17-03-2009, 11:09 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 49: Mạc tòng thế lộ ám đầu châu .
Lại nói Tỉnh Ngôn xuất ngôn gây hấn, chuẩn bị mượn cá»› đánh cho tên khốn lừa gạt nà y má»™t tráºn, nhưng không ngá», tên Hồ Thế An đó lại vô liêm sÄ© như thế, vì để lấy lòng vị tặc nhân trước mặt, liá»n cưá»i nịnh nói: "Äại vương chá»› Ä‘au đầu suy nghÄ©! Xin nghe tiểu nhân nói má»™t câu, không biết đại vương có từng nghe qua Tứ cÆ¡ cá»§a Hoa Nguyệt Lâu nà y chưa?"
Vừa nghe lá»i nà y, Tỉnh Ngôn lại không hiểu ý bên trong, không biết trong hồ lô cá»§a tên Hồ Thế An còn bán thuốc gì nữa, chỉ đà nh hà m hà m hồ hồ "Ừ" má»™t tiếng, tạm thá»i máºp má» cho qua.
Chỉ là , nghe tặc nhân nà y lại như đã nghe qua thanh danh cá»§a cô nương nổi tiếng trong Hoa Nguyệt Lâu, Hồ Thế An tức thì cung kÃnh:
"Hắc...tiểu nhân muốn bẩm báo vá»›i đại vương, ngà i có biết nhị nương vang danh nhất trong Hoa Nguyệt tứ cÆ¡, hiện Ä‘ang nằm trên giưá»ng sau bức bình phong nà y hay không?"
Ngưng một chút, tên nà y liếm liếm mép, tán dương:
"Tuyệt tuyệt! Thân thể nà ng mảnh dẻ nõn nà , hắc hắc...Xem tối nay cũng là ngà y tốt giỠtốt, hảo hán không bằng và o đó hưởng dụng nà ng, cũng không uổng phà chuyến đi của ngà i!"
Không ngá» tên Hồ Thế An nà y, vừa nhắc đến chuyện phong nguyệt, láºp tức miệng trÆ¡n như bôi mỡ, thao thao bất tuyệt. HÆ¡n nữa ngôn từ phóng túng, khinh bạc, đúng là ná»a Ä‘iểm cÅ©ng không quan tâm đến suy nghÄ© cá»§a ngưá»i trong trướng.
"Hồ lang?"
Còn chưa đợi Hồ Thế An nói dứt, sau bức bình phong truyá»n ra tiếng nhị nương kinh hô. Tỉnh Ngôn nghe tiếng hô nà y, cảm thấy nhị nương vẫn còn chút do dá»±.
Có lẽ, chắc nhị nương hiện vẫn hÆ¡i bất ngá», ở trong đó kinh nghi bất định, không hiểu vị Hồ lang hiá»n là nh Ä‘iá»m đạm cá»§a nà ng, nói lá»i vô lương như thế là có dụng ý gì.
Chẳng lẽ, là kế quyá»n biến tạm thá»i để đối phó vá»›i tặc nhân?
"..."
Cùng vá»›i tiếng kinh hô cá»§a nhị nương, "Tặc nhân" Tỉnh Ngôn ở ngoà i cÅ©ng giáºt mình tiến đến rất gần Hồ Thế An, quan sát kỹ thần tình trên mặt tên nà y, nhìn vẻ xiểm nịnh khinh bạc trên mặt hắn, liá»n biết lá»i vừa rồi cá»§a hắn tuyệt không phải giả trá.
Tỉnh Ngôn ngạc nhiên im lặng, là vì thiếu niên thiện lương nà y, vô luáºn thế nà o cÅ©ng không tưởng tượng được, tên Hồ Thế An lại vô sỉ đến mức như thế!
Tục ngữ có câu "Nhất dạ phu thê bách nháºt ân", cho dù Hồ Thế An chÆ¡i trò hai mặt vá»›i nhị nương, nhưng dù sao cÅ©ng là ân ái triá»n miên qua má»™t thá»i gian dà i, huống chi nhị nương đối vá»›i hắn má»™t dạ thâm tình. Còn chưa đến lúc nguy hiểm lâm đầu, đã Ä‘em ngưá»i bên cạnh mình lâu nay, không chút ngáºp ngừng hai tay dâng cho tặc đồ!
........
........
Ãnh nến phiêu đãng cháºp chá»n, trong phòng nhất thá»i yên lặng. Dưới ánh nến lúc sáng lúc tối, gương mặt tuấn tú phong lưu cá»§a Hồ Thế An bà y ra, nhưng lúc nà y Tỉnh Ngôn lại thấy vô cùng xấu xa.
Mắt thấy chuyện nà y có chút nằm ngoà i kịch bản khiến cho vị "Tặc đồ" hung hăng nà y, nhất thá»i hÆ¡i lúng túng....
Bất quá, dù sao thì đầu óc Tỉnh Ngôn cũng rất mau lẹ, suy nghĩ xoay chuyển nhanh chóng, trầm ngâm một chút đã nghĩ ra cách ứng phó:
"...Không ngá» tên nà y lại đê hèn như thế! Nhưng cÅ©ng không hẳn hoà n toà n là chuyện xấu. Tại sao ta không nhân cÆ¡ há»™i nà y, vừa hay đẩy thuyá»n xuôi dòng chứ?"
"Tốt xấu gì cÅ©ng phải khiến nhị nương tá»· tá»· nhìn rõ gương mặt tháºt cá»§a tên nà y, má»›i triệt để cắt đứt vá»›i hắn!"
Tên Hồ Thế An đó không thể nhìn rõ trong bóng đêm, có má»™t nét cưá»i đắc ý thoáng qua khóe miệng "Tặc đồ":
"Hừ! Tên xấu xa nhà ngươi lại muốn lừa ra, nghÄ© vá»›i hạng ngưá»i đê hèn như ngươi, ngưá»i trên giưá»ng há có thể là nhị nương được sao?"
"Hà ...đại vương! Từng câu cá»§a tiểu nhân...không không, từng chữ cá»§a tiểu nhân Ä‘á»u là tháºt! Nếu như có ná»a lá»i gian dối, xin cho tiểu nhân..."
"Cho ngươi chết dưới kiếm của ta!"
Khiến vị Hồ Thế An vừa định hồn lại cảm thấy an á»§i đó là , tuy vị hảo hán trên Äại Cô SÆ¡n lá»i nói rất đáng sợ, nhưng thiết kiếm lạnh lẽo trong tay, lại theo câu nói nà y rút khá»i cổ hắn. Xem ra, lá»i vừa rồi cá»§a mình đã có tác dụng, thà nh công kÃch khởi sắc tâm cá»§a tên tặc đồ hung hãn nà y, khiến hắn đại khái bá» qua cho mình chăng?
Tuy trong lòng suy nghÄ© như thế, nhưng vị phong lưu công tá» thông minh tuyệt đỉnh nà y, lại không dám động Ä‘áºy chút nà o. Vừa nãy đã chứng kiến thá»§ Ä‘oạn lôi đình cá»§a tặc nhân, sợ động Ä‘áºy khiến vị hảo hán nà y hiểu lầm, việc nà y đâu phải trò đùa!
Äang suy tÃnh thiệt hÆ¡n, lại nghe tặc nhân lên tiếng:
"Hắc hắc...lão tá» ta cÅ©ng nghe đại danh cá»§a các cô nương Hoa Nguyệt Lâu đã lâu! Chỉ vì công việc báºn rá»™n, không có thá»i gian rảnh để Ä‘i khám phá!"
"Hắc hắc...danh tiếng cá»§a nhị nương ta nghe như sấm dáºy! Tối nay phải thá» xem nà ng có tháºt thân thể mảnh dẻ nõn nà hay không, hắc,"
"Ãi!..."
Ngay khi Tỉnh Ngôn ngôn từ háo sắc nói đến phun nước miếng, thì bất thình lình buột miệng hô một tiếng!
Thì ra, vị tặc đồ Ä‘ang táºn lá»±c biểu diá»…n, đột ngá»™t cảm giác mông Ä‘Ãt cá»§a mình nhói lên, giống như bị ai đó đá cho má»™t cước!
Giáºt mình kinh hãi, thiếu niên vá»™i xoay đầu nhìn bốn phÃa, xem coi ai đá mình.
Bốn bá» không má»™t bóng ngưá»i, chỉ nghe tiếng khóc sụt sịt cá»§a nhị nương sau bức bình phong.
Ãnh mắt hoà i nghi dừng lại trên ngưá»i vị Hồ công từ, nhưng thấy tên nà y Ä‘ang nÆ¡m ná»›p lo sợ, không dám động Ä‘áºy.
CÅ©ng không phải hắn. Má»™t là , tên nhát chết nà y tuyệt không có đảm lượng váºy. Hai là , phương vị nà y cÅ©ng không đúng, trừ phi chân cá»§a tên nà y có thể uốn cong như rắn.
"Chẳng lẽ, là ảo giác của ta?"
Tỉnh Ngôn tìm không được giải thÃch hợp lý, bất giác có chút nghi thần nghi quá»·.
Kì tháºt, "Má»™t cước" vừa rồi, cảm giác Ä‘au là không thể chối bá», Ä‘Ãch xác là có ngưá»i đá y!
Má»™t cước nà y, chÃnh là do má»™t ngưá»i luôn ẩn ở bên cạnh ban tặng. Ngưá»i nà y chÃnh là thiếu nữ Linh Y Nhi đã lâu không đến quấy rầy Tỉnh Ngôn!
Thì ra, vị cháu gái bảo bối cá»§a Vân Trung Quân, đối vá»›i chuyện sáo ngá»c, luôn canh cánh bên lòng. Hai lần đòi sáo Ä‘á»u không công quay vá», tháºt khiến nà ng buồn bá»±c!
Nói đến, lần đầu thình lình gặp phải, không cẩn tháºn để thiếu niên chân như bôi dầu nà y chạy mất, coi như cÅ©ng có nguyên nhân là vì mình không biết thiếu niên nà y vừa giảo hoạt vừa chạy nhanh như thế! Có Ä‘iá»u lần thứ nhì má»›i đáng ghét, bản thân đã cải trang mà đến, nhưng không ngá» thiếu niên giảo hoạt lại dùng chiêu số vô lại khiến mình kinh hoảng bá» chạy!
Hai lần Ä‘á»u chán nản quay vá», cà ng nghÄ© cà ng thấy tức. Bình thưá»ng đám thiếu niên đồng lứa vá»›i mình, ở trước mặt mình không phải nÆ¡m ná»›p lo sợ thì cÅ©ng thấp thá»m không yên. Bản thân lại bị thiếu niên giảo hoạt đó hai lần là m nhục, sao có thể chấp nháºn được. Tên đó không chỉ chiếm sáo cá»§a mình không trả, lại còn kÃch động kỹ nữ quáºy phá mình,
Vừa nghÄ© đến tình cảnh "Kinh khá»§ng" đó, vị thiếu nữ lá»›n lên trong cung và ng Ä‘iện ngá»c, chưa trải việc Ä‘á»i nà y, không tránh khá»i rợn da gà khắp ngưá»i!
"Hừ hừ...cừu nà y không báo, không phải là ...nữ nhân!"
Thiếu nữ phẫn uất thầm hạ quyết tâm, nhất định cả Ä‘á»i không quên sá»± vô lá»… cá»§a tên thiếu niên đó đối vá»›i mình!
Tà i sản của nhitrung
19-03-2009, 11:29 AM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 50: Trù trướng cương phong hà thái cấp.
Äặc biệt khiến tiểu cô nương Linh Y Nhi cảm thấy phẫn ná»™ đó là , ông ná»™i luôn thương yêu mình, lúc mình nhịn không được đỠcáºp đến chuyện sáo ngá»c Ä‘ang ở trong tay thiếu niên, tức thì gương mặt già lão đỠlên, bất quá thoáng qua đã bình thưá»ng lại, đứng ở đó giả ngây giả ngô. Như váºy cÅ©ng xong Ä‘i, không ngỠông ná»™i ý đồ còn chưa táºn, ăn nói lung tung, nói hà nh động cá»§a thiếu niên ấy, chÃnh là ngầm hợp thiên đạo, có duyên vá»›i sáo ngá»c "Thần tuyết" cá»§a mình, khuyên mình chi bằng quên cây sáo yêu thÃch đó Ä‘i...
"Hừ hừ...ông nội liệu có phải quá già nên hồ đồ hay không?"
Từ trước đến giỠông nội chưa từng là m trái ý nà ng, sau khi quen biết thiếu niên đó, lại có bộ dạng đáng ghét như thế. Vừa nghĩ đến chuyện nà y, miệng của Linh Y Nhi đã mếu máo!
"Hà nh động của tên khốn đó cũng coi là 'Ngầm hợp thiên đạo' sao? Bất quá là mấy trò trộm gà bắt chó, phạm pháp bắt giữ thượng quan mà thôi!"
Nghe ông ná»™i mặt mà y há»›n hở kể hết chuyện cá»§a Tỉnh Ngôn, Linh Y Nhi chỉ là hết sức coi thưá»ng.
"...Bất quá cũng phải nói lại, mấy cái chuyện nà y hình như cũng rất vui!"
"Hừ...tên đần độn kia, nếu là bổn cô nương cùng hà nh sá»±, chuyện đó nhất định là m còn hay hÆ¡n nhiá»u!"
"...Nữ hà i ở cùng với y, có đúng xinh đẹp như ông nội kể không?"
Bất tri bất giác, mấy ngà y nay trong đầu của nha đầu Linh Y Nhi, những suy nghĩ như thế cứ ùn ùn kéo đến, canh cánh bên lòng toà n là những chuyện của thiếu niên giảo hoạt đó.
"À! Mấy ngà y nà y ta cÅ©ng rảnh rá»—i, thuáºn tiện đến quan sát tiểu tỠđó, coi thá» y còn là m chuyện gì 'Ngầm hợp thiên đạo' không!"
Nói đến, tiểu cô nương nà y cÅ©ng biết và i pháp thuáºt, lần trước đã sá» qua má»™t chiêu "Băng Tâm Kết" trên ngưá»i Tỉnh Ngôn. Nhưng chiêu thức nà ng dùng thà nh thạo nhất, phải kể đến chiêu "Thá»§y Vô Ngân" có thể hoà n toà n ẩn giấu thân hình.
Sau khi nà ng ở chá»— ông ná»™i há»c thà nh chiêu "Thá»§y Vô Ngân" nà y, thì hay sá» dụng Ä‘i chá»c phá ngưá»i khác. Äây cÅ©ng chÃnh là mục Ä‘Ãch duy nhất mà nà ng quấy rầy ông ná»™i đòi há»c cho bằng được chiêu thức đó.
Bất quá, mấy ngà y nay tiểu nha đầu đã quyết định dùng nó là m má»™t chuyện chân chÃnh. Nói là là m, Linh Y Nhi liá»n đến, rình ráºp bên cạnh thiếu niên.
Có Ä‘iá»u, lần thứ nhì nà ng đến Hoa Nguyệt Lâu, thì nhặt được bà i thÆ¡ cá»§a Tỉnh Ngôn:
" 'Dung quang vẫn mỹ lệ như thưá»ng?'...Hừ, dùng lá»i hoa mỹ, tên nà y nhất định là muốn lấy lòng vị nhị nương lạnh lùng đó rồi!"
Tiểu cô nương tự cho rằng đúng, hai ngà y nay lại cà ng chú ý đến hà nh tung của Tỉnh Ngôn, xem y có còn là m chuyện tán tỉnh gì nữa không.
Bất quá, có lẽ là quá chú ý chuyện nà y mà có một chuyện nà ng đã quên là m:
Kì tháºt, nà ng hoà n toà n có thể dùng chiêu pháp ẩn thân "Thá»§y Vô Ngân" nà y, thu hồi lại sáo ngá»c cá»§a mình...
May mà thiếu niên cũng nóng ruột, không để cho nà ng đợi lâu, đã khiến Linh Y Nhi vừa hay phát giác được hà nh động mỠám tối nay của y.
"Úy? Tên nà y tá»± biến mình thà nh xấu xà như thế, không giống là đi tán tỉnh gái, hình như là đi cướp bóc gì đấy. Mặc kệ, cứ Ä‘i theo xem rồi tÃnh tiếp!"
Thế là , tiểu nha đầu không biết trong hồ lô cá»§a Tỉnh Ngôn còn bán thuốc gì, liá»n im lặng ẩn mình má»™t bên, xem sá»± tình phát triển. Mãi đến khi thiếu niên nói những lá»i 'Dâm từ uế ngữ', thiếu nữ Ä‘ang đỠbừng mặt, không nhịn được đá cho y má»™t cú!
Bất quá, ngưá»i thiếu niên gặp xúi quẩy nà y, lại không biết nguyên nhân bên trong, đứng ngẩn đó nghi thần nghi quá»·:
"Ảo giác? Ảo tưởng? Hay là vừa rồi mình nói như tháºt khiến ông trá»i tức giáºn, phạt cảnh cáo ta?"
"...Mặc kệ nó! Ta là m chuyện nà y không thẹn với lòng, vở kịch nà y còn phải tiếp tục diễn cho xong!"
Thấy hà nh động cá»§a mình vừa rồi kinh động Tỉnh Ngôn, Linh Y Nhi cÅ©ng thầm cảnh giá»›i trong lòng, nhắc nhở mình không được bá»™c phát tÃnh nóng nảy, vạn nhất vở kịch nà y không diá»…n tiếp nữa thì là m sao?Hì...
Còn tên Hồ Thế An đó, Ä‘ang tá»± cho rằng đã thà nh công. lại thấy tiếng cưá»i nói cá»§a tặc nhân bên cạnh bá»—ng ngưng, tim liá»n Ä‘áºp dồn như trống đánh.
"Chẳng lẽ, tặc đồ nà y đã đổi chá»§ ý, không Ä‘i ngá»§ vá»›i nhị nương mà muốn hại tÃnh mạng cá»§a ta?" Nguy cấp đến nÆ¡i, tên vô sỉ nà y không khá»i suy nghÄ© lung tung, kinh nghi bất định.
May mà , tặc nhân hÆ¡i yên má»™t tÃ, lại tiếp lá»i:
"Hình như lão tá» từng nghe lá»i đồn, nói ngươi và nhị nương rất là thân thiết. Nhưng vì sao hiện tại lại sảng khoái như thế, hai tay dâng khoái hoạt cho ta?"
Tạ trá»i tạ đất! Không có muốn giết ngưá»i. Tên Hồ Thế An vá»™i và ng cuống quýt giải thÃch, muốn đánh tan nghi ngá» cá»§a tặc nhân, cho tặc nhân hiểu kiến nghị cá»§a mình, thuần túy là xuất phát từ tấm lòng:
"Hảo hán có chá»— không biết! Kì tháºt tiểu nhân và nhị nương, cÅ©ng chỉ là gặp nhau mua vui. Tôi dù sao cÅ©ng là con cháu cá»§a má»™t sÄ© tá»™c ở SÆ¡n Äông, dạng kỹ nữ hạ lưu như thế, là m sao để ở trong lòng được? Còn thá»i gian qua ở vá»›i nà ng ta, tháºt ra cÅ©ng chỉ là tham thân thể nõn nà cá»§a nà ng ta, giải trà tạm thá»i mà thôi!"
"Buồn cưá»i là nữ tá» nà y, lại tháºt lòng cho rằng tôi sẽ chuá»™c thân cho nà ng ta. Kì tháºt, ngân lượng cá»§a tôi đã thua hết, quay vá» nhà thì không biết nói sao, Ä‘ang còn phải nghÄ© ra má»™t câu chuyện hoang đưá»ng để lừa dối cho qua, là m gì phải phà tiá»n vá»›i nà ng ta. Còn cưới nà ng ta hồi hương, là m váºy để nhục nhã gia môn à !"
"Tháºt sá»± tiểu nhân cÅ©ng Ä‘ang khổ não không biết là m sao thoát thân, may mà tối nay đại vương đến, đúng là ngà i đã giải cứu tiểu nhân khá»i hố lá»a rồi!"
Chắc hẳn những lá»i nà y đã kìm nén trong lòng hắn đã lâu, hiện tại có cÆ¡ há»™i, tên nà y liá»n nói ra như nước chảy mây trôi, không vấp váp chút nà o. Nói xong, trên mặt rặn má»™t nụ cưá»i xiểm nịnh, tạo ra vẻ lá»i cá»§a ta là táºn đáy lòng, chú ý đến động tÄ©nh cá»§a Tỉnh Ngôn, chỠđợi sá»± tÃch cá»±c từ những lá»i nói táºn phế phá»§ cá»§a mình.
Nghe được lá»i tâm tình cá»§a tên Hồ Thế An, Tỉnh Ngôn không có chút kinh ngạc nà o. Äúng ra cÅ©ng có tà chút kinh ngạc, đó là không ngá» tên nà y lại vô lương như thế, trước mặt nhị nương đã cùng ân ái má»™t thá»i gian dà i, lại nói những lá»i bạc bẽo ti bỉ như váºy. Thẳng thắn phải nói má»™t câu thế nà y:
"Tên khốn kiếp nà y còn vô sỉ hÆ¡n Trần Khôn gấp nhiá»u lần!"
Vừa nhanh chóng đánh giá trong lòng, vừa lưu ý đến phản ứng sau tấm bình phong, thiếu niên kì quái nháºn thấy, tiếng khóc sụt sịt vốn Ä‘ang vang lên ở đó, hiện tại bá»—ng nhiên không còn bất cứ âm thanh nà o...
Ãch!...
Tỉnh Ngôn quau đầu nói với tên Hồ Thế An:
"Tháºt sá»± vị công tá» nà y có chá»— không biết, cÅ©ng không hiểu rá»™ng rồi, lão tá» gần đây lòng đã hướng đạo, tạm thá»i không gần nữ sắc..."
"A! Hảo hán đã hướng đạo, nói như thế,"
Vừa nghe lá»i nà y, Hồ Thế An láºp tức mừng rỡ trong lòng, ngoà i miệng cẩn tháºn há»i lại:
"Nói như thế, đại vương sẽ tha cho tôi?"
Thiếu niên lại không trả lá»i ngay, nhất thá»i, không khà trong phòng rÆ¡i và o im lặng...
Qua một lúc, Hồ Thế An đang rối rắm trong lòng, cùng vị thiếu nữ Linh Y Nhi cũng đang mơ hồ ở bên, bỗng nghe thiếu niên cuối cùng cũng lên tiếng:
"Äạo cá»§a ta, chÃnh là thuáºn theo lòng ta à !"
Linh Y Nhi ở bên nhìn rất rõ, đợi câu nói hết sức thà nh khẩn đó vừa dứt, thiết kiếm trong tay thiếu niên liá»n đặt sang bên, tiếp đó thì...
Quyá»n bay như mưa!
Tà i sản của nhitrung
19-03-2009, 04:54 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 1,169
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 27 phút
Thanks: 1
Thanked 239 Times in 159 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 51: Mộng đoản lạc hoa yên.
Tên tiểu tá» Hồ Thế An, vừa nghe Tỉnh Ngôn nói lòng Ä‘ang hướng đạo, trong lòng không khá»i vui mừng, hy vá»ng tặc nhân nà y tu công tÃch đức, tha mạng cho hắn.
Tên nà y đang cầu nguyện, bỗng nghe tặc nhân bên cạnh nói một câu không đầu không đuôi:
"Äạo cá»§a ta, chÃnh là thuáºn theo lòng ta!"
Hắn còn chưa kịp suy ngẫm, thì nháºn thấy cái váºt lạnh lẽo trên cổ mình đã được lấy ra!
"Chẳng lẽ, ta đã thoát khá»i kiếp nạn nà y?"
Äáng tiếc, còn chưa kịp cho hắn cao hứng, tên nà y liá»n cảm thấy sống lưng bá»—ng Ä‘au đớn, hai nắm đấm mạnh mẽ cá»§a Tỉnh Ngôn tức giáºn giáng xuống, nắm đấm như mưa dần lên thân thể cá»§a hắn!
Äến khi Ä‘au đớn không chịu nổi nữa, thấy tình thế không ổn, tên nà y liá»n cố sức lá»§i sang bên cạnh.
Tỉnh Ngôn thấy tên vô sÄ© nà y muốn chạy trốn, vá»™i và ng Ä‘uổi theo, muốn Ä‘áºp ngã hắn, thì thấy vị Hồ Thế An đó Ä‘ang chạy vòng vòng quanh cái án, không biết vì sao chân lại loạng choạng, "Bình" má»™t tiếng, đã ngã chổng mông ra đất!
"Hay quá! Tên khốn nà y quả xúi quẩy, chạy trên đất bằng mà cũng có thể té ngã!"
Thiếu niên không biết, tên nà y té ngã trên đất bằng là do Linh Y Nhi ban tặng cho hắn. Tiểu nha đầu hiện tại đã hiểu thấu, tên Hồ công tá» mà thiếu niên Ä‘ang 'Chăm sóc' nà y, thì ra là má»™t tên mặt ngưá»i dạ thú! Lúc nà y thấy tên khốn kiếp đáng ghét đó muốn chạy trốn, Linh Y Nhi tiến đến nhanh như chá»›p, ở bên cạnh thò chân ra khiến tên khốn đó vấp phải té dáºp mặt!
Tỉnh Ngôn nà o hiểu được nguyên do, trong lòng thầm hô má»™t tiếng, vá»™i vã chạy đến, tay trái chá»™p lấy gáy Hồ Thế An, ấn cổ tên nà y xuống, tay phải váºn lá»±c, đấm má»™t tráºn và o lưng hắn!
Chỉ là , Tỉnh Ngôn tuy hết sức thống háºn tên vô lương nà y, nhưng cÅ©ng không dám gây ầm Ä© quá. Äấm má»™t lèo mấy chục cái, Tỉnh Ngôn liá»n thu tay lại nhìn nạn nhân cá»§a mình, lúc đầu còn kêu mấy tiếng Ä‘au đớn, hiện tại má»™t tiếng cÅ©ng không có. Tuy có chút không rõ ná»™i tình, nhưng đây là chuyện thiếu niên mong còn không được nên cÅ©ng chẳng thèm quan tâm.
Tên Hồ Thế An nà y không dám kêu gà o cÅ©ng có ná»—i khổ cá»§a hắn. Thì ra, chá»› thấy tên khốn nà y có gan lừa gạt nhị nương mà nghÄ© hắn lì lợm, tháºt ra hắn cÅ©ng chỉ là dạng tham sống sợ chết. Lúc vừa ăn mấy đấm thì cÅ©ng kinh hoảng kêu lên má»™t hai tiếng, nhưng đột nhiên nhá»› lại thanh kiếm là nh lạnh đó, tên nà y vá»™i câm miệng lại, chỉ sợ thanh âm cá»§a mình quá lá»›n, dẫn đến kÃch động suy nghÄ© giết ngưá»i bịt miệng cá»§a vị tặc đồ cùng hung cá»±c ác đó.
Do đó, hiện tại trong phòng, tuy không có tiếng kêu trá»i kêu đất, nhưng vẫn có tiếng bịch bịch cá»§a nấm đấm nện và o thịt.
Bất quá, tuy tên Hồ Thế An nà y cố gắng chịu đòn, hoà n trả nợ phong lưu cá»§a hắn, còn chá»— ở cá»§a nhị nương cÅ©ng ở nÆ¡i vắng vẻ, nhất thá»i không sợ có ngưá»i nghi ngá». Nhưng Tỉnh Ngôn lo lắng, dù sao hiện tại đã là đêm khuya vắng lặng, không thể gây nhiá»u tiếng động được, mục Ä‘Ãch chỉ là giáo huấn tên nà y má»™t tráºn, cÅ©ng không thể đánh hắn hoà i được. Thế là , lại đấm thêm mấy chục cái, vị hảo hán trên "Äại Cô SÆ¡n" liá»n thu tay nghỉ ngÆ¡i.
Tỉnh Ngôn đứng lên, Ä‘ang định lên tiếng uy hiếp, nhưng nhìn tình hình dưới đất, lại bá»—ng nhiên báºt cưá»i, mắng:
"Tên khốn nà y cÅ©ng tháºt giảo hoạt! Lão tỠđã ngừng tay, còn nằm ở đó giả bá»™?"
Thì ra, sau khi Tỉnh Ngôn ngừng tay, tên Hồ Thế An vẫn nằm lăn lá»™n ở đó, bá»™ dạng như Ä‘ang bị ngưá»i đánh!
Thấy tên khốn nà y là m như thế, Tỉnh Ngôn không khá»i vui vẻ báºt cưá»i.
Chỉ bất quá, qua má»™t lúc, nhìn kỹ cà ng lại, vẻ mặt tươi cưá»i cá»§a Tỉnh Ngôn chợt cứng lại:
Thì ra, tên Hồ Thế An Ä‘ang giả bá»™ bị ăn đòn đó, quần áo lại biến dạng, có tiếng "Phốc phốc" vang lên, hệt như có ai đó Ä‘ang đánh Ä‘áºp hắn!
Không cần nói, đây lại là vị Linh Y Nhi xem ác như cừu, đang ở bên đá đến sướng chân!
Tỉnh Ngôn vừa thấy tình hình nà y, hết sức kinh hãi, vá»™i nheo nheo mắt cẩn tháºn quan sát, lại phát hiện, dưới ánh sáng ảm đạm cá»§a ngá»n nến, tên Hồ Thế An hiện tại cÅ©ng không thể động Ä‘áºy, chỉ nằm thẳng cẳng ở đó rên rỉ nho nhá».
"Ãch...ánh sáng mù má» quá, nhất định là ta vừa rồi tâm tình bị kÃch động nên hoa mắt thôi!"
Trấn an trong lòng, Tỉnh Ngôn Ä‘i lên trước, nhìn tên khốn vô lương tâm Ä‘ang nằm trên đất rên rỉ, trầm giá»ng hét:
"Cút!"
"Nếu như để ta nhìn thấy ngươi ở địa giá»›i Nhiêu Châu là m chuyện bẩn thỉu, hảo hán ta sẽ láºp tức thay trá»i hà nh đạo!"
Lá»i nà y tuy ngữ khà cá»±c kì không thiện, nhưng vị Hồ công tá» Ä‘ang rên rỉ đó, vừa nghe nói váºy thì chẳng khác gì nghe lá»i đại xá, mặc kệ thân thể Ä‘au đớn, vá»™i trở ngưá»i đứng lên, như má»™t là n khói vá»t ra cá»a rồi biến mất.
Mắt thấy Hồ Thế An ôm đầu lủi đi như chuột, Tỉnh Ngôn hết sức an tâm. Ngẩng đầu nhìn xung quanh, thầm nói tâm sự đã giải quyết, phòng nà y cũng không phải chỗ ở lâu được, cứ rút đi cà ng nhanh cà ng tốt.
Tỉnh Ngôn Ä‘ang định nhấc chân bước ra cá»a, bá»—ng nghe sau bức bình phòng truyá»n đến má»™t giá»ng nói u buồn:
"Xin nghÄ©a sÄ© cháºm bước".
Tỉnh Ngôn lúc nà y mới nhớ đến nữ tỠở trong trướng hồng sau bức bình phong, đã lâu chưa có lên tiếng.
"Nhị nương gá»i ta là "NghÄ©a sÄ©", nghÄ© nhất định đã hiểu rõ được tình thế lúc nãy rồi".
Tuy Tỉnh Ngôn đầy lòng chÃnh trá»±c, cảm thấy chuyện tối nay hết sức thuáºn lợi, nhưng không biết là m sao, đối vá»›i những biến cố vừa rồi, thiếu niên mưá»i sáu tuổi nà y, táºn đáy lòng vẫn ẩn ước có má»™t chút bất an, nhưng lại không biết rốt cuá»™c chá»— nà o không ổn.
Tuy nghe nhị nương kêu mình cháºm bước, nhưng Tỉnh Ngôn lại không có ý cháºm bước, vẫn động thân tiếp tục Ä‘i vá» phÃa cá»a.
"Nghĩa sĩ nghe nô gia nói một câu".
"Nghĩa sĩ" vẫn không chùn bước, tiếp tục tiến lên.
"Thiếp thân có một bà i thơ hòa với nghĩa sĩ".
Thân hình của "Nghĩa sĩ" tức thì ngừng lại.
Lúc nà y, Linh Y Nhi ẩn thân ở bên, nghe được sau bức bình phong, má»™t giá»ng nói như không có chút tình cảm nà o, trong ánh nến cháºp chá»n, khe khẽ ngâm:
"Mấy độ sương thu lá và ng rÆ¡i, nhá»› đến năm xưa nhuốm bụi Ä‘á»i, má»™t buổi thấy lòng yên như nước, chỉ tiếc ba năm lệ bá»i bá»i..."
Äợi sau khi thanh âm phiêu hốt nà y tan biến, trong phòng lại khôi phục vẻ yên tÄ©nh.
Nghe được bà i thÆ¡ nà y, thiếu niên quay ngưá»i lại, ngóng và o bức bình phong. Nhìn tháºt lâu, cuối cùng vẫn không nói lá»i nà o.
...Cá»a mở hiện đã cà i then. Bóng ngưá»i trong phòng đã xa tÃt, đêm thu lại khôi phục sá»± lặng lẽ vốn có.
Chỉ có mấy hÆ¡i gió đêm len qua khe cá»a lùa và o, mang theo má»™t tiếng thở than lưu luyến.
.........
.........
.........
Sau đêm thu đó, má»i chuyện phát sinh trong căn phòng đó, Ä‘á»u giống như lá và ng bị gió thu thổi sạch, không còn lưu lại chút vết tÃch nà o. Trong ba năm sau, nhị nương vang danh nhất trong Hoa Nguyệt tứ cÆ¡, từ khi tình lang thá» non hẹn biển cá»§a nà ng không từ mà biệt, lúc má»i ngưá»i còn nuối tiếc cho nà ng, thì nà ng đã lại vui vẻ như cÅ©, nhìn không có chút ưu thương nà o.
Trong ba năm, đã phát sinh rất nhiá»u sá»± tình. Chẳng hạn như, thiếu niên sÆ¡n dã ngâm thÆ¡ thổi sáo vui vẻ trong Hoa Nguyệt Lâu năm xưa, cÅ©ng sá»›m đã rá»i khá»i Nhiêu Châu.
Tuy phát sinh rất nhiá»u cố sá»±, nhưng dưá»ng như Ä‘á»u không có liên quan đến nhị nương trong Hoa Nguyệt Lâu.
Mãi đến má»™t đêm thu thê thiết giống váºy ba năm sau, tiểu nha hoà n Nghênh Nhi vẫn theo nà ng, tình cá» nghe được trong phòng nhị nương, có tiếng quằn quại trên giưá»ng. Gá»i thì không đáp, vá»™i đẩy cá»a bước và o, thì phát hiện nhị nương đã phục thuốc mà chết.
Hỡi ôi! Một đóa thiên hương, từ đây đã tà n úa rồi.
Thá»i gian vô tình cÅ©ng không xóa được vết thương ái tình. Hồn thÆ¡m cốt sắc, từ đây vùi trong núi xanh cát và ng.
Nhị nương chết rồi, dung mạo vẫn như sống, chỉ có khóe mắt, vẫn Ä‘á»ng lại mấy hạt lệ châu.
Má»i ngưá»i tìm thấy bên cạnh nhị nương có má»™t bức lụa, trên đó dùng lối chữ khải nhá» viết mấy dòng:
"Thiếp thân là ngưá»i bạc mệnh, trên thế gian nà y không có ngưá»i thân, cha mẹ thiếp thân, tuy không có Æ¡n nuôi dưỡng, nhưng cÅ©ng có Æ¡n sinh thà nh, trá»™m sống ba năm thá»§ hiếu, nay từ giã cõi Ä‘á»i, cÅ©ng không còn gì hối tiếc".
Tiếp đó lại dùng mực nhạt viết một bà i thơ ngắn, đầu cuối chỉ có hai mươi tám chữ, nhưng viết đi viết lại mấy lần:
Mấy độ sương thu lá và ng rơi
Nhá»› đến năm xưa nhuốm bụi Ä‘á»i
Một buổi thấy lòng yên như nước
Chỉ tiếc ba năm lệ bá»i bá»i.
............
Tà i sản của nguoidoi123
Chữ ký của nguoidoi123
20-03-2009, 12:05 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 52: Nháºp thá»§ hương chi bán thế duyên .
Äá»a hoà i minh nguyệt tam sanh má»™ng, nháºp thá»§ hương chi bán thế duyên.
Quản Bình Triá»u viết lại.
Tỉnh Ngôn rá»i khá»i tiểu lâu cá»§a nhị nương, rón rén thân thể, chạy nhanh đến Hoa viên giữa sân, lúc nà y nÆ¡i đó không má»™t bóng ngưá»i, dưới ánh trăng là nh lạnh, chỉ có bốn năm bụi hoa nhá» tá»±a bên mấy hòn giả sÆ¡n trá»c lóc. Trong góc Hoa viên gần vá»›i Phấn viên, có má»™t cái ao vuông nho nhá», nước mùa thu lóng lánh dưới trăng.
Hiện tại nước trong ao khi vá»c tay và o thì rất lạnh lẽo, nhưng Tỉnh Ngôn cÅ©ng không có chá»n lá»±a khác, vá»™i dùng tay khá»a nước rá»a sạch tro than bôi trên mặt. Vừa rá»a, vừa nghÄ©:
"Nghe khẩu khà cá»§a nhị nương tá»· tá»·, e rằng đã nháºn ra ta chÃnh là vị "Tặc nhân" không má»i mà đến rồi? Nếu không, sao có thể đột nhiên nhắc đến chuyện là m thÆ¡ chứ?"
NghÄ© đến chá»— nà y, thiếu niên không khá»i có chút ảo não:
"Rốt cuộc là sơ sẩy chỗ nà o?"
"...Äúng rồi, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, e rằng tiếng kinh hô đó cá»§a ta, quên mất phải kìm giá»ng lại. Bất quá nói đến cÅ©ng tháºt kì quái, lúc đó đúng là rất giống bị ngưá»i đá cho má»™t cú. A...hà nh sá»± má»™t mình, dÄ© nhiên có chút hoảng hốt. Nếu có Cứ Doanh ở đây, chắc hẳn lá gan cá»§a ta sẽ lá»›n hÆ¡n nhiá»u lần!"
"Ãch...bà i thÆ¡ lúc cuối cá»§a nhị nương rốt cuá»™c có ngụ ý gì? Giá»ng ngâm hình như chai sạn không có sức sống...Kì tháºt cÅ©ng khó trách, nhị nương tá»· tá»· đêm nay thấy rõ bá»™ mặt phụ bạc cá»§a tên Hồ Thế An đó, nhất định cÅ©ng rất Ä‘au khổ...ÄÆ°á»£c rồi, không cần nghÄ© nhiá»u nữa, dù sao thì tên vô sỉ đó cÅ©ng đã bị tiểu gia ta Ä‘áºp cho má»™t tráºn, ngà y sau nhị nương cÅ©ng không bị mắc lừa nữa! Chuyện nà y như thế là xong, nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y, có lẽ tâm tình cá»§a nhị nương tá»· tá»· sẽ dần dần tốt lên thôi! Ai..."
Nói cho cùng thì Tỉnh Ngôn cÅ©ng chỉ là má»™t tiểu thiếu niên má»›i mưá»i sáu tuổi. Cho dù y có thông minh đến đâu, vá» mặt thế thái nhân tình, thì cÅ©ng không lưá»ng trước hết được. Äối vá»›i y mà nói, thế gian nà y không có chuyện gì có thể khiến y sầu muá»™n lâu được.
Thiếu niên lắc lắc cái đầu cho mấy giá»t nước bám trên mặt văng ra:
"Khà ...Vừa rồi tên vô sỉ đó bị ta dá»a nạt má»™t tráºn, e rằng cả Ä‘á»i hắn cÅ©ng không dám đến Hoa Nguyệt Lâu chÆ¡i bá»i? Tháºt là khoái quá khoái quá!"
Vừa nghÄ© đến đây, Tỉnh Ngôn báºt tiếng hoan hô trong lòng.
Trong lòng suy nghÄ© như thế, nhưng tay chân vẫn không ngừng. Không mất bao lâu, y đã rá»a sạch tro than bôi trên mặt, lại Ä‘em cái khăn vải Ä‘en, cẩn tháºn ném và o góc khuất cá»§a Hoa viên, lấy cái khăn trắng trong lòng ra, buá»™t lại ngay ngắn trên đầu.
Sau một phen thay đổi diện mạo, không còn nhìn ra chút khà khái đạo tặc nà o.
Chỉnh trang xong xuôi, trong lòng Tỉnh Ngôn lúc nà y mới an định. Vuốt lại áo quần thẳng thớm, hắng nhẹ một tiếng, từ trong bóng giả sơn cạnh cái ao bước ra, là m vẻ là m dáng như đang đi tuần, bộ dạng và o rừng là m cướp khi nãy đã biến mất, trở lại là một hộ viện đảm nhiệm bảo vệ an toà n cho Hoa Nguyệt Lâu!
Lúc nà y, thiếu niên thoải mái trong lòng, phát hiện cái sân nhá» vốn âm u, hiện đã sáng hÆ¡n nhiá»u. Ngẩng đầu nhìn lên trá»i, vầng trăng vốn bị mây che khuất, đã từ trong đám mây chui ra, hà o phóng thả ánh và ng xuống khắp Nhiêu Châu. Thiếu niên Ä‘ang tản bá»™ trong sân, trên ngưá»i hình như cÅ©ng bị tầng tầng ánh bạc má» má» phá»§ lên.
Chỉ đáng tiếc, quang cảnh thanh tÄ©nh nà y, không há» duy trì được lâu. Thiếu niên Ä‘ang hết sức đắc ý, còn chưa kịp Ä‘i được mấy bước, thì đột nhiên la lên má»™t tiếng "Ã".
Lần nà y, Tỉnh Ngôn có thể khẳng định, Ä‘Ãch xác vừa rồi có ngưá»i nà o đó, đột nhiên gõ và o đầu y má»™t cái!
Thiếu niên cÅ©ng mau lẹ dị thưá»ng, tá»±a như cùng vá»›i tiếng kinh hô, đột ngá»™t xoay ngưá»i, chăm chăm quan sát xung quanh đằng sau mình. Chỉ thấy dưới ánh trăng nhà n nhạt, khắp cái sân nhá» trong đêm thu yên tÄ©nh, ná»a bóng ngưá»i cÅ©ng không thấy!
"Khổ rồi! E là lại gặp phải yêu quái!"
Thiếu niên vừa má»›i trấn tÄ©nh, gặp phải chuyện cổ quái nà y, trong lòng lại bắt đầu kinh hoà ng bất định trở lại. Cái gá»i là "Má»™t sá»›m bị rắn cắn, mưá»i năm sợ dây thừng", lần trước thảm trạng khi hà ng phục yêu quái ghế cá»§a y và Thanh Hà lão đạo, đến giá» vẫn rõ rà ng trước mắt, nghÄ© lại phát sợ!
Tạm không nhắc thiếu niên hoảng hốt thế nà o. Khá»i cần nói, má»™t cú gõ đầu vừa nãy, tác giả chÃnh là vị Linh Y Nhi tiểu thư. Thì ra, vị tiểu cô nương Linh Y Nhi "Chim sẻ chá»±c sẵn" nà y (Bá» ngá»±a bắt ve, chim sẻ chá»±c sẵn - ý nói tham lợi trước mắt quên há»a sau lưng), không biết vì sao vẫn chưa chịu bá» Ä‘i, Ä‘ang bắt pháp quyết "Thá»§y Vô Ngân", ẩn sau lưng Tỉnh Ngôn.
Má»™t cú gõ đầu vừa rồi, chÃnh là Linh Y Nhi thấy vị thiếu niên "Hà nh hiệp trượng nghÄ©a" xong, dáng vẻ tá»± đắc như không coi ai ra gì, thì không kìm được tức giáºn, thế là nhịn không được thò tay cú và o đầu thiếu niên má»™t cái!
Ai...Kì tháºt Tỉnh Ngôn cÅ©ng quả là tháºt tình oan uổng: Linh Y Nhi dùng pháp thuáºt ẩn thân, y là m sao có thể biết được không phải không có ai?
Tiểu nha đầu quáºy phá nà y gõ đầu Tỉnh Ngôn liá»n khiến y đứng đó vừa kinh vừa sầu:
"Xong rồi! Xem ra ngà y giá» bất lợi, chắc là như váºy, hôm nay lại gặp phải yêu quái rồi!"
Hiện tại có lẽ, mình lúc nãy ở trong phòng nhị nương bị ăn má»™t cước, cÅ©ng không phải là ảo giác cá»§a bản thân. Còn tên Hồ Thế An đó, sau khi mình ngừng tay, nhưng hắn vẫn giống như bị ngưá»i đánh tiếp, e rằng cÅ©ng không phải là hắn nằm đó giả vá» như thế.
"Chạy?" Äây là phản ứng đầu tiên cá»§a Tỉnh Ngôn.
"Không được", láºp tức phá»§ định lại.
"Yêu quái nà y không thấy hà nh tung, phiêu hốt vô thưá»ng, ta chỉ dùng hai cái giò do cha mẹ sinh ra, nhất định là chạy không thoát nó".
"...À, nghÄ© kỹ tình trạng tối nay như thế, chi bằng cứ là m váºy!"
Trải qua mấy phen rèn luyện, Tỉnh Ngôn hiện tại cÅ©ng rất mau lẹ, tâm niệm xoay chuyển, láºp tức đã có chá»§ ý. ChÃnh là thiếu niên huyết khà phương cương, không khá»i có chút gan dạ liá»u lÄ©nh. Vừa rồi đã Ä‘uổi mối "Nhân há»a" Hồ Thế An Ä‘i, giá» lại phải đảm nhiệm bắt "Yêu quái" nà y!"
"Ai. cây kiếm cùn trên lưng ta, hình như cÅ©ng không phải là sắt thưá»ng. Nhưng sao má»™t chút động tÄ©nh cÅ©ng không có! Xem ra, e rằng cÅ©ng không thể coi là bảo bối gì rồi"
Lúc nà y, bất giác nhá»› đến ngà y xưa xem mấy cố sá»± kì quái "Bảo kiếm gặp yêu", Tỉnh Ngôn không khá»i than thở trong lòng.
"Tạm không nghÄ© nhiá»u nữa, cứ toà n lá»±c thi triển pháp quyết cầm yêu cá»§a ta, thà nh bại chỉ trong hà nh động nà y thôi!"
Chỉ thấy Tỉnh Ngôn vẫn giữ nguyên dáng vẻ, giống như không có chuyện gì là m, thong thả tản bá»™ trên con đưá»ng Hoa viên lát cá». Äá»™t nhiên, tá»± mình lẩm nhẩm:
"Hì...nghÄ© đến thì nhị nương đó nhìn cÅ©ng tháºt không tệ! Thân thể mảnh dẻ nõn nã...Hà hà ! Không bằng ta tiếp..."
Tuy muốn nói lại ngưng, nhưng ngưá»i khác cảm thấy, thiếu niên nà y hiện Ä‘ang động lòng xuân, ham muốn kÃch động.
Cuối cùng, có lẽ nói đã má»i miệng, đại khái cÅ©ng nói hết mấy lá»i trong lòng, thiếu niên trong lúc mÆ¡ mà ng lại bất ngá» thêm má»™t câu:
"Hắc! nhị nương à , so vá»›i tiểu nữ tá» hôm trước đến quấy rầy, nhị nương đúng là ôn nhu khả ái hÆ¡n nhiá»u!"
Ngưá»i trẻ tuổi may mắn hoà n toà n không biết, chÃnh câu nói vô tâm cuối cùng nà y cá»§a y, trái lại trở thà nh mấu chốt cá»§a má»™t câu chuyện đầy lý thú:
Linh Y Nhi nghe thiếu niên nói mấy câu trước, thì sá»± tức giáºn cá»§a phụ nữ đã ùn ùn dâng lên. Tiếp đến nghe câu cuối cùng đó, cà ng là lá»a cháy thêm dầu!
Chỉ thấy tiểu cô nương trốn trong không ảnh, bá»—ng chuyển động thân kiá»u tiến lên, Ä‘ang muốn gõ tiếp lên đầu tên tiểu tá» miệng mồm khinh bạc nà y má»™t cú nữa.
"Hừ! Quả nhiên không ngoà i dá»± tÃnh cá»§a ta!"
Lại là thiếu niên giác quan nhạy bén, bá»—ng cảm thấy sau ngưá»i có má»™t là n gió à o đến. Nói thì cháºm nhưng diá»…n biến rất nhanh, Tỉnh Ngôn láºp tức xoay ngưá»i như chá»›p, hai tay thình lình giang ra, như kÃch như kiá»m, liá»n ôm chặt lấy vị "Yêu quái" có thể ẩn giấu thân hình đó!
"Hừ! Chạy đi đâu!"
Thiếu niên hét khẽ một tiếng, ôm chặt lấy "Yêu quái" trong lòng, đè xuống khoảng đất bằng của Hoa viên!
"Ãi..."
Bên tai truyá»n đến má»™t tiếng la hoảng.
"Hay cho con yêu quái nà y, còn dám kêu gà o...để ta cho ngươi thưởng thức sự lợi hại của Thái Hoa đạo lực!"
Thấy bắt giữ thà nh công, thiếu niên không dám có chút lÆ¡ là nà o, trong lòng luôn nhá»› đến sá»± hung mãnh cá»§a yêu quái ghế gá»— Du, vá»™i theo pháp môn ngá»™ được trên Mã Äá» SÆ¡n lần trước, Ä‘em cổ "Thái Hoa đạo lá»±c" trong cÆ¡ thể, cá»±c lá»±c gá»i ra. Tuy từ đêm đó đến nay. "Thái Hoa đạo lá»±c" cá»§a bản thân chỉ như sợi tÆ¡, nhưng dù sao có còn hÆ¡n không, bây giá» vừa hay dùng để hà ng yêu!
"Yêu quái xấu cỡ nà o ta cũng không sợ..."
Tỉnh Ngôn lẩm ba lẩm bẩm trong miệng, không ngừng cá»§ng cố tinh thần. Y cảm thấy cứ cố gắng chuẩn bị tư tưởng trước là tốt nhất. Nếu như yêu váºt nà y đúng là xấu xà chịu không nổi, cÅ©ng không đến mức vừa thấy đã buông tay, việc sắp thà nh lại há»ng, để nó hại ngược lại mình.
A...Thái Hoa đạo lá»±c nà y quả nhiên uy lá»±c bất phà m! Tỉnh Ngôn vừa má»›i táºp trung gá»i ra, đã thấy yêu váºt mà mình Ä‘ang cố sức đè xuống, dần dần hiện nguyên hình dưới ánh trăng...
Nhưng tháºt ra là vị thiếu nữ Linh Y Nhi cáºp kê nà y, đột ngá»™t bị táºp kÃch, vừa xấu hổ vừa giáºn, đã quên tiếp tục thi triển pháp chú ẩn thân "Thá»§y Vô Ngân"!
..........
Thá»i khắc nà y, Tỉnh Ngôn đúng là có thể nói vạn phần khẩn trương, ná»— lá»±c hướng ánh mắt cá»§a mình nhìn xuống "Yêu quái" dưới ngưá»i, nhưng bốn mắt vừa giao nhau, má»™t tiếng kinh hô láºp tức vang lên:
"A! Sao là cô chứ?"
Chỉ thấy dưới ánh trăng trong sáng, một gương mặt xinh đẹp xấu hổ, đang dần dần lộ ra trong lòng thiếu niên...
ChÃnh là :
Trăng trong rá»i tiểu lầu
Lạnh lẽo tựa liêm câu
Bá»—ng đâu má»™t thiến ảnh (Thiến ảnh: thân ảnh xinh đẹp cá»§a ngưá»i con gái).
Là m tan hết ưu sầu.
Quay đầu ngắm
Sương còn ẩn trong ánh trăng
Choà ng tay ôm lấy giai nhân
Hương thu ngan ngát...
Tà i sản của nhitrung
21-03-2009, 12:56 PM
Nghịch Thiên Quá»· Äế
Tham gia: May 2008
Äến từ: thái.... hồ
Bà i gởi: 313
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 19 giá»
Thanks: 0
Thanked 115 Times in 61 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 53: Nhất hoằng minh nguyệt điếu vô ngân.
Có lẽ cảnh tượng trước mắt nà y, khác xa má»™t trá»i má»™t vá»±c vá»›i "Yêu dung" mặt xanh nanh và ng trong dá»± tưởng cá»§a y, Tỉnh Ngôn vừa thấy dáng vẻ xinh đẹp yêu kiá»u cá»§a thiếu nữ trong lòng, giáºt nảy mình rồi ngẩn ra tại chá»—. Thiếu niên ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác lại quên buông hai cánh tay ra, vẫn ôm chặt lấy thân thể má»m mại cá»§a Linh Y Nhi!
Còn ngưá»i trong lòng thiếu niên, hiện tại xấu hổ vô cùng. Nói ra, tiểu nha đầu ngang ngạnh Linh Y Nhi nà y, trước giá» Ä‘á»u quen thói vênh mặt hất hà m sai khiến, nhất hô bách ứng, chẳng sợ trá»i cÅ©ng chẳng sợ đất. Thế mà hiện tại bị thiếu niên liá»u lÄ©nh nà y đè dưới ngưá»i, lại hoà n toà n quên mất quát mắng, chỉ nằm đó đỠbừng mặt, không nói được câu nà o.
Äối vá»›i thiếu nữ mà nói, chá»— chết ngưá»i đó là , đợi khi nà ng định thần lại, phát giác tình trạng xấu hổ trước mặt, cÅ©ng cố gắng vùng vẫy muốn thoát khá»i sá»± kiá»m chế cá»§a thiếu niên lưu manh nà y. Nhưng nháºn thấy, không biết thế nà o, sức lá»±c bản thân vốn không yếu, váºy mà hiện giá» khắp ngưá»i lại má»m nhÅ©n, không váºn được chút sức nà o!
Cứ thế, trong Ä‘oạn thá»i gian ngắn đó, thiếu niên được ôm thân thể má»m mại, còn thiếu nữ xấu hổ lúng túng, nhất thá»i cÅ©ng chỉ ngoan ngoãn nằm dưới đợi ngưá»i ta ôm xong, là n da mặt má»ng manh chịu đựng hÆ¡i thở nóng hổi từ miệng và mÅ©i thiếu niên phà sang. Äôi tiểu nam nữ nà y, trong đêm thu yên tÄ©nh vắng lặng, vá»›i tư thế hết sức lóng ngóng, nằm trên mặt đất phá»§ đầy lá khô, má»™t chút cÅ©ng không động...
May mà không lâu sau, thiếu niên cuối cùng cÅ©ng có phản ứng, phát giác tình trạng trước mặt quả tháºt khó coi. Vừa nghÄ© như váºy, Tỉnh Ngôn vá»™i và ng thả hai tay ra, đứng báºt dáºy.
Trong lúc hoảng loạn, lại liếc sang thiếu nữ đang nằm trên đất:
"Khổ rồi! Sao lại là cô ta? Tháºt không ngá» cô ta còn biết pháp thuáºt ẩn thân!"
Trong lòng Tỉnh Ngôn vừa kinh hãi vừa thấy kì lạ.
Chỉ là bất kể nói thế nà o, cÅ©ng là y là m ngã ngưá»i ta trước. NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn vá»™i cúi ngưá»i xuống, đưa tay vá» phÃa thiếu nữ, muốn đỡ lấy thiếu nữ Linh Y Nhi vẫn còn nằm trên đất đứng dáºy.
Không ngá», nằm ngoà i ý định cá»§a thiếu niên, lúc y vừa chìa tay được ná»a đưá»ng, thì thấy thiếu nữ uể oải như Ä‘ang ngá»§ đó, lại bắn vá»t lên, nhanh chóng tránh xa mấy bước.
Thì ra, cô gái Linh Y Nhi hà nh động không gì cố kị nà y, hiện giá» trong ngá»±c như có má»™t con hươu nhá» chạy loạn, tim Ä‘áºp thình thịch không ngừng. Lại thấy thiếu niên chìa tay qua, tiểu cô nương láºp tức cảm thấy tim Ä‘áºp cà ng loạn hÆ¡n, cÅ©ng không biết má»™t cổ khà lá»±c từ đâu mà có, từ dưới đất nhảy vù lên, tránh sang má»™t bên.
Hiện tại đã rất khuya, bốn bá» im bặt tiếng ngưá»i, mấy Ä‘iểm sáng trên lầu xá, hiện cÅ©ng đã tắt hết. Má»™t tráºn gió đêm thổi qua, quét lá thu khô trên đất chuyển động loạt xoạt.
Bị gió thu mang theo hÆ¡i lạnh thổi qua, Tỉnh Ngôn liá»n hoà n toà n tỉnh táo. Nhá»› lại sá»± thể vừa rồi, trong lòng không khá»i kêu khổ liên miên:
"Xúi quẩy xúi quẩy...đúng là oan gia ngõ hẹp mà ! Là m sao ta cứ đụng phải cô ta thế nà y?"
Thiếu niên vốn nghÄ©, chiếu theo kinh nghiệm mấy lần trước, thiếu nữ phen nà y bị y mạo phạm như thế, nhất định sẽ nghiêm trá»ng hÆ¡n, đối vá»›i y cà ng không tha thứ.
NghÄ© đến Ä‘iểm nà y, Tỉnh Ngôn không khá»i nhếch mép cưá»i khổ. Dùng ngữ khà thà nh khẩn nhất, nói vá»›i vị thiếu nữ vẫn tránh bên kia, ân háºn nói:
"Tháºt là không đúng, vừa rồi không nhìn rõ là cô, vì váºy...vừa rồi đè cô ở đó có Ä‘au hay không váºy?"
Äúng là gãi đến chá»— ngứa mà ! Linh Y Nhi nghe lá»i nà y, mặt cà ng đỠthêm, chỉ đứng ở đó vặn tay im lặng.
Thiếu niên mưá»i sáu tuổi nà o hiểu được tâm tư thiếu nữ, thấy vị nữ oa nhân ngang ngạnh lần nà y lại chỉ đứng yên không nói, lòng hết sức kinh ngạc.
Cà ng như thế, Tỉnh Ngôn cà ng thấy bức rứt.
"A? đúng rồi," Tỉnh Ngôn tựa hồ đột nhiên nhớ đến gì đấy, "Vị nữ hà i nhân ngang ngạnh trước mặt nà y, không phải là cháu gái của Vân Trung Quân lão trượng sao?"
Nghĩ mình cùng với ông nội của tiểu nha đầu nà y, quan hệ hoà n toà n không tệ, Tỉnh Ngôn tức thì lấy lại tinh thần. Chỉ thấy y tiến đến gần, khách sáo nói:
"À! Nhá»› rồi, thì ra cô chÃnh là ngưá»i cháu gái cá»§a vị lão trượng Vân Trung Quân đức cao vá»ng trá»ng. Hà hà , ta nghe phương danh cá»§a cô đã lâu, ách..."
Vừa nói đến đây, Tỉnh Ngôn lại nhá»› mình quên chưa há»i Vân Trung Quân phương danh cháu gái cá»§a lão. Hắng nhẹ má»™t tiếng, liá»n khá»a lấp Ä‘i:
"Ặc ặc, không trách được lão trượng ở trước mặt ta tán thưởng cô như thế, nói cháu gái ngoan cá»§a lão vừa thông mình vừa linh hoạt, lại còn rất xinh đẹp! Hôm nay vừa gặp, quả nhiên là đúng như lá»i khen, hà ng tháºt giá tháºt, tiểu tá» ta ngưỡng má»™ đã lâu..."
"Nói xà m!"
Thiếu nữ Linh Y Nhi đã dần định thần, nghe thiếu niên cố gắng lấy lòng mình, nói năng không đầu không Ä‘uôi, không nhịn được xuất ngôn ngắt lá»i:
"Cái gì hà ng tháºt giá tháºt chứ! Ä‘em ta so sánh vá»›i hà ng hóa à , ông ná»™i đâu có quan tâm đến cháu gái đáng thương cá»§a ông ấy...là m gì có chuyện khen ta lá»›n lên xinh đẹp!"
"Ai! Cô nương giáo huấn rất đúng...là ta và dụ không thÃch đáng, và dụ không thÃch đáng!"
Thấy vị thiếu nữ khó chịu nà y đã lên tiếng, Tỉnh Ngôn láºp tức thở phà o má»™t cái, vá»™i lá»±a gió phất cá»:
"A...là ta mù má» không biết cách nói, là m sao lại Ä‘em cô nương như hoa như ngá»c và vá»›i hà ng hóa tầm thưá»ng chứ. Bất quá cô nương nhất định phải tin ta, ông ná»™i cô đúng là tán thưởng cô rất xinh đẹp! Không tin cô vá» há»i thá»..."
Thiếu niên nà y cÅ©ng là má»™t tên láu lỉnh, vì để lừa được thiếu nữ vui vẻ, không còn trách y nữa, lá»i nói tốt đẹp liá»n tuôn ra như nước, khen không tiếc lá»i, cÅ©ng không sợ tiểu cô nương nà y quay vá» há»i. Cho dù có há»i, Vân Trung Quân là m sao có thể phá»§ nháºn mấy lá»i nà y chứ?
Lúc lá»i tán dương đã táºn, nhân ánh trăng sáng, Tỉnh Ngôn lén quan sát thiếu nữ trước mặt, thấy nà ng Ä‘ang tươi tắn vui vẻ, Tỉnh Ngôn láºp tức yên tâm.
"Hà hà ...tháºt ra nhìn kỹ, nữ oa nhân nà y cÅ©ng rất xinh đẹp!"
Dưới ánh trăng, thân thể thon thả cá»§a Linh Y Nhi vô cùng hà i hòa, lúm đồng tiá»n trên má như hút ánh nhìn cá»§a ngưá»i ta, dung mạo như hoa, dưới ánh trăng cà ng như sáng bừng lên, dáng vẻ toát ra sá»± hấp dẫn mê ngưá»i, đúng là rất xinh đẹp.
Nếu so sánh, Cứ Doanh là mầm xanh đầy sức sống, thì Linh Y Nhi là sen hồng sớm mai.
Lặng ngưá»i chốc lát, Tỉnh Ngôn lại nhá»› đến chuyện vừa rồi, không khá»i tán thưởng:
"Cô nương quả nhiên không hổ là cháu gái cá»§a Vân Trung Quân, lại có thể dùng pháp thuáºt ẩn thân thần diệu như thế! Tiểu tá» ta tháºt là bá»™i phục sát đất!"
Thiếu niên tán thưởng váºy Ä‘á»u lá»i chân tâm thà nh ý, xuất từ phế phá»§.
Nói đến, tuy đã theo Thanh Hà lão đạo là m không Ãt pháp sá»±, nhưng loại pháp thuáºt huyá»n diệu nà y, Tỉnh Ngôn là lần đầu tiên thấy táºn mắt, tá»± nhiên cảm thấy hết sức thần kì.
"Mở mang kiến thức rồi chứ?"
Lại là Linh Y Nhi đó, thấy thiếu niên giảo hoạt nà y đột nhiên cung kÃnh như thế, cảm thấy rất hứng thú, tiếp tục chá»c ghẹo y:
"Bất quá pháp thuáºt ẩn thân cá»§a ta dù cao minh, vẫn không địch lại Trương đại hiệp khách chúng ta..."
Vừa nói đến chá»— nà y, Linh Y Nhi bá»—ng ngưng bặt, thì ra, nà ng lại nhá»› đến tình cảnh xấu hổ khi nãy, mặt vốn đã bá»›t Ä‘á», giá» lại không tránh khá»i bừng lên lại.
"Ha ha ha..."
Tỉnh Ngôn nghe váºy hiểu ý, không đáp lá»i, chỉ đứng ở đó cưá»i khá»a lấp. Nhá»› lại hà nh động vừa rồi cá»§a mình, đối vá»›i con gái ngưá»i ta mà nói, đúng là hết sức vô lá»….
"Äúng rồi, có má»™t chuyện muốn nghe cô nương nói rõ má»™t chút".
"Chuyện gì?" Thấy thiếu niên trịnh trá»ng như thế, Linh Y Nhi cÅ©ng hÆ¡i kinh ngạc.
"Cô nương đã là cháu gái cá»§a lão trượng Vân Trung Quân, có lẽ sáo ngá»c "Thần Tuyết" ở chá»— ta, cÅ©ng là váºt cá»§a cô nương? Tiểu tá» vốn không biết Ä‘iểm nà y, gây cho cô nương không Ãt hiểu lầm, tháºt là xấu hổ, mong cô nương bá» qua cho!"
"Hừ hừ...hiện tại biết là ai không hiểu đạo lý rồi chứ?"
Lá»i nà y nghe thì như quở mắng, nhưng ẩn trong đó có chút á»§y khuất.
"A...Ä‘á»u do ta trước đây không biết ná»™i tình. Chi bằng thế nà y, cô ở đây đợi ta má»™t chút, ta vá» phòng lấy sáo trả cho cô, cÅ©ng là váºt vá» nguyên chá»§".
Thá»i gian qua, Tỉnh Ngôn và sáo ngá»c "Thần Tuyết" sáng chiá»u là m bạn, nhất thá»i phải phân li, trong lòng cÅ©ng vô cùng khó chịu. Y tuy lăn lá»™n phố chợ đã lâu, nhưng trong lòng vẫn là má»™t thiếu niên sÆ¡n dã chân chất, hấp thụ sá»± thuần phác đôn háºu cá»§a ngưá»i sÆ¡n dã, hiểu rõ đạo lý không tham váºt cá»§a ngưá»i khác. Hiện tại sáo nà y đã gặp lại chá»§ cÅ©, cÅ©ng phải Ä‘em nó trả vá» thôi.
"..."
Kỳ quái đó là , ngưá»i trả sáo thì sảng khoái như thế, chá»§ cÅ© cá»§a sáo lại không biết sao bất chợt ngần ngừ.
Tỉnh Ngôn thấy Linh Y Nhi khẽ mấp môi, nhưng lại không lên tiếng, thì có chút hồ đồ:
"Nữ oa nà y mấy phen quấy rầy, không phải má»™t lòng muốn lấy sáo ngá»c vá» sao? Hiện tại thế nà o lại không lên tiếng. Chẳng lẽ không tin ta?"
Tỉnh Ngôn vừa định lên tiếng đánh tan nghi ngá» cá»§a thiếu nữ, bá»—ng nghe Linh Y Nhi nhẹ giá»ng nói:
"Hiện tại đã khuya lắm rồi, gió thổi đến lạnh cả ngưá»i, ta phải vá» trước nghỉ ngÆ¡i đây..."
"Nà y, váºy lúc nà o ta trả sáo cho cô?" Xem ra, Tỉnh Ngôn đã quyết tâm trả sáo lại.
"..."
Nhìn không ra, vị thiếu niên miệng mồm lanh lợi, hà nh sá»± bất chấp quy cá»§ nà y, lại không hiểu lòng ngưá»i khác như thế.
"Không cần gấp váºy đâu...ÄÆ°á»£c rồi, để biểu thị thà nh ý trả sáo cá»§a ngươi, váºy lần tá»›i ngươi mang sáo ngá»c Thần Tuyết, Ä‘Ãch thân Ä‘em trả cho ta!"
"Không vấn Ä‘á»! Chỉ bất quá, ta còn không biết Quý phá»§ tá»a lạc nÆ¡i nà o".
" Rất dễ tìm, nhà ta ở gần Bà Dương Hồ. Ngươi cứ theo cách lần trước, đến bên Bà Dương Hồ thổi một khúc, ta nghe được sẽ ra tìm ngươi!".
Tà i sản của nhitrung
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran