 |
|

05-09-2008, 07:11 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 8
Chuyện hoà ng tỠCalap và công chúa nước Trung Hoa
Công chúa đã nghe chuyện chà ng Culup, giỠđây tôi xin kể chuyện chà ng hoà ng tá» Calap, con má»™t nhà vua- xứ ấy gá»i vua là Hãn-thá»§ lÄ©nh ngưá»i bá»™ tá»™c Nogai thuá»™c xứ Tartari. Sá» sách không tiếc lá»i ngợi ca chà ng trai kiệt xuất. Sá» ký thá»i ấy chép rằng hoà ng tá» vượt trá»™i má»i chà ng trai con vua cháu chúa trên Ä‘á»i cả vá» trà tuệ sắc sảo và võ nghệ cao cưá»ng. Chà ng hiểu biết rá»™ng hÆ¡n nhiá»u há»c giả uyên thâm nhất. Chà ng thông suốt ý nghÄ©a huyá»n bà cá»§a má»i lá»i chú giải Thánh Kinh Coran. Chà ng thuá»™c lòng tất cả các vần thÆ¡ cá»§a đức Môhamêt. Tóm lại sá» gá»i chà ng là vị anh hùng cá»§a Châu Ã, con phượng hoà ng ở phương Äông.
Quả váºy, hoà ng tỠấy vừa tròn mưá»i tám tuổi thì có thể nói là má»™t chà ng trai tuyệt thế vô song. Chà ng là linh hồn các há»™i đồng bà n việc cÆ¡ máºt cá»§a triá»u đình-danh hiệu nhà vua thá»i ấy là Timuatat. Má»—i khi chà ng bà y tỠý kiến, thì các đại thần già u kinh nghiệm nhất cÅ©ng chỉ có thể tán thà nh. Ai cÅ©ng ngợi ca sá»± tháºn trá»ng và trà khôn ngoan cá»§a chà ng. Ngoà i ra, má»—i khi đất nước có chiến tranh, ngưá»i ta luôn thấy hoà ng tá» dẫn đầu Ä‘oà n quân tiến lên phÃa đón đánh kẻ thù, chiến đấu và chiến thắng. Chà ng đã đánh thắng nhiá»u tráºn lá»›n, những chiến tÃch đạt được dưới sá»± chỉ huy cá»§a chà ng là m cho ngưá»i bá»™ tá»™c Nogai trở thà nh những ngưá»i nổi tiếng ai ai cÅ©ng kÃnh nể, đến ná»—i các nước lân bang không nước nà o dám gây nên bất cứ chuyện gì là m ngưá»i Nogai pháºt ý.
Tình hình đất nước và cuá»™c sống bá»™ tá»™c dưới sá»± cai trị cá»§a vị Hãn thân sinh chà ng Calap Ä‘ang thanh bình tốt đẹp má»i bá», chợt má»™t hôm có sứ thần nhà vua nước Carim đến xin triá»u yết. Sứ thần thông báo vá»›i Hãn Timuatat rằng quốc vương Carim đòi từ nay trở vá» sau ngưá»i Nogai ở Tartari hằng năm phải cống nạp cho há». Nếu ngưá»i Nogai không chấp nháºn, nhà vua nước ấy sẽ thân chinh dẫn đầu má»™t đạo quân hai mươi vạn ngưá»i kéo đến phế truất vị Hãn khá»i ngai và ng, lấy đầu nhà vua cùng vá»›i cả gia đình, để trừng phạt tá»™i không chịu nhanh chóng và vui lòng thần phục nước Carim. ÄÆ°á»£c tin, Hãn Timuatat khẩn cấp triệu táºp há»™i đồng cÆ¡ máºt. Má»i ngưá»i cùng bà n bạc xem, nên chăng cống nạp hà ng năm hay là chống đối lại má»™t kẻ thù hùng mạnh. Hoà ng tá» Calap cÅ©ng như phần lá»›n các triá»u thần trong há»™i đồng Ä‘á»u qá»§a quyết ngưá»i Nogai nên coi khinh má»i sá»± Ä‘e doạ cá»§a nước ngoà i. Thế là sứ giả Carim bị Ä‘uổi vá» vá»›i lá»i từ chối.
Ngay sau quyết định ấy, ngưá»i Nogai phái đại diện đến các bá»™ tá»™c lân bang nói cho há» rõ tình hình, và khuyên há» nên linh minh vá»›i Hãn Timuatat xứ Tartari, cùng nhau chống lại quân đội xâm lược cá»§a nhà vua nước Carim. Ông nà y là ngưá»i có tham vá»ng quá đáng. Chắc chắn nếu Hãn ngưá»i Nogai chịu khuất phục thì đến lượt các bá»™ tá»™c khác sẽ bị ngưá»i Carim cá» sứ thần đến doạ nạt và sách nhiá»…u đủ Ä‘iá»u. Các sứ giả được nhà vua cá» Ä‘i là m thuyết khách Ä‘á»u thà nh công. Các tá»™c lân bang trong đó có nước Xiêcca hùng mạnh, hứa hẹn sẽ liên minh vá»›i Hãn Timuatat, và ngưá»i Xiêcca nháºn sẽ chi viện cho Hãn năm vạn quân binh. ÄÆ°á»£c những lá»i hứa hẹn ấy, vị Hãn thá»§ lÄ©nh ngưá»i Nogai động viên thêm nhiá»u quân dá»± bị khác cá»§a mình, ngoà i đạo binh thưá»ng trá»±c chiến đấu. Trong khi ngưá»i Nogai còn lo chuẩn bị nghênh chiến thì vua nước Carim vá» phần mình nhanh chóng táºp hợp đủ hai trăm ngà n chiến binh. Äạo binh lá»›n ấy vượt qua sông Giaxat gần thà nh phố Côgien, rồi mượn đưá»ng băng qua các nước Ilat và Saganac, ở đấy há» thu tháºp thêm và tÃch trữ rất nhiá»u quân lương. Từ Côgien, quân Carim tiến đến má»™t cách đồng bằng thưá»ng gá»i là đồng Giun. Trong thá»i gian nà y, quân cá»§a Hãn thá»§ lÄ©nh ngưá»i Nogai đặt dưới quyá»n chỉ huy cá»§a hoà ng tá» Calap vẫn án binh bất động, vì còn chá» ngưá»i Xiêcca và quân các bá»™ tá»™c liên minh kịp kéo tá»›i há»™i quân. Viện binh vừa tá»›i, hoà ng tá» ngay láºp tức ra lệnh xuất quân, trá»±c chỉ vá» cách đồng Giun. Quân cá»§a chà ng vừa má»›i vượt qua sông Gienghi, thì những lÃnh được phái Ä‘i thám thÃnh quay trở vá» báo đội quân thù địch đã xuất hiện đằng trước và đang dà n quân tiến tá»›i. Ngay láºp tức chà ng hoà ng tá» trẻ cho dừng quân, bố trà tráºn tuyến sẵn sà ng chiến đấu.
NGÀY 46, 47, 48
NGÀY THỨ Bá»N MÆ¯Æ I SÃU.
Hai đạo quân lá»›n gần như ngang sức ngang tà i. Chiến binh cá»§a hai bên Ä‘á»u là những ngưá»i thiện chiến chẳng ai kém ai. Cuá»™c chiến diá»…n ra cá»±c kỳ khốc liệt và đẫm máu. Tráºn đánh bắt đầu từ sáng sá»›m, kéo dà i đến táºn đêm. Tướng lÄ©nh và binh sÄ© cả hai bên Ä‘á»u tá» ra dÅ©ng cảm và đã qua luyện táºp tinh tưá»ng. Nhà vua nước Carim thân chinh cầm quân là má»™t tướng quân từng nhiá»u lần và o sinh ra tá», còn hoà ng tá» Calap cho dù trẻ tuổi cÅ©ng tá» ra xứng đáng má»™t vị tướng tà i. Khi ngưá»i Nogai Tartari có vẻ chiếm phần ưu thế, khi thì há» buá»™c phải lùi bước trước sức tấn công quyết liệt cá»§a ngưá»i Carim. Hai đạo quân, khi thì bên nà y lấn bước, khi thì bên kia tiến sang, tráºn tuyến bất phân thắng bại, đà nh cùng nhau ra lệnh lui quân khi trá»i vừa sáºp tối. Hai bên quyết định sẽ lại đánh tiếp và o sáng ngà y hôm sau.
Nhưng ngay trong đêm hôm ấy, viên tướng chỉ huy ngưá»i Xiêcca bà máºt sang doanh trại đối phương, xin gặp nhà vua xứ Carim. Viên tướng ấy hứa sẽ lui quân bá» mặc quân đội ngưá»i Nogai, vá»›i Ä‘iá»u kiện nhà vua xứ Carim cùng mình ký hiệp ước hoà bình, và vua Carim đồng ý long trá»ng thá» trước Thượng đế sẽ thi hà nh đầy đủ hiệp ước ấy; sau nà y bất kỳ vì lý do nà o ngưá»i Carim cÅ©ng sẽ chẳng bao giỠđòi ngưá»i Xiêcca phải cống nạp. Nhà vua nước Carim chấp thuáºn. Hiệp ước được ký kết luôn. Viên tướng ngưá»i Xiêcca trở lại ngay bản doanh cá»§a mình trong đêm.
Thế là ngà y hôm sau, khi bắt đầu dà n quân thà nh thế tráºn đánh nhau thì đột nhiên ngưá»i ta thấy quân đội cá»§a ngưá»i Xiêcca tách ra khá»i đạo quân liên minh, quay gót lên đưá»ng trở vá» xứ sở. Sá»± phản trắc ấy là m hoà ng tá» Calap vô cùng buồn bã. Thấy quân mình lúc nà y bị đặt và o thế yếu hÆ¡n nhiá»u so vá»›i quân đối phương, hoà ng tá» những muốn tránh không lâm tráºn nhưng lúc nà y chẳng còn cách nà o khác. Quân Carim đột ngá»™t mở tráºn tấn công dữ dá»™i. Lợi dụng ưu thế vá» quân số và địa hình, há» dà n ra bốn phÃa bao vây quân Nogai và o giữa. Các chiến binh Nogai, mặc dù quân liên minh vá»›i mình rá»i bá», bị quân thù bao vây má»i phÃa vẫn không chút hoang mang. Noi gương vị tướng chỉ huy là chà ng hoà ng tá» cá»§a mình, há» siết chặt hà ng ngÅ©, ra sức chống đỡ rất lâu các cuá»™c tấn công hung dữ cá»§a ngưá»i Carim. Cuối cùng quân Nogai vẫn bị quân Carim dá»±a và o ưu thế binh lá»±c đánh tÆ¡i bá»i. Tráºn tuyến tan vỡ.
Äến lúc nà y hoà ng tá» Calap biết không thể nà o già nh chiến thắng được nữa, đà nh tÃnh chuyện chạy khá»i bà n tay quân thù. Chà ng chá»n má»™t số đơn vị thiện chiến nhất, dẫn đầu các đơn vị ấy mở má»™t con đưá»ng máu xuyên đạo quân Carim dà y đặc, thoát được ra ngoà i vòng vây. Nhà vua thống lãnh đạo quân Carim hay tin vá»™i phái ngay sáu nghìn ngưá»i ngá»±a cấp tốc Ä‘uổi theo. Nhưng hoà ng tá» Calap cùng toán quân phù trợ đã kịp Ä‘i theo những con đưá»ng tắt quân thù không thể biết, mấy ngà y sau vỠđến được triá»u đình ngưá»i bá»™ tá»™c Nogai.
Tin hoà ng tá» thua tráºn trở vá» gây nên má»™t ná»—i buồn lo và hoảng sợ khắp kinh thà nh, bởi má»i ngưá»i biết tai hoạ sắp áºp tá»›i nÆ¡i. Hãn Timuatat hết sức buồn bã. Ông còn bà ng hoà ng hÆ¡n nữa, khi má»™t sÄ© quan trốn thoát được ngay sau đấy, chạy vá» phi báo cho vua, quân nước Carim đã hà nh quyết gần như tất cả những ngưá»i Nogai bị há» bắt sống. Hiện vua Carim Ä‘ang xua quan tiến nhanh vá» kinh đô, quyết tâm bắt và giết chết vị Hãn cùng toà n bá»™ gia đình Ä‘ang trị vì ở đây, rồi bắt toà n thể bá»™ tá»™c Nogai phải thần phục. Äến lúc nà y vua hối tiếc sao mình đã khước từ không chịu cống nạp luôn cho ngưá»i Carim cho yên chuyện. Nhưng như má»™t phương ngôn A ráºp đã nói: Hối tiếc sau khi thà nh phố Basra đã trở thà nh đổ nát Ä‘iêu tà n rồi, phá»ng còn có Ãch gì.
Thá»i gian rất bức bách. Cần phải mau mau chạy trốn. Nếu không cả gia đình hoà ng tá»™c sẽ sa và o tay nhà vua nước Carim. Hãn Timuatat, hoà ng háºu Enma và hoà ng tá» Calap vá»™i và ng chá»n lấy má»™t Ãt cá»§a cải quý báu nhất trong kho tà ng, chạy ra khá»i kinh thà nh Astracan. Cùng theo vua có khá đông quân sÄ© và ngưá»i hầu trong cung, há» không muốn bá» gia đình đức vua cá»§a mình trong cÆ¡n hoạn nạn, cùng số đơn vị đã từng theo chà ng hoà ng tá» trẻ mở con đưá»ng máu xuyên qua quân thù chạy vỠđược tá»›i kinh thà nh.
Má»i ngưá»i vá»™i vã lên đưá»ng Ä‘i vá» vùng đồng bằng Bungari rá»™ng lá»›n, hy vá»ng có thể xin lưu trú tại triá»u đình má»™t nhà vua nà o đó trên vùng đất rá»™ng rãi phì nhiêu nà y. HỠđã Ä‘i được nhiá»u ngà y đưá»ng, đã vượt qua dãy núi Capca thì chợt má»™t hôm gặp má»™t đội cướp. Bá»n nà y đông tá»›i bốn nghìn tên từ trước tá»›i nay vẫn hoà nh hà nh ven dãy núi Capca. Quân cướp xông và o tấn công. Mặc dù trong tay hoà ng tá» Calap lúc nà y chỉ còn chưa đến bốn trăm quân, chà ng vẫn cùng há» chiến đấu hết sức dÅ©ng cảm, hạ sát được không Ãt tên cướp. Nhưng cuối cùng tất cả quân sÄ© cÅ©ng như những ngưá»i hầu chạy theo nhà vua Ä‘á»u bị chúng tà n sát. Bá»n cướp chiếm Ä‘oạt hết tất cả cá»§a cải, lại còn dã man giết chết luôn những ngưá»i bị thương còn sống sót sau tráºn chiến đẫm máu. Chúng chỉ để cho vua Timuatat, hoà ng háºu Enma và hoà ng tá» Calap được sống, nhưng lá»™t gần như hết áo quần há» mặc trên ngưá»i. Ba ngưá»i bị bá» lại giữa miá»n núi non hoang vu hiểm trở gần như không đủ manh áo che thân.
Là m sao diá»…n tả hết ná»—i Ä‘au cá»§a vua Timuatat khi thấy mình lâm và o cảnh khốn cùng. Vua tiếc sao mình không được chết như những ngưá»i vừa xả thân và ngả xuống trước mắt mình kia. Quá tuyệt vá»ng, vua chẳng thiết sống nữa, mà muốn tá»± mình tìm cái chết. Trong khi đó hoà ng háºu khóc như mưa và không ngá»›t lá»i than vãn. Chỉ có hoà ng tá» Calap là duy nhất còn đứng vững trước số pháºn quá đắng cay. Thấm nhuần những lá»i dạy cá»§a Thánh kinh Coran, thuá»™c lòng các vần thÆ¡ cá»§a đức Môhamêt vá» số pháºn tiá»n định, chà ng trai vẫn giữ được tinh thần cứng cá»i. Ná»—i Ä‘au lá»›n nhất cá»§a chà ng lúc nà y là thấy cha mẹ Ä‘ang hết sức Ä‘au khổ. Chà ng lá»±a lá»i khuyên giải:
- Thưa phụ vương, thưa mẫu háºu, chúng ta chá»› nên gục ngã trước những Ä‘iá»u bất hạnh. Xin hãy nghÄ©, chÃnh trá»i bắt ta lâm và o thảm cảnh nà y. Ta cần tuân phục ý trá»i không được kêu ca. Chúng ta đâu phải những báºc quân vương đầu tiên bị sa cÆ¡ thất thế? Trong lịch sá» từng có biết bao nhiêu vua chúa bị quân thù đánh Ä‘uổi khá»i xứ sở. Biết bao nhiêu vị sau má»™t cuá»™c sống lang thang, có khi sống như những con ngưá»i cùng khổ trên các xứ sở xa lạ, lại trở vá» khôi phục ngai và ng? Nếu Thượng đế đã có ý muốn phế truất há» khá»i ngôi vua, thì Thượng đế có thể trả lại ngai và ng cho há». Chúng ta hãy cùng nhau hy vá»ng, rồi sẽ đến lúc trá»i Ä‘oái thương tình cảnh cá»§a chúng ta, trá»i sẽ giúp chúng ta vượt qua những ngà y khốn khổ để đến ngà y hạnh phúc, đúng như ngưá»i xưa vẫn nói: khổ táºn cam lai.
Hoà ng tá» còn nói thêm nhiá»u Ä‘iá»u khác an á»§i mẹ cha. Nhà vua và hoà ng háºu lắng nghe, cÅ©ng cảm thấy được khuây nguôi phần nà o. Cuối cùng vua Timuatat nói:
- Con Æ¡i, sá»± tình đã đến nước nà y, chúng ta đà nh tuân phục số mệnh váºy. Nếu má»i Ä‘iá»u hoạ, phúc đã được định trước trên thiên tà o, chúng ta hãy cùng nhau cắn răng chịu đựng cái hoạ nà y, chẳng nên phà n nà n.
Nhà vua, hoà ng háºu và chà ng trai cảm thấy có thể lấy lại sức lá»±c phần nà o sau những lá»i an á»§i, khÃch lệ lẫn nhau, tiếp tục bước Ä‘i trên đưá»ng. Ba ngưá»i Ä‘i bá»™, bởi bá»n cướp đã Ä‘oạt hết ngá»±a rồi. Há» Ä‘i rất nhiá»u ngà y, chỉ sống bằng nước suối và quả dại hái hai bên đưá»ng. Nhưng rồi há» tá»›i má»™t vùng sa mạc. Ở đây đất Ä‘ai cằn cá»—i, không kiếm được bất kỳ thức gì có thể nuôi sống con ngưá»i. Cả ba Ä‘á»u cảm thấy không còn chút hÆ¡i sức nà o. Nhà vua vốn đã cao tuổi, bắt đầu thấy kiệt sức trước tiên. Ông bước Ä‘i không vững. Hoà ng tá» Calap mặc dù chÃnh mình cÅ©ng hết sức mệt má»i, phải cõng lên vai khi thì cha khi thì mẹ. Cuối cùng ba ngưá»i vừa đói vừa khát vừa mệt đến hụt hÆ¡i, tá»›i má»™t vùng núi có những vá»±c sâu khá»§ng khiếp. Äây là má»™t dãy núi đá tai mèo, đỉnh cao chen lẫn vá»±c sâu, đưá»ng qua đây hết sức nguy hiểm. Nhưng chẳng còn nhìn thấy lối nà o khác khả dÄ© theo đó để băng qua dãy núi hiểm trở và xuống được cánh đồng rá»™ng nhìn thấy xa xa. Hai bên dã núi tai mèo ấy lại toà n rừng ráºm cây cối tum tùm, ken dà y những bụi gai nhá»n sắc không thể nà o chui qua. Nhìn thấy vá»±c sâu, hoà ng háºu khiếp đảm thét lên má»™t tiếng. Nhà vua cÅ©ng mất luôn kiên nhẫn. Vua nói vá»›i con trai:
- Äến nước nà y là thôi, ta chịu đầu hà ng số pháºn không may. Ta mệt má»i quá rồi. Ta sẽ đâm đầu xuống vá»±c thẳm kia. Chắc là trá»i dà nh cái vá»±c ấy cho ta là m mồ. Ta muốn thoát ngay khá»i cảnh khốn cùng. Ta muốn thà chết Ä‘i còn hÆ¡n sống vất vả thế nà y.
NGÀY THỨ Bá»N MÆ¯Æ I BẢY.
Nhà vua trong cÆ¡n bá»±c bá»™i, sắp sá»a lao mình xuống vá»±c sâu. Hoà ng tá» Calap vá»™i đưa hai tay ôm giữ vua cha:
- Ôi! Hỡi phụ vương, ngà i là m gì váºy. Sao ngà i lại có ý định tuyệt vá»ng như thế. Phải chăng cha định bằng cách ấy biểu hiện sá»± khuất phục trước ý định cá»§a trá»i đất? Xin hãy tỉnh trà lại, phụ vương ôi! Xin cha đừng mất hết kiên nhẫn, đừng cưỡng lại ý trá»i. Chúng ta phải kiên tâm chịu cÆ¡n hoạn nạn, chỠđến lúc trá»i Ä‘oái thương. Vượt qua dãy núi tai mèo nà y quả là rất nguy hiểm. Nhưng biết đâu có má»™t con đưá»ng nà o khác có thể cho phép chúng ta xuống được cánh đồng bằng. Xin cha mẹ cho phép con Ä‘i tìm đưá»ng. Xin cha hãy tạm nguôi cÆ¡n bá»±c bá»™i, cha hãy ở lại đây trông nom mẹ con. Con sẽ quay trở lại ngay tức khắc.
- Váºy thì con hãy Ä‘i Ä‘i, nhà vua đáp- Cha mẹ chá» con trở lại. Con chá»› ngại rằng cha tuyệt vá»ng, cha sẽ gắng sống cho đến lúc con trở vá».
Chà ng hoà ng tá» trẻ sục sạo khắp nÆ¡i má»i chốn hồi lâu trên dãy núi tai mèo mà không nhìn thấy má»™t con đưá»ng nà o. Hết sức buồn rầu, chà ng quỳ xuống đất khẩn cầu trá»i đất hãy cứu giúp gia đình mình. Sau đấy, chà ng đứng lên cố gắng tìm tòi lần nữa, cuối cùng nháºn ra má»™t con đưá»ng mòn. Hoà ng tá» tạ Æ¡n trá»i đất vá» sá»± may mắn nà y. Rồi men theo con đưá»ng mòn ấy, chà ng đến má»™t cây cổ thụ, từ đây mở ra lối xuống đồng bằng. Dưới bóng mát cây cổ thụ, có má»™t ngá»n suối nước trong leo lẻo. Chung quanh còn có rất nhiá»u cây có quả, cà nh lá»§ng lẳng trÄ©u nhiá»u quả rất to. Bà ng hoà ng trước sá»± phát hiện, hoà ng tá» há»›n hở quay trở lại báo tin cho nhà vua và hoà ng háºu biết. Hai ngưá»i mừng rỡ và cà ng vui sướng thêm khi nghÄ© chắc trá»i chỉ cho há» con đưá»ng thoát khá»i cÆ¡n khốn cùng đây. Hoà ng tá» Calap má»i nhà vua và hoà ng háºu đến bên con suối. Ba ngưá»i rá»a mặt mÅ©i tay chân, uống cho đã cÆ¡n khát khô há»ng Ä‘ang dà y vò. Tiếp đó nhà vua và hoà ng háºu ăn những trái cây hoà ng tá» hái. Trong cÆ¡n đói, ai cÅ©ng thấy rằng những trái cây nà y tuyệt diệu hÆ¡n má»i thứ cao lương mỹ vị. Lúc nà y hoà ng tá» Calap má»›i thưa vá»›i cha:
- GiỠđây hẳn phụ vương thấy van nà i là không đúng. Chắc hồi nãy cha ngỡ trá»i đất bá» mặc chúng ta. Con đã thà nh tâm khẩn cầu sá»± cứu giúp, và quả là tròi Ä‘ang cứu ta. Con tin khi những ngưá»i bất hạnh có tấm lòng thà nh thì trá»i ắt nghe tiếng van xin cá»§a há».
Ba ngưá»i lưu lại dưới gốc cây, bên suối nước và i ba ngà y để nghỉ ngÆ¡i và lấy lại sức. Sau đó há» hái mang theo má»™t Ãt trái cây và đi vá» phÃa đồng bằng, hy vá»ng con đưá»ng mòn sẽ dẫn tá»›i má»™t nÆ¡i nà o có ngưá»i ở. Há» không nhầm. Chẳng bao lâu trước mắt hiện ra má»™t thà nh phố thoạt trông có vẻ lá»›n san sát nhiá»u nhà cá»a đẹp. Há» Ä‘i đến đấy. Vừa tá»›i cổng thà nh ba ngưá»i dừng lại chá» trá»i tối. Há» không muốn và o thà nh phố giữa ban ngà y, ai nấy bụi bặm phá»§ từ đầu tá»›i chân và mồ hôi ròng ròng, trên ngưá»i lại gần như không có áo quần. Ba ngưá»i ngồi nghỉ dưới má»™t cây to có nhiá»u bóng mát, rồi ngả lưng ra đám cá» dưới gốc cây. ÄÆ°á»£c Ãt lâu, chợt thấy má»™t cụ già từ thà nh phố Ä‘i ra, đến gốc cây ấy hóng mát. Cụ già chà o há» rất lịch sá»± ngồi xuống bên cạnh. Ba ngưá»i vá»™i đứng dáºy đáp lá»… và cất lá»i há»i thà nh phố nà y là đâu. Cụ già đáp:
- Thà nh phố nà y tên là Giaich. Äây là thá»§ phá»§ cá»§a vùng đất, nÆ¡i sông Giaich bắt nguồn. Äức Hãn Ilen hiện đóng đô nÆ¡i đây. Các vị hẳn là ngưá»i từ nước ngoà i má»›i đến, cho nên má»›i há»i như váºy.
- Vâng,- nhà vua đáp- chúng tôi đến đây từ má»™t đất nước rất xa. Sinh quán chúng tôi là vương quốc Carim. Chúng tôi sống bên bá» biển Caspi. Chúng tôi là m nghá» buôn bán. Vừa qua, ba ngưá»i chúng tôi cùng nhiá»u thương gia khác Ä‘ang Ä‘i trong vùng Capca thì chẳng may gặp má»™t bá»n cướp rất đông. Chúng tấn công Ä‘oà n lữ hà nh cá»§a chúng tôi và cướp bóc hết cá»§a cải. May chúng để cho ba chúng tôi sống sót nhưng trong tình trạng như cụ Ä‘ang nhìn thấy đây. Chúng tôi đã vượt qua dãy núi Capca, rồi dần lê bước đến táºn đây, nên chẳng biết mình Ä‘ang ở chốn nà o.
Cụ già vốn là ngưá»i có tÃnh thương ngưá»i. Cám cảnh ná»—i bất hạnh cá»§a đồng loại, cụ nói cụ rất xúc động há» vừa gặp chuyện không may, và ngá» lá»i má»i ba ngưá»i vá» nghỉ tạm tại nhà mình. Cụ già nói năng rất lịch sá»±. Trông thấy há» có vẻ ngại ngần, cụ cứ khẩn khoản nhắc lại lá»i má»i. Nhà vua nháºn lá»i. Váºy là chỠđến đêm, ba ngưá»i theo cụ già đi và o thà nh phố.
NÆ¡i cụ già ở là má»™t ngôi nhà nhá», đồ đạc giản dị nhưng đâu đâu cÅ©ng sạch sẽ gá»n gà ng, trông cÆ¡ ngÆ¡i thoát ra vẻ thanh lịch hÆ¡n là bần hà n.
Vừa và o đến nhà , cụ già thầm truyá»n bảo Ä‘iá»u gì đấy cho má»™t ngưá»i giúp việc. Lát sau ngưá»i ấy quay trở lại, theo sau có hai chú trai mang hai gói hà ng lá»›n. Mở ra, má»™t túi đựng nhiá»u quần áo đà n ông, đà n bà đã may sẵn. Túi kia đựng đầy các loại mạng che mặt, khăn đội đầu và vải thắt lưng. Hoà ng tá» Calap và nhà vua chá»n cho mình má»—i ngưá»i má»™t chiếc áo khoác dà i lót cùng má»™t chiếc áo ngắn bằng gấm và má»™t khăn đội đầu đẹp may bằng vải Ấn Äá»™, còn hoà ng háºu thì chá»n má»™t bá»™ xiêm y đầy đủ. Cụ già trả tiá»n mua hà ng, và cho hai chú trai ra vá». Sau đấy gá»i gia nhân dá»n bữa. Hai ngưá»i giúp việc đẩy ra má»™t cái chạn trong chạn xếp nhiá»u chén bát bằng sứ, đĩa bằng gá»— trầm hương và gá»— lô há»™i, cùng nhiá»u ly rượu nhá» là m từ san hô. Nhà vua, hoà ng háºu, hoà ng tá» Calap cùng cụ già ngồi và o bà n dùng bữa. Thoạt tiên, dá»n ra món súp suava, ăn kèm vá»›i hai đĩa trứng cá tầm. Tiếp đấy là thịt con linh dương xay nhá», má»™t đĩa cÆ¡m lá»›n tháºp cẩm trá»™n nhiá»u loại thịt khác nhau thái nhỠđầy có ngá»n. Bốn ngưá»i lại dùng tiếp món cá gibêra, má»™t loà i cá ngon sông Vônga. Há» uống ba chai lá»›n nước Camê, cùng mấy ly rượu cất từ quả chà là .
NGÀY THỨ Bá»N MÆ¯Æ I TÃM.
Cụ già sau và i chén rượu, dưá»ng như tá» ra cởi mở hÆ¡n. Cụ cố gắng chuyện trò thoải mái cho các vị khách vui lên chút Ãt. Nháºn thấy dù là m gì, ba ngưá»i khách vẫn âu sầu, cụ liá»n nói vá»›i há»:
- Tôi thấy, tôi cố là m các vị đỡ buồn sau tai hoạ vừa xảy ra vá»›i các vị mà không đạt kết quả. Dưá»ng như các vị vẫn chưa khuây nguôi vá» ná»—i bất hạnh cá»§a mình. Tôi xin phép được thưa, xin ba vị chá»› nên buồn bã là m chi, hãy quên tất cả má»i việc Ä‘i. Các vị cứ nghÄ© mất cá»§a còn ngưá»i, thế là quý lắm rồi. Chuyện đã xảy ra vá»›i các vị đâu có má»›i lạ gì. Có ngà y nà o những ngưá»i du hà nh và các thương gia không phải chịu nạn cướp bóc. Bản thân tôi thá»i còn trai trẻ, trên đưá»ng từ thà nh phố Muxen vá» BatÄ‘a, tôi từng bị bá»n cướp Ä‘oạt mất vô và n tà i sản, suýt nữa tôi cÅ©ng bá» mạng luôn. Tôi từng lâm và o tình cảnh chẳng khác các vị hôm nay, và rồi tôi cÅ©ng tìm cách khuây nguôi mà sống. Quả tháºt vô cùng khó coi má»™t ngưá»i có địa vị như tôi mà đến ná»—i lâm và o cảnh ngá»a bà n tay ăn mà y để kiếm sống. Tôi cần phải kể cho các vị nghe câu chuyện cá»§a tôi. Tôi muốn dốc bầu tâm sá»± cùng các vị, may ra sẽ có Ãch phần nà o cho các vị chăng. Nghe câu chuyện bất hạnh cá»§a Ä‘á»i tôi, may ra các vị cảm thấy phần nà o đỡ trÄ©u nặng bất hạnh cá»§a các vị.
Nói xong cụ già tốt bụng ấy truyá»n bảo những ngưá»i giúp việc lui ra, rồi bắt đầu kể chuyện như sau.
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:06 PM.
|

05-09-2008, 07:14 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 9
Chuyện hoà ng tỠFalala, con tria quốc vương Ben Ortoc, xứ Muxen
Tôi là con trai cá»§a nhà vua xứ Muxen, đức Ben-Ortoc vÄ© đại. Tôi vừa tròn hai mươi tuổi, phụ vươnng tôi đã muốn cưới vợ cho tôi. Ngưá»i sai dẫn đến cho tôi xem mặt nhiá»u cung nữ trẻ, trong số ấy có lắm cô khá đẹp. Tôi dá»ng dưng nhìn tất cả má»™t lá»at, chẳng thấy cô nà o gây ấn tượng gì. Các cô cÅ©ng nháºn ra Ä‘iá»u đó. Má»i ngưá»i Ä‘á»u đỠmặt và cùng ra vá». Ai nấy Ä‘á»u không vui vì chẳng má»™t ai trong bá»n há» chinh phục được trái tim hòang tá».
Phụ thân tôi cÅ©ng khá ngạc nhiên sao con trai mình dá»ng dưng trước gái đẹp như váºy. Trước đây ngưá»i không há» hình dung Ä‘iá»u đó. Ngược lại cha tôi vẫn tưởng, má»™t khi trông thấy bấy nhiêu thiếu nữ xinh đẹp má»—i ngưá»i má»™t vẻ, chắc hẳn tôi sẽ gặp khó khăn trong sá»± lá»±a chá»n. Tôi tâu vá»›i phụ vương, tôi chưa muốn lấy vợ. Nguyện nhân có lẽ tại tôi Ä‘ang cá»±c kỳ mÆ¡ ước được Ä‘i du ngá»an đó đây. Tôi xin phép ngưá»i cho tôi được má»™t mình sang thà nh phố BatÄ‘a chÆ¡i, chắc sau chuyến Ä‘i ấy trở vá», tôi sẽ Ä‘i đến quyết định láºp gia thấy. Cha tôi không muốn trái ‎ con trai. Ngưá»i cho phép tôi là m má»™t chuyến du hà nh vá» thà nh phố vÄ© đại ấy. Và để cho tôi có Ä‘iá»u kiện đến thà nh phố ấy vá»›i tư cách má»™t hòang tá» con vua, phụ vương tôi truyá»n lệnh chuẩn bị cho má»™t đòan tùy tùng tháºt sang trá»ng. Ngưá»i sai mở kho tang lấy tiá»n và ng ra chất đầy lưng bốn con lạc đà . Ngưá»i lại cắt cá» nhiá»u gia nhân vốn quen hầu hạ trong cung Ä‘i theo phục dịch tôi, đồng thá»i cá» má»™t trăm binh sÄ© lấy từ đội cấm vệ cá»§a ngưá»i cho tháp tùng để bảo vệ tôi.
Váºt là vá»›i đám tùy tùng đông đảo ấy tôi rá»i thà nh phố Muxen, lên đưá»ng Ä‘i vá» thà nh phố BatÄ‘a. Những ngà y đầu dá»c đưá»ng bình yên vô sá»±, chẳng có việc gì xảy ra. Nhưng má»™t đêm, trong khi chúng tôi hạ trại nghÄ© giữa má»™t đồng cá», đột nhiên bị má»™t tóan ngưá»i Bêđuin rất đông đão xông và o tấn công. Phần lá»›n những ngưá»i tùy tùng cá»§a tôi bị chúng giết hại ngay giá» phút đầu. Khi nháºn ra mình Ä‘ang lâm và o má»™t thế hiểm nghèo ghê gá»›m, tôi vá»™i táºp hợp những binh sÄ© cha tối đã phái theo để bảo vệ, dÅ©ng cảm đánh trả bá»n cướp Bêđuin. Chúng tôi đánh hung dữ dá»™i đến ná»—i hÆ¡n ba trăm tên cướp ngã gục trước đưá»ng gươm mÅ©i giáo cá»§a chúng tôi. Nhưng đến sáng, cáºy và o thế đông, bá»n cướp đông đảo vẫn bao vây được chúng tôi. Bá»±c bá»™i và o xấu hổ trướv sá»± đỠkháng cá»§a má»™t nhóm nhá» ngưá»i, chúng liá»n dốc tòan lá»±c đánh mạnh hÆ¡n nữa. Cho dù chúng tôi cố gắng chống trả, cuối cùng vẫn bị chúng đánh bại. Chúng thu hết vÅ© khà và lá»™t áo quần chúng tôi Ä‘ang mặc trên ngưá»i. Thông thưá»ng bá»n giặc bắt sống nhưng ngưá»i bị chúng chặn đưá»ng cướp cá»§a mang Ä‘i bán là m nô lệ, hoặc là để mặc tại chá»— cho chết đói chết khát bên đưá»ng. lần nà y chúng muốn trả thù cho đồng đội bị bá» mạng, chúng Ä‘ang tâm giết chết tất cả những ngưá»i giỠđây không còn khả năng bảo vệ. Tất cả đòan tùy tùng cá»§a chúng tôi Ä‘á»u bá» mạng trước lưởi gươm tà n bạo cá»§a bá»n cướp. Tôi sắp chịu chung số pháºn vá»›i má»i ngưá»i thì chợt nảy ra ‎ nên tá»± xưng mình là ai, tôi liá»n bảo chúng:
_ Hãy dừng tay lại, hỡi những ngưá»i bạo gan kia. Các ngươi phải biết tôn trá»ng dòng máu quân vương chứ. Ta chÃnh là hòang tá» Falala, con trai duy nhất cá»§a đức Ben-Ortoc, quốc vương xứ Muxem. Ta là ngưá»i thừa kế ngai và ng xứ ấy.
Tên Bêđuin thá»§ lÄ©ng bá»n cướp đáp:
_ Ta tháºt hà i lòng nghe anh nói rõ anh là ai. Bởi ta có mối thù không đội trá»i chùng vá»›i cha anh từ lâu. Cha anh đã cho treo cổ không Ãt bạn bè ta chẳng may sa cÆ¡ bị bắt. GiỠđây ta cÅ©ng sẽ đối xứ vá»›i anh theo cách cha anh đã đối xá» vá»›i đồng bá»n ta.
Nói xong, nó sai trói gô tôi lại. Bá»n cướp Ä‘á»at nốt đòan ngá»±a và lạc đà cá»§a chúng tôi, rồi dẫn tôi Ä‘i bá»™ đến chân má»™t quả núi nằm giá»a hai cánh rừng, Ỡđấy có vô số lá»u trại nhá» dá»±ng lên, tất cả má»™t mà u xám xịt. Äấy là hang ổ bá»n cướp. Chúng dẫn tôi đến lá»u cá»§a tên đầu lÄ©nh. Cái lá»u nà y rá»™ng lá»›n hôn tất cả các lá»u khác và nằm chÃnh giữa. Chúng giam tôi suốt má»™t ngà y ở đó, sau đó lôi ra trói và o má»™t gốc cây. Chúng định để tôi đấy cho chết dần, trong thá»i gian chúng mãi Ä‘i là m ăn những chuyến khác. Nhiá»u tên cướp trước khi bá» Ä‘i còn vây quanh tôi, chá»i bá»›i, chế giá»…u; tóm lại chúng tùm đủ má»i cách là m nhục tôi.
NGÀY 49; 50, 51, 52, 53
Ngà y thứ bốn mươi chÃn.
Tôi bị trói và o gốc cây ấy đã lâu lắm rồi, vừa đói vừa khát chắc chẳng bao lâu nữa sẽ trút hÆ¡i thở cuối cùng, thì má»™t tên cướp Ä‘i thám thÃnh trở vá» báo vá»›i tên đầu lÄ©nh Bêđuin biết có thể sắp có má»™t chuyến là m ăn to: Cách đây chừng bảy dặm có má»™t đòan lữ hà nh lá»›n tối mai sẽ hạ trại tại má»™t nÆ¡i nà o đó. Viên đầu lÄ©nh bá»n cướp láºp tức ra lệnh chuẩn bị khởi hà nh. Tất cả bá»n lên ngá»±a, để tôi lại má»™t mình trong hang ổ cá»§a chúng. Chúng chắc mẫm khi quay trở lại thì tôi đã chết ngá»m từ Ä‘á»i nà o rồi. Tuy nhiên, dưá»ng như mệnh trá»i chưa muốn bắt tôi phải chêt. Vợ tên đầu llÄ©nh Ä‘em lòng thương hại tình cảnh cá»§a tôi. Ngay tối hôm bá»n cướp lên đưá»ng, ngưá»i đà n bà ấy đến bên gốc cây và nói vá»›i tôi:
_Chà ng trai kia, ta thương hại nỗi bất hạnh của anh. Ta muốn cướp giúp anh. Nhưng nếu ta cởi trói và cho anh được phép tự do, liệu anh còn có sức để trốn chạy?
_ Tôi có đủ sức – tôi đáp- Thượng đế đã xui khiến bà thương hại đến tôi, thì thượng đế sẽ cho tôi đủ sức để chạy trốn.
Ngưá»i vợ tên đầu lÄ©nh cởi trói, còn ném cho tôi má»™t chiếc áo dà i cÅ© cá»§a chồng vá»›i hai ba chiếc bánh mì, rồi trá» cho tôi thấy má»™t con đưá»ng: “Hãy cứ theo lối kia mà đi, cứ Ä‘i theo con đưá»ng ấy, chá»› rẽ Ä‘i đâu khác, anh sẽ đến được má»™t nÆ¡i có ngưá»i ở.â€
Tôi cảm Æ¡n ngưá»i phụ nữ đã cứu sống, rồi suốt đêm hôm ấy cứ lần theo má»—i con đưá»ng ấy mà đi, không Ä‘i ngang rẽ tắt sang bất kì má»™t lối nà o khác.
Sáng hôm sau tôi gặp má»™t ngưá»i Ä‘i bá»™ Ä‘ang dắt hai con ngá»±a chở hai kiện hà ng lá»›n trên lưng. Tôi đến gấn, xưng mình là má»™t ngưá»i nước ngòai không may Ä‘i lạc vì chưa quen đưá»ng đất xứ nà y, rồi há»i ông Ä‘ang Ä‘i vỠđầu. Ngưá»i ấy đáp:
_ Tôi mang hà ng hóa vỠthà nh phố Batđa bán. Nội trong hai ngà y nữa tôi sẽ đến thà nh phố ấy.
Tôi liá»n Ä‘i theo ông ta, cho mãi khi và o đến bên trong thà nh phố, má»›i từ giã. Ngưá»i đà n ông ấy Ä‘i lo công việc cá»§a mình, còn tôi, tôi và o má»™t thánh đưá»ng, nghÄ© ở đấy hai ngà y hai đêm cho lại sức. tôi cÅ©ng không muốn ra khá»i thánh đưá»ng, sợ nhỡ gặp ngưá»i thà nh phố Muxen há» sẽ nháºn ra tôi chăng. Tôi xấu hổ thấy mình lâm và o tình cảnh nà y. Äã không tÃnh chuyện nói cho má»i ngưá»i rõ mình là ai, tôi còn muốn giấu diếm gốc tÃch. Tuy nhiên, đói thì đầu gối phải bò. Tôi không thể không lần ra khá»i nÆ¡i ẩn náu. Tôi quyết định đà nh phải Ä‘i xin ăn như má»™t kẻ khốn cùng, torng khi chỠđợi nghÄ© ra kế nà o hay hÆ¡n.
Tôi đến bên cá»a sổ tầng trệt má»™t ngôi nhà to và lá»›n tiếng ngá» lá»i xin được bố thÃ. Má»™t bà giúp việc già mở cá»a sổ, tay bà cầm má»™t cái bánh định đưa cho ngưá»i hà nh khất. khi tôi bước tá»›i để đón chiếc bánh, tình cá» má»™t ngá»n gió nâng cái rèm che cá»a sổ. Nhìn và o phòng, tôi thấy má»™t thiếu nữ xinh tươi lạ lùng. Sắc đẹp lá»™ng lẫy cá»§a nà ng chói và o mắt tôi giống như má»™t tia chá»›p, là m tôi gần như chóang váng. Tôi đón chiếc bánh mà chẳng rõ mình Ä‘ang là m gì. Tôi đứng như phá»—ng trước mặt bà già giúp việc, quên cả nói lá»i cảm Æ¡n. Tôi tá» ra vừa ngạc nhêin vừa bối rối vừa bang hòang, đến ná»—i bà tưỡng tôi là má»™t con ngưá»i ngá»› ngẩn. Bà quay và nhà , để tôi má»™t mình trên đưá»ng phố, cứ đứng đấy mà nhìn và o cá»a sổ má»™t cách vô vá»ng, bởi chá» mãi không có ngá»n gió nâng bức rèm lên nữa.
Tôi cứ đứng đấy suốt ngà y hôm ấy, chá» may ra còn đó má»™t ngá»n gió nữa thuáºn lợi cho mình chăng. Äến khi trÆ¡i sắp tối, đà nh tÃnh chuyện ra vá». Trước khi rá»i xangôi nhà ấy, gặp má»™t cụ già tình cá» Ä‘i ngang qua, tôi há»i ngôi nhà nà y cá»§a ai váºy. Cụ già đáp: đây là dinh cÆ¡ ngà i Muaphac, con ytai ngà i Atban. Äất là má»™t vị quan to cao qu‎, vừa già u vừa sang. Ngà i vừa đựoc cá» là m thống đốc thà nh phố nà y chưa bao lâu, thế mà không hiểu sao đã phát sinh bất hòa vá»›i quan chánh án. Ông nay đã tìm cách gièm pha vá»›i hòang đế, hy vá»ng ngà i sẽ truất chức thống đốc cá»§a ông Muaphac, thế mà rốt cuá»™c ông chánh án thà nh công trong mưu đồ cá»§a ông ấy.
Sau chuyện tình cá» trông thấy vừa rồi, ngưá»i tôi đâm mê mẩn. Tôi ra khá»i thà nh phố lúc nà o không để ‎. Äêm đến, đà nh và o má»™t nghãi trang lá»›n, định ngá»§ tạm qua đêm trong ấy. Tôi nuốt miếng bánh chẳng mấy ngon là nh cho dù lúc nà y bụng Ä‘ang đói như cà o. Ä‚n xong, tôi nằm xuống cạnh má»™t ngôi má»™, đầu gối lên mấy viên gạch. Äịnh ngá»§ song chẳng thể nà o ngá»§ yên. Hình ảnh cô tiểu thư con ngà i Muzaphac là m tim tôi rung động. Hình ảnh khả ái cá»§a nà ng kÃch thÃch trà tưởng tượng, mặt khác bữa ăn vừa rồi quá ư đạm ạc, cÅ©ng khó là m cho giấc ngá»§ đến nhanh. Tuy nhiên trăn trở mãi rồi cÅ©ng thiếp Ä‘i. Chưa được bao lâu chợt có tiếng động mạnh cùng tiếng ồn à o bên trong ngôi má»™t là m tôi giáºt mình thức giấc.
Ngà y thứ năm mươi.
Khiếp đảm vì tiếng động không rõ nguyên nhân, tôi vá»™i ngá»m dáºy định chạy khá»i nghÄ©a trang. Hai ngưá»i Ä‘ang đứng ở lối và o ngôi má»™, nhìn thấy tôi từ trong Ä‘i ra chặn lại há»i tôi là ai, Ä‘ang là m gì trong nghÄ©a trang nà y. Tôi đáp:
_ Tôi là má»™t ngưá»i nuá»›c ngòai bất hạnh, vì gặp cảnh không may, Ä‘i đến chá»— phải ăn xin để kiếm sống. Tôi đến đây định ngá»§ nhá»› qua đêm, bởi không có má»™t nÆ¡i nghỉ nà o khác trong thà nh phố.
Má»™t ngưá»i liá»n nói:
_ Anh là má»™t kẻ ăn mà y? Váºy hãy tạ Æ¡n trá»i đất đã cho anh gặp chúng ta. Bá»n ta sẽ cho anh chén má»™t bữa linh đình.
Vừa nói hai ngưá»i ấy vừa kéo tôi và o tuá»™t trong ngôi má»™. Ở đấy đã có bốn ngưá»i khác Ä‘ang quây quần quanh má»™t phiến đá dà i dung là m bà n, ngồi ăn cá»§ cải đưá»ng cùng quả chà là , và thi nhau nốc nhiá»u bình rượu lá»›n. Há» bảo tôi ngồi xuống bên cạnh. Tôi buá»™c phải ăn phải uống vì sợ há». Thá»at tiên tôi đã nghÄ© ngay đây là bá»n trá»™m cướp. Nghe chúng nói chuyện vá»›i nhau tôi hiểu ra là mình đóan đúng. Chúng Ä‘ang nói vá» má»™t vụ trá»™m lá»›n chúng vừa là m trot lá»t. Chúng nghÄ© hẳn tôi sẽ rất thú vị được nháºp bá»n, liá»n ngỠà ấy ra, khiến tôi vô cùng bối rối. Các vị có thể hiểu là m sao tôi có thể bạn bè vá»›i lá»ai ngưá»i như váºy. Nhưng tôi sợ nếu không chịu nháºn lá»i, sẽ là m chúng nổi giáºn. Tôi bối rối do váºy. Tôi Ä‘ang lung túng chưa biết nên đối đáp thế nà o, thì bá»—ng nhiên má»™t việc xảy ra giúp tôi thóat khá»i khó khăn. ÄÃch thân viên phó cá»§a quan chánh án thà nh phố, theo sau có chừng hai, ba chục ngưá»i mang vÅ© khà xá»™c và o ngôi má»™, túm lấy bá»n trá»™m cướp và cả tôi nữa, mang tống tất cả và o trại giam khóa trái cá»a lại để cả bá»n đất suốt đêm hôm ấy.
Ngà y hôm sau quan chánh án than hà nh há»i cung những ngưá»i vừa bị bắt. Bá»n trá»™m thú nháºn tá»™i ngay, bởi chúng biết có chối cÅ©ng vồ Ãch. Vá» phần mình, tôi thuáºt lại cho quan chánh án nghe tôi gặp bá»n chúng trong hòan cảnh như thế nà o. Bá»n trá»™m cÅ©ng xác nháºn đúng như váºy, ngưá»i ta liá»n cho tôi ra riêng má»™t nÆ¡i. Hình như quan chánh án muốn thảm vấn riêng tôi trước khi tha cho vá». Quả váºy, ông gá»i tôi và o phòng, há»i tôi là m gì trong nghải trang để đến ná»—i bị bắt, và tôi đã là m gì những ngà y sống ở BatÄ‘a vừa qua. Tóm lại, ông há»i tôi đủ má»i thứ. Tôi má»™t má»±c trả lá»i rất thà nh khẩn, trừ má»—i má»™t việc không nói rõ xuất thân mình là ai. Tôi thuáºt lại đầy đủ tất cả những việc tôi đã là m thá»i gian qua, kể cả chuyện ngà y hôm trước đến ăn xin bên cá»a sổ tầng má»™t nhà ngà i Muaphac, tình cá» có nhìn thấy má»™t tiểu thư rất đẹp ngồi trong nhà .
Tôi để à thấy, nghe nhắc đến tên Muaphac, đôi mắt quan chánh án long lên. Ông ta ngồi yên một lúc, có vẻ trầm ngâm, sau đấy lấy bộ vui vẻ nói với tôi:
_ Chà ng trai à , chỉ còn tùy thuá»™c ở anh thôi, nếu anh muốn được thà nh hôn vá»›i cô tiểu thư anh thấy ngà y hôm qua. Chắc hẳn đấy là con gái cá»§a ngà i Muaphac, bởi ta nghe nói ông ta có má»™t cô tiểu thư xinh đẹp tuyệt trần. Cho dù lúc nà y anh Ä‘ang là con ngưá»i cùng khổ nhất thế gian, ta vẫn có thể là m cho anh đạt đến đỉnh cao mong ước. Muốn được váºy, anh chỉ có việc để yên cho ta hà nh động. Ta có cách là m cho anh bá»—ng chốc trở nên phú quà vinh hoa.
Tôi cảm tạ quan án, cÅ©ng chẳng buồn tìm rõ à đồ ông định thế để là m gì. Theo lệnh ông, tôi cứ theo sau viên chỉ huy tốp cảnh sát vốn phục dịch hầu hạ trong dinh quan chánh án. Ông truyá»n thả cho tôi ra khá»i nhà tù, và sai dẫn tôi đến luôn nhà tắm công cá»™ng.
Trong khi tôi Ä‘ang tắm rá»a thì vị quan tòa ấy sai hai viên cánh sát khác đến nhà quan nguyên thống đốc Muaphac, bẩm quan chánh án muốn bà n vá»›i ông má»™t công việc cá»±c kỳ hệ trá»ng. Ông Muaphac liá»n Ä‘i theo hai viên cảnh sát đến gặp quan án. Viên chánh án vừa trông thấy ông Muaphac, đã vá»™i và ng bước ra đón, lá»… phép cúi chà o và ôm hôn nhiá»u lần rất nồng nhiệt. Ông Muaphac khá ngạc nhiên vá» sá»± đón tiếp ấy. Ông tá»± há»i: “Quái, tại sao viên chánh án nà y, kẻ thù không đội trá»i chung vá»›i ta bây giá», lại đối xá» vá»›i ta trá»ng thị như váºy? Chắc lạo có mưu đồ gì đằng sau đây.†Viên chánh án nói:
_ KÃnh thưa ngà i Muaphac, trá»i không muốn chúng ta kình địch vá»›i nhau lâu hÆ¡n nữa. Hôm nay tôi dân ngà y má»™t cÆ¡ há»™i để dáºp tắt mối thù hằn đã chia rẽ nhiá»u năm hai gia đình chúng ta. Tối qua, hòang tá» con vua xứ Basra vừa đến thà nh phố BatÄ‘a. Hiện hòang tá» Ä‘ang nghÄ© trong nhà tôi. Chà ng rá»i khá»i kinh đô Basra mà không xin phép vua cha. Bởi chà ng nghe đồn đại vá» sắc đẹp tiá»…u thư con gái ngà i. Ai cÅ©ng nói cô là ngưá»i nhan sắc khác thưá»ng, hòang tỠđâm long yêu mến, và chà ng quyết định đến đây mong tìm cách cưới cô là m vợ. Hòang tỠđịnh thong qua sá»± mai mối cá»§a tôi, sao cho cuá»™c hôn nhân ấy có thể trở thà nh thá»±c tế ngay tối hôm nay. Yêu cầu cá»§a hòang tá» là m tôi rất vui lòng, bởi tôi nghÄ© đây là má»™t cÆ¡ há»™i tốt đẹp cho phép tôi xóa sá»± bất hòa xưa nay vá»›i ngà i.
Thống đốc Muaphac đáp:
_ Tôi rất ngạc nhiên sao hòang tá» xứ Basra nghÄ© tá»›i chuyện cho tôi vinh dá»± được gả tiện nữa Zemrut cho chà ng, và chÃnh ngà i chánh án lại là ngưá»i báo cho tôi hay tin ấy, ngà i là ngưá»i xưa nay lúc nà o tìm cách gây chuyện có hại cho tôi.
_ Thôi chúng ta chá»› nên nói vá» quá khứ nữa, ngà i Muaphac ạ - viên chánh án ngắt lá»i.- Xin ngà i là m Æ¡n, chúng ta hãy cùng quên Ä‘i tất cả những Ä‘iá»u chúng ta đã là m phiá»n long nhau. Vì cuá»™c hôn nhân cao quà sắp diá»…n ra giữa tiểu thư cá»§a ngà i vá»›i hòang tá» xứ Basra, chúng ta hãy sống những ngà y sắp tá»›i trong sá»± hòan tòan thong cảm vá»›i nhau.
Nguyên thống đốc Muaphac là má»™t ngưá»i bản tÃnh rất tốt, cÅ©ng như viên chánh án là má»™t ngưá»i cá»±c kỳ xấu xa. Ông bị mắc lừa ngay những biểu hiện bạn bè than ái cá»§a kẻ thù không đội trá»i chung. Ông quên Ä‘i ngay mối háºn và tin tưởng má»i lá»i đưá»ng máºt viên chánh án tuôn ra. Hai ngưá»i lại ôm hôn nhau và cùng nhau thá» thốt sẽ kiến tạo má»™t tình bạn không có gì phá vỡ nổi.
Vừa lúc nà y tôi được viên trưởng cảnh sát dẫn và o phòng. Anh nà y đã chá» tôi tắm rá»a xong, để đưa cho má»™t chiếc áo chòang rất đẹp bảo mặc và o, cùng má»™t chiếc khăn đội đầu bằng lụa Ãn Äá»™ đắt tiá»n, có cái dải và ng rÅ© xuống bên tai. Thá»at nhìn thấy tôi bước và o phòng, viên chánh án nói:
_ Thưa hòang tá» cao quÃ, xin hoan nghên ngà i có nhã à đến thăm thà nh phố BatÄ‘a, đặc biệt ngà i đã hạ cố lưu lại ở nhà tôi. Tôi không có cách sao bà y tá» hết long cảm kÃch và sá»± biết Æ¡n cá»§a mình trước vinh dá»± lá»›n lao. Xin được giá»›i thiệu đây là ngà i nguyện thống đốc Muaphac. Tôi đã có dịp thưa vá»›i ngà i vá» mục Ä‘Ãch chuyện tá»›i đây cá»§a hòang tá». Ngà i thống đốc đã chấp thuáºn cho tiểu thư con gái ngà i – má»™t cô gái đẹp tá»±a tiên nữ- thà nh thân cùng hòang tá», là m vợ chÃnh thức cá»§a ngà i.
Ông Muaphac liá»n cúi chà o rất thấp và nói vá»›i tôi:
_ Thưa hòang tỠcon trai nhà vua vĩ đại! tôi rất bối rối trước vinh dự hòang tỠđịnh ban cho con gái tôi. Tôi nghĩ cháu hẳn đã thấy mình đã quá hạnh phúc lắm rồi nếu chỉ được là m một nô tỳ cho một bà hòang nà o trong tư cung của ngà i.
Nghe hai ngưá»i nói qua nói lại như váºy, tôi ngạc nhêin không sao tả xiết, không bếit mình nên nói năng thế nà o. Tôi đà nh lặng im cúi chà o ông Muaphac. Viên chánh án nhìn thấy sá»± bối rối cá»§a tôi, e tôi sẽ thốt ra má»™t lá»i đối đáp nà o có thể là m đảo lá»™n mưu đồ cá»§a ông ta chăng, liá»n vá»™i vã nói luôn:
_ Bản hôn ước cần được kà kết ngay bây giỠtrước sự chứng giám của các vị nhân chứng đầy đủ tư cách.
Nói xong ông truyá»n cho viên trưởng cảnh sát Ä‘i má»i các ngưá»i là m chứng. Trong thá»i gian chỠđợi, Ä‘Ãch thân ông là m bản giá thú.
Ngà y thứ năm mươi mốt.
Khi viên trưởng cảnh sát má»i các ngưá»i là m chứng tá» tá»±u đông đủ, bản hôn ước thảo xong được Ä‘á»c lên trước mặt má»i ngưá»i và tôi kà tên và o. Thống đốc Muaphac kà tiếp, rồi sau đó ngưá»i cuối cùng đặt bút kà là quan chánh án. Nghi thức váºy là xong. Chán hán má»i các ng7á»i là m chứng ra vá», rồi nói vá»›i ông Muaphac:
_ Ngà i biết rồi đấy, việc hôn nhân cá»§a các vị cao sang không diá»…n ra như những ngưá»i bình thưá»ng, cần phải bà máºt và nhanh chóng. Xin ngà i hạy rước vị hòang tỠđây vá» dinh ngà i, bây giá» hòang tỠđã là con rể cá»§a ngà i. Xin ngà i hãy nhanh chóng truyá»n lệnh tổ chức lá»… cưới tại tư dinh. Mong ngà i để mắt cho để má»i việc diá»…n ra tốt đẹp.
Tôi theo nguyên thống đốc Muaphac bước ra khá»i nhà viên chánh án. Äến cổng đã thấy có hai con lừa rất đẹp thắng yên cương sang trá»ng Ä‘ang chá». Viên chánh án má»i hai chúng tôi cưỡi lên má»™t cách rất trá»ng vá»ng. Thống đốc Muaphac dẫn tôi vá» nhà . Vừa và o tá»›i sân, ông vá»™i xuống lừa trước. Vá»›i thái độ rất kÃnh cẩn, ông tiến lên giữ bà n đạp cho tôi bước xuống, là m tôi hết sức băn khoăn. Tiếp đó ông ta cầm tay dẫn tôi lên phòng riêng cá»§a con gái. Sauk hi nói tóm tắt cho con gái hay những việc vừa diá»…n ra ở nhà quan chánh án, ông để tôi ở lại đấy má»™t mình cùng vá»›i nà ng.
Tiểu thư Zemrut tin cha vừa gả mình là m vợ hòang tá» Basra tháºt. Nà ng đón tiếp tôi như đón tiếp má»™t ngưá»i chồng rồi đây sẽ tấn phong nà ng là m hòang háºu cả xứ Basra. Vá» phần mình, tôi hết sức hà i long vì được là m bạn vá»›i ngưá»i mình Ä‘ang yêu thương tha thiết, suốt ngà y hôm ấy tôi trò chuyện mặn nồng vá»›i tiểu thư. Tôi cố gắng bằng má»i cách, qua thái độ trang nhả và cá» chỉ dịu dà ng âu yếm, gây được cảm tình cá»§a nà ng. Chả mấy chốc tôi nháºn ra tuổi trẻ và tình yêu cá»§a tôi nhanh chóng gây ấn tượng cho cô gái. Rõ rang, vá» phần nà ng, cÅ©ng không phải không có cá» chỉ bà y tá» lòng tháºt sá»± yêu quà tôi.
Äể mừng cuá»™c hôn nhân cá»§a con gái, thống đốc Muaphac sai bà y má»™t bữa tiệc lá»›n,, có đông đủ má»i ngưá»i trong gia đình cùng dá»±. Cô dâu xuất hiện xinh tươi rá»±c rỡ như má»™t tiên nữ giáng trần; tình yêu chá»›m nở đối vá»›i tôi cà ng là m cho nà ng them lá»™ng lẫy. Sau bữa ăn là cuá»™c vui nhảy múa và đà n ca. Nhiá»u nô tỳ khá xinh đẹp vừa múa hát vừa biểu diá»…n các thứ nhạc cụ. Trong khi má»i ngưá»i tiếp tục nghe đà n hát thì bà mẹ đưa cô dâu ra ngòai.
Lát sau, thống đốc Muaphac Ä‘Ãch thân đến cầm tay dẫn tôi đến má»™t căn nhà khá đẹp. Chúng tôi cùng bước và o má»™t căn phòng bà y biện đồ đạc khá sang trá»ng. Giữa phòng có má»™t chiếc giưá»ng lá»›n nhiá»u cây nến cắm trên những chân đèn bằng bạc chiếu sáng và tá»a mùi thÆ¡m ngát. Tiếu thư Zemrut đã được Ä‘Ãch thân bà mẹ và hai cô giúp việc cởi bá» trang phục cho, đã nằm chá» sẵn trên giưá»ng. Thống đốc Muaphac, vợ và hai nữ tỳ lui ra. Äể lại tôi trong căn phòng ấy sau khi cảm tạ và cầu trá»i đất hảy ban hạnh phúc cho chúng tôi. Tôi cởi bỠáo ngòai, lên giưá»ng nằm cạnh con ngưá»i mà tôi yêu quà nhất trần Ä‘á»i.
Hôm sau, rất sá»›m, đã nghe có tiếng gá»i ở cá»a phòng. Ra mở cá»a, tôi thấy viên trưởng cảnh sát hôm qua mang đến má»™t má»› áo quần rách rưới trong cái gói. Thá»at nhìn cái gói, tôi ngỡ viên chánh án sai mang đến biếu vợ tôi và tôi má»—i ngưá»i má»™t bá»™ lá»… phục. Nhưng tôi đã nhầm. Viên cảnh sát da Ä‘en nói vá»›i vẻ giá»…u cợt:
_ Thưa nhà phiêu lãng giang hồ, quan chánh án gá»i lá»i chà o ngà i. Quan xin ngà i hãy là m Æ¡n trả lại bá»™ áo quần mà qua cho ngà i mượn tối hôm qua để sắm vai hòang tá» xứ Basra. Tôi mang đến đây chiếc áo dà i cÅ© và cách đồ dung rách nát cá»§a ngà i. Giá» ngà i có thể mặc lại bá»™ trang phục hà ng ngà y cá»§a mình.
Thá»at tiên tôi cÅ©ng hÆ¡i ngạc nhiên, nhưng sau đó tôi hểiu ra ngay tất cả sá»± xá» lá cá»§a viên chánh án. Tôi trả viên trưởng cảnh sát chiếc khăn đội đầu cÅ©ng như tấm áo dà i để mang vá» cho chá»§ nó, và mặc lại chiếc áo dà i cÅ© kỹ đã thá»§ng rách nhiá»u chá»—.
Tiểu thư Zamrut cÅ©ng đã nghe được má»™t phần những lá»i viên trưởng cảnh sát da Ä‘en nói. Nhìn thấy tôi mặc rách rưới, nà ng kêu lên:
_ Trá»i đất! Sá»± thay đổi nà y là thế nà o? Anh kia đến nói vá»›i chà ng Ä‘iá»u gì đấy?
Tôi đáp:
_ Thưa bà hòang cá»§a tôi, viên chánh án là má»™t tên đểu cáng nhất trên Ä‘á»i nà y. Nhưng chÃnh nó lại là nạn nhân cá»§a sá»± đểu cáng cá»§a nó muốn lừa gạt ngưá»i khác. Nó cứ tưởng lừa nà ng lấy má»™t kẻ khốn nạn, sinh ra từ lá»›p ngưá»i hạ đẳng là m chồng, nhưng tháºt ra nà ng Ä‘ang là m vợ má»™t hòang tá». Äịa vị cá»§a tôi chẳng há» thua kém ngưá»i chồn gmà tối hôm qua ngưá»i ta giá»›i thiệu để nà ng kết hôn. Äịa vị cá»§a hòang tá» Basra thì có hÆ¡n gì địa vị cá»§a tôi đây, con trai duy nhất cá»§a nhà vua Ä‘ang trị vì xứ Muxen.Tôi là ngưá»i sẽ kế vị ngai và ng cá»§a đức Ben-Ortoc vÄ© đại. Tên tôi là Falala.
Nói xong tôi thuáºt lại đầu Ä‘uôi má»i câu chuyện đã xảy ra vá»›i tôi, không bá» bá»›t má»™t chi tiết nà o. Chá» tôi kể xong, tiểu thư nói:
_ Thưa hòang tá» cá»§a em, cho dù chà ng không phải là con trai cá»§a má»™t nhà vua vÄ© đại Ä‘i nữa, thì em vẫn yêu chà ng không kém. Em xin quả quyết vá»›i chà ng, nếu em có tá» ra vui mừng được biết dòng dõi cao sang cá»§a chà ng, ấy là để là m vui lòng thân phụ em là chÃnh, ngưá»i lúc nà o cÅ©ng quan tâm đến các lá»… nghi và sá»± môn đăng há»™ đối. Mong ước lá»›n nhất cá»§a Ä‘á»i em là được má»™t ngưá»i chồng chi yêu duy nhất mình em thôi, má»™t ngưá»i chồng chẳng bao giỠđể cho em phải ghen tuông những ngưá»i phụ nữ khác.
Tôi vá»™i nói vá»›i nà ng tôi sẽ yêu nà ng trá»n Ä‘á»i. Tiểu thư Zemrut có vẻ hà i long vá» lá»i quả quyết ấy. Tiểu thư gá»i má»™t ngưá»i giúp việc, dặn riêng vá»›i ngưá»i ấy hãy nhanh chóng đến má»™t hiệu buôn, mua má»™t bá»™ trang phục đà n ông đã may sẵn và và o lá»ai sang trá»ng nhất. Cô nô tỳ nhanh nhảy chạy Ä‘i, và lát sau trở lại mang theo má»™t chiếc áo dà i và má»™t bá»™ áo ngắn rất đẹp, cùng má»™t cái khăn đội đầu may bằng lụa Ấn Äá»™ giống hệt như cái đội tối hôm qua, thà nh thá» bây giá» trông tôi ăn mặc có vẻ còn sang trá»ng hÆ¡n hôm trước. Lúc nà y nà ng Zemrut má»›i nói vá»›i tôi:
_ Thưa chà ng, chà ng không phải lo viên chánh án sẽ có cá»› để mừng vui câu chuyện lão bà y ra định là m hại chúng ta. Lão muốn là m nhục gia đình em, ngược lại lão đã tạo nên cho gia đình em má»™t vinh dá»± Ä‘á»i Ä‘á»i. Lúc nà y hẳn lão tưởng tượng gia đình em Ä‘ang hết sức buồn phiá»n. ChÃnh lão sẽ phải buồn phiá»n hÆ¡n nữa nếu rồi đây lão biết đã phục dịch tốt đến váºy các kẻ thù cá»§a lão. Nhưng trước khi cho lão biết chà ng là ai, tao phải trừng trị mưu đồ xấu xa cá»§a lão. Em sẽ lo việc ấy. Em biết trong thà ng phố nà y có má»™t ngưá»i thợ nhuá»™m có má»™t cô con gái xấu khá»§ng khiếp. Nhưng giỠđây em chưa muốn nói nhá»iu hÆ¡n nữa, để cho chà ng rồi sẽ tha hồ ngạc nhiên. Lúc nà y chảng chỉ cần bếit em Ä‘ang suy tÃnh má»™t kế há»ach trả thù, nó sẽ là m cho viên chánh án kia Ä‘i đến chá»— tuyệt vá»ng, khiến cho nó trở thà nh trò há» trước triá»u đình và cả trong thà nh phố nà y.
Ngà y thứ năm mươi hai.
Tôi nghÄ© là chỉ cần nói cho viên chán án rõ Ä‘Ãch thá»±c tôi là ai, cÅ©ng đủ là m cho y buồn rầu khốn khổ rồi. Nhưng nà ng Zemrut có vẻ cá»±c kỳ mong muốn trả thù. Các vị hiểu tÃnh đà n bà rồi, tôi chẳng việc gì phải trái Ã, tôi cứ để yên nà ng muốn là m gì thì là m. Nà ng mặc vá»™i má»™t bá»™ áo quần dân thưá»ng nhưng khá sạch sẽ, sau khi lấy má»™t tấm mạng khá dà y trùm lên mặt. nà ng xin phép tôi được ra phố. Tôi đồng Ã.
Nà ng ra khá»i nhà má»™t mình, Ä‘i thẳng đến dinh cÆ¡ viên chánh án. Äến nÆ¡i, nà ng tìm má»™t chá»— đứng ở góc phòng, nÆ¡i viên chánh án thưá»ng tiếp dân chúng hằng ngà y. Vừa trông thấy nà ng, viên chánh án chú ‎ ngay dáng vẻ đưá»ng bệ cá»§a ngưá»i phụ nữ, liá»n sai má»™t viên cảnh sát đến há»i bà là ai và bà cần gì. Nà ng đáp mình là con gái má»™t thợ thá»§ công trong thà nh phố, nà ng có nguyện vá»ng được nói chuyện riêng vá»›i quan chánh án vá» má»™t câu chuyện bà máºt. Nghe viên cảnh sát trình lại, viên chánh án vốn là ngưá»i háo sắc, ra hiệu cho Zemrut tiến đến gần và cho và o má»™t căn phòng khác, ngay bên phòng xỠán. Nà ng nghiêng mình tuân lệnh ngồi xuống ghế, và đưa tay láºt tấm mạng che mặt. Viên chánh án Ä‘i sau nà ng ngồi xuống bên cạnh. Lão hết sức ngạc nhiên trước sắc đẹp cá»§a nà ng. Lão nói:
_ Nà y em bé, em có việc gì cần ta giúp đỡ?
_ Bẩm quan chánh án,- nà ng đáp- ngà i là ngưá»i nắm quyá»n sinh sát trong tay, ngà i có phép bắt dân chúng tuân thá»§ luáºt lệ, ngà i mang lại công bằng cho ngưá»i già u cÅ©ng như kẻ nghèo. Em van ngà i, xin lắng nghe và quan tâm đến những lá»i khiếu nại cá»§a em đây. Xin ngà i đóai thương hại tình cảnh khốn khổ cá»§a em lúc nà y.
- Em hảy nói ta nghe có việc gì. Ta thá» sẽ vì em là m tất cả má»i việc.
Lúc nà y nà ng Zemrut bá» hẳn tấm mạng ra, để lá»™ ra trước mắt viên quan tòa mái tóc huyá»n rất đẹp xõa xuống đôi vai trắng ngần và nói:
_ Thưa ngà i xin hãy nhìn xem mái tóc nà y có xấu xa lắm không. Xin ngà i hãy nhìn kỹ khuôn mặc của em, rồi ngà i nói thẳng thắn cho em biết ngà i nghĩ thế nà o.
Viên chánh án háo sắc nghe ngưá»i con gái nói váºy, nghÄ© bụng việc nà y là má»™t cÆ¡ há»™i tốt cho mình đâym lão vá»™i nói:
_ Nói có trá»i đất chứng giám, ta thấy em chẳng có má»™t khiếm khuyết nà o. Vầng trán em giống như má»™t vầng trăng bạc, đôi long mà y em giống hai cánh cung, đôi má em như hai nụ hoa hồng, đôi mắt em như hai viên ngá»c tá»a sánh lung linh, và miệng cá»§a em thì khác nà o má»™t cái há»™p bằng hồng ngá»c che hà m răng cá»§a em Ä‘á»u và đẹp như chuá»—i ngá»c trai.
Tiểu thư con gái thống đốc Muaphac không dừng lại ở đây. Nà ng đứng lên ưỡn ẹo bước mấy bước trong phòng, vừa đi vừa là m dáng:
_ Xin ngà i hãy nhìn tấm thân cá»§a em đây, hãy nhìn cho tháºt kỹ và o, ngà i xem ngưá»i em có chá»— nà o bất bình thưá»ng. Ngưá»i em có đượn nõn nà kh6ong, cá» chỉ em có ngáºp ngừng bối rối, dáng Ä‘i em có gì khó nhìn không.
Viên chánh án bảo:
_ Ta hết sức say mê khi ngắm nghÃa em, ta tháºt chưa bao giá» thấy có ngưá»i xinh đẹp như em.
Tiểu thư lại vạch hai cánh tay ra và há»i:
_Váºy ngà i thấy đôi tay cá»§a em thế nà o, có trắng không, còn tròn không?
Äến đây viên chánh án cảm thấy ngưá»i bừng bừng, liá»n sốt ruá»™t thốt lên:
_ Thôi đi cô nà ng độc ác kia, cô là m ta đến chết mất. Em cần gì ở ta, hãy nói nhanh lên, ta không thể nhìn em lâu hơn nữa mà không cảm thấy mình ngây ngất bang hoà ng, không sao chịu nổi.
-Váºy xin ngà i biết cho, thưa quan chánh án,-tiểu thư Zemrut lại nói- mặc dù trá»i phú cho em hình dáng nhan sắc thế nà y, váºy mà em vẫn phải sống tối tăm đơn chiếc trong má»™t căn nhà cấm. Không chỉ cấm tất cả đà n ông được đặt chân và o mà còn cấm cả phụ nữ được bén mảng, Ãt ra chị em và o há» còn có thế nói vá»›i em đôi lá»i an á»§i. Không phải chẳng có má»™t đám nà o muốn đến há»i em vá» là m vợ. Dá»… thưá»ng em đã kiếm được má»™t tấm chồng từ Ä‘á»i nảo Ä‘á»i nao rồi, nếu cha em không độc ác tá»›i mức khước từ tất cả má»i ngưá»i muốn đến cầu hôn. Vá»›i những ngưá»i nà y cha em bảo em khô như má»™t cây cá»§i, vá»›i ngưá»i khác cha em bảo em béo phì, vá»›i ngưá»i ná» ra em vừa thá»t chân vừa cụt tay, vá»›i ngưá»i kia em là má»™t con bé không có trà khôn, em bị ung thư sau lưng, cái ngá»±c thì lép xẹp; em là ngưá»i kỵ nước cho nên ngưá»i ghẻ lở tòan thân… Tóm lại cha em mô tả em như má»™t con quái váºy không đáng được là m bạn vá»›i đà n ông. Lâu ngà y trước mắt má»i ngưá»i em trở thà nh má»™t Ä‘iá»u sỉ nhục cá»§a nhân lá»ai. Chẳng còn ma nà o muốn đến tìm gặp em nữa, thế là em đà nh phải sống cô đơn cho hết Ä‘á»i.
Nói đến đây nà ng giả vá» khóc lóc và là m trò khéo léo đến mức viên chánh án cÅ©ng tin là tháºt:
_ Ôi sao lại có ngưá»i cha dã man đến váºy! Sao cha em lại muốn đối xá» má»™t cách khắt khe như váºy vá»›i má»™t cô con gái dá»… thương dưá»ng nà y. Là m sao ngăn không cho má»™t cây đẹp thế ấy được đâm hoa kết quả. Äó là điá»u ta không thể nà o chấp nháºn. Váºy à đồ tháºt cá»§a cha em là gì, hãy nói Ä‘i, cô tiên cá»§a ta, tại sao cha em không muốn cho em lấy chồng?
_ Nà o em có biết, kÃnh thưa ngà i – nà ng Zemrut vừa đáp vừa giả vá» khóc già hÆ¡n.- Em không rõ tháºt lòng cha em muốn gì, nhưng em thú tháºt vá»›i ngà i là em mất hết kiên nhẫn rồi, em không thể nà o sống được nữa trong tình cảnh hiện nay. Vì váºy em tìm được cách trốn khá»i nhà cha em. Em đến đây để sà và o đôi tay hà o hiệp cá»§a ngà i, mong ngà i cứu giúp em. Thưa quan chánh án mong ngà i rá»™ng long thương, dùng quyá»n uy cá»§a ngà i để lại công bằng cho em. Nếu không em chẳng thiết sống nữa, em sẽ cầm con dao găm thá»§ sẵn trong ngưá»i đây và tá»± tay đâm và o trái tim, để chấm dứt má»i ná»—i khổ Ä‘au.
Ngà y thứ năm mươi ba.
Câu nói cuối cùng của nà ng Zemrut là m điên đảo đầu óc viên chánh án. Lão nói:
_ Không, không thể đâu. Em không thể nà o chết, không ai để cả tuổi thanh xuân cá»§a em chỉ có khóc lóc và thở than. Ta không những muốn đưa em ra khá»i nÆ¡i tối tăm cô độc, ta còn muốn ngay từ bây giá» là m cho em trở thà nh phu nhân quan chánh án tòan thà nh phố BatÄ‘a. Em là má»™t tiên nữ giáng trần, ta sẵn sà ng cưới em là m vợ, nếu em vui lòng chấp nháºn.
Tiểu thư vội nắm lấy cơ hội:
_ Thưa ngà i, cho dù ngà i không phải là má»™t nhân váºt quan trá»ng nhất trong thà nh phố nà y thì em vẫn sẵn sà ng giao phó thân em cho ngà i, vì em thấy ngà i rất khả ái. Nhưng em sợ rằng ngà i chẳng thể là m cho cha em nháºn lá»i, cho dù ngà i mang lại cho gia đình em má»™t vinh dá»± vô cùng to lá»›n nếu có được cuá»™c hôn phối nà y.
- Vá» chuyện nà y em chá»› có lo âu,-viên chánh án đáp- ta lo hết má»i sá»±. Em chỉ cần nói cho ta biết nhà cha em ở phố nà o, tên ông là gì và nghá» nghiệp cá»§a ông.
- Cha em tên là Usta Oma,- tiểu thư đáp- cha em là m nghá» thợ nhuá»™m, nhà cha em ở bá» phÃa đông sông Äêghêla (sông Tigris). Trước nhà em có má»™t cây chà là rất nhiá»u quả.
- Thế là đủ,- viên chánh án nói,- giỠđây em có thể trở vỠnhà . Ta hứa chẳng bao lâu nữa em sẽ nghe nói đến ta.
Váºy là tiểu thư sau khi liếc mắt đưa tình mấy lần nữa, cầm tấm mạng che mặt và ra khá»i phòng viên chánh án. Nà ng trở vá» gặp tôi, thuáºt lại cho tôi nghe mà n kịch vừa diá»…n ra giữa nà ng và viên chánh án. Nà ng tá» ra thÃch thú tá»›i mức không kiá»m chế được nữa. Nà ng cưá»i rÅ© rượi, nói vá»›i tôi:
- Chúng ta sẽ được báo thù. Kẻ thù cá»§a chúng ta muốn biến chúng ta thà nh trò cưá»i cá»§a dân chúng rồi chÃnh lão ta chÃnh là trò cưá»i cá»§a bà n dân thiên hạ.
Quả như nà ng tiên Ä‘oán, tiểu thư Zemrut vừa Ä‘i khá»i, lão chánh án đã vá»™i và ng phái má»™t viên cảnh sát đến táºn nhà ông Usta Oma, bảo:
- Má»i ông đến gặp ngay quan chánh án, quan có việc muốn nói chuyện vá»›i ông. Quan ra lệnh cho tôi đến đây dẫn ông đến ra mắt quan.
Ngưá»i thợ nhuá»™m tái mặt, ông nghÄ© chắc có ngưá»i nà o đó tố cáo ông việc gì vá»›i quan chánh án đây, cho nên ngưá»i ta má»›i đòi ông đến hầu toà . Ông Ä‘i theo viên cảnh sát, lòng đầy lo âu.
Vừa tá»›i nÆ¡i, viên quan đã má»i ông và o đúng căn phòng lão vừa trò chuyện vá»›i nà ng Zemrut lúc nãy, má»i ông ngồi lên cùng chiếc ghế ấy. Ngưá»i thợ nhuá»™m quá bối rối trước vinh dá»± nà y, mặt biến sắc nhiá»u lần. Viên chánh án từ tốn bảo ông:
-Thưa thầy Oma, tôi rất hà i lòng được gặp thầy, đã lâu lắm tôi nghe má»i ngưá»i nói đến thầy má»™t cách trá»ng thị. Ngưá»i ta bảo thầy là má»™t ngưá»i ngoan đạo. Rằng hà ng ngà y thầy cầu kinh Ä‘á»u đặn năm lần, rằng không có ngà y thứ sáu nà o thâ không đến chịu lá»… ở đại thánh đưá»ng. Ngoà i ra thầy không bao giỠăn thịt lợn, thầy không uống rượu vang, cÅ©ng không uống cả rươụ chà là . Ngưá»i ta còn bảo, trong khi thầy là m việc, thầy sai má»™t chú bé Ä‘á»c kinh Coran cho thầy nghe.
- Quả đúng như váºy, trình ngà i,- ông thợ nhuá»™m đáp. Tôi còn thuá»™c lòng hÆ¡n bốn nghìn vần thÆ¡ cá»§a đấng tiên tri Môhamêt, và tôi Ä‘ang chuẩn bị để sắp tá»›i đây hà nh hương vá» thánh địa Mêcca.
- Tôi xin quả quyết vá»›i thầy, tất cả những chuyện ấy khiến tôi vui lòng,-lão chánh án lại nịnh.- Bởi tôi rất quý trá»ng các tÃn đồ Hồi giáo ngoan đạo. Ngưá»i ta còn bảo vá»›i tôi rằng, thầy có sau phòng the má»™t cô gái đến tuổi lấy chồng, có đúng váºy không?
Ngưá»i thợ nhuá»™m Usta Oma vá»™i đáp:
- KÃnh thưa ngà i chánh án cao minh, là ngưá»i từng giúp đỡ những kẻ khốn cùng có được sá»± công bằng, ngưá»i ta nói đúng đấy. Tôi có má»™t đứa con gái đã quá tuổi lấy chồng, bởi cháu cÅ©ng đã ngoà i ba mươi rồi. Nhưng khốn nạn con bé ấy không đáng để được ra mắt bất kỳ ngưá»i đà n ông nà o. Nó xấu lắm, xấu đến khá»§ng khiếp, vừa thá»t chân vừa ghẻ lở lại ngu ngốc, tóm lại đấy là má»™t con quá»· cái mà tôi không biết giấu và o đâu cho khuất mắt.
Viên chánh án mỉm cưá»i:
- Tốt, tôi chỉ chá» có thế, thưa thầy Oma. Tôi hiểu thầy khiêm tốn, không muốn ca ngợi con gái mình. Nhưng ông bạn cá»§a tôi Æ¡i, ông hãy biết cho là cô con gái ghẻ lở, cô con gái ngu ngốc, cô con gái thá»t chân, cô con gái xấu khá»§ng khiếp, con quá»· cái vá»›i tất cả khiếm khuyết cá»§a nó, Ä‘ang được má»™t ngưá»i đà n ông thương yêu và rất muốn lấy là m vợ. Ngưá»i đà n ông ấy chÃnh là tôi đây.
Nghe váºy ngưá»i thợ nhuá»™m nhìn thẳng và o viên quan toà và nói:
- Nếu quan lá»›n chánh án muốn đùa, đó là quyá»n cá»§a ngà i, vì ngà i là ông chá»§. Ngà i có quyá»n muốn giá»…u cợt con gái tôi bao nhiêu, tôi đâu dám có ý kiến.
- Không, không phải thế đâu-quan chánh án đáp.- Tôi không đùa má»™t chút nà o. Tôi yêu con gái thầy tháºt sá»± và ngá» lá»i vá»›i thầy hãy gả cô ấy cho tôi.
Viên thợ thá»§ công phá ra cưá»i:
- Xin Äấng tiên tri phù há»™ ngà i chá»› nên là m chuyện ấy. Tôi xin báo trước để ngà i rõ, con gái tôi cháu cụt tay, thá»t chân, gù lưng, kỵ nước…
- Äúng thế, -viên quan toà ngắt lá»i.- Tôi biết rõ lắm, tôi yêu những tạng con gái như váºy, đấy là sở thÃch cá»§a tôi.
- Má»™t lần nữa xin thưa vá»›i ngà i, cháu không phù hợp vá»›i ngà i đâu,-ngưá»i thợ nhuá»™m lại đáp.- Tên cháu là Quá»· dạ xoa, và tôi xin quả quyết là nó xứng vá»›i cái tên ấy lắm ạ.
- Thôi! Thế là đủ- viên quan chánh án nghiêm giá»ng nói.- Ta mệt má»i vì má»i lý lẽ cá»§a thầy lắm rồi. Thầy Oma à , ta muốn thầy gả con Quá»· dạ xoa ấy cho ta là m vợ. Ngưá»i cô ấy ra thế nà o cÅ©ng được, thầy chá»› có cãi ta nhiá»u hÆ¡n nữa.
Thấy viên chánh án nhất quyết đòi lấy con gái mình, ngưá»i thợ nhuá»™m nghÄ© chắc có má»™t ngưá»i nà o đấy muốn đùa dai, đã mô tả cho lão chánh án con gái mình dưới dạng khác đẹp như tiên, khiến cho lão đâm si mê. Ông liá»n tá»± bảo, đã thế thì ta phải đòi cho ta má»™t khoản tiá»n cược (đây là khoản tiá»n mặt chà ng rể phải đưa cho bố vợ khi cưới, hoặc trả cho ngưá»i vợ nếu muốn ly hôn) tháºt lá»›n. Äòi khoản tiá»n to quá sẽ khiến cho lão bá»§n xỉn đâm chán, thôi không đòi ta gả con quá»· ấy cho nữa:
- Trình ngà i, tôi sẵn sà ng tuân theo lệnh ngà i. Nhưng tôi sẽ chẳng bao giá» gả cháu Quá»· dạ xoa cho bất kỳ ai, trừ phi ngưá»i ấy chịu đưa cho tôi trước má»™t khoản tiá»n cược má»™t nghìn đồng xÆ¡canh và ng.
- Khoản tiá»n ông đòi hÆ¡i lá»›n quá đấy, viên chánh án nói.- Tuy nhiên ta sẽ giao ngay cho ông đầy đủ.
Nói xong, viên quan toà sai mang đến má»™t túi lá»›n đầy tiá»n xÆ¡canh và ng, sai ngưá»i đếm lấy má»™t nghìn, mang cân xem có nặng đúng không, và giao táºn tay ngưá»i thợ nhuá»™m. Viên chánh án truyá»n lệnh láºp hôn ước ngay. Nhưng đến lúc cần phải ký tên và o, thì ngưá»i thợ nhuá»™m nói mình chỉ có thể ký trước mắt đủ má»™t trăm ngưá»i là m chứng theo đúng luáºt. Viên chánh án nói:
- Ông quả là ngưá»i cả lo. Nhưng không sao, ta sẽ thoả mãn ý ông bởi ta không muốn để cho cô con gái cá»§a ông thoát khá»i tay ta.
Ngay láºp tức chánh án sai Ä‘i tìm ngưá»i là m chứng, nà o là các thầy thuốc, các vị tu hà nh, các ngưá»i giúp việc trong thánh đưá»ng và cả những ngưá»i ở toà án. Lát sau ngưá»i là m chứng đến đông hÆ¡n cả số mà ngưá»i thợ nhuá»™m đòi há»i.
NGÀY 54, 55, 56, 57, 58, 59, 60
NGÀY THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I TƯ.
Khi má»i ngưá»i là m chứng đã có mặt đông đủ trong phòng viên chánh án, ngưá»i thợ nhuá»™m Usta Oma cất lá»i:
- Thưa ngà i chánh án, tôi đồng ý gả con gái tôi là m vợ chÃnh thức cá»§a ngà i, bởi tại ngà i cứ má»™t má»±c đòi tôi phải gả nó cho ngà i. Nhưng tôi tuyên bố trước tất cả các vị có mặt ở đây, là tôi chỉ đồng ý vá»›i Ä‘iá»u kiện má»™t khi ngà i nhìn thấy mặt cháu và không hà i lòng, và ngà i có muốn từ bá» cháu, thì ngà i phải cho cháu má»™t nghìn đồng xÆ¡canh và ng, bằng đúng số tiá»n ngà i vừa đưa cho tôi.
- Ông đã muốn thế thì, viên chánh án nói- ta thá» vá»›i ông như váºy, thá» trước tất cả các vị có mặt ở đây, ông bằng lòng rồi chứ?
Ngưá»i thợ nhuá»™m đáp vâng, rồi ký tên xong ra vá» ngay, nói ông sẽ cho ngưá»i đưa cô dâu đến đây ngay tức khắc.
Tất cả những ngưá»i là m chứng giải tán ai vá» việc nấy. Chỉ còn lại viên chánh án má»™t mình ở nhà . Hai năm trước, lão đã cưới con gái má»™t thương gia thà nh phố BatÄ‘a, cho đến lúc nà y hai ngưá»i vẫn sống hoà thuáºn vá»›i nhau. Ngưá»i vợ hay tin chồng muốn lấy cô vợ má»›i, nổi giáºn bảo chồng:
- Thế nà o, ông muốn hai cái đầu cùng đội má»™t cái mÅ© ư! Hai bà n tay Ä‘eo má»™t chiếc găng ư! Hai lưỡi kiếm đút trong má»™t cái vá» hả! Hai ngưá»i đà n bà cùng chung má»™t ngôi nhà sao? Ôi, đồ bạc tình! Tôi yêu thương ông đến thế, mà gái nà y vẫn còn trẻ chán chứ. Ông đã muốn thế thì tôi nhưá»ng chá»— luôn cho con mụ ấy, tôi sẽ vỠở vá»›i cha mẹ tôi. Ông hãy tuyên bố khước từ tôi Ä‘i, và trả tôi đủ món hồi môn, sau đấy chúng ta chẳng còn nhìn mặt nhau nữa.
- Tá»± bà nói ra trước như thế là tốt- viên chánh án đáp.- Äỡ cho tôi phải là m cái việc không vui là báo tin bà biết tôi lấy vợ má»›i.
Nói xong, lão mở hòm lấy ra má»™t túi tiá»n đựng năm trăm đồng xÆ¡canh và ng trao táºn tay ngưá»i vợ: Bà hãy cầm lấy, trong cái túi nà y là khoản tiá»n hồi môn cá»§a bà . Bà hãy cầm lấy và mang theo tất cả tư trang quần áo cá»§a bà . Ta Ä‘uổi bà ra khá»i nhà . Má»™t lá»i, hai lá»i, ba lá»i, ta Ä‘uổi bà ra khá»i nhà . (Câu phải bắt buá»™c Ä‘á»c, như luáºt định). Và để cho song thân bà không nghi ngá» gì vá» chuyện ta chối bá» vợ, ta sẽ trao cho bà má»™t tá» giấy viết tay có chữ ký cá»§a ta, kèm theo chữ ký cá»§a quan phó chánh án, theo đúng như luáºt định.
Lão nói sao là m váºy. Ngưá»i vợ cầm số tiá»n và mảnh giấy trở vá» nhà bố mẹ đẻ.
Bà vợ chÃnh thức vừa ra khá»i nhà , lão chánh án sai bà y biện tháºt sang trá»ng má»™t căn phòng để tiếp đón ngưá»i vợ má»›i. Ngưá»i nhà mang và o trải má»™t tấm thảm bằng nhung, nhiá»u chiếc ghế có đệm gấm thêu kim tuyến, ngân tuyến. Lại có cả những chiếc lư trầm toả mùi thÆ¡m ngát phòng tân hôn. Má»i việc đâu và o đấy mà chưa thấy cô dâu. Viên chánh án sốt ruá»™t, liá»n gá»i viên cảnh sát trưởng vốn trung thà nh vá»›i mình, bảo y: „Äáng ra ngưá»i ta yêu quý phải có mặt ở đây rồi. Cái gì là m cho nà ng còn nấn ná lâu như váºy ở nhà bố mẹ? Sao ta cảm thấy thá»i gian chỠđợi dà i dằng dặc thế nà y!“.
Sốt ruá»™t muốn được nhìn ngay ngưá»i vợ má»›i, viên chánh án sắp sai ngưá»i nhà đến táºn nhà ngưá»i thợ thuá»™m Usta Oma thúc giục, chợt nhìn thấy có ngưá»i công nhân khuân vác mang má»™t cái hòm bằng gá»— thông đến, trên hòm phá»§ tấm vải xanh. Chánh án há»i:
- Anh bạn mang gì đến cho ta đấy?
- Trình ngà i,- ngưá»i mang hà ng đặt cái hòm xuống đất và nói.- Äây là cô dâu. Ngà i chỉ có việc láºt chiếc khăn phá»§ bên trên ra, và ngà i sẽ thấy cô dâu xinh đẹp như thế nà o.
Viên chánh án cất chiếc khăn phá»§ và nhìn thấy trong hòm má»™t cô gái ngưá»i thấp loắt choắt, khuôn mặt dà i ngoằng và đầy ghẻ lở, đôi mắt sâu hóm đỠhÆ¡n lá»a. Cô nà ng dưá»ng như không có mÅ©i, bên trên miệng chỉ có má»™t cái hốc giống như mõm cá sấu có hai cái lá»— trông rất khá»§ng khiếp. Lão không thể nhìn lâu cái váºt ấy mà không kinh tởm, vá»™i lấy tấm khăn phá»§ lại như cÅ© rồi há»i ngưá»i mang hà ng:
- Anh muốn ta là m gì vá»›i con váºt khá»§ng khiếp nà y?
- Thưa ngà i, đấy là con gái cá»§a thầy Usta Oma là m nghá» thợ nhuá»™m. Ông ta có nói vá»›i tôi, ngà i rất yêu cô nà y cho nên xin há»i cô ta vá» là m vợ.
- Trá»i đất! -viên quan chánh án kêu lên.- Lẽ nà o má»™t ngưá»i đà n ông lại có thể cưới má»™t con quá»· thế kia vá» là m vợ?
Vừa lúc ấy, ngưá»i thợ nhuá»™m Ä‘oán thế nà o viên chánh án cÅ©ng ngạc nhiên liá»n thân hà nh tá»›i nÆ¡i. Viên chánh án bảo:
- Äồ khốn nạn, anh cho ta là ngưá»i như thế nà o? Anh cả gan chÆ¡i cho ta má»™t trò nhục nhã đến váºy sao. Anh dám chÆ¡i ta như váºy, hẳn anh đã biết ta là ngưá»i xưa nay chẳng bao giá» không biết cách lấy háºn trả háºn chứ? Ta là ngưá»i có đủ quyá»n tống những kẻ như anh và o ngục tối nếu ta muốn. Anh không sợ ta nổi cÆ¡n thịnh ná»™ sao, hỡi anh chà ng khốn kiếp kia? Anh hãy mang cái váºt khốn kiếp kia vá» nhà ngay, và hãy gả cô con gái kia cá»§a anh cho ta, cô con gái xinh đẹp tuyệt trần ấy. Nếu không, anh sẽ biết ngay, là m cho quan chánh án phải nổi giáºn là tá»™i to như thế nà o.
- Bẩm quan lá»›n,- Usta Oma đáp- xin ngà i chá»› doạ nạt tôi, tôi van ngà i đấy, xin ngà i chá»› nổi giáºn. Tôi xin thá» trước Äấng tạo hoá đã ban ánh sáng cho tất cả chúng ta, rằng tôi không có đứa con nà o khác ngoà i con bé nà y. Tôi đã chẳng trăm nghìn lần thưa vá»›i ngà i nó chẳng xứng vá»›i ngà i đâu. Ngà i đã nhất quyết không muốn tin lá»i tôi, váºy bây giá» ngà i còn trách ai nữa.
NGÀY THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I LÄ‚M.
Câu nói cá»§a ngưá»i thợ nhuá»™m là m viên chánh án hiểu ra. Lão nén giáºn nói vá»›i ông:
- Thầy Usta Oma à , sáng nay có má»™t cô con gái xinh đẹp tuyệt trần đến đây tìm ta, bảo nà ng là con gái cá»§a thầy. Thầy cứ rêu rao vá»›i má»i ngưá»i con gái cá»§a mình là má»™t con quá»·, để chẳng có ai muốn đến há»i nà ng là m vợ, chứ tháºt ra con gái thầy rất đẹp.
- Bẩm quan lá»›n- ngưá»i thợ nhuá»™m nói- con bé xinh đẹp đó ấy chắc chắn là má»™t con lừa bịp. Chắc hẳn ngà i có má»™t kẻ thù nà o đã giương cái bẫy nà y để hại ngà i đó.
Viên chánh án cúi gục đầu, trầm ngâm một lát rồi ngẩng lên nói:
- Äúng là ta vừa gặp chuyện không may. Thôi đừng nói tá»›i chuyện ấy nữa. Ta nhỠông đưa con gái ông trở vá» nhà , ông giữ lấy nghìn đồng xÆ¡canh và ng mà ta đã biếu ông. Nhưng ông chá»› nên đòi há»i gì thêm nữa, nếu ông muốn chúng ta còn là bạn bè.
Cho dù trước đây viên quan toà nà y từng thá» trước những ngưá»i là m chứng theo như luáºt định rằng ông sẽ còn phải trả thêm má»™t nghìn xÆ¡canh nữa, trong trưá»ng hợp ngưá»i con gái cá»§a Oma không là m vừa lòng mình. Ông thợ nhuá»™m biết Ä‘iá»u, không dám buá»™c quan chánh án phải giữ lá»i. Ông biết vị quan toà nà y là ngưá»i rất hay thù hằn, nếu là m mất lòng ông ta, rồi ông ta sẽ dá»… dà ng tìm ra cÆ¡ há»™i là m hại mình. Ông nghÄ© vá»›i số tiá»n nháºn được như thế đã là quá đủ, liá»n đáp:
- KÃnh thưa ngà i, tôi vâng lá»i ngà i. Nhưng muốn cho cháu được vá» nhà , trước hết xin ngà i hãy vui lòng tuyên bố khước từ ngưá»i vợ nà y hẵng.
- Quả váºy, ta không có ý quên chuyện đó đâu. Ông hãy tin chắc đâu và o đấy ngay.
Quả nhiên, lão chánh án sai ngưá»i tìm viên phó cá»§a mình đến, và việc Ä‘uổi ngưá»i vợ ra khá»i nhà được tiến hà nh theo thá»§ tục. Xong xuôi má»i việc, ngưá»i thợ nhuá»™m Usta Oma xin cáo từ. Ông lại nhá» ngưá»i khuân vác chuyển cái hòm đưa con gái Quá»· dạ xoa trở vá» nhà như cÅ©.
Câu chuyện ấy chẳng bao lâu má»i ngưá»i dân trong thà nh phố Ä‘á»u hay biết. Má»i ngưá»i ai cÅ©ng cưá»i chê, ai ai cÅ©ng cho rằng quan chánh án bị má»™t vố như váºy là đáng Ä‘á»i.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chưa cho thế là đủ. Chúng tôi còn muốn Ä‘i xa hÆ¡n nữa. Nhá» có ngà i Muaphac giúp đỡ, tôi tìm cách yết kiến được Äấng thống lÄ©nh các tÃn đồ. Tôi nói rõ mình là ai và kể lại toà n bá»™ câu chuyện. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, như các vị thừa rõ, tôi không bá» qua chi tiết nà o có thể là m báºt rõ hÆ¡n tÃnh xảo trá cá»§a viên quan chánh án. Hoà ng đế chăm chú lắng nghe tôi rồi nhẹ nhà ng trách tôi:
- Chà ng hoà ng tá», tại sao ngay từ đầu chà ng không nghÄ© đến chuyện nhá» ta? Có thể chà ng lấy là m xấu hổ vá» sá»± bất hạnh cá»§a mình chăng. Nhưng chẳng có gì phải hổ thẹn cả, nếu chà ng đến ra mắt ta trong bá»™ áo quần cá»§a má»™t con ngưá»i khốn cùng. Chẳng phải là ngưá»i trên trần thế ai muốn già u khắc được già u, ai muốn nghèo sẽ chịu nghèo mãi hay sao? Chỉ có Thượng đế má»›i có thể quyết định số pháºn chúng ta. Có gì mà hoà ng tá» phải e ngại, e mình ăn mặc rách rưới cho nên không được hoà ng đế đón tiếp phải chăng. Không đâu, chà ng hãy biết rằng ta yêu mến và quý trá»ng quốc vương Ben-Ortoc phụ thân cá»§a chà ng lắm. Giá như chà ng ngá» lá»i nhá» ta trước, thì triá»u đình nà y đã là má»™t nÆ¡i tạm trú an toà n cho hoà ng tá» ngay từ đầu.
Hoà ng đế còn vá»— vá» tôi nhiá»u Ä‘iá»u khác. Ngưá»i ban cho tôi má»™t chiếc áo chầu. Äồng thá»i ngưá»i tháo luôn chiếc nhẫn nạm kim cương đẹp Ä‘ang Ä‘eo ở tay ban cho tôi. Tiếp đó, vua sai ngưá»i mang đến má»i tôi uống má»™t thứ nước trái cây ướp lạnh tuyệt vá»i.
Tôi lạy cảm tạ vua và xin cáo từ. Trở vỠđến nhà nhạc phụ, tôi đã thấy để sẵn ở đấy sáu cái túi lá»›n bằng gấm Ba Tư đựng đầy và ng và bạc, hai tấm vải thêu nổi, má»™t con tuấn mã thuần nòi Ba Tư rất đẹp đã thắng yên cương sang trá»ng.
Ngoà i những thứ đó ra, hoà ng đế lại cho nhạc phụ Muaphac tôi trở lại là m thống đốc thà nh BatÄ‘a như cÅ©. Äể trừng phạt viên chánh án đã mưu đồ lừa dối nà ng Zermut và phụ thân cá»§a nà ng, vua cách chức viên quan toà ấy, kết tá»™i tù chung thân, bắt sống suốt Ä‘á»i trong ngục tối. Äã thế, ngà i còn truyá»n lệnh bắt lão phải chung sống vá»›i cô con gái Quá»· dạ xoa cá»§a ông thợ nhuá»™m Usta Oma.
Mấy ngà y sau cuá»™c hôn lá»… cá»§a chúng tôi, tôi phái má»™t ngưá»i vá» Muxen tâu trình phụ vương tôi biết tất cả những việc đã xảy ra từ ngà y tôi rá»i khá»i triá»u đình cá»§a ngà i, đồng thá»i xin phép được trở vá» ngay cùng vá»›i ngưá»i mà tôi vừa cưới là m vợ. Tôi nôn nóng chỠđợi ngưá»i phái Ä‘i quay trở lại.
Nhưng than ôi! Ngưá»i ấy chỉ mang lại cho tôi những tin tức vô cùng buồn bã. Anh báo cho tôi rõ, đức quốc vương Ben-Ortoc, sau khi hay tin bốn nghìn tên cướp Bêđuin tấn công và đánh tan tác Ä‘oà n tuỳ tùng bảo vệ tôi, ngưá»i tin hẳn tôi không thể nà o còn sống sót. Vì quá Ä‘au buồn, phụ vương tôi lâm bệnh và qua Ä‘á»i. Hoà ng thân Amađêtdin Zenghi má»™t ngưá»i anh em há» cá»§a tôi hiện Ä‘ang trị vì xứ Muxen. Hoà ng thân là má»™t ngưá»i công minh và có tà i trị nước, được nhân dân tin phục. Tuy váºy khi dân chúng hay tin tôi hãy còn sống, má»i ngưá»i hết sức mừng vui. ÄÃch thân hoà ng thân Amađêtdin viết má»™t bức thư sai phái viên mang vá» cho tôi, khẳng định lòng trung thà nh cá»§a hoà ng thân, và bà y tỠông rất nôn nóng muốn được nhìn tôi trở vá» kinh đô để trao lại chiếc vương miện. Ông nguyện là m má»™t ngưá»i phò tá hà ng đầu cá»§a triá»u đình.
Tin tức nháºn được khiến tôi quyết định phải mau mau trở vá» Muxen. Tôi và o triá»u xin phép cáo biệt Äấng thống lÄ©nh các tÃn đồ. Ngưá»i ban cho tôi ba nghìn ngưá»i ngá»±a rút từ đội quân cấm vệ, tháp tùng tôi vá» táºn nước nhà .
Váºy là sau khi ôm hôn ngà i Muaphac và bà nhạc mẫu, tôi rá»i thà nh phố BatÄ‘a cùng vá»›i nà ng Zemrut quý yêu. Nà ng vô cùng buồn bã và có lẽ không sống nổi khi phải xa cha mẹ, nhưng nhá» có tình yêu đối vá»›i tôi, nà ng cÅ©ng cảm thấy khuây khoả được phần nà o.
NGÀY THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I SÃU.
ÄÆ°á»ng trở vá» Muxen, má»›i Ä‘i được chừng má»™t ná»a, thì những ngưá»i cá»§a đội tuỳ tùng được phái Ä‘i lên trước thám thÃnh phát hiện ra má»™t đạo binh Ä‘ang hà nh quân vá» phÃa chúng tôi. Lúc đầu tôi tưởng đây lại là bá»n cướp ngưá»i Bêđuin. Ngay tức khắc tôi ra lệnh dà n quân sẵn sà ng chiến đấu, thì lại được báo cho biết đạo binh ấy không phải là quân trá»™m cướp, không phải là kẻ thù, mà chÃnh là quân đội cá»§a quốc vương Muxen, do Amađêtdin Zenghi Ä‘Ãch thân dẫn đầu Ä‘i nghênh đón chúng tôi. Vá» phÃa hoà ng thân, khi được biết trước mặt mình là những ai, ông vá»™i tách ra má»™t đội binh nhá» cùng các quan chức chÃnh cá»§a triá»u đình Muxen, vá»™i Ä‘i lên trước ra mắt tôi. Hoà ng thân nói vá»›i tôi những lá»i y như trong bức thư đã gá»i trước, nghÄ©a là rất kÃnh cẩn, rất thần phục. Tất cả những đại thần Ä‘i theo Ä‘á»u bà y tá» sá»± trung thà nh vá»›i tôi và thá» sẽ phục vụ hết lòng.
Cho dù tôi vẫn có lý do để nghi ngá», để nghÄ© ngưá»i anh em há» cá»§a mình có thể mượn cá»› tôn vinh tôi, để rồi bà y mưu tÃnh kế sát hại, và tiếp tục là m vua xứ Muxen, tôi vẫn không tá» ra mình thiếu tin cáºy, cho dù trong lòng có thoáng chút lo âu. Tôi cho đội tuỳ tùng mà hoà ng đế đã cá» Ä‘i bảo vệ tôi quay trở vá», và phó thác số pháºn mình và o tay hoà ng thân Amađêtdin.
Nhưng chẳng bao lâu tôi hối háºn ngay vá» sá»± nghi kỵ cá»§a mình. Hoà ng thân không có chút mưu đồ Ä‘en tối nà o, mà chỉ nghÄ© là m sao tôn vinh và bà y tá» lòng trung thà nh đối vá»›i tôi. Chúng tôi vừa đến Muxen, toà n thể nhân dân nhìn thấy tôi Ä‘á»u vui mừng khôn xiết. Há»™i hè vui chÆ¡i diá»…n ra suốt ba ngà y liá»n. Ban đêm các phố xá trang hoà ng cỠđèn rá»±c rỡ, thà nh phố tưng bừng thâu đêm suốt sáng.
Không chỉ có trang hoà ng là m đẹp thà nh phố, ngưá»i ta còn bà y ra trước các cá»a hiệu lá»›n những chiếc mâm đầy cÆ¡m rang tháºp cẩm đủ mà u sắc, cùng những cái vò đựng đầy nước hoa quả ép. Ngưá»i qua đưá»ng tha hồ ăn uống thoả thÃch. Ở các ngã tư, các quảng trưá»ng, nhân dân nhảy múa theo nhịp trống cÆ¡m và trống cái. Äầy đưá»ng các khất sÄ© Ä‘i lại nưá»m nượp để nháºn thức ăn ngưá»i dân dâng hiến. Nhân dân theo tiếng đà n ca, tiếng xáºp xoã, tiếng kèn đồng diá»…u qua trước cá»a cung Ä‘iện cá»§a tôi. Má»i ngưá»i ngước lên nhìn tôi ngồi cùng nà ng Zemrut trên ban công, và cùng cất tiếng tung hô: Cầu xin Thượng đế ban phước là nh cho nhà vua! Cầu xin Thượng đế cho nhà vua luôn luôn được chiến thắng!
Ngoà i những vinh dá»± ấy, tôi còn nghÄ© cách là m sao cho ngưá»i vợ yêu cá»§a tôi, nà ng Zemrut vui thÃch hÆ¡n nữa. Tôi sai mang và o phòng riêng cá»§a nà ng những váºt quý hiếm và đẹp đẽ nhất. Tôi chá»n trong đám cung nữ cá»§a phụ thân tôi để lại hai mươi lăm phụ nữ ngưá»i nước ngoà i xinh tươi đến hầu hạ nà ng. Những cô gái ấy thà nh thạo trong việc đà n ca xướng hát. Há» biết chÆ¡i nhiá»u loại nhạc cụ. Há» nhảy múa nhẹ nhà ng và xinh đẹp như những nà ng tiên. Tôi còn ban cho nà ng má»™t toán hoạn nô mưá»i hai ngưá»i do má»™t viên trưởng ngưá»i da Ä‘en dẫn đầu, những ngưá»i nà y nổi tiếng có nhiá»u tà i nghệ mua vui cho ngưá»i khác.
NGÀY THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I BẢY.
Váºy là tôi trị vì đất nước. Tôi sống hạnh phúc vá»›i nà ng Zemrut và nà ng cÅ©ng rất yêu chồng. Giữa những ngà y hạnh phúc ấy, má»™t hôm có má»™t tu sÄ© trẻ tuổi đến ra mắt triá»u đình tôi. Do trà thông minh và tÃnh hà i hước, tu sÄ© nói năng rất khéo léo và đầy trà tuệ là m cho các quan đại thần trong triá»u ai cÅ©ng mến yêu. Tu sÄ© theo há» dá»± các cuá»™c Ä‘i săn, cùng uống rượu vá»›i há». Không có cuá»™c vui chÆ¡i nà o cá»§a há» vắng mặt tu sÄ©.
Nhiá»u ngưá»i nói vá»›i tôi, đây là má»™t chà ng trai biết cách trò chuyện rất thú vị. Má»i ngưá»i Ä‘á»u tâng bốc đến mức tôi cÅ©ng nảy ra ý muốn gặp và chuyện trò cùng ngưá»i tu sÄ© ấy xem sao. Khi gặp tu sÄ©, tôi thấy ngưá»i ta không phải quá lá»i; tháºm chà chà ng có vẻ thông minh hÆ¡n nhiá»u so vá»›i tôi hình dung. Chuyện trò vá»›i chà ng hết sức thú vị. Tu sÄ© ấy cÅ©ng giúp tôi bá» má»™t định kiến sai lầm. Má»™t hôm, tôi ngỠý muốn trao cho tu sÄ© má»™t chức vụ quan trá»ng ngang các đại thần báºc nhất trong triá»u đình. Chà ng từ tạ, nói mình đã nguyện sẽ không bao giá» nháºn má»™t công vụ có quyá»n lá»±c nà o, suốt Ä‘á»i sẽ sống má»™t cuá»™c sống tá»± do, thoải mái chẳng phụ thuá»™c và o ai. Chà ng nói mình coi thưá»ng má»i vinh hoa phú qúy, luôn luôn hà i lòng vá»›i những gì Thượng đế ban cho. Bởi Thượng đế lúc nà o cÅ©ng quan tâm đến má»i sinh linh, Ngưá»i ban cho ai những gì thì ta phải hà i lòng vá»›i chừng ấy, không nên mong ước được hÆ¡n.
Tôi khâm phục con ngưá»i coi thưá»ng má»i vinh danh tà i lá»™c trên Ä‘á»i, cà ng thêm quý trá»ng chà ng ta. Má»—i lần tu sÄ© và o triá»u, tôi luôn cho tìm gá»i đến để cùng nhau đà m đạo. Dần dà tôi thấy giữa mình và tu sÄ© có má»™t mối tình cảm bạn bè đặc biệt thân thiết, tu sÄ© ấy gần như trở thà nh ngưá»i được tôi sá»§ng ái nhất.
Má»™t hôm trong má»™t chuyến Ä‘i săn trong rừng, tôi Ä‘i tách Ä‘oà n săn ra, ngồi nghỉ riêng má»™t nÆ¡i. Ở gần tôi lúc ấy chỉ có chà ng tu sÄ©. Chà ng kể cho tôi nghe vá» các chuyến Ä‘i cá»§a mình trước đây. Hoá ra mặc dù còn trẻ tu sÄ© nà y cÅ©ng đã du ngoạn khá nhiá»u nÆ¡i. Chà ng nói cho tôi nghe nhiá»u Ä‘iá»u kỳ thú mà chà ng đã từng chứng kiến trong má»™t lần Ä‘i sang Ấn Äá»™. Lần ấy, chà ng có quen má»™t báºc tu sÄ© Balamôn rất cao niên. Chà ng nói:
- Äấy là má»™t con ngưá»i vÄ© đại, ngà i biết rất nhiá»u bà ẩn cá»§a trá»i đất. Äối vá»›i vị tu hà nh ấy, hình như thiên nhiên không còn có gì là không hiểu thấu. Tôi rất quý trá»ng ngà i. Khi cụ qua Ä‘á»i, có tôi bên cạnh. Vị tu hà nh già cÅ©ng rất yêu tôi. Vì váºy trước khi trút hÆ¡i thở cuối cùng, cụ bảo: „Ta muốn truyá»n cho con má»™t bà quyết để sau nà y con mãi nhá»› đến ta, vá»›i Ä‘iá»u kiện con không được truyá»n lại cho bất kỳ ai khác“. Tôi hứa vá»›i vị tu sÄ© Balamôn lão thà nh và ngà i đã dạy cho tôi bà quyết.
Tôi há»i:
- Loại bà quyết gì váºy, hở tu sÄ©? Phải chăng đó là bà quyết có thể là m ra và ng?
- Không, tâu bệ hạ,- tu sÄ© đáp.- Bà quyết nà y còn quý hÆ¡n rất nhiá»u: Äấy là cách là m cho má»™t thi thể đã chết rồi hồi sinh trở lại. Không phải kẻ nà y có quyá»n năng trao trả lại cho má»™t ngưá»i vừa qua Ä‘á»i linh hồn ngưá»i ấy vừa trút bá», chỉ có Thượng đế má»›i là m nên chuyện thần kỳ ấy. Nhưng tôi có pháp cho linh hồn mình nháºp và o má»™t thi thể không còn hÆ¡i sống nữa. Khi nà o hoà ng thượng thÃch, tôi sẽ là m việc ấy để ngà i tá»± mắt xem.
- Ta rất hà i lòng. Váºy nếu ông đồng ý, hãy là m Ä‘iá»u ấy ngay bây giá».
Ngẫu nhiên xui khiến thế nà o, vừa lúc ấy có một con hươu cái chạy ngang qua. Tôi bắn một mũi tên, nó gục ngã. Tôi nói với tu sĩ:
- Bây giá» chúng ta hãy xem ông có thể là m con váºt nà y hồi sinh trở lại.
Hoà ng thượng sẽ được hà i lòng ngay. Xin ngà i hãy chú ý nhìn Ä‘iá»u sắp xảy ra.
Tu sÄ© vừa dứt lá»i, tôi nhìn thấy thân xác chà ng ta ngã xuống, nằm im không động Ä‘áºy, trong lúc ấy con hươu cái nhẹ nhà ng đứng lên. Các vị hẳn hiểu tôi ngạc nhiên biết chừng nà o. Chuyện xảy ra trước mắt như váºy, mà tôi vẫn như chưa muốn tin và o mắt mình. Lúc ấy con hươu cái đến cạnh tôi, đưa mõm liếm bà n tay tôi, sau khi nhún nhảy đùa chÆ¡i mấy bước, nó lại gục ngã xuống chết như cÅ©. Vừa lúc ấy thân thể tu sÄ© Ä‘ang nằm dà i trên đất, hồi tỉnh trở lại. Rất thú vị vá» bà quyết kỳ lạ ấy, tôi yêu cầu tu sÄ© hãy truyá»n cho tôi. Chà ng đáp:
- Tâu bệ hạ, tôi rất tiếc không thể nà o đáp ứng mong muốn cá»§a bệ hạ. Bởi tôi đã hứa vá»›i vị cao tăng Balamôn là sẽ không truyá»n bà quyết ấy cho bất kỳ ai hay biết, giỠđây tôi không thể không giữ lá»i hứa vá»›i cụ.
Tu sÄ© cà ng từ chối, cà ng kÃch thÃch tôi hiếu kỳ muốn nắm lấy bà quyết. Tôi nà i nỉ:
- Anh chá»› nên từ chối lá»i ta yêu cầu. Ta hứa sẽ không để lá»™ bà quyết ấy cho vá»›i bất kỳ ai khác rõ. Ta xin thá» có trá»i đất chứng giám, chẳng bao giá» ta dùng bà quyết ấy nhằm mục Ä‘Ãch xấu xa.
Tu sĩ suy nghĩ một lát rồi đáp như sau:
- Tôi không dám không đáp ứng yêu cầu cá»§a má»™t đấng quân vương mà tôi vô cùng kÃnh trá»ng như bệ hạ. Tôi đà nh khuất phục trước lá»i khẩn khoản cá»§a ngà i. HÆ¡n nữa, ngà y trước tôi chỉ hứa vá»›i tu sÄ© Bà lamôn thôi, chứ không phải bị rà ng buá»™c và o má»™t lá»i thá» thiêng liêng không được phép vi phạm. Váºy tôi sẽ nói để hoà ng thượng rõ bà quyết cá»§a tôi. Ngà i chỉ cần nhá»› kỹ trong lòng hai tiếng, khi cần thiết, ngà i thầm Ä‘á»c hai tiếng ấy thôi, Ä‘á»c thầm thôi, không thốt ra lá»i, ngà i có thể là m cho má»™t xác chết hồi sinh.
Tu sÄ© bảo thầm cho tôi biết hai tiếng thần kỳ ấy. Vừa nắm được bà quyết, tôi muốn thá» nghiệm xem sao. Tôi thầm nhẩm hai tiếng diệu kỳ ấy để chuyển linh hồn tôi và o trong thi thể con hươu cái. Và thế là ngay tức khắc, tôi mang hình dạng con váºt ấy. Nhưng niá»m vui thÃch cá»§a tôi chuyển ngay sang thà nh ná»—i Ä‘au kinh dị. Bởi khi linh hồn tôi vừa chuyển sang hình dạng con hươu cái thì tên tu sÄ© khốn kiếp kia chuyển linh hồn cá»§a nó và o thi thể cá»§a tôi. Nhanh chóng chụp lấy chiếc cung cá»§a tôi bên cạnh, y chuẩn bị phóng má»™t mÅ©i tên định hạ sát tôi, may sao hiểu ra ý đồ Ä‘en tối cá»§a y, tôi vá»™i và ng co chân chạy trốn. Tu sÄ© vẫn bắn theo mÅ©i tên, may không trúng Ä‘Ãch.
NGÀY THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I TÃM.
Thế là bá»—ng nhiên tôi phải chung sống vá»›i các dã thú trên núi, trong rừng. Hạnh phúc xiết bao, giá khi phải mang lốt má»™t con váºt, tôi không chỉ mất hình dạng con ngưá»i mà còn mất luôn cả trà khôn thì tôi đã đỡ phải Ä‘au khổ vì không sao dứt nổi khá»i đầu óc bấy nhiêu chuyện Ä‘au buồn.
Trong khi tôi mang theo ná»—i bất hạnh ghê gá»›m cá»§a mình lang thang trong rừng ráºm, thì tu sÄ© chiếm Ä‘oạt ngai và ng xứ Muxen. Äiá»u là m cho tôi còn Ä‘au khổ hÆ¡n nữa là y mặc nhiên trở thà nh chồng cá»§a nà ng Zemrut. Y để lại cái thân xác tu sÄ© cá»§a y trong rừng. Hà i lòng đã mang được hình hà i cá»§a tôi, y hưởng má»i hạnh phúc cá»§a má»™t nhà vua Ä‘ang trị vì.
Tuy nhiên, y vẫn sợ tôi nắm được bà quyết, rồi má»™t ngà y nà o đó sẽ tìm cách trở lại kinh thà nh, y ra lệnh giết chết tất cả những con hươu cái trong vương quốc. Äể khuyến khÃch ngưá»i dân là m việc ấy, y ban chiếu chỉ công bố bất kỳ ai mang đến ná»™p xác má»™t con hươu cái, sẽ được thưởng ba mươi đồng xÆ¡canh và ng. Nhân dân cả xứ Muxen hy vá»ng kiếm được tiá»n, thi nhau mang cung tên xục xạo khắp rừng ráºm đồng hoang, há»… trông thấy con hươu cái nà o là bắn hạ ngay tức khắc.
May mắn cho tôi không phải lo gặp tai nạn ấy vì má»™t hôm, nhìn thấy xác má»™t con hoạ mi vừa má»›i chết ở má»™t gốc cây. Tôi dùng bà quyết là m con chim hồi tỉnh. Dưới hình dạng má»›i nà y, tôi bay vá» hoà ng cung, nÆ¡i kẻ thù cá»§a tôi Ä‘ang ngá»± trị. Tôi lẫn và o vầng lá um tùm má»™t cây to trong vưá»n ngá»± uyển. Cây ấy má»c không xa cung riêng cá»§a hoà ng háºu. Äá»— trên cà nh cây, buồn Ä‘au cho số pháºn cá»§a mình, tôi cất tiếng hót khổ Ä‘au. Cứ sáng sáng, khi mặt trá»i vừa má»c, tất cả chim chóc trong vưá»n mừng vui nhìn thấy ánh sáng thái dương trở lại, con nà o con nấy cất tiếng hót lÃu lo chà o mừng ngà y má»›i. Riêng phần mình, chẳng chút quan tâm đến ánh sáng rá»±c rỡ má»™t ngà y vừa rạng, tôi vẫn chìm đắm trong ná»—i buồn. Äôi mắt hướng vá» phòng riêng hoà ng háºu Zemrut, tôi cất tiếng hót não ná», những tiếng sầu thương tá»›i mức là m hoà ng háºu chú ý và đến gần bên cá»a sổ. Tôi tiếp tục cất tiếng hót, cà ng xúc động cà ng Ä‘au đớn hÆ¡n, như thể nà ng có thể hiểu ra tâm trạng cá»§a tôi lúc nà y. Nhưng hỡi ôi! Hoà ng háºu lại tá» ra thÃch thú nghe chim hót. Không những không chút buồn phiá»n vì lá»i than ai oán cá»§a
tôi, bà lại còn cưá»i gá»i má»™t cung nữ, cô nà y vá»™i đến bên cá»a sổ cùng hoà ng háºu nghe chim hoạ mi hót.
Tôi không bay ra khá»i vưá»n ngá»± uyển cả ngà y hôm ấy cÅ©ng như những ngà y hôm sau. Và sáng nà o tôi cÅ©ng đến cất tiếng hót ở cùng má»™t nÆ¡i ấy. Hoà ng háºu Zemrut cÅ©ng không quên theo thói quen đến bên cá»a sổ, và hình như trá»i đất xui khiến hay sao, nà ng nảy ra ý kiến muốn bắt tôi. Hoà ng háºu bảo má»™t ngưá»i hầu:
- Ta muốn các ngưá»i bắt con chim hoạ mi kia cho ta. Các ngưá»i hãy Ä‘i tìm những ngưá»i chuyên bẫy chim, bảo há» cố là m sao bắt sống nó mang vỠđây cho ta. Ta thÃch con chim nà y lắm, ta yêu quý nó đến phát Ä‘iên lên.
Lệnh hoà ng háºu tức khắc được tuân theo. Nhiá»u ngưá»i chuyên nghá» bẫy chim thà nh thạo được má»i đến hoà ng cung. Há» chăng những tấm lưới cá»§a há» lên cạnh và nh lá cây tôi thưá»ng đỗ. Và vì chÃnh bản thân tôi không muốn thoát khá»i lưới cá»§a há», tôi hiểu ngưá»i ta muốn bắt tôi, không cho tôi còn được tá»± do trên cà nh cây, là để tôi được trở thà nh nô lệ cá»§a hoà ng háºu mình, tôi tá»± sa và o bẫy.
Vừa bắt được tôi, ôm tôi trong đôi bà n tay nà ng, hoà ng háºu tá» ra vui mừng. Nà ng vuốt lông tôi và nói:
- Con hoạ mi xinh xắn, con hoạ mi đáng yêu, ta muốn ta là đoá hoa hồng của mà y. Ta đã bắt đầu cảm thấy yêu thương mà y vô hạn.
Nói đến đây nà ng hôn tôi, và tôi nhẹ nhà ng đặt cái má» cá»§a mình lướt trên đôi môi nà ng. Nà ng cưá»i phá lên:
- Con chim tinh quái nà y, hình như nó nghe được lá»i ta nói hay sao.
Sau khi vuốt ve tôi má»™t hồi, tá»± tay hoà ng háºu bá» tôi và o má»™t cái lồng chim Ä‘an bằng những sợi và ng mà má»™t viên hoạn nô vừa ra phố mua vá».
Má»—i ngà y, há»… hoà ng háºu thức giấc là tôi bắt đầu cất tiếng hót. Má»—i lần nà ng đến gần lồng, muốn cho tôi ăn má»™t thứ gì đấy hoặc muốn vuốt ve bá»™ lông chim, tôi không những không tá» ra sợ hãi mà còn giương đôi cánh tỠý mừng vui và chìm cái má» nhá» xÃu cá»§a mình ra ngoà i lồng. Hoà ng háºu ngạc nhiên thấy tôi sao chóng quen ngưá»i đến váºy. Äôi khi nà ng cho tôi ra khá»i lồng, thả cho bay tá»± do trong phòng. Lần nà o tôi cÅ©ng bay đến bên nà ng, để được nà ng vuốt ve. Nhưng há»… có má»™t nà ng cung nữ nà o muốn dÆ¡ tay bắt tôi thì tôi mổ tháºt dữ dá»™i và o tay cô ấy. Cách thức ấy là m cho hoà ng háºu ngà y cà ng thêm thú vị, nà ng thưá»ng nói chẳng may tôi chết Ä‘i thì nà ng sẽ rất buồn bã, vì nà ng cảm thấy rất quý rất yêu con chim nhá» nà y.
Äiá»u Ä‘au khổ lá»›n nhất cá»§a tôi là khi tu sÄ© đến thăm hoà ng háºu. Tháºt là má»™t cá»±c hình cho tôi! Cho đến bây giá» tôi vẫn không là m sao hết căm phẫn khi nghÄ© lại cảnh tượng ấy. Má»—i lần tu sÄ© đến âu yếm hoà ng háºu, bá»™ lông tôi xù lên, tôi quay cuồng như Ä‘iên dại trong chiếc lồng. Äôi khi hoà ng háºu cùng vá»›i tên tu sÄ© ấy đến cạnh lồng chim, và y bắt chước nà ng đưa tay vuốt ve tôi, tôi mổ và o tay y tháºt mạnh. Nhưng ná»—i căm há»n cá»§a tôi chỉ là m cho cả hai ngưá»i cảm thấy thú vị hÆ¡n và phá ra cưá»i vá»›i nhau.
Hoà ng háºu có nuôi trong phòng má»™t con chó cái nhá» mà nà ng cÅ©ng rất thÃch. Má»™t hôm, con váºt ấy chết trong khi Ä‘ang sinh nở. Lúc ấy chỉ có mình tôi và con chó cái trong phòng. Tôi nảy ra ý muốn thá» nghiệm má»™t lần thứ ba nữa bà quyết cá»§a mình. Tôi tá»± nhá»§: “GiỠđây ta nên chuyển linh hồn và o thân thể con chó kia. Ta muốn xem hoà ng háºu sẽ buồn rầu như thế nà o khi thấy con hoạ mi cá»§a nà ng đã chết.â€
Tôi chẳng hiểu sao tôi nảy ra cái ý tinh nghịch ấy. Tôi cÅ©ng không dá»± Ä‘oán sá»± thay hình đổi dạng nà y rồi sẽ dẫn đến việc gì. Nhưng bởi bà quyết ấy là má»™t bà ẩn cá»§a trá»i đất, tôi cứ thá»±c hà nh má»™t cách ngẫu nhiên.
NGÀY THỨ NÄ‚M MÆ¯Æ I CHÃN.
Khi hoà ng háºu quay trở vá» phòng, việc đầu tiên là nà ng Ä‘i đến cạnh lồng chim. Nhìn thấy con hoạ mi đã chết, nà ng hét lên má»™t tiếng là m tất cả các cung nữ hoảng hốt chạy xúm lại:
- Có việc gì váºy, tâu hoà ng háºu? Có Ä‘iá»u gì không hay vừa xảy ra vá»›i bà ?
Hoà ng háºu nước mắt như mưa:
- Các ngươi không thấy ta Ä‘ang tuyệt vá»ng đây sao. Con chim hoạ mi cá»§a ta chết rồi! Con chim yêu quý cá»§a ta, ngưá»i chồng bé bá»ng cá»§a ta! Tại sao chim vá»™i ra Ä‘i? Thế là ta không còn được thưởng thức tiếng hót cá»§a mi, ta không còn được nhìn thấy mi. Ta đã là m gì khiến trá»i trừng phạt ta khắt khe đến thế nà y.
Hoà ng háºu tá» ra buồn phiá»n, những nà ng hầu cố gắng hết sức vẫn không sao khuyên giải được, lại còn là m cho nà ng có vẻ như buồn bã thêm lên. Má»™t cung nữ vá»™i và ng chạy đến báo cho tu sÄ© biết, hoà ng háºu Ä‘ang có việc không vui. Y vá»™i và ng đến ngay và nói vá»›i nà ng rằng, má»™t con chim chết thì có gì phải buồn phiá»n đến váºy. Cái chết cá»§a má»™t con chim con thì có gì chẳng bù đắp được. Bởi hoà ng háºu đã thÃch hoạ mi như váºy, thì ta sẽ sai ngưá»i chăng bẫy, bắt vá» cho nà ng muốn bao nhiêu có bấy nhiêu con. Nhưng mặc cho tu sÄ© nói gì thì nói, chẳng là m sao khuyên giải được nà ng Zemrut. Nà ng than thở:
- Thôi, tâu hoà ng thượng, xin ngà i chá»› khuyên giải em nữa, ngà i chẳng là m được việc ấy đâu. Em hiểu là em qúa yếu Ä‘uối, sao Ä‘i buồn bã như váºy trước cái chết cá»§a má»™t con chim con. Tá»± em cÅ©ng nghÄ© giống như ngà i, thế mà không hiểu sao em cứ buồn phiá»n không sao tả xiết. Em quý con chim nhá» nà y lắm, hình như nó hiểu má»i thái độ cá» chỉ cá»§a em, hình như nó biết đáp lại tình cảm cá»§a em đối vá»›i nó. Má»—i lần những ngưá»i hầu cá»§a em đến gần thì nó tá» ra hung dữ lắm; trong khi em vừa đến chìa tay ra thì nó đã nhảy ra cho em bắt. Hình như nó cÅ©ng có tình cảm đối vá»›i em, nó thưá»ng nhìn em vẻ buồn bã và trìu mến. Äôi khi hình như nó rất khổ vì không thể thốt ra được ra lá»i để biểu đạt tình cảm cá»§a nó vá»›i em. Em nhìn rõ Ä‘iá»u ấy qua đôi mắt nó. Ôi, em không thể nghÄ© đến chuyện ấy mà không buồn, con chim bé nhỠđáng yêu cá»§a ta Æ¡i, ta mất mi mãi mãi rồi.
Nói đến đấy hoà ng háºu lại tuôn nước mắt, tưởng như không có gì là m cho nà ng khuây khoả được. Lúc ấy tôi Ä‘ang nằm trong má»™t góc, cho mấy con chó con bú tÃ. Tôi nghe rõ rất cả những lá»i nà ng nói. Tôi quan sát má»i ngưá»i mà không ai để ý đến tôi. Tôi linh cảm má»™t Ä‘iá»u gì đấy thuáºn lợi cho mình đây trong ná»—i Ä‘au cá»§a bà . Tôi linh cảm tên tu sÄ©, để an á»§i hoà ng háºu, sẽ sá» dụng bà quyết cá»§a nó, và linh cảm cá»§a tôi quả không sai. Tu sÄ© thấy hoà ng háºu không sao nghe lá»i khuyên giải, mà hẳn y cÅ©ng yêu thương nà ng lắm nên cảm động trước những giá»t nước mắt cá»§a nà ng. Thế là không cần khuyên bảo thêm nữa, y lệnh cho những ngưá»i giúp việc hoà ng háºu ra hết khá»i phòng, để lại riêng mình y cùng vá»›i nà ng. Lúc nà y nó má»›i nói hoà ng háºu, ngỡ ngoà i hai ngưá»i không có ai nghe:
- Thưa bà , cái chết cá»§a con chim hoạ mi khiến bà buồn bã đến váºy thì ta sẽ là m cho nó hồi sinh trở lại, bà chá»› nên buồn phiá»n nữa. Rồi bà sẽ trông thấy nó tỉnh lại ngay cho mà xem. Ta hứa sẽ trả lại cho bà con chim. Và má»—i sáng thức dáºy bà sẽ lại nghe tiếng nó hót, bà sẽ có niá»m vui được vuốt ve nó.
Hoà ng háºu nói:
- Tâu bệ hạ, hình như ngà i cho em là má»™t con ngá»› ngẩn hay sao. Ngà i cố là m cho em hy vá»ng sáng mai sẽ nhìn thấy con hoạ mi cá»§a mình sống trở lại. Äến mai, ngà i sẽ nói chuyện thần kỳ ấy sẽ diá»…n ra sang mai kia, và cứ lần lữa ngà y nà y qua ngà y khác như váºy, ngà i nghÄ© rồi em sẽ dần quên con chim nhá» cá»§a em. Hay là ngà y có ý định sai ngưá»i tìm cho em má»™t con chim khác, bá» và o lồng thay chá»— con hoạ mi kia để em đỡ buồn phiá»n?
- Không, không phải váºy đâu, hoà ng háºu cá»§a ta ạ,- tu sÄ© đáp.- Không phải má»™t con chim khác mà chÃnh con hoạ mi Ä‘ang nằm bất tỉnh trong lồng kia, nó chết Ä‘i khiến bà buồn rầu đến váºy, thì chÃnh nó sẽ trở lại hót cho bà nghe. Ta sẽ cho nó má»™t cuá»™c sống má»›i, và rồi bà sẽ tha hồ yêu thương nó, rồi bà sẽ thấy nó vẫn rất tha thiết muốn là m vừa lòng bà . Bởi chÃnh ta sẽ nháºp hồn và o xác con chim ấy, để rồi sáng sáng ta cho nó sống lại và là m vui lòng hoà ng háºu. Ta có khả năng là m nên Ä‘iá»u thần diệu ấy, -tu sÄ© nói tiếp, -đấy là má»™t bà quyết ta nắm được. Nếu bà vẫn chưa tin, nếu bà quá sốt ruá»™t muốn được nhìn thấy con hoạ mi cá»§a bà sống lại ngay lúc nà y, thì ta có thể cho nó hồi sinh tức khắc.
Hoà ng háºu không đáp. Qua sá»± lặng im ấy, tên tu sÄ© ngỡ là nà ng không tin. Y liá»n ngồi xuống chiếc trưá»ng ká»· và thầm niệm hai tiếng thần chú, chuyển linh hồn nó và o xác con chim. Tấm thân cá»§a nó, hay đúng hÆ¡n hình hà i cá»§a tôi, ngả dà i trên ghế. Cùng lúc, con chim hoạ mi bắt đầu cất tiếng hót trong lồng trước sá»± vô cùng kinh ngạc cá»§a hoà ng háºu. Nhưng nó cất tiếng hót chẳng được bao lâu. Bởi nghe nó vừa cất tiếng, tôi vá»™i từ bá» thân xác con chó cái, nháºp ngay và o hình hà i cá»§a chÃnh mình. Việc đầu tiên cá»§a tôi là chạy vá»™i đến chiếc lồng chim, lôi cổ con chim ra bóp chết luôn. Hoà ng háºu há»i:
- Ngà i là m gì váºy, tâu hoà ng thượng? Sao ngà i đối xá» vá»›i con hoạ mi cá»§a em tà n tệ như váºy? Nếu ngà i đã không muốn nó sống thì cần gì phải cho nó hồi sinh.
Tôi chẳng mấy quan tâm lá»i hoà ng háºu nói. Tôi thốt lên:
- Tạ Æ¡n trá»i đất, thế là xong! Thế là ta trừng trị được tên khốn nạn đã phản trắc ta.
Lúc nãy hoà ng háºu rất đỗi ngạc nhiên thấy con hoạ mi sống trở lại thì giỠđây nà ng còn kinh ngạc hÆ¡n khi nghe tôi thốt những lá»i vừa rồi. Nà ng há»i:
- Tâu hoà ng thượng, có chuyện chi khiến ngà i xúc động đến váºy? Những lá»i ngà i vừa nói có nghÄ©a gì, em tháºt không hiểu.
Tôi thuáºt lại cho nà ng nghe tất cả những việc đã xảy ra thá»i gian qua. Tôi để ý thấy trong khi nghe chuyện, thỉnh thoảng nà ng lại biến sắc rùng mình. Khi thì nà ng lại đỠmặt lên hổ thẹn sao mình đã không chung thuá»· vá»›i chồng cho dù vô tình, khi thì nà ng tái mặt như xác chết vì đớn Ä‘au tức giáºn. Hoà ng háºu không chút nghi ngá» tôi Ä‘Ãch thá»±c là hoà ng tá» Falala, bởi trước đó nà ng đã biết ngưá»i ta đã tìm thấy xác tên tu sÄ© trong rừng, và má»i ngưá»i Ä‘á»u rõ lệnh độc ác cá»§a y cho giết chết tất cả những con hươu cái trên đất nước nà y.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I.
Sau khi kể cho nà ng Zemrut nghe đầu Ä‘uôi câu chuyện lạ lùng đến váºy, chẳng bao lâu tôi hối tiếc ngay. Äáng ra tôi chỉ nên nói vá»›i nà ng có má»™t đạo sÄ© phép thuáºt cao cưá»ng nà o đấy đã dạy cho tôi bà quyết là m cho má»™t sinh váºt chết có thể hồi sinh, chứ không nên kể lại cái trò đểu cáng tên tu sÄ© gây ra cho tôi và cho cả hoà ng háºu. Giá nà ng không biết câu chuyện ấy thì tốt biết chừng nà o, giá được váºy thì hẳn nà ng còn sống đến nay. Nhưng Ä‘iá»u tôi vừa nhỡ nói ra vá»›i các vị chứng tá» tôi lại nhầm lẫn nữa rồi. Chẳng lẽ chúng ta không biết tất cả hoạ phúc xảy ra cho má»i ngưá»i trần thế Ä‘á»u đã được định trước trên thiên đình hay sao.
- Thưa các vị, hoà ng tá» Falala nói tiếp vá»›i vua Timuatat, hoà ng háºu Enma và hoà ng tá» Calap,- hoà ng háºu cá»§a tôi tức là tiểu thư con gái ngà i Muaphac ngà y trước, rất buồn phiá»n vì nà ng đã mang lại hạnh phúc cho má»™t tên khốn nạn, nà ng đã tháºt lòng âu yếm nó, và chuyện ấy khiến nà ng băn khoăn sầu thảm đến mức không ai có cách gì là m cho nà ng khuây nguôi. Tôi cố gắng biện bạch cho nà ng nghe, sở dÄ© nà ng có lần không chung thá»§y vá»›i tôi, chẳng qua do không biết rõ mà thôi. Tá»™i ấy là tá»™i tên tu sÄ© và nó đã chịu Ä‘á»n tá»™i, nó đã bá» mạng rồi.
Song mặc cho tôi nói gì thì nói, mặc cho tôi bà y tá» yêu đương nà ng hết má»±c, chẳng có cách gì là m cho nà ng quên nguôi sá»± việc đáng ghê tởm ấy. Nà ng ngã bệnh, và chẳng bao lâu qua Ä‘á»i trong vòng tay tôi. Trước khi lâm chung nà ng còn má»™t lần nữa xin tôi tha thứ cho vá» má»™t lá»—i lầm mà tháºt ra đâu phải do nà ng gây nên.
Sau khi hoà ng háºu cá»§a tôi qua Ä‘á»i, và tôi đã là m má»i lá»… nghi cần thiết mai táng nà ng tháºt trá»ng thể, tôi cho má»i hoà ng thân Amađêtdin Zenghi đến và bảo:
- Em trai cá»§a anh Æ¡i, anh không có con. Vì váºy anh muốn nhưá»ng ngôi vua xứ Muxen nà y cho em. Anh truyá»n ngôi báu cho em, anh khước từ không trị vì nữa, anh muốn sống những ngà y còn lại trong cảnh ẩn dáºt.
Hoà ng thân Amađêtdin vốn yêu quý tôi tháºt lòng, cố tìm má»i cách khiến tôi thay đổi ý định. Nhưng tôi bảo trước chà ng má»i việc Ä‘á»u vô Ãch thôi:
- Hoà ng thân ạ, ta đã quyết rồi, ta truyá»n ngôi vua cho hoà ng thân. Hãy ngồi lên ngôi báu cá»§a vua Falala. Ta hy vá»ng rồi hoà ng thân sẽ may mắn, hạnh phúc hÆ¡n ta. Nhân dân cả nước từ trước đến nay Ä‘á»u hiểu rõ tà i thao lược cá»§a hoà ng thân, nhân dân đã từng có dịp hưởng niá»m vui được hoà ng thân ngá»± trị. Vá» phần ta, ta đã chán má»i vinh hoa phú quý. Ta sẽ tìm đến má»™t xứ sở xa xôi hẻo lánh sống như má»™t con ngưá»i bình thưá»ng. Ở nÆ¡i ấy ta không phải chăm lo việc triá»u chÃnh hà ng ngà y. Ta sẽ có thá»i gian khóc than nà ng Zemrut, ta tha hồ hồi tưởng những ngà y hạnh phúc từng chung sống vá»›i nà ng. Nuôi dưỡng ká»· niệm vá» những ngà y hạnh phúc ấy sẽ là công việc chÃnh trong cuá»™c sống thưá»ng nháºt cá»§a ta sau nà y.
Váºy là tôi giao cho Amađêtdin Zenghi chiếc vương miện xứ Muxen, rồi lên đưá»ng hướng vá» thà nh phố BatÄ‘a. Tôi chỉ cho mấy ngưá»i giúp việc theo hầu. May mắn tôi đến được thà nh phố ấy có mang theo nhiá»u và ng bạc châu báu. Tôi tìm đến nhà ngà i Muaphac. Ngà i cÅ©ng như bà nhạc mẫu tôi vô cùng ngạc nhiên thấy tôi đột ngá»™t đến thăm. Hai ngưá»i cà ng ngỡ ngà ng hÆ¡n nữa khi biết tin con gái mình đã qua Ä‘á»i, đứa con há» vô cùng yêu quý. Tôi vừa kể lại tất cả câu chuyện đã xảy ra thá»i gian qua vừa tuôn nước mắt, khiến hai ông bà nhạc cá»§a tôi cÅ©ng không cầm được nước mắt.
Tôi chẳng nấn ná lâu ở thà nh phố BatÄ‘a. Gặp má»™t Ä‘oà n ngưá»i rất đông đảo hà nh hương vá» thánh địa Mêcca, tôi tháp tùng há». Sau khi là m xong nghÄ©a vụ tÃn đồ cá»§a tôi ở chốn thiêng liêng ấy, tình cá» tôi gặp má»™t Ä‘oà n ngưá»i Tarta vừa từ xứ ấy vỠđây hà nh hương tại Mêcca. Tôi lại tháp tùng há», định cùng há» vá» xứ Tartari. Äi ngang qua thà nh phố nà y, tôi thấy phong cảnh ở đây dá»… chịu, tôi dừng chân và định cư luôn ở đây.
Tôi sống ở nÆ¡i nà y tÃnh đến nay gần được bốn mươi năm. Trước mắt má»i ngưá»i dân, tôi là má»™t khách ngoại quốc xưa kia từng là m nghá» thương mại. Tại đây tôi sống cuá»™c Ä‘á»i tháºt sá»± ẩn dáºt. Hầu như tôi không tiếp khách bao giá». Nà ng Zemrut luôn luôn hiện diện trong trà óc tôi, và tôi cảm thấy lạc thú khi thưá»ng xuyên hồi tưởng đến nà ng.
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:08 PM.
|

06-09-2008, 01:37 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 10
Chuyện hoà ng tỠCalap và công chúa nước Trung Hoa - Phần tiếp
Kể xong câu chuyện vá» cuá»™c Ä‘á»i mình, hoà ng tá» Falala nói thêm vá»›i các vị khách:
- Äấy là tất cả câu chuyện cá»§a tôi. Qua những ná»—i bất hạnh cá»§a tôi và cá»§a các vị đây, hẳn các vị có thể nháºn ra, cuá»™c sống con ngưá»i là má»™t cây sáºy bị lay động không ngừng trước cÆ¡n gió lạnh phương bắc. Dù sao tôi có thể thưa vá»›i các vị, tôi sống hạnh phúc và thanh thản kể từ ngà y tôi định cư ở xứ Giaich nà y. Tôi không bao giá» hối tiếc đã từ bá» ngai và ng xứ Muxen. Tôi tìm thấy yên vui trong cuá»™c sống vá»›i số pháºn má»™t con ngưá»i bình thưá»ng không mấy ai biết đến.
Hãn Timuatat, hoà ng háºu Enma và hoà ng tá» Calap hết sức ca ngợi ngưá»i con cá»§a Hãn Ben-Ortoc xưa. Timuatat khâm phục quyết định cá»§a chà ng đã tá»± mình khước từ cả má»™t quốc gia để đến sống như má»™t ngưá»i dân bình thưá»ng tại má»™t xứ sở xa lạ, ở đấy chẳng há» ai hay biết chà ng có ngà y từng giữ địa vị cao sang. Hoà ng háºu Enma thì ngợi ca lòng chung thuá»· cá»§a chà ng Falala đối vá»›i nà ng Zemrut, cÅ©ng như sá»± hối tiếc mà chà ng luôn cảm thấy sau cái chết cuả ngưá»i yêu. Hoà ng tá» Calap nói:
- Thưa ngà i, mong sao tất cả má»i ngưá»i Ä‘ang sống trong hoà n cảnh khó khăn Ä‘á»u có thể tìm được thái độ trong sáng mà ngà i luôn có được trước những trá»› trêu cá»§a số pháºn.
Bốn ngưá»i tiếp tục chuyện trò cho đến giá» Ä‘i nghỉ. Falala gá»i những ngưá»i hầu. Há» mang đến nhiá»u cây nến cắm trên những chân đèn bằng gá»— lô há»™i, rồi má»i vị vua, bà hoà ng háºu và chà ng hoà ng tá» sang má»™t căn nhà khác, ở đây má»i váºt cÅ©ng Ä‘á»u giản dị khiêm nhưá»ng như tất cả má»i nÆ¡i khác trong toà n bá»™ ngôi nhà . Hoà ng háºu Enma cùng chồng nghỉ trong má»™t phòng, hoà ng tá» Calap chúc cha mẹ ngá»§ ngon rồi sang nghỉ ở phòng bên cạnh. Sáng sá»›m hôm sau, há» vừa thức dáºy cụ già đã bước và o cho biết:
- Không phải chỉ có các vị là những ngưá»i bất hạnh. Tôi vừa được tin nhà vua nước Carim phái sứ thần đến thà nh phố nà y tối hôm qua. Sứ thần có nhiệm vụ trình vá»›i Hãn Ilen là ngưá»i Ä‘ang trị vì xứ nà y, yêu cầu Hãn không những không cho phép nhà vua ngưá»i Nogai vốn là tá» thù cá»§a vua Carim được cư trú tại xứ mình, tháºm chà vua Carim còn đòi ông phải bắt giữ ngay trong trưá»ng hợp vua Nogai Ä‘i ngang qua lãnh thổ Giaich. Quả là - Falala nói tiếp- trước đây đã có tin đồn rằng nhà vua bất hạnh ngưá»i Nogai đã sa và o tay cá»§a vua xứ Carim, tháºt ra ông đã cùng gia đình trốn chạy thoát khá»i kinh đô mình trước khi quân Carim đến.
Nghe cụ già nói váºy, vua Timuatat và hoà ng tá» Calap biến sắc, còn hoà ng háºu thì ngã xuống bất tỉnh.
NGÀY 61, 62, 63, 64, 65,
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I Má»T.
Thấy bà hoà ng háºu ngất Ä‘i, cÅ©ng như vẻ bối rối cá»§a hai cha con, Falala hiểu ngay những vị khách cá»§a mình không phải là những thương nhân như lá»i há» nói. Chá» bà hoà ng háºu tỉnh lại rồi, cụ già nói vá»›i há»:
- Tôi thấy hình như các vị vô cùng thông cảm ná»—i bất hạnh cá»§a đức Hãn ngưá»i Nogai, hay là , tôi xin được nói thẳng Ä‘iá»u tôi suy nghÄ©, tôi nghÄ© ba vị chÃnh là những ngưá»i Ä‘ang bị vua nước Carim háºn thù và truy Ä‘uổi.
Timuatat nói:
- Äúng váºy, thưa ngà i. Chúng tôi chÃnh là những nạn nhân ông ta Ä‘ang tìm cách sát hại. Tôi chÃnh là quốc vương xứ Nogai, đây là hoà ng háºu vợ tôi và hoà ng tá» con trai tôi. Tôi xin lá»—i, chúng tôi đã không nói rõ mình là ai sau khi được ngà i đón tiếp trá»ng háºu và tin cáºy tâm tình tối hôm qua. GiỠđây tôi hy vá»ng ngà i sẽ cho chúng tôi lá»i khuyên bảo, bằng cách nà o thoát khá»i cÆ¡n khốn đốn nà y.
- Tình hình cÅ©ng khá tế nhị đấy,-vị cá»±u vương xứ Muxen đáp.-Tôi biết Hãn Ilen xứ nà y. Ông ta rất sợ vua nước Carim. Và có thể tin chắc, để là m hà i lòng vua Carim ông ta sẽ hạ lệnh lùng bắt các vị khắp nÆ¡i. Các vị không an toà n ở nhà tôi đâu, cÅ©ng như ở bất cứ nÆ¡i nà o trong thà nh phố nà y. Các vị chẳng có con đưá»ng nà o khác là nhanh chóng ra ngay khá»i lãnh thổ xứ Giaich nà y. Hãy vượt sang sông Irtic và cố gắng sao đến được cà ng nhanh cà ng tốt lãnh địa cá»§a ngưá»i bá»™ tá»™c Belala.
Vua Timuatat, hoà ng háºu và hoà ng tá» Calap Ä‘á»u cho rằng ý kiến cụ già là đúng. Falala liá»n sai chuẩn bị ngay ba con ngá»±a cùng thức ăn đầy đủ, rồi đưa cho há» má»™t túi đựng đầy tiá»n và ng và bảo:
- Xin các vị lên đưá»ng ngay, chá»› nên để mất thá»i gian. Có thể ngay từ ngà y mai Hãn Ilen đã sai ngưá»i săn lùng tìm bắt các vị.
Ba vị khách cảm tạ vị cá»±u vương và vá»™i và ng lên ngá»±a rá»i khá»i xứ Giaich. Há» vượt qua sông Irtic, và sau nhiá»u ngà y đưá»ng há» tá»›i được xứ sở cá»§a bá»™ tá»™c ngưá»i Belala. Gặp Ä‘iểm dân cư đầu tiên há» dừng lại, bán ba con ngá»±a lấy tiá»n sống tạm ở đấy. Nhưng rồi số tiá»n nhá» nhoi má»—i ngà y má»™t cạn, vua Timuatat lại cảm thấy buồn rầu. Vua than thở:
- Tại sao ta còn sống là m chi trên Ä‘á»i nà y. Nhẽ ra ta phải ở lại trong nước, chá» kẻ thù hung dữ cá»§a ta đến, rồi bá» mình trong má»™t tráºn sống mái bảo vệ kinh thà nh, còn hÆ¡n là được sống trong cảnh hết ná»—i bất hạnh nà y đến ná»—i bất hạnh khác. Chúng ta đã kiên nhẫn chịu đựng tai hoạ, nhưng có lẽ chẳng bao giá» trá»i Ä‘oái nhìn lại chúng ta, mặc dù chúng ta chịu tuân phục số mệnh, trá»i vẫn bắt ta sống mãi trong cảnh khốn cùng.
- Thưa cha, -chà ng Calap nói-chúng ta chá»› vá»™i tuyệt vá»ng khi tai nạn chưa qua khá»i. Biết đâu trá»i Ä‘ang chuẩn bị cho ta những ngà y sáng sá»§a hÆ¡n, mà ta không biết đấy thôi. Chúng ta hãy tìm đến Ä‘iểm dân cư lá»›n nhất cá»§a bá»™ tá»™c nà y. Con linh cảm đến đấy số pháºn chúng ta có thể có sá»± đổi thay.
Váºy là ba ngưá»i tiếp tục lên đưá»ng, tìm đến Ä‘iểm dân cư nÆ¡i vị thá»§ lãnh ngưá»i Belala Ä‘ang đóng kinh đô. Nhà vua, hoà ng háºu và hoà ng tá» Calap cùng và o má»™t ngôi nhà lá»›n vốn là nhà thương là m phúc cho những ngưá»i xa lạ khốn cùng không nÆ¡i nương tá»±a. Há» tìm má»™t góc nằm nghỉ, rất buồn rầu không biết rồi đây sẽ là m gì để kiếm được miếng sống qua ngà y. Calap để cha mẹ nghỉ ở đấy, má»™t mình ra khá»i nhà là m thương là m phúc. Chà ng và o khu dân cư, há»i xin những ngưá»i qua đưá»ng bố thà cho Ãt nhiá»u. Hết ngà y chà ng cÅ©ng kiếm được má»™t món tiá»n nhá» nhoi đủ mua má»™t Ãt thá»±c phẩm, mang vá» cho cha mẹ dùng tạm.
Hai vợ chồng nhà vua không ngăn được nước mắt khi biết con trai mình vừa đi ăn xin. Chà ng Calap cũng mủi lòng trước nước mắt cha mẹ, nhưng chà ng nói:
- Con thú tháºt chẳng có gì buồn khổ hÆ¡n lâm và o cảnh ăn mà y. Tuy nhiên không còn có cách nà o khác để nuôi sống cha mẹ. Vì váºy cho dù có xấu hổ đến bao nhiêu, con vẫn tiếp tục Ä‘i ăn xin. Hay là cha mẹ hãy bán con Ä‘i là m nô lệ, vá»›i số tiá»n thu được, cha mẹ có thể sống thêm nhiá»u ngà y.
- Con nói gì váºy, con trai cá»§a ta? Timuatat thốt lên- Con bảo vợ chồng ta tiếp tục sống trong khi con mất hết tá»± do hay sao. Nếu má»™t ngưá»i nà o đó cần phải bán Ä‘i để cứu sống hai ngưá»i kia thì ngưá»i đó chÃnh là ta. Ta sẵn sà ng bán thân Ä‘i là m nô lệ lấy tiá»n giúp đỡ hai mẹ con.
- Thưa cha, -chà ng Calap lại nói- con vừa nảy ra má»™t ý. Sáng sá»›m mai con sẽ đến chá»— những ngưá»i phu là m nghá» mang vác hà ng Ä‘ang chá» việc. May có ai đó thuê con thì chúng ta có thể sống nhá» và o sức lao động cá»§a con.
Ba ngưá»i cùng nhất trÃ. Ngà y hôm sau, hoà ng tỠđến trà trá»™n và o số ngưá»i chuyên mang vác thuê trong khu dân cư, ở đấy chá» may ra có ngưá»i nà o đến thuê, nhưng chá» mãi chẳng thấy có ai. Äã ná»a ngà y qua, chưa kiếm được đồng nà o. Chà ng rất buồn. Nếu công việc nà y không kiếm ra được tiá»n thì là m sao nuôi sống được cả nhà đây.
Chá» mãi vô vá»ng, Calap đâm chán. Chà ng liá»n bá» khu dân cư, ra má»™t cánh đồng để dá»… suy nghÄ© hÆ¡n là m cách nà o kiếm sống đây. Chà ng ngồi nghỉ dưới má»™t gốc cây. Sau khi khẩn cầu trá»i đất hãy thương xót cho tình cảnh cá»§a mình, chà ng ngá»§ thiếp Ä‘i. Khi thức giấc, hoà ng tá» nhìn thấy bên cạnh mình có má»™t con chim cắt cá»±c kỳ đẹp. Äầu con chim có má»™t cái mà o mà u sắc rá»±c rỡ, ở cổ nó lại Ä‘eo má»™t chuá»—i kết bằng lá và ng khảm kim cương và ngá»c trắng, ngá»c Ä‘á». Chà ng Calap từng nghe chuyện ngưá»i ta nuôi chim cắt để săn bắn, chà ng chìa cánh tay ra; con chim bay đến đỗ luôn xuống cổ tay chà ng. Chà ng hoà ng tá» Nogai vui mừng khôn tả, chà ng tá»± nhá»§: “Thá» xem việc nà y sẽ đưa ta đến đâu? Dưá»ng như con chim cắt nà y là váºt nuôi thuá»™c vị chúa tể bá»™ tá»™c nà yâ€.
Chà ng đã không lầm. Äấy chÃnh là con chim cắt cá»§a vị Hãn ngưá»i Belala tên là AlingÆ¡. Hôm qua, trong má»™t buổi Ä‘i săn ông để lạc mất con chim. Ông đã sai quân sục sạo khắp cánh đồng. Má»i ngưá»i cố sức tìm kiếm khắp má»i nÆ¡i má»i chốn, bởi vị chúa tể đã doạ, nếu há» quay trở lại triá»u đình mà không có con chim thì sẽ bị nhục hình.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I.
Hoà ng tá» Calap quay trở vá» khu dân cư cùng vá»›i con chim cắt. Dân chúng nhìn thấy Ä‘á»u kêu lên:
- Kìa! Kia là con chim cắt cá»§a đức Hãn, đã tìm thấy kia rồi. Khá khen cho chà ng trai trẻ, rồi chà ng sẽ được trá»ng thưởng khi mang con chim nà y trả lại Hãn cá»§a chúng ta.
Quả nhiên, khi Calap vừa đến ngôi nhà lá»›n dùng là m hoà ng cung, trên cổ tay có con chim cắt Ä‘áºu, vị Hãn trông thấy rất đỗi vua mừng. Ông vá»™i chạy đến vuốt ve con chim. Tiếp đó ông quay há»i chà ng trai đã tìm đâu được con chim cắt nà y. Calap thuáºt lại đúng như sá»± việc đã xảy ra. Nghe xong vị Hãn nói:
- Trông anh có vẻ ngưá»i nước ngoà i. Anh từ nước nà o đến? Nghá» nghiệp anh là gì?
Ngưá»i con trai vua Timuatat quỳ xuống thưa:
- Tâu ngà i, tôi là con trai má»™t thương nhân ở nước Bungari. Gia đình chúng tôi trước đây già u có lắm. Tôi cùng vá»›i bố mẹ Ä‘ang Ä‘i qua nước Giaich, chẳng may gặp bá»n cướp, chúng chiếm Ä‘oạt hết tà i sản cá»§a chúng tôi, may chúng còn để cho chúng tôi được sống. Chúng tôi đà nh đến đây xin miếng ăn sống qua ngà y.
Vị Hãn nói:
- Chà ng trai trẻ à , ta rất hà i lòng chÃnh anh là ngưá»i đã tìm được con chim cắt cá»§a ta. Ta đã thá» vá»›i trá»i đất sẽ ban thưởng cho ngưá»i nà o tìm bắt được nó và mang trả lại cho ta, ba Ä‘iá»u mà ngưá»i ấy ngá» lá»i ước. Váºy anh chỉ cần nói lên anh ước mong được ta ban thưởng cho anh những gì, chắc chắn anh sẽ toại nguyện.
Chà ng Calap đáp:
- Bởi ngà i đã cho phép tôi được ngá» ba Ä‘iá»u ước, trước hết, tôi cầu xin ngà i cho cha mẹ tôi hiện nay Ä‘ang tạm trú tại nhà thương là m phúc được có má»™t ngôi nhà riêng ngay trong khu dân cư cá»§a ngà i, được ngà i cho nuôi dưỡng những ngà y còn lại cá»§a há» và được phục dịch bởi những ngưá»i từng hầu hạ trong hoà ng cung. Äiá»u ước thứ hai, tôi xin được ngà i cấp cho má»™t con ngá»±a tốt trong đà n ngá»±a chiến cá»§a triá»u đình vá»›i đầy đủ yên cương. Và điá»u ước cuối cùng, xin ngà i hãy ban cho tôi má»™t bá»™ áo quần sang trá»ng, má»™t thanh gươm tốt kèm vá»›i má»™t túi tiá»n và ng để tôi có thể thá»±c hiện má»™t chuyến Ä‘i xa mà tôi suy ngẫm từ lâu.
- Ba Ä‘iá»u ước cá»§a anh sẽ được đáp ứng- Hãn AlingÆ¡ nói.- Anh hãy đưa bố mẹ anh đến đây. Ngay từ hôm nay ta sẽ cho ngưá»i đối xá» vá»›i ông bà đúng như anh mong ước. Và sáng sá»›m mai, anh sẽ được mặc bá»™ áo quần sang trá»ng, cưỡi lên lưng má»™t con ngá»±a đẹp nhất trong đà n ngá»±a cá»§a ta, rồi anh muốn Ä‘i đâu tuỳ ý.
Má»™t lần nữa Calap quỳ lạy và cảm tạ đức Hãn, sau đó chà ng quay trở lại ngôi nhà thương nÆ¡i hoà ng háºu Enma và quốc vương Timuatat Ä‘ang nôn nóng chỠđợi. Chà ng nói:
- Con mang vá» cho cha mẹ tin vua. Số pháºn cá»§a chúng ta đã thay đổi.
Nói xong chà ng thuáºt lại cho bố mẹ nghe những Ä‘iá»u vừa xảy ra. Hai ngưá»i rất vui mừng, thấy ở đây má»™t Ä‘iá»m là nh, hy vá»ng thân pháºn cá»§a há» từ nay sẽ bá»›t khó khăn. Nhà vua và hoà ng háºu vui lòng theo chà ng Calap đến ra mắt đức Hãn. Nhà vua đón tiếp há» khá lịch sá»±, nói sẽ thá»±c hiện đúng như lá»i đã hứa vá»›i chà ng trai.
Ngay hôm ấy vua và hoà ng háºu được nháºn má»™t ngôi nhà riêng có ngưá»i hầu hạ. Hãn AlingÆ¡ còn ra lệnh má»i ngưá»i phải đối xá» vá»›i há» trá»ng thị như đối vá»›i chÃnh ông.
Ngà y hôm sau chà ng Calap mặc bá»™ quần áo sang trá»ng và o ngưá»i, nháºn từ tay Ä‘Ãch thân nhà vua trao cho má»™t thanh gươm, đốc gươm khảm kim cương, cùng má»™t túi đựng đầy đồng xÆ¡canh và ng. Tiếp đó má»™t con ngá»±a tốt nòi Thổ NhÄ© Kỳ được dẫn đến. Trước mặt toà n thể triá»u đình, chà ng trai nhảy lên yên, và để tá» ra mình có tà i cưỡi ngá»±a, chà ng trai cho ngá»±a biểu diá»…n đủ các nước Ä‘i, là m nhà vua và các triá»u thần Ä‘á»u ca ngợi. Sau khi cảm tạ đức Hãn vá» bấy nhiêu Ä‘iá»u giúp đỡ, chà ng cáo biệt vua, trở vá» thưa vá»›i vua Timuatat và hoà ng háºu Enma như sau:
- Con vô cùng mong muốn được đến đất nước Trung Hoa vÄ© đại, xin cha mẹ cho phép. Con có linh cảm, đến đấy con sẽ là m cho má»i ngưá»i chú ý bằng má»™t chiến công phi thưá»ng nà o đó, con sẽ già nh được tình cảm cá»§a đấng quân vương Ä‘ang trị vì má»™t quốc gia vô cùng rá»™ng lá»›n. Xin cha mẹ vui lòng nghỉ lại đây. Cha mẹ chẳng phải lo thiếu thốn thứ gì. Cho phép con Ä‘i cho thoả chà tang bồng cá»§a mình. Hay đúng hÆ¡n, cha mẹ hãy cho con có cÆ¡ há»™i phó thác mình và o số pháºn, trá»i dẫn dắt con đến đâu, con sẽ tá»›i nÆ¡i ấy.
Vua Timuatat nói:
- Con trai cá»§a ta, con cứ lên đưá»ng. Con hãy đưa chân theo định mệnh Ä‘ang chá» con. Chắc chắn tai qua nạn khá»i, những ngà y may mắn Ä‘ang chỠđợi con. Cha mẹ sẽ đợi tin con tại bá»™ tá»™c nà y. Số pháºn cha mẹ tuỳ thuá»™c và o số pháºn con.
Chà ng hoà ng tá» trẻ xứ Nogai lần lượt ôm hôn cha mẹ rồi lên đưá»ng đến nước Trung Hoa. Các tác giả thá»i xưa không thuáºt lại chà ng đã gặp những chuyện trắc trở dá»c đưá»ng hay không, các vị chỉ cho biết, cuối cùng chà ng đặt chân đến thà nh phố vÄ© đại CanÄ‘alec, tức Bắc Kinh ngà y nay.
Và o thà nh phố, chà ng xuống ngá»±a ngay trước má»™t ngôi nhà đầu tiên trông thấy. Äấy là nhà má»™t bà cụ goá chồng. Calap chà o bà già và thưa:
- Thưa mẹ, xin há»i mẹ có đồng ý cho má»™t ngưá»i nước ngoà i được ở nhá» nhà mẹ hay không? Nếu mẹ vui lòng cho con trá», con có thể quả quyết rồi mẹ không có gì phải hối tiếc.
Bà già nhìn thẳng và o chà ng trai trẻ, dáng vẻ chà ng cÅ©ng như bá»™ trang phục trên ngưá»i Ä‘á»u cho thấy đây là má»™t vị khách không thể coi thưá»ng, liá»n nghiêng mình đáp lá»… và trả lá»i:
- Thưa chà ng ngoại quốc cao qúy, chà ng có thể sỠdụng ngôi nhà của già với tất cả đồ đạc trong ấy.
- Mẹ có má»™t nÆ¡i nà o có thể buá»™c con ngá»±a cá»§a con không? Chà ng trai lại há»i:
- Có- bà đáp.- Vừa nói bà cụ già nắm cương ngá»±a dẫn và o má»™t cái chuồng nhỠđằng sau nhà . Khi bà quay trở lại, Calap lúc nà y Ä‘ang đói lại há»i, trong nhà liệu còn có ai khác có thể giúp chà ng ra chợ mua thức gì vỠăn. Bà cụ bảo, có má»™t đứa cháu trai mưá»i hai tuổi vẫn chung sống cùng bà , cháu có thể là m tốt công việc ấy. Hoà ng tá» lấy má»™t đồng xÆ¡canh và ng đặt và o tay chú bé bảo ra chợ mua thức ăn.
Trong thá»i gian ấy, bà cụ chá»§ nhà trả lá»i vô và n câu há»i cá»§a hoà ng tá» Calap muốn tìm hiểu. Chà ng há»i bà đủ thứ chuyện. Phong tục nhân dân thà nh phố nà y ra sao. Kinh thà nh Bắc Kinh có bao nhiêu há»™. Cuối cùng há»i đến hoà ng đế nước Trung Hoa:
- Xin mẹ vui lòng cho con biết, tÃnh danh hoà ng đế như thế nà o. Äức vua có phải ngưá»i đại lượng? Mẹ có nghÄ© rằng vua có hạ cố quan tâm đến má»™t chà ng trai đến xin phục vụ dưới trướng cá»§a ngà i hay không. Tóm lại, con có nên đến xin yết kiến hoà ng thượng hay không?
Cụ già đáp:
- Äức hoà ng đế là má»™t đấng quân vương rất anh minh. Vua thương yêu trăm há», dân chúng ai nấy Ä‘á»u quà trá»ng ngà i. Tôi khá ngạc nhiên sao anh chưa bao giá» nghe uy danh vị minh quân hoà ng đế Anh Tông cá»§a chúng tôi, bởi vì tiếng tăm vá» sá»± hà o hiệp cá»§a ngà i truyá»n lan khắp nÆ¡i trên thế giá»›i.
Nghe bà cụ nói váºy, chà ng trai lại há»i:
- Con nghÄ©, chắc đấng quân vương ấy là ngưá»i hạnh phúc và hà i lòng nhất thế gian.
- Chẳng hẳn váºy đâu,-bà cụ già đáp.-Tháºm chà có thể nói nhà vua là ngưá»i khá bất hạnh. Trước hết, ngưá»i không có con trai kế vị, cho dù đã cầu xin Thượng đế và ban phúc là m đủ má»i Ä‘iá»u, vẫn không thể nà o trá»i cho sinh hạ hoà ng tá». Tuy nhiên, tôi có thể nói, ná»—i buồn lá»›n nhất cá»§a nhà vua không hẳn ở chá»— không có con trai ná»—i dõi. Äiá»u khiến cho ngưá»i ăn không ngon ngá»§ không yên chÃnh là nà ng công chúa TuaranÄ‘oc, con gái độc nhất cá»§a ngưá»i.
- Lạ nhỉ, tại sao công chúa lại gây cho nhà vua lắm Ä‘iá»u phiá»n não?
- Tôi sẽ kể cho anh nghe,-bà già đáp,-tôi hiểu rất cặn kẽ câu chuyện ấy, bởi vì chÃnh miệng con gái tôi thuáºt lại cho tôi nghe, cháu nó được vinh dá»± và o hầu hạ trong cung công chúa.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I BA.
Bà cụ già kể tiếp:
- Công chúa TuaranÄ‘oc, năm nay mưá»i chÃn tuổi. Nà ng xinh đẹp tuyệt trần. Äẹp đến ná»—i các hoạ sÄ© nổi tiếng nhất phương Äông vẽ chân dung cá»§a nà ng Ä‘á»u phải thú tháºt, tá»± mình lấy là m xấu hổ bởi không có nét hoạ nà o có thể mô tả đầy đủ vẻ đẹp vô song cá»§a nà ng công chúa nước Trung Hoa. Ấy thế mà má»™t số bức hoạ ấy, cho dù còn quá xa vá»›i nguyên mẫu, vẫn gây nên những hệ quả ghê gá»›m cho những ai nhìn thấy công chúa. Công chúa TuaranÄ‘oc không chỉ có nhan sắc chim sa cá lặn mà nà ng còn rất thông minh, há»c vấn uyên thâm. Không chỉ nà ng thông là u má»i Ä‘iá»u các nà ng công chúa con vua cháu chúa buá»™c phải biết, nà ng còn giá»i cả những môn khoa há»c xưa nay chỉ phù hợp vá»›i nam giá»›i. Thư pháp cá»§a nà ng rất Ä‘iêu luyện, nà ng viết được nhiá»u kiểu chữ khác nhau,. Nà ng thông thạo số há»c, địa lý há»c, triết há»c, toán há»c, luáºt há»c và nhất là thần há»c. Nà ng không chỉ thông là u Tứ thư ngÅ© kinh cÅ©ng như má»i trước tác cá»§a đức Khổng phu tá» và cá»§a bách gia chư tá». Tóm lại công chúa uyên bác hÆ¡n cả những vị há»c giả uyên bác nhất. Có Ä‘iá»u những đức tÃnh ấy lại cá»§a má»™t con ngưá»i có tâm hồn cứng hÆ¡n sắt đá. TÃnh độc ác là m khuất lấp má»i tà i năng, kiến thức cá»§a nà ng.
Cách đây hai năm, nhà vua xứ Tây tạng cho ngưá»i đến cầu hôn công chúa cho con trai cá»§a mình. Chà ng hoà ng tá» nà y vốn si mê nà ng chỉ vì được má»™t lần nhìn thấy chân dung má»™t hoạ sÄ© vẽ nà ng. Hoà ng thượng cá»§a chúng tôi, đức hoà ng đế Anh Tông rất hà i lòng vá» sá»± cầu hôn ấy. Vua báo cho con gái biết. Công chúa xưa nay vốn là ngưá»i rất kiêu ngạo, nà ng cho rằng tất cả đám đà n ông Ä‘á»u chẳng là gì dưới con mắt nà ng. Bởi quá xinh đẹp và thông thái đâm ra kiêu căng, nà ng khinh bỉ khước từ lá»i cầu hôn. Nhà vua nổi giáºn bảo công chúa phải tuân lệnh. Nhưng, đáng ra nên vui lòng tuân phục ý muốn cá»§a vua cha, đằng nà y công chúa lại tá» ra bá»±c bá»™i vì mình bị ép buá»™c. Nà ng sinh ra buồn bã như thể có ai muốn gây hại lá»›n cho mình. Cuối cùng quá trầm uất, nà ng lâm bệnh nặng. Các vị ngá»± y hiểu rõ nguyên nhân, tâu vá»›i hoà ng đế thuốc thang chẳng Ãch lợi gì trong trưá»ng hợp nà y, chắc chắn công chúa rồi sẽ qua Ä‘á»i nếu nhà vua cứ má»™t má»±c ép nà ng kết duyên vá»›i hoà ng tá» xứ Tây tạng. Äức vua vốn rất yêu thương con gái, hoảng hốt sợ chết mất con, liá»n thân hà nh đến gặp công chúa và khẳng định vá»›i nà ng, vua sẽ khước từ lá»i cầu hôn và cho sứ thần Tây Tạng vá» nước.
- Thưa phụ vương, như váºy vẫn chưa đủ,-công chúa nói-con sẽ chết thôi trừ phi cha chấp thuáºn cho con Ä‘iá»u con van xin ngưá»i như sau. Nếu cha muốn con còn sống được, xin cha hãy thỠđừng là m trái ý con. Cha cần phải ban chiếu chỉ công bố cho má»i ngưá»i biết, tất cả các vị hoà ng tá» muốn cầu hôn con sẽ không ai được cưới con là m vợ trước khi trả lá»i đúng các câu há»i con đặt ra cho há», trước sá»± chứng kiến cá»§a các báºc đại thần, há»c sÄ©. Ai trả lá»i đúng, con sẽ chấp nháºn ngưá»i ấy là m chồng. Ngược lại, ai trả lá»i sai sẽ bị chặt đầu ngay đêm hôm ấy tại hoà ng cung.
Nà ng nói thêm:
- Qua chiếu chỉ ấy, các vị hoà ng tá» nước ngoà i rồi đây sẽ đến Bắc Kinh không còn có ý mong muốn cầu hôn nữa. Äấy là chÃnh Ä‘iá»u con mÆ¡ ước, bởi con rất kỵ đà n ông, con không muốn lấy chồng.
Nhà vua há»i:
- Nhưng con gái cá»§a ta, nếu có má»™t vị hoà ng tá» nà o đã hiểu rõ ná»™i dung chiếu chỉ mà vẫn cứ cầu hôn và sẽ trả lá»i đúng các câu há»i cá»§a con thì sao?
- Thưa cha, con chẳng sợ Ä‘iá»u ấy xảy ra. Con sẽ đặt ra những câu há»i khó tá»›i mức các báºc thông thái nhất cÅ©ng phải bối rối, con xin chấp nháºn chuyện đánh cược ấy.
Äức vua suy nghÄ© hồi lâu vá» Ä‘iá»u nà ng công chúa đòi há»i. Vua tá»± nhá»§: „Ta thấy rõ con gái ta không muốn lấy chồng. Những Ä‘iá»u công chúa đòi há»i chắc chắn sẽ là m kinh hãi những chà ng trai si mê; váºy ta chẳng mất gì nếu ta cứ là m cho con gái ta vui lòng; chẳng xảy ra việc gì đâu, bởi có vị hoà ng tá» Ä‘iên rồ nà o đến ná»—i chịu đương đầu má»™t hiểm nguy khá»§ng khiếp như váºy chỉ vì má»™t cô gái“.
Tin chắc, cho dù chiếu chỉ ấy có ban ra cÅ©ng chẳng gây nên háºu quả đáng tiếc nà o, mà ngược lại có thể là m cho con gái mình phục hồi khá»i căn bệnh tai quái, hoà ng đế liá»n ban bố chiếu chỉ, đồng thá»i long trá»ng thá» trước trá»i đất tá»± mình sẽ không là m trái chiếu chỉ đã ban. Công chúa TuaranÄ‘oc yên tâm nhá» lá»i thá» thiêng liêng cá»§a vua cha. Nà ng biết phụ vương mình lúc nà o đã nói là giữ lá»i, nhá» váºy yên tâm phục hồi sức khoẻ, và chẳng bao lâu trở lại hồng hà o xinh đẹp như trước.
Trong thá»i gian ấy tiếng đồn đại vá» sắc đẹp cá»§a nà ng công chúa thu hút nhiá»u hoà ng tá» trẻ từ nước ngoà i đến kinh đô Bắc Kinh. Mặc dù má»i ngưá»i đã biết trước ná»™i dung bức chiếu chỉ, nhưng các chà ng trai trẻ lúc nà o chẳng tá»± cho mình hiểu rá»™ng biết nhiá»u. Há» tá»± tin có thể giải đáp má»i câu há»i cá»§a công chúa. Thế là hết chà ng nà y đến chà ng khác tất cả Ä‘á»u phải bá» mình. Nhà vua nói vá»›i công chúa rằng thâm tâm rất xúc động trước số pháºn cá»§a các hoà ng tỠấy. Vua hối háºn sao mình lại có má»™t lá»i thá» trói buá»™c đến như váºy. Cho dù quý yêu con gái tháºt đấy, thà để công chúa chết Ä‘i còn hÆ¡n giữ cho được mạng sống vá»›i cái giá ấy. Vua tìm đủ má»i cách trong phạm vi quyá»n lá»±c cá»§a mình, ngăn ngừa những Ä‘iá»u bất hạnh xảy ra thêm. Má»—i lần có má»™t chà ng trai không thể cầm lòng trước sắc đẹp đồn đại cá»§a công chúa, vẫn coi thưá»ng cái chết đến xin cầu hôn, vua cố sức ngăn cản, chỉ lúc nà o không đừng được má»›i chấp thuáºn. Ãt có trưá»ng hợp vua thuyết phục được các chà ng trai si mê nà ng TuaranÄ‘oc. Chà ng nà o cÅ©ng hy vá»ng mình đủ thông thái để vượt qua khó khăn và chiếm Ä‘oạt được nà ng.
Nếu nhà vua tá» ra rất thông cảm trước sá»± qua Ä‘á»i cá»§a những hoà ng tá» bất hạnh thì cô con gái dã man lại không như váºy. Nà ng còn tá» vẻ vui thÃch trước cảnh tượng đẫm máu gây nên do chÃnh sắc đẹp cá»§a mình. Nà ng quá kiêu ngạo, trước những hoà ng tỠđáng yêu nhất, nà ng không chỉ cho rằng các chà ng trai ấy chưa xứng đáng, tháºm chà còn trách há» sao dám há»—n láo nghÄ© tá»›i việc có thể chinh phục được mình. Vì váºy, công chúa nghÄ© các chà ng trai ấy có bá» mạng cÅ©ng đáng tá»™i bạo gan cá»§a há» mà thôi.
Có Ä‘iá»u đáng phà n nà n hÆ¡n nữa, là không hiểu sao trá»i lại để cho đông hoà ng tá» tá»›i đây chết vì nà ng công chúa bất nhân đến thế. Má»›i mấy ngà y trước đây thôi, có má»™t chà ng trai tá»± cho mình giá»i giang thông thái đã bá» mình, và ngay tối hôm nay má»™t chà ng trai khác lại phải trả món nợ khi bước chân đến triá»u đình nước Trung Hoa chỉ vì chà ng nuôi cùng niá»m hy vá»ng vá»›i các chà ng trai bất hạnh qua Ä‘á»i trước mình.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I TƯ.
Chà ng Calap rất chăm chú lắng nghe bà cụ già kể chuyện. ChỠbà kể xong, chà ng nói:
- Tôi tháºt không hiểu là m sao lại có nhiá»u hoà ng tá» thiếu suy nghÄ© để đến đây cầu hôn vá»›i nà ng công chúa nước Trung Hoa. Nhẽ ra, phải kinh sợ Ä‘iá»u kiện cô ấy đưa ra chứ. Vả chăng các hoạ sÄ© bao giá» chẳng vẽ vá»i thêm. Tôi tin há» Ä‘á»u cưá»ng Ä‘iệu sắc đẹp cá»§a nà ng. Ngưá»i vẽ trong tranh bao giá» chẳng đẹp hÆ¡n ngưá»i ngoà i Ä‘á»i tháºt, cho nên má»›i tạo nên ấn tượng mạnh mẽ dưá»ng ấy. Tóm lại, tôi không nghÄ© là công chúa TuaranÄ‘oc xinh đẹp tá»›i mức như bà nói.
- Thưa ngà i,-bà già đáp- công chúa đẹp lắm, quả tháºt nà ng đẹp hÆ¡n những gì tôi kể nhiá»u. Ngà i có thể tin ở lá»i tôi, tá»± mắt tôi đã có dịp nhiá»u lần nhìn thấy công chúa khi có dịp và o cung thăm cháu. Ngà i cứ tưởng tượng Ä‘i, tha hồ mà tượng tưởng nên má»™t giai nhân xinh đẹp hÆ¡n cả tiên nữ giáng trần, tôi vẫn nghÄ© ngà i không sao hình dung nên má»™t cô gái đẹp tương đương nà ng công chúa.
Hoà ng tá» ngưá»i Nogai nghÄ© bà cụ già nói quá lá»i, ai là m sao tin được lá»i bà khoa trương thế. Thế nhưng không hiểu sao trong lòng chà ng lại nảy sinh niá»m thÃch thú thầm kÃn. Chà ng há»i:
- Nhưng, mẹ Æ¡i, các câu há»i cá»§a công chúa đặt ra khó khăn đến mức ấy ư, đến ná»—i các câu trả lá»i không là m hà i lòng những ngưá»i chứng kiến. Tôi nghÄ© rằng các hoà ng tá» không hiểu biết ý nghÄ©a sâu xa các câu đố, chắc hẳn đấy là những ngưá»i chưa được há»c hà nh đến nÆ¡i đến chốn, tháºm chà đầu óc tối tăm.
- Không, không phải thế đâu-bà cụ ngắt lá»i.-Quả tháºt những câu đố cá»§a nà ng công chúa đỠra vô cùng bà hiểm và khúc mắc, hầu như chẳng có lá»i giải đáp nà o cho vừa ý.
Trong thá»i gian hai ngưá»i trò chuyện, chú bé Ä‘i chợ mua thức ăn đã trở vá». Hoà ng tá» Calap ngồi và o bà n ăn ngon là nh như má»™t ngưá»i đói khát lâu ngà y. Lúc ấy trá»i vừa tối. Khắp thà nh phố vang lên những tiếng chiêng ảo não, ngân nga. Hoà ng tá» há»i tiếng chiêng ấy có ý nghÄ©a gì. Tiếng chiêng gióng lên báo tin cho dân chúng biết sắp có cuá»™c hà nh quyết. Hôm nay chắc hẳn chà ng hoà ng tỠđáng thương kia phải trả giá bằng tÃnh mạng cá»§a mình, bởi đã không giải đáp đúng câu há»i cá»§a nà ng công chúa nên lên. Thông thưá»ng các cuá»™c hà nh quyết bá»n tá»™i đồ thưá»ng diá»…n ra ban ngà y, nhưng lần nà y là trưá»ng hợp đặc biệt. Thâm tâm hoà ng đế rất ghét hình phạt mà những ngưá»i vì trót quý yêu cô con gái cá»§a mình phải chịu, vua không muốn mặt trá»i chứng giám má»™t hà nh động độc ác như váºy.
Chà ng trai con cá»§a vua Timuatat nảy ra ý muốn Ä‘i xem cuá»™c hà nh hình, mà nguyên nhân dẫn tá»›i tháºt quá lạ lùng. Chà ng ra khá»i nhà trá». Vừa ra đến phố đã nhìn thấy đông đảo ngưá»i Trung Hoa cÅ©ng hiếu kỳ như chà ng. Chà ng Ä‘i lẫn và o đám đông, đến táºn cái sân rá»™ng trước hoà ng cung, nÆ¡i sẽ diá»…n ra cảnh bi thảm. Ở giữa sân chà ng thấy đã dá»±ng sẵn má»™t Ä‘oạn đầu đà i, tức là má»™t cái tháp cao bằng gá»—. Chung quanh ngá»n tháp ấy có những cà nh tùng cà nh bách, trên cà nh cây cắm những ngá»n nến chiếu sáng rá»±c cái sân rá»™ng. Dưới chân Ä‘oạn đầu đà i cao chừng mưá»i lăm thước được phá»§ toà n vải trắng. Vòng ngoà i cắm rất nhiá»u chiếc lá»ng cÅ©ng toà n mà u trắng. Hai nghìn quân sÄ© trong đội cấm vệ cá»§a vua Anh Tông tay cầm vÅ© khà tuốt trần, láºp thà nh má»™t hà ng rà o dà y hai lá»›p ngưá»i, ngăn không cho dân chúng lấn và o. Hoà ng tá» Calap mải mê nhìn ngắm những váºt chưa từng thấy bao giá», chợt nghe tiếng chiêng tiếng trống cùng nổi lên. Cùng lúc ấy, chà ng nhìn thấy hai mươi viên đại thần cùng vá»›i hai mươi quan hình pháp, tất cả Ä‘á»u mặc áo thụng trắng từ hoà ng cung bước ra, tiến đến Ä‘oạn đầu đà i.
Sau khi Ä‘i diá»…u ba vòng quanh cái tháp, hỠđến ngồi dưới những cây lá»ng trắng. Tiếp đó, ngưá»i sắp bị hà nh quyết bước ra, quanh vầng trán có những vòng hoa tết vá»›i lá bách lá tùng. Äầu chà ng chÃt má»™t cái khăn xanh, chứ không phải chiếc khăn đỠthông thưá»ng mà các tá»™i đồ phải bịt lên đầu khi bị dẫn đến nÆ¡i hà nh quyết. Chang hoà ng tá» nà y còn trẻ lắm, chừng mưá»i tám tuổi là cùng. Má»™t đại thần dắt tay chà ng tiến ra, sát ngay theo há» là tên Ä‘ao phá»§. Cả ba ngưá»i bước lên Ä‘oạn đầu đà i. Ngay láºp tức tiếng trống, tiếng chiêng cÅ©ng im phăng phắc. Viên quan cất lá»i nói vá»›i hoà ng tá», giá»ng khá lá»›n, chắc để cho hầu hết dân chúng đứng quanh đó có thể nghe thấy rõ:
- Thưa hoà ng tá», có phải là khi ngà i vừa bước chân đến kinh đô để ngá» lá»i cầu hôn vá»›i công chúa, ngưá»i ta đã nói cho ngà i rõ đầy đủ ná»™i dung bức chiếu chỉ cá»§a hoà ng đế? Có phải Ä‘Ãch thân hoà ng đế từng cố gắng hết sức mình để ngà i từ bá» má»™t quyết định quá ư là táo bạo?
Hoà ng tỠđáp:
- Äúng như váºy.
- Váºy thì ngà i công nháºn,-viên đại thần nói tiếp,-ngà i phải bá» mình hôm nay chÃnh là do lá»—i cá»§a chÃnh ngà i, hoà ng thượng và công chúa không chịu trách nghiệm vá» cái chết cá»§a ngà i?
Hoà ng tỠnói:
- Tôi tha thứ cho tất cả má»i ngưá»i. Hình phạt nà y do tá»± tôi gây nên. Tôi cầu xin trá»i đất chá»› nên trách cứ bất kỳ ai khác, tại sao có cuá»™c đổ máu tối hôm nay.
Chà ng vừa dứt lá»i, viên Ä‘ao phá»§ vung thanh mã tấu chém lìa đầu ngay tức khắc. Cùng lúc ấy, không gian vang rá»n tiếng chiêng, tiếng trống. Mưá»i hai quan đại thần bước tá»›i đưa tay đỡ thi thể hoà ng tỠđặt và o má»™t chiếc quan tà i đóng bằng ngà và gá»— mun, đặt cá»— quan tà i lên má»™t chiếc kiệu. Rồi sáu ngưá»i ghé vai gánh kiệu Ä‘i và o trong vưá»n cá»§a hoà ng cung. Ở đấy hoà ng đế Anh Tông đã cho xây má»™t cái lăng bằng cẩm thạch trắng. Cái lăng chung ấy là nÆ¡i yên nghỉ cá»§a tất cả các hoà ng tá» bất hạnh từng chịu chung số pháºn vá»›i hoà ng tá» nà y. Thỉnh thoảng nhà vua lại đến bên lăng tuôn rÆ¡i nước mắt cầu nguyện. Hoà ng đế cầu xin những ngưá»i quá cố hãy tha tá»™i phần nà o cho cô con gái dã man.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I LÄ‚M.
Khi thi thể hoà ng tỠđược các vị đại thần mang Ä‘i khá»i nÆ¡i hà nh quyết, đội quân bảo vệ lui ra, dân chúng lần lượt ai vá» nhà nấy. Ai ai cÅ©ng chê trách nhà vua sao lại thiếu tháºn trá»ng, Ä‘i thá» thốt nặng lá»i tá»›i mức bây giá» không dám vi phạm lá»i thá» thiêng liêng. Chà ng Calap vẫn còn nấn ná trong sân hoà ng cung, đầu óc rối bá»i. Chà ng chợt nhìn thấy không xa, có má»™t ngưá»i đà n ông Ä‘ang khóc lóc thảm thiết. Chà ng nghÄ© ông nà y chắc có góp phần chi đây và o cuá»™c hà nh quyết vừa xảy ra, liá»n đến gần cất lá»i há»i như sau:
- Tôi rất xúc động trước ná»—i Ä‘au đớn sâu sắc cá»§a ngà i. Tôi xin có lá»i chia sẻ vá»›i ngà i ná»—i buồn. Tôi nghÄ© ngà i chắc có quen biết đặc biệt vị hoà ng tá» vừa bá» mình.
Ngưá»i kia buồn bã đáp, vừa nói vừa tuôn nước mắt nhiá»u hÆ¡n:
- Ngà i Æ¡i, sao tôi không biết chà ng, tôi chÃnh là thầy giáo phụ đạo cá»§a hoà ng tỠấy. Hỡi quốc vương Samacan bất hạnh, ngà i sẽ Ä‘au đớn biết bao khi ngà i được tin cái chết kỳ quặc cá»§a hoà ng tá» con trai ngà i! Và ai là ngưá»i dám mang tin buồn ấy vá» tâu ngà i rõ đây.
Calap há»i bằng cách nà o hoà ng tỠđất nước Samacan xa xôi lại có thể đắm say nà ng công chúa Trung Hoa. Ngưá»i kia đáp:
- Tôi xin kể hầu ngà i, hẳn ngà i sẽ ngạc nhiên vá» câu chuyện. Hoà ng tá» Samacan Ä‘ang sống hạnh phúc trong triá»u đình phụ vương. Các đại thần trong triá»u ai ai cÅ©ng Ä‘á»u biết rồi đây chà ng sẽ lên nối ngôi vua, nên ai cÅ©ng quý trá»ng và tuân phục chà ng như quý trá»ng và tuân phục chÃnh đức vua váºy. Hà ng ngà y chà ng Ä‘i săn bắn hoặc táºp luyện võ nghệ, đêm đêm cho má»i má»™t cô tiểu thư xuất sắc nhất trong triá»u đến cùng chà ng thưởng thức các cuá»™c đà n ca múa hát do các cung nhân trong triá»u đình trình diá»…n. Nói tóm lại, cuá»™c Ä‘á»i chà ng là chuá»—i ngà y đầy lạc thú. Giữa lúc ấy, có má»™t hoạ sÄ© ngưá»i nước ngoà i trứ danh đến kinh đô Samacan. Hoạ sÄ© nà y đã qua rất nhiá»u triá»u đình để hoạ truyá»n thần chân dung các nà ng công chúa. Ông mang những bức hoạ ấy đến cho hoà ng tá» cá»§a tôi xem. Chà ng xem lướt qua nhiá»u bức rồi bảo:
- Ông vẽ ngưá»i nà o cÅ©ng đẹp. Tôi tin rằng những nà ng được ông truyá»n thần giúp chân dung kia hẳn biết Æ¡n ông lắm.
- Thưa ngà i,-hoạ sÄ© đáp-quả những bức tranh nà y tôi vẽ cÅ©ng có đẹp hÆ¡n ngưá»i tháºt ngoà i Ä‘á»i má»™t Ãt. Tuy nhiên, tôi có thể thưa ngà i rõ tôi có má»™t bức chân dung đẹp hÆ¡n những cái kia nhiá»u, ấy thế mà tranh không là m sao sánh bằng nguyên mẫu.
Vừa nói hoạ sĩ vừa rút từ đáy cái hòm đựng các bức hoạ ra tấm chân dung vẽ nà ng công chúa Trung Hoa.
Hoà ng tỠđón lấy ngắm nghÃa. Chà ng không sao tưởng tượng có thể có má»™t ngưá»i trần nhan sắc xinh tươi dưá»ng nà y. Chà ng nói:
- Không thể nà o trên Ä‘á»i có má»™t ngưá»i con gái lại đẹp hÆ¡n tiên. Chắc hẳn hoạ sÄ© đã quá tô vẽ thêm thắt cho nà ng công chúa Trung Hoa.
Hoạ sÄ© quả quyết hoà n toà n không phải váºy. Ông nói không riêng ông mà tất cả hoạ sÄ© tà i ba khác trên thế giá»›i chẳng ai lá»™t tả đúng sắc đẹp cá»§a nà ng công chúa TuaranÄ‘oc nước Trung Hoa. Nghe lá»i khẳng định ấy, hoà ng tá» tôi mua luôn tấm chân dung. Và bức tranh ấy gây ấn tượng sâu sắc đến ná»—i má»™t hôm, chà ng quyết định rá»i bá» kinh thà nh Samacan, Ä‘i ra má»™t mình chỉ cho phép riêng tôi được Ä‘i theo. Chà ng không nói trước cho tôi rõ ý đồ mà cứ lên đưá»ng xăm xăm đến thẳng kinh đô Trung Quốc.
Hoà ng tá» có ý định phục vụ dưới trướng vua Anh Tông má»™t thá»i gian trong cuá»™c chinh phạt kẻ thù cá»§a vua ở biên cương, cho má»i ngưá»i thấy rõ tà i năng xuất chúng cá»§a mình, rồi sau đó má»›i ngá» lá»i cầu hôn công chúa. Äến táºn kinh thà nh Bắc Kinh, chúng tôi má»›i biết rõ ná»™i dung chiếu chỉ cá»§a hoà ng đế nước nà y. Äiá»u kỳ lạ là hoà ng tá» cá»§a tôi không lấy thế là m phiá»n lòng, ngược lại tá» ra vui mừng khôn xiết. Chà ng nói:
- Váºy thì chẳng cần chỠđợi lâu la hÆ¡n nữa, đấy là cÆ¡ há»™i cho ta ra mắt công chúa TuaranÄ‘oc. Ta không phải là ngưá»i kém thông minh, chắc chắn ta sẽ trả lá»i đúng và chinh phục được nà ng công chúa nà y.
Viên quan phụ đạo nức nở kể tiếp:
- Thưa ngà i, tôi chẳng cần nói thêm nữa, qua cảnh tượng đáng buồn vừa rồi ngà i đã hiểu kết cục ra sao. Hoà ng tá» bất hạnh từ kinh thà nh Samacan đến đã không sao giải đáp được những câu đố cắc cá»› cá»§a nà ng công chúa dã man. Khi biết mình không thoát khá»i cái chết, chà ng nói vá»›i tôi: „Tôi xin gá»i lại ông bức tranh quà giá nà y. Ông hãy giữ lấy nó coi như di váºt cá»§a tôi để là m chứng. Rồi khi nà o có dịp, ông sẽ đưa cho phụ vương tôi xem để ngưá»i rõ số pháºn cá»§a tôi. Tôi tin, khi nhìn thấy hình ảnh má»™t nà ng công chúa đẹp dưá»ng nà y, phụ vương tôi sẽ tha thứ cho tôi tại sao phải chết“. Viên phụ đạo nói tiếp:
- Nhưng ai muốn đến báo tin buồn nà y cho phụ vương cá»§a hoà ng tá» Samacan thì cứ đến. Riêng tôi, bởi quá ưu phiá»n, tôi sẽ Ä‘i đến má»™t nÆ¡i rất xa thà nh phố Bắc Kinh nà y cÅ©ng như xa thà nh phố Samacan cá»§a chúng tôi để khóc than cho chà ng trai xiết bao thân thiết. Thưa ngà i, đấy là tất cả những Ä‘iá»u ngà i muốn biết, và đây là bức chân dung nguy hại ấy. –Ông vừa nói vừa rút trong ống tay áo ra bức chân dung ném xuống đất.- Äây, nó chÃnh là nguyên nhân gây nên ná»—i bất hạnh cho hoà ng tá» cá»§a tôi. Ôi bức tranh đáng kinh hãi kia! Tại sao mi lại rÆ¡i và o tay hoà ng tá» ta, mà không để ta nhìn thấy trước. Ôi hỡi cô công chúa bất nhân kia! Cầu mong sao tất cả má»i hoà ng tá» trên Ä‘á»i nà y Ä‘á»u có ấn tượng y như tôi: Nhìn bức chân dung nà y ta chỉ thấy ghê tởm, hoà n toà n không thấy chút yêu thương.
Nói đến đây viên quan phụ đạo cố hoà ng tá» Samacan giáºn dữ bá» Ä‘i, sau khi căm há»n ngoái nhìn lại hoà ng cung, không nói thêm má»™t lá»i nà o nữa vá»›i chà ng trai con vua Timuatat. Hoà ng tá» Calap vá»™i nhặt tấm chân dung, muốn quay trở vá» ngôi nhà mình trá». Nhưng trá»i tối quá, chà ng Ä‘i lạc ra ngoà i thà nh phố. Chà ng nôn nóng chỠđợi trá»i sáng lên để nhìn bức chân dung nà ng công chúa Trung Hoa thá»±c hư thế nà o.
Trá»i vừa rạng sáng, không nén nổi tò mò hoà ng tỠđịnh mở bức tranh ra xem.
Thoạt đầu chà ng cÅ©ng có chút do dá»±. Chà ng tá»± há»i: „Ta sắp là m chi đây? Có nên chăng xem má»™t váºt nguy hại thế nà y? Calap à , anh nên nghÄ© tá»›i những háºu quả chết ngưá»i nó từng gây ra. Anh đã quên rồi sao, những lá»i quan phụ đạo hoà ng tá» Samacan nói cho nghe tối hôm qua? Chá»› nên nhìn và o bức chân dung chết chóc nà y. Hãy cưỡng lại sá»± hiếu kỳ cá»§a mình trước khi quá muá»™n. Nếu anh còn giữ được ý chÃ, anh có thể phòng ngừa được cái chết cá»§a chÃnh mình“. Nhưng rồi anh chà ng lại tá»± bảo “Sao ta lại nhút nhát váºy? Nếu ta có đâm ra yêu đương nà ng công chúa, thì mối tình ấy chẳng phải do tiá»n định hay sao? Vả chăng ta nghÄ©, là m sao có thể xúc động chỉ vì má»™t bức chân dung, phải là ngưá»i yếu Ä‘uối lắm má»›i hoang mang bối rối trước má»› mà u sắc bôi đỠbôi xanh cá»§a ngưá»i hoạ sÄ©. Chẳng có gì phải sợ. Ta hãy bình tÄ©nh nhìn những nét vẽ nà y. Biết đâu ta có thể tìm ra những nét khiếm khuyết trong sắc đẹp cá»§a nà ng công chúa nổi tiếng vô song ấy. Ta mong là m sao cho cô gái ấy bá»›t kiêu căng, má»™t khi đã biết có ngưá»i nhắm nhìn hình ảnh cá»§a cô mà lòng chẳng chút xúc động“.
NGÀY 66, 67, 68, 69, 70, 71, 72, 73, 74
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I SÃU.
Chà ng con trai cá»§a vua Timuatat tá»± hứa sẽ nhìn bức chân dung cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc vá»›i con mắt dá»ng dưng. Chà ng ngắm bức tranh, nhìn tháºt kỹ khuôn mặt xinh xắn vá»›i đưá»ng nét cân đối dịu dà ng, đôi mắt tinh anh, cái mÅ©i cái miệng hoà n hảo. Chà ng ngạc nhiên sao má»™t con ngưá»i lại há»™i đủ vẻ đẹp cá»§a nhân loại như thế nà y. Và cho dù cố tá»± ngăn mình, chà ng không khá»i cảm thấy bồi hồi. Mặc dù không muốn, trong lòng chà ng vẫn dâng lên má»™t niá»m xúc động. Chà ng tá»± há»i: „Tại sao ta lại đâm ra bà ng hoà ng thế nà y nhỉ? Tại sao bức chân dung lại là m cho tâm hồn ta xáo động? Trá»i đất! Phải chăng là số pháºn cá»§a những ai nhìn thấy bức chân dung nà y Ä‘á»u đâm ra phải lòng nà ng công chúa bất nhân? Hỡi ôi! Ta chẳng hiểu tại sao bức tranh lại gây cho ta cùng má»™t cảm giác như từng gây cho hoà ng tá» bất hạnh đến từ Samacan. Ta đến phải qui hà ng trước sắc đẹp đã giết chết chà ng trai kia ư? Lạ quá, đã không kinh hãi số pháºn đáng thương cá»§a chà ng, thiếu chút nữa thì ta đâm ra ganh tị vá»›i chà ng ta. Trá»i đất! Sao có sá»± thay đổi trong ta thế nà y. Vừa nãy ta thấy tháºt vô nghÄ©a những anh chà ng nà o coi thưá»ng ná»™i dung chiếu chỉ cá»§a nhà vua và đâm đầu và o cái chết, thì bây giá» ta lại chẳng thấy có gì là m mình kinh hãi; má»i hiểm nguy đã tan biến mất rồi.“
Chà ng trai nhìn tiếp bức chân dung một cách trìu mến và nói:
- Hỡi nà ng công chúa tuyệt thế giai nhân ơi, chẳng có trở lực nà o ngăn cản ta được, ta vẫn cứ yêu nà ng mặc cho sự dã man của nà ng. Bởi vì vẫn có khả năng trông mong mình sẽ chiếm đoạt trái tim nà ng, ta muốn ngay từ hôm nay thỠviệc ấy xem sao. Nếu qua việc thực hiện ý đồ cao quý nà y, ta phải bỠmình, thì khi ta phải chết, ta chỉ nghĩ tới nỗi đau tại sao không chinh phục được nà ng chứ chẳng hỠoán trách ai.
Sau khi quyết định sẽ cầu hôn nà ng công chúa, Calap tìm đưá»ng trở vá» nhà bà cụ già . CÅ©ng chẳng khó khăn gì lắm vì hôm qua chà ng Ä‘i lạc đâu có xa. Bà già nói:
- á»’, chà ng trai, ta rất mừng thấy anh trở vá». Hôm qua ta rất lo lắng. Ta sợ xảy ra việc gì không may vá»›i anh chăng. Tại sao anh không vá» sá»›m hÆ¡n.
- Mẹ Æ¡i,-chà ng trai đáp- Tôi rất tá»± trách mình đã là m cho mẹ lo âu, quả là đêm tối quá nên tôi lạc mất đưá»ng vá».
Tiếp đó chà ng kể lại cho bà già nghe đã gặp viên quan phụ đạo cá»§a chà ng hoà ng tá» Samacan vừa má»›i bá» mạng hôm qua như thế nà o. Chà ng thuáºt lại tất cả những gì quan phụ đạo đã nói cho chà ng biết rồi đưa cho bà già xem bức chân dung cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc:
- Mẹ xem có phải bức tranh nà y chưa diễn đạt đúng hình ảnh nà ng công chúa Trung Hoa hay không. Riêng tôi, không thể hình dung nó không đẹp bằng nguyên mẫu.
Sau khi xem kỹ bức tranh, bà già thốt lên:
- Ta xin thá» trước vong linh đức Khổng phu tá», nà ng công chúa tháºt còn xinh đẹp hÆ¡n gấp nghìn lần, duyên dáng hÆ¡n nghìn lần những gì bức tranh nà y mô tả. Ta muốn con tá»± mắt nhìn thấy nà ng, rồi con sẽ tin chắc cÅ©ng như ta, tất cả má»i hoạ sÄ© trên thế gian nà y không thể thà nh công việc vẽ truyá»n thần chân dung nà ng, kể cả nhà danh hoạ Maly thiên tà i vô tiá»n khoáng háºu.
- Nghe mẹ nói tôi vui quá,-hoà ng tỠđáp- Bởi mẹ khẳng định má»™t lần nữa sắc đẹp cá»§a nà ng công chúa TuaranÄ‘oc vượt trá»™i trên tầm má»i tà i năng há»™i há»a. Những lá»i mẹ nói cà ng là m cho tôi thêm quyết tâm hÆ¡n trong ý đồ xin cầu hôn nà ng công chúa. Tôi hết sức nôn nóng được thá» sức xem mình có may mắn hÆ¡n chà ng hoà ng tá» Samacan hay không.
- Anh vừa nói gì váºy, hỡi con trai-bà cụ bà ng hoà ng thốt lên-anh định là m việc gì váºy? Anh có nghÄ© tá»›i háºu quả cá»§a việc đó không?
- Có, mẹ Æ¡i, -chà ng trai nói- Tôi muốn ngay từ hôm nay được trả lá»i những câu há»i hóc búa cá»§a công chúa. Trước đây tôi định đến Trung Hoa để phục vụ dưới trướng cá»§a hoà ng đế Anh Tông vÄ© đại, nhưng được là m phò mã cho nhà vua thì vinh quang hÆ¡n là m má»™t võ quan trong quân đội cá»§a ngà i.
Nghe chà ng trai nói, bà cụ già báºt ra khóc:
- Ôi, xin ngà i chá»› có khăng khăng má»™t quyết định bạo gan đến váºy. Chắc chắn ngà i sẽ bá» mình nếu đến cầu hôn công chúa. Thôi, chá»› nên say mê sắc đẹp cá»§a nà ng, hãy căm ghét nà ng thì hÆ¡n, bởi nà ng công chúa ấy là nguyên nhân cá»§a bao ná»—i bất hạnh. Con trai cá»§a ta Æ¡i, anh hãy hình dung ná»—i Ä‘au cá»§a cha mẹ anh sẽ dữ dá»™i như thế nà o khi được tin anh bá» mạng bằng cung cách ấy. Anh hãy quan tâm đến những Ä‘iá»u không vui dân chúng kinh thà nh nà y đã mắt thấy tai nghe.
Chà ng trai ngắt lá»i:
- Con xin mẹ thôi đừng ngăn cản con. Con biết, nếu con phải qua Ä‘á»i, đó sẽ là ná»—i Ä‘au không gì khuây khoả được cá»§a những vị đã sinh thà nh ra con. Mặc dù váºy, con vẫn không thể nà o ngăn nổi lòng con. Con có thể nói vá»›i mẹ, chÃnh nà ng sẽ là m cho cha mẹ con vui mừng vì Ä‘em lại vinh quang cho con, cho nên con má»›i không ngại dấn thân trước hiểm nguy. Việc ấy coi như đã quyết. Mẹ chá»› nên mất thì giá» thuyết phục con là m gì. Chẳng có gì lay chuyển con được nữa đâu.
Bà cụ già tốt bụng thấy chà ng trai vẫn cứ khăng khăng không chịu nghe lá»i khuyên cá»§a mình, cà ng thêm buồn bã. Bà nói:
- Thế là hết, thưa ngà i. Không có gì ngăn cản được ngà i Ä‘i đến cái chết, váºy tại sao ngà i lại đến trá» nhà tôi? Sao tôi lại Ä‘i nói vá»›i ngà i vá» nà ng công chúa TuaranÄ‘oc độc ác? Khốn khổ thân tôi, chỉ tại vì tôi nói chuyện cho nên ngà i má»›i biết và đâm Ä‘am mê nà ng công chúa ấy. ChÃnh tôi đã đưa ngà i đến cái chết. Là m sao tôi không hối tiếc cÆ¡ chứ.
Má»™t lần nữa hoà ng tá» Nogai lại ngắt lá»i bà :
- Không, mẹ cá»§a tôi Æ¡i. Không phải thế đâu. Không phải vì mẹ mà tôi Ä‘em lòng yêu mến nà ng công chúa ấy. Tôi yêu nà ng vì duyên số cá»§a tôi vá»›i nà ng. HÆ¡n nữa, sao mẹ vá»™i nghÄ© tôi không trả lá»i được những câu há»i cá»§a nà ng? Tôi đâu phải là ngưá»i vô há»c hay kém thông minh. Và biết đâu trá»i chẳng dà nh cho tôi vinh hạnh được giải thoát hoà ng đế nước Trung Hoa khá»i ná»—i buồn mà lá»i nguyá»n độc địa mang đến cho ngưá»i.
Nói đến đây, chà ng rút trong áo ra cái túi đựng tiá»n và ng mà vị Hãn ngưá»i Belala đã cho hôm nà o, trong túi cÅ©ng còn khá nhiá»u tiá»n, và thưa vá»›i bà già :
- Mẹ hãy cầm lấy túi tiá»n nà y. Tôi xin tặng mẹ để mẹ khuây khoả phần nà o chẳng may tôi qua Ä‘á»i. Mẹ có thể bán con ngá»±a cá»§a tôi và giữ lấy số tiá»n bán được. Äằng nà o thì tôi cÅ©ng chẳng cần đến những thứ ấy nữa. Hoặc là tôi lấy được nà ng công chúa cá»§a hoà ng đế Anh Tông, hoặc là tôi phải bá» mình, thì những thứ nhá» má»n nà y Ä‘á»u không cần thiết vá»›i tôi.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I BẢY.
Bà già cầm túi tiá»n Calap trao và nói:
- Chà ng trai ạ, anh sẽ nhầm nếu nghÄ© rằng những đồng tiá»n và ng nà y có thể an á»§i ta trước sá»± mất mát. Ta sẽ dùng nó và o việc là m phúc. Ta sẽ chia cho những ngưá»i ốm Ä‘au nghèo khổ Ä‘ang nằm trong những nhà là m thương là m phúc. Ta sẽ nhá» há» cầu nguyện trá»i đất. Ta sẽ đến khấn tại Ä‘á»n thỠđức Khổng tá», ta sẽ cầu xin các vị thần linh phù há»™ cho anh từ bỠý định mang thân và o cái chết. Tất cả những gì ta yêu cầu anh lúc nà y là chá»› vá»™i xin gặp nà ng công chúa ná»™i nháºt hôm nay. Hãy chỠđến sáng mai. Mong anh hãy giúp ta má»—i má»™t việc ấy thôi để ta vui lòng. Nếu chẳng may anh mệnh hệ nà , thì đó sẽ là ná»—i buồn không sao khuây khoả được vá»›i ta, vì không hiểu sao ta rất có cảm tình vá»›i anh.
Quả tháºt chà ng Calap có vẻ mặt khôi ngô và dáng ngưá»i cao ráo ai nhìn cÅ©ng mến. Chà ng không chỉ là má»™t trong những hoà ng tá» xinh trai nhất mà còn có phong thái đà ng hoà ng nhất thế giá»›i. Cách sá» xá»± cá»§a chà ng thoải mái, dá»… thương, không ai gặp chà ng không Ä‘em lòng quý mến. Calap cÅ©ng xúc động trước ná»—i lo âu và tình cảm cá»§a bà già tốt bụng đối vá»›i mình. Chà ng nói:
- Mẹ Æ¡i, váºy thì để tá» lòng biết Æ¡n mẹ, theo lá»i mẹ yêu cầu, trong hôm nay con chưa đến cầu hôn nà ng công chúa. Nhưng mẹ cho phép con được nói lên Ä‘iá»u con suy nghÄ©, con
không nghĩ đức Khổng phu tỠcủa mẹ có thể là m cho con thay đổi ý định.
Cả ngà y hôm ấy chà ng giữ lá»i, không ra khá»i nhà bà cụ già . Trong khi ấy bà đi khắp các nhà thương trong thà nh phố chia cá»§a là m phúc, và dùng đến đồng tiá»n cuối cùng nhá» các nhà sư cầu nguyện đức Pháºt tổ. Bà lại bá» tiá»n riêng cá»§a mình Ä‘i mua gà mái và cá chép cúng các Ä‘á»n thá» thần; rồi lại khấn vái khắp các miếu mạo thá» cô hồn bất đắc kỳ tá». Bà mua xôi oản cùng hoa quả dâng những chá»— bà cho là linh thiêng. Nhưng tất cả những lá»i cầu nguyện cá»§a các nhà sư cÅ©ng như các ông từ trông nom các Ä‘á»n chùa miếu mạo, cho dù được bà trả công khá háºu hÄ©nh, cùng vá»›i lá»i khấn thà nh tâm cá»§a bà chá»§ nhà tốt bụng, vẫn không gây nên hiệu quả bà chỠđợi. Sáng sá»›m ngà y hôm sau, chà ng hoà ng tá» Calap cà ng tá» ra quyết tâm hÆ¡n bao giá» trong việc cầu hôn công chúa TuranÄ‘oc. Chà ng thưa vá»›i bà cụ già :
- Xin vĩnh biệt, bà mẹ quý của con ơi, con rất băn khoăn là hôm qua mẹ đã vất vả xiết bao vì con. Lẽ ra mẹ nên ở nhà nghỉ ngơi cho khoẻ, bởi con đã quả quyết trước với mẹ rằng chẳng có gì là m thay đổi ý nghĩ của con ngà y hôm nay đâu.
Nói xong chà ng từ biệt bà cụ. Bà cảm thấy trong lòng vô cùng đau đớn. Bà ngồi phệt xuống đất lấy khăn che mặt, đầu úp xuống hai đôi đầu gối, thái độ rầu rĩ không thể nà o diễn tả nổi.
Chà ng hoà ng tá» ngưá»i Nôgai trang phục đà ng hoà ng, nước hoa thÆ¡m phức, đẹp hÆ¡n má»i ngà y, tìm đến hoà ng thà nh. Trước cổng hoà ng cung, chà ng nhìn thấy có năm thá»›t voi lá»›n buá»™c bằng xÃch sắt. Hai bên cổng, dà n hà ng đôi hai nghìn quân sÄ©, đầu đội mÅ© chiến, tay cầm khiên, trên ngưá»i thì mặc nhung y có gắn những mảnh sắt phòng ngừa tên bắn hoặc lao bay. Má»™t viên võ quan chỉ huy đội quân nà y, nhìn thấy hoà ng tá» Calap, biết ngay đây là má»™t ngưá»i nước ngoà i, liá»n ngăn lại há»i chà ng và o hoà ng cung có việc gì Chà ng trai con vua Timuatat đáp:
- Tôi là má»™t hoà ng tá» ngoại quốc, tôi đến xin yết kiến hoà ng thượng, cầu xin phép ngưá»i cho tôi được trả lá»i các câu đố cá»§a nà ng công chúa.
Viên võ quan ngạc nhiên nhìn chà ng chăm chăm rồi há»i:
- Thưa hoà ng tá», ngà i có biết ngà i đến đây để tìm cái chết hay không? Nhẽ ra tốt hÆ¡n là ngà i nên ở tại đất nước ngà i, đừng để nảy sinh ý nghÄ© dẫn thân mình đến đây. Xin ngà i hãy trở vá» quý quốc. Xin ngà i chá»› có ảo tưá»ng có thể chinh phục trái tim nà ng công chúa TuaranÄ‘oc dã man. Cho dù ngà i có tà i giá»i hÆ¡n các vị há»c quan(l}[Nguyên tác phiên âm là hioquan, và chú thÃch má»—i tỉnh Trung Quốc có hai vị hioquan chuyên lo việc khảo thà (PQ).], ngà i cÅ©ng chẳng thể hiểu thấu ý nghÄ©a bà ẩn những câu há»i mÆ¡ hồ cá»§a nà ng.
Tôi xin cảm tạ lá»i khuyên cá»§a ngà i,- hoà ng tá» Calap đáp- Nhưng tôi không đến táºn đây để rồi lùi bước.
Viên võ quan vẻ mặt buồn bã, đáp:
- Váºy thì xin má»i hoà ng tá» hãy tá»± dẫn thân đến cái chết, bởi tôi đã không có cách nà o ngăn ngà i chá»› nên là m việc. Nói xong ông để cho chà ng Ä‘i thẳng và o hoà ng cung, rồi quay lại nói vá»›i các võ quan khác vừa nghe hai ngưá»i ná»›i chuyện:
- Chà ng hoà ng tá» trẻ tuổi nà y má»›i khôi ngô tuấn tú là m sao! Tháºt tiếc, sao chà ng phải chết trẻ váºy.
Trong thá»i gian ấy hoà ng tá» Calap Ä‘i ngang qua nhiá»u gian phòng rá»™ng, cuối cùng tá»›i được chÃnh Ä‘iện nÆ¡i nhà vua vẫn xuất hiện để tiếp kiến dân chúng. ChÃnh giữa Ä‘iện, đặt má»™t chiếc ngai bằng thép Trung Hoa(Nguyên tác gá»i là thép Catay- Catay hoặc Ca thay là từ ngưá»i phương Tây ngà y trước dùng đê chỉ nước Trung Hoa(PQ). ) hình rồng uốn lượn cao chừng ba thước(Thước Trung Quốc.). Chung quanh có che bốn chiếc tà n lá»›n, cán rất cao bằng thép, mái tà n may bằng gấm và ng có tua Ä‘Ãnh rất nhiá»u và ng ngá»c châu báu. Hoà ng đế Anh Tông, mặc má»™t chiếc áo bà o ná»n đỠthêu rồng và ng, Ä‘ang ngá»± trên ngai. Vẻ đạo mạo cá»§a nhà vua cà ng được tôn lên bởi bá»™ râu ba chòm khá dà i má»c Ä‘á»u đặn dưới cắm và hai bên mép.
Vị quân vương ấy sau khi nghe mấy ngưá»i dân tâu trình việc gì tình cỠđưa mắt nhìn thấy hoà ng tá» ngưá»i Nôgai Ä‘ang đứng lẫn trong đám đông. Vua thấy chà ng trai có vẻ là má»™t ngưá»i nước ngoà i; hÆ¡n nữa qua vẻ mặt cao sang cÅ©ng như trang phục lá»™ng lẫy, vua biết đây không phải là má»™t con ngưá»i bình thưá»ng. Vua liá»n gá»i má»™t viên quan đến
gần, đưa tay trá» cho ông thấy chà ng Calap, rồi thầm truyá»n cho ông xuống há»i xem chà ng thuá»™c phẩm tráºt gì, và nguyên nhân nà o đưa chà ng đến triá»u đình cá»§a hoà ng đế hôm nay.
Viên quan tuân lệnh bước xuống gần chà ng trai con cá»§a vua Timuatat, bảo cho chà ng biết hoà ng thượng muốn rõ chà ng là i ai, chà ng có Ä‘iá»u gì cần tâu đức vua. Hoà ng tá»
- Xin ngà i giúp tôi tâu vá»›i hoà ng thượng, tôi là con trai duy nhất cá»§a má»™t đấng quân vương, tôi đến đây hy vá»ng có vinh dá»± được là m phò mã cá»§a đức hoà ng đế.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I TÃM.
Hoà ng đế Anh Tông vừa nghe tâu lại lá»i hoà ng tá» xứ Nôgai, liá»n biến sắc mặt. Diện mạo trang nghiêm cá»§a ngưá»i chợt tái nhợt như má»™t xác chết. Hoà ng đế ra lệnh bãi triá»u, cho tất cả má»i ngưá»i ra vá». Rồi vua thân hà nh bước xuống, đến gần Calap nói vá»›i chà ng:
- Chà ng trai trẻ bạo gan kia, anh đã biết chiếu chỉ cá»§a ta khắt khe dưá»ng nà o chứ? Anh có rõ số pháºn đáng thương cá»§a những ngưá»i đã từng đến đây muốn đòi được lấy công chúa con gái ta là m vợ?
Tâu bệ hạ, tôi có biết rõ- chà ng trai con cá»§a Timuatat đáp Tôi hiểu rất rõ tất cả hiểm nguy Ä‘ang chỠđợi mình. HÆ¡n nữa chÃnh mắt tôi đã chứng kiến việc hà nh hình rất công bằng mà ngà i vừa cho thá»±c hiện đối vá»›i hoà ng tứ xứ Samacan đêm hôm kia. Nhưng kết cục đáng thương cá»§a tất cả các hoà ng tá» táo bạo trước tôi đã không là m cho tôi bá» Ä‘i ảo vá»ng được là m hôn phu nà ng công chúa TuaranÄ‘oc, hÆ¡n thế những Ä‘iá»u vừa tai nghe mắt thấy chỉ thôi thúc tôi đạt cho được Ä‘iá»u mà tôi tá»± nghÄ© là xứng đáng.
- Tháºt Ä‘iên rồ!- Nhà vua nói- Má»™t hoà ng tá» vừa má»›i mất mạng thì đã có ngay má»™t hoà ng tá» khác đến xin chịu cùng số pháºn. Dưá»ng như há» lấy là m thÃch thú được bá» mình hay sao, tháºt mù quáng quá! Chà ng hoà ng tứ ạ, hãy suy nghÄ© cho kỹ, chá»› nên để lãng phà vô Ãch dòng máu cá»§a chà ng. Chà ng gợi trong ta lòng thương xót nhiá»u hÆ¡n tất cả những ngưá»i đã đến đây trước chà ng để tìm cái chết. Ta cảm thấy trong lòng dấy lên tình cảm quý mến chà ng, ta muốn tìm má»i cách theo khả năng cá»§a ta ngăn cái chết cá»§a chà ng. Hoà ng tá» hãy quay trở vỠđất nước phụ vương chà ng. Chá»› để cho ngà i sẽ có Ä‘iá»u không vui, là rồi sẽ được nghe đồn đại chẳng bao giá» ngà i còn nhìn thấy lại cáºu con trai duy nhất cá»§a mình.
Hoà ng tỠCalap đáp:
- Muôn tâu hoà ng đế, tôi vô cùng cảm kÃch được nghe từ miệng hoà ng thượng thốt ra lá»i, rằng tôi vinh hạnh được là m vui lòng ngà i. Tôi cảm thấy đây là má»™t Ä‘iá»m là nh, có thể trá»i xúc động trước những bất hạnh mà sắc đẹp cá»§a nà ng công chúa đã gây nên cho bao nhiêu ngưá»i, cho nên trá»i xui khiến kẻ nà y đến để mong được kết thúc câu chuyện ấy, đồng thá»i qua đó để cuá»™c sống cá»§a hoà ng thượng được thảnh thÆ¡i hÆ¡n, má»™t khi ngà i không còn phải băn khoăn vá» việc ngà i buá»™c cho phép diá»…n ra những sá»± đáng buồn như thá»i gian qua.
Tôi xin phép mạo muá»™i được há»i hoà ng thượng, sao ngà i vá»™i nghÄ© tôi không có khả năng trả lá»i đúng đắn những câu đố công chúa sẽ đặt ta? Sao ngà i sá»›m tin chắc tôi sẽ bá» mình? Nếu những ngưá»i khác không giải thÃch được ý nghÄ©a sâu xa những câu há»i bà ẩn cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc, Ä‘iá»u ấy đâu cắt nghÄ©a rằng tôi sẽ không thể có lá»i giải đáp đúng. Tâu bệ hạ, gương cá»§a những hoà ng tỠđã bá» mình không đủ là m tôi khước từ vinh dá»± huy hoà ng rồi đây được hoà ng thượng ban cho vinh dá»± là m phò mã cá»§a ngà i.
Hoà ng đế Anh Tôn cảm động thốt lên:
- Ôi, hoà ng tá» bất hạnh, chà ng không muốn sống nữa hay sao? Tất cả những chà ng trai đắm say đã đến đây trước chà ng vá»›i hy vá»ng giải đáp được các câu há»i gây nên chết chóc cá»§a con gái ta, Ä‘á»u từng nói y như chà ng. Há» Ä‘á»u hy vá»ng sẽ thấu hiểu ý nghÄ©a những câu đố ấy, nhưng má»™t không ai là m được. Than ôi! Rồi chà ng cÅ©ng sẽ bị niá»m tá»± tin mù quáng đánh lừa mất thôi. Má»™t lần nữa, chà ng trai ạ, hãy nghe lá»i ta nói, ta thương con và muốn cứu sống con. Chá»› có khăng khăng là m phụ lòng tốt cá»§a ta. Cho dù con suy nghÄ© thế nà o, chá»› có quá tin và o ý nghÄ© cá»§a mình. Con Ä‘ang nhầm lẫn đấy. Con chá»› có ảo tưởng sẽ trả lá»i đúng đắn và ngay tức khắc các câu há»i công chúa đặt ra. Bởi má»—i lần con sẽ chỉ có chưa đầy ná»a khắc đồng hồ để suy nghÄ©, luáºt lệ đỠra như váºy. Nếu hết thá»i gian ấy con chưa nói lên câu trả lá»i đúng đắn, được tất cả các vị đại há»c sÄ© thông thái Ä‘ang là m giám khảo công nháºn, ngay láºp tức ngưá»i ta tuyên bố con đáng tá»™i chết, và ngay đêm hôm sau con sẽ bị dẫn đến nÆ¡i hà nh hình. Bởi váºy, chà ng hoà ng tá» Æ¡i, con hãy quay vá». Con nên để cả ngà y hôm nay để suy nghÄ© thêm, rồi sẽ quyết định nên thế nà o. Con hãy há»i ý kiến những ngưá»i thông thái khôn ngoan. Con hãy suy tư cho tháºt kỹ, rồi sáng mai con sẽ đến đây nói cho ta biết con quyết định như thế nà o.
Nhà vua nói xong quay lưng trở và o Ä‘iện. Hoà ng tá» ra khá»i hoà ng cung lòng rầu rÄ© vì lại phải chỠđến ngà y hôm sau. Chà ng không mảy may xúc động trước những lá»i nhà vua vừa nói. Chà ng trở vá» nhà trá» cá»§a mình, không chút quan tâm ná»—i nguy khá»§ng khiếp Ä‘ang chỠđợi. Vừa gặp lại bà cụ già , chà ng kể cho bà nghe những gì vừa diá»…n ra trong hoà ng cung. Bà già lại tiếp tục tìm cách thuyết phục, mong chà ng thay đổi ý định. Nhưng cố gắng bao nhiêu cÅ©ng chẳng mang lại kết quả, mà dưá»ng như còn là m cho vị khách trá» trẻ tuổi cá»§a mình hăng hái thêm lên, quyết tâm hÆ¡n nữa.
Quả váºy, ngà y hôm sau hoà ng tá» lại đến hoà ng cung, nhá» ngưá»i tâu nhà vua rõ. Vua tiếp chà ng ngay trong thư phòng cá»§a mình, vì không muốn để có ngưá»i nà o khác nghe được câu chuyện giữa vua vá»›i chà ng. Hoà ng đế Anh Tông há»i:
- Nà y chà ng hoà ng tá», hôm nay thấy chà ng đến gặp ta, ta nên vui hay nên buồn đây? Hoà ng tá» quyết định như thế nà o rồi?
Muôn tâu bệ hạ,- hoà ng tá» Calap đáp- trong đầu óc tôi vẫn giữ nguyên quyết định như ngà y hôm qua, khi tôi có vinh dá»± được bái yết hoà ng thượng ở chốn nà y. Tôi đã cân nhắc, suy nghÄ© đầy đủ má»i bá». Tôi đã quyết tâm chịu cùng hình phạt vá»›i các hoà ng tá» trước tôi, nếu trá»i không cho tôi được có duyên số khác.
Nghe chà ng trai trả lá»i, hoà ng đế tá»± đấm và o ngá»±c, xé rách tấm khăn quà ng trước ngá»±c, và bứt đứt cả mấy sợi râu cằm. Vua kêu lên:
- Ta má»›i khốn khổ là m sao! Bởi ta quá quý yêu chà ng trai nà y. Cái chết cá»§a những ngưá»i khác chưa là m ta buồn phiá»n đến mức ấy.
Vua nói tiếp, vừa ôm hôn chà ng hoà ng từ Nôgai với một vẻ trìu mến khiến cho chà ng cũng xúc động:
- Con trai cá»§a ta Æ¡i! Con hãy vì yêu quý tấm lòng Ä‘au đớn cá»§a ta mà bá» cuá»™c, nếu má»i lý lẽ ta nói ra chưa đủ sức lay chuyển con. Ta cảm thấy rồi đây khi ta ra lệnh hà nh quyết con, trái tim ta sẽ không chịu đựng nổi sá»± Ä‘au buồn chết ngưá»i. Ta van con hãy từ bỠý định chiếm Ä‘oạt trái tim đứa con gái độc ác cá»§a ta. Con sẽ tìm thấy trong trần thế nà y thiếu chi những nà ng công chúa xinh đẹp để nâng khăn sá»a túi cho con. Sao con cứ má»™t má»±c theo Ä‘uổi má»™t đứa con gái bất nhân mà con không thể nà o chinh phục được! Nếu con muốn, con hãy ở lại đây trong triá»u đình ta, con sẽ được ta nâng lên địa vị hà ng đầu các triá»u thần, chỉ kém có ta thôi. Con sẽ có nhiá»u cung nhân xinh đẹp. Con sẽ được vui lòng má»i bá» và khắp nÆ¡i. Tóm lại ta sẽ coi con như chÃnh hoà ng tá» con trai cá»§a ta. Váºy con chá»› nên theo Ä‘uổi TuaranÄ‘oc là m chi. Ãt nhất cÅ©ng là m cho ta hà i lòng là bá»›t Ä‘i được má»™t nạn nhân cá»§a má»™t công chúa khát máu.
NGÀY THỨ SÃU MÆ¯Æ I CHÃN.
Chà ng con trai của vua Timuatat rất xúc động trước tình cảm hoà ng đế Trung Hoa bà y tỠvới mình. Nhưng chà ng vẫn đáp:
- Muôn tâu bệ hạ, xin ngà i hạ cố ban Æ¡n cho kẻ nà y được dấn thân và o ná»—i nguy mà ngà i muốn cho tôi tránh trước. Hiểm nguy cà ng lá»›n tôi cà ng muốn vượt qua. Tôi xin thú tháºt vá»›i ngà i sá»± độc ác cá»§a công chúa vẫn là m cho tôi yêu quý nà ng. Tôi hết sức thú vị khi nghÄ©, biết đâu mình có thể là con ngưá»i hạnh phúc chiến thằng được nà ng công chúa kiêu căng. Nhân danh Thượng đế, cúi xin hoà ng thượng thôi, xin đừng ngăn cản tôi tìm đạt tá»›i vinh quang. Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a kẻ nà y mai đây chỉ có thể thanh thản nếu thá»±c hiện được ý đồ cá»§a mình, bởi rốt cuá»™c tôi chẳng thể nà o sống trên dá»i nếu không được kết hôn cùng nà ng. Trước quyết tâm không gì lay chuyển nổi cá»§a Calap, hoà ng đế Anh Tông hết sức buồn bã:
- Hỡi chà ng trẻ tuổi táo gan, anh cầm chắc cái chết rồi đấy bởi anh cứ khăng khăng đòi kết hôn vá»›i con gái ta. Xin trá»i hãy chứng giám cho ta đã là m đủ hết cách trong khả năng cá»§a mình, mong là m cho anh có suy nghÄ© biết Ä‘iá»u hÆ¡n. Anh đã khước từ má»i lá»i khuyên báo chân tình cá»§a ta, anh muốn chết chứ không muốn nghe theo lá»i khuyên. Váºy chúng ta chẳng nên nói đến chuyện ấy nữa. Rồi anh sẽ mau chóng phải trả giá bởi sá»± kiên định Ä‘iên cuồng cá»§a anh. Ta chấp thuáºn cho phép anh ra mắt trước triá»u đình và trả lá»i các câu há»i cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc.
Nhưng trước đó, hãy để cho ta thực hiện các vinh dự lâu nay ta vẫn dà nh cho các hoà ng tỠđến cầu hôn công chúa con ta.
Nói đến đấy hoà ng đế cho gá»i viên đại thần cai quản các thái giám trong cung. Vua truyá»n cho ông hãy má»i hoà ng tá» Calap đến má»™t biệt Ä‘iện (Trong hoà ng cung Trung Hoa có xây sẵn nhiá»u cung Ä‘iện, dà nh riêng cho các hoà ng tá» cá»§a vua.) và cắt cá» hai trăm viên hoạn quan sang bên ấy để phục vụ chà ng.
Hoà ng tá» xứ Nôgai vừa bước và o đến cung Ä‘iện dà nh riêng cho mình, nhiá»u quan đại thần trong triá»u đã đến ngay để ra mắt chà ng. Há» quỳ rạp xuống giáºp đầu sát đất, rồi hết ngưá»i nà y đến ngưá»i khác lần lượt thưa:
- Thưa hoà ng tá», kẻ hạ thần đến xin được chúc mừng hoà ng tá».
Lạy chà o xong, má»—i ngưá»i trao cho chà ng má»™t tặng phẩm rồi lui ra.
Trong khi ấy hoà ng đế Trung Hoa vẫn cảm thấy rất tiếc nuối, sợ chết mất chà ng trai mà vua rất có cảm tình và đem lòng thương hại, liá»n sai tìm vị đại há»c sÄ© giá»i giang nhất, uyên bác nhất trong triá»u đến và phán bảo ông ta:
- Quan đại há»c sÄ© à , vừa có má»™t hoà ng tá» nữa má»›i đến ra mắt triá»u đình, xin được kết hôn vá»›i công chúa con ta. Ta đã chẳng từ nan bất kỳ việc gì để khuyên can chà ng trai hãy nên từ bỠý định ấy, nhưng không sao cản được. Ta muốn nhỠđại há»c sÄ© dùng tà i hùng biện cá»§a mình giúp chà ng trai may ra hiểu ra lẽ phải. Ta cho má»i ông đến đây chÃnh vì má»—i má»™t việc ấy.
Vị đại há»c sÄ© tuân lệnh vua, đến gặp ngay chà ng Calap và chuyện trò vá»›i chà ng rất lâu. Sau đó, ông quay trở lại gặp hoà ng đế Anh Tông:
- Muôn tâu bệ hạ, tôi xin chịu, không thể thuyết phục được chà ng hoà ng tá» trẻ tuổi ấy. Chà ng cứ má»™t má»±c đòi hoặc chinh phục được nà ng công chúa hoặc bá» mình. Khi tôi nháºn ra, không có cách nà o lay chuyển ý chà cá»§a chà ng trai, tôi hiếu kỳ muốn rõ chà ng hoà ng tá» cứng đầu nà y còn có cÆ¡ sở nà o khác nữa hay không ngoà i mối tình say đắm, mà đám quả quyết mình sẽ là ngưá»i chiến thắng. Tôi đã đặt ra cho chà ng nhiá»u câu há»i khó vá» những vấn đỠkhác nhau, chà ng Ä‘á»u tá» ra thông thái đến ná»—i tôi kinh ngạc. Hoà ng tỠấy là ngưá»i theo đạo Hồi, có vẻ như chà ng hiểu biết hoà n hảo má»i vấn đỠliên quan đến tôn giáo ấy. Tóm lại, xin phép được tâu hoà ng thượng Ä‘iá»u tôi suy nghÄ©: nếu có má»™t chà ng hoà ng tá» nà o may ra có khả năng giải đáp đúng các câu đố cá»§a công chúa, chÃnh là chà ng nà y.
Nhà vua thốt lên:
- Quan đại há»c sÄ©! Lá»i ông vừa nói là m tôi vui thÃch quá chừng. Cầu trá»i cho chà ng hoà ng tỠấy có cÆ¡ may trở thà nh phò mã cá»§a ta. Thoạt gặp chà ng, ta đã cảm thấy dâng lên trong lòng tình cảm thương yêu. Cầu trá»i cho chà ng may mắn hÆ¡n hoà ng tỠđã từ các xứ đến bá» mình tại kinh thà nh nà y.
Hoà ng đế Anh Tông tốt bụng không chỉ khẩn cầu Thượng đế phù há»™ Calap, vua còn sai dâng lá»… cầu nguyện thần Mặt Trá»i và Thần Mặt trăng soi sáng đầu óc chà ng trai. Vua ra lệnh tổ chức những buổi tế công cá»™ng. Tại tất cả các Ä‘á»n thá» Ä‘á»u có cuá»™c khẩn cầu dâng hiến. Theo lệnh vua, ngưá»i ta dâng lá»… tam sinh: con bò dâng Thượng đế, má»™t con dê cúng thần Mặt Trá»i, má»™t con lợn cúng thần Mặt Trăng. HÆ¡n nữa, vua còn sai ban bố khắp kinh thà nh Bắc Kinh để các phưá»ng há»™i hãy mở tiệc khẩn cầu các vị tổ sư giúp cho chà ng hoà ng tá» có được hạnh phúc thà nh hôn vá»›i nà ng công chúa.
Sau nhiá»u buổi tế lá»… và nguyện cầu, hoà ng đế Trung Hoa sai quan thái giám đến báo cho hoà ng tá» xứ Nôgai biết hãy sẵn sà ng để sáng sá»›m mai giải đáp các câu đố cá»§a nà ng công chúa. Vua cho chà ng biết ngà y mai và o giá» ná» sẽ có ngươi đến má»i chà ng đến Ä‘iện thiết triá»u, lúc ấy đã có các vị thà nh viên há»™i đồng chứng giám được lệnh tá» tá»±u sẵn ở đấy.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I.
Cho dù quyết tâm vượt qua cuá»™c thá» thách nà y đến bao nhiêu, đêm hôm ấy hoà ng tá» không phải không lo âu. Khi thì chà ng tin tà i năng sẵn có có thể đưa chà ng đến thà nh công, khi thì ngả lòng hình dung cảnh mình không là m hà i lòng há»™i đồng giám khảo ở Ä‘iện thiết triá»u bởi không sao trá lá»i đúng các câu há»i. Thỉnh thoảng chà ng lại nghÄ© đến hoà ng háºu Enma và phụ vương Timuatat. Chà ng tá»± bảo: "Hỡi ôi! Nếu ta bá» mình ở đây, cha mẹ ta sẽ ra sao". Chà ng băn khoăn trăn trá»› gần suốt đêm. Vừa rạng sáng đã nghe tiếng chiêng tiếng trống khua vang. Chà ng nghÄ© đấy chÃnh là hiệu lệnh má»i các vị trong há»™i đồng đến Ä‘iện thiết triá»u chứng giám buổi trả lá»i. Thế là chà ng nguyện cầu Äức Mahomêt: "Hỡi đấng Tiên tri vÄ© đại, ngà i hiểu tâm trạng tôi lúc nà y. Xin ngà i hãy gợi ý cho tôi, nên Ä‘i đến Ä‘iện thiết triá»u hay nên cho ngưá»i tâu vá»›i hoà ng đế rằng tôi run sợ trước nổi nguy Ä‘ang chỠđợi".
Vừa cầu nguyện xong chà ng trai đã cảm thấy tan biến má»i nổi lo âu, và trở lại tá»± tin. Chà ng dáºy mặc chiếc áo dà i và chiếc áo chầu bằng lụa đỠcó thêu hoa và ng mà hoà ng đế Anh Tông đã sai ngưá»i mang đến cùng vá»›i già y và tất Ä‘á»u bằng lụa xanh.
Chà ng mặc trang phục xong, đã thấy sáu viên đại thần Ä‘i hia và mặc áo thụng rất rá»™ng mà u tÃa bước và o Ä‘iện. Sau khi quỳ chà o chà ng theo cung cách như ngà y hôm qua, há» thưa hoà ng thượng sai hỠđến má»i chà ng đến Ä‘iện thiết triá»u. Hoà ng tá» Ä‘i theo. Há» Ä‘i ngang qua má»™t sân rá»™ng giữa hai hà ng lÃnh hầu, khi bước và o gian đầu tiên cá»§a chÃnh Ä‘iện, hoà ng tá» thấy đã chá»±c sẵn ở đấy má»™t nghìn ca sÄ© và má»™t nghìn nhạc công. Má»i ngưá»i vừa hát vừa hòa tấu nghe rất ồn ã. Từ phòng hoà nhạc há» tiến và o chÃnh Ä‘iện nÆ¡i nhà vua thiết triá»u. Äiện nà y có má»™t lối Ä‘i thông vá»›i ná»™i cung.
Tất cả những vị có nhiệm vụ tham gia há»™i đồng chứng giám Ä‘á»u đã ngồi yên vị dưới những cây lá»ng đủ mà u sắc, cắm chung quanh phòng. Má»™t phÃa là các vị đại thần quan trá»ng nhất trong triá»u cùng các thà nh viên cá»§a Viện cÆ¡ máºt, và phÃa bên kia, các vị đại há»c sÄ© mà ai cÅ©ng biết hết sức uyên thâm. ChÃnh giữa Ä‘iện kê hai cái ngai và ng, đặt trên hai cái bục hình tam giác. Hoà ng tá» Nôgai vừa xuất hiện, tất cả cá» toạ cao sang và uyên bác ấy Ä‘á»u cúi đầu chà o chà ng má»™t cách trá»ng thị nhưng chẳng ai thốt lên má»™t lá»i, vì trong khi chỠđợi hoà ng đế và o Ä‘iện tuyệt đối phải giữ lặng yên.
Mặt trá»i sắp má»c. Khi những tia sáng đầu tiên cá»§a mặt trá»i vừa chiếu lên, thì hai viên thái giám kéo bức mà nh che ngăn cái lối và o ná»™i cung. Và ngay láºp tức hoà ng đế bước ra, theo sau có công chúa TuaranÄ‘oc. Nà ng mặc má»™t chiếc áo dà i bằng lụa thêu kim tuyến, mang má»™t tấm mạng lụa phá»§ ngoà i khuôn mặt. Hoà ng đế cùng công chúa theo năm báºc cấp bạc, bước lên ngai. Khi vua và công chúa đã yên vị, có hai tiểu thư xinh đẹp tuyệt trần bước tá»›i. Má»™t cô đứng hầu cạnh vua, má»™t cô đứng hầu cạnh công chúa, đấy là hai cung nhân cá»§a hoà ng đế Anh Tôn. Hai nà ng để mặt trần, không Ä‘eo mạng, tai Ä‘Ãnh những hạt ngá»c lá»›n. Má»—i nà ng cầm má»™t táºp giấy và quản bút ở tay, sẵn sà ng ghi những Ä‘iá»u nhà vua ra lệnh. Tất cả cá» toạ Ä‘á»u đã đứng lên khi hoà ng đế Anh Tông bước và o và cứ trang trá»ng đứng yên như váºy, mắt không dám ngước nhìn lên. Chỉ có hoà ng tá» Calap mạnh dạn đưa mắt nhìn khắp bốn bên, đúng hÆ¡n chà ng chỉ nhìn chăm chăm và o nà ng công chúa, và thầm ngợi ca dáng Ä‘iệu uy nghi cá»§a nà ng.
Sau khi vị hoà ng đế Trung Hoa hùng mạnh truyá»n lệnh cho phép các vị đại thần cùng các đại há»c sÄ© an toạ, má»™t trong sáu vị quan vừa dẫn hoà ng tá» Calap đến đây, quỳ xuống Ä‘á»c má»™t bản tấu. Ná»™i dung tâu, chà ng hoà ng tá» ngoại quốc nà y muốn ngá» lá»i cầu hôn công chúa TuaranÄ‘oc. Lúc ấy hoà ng tá» Calap đứng cách hai ngai và ng chừng mưá»i lăm thước. Sau khi Ä‘á»c bản tấu, viên đại thần ấy đứng lên, bảo hoà ng tá» Calap vái đức vua ba vái. Chà ng hoà ng tứ xứ Nogai là m việc ấy má»™t cách đà ng hoà ng và khéo léo, khiến hoà ng đế Anh Tông không nén khá»i mỉm cưá»i, chứng tá» nhà vua thú vị được gặp lại chà ng. Tiếp đó má»™t vị đại thần đứng lên, cao giá»ng Ä‘á»c chiếu chỉ cá»§a nhà vua, truyá»n cho bà n dân thiên hạ trong và ngoà i nước biết, sẽ xá» tá»™i chết tất cả những chà ng trai Ä‘am mê nà o dám bạo gan ngá» lá»i cầu hôn mà đã không trả lá»i đúng các câu há»i công chúa TuaranÄ‘oc sẽ nêu.
Tuyên Ä‘á»c xong, ông quay sang hoà ng tá» Calap và há»i chà ng:
- Thưa hoà ng tứ, ngà i đã nghe rõ những Ä‘iá»u kiện để được kết hôn cùng công chúa? Nếu lúc nà y ngà i cảm thấy có chút băn khoăn hay chưa yên tâm lắm, ngà i vẫn được phép xin rút lui.
Hoà ng tỠxứ Nôgai đáp:
- Thưa không. Thà nh quả sẽ đạt được quá ư tuyệt vá»i, khước từ vinh hạnh ấy là hèn.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I Má»T.
Hoà ng đế thấy chà ng Calap đã sẵn sà ng trả lá»i các câu há»i cá»§a nà ng TuaranÄ‘oc, liá»n quay vá» phÃa công chúa và phán:
-Con gái ta ạ, bây giỠđến lượt con cất lá»i. Con hãy đỠxuất vá»›i chà ng hoà ng tá» kia những câu đố con đã chuẩn bị. Ta cầu mong các vị thần linh hôm qua triá»u đình đã cá» hà nh lá»… tế, phù há»™ cho chà ng hiểu thấu ý nghÄ©a những câu đố cá»§a con.
Vua nói xong, công chúa TuaranÄ‘oc cất lá»i:
- Tôi nói lên Ä‘iá»u nà y, xin đức Khổng phu tá» chứng giám cho, tôi rất tiếc thấy bao nhiêu hoà ng tỠđã phải bá» mình vì chuyện nà y. Nhưng tại sao há» cứ khăng khăng má»™t má»±c đòi chiếm hữu ngưá»i tôi? Sao há» không để cho tôi sống bình yên trong cung riêng cá»§a mình? Sao há» không chịu để yên cho tôi được tá»± do không phải rà ng buá»™c và o má»™t ngưá»i đà n ông? Hỡi chà ng trai trẻ bạo gan kia,- nà ng nói tiếp vá»›i hoà ng tá» Calap- váºy xin chà ng chá»› trách cứ ta, má»™t khi chà ng theo bước các hoà ng tá» trước mà chịu tá»™i phải hà nh hình. ChÃnh chà ng đã tá»± gây nên cái chết cá»§a mình, bởi đâu có ai buá»™c ép chà ng đến đây đòi kết hôn vá»›i tôi.
Hoà ng tứ đáp:
- KÃnh thưa công chúa, tôi hiểu rất rõ tất cả những Ä‘iá»u má»i ngưá»i muốn cho tôi rõ. Xin công chúa hãy vui lòng đặt ra cho các câu đố, tôi sẽ cố gắng giải đáp.
- Váºy thì,- công chúa TuaranÄ‘oc cất lá»i- xin ngà i hãy nói cho biết váºt gì có mặt ở khắp nÆ¡i má»i chốn, nó là bạn cá»§a tất cả má»i ngưá»i nhưng lại không chịu được có ai giống mình.
- Thưa công chúa- hoà ng tá» Calap đáp- đấy là mặt trá»i.
- Chà ng trả lá»i đúng!- Tất cả các vị đại há»c sÄ© đồng thanh thốt lên.- Äấy là mặt trá»i.
Công chúa lại há»i:
- Ai là ngưá»i mẹ sau khi sinh hạ các con lại nuốt chá»ng hết chúng lúc các con đã lá»›n khôn?
Äấy là biển,- hoà ng tá» xứ Nôgai đáp- bởi tất cả các con sông Ä‘á»u lấy nước từ nguồn, và tất cả các dòng sông Ä‘á»u tuôn và o biển cả.
Công chúa TuaranÄ‘oc thấy chà ng hoà ng tá» trẻ trả lá»i đúng hai câu đố cá»§a mình, lấy là m tá»± ái và nhất quyết sẽ tìm đủ má»i cách để chà ng trai nà y phải mất mạng. Nà ng há»i tiếp:
- Cây gì mà tất cả các lá, mặt lá nà y thì trắng mặt lá kia thì đen?
Nà ng công chúa không bằng lòng chỉ nêu câu đố, cô gái tinh ranh ấy muốn chà ng trai nhìn thấy sắc đẹp cá»§a mình rồi đâm ra choáng váng mất bình tÄ©nh, liá»n giở luôn tấm mạng che mặt, để tất cả má»i ngưá»i cùng nhìn thấy trá»n vẹn vẻ đẹp vô song cá»§a khuôn mặt, ở đấy sá»± thẹn thùng và ná»—i bá»±c bá»™i hiện lên, cà ng là m tăng sá»± hấp dẫn. Mái tóc công chúa Ä‘eo má»™t vòng hoa tết bằng những bông hoa tươi vá»›i nghệ thuáºt hết sức tinh xảo. Äôi mắt nà ng sáng trong hÆ¡n các vì sao. Mặt nà ng đẹp tá»±a mặt trá»i khi vừa ló ra khá»i má»™t đám mây dà y che khuất, và xuất hiện trên bầu trá»i vá»›i tất cả ánh hà o quang. Chà ng trai con vua Timuatat vốn Ä‘ang si tình, nhìn thấy sắc đẹp tuyệt thế giai nhân cá»§a nà ng công chúa, trong lúc đáng lẽ phải cất tiếng giải đáp câu đố nà ng đỠra, thì lại lặng câm và đứng yên như phá»—ng. Ngay láºp tức tất cả má»i ngưá»i có mặt trong Ä‘iện thiết triá»u, vốn ai cÅ©ng quan tâm đến mạng sống cá»§a chà ng, Ä‘á»u vô cùng lo sợ. Bản thân hoà ng đế cÅ©ng tái mặt, vua nghÄ© thế là thôi, chà ng hoà ng tá» trẻ nà y đến bá» mạng mất rồi.
Nhưng hoà ng tá» Calap kịp bình tÄ©nh trở lại sau cÆ¡n kinh ngạc do sắc đẹp cá»§a nà ng TuaranÄ‘oc gây nên. Chà ng là m toà n cá» toạ yên tâm ngay khi ngá» lá»i nói như sau:
- KÃnh thưa nà ng công chúa vô cùng xinh đẹp, xin nà ng hãy tha thứ cho tôi đã ngẩn ngưá»i trong chốc lát. Tôi ngỡ mình vừa nhìn thấy xuất hiện má»™t tiên nữ đẹp nhất trong các tiên nữ trên thiên đưá»ng. Nhan sắc cá»§a công chúa là m tôi bối rối. Xin công chúa hãy rá»™ng lòng nhắc lại câu đố công chúa vừa ra, bởi tôi qua hoang mang không sao nhá»› được sắc đẹp công chúa là m tôi quên mất hết má»i sá»± trên Ä‘á»i.
Công chúa Tuarađoc nói:
- Tôi đã đặt với ngà i câu đố như sau: cây gì mà tất cả các lá mặt lá nà o thì trắng mặt lá kia thì đen?
Hoà ng tứ Calap đáp:
- Cây ấy biểu hiện thá»i gian năm, má»—i năm gồm có ngà y và có đêm.
Câu trả lá»i nà y lại được má»i ngưá»i có mặt trong Ä‘iện thiết triá»u hoan hô. Các đại thần cÅ©ng như các đại há»c sÄ© Ä‘á»u cho câu trả lá»i chÃnh xác và khen ngợi chà ng hoà ng tá». Lúc nà y hoà ng đế Anh Tông nói vá»›i công chúa TuaranÄ‘oc:
- Nà o con gái cá»§a ta, con hãy thừa nháºn con đã chiến bại, và hãy chấp thuáºn nháºn ngưá»i chiến thắng hôm nay là m chồng. Tất cả các hoà ng tá» từng đến đây trước không ai có thể giải nổi má»™t câu đố cá»§a con, chà ng hoà ng tá» nà y như con vừa thấy đã giải đúng tất cả ba câu.
- Chà ng ấy chưa thể chiến thắng được con đâu- công chúa vừa nói vừa kéo tấm mạng che mặt để giấu vẻ bối rối và những dòng nước mắt tá»§i hổ không sao cầm được.- Con còn có nhiá»u câu đố khác sẽ đặt ra cho chà ng. Nhưng con xin được lui đến ngà y mai.
- á»’, việc nà y không được đâu,- nhà vua nói.- Ta không thể cho phép con đặt ra vô và n câu há»i. Tất cả những gì ta có thể chấp thuáºn, ấy là cho phép con hãy đặt thêm má»™t câu đố nữa ngay tức khắc.
Công chúa thưa, mình chỉ chuẩn bị có mấy câu đố vừa rồi, và xin phép vua cha cho nà ng được đặt câu đố với hoà ng tỠvà o ngà y hôm sau.
Hoà ng đế Trung Hoa nổi giáºn:
- Ta không thể nà o cho phép con như váºy. Con chỉ nghÄ© đến chuyện là m sao cho trà óc hoà ng tá» bối rối, trong khi ta lại lá» cách là m sao giải thoát cho mình khá»i lá»i thá» khá»§ng khiếp mà trước đây ta đã nhỡ thiếu cẩn trá»ng và trót ngá» lá»i thá». Nà y, con gái độc ác kia, hình như con chỉ thÃch nhìn máu chảy, hình như cái chết cá»§a những chà ng trai yêu thương con là má»™t cảnh tượng khoái trá đối vá»›i con sao? Hoà ng háºu sinh ra con, qua Ä‘au đớn buồn phiá»n vì bao nhiêu Ä‘iá»u bất hạnh con gây nên cho những ngưá»i khác, đã qua Ä‘á»i trong Ä‘au khổ, cho rà ng mình đã trót sinh hạ má»™t đứa con gái dã man như con. Còn ta, con chẳng nhìn thấy sao, ta buồn rầu không má»™t lúc nguôi, má»—i lần ta chứng kiến những háºu quả chết ngưá»i do ta quá chiá»u chuá»™ng con mà gây nên. Hôm nay, nhá» các đấng thần linh ngư trị trên trá»i, nhá» có thần Mặt Trá»i và thần Mặt Trăng phù há»™, các vị cảm động trước thà nh tâm cá»§a ta, đã cho phép từ nay trong hoà ng cung không còn diá»…n ra nữa những cuá»™c hà nh quyết là m Ô danh tên tuổi cá»§a con. Bởi vị hoà ng tứ nà y đã giải đúng tất cả những câu đố con đỠra cho chà ng, ta xin há»i tất cả những vị đại thần và đại há»c sÄ© trong há»™i đồng chứng giám hôm nay, có phải hoà ng tá» nà y trở thà nh hôn phu cá»§a công chúa là công bằng hay không?
Tất cả các đại thần và các đại há»c sÄ© thì thầm trao đổi vá»›i nhau, sau đó viên thái giám trưá»ng đứng lên thay mặt tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, từ nay hoà ng thượng không còn bị rà ng buá»™c bởi lá»i thá» khi ngà i cho ban bố chiếu chỉ nêu những Ä‘iá»u kiện khắt khe. Bây giá», đến lượt công chúa phải là m trá»n nghÄ©a vụ cá»§a mình. Công chúa đã hứa sẽ chấp thuáºn thà nh hôn vá»›i chà ng trai nà o giải được các câu đố bà đặt ra. Má»™t hoà ng tỠđã giải đáp được tất cả như má»i ngưá»i vừa thấy, là m hà i lòng toà n thể triá»u thần có mặt hôm nay. Váºy công chúa phải giữ vẹn lá»i thá». Nếu không, các vị thần linh trông nom phán quyết việc thá» thốt cá»§a ngưá»i trần sẽ không thể dung tha sá»± bá»™i ước.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I HAI.
Trong thá»i gian ấy công chúa TuaranÄ‘oc ngồi lặng Ä‘i, đầu gục xuống đầu gối, có vẻ như Ä‘ang đắm chìm trong má»™t ná»—i buồn vô cùng sâu sắc. Chà ng Calap nháºn ra Ä‘iá»u đó, chà ng phá»§ phục trước hoà ng đế Anh Tông và tâu:
- Muôn tâu hoà ng đế vÄ© đại, mà đức công minh và lòng hà o hiệp đã là m rạng rỡ và thịnh vượng đế quốc Trung Hoa mênh mông, tôi cầu xin hoà ng thượng ban cho má»™t ân huệ. Tôi nháºn thấy công chúa Ä‘ang tuyệt vá»ng bởi tôi có diá»…m hạnh giải đáp đúng các câu đố cá»§a nà ng. Chắc hẳn nà ng muốn tôi đáng được chết hÆ¡n muốn cho tôi sống. Bởi công chúa đã có sá»± đố kỵ đà n ông đến mức ấy, mặc dù đã có lá»i hứa, nà ng vẫn muốn khước từ không chịu kết hôn vá»›i tôi, váºy tôi xin được từ bá» các quyá»n cá»§a tôi trong việc nà y, vá»›i Ä‘iá»u kiện là xin công chúa nà ng trả lá»i đúng đắn má»™t câu há»i mà tôi sẽ nêu ra vá»›i nà ng.
Tất cả má»i ngưá»i ai nấy Ä‘á»u khá ngạc nhiên khi nghe lá»i hoà ng tá» nói. Nhiá»u ngưá»i thầm thì vá»›i nhau, chà ng hoà ng tá» trẻ tuổi nà y Ä‘iên rồ mất rồi, sao lại tá»± mình tạo ra cái cá»› để ngưá»i ta có thể phá»§ nháºn thà nh quả chà ng vừa đạt được vá»›i cái giá tÃnh mạng cá»§a mình. Hẳn chà ng ta nghÄ©, có thể nêu ra má»™t câu há»i là m công chúa TuaranÄ‘oc bối rối chăng? Nếu thế, hẳn chà ng chưa hiểu hết thá»±c tế. Bản thân hoà ng đế Anh Tông cÅ©ng khá ngạc nhiên vá» Ä‘iá»u chà ng Calap ngá» lá»i cầu xin. Vua bảo chà ng:
- Nà y hoà ng tá», chà ng có suy nghÄ© kỹ vá» những lá»i vừa buá»™t miệng nói ra ấy hay không.
- Tâu bệ hạ tôi có suy nghÄ© kỹ,- chà ng hoà ng tá» ngưá»i Nôgai đáp- và tôi kÃnh cẩn khẩn cầu hoà ng thượng ban cho ân huệ ấy.
Ta chấp thuáºn,- hoà ng đế đáp.- Nhưng cho dù có việc gì xảy ra sau nà y, ta tuyên bố từ nay ta không còn bị rà ng buá»™c bởi lá»i thá», từ nay ta không bắt bất kỳ má»™t hoà ng tá» nà o phải chịu tá»™i chết nữa.
ÄÆ°á»£c lá»i hoà ng đế phán, chà ng trai con cá»§a vua Timuatat hướng vá» phÃa nà ng công chúa và nói:
- Trình nà ng công chúa TuaranÄ‘oc cao sang, hẳn nà ng đã nghe rõ những Ä‘iá»u tôi vừa thưa. Cho dù theo lá»i phán quyết cá»§a cá» toạ uyên bác nà y, nà ng phải chấp nháºn tôi là m chồng. Cho dù nà ng đã thuá»™c vá» sở hữu cá»§a tôi, tôi vẫn xin trả lại tá»± do cho nà ng. Tôi khước từ quyá»n cá»§a mình, tôi vui lòng để mất Ä‘i má»™t tà i sản quý báu vô ngần, miá»…n là rồi đây nà ng trả lá»i đúng đắn má»™t câu há»i mà tôi sẽ đặt ra vá»›i nà ng. Nhưng vá» phÃa nà ng, xin nà ng thá» nếu không thể trả lá»i đúng câu há»i ấy, thì nà ng hãy vui lòng và tá»± nguyện tạo nên hạnh phúc cá»§a Ä‘á»i tôi, để cho tình yêu tha thiết cá»§a tôi đạt tá»›i thà nh đạt quang vinh.
Vâng, thưa hoà ng tá»,- nà ng TuaranÄ‘oc đáp- ta chấp nháºn Ä‘iá»u kiện. Ta xin thá» trước tất cả những gì thiêng liêng nhất là ta chấp nháºn Ä‘iá»u kiện ấy, và xin nhá» các vị đại thần và đại há»c sÄ© có mặt hôm nay là m chứng cho lá»i thá» cá»§a ta.
Tất cả triá»u đình lúc ấy Ä‘á»u nóng lòng chá» nghe câu há»i mà chà ng Calap sẽ đặt ra vá»›i công chúa. Ai cÅ©ng thầm trách hoà ng tá» trẻ tuổi tại sao lại tạo ra má»™t cÆ¡ há»™i không cần thiết, vì qua đó có nguy cÆ¡ bá» mất khả năng lấy nà ng công chúa con hoà ng đế Anh Tông. Ai nấy Ä‘á»u cảm thấy sững sá» trước sá»± táo bạo cá»§a chà ng trai. Hoà ng từ Calap cất tiếng há»i:
- Thưa nà ng công chúa xinh đẹp, ai là chà ng hoà ng tá» sau khi phải chịu đựng vô và n khổ ải và có lúc ăn xin để hiếm sống, lúc nà y Ä‘ang chói lá»i vinh quang và hứng thú?
Công chúa lặng im suy nghĩ một chốc, rồi đáp:
- Lúc nà y đây ta chưa thể trả lá»i câu há»i ấy, nhưng ta hứa ngà y mai ta sẽ nói ra vá»›i má»i ngưá»i danh tÃnh chà ng hoà ng tứ ấy.
- Thưa công chúa,- chà ng Calap thốt lên- khi nà ng đặt ra câu đố tôi đâu có xin thêm thá»i hạn, bây giá» sẽ không công bằng nêu tôi chấp nháºn gia thêm thá»i hạn cho nà ng. Mặc dù váºy, tôi vẫn muốn má»™t lần nữa là m vui lòng nà ng; tôi hy vá»ng sau đấy nà ng sẽ quá hà i lòng, và không gây thêm khó khăn nà o nữa để chấp thuáºn thà nh hôn vá»›i tôi.
Hoà ng đế Anh Tông phán:
- Công chúa phải quyết định dứt khoát vá» việc nà y. Giả sá» trong trưá»ng hợp rồi công chúa không trả lá»i đúng câu há»i đặt ra, thì không được lấy cá»› mình lâm bệnh, hoặc giả vá» Ä‘au yếu để khước từ không chịu kết hôn vá»›i ngưá»i yêu cá»§a mình. Cho dù lá»i thá» cá»§a ta trước đây không tÃnh đến việc nà y, công chúa không bị buá»™c phải thi hà nh đúng như ná»™i dung chiếu chỉ, song ta sẽ xá» công chúa chịu tá»™i chết, còn hÆ¡n là cho chà ng hoà ng tá» trẻ tuổi nà y Ä‘i khá»i triá»u đình ta. Äá»i ta chưa bao giá» gặp má»™t con ngưá»i khả ái hÆ¡n chà ng trai nà y.
Nói xong, hoà ng đế đứng lên, truyá»n lệnh bãi triá»u. Vua cùng công chúa lui và o ná»™i cung, từ đấy vua trở vá» phòng riêng cá»§a mình.
Sau khi hoà ng đế ra khá»i Ä‘iện thiết triá»u, tất cả các vị đại há»c sÄ© và các quan đại thần Ä‘á»u xúm đến khen ngợi chà ng Calap vá» trà tuệ thông minh cá»§a chà ng. Má»™t ngưá»i nói: "Ta khâm phục chà ng suy nghÄ© rất nhanh và rất dá»… dà ng". Ngưá»i khác bảo: "Tôi thì tôi cho không có vị tú tà i, cừ nhân hay tiến sÄ© nà o có kiến thức sâu rá»™ng như ngà i. Chưa từng có má»™t hoà ng tứ nà o đã đến đây cầu hôn công chúa trước ngà i, có thể sánh má»™t chút thôi tà i hoa phong nhã và hiểu biết uyên thâm cá»§a ngà i. Chúng tôi hết sức vui mừng ngà i đã thà nh công trong việc cầu hôn Chà ng hoà ng tứ Nôgai trân trá»ng cảm tạ tất cả những vị ngợi khen chà ng, không bá» sót má»™t ai.
Tiếp đó, sáu vị đại thần đã dẫn chà ng đến nÆ¡i thiết triá»u, đưa chà ng trở vá» biệt Ä‘iện dà nh riêng cho chà ng.
Trong khi má»i ngưá»i, kể cả các đại há»c sÄ© được triệu đến vì việc nà y, ai nấy trở vá» nhà riêng, lòng ai cÅ©ng không khá»i thoáng lo âu vá» câu trả lá»i cá»§a nà ng công chúa con hoà ng đế Anh Tông và o ngà y mai .
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I BA.
Công chúa TuaranÄ‘oc trở vá» cung, theo sau chỉ có hai cung nữ tâm phúc. Vừa và o đến phòng riêng, nà ng cất tấm mạng che mặt, gieo mình xuống chiếc sáºp rồi buông mình theo những nổi bá»±c bá»™i Ä‘ang xáo động tâm can. Má»i ngưá»i nhìn thấy rõ trên khuôn mặt cá»§a nà ng hiện lên sá»± xấu hổ cùng ná»—i đớn Ä‘au. Äôi mắt nà ng vốn đã đẫm lệ giá» lại tuôn rÆ¡i nước mắt ròng ròng. Nà ng bứt những bông hoa cà i trên đầu vứt Ä‘i, xoã mái tóc rối bù. Hai cung nữ tâm phúc muốn an á»§i công chúa, nhưng nà ng bảo há»:
- Hai em hãy để ta yên; đừng có quan tâm săn sóc ta, vô Ãch. GiỠđây ta không nghe không thấy gì hết ngoà i ná»—i tuyệt vá»ng cá»§a ta. Hãy để yên cho ta khóc, cho ta buồn. ôi! Ngà y mai, ta sẽ bối rối đến đâu, khi trước mặt toà n thể triá»u đình, trước các vị đại há»c sÄ© uyên bác nhất nước Trung Hoa, ta đà nh thú nháºn ta không thể trả lá»i câu há»i chà ng đỠra cho ta! Má»i ngưá»i sẽ nói, đấy nà ng công chúa thông minh tuyệt vá»i lúc nà o cÅ©ng tá»± cho mình hiểu biết tất cả, thế mà má»™t Ä‘iá»u bà ẩn chẳng có gì khó khăn lắm lại không thể nà o Ä‘oán ra.
- Than ôi!- Nà ng nói tiếp.- Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u chỉ quan tâm đến má»—i chà ng hoà ng tá» trẻ tuổi ấy thôi. Ta nháºn thấy má»i ngưá»i tái mặt lo lắng khi chà ng ta có vẻ hÆ¡i bối rối. Và ta lại thấy má»i ngưá»i mừng vui há»›n hở khi chà ng ta hiểu thấu được ý nghÄ©a các câu há»i cá»§a ta. Bởi váºy, ta cà ng thêm buồn bã thấy má»i ngưá»i sẽ lại má»™t lần nữa vui thÃch trước ná»—i khổ cá»§a ta khi ta đà nh chịu nháºn thua cuá»™c. Lá»i thú nháºn đáng hổ thẹn cá»§a ta cà ng là niá»m vui lá»›n đối vá»›i má»i ngưá»i thì cà ng là cá»±c hình lá»›n đối vá»›i ta.
Một cung nữ thưa:
- Tâu công chúa, đáng ra công chúa không nên buồn rầu sá»›m quá. Không nên mưá»ng tượng ra ná»—i xấu hổ mà nà ng phải chịu ngà y mai. Tốt hÆ¡n là công chúa nên nghÄ© chuyện là m sao chá»› để xảy ra Ä‘iá»u ấy. Câu há»i cá»§a chà ng hoà ng tá» có đến ná»—i khó khăn tá»›i mức nà ng không thể nà o giải đáp Vá»›i thiên tà i bẩm sinh và há»c vấn uyên thâm cá»§a bà , công chúa sẽ có cách xá» lý tốt.
- Không,- công chúa TuaranÄ‘oc nói.- Äấy là má»™t Ä‘iá»u không thể, bởi chà ng há»i ta ai là hoà ng tá» sau khi đã chịu đựng vô và n khổ ải và từng ăn mà y để kiếm sống, lúc nà y đây Ä‘ang chói lá»i vinh quang và vui thÃch? Ta hiểu đấy chÃnh là chà ng hoà ng tỠấy. Nhưng ta có quen biết chà ng ta đâu, là m sao ta nói ra đúng tên há» cá»§a chà ng.
- Tuy nhiên, thưa công chúa,- cung nữ ấy lại nói.- Bà từng hứa trước triá»u đình ngà y mai sẽ nói ra tên chà ng hoà ng tỠấy. Khi bảy tá» lá»i hứa, hẳn công chúa có hy vá»ng mình sẽ thá»±c hiện được?
- Ta chẳng hy vá»ng gì sất,- công chúa đáp.- Ta chỉ xin có thêm thá»i gian để chết vì buồn phiá»n trước khi buá»™c phải thú nháºn sá»± hổ thẹn cá»§a mình và phải kết hôn vá»›i chà ng hoà ng tá» kia.
- Quyết định cá»§a công chúa hÆ¡i quá cứng nhắc đấy,- cung nữ tâm phúc kia lại nói.- Em biết không có ngưá»i đà n ông nà o trên Ä‘á»i có thể sánh ngang bà , thưa công chúa. Nhưng phải công nháºn chà ng hoà ng tá» nà y đặc biệt ưu việt, chà ng rất khôi ngô tuấn tú, thông minh dÄ©nh ngá»™, tất cả những cái đó hẳn khiến công chúa nên ưu ái chà ng chút nà o chứ.
Công chúa ngắt lá»i:
- Nói cho công bằng, nếu trên Ä‘á»i nà y có má»™t hoà ng tá» nà o đáng cho ta để mắt nhìn và o thì chÃnh là hoà ng tá» nà y. Ta thừa nháºn có lần, trước khi ra câu đố vá»›i chà ng, ta sinh lòng thương hại; ta đã buá»™t tiếng thở dà i khi nhìn thấy chà ng, ấy là điá»u cho đến bây giá» chưa từng xảy ra vá»›i ta. Suýt nữa ta đã mong chà ng giải đáp đúng các câu đố.
Quả là lúc ấy ta có đỠmặt lên hổ thẹn vì sá»± yếu Ä‘uối chốc lát cá»§a mình, nhưng rốt cuá»™c lòng kiêu ngạo đã chiến thắng tình cảm. HÆ¡n thế, những lá»i giải đúng đắn cá»§a chà ng là m cho ta cà ng thêm bất bình. Tất cả những lá»i hoan hô mà các vị đại há»c sÄ© dà nh cho chà ng là m ta rất đỗi buồn bã. Ta không tá»± chá»§ được nữa, ta chỉ còn thấy thù háºn chà ng nữa thôi. Ôi, hỡi TuaranÄ‘oc khốn khổ! Hãy mau chóng chết Ä‘i vì hối tiếc và buồn phiá»n, sao mi phải gặp má»™t chà ng trai trẻ đủ sức mang lại hổ thẹn cho mi và buá»™c mi phải trở thà nh hôn thê cá»§a chà ng ấy!
Nói đến đấy, nà ng lại khóc lóc già hÆ¡n. Trong cÆ¡n bá»±c bá»™i, nà ng bứt các lá»n tóc, xé rách áo quần; tháºm chà có lần nà ng định đưa tay cà o cấu đôi má xinh như hai nụ hoa hồng để mình không còn có nhan sắc nữa, bởi nà ng cho chÃnh sắc đẹp nà y là nguyên nhân gây nên ná»—i bối rối lo buồn nà ng Ä‘ang phải chịu lúc nà y. May sao các cung nữ lúc nà o cÅ©ng sẵn sà ng ngừa trước má»i hà nh động cá»§a công chúa, đã kịp giữ tay nà ng lại. Nhưng cho dù má»i ngưá»i xúm lại giúp đỡ khuyên giải, không ai có cách là m cho công chúa bình tâm trở lại.
Trong khi nà ng công chúa Ä‘ang sống trong tình trạng khá»§ng khiếp ấy, thì chà ng hoà ng tá» xứ Ngoà i thÃch thú vì kết quả đạt được trước triá»u đình, Ä‘ang trà n ngáºp niá»m vui. Chà ng dạt dà o hy vá»ng ngà y hôm sau sẽ chiếm hữu trái tim nà ng công chúa.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I TƯ.
Hoà ng đế từ Ä‘iện thiết triá»u trở vỠđến phòng riêng, liá»n sai ngưá»i Ä‘i tìm hoà ng tá» Calap đến ngay để đà m đạo riêng vá»›i chà ng vá» những việc vừa xảy ra trước toà n thể triá»u đình. ÄÆ°á»£c lệnh cá»§a hoà ng đế, chà ng hoà ng tá» ngưá»i Nôgai vá»™i vã đến ngay. Trông thấy chà ng hoà ng đế ôm hôn rất trìu mến:
- Chao, con trai cá»§a ta! Hãy đến đây giúp ta giải ná»—i băn khoăn. Ta Ä‘ang lo sáng mai con gái ta sẽ trả lá»i đúng câu há»i con vừa đặt ra cho nó. Tại sao con lại tá»± mình bà y ra nguy cÆ¡ có thể khiến con hụt mất ngưá»i con yêu thương?
Tâu bệ hạ,- hoà ng tá» Calap đáp- xin hoà ng thượng chá»› lo âu Không thể nà o công chúa nói đúng há» tên chà ng hoà ng tá» mà tôi đã há»i, bởi tôi chÃnh là hoà ng tỠấy, và từ khi tôi đặt chân đến quý quốc, chưa há» có ai hay biết kẻ nà y là ai.
Con nói là m ta yên lòng,- nhà vua vui vẻ thốt lên.- Ta thú tháºt hồi nãy ta hÆ¡i lo lắng, bởi TuaranÄ‘oc là má»™t cô gái há»c vấn rất uyên thâm, trà tuệ nó rất tinh tế, khiến ta e ngại thay cho con. Nhưng Æ¡n trá»i, con là m cho ta trở lại yên tâm. Cho dù công chúa có thông minh đến đâu, đủ sức hiếu thấu má»i Ä‘iá»u bà ẩn, vẫn chẳng thể nà o Ä‘oán ra được tên con. Giá» ta không trách con quá bạo gan nữa. Ta đã nháºn ra, Ä‘iá»u ta những tưởng con thiếu tháºn trá»ng lại là má»™t hà nh động rất tà i tình cá»§a con nhằm buá»™c con gái ta không thể viện ra bất kỳ cá»› nà o nữa để khước từ mong ước cua con.
Sau khi hà i lòng vá» câu há»i chà ng Calap đặt ra vá»›i nà ng công chúa, hoà ng đế Anh Tông muốn thư giãn sau mấy ngà y căng thẳng bằng việc Ä‘i săn. vua mặc má»™t chiếc áo choà ng nhẹ và chẽn, sai cuá»™n bá»™ râu ba chòm và o trong má»™t cái túi bằng xa tanh Ä‘en. Hoà ng đế truyá»n cho các đại thần hãy sẵn sà ng cùng mình tham dá»± cuá»™c giải trÃ, và sai ngưá»i mang trang phục dã ngoại đến cho hoà ng tá» Nôgai mặc. Má»i ngưá»i dùng vá»™i bữa Ä‘iểm tâm nhẹ rồi ra khá»i hoà ng cung.
Mở đầu Ä‘oà n, các vị đại thần má»—i ngưá»i ngồi trên má»™t chiếc kiệu bằng ngà voi được trang trà và ng son, trên kiệu không có mái che. Má»—i chiếc kiệu sáu ngưá»i khiêng. Äi trước kiệu có hai ngưá»i tay cầm roi. Theo sau kiệu lại có hai ngưá»i khác cầm những tấm biển ghi bằng đại tá»± má»i chức tước cá»§a má»—i vị đại thần. Hoà ng đế và hoà ng tá» Calap ngồi riêng trên má»™t chiếc kiệu đóng bằng gá»— trầm hương Ä‘á», cÅ©ng không có mui che, do hai mươi sÄ© quan quân đội khiêng. Trên kiệu ghi rõ vương hiệu cá»§a hoà ng đế, còn. được trang trà thêm hình thù nhiá»u linh thú khảm bạc. Kiệu cá»§a hoà ng đế Ä‘i sau kiệu các vị đại thần. Hai bên kiệu cá»§a vua Anh Tông, có hai vị tướng quân theo hầu, tay cầm những chiếc quạt lá»›n che bá»›t ánh nắng mặt trá»i. Và cuối cùng ba nghìn quân cấm vệ Ä‘i sau cùng.
Khi Ä‘oà n đến nÆ¡i mà các vị quan chuyên lo việc săn bắn đã chá» sẵn vá»›i những con chim mồi, má»i ngưá»i bắt đầu cuá»™c săn chim cút. Khi mặt trá»i sắp lặn, cuá»™c săn má»›i chấm dứt.
Hoà ng đế và đoà n tuỳ tùng quay trở lại hoà ng cung, Ä‘oà n xa giá vẫn theo tráºt tá»± như khi khởi hà nh.
Giữa má»™t cái sân rá»™ng trong hoà ng thà nh, đã cắm sẵn nhiá»u cái lá»ng che bằng lụa đủ mà u sắc, và bà y nhiá»u chiếc bà n nhá». Các bà n ăn được phá»§ sÆ¡n mà i, không trải khăn bà n, bên trên đặt các đĩa thịt đã thái thà nh những miếng nhá». Sau khi nhà vua ngồi xuống má»™t bà n, hoà ng tá» Calap và các đại thần theo thứ tá»± má»—i ngưá»i ngồi và o má»™t cái bà n con riêng rẽ, cạnh cái bà n con nà y có má»™t cái khác bà y sẵn các loại thức ăn. Trước khi dùng các món ăn, má»i ngưá»i cùng nâng ly, uống rượu cất bằng gạo nếp. Sau đó suốt bữa ăn không ai uống rượu thêm nữa.
Bữa tiệc tối kết thúc, hoà ng đế Anh Tông dẫn hoà ng tá» xứ Nôgai đến má»™t gian phòng sáng rá»±c. Trong phòng đã xếp sẵn những hà ng ghế cho ngưá»i ngồi xem hát. Sau khi hoà ng đế an toạ, các quan đại thần lần lượt ngồi và o chá»— dà nh cho mình. ÄÃch thân hoà ng đế kiểm tra thứ báºc các hà ng quan. Vua cho hoà ng tá» Calap ngồi ngay bên cạnh mình, trên má»™t chiếc ngai bằng gá»— mun có trang trà hoa văn thếp và ng.
Má»i ngưá»i yên vị đâu và o đấy, các ca sÄ© và nhạc công cầm nhạc cụ bước ra sân khấu, trình diá»…n má»™t cuá»™c hoà tấu vừa đà n vừa hát. Hoà ng đế Anh Tông tá» ra thÃch thú lắm.
Hoà ng đế dưá»ng như rất am hiểu âm nhạc Trung Hoa, thỉnh thoảng vua quay lại há»i hoà ng tá» nghÄ© thế nà o vá» khúc hoà tấu. Äể là m vui lòng hoà ng đế, hoà ng tá» nói âm nhạc Trung Hoa hay nhất thế giá»›i.
Buổi hoà nhạc kết thúc, các ca sÄ© và nhạc công lui khá»i sân khấu, nhưá»ng chá»— cho má»™t con voi nhân tạo bước và o. Con voi di chuyển nhá» những chiếc lò xo gắn dưới chân. Nó nhả từ trong miệng ra sáu tráng sÄ©. Các nhà võ thuáºt nà y bắt đầu biểu diá»…n những trò nhảy múa rất tà i tình và khá nguy hiểm. Sáu ngưá»i gần như để mình trần, chân Ä‘eo những đôi hà i nhẹ, quần cụt may bằng vải ấn Äá»™, đầu đội mÅ© gấm thêu. Sau khi biểu diá»…n nhiá»u trò kỹ xảo vô cùng kỳ lạ, tất cả sáu chà ng trai lại chui tá»t và o bụng con voi, và con váºt nhân tạo lại đủng đỉnh bước ra khá»i sân khấu y như lúc nó và o. Tiếp đó, đến các nghệ nhân kinh kịch. Vua ra má»™t đỠtà i. Má»i ngưá»i ngay láºp tức dá»±a theo đó diá»…n cương và ứng khẩu hát, tạo nên má»™t vở ca kịch, ở triá»u đình Trung Hoa có lệ các buổi kịch không được dá»±a theo má»™t kịch bản viết sẵn từ trước.
Khi cuá»™c vui chÆ¡i chấm dứt, đêm đã khá khuya. Hoà ng đế Anh Tông cùng chà ng Calap đứng lên, má»—i ngưá»i trở vá» nghỉ trong biệt Ä‘iện cá»§a mình. Tất cả các đại thần cÅ©ng lần lượt lui vá» nhà riêng.
NGÀY 75, 76, 77, 78, 79, 80, 81, 82,
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I LÄ‚M.
Các hoạn quan cầm trên tay những chân đèn đúc bằng và ng, trên cắm nến là m bằng mỡ ráng( Ngưá»i phương Äông đùng mở rắn là m nến thì ánh sáng tốt hÆ¡n
và toả hương thơm khi cháy ) đưa hoà ng tỠNôgai và o phòng nghỉ. Chà ng chuẩn bị lên giương, chợt nhìn thấy
trong phòng có má»™t thiếu ph mặc má»™t chiếc áo dà i khá rá»™ng bằng gấm đó thêu hoa và ng, bên ngoà i lại mặc má»™t chiếc áo chèn hÆ¡n bằng xa tanh thêu kim tuyến, có Ä‘Ãnh những viên hồng ngá»c và lam ngá»c. Trên đầu, nà ng chÃt má»™t chiếc khăn nhẹ bằng lụa hồng cÅ©ng có Ä‘Ãnh ngá»c và thêu mấy nét hoa văn đơn giản. Chiếc khăn chỉ bịt mái tóc ở phần trên, để thoải mái rÅ© xuống những lá»n tóc xinh xắn, cà i mấy bông hoa chế tác tinh xảo. Nhìn hình dáng và khuôn mặt nà ng, có thể thấy ngoại trừ công chúa TuaranÄ‘oc nước Trung Hoa, chắc khó có ngưá»i phụ nữ nà o đẹp bằng.
Chà ng trai con vua Timuatat rất ngạc nhiên thấy giữa đêm khuya lại có má»™t thiếu phụ xinh đẹp dưá»ng ấy đến ngồi má»™t mình trong phòng riêng cá»§a chà ng. Dá»… thưá»ng chà ng đã không thể nhìn nà ng mà không xúc động, nếu trước đó chưa được nhìn thấy dung nhan công chúa TuaranÄ‘oc. Nhưng má»™t chà ng trai đã Ä‘am mê nà ng công chúa ấy, còn có bụng dạ nà o để mắt nhìn má»™t ngưá»i đẹp khác. Ngưá»i thiếu phụ nhác thấy hoà ng tá» Calap và o phòng, vá»™i đứng lên khá»i chiếc sáºp, bên cạnh chá»— nà ng ngồi để tấm mạng che mặt chắc vừa bá» ra khi nà ng bước và o đây
Sau khi nghiêng đầu lịch sự chà o chà ng trai, nà ng nói:
- Thưa hoà ng tá» em chắc chà ng hẳn cá»±c kỳ ngạc nhiên gặp ở đây má»™t ngưá»i đà n bà , bởi chà ng còn lạ gì, tuyệt đối cấm đà n ông và phụ nữ ở trong cung nà y được tiếp xúc vá»›i nhau, ai vi phạm sẽ chịu những hình phạt cá»±c kỳ nặng ná». Nhưng những Ä‘iá»u em sắp trình bà y vá»›i chà ng đây quá quan trá»ng đến mức em coi khinh má»i hiểm nghèo. Em đã may mắn và khéo léo vượt qua được má»i trở ngại. Em đã thuyết phục các viên thái giám được cỠđến đây hầu hạ chà ng, và cuối cùng em và o được phòng riêng cá»§a chà ng. GiỠđây, em chỉ còn có việc thưa chà ng rõ nguyên nhân nà o dẫn em đến. Xin chà ng chú ý lắng nghe cho.
Câu mở đầu là m hoà ng tá» Calap chú ý. Chà ng tin chắc ngưá»i thiếu phụ nà y đã vượt qua bấy nhiêu hiểm nghèo để đến được nÆ¡i đây, hẳn có những Ä‘iá»u đáng để chà ng quan tâm. Chà ng má»i nà ng ngồi xuống chiếc sáºp. Chà ng cÅ©ng ngồi xuống sáºp. Sau đó thiếu phụ cất lá»i nói như sau:
- Thưa hoà ng tá», em nghÄ© cần bắt đầu thưa để chà ng rõ em là con gái cá»§a nhà vua má»™t nước chư hầu cá»§a hoà ng đế Anh Tông. Cách đây mấy năm, phụ vương em cả gan khước từ không chịu cống nạp như lệ thưá»ng cho hoà ng đế, bởi ngưá»i hÆ¡i quá tin tưởng và o tà i thao lược cá»§a mình cÅ©ng như đội quân tinh nhuệ cá»§a vương quốc. Phụ vương em tin mình đủ sức tá»± bảo vệ nếu bị tấn công. Và cuá»™c tấn công quả nhiên đã xảy ra. Hoà ng đế Trung Hoa nổi cÆ¡n thịnh ná»™ vá» sá»± táo gan cá»§a phụ vương em, đã phái Ä‘i chinh phạt má»™t đạo quân hùng háºu dưới sá»± chỉ huy cá»§a má»™t vị tướng tà i giá»i nhất cá»§a triá»u đình. Mặc dù quân lá»±c mình không mạnh bằng, phụ vương em vẫn đưa quân tiến lên nghênh chiến. Sau má»™t tráºn quyết chiến đẫm máu diá»…n ra bên bá» má»™t con sông lá»›n, vị lão tướng Trung Hoa là ngưá»i chiến thắng. Phụ vương em bị ngà n nhát tá» thương, bá» mình giữa tráºn tiá»n. Trước khi qua Ä‘á»i, ngưá»i ra lệnh ném xuống dòng sông Ä‘ang chảy xiết tất cả các hoà ng háºu, phi tần cÅ©ng như con cái cá»§a mình, để tránh cho há» khá»i bị bắt là m nô lệ. Nhưng ngưá»i được lệnh rất hà o hiệp cho dù vô nhân đạo ấy đã thi hà nh nghiêm chỉnh. Há» ném xuống dòng sông hoà ng háºu mẹ em, các chị gái cá»§a em, hai đứa em trai còn nhá» tuổi cho nên phải theo sát chúng em. Vị tướng quân Trung Hoa được tin báo, ngay láºp tức đến chá»— bá» sông nÆ¡i ngưá»i ta vừa ném gia đình em xuống dòng nước cho chúng em kết liá»…u số pháºn đáng thương cá»§a mình. Cảnh tượng đáng buồn và ghê gá»›m khiến vị tướng quân Ä‘em lòng thương hại. ông vá»™i truyá»n lệnh cho quân sÄ©, hứa sẽ trá»ng thưởng cho những ai có thể cứu sống những ngưá»i trong gia đình nhà vua bại tráºn. Mặc dù dòng nước chảy xiết, nhiá»u kỵ sÄ© Trung Hoa đã thúc ngá»±a lao xuống giữa dòng, đến những nÆ¡i có những ngưá»i sắp chết Ä‘uối. Há» vá»›t lên được má»™t số, song chỉ cứu sống có má»—i mình em. Khi đưa được lên bá», má»i ngưá»i trong gia đình em đã tắt thở, trừ có em còn thoi thóp. Vị tướng quân hết sức quan tâm chăm sóc cho em sống còn, như thể vinh quang cá»§a ông cần có thêm sá»± việc ấy nữa, và sá»± bắt sống được em là m cho chiến thắng cá»§a ông cà ng thêm huy hoà ng. Vị tướng ấy đưa em vá» kinh thà nh Bắc Kinh, đưa trình em vá»›i nhà vua và thuáºt lại tất cả những việc ông đã là m mong cứu sống gia đình em. Hoà ng đế Anh Tông cho em và o hầu hạ nà ng công chúa con gái ngưá»i, nà ng Ãt hÆ¡n em chừng hai ba tuổi.
Cho dù hồi ấy em vẫn còn là má»™t đứa trẻ, em vẫn hiểu mình đã trở thà nh má»™t kẻ nô tỳ, phải biết sống sao cho phù hợp vá»›i thân pháºn không may cá»§a mình. Vì váºy, em cố gắng tìm hiểu tÃnh tình công chúa TuaranÄ‘oc, cố gắng là m vui lòng nà ng. Em cÅ©ng khéo xứ sá»±, nhá» váºy được công chúa yêu thương. Từ thá»i gian ấy, cùng vá»›i má»™t nà ng cung nữ trẻ khác, cÅ©ng là ngưá»i thuá»™c dòng dõi trâm anh chẳng may gia đình sa sút nên lâm và o cảnh là m nô tỳ, em trở thà nh má»™t trong hai ngưá»i cung nữ tâm phúc cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc.
- Thưa hoà ng tá», xin ngà i tha thứ cho,- nà ng nói tiếp- câu chuyện trên chẳng liên quan gì đến nguyên nhân dẫn em đến đây hôm nay. Em nghÄ© cần phải thưa váºy để chà ng rõ em vốn dòng dõi cao sang, nhỠđó chà ng tin tưởng phần nà o những lá»i em sắp thổ lá»™. Bởi câu chuyện quan trá»ng em sắp trình vá»›i chà ng đây nếu do má»™t cung nữ bình thưá»ng nà o khác nói ra, hẳn khó được chà ng tin cáºy. Em không biết, cho dù mình xuất thân là công chúa con vua, em có thuyết phục nổi chà ng không. Chà ng đã quá say mê công chúa TuaranÄ‘oc, liệu chà ng có thể tin những Ä‘iá»u em giải bà y vá» công chúa ấy?
- Thưa công nương(Nguyên bản ghi là canume và giải nghÄ©a: quáºn chúa),- hoà ng tá» Calap ngắt lá»i- xin đừng bắt tôi phải chỠđợi lâu hÆ¡n nữa. Xin nà ng nói ngay cho tôi rõ nà ng định có ý kiến gì vá» công chúa nước Trung Hoa?
- Thưa hoà ng tá»,- thiếu phụ nói tiếp- công chúa TuaranÄ‘oc, cô TuaranÄ‘oc dã man ấy có mưu đồ ám hại chà ng.
Nghe mấy lá»i ấy, hoà ng tá» ngả ngá»a trên chiếc sáºp vừa kinh ngạc vừa hãi hùng.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I SÃU.
Nà ng công chúa bị bắt là m cung nữ, chắc hẳn đã dá»± kiến sá»± ngạc nhiên cá»§a chà ng hoà ng tứ trẻ, liá»n nói tiếp vá»›i chà ng:
- Em không chút ngạc nhiên vá» thái độ cá»§a chà ng khi nghe cái tin khá»§ng khiếp ấy. Em đã biết trước, em có lý do để ngá» chà ng có thể chưa tin lá»i em.
Tỉnh trà lại sau phút bà ng hoà ng, hoà ng tỠCalap thốt lên:
- Trá»i cao đất dà y Æ¡i! Ta vừa nghe gì váºy? Nà ng công chúa nước Trung Hoa lại có thể có mưu đồ Ä‘en tối đến mức ấy sao? Là m sao nà ng có thể nghÄ© ra Ä‘iá»u đó?
- Thưa hoà ng tá»,- thiếu phụ lại nói- em xin nói thêm để chà ng rõ công chúa đã Ä‘i đến quyết định ghê tởm ấy trong hoà n cảnh nà o. Sáng nay, sau khi từ Ä‘iện thiết triá»u trở vá»- suốt buổi sáng em trong vai ngưá»i vẫn đứng hầu sau ngai công chúa- nà ng vô cùng buồn bã trước những Ä‘iá»u vừa diá»…n ra. Trở vỠđến cung riêng, nà ng rất xúc động vì háºn thù và điên giáºn. Nà ng đã suy nghÄ© hồi lâu vá» câu há»i ngà i đặt ra, song chẳng thể nà o tìm ra cách trả lá»i. Tuyệt vá»ng, nà ng đâm ra quẫn trÃ. Vá» phần em, cÅ©ng như nà ng cung nữ tâm phúc kia, hai chúng em cố sức khuyên giải cho công chúa giảm bá»›t cÆ¡n Ä‘iên giáºn. Chúng em đã cố hết sức gợi lên trong lòng công chúa tình cảm ưu ái nên có đối vá»›i chà ng. Chúng em chẳng ná» hà ngợi ca vẻ khôi ngô tuấn tú cÅ©ng như trà tuệ uyên thâm cá»§a chà ng, chúng em đã bảo công chúa chá»› nên buồn bã quá đáng như váºy, mà tốt hÆ¡n là nên quyết định Ä‘i, cần nháºn lá»i kết hôn vá»›i chà ng. Nhưng công chúa buá»™c chúng em câm miệng, và tuôn ra không biết bao nhiêu lá»i nguyá»n rá»§a chê bai nà ng vẫn thưá»ng có đối vá»›i đà n ông. Vá»›i công chúa thì chà ng trai xinh đẹp nhất cÅ©ng chẳng gây nên ấn tượng gì khác trong lòng nà ng hÆ¡n má»™t chú há» vừa xấu xa vừa vô há»c. Công chúa còn nói:" Tất cả cánh đà n ông Ä‘á»u là những sinh váºt đáng khinh bỉ, ta luôn luôn thù ghét há». Äối vá»›i anh chà ng vừa đến trình diện ta hôm qua, ta còn háºn thù hắn hÆ¡n tất cả những ngưá»i đà n ông khác. Bởi hắn đặt ta và o tình thế chẳng còn có cách nà o giải thoát khá»i bà n tay hắn. Váºy chỉ còn má»—i má»™t cách là ám hại nó thôi. Ta muốn sai ngưá»i giết chết hắn".
- Em đã cố gắng là m cho công chúa từ bỠý đồ Ä‘en tối,- nà ng công chúa nô tỳ nói tiếp.- Em đã cố gợi cho TuaranÄ‘oc thấy rõ những háºu quả ghê gá»›m cá»§a việc ấy. Em nói vá»›i công chúa là m như váºy là gây thiệt hại cho chÃnh mình. Rồi đây háºu thế sẽ kinh tởm má»™t cách chÃnh đáng khi nhắc đến tên công chúa. Chị cung nữ tâm phúc bạn em cÅ©ng nói vun và o, thêm nhiá»u lý lẽ nữa, nhưng má»i lá»i giãi bà y cá»§a chúng em Ä‘á»u vô Ãch, không có cách nà o là m cho công chúa thay đổi mưu đồ. Công chúa đã giao phó cho mấy tên hoạn nô trung thà nh, sáng sá»›m mai sẽ hạ sát chà ng, ngay khi chà ng bước ra khá»i biệt Ä‘iện nà y để Ä‘i đến Ä‘iện thiết triá»u.
- Ôi, hỡi nà ng công chúa bất nhân? Hỡi nà ng TuaranÄ‘oc nham hiểm,- hoà ng tá» xứ Nôgai thốt lên- váºy ra bằng cách ấy nà ng chuẩn bị cho tình yêu cá»§a chà ng trai con vua Timuatat đạt tá»›i đỉnh cao hay sao? Váºy ra hoà ng tá» Calap nà y trước mắt nà ng khá»§ng khiếp đến váºy, bởi nà ng cho thà giết chết hắn Ä‘i và gây nên má»™t tá»™i ác sẽ là m Ô danh nà ng đến muôn Ä‘á»i, còn hÆ¡n là gắn bó duyên số nà ng vá»›i duyên số hắn! Trá»i đất Æ¡i! Sao cuá»™c Ä‘á»i ta lại trải qua nhiá»u sá»± kiện lạ lùng đến váºy? Khi ta ngỡ sắp hưởng được má»™t hạnh phúc xứng đáng vá»›i mong muốn cá»§a mình, thì chÃnh là lúc ta sắp bị ném xuống vá»±c sâu Ä‘au khổ!
- Thưa hoà ng tá»,- công chúa nô tỳ lại nói- nếu trá»i bắt chà ng phải trải qua nhiá»u bất hạnh, Ãt ra trá»i không muốn chà ng phải gục ngã hôm nay, bởi trá»i đã xui khiến ngưá»i đến báo cho chà ng biết trước những ná»—i nguy Ä‘ang rình ráºp chà ng: Vâng, đúng váºy, thưa hoà ng tá», có lẽ trá»i đã run rá»§i em nảy ra ý nghÄ© phải cứu sống chà ng. Bởi em không chỉ đến báo cho chà ng biết có má»™t cạm bẫy giương ra để sát hại chà ng, em còn đến đây trao cho chà ng phương sách tránh khá»i cạm bẫy ấy. Nhá» sá»± trung gian cá»§a và i quan thái giám trung thà nh vá»›i em, em đã mua chuá»™c được má»™t số binh sÄ© trong đội cấm vệ, há» sẽ tiếp tay cho chà ng dá»… dà ng thoát khá»i hoà ng cung. Bởi sau khi chà ng trốn thoát, ngưá»i ta sẽ Ä‘iá»u tra khám xét khắp nÆ¡i, và ngưá»i ta khắc hiểu chÃnh em đây là ngưá»i đã bà y ra việc cứu thoát chà ng, cho nên em quyết định sẽ cùng Ä‘i vá»›i chà ng. Em muốn cùng chà ng Ä‘i khá»i triá»u đình định mệnh chết chóc nà y, ở đấy trước đây em chỉ có buồn phiá»n, thân pháºn em chỉ là con nô lệ, và từ nay, sau khi xảy ra việc chà ng trốn thoát, thì em cÅ©ng không thể nà o sống sót.
Cung nữ lại nói tiếp:
- Ở má»™t nÆ¡i ná» trong kinh thà nh, đã sắp sẵn mấy con tuấn mã chá» chúng ta. Chúng ta hãy cùng lên đưá»ng, hãy tìm má»i cách đến cho được lãnh địa cá»§a bá»™ tá»™c ngưá»i Berla.Em vốn có há» hà ng vá»›i vị Hãn AlinhgÆ¡, Ä‘ang trị vì ở bá»™ tá»™c ấy Chắc hẳn ông sẽ vô cùng mừng vui thấy cô em há» cá»§a mình thoát khá»i nÆ¡i giam cầm trong cung cấm cá»§a hoà ng đế Anh Tông, và vị hãn ấy nhất định sẽ đón tiếp chà ng như ngưá»i giải thoát cho em. Hai chúng ta sẽ cùng sống trong bá»™ tá»™c dưới quyá»n trị vì cá»§a Hãn AlinhgÆ¡, bình thản hÆ¡n, hạnh phúc hÆ¡n sống ở nÆ¡i đây. Em sẽ thoát khá»i những rà ng buá»™c thân pháºn má»™t tù nhân, số pháºn cá»§a em nhá» váºy sẽ dá»… chịu hÆ¡n. Còn chà ng, thưa hoà ng tá», chà ng có thể tìm thấy ở đấy má»™t nà ng công chúa xinh đẹp nà o đó xứng đáng để chà ng yêu thương. Nà ng công chúa ấy không tìm cách mưu hại mạng sống cá»§a chà ng để khá»i trở thà nh ngưá»i vợ, mà nà ng sẽ luôn luôn quan tâm săn sóc là m hà i lòng chồng- giả sứ công chúa ấy có được niá»m hạnh phúc được má»™t hoà ng tứ như chà ng hạ lòng yêu quý. Chúng ta chá»› nên để mất thá»i giá», chúng ta hãy Ä‘i ngay, là m sao sáng mai khi mặt trá»i vừa rạng, chúng ta đã Ä‘i khá»i kinh thà nh Bắc Kinh khá xa rồi.
Hoà ng tỠCalap đáp:
- Thưa công chúa xinh đẹp, tôi vô cùng cảm tạ nà ng đã vui lòng đến đây tìm cách giải thoát cho tôi khá»i ná»—i hiểm nguy Ä‘ang chỠđợi. Giá mà tôi có thể, để bà y tá» lòng tri ân nà ng, đưa nà ng thoát ra khá»i cảnh nô tỳ và đưa nà ng đến được lãnh địa cá»§a vị hãn bá»™ tá»™c Berla há» hà ng cá»§a nà ng! Giá mà tôi có được niá»m vui giao nà ng táºn tay vị hãn ấy! Bằng cách ấy, tá»± tôi cÅ©ng Ä‘á»n đáp được phần nà o bao nhiêu cái Æ¡n sâu đã chịu đối vá»›i đức hãn AlingÆ¡. Nhưng, thưa công nương, xin nà ng hãy cho tôi biết, trong trưá»ng hợp tôi biến mất khá»i nÆ¡i nà y thì tôi sẽ còn ra gì dưới con mắt cá»§a hoà ng đế Anh Tông? Nhà vua sẽ nghÄ© thế nà o vá» kẻ nà y? Chắc hẳn nhà vua sẽ ngỡ rằng tôi đến triá»u đình nà y chỉ nhằm mục Ä‘Ãch bắt cóc và đưa nà ng chạy trốn. Và trong thá»i gian tôi chi ra Ä‘i để tránh cho công chúa con gái hoà ng đế khá»i phạm má»™t tá»™i ác tà y trá»i, thì hoà ng đế sẽ lên án tôi là kẻ không biết Ä‘á»n đáp tấm lòng hiếu khách cá»§a ngưá»i khác. Vả chăng, không biết tôi có nên thú nháºn Ä‘iá»u nà y vá»›i nà ng hay không, cho dù công chúa Trung Hoa TuaranÄ‘oc dã man đến thế, trái tim hèn hạ cá»§a tôi vẫn không thể nà o thù ghét được nà ng. Sao tôi vừa buá»™t miệng nói thù ghét nhỉ! Không đâu, tôi vẫn yêu quý nà ng, tôi vẫn chung thuá»· tuân theo má»i ý muốn cá»§a nà ng. Bởi nà ng đã muốn kết liá»…u Ä‘á»i tôi, thì tôi sẵn sà ng để chịu chết.
Nà ng cung nữ thấy chà ng hoà ng tứ xứ Nôgai khăng khăng thà chịu chết hÆ¡n ra Ä‘i cùng nà ng, báºt ra khóc và nói:
- Có thể nà o, thưa hoà ng tá», chà ng chuá»™ng cái chết hÆ¡n là lòng biết Æ¡n cá»§a má»™t công chúa bị giam cầm mà chà ng có khả năng giải thoát cho? Nếu công chúa TuaranÄ‘oc xinh đẹp hÆ¡n em, ngược lại em có má»™t trái tim khác trái tim cô ấy. Hỡi ôi, sáng nay khi chà ng xuất hiện trước triá»u đình, em đã run lên lo sợ cho chà ng, em chỉ e chà ng không trả lá»i đúng các câu đố cá»§a công chúa vua Anh Tông. Khi chà ng đã trả lá»i đúng tất cả, em lại cảm thấy nảy sinh má»™t ná»—i lo âu má»›i, có lẽ em linh cảm ngưá»i ta sẽ tìm cách hãm hại chà ng. Ôi, hỡi chà ng hoà ng tá» quý yêu cá»§a em, em van chà ng hãy suy nghÄ© kỹ hÆ¡n, chá»› nên để tình cảm nồng nhiệt vô lý lôi kéo mình đến má»™t cái chết vô nghÄ©a. Tình yêu mù quáng không nên khiến chà ng coi thưá»ng má»™t ná»—i nguy có tháºt là m em rất lo lắng. Hai ta không nên chần chừ nữa, chúng ta hãy chạy trốn ngay khá»i hoà ng cung nà y, nÆ¡i em luôn luôn bị dà y vò Ä‘au khổ.
- Thưa công chúa quý mến cá»§a tôi, - chà ng trai con vua Timuatat lại nói - cho dù có hiểm há»a nà o xảy ra vá»›i mình chà ng nữa, tôi vẫn không thể nà o quyết định chạy trốn nhanh chóng như váºy. Tôi xin thú tháºt vá»›i nà ng, nà ng rất xứng đáng được ngưá»i có khả năng giải thoát cho nà ng Ä‘á»n đáp lại công Æ¡n. Nà ng sẽ mang lại cho ngưá»i ấy má»™t duyên pháºn đầy lạc thú. Nhưng tôi sinh ra không để được hưởng hạnh phúc ấy, duyên số cá»§a tôi là yêu thương công chúa Tuarandoc. Cho dù trước mắt nà ng ấy, tôi là má»™t ngưá»i đáng kinh tởm, thì vá» phần mình, xa cách nà ng tôi chỉ có thể kéo dà i những ngà y sống đầy ưu phiá»n...
- Váºy thì, hỡi con ngưá»i bạc nghÄ©a, anh hãy ở lại đây! - Cô gái đột ngá»™t đứng lên và ngắt lá»i chà ng - Anh hãy chá»› xa lánh má»™t nÆ¡i mà anh cho là đầy lạc thú nà y! Äến chừng nà o anh nhìn thấy máu cá»§a mình chà y xuống ướt đẫm mảnh đất nà y, khi ấy ta chẳng còn thôi thúc anh ra Ä‘i là m chi nữa. Anh không muốn chạy trốn cùng vá»›i má»™t con nô tỳ? Nếu anh nhỉn thấy táºn đáy tâm can ta, thì ta cÅ©ng đã nhìn rõ tâm can anh. Cho dù bá» ngoà i anh tá» ra say mê nà ng công chúa Trung Hoa đến đâu, tháºt tâm anh Ãt yêu thương cô ấy hÆ¡n là ghét bá» chÃnh ta đây.
Nói xong nà ng Ä‘eo lại tấm mạng che mặt và bước ra khá»i phòng hoà ng tá» Calap.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I BẢY.
Sau khi ngưá»i đà n bà đi khá»i, chà ng hoà ng tá» trẻ ngồi lặng trên sáp, trong lòng rất đỗi phân vân. Chà ng tá»± há»i "Ta có nên tin hay không những lá»i vừa nghe? Có thể nà o má»™t con ngưá»i dã man cùng cá»±c đến váºy? Nhưng, hỡi ôi! Chẳng có gì phải nghi ngá» nữa. Nà ng công chúa nô tỳ nà y kinh tởm mưu đồ cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc, cho nên đã vượt qua má»i hiểm nguy tìm cách đến báo trước cho ta bÃêt. Những tình cảm nà ng vừa để lá»™ ra là bảo đảm chắc chắn cho lòng chân thà nh cá»§a nà ng. Ôi, hỡi ngưá»i con gái độc ác cá»§a vị hoà ng đế anh minh nhất? Sao nà ng Ä‘ang tâm lạm dụng những năng khiếu trá»i cho như váºy! Hỡi thượng đế! Sao ngưá»i lại phú cho má»™t công chúa bất nhân nhan sắc hoà n hảo đến váºy? Sao ngưá»i lại ban cho má»™t tâm hồn dã man bấy nhiêu nét đẹp mê hồn?".
Äáng nhẽ cần nghỉ ngÆ¡i và i tiếng đồng hồ, chà ng lại thức trắng suốt đêm hôm ấy, buông mình và o những suy tư buồn bã. Cuối cùng, trá»i rạng sáng. Tiếng trống tiếng chiêng lại nổi lên như ngà y hôm trước. Lát sau sáu vị dại thần lại và o y như ngà y hôm trước má»i chà ng đến Ä‘iện thiết triá»u. Chà ng Ä‘i qua cái sân rá»™ng, ở đấy đội quân cấm vệ cá»§a hoà ng đế đã xếp hai hà ng nghiêm chỉnh. Chà ng ngỡ có lẽ mình sẽ bá» mạng ở chốn nà y. Chắc ngưá»i ta lá»±a chá»n nÆ¡i nà y để ám hại chà ng, khi chà ng Ä‘i ngang qua lá»t giữa hai hà ng quân. Tuy váºy, không mảy may nghÄ© bởi chuyện giữ thế thá»§ phòng thân hoặc tá»± bảo vệ, chà ng cứ vững bước Ä‘i, như má»™t con ngưá»i quyết tâm đến cái chết, hình như còn trách những kẻ định ám hại mình sao cháºm ra tay đến váºy.
Tuy nhiên, chà ng Ä‘i qua hết cái sân rá»™ng chẳng há» bị ai tấn công. Khi bước và o gian phòng đầu tiên để sang Ä‘iện thiết triá»u, chà ng tá»± bảo: "Chắc là nà ng công chúa ra lệnh hà nh quyết tại nÆ¡i nà y". Äồng thá»i chà ng d0ưa mắt nhìn quanh má»i phÃa. Nhìn thấy ai chà ng cÅ©ng ngỡ đó có lẽ là hung thá»§ sát hại mình. Tuy nhiên, chà ng vẫn Ä‘i tá»›i, và bước và o gian phòng rá»™ng cá»§a Ä‘iện thiết triá»u, mà chẳng há» bị nhát dao nà o đâm chết ngưá»i như chà ng chỠđợi.
Lúc nà y, các đại thần và các đại há»c sÄ© Ä‘á»u đã ngồi yên vị dưới những chiếc lá»ng, chá» hoà ng đế Anh Tông xúât hiện. Chà ng Calap lại tá»± há»i: "Váºy ý đồ cá»§a nà ng công chúa là gì? Có phải nà ng muốn tá»± mắt chứng kiến cái chết cá»§a ta? Hay là nà ng định cho ngưá»i ám hại ta ngay trước mắt phụ vương nà ng? Nhà vua có đồng tình vụ mưu sát nà y chăng? Ta khôg biết nên nghÄ© thế nà o đây? Hay là nà ng đã thay đổi ý định, để cho ta sống chứ không muốn kết liá»…u cuá»™c Ä‘á»i ta nữa?"
Trong khi chà ng trai Ä‘ang phân vân như váºy, thì cánh cá»a thông vá»›i ná»™i cung mở rá»™ng. Äức hoà ng đế, theo sau có công chúa TuaranÄ‘oc, bước và o. Hai vị lại ngồi lên ngai. Hoà ng tá» Nôgai lại đứng trước mặt há», cÅ©ng đúng vá»›i khá»ang cách y như ngà y hôm qua.
Chá» nhà vua an toạ, vị đại thần đứng lên, cất lá»i há»i chà ng hoà ng tá» trẻ, chà ng có còn nhá»› đã từng hứa sẽ khước từ không đòi được kết hôn vá»›i công chúa nữa, trong trưá»ng hợp hôm nay nà ng trả lá»i đúng câu há»i chà ng đã đặt ra cho nà ng. Hoà ng tá» Calap đáp đúng như váºy, và má»™t lần nữa chà ng khẳng định trongtrưá»ng hợp ấy, chà ng xin khước từ, không còn dám mong chá» vinh dá»± được là m phò mã cá»§a hoà ng đế. Viên đại thần lại quay sang ngá» lá»i vá»›i công chúa TuaranÄ‘oc:
- Thưa công chúa cao cả, hằn công chúa đã rõ có lá»i thá» rà ng buá»™c công chúa phải tuân theo, trong trưá»ng hợp bà không thể nói ra hôm nay, tên há» chà ng hoà ng tỠđược đặt ra trong câu há»i hôm qua.
Hoà ng đế nghÄ© con gái mình không thể giải đáp câu há»i cá»§a hoà ng tá» Calap nên bảo nà ng:
- Con gái ta, con đã có đủ thá»i giỠđể suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u ngưá»i ta yêu cầu con phải trả lá»i. Nhưng dù ta có cho con má»™t năm ròng để suy ngẫm, ta vẫn nghÄ© mặc dù con rất thông tuệ, cuối cùng con đà nh phải thú nháºn đấy là đá»iu con không thể nà o biết rõ. Váºy, con đã không trả lá»i được câu há»i, tốt hÆ¡n con nên đáp lại tình yêu cá»§a chà ng hoà ng tá» trẻ. Con hãy là m cho cha vui lòng được nghe con đồng ý chá»n hoà ng tỠấy để se duyên. Chà ng rất xứng đáng được cùng vá»›i con, trị vì muôn dân đất nước Trung Hoa chúng ta, sau khi ta băng hà .
- Muôn tâu bệ hạ,- nà ng TuaranÄ‘oc đáp - tại sao ngà i vá»™i nghÄ© con không có khả năng trả lá»i câu há»i cá»§a chà ng hoà ng á»t kia? Chẳng phải khó khăn lắm đâu, như phụ vương nghÄ©. Nếu ngà y hôm qua con tạm cam chịu cái nhục thất bại, thì ngà y hôm nay con quyết đạt được quang vinh chiến thắng. Con sẽ là m cho chà ng bạo gan trẻ tuổi kia bối rối. Chà ng ta đã đánh giá quá thấp trà tuệ cá»§a con. Má»i chà ng hãy đặt câu há»i Ä‘i, con sẵn sà ng trả lá»i.
Hoà ng tá» xứ Nôgai liá»n cất lá»i há»i:
- Thưa công chúa, tôi xin công chúa hãy nói đúng tên há» chà ng hoà ng tá» sau khi đã chịu đựng muôn và n khổ ải và có khi phải ăn mà y để kiếm miếng ăn, lúc nà y đây Ä‘ang trà n trá» mừng vui và chói lá»i quang vinh?
- Chà ng hoà ng tỠấy,- công chúa Tuaranđoc đáp- tên là Calap, chà ng là con trai của vua Timuatat.
Chà ng Calap vừa nghe nói đến tên mình, mặt liá»n biến sắc đôi mắt tối sầm. Chà ng ngã xuống bất tỉnh nhân sá»±. Nhìn quang cảnh ấy, hoà ng đế cÅ©ng như toà n cá» toạ Ä‘á»u rõ công chúa quả đã nói đúng tên há» chà ng hoà ng tỠđặt ra trong câu đố. Má»i ngưá»i Ä‘á»u tái mặt và vô cùng bối rối.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I TÃM.
Sau khi hoà ng tá» Calap hồi tỉnh nhá» sá»± săn sóc cá»§a má»i ngưá»i có mặt trong Ä‘iện thiết triá»u, bản thân nhà vua cÅ©ng bước xuống ngai để cứu giúp, chà ng Calap ngá» lá»i nói vá»›i nà ng TuaranÄ‘oc:
- Thưa công chúa xinh tươi, bà nhầm rồi, bà ngỡ trả lá»i đúng câu há»i cá»§a tôi. Chẳng phải thế đâu. Chà ng trai con vua Timuatat lúc nà y không trà n trá» mừng vui và chói lá»i quang vinh, mà ngược lại chà ng Ä‘ang ngáºp ngụa trong hổ thẹn và đứt ruá»™t đớn Ä‘au.
Ta đồng ý,- công chúa nói,- lúc nà y chà ng không được mừng vui và cảm thấy quang vinh; nhưng hôm qua chà ng đã như váºy, hôm qua chà ng ở trong trạng thái tinh thần ấy khi đặt câu há»i cho ta. Bởi váºy, thưa hoà ng tứ, chá»› nên biện bạch những uẩn khúc ngôn từ, hãy thà nh tháºt thú nháºn Ä‘i, chà ng đã mất hết má»i quyá»n đáng được có vá» nà ng TuaranÄ‘oc nà y. Như váºy, có nghÄ©a ta có thể khước từ không phải trao duyên cho chà ng, để mặc cho chà ng tha hồ hối tiếc vì thất bại. Tuy nhiên, tôi muốn thưa để chà ng rõ, và xin được công khai tuyên bố Ä‘iá»u nà y trước triá»u đình: tôi có thái độ khác rồi. Do cảm tình cá»§a phụ vương tôi đối vá»›i chà ng, và đặc biệt do các đức tÃnh ưu việt cá»§a chà ng, tôi quyết định chấp nháºn chà ng là m hôn phu chÃnh thức cá»§a mình.
Lá»i công chúa là m cả Ä‘iện thiết triá»u vang lên tiếng reo mừng rỡ. Các vị đại thần cÅ©ng như các đại há»c sÄ© Ä‘á»u hoan hô lá»i cá»§a nà ng công chúa. Hoà ng đế tiến đến gần con gái, ôm hôn và nói :
- Con gái cá»§a ta, con không thể có má»™t quyết định nà o là m ta vui lòng hÆ¡n thế. Bằng quyết định ấy con có thể xoá á»›i má»i ấn tượng không hay mà con đã gây nên trong đầu óc trăm há», con mang lại cho má»™t ngưá»i cha sá»± hà i lòng mà ta chỠđợi ở con từ lâu lắm rồi, và ta đã ngỡ không bao giỠđược thoả mãn. Äúng váºy, sá»± ghét bá» cá»§a con đối vá»›i đà n ông, má»™t sá»± ghét bá» trái vá»›i tá»± nhiên, đã là m cho cha mất hết hy vá»ng rồi đây được nhìn thấy má»™t đứa cháu sinh ra từ dòng máu cá»§a mình. Hạnh phúc xiết bao, ná»—i căm ghét ấy hôm nay chấm dứt. Äiá»u là m cha đạt đến tá»™t đỉnh ước vá»ng, là nghe từ miệng con ngá» lá»i đồng ý trao thân cho vị anh hùng trẻ tuổi rất thân thiết vá»›i cha đây.
- Nhưng, con hãy nói cho má»i ngưá»i biết,- nhà vua nói tiếp- bằng cách nà o con Ä‘oán ra được tên chà ng hoà ng tá» chưa từng gặp bao giá», và cả nước nà y chưa ai rõ tÃnh danh? Phép thần nà o giúp con phát hiện Ä‘iá»u ấy?
- Tâu bệ hạ,- công chúa TuaranÄ‘oc đáp- không phải nhá» phép thần mà con biết được, chỉ là việc khá bình thưá»ng thôi. Äêm hôm qua, má»™t cung nhân cá»§a con đã đến tìm gặp hoà ng tá» Calap, và đã khéo léo khiến chà ng tiết lá»™ Ä‘iá»u bà máºt. Mong chà ng tha thứ cho con đã sứ dụng má»™t phương sách không đẹp lắm, bởi con không dùng kết quả ấy để hôm nay dùng và o mục Ä‘Ãch xấu.
- Ôi, hỡi nà ng công chúa TuaranÄ‘oc tuyệt vá»i!- chà ng hoà ng tá» ngưá»i Nôgai thốt lên.- Có thể nà o nà ng có vá»›i tôi những tình cảm ưu ái đến váºy? Nà ng đã lôi tôi từ vá»±c thẳm khá»§ng khiếp, đặt lên chá»— cao sang nhất thế gian. Hỡi ôi! Thế mà có lúc tôi đã nghi ngá» bất công xiết bao! Trong khi nà ng chuẩn bị cho tôi má»™t duyên pháºn tốt là nh như váºy, thì tôi lại nghÄ© nà ng Ä‘ang nuôi dưỡng mưu đồ Ä‘en tối đối vá»›i tôi Do bị má»™t câu chuyện bịa đặt đáng ghê tởm đánh lừa, tôi mất hết trà khôn, Ä‘i đến chá»— Ä‘á»n đáp lòng tốt cá»§a nà ng bằng sá»± nghi ngỠđầy xúc phạm. Sá»± bất cẩn cá»§a tôi tháºt đáng tá»™i chết.
Chà ng trai si tình con cá»§a vua Timuatat định tiếp tục nói thêm nhiá»u lá»i say sưa nữa, thì đột nhiên phải ngừng lại để nhìn má»™t cung nữ. Cung nhân nà y nãy giá» vẫn đứng hầu sau ngai nà ng công chúa Trung Hoa. Nà ng bước ra chÃnh giữa Ä‘iện thiết triá»u, và là m má»i ngưá»i cá»±c kỳ ngạc nhiên vá» hà nh động cá»§a mình: Nà ng láºt tấm mạng che mặt; hoà ng tá» Calap nháºn ra ngay đấy chÃnh là ngưá»i thiếu phụ đêm hôm qua đến gặp chà ng tại phòng riêng. Mặt nà ng tái nhợt như sắp chết, đôi mắt nà ng lạc Ä‘i, có vẻ như nà ng Ä‘ang suy tư má»™t việc gì đó đầy chết chóc. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn nà ng kinh lạ. Hoà ng đế Anh Tông cÅ©ng như những ngưá»i khác Ä‘ang im lặng chá» nghe nà ng muốn nói gì, thì nà ng hướng vá» công chúa TuaranÄ‘oc và ngá» lá»i như sau:
- Tâu công chúa, đã đến lúc bà nên thôi, chá»› nhầm lẫn nữa. Hôm qua, em đã không đến tìm hoà ng tá» Calap để lừa chà ng lá»™ cho biết rõ tÃnh danh, em không là m việc ấy nhằm phục vụ công chúa. Em dám vượt qua hiểm nguy, dấn thân và o việc ấy chỉ vì lợi Ãch riêng cá»§a mình: em muốn tìm cách thoát khá»i cảnh nô tỳ và chiếm Ä‘oạt luôn ngưá»i yêu cá»§a bà . Em đã sắp đặt đầy đủ má»i việc để có thể trốn chạy cùng má»™t lúc vá»›i chà ng. Chà ng đã khước từ đỠnghị cá»§a em. Hay đúng hÆ¡n, kẻ vô Æ¡n bạc nghÄ©a kia đã coi thưá»ng tình yêu cá»§a em. Em đã tìm má»i cách cố tách chà ng khá»i công chúa. Em đã mô tả sá»± kiêu căng cá»§a bà vá»›i những lá»i lẽ nặng ná» nhất. Tháºm chà em còn bà y đặt ra, rằng công chúa sẽ cho ám hại chà ng ná»™i trong ngà y hôm nay. Nhưng, cho dù em vu oan cho công chúa có mưu đồ xấu, em không sao lay chuyển được tình yêu kiên định cá»§a chà ng đối vá»›i bà . Chà ng đã tá»± mắt chứng kiến thái độ bá»±c bá»™i mà em không kìm chế được, khi rá»i chà ng ra vá». Äôi mắt chà ng đã chứng kiến ná»—i buồn Ä‘au và sá»± bối rối cá»§a em. Vì ghen tuông, vì thất vá»ng, trở vá» cung cá»§a công chúa, em giả vá» tâm tình để công chúa ngỡ em đã có công tìm cách là m giúp công chúa việc tốt, nhưng tháºt ra rất xấu xa.
Không phải đâu. Không phải để giúp công chúa đỡ phải bối rối nên em lá»™ cho công chúa rõ tên há» hoà ng tá». Chà ng đã vô tình buá»™t miệng thốt ra trong má»™t phút hoang mang. Em ngỡ công chúa vẫn đố kỵ đà n ông, để rồi hôm nay nhá» biết rõ lá»i giải đáp, công chúa được cuá»™c và nhá» váºy buá»™c hoà ng tá» Calap phải rá»i khá»i nÆ¡i nà y. Tóm lại, em tưởng bằng cách ấy chặt đứt mối dây rà ng buá»™c công chúa vá»›i hoà ng tá». Nhưng bây giá» má»i cố gắng cá»§a em Ä‘á»u vô Ãch cả rồi. Bây giá» công chúa đã quyết định kết hôn vá»›i chà ng. Sá»± tình đến thế, em không còn cách xá» tá» nà o khác vá»›i cách nà y.
Nói đến đấy, nà ng cung nữ rút một lưỡi dao găm thủ sẵn từ dưới áo ra và tự đâm và o ngực mình.
NGÀY THỨ BẢY MÆ¯Æ I CHÃN.
Toà n thể cá» toạ rùng mình trước hà nh động ấy. Hoà ng đế Anh Tông cÅ©ng cảm thấy kinh hoà ng. Hoà ng tá» Calap mất hẳn niá»m vui. Còn công chúa TuaranÄ‘oc thì thét lên má»™t tiếng, nà ng vá»™i vã bước xuống ngai mong cứu giúp nà ng cung nữ, hy vá»ng có thể ngăn được cái chết. Ngưá»i cung nữ tâm phúc kia cÅ©ng vá»™i và ng chạy đến, đồng thá»i vá»›i hai cô gái Ä‘ang cầm giấy bút và nghiên má»±c ở tay. Nhưng, các cô chưa kịp tá»›i nÆ¡i thì cung nữ vốn nặng lòng yêu thương chà ng trai con vua Timuatat, sợ nhát đâm vừa rồi chưa đủ cho mình từ giã cõi trần, lại rút lưỡi dao găm ra và đâm thêm và o ngá»±c má»™t nhát nữa. Các cô gái chạy đến chỉ còn kịp đỡ ngưá»i cung nữ lảo đảo ngã váºt xuống trong vòng tay há». Công chúa TuaranÄ‘oc lá»›n tiếng than:
- AÄ‘enmuc, em AÄ‘enmuc thân quý cá»§a chị, em là m gì váºy? Cần gì phải Ä‘i đến chá»— cùng cá»±c nà y? Tại sao đêm hôm qua em không giãi bà y hết tâm can vá»›i chị? Sao em không nói chị rõ, em sẽ bá» mình nếu chị đồng ý kết hôn vá»›i hoà ng tá» Calap? Nếu biết trước thì chị đã có cách cứu em khá»i kết cục bi thảm nà y.
Nghe váºy nà ng công chúa nô tỳ cố mở đôi mắt mà thần chết đã bắt đầu khép lại, buồn bã nhìn công chúa
Tuaranđoc và nói:
- Thế là hết, thưa công chúa, thế là em hết sống, em hết Ä‘au khổ. Xin đừng ai thương xót cho số pháºn cá»§a em. Má»i ngưá»i hãy khen em đã có má»™t quyết định hà o hiệp. Em chết Ä‘i để tá»± giải thoát mình khá»i hai lần nô lệ: Nô lệ cá»§a triá»u đình và nô lệ cá»§a tình yêu- cả hai Ä‘á»u vô cùng nghiệt ngã như nhau. Em tin, theo đạo giáo cá»§a dòng há» em, con ngưá»i sau khi chết Ä‘i không ai xuống địa ngục cÅ©ng không ai lên thiên đưá»ng. Không có gì đáng thưởng công, không có gì phải trả nợ. Em ra Ä‘i thanh thản. Váºy xin má»i ngưá»i chá»› ngạc nhiên sao em dám quyết tâm đến váºy.
Nói xong, cung nhân thở hắt hơi cuối, cùng.
Tất cả các vị đại thần và đại há»c sÄ© có mặt trong triá»u Ä‘á»u xúc động trước kết cục bi đát cá»§a nà ng AÄ‘enmuc. Công chúa TuaranÄ‘oc tiếp tục tuôn nước mắt như mưa. Hoà ng tá» Calap tá»± cho mình là ngưá»i gây nên sá»± kiện bi thảm nà y, rất lấy là m Ä‘au đớn. Hoà ng đế Trung Hoa vốn là ngưá»i hà o hiệp, tá» ra buồn rầu. Vua nói:
- Ôi! Hỡi nà ng công chúa bất hạnh! Ngưá»i cuối cùng còn lại cá»§a má»™t hoà ng triá»u danh tiếng, đến cÆ¡ sá»± nà y thì có Ãch gì việc má»i ngưá»i đã cố sức cứu nà ng khá»i dòng nước đá Hỡi ôi! Có thể nà ng đã sung sướng hÆ¡n nếu được bá» mình cùng má»™t lúc vá»›i phụ vương nà ng, quốc vương Caycobat, Hãn cá»§a ngưá»i Catalan. Ta hy vá»ng rằng, sau khi trải qua chÃn trùng địa ngục, trả xong nghiệp chướng, nà ng sẽ đầu thai thà nh công chúa má»™t gia đình quân vương khác.
Hoà ng đế Anh Tông không chỉ bằng lòng thở than cho sá»± bất hạnh cá»§a công chúa Adenmuc, vua còn ra lệnh tổ chức lá»… tang trá»ng thị cho nà ng. Thi thể nà ng được mang và o má»™t biệt Ä‘iện khác, ở đấy nà ng được khâm liệm xiêm y toà n mà u trắng. Trước khi khâm liệm cho nà ng, nhà vua cùng tất cả các quan trong ná»™i cung, Ä‘á»u đến vái và vẩy nước hoa và o ngưá»i nà ng. Tiếp đó thi thể nà ng được đặt và o má»™t chiếc quan tà i là m bằng gá»— lô há»™i, và đặt lên má»™t cái giống như ngai cao chÃnh giữa má»™t sân rá»™ng. Nà ng được quan ở đấy suốt má»™t tuần. Hằng ngà y phu nhân cá»§a các vị đại thần trong triá»u váºn toà n đồ tang, lần lượt đến viếng, má»—i ngưá»i vái nà ng bÆ¡n vái để tá» lòng thương tiếc.
Sau lá»… nghi ấy, quan khâm thiên giám chá»n má»™t ngà y là nh, quan tà i cá»§a nà ng được đặt lên má»™t chiếc chiến xa sÆ¡n bạc có chạm hình các linh váºt, mang nà ng Ä‘i mai táng. Äám tang Ä‘i ròng rã ba ngà y, bởi thỉnh thoảng lại phải ngừng để là m lá»… tế thổ thần từng nÆ¡i, má»›i đến được dãy núi nÆ¡i xây lăng má»™ cá»§a các nhà vua nước Trung Hoa. Hoà ng đế Anh Tông muốn di hà i công chúa AÄ‘enmuc được táng chung vá»›i các công chúa, hoà ng từ cá»§a hoà ng triá»u. ChÃnh nà ng công chúa TuaranÄ‘oc vì quý yêu ngưá»i cung nữ tâm phúc đã xin phụ vương cho nà ng được vinh dá»± ấy.
Khi Ä‘oà n xe tang tá»›i dãy núi, chiếc quan tà i đặt trên chiến xa được khiêng xuống đạt và o má»™t cái quách còn đẹp hÆ¡n, sau đấy ngưá»i ta giết má»™t con bò đực là m lá»… tế, rưới nước hoa xuống mặt đất và là m lá»… cúng thổ thần lần ná»a, xin thổ thần hãy vui lòng chấp nháºn di hà i cá»§a nà ng công
chúa nước ngoà i.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I.
Tang lá»… công chúa AÄ‘enmuc vừa kết thúc, quanh cảnh triá»u đình Trung Hoa thay đổi hắn. Má»i ngưá»i cởi bỠáo tang. Sau các lá»… buồn là những ngà y vui nối tiếp. Hoà ng đế Anh Tông ra lệnh chuẩn bị hôn lá»… giữa hoà ng tá» Calap và công chúa TuaranÄ‘oc. Trong thá»i gian chuẩn bị, hoà ng đế sai sứ thần đến bá»™ tá»™c ngưá»i Beng báo cho nhà vua ngưá»i Nôgai Tumuatat biết tất cả những gì vừa xảy ra ở nước Trung Hoa, và má»i nhà vua cùng vá»›i hoà ng háºu đến Trung Quốc.
Má»i việc chuẩn bi xong xuôi, hôn lá»… được cá» hà nh vá»›i lá»… nghi huy hoà ng tráng lệ xứng vá»›i cấp báºc đôi vợ chồng. Vua quyết định bá» lệ thưá»ng là phải cá» các quan phụ đạo giúp dạy phò mã biết cách xá» sá»± ở triá»u đình cÅ©ng như hằng ngà y trong ná»™i cung. Tháºm chà vua Anh Tông còn cho công bố, vì đặc biệt quý trá»ng hoà ng tá» phò mã cá»§a mình, vua cho phép chà ng miá»…n vái lạy vợ như phong tục từ xưa tá»›i nay. Suốt má»™t tháng ròng, khắp triá»u đình chỉ có tiệc tùng, đà n ca, múa hát, kịch há»™i. Dân chúng thà nh phố Bắc Kinh cÅ©ng Ä‘ua nhau mở há»™i vui chÆ¡i.
Cuá»™c hôn nhân cà ng là m thắt chặt tình yêu cá»§a Calap đối vá»›i TuaranÄ‘oc thêm nồng thắm. Nà ng công chúa ấy xưa nay vẫn nhìn đà n ông vá»›i đôi mắt khinh Ä‘á»i, nay không thể tá»± ngăn mình không yêu thương má»™t hoà ng tá» hoà n hảo đến váºy. Má»™t thá»i gian sau hôn lá»…, các sứ thần vua Anh Tông cỠđến bá»™ tá»™c Berla quay trở vá», nhưng không chỉ vá» vá»›i những ngưá»i hỠđược lệnh Ä‘i má»i há». Cùng đến kinh thà nh Bắc Kinh, ngoà i phụ vương và hoà ng háºu song thân chà ng phò mã Calap, còn có Ä‘Ãch thân Hãn AlingÆ¡, ông cùng vá»›i nhiá»u triá»u thần quan trá»ng cá»§a mình tiá»…n chân vua Timuatat và hoà ng háºu Enma đến táºn Bắc Kinh.
ÄÆ°á»£c tin, hoà ng tá» xứ Ngoà i vá»™i và ng ra cổng hoà ng cung nghênh đón. Không thể nà o tả nổi niá»m vui tái ngá»™ vá»›i mẹ cha sau bấy nhiêu Ä‘iá»u bất hạnh. Nhà vua, hoà ng háºu và hoà ng tỠôm hôn nhau nhiá»u lượt, cả ba ngưá»i Ä‘á»u tuôn rÆ¡i nước mắt, khiến những ngưá»i Trung Hoa và ngưá»i Tarta chứng kiến cÅ©ng má»§i lòng.
Tiếp đó, hoà ng tá» Calap đến chà o vị hãn ngưá»i Berla, bà y tá» lòng biết Æ¡n sâu sắc cá»§a mình đối vá»›i Hãn đã xá» sá»± vô cùng hà o hiệp vá»›i gia đình mình, đã thế còn vui lòng tiá»…n nhà vua và hoà ng háºu ngưá»i Ngoà i đến táºn nước Trung Hoa. Hãn AlingÆ¡ đáp, trước đây do chưa tưá»ng địa vị cá»§a vua Timuatat và hoà ng háºu Enma, nên đã đối xá» vá»›i các vị chưa tháºt đúng vá»›i tước hiệu cao quý cá»§a há»; để bù lại khiếm khuyết ấy, Hãn AlingÆ¡ thấy mình cần tiá»…n hai vị đến đây để tạ lá»—i phần nà o. Äến lượt vua Timuatat và hoà ng háºu Enma cảm tạ vị thá»§ lÄ©nh ngưá»i Berla.
Sau đó má»i ngưá»i cùng tiến và o hoà ng cung yết kiến hoà ng đế Anh Tông. Vị minh quân nà y đã chá» sẵn ở gian phòng đầu trước khi và o Ä‘iện thiết triá»u. Hoà ng đế lần lượt ôm hôn từng ngưá»i vá»›i tình cảm chân thà nh. Rồi hoà ng đế má»i tất cả và o đại Ä‘iện. Sau khi bảy tá» vá»›i nhà vua Timuatat niá»m vui được gặp, hoà ng đế ngá» lá»i chia sẻ những bất hạnh mà vương triá»u xứ Nôgai đã phải trải qua trong những năm tháng vừa rồi. Hoà ng đế khẳng định sẽ mang hết sức lá»±c cá»§a mình tiá»…u phạt vua nước Carim, trả háºn cho há».
Hoà ng đế giữ lá»i. Ná»™i ngà y hôm ấy, nhà vua truyá»n chiếu lệnh cho thống đốc các tỉnh trong nước huy động quân đội sẵn sà ng lên đưá»ng tiến vá» phÃa hồ Bangiuta, giao hẹn đấy là điểm há»™i các đạo quân lá»›n. Vá» phÃa mình, vị hãn ngưá»i Berla AlingÆ¡ cÅ©ng muốn tham gia cuá»™c chiến tranh để tái láºp vua Timuatat trên ngai và ng, cÅ©ng ra lệnh cho quân sÄ© các bá»™ tá»™c cá»§a mình sẵn sà ng lên đưá»ng ra mặt tráºn. Hãn AlingÆ¡ truyá»n cho các tướng lÄ©nh khẩn cấp kẻo dân đến há»™i vá»›i các đạo quân Trung Hoa khác cạnh hồ Bangiuta sá»›m cà ng tốt. Quân đội nước Trung Hoa thá»i bình vốn phân bố khắp tỉnh thà nh trong đế quốc, trong khi chỠđã các đạo binh vá» tá»›i nÆ¡i há»™i quân, hoà ng đế ra lệnh chuẩn bị má»i Ä‘iêu kiện cần thiết để các vị khách quý được nghỉ ngÆ¡i tại Bắc Kinh. Hoà ng đế sai ngưá»i má»i má»—i nhà vua đến má»™t biệt Ä‘iện riêng rẽ, và cá» má»™t số hoạn quan để hầu hạ từng ngưá»i, cùng má»™t đội cấm vệ hai nghìn quân sÄ© lo việc bảo vệ hai nhà vua khách quý.
Hầu như ngà y nà o hoà ng đế cÅ©ng cho mở đại yến, tiểu yến đãi đằng các vị khách quý. Hoà ng tá» Calap cho dù báºn rá»™n trăm công nghìn việc, vẫn không quên bà cụ già chá»§ nhà trá» cá»§a mình. Chà ng thú vị nghÄ© đến phần bà cụ đã đóng góp cho duyên pháºn cá»§a mình, liá»n sai ngưá»i má»i cụ và o hoà ng cung, và ngá» lá»i xin công chúa TuaranÄ‘oc hãy nháºn bà như má»™t ngưá»i trong Ä‘oà n tuỳ tùng cá»§a công chúa.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I Má»T.
Vua Timuatat và hoà ng háºu Enma hy vá»ng già nh lại ngai và ng ngưá»i Nôgai á»› quê hương Tarta. Niá»m vui là m há» vÆ¡i Ä‘i má»i khổ ải đã trải qua. Hạnh phúc cá»§a hai vị cà ng lá»›n khi nà ng công chúa TuaranÄ‘oc đúng tháng đúng ngà y sinh hạ má»™t hoà ng tá» rất xinh. Äể mừng cáºu hoà ng bé nhá» má»›i ra Ä‘á»i, hoà ng đê Anh Tông phong ngay cho cháu là m thái tá» nước Trung Hoa. Sá»± kiện được tất cả các tỉnh thà nh trong đế quốc Trung Hoa rá»™ng lá»›n mở há»™i mừng vui, coi như má»™t ngà y đại khánh.
Giữa lúc các há»™i hè Ä‘ang diá»…n ra thì có tin báo vá» triá»u, các đạo quân đã tá» tá»±u đông đủ cạnh hồ Bangiuta, kể cả quân lÃnh cá»§a vị hãn ngưá»i Berla. Thế là vua Timuatat, hoà ng tá» Calap và hãn AlingÆ¡ ngay láºp tức lên đưá»ng. Äến Ä‘iểm há»™i quân, đã có đủ bảy mươi vạn quân sÄ© sẵn sà ng chiến đấu ( Rất có thể, bởi bình thưá»ng nước Trung Hoa có hai triệu quân. Riêng ở kinh đô Bắc Kinh có hai mươi vạn quân thưá»ng trá»±c (Chú thÃch cá»§a F.P. De La Croix).). Há» ra lệnh tiến quân vá» xứ Cotan, từ đó băng qua nước Caxga, và cuối cùng tiến và o lãnh thổ cá»§a nhà vua nước Carim.
Nhà vua nà y, được tin cấp báo từ biên cương, không lấy gì là m ngạc nhiên. Vua dÅ©ng cảm chuẩn bị nghênh chiến. Vua không ém binh bố trà cố thá»§ trong thà nh, mà táo bạo cất đại quân tiến lên đón đánh quân thù. Äá»™i quân vua vừa táºp hợp tuy vá»™i và ng cÅ©ng đông tá»›i bốn mươi vạn ngưá»i. Hai đạo quân lá»›n gặp nhau ở má»™t Ä‘iểm gần thà nh phố Cogien. Tráºn chiến quyết định bắt đầu, Vá» phÃa quân Trung Quốc, vua Timuatat chỉ huy cánh bên phải, Hãn AlingÆ¡ chỉ huy cánh bên trái, còn hoà ng tá» Calap là m tư lệnh trung quân. Vá» phÃa mình nhà vua nước Carim giao phó cánh phải cho má»™t vị tướng tà i giá»i nhất, và cá» hoà ng tá» cá»§a mình cầm đạo quân ở giữa chiến đấu chống lại quân do hoà ng tá» ngưá»i Nôgai chỉ huy, còn cánh trái là đội kỵ binh rất Ä‘iêu luyện do Ä‘Ãch thân vua lãnh đạo.
Vị hãn ngưá»i Berla bắt đầu cuá»™c chiến, xua quân cá»§a bá»™ tá»™c mình tiến lên, há» chiến đấu rất dÅ©ng cảm và chẳng bao lâu đẩy lùi được cánh phải cá»§a quân địch, song chẳng mấy chốc đối phương lại dốc sức phản công. Tình hình quân cánh phải do vua Timuatat trá»±c tiếp chỉ huy không được thuáºn lợi, bởi ngay từ đầu nhà vua nước Carim tung những đạo quân thiện chiến nhất ra đánh, khiến quân Trung Hoa rối loạn sắp bá» chạy tháo thân. Vua Timuatat Ä‘ang bối rối chưa có cách nà o ngăn được. May sao vừa lúc ấy hoà ng tá» Calap được tin, vá»™i giao quyá»n chỉ huy trung quân cho má»™t lão tướng Trung Hoa, rồi tá»± mình cầm đầu má»™t đội quân tinh nhuệ cấp tốc sang chi viện vua cha. Chẳng bao lâu chiến cục lại thay đổi chiá»u hướng. Cánh quân trái cá»§a ngưá»i Carim bị tấn công dữ dá»™i, hà ng ngÅ© bắt đầu rối loạn, và cuối cùng bá» chạy tan tác.
Nhà vua nước Carim quyết tâm hoặc chiến thắng hoặc bá» mình, đã cố gắng hết sức táºp hợp lại quân lÃnh và cá»§ng cố tráºn tuyến. Nhưng vua Timuatat và hoà ng tá» Calap không để cho ông kịp có thá»i gian, xua quân bao vây ngay cả bốn mặt. Trong thá»i gian ấy. Hãn AlinhgÆ¡ cÅ©ng đã đánh tan được cánh quân bên phải cá»§a ngưá»i Carim.
Váºy là toà n bá»™ chiến cuá»™c sắp đến hồi quyết định. Nhà vua nước Carim thấy chỉ còn hai cách để lá»±a chá»n. Hoặc mở má»™t con đưá»ng máu thoát ra ngoà i vòng vây., chạy đến xin cư trú tại má»™t nước lân bang nà o đấy. Nhưng nhà vua nà y thà chất vì thất tráºn hÆ¡n là đi cầu xin má»™t quốc gia khác trong cảnh thất cÆ¡ lỡ váºn nà y. Vua liá»u mình xông và o những nÆ¡i chiến tráºn Ä‘ang diá»…n ra dữ dá»™i nhất, và tiếp tục chiến đấu tả xung hữu đột cho đến khi ngưá»i bị cả ngà n nhát chém tá» thương. Vua gục ngã xuống giữa tráºn tiá»n, trên đống xác chết.
Hoà ng tá» nước Carim cÅ©ng chịu chung số pháºn như cha. Hai mươi vạn quân hoặc bị giết hoặc bị bắt là m tù binh. Phần còn lại tìm đưá»ng chạy tháo thân. Quân đội Trung Hoa cÅ©ng tổn thất khá nhiá»u binh sÄ©, nhưng tráºn chiến cho dù rất đẫm máu, thiệt hại khá nặng ná», phần thắng cuối cùng vẫn thuá»™c vá» há». Vua Timuatat tạ Æ¡n trá»i đất vá» chiến thắng nà y, vá»™i phái má»™t võ quan vá» Bắc Kinh cấp báo, tâu vá»›i hoà ng đế Trung Hoa rõ cuá»™c chinh phạt đã thắng lợi. Trong thá»i gian ấy, ông tiếp tục dẫn quân tiến và o thảo nguyên Zatai, và thừa thắng chiếm đóng kinh đô nước Carim.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I HAI.
Và o được kinh thà nh nước Carim, vua Timuatat cho ban bố cho toà n dân rõ, mình không có ý định chiếm Ä‘oạt cá»§a cải cÅ©ng như tước bá» tá»± do cá»§a ngưá»i dân nước nà y. Thượng đế đã muốn cho vua chiếm được ngai và ng kẻ thù thì ông sẽ phải giữ. Từ nay, vùng Zatai cÅ©ng như các nước trước đây vốn là chư hầu thần phục nước Carim, nay bắt buá»™c phải thừa nháºn hoà ng tá» Calap là quốc vương nước Carim cÅ©ng như chua tế tất cả các nước chư hầu.
Ngưá»i dân Carim, quá mệt má»i trước sá»± cai trị cá»§a nhà vua vừa qua Ä‘á»i, và hy vá»ng tân vương Calap sẽ đỡ khắc nghiệt hÆ¡n nhà vua trước, Ä‘á»u vui lòng khuất phục. Má»i ngưá»i đồng thanh tôn vinh chà ng hoà ng tứ trẻ mà ai nấy Ä‘á»u hiểu rõ tà i đức lên là m vua ngư trị đất nước mình. Trong thá»i gian vị tân vương nước Carim cho ban hà nh những biện pháp cần thiết để cá»§ng cố quyá»n lá»±c, thì vua Timuatat dẫn má»™t phần quân đội Ä‘ang dưới quyá»n chỉ huy cá»§a mình nhanh chóng quay vá» cố quốc. Những ngưá»i Tarta thuá»™c bá»™ tá»™c Nôgai vẫn má»™t lòng trung thà nh vá»›i vị hãn cÅ©, Ä‘á»u vui mừng thấy vua Timuatat cá»§a mình trở vá» chiếm lại ngôi báu.
Vua Timuatat không chịu dừng lại ở đấy. Thừa thắng, vua tuyên chiến vá»›i ngưá»i Xiêca để trả thù hỠđã phản bá»™i trong liên minh cá»§a cuá»™c chiến trước đây, do hoà ng tá» Calap trá»±c tiếp chỉ huy tại vùng Giun. Ngưá»i Xiêca không chịu khuất phục. Há» huy động quân chống trả, nhưng cuối cùng bị quân chiến thắng đánh tan. Vua Timuatat tuyên bố mình đồng thá»i là m vua cả nước Xiêca. Sau chiến thắng ấy vua dưa quân trở vỠđến Zaita, thì gặp hoà ng háºu Enma và công chúa TuaranÄ‘oc vừa đến nÆ¡i. ÄÃch thân hoà ng đế Anh Tông đã sai má»™t đạo quân tháp tùng trá»ng thể hai bà đến kinh đô nước Carim.
Váºy là kết thúc tất cả má»i ná»—i bất hạnh cá»§a hoà ng tá» Calap. Vá»›i tà i năng và đức độ cá»§a mình chà ng được nhân dân Carim rất quý mến. Chà ng là m vua ngá»± trị đất nước ấy Ãt lâu sau, công chúa TuaranÄ‘oc sinh hạ thêm má»™t hoà ng tá» nữa. Hoà ng tá» thứ hai sau nà y sẽ lên là m vua nước Carim, bởi con trai đầu cá»§a công chúa TuaranÄ‘oc và chà ng Calap đã được hoà ng đế Anh Tông nuôi dạy và phong là m thái tá» từ trước, chuẩn bị là m ngưá»i kế vị mình lên ngôi báu toà n nước Trung Hoa.
Vua Timuatat và hoà ng háºu lui vá» sống những ngà y cuối Ä‘á»i ở kinh đô Astracan. Còn vị hãn ngưá»i Berla, sau khi nháºn lòng biết Æ¡n sâu sắc cá»§a má»i ngưá»i vá» lòng hà o hiệp cá»§a hãn, kéo quân vá» lại lãnh địa bá»™ tá»™c cá»§a mình.
Bà nhÅ© mẫu Xutlumêmê cá»§a công chúa nước CasÆ¡mia kể xong câu chuyện vá» hoà ng tá» Calap, liá»n há»i những ngưá»i hầu cá»§a công chúa Farucna nghÄ© sao vá» câu chuyện vừa nghe. Tất cả Ä‘á»u đồng thanh cho rằng câu chuyện cá»±c kỳ thú vị, chà ng Calap quả là má»™t hoà ng tứ tà i đức vẹn toà n và má»™t ngưá»i yêu hoà n hảo. Riêng công chúa CasÆ¡mia nói:
- Vá» phần ta, ta thấy anh chà ng ấy kiêu ngạo hÆ¡n si tình, phần nà o ngá»› ngẩn, tóm lại giống y như má»i chà ng trai chưa chÃn chắn. Äối vá»›i nhà vua cÅ© xứ Muxen, cụ FaÄ‘ala tốt bụng ấy,- nà ng vừa nói vừa mỉm cưá»i- phải nháºn rằng đấy là má»™t ông chồng yêu đương và chung thuá»·. ông đã không chịu chết ngay như nà ng Zemrut mà còn cố sống năm mươi năm nữa sau khi nà ng mất để khóc than nà ng.
- Nếu váºy thì, thưa công chúa,- bà nhÅ© mẫu nói- nếu hoà ng tá» Calap và vua Falala Ä‘á»u chưa đủ thoả mãn sá»± tinh tế cá»§a công chúa, thì nếu được bà cho phép, tôi xin thuáºt câu chuyện nhà vua xứ Äamat và vị tể tướng cá»§a ông, may ra công chúa sẽ hà i lòng hÆ¡n.
- Ta sẵn lòng nghe,- nà ng Farucna đáp- các gia nhân cá»§a ta ai cÅ©ng thÃch nghe các câu chuyện cá»§a bà , ta không muốn không cho hỠđược thưởng thức. Quả là nhÅ© mẫu biết phác hoạ nên những bức chân dung tuyệt vá»i. Nhưng mẹ Xutlumêmê ạ, mẹ Xutlumêmê thân yêu cá»§a ta Æ¡i, cho dù mẹ hết sức cố gắng tô vẽ đà n ông bằng những mà u sắc rất đẹp đẽ, các khiếm khuyết cá»§a há» vẫn lá»™ rõ qua các bức chân dung mẹ thá»±c hiện.
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:11 PM.
|

06-09-2008, 01:39 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 11
Chuyện quốc vương BêrêtÄ‘in'lôlô và tể tướng Atanmuc - Biệt danh tể tướng ưu phiá»n
Ngà y thứ tám ba
Bà nhũ mẫu bắt đầu kể tiếp chuyện khác:
Ngà y xưa ở thà nh Äamat có nhà vua, vương hiệu là BêrêtÄ‘in LôLô. Vua có má»™t vị tể tướng tên Antamuc, nghÄ©a là Quốc Bảo. Sá» sách thá»i ấy chép rằng tể tướng là má»™t ngưá»i có tà i kinh bang tế thế, xứng đáng vá»›i danh hiệu cá»§a ông. ông phụng sá»± vương triá»u cá»±c kỳ táºn tuỵ, luôn luôn hết mình lo việc nước, lúc nà o cÅ©ng hăng say là m nhiệm vụ, lại thêm tà i năng lá»—i lạc, kiến thức uyên thâm, lại hết sức thanh liêm, nhân dân trong nước ai ai cÅ©ng ca ngợi. Nhưng ông lại có biệt danh là Tể tướng ưu phiá»n, bởi lúc nà o vẻ mặt ông cÅ©ng phiá»n não ưu tư. Vẻ mặt ông luôn nghiêm trang, cho dù trong triá»u đình có xảy ra việc gì buồn cưá»i đến đâu ông cÅ©ng chẳng há» nhếch mép, cho dù có ai muốn cù cho ông cưá»i, cÅ©ng chẳng là m ông báºt ra được má»™t tiếng gá»i là vui.
Má»™t hôm, trong lúc nói chuyện riêng vá»›i tể tướng, vua cưá»i sảng khoái và kể cho ông nghe má»™t câu chuyện ngá»™ nghÄ©nh vừa nghe ai đó nói lại. Tể tướng lắng nghe, thái độ trang nghiêm tá»›i mức vua BêrêtÄ‘in lấy là m pháºt ý.
- Tể tướng Atanmuc à ,- vua nói- tÃnh tình ông lạ tháºt. ông bao giá» cÅ©ng lá»™ vẻ âu sầu buồn bã. Từ mưá»i năm nay ông là m việc vá»›i ta, ta chưa bao giá» nhìn thấy hiện lên trên nét mặt ông má»™t dấu hiệu nhá» nhặt nà o cá»§a niá»m vui.
Tể tướng đáp:
- Tâu bệ hạ, xin ngà i chá»› lấy là m ngạc nhiên. Má»—i con ngưá»i Ä‘á»u có những ưu tư riêng, trên Ä‘á»i chẳng có ai không có chuyện phiá»n lòng.
- Ông trả lá»i không đúng,- nhà vua đáp- đâu phải bởi tại ông có má»™t chuyện không vui bà ẩn riêng tư cá»§a mình, mà ông cho tất cả má»i ngưá»i trên Ä‘á»i Ä‘á»u giống ông? ông có tháºt lòng tin lá»i ta vừa nói?
- Tâu bệ hạ,- tể tướng Atanmuc nói- thân pháºn con ngưá»i trên trần thế Ä‘á»u giống hệt như nhau. Lòng chúng ta chẳng bao giỠđược hưởng niá»m vui trá»n vẹn. Xin bệ hạ hãy tá»± lấy mình ra suy nghÄ© xem, rồi so sánh vá»›i những ngưá»i khác. Tâu bệ hạ, ngà i có hoà n toà n thoả mãn vá» cuá»™c sống cá»§a mình?
Vá»›i ta ư?- Vua BêrêtÄ‘in thốt lên.- Vá»›i ta thì không. Ta là m sao tá»± lấy là m thoả mãn má»i bá»? Ta lúc nà o cÅ©ng có kẻ thù rình ráºp, dòm ngó ở biên cương. Äôi vai ta suốt Ä‘á»i nặng gánh sÆ¡n hà . Vì cuá»™c sống cá»§a muôn há», ta có nghìn Ä‘iá»u lo nghÄ© hà ng ngà y, là m sao ta hoà n toà n thanh thản? Nhưng ta tin trong thế giá»›i có vô và n những ngưá»i dân thưá»ng, cuá»™c Ä‘á»i há» là những chuá»—i ngà y lạc thú, chẳng chút gợn đục bởi bất kỳ ná»—i đắng cay nà o.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I BA.
Tể tướng Atanmuc vẫn bảo lưu ý kiến cá»§a mình. Quốc vương thấy ông cứ khăng khăng như váºy liá»n nói :
- Nếu trên Ä‘á»i không ai không có chuyện buồn phiá»n, Ãt ra cÅ©ng không phải má»i ngưá»i lúc nà o cÅ©ng đăm chiêu sầu não. Ta nói tháºt, ông là m cho ta sinh ra hiếu kỳ, muốn biết rõ Ä‘iá»u gì đã khiến cho ông lúc nà o cÅ©ng buồn bã suy tư như váºy. ông hãy nói cho ta biết, do đâu ông vô cảm trước cái cưá»i, mà cưá»i vui là niá»m thÃch thú lá»›n nhất trong Ä‘á»i sông.
Tể tướng đáp:
- Tâu bệ hạ, xin tuân lệnh ngà i. Tôi sẽ kể chuyện vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi, qua đó ngà i sẽ thấy rõ đâu là nguyên nhân vẻ âu sầu mà ngà i cho là bà ẩn cá»§a tôi.
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:14 PM.
|

06-09-2008, 01:42 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 12
Chuyện tể tướng Atanmuc - Biệt danh tể tướng ưu phiá»n - và nà ng công chúa Zêlica Bêgum
Tôi là con trai duy nhất má»™t nhà buôn kim hoà n già u có ở thà nh phố BatÄ‘a. Cha tôi tên là Côtgia AbÄ‘ala. Sinh thá»i cha tôi hết sức chú trá»ng việc giáo dục tôi. Từ tuổi ấu thÆ¡, tôi đã được cha tôi má»i những báºc thầy tà i giá»i dạy cho nhiá»u môn khoa há»c khác nhau như triết há»c, luáºt há»c, thần há»c... Äặc biệt cha tôi cho tôi nghiên cứu tất cả các ngôn ngừ Ä‘ang được dùng ở châu á, vá»›i ý định nếu má»™t ngà y nà o đó tôi muốn Ä‘i chu du tại châu lục nà y, thì những kiến thức ấy sẽ rất có Ãch cho tôi.
Bản tÃnh tôi thÃch vui chÆ¡i và tiêu pha hoang phÃ. Cha tôi buồn rầu nháºn ra Ä‘iá»u đó. Nhiá»u lần cha tôi trách mắng, cố là m cho tôi thay đổi tÃnh xấu. Nhưng lá»i dạy bảo khôn ngoan cá»§a má»™t ngưá»i cha có bao giỠđể lại ấn tượng gì ở đầu óc má»™t đứa con trai ham phóng đãng Tôi lắng nghe những lá»i cá»§a cha khuyên bảo mà chẳng mấy quan tâm. Tôi còn cho đấy chẳng qua là cái táºt cá»§a tuổi già . Má»™t hôm, tôi dạo chÆ¡i vá»›i cha tôi trong vưá»n nhà , theo lệ thưá»ng cha tôi chê trách tÃnh tình ham chÆ¡i bá»i cá»§a tôi. Cha tôi nói:
- Hỡi con trai cá»§a ta? Ta nháºn thấy những lá»i trách móc cá»§a cha cho đến hôm nay chỉ là m con chán tai. Nhưng chẳng bao lâu nữa con sẽ thoát khá»i ngưá»i cha lắm Ä‘iá»u.Thần chết không còn cách xa cha bao nhiêu nữa. Cha sắp Ä‘i và o cõi vÄ©nh hằng, cha sẽ để lại cho con rất nhiá»u cá»§a cải Con hãy chú ý chá»› dùng tà i sản ấy và o những mục Ä‘Ãch không hay. Hay Ãt ra, nếu con quá hư há»ng đến ná»—i là m tiêu tán hết tà i sản ấy má»™t cách Ä‘iên cuồng, thì rồi con sẽ phải nhỠđến cây cổ thụ mà con nhìn thấy chÃnh giữa vưá»n kia. Rồi con nên buá»™c và o cà nh cây cổ thụ ấy má»™t sợi dây thòng lá»ng và tá»± treo cổ, bằng cách ấy con sẽ ngừa trước cho mình đỡ phải lâm và o những chuyện khốn đốn vẫn luôn luôn bám sát chân sá»± nghèo khó.
Quả váºy má»™t thá»i gian sau, cha tôi qua Ä‘á»i. Và đúng như dá»± kiến cá»§a ngưá»i, sau khi tôi cá» hà nh lá»… tang trá»ng thể cho cụ, và bắt đầu sở hữu tất cả tà i sản cụ để lại, tôi má»›i nháºn ra gia tà i mình thụ hưởng tháºt lá»›n không sao kể xiết. Váºy là tôi nghÄ© mình có đủ Ä‘iá»u kiện để buông mình vô tá»™i vạ theo bản tÃnh ham vui chÆ¡i bá»i hà nh lạc. Tôi tăng thêm số lượng gia nhân hầu hạ trong nhà . Tôi lôi kéo đến nÆ¡i ở cá»§a mình tất cả bá»n thanh niên trong thà nh phố. Tôi mở tiệc đãi đằng tất cả má»i ngưá»i, ai muốn ăn xin cứ má»i đến. Tôi chÆ¡i bá»i trác táng đủ thứ; dần dà mặc dù không để ý tôi xÆ¡i mất hết toà n bá»™ gia sản cá»§a cha tôi để lại lúc nà o không biết. Ngay láºp tức bá»n bạn bè lần lượt từ giã tôi, gia nhân tôi tá»› cÅ©ng theo chân nhau ra Ä‘i. Số pháºn tôi thay đổi đột ngá»™t là m sao. Tôi thất vá»ng đến ngã gục, không sao gượng dáºy nổi. Lúc nà y tôi má»›i nhá»› lại, nhưng quá cháºm rồi, những lá»i nói cuối cùng cá»§a cha. Tôi tá»± bảo:
- Tháºt đáng thân cho ta lâm và o cảnh ngá»™ hiện nay. Tại sao ta không chịu nghe theo lá»i khuyên bảo cá»§a phụ thân khi ngưá»i còn sống? Ngưá»i hoà n toà n không phải không có lý khi căn dặn ta nên dè sẻn chi tiêu. Chẳng có gì khá»§ng khiếp hÆ¡n, buồn phiá»n hÆ¡n khi má»™t con ngưá»i đột nhiên thấy thiếu thÆ¡n má»i bá» sau những ngà y sống phè phỡn trong già u sang. Ôi, nếu ta đã coi thưá»ng má»i lá»i khuyên cá»§a cha ta, Ãt nhất ta vẫn không còn nhá»› lá»i cụ dạy nên tá»± mình kết liá»…u số pháºn mình má»™t khi trót lâm và o cảnh khốn cùng. Lúc nà y ta đã đến cảnh khốn cùng rồi, ta muốn thá»±c hiện lá»i khuyên rất đúng đắn cá»§a phụ thân. Bởi xét đến cùng, cho dù ta có bán ngôi nhà nà y, tà i sản duy nhất còn lại vá»›i ta, thì nhiá»u lắm số tiá»n bán nhà cÅ©ng chỉ đủ nuôi ta thêm và i năm, sau đấy rồi thân ta sẽ ra sao? Äến lúc ấy ta chỉ còn cách ngá»a tay ăn mà y để kiếm sống hoặc chịu chết đói, đằng nà o cÅ©ng váºy thôi? Váºy thì tốt hÆ¡n là ta tá»± treo cổ ngay giá» phút nà y, Ãt ra như thế cÅ©ng đỡ cho đầu óc mình rồi phải giằng xé xót xa nếu ta cứ sống.
Tá»± bảo như váºy, tôi Ä‘i tìm má»™t sợi thừng, bước xuống vưá»n, đến gần cây cổ thụ mà thân sinh tôi từng chỉ cho thấy Tôi thấy cây cổ thụ nà y quả tháºt phù hợp vá»›i nhu cầu cá»§a tôi lúc nà y. Tôi vác hai tảng đá to xếp và o dưới gốc cây, trèo lên trên hai tảng đá ấy, tôi vươn tay buá»™c má»™t đầu sợi .hừng lên cà nh cây to nhất, còn đầu kia là m má»™t cái nút thông lá»ng, luồn và o cổ mình. Sau đó, tôi tung ngưá»i lên không. Cái sợi dây thòng lá»ng mà tôi đã buá»™c rất khéo sắp tiết chặt cổ há»ng tôi, thì cà nh cây có buá»™c sợi dây bị gãy đã sức mạnh cá»§a tấm thân và cùng rÆ¡i xuống đất.
Thoạt tiên tôi cÅ©ng buồn, vì mình cố tá»± vẫn mà không có kết quả. Nhưng nhìn lại cà nh cây vừa má»›i gãy xuống đất, tôi chợt ngạc nhiên nháºn thấy trong cà nh cây rá»—ng vung vãi ra nhiá»u viên kim cương. Hoá ra cà nh cây ấy cÅ©ng như toà n bá»™ thân cây Ä‘á»u rá»—ng ruá»™t. Tôi vá»™i chạy và o nhà tìm má»™t cái rìu, chặt đổ cây cổ thụ, và tìm thấy bên trong bao nhiêu là hồng ngá»c, bÃch ngá»c cÅ©ng như nhiá»u ngá»c ngà châu báu khác. Váºy là tôi tháo vá»™i ra khá»i cổ mình sợi dây thòng lá»ng. Từ tuyệt vá»ng tôi chuyển sang vui sướng khôn chừng.
NGÀY 84, 85, 86, 87, 88
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I TƯ.
GiỠđây tôi không sống chạy theo lạc thú và phóng túng như ngà y trước nữa, tôi quyết định nối nghiệp cha là m nghá» buôn kim hoà n. Tôi cÅ©ng có Ãt nhiá»u hiểu biết vá» ngá»c ngà châu báu, tin rằng mình có thể là m ăn thà nh đạt. Tôi tìm liên kết vá»›i hai thương nhân cÅ©ng chuyên nghá» buôn kim hoà n ở thà nh phố BatÄ‘a. Hai ngưá»i nà y xưa kia từng là bạn cá»§a thân sinh tôi. Há» Ä‘ang chuẩn bị má»™t chuyến Ä‘i buôn xa vá» mãi thà nh phố Ormut. Ba chúng tôi cùng nhau vá» thà nh phố cảng Basra. ở đấy, chúng tôi chung vốn mua má»™t con tà u rồi lên đưá»ng tÃnh chuyện sẽ cáºp bến á»› cái vịnh cÅ©ng mang tên Ormut.
Ba chúng tôi là m ăn rất hợp ý nhau. Con tà u gặp cÆ¡n gió thuáºn nhẹ nhà ng lướt sóng. Chúng tôi sống những ngà y thÃch thú trên tà u. Tà u sắp cáºp bến đúng như mong ước. Lúc nà y tôi má»›i nháºn ra hai ngưá»i bạn tôi liên kết không phải là những con ngưá»i là m ăn đứng đắn như tôi hằng tưởng. Tà u sắp đến gần cái mÅ©i ở đầu vịnh và chuẩn bị cáºp bến đất liá»n, Ä‘iá»u là m cho má»i ngưá»i trên tà u rất đỗi vui mừng. Trong niá»m vui, chúng tôi không ná» hà uống nhiá»u rượu ngon đã mua trừ sẵn trước khi rá»i bến cảng Basra. HÆ¡i quá chén, tôi mặc nguyên cả áo quần và ngá»§ thiếp Ä‘i giữa đêm khuya trên chiếc sáºp.
Trong khi tôi Ä‘ang thiêm thiếp giấc nồng, thì hai ông bạn liên kết má»—i ngưá»i túm lấy má»™t tay tôi, ném tung ngưá»i tôi xuống biển cả qua má»™t cá»a sổ nhá» cá»§a khoang tà u. Äáng ra tôi đã bá» mình giữa biển cả. Cho đến lúc nà y, tôi vẫn không hiểu vì sao tôi sống sót sau chuyện không may ấy, vì hôm ấy biển động, gió lá»›n, sóng to. Dưá»ng như trá»i ngăn các ngá»n sóng lá»›n không cho nhấn chìm tôi xuống đáy biển, lại hắt tôi lên mặt đất ở chân má»™t ngá»n núi phÃa bên kia mÅ©i đất nhô ra ngoà i vịnh. Tôi dạt lên bá», ngưá»i không há» bị thương tÃch. Tôi nghỉ qua đêm ở đấy và tạ Æ¡n thượng đế đã giải thoát cho khá»i cái chết, Æ¡n tái sinh tôi không bao giá» hết ngợi ca.
Khi trá»i rạng sáng, tôi vất vả lắm má»›i leo lên được đỉnh núi, vì sưá»n núi chá»— nà y rất hiểm trở. Tôi gặp nhiá»u ngưá»i nông dân ở các vùng lân cáºn, há» Ä‘ang đến đây khai thác pha lê mang vá» bán ở thà nh phố Ormut. Tôi thuáºt lại cho há» nghe tôi vừa trải qua má»™t tai nạn suýt nữa mất mạng. Há» cÅ©ng như tôi Ä‘á»u cho tôi thoát chết là nhá» có chuyện thần kỳ. Những con ngưá»i tốt bụng ấy thương hại thân pháºn cá»§a tôi, há» chia cho tôi má»™t phần lương thá»±c há» mang theo, gồm cÆ¡m nắm trá»™n lẫn hạt kê. Sau khi khai thác đủ số pha lê cần thiết, há» dẫn tôi cho cùng theo vá» Ormut, má»™t thà nh phố lá»›n.
Tôi tìm đến trá» tại má»™t nhà dà nh cho du khách lưu trú. Ngưá»i đầu tiên tôi gặp là má»™t trong hai ngưá»i bạn thương nhân đã liên kết vá»›i mình.
Anh chà ng ấy có vẻ ngạc nhiên thấy má»™t ngưá»i y đã ngỡ là m mồi cho cá rồi bá»—ng nhiên xuất hiện. Y vá»™i chạy Ä‘i tìm ngưá»i bạn kia bà n bạc cách là m hại tôi. Tôi thấy hai chúng nó thì thầm vá»›i nhau, rồi chúng cứ thản nhiên Ä‘i và o cái sân nÆ¡i tôi Ä‘ang đứng, phá»›t lá» là m ra vẻ chẳng biết tôi là ai. Tôi liá»n bảo chúng:
- Bá»n tráo trở kia! Trá»i không cho các ngưá»i phản trắc thà nh công đâu. Cho dù các ngưá»i dã man đến thế ta vẫn còn sống đây. Các ngưá»i hãy ngay láºp tức giao lại số châu báu cá»§a ta cho ta, ta chẳng muốn là m ăn chung vá»›i những con ngưá»i xấu xa độc ác như các ngưá»i nữa.
Câu nói cá»§a tôi không là m chúng bối rối chút nà o, ngược lại chúng còn dám cất lá»i la lá»›n:
- Thằng kẻ cướp? Thằng khốn nạn! Mà y là ai, mà y từ đâu đến? Mà y nói đến số ngá»c ngà đồ đạc nà o thuá»™c sở hữu cá»§a mà y?
Vừa nói chúng vừa vác gáºy phang tôi. Tôi doạ sẽ đến kêu quan chánh án. Nhưng chúng nó Ä‘i trước nước cá» cá»§a tôi, khi tôi chưa kịp đến toà án. Sau khi chà o lạy rất trá»ng thị, rồi dâng quan chánh án má»™t số viên ngá»c chúng mang theo ngưá»i, có thể đấy là những viên ngá»c cá»§a chÃnh tôi, chúng thưa vá»›i quan chánh án:
- Thưa quan lá»›n, ngà i là đuốc sáng cá»§a sá»± công bằng, ánh sáng cá»§a ngà i từ trước tá»›i nay vẫn xua Ä‘i bóng Ä‘en những lá»i dối trá. Chúng tôi đến đây cầu van sá»± cứu giúp ở cá»a quan. Chúng tôi là những ngưá»i nước ngoà i không nÆ¡i nương tá»±a. Chúng tôi đến từ má»™t xứ rất xa xôi đến đây buôn bán, có lẽ công bằng nà o cho phép má»™t tên ăn cướp thoá mạ chúng tôi? Lẽ nà o quan lá»›n cho phép nó được cướp Ä‘oạt bằng lá»i dối trá số cá»§a cải mà chúng tôi đã tÃch cóp được sau bao nhiêu vất vả nhá»c nhằn, tháºm chà có khi suýt phải trả giá bằng mạng sống cá»§a mình?
Quan chánh án há»i:
- Các ông muốn phà n nà n vá» ngưá»i nà o?
- Bẩm quan lớn,- chúng đáp- Chúng tôi đâu có biết nó là ai, chúng tôi chưa bao giỠtrông thấy nó.
Vừa lúc ấy tôi bước chân đến toà án. Vừa trông thấy tôi, hai tên ấy kêu toáng lên:
- Bẩm quan lá»›n, chÃnh hắn kia. ÄÃch thị hắn là tên khốn nạn, tên trá»™m cướp bất nhân. Tháºm chà hắn còn dám vác mặt đến trước mắt quan lá»›n. Xin quan chánh án công minh, ngà i hãy Ä‘oái thương bảo vệ chúng tôi.
Äến lượt mình, tôi tiến đến gần quan chánh án định trình bà y. Nhưng bởi tôi không có quà cáp nà o lót tay quan, cho nên chẳng có cách nà o là m cho vị quan toà ấy chịu lắng nghe. Thái độ bình tÄ©nh và kiên quyết cá»§a tôi cà ng là m cho viên quan cho rằng tôi há»—n láo. Không buồn nói năng thêm, quan ra lệnh cho mấy tên lÃnh tống giam luôn. Trong khi bá»n lÃnh gông cổ tôi lại, lấy xiá»ng sắt xÃch chân tôi, thì hai tên buôn liên kết vá»›i tôi há»›n hở trở vá». Chúng tin chắc, lần nà y hẳn phải có má»™t sá»± thần kỳ má»›i, may ra má»›i có thể giúp tôi thoát khá»i bà n tay quan án.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I LÄ‚M.
Có lẽ tôi đã không thể nà o ra khá»i nhà tù nếu không có má»™t sá»± kiện xảy ra. Lần nà y tôi được tai qua nạn khá»i cÅ©ng nhá» sá»± ngẫu nhiên may mắn như lần thoát chết trong vùng vịnh Ormut. Tôi nghÄ© đây chắc cÅ©ng nhá» trá»i run rá»§i để cứu giúp ngưá»i là nh. Những ngưá»i nông dân đã dẫn tôi vá» thà nh phố Ormut, tình cá» hay tin tôi bị tống giam. Äem lòng thương hại, há» cùng nhau đến gặp quan chánh án. Há» thuáºt lại chuyện đã bắt gặp tôi vừa thoát nạn trên biển như thế nà o. Há» kể chi tiết tất cả những gì tôi đã nói cho há» nghe khi gặp nhau trên núi.
Sau khi nghe há» trình bà y, viên chánh án sáng mắt ra. ông hối tiếc đã không chịu cho tôi trình bà y, và quyết định Ä‘i sâu và o vụ việc nà y. ông sai ngưá»i Ä‘i tìm hai thương nhân trá» tại quán lưu trú. Nhưng chúng không còn ở đấy nữa. Chúng đã vá»™i lên tà u giong buồm ra khÆ¡i, biến mất. Mặc dù tôi đã bị quan toà tống giam, chúng vẫn chưa hết lo âu Má»™t sá»± bá» Ä‘i vá»™i vã như váºy là m quan chánh án tin chắc tôi bị giam giữ bất công. Tôi được trả lại tá»± do. Và thế là chấm dứt vụ liên kết là m ăn giữa tôi vá»›i hai nhà buôn kinh hoà n kia.
Tôi thoát chết ngoà i biển, tôi được thả ra khá»i trại giam, đáng ra tôi phải tá»± cho mình là ngưá»i vô cùng chịu Æ¡n trá»i đất Nhưng tình cảnh tôi lúc nà y có sống cÅ©ng chẳng sung sướng gì. Không tiá»n bạc, không bạn bè, không uy tÃn, tôi thấy mình đã lâm và o cảnh hoặc phải Ä‘i ăn xin hoặc chịu chết đói. Tôi lê chân ra khá»i thà nh phố Ormut mà chẳng hiểu rồi đây thân pháºn mình sẽ ra sao. Tôi cứ đưa chân bước vá» phÃa đồng cá» vùng La- đồng cá» nà y nằm và o giữa triá»n núi cao và bá» biển vùng vịnh Ba Tư. Äến cánh đồng, tôi gặp má»™t Ä‘oà n lữ hà nh những thương nhân ngưá»i Ấn Äá»™ Ä‘ang chuẩn bị nhổ trại Ä‘i tiếp vá» thà nh phố Sira. Tôi theo Ä‘oà n thương nhân ấy, là m giúp há» những việc lặt vặt dá»c đưá»ng, nhá» váºy có thể kiếm sống qua ngà y. Tôi cùng Ä‘oà n vỠđến thà nh phố Sira.
Tôi dừng lại ở thà nh phố nà y. Hồi bấy giỠđức vua Tamaspơ nước Ba Tư đang đặt kinh đô tại đây.
Má»™t hôm, sau khi cầu nguyện tại đại thánh đưá»ng, tôi trở vá» lại nÆ¡i trá», dá»c đưá»ng chợt gặp má»™t ông quan cá»§a triá»u đình vua Ba Tư. ông mặc áo quần rất sang trá»ng, dáng ngưá»i oai vệ. ông chăm chú nhìn tôi rồi tiến đến gần và há»i:
- Chà ng trai trẻ kia, anh từ nước nà o đến? Ta trông anh có vẻ má»™t ngưá»i nước ngoà i, và dưá»ng như anh Ä‘ang không phải là ngưá»i dư dả lắm.
Tôi đáp tôi từ thà nh phố BatÄ‘a đến. Tình cảnh cá»§a tôi hiện nay quả đúng như lá»i ngà i nói. Tiếp đấy tôi kể lại tóm tắt câu chuyện cá»§a tôi cho ông nghe. Có vẻ như ông lắng tai chú ý, còn tá» ra thông cảm vá»›i ná»—i bất hạnh cá»a tôi.
- Anh năm nay bao nhiêu tuổi?- ông há»i.
- Thưa, tôi mưá»i chÃn tuổi.- Tôi đáp.
Ông truyá»n bảo tôi Ä‘i theo ông. Rồi ông cất bước, Ä‘i thẳng vá» phÃa hoà ng cung. Tôi vẫn theo ông và o táºn trong ấy ông đưa tôi và o má»™t căn há»™ khá đẹp và lại há»i tiếp:
"Tên anh là gì?" .Tôi đáp tôi tên là Haxan. ông ta còn há»i tôi nhiá»u câu khác nữa, và đá»u tá» ra hà i lòng vá» những câu trả lá»i cá»§a tôi. Lúc nà y ông má»›i bảo:
- Cáºu Haxan à , ta thương cho ná»—i không may cá»§a cáºu ta muốn coi cáºu như má»™t đứa con trai ta. Ta là quan chỉ huy các đội hầu cáºn đức vua nước Ba Tư ta. Hiện nay Ä‘ang khuyết má»™t chân hầu trong phòng riêng cá»§a vua. Ta định chá»n cáºu và o chân là m công việc ấy. Trông cáºu đẹp trai, trẻ tuổi và có giáo dục, ta cho như váºy là được. Hiện chưa tìm được má»™t tên hầu cáºn nà o mặt mÅ©i sáng sá»§a khôi ngô hÆ¡n cáºu.
Tôi cảm tạ vị quan chỉ huy các đội hầu cáºn (Nguyên bản là capi-aga. ) vá» tấm lòng nhân háºu cá»§a ông. ông sai ngưá»i mang cho tôi má»™t bá»™ đồng phục ngưá»i hầu cáºn. ông dạy tôi cách thá»±c hà nh nhiệm vụ. Tôi là m bắt chước là m theo má»™t cách tốt đẹp, chẳng bao lâu được cảm tình cá»§a viên quản trá»±c tiếp đội cá»§a tôi, tức là đội hầu hạ ở phòng riêng nhà vua(zulilzi. Hầu cáºn má»—i đội có má»™t tên riêng. Tất cả có mưá»i hai đội.).
Theo luáºt pháp ở đây, cấm tất cả những ngưá»i hầu cáºn mưá»i hai phòng trong cung . cá»§a vua, cÅ©ng như cấm tất cả các võ quan và lÃnh tráng thuá»™c đội cấm vệ trong cung, ban đêm sau má»™t giỠđã định, không được lai vãng trong các vưá»n ngư uyển. Ai không tuân sẽ bị tá»™i chết, bởi thỉnh thoảng các bà hoà ng háºu và công chúa dạo chÆ¡i trong vưá»n. Má»™t đêm, tôi thÆ¡ thẩn trong vưá»n má»™t mình, mải mê suy nghÄ© vá» những ná»—i bất hạnh cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Chắc quá chìm đắm trong trầm tư, tôi không để ý đã qua giá» quy định buá»™c đà n ông phải ra hết khá»i vưá»n. Bừng tỉnh, tôi giáºt mình nghÄ© lúc nà y còn có thể kịp ra khá»i vưá»n, tôi vá»™i vã quay trở vá» nÆ¡i ở cá»§a mình, chợt gặp má»™t phu nhân xuất hiện đột ngá»™t trước mặt tôi ở má»™t khúc đưá»ng rẽ. Phu nhân có vẻ duyên dáng và đưá»ng bệ, mặc dù đêm tối tôi vẫn có thể nháºn ra nà ng còn trẻ và rất xinh. Nà ng há»i tôi:
- Cáºu Ä‘i nhanh thế. Có việc gì buá»™c cáºu phải chạy vá»™i chạy và ng như váºy?
- Tôi có lý do để vá»™i và ng,- tôi đáp.- Nếu bà là ngưá»i trong hoà ng cung, hẳn bà phải biết tại sao tôi hối hả. Hẳn bà hẳn rõ cấm đà n ông có mặt trong các khu vưá»n ngư uyển ban đêm, sau má»™t giá» nà o đó, ai trái lệnh phải tá»™i chết.
- Bây giá» thì cÅ©ng hÆ¡i quá cháºm cho anh kịp ra khá»i vưá»n rồi đấy,- ngưá»i phụ nữ ấy lại nói- giá» quy định qua đã lâu rồi. Nhưng anh hãy cảm Æ¡n ngôi sao chiếu mệnh anh, nếu không anh đã không may mắn được gặp ta.
- Khốn khổ thân tôi!- Tôi kêu lên không quan tâm đến bất kỳ Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n lo sợ mình mất mạng.- Tại sao tôi lại lãng quên giá» giấc, để đến ná»—i muá»™n mà ng thế nà y?
- Anh chá»› có buồn,- ngưá»i đà n bà ấy lại nói.- Anh buồn rầu là xúc phạm đến ta đấy. Anh không thấy được gặp ta đủ là niá»m an á»§i cho Ä‘iá»u bất hạnh cá»§a anh rồi sao? Anh hãy nhìn kỹ ta đây, ta đâu phải là ngưá»i không xinh đẹp, ta má»›i mưá»i tám tuổi, và vá» khuôn mặt thì ta tá»± cho mình cÅ©ng dá»… coi.
- Thưa phu nhân xinh đẹp,- tôi đáp- cho dù đêm tối, mắt tôi không nhìn được tưá»ng táºn má»i vẻ đẹp cá»§a bà , tôi vẫn thấy những nét duyên dáng là m tôi say mê. Nhưng, xin bà hãy đặt mình và o tình cảnh cá»§a tôi lúc nà y, bà hẳn thấy tình cảnh ấy lúc nà y cÅ©ng đáng buồn lắm chứ.
- Quả tháºt ná»—i nguy ấy, anh tá»± hình dung nên thôi, nó chẳng bao giá» có trong đầu óc những con ngưá»i vui vẻ, nà ng đáp - Anh không bị mất mạng đâu, như anh tưởng. Äức vua ta là má»™t đấng quân vương vô cùng đại lượng, ngưá»i có thể tha tá»™i cho anh.
- Thưa bà , bà là ai? Tôi lại há»i.- Tôi là má»™t viên hầu cáºn trong cung đức vua.
- À, ra thế ư!- Nà ng ngắt lá»i tôi- Chỉ là má»™t viên hầu cáºn, mà anh suy tư như váºy là hÆ¡i quá xa xôi rồi đấy. Äến vị đại tể tướng triá»u đình nước Ba Tư ta cÅ©ng không suy tư việc nước nhiá»u hÆ¡n anh. Nà y, anh hãy tin lá»i ta, hôm nay chá»› nên quá lo sợ vá» Ä‘iá»u sẽ xảy ra ngà y mai. Con ngưá»i là m sao ai biết được ngà y mai rồi sẽ xảy ra chuyện gì. Chỉ có trá»i má»›i biết chuyện ấy. Có thể trá»i đã chuẩn bị cho anh má»™t con đưá»ng thoát cÆ¡n bối rối nà y rồi đó. Váºy, anh hãy để má»i sá»± lại đấy cho tương lai, giá» chỉ nên quan tâm đến hiện tại. Nếu anh biết rõ ta là ai, nếu anh biết sá»± gặp gỡ nà y là m cho anh vinh dá»± đến đâu, thì không nên quá lo âu bởi những suy nghÄ© không đâu, mà hãy nên tá»± coi mình là ngưá»i đà n ông hạnh phúc nhất thế gian.
Tóm lại, ngưá»i phụ nữ ấy nói năng khéo léo đến mức là m tan biến luôn ná»—i lo sợ Ä‘ang day dứt trong lòng tôi. Tôi quên bẵng Ä‘i hình phạt Ä‘ang Ä‘e doạ mình. Lúc nà y. tôi chỉ còn nghÄ© tá»›i cÆ¡ há»™i đẹp vừa xuất hiện trước mắt. Tôi nồng nhiệt bước tá»›i ôm hôn ngưá»i phụ nữ. Nhưng, hoà n toà n đã không sẵn sà ng cho tôi bà y tá» sá»± ấu yếm, nà ng còn đẩy mạnh tôi ra và thét lên má»™t tiếng hoảng hốt. Ngay láºp tức, xuất hiện quanh tôi khoảng mươi, mưá»i hai ngưá»i phụ nữ vừa nấp ở đâu đấy để nghe câu chuyện giữa hai chúng tôi.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I SÃU.
Chẳng khó khăn gì tôi nháºn ra ngay ngưá»i phụ nữ vừa nói chuyện đã đùa cợt tôi. Tôi Ä‘oán đấy là má»™t cung nhân cá»§a công chúa nước Ba Tư. Hẳn cô ta muốn đùa nghịch cho vui nên đã đóng vai cô gái phiêu lãng như vừa rồi. Tất cả các phụ nữ vừa vá»™i và ng chạy đến khi nghe ngưá»i ấy kêu, Ä‘á»u phá ra cưá»i lá»›n và bảo nà ng hÆ¡i quá nhát gan đấy. Má»™t ngưá»i nói:
- Calê Cairi, từ nay cô có còn muốn thÃch bà y ra những chuyện giải trà thế nữa hay không?
- Không từ nay thì thôi, xin chừa- nà ng Calê Cairi đáp.- Việc ấy sẽ không bao giỠxảy ra nữa. Sự hiếu kỳ của tôi đã khiến cho tôi bị một vố lo sợ phát khiếp rồi. Các cung nữ tiếp tục vây quanh tôi và trêu cợt tôi. Một cô nói:
- Anh chà ng hầu cáºn nà y hÆ¡i hăng máu quá đấy, anh ta hẳn là con ngưá»i sinh ra cho những cuá»™c phiêu lưu tình ái.
Một cô khác lại nói:
- Nếu mai sau có bao giỠtôi đi dạo chơi một mình trong đêm tối, tôi không mong gặp một anh chà ng ngố hơn anh nà y.
Cho dù chỉ là má»™t tên hầu cáºn, tôi rất bá»±c mình vá» những câu đùa cá»§a há». Há» vừa đùa cợt vừa phá ra cưá»i vá»›i nhau. Nếu há» trêu tôi sao đã quá nhút nhát, có lẽ tôi không đến ná»—i thấy xấu hổ hÆ¡n.
Bá»n há» cÅ©ng đùa cợt luôn vá» cái thá»i Ä‘iểm tất cả đà n ông phải ra khá»i vưá»n ngư uyển, cái thá»i Ä‘iểm giỠđây tôi để nhỡ mất rồi. Các cô nói, tháºt đáng tiếc nếu tôi mất mạng; anh chà ng nà y đáng được cứu sống lắm, bởi anh ta sẵn sà ng phục vụ các bà nồng nhiệt đến thế cÆ¡ mà . Lúc nà y, tôi nghe cô gái được gá»i là Calê-cairi nói vá»›i má»™t ngưá»i phụ nữ khác:
- Thưa công chúa, bà là ngưá»i quyết định số pháºn cá»§a anh chà ng nà y. Bà muốn chúng ta để mặc anh chà ng lại đây hay là nên cứu anh ta khá»i tá»™i chết?
Công chúa đáp:
- Phải giúp anh chà ng thoát khá»i ná»—i nguy. Cho anh ta được sống. Ta đồng ý. HÆ¡n nữa, để cho anh ta nhá»› Ä‘á»i vá» câu chuyện hôm nay, khiến cho buổi tối cà ng thÃch thú hÆ¡n nữa đối vá»›i anh. Hãy cho anh ta và o trong cung riêng cá»§a ta. Cho đến bây giá» chưa từng có má»™t ngưá»i đà n ông nà o dám khoe đã được nhìn thấy táºn mắt cung Ä‘iện ấy.
Hai cung nữ vá»™i Ä‘i tìm mang đến cho tôi má»™t chiếc áo ngoà i phụ nữ. Tôi mặc và o, rồi trà trá»™n và o đám cung nữ theo hầu nà ng công chúa, tôi được và o táºn cung riêng cá»§a nà ng. Trong cung rá»±c rỡ bởi ánh sáng thÆ¡m lừng cá»§a rất nhiá»u ngá»n nến Ä‘ang cháy. Tôi thấy cung phòng nà y cÅ©ng sang trá»ng không kém cung cá»§a chÃnh nhà vua; nhìn và o đâu cÅ©ng thấy đồ đạc toà n là và ng và bạc lấp la lấp lánh.
Và o trong phòng cá»§a nà ng công chúa nước Ba Tư- danh hiệu cá»§a nà ng là Zêlica Bêgum- tôi nhìn thấy chÃnh giữa phòng, trên má»™t tấm thảm trải sà n, có đặt sẵn khoảng mưá»i lăm, hai mươi chiếc đệm vuông phá»§ gấm thêu, xếp thà nh hình tròn. Tất cả các phụ nữ có mặt lúc ấy đến ngồi lên, má»—i ngưá»i trên má»™t chiếc đệm. Há» bảo tôi hãy ngồi lên má»™t cái đệm giống như há». Tiếp đó, công chúa gá»i mang nước giải khát đến. Vừa gá»i xong, đã thấy sáu cung nhân cao tuổi, trang phục không được sang trá»ng bằng những nà ng Ä‘ang ngồi trên gối kia, xuất hiện nhanh chóng. Há» má»i chúng tôi uống giải khát và dùng thức ăn nhẹ . ChÃnh giữa có má»™t cái liá»…n lá»›n đựng thức ăn cùng nhiá»u thứ khác nữa. Rồi má»™t ngưá»i hầu đưa cho công chúa má»™t cái muôi hình má» vịt. Công chúa dùng cái muôi lấy thức ăn cho và o miệng, xong chuyá»n cái muôi cho cung nữ ngồi bên canh. Cứ thế má»i ngưá»i lần lượt cầm cái muôi chung lấy thức ăn, và dùng các thứ cho đến khi xong bữa. Lúc nà y, các cung nhân hầu bà n lại mang đến cho má»i ngưá»i nước uống đựng trong những cái ly bằng pha lê( Nguyên tắc mô tả các món ăn Ba Tư rất phức tạp. Chúng tôi xin phép lượt dịch (PQ)). .
Sau bữa ăn chuyện trò chở nên rôm rả hơn, như thể chúng tôi vừa uống rượu nho hay rượu cất từ quả chà là .
Nà ng Calê Cairi, không biết có phải do ngẫu nhiên không, ngồi đối diện vá»›i tôi, thỉnh thoảng lại nhìn tôi mỉm cưá»i. Hình như qua nụ cưá»i, nà ng muốn là m cho tôi hiểu nà ng đã tha thứ cho cá» chỉ hÆ¡i quá đáng cá»§a tôi khi còn ở ngoà i Vưá»n. Vế phần mình, thỉnh thoảng tôi cÅ©ng ngước mắt nhìn trá»™m nà ng. Nhưng tôi vá»™i và ng cúi mặt xuống ngay khi nháºn ra nà ng Ä‘ang nhìn lại. Thái độ tôi lúc nà y rất bối rối cho dù tôi đã cố gắng hết sức để không lá»™ ra mặt và qua cá» chỉ, nà ng công chúa cÅ©ng như các cung nữ Ä‘á»u nháºn thấy vẻ lúng túng cá»§a tôi, há» cố gắng động viên tôi cứ bạo dạn hÆ¡n. Công chúa Zêlica há»i tên tôi là gì, tôi được tuyển và o là m hầu cáºn trong phòng riêng cá»§a đức vua từ bao giá».
Sau khi nghe tôi đáp, công chúa nói:
- Cáºu Haxan à , cáºu hãy tá»± nhiên hÆ¡n chút nữa. Cáºu hãy quên Ä‘i cáºu Ä‘ang ở trong má»™t ngôi nhà nghiêm cấm đà n ông được đặt chân và o. Cáºu hãy quên Ä‘i, ta là công chúa Zêlica. Cáºu cứ nói chuyện vá»›i chúng ta như thể đây là các cô gái dân thưá»ng trong thà nh phố Sria cáºu vẫn gặp. Cáºu hãy nhìn kỳ và o mặt các cô gái trẻ ở đây, hãy nhìn cho kỹ và o, rồi cáºu thẳng thắn nói ta nghe, cáºu thÃch cô nà o trong số nà y hÆ¡n cả.
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I BẢY.
Câu nói của nà ng công chúa nước Ba Tư không những không là m cho tôi yên tâm hơn như nà ng nghĩ, mà chỉ cà ng là m tăng sự phân vân. Công chúa nói:
- Ta thấy rõ, cáºu Haxan à , ta đòi há»i ở cáºu má»™t Ä‘iá»u hÆ¡i khó khăn dấy. Chắc hẳn cáºu sợ khi nói ra cáºu chuá»™ng má»™t ngưá»i nà y hay má»™t ngưá»i khác sẽ là m phiá»n lòng những ngưá»i còn lại. Chá»› nên lo sợ, không có gì trở ngại đâu. Các cung nhân cá»§a ta Ä‘á»u Ä‘oà n kết vá»›i nhau má»i ngưá»i như má»™t, cáºu chẳng lo là m há» mếch lòng đâu. Váºy cáºu hãy nhìn kỹ tất cả má»i ngưá»i ở đây, rồi cáºu nói ta hay cáºu sẽ chá»n ai là m ngưá»i tình nếu cáºu được phép lá»±a chá»n.
Mặc dù tất cả các cung nhân cá»§a công chúa Zêlica Ä‘á»u hoà n toà n xinh đẹp ai cÅ©ng như ai, và chắc nà ng công chúa muốn tôi coi nà ng là ngưá»i đẹp nhất, nhưng trái tim tôi lại nghiêng vá» vẻ đẹp cá»§a Calê-cairi. Tuy nhiên tôi giấu tình cảm ấy có thể là m xúc phạm nà ng công chúa. Tôi thưa vá»›i công chúa, không ai dám xếp nà ng ngang vá»›i những ngưá»i ở đây, bởi công chúa là ngưá»i xinh đẹp tuyệt trần, chẳng ai sánh bằng, bất kỳ nà ng xuất hiện ở đâu, má»i ngưá»i Ä‘á»u chỉ biết đưa mắt ngắm nhìn má»—i má»™t nà ng mà thôi. Tôi vừa nói ra những lá»i ấy vừa không thể không đưa mắt nhìn nà ng Calê-cairi, để cho nà ng hiểu chẳng qua tôi nịnh nà ng công chúa cho nên phải nói những lá»i khéo váºy. Công chúa Zêlica công nháºn ra Ä‘iá»u đó. Nà ng bảo tôi:
- Cáºu Naxan à , cáºu là ngưá»i khéo nịnh đấy. Ta muốn cáºu chân thà nh hÆ¡n kia. Ta tin chắc cáºu chưa nói lên đúng Ä‘iá»u cáºu suy nghÄ©. Giá» cáºu hãy là m hà i lòng ta. Cáºu hãy bá»™c lá»™ cho chúng ta thấy rõ trái tim tháºt cá»§a cáºu. Tất cả các cung nhân cá»§a ta ở đây ai cÅ©ng muốn yêu cầu cáºu như váºy, và cáºu nói tháºt ra sẽ là m cho tất cả má»i ngưá»i rất thÃch thú.
Quả như lá»i công chúa nói, tất cả các cung nhân Ä‘á»u hối thúc tôi là m việc ấy. Nhất là nà ng Calê Cairi, là ngưá»i thúc giục tôi hÆ¡n cả, như thể nà ng đã Ä‘oán trước nà ng sẽ là ngưá»i tôi lá»±a chá»n. Tôi đà nh phải tuân theo những lá»i khẩn khoản cá»§a má»i ngưá»i. Cố vượt lên sá»± nhút nhát, tôi thưa vá»›i công chúa Zêlica:
- Tâu công chúa, giá» tôi xin phép được là m hà i lòng công chúa. Tháºt hết sức khó khăn nói ai là giai nhân xinh đẹp nhất trong các vị có mặt tại đây. Má»—i vị Ä‘á»u có má»™t vẻ đẹp riêng tuyệt vá»i. Nhưng lòng tôi nghiêng vá» nà ng Calê- Cairi, mà tôi nghÄ© là khả ái hÆ¡n cả.
Tôi nói xong tất cả các cung nhân Ä‘á»u phá ra cưá»i rất vui vẻ, trên mặt ai chẳng há» lá»™ vẻ phiá»n lòng. Há» có phải đà n bà hay không nhỉ? Tôi tá»± há»i. Công chúa Zêlica chẳng tá» ra bị xúc phạm bởi lá»i nháºn xét thẳng thắn cá»§a tôi. Nà ng nói:
- Ta rất hà i lòng, cáºu Haxan à , cáºu đã lá»±a chá»n nà ng Calê Cairi là ngưá»i khả ái nhất. Äây là cô cung nữ tâm phúc nhất cá»§a ta đấy. Như váºy chứng tá» cáºu không phải là ngưá»i không có khiếu thẩm mỹ. Cáºu chưa hiểu hết tất cả giái trị cá»§a con ngưá»i cáºu vừa chá»n đâu. Cáºu cho tất cả chúng ta ở đây Ä‘á»u xinh đẹp, nhưng tất cả chúng ta Ä‘á»u tháºt lòng thú nháºn, không má»™t ai sánh bằng cô Calê Cairi đâu.
Tiếp đó công chúa cùng các cung nhân lại quay sang trêu nà ng Calê-Cairi vá» thà nh công do sắc đẹp cá»§a nà ng vừa mang lại. Nà ng đối đáp cÅ©ng khá thông minh. Tiếp đó công chúa Zêlica gá»i mang ra má»™t cây đà n tì bà đặt và o tay nà ng Calê-Cairi và bảo:
- Giá» em hãy chứng tá» cho ngưá»i tình cá»§a em thấy em đà n hay hát giá»i như thế nà o.
Cô cung nhân tâm phúc cá»§a công chúa so dây đà n rồi chÆ¡i má»™t khúc nhạc vá»›i phong thái là m tôi rất thich thú. Nà ng vừa đà n vừa hát. NghÄ©a cá»§a lá»i ca là : “Khi ngưá»i ta đã chá»n được má»™t ngưá»i để yêu, thì phải yêu ngưá»i ấy đến trá»n Ä‘á»iâ€. Vừa hát, thỉnh thoảng nà ng lại đưa mắt nhìn tôi trìu mến, đến ná»—i tôi quên khuấy mất địa vị mình là ai, tôi quỳ xuống dưới chân nà ng, lòng trà n trá» yêu đương và thÃch thú. Hà nh động cá»§a tôi là m cho má»i ngưá»i má»™t lần nữa phá ra cưá»i vui vẻ. Má»i ngưá»i vui chÆ¡i thoải mái cho đến khi má»™t cung nhân già đến báo, trá»i sắp sáng rồi, nếu má»i ngưá»i muốn cho tôi được ra ngoà i cung chỉ dà nh riêng cho các bà phụ nữ trước khi trá»i sáng hẳn, thì không được để mất thá»i giá».
Lúc nà y công chúa Zêla cÅ©ng như tất cả các cung nhân Ä‘á»u muốn Ä‘i nghỉ. Công chúa bảo tôi cứ theo ngưá»i cung nữ già mà đi. Bà dẫn tôi Ä‘i qua nhiá»u hà nh lang ngoắt ngoéo, quáºt trái quáºt phải nhiá»u lần rồi đến má»™t cái cá»a nhá». Bà lây chìa khoá mở cá»a cho tôi ra. Äến khi trá»i rạng sáng, tôi nháºn ra mình Ä‘ang ở bên ngoà i tưá»ng thà nh bao quanh hoà ng cung.
NGÀY 89, 90, 91, 92, 93, 94
NGÀY THỨ TÃM MÆ¯Æ I CHÃN.
Công chúa Zêlica nói tiếp với tôi:
- Äấy, Haxan à , anh nhìn thấy trước mắt anh cô Calê Cairi tháºt. GiỠđây ta giả lại cho cô ấy tên cá»§a cô và ta lấy lại tên cá»§a ta. Ta không muốn cải trang lâu hÆ¡n nữa, cÅ©ng không muốn che giấu anh tầm quan trá»ng cá»§a hạnh phúc vừa đạt được; để anh thấy tất cả niá»m quang vinh khi chiếm Ä‘oạt được trái tim má»™t công chúa. Bá»›i anh đặt tình yêu hÆ¡n má»i vinh hoa phú quý, ta tin anh sẽ đặc biệt vui thÃch hÆ¡n nữa khi biết rõ má»™t nà ng công chúa đã yêu anh.
Tôi vá»™i thưa vá»›i công chúa Zêlica, tôi không sao hình dung được hạnh phúc tá»™t cùng cá»§a mình. Tôi không hiểu do đâu từ đỉnh cao danh vá»ng nà ng hạ cố cúi xuống táºn tôi, và nâng tôi từ chá»— thấp táºn cùng lên và ban cho má»™t số pháºn xứng đáng được các vị quân vương vÄ© đại nhất trên Ä‘á»i nà y ham muốn. Tóm lại, vừa ngạc nhiên vừa thảng thốt vừa sung sướng, tôi còn định tuôn ra nhiá»u lá»i dà i dòng nữa để bà y tá» lòng biết Æ¡n, thì nà ng vá»™i ngắt:
- Anh Haxan à , anh chá»› ngạc nhiên Ä‘iá»u ta xá» sá»± như váºy vá»›i anh. Äối vá»›i những ngưá»i đà n bà trong cung cấm, sá»± cao sang chẳng có nghÄ©a lý gì. Chúng ta chẳng ngại ngùng nghe theo tiếng nói cá»§a trái tim. Anh khả ái, anh là m hà i lòng ta, chừng ấy thôi đủ xứng đáng vá»›i Ä‘iá»u ta ban cho anh.
Gần suốt đêm hôm ấy nà ng và tôi cùng nhau Ä‘i dạo trong vưá»n ngá»± uyển và chuyện trò thân máºt vá»›i nhau. Dá»… thưá»ng chúng tôi vẫn say sưa trò chuyện và để mặt trá»i lên hai ngưá»i bị bắt chợt dạo chÆ¡i trong vưá»n, nếu không có cung nữ Calê Cairi luôn theo sát đằng sau, đã để ý thá»i gian và báo cho chúng tôi biết đến lúc cần ra vá». Váºy là chia tay nhau. Trước khi quay gót và o cung, công chúa Zêlica còn nói vá»›i tôi: - Tạm biệt, chà ng Haxan à . Chà ng hãy luôn nghÄ© đến em, chúng ta sẽ còn có dịp gặp nhau. Em hứa chẳng bao lâu nữa sẽ có cách bà y tá» cho chà ng biết em quý mến chà ng đến đâu.
Tôi quỳ xuống trước nà ng, cảm tạ má»™t lá»i hứa tháºt đáng vui mừng. Sau đó, tôi theo nà ng Calê Cairi Ä‘i qua những lối quanh co khúc khuá»·u như đêm hôm ná», rồi nà ng mở cá»a cho tôi ra bên ngoà i tưá»ng thà nh cá»§a hoà ng cung.
ÄÆ°á»£c nà ng công chúa cao sang nhất mà mình Ä‘ang yêu dấu đáp lại tình yêu, và tin và o Ä‘iá»u mà nà ng vừa hứa, ngà y hôm ấy và mấy ngà y tiếp sau nữa, ngưá»i tôi luôn luôn trong tình trạng lâng lâng sảng khoái. Lúc nà y chÃnh là lúc có thể khẳng định đúng: trên Ä‘á»i có má»™t con ngưá»i hạnh phúc, ngoại trừ chút náo nức muốn được mau chóng gặp lại nà ng Zêlica. Tóm lại, và o lúc tôi Ä‘ang ở trong tâm trạng hạnh phúc nhất cá»§a má»™t ngưá»i Ä‘ang yêu và sắp đạt đến đỉnh cao ước vá»ng cá»§a mình, chợt má»™t sá»± kiện bất ngá» xảy ra là m cho tôi hoà n toà n mất hết hy vá»ng. Tôi được tin công chúa Zêlica ốm nặng. Và chỉ hai ngà y sau đó, loan truyá»n sắp hoà ng cung tin công chúa vừa qua Ä‘á»i. Tôi không sao tin được Ä‘iá»u xảy ra, nếu không thấy má»i ngưá»i trong hoà ng cung Ä‘á»u Ä‘ang chuẩn bị lá»… tang. Nhưng hỡi ôi, tá»± mắt tôi chứng kiến tang lá»… Ä‘ang diá»…n ra vá»›i tất cả má»i chuyện Ä‘au buồn trong ấy.
Tất cả các viên hầu cáºn phục vụ ở mưá»i hai phòng trong hoà ng cung được lệnh xếp hà ng Ä‘i trước tiên, anh nà o cÅ©ng ở trần từ đầu cho đến thắt lưng. Những ngưá»i nà y thì cà o cấu cánh tay để bà y tá» ná»—i Ä‘au, những ngưá»i khác thì thÃch lên ngưá»i mình nhiá»u dòng chữ tá» lòng thương tiếc. Äây quả là cÆ¡ há»™i tuyệt vá»i cho tôi bà y tá» sá»± nuối tiếc chân thà nh nhất, hay đúng hÆ¡n là ná»—i tuyệt vá»ng cá»§a mình. Tôi cà o cấu nát thân thể, ngưá»i tôi chảy máu ròng ròng. Tiếp sau chúng tôi là các sÄ© quan bước Ä‘i cháºm rãi và nghiêm trang. Má»—i ngưá»i Ä‘eo những dải giấy dà i mua táºn Trung Hoa gắn và o khăn đội đầu và rÅ© xuống gần sát đất. Trên giấy viết nhiá»u Ä‘oạn trÃch dẫn Kinh Cô ran, hoặc những vần thÆ¡ ngợi ca công chúa Zêlica. Há» vừa tiá»…n đưa vừa ngâm nga những vần thÆ¡ ấy má»™t cách buồn bã và kÃnh trá»ng. Sau há» là linh cữu công chúa là m bằng gá»— trầm hương, . đặt lên má»™t chiếc kiệu bằng ngà voi do mưá»i hai quan chức quan trá»ng mang trên vai. Hai mươi vị hoà ng tứ há» hà ng cá»§a đức vua TamaspÆ¡, má»—i ngưá»i nắm đầu má»™t sợi dây buá»™c và o quan tà i. Sau đó tất cả các cung nữ trong hoà ng cung đưa tiá»…n. Há» vừa Ä‘i vừa khóc than thảm thiết. Khi thi hà i nà ng công chúa đã được rước và o chÃnh giữa lăng má»™, má»i ngưá»i đồng thanh hô lên: La tinh illha Allah ( Có nghÄ©a: Chỉ có má»™t Äấng Thượng đế duy nhất trên Ä‘á»i.) . Tôi không thể chứng kiến phần còn lại cá»§a lá»… tang. Vì quá Ä‘au đớn và mất quá nhiá»u máu, tôi ngất Ä‘i tại chá»— hồi lâu Má»™t sÄ© quan vá»™i và ng ra lệnh cho đưa tôi trở vá» phòng riêng. Má»i ngưá»i chăm sóc tôi, dùng má»™t loại cao thÆ¡m rất đặc biệt xát lên thân mình. Thế là chỉ sau hai ngà y, tôi hoà n toà n bình phục sức khoẻ, tuy nhiên ná»—i nhá»› nà ng công chúa là m cho tôi trở thà nh má»™t ngưá»i gần như mất trÃ. Lúc nà o tôi cÅ©ng nói vá»›i mình: "ôi hỡi nà ng Zêlica! Thì ra bằng cách từ giã cõi trần, nà ng tá»± giải thoát cho mình khá»i lá»i đã hứa vá»›i tôi? Phải chăng đấy là má»™t dấu hiệu nữa cá»§a tình yêu nà ng muốn bà y tá»?".
Không thể nà o khuây khoả nếu cứ lưu lại thà nh phố Siara, bây giá» thà nh .phố nà y đã trở thà nh má»™t nÆ¡i tôi sao không sao chịu đựng nổi nữa. Ba hôm sau lá»… tang công chúa Zêlica, tôi bà máºt trốn ra khá»i hoà ng cung nước Ba Tư.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I.
Luôn luôn bị ám ảnh vì ná»—i Ä‘au xé ruá»™t cá»§a mình, suốt đêm hôm ấy tôi bước chân Ä‘i mà chẳng hiểu mình Ä‘i đến đâu. Sáng sá»›m hôm sau, dừng lại để nghỉ ngÆ¡i chốc lát, tôi nhìn thấy ở gần đó có má»™t anh chà ng trẻ tuổi ăn mặc khá dị thưá»ng. Chà ng ta tiến đến gần tôi, tặng tôi má»™t cà nh lá non Ä‘ang cầm trên tay rồi rất lịch sá»± khẩn khoản má»i tôi nháºn. Sau đấy, anh chà ng Ä‘á»c những vần thÆ¡ Ba Tư ngỠý xin tôi là m phúc. Vì trong ngưá»i tôi lúc nà y chẳng có đồng nà o, tôi không có gì cho anh, anh chà ng lại Ä‘á»c những vần thÆ¡ bằng tiếng A Ráºp. Thấy tôi vẫn không cho đồng tiá»n nà o như anh chỠđợi, anh chà ng nói vá»›i tôi:
- Ngưá»i anh em à , tôi không thể tin anh thiếu lòng bác ái, tôi nghÄ© hẳn anh không có cách thá»±c hà nh đấy thôi.
- Anh nghÄ© hoà n toà n đúng – tôi đáp – anh nhìn đây, túi tôi không có má»™t đồng xu nhá», và hiện tôi chưa biết là m thế nà o đây.
Anh chà ng kêu lên:
- á»’, khốn khổ cho ngưá»i anh em, hoà n cảnh cá»§a anh má»›i tá»™i nghiệp là m sao. Tôi thương hại anh, tôi muốn cứu giúp anh.
Tôi khác ngạc nhiên nghe má»™t con ngưá»i vừa ngá»a tay xin mình cá»§a bố thà lại nói chuyện muốn cứu giúp mình. Tôi nghÄ© sá»± cứu giúp anh nói đến đây chẳng qua là những lá»i cầu nguyện hoặc những lá»i chúc tốt là nh, song anh chà ng đã nói tiếp:
- Tôi là má»™t trong những tu sÄ© ngưá»i ta vẫn gá»i là fakia (Những ngưá»i chuyên là m nghê phù phép cá»§a Ấn độ). Cho dù chúng tôi sống nhá» cá»§a bố thÃ, chúng tôi chẳng phải không sung túc đâu. Bởi chúng tôi biết cách gợi lên lòng thương xót cá»§a ngưá»i khác vá»›i dáng Ä‘iệu là m ra vẻ buồn rầu và má»™ đạo. Äúng là cÅ©ng có những vị fakia sống ná»™i tâm rất giản dị, đúng hệt như trang phục bên ngoà i cá»§a há». Các vị ấy sống cuá»™c Ä‘á»i khắc khổ, có khi suốt mưá»i ngà y ròng chẳng ăn má»™t miếng. Nhưng cánh nà y thì chẳng phải giữ gìn khắt khe như há». Cánh nà y chẳng thiết Ä‘i và o thá»±c chất đạo đức như há». Chúng tôi chỉ cần giữ đúng bá»™ dạng đạo đức bên ngoà i. Váºy anh có muốn trở thà nh má»™t đồng nghiệp cá»§a chúng tôi không? Tôi vừa tuyển má»™ được hai anh chà ng ở thà nh phố Bost đồng ý theo nếu anh nháºn lá»i là m ngưá»i fakia thứ tư, thì chỉ việc Ä‘i theo tôi.
- Tôi không quen là m công việc tu hà nh như các anh – tôi đáp – tôi e rồi chẳng đâu và o đâu.
- Anh quá lo xa – anh chà ng ngắt lá»i tôi, và nói tiếp – chẳng có khó khăn gì việc tu hà nh cá»§a chúng tôi. Như tôi vừa nói, cánh nà y chẳng phải những báºc fakia tháºt sá»±, tóm lại, chúng tôi chỉ ăn váºn áo quần cá»§a fakia thôi.
Cho dù anh chà ng fakia ấy như đã hứa, giá»›i thiệu vá»›i tôi y và hai anh đồng nghiệp y Ä‘á»u sống phóng đãng, tôi vẫn không từ chối kết bạn vá»›i há». Trước hết bởi tôi Ä‘ang trong tình cảnh thảm thương, hÆ¡n nữa, khi còn là m việc hầu cáºn cho nhà vua, cÅ©ng chẳng ai ngăn cấm tôi trong việc kết giao bè bạn. Tôi vừa ngá» lá»i tôi chấp nháºn Ä‘iá»u anh gợi ý, anh chà ng fakia dẫn tôi Ä‘i luôn vá» Bost, dá»c đưá»ng vừa Ä‘i vừa xin ăn. Má»—i khi chúng tôi Ä‘i qua các thị trấn và là ng mạc, dân chúng tá»± mang ra cho nà o quả chà là , nà o cÆ¡m bánh cùng nhiá»u loại thức ăn khác nữa. Há»… bắt đầu nghe tiếng lục lạc những ngưá»i fakia rung lên cùng vá»›i tiếng ngá» lá»i xin chúng sinh là m phúc, thì những ngưá»i ngoan đạo vá»™i mang nhiá»u thức ăn đến dâng các thầy.
Bằng cách kiếm sống ấy, chúng tôi ung dung tá»›i được thà nh phố Bost. Hai chúng tôi đến má»™t ngôi nhà nhỠở ngoại ô, ở đấy đã có hai anh chà ng fakia kia Ä‘ang ở. Há» rá»™ng mở đôi tay nồng nhiệt đón chúng tôi, ai nấy tá» ra thÃch thú vá» việc tôi quyết định sẽ chia xẻ lối sống cùng vá»›i há». Há» bắt đầu dạy tôi và i đưá»ng vá» các bà quyết cá»§a há», nghÄ©a là cách là m bá»™ là m tịch sao cho ngưá»i ta kÃnh trá»ng và thương hại. Khi tôi đã thà nh thạo trong nghệ thuáºt lừa dối dân chúng, há» cho tôi mặc trang phục y như há», và ép tôi Ä‘i và o các phố đưa những bông hoa hoặc cà nh lá tươi tặng những ngưá»i trung háºu, rồi Ä‘á»c đôi vần thÆ¡ và xin cá»§a là m phúc. Lần nà o, sau má»—i ngà y trở vá» ngôi nhà chung tôi cÅ©ng có Ãt nhiá»u đồng bạc, nhá» váºy chúng tôi vẫn có thứ chè chén ngon là nh.
Hồi ấy tôi còn quá trẻ, và bản chất tôi vốn thÃch chè chén vui chÆ¡i, tôi không có cách nà o ngăn mình không là m theo gương xấu cá»§a những anh chà ng fakia ấy, và thế là bất giác dần dần tôi quên Ä‘i hình ảnh nà ng công chúa nước Ba Tư. Tháºt ra thỉnh thoảng hình ảnh cá»§a nà ng cÅ©ng có hiện lên trong đầu óc tôi, khiến tôi buông ra đôi tiếng thở dà i. Nhưng đã không nuo6i dưỡng những ký ức buồn thương ấy, tôi lại còn tìm cách huá»· hoại chúng Ä‘i. Thỉnh thoảng tôi tá»± bảo mình “Tại sao cứ nghÄ© đến Zêlica, trong khi Zêlica không còn nữa? Cho dù ta có than khóc nà ng suốt Ä‘á»i, thì những lá»i than khóc cá»§a ta phá»ng được Ãch gì?â€
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I Má»T.
Tôi sống gần hai năm vá»›i các anh chà ng fakia ấy. Và có lẽ tôi đã còn ở lâu hÆ¡n nữa nÆ¡i ấy cùng vá»›i há» nếu anh chà ng đã lôi kéo tôi và o cái nghá» nà y, ngưá»i tôi thÃch nhất trong tất cả bá»n, không gợi ý vá»›i tôi nên Ä‘i đó Ä‘i đây và i chuyến. Má»™t hôm anh chà ng bảo tôi:
- Haxan à , tá»› bắt đầu chán cái thà nh phố nà y, tá»› Ä‘ang muốn rong ruổi khắp đất nước. Tá»› nghe nói ở thà nh phố CanÄ‘aha có nhiá»u Ä‘iá»u thú vị lắm. Nếu cáºu thÃch thì hẵng Ä‘i cùng tá»›, rồi chúng ta sẽ tá»± mắt thấy ngưá»i ta đồn đại có đúng hay không.
Tôi đồng ý, phần bởi tò mò muốn được nhìn những xứ sở má»›i, hay nói cho đúng hÆ¡n, có lẽ bởi tôi bị lôi cuốn bởi má»™t sức mạnh thần bà nà o đấy vẫn xui khiến chúng ta là m má»i việc trên Ä‘á»i.
Váºy là hai chúng tôi giã từ thà nh phố Bost và lên đưá»ng. Sau khi Ä‘i qua nhiá»u thà nh phố và thị trấn thuá»™c nước Segestan mà không dừng lại, cuối cùng tôi đến được thà nh phố CanÄ‘aha đẹp đẽ, chung quanh bao bá»c bởi những tưá»ng thà nh rất vững chắc. Chúng tôi và o trá» tại má»™t nhà dà ng cho khách lưu trú. Má»i ngưá»i đón tiếp chúng tôi khá thân háºu, nhỠở bá»™ áo quần chúng tôi mặc, đấy là tất cả những thứ là m cho chúng tôi trở thà nh ngưá»i sáng giá.
Khi vừa đến nÆ¡i, chúng tôi thấy quang cảnh dân chúng thà nh phố Ä‘ang rất nhá»™n nhịp, bởi vì ngà y hôm sau sè là dịp khánh chúc ká»· niệm ngà y nhà vua đăng quang. Chúng tôi cÅ©ng được biết ngay má»i ngưá»i trong triá»u đình thá»i gian nà y cÅ©ng hết sức báºn rá»™n. Các vị đại thần ai cÅ©ng muốn bà y tá» lòng nhiệt thà nh cá»§a mình đối vá»›i quốc vương Firousat, mà má»i ngưá»i Ä‘á»u tôn quý bởi sá»± anh minh cá»§a ngưá»i, hÆ¡n là sợ hãi trước luáºt pháp khắt khe ngà i trị nước.
Vá»›i bá»™ trang phục fakia thì Ä‘i đến đâu chẳng được, chẳng ai ngăn cấm các fakia bao giá». Ngà y hôm sau hai chúng tôi và o táºn trong triá»u đình để xem há»™i. Quả thá»±c, ai chưa từng xem há»™i mừng ngà y đăng quang cá»§a nhà vua Ba Tư thì tháºt đáng nên xem lắm. Trong khi hai chúng tôi mải mê nhìn cảnh há»™i hè, tôi thấy có ngưá»i kéo cánh tay, tôi quay lại, thấy bên cạnh viên hoạn nô trước đây phục vụ trong cung quốc vương TamaspÆ¡, ngưá»i từng trao cho tôi mảnh giấy cá»§a nà ng Calê Cairi, đúng hÆ¡n là cá»§a công chúa Zêlica. Y bảo tôi:
- Thưa ngà i Haxan, tôi vẫn nháºn ra ngà i cho dù ngà i Ä‘ang váºn bá»™ quần áo kỳ cục nà y. Cho dù tôi nghÄ© chắc không thể nhầm, tôi vẫn không tin được ở mắt mình. Có lẽ nà o tôi lại gặp ngà i nÆ¡i đây?
- Còn anh – tôi đáp – anh là m gì ở thà nh phố CanÄ‘aha nà y? Tại sao anh giã từ triá»u đình nước Ba Tư? Có phải việc công chúa Zêlica qua Ä‘á»i khiến anh cÅ©ng xa rá»i thà nh phố ấy giống như tôi?
- Lúc nà y đây tôi không thể nà o trả lá»i ngà i Ä‘iá»u đó – anh ta đáp – nhưng nếu ngà y mai ngà i lại có mặt chỉ mình thôi ở đúng chá»— nà y tôi sẽ thoả mãn sá»± hiếu kỳ cá»§a ngà i. Tôi sẽ cho ngà i biết những Ä‘iá»u là m cho ngà i vô cùng kinh ngạc. Vả chăng tôi muốn báo trước, những chuyện ấy Ä‘á»u liên quan đến ngà i đấy.
Tôi hứa vá»›i anh ta ngà y hôm sau tôi sẽ có mặt đúng chá»— nà y, và tôi giữ đúng lá»i. Viên hoạn nô lại xuất hiện, đến gần và bảo nhá»:
- Chúng ta hãy Ä‘i ra ngoà i hoà ng cung, tìm má»™t nÆ¡i thuáºn tiện hÆ¡n để chuyện trò.
Chúng tôi và o thà nh phố, Ä‘i qua nhiá»u đưá»ng, cuối cùng dừng lại trước cổng má»™t ngôi nhà khá lá»›n mà an hta có chìa khóa cổng. Và o bên trong, tôi thấy các phòng Ä‘á»u được bà y biện đồ đạc khá sang, có những tấm thảm đẹp trải sà n, nhiá»u chiếc sáºp trang trá»ng. Sau nhà là má»™t khu vưá»n cây cối um tùm, chÃnh giữa vưá»n có má»™t cái bẻ chứa đầy nước trong veo, thà nh bể xây bằng đá vân thạch. Viên há»an nô há»i tôi:
- Thưa ngà i Haxan, ngà i thấy ngôi nhà nà y sống được chứ?
- ÄÆ°á»£c lắm – tôi đáp.
- Như váºy tôi rất hà i lòng – viên hoạn nô lại nói – bởi vì chÃnh tôi hôm qua đã tìm thuê ngôi nhà nà y cho ngà i đấy. Giá» cần có thêm và i tên nô lệ để hầu hạ ngà i. Trong khi ngà i Ä‘i tắm nước nóng, tôi sẽ ra chợ tìm mua mấy đứa.
Vừa nói anh ta vừa dẫn tôi đến một căn phòng, ở đấy đã chuẩn bị bồn tắm. Tôi nói:
- Nhân danh Thượng Äế, anh hãy nói cho ta hay tại sao anh dẫn ta đến ngôi nhà nà y, và có những Ä‘iá»u gì anh định cho ta rõ.
- Rồi có ngưá»i sẽ nói hết cho ngà i nghe đúng nÆ¡i đúng lúc – anh ta đáp – Lúc nà y ngà i chỉ cần biết số pháºn ngà i đã thay đổi hẳn rồi, kể từ ngà y ngà i gặp tôi. Tôi được lệhh phải xá» sá»± như ngà i vừa trông thấy đấy.
Cùng lúc ấy viên hoạn quan giúp tôi cởi bá» trang phục. Khi tôi và o buồng tắm, viên hoạn nô xin tôi chá»› nên sốt ruá»™t Ä‘i ra khá»i nhà .
Äiá»u bà ẩn nà y khiến tôi suy nghÄ© rất lung. Nhưng có váºt đầu váºt óc tá»± là m mệt mình đến bao nhiêu Ä‘i nữa cÅ©ng vô Ãch thôi. Viên hoạn quan ấy – tên là Sapua – để tôi nằm khá lâu trong bôn bước. Tôi đã bắt đầu mất hết kiên nhẫn thì anh ta trở lại theo sau có bốn tên nô lệ. Hai tên mang theo áo quần và các loại khăn, còn hai tên khác thì đủ thứ thức ăn nước uống. Viên hoạn nô nói:
- Xin ngà i thứ lỗi, tôi tự trách mình để ngà i chỠđợi quá lâu.
Mấy ngưá»i nô lệ đặt các gói đồ cá»§a há» lên trên chiếc sáºp rồi vá»™i vã hầu hạ tôi. Há» dùng những chiếc khăn vải mịn mà ng và má»›i toanh, lau khô ngưá»i và xoa bóp cho tôi, sau đó mặc cho tôi má»™t chiếc áo ngắn sang trá»ng, má»™t chiếc áo dà i lá»™ng lẫy cùng má»™t cái khăn đội đầu. Tôi tá»± há»i “Những chuyện nà y rồi sẽ dẫn ta Ä‘i đến đâu nhỉ? Viên hoạn nô nà y đối xá» vá»›i ta như váºy theo lệnh cá»§a ai?†Tôi vô cùng sốt ruá»™t được hiểu rõ tất cả má»i Ä‘iá»u, không là m sao chịu nổi nữa.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I HAI.
Sapua nháºn ra Ä‘iá»u đó. Y nói:
- Tôi rất tiếc thấy ngà i Ä‘ang hết sức băn khoăn, nhưng tôi không thể nà o giúp ngà i giảm nhẹ ná»—i băn khoăn ấy. Nếu giả sá» tôi không được lệnh tuyệt đối không nói ra bất cứ Ä‘iá»u gì, giả sá» tôi được quyá»n tuâng theo ý muốn cá»§a ngà i mà nói ra lúc nà y thì cÅ©ng chẳng là m cho ngà i thanh thản hÆ¡n. Ngược lại, có khi ngà i lại còn thêm nôn nóng. Xin gắng chỠđến tối hôm nay, ngà i sẽ biết rõ tất cả những gì ngà i muốn biết.
Cho dù qua lá»i nói cá»§a viên hoạn nô, tôi thấy đây là má»™t Ä‘iá»m là nh, suốt cả ngà y hôm ấy tôi vẫn ở trong má»™t tâm trạng nôn nao khó chịu. Hoá ra chỠđợi má»™t Ä‘iá»u không hay sắp xảy đến, Ãt là m cho chúng ta Ä‘au khổ hÆ¡n chỠđợi má»™t ná»—i vui sắp thà nh hiện thá»±c. Äến tối, đèn nến được đốt lên. Ngưá»i ta chú ý đặc biệt chiếu tháºt sáng căn phòng đẹp nhất trong nhà . Tôi ngồi chỠở đấy cùng vá»›i Sapua. Äể là m dịu bá»›t ná»—i phấp phá»ng cá»§a tôi, thỉnh thoảng anh ta bảo: “Xin ngà i kiên nhẫn cho chút nữa, lát nữa thôi, có ngưá»i sắp đến rồi đấyâ€. Cuối cùng có tiếng gõ cá»a. Viên hoạn nô thân hà nh ra mở cá»a, và quay trở và o cùng vá»›i má»™t ngưá»i phụ nữ. Ngưá»i ấy vừa cất tấm mạng che mặt, tôi nháºn ra ngay nà ng Calê Cairi. Tôi kinh ngạc đến cùng cá»±c, bởi tôi vẫn ngỡ nà ng lúc nà y Ä‘ang ở kinh đô Siara. Nà ng nói vá»›i tôi:
- Thưa ngà i Haxan, ngà i ngạc nhiên lắm khi nhìn thấy em, nhưng ngà i sẽ còn ngạc nhiên nhiá»u hÆ¡n nữa sau khi ngà i nghe những Ä‘iá»u em sắp kể.
Viên hoạn nô Sapua cùng vá»›i hai ngưá»i giúp việc Ä‘i ra khá»i phòng, để lại mình tôi vá»›i nà ng Calê Cairi. Chúng tôi ngồi lên cùng má»™t chiếc sáºp. Và nà ng bắt đầu kể vá»›i tôi như sau:
- Hẳn ngà i còn nhá»›, thưa ngà i Haxan, cái đêm hôm khi công chúa Zêlica bà y tá» tâm sá»± vá»›i ngà i. Lúc chia tay công chúa nói, xin ngà i hãy nhá»› nà ng có lá»i hứa. Sáng hôm sau, em há»i công chúa nà ng định tÃnh sao, khi ngá» lá»i hứa chắc như Ä‘inh đóng cá»™t vá»›i ngà i. Công chúa đáp nà ng muốn là m sao cho ngà i được hạnh phúc. Nà ng muốn rồi đây sẽ có nhiá»u buổi gặp gỡ trò chuyện riêng vá»›i ngà i không để cho ai biết. cho dù phải trải qua nhiá»u hiểm nguy. Hôm nay em không muốn dối ngà i, ngay hôm ấy em đã không đồng tình vá»›i công chúa. Em đã tìm đủ má»i cách để nà ng công chúa kiá»m chế những hà nh động thái quá. Em thưa vá»›i nà ng, tháºt kỳ cục sao má»™t công chúa địa vị cao sang như nà ng lại nghÄ© tá»›i chuyện dấn thân và o hiểm nghèo, tháºm chà có thể vì thế mà mất mạng, chỉ vì má»™t viên hầu cáºn. Tóm lại, em tìm má»i cách để công chúa chấm dứt tình yêu bá»™t phát đối vá»›i ngà i. Mong ngà i tha thứ cho em. Tất cả má»i lý lẽ ccem nêu lên chỉ cà ng là m mạnh hÆ¡n ná»—i Ä‘am mê cá»§a công chúa. Khi thấy không thể nà o thuyết phục công chúa nghe lá»i mình, em liá»n hiến kế như sau:
- Thưa công chúa, em không thể không rùng mình kinh sợ khi nghÄ© đến những hiểm nguy bà sắp lao thân và o. Nhưng bởi không còn cách nà o khiến bà thôi nghÄ© tá»›i ngưá»i yêu, chúng ta cần tìm phương sách để hai ngưá»i tá»± do gặp nhau mà không là m nguy hại cuá»™c sống cá»§a bà cÅ©ng như cá»§a ngà i Haxan. Em vừa nghÄ© ra má»™t phương sách may ra thá»±c hiện được, nhưng nó khá tế nhị, em chẳng dám ngá» lá»i thưa vá»›i bà .
Công chúa vội đáp:
- Em Calê Cairi, em hãy nói đi, cho dù phương sách ấy có gì xúc phạm chăng nữa, em cũng đừng giấu ta.
- Chỉ còn có cách – em đáp – Công chúa quyết định giã biệt cuá»™c sống đầy quyá»n uy và trên nhung lụa giữa hoà ng triá»u để sống cuá»™c Ä‘á»i má»™t ngưá»i dân bình thưá»ng như tất cả má»i ngưá»i bình thưá»ng khác trong xã há»™i. Bà phải khước từ tất cả má»i vinh quang bà đáng được hưởng do địa vị cá»§a mình. Bà có đủ yêu đương chà ng Haxan tá»›i mức dám có má»™t sá»± hy sinh to lá»›n như váºy?
- Em há»i ta có đủ yêu chà ng không ư? – công chúa thở dà i buồn bã đáp lá»i em – Ôi! Nếu thân pháºn ta là thân pháºn má»™t con ngưá»i không ai hay biết đến tên tuổi mà được tá»± do yêu chà ng Haxan thì ta còn thÃch thú hÆ¡n ngà n lần tất cả má»i và ng son snag trá»ng, hà o hoa mà ta Ä‘ang hưởng thụ trong cuá»™c sống hà ng ngà y. Em hãy nói ta rõ, ta cần là m gì để được tá»± do thoải mái gặp ngưá»i yêu, ta sẽ thá»±c hiện ngay không chút do dá»±.
Em đáp:
- Bởi vì không còn cách nà o để công chúa thay đổi ý kiến, em xin hiến phương sách sau đây. Em biết có má»™t loà i thảo dược có đặc tÃnh hết sức kỳ lạ. Nếu công chúa bá» và o tai chỉ má»™t ngá»n lá ấy thôi, thì sau má»™t tiếng đồng hồ bà sẽ trở nên mê man bất tỉnh, coi như má»™t ngưá»i đã chết tháºt. Ngưá»i ta sẽ là m tang lá»… cho công chúa ná»™i trong ngà y, và đến đêm em sẽ đưa công chúa đã tỉnh lại ra khá»i nhà mồ.
Nghe đến đấy, tôi vá»™i ngắt lá»i nà ng Calê Cairi:
- Trá»i đất Æ¡i! Váºy ra nà ng công chúa Zêlica chưa chết? Nà ng hiện ra sao?
- Thưa ngà i – Calê đáp – công chúa hiện Ä‘ang sống bình yên. Nhưng xin hãy lắng nghe em kể tiếp, ngà i sẽ rõ tất cả những gì ngà i muốn biết. Công chúa chá»§ nhân cá»§a em, má»›i nghe váºy đã mừng rỡ ôm hôn em, bà cho cái kế ấy tháºt tuyệt diệu. Nhưng bà nghÄ© rất khó thá»±c hiện, bởi lá»… tang cá»§a bà chắc kéo dà i nhiá»u ngà y. Công chúa nói luôn vá»›i em suy nghÄ© ấy. Em thưa, có cách vượt qua trở ngại. Sau đây là cung cách chúng em đã là m để thá»±c hiện mưu đồ mạo hiểm.
Ngay hôm ấy công chúa Zêlica kêu Ä‘au đầu, và đi nghỉ. Sáng hôm sau, em cho đồn đại công chúa vừa đổ bệnh, má»™t căn bệnh cá»±c kỳ nguy cấp. Quan ngá»± y cá»§a chÃnh đức vua được vá»i đến, ông cÅ©ng bị mắc lừa. Ông kê ra đơn rất nhiá»u lá»ai thuốc, em có đưa công chúa dùng thuốc nà o đâu. Những ngà y tiếp đó đồn đại bệnh tình cà ng nặng hÆ¡n. Khi em nháºn thấy rằng bây giỠđã đến lúc má»i ngưá»i tin công chúa ốm nặng lắm rồi, em liá»n bá» và o tai nà ng má»™t ngá»n lá thần dược em vừa nói ở trên. Rồi ngay láºp tức sau đó em chạy bổ đến cấp báo vá»›i đức vua có lẽ công chúa Zêlica chỉ còn sống được trong chốc lát nữa thôi, bà tỠý mong được gặp quốc vương. Nhà vua vá»™i và ng đến. Nhìn thấy do tác động cá»§a loại độc dược khuôn mặt nà ng biến sắc rất nhanh, vua xúc động khôn cùng và tuôn rÆ¡i nước mắt. Lúc nà y, công chúa má»›i thưa vá»›i đức vua “Tâu bệ hạ, con xin phụ vương, vì tình thương yêu cha luôn luôn dà nh cho con, xin cha hãy truyá»n lệnh để những lá»i giối giăng cá»§a con đây sẽ được thá»±c hiện đúng đắn. Con muốn sau khi con qua Ä‘á»i, không để cho bất cứ má»™t cung nữ nà o khác ngoà i em Calê Cairi được lau rá»a thi thể và xức nước hoa cho con. Con không muốn các cung nữ khác được chia xẻ vinh dá»± ấy cu1ng vá»›i Calê Cairi. Con xin cha chỉ cho phép riêng mình em ấy thôi thức canh bên cạnh thi hà i con đêm đầu tiên, không để bất kỳ má»™t ngưá»i nà o khác ngoà i em Calê Cairi đến than khóc bên má»™ cá»§a con đêm đầu tiên. Con muốn cô cung nữ trung thà nh ấy sẽ là ngưá»i cầu nguyện Äấng Tiên tri cứu giúp, ngăn ngừa những thần linh độc ác đến quấy rầy con sau khi qua Ä‘á»iâ€.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I BA.
Quốc vương TamaspÆ¡ vừa khóc vừa hứa vá»›i con gái sẽ cho thá»±c hiện tang lá»… theo đúng như lá»i nà ng giối giăng. Công chúa nói tiếp:
- Không phải chỉ có thế thôi, thưa phụ vương. Con xin ngà i, ngay khi con qua Ä‘á»i, cho em Calê Cairi được trở thà nh ngưá»i tá»± do. Cùng vá»›i việc cho phép em được tá»± chá»n muốn sống ở đâu thì sống, xin cha hãy ban cho em khá nhiá»u cá»§a cải, xứng đáng vá»›i lòng hà o hiệp vốn có cá»§a cha, và đá»n đáp sá»± quyến luyến táºn tuỵ cá»§a em đối vá»›i con suốt cả Ä‘á»i, khi con còn sống.
- Con gái ta Æ¡i – vua TamaspÆ¡ đáp – con hãy yên tâm vá» tất cả ngưá»i Ä‘iá»u con vừa dặn cha thá»±c hiện. Nếu chẳng may cha không còn có con trên Ä‘á»i nà y nữa, cha thá» vá»›i con, cô cung nữ tâm phúc nhất cá»§a con sẽ được tá»± do, nó muốn Ä‘i đến đâu tuỳ ý nó, cùng vá»›i rất nhiá»u cá»§a cải cha sẽ ban cho.
Quốc vương vừa nói xong mấy lá»i ấy, thì chất độc thảo dược gây đầy đủ hiệu quả. Công chúa Zêlica lịm Ä‘i, và nhà vua tưởng nà ng mất rồi, vừa khóc vừa quay trở vá» cung riêng cá»§a mình. Vua truyá»n lệnh chỉ cho phép tôi được lau rá»a thân thể và xức hương cho nà ng công chúa. Là m xong công việc ấy, tôi cuá»™n nà ng công chúa và o má»™t tấm vải trắng đặt và o trong quan tà i. Quan tà i sau đó được đưa và o lăng má»™. Vẫn theo lệnh vua, ngưá»i ta để cho tôi má»™t mình trong má»™ cá»§a công chúa. Tôi quan sát khắp nÆ¡i để nhìn xem có ai nấp ở đâu đấy theo dõi mình hay không. Không thấy có ai tôi đưa bà chá»§ cá»§a tôi ra khá»i quan tà i và chá» bà tỉnh hẳn. Tôi trao cho bà má»™t chiếc áo dà i cùng tấm mạng che mặt mà tôi đã mang theo giấu trong vạt áo. Hai chúng tôi Ä‘i đến má»™t nÆ¡i anh Sapua Ä‘ang chá» sẵn. Viên hoạn nô trung thà nh ấy đưa công chúa và o nghỉ tạm ở má»™t ngôi nhà anh đã thuê trước, trong khi tôi trở lại bên mồ, thức canh cho hết đêm. Tôi dùng vải độn thà nh hình dáng má»™t thi hà i, liệm bằng chÃnh tấm vải trắng tôi đã dùng để cuá»™n thân thể nà ng Zêlica, rồi đặt trở lại và o trong quan tà i.
Sáng sá»›m hôm sau, khi những cung nữ khác cá»§a công chúa đến đổi phiên cho tôi, tôi là m ra bá»™ khóc lóc thảm thiết, Ä‘au đớn vô cùng trước khi Ä‘i ra khá»ii ngôi má»™. Ngưá»i ta trình vá»›i quốc vương, tôi hết sức buồn thương công chúa, cà ng khiến ngưá»i sai ban cho tôi rất nhiá»u cá»§a cải. Vua cho lấy từ kho tà ng ra mưá»i nghìn đồng xÆ¡canh trao cho tôi, rồi chấp nháºn lá»i tôi xin cho viên hoạn nô Sapua được cùng ra khá»i hoà ng cung. Sau đấy, tôi đến tìm bà chá»§, cùng chung vui vá»›i nhau vá» thà nh công trót lá»t cá»§a mưu đồ.
Ngà y hôm sau, chúng tôi bảo viên hoạn nô quay trở vá» phòng riêng cá»§a đức vua, mang theo mảnh giấy tôi yêu cầu ngà i đến gặp tôi ở chá»— ná». Nhưng má»™t đồng nghiệp cá»§a ngà i nói ngà i Ä‘ang ốm, không ai được phép gặp. Ba ngà y sau nữa, chúng tôi lại cá» Sapua đến, má»›i té ngá»a ra ngà i đã ra Ä‘i khá»i hoà ng cung, bây giá» chẳng má»™t ai hay biết ngà i ở chá»— nà o.
Nghe đến đây, tôi nóng nảy ngắt lá»i Calê:
- Tại sao không báo trước cho tôi dá»± định cá»§a các cô? Tại sao không sai Sapua đến tin cho tôi hay ngay? Ôi! Giá được má»™t mảnh giấy thì đã đỡ cho tôi biết bao vất vả nhá»c nhằn.
- Ngà i há»i tại sao chúng tôi giữ bà máºt ư? – đến lượt Calê Cairi ngắt lá»i tôi – công chúa Zêlica lúc nà y hẳn đã có thể cùng sống vá»›i ngà i ở má»™t nÆ¡i nà o đấy trên trái đất, nếu hôm ấy bà để cho tôi được quyá»n quyết định. Ngay sau khi thoả thuáºn mưu kế vá»›i nhau, tôi đã ngỠý nên báo cho ngà i biết, nhưng bà chá»§ tôi không muốn váºy. Bà nói: “không nên. Hãy để cho chà ng Ä‘au khổ vì việc ta qua Ä‘á»i đột ngá»™t. Sau đấy, chà ng sẽ xúc động hÆ¡n, hạnh phúc hÆ¡n khi gặp ta. Chà ng cà ng Ä‘au khổ vá» việc ta chết bao nhiêu, thì sá»± bất ngá» khi gặp lại ta còn sống sẽ cà ng thú vị bấy nhiêuâ€. Tôi không đồng ý vá»›i dâu hiệu yêu đương tinh tế ấy cá»§a công chúa, như thể tôi linh cảm sẽ xảy ra những háºu quả đáng buồn, và thá»±c tế sau đó bản thân công chúa Zêlica cÅ©ng vì Ä‘iá»u ấy mà hối háºn. Tôi không sao nói hết vá»›i ngà i, công chúa buồn bã đến mức nà o khi nghe tin ngà i đã bá» ra Ä‘i. Bà luôn luôn dáºp đầu bứt tóc: “Ôi khốn nạn thân tôi! Có Ãch gì việc tôi hy sinh má»i cao sang phú quý vì tình yêu, có Ãch gì tôi đã là m tất cả những chuyện ấy để rồi chẳng bao giá» gặp lại chà ng Haxan!â€. Chúng tôi đã nhá» tìm kiếm ngà i khắp thà nh phố. Anh Sapua đã không tiếc sức để cố gặp ngà i. Khi mất hết má»i hy vá»ng, chúng tôi giã từ thà nh phố Siara, tôi Ä‘i vá» phÃa sông Ấn độ bởi chúng tôi mưá»ng tượng hẳn ngà i có thể cùng đưa chân Ä‘i vá» hướng ấy. Äến bất kỳ thà nh phố, thị trấn nà o bên bá» con sông lá»›n ấy, chúng tôi Ä‘á»u dừng lại tìm kiếm ngà i rất kỹ nhưng Ä‘á»u vô Ãch. Má»™t hôm, Ä‘ang Ä‘i từ má»™t Ä‘iểm cư dân nà y đến Ä‘iểm khác, cho dù chúng tôi cẩn tháºn nháºp chung cùng má»™t Ä‘oà n lữ hà nh, bất ngá» vẫn gặp má»™t toán cướp rất đông áºp đến bao vây, đánh Ä‘áºp các thương nhân và cướp bóc hết hà ng hoá cá»§a há». Chúng cÅ©ng bắt luôn chúng tôi, tước Ä‘á»at tất cả và ng bạc, ngá»c ngà chúng tôi mang theo trên ngưá»i. Sau đấy, toán cướp dẫn chúng tôi vá» thà nh phố CanÄ‘aha, bán cho má»™t nhà buôn nô lệ có quan hệ vá»›i chúng từ trước.
Vị thương gia ấy vừa mua được nà ng Zêlica thì quyết định đưa ngay nà ng và o trình diện quốc vương. Vừa nhìn thấy, vua Fiarusat đã hết sức say mê vẻ đẹp cá»§a nà ng. Vua há»i nà ng ngưá»i quê ở đâu, công chúa đáp nà ng sinh ra tại thà nh phố Ormut. Nà ng cÅ©ng trả lá»i các câu há»i khác cá»§a nhà vua má»™t cách đúng má»±c. Vua xuất tiá»n mua cả hai chúng tôi, cho sang ở má»™t ngôi nhà đẹp nhất trong phần hoà ng cung dà nh riêng cho các bà hoà ng, công chúa.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I TƯ.
Nói đến đây Calê ngừng lá»i, hay nói đúng hÆ¡n, nà ng bị tôi ngắt lá»i:
- Trá»i đất Æ¡i! Là m sao bảo tôi có thể vui mừng sắp gặp lại nà ng Zêlica? Sao có thể nói là gặp lại, khi đồng thá»i vá»›i tin nà ng còn sống, tôi được biết nà ng Ä‘ang bị má»™t quốc vương hùng mạnh giữ trong cung riêng cá»§a mình. Giả sá» nà ng dám cưỡng lại tình yêu cá»§a vua Fiarusat, thì những ngà y cá»§a công chúa sống trong thá»i gia qua tháºt đầy chuyện đáng buồn phiá»n, và là m sao tôi không Ä‘au khổ khi biết nà ng cÅ©ng Ä‘au khổ. Nhưng, giả sá» nà ng yên tâm và hà i lòng vá» số pháºn cá»§a nà ng, thì là m sao bảo tôi có thể hà i lòng vá» số pháºn cá»§a tôi?
- Tôi rất vui được nghe ngà i biểu lá»™ những tình cảm tinh tế như váºy. – Calê Cairi nói tiếp – công chúa tháºt xứng đáng vá»›i tình cảm cá»§a ngà i. Cho dù quốc vương kinh đô CanÄ‘aha yêu nà ng tha thiết, nà ng vẫn không sao quên được ngà i, và chưa bao giá» tôi thấy nà ng vui như hôm qua, khi anh Sapua báo cho biết anh vừa gặp ngà i. Suốt cả buổi chiá»u, công chúa như ngưá»i ngẩn ngÆ¡ vì mong nhá»›. Láºp tức bà sai viên hoạn nô Ä‘i tìm thuê má»™t ngôi nhà lá»›n có sẵn đồ đạc, và hôm nay rước ngà i đến ở, không được để cho ngà i thiếu thốn thứ gì. Hôm nay, công chúa lại sai tôi đến đây trình bà y cho ngà i rõ tất cả má»i Ä‘iá»u, như tôi vừa nói. Ngà i hãy sẵn sà ng để tối mai gặp công chúa ở ngôi nhà nà y. Tối mai, chúng tôi sẽ ra khá»i hoà ng thà nh qua má»™t cổng nhá» trong vưá»n mà chúng tôi đã sai đánh trước má»™t chiếc chìa khóa phòng ngừa sá» dụng khi cần.
Nói đến đấy, cô cung nhân sủng ái của công chúa nước Ba Tư đứng lên rồi cùng với Sapua vội vã trở vỠvới bà chủ của mình.
Suốt đêm hôm ấy, tôi chỉ nghÄ© đến nà ng Zêlica. Tg cảm thấy tất cả tình yêu nồng cháy đối vá»›i nà ng trở lại hun đốt trong tâm can. Suốt đêm, tôi không há» chợp mắt. Và ngà y hôm sau đối vá»›i tôi dà i như cả má»™t thế ká»·. Cuối cùng, sau má»™t thá»i gian khôn cùng náo nức chỠđợi, tôi chợt nghe có tiếng gõ cá»a. Những ngưá»i giúp việc ra mở. Lát sau tôi thấy nà ng công chúa cá»§a tôi bước và o phòng. Sá»± xuất hiện cá»§a ngưá»i yêu là m cho tôi vừa bối rối vừa thảng thốt mừng vui. Vá» phÃa nà ng, ná»—i vui lá»›n cÅ©ng lá»™ ra mặt. Tôi cúi xuống dưới chân nà ng, ôm rất lâu trong vòng tay, chẳng nói nên lá»i. Nà ng đỡ tôi đứng lên, má»i tôi ngồi xuống bên cạnh nà ng trên chiếc sáºp và nói:
- chà ng Haxan Æ¡i, tạ Æ¡n trá»i đất cho chúng ta tái ngá»™. Chúng ta hãy cùng nhau hy vá»ng, phúc trá»i ban cho không chỉ dừng lại ở đấy. Rồi trá»i sẽ cho phép chúng ta vượt qua má»i trở lá»±c để được chung sống vá»›i nhau. Trong khi chỠđợi giá» phút hạnh phúc ấy đến, chà ng hãy sống ở đây thanh thản và phong lưu. Nếu chúng ta chẳng có được niá»m vui thoải mái chuyện trò vá»›i nhau ngay, Ãt ra chúng ta cÅ©ng được an á»i bởi hà ng ngà y sẽ có thể nháºn được tin tức cá»§a nhau, rồi thỉnh thoảng sẽ bà máºt gặp nhau. Em Calê Cairi đã kể hết chà ng nghe những việc từng xảy ra vá»›i em thá»i gian qua, giá» chà ng hãy nói lại cho chúng em biết đã xảy ra những gì mấy năm qua đối vá»›i chà ng.
Tôi thuáºt lại vá»›i nà ng ná»—i Ä‘au vô biên khi được tin nà ng qua Ä‘á»i. Tôi nói tin buồn ấy là m tôi chán ngán má»i sá»± trên Ä‘á»i, đến mức Ä‘i tu theo dòng fakia chuyên sống nhá» khất thá»±c. Nà ng thốt lên:
- Ôi chà ng Haxan quý mến! Vì tình yêu đối vá»›i em mà chà ng đã phải sống má»™t thá»i gian lâu như váºy cùng những ngưá»i khổ hạnh hay sao? Hỡi ôi! Em đã gây nên cho chà ng biết bao khổ ải.
Giá nà ng biết thá»±c tế tôi đã sống như thế nà o dưới chiếc áo khất sÄ© ấy, hẳn nà ng đã bá»›t phà n nà n cho tôi. Nhưng tôi giữ kÃn, không nói gì vá» việc ấy, tôi chỉ má»™t má»±c kể lể chuyện da diết nhá»› thương.
Thá»i gian trò chuyện trôi qua má»›i nhanh là m sao! Gặp nhau dá»… đã hÆ¡n ba tiếng đồng hồ, thế mà chúng tôi vẫn bá»±c mình khi thấy Sapua và Calê Cairi bước và o, báo cho biết đến lúc nà ng công chúa phải trở vỠ“Quả tháºt những ngưá»i không biết yêu đương, lúc nà o đến là khó chịu! Hai ta má»›i ngồi vá»›i nhau được chốc lát, thế mà các ngưá»i đã và o bảo chúng ta phải chia tay!†Nói váºy, nhưng nếu nấn ná trò chuyện thêm chốc nữa, thì ngà y đã rạng, bởi công chúa vừa bước ra Ä‘i khá»i nhà chốc lát thôi thì trá»i đã sáng hẳn.
Mặc dù trong lòng Ä‘ang hết sức khoái trá, tôi vẫn không quên anh chà ng fakia đã Ä‘i cùng tôi đến thà nh phố CanÄ‘aha nà y. Tôi nghÄ© anh ta chắc Ä‘ang lo lắng không biết tôi ra sao, nên vá»™i vã ra khá»i nhà định Ä‘i tìm anh bạn. Tình cá» tôi gặp anh chà ng trong phố. Chúng tôi ôm hôn nhau. Tôi bảo:
- Anh bạn Æ¡i, tôi định đến nhà trá» báo cho anh biết việc gì vừa má»›i xảy ra vá»›i tôi mấy ngà y qua, để anh yên tâm. Tôi nghÄ© chắc tôi cÅ©ng có gây nên cho anh Ãt nhiá»u lo lắng.
- Äúng váºy – anh chà ng đáp – tôi Ä‘ang lo cháy ruá»™t cháy gan vì bạn. Nhưng là m sao anh thay đổi nhiá»u váºy? Anh mặc bá»™ quần áo đâu ra mà đẹp thế nà y? Có vẻ như anh Ä‘ang già u có lắm. Trong khi tôi lo vì anh gặp chuyện bất ổn, thì dưá»ng như anh Ä‘ang sống rất thoải mái, phong lưu.
Tôi đáp:
- Anh bạn thân thiết cá»§a tôi Æ¡i, thú tháºt vá»›i bạn tôi còn nghìn lần hạnh phúc hÆ¡n những gì anh tưởng tượng. Tôi muốn anh là chứng nhân cho hạnh phúc cá»§a tôi và chia sẻ vá»›i tôi má»™t phần hạnh phúc ấy. Hãy vứt cái quán trá» cá»§a bạn Ä‘i, và đến đây ở chung vá»›i tôi, anh bạn ạ.
Nói xong tôi dẫn anh ta vá» nhà , đưa Ä‘i xem tất cả các phòng. Anh ta thấy chá»— nà o cÅ©ng đẹp cái gì cÅ©ng sang. Äến đâu anh cÅ©ng xuýt xoa “Trá»i đất Æ¡i! Anh chà ng Haxan nà y là m được gì hÆ¡n những ngưá»i khác, mà bá»—ng dưng được trá»i ban cho bấy nhiêu cá»§a cải?â€
- Thế nà o, hỡi anh bạn fakia, váºy ra anh muốn nhìn thấy tôi lúc nà y âu sầu buồn bã hay sao? Dưá»ng như sá»± già u có cá»§a tôi không là m anh được vui?
- Không, ngược lại – anh chà ng đáp – tôi vui mừng lắm. Äá»i tôi không bao giá» tôi ganh tị vá»›i bạn bè, lúc nà o tôi cÅ©ng hết sức mừng thấy bạn bè sống cảnh phồn vinh.
Nói đến đấy anh chà ng đưa vòng tay ôm chặt cổ tôi để chứng tá» anh nói tháºt lòng. Tôi ngỡ anh ta nói chân tình. Không ngá» tôi lại hết lòng tin cáºy má»™t con ngưá»i hèn hạ nhất, ganh tị nhất, tráo trở nhất trần gian. Tôi bảo anh bạn:
- Hôm nay chúng ta phải đánh chén với nhau một bữa ra trò.
Nói xong tôi cầm tay anh kéo sang phòng ăn, ở đấy những ngưá»i giúp việc đã bà y ra má»™t cái bà n nhá» cho hai ngưá»i dùng bữa.
NGÀY 95, 96, 97, 98, 99
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I LÄ‚M.
Hai chúng tôi cùng ngồi xuống bà n. Ngưá»i nhà dá»n ra các loại cÆ¡m rang đủ mà u sắc, cùng món quả chà là tẩm nước đưá»ng. Chúng tôi còn dùng nhiá»u thứ khác nữa, sau đấy tôi sai má»™t ngưá»i nhà đến má»™t nÆ¡i trong thà nh phố mà anh ta biết ở đấy ngưá»i ta bán lén chất cay (Ngưá»i theo đạo Hồi cấm uống rượu ban ngà y và cấm không được bán rượu) Anh mua và mang vá» nhiá»u rượu ngon, chúng tôi uống vá»›i nhau sa đà , đến ná»—i sau đấy không dám Ä‘i đến chá»— đông ngưá»i, sợ bị phạt.
Giữa lúc đang chè chén say sưa nhất, anh chà ng fakia bảo tôi:
- Bạn Haxan à , bạn hãy kể cho tôi nghe tất cả câu chuyện cá»§a bạn, hãy nói cho tôi nghe Ä‘iá»u bà máºt. Bạn chẳng có gì phải lo lắng đâu, tôi là ngưá»i rất kÃn đáo và tôi là ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a anh mà . Nếu bạn không tin tôi là bạn xúc phạm tấm lòng cá»§a tôi đối vá»›i bạn đấy. Bạn hãy cởi mở hết tâm tình vá»›i tôi, hãy thuáºt lại cho tôi nghe do đâu bạn gặp váºn may, để bạn bè chia vui vá»›i nhau. Vả chăng tôi là má»™t con ngưá»i thưá»ng có những lá»i khuyên khôn ngoan, và bạn biết rồi đấy, có được má»™t ngưá»i tâm tình như váºy không phải là vô Ãch.
Ngây ngất bởi hơi men, bị mê hoặc trước những biểu hiện bạn bè thân thiết của anh chà ng fakia, tôi chịu thua trước sự khẩn khoản của y. Tôi nói:
- Tôi rất tin, bạn không phải là ngưá»i tìm cách lợi dụng những Ä‘iá»u tâm sá»± tôi sẽ bà y tá» vá»›i bạn sau đây, bởi váºy tôi chẳng muốn giấu bạn Ä‘iá»u gì. Bạn có nhá»› lần đầu chúng ta gặp nhau, tôi rất buồn bã? Hồi ấy, tôi vừa mất Ä‘i tại thà nh phố Siara má»™t ngưá»i phụ nữ mà tôi rất yêu và tôi cÅ©ng được nà ng yêu trở lại. Tôi ngỡ nà ng đã qua Ä‘á»i, tuy nhiên nà ng hãy còn sống, tôi vừa gặp lại nà ng ở thà nh phố CanÄ‘aha nà y, và chẳng giấu gì bạn, hiện nà ng là cung nhân sá»§ng ái nhất cá»§a đức vua Fiarusat.
Chà ng fakia tỠra vô cùng kinh ngạc. Y nói:
- Bạn Haxan à , bạn hãy mô tả cho tôi nghe vá» sắc đẹp cá»§a phu nhân ấy. Chắc hẳn nà ng phải đẹp cá»±c kỳ, bởi chÃnh quốc vương CanÄ‘aha cÅ©ng mê mẩn cÆ¡ mà .
- Äấy là má»™t con ngưá»i không ai sánh nổi – tôi đáp – Cho dù má»™t ngưá»i yêu có ca ngợi cô gái mình Ä‘ang yêu đến đâu, cÅ©ng chẳng có cách nà o mô tả đúng sắc đẹp cá»§a ngưá»i nà y. Chắc hẳn nà ng sẽ đến ngay đây, rồi anh sẽ gặp nà ng, tôi muốn tá»± mắt anh nhìn thấy vẻ đẹp vô song cá»§a nà ng.
Nghe váºy anh chà ng fakia ôm hôn tôi rất thắm thiết, nói rằng y vô cùng vui thÃch nếu tôi thá»±c hiện đúng lá»i hứa. Tôi bảo anh chà ng hãy yên tâm. Sau đấy chúng tôi cùng đứng lên Ä‘i nghỉ. Má»™t ngưá»i nhà cá»§a tôi dẫn anh bạn và o má»™t phòng riêng, ở đấy ngưá»i ta đã sắp sẵn cho anh giưá»ng ngá»§.
Sáng sá»›m hôm sau Sapua mang đến cho tôi má»™t mảnh giấy cá»§a Zêlica. Nà ng cho biết tối hôm sau nà ng sẽ đến đây chÆ¡i và dùng bữa vá»›i tôi. Tôi đưa bức thư cho anh chà ng fakia xem, anh ta tá» vẻ vui mừng khôn xiết. Suốt ngà y hôm ấy, anh chà ng chỉ có việc nói vá» ngưá»i phụ nữ tôi đã hết lá»i ca ngợi sắc đẹp. Anh chà ng cÅ©ng nao nức chỠđêm đến, chẳng khác nà o chÃnh tôi cÅ©ng Ä‘ang ước mong được gặp lại ngưá»i yêu. Trong thá»i gian ấy tôi chuẩn bị đón nà ng Zêlica. Tôi sai Ä‘i mua những thức ăn ngon nhất, cùng vá»›i thứ rượu ngon tuyệt diệu hai chúng tôi đã uống thá» hôm trước.
Cháºp tối hôm ấy, tôi bảo anh chà ng fakia:
- Khi phu nhân ấy bước và o phòng tôi, anh không nên có mặt sẵn ở đấy, có thể nà ng không thÃch như váºy. Anh hãy chá» tôi xin phép giá»›i thiệu anh vá»›i nà ng vá»›i tư cách má»™t ngưá»i bạn, tôi tin nà ng sẽ đồng ý.
Chẳng bao lâu sau, chúng tôi nghe có tiếng gõ cá»a. Äấy chÃnh là công chúa đến. Anh chà ng fakia kia nấp ở má»™t căn phòng khác, tôi ra đón nà ng Zêlica, cầm tay nà ng dẫn và o phòng cá»§a tôi và nói:
- Thưa công chúa, xin nà ng vui lòng ban cho tôi một ân huệ. Anh bạn fakia kia từng đi với tôi đến thà nh phố Canđaha hiện đang ở trong ngôi nhà nà y. Tôi đã cho anh ta ở một phòng, đấy là bạn của tôi mà . Nà ng có đồng ý cho anh ta được dùng bữa tối với chúng ta?
- Chà ng Haxan à , - nà ng đáp – chà ng không suy nghÄ© chút nà o vá» việc chà ng vừa yêu cầu em. Äáng ra chà ng không nên để em lá»™ mặt trước mắt má»™t ngưá»i đà n ông khác, đáng ra chà ng phải giúp em chuyện ấy chứ.
- Thưa nà ng – tôi đáp – anh ta là má»™t ngưá»i khôn ngoan và kÃn đáo, rất thân thiết vá»›i tôi. Tôi xin bảo đảm, sẽ chẳng có việc gì là m nà ng phải hối tiếc đâu, nếu nà ng vui lòng chấp nháºn lá»i yêu cầu.
- Em không từ chối chà ng bất cứ Ä‘iá»u gì nhưng em có linh cảm rồi chúng ta có thể gặp chuyện buồn phiá»n.
- Không đâu, thưa nà ng công chúa cá»§a tôi – tôi đáp – vá» chuyện ấy xin nà ng chá»› lo âu. Nà ng hãy tin lá»i tôi, chá»› nên lo lắng gì để chúng ta cùng vui tái ngá»™.
Nói xong tôi gá»i anh chà ng fakia và giá»›i thiệu vá»›i nà ng Zêlica. Äể vui lòng tôi, nà ng đón tiếp anh chà ng khá lịch sá»±. Sau những lá»i chà o mừng chúc tụng lẫn nhau, ba chúng tôi cùng Calê Cairi cùng ngồi xuống bà n. Anh bạn tôi là má»™t ngưá»i đà n ông trạc ba mươi tuổi, anh chà ng rất thông minh, lém lỉnh. Chẳng bao lâu qua những lá»i đùa vui tán tỉnh, anh bạn fakia cá»§a tôi để lá»™ rõ cho hai ngưá»i phụ nữ thấy anh chà ng không mấy ná» hà lạc thú, đúng hÆ¡n là anh chà ng luôn là m hoen ố bá»™ trang phục tu sÄ© cá»§a mình.
Sau khi dùng bữa xong, ngưá»i nhà mang rượu đến, rót trong những cái ly bằng mã não. Anh chà ng fakia chẳng lúc nà o để ly rượu cá»§a mình vÆ¡i. Lúc nà o anh cÅ©ng sai rót cho đầy và o, rồi quá chén anh đâm ra ngất ngư. Thưá»ng ngà y anh vốn không phải là ngưá»i lịch sá»± lắm, có chén rượu và o cà ng là m anh thêm bạo gan, chẳng bao lâu Ä‘i đến chá»— không gìn giữ nữa. không chỉ là m xúc phạm hai ngưá»i thiếu phụ bằng những lá»i nói bất nhã, anh chà ng còn đột ngá»™t quà ng tay ôm choà ng lấy cổ nà ng công chúa và há»—n xược hôn chụt má»™t cái.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I SÃU.
Nà ng Zêlica cá»±c kỳ bất bình vá» thái độ há»—n láo cá»§a anh chà ng fakia. Vì giáºn dữ nà ng đủ sức mạnh gỡ đôi tay há»—n xược cá»§a cáºu chà ng:
- Dừng lại, tên khốn nạn, chá»› nên lam dụng lòng tốt ngưá»i ta cho anh được lưu tại đây. Anh đáng để ta sai bá»n nô lệ trong nhà trị tá»™i. Nhưng vì nể mặt bạn anh, nên ta má»›i miá»…n cho.
Nói xong nà ng cầm tấm mạng trùm lên che mặt rồi bước ra khá»i nhà tôi. Tôi chạy theo nà ng, xin tha thứ vá» những Ä‘iá»u xảy ra nhưng không sao là m dịu cÆ¡n giáºn cá»§a nà ng. Nà ng bảo tôi:
- Bây giỠchà ng thấy rõ chà ng đã sai lầm khi cho phép anh chà ng fakia nà y dùng bữa chung với chúng ta rồi chứ. Hồi nãy, em không đồng ý không phải không có lý do. Chẳng bao giỠem còn lại đặt chân trở lại ngôi nhà nà y, nếu anh chà ng kia còn ở lại đây.
Nói xong nà ng ra vá», tôi không có cách nà o giữ chân nà ng lại.
Tôi trở lại tìm gặp anh bạn tôi trong phòng và bảo:
- Nà y, bạn đã là m gì váºy? Tại sao bạn dám tá» ra thiếu kÃnh trá»ng vá»›i cung nữ sá»§ng ái cá»§a vua Fiarusat? Bằng hà nh động xốc nổi như vừa thấy, anh đã là m cho nà ng căm giáºn, và có lẽ nà ng sẽ chẳng bao giá» tha thức cho tôi đã ép nà ng để mặt trần trước mắt bạn.
- Chá»› nên buồn bã, bạn Haxan ạ, - anh chà ng đáp – anh không hiểu đà n bà đâu, anh đừng tưởng há» bất bình tháºt. Ngược lại, hãy nên tin trong thâm tâm há» rất thú vị vá» những chuyện ấy. Không có ngưá»i phụ nữ nà o bá»±c mình trước các loại cá» chỉ bá»™t phát như tôi là m vừa rồi. Thái độ giáºn dá»—i cá»§a há» chẳng qua là giả dối cả mà thôi. Bạn có biết vì sao nà ng cưỡng lại khi tôi ôm hôn nà ng? Ấy là vì có bạn Ä‘ang chứng kiến. Nếu chỉ có má»™t mình tôi vá»›i nà ng, thì tôi tin chắc nà ng sẽ tá» ra yếu Ä‘uối hÆ¡n nhiá»u.
Nghe váºy tôi biết anh chà ng đã quá say, tôi không trách anh là m chi nữa. Tôi hy vá»ng ngà y mai anh sẽ nháºn ra lẽ phải, rồi anh sẽ thấy lá»—i lầm cá»§a mình. Tôi truyá»n cho ngưá»i nhà đưa anh ta và o phòng ngá»§. Tôi trở vá» phòng cá»§a mình, suy nghÄ© vá» những Ä‘iá»u vừa xảy ra khiến không thể nà o ngá»§ yên.
Ngà y hôm sau, quả nhiên anh chà ng fakia nói giá»ng khác hẳn. Anh bà y tỠân háºn, nói anh ta rất buồn phiá»n đã gây cho tôi chuyện không vui. Và để tạ lá»—i, anh chà ng quyết định sẽ rá»i khá»i thà nh phố CanÄ‘aha nà y. Anh chà ng nói vá»›i cái giá»ng khiến cho tôi má»§i lòng. Tôi vá»™i viết thư gởi nà ng công chúa báo tin anh chà ng fakia đã hối háºn vá» sá»± đưá»ng đột cá»§a mình, và anh chà ng cùng vá»›i tôi xin nà ng tha thứ cho vì đã quá chén.
Tôi vừa viết xong thư thì Sapua đến, anh ta báo cho tôi biết bà chá»§ Ä‘ang rất giáºn. Tôi nhá» anh mang há»™ bức thư vá». Và i tiếng đồng hồ sau, anh quay trở lại cùng thư trả lá»i cá»§a Zêlica. Nà ng cho biết nà ng vui lòng bá» qua sá»± há»—n láo cá»§a anh chà ng fakia, bởi anh ta đã tá» ra hối háºn, nhưng vá»›i Ä‘iá»u kiện anh ta không thể nán lại lâu hÆ¡n nữa trong nhà , anh phải Ä‘i khá»i thà nh phố CanÄ‘aha ná»™i trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ. Tôi đưa thư cá»§a nà ng cung nhân sá»§ng ái cá»§a vua Firagat cho anh bạn tôi xem. Anh chà ng nói trước mặt Sapua rằng đòi há»i cá»§a phu nân rất phù hợp vá»›i ý định cá»§a anh. Sau sá»± việc chẳng may đã xảy ra ấy, anh không bao giá» dám xuất hiện trước mặt phu nhân nữa, và anh có ý định Ä‘i khá»i thà nh phố CanÄ‘aha ngay bây giá».
Viên hoạn nô lên đưá»ng trở vá» hoà ng cung thuáºt lại cho Zêlica thái độ cá»§a anh chà ng kia.
Tôi rất hà i lòng thấy sau cÆ¡n giông tố, bình yên đã trở lại. Tuy nhiên thú tháºt thâm tâm tôi không vui vì mất anh bạn cá»§a mình. Tôi giữ anh ở lại thêm ngà y hôm ấy. Tôi bảo anh chà ng:
- Hãy gượm, ngà y mai bạn hẵng Ä‘i, hôm nay tôi muốn vui vá»›i bạn, vì có lẽ rồi đây chúng ta sẽ không bao giá» có dịp gặp nhau nữa. Bởi đà nh phải chia tay nhau, thì Ãt nhất chúng ta hãy lùi cái phút chia tay ấy đến sáng mai.
Äể cho bữa cÆ¡m chi tay thêm trá»ng thể, tôi truyá»n chuẩn bị má»™t bữa ăn tối tháºt sang. Chúng tôi ngồi và o bà n, đã ăn được mấy món chợt trông thấy Sapua bước và o, tay bưng má»™t cái đĩa bằng và ng đựng món ra gu, và nói vá»›i tôi:
- Thưa ngà i Haxan, tôi mang đến má»i ngà i món hầm ngưá»i ta vừa dâng hoà ng thượng dùng trong bữa tối. Ngà i thấy món nà y tuyệt vá»i quá liá»n mang sang má»i cung nhân sá»§ng ái cá»§a ngà i dùng, và bà lại sai tôi mang đến đây ngay má»i ngà i.
Hai chúng tôi chia nhau ăn món ra gu ấy, quả tháºt ngon tuyệt vá»i. Anh chà ng fakia suốt bữa ăn, luôn luôn tá» vẻ thán phục hạnh phúc cá»§a tôi, anh chà ng nói Ä‘i nói lại cả và i chục lần:
- Ôi, chà ng trai trẻ ơi, duyên số của anh mới thú vị là m sao!
Cả đêm hôm ấy chúng tôi uống rượu vá»›i nhau. Trá»i vừa rạng sáng, anh bạn tôi bảo tôi “Bây giá» chúng ta phải chia tayâ€. Thế là tôi Ä‘i lấy má»™t túi đựng đầy tiá»n xÆ¡canh và ng công chúa vừa sai Sapua mang đến cho tôi ngà y hôm trước, đặt và o tay anh fakia và nói:
- Hãy cầm lấy. Äây là tiá»n cá»§a tôi, có thể có lúc bạn cần đến nó.
Anh cảm Æ¡n, chúng tôi ôm hôn nhau và anh ra Ä‘i. Sau khi anh Ä‘i khá»i rồi, tôi còn buồn bã má»™t lúc khá lâu. Tôi thầm nói vá»›i mình “Ôi, anh bạn thiếu tháºn trá»ng cá»§a tôi Æ¡i, chÃnh anh gây nên cảnh chúng ta phải chia tay nhau. Äáng ra anh chỉ vui lòng được nhìn thấy nà ng Zêlica xinh đẹp là đủ, được chiêm ngưỡng má»™t con ngưá»i xinh đẹp như váºy là hạnh phúc rồiâ€.
Vì Ä‘ang buồn ngá»§, tôi ngả lưng xuống chiếc sáºp và ngá»§ thiếp Ä‘i. Má»™t và i giá» sau có tiếng ồn à o ngoà i nhà là m tôi tỉnh giấc. Tôi trở dáºy ra xem có việc gì, và kinh hoà ng nhìn thấy má»™t tóan lÃnh thuá»™c đội cấm vệ cá»§a quốc vương Fiarusat. Viên sÄ© quan chỉ huy bảo:
- Ông hãy đi theo chúng tôi, có lệnh đưa ông và o hoà ng cung.
- Tôi phạm tá»™i gì? – tôi đáp – ngưá»i ta tố cáo tôi tá»™i gì?
Viên sĩ quan đáp:
- Tôi không biết. Chúng tôi chỉ được lệnh đưa ông và o gặp đức vua. Chúng tôi đâu được rõ nguyên nhân. Nhưng tôi xin nói để ông yên tâm, nếu ông vô tá»™i thì chẳng có gì phải lo. Bởi đức vua cá»§a chúng ta rất công minh. Ngay cả những ngưá»i tháºt phạm lá»—i cÅ©ng được nhà vua cho hưởng tá»™i nhẹ hÆ¡n lá»—i lầm đã phạm. Trừ phi có những chứng cá»› tháºt đáng tin cáºy vá» trá»ng tá»™i thì ngưá»i ta má»›i ra lệnh tá» hình. Quả thá»±c ngưá»i tên đáng tá»™i phải Ä‘á»n tá»™i là đúng. Nếu ông là ngưá»i có tá»™i, thì tôi cÅ©ng thương hại cho ông đấy.
Äà nh phải Ä‘i theo viên sÄ© quan. Trên đưá»ng và o hoà ng cung, tôi tá»± nhá»§ “Có thể vua Fiarusat đã phát hiện ra ta tư thông vá»›i nà ng Zêlica. Nhưng bằng cách nà o nhà vua biết chuyện ấy nhỉ?â€
Vừa và o đến cái sân trước hoà ng cung, tôi nhìn thấy bốn chiếc giá treo cổ ngưá»i ta má»›i dá»±ng lên ở đấy. Tôi hiểu ngay, chuyện nà y liên quan đến mình. Và tôi nghÄ© được chết bằng cách nà y là hình phạt nhẹ nhất tôi được hưởng trước sá»± tức giáºn cá»§a quốc vương. Tôi ngước mắt lên trá»i cầu xin, Ãt nhất trá»i hãy cứu sống nà ng công chúa nước Ba Tư.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I BẢY.
Chúng tôi và o hoà ng cung. Viên sÄ© quan dẫn tôi Ä‘i thẳng và o phòng nhà vua. Lúc ấy trong phòng chỉ có mình quốc vương vá»›i vị đại tể tướng cùng anh chà ng fakia mà tôi ngỡ đã Ä‘i xa khá»i thà nh phố CanÄ‘aha từ lâu rồi. Nhìn thấy anh bạn tráo trở, tôi hiểu anh chà ng đã phản bá»™i chúng tôi. Quốc vương Fiarusat nói:
- Hoá ra chÃnh mà y đấy, tên khốn kiếp dám có quan hệ bất chÃnh vá»›i cung nhân cá»§a ta. Tên khốn nạn, hẳn mà y bạo gan lắm má»›i dám xúc phạm đến cả uy danh cá»§a ta. Mà y hãy trả lá»i chÃnh xác những Ä‘iá»u ta sẽ há»i mà y đây. Khi mà y bước chân đến kinh đô CanÄ‘aha, mà y có nghe ngưá»i ta bảo, ta trừng trị nghiêm khắc những tên phạm trá»ng tá»™i hay không?
Tôi đáp có. Nhà vua nói tiếp:
- Mà y đã được báo trước, tại sao mà y dám phạm tá»™i lá»›n nhất trong các trá»ng tá»™i?
- Muôn tâu bệ hạ, - tôi thưa – cầu mong hoà ng thượng vạn thá» vô cương. Hoà ng thượng biết, tình yêu khiến má»™t con chim bồ câu nhút nhát cÅ©ng trở nên dạn dÄ©. Má»™t ngưá»i đà n ông đã yêu đương say đắm thì đâu có biết sợ hãi Ä‘iá»u gì. Tôi xin sẵn sà ng chịu tá»™i. Hoà ng thượng trị tá»™i tôi nặng đến thế nà o, pháºn tôi không dám hé răng phà n nà n, chỉ xin ngà i ban Æ¡n tha tá»™i cho nà ng cung nữ sá»§ng ái cá»§a ngà i. Than ôi! Nà ng từng sống thanh thản trong hoà ng cung trước khi tôi đặt chân đến đây. Nà ng Ä‘ang hà i lòng vì mình góp phần và o hạnh phúc má»™t đấng quân vương vÄ© đại. Nà ng đã bắt đầu quên Ä‘i ngưá»i tình bất hạnh ngỡ chẳng bao giá» gặp lại. Khi nà ng được tin tôi có mặt trong thà nh phố nà y, mối tình xưa lại bá»™c phát. ChÃnh tôi là ngưá»i đến đây kéo nà ng ra khá»i vòng tay yêu thương yêu cá»§a hoà ng thượng, váºy chỉ có tôi đáng tá»™i chết.
Trong thá»i gian tôi Ä‘ang tâu vá»›i vua những lá»i ấy, thì theo lệnh vua, nà ng Zêlica bước và o, theo sau có Sapua và Calê Cairi. Nghe rõ những lá»i sau cùng tôi vừa nói, nà ng vá»™i chạy đến phá»§ phục dưới chân vua Fiarusat và van xin:
- Muôn tâu bệ hạ, cúi xin bệ hạ hãy tha thứ cho chà ng trai trẻ tuổi nà y. Chỉ có tên nô tì đã lừa dối ngà i đây đáng tội chết.
- Bá»n khốn kiếp! – Nhà vua quát lên – chá»› đứa nà o được hòng tha tá»™i. Tất cả chúng mà y phải bá» mạng tất. Con bạc nghÄ©a kia! Mà y dám van xin ta tha tá»™i cho tên bạo gan đã dám xúc phạm ta, mà y còn tá» ra xúc động trước cái chết cá»§a tên mà y yêu qúy. Tháºt há»—n láo! Hai tên nà y dam bà y tá» trước mắt ta tình yêu Ä‘iên loạn cá»§a bá»n chúng. Quan đại tể tướng – vua quay lại nói vá»›i viên đại thần – ông hãy cho ngưá»i dẫn bá»n nà y đến nÆ¡i hà nh quyết. Sai treo cổ chúng nó lên, sau khi chúng chết, hãy ném xác cá»§a chúng là m mồi cho muông thú.
Tôi vội kêu lên:
- Tâu bệ hạ, xin bệ hạ hãy gượm cho giây lát. Xin ngà i chá»› nên đối xá» má»™t cách nhục nhã như váºy đôi vá»›i má»™t nà ng công chúa con vua. Mong cÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a ngà i chiếu cố đến dòng máu cao sang cá»§a nà ng công chúa ấy.
Vua Fiarusat tá» vẻ ngạc nhiên. Vua há»i nà ng Zêlica:
- Nhà vua nà o đã sinh hạ ra cô?
Công chúa nhìn tôi với vẻ cao ngạo và nói:
- Hỡi chà ng Haxan không biết giữ mồm giữ miệng, sai chà ng lại nói lá»™ ra những Ä‘iá»u chÃnh tôi muốn dấu? Tôi muốn được chết Ä‘i vá»›i niá»m an á»§i không ai biết dòng dõi cá»§a mình. Bâu giá» anh nói cho má»i ngưá»i rõ, anh là m cho tôi vô cùng xấu hổ. Äã thế thì, tâu quốc vương, xin ngà i biết cho: kẻ nô tỳ mà ngà i bắt phải chịu tá»™i chết nhục nhã, là công chúa con gái quốc vương TamaspÆ¡ nước Ba Tư.
Nói xong, nà ng thuáºt lại tất cả câu chuyện cá»§a mình không bá» qua má»™t chi tiết nhá» nhặt nà o.
Lá»i nà ng kể là m cho nhà vua cà ng thêm kinh ngạc.
Muôn tâu bệ hạ,- nà ng nói tiếp- đấy là má»™t Ä‘iá»u bà máºt mà em không có ý định tâu rõ vá»›i ngà i, chỉ tại sá»± bất cẩn cá»§a ngưá»i tình nà y nên em đà nh tiết lá»™. Sau lá»i thú tá»™i mà em vô cùng xấu hổ phải nói ra trước mặt má»i ngưá»i, em khẩn thiết van xin ngà i hãy ra lệnh hà nh hình em tức khắc. Äây là ân huệ duy nhất em cầu xin ở bệ hạ.
Ta huá»· bá» quyết định tá» hình nà ng.- nhà vua nói- Ta đủ anh minh để không thể không tha thứ cho nà ng tá»™i thiếu chung thuá»·. Những Ä‘iá»u ta nghe nà ng vừa thuáºt lại khiến ta nghÄ© khác Ä‘i. Thì ra vạn sá»± là do tiá»n định. Má»i việc tại trá»i. Ta thôi không buồn giáºn các ngươi nữa. Ta cho các ngươi được tá»± do. Nà ng hãy Ä‘i Ä‘i, Ä‘i mà sống cùng Haxan, và ta cho phép anh chà ng Haxan diá»…m hạnh kia được sống chúng vá»›i nà ng. Ta cÅ©ng tha tá»™i và trả lại tá»± do cho Sapua và cô hầu gái cá»§a nà ng. Hãy Ä‘i Ä‘i, hỡi những tình nhân tuyệt vá»i, hãy Ä‘i và chung sống vá»›i nhau những ngà y còn lại cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, mong rồi đây không có gì cản trở niá»m vui cá»§a các ngưá»i. Còn vá» phần mà y tên phản trắc kia,- vua quay lại nói vá»›i anh chà ng Fakia- mà y sẽ bị trừng trị vá» tá»™i phản bá»™i. Mà y là con ngưá»i hèn hạ và ganh ghét, mà y không chịu nổi hạnh phúc cá»§a bạn mà y, cho nên mà y tá»± dấn thân đến đây thưa má»i việc, nhá» tay ta trả thù! Tên khốn kiếp! ChÃnh mà y phải là kẻ đáng chịu tá»™i.
Nói đến đây, vua truyá»n cho đại tể tướng sai ngưá»i dẫn tên Fakia trao cho Ä‘ao phá»§ hà nh quyết.
Khi tên khốn kiếp ấy bị dẫn ta ngoà i, nà ng Zêlica va tôi đến phá»§ dưới chân quốc vương Candaha. Cùng tuôn nước mắt vì biết Æ¡n lượng trá»i biển cá»§a vua. vừa vui mừng sẽ được chung sống vá»›i nhau, chúng tôi quả quyết vá»›i nhà vua, suốt Ä‘á»i chẳng bao giá» quên được ân sâu nà y.
Sau đấy hai chúng tôi ra khá»i hoà ng cung cùng vá»›i Sapua và Calê Cairi, tìm đưá»ng trở vá» ngôi nhà cÅ©. Nhưng đến nÆ¡i, ngôi nhà đã bị cà o bằng. Trước đó nhà vua ra lệnh triệt phá ngôi nhà . Những ngưá»i được lệnh đã chấp hà nh nhanh nhảu lệnh cá»§a triá»u đình, đến ná»—i nhà cá»a đã bị Ä‘áºp phá tan tà nh tất cả đồ đạc trong nhà cÅ©ng như váºt liệu Ä‘á»u đã được mang Ä‘i nÆ¡i khác, giá» không còn sót lại má»™t viên ghạch. Dân chúng xung quanh cÅ©ng xông và o hôi cá»§a, thà nh ra đồ đạc bị cướp bóc hết sạch sà nh sanh.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I TÃM.
Nà ng công chúa và tôi Ä‘á»u ngỡ ngà ng trước hạnh phúc vô biên và tình yêu vừa tìm lại được, tuy váºy vẫn không khá»i bà ng hoà ng trước quang cảnh ấy. Ngôi nhà trên thá»±c tế là má»™t dinh cÆ¡ chúng tôi thuê, và dÄ© nhiên đồ đạc trong ấy không thuốc quyá»n sở hữu cá»§a mình. Ấy là chưa kể nà ng Zêlica đã sai Calê Cairi mang từ cung riêng cá»§a nà ng đến bao nhiêu váºt quý giá khác, tất cả Ä‘á»u bị mất sạch. Còn được Ãt tiá»n, chúng tôi há»i ý kiến tên hoạn nô và Calê Cairi nên là m thế nà o bây giá». Sau má»™t thá»i gian bà n bạc khá lâu, chúng tôi nhất trà vá»›i nhau hãy tạm chuyển đển trá» má»™t cái quán dà nh cho du khách.
Chúng tôi đang chuẩn bị đi đến đấy, thì một quan chức của nhà vua đến báo:
- Äức vua sai tôi đến báo, hoà ng thượng má»i các vị đến ở má»™t dinh cÆ¡ khác. Chả là vị đại tể tướng cho các vị mượn má»™t ngôi nhà lá»›n toạ lạc gần cổng thà nh phố, còn đẹp hÆ¡n dinh cÆ¡ ngà i ở thá»i gian vá»a rồi. Ở đấy các vị sẽ đầy đủ tiện nghi hÆ¡n. Má»i các vị vui lòng theo, tôi xin dẫn đưá»ng đến táºn nÆ¡i.
Ngôi nhà ấy quả là má»™t dinh cÆ¡ sang trá»ng, xây dá»±ng vững chải, nhìn bên trong bên ngoà i Ä‘á»u tráng lệ và có khiếu thẩm mỹ cao. Hai mươi tên nô lệ chá» sẵn ở đấy. Há» thưa, được quan tể tướng sai hỠđến đây hầu hạ. HỠđược lệnh tể tướng truyá»n, ông bà cần gì, há» xin cung phụng đầy đủ và xin phục dịch các vị táºn tuỵ như hầu hạ chÃnh ngà i tể tướng váºy, suốt thá»i gian các vị lưu lại nÆ¡i đây.
Hai ngà y sau chúng tôi được Ä‘Ãch thân tể tướng đến thăm. Ông mang tá»›i cho nhiá»u tặng váºt cá»§a đức vua. Có nhiá»u cuá»™n vải vóc lụa là sản xuất là Ấn Äá»™, ngoà i ra còn có hai mươi túi tiá»n, má»—i túi đựng má»™t nghìn đồng xÆ¡ canh và ng. Bởi chúng tôi cảm thấy không thoải mái lắm khi ở nhá» nhà cá»§a ngưá»i khác, hÆ¡n nữa số tặng váºt nhà vua ban cho đủ để chúng tôi dá»i đến má»™t nÆ¡i ở khác, chúng tôi liá»n sát nháºp vá»›i má»™t Ä‘oà n lữ hà nh lá»›n cá»§a các thương gia từ Candaha chuẩn bị Ä‘i BátÄ‘a và may mắn cùng há» an toà n trót lá»t đến thà nh phố ấy.
Chúng tôi thuê tâm má»™t ngôi nhà , những ngà y má»›i đến ai nấy nghỉ ngÆ¡i cho lại sức sau má»™t chuyến Ä‘i dà i rất vả. Sau đó tôi và o thà nh phố tìm lại bạn bè. Ai cÅ©ng ngạc nhiên:â€Ngà i còn sống ư? Các nhà buôn từng lien kết vá»›i ngà i Ä‘á»u quả quyết ngà i đã qua Ä‘á»iâ€.
Nghe tin hai tay buôn kim hoà n kia hiện Ä‘ang ở BátÄ‘a. Tôi vá»™i chạy đến xin gặp quan tể tướng. Tôi quỳ má»p dưới chân ông và thuáºt lại ông nghe tất cả má»i việc là m xấu xa tráo trở cá»§a chúng. Ông ra lệnh đòi hai tên kia đến, và cho phép tôi đối chất vá»›i chúng trước mặt ông. Tôi há»i:
- Có đúng là khi hai anh túm lấy tay tôi, tôi thức giấc há»i các anh định là m gì thế, các anh không trả lá»i mà ném tôi xuống biển qua cá»a sổ khoang tà u?
Chúng đáp tôi nằm mÆ¡ thấy váºy thôi, chắc tôi ngá»§ say quá nên rÆ¡i xuống biển. Tể tướng há»i vặn:
- Váºy thì tại sao khi đến Ormut gặp lại ông nà y, các anh lại là m ra vẻ không há» quen biết nhau?
Chúng đáp chúng không hỠgặp tôi ở thà nh phố ấy. Quan tể tướng nghiêm nghị nhìn thẳng và o chúng và bảo:
- Hai tên phản trắc kia, váºy các anh sẽ trả lá»i thế nà o nếu ta đưa cho xem má»™t giấy chứng nháºn cá»§a quan chánh án thà nh phố Ormut khẳng định Ä‘iá»u ngược lại?
Hai tên buôn kim hoà n tái mặt và đâm ra lúng túng. Quan tể tướng bảo:
- Các anh đã biến sắc mặt. Äiá»u ấy chứng tá» các anh phạm tá»™i. Giá» các anh có chịu nháºn tá»™i ngay không, hay chá» ngưá»i ta phải dùng đến cá»±c hình má»›i chịu khai ra?
Hai tên buôn kim hoà n thú tá»™i, và bị tống giam. Hoà ng đế biết được chuyện ấy, truyá»n cho há»i chúng muốn xin kiểu hà nh quyết nà o. Nhưng hai tên buôn tìm được cách mua chuá»™c mấy tên lÃnh gác trại tù, chúng thoát ra khá»i trại giam và biến mất. Cho dù quan tể tướng cho ngưá»i lùng sục khắp kinh thà nh BátÄ‘a, vẫn không sao tìm ra tông tÃch hai tên phạm tá»™i. Tuy nhiên, má»i tà i sản cá»§a chúng bị tịch thu, sung và o kho tà ng cá»§a Hoà ng đế, trừ má»™t phần nhá» ngưá»i ta giữ lại để Ä‘á»n bù những thiệt hại cá»§a tôi do bá»n chúng gây nên.
Từ đấy, tôi chỉ còn nghÄ© đến việc sống má»™t cuá»™c sống bình yên thanh thản vá»›i nà ng công chúa cá»§a mình. Hai chúng tôi ăn ở vá»›i nhau rất thuáºn hoà . Tôi chỉ cầu mong trá»i dất cho chúng tôi được sống trong cảnh nà y đến cuối Ä‘á»i. Nhưng mong ước cá»§a tôi chỉ vô Ãch. Là m sao con ngưá»i trên trần thế có thể dà i lâu được hưởng thụ cuá»™c sống má»™t cách êm Ä‘á»m? Má»™t đêm, tôi Ä‘i chÆ¡i vá»›i bạn bè, khi trở vá» nhà tôi Ä‘áºp cá»a, chẳng thấy air a mở. Ngạc nhiên, tôi Ä‘áºp mạnh hÆ¡n nữa,vẫn chẳng thấy ai xuất hiện. Tôi lo lằng tá»± há»i: “Thế nà y là thế nà o nhỉ? Hay là má»™t bất hạnh má»›i lại vừa xảy ra?â€
Nghe tiếng tôi Ä‘áºp cá»a ầm ầm những ngưá»i hà ng xóm chạy ra xem, ai cÅ©ng ngạc nhiên sao bá»n ngưá»i nhà không ra mở. Há» xúm lại giúp tôi phá cá»a và o nhà . Và o tá»›i sân rồi bước tá»›i gian phòng đầu tiên, đã nhìn thấy mấy ngưá»i nhà bị giết hại. Và o phòng riêng cá»§a Zêlica, cảnh tượng má»›i hãi hùng là m sao! Cả viên hoạn nô và Calê Cairi Ä‘á»u nằm trong vÅ©ng máu. Tôi lên tiếng gá»i nà ng công chúa cá»§a tôi, không có lá»i đáp lại. Tôi chạy như Ä‘iên chạy xục xạo khắp nhà cá»a vưá»n tược chẳng thấy nà ng đâu, tôi loạng choạng rồi ngã xuống đất bất tỉnh trong vòng tay mấy ngưá»i hà ng xóm. Hạnh phúc cho tôi xiết bao, giá như lúc ấy tôi được thần chết mang Ä‘i luôn. Nhưng trá»i vẫn bắt tôi cứ sống để chứng kiến tất cả má»i Ä‘iá»u khá»§ng khiếp trong số pháºn mình.
NGÀY THỨ CHÃN MÆ¯Æ I CHÃN.
Sau khi những ngưá»i háng xóm giúp cứu tôi hồi tỉnh- tôi rất tiếc há» cứu tôi là m gì- tôi há»i là m sao bá»n tá»™i phạm có thể gây nên má»™t cảnh giết chóc ghê ghá»›m như váºy trong nhà tôi mà hà ng xóm không ai nghe động tÄ©nh. HỠđáp há» chẳng há» nghe tiếng ồn à o, và cÅ©ng lấy là m ngạc nhiên vá» Ä‘iá»u ấy. Tôi vá»™i chạy đến trình vá»›i quan chánh án, ông phái viên phó cá»§a mình cùng nhiá»u lÃnh cảnh sát Ä‘i Ä‘iá»u tra lùng bắt, song má»i cố gắng cá»§a há» Ä‘á»u vô Ãch, rồi từ đấy trở Ä‘i ai muốn nghÄ© thế nà o vá» câu chuyện bị thảm vừa xảy ra thì cứ nghÄ©.
Tôi cÅ©ng như nhiá»u ngưá»i khác Ä‘á»u nghÄ© chÃnh hai tên từng liên kết vá»›i tôi trong việc buôn bán là hung thá»§ cá»§a vụ nà y. Tôi buồn rầu quá, sinh ốm nặng, tôi sống những ngà y héo hon, sau đấy quyết định bán ngôi nhà , và dá»i sang sống ở thà nh phố Muxen mang theo số cá»§a cải còn lại. Sở dÄ© tôi quyết định như váºy vì ở Muxen tôi có má»™t ngưá»i bà con tôi rất quý, ông ta là ngưá»i giúp việc vị đại tể tướng triá»u đình. Ngưá»i bà con ấy tiếp đón tôi rất nồng háºu. Ãt lâu sau tôi được là m quen vị đại thần. Thấy tôi cÅ©ng có Ãt nhiá»u khả năng Ä‘iá»u hà nh, ông giao việc cho tôi là m. Tôi cố gắng là m má»i việc ông giao đến nÆ¡i đến chốn, việc nà o cÅ©ng đạt kết quả. Má»—i ngà y vị tể tướng ấy cà ng tin tưởng tôi hÆ¡n, và thế là dần dần tôi là m quen các công việc cÆ¡ máºt quốc gia. Tôi còn chia sẻ vá»›i tể tướng trách nhiệm nặng nỠông ghánh vác. Mấy năm sau khi vị tể tướng ấy qua Ä‘á»i, tôi được đức vua, chắc trước đó cÅ©ng có nghe lá»i khen ngợi và gá»i gắm tôi, cho phép tôi thế và o chân quan tể tướng.
Tôi phục vụ hai năm trên cương vị ấy. Nhà vua cÅ©ng như dân chúng ai ai cÅ©ng hà i long vá» công việc cá»§a tể tướng má»›i, tháºm chà đức vua để chứng tá» mình vui lòng, còn ban cho tôi danh hiệu Atanmuc (Quốc Bảo). Thế nhưng chẳng bao lâu tôi bị nhiá»u ngưá»i ghanh tị. Má»™t số vị đại thần trong triá»u trở thà nh kẻ thù cá»§a tôi dù không để lá»™ ra mặt. Há» dèm pha tôi, nói xấu tôi vá»›i hoà ng tá» Muxen, hoà ng tá» thưa lại vá»›i vua cha, xin nhà vua cách chức tể tướng cá»§a tôi. Lúc đầu quốc vương không đồng ý, nhưng hoà ng tá» khẩn khoản quá, cuối cùng vua là m theo lá»i con trai. Tôi rá»i thà nh phố Muxen, sang kinh đô Äamat, và Ãt lâu sau tôi vinh sá»± được phụng sá»± hoà ng thượng.
Tâu bệ hạ, đấy là câu chuyện vá» cuá»™c Ä‘á»i tôi, đấy là nguyên nhân gây nên ná»—i buồn sâu sắc chẳng bao giá» khuây khoả nổi cá»§a tôi. Hình ảnh nà ng Zêlica bị bắt cóc luôn hiện trong đầu óc, là m cho tôi vô cảm trước má»i niá»m hứng thú trong cuốc Ä‘á»i. Giá mà tôi hay tin nà ng đã qua Ä‘á»i, thì có thể như lần trước, rồi may ra tôi dần dần có thể khuây nguôi. Nhưng vì không biết rõ số pháºn nà ng hiện sống chết ra sao, tôi không sao quên lãng, và ná»—i Ä‘au trong lòng ấy chÃnh là nguồn nuôi dưỡng vẻ buồn triá»n miên trên nét mặt tôi.
Last edited by quykiemtu; 18-11-2008 at 03:19 PM.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áåñïëàòíàÿ, áàññåéíû, àâòîêðåäèò, âëàãàëèùå, âèäåîêàìåðû, áèëàí, àíãëî, âîëãîãðàä, ãîëûõ, äîìàøíèå, äîìàøíèé, àóäèî, ãðóçèÿ, çåíèò, çàùèòíèêà, çíàêîìñòâà, doc nghin le mot ngay, êàáèíû, êàëüÿíû, êàìàñóòðà, êàìèí, êèòàéñêèé, êîìïàíèÿ, êîíòàêòíûå, èíòåðüåðà, êîðáèíà, êóëèíàðíûå, ëóííûé, êðåäèòû, ëþáîâü, ëþñòðû, ìàñëåíèöà, ïàòðèîò, ïåðìü, ïîçäðàâëåíèÿ, ïîëèòîëîãèÿ, îíïìí, ïîñóäà, ìîñýíåðãî, ïîðåâî, îôèöèàëüíûé, ïðàçäíèêîâ, ïðèêîë, ïðîäàæà, ïðîõîæäåíèå, ngan le mot ngay, nghìn lẻ má»™t ngà y, nghin le 1 ngay, nghin le mot ngay, ngin le 1 ngay, ngin le mot ngay, ñîâðåìåííîé, ñîëÿðèé, ñíîóáîðä, ñïîðòà, ñòèðàëüíûõ, ôåäåðàëüíàÿ, óãîëîâíûé, ôîìåíêî, òîðãîâîå, òî÷êà, òóðèçì, phò mã lạy vợ, truyen co tich ba tu, truyen ngjn le mot ngay, tryen nghin le mot ngay, ýëåêòðîííûå, ýðîòèêà, æàííà, ðàçðåøåíèå, ðîñáàíê, ðîññèÿ  |
| |