20-03-2009, 11:08 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 8: Tình Căn Thăm Chủng
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: kei_269
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
"Thiếu gia, Thiếu phu nhân, tối hôm qua ngá»§ có ngon không?" Hà m Tuyết nhu mì nhá» nhẹ há»i, bất quá ngữ khà tức giáºn ghen tuông ấy cách mấy trượng cÅ©ng có thể nghe ra được.
Nhược Hư mặt hÆ¡i đỠlên, hắn có táºt giáºt mình nên không biết phải trả lá»i thế nà o. Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng nhá»› đến khoảnh khắc nồng nà n tối hôm qua, mặt cưá»i thoảng nóng ran.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngá»§ ngon, Tiểu Tuyết cô không phải đã biết rõ còn há»i là m gì ?" Trông thấy vẻ mặt hai ngưá»i, Hoa Phi Hoa trong lòng chùng xuống má»™t chút, nhưng miệng lại giúp hai ngưá»i giải vây.
Hà m Tuyết trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa, mÅ©i ngá»c nhẹ nhà ng hừ má»™t tiếng.
Không khà có chút nặng ná» sau khi dùng qua bữa sáng, má»™t hà ng bốn ngưá»i lại tiếp tục cuá»™c hà nh trình cá»§a mình. Tá»±a hồ để phát tiết sá»± buồn bá»±c trong lòng, Hoa Phi Hoa hung hăng vung roi ngá»±a lên, má»™t tiếng kêu giòn vang xa, tuấn mã hà dà i, cất vó chạy vá»™i.
Hai đôi mắt đẹp không ngừng lướt qua trên ngưá»i Nhược Hư, tá»± nhiên là ánh mắt cá»§a Hà m Tuyết cùng Giang Thanh Nguyệt. Nhược Hư cúi đầu, hắn không dám nhìn Giang Thanh Nguyệt, lại cà ng không dám nhìn Hà m Tuyết. Hắn sợ ánh mắt ai oán kia cá»§a Hà m Tuyết, cÅ©ng như sợ hãi ánh mắt ôn nhu cá»§a Giang Thanh Nguyệt, là n thu thá»§y thăm thẳm ấy tá»±a như vá»±c sâu không đáy, má»™t khi rÆ¡i và o đó rồi chỉ sợ sau nà y không thể trở ra.
Xe đột nhiên ngừng lại.
Giang Thanh Nguyệt vén rèm lên, xe đã Ä‘i tá»›i má»™t sÆ¡n đạo vô cùng vắng vẻ , hai bên là rừng cây ráºm rạp, mặc dù lúc nà y đã và o chá»›m hạ, nhưng nÆ¡i nà y vẫn hết sức âm u, gây cho ngưá»i ta má»™t cảm giác rá»n rợn.
Giang Thanh Nguyệt Ä‘ang chuẩn bị lên tiếng, nhưng láºp tức cảm giác được má»™t cổ sát khà dà y đặt bao phá»§ bốn phÃa, tá»±a hồ trà n ngáºp cả thiên địa, nhưng không cách nà o xác định được vị trà chÃnh xác.
Hoa Phi Hoa ngưng thần bất động, ná»—i kinh hãi trong lòng đã đạt đến trạng thái cao nhất, tay hắn nắm chặt roi ngá»±a. Hắn không phải không có kiếm, chỉ là không dám phân thần để rút kiếm, nếu hắn rút kiếm ra có thể vÄ©nh viá»…n sau nà y sẽ không cần phải rút kiếm nữa, bởi vì hắn có thể cảm giác được rằng, nấp trong bóng tối ấy tuyệt đối là cao thá»§ trong cao thá»§, cái loại cảm giác áp bức nà y tháºt sá»± cho tá»›i bây giá» hắn vẫn chưa từng nếm trãi qua. Chỉ cần má»™t thoáng phân tâm, hắn có thể lâm và o cảnh vạn kiếp bất phục.
Tiếng xé gió cá»±c nhá» cá»§a trưá»ng kiếm truyá»n đến, má»™t trái má»™t phải hai thanh trưá»ng kiếm lấp lánh đâm đến Hoa Phi Hoa theo thế sét đánh không kịp bưng tai. Chiêu thức không có gì mà u mè, cứ thế trá»±c tiếp hướng thẳng đến cổ há»ng cá»§a hắn. Hoa Phi Hoa tay trái nhẹ nhà ng ấn lên bánh xe, thân thể nhảy lên má»™t trượng trên không, khó khăn lắm má»›i tránh được sá»± công kÃch cá»§a hai ngưá»i. Hai ngưá»i má»™t kÃch không đắc thá»§, vẫn không chần chừ, mắt thấy Hoa Phi Hoa còn Ä‘ang giữa không trung, má»™t kẻ trong bá»n tay run lên, má»™t quả cầu kim loại sáng rỡ đột ngá»™t phóng vá» phÃa Hoa Phi Hoa vá»›i tốc độ cá»±c nhanh.
"Lưu Tinh Chùy!" Hoa Phi Hoa ngầm than thở, hÃt và o má»™t hÆ¡i tháºt mạnh, công lá»±c tụ vá» tay phải, roi dà i phất lên, hướng vá» phÃa dây xÃch cá»§a Lưu Tinh Chùy mà cuốn lại, chỉ cảm thấy hổ khẩu tê rần, mặc dù quấn giữ Lưu Tinh Chùy, nhưng xung lá»±c tháºt lá»›n phÃa trên lại là m cho roi ngá»±a trên tay hắn thiếu chút nữa đã rá»i tay mà bay Ä‘i, rốt cục chút chân khà dồn nén còn lại cÅ©ng xả ra hết, Hoa Phi Hoa kiệt lá»±c không thể không rÆ¡i xuống.
Ãnh bạc láºp lòe, ngân châm đầy trá»i bay rải đến phÃa sau Hoa Phi Hoa, mắt thấy Hoa Phi Hoa sắp trở thà nh tổ ong vò vẽ đến nÆ¡i……
Còn ba ngưá»i Nhược Hư lúc nà y cÅ©ng chẳng rảnh rang gì. Vừa lúc Hoa Phi Hoa ở bên ngoà i bị công kÃch, Giang Thanh Nguyệt Ä‘ang muốn ra tay trợ giúp, đột nhiên má»™t thanh trưá»ng kiếm ngoà i dá»± Ä‘oán má»i ngưá»i từ dưới đáy xe đâm lên, mà mục tiêu lại chÃnh là Giang Thanh Nguyệt. Dưới tình thế cấp bách, Giang Thanh Nguyệt không biết từ đâu rút ra má»™t thanh kiếm ngăm Ä‘en nhưng lại tản mác ra hà o quang hà o quang kinh ngưá»i, hai kiếm tương giao, trưá»ng kiếm cá»§a kẻ má»›i đến nhất thá»i gãy thà nh hai Ä‘oạn.
"Ra ngoà i mau!" Giang Thanh Nguyệt má»™t tay ôm lấy Nhược Hư, phá tan nóc xe ngá»±a, đáp xuống mặt đất. Hà m Tuyết cÅ©ng theo sát bên cạnh. Bá»n há» vừa má»›i tiếp xúc đến mặt đất, má»™t vòng công kÃch má»›i lại tiếp tục, lần nà y đến hai đối thá»§. Hai bóng trắng má»™t trước má»™t sau, mang theo luồng sát khà kinh ngưá»i áºp đến, tá»±a như lúc nà o cÅ©ng có thể nuốt chá»ng lấy ba ngưá»i.
Giang Thanh Nguyệt không há» di chuyển, chỉ lẳng lặng đứng tại đó. Nhược Hư ở bên cạnh nà ng, Hà m Tuyết ở bên kia, hai ngưá»i hợp thà nh thế bảo vệ cho Nhược Hư. Äá»™t nhiên Giang Thanh Nguyệt hét lên má»™t tiếng , trưá»ng kiếm hướng giữa không trung phát ra âm thanh cà ng lá»›n, mÅ©i kiếm đột nhiên xuất ra hà o quang hÆ¡n ná»a thước, cổ tay vừa trở, trưá»ng kiếm đã vẽ ra mấy đưá»ng vòng cung, kiếm quang lóe ra khiến cho sÆ¡n đạo âm u bá»—ng chốc sáng bừng lên.
Äám bạch y nhân trong mắt lá»™ ra thần sắc kinh hãi, bá»n chúng không ngá» nữ tá» trước mắt nà y tuổi còn trẻ như váºy mà công lá»±c đã cao đến thế, kiếm quang sắc bén kia không phải binh khà bình thưá»ng có thể ngăn đỡ được, cho nên bá»n chúng đà nh chá»n phương cách rút lui, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng hợp vá»›i ý nguyện cá»§a Giang Thanh Nguyệt, dư quang trong mắt nà ng bá»—ng phát hiện ra Hoa Phi Hoa còn Ä‘ang lâm và o hiểm cảnh, eo thon tức thì xoay chuyển tạo thà nh má»™t cú trở ngưá»i tuyệt vá»i trong không trung, hướng vá» phÃa Hoa Phi Hoa bên kia, trưá»ng kiếm vẽ ra má»™t vòng tròn. Má»™t tráºn thanh âm leng keng vang lên, ngân châm rÆ¡i đầy thà nh đống trên mặt đất, chỉ trong thoáng chốc, tất cả ngân châm Ä‘á»u bị đánh rÆ¡i, Hoa Phi Hoa rốt cuá»™c đã có thể cứu vá» cho mình má»™t cái mạng.
Hoa Phi Hoa đáp xuống mặt đất còn Giang Thanh Nguyệt trong nháy mắt đã trở vá» bên cạnh Nhược Hư, bá»™ dáng khẩn trương ấy đối vá»›i Nhược Hư lại khiến cho Hoa phi Hoa dâng lên trong lòng má»™t tráºn chua xót. Trong lúc ấy, bốn gã bạch y nhân hốt nhiên xuyên và o hai bên cánh rừng, cấp tốc rá»i Ä‘i.
"Là ai đã má»i Bạch Y Lâu đến giết chúng ta chứ?" Giang Thanh Nguyệt kinh ngạc đứng đó, âm thầm thở dà i má»™t hÆ¡i, vốn nghÄ© sau khi dịch dung cải trang sẽ không xảy ra chuyện gì, nà o ngá» thoáng chốc đã bị Bạch Y Lâu tìm đến.
"Ta không nghĩ ra, vì cớ gì những kẻ nà y lại tới tìm chúng ta." Hoa Phi Hoa thở dà i nói.
"Có lẽ, bá»n há» nên tìm chúng ta má»›i đúng." đột nhiên bên cạnh truyá»n đến tiếng nói cá»§a má»™t nữ tá», má»™t nam má»™t nữ đồng thá»i xuất hiện.
Nam tá» tuổi ước khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, mà y ráºm mắt to, lưng hùm vai gấu, anh vÅ© bất phà m. Nữ tá» theo cách ăn mặc cá»§a thiếu phụ, tuổi cÅ©ng xấp xỉ vá»›i nam tá» kia, toà n thân lụa trắng, mà y nhạt dáng liá»…u, tư sắc tháºt không tầm thưá»ng.
"Biểu tá»·? Biểu tá»· phu?" Hoa Phi hoa gặp lại hai ngưá»i bá»—ng trở nên phát ngốc, miệng thì thà o kêu lên.
Nữ tá» kia nghe cách xưng hô cá»§a Hoa Phi Hoa thì thoảng rùng mình, cẩn tháºn nhìn kỹ hắn, đột nhiên báºt cưá»i.
"Phi Hoa, cách ăn mặc cá»§a đệ sao lại thà nh ra bá»™ dáng như thế nà y hả?" nữ tá» ná» duyên dáng cưá»i nói.
"Biểu tá»· à , chuyện nà y nói ra dà i lắm, tá»· còn nháºn ra đệ là tốt lắm rồi, để đệ trước tiên giá»›i thiệu má»i ngưá»i vá»›i nhau." Hoa Phi Hoa cưá»i khổ má»™t tiếng nói.
Hóa ra, đôi nam nữ nà y Ä‘á»u đến từ Nguyệt gia trong tứ đại thế gia. Nữ tá» kia chÃnh là đại tiểu thư cá»§a Nguyệt gia - Nguyệt Thiên Hồng, nam tá» còn lại chÃnh là trượng phu cá»§a nà ng -Trương Lăng Vân. Trương Lăng Vân là đệ tá» Nguyệt gia gia chá»§ Nguyệt Khuyết, cÅ©ng là sư huynh Nguyệt Thiên Hồng. Hai ngưá»i má»›i cưới không lâu, lần nà y nói ra chÃnh là đang du ngoạn đó đây.
Khi giá»›i thiệu đến chuyện cá»§a Giang Thanh Nguyệt, Hoa Phi Hoa có chút ngáºp ngừng.
"Ta tên gá»i Giang Thanh Nguyệt, có Ä‘iá»u hiện giá» ta Ä‘ang dùng tên giả là Nguyệt Thanh, Phi Hoa đã tin tưởng hai vị, ta cÅ©ng không tiện che giấu." Giang Thanh Nguyệt mỉm cưá»i nói, "Hắn hiện tại gá»i là Hoa Húc, tên tháºt là gì ta cÅ©ng không rõ, còn vị muá»™i muá»™i nà y chÃnh là nha hoà n cá»§a hắn, các vị có thể gá»i nà ng là Hà m Tuyết hoặc Tiểu Tuyết." Giang Thanh Nguyệt không biết nghÄ© như thế nà o, má»™t hÆ¡i Ä‘em danh tÃnh má»i ngưá»i nói ra hết.
"Giang Thanh Nguyệt?" Nguyệt Thiên Hồng có chút suy tư, sau khi gáºt gáºt đầu, bá»™ dáng vẫn không đổi.
"Phải rồi, biểu tá»·, tá»· nói thế nà o mà sát thá»§ Bạch Y Lâu lại tìm kiếm các ngưá»i chứ?" Hoa Phi Hoa nhịn không được há»i.
"Chúng ta lần nà y kỳ tháºt là bà máºt ra Ä‘i, cÆ¡ hồ không ai biết cụ thể hà nh tung cá»§a chúng ta, có má»™t số việc ta bây giá» không tiện nói ra, Phi Hoa, ngươi không nên để ý thì tốt hÆ¡n." Nguyệt Thiên Hồng có chút xin lá»—i, "Chỉ là , chúng ta tin chắc có ngưá»i sẽ gây bất lợi vá»›i chúng ta, mà Giang tiểu thư dùng tên giả có từ Nguyệt, hÆ¡n nữa lại dùng danh nghÄ©a vợ chồng má»›i cưới vá»›i vị công tá» nà y, bởi váºy rất có thể đã bị bá»n há» nhầm lẫn thà nh chúng ta. Trên thá»±c tế, ngưá»i bá»n há» muốn giết chÃnh là ta và biểu tá»· phu cá»§a ngươi."
Hoa Phi Hoa im lặng, xem ra Nguyệt gia có lẽ đã xảy ra chuyện gì đó, bất quá hắn dù sao cÅ©ng chỉ là ngưá»i ngoà i, ngưá»i ta không nói hắn cÅ©ng không tiện há»i.
Xe ngá»±a đã há»ng, tạm thá»i không có địa phương nà o có thể mua được xe ngá»±a, vì váºy má»™t nhóm sáu ngưá»i kết bạn mà đi. Äiá»u nà y hóa ra lại là m khổ Nhược Hư, má»™t thư sinh trói gà không chặt như hắn lại cùng má»™t đám võ lâm cao thá»§ Ä‘i vá»›i nhau, kết cục thế nà o có thể tưởng tượng ra được.
"Nghỉ tạm má»™t chút Ä‘i." Giang Thanh Nguyệt bắt gặp vẻ mặt má»i mệt cá»§a Nhược Hư, trong lòng có chút xót xa, vì váºy má»›i đỠnghị vá»›i má»i ngưá»i.
"Nguyệt Thanh cô nương, sắc trá»i không còn sá»›m nữa, chúng ta mà không mau chóng lên đưá»ng, e rằng sẽ không tìm thấy chá»— dừng chân đâu." Trương Lăng Vân rùng mình nói.
"Biểu tỷ phu, Hoa huynh không có võ công, chúng ta hay là nghỉ ngơi trước đi." Hoa Phi Hoa thở dà i một hơi nói.
"Thiếu gia, huynh thế nà o? Nếu không, muội cõng huynh đi?" Hà m Tuyết ánh mắt yêu thương nhìn Nhược Hư, ôn nhu nói.
"Tiểu Tuyết, ta không có việc gì." Nhược Hư miá»…n cưỡng cưá»i, lắc lắc đầu nói.
“Äá»u cÅ©ng tại ngươi, lẽ ra không nên để thiếu gia Ä‘i cùng vá»›i ngươi, bây giá» thì tốt rồi, trên đưá»ng có ngưá»i Ä‘uổi giết còn chưa nói, rõ rà ng thiếu gia không có võ công lại muốn ngưá»i Ä‘i đưá»ng xa như váºy..." Hà m Tuyết đột nhiên quay sang Giang Thanh Nguyệt hô lên, giá»ng nói có chút nức nở, "…Nếu thiếu gia xảy ra chuyện gì, ta sẽ không bá» qua cho ngươi đâu!"
"Tiểu Tuyết, muá»™i không nên như váºy, chuyện nà y không liên quan đến nà ng ấy." Nhược Hư vá»™i và ng khuyên bảo Hà m Tuyết.
"Sao lại không liên quan đến nà ng ấy, nà ng ấy liên quan đến má»i chuyện!" Hà m tuyết phẫn ná»™ nói, "Thiếu gia, muá»™i đã nói cho tiểu thư hà nh tung cá»§a chúng ta rồi, ngưá»i cÅ©ng sắp Ä‘uổi tá»›i, tiểu thư đến đây nhất định sẽ khiến huynh trở vá» ."
"Tiểu tuyết muá»™i muá»™i, hay muá»™i trước tiên hầu hạ công tá» nhà muá»™i nghỉ ngÆ¡i chút Ä‘i." Nguyệt Thiên Hồng đối vá»›i quan hệ cá»§a những ngưá»i nà y có chút hồ đồ, bất quá mặc kệ thế nà o, chỉ cần khiến cho các nà ng đừng là m ầm Ä© lên là tốt rồi.
Sắc trá»i rất nhanh đã tối sầm lại, xem ra đêm nay bá»n há» chỉ có thể qua đêm ở bên ngoà i mà thôi.
"Thiếu gia, thổi má»™t khúc nhạc cho muá»™i nghe được không?" Hà m Tuyết ghé và o lòng Nhược Hư thì thà o nói, "Thiếu gia, muá»™i rất muốn nghe huynh thổi nhạc vì đã nhiá»u năm rồi huynh không chịu thổi nữa."
Nhược Hư từ trong ngực áo rút ra một thanh tiêu. Tiêu dà i đến một thước, toà n thân trong suốt, nhưng lại ánh lên sắc xanh biêng biếc. Bốn năm rồi, bốn năm đã trôi qua kể từ khi hắn phát hiện ra hắn yêu thương sư tỷ mình, sau đó hắn rốt cuộc không còn thổi nữa.
Nhẹ nhà ng đặt môi lên khe, tiếng tiêu du dương tại bầu trá»i đêm tÄ©nh mịch vang lên, lúc đầu vui sướng, vá» sau trở nên triá»n miên thống thiết, cuối cùng lại chuyển thà nh sâu sắc ưu thương. Nhược Hư trong lòng hồi hưởng lại từng chút má»™t trong hÆ¡n mưá»i mấy năm qua, khoái hoạt thuở ấu thÆ¡, Ä‘a sầu Ä‘a cảm thá»i niên thiếu, bi thương khi biết được sư tá»· phải gả cho ngưá»i khác, sau khi rá»i bá» Hoa SÆ¡n rồi chỉ đà nh nhá»› vá» sư tá»· qua những dòng tưởng niệm sâu kÃn, tất cả dưá»ng như Ä‘á»u được bao hà m trong khúc nhạc không tên nà y. Cảm tình mãnh liệt trong khúc nhạc như đã tìm được nÆ¡i để phát tiết toà n bá»™, bất tri bất giác, khi khúc nhạc đã thổi xong, hắn tá»± lúc nà o đã lệ vương đầy mặt.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngây dại, Ä‘á»u chìm đắm trong thá»§ khúc nà y, không chỉ vì âm Ä‘iệu tuyệt vá»i cá»§a nó mà hÆ¡n hết bởi vì trong khúc nhạc còn biểu lá»™ ra những tình cảm tháºt thắm thiết. Thá»i khắc nà y, Giang Thanh Nguyệt phát hiện ra chÃnh mình đã Ä‘i quá sâu đến mức không thể tá»± ká»m chế được nữa. Nà ng đã bị tiếng tiêu cá»§a hắn lay động đến không còn thuốc chữa, nếu nói trước kia nà ng chỉ vì lá»i hứa hẹn vá»›i Tiểu Nguyệt, thì bây giá» nà ng hoà n toà n vì con ngưá»i Nhược Hư. Có Ä‘iá»u, khúc nhạc cá»§a hắn cÅ©ng nói cho nà ng hiểu được, trong lòng hắn đã có ngưá»i yêu, ngưá»i yêu khiến hắn phải khắc cốt minh tâm. Giang Thanh Nguyệt si ngốc nhìn Nhược Hư, trong ánh mắt trà n ngáºp nhu tình.
Má»™t tiếng thở dà i sâu kÃn là m má»i ngưá»i bừng tỉnh, đồng thá»i cÅ©ng đánh thức Nhược Hư dáºy. Phát hiện trên mặt bá»—ng nhiên ướt lệ, Nhược Hư bối rối, vá»™i và ng muốn lau Ä‘i, nhưng ở phÃa sau, má»™t ngá»c thá»§ đã ôn nhu đưa tá»›i, nhẹ nhà ng lau Ä‘i ngấn lệ trên mặt hắn. Quay đầu lại, hắn liá»n nhìn thấy Giang Thanh Nguyệt ánh mắt ngáºp trà n tình ý, trong lòng hắn run lên, liá»n vá»™i và ng quay đầu trở lại.
“Ngươi đã yêu nà ng như váºy, sao lại không tranh thá»§ Ä‘i?" Trước mặt má»i ngưá»i, như u linh bá»—ng xuất hiện má»™t vị thiếu nữ, xiêm y mà u trắng bình thưá»ng khoác trên thân vẫn không là m giảm Ä‘i phương hoa tuyệt thế cá»§a nà ng, khuôn mặt thanh lệ xuất trần thoát tục, vừa nhìn đã yêu, khiến cho kẻ khác không thể nà o phát sinh những ý niệm khi phụ hay gây gây thương tổn cho nà ng được.
"Tiểu thư." Hà m Tuyết vui mừng hô lên một tiếng, bước đến gần. Nhược Hư lại cúi đầu không dám đi cũng không dám nói gì.
"Theo ta trở vá» Ä‘i." Hoa ngá»c phượng nhẹ nhà ng nói vá»›i Nhược Hư.
"Nhị sư tá»·, ta, ta ……" Nhược Hư ngáºp ngừng không biết nên nói như thế nà o.
"Tá»· Tá»· thá»±c sá»± lo lắng cho ngươi, ngươi hãy trở vá» Ä‘i." Hoa ngá»c phượng lại ôn nhu nói.
"Sư tá»·, sư tỷ… ngưá»i tháºt thá»±c sá»± lo lắng cho ta sao?" Nhược Hư trong lòng Ä‘au xót, đột nhiên hét lên bằng giá»ng khản đặc: "Nà ng lo lắng cho ta, váºy nà ng vì cá»› gì còn phải gả cho ngưá»i khác?" Tất cả phẫn ná»™ cùng bi thương Ä‘á»u được hắn thét cả ra. Hoa Ngá»c Phượng cÅ©ng trở nên ngây ngưá»i, đến lúc nà y nà ng cÅ©ng không ngá» Nhược Hư lại nói to như váºy.
"Có má»™t số việc không như ngươi tưởng đâu, dù ngươi nghe được nhưng cÅ©ng không nhất thiết đấy là sá»± tháºt." Hoa Ngá»c Phượng nhẹ nhà ng thở dà i má»™t hÆ¡i nói: "Ngươi theo ta trở vá» Ä‘i, chỉ cần ngươi trở vá», ngươi sẽ biết hết thảy nguyên do." Hoa ngá»c phượng kỳ tháºt muốn nói cho Nhược Hư chân tướng sá»± tình, nhưng bởi đã đáp ứng vá»›i Hoa Ngá»c Loan, nà ng cÅ©ng chỉ có thể nói đến mức nà y thôi, để xem Nhược Hư có thể hiểu được hay không.
Nhược Hư mặc dù thông minh, nhưng mà trong chuyện nà y hắn lại trở nên ngốc nghếch. Tình yêu - có đôi khi khiến cho ngưá»i ta trở nên mù quáng, Nhược Hư bấy giá» chÃnh là trong tình trạng nà y, hắn căn bản không hiểu được ý tứ cá»§a Hoa Ngá»c Phượng.
"Nhị sư tá»·, Ä‘a tạ sá»± quan tâm cá»§a ngưá»i, nhưng ta sẽ không cùng ngưá»i trở vỠđâu, nếu có má»™t ngà y ta muốn trở vá», ta tá»± nhiên sẽ trở vá», bây giá» ngưá»i đừng nên ép ta nữa." Nhược cố nén Ä‘au xót trong lòng, lạnh nhạt nói.
"Vì sao hai ngưá»i các ngươi Ä‘á»u giống nhau như váºy?" Hoa Ngá»c Phượng khẽ thở dà i, "Äã thế, ngươi hãy tá»± mình cẩn tháºn Ä‘i, có lẽ chuyện nà y chỉ có Ä‘Ãch thân tá»· tá»· đến má»›i giải quyết được." Ão trắng phiêu phất, Hoa Ngá»c Phượng cháºm rãi rá»i Ä‘i.
"Tiểu tuyết, có lẽ muá»™i nên lưu lại nÆ¡i nà y, hãy chiếu cố tháºt tốt cho thiếu gia!" Thanh âm sâu kÃn động lòng ngưá»i truyá»n tá»›i chÃnh và o lúc Hà m Tuyết Ä‘ang phân vân không biết có nên Ä‘uổi theo hay không. Nà ng rốt cuá»™c đã hạ quyết tâm.
"Thiếu gia, vì sao đến cả tiểu thư cÅ©ng không thuyết phục được huynh?" Hà m Tuyết trong lòng âm thầm thở dà i, "Có lẽ trên Ä‘á»i chỉ có hai ngưá»i mà tiểu thư không thể thuyết phục được, má»™t ngưá»i là đại tiểu thư, ngưá»i còn lại chÃnh là thiếu gia."
Tà i sản của ThienTu89
Chữ ký của ThienTu89
20-03-2009, 11:09 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 9: Tình Kiếm Kỳ Cảnh
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Chá»§
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
Nhược Hư dần dần trấn tÄ©nh, nhìn quanh bốn phÃa, hắn phát hiện má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang nhìn mình, tất cả Ä‘á»u có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
“Hứa huynh, nếu ta không lầm, vị cô nương vừa rồi phải chăng là Ôn nhu tiên tá» cá»§a Hoa SÆ¡n - Hoa Ngá»c Phượng?†Hoa Phi Hoa do dá»± má»™t chút, cuối cùng không kìm được lòng hiếu kỳ, buá»™t miệng há»i.
Nhược Hư chần chá» nhìn má»i ngưá»i, nháºn ra vẻ mặt Nguyệt Thiên Hồng cùng Trương Lăng Vân như Ä‘ang chỠđợi, còn Giang Thanh Nguyệt thì nét mặt u oán. Hà m Tuyết lại khép há» mắt tá»±a trên ngưá»i hắn, tá» vẻ không liên quan gì đến chuyện nà y.
“Äến bây giá», ta cÅ©ng không muốn giấu má»i ngưá»i nữa, vị vừa rồi quả tháºt được giang hồ gá»i là Ôn nhu tiên tá» Hoa Ngá»c Phượng, cÅ©ng là nhị sư tá»· cá»§a ta.†Nhược Hư khẽ thở dà i nói: “ta vốn tên là Hoa Nhược Hư, cÅ©ng đến từ Hoa SÆ¡n.â€
“Nà y Hoa huynh đệ, ngươi tháºt sá»± không có võ công à ?†Nguyệt Thiên Hồng há»i.
“Thiếu gia tháºt sá»± là không có võ công.†Hà m Tuyết ngẩng đầu trả lá»i.
“Có lẽ má»i ngưá»i sẽ thấy khó mà tin được, ta tuy lá»›n lên tại Hoa SÆ¡n nhưng lại không có võ công.†Nhược Hư cưá»i khổ, “ bất quá thá»±c tế đúng là như váºy, ta cÅ©ng không biết vì sao, vừa nhìn đến các loại võ công phổ cấp gì gì đó là đã thấy đầu váng mắt hoa, có lẽ ta sinh ra đã không có tư chất cá»§a má»™t ngưá»i há»c võ.â€
“không có võ công thì đã sao, Hoa huynh đệ à , ngươi không biết đó thôi, Hồng muá»™i cả ngà y cứ cằn nhằn ta không đủ nhã nhặn.†Trương Lăng Vân cưá»i cưá»i nói, “Nếu ta giống như Hoa huynh đệ thì Hồng muá»™i sẽ không nói ta như thế đâu.â€
“Trương đại ca, huynh không cần khuyên ta, kỳ tháºt trước kia ta cÅ©ng chưa từng nghÄ© rằng không có võ công thì không tốt.†Nhược Hư cưá»i khổ nói, “ nhưng bây giá» ta tháºt sá»± rất háºn mình không có võ công, nếu ta võ công cao cưá»ng thì sư tá»· nà ng, nà ng cÅ©ng sẽ không…†nói cà ng vá» sau, âm thanh ngà y cà ng thấp, giá»ng Ä‘iệu trở nên bi thương.
“Thiếu gia, huynh không cần như váºy, mặc kệ huynh có võ công hay không, mặc kệ huynh trở nên như thế nà o, Tiểu Tuyết vẫn sẽ ở bên cạnh huynh.†Hà m Tuyết thanh âm khẽ nghẹn ngà o, ngã và o lòng Nhược Hư.
Không khà đột nhiên chùng xuống, ngoà i Hà m Tuyết ra, đối vá»›i chuyện nà y, ngưá»i khác không biết nói gì nữa, Nguyệt Thiên Hồng thấp giá»ng trách Trương Lăng Vân, nói hắn không nên khiến Nhược Hư nhá»› lại chuyện thương tâm. Trương Lăng Vân mặc dù cảm thấy mình vô tá»™i nhưng cÅ©ng không còn cách nà o khác, chỉ đà nh thà nh tháºt tiếp nháºn lá»i giáo huấn cá»§a Nguyệt Thiên Hồng. Ôi, ai bảo nà ng là thê tá» cá»§a hắn chứ?
“Ta nói má»i ngưá»i không cần như váºy đâu, nhân lúc còn sống thì ráng mà vui vẻ má»™t chút Ä‘i.†Hoa Phi Hoa phá vỡ bầu không khà nặng ná» nà y, “Hoa huynh đệ, ngươi cÅ©ng nên nghÄ© thoáng má»™t chút Ä‘i, Ãt ra ngươi còn có Tiểu Tuyết, lại thêm mấy bằng hữu chúng ta cÆ¡ mà .â€
“Hoa huynh nói phải, má»i ngưá»i không cần phiá»n lòng vì chuyện cá»§a ta.†Nhược Hư miá»…n cưỡng cưá»i nói.
“Äinh†má»™t tiếng động lá»›n truyá»n tá»›i, má»i ngưá»i đồng loạt nhìn vá» phÃa Giang Thanh Nguyệt, thanh âm là từ chá»— nà ng truyá»n đến.
“Cẩn tháºn, có nguy hiểm!†Giang Thanh Nguyệt biến sắc nói, thân thể má»m mại báºt dáºy, trưá»ng kiếm nắm chắc trong tay, thân thể hướng đến sát Nhược Hư, ánh mắt bắn ra thần quang nhiếp nhân.
“Ngưá»i nà o lén lén lút lút ở đó, mau cút ra cho ta.†Giang Thanh Nguyệt quát lá»›n má»™t tiếng.
“Giang tiểu thư, ta có thể tìm được ngươi rồi.†Má»™t bóng ngưá»i như quá»· mị xuất hiện trước mắt má»i ngưá»i, thanh âm lạnh lẽo khiến cho ai nấy Ä‘á»u nổi lên má»™t tráºn hà n ý.
Ngưá»i nà y thân thể cao lá»›i, toà n thân váºn hắc y che kÃn gió không thổi lá»t, chỉ chừa ra ngoà i má»™t đôi mắt, khà thế cưá»ng đại gây cho sáu ngưá»i má»™t loại cảm giác áp bách khó mà tiếp thụ được. Nhược Hư vốn không có võ công nên cà ng mau chóng không chịu đựng nổi.
Má»™t bà n tay nhá» bé đột nhiên ôn nhu nắm lấy tay Nhược Hư, má»™t dòng chân khà nhu hòa theo lòng bà n tay truyá»n tá»›i, nhất thá»i, Nhược Hư cảm giác cÆ¡n khó chịu đã biến mất không chút dấu vết. Hắn không thể không quay đầu cảm kÃch nhìn Giang Thanh Nguyệt, nhưng lại phát hiện ra toà n bá»™ tinh thần cá»§a nà ng Ä‘á»u Ä‘ang táºp trung và o Hắc y nhân kia.
“Ngươi là ai?†Giang Thanh Nguyệt lạnh lùng há»i.
“Ta là ngưá»i như thế nà o thì các ngươi chỠđến khi Ä‘i gặp Diêm Vương há»i rồi sẽ biết.†Hắc y nhân the thé cưá»i nói, “Giang Thanh Nguyệt Æ¡i là Giang Thanh Nguyệt, ta tìm ngươi lâu lắm rồi có biết không, trên tay ngươi quả nhiên là Tình kiếm, Tình kiếm à Tình kiếm, ta rốt cuá»™c cÅ©ng tìm được ngươi rồi, ha ha ha.†Hắc y nhân đắc ý, phát ra má»™t trà ng cưá»i Ä‘iên dại.
“Äại giang tiêu cục, trên dưới ba mươi bảy mạng ngưá»i, Ä‘á»u do ngươi giết?†Giang Thanh Nguyệt nghiến răng ken két nói.
“Ba mươi bảy ngưá»i? Ha ha, ngươi bây giá» hãy chuẩn bị trở vá» Ä‘i? Ngươi trở vá» sẽ biết là bao nhiêu ngưá»i.†Hắc y nhân âm hiểm cưá»i, “giang hồ đồn đãi ngươi nhảy xuống vá»±c chết, chỉ tiếc ngươi gạt được ngưá»i khác nhưng không lừa được ta, ngươi là m sao có thể dá»… dà ng chết như thế được? Nói đến đây ta phải cảm tạ bá»n ngưá»i Bạch Y lâu má»›i đúng, nếu không phải bá»n hắn ép ngươi sá» ra Tình kiếm thì ta còn lâu má»›i xác định được ngươi.â€
“Ngươi đúng là đã mất trà rồi! Ngay cả trẻ em phụ nữ vô tá»™i cÅ©ng không tha.†Thanh âm Giang Thanh Nguyệt trà n ngáºp bi phẫn, theo lá»i Hắc y nhân nói, nà ng âm thầm cảm giác được trong nhà Äại Giang tiêu cục có lẽ đã chẳng còn ai, đại khái là không ngưá»i nà o may mắn có thể sống sót.
“Chỉ cần có thể tìm được Tình kiếm, dù phải giết thêm chục lần nữa ta cũng vui lòng.†Thanh âm của Hắc Y nhân lãnh khốc vô cùng.
“Tình kiếm, tên như ý nghÄ©a, phải là ngưá»i tà i năng hữu tình má»›i có được, má»™t kẻ máu lạnh như các hạ đây, cho dù chiếm được Tình kiếm thì cÅ©ng có được bao nhiêu năng lá»±c chứ?†Nhược Hư lạnh nhạt nói.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u rùng mình, không nghÄ© Nhược Hư ở phÃa sau sẽ tiếp lá»i. Hắc y nhân hai đạo nhãn thần lăng lệ như Ä‘iện truyá»n đến, Nhược Hư hai mắt nghênh tiếp, sắc mặt vô cùng bình tÄ©nh, không chút sợ hãi.
“Không hổ là đệ tá» cá»§a Hoa Thiên Vân, dù không có võ công nhưng đảm lược cÅ©ng không tồi.†Hắc y nhân nói, khẩu khà có chút tán thưởng, bất quá sau đó lại chuyển lạnh, “đáng tiếc, tháºt đáng tiếc, ngươi nên ngoan ngoãn ở lại Hoa SÆ¡n má»›i đúng, vì cá»› gì lại ra ngoà i tìm cái chết cÆ¡ chứ?â€
“Sinh tá» có số, phú quý ở trá»i, nếu hôm nay ta nhất định phải chết thì dù ở Hoa SÆ¡n ta cÅ©ng không thể vô sá»±, bất quá, ta tin rằng chỉ bằng và o các hạ thì không thể là m tại hạ mất mạng.†Nhược Hư thản nhiên đáp, giá»ng nói rất tá»± tin, là m cho tất cả má»i ngưá»i nao nao, bất quá, cảm giác áp bách do Hắc y nhân Ä‘em đến đã biến mất không thấy tăm hÆ¡i.
“Nếu ngươi há»c võ công, tương lai nhất định sẽ trở thà nh đối thá»§ lá»›n nhất cá»§a ta!.†Hắc y nhân bình tÄ©nh nhìn Nhược Hư tháºt lâu, rốt cuá»™c cÅ©ng cháºm rãi nói những lá»i nà y, “bất quá, ngươi đã không có cÆ¡ há»™i trở thà nh đối thá»§ cá»§a ta nữa.â€
Vừa dứt lá»i, trên tay Hắc y nhân đã xuất hiện thêm má»™t thanh trưá»ng kiếm ảm đạm vô sắc, cổ tay vừa láºt, trưá»ng kiếm vừa vạch vừa đâm, mặt đất bằng phẳng bá»—ng nổi lên má»™t cổ gió lốc tháºt lá»›n, trung tâm cá»§a cÆ¡n lốc cÅ©ng hướng Nhược Hư mà bay tá»›i, tất nhiên ngưá»i đầu tiên Hắc y nhân xuống tay là Nhược Hư chứ không phải Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt vẫn chú ý động tác cá»§a hắc y nhân, lúc nà y trông thấy hắc y nhân hạ thá»§ vá»›i Nhược Hư tá»± nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, tay nà ng run lên, rút thanh kiếm đó ra, đúng là Tình kiếm, là Tình kiếm đã là m cho cả Äại Giang tiêu cục cá»§a nà ng không má»™t ai sống sót. Chân khà sôi sục, tình kiếm xuất ra má»™t đạo kiếm mang dà i đến ná»a thước, kiếm mang hướng thẳng đến trung tâm cá»§a cÆ¡n lốc kia.
Cùng lúc đó, hÆ¡n mưá»i bóng nhân ảnh đánh vá» phÃa mấy ngưá»i Nguyệt Thiên Hồng và Hoa Phi Hoa, Ä‘á»u là những tên áo quần Ä‘en kịt, khăn Ä‘en che mặt, động tác mạnh mẽ linh hoạt, tung chiêu tà n nhẫn, nhắm thẳng và o chá»— trà mạng cá»§a ngưá»i khác.
Hà m Tuyết má»™t lòng bảo vệ cho Nhược Hư, đã ở và o thế cá»±c kỳ rá»§i ro, mấy ngưá»i khác tạm thá»i tuy không có gì nguy hiểm nhưng cÅ©ng không có ai có thể thoát khá»i vòng vây, tá»± nhiên chẳng ngưá»i nà o có thể đến giúp Hà m Tuyết. Giang Thanh Nguyệt bằng và o uy lá»±c cá»§a Tình kiếm tạm thá»i còn có thể chống cá»± vá»›i thế công cá»§a Hắc Y Nhân kia, chỉ là trong lòng nà ng lại luôn lo lắng cho Nhược Hư, vô hình trung công lá»±c đánh ra đã bị giảm sút.
“Tinh tang, Tinh tang, Tinh tang!†Ba tiếng đà n trong trẻo và rõ rà ng đột nhiên truyá»n tá»›i, âm phù du dương theo đó tiếp tục vang lên không dứt, má»i ngưá»i Ä‘ang đánh nhau đột nhiên dừng lại, sắc mặt ai nấy Ä‘á»u trở nên khó coi dị thưá»ng.
“Äi thôi!†Hắc y nhân xuất hiện đầu tiên quát lạnh má»™t tiếng. Trong nháy mắt, tất cả hắc y nhân cấp tốc thối lui, bước Ä‘i má»™t chốc đã sạch sẽ, má»™t ngưá»i cÅ©ng không còn.
Tiếng đà n đột nhiên dừng lại, chỉ cảm thấy má»™t tráºn u hương say lòng truyá»n tá»›i. Sau đó, má»™t thiếu nữ toà n thân xiêm lụa trắng toát phiêu nhiên xuất hiện trước mặt má»i ngưá»i, phÃa sau nà ng, còn có hai hắc y thiếu nữ tuyệt đẹp Ä‘ang đứng lặng yên.
Bạch y thiếu nữ ôm má»™t cây bạch ngá»c dao cầm trong lòng, những ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhà ng tì lên phÃm đà n, đầu khẽ cúi, mái tóc dà i Ä‘en mượt tá»± nhiên rá»§ xuống, che phá»§ lấy khuôn mặt nà ng.
“Huynh thổi tiêu nghe hay lắm!†thanh âm tháºt êm tai, thiếu nữ cháºm rãi ngẩng đầu lên, nhìn Nhược Hư thản nhiên mỉm cưá»i, mặt hoa cá»§a nà ng lá»™ ra trước mắt má»i ngưá»i. Khuôn mặt hiện ra ấy tháºt xinh đẹp, chỉ dùng má»™t từ ngữ không thể miêu tả hết vẻ xinh đẹp cá»§a nà ng, ngÅ© quan hoà n mỹ, da thịt trắng noãn không vẩn bụi trần, thoạt trông gương mặt cá»§a nà ng là m ngưá»i ta phát sinh má»™t loại cảm giác tinh khiết khó tả, nhưng ngay láºp tức cÅ©ng phát hiện ra trong sá»± tinh khiết ấy còn có má»™t loại yêu mị đủ là m cho nam nhân trong thiên hạ phải phát cuồng, yêu mị đến táºn xương tá»§y, và nụ cưá»i ấy, cà ng đủ để nghiêng nước nghiêng thà nh.
“Huynh tên là gì?†thiếu nữ lại nói, tiếp tục nhìn Nhược Hư, chỉ là Nhược Hư hiện tại có chút ngÆ¡ ngác, thiếu nữ nà y thá»±c sá»± gây cho ngưá»i khác má»™t lá»±c hấp dẫn quá lá»›n, mặc dù Hoa Ngá»c Loan, Hoa Ngá»c Phượng Ä‘á»u là mỹ nữ khó gặp trong chốn võ lâm nhưng chưa bao giá» khiến cho hắn rung động mạnh đến như váºy.
“Tại hạ là Hoa Nhược Hư.†Nhược Hư lúng túng nói, hoà n toà n theo vô thức nói ra.
“Tên ta là Äại Nhi, phải nhá»› kỹ đấy, ta sẽ còn đến tìm huynh.†Thiếu nữ cưá»i ngá»t ngà o, xoay ngưá»i lượn lá» lướt Ä‘i, dưá»ng như không há» thấy nà ng có động tác gì nhưng đột ngá»™t đã cách xa đến mưá»i trượng, khinh công tuyệt diệu ấy khiến kẻ khác phải lÃu cả lưỡi.
“Äại Nhi.†Nhược Hư thì thầm, đột nhiên bừng tỉnh lại, trong lòng cả kinh, vừa rồi chÃnh mình bị là m sao váºy? Cảm giác dưá»ng như cả ngưá»i Ä‘á»u không tá»± khống chế được.
“Cô ta là m thế nà o lại xuất hiện ở chá»— nà y?†Hoa Phi Hoa thì thầm nói, vẻ mặt cÅ©ng rất khó coi, tuyệt đối không phải phản ứng bình thưá»ng khi nhìn thấy mỹ nữ.
“Äừng báºn tâm, hôm nay đương nhiên là cô ấy đến giúp chúng ta.†Giang Thanh Nguyệt giống như Ä‘ang tá»± giá»…u mình nói.
“Thiếu gia, má»i ngưá»i Ä‘i cả rồi, huynh còn muốn gì nữa váºy?†Hà m Tuyết bắt gặp Nhược Hư còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần, liá»n có chút đố kỵ nói.
“Tiểu Tuyết, ta chỉ là đang suy nghĩ, vì cớ gì mà mấy Hắc y nhân nà y lại đột nhiên rút lui?†Nhược Hư hơi chột dạ bèn lấp liếm.
“Bởi vì vừa rồi, cô gái xưng là Äại Nhi kia chÃnh là đương kim cung chá»§ cá»§a Ma Cung.†Giang Thanh Nguyệt ở bên cạnh trả lá»i.
Võ lâm có hai cung, má»™t là Thần Cung, má»™t là Ma Cung. Thần cung vô cùng thần bÃ, mặc dù tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u biết trong võ lâm tồn tại ngưá»i cá»§a Thần Cung nhưng không ai xác định được rốt cuá»™c há» là ai. Còn Ma cung, dù cÅ©ng rất thần bÃ, bất quá ngưá»i cá»§a Ma cung hà nh tẩu giang hồ Ä‘á»u quang minh chÃnh đại, trên danh nghÄ©a đệ tá» cá»§a Ma Cung. Ma cung có 3 đại tuyệt ká»·: Ma Cầm, Ma Tiếu, Ma VÅ©. Ma Cầm được xưng tụng có thể khiến cho trong phạm vi mưá»i dặm không váºt nà o có thể tồn tại được. Ma Tiếu có thể khiến cho má»i ngưá»i, bất luáºn là nam hay nữ Ä‘á»u không đà nh lòng xuống tay vá»›i nà ng. Còn mị lá»±c cá»§a Ma VÅ© thì không nam nhân nà o có cách ngăn cản được. ÄÆ°Æ¡ng kim Ma Cung cung chá»§ được xưng là nhân tà i kiệt xuất nhất cá»§a Ma Cung trong vòng trăm năm nay, nà ng là ngưá»i đầu tiên luyện được cả ba loại tuyệt kỹ trên đến mức cao nhất, hÆ¡n nữa nà ng cÅ©ng má»›i có mưá»i tám tuổi. Ma Cung từ trước tá»›i nay Ä‘á»u lấy việc thống nhất hắc đạo, kế đến thống nhất võ lâm là m mục tiêu, vì thế thá»±c lá»±c cá»§a Ma Cung không ai dám coi thưá»ng. Mặc dù cho đến nay Ma Cung cung chá»§ nà y vẫn chưa có hà nh động đại quy mô nà o, nhưng thanh danh cá»§a nà ng đã sá»›m truyá»n khắp võ lâm. Ngưá»i trong võ lâm thấy nà ng cÆ¡ hồ Ä‘á»u tá»± động tránh xa ba bước để tránh rước há»a và o thân.
“Hoa huynh đệ, nữ tá» nà y đừng dây và o là tốt hÆ¡n, nếu không…†Hoa Phi Hoa thấy thần tình Nhược Hư có vẻ bất ổn, có lòng tốt đỠtỉnh hắn, nhưng lá»i còn chưa dứt đã cảm giác ngoà i miệng tê rần, có vẻ đã bị cái gì đó đâm và o. Trước mắt má»i ngưá»i lại hoa lên, má»™t hắc y thiếu nữ xuất hiện trước mặt, rõ rà ng là má»™t trong hai thiếu nữ bên cạnh cô gái tên là Äại Nhi lúc nãy.
“Hoa công tá», đây là tiểu thư sai ta đưa cho ngưá»i.†Hắc y thiếu nữ hướng đến Nhược Hư khẽ thi lá»…, giá»ng nói rất cung kÃnh, trên tay đưa đến cho hắn má»™t khối ngá»c bá»™i mà u xanh biếc. Nhược Hư kinh ngạc nhìn ngá»c bá»™i, không biết có nên nháºn hay không.
“Cầm cho chắc coi chừng rÆ¡i, bằng không tiểu thư sẽ giáºn đấy.†Cô gái cầm lấy tay Nhược Hư, mạnh mẽ đặt và o lòng bà n tay hắn, nhà n nhạt nói. Nhược Hư trong lòng khẽ thở dà i, Ä‘em ngá»c bá»™i cất và o trong ngưá»i, hắc y thiếu nữ thấy Nhược Hư chịu nháºn, dáng vẻ rất hà i lòng.
“Hoa công tá» xin bảo trá»ng, nô tỳ cáo lui.†Hắc y thiếu nữ có chút khom ngưá»i, trước khi rá»i Ä‘i còn hung hăng liếc Hoa Phi Hoa má»™t cái. Hoa Phi Hoa cưá»i khổ trong lòng, không dám nói gì nữa, hiển nhiên vừa rồi hắn bị cô gái nà y táºp kÃch.
Sau khi hắc y thiếu nữ rá»i Ä‘i, Nguyệt Thiên Hồng cùng má»i ngưá»i dùng ánh mắt kì quái nhìn Nhược Hư, Hà m Tuyết thì khư khư ôm chặt cánh tay cá»§a Nhược Hư, giống như sợ hắn bị cướp Ä‘i mất, Giang Thanh Nguyệt thì không có phản ứng gì, chỉ cuối đầu tư lá»±.
“Hoa huynh đệ tháºt có phúc, đến cả tÃn váºt Ä‘Ãnh ước cÅ©ng đưa cho ngươi rồi, ta xem lúc nà y ngươi có muốn trốn cÅ©ng không được nữa.†Hoa Phi Hoa như cưá»i mà không phải cưá»i nhìn Nhược Hư nói.
“Ngươi chá»› nói báºy, cái gì mà tÃn váºt Ä‘Ãnh ước chứ, chỉ là má»™t miếng ngá»c bá»™i mà thôi.†Hà m Tuyết phùng mang trợn mắt nhìn Hoa Phi Hoa như muốn ăn thịt hắn.
“Tiểu Tuyết à , ngá»c bá»™i nà y khẳng định là không phải váºt bình thưá»ng, không tin cô cứ bảo Hoa huynh đệ lấy ra cho xem.†Hoa Phi Hoa ra vẻ hiểu chuyện nói.
“Thiếu gia, cho muá»™i xem má»™t chút được không?†Hà m Tuyết dá»±a và o ngưá»i Nhược Hư, ngẩng đầu nói, trông dáng vẻ tháºt đáng thương.
Nhược Hư hÆ¡i chần chừ, bà n tay cho và o ngá»±c áo lôi miếng ngá»c bá»™i ra. Kỳ tháºt cả hắn cÅ©ng chưa nhìn kỹ, cầm và o thấy ấm áp, nhìn kỹ, trên mặt có khắc ba chữ tiểu Triện mảnh khảnh: Tô Äại Nhi
“Thấy chưa, mặt trên còn có khắc tên cá»§a nà ng ta, nhất định là tÃn váºt Ä‘Ãnh ước rồi.†Hoa Phi Hoa đắc ý nhìn Hà m Tuyết nói, tiểu tá» nà y thoáng cái đã quên mất chuyện mình vừa bị má»™t tiểu cô nương đánh. Hà m Tuyết không nói gì nữa, ngồi xuống tại chá»— mà phát sầu.
“Thá»i gian không còn sá»›m nữa, má»i ngưá»i hãy nghỉ ngÆ¡i chút Ä‘i, ngà y mai còn phải lên đưá»ng.†Giang Thanh Nguyệt cuối cùng cÅ©ng nói chuyện, má»™t câu nhắc nhở má»i ngưá»i. Má»i ngưá»i sá»±c tỉnh lại, thì ra quay tá»›i quay lui cÅ©ng đã ná»a đêm rồi.
Äêm nay, Hoa Nhược Hư theo thói thưá»ng vẫn không thể ngá»§ được. Tô Äại Nhi - má»™t cái tên ôn nhu như váºy, má»™t cô gái xinh đẹp như váºy, nà ng lại là Ma Cung cung chá»§ sao? Hắn không thể nối kết những sá»± tháºt đó lại vá»›i nhau được.
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:10 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 10: Tình Khốn Giai Nhân
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Mèo á»m
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
"Hoa huynh đệ, tối qua ngá»§ ngon chứ?" Hoa Phi Hoa cưá»i nói khi nhìn thấy quầng mắt thâm Ä‘en và con ngươi đầy gân máu cá»§a Nhược Hư. Nhìn bá»™ dạng nà y, ai cÅ©ng hiểu là tối qua hắn không ngá»§ được, nhưng chỉ có má»—i Hoa Phi Hoa là dám há»i thẳng ra.
Nhược Hư miá»…n cưỡng mỉm cưá»i, im lặng không nói gì.
“Mau lên đưá»ng thôi! Nói nhảm nhiá»u thế là m gì!†Giang Thanh Nguyệt trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa.
"Thế chẳng phải là bênh vực cho hắn sao?" Hoa Phi Hoa kêu lên một tiếng.
Giang Thanh Nguyệt không quan tâm đến thái độ cá»§a Hoa Phi Hoa nữa, nà ng đưa cánh tay ngá»c ngà ra đỡ lấy Nhược Hư. Ôn giá»ng nói: “Ta đỡ ngươi, phÃa trước không xa có má»™t thà nh nhá», đến đó rồi tạm nghỉ má»™t chốc.â€
“Äa tạ Thanh tỷ†Nhược Hư nhẹ giá»ng nói.
“Ta cũng không đi được, không ai giúp ta sao?†Hoa Phi Hoa nói một cách bất mãn.
“Hoa đại ca à , có cần ta giúp huynh không?†Hà m Tuyết yêu kiá»u nói.
“Không, không cần đâu! Tiểu Tuyết, hay là cô qua giúp Hoa huynh đệ Ä‘i.†Hoa Phi Hoa vá»™i lắc đầu quầy quáºy, hắn vừa nhìn đã biết Hà m Tuyết hiện Ä‘ang bá»±c bá»™i trong lòng, chÃnh là muốn tìm ngưá»i để trút giáºn, hắn chẳng dại dá»™t trở thà nh con dê thế mạng là m gì.
“Hừ!†Hà m Tuyết trừng mắt nhìn Hoa Phi Hoa rồi vội và ng sải bước để đuổi kịp Nhược Hư.
Ná»a canh giá» sau, cả Ä‘oà n sáu ngưá»i đã và o đến má»™t khách Ä‘iếm.
“Biểu tá»·, các ngưá»i chuẩn bị Ä‘i đâu váºy?†Hoa Phi Hoa há»i.
"Chúng ta cÅ©ng chưa biết phải Ä‘i đâu, nếu như Giang tiểu thư không có ý kiến gì, thì chúng ta trước tiên cùng bá»n đệ đồng hà nh váºy." Nguyệt Thiên Hồng lên tiếng sau ná»a ngà y trầm ngâm im lặng.
"Ta nghÄ©, nà ng ấy cÅ©ng không có ý kiến gì đâu, tốt xấu gì cÅ©ng phải chừa lại ta và i phần mặt mÅ©i mà ." Hoa Phi Hoa cưá»i khổ nói.
"ÄÆ°á»£c rồi, Phi Hoa, đệ và Giang tiểu thư có quan hệ gì chứ?" Nguyệt Thiên Hồng là nữ nhân, mà nữ nhân nà o cÅ©ng Ä‘á»u tò mò, Nguyệt Thiên Hồng cÅ©ng chẳng phải ngoại lệ.
"Bằng hữu thôi! Nà ng ấy chỉ xem ta là bằng hữu" giá»ng nói cá»§a Hoa Phi Hoa ẩn chứa vẻ mất mát, quả thá»±c rất bất đắc dÄ© phải nói ra.
"Mối quan hệ giữa nà ng và Hoa công tá» tá»±a hồ không bình thưá»ng phải không? Phi Hoa, ngươi có thể nắm lấy cÆ¡ há»™i nà y" Nguyệt Thiên Hồng vừa nghÄ© vừa nói.
"Biểu tá»·, đệ cuối cùng cÅ©ng tin và o duyên pháºn rồi. Số trá»i đã váºy, đệ quen biết cô nương ấy ba năm nhưng vẫn không thể so vá»›i ngưá»i má»›i quen nà ng chỉ ba ngà y." Hoa Phi Hoa thở dà i nói.
"Ngươi lại ngồi đây nói hươu nói vượn nữa rồi." Má»™t giá»ng nói ôn nhu vang lên từ phÃa cá»a, Giang Thanh Nguyệt Ä‘ang Ä‘i đến.
"Nà ng đà nh lòng bỠhắn một mình ở trong phòng ư?" Hoa Phi Hoa nói với vẻ mặt ngạc nhiên.
"Hắn đã ngá»§ rồi, Tiểu Tuyết Ä‘ang bên cạnh chăm sóc hắn, ta qua đây vì có chút chuyện muốn tìm các ngưá»i thương lượng." Giang Thanh Nguyệt sắc mặt bình tÄ©nh, lãnh đạm nói.
"Giang tiểu thư có việc gì cứ nói ra, chúng ta không phải ngưá»i ngoà i" Nguyệt Thiên Hồng mỉm cưá»i nói.
"Äám hắc y nhân tối qua, ta nghÄ©, nếu không nhá» Tô Äại Nhi bất ngá» xuất hiện, chỉ sợ mấy ngưá»i chúng ta Ä‘á»u khó thoát khá»i tai kiếp rồi.†Giang Thanh Nguyệt cháºm rãi nói. "Chúng ta đã bị phát hiện rồi, ta nghÄ© không lâu sau sẽ có thêm nhiá»u ngưá»i tìm đến táºn cá»a, ta chỉ e đến lúc ấy lại liên lụy tá»›i Phi Hoa vá»›i cả Nguyệt cô nương hai vị."
"Giang tiểu thư, nói tháºt, nếu chúng ta không phải bị đám ngưá»i cá»§a Bạch Y Lầu truy sát, là m cho bá»n há» nháºn lầm ngưá»i, thì gã hắc y nhân kia cÅ©ng sẽ không phát hiện ra hà nh tung cá»§a cô, bây giá» có nạn đương nhiên chúng ta phải đồng lòng gánh chịu má»›i phải." Nguyệt Thiên Hồng nói. "Huống chi cô lại là bằng hữu cá»§a Hoa Phi Hoa, Phi Hoa lại là biểu đệ cá»§a ta, chúng ta tá»± nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Ta nghÄ© bây giá» chúng ta nên tìm cách là m sao vượt qua cá»a ải khó khăn nà y má»›i phải, không rõ ý cá»§a Giang tiểu thư thế nà o?"
"Thanh Nguyệt, hay là chúng ta cải trang thêm má»™t chút, có thể bá»n há» sẽ không tìm ra chúng ta thì sao?" Hoa Phi Hoa ngẫm nghÄ© nói.
"Ta cÅ©ng đã nghÄ© qua, nhưng vô dụng thôi." Giang Thanh Nguyệt lắc lắc đầu. "Ta luôn có cảm giác bị ngưá»i khác theo dõi, chiếu theo thá»§ Ä‘oạn cá»§a gã hắc y nhân mà chúng ta chạm trán tối qua, cho dù chúng ta có cải trang thế nà o cÅ©ng không thoát khá»i tai mắt cá»§a hắn, để má»—i mình hắn biết thì chẳng thà cho má»i ngưá»i cùng biết còn hÆ¡n. Ta định khôi phục lại diện mạo ban đầu lúc má»›i đến đây, như váºy biết đâu chẳng khá hÆ¡n."
"Ta thấy Giang tiểu thư nói không sai, nếu chúng ta đã không phải là đối thá»§ cá»§a hắc y nhân ná», sao không dẫn dụ thêm và i ngưá»i đến, để cho bá»n hỠđối phó vá»›i tay hắc y nhân ấy?" Trương Lăng Vân tiếp lá»i.
"Có lẽ đây cũng là một biện pháp bất đắc dĩ" Nguyệt Thiên Hồng thở dà i nói.
Nhược Hư say giấc cÅ©ng bởi hắn bị Ä‘iểm mạnh và o huyệt ngá»§, lúc hắn tỉnh lại thì sắc trá»i đã má» tối, xem ra hắn đã ngá»§ suốt má»™t ngà y. Mở to mắt thức dáºy, hắn phát hiện có má»™t cô gái Ä‘ang ngồi bên giưá»ng mình.
"Tỉnh rồi à , dáºy ăn chút gì Ä‘i" thiếu nữ thản nhiên cưá»i, ngẩng đầu lên, trước mắt Nhược Hư lá»™ ra má»™t gương mặt xinh đẹp khiến ngưá»i ta không sao thở được. Nghe giá»ng nói, nà ng đúng là Giang Thanh Nguyệt rồi, chẳng lẽ đây chÃnh là dung mạo tháºt sá»± cá»§a nà ng sao?
"Nà ng, nà ng là Thanh tỷ?" Nhược Hư kinh ngạc nói.
"Ngá»§ má»™t giấc thức dáºy đã không nháºn ra rồi sao?" Giang Thanh Nguyệt hé miệng cưá»i, gương mặt cà ng thêm xinh đẹp vô ngần.
"Không phải, chỉ là … chỉ là ..." chỉ là cái gì thì lại không nói hết được ý nghĩ thoáng qua trong đầu.
"Äây vốn là hình dáng tháºt cá»§a ta, ngay cả Phi Hoa cÅ©ng chưa từng nhìn thấy qua." Giang Thanh Nguyệt ôn nhu nói, gương mặt biểu lá»™ má»™t chút xấu hổ.
Nhược Hư quan sát gương mặt Giang Thanh Nguyệt vá»›i vẻ ngÆ¡ ngác: mà y liá»…u thanh tú, mắt phượng ẩn tình, mÅ©i ngá»c tinh xảo, môi đà o dụ nhân, nước da trắng như sương như tuyết. Nét đẹp cá»§a nà ng và Tô Äại Nhi tháºt khó phân cao thấp, có chăng chỉ thiếu chút dáng vẻ yêu mị kia mà thôi.
"Nhìn đủ chưa váºy? Mau dáºy Ä‘i" Giang Thanh Nguyệt bị Nhược Hư nhìn đến đỠmặt, thấp giá»ng nói.
Nhược Hư cả kinh tỉnh lại, trong lòng thầm xấu hổ, không rõ má»›i rồi mình bị là m sao nữa? Tại sao cứ nhìn thấy cô nương xinh đẹp thì lại trở nên như váºy? Hắn lại không biết đấy chÃnh là bản năng yêu thÃch cái đẹp cá»§a con ngưá»i, ai ai cÅ©ng có, kỳ tháºt hắn chẳng có gì sai cả.
Nhìn thấy Nhược Hư vá»™i vá»™i và ng và ng thu hồi mục quang trở vá», không nhìn mình nữa, Giang Thanh Nguyệt lại cảm thấy có chút hối háºn vì vừa rồi đã nhắc nhở hắn, trong lòng thầm thở dà i, có Ãt lá»i nhưng lại chẳng dám nói ra: nếu ngươi nguyện ý, ta có thể cho ngươi ngắm cả Ä‘á»i!
Hoà n cảnh trong phòng có chút ngượng ngáºp, hai ngưá»i chẳng ai nói lá»i nà o, Giang Thanh Nguyệt nhìn sang Nhược Hư, muốn nói gì đó lại thôi.
"Nếu ngươi không muốn Ä‘i Äại Giang Tiêu Cục, ta sẽ tiá»…n ngươi trở vá» Hoa SÆ¡n váºy" Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng nói.
"Thanh tỷ, ta đã hứa đi cùng nà ng thì ta sẽ đi." Nhược Hư vừa liếc vội sang Giang Thanh Nguyệt lại vội vã quay đầu sang hướng khác "Hơn nữa, ta không muốn vỠHoa Sơn"
Giang Thanh Nguyệt muốn nói thêm gì đó nữa nhưng cuối cùng lại không thốt nên lá»i, tháºt lâu sau má»›i thì thầm nói: "CÅ©ng không còn sá»›m nữa, tối nay hãy nghỉ ngÆ¡i cho tốt, ngà y mai còn Ä‘i tiếp"
"Thanh tỷ, ta đã ngủ cả ngà y rồi, nà ng ngủ đi" Nhược Hư lúng túng nói.
"Nam tá» hán đại trượng phu hà nh sá»± không cần phải sợ đầu sợ Ä‘uôi, là nữ nhi trong võ lâm thì cố kỵ nhiá»u là m gì!" Giang Thanh Nguyệt nhà n nhạt nói "Ta đã tin tưởng ngươi, chẳng lẽ ngươi lại không tin tưởng bản thân mình hay sao?" Giang Thanh Nguyệt vốn dÄ© thông minh, hiểu rõ tháºt ra Nhược Hư không dám cùng mình ngá»§ chung.
"Thanh tá»·, ta, ta..." Äáng thương cho Nhược Hư không dám nói hết câu, đà nh bá» lá»ng.
"Không cần phải ấp a ấp úng như thế, ngá»§ Ä‘i thôi!" Giang Thanh Nguyệt ngắt lá»i hắn.
Äây là lần thứ nhì cả hai ngưá»i cùng ngá»§ chung má»™t giưá»ng. Nhưng lần nà y Nhược Hư còn thấy khó xá» hÆ¡n lần đầu tiên. Trong đầu hắn không ngừng hiện hiện ra hình ảnh ba cô gái vá»›i nụ cưá»i tươi tắn trên gương mặt xinh đẹp: Hoa Ngá»c Loan, Tô Äại Nhi, còn có Giang Thanh Nguyệt. Lá»›p lá»›p hương thÆ¡m không ngừng xuyên và o mÅ©i hắn, và i sợi tóc vương trên gương mặt. Nhược Hư nằm im như tượng gá»—, má»™t cỠđộng nhá» cÅ©ng không dám.
Äêm đã vá» khuya, Nhược Hư cảm giác như có tiếng kêu khe khẽ từ bên cạnh truyá»n sang, hắn nhẹ trở ngưá»i, phát hiện đôi môi anh đà o cá»§a Giang Thanh Nguyệt có chút mấp máy, phát ra tiếng nói má»› nho nhá».
"Cha... cha... đại ca, Tiểu Nguyệt..." Giang Thanh Nguyệt kêu tên từng ngưá»i, thanh âm trà n đầy nức nở.
"Hoa lang, Hoa lang..." Äá»™t nhiên Giang Thanh Nguyệt lại nhá» giá»ng hô lên. Nhược Hư trong lòng run bắn - Hoa lang - là đang kêu ta sao? Chẳng lẽ, chẳng lẽ Thanh tá»· tháºt lòng thÃch ta ư? Nhưng ta và nà ng chỉ vừa má»›i quen biết có và i ngà y mà ?
Giang Thanh Nguyệt trong cÆ¡n mÆ¡ xoay ngưá»i, hai tay nắm chặt tay cá»§a Nhược Hư, hoà n toà n trong vô thức, miệng hình như còn Ä‘ang lẩm bẩm Ä‘iá»u gì đó nhưng Nhược Hư đã không còn nghe rõ. Hắn cÅ©ng không thể chú tâm nghe tiếp vì trong lòng hắn rốt cục đã không còn bình tÄ©nh được nữa.
Nhược Hư thầm há»i lòng mình, Giang Thanh Nguyệt có tháºt sá»± thÃch hắn không? Hắn muốn phá»§ nháºn, nhưng mấy ngà y qua, ngôn ngữ và hà nh vi cá»§a Giang Thanh Nguyệt dà nh cho hắn khiến hắn không tà i nà o chối cãi được, lại còn lá»i gá»i trong mÆ¡ cá»§a nà ng nữa. Hắn bây giá» Ä‘ang tá»± vấn lòng mình rằng liệu bản thân có thÃch Giang Thanh Nguyệt không? Hắn cÅ©ng muốn nói rằng không, bởi vì trong tim hắn tháºt sá»± chỉ có má»—i mình Hoa Ngá»c Loan. Nhưng tại sao khi bắt gặp ánh mắt dịu dà ng cá»§a Giang Thanh Nguyệt, hắn lại thấy sợ hãi? Lúc Giang Thanh Nguyệt thổn thức trong cÆ¡n mÆ¡, sao lòng hắn lại dâng lên niá»m thương tiếc sâu sắc? Nếu nói hắn chỉ yêu má»™t mình Hoa Ngá»c Loan, tại sao hắn lại không quên được gương mặt thanh tú cá»§a Tô Äại Nhi? Tại sao hôm trước lại còn hôn Giang Thanh Nguyệt? Hôm nay, khi nhìn rõ dung mạo cá»§a Giang Thanh Nguyệt, hắn lại thấy chấn động tâm can?
"Chẳng lẽ ta tháºt đúng như lá»i nói cá»§a má»i ngưá»i, là má»™t ngụy quân tá»?" Nhược Hư thì thà o trong lòng.
Äá»™t nhiên, hắn có cảm giác Ä‘ang có ai đó nhìn mình, quay đầu lại thì bắt gặp má»™t đôi mắt trong veo, lấp lánh Ä‘ang nhìn mình. Thì ra, Giang Thanh Nguyệt đã thức giấc tá»± khi nà o, Ä‘ang ngẩn ngÆ¡ nhìn hắn.
"Thanh tá»·, nà ng sao lại thức rồi?" Nhược Hư nao nao há»i.
"Ta mÆ¡ thấy cha ta, còn có ca ca và Tiểu Nguyệt nữa, bá»n há» Ä‘á»u phải Ä‘i, ta đã cầu xin bá»n hỠđừng rá»i xa ta, nhưng hỠđã bá» Ä‘i mất rồi." Giang Thanh Nguyệt nhá» giá»ng nói. "Sau đó, sau đó, đến lượt ngươi cÅ©ng bá» Ä‘i, ta má»›i tỉnh giấc lại" nói tá»›i đây, Giang Thanh Nguyệt nhìn Nhược Hư vá»›i ánh mắt ngáºp đầy thâm tình.
"Thanh tá»·, ta… ta không đáng để nà ng đối đãi như váºy." Nhược Hư thấp giá»ng nói.
Giang Thanh Nguyệt nhìn Nhược Hư không nói gì, ánh mắt mang vẻ si ngốc. Tay nà ng vẫn còn nắm chặt lấy tay Nhược Hư chưa thả lá»ng. Äá»™t nhiên, Nhược Hư cảm giác thân ngưá»i trở nặng, má»™t cÆ¡ thể má»m mại đã nằm gá»n trong lòng hắn. Hai ngưá»i mặt đối mặt gần nhau trong gang tấc, hÆ¡i thở như lan, thấm đẫm lòng ngưá»i.
"Bản thân ta ngay cả má»™t ngưá»i thân duy nhất cÅ©ng chẳng có. Cha và đại ca Ä‘á»u đã chết, Tiểu Nguyệt cÅ©ng không còn. Ta quả thá»±c có lúc muốn Ä‘i theo bá»n há», nhưng ta không cam tâm, ta phải báo thù cho bá»n há», nhưng ta tháºt sá»± đã mệt má»i, mệt má»i lắm rồi." Giang Thanh Nguyệt thì thà o nói. "Ta chỉ cần ngươi bầu bạn vá»›i ta và i ngà y, sau đó ta sẽ đưa ngươi vá» Hoa SÆ¡n, có được không?"
Rồi không đợi Nhược Hư trả lá»i, là n môi anh đà o má»m mại, nóng bá»ng đã áp sát khiến cho Nhược Hư lại má»™t lần nữa nếm trãi thứ tư vị tiêu hồn phệ cốt ấy. Nhược Hư trong lòng hăng hái, âm thầm hạ quyết tâm, hai tay mau chóng ôm lấy vòng eo nhá» nhắn cá»§a nà ng, nhiệt tình đáp trả nụ hôn cá»§a Giang Thanh Nguyệt.
Lần đầu ngây ngất, lần sau vẫn ngất ngây.
Hai ngưá»i như chìm đắm và o nụ hôn, bà n tay Nhược Hư không tá»± chá»§ được, bắt đầu nhẹ nhà ng ve vuốt thân thể Giang Thanh Nguyệt, từ trên ngưá»i nà ng cháºm rãi di chuyển.
Giang Thanh Nguyệt cảm giác trước ngá»±c mát lạnh, thì ra Nhược Hư Ä‘ang tháo mở từng nút thắt má»™t trước ngá»±c áo nà ng. Hắn đã không hà i lòng vá»›i việc phải vuốt ve qua lá»›p y phục, tay lần và o lá»›p áo phÃa trong, có chút run rẩy mân mê da thịt đầy đà n tÃnh cá»§a nà ng. Thân thể má»m mại cá»§a Giang Thanh Nguyệt run lên nhè nhẹ, cảm giác lâng lâng như có cÆ¡n thá»§y triá»u áºp đến, hóa ra song phong thánh khiết nhất cá»§a nà ng đã bị xâm lược.
"Không được" Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng nói, khẽ sức đẩy Nhược Hư ra, gương mặt thoáng sắc hồng cà ng thêm kiá»u diá»…m e lệ.
Sự kháng cự của Giang Thanh Nguyệt cuối cùng cũng là m cho Hoa Nhược Hư đang cơn ý loạn tình mê phải bừng tỉnh lại.
Äá»™t ngá»™t hồi tỉnh, hắn chợt phát hiện ra tay mình vẫn còn Ä‘ang đặt trên ngá»±c cá»§a Giang Thanh Nguyệt, bèn vá»™i và ng bối rối rụt tay trở vá».
“Thanh tá»·, ta, ta tháºt đáng chết" Nhược Hư lúng túng nói, giá»ng nói trà n đầy vẻ tá»± trách.
"Ngốc ạ, ta không trách chà ng." Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng nói, thân thể má»m mại lay động, cà ng tá»±a chặt hÆ¡n và o lòng Nhược Hư.
"Thanh tá»·, sao nà ng lại đối vá»›i ta tốt như váºy?" Nhược Hư ngây ngốc há»i.
"Hoa lang, trái tim ta thế nà o chà ng còn không rõ hay sao?" Giang Thanh Nguyệt ẩn ướt nói.
Má»™t tiếng "Hoa lang" khiến Nhược Hư như ngây như dại, cuối cùng hắn cÅ©ng khẳng định được ngưá»i mà Giang Thanh Nguyệt gá»i trong giấc má»™ng chÃnh là mình.
"Thanh tá»·, tháºt xin lá»—i, ta… ta tháºt không biết phải là m sao?" Trong lòng Nhược Hư hiện Ä‘ang rối bá»i, rõ rà ng hắn chỉ muốn lấy Hoa Ngá»c Loan là m vợ, hiện tại, tuy nói Hoa Ngá»c Loan đã xuất giá vá»›i kẻ khác, nhưng thế nà o hắn và Giang Thanh Nguyệt lại nảy sinh mối quan hệ thân máºt như váºy được? Äến tình trạng nà y rồi, theo lý thì Giang Thanh Nguyệt ngoà i gả cho hắn còn có thể gả cho ai được nữa chứ.
"Ta biết trong lòng chà ng vẫn còn nhá»› đến Hoa Ngá»c Loan, nhưng ta không quan tâm, ta chỉ cần chà ng đối xá» tháºt tốt vá»›i ta trước khi vỠđến Äại Giang Tiêu Cục." Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng nói "Nếu vạn nhất chà ng là m không được, chà ng cứ xem ta như là Hoa Ngá»c Loan cÅ©ng chẳng sao." Dưá»ng như Giang Thanh Nguyệt đã cắn chặt răng để thốt nên câu cuối cùng.
"Thanh tá»·" Khóe mắt cá»§a Hoa Nhược Hư có chút ươn ướt, hắn thấp giá»ng kêu lên má»™t tiếng, ôm chằm lấy nà ng. Trên Ä‘á»i nà y có má»™t ngưá»i con gái đối đãi vá»›i hắn như váºy, hắn còn cầu mong gì hÆ¡n? Sư tá»· Æ¡i là sư tá»·, nếu nà ng đã không yêu ta, ta yêu ngưá»i khác chắc nà ng sẽ không để ý chứ? Trong lòng Hoa Nhược Hư như Ä‘ang thét gá»i ngưá»i giai nhân nÆ¡i phương xa.
"Thanh tỷ, ta sẽ không phụ nà ng" Hoa Nhược Hư thầm thì nói.
"Nhưng nếu… Hoa Ngá»c Loan đến tìm chà ng thì sao?" Giang Thanh Nguyệt khẽ khà ng há»i.
"Nà ng ấy sẽ không đến tìm ta đâu" Nhược Hư nói mà lòng Ä‘au xót. Giang Thanh Nguyệt không há»i thêm gì nữa, nhưng lòng nà ng cÅ©ng hiểu rõ, trong tim Nhược Hư, Hoa Ngá»c Loan mãi mãi được đặt ở vị trà cao nhất.
Hai ngưá»i cứ thế ôm nhau đến lúc bình minh, và cÅ©ng từ đó, váºn mệnh hai ngưá»i đã chặt chẽ kết và o nhau.
Giang Thanh Nguyệt lại đội mÅ© trùm lên, dung nhan tuyệt thế ấy rốt cuá»™c chỉ lá»™ ra cho má»—i mình Nhược Hư. Má»i ngưá»i cÅ©ng đã khôi phục lại diện mạo và trang phục ban đầu. Sáu ngưá»i mua má»™t cổ xe ngá»±a đắt tiá»n, Hoa Phi Hoa lại tiếp tục đóng vai tên xa phu tá»™i nghiệp.
Hà m Tuyết nhìn thấy Giang Thanh Nguyệt tá»±a lên ngưá»i Nhược Hư không chút cố kỵ, trong lòng không còn ghen tỵ nữa mà thay và o đó là má»™t ná»—i ưu tư sâu sắc hÆ¡n. Tiểu thư à tiểu thư, Ä‘iá»u lo lắng cá»§a ngưá»i cuối cùng đã thà nh sá»± tháºt rồi! Cả Nguyệt Thiên Hồng trong lòng cÅ©ng không ngừng thở dà i, xem ra biểu đệ cá»§a mình đã không còn hi vá»ng gì nữa! Tất cả chỉ còn trông và o ý trá»i thôi, nhưng ý trá»i đã như thế, ai có thể cãi lại đây?
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:12 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 11: Tình Nùng à Máºt
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Mèo á»m
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
Default
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 11: Tình Nùng à Máºt
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Mèo á»m
Biên dịch + Biên táºp: Kiếp Nô
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
"Thanh tá»·, đến tối có thể và o đến địa pháºn Hồ Bắc chứ?" Nhược Hư suy nghÄ© há»i.
"Ừm" Giang Thanh Nguyệt gáºt gáºt đầu nói. "Nếu không có gì bất ngá» xảy ra, còn mưá»i ngà y nữa là chúng ta có thể vá» nhà rồi."
"Chỉ mong trên đưá»ng Ä‘i không gặp chuyện gì, chúng ta đã có thể đến VÅ© Xương sá»›m má»™t chút." Nhược Hư thở dà i nói.
"Chà ng lại muốn mau chóng đến nÆ¡i à ?" Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng nói, có vẻ há»n giáºn.
"Thanh tá»·, nà ng hiểu nhầm rồi" Nhược Hư rùng mình, láºp tức hiểu ra, cưá»i khổ má»™t tiếng. "Thanh tá»·, nà ng an tâm, sau khi đến Äại Giang Tiêu Cục rồi ta cÅ©ng không rá»i xa nà ng đâu, trừ phi...trừ phi Thanh tá»· nà ng Ä‘uổi ta Ä‘i!"
"Hoa lang, là m sao ta lại Ä‘uổi chà ng Ä‘i chứ?" Giang Thanh Nguyệt nhá» nhẹ nói, trong lòng ngầm thở dà i, có lá»i nhưng lại không nói ra: "Chỉ sợ… đến lúc đó chà ng sẽ rá»i khá»i ta"
Ba ngưá»i bên cạnh cÅ©ng trợn mắt há mồm ngạc nhiên, Nhược Hư và Giang Thanh Nguyệt chỉ lo bà y tá» tình cảm vá»›i nhau mà không há» quan tâm đến ánh nhìn cá»§a những ngưá»i xung quanh.
"Thiếu gia, huynh… huynh… sao lại có thể?" Hà m Tuyết thút thÃt há»i.
"Tiểu Tuyết, ta xin lỗi." Nhược Hư cảm thấy có chút áy náy khi nhìn Hà m Tuyết. Mối tình si của nà ng đối với hắn, hắn hiểu rõ, nhưng hắn không biết tình cảm của mình đối với nà ng ra sao, có lẽ chỉ là sự thương tiếc.
"Nhưng, thiếu gia… huynh… huynh rồi sẽ hối háºn!" Hà m Tuyết không biết nói gì cho phải, vá»™i đến mức chỉ muốn nhảy cẫng lên. Nếu Hoa Ngá»c Loan mà biết được lúc nà y Nhược Hư và Giang Thanh Nguyệt như váºy, có lẽ nà ng ta sẽ tháºt sá»± muốn lấy ngưá»i khác cho rồi. Äến lúc đó, nếu Nhược Hư biết được ngá»n nguồn sá»± tình, e rằng hắn sẽ oán háºn bản thân mình đến chết.
"Tiểu Tuyết, được Thanh tá»· yêu thương là phúc khà mấy Ä‘á»i ta tu luyện được, sao ta lại phải hối háºn chứ?" Nhược Hư mỉm cưá»i nói. Hình ảnh cá»§a Hoa Ngá»c Loan chợt thoáng qua trong đầu rồi biết mất, hắn thở dà i má»™t hÆ¡i trong lòng, âm thầm hạ quyết tâm. Rõ rà ng hắn đã chấp nháºn Giang Thanh Nguyệt, váºy thì từ nay vá» sau, hắn nên má»™t lòng má»™t dạ đối vá»›i nà ng, và không nên nhá»› vá» Hoa Ngá»c Loan nữa. Có Ä‘iá»u, hắn nói không nhá»› là không nhá»› được sao? Chỉ sợ là rất khó là m được.
"Hoa Lang, là ta may mắn gặp được chà ng má»›i đúng" Giang Thanh Nguyệt khẽ nói, trong ánh mắt nà ng lấp lánh niá»m vui. Thân thể má»m mại, ấm áp cá»§a nà ng chầm cháºm ngã và o lòng Nhược Hư.
"Hoa huynh đệ và Giang Tiểu Thư đúng là trai tà i gái sắc, tháºt đáng mừng." Nguyệt Thiên Hồng khẽ mỉm cưá»i nói, trong lòng thà nh tâm chúc phúc cho hai ngưá»i, mặc dù cÅ©ng tá»™i nghiệp cho biểu đệ, nhưng có thể chứng kiến hai ngưá»i yêu nhau, có tình cảm vá»›i nhau, cÅ©ng là việc không phải dá»… gặp.
"Hoa huynh đệ tháºt có phúc a." Trương Lang Vân vừa suýt xoa, lại bị Nguyệt Thiên Hồng lưá»m mắt.
"Có phải huynh cÅ©ng hâm má»™ không?" Nguyệt Thiên Hồng gắt gá»ng.
"Không có, không có" Xem ra Trương Lăng Vân rất sợ Nguyệt Thiên Hồng. Vừa nói, hắn vừa lấy tay ôm Nguyệt Thiên Hồng, trên mặt biểu lộ sự vui vẻ, "Hồng muội nà ng là tốt nhất, Hoa huynh đệ phải ngưỡng mộ ta mới phải"
"Xem huynh là m sao mà nói đây?" Nguyệt Thiên Hồng trừng mắt nhìn Trương Lăng Vân, "Huynh bảo Giang tiểu thư không tốt sao?"
"Không phải, không phải như váºy, Giang tiểu thư đừng hiểu lầm." Äáng thương cho Trương Lăng Vân, từ ngà y lấy Nguyệt Thiên Hồng rồi, hắn không dám cãi lá»i vợ má»™t lần nà o. Từ nhá» hắn đã bị nà ng ăn hiếp, sau khi thà nh thân rồi, tình trạng vẫn chẳng khá hÆ¡n.
"Trương đại ca, Nguyệt tá»· lại trêu huynh rồi!" Giang Thanh Nguyệt báºt cưá»i, bên cạnh tình lang, nà ng lá»™ xuất ra tư thái cá»§a má»™t tiểu nữ hà i mà không há» hay biết.
Trương Lăng Vân xấu hổ mỉm cưá»i, ngượng ngùng không nói nên lá»i nà o.
Äá»™t nhiên bên ngoà i vang lên má»™t tiếng roi chát chúa, xe ngá»±a đột nhiên tăng tốc chạy vá» phÃa trước. Giang Thanh Nguyệt sắc mặt có chút buồn bã, Nguyệt Thiên Hồng cÅ©ng thở dà i má»™t hÆ¡i, xem ra Hoa Phi Hoa Ä‘ang phát tiết sá»± buồn bá»±c trong lòng rồi.
Không khà giữa má»i ngưá»i dưá»ng như chùng xuống, trên đưá»ng Ä‘i chẳng có sá»± tình bất trắc nà o xảy ra. Lúc trá»i tối thì má»i ngưá»i cÅ©ng đến má»™t tiểu trấn, qua khá»i trấn nà y là đã và o đến địa pháºn cá»§a Hồ Bắc.
"Chúng ta nghỉ qua đêm ở đây Ä‘i, Ä‘oạn đưá»ng dà i phÃa trước không có khách Ä‘iếm, chỉ nÆ¡i nà y có thôi." Giang Thanh Nguyệt nói, má»i ngưá»i cÅ©ng gáºt đầu đồng ý. Hoa Phi Hoa không nói gì, chỉ dùng hà nh động để biểu lá»™ ý kiến.
Xe đã ngừng lại.
Nhìn Giang Thanh Nguyệt và Nhược Hư tay trong tay cùng nhau bước và o trong, cÆ¡ mặt Hoa Phi Hoa khẽ giần giáºt, hình như hắn muốn nói gì đó, nhưng lại không nói được, chần chừ cả ná»a buổi, má»›i chịu Ä‘i theo má»i ngưá»i.
"Phi Hoa, tất cả Ä‘á»u do duyên pháºn, không nên cưỡng cầu" Thở dà i má»™t hÆ¡i, Nguyệt Thiên Hồng đến bên cạnh Hoa Phi Hoa, dịu dà ng nói.
"Biểu tá»·, tá»· yên tâm, ta hiểu mà " Hoa Phi Hoa miá»…n cưỡng cưá»i đáp, ánh mắt dưá»ng như còn nhìn theo bóng dáng Giang Thanh Nguyệt và Hoa Phi Hoa vừa khuất sau cá»a phòng.
Trong phòng, Hoa Nhược hư và Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng ôm lấy nhau.
"Thanh tá»·, cÅ©ng tại ta vô dụng, nếu không phải vì ta không có võ công, nà ng sẽ không mất thá»i gian để chăm sóc ta." Nhược Hư thấp giá»ng nói, trong lòng hắn có chút ngại ngùng. Hiện nay, Giang Thanh Nguyệt Ä‘i đến đâu cÅ©ng Ä‘á»u có địch nhân, nếu như chỉ má»™t mình nà ng Ä‘i chắc chắn sẽ an toà n hÆ¡n rất nhiá»u. Nhưng hiện tại vì Nhược Hư, chẳng những khiến mục tiêu cá»§a bản thân bị lá»™ ra, lại còn là m hà nh trình cháºm Ä‘i rất nhiá»u.
"Hoa lang, chúng ta còn phải phân định rạch ròi như váºy sao?" Giang Thanh Nguyệt ôn nhu nói. "Nói tháºt, phải là ta hại chà ng má»›i đúng. Nếu không phải do ta muốn chà ng Ä‘i theo, chà ng cÅ©ng không phải ngà y ngà y lo lắng cho an nguy cá»§a chÃnh mình. Nếu sá»›m biết như váºy, ta nên để chà ng vá» Hoa SÆ¡n má»›i phải."
"Thanh tá»·, ta không vỠđâu, nà ng yên tâm, ta vẫn sẽ bầu bạn cùng nà ng." Nhược Hư thì thà o nói. Mặc dù, Ä‘iá»u nà y sẽ là m tăng thêm gánh nặng cho Giang Thanh Nguyệt, nhưng mà hắn hiểu được lúc nà y Giang Thanh Nguyệt chỉ hi vá»ng có thể giữ hắn lại bên cạnh. Bằng không, nà ng không biết đến khi nà o thì bản thân sẽ không chịu đựng được cảm giác mất ngưá»i thân. Hiện tại, nà ng chỉ cần ngưá»i thân duy nhất nà y - tình lang cá»§a nà ng, ngưá»i có thể mang đến cho tâm hồn nà ng sá»± thoải mái và bình an.
Bên ngoà i cá»a vang lên tiếng gõ nhè nhẹ, hai ngưá»i trong phòng rá»i nhau ra. Gương mặt Giang Thanh Nguyệt thoáng á»ng Ä‘á», sá»a sang lại đôi chút quần áo xá»™c xệch, nà ng tha thướt đến bên cá»a, mở chốt. Gương mặt nà ng có chút không tá»± nhiên, đứng bên ngoà i là Hoa Phi Hoa, sắc mặt hắn có vẻ tiá»u tụy.
"Phi Hoa, tìm ta có việc gì không?" Giang Thanh Nguyệt để hắn và o trong, mà y liá»…u nhÃu lại, nà ng nhẹ giá»ng há»i.
"Ta chỉ muốn biết, rốt cuá»™c ta không bằng hắn ở Ä‘iểm nà o" Hoa Phi Hoa gắng kiá»m chế tâm trạng bản thân, cố hết sức là m cho giá»ng nói trở nên bình thưá»ng, nhưng giá»ng Ä‘iệu run rẩy khó có thể che giấu lúc nà y lại hoà n toà n bán đứng hắn. Tâm tình hắn hiện tại Ä‘ang nổi sóng mãnh liệt.
"Phi Hoa, chúng ta biết nhau đã ba năm, ta vẫn coi ngươi là ngưá»i bạn tốt nhất" Giang Thanh Nguyệt thở dà i má»™t hÆ¡i, nói. "Trước đây, ta có nói vá»›i ngươi, ta chỉ xem ngươi là bạn, vị hôn phu trong lòng ta không phải là mẫu ngưá»i như ngươi"
"Nhưng mà , chÃnh nà ng đã nói chúng ta quen biết nhau đã ba năm, còn nà ng và hắn chỉ má»›i biết nhau có ba ngà y, váºy mà nà ng đã yêu hắn, vì sao thế? Rốt cuá»™c thì hắn có Ä‘iểm nà o tốt hÆ¡n ta chứ?" Hoa Phi Hoa bắt đầu lá»›n tiếng, giá»ng nói vô cùng kÃch động.
"Phi Hoa, xét vá» võ công, nhân phẩm, tà i năng và gia thế, không có Ä‘iểm nà o ngươi không phi thưá»ng xuất sắc, so ra ngươi cÅ©ng không thua kém gì Hoa lang. Chỉ là chuyện tình cảm, không thể dùng mạnh - yếu để quyết định, yêu má»™t ngưá»i không cần phải có quá nhiá»u là do để giải thÃch." Giang Thanh Nguyệt cháºm rãi bá»™c bạch, trong lúc nói chuyện, nà ng hướng ánh mắt ôn nhu vá» phÃa Nhược Hư.
"Ta còn muốn há»i má»™t việc nữa," Hoa Phi Hoa liếc nhìn Nhược Hư, giá»ng nói có phần bình tÄ©nh hÆ¡n, lại hướng vá» Giang Thanh Nguyệt nói "Nếu không có hắn, liệu sau nà y nà ng có yêu ta không?"
"Vẫn không!" Giang Thanh Nguyệt khẳng định. "Phi Hoa, ngươi hiểu rõ ta mà , ta không phải loại nữ nhi dá»… dà ng yêu má»™t ai đó. Ta tin và o duyên pháºn, ta và Hoa lang, có lẽ là do ông trá»i tác hợp" Trong lá»i nói cá»§a Giang Thanh Nguyệt bắt đầu có chút máºp má».
"Ta đã hiểu rồi." Hoa Phi Hoa chán nản nói, hắn cháºm rãi xoay ngưá»i, bước Ä‘i có chút táºp tá»…nh vá» hướng cá»a. Ra đến cá»a, hắn đột ngá»™t xoay ngưá»i lại.
"Hoa huynh đệ, ta tháºt sá»± rất ngưỡng má»™ ngươi, nhưng ngươi phải đối xá» tháºt tốt vá»›i Thanh Nguyệt, nếu không, ta sẽ cướp nà ng vá»â€ Hoa Phi Hoa đột nhiên giả lả vá»›i Nhược Hư, rồi không đợi cho Nhược Hư trả lá»i, hắn đã nhanh chóng rá»i khá»i. Nhược Hư nhìn bóng hắn dần khuất sau cá»a, trong lòng rúng động.
"Hoa lang, chà ng ngÆ¡ ngẩn cái gì váºy?" Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng há»i.
"Thanh tá»·," Nhược Hư định thần lại, lá»™ ra má»™t nụ cưá»i khổ, "Hoa huynh hắn… hắn sẽ không việc gì chứ?"
"Chà ng yên tâm, hắn không sao, có mấy khi hắn đà ng hoà ng đâu. Cả ngà y rong chÆ¡i lêu lá»ng, chẳng coi ai ra gì, ngưá»i như váºy chẳng có việc gì xảy ra được. Ta rất hiểu hắn mà ." Giang Thanh Nguyệt khẽ thở dà i, trong lòng cÅ©ng cảm thấy thoải mái đôi chút. Cuối cùng thì cÅ©ng đã nói rõ rà ng được vá»›i Hoa Phi Hoa, nà ng cÅ©ng tạm yên lòng.
"Thanh tá»·, ta nháºn ra, hắn tháºt lòng yêu thÃch nà ng." Nhược Hư nhẹ nhà ng nói.
"Ngốc ạ, chẳng lẽ chà ng lại không nháºn ra, trong lòng ta chỉ có má»—i mình chà ng thôi sao?" Giang Thanh Nguyệt thá» thẻ nói, ánh mắt chan chứa ẩn tình nhìn Nhược Hư.
"Thanh tá»·," Nhược Hư khẽ gá»i má»™t tiếng, tay duá»—i nhẹ ôm lấy thắt lưng cá»§a Giang Thanh Nguyệt. Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng thuáºn thế ngã và o lồng ngá»±c hắn.
Nhược Hư cháºm rãi tháo tấm mạng che trên mặt nà ng xuống, ánh mắt chăm chú mở to nhìn và o gương mặt nà ng.
"Ưm" má»™t tiếng, sắc mặt Giang Thanh Nguyệt đỠbừng, dưới ánh đèn chiếu rá»i, cà ng hiện lên vẻ xinh đẹp vô bì. Trống ngá»±c Nhược Hư lại má»™t phen Ä‘áºp loạn xạ, hắn rốt cục cÅ©ng cháºm rãi cuối đầu, đặt môi lên chiếc miệng anh đà o nhá» nhắn á»ng hổng kia, từ từ nhâm nhi thưởng thức. Hai cánh tay hắn khẽ dùng lá»±c, má»—i lúc má»™t siết chặt hÆ¡n vòng eo nhá» nhắn cá»§a nà ng. Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng nhiệt liệt đáp trả, hai ngưá»i tại đấy hôn nhau, chẳng biết đã trải qua bao lâu, tư thế vẫn như váºy không há» thay đổi.
"Hoa lang, ta cho chà ng xem má»™t váºt" Cuối cùng Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng nhẹ nhà ng đẩy hắn ra. Còn Nhược Hư, hắn lại có chút không nỡ. Tư vị ban đầu cá»§a tuổi trẻ tháºt khó có thể thá»a mãn cho hết.
"Thanh tá»·, nà ng cho ta xem váºt gì váºy?" Nhược Hư có chút không vui, tay vẫn còn đặt trên eo cá»§a Giang Thanh Nguyệt, không nỡ buông nà ng ra.
"Chà ng trước tiên thả ta ra đã." Giang Thanh Nguyệt hứ giá»ng.
"Ngốc Æ¡i, ngà y tháng sau nà y còn dà i mà ." Giang Thanh Nguyệt bất đắc dÄ© nói khi thấy Nhược Hư thoáng vẻ không vui, trong lòng nà ng có chút buồn cưá»i, trước kia tháºt thà bao nhiêu thì bây giá» lại quấn quÃt ngưá»i ta bấy nhiêu, bất quá nà ng cÅ©ng rất thÃch hắn đối đãi vá»›i nà ng như váºy.
"Chẳng may chút nữa hắn đỠnghị má»™t việc xấu hổ nà o đó, ta phải là m sao đây? Có nên đáp ứng hắn không?" Sắc mặt Giang Thanh Nguyệt á»ng Ä‘á», nà ng thầm trách chÃnh mình. "A đầu ngốc kia, lại tưởng tượng ra cái gì váºy?"
Nhược Hư ở bên cạnh nhìn Giang Thanh Nguyệt suốt má»™t khoảng thá»i gian mà chẳng thấy nà ng nói gì, hắn lấy là m kỳ quái, lại phát hiện ra sắc mặt nà ng không ngừng đỠbừng, trông rất đáng yêu, nhịn không được bèn cúi đến gần hôn nà ng má»™t cái.
"a…"Giang Thanh Nguyệt khẽ hô một tiếng, nụ hôn nà y của Nhược Hư giúp nà ng định thần trở lại.
"Thanh tá»·, nà ng muốn cho ta xem cái gì váºy?" Nhược Hư há»i.
"Không cho xem nữa, ngà y mai nói sau Ä‘i." Giang Thanh Nguyệt tâm lý hoang mang, buá»™t miệng nói ra, đột nhiên nghÄ© lại, như váºy không phải tá»± mình là m khó mình hÆ¡n sao? Ngá»™ nhỡ hắn, ngá»™ nhỡ... hầy, không quản nữa, hắn sẽ không hồ đồ là m báºy thế đâu? Trong lòng Giang Thanh Nguyệt cÅ©ng không chắc chắn, bởi vì nà ng không dám cam Ä‘oan bản thân mình có nỡ kháng cá»± lại hay không.
"Thanh tá»· nà y, cÅ©ng không còn sá»›m nữa, chúng ta nên nghỉ ngÆ¡i Ä‘i." Nhược Hư thay đổi tháºt mau chóng, đêm trước còn không dám, bây giá» lại chá»§ động như váºy. Vừa nói, hắn vừa xốc lấy thắt lưng Giang Thanh Nguyệt, bồng nà ng Ä‘i vá» phÃa giưá»ng.
"Hoa lang, chà ng, chà ng không cần..." Giang Thanh Nguyệt có chút hốt hoảng kêu lên, nhưng không biết nói tiếp thế nà o, nà ng lại sợ do chÃnh mình nghÄ© nhiá»u, lỡ lá»i nói ra thì xấu hổ chết Ä‘i được.
"Thanh tá»·, ngá»§ Ä‘i thôi, ngà y mai còn phải lên đưá»ng." Nhược Hư ôn nhu nói.
Giang Thanh Nguyệt thấy mặt nóng bừng, xem ra đúng là tá»± mình nghÄ© nhiá»u rồi, nà ng vừa cảm thấy yên lòng đồng thá»i lại thấy có chút gì đó mất mác.
"Thanh tá»·, nà ng còn chưa ngá»§ sao?" Nhược Hư nhẹ nhà ng há»i, khẽ xoay ngưá»i, kéo Giang Thanh Nguyệt vá» phÃa mình.
"Hoa lang" Giang Thanh Nguyệt thầm thì gá»i, đôi mắt xinh đẹp nhìn vá» phÃa Nhược Hư, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
"Hoa lang, ta trao chà ng nhé…" Giang Thanh Nguyệt đột nhiên cắn răng nói. Nói xong, nà ng nhẹ nhà ng tháo mở hung y, hé lá»™ má»™t là n da khiết bạch trong suốt cùng má»™t tòa ngá»c phong đầy đặn cao vút, hô hấp Nhược Hư như bị tắt nghẹn lại.
"Thanh tỷ, nà ng… nà ng là m sao thế?" Nhược Hư lúng túng nói.
"Hoa lang, ta… ta sợ sau nà y sẽ không còn cÆ¡ há»™i nữa." Sắc mặt Giang Thanh Nguyệt á»ng hồng, nhưng thanh âm vẫn như bình thưá»ng.
"Thanh tá»·, ta sẽ quang minh chÃnh đại cưới nà ng là m vợ." Nhược Hư miá»…n cưỡng kiá»m chế dục vá»ng trong lòng mình, khuôn mặt tuấn tú có chút á»ng Ä‘á». Bà n tay run rẩy đưa tá»›i trước ngá»±c Giang Thanh Nguyệt, cố sức giúp nà ng che lại phần cÆ¡ thể đầy sức sống.
"Thanh tá»·, ta muốn nà ng, nhưng trong hoà n cảnh hiện tại, ta không thể Ãch ká»· như thế" Nhược Hư ôn nhu nói.
"Hoa lang, là ta cam tâm tình nguyện mà ." Giang Thanh Nguyệt nhá» giá»ng nói. Nà ng nghÄ© đến má»™t ngà y nà o đó, có lẽ nà ng và hắn sẽ phương trá»i cách biệt, cho nên nà ng má»›i đột nhiên nghÄ© đến chuyện trước hết trao cho hắn thứ quý giá nhất cá»§a mình.
"Thanh tá»·, ta biết, nhưng chúng ta phải vững tin, chúng ta nhất định có thể hạnh phúc bên nhau cho đến bạc đầu. Thanh tá»·, chẳng lẽ nà ng không tin và o Ä‘iá»u đó sao" Trong giá»ng nói Nhược Hư chan chứa thâm tình. "Thanh tá»·, nà ng hãy nhá»› kỹ, cho dù ngà y sao có thay đổi thế nà o, ta lúc nà o cÅ©ng yêu thương nà ng, ta cÅ©ng tin rằng đôi ta nhất định sẽ bình an, hạnh phúc cùng nhau suốt cuá»™c Ä‘á»i nà y."
"Hoa lang, ta… ta tin mà !" Giang Thanh Nguyệt khe khẽ nói, vùi đầu tháºt sâu và o trong lòng Nhược Hư, lệ châu trong suốt theo hai bá» má nhá» xuống.
"Thanh tá»·, ta muốn trước tiên phải nháºn được má»™t chút lợi Ãch" Nhược Hư nâng mặt nà ng lên, có chút không hảo ý khi nhìn nà ng.
"Cái gì, cái gì lợi Ãch?" Gương mặt Giang Thanh Nguyệt còn vươn và i giá»t nước mắt, nà ng ngẩn ngưá»i há»i.
"Äây chÃnh là lợi Ãch," Nhược Hư mỉm cưá»i, hôn nà ng má»™t cái. Dục há»a vừa rồi khÆ¡i dáºy cá»§a hắn còn chưa bình ổn trở lại nay chuyển thà nh cái hôn đầy mãnh liệt đặt trên bá» môi anh đà o cá»§a Giang Thanh Nguyệt, hai cánh tay cÅ©ng bắt đầu không thà nh tháºt, mân mê khắp da thịt nà ng. Giang Thanh Nguyệt phát ra tiếng thở gấp, hai ngưá»i quấn và o nhau, triá»n miên, say đắm. Tuy vẫn chưa thể gá»i là thăng hoa, nhưng gần như từng phân từng tấc da thịt cá»§a nà ng Ä‘á»u được Nhược Hư nhiá»u lần vuốt ve, âu yếm."
---------- o0o ----------
Tà i sản của ThienTu89
20-03-2009, 11:13 PM
Bất Diệt Ma Tôn
Tham gia: Jan 2009
Bà i gởi: 190
Thá»i gian online: 6 ngà y 9 giá» 47 phút
Thanks: 359
Thanked 41 Times in 39 Posts
..:: Tình Kiếm ::..
Quyển 1: Tình Thương
Chương 12: Tình Thế Kham Nguy
Tác giả: Tâm Tại Lưu Lãng
Dịch thuáºt: Kiếp Nô
Biên táºp: Kiếp Chá»§
Hoa Sơn Hội - Tà ng thư viện
---------- o0o ----------
“Hoa lang, chà ng mau dáºy Ä‘i†Giang Thanh Nguyệt nhẹ nhà ng lay động thân thể Nhược Hư, trong lòng lại nhá»› đến dáng vẻ say đắm tối hôm qua cá»§a hai ngưá»i, gương mặt thoảng nóng ran.
“Thanh tỷ†Nhược Hư mở mắt, cúi đầu gá»i nà ng khe khẽ nhưng vẫn không chịu ngồi dáºy.
“Mau dáºy Ä‘i mà .†Giang Thanh Nguyệt có chút gắt giá»ng.
“Thanh tá»·, cho ta hôn chút xÃu nữa rồi ta dáºy ngay.†Nhược Hư bây giá» chÃnh là ăn chả đã bén mùi rồi.
Mặt Giang Thanh Nguyệt đỠlên, kiá»u mỵ liếc xéo hắn má»™t cái, thân thể nhẹ nhà ng nằm sấp xuống. Nhược Hư đột nhiên vươn hai tay ra, giữ ở thắt lưng nà ng. Giang Thanh Nguyệt bất ngá» không kịp phòng bị, ngã xuống trên giưá»ng, vừa phát ra má»™t tiếng kêu khẽ, đôi môi anh đà o đã bị Nhược Hư khóa lại.
Không biết đã trải qua bao lâu hai ngưá»i má»›i tách nhau ra, gương mặt Giang Thanh Nguyệt trở nên dịu dà ng và xinh đẹp vô cùng. Nhìn và o gương mặt diá»…m lệ ấy cá»§a nà ng, Nhược Hư trong lòng dâng lên má»™t ná»—i xúc động không tên, bất quá hắn lại biết rằng không thể cứ tiếp tục như váºy, chỉ đà nh mạnh mẽ kìm nén xuống.
Giang Thanh Nguyệt tá»±a như má»™t tiểu thê tá» hầu hạ hắn rá»i khá»i giưá»ng thay quần áo. Tháºt ra Giang Thanh Nguyệt vốn không phải là ngưá»i tùy tiện, dưới tình huống bình thưá»ng, nà ng cho dù có yêu Nhược Hư cÅ©ng sẽ không để cho hắn má»›i quen biết có và i ngà y mà đã muốn là m gì thì là m, chỉ là lúc nà y con đưá»ng phÃa trước tháºt hung hiểm, hÆ¡n nữa trong lòng nà ng luôn tồn tại cái cảm giác rằng má»™t ngà y nà o đó Nhược Hư sẽ rá»i bá» nà ng mà đi, vì váºy nà ng quyết định dẹp bá» sá»± rụt rè, cố gắng là m thê tá» cá»§a hắn trong và i ngà y cho tháºt tốt, chà Ãt thì lúc nà y nà ng cÅ©ng biết rằng nà ng Ä‘ang rất vui vẻ, rất hạnh phúc, việc nà y đối vá»›i nà ng mà nói đã đủ lắm rồi.
Hoa Phi Hoa lúc nà y xem ra đã khôi phục lại nguyên dạng hình dáng phóng đãng và vô ý tứ cá»§a mình, mặc dù có Nhược Hư bên cạnh nhưng hắn lâu lâu vẫn trêu đùa Giang Thanh Nguyệt, đối vá»›i Hà m Tuyết lại thưá»ng xuyên buông lá»i chá»c ghẹo. Tiếc thay tâm trạng Hà m Tuyết lúc nà y Ä‘ang vừa bá»±c tức vừa lo lắng, tá»± nhiên sắc mặt nhìn hắn chẳng tốt là nh gì. Giang Thanh Nguyệt khe khẽ thở dà i, Hoa Phi Hoa tá»±a như đã bình thưá»ng trở lại, nhưng không biết là tốt hay xấu nữa.
Xe đã và o đến địa pháºn Hồ Bắc, nÆ¡i nà y đâu đâu cÅ©ng là núi, hiếm thấy có ngưá»i sinh sống, tháºt vô cùng tÄ©nh mịch. Giang Thanh Nguyệt đã âm thầm đỠcao cảnh giác, dá»±a và o kinh nghiệm hà nh tẩu giang hồ nhiá»u năm cá»§a nà ng, những địa phương như váºy chÃnh là nÆ¡i dá»… bị phục kÃch nhất.
“Chúng ta đến cánh rừng phÃa trước nghỉ tạm chút Ä‘i.†Giang Thanh Nguyệt đột nhiên nói vá»›i Hoa Phi Hoa. Hoa Phi Hoa thoáng rùng mình, bất quá láºp tức ngầm hiểu ra. Xe đã ngừng ở ven đưá»ng, Ä‘oà n ngưá»i Ä‘i đến má»™t trảng rừng trúc nhá».
“Má»i ngưá»i cẩn tháºn, ta cảm nháºn được xung quanh có rất nhiá»u ngưá»i, không Ãt hÆ¡n trăm, rất có thể đến để đối phó chúng ta.†Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng nói. Nguyệt Thiên Hồng cùng Trương Lăng Vân sắc mặt hÆ¡i biến đổi, váºn khà ngưng thần dò xét má»™t chút, quả nhiên phát hiện ra có rất hiá»u tiếng hô hấp nông sâu không đồng nhất ẩn ẩn truyá»n lại, hai ngưá»i vừa kinh ngạc lại có chút giáºt mình, xem ra võ công cá»§a Giang Thanh Nguyệt so vá»›i bá»n há» cao hÆ¡n không chỉ má»™t báºc.
“Bá»n há» không nói gì, chúng ta cÅ©ng là m như không biết.†Giang Thanh Nguyệt thấp giá»ng nói, trong mắt hà n quang chợt lóe.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt đầu. Giang Thanh Nguyệt khẽ nhắm mắt lại, chầm cháºm tá»±a và o lòng Nhược Hư vá»›i bá»™ dạng rất mãn nguyện là m cho ngưá»i ta không thể không bá»™i phục sá»± bình tÄ©nh cá»§a nà ng.
“Giang đại tiểu thư đảm lược thiệt là lá»›n đấy!†Bá»n lén lút rốt cuá»™c cÅ©ng không ẩn nhịn được nữa, má»™t kẻ cháºm rãi bước ra, hóa ra lại là má»™t ngưá»i Nhược Hư quen biết từ trước: Phương Phi Long – bang chá»§ Tiá»m Long bang, kẻ lần trước đã bị Nhược Hư lừa cho má»™t vố. Äi theo phÃa sau hắn tá»± nhiên là đôi Kim Äồng Ngá»c Nữ.
“Ồ, nguyên lai là Phương Bang chá»§ sao? Thất kÃnh, thất kÃnh!†Giang Thanh Nguyệt lưá»i nhác mở mắt ra, từ từ rá»i khá»i lòng Nhược Hư, nhưng ngưá»i vẫn không đứng lên.
“Hứa công tá», chúng ta lại gặp nhau!†Phương Phi Long nhìn Nhược Hư, háºn đến nghiến răng nghiến lợi, lần trước y thế nà o cÅ©ng không ngỠđược má»™t kẻ không biết võ công như Nhược Hư lại dám ở trước mặt y vui đùa đủ trò, đến cuối cùng lại còn bị hắn chÆ¡i khă+m má»™t tráºn.
“Phương bang chủ, tại hạ Hoa Nhược Hư, không phải hỠHứa.†Nhược Hư nói nhạt.
“Phương bang chá»§ à , ta nghÄ© ông tháºt là không khôn ngoan chút nà o.†Hoa Phi Hoa từ mặt đất báºt dáºy, vừa lắc lắc đầu vừa Ä‘i đến phÃa trước Phương Phi Long nói: “Ông xem nhiá»u ngưá»i như váºy Ä‘á»u không muốn Ä‘i ra, ông vì cái gì lại Ä‘i ra chứ? Äến lúc ông vất vất vả vả thì những kẻ kia lại ngồi má»™t chá»— ngư ông đắc lợi đấy. Ầy, ta tháºt là lấy là m tiếc cho ông mà .â€
“Hoa công tá», chẳng biết lệnh tôn dạo nà y có khá»e không?†Hoa Phi Hoa vừa dứt lá»i thì má»™t thanh âm ngấm ngầm truyá»n tá»›i, chÃnh là Trương Liệt. Xem ra lần nà y ngưá»i quen đến đây thiệt là không Ãt.
“Cha ta đương nhiên rất tốt!†Hoa Phi Hoa miá»…n cưỡng mỉm cưá»i, trong lòng lại âm thầm kêu khổ. Trương Liệt cùng Kim Äao môn cá»§a y vốn trước giá» không để Hoa gia cá»§a hắn và o mắt, lần nà y y lại ở đây chỉ sợ có Ä‘iá»u phiá»n toái rồi.
“Kỳ huynh, Hách minh chá»§, mấy vị cÅ©ng xuất hiện cả Ä‘i.†Trương Liệt lạnh nhạt nói, hướng vá» sau nhìn thoáng qua, giá»ng nói vừa vÆ¡i Ä‘i, lại bước ra thêm năm ngưá»i: Lao SÆ¡n tứ quá»· - Si Mị Võng Lượng, còn có thêm Trưá»ng Giang Minh - Hách Thiết Äạo. Những ngưá»i khác cÅ©ng theo đó lần lượt Ä‘i ra, chia nhau đứng đằng sau mấy ngưá»i trước, phân là m bốn đội nhân mã, ngấm ngầm hợp thà nh thế bao quanh, Ä‘em sáu ngưá»i vây và o má»™t chá»—.
“Trương Liệt, sư tá»· ta đã từng cảnh cáo ngươi không được trở thà nh địch nhân cá»§a Äại Giang tiêu cục, ngươi chẳng những không nghe lại còn bức chết Tiểu Nguyệt, việc là m nà y cá»§a ngươi Hoa SÆ¡n phái chúng ta sẽ nhá»› kỹ.†Nhược Hư trong lòng háºn không giết được Trương Liệt để báo thù cho Tiểu Nguyệt, bất quá hắn cÅ©ng biết rõ, không nói gì đến hắn, sáu ngưá»i bá»n há» bên nà y có lẽ chỉ có má»—i mình Giang thanh Nguyệt là có thể đương cá»± cùng Trương Liệt, những ngưá»i khác căn bản không phải là đối thá»§ cá»§a y. Vì váºy hắn chỉ đà nh cố nén lá»a giáºn, thần tình tá» vẻ lạnh nhạt nói.
“Hoa SÆ¡n ư?†Trương Liệt sắc mặt khẽ biến. “Hoa công tá» nguyên lai đến từ Hoa SÆ¡n sao?â€
“Hoa Ngá»c Loan mà các hạ đã gặp qua cách đây không lâu chÃnh là sư tá»· cá»§a ta đấy.â€
“Tháºt là buồn cưá»i!†Trương Liệt có chút ngẩn ra, sau đó lại láºp tức ngá»a mặt lên trá»i phát ra trà ng cuống tiếu: “Sư đệ cá»§a Hoa Ngá»c Loan lại là má»™t thư sinh yếu á»›t không có võ công, thá» há»i thiên hạ có mấy ai tin đây? Hoa Nhược Hư, thiên hạ há» Hoa nhiá»u như váºy, chẳng lẽ tất cả Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a Hoa SÆ¡n à ?â€
Vừa rồi lúc Nhược Hư nói chÃnh mình đến từ Hoa SÆ¡n kiếm phái, sắc mặt ai nấy chung quanh cÅ©ng Ä‘á»u thay đổi, tiếp theo lại nghe Trương Liệt nói như váºy, má»i ngưá»i láºp tức phục hồi dáng vẻ thư thái như cÅ©, trên mặt lại cà ng lá»™ ra chút ý xem thưá»ng, tá»±a hồ khinh thị Nhược Hư dùng đến tên tuổi ngưá»i khác để là m chá»— dá»±a cho chÃnh mình.
Kỳ tháºt Nhược Hư cÅ©ng không muốn Ä‘em chuyện Hoa SÆ¡n nói ra, chỉ là căn cứ theo phán Ä‘oán cá»§a hắn, nếu lấy cứng chá»i cứng, bá»n há» bên nà y khẳng định là dữ nhiá»u là nh Ãt. Vì Giang Thanh Nguyệt, hắn buá»™c phải mang Hoa Ngá»c Loan ra.
“Tin hay không là tùy ngươi.†Nhược Hư cháºm rãi nói.
“Nếu Hoa công tỠđã đến từ Hoa SÆ¡n, váºy hãy để cho thá»§ hạ ta lÄ©nh giáo chút Ãt Hoa SÆ¡n kiếm pháp cá»§a ngươi Ä‘i.†Phương Phi Long lạnh lùng hừ má»™t tiếng.
“Má»i Hoa công tá» chỉ giáo nhiá»u hÆ¡n.†Kim Äồng bước đến trước hai bước, thanh âm rõ rà ng, ôm quyá»n hà nh lá»… nói.
“Thuá»™c hạ cá»§a Hoa SÆ¡n Ôn Nhu Tiên Tá» Hà m Tuyết, bái kiến các vị.†Thân thể má»m mại cá»§a Hà m Tuyết chợt lóe lên, chuyển đến trước ngưá»i Nhược Hư, má»m má»ng nói. Hiển nhiên nà ng muốn thay thế Nhược Hư tiếp nháºn lá»i khiêu chiến cá»§a Kim Äồng.
“Tiểu Tuyết, muá»™i cẩn tháºn má»™t chút.†Nhược Hư nhẹ giá»ng nói.
“Ừm…†Hà m Tuyết nhẹ nhà ng gáºt đầu.
Hách Thiết Äạo phÃa sau sắc mặt cÅ©ng khẽ biến, cẩn tháºn quan sát Hà m Tuyết, thần tình dần trở nên ngưng trá»ng. Y nhẹ phẩy tay, phÃa sau tiến đến má»™t thá»§ hạ.
“Truyá»n lệnh xuống dưới, chúng ta trước hết không nên động thá»§.†Hách Thiết Äạo thấp giá»ng nói.
Hách Thiết Äạo đối vá»›i Hà m Tuyết có chút ấn tượng, y đã từng gặp qua Hoa Ngá»c Phượng, mà lúc ấy Hà m Tuyết cÅ©ng Ä‘ang ở cạnh nà ng. Mặc dù y không thể xác định chắc chắn nhưng y rất minh bạch, tuy Trưá»ng Giang Minh cá»§a y nhiá»u ngưá»i e dè, nhưng vÄ©nh viá»…n cÅ©ng không thể chống lại vá»›i Hoa SÆ¡n, nghiêm khắc mà nói, đến má»—i mình Hoa Ngá»c Phượng y cÅ©ng đã khó mà đối phó. Bởi váºy, đỠphòng má»i chuyện, hắn tốt nhất là không nên động thá»§ trước, mặc dù Tình Kiếm đối vá»›i hắn có lá»±c hấp dẫn rất lá»›n, nhưng hắn cÅ©ng không muốn đụng phải cưá»ng địch thế nà y.
Võ công cá»§a Hà m Tuyết hết thảy Ä‘á»u đến từ Hoa Ngá»c Phượng, bất quá võ công Hoa Ngá»c Phượng cao đến đâu cÅ©ng chẳng ai biết bởi vì chưa ai thấy qua nà ng sá» dụng võ công bao giá». Hoa Ngá»c Phượng rất Ãt khi rá»i Hoa SÆ¡n, hÆ¡n nữa cho dù rá»i Hoa SÆ¡n cÅ©ng chẳng có bao nhiêu cÆ¡ há»™i cho nà ng động thá»§, tình huống bình thưá»ng chỉ cần nà ng mở miệng ra là đã giải quyết êm thắm má»i chuyện.
“Äinh†– Má»™t thanh âm vang lên, Hà m Tuyết rút trưá»ng kiếm sau lưng ra, quang mang lạnh lẽo từ mÅ©i kiếm chá»›p lóe. Äây là lần đối địch đầu tiên cá»§a nà ng, vì váºy trong lòng nà ng có chút lo lắng, bất quá vì thiếu gia yêu dấu cá»§a mình, nà ng nhất định phải thắng.
Hét lạnh má»™t tiếng, thân ảnh Hà m Tuyết tung bay, tá»±a như cánh bướm xinh Ä‘ang nhảy múa, trưá»ng kiếm đồng thá»i chầm cháºm hướng vá» phÃa Kim Äồng đâm đến, tốc độ Ä‘i cá»§a kiếm khiến khiến ngưá»i ta có cảm giác rất cháºm, rất cháºm, hoà n toà n không có vẻ gì là uy hiếp. Kim Äồng sắc mặt có chút biến đổi, bởi vì chỉ có hắn má»›i cảm giác được áp lá»±c truyá»n đến từ thanh kiếm, lại thêm những bước chân như nhảy múa cá»§a Hà m Tuyết, khiến hắn nghÄ© mãi cÅ©ng không Ä‘oán ra.
Kim Äồng kỳ tháºt không quen má»™t mình đối địch, trước đây hắn luôn cùng Ngá»c Nữ bên nhau, hai ngưá»i đến nay Ä‘á»u là má»™t công má»™t thá»§, phối hợp đến áo trá»i không vết vá. Lần nà y Phương Phi Long vì biết Nhược Hư không có võ công cho nên chỉ phái má»—i mình hắn ra, nà o ngá» Hà m Tuyết lại thay thế Nhược Hư. Phương Phi Long vì ngại thể diện, cÅ©ng không tiện kêu thêm Ngá»c Nữ tiếp ứng, hÆ¡n nữa hắn cho rằng vá»›i má»™t tiểu cô nương má»m yếu như Hà m Tuyết thế kia cÅ©ng sẽ chẳng có võ công gì. Phương Phi Long đã thá»±c sá»± tin và o lá»i Trương Liệt nói, rằng Nhược Hư không có khả năng đến từ Hoa SÆ¡n.
“Hoa lang, vì sao thứ Tiểu Tuyết dùng không phải Hoa SÆ¡n kiếm pháp?†Giang Thanh Nguyệt mà y hoa khẽ nhÃu, nhẹ giá»ng há»i.
“Thanh tá»·, ta kỳ tháºt cÅ©ng không rõ lắm.†Nhược Hư cưá»i khổ nói: “Võ công cá»§a cô ấy đáng ra phải do nhị sư tá»· dạy, có Ä‘iá»u ta cÅ©ng không biết chắc. Thanh tá»·, nà ng xem, Tiểu Tuyết sẽ thắng chứ?†Nhược Hư vốn mù tịt, căn bản là nhìn không hiểu gì cả.
“An tâm Ä‘i, Tiểu Tuyết sẽ mau chóng chiến thắng thôi.†Giang Thanh Nguyệt nói, trên mặt đã lá»™ ra nét cưá»i.
Bóng ngưá»i tung bay trên trưá»ng hốt nhiên đã ngừng lại, bà n tay Kim Äồng Ä‘ang không ngừng run rẩy, kiếm trên tay nắm giữ má»™t cách khó khăn, tá»±a như lúc nà o cÅ©ng có thể rÆ¡i xuống.
“Thiếu gia, muá»™i thắng rồi.†Hà m Tuyết há»›n hở trở vá», trên trán lấm tấm những giá»t mồ hôi trong suốt, nhìn Nhược Hư mỉm cưá»i ngá»t ngà o.
“Tiểu Tuyết, muội trước tiên hãy nghỉ một lát.†Nhược Hư xót xa vuốt ve mái tóc của Hà m Tuyết, ôn nhu nói.
“Phương bang chá»§, thá»§ hạ cá»§a ông chẳng phải rất đắc lá»±c sao?†Nhược Hư mỉm cưá»i, lá»™ ra và i phần chế nhạo. “Chỉ dá»±a và o Phương bang chá»§ đã muốn Ä‘oạt Tình Kiếm chỉ sợ là Tình Kiếm kia ai ai cÅ©ng có thể lấy được.â€
“Phương bang chá»§, chúng ta dưá»ng như không nên kéo dà i thá»i gian như váºy.†Trương Liệt đối vá»›i biểu hiện cá»§a Phương Phi Long hiển nhiên vô cùng bất mãn, Hắn nghÄ© gì mà lại để hai ngưá»i đấu võ vá»›i nhau chứ? Bá»n hỠđến để Ä‘oạt kiếm, hắn trong lòng ngấm ngầm tức giáºn cái gã Phương Phi Long chẳng ra gì nà y, tháºt không hiểu hắn thế nà o lại là m chá»§ má»™t bang nữa!
“Phải, phải, Trương huynh nói có lý.†Phương Phi Long tựa hồ đối với Trương Liệt có chút sợ hãi, không ngừng lặp lại.
“Giang Thanh Nguyệt, ả nha đầu lần trước xưng là Giang Thanh Nguyệt ấy nghe nói là nha hoà n cá»§a ngươi, ta đã để cho ả đánh lừa, lần nà y ngươi hãy biết Ä‘iá»u Ä‘em Tình Kiếm giao ra đây Ä‘i!†Trương Liệt hai mắt lạnh như Ä‘iện xạ thẳng vá» hướng Giang Thanh Nguyệt.
“Trương Liệt, tất cả cao thá»§ trên Äịa Bảng Ä‘á»u vì tá» danh vá»›i ngươi mà cảm thấy xấu hổ!†Giang Thanh Nguyệt lạnh giá»ng nói, ngưá»i trước mặt đúng là kẻ đã bức chết vị tá»· muá»™i thân thiết nhất vá»›i nà ng nhiá»u năm qua, nà ng chỉ háºn không sá»›m giết được y, chỉ tiếc, Trương Liệt mặc dầu là tiểu nhân nhưng võ công cá»§a y cÅ©ng không ai dám đánh giá thấp. Luáºn vá» võ công, nà ng vẫn chưa phải là đối thá»§ cá»§a y, mặc dù trên tay có Tình Kiếm có thể gia tăng uy lá»±c rất lá»›n, nhưng nà ng cÅ©ng không dám chắc có thể giết chết được y, huống hồ bên phÃa đối phương còn có nhiá»u ngưá»i Ä‘ang chăm chú thèm thuồng như váºy, nà ng lại phải chiếu cố cho Nhược Hư, không thể khinh cá» vá»ng động được.
“Giang Thanh Nguyệt, xem ra nhà ngươi chưa thấy quan tà i chưa đổ lệ, ta cÅ©ng không muốn nhiá»u lá»i vá»›i ngươi nữa.†Trương Liệt lên tiếng nói, lá»i còn chưa dứt, Ä‘ao đã nằm trên tay, hồng sắc chân khà bừng bừng từ trong thanh Ä‘ao mãnh liệt phát ra, hướng thẳng vá» phÃa Giang Thanh Nguyệt.
Giang Thanh Nguyệt sắc mặt khẽ biến, cước bá»™ nhẹ dá»i, bên thân ngưá»i lóe sáng, cùng lúc Tình Kiếm đã nắm trên tay, ná»a thước kiếm mang theo mÅ©i kiếm xuất ra, chá»›p sáng vút bay vá» phÃa thanh Ä‘ao cá»§a Trương Liệt
Một thanh âm chát chúa vang lên, Tình Kiếm chém và o lưng đao, Giang Thanh Nguyệt thiếu chút nữa đã vuột tay, Trương Liệt hừ lạnh một tiếng đắc ý, đao phong gà o thét cuốn tới cà ng lúc cà ng mãnh liệt hơn.
Cùng lúc đó, Lao SÆ¡n Tứ Quá»· nhìn nhau, sau đó đồng loạt xông tá»›i, vây lấy Hoa Phi Hoa, Nguyệt Thiên Hồng và Trương Lăng Vân ba ngưá»i. Còn Phương Phi Long lại chỉ huy Kim Äồng Ngá»c Nữ tấn công vá» phÃa Hà m Tuyết và Nhược Hư, tá»±a như muốn trước tiên phải bắt sống Nhược Hư cho bằng được.
Dư quang trong khóe mắt Giang Thanh Nguyệt liếc thấy, lòng âm thầm sốt ruá»™t, có Ä‘iá»u thế công cá»§a Trương Liệt sóng sau lại mạnh hÆ¡n sóng trước, cao thá»§ Äịa bảng thá»±c lá»±c quả không tầm thưá»ng, Giang Thanh Nguyệt mặc dù tạm thá»i có thể chống đỡ nhưng căn bản không thể thoát thân, cà ng không nói đến việc đến giúp đỡ Nhược Hư. Ở đằng kia, ba ngưá»i bị Lao SÆ¡n Tứ Quá»· vây công, tá»± thân vốn đã khó bảo toà n, chỉ có thể miá»…n cưỡng chống đỡ dần.
Hà m Tuyết múa kiếm má»™t má»±c bảo vệ cho Nhược Hư, Kim Äồng vừa bại dưới tay Hà m Tuyết, lúc nà y cùng Ngá»c Nữ phối hợp, tá»± nhiên muốn báo lại mối thù cÅ©. Kim Äồng Ngá»c Nữ hai ngưá»i liên thá»§ uy lá»±c quả nhiên tăng lên gấp nhiá»u lần, Hà m Tuyết không bao lâu đã cảm thấy kiệt lá»±c, trong lòng cà ng lúc cà ng hoảng, mà cà ng hoảng lại cà ng thêm rối loạn.
Má»™t tiếng kêu khẽ vang lên, trên tay Hà m Tuyết bị vạch nên má»™t vết máu, Ä‘iểm Ä‘iểm huyết hoa vẩy tung tóe lên bá»™ xiêm y tuyết bạch, trông thấy mà giáºt mình. Nhược Hư trong lòng Ä‘au xót, cảm giác như chÃnh mình vừa bị đâm phải má»™t Ä‘ao mãnh liệt, cả lòng nhói buốt, hắn rốt cuá»™c má»›i phát hiện ra, trong lòng hắn kỳ tháºt rất quan tâm đến Hà m Tuyết.
Giang Thanh Nguyệt phát ra má»™t tiếng hừ nhẹ, nà ng vẫn phân thần chú ý đến Nhược Hư ở gần đó, vì thế vô tình phạm phải má»™t sai lầm không nhá», thế công thoáng chốc đã cháºm Ä‘i Ãt nhiá»u, chiêu thế cÅ©ng không còn gắn kết vá»›i nhau nữa. Trương Liệt lạnh lùng hừ má»™t tiếng, vừa rồi trông thấy trên bảo Ä‘ao yêu quý cá»§a mình bị đục thá»§ng má»™t lá»—, không khá»i khiến y cá»±c kỳ tức giáºn. Äao ấy y phải trả vạn kim má»›i có được, nay tá»± nhiên bị má»™t tiểu cô nương gây tổn hại như váºy, cÆ¡n giáºn đồng thá»i thôi thúc, khiến y thêm quyết tâm phải Ä‘oạt Tình Kiếm cho bằng được. Cổ tay vừa láºt, thế Ä‘ao bá»—ng nhiên biến đổi, má»™t loại khà thế áp bức bao trùm hướng vá» Giang Thanh Nguyệt lao đến.
Tà i sản của ThienTu89
Từ khóa được google tìm thấy
àíãëèéñêèé , ãîðÿùèé , âÿçàíèå , ëåíêîì , êàðòèíêè , ïèòàíèå , ïðîõîæäåíèå , kiem hiep tron bo 4vn , kiemtam tronbo , lang tu di hiep , lang tu di hiep 4vn.eu , langtu kiem vo tinh , lãng tá» dị hiệp , òî÷êà , sac hiep tinh kiem , sac hiep tinh kiem full , tam tai luu lang , tâm tại lưa lãng , tâm tại lưu lãng , tình kiêm , tình kiếm , tÃŒnh kiẾm , tieu tu phieu lang 4vn , tinh kein 4vn , tinh kiem , tinh kiem 4vn , tinh kiem 4vn.eu lang tu , tinh kiem tron bo , tron bo tinh kiem , truyện tình kếm 4vn , truyen lang tu di hiep , truyen tinh kiem tron bo , truyensachiep tinhkiem , vô lại kim tiên , ýðîòèêà