28-03-2009, 10:33 AM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên đưá»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 59:Ngô phi ngư, diệc tri ngư chi nhạc.
Tà i tương tâm sự phó lưu thủy, hựu bả thỠthân nghĩ du ngư.
Quản Bình Triá»u.
Thiếu nữ lúc bình thưá»ng vô cùng hoạt bát, lúc ngá»§ lại an bình thanh thản như thế. Tỉnh Ngôn yên lặng ngắm nà ng, cà ng ngắm cà ng thấy thiếu nữ bên cạnh dung mạo thanh thoát, hết sức khả ái.
Cứ như váºy má»™t hồi lâu, từng là n hÆ¡i thở thÆ¡m tho cá»§a thiếu nữ phả nhè nhẹ và o mặt, Tỉnh Ngôn nhịn cÅ©ng không nhịn nổi, hôn nhẹ má»™t cái lên má thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát nà y...
Äôi môi vừa lướt nhẹ qua, Tỉnh Ngôn láºp tức quay đầu Ä‘i, lại nhìn lên viên đại minh châu Ä‘Ãnh trên trướng.
Nhìn viên trân châu phát ra ánh sáng xanh dịu mát, Tỉnh Ngôn lúc nà y mới phảng phất định thần lại. Y giống như lúc vừa tỉnh lại khi nãy, trong đầu tỉnh táo thì mới phát hiện ra vừa rồi mình đã là m gì!
Hiện tại thiếu niên hết sức lúng túng:
Bản thân vừa rồi sao dám lớn gan như thế, lại dám đối với Long cung công chúa vô cùng tôn quý, là m ra hà nh động vô lễ như thế!
Ngưá»i thiếu niên Ä‘ang nằm đó suy nghÄ© lung tung không há» chú ý, lúc đôi môi ấm áp cá»§a y nhẹ lướt qua gò má mịn mà ng cá»§a Linh Y Nhi, thì chá»— lúm đồng tiá»n trên mặt ngưá»i thiếu nữ Ä‘ang bình lặng như đá trong nước đó, bá»—ng á»ng đỠlên rồi dần dần như sóng dợn, lan ra cả khuôn mặt.
Hiện tại trên hai má của Linh Y Nhi, giống như có hai ráng mây đỠbay ngang.
Thì ra, vị Long tá»™c công chúa tôn quý, lúc thiếu niên giáºt mình báºt dáºy khiến đầu nà ng trợt sang má»™t bên, thì đã tỉnh rồi.
Chỉ là , tuy đã tỉnh nhưng Linh Y Nhi nà o dám động Ä‘áºy, cho dù bình thưá»ng nà ng được yêu quý nuông chiá»u, nhưng cÅ©ng chưa từng cùng thanh niên nam tá» khác thân cáºn như thế, chứ đừng nói đến là ở cùng giưá»ng thế nà y. Thiếu nữ phát giác tình trạng xấu hổ như thế, trong nhất thá»i má»™t động tác cÅ©ng không dám động.
Trong lòng Linh Y Nhi Ä‘ang khẩn trương suy nghÄ©, mình phải là m thế nà o để rá»i khá»i thiếu niên má»›i tốt đây!
Äang oán trách bản thân sao tá»± nhiên lại ngá»§ như thế, Linh Y Nhi lại đột nhiên cảm thấy, má»™t hÆ¡i nóng khiến tim ngưá»i Ä‘áºp nhanh phà đến, sau đó chỉ cảm thấy trên má mình, bị má»™t cái gì đấy má»m mại ịn và o!
Ã! Không ngá» thiếu niên giảo hoạt dám lá»›n gan thế, vừa rồi đã hôn mình!
Thiếu nữ vẫn là má»™t cô gái trong trắng, hết sức mẫn cảm. Linh Y Nhi phát giác thiếu niên đã là m gì, cả thân kiá»u không khá»i run lên nhè nhẹ, nếu không phải đã cắn chặt môi thì hai hà m răng bảo đảm đã va và o nhau lá»™p cá»™p.
"A...thiếu niên nà y lại lưu manh thế! Dám vô lễ với bổn công chúa như thế...!"
Thiếu nữ xấu hổ không chịu nổi, hiện tại trong đầu chỉ lặp lại mấy câu mắng chá»i như thế, ngoà i ra không nghÄ© được gì.
Còn thiếu niên bên cạnh nà ng, thì không há» biết gì đến tình trạng "Äáng thương" cá»§a Linh Y Nhi. Trong lòng Tỉnh Ngôn ẩn ẩn cảm thấy, tâm tình lúc cầm lòng không nổi hôn thiếu nữ đó, so vá»›i lúc trên Mã Äá» SÆ¡n thổi 'Thá»§y Long Ngâm', đại ước tương đồng.
"A...đó là tự nhiên bột phát, không thể trách ta được".
Tỉnh Ngôn tự an ủi mình.
Tuy cảm thấy hà nh động tự phát vừa rồi, cảm giác rất là mỹ diệu, nhưng Tỉnh Ngôn vẫn không ngừng cảnh cáo bản thân:
"Sau nà y phải cẩn tháºn! Nếu như còn là m chuyện xấu hổ như thế nữa, vá»›i tÃnh tình như ngà y thưá»ng cá»§a Linh Y Nhi, còn không biết sẽ quấy rầy đến mức nà o".
"A...May mà nà ng đã ngủ, đang mơ mà ng không biết! Vạn hạnh, vạn hạnh!"
Xem ra, vị thiếu niên phố chợ Nhiêu Châu, tÃnh tình khoát đạt thoải mái, đối vá»›i thân pháºn má»›i Long cung công chúa cá»§a thiếu nữ bên cạnh, không há» có chút nể sợ nà o. Äiá»u cố kị cá»§a thiếu niên, chÃnh là sợ tÃnh ngang ngạnh cá»§a nà ng.
Còn Linh Y Nhi trong lòng như đang có sóng dồn, cố gắng yên lặng hồi lâu, lúc nà y bắt đầu có cảm giác thân thể đang tê cứng khó chịu:
"Ô...tên Tỉnh Ngôn nà y, là m sao không ngá»§ tiếp Ä‘i, cứ không dám cỠđộng thế nà y, ngưá»i ta mệt lắm rồi..."
"Ãi? Không phải y...lại muốn vô lá»…?"
Linh Y Nhi Ä‘ang hoảng hốt trong lòng, đột nhiên phát giác thiếu niên vô lá»… bên cạnh, Ä‘ang nhẹ nhà ng mở cái chăn lụa ra, sau đó cẩn tháºn trưá»n qua ngưá»i nà ng. Má»™t tráºn loạt xoạt vang lên, Tỉnh Ngôn đã mang xong già y, bước xuống giưá»ng.
Äang không biết là nên vui hay buồn, Linh Y Nhi bá»—ng nghe thiếu niên giảo hoạt đó gá»i:
"Linh Y Nhi, công chúa, thức dáºy thôi".
Cuối cùng, khổ nạn của thiếu nữ cũng đã kết thúc!
Rá»a ráy xong, Tỉnh Ngôn nhìn xung quanh, cảm thấy chá»— nà o cÅ©ng má»›i mẻ kì lạ. Thiếu niên không tránh khá»i lòng đầy nghi hoặc, hướng vá» Linh Y Nhi mở miệng dò há»i, há»i nà ng rốt cuá»™c là đang ở nÆ¡i nà o.
Thiếu nữ hiện tại đã bình phục như thưá»ng, cÅ©ng không có gạt y, Ä‘em thân pháºn cá»§a mình nói hết vá»›i y:
"Tỉnh Ngôn, phải xem gan cá»§a ngươi có lá»›n hay không, ngươi nghe đây, ông ná»™i Vân Trung Quân cá»§a ta mà ngươi đã biết, ông ná»™i là Tứ độc long thần chưởng quản Trưá»ng Giang, Hoà ng Hà , Hoà i Hà , Tế Thá»§y. Cha cá»§a ta chÃnh là chá»§ cá»§a bốn hồ Bà Dương, Äá»™ng Äình, Vân Má»™ng, Hồng Trạch. Ta thì...ngưá»i khác hay gá»i ta là Linh Y công chúa. Äúng rồi, hiện giá» tạm thá»i chia cho ngươi má»™t ná»a "Tuyết Äịch Linh Y" rồi!"
Nghe Linh Y nói váºy, Tỉnh Ngôn hÆ¡i ngẩn ra, không nhịn được la lá»›n:
"A! Thì ra trước đây xem mấy chÃch quái truyá»n kì, ná»™i dung Ä‘á»u là tháºt!"
Tuy sá»›m đã dá»± liệu, nhưng nghe chÃnh miệng Linh Y Nhi nói, Tỉnh Ngôn vẫn cảm thấy chấn động dị thưá»ng.
"Nói như thế...Hiện tại ta đang ở trong Long cung sao?"
"Äúng!"
Thiếu nữ cưá»i cưá»i, gáºt gáºt đầu.
"Long cung nà y thì ở đâu?"
"Ngươi đang du ngoạn đáy hồ Bà Dương đó".
"Hả?"
"Hôm nay đúng là đại khai nhãn giới rồi!"
"Bất quá..."
Sau khi hưng phấn, Tỉnh Ngôn đột nhiên nghÄ© đến má»™t vấn Ä‘á», nghi hoặc há»i:
"Ta giỠsao quay vỠđây?"
"Hừ hừ! Không quay vỠđược! Äi là sẽ bị ta ăn thịt..."
Linh Y Nhi cuối cùng cÅ©ng tìm được má»™t cÆ¡ há»™i dá»a nạt thiếu niên vô lá»… nà y.
"...Ta nghĩ cô nhất định có biện pháp? Bằng không ta sao có thể đến đây chứ".
Tỉnh Ngôn đúng là thông minh.
"Hì..coi như ngươi thông minh. Chỉ là ...Chẳng lẽ nÆ¡i nà y không tốt? Là m sao muốn vá» liá»n thế?"
Vị công chúa kiêu ngạo có chút khó hiểu.
"A...nÆ¡i nà y đương nhiên quá tốt, cung và ng Ä‘iện ngá»c, chưa từng nghe nói đến. Chỉ bất quá..."
Thiếu niên cưá»i chỉ và o bản thân:
"Ai, nhìn ta đi, ta ở nơi nà y chỉ là m bẩn nó. Chỗ nà y ta không thể ở lâu được! A..."
"Hừ...lại nói không tháºt, chưa từng thấy qua ngươi biết xấu hổ à !"
"Ãch...Kì tháºt là ta nghe nói 'Má»™t ngà y trên trá»i, ngà n năm dưới đất', Long cung dưới nước không biết tÃnh toán thế nà o...ta nhá»› cha mẹ ta!"
"Thì ra là sợ chuyện nà y! Tháºt là đồ nhát gan, nói cho ngươi biết, nÆ¡i nà y cÅ©ng như Nhiêu Châu thà nh cá»§a ngươi. Cái gì 'Má»™t ngà y trên trá»i, ngà n năm dưới đất', toà n là nói xà m..."
"Hừ hừ, đã muốn vá» như thế, bổn công chúa sẽ phát hảo tâm, đưa ngươi trở vá»!"
"Khà ...đa tạ!"
Nhìn bá»™ dạng cá»§a thiếu niên, Linh Y Nhi chỉ cảm thấy má»™t cÆ¡n phiá»n não không biết từ đâu áºp và o lòng.
"Váºy...ngươi chá» má»™t chút, ta Ä‘i thay y phục, rồi kêu thị nữ bá»›i tóc cho ta. Má»™t lát nữa sẽ đến!"
"ÄÆ°á»£c. Không cần gấp".
Tỉnh Ngôn ngồi trên cái ghế cổ chạm bạch ngá»c, đợi Linh Y Nhi ra. Chỉ là . "Má»™t lát" trong miệng thiếu nữ, lại khiến Tỉnh Ngôn ngồi đó đợi đến hÆ¡n ná»a canh giá»!
Tỉnh Ngôn ngó đông dòm tây, trong lòng không khá»i than thở:
"Ai, thì ra "Má»™t lát" cá»§a Linh Y Nhi, cÅ©ng hết ná»a ngà y cá»§a thế gian, sá»›m biết váºy thì đã mượn sách để coi rồi..."
Trong sá»± chỠđợi nóng lòng cá»§a thiếu niên, Linh Y Nhi cuối cùng cÅ©ng xuất hiện. Chỉ thấy mái tóc vốn xõa xuống như suối cá»§a nà ng, hiện đã kết thà nh hai nhánh Ä‘en. Hai nhánh tóc phân ra hai bên, Ä‘ong đưa theo nhịp chân cá»§a nà ng. Trên ngưá»i đã đổi má»™t bá»™ y phục mà u và ng, còn thêm mấy miếng ngá»c là m trang sức, má»—i bước chân Ä‘i, mấy miếng ngá»c nà y chạm leng keng và o nhau, nghe linh hoạt vui tai.
Nếu như nói, Linh Y một thân bạch y đêm qua, là Lăng ba tiên tỠtay áo dải tóc phất phơ phiêu nhiên, thì Linh Y hiện tại một thân hoà ng y, tuy che mất mấy phần tiên ý xuất trần, nhưng lại tăng thêm mấy phần xinh đẹp, khiến thiếu nữ cà ng động nhân.
Hiện tại khi quan sát tỉ mỉ, Tỉnh Ngôn mới phát hiện, Linh Y Nhi nà y dáng điệu kì tú, mảnh dẻ, thanh thoát, gần như cao ngang mình, rất khó thấy thấy trong giới nữ.
Linh Y Nhi nói lá»i giữ lá»i, sau má»™t lúc lâu để Tỉnh Ngôn chỠđợi, thì dẫn y Ä‘i ra ngoà i, đưa y vá» bá».
Lúc Ä‘i qua cánh cá»a tròn ở cái sân nhá», Linh Y Nhi như nhá»› đến gì đó, liá»n chỉ cho thiếu niên câu đối ở hai bên cá»a. Câu đối nà y viết:
"Nước mãi một mà u xanh thăm thẳm, Bốn mùa hồ đỠánh tịch dương".
Chữ câu đối nà y là dùng bột vỠsò xanh thẳm khảm lên, phản chiếu ánh nước mà u sắc lung linh. Thể chữ thanh tú, cũng rất thu hút ánh nhìn.
Tỉnh Ngôn suy ngẫm thưởng thức một hồi, nói:
"Câu đối nà y uyển chuyển hà m xúc, như có một cổ nhu mị phong cốt. Không biết câu đối nà y là ..."
"Hi...chÃnh là bổn cô nương là m đó!"
Nghe Tỉnh Ngôn tán thưởng, Linh Y Nhi cũng hết sức vui vẻ.
"Hà ...tiểu tá» bất tà i, vừa rồi tức cảnh sinh tình, nhưng không phải đối lại, chỉ là há»a cho vui".
"ÄÆ°á»£c à , mau Ä‘á»c nghe xem".
"ÄÆ°á»£c". Tỉnh Ngôn hắng nhẹ má»™t tiếng, nhìn Linh Y Nhi, cao giá»ng Ä‘á»c:
"Nguyện Ä‘em nước hồ xanh tinh khiết, rá»a sạch ná»—i sầu cá»§a nhân gian".
Lá»i là tiếng nói cá»§a lòng, hai câu nà y cá»§a thiếu niên là theo tâm tình hiện tại mà sinh ra.
.......
Ở trong bầu không tá»±a khà mà không phải khÃ, tá»±a nước mà không phải nước nà y, Tỉnh Ngôn cÅ©ng đã có thể thÃch ứng, ná»a Ä‘i ná»a bay, vá»™i bám theo vị Linh Y công chúa tiến vá» phÃa trước.
Trên đưá»ng, Tỉnh Ngôn không khá»i nhìn ngó lung tung. Äối vá»›i y mà nói, chuyện lạ váºt lạ là quá nhiá»u, chỉ có hai con mắt hình như không đủ dùng. Thấy thiếu niên hiếu kì như thế, Linh Y Nhi cảm thấy rất thÃch thú, cÅ©ng không phiá»n hồi đáp các thắc mắc cá»§a thiếu niên, cÅ©ng không quản câu há»i đó có ngô nghê mắc cưá»i hay không.
Bá»n há» thỉnh thoảng đụng phải mấy quân sÄ© thân giáp, hình trạng quái dị trên đưá»ng. Bất quá khiến Tỉnh Ngôn an tâm đó là , mấy quân sÄ© kì hình quái trạng, nhìn như hung thần ác sát nà y, gặp Linh Y Nhi là cung kÃnh thi lá»…. Thấy hai ngưá»i Ä‘i qua, tuyệt không lên xét há»i, chỉ đứng ở xa thi lá»…. Äợi sau khi Tỉnh Ngôn và Linh Y Nhi qua, má»›i dám bắt đầu bÆ¡i Ä‘i tuần tra.
"Ai...xem ra. Thanh Hà lão đầu nhân cÅ©ng không phải chỉ lừa gạt ngưá»i. Hiện tại má»›i biết, lão nói trên thế gian luôn có những chuyện kì lạ là tháºt, hôm nay đúng là mở rá»™ng tầm mắt!"
Suốt dá»c đưá»ng Ä‘i, Tỉnh Ngôn hết sức cảm khái.
Rất nhanh, hai ngưá»i Tỉnh Ngôn và Linh Y Nhi đã đến mà n nước lóng lánh to lá»›n đó. Äi đến chá»— nà y, Linh Y Nhi dừng bước, quay đầu nói vá»›i Tỉnh Ngôn:
"Äây đã là biên giá»›i cá»§a Bà Dương Long cung rồi. Ra khá»i mà n nước nà y, là sẽ và o trong nước Bà Dương hồ".
"Úy! Váºy ta ra khá»i đây, há không phải bị chết chìm à ?"
"Hì hì, nếu ngươi cứ váºy xông ra, bảo đảm là đi chết!"
"Váºy tối qua ta đến như thế nà o?"
"Äó là bởi vì bổn cô nương đã thi triển pháp thuáºt trên ngưá»i ngươi".
Có lẽ đã quen vá»›i cách xưng hô cÅ©, Linh Y Nhi ở trước mặt thiếu niên rất Ãt khi tá»± xưng là "Công chúa".
"Chà ..lợi hại quá! là pháp thuáºt gì? Mau thi triển xem!"
Tỉnh Ngôn hiếu kì, muốn được nhanh xem thiếu nữ thi pháp.
"Hì...không cần vá»™i, kì tháºt."
Long cung công chúa vừa định thi pháp, thì đột nhiên như nghÄ© đến gì đó, láºp tức ngừng lại, nói má»™t câu khiến Tỉnh Ngôn chẳng hiểu gì cả.
"Hả? Kì tháºt thế nà o?"
Nghe Tỉnh Ngôn há»i, Linh Y Nhi khẽ cưá»i:
"Kì tháºt pháp thuáºt trở lại bá», không há» quá khó, nếu muốn há»c, ta có thể dạy..."
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên muốn há»c! Tháºt là có thể dạy ta?"
Tỉnh Ngôn nghe váºy vui mừng nhìn sang, hai mắt chăm chăm và o thiếu nữ.
Thấy hai mắt Tỉnh Ngôn sáng rỡ như thế, Linh Y Nhi cưá»i nói:
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên có thể dạy ngươi rồi! Không cần ngá»§ qua má»™t giấc thì quên ta là sư phụ cá»§a ngươi chứ!"
"Ãch...đương nhiên không quên. Äồ nhi lúc nà o cÅ©ng khắc trong lòng hết!"
"Hừ...lại gạt ngưá»i! Nếu ngươi nhá»›, sao còn..."
Nói đến chỗ nà y, Linh Y Nhi đột nhiên ngừng lại, sau đó mới lúng ta lúng túng nói:
"Nếu ngươi nhớ, sao còn không yêu cầu ta cho mượn bản 'Phong Thủy Dẫn'?"
"A! Tháºt đã quên chuyện nà y!"
Vừa được nhắc nhở, Tỉnh Ngôn lúc nà y mới gấp rút:
"Hà ! Äêm qua đúng là uống quá nhiá»u rượu, chúng ta bây giá» quay lại lấy nha? Mà không...hãy dạy ta pháp thuáºt và o bá» trước, rồi Ä‘i lấy sau?..."
"Äã biết ngươi bá»™p chá»™p mà ! Khúc phổ đó Ä‘ang trong tay áo ta, khi lên đến bá» sẽ đưa cho ngươi. Bây giá» ta dạy ngươi pháp thuáºt và o bá» trước".
"ÄÆ°á»£c!...Bất quá, ta có thể há»c được sao?"
Trong lúc vui sướng, Tỉnh Ngôn trước giá» chưa từng luyện qua pháp thuáºt chân chÃnh, không khá»i có chút nghi ngá» bản thân.
"À, ta vừa nói qua, pháp môn 'TÃch Thá»§y Chú' không quá khó. Chỉ cần ngươi đủ 'Thá»§y tÃnh', vá»›i tu vi thổi được 'Thá»§y Long Ngâm' cá»§a ngươi, há»c pháp thuáºt nà y chắc không khó!"
Tà i sản của dracupi
28-03-2009, 03:51 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 60:Thần tư thủy để tự du long.
Phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long.
(Lạc thần phú)
Vừa nghe Linh Y Nhi bằng lòng dạy pháp thuáºt cho mình, Tỉnh Ngôn láºp tức rất sung sướng!
Nghĩ đến sau nà y có khả năng "Như cá gặp nước" trong Bà Dương hồ, Tỉnh Ngôn vội lên tiếng bảo chứng liên thanh:
" 'Thá»§y tÃnh' ta có! 'Thá»§y tÃnh' ta có! Ta thứ khác có thể không giá»i, chứ 'Thá»§y tÃnh' là cá»±c tốt!"
"Tuy ta là ngưá»i sÆ¡n dã, nhưng thưá»ng hà nh tẩu trong Nhiêu Châu thà nh. Äến những lúc trá»i nóng, mấy cái hà o nước chằng chịt trong Nhiêu Châu thà nh, chá»— nà o ta chưa bÆ¡i qua đâu?"
Thấy dáng vẻ gấp gáp cá»§a thiếu niên, Linh Y Nhi nhịn không được, báºt cưá»i "Khì" má»™t tiếng:
"Ngưá»i ta nói 'Thá»§y tÃnh' đó, không phải chỉ việc ngươi có thể bÆ¡i trong nước hay không!"
"Hả? Không biết còn có thể là gì?"
"Không biết à ...'Thá»§y tÃnh' mà ta vừa đỠcáºp, là nói bản thân con ngưá»i ngươi, sinh ra có hà nh thá»§y trong ngÅ© hà nh hay không!"
"Muốn tu táºp 'TÃch thá»§y chú' cá»§a Long cung bá»n ta, Tỉnh Ngôn ngươi trong ngÅ© hà nh, phải có hà nh thá»§y!"
"Hả? Còn có vụ nà y nữa à ? Cái hà nh thá»§y trong ngÅ© hà nh đó...e rằng ta cÅ©ng có đấy? Phải là m thế nà o má»›i có thể biết ta có hay không có 'Thá»§y tÃnh'?"
Thiếu niên hiện đang lo sợ mình không luyện được pháp chú đó, gương mặt nôn nóng ngóng Linh Y Nhi.
"Kì tháºt, ta cÅ©ng không biết là m thế nà o biết loại hà nh trong ngÅ© hà nh cá»§a ngươi..."
"Hả? Váºy phải là m sao?"
Cái gá»i là "Quan tâm tắc loạn", Tỉnh Ngôn tuy bình thưá»ng rất tỉnh táo, nhưng hiện tại cÅ©ng như trăm trảo cấu tim, không biết là m sao là tốt, chỉ ở nÆ¡i đó tÃnh được tÃnh mất không thôi.
"Hì...ngươi đúng là ngốc mà ! Äợi ta Ä‘em pháp môn "TÃch thá»§y chú" dạy cho ngươi, ngươi thá» coi có thà nh công hay không là biết thôi?"
"Ãch! Trá»i ạ! Sao ta không nghÄ© đến chứ..."
Thiếu niên vò đầu cưá»i cưá»i.
"Chỉ là ..." Tỉnh Ngôn láºp tức nghÄ© đến má»™t vấn đỠnghiêm trá»ng, "Nếu là ta không có hà nh thá»§y, pháp thuáºt nà y thất bại, há không phải ta sẽ bị chết ngá»™p?"
Chẳng trách Tỉnh Ngôn lo lắng như thế, chuyện nà y liên quan đến sinh mạng, không phải là chuyện nhá», y cảm thấy trước hết cứ há»i cho rõ đã. Bởi vì nghe khẩu khà cá»§a Linh Y Nhi, khả năng thất bại vẫn rất lá»›n, nếu như bản thân tháºt không có hà nh thá»§y trong ngÅ© hà nh, nếu Ä‘em cái tiểu mệnh nà y ra đùa giỡn, váºy thì tháºt không hay rồi, e rằng không há»c vẫn hÆ¡n!
"Hihi...vốn cho rằng tên giảo hoạt nhà ngươi không sợ trá»i không sợ đất, thì ra cÅ©ng là má»™t tên chết nhát...yên tâm Ä‘i, có bổn cô nương ở bên chiếu cố cho ngươi. Nếu như ngươi tháºt không có bản lÄ©nh há»c được 'TÃch thá»§y chú', ta sẽ láºp tức thi triển 'Thuấn thá»§y quyết' lên ngưá»i ngươi, không chết được đâu!"
"Hà ...váºy ta yên tâm rồi, mau Ä‘em khẩu quyết pháp môn nói cho ta nghe!"
Nghe Linh Y Nhi bảo đảm, Tỉnh Ngôn liá»n hoà n toà n yên tâm, đảm khà láºp tức dâng cao!
Thấy thiếu niên nôn nóng như thế, Linh Y Nhi mỉm cưá»i, cÅ©ng không đùa giỡn vá»›i y nữa. Liá»n đó, vị thiếu nữ công chúa cá»§a Tứ độc long cung, Ä‘em toà n bá»™ pháp môn 'TÃch thá»§y chú' nói vá»›i Tỉnh Ngôn. Äợi y nhá»› hết, lại nhấn mạnh lại các chá»— quan trá»ng, giảng giải cho Tỉnh Ngôn.
Bá»™ dạng kiên nhẫn cá»§a thiếu nữ, cÅ©ng tháºt giống vá»›i má»™t lão sư Ä‘ang táºn tâm giảng dạy.
Äối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, đây là lần đầu y chân chÃnh há»c táºp má»™t dạng pháp thuáºt, tá»± nhiên hết sức nghiêm túc.
Hiện tại, ngưá»i thiếu niên phố chợ Nhiêu Châu thà nh nà y, ở nÆ¡i đó vểnh hai tai, lắng nghe Linh Y giảng giải, chỉ sợ bá» sót má»™t chữ nà o đó.
Qua má»™t lát, lại ôn táºp thêm mấy lần, Tỉnh Ngôn cảm thấy không có vấn đỠgì, liá»n chiếu theo pháp môn Linh Y Nhi dạy, bắt đầu lẩm nhẩm chú ngữ.
Còn lúc nà y thiếu nữ ở bên cạnh, lại hình như cà ng khẩn trương hơn cả Tỉnh Ngôn, đôi mắt xinh đẹp như nước thu đó, chăm chăm nhìn thiếu niên không chớp.
Niệm bảy tám câu, Tỉnh Ngôn bỗng cảm thấy, cổ "Thái hoa đạo lực" tự phong trong thân thể mình, giống như bị chú ngữ mình niệm dẫn dắt, di chuyển khắp tứ kinh bát mạch. Tuy Thái hoa đạo lực vẫn còn yếu ớt, nhưng cổ khà cơ lưu động như nước nà y, Tỉnh Ngôn đã có thể cảm thấy rõ rà ng.
"Hà ...xem ra, nha đầu Linh Y không có gạt ta, pháp quyết 'TÃch thá»§y chú' nà y, tháºt có chút đưá»ng lối".
Ai ngá», thiếu niên vừa không chuyên tâm, cổ khà cÆ¡ du tẩu trong thân thể láºp tức biến mất không còn dấu vết! Tỉnh Ngôn cảnh giác, liá»n tụ táºp tinh thần, bình tâm tÄ©nh khà lẩm nhẩm lại chú ngữ vừa há»c cá»§a Linh Y công chúa lần nữa.
Lại qua một hồi, Linh Y công chúa đang ở bên đợi đã hơi nóng ruột, thì đột nhiên phát giác, mà n nước lung linh trước mặt, bỗng "Xoạt" một tiếng phân ra!
"Thà nh công rồi!"
Trong lòng Linh Y và Tỉnh Ngôn, Ä‘á»u là vạn phần kinh hỉ!
Tuy Tỉnh Ngôn vừa động tâm khiến mà n nước tách ra lại khép và o, nhưng dù sao cũng đã có kinh nghiệm, Tỉnh Ngôn lại niệm chú tiếp, thế là rất nhanh, mà n nước ngăn cách trần thế và tiên cung đó, lại phân ra.
Thấy thi triển pháp thuáºt thà nh công, Tỉnh Ngôn liá»n bắt pháp quyết há»c từ Linh Y, tung thân nhảy và o trong nước Bà Dương hồ.
Chỉ thấy nước thu lạnh lẽo cá»§a Bà Dương thá»§y bạc, vừa gặp thiếu niên, liá»n tá»± động phân ra cạnh y. Nhìn từ xa, xung quanh ngưá»i thiếu niên, giống như được bao bá»c bởi má»™t vòng khà to lá»›n.
Thiếu niên Trương Tỉnh Ngôn sinh trưởng ở sÆ¡n dã mà lăn lá»™n phố chợ Nhiêu Châu, và o mùa thu năm y mưá»i sáu tuổi, ở trong nước thu cá»§a Bà Dương thá»§y bạc, há»c được pháp quyết chân chÃnh đầu tiên trong Ä‘á»i mình.
Thấy thiếu niên dá»… dà ng thi triển "TÃch thá»§y chú" như thế, Linh Y Nhi vừa vui mừng, vừa cảm thấy có và i phần kinh ngạc:
"Ãi chà ...mấy lá»i tán thưởng cá»§a ông ná»™i trước đây, e là cÅ©ng có và i phần chân tháºt. Xem y há»c pháp thuáºt nhanh như thế, chắc cÅ©ng có chút bản lÄ©nh".
"Ngưá»i nà y vẫn có không Ãt Ä‘iểm xuất sắc, không hẳn chỉ là kẻ vô lá»…, ăn hiếp ta..."
Linh Y Nhi trong lúc tÃnh toán, cÅ©ng thuáºn tay thi triển pháp thuáºt, lao lên trước dẫn dắt vòng khà to lá»›n cá»§a Tỉnh Ngôn, di chuyển vá» phÃa bá» Bà Dương Hồ.
Chỉ là , Tỉnh Ngôn kinh ngạc phát hiện, trên ngưá»i thiếu nữ Linh Y phÃa trước, không có vòng khÃ. Thân thể má»m mại như không xương cá»§a thiếu nữ, giống như cá bÆ¡i, tung hoà nh trong nước Bà Dương không chút trở ngại.
Qua má»™t lúc niệm chú "TÃch thá»§y", Tỉnh Ngôn cÅ©ng dần quen, tâm tình cÅ©ng đã thoải mái, còn có thể suy nghÄ© và i chuyện khác:
"Tháºt không ngá» ta lại há»c được pháp thuáºt thần tiên như thế!"
Tỉnh Ngôn vạn phần kÃch động.
"Hà ...há»c được pháp thuáºt nà y cá»§a công chúa sư phụ, chắc rằng cả Ä‘á»i ta cÅ©ng không còn phải lo đói nữa!"
Thiếu niên trà n đầu tự tin:
"Không ngá» Trương Tỉnh Ngôn ta lại gặp được kì ngá»™ như thế! Nếu như có má»™t ngà y mất việc ở Hoa Nguyệt Lâu, ta vẫn có thể dùng "TÃch thá»§y chú" nà y, đến Bà Dương Hồ mò trai bắt ốc kiếm sống!"
"A! NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì cha nói không sai mà , há»c được má»™t nghá» thì không còn phải lo đói nữa!"
Trong lúc thiếu niên Ä‘ang suy nghÄ© linh tinh, cổ khà cÆ¡ Thái hoa đạo lá»±c như nước trong ngưá»i y, dưá»ng như cÅ©ng theo vòng khà quanh ngưá»i thiếu niên Ä‘ang bị áp lá»±c nước hồ là m pháºp phồng, di chuyển trong ngưá»i thiếu niên cÅ©ng không theo má»™t đưá»ng lối nà o, giống như nước trà n lên đá, dáºp dá»n lưu động không theo tráºt tá»± nà o.
"Xấu hổ quá! Thái hoa đạo lá»±c ta tu luyện, tháºt là không tệ! Lần nà y có thể thi triển pháp chú, e là có liên hệ vá»›i nó!"
Tỉnh Ngôn thầm tá»± đắc ý, nhưng cÅ©ng có chút háºm há»±c:
"Äáng tiếc...từ sau khi trên Mã Äá» SÆ¡n dùng nó thổi 'Thá»§y Long Ngâm', Thái Hoa đạo lá»±c trở nên má»ng mảnh như tÆ¡, vạn nhất ngà y sau không còn dùng được thì là m sao?"
"Hà , sau khi vá», phải nhân những lúc rảnh, lấy cuốn Thượng Thanh Kinh đó ra Ä‘á»c lại, xem thá» trong đó có nhắc đến pháp môn tu luyện gì hay không..."
Không hiểu sao Tỉnh Ngôn lại liên tưởng đến bản kinh thư đạo gia duy nhất mà y có.
Vừa Ä‘i vừa nghÄ©, không lâu sau hai ngưá»i Tỉnh Ngôn và Linh Y Nhi đã đến chá»— đêm đó thiếu nữ mang Tỉnh Ngôn nhảy xuống, chỉ nghe hai tiếng "Rà o" vang lên, đôi thiếu niên nam nữ đã nhảy lên bá».
Tuy hiện đã giữa trưa, ánh nắng sáng rỡ. Nhưng Bà Dương hồ rất rá»™ng lá»›n, bá» hồ lại hoang vu, không có ai nhìn thấy hà nh động như thá»§y yêu cá»§a hai ngưá»i vừa rồi.
Lên bá» Tỉnh Ngôn từ từ hÃt thở, sau đó Ä‘i đến trước mặt Linh Y Nhi, thà nh khẩn nói:
"Äa tạ Linh Y Nhi sư phụ đã truyá»n pháp thuáºt thần kì cho đệ tá»!"
"Hihi..đồ nhi không cần Ä‘a lá»…, vi sư cÅ©ng không ngá», ngươi lại dá»… dạy bảo như thế, cả dáng vẻ tôn sá»± trá»ng đạo nà y, cÅ©ng thể hiện được rồi!"
Linh Y Nhi chá»c ghẹo y, trên mặt cưá»i rạng rỡ, lúm đồng tiá»n xinh đẹp như bừng lên dưới ánh nắng, hiển hiện vẻ kiá»u diá»…m động nhân.
"A...quá khen quá khen!"
"Äúng rồi. Linh Y cô vừa rồi dùng pháp thuáºt gì? Sao nước hồ không phân ra như ta?"
Tỉnh Ngôn rõ rà ng Ä‘ang rất hiếu kì đối vá»›i pháp thuáºt mà Linh Y Nhi sá» dụng.
"Äây chÃnh là "Thuấn Thá»§y Quyết" ta nói lúc đầu! Không phải ta dấu không dạy ngươi, mà là "Thuấn Thá»§y Quyết" nà y không phải chỉ cần có hà nh thá»§y trong ngÅ© hà nh là tu táºp được, mà hà nh thá»§y nà y phải hết sức mạnh mẽ. Ta nghe ông ná»™i ta nói, pháp quyết 'Thuấn Thá»§y' nà y, chỉ có Thá»§y tá»™c bá»n ta má»›i có thể tu luyện".
"Thế nhưng, Thá»§y tá»™c vốn đã có bản năng bÆ¡i trong nước, không cần tu táºp pháp thuáºt nà y. Vì váºy cÆ¡ bản chỉ có dạng ngưá»i thÃch tìm hiểu như ta, má»›i há»c pháp quyết nà y..."
Linh Y Nhi nói rất nghiêm túc, hiển nhiên không phải để tán dương mình.
"Ai, đáng tiếc quá.."
"Äúng rồi! Nếu ngưá»i thưá»ng có thể há»c "Thuấn Thá»§y Quyết", ở trong nước đúng là di chuyển như không, so vá»›i cá trong nước chẳng khác biệt gì! HÆ¡n nữa, nếu tu luyện không ngừng trong thá»i gian dà i, còn có thể ở trong nước chá»›p mắt Ä‘i ngà n dặm!"
"Hà ! Mấy chuyện lợi hại như thế, Linh Y cô biết không Ãt à !"
"Hì...mấy chuyện nà y là ông nội nói với ta thôi!"
"...Chi bằng, sư phó chi bằng cứ dạy thỠta "Thuấn Thủy Quyết"?"
Hiển nhiên, thiếu niên nghe Linh Y Nhi tán dương phép thuáºt nà y như thế, đã sinh lòng thèm muốn. Thà nh công vừa rồi giúp y hiện tại đã tá»± tin hÆ¡n nhiá»u.
"Ãi chà ...ngươi đúng là tham lam mà ..."
Ngưng một chút, Linh Y nói tiếp:
"Bất quá cÅ©ng tốt, dù sao ngươi cÅ©ng không thể há»c được. Nếu không cho ngươi thá», sau nà y ngươi nói sư phụ ta không dạy ngươi..."
Lần nà y, thái độ cá»§a Linh Y Nhi đúng là không chút tin tưởng, nhưng vẫn Ä‘em pháp quyết 'Thuấn Thá»§y Quyết' Ä‘á»c cho Tỉnh Ngôn nghe.
Tỉnh Ngôn cÅ©ng biết pháp thuáºt nà y hết sức quan trá»ng, chắc là khó há»c, vì váºy cÅ©ng rất cố gắng dụng tâm nghe giảng.
Chỉ bất quá, sau khi đợi Linh Y Nhi giảng xong, Tỉnh Ngôn má»›i phát hiện, chú ngữ "Thuấn Thá»§y Quyết" nà y, không há» khó như tưởng tượng. So vá»›i "TÃch thá»§y chú" vừa há»c, chú ngữ "Thuấn thá»§y quyết" tháºm chà còn ngắn hÆ¡n nhiá»u.
"Xem ra, đúng như Linh Y Nhi nói, pháp thuáºt "Thuấn thá»§y quyết" nà y, e rằng ngưá»i chỉ dá»±a và o hà nh thá»§y sẵn có, khó mà tu luyện được!"
"Mặc kệ thế nà o, vẫn cứ thỠcoi sao, dù sao cũng có Linh Y Nhi bên cạnh, cùng lắm là uống mấy ngụm nước, không thể chết chìm được..."
Liá»n đó, lúc thiếu niên có vẻ "Không sợ hãi gì" bắt pháp quyết Thuấn Thá»§y xuống nước, thì vị Long tá»™c công chúa Linh Y Nhi ở bên cạnh cÅ©ng vạn phần khẩn trương. Trong miệng thiếu nữ sá»›m đã chuẩn bị pháp chú tháºt tốt, tùy lúc sẵn sà ng cứu ngưá»i.
Cho dù hiện tại ánh nắng gay gắt, vẫn có thể thấy được, trên ngá»c thá»§ trắng như tuyết cá»§a thiếu nữ, Ä‘ang phát ra ánh sáng xanh má» má»...
......
........
Một lúc sau, chỉ thấy, trong Bà Dương hồ, có hai thiếu niên nam nữ, một trước một sau, hệt như cá lượn, ở trong nước thu Bà Dương hồ lạnh lẽo tinh khiết, thoải mái bơi lượn...
Mặt trá»i mùa thu rá»±c rỡ chiếu qua là n nước trong xanh, hòa vá»›i ánh nước biến thà nh sắc trắng, bao phá»§ khắp ngưá»i đôi thiếu niên nam nữ đó. Thân thể nhanh nhẹn lưu động trong quang ảnh đó, giống như tiên nhân cỡi mây ngao du...
Vị thiếu nữ hoà ng y xinh đẹp ở phÃa sau thiếu niên, nhìn thiếu niên thần thái phiêu dáºt ở trước mặt, trong lòng không ngừng thắc mắc:
"Chẳng lẽ...chẳng lẽ ông ná»™i gạt ta? Pháp thuáºt "Thuấn thá»§y quyết" nà y, lại là tùy tiện má»™t ngưá»i qua đưá»ng, cÅ©ng có thể há»c được?"
Tà i sản của thuyuy12
30-03-2009, 01:08 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 61:Äá»™t ngá»™t tiên sÆ¡n thiên vạn Ä‘iệp.
Lại quay vỠtrên bỠBà Dương hồ, lúc nà y Linh Y Nhi đối với thiếu niên phố chợ nà y, đã có cái nhìn khác hoà n toà n.
Rất hiếm có, Linh Y Nhi khen Tỉnh Ngôn một câu:
"Hà , xem ra không chỉ là ta biết cách dạy, đồ nhi ngươi tiếp thu pháp thuáºt cÅ©ng rất nhanh, ngươi rất có năng khiếu đấy!"
"Hì..."
Nghe thiếu nữ khen, Tỉnh Ngôn cũng hết sức cao hứng:
"Kì tháºt...Ta cÅ©ng cảm thấy bản thân há»c thứ nà y rất nhanh! Khà khà , khà khà khà ..."
Thấy thiếu niên Ä‘ang cưá»i vênh váo như thế, Linh Y Nhi cÅ©ng mặc kệ y. Nà ng từ trong tay áo lấy ra má»™t quyển sách bằng lụa xếp, đưa cho Tỉnh Ngôn, nói:
"Nà y, cho ngươi. Äây chÃnh là bản 'Phong Thá»§y Dẫn' ta đã đáp ứng dạy cho ngươi..."
Nói đến câu nà y, tự nhiên hơi lúng túng.
Tỉnh Ngôn nghe váºy, vá»™i đưa tay nháºn lấy cuốn sách lụa má»ng trong tay Linh Y.
"Ủa? Tên sách sao là ..."
Thì ra, Tỉnh Ngôn phát hiện trên bìa sách bằng lụa xanh nhạt, không phải đỠlà "Phong Thủy Dẫn", lại đổi thà nh ba chữ thanh tú: "Y Chi Tư".
"..Ngốc! "Y Chi Tư" chỉ là tên khác của 'Phong Thủy Dẫn'! Ngươi hãy nhìn kỹ hình vẽ trên bìa lụa đó xem".
Nghe Linh Y Nhi nói như thế, Tỉnh Ngôn liá»n tỉ mỉ quan sát bìa sách. Thiếu nữ không nói thì y cÅ©ng không để ý, hiện tại lưu tâm nhìn, thì thấy trên bìa sách bằng lụa xanh nhạt đó, có và i nét bút đứt khúc nhấp nhô, dùng má»±c mà u xám bạc, chÃnh là ba chữ "Phong Thá»§y Dẫn" theo lối chữ thảo. Lúc má»›i nhìn khi nãy, Tỉnh Ngôn còn cho rằng đó là vẽ mấy nhánh hoa tả ý chứ!
"Hà hà , là mắt ta tồi"
Thiếu niên vừa nói, vừa cất cuốn sách lụa xếp đó và o trong lòng. Cứ đem vỠrồi tham khảo kỹ cà ng, hiện tại không cần xem gấp như thế.
Nhá»› lại thì vị thiếu nữ ngà y thưá»ng rất ngang ngạnh nà y, hai ngà y nay đã dạy cho mình không Ãt thứ. NghÄ© đến chá»— nà y, Tỉnh Ngôn liá»n chân thà nh nói vá»›i thiếu nữ:
"Äa tạ sư phụ ban sách!"
"..."
"Tháºt không ngá», tên vô lá»… như ngươi cÅ©ng Ä‘a lá»… như váºy. ÄÆ°á»£c rồi, được rồi, ngà y sau không cần kêu ngưá»i ta là sư phụ đâu! Cứ như thế bị ngươi gá»i thà nh bà già mất thôi..."
"Ãch...váºy,"
Hai chữ "Sư phụ" cá»§a Tỉnh Ngôn, là thà nh tâm thà nh ý gá»i. Äang định nói không được thì nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp cá»§a thiếu nữ nguýt má»™t cái, chỉ đà nh nuốt lá»i và o bụng, đáp:
"Váºy cÅ©ng tốt...Kì tháºt gá»i như thế, ta cÅ©ng cảm thấy không được tá»± nhiên, khà ..."
Ngay khi hai ngưá»i Tỉnh Ngôn và Linh Y Nhi Ä‘ang nói qua nói lại, thì đột nhiên cảm thấy mặt đất dưới chân hai ngưá»i, bắt đầu rung động.
Tỉnh Ngôn nhá»› hôm qua trên đưá»ng Ä‘i đã gặp dao động như thế, Ä‘ang định lên tiếng nói vá»›i LinhY Nhi thì chỉ thấy, dưới chân đột nhiên chấn động mạnh, trong lúc không kịp đỠphòng thì thiếu nữ trước mặt đã lảo đảo, chúi nhá»§i tá»›i trước, "Ã" má»™t tiếng ôm chặt lấy Tỉnh Ngôn!
ÄÆ°á»£c thiếu niên chịu lại, Linh Y Nhi má»›i ổn định được thân hình.
Äá»™t biến lần nà y hai ngưá»i Ä‘á»u không kịp phản ứng.
Qua má»™t lát, Linh Y Nhi má»›i hồi thần lại. Chỉ là , thiếu nữ không có buông tay liá»n, hÆ¡i chần chừ má»™t chút, nà ng má»›i buông tay ngá»c ra, bước sang bên cạnh.
Sự chần chừ nà y chỉ trong chớp mắt, chỉ có mình thiếu nữ biết.
Mặt đất dưới chân, vẫn không ngừng rung động. Trong lòng ngá»±c cá»§a ngưá»i thiếu nữ vẫn còn xấu hổ đó, tim Ä‘áºp thình thịch không ngừng.
Bất quá, những chuyện nà y, Tỉnh Ngôn hiển nhiên là mÆ¡ mà ng chẳng hiểu, bá»—ng đứng ở nÆ¡i đó cưá»i khà khà nói:
"Linh Y tiên nữ, hà hà , lần nà y không thể trách ta được rồi, là cô ôm ta trước!"
Nghe nói váºy, vị Long tá»™c công chúa trước giỠđược nuông chiá»u, lại không có phản kÃch, chỉ đứng đó không nói má»™t lá»i.
Thấy tình trạng nà y, Tỉnh Ngôn đầu óc hoang mang, cũng không nói nữa.
Äôi thiếu niên nam nữ đứng bên Bà Dương Hồ, chân giẫm lên mặt đất Ä‘ang không ngừng rung động, lắc lư Ä‘ong đưa, cảm giác như Ä‘ang cưỡi mây váºy.
Cũng không lâu lắm, mặt đất đang chấn động kì dị cũng ngừng lại.
"Kì quái, hôm qua mặt đất cũng rung động không ngừng thế nà y".
Tỉnh Ngôn không thể hiểu nổi tại sao có sự rung động nà y.
"À, 'Phong thủy dẫn' đã giao cho ngươi, ta phải vỠtrước đây..."
Ngay lúc Tỉnh Ngôn Ä‘ang thắc mắc, Linh Y Nhi bên cạnh lại đột nhiên nói ra câu nà y. Liá»n đó, cÅ©ng không đợi Tỉnh Ngôn đáp đã quay ngưá»i, nhẹ nhà ng nhảy xuống hồ.
Linh Y Ä‘ang dần dần chìm, nhìn lên Tỉnh Ngôn Ä‘ang ngẩn ra trên bá», bá»—ng mỉm cưá»i nói:
"Lúc rảnh ta sẽ đến tìm ngươi".
Dứt lá»i, gương mặt xinh đẹp tươi cưá»i như hoa sen Ä‘ang nở đó, biến mất trong ánh sóng chấp choá.
"Nhẹ nhà ng đến rồi nhẹ nhà ng Ä‘i, Linh Y Nhi nà y cÅ©ng tháºt là giống..."
Bóng ngưá»i đã khuất trong khói sóng mênh mang, Tỉnh Ngôn đưa mắt dõi ra mặt hồ Bà Dương mù mịt vô biên, nhịn không được thốt:
"Lần trước là Cứ Doanh cô nương, ta cÅ©ng ở bên Bà Dương hồ nà y, thấy được diện mạo tháºt cá»§a cô ấy. Hiện tại Linh Y Nhi nà y, đến Ä‘i Ä‘á»u từ khói sóng Bà Dương, hà ...xem ra mấy giai nhân nà y, hình như Ä‘á»u có duyên vá»›i nước!"
Ngá»› ngẩn ngóng mặt hồ mênh mông khói sóng má»™t hồi, Tỉnh Ngôn chợt nhá»› bản thân phải trở lại Hoa Nguyệt Lâu là m việc. NghÄ© đến việc nà y, thiếu niên Ä‘ang xuất thần vá»™i thu liá»…m tinh thần, quay ngưá»i lên đưá»ng trở vá» Nhiêu Châu thà nh.
Cáo biệt Long cung công chúa, thiếu niên hiện tại trà n đầy vui vẻ:
"Hà ...Trương Tỉnh Ngôn ta có tà i đức gì chứ, lại kết bạn được vá»›i hai vị cô nương đẹp như tiên nữ! Hà hà , đối vá»›i hạng ngưá»i lăn lá»™n chốn hoa nguyệt như ta, chỉ có thể cầu được ấm no, đâu cần mÆ¡ má»™ng cao xa như thế?"
Lại nghÄ© đến mấy ngà y trước quay quắt nhá»› Cứ Doanh, thiếu niên lúc nà y chỉ mỉm cưá»i, nghÄ© thầm:
"Ta bây giá» còn có gì có thể than oán nữa chứ? Những thứ hiện có được, đã quá phúc pháºn rồi. Nếu như còn tham lam, e rằng bị giảm phúc mất".
Nghĩ thông điểm nà y, trong lòng thiếu niên rất thoải mái:
"Vẫn còn sá»›m để quay vá» Hoa Nguyệt Lâu, cần cù là m mấy việc cÅ©ng kiếm được chút tiá»n, Ä‘em vá» hiếu kÃnh song thân váºy".
Thiếu niên gia tăng cước bá»™, bước nhanh và dà i, ly khai Bà Dương thá»§y bạc , nhắm hướng Nhiêu Châu thà nh gấp rút lên đưá»ng.
……….
Thá»i gian cứ như thế trôi qua.
Ngoại trừ là m tốt bổn pháºn cá»§a bản thân, Tỉnh Ngôn cÅ©ng hay lấy cuốn "Thượng Thanh Kinh" ra nghiên cứu tỉ mỉ.
Kể từ trong Bà Dương hồ hôm đó, sau khi chứng kiến pháp thuáºt thần diệu, Tỉnh Ngôn đối vá»›i mấy thứ gần như quá»· thần nà y, cÅ©ng không còn không lưu tâm như trước. Tuy từng Ä‘á»c cuốn thi thư cá»§a thánh nhân đó, nhưng những phần kinh văn pháp thuáºt, Tỉnh Ngôn cÅ©ng không há» quan tâm.
Từ khi được "Sư phụ" Linh Y Nhi dẫn dắt khai sáng, Tỉnh Ngôn khi Ä‘á»c lại Thượng Thanh Kinh, phát giác những chá»— trước đây không hiểu, hiện tại cÅ©ng đã thông suốt. Tuy hai chương "Luyện Thần Hóa Hư" ở phần sau, vẫn huyá»n ảo khó Ä‘á»c như cÅ©, nhưng từ đêm đó trên Mã Äá» SÆ¡n, sau khi tiến nháºp cảnh giá»›i vô vi kì diệu, Tỉnh Ngôn đối vá»›i hai chương nà y, cÅ©ng không phải hoà n toà n mÆ¡ hồ.
Trong mấy ngà y nà y, Linh Y Nhi có đến tìm y mấy lần. Má»—i lần nà ng đến, thiếu niên đã hiểu thông rồi, Ä‘á»u có thể thản nhiên đối đáp. Hai ngưá»i cưá»i nói liên hồi, quên trá»i quên đất.
Có Ä‘iá»u, má»—i lần Linh Y đến tìm Tỉnh Ngôn, cho dù nà ng đã là m xấu mình Ä‘i nhiá»u, nhưng vẫn bị chúng tỉ muá»™i trong Hoa Nguyệt Lâu lưá»m nguýt không thôi.
Trong Hoa Nguyệt Lâu nà y, Hạ di vẫn hòa ái như cÅ©, nhị nương vẫn lạnh nhạt như xưa, Nghênh Nhi thì vẫn nhiá»u chuyện như thưá»ng. Chúng nhân xung quanh y, tá»±a hồ Ä‘á»u như không có thay đổi gì.
Còn mặt đất Nhiêu Châu dưới chân, vẫn hay chấn động như thế, nhưng qua ngà y qua tháng, chúng nhân cũng không còn thấy lạ.
Mãi đến má»™t ngà y tháng hai năm sau, tất cả tất cả má»i chuyện, đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, đột nhiên hoà n toà n cải biến.
Äó là má»™t đêm trăng tròn.
Vầng trăng tròn và nh vạch, yên lặng treo trên ná»n trá»i, Ä‘em ánh sáng trắng má» cá»§a nó, phá»§ lên khắp Nhiêu Châu. Lúc nà y đã là đầu giá» Dần, má»i ngưá»i Ä‘á»u đã ngá»§ say.
Biến động, và o lúc ấy bỗng phát sinh.
Má»i ngưá»i Ä‘ang say sưa giấc má»™ng, đột nhiên Ä‘á»u mÆ¡ hồ cảm thấy chiếc giưá»ng Ä‘ang nằm, Ä‘ung đưa dao động.
"Ãch...lại địa chấn rồi".
Hiện tại dân chúng Nhiêu Châu, đối vá»›i chấn động như thế đã coi là thưá»ng. Chỉ qua chút xÃu thì chấn động nà y cÅ©ng tá»± biến mất thôi.
Má»™t và i ngưá»i tỉnh táo, còn như Ä‘ang hưởng thụ sá»± Ä‘ong đưa đó. Còn những ngưá»i Ä‘ang say ngá»§, thì thấy như Ä‘ang nằm trong nôi Ä‘ong Ä‘ua theo nhịp, ngá»§ còn say hÆ¡n.
Chỉ bất quá, tráºn động đất lần nà y, lại không biến mất liá»n như những lần trước. Qua má»™t tuần hương, chúng nhân phát giác sá»± dao động dưới ngưá»i, không những không yếu Ä‘i, ngược lại cà ng lúc cà ng chấn động mạnh.
Lúc nà y, má»i ngưá»i má»›i thấy sợ hãi, vá»™i vã lôi theo y phục nữ và ng bạc, chạy ra khoảng trống ngoà i phòng.
Äối diện vá»›i sá»± chấn động cổ quái nà y, Tỉnh Ngôn phản ứng cÅ©ng như má»i ngưá»i.Tuy y to gan lá»›n máºt, nhưng dưới sá»± chấn động cà ng lúc cà ng mạnh nà y, thiếu niên cÅ©ng hoảng loạn trong lòng. Thêm tiếng thằng nhóc quen biết ở ngoà i kêu réo, Tỉnh Ngôn cÅ©ng vá»™i và ng khoác áo, quÆ¡ lấy sách vở tiá»n bạc dưới giưá»ng ôm và o lòng. Trong lúc rối loạn, cÅ©ng không quên lấy sáo ngá»c Thần Tuyết nhét và o hông.
Lúc chạy ra cá»a, thiếu niên lại thuáºn tay lôi luôn thanh Vô danh kiếm cùn theo. Nếu như gặp gì quái dị, thì cÅ©ng chống đỡ được, có còn hÆ¡n không.
Ra khá»i Hoa Nguyệt Lâu, Tỉnh Ngôn lúc nà y má»›i phát hiện, trên con đưá»ng dưới ánh trăng sáng, đã có rất nhiá»u ngưá»i quen xung quanh đứng đó. Má»i ngưá»i chụm đầu bà n luáºn, không ngừng suy Ä‘oán chấn động sinh ra từ đâu. Lúc nà y, con đưá»ng vốn yên tÄ©nh an tưá»ng, lại nháo nhà o huyên náo như cái chợ buổi sá»›m.
Dần dần, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy chấn động dưới chân cà ng lúc cà ng mạnh. Tiếng ồn à o bà n tán cÅ©ng từ từ lắng xuống, má»i ngưá»i Ä‘á»u mất hứng thú nói chuyện, chỉ không hẹn mà tụ táºp đến chá»— rá»™ng lá»›n nà y mà thôi.
Tỉnh Ngôn tình cá» ngẩng đầu nhìn lên trá»i, phát hiện vầng trăng trên đầu vẫn tròn như cÅ©, xung quanh không có bợn mây nà o che khuất. Thế nhưng chá»— kì quái đó là , vầng trăng đáng lẽ phải rất sáng, hiện tại nhìn lên, lại gây cho ngưá»i ta cảm giác ảm đạm vô quang!
Cả bầu trá»i rá»™ng lá»›n, Ä‘ang phÆ¡i ra má»™t mà ng hắc ám quá»· dị.
Tỉnh Ngôn Ä‘ang quan sát thiên không mà u má»±c đó, lại bá»—ng nhiên phát giác, thanh Vô danh kiếm cùn ở trong tay mình bá»—ng nhiên rung lên, vùng vẫy trong lòng bà n tay mình như muốn thoát tay bay Ä‘i. Tỉnh Ngôn đại kinh, vá»™i nắm chặt thiết kiếm. Trong lúc hoảng hốt, thiếu niên hình như nghe được váºt trong tay mình, Ä‘ang phát ra tiếng kêu hưng phấn!
Äang kinh nghi bất định, thiếu niên tình cá» cúi đầu, thì phát hiện "Thần Tuyết" dắt ở bên hông, lúc nà y cÅ©ng Ä‘ang phát ra quang hoa mà u xanh nhà n nhạt.
May mà , ngoại trừ Tỉnh Ngôn thì không có ai chú ý đến dị trạng cá»§a sáo ngá»c. Bởi vì ngay lúc nà y, bá»—ng nghe tiếng kinh hãi hô lá»›n đồng thá»i cá»§a nhiá»u ngưá»i:
"Mau nhìn phÃa đầu đông!"
Tỉnh Ngôn nghe váºy thất kinh, vá»™i ngóng vá» hướng đông thà nh, trong Nhiêu Châu thà nh vô luáºn là tiểu dân hèn má»n, hay là quyá»n quý hiển đạt, Ä‘á»u nhìn thấy kì cảnh tráng mÄ© mà yêu dị nà y:
Chỉ thấy trên bầu trá»i phÃa đông Nhiêu Châu thà nh, trong mà n đêm Ä‘en ngòm quá»· dị đó, hiện Ä‘ang có đủ loại quang hoa tản mạn, như mưa, như tuyết, như rồng, như rắn, Ä‘ang ở trên đó lấp lánh, múa lượn, dịch chuyển. Cả không trung mà u má»±c đó, hiện tại như Ä‘ang có vô số sao băng xoẹt loạn xà ngầu.
Äá»™t nhiên, cùng vá»›i sá»± chấn động dưới chân, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm giác được, trong sát na đám sao băng tán loạn đó biến mất, má»™t tiếng "Oà nh" vang động kèm theo má»™t cổ lá»±c lượng to lá»›n từ đáy lòng đột nhiên dáºy lên, giống như cÆ¡n lÅ© xung kÃch, chấn động tâm hồn cá»§a bản thân.
Tiếng động nà y tuy không nghe được bằng tai, nhưng má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm giác như nhau.
Theo tiếng nổ lá»›n quá»· dị đó, ngưá»i thiếu niên ý chà kiên định trong đám ngưá»i, lại phát hiện bản thân gần như không còn giữ nổi thanh kiếm trong tay. Thiếu niên vốn rất khá»e, nhưng phải váºn hết sức lá»±c toà n thân, má»›i có thể giữ được thanh vô danh kiếm đó!
May mà , đợi sau khi tiếng nổ "Kinh tâm động phách" đó qua đi, chấn động dưới chân của chúng nhân cũng yếu đi từ từ, Thanh vô danh kiếm trong tay Tỉnh Ngôn, cũng giống như đã đuối sức, cuối cùng cũng không vùng vẫy nữa, yên lặng nằm trong tay thiếu niên, trở lại thà nh một cây sắt vô tri vô giác.
Tuy chấn động quá»· dị đã hết, nhưng đám ngưá»i vẫn chưa trấn định được tâm hồn, còn chưa dám quay vá» nhà , đứng ở đó chụm ba tụm năm, hoặc kinh khá»§ng, hoặc hưng phấn, đà m luáºn vá» dị trạng vừa rồi. Trong các cụm ngưá»i phân tán khắp đưá»ng, thỉnh thoảng bởi vì không hợp quan Ä‘iểm mà phát sinh má»™t và i tranh cãi.
..........
Ngay khi vầng trăng kì dị đó lẩn khuất trá»i Tây, ánh sáng mặt trá»i bắt đầu á»ng lên đằng Äông, thì má»i ngưá»i Ä‘á»u ngưng bà n luáºn, ổn định hô hấp, đồng loạt ngóng vá» phương Äông hừng sáng:
Chỉ thấy phÃa đông Nhiêu Châu thà nh, ở đó vốn là má»™t khoảng không mênh mông, hiện tại lại sừng sững má»™t ngá»n núi hùng vÄ© như che trá»i chắn sáng, chá»c thẳng lên mây!
.........
Năm ấy, trong "Nhiêu Châu phương chÃ" viết: Äông mạt, tháng hai, ngà y bÃnh tuất, địa chấn mạnh, sao di chuyển vá» Äông như mưa. Mưa sao tà n, núi tiên xuất.
Trong "Bà Dương huyá»n chÃ" lại chép: Äông, tháng hai, ngà y bÃnh tuất, trăng tròn đầy, địa chấn lá»›n, sao rÆ¡i như mưa. Trá»i sáng, có má»™t ngá»n núi đột ngá»™t má»c ở đông Bà Dương huyện...
ChÃnh là :
Thao hối thiên niên tự tiểu miên
Dã lão thôn phu sá» tác Ä‘iá»n
Nhất triêu hoà n phục tranh vanh mạo
Phù diêu trá»±c thượng cá»u trá»ng thiên.
(Dịch nghÄ©a: Ẩn mình ngà n năm như giấc ngá»§ ngắn, ngưá»i nông phu cà y bừa là m ruá»™ng trên đó, má»™t sá»›m trở lại hình dáng cao dốc, chá»›p mắt đã vươn đến chÃn tầng mây).
Tà i sản của thuyuy12
31-03-2009, 01:36 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 62:Nghĩ điển hoang cư tức danh sơn.
Lá»i Ä‘á»
San trung tuế nguyệt
………Du tiên nhất mộng đáo la phù…..
………Vấn hạc thÃnh tùng ý tá»± như……..
……....Äạo viá»…n hồng trần phi bất chÃ…….
………Bạch vân chánh thượng luyện đan lô …….
Quản Bình Triá»u
Äối vá»›i thiếu niên sÆ¡n dã đã lăn lá»™n nhiá»u năm ở phố chợ Nhiêu Châu như Trương Tỉnh Ngôn mà nói, và o năm mưá»i bảy tuổi, quỹ đạo sinh hoạt vốn bình thưá»ng không gì lạ cá»§a y, Ä‘ang đối mặt vá»›i má»™t chuyển biến to lá»›n.
Thiếu niên luôn bình an sinh sống, và o năm nà y bá»—ng gặp má»™t kịch biến đầu tiên trong Ä‘á»i y.
Và o lúc đông mạt se lạnh tháng hai ấy, trong đêm trăng tròn kì dị đó, tà i sản duy nhất truyá»n qua nhiá»u Ä‘á»i cá»§a nhà thiếu niên Tỉnh Ngôn, má»™t gò núi hoang dã thấp bé bình thưá»ng, lại trong cÆ¡n mưa ánh sáng ngáºp trá»i đó, trong má»™t đêm vượt đất dâng cao, đột ngá»™t nháºp mây. Má»™t tòa núi nhá» trước giá» vẫn bình thưá»ng không gì kì lạ, hiện tại lại thà nh má»™t ngá»n hùng phong cao vợi, ngạo nhiên sừng sững ở phÃa đông Nhiêu Châu thà nh.
Hiện tại, trong phương viên mấy chục dặm, vô luáºn là Bà Dương huyện ven Bà Dương hồ, Thạch Nam huyện, hay là trong Nhiêu Châu thà nh, má»i ngưá»i chỉ là ngẩn đầu nhìn vá» phương đó, Ä‘á»u có thể nhìn thấy dáng núi Mã Äá» SÆ¡n cao ngất kiêu hùng.
Mà tất cả chuyện nà y, đối vá»›i vị thiếu niên đứng lẫn trong đám ngưá»i quan sát đêm đó mà nói, thì hoà n toà n không biết ná»™i tình.
Thấy ngoại thà nh đột nhiên dá»±ng lên má»™t ngá»n núi, che trá»i chắn sáng, khi sá»± kinh hãi ban đầu trôi qua, Tỉnh Ngôn bá»—ng nghÄ© đến: ước chừng phương vị cá»§a ngá»n núi nà y, hình như rất sát Mã Äá» SÆ¡n nhà mình.
Vừa nghÄ© thế, Tỉnh Ngôn láºp tức vạn phần lo lắng. Trong Nhiêu Châu thà nh đã chấn động mạnh như thế, không biết nhà mình...
Thiếu niên không dám nghĩ tiếp nữa.
Hiện tại lòng thiếu niên đã như thiêu như đốt, mặc kệ đám ngưá»i phố chợ xung quanh Ä‘ang ồn à o bà n tán, láºp tức khởi thân chạy nhanh vá» nhà .
...Cách ngá»n núi nguy nga đó cà ng gần, lòng cá»§a thiếu niên cà ng nặng ná». Bởi vì, trong lòng y cà ng lúc cà ng thấy không hay: con đưá»ng Ä‘i vá» phÃa ngá»n núi đột nhiên vươn dáºy đụng mây đó, căn bản chÃnh là con đưá»ng mà y hay trở vá» nhà . Ước chừng phương vị đó, hình như đúng chá»— Mã Äá» SÆ¡n nhà y!
Rất bất hạnh đó là , đợi khi Tỉnh Ngôn Ä‘i đến dưới núi đó, đối chiếu cảnh váºt xung quanh, cuối cùng phát hiện: ngá»n núi hùng vÄ© đột hiện lúc sáng sá»›m, mây mù hiện đã lượn lá» quanh, chÃnh xác là gò núi Mã Äá» SÆ¡n tuy rá»™ng nhưng thấp tè xấu xà nhà mình!
Khi xác định chuyện nà y, trong lòng cá»§a Tỉnh Ngôn, láºp tức như bị vuốt bén cá»§a mãnh thú cà o xé. Má»™t cảm xúc hoảng loạn rối bá»i chưa từng có lan nhanh khắp lòng dạ thiếu niên. Toà n bá»™ tâm thần như Ä‘ang rÆ¡i thẳng xuống má»™t vá»±c sâu không đáy...
Thiếu niên mất hồn mất vÃa, vá»™i trèo lên Mã Äá» SÆ¡n nà y, tìm kiếm ngôi nhà tranh cá»§a mình.
Tuy cảnh váºt Mã Äá» SÆ¡n hiện tại khác xa trước kia, nhưng thiếu niên cÅ©ng không mất bao nhiêu sức đã tìm thấy.
Ngôi nhà tranh mà y vô cùng quen thuá»™c, hiện tại vẫn tá»a lạc ở nÆ¡i đó.
Chỉ là , ba gian nhà tranh vốn nằm trên bá» núi phẳng như đất bằng, hiện tại đã ở độ cao ná»a ngá»n núi nà y!
Cha mẹ trong nhà không phải...Tỉnh Ngôn kinh hoà ng, vá»™i và ng vượt má»i chông gai, chạy vá» hướng nhà mình.
Hiện tại, trong lúc Tỉnh Ngôn Ä‘ang vạn phần lo lắng, lại bất giác sinh ra má»™t cảm giác hoang đưá»ng: sau nà y má»—i khi vá» nhà , chẳng lẽ cứ phải trèo lên núi như thế? Dị trạng Mã Äá» SÆ¡n nhà mình hôm nay, tháºt là đúng vá»›i câu nói cá»§a Thanh Hà lão đạo: "Nói lạ chắc không, chuyện lạ chắc có"".
...Quả nhiên là "Chuyện lạ chắc có!"
Ngưá»i thiếu niên hết sức lo lắng, trong lòng đã tÃnh đến khả năng xấu nhất, Ä‘ang chuẩn bị cứu ngưá»i, lúc còn cách gian nhà không xa thì vui mừng phát hiện, cha mẹ mà mình Ä‘ang vô cùng báºn lòng, lại Ä‘ang đứng tá»±a cá»§a nhà ngóng ra.
Tuy Mã Äá» SÆ¡n hiện giá» khắp nÆ¡i đá núi lổn ngổn, khác xa trước đây, nhưng Tỉnh Ngôn lại kinh ngạc phát hiện, không những căn nhà cá»§a mình hoà n toà n không hư hại, cả tảng đá bằng ở khoảng trống trước nhà , còn có chuồng gà hà ng rà o, cÅ©ng giữ nguyên hình dạng!
"Kì quái!"
"Kì quái!!..."
Thiếu niên đáng thương, mấy ngà y hôm nay đã lẩm nhẩm câu nà y không biết bao nhiêu lần, tâm tình cÅ©ng biến động không Ãt.
Há»i cha mẹ má»™t lúc má»›i biết, trong đêm Tỉnh Ngôn cùng ngưá»i dân trong thà nh Nhiêu Châu chứng kiến nhiá»u cổ quái ở trên bầu trá»i Mã Äá» SÆ¡n, thì cha mẹ y chẳng biết gì cả. Mãi đến khi trá»i sáng, lúc mẹ Tỉnh Ngôn ra khá»i nhà cho gà ăn, má»›i phát giác trá»i đất trước mắt, đã khác rất xa so vá»›i đêm qua!
Vừa thấy tình cảnh nà y, lão Trương đầu và bà vợ già , Ä‘á»u cho rằng mình Ä‘ang nằm má»™ng còn chưa tỉnh ngá»§!
"Hà ...kì lạ thì mặc kệ nó, chỉ cần ngưá»i nhà ta bình an là tốt rồi".
Thấy cha mẹ bình an, Tỉnh Ngôn cũng vô cùng nhẹ nhõm.
Bởi vì từng quen biết vá»›i Long cung công chúa, lại chÃnh mắt chứng kiến nhiá»u chuyện quái dị, hiện tại thiếu niên đã là thấy lạ không còn lạ, cho rằng chuyện nà y sẽ bình thưá»ng lại thôi.
Nhưng y không ngỠđó là , trong mấy ngà y tiếp theo, y không thể quay lại sự thanh nhà n như trước đây nữa.
Từ khi gò núi Mã Äá» SÆ¡n nhà y đột nhiên vượt đất vá»t lên nháºp mây, các châu huyện gần Bà Dương, đã tuyên truyá»n sôi sục chuyện nà y. Số ngưá»i hiếu kì há»i thăm đến xem quả tháºt quá nhiá»u, nưá»m nượp không ngá»›t. Lúc đầu còn miá»…n cưỡng tiếp đãi, nhưng nhiá»u quá thì đúng là phiá»n phức không chịu nổi.
Theo sau mấy ngưá»i hiếu kì đến ngắm cảnh nà y đó là , hiện tại ở địa giá»›i Nhiêu Châu Bà Dương, vá» biến cố kì dị chưa từng nghe nói cá»§a Mã Äá» SÆ¡n. lưu truyá»n đủ thứ thuyết pháp. Trong đó có không Ãt thuyết từ đến tai Tỉnh Ngôn, quả tháºt so vá»›i chuyện cá»§a Mã Äá» SÆ¡n, còn ly kì hÆ¡n.
Chẳng hạn, bắt đầu loan truyá»n từ sÆ¡n dân phụ cáºn, hiện tại má»i ngưá»i Ä‘á»u rỉ tai nhau, nhất trà cho rằng, truyá»n thuyết ngá»±a trá»i giẫm chân ở Mã Äá» SÆ¡n tuyệt không phải hư ngôn. Không tin? xem coi hiện tại Mã Äá» SÆ¡n có phải đã hóa thân vạn thiên khà tượng sâm nghiêm nguy nga hay không, vừa nhìn đã biết không phải là ngá»n núi tầm thưá»ng. Nếu như không phải tiên khà cá»§a ngá»±a trá»i năm xưa, là m gì có được cảnh tượng như hôm nay chứ?
Lại có nhân sÄ© sÄ© tá»™c trước giá» chá»§ trương môn phiệt nói, má»™t nhà Trương Tỉnh Ngôn trên Mã Äá» SÆ¡n, thì ra là háºu duệ cá»§a Lưu hầu Trương Lương Trương tá» phòng thá»i Hán sÆ¡. Mã Äá» kì sÆ¡n nà y, chÃnh là chá»— năm xưa Trương lưu hầu theo thần tiên XÃch Tùng Tá» phi thăng. Dạng nà y cÅ©ng chẳng khác gì thuyết pháp quái lá»±c loạn thần, nhưng lại lưu truyá»n rất rá»™ng trong giá»›i sÄ© lâm. Tháºm chÃ, còn có má»™t vị nhân sÄ© hết lòng tin thần tiên chÃch quái, Ä‘Ãch thân đến nhà Tỉnh Ngôn khảo sát, nói muốn Ä‘em con gái cá»§a mình gả cho háºu duệ cá»§a Trương lưu hầu. Chỉ khi nghe nói vị thiếu niên nà y lại là má»™t ngưá»i lăn lá»™n trong chốn kÄ© lâu, thêm và o toà n gia đồng loạt phản đối, Tỉnh Ngôn má»›i lỡ mất Ä‘oạn nhân duyện cÅ©ng không tệ nà y...
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, nhắc đến khảo chứng cá»§a môn phiệt, tá»± nhiên có ngưá»i cÅ©ng tuyên bố, hắn cho rằng má»™t nhà Tỉnh Ngôn, là dòng dõi cá»§a danh tướng Trương Liêu Trương Văn Viá»…n thá»i Ngụy triá»u. Chỉ là , do Trương Liêu Trương tướng quân cách triá»u đại hiện tại không xa, vì váºy dạng thuyết pháp nà y rất dá»… dà ng bị chỉ ra chá»— sÆ¡ hở, sau khi lưu truyá»n má»™t thá»i gian, cÅ©ng im lìm biến mất.
Ngoại trừ khảo chứng vá» nguồn gốc cá»§a đám môn phiệt, còn có hà ng xóm láng giá»ng chứng kiến từ xưa, xác định sá»± tháºt, má»™t nhà Tỉnh Ngôn đúng là không tầm thưá»ng. Theo các vị hà ng xóm cá»§a chá»§ nhân Mã Äá» SÆ¡n chÃnh mắt thấy, lúc Trương Tỉnh Ngôn còn nhá», có má»™t năm là m bánh mà n thầu ăn tết, nhà y chỉ lên men gạo trong má»™t cái chum sà nh nhá», cÅ©ng chỉ bá» và o hÆ¡n ná»a chum bá»™t gạo, nhưng khi lấy ra thì lấy hoà i không táºn, kéo mà n thầu cả đêm, đến sáng vẫn còn chưa xong.
Theo ngưá»i chứng kiến nói, đây chÃnh là "Thanh long diếu" khó thấy trên thế gian! Từ đó có thể thấy, há»™ nhân gia nà y, không phải là nhân váºt bình phà m!
Mấy truyá»n thuyết nà y, kì tháºt hết sức hoang đưá»ng. Cái gá»i là "Thanh long diếu" đó cÅ©ng chẳng biết là cái gì. Nhưng ngưá»i nghe thì chẳng thể truy cứu, cÅ©ng tuyệt không nghÄ© đến chuyện Ä‘i há»i đến táºn cùng, truy cho ra cái "Thanh long diếu" đó. Dù sao cÅ©ng là tuyên truyá»n, ngưá»i kể linh hoạt thú vị, ngưá»i nghe vá»— bà n kêu lạ, chỉ cần biết chuyện rất thần kì, thế là đã đủ.
Chỉ bất quá, ngưá»i đương sá»± Tỉnh Ngôn nghe mấy câu chuyện đồn thổi nà y, lại có chút dở cưá»i dở khóc. Tuy những chuyện lúc nhá» không còn nhá»› rõ, nhưng lá»i đồn vá» "Thanh long diếu", đúng là chẳng có dá»±a và o đâu, nhà mình mấy lần là m mà n thầu ăn tết, toà n là thiếu trước hụt sau. Cho dù là m mà n thầu, cÅ©ng là m gì lấy gạo để là m? E rằng ngưá»i tung ra lá»i đồn nà y, đã tưởng tượng ra như váºy.
Ngoà i mấy truyá»n thuyết trên, trên phố còn lưu truyá»n má»™t thuyết pháp khác cà ng hoang đưá»ng hÆ¡n, cÅ©ng không biết từ nÆ¡i nà o truyá»n ra, nói đất đá dưới chân má»i ngưá»i, là do đá được nung chảy trong lò lá»a ngầm dưới đất, giống như dòng thép chảy trong lò luyện thuyết, lưu động không ngừng. Mà Mã Äá» SÆ¡n hiện tại cao ngút trá»i mây, chÃnh là dòng đá nung chảy đột nhiên phún ra, gặp gió lạnh ngưng kết mà thà nh...
Mấy cái thuyết pháp quá hoang đưá»ng như thế, cho nên chẳng được ngưá»i nghe đón nháºn là mấy.
Trừ mấy cái truyá»n ngôn không căn không cứ hoang đưá»ng vá»› vẩn đó, đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, còn gặp và i chuyện phiá»n phức khác.
Từ khi Mã Äá» SÆ¡n bá»™c lá»™ dáng vẻ cao ngất cá»§a nó, thì có mấy tên lưu manh phá nhà phá cá»a trong thà nh, tá»± xưng ngá»n núi Mã Äá» SÆ¡n chẳng có liên quan gì đến chúng, lại là địa sản cá»§a nhà chúng!
Bất quá, hiện tại mấy chuyện nà y đối vá»›i Tỉnh Ngôn mà nói, chỉ là chuyện nhá» nhặt. Khi Tỉnh Ngôn không còn khách khÃ, dưới sá»± giúp đỡ cá»§a láng giá»ng, tung quyá»n đánh cho mấy tên khốn kiếp định thừa nước đục thả câu nà y má»™t tráºn, thì cÅ©ng không có tên vô lại nà o dám đến quấy nhiá»…u nữa.
Bởi vì, nhân đột biến Mã Äá» SÆ¡n lần nà y, thiếu niên Tỉnh Ngôn hiện giá» trong Nhiêu Châu thà nh, đã coi là có thanh danh vang dá»™i. Những chuyện trước đây cá»§a y, mặc kệ là có hay không có, Ä‘á»u bị ngưá»i nhà n rá»—i lôi ra bình luáºn, miệng miệng truyá»n nhau, trở thà nh câu chuyện khi trà dư tá»u háºu. Hiện tại trong địa giá»›i Nhiêu Châu, sá»± tÃch má»™t quyá»n đánh lui cao thá»§ giang hồ "PhÃch lịch kinh hồn thá»§" ở Hoa Nguyệt Lâu mấy tháng trước, cÅ©ng tá»± nhiên bị thêm mắm thêm muối, lan truyá»n khắp đưá»ng lá»›n ngõ nhá» Nhiêu Châu.
Äến khi Ä‘Ãch thân chứng kiến cảnh tượng dÅ©ng mãnh cá»§a thiếu niên, ấn chứng truyá»n ngôn lần nữa, hiện tại mấy tên lưu manh phá gia chi tỠđó, cÅ©ng không dám đến gây sá»± nữa.
Còn hà o cưá»ng chân chÃnh, tuy cÅ©ng có lòng thừa lúc há»—n loạn nà y kiếm chác, nhưng lúc đầu thấy chuyện kì dị, cÅ©ng hết sức kinh sợ, nhất thá»i chưa từng nghÄ© đến hạ thá»§. Äợi thêm và i ngà y, lúc tinh thần trấn định lại, nảy sinh ý định thôn tÃnh, thì đã "Thá»i cÆ¡ không đợi ta": Chuyện má»™t nhà Tỉnh Ngôn là chá»§ cá»§a Mã Äá» SÆ¡n, đã được má»i ngưá»i thừa nháºn. Giá» muốn động thá»§, thì khó tránh trở thà nh mục tiêu công kÃch cá»§a má»i ngưá»i.
Bất tri bất giác, má»™t nhà Tỉnh Ngôn đã thoát khá»i kiếp nạn chân chÃnh đó.
Bất quá, sau chuyện tống cổ mấy tên lưu manh đến nhà quấy nhiá»…u, Tỉnh Ngôn lại không yên tâm cha mẹ ở nhà , tuy Ä‘au lòng vì mất mấy ngà y công, nhưng vẫn xin nghỉ thêm ở Hoa Nguyệt Lâu và i ngà y, chuyên tâm lo việc nhà . Hiện tại núi lá»›n như thế, bụi gại ráºm rì, đúng là phải mất chút thá»i gian má»›i chỉnh trang được.
Mãi đến lúc nà y, thiếu niên Tỉnh Ngôn vẫn không biết, đột biến cá»§a ngá»n núi nhà mình, sẽ mang đến thay đổi gì trong sinh hoạt ngà y sau cá»§a y. Lại thêm mấy ngà y, đợi má»i chuyện yên ổn, Tỉnh Ngôn xem xét cÅ©ng đã đến lúc quay trở vá» Hoa Nguyệt Lâu, tiếp tục là m công việc nhạc công kÄ© lâu cá»§a y.
Cả nhà Tỉnh Ngôn Ä‘á»u ôm ấp suy nghÄ© kiếm sống trên ngá»n núi nà y. Mãi cho đến má»™t ngà y, có má»™t vị khách nhân đặc biệt đến nhà bái phá»ng, thiếu niên má»›i biết, cuá»™c Ä‘á»i nà y cá»§a mình, e rằng không phải chỉ lăn lá»™n chốn lầu xanh phố chợ kiếm miếng ăn nữa.
Äại khái đến ngà y thứ năm kể từ ngà y gò núi Mã Äá» SÆ¡n đột nhiên vươn dáºy, đứng sừng sững ở phÃa đông Nhiêu Châu thà nh, trong nhà Tỉnh Ngôn, có mấy vị đạo sÄ© đến từ Tam Thanh SÆ¡n gần Bà Dương hồ. Trong đó có má»™t ngưá»i vang danh trừ ta bắt yêu: Tam Thanh SÆ¡n Vương Bà n đạo trưởng.
Ngưá»i nà y đầu buá»™c khăn thuần dương, thân khoác đạo bà o đạo sÄ© Tam Thanh SÆ¡n bằng lụa xám, trịnh trá»ng nói vá»›i thiếu niên Ä‘ang vô cùng kinh ngạc trước mặt:
Tòa Mã Äá» SÆ¡n nhà y đột nhiên vươn dáºy nà y, chÃnh là má»™t trong bảy mươi hai phúc địa mà trong đạo gia bảo Ä‘iển "Vân cáºp thất giám" có ghi chép, là nÆ¡i tu luyện phi thăng cá»§a Tá» Châu chân nhân thá»i thượng cổ.
Sách ghi: Mã Äá» SÆ¡n ở Nhiêu Châu Bà Dương, là núi tiên tu đạo, là phúc địa phi thăng!
Tà i sản của thuyuy12
01-04-2009, 04:31 PM
Diệt Thế Ma Thần
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp. Hồ Chà Minh
Bà i gởi: 2,430
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 1,078 Times in 389 Posts
TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triá»u.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam (http://******.vn )
Quyển 3: Äá»a hoà i minh nguyệt tam sinh má»™ng.
-----o0o-----
Chương 63:Tịch tịch giang sơn, tẩy xuất linh kì diện mục.
Mang mang kim cổ, tÃch thà nh cảm khái tâm hung
Tịch tịch giang sơn, tẩy xuất linh kì diện mục.
(Tây thanh tán kÃ)
Thấy có đạo trưởng Tam Thanh SÆ¡n đến thăm, má»™t nhà Tỉnh Ngôn tất nhiên là chân tay lúng túng, vá»™i và ng khoản đãi. Mẹ Tỉnh Ngôn nhanh tay lấy ra trà núi ngon nhất mà nhà là m, nấu nước suối ngá»t trên núi pha trà . Trong mắt lão Trương đầu và bà vợ già , mấy vị đạo trưởng nà y chẳng khác gì là thần tiên cả.
Vừa nghe Vương Bà n đạo trưởng vang danh nói Mã Äá» SÆ¡n nhà y, là danh sÆ¡n tu đạo thà nh tiên, Tỉnh Ngôn trong khi cao hứng, cÅ©ng có chút nghi hoặc. Äợi Vương Bà n đạo trưởng thổi thổi hÆ¡i nóng trên chung trà , Tỉnh Ngôn đứng bên cúi đầu cung kÃnh há»i:
"Äạo trưởng đã nói Mã Äá» SÆ¡n nhà tôi, là tiên sÆ¡n tu đạo ghi trên Ä‘iển tịch đó, nhưng vì sao trước giá» lại không có tiếng tăm gì? Nếu là trong "Vân cáºp thất giám" chỉ rõ tòa Mã Äá» SÆ¡n ở Nhiêu Châu Bà Dương là phúc địa đạo gia, vì sao nhà tôi ở núi nà y trước giá» không thấy ai đến há»i han gì cả?"
Hiện tại nói chuyện vá»›i mấy đạo sÄ© đắc đạo nà y, lá»i nói cá»§a Tỉnh Ngôn hết sức cung kÃnh, hết như đối đáp vá»›i Quý lão ân sư, không dám có lá»i quê mùa thô tục nà o.
Thấy thiếu niên nông gia nói chuyện lại văn nhã như thế, Vương Bà n đạo trưởng không khá»i hÆ¡i kinh ngạc. Suy ngẫm vấn đỠTỉnh Ngôn há»i má»™t chút, Vương đạo trưởng có và i phần ngại ngùng, đáp:
"Khặc..khặc...Kì tháºt chúng đạo hữu ở Tam Thanh SÆ¡n cá»§a bần đạo cÅ©ng không há» biết Mã Äá» SÆ¡n ghi chú trên Ä‘iển tịch là ở trong Bà Dương chúng ta. Mấy năm nay khi đạo hữu Tam Thanh giáo bá»n ta hạ sÆ¡n vân du, cÅ©ng Ä‘á»u luôn để ý thám sát. Chỉ là , trong địa giá»›i Nhiêu Châu Bà Dương, gò núi gá»i là 'Mã Äá» SÆ¡n' có đến bốn năm chá»—. HÆ¡n nữa, mấy cái gò núi Mã Äá» SÆ¡n nà y, hết thẩy Ä‘á»u là vùng đồi thấp lè tè không có gì lạ, so vá»›i dáng vẻ cá»§a tiên sÆ¡n phúc địa, thì đúng là thua kém rất xa"
"A...ra là thế. Lá»i nà y đúng là có lý!"
Nhá»› đến hình dáng thấp tè xấu xà cá»§a Mã Äá» SÆ¡n trước đây, thiếu niên không ngừng gáºt đầu đồng ý.
Chỉ nghe Vương Bà n đạo nhân lại nói tiếp:
"Bần đạo lần nà y đến nhà bái phá»ng, là có má»™t chuyện muốn cầu".
Nói đến, vị Vương Bà n đạo trưởng nà y, đã Ä‘i đến rất nhiá»u nhà là m phép, công phu nhìn mặt Ä‘oán ý, đúng là cao thâm phi thưá»ng. Vừa rồi lúc bước và o nhà , nói mấy câu vá»›i ba ngưá»i nhà Trương gia, Vương đạo trưởng đã biết ngưá»i chá»§ trương đại sá»± trong nhà , không phải là lão thợ săn chá»§ há»™ Trương đầu nói năng má»™c mạc, mà chÃnh là ngưá»i thiếu niên chưa đến tuổi nhược quan (20 tuổi) nà y. Vì váºy, Vương đạo trưởng thầm nhá»§, chuyện viếng thăm hôm nay, phải đặt trên ngưá»i chà ng thiếu niên nà y.
"Sao? Không biết đạo trưởng có chuyện gì cần?"
Nghe Vương Bà n đạo trưởng giải thÃch thắc mắc cá»§a mình, Tỉnh Ngôn cÅ©ng là ngưá»i thông hiểu, trong lòng đã mÆ¡ hồ Ä‘oán được đại khái mục Ä‘Ãch đến cá»§a chúng nhân Tam Thanh SÆ¡n.
Thấy thiếu niên há»i, Vương Bà n đạo trưởng trà cÅ©ng không kịp uống, đặt chung sứ trong tay xuống cái bà n gá»— bên cạnh, chân thà nh nhìn thiếu niên, đáp:
"Mã Äá» SÆ¡n nhà tiểu ca, sau khi trải qua dị biến, hiện cảnh tượng sâm nghiêm, khà tượng vạn thiên, Mã Äá» SÆ¡n nà y nhất định là phúc địa Mã Äá» ghi trong đạo giáo bảo Ä‘iển. Tiên sÆ¡n phúc địa nà y, tá»± có u chất tiá»m ngưng, vá» việc tu hà nh cá»§a ngưá»i trong đạo giáo ta, vô cùng hữu Ãch. Trong nhân tà i đạo giáo ta, thì Thượng Thanh cung, Diệu Hoa cung đã chiếm lấy La Phù SÆ¡n và Ủy VÅ© SÆ¡n trong mưá»i đại động thiên. Hiện tại môn phái bá»n há», đúng là nhân tà i đông đảo, cá»±c kỳ hưng vượng. Mưá»i đại động thiên đó, dÄ© nhiên là trá»i ban, Mã Äá» phúc địa, cÅ©ng rất phi thưá»ng. Ngưá»i trong Tam Thanh giáo ta, chÃnh là lấy hoằng dương đạo pháp là m nhiệm vụ, không biết tiểu ca có thể cho phép Tam Thanh giáo ta được hưng kiến đạo quan ở quý sÆ¡n, nhằm phát huy chân nghÄ©a đạo gia ta hay không?"
"Mấy lá»i cá»§a đạo trưởng, đã giúp tiểu tá» mở rá»™ng tầm mắt. Có thể góp chút sức để đạo giáo hoằng dương đạo pháp, cÅ©ng là sở nguyện cá»§a Ä‘á»i tôi..."
Tuy sá»›m đã Ä‘oán được mục Ä‘Ãch đến cá»§a mấy vị đạo trưởng nà y, nhưng thấy vị cao nhân Tam Thanh SÆ¡n danh tiếng như cồn nà y, đối vá»›i mình lại ăn nói khiêm cung như thế, lại tôn sùng Mã Äá» SÆ¡n nhà mình như váºy, nhất thá»i Tỉnh Ngôn cảm thấy có chút được sá»§ng ái mà kinh. Lại nghe là vì hoằng dương đạo pháp, thiếu niên láºp tức đối vá»›i những ngưá»i Tam Thanh SÆ¡n trước mặt, lòng rất có hảo cảm.
Thấy thiếu niên ngôn từ hòa nhã, Vương Bà n đạo trưởng tức thì vui mừng, liá»n liếc mắt ra hiệu vá»›i vị đệ tỠđứng sau lưng. Ngưá»i đệ tỠđó rất là lanh trÃ, nhanh tay tháo cái túi vải Ä‘eo trên lưng, đặt xuống bà n trước mặt, sau đó nhanh nhẹn mở ra.
Tỉnh Ngôn không hiểu ý trong đó, đưa mắt theo dõi. Chỉ thấy trong cái túi vải đó đựng rất nhiá»u và ng bạc. Ngưá»i đệ tá» Tam Thanh cố tình Ä‘ong đưa tay, tức thì và ng bạc chạm nhau lanh canh, ánh và ng ánh bạc lấp lóa.
Vương Bà n đạo nhân chỉ số và ng bạc trên bà n, nói:
"Nếu như các hạ chịu đáp ứng, số và ng bạc nà y sẽ thuộc sở hữu của Trương gia".
Vừa nhìn thấy nhiá»u và ng bạc như thế, Tỉnh Ngôn tức thì vô cùng há»›n hở, thầm nhá»§:
"Xấu hổ quá! Không ngá» lại thấy nhiá»u và ng bạc như thế..chi bằng cứ đáp ứng cho xong!"
Thấy thần thái vui vẻ của thiếu niên, Vương Bà n mừng thầm trong bụng:
"Hắc...rốt cuá»™c cÅ©ng là thiếu niên sÆ¡n dã, chưa trải qua chuyện Ä‘á»i. Bá» ra bấy nhiêu và ng bạc, mua được ngá»n núi nà y cÅ©ng tháºt là đáng giá. Ngà y sau nhá» tên tuổi cá»§a tiên sÆ¡n phúc địa nà y, lúc Ä‘i trừ tà bắt yêu cho ngưá»i ta, không biết có thể kiếm được bao nhiêu ngân lượng!"
Thì ra, Tam Thanh giáo trên Tam Thanh SÆ¡n ở Bà Dương, lại không phải là giáo môn chuyên tâm tu đạo gì. Tuy mang danh Tam Thanh, nhưng chỉ là m mấy chuyện trừ tà , phong thá»§y, nhá» và o mấy tấm bùa lừa ngưá»i kiếm Ãt tiá»n tà i mà thôi. Lần nà y, nghe được dị sá»± Mã Äá» SÆ¡n vượt đất lên trá»i, chưởng môn Vương Bà n cá»§a Tam Thanh giáo tức thì nháºn ra có thể táºn dụng được. Nếu như là trên đạo gia Ä‘iển tịch có nhắc đến danh hiệu núi nà y, dá»±ng mấy gian đạo quan trên đó để lấy danh tiếng, ngà y sau ngưá»i trong giáo hà nh tẩu trong thế gian, nhất định giá trị bản thân bá»™i tăng!
Tuy trong "Vân cáºp thất giám" cá»§a đạo gia Ä‘Ãch xác có ghi lại như thế, nhưng vị Tam Thanh chưởng môn nà y, má»™t lòng chỉ tÃnh toán kiếm tiá»n. Äối vá»›i việc tu đạo thà nh tiên, trong lòng Vương Bà n đạo nhân tháºt là không hỠđể tâm. Bá»™ dạng đạo mạo nghiêm trang vừa rồi, nói phải phát huy chân nghÄ©a đạo giáo..., chẳng qua là nói để gạt thiếu niên sÆ¡n dã đó mà thôi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thiếu niên Tỉnh Ngôn không biết ná»™i tình đó, hiện tại chỉ cảm thấy số và ng bạc trước mắt tháºt khả ái. Chỉ nghe y nói:
"Chuyện nà y...Tuy được đạo trưởng coi trá»ng, nhưng chuyện nà y lá»›n lao, phải để cha tôi là m chá»§".
"Lá»i cá»§a tiểu ca rất đúng".
Nghe thiếu niên nói câu nà y, Vương Bà n nhá»§ thầm: "Chuyện thà nh rồi!" Bởi vì lão liếc nhìn ngưá»i thợ săn chất phác đứng bên, thấy ông ta hiện Ä‘ang đứng đó ngÆ¡ ngẩn nhìn đống và ng bạc ấy. Ngưá»i nà y trước giá» chưa nhìn thấy nhiá»u và ng bạc như thế, rõ rà ng đã động tâm rồi.
Ngay khi ngưá»i thiếu niên định há»i cha mình, thì nghe ngoà i cá»a bá»—ng nhiên có tiếng huyên náo, sau đó có ngưá»i cao giá»ng hô lá»›n:
"Nhiêu Châu Thái thú đến!"
Lá»i vừa dứt thì thấy má»™t quan viên váºn bà o phục nghiêm trang, ngang nhiên bước và o, bốn năm ngưá»i tùy tùng, cÅ©ng theo nhau bước và o.
Vừa thấy quáºn quan đến thăm, chúng nhân trong nhà đá»u hoảng loạn bối rối. Vương Bà n đạo sÄ© vá»™i rá»i chá»— ngồi, gom và ng bạc trên bà n lại, cùng má»i ngưá»i đứng thà nh má»™t hà ng bên cạnh.
Tỉnh Ngôn và đám ngưá»i Vương Bà n Ä‘ang định là m lá»…, thì thấy Thái thú khoát tay, ngăn chúng nhân hà nh lá»….
Tiếp đó có một tên tùy tùng đem cái ghế gỗ chạm hoa mang theo đến, đặt ở hà ng trên để Thái thú ngồi.
"Mấy vị đạo trưởng nà y là ..?"
Sau khi ngồi xuống, Thái thú đại nhân láºp tức nhìn thấy mấy vị đạo sÄ© Tam Thanh SÆ¡n, liá»n xuất ngôn há»i.
"Bẩm đại nhân, mấy ngưá»i bần đạo chÃnh là đạo sÄ© trên Tam Thanh SÆ¡n Bà Dương huyện".
"À...Tam Thanh Sơn?"
Vừa nhắc đến mấy từ nà y, thần sắc cá»§a Thái thú đại nhân láºp tức nghiêm túc, há»i:
"Nói như thế, mấy vị đạo trưởng chÃnh là ngưá»i trong Tam Thanh giáo?"
Thấy dáng vẻ cá»§a Thái thú như thế, cÅ©ng không biết trong lòng ông ta nghÄ© gì, Vương Bà n đạo sÄ© chỉ gáºt đầu đồng ý:
"Bần đạo chÃnh là chưởng môn Tam Thanh giáo, Vương Bà n".
"A! Vương chưởng môn, bổn quan nghe nhiá»u vị thân sÄ© bẩm cáo, nói đám môn hạ cá»§a ngươi, không giữ bổn pháºn đạo gia, tuyên truyá»n mê hoặc ngu nam tÃn nữ, từ đó lừa gạt tiá»n tà i, chuyện nà y có hay không?"
"Hả? Äại nhân, oan uổng quá! Chư đạo hữu Tam Thanh SÆ¡n tôi, trước giá» Ä‘á»u là ngưá»i giữ lá»… theo phép, đây..."
Vương Bà n đang tìm cớ biện bác thì Thái thú đã khoát tay, ra ý lão không cần nói tiếp:
"Khá»i cần biện bác. Bổn quan hôm nay đến không phải vì chuyện nà y. Khi nãy thấy và ng bạc cá»§a ngươi trên bà n, chắc là muốn thu mua Mã Äá» SÆ¡n cá»§a Trương gia để dá»±ng đạo quan phải không?"
CÅ©ng không đợi Vương Bà n hồi đáp, Thái thú đã gằn giá»ng:
"Hôm nay bổn quan nói rõ, chuyện Tam Thanh giáo muốn dá»±ng đạo quan ở Mã Äá» SÆ¡n, ngà y sau không được nhắc đến nữa. Vương chưởng môn, ngươi hãy ở yên trên Tam Thanh SÆ¡n, quản thúc tốt đám giáo chúng, chuyên tâm hướng đạo má»›i là chÃnh đồ, hôm nay ngươi lui trước Ä‘i!"
Nói xong, hất tay áo Ä‘uổi đám ngưá»i Tam Thanh SÆ¡n Ä‘i.
Tạm không nói đám ngưá»i Vương Bà n mồ hôi lạnh khắp ngưá»i, mặt đầy hổ thẹn thối lui. Vị Nhiêu Châu Thái thú vừa rồi hết sức nghiêm nghị vá»›i đám ngưá»i Tam Thanh SÆ¡n, lúc chuyển sang nói chuyện vá»›i má»™t nhà Tỉnh Ngôn, lá»i nói lại hòa ái, ngữ khà ôn hòa.
Nhiêu Châu Thái thú đại nhân nà y, dăm ba câu đã biểu thị rõ ý đến đây với nhà Tỉnh Ngôn.
Thì ra, vị Diêu thái thú cá»§a Nhiêu Châu thà nh, hai ngà y sau dị biến ở Mã Äá» SÆ¡n, đã Ä‘em chuyện kì lạ nà y báo lên triá»u đình. Hôm nay, Diêu thái thú nhà n rá»—i, Ä‘Ãch thân đến Mã Äá» SÆ¡n xem xem rốt cuá»™c là chuyện thế nà o.
Tỉnh Ngôn trước giá» vốn mồm miệng lanh lợi, gần đây lại trải qua không Ãt chuyện Ä‘á»i, không còn hay mất bình tÄ©nh nữa. Khi Diêu thái thú há»i chuyện Mã Äá» SÆ¡n, Tỉnh Ngôn liá»n đứng ra Ä‘em chuyện mình chứng kiến kể cho Thái thú nghe. Thiếu niên suy nghÄ© mạch lạc, Ä‘em chuyện nà y kể có đầu có Ä‘uôi, nói rất rõ rà ng. Thêm và o y dù sao cÅ©ng đã há»c mấy năm, liá»n Ä‘em chuyện đêm đó như địa chấn, trăng tròn mà tối, ánh sáng bay lượn, kì sÆ¡n đột hiện...miêu tả hết sức linh hoạt, Diêu thái thú nghe không ngá»›t gáºt đầu.
Äợi Tỉnh Ngôn kể xong, Diêu thái thú tươi cưá»i, dung mạo vui vẻ há»i:
"Nghe má»™t phen tưá»ng thuáºt cá»§a tiểu ca, hình như có há»c qua thi thÆ¡ rồi?"
"Tiểu tá» theo há»c Quý lão tiên sinh cá»§a Quý gia tư thục trong Nhiêu Châu thà nh".
Tỉnh Ngôn cung kÃnh đáp.
"Chẳng trách, chẳng trách, Quý lão phu tá» bổn quan cÅ©ng từng gặp qua mấy lần, đạo đức văn chương Ä‘á»u rất tốt".
"Xem ra, Nhiêu Châu ta quả nhiên là vùng đất địa linh nhân kiệt. Nhìn khà độ cá»§a Trương gia tiểu ca, cÅ©ng có thể thấy Mã Äá» SÆ¡n đúng là nÆ¡i ngá»a hổ tà ng long!"
Tỉnh Ngôn vừa nghe, láºp tức lúng túng. Nhưng Diêu thái thú đã khoát tay, ngụ ý không cần khiêm tốn rồi đứng lên, thong thả bước khá»i ngôi nhà tranh nhá» bé, Ä‘i đến tảng đá bằng phẳng ở trước nhà .
Thái thú phóng mắt quan sát Mã Äá» SÆ¡n hùng vÄ©, ngắm các sưá»n núi nhấp nhô liên miên ngoà i xa, quay đầu cảm khái vá»›i chúng tùy tùng sau lưng:
"Bổn quan có đức năng gì? Cai trị vùng Nhiêu Châu nà y, không chỉ vạn dân quy thuáºn, trong vùng sÆ¡n dã cÅ©ng có được thiếu niên ôn văn thá»§ lá»… thế nà y, đúng là chốn chốn bình an".
Nói đến chá»— nà y, tùy tùng hết thẩy Ä‘á»u tán dương, nói tất cả là nhá» công cẩn cẩn giáo hóa cá»§a Thái thú. Nghe chúng nhân khen ngợi, Diêu thái thú xua xua tay, quay mặt nhìn sưá»n núi nhấp nhô, nói:
"Äây không phải công cá»§a bổn quan. Cục diện yên bình hiện giá» cá»§a Nhiêu Châu, má»™t là nhá» và o đương kim thiên tá» thánh minh, hai là trá»i cao chiếu cố Nhiêu Châu thà nh ta, trong mấy tháng ngắn ngá»§i, đã xuất hiện hai Ä‘iá»m là nh như thế. Äây không phải là trá»i cao chiếu cố, thì giải thÃch thế nà o?"
Má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu đồng tình.
Bất quá, thiếu niên cách Thái thú không xa, nghe được lá»i nà y, ngáºp ngừng má»™t chút rồi há»i:
"Dám há»i Thái thú đại nhân, ngoại trừ Mã Äá» SÆ¡n nà y, Nhiêu Châu thà nh ta còn có Ä‘iá»m là nh gì váºy?"
"Hà ...Trương tiểu ca chưa nghe nói à ".
Xem ra, vị quan phụ mẫu nà y, có ấn tượng không tệ vá»›i Tỉnh Ngôn, thấy y há»i liá»n vui vẻ giải thÃch:
"Tháng mưá»i má»™t năm ngoái, Lữ huyện lệnh cá»§a Bà Dương huyện sai ngưá»i đến báo, quanh Bà Dương hồ, và o đêm rằm, có nhiá»u ngưá»i ẩn ẩn nghe được trên Bà Dương hồ, có tiên nhạc réo rắt, có lá»i ca uyển chuyển hòa quyện. Những ngưá»i nghe được bẩm cáo, nhạc Ä‘iệu ca âm đó, lúc có lúc không, biến ảo khôn lưá»ng, không phải là thứ cá»§a nhân gian. Sau có ngưá»i hiếu kì lần theo âm thanh mà tìm, nhưng tìm mãi vẫn không thấy có ngưá»i tấu nhạc. Bổn quan nghe chuyện nà y, cÅ©ng tán thán xưng kì. Lúc đầu không tin lắm, nhưng ở Bà Dương huyện ngưá»i nghe được rất nhiá»u, ngay cả Thạch Nam huyện cÅ©ng có ngưá»i nghe được tiên âm, bổn quan cÅ©ng không thể không tin".
"Vì váºy, bổn quan liá»n quyết định dâng tấu lên triá»u đình để thánh thượng minh xét".
"Lần nà y xem ra, chuyện tiên nhạc Ä‘Ãch xác không phải đồn thổi. Trước thì có trân phẩm rượu Tùng quả tiến vua, sau thì có tiên nhạc vá»ng xuống, lại thêm dị biến ở Mã Äá» SÆ¡n lần nà y. Mắt thấy địa giá»›i Nhiêu Châu ta, đúng là vùng đất phúc, Ä‘iá»m là nh vô cùng!"
"Thì ra như thế, lá»i đại nhân rất đúng, Ä‘a tạ đại nhân chỉ giáo!"
Tỉnh Ngôn nghe chuyện tiên nhạc, không khá»i chấn động trong lòng, thầm suy suy tÃnh tÃnh...Äiá»m là nh tiên nhạc mà Thái thú đại nhân nói đến, mưá»i thì đến tám chÃn phần, chÃnh là bản thân và Long cung công chúa Linh Y Nhi, hòa tấu sáo ngá»c và đà n không đêm đó.
"Hà hà ...xem ra Ä‘iá»m là nh trên thế gian, đại thể chỉ là như thế!"
Tạm không nói Tỉnh Ngôn cưá»i thầm trong bụng, Diêu thái thú đó Ä‘ang hết sức hứng thú, kêu Tỉnh Ngôn dẫn ông ta Ä‘i du ngoạn Mã Äá» SÆ¡n. Thiếu niên dÄ© nhiên vui vẻ tuân lệnh.
Gió mát trên núi cao phà và o mặt sảng khoái, vị Nhiêu Châu Thái thú trong lòng dâng lên cảm xúc, quay đầu nói với thiếu niên bên cạnh:
"Bổn quan tuy Ä‘á»c thi thư thánh hiá»n, nhưng cÅ©ng giá»i thuáºt xem tướng. Mấy ngà y nay nghe nhiá»u truyá»n ngôn liên quan đến tiểu ca, hôm nay chÃnh mắt thấy cá» chỉ khà độ cá»§a Trương tiểu ca, hà hà , các hạ ngà y sau, e không phải là ngưá»i tầm thưá»ng!"
Tà i sản của thuyuy12
Từ khóa được google tìm thấy
äîìàøíèé , àïòåêà , ãîòèêà , êðþ÷êîì , ìàøèíû , ïðàâäà , îðóæèå , nhân gian tiên lá»™ , òåïëûé , òåñòû , ôèãóðíîå , phim tien lo yen tran , quản bình triá»u , tiÊn lỘ yÊn trẦn , tiÊn lỘ yÊn trẦn. , tiên lô yên tran , tiên lô yên trân , tiên lộ yên trần , tiên lá»™ phong lưu , tiên lá»™ trần yên , tiên lá»™ yên trần , tiên lá»™ yen trần , tieen looj yeen traafn , tiên l , tien lộ yen trần , tien lo y tran , tien lo yên tran , tien lo yên trần , tien lo yen , tien lo yen tran , tien lo yen tran 223 , tien lo yen tran 4vn , tien lo yen tran 4vn.eu , tien lo yen tran full , tien lo yen tran lsb , tien lo yen tran q15 , tien lo yeu tan , tien lo yeu tran , tien tran yen lo , tien tran yen lo prc , tienloyentran , truyen tien lo yen tran , tuyen tien lo yen tran , yên trần -facebook , yen duyen tien lo 4vn , yen lo tien tran , yen tran , yentran