở dà i cưá»i nói:
- Minh thúc thúc giá»i tháºt, không ngá» lại gặp ở đây.
Ngưá»i áo trắng nói:
- Chỉ là may mắn thôi
Vừa nói vừa vung tay đặt một cái đầu lâu đầy máu lên bà n.
Lục Tiệm nhìn cái đầu ngưá»i đó mặt vuông râu dà i, bất giác thất thanh kêu lên:
- Triệu chưởng quỹ.
Cốc Chẩn láºp tức biến sắc, song mục lá»™ vẻ trầm thống.
Ngưá»i áo trắng đó đứng dáºy lạnh nhạt nói:
- Cốc tiếu nhân, ngươi có biết Minh Di ta và Doanh Vạn Thà nh có gì bất đồng ?
Cốc Chẩn cưá»i khổ nói:
- Biết chứ. “Kim quy†ái tà i như mệnh, “Sa thứ†ghét ác như cừu. Doanh Vạn Thà nh muốn tiá»n cá»§a ta, còn thúc thúc muốn cái mạng cá»§a ta.
- Trước đây ta đã từng nói má»™t Ä‘ao kết liá»…u ngưá»i nhưng bá»n há» không chịu nghe theo, kết quả là dưỡng hổ di hoạn - Minh Di mục quang thoáng hiện lệ mang, từ trong tay áo xuất ra má»™t sợi roi dà i ba thước mà u trắng, lạnh nhạt nói - Ngươi biết thứ nà y chứ ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Hà n sa thứ (roi Ä‘uôi cá máºp), có ai không biết ?
- Tốt – Minh Di lạnh lùng nói – sống hay chết, hãy tiếp má»™t roi cá»§a ta – giá»ng vô cùng kiên quyết.
Lục Tiệm đột nhiên sinh dị cảm, phát giác Minh Di tuy vẫn ở đó mà bá»—ng như tiêu biến mất, từ tim Ä‘áºp, mạch nhảy, tất cả các biểu hiện sống Ä‘á»u mất hút, cả căn phòng chìm và o im lặng chết chóc.
Trong nháy mắt, bốn phÃa căn phòng trong mắt Lục Tiệm nhanh chóng khuyếch đại, lá»›n như biển rá»™ng. Minh Di biến đổi tương phản, trong khi không gian phình lên thì thân ảnh lại cấp tốc nhá» Ä‘i, từ má»™t ngưá»i cao bảy thước chốc lát trở nên nhá» như đầu mÅ©i kim rồi biến mất không để lại dấu vết.
Lục Tiệm cực kỳ kinh hãi như rơi và o mê võng, đúng lúc đó đột nhiên tai nghe thấy một âm thanh như tiếng đồ sứ đổ vỡ.
Âm thanh vừa lá»t và o tai, Lục Tiệm hoà n hồn, thần trà cÅ©ng minh bạch, nhìn thấy rõ rà ng má»™t sợi roi dà i mà u trắng phá không lao tá»›i, đầu roi nhá»n hoắt chỉ còn cách yết hầu Cốc Chẩn má»™t thốn. Lục Tiệm không kịp cứu viện, liá»n biến “bán sư nhân tướng†tả thá»§ cong và o, hữu quyá»n tống ra, “Äại kim cương thần lá»±c†như ná»™ triá»u hung dữ nhắm thẳng và o Minh Di.
Món đồ sứ đột nhiên rÆ¡i xuống, liá»n đó quyá»n kình dÅ©ng mãnh áºp đến, hoà n toà n nằm ngoà i ý liệu cá»§a Minh Di, y không ngá» rằng đối thá»§ chân chÃnh cá»§a mình tịnh không phải là Cốc Chẩn mà là Lục Tiệm. Liên tục thất toán, Minh Di chỉ còn cách duy nhất là biến chiêu, thu roi lại đánh vá» phÃa Lục Tiệm. Nhưng Cốc Chẩn đột nhiên nhảy vá»t lên, kéo theo Lục Tiệm lùi mạnh vá» phÃa sau, dùng vai húc mạnh và o tấm bình phong. Tấm bình phong đổ xuống, khiến cho trong vòng năm xÃch quanh ngưá»i Minh Di Ä‘á»u đảo lá»™n.
Äiá»u nà y cÅ©ng nằm ngoà i dá»± liệu cá»§a Minh Di, hai chân y mất chá»— tá»±a, liá»n rÆ¡i thẳng xuống. Cốc Chẩn và Lục Tiệm thế lùi không dừng lại, chạy thẳng ra ngoà i cá»a. Lục Tiệm đảo mắt nhìn lại, đột nhiên thấy Sá»u nô nhân đứng như ngây dại trước cá»a, tay cầm má»™t cái mâm bên trên có nhiá»u mảnh chén vỡ.
- Chạy nhanh – Cốc Chẩn nói – hắn không bị cầm chân lâu đâu.
Lục Tiệm chỉ Sá»u nô nhân nói:
- Là m thế nà o với y bây giỠ?
Cốc Chẩn nhÃu mà y nói:
- Äem y cùng chạy.
Rồi đưa tay ra định nắm lấy, nhưng thấy hình dạng quái dị cá»§a Sá»u nô nhân lại tá» ra do dá»±. Lục Tiệm đột nhiên đưa tay ra ôm lấy Sá»u nô nhân bá» chạy. Cốc Chẩn lắc đầu cưá»i khổ, tai nghe má»™t tiếng động lá»›n phÃa sau, trong lòng biết là Minh Di đã thoát ra được, vá»™i và ng hạ bước, cưá»i lá»›n nói:
- Minh lão gia tỠở lại, truy đuổi sau nhé.
Ba ngưá»i nắm rõ địa thế, trong khoảng khắc đã chạy đến bá» sông, Cốc Chẩn cúi ngưá»i nhấc lên hai khối đá lá»›n , trước sau Ä‘á»u ném xuống sông, là m vang lên hai tiếng động lá»›n, sau đó kéo Lục Tiệm ẩn và o sau má»™t bức tưá»ng. Lục Tiệm không hiểu ý, chÃnh lúc Ä‘ang định lên tiếng há»i thì bị Cốc Chẩn ngăn lại, rồi nghe Minh Di hừ lạnh má»™t tiếng, sau đó có tiếng nước vang lên như có váºt gì vừa rÆ¡i xuống sông.
Má»™t lúc sau không có động tÄ©nh gì, Cốc Chẩn má»›i thả Lục Tiệm ra, cúi gáºp ngưá»i xuống định cưá»i to mà không phát ra được âm thanh, cÆ¡ hồ chảy cả nước mắt.
Lục Tiệm ngạc nhiên nói:
- Ngưá»i đó nhảy xuống sông rồi à ?
Cốc Chẩn cưá»i nói:
- Trong ngũ tôn thì “Sa thứ†khó đánh lừa nhất mà cũng dễ đánh lừa nhất.
Lục Tiệm lắc đầu nói:
- Nói váºy y là kẻ hồ đồ.
- Ngươi không biết tÃnh khà cá»§a y – Cốc Chẩn cưá»i nói – vị Minh đại thứ khách nà y cá»±c kỳ lá»— mãng, má»™t khi thấy đối thá»§ thì bất quản sống chết, trên trá»i dưới đất Ä‘á»u phải bám theo tặng má»™t roi không tha, vì váºy gặp y bất luáºn lắm mưu nhiá»u kế Ä‘á»u không sá» dụng được, nên má»›i nói là khó lừa nhất. Nhưng y là ngưá»i thẳng thắn, không biết đến mưu mẹo quanh co, nếu có cÆ¡ há»™i thì lừa được y cÅ©ng không quá khó, y nghe tiếng đá rÆ¡i xuống nước liá»n nghÄ© là chúng ta theo đưá»ng sông đà o tẩu. Hiện giá» y Ä‘ang váºt lá»™n vá»›i bùn lầy dưới sông, mất hết cả thể diện.
Ba ngưá»i vừa nói vừa chạy, rẽ phải quẹo trái, cuối cùng đến má»™t ngõ nhá», Cốc Chẩn nói:
- Bây giỠổn rồi, ngươi bỠnữ nhân đó xuống đi.
Lục Tiệm đặt Sá»u nô nhân xuống, nữ tá» xấu xà đó sợ hãi sụt sùi, nép sát và o tưá»ng, hai chân run rẩy. Lục Tiệm nói:
- Cô đừng sợ, chúng ta không phải ngưá»i xấu.
Cốc Chẩn cưá»i khổ nói:
- Là ngưá»i xấu, ta nhìn thấy bá»™ dạng cá»§a cô ta cÅ©ng sợ hãi. Cô ta tại Tụy Vân lâu chuyên môn dùng để dá»a ngưá»i.
Lục Tiệm nói:
- Sao lại chuyên môn dùng để dá»a ngưá»i ?
Cốc Chẩn nói:
- Tụy Vân lâu thưá»ng có má»™t Ãt khách nhân bất hảo, quấn lấy các cô nương không tha, nhưng có những cô nương chỉ ca hát chứ không bán thân, còn có Hồng Bà i cô nương chỉ tiếp quý khách. Vá» sau, bảo mẫu thưá»ng lệnh cho Sá»u nô nhân và o phòng rót trà tiếp nước, tên khách nhân bất hảo đó thấy bá»™ dạng cá»§a cô ta thì há»a dục vạn trượng cÅ©ng tức khắc tắt ngấm. Nếu hắn không chịu bá» cuá»™c thì Sá»u nô nhân lại đưa Ä‘iểm tâm, nếu vẫn không được thì đưa khăn bồi tiếp. Thông thưá»ng khách nhân ngoan cố lắm cÅ©ng chỉ ba chiêu đó là bá» chạy, tháºm chà vỠđến nhà cÅ©ng còn gặp ác má»™ng hết hai ngà y.
Tà i sản của ZORO_NDK
Last edited by tieu_thusinh; 02-10-2010 at 01:19 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a ZORO_NDK
Từ khóa được google tìm thấy
4vn eu forum showthread , 4vn.eu thuong hai , 4vn.eu/forum/showthread , àãåíòñòâî , àâàòàðêè , åãèïòà , äâèæåíèÿ , ãëîáóñ , âîëãîãðàä , àíèìå , an oan thuong hai full , baby thuong hai ebook , baby thuong hai ful , baby thuong hai full , bổ thiên kiếp thá»§ , dai thuong hai full , doc thuong hai ful , doc thuong hai full , doc truyen thuong hai , doctruyen thuong hai , êàçèíî , hai thuong phon hoa full , îäíîêëàñíèêè , ñíåæíàÿ , òèìàòè , õîñòèíã , phuong ca thuong hai , phượng ca , prc thương hải ful , suongchieu , tai thuong hai full pdf , tai truyen thuong hai , thuong hai , thuong hai *********** , thuong hai 4vn , thuong hai 4vn.eu , thuong hai full , thuong hai full lyric , thuong hai full pdf , thuong hai full prc , thuong hai full prc 4vn , thuong hai full txt , thuong hai full' , thuong hai full] , thuong hai phon hoa full , thuong hai phuong ca , thuong hai phuong ca 4vn , thuong hai phuong ca pdf , thuong hai phuong ca prc , thuong hai prc full , thuong hai tron bo 4vn , thuonghai full prc , thượng hải full prc , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải , thương hải /4vn.eu , thương hải 4vn , thương hải full , thương hải full pdf , thương hải full prc , thương hải full text , thương hải pdf , thương hải prc , thương hải prc full , truyện thương hải , truyen thuong hai , truyen thuong hai full , ðàñïèñàíèå