20-03-2009, 10:56 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 5: Tình Chân à Thiết
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Mèo á»m
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
“Tiểu Tuyết, nà ng an tâm, ta không sao†Nhược Hư miá»…n cuỡng cưá»i, trong lòng thầm nói: “Tiểu Nguyệt, nà ng an tâm, nếu ta thoát được kiếp nạn nà y, sẽ có ngà y ta giúp nà ng lấy lại công bằng. Trương Liệt Æ¡i là Trương Liệt, ta nhất định không tha cho ngươiâ€. à nghÄ© coi thưá»ng chuyện sống chết trong lòng Nhược Hư trong phút chốc đã bị quét sạch, lòng hắn lúc nà y chỉ còn lại má»™t nguyện vá»ng duy nhất, hắn muốn sống cho tháºt tốt, hắn còn nhiá»u việc vẫn chưa là m.
“Ta muốn Ä‘oạt sư tỉ trở vá», ta muốn giúp Tiểu Nguyệt báo thù, nhưng mà , ta là m sao thá»±c hiện được đây?†trong lòng Nhược Hư có chút rối ren, nhưng tình hình hiện tại không cho phép hắn suy nghÄ© nhiá»u .
“Không biết Hứa công tá» suy nghÄ© thế nà o? Phải chăng đã đồng ý cho tại hạ mượnTình Kiếm?†giá»ng nói Phương Phi Long ra chiá»u má»m má»ng, vẻ như rất khách khà nhưng tháºt chất lại Ä‘ang ẩn tà ng sá»± uy hiếp.
“Ta chỉ là má»™t thư sinh, vốn chẳng liên quan gì đến chuyện trong võ lâm, Tình kiếm đối vá»›i ta vốn cÅ©ng chẳng có tác dụng gì, nếu Phương bang chá»§ muốn mượn, tất nhiên là được.†Nhược Hư đột nhiên lạnh nhạt cưá»i nói.
“Thiếu gia, ngưá»i…†Hà m Tuyết không ngá» Nhược Hư lại nói váºy, có phần không hiểu, Nhược Hư khẽ nhìn nà ng, trong ánh mắt có má»™t chút nghiêm nghị tỠý không muốn nà ng nói tiếp, Hà m Tuyết yên lặng cúi đầu.
“Hứa công tá» quả là dá»… chịu, Phương má»— xin được kết bạn vá»›i ngà i.†Trong giá»ng nói cá»§a Phương Phi Long trà n ngáºp vui sướng, ánh mắt lá»™ rõ vẻ tham lam.
“Nhưng Phương bang chá»§ có Ä‘iá»u không biết, Tình Kiếm hiện không có ở đây mà được chôn dấu tại má»™t nÆ¡i khác. Nếu Phương bang chá»§ có thá»i gian hãy cùng tại hạ Ä‘i đến chá»— ấy váºy?†Nhược Hư nhìn bá»™ dạng tham lam cá»§a Phương Phi Long, trong lòng có chút ác cảm, nhưng vì nghÄ© đến đại cuá»™c, trên mặt khẽ lá»™ nét cưá»i nhạt.
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là được, váºy chúng ta sẽ cùng Hứa công tá» Ä‘i má»™t chuyến†Hắn e cháºm tất sinh biến, dÄ© nhiên là phải cà ng nhanh cà ng tốt.
Nhược Hư chẳng nói thêm gì nữa, Ä‘i trước dẫn đầu, tiếp sau là Hà m Tuyết Ä‘i theo bên mình, đỠphòng có biến cố gì xảy đến. Phương Phi Long và Kim Äồng Ngá»c Nữ cÅ©ng khẩn trương theo sau hai ngưá»i há».
“Công tá», trong tối hình như có rất nhiá»u ngưá»i theo chúng ta.†Hà m Tuyết nói nhá» vá»›i Nhược Hư, Nhược hư khẽ gáºt đầu tỠý đã hiểu tình thế. Tuy không thể phát hiện được như Hà m Tuyết, nhưng hắn có thể tưởng tượng, những ngưá»i mong muốn có Tình Kiếm tuyệt không phải chỉ có má»—i mình Phương Phi Long. Phương Phi Long có thể tìm ra hắn, thì những ngưá»i khác cÅ©ng sẽ nhanh chóng tìm đến. Vừa rồi hắn và Phương Phi Long trò chuyện đã mất má»™t khoảng thá»i gian, tuy không lâu, nhưng cÅ©ng đủ để cho những kẻ khác tìm đến. Trong lòng hắn có chút vui mừng, vì sắp đạt được kết quả mình mong muốn.
Trong lòng Hà m Tuyết lo lắng không thôi. Má»—i Tiá»m Long bang thôi đã đủ khiến nà ng Ä‘au đầu rồi. Tiá»m Long Bang cÅ©ng là má»™t đại bang phái trong hắc đạo, đệ tá» vô số, phân bố rá»™ng khắp trung nguyên. Phương Phi Long lại là nhân váºt có tiếng tăm trên giang hồ, dưới tay hắn có Kim Äồng Ngá»c Nữ, uy danh lừng lẫy, hai ngưá»i liên thá»§ tạo thà nh uy lá»±c vô biên, có thể nói là mạnh hÆ¡n cả Phương Phi Long.
“Hứa Công tá», còn bao xa?†Phương Phi Long thấy Nhược hư có phần cháºm chạp, trong lòng không khá»i nôn nóng.
“Phương Bang Chá»§, sắp tá»›i rồi.†Nhược Hư bình tÄ©nh nói, “bất quá tại hạ không biết võ công, nên chẳng có cách gì Ä‘i nhanh được, xin đừng tráchâ€
“Chẳng lẽ Phương bang chá»§ lo sợ thiếu gia nhà ta Ä‘i sai đưá»ng hay sao?†Hà m Tuyết nói mỉa.
“Nà o có nà o có, cô nương nói đùa rồi.†Trên mặt Phương Phi Long lá»™ ra nét cưá»i gian trá.
Hà m Tuyết hừ nhẹ một tiếng, chẳng nói thêm gì nữa, trong lòng mong ngóng tiểu thư mau mau xuất hiện.
Dá»±a và o trà nhá»› kinh ngưá»i cá»§a mình, Nhược Hư không phải qua những đưá»ng núi vòng vèo, hiểm trở mà dẫn má»i ngưá»i Ä‘i má»™t mạch đến vách núi nÆ¡i Giang Thanh Nguyệt gặp nạn. Trên đưá»ng Ä‘i, hắn chẳng chút do dá»±, bởi váºy sá»± nghi ngá» trong lòng Phương Phi Long đã giảm Ä‘i không Ãt.
Nhược Hư lẳng lặng đứng bên vách núi, gió núi thổi đến, hắn khẽ rùng mình, thân hình ốm yếu cÅ©ng Ä‘ung đưa theo gió gây cho ngưá»i ta cảm giác lúc nà o hắn cÅ©ng có thể bị gió thổi Ä‘i. Hà m Tuyết vá»™i đưa tay đỡ hắn, trong lòng có chút lo lắng: có khi nà o thiếu gia lại là m chuyện dại dá»™t hay không? NghÄ© tá»›i đây, nà ng bất giác xiết chặt tay hÆ¡n.
Má»™t đôi thiếu niên áo trắng nép mình bên nhau , vạt áo phất phÆ¡ bay bay, so vá»›i nam thanh nữ tú còn có vẻ thần tiên thoát tục hÆ¡n. Trong lòng đôi Kim Äồng Ngá»c Nữ theo sau Phương Phi Long cÅ©ng dâng lên má»™t loại cảm giác tá»± ti. Khà chất trên mình cá»§a Nhược Hư và Hà m Tuyết há» không thể có được.
Lúc nà y Hà m Tuyết đã quên Ä‘i bản thân Ä‘ang lâm và o hiểm cảnh, trong lòng nà ng dâng lên má»™t niá»m hạnh phúc không tên. Nếu thá»i gian có ngưng lại, nà ng nguyện cùng vị thiếu gia yêu quý cá»§a mình vÄ©nh viá»…n bên nhau, vÄ©nh viá»…n giữ lại thá»i khắc nà y. Hiện tại, chỉ có nà ng thuá»™c vá» thiếu gia mà thôi.
Phương Phi Long rốt cuá»™c không nhịn được nữa, nhìn lại đôi Kim Äồng Ngá»c Nữ phÃa sau, phát hiện ánh mắt bá»n há» như có chút si mê. Hắn lạnh lùng quát má»™t tiếng bừng tỉnh bá»n há», cÅ©ng để là m Hà m Tuyết giáºt mình.
“Công tá», Tiểu Tuyết nếu có thể cùng chết vá»›i ngưá»i, cuá»™c Ä‘á»i nà y đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi.†Hà m Tuyết nhá» nhẹ nói, sau cùng nà ng đã thổ lá»™ được tiếng lòng cá»§a mình.
Trong lòng Nhược Hư cÅ©ng thấy ấm áp lên đôi chút, hắn tịnh không ngốc nghếch, ngược lại rất thông minh. Mấy ngà y nay ở cùng Hà m Tuyết, hắn cÅ©ng đã lá» má» hiểu được tâm ý cá»§a nà ng đối vá»›i mình. Mặc dù trong lòng hắn, ngoà i sư tá»· ra chẳng còn ai, nhưng khi nghe Hà m Tuyết thổ lá»™ nguyện cùng mình đồng sinh cá»™ng tá», hắn cÅ©ng bị mối tình si cá»§a nà ng là m cho cảm động.
"A đầu ngốc, chúng ta là m sao mà chết được chứ?" Nhược Hư nói nhá» và o tai nà ng, miệng cưá»i mỉm, tay khẽ vuốt tóc nà ng an á»§i.
"Hứa công tá», cÅ©ng đến lúc nói ra Tình Kiếm được chôn ở nÆ¡i nà o rồi chứ?" Phương Phi Long phá vỡ không khà lãng mạn giữa hai ngưá»i, kết quả khiến cho từ đấy vá» sau, Hà m Tuyết rất háºn hắn, bởi nà ng hiểu lần nà y trôi qua không biết khi nà o má»›i được cùng thiếu gia trải qua những giây phút đẹp đẽ như thế, hoặc giả, kiếp nà y đã không có khả năng rồi.
"Phương bang chá»§, tháºt ra Tình Kiếm chỉ ở gần đây, nhưng không rõ là Phương Bang Chá»§ muốn ta nói ra hay chỉ nói vá»›i má»—i mình ông?" Nhược Hư vừa nói vừa cưá»i nhẹ.
"DÄ© nhiên là ..." Phương Phi Long còn chưa nói xong đã bị ngưá»i khác cướp lá»i.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là nói lá»›n ra để cho má»i ngưá»i ở đây ai cÅ©ng có thể nghe rồi." Ai đó nhanh chóng lên tiếng, lá»i còn chưa dứt, má»i ngưá»i chỉ thấy loé lên má»™t vầng lam ảnh, trước mặt lại có thêm má»™t ngưá»i nữa.
Má»™t gã thanh niên trên dưới hai mươi tuổi, mình mặc nho sam xanh da trá»i, trông cách ăn mặc thì cÅ©ng là má»™t trang thư sinh, trên tay cầm má»™t cây quạt giấy lấp lánh ánh và ng, phong tư bất tục, trên khoé miệng còn lưu nét cưá»i nhưng cÅ©ng không phải cưá»i.
"Nà y, ta nói má»i ngưá»i cùng ra Ä‘i, việc gì phải nấp ở phÃa sau? Nếu quả Tình Kiếm ở đây, má»i ngưá»i nên nghÄ© cách phân chia thế nà o cho hợp lý? Má»i ngưá»i nói có phải không?" thanh niên áo xanh hướng vá» bốn phÃa, cao giá»ng nói to.
Lá»i vừa hô ra, quả tháºt hiệu quả, thoáng chốc đã loạc xoạc nhảy ra rất nhiá»u ngưá»i, vách núi vốn hoang vắng bá»—ng trở nên náo nhiệt hẳn lên. Từng cặp mắt đầy vẻ tham lam trừng ra nhìn hai ngưá»i Nhược Hư và Hà m Tuyết
"Phải chăng Hoa công tá» cÅ©ng vì Tình Kiếm mà đến?" trong lòng Phương Phi Long đã thầm mắng ngưá»i nà y không biết bao nhiêu lần, nhưng lại không dám đắc tá»™i vá»›i hắn, cho nên hắn ngoà i mặt tá» vẻ tươi cưá»i còn hai tay thì chắp lại.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đương nhiên, ở đây có ai không vì Tình Kiếm mà đến chứ?" Hoa công tá» thuáºn miệng nói, vừa nói vừa nhìn ra bốn phÃa, đột nhiên ha hả cưá»i to, "tháºt ra, ta cÅ©ng chỉ muốn nhìn thá» Tình Kiếm thôi, các ngưá»i không cần lo lắng như váºy, ta không định tranh già nh cùng các ngưá»i. Ôi, Hoa Phi Hoa ta, mặc dù không phải hạng tá» tế gì, nhưng cÅ©ng biết rằng cướp bóc là không đúng, cho nên, các ngươi hãy yên tâm, ta nhất định không tranh Ä‘oạt."
Má»i ngưá»i tá»±a hồ Ä‘á»u cùng lúc thở phà o, hắn lại nói thêm má»™t câu: "Ta ghét nhất là bị ngưá»i khác cướp đồ váºt", câu nói nà y dưá»ng như đánh trúng tim Ä‘en cá»§a má»™t ná»a số ngưá»i có mặt.
Trong võ lâm có hai câu thoại, gá»i là "Hoa SÆ¡n nhất Ä‘iá»u lá»™ - Phong Hoa Tuyết Nguyệt tà n", trong đó, Hoa SÆ¡n tức ám chỉ Hoa SÆ¡n phái, còn Phong Hoa Tuyết Nguyệt thì ám chỉ vá» tứ đại gia tá»™c trong võ lâm hiện thá»i: Phong - Hoa - Tuyết - Nguyệt. Hà m ý trong hai câu thoại nà y Ä‘a số ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u hiểu rõ. Äại khái muốn nói rằng nếu đắc tá»™i vá»›i Hoa SÆ¡n còn có má»™t con đưá»ng thoát, còn nếu đắc tá»™i vá»›i tứ đại gia tá»™c thì chỉ có nước chá» bị tà n phế mà thôi. Hoa SÆ¡n là danh môn chÃnh phái cá»§a võ lâm, hà nh sá»± quang minh lá»—i lạc. Cho nên, đắc tá»™i vá»›i Hoa SÆ¡n, cÅ©ng không nhất định bị báo thù. Còn tứ đại gia tá»™c, vừa chánh - vừa tà , nguyên tắc hà nh sá»± cá»§a há» là : Ngưá»i không phạm ta, ta cÅ©ng không phạm ngưá»i, nhưng nếu ngưá»i phạm ta, ta nhất định sẽ phạm lại ngưá»i. Tứ đại gia tá»™c trước nay vẫn hợp sức, cùng tiến cùng lui, thá»±c lá»±c không phải chuyện đùa.
Võ công cá»§a Hoa Phi Hoa cÅ©ng không tÃnh là cao, mặc dù đứng vị trà thứ ba trong Long bảng, nhưng Long bảng đó chỉ là thứ tá»± cá»§a những thanh niên cao thá»§. Trong võ lâm, còn nhiá»u cao thá»§ võ công hÆ¡n hắn nhiá»u lần. Vì thế, đơn độc má»™t mình Hoa Phi Hoa thì chẳng có gì đáng sợ, cái đáng sợ chÃnh vì hắn là thiếu chá»§ Hoa gia cá»§a má»™t trong tứ đại gia tá»™c. Phụ thân cá»§a hắn, hiện là ngưá»i đứng đầu cá»§a Hoa gia, Hoa Thác, bà i danh thứ tám trong địa bảng, nhưng có ngưá»i nói, xét vá» thá»±c lá»±c cá»§a ông ta trên tháºt tế thì vị trà không chỉ là thứ tám. Hoa Thác có hai con, má»™t trai má»™t gái. Con gái Hoa Phi Má»™ng, năm nay đã hai mươi bốn tuổi, nhưng vẫn chưa gả chồng, có lá»i đồn đại rằng do dung mạo xấu xà nên đến tuổi nà y mà vẫn chưa thể xuất giá. Bất quá má»i ngưá»i Ä‘á»u không tin, bởi vì cho dù cô ta có xấu ma chê quỉ há»n thế nà o, dá»±a và o địa vị cá»§a Hoa gia, cô ta vẫn có thể lấy được má»™t ngưá»i chồng tốt. Con trai Hoa Phi Hoa, năm nay hai mươi tuổi, trên giang hồ có má»™t ngoại hiệu khá bất nhã, gá»i là phong lưu công tá». Bởi do, hắn thưá»ng ra và o chốn thanh lâu ká»· viện, có Ä‘iá»u bản thân hắn lại lấy là m thÃch thú vá»›i cái ngoại hiệu chẳng mấy nhã nhặn nà y. Cà ng lạ hÆ¡n, Phụ thân cá»§a hắn, Hoa Thác, đối vá»›i đứa con bảo bối nà y cÅ©ng không há» quản thúc mà cứ mặc hắn rong chÆ¡i bên ngoà i.
Toà n trưá»ng yên lặng trong chốc lát, má»™t thoáng hồ như không ai muốn nói chuyện.
"Hứa công tá», ngươi đã đồng ý giao Tình Kiếm ra cho Phương má»— thì nên là m y như lá»i đã hứa." Cuối cùng thì Phương Phi Long cÅ©ng nhịn không nổi, mắt thấy mồi ngon đã ká» bên miệng nhưng lại bị kẻ khác ngăn cản không cho nuốt và o, trong lòng không khá»i sinh ra oán háºn.
"Phương bang chá»§, chẳng phải ta đã nói vá»›i ông vá» nÆ¡i chôn dấu cá»§a Tình Kiếm rồi sao?" Äá»™t nhiên, Nhược Hư nói ra trong Ä‘iệu bá»™ kinh ngạc.
"Hứa công tá», ngươi nói vá»›i ta lúc nà o?" Phương Phi Long nén giáºn há»i.
"Phương bang chá»§, vừa má»›i nãy, chẳng phải ta đã bảo Tiểu Tuyết nói vá»›i ông hay sao? Ông nói rằng muốn chúng ta nói nhá» cho má»™t mình ông biết, nên ta đã bảo Tiểu Tuyết truyá»n âm báo cho ông." Nhược Hư vẫn tiếp tục nói trong bá»™ dạng kinh ngạc kì quái, vừa nói lại tá» vẻ như đã hiểu ra sá»± việc.
"Ồ, tại hạ hiểu rồi, chẳng lẽ Phương bang chủ nghe không rõ, muốn ta nói lại lần nữa sao? Tiểu Tuyết, ngươi nói lại với ông ta lần nữa đi." vừa nói, hắn vừa quay đầu nhìn Hà m Tuyết.
Hà m Tuyết nhu thuáºn gáºt gáºt đầu, má»i ngưá»i chỉ nhìn thấy đôi môi anh đà o cá»§a nà ng có chút động Ä‘áºy, nhưng lại chẳng nghe thấy thanh âm gì cả.
"Phương bang chá»§, lần nà y ngươi nghe rõ rồi chứ?" Nhược Hư mỉm cưá»i nhìn Phương Phi Long nói.
"Ài, ta nói Hứa huynh đệ ngươi không đủ nghÄ©a khà tà nà o? Tại sao chỉ nói cho má»™t mình Phương bang chá»§ biết? Nếu muốn nói thì phải nói cho má»i ngưá»i cùng nghe má»›i phải." Trong tiếng nói cá»§a Hoa Phi Hoa có chút gì đó không hà i lòng lắm.
"Hoa huynh, tại hạ cÅ©ng vì bất đắc dÄ©, nếu các vị muốn Tình Kiếm, thì cứ tìm Phương bang chá»§ váºy. Tại hạ chỉ là má»™t kẻ thư sinh, tháºt sá»± không dám đắc tá»™i vá»›i Phương bang chá»§." Nhược Hư mang vẻ khó xá» trên mặt.
"Tên há» Hứa kia, ngươi ăn nói hồ đồ gì váºy? Ngươi nà o có nói vá»›i ta Tình Kiếm ở chá»— nà o đâu." Phương Phi Long hắng giá»ng nói.
"Phương bang chá»§, là m ngưá»i không nên quá đáng như váºy. Ông đưá»ng đưá»ng là má»™t bang chá»§, ép buá»™c tại hạ phải giao Tình Kiếm ra, tại hạ thân cô thế cô, chỉ còn cách giao ná»™p. Nhưng bây giỠđã đưa ra rồi, Phương bang chá»§ lại muốn tại hạ đỡ lấy gánh nặng nà y giùm ông, ông không cảm thấy là quá vô lý sao?" Nhược Hư lạnh lùng, cháºm rãi nói ra. "Tình Kiếm vốn chẳng phải phải váºt cá»§a ta, ta lại không phải ngưá»i trong võ lâm, có dùng Tình Kiếm cÅ©ng chẳng có mục Ä‘Ãch gì lá»›n lao. Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là , ta chẳng muốn vì má»™t thanh kiếm mà phải mất mạng, chỉ là không ngá» Phương bang chá»§ quả nhiên không muốn tha cho ta, ta cÅ©ng chẳng còn gì để nói, muốn chém muốn giết, má»i Phương bang chá»§ tuỳ ý!"
"Há» Hứa kia, Phương má»— ta đã xem thưá»ng ngươi." Phương Phi Long mắt thấy bốn phÃa má»i ngưá»i Ä‘á»u chăm chăm ánh nhìn lên ngưá»i hắn. Má»™t số ngưá»i còn khẽ động Ä‘áºy như muốn di chuyển. Hiển nhiên, có rất nhiá»u ngưá»i tin lá»i Nhược Hư, không khá»i oán háºn khi thấy Nhược Hư nói váºy.
"Hứa huynh đệ, ngươi an tâm, chẳng ai có thể đối xá» vá»›i ngươi như thế. Dù sao, Tình Kiếm cÅ©ng đã ở trong tay Phương bang chá»§, ta nghÄ© ở đây chẳng ai vô duyên vô cá»› gây Ä‘iá»u bất lợi cho ngươi." Hoa Phi Hoa cố ý nói lá»›n. "Hoa Phi Hoa ta có thể bảo đảm, ngươi nhất định sẽ bình an vô sá»±"
"Äa tạ Hoa huynh, tại hạ tháºp phần cảm kÃch" Nhược Hư nhẹ giá»ng nói. Tuy hắn có thể thấy rõ, từ lúc Hoa Phi Hoa xuất hiện đến nay cứ má»™t má»±c hữu ý vô tình bênh vá»±c, giúp hắn giá há»a cho Phương Phi Long. Nhưng hắn và Hoa Phi Hoa lại không có mối kết giao nà o, vì váºy hắn cÅ©ng không rõ Hoa Phi Hoa có mục Ä‘Ãch gì nữa.
"Phương bang chá»§, má»i ngưá»i Ä‘ang đợi ngươi nói ra nÆ¡i tung tÃch cá»§a Tình Kiếm. Lẽ nà o Phương bang chá»§ muốn má»™t mình độc chiếm Tình Kiếm hay sao?" Cuối cùng thì cÅ©ng có ngưá»i nhịn không nổi nói ra. Hắn mình khoác thanh y, tuổi chừng ba mươi, dáng vẻ mảnh khảnh, nhưng hai mắt thì sáng ngá»i. Phương Phi Long thầm kêu khổ trong lòng, ngưá»i vừa nói chÃnh là Trưá»ng Giang Minh minh chá»§, Hách Thiết Äạo. Trưá»ng Giang Minh thế lá»±c phân bố rá»™ng khắp Äại Giang Nam Bắc, vì thế tại nhiá»u vùng có xảy ra tranh chấp quyá»n lợi vá»›i Tiá»m Long bang, hai phái luôn luôn bất hoà . Hiện tại, ngưá»i gây khó dá»… trước mắt quả nhiên là hắn.
"Hách Thiết Äạo, ngươi còn chưa đủ tư cách để ra lệnh cho ta!" Phương Phi Long lạnh lùng hừ má»™t tiếng, hắn không thể để rÆ¡i xuống thế hạ phong trước mặt Hách Thiết Äạo.
"Không dám, ta chỉ muốn nhắc nhở má»™t chút mà thôi, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang mong đợi" Hách Thiết Äạo cưá»i mỉa mai.
Phương Phi Long nhìn ra bốn phÃa, mặc dù số ngưá»i không Ãt, nhưng có thể đấu lại hắn quả tháºt chỉ có Hách Thiết Äạo, trong lòng hắn chá»i thầm, ngoà i miệng lại nói: "Hách Thiết Äạo, ngươi muốn biết rõ tung tÃch cá»§a Tình Kiếm thì nên há»i tên há» Hứa kia má»›i phải."
"Má»i ngưá»i ai cÅ©ng biết, có Phương bang chá»§ ngươi ở đây hắn sẽ không dám nói. Nếu hắn đã nói cho ngươi biết, thì ngươi hãy nói ra để giúp giải toả sá»± hiếu kỳ trong lòng má»i ngưá»i Ä‘i" Hách Thiết Äạo nói, trên khoé môi để lá»™ nụ cưá»i đắc ý.
"Nếu Phương bang chá»§ đã không muốn nói, xem ra mấy huynh đệ ta đà nh phải dùng biện pháp mạnh váºy." Giá»ng nói lạnh lùng vá»ng đến từ xa. Phương Phi Long nhìn thấy bốn ngưá»i xuất hiện, sắc mặt đại biến.
Nhược Hư cÅ©ng hÆ¡i kinh hãi, những ngưá»i đến chÃnh là Lao sÆ¡n tứ quỉ, Si Mị Võng Lượng – bốn huynh đệ.
"Bốn tên quái váºt nà y đã đến rồi, chuẩn bị chạy thôi." Hoa Phi Hoa chợt xuất hiện bên cạnh Nhược Hư. Hà m Tuyết cả kinh liá»n ra chắn phÃa trước, cảnh giác nhìn y.
"Ta nghÄ© đại mỹ nhân tiểu thư không cần nhìn ta như váºy, mau dẫn ngưá»i trong má»™ng cá»§a cô chạy giữ mạng Ä‘i, cháºm chân má»™t chút cÅ©ng không kịp đâu. Nhân lúc bá»n há» còn chưa chú ý đến nÆ¡i nà y hãy Ä‘i mau, nhá»› là cứ chạy vá» hướng Äông, sẽ có ngưá»i tiếp ứng." Hoa Phi Hoa nói nhanh.
"Tiểu Tuyết, lá»i hắn đáng tin, mau chạy thôi!" Nhược Hư thấp giá»ng nói, Hà m Tuyết khẽ gáºt đầu, hốt nhiên ôm lấy Nhược Hư, nhằm hướng Äông mau chóng chạy Ä‘i.
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
Chữ ký của ThienTu89
20-03-2009, 11:05 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 6: Tình Ti Cá»§ Triá»n
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Chá»§
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
“Bá»n há» muốn chạy trốn!†Có ngưá»i hét lên. Trong nháy mắt đã có mấy bóng ngưá»i xông tá»›i.
“Hì Hì, hãy xem chiêu ‘thiên nữ tán hoa’ cá»§a bổn công tỠđây!†Hoa Phi Hoa cưá»i khẩy má»™t tiếng, cánh hoa đầy trá»i vẩy đến má»i ngưá»i, ai nấy vá»™i và ng chạy trốn trối chết, nghe nói má»™t khi đã trúng ‘Thiên nữ tán hoa’ cá»§a Hoa Phi Hoa thì không chết cÅ©ng tà n phế, bá»n há» dÄ© nhiên không muốn nếm thá» chút nà o.
Cánh hoa tản mác Ä‘i, ba ngưá»i cÅ©ng biến mất dạng.
“Ài, lại thêm má»™t đám ngu ngốc nữa rút lui!†Hoa Phi Hoa vừa thi triển khinh công Ä‘uổi theo hai ngưá»i Nhược Hư, vừa lắc đầu lầm bầm nói.
Hà m Tuyết khẩn trương ôm lấy Nhược Hư, váºn khởi khà lá»±c toà n thân, nháºn đúng phương hướng, toà n lá»±c Ä‘i vá»™i vá» trước, bên tai chỉ nghe được tiếng gió vù vù, hoà n toà n không biết đã chạy qua bao lâu. Äến khi Hà m Tuyết cảm thấy chân như má»m nhÅ©n, cước bá»™ cÅ©ng tá»± nhiên cháºm lại.
“Tiểu Tuyết, dừng lại thôi.†Nhược Hư thấp giá»ng nói, hắn cảm nháºn được tiếng thở gấp cá»§a Hà m Tuyết, từng giá»t từng giá»t mồ hÆ¡i tuôn rÆ¡i xuống mặt hắn.
Hà m Tuyết ngừng lại nhưng có chút không ổn, chân nà ng má»m nhÅ©n ngã luôn xuống đất, hai ngưá»i thà nh ra lăn lá»™n trên mặt đất.
“A, thiếu gia, ngưá»i không sao chứ?†Hà m Tuyết vá»™i và ng bò dáºy, đỡ Nhược Hư lên, khẩn trương há»i han, sắc mặt dưá»ng như sắp khóc đến nÆ¡i.
“Không có việc gì đâu, Tiểu Tuyết, chúng ta nghỉ ngÆ¡i má»™t lát Ä‘i.†Nhược Hư mỉm cưá»i, nhẹ giá»ng nói.
“Vâng.†Hà m Tuyết gáºt gáºt đầu, tá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, hai ngưá»i cứ thế ngồi luôn xuống đất.
“Ầy, ta nói hai ngưá»i các ngươi có nghỉ ngÆ¡i cÅ©ng phải tìm chá»— cho tốt má»™t chút chứ.†Bên cạnh vang lên thanh âm cá»§a Hoa Phi Hoa.
“Liên quan gì đến ngươi chứ?†Hà m Tuyết giáºn đến trắng bệch liếc Hoa Phi Hoa.
“Ta nói đại mÄ© nhân tiểu thư nghe, tốt xấu gì ta cÅ©ng đã giúp các ngưá»i má»™t lần, không cần phải đối xá» vá»›i ta như váºy chứ?†Hoa Phi Hoa vẻ mặt oan ức nói.
“Hoa huynh, lần nà y tháºt sá»± là đa tạ huynh.†Nhược Hư dứng dáºy, khẽ hà nh lá»….
“Hứa huynh đệ, không cần khách khà như thế, ta cÅ©ng là vì được ngưá»i ta á»§y thác thôi. ÄÆ°á»£c rồi, các ngưá»i xem, phÃa trước có má»™t gian tiểu ốc, chúng ta hãy đến đó nghỉ ngÆ¡i chút Ä‘i.†Hoa Phi Hoa cưá»i cưá»i nói.
Nhược Hư gáºt đầu, ba ngưá»i lần lượt tiến và o trong ngôi tiểu miếu ấy. Phòng quả tháºt rất nhá», bất quá được cái sạch sẽ, vẻ như có ngưá»i thưá»ng xuyên dừng chân tại đây.
Trong phòng thá»±c yên tÄ©nh. Hoa Phi Hoa tá»±a hồ có chút nhấp nhá»m, ánh mắt thưá»ng xuyên nhìn ra bên ngoà i.
Hà m Tuyết tá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, ánh mắt long lanh không nỡ rá»i khá»i hắn. Nhược Hư cÅ©ng cảm giác được ánh mắt ấy nên có chút ngại ngùng không dám đón nháºn. Thân thể má»m mại cá»§a nà ng tá»a ra tráºn tráºn hương thÆ¡m ngát, xuyên và o mÅ©i Nhược Hư, nhưng hắn vẫn không dám tiếp thụ.
“Hứa huynh đệ, phúc khà ngươi tháºt là tốt a!†Hoa Phi Hoa đột nhiên dùng vẻ mặt hâm má»™ nhìn Nhược Hư nói. Nhược Hư chỉ đà nh cưá»i khổ, không nói gì thêm.
“Hứa huynh đệ, nghe nói ngươi chÃnh là tình lang cá»§a Giang đại tiểu thư ở Äại Giang tiêu cục, có phải như váºy không?†Hoa Phi Hoa lại há»i, giá»ng nói có chút khác thưá»ng.
“Nà y, sao ngươi lại phiá»n như váºy chứ?†Hà m Tuyết hung hăng trừng mắt vá»›i Hoa Phi Hoa.
“Äại mỹ nhân tiểu thư, …â€
“Không được gá»i ta như thế, ta có tên đà ng hoà ng.†Hà m Tuyết tức giáºn nói.
“Tiểu Tuyết, không nên hung dữ vá»›i Hoa huynh như thế.†Nhược Hư thấp giá»ng nói, dù sao thì ngưá»i ta cÅ©ng đã giúp đỡ hai ngưá»i bá»n há».
“Nhìn bá»™ dạng cá»§a hắn tháºt không giống ngưá»i tốt chút nà o.†Hà m Tuyết lầm bầm rồi không nói thêm gì nữa, nà ng bây giỠđối vá»›i Nhược Hư phải nói là ‘ cái gì cÅ©ng nghe’.
“Tiểu Tuyết cô nương, ta tuy không phải hạng ngưá»i tốt nhưng đối vá»›i cô cÅ©ng đâu phải hạng xấu xa phải không nà o.†Hoa Phi Hoa bất dắc dÄ© nói, bị mỹ nữ đối đãi như váºy vá»›i hắn mà nói tháºt sá»± là má»™t thất bại.
“Không phải mới lạ.†Hà m Tuyết lầm bầm.
“Chiêu nà y cá»§a ngươi không phải đối vá»›i ai cÅ©ng hữu dụng cả đâu.†Ngoà i cá»a vang lên má»™t giá»ng nói tháºt êm tai, Hoa Phi Hoa trên mặt lá»™ rõ sá»± vui mừng. Má»™t thân hình mỹ diệu xuất hiện nÆ¡i cá»a, cả ngưá»i khoác áo choà ng Ä‘en, trên đầu đội má»™t chiếc mÅ© trùm, mÅ© trùm che hết cả khuôn mặt, chỉ có thể lá» má» thấy được má»™t nét mặt xinh đẹp dị thưá»ng. Dáng vẻ nà ng cao thon gói gá»n trong bá»™ y phục bó sát, lung linh mỠảo, hết sức dụ nhân. Ãnh mắt tham lam cá»§a Hoa Phi Hoa Ä‘ang dÃnh chặt và o nà ng không sao rá»i Ä‘i được.
“Ãnh mắt cá»§a ngươi không thể thà nh tháºt má»™t chút được à ?†Thanh âm cá»§a nữ tá» có chút trách cứ.
“Ồ, ồ được chứ, ta không nhìn nữa là được chứ gì.†Hoa Phi Hoa có chút xấu hổ đáp, cố sức quay đầu Ä‘i chá»— khác, có Ä‘iá»u hình như vẫn trá»™m liếc nà ng. Hắc y nữ tá» khẽ thở dà i, đây cÅ©ng không phải là lần đầu tiên nà ng biết đức hạnh cá»§a hắn.
“Khi nà o thì ngươi má»›i có thể sá»a đây?†Nữ tá» lại thở dà i.
“Nếu nà ng nguyện ý gả cho ta, ta láºp tức sá»a ngay.†Hoa Phi Hoa nhìn nà ng nói.
“Váºy ngươi không cần sá»a đâu.†Nữ tá» nói vẻ bất đắc dÄ©.
Hà m Tuyết và Nhược Hư lấy là m lạ nhìn hai ngưá»i, vừa má»›i rồi còn tưởng bá»n há» là tình nhân, bất quá lúc nà y quan sát lại thấy có vẻ không phải.
â€œÄÆ°á»£c rồi, ngưá»i nà ng muốn ta cứu nhân tiện cÅ©ng Ä‘ang ở đây đấy.†Hoa Phi Hoa có chút mất mát nhìn Nhược Hư, nói vá»›i nữ tá» kia.
Hắc y nữ tá» cháºm rãi quay đầu, ánh mắt bình tÄ©nh nhìn Nhược Hư. Nhược Hư chỉ cảm thấy hai luồng Ä‘iện lạnh lẽo đâm và o như xuyên thấu tim hắn. Tháºt là má»™t ánh mắt sắc bén.
“Ngươi chÃnh là Hứa Nhược?†Tháºt lâu sau, hắc y nữ tá» má»›i lạnh lùng há»i.
“ChÃnh là tại hạ, xin há»i cô nương là …?†Nhược Hư gáºt đầu, nữ tá» nà y gây cho hắn má»™t loại áp lá»±c rất lá»›n.
“Ngươi và Tiểu Nguyệt có quan hệ gì?†hắc y nữ tá» lại lạnh nhạt há»i.
“Xin được há»i cô nương là ai?†Nhược Hư có chút không thoải mái, khẩu khà chất vấn cá»§a vị cô nương nà y khiến hắn không được tá»± nhiên.
“Ta là Giang Thanh Nguyệt.â€
Nhược Hư ngây dại, thì ra trên thế gian nà y quả nhiên tháºt sá»± có hai Giang Thanh Nguyệt.
“Giang Thanh Nguyệt mà ngươi gặp chÃnh là thị nữ cá»§a ta, gá»i là Tiểu Nguyệt.†Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng nói, lá»i nói đã Ä‘áºp tan má»i suy Ä‘oán cá»§a Nhược Hư, nguyên lai chỉ có má»™t Giang Thanh Nguyệt, Tiểu Nguyệt kia không phải Giang Thanh Nguyệt tháºt sá»±.
“Thì ra là Giang cô nương, tại hạ thất lá»… rồi.†Nhược Hư đột nhiên cảm thấy bá»™i phục ngưá»i nữ tá» nà y. Gia đình nà ng từ cao xuống thấp chỉ còn lại má»™t mình nà ng, thế nhưng hắn lại nhìn không ra nà ng chất chứa vẻ bi thương nà o, có thể thấy được nà ng tháºt sá»± là má»™t nữ tá» rất kiên cưá»ng.
“Hứa công tá» có thể nói cho ta biết, ngưươi cùng Tiểu Nguyệt có quan hệ gì không?†Ãnh mắt Giang Thanh Nguyệt ánh lên sá»± Ä‘au xót, nà ng há»i.
“Là bằng hữu.†Nhược Hư cúi đầu, hạ giá»ng nói, ngữ khà ẩn chứa Ä‘au thương, “ Sau khi ta được Äại Giang tiêu cục cứu, chÃnh nà ng ấy đã chiếu cố đến ta, nà ng ấy đối xá» vá»›i ta rất tốt, nà ng ấy tháºt sá»± là má»™t hảo cô nương, tiếc là …†Nhược Hư không nói tiếp được nữa.
“Chỉ là bằng hữu thôi sao?†Giang Thanh Nguyệt trong mắt vụt qua má»™t tia sắc lạnh, “Nói như váºy Hứa công tá» không thừa nháºn mình là tình lang cá»§a Tiểu Nguyệt?â€
“Có lẽ Giang tiểu thư đã hiểu lầm rồi, ta và Tiểu Nguyệt cô nương chỉ là bằng hữu bình thưá»ng mà thôi, những lá»i đồn trên giang hồ không thể tin là tháºt được.†Nhược Hư thở dà i nói.
“Si tình nữ tá» - phụ tâm hán(*), xem ra Hứa công tá» nhanh như váºy mà đã thay lòng đổi dạ, ta tháºt vì Tiểu Nguyệt mà thấy không đáng chút nà o.†Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng nói.
“Nà y, ngươi có nói lý lẽ không váºy, thiếu gia nhà ta đã nói là không có quan hệ cùng cái cô Tiểu Nguyệt gì đó mà !†Hà m Tuyết nhịn không được phải lên tiếng.
“Thiếu gia? Vị cô nương nà y, hình như ta đã gặp ở đâu, không biết nên xưng hô thế nà o cho phải?†Giang Thanh Nguyệt thấy Hà m Tuyết có vẻ quen quen, nhẹ nhà ng nói.
“Ta thấy ngươi nháºn lầm ngưá»i rồi, ta chưa bao giá» nhìn thấy ngươi.†Hà m Tuyết lạnh lùng nói.
“Giang Thanh Nguyệt ta không bao giá» nháºn lầm ngưá»i, chỉ là có chút ngạc nhiên mà thôi.†Giang Thanh Nguyệt cháºm rãi nói, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Nhược Hư.
“Hứa công tỠcó vẻ như không phải là hỠHứa.†Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói, Nhược Hư hơi chấn động.
“Giang tiểu thư tháºt biết nói đùa, tại hạ không há» Hứa thì há» gì?†Nhược Hư miá»…n cưỡng cưá»i đáp.
“Ngươi há» gì không liên quan đến ta.†Giang Thanh Nguyệt lãnh đạm nói, “Ta bây giá» chỉ muốn biết, Tiểu Nguyệt trước khi chết đã nói gì vá»›i ngươi?â€
“Tiểu Nguyệt cô nương chỉ bảo ta nhất định phải tìm được Giang cô nương, chỉ là lúc ấy ta không hiểu được ý tứ của nà ng.†Nhược Hư đáp, hơi do dự một chút.
“Tiểu Nguyệt tháºt sá»± nói như váºy ư?†Giang Thanh Nguyệt thất thanh há»i, xuyên qua mạng che có thể thấy sắc mặt nà ng tá»±a hồ Ä‘ang biến đổi.
Nhược Hư gáºt gáºt đầu, nghÄ© thầm rằng chẳng phải đúng như váºy sao? Không biết vì cái gì mà Giang Thanh Nguyệt lại phản ứng mạnh như váºy.
Giang Thanh Nguyệt kinh ngạc nhìn Nhược Hư, tháºt lâu không rá»i mắt. Nhược Hư trong lòng cảm thấy mất tá»± nhiên. Mà cÅ©ng không riêng gì hắn, hai ngưá»i bên cạnh cÅ©ng y như thế. Hà m Tuyết và Hoa Phi Hoa đồng thá»i ho khan má»™t tiếng, trong lòng tá» vẻ bất mãn. Bất quá, Giang Thanh Nguyệt đến má»™t chút phản ứng cÅ©ng không có. Má»™t lúc lâu sau, phá»ng chừng má»i chá»— trên ngưá»i có thể thấy được cá»§a Nhược Hư Ä‘á»u đã bị nà ng nhá»› hết trong đầu, ánh mắt nà ng rốt cuá»™c má»›i rá»i khá»i hắn.
“Hứa Nhược, ngươi Ä‘i theo ta.†Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói, má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u lắp bắp kinh hãi, ai cÅ©ng không nghÄ© tá»›i việc Giang Thanh Nguyệt lại đưa ra yêu cầu nà y.
“Giang tiểu thư, xin há»i có việc gì cần tại hạ là m phải không?†Nhược Hư cưá»i khổ má»™t tiếng.
“Ngươi không cần quản nhiá»u như thế, Tiểu Nguyệt không phải bảo ngươi nhất định tìm ta hay sao? Bây giá» ngươi tìm được rồi thì tiện thể Ä‘i cùng ta luôn.†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói, trong giá»ng nói không có chút cảm tình nà o, “Ta nghÄ© ngươi không thể ngay cả yêu cầu cuối cùng cá»§a Tiểu Nguyệt mà cÅ©ng không là m được chứ?â€
â€œÄÆ°á»£c rồi.†Nhược Hư bất đắc dÄ© phải gáºt đầu đồng ý.
“Thiếu gia Ä‘i đâu ta cÅ©ng Ä‘i đó.†Hà m Tuyết nÃu tay Nhược Hư.
“Thanh Nguyệt Ä‘i đâu ta cÅ©ng Ä‘i đó.†Hoa Phi Hoa cÅ©ng muốn bắt chước Hà m Tuyết giữ lấy Nhược Hư, liá»n định kéo lấy Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt vá»™i né ra, trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa. Hắn ta đà nh cưá»i trừ, đứng ngay ngắn bên cạnh Giang Thanh Nguyệt.
“Äi thôi.†Giang Thanh Nguyệt khẽ thở dà i má»™t hÆ¡i trước khi tha thướt lướt ra ngoà i.
“Chúng ta Ä‘i đâu đây?†Hoa Phi Hoa Ä‘i theo chưa đầy hai bước đã không nhịn được há»i.
“Và o thà nh.†Giang Thanh Nguyệt không thèm quay đầu lại trả lá»i.
“Không phải chứ? Bây giỠmà và o trong thà nh chẳng phải là tự chui đầu và o rỠsao?†Hoa Phi Hoa kêu lên.
“Äi hay không thì tùy ngươi.†Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng đáp.
“Ta Ä‘i là được chứ gì, thiệt là , hôm nay sao lại nhiá»u há»a khà như váºy không biết.†Hoa Phi Hoa nói thầm.
Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng Ä‘ang quẩn quanh hà ng trăm ngà n ý nghÄ© trong đầu. Ná»—i Ä‘au trong lòng nà ng liệu mấy ai có thể hiểu được? Chỉ trong và i ngà y, nhà tan, ngưá»i mất, phụ thân, huynh trưởng và cả vị tá»· muá»™i cùng lá»›n lên vá»›i nà ng Ä‘á»u đã rá»i bá» nà ng mà đi.
Tiểu Nguyệt mặc dù trên danh nghÄ©a là thị nữ cá»§a nà ng, nhưng tháºt sá»± còn hÆ¡n cả tỉ muá»™i, là ngưá»i thân cáºn nhất vá»›i nà ng nÆ¡i chốn khuê phòng, hai ngưá»i không giấu nhau bất cứ việc gì. Và o buối tối trước khi phân ly, có lẽ cảm thấy sau nà y không còn cÆ¡ há»™i gặp mặt nhau nữa, hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy không nỡ chia lìa.
“Tiểu thư, muá»™i Ä‘i lần nà y sẽ giúp ngưá»i tìm cô gia vá» có được không?†Tiểu Nguyệt muốn khuấy tan không khà u thương nên nói đùa.
â€œÄÆ°á»£c đó, Tiểu Nguyệt, đến lúc đó ta sẽ Ä‘em hắn chia má»™t ná»a cho muá»™i.†Giang Thanh Nguyệt duyên dáng cưá»i nói.
“Tiểu thư, muá»™i mà tìm được cô gia rồi sẽ bảo hắn đến tìm ngưá»i đó.†Tiểu Nguyệt cưá»i hì hì, “Äến lúc đó, ngưá»i không muốn cÅ©ng không được.â€
“Muá»™i đã xem qua thì nhất định không thà nh vấn Ä‘á», dù sao cÅ©ng không phải dà nh cho má»™t mình ta.†Giang Thanh Nguyệt nói vẻ không quan tâm.
Từ cuá»™c ly biệt ấy, hai ngưá»i rốt cuá»™c đã không còn gặp nhau nữa, cÅ©ng không cách nà o gặp lại, cÅ©ng bởi cả hai đã âm dương xa cách vÄ©nh viá»…n.
“Tiểu Nguyệt à , đây là vị hôn phu mà muá»™i đã tìm giúp ta ư?†Giang Thanh Nguyệt trong lòng Ä‘au xót, không cầm được nước mắt nhá» xuống, “Tiểu Nguyệt, đến lúc nà y mà muá»™i cÅ©ng còn nhá»› đến ta, nhưng vì cá»› gì muá»™i lại không Ä‘Ãch thân đến gặp ta chứ?â€
Ná»a canh giá» sau, bốn ngưá»i xuất hiện tại má»™t khách Ä‘iếm trong thà nh Trưá»ng An.
“Các ngươi ở đây chá» ta má»™t lát, ta Ä‘i ra ngoà i má»™t chút sẽ vá» ngay.†Giang Thanh Nguyệt dẫn ba ngưá»i và o má»™t gian phòng, nói xong xoay ngưá»i trở ra ngoà i.
Chưa đầy một khắc sau, Giang Thanh Nguyệt đã trở lại, trên tay còn cầm theo mấy bộ quần áo.
“Bây giá», nÆ¡i nà o cÅ©ng có ngưá»i Ä‘ang tìm chúng ra, chúng ta phải cải trang má»™t chút, như váºy có thể giảm Ä‘i rất nhiá»u phiá»n toái.†Giang Thanh Nguyệt thấy má»i ngưá»i có vẻ mÆ¡ hồ nên giải thÃch.
Äến lúc nà y, Nhược Hư má»›i biết được, thì ra Giang Thanh Nguyệt chÃnh là má»™t cao thá»§ hóa trang, chưa đầy má»™t nén nhang bốn ngưá»i đã dịch dung xong, má»—i ngưá»i Ä‘á»u không còn giữ khuôn mặt vốn có cá»§a mình nữa. Giang Thanh Nguyệt gỡ mÅ© trùm xuống, bây giá» hình dáng cá»§a nà ng đúng là má»™t vị đại gia khuê tú, tóc vấn lên cao, phá»ng theo cách ăn mặc cá»§a thiếu phụ, dáng vẻ quyến rÅ© bên ngoà i cÅ©ng không còn rõ rà ng. Khuôn mặt tuy vẫn có nét xinh đẹp nhưng hiển nhiên so vá»›i diện mạo tháºt cá»§a nà ng đã kém Ä‘i nhiá»u, mặc dù Nhược Hư vẫn chưa được rõ rà ng nhìn thấy mặt mÅ©i tháºt cá»§a nà ng.
“Bây giá», thân pháºn cá»§a chúng ta là vợ chồng má»›i cưới, còn hai ngưá»i các ngươi là thị nữ và ngưá»i hầu cá»§a chúng ta.†Giang Thanh Nguyệt phán má»™t câu là m ba ngưá»i còn lại dở khóc dở cưá»i.
“Giang tiểu thư, việc nà y hình như không tốt lắm đâu?†Nhược Hư có chút xấu hổ nói. Mặc dù chỉ là giả, nhưng vô duyên vô cá»› lại Ä‘i là m trượng phu cá»§a ngưá»i khác, hắn tháºt không quen chút nà o. Hà m Tuyết cÅ©ng rất tức giáºn, chỉ háºn không thể ngay láºp tức cùng Giang Thanh Nguyệt đấu má»™t tráºn. Nà ng không ngại là m thị nữ nhưng việc thiếu gia cá»§a nà ng tá»± nhiên lại Ä‘i là m trượng phu cá»§a ngưá»i khác khiến cho nà ng tháºt sá»± để tâm.
“Hứa huynh đệ, hay là chúng ta đổi vị trà cho nhau Ä‘i?†Hoa Phi Hoa trong lòng cÅ©ng khó chịu không Ãt.
“Không được, phải đúng như thế nà y.†Nhược Hư đang muốn đáp ứng nhưng Giang Thanh Nguyệt không đợi hắn lên tiếng, nhân tiện bác bỠluôn.
“Nếu hai ngưá»i các ngươi không muốn thì có thể không Ä‘i. Bất quá Hứa Nhược nhất định phải Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn Hà m Tuyết và Hoa Phi Hoa nói, Hoa Phi Hoa bất đắc dÄ© phải ngáºm miệng lại.
“Giang tiểu thư, chúng ta rốt cuá»™c phải Ä‘i đâu?†Nhược Hư há»i, qua hồi lâu hắn vẫn không hiểu được rốt cuá»™c Giang Thanh Nguyệt muốn là m gì.
“Vá» Äại Giang tiêu cục.†Giang Thanh Nguyệt nhìn Nhược Hư nói.
Äại Giang tiêu cục ở bên trong thà nh VÅ© Xương, cách Trưá»ng An đến mấy nghìn dặm.
“Chúng ta Ä‘i đưá»ng thá»§y hay Ä‘i đưá»ng bá»™?†Nhược Hư nghÄ© ngợi há»i.
â€œÄÆ°á»ng bá»™! Tất cả chúng ta Ä‘á»u không quen thá»§y tÃnh, nếu Ä‘i đưá»ng thá»§y mà gặp việc gì ngoà i ý muốn thì có lẽ rất khó đối phó.†Giang Thanh Nguyệt không đắn Ä‘o nói ngay.
“Ài, ta biết số mệnh mình, nà ng Ä‘i đâu ta nhất định theo đến đó, lên núi Ä‘ao hay xuống chảo dầu cÅ©ng Ä‘á»u cam lòng.†Hoa Phi Hoa thở dà i má»™t hÆ¡i, nói.
Giang Thanh Nguyệt không nói gì, nhưng trong lòng lại sâu kÃn thở dà i: Phi Hoa, ta biết tâm ý cá»§a ngươi, ngươi cÅ©ng biết tâm ý cá»§a ta, hà cá»› gì phải cưỡng cầu cÆ¡ chứ?
---------------------
(*) Si tình nữ tá» - phụ tâm hán: ý cá»§a câu thà nh ngữ nà y là , ngưá»i con gái luôn si tình còn ngưá»i con trai (hán=hán tá») lại hay phụ tình – Mèo á»m chú.
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:06 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 6: Tình Ti Cá»§ Triá»n
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Chá»§
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
“Bá»n há» muốn chạy trốn!†Có ngưá»i hét lên. Trong nháy mắt đã có mấy bóng ngưá»i xông tá»›i.
“Hì Hì, hãy xem chiêu ‘thiên nữ tán hoa’ cá»§a bổn công tỠđây!†Hoa Phi Hoa cưá»i khẩy má»™t tiếng, cánh hoa đầy trá»i vẩy đến má»i ngưá»i, ai nấy vá»™i và ng chạy trốn trối chết, nghe nói má»™t khi đã trúng ‘Thiên nữ tán hoa’ cá»§a Hoa Phi Hoa thì không chết cÅ©ng tà n phế, bá»n há» dÄ© nhiên không muốn nếm thá» chút nà o.
Cánh hoa tản mác Ä‘i, ba ngưá»i cÅ©ng biến mất dạng.
“Ài, lại thêm má»™t đám ngu ngốc nữa rút lui!†Hoa Phi Hoa vừa thi triển khinh công Ä‘uổi theo hai ngưá»i Nhược Hư, vừa lắc đầu lầm bầm nói.
Hà m Tuyết khẩn trương ôm lấy Nhược Hư, váºn khởi khà lá»±c toà n thân, nháºn đúng phương hướng, toà n lá»±c Ä‘i vá»™i vá» trước, bên tai chỉ nghe được tiếng gió vù vù, hoà n toà n không biết đã chạy qua bao lâu. Äến khi Hà m Tuyết cảm thấy chân như má»m nhÅ©n, cước bá»™ cÅ©ng tá»± nhiên cháºm lại.
“Tiểu Tuyết, dừng lại thôi.†Nhược Hư thấp giá»ng nói, hắn cảm nháºn được tiếng thở gấp cá»§a Hà m Tuyết, từng giá»t từng giá»t mồ hÆ¡i tuôn rÆ¡i xuống mặt hắn.
Hà m Tuyết ngừng lại nhưng có chút không ổn, chân nà ng má»m nhÅ©n ngã luôn xuống đất, hai ngưá»i thà nh ra lăn lá»™n trên mặt đất.
“A, thiếu gia, ngưá»i không sao chứ?†Hà m Tuyết vá»™i và ng bò dáºy, đỡ Nhược Hư lên, khẩn trương há»i han, sắc mặt dưá»ng như sắp khóc đến nÆ¡i.
“Không có việc gì đâu, Tiểu Tuyết, chúng ta nghỉ ngÆ¡i má»™t lát Ä‘i.†Nhược Hư mỉm cưá»i, nhẹ giá»ng nói.
“Vâng.†Hà m Tuyết gáºt gáºt đầu, tá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, hai ngưá»i cứ thế ngồi luôn xuống đất.
“Ầy, ta nói hai ngưá»i các ngươi có nghỉ ngÆ¡i cÅ©ng phải tìm chá»— cho tốt má»™t chút chứ.†Bên cạnh vang lên thanh âm cá»§a Hoa Phi Hoa.
“Liên quan gì đến ngươi chứ?†Hà m Tuyết giáºn đến trắng bệch liếc Hoa Phi Hoa.
“Ta nói đại mÄ© nhân tiểu thư nghe, tốt xấu gì ta cÅ©ng đã giúp các ngưá»i má»™t lần, không cần phải đối xá» vá»›i ta như váºy chứ?†Hoa Phi Hoa vẻ mặt oan ức nói.
“Hoa huynh, lần nà y tháºt sá»± là đa tạ huynh.†Nhược Hư dứng dáºy, khẽ hà nh lá»….
“Hứa huynh đệ, không cần khách khà như thế, ta cÅ©ng là vì được ngưá»i ta á»§y thác thôi. ÄÆ°á»£c rồi, các ngưá»i xem, phÃa trước có má»™t gian tiểu ốc, chúng ta hãy đến đó nghỉ ngÆ¡i chút Ä‘i.†Hoa Phi Hoa cưá»i cưá»i nói.
Nhược Hư gáºt đầu, ba ngưá»i lần lượt tiến và o trong ngôi tiểu miếu ấy. Phòng quả tháºt rất nhá», bất quá được cái sạch sẽ, vẻ như có ngưá»i thưá»ng xuyên dừng chân tại đây.
Trong phòng thá»±c yên tÄ©nh. Hoa Phi Hoa tá»±a hồ có chút nhấp nhá»m, ánh mắt thưá»ng xuyên nhìn ra bên ngoà i.
Hà m Tuyết tá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, ánh mắt long lanh không nỡ rá»i khá»i hắn. Nhược Hư cÅ©ng cảm giác được ánh mắt ấy nên có chút ngại ngùng không dám đón nháºn. Thân thể má»m mại cá»§a nà ng tá»a ra tráºn tráºn hương thÆ¡m ngát, xuyên và o mÅ©i Nhược Hư, nhưng hắn vẫn không dám tiếp thụ.
“Hứa huynh đệ, phúc khà ngươi tháºt là tốt a!†Hoa Phi Hoa đột nhiên dùng vẻ mặt hâm má»™ nhìn Nhược Hư nói. Nhược Hư chỉ đà nh cưá»i khổ, không nói gì thêm.
“Hứa huynh đệ, nghe nói ngươi chÃnh là tình lang cá»§a Giang đại tiểu thư ở Äại Giang tiêu cục, có phải như váºy không?†Hoa Phi Hoa lại há»i, giá»ng nói có chút khác thưá»ng.
“Nà y, sao ngươi lại phiá»n như váºy chứ?†Hà m Tuyết hung hăng trừng mắt vá»›i Hoa Phi Hoa.
“Äại mỹ nhân tiểu thư, …â€
“Không được gá»i ta như thế, ta có tên đà ng hoà ng.†Hà m Tuyết tức giáºn nói.
“Tiểu Tuyết, không nên hung dữ vá»›i Hoa huynh như thế.†Nhược Hư thấp giá»ng nói, dù sao thì ngưá»i ta cÅ©ng đã giúp đỡ hai ngưá»i bá»n há».
“Nhìn bá»™ dạng cá»§a hắn tháºt không giống ngưá»i tốt chút nà o.†Hà m Tuyết lầm bầm rồi không nói thêm gì nữa, nà ng bây giỠđối vá»›i Nhược Hư phải nói là ‘ cái gì cÅ©ng nghe’.
“Tiểu Tuyết cô nương, ta tuy không phải hạng ngưá»i tốt nhưng đối vá»›i cô cÅ©ng đâu phải hạng xấu xa phải không nà o.†Hoa Phi Hoa bất dắc dÄ© nói, bị mỹ nữ đối đãi như váºy vá»›i hắn mà nói tháºt sá»± là má»™t thất bại.
“Không phải mới lạ.†Hà m Tuyết lầm bầm.
“Chiêu nà y cá»§a ngươi không phải đối vá»›i ai cÅ©ng hữu dụng cả đâu.†Ngoà i cá»a vang lên má»™t giá»ng nói tháºt êm tai, Hoa Phi Hoa trên mặt lá»™ rõ sá»± vui mừng. Má»™t thân hình mỹ diệu xuất hiện nÆ¡i cá»a, cả ngưá»i khoác áo choà ng Ä‘en, trên đầu đội má»™t chiếc mÅ© trùm, mÅ© trùm che hết cả khuôn mặt, chỉ có thể lá» má» thấy được má»™t nét mặt xinh đẹp dị thưá»ng. Dáng vẻ nà ng cao thon gói gá»n trong bá»™ y phục bó sát, lung linh mỠảo, hết sức dụ nhân. Ãnh mắt tham lam cá»§a Hoa Phi Hoa Ä‘ang dÃnh chặt và o nà ng không sao rá»i Ä‘i được.
“Ãnh mắt cá»§a ngươi không thể thà nh tháºt má»™t chút được à ?†Thanh âm cá»§a nữ tá» có chút trách cứ.
“Ồ, ồ được chứ, ta không nhìn nữa là được chứ gì.†Hoa Phi Hoa có chút xấu hổ đáp, cố sức quay đầu Ä‘i chá»— khác, có Ä‘iá»u hình như vẫn trá»™m liếc nà ng. Hắc y nữ tá» khẽ thở dà i, đây cÅ©ng không phải là lần đầu tiên nà ng biết đức hạnh cá»§a hắn.
“Khi nà o thì ngươi má»›i có thể sá»a đây?†Nữ tá» lại thở dà i.
“Nếu nà ng nguyện ý gả cho ta, ta láºp tức sá»a ngay.†Hoa Phi Hoa nhìn nà ng nói.
“Váºy ngươi không cần sá»a đâu.†Nữ tá» nói vẻ bất đắc dÄ©.
Hà m Tuyết và Nhược Hư lấy là m lạ nhìn hai ngưá»i, vừa má»›i rồi còn tưởng bá»n há» là tình nhân, bất quá lúc nà y quan sát lại thấy có vẻ không phải.
â€œÄÆ°á»£c rồi, ngưá»i nà ng muốn ta cứu nhân tiện cÅ©ng Ä‘ang ở đây đấy.†Hoa Phi Hoa có chút mất mát nhìn Nhược Hư, nói vá»›i nữ tá» kia.
Hắc y nữ tá» cháºm rãi quay đầu, ánh mắt bình tÄ©nh nhìn Nhược Hư. Nhược Hư chỉ cảm thấy hai luồng Ä‘iện lạnh lẽo đâm và o như xuyên thấu tim hắn. Tháºt là má»™t ánh mắt sắc bén.
“Ngươi chÃnh là Hứa Nhược?†Tháºt lâu sau, hắc y nữ tá» má»›i lạnh lùng há»i.
“ChÃnh là tại hạ, xin há»i cô nương là …?†Nhược Hư gáºt đầu, nữ tá» nà y gây cho hắn má»™t loại áp lá»±c rất lá»›n.
“Ngươi và Tiểu Nguyệt có quan hệ gì?†hắc y nữ tá» lại lạnh nhạt há»i.
“Xin được há»i cô nương là ai?†Nhược Hư có chút không thoải mái, khẩu khà chất vấn cá»§a vị cô nương nà y khiến hắn không được tá»± nhiên.
“Ta là Giang Thanh Nguyệt.â€
Nhược Hư ngây dại, thì ra trên thế gian nà y quả nhiên tháºt sá»± có hai Giang Thanh Nguyệt.
“Giang Thanh Nguyệt mà ngươi gặp chÃnh là thị nữ cá»§a ta, gá»i là Tiểu Nguyệt.†Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng nói, lá»i nói đã Ä‘áºp tan má»i suy Ä‘oán cá»§a Nhược Hư, nguyên lai chỉ có má»™t Giang Thanh Nguyệt, Tiểu Nguyệt kia không phải Giang Thanh Nguyệt tháºt sá»±.
“Thì ra là Giang cô nương, tại hạ thất lá»… rồi.†Nhược Hư đột nhiên cảm thấy bá»™i phục ngưá»i nữ tá» nà y. Gia đình nà ng từ cao xuống thấp chỉ còn lại má»™t mình nà ng, thế nhưng hắn lại nhìn không ra nà ng chất chứa vẻ bi thương nà o, có thể thấy được nà ng tháºt sá»± là má»™t nữ tá» rất kiên cưá»ng.
“Hứa công tá» có thể nói cho ta biết, ngưươi cùng Tiểu Nguyệt có quan hệ gì không?†Ãnh mắt Giang Thanh Nguyệt ánh lên sá»± Ä‘au xót, nà ng há»i.
“Là bằng hữu.†Nhược Hư cúi đầu, hạ giá»ng nói, ngữ khà ẩn chứa Ä‘au thương, “ Sau khi ta được Äại Giang tiêu cục cứu, chÃnh nà ng ấy đã chiếu cố đến ta, nà ng ấy đối xá» vá»›i ta rất tốt, nà ng ấy tháºt sá»± là má»™t hảo cô nương, tiếc là …†Nhược Hư không nói tiếp được nữa.
“Chỉ là bằng hữu thôi sao?†Giang Thanh Nguyệt trong mắt vụt qua má»™t tia sắc lạnh, “Nói như váºy Hứa công tá» không thừa nháºn mình là tình lang cá»§a Tiểu Nguyệt?â€
“Có lẽ Giang tiểu thư đã hiểu lầm rồi, ta và Tiểu Nguyệt cô nương chỉ là bằng hữu bình thưá»ng mà thôi, những lá»i đồn trên giang hồ không thể tin là tháºt được.†Nhược Hư thở dà i nói.
“Si tình nữ tá» - phụ tâm hán(*), xem ra Hứa công tá» nhanh như váºy mà đã thay lòng đổi dạ, ta tháºt vì Tiểu Nguyệt mà thấy không đáng chút nà o.†Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng nói.
“Nà y, ngươi có nói lý lẽ không váºy, thiếu gia nhà ta đã nói là không có quan hệ cùng cái cô Tiểu Nguyệt gì đó mà !†Hà m Tuyết nhịn không được phải lên tiếng.
“Thiếu gia? Vị cô nương nà y, hình như ta đã gặp ở đâu, không biết nên xưng hô thế nà o cho phải?†Giang Thanh Nguyệt thấy Hà m Tuyết có vẻ quen quen, nhẹ nhà ng nói.
“Ta thấy ngươi nháºn lầm ngưá»i rồi, ta chưa bao giá» nhìn thấy ngươi.†Hà m Tuyết lạnh lùng nói.
“Giang Thanh Nguyệt ta không bao giá» nháºn lầm ngưá»i, chỉ là có chút ngạc nhiên mà thôi.†Giang Thanh Nguyệt cháºm rãi nói, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Nhược Hư.
“Hứa công tỠcó vẻ như không phải là hỠHứa.†Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói, Nhược Hư hơi chấn động.
“Giang tiểu thư tháºt biết nói đùa, tại hạ không há» Hứa thì há» gì?†Nhược Hư miá»…n cưỡng cưá»i đáp.
“Ngươi há» gì không liên quan đến ta.†Giang Thanh Nguyệt lãnh đạm nói, “Ta bây giá» chỉ muốn biết, Tiểu Nguyệt trước khi chết đã nói gì vá»›i ngươi?â€
“Tiểu Nguyệt cô nương chỉ bảo ta nhất định phải tìm được Giang cô nương, chỉ là lúc ấy ta không hiểu được ý tứ của nà ng.†Nhược Hư đáp, hơi do dự một chút.
“Tiểu Nguyệt tháºt sá»± nói như váºy ư?†Giang Thanh Nguyệt thất thanh há»i, xuyên qua mạng che có thể thấy sắc mặt nà ng tá»±a hồ Ä‘ang biến đổi.
Nhược Hư gáºt gáºt đầu, nghÄ© thầm rằng chẳng phải đúng như váºy sao? Không biết vì cái gì mà Giang Thanh Nguyệt lại phản ứng mạnh như váºy.
Giang Thanh Nguyệt kinh ngạc nhìn Nhược Hư, tháºt lâu không rá»i mắt. Nhược Hư trong lòng cảm thấy mất tá»± nhiên. Mà cÅ©ng không riêng gì hắn, hai ngưá»i bên cạnh cÅ©ng y như thế. Hà m Tuyết và Hoa Phi Hoa đồng thá»i ho khan má»™t tiếng, trong lòng tá» vẻ bất mãn. Bất quá, Giang Thanh Nguyệt đến má»™t chút phản ứng cÅ©ng không có. Má»™t lúc lâu sau, phá»ng chừng má»i chá»— trên ngưá»i có thể thấy được cá»§a Nhược Hư Ä‘á»u đã bị nà ng nhá»› hết trong đầu, ánh mắt nà ng rốt cuá»™c má»›i rá»i khá»i hắn.
“Hứa Nhược, ngươi Ä‘i theo ta.†Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói, má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u lắp bắp kinh hãi, ai cÅ©ng không nghÄ© tá»›i việc Giang Thanh Nguyệt lại đưa ra yêu cầu nà y.
“Giang tiểu thư, xin há»i có việc gì cần tại hạ là m phải không?†Nhược Hư cưá»i khổ má»™t tiếng.
“Ngươi không cần quản nhiá»u như thế, Tiểu Nguyệt không phải bảo ngươi nhất định tìm ta hay sao? Bây giá» ngươi tìm được rồi thì tiện thể Ä‘i cùng ta luôn.†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói, trong giá»ng nói không có chút cảm tình nà o, “Ta nghÄ© ngươi không thể ngay cả yêu cầu cuối cùng cá»§a Tiểu Nguyệt mà cÅ©ng không là m được chứ?â€
â€œÄÆ°á»£c rồi.†Nhược Hư bất đắc dÄ© phải gáºt đầu đồng ý.
“Thiếu gia Ä‘i đâu ta cÅ©ng Ä‘i đó.†Hà m Tuyết nÃu tay Nhược Hư.
“Thanh Nguyệt Ä‘i đâu ta cÅ©ng Ä‘i đó.†Hoa Phi Hoa cÅ©ng muốn bắt chước Hà m Tuyết giữ lấy Nhược Hư, liá»n định kéo lấy Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt vá»™i né ra, trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa. Hắn ta đà nh cưá»i trừ, đứng ngay ngắn bên cạnh Giang Thanh Nguyệt.
“Äi thôi.†Giang Thanh Nguyệt khẽ thở dà i má»™t hÆ¡i trước khi tha thướt lướt ra ngoà i.
“Chúng ta Ä‘i đâu đây?†Hoa Phi Hoa Ä‘i theo chưa đầy hai bước đã không nhịn được há»i.
“Và o thà nh.†Giang Thanh Nguyệt không thèm quay đầu lại trả lá»i.
“Không phải chứ? Bây giỠmà và o trong thà nh chẳng phải là tự chui đầu và o rỠsao?†Hoa Phi Hoa kêu lên.
“Äi hay không thì tùy ngươi.†Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng đáp.
“Ta Ä‘i là được chứ gì, thiệt là , hôm nay sao lại nhiá»u há»a khà như váºy không biết.†Hoa Phi Hoa nói thầm.
Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng Ä‘ang quẩn quanh hà ng trăm ngà n ý nghÄ© trong đầu. Ná»—i Ä‘au trong lòng nà ng liệu mấy ai có thể hiểu được? Chỉ trong và i ngà y, nhà tan, ngưá»i mất, phụ thân, huynh trưởng và cả vị tá»· muá»™i cùng lá»›n lên vá»›i nà ng Ä‘á»u đã rá»i bá» nà ng mà đi.
Tiểu Nguyệt mặc dù trên danh nghÄ©a là thị nữ cá»§a nà ng, nhưng tháºt sá»± còn hÆ¡n cả tỉ muá»™i, là ngưá»i thân cáºn nhất vá»›i nà ng nÆ¡i chốn khuê phòng, hai ngưá»i không giấu nhau bất cứ việc gì. Và o buối tối trước khi phân ly, có lẽ cảm thấy sau nà y không còn cÆ¡ há»™i gặp mặt nhau nữa, hai ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy không nỡ chia lìa.
“Tiểu thư, muá»™i Ä‘i lần nà y sẽ giúp ngưá»i tìm cô gia vá» có được không?†Tiểu Nguyệt muốn khuấy tan không khà u thương nên nói đùa.
â€œÄÆ°á»£c đó, Tiểu Nguyệt, đến lúc đó ta sẽ Ä‘em hắn chia má»™t ná»a cho muá»™i.†Giang Thanh Nguyệt duyên dáng cưá»i nói.
“Tiểu thư, muá»™i mà tìm được cô gia rồi sẽ bảo hắn đến tìm ngưá»i đó.†Tiểu Nguyệt cưá»i hì hì, “Äến lúc đó, ngưá»i không muốn cÅ©ng không được.â€
“Muá»™i đã xem qua thì nhất định không thà nh vấn Ä‘á», dù sao cÅ©ng không phải dà nh cho má»™t mình ta.†Giang Thanh Nguyệt nói vẻ không quan tâm.
Từ cuá»™c ly biệt ấy, hai ngưá»i rốt cuá»™c đã không còn gặp nhau nữa, cÅ©ng không cách nà o gặp lại, cÅ©ng bởi cả hai đã âm dương xa cách vÄ©nh viá»…n.
“Tiểu Nguyệt à , đây là vị hôn phu mà muá»™i đã tìm giúp ta ư?†Giang Thanh Nguyệt trong lòng Ä‘au xót, không cầm được nước mắt nhá» xuống, “Tiểu Nguyệt, đến lúc nà y mà muá»™i cÅ©ng còn nhá»› đến ta, nhưng vì cá»› gì muá»™i lại không Ä‘Ãch thân đến gặp ta chứ?â€
Ná»a canh giá» sau, bốn ngưá»i xuất hiện tại má»™t khách Ä‘iếm trong thà nh Trưá»ng An.
“Các ngươi ở đây chá» ta má»™t lát, ta Ä‘i ra ngoà i má»™t chút sẽ vá» ngay.†Giang Thanh Nguyệt dẫn ba ngưá»i và o má»™t gian phòng, nói xong xoay ngưá»i trở ra ngoà i.
Chưa đầy một khắc sau, Giang Thanh Nguyệt đã trở lại, trên tay còn cầm theo mấy bộ quần áo.
“Bây giá», nÆ¡i nà o cÅ©ng có ngưá»i Ä‘ang tìm chúng ra, chúng ta phải cải trang má»™t chút, như váºy có thể giảm Ä‘i rất nhiá»u phiá»n toái.†Giang Thanh Nguyệt thấy má»i ngưá»i có vẻ mÆ¡ hồ nên giải thÃch.
Äến lúc nà y, Nhược Hư má»›i biết được, thì ra Giang Thanh Nguyệt chÃnh là má»™t cao thá»§ hóa trang, chưa đầy má»™t nén nhang bốn ngưá»i đã dịch dung xong, má»—i ngưá»i Ä‘á»u không còn giữ khuôn mặt vốn có cá»§a mình nữa. Giang Thanh Nguyệt gỡ mÅ© trùm xuống, bây giá» hình dáng cá»§a nà ng đúng là má»™t vị đại gia khuê tú, tóc vấn lên cao, phá»ng theo cách ăn mặc cá»§a thiếu phụ, dáng vẻ quyến rÅ© bên ngoà i cÅ©ng không còn rõ rà ng. Khuôn mặt tuy vẫn có nét xinh đẹp nhưng hiển nhiên so vá»›i diện mạo tháºt cá»§a nà ng đã kém Ä‘i nhiá»u, mặc dù Nhược Hư vẫn chưa được rõ rà ng nhìn thấy mặt mÅ©i tháºt cá»§a nà ng.
“Bây giá», thân pháºn cá»§a chúng ta là vợ chồng má»›i cưới, còn hai ngưá»i các ngươi là thị nữ và ngưá»i hầu cá»§a chúng ta.†Giang Thanh Nguyệt phán má»™t câu là m ba ngưá»i còn lại dở khóc dở cưá»i.
“Giang tiểu thư, việc nà y hình như không tốt lắm đâu?†Nhược Hư có chút xấu hổ nói. Mặc dù chỉ là giả, nhưng vô duyên vô cá»› lại Ä‘i là m trượng phu cá»§a ngưá»i khác, hắn tháºt không quen chút nà o. Hà m Tuyết cÅ©ng rất tức giáºn, chỉ háºn không thể ngay láºp tức cùng Giang Thanh Nguyệt đấu má»™t tráºn. Nà ng không ngại là m thị nữ nhưng việc thiếu gia cá»§a nà ng tá»± nhiên lại Ä‘i là m trượng phu cá»§a ngưá»i khác khiến cho nà ng tháºt sá»± để tâm.
“Hứa huynh đệ, hay là chúng ta đổi vị trà cho nhau Ä‘i?†Hoa Phi Hoa trong lòng cÅ©ng khó chịu không Ãt.
“Không được, phải đúng như thế nà y.†Nhược Hư đang muốn đáp ứng nhưng Giang Thanh Nguyệt không đợi hắn lên tiếng, nhân tiện bác bỠluôn.
“Nếu hai ngưá»i các ngươi không muốn thì có thể không Ä‘i. Bất quá Hứa Nhược nhất định phải Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn Hà m Tuyết và Hoa Phi Hoa nói, Hoa Phi Hoa bất đắc dÄ© phải ngáºm miệng lại.
“Giang tiểu thư, chúng ta rốt cuá»™c phải Ä‘i đâu?†Nhược Hư há»i, qua hồi lâu hắn vẫn không hiểu được rốt cuá»™c Giang Thanh Nguyệt muốn là m gì.
“Vá» Äại Giang tiêu cục.†Giang Thanh Nguyệt nhìn Nhược Hư nói.
Äại Giang tiêu cục ở bên trong thà nh VÅ© Xương, cách Trưá»ng An đến mấy nghìn dặm.
“Chúng ta Ä‘i đưá»ng thá»§y hay Ä‘i đưá»ng bá»™?†Nhược Hư nghÄ© ngợi há»i.
â€œÄÆ°á»ng bá»™! Tất cả chúng ta Ä‘á»u không quen thá»§y tÃnh, nếu Ä‘i đưá»ng thá»§y mà gặp việc gì ngoà i ý muốn thì có lẽ rất khó đối phó.†Giang Thanh Nguyệt không đắn Ä‘o nói ngay.
“Ài, ta biết số mệnh mình, nà ng Ä‘i đâu ta nhất định theo đến đó, lên núi Ä‘ao hay xuống chảo dầu cÅ©ng Ä‘á»u cam lòng.†Hoa Phi Hoa thở dà i má»™t hÆ¡i, nói.
Giang Thanh Nguyệt không nói gì, nhưng trong lòng lại sâu kÃn thở dà i: Phi Hoa, ta biết tâm ý cá»§a ngươi, ngươi cÅ©ng biết tâm ý cá»§a ta, hà cá»› gì phải cưỡng cầu cÆ¡ chứ?
---------------------
(*) Si tình nữ tá» - phụ tâm hán: ý cá»§a câu thà nh ngữ nà y là , ngưá»i con gái luôn si tình còn ngưá»i con trai (hán=hán tá») lại hay phụ tình – Mèo á»m chú.
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:07 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 7: Tình Bất Tự Cấm
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Chá»§
Biên dịch + Biên táºp: Chengsad + Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
â€œÄÆ°á»£c rồi, bây giá» Ä‘i thôi! “ Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói, ngá»c thá»§ nhá» nhắn vươn đến nắm lấy tay cá»§a Nhược Hư. Nhược Hư cả kinh, theo ý thức bèn nghiêng ngưá»i né tránh.
“Äừng quên, bây giá» chúng ta là vợ chồng má»›i cưới nhé.†Giang Thanh Nguyệt không những không cho hắn ná»›i rá»™ng khoảng cách mà còn kéo hắn lại gần hÆ¡n.
“Thanh Nguyệt, hay là để ta là m Ä‘i, nhất định ta có thể cùng nà ng chÃnh thức cải trang giống má»™t đôi vợ chồng má»›i cưới.†Hoa Phi Hoa không cam lòng, ở cạnh nói xen và o. Giang Thanh Nguyệt không hỠđể ý đến hắn chỉ khẽ trừng mắt. Bất đắc dÄ©, Nhược Hư đà nh phải để cho ngưá»i ngoà i trông thấy bá»™ dáng thân máºt cá»§a hắn cùng Giang Thanh Nguyệt khi rá»i khá»i khách Ä‘iếm.
“Nhá»› kỹ, bây giá» ngươi tên là Hoa Húc, ta là Nguyệt Thanh, hai ngưá»i các ngươi kêu là Hoa Hà m Tuyết và Hoa Hà n Phong.†Giang Thanh Nguyệt vừa suy nghÄ© vừa nói. Hà m Tuyết cúi đầu khẽ hô má»™t tiếng, kinh ngạc liếc nhìn Giang Thanh Nguyệt, thấy nà ng ta dưá»ng không không có việc gì má»›i phần nà o yên tâm, thầm nghÄ© có lẽ Giang Thanh Nguyệt chỉ trùng hợp nói ra mà thôi.
Ngoà i cá»a khách Ä‘iếm dừng sẵn má»™t cá»— xe ngá»±a xa hoa.
“Hà n Phong, ngươi đánh xe Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt xem ra không cần phải há»i ý kiến cá»§a Hoa Phi Hoa, nói xong nhân tiện kéo Nhược Hư chui và o bên trong. Äáng thương cho Hoa Phi Hoa chỉ đà nh cưá»i khổ, bắt đầu việc lái xe, nếu ngưá»i ngoà i mà biết hắn đưá»ng đưá»ng là thiếu chá»§ cá»§a Hoa gia mà lại là m xa phu thì không biết sẽ nghÄ© thế nà o.
“Ngươi cÅ©ng và o Ä‘i!†Giang Thanh Nguyệt vén rèm, nói vá»›i Hà m Tuyết. Hà m Tuyết giáºn dá»—i, không muốn và o nhưng nghÄ© lại nếu mình không và o chẳng phải lại cà ng tiện nghi hÆ¡n cho Giang Thanh Nguyệt hay sao? Thế là nà ng liá»n chui nhanh và o, bất quá vẻ mặt lại mang chút địch ý nhìn Giang Thanh Nguyệt. Cô nương nà y có Ä‘iá»u gì bất mãn cÅ©ng Ä‘á»u để lá»™ ra mặt, không biết che giấu gì cả.
Bánh xe lá»™c cá»™c, xe ngá»±a không nhanh không cháºm rá»i khá»i Trưá»ng An. Trên xe bốn ngưá»i cùng mang những tâm trạng khác nhau. Nhược Hư hiển nhiên vô cùng bất đắc dÄ©, hắn cÅ©ng không biết Giang Thanh Nguyệt rốt cuá»™c nghÄ© như thế nà o, vì cái gì phải bắt hắn Ä‘i theo? Hà m Tuyết thì căng thẳng dá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, còn tay thì khư khư nắm lấy áo quần cá»§a hắn, cứ như sợ bị ngưá»i khác Ä‘oạt Ä‘i mất. Giang Thanh Nguyệt lại có chút ngẩn ngÆ¡, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn qua Nhược Hư, bắt gặp tình cảnh hắn cùng Hà m Tuyết thân máºt như thế, trong lòng tá»±a hồ có má»™t chút cảm giác khó tả. Bất quá chÃnh bản thân nà ng cÅ©ng không rõ nà ng bây giá» rốt cuá»™c Ä‘ang nghÄ© gì, nà ng cÅ©ng không biết vì sao phải nhất định mang Nhược Hư theo bên cạnh, nà ng chỉ đơn giản nghÄ© hắn phải Ä‘i theo nà ng, có lẽ vì Tiểu Nguyệt, hoặc còn má»™t nguyên nhân nà o khác.
Hoa Phi Hoa hữu khà vô lá»±c ngồi trên yên xe, trong lòng cÅ©ng cảm thấy rất khó chịu. Hắn và Giang Thanh Nguyệt quen biết nhau không chỉ má»™t ngà y, cả hai Ä‘á»u rất quen thuá»™c nhau. Từ sau khi hắn quen biết Giang Thanh Nguyệt rồi, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng không còn đến những nÆ¡i phố hoa ngõ liá»…u nữa. Tuy nhiên quan hệ cá»§a hắn và Giang Thanh Nguyệt thá»§y chung chỉ dừng tại mức bằng hữu, Giang Thanh Nguyệt hiểu và đã từng nói vá»›i hắn rằng bá»n há» chỉ có thể là tri ká»· nhưng vÄ©nh viá»…n không thể là tình nhân. Hoa Phi Hoa dẫu biết, nhưng hắn lại không muốn cùng nà ng là m tri ká»·, hắn chỉ muốn nà ng là tình nhân cá»§a mình. Mặc dù hắn biết rõ bây giá» Giang Thanh Nguyệt không chấp nháºn hắn, bất quá hắn vẫn thá»§y chung cho rằng “Nước chảy đá mòn, mưa dầm thấm lâuâ€, má»™t ngà y nà o đó, Giang Thanh Nguyệt sẽ không coi hắn là bằng hữu nữa mà nà ng sẽ là cá»§a hắn, mặc dù hắn không biết ngà y đó khi nà o má»›i đến nhưng hắn tin rằng nó nhất định sẽ đến.
Tuy nhiên, hôm nay, hắn bắt đầu có chút cảm giác tâm tro ý lạnh, hắn rất hiểu Giang Thanh Nguyệt, tự nhiên có thể thấy được Giang Thanh Nguyệt đối với gã thư sinh mới quen chưa lâu nà y có một loại cảm tình đặc biệt, cái loại cảm tình nà y rất giống với tình ái.
“Chẳng lẽ ba năm tình cảm cá»§a chúng ta, so ra còn kém hÆ¡n má»™t ngưá»i má»›i quen chưa được ba ngà y hay sao?†Hoa Phi Hoa thá»±c sá»± cảm thấy rất cay đắng.
“Sắc trá»i không còn sá»›m, phÃa trước có má»™t cái trấn nhá», tiện thể đêm nay chúng ta nghÄ© lại đây luôn, sá»›m mai lại lên đưá»ng?†Dá»c đưá»ng Ä‘i tất cả má»i ngưá»i vẫn duy trì sá»± trầm mặc, ai nấy Ä‘á»u mang đầy tâm sá»±. Mắt thấy sắc trá»i đã tối, Hoa Phi Hoa dừng xe lại, quay đầu ra phÃa sau há»i.
â€œÄÆ°á»£c rồi, ngươi xem nÆ¡i nà o có khách Ä‘iếm thì dừng tại đó luôn Ä‘i.†Thanh âm êm tai cá»§a Giang Thanh Nguyệt vá»ng ra.
Nghênh Tân Các - tên cá»§a khách Ä‘iếm cố tá» vẻ trang nhã, bất quá váºt dụng bên trong không có Ä‘iểm nà o đáng để khen tặng hết. Bất quá nÆ¡i đây chỉ là má»™t cái trấn nhá» ven biên giá»›i, tiện thể có má»—i má»™t khách Ä‘iếm như váºy, ngoà i nÆ¡i nà y ra thì bá»n há» cÅ©ng không còn chá»— nà o khác để nghỉ chân.
Tay cá»§a Nhược Hư Ä‘ang bị Giang Thanh Nguyệt kéo lấy, cảm giác má»m mại kÃch thÃch khiến cho trống ngá»±c hắn Ä‘áºp dồn từng cÆ¡n. Hai ngưá»i tá»±a sát và o nhau, trên thân thể Giang Thanh Nguyệt truyá»n tá»›i lá»›p lá»›p u hương khiến Nhược Hư không khá»i có cảm giác muốn chạy trốn. Hắn tá»± nháºn mình không là Liá»…u Hạ Huệ(1), mặc dù trong lòng hắn chỉ có mình Hoa Ngá»c Loan, nhưng hắn không dám cam Ä‘oan chÃnh mình sẽ không là m ra việc gì thất lá»…. Có Ä‘iá»u Giang Thanh Nguyệt tất nhiên sẽ không cho hắn trốn, vì váºy hắn chỉ đà nh cắn răng cố là m cho trái tim bình tÄ©nh lại.
Ãnh mắt cá»§a Hoa Phi Hoa trở nên tháºt hiu quạnh. Nam nữ thụ thụ bất thân, mặc dù đối vá»›i nữ nhân giang hồ cÅ©ng không quá xem trá»ng nhưng hắn cùng Giang Thanh Nguyệt quen biết nhau đã ba năm, tuy miệng lưỡi cá»§a hắn thưá»ng xuyên chiếm tiện nghi cá»§a nà ng nhưng Giang Thanh Nguyệt chưa bao giá» cho phép hắn chạm và o ngưá»i cả, váºy mà Nhược Hư quen nà ng chưa đầy ba ngà y lại chiếm được cái Ä‘iá»u mà hắn suốt ba năm vẫn chưa là m được. Mặc dù chỉ là giả trang nhưng hắn không thể phá»§ nháºn cái sá»± tháºt rằng hắn đã bị Nhược Hư bá» xa phÃa sau. HÆ¡n nữa hắn vẫn không rõ, vì cái gì Giang Thanh Nguyệt cùng vá»›i Nhược Hư phải là m vợ chồng tân hôn, chẳng lẽ không thể giả trang thà nh huynh muá»™i được sao? Không nghÄ© ra cÅ©ng đã không nghÄ© ra, trong lòng khó chịu cÅ©ng đã khó chịu, dù sao Hoa Phi Hoa hắn cÅ©ng là má»™t con ngưá»i rá»™ng lượng, hắn sẽ không oán háºn Nhược Hư, bất quá chỉ có chút ghen tức cái phúc khà quá tốt cá»§a y.
Äôi tuấn nam mỹ nữ Ä‘i và o khách Ä‘iếm, là m cho khách Ä‘iếm nhất thá»i xôn xao không Ãt, vốn tá»u khách Ä‘ang vùi đầu và o ăn uống nhưng ánh mắt cá»§a má»™t số ngưá»i đã bị hấp dẫn. Má»™t bà n bốn gã bạch y nhân liếc thấy nhóm ngưá»i Nhược Hư, sắc mặt biến đổi, nhưng sau đó lại nhanh chóng quay sang chá»— khác, xem như không có việc gì, tiếp tục vùi đầu và o rượu thịt..
“Chưởng quầy, còn phòng không?†Hoa Phi Hoa tiến lên há»i.
“Có, có, khách quan muốn mấy phòng?†Chưởng quầy gáºt đầu khom ngưá»i đáp.
“Ba phòng!†Giang Thanh Nguyệt đứng bên cạnh liá»n nói, Hoa Phi Hoa rùng mình không nói gì.
Hoa Phi Hoa như thế nà o cÅ©ng không ngá» việc Giang Thanh Nguyệt chỉ muốn có ba gian phòng, trong khi hắn và Hà m Tuyết má»—i ngưá»i má»™t gian thì Giang Thanh Nguyệt lại ở cùng Nhược Hư má»™t gian.
“ Giang tiểu thư, như thế liệu có thÃch hợp không?†Sau khi an bà i ổn thá»a, Nhược Hư có chút do dá»± há»i.
“Ta còn không sợ thì ngươi sợ cái gì chứ?†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Vợ chồng má»›i cưới mà ở riêng, thằng ngốc cÅ©ng biết là có vấn Ä‘á».â€
“Cải trang cái gì không là m, lại Ä‘i là m vợ chồng!†Hoa Phi Hoa ở bên cạnh lầm bầm, giá»ng nói toát ra vẻ bất mãn, lại vô cùng bất đắc dÄ©.
â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng nói nữa, nghỉ ngÆ¡i sá»›m Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa: “Còn nữa, má»i ngưá»i nên cẩn tháºn má»™t chút, bà n cá»§a bốn bạch y nhân kia hình như có vấn Ä‘á».â€
“Bon hỠlà sát thủ của Bạch Y Lâu, chắc sẽ không nhắm và o chúng ta đâu.†Hoa Phi Hoa nói, thì ra hắn đã sớm xem xét những kẻ đến đây.
“ Mặc kệ thế nà o, cẩn tháºn vẫn hÆ¡n.†Giang Thanh Nguyệt khẽ thở dà i.
Bạch Y Lâu là tổ chức sát thá»§ khét tiếng nhất trong võ lâm, tất cả sát thá»§ chỉ mặc duy nhất má»™t loại trang phục mà u trắng, thá»§ Ä‘oạn giết ngưá»i quá»· dị phi thưá»ng, được xưng tụng là không có ngưá»i nà o mà bá»n há» không giết được, há»a chăng là không đủ khả năng thuê bá»n há» mà thôi. Bá»n há» giết ngưá»i nháºn thù lao rất cao, ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng khó mà thuê được, lại thêm bá»n há» là điển hình cho việc nháºn tiá»n chứ không nháºn ngưá»i, chỉ cần ngươi có thể đưa đủ tiá»n, dù là Thiên Vương lão tá» bá»n há» cÅ©ng dám giết.
“Ta sẽ ở cùng chá»— vá»›i thiếu gia.†Hà m Tuyết đột nhiên nói: “Ta phải bảo vệ thiếu gia.â€
“Không được.†Giang Thanh Nguyệt cương quyết từ chối. “Ta tá»± nhiên sẽ bảo vệ hắn, ngươi không cần lo lắng.â€
“Ta mặc kệ, tóm lại ta phải ở cùng với thiếu gia.†Hà m Tuyết bướng bỉnh cãi.
“Ta nói không được là không được!†Giang Thanh Nguyệt thản nhiên nói.
“Ngươi cho rằng ngươi là ai hả, vì cái gì chúng ta lại phải nghe lá»i ngươi?†Hà m Tuyết tức giáºn nói, giống như má»™t con báo nhỠđương lên cÆ¡n, hung hăng giương mắt nhìn Giang Thanh Nguyệt.
“Ta không cần ngươi nghe theo ta, ta chỉ cần hắn nghe theo là được.†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn Nhược Hư nói, đáng thương cho Nhược Hư ở bên cạnh, không biết phải là m sao để khuyên can hai ngưá»i, nhưng ngẫm lại Giang Thanh Nguyệt cùng hắn không có quan hệ gì vì váºy chỉ còn cách Ä‘i khuyên Hà m Tuyết.
“Tiểu Tuyết, muá»™i yên tâm vá» phòng Ä‘i. Ta không nguy hiểm gì đâu!†Nhược Hư ôn nhu nói vá»›i Hà m Tuyết, nà o ngá» lá»i còn chưa dứt Hà m Tuyết đã cảm thấy ấm ức chá»±c muốn khóc
“Hức†má»™t tiếng, Tiểu Tuyết đột nhiên che mặt chạy ra ngoà i, Giang Thanh Nguyệt ở lại thản nhiên như không có việc gì, Nhược Hư thì ngẩn ngưá»i còn Hoa Phi Hoa lại có chút hả hê.
“Ta đi xem Tiểu Tuyết.†Nhược Hư chần chỠmột chút rồi nói với Giang Thanh Nguyệt. Giang Thanh Nguyệt chẳng nói gì, không đồng ý cũng không phản đối, Nhược Hư thấy nà ng cứ mãi trầm mặc thì xem như đã đáp ứng, vội nhanh chóng đi ra ngoà i.
Hắn nhẹ nhà ng đẩy cá»a phòng cá»§a Hà m Tuyết, chỉ thấy nà ng Ä‘ang nằm trên giưá»ng, thân thể có chút rung động, có thể nghe thấy âm thanh nức nở rất nhá» Ä‘ang cố dằn nén.
“Tiểu Tuyết.†Nhược Hư nhẹ nhà ng vá»— vá»— thân thể nà ng, cúi ngưá»i gá»i nhá».
“Thiếu gia.†Hà m Tuyết đột nhiên trở mình, chồm tới ngã và o lòng Nhược Hư, khóc òa lên, thoáng chốc là m cho Nhược Hư tay chân luống cuống, chỉ biết nhẹ nhà ng xoa lưng nà ng tỠvẻ an ủi.
“Thiếu gia, chúng ta trở vá» Hoa SÆ¡n Ä‘i, vá» Hoa SÆ¡n chẳng phải cÅ©ng rất tốt sao?†Hà m Tuyết ngừng khóc, khẽ ngẩng đầu lên, trên mặt ngấn lệ còn vương, tá»±a như hoa đà o gặp mưa, xinh đẹp động lòng ngưá»i
“Tiểu Tuyết, ta đã hứa vá»›i Giang tiểu thư cùng nà ng ấy trở vá», ta không thể thất tÃn vá»›i nà ng ấy, hÆ¡n nữa, bây giá» ta không muốn vá» lại nÆ¡i đấy.†Nhược Hư khẽ thở dà i.
Hà m Tuyết lại má»™t lần nữa vùi sâu và o lòng Nhược Hư. Ôm tấm thân ngá»c nhu nhuyá»…n ngát hương trong ngá»±c, Nhược Hư tháºt tâm chẳng có ná»a Ä‘iểm dục vá»ng, suy nghÄ© cá»§a hắn lại bay vá» Hoa SÆ¡n, lại nghÄ© đến ngưá»i nữ tỠđã bao lần quẩn quanh trong giấc má»™ng cá»§a hắn, hình ảnh nà ng vừa chau mà y vừa cưá»i lại thoáng hiện ra rõ rà ng trong đầu.
Thá»i gian cháºm rãi trôi qua, không biết đã bao lâu, Hà m Tuyết rốt cuá»™c cÅ©ng từ trong lòng Nhược Hư ngồi dáºy.
“Thiếu gia, huynh cÅ©ng cần trở vá» rồi.†Hà m Tuyết e thẹn nói. Nhược Hư hÆ¡i ngẩn ngưá»i, muốn nói nhưng lại chẳng thà nh lá»i, chỉ theo ý thức gáºt gáºt đầu, rồi cháºm rãi đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i.
“Trở vỠrồi à , nghỉ ngơi sớm một chút đi.†Giang Thanh Nguyệt thấy Nhược Hư tiến đến thì thản nhiên nói, tựa như chỠhắn đã lâu.
“Nhưng mà , Giang…â€
“Ta tên là Nguyệt Thanh, nhá»› kỹ, từ nay vá» sau ngươi hãy gá»i ta là Thanh tá»·.†Giang Thanh Nguyệt cắt ngang.
“ Thanh tá»·, chúng ta… cứ như váºy ngá»§ sao?†Nhược Hư lắp bắp há»i
“ Không ngá»§ như thế chứ ngươi muốn thế nà o?†Giang Thanh Nguyệt sắc mặt hÆ¡i hồng lên, thoáng tức giáºn liếc nhìn Nhược Hư.
“ Nhưng mà … nhưng mà chỉ có má»™t cái giưá»ng à .†Khuôn mặt tuấn tú cá»§a Nhược Hư cÅ©ng á»ng Ä‘á», dáng vẻ có chút rụt rè nói.
Giang Thanh Nguyệt hình như định nói Ä‘iá»u gì đột nhiên biến sắc, cánh tay mảnh mai phất lên, đèn trong phòng vụt tắt. Nhược Hư chỉ thấy thân thể nhẹ Ä‘i, láºp tức có cảm giác má»™t tấm thân má»m mại Ä‘ang ôm lấy mình mang cả hai ngưá»i ngã xuống giưá»ng.
Nhược Hư vừa định lên tiếng, nhưng cánh môi anh đà o ấm áp có chút run rẩy cá»§a ngưá»i đối diện đã ngăn hắn lại, nhất thá»i trong đầu hắn vang lên má»™t tráºn ong ong, cảm giác đại não trong nháy mắt đã trống rá»—ng, hắn chưa bao giá» nếm trải qua thứ tư vị ôn nhu đến tiêu hồn phệ cốt như thế, nó gây cho hắn má»™t cÆ¡n rung động khó giải thÃch được. Có lẽ đây là bản năng bình thưá»ng cá»§a nhân loại, hắn theo ý thức ôm lấy vòng eo thon nhá» nhắn cá»§a Giang Thanh Nguyệt, môi bắt đầu chá»§ động kiếm tìm. Thân thể cá»§a Giang Thanh Nguyệt khẽ run lên, cÅ©ng bắt đầu ngáºp ngừng đáp lại…
Hai ngưá»i ôm hôn quấn quýt đến quên hết má»i thứ, miệng phát ra thanh âm khe khẽ khiến máu huyết kẻ khác phải sôi trà o, hốt nhiên Giang Thanh Nguyệt bừng tỉnh dáºy, đẩy mạnh Nhược Hư ra
â€œÄÆ°á»£c rồi.†Giang Thanh Nguyệt cảm giác hai gò má nóng bừng, trong giá»ng nói có chút ngượng ngùng
Còn Nhược Hư lại như đang choáng váng, một chút phản ứng cũng không có, ánh mắt ngây ngốc.
“Ngươi… ngươi là m sao váºy?†Thanh âm cá»§a Giang Thanh Nguyệt cá»±c kỳ ôn nhu, nà ng nhẹ nhà ng há»i.
“Giang… Thanh tá»·, tháºt xin lá»—i, ta không nên mạo phạm tá»·.†Nhược Hư đã bình tÄ©nh lại, trong lòng không khá»i hối háºn, thì thà o nói vá»›i Giang Thanh Nguyệt. Tim hắn nhá»› tá»›i Hoa Ngá»c Loan lại cà ng day dứt không thôi, thầm háºn chÃnh mình tháºt vô dụng đồng thá»i cÅ©ng hy vá»ng Hoa Ngá»c Loan có thể tha thứ cho hắn.
“Không liên quan đến ngươi.†Giang Thanh Nguyệt giá»ng nói cÅ©ng khôi phục lại sá»± tÄ©nh táo, cúi đầu đáp, “vừa rồi có ngưá»i ở ngoà i cá»a sổ, có thể Ä‘ang Ä‘iá»u tra chúng ta.†Giang Thanh Nguyệt giải thÃch hà nh động vừa rồi cá»§a mình.
Vì lo lắng sẽ lại có ngưá»i đến nên hai ngưá»i cứ nằm luôn trên giưá»ng, không di chuyển nữa. Giang Thanh Nguyệt mắt phượng khép há», tá»±a như đã ngá»§, còn Nhược Hư nghiêng ngưá»i phÃa đối diện, chẳng phát ra động tÄ©nh gì, chỉ nghe tiếng hô hấp rất nhá». Nhưng kì tháºt hai ngưá»i không ai ngá»§ được, Giang Thanh Nguyệt nghÄ© đến sá»± việc vừa rồi, mặt lại đỠbừng, trống ngá»±c Ä‘áºp liên hồi.
“Ta lúc nãy sao lại không phản kháng hắn? HÆ¡n nữa, vì sao ta cảm thấy việc nà y tháºt tá»± nhiên?†Giang Thanh Nguyệt trong lòng ngẫm nghÄ©, đột nhiên má»™t ý niệm lóe lên trong đầu khiến chÃnh nà ng giáºt nảy mình, “chẳng lẽ ta đã tháºt sá»± xem hắn là trượng phu?â€
“Không, không thể như thế được, ta chỉ biết hắn má»›i hai ngà y, ta sẽ không như thế.†Nà ng láºp tức phá»§ nháºn, nhưng nà ng lại cảm thấy hình như mình Ä‘ang lừa gạt bản thân, từ khi nghe hắn nói Tiểu Nguyệt bảo hắn đến tìm nà ng, trong lòng nà ng đã phát sinh biến hóa.
Bên kia Nhược Hư cÅ©ng không cách nà o trấn an được trái tim cá»§a mình, tình ý vừa rồi đã không kìm hãm được, đột nhiên hắn cùng Giang Thanh Nguyệt trong khoảng thá»i gian ngắn lại có loại quan hệ thân máºt như thế, hắn không biết nên đối mặt như thế nà o. Mặc dù Giang Thanh Nguyệt tá» vẻ như chưa có việc gì xảy ra nhưng bằng trá»±c giác, hắn nghÄ© nà ng không thể không để tâm.
“Nhưng ta rõ rà ng chỉ yêu sư tá»·, vì sao ta lại như váºy? Ta tháºt vô dụng, má»™t chút hấp dẫn cÅ©ng không kháng cá»± được.†Nhược Hư trong lòng vô cùng ăn năn hối háºn.
Ngà y hôm sau, hai ngưá»i nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương Ä‘á»u ẩn hiện tia máu. Nhược Hư chá»™t dạ cúi đầu, Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng khe khẽ thở dà i. Hoa Phi Hoa gặp hai ngưá»i bước ra thì trong lòng chùng xuống, dáng vẻ tá»±a và o nhau hôm nay cá»§a Giang Thanh Nguyệt và Nhược Hư trông tháºt tá»± nhiên!
----------------------------
(1) Liá»…u Hạ Huệ (sinh 720 TCN, mất 621 TCN) tức Triển Cầm 展禽, tên Hoạch ç², tá»± là Quý å£, ngưá»i đất Liá»…u Hạ 柳下, nước Lá»— é¯, thá»i Xuân Thu 春秋, nổi tiếng là má»™t chÃnh nhân quân tá».
Liá»…u Hạ Huệ má»™t hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thà nh, có má»™t phụ nữ cÅ©ng đến trú chân. Trá»i lạnh ngưá»i phụ nữ nà y bị cảm lạnh rét cóng, Liá»…u Hạ Huệ liá»n cởi áo mình ra khoác lên ngưá»i cô ta rồi ôm và o lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không há» có má»™t chút tà tâm. (có trá»i má»›i biết hắn có gì đó hay không ^^)
Lại có lần Liá»…u Hạ Huệ ngồi xe ngá»±a vá»›i đà n bà , Ä‘i cả quãng đưá»ng dà i mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không há» liếc ngang lần nà o (chắc bà ta xấu quá đó mà >â€<) (Chengsad chú)
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:07 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 7: Tình Bất Tự Cấm
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Chá»§
Biên dịch + Biên táºp: Chengsad + Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
â€œÄÆ°á»£c rồi, bây giá» Ä‘i thôi! “ Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói, ngá»c thá»§ nhá» nhắn vươn đến nắm lấy tay cá»§a Nhược Hư. Nhược Hư cả kinh, theo ý thức bèn nghiêng ngưá»i né tránh.
“Äừng quên, bây giá» chúng ta là vợ chồng má»›i cưới nhé.†Giang Thanh Nguyệt không những không cho hắn ná»›i rá»™ng khoảng cách mà còn kéo hắn lại gần hÆ¡n.
“Thanh Nguyệt, hay là để ta là m Ä‘i, nhất định ta có thể cùng nà ng chÃnh thức cải trang giống má»™t đôi vợ chồng má»›i cưới.†Hoa Phi Hoa không cam lòng, ở cạnh nói xen và o. Giang Thanh Nguyệt không hỠđể ý đến hắn chỉ khẽ trừng mắt. Bất đắc dÄ©, Nhược Hư đà nh phải để cho ngưá»i ngoà i trông thấy bá»™ dáng thân máºt cá»§a hắn cùng Giang Thanh Nguyệt khi rá»i khá»i khách Ä‘iếm.
“Nhá»› kỹ, bây giá» ngươi tên là Hoa Húc, ta là Nguyệt Thanh, hai ngưá»i các ngươi kêu là Hoa Hà m Tuyết và Hoa Hà n Phong.†Giang Thanh Nguyệt vừa suy nghÄ© vừa nói. Hà m Tuyết cúi đầu khẽ hô má»™t tiếng, kinh ngạc liếc nhìn Giang Thanh Nguyệt, thấy nà ng ta dưá»ng không không có việc gì má»›i phần nà o yên tâm, thầm nghÄ© có lẽ Giang Thanh Nguyệt chỉ trùng hợp nói ra mà thôi.
Ngoà i cá»a khách Ä‘iếm dừng sẵn má»™t cá»— xe ngá»±a xa hoa.
“Hà n Phong, ngươi đánh xe Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt xem ra không cần phải há»i ý kiến cá»§a Hoa Phi Hoa, nói xong nhân tiện kéo Nhược Hư chui và o bên trong. Äáng thương cho Hoa Phi Hoa chỉ đà nh cưá»i khổ, bắt đầu việc lái xe, nếu ngưá»i ngoà i mà biết hắn đưá»ng đưá»ng là thiếu chá»§ cá»§a Hoa gia mà lại là m xa phu thì không biết sẽ nghÄ© thế nà o.
“Ngươi cÅ©ng và o Ä‘i!†Giang Thanh Nguyệt vén rèm, nói vá»›i Hà m Tuyết. Hà m Tuyết giáºn dá»—i, không muốn và o nhưng nghÄ© lại nếu mình không và o chẳng phải lại cà ng tiện nghi hÆ¡n cho Giang Thanh Nguyệt hay sao? Thế là nà ng liá»n chui nhanh và o, bất quá vẻ mặt lại mang chút địch ý nhìn Giang Thanh Nguyệt. Cô nương nà y có Ä‘iá»u gì bất mãn cÅ©ng Ä‘á»u để lá»™ ra mặt, không biết che giấu gì cả.
Bánh xe lá»™c cá»™c, xe ngá»±a không nhanh không cháºm rá»i khá»i Trưá»ng An. Trên xe bốn ngưá»i cùng mang những tâm trạng khác nhau. Nhược Hư hiển nhiên vô cùng bất đắc dÄ©, hắn cÅ©ng không biết Giang Thanh Nguyệt rốt cuá»™c nghÄ© như thế nà o, vì cái gì phải bắt hắn Ä‘i theo? Hà m Tuyết thì căng thẳng dá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, còn tay thì khư khư nắm lấy áo quần cá»§a hắn, cứ như sợ bị ngưá»i khác Ä‘oạt Ä‘i mất. Giang Thanh Nguyệt lại có chút ngẩn ngÆ¡, ngẫu nhiên liếc mắt nhìn qua Nhược Hư, bắt gặp tình cảnh hắn cùng Hà m Tuyết thân máºt như thế, trong lòng tá»±a hồ có má»™t chút cảm giác khó tả. Bất quá chÃnh bản thân nà ng cÅ©ng không rõ nà ng bây giá» rốt cuá»™c Ä‘ang nghÄ© gì, nà ng cÅ©ng không biết vì sao phải nhất định mang Nhược Hư theo bên cạnh, nà ng chỉ đơn giản nghÄ© hắn phải Ä‘i theo nà ng, có lẽ vì Tiểu Nguyệt, hoặc còn má»™t nguyên nhân nà o khác.
Hoa Phi Hoa hữu khà vô lá»±c ngồi trên yên xe, trong lòng cÅ©ng cảm thấy rất khó chịu. Hắn và Giang Thanh Nguyệt quen biết nhau không chỉ má»™t ngà y, cả hai Ä‘á»u rất quen thuá»™c nhau. Từ sau khi hắn quen biết Giang Thanh Nguyệt rồi, hắn rốt cuá»™c cÅ©ng không còn đến những nÆ¡i phố hoa ngõ liá»…u nữa. Tuy nhiên quan hệ cá»§a hắn và Giang Thanh Nguyệt thá»§y chung chỉ dừng tại mức bằng hữu, Giang Thanh Nguyệt hiểu và đã từng nói vá»›i hắn rằng bá»n há» chỉ có thể là tri ká»· nhưng vÄ©nh viá»…n không thể là tình nhân. Hoa Phi Hoa dẫu biết, nhưng hắn lại không muốn cùng nà ng là m tri ká»·, hắn chỉ muốn nà ng là tình nhân cá»§a mình. Mặc dù hắn biết rõ bây giá» Giang Thanh Nguyệt không chấp nháºn hắn, bất quá hắn vẫn thá»§y chung cho rằng “Nước chảy đá mòn, mưa dầm thấm lâuâ€, má»™t ngà y nà o đó, Giang Thanh Nguyệt sẽ không coi hắn là bằng hữu nữa mà nà ng sẽ là cá»§a hắn, mặc dù hắn không biết ngà y đó khi nà o má»›i đến nhưng hắn tin rằng nó nhất định sẽ đến.
Tuy nhiên, hôm nay, hắn bắt đầu có chút cảm giác tâm tro ý lạnh, hắn rất hiểu Giang Thanh Nguyệt, tự nhiên có thể thấy được Giang Thanh Nguyệt đối với gã thư sinh mới quen chưa lâu nà y có một loại cảm tình đặc biệt, cái loại cảm tình nà y rất giống với tình ái.
“Chẳng lẽ ba năm tình cảm cá»§a chúng ta, so ra còn kém hÆ¡n má»™t ngưá»i má»›i quen chưa được ba ngà y hay sao?†Hoa Phi Hoa thá»±c sá»± cảm thấy rất cay đắng.
“Sắc trá»i không còn sá»›m, phÃa trước có má»™t cái trấn nhá», tiện thể đêm nay chúng ta nghÄ© lại đây luôn, sá»›m mai lại lên đưá»ng?†Dá»c đưá»ng Ä‘i tất cả má»i ngưá»i vẫn duy trì sá»± trầm mặc, ai nấy Ä‘á»u mang đầy tâm sá»±. Mắt thấy sắc trá»i đã tối, Hoa Phi Hoa dừng xe lại, quay đầu ra phÃa sau há»i.
â€œÄÆ°á»£c rồi, ngươi xem nÆ¡i nà o có khách Ä‘iếm thì dừng tại đó luôn Ä‘i.†Thanh âm êm tai cá»§a Giang Thanh Nguyệt vá»ng ra.
Nghênh Tân Các - tên cá»§a khách Ä‘iếm cố tá» vẻ trang nhã, bất quá váºt dụng bên trong không có Ä‘iểm nà o đáng để khen tặng hết. Bất quá nÆ¡i đây chỉ là má»™t cái trấn nhá» ven biên giá»›i, tiện thể có má»—i má»™t khách Ä‘iếm như váºy, ngoà i nÆ¡i nà y ra thì bá»n há» cÅ©ng không còn chá»— nà o khác để nghỉ chân.
Tay cá»§a Nhược Hư Ä‘ang bị Giang Thanh Nguyệt kéo lấy, cảm giác má»m mại kÃch thÃch khiến cho trống ngá»±c hắn Ä‘áºp dồn từng cÆ¡n. Hai ngưá»i tá»±a sát và o nhau, trên thân thể Giang Thanh Nguyệt truyá»n tá»›i lá»›p lá»›p u hương khiến Nhược Hư không khá»i có cảm giác muốn chạy trốn. Hắn tá»± nháºn mình không là Liá»…u Hạ Huệ(1), mặc dù trong lòng hắn chỉ có mình Hoa Ngá»c Loan, nhưng hắn không dám cam Ä‘oan chÃnh mình sẽ không là m ra việc gì thất lá»…. Có Ä‘iá»u Giang Thanh Nguyệt tất nhiên sẽ không cho hắn trốn, vì váºy hắn chỉ đà nh cắn răng cố là m cho trái tim bình tÄ©nh lại.
Ãnh mắt cá»§a Hoa Phi Hoa trở nên tháºt hiu quạnh. Nam nữ thụ thụ bất thân, mặc dù đối vá»›i nữ nhân giang hồ cÅ©ng không quá xem trá»ng nhưng hắn cùng Giang Thanh Nguyệt quen biết nhau đã ba năm, tuy miệng lưỡi cá»§a hắn thưá»ng xuyên chiếm tiện nghi cá»§a nà ng nhưng Giang Thanh Nguyệt chưa bao giá» cho phép hắn chạm và o ngưá»i cả, váºy mà Nhược Hư quen nà ng chưa đầy ba ngà y lại chiếm được cái Ä‘iá»u mà hắn suốt ba năm vẫn chưa là m được. Mặc dù chỉ là giả trang nhưng hắn không thể phá»§ nháºn cái sá»± tháºt rằng hắn đã bị Nhược Hư bá» xa phÃa sau. HÆ¡n nữa hắn vẫn không rõ, vì cái gì Giang Thanh Nguyệt cùng vá»›i Nhược Hư phải là m vợ chồng tân hôn, chẳng lẽ không thể giả trang thà nh huynh muá»™i được sao? Không nghÄ© ra cÅ©ng đã không nghÄ© ra, trong lòng khó chịu cÅ©ng đã khó chịu, dù sao Hoa Phi Hoa hắn cÅ©ng là má»™t con ngưá»i rá»™ng lượng, hắn sẽ không oán háºn Nhược Hư, bất quá chỉ có chút ghen tức cái phúc khà quá tốt cá»§a y.
Äôi tuấn nam mỹ nữ Ä‘i và o khách Ä‘iếm, là m cho khách Ä‘iếm nhất thá»i xôn xao không Ãt, vốn tá»u khách Ä‘ang vùi đầu và o ăn uống nhưng ánh mắt cá»§a má»™t số ngưá»i đã bị hấp dẫn. Má»™t bà n bốn gã bạch y nhân liếc thấy nhóm ngưá»i Nhược Hư, sắc mặt biến đổi, nhưng sau đó lại nhanh chóng quay sang chá»— khác, xem như không có việc gì, tiếp tục vùi đầu và o rượu thịt..
“Chưởng quầy, còn phòng không?†Hoa Phi Hoa tiến lên há»i.
“Có, có, khách quan muốn mấy phòng?†Chưởng quầy gáºt đầu khom ngưá»i đáp.
“Ba phòng!†Giang Thanh Nguyệt đứng bên cạnh liá»n nói, Hoa Phi Hoa rùng mình không nói gì.
Hoa Phi Hoa như thế nà o cÅ©ng không ngá» việc Giang Thanh Nguyệt chỉ muốn có ba gian phòng, trong khi hắn và Hà m Tuyết má»—i ngưá»i má»™t gian thì Giang Thanh Nguyệt lại ở cùng Nhược Hư má»™t gian.
“ Giang tiểu thư, như thế liệu có thÃch hợp không?†Sau khi an bà i ổn thá»a, Nhược Hư có chút do dá»± há»i.
“Ta còn không sợ thì ngươi sợ cái gì chứ?†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt nói: “Vợ chồng má»›i cưới mà ở riêng, thằng ngốc cÅ©ng biết là có vấn Ä‘á».â€
“Cải trang cái gì không là m, lại Ä‘i là m vợ chồng!†Hoa Phi Hoa ở bên cạnh lầm bầm, giá»ng nói toát ra vẻ bất mãn, lại vô cùng bất đắc dÄ©.
â€œÄÆ°á»£c rồi, đừng nói nữa, nghỉ ngÆ¡i sá»›m Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa: “Còn nữa, má»i ngưá»i nên cẩn tháºn má»™t chút, bà n cá»§a bốn bạch y nhân kia hình như có vấn Ä‘á».â€
“Bon hỠlà sát thủ của Bạch Y Lâu, chắc sẽ không nhắm và o chúng ta đâu.†Hoa Phi Hoa nói, thì ra hắn đã sớm xem xét những kẻ đến đây.
“ Mặc kệ thế nà o, cẩn tháºn vẫn hÆ¡n.†Giang Thanh Nguyệt khẽ thở dà i.
Bạch Y Lâu là tổ chức sát thá»§ khét tiếng nhất trong võ lâm, tất cả sát thá»§ chỉ mặc duy nhất má»™t loại trang phục mà u trắng, thá»§ Ä‘oạn giết ngưá»i quá»· dị phi thưá»ng, được xưng tụng là không có ngưá»i nà o mà bá»n há» không giết được, há»a chăng là không đủ khả năng thuê bá»n há» mà thôi. Bá»n há» giết ngưá»i nháºn thù lao rất cao, ngưá»i bình thưá»ng cÅ©ng khó mà thuê được, lại thêm bá»n há» là điển hình cho việc nháºn tiá»n chứ không nháºn ngưá»i, chỉ cần ngươi có thể đưa đủ tiá»n, dù là Thiên Vương lão tá» bá»n há» cÅ©ng dám giết.
“Ta sẽ ở cùng chá»— vá»›i thiếu gia.†Hà m Tuyết đột nhiên nói: “Ta phải bảo vệ thiếu gia.â€
“Không được.†Giang Thanh Nguyệt cương quyết từ chối. “Ta tá»± nhiên sẽ bảo vệ hắn, ngươi không cần lo lắng.â€
“Ta mặc kệ, tóm lại ta phải ở cùng với thiếu gia.†Hà m Tuyết bướng bỉnh cãi.
“Ta nói không được là không được!†Giang Thanh Nguyệt thản nhiên nói.
“Ngươi cho rằng ngươi là ai hả, vì cái gì chúng ta lại phải nghe lá»i ngươi?†Hà m Tuyết tức giáºn nói, giống như má»™t con báo nhỠđương lên cÆ¡n, hung hăng giương mắt nhìn Giang Thanh Nguyệt.
“Ta không cần ngươi nghe theo ta, ta chỉ cần hắn nghe theo là được.†Giang Thanh Nguyệt lạnh nhạt liếc nhìn Nhược Hư nói, đáng thương cho Nhược Hư ở bên cạnh, không biết phải là m sao để khuyên can hai ngưá»i, nhưng ngẫm lại Giang Thanh Nguyệt cùng hắn không có quan hệ gì vì váºy chỉ còn cách Ä‘i khuyên Hà m Tuyết.
“Tiểu Tuyết, muá»™i yên tâm vá» phòng Ä‘i. Ta không nguy hiểm gì đâu!†Nhược Hư ôn nhu nói vá»›i Hà m Tuyết, nà o ngá» lá»i còn chưa dứt Hà m Tuyết đã cảm thấy ấm ức chá»±c muốn khóc
“Hức†má»™t tiếng, Tiểu Tuyết đột nhiên che mặt chạy ra ngoà i, Giang Thanh Nguyệt ở lại thản nhiên như không có việc gì, Nhược Hư thì ngẩn ngưá»i còn Hoa Phi Hoa lại có chút hả hê.
“Ta đi xem Tiểu Tuyết.†Nhược Hư chần chỠmột chút rồi nói với Giang Thanh Nguyệt. Giang Thanh Nguyệt chẳng nói gì, không đồng ý cũng không phản đối, Nhược Hư thấy nà ng cứ mãi trầm mặc thì xem như đã đáp ứng, vội nhanh chóng đi ra ngoà i.
Hắn nhẹ nhà ng đẩy cá»a phòng cá»§a Hà m Tuyết, chỉ thấy nà ng Ä‘ang nằm trên giưá»ng, thân thể có chút rung động, có thể nghe thấy âm thanh nức nở rất nhá» Ä‘ang cố dằn nén.
“Tiểu Tuyết.†Nhược Hư nhẹ nhà ng vá»— vá»— thân thể nà ng, cúi ngưá»i gá»i nhá».
“Thiếu gia.†Hà m Tuyết đột nhiên trở mình, chồm tới ngã và o lòng Nhược Hư, khóc òa lên, thoáng chốc là m cho Nhược Hư tay chân luống cuống, chỉ biết nhẹ nhà ng xoa lưng nà ng tỠvẻ an ủi.
“Thiếu gia, chúng ta trở vá» Hoa SÆ¡n Ä‘i, vá» Hoa SÆ¡n chẳng phải cÅ©ng rất tốt sao?†Hà m Tuyết ngừng khóc, khẽ ngẩng đầu lên, trên mặt ngấn lệ còn vương, tá»±a như hoa đà o gặp mưa, xinh đẹp động lòng ngưá»i
“Tiểu Tuyết, ta đã hứa vá»›i Giang tiểu thư cùng nà ng ấy trở vá», ta không thể thất tÃn vá»›i nà ng ấy, hÆ¡n nữa, bây giá» ta không muốn vá» lại nÆ¡i đấy.†Nhược Hư khẽ thở dà i.
Hà m Tuyết lại má»™t lần nữa vùi sâu và o lòng Nhược Hư. Ôm tấm thân ngá»c nhu nhuyá»…n ngát hương trong ngá»±c, Nhược Hư tháºt tâm chẳng có ná»a Ä‘iểm dục vá»ng, suy nghÄ© cá»§a hắn lại bay vá» Hoa SÆ¡n, lại nghÄ© đến ngưá»i nữ tỠđã bao lần quẩn quanh trong giấc má»™ng cá»§a hắn, hình ảnh nà ng vừa chau mà y vừa cưá»i lại thoáng hiện ra rõ rà ng trong đầu.
Thá»i gian cháºm rãi trôi qua, không biết đã bao lâu, Hà m Tuyết rốt cuá»™c cÅ©ng từ trong lòng Nhược Hư ngồi dáºy.
“Thiếu gia, huynh cÅ©ng cần trở vá» rồi.†Hà m Tuyết e thẹn nói. Nhược Hư hÆ¡i ngẩn ngưá»i, muốn nói nhưng lại chẳng thà nh lá»i, chỉ theo ý thức gáºt gáºt đầu, rồi cháºm rãi đứng dáºy Ä‘i ra ngoà i.
“Trở vỠrồi à , nghỉ ngơi sớm một chút đi.†Giang Thanh Nguyệt thấy Nhược Hư tiến đến thì thản nhiên nói, tựa như chỠhắn đã lâu.
“Nhưng mà , Giang…â€
“Ta tên là Nguyệt Thanh, nhá»› kỹ, từ nay vá» sau ngươi hãy gá»i ta là Thanh tá»·.†Giang Thanh Nguyệt cắt ngang.
“ Thanh tá»·, chúng ta… cứ như váºy ngá»§ sao?†Nhược Hư lắp bắp há»i
“ Không ngá»§ như thế chứ ngươi muốn thế nà o?†Giang Thanh Nguyệt sắc mặt hÆ¡i hồng lên, thoáng tức giáºn liếc nhìn Nhược Hư.
“ Nhưng mà … nhưng mà chỉ có má»™t cái giưá»ng à .†Khuôn mặt tuấn tú cá»§a Nhược Hư cÅ©ng á»ng Ä‘á», dáng vẻ có chút rụt rè nói.
Giang Thanh Nguyệt hình như định nói Ä‘iá»u gì đột nhiên biến sắc, cánh tay mảnh mai phất lên, đèn trong phòng vụt tắt. Nhược Hư chỉ thấy thân thể nhẹ Ä‘i, láºp tức có cảm giác má»™t tấm thân má»m mại Ä‘ang ôm lấy mình mang cả hai ngưá»i ngã xuống giưá»ng.
Nhược Hư vừa định lên tiếng, nhưng cánh môi anh đà o ấm áp có chút run rẩy cá»§a ngưá»i đối diện đã ngăn hắn lại, nhất thá»i trong đầu hắn vang lên má»™t tráºn ong ong, cảm giác đại não trong nháy mắt đã trống rá»—ng, hắn chưa bao giá» nếm trải qua thứ tư vị ôn nhu đến tiêu hồn phệ cốt như thế, nó gây cho hắn má»™t cÆ¡n rung động khó giải thÃch được. Có lẽ đây là bản năng bình thưá»ng cá»§a nhân loại, hắn theo ý thức ôm lấy vòng eo thon nhá» nhắn cá»§a Giang Thanh Nguyệt, môi bắt đầu chá»§ động kiếm tìm. Thân thể cá»§a Giang Thanh Nguyệt khẽ run lên, cÅ©ng bắt đầu ngáºp ngừng đáp lại…
Hai ngưá»i ôm hôn quấn quýt đến quên hết má»i thứ, miệng phát ra thanh âm khe khẽ khiến máu huyết kẻ khác phải sôi trà o, hốt nhiên Giang Thanh Nguyệt bừng tỉnh dáºy, đẩy mạnh Nhược Hư ra
â€œÄÆ°á»£c rồi.†Giang Thanh Nguyệt cảm giác hai gò má nóng bừng, trong giá»ng nói có chút ngượng ngùng
Còn Nhược Hư lại như đang choáng váng, một chút phản ứng cũng không có, ánh mắt ngây ngốc.
“Ngươi… ngươi là m sao váºy?†Thanh âm cá»§a Giang Thanh Nguyệt cá»±c kỳ ôn nhu, nà ng nhẹ nhà ng há»i.
“Giang… Thanh tá»·, tháºt xin lá»—i, ta không nên mạo phạm tá»·.†Nhược Hư đã bình tÄ©nh lại, trong lòng không khá»i hối háºn, thì thà o nói vá»›i Giang Thanh Nguyệt. Tim hắn nhá»› tá»›i Hoa Ngá»c Loan lại cà ng day dứt không thôi, thầm háºn chÃnh mình tháºt vô dụng đồng thá»i cÅ©ng hy vá»ng Hoa Ngá»c Loan có thể tha thứ cho hắn.
“Không liên quan đến ngươi.†Giang Thanh Nguyệt giá»ng nói cÅ©ng khôi phục lại sá»± tÄ©nh táo, cúi đầu đáp, “vừa rồi có ngưá»i ở ngoà i cá»a sổ, có thể Ä‘ang Ä‘iá»u tra chúng ta.†Giang Thanh Nguyệt giải thÃch hà nh động vừa rồi cá»§a mình.
Vì lo lắng sẽ lại có ngưá»i đến nên hai ngưá»i cứ nằm luôn trên giưá»ng, không di chuyển nữa. Giang Thanh Nguyệt mắt phượng khép há», tá»±a như đã ngá»§, còn Nhược Hư nghiêng ngưá»i phÃa đối diện, chẳng phát ra động tÄ©nh gì, chỉ nghe tiếng hô hấp rất nhá». Nhưng kì tháºt hai ngưá»i không ai ngá»§ được, Giang Thanh Nguyệt nghÄ© đến sá»± việc vừa rồi, mặt lại đỠbừng, trống ngá»±c Ä‘áºp liên hồi.
“Ta lúc nãy sao lại không phản kháng hắn? HÆ¡n nữa, vì sao ta cảm thấy việc nà y tháºt tá»± nhiên?†Giang Thanh Nguyệt trong lòng ngẫm nghÄ©, đột nhiên má»™t ý niệm lóe lên trong đầu khiến chÃnh nà ng giáºt nảy mình, “chẳng lẽ ta đã tháºt sá»± xem hắn là trượng phu?â€
“Không, không thể như thế được, ta chỉ biết hắn má»›i hai ngà y, ta sẽ không như thế.†Nà ng láºp tức phá»§ nháºn, nhưng nà ng lại cảm thấy hình như mình Ä‘ang lừa gạt bản thân, từ khi nghe hắn nói Tiểu Nguyệt bảo hắn đến tìm nà ng, trong lòng nà ng đã phát sinh biến hóa.
Bên kia Nhược Hư cÅ©ng không cách nà o trấn an được trái tim cá»§a mình, tình ý vừa rồi đã không kìm hãm được, đột nhiên hắn cùng Giang Thanh Nguyệt trong khoảng thá»i gian ngắn lại có loại quan hệ thân máºt như thế, hắn không biết nên đối mặt như thế nà o. Mặc dù Giang Thanh Nguyệt tá» vẻ như chưa có việc gì xảy ra nhưng bằng trá»±c giác, hắn nghÄ© nà ng không thể không để tâm.
“Nhưng ta rõ rà ng chỉ yêu sư tá»·, vì sao ta lại như váºy? Ta tháºt vô dụng, má»™t chút hấp dẫn cÅ©ng không kháng cá»± được.†Nhược Hư trong lòng vô cùng ăn năn hối háºn.
Ngà y hôm sau, hai ngưá»i nhìn nhau, phát hiện trong mắt đối phương Ä‘á»u ẩn hiện tia máu. Nhược Hư chá»™t dạ cúi đầu, Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng khe khẽ thở dà i. Hoa Phi Hoa gặp hai ngưá»i bước ra thì trong lòng chùng xuống, dáng vẻ tá»±a và o nhau hôm nay cá»§a Giang Thanh Nguyệt và Nhược Hư trông tháºt tá»± nhiên!
----------------------------
(1) Liá»…u Hạ Huệ (sinh 720 TCN, mất 621 TCN) tức Triển Cầm 展禽, tên Hoạch ç², tá»± là Quý å£, ngưá»i đất Liá»…u Hạ 柳下, nước Lá»— é¯, thá»i Xuân Thu 春秋, nổi tiếng là má»™t chÃnh nhân quân tá».
Liá»…u Hạ Huệ má»™t hôm dừng chân nghỉ qua đêm trước cổng thà nh, có má»™t phụ nữ cÅ©ng đến trú chân. Trá»i lạnh ngưá»i phụ nữ nà y bị cảm lạnh rét cóng, Liá»…u Hạ Huệ liá»n cởi áo mình ra khoác lên ngưá»i cô ta rồi ôm và o lòng để cô ta hết lạnh, mà trong lòng không há» có má»™t chút tà tâm. (có trá»i má»›i biết hắn có gì đó hay không ^^)
Lại có lần Liá»…u Hạ Huệ ngồi xe ngá»±a vá»›i đà n bà , Ä‘i cả quãng đưá»ng dà i mà mắt ông chỉ nhìn thẳng chứ không há» liếc ngang lần nà o (chắc bà ta xấu quá đó mà >â€<) (Chengsad chú)
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
Từ khóa được google tìm thấy
àíãëèéñêèé , ãîðÿùèé , âÿçàíèå , ëåíêîì , êàðòèíêè , ïèòàíèå , ïðîõîæäåíèå , kiem hiep tron bo 4vn , kiemtam tronbo , lang tu di hiep , lang tu di hiep 4vn.eu , langtu kiem vo tinh , lãng tá» dị hiệp , òî÷êà , sac hiep tinh kiem , sac hiep tinh kiem full , tam tai luu lang , tâm tại lưa lãng , tâm tại lưu lãng , tình kiêm , tình kiếm , tÃŒnh kiẾm , tieu tu phieu lang 4vn , tinh kein 4vn , tinh kiem , tinh kiem 4vn , tinh kiem 4vn.eu lang tu , tinh kiem tron bo , tron bo tinh kiem , truyện tình kếm 4vn , truyen lang tu di hiep , truyen tinh kiem tron bo , truyensachiep tinhkiem , vô lại kim tiên , ýðîòèêà