18-06-2010, 12:07 AM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 4: Sinh ly tỠbiệt
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Chúng ta hãy cùng Tâm Di quay trở lại thế kỷ 21!
Mặt trá»i mùa hè cháy bá»ng cao cao treo trên đỉnh đầu, ve sầu rả rÃch cả ngà y không mệt má»i như muốn đốt kiệt toà n bá»™ sinh mệnh và o tiếng hát. Trên con đưá»ng đèo vùng ngoại ô, 1 tốp thanh niên lưng Ä‘eo ba lô vui vẻ đạp xe bên nhau, cả con đưá»ng trà n ngáºp tiếng cưá»i nói, trêu đùa, vẫy gá»i nhau, không gian như cÅ©ng tươi vui hÆ¡n, sống động hÆ¡n, trà n đầy nhá»±a sống.
Tâm Di chầm cháºm đạp xe, Ä‘i lẫn và o giữa. Má»i ngưá»i cùng cưá»i cưá»i nói nói cÅ©ng không thấy cái bá»ng rát cá»§a nắng hè. Äi được 1 Ä‘oạn, Tâm Di chợt cảm thấy xe đạp cá»§a mình kỳ kỳ sao ấy, cúi đầu nhìn xem, hóa ra là bị tuá»™t xÃch, cô đà nh phải dừng lại.
Từ lúc xuất phát, Lăng Tá» Kiện vẫn đạp sóng đôi bên cạnh, thi thoảng cÅ©ng vượt lên trước bắt chuyện vá»›i đám bạn há»c cá»§a cô. Như lúc nà y đây, anh Ä‘ang vừa đạp xe vừa trò chuyện, phát hiện Tâm Di rá»›t lại phÃa sau, láºp tức dừng lại, lá»›n tiếng há»i: “Sao thế Tâm Di?â€
Tâm Di loay hoay lắp lại xÃch, trả lá»i: “Không sao, xe bị tuá»™t xÃch ấy mà .â€
Lăng Tá» Kiện liá»n nói vá»›i mấy ngưá»i kia: “Các cáºu cứ Ä‘i trước, bá»n nà y sá»a xong sẽ Ä‘uổi theo.†‘Kép’ cá»§a Tâm Di, Thiên Phà m, nghe thấy cÅ©ng dừng xe lại, ngoái đầu trêu Lăng Tá» Kiện: “No problem! 2 ngưá»i cứ từ từ sá»a, bá»n nà y không dám cản trở vợ chồng ngưá»i ta ‘ân ái’!â€
Cả đám ha ha cưá»i lá»›n, đạp Ä‘i.
“Dá»… ghét, đợi chút nữa tÃnh sổ vá»›i nhà ngươi!†Tâm Di hướng vá» phÃa Thiên Phà m dứ dứ nắm đấm, Thiên Phà m cà ng được thể, HA HA HA cưá»i còn ‘dã man’ hÆ¡n lúc nãy, leo lên xe Ä‘uổi theo đám bạn.
Tá» Kiện đến bên Tâm Di: “Tiểu thư, đôi bà n tay ngà ngá»c, mảnh mai cá»§a nà ng là để cầm dao phẫu thuáºt, công việc nặng nhá»c thế nà y nên giao cho kẻ hèn nà y thì hÆ¡n!†Nói dứt lá»i, đưa cho Tâm Di gói khăn gấy rồi ngồi xuống bắt đầu sá»± nghiệp… sá»a xe, “Em nghỉ chút Ä‘i, anh sá»a loáng cái là xong.â€
Tâm Di cầm lấy khăn, vừa lau tay vừa bước đến bên mép đưá»ng, duá»—i tay duá»—i chân, vươn vươn vai, hÃt thở tháºt sâu: “Không khà trên núi trong là nh sảng khoái tháºt đấy. Tá» Kiện, sau nà y chúng mình dá»±ng ngôi nhà tranh nhá» sống trên núi cÅ©ng được đấy chứ?!â€
Tá» Kiện, không há» ngẩng đầu lên, nói: â€œÄÆ°á»£c thì cÅ©ng được, nhưng chừng nà o em má»›i định kết hôn vá»›i anh? Không phải đã nhất trà em tốt nghiệp xong chúng ta sẽ láºp tức là m đám cưới? Em còn muốn anh đợi thêm bao lâu nữa? Anh đã hÆ¡n 30 rồi, mẹ anh mong bế cháu mong phát Ä‘iên lên được kia kìa.â€
Những Ä‘iá»u anh nói Ä‘á»u là tháºt. Tá» Kiện và Tâm Di quen nhau trong bữa tiệc sinh nháºt cá»§a 1 ngưá»i bạn, Tâm Di tÃnh tình hoạt bát, vui vẻ, lạc quan, lại hÆ¡i có chút tinh nghịch, cổ quái, Lăng Tá» Kiện vừa gặp liá»n ‘kết’ ngay.
Má»›i đầu Tâm Di chẳng mấy để tâm đến sá»± theo Ä‘uổi cá»§a Lăng Tá» Kiện, cÅ©ng không mấy nhiệt tình vá»›i những lá»i má»i cá»§a anh, thưá»ng kéo đám Thiên Phà m cùng Ä‘i…nhưng 1 lần, khi má»i ngưá»i cùng Ä‘i du ngoạn trên hồ, Tá» Kiện dÅ©ng cảm quên mình cứu 1 đứa bé trượt chân rÆ¡i xuống nước, không ngá» hà nh động anh hùng nà y lại cảm động ‘trái tim sắt đá’ cá»§a Tâm Di.
Từ sau ngà y hôm đó, thái độ cá»§a Tâm Di đối vá»›i Tá» Kiện thay đổi hẳn, khuôn viên trưá»ng thưá»ng lưu lại bóng dáng há» thân máºt bên nhau như hình vá»›i bóng. Cha mẹ Tá» Kiện cÅ©ng vô cùng yêu quý Tâm Di, khi biết Tâm Di không may mất Ä‘i song thân, côi cút từ nhá», lại cà ng coi cô như con gái ruá»™t cá»§a mình, tháºm chà còn nhiá»u lần khuyên cô chuyển đến sống cùng gia đình, nhưng Tâm Di vẫn má»™t má»±c từchối. Thấy Tâm Di biết giữ lá»… tiết như váºy, há», trái lại, cà ng thêm hà i lòng vá» cô con dâu tương lai nà y, chỉ chá» Tâm Di tốt nghiệp đại há»c là láºp tức tổ chức lá»… cưới cho đôi trẻ.
Tâm Di hiểu lòng cha mẹ Tá» Kiện, cưá»i tháºt tươi, đáp lá»i anh: “Em nói không chịu kết hôn bao giá» chưa? Anh cứ chuẩn bị Ä‘i!â€
“Cuối cùng cÅ©ng chỠđược đến lúc mưa tạnh trá»i quang, tháºt không dá»… dà ng gì!†Lăng Tá» Kiện ngẩng đầu nhìn Tâm Di, ánh mắt trà n ngáºp niá»m vui sướng, cảm động.
Tâm Di mắng…yêu: “Giá» hà i lòng rồi chứ?â€
“Còn 1 việc chưa vừa ý!†Tá» Kiện hÆ¡i bị…được voi đòi tiên, được nước lấn tá»›i. (ying: còn j nữa ko?; yuetian: còn! ÄÆ°á»£c đằng chân lân đằng đầu, được 1 đòi 10, được…; ying: chúa Æ¡i!!!)
“Việc gì?†Tâm Di thắc mắc.
“Anh sá»a xe vất vả thế nà y mà em chẳng có gì đáp lại sao?â€
“Anh muốn em đáp lại thế nà o?†Tâm Di biết thừa còn há»i.
Tá» Kiện cưá»i 1 cách…máºp má»: “Bây giá» không có ai.â€
Tâm Di vẫn đứng nguyên chá»— cÅ©: “Không có ai thì sao?â€
“Tâm---Di†Tá» Kiện kéo dà i giá»ng, hÆ¡i đưa mặt ra trước, tỠý.
Tâm Di đưa tay lên mặt mình quệt quệt và i cái.
Tá» Kiện là m ra vẻ bất lá»±c, tiếp tục công việc Ä‘ang là m dở, Tâm Di vẫn đứng bên sưá»n núi ngắm cảnh, lúc sau, Tá» Kiện nắm lấy bà n đạp quay 1 vòng, nói: “Tốt rồi, đã sá»a xong.â€
“Váºy thì nhanh lên, không lại bị bá»n há» chá»c nữa cho coi.†Tâm Di vừa nhấc chân lên, chợt thấy từ trong lùm cá» bò ra 1 con rắn, theo phản xạ lùi vá» sau 1 bước. Cô quên sau lưng mình là sưá»n núi dốc đứng, lùi vá» sau liá»n hụt chân, hiểm hiểm ngã xuống vá»±c.
Tá» Kiện không ngá» lại xảy ra tình huống nà y, ngây ra mất 2 giây, chỉ 2 tiếng tÃch tắc, tuy sau đó anh đã lao đến vá»›i tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng vì đứng cách Tâm Di 1 Ä‘oạn, cuối cùng vẫn không kịp.
“Tâm Diiiiii………….†Tá» Kiện lao đến, quỳ bên mép vá»±c, cúi ngưá»i nhìn xuống, lo lắng hét gá»i.
Trong lúc rÆ¡i xuống, may sao thân thể Tâm Di Ä‘áºp và o 1 khoảnh đất nhá», khá bằng phẳng, nhô ra lưng chừng vá»±c, phần nà o là m giảm tốc độ rÆ¡i. Bản năng mách bảo cô giÆ¡ tay tóm lấy bất cứ váºt gì có thể cứu mình, cuối cùng Tâm Di cÅ©ng tóm được 1 má»m đá nhá», hÆ¡i lồi ra ngoà i. Váºn hết sức bình sinh bám chặt lấy má»m đá, lá»›n tiếng hét: “Tá» Kiện, cứu em vá»›i!â€
Lăng Tá» Kiện nghe thấy tiếng kêu, biết Tâm Di tạm thá»i an toà n, cÅ©ng phần nà o yên tâm, thét vá»ng xuống: “Tâm Di, đợi chút, anh đến cứu em ngay đây!†Vá»™i và ng mở ba lô lấy dây thừng, chạy đến bên bá» vá»±c, thả xuống: “Anh thả dây xuống rồi đấy, bám chắc lấy, anh sẽ kéo em lên!†Dây thừng lÆ¡ lá»ng cách đầu Tâm Di 1 Ä‘oạn rồi ngừng hẳn lại.
“Gần thêm chút nữa. Em với không tới!†Tâm Di ngẩng đầu nhìn lên, hét lớn.
Lăng Tá» Kiện nằm sấp bên mép vá»±c, cố nhoà i ngưá»i ra hết cỡ, há»i: “Vá»›i tá»›i chưa?â€
Giá»ng nói cá»§a Tâm Di từ bên dưới vá»ng lên, vô cùng hoảng hốt: “Còn 1 chút nữa…Tá» Kiện, em không chịu nổi nữa rồi!â€
“Bám chắc lấy, bám chắc lấy, đợi anh nghÄ© cách khác!†Tá» Kiện vá»™i trả lá»i, anh Ä‘ang lo phát Ä‘iên lên được, ở nÆ¡i hoang vắng không 1 bóng ngưá»i nà y biết tìm đâu ra dây thừng bây giá»?
Con ngưá»i trong lúc nguy cấp thưá»ng có 2 loại phản ứng: 1, sợ hãi đến mức không biết phải là m gì; 2, cà ng nguy hiểm cà ng sáng suốt. Tá» Kiện thuá»™c loại thứ 2.
Vô tình nhìn thấy chiếc xe đạp cá»§a mình, trong đầu anh chợt nảy ra 1 cách. Anh vá»™i chạy qua, tháo lấy xÃch xe, thắt chặt và o 1 đầu dây thừng, rồi chạy đến bên bá» vá»±c, thả xuống: â€œÄÆ°á»£c chưa, Tâm Di? Mau trả lá»i anh!â€
Anh vẫn ép sáp ngưá»i bên miệng vá»±c, 1 lúc sau má»›i nghe thấy tiếng Tâm Di trả lá»i: â€œÄÆ°á»£c rồi!â€
“Nắm chắc nhé, anh kéo em lên giỠđây.†Tá» Kiện ra sức kéo dây thừng, dần dần, khi thấy Tâm Di hiện ra trong tầm nhìn cá»§a mình, anh không khá»i thở phà o nhẹ nhõm, nhoà i ngưá»i xuống sâu hÆ¡n chút nữa, giÆ¡ tay ra: â€œÄÆ°a tay cho anh!†Tá» Kiện nắm chặt lấy tay Tâm Di, kéo tháºt mạnh.
Do phần lá»›n thân thể nhoà i ra ngoà i miệng vá»±c, lại vá»™i kéo Tâm Di lên, cho nên, lúc Tâm Di vừa đặt được tay lên mép vá»±c, Lăng Tá» Kiện mất thăng bằng, lao đầu xuống vá»±c. Trong khoảnh khắc bị rÆ¡i xuống ấy, anh đẩy Tâm Di 1 cái tháºt mạnh, nhá» thế Tâm Di trèo lên được khá»i miệng vá»±c. Äợi cô quay ngưá»i lại, đã không còn thấy bóng Tá» Kiện.
“Tá» Kiệnnnnnnnn……!!!†Tâm Di vừa khóc vừa bò đến bên bá» vá»±c, Ä‘au đớn thét gá»i ngưá»i yêu, nhưng đáp lá»i cô chỉ là im lặng.
Tâm Di láºp tức bò dáºy chạy lên núi tìm đám bạn.
Trên đỉnh núi, đám bạn há»c cá»§a cô Ä‘ang vui vẻ dá»±ng lá»u, vừa là m vừa…
“Sá»a có má»—i cái xe mà sao lâu thế nhỉ?†Thiên Phà m nói vá»›i cô bạn đứng bên cạnh.
“Heihei, đằng ấy ngốc tháºt đấy, nà y gá»i là ‘cÆ¡ há»™i’ biết chưa?!â€
Nam sinh gầy gò cạnh đó ra vẻ vô cùng hiểu biết bổ sung: “Sau nà y nhá»› lại khoảng thá»i gian ‘lịch sá»â€™ nà y đảm bảo ‘dư âm sẽ còn vang mãi’ cho mà coi.â€
“Thôi Ä‘i! Tiá»…n khảo cổ, ông thì chỉ biết có má»—i ‘lịch sá»â€™, theo tôi, ông vá» quách thá»i cổ đại mà sống cho xong.†Thiên Phà m giá»…u. (yuetian: Tên “khảo cổ---kao gu†thẩm nà o há»c sá», heihei!!!)
Nam sinh tên gá»i Tiá»…n khảo cổ không phải dân Y nhưng rất thân vá»›i đám sinh viên trưá»ng nà y, hÆ¡n nữa lại Ä‘ang…tình nguyện ‘là m Ä‘uôi’ cá»§a Thiên Phà m, tiếc thay Thiên Phà m thấy ‘hắn’ quá cổ bản, cứng nhắc nên thưá»ng…là m lÆ¡. Nghe Thiên Phà m chế giá»…u, Tiá»…n khảo cổ cÅ©ng không bá»±c, nói tiếp: “Tôi cÅ©ng muốn lắm, có Ä‘iá»u, phải có bà cùng Ä‘i kia!â€
Thiên Phà m trừng mắt nhìn kẻ vừa ‘phát ngôn bừa bãi’: “XÃ…tôi cóc thèm đến cái nÆ¡i khỉ gió ấy! Chá»— đó vừa không có tivi lại chẳng có máy tÃnh. Äến đó để mà chết vì buồn à ! Muốn Ä‘i ông mình Ä‘i!â€
Äang nói, thấy Tâm Di thở hồng há»™c chạy lại, mặt mà y đẫm mồ hôi, ngưá»i ngợm quần áo lem lem luốc luốc, giáºt thót mình, vá»™i chạy đến đón: “Tâm Di, sao thế, xảy ra chuyện gì váºy?â€
Äám còn lại cÅ©ng vá»™i vây đến, tranh nhau há»i thăm.
“Tá» Kiện, Tá» Kiện …†Tâm Di thấy bạn, cà ng thêm nước mắt ngắn nước mắt dà i, nói không nên lá»i.
Trước nay chưa từng thấy Tâm Di như váºy, Thiên Phà m cà ng lo đẫy: “Tâm Di, rốt cuá»™c thì có chuyện gì? Äừng khóc mãi thế!â€
“Tá» Kiện…anh ấy rÆ¡i xuống vá»±c rồi!â€
“AAA…†Cả đám kinh hoà ng!
Tiá»…n khảo cổ cÅ©ng nhanh trÃ, láºp tức đưa ra ý kiến: “Äừng ‘A’ nữa, xuống núi xem sao, nhanh!â€
Cả đám giỠmới bừng tỉnh, vội vội và ng và ng chộp lấy xe phi xuống núi.
Lúc tìm thấy thi thể Lăng Tá» Kiện dưới chân núi, không 1 ai nhẫn tâm để Tâm Di thấy, trước sá»± kiên quyết cá»§a cô, đà nh phải xuôi theo, để cô nhìn anh lần cuối, không ngá» cô lại quá kÃch động, vừa nhìn thấy liá»n ngất Ä‘i.
Tỉnh dáºy đã thấy mình nằm trong bệnh viện, đứng trước sá»± thương tâm tá»™t báºc vì mất Ä‘i đứa con trai độc nhất cá»§a ông bà Lăng, cảm giác tá»™i lá»—i cà ng dâng lên trong lòng Tâm Di. May sao ông bà cÅ©ng là ngưá»i hiểu lý lẽ, biết rõ Tâm Di cÅ©ng Ä‘au đớn không kém gì há» nên chẳng há» oán trách cô. Äiá»u nà y cà ng khiến Tâm Di thêm háºn bản thân mình.
Tà i sản của Nhu Nhu
Chữ ký của Nhu Nhu "Everyone is special in their own way"
Last edited by Nhu Nhu; 18-06-2010 at 11:49 PM .
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhu Nhu
18-06-2010, 12:13 AM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 4: Sinh ly tỠbiệt (tt)
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Suốt 1 năm trá»i, Tâm Di Ä‘á»u ở trong tình trạng suy sụp. Thiên Phà m sợ cô nghÄ© quẩn, thưá»ng ở bên cạnh cô, thi thoảng còn lôi cô Ä‘i dạo phố, mua sắm, hát karaoke, Ä‘i ăn…tóm lại là vắt óc nghÄ© má»i cách có thể giúp cô khuây khá»a, quên Ä‘i ná»—i Ä‘au tưởng chừng như không thể vượt qua nổi ấy.
Thá»i gian trôi qua như bóng câu ngoà i cá»a sổ, chá»›p mắt đã đến ngà y giá»— đầu Tá» Kiện. Ban ngà y, Tâm Di đến thăm, an á»§i ông bà Lăng, buổi tối, cô gá»i Thiên Phà m cùng Ä‘i đến bá» vá»±c nÆ¡i xảy ra sá»± cố thương tâm ngà y nà o.
Trên bầu trá»i đêm sâu thẳm treo 1 mảnh trăng vừa tròn, vừa sáng, những ngôi sao không ngừng lấp lánh thứ ánh sáng tuy nhá» nhoi nhưng độc nhất vô nhị cá»§a riêng mình. Nếu nhìn kỹ, có thể thấy, bên cạnh mặt trăng, có 5 vì sao sáng hÆ¡n má»i vì sao khác, không những thế còn gần như xếp thà nh 1 đưá»ng thẳng tắp.
Tâm Di đương nhiên chẳng có tâm trạng nà o Ä‘i ngắm nhìn vẻ đẹp cá»§a trá»i đêm. Cô đứng bên bá» vá»±c nÆ¡i Tá» Kiện rÆ¡i xuống, cúi mình đốt nến, thắp hương, rồi lặng lẽ đưa mắt nhìn đăm đăm từng dải núi Ä‘en sẫm tiếp nối nhau đằng xa.
Thiên Phà m vốn định dáºp tắt cái ý định đến đây cá»§a Tâm Di nên ban đầu hạ quyết tâm lôi bằng được Tâm Di Ä‘i dạo phố, ngắm đông nhìn tây, mua cái nà y, sắm cái ná», nhưng kết quả vẫn phải Ä‘i cùng Tâm Di đến nÆ¡i nà y. Là bạn thân, cô là ngưá»i là m chứng cho mối tình giữa Tâm Di và Tá» Kiện, 2 ngưá»i, từ quen biết cho đến yêu, toà n bá»™ quá trình, cô Ä‘á»u biết. Cô hiểu rất rõ tình cảm cá»§a há» sâu sắc đến mức nà o. Lúc nà y đây, tâm trạng Tâm Di thế nà o, cô là ngưá»i hiểu hÆ¡n ai hết. Nhưng cô thá»±c không nhẫn tâm nhìn bạn mình, như ngưá»i mất hồn, đứng thế nà y mãi. Cô cà ng sợ Tâm Di 1 phút nghÄ© quẩn mà hà nh động nông nổi nên mở lá»i khuyên: “Tâm Di, vá» Ä‘i thôi, cáºu đã viếng qua Tá» Kiện rồi còn gì.â€
CÅ©ng không biết Tâm Di có nghe thấy hay không, chỉ khẽ lẩm nhẩm Ä‘á»c:
“Tháºp niên sinh tá» lưỡng mang mang, bất tư lượng, tá»± nan vong.
Thiên lý cô phần, vô xứ thoại thê Lăng.
Tung sứ tương phùng ưng bất thức, trần mãn diện, bấn như sương.
Dạ lai u má»™ng hốt hoà n hương, tiểu hiên song, chÃnh sÆ¡ trang.
Tương cố vô ngôn, duy hữu lệ thiên hà ng.
Liệu đắc niên niên trưá»ng Ä‘oạn xứ, minh nguyệt dạ, Ä‘oản tùng cương.â€
Nước mắt hòa cùng giá»ng ngâm, “Äến hôm nay mình má»›i thá»±c sá»± hiểu thấu bà i thÆ¡ nà y cá»§a Su Dong Po (Tô Äông Pha).â€
Thiên Phà m thở dà i: “Nói 1 câu cÅ© rÃch: ngưá»i chết rồi không thể sống lại. Cáºu có thương tâm thế nà o Ä‘i chăng nữa anh ấy cÅ©ng không quay lại được.â€
“Phải, mình biết chứ, nhưng cáºu có biết tim mình Ä‘au đớn, hối háºn đến cỡ nà o?! Giá như xe đạp cá»§a mình không bị há»ng, giá như mình không đến đứng bên bá» vá»±c ấy, giá như anh ấy không vì cứu mình…má»i việc Ä‘á»u không xảy ra.â€
“Tâm Di, cáºu đừng tá»± mình đổ hết trách nhiệm lên bản thân mình như thế. Cáºu cÅ©ng đâu có muốn váºy.â€
“Ông trá»i Æ¡i, vì sao ông lại tà n nhẫn đến như váºy?! Vì sao lại nhẫn tâm Ä‘oạt mất Tá» Kiện?! Xin ông Ä‘em anh ấy trả lại cho tôi! Trả cho tôi!!!†Tâm Di ngẩng đầu nhìn bầu trá»i đêm vô táºn gà o thét. Thiên Phà m thấy Tâm Di kÃch động như váºy, vá»™i ôm chặt lấy cô: “Äừng thế, bình tÄ©nh lại Ä‘i, Tâm Di!â€
Tâm Di khóc ngất Ä‘i trên vai Thiên Phà m: “Mình rất nhá»› anh ấy, rất muốn gặp anh ấy, chỉ 1 lần thôi cÅ©ng đủ.†Äúng lúc đó, 1 tráºn cuồng phong thổi đến, cây cối à o à o rung động, cát bụi mịt mù, mặt đất cÅ©ng chấn động.
Thiên Phà m cảm nháºn được sá»± rung động tuy rất khẽ cá»§a mặt đất dưới chân mình, liá»n nói vá»›i Tâm Di: “Tâm Di, nghi sắp có động đất, chúng ta mau rá»i khá»i đây.â€
Tâm Di bị gió thổi muốn đứng không vững nhưng vẫn cố chấp: “Mình không Ä‘i đâu hết, cứ để gió cuốn mình Ä‘i, cứ để động đất chôn vùi mình, để mình có thể đến vá»›i Tá» Kiện.â€
2 ngưá»i bá»n há» không há» phát hiện ra, chÃnh lúc nà y, trên bầu trá»i, 5 vì sao đã hoà n toà n nối thà nh 1 đưá»ng thẳng, liá»n sau đó, 1 dải sáng trắng chiếu thẳng xuống, bao trùm lấy thân hình nhá» nhắn cá»§a Tâm Di.
Tâm Di đưa tay che mắt, muốn cản bá»›t 1 phần là n ánh sáng chói lá»i đó, lạ 1 Ä‘iá»u là Thiên Phà m lại không há» thấy lóa mắt, cô chỉ nhìn thấy 1 vòng sáng êm dịu bao quanh Tâm Di, rồi vòng sáng bắt đầu chuyển động, cà ng lúc cà ng nhanh, cùng vá»›i sá»± chuyển động cá»§a vòng ánh sáng, thân thể Tâm Di dần dần rá»i khá»i mặt đất, bị hút và o vòng xoáy ánh sáng ở bên trên, biến mất.
Chỉ trong vòng có 2 phút ngắn ngá»§i đó, gió ngừng thổi, mặt đất cÅ©ng ngừng chấn động, tất cả Ä‘á»u khôi phục lại trạng thái ban đầu như chưa từng có gì xảy ra, chỉ mình Tâm Di là không rõ tăm tÃch, để lại Thiên Phà m vẫn đứng ngây ra đó.
“Chúa Æ¡i! Không ngá» hiện tượng chỉ trong phim khoa há»c viá»…n tưởng má»›i có lại xảy ra ngay trước mắt mình!†Thiên Phà m giáºt mình thức tỉnh. Cô vá»™i và ng Ä‘i báo cảnh sát nhưng chẳng 1 ai tin và o những gì cô nói. Sau đó, Thiên Phà m đã chạy khắp nÆ¡i tìm kiếm tung tÃch Tâm Di nhưng thất bại. Cô là m sao nghÄ© ra được Tâm Di lại có thể chạy đến Thanh triá»u cÆ¡ chứ...
Nghe Tâm Di kể xong, Khang Hy thở dà i không ngá»›t. Thấy Tâm Di nước mắt ngắn nước mắt dà i, Khang Hy khẽ vá»— vá» an á»§i cô: “Tá»™i nghiệp, tá»™i nghiệp!â€
“Hoà ng thượng, tiểu nữ là m ngà i mất vui rồi.â€
“Không, trẫm rất cảm động, cảm động trước tình yêu cá»§a cáºu trai ấy. Trẫm tin rằng, tâm nguyện lá»›n nhất cá»§a cáºu ấy là cháu được sống vui vẻ, khá»e mạnh.â€
“Cháu sẽ cố gắng.â€
“Tâm Di nà y, cháu còn có thể vá» nhà không? Nếu cháu muốn, ta sẽ cố hết sức giúp cháu.â€
“Vá» nhà ư? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là muốn rồi!†Tâm Di cưá»i gượng, “Nhưng cháu là m sao vá» nhà được bây giá»? Cháu không có năng lá»±c đó, cÅ©ng chẳng ai có năng lá»±c giúp cháu trở vá» nhà !†Tâm Di khẽ lau nước mắt, đột nhiên đổi đỠtà i: “Hoà ng thượng, cháu có thể ăn chút gì đó không?â€
Khang Hy nghe thế liá»n đẩy thức ăn trên bà n đến trước mặt Tâm Di: “Cháu ăn Ä‘i!â€
“Tạ ơn hoà ng thượng!!!†Tâm Di chẳng chút khách sáo, cùng lúc dùng cả 2 tay bốc thức ăn.
Quần thần thấy thế chết ngất, lại bắt đầu nhá» giá»ng bà n tán: “Ai lại dùng tay bốc thế kia chứ?!...Dá»… là ngưá»i tương lai không dùng đũa…Ăn uống kiểu gì mà chẳng nhã nhặn chút nà o!...Phải đấy, thiếu nữ gì mà lại thế nà y!â€
Tâm Di ‘quét’ sạch toà n bá»™ thức ăn trên bà n, lại lấy thêm 1 quả chuối, lá»™t vá», cắn 1 miếng to: “Hoà ng thượng, có phải là cháu chẳng có dáng vẻ thục nữ chút nà o không?â€
Khang Hy chẳng hỠđể tâm, nói: “Ngưá»i cố là m ra vẻ dè dặt nhìn thấy chưa đủ nhiá»u hay sao? Trẫm thÃch phong cách tá»± nhiên cá»§a cháu.â€
“Haha! Cháu cứ nghÄ© ở nÆ¡i đây việc gì cÅ©ng đòi há»i quy tắc, luáºt lệ ngưá»i tùy tiện như cháu chắc gì ngà i đã thÃch.â€
“Không có chuyện đó, thế nà y mới hay chứ!†Khang Hy quả thực chẳng chút để ý.
“Tháºt ư?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt! Tâm Di, cháu cứ ở lại đây, để ta chăm sóc cháu!†Khang Hy nói.
Tâm Di không khá»i ngây ra: “Hoà ng thượng, ngà i định nuôi cháu tháºt ư? Ngà i là vua 1 nước, còn Tâm Di chỉ là 1 con bé lai lịch không rõ rà ng, cháu thá»±c không dám nháºn.â€
“Trẫm nói được là được. Cháu là con gái, ở đây lại chỉ có 1 thân 1 mình, là m sao sống nổi! Cháu cứ yên tâm ở lại đây!†Giá»ng nói nghiêm nghị, không cho phép phản đối.
“CÅ©ng được, cháu nghe lá»i ngà i váºy!†Tâm Di biết rõ mình mà rá»i khá»i Khang Hy chắc chắn sẽ phải chết. Ä‚n hết chuối, Tâm Di cầm tách trà trước mặt Khang Hy uống cạn 1 hÆ¡i, tá»± nhá»§: “Uhm, đằng nà o cÅ©ng chẳng vỠđược, ở lại đây thể nghiệm 1 chút cuá»™c sống Thanh triá»u cÅ©ng chẳng tồi!†Lại thò tay bốc 1 quả táo.
Khang Hy thấy thức ăn trên bà n bị ‘giải quyết’ cÅ©ng tương đối rồi mà Tâm Di lại còn cầm thêm 1 quả táo lên gặm, liá»n há»i bằng giá»ng thương cảm: “Cháu nhịn ăn mấy ngà y rồi, Tâm Di?â€
Tâm Di vừa ‘cạp’ táo vừa trả lá»i: “Cháu cÅ©ng không biết nữa, chỉ thấy đói. Hoà ng thượng, thá»±c ra bình thưá»ng cháu ăn cÅ©ng không nhiá»u, không ăn hết cÆ¡m hết gạo cá»§a ngà i đâu.â€
Khang Hy cưá»i ha hả: “Ăn được hết cÆ¡m gạo cá»§a trẫm cÅ©ng là 1 loại bản lÄ©nh.†Nói rồi đứng dáºy kéo tay Tâm Di: “Äi, theo trẫm đến Nam thư phòng, ta muốn trò chuyện thêm vá»›i cháu.†Sau còn dặn dò thêm Là Äức Toà n: “Äi nói Ngá»± thiện phòng bữa tối nay chuẩn bị kỹ 1 chút, Tâm Di sẽ cùng dùng cÆ¡m vá»›i trẫm.â€
“Zha! (cách nói cÅ©: Vâng/dạ, ở đây yuetian để nguyên fien âm, sau nà y sẽ dùng nhìu)†Là Äức Toà n đáp, tuy không biết Khang Hy định nói chuyện gì vá»›i cô gái nà y nhưng Là tổng quản biết rõ việc tiếp theo đây mình phải là m là sắp xếp chá»— ở và chá»n ngưá»i hầu hạ.
Thưá»ng thì những việc như thế nà y vốn không cần Li tổng quản Ä‘Ãch thân Ä‘i là m, chỉ việc dặn dò 1 tiếng là xong, nhưng có mù cÅ©ng thấy thái độ cá»§a Khang Hy, ông ta nà o dám không táºn tâm táºn lá»±c Ä‘Ãch thân giải quyết, ở trong cung lâu thế rồi, Ä‘iểm nà y vẫn không nhìn ra chắc?
Quần thần thấy Khang Hy đứng dáºy cÅ©ng láºp tức đứng lên, đồng thanh hô lá»›n: “KÃnh tiá»…n hoà ng thượng.â€
Tâm Di bước theo Khang Hy và i bước, chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, liá»n dừng lại: “Hoà ng thượng, còn đồ đạc cá»§a cháu…â€
Khang Hy vá»— vá»— tay cô: “Yên tâm, sẽ không thiếu thứ gì đâu.â€
Tâm Di gáºt đầu, quay sang nhìn Dáºn Chân.
Äúng lúc Dáºn Chân cÅ©ng vừa ngẩng đầu lên, thế là , Tâm Di rất đắc ý hướng vá» phÃa Dáºn Chân giÆ¡ giÆ¡ quả táo cầm trong tay.
Dáºn Chân trong bụng…ấm ách không nói cÅ©ng biết: “Nha đầu nà y quả không đơn giản, Hoà ng A Mã không những giữ lại trong cung, còn nói muốn chăm sóc cô ta, ‘bố già ’ bao giỠđối tốt như thế vá»›i con trai mình?†NghÄ© là nghÄ© váºy, vẫn mỉm cưá»i vá»›i Tâm Di, có Ä‘iá»u nụ cưá»i nà y quả thá»±c không mấy…ưa nhìn .
Tà i sản của Nhu Nhu
Last edited by Nhu Nhu; 18-06-2010 at 11:50 PM .
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhu Nhu
18-06-2010, 09:42 AM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 5: Tin tức lan truyá»n khắp Tá» Cấm Thà nh
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Äến Nam thư phòng, Khang Hy sai ngưá»i bê nước đến, Tâm Di rá»a sạch mặt, Ä‘em mái tóc dà i bóng mượt cá»§a mình cá»™t vổng lên. Lúc nà y, Khang Hy má»›i nhìn rõ khuôn mặt Tâm Di. Cô không đẹp nhưng toà n thân toát lên 1 thứ sức sống đặc biệt mà những cô gái chốn thâm cung ná»™i viện không thể có.
Äợi Khang Hy cho đám cung nữ, thái giám đứng hầu lui hết ra ngoà i, Tâm Di má»›i mở lá»i: “Hoà ng thượng, ngà i muốn há»i gì tiểu nữ?â€
Tuy trong lòng thầm khen ngợi sá»± thông minh cá»§a Tâm Di, Khang Hy vẫn nghiêm mặt, nói: “Nha đầu, lá gan nhà ngươi to tháºt đấy, dám Ä‘em Ä‘iá»u cÆ¡ máºt thế nà y nói ra, không sợ trẫm chém đầu ngươi chắc?â€
Tâm Di cưá»i nói: “Nếu tháºt muốn giết thì lúc nãy ngà i đã giết rồi. Thá»±c ra lúc đó tiểu nữ cÅ©ng rất sợ hãi, nhưng không nói, cÅ©ng sẽ bị coi là yêu nữ, thÃch khách Ä‘em chặt đầu nên đà nh liá»u 1 phen, đánh cược váºn may cá»§a mình, cÅ©ng đánh cược xem liệu hoà ng thượng có phải là 1 vị minh quân.â€
“Và ngươi đã thắng cược.â€
“Vá»›i hoà ng thượng tiểu nữ đúng là đã thắng cược, nhưng tiểu nữ cÅ©ng biết tai há»a từ miệng mình mà ra, e rằng mấy vị A Ca đó không chịu tha cho tiểu nữ.†Tâm Di biết Khang Hy là lá bùa há»™ thân duy nhất mình có, muốn sống yên ổn ở chốn thâm cung nà y, không có sá»± bảo há»™ cá»§a Khang Hy không được.
“Nếu đến 1 cô nhóc như ngươi trẫm cÅ©ng không bảo vệ được thì còn là m vua 1 nước là m gì chứ.†Khang Hy quả nhiên nói váºy.
“Ai!†Tâm Di thở dà i 1 tiếng: “Hoà ng thượng, tiểu nữ biết quá rõ giai Ä‘oạn lịch sá» nà y. Vì ngôi vua, bá»n há» sẵn sà ng chém giết lẫn nhau, kết bè kéo phái, trừ khá» bất kỳ ai cản đưá»ng mình, tháºm chà đến tình cảm ruá»™t thịt cÅ©ng chẳng đáng 1 xu. Tiểu nữ chỉ là 1 cô nhóc bình thưá»ng, không quyá»n thế cÅ©ng vô phương tá»± vệ, đối vá»›i bá»n há» mà nói lại cà ng nhá» nhoi, yếu Ä‘uối, lợi dụng được thì lợi dụng, không lợi dụng được thì…â€
“Bá»n chúng Ä‘á»u là con trai ruá»™t cá»§a trẫm, trẫm chưa già đến mức mắt má» tai Ä‘iếc, lẽ nà o lại không biết chúng nghÄ© gì? Bá»n chúng đừng có hòng mưu tÃnh gì ở chá»— ngươi, vả lại…†Khang Hy cưá»i…nham hiểm, “ngươi thông minh thế, bá»n chúng cÅ©ng đừng mong ‘moi’ được gì từ ngươi.â€
“Hoà ng thượng, từ đâu mà ngà i biết tiểu nữ thông minh?â€
Khang Hy giÆ¡ tay dà dà vầng trán bướng bỉnh cá»§a Tâm Di: “Ngươi nghÄ© trẫm lại không biết ngươi ’dÄ© lùi vi tiến’ hay sao. Tiểu nha đầu, dám giở trò trước mặt trẫm.â€
“Uhhhh….hoà ng thượng, ngà i cố tình giả ngốc.†Tâm Di bắt đầu là m nũng.
“Có những lúc giả ngốc nhìn cà ng rõ, lúc nãy bá»n chúng nghÄ© gì Ä‘á»u viết hết trên mặt. Nhắc lại, là do trẫm mà ra cả. Thá»±c ra trẫm cÅ©ng đã tin ngươi rồi, nhưng Dáºn Chân vẫn cứ 1 má»±c không chịu buông tha là m trẫm cÅ©ng không khá»i hiếu kỳ.â€
“Cám Æ¡n hoà ng thượng.â€
“Cám Æ¡n trẫm vì Ä‘iá»u gì?†Khang Hy không hiểu.
“Cám Æ¡n ngà i đã tin tiểu nữ.â€
Khang Hy mỉm cưá»i hiá»n từ nhìn Tâm Di: “Không hiểu vì sao trẫm vừa gặp là thấy thÃch ngươi ngay, cứ thấy có cảm giác gì đó gần gÅ©i, thân thiết, giống như xa cách rất lâu rồi đến hôm nay lại gặp lại váºy.â€
“Äây cÅ©ng là lý do vì sao ngà i không láºt tẩy tiểu nữ, không giết tiểu nữ, đúng không?†Tâm Di há»i.
Khang Hy gáºt đầu: “Vốn đã tranh cướp, đấu đá nhau 1 mất 1 còn, có ngươi tham gia và o nữa cà ng thêm ‘náo nhiệt’ cho coi.â€
“Hóa ra là muốn mình kiá»m bá»›t cái đám ‘quý tá»â€™ ấy, ai…ông già tá»™i nghiệp, tốt thôi, coi như là báo đáp Æ¡n chăm sóc cÅ©ng được!†Tâm Di nghÄ©.
“Nha đầu, trẫm không láºp nhầm ngưá»i đấy chứ?†Cuối cùng đã há»i đến vấn đỠthen chốt rồi đây.
“Tuy hà nh sá»± có chút nham hiểm, độc ác nhưng biện pháp cá»§a ngưá»i đó lại rất có hiệu quả, tạo láºp ná»n tảng cho Cà n Long thịnh thế sau nà y.†Tâm Di nghÄ© 1 lúc rồi trả lá»i, “Hoà ng thượng láºp ngưá»i đó cÅ©ng vì muốn đảm bảo Äại Thanh 3 Ä‘á»i phồn thịnh?!â€
“Không sai, những việc cá»§a thá»i đại nà y đối vá»›i ngươi mà nói Ä‘á»u đã là lịch sá», không gì có thể giấu nổi ngươi. Từ năm 8 tuổi lên ngôi đến nay, đã trải qua quá nhiá»u chuyện, cÅ©ng chẳng có nguyện vá»ng gì khác nữa, trẫm chỉ nhá»› Chu Nguyên Chương từng nói: Tá»± cổ Hồ nhân vô bách niên chi váºn**, ngươi nói trẫm hay, Thanh triá»u được bao năm váºn số?â€
“Từ 1616, Nu Er Ha Chi (Ná»— NhÄ© Cáp XÃch) đến 1911, Pu Yi (Phổ Nghi), trải qua tất cả 295 năm, không kể Duo Er Gun (Äa NhÄ© Cổn), tổng cá»™ng có 12 vị hoà ng đế.†Tâm Di há»c sá» cÅ©ng không tồi.
“Ha…295 năm? Tốt, tốt lắm, lâu hÆ¡n Minh triá»u.†Khang Hy hà i lòng nói.
Tâm Di chợt nghÄ© đến 1 chuyện, liá»n há»i: “Hoà ng thượng, tá»± cổ hoà ng đế Ä‘á»u mong trưá»ng sinh bất lão, ngà i…?â€
Khang Hy ngắt lá»i cô: “Gì mà ‘trưá»ng sinh bất lão’, ‘vạn thá» vô cương’ chứ? Äá»u lừa ngưá»i không hà ! Ngươi từng thấy ai sống đến 1 vạn tuổi bao giá» chưa? Có sinh ắt có tá», ngươi cÅ©ng nói rồi đấy thôi, trẫm là hoà ng đế tại vị lâu nhất trong lịch sá», trẫm còn gì không thá»a mãn nữa chứ? Biết váºn số Äại Thanh, biết mình không láºp sai ngưá»i là trẫm có thể an tâm Ä‘i gặp liệt tổ liệt tông rồi.â€
Tâm Di không khá»i cảm than: “Khang Hy đúng là Khang Hy, quả nhiên không giống các hoà ng đế khác!â€
“Con bé nà y, miệng cứ như quết máºt ấy!†Khang Hy cưá»i mắng.
“Tuyệt đối là tháºt lòng đấy ạ!†Tâm Di nói 1 cách nghiêm túc. Thấy Khang Hy vẫn tiếp tục ‘ngắm’ mình từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, Tâm Di cÅ©ng chá»™t dạ nhìn lại mình: quần áo chỉ…hÆ¡i bị bẩn 1 chút, có gì khác lạ đâu nhỉ! Lấy là m ngạc nhiên, há»i: “Hoà ng thượng, tiểu nữ có gì không phải hay sao ạ?â€
“Nhà ngươi nghèo lắm sao?†Khang Hy há»i.
Tâm Di cà ng thắc mắc đẫy: “Äâu có đâu! Hoà ng thượng, sao tá»± dưng ngà i lại há»i váºy?â€
“Thế sao ngươi lại ăn mặc rách rá»›i thế nà y? Äến ăn mà y ở Äại Thanh triá»u chúng ta còn mặc tốt hÆ¡n ngươi.†Khang Hy chỉ và o chiếc quần đầy những lá»— thá»§ng cá»§a Tâm Di: “Coi, toà n lá»— là lá»—!â€
Tâm Di cưá»i khoái tỉ: “Hoà ng thượng, đây là hà ng hiệu đấy ạ! Nếu đổi ra thà nh ngân lượng, không 100 thì cÅ©ng phải 50.â€
Khang Hy trợn tròn mắt: “Cái thứ quần áo hở tay lá»™ chân, toà n thân đầy lá»— là lá»—, rách không để đâu cho hết nà y mà cÅ©ng đáng 100 lượng cÆ¡ á? Váºt giá chá»— ngươi cÅ©ng quá ư là vô lý! Còn nữa, đầu tóc con gái phải chải sao cho đẹp, cho kiểu cách, sao trẫm cứ thấy tóc ngươi giống…giống…cái Ä‘uôi ngá»±a ấy váºy?â€
Tâm Di tinh nghịch mỉm cưá»i vá»›i Khang Hy, cố tình lúc lắc cái…đuôi ngá»±a cá»§a mình.
-----------------------
Chú thÃch:
* Chu Nguyên Chương: vua láºp nên nhà Minh.
** Tá»± cổ Hồ nhân vô bách niên chi váºn (từ xưa, ngưá»i Hồ không có trăm năm hưng thịnh); Hồ: thá»i cổ Trung Quốc gá»i các dân tá»™c ở miá»n Bắc là Hồ, đồng thá»i cÅ©ng có ý chỉ ngoại tá»™c.
--------------------
Tà i sản của Nhu Nhu
Last edited by Nhu Nhu; 18-06-2010 at 05:59 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Nhu Nhu
18-06-2010, 09:44 AM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 5: Tin tức lan truyá»n khắp Tá» Cấm Thà nh (tt)
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Trong lúc Khang Hy và Tâm Di ngồi trò chuyện ở Nam thư phòng thì Là Äức Toà n Ä‘ang chạy ngược chạy xuôi sắp xếp chá»— ở cho cô. Chỉ nguyên chá»— ở cÅ©ng đủ khiến ông nà y phải nghÄ© nát óc. Tâm Di không phải là cung nữ, đương nhiên không thể Ä‘i ở cùng vá»›i đám cung nữ được, cô cÅ©ng không phải là phi tần, nhưng dá»… thấy là hoà ng thượng rất thÃch cô, sẽ thưá»ng kiếm cô trò chuyện, thế nên cÅ©ng không thể ở quá xa…nghÄ© hoà i nghÄ© mãi đà nh đến chá»— trước kia các hoà ng tá» khi còn vị thà nh niên vẫn ở. Là Äức Toà n chá»n ngay chóc chá»— Dáºn Chân từng ở hồi nhá». Äó là 1 khu biệt láºp, thanh tÄ©nh, cách Nam thư phòng, Cà n Thanh Cung không quá xa. NghÄ© đến đây, lại hấp tấp chạy vá» phÃa phá»§ Ná»™i vụ.
Ná»™i vụ phá»§ tổng quản Ngô Bồi Tá» là ngưá»i 1 tay ông nà y đỠbạt lên, thấy Là Äức Toà n đến, vá»™i chạy lại da qian*: “Là tổng quản, ngá»n gió nà o thổi ngà i tá»›i đây váºy? Hay chá»— Vạn Tuế Gia thiếu gì? Ai lại để ngà i phải Ä‘Ãch thân đến thế nà y, cứ cho dặn dò 1 câu là được, láºp tức Ä‘em qua ngay.†Vừa nói vừa sai tiểu thái giám rót trà .
Là Äức Toà n nhấp 1 ngụm trà rồi nói: “Lần nà y za jia** không Ä‘Ãch thân Ä‘i không được. Ngươi sai ngưá»i quét dá»n sạch sẽ nÆ¡i tứ gia ở ngà y trước, rồi chuẩn bị đồ dùng già nh cho nữ giá»›i, quần áo, chăn nệm Ä‘á»u phải chá»n loại tốt nhất đưa qua…Nhá»› chá»n thêm 2 cung nữ, 2 thái giám, phải tháºt biết hầu hạ đấy.â€
Ngô Bồi Tá» hÆ¡i bối rối: “Äồ dùng già nh cho nữ giá»›i? Chá»§ nhân má»›i ạ?â€
Là Äức Toà n liếc xéo tay nà y 1 phát: “Ngươi nghÄ© Ä‘i đâu váºy hả? Äi há»i KÃnh sá»± phòng coi bao lâu rồi chá»§ nhân không láºt qua thẻ bà i***!â€
“Thế vị cô nương nà y là …?â€
“Không nghe chuyện xảy ra ở Ngá»± hoa viên lúc nãy?â€
“Không…có chuyện gì thế ạ?†Ngô Bồi Tá» lắc đầu há»i.
Là Äức Toà n cÅ©ng chẳng hÆ¡i đâu mà giải thÃch: “Mạng lưới tin tức cá»§a nhà ngươi tháºt chẳng nhanh nhạy chút nà o, là m ăn kiểu gì thế? Ta không rảnh ngồi đây kể chuyện vá»›i ngươi, tá»± mà đi nghe ngóng. Kỳ thá»±c, ngươi nói chá»§ nhân má»›i cÅ©ng không sai, theo ta, không quá 3 ngà y, hoà ng thượng sẽ phong cô ta tước hiệu gì đấy cho mà coi. Thôi, không nhiá»u chuyện vá»›i ngươi nữa, ta còn phải Ä‘i dặn Ngá»± thiện phòng, tối nay Vạn Tuế Gia muốn dùng cÆ¡m cùng vị cô nương tên Tâm Di nà y!†Nói xong lại láºt Ä‘áºt chạy Ä‘i.
Ngô Bồi Tá» vá»™i sai phái tiểu thái giám: “Nhanh, Ä‘i quét dá»n cho tháºt sạch sẽ, nhân tiện nghe ngóng xem ban nãy Ngá»± hoa viên xảy ra chuyện gì, nhanh, nhanh lên!â€
15 phút sau, cuối cùng thì Ngô Bồi Tá» cÅ©ng hiểu ra vấn Ä‘á». Muốn là m việc ở chốn hoà ng cung bá» ngoà i huy hoà ng, bên trong Ä‘en tối nà y, đầu óc phải nhạy bén. Ngô Bồi Tá» leo lên đến chức Ná»™i vụ phá»§ tổng quản, đương nhiên cÅ©ng không đến ná»—i ngu, láºp tức táºn tâm táºn lá»±c chá»n lá»±a những thứ đồ tốt nhất, cố là m sao để lại ấn tượng tốt trước chá»§ nhân tương lai.
Lại nói Là Äức Toà n, từ Ná»™i vụ phá»§ Ä‘i ra, qua Ngá»± thiện phòng, rồi vừa Ä‘i vừa nghÄ© xem còn việc gì cần là m tiếp theo. Pháºn nô tà i, việc chá»§ nhân giao phải là m cho tháºt tốt, việc chá»§ nháºn chưa giao thì phải nghÄ© ra trước mà là m cho tốt.
Chứ không, ông nà y vừa nghÄ© đến 1 chuyện rất ư quan trá»ng, thế là chặn 1 tiểu cung nữ lại há»i: “Có thấy Nạp Lan thống lãnh đâu không?"
Mắt tiểu cung nữ láºp tức sáng rá»±c: “Có, có, có, vừa Ä‘i vá» phÃa Cà n Thanh Cung, Là công công, có cần nô tì Ä‘i cùng ngà i không ạ?â€
“Khá»i, ngươi phải là m gì thì Ä‘i là m Ä‘i, cứ nhắc đến Nạp Lan Äức Duáºt là chẳng còn nhá»› gì hết! Tháºt không tà i nà o hiểu nổi đám con gái chúng bay!†Là Äức Toà n quay ngưá»i lại, hướng vá» phÃa Cà n Thanh Cung thẳng tiến.
Tại cá»a và o Cà n Thanh Cung, quả nhiên nhìn thấy Nạp Lan Äức Duáºt, Là Äức Toà n vá»™i lên trước bắt chuyện: “Thống lÄ©nh, Nạp Lan thống lÄ©nh.â€
Nạp Lan Äức Duáºt thấy Là Äức Toà n gá»i mình, liá»n há»i: “Li công công, tìm tại hạ có việc gì?â€
“Có, thống lÄ©nh có thể phái 2 thuá»™c hạ cho za jia?†Là Äức Toà n và o ngay vấn đỠchÃnh.
Thấy mặt Nạp Lan Äức Duáºt hiện lên toà n dấu há»i, Là Äức Toà n vá»™i giải thÃch: “Ấy là để bảo vệ vị cô nương tên Tâm Di đó.â€
“À ra thế!†Na Lan tưởng đây là ý muốn cá»§a Khang Hy liá»n há»i: “Cần thị vệ đẳng cấp nà o?â€
Lần nà y đến lượt Là tổng quản bối rối, đây vốn là do ông ta tá»± nghÄ© ra, thế nên chỉ đà nh nói: “Vạn Tuế Gia không nói rõ.â€
Nạp Lan Äức Duáºt nghÄ© 1 lúc rồi nói: “Thế nà y váºy, cứ phái trước 2 tứ đẳng thị vệ qua bển, nếu cần thì sau nà y đổi cÅ©ng được!â€
“Ai, thế cÅ©ng được!†Là Äức Toà n không ngá»›t tán thà nh: “Thống lãnh nà y, giá» Ä‘i chá»n ngưá»i chứ!â€
Nạp Lan Äức Duáºt chẳng có mấy thiện cảm vá»›i Tâm Di, thá»±c lòng không muốn vì cô nà y mà đÃch thân Ä‘i chá»n ngưá»i, bèn tìm 1 là do vừa phổ thông vừa dá»… Ä‘uổi khéo ngưá»i khác: “Tôi còn có việc phải là m, không thì, công công cứ tá»± Ä‘i chá»n váºy!â€
Là Äức Toà n tinh tưá»ng cỡ nà o, nhìn ngay ra Nạp Lan Äức Duáºt không muốn Ä‘i, bèn nói: “Không sao, việc vặt nà y za jia là m quen rồi, thống lãnh báºn gì thì cứ Ä‘i Ä‘i.â€
“Thế thì đà nh phiá»n công công váºy!†Nạp Lan Äức Duáºt cÅ©ng chỉ mong có váºy.
---------------------------
Chú thÃch:
* da qian: chỉ cách hà nh lá»… cá»§a nam Ä‘á»i Thanh, má»i ng xem film chắc biết rùi (sau nà y yuetian sẽ dùng nhìu cách nói nà y, hình như đã từng chú thÃch ở mấy chg trc thì fai)
** za jia: cách nói cÅ© (ko bÃt có fai là thái giám hay dùng ko nữa???), chỉ ngôi thứ nhất: ‘ta’, ‘tôi’, ‘mình’.
*** thẻ bà i (hay 牌å ‘pai zi’): đây là thứ tượng trưng cho đám vợ lá»›n vợ bé cá»§a vua. Má»—i phi tần Ä‘á»u có 1 cái, trên có ghi đầy đủ tên tuổi, chức tước… (là m bằng gá»—, ngá»c hay cái khỉ gì đó thì yuetian quên rùi, hình chữ nháºt, nói lan man hÆ¡n chút nữa, khi mà chá»n tố nữ má»—i 3 năm 1 lần ấy, má»—i thiếu nữ tham dá»± tuyển chá»n cÅ©ng Ä‘á»u có 1 thẻ bà i, ko bÃt thẻ bà i nà y có giống vá»›i thẻ bà i nói ở trên ko, ghi tên há», tuổi tác, con cái nhà ai, v.v…). Má»—i đêm trc khi Ä‘i nghỉ, thái giám KÃnh sá»± phòng thưá»ng dâng lên 1 cái khay chất cái đống thẻ nà y để vua chá»n…
Tà i sản của Nhu Nhu
Last edited by Nhu Nhu; 18-06-2010 at 06:00 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhu Nhu
18-06-2010, 09:45 AM
Bà xã của Nấm
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 97
Thá»i gian online: 36 giây
Thanks: 67
Thanked 1,703 Times in 90 Posts
Ai bảo chỉ hoà ng tá» má»›i là "chân mệnh thiên tá»"
Chương 5: Tin tức lan truyá»n khắp Tá» Cấm Thà nh (finished)
Tác giả: 雨儿飘---Mưa Bay
Ngưá»i dịch: yuetian
Nguồn: vietlangdu
Tạm gác chuyện Là Äức Toà n Ä‘i tuyển thị vệ qua 1 bên, chúng ta cùng Ä‘em cái háºu cung nà y ra ‘buôn’ trước hẵng.
Háºu cung là nÆ¡i ở cá»§a 1 đám những kẻ (phi tần+cung nữ+thái giám) thừa thá»i gian thiếu việc là m đến cá»±c Ä‘iểm, dù chỉ là những việc bé tà tẹo như hạt vừng hạt đỗ, chẳng bao lâu cÅ©ng khiến cả hoà ng cung Ä‘á»u biết, huống hồ gì hôm nay lại xảy ra việc lá»›n như váºy, tin nà y mà lan Ä‘i thì nhanh phải biết. Sai và o đâu được nữa, trá»i chưa tối, toà n bá»™ Tá» Cấm Thà nh Ä‘á»u Ä‘ang kháo nhau trên trá»i rÆ¡i xuống 1 cô gái đến từ tương lai tên Tâm Di.
Dư phi đương nhiên cÅ©ng không ngoại lệ. Bà là phi tá» cuối cùng Khang Hy ân ái, vẻ ngoà i khoảng 36, 37 tuổi, sinh được khuôn mặt thông minh, tinh tưá»ng, tiếc là thân hình đã có chút phát phì, trước kia cÅ©ng khá được lòng Khang Hy. Chỉ là mấy năm gần đây Khang Hy tuổi tác đã cao, lại báºn rá»™n việc triá»u chÃnh, đám hoà ng tá» a ca phần công khai phần ngấm ngầm đấu đá tranh cướp ngôi vị cà ng khiến long thể Khang Hy yếu Ä‘i nhiá»u so vá»›i trước. Tuy đã nhiá»u năm không gần nữ sắc nhưng thỉnh thoảng vẫn đến cung Dư phi uống tách trà , ngồi chuyện phiếm.
Lẽ thưá»ng, ngưá»i quá rảnh rá»—i thưá»ng thÃch hóng chuyện thị phi, kháo chuyện nhà nà y luáºn chuyện nhà kia, hiếm lắm má»›i kiếm được tin tức hay ho thế nà y, bá» qua sao được! Huống gì má»›i bắt đầu Tiểu Thanh cÅ©ng đã báo cáo qua việc nà y rồi.
Chứ không, lúc nà y đây, Dư phi lại cùng đám cung nữ thân cáºn bà n luáºn xôn xao, không khà đang có chiá»u hướng nóng lên…
“Ai…các ngươi có nhìn thấy mặt mÅ©i con ranh đó? Xinh không?†Dung mạo vẫn là điá»u Dư phi quan tâm nhất.
“Nương nương, cô ta trông thế nà o, Nạp Lan Äức Duáºt là ngưá»i rõ nhất. Lúc đó hỠđứng đối diện vá»›i nhau mà lại!†Tiểu Thang nói.
“Chi bằng gá»i Nạp Lan Äức Duáºt đến há»i thá» xem!†Tiểu Hồng đỠnghị.
“Muốn gặp thì cứ nói thẳng ra, cần gì phải kiếm cớ.†Dư phi là m gì không biết tâm tư mấy nà ng?
Tiểu Hồng là tì nữ Dư phi Ä‘em từ nhà mẹ đẻ qua, thân vá»›i Dư phi nhất nên nói năng nhiá»u khi chẳng kiêng dè gì hết: “Nương nương, chả nhẽ nương nương lại không muốn gặp hắn?â€
“Hừ, nha đầu chết tiệt, ta cần gặp hắn là m gì?†Dư phi là m ra vẻ tức giáºn nói.
Tiểu Thanh che miệng cưá»i: “Nương nương, nô tì ra ngoà i chút.†Nói rồi chạy vụt Ä‘i.
“Ê…đi đâu đấy?â€
“Nương nương, đây không phải biết rồi còn há»i!†Tiểu Hồng trả lá»i thay Tiểu Thanh.
Tiểu Thanh Ä‘i đâu? Ngưá»i thông minh ắt hẳn sẽ Ä‘oán ra ngay. Không sai! Cô nà ng Ä‘i tìm Nạp Lan Äức Duáºt.
Dư phi cá»±c kỳ hâm má»™ Nạp Lan Äức Duáºt, cứ rảnh ra là lại đến vưá»n thượng uyển lượn lá», như váºy cÆ¡ há»™i gặp được Nạp Lan Äức Duáºt nhiá»u hÆ¡n ngưá»i khác rất nhiá»u, gặp rồi lại kiếm cá»› chuyện ngẫu và i câu, dù chỉ nói được có 1, 2 câu cÅ©ng đủ để bả vui không để đâu cho hết.
Rốt cuá»™c thì hôm nay cÅ©ng chá»™p được cÆ¡ há»™i, có thể danh chÃnh ngôn thuáºn bắt chuyện vá»›i Nạp Lan Äức Duáºt.
1 lúc sau Tiểu Thanh má»›i quay lại: “Nương nương, hắn đến rồi đấy ạ.â€
“Thế ngưá»i đâu?†Dư phi muốn nhảy cẫng lên.
“Ở ngoà i cá»a.â€
“Sao không gá»i hắn và o?†Dư phi trách.
“Hắn nói ná»™i cung háºu viện, không tiện và o, có việc gì, nương nương cứ cho dặn dò.†Tiểu Thanh đáp.
“CÅ©ng được, để bổn cung Ä‘Ãch thân Ä‘i má»i váºy.†Äể có thể gặp được Nạp Lan Äức Duáºt, thân pháºn địa vị gì thì Dư phi cÅ©ng vứt qua 1 bên.
Bước đến cá»a cung, quả nhiên thấy Nạp Lan Äức Duáºt chắp tay sau lưng đứng đó.
Nghe thấy tiếng bước chân, Nạp Lan Äức Duáºt bèn quay ngưá»i lại, từ tốn hướng Dư phi hà nh lá»…: “Yết kiến nương nương, không hay nương nương cho gá»i có chuyện gì?â€
“Chỉ là muốn há»i ngươi và i việc…†Dư phi cưá»i nói.
“Xin nương nương cứ nói!â€
“Và o trong ngồi nói chuyện, đứng ở cá»a hoà i không mệt!†Dư phi giÆ¡ tay kéo Nạp Lan Äức Duáºt.
Nạp Lan Äức Duáºt vá»™i lùi vá» sau 1 bước: “Nương nương có chuyện gì cứ há»i, vi thần hiện Ä‘ang trá»±c, không thể ở lại đây quá lâu.â€
“CÅ©ng chẳng có gì, nghe nói trên trá»i rÆ¡i xuống 1 cô gái, còn là ngưá»i cá»§a và i trăm năm sau, tháºt có chuyện nà y?â€
“Là tá»± cô ta nói thế.†Nạp Lan Äức Duáºt sá»›m Ä‘oán biết Dư phi muốn há»i chuyện nà y.
“Trông thế nà o? Có phải Vạn Tuế Gia rất thÃch cô ta?†Äiá»u Dư phi muốn biết nhất vẫn là thái độ cá»§a Khang Hy.
“Hồi bẩm nương nương, vi thần không nhìn rõ dung mạo cô ta, còn chuyện Vạn Tuế Gia có thÃch cô ta hay không, nương nương không nên há»i vi thần.†Nạp Lan Äức Duáºt trả lá»i 1 cách Ä‘iá»m tÄ©nh.
“Không phải ngươi đứng đối diện với cô ta hay sao? Sao lại không nhìn rõ chứ?†Dư phi vẫn không chịu thôi.
“Vi thần chỉ để ý quan sát cá» chỉ hà nh động cá»§a cô ta, không để tâm cô ta trông như thế nà o! Nếu nương nương không còn chuyện gì khác, vi thần xin được rút lui.†Nạp Lan Äức Duáºt thá»±c sá»± không còn chút nhẫn nại đứng đây nói chuyện tiếp vá»›i Dư phi, chỉ mong nhanh chóng thoát thân.
Dư phi thấy chẳng há»i thêm được gì khác, đà nh thôi.
Nạp Lan Äức Duáºt rá»i Ä‘i lâu rồi mà Dư phi vẫn đứng bất động ở cá»a cung.
Tiểu Hồng không nhịn được, cất tiếng gá»i: “Nương nương…â€
Dư phi thở dà i 1 tiếng, há»i: “Trông ta xấu xà lắm sao?â€
“Äâu có, nương nương vô cùng xinh đẹp ấy chứ.â€
“Váºy thì vì sao hắn không bao giá» muốn nói thêm vá»›i ta 1 câu?†Dư phi khẽ nói.
“Nương nương là chá»§, hắn chỉ là nô tà i, là m sao dám nói nhiá»u vá»›i nương nương chứ?†Tiểu Hồng chỉ có thể an á»§i như váºy.
Tà i sản của Nhu Nhu
Last edited by Nhu Nhu; 18-06-2010 at 10:12 PM .
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Nhu Nhu