23-04-2009, 12:21 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 11
Vâng lá»i cha, Kim ÄÃnh cứu giá
Mang ơn chúa, Quân Bảo vầy duyên
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Khi tá»›i Thá» Châu, nhằm lúc Triệu Hoà ng Cô bị thương nằm trong trại la rên, Kim ÄÃnh bèn sai bốn con đòi và o báo vá»›i Äà o nguyên soái hay.
Äà o nguyên soái vá»›i ba vị phu nhÆ¡n chưa rõ ra cá»™i rá»…. Lưu Kim ÄÃnh bước và o ra mắt và thưa hết sá»± tình Äà o nguyên soái và ba vị phu nhÆ¡n nghe nói má»›i hay rằng: công tá» Ä‘i dá»c đưá»ng tá»· võ và hứa việc nhÆ¡n duyên, nên nay Lưu tiểu thÆ¡ vâng lệnh cha đến giúp. Lý phu nhÆ¡n thấy tiểu thÆ¡ sắc nước hương trá»i thì lòng mừng thầm cho cháu phỉ duyên đẹp pháºn. Lưu Kim ÄÃnh thưa cùng mấy vị phu nhân xin ra mắt mẹ chồng cho biết mặt. Äà o nguyên soái nói rằng:
- Triệu Hoà ng Cô ra tráºn bị phi Ä‘ao cá»§a Dư Hồng, hôm rà y thuốc thang cÅ©ng chẳng là nh, bịnh là m khi mê khi tỉnh, lúc mê thì nằm hoà i nằm há»§y, khi tỉnh lại la nhức la Ä‘au, còn nằm tại dinh sau, không biết thuốc chi mà xức vì Hoà ng Cô bịnh trá»ng nên phá vây chưa đặng mà đem binh tướng và o thà nh. Lưu Kim ÄÃnh nghe nói, láºt Ä‘áºt thưa:
- Xin cho tôi coi thá» thương tÃch ra thế nà o, tôi có thuốc linh đơn hoặc may cứu đặng. Lý phu nhÆ¡n mừng rỡ nói:
- Váºy thì cháu Ä‘i vá»›i thÃm ra sau coi có thuốc chi cho thá». Lưu Kim ÄÃnh và o coi kỹ lưỡng thấy má»™t vết trên vai thì nói rằng:
- Cái đao nà y đã rèn một trăm năm, ai phạm tới nó thì mục xương mà chết, không thuốc chi cứu đặng, trừ ra có một món tiên đơn Lê Sơn Thánh mẫu có cho tôi để đem theo mình, hễ uống và o thì là nh mạnh. Bốn vị phu nhơn đồng nói rằng:
- Trá»i khiến tiểu thÆ¡ đến đây cứu Hoà ng Cô khá»i nạn!
Sau đó Lưu Kim ÄÃnh sai con đòi Ä‘em nước lạnh ra lấy hoà n thuốc nhá» mà u đỠnhư son, hòa ra má»™t chum, ná»a thoa, ná»a cho uống. Triệu Hoà ng Cô uống rồi trong giây lát trong vai chảy nước độc Ä‘en như má»±c, ra đặng chừng má»™t chén đầy thì cái vết ấy tá»± nhiên gom miệng, Hoà ng Cô hết la Ä‘au nhức, ngá»§ má»™t giấc thẳng thừng, khi thức dáºy ngồi tỉnh rồi há»i:
- Tôi bị phi Ä‘ao, nhá» thuốc chi mà hết? Bốn vị phu nhân liá»n chỉ Kim ÄÃnh và nói:
- Nhá» Lưu Kim ÄÃnh tiểu thÆ¡ đến đây quyết ra tay giúp Tống, nhân dịp cho Hoà ng Cô uống thuốc linh đơn, bởi mình là m là nh nên gặp là nh dầu mắc nạn cÅ©ng khá»i nạn.
Triệu Hoà ng Cô nghe rõ, liá»n bước xuống tạ Æ¡n. Lưu Kim ÄÃnh chối từ không dám nháºn. Lý phu nhân kéo Hoà ng Cô lại, rồi thuáºt chuyện trước sau, Triệu Hoà ng Cô nghe rõ mừng và nói:
- Ấy cÅ©ng là duyên tiá»n định nên khiến cho Quân Bảo trốn Ä‘i mà gặp đặng duyên là nh. Nay có nà ng dâu đến cứu, nhắm cÅ©ng xứng trai tà i gái sắc, hiệp nhau mà phò Tống dẹp ÄÆ°á»ng. Thiệt là nà ng trung hiếu lưỡng toà n, đã nên trang tà i nữ. Lưu Kim ÄÃnh là m lá»… và thưa rằng:
- Công tỠđã hứa lá»i và ng đá, nên cha tôi sai đến tiếp binh xin Nguyên soái biên tên đặng láºp công vá»›i nước.
Äà o nguyên soái ghi tên và o sổ công rồi truyá»n quân dá»n yến mà thết đãi tiểu thÆ¡. Tiệc rồi ai nấy Ä‘á»u nghỉ ngÆ¡i, song có Hoà ng Cô vá»›i tiểu thÆ¡ không ngá»§. Mẹ chồng vá»›i nà ng dâu má»›i nói chuyện, há»i thăm từ chân tóc kẽ răng, tình ưa cà ng kể cà ng dà i mà không hay trá»i sáng.
Rạng sáng, Äà o nguyên soái truyá»n lệnh hiệp binh đặng giải phá trùng vây. Binh gia bốn mươi vạn, kéo Ä‘i rầm rầm rá»™ rá»™, Lưu tiểu thÆ¡ có phép nên Ä‘i tiên phong thế chức cho Hoà ng Cô, đặng nếu gặp Dư Hồng sẽ ra tà i đấu phép, trước là và o thà nh cho Hoà ng Äế hay tin, sau là giáp mặt Cao Quỳnh kẻo lâu ngà y trông đợi. Lưu Kim ÄÃnh lãnh lệnh tiá»…n rồi, cầm Ä‘ao lên ngá»±a tức thì. Äà o nguyên soái liá»n há»i:
- Tiểu thÆ¡ muốn lãnh bao nhiêu binh đặng Ä‘i trước giải vây cho chắc thắng? Lưu Kim ÄÃnh thưa:
- Äánh giặc vá»›i giải vây khác xa nhau lắm! Äánh giặc thì dụng binh đông cho mạnh thế, láºp tráºn khá»i thiếu ngưá»i, còn như việc giải vây Ä‘em binh đông cà ng khó giữ, bốn con đòi cá»§a tôi đây cÅ©ng đủ, chẳng dùng binh tướng là m chi!
Äà o nguyên soái khen phải nên dẫn binh tướng Ä‘i sau, má»™t mình Kim ÄÃnh Ä‘i tiên phong vá»›i bốn con thế nữ. Lưu Kim ÄÃnh má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a và o chém loạn đả ÄÆ°á»ng binh, gặp tướng thì tướng nhà o, gặp binh thì binh chết, phá luôn luôn như váºy, hết bảy vòng binh ÄÆ°á»ng.
Còn trên thà nh Thá» Châu khi nghe binh ó vang trá»i, tôi chúa lên thà nh coi thá», ngá» là năm vị phu nhân đến tiếp, song coi lại ngá»n cá» không phải cá»§a nước mình. Tôi chúa hồ nghi không hiểu là binh cá»§a ai và ở đâu kéo đến, xảy thấy má»™t nữ tướng cỡi ngá»±a đến thà nh, hình dung tươi tốt như hoa, diện mạo xem đưá»ng tiên nữ, nà ng ấy nói lá»›n:
- Tôi và o báo tin cho Bệ hạ hay, có năm vị phu nhân Ä‘em binh đến cứu giá còn Ä‘i sau. Tống Thái Tổ má»›i há»i rằng:
- Nữ tướng là ai đó? Lưu Kim ÄÃnh tâu:
- Tôi là con gái Lưu Nãi, tên là Kim ÄÃnh, vợ cá»§a Cao Quỳnh, xin và o ra mắt Bệ hạ. Tống Thái Tổ nghi ngá»:
- Lưu Nãi là m quan Bắc Há»›n là nước cừu thù, sao con nà y lại đến đây giải vây, xưng là vợ cá»§a Cao Quân Bảo? Vả lại Quân Bảo thá»§a nay chưa có vợ, chuyện nà y không biết giả chân, còn Quân Bảo nằm mê man biết là m sao mà há»i cho rõ? NghÄ© rằng Nam ÄÆ°á»ng là m kế, gạt mở cá»a cho quân và o nên Tống Thái Tổ há»i lại:
- Nữ tướng nói vâng lệnh Nguyên soái xin nháºp thà nh, váºy chá»› có lệnh tiá»…n hay không, đưa ra coi thá». Lưu Kim ÄÃnh nói có.
Liá»n thò tay rá» trong túi thì đâu mất, bèn phách lạc hồn xiêu, mồ hôi ra ướt áo, má»›i tâu lá»›n:
- Tôi vâng lệnh Nguyên soái Ä‘i tiên phong, có lãnh lệnh tiá»…n, bởi phá bảy vòng binh lâu lắm, chắc là là m rá»›t dá»c đưá»ng, xin Bệ hạ rá»™ng suy dung tá»™i cho hạ thần thứ nhất. Tống Thái Tổ phán:
- Việc binh cứ tin ở cá» lệnh tiá»…n, nếu không là m sao biết đặng thiệt hư. Trẫm cÅ©ng muốn cho và o, lại sợ lầm mưu cá»§a giặc. Lưu Kim ÄÃnh bên tâu:
- Tuy mất cá» lệnh tiá»…n mà còn có váºt là m tin, xin Bệ hạ xem qua, thì hết lòng nghi ngại.
Tống Thái Tổ truyá»n quân giòng cái thùng xuống, Kim ÄÃnh lấy đôi vòng cá»§a Quân Bảo để và o thùng. Quân rút dây lên, lấy đôi vòng dâng cho Thái Tổ. Thái Tổ ấm vòng coi rõ có chạm chữ Cao Quỳnh thì lòng đã tin rồi, chẳng còn nghi ngại, song nghÄ© lại con nà y tà i lắm, má»›i phá nổi trùng vây, chi bằng giả dạng hồ nghi cho nó trở lại má»™t lần nữa. Trước là thá» tình thiệt dối, sau là giết bá»›t binh ÄÆ°á»ng. Như váºy đặng lợi hai phần, song cÅ©ng là lòng độc. Tống Thái Tổ má»›i nói rằng:
- Äôi vòng thiệt có tên Quân Bảo, song e khi nó là m mất mà nà ng xà được chăng? Lại cÅ©ng nhiá»u ngưá»i trùng há» trùng tên, có chá»— chi là m chắc? Lưu Kim ÄÃnh tâu:
- Nếu Bệ hạ không tin, thì cho Quân Bảo ra đây sẽ biết. Tống Thái Tổ nghe nói khen thầm:
- Mình tÃnh kế cÅ©ng sâu. Nó kêu nà i cÅ©ng phải. Muốn váºy cho váºy để gạt nó Ä‘i cho giáp vòng thà nh. Thái Tổ liá»n nói:
- Nà ng muốn gặp cháu trẫm, cÅ©ng chẳng khó chi. Quân Bảo Ä‘ang trấn tại thà nh Nam, váºy hãy Ä‘i tá»›i Nam môn thì gặp.
Lưu Kim ÄÃnh túng thế, phải giục ngá»±a qua thà nh Nam. Lưu Kim ÄÃnh nghe Thái Tổ nói Cao công tá» trấn tại thà nh Nam, vì muốn thấy mặt chồng, nên liá»n dẫn bốn con thể nữ phá trùng vây thẳng tá»›i cá»a Nam. Lưu Kim ÄÃnh Ä‘i tá»›i đâu binh tướng tránh đưá»ng, không ai dám ngăn cản. Tiểu thÆ¡ giục ngá»±a đến cá»a Nam kêu lá»›n rằng:
- Có Cao công tỠở đó không? Kêu rồi bá»—ng thấy má»™t ngưá»i mặt đỠđứng trên thà nh, coi lại là Thái Tổ. Lưu Kim ÄÃnh thấy Thái Tổ thì chúc vạn tuế rồi tâu:
- Chẳng hay công tỠđi đầu vắng, không có lên thà nh? Thái Tổ nói:
- Bởi vì binh ÄÆ°á»ng phá thà nh Tây không ai đánh lại, phải triệu ngá»± sanh qua đó mà trấn thá»§ thà nh Tây nên trẫm đến đây trả lá»i cho nữ tướng rõ.
Lưu Kim ÄÃnh ná»a giáºn ná»a nghi. Song đã lỡ bá», lui không tiện mà tá»›i cÅ©ng gay, nghÄ© váºy tạ từ Hoà ng đế, má»™t Ä‘oà n kéo tá»›i thà nh Tây. Khi Kim ÄÃnh dẫn mấy con tỳ nữ Ä‘i đặng má»™t hÆ¡i, bá»—ng có tướng canh ra đón đưá»ng, bị tiểu thÆ¡ chém chết, bốn con đòi lướt tá»›i phá nát vòng binh. Lưu Kim ÄÃnh giục ngá»±a tá»›i cá»a thà nh và kêu lá»›n:
- Cao công tá»! Có Lưu Kim ÄÃnh tá»›i đây! Kêu rồi xảy thấy Thái Tổ lên mặt thà nh phán:
- Giặc phá bên thà nh cá»a Bắc rất gấp cho nên ngá»± sanh phải đến Bắc môn ứng tiếp, váºy nữ tướng phải Ä‘i qua thà nh Bắc thì chắc gặp chẳng không! Lưu Kim ÄÃnh nghe nói liá»n khóc và than:
- Mình phá thà nh Äông, thà nh Nam, thà nh Tây là ba cá»a chẳng nà i đụt pháo xông tên, mà không thấy mặt chồng, thiệt lấy là m vô duyên bạc pháºn! Không rõ vì cá»› nà o mà chẳng cho chồng vợ gặp nhau?
Lưu Kim ÄÃnh đứng lau nước mắt hoà i, không tung hô vạn tuế nữa. Con đòi cá»§a Kim ÄÃnh tên là Hạ Liên thấy váºy liá»n thưa:
- Chuyện nà y tôi đã rõ rồi, Tống Thái Tổ tÃnh nghi như Tà o Tháo, thấy mình không có lệnh nên nghi là Nam ÄÆ°á»ng giả mạo và o thà nh, nên cố ý thá» hoà i, bắt Ä‘i cùng bốn cá»a. Má»™t là coi thiệt giả, nếu quả là binh trá hà ng thì đánh chẳng thiệt tình, hai là mượn sức mình, giết bá»›t binh ÄÆ°á»ng cho Thái Tổ, nên phế ba cá»a mà chẳng gặp công tá» cá»§a cô. Mình đã phá ba dinh chỉ má»™t cá»a nữa lẽ nà o trở lại? Huống chi bây giá» trở vá» cÅ©ng khó, biết là m sao thưa lại vá»›i ông. Công đà o giếng đã lâu chỉ má»™t thước nữa bá» Ä‘i uổng lắm! Nếu phá xong thà nh Bắc, không lẽ vua còn biểu Ä‘i đâu? Dầu ngưá»i hiá»m bá»±c nà o cÅ©ng phải cho gặp mặt.
Tiểu thÆ¡ đánh phá ba cá»a đà hết ná»a ngà y trong bụng thì đói lòng, ngoà i lại mệt hết hÆ¡i. Lưu Kim ÄÃnh má»›i lấy năm hoà n thuốc chia nhau mà uống đỡ lòng, rồi ráng qua cá»a Bắc. Còn vá» Nam ÄÆ°á»ng từ lúc ban mai đến nữa ngà y thì nghe quân báo, lần đầu:
- Có năm tướng gái đến phá vây cá»a thà nh Äông. Hai lần sau:
- Chúng nó qua cá»a thà nh Nam, thà nh Tây, mà quân sư là m lảng. Vua Nam ÄÆ°á»ng không lẽ ép Ä‘i, nay nghe quân báo rằng:
- Năm nà ng ấy xông và o cá»a thà nh Bắc nữa? Vua Nam ÄÆ°á»ng má»›i tức giáºn nói:
- Trong ná»a ngà y nay mà bị năm con a hoà n phá bốn vòng binh tan nát, coi như thế đến chá»— không ngưá»i, Ä‘i giáp vòng không biết sợ ai, thế nà y phải thỉnh quân sư ra cứu binh mặt Bắc.
Dư Hồng nghe báo rằng có năm nà ng nữ tướng phá hết ba mặt binh thì rõ biết là Kim ÄÃnh, há»c trò cá»§a Lê SÆ¡n Thánh mẫu, chắc nà ng nà y phép tắc cao lắm, báu váºt cÅ©ng nhiá»u, nghÄ© như váºy nên là m lảng là m ngÆ¡, chẳng dám ra thà nh cá»± địch. Chằng dè vua ÄÆ°á»ng ép trÃ, không lẽ chối từ Dư Hồng liá»n cá» binh ra thà nh mà chỉ thấy có năm tướng gái phá nát các vòng binh. Dư Hồng há»i:
- Nữ tướng có phải là Lưu tiểu thÆ¡, đệ tá» cá»§a Lê SÆ¡n Thánh mẫu chăng? Lưu Kim ÄÃnh đáp:
- Phải! Rồi Lưu Kim ÄÃnh há»i lại Dư Hồng:
- Dư sư huynh có phải há»c trò XÃch Mi lão tổ chăng? Dư Hồng đáp phải và há»i lại Lưu Kim ÄÃnh:
- Ông thân đại hữu hồi trước phò Lưu Sùng là vua Bắc Há»›n, vả lại ngà i là em cá»§a vua. Là m quan đến cá»±c phẩm, sau Thái Tổ lấy Bắc Há»›n váºy có phải Tống là nước cừu thù! Äạo hữu là dòng dõi há» Lưu, cháu vua Bắc Há»›n, đáng lẽ thì oán Tống, qua giúp vá»›i ÄÆ°á»ng, bởi vì ÄÆ°á»ng đánh Tông tráºn nà y, cÅ©ng để trả thù cho Bắc Há»›n. Ông thân đạo hữu hồi trước là tôi Bắc Há»›n, nay tuy tuổi già mà không lẽ phụ quân vương, sao đạo hữu lại đánh ÄÆ°á»ng, mà giúp Tống là nước cứu nước oán là nghÄ©a lý gì? Xin đạo hữu xét lại có phải là trái lẽ chăng? Äạo hữu vá»›i tôi tuy khác thầy, song cÅ©ng là má»™t đạo. Nếu Ä‘ua tranh như thế, chắc là thiên hạ chê cưá»i, vả lại ngao cò chẳng nhịn nhau, chắc ông câu có lợi, chi bằng xét lại lá»i can gián vá» giúp ÄÆ°á»ng thì vua ÄÆ°á»ng kÃnh trá»ng mưá»i phần, mà đạo hữu cÅ©ng đặng là m quan tá»™t phẩm. Tôi cÅ©ng bà y lá»i hÆ¡n thiệt, xin đạo hữu xét lại thá» coi, chá»› như Thái Tổ là ngưá»i bạc nghÄ©a vô tình, đến ná»—i Trịnh Ân là em bạn có công mà còn sát hại. Nếu tin lòng đầu Tống, ra công lấy đặng nước ÄÆ°á»ng thì Thái Tổ như Há»›n Cao Tổ còn đạo hữu như Hà n TÃn, hẳn đặng chim rồi bẻ ná, bắt đặng cá lại quên nÆ¡m, chừng đó đạo hữu má»›i ăn năn sao kịp? Lưu Kim ÄÃnh đáp lại:
- Mấy lá»i nói đó, nghe ra chẳng khác kẻ nghịch thiên. Mình đã lầm lá»—i lại muốn cho ngưá»i khác phải khốn! Khi trước cha ta có là m quan Bắc Há»›n, bởi vua chẳng nghe lá»i can gián, bá» việc chÃnh nhân, dùng kẻ gian tà , tham lòng sắc dục, lòng dân chẳng phục, váºn nước hầu suy. Cha ta liệu khó ná»—i phò trì, nên từ chức lui vá» phưá»ng rẫy. Ấy là ngưá»i minh triết, biết há»a mà lánh trước. Còn sư huynh không biết tùng quyá»n, cứ chấp kinh mà trách? Vả lại đệ tá» XÃch Mi lão tổ cÅ©ng là má»™t vị thần tiên, há» không biết cÆ¡ trá»i xoay giang sÆ¡n vá» cho Tống? Khà số nhÃ ÄÆ°á»ng đã hết, cãi trá»i sao đặng mà phò, tiếc cho sư huynh công tu hà nh đã tám trăm năm, cÅ©ng gần thà nh chÃnh quả, nếu mến công danh phú quÃ, là m nghịch ý trá»i, sợ bá» xác nÆ¡i chiến trưá»ng, rất uổng công tu luyện.
Dư Hồng nghe Kim ÄÃnh nói mình là : Sợ bá» xác nÆ¡i chiến trưá»ng thì nổi giáºn, mình nói là nh mà nó sanh dữ. Nên Dư Hồng đỠmặt tÃa tai hét lá»›n:
- Mi là con khốn! Ä‚n nói há»—n hà o, quyết má»™t tráºn cho biết thấp cao.
Nói rồi đánh xuống má»™t gáºy, Lưu Kim ÄÃnh đưa Ä‘ao ra đỡ. Hai đà ng đánh đặng mưá»i hồi mà không phân thắng bại. Dư Hồng có tuổi mà quân sư cÅ©ng Ãt tà i, bị Kìm ÄÃnh đánh đỡ đã không kịp. Dư Hồng nghÄ©:
- Chắc đấu tà i không lại, phải dụng phép mới xong!
Liá»n lấy phi Ä‘ao quăng lên, hà o quang chiếu ra sáng ngá»i. Còn Tống Thái Tổ đứng trên thà nh nhìn xuống ban đầu má»›i thấy hai ngưá»i nói chuyện, ở xa nghe rõ rà ng, kế thấy Dư Hồng móc túi lấy phi Ä‘ao quăng lên. Thái Tổ thất kinh hồn vÃa, chắc lưỡi nói:
- Nếu nữ tướng bị phi đao, thì cũng như trẫm giết, phải cho và o trước đâu đến đỗi nước nà y.
Thái Tổ đương than thở, bá»—ng thấy Kim ÄÃnh lấy má»™t cây cá» nho nhá» năm sắc quăng lên hà o quang chiếu sáng, thì cây phi Ä‘ao ấy sa xuống đất tức thì. Tống Thái Tổ mừng rỡ khen:
- Không dè con nhá» nà y có phép tiên như váºy? Ai ai cÅ©ng sợ yêu đạo, mà Kim ÄÃnh lại có phép cao hÆ¡n, chắc phải nhá» con nà y giải vây má»›i đặng thiệt đáng là m cháu dâu cá»§a trẫm lắm. Chắc là trá»i sanh gái anh hùng đặng dẹp ÄÆ°á»ng giúp Tống, thôi đế trẫm đánh trống trợ oai cho nữ tướng.
Dư Hồng Ä‘ang đấu phép vá»›i Kim ÄÃnh, bá»—ng bị cá» NgÅ© Thể âm dương đánh phi Ä‘ao rá»›t xuống thì Dư Hồng thâu phi Ä‘ao lại mà cất, rồi niệm thần chú há»›p má»™t hÆ¡i gió bên Tây Bắc thổi qua, Dư Hồng cầm gươm báu trong tay mà chỉ xảy đâu gió giông như bão, không thấy mặt trá»i cát bay à o à o vãi tá»›i. Lưu Kim ÄÃnh cưá»i và nói:
- Yêu đạo là m phép ấy rất nhá» má»n và không biết hổ ngươi! Kim ÄÃnh liá»n niệm thần chú rồi vá»— tay tức thì sấm vang má»™t tiếng, hết giông hết gió, trá»i nắng như thưá»ng. Dư Hồng thấy Kim ÄÃnh phá phép mình thì ngẫm nghÄ©:
- Nếu mình dùng mấy phép tầm thưá»ng thì nó biết hết, bây giá» không biết dừng phép chi lạ mà hại nó cho đặng?
Lưu Kim ÄÃnh thấy Dư Hồng đứng trÆ¡ trÆ¡, biết anh ta hết phép và nghe trống trên thà nh giục tá»›i, coi lại là Thái Tổ cầm dùi. Kim ÄÃnh muốn là m phép cao kỳ cho Thái Tổ ngó thấy. Nhá»› lại Thánh mẫu có cho má»™t báu váºt là cây roi đả tiên, dầu cho quá»· thần nó cÅ©ng đánh hết. Kim ÄÃnh liá»n lấy cây roi ấy quăng lên, hà o quang chiếu sáng cả trá»i. Dư Hồng ngó thấy liá»n nhảy xuống hươu độn thổ trốn mất, bá» hươu đứng đó.
Kim ÄÃnh thấy Dư Hồng chạy mất rồi, liá»n đánh binh ÄÆ°á»ng, bốn con đòi cÅ©ng Ä‘uổi theo chém giết, còn tên nà o chưa tá»›i số thì thoát đặng chạy vá» trà o. Còn Lưu Kim ÄÃnh trở ngá»±a đến ngoà i thà nh vá»›i bốn con thế nữ.
Lúc ấy Tống Thái Tổ má»›i truyá»n mở cá»a thà nh rước và o hết thảy. Năm nà ng bước tá»›i đồng lạy và chúc thá» nhà vua. Tống Thái Tổ cho ngồi và phán:
- Chẳng phải trẫm không cho nữ tướng thấy mặt ngá»± sanh, bởi hai tháng trước nó và o thà nh bị bịnh nằm liá»u, nói năng không đặng. Nữ tướng muốn thấy mặt nó thì Ä‘i thẳng đến nhà sau. Nghe nói chồng Ä‘au đã hai tháng thì thất kinh, bèn tâu:
- Tôi tuy chẳng biết là m thầy, song có thuốc cá»§a Thánh mẫu để cho há»™ thân, trị bệnh gì cÅ©ng mạnh, chắc là công tá» bị trái gió dầm sương, nên bị chứng thương vong mà mê mẩn. Äến như Hoà ng Cô bị phi Ä‘ao bịnh trá»ng, thuốc tiên tôi còn cứu là nh thay huống chi công tá» chứng ấy, mà lo ngại gì, há»… gặp thuá»™c tiên thì phải hết, không há» gì đâu.
Tống Thái Tổ nghe Kim ÄÃnh nói có thuốc, thì mừng rỡ vô cùng. Liá»n truyá»n cho Miêu quân sư dẫn tiểu thÆ¡ và bốn con đòi đến nhà sau, nÆ¡i công tá» nằm, và dẫn Lưu Kim ÄÃnh Ä‘i trị bệnh. Lưu Kim ÄÃnh truyá»n a hoà n Ä‘i múc nước, rồi tán thuốc linh đơn. Bước lại giưá»ng ngà thấy Cao công tá» mắt xanh như tà u lá, nằm nhắm hại con mắt, không động Ä‘áºy chân tay. Kim ÄÃnh thấy chồng như váºy, Ä‘au lòng rÆ¡i lụy và than:
- Cách hai tháng trước, gặp chà ng mạnh giá»i, nay chẳng may mang bệnh bất kỳ mà sanh ốm gầy thể ấy, vì tôi đến đây cháºm bước nên chà ng. Bệnh nhiá»u ngà y, ấy là lá»—i tại tôi, váºy mà cứ trách chà ng sao lá»—i hẹn!
Khóc rồi, Kim ÄÃnh sai bốn con đòi đỡ công tá» dáºy. Kim ÄÃnh má»™t tay đỡ lưng Quân Bảo, má»™t tay bưng thuốc linh đơn cho công tá» uống, rồi đỡ công tá» nằm xuống lấy má»m gấm đắp lên. Công tá» nằm má»™t hồi lâu đổ mồ hôi như tắm, qua ná»a ngà y má»›i tỉnh, liá»n cá»±a quáºy chân tay, dụi con mắt thở ra và chống tay ngồi dáºy. Tống Thắt Tổ mừng rỡ và khen:
- Không ngá» con cháu dâu có thuốc tiên hay quá! Bệnh hÆ¡n hai tháng trị có ná»a ngà y, ngá»± y Ä‘iá»u trị thá»§a nay mà chẳng há» thuyên giảm, may gặp đặng thuốc hay, dầu Lư Y, Biển Thước Ä‘á»i xưa trị cÅ©ng không mau là nh như váºy!
Cao Quân Bảo thấy Thái Tổ ngá»± đến, liá»n bước xuống giưá»ng là m lá»… tức thì. Thái Tổ khuyên:
- Cháu chẳng nên giữ lá»… là m chi, bệnh má»›i khá hãy nằm mà nghỉ, Ãt ngà y cho thiệt mạnh, rồi sẽ ra ngoà i. Cao Quân Bảo tâu:
- Tôi bây giá» mạnh mẽ như thưá»ng xin Bệ hạ đừng lo chi nữa. Song chưa rõ Lưu tiểu thÆ¡ đến hồi nà o đó? Tống Thái Tổ nghe há»i thì biết công tá» bệnh nhiá»u nên không hay tá»›i chuyện ngoà i, liá»n cưá»i chúm chÃm phán:
- Lúc cháu phá vòng vầy và o ải, trẫm truyá»n dá»n yến ăn mừng, cháu đương dá»± tiệc bởi nhiá»…m gió mà bệnh hÆ¡n hai tháng nay, nay có vợ cháu đến giúp, cho cháu uống thuốc tiên. Có nhá» sức tiểu thÆ¡. Cháu má»›i lại hoà n tánh mạng, váºy cháu phải tạ Æ¡n Lưu tiểu thÆ¡ cứu mạng.
Cao Quân Bảo thấy Kim ÄÃnh đến đó thì lo sợ mưá»i phần, e Thái Tổ chấp rằng má»™t mình hứa việc nhân duyên, chẳng thưa cùng cha mẹ. Nay nghe Thái Tổ thuáºt chuyện lại thì Quân Bảo biết vua đã hay rồi, má»›i nói đó:
- Khi cháu quyết đến đây cứu giá, lỡ đưá»ng ghé nghỉ nhà há» Lưu có nói lỡ má»™t lá»i chá»› chưa có giáp mặt tiểu thÆ¡ mà giao lá»i ước hẹn, sao tiểu thÆ¡ dám kể chức đến đây tâu trước bệ rồng? Tôi chưa bẩm vá»›i song thân, biết mẹ cha có khứng? Nay tiểu thÆ¡ nói quả quyết như váºy có phải là buá»™c tá»™i cho tôi không? Lưu Kim ÄÃnh nghe Quân Bảo nói thì nổi giáºn trả lá»i:
- Nếu váºy thì công tá» là ngưá»i bá»™i ước, còn tôi đây cÅ©ng chẳng phải là hoa tà n liá»…u úa chi mà mong Ä‘eo theo lá ngá»c cà nh và ng. Công tá» nhá»› lại mà coi, khi Ä‘áºp bảng chiêu phu tại Song Tá»a, cùng nhau đấu võ tôi có giao rằng: "Há»… ai hÆ¡n tôi thì tôi phải nâng khăn." Câu nhất ngôn thiết quá, công tá» hứa chắc rồi má»›i Ä‘i cứu giá. Nay cha tôi sai tôi xuống, má»™t là láºp công vá»›i Bệ hạ mà đánh phá Dư Hồng, hai là cứu Äông Bình vương cho trá»n niá»m phụ tá», không phải tại tôi tá»± ý, sao chà ng buông tiếng bạc Ä‘en? Tống Thái Tổ hiểu ý nên cưá»i và nói:
- Thôi! Hai cháu chá»› đôi co, trẫm đã biết hết! Chắc ngá»± sanh có hứa, song sợ phạm tá»™i triá»u đình, má»™t là chưa thưa vá»›i cha mẹ, hai là kết duyên vá»›i nước giặc, sợ e phạm luáºt, cÅ©ng như lâm tráºn chiêu thân. Thôi, nay trẫm đứng chá»§ hôn, không bắt tá»™i chi hết. Vả lại cháu đặng vợ như váºy phước biết chừng nà o, khi ở ngoà i trại thì cứu Hoà ng Cô là nh bệnh phi Ä‘ao, bây giá» và o thà nh cứu ngươi đặng thuyên cá»u bệnh. Cứu được hai mạng nhá» có má»™t tay nà ng, ngươi phải lạy tiểu thÆ¡ tạ Æ¡n cứu mẹ, chẳng nên sợ tá»™i mà nói bạc tình. Huống chi Kim ÄÃnh đánh Ä‘uổi Dư Hồng có công vá»›i trẫm, việc lứa đôi đã xứng còn cãi lẫy là m chi?
Khi ấy Cao Quân Bảo cưá»i chúm chÃm, cúi đầu mà lạy Lưu tiểu thÆ¡. Lưu Kìm ÄÃnh hai tay đỡ dáºy và nói:
- Äạo là m dâu phải váºy, chá»› có Æ¡n chi!
Tống Thái Tổ nghe hai vợ chồng thuáºn hòa, lòng mừng khấp khởi, lại nghe quân báo:
- Äà o nguyên soái và Triệu Hoà ng Cô đã đến.
Thái Tổ liá»n truyá»n cho các quan vãn võ và hai vợ chồng Quân Bảo mở cá»a thà nh ra nghinh tiếp. Năm vị phu nhân và o thà nh, đồng quỳ lạy vua và tung hô vạn tuế, vua Thái Tổ cho ngồi và giả Æ¡n cứu giá. Cao Quân Bảo lạy mừng mẹ và thưa:
- Xin mẹ dung tá»™i cho con, má»™t là trốn Ä‘i cứu giá, hai là tá»™i thà võ nghệ mà hứa việc nhÆ¡n duyên nhá» Bệ hạ thứ dung, Ä‘em công trừ tá»™i. Hoà ng Cô môi nghe qua liá»n quở trách, thì Thái Tổ giải khuyên:
- Trốn đi cứu chúa, cứu cha, trốn ấy cũng nên dung tội!
Mấy vị phu nhân cÅ©ng nói giúp nên Hoà ng Cô đổi giáºn là m vui. Còn Cao Quân Bảo ra mừng em là Cao Quân Bá»™i, cùng nhau thuáºt chuyện Ä‘i đưá»ng. Lúc ấy. Thái Tổ nói vá»›i Hoà ng Cô rằng:
- Kim ÄÃnh tà i sắc song toà n, thiệt xứng đôi vá»›i Quân Bảo, nà ng ấy phép tiên nhiá»u lắm, đánh má»›i lại Dư Hồng, trị bệnh cho Hoà ng Cô và Cao Quân Bảo nữa. Váºy phải chá»n ngà y hoà ng đạo mà láºp cuá»™c Ä‘uốc hoa, rồi lo phá Nam ÄÆ°á»ng mà ban sư vá» nước cho sá»›m. Vả lại Äông Bình vương lòng ngay dạ thẳng, máºt trải gan trung, nếu để sau vỠđây chắc không cho con kết duyên cùng gái nước nghịch, thì sánh ra lá»—i nguyá»n ước hẹn, phụ tình Kim ÄÃnh, trẫm chẳng bằng lòng. Thà má»™t mình Hoà ng Cô đứng chá»§ hôn tÃnh trước. Triệu Hoà ng Cô tâu rằng:
- Vương huynh tÃnh váºy hay lắm! Kim ÄÃnh ân tình đã nặng tà i phép cÅ©ng cao, tÃnh nết lại dá»… thương, việc ấy cÅ©ng nên tÃnh gấp kẻo ngà y sau trắc trở lứa đôi. Tống Thái Tổ mừng rỡ liá»n phán:
- Mai đây đặng ngà y là nh, váºy phải dá»n phòng hoa chúc. Nói rồi vua truyá»n quân sá»a soạn cho kịp ngà y mai. Triệu Hoà ng Cô bèn tâu:
- Tôi nghe nói Äông Bình vương bị bắt, đầu ÄÆ°á»ng Ä‘em binh vỠđánh Tống, mắng vua, chẳng hay có váºy chăng? Xin cho tôi tưá»ng kẻo ngại! Thái Tổ phán:
- Quả có như váºy, ban đầu trẫm giáºn lắm, sau quân sư bà n rằng: "Äông Bình vương trung nghÄ©a, không lẽ như váºy, chắc là bị bùa mê thuốc lú cá»§a Dư Hồng nó khiến cho Nguyên soái danh nhÆ¡ tiếng xấu. " Trẫm nghe phải lẽ nên không chấp. Hoà ng Cô còn ngại là m chi.
Hoà ng Cô và Quân Bảo nghe vua nói như váºy đồng lạy tạ Æ¡n. Qua đêm sau dá»n tiệc giao duyên. Vá» sau ông Hảo Cổ có là m má»™t bà i thÆ¡ như vầy:
"Tuy hai ngưá»i má»›i, mà má»™t cặp quen
Thiên nhai ngõ cÅ©, bánh xe Ä‘i đã êm đưá»ng,
Äịnh Giáp Ä‘iểm sau, giấc Ä‘iệp xem ná»n liá»n biết mặt
Ong chưa nếm nhụy, khôn tìm má»™t Ä‘iểm máºt hoa.
Mưa tối dầm non, trực nhớ hai phần mái nước."
Äêm ấy hai ngưá»i vâng chỉ hiệp vầy cầm sắt gắn chặt keo sÆ¡n, hoa Ä‘uốc rỡ rà ng, bây giá» dạn dÄ© hÆ¡n khi trước. Bởi Cao Quân Bảo khi có mặt Thái Tổ nên chối việc hẹn hò, e tiểu thư không suy, trách mình phụ bạc, nên trả lá»i cùng Kim ÄÃnh rằng vì mình sợ tá»™i nên phải nói mà u. Tiểu thư nghÄ© thầm nên không há» giáºn, liá»n nói vá»›i công tá»:
- Nhá» Æ¡n hoà ng đế đứng việc chá»§ hôn, nên vợ chồng ta má»›i đặng kết nghÄ©a trăm năm, vầy duyên cá nước. Váºy đôi ta phải quyết liá»u thân trâu ngá»±a mà đá»n đáp nghÄ©a quân vương.
Hai ngưá»i kể hết ân tình, xảy nghe gà gáy sáng, vợ chồng má»›i trang Ä‘iểm ra lạy tạ Æ¡n vua, rồi lạy Hoà ng Cô, tạ Æ¡n sánh thà nh dưỡng dục. Hoà ng Cô thấy con dâu thuáºn thảo, rất mừng nên nói:
- Hai vợ chồng bây nên đôi là nhá» Æ¡n vua cáºu, phải hết lòng ráng sức mà báo nghÄ©a quân ân. Còn mẹ từ khi đến đây cÅ©ng chưa rõ việc cha bây ra thế nà o, trong lòng rất ái ngại. Ngà y mai phải ra tráºn đánh vá»›i Nam ÄÆ°á»ng đặng dò tin cha bây coi thỠđầu thiệt hay đầu giả. Cao Quân Bảo nghe mẹ nói thì thưa:
- Khi con và o thà nh, quyết dò tin cha cho rõ, rá»§i mang bệnh nặng, mê mẩn nằm liá»u, mấy ông ngá»± y cho thuốc không mạnh, may nhá» linh đơn cá»§a Thánh mẫu, nên má»›i tỉnh hồn, hai vợ chồng con cÅ©ng có bà n luáºn ngà y mai xin ra tráºn.
Trịnh Ấn từ khi Quân Bảo mang bệnh, vua sai Trinh Ấn Ä‘i váºn lương, khi giải lương vá» gặp mẹ tá»›i ải, mẹ con cùng nhau mừng rỡ, tức thá»i bèn tâu cho vua hay. Thái Tổ phán:
- Nhữ Nam vương rất dà y công, váºn lương lao khổ, váºy trẫm cho nghỉ ngÆ¡i cho khá»e, sẽ ra tráºn giao thương.
Trịnh Ấn tạ Æ¡n lui vá». Bữa sau, Thái Tổ thấy lương thảo đã đủ, binh tướng cÅ©ng đông, Bèn truyá»n lệnh đánh Nam ÄÆ°á»ng, quyết tranh tà i cao thấp. Äến khi hai bên giáp chiến thì Nam ÄÆ°á»ng bại tráºn luôn luôn. Dư Hồng là m phép bao nhiêu, bị Kim ÄÃnh phá tan hết thảy không còn như khi trước mà bắt tướng như chÆ¡i! Vua Nam ÄÆ°á»ng thấy quân sư ra tráºn bại hoà i, hết chá»— trông cáºy, liá»n ra tuồng lợt lạt, không trá»ng đãi như xưa. Äã váºy vua Nam ÄÆ°á»ng theo nói khÃch hoà i, cho Dư Hồng ráng sức. Dư Hồng thấy vua nói khÃch, tức mình tâu:
- Việc binh thắng bại là lẽ thưá»ng, Bệ hạ hÆ¡i nà o mà lo sợ? Tôi là há»c trò cá»§a má»™t vị tiên lá»›n, tu luyện ngà n năm, lẽ nà o chịu thua đà n bà cÆ¡n gái! Vầy để tôi là m miếng cÅ©, cho bên Tống chúa tôi há»n giáºn nhau, con nói cha chẳng trung, vợ trách chồng là m phản, khi ấy trong thà nh nó có Ä‘iá»u xao xuyến, trá»… việc binh cÆ¡, chúng ta thừa dịp sẽ kéo qua đánh lùa, lo chi không thắng? Vua Nam ÄÆ°á»ng nói:
- Trẫm giang sÆ¡n má»™t khoảnh, nhá» cáºy có Quân sư. Xin là m phép bà y mưu cho yên lòng trẫm. Dư Hồng nói:
- Äể mai tôi dùng phép ấy, chắc là bên Tống sảng kinh, như váºy nghÄ©a là :
"Nếu có tướng tà i Ä‘á»u thối chÃ,
Dầu cho gái phép cũng co tay!"
Lá»i bà n: Tình thương cha mẹ đối vá»›i con cái là thiêng liêng, nó vượt lên trên những nguyên tắc thông thưá»ng cá»§a lá»… giáo. Lưu Kim ÄÃnh yêu Cao Quân Bảo là má»™t mối tình cá»§a tuổi xuân xanh, tình cảm ấy là Lưu Kim ÄÃnh dùng tà i năng, tình nghÄ©a chinh phục. Phương pháp chinh phục tình yêu ở đây váºn dụng rất nhiá»u mặt, nà ng chiêu phu bà i để thách thức những kẻ có tà i, rồi dùng pháp thuáºt gây ra những tai nạn để ngưá»i mình yêu chịu mang Æ¡n, và cuối cùng Ä‘em thân là m nghÄ©a vụ để phụng sá»± cho đưá»ng lối cá»§a ngưá»i yêu. Việc chinh phục ấy thể hoà n hảo.
Äến như Lưu Nãi, xóa bó nguyên tắc và quyá»n hạn là m cha, Äể cho hôn nhân cá»§a con mình được thà nh tá»±u. Äiá»u đáng nói là Lưu Nãi đã đặt nặng ý thức tùng phu, tức là phụng sá»± tư tưởng và công nghiệp cá»§a Cao Quân Bảo, nên đã sai Lưu Kim ÄÃnh Ä‘i giải giá Thá» Châu, là m cho chồng nà ng là cả vua tôi nước Tống phải khâm phục.-oOo-
- Hết hồi 11 :2 (38):
Tà i sản của bagiatam
23-04-2009, 12:22 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 12
Dư Hồng túng thế dùng phép cũ
Hoà i Äức hai lượt đánh vua anh
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Từ lúc Dư Hồng vâng lệnh vua Nam ÄÆ°á»ng là m mưu hại Tống, song nghÄ© lại đánh phép thì không hÆ¡n Kim ÄÃnh. Vả ÄÆ°á»ng như nai, Tống như cá»p, khó nổi Ä‘ua tà i, chi bằng là m phép sai Cao Hoà i Äức vá» phá thà nh, cho vợ chồng, cha con đánh lá»™n vá»›i nhau, vua nghi tôi là m phản, binh noi theo tướng mà đầu ÄÆ°á»ng! Tống chém giết Tống, mình ngồi không cho khá»e.
TÃnh rồi, Dư Hồng bèn là m phép phun nước trong mặt Äông Bình vương, rồi giắt bùa lên đầu y như hồi trước. Cao Hoà i Äức bị phù phép, biểu gì nghe nấy không dám cãi lá»i. Dư Hồng cấp cho năm ngà n binh, sai kéo đến Thá» Châu đánh Tống.
Tống Thái Tổ nghe quân báo nói có Äông Bình vương kéo binh ÄÆ°á»ng vỠđánh thì kinh hãi, bèn kêu Hoà ng Cô và Quân Bảo đồng lên mặt thà nh mà xem. Tháºt quả thấy Cao Hoà i Äức dẫn mấy ngà n binh ÄÆ°á»ng, chỉ lên thà nh mà múa giáo. Hoà ng Cô giáºn, mặt mÅ©i đỠlÆ¡, tay chân lạnh ngắt: Quân Bảo thấy thất kinh hồn vÃa, chẳng dè cha mình đến thế nà y Hoà ng Cô tâu:
- Chồng tôi đã trở lòng, xin xuống bắt lên thà nh trị tội. Thái Tổ nói:
- Nguyên soái thuở nay trung nghÄ©a, trá»i đất cÅ©ng biết lòng nay đến thế nà y chắc là mắc phép yêu, chá»› không phải tham sánh húy tá». Dầu chẳng nghÄ© tình tôi chúa, cÅ©ng nghÄ© tình chồng vợ cha con, váºy Hoà ng Cô vá»›i ngá»± sanh ra thà nh mà khuyên dá»—, há»a may Äông Bình vương có hồi tâm lại, thì chúa tôi cha con, chồng vợ sum hiệp má»™t Ä‘oà n, nhược bằng chẳng nghe lá»i thì bắt sống, chá»› nên giết chết, e lầm mưu tà thuáºt mà giết oan kẻ chà thân.
Hai mẹ con Cao Quân Bảo vâng lệnh. Äem binh ra thà nh gặp Cao Hoà i Äức dẫn binh ÄÆ°á»ng đến khiêu chiến. Hoà ng Cô xem thấy giá»t lụy chứa chan, kêu Äông Bình vương mà há»i:
- Vì cá»› nà o phu quân đầu ÄÆ°á»ng mà đánh chúa? Váºy xin phu quân và o thà nh sum vầy vợ con. Lòng vua cÅ©ng rá»™ng dung, chẳng là m tá»™i đâu mà sợ?
Té ra Cao Hoà i Äức bị bùa, tâm thần mê mẩn, không biết vợ con gì hết nên hét lá»›n:
- Con nà o dám tới đây! Nói rồi vung đao muốn chém. Hoà ng Cô né tránh, than:
- Äông Bình vương là anh hùng, đội trá»i đạp đất xông pha công tráºn đã nhiá»u, nay lại đầu ÄÆ°á»ng đánh Tống, cÅ©ng không nhìn đến vợ con cố thay lòng đổi dạ, để tiếng xấu ngà n thu tháºt nhÆ¡ nhuốc cho dòng há» Cao, còn mặt mÅ©i nà o đứng trên Ä‘á»i.
Cao Hoà i Äức bị bùa mê, nên nói gì cÅ©ng không biết. Còn Cao Quân Bảo quỳ lạy, và khóc:
- Xin cha nghe lá»i mẹ trở vá» vá»›i vua. . .
Cao Hoà i Äức không trả lá»i. Hoà ng Cô thấy váºy tức giáºn nhưng không dám chống cá»±, bá» ra ngoà i. Cao Hoà i Äức cứ việc mắng nhiếc. Các quan Ä‘á»u tức giáºn không ai nói lá»i nà o. Tống Thái Tổ phán:
- Coi bá»™ Äông Bình vương chẳng kể tôi chúa. Nếu mở trói ắt là hại trẫm, còn cứ phép giết Ä‘i thì tá»™i cho Hoà ng Cô và Quân Bảo. Trẩm chẳng biết xá» lý sao cho phải? Các quan đồng tâu:
- Xưa nay phép nước há»… là m phản thì giết hết ba há». Nay bệ hạ đã tha không giết thì không khá»i trái luáºt triá»u đình. Hoà ng Cô và Quân Bảo nghe nói thất kinh, quỳ lạy xin vua tha tá»™i. Tống Thái Tổ than:
- Hai mẹ con đừng than khóc nữa. Trẫm nghÄ© tình xưa nghÄ©a cÅ© bá» phép nước mà tha, song phải là m cho tà n phế, không thể để cá»p dữ trong nhà . Cao Quân Bảo lau nước mắt, lạy tạ Æ¡n vua tâu:
- Bệ hạ rá»™ng lòng, tha không giết. Æ n ấy tháºt như trá»i biển. Lúc nà y Lưu Kim ÄÃnh ở sau nhà nghe câu chuyện muốn ra khuyên giải, nhưng má»›i vá» chưa dám khuyên vua nên bước ra há»i thăm Hoà ng Cô đầu Ä‘uôi câu chuyện. Hoà ng Cô nói:
- Tuy bệ hạ thương tình chẳng giết. Nhưng mặt nà o còn đứng trên Ä‘á»i. Không biết há» Cao thất đức Ä‘iá»u chi mà rá»§i ro như váºy.
Kim ÄÃnh động lòng, liá»n lạy Äông Bình vương ra mắt. Cao Hoà i Äức không nhìn đến tiểu thÆ¡, còn Lưu Kim ÄÃnh nhìn thấy con mắt Cao Hoà i Äức lúc xanh, lúc và ng, mà u da biến đổi nhiá»u sắc giáºt mình la lá»›n:
- Không xong rồi! Thái Tổ và Hoà ng Cô vá»™i há»i:
- Chuyện gì váºy? Lưu Kim ÄÃnh nói:
- Nếu tôi đến trễ, chắc là lầm mưu độc của Dư Hồng. Nó đã dùng bùa yêu cà i lên mái tóc nên mê sảng không biết gì hết. Cao Quân Bảo nói:
- Váºy phu nhân có cách nà o giải cứu không?
Lưu Kim ÄÃnh liá»n bước lại, giở mão cá»§a cha chồng ra, quả nhiên trên mái tóc có má»™t tấm giấy và ng, chữ bùa bằng châu sa, nà ng vá»™i Ä‘em dâng cho Thái Tổ. Tống Thái Tổ nổi giáºn nói:
- Tên yêu đạo nà y tháºt là độc ác! Thiếu chút nữa trẫm gãy mất má»™t cánh tay. Tống Thái Tổ lại bảo Kim ÄÃnh:
- Cháu có phép trị lá bùa độc nà y không? Nếu có thì cứu Nguyên soái tỉnh lại để biết mặt vợ con. Lưu Kim ÄÃnh tâu:
- Chẳng cần là m phép gì cả, đã lấy được bùa mê ra rồi thì phụ thân tôi sẽ lần lần tỉnh lại. Còn muốn cho mau tỉnh thì đốt lá bùa ấy hòa với nước lã mà cho uống thì hồi phục tức khắc.
Cao Quân Bảo nghe nói láºt Ä‘áºt đốt bùa hòa nước cho cha uống, còn Lưu Kim ÄÃnh thì đứng má»™t bên Ä‘á»c thần chú truy hồn. Cao Hoà i Äức mở mắt ra như ngưá»i ngá»§ má»›i thức dáºy. Lưu Kim ÄÃnh bảo Cao Quân Bảo:
- Hãy mở trói cho cha đi. Tống Thái Tổ sợ hãi, nói:
- Hãy khoan! Äông Bình vương mạnh như cá»p, biết đã chịu phép chưa mà mở trói. Nếu còn hung hăng trẫm biết chạy trốn nÆ¡i đâu. Lưu Kim ÄÃnh tâu:
- Trước khi bị bùa mê thì như thể hùm dữ, bây giỠđã tỉnh lại rồi, xin bệ hạ chớ ngại, bỠnà o cũng có cháu ở đây. Tống Thái Tổ kêu Quân Bảo nói:
- Cháu mở dây thì mở, song phải đỠphòng cẩn tháºn. Hãy ôm chặt cha cháu lại, xem thá» có còn hung hăng hay không?
Cao Quân Bảo vâng lệnh, mở trói cho cha. Cao Hoà i Äức đứng dáºy dụi mắt, nhìn quanh quất, thấy vợ con đứng kế bên, còn vua Thái Tổ thì sợ sệt không biết chuyện gì, còn chưa kịp há»i, thì Hoà ng Cô đã khóc lóc, nói:
- Thiếu chút nữa thì phu quân đã mất mạng rồi, lại để tiếng xấu cho vợ con. Hãy mau quỳ lạy vua mà xin tá»™i, rồi thiếp thuáºt lại chuyện cho mà nghe.
Cao Hoà i Äức thất kinh, không biết mình đã phạm tá»™i gì, song cÅ©ng nghe lá»i vợ, liá»n quỳ xuống lạy vua.
Lá»i bà n: Kế ly gián là là m cho ngưá»i thân oán nhau, từ xưa đó là má»™t độc kế. Dư Hồng bắt được Cao Hoà i Äức không giết, mà dùng bùa mê là m phép ly gián, để cho chúa tôi nhà Tống thù ghét lẫn nhau. Từ xưa đến nay, kế sách ly gián đã là m cho nhiá»u hoà n cảnh hiểu lầm, gây Ä‘au thương không Ãt. Bởi váºy, má»i việc xảy ra, nếu chúng ta không đủ bình tÄ©nh, nhìn và o âm mưu cá»§a kẻ địch thì sẽ tháºt bại trước má»i cÆ¡ nghiệp cá»§a mình. Äể chiến thắng kế sách ly gián, chỉ có những kẻ bình tÄ©nh tìm hiểu bản chất cá»§a kẻ khác thì má»›i đối phó được. Chẳng những trong chiến trưá»ng, mà trong tình yêu, xưa nay ngưá»i ta vẫn dùng kế ly gián đế chiến thắng kẻ khác, tranh Ä‘oạt quyá»n lợi vá» cho mình, và nó trở thà nh tấm gương để cho ngưá»i sau soi xét.-oOo-
- Hết hồi 12 :2 (38):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:36 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 13
Hoà i Äức má»™t nhà đoà n tụ
Dư Hồng tức trà trái thầy
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Cao Hoà i Äức khi tỉnh hồn vÃa, không biết chuyện gì, thất kinh nên quỳ xuống. Hoà ng Cô và Cao Quân Bảo kể chuyện động lòng, lụy nhá» dầm dá» tức tối nói không ra tiếng. Còn Quân Bảo kể chuyện đầu ÄÆ°á»ng Ä‘em binh vá» khiêu chiến, mắng chúa phá thà nh. Cao Hoà i Äức nghe thuáºt Ä‘i lại thì sững sá», thất kinh lạy Thái Tổ và tâu:
- Tôi là m con giặc, xin bệ hạ chiếu theo phép nước luáºt vua xá» trảm cho rồi, kẻo các quan noi gương phản quốc!
Tống Thái Tổ nghe tấu, động lòng rÆ¡i lụy, bước xuống kim giai đỡ Cao Hoà i Äức dáºy phán:
- Hoà ng đệ có tá»™i chi mà hà nh phạt ấy là tại tà thuáºt cá»§a yêu đạo nó là m cho Hoà ng đệ hôn mê, thiếu chút nữa trẫm mất má»™t tôi lương đống! Chẳng những mất tôi lương đống, cÅ©ng như rụng hết tay chân. Nay nhá» trá»i đặng hiệp, thiệt rá»§i mà may. Hoà ng đệ hãy ngồi, kẻo vợ con buồn bá»±c.
Cao Hoà i Äức tạ Æ¡n rồi ngồi xuống, há»i thăm việc nhà cá»a và gia Æ¡n vợ con Lý phu nhân và các phu nhân đồng và o ra mắt, thuáºt chuyện các việc trước sau, lúc ấy Hoà i Äức má»›i hay Trịnh Ấn còn sống và vâng lệnh Ä‘i viện năm vị phu nhân.
Lúc đó Cao Quân Bá»™i và Cao Quân Bảo và o là m lá»…. Triệu Hoà ng Cô cÅ©ng thuáºt chuyện Cao Quân Bảo sánh duyên cùng Lưu Kim ÄÃnh nên có dâu đến cứu giá và cứu cha chồng. Cao Hoà i Äức nghe rồi trách rằng:
- Sao con lại là m rể tôn thỠvua Bắc Hớn? Ấy là con kết duyên cùng gái giặc mà không thưa với mẹ cha, tội ấy lẽ nà o dung đặng? Thái Tổ phán:
- Nếu không có Lưu Kim ÄÃnh trợ chiến thì vua tôi chồng vợ cha con thân thÃch há» hà ng sao đặng sum vầy? Cuá»™c Ä‘oà n viên hôm nay Ä‘á»u nhá» sức cháu dâu có công giúp nước, chẳng những cứu Hoà ng đệ, lại trị bệnh cho Hoà ng Cô, đáng lẽ ná»™i nhà phải cám Æ¡n Lưu Kim ÄÃnh! Hoà ng Cô bị phi Ä‘ao gần chết, nếu không nhá» thuốc cá»§a Lưu Kim ÄÃnh thì đã bá» mạng rồi. Trẫm đã đứng chá»§ hôn, khanh chẳng nên quở cháu! Triệu Hoà ng Cô bèn tiếp nói:
- Ná»™i nhà mình Ä‘á»u mang Æ¡n Lưu Kim ÄÃnh, nhá» có nà ng mà cha con chồng vợ sum hợp. Huống chi nà ng tà i phép cao kỳ, cÅ©ng đáng má»™t tôi lương đống.
Cao Hoà i Äức nghe vợ nói, liá»n đổi giáºn là m vui, lúc ấy Lưu Kim ÄÃnh má»›i dám ra ngoà i là m lá»… cha chồng. Lúc Tống Thái Tổ truyá»n dá»n tiệc đãi Cao Hoà i Äức, và ná»™i thà nh bá quan văn võ. Äang ăn uống Cao Hoà i Äức giáºn đỠmặt và nói:
- Dư Hồng nó hại tôi. Dầu sống thác cÅ©ng cam, tức có má»™t Ä‘iá»u là nó buá»™c chữ phản cho tôi, là m cho danh trung nghÄ©a cá»§a tôi bấy lâu nay trôi theo dòng nước, để tiếng sau lại muôn Ä‘á»i, tháºt là thù yêu đạo và tợ biển sâu! Mai tôi sẽ há»—n chiến vá»›i Dư Hồng quyết má»™t còn má»™t mất. Lưu Kim ÄÃnh nghe nói, bước ra thưa:
- Xin bệ hạ vá»›i công công xét lại, chẳng nên đấu lá»±c vá»›i Dư Hồng chỉ có má»™t mình Nhữ Nam vương dám cá»± mà thôi, nếu công công ra tráºn ắt bị tà thuáºt nữa. Äể mai tôi ra tráºn đánh báo cừu cho công công, may nhá» hồng phúc cá»§a trá»i mà thắng đặng nó chá»› công công bị bùa mê, bệnh chưa thuyên giảm, xin công công phải tịnh dưỡng trong mưá»i ngà y, thì má»›i dứt háºu hoạn. Tống Thái Tổ nghe nói bèn khen:
- Lá»i cháu luáºn phải lắm! Trẫm cÅ©ng nháºm ngôn.
Nói rồi, Vua tôi ăn uống no say, đến khuya má»›i nghỉ. Äêm ấy, Cao Hoà i Äức vợ chồng con cái mừng rỡ, kể chuyện đến canh tư.
Sáng sá»›m, Lưu Kim ÄÃnh nai nịt và o xin lãnh binh mã cá»§a Äông Bình vương đặng ra tráºn. Cao Hoà i Äức cấp cho tiểu thÆ¡ má»™t muôn hai ngà n rưỡi. Lưu Kim ÄÃnh lãnh binh, từ tạ kéo rầm rá»™ ra thà nh. Trước khi Cao Hoà i Äức chưa bị bắt vá» thì mẹ con Hoà ng Cô đánh binh ÄÆ°á»ng chạy rót. Quân ấy vá» báo vá»›i Nam ÄÆ°á»ng. Vua Nam ÄÆ°á»ng há»i quân sư:
- Nay quân sư toan liệu lẽ nà o? Dư Hồng nói:
- Tôi nhắm Tống bắt đặng Cao Hoà i Äức vá» thà nh, cÅ©ng như cướp đặng má»™t đứa Ä‘iên, khôn hồn không tánh chắc Tống Thái Tổ bắt tá»™i Hoà i Äức phản chúa nghịch quân, rồi cÅ©ng xá» tá». Váºy là trừ đặng má»™t tướng rồi, chắc Tống Thái Tổ cÅ©ng là m tá»™i tá»›i vợ con. Nếu không có Lưu Kim ÄÃnh thì bao nhiêu binh tướng Tống cÅ©ng phải thua ta.
Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe quân sư nói váºy thì tin bằng lá»i. Rạng ngà y, quân và o báo:
- Có nữ tướng là Lưu Kim ÄÃnh đến khiêu chiến, kêu Ä‘Ãch danh vua Nam ÄÆ°á»ng vá»›i quân sư ra đối địch. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe tin kinh hãi. Dư Hồng thấy vua sợ sệt nói:
- Có khi con khốn đó coi ra biết có lá bùa trên đầu!
Nói rồi Dư Hồng cỡi cá»p mắt và ng ra tráºn, có Ä‘em theo má»™t vạn binh. Ra tráºn đã gặp Kim ÄÃnh đánh má»™t hồi không phân thắng bại Dư Hồng nghÄ© rằng:
- Mình phải ra tay trước, chẳng nên mê tráºn mà thất cÆ¡!
NghÄ© rồi Dư Hồng thối lui lại, giở bầu phép và niệm chú, tức thì má»™t bầy quạ lá»a nho nhỠở trong bầu bay ra thẳng lên mây rồi hóa ra lá»a hÆ¡n mấy vùng, bay xuống đốt binh Tống. Thiệt là :
"Thình lình lá»a dáºy thiêu binh Tống
Vụt vụt gió giông giúp tướng Nam."
Lưu Kim ÄÃnh thấy Dư Hồng hóa phép cưá»i, nói:
- Biến hóa ngÅ© hà nh là phép sÆ¡ há»c, ngưá»i đừng múa búa trước cá»a Lá»— Bang!
Rồi Kim ÄÃnh rút gươm báu chỉ vá» hướng Bắc, niệm thần chú lâm râm, tức thì tráºn giông nổi dáºy lên, thổi ngá»n lá»a trở lại, Dư Hồng hóa lá»a mà đốt binh Tống, không ngá» lá»a trở lại đốt binh mình, quân sÄ© thất kinh chạy tứ tán, Dư Hồng nổi giáºn, mau mau thâu lá»a lại mà cứu quân, rồi lấy thần Ä‘ao quăng lên, bá»—ng hóa ra muôn muôn ngà n ngà n thần Ä‘ao ấy chém binh Tống. Lưu Kim ÄÃnh cÅ©ng quăng bưu kiếm, lên hóa ra liá»n vạn phi Ä‘ao mà cá»± vá»›i thần Ä‘ao. Thần Ä‘ao cá»§a Dư Hồng bị bá»u kiếm cá»§a Kim ÄÃnh đánh sa xuống hết. Kim ÄÃnh bèn thâu bá»u kiếm lại. Dư Hồng tức giáºn hét lá»›n:
- Con khốn nà y dữ thiệt, dám phá thần đao của ta!
Nói rồi quăng cây gáºy lên, nó hóa ra muôn ngà n con rÃt chúa bay cắn binh Tống. Kim ÄÃnh xem thấy liá»n lấy xâu chuá»—i bồ đỠquăng lên niệm chú hóa ra con cú dà i hÆ¡n hai trăm thước bắt nuốt hết bầy rÃt chúa, không còn sót con nà o, rồi cây gáºy Dư Hồng cÅ©ng sa xuống đất. Dư Hồng thâu gáºy lại và ngẫm nghÄ© rằng:
- Mình hóa phép chi, Ä‘á»u bị con nà y phá hết! Còn có má»™t bá»u bối nữa cá»§a XÃch Minh lão tổ, phép ấy chẳng hiá»n, nếu quăng ra thì phạm tá»™i sát sánh. Vì cái chuông "Hóa huyết kim chung" đó, dẫu thần tiên chụp nhằm cÅ©ng tiêu ra tro bụi. Chẳng những là ngưá»i phà m, vì muốn khá»i thất danh, nên phải chịu phạm sát sánh má»›i đặng!
NghÄ© rồi Dư Hồng quăng chuông Hóa huyết lên chiếu ra muôn đạo hà o quang gần chụp đầu Kim ÄÃnh. Kim ÄÃnh biết váºt ấy chẳng hiá»n, liá»n lấy trái cầu Nháºt Nguyệt trấn yêu cá»§a Thánh mẫu quăng lên, hiện ra hà o quang sáng giá»›i, đỡ cái Hóa huyết kim chung, nên chuông ấy lững đứng ná»a chừng, chụp xuống không đặng. Dư Hồng kinh hãi nghÄ© thầm:
- Con nà y thiệt có nhiá»u phép thần thông quá! Không biết lấy váºt chi mà trừ nó!
Lúc ấy hai báu váºt chiến hà o quang ná»a chừng dằn quay chống trả vá»›i nhau, không báu váºt nà o chịu sút. Dư Hồng thấy váºy niệm chú thâu chuông, liá»n cất và o túi. Lưu Kim ÄÃnh cÅ©ng ngoắt trái cầu xuống mà cất Ä‘i. Dư Hồng lại nghÄ©:
- Mình không còn phép gì mà trị Kim ÄÃnh. Thà thừa dịp binh mình chưa bại, lui trước kẻo hư danh.
NghÄ© rồi truyá»n quân lui binh, giục cá»p mắt và ng chạy mất. Còn Lưu Kim ÄÃnh quyết bắt cho đặng Dư Hồng, trước trả thù cho cha chồng, sau nữa trừ háºu hoạn cho yên nhà lợi nước nên liá»n đốt bùa niệm chú. Bá»—ng trên trá»i hiện ra bốn vị thần tướng giáng hạ tức thì. Bốn ông ấy tóc râu đỠhoét, ông cầm roi, ông cầm búa, ông cầm kÃch, ông cầm chùy, đến trước Lưu Kim ÄÃnh mà hầu việc. Lụn Kim ÄÃnh cảm tạ nói:
- Bốn vị tôn thần giáng hạ, tôi rất cảm Æ¡n Bởi vua Nam ÄÆ°á»ng không thuáºn theo lòng trá»i, lại rước đạo triệt giáo là Dư Hồng, phong cho là m chức quân sư mà cá»± vá»›i Tống. Tá»™i Dư Hồng đáng đà y xuống địa ngục Phong Äô. Nay nó đã chạy qua phÃa đông Nam, váºy xin bốn vị tôn thần theo bắt giùm nó lại.
Bốn vị vâng lệnh giã từ Kim ÄÃnh, theo Ä‘uổi Dư Hồng. Dư Hồng cỡi cá»p Ä‘ang Ä‘i, không biết gì cá»› gì mà con cá»p há»™c lên và đứng ngừng lại. Dư Hồng thấy cá»p không Ä‘i nữa và há»™c tiếng ghê, thì biết có Ä‘iá»m bất lợi. Bèn ngó quanh quất, thấy bên hữu có thần Bạch Hổ, tả có thần Thanh Long, phÃa trước thần Huỳnh Phan, phÃa sau thần Báo VÄ©. Bốn thần mặc giáp và ng, cầm khà giá»›i, bốn bỠáp lại trợn con mắt ngó Dư Hồng lưá»m lưá»m. Dư Hồng xem thấy kinh hãi, nghÄ© rằng:
- Phải hay cãi trá»i chẳng đặng, thì không sát sánh là m chi cho phạm tá»™i, mà nay phải mắc nạn nà y. Thiệt là mình là m khôn mà hóa vụng. NghÄ© rồi Dư Hồng liá»n bái bốn vị thần, nói:
- Tôi vâng lệnh thầy xuống vây Thái Tổ, trước phạt tá»™i giết Trịnh ân, sau nữa bảo há»™ cho cõi Giang Nam, cho nhÃ ÄÆ°á»ng còn chút hương lá»a. Bấy lâu nay giữ phép, không hại má»™t vị tướng Tống nà o. Thiệt tình vây cầm chừng, kẻo Nam ÄÆ°á»ng mang hại. Nay chư thần xuống đây tôi xin trở lại non tiên giữ pháºn tu hà nh, không mà ng việc thế nữa. Xin chư thần vị tình thầy tôi mà dung thứ má»™t phen. Bốn thần tướng nghe nói, nổi giáºn đáp:
- Thầy ngươi giáºn Tống Thái Tổ giết Trịnh Ân nên sai ngươi vây cho bá»™ ghét, lại cấm ngươi sát sánh. Nay ngươi đã không vâng lá»i thầy dặn, tham già u sang mà phạm tá»™i sát sánh. Muốn đặng đại danh, không gìn ngÅ© giá»›i, tuy chưa hại tướng, song đã giết binh, dư muôn vạn thác oan, ngươi không thương xót, chẳng nghÄ© trá»i che đất chở, là m cho quá»· giáºn thần há»n. Sao ngươi dám phò Nam ÄÆ°á»ng là nước hết thá»i mà đánh đại Tống là vua trở mặt, đến nay cùng đưá»ng hết nẻo má»›i là xuống nước cầu hòa? Chúng ta đã có lệnh bắt ngưá»i, không lẽ vị tình tha đặng. Quyết đưa ngươi xuống Phong Äô má»›i đà nh tá»™i nghịch!
Dư Hồng nghe bốn thần vừa nói, chắc là tánh mạng không còn. NghÄ© lại giáºn thầy sao sai mình phò ÄÆ°á»ng là m chi cho bị Ä‘á»a, rất uổng công tu luyện. Äang suy nghÄ© vụt nhá»› lá»i thầy dặn:
- Nếu gặp quá»· giáºn thần há»n, sẽ xổ cây cỠấy! Nay gặp hung thần, chắc nhá» cỠấy cứu mình.
NghÄ© váºy Dư Hồng liá»n lấy cây ấy trương ra hà o quang chiếu sáng. Bốn vị thần kinh hãi, đồng bay thẳng vá» trá»i. Dư Hồng mừng dưá»ng như chết Ä‘i sống lại. Trong cá» nhỠđó có hình bà Äầu mẫu, quyá»n cai trị các thần, nên khi bốn vị thần thấy cỠđó thì thất kinh bay Ä‘i hết. Dư Hồng khá»i nạn, liá»n độn thổ vá» Ä‘inh, bá» hai vạn binh ÄÆ°á»ng tại tráºn. Lưu Kim ÄÃnh chắc bắt được yêu đạo, không dè nó còn có phép là m cho thần tướng phải lui.
Ấy cÅ©ng bởi Tống Thái Tổ chưa mãn hạn bị đầy đó. Khi ấy Lưu Kim ÄÃnh đánh Ä‘uổi binh ÄÆ°á»ng chạy tứ tán rồi thâu quân và o thà nh, Kim ÄÃnh đắc thắng và o thà nh, liá»n tâu cho vua hay và thưa cho cha chồng rõ. Tống Thái Tổ mừng rỡ, truyá»n dá»n tiệc thưởng công. Mặc dầu thắng tráºn, song Lưu Kim ÄÃnh còn lo, vì sợ không bắt được Dư Hồng, thì chẳng biết ngà y nà o hết giặc, tuy ngồi và o bà n tiệc chá»› trong dạ không vui, Tống Thái Tổ biết ý, liên lấy lá»i an á»§i, ban rượu ngá»± tá»u giải lao. Cao Quân Bảo thấy vua trá»ng đãi Kim ÄÃnh mừng thầm. Trong bà con bên chồng Ä‘á»u phục tà i Lưu Kim ÄÃnh.
Nói vá» Dư Hồng độn thổ vá» tá»›i Nam ÄÆ°á»ng, vua Nam ÄÆ°á»ng nghe nói Dư quân sư không đánh lại nữ tướng thì hoảng kinh và phán há»i:
- Tháºt trẫm không dám á»· phép nữa, tuy không tổn tướng chá»› cÅ©ng hao binh, chi bằng dâng sá»› chịu là m tôi cÅ©ng không mất má»™t phương cõi Lẽ nà o yếu không nhưá»ng mạnh, châu chấu chống xe sao nổi, là m cho cha thác bá» con, chồng chết bá» vợ. Ấy là tá»™i trá»ng mưá»i phần Từ nay vê sau, xin quân sư đừng nói chi chiến thá»§ nữa. Nếu còn nói chiến thá»§ nữa, ấy là là m há»a cho Nam ÄÆ°á»ng.
Dư Hồng bị vua Nam ÄÆ°á»ng nói nhục mấy Ä‘iá»u thì hổ thẹn chịu không nổi, nghÄ©:
- CÅ©ng tại mình khi trước cáºy phép thần thông, cản Nam ÄÆ°á»ng không cho đầu Tống, ban sÆ¡ ra binh tráºn nà o cÅ©ng thắng, nên vua ÄÆ°á»ng háºu đãi mưá»i phần. Nay thua má»™t ngưá»i con gái mà lui vá» thì mặt mÅ©i nà o còn ngó thầy cho đặng? NghÄ© rồi Dư Hồng gắng gượng tâu:
- Xin bệ hạ đừng phiá»n não! Bên Tống có má»™t mình Lưu Kim Äinh dám cá»± vá»›i tôi, song muốn giết nó cÅ©ng không khó, ngặt thầy tôi dặn chẳng sát sanh, nếu giết mạng ngưá»i thì sau không thà nh chánh quả Nay Lưu Kim ÄÃnh nó á»· quá, tôi nhịn hoà i. Nếu hại nó thì uổng công tu luyện cá»§a tôi. Còn nếu giúp bệ hạ đặng thái bình mà đá»n Æ¡n tri ngá»™, tôi dẫu bá» mình cÅ©ng đà nh thá»a dạ! Lúc đó các tướng võ bên ÄÆ°á»ng nghe nói, đồng tâu:
- Quân sư đã táºn tâm, váºy xin bệ hạ chá»› ngã lòng đầu Tống. Binh còn trăm vạn, tướng mạnh dư ngà n, dầu Lưu Kim ÄÃnh có phép mầu, thì cáºy có quân sư cá»± địch. Lẽ nà o bại má»™t tráºn mà xếp giáp đầu hà ng?
Vua Nam ÄÆ°á»ng thiệt tình không muốn đầu Tống, chẳng qua là mượn lá»i thoái chà nói khÃch Dư Hồng đó thôi, mà các tướng ngá» thiệt nên nhiá»u ngưá»i can gián. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe các tướng tâu như váºy, liá»n nháºn lá»i rồi ngá»± và o cung. Rạng ngà y, các tướng đến xin quân sư trừ Lưu Kim ÄÃnh. Dư Hồng nghe nói than:
- Thôi thôi, đã đà nh bỠcông tu luyện ngà n năm, không lẽ tiếc nữa!
Nói rồi truyá»n dá»n bà n hương án, thắp bốn mươi chÃn ngá»n đèn. Dư Hồng bổn thần cầu thần chiếm quẻ, tra ra ngà y sánh tháng đẻ cá»§a Lưu Kim ÄÃnh, biết tướng tinh nà ng là Thiên Ma nữ đầu thai, nhắm không dùng phép độc thì trừ không đặng. Chiêm quẻ xong Dư Hồng Ä‘á»c thần chú truyá»n cho Huỳnh Nguyên Tế rằng:
- Nay là ngà y Quá»· Hợi, ngươi phải Ä‘em năm trăm binh đến núi Thanh Lưu là nÆ¡i kỵ vá»›i há» Kim ÄÃnh, cứ theo há»a đồ ta vẽ, mà cất má»™t cái đà i bằng cây, đến giá» Ngá» mai ta sẽ đến đó là m phép.
Huỳnh Nguyên Tế vâng lệnh Ä‘i liá»n, Dư Hồng lại sai Lý Huy Phụng lấy cá» bện bù nhìn là m hình Lưu Kim ÄÃnh, gắn tóc ngưá»i thiệt, cho báºn áo thiệt, trang Ä‘iểm rỡ rà ng cho kịp giá» Ngá» mai là m phép. Lại sai Tống Kế Tụ sắm sá»a cái cháºu và kiếm gà ô chó má»±c, đợi trưa mai lấy huyết là m phù. Các tướng nghe nói ná»a tin ná»a nghi, song không dám cãi lệnh, đồng lo sấm sá»a các món cho kịp giá».
Rạng ngà y, vua Nam ÄÆ°á»ng chúa tôi đồng đến coi quân sư là m phép. Quân sư sắp đặt xong rồi, đợi tá»›i canh hai lên đà i đốt bùa niệm chú, giây phút triệu má»™t vị cầu hồn giả quá»· vương đến đứng trước đà i. Lúc ấy nhằm đêm rằm tháng bảy (Trung Nguyên) trăng tá» như ban ngà y. Dư Hồng má»›i hét lá»›n:
- Vong quá»· nghe ta dặn: Ngươi hãy vâng lệnh đến Thá» Châu ở má»™t bên Lưu Kim ÄÃnh, đợi khi nà o ta bắn tên phép thì thâu hồn Ä‘em nạp tại đà i.
Vong quá»· vâng lệnh Ä‘i láºp tức! Lúc Dư Hồng bá» tóc xõa, cầm gươm là m phép trên đà i má»™t hồi sao Nữ Ma sa xuống, nghe rổn rảng hà o quang chiếu sáng. Dư Hồng lấy sao ấy đựng và o má»™t cái mái, Ä‘áºy nắp tháºt kÃn mà để trên đà i, xung quanh có bốn mươi chÃn ngá»n đèn, dùng máu chó má»±c, máu gà ô mà thấp. Trên nắp mái ấy, cÅ©ng niêm phong bằng giấy và ng nhúng máu chó má»±c gà ô, lại Ä‘em bù nhìn lấy lòi tói cá»™t cổ và o cây trụ, dưới chân đóng hai cây Ä‘inh, rồi lấy cung tên bắn con mất bên tả, là m phép tá»›i canh năm má»›i thôi.
Là m như váºy bảy đêm, má»—i đêm bắn bảy mÅ©i tên, nếu bắn đủ bốn mươi chÃn mÅ©i thì dầu Lưu Kim ÄÃnh da đồng xương sắt cÅ©ng phải chết. Dư Hồng lại chá»n ba mươi sáu ngưá»i đồng tá», là m thiên can giữ gìn, đừng cho kẻ tục ngó và o, nếu trái lệnh thì xá» trảm. Ba mươi sáu ngưá»i đồng tá» vâng lệnh ở giữ đà i. Còn Lưu Kim ÄÃnh là há»c trò cá»§a Lê SÆ¡n Thánh mẫu biết ngÅ© độn ngÅ© lôi, hô phong hoán võ, sái Ä‘áºu thà nh binh tà ng hình đổi xác, phép nà o cÅ©ng tinh thông, duy có má»™t Ä‘iá»u là không biết trước đặng ngưá»i là m trù mình.
Thiệt là : "Trước mặt còn dá»… đỡ, Sau lưng khó giữ gìn." Äêm ấy, vợ chồng Cao Quân Bảo ngá»§ mê man, rạng ngà y Lưu Kim ÄÃnh thức dáºy sao bị trẹo cổ, mình mẩy như dần, nhức và đau hai bà n chân, và con mắt bên tả xốn như kim chÃch, cổ đơ như bị trói, con mắt tả không thấy ngưá»i, không rõ vì cá»› nà o lạ váºy. Kim ÄÃnh thất kinh thuáºt chuyện lại vá»›i chồng. Cao Quân Bảo sảng sốt bà n:
- Hay là mình chinh chiến nhiá»u nên Ä‘au mình? Khi tôi má»›i và o Thá» Châu cÅ©ng bệnh như váºy, ngặt má»™t Ä‘iá»u Ä‘au con mắt không rõ cá»› gì để ta bẩm vá»›i mẹ cha sẽ tâu vá»›i Thiên tá», đặng cho Thái y viện Ä‘iá»u trị thuốc thang, mình hãy dưỡng cho mạnh là nh chẳng nên là m động dạng.
Nói rồi Quân Bảo ra thưa tá»± sá»± cho cha mẹ tá» tưá»ng. Vợ chồng Cao Hoà i Äức nghe tấu trong lòng không an, truyá»n đòi quan Thái y đến chẩn mạch trừ bệnh. Äêm sau, Cao Quân Bảo nằm không an giấc, qua canh năm Lưu Kim ÄÃnh vùng la lá»›n:
- Con mắt bên hữu cũng đau nữa!
Thương hại cặp mắt mây che mù mịt chẳng thấy đưá»ng Ä‘i. Cao Quân Bảo ngồi đứng không yên, và o ra than thở, rạng đông và o bẩm vá»›i cha mẹ rồi đồng và o tâu vá»›i vua. Tống Thái Tổ thất kinh, truyá»n đòi mưá»i lăm vị ngá»± y tá»›i, há»i thăm căn bệnh thế nà o? Các thái y đồng tâu rằng:
- Bệnh Lưu phu nhân rất kỳ lạ! Vì mạch không phù, trầm, trì, sát, chẳng biết cớ nà o mà có bệnh nơi chân, cổ và con mắt, chúng tôi xem không phải là bệnh khà huyết, nên không dám đầu thang, xin bệ hạ dung tình thứ tội!
Lá»i bà n: Tình ngưá»i chứa trong má»i hà nh động, chẳng phải bằng lá»i nói. Cao Quân Bảo chưa có sá»± thá»a thuáºn cá»§a vua, và mẹ cha, sá»›m thà nh hôn vá»›i Lưu Kim ÄÃnh. Äó là lá»—i tá»›i đạo là m con. Tuy nhiên, Lưu Kim ÄÃnh đã tá» lòng trung thà nh cá»§a mình đối vá»›i cha chúa thì lá»—i ấy đã tá» rõ và lòng trung thà nh đã vượt qua má»i tá»™i lá»—i khác bằng hà nh động cá»§a mình. Nếu Lưu Kim ÄÃnh không giải giá được Thá» Châu thì cuá»™c tình duyên vá»›i Cao Quân Báo chưa chắc đã tác thà nh. Lòng ngưá»i chỉ phát xuất từ hà nh động, chứ không phái bằng lá»i nói. Äá»i nay, nhiá»u ngưá»i chỉ Ä‘em lá»i nói suông để bảo vệ cho giá trị cá»§a mình, thì đó là những lá»i phỉnh phá», chỉ dùng đưa đẩy cho qua chuyện mà thôi, thá»±c tình trong lòng há», chưa chắc đã như váºy. Cho nên, giá trị cá»§a lòng ngưá»i phải bằng hà nh động, chứ không phải bằng lá»i nói.-oOo-
- Hết hồi 13 :0 (133):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:37 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 14
Dư Hồng trừ Lưu Kim ÄÃnh
Miêu Huấn viện tướng ngũ âm
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Tống Thái Tổ thấy các ngá»± y Ä‘á»u chạy bệnh Kim ÄÃnh thì cà ng kinh hãi bá»™i phần. Vợ chồng Cao Hoà i Äức nghe tin cÅ©ng buồn rầu thảm thiết. Tống Thái Tổ than:
- Trẫm tuy có hùng binh hai mươi vạn và dõng tướng cũng đông, mà trị không nổi yêu đạo, nhỠcó cháu dâu đánh nó đặng, nay rủi mắc phải bịnh kỳ, nếu chẳng thuyên giảm thì Dư Hồng đắc thế! Nói rồi lau nước mắt thở ra! Hoà ng Cô khóc và than rằng:
- Dâu tôi là đệ tỠThánh mẫu, lẽ nà o không biết chứng bệnh mình?
Tống Thái Tổ và Cao Hoà i Äức nghe Hoà ng Cô nói phải, liá»n hối Hoà ng Cô và o há»i Kim ÄÃnh coi thế nà o? Chẳng ngá» Kim ÄÃnh mê man vì bị Dư Hồng bắt vÃa, Hoà ng Cô há»i lắm mà Kim ÄÃnh nói u Æ¡. Tống Thái Tổ nghe Hoà ng Cô tâu lại má»i Ä‘iá»u, cà ng thêm á»§ dá»™t. Miêu quân sư thấy váºy tâu:
- Phà m là m thầy phải biết căn bệnh ngưá»i Ä‘au thì trị má»›i đặng. Nay Thái y coi mạch không hiểu thì biết là m sao mà trị? Váºy tôi xin bói má»™t quẻ thá» coi, xin bệ hạ đừng ưu phiá»n mà tổn hao long thể.
Tống Thái Tổ nghe quân sư nói, có ý mừng, liá»n xin quân sư bói thá» Miêu quân sư láºp bà n xa quẻ rồi tâu:
- Không trách chi Lưu phu nhân Ä‘au chứng bệnh lạ lùng như váºy! Ấy là bị ngưá»i ta trù ẻo bắt hồn mà cầm nÆ¡i phÃa Äông Bắc hÆ¡n mấy ngà y nay, tôi chắc Dư Hồng sợ Lưu phu nhân nên bà y kế ấy. Cao Quân Bảo nghe nói bị trù thì nói phăng:
- Xin quân sư cứu mạng vợ tôi không lẽ bó tay mà chỠchết? Miêu quân sư nói:
- Cứ theo quẻ nà y thì trong bảy ngà y tuyệt mạng! Cao Quân Bảo khóc nước mắt như mưa. Tống Thái Tổ thở dà i than vắn, rồi phán há»i quân sư:
- Quân sư có phép chi mà giải cứu hay chăng? Miêu quân sư tâu:
- Nay Ä‘ang bối rối, tôi chưa Ä‘oán chắc được việc kiết hung. Xin để tôi coi sao thì má»›i rõ đưá»ng há»a phước. Ấy là nghá» sở trưá»ng cá»§a tôi mà .
Äêm ấy, Miêu quân sư lên lầu, xem coi các vị tinh tú. Từ giá» Tuất đến giá» Sá»u mà kiếm không đặng Thiên Ma nữ tinh thì kinh hãi than:
- Chắc Lưu phu nhân phải khốn. Vì quân sư đánh tay coi rõ, biết Dư Hồng thâu đặng vì sao ấy rồi, nên xuống lầu tâu với Thái Tổ:
- Dư Hồng đã thâu sao bổn mạng cá»§a Lưu Kim ÄÃnh phu nhân mà giam cầm, nếu váºy thì tôi chẳng biết là m sao? Thái Tổ và Quân Bảo Ä‘á»u chắt lưỡi. Miêu quân sư má»›i tâu:
- Äể tôi chiếm má»™t quẻ nữa, coi ná»™i trong bảy ngà y có ai tá»›i cứu chăng? Hoà ng Cô khóc và nói:
- Xin quân sư chịu phiá»n coi giúp, tôi mang Æ¡n muôn thuở. Miêu quân sư liá»n chiếm quẻ hóa lục hạp, coi rồi mừng rỡ:
- Không hại gì! Chỉ trong ba ngà y sẽ có ngưá»i đến cứu Lưu phu nhân, mà bệ hạ lại được thêm má»™t tướng nữa.
Tống Thái Tổ và vợ chồng Cao Hoà i Äức nghe nói an tâm, chỉ có Cao Quân Bảo là m thinh, ngồi á»§ rÅ©. Hoà ng Cô thấy váºy liá»n khuyên:
- Con chẳng nên buồn rầu, mẹ đã ná»a Ä‘á»i ngưá»i chỉ có má»™t mình con nương cáºy lúc trở vá» già , nếu con buồn thảm rá»§i sanh bệnh thì không hay. Con hãy là m khuây cho vui lòng cha mẹ.
Cao Quân Bảo tuy ngoà i mặt là m vui, nhưng trong lòng vẫn sầu khổ. Tống Thái Tổ thấy Cao Quân Bảo khóc lóc, liá»n phán:
- Váºy quân sư tìm cách giải cầu vì sao bồn mạng cá»§a tiểu thÆ¡. Miêu quân sư tâu:
- Tôi từ thuở bé không há»c nghá» trấn yếm, thì là m sao giải cứu được chỉ có thần tiên giáng hạ, sai ngưá»i lấy vÃa mà thả sao bổn mạng má»›i được. Song tôi chắc trong đôi ba ngà y nữa sẽ có ngưá»i đến cứu, xin bệ hạ an lòng.
Lúc nà y Kim ÄÃnh vẫn mê man, bốn cÆ¡n tỳ nữ là Xuân Äao, Hạ Liên, Thu Cúc, Äông Mai bà n vá»›i nhau:
- Mình không rõ tiểu thÆ¡ Ä‘au bệnh gì, nay quân sư nói tiểu thÆ¡ bị cầm hồn tại hướng Äông Bắc, váºy chúng ta Ä‘i coi thá» xem sao. Nếu có gì sẽ cùng nhau giải cứu.
Bốn cô tỳ nữ Ä‘á»u khen phải, lấy bùa cá»§a Kim ÄÃnh đằng vân bay qua phÃa Äông Bắc, thấy có má»™t cái đà i đèn Ä‘uốc sáng chói. Bốn nà ng vá»™i đến đó bị các thần giữ vÃa cản trở chẳng cho và o. Bốn nà ng tỳ nữ pháp thuáºt không bao nhiêu, liệu cá»± không lại, nên phải lui vá».
Bấy giá» vua Nam ÄÆ°á»ng thấy luôn ba ngà y mà quân Tống không khiêu chiến, thì biết quân sư đã yếm đặng rồi, chỉ còn trông đủ bảy ngà y thì Kim ÄÃnh sẽ bá» mạng, liá»n truyá»n dẫn binh đến khiêu chiến, quyết phá thà nh báo oán. Dư Hồng cản ngăn không được. Vua Nam ÄÆ°á»ng truyá»n cho Tần Phụng, Tiết Lữ, La Anh, Trình Phi Hổ dẫn mưá»i vạn binh đến khiêu chiến dưới thà nh Thá» Châu. Tống Thái Tổ có nghe báo binh ÄÆ°á»ng đến khiêu chiến thì nghÄ© thầm:
- Chắc Nam ÄÆ°á»ng thấy mấy bữa ta không ra quân, nên tìm cách khiêu chiến để biết thiệt hư. Váºy ta phải mạnh dạn, kẻo chúng nó thừa cÆ¡ Ä‘oạt ải.
NghÄ© rồi truyá»n cho Äà o phu nhÆ¡n, Triệu Hoà ng Cô, Lý phu nhÆ¡n, Cao Quân Bảo. Cao Quân Bá»™i dẫn binh ra thà nh cá»± địch. Khi binh Tống dẫn binh ra thà nh đánh vá»›i binh ÄÆ°á»ng, thì cả hai bên Ä‘á»u có hao binh, không ai chịu thua ai. Hai bên Ä‘ang giao chiến đồng lá»±c thì Dư Hồng Ä‘i đến cưá»i và nói lá»›n:
- Các ngươi đừng á»· mạnh, không mấy ngà y nữa sẽ đến chầu Diêm Vương. Mạng Lưu Kim ÄÃnh chỉ còn sợi chỉ treo chuông.
Cao Quân Bảo nghe nói nổi giáºn xông đến đầm Dư Hồng má»™t giáo. Dư Hồng đỡ không kịp liá»n lui lại, niệm chú, gió thổi à o à o, cát bay mù mịt, binh Tống bá» chạy và o thà nh. Cao Quân Bảo nhá» có lá bùa há»™ mệnh nên gió thổi không bay, lưới tá»›i há»—n chiến, giết binh ÄÆ°á»ng vô số. Cao Hoà i Äức thấy phép yêu hại binh Tống quá nhiá»u liá»n đánh kiểng thu quân lại. Cao Quân Bảo nghe lệnh kiểng cÅ©ng phải trở và o thà nh. Binh ÄÆ°á»ng đắc thắng, vây thà nh dà y mịt hÆ¡n xưa, tướng Tống không ai dám ra cá»± địch nữa. Bấy giá» Miêu quân sư chiếm quẻ, biết ngà y mai có ngưá»i đến cứu Lưu Kim ÄÃnh, nên tâu vá»›i vua:
- Xin bệ hạ tạm giao ấn soái cho tôi để tôi sai tướng Ä‘i tìm cho đủ NgÅ© âm thì trừ Dư Hồng má»›i được. Tống Thái Tổ há»i:
- Khi trước Trần Äoà n lão tổ có tặng thÆ¡, ý nói chá» năm tướng gái đến giải vây, nên trẫm đã dùng đủ năm vị phu nhÆ¡n. Nay còn tướng NgÅ© âm nà o mà tìm nữa. Miêu quân sư tâu:
- Ấy là NgÅ© âm trẻ, không phải NgÅ© âm già . Ngặt thiên cÆ¡ không tiện tiết láºu.
Tống Thái Tổ liá»n truyá»n Cao Hoà i Äức giao ấn soái cho quân sư. Hôm sau. Miêu quân sư ra phòng khách liá»n phát má»™t cây lệnh tiá»…n cho Cao Quân Bá»™i và dặn:
- Hãy lén và o Song Long trấn, ná»a đêm bắn tên lá»a và o đốt lương thảo ấy là việc cần gấp. Cao Quần Bá»™i thưa:
- Nghe nói tướng giữ Song Long trấn tÃnh kỹ cà ng lắm, e tôi là m Chẳng nên việc, váºy xin quân sư thay tướng khác tà i năng hÆ¡n. Miêu quân sư nói:
- Tuổi nhá» mà trà dà y, đáng con giống cháu giống. Song ta đã liệu trước rồi, ngươi hãy lãnh phong thÆ¡ nà y chá» tiết Trung thu gặp Trịnh Ấn sẽ xé ra coi theo đó mà là m, bá» nà o ngươi cÅ©ng thà nh công mà lại gặp duyên cá nước nữa. Sau đó, quân sư liá»n phát má»™t cây lệnh tiá»…n đưa cho Trịnh Ấn và dặn:
- Ngươi mau qua Thạch Châu viện binh vỠtrợ chiến.
Hai tướng tạ từ dá»i gót. Miêu quân sư bước xuống lầu, trả ấn lại cho Äông Bình vương. Lúc nà y vua Nam ÄÆ°á»ng thắng tráºn, vây thà nh Thá» Châu như xưa, mà không thấy Lưu Kim ÄÃnh ra quân, nên khen Dư Hồng là báºc thần thông quảng đại, sai Dư Hồng thưá»ng bữa Ä‘em quân đến khiêu chiến là m cho Tống Thái Tổ nóng lòng như lá»a đốt, sợ quân Nam ÄÆ°á»ng hãm thà nh nên buồn thở than:
- Nay cháu trẫm mang bệnh, không ai trị nổi Dư Hồng, e khó bỠgiữ nổi giang sơn, xã tắc. Miêu quân sư quỳ tâu:
- Xin bệ hạ đừng lo, chá» ngưá»i đến cứu Kim ÄÃnh rồi sẽ phá vòng vây.
Tống Thái Tổ nghe quân sư khuyên giải cÅ©ng khuây khá»a, ra lệnh bế thà nh mà thá»§. Còn quân Nam ÄÆ°á»ng ngà y đêm cứ việc công phá không lúc nà o yên.
Lúc nà y bốn con tỳ nữ rá»§ nhau Ä‘i lấy vÃa không được bị thần tướng Ä‘uổi vá», và o thuáºt chuyện lại cho Cao Quân Bảo nghe, rồi đêm ngà y sầu thảm. Cao Quân Bảo nghÄ© thầm:
- Nếu quả như lá»i bốn con tỳ nữ đã nói, thì mưá»i phần Lưu Kim ÄÃnh khó bá» cứu sống.
Bấy giá», Lê SÆ¡n Thánh mẫu đã hay việc Lưu Kim ÄÃnh bị nạn, tình thầy trò nghÄ© cà ng chua xót, ý muốn xuống cứu, song nghÄ© lại ở núi Huỳnh Hoa có ông Huỳnh Thạch Công có tên há»c trò là Phùng Máºu, con cá»§a Phùng Ãch, theo há»c đã lâu, nay cho Phùng Máºu xuống giúp Tống, sẵn dịp nà y ra qua đó bà n chuyện sai Phùng Máºu xuống cứu Kim ÄÃnh thì tiện hÆ¡n.
NghÄ© rồi, Thánh mẫu đằng vân qua núi Huỳnh Hoa. Huỳnh Thạch Công là má»™t vị tiên ông, hồi trước qua Há»›n, có hóa ra má»™t ông già , Ä‘i ngang qua cầu Hạ Bì, giả đò là m rá»›t dép, thấy có đứa nhá» chÆ¡i gần đó, mượn xuống lấy giùm. Äứa nhá» vui lòng xuống lấy đưa cho ông. Ông Ä‘i Ãt bước lại là m rá»›t nữa, đứa nhỠấy cÅ©ng lượm giùm cho ông. Ba lần như váºy, Huỳnh Thạch Công khen:
- Thằng nhỠnà y dễ biểu.
Sau ông hẹn vá»›i nó đến cầu ấy cho cuốn binh thÆ¡, trong binh thÆ¡ có đủ thiên văn địa lý, đủ việc binh cÆ¡. Äứa nhỠấy là Trương Lương, tên chữ là Tá» Phòng, sau nhá» sách nà y mà phò Hán Cao Tổ, dẹp Tần đánh Sở, được vua phong đến chức Lưu công hầu. Hôm đó, Thánh mẫu đến cá»a động, có đồng tá» bước ra, hình tướng tuy lùn, mà tuổi vừa thà nh nhân. Äó chÃnh là Phùng Máºu. Thánh mẫu nói:
- Ta là Lê Sơn Thánh mẫu đến ra mắt Huỳnh tiên ông.
Phùng Máºu vá»™i và ng trở và o báo tin. Huỳnh Thạch Công vá»™i vã ra nghinh tiếp. Lê SÆ¡n Thánh mẫu nói:
- Dư Hồng là m phép Äinh Äầu Thất Tiá»…n mà trừ Lưu Kim ÄÃnh, váºy xin đại nhân sai lệnh đồ kịp xuống Thá» Châu, trước là cứu giùm há»c trò tôi, sau nữa dẹp ÄÆ°á»ng giúp Tống thì chẳng uổng công dạy dá»— cá»§a đạo huynh. Huỳnh Thạch Công nói:
- Dư Hồng cãi lá»i thầy, phải bị tá»™i chết, còn há»c trò tôi rèn táºp tám năm văn võ, nay cÅ©ng đã gần đến kỳ vầy hiệp nhÆ¡n duyên, cÅ©ng nên cho xuống Thá» Châu đặng quần thần phụ tá» sum hiệp. Dầu Thánh mẫu không đến, tôi cÅ©ng sai Ä‘i. Vả lại lệnh đồ Kim ÄÃnh là đầu dá»c cá»§a năm vị ngÅ© âm, không lẽ để Dừ Hồng hại chết? Xin Thánh mẫu yên lòng vỠđộng, tôi sai nó Ä‘i! Lê SÆ¡n Thánh mẫu nói:
- Việc ấy tôi cảm Æ¡n đạo huynh nhiá»u lắm!
Nói rồi, từ giã đằng vân vỠđộng. Sau đó Huỳnh Thạch Công kêu Phùng Máºu mà dạy:
- Ngươi ở núi đã tám năm, tuổi ngươi nay đã hai mươi, váºy phải xuống Thá» Châu mà cứu chúa, trước là cho gặp mặt cha, sau nữa là kết duyên Tần Tấn. NhÆ¡n dịp cứu Lưu Kim ÄÃnh mắc nạn. Song đánh vá»›i Dư Hồng há»… nó bại tráºn khá chẳng Ä‘uổi theo, mà cÅ©ng không nên giết nó. Nếu chá»c giáºn tá»›i thầy nó là XÃch Mi lão tổ là khó dá»… đến ta? Phùng Máºu lạy thầy và khóc:
- Tôi ở non tiên tám năm, nhá» thầy dạy dá»—, nay xuống phà m trần, biết chừng nà o vá» núi cho gặp mặt thầy nữa? Huỳnh Thạch Công mỉm cưá»i nói:
- Ngươi chẳng quên Æ¡n, thiệt là ngưá»i trung háºu, số ngưá»i thà nh tiên không đặng, hưởng công danh phú quà mà thôi. Vả lại, còn nhân duyên dưới trần, phải lo việc hương lá»a cho há» Phùng má»›i tròn ngay thảo.
Phùng Máºu lau nước mắt cúi đầu lạy tạ. Huỳnh Thạch Công liá»n truyá»n cho các phép há»™ thân, đặng xuống cá»± vá»›i Dư Hồng. Phùng Máºu thưa:
- Việc đằng vân là đi đưá»ng, còn đánh giặc lấy chi mà đỡ trót xin thầy chỉ biểu cho luôn. Huỳnh Thạch Công nói:
- Sau non tiên chúng thiếu chi cầm thú, mặc ý ngưá»i chá»n lá»±a mà tiếng. Nói rồi dắt Phùng Máºu ra sau vưá»n. Phùng Máºu xem thấy lấy là m lạ, bèn nghÄ©:
- Mình ở tám năm trên núi mà nay thầy má»›i dắt tá»›i vưá»n nà y?
ÄÆ°Æ¡ng nghÄ© trong bụng xảy thấy trên cá»a vưá»n có để chữ: "Phi Cầm Äá»™ng". Huỳnh Thạch Công niệm chú, tá»± nhiên cá»a động mở ra. Huỳnh Thạch Công dắt Phùng Máºu bước và o, Phùng Máºu ngó thấy thần thú tiên cầm không biết bao nhiêu mà kể. Những cầm thú ấy Ä‘á»u cúi đầu hết thảy, dưá»ng như là m lá»… chà o mừng. Huỳnh Thạch Công kêu má»™t thần nha là con quạ cao lá»›n hÆ¡n hết. Thần nha liá»n bay tá»›i. Huỳnh Thạch Công bèn dạy:
- Nay ta sai ngươi theo Phùng Máºu sư huynh xuống phò Tống, trừ xong yêu đạo thì trở vá» cÅ©ng đặng thà nh tiên váºy. Thần nha gáºt đầu bay theo Phùng Máºu. Huỳnh Thạch Công dặn Phùng Máºu:
- Ngươi hãy Ä‘i cho gấp! Äừng dần dà , nếu trá»… việc binh thì tá»™i rất nặng, hãy cứu Lưu Kim ÄÃnh kẻo trá»… ngà y giá». Phùng Máºu tạ thầy, cởi quạ bay vút lên mây.
Lá»i bà n: Danh lợi là m tối mắt con ngưá»i, nếu muốn giữ vững được giá trị lòng ngưá»i cần phải coi thưá»ng danh lợi. Dư Hồng, má»™t kẻ tu tiên, thế mà khi xông và o thế sá»±, cõi trần đã biết tiếng, Dư Hông trở thà nh ngưá»i phà m tục, mến chuá»™ng già u sang phú quÃ, đầy lòng tá»± ái, tham lam danh dá»±, trái lá»i thầy đế bảo vệ tham vá»ng cá»§a mình. Trong cuá»™c sống loà i ngưá»i, danh lợi là miếng mồi đưa sinh váºt và o cạm bẫy. Kẻ trá»ng danh dá»±, đạo nghÄ©a là m ngưá»i coi danh lợi như mây khói, kẻ đã trá»ng danh lợi thì coi danh dá»± con ngưá»i không có giá trị gì. Nếu tham vá»ng trong cuá»™c sống có má»™t định mức rõ rà ng thì tham vá»ng con ngưá»i không đến nói mê hồn. Lòng tham con ngưá»i không đáy, cà ng được cà ng muốn nhiá»u hÆ¡n, kẻ chưa có thì mong cho được, kẻ đã có thì mong cho có nhiá»u hÆ¡n ná»a. Äó là má»™t thảm há»a trong cõi sống loà i ngưá»i. Dù thụ hưởng đến bá»±c nà o, khi nhắm mắt xuôi tay, chỉ là má»™t cÆ¡n ảo má»™ng, thế mà con ngưá»i trong lúc sống vẫn tranh Ä‘ua tìm cách thụ hưởng đến tranh Ä‘oạt lẫn nhau, gây rối trong xã há»™i.-oOo-
- Hết hồi 14 :00 (84):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:38 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 15
Phá chiêng phép, Dư Hồng bỠchạy
Dẹp binh ma, Phùng Máºu dá»n đưá»ng
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Phùng Máºu cỡi quạ bay bổng lên không, gần hai giá» má»›i đến Thá» Châu, lòng nghÄ© thầm:
- Mình má»›i đến chưa láºp được công chi, nếu và o thà nh tướng sÄ© không phục, chi bằng đánh má»™t tráºn rồi má»›i và o và o yết kiến vua Tống, cho má»i ngưá»i biết tà i.
NghÄ© rồi giục quạ bay đến dinh ÄÆ°á»ng, thấy binh mã như rừng. Lúc nà y vua Nam ÄÆ°á»ng Ä‘ang ăn cÆ¡m trưa, thấy má»™t ngưá»i lùn, hai tay cầm hai cây thước, cỡi quạ ngÅ© sắc, mất đỠtròng và ng bay xuống trước thá»m. Vua ÄÆ°á»ng định chắc binh Tống sai ngưá»i đến thÃch khách, nên thất kinh buông đũa đứng dáºy, la lá»›n:
- Có thÃch khách và o Ä‘iện. Bá quan cứu trẫm cho mau. Các quan há»™ giá Ä‘á»u rút gươm ra thá»m đón lại. Phùng Máºu nói:
- Các ngươi là đồ bất tà i, dám cả gan nạp mạng.
Nói rồi hai tay vung thước đánh chết quân ngá»± lâm rất nhiá»u, còn các quan há»™ giá Ä‘á»u kiếm đưá»ng tẩu thoát. Lúc ấy vua ÄÆ°á»ng chạy ra sau trưá»ng ẩn mình. Phùng Máºu xông và o bắt được, muốn Ä‘em vá» nạp cho Tống Thái Tổ mà dâng công, nhưng lại nghÄ© thầm:
- Ngưá»i ta là vua má»™t nước, bất quá nghe lá»i yêu đạo mà tranh hùng, nếu giết Ä‘i thì mang tá»™i. NghÄ© rồi buông lá»i hăm dá»a:
- Tá»™i ngươi nghịch mạng trá»i, dám cá»± vá»›i chân chúa, tá»™i đáng chết, song ta nghÄ© chá»— nà y không phải chiến trưá»ng, nếu giết ngưá»i cÅ©ng không đúng cách. Ta cần Ä‘uổi Dư Hồng để chúa tôi hà ng đầu Äại Tống khá»i bị yêu đạo quấy rầy, là m hại lương dân.
Nói vừa dứt, bá»—ng thấy Dư Hồng cỡi cá»p xông và o, đánh Phùng Máºu má»™t gáºy. Phùng Máºu đưa xác vua ÄÆ°á»ng ra đỡ, là m cho Dư Hồng phải thối lui Phùng Máºu nhân cÆ¡ há»™i ném vua Nam ÄÆ°á»ng xuống đất. Dư Hồng vá»™i trở dáºy, truyá»n tả hữu phò và o phòng, quay nhìn lại thấy Phùng Máºu hình thù như đứa con nÃt mưá»i hai tuổi, liá»n cưá»i ngất, nói:
- Äại Tống hết tướng rồi, má»›i sai đứa trẻ thÆ¡ ra tráºn. Thôi hãy quỳ lạy xin tá»™i ta tha cho. Bởi chưa thà nh nhÆ¡n ta không nỡ giết. Phùng Máºu nghe Dư Hồng chê mình là con nÃt, bèn nói:
- Ngươi là đứa con bất hiếu? Ta là cha mà y dạy hoà i cÅ©ng không nghe, chắc ngà y sau bị trá»i đánh, có phải là m cho cha mang tiếng, tức mình nên phải đến đây.
Dư Hồng nổi giáºn, quyết đánh má»™t gáºy cho bá» mạng, chẳng ngá» Phùng Máºu múa cặp thước như gió, đánh trước Ä‘áºp sau, là m cho Dư Hồng đỡ không kịp, bị má»™t thước nhằm bả vai bên tả té xuống lưng cá»p. Phùng Máºu muốn Ä‘áºp má»™t thước cho rồi, song trá»±c nhá»› thầy có dặn đừng giết Dư Hồng nên phải ngưng tay. Còn Dư Hồng bị té gãy răng cá»a, máu chảy dầm dá», bò dáºy thoát lên lưng cá»p. Phùng Máºu cưá»i ngất nói:
- Äã bị gãy răng thì phải ăn năn lạy cha xin lá»—i, nếu chá»c cha giáºn nữa thì chẳng còn hồn. Ta cÅ©ng vị tình thầy ngươi, mà dung tha cho má»™t lần, mau vá» non tiên mà tu luyện, nếu mê mùi phú quà mà ở lại đây, lần sau gặp cha ắt là bá» mạng. Dư Hồng giáºn quá, hét lá»›n:
- Thằng giặc lùn, ta nói cho mà y biết, nếu bữa nay ta không giết ngươi thì chẳng phải kẻ thần thông.
Dứt lá»i liá»n đánh lấy má»™t gáºy. Phùng Máºu vá»™i và ng đỡ và cưá»i lá»›n:
- Thằng con ngỗ nghịch, chẳng những cha đánh con gãy răng mà còn phải giáo dục nữa.
Dư Hồng Ä‘au răng quá lại nghe Phùng Máºu nói khÃch, bụng muốn nuốt sống thằng giặc lùn cho đã giáºn, ngặt Phùng Máºu cặp thước quá hay, đánh Bắc đỡ Nam, sợ rá»§i sa cÆ¡ quân tướng sẽ chê cưá»i, chi bằng dùng phép mà bắt sống cho xong. NghÄ© như váºy liá»n nhảy trái sang má»™t bên. Phùng Máºu rõ biết âm mưu cá»§a Dư Hồng, liá»n niệm chú định hồn, rồi giục thần nha bay tá»›i, Dư Hồng thấy Phùng Máºu mắc kế liá»n lấy lạc hồn chiêng đánh lên mấy tiếng, nhưng Phùng Máºu vẫn đứng trÆ¡ trÆ¡, cưá»i lá»›n nói:
- Dư Hồng ngươi đánh chiêng không đúng cách, để ta đánh thỠcho mà xem.
Nói rồi ném má»™t trái chùy trúng lạc hồn chiêng bể nát. Dư Hồng thất sắc, không dè thằng con nÃt tà i cao. Chiêng lạc hồn đã bể rồi, nhắm dùng phép khác cÅ©ng vô Ãch, chi bằng chạy trước là xong. NghÄ© rồi liá»n độn thổ Ä‘i mất.
Phùng Máºu thấy Dư Hồng trốn chạy, không nỡ giết quân sÄ© vô tá»™i nên vá»™i vã Ä‘i cứu Lưu Kim ÄÃnh. Phùng Máºu giục quạ bay thẳng và o thà nh Thá» Châu. Äến nÆ¡i, thấy vua và các quan Ä‘ang xúm xÃt lo buồn. Tống Thái Tổ xem thấy, nghÄ© chắc là thần tiên giáng hạ cứu cháu dâu mình, nhưng xem lại thì thấy đó là má»™t đứa con nÃt chừng mưá»i hai tuổi. Tống Thái Tổ suy nghÄ©:
- Con nÃt chừng đó sao lại có phép thần thông? Hay là Dư Hồng dùng tà thuáºt và o đây thÃch khách? Phùng Máºu bước xuống lưng quạ, quỳ tâu:
- Tôi chẳng phải kẻ gian tế bên Nam ÄÆ°á»ng, tôi là Phùng Máºu con cá»§a Phùng Ãch, đệ tỠông Huỳnh Thạch Công ở núi Huỳnh Hoa, nay vâng lệnh thầy xuống Thá» Châu cứu giá. Tống Thái Tổ nghe nói nghÄ© thầm:
- Phùng Ãch có má»™t con trai tên Phùng Máºu, năm xưa Ä‘i săn bắn bị cá»p tha mất, té ra là tiên rước vỠđộng dạy phép thần thông, đến nay cÅ©ng gần hai mươi năm, tại sao như đứa con nÃt? Nghệ rồi Tống Thái Tổ phán há»i.
- Phùng Máºu, ngươi ở non tiên đã tám năm, sao thể xác có bao lá»›n? Hay là ngươi tịch cốc nên không lá»›n được chăng? Vì cá»› nà o ngươi chóng đến Biện Lương thăm quê hương, lại đến Thá» Châu là m gì. Thân hình ngươi bé bá»ng, mà đánh giặc là m sao? Phùng Máºu nói:
- Tôi không dám khoe, nhưng thiệt tình tôi không phải là đứa bất tà i.
Phùng Máºu tâu chưa dứt lá»i thì Phùng Ãch đã bước ra mừng con. Phùng Ãch đã ngoà i năm mươi tuổi, có má»™t chút trai, nay thấy mặt vỠđây rất mừng mà quân tướng con xấu xÃ. Còn Thái Tổ nhắm không nên dÅ©ng tướng, lòng chẳng vui mừng, ngồi là m thinh không há»i thăm chi nữa. Phùng Máºu bèn tâu:
- Nay tôi vâng lệnh tiên ông xuống Thá» Châu trợ chiến, thuáºn đưá»ng và o bắt Lý Kiên, hăm ná»™ má»™t hồi, kế Dư Hồng ra bị tôi Ä‘áºp bể chiêng Lạc hồn, rồi độn thổ trốn mất? Tống Thái Tổ nghe tấu ná»a tin ná»a ngá», đổi ghét là m yêu, liá»n phán há»i:
- Khanh là m phép chi mà phá Lạc hồn la cá»§a yêu đạo đặng? Phùng Máºu tâu:
- Tiên ông có dạy tôi phép Äịnh hồn chú, lại cho má»™t cái thần thùy, nên tôi liệng Lạc hồn bể nát. Tống Thái Tổ nghe tâu rất đẹp và phán khen:
- Không dè khanh nhỠmà cỠcông to, sức đánh đặng Dư Hồng, dầu phong hầu cho cũng đáng.
Cha con Phùng Máºu đồng tạ Æ¡n chúa rồi vá» phòng, truyá»n dá»n yến ăn mừng cho đến tối, rồi nói chuyện tá»›i khuya. Lúc Phùng Máºu gần Ä‘i ngá»§, nghe cách vách có tiếng rên la, Phùng Máºu há»i thăm:
- Thưa cha! Chằng hay ai ở bên phòng và vì cá»› nà o mà khóc than rên xiết? Phùng Ãch nghe há»i, thở ra mà than:
- Bên phÃa tả là chá»— Äông Bình vương, còn ngưá»i rên ấy là Lưu phu nhân, vợ Cao Quân Bảo bị Dư Hồng yêu đạo trù đã gần miá»n, nay đã đặng ba ngà y, không phương chi giải cứu, nên cả nhà khóc than thảm thương. Tá»™i nghiệp Lưu Kim ÄÃnh tuổi còn xanh mà phép giá»i tà i hay, bởi đánh Ä‘uổi Dư Hồng nên nó báo oán, là m cho Lưu Kim ÄÃnh láºp công chưa đặng mà tánh mạng gần mòn! Quân sư có xá»§ quẻ Ä‘oán rằng ná»™i ba ngà y thì cao nhÆ¡n đến cứu, mà chưa thấy như lá»i: nếu để tá»›i bảy ngà y thì không còn tánh mạng. Phùng Máºu nghe cha nói thì thưa:
- Ngưá»i đến cứu Kim ÄÃnh vốn là con đây, song con chưa kịp tâu vá»›i bệ hạ. Thầy con thưá»ng nói: Lưu Kim ÄÃnh là vì sao Nữ ma đầu thai, vâng sắc Thiên đình xuống phò Tống. Tuy Dư Hồng là m hại song có ngưá»i giải cứu Nữ tinh, thầy nà ng là Lê SÆ¡n Thánh mẫu có đến bà n luáºn vá»›i sư phụ tôi, và có dặn tôi phải lấy trá»™m cho được sách Thất bưu cá»§a Dư Hồng thì má»›i trừ nó được, và giải cứu cho mưá»i hai vị tướng bị mê hồn. Nhưng việc ăn trá»™m không phải dá»….
Phùng Ãch nghe con nói mừng rỡ, biết con đã há»c được phép thần thông. Hôm sau, Phùng Ãch và o chầu Tống Thái Tổ, kể lại những Ä‘iá»u con đã nói, và khen Miêu quân sư Ä‘oán quẻ không sai.
Lá»i bà n: Xưa nay trong cuá»™c sống có đủ bản chất: Vui buồn, giáºn, mà khôi hà i cÅ©ng là phương pháp là m vui trong cuá»™c sống. Trong lúc chiến trưá»ng Ä‘ang sôi động, tà i năng, trà tuệ, phép tắc trở thà nh luồng sát khà nóng rá»±c, thì tác giả lại đưa Phùng Máºu, má»™t ngưá»i há»c trò tiên, từ trên núi xuống, để chá»c ghẹo, phá phách, là m trò cưá»i trong cuá»™c chiến. Ấy váºy, tà i năng không chỉ ở trong những thân hình cao to, mạnh mẽ, mà ngay trong con ngưá»i bất bình thưá»ng, phải chứa đựng má»™t tiá»m năng mà kẻ khác không thể có được. Nếu ra tráºn, dùng pháp thuáºt, sức mạnh là m cho kẻ thù thất bại thì trong bóng tối má»™t tên lùn như Phùng Máºu cÅ©ng đủ tà i là m cho những kẻ anh hùng khét tiếng cÅ©ng phải sợ hãi. Nếu không thắng bằng sức lá»±c thì thắng bằng mưu trà vẫn là má»™t yếu tố lợi hại trong cuá»™c chiến.-oOo-
- Hết hồi 15
Tà i sản của bagiatam
Từ khóa được google tìm thấy
bo phim tam ha nam duong , caylienra , êîâðîâ , gia ban tam ha nam duong , íàðàùèâàíèå , ïëèòêà , íîâîñòðîéêà , ñåðãåé , phim bo tam ha nam duong , phim tam ha nam duong , phimtayhanamduong , tam h , tam ha nam duong , tam ha nam duong phim , tam ha nam duong tap 1 , tam ha nam duong truyen , tam hạ nam đưá»ng , tamha namduong , tamhanamduong , truyen tam ha nam duong