 |
|

19-08-2010, 02:54 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 6: Kiếm Sát.
Sá»± trang trá»ng cá»§a những nghi thức trong buổi dạ lá»… chúc mừng Kim Ngạo Thiên đến tuổi trưởng thà nh không là m Ngạo Thiên hoan há»·, mà ngược lại cảm thấy nặng ná» vô cùng. Ngạo Thiên không thÃch nghi thức quá cầu kỳ nà y.
Thấy tất cả má»i ngưá»i có mặt tại biệt sảnh và nhất là những môn khách, những nhân váºt thà nh danh thà nh tiếng trong võ lâm Ä‘á»u khoát vẽ mặt đăm đăm, cà ng là m cho Ngạo Thiên ngao ngán hÆ¡n.
Chà ng nghĩ thầm:
- "Cần gì mẫu thân phải tổ chức ra nghi lá»… nà y kia chứ. Ở Hà m Dương nà y có bao nhiêu ngưá»i cÅ©ng đến tuổi như Kim Ngạo Thiên mà há» có là m lá»… đại há»· chúc mừng đâu. Hay tại vì là Kim Ngạo Thiên".
Sao những nghi thức bái thiên địa, rồi đến Ngạo Thiên nghe những lá»i chúc tụng cá»§a bá»n môn khách mà cứ trÆ¡ mặt ra. Mặt chà ng trÆ¡ ra không phải vì xem thưá»ng há», mà cứ đứng ra như bị cá»±c hình bằng những lá»i sáo rá»—ng.
Bao nhiêu ngưá»i thì có bao nhiêu lá»i nói cao quý, những lá»i nói sáo ngữ rá»—ng tếch mà buá»™t Ngạo Thiên phải nghe, rồi lại còn đáp lá»… lại bằng những cái xá muốn gẩy cả cổ.
Tất cả má»i ngưá»i cho Ngạo Thiên muôn và n lá»i chúc tụng tốt đẹp nhất. Có lẽ Ngạo Thiên là ngưá»i duy nhất thế gian nà y có được những lá»i chúc tụng ưu đẹp kia, nghe đến ná»—i hai lá»— tai cá»§a Kim Ngạo Thiên muốn lùng bùng và những tưởng thá»§ng cả mà n nhỉ, nhưng vẫn buá»™t phải nghe.
Buổi đại hỷ chúc tụng Ngạo Thiên tuổi trưởng thà nh đã biến thà nh buổi tra tấn hai lỗ nhỉ thì đúng hơn.
Há» chỉ biết tá» lá»i chúc tụng Ngạo Thiên chứ chẳng có thứ gì cho chà ng cả. Äiá»u đó cÅ©ng chẳng có gì khó hiểu, bởi Kim trang đâu có má»™t thứ gì trên Ä‘á»i và Ngạo Thiên cÅ©ng chẳng muốn nháºn cái gì cá»§a ai, thôi thì đà nh phải chấp nháºn những lá»i chúc tụng sáo rá»—ng kia váºy. Khi má»i ngưá»i đã tra tấn chà ng xong bằng những lá»i nói trên trá»i dưới đất, Ngạo Thiên má»›i thở dà i nhẹ nhõm.
Chà ng nghÄ© muốn rá»i ngay khá»i Kim trang để Ä‘i tìm lão Cù. Thá»i khắc nà y, Ngạo Thiên cần lão Cù huynh hÆ¡n hết. Bởi lão Cù, Kim Ngạo Thiên má»›i nháºn ra sá»± thà nh tháºt và sảng khoái, chứ không phải cái không gian trang trá»ng và đầy tÃnh giã tạo nà y.
à cá»§a chà ng muốn như váºy, nhưng khốn ná»—i buá»—i lá»… chưa táºn thì Kim Ngạo Thiên đâu thể rá»i khá»i Kim trang được.
Lăng Bá»™i Phân thấy Kim Ngạo Thiên có vẻ lÆ¡ đễnh liá»n nhìn chà ng nói:
- Ngạo Thiên.
Nghe mẫu thân gá»i mình, Ngạo Thiên giáºt mình nhìn lại.
- Mẫu thân...Ngạo Thiên đang nghe mẹ.
- Con Ä‘ang thả hồn Ä‘i đâu váºy?
Nặn nụ cưá»i giã lã, Ngạo Thiên nói:
- Ngạo Thiên đang nghĩ đến chuyện phải đáp lễ mẫu thân như thế nà o cho xứng với ưu ái mà mẫu thân ban cho.
Bá»™i Phân mỉm cưá»i, từ tốn nói:
- Con đừng quá nghỉ đến chuyện đó. Hãy chỠmẹ tặng quà cho con.
Câu nói nà y khiến Ngạo Thiên giáºt thót. Chà ng nghÄ© ngay đến Lý Phi Vân.
Bội Phân nhìn Ngạo Thiên nói tiếp:
- Ngạo Thiên sẵn sà ng tiếp nháºn thanh kiếm cá»§a mẹ chứ?
Ngạo Thiên buôn tiếng thở dà i rồi nói miá»…n cưởng gáºt đầu.
- Mẫu thân tặng gì Ngạo Thiên lấy cái nấy và sẽ trân trá»ng nó. Cho dù…
Bá» lững câu nói giữa chừng, Ngạo Thiên không muốn nói ra ý cá»§a mình sẽ không tiếp nháºn Lý Phi Vân.
Như Ä‘á»c được ý niệm trong đầu Ngạo Thiên, Lăng Bá»™i Phân nghiêm giá»ng nói:
Ngạo Thiên cúi đầu nhìn xuống.
Lăng Bá»™i Phân nhìn sang Dương Tiểu Ngá»c ra dấu.
Tiểu Ngá»c trịnh trá»ng nói:
- Má»i Lý Phi Vân kiếm thá»§ lên biệt đưá»ng Kim trang.
Chỉ má»›i nghe Tiểu Ngá»c xướng câu nói đó thôi mà tim cá»§a Ngạo Thiên Ä‘áºp như trống tráºn rồi. Từ ngoà i cá»a biệt Ä‘iện, Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân từ từ bước và o.
Y váºn võ phục mà u xanh lam, thắt lưng trắng, tay cầm trưá»ng kiếm chầm cháºm tiến và o biệt Ä‘iện Kim trang. Tất cả má»i con mắt cá»§a bá»n khách môn Ä‘á»u đỗ dồn và o Lý Phi Vân. Ngay cả Kim Ngạo Thiên cÅ©ng chú nhãn nhìn và o Lý Phi Vân. Bá»™ mặt như trét má»™t lá»›p sáp.
Một lớp sát trơ trơ chẳng biểu lộ cãm xúc gì. Chân diện của Trực Kiếm Phi Vân đúng là một chiếc mặt nạ vô hồn, vô cảm không tạo ra trong Ngạo Thiên chút thiện cảm gì.
Nhìn Trực Kiếm Lý Phi Vân, Ngạo Thiên nghĩ thầm:
- "Trên thế giam hết kiếm thá»§ có thể cho mình sai khiến rồi hay sao mà mẫu thân lại chá»n cái gã mặt lạnh nà y chứ".
Trong khi Ngạo Thiên nghÄ© thì Trục Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân bước đến trước mặt Lăng Bá»™i Phân ôm quyá»n:
- Thuộc hạ Lý Phi Vân nghe chỉ giáo của phu nhân.
Tất cả môn khách có mặt tại biệt sảnh Kim trang Ä‘á»u dồn mắt nhìn Lăng Bá»™i Phân. Há» là m sao không nhìn Lăng Bá»™i Phân trang chá»§ Kim trang được.
Há» nhìn Kim trang trang chá»§ phu nhân bằng ánh mắt khâm phục, khẩu phục và tò mò không biết Bá»™i Phân đã là m những gì khiến cho má»™t sát thá»§ kiếm vương như máu lạnh như Lý Phi Vân lại trở thà nh thuá»™c hạ cá»§a ngưá»i.
Bá»™i Phân mỉm cưá»i từ từ đứng lên rồi nói:
- Lý Phi Vân...kể từ hôm nay trao ngưá»i nà y lại cho lịnh thiếu gia Kim Ngạo Thiên. Lý Phi Vân sẽ giúp đỡ nhiá»u cho lịnh thiếu gia.
Lý Phi Vân ôm quyá»n kÃnh cẫn nói:
- Phu nhân yên tâm. Lý Phi Vân sẽ không để phu nhân thất vá»ng cÅ©ng không để thiếu gia thất vá»ng vá» Phi Vân.
Bá»™i phân gáºt đầu.
Lý Phi Vân nhìn Kim Ngạo Thiên.
Hai ngưá»i đối nhãn nhìn nhau. Tiếp nháºn ánh mắt cú vá» cá»§a Trá»±c Kiếm Sát Vương Lý Phi Vân, tâm trạng Ngạo Thiên cảm nháºn sá»± bồn chồn và bối rối.
Ngạo Thiên gượng cưá»i rồi nói vá»›i Lý Phi Vân:
- Cổ nhân có câu tứ hải giai huynh đệ. Quả là không sai. Má»›i hôm nà o đây tôn giá còn là kẻ thù cá»§a Kim Ngạo Thiên, thế mà nay đã là huynh đệ trong cùng má»™t nhà . Kẻ có duyên thưá»ng biến thù thà nh bạn là như váºy đó.
Nói rồi Ngạo Thiên liếc mắt nhìn vá» phÃa Bá»™i Phân.
Chà ng nháºn ngay nụ cưá»i mỉm cá»§a Bá»™i Phân. Tiếp nháºn nụ cưá»i mỉm đó, Ngạo Thiên buá»™t phải nghÄ© thầm:
- "Hình như mẫu thân thÃch thú lắm vá»›i thanh kiếm sống là Lý Phi Vân nà y, để ban phát cho mình".
Trong khi Ngạo Thiên còn báºn suy nghÄ© cá»§a mình thì Lý Phi Vân ôn nhu nói:
- Thiếu gia hảy ban cho Lý Phi Vân một cái tên thứ hai.
Kim Ngạo Thiên nhìn thẳng và o mặt hỠLý. Chà ng nghĩ thầm trong đầu:
- "Tá»± dưng gã lại sùng bái mẫu thân như váºy chứ? Chẳng biết mẫu thân đã cho gã ăn phải cái bả gì mà bá»—ng dưng gã lại thay đổi tÃnh nết như váºy chứ".
Ngạo Thiên vừa nghĩ vừa nhìn Phi Vân với nét mặt bối rối. Một lúc sau chà ng bước đến đặc tay và o vai Lý Phi Vân.
- Tục danh cÅ©ng chỉ là cái tên, tấm lòng cá»§a Lý huynh má»›i là chÃnh. Nhưng huynh đã muốn thì Ngạo Thiên sẽ cho huynh tên Lý kiếm thá»§.
Phi Vân gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c. Kể từ hôm nay Lý Phi Vân sẽ trở thà nh Lý kiếm thá»§.
Ngạo Thiên nhìn lại Lăng Bá»™i Phân, ôm quyá»n xá:
- Ngạo Thiên vô cùng cảm kÃch Ä‘a tạ mẫu thân đã ban cho Ngạo Thiên má»™t ngưá»i huynh đệ tri giao.
Nói như váºy nhưng trong tâm Ngạo Thiên lại nghÄ© khác.
- "Không biết gã có phải là bằng hữu tri giao với mình không. Hay một ngà y nà o đó y bổ đôi mình ra như chẻ một khúc củi".
Bội Phân nhìn và o mắt Ngạo Thiên ôn nhu nói:
- Lý kiếm thá»§ sẽ dạy cho con dÅ©ng lược cá»§a má»™t đấng nam nhi. Mẫu thân tin Ngạo Thiên sẽ là thân ưng bay trên trá»i cao, là cá kình vẫy vùng trong đại dương bao la.
- Ngạo Thiên sẽ cố gắng hết sức để không là m mẫu thân thất vá»ng.
Bá»™i Phân gáºt đầu.
Ra dấu cho Ngạo Thiên quay vỠchỗ của mình, Lăng Bội Phân mới nhìn xuống hà ng môn khách, từ tốn nói:
- Chư vị bằng hữu, buổi đại lễ chúc mừng cho lịnh thiếu gia xem như đã xong bổn nương cung thỉnh chư vị đến dịch lầu dự đại yến hoan hỷ của Kim trang.
Những tưởng đâu lá»i nói cá»§a Lăng Bá»™i Phân đã kết thúc buổi đại lá»… chúc mừng cho Kim Ngạo Thiên, nhưng bất ngá» trong đám môn khách, má»™t đại hán bước ra. Y bước đến ôm quyến xá Lăng Bá»™i Phân rồi nói:
- Lăng Phu nhân có thể cho Giản Chi nà y nói đôi lá»i vá»›i ngưá»i chứ?
Bá»™i Phân gáºt đầu:
- Má»i Giản đại hiêp.
Giản Chi ôm quyá»n xá rồi hướng mặt lại hà ng môn khách, trang trá»ng lá»›n tiếng nói:
- Chư vị huynh đệ... Hẳn chư vị đã biết Giản Dị Cung đại ca cá»§a Giản má»— chết bỡi kiếm sát cá»§a Lý Phi Vân. Cái chết oan uổng cá»§a Giải đại ca chưa rữa được thì há» Lý kia bá»—ng dưng lại trở thà nh ngưá»i cá»§a Kim trang.
Y lắc đầu:
- Chuyện xảy ra hôm nay thá» há»i Giản đại ca sao có thể nhắm mắt nÆ¡i chÃn suối.
Y nhìn lại Lăng Bá»™i Phân, trang trá»ng nói:
- Lăng phu nhân. Giản má»— là ngưá»i ngưỡng má»™ Lăng phu nhân và đã là môn khách cá»§a Kim trang. Rất mong Lăng phu nhân cho Giản má»— má»™t cÆ¡ há»™i rữa sạch oan cừu vá»›i há» Lý.
Lăng Bội Phân buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Oán nên cởi, tình nên thắt, nay Lý Phi Vân đã là ngưá»i cá»§a Kim trang, Giản túc hạ còn nhắc đến chuyện cá»§ là m gì.
- Nếu không thanh toán những ân oán vá»›i Lý Phi Vân, Giản má»— sao còn mặt má»§i nà o nhìn thiên hạ. Giản má»— tuy là môn khách Kim trang, nhưng không thể không trả háºn.
Bội Phân nhìn lại Kim Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Ngạo Thiên...Lý Phi Vân giá» là ngưá»i cá»§a con...nên chuyện ân oán xưa giữa Lý Phi Vân và Giản tôn giá đây con xá» lý cho thấu tình thấu lý.
Kim Ngạo Thiên hÆ¡i má»™t chúc bối rối rồi bước ra đứng đối diện vá»›i Giản Chi. Chà ng ôm quyá»n nói:
- Giản Chi tôn giá...bổn thiếu gia hoà n toà n không phá»§ nháºn ân oán giữa Giản Chi tôn giá và Lý kiếm thá»§. Có má»™t Ä‘iá»u tôn giá phải suy xét lại.
Giản Chi ôm quyá»n, gằn giá»ng nói:
- Thiếu gia có thể nói cho Giản mỗ biết phải suy sét gì.
Ngạo Thiên giã lã cưá»i rồi nói:
- Ngay hôm Giản Dị Cung tôn giá chết bởi kiếm chiêu cá»§a Lý kiếm thá»§ có bổn thiếu gia. Giản Dị Cung tôn giá vì bổn thiếu gia mà đứng ra đối đầu vá»›i Lý kiếm thá»§. Äao kiếm vô tình, chưởng vô tâm, nếu Lý kiếm thá»§ không giết Giản Dị Cung tôn giá thì e rằng ngưá»i cÅ©ng mất mạng bởi cặp ma hoà n cá»§a Giản tôn giá. Nay Giản Chi tôn giá đòi thanh toán những ân oán giữa hai ngưá»i.
Ngạo Thiên ve cằm.
- Bổn thiếu gia rất đồng tình vá»›i Giản tôn giá, nhưng phải xá» theo đúng sá»± công bằng. Giản Chi tôn giá sẽ thanh toán những ân oán kia bằng chÃnh thá»±c tà i bản lÄ©nh cá»§a võ công mình. Có như váºy Lý kiếm thá»§ nếu có chết trong tay Giản tôn giá thì cÅ©ng không oán trách tôn giá. Còn như má»™t Lý kiếm thá»§ khoanh tay chá» chết thì Ngạo Thiên không đồng tình chúc nà o.
Giản tôn giá đồng ý chứ?
- ÄÆ°á»£c...Giản má»— sẽ đồng ý vá»›i Kim thiếu gia.
Ngạo Thiên nhăn mặt nói:
- Äao kiếm vô tình, Giản tôn giá không sợ à ?
- Giản mỗ xem cái chết tợ lông hồng có gì phải sợ.
- Khà phách của Giản tôn giá khiến Ngạo Thiên phải nuối tiếc nếu chẳng may có chuyện gì xảy ra.
- Thiếu gia không cần lo lắng cho Giản mỗ.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i.
- Thôi được, Giản tôn giá đã quyết định.
Chà ng nhìn lại Lý Phi Vân.
- Lý kiếm thá»§...Ngưá»i đã cá»™t thì phải gỡ. Chỉ có Lý kiếm thá»§ má»›i gỡ được mối háºn trong lòng Giản Chi tôn giá.
Phi Vân nhạt nhẽo nói:
- Lý Phi Vân biết gỡ như thế nà o.
Ngạo Thiên thở dà i rồi gáºt đầu.
Lý Phi Vân bước ra đối mặt với Giản Chi. Y nhạt nhẽo nói:
- Giản các hạ muốn thanh toán oán nợ mà Lý mỗ đã gieo ra thì xuất thủ.
- Giản Chi ta không khách sáo với ngươi đâu.
Nói dứt câu, Giản Chi chá»›p động ngá»n đại Ä‘ao nặng trên trăm cân chém má»™t đưá»ng vòng cung hướng và o cổ Lý Phi Vân. Lý Phi Vân lùi lại má»™t bá»™, ngá»n đại Ä‘ao nặng ná» lướt sạt qua trước mặt y tạo ra má»™t âm thanh xé gió, rợn ngưá»i. Giản Chi công hụt má»™t chiêu Ä‘ao. Trụ tấn hoà nh tay toan biến chiêu thì thanh kiếm cá»§a Lý Phi Vân đã thoát ra khá»i vá». Chá»›p kiếm quang sáng ngá»i như lưỡi tầm sét bổ từ trên xuống nhắm đúng và o búi tóc cúa há» Giản.
Kiếm quang cá»§a y quá nhanh, nhanh đến độ Giản Chi loá cả mắt không có phản xạ gì. Má»i ngưá»i há hóc miệng thị chướng là doán chắc Giản Chi cÅ©ng phải nháºn má»™t cái chết thương tâm như chÃnh đại ca cá»§a mình.
Lưỡi kiếm sáng ngá»i cá»§a Lý Phi Vân chẻ đôi búi tóc cá»§a Giản Chi thì Ngạo Thiên quát lá»›n:
- Dừng tay.
Lưỡi kiếm dừng ngay lại trên đỉnh đầu cá»§a há» Giản. Lý Phi vân rút ngay lưỡi kiếm vá» nhìn Giản Chi. Trong khi Lý Phi Vân vẫn khoát bá»™ mặt lạnh lùng như băng giá và trÆ¡ trÆ¡ chẳng khác nà o chiếc mặt nạ vô hồn, vô cảm thì sắc diện cá»§a há» Giản lại đỠgất vá»›i những giá»t mồ hôi rịn ra ướt đẫm mặt. Từ mà u đỠtÃm, nó chuyển dần qua mà u tái nhá»n, xanh nhợt.
Giản Chi đã cảm nháºn rõ bóng sắc tá» thần đến vá»›i mình. Xương sống y lúc nà y vẫn còn rá»n rợn cảm giác gay lạnh bởi chiêu kiếm vừa rồi cá»§a Lý Phi Vân. Y đã có thể biến thà nh má»™t xác chết chẳng khác gì Giản Dị Cung, nếu không nhá» Ngạo Thiên ngăn Lý Phi Vân lại.
Ngạo thiên bước ra đứng bên Lý PhiVân nhìn Giản Chi từ tốn nói:
- Giản Chi tôn giá...xem như ân oán giữa Giản tôn giá và Lý kiếm thủ đã thanh toán xong.
Vừa nói Ngạo Thiên vừa quan sát sắc diện cá»§a Giản Chi. Chà ng kịp nháºn ra vẫn còn những nét bất nhẫn và hặm há»±c nhưng vẫn có nét hãi hùng trên khuôn mặt há» Giản.
Ngạo Thiên ôn nhu nói:
- Trước đây Lý kiếm thá»§ đã vay cá»§a há» Giản má»™t mạng ngưá»i và nay thì trả lại má»™t mạng ngưá»i.
Xem như giữa Lý kiếm thá»§ và Giản tôn giá không còn ai nợ ai. Mong rằng sau nà y hai ngưá»i sẽ luôn xem nhau như huynh đệ trong cùng má»™t mái nhà Kim trang.
Chân diện Giản Chi trở lại vẽ bình thưá»ng. Y ôm quyá»n nói vá»›i Ngạo Thiên:
- Äa tạ thiếu gia đã chỉ giáo... tại hạ sẽ nhá»› mãi lá»i nói nà y.
Nặn nụ cưá»i giã lã, Ngạo Thiên đáp lá»i Giản Chi.
- ChÃnh Ngạo Thiên phải Ä‘a tạ Giản tôn giá má»›i đúng.
Giản Chi gượng cưá»i dùng ống tay áo lau mồ hôi trán. Y quay lại chá»— cá»§a mình.
Bội Phân lên tiếng:
- Hôm ấy đúng là một ngà y đạt hỷ.
Bổn nương má»i chư bằng hữu đến dịch lầu Kim trang.
Má»i ngưá»i lÅ© lượt rá»i biệt Ä‘iện Kim trang. Ngạo Thiên bước đến bên Lăng Bá»™i Phân.
- Mẫu thân nghĩ thế nà o?
Äiểm nụ cưá»i mỉm, Bá»™i Phân từ tốn nói:
- Mẹ rất hoan hỷ trong ngà y hôm nay.
- Váºy Ngạo Thiên có thể Ä‘i được chứ?
- Con không đến dịch lầu?
Ngạo Thiên nhún vai nhăn mặt.
- Hai lá»— nhÄ© cá»§a Ngạo Thiên đã bị tra tấn quá đủ rồi. Nà o không muốn bá»n chúng bị cá»±c hình nữa. Nay mẫu thân muốn con bị thá»§ng mà n nhÄ©.
- Ta biết...Con có thể đi được rồi. Nhưng nhớ đem theo Lý Phi Vân.
Ngạo Thiên há hốc miệng:
- Phải...phải...phải...đem theo Lý Phi Vân à ?
Bá»™i Phân gáºt đầu:
- Mẹ muốn Lý kiếm thủ là cái bóng của con.
- Cái bóng cá»§a con mà là Lý kiếm thá»§ thì đúng là đại hoạ cho Kim Ngạo Thiên rồi. Nhưng con lại không thể cãi lá»i mẫu thân được.
Bá»™i Phân mỉm cưá»i nhìn theo Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên quay lại Lý Phi Vân.
- Lý kiếm thủ theo Ngạo Thiên hay đến dịch lầu dự đại yến tiệc hoan hỷ của Kim trang.
- Lý mỗ sẽ theo thiếu gia.
Mặt của Ngạo Thiên xụ xuống.
- Nếu váºy thì chúng ta Ä‘i.
Ngạo Thiên quay lại ôm quyá»n xá Lăng Bá»™i Phân rồi má»›i cùng Lý Phi Vân rá»i biệt Ä‘iện. Lăng Bá»™i Phân nhìn theo hai ngưá»i. Trên miệng ngưá»i nở nụ cưá»i thá»a mãn và tâm đắc.
Lăng Bội Phân nhẫm nói:
- Kim Ngạo Thiên thần phục bang chủ.
- o O o -
NgạoThiên đưa Lý Phi Vân đến Hà m Dương bách niên tá»u. Chà ng vừa Ä‘i vừa há»i Lý Phi Vân:
- Trên Ä‘á»i nà y Lý kiếm thá»§ thÃch gì nhất nà o?
- Kiếm và bản thân mình.
Lý Phi Vân nhìn và o mắt chà ng.
Ngạo Thiên như Ä‘oán ra ý cá»§a Phi Vân. Qua ánh mắt gã. Chà ng vồn vã há»i:
- Ngạo Thiên hiểu ý cá»§a Lý kiếm thá»§ rồi. Phải Lý kiếm thá»§ yêu kiếm như yêu chÃnh bản thân mình. Äúng không?
Phi Vân nhìn và o mắt Ngạo Thiên.
- Thiếu gia nói không sai.
Ngạo Thiên vỗ vai Lý Phi Vân.
- Ngạo Thiên có ý má»i Lý kiếm thá»§ đến Hà m Dương bách niên tữu để uống rượu sÆ¡ giao, nhưng giỠđã đổi ý rồi.
Chà ng ve cằm nhướng mà y nói:
- Má»™t kiếm thá»§ kỳ tà i như Lý Phi Vân, Hà m Dương bách niên tá»u không phải là chổ đến... mà nÆ¡i đến phải là hương lầu.
Äôi chân mà y Ngà o Thiên nhướng lên.
- Ngạo Thiên nói đúng chứ?
Lý Phi Vân im lặng không đáp lá»i Ngạo Thiên. Sá»± im lặng cá»§a gã khiến Ngạo Thiên nghÄ© rằng gã đã đồng ý. NgạoThiên cùng Lý Phi Vân đến hương lầu. Äi bên cạnh Lý Phi Vân, Ngạo Thiên chẳng tá» ra thÃch thú chúc nà o, nhưng cÅ©ng không biểu lá»™ Ä‘iá»u đó ra ngoà i.
Từng hướng đối diện, có hai ngưá»i váºn võ phục song hà nh tiến vá» phÃa Ngạo Thiên và Lý Phi Vân. Há» vừa Ä‘i vừa tán gẩu vá»›i nhau xem ra như rất tâm đắc.
Ngạo Thiên chỉ chú ý đến hai gã đó khi hỠđến gần.
Chà ng nghĩ thầm:
- "Mình và hỠLý chẳng thể nà o giống như hai gã kia được".
à niệm kia còn Ä‘á»ng trong đầu Ngạo Thiên thì bất ngá» chá»›p kiếm cá»§a Lý Phi Vân xuất hiện. Ngạo Thiên lóa mắt bởi chá»›p kiếm sáng ngá»i đó.
Chà ng không biết vì sao Lý Phi Vân bất ngá» công và o hai gã hán nhân Ä‘ang tiến vá» phÃa mình. Má»i việc diá»…n ra nhanh ngoà i má»™t cái chá»›p mắt. Khi má»i sá»± kết thúc, Ngạo Thiên nhìn lại thì thấy hai gã hán nhân ôm lấy yết hầu, loạng choạng rồi đổ nhà o xuống đất. Thể pháp hai gã giáºt nẩy liên tục như có bấu vÃu và o cảnh giá»›i hữu sinh nà y nhưng cuối cùng cÅ©ng nằm ưá»n ra bất động.
Lý Phi Vân tra kiếm và o vá» vá»›i vẽ dá»ng dưng, lạnh lùng.
Ngạo Thiên ngÆ¡ ngẫn nhìn gã. Mãi má»™t lúc sao chà ng má»›i buá»™t miệng há»i:
- Lý kiếm thá»§...sao lại là m váºy?
Lý Phi Vân nhìn lại chà ng.
- Thiếu gia thấy lại à ?
- Lý kiếm thá»§ vô cá»› giết ngưá»i.
- Lý mỗ phải giết hai gã nà y.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Mạng ngưá»i đâu phải là nhá» mà Lý kiếm thá»§ muốn giết thì giết.
Ngạo Thiên bất giác trở nên cáu gắt và tức giáºn.
- Lý kiếm thá»§ chỉ biết giết ngưá»i thôi sao.
Chà ng nói dứt câu thì tiếp nháºn ánh mắt lạnh lùng và khe khắc cá»§a Lý Phi Vân. Tiếp nháºn hai luồng sát nhân cá»§a há» Lý. Bất giác xương sống Ngạo Thiên gay buốt se lạnh. Chà ng rùn mình khi nghÄ© đến thanh trưá»ng kiếm cá»§a y sẽ rá»i khá»i võ và thể pháp mình bị chẻ là m hai phần bằng nhau.
Ngạo Thiên từ từ thở ra.
Lý Phi Vân ôn nhu nói:
- Nếu không giết hai gã đó thì hỠsẽ giết lịnh thiếu gia.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Äúng là khó tin tháºt...hai ngưá»i nà y Kim Ngạo Thiên có gặp bao giỠđâu.
- Thiếu gia không biết hỠnhưng Phi Vân biết. Nếu thiếu gia không tin hãy đến nhìn xác của chúng xem.
Ngạo Thiên nghe Lý Phi Vân nói không khá»i tò mò. Chà ng bước đến bên xác hai gã đó, cúi xuống quan sát. Hai gã hán nhân đó mặc dù đã chết nhưng vẫn nắm khư khư trong tay hai ngá»n trá»§y thá»§ sáng ngá»i. Ngạo Thiên tá»± há»i:
- "Sao hai gã nà y lại cầm sẵn binh khà giết ngưá»i. Chẳng lẽ Lý Phi Vân nói đúng".
Ngạo Thiên nhìn lại Lý Phi Vân, ngáºp ngừng há»i.
- Sao Lý kiếm thủ biết hai gã nà y định sát tỠKim Ngạo Thiên.
Lý Phi Vân nhìn chà ng ôn nhu nói:
- Bởi Lý má»— là sát thá»§, nên tá»± biết ai là sát thá»§. Sát thá»§ xuất hiện bất ngá» thì mục Ä‘Ãch giết ngưá»i. Mục Ä‘Ãch cá»§a má»™t sát thá»§ không ngoà i chuyện giết ngưá»i.
- Nhưng Ngạo Thiên có thù oán với hỠđâu mà hỠmuốn giết Ngạo Thiên.
- Äối vá»›i má»™t sát thá»§ thì có hà ng vạn lý do để giết ngưá»i. Lịnh thiếu gia nên hiểu Ä‘iá»u đó.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Há» vì ngân lượng. Váºy ai đứng sau há», muốn há» lấy mạng Ngạo Thiên.
Lý Phi Vân nhìn hai cái xác, ôn nhu nói:
- Thiếu gia nên há»i há». Còn tại hạ không biết đặt câu há»i cho mình.
Nói dứt câu, Lý Phi Vân ung dung cất bước đi. Ngạo Thiên buột phải bước theo gã.Chà ng đi sau lưng Lý Phi Vân, chà ng nhìn gã mà tự nhũ thầm.
- "Có đúng hai ngưá»i kia là sát thá»§ đến Hà m Dương giết mình không? Chuyện quái gì Ä‘ang xảy ra quanh mình thế nhỉ".
Chà ng lắc đầu nghĩ tiếp:
- "Con ngưá»i nà y đúng là thiết diện vô tâm".
Khi cách hương lâu gần hai mươi trượng, Lý Phi Vân thoạt dừng bước.
Ngạo Thiên bước đến bên cạnh gã.
Chà ng miễn cưởng nói:
- Sao Lý kiếm thủ dừng bước.
- Ở phÃa trước. Câu trả lá»i không rõ nghÄ©a cá»§a gã khiến Ngạo Thiên chau mà y há»i tiếp.
- PhÃa trước là hương lầu. Có gì lạ đâu. Äây là tòa kỹ viện nổi tiếng ở Hà m Dương đó. Nhưng...
Ngạo Thiên bỠlững câu nói giữa chừng.
Lý Phi Vân nhìn sang Ngạo Thiên.
- Lịnh thiếu gia phát hiện ra Ä‘iá»u gì?
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Ngạo Thiên chẳng phát hiện ra Ä‘iá»u gì cã mà chỉ muốn nói vá»›i Lý kiếm thá»§, mặc dù Hương lầu ná»—i tiếng tại Hà m Dương nà y nhưng Ngạo Thiên chưa bao giỠđặt chân đến.
Miệng của Lý Phi Vân thoạt nhếch lên.
- Thiếu gia chưa từng đến Hương lầu.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Äúng như váºy. Äây là lần đầu tiên Ngạo Thiên đến Hương lầu vì Lý kiếm thá»§, ở hương lầu, Ngạo Thiên nghÄ© Lý kiếm thá»§ sẽ có được những khoảnh khắc vui vẻ trong Ä‘á»i là m ngưá»i nà y, chứ không chỉ biết có má»—i má»™t chuyện giết ngưá»i.
- Nghiệp cá»§a Lý Phi Vân trong kiếp ngưá»i nà y là giết ngưá»i. Nếu không giết ngưá»i thì ngưá»i sẽ giết Lý Phi Vân.
Y đổi giá»ng khe khắc và lạnh lùng.
- Ở phÃa trước Ä‘ang có ngưá»i chá» Lý Phi Vân để lấy mạng.
Mặt Ngạo Thiên sa sầm.
- Sao...Lại giết ngưá»i nữa à ?
- Ta không phụ bá nhân. Bá nhân cÅ©ng sẽ không phụ ta. Nghiệp cá»§a Lý má»— mà . Như váºy.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i.
Chà ng miá»…n cưởng há»i.
- Sao Lý kiếm thá»§ biết phÃa trước có ngưá»i muốn giết Lý kiếm thá»§.
- Lý mỗ là sát thủ trên giang hồ, tất có trực giác của một sát thủ.
- Nếu như thế thì ta và Lý kiếm thủ hãy quay vỠKim trang để tìm lạc thú trong kỹ viện còn hơn là phải bước qua những xác chết, Kim Ngạo Thiên không muốn chút nà o.
Lý Phi Vân nhìn lại Ngạo Thiên.
- Không quay vá».
Ngạo Thiên tròn mắt nhìn gã.
- Tại sao?
- Lịnh thiếu gia là thiếu gia cá»§a minh trang. Äã Ä‘i thì phải đến, đã đặt ra mục Ä‘Ãch thì phải đạt. Phải đến hương lầu.
- Nhưng...
Y cướp lá»i Ngạo Thiên.
- Äó là ý cá»§a phu nhân.
Ngạo Thiên thắc mắc vá»›i câu nói nà y cá»§a há» Lý. Nhưng má»™t tiếng sấm trá»—i lên trên ná»n trá»i đêm. Sau đó là những ngá»n gió mạnh cùng những hạt mưa lác đác trút xuống.
Lý Phi Vân rảo bước tiến vá» phÃa trước.
Y vừa đi vừa nói:
- Phu nhân không thÃch thiếu gia đội mưa quay vá» Kim trang đâu.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:55 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 7: Dạ Vũ Hà m Dương.
Mặc dù chưa má»™t lần đặt chân đến "hương lầu" nhưng có lẽ các nà ng kiá»u nữ xinh đẹp cá»§a hương lầu như thể đã từng quen biết Kim Ngạo Thiên.
HỠquên bẳng ngay gã công tỠhỠLý hà o phóng hôm nà o mà nhốn nháo toan bấu lấy Kim Ngạo Thiên.
Lý Phi Vân khoanh tay trước ngực đứng bên cạnh Ngạo Thiên, cũng với bộ mặt lạnh như băng giá. Phà m trong hoà n cảnh nà y thì gã phải bực bội mới đúng.
Má»›i hôm nà o đây, Lý Phi Vân còn được các kiá»…u nữ ở kỹ viện hương lầu ưu ái nhưng nay y trở thà nh ngưá»i thừa khi Ngạo Thiên xuất hiện nhưng Lý Phi Vân chẳng mà n đến Ä‘iá»u đó. Có lẽ y nháºn ra cuá»™c sống tại hương lầu nà y được đúc kết bằng tất cả sá»± xảo trá, giả dối và thá»§ lợi. Có nháºn ra Ä‘iá»u đó, Lý Phi Vân má»›i mặc nhiên vá»›i sá»± Ä‘on đã, vồn vã mà những nà ng kiá»u nữ dà nh cho Kim Ngạo Thiên, còn y thì là kẻ thừa đứng bên chà ng.
Những nà ng kiá»u nữ nhốn nháo.
- Thiếu gia Kim trang...thiếu gia Kim trang.
Há» toà n nhà o đến vây lấy Ngạo Thiên, ngược lại vá»›i sá»± vồn vã cá»§a những nà ng kiá»u nữ, Ngạo Thiên khoát tay như Ä‘uổi ruồi. Chà ng vừa khoát tay vừa nói:
- Không...không...Bổn thiếu gia không cần các nà ng.
Câu nói cá»§a Ngạo Thiên khiến các nà ng kiá»u nữ sững sá». Tình ma ma, má»™t trung phụ đã quá tuổi tứ tuần cÅ©ng vá»™i vã bước đến đó. Sá»± xuất hiện cá»§a tình ma ma buá»™t các nà ng phải nhưá»ng đưá»ng. Bá»™ mặt núc nÃch vá»›i hai gò má những tưởng chảy xệ xuống, kéo theo lá»›p phần sáp dà y cá»™m, khiến Ngạo Thiên cau mà y.
Tình ma ma đon đả nói:
- Hương lầu cá»§a Tình ma ma hôm nay tháºt vinh hạnh đón tiếp Kim thiếu gia.
Ngạo Thiên rặn nụ cưá»i giã lã rồi nói:
- Ma ma không cần tiếp bổn thiếu gia...mà chỉ cần tiếp Lý huynh đây là được rồi.
Tình ma ma nguýt chà ng rồi nói:
- Ậy...sao thiếu gia lại nói như váºy. Hôm nay thiếu gia thân hà nh đến hương lâu là điá»u vinh hạnh cho tòa hương lầu nà y. Nếu tình ma ma không bồi tiếp thiếu gia thì là m sao dám nhìn Kim trang chá»§ phu nhân.
Ngạo Thiên toan phản bác lá»i cá»§a mụ thì Tình ma ma đã nói vá»›i bá»n khách tìm hoa Ä‘ang ngồi rãi rác quanh gian đại sảnh.
- Các vị...Hôm nay "Hương lầu" có khách quý đến thăm...Tình ma ma mạo muội thỉnh chư vị vỠchỗ. Xem như hôm nay hương lầu đóng cữa. Ngà y mai các vị hãy đến.
Lá»i nói cá»§a Tình ma ma không là mệnh lệnh. Mà chÃnh sá»± có mặt cá»§a Kim Ngạo Thiên má»›i là mệnh lệnh. Lần lượt từng ngưá»i đứng lên bước đến ôm quyá»n xá Ngạo Thiên. Ai cÅ©ng cố nặn má»™t nụ cưá»i xởi lởi, nói những câu chúc tụng sáo rá»—ng.
HỠtoan quay bước thì Ngạo Thiên khoát tay.
- Chư bằng hữu dừng bước.
Bá»n khách tìm hoa dừng bước.
Ngạo Thiên cao giá»ng nói:
- Bổn thiếu gia không phải đến hương lầu để chiếm toà lâu nà y riêng cho mình. Các vị cứ ở lại, không là m phiá»n gì đến Kim Ngạo Thiên đâu.
Tình ma ma nói khi chà ng vừa thốt dứt câu.
- Thiếu gia... Từ lâu Tình ma ma đã mong má»i má»™t ngà y nà o đó thiếu gia sẽ đến Hương lầu, ma ma trông thiếu gia như trá»i hạn trông mưa. Nay ngá»n gió hạnh ngá»™ đưa thiếu gia đến hương lầu, Tình ma ma phải dà nh đêm nay cho Kim thiếu gia. Ngà y mai há» cÅ©ng sẽ đến mà .
Ngạo Thiên khoát tay.
- Ma ma...Ngạo Thiên không muốn cho bằng hữu đây mất vui khi bổn thiếu gia xuất hiện.
- Thiếu gia đến hỠđã vui rồi.
Tình ma ma khoát tay ra dấu.
Bá»n khách tìm hoa chÆ¡i còn biết rá»i hương lầu ngay trong lúc trá»i lắc đắc mưa.
Cuối cùng tòa biệt sảnh hương lầu chỉ còn lại Kim Ngạo Thiên và Lý Phi Vân.
Ngạo Thiên nhìn Tình ma ma.
- Ma ma quá coi trá»ng Ngạo Thiên rồi đó.
Tình ma ma giã lã.
- Ở Hà m Dương nà y đâu còn ai hÆ¡n Kim thiếu gia. Không xem trá»ng thiếu gia thì xem trá»ng ai chứ. Äã lâu lắm rồi ma ma chỉ mong ước có ngà y nà y.
Hôm nay ước mong của ma ma đã thà nh hiện thực, đâu còn gì hơn nữa.
Ngạo Thiên nheo mà y. Chà ng nhìn Tình ma ma nghĩ thầm:
- "Tình ma ma có cái miệng đúng là giảo hoạt, trơn tru như con lương".
Ngạo Thiên vốn đã phải nghe những lá»i nói sáo rá»—ng nà y trong cuá»™c lá»… đại hỹ cá»§a Kim trang, giá» lại phải nghe nữa. Chẳng khác nà o lá»— tai bị tra tấn, khiến cho chân diện nhăn lại. Khoát tay.
- Ma ma nói như váºy đủ rồi...đủ rồi.
Ngạo Thiên thò tay và o ngực áo rút xấp ngân phiếu đặt và o tay Tình ma ma.
Bổn thiếu gia biết Tình ma ma cần cái nà y nên má»›i vồn vã và xem trá»ng bổn thiếu gia. Nếu cần thì cứ lấy nhưng đừng buá»™t bổn thiếu gia phải nghe thêm những lá»i sáo rá»—ng như vừa rồi. Hay nhất là mau bà y đại yến để bổn thiếu gia đãi Lý huynh.
Nháºn lấy sắp ngân phiếu, Tình ma ma há»›n hở hẳn lên. Mụ vồn vã nói:
- Yến Yến, Thu Thu, Tịnh Tịnh, Oanh Oanh.
Mụ gá»i ra má»™t lúc hÆ¡n chục những cái tên, tên nà o cÅ©ng đẹp cả rồi Ä‘on đã nói:
- Tất cả má»i ngưá»i mau bà y đại yến ngay tại biệt sảnh nà y và hầu hạ Kim thiếu gia chu đáo đó.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Háºy...Không phải hầu hạ bổn thiếu gia mà hầu hạ Lý huynh đây.
Tình ma ma nhìn chà ng nói:
- Nếu hầu hạ Lý công tá» má»™t thì hầu hạ Kim thiếu gia mưá»i. Có như váºy Tình ma ma má»›i mãn nguyện và không cảm thấy thất lá»… vá»›i Kim trang.
Bà n yến tiệc nhanh chóng được bà y ra giá»a gian biệt sảnh. Tình ma ma nắm tay Ngạo Thiên.
- Thiếu gia phải ngồi bên cạnh ma ma nè.
Tất cả những gì xảy ra tại tòa Hương lầu nổi tiếng là kỹ viện phóng đãng nhất tại Hà m Dương chứng tá» má»—i má»™t Ä‘iá»u duy nhất, có ngân lượng thì muốn gì cÅ©ng được. Có chứng kiến sá»± đôn đã. Và hối hả cá»§a những nà ng kiá»u nữ má»›i biết uy quyá»n cá»§a ngân lượng. Có ngân lượng, thì có được tất cả quyá»n lá»±c và tiếng tăm. Kẻ có được hai thứ đó tại Hà m Dương, chỉ có Kim Ngạo Thiên mà thôi.
ChÃnh vì thế mà các nà ng kiá»u nữ cố nhau bấu lấy Kim Ngạo Thiên những tưởng chà ng đã hóa thân thà nh má»™t bánh máºt ngá»t ngon là nh, quyến rÅ© lá»§ ruồi. Hai tay Ngạo Thiên má»i nhừ cứ phải xua lá»§ ruồi đó tản ra.
Ngạo Thiên nhìn qua Lý Phi Vân. Äôi chân mà y chà ng nheo lại khi thấy há» Lý ngồi má»™t mình chẳng có ai hầu tiếp. Tất cả như thể táºp trung và o má»—i má»™t mình chà ng. Lý Phi Vân đúng là má»™t ngưá»i thừa trong hoà n cảnh nà y. Y tá»± chuốc rượu và cÅ©ng bưng rượu ra uống. Mặc dù váºy, khuôn mặt trét sáp lạnh lùng cá»§a gã cÅ©ng chẳng biểu lá»™ chút biểu cảm nà o để gá»i là bất nhẫn hay ganh tỵ vá»›i Ngạo Thiên. Cứ như y chấp nháºn vá»›i thân pháºn là m kẻ nô bá»™c trung thà nh cho Ngạo Thiên.
Thấy Lý Phi Vân ngồi độc ẩm chẳng ai buồn tiếp. Kim Ngạo Thiên má»›i là ngưá»i bất nhẫn. Chà ng nghÄ© thầm:
- "Mấy ả quá»· cái nà y dám là m há»ng việc cá»§a bổn thiếu gia lắm. Bổn thiếu gia cần Lý Phi Vân chứ đâu cần có các ngưá»i".
à niệm đó vừa lướt qua, Kim Ngạo Thiên chợt đứng báºt dáºy, Ä‘áºp tay xuống bà n.
Rầm...
Sá»± thay đổi thái độ đột ngá»™t cá»§a chà ng khiến Tình ma ma cÅ©ng ngÆ¡ ngác, các nà ng kiá»u nữ thì sững sá». Ngạo Thiên vừa Ä‘áºp tay xuống bà n vừa nói:
- Äá»§ rồi...đủ rồi...
Chà ng nhìn lại Tình ma ma.
- Ma ma...bổn thiếu gia đâu muốn tất cả má»i ngưá»i bồi tiếp bổn thiếu gia đâu. Ta cần má»i ngưá»i chú tâm đến hầu hạ Lý huynh cá»§a bổn thiếu gia kìa.
Chà ng thốt dứt câu thì có tiếng trầm trầm cất lên từ phÃa cầu thang dẫn lên tầng gác có dãi thư phòng dà nh cho khách tìm hoa mua vui.
- Lý Phi Vân để cho ta tiếp.
Nghe giá»ng nói trầm đó. Kim Ngạo Thiên buá»™t phải ngẫn mặt nhìn lên. Äáºp và o mắt chà ng là má»™t con quạ Ä‘en thì đúng hÆ¡n, ngưá»i vừa thốt ra câu nói đó đúng là má»™t con quạ, vì bá»™ trướng y nho sinh Ä‘en bóng mà gã váºn. Bá»™ mặt cá»§a gã rá»— chằng chịch, chỉ lướt nhìn qua đã biết ngay là má»™t sát thá»§. Y chầm cháºm bước xuống cầu thang.
Ngạo Thiên nhìn lại Lý Phi Vân. Y vẫn bình thản ngồi uống rượu như không hỠbiết đến con quạ đen với sắc na chết chóc kia.
Ngạo Thiên từ từ thở ra rồi ngồi xuống. Chà ng định nhản nhìn gã sát thủ đang buớc xuống cầu thang mà nhủ thầm:
- "Chẳng lẽ Lý Phi Vân đoán đúng".
Ngạo Thiên nhìn sang Tình ma ma.
- Ma ma biết gã đó chứ?
Tình ma ma lắc đầu.
- Không.
Gã bước xuống thang lầu tiến thẳng đến trước mặt Lý Phi Vân trầm giá»ng:
- Lý kiếm thủ đừng đặt tay và o đốc kiếm của mình.
Lý Phi Vân bưng chén rượu từ từ quay mặt lại nhìn gã.
- Mão Vị huynh chừng nà o mới xuất chiêu lấy mạng Lý mỗ.
- Ngay bây giá».
- Thế sao còn chưa xuất thủ.
- Ta muốn nhìn thấy nỗi sợ hải trên mặt ngươi.
- Có thấy không?
Äôi chân mà y Mão Vị nhÃu lại. Äúng là y Ä‘ang tìm nét sợ hải trên khuôn mặt trét sáp cá»§a Lý Phi Vân nhưng chẳng thể nà o tìm được. Y miá»…n cưởng nói:
- Ta không thấy.
- Không nét sợ hãi chứng tỠLý mỗ không sợ chết đúng không?
- Äã là má»™t sát thá»§, nhứt là má»™t sát thá»§ như má»™t Kiếm Sát Vương, tất cà ng phải sợ chết hÆ¡n. Có sợ chết má»›i trở thà nh sát thá»§.
- Mão Vị huynh nói rất đúng. Nếu không là ngưá»i sợ cái chết thì vÄ©nh viá»…n không bao giá» là m má»™t sát thá»§ được cả.
Hai cánh môi Lý Phi Vân nhếch lên.
- Có sợ chết má»›i không muốn cái chết đến vá»›i mình. Không muốn cái chết đến vá»›i mình tất phải giết ngưá»i muốn giết mình, để cái chết không đến.
Y xoay tròn chén rượu trên hai bà n tay.
- Mão Vị huynh có sợ chết không?
- Mão Vị huynh là một sát thủ. Trực Kiếm Sát Vương cũng là một sát thủ vô tình.
- Rất tiếc...Trá»±c Kiếm Sát Vương đã chết, còn ngưá»i Ä‘ang ngồi trước mặt Mão Vị là Lý kiếm thá»§. Má»™t ngưá»i không là sát thá»§ mà ngưá»i không sợ chết tất cái chết sẽ không đến. Cái chết không đến vá»›i ngưá»i đó thì cái chết sẽ đến vá»›i ngưá»i gieo cái chết.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Lý Phi Vân thì Mão Vị xuất chiêu. Y chỉ hÆ¡i nhÃch động hữu thá»§, từ trong ống tay áo lưỡi kiếm bắn xẹt ra nhắm ngay và o yết hầu cá»§a Lý Phi Vân.
Nhanh hơn lưỡi kiếm của hỠMão, chén rượu trong tay Lý Phi Vân vừa hất rượu và o mặt gã và đỡ lấy mũi mặt kiếm.
- Cạch...
Âm thanh khô khốc đó Ä‘áºp và o thÃnh nhỉ cá»§a Kim Ngạo Thiên cuá»™c đấu giữa hai đại sát thá»§ hắc đạo cÅ©ng kết thúc.
Lý Phi Vân từ từ tra kiếm và o vá», còn thể pháp cá»§a Mão VÄ© thì cÅ©ng tá»± trách ra là m hai phần bằng nhau. Nó được chém từ phÃa dưới lên cắt đôi thân thể gã.
Kim Ngạo Thiên tròn mắt sá» sá»ng. Mồ hôi rịn ra trán chà ng.
Bá»n kiá»u nữ nhốn nháo hẳn lên. Ngạo Thiên gắng lắm má»›i chá»i tay đứng lên được. Chà ng quay sang Tình ma ma.
- Bổn Thiếu gia không thÃch chổ nà y nữa...Không thÃch chổ nà y nữa.
Chà ng vừa nói vừa sảy bước Ä‘i thẳng vá» phÃa cữa hương lầu. Tình ma ma cÅ©ng ngồi thừ ra má»™t chổ không nhÃch động được thể pháp đã đến thá»i xế bóng chảy xệ cá»§a mụ.
Ngạo Thiên đứng bước ngay cữa hương lầu quay lại nói với Lý Phi Vân.
- Lý kiếm thá»§ cứ tá»± nhiên ở lại hương lầu...Ngạo Thiên có chuyện phải quay vá».
Lý Phi Vân nhìn chà ng từ tốn nói:
- Thiếu gia ngoà i trá»i Ä‘ang có mưa...hãy cầm lấy dù.
Gã nói rồi vươn tay vá» phÃa cây dù treo trên vách biệt sảnh. Cây dù được má»™t hấp lá»±c rút vá» phÃa há» Lý. Y lắc cổ tay khiến cây dù lướt thẳng đến Kim Ngạo Thiên. Khi nó gần đến tầm tay Ngạo Thiên thì tá»± bung ra để chà ng dá»… dà ng bắt lấy. Thá»§ pháp cá»§a Lý Phi Vân cà ng là m Ngạo Thiên bối rối hÆ¡n.
Chà ng mỉn cưỡng nói:
- Lý kiếm thá»§ bảo trá»ng.
- Lý mỗ không muốn để thiếu gia phải lo.
Ngạo Thiên che dù đội mưa rá»i hương lầu, chà ng vừa Ä‘i vừa nghÄ© thầm:
- "Lý Phi Vân là con ngưá»i như thế nà o nhÄ©. Tâm thức cá»§a hắn như thể há»§ núc chẳng thể nà o Ä‘á»c được, hắn giết ngưá»i mà mặt cú trÆ¡ trÆ¡ ra chẳng biểu lá»™ chúc giao cảm nà o. Má»™t con ngưá»i quái gở".
Vừa nghÄ© vá» Lý Phi Vân, Ngạo Thiên vừa thả bước Ä‘i. Y Ä‘ang trở thà nh má»™t Ä‘iá»u bà ẩn trong tiá»m thức chà ng.
Ngạo Thiên dừng bước nhẫm nói:
- "Y đúng là một thanh kiếm sống".
Äem theo những ý tưởng mông lung vá» Lý Phi Vân. Ngạo Thiên tiếp tục thả bước Ä‘i trong mưa. Khi chà ng Ä‘i ngang biệt phá»§ cá»§a huyện lịnh Lâm Tá»± Thư thì thấy có ngưá»i đội mưa quỳ trước cữa.
Ngạo Thiên cau mà y tò mò nhìn ngưá»i đó. Chà ng bước đến bên ngưá»i Ä‘ang quỳ má»›i nháºn ra y là má»™t thư sinh, vá»›i khuôn mặt rất thanh tú, khôi ngô đầm đìa nước mưa.
Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Công tỠsao lại quỳ ở đây?
Vùa há»i Ngạo Thiên vừa che dù cho y.
Gã thư sinh ngẫng lên nhìn Ngạo Thiên.
- Tôi muốn chết...tôi muốn quỳ ở đây cho đến chết.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại. Chà ng nghÄ© thầm:
- "Cái quái gì thế nhỉ? Chẳng lẽ hôm nay là ngà y tá» thần tuần thú nhân gian nên mình đến đâu cÅ©ng thấy ngưá»i chết, rồi đến gã công tá» nà y cÅ©ng muốn chết.
Thở hắt ra một tiếng, Ngạo Thiên nói:
- Công tá»...mạng ngưá»i quý sao công tá» lại muốn chết.
Gã gục đầu xuống, là nhà nói:
- Sá» Quách nà y không còn muốn sống trên Ä‘á»i nà y nữa. Sá» Quách chết nhưng mãi mãi sẽ biến thà nh con ma ám gã Kim Ngạo Thiên, thiếu gia cá»§a Kim trang.
Kim Ngạo Thiên tròn mắt mở to hết cỡ khi nghe Sá» Quách thốt ra câu nói nà y. Chà ng chắc lưỡi rồi há»i:
- SỠcông tỠvừa nói gì?
- SỠQuách thà chết sẽ đeo bám gã Kim Ngạo Thiên thiếu gia Kim trang.
Ngạo Thiên buá»™t miệng há»i:
- Hình như Ngạo Thiên và công tá» không quen nhau, không oán không thù, cá»› gì Sá» công tá» háºn Ngạo Thiên thấu xương thấu cốt váºy.
Má»™t tiếng sấm trá»—i lên cùng vá»›i ánh chá»›p xé toạt bầu trá»i đêm lác đác mưa.
Vừa nghe tiếng sấm đó, SỠQuách bất giác gà o lên:
- Ông trá»i Æ¡i...sao ông sinh ra Sá» Quách rồi lại còn sinh ra gã Kim Ngạo Thiên kia là m gì. Sao ông không đánh cho hắn tan xác có được không?
Nghe Sá» Quách thét lên lá»i nói nà y, Ngạo Thiên cà ng bối rối hÆ¡n.
Chà ng buôn tiếng thở dà i rồi nói:
- Sá» công tá» nói váºy nghe sao bất công quá. Bá»™ ông trá»i chỉ biết có má»—i mình Sá» công tá» thôi sao, Sá» công tá» có trên Ä‘á»i nà y rồi thì không muốn có ngưá»i khác à ? Ông trá»i không có bất công như công tữ nghÄ© đâu, chà ng ngồi xuống bên cạnh Sá» Quách.
- Nà y...tháºt ra công tá» có chuyện gì mà lại u uẩn và căm phẫn Kim Ngạo Thiên thiếu gia Kim trang váºy...có thể nói cho tại hạ biết được không.
- Tại hạ có thể giúp cho Sá» công tá».
Quách SỠnhìn Ngạo Thiên nghẹn ngà o nói:
- Chỉ vì Kim Ngạo Thiên mà Lâm Bội Giao mới từ hôn SỠQuách nà y.
Ngạo Thiên nheo mà y.
- SỠcông tỠcó thế nói rõ được không?
SỠQuách nấc nghẹn rồi nói:
- Gã Kim Ngạo Thiên thiếu gia cá»§a Kim trang có số pháºn may mắn hÆ¡n Sá» má»—. Sá» má»— là má»™t thư sinh trói gà không chặc, lại là kẻ hà n vi sao có thể sánh bằng vị thiếu gia há» Kim kia. ChÃnh vì Sá» má»— không bằng Kim Ngạo Thiên mà huyện lệnh Lâm Thá»± Tư và Lâm Bá»™i Giao đã xé chỉ ước di hôn giữa há» Sá» và há» Lâm...há» còn Ä‘uổi Sá» Quách ra khá»i biệt phá»§ cá»§a há» nữa.
Gã dùng ống tay chùi nước mưa Ä‘á»ng lại trên mặt. Vừa chùi Sá» Quách vừa nói trong nghẹn ngà o uất ức.
- Công tá»...Tại sao Lâm bá bá và Bá»™i Giao lại đối xá» vá»›i Sá» Quách như váºy.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i há»i:
- Huyện lịnh Lâm đại nhân và Lâm tiểu thư xé chỉ ước giao hôn vá»›i Sá» huynh thì có can dá»± gì đến Kim Ngạo Thiên thiếu gia Kim trang mà Sá» huynh lại căm háºn Ngạo Thiên. Sá» huynh căm háºn Kim thiếu gia hóa ra là kẻ tiểu nhân giáºn cá chém thá»›t, đâu đúng vá»›i những sách kinh đã dạy.
SỠQuách mếu máo nói:
- Công tá»...chỉ tại vì gã Kim Ngạo Thiên kia được số pháºn may mắn hÆ¡n Sá» má»— nà y, được huyện lịnh Lâm bá bá và Lâm Bá»™i giao tiểu muá»™i để mắt đến. Há» chỉ muốn kết thông gia vá»›i Kim trang chứ đâu nghÄ© đến gã thư sinh há» Sá» hà n vi nà y.
- ChÃnh vì váºy mà Sá» huynh háºn Kim Ngạo Thiên.
Sá» Quách nhìn lên trá»i, nghẹn ngà o nói:
- Tại sao Sá» má»— không có được số pháºn may mắn như Kim Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nhìn gã cao mà y. Chà ng nghĩ thầm:
- "Có sống trong chăn má»›i biết chăn có ráºn. Ngươi tưởng bổn thiếu gia sung sướng lắm sao".
Mặc dù nghÄ© váºy nhưng Ngạo Thiên vẫn gượng cưá»i, rồi từ tốn nói:
- Nếu tại hạ giúp Sá» huynh toại thà nh ước nguyện vá»›i Lâm tiểu thư, huynh sẽ không háºn Kim Ngạo Thiên chứ?
Sá» Quách gáºt đầu.
- Sẽ không háºn.
Ngạo Thiên nhìn Sá» Quách từ tốn há»i:
- SỠcông tỠyêu Lâm tiểu thư lắm à ?
- SỠmỗ yêu nà ng từ lúc còn thơ.
Ngạo Thiên tròn mắt nhìn SỠQuách.
- Trá»i đất...tại hạ đến bây giá» còn chưa biết yêu là cái còn khỉ gì mà huynh lại biết yêu từ tuổi còn thÆ¡.
Ngạo Thiên xoa trán mình.
- Trái tim SỠcông tỠphình ra trước tuổi của SỠcông tỠà ?
- Sá» Quách chỉ nói váºy thôi. Khi ta còn nhá» thì hai nhà há» Lâm và há» SỠđã có chỉ ước giao hôn. Lâm gia không phải tầm thưá»ng nhưng chỉ vì…
Ngạo Thiên chau mà y.
- Chỉ vì cái gì nà o?
SỠQuách chìa hai bà n tay.
- Chỉ vì hai bà n tay mê váºn đỠđen cá»§a ta mà Sá» gia tan nhà nát cữa. Nên Lâm bá bá và Bá»™i Giao má»›i xé chỉ ước giao hôn.
Ngạo Thiên mở to mắt hết cỡ nhìn gã.
- CÅ©ng tại huynh. Bụng là m dạ chịu còn trách ai bây giá». Sá» huynh là m ra má»i chuyện mà lại háºn Kim Ngạo Thiên, đúng là gieo oán cho ngưá»i ta rồi.
SỠQuách chộp lấy vai Ngạo Thiên.
- Công tỠgiúp SỠQuách với...SỠQuách biết lỗi của mình rồi…
- Nếu không có Lâm Bội Giao, SỠQuách sẽ quỳ ở đây cho đến chết. Ta chết sẽ là m ma ám Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên buông tiếng thở ra rồi nói:
- Cũng lại là Kim Ngạo Thiên nữa. SỠcông tỠkhông còn ai để trút oán tình à ?
- Bá bá và Bội Giao chỉ muốn Kim Ngạo Thiên thôi.
- ÄÆ°á»£c rồi ...được rồi...Äể Ngạo Thiên giúp Sá» công tá» má»™t lần xem có được không.
Chà ng nói rồi đi và o mái hiên tòa biệt phủ của hỠLâm. Ngạo Thiên trao dù cho SỠQuách rồi nói:
- Sá» Quách huynh cứ đứng đây chá» tại hạ thá» nói dùm Sá» huynh và i lá»i.
Sá» Quách gáºt đầu.
Ngạo Thiên gõ cữa biệt phủ. Cánh cữa từ từ dịch mở một gã gia nhân xuất hiện. Y vừa nhô đầu ra vừa nói:
- Thư sinh thúi...còn gõ cữa là m gì?
Ngạo Thiên chìa mặt đến sát mặt gã nhá» giá»ng nói:
- Ngươi nhìn kỹ xem ta là ai nà o.
Gã gia đinh nhướng mà y, há hốc miệng.
- Æ ...
Ngạo Thiên bịt miệng gã, rồi lẻn ngay và o trong. Chà ng nhanh miệng nói:
- Bổn thiếu gia đến đây gặp tiểu thư của ngươi.
Gã gia đinh khúm núm nói:
- Dạ dạ...Äể tiểu nhân và o bẩm báo vá»›i Lâm đại nhân và tiểu thư có thiếu gia đến.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Không... không...Cứ đưa ta đến gặp tiểu thư của ngươi trước.
Vừa nói Ngạo Thiên vừa lấy một tỠngân phiếu nhét và o tay gã.
- Cầm lấy mà uống rượu.
Gã gia Ä‘inh nháºn tá» ngân phiếu phấn khÃch hẳn lên.
- Äa tạ thiếu gia...Ä‘a tạ thiếu gia. Má»i thiếu gia theo tiểu nhân ạ.
Gã đưa Ngạo Thiên và o gian tiá»n sảnh biệt phá»§, rồi khúm núm nói:
- Äể tiểu nhân Ä‘i gá»i tiểu thư đến.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Bổn thiếu gia không đợi lâu nhé.
Y vội đáp:
- Tiểu nhân biết.
Lấy má»™t tá» ngân phiếu nhét và o tay gã gia Ä‘inh, Ngạo Thiên mỉm cưá»i nói:
- Bổn thiếu gia thưởng công thêm cho ngươi đó.
- Äa tạ thiếu gia...thiếu gia cứ đến đây mãi, tiểu nhân sá»›m phát tà i.
- Yên tâm thế nà o ngươi cũng phát tà i mà .
Gã gia Ä‘inh ôm quyá»n cúi lạy Ngạo Thiên rồi lẫn nhanh và o trong. Khi gã gia Ä‘inh Ä‘i rồi, Ngạo Thiên còn lại má»™t mình, nhá»§ thầm:
- "Chẳng biết ái nữ tiểu thư cá»§a huyện lệnh Lâm Thá»± Tư đẹp như thế nà o mà khiến cho gã thư sinh há» Sá» kia chết ngÆ¡ chết ngẫn cả ngưá»i ra như váºy".
Ngạo Thiên không phải chá» lâu. Trước khi Lâm Bá»™i Giao đến thì má»™t là n xạ hương thoang thoảng xông và o mÅ©i Ngạo Thiên, liá»n sau là n xạ hương thoang thoảng đó, giai nhân từ sau bức rèm háºu Ä‘iện bước ra.
Äang ngồi, Kim Ngạo Thiên đứng báºt lên khi nà ng bước và o.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:56 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 8: Ma Thần.
Hà m Dương chìm trong mà n mưa đêm xối xã. Những tưởng cả bầu trá»i co giáºt bởi má»™t cÆ¡n phẫn ná»™ cá»§a trá»i đất, mà Hà m Dương phải gánh chịu sá»± phẫn ná»™ đó. Trong tiết trá»i vần vÅ© mưa sa đó, ngoại thà nh Hà m Dương, trên má»™t bãi đất trống, má»™t ngưá»i váºn áo choà ng có mÅ© trùm đầu đội mưa. Y đứng như má»™t vị thần trấn giữ thà nh Hà m Dương, ngăn cháºn bầy quá»· đói theo những cÆ¡n giông và o thà nh. Mặc dù mà n nước mưa dà y đặc cùng vá»›i mà n đêm tối mịt vẫn không che được hai luồng nhản quang ngá»i ngá»i cá»§a ngưá»i đó.
Má»™t cÆ¡n gió tháºt mạnh lùa qua, nhưng chiếc áo cá»§a ngưá»i đó vẫn rá»§ xuống bó sát lấy thân. Liá»n theo cÆ¡n giông đó, từ trong mà n dạ vÅ© và dà y đặc, năm ngưá»i cùng váºn những chiếc áo choà ng có mÅ© trùm đầu xuất hiện. Há» xếp thà nh hà ng ngang, thả bước chầm cháºm tiến vá» phÃa ngưá»i đứng giá» cổng thà nh Hà m Dương. Năm ngưá»i há» dừng bước khi cách ngưá»i kia đúng năm trượng.
Năm đôi mắt toát uy quang sáng ngá»i chiếu và o ngưá»i há».
Ngưá»i đứng án ngữ trước cổng thà nh Hà m Dương cháºm rải nói:
- Lão phu không ngá» NgÅ© Äá»™c Thần Quân lại thân hà nh đến Hà m Dương mà không phải là lão Äá»™c Ma Âu Dương Äình.
Tiếng sấm trá»—i lên vá»›i trà ng cưá»i the thé tạo ra má»™t thứ âm thanh há»—n độn nghe tháºt chá»i tai. Liá»n sao trà ng tiếu ngạo như ma tru quá»· khóc đó, má»™t ngưá»i váºn áo choà ng Ä‘á», có mÅ© trùm đầu từ phÃa sau NgÅ© Äá»™c Thần Quân bước ra.
Y vừa đi vừa nói:
- Quái Thủ Vô Danh Khách, sao bổn toạ không đến được. Bổn toạ chỉ sợ lão quỷ không đến thôi.
Äá»™c Ma Âu Dương Äình vừa nói vừa phẩy tay ra sau lưng. Hiệu lịnh cá»§a Äá»™c Ma được NgÅ© Thần Quân hiểu như má»™t lá»i má»i bảo há» lùi vá» sau. NgÅ© Thần Quân đồng loạt thối vá» bốn bá»™.
Quái Thá»§ Vô Danh Khách nhìn Äá»™c Ma từ tốn nói:
- Äá»™c Ma Âu Dương Äình, tất cả độc nhân cá»§a ngươi Ä‘á»u hiện diện ở đây cả rồi mà .
- Thế theo yêu cầu cá»§a lão, bổn toạ và NgÅ© Äá»™c Thần Quân đã có ở đây.
Quái thá»§ Vô Danh Khách gáºt đầu.
- Tốt lắm. Hôm nay xem như chúng ta đã có thể giải quyết tất cả má»i chuyện được rồi.
- Bổn tá»a cÅ©ng nghÄ© như váºy. Äá»™c môn và tôn giá sẽ giải quyết tất cả trong đêm nay. Nhưng trước hết bổn tá»a muốn biết tráp ma cá»§a Äá»™c môn có đây không?
- Nó luôn bên mình ta.
Mà n đêm bất ngá» tạnh hẳn. Quái Thá»§ Vô Danh lắc há»u thá»§. Trên bản thá»§ cá»§a y xuất hiện ngay má»™t chiếc tráp ma và ng óng ánh.
- Äá»™c ma cầm chiếc tráp nà y.
Äôi thần nhản cá»§a Äá»™c ma Âu Dương Äình sáng hẳn lên. Äôi chân như dợm bước đến, nhưng rồi chiếc tráp nhanh chóng lại biến mất như tan và o khoảng không gia ban thá»§ cá»§a Quái Thá»§ Vô Danh Khách.
Äá»™c Ma Âu Dương Äình tức giáºn nói:
- Äá»§ rồi.
- Âu Dương Äình, ngươi nên biết, chưa má»™t ngưá»i nà o có thể Ä‘oạt tất cả bất cứ váºt gì trên tay cá»§a Quái Thá»§ cả.
- Bổn toạ biết Ä‘iá»u đó.
Má»™t luồng gió đêm thổi qua hai ngưá»i Ä‘em theo hà n khà se lạnh ẫm ướt. Äá»™c ma Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Quái Thủ...lão muốn gì cứ nói.
- Má»™t câu nói rất hợp thá»i và đúng lúc.
Lá»i nói còn Ä‘á»ng trên miệng Quái Thá»§ Vô Danh thì Äá»™c Ma Âu Dương Äình phá lên cưá»i khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a Äá»™c Ma nghe như tiếng ma tru quá»· khóc, buá»™c ngưá»i nghe phải nổi gay ốc sởn cả ngưá»i. Y bất ngá» cắt ngang trà ng tiếu ngạo quá»· khóc ma tru đó rồi gằn giá»ng nói:
- Bổn toạ nói như thế nhưng biết Quái Thủ Vô Danh Khách muốn gì rồi.
Không biểu lá»™ má»™t chúc gì lo lắng hay bồn chồn trước câu há»i cá»§a Äá»™c Ma và tiếng cưá»i cá»§a y, Quái Thá»§ Vô Danh Khách ôn nhu nói:
- Âu Dương Äình...ngươi thá» nói xem ta muốn gì nà o?
Cho dù tôn giá có mội lực cao thâm đến mấy, có là kỳ tà i của võ lâm nhưng đã trúng phải "Di Hồn Ma Thần" thì cũng phải cần đến giải dược thôi. Bổn toạ sẽ giúp tôn giá giải Di Hồn Ma Thần, nhưng trước tiên hãy trao chiếc tráp kia cho ta.
- Có ai trúng Di Hồn Ma Thần cá»§a Äá»™c Ma như ta không? Âu Dương Äình ngươi hãy nghiệm lại xem.
- Äây là má»™t Ä‘iá»u bổn toạ lấy là m lạ trong cuá»™c Ä‘á»i mình đó.
- Ngươi lạ cũng đúng thôi. Bởi Di Hồn Ma Thần của ngươi đâu phải là tuyệt độc tối thượng của võ lâm. Cái ta cần không phải là giải dược Di Hồn Ma Thần.
Äá»™c Ma Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Thế ngươi muốn đòi há»i gì ở bổn toạ?
Quái Thá»§ Vô Danh Khách gằn giá»ng nói tháºt cháºm:
- Chủ nhân của Di Hồn Ma Thần.
- Chá»§ nhân...Äá»™c Ma Âu Dương Äình ta dụng Di Hồn Ma Thần thì chÃnh ta là chá»§ nhân cá»§a Di Hồn Ma Thần. Sao tôn giá lại không tin ta là chá»§ nhân cá»§a Di Hồn Ma Thần?
Quái Thủ Vô Danh Khách khoát tay.
- Âu Dương Äình...ngươi đánh giá ta thấp quá. Ta cho ngươi biết cÆ¡ há»™i để lấy lại viên "huyết ngá»c", đặng khá»i phải nháºn lấy cái chết thê thảm bởi Di Hồn Ma Thần. Ngươi không tiếp nháºn cÆ¡ há»™i đó, ta sẽ bá» Ä‘i đó. Ngươi sẽ không còn cÆ¡ há»™i thứ hai để lấy lại huyết ngá»c đâu.
Giá»ng nói cá»§a Quái Thá»§ Vô Danh tháºt ôn nhu và từ tốn, nhưng Äá»™c Ma Âu Dương Äình lại hÆ¡i rút ngưá»i lại.
Quái Thủ Vô Danh Khách nói tiếp:
- Âu Dương Äình...cho dù ngươi có Ä‘em cả Äá»™c môn đến, hay cả quần hùng võ lâm hắc đạo và bạch đạo tá»›i, má»™t khi ta muốn Ä‘i thì cÅ©ng không ai ngăn được. Khi ta Ä‘i rồi thì ngươi vÄ©nh viá»…n không bao giá» tìm lại cÆ¡ há»™i nà y đâu.
Quái Thá»§ Vô Danh Khách gằn giá»ng nói tiếp:
- Äây là cÆ¡ há»™i cuối cùng ta dà nh cho ngươi. Viên huyết ngá»c Ä‘ang ở trong tay ta. Và nó là báu váºt cá»§a chá»§ nhân ngươi đó.
Âu Dương Äình rÃt giá»ng nói:
- Lão quá»· tháºt là đê tiện.
- Äừng nói vá»›i ta những lá»i đó. Khi ta không thÃch nghe thì ta sẽ bá» Ä‘i.
Nói dứt lá»i Quái Thá»§ Vô Danh toan thi triển khinh công nhưng Äá»™c Ma Âu Dương Äình hốt hoảng ngăn lại.
- Dừng chân.
Quái Thá»§ Vô Danh dừng lại, cưá»i khẩy rồi nói:
- Âu Dương Äình...ngươi đã quyết định rồi à ?
Äá»™c Ma Âu Dương Äình lưỡng lá»± rồi nói:
- ÄÆ°á»£c...ta nói.
- Ta thì Ä‘ang muốn nghe. Äừng nói vá»›i ta má»™t cái tên xa lạ nà o đó.
- ÄÆ°á»£c...ta nói.
- Bổn toạ chỉ có thể nói với tôn giá.
Äá»™c Ma Âu Dương Äình ngáºp ngừng má»™t lúc rồi trang trá»ng nói:
- Hãy đến Tục Dương Cốc.
- Ngươi cÅ©ng khá thà nh tháºt.
Vừa nói Quái Thá»§ Vô Danh vừa lắc cổ tay phải. Chiếc tráp và ng thoát ra khá»i tay bay vụt lên cao mươi trượng. Ngay láºp tức Äá»™c Ma Âu Dương Äình chá»›p động thân pháp, lướt lên vươn trảo chá»™p lấy chiếc tráp. Chiếc tráp vừa nằm gá»n trong tay Äá»™c Ma Âu Dương Äình thì má»™t đạo hắc khà cÅ©ng cuồng cuá»™n phát ra công đến Quái Thá»§ Vô Danh Khách.
Quái Thá»§ Vô Danh Khách như đã có chá»§ ý từ trước, không đón đở hắc kình cá»§a đối phương mà lại dụng má»™t thứ bá»™ pháp quá»· dị khác thưá»ng né tránh. Y vừa né tránh vừa nói:
- Ta không thÃch giao thá»§ vá»›i ngưá»i đụng độc chưởng.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên cá»a miệng Quái Thá»§ Vô Danh Khách thì y cÅ©ng lướt ra ngoà i ba trượng. Äạo hắc kình nện xuống ngay chá»— đứng cá»§a Quái Thá»§ Vô Danh Khánh.
- Ầm...
Mặt đất được xá»›i lên cùng những âm thanh xèo xèo, kéo theo mùi xú khà lan tá»a trên khắp phạm vi bốn trượng vuông.
Quái Thá»§ Vô Danh Khách phá lên cưá»i rồi băng mình và o mà n đêm.
Äá»™c ma Âu Dương Äình xoay tròn thân ảnh trên không như chiếc bông vụ lướt theo Quái Thá»§ Vô Danh, nhưng chỉ trong chá»›p mắt nhân dạng cá»§a Quái Thá»§ Vô Danh đã mất hút rồi. Âu Dương Äình gà o lên.
- Ngươi chỉ biết chạy thôi à ?
Như không mà n đến lá»i nói cá»§a Äá»™c Ma Âu Dương Äình, Quái Thá»§ Vô Danh đã mất hút và o bóng đêm, không để lại chút nhân dạng nà o. Thân ảnh cá»§a Quái Thá»§ Vô Danh đúng là siêu phà m xuất chúng, y lướt Ä‘i trong mà n đêm chỉ có bóng mà chẳng thấy hình. Y lướt và o trong má»™ địa Kim gia, rồi và o thẳng ngôi nhà mồ. Quái Thá»§ Vô Danh Khách lá»™t tấm ngoại y có mÅ© trùm đã ướt sÅ©ng. Y lá»™ chân tướng chẳng phải ai khác mà chÃnh là lão Cù Bá Nhâm. Lão châm lữa và o má»™t ngá»n bạch lạp. Rồi dùng nó soi lên vùng ngá»±c cá»§a mình. Trong ánh sáng cá»§a ngá»n bạch lạp, soi lên ngá»±c lão Cù là má»™t dấu ấn thá»§ đỠối, vùng da thịt bị quanh dấu ấn thá»§ Ä‘ang thối rá»a dần.
Cù Bá Nhâm buông tiếng thở dà i. Chỉ nghe tiếng thở dà i cá»§a lão thôi đủ biết lão Ä‘ang mang má»™t niá»m u uẩn trong tầm thức mình. Cù Bá Nhâm nhẫm nói:
- Không biết ta có kịp không.
Má»™t ngá»n gió đêm từ ngoà i thổi và o là m ngá»n nến trên tay lão Cù lung linh vụt tắt. Lão Cù vá»™i dùng tay che lại. Lão Cù che ngá»n nến vừa nhìn ra cá»a nhà mồ. Ngay ngưỡng cá»a nhà mồ, chẳng biết từ bao giá» có má»™t ngưá»i váºn tấm áo choà ng đỠối, có mÅ© phá»§ trên đầu che kÃn chân diện. Ngưá»i đó đến mà gần như chẳng há» tạo ra má»™t tiếng động nà o.
Vừa nháºn ra ngưá»i đó, Cù Bá Nhâm thối liá»n hai bá»™, giương mắt nhìn.
- Ma Thần.
Ma thần không bước Ä‘i, rnà thân pháp phiêu bồng như lướt lên sà n đá nhà mồ từ từ tiến và o trong. Äôi mắt sáng ngá»i như hai hòn than hồng rá»i và o lão Cù.
Lão Cù thối tiếp hai bá»™ nữa. Lưng lão dá»±a và o cổ quan tà i đá sau lưng. Giá» lão muốn thối bá»™ cÅ©ng không được bởi chẳng còn đưá»ng nà o để thối, trong khi đó Ma Thần vẫn lừng lững từ từ lướt tá»›i.
Bá Nhâm gắt giá»ng nói:
- Dừng lại...
Miệng nói tay lão thò và o trong ngá»±c áo lấy ra má»™t khối huyết ngá»c đưa đến trước. Cù Bá Nhâm gằn giá»ng nói tiếp:
- Nếu Ma Thần tiến đến má»™t bước nữa, lão phu sẽ há»§y ngay khối huyết ngá»c nà y.
Chẳng biết khối huyết ngá»c kia có giá trị gì mà khiến huyết bà o y nhân Ma Thần phải dừng bá»™. Y cất giá»ng như tiếng vá»ng từ trong cõi vô thưá»ng huyá»n bÃ.
- Bổn Ma Thần sẽ giúp ngươi khá»i biến thà nh ma nhân...nhưng hãy trao khối huyết ngá»c đó cho bổn Ma Thần.
Cù Bá Nhâm thở phà o một tiếng.
- Nếu tôn giá muốn lấy khối huyết ngá»c nà y lão phu sẽ tá»± đưa đến cho tôn giá.
- Ngươi không nên giữ khối huyết ngá»c đó. Ma nhân chẳng giúp Ãch gì được cho ngươi đâu.
- Ma nhân không giúp gì được cho lão phu, nhưng lão phu vẫn có thể hủy nó. Tôn giá chắc chắn không muốn ta hủy ma nhân của tôn giá chứ?
Ma Thần im lặng.
Cù Bá Nhân từ tốn nói:
- Ma Thần nên rá»i khá»i đây thì hÆ¡n. Trong tay lão phu còn khối huyết ngá»c ma nhân thì tôn giá chẳng là m gì được lão phu đâu. Còn nếu như tôn giá vá»ng động, ma nhân sẽ Ä‘i cùng vá»›i ta đó.
- Ngưá»i không nghÄ© thá»i khắc mình biến thà nh ma nhân sao?
- Lão phu cũng đã cao niên rồi, thế nà o cũng phải chết. Chết thì biến thà nh ma hay thà nh quỷ cũng được, không can dự đến tôn giá.
- Ngươi vẫn còn khoảng thá»i gian còn lại trong Ä‘á»i là m ngưá»i...không quý khoảng thá»i gian đó à .
- Lão phu không thÃch kéo dà i má»™t Ä‘á»i ngưá»i sống trong sá»± tẻ nhạt và vô dụng.
Ma thần khẻ gáºt đầu nói:
- Ngươi quá cương quyết.
- Lão phu là ngưá»i quyết Ä‘oán kia mà .
- Bổn Ma Thần đà nh phải nháºn lá»i cá»§a ngươi váºy. Tất cả thiên hạ võ lâm Ä‘á»u phải nghe lịnh cá»§a bổn ma thần, duy chỉ có lão. Dù sao thì bổn ma cÅ©ng đã biết Quái Thá»§ Vô Danh Khách là ai.
Khoảng thá»i gian còn lại không biết lão sống như thế nà o trước khi trở thà nh Ma Thần.
Ma nhân nói dứt câu, thân pháp xoay lại từ từ lướt ra cá»a nhà mồ. Cù Bá Nhâm thở ra. Thân pháp ma thần đã lướt vá» phÃa cá»a nhà mồ, bất thình lình quay ngoắc lại, tru lên má»™t tiếng. Tiếng tru cá»§a Ma Thần vừa cất lên. Lão Cù cảm thấy sây sẫm mặt mà y. Thần thức bá»—ng trá»—i lên nhưng âm thanh âm u. Khiến lão mụ mẫm không là m chá»§ được bản thân mình.
Cù Bá Nhâm cố định thần rống lên tiếng để lấy lại tâm định.
- A...a...
Lão dụng tất cả ná»™i lá»±c tu vi cá»§a mình để khống chế tiếng rú cá»§a Ma Thần Ä‘ang xâm chiếm thức lão. Cù Bá Nhâm vừa lấy lại thần thức thì đã nháºn ngay má»™t đạo khà chưởng vá»— và o Ä‘an Ä‘iá»n.
- Bình...
Lưng Cù Bá Nhâm đã dá»±a và o cá»— thạch quan, nháºn má»™t đạo khà chưởng Ä‘an Ä‘iá»n mà gần như chẳng có phản xạ gì. Miệng lão Cù phún ra má»™t ối máu đỠsà n đá. Thể pháp gã áp chặc chổ cổ thạch quan.
- Cạch.
Sau âm thanh khô khốc đó, cÆ¡ quan bà máºt cá»§a ngôi nhà mồ khởi động. Má»™t phiến đá khổng lồ từ trên trần sụp xuống chia cắt lão Cù vá»›i Ma Thần Ä‘ang lướt tá»›i.
Nháºn má»™t chưởng cá»§a "Ma Thần" lão Cù muốn ngất lịm nhưng cÅ©ng chỉ kịp Ä‘oán ra đã có sá»± biến trong ngôi nhà mồ cá»§a Kim gia. Lão cố định thần để tìm hiểu sá»± biến đó. Cá»— thạch quan dịch chuyá»…n vá» sau để lá»™ má»™t máºt đạo. Không má»™t chút chần chừ, lão Cù lê xuống ngay máºt đạo đó. Cổ thạch quan lại trượt vá» chổ cá»§ khi lão Cù chui hẳn xuống máºt đạo. Dưới nhà mồ là má»™t gian thạch thất khá rá»™ng, giữa là cá»— quan tà i đá.
Lão Cù bò đến trước cổ quan tà i đá. Lão nhìn cổ quan tà i thấy dòng chữ khắc ngay mặt dựng.
- KIM TIỀN BANG CHỦ CHI MỘ.
Lão nhìn cổ quan tà i đá nghĩ thầm:
- "Không ngá» lão Cù nà y lại được nằm cùng chung vá»›i Kim Tiá»n bang chá»§. Má»™t đại phú báºc nhất võ lâm".
Lão cố đứng lên ôm quyá»n nói vá»›i ngưá»i nằm trong thạch quan. Kim Tiá»n bang chá»§...nếu bang chá»§ có hiển linh...hãy cho lão Cù gặp được háºu nhân cá»§a bang chá»§ trong lúc nà y.
- o O o -
Ngạo Thiên từ trong biệt phá»§ huyện lệnh Lâm Thá»± Tư bước ra. Vừa thấy chà ng, Sá» Quách vồn vã há»i:
- Công tỠcó thể giúp ta được không...Lâm tiểu thư đồng ý nối lại chỉ ước giao hôn với SỠQuách chứ?
Ngạo Thiên nhìn SỠQuách, buông tiếng thở dà i đi nói:
- Sá» công tá» yêu nà ng nhiá»u lắm à ?
Sá» Quách gáºt đầu:
- Sá» má»— yêu nà ng nhiá»u lắm.
Ngạo Thiên chắc lưỡi lắc đầu rồi nói:
- Bổn thiếu gia đã nóà với Lâm Bội Giao rồi.
- Thế nà ng đã đồng ý không bỠchỉ ước giao hôn với SỠQuách chứ.
Äặt tay lên vai Sá» Quách, Kim Ngạo Thiên ngáºp ngừng rồi nói:
- Lâm tiểu thư nói sẽ lấy Sá» Quách công tá» nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.
- Công tá»...Lâm Bá»™i Giao muốn Sữ Quách là m gì cho nà ng?
- Lâm tiểu thư nói huynh phải bắt cho được Kim Ngạo Thiên vỠcho nà ng thà nh thân trước, rồi mới đến lượt huynh.
Sữ Quách lỠmắt nhìn Ngạo Thiên.
- Sao...Sao Lâm Bá»™i Giao lại nói như váºy. Ngạo Thiên thà nh thân vá»›i Bá»™i Giao thì Sá» Quách còn là m gì nữa.
Ngạo Thiên nhăn mặt.
- Thì Lâm Bá»™i Giao nói như váºy đó.
Ngạo Thiên vổ vai SỠQuách.
- Nhưng huynh hãy yên tâm Ä‘i...đâu còn có đó. Ta là bằng hữu tri ká»· vá»›i Ngạo Thiên. Có thể tại hạ sẽ nói lại vá»›i Ngạo Thiên nhưá»ng Lâm Bá»™i Giao cho Sá» huynh.
SỠQuách vồn vã nói với chà ng.
- Công tá» hay nói vá»›i Ngạo Thiên dùm Sá» Quách. Nếu không được Lâm Bá»™i Giao. Sá» Quách chẳng thiết sống trên Ä‘á»i nà ỵ.
Ngạo Thiên cau mà y.
- Bá»™ không được yêu là phải tìm đến cái chết sao? Nếu huynh chết xem ra NgạoThiên sẽ rất mừng đó. Tại hạ không ngá» Lâm Bá»™i Giao tiểu thư lại đẹp như váºy.
Nếu Kim Ngạo Thiên mà thấy được dung nhan của Lâm tiểu thư, không chừng y dám bán cả Kim trang để đeo đuổi nà ng. Hay nhất SỠhuynh đừng có chết. Nếu huynh chết thì chẳng còn ai tranh già nh tình yêu với Ngạo Thiên đâu.
Ngạo Thiên thối lại má»™t bá»™, nhìn Sá» Quách từ đầu đến chân, từ tốn nói nam nhi đại trượng phu cứ yếu xìu, hở má»™t chút là đòi chết, thì sau nà y có được Lâm Bá»™i Giao tiểu thư năng khăn sá»a túi cÅ©ng chẳng thể nà o bao bá»c cho nà ng.
Buông một tiếng thở dà i, Ngạo Thiên nói:
- Thôi nhé...Sá» huynh đừng đòi chết nữa...cứ chá» khi nà o Lâm tiểu thư yêu huynh, thì huynh có được nà ng. Còn như nà ng không chấp nháºn tình huynh thì hãy tìm ngưá»i khác. Trên Ä‘á»i nà y đâu chỉ có mình Lâm tiểu thư là nữ nhân.
Ngạo Thiên hất mặt.
- Tại hạ nói đúng chứ?
Sắc diện Sá» Quách méo xệch, chảy dà i xuống trông tháºt ná»±c cưá»i. Y bùi ngùi nói:
- Sao ta khổ thế nà y...yêu cũng chẳng được yêu nữa.
Ngạo Thiên vổ vai gã.
- Từ từ rồi cũng được yêu mà . Tại hạ chỉ giúp SỠcông tỠđến đây thôi.
- Cáo từ.
Chà ng dợm bước toan bỠđi thì nhìn lại SỠQuách.
- Sá» huynh...đêm nay vỠđâu, hay chỉ biết đứng trước cá»a biệt phá»§ Lâm huyện lệnh. Huynh đứng đây coi chừng bá»n gia nhân sẽ Ä‘uổi huynh đó.
- SỠQuách biết đi đâu bây gi�
Ngạo Thiên tròn mắt.
- SỠhuynh không biết đi đâu à ? Không có nhà để vỠư?
Từ Hà m Äan, Sá» Quách lặn lá»™i đến Hà m Dương...từ Hà m Äan quay vá» Hà m Dương đâu phải là gần...trong khi...
Y nhìn Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i.
- SỠQuách chẳng còn ngân lượng để là m lộ phà hay thuê phòng trỠqua đêm.
Ngạo Thiên lấy một tỠngân phiếu đặt và o tay SỠQuách.
- Sá» huynh hãy cầm lấy tìm khách Ä‘iếm. Nếu cần ngà i mai cứ đến Kim trang gặp Kim Ngạo Thiên. Y là ngưá»i hà o phóng có thể giúp Sá» huynh ngân lượng.
SỠQúach đoán lấy tỠngân phiếu.
- Äa tạ công tá».
Ngạo Thiên khoát tay.
- Nhá»› đến Kim trang gặp Kim Ngạo Thiên...Y thế nà o cÅ©ng giúp cho công tá» ngân lượng đặng quay vá» Hà m Äan.
Ngạo Thiên chắc lưởi.
- Vì tình mà công tá» lặn lá»™i từ Hà m Äan đến Hà m Dương, cÅ©ng tá»™i nghiệp tháºt. Công tá» bảo trá»ng...tại hạ cáo từ.
Ngạo Thiên nói rồi xải bước đi. Chà ng vừa đi vừa nghĩ đến Lâm Bội Giao mà nhủ thầm.
- "Tại sao trưóc đây ta không để ý đến Lâm Bội Giao tiểu thư. Nà ng đúng là mỹ nhân đẹp nhất Hà m Dương nà y. Một trang mỹ nhân như thế phải có tiếng tăm chứ, sao chẳng nghe ai nhắc đến nà ng . Ngay cả mình cũng không biết. Ngạo Thiên ơi là Ngạo Thiên, có mỹ nhân tươnng tư ngươi thế mà ngươi như kẻ điếc, ngươi đui chẳng biết gì. SỠQuách ơi là SỠQuách.
Sao ngươi không chá»n ai xấu xấu để yêu mà lại chá»n ngay thiên hạ đệ nhất giai nhân Hà m Dương thà nh để yêu".
Ngạo Thiên chắc lưỡi lắc đầu:
- Ta mới gặp nà ng mà đã yêu rồi huống chi là ngươi.
Ngạo Thiên đặt tay và o ngực mình, nghĩ thầm:
- "Trái tim ta lở khắc hình Lâm Bá»™i Giao rồi. Sá» Quách...bổn thiếu gia biết tÃnh sao bây giá» ".
à niệm kia cón Ä‘á»ng trong đầu Kim Ngạo Thiên, thì hai bóng ngưá»i váºn hắc y dạ hà nh thÃch khách lướt xuống chặn đưá»ng Kim Ngạo Thiên.
Chà ng sững bướt khoát tay.
- Hê...đừng là m cà n nhe.
Gã đứng bên trái gằn giá»ng.
- Kim Ngạo Thiên...có bao nhiêu ngân lượng trong ngưá»i mau giao ra hết Ä‘i.
Ngạo Thiên lỠmắt nhìn hai gã đó.
- Nhị vị tôn huynh cần ngân lượng, muốn xin thì Kim Ngạo Thiên rất sẳn lòng. Cá»› gì lại cháºn đưá»ng định giở trò đạo tặc chứ. Äây là Hà m Dương, lãnh địa cá»§a Kim trang, nhị vị tôn huynh biết chứ?
Miệng thì nói nhưng tay Ngạo Thiên thì thò và o ngực áo toan lấy ngân phiếu.
- Huynh không cần phải là m như váºy?
Giá»ng nói cá»§a nữ nhân nghe tháºt ôn nhu từ tốn và dịu dà ng. Cùng vá»›i giá»ng nói đó má»™t nữ nhân váºn cung trang có rèm che mặt bước đến bên Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nhìn sững nữ lang. Mặc dù nà ng che mặt nhưng chà ng vẫn nháºn ra nà ng là ai. Là m sao Ngạo Thiên có thể quên được giá»ng mói ngá»t ngà o vừa má»›i đây cá»§a Lâm Bá»™i Giao chứ.
Chà ng sá»ng sá» nhìn nà ng.
- Tiểu thư... nà ng...
Bội Giao nhìn Ngạo Thiên, chớp con mắt trái rồi quay lại hai gã đạo tặc.
- Các ngưá»i tháºt hồ đồ dám cháºn đưá»ng toan hà nh hung lịnh thiếu gia cá»§a Kim trang.
Nà ng vừa nói vừa bất ngỠchớp động thân thủ. Thân ảnh nà ng lướt đến hai gã đạo tặc, phối hợp cùng chưởng pháp tát và o mặt hai gã đó.
- Bốp...bốp...
Hai gã đạo tặc hứng trá»n hai cái tát cá»§a nà ng mà gần như chẳng có phản ứng gì. Cả hai cùng thối bá»™.
Bội Giao nhìn hai gã đạo tặc.
- Còn chưa chịu cuốn xéo đi, hay đợi bổn cô nương ra tay lần nữa.
Lá»i nói cá»§a Lâm Bá»™i Giao như má»™t mệnh lịnh, hai gã đạo tặc riu riu thối bá»™ rồi bá» chạy như bị ma Ä‘uổi.
Bá»™i Giao gở tấm rèm che mặt. Nà ng nhìn Ngạo Thiên. Hai ngưá»i đối mặt nhìn nhau.
Ngạo Thiên nói:
- Huynh không ngỠmuội lại cứu huynh.
- Bội Giao lo lắng huynh ra vỠmột mình, không yên tâm nên ngầm theo huynh.
Nà ng mỉm cưá»i, tiếp nháºn nụ cưá»i cá»§a Bá»™i Giao như Ä‘oá hoa hà m tiếu xinh như má»™ng, Ngạo Thiên ngÆ¡ ngẫn cả thần hồn.
Bội Giao ôn nhu nói:
- Trái tim huynh buá»™t huynh phải trả nợ muá»™i cái gì thì muá»™i nháºn cái đó.
- Æ ...
Ngạo Thiên ngÆ¡ ngẫn trước lá»i nói cá»§a nà ng thì Bá»™i Giao đã lắc vai. Nà ng thi triển khinh công bá» Ä‘i. Vừa bá» Ä‘i, nà ng vừa nói:
- Muá»™i không Ä‘á»i nợ huynh ngay bây giỠđâu.
Ngạo Thiên ngơ ngẫn nhìn theo nà ng.
- Bá»™i Giao...
Khi nhân dạng Bá»™i Giao đã khuất hẳn trong tầm mắt chà ng rồi, thì má»™t niá»m vui hoan há»· lấy cả tâm tưởng chà ng. Chà ng nghỉ thầm:
- "Trái tim mình nói cái gì nhỉ. Nó muốn mình trả cho nà ng món nợ nà y bằng cái gì ".
Ngạo Thiên mỉn cưá»i vá»›i ý tưởng mÆ¡ má»™ng. Nhưng miệng lại gá»i tục danh cá»§a Sá» Quách.
Nhắc đến tục danh của SỠQuách, Ngạo Thiên bất giác buông tiếng thở dà i.
Chà ng thả bước đi tiếp. Chà ng vừa đi vừa nghỉ thầm:
- "Phải chi lúc nà y có Cù lão huynh. Mình há»i ý kiến cá»§a lão Cù nhỉ?" Tâm tưởng Ngạo Thiên vừa nghỉ đến lão Cù Bá Nhâm thì trong thần thức cá»§a chà ng xuất hiện má»™t ánh chá»›p, là m cho bần thần. Ngạo Thiên ôm lấy đầu cố bước nhưng cảm thấy bần thần không thể nà o bước được nổi. Trong cảm giác bần thần đó thi tim Ngạo Thiên Ä‘áºp loan nhịp. Chà ng nhìn thấy Cù Bá Nhâm Ä‘ang ở tại ngôi cổ miếu vá»›i thần sắc bất ổn. Lão Ä‘ang chịu những cá»±c hình khốn khổ nhất. Ngạo Thiên rùn mình.
- Không thể nà o như váºy được.
Mặc dù thốt ra câu nói đó nhưng Ngạo Thiên vẫn nôn nao má»™t cảm giác tháºt khó tả như có cái gì đó thôi thúc, đốt cháy tâm tưởng chà ng. Chà ng theo cảm giác vô thức đó thi triển vô bá»™ vô tướng Ä‘i thẵng đến ngôi miếu thần hoà ng mà trước đây đã cùng vá»›i lão Cù đối ẩm luyện bá»™ pháp Quá»· Bá»™ Vô Ảnh.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:57 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 9: Võ Lâm Di Háºn.
Lão Cù hoà n toà n bất ngá» khi phát hiện ra má»™t máºt đạo thứ hai đưa lão trở lại ngôi cổ miếu thần hoà ng. Lão ngồi tá»±a lưng và o bệ thá» thần hoà ng dốc bầu rượu hô lô tu luôn má»™t ngụm dà i.
Äặt bầu rượu xuống bên cạnh lão dõi mắt nhìn ra ngoà i cá»a cổ miếu vá»›i vẽ chỠđợi và hy vá»ng. Tất nhiên ngưá»i mà lão Cù chỠđợi chÃnh là Kim Ngạo Thiên. Lão biết mình phải là m gì trong trình trạng nà y.
- Kim lão đệ...Ngươi phải đến đi chứ...tại sao ngươi không đến. Nếu ngươi không đến thì ta chết đâu thể nhắm mắt được, mà chỉ lấy mắt nhìn chà ng.
Ngạo Thiên bước vội đến bên Cù Bá Nhâm.
- Lão đại ca...sao lại như thế nà y.
Cù Bá Nhâm nhìn Ngạo Thiên. Nụ cưá»i gượng nở trên miệng lão. RÃt má»™t luồng chân khà căng phồng lồng ngá»±c, Cù Bá Nhâm má»›i từ tốn nói:
- Lão đệ...đúng là ông trá»i có mắt khiến ngươi đến đây.
- Trá»±c giác cá»§a Ngạo Thiên mách bảo Cù lão huynh Ä‘ang chá».
- Äúng...ta Ä‘ang chá» lão đệ.
Ngạo Thiên toan sốc nách lão Cù, vừa nói:
- Hình như lão đại ca gặp chuyện gì đó chẳng may...để Ngạo Thiên đưa đại ca vỠKim trang. Mẫu thân có thể giúp lão đại ca.
Cù Bá Nhâm lắc đầu.
- Không kịp đâu...ta biết mình đang trong tình trạng nà o. Lão đệ...ngươi hãy nghe ta nói đây.
Lão Cù lấy khối huyết ngá»c đặt và o tay Ngạo Thiên.
- Trước nhất lão đệ phải giữ lấy khối huyết ngá»c nà y. Tuyệt đối không được cho ai biết ngươi Ä‘ang giữ khối huyết ngá»c. Phải tìm hiểu bà máºt trong khối huyết ngá»c nà y. Sau đó lão đệ hãy đến THÃNH ÄỊA KIM ÄỈNH SÆ N. Bà máºt cá»§a khối huyết ngá»c sẽ đưa lão đệ và o thánh địa Kim đỉnh.
Ngạo Thiên buá»™t miệng há»i.
- Lão đại ca...tại sao Ngạo Thiên phải đến thánh địa Kim Äỉnh chứ? Ở đó có cái cái gì.
- Ta không biết trong thánh địa Kim Äỉnh có cái gì...nhưng chắc chắn lão đệ sẽ nháºn má»™t quyá»n năng vÄ© đại. Quyá»n năng đó gắn liá»n vá»›i má»™t trá»ng trách vÄ© đại.
Ngạo Thiên cau mà y.
- Lão đại ca...quyá»n năng đó là gì và trá»ng trách vÄ© đại đó là gì?
Lão Cù lắc đầu.
- Sao ngươi lại có thể há»i ta những câu há»i như thế. Ngươi hãy nghỉ đây là thiên số gắn cho ngươi có được không.
Lão nói rồi dốc hồ lô uống cạn. Äặt bầu hồ lô và o tay Ngạo Thiên.
- Quyá»n năng đó là gì ta cÅ©ng không biết, nhưng ta chá»n ngươi. Ngươi thì muốn trở thà nh nam tá» hán đỉnh thiên láºp địa. Ngạo Thiên, chỉ có ngươi má»›i có thể ghánh vác trá»ng trách nà y. Trá»ng trách tiêu trừ Ma Thần.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Ma Thần là cái gì?
Lão Cù gắt giá»ng nói:
- Ngươi đừng há»i ta những câu há»i như váºy, ngươi hãy hứa vá»›i ta tìrn diệt trừ Ma Thần. Ngươi có đồng ý không?
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Tất nhiên đệ đồng ý rồi. Lão đại ca đã giao thì Ngạo Thiên phải nháºn lá»i. Nhưng Ma Thần là cái gì lão đại ca phải cho Ngạo Thiên biết.
- Ma thần là cái gì, ngươi sẽ biết ngay thôi. Äiá»u thứ hai ta muốn nhắc nhở ngươi..nếu chưa tiếp nháºn quyá»n năng trong thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n thì ngươi tuyệt đối không cho ai biết ngươi Ä‘ang giữ khối huyết ngá»c kia...bằng không...Ma Thần sẽ tìm đến ngươi mà đoạt lại.
Nếu Ma Thần biết thì xem như ngươi đã lĩnh án biến thà nh ma nhân. Ngươi hứa chứ?
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Äệ hứa.
Cú Bá Nhâm buông tiếng thở dà i.
Ngạo Thiên nói:
- Chuyện gì đến tất nó phải đến, nhưng trước tiên, đệ phãi đưa lão đại ca vỠKim trang để mẫu thân có cách gì đó cứu lão đại ca.
- Ngươi nên giúp ta má»™t Ä‘iá»u nà y thì tốt hÆ¡n.
- Lão đại ca muốn Ngạo Thiên giúp gì?
- Giết ta.
Ngạo Thiên mở to mắt hết cở nhìn lão Cù.
- Giết lão đại ca.
- Äúng.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Không...không...tại sao Ngạo Thiên sao lại có thể giết lão đại ca được, Ngạo Thiên không cứu đại ca thì thôi, cứ gì lại giết lão đại ca.
Lão Cù mở phanh áo mình cho Ngạo Thiên thấy dấu ấn đỠối trên ngá»±c lão. Da thịt quanh dấu ấn thá»§ thối rá»a dần ra mùi xú khà nồng nồng từ sá»± thối rá»a đó.
Ngạo Thiên nhăn mặt.
- Lão đại ca sao ra nông nổi nà y.
- Ngươi đã thấy rồi chứ?
- Ngạo Thiên thấy rồi. Phải đưa lão đại ca đến Kim trang thôi.
- Ngươi có đưa Cù Bá Nhâm nà y đến Kim trang cÅ©ng vô Ãch thôi. Nếu ta đến Kim trang có thể liên luỵ đến ngươi. Ta không muốn Ä‘iá»u đó.
Lão Cù buông tiếng thở dà i.
- Ngươi không đủ can đãm giết ta, thì ta cÅ©ng tá»± kết liểu mình. Nhưng quan trá»ng hÆ¡n ai cả. Ngươi phải nhá»› trá»ng trách cá»§a ngươi. Ta láºp lại lần nữa, khi chưa đến được thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n, chưa có được quyá»n năng tối thượng cá»§a thánh địa...ngươi không được cho ai bất cứ ai biết ngươi Ä‘ang giữ khối huyết ngá»c.
- Ngạo Thiên sẽ ghi nhá»› lá»i nói nà y mà .
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i.
- Cái gì lão đại ca dặn, Ngạo Thiên sẽ nhá»›...nhưng ngược lại lão đại ca phải cho Ngạo Thiên đưa lão đại ca đến đãi phu chữa trị trước đã. Khi lão đại ca bình phục rồi sẽ tÃnh sau.
- Khi ta trúng phải di hồn ma thần, đưa đến đại phu không có Ãch gì. Chẳng ai có thể cứu được ta cả.
Lão nắm lấy tay Kim Ngạo Thiên.
- Lão đệ...Ai cÅ©ng má»™t lần bước đến cái chết..nhưng chết như thế nà o có ý nghÄ©a...chứ không phải chết má»™t cách vô Ãch. Trước khi chết thì cÅ©ng kịp trao lại trá»ng trách cho ngươi. Trao lại những gì ta muốn gởi gắm cho ngươi. Quá»· Bá»™ Vô Danh tướng hà nh cước là má»™t tuyệt công, trong hoà n cảnh cấp bách hãy dụng nó mà bảo trá»ng lấy mình. Nhưng má»™t khi Ma Thần biết lão đệ dụng được Quá»· Bá»™ Vô Tướng sẽ truy sát ngươi đến cùng để hy vá»ng Ä‘oạt lại khối huyết ngá»c.
Lão Cù nắm lấy tay Ngạo Thiên .
- Lão đệ...ta kỳ vá»ng và o ngươi.
- Lão đại ca...
Cù Bá Nhâm buông tiếng thở dà i.
- Ngạo Thiên...ta và ngươi có duyên nhưng cái duyên đó quá ngắn ngá»§i, dù sao thì cÅ©ng là có duyên. Ta tin ngươi sẽ là kẻ đỉnh thiên láºp địa trong cuá»™c Ä‘á»i nà y.
Lão Cù nắm bà n tay Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên lão đệ...đã đến lúc Cù lão đại ca phải Ä‘i rồi. Ngươi là Ngạo Thiên...ngươi phải nhá»› ngươi là Kim Ngạo Thiên, tất có thể cải lại được ý trá»i. Chỉ vì ngươi là Ngạo Thiên mà lão đại ca má»›i đến Hà m Dương để chứng nháºn Ngạo Thiên là ai, và để trao lại trá»ng trách mà ta không đảm đương nổi.
Lão ngưng lá»i nhìn Ngạo Thiên miệng Ä‘iểm nụ cưá»i thá»a mãn. Tay lão Cù buông tay Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nói:
- Lão Äại ca đừng bi quan quá...Ngạo Thiên sẽ đưa lão đại ca vá» Kim trang, nhất định mẫu thân sẽ cứu được đại ca. Mẫu thân biết cách cứu ngưá»i mà .
Lão Cù lắc đầu.
- Lão đại ca biết tấm lòng của lão đệ, như thế đã quá đủ cho ta rồi.
Lão nhìn Ngạo Thiên rồi bất ngỠvổ trảo và o đại huyệt chân tâm của mình.
- Bá»™p.
Ngạo Thiên hốt hoảng.
- Lão đại ca...
Hai vết máu đen rỉ ra hai bên mép lão Cù.
Lão gượng nói:
- Ta chết, lão đệ sẽ táºn mắt thấy ma thần như thế nà o.
Lão nói dứt câu rùn mình, ưởng ngươi đầu ngã qua bên hồn lìa khá»i xác.
Ngạo Thiên chưng há»ng và ngÆ¡ ngẫn bởi cái chết cá»§a lão Cù. Chà ng bối rối chưa biết phải là m gì, thì thể pháp cá»§a Cù Bá Nhâm từ từ rã ra. Da thịt lão như chãy thà nh má»™t lá»›p mùn lầ nhầy, cuối cùng chỉ còn trÆ¡ lại má»—i bá»™ xương trắng phiếu. Ngạo Thiên mở to mắt hết cở. Là m sao chà ng có thể tin được sá»± biến dạng cá»§a lão Cù. Mặc dù đó là sá»± tháºt hiển nhiên xảy ra trước mắt chà ng.
Ngạo Thiên nhẫm nói:
- "Cù lão huynh..."
Răng trên cá»§a chà ng cắn và o môi dưới. Má»™t cảm giác mất mát xâm chiếm toà n bá»™ tâm thức chà ng. Cùng vá»›i cảm giác mất mát đó, trá»±c giác mách bảo cho chà ng biết má»™t kiếp hoạ Ä‘ang dần hiện ra bao phá»§ cá»i nhân sinh nà y.
Ngạo Thiên hối hả quay vá» Kim trang. Chà ng suy nghÄ© sẽ Ä‘em tất cả má»i chuyện xảy ra trong đêm nay nói cho mẫu thân biết. Chà ng muốn tìm hiểu xem Ma Thần là gì. Tại sao lại có má»™t cái chết khá»§ng khiếp như váºy xảy đến cho Cù Bá Nhâm.
Khi Ngạo Thiên đến ngá» môn trang. Má»™t Ä‘iá»u bất an Ä‘áºp ngay và o mắt chà ng. Cả tòa Kim trang chìm trong bóng tối dà y đặc, chẳng có lấy má»™t ánh đèn lồng.
Hiện tượng đó khiến lòng dạ Ngạo Thiên rối bá»i, lo lắng. Cảm giác bất an xâm chiếm toà n bá»™ tâm tưởng chà ng. Ngạo Thiên toan chạy và o Kim trang thì từ trong Kim trang hai bóng ngưá»i lướt ra. Hai ngưá»i đó váºn trang phục tang chế, khiếng giáºt mình.
Chà ng buột miệng thét:
- Hai ngưá»i là ai...giả ma giả quá»· nhát bổn thiếu gia.
Lá»i nói kia còn Ä‘á»ng trên môi thì hai gã quá»· nhân lao vụt tá»›i. Cả hai cùng vươn đôi trảo thá»§ vồ lấy Kim Ngạo Thiên cứ như vồ má»™t con mồi trong cÆ¡n đói khát máu.
Dù muốn hay không muốn, Ngạo Thiên buá»™t phải sá» dụng đến Quá»· Bá»™ vô tướng như phản xạ tư nhiên cá»§a chà ng. Hai gã quá»· nhân vồ hụt Ngạo Thiên hÆ¡i má»™t chút sượng ngưá»i lại.
Ngạo Thiên khoát tay.
- Hai ngươi muốn gì?
Không mà n đến lá»i nói cá»§a chà ng, hai gã quá»· nhân lại vươn trảo toan nhảy xổ và o Ngạo Thiên.
ChÃnh và o lúc đó chá»›p lên kiếm sáng ngá»i tợ lưởi tầm sét cắt má»™t đưá»ng vòng cung là m loá mắt Ngạo Thiên. Chá»›p kiếm quang sáng hiện rồi vụt tắt và Lý Phi Vân đã sá»ng sỠđứng ngay trước mặt Ngạo Thiên, còn hai gã quá»· nhân kia thì rÆ¡i mất thá»§ cấp.
Mặc dù bị rÆ¡i thá»§ cấp khá»i cổ, nhưng hai gã đó vẫn chạy lung tung, rồi va và o nhau má»›i ngã xuống đất. Hai ngưá»i ngã xuống đất rồi mà cứ giần giáºt trong tháºt khá»§ng khiếp.
Ngạo Thiên rùn mình nhìn hai xác ngưá»i không đầu đó, hiện tượng da thịt rã ra giống hệt như lão Cù lại tái diá»…n khiến toà n thân chà ng ná»—i đầy gay ốc.
Ngạo Thiên biến sắt nhợt nhạt. Chà ng gượng há»i Lý Phi Vân.
- Lý kiếm thủ...hai gã nà y.
- Lý mỗ đã biết hỠđịnh sát hại thiếu gia.
Y nhìn lại chà ng.
- Thiếu gia không sao chứ?
- Ngạo Thiên không bị gì cả...Lý kiếm thủ...chuyện gì đã xảy ra tại Kim trang?
- Lý mỗ theo hộ vệ cho thiếu gia nên không biết.
- Chúng ta hãy và o xem coi, chuyện gì xảy ra.
Nói rồi chà ng và Lý Phi Vân dợm bướt, thì bất ngá» Dương Tiểu Ngá»c xuất hiện. Nà ng lướt đến bên Lý Phi Vân và Ngạo Thiên.
Tiểu Ngá»c hối hả nói:
- Kim thiếu gia...hãy Ä‘i theo Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...mẫu thân cá»§a Ngạo Thiên đâu?
- Phu nhân đang chỠThiếu gia.
Nà ng nói rồi nắm tay Ngạo Thiên, thi triển khinh công kéo chà ng lướt Ä‘i như thể chạy trốn cái gì đó Ä‘ang truy Ä‘uổi nà ng. Lý Phi Vân cÅ©ng lướt theo nà ng. Tiểu Ngá»c đưa Ngạo Thiên đến má»™ địa Kim gia. Nà ng theo má»™t lối Ä‘i bà máºt dưới nhà mồ. Trong gian máºt thất đó, Lăng Bá»™i Phân Ä‘ang nằm bên thạch quang.
Ngạo Thiên bước vá»™i đến bên ngưá»i.
- Mẫu thân.
Bội Phân với sắc mặt tái nhợt đưa mắt nhìn Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên con đó à ?
- ChÃnh Ngạo Thiên đây...mẫu thân...chuyện gì Ä‘ang xãy ra.
- Mẫu thân...tháºp thất bang...há» muốn Ä‘oạt Kim trang cá»§a Kim gia.
Hà m răng của Ngạo Thiên nghiến lại.
Lăng Bội Phân nắm tay Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên...con không được quay vỠKim trang...tất cả như đảo lộn cả rồi.
Lăng Bá»™i Phân chá»i tay cố ngồi lên.
Ngạo Thiên đở lấy Lăng Bội Phân.
- Mẹ...Ngạo Thiên sẽ đưa mẹ đến gặp đại phu. Äi theo con.
Bội Phân lắc đầu.
- Äể mẹ nói...con hãy cùng Tiểu Ngá»c và Lý Kiếm thá»§ đến Dương Châu. Hãy rá»i khá»i Hà m Dương, mai danh ẩn tÃch...chuyện hôm nay xảy đến Kim trang quá khá»§ng khiếp.
Lăng Bá»™i Phân lấy tấm Kim bà i đặt và o tay Ngạo Thiên, trang trá»ng nói:
- Tấm kim bà i nà y là tÃn váºt cá»§a Kim trang. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u có ngưá»i cá»§a Kim trang. Bây giá» con là trang chá»§ Kim trang.
- Con biết.
- Ngạo Thiên con nhớ lăng tẩm cũa Kim gia.
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Con nhá»›.
Bội Phân nắm tay Ngạo Thiên.
- Tất cả Ä‘á»u thuá»™c vá» con.
- Mẫu thân hãy cho con biết...ai đã hại mẹ.
Lăng Bội Phân lắc đầu.
- Ngạo Thiên...con hãy quên chuyện nà y đi.
- Con phải biết...con phải trả thù.
Bội Phân lắc đầu.
- Hứa với mẫu thân, vĩnh viễn quên đi đừng bao giỠnghĩ đến chuyện trả thù. Ta không muốn con trả thù.
- Mẹ.
Bá»™i Phân nghiêm giá»ng.
- Hứa với mẹ đi.
Ngạo Thiên im lặng. Bội Phân nghiêm mặt nhìn thẳng và o mắt chà ng.
- Hãy hứa với mẹ.
Ngạo thiên cuối mặt nhìn xuống.
- Con hứa.
- Thế thì tốt rồi.
Lăng Bá»™i Phân nhìn lại Tiểu Ngá»c và Lý Phi Vân.
- Tiểu Ngá»c...Lý Kiếm thá»§...bổn nương giao Ngạo Thiên cho hai ngưá»i. Bảo vệ Ngạo Thiên đến nÆ¡i an toà n.
Tiểu Ngá»c nghẹn lá»i, thổn thức nói:
- Phu nhân...Tiểu Ngá»c hứa chăm sóc cho lịnh thiếu gia.
Bá»™i Phân khẻ gáºt đầu.
- Nhớ tránh Ma Thần, cà ng xa cà ng tốt.
- Tại hạ hiểu.
Răng trên cá»§a Bá»™i Phân cắn và o môi dưới. Ngưá»i buông tiếng thở dà i. Ta có thể Ä‘i được rồi.
Nhìn lại Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên...con nhá»› lá»i mẫu thân dặn chứ?
- Ngạo Thiên nhớ. Con sẽ không bao giỠquên.
- Äừng bao giá» nghỉ đến chuyện trả thù, đừng bao giá».
- Mẫu thân...
Bá»™i Phân nắm chặt tay Ngạo Thiên, ngáºp ngừng nói:
- Mẹ sẽ phù độ cho con qua khá»i đại hoạ vô nhân nà y.
Nói dứt câu mắt Bội Phân từ từ nhắm lại. Ngạo Thiên ôm chầm lấy Lăng Bội Phân.
- Mẫu thân..đừng bỠNgạo Thiên.
Bá»™i Phân từ từ thở ra rồi lịm dần Ä‘i trong tay Ngạo Thiên. Má»™t là n xú khà nồng nặc tá»a ra từ thể pháp ngưá»i.
Ngạo Thiên vẫn cứ ôm chặc lấy thể pháp Lăng Bội Phân.
Lý Phi Vân bất ngá» Ä‘iểm nguyệt chà ng, kéo giáºt ra.
Hiện tượng rả thịt lại tái diển giống hệt như Cù Bá Nhâm xảy đến với thể pháp Lăng Bội Phân.
Ngạo Thiên mở to mắt hết cở. Chà ng gà o lên:
- Mẫu thân...
Tiểu Ngá»c cách không Ä‘iểm chỉ và o mê huyệt cá»§a Kim Ngạo Thiên. Chà ng lịm Ä‘i không còn biết gì nữa. Trong cá»i mÆ¡ hồ vô thức, Ngạo Thiên thấy muôn vạn bóng quá»· vô thưá»ng bao bá»c lấy chung quanh chà ng.
Những bóng quá»· vô thưá»ng đó như muốn nÃu Ngạo Thiên vá» cá»i vô hình, vô tướng cá»§a chúng. Những oan hồn vất vưỡng như muốn tìm lấy nguồn sinh khà nÆ¡i chà ng, bấu vÃu và o Ngạo Thiên để tồn tại trong cá»i hư vô.
Ngạo Thiên gà o lên:
- Buông ta ra.
Chà ng mở mắt. Äứng bên cạnh Ngạo Thiên là Tiểu Ngá»c và Lý Phi Vân.
Ngạo Thiên chõi tay ngồi lên.
- Mẫu thân đâu?
Tiểu Ngá»c buông tiếng thở dà i.
- Phu nhân đã đi rồi.
Ngạo Thiên đứng báºt lên. Chà ng nhìn Tiểu Ngá»c và Lý Phi Vân.
- Tiểu Ngá»c...Lý Kiếm thá»§...hãy cho Ngạo Thiên biết Ma Thần là ai.
Tiểu Ngá»c nhìn qua Lý Phi Vân.
Y khẻ lắc đầu.
Tiểu Ngá»c quay lại Ngạo Thiên nói:
- Thiếu gia...thiếu gia cón nhá»› những lá»i cá»§a phu nhân căn dặn chứ.
- Ngạo Thiên nhớ...nhưng Ngạo Thiên muốn biết Ma Thần là ai.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Tiểu Ngá»c không biết.
Ngạo Thiên thá»™p lấy tay Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c nà ng biết nhưng nà ng dấu Ngạo Thiên...đừng dấu Ngạo Thiên.
Tiểu Ngá»c lắc đầu, ôn nhu nói:
- Nếu Tiểu Ngá»c biết...nhưng rất tiếc Tiểu Ngá»c lại không biết.
Lý Phi Vân lên tiếng.
- Thiếu gia...chúng ta phải rá»i khá»i Hà m Dương cà ng sá»›m cà ng tốt.
- Chúng ta quay vỠKim trang.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Không...thiếu gia và Tiểu Ngá»c cùng Lý Kiếm thá»§ sẽ đến Dương Châu.
- Ta muốn quay vỠKim Trang chỠMa Thần đến.
Tiểu Ngá»c nhìn sang Lý Phi Vân.
Lý Phi Vân buông tiếng thở dà i.
Y nghiêm giá»ng nói:
- Lịnh thiếu gia...Kim trang không còn nữa.
Ngạo Thiên gắt giá»ng nói:
- Tại sao Kim trang lại không còn?
Tiểu Ngá»c nói:
- Thiếu gia phải quên Kim trang. Äó là di ngôn cá»§a phu nhân.
Ngạo Thiên báºt cưá»i Ä‘au khổ. Chà ng vừa cưá»i vừa Ä‘anh giá»ng nói:
- Äúng rồi...bổn thiếu gia phải quên Kim trang, bởi vì mẫu thân sợ bổn thiếu gia cÅ©ng sẽ bị Ma Thần hại chứ gì.
- ÄÆ°á»£c...bổn thiếu gia sẽ quên Kim trang. Nhưng bổn thiếu gia cÅ©ng không đến Dương Châu.
Tiểu Ngá»c sững sá» nhìn Ngạo Thiên.
- Thiếu gia định đi đâu?
- Äi đến cái nÆ¡i cần phải đến.
Chà ng nhìn lại Tiểu Ngá»c.
- Ngạo Thiên không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác mà phải nháºn lãnh sứ mạng mà ông trá»i gắn và o Ngạo Thiên.
Chà ng nói rồi bước đến thạch quan.
- Mẫu thân, Ngạo Thiên sẽ là ngưá»i không tầm thưá»ng.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|

19-08-2010, 02:58 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 10: Các Bụi Giang Hồ.
Cá»— xe độc mã cháºm rãi lăng bánh trên quang lá»™. Lý Phi Vân cầm giây cương, còn Ngạo Thiên ngồi bó gối trầm tư. Chỉ sau má»™t đêm mà má»i sá»± đã thay đổi trong cuá»™c Ä‘á»i chà ng. Chà ng cảm tưởng mình Ä‘ang rÆ¡i dần xuống cõi địa ngục, tất cả chỉ còn sá»± trống vắng và trầm mặc trong chà ng. Bưng cả vò rượu, Ngạo Thiên uống ừng á»±c.
Tiểu Ngá»c buá»™t phải giáºt lấy vò rượu khá»i tay chà ng.
- Thiếu gia...
Ngạo Thiên nhìn nà ng bằng ánh mắt bất nhân.
- Sao nà ng lại không cho ta uống...
Tiểu Ngá»c lắc đầu:
- Thiếu gia đã uống nhiá»u quá rồi. Lúc nà y không phải là lúc để thiếu gia uống rượu.
Nà ng buông tiếng thở dà i.
- Thiếu gia có uống rượu để tá»± hà nh hạ thân xác mình thì Lăng phu nhân cÅ©ng không thể quay lại. Thiếu gia không phải là ngưá»i á»§y mị, yếu Ä‘uối như váºy.
- Thế thì nà ng hãy cho ta biết "Ma thần" là ai.
Lý Phi Vân nói:
- Ngay cả Lý má»— cÅ©ng không biết "Ma Thần" là ai, thì là m sao Dương cô nương biết được. Thiếu gia đừng ép Dương cô nương phải nói ra cái Ä‘iá»u mình không biết. Cho dù lịnh thiếu gia có biết Ma Thần cÅ©ng chẳng lợi Ãch gì. Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i. Chà ng miá»…n cưởng nói:
- Lý kiếm thá»§...váºy huynh nói Ä‘i...bây giá» Ngạo Thiên phải là m sao đây?
- Thiếu gia muốn là m gì à ?
- Huynh nói đi...ta phải là m gì?
- Phu nhân nói cái gì thì thiếu gia hãy là m theo di ngôn của phu nhân.
- Nghĩa là chúng ta chỉ biết chạy trốn thôi.
Tiểu Ngá»c nói:
- Không phải chạy trốn mà chỉ mai danh ẩn tÃch.
Nhìn lại Tiểu Ngá»c, Ngạo Thiên gằn giá»ng nói:
- Còn mối háºn cá»§a Kim gia?
- Quân tá» mưá»i năm trả thù cÅ©ng không muá»™n.
- Mưá»i năm trả thù không muá»™n. Váºy Ma Thần có chá» bá»—n thiếu gia đến mưá»i năm không?
Tiểu Ngá»c im lặng nhìn Ngạo Thiên.
Lý Phi Vân buông tiếng thở dà i.
Sá»± im lặng nhanh chóng bao trùm lên ba ngưá»i. Quanh há» không gian như cô đặc hẳn lại cùng vá»›i vẽ nặng ná» u ám. Chợt có tiếng vó ngá»±a rá»™n lên, phá tan sá»± im lặng đó.
Lý Phi Vân cau mà y.
Tiểu Ngá»c nhìn Lý Phi Vân.
Ngạo Thiên nói:
- HỠđuổi theo ta đó.
Phi Vân gượng cưá»i nói:
- Äể Lý má»— Ä‘i cùng vá»›i thiếu gia.
Vừa nói Phi Vân vừa trao dây cương cho Tiểu Ngá»c, nhưng Ngạo Thiên đã đỡ lấy dây cương.
- Lý huynh để Ngạo Thiên cầm cương ngựa.
Phi Vân mỉm cưá»i nói:
- Thiếu gia biết khiển ngựa chứ?
- Nếu Ngạo Thiên không biết khiển con ngựa nà y thì chẳng bao giỠnghĩ đến Ma thần.
- Tốt.
- Từ phÃa sau bốn thá»›t nhân mã lướt qua cá»— xe độc mã cá»§a ba ngưá»i rồi dùng vó ngá»±a chặng ngang đưá»ng. Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u và ba gã thuá»™c hạ dưới trướng ra dấu cho Ngạo Thiên phải dừng ngá»±a.
Mạc Cá»±u ngồi trên yên ngá»±a, gằn giá»ng nói:
- Kim Ngạo Thiên...ngươi muốn bôn tẩu giang hồ thì hãy trao lại Kim bà i trang cho lão phu.
Ngạo Thiên chau mà y.
- Kim bà i trang là cá»§a Kim gia, sao tiá»n bối muốn Ä‘oạt nó.
- Tiểu tá» không cần thiết phải há»i Ä‘iá»u đó.
Ngạo Thiên nhìn sang Lý Phi Vân.
- Lý huynh nghÄ© xem, có nên trao Kim bà i cho tiá»n bối đây không?
Phi Vân khẽ lắc đầu rồi bước xuống đất. Y ôm kiếm trước ngực nhìn Mạc Cựu nhạt nhẽo nói:
- Mạc bang chủ muốn lấy kim bà i của Kim trang à ?
- Lý các hạ đừng chen và o hối không kịp đâu.
- Lý má»— chẳng có gì để hối tiếc cả. Lý má»— chỉ hối tiếc nếu không là m tròn bổn pháºn cá»§a mình.
- Cho dù Lý kiếm thá»§ có là má»™t tay kiếm thượng thặng cÅ©ng không thể khán lại ý trá»i.
Phi Vân lắc đầu, cất giá»ng lạnh lùng.
- à cá»§a trá»i hay ý cá»§a bang chá»§.
Mạc Cựu hừ nhạt một tiếng.
- à của lão phu cũng có sao đâu.
Vừa thốt ra câu nói đó, Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u vừa phát tay ra hiệu cho ba gã thuá»™c nhân. Nháºn được hiệu lệnh, ba gã thuá»™c nhân Ngân Long bang đồng loạt rút kinh khà thúc ngá»±a lao đến Lý Phi Vân.
Lý Phi Vân nói:
- Mạc bang chá»§ xem thưá»ng Lý má»— quá.
Cùng vá»›i lá»i nói đó, Lý Phi Vân Ä‘iểm mÅ©i già y. Thân ảnh cá»§a há» Lý tợ má»™t cánh chim sắc lướt vút lên không trung, lướt qua trên đầu ba gã thuá»™c hạ cá»§a Mạc Cá»±u.
Vầng nháºt quang như bị ánh kiếm che má» trong má»™t khoảng khắc chưa đầy má»™t chá»›p mắt. Ba chiếc thá»§ cấp rÆ¡i xuống đất trong khi thân ảnh cá»§a ba gã kia vẫn gò lưng trên lưng ngá»±a lao vá» phÃa trước.
Mạc Cá»±u giáºt mình bởi kiếm chiêu cá»§a Lý Phi Vân. Sắc diện cá»§a lão tái hẳn Ä‘i. Lý Phi Vân nhẹ nhà ng hạ thân trước đầu ngá»±a. Y tra kiếm và o vá» tá»± lúc nà o mà hai tay hoà ng trước ngá»±c ôm khư khư lấy thanh trưá»ng kiếm.
Lý Phi Vân nhìn Mạc Cựu.
- à cá»§a Mạc bang chá»§ hay ý cá»§a trá»i.
Mạc Cựu cau mà y, nói:
- Lý Phi Vân...Ngươi sẽ hối tiếc.
- ChÃnh Mạc bang chá»§ phải hối tiếc.
Má»™t bóng ngưá»i như cánh dÆ¡i khổng lồ lướt đến đối mặt vá»›i Lý Phi Vân. Ngưá»i đó chÃnh là Äá»™c ma Âu Dương Äình. Y vừa trụ thân liá»n nói:
- Bổn tá»a không tin Mạc bang chá»§ hối tiếc...mà kẻ hối tiếc phải là Lý Phi Vân.
Thấy Âu Dương Äình xuất hiện, Mạc Cá»±u vá»™i xuống ngá»±a, ôm quyá»n xá.
- Chủ nhân.
Âu Dương Äình khoát tay.
- Bổn toạ tự biết phải là m gì?
Lý Phi Vân nhìn Âu Dương Äình. Y nhạt nhẻo nói:
- Tôn giá cũng muốn chiếm đoạt Kim bà i Kim trang.
- Tất cả võ lâm Ä‘á»u phải thuá»™c vá» Äá»™c môn. Kim trang cÅ©ng không nằm ngoà i sá»± quy thuáºn đó. Hay Lý các hạ muốn chống lại Äá»™c môn.
- Chống lại đã sao nà o.
Äá»™c ma Âu Dương Äình ngữa mặt cưá»i khanh khách. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Một kiếm thủ như ngươi thì đâu thể cải lại Thiên định.
Nói dứt câu Äá»™c ma Âu Dương Äình phát tác chỉ khà công thẳng đến Lý Phi Vân.
Lý Phi Vân rút trưá»ng kiếm Ä‘oán lấy chỉ công cá»§a đối phương.
- Chát.
Lý Phi Vân thối lại nữa bá»™ khi đại chỉ khà cá»§a Âu Dương Äình chạm và o lưỡi trưá»ng kiếm cá»§a y.
Âu Dương Äình khẽ gáºt đầu nói:
- Lý các hạ cũng có bản lĩnh đó.
Liá»n theo lá»i nói đó thì đạo chỉ thứ hai công trá»±c diện và o Lý Phi Vân.
Má»™t lần nữa Lý Phi Vân lại hoà nh kiếm đón lấy chỉ công cá»§a Âu Dương Äình.
- Chát.
Lý Phi Vân lại lùi tiếp hai nữa bá»™. Y chưa kịp trụ tấn để phản kÃch thì liên tục những đạo chỉ uy mãnh như má»™t tấm lưới chụp tá»›i. Mà n kiếm quang xuất hiện. Hứng lấy mà n chỉ khà cá»§a Âu Dương Äình.
- Chát...chát...chát...
Hứng lấy mà ng chỉ công cá»§a đối phương, Lý Phi Vân không ngừng thối bá»™ liên tục. Y hoà n toà n bị Äá»™c ma Âu Dương Äình dồn và o thế bị động, chỉ biết đỡ mà không có cÆ¡ há»™i phát chiêu phản kÃch.
Thấy tình huống của Lý Phi Vân nan giãi, Ngạo Thiên hốt hoảng thét lên.
- Dừng tay.
Âu Dương Äình nhanh chóng thu hồi chỉ công, chấp tay sau lưng nhìn Lý Phi Vân. Mồ hôi vã ra trên tráng há» Lý. Âu Dương Äình nhếch môi, dè bÄ©u nói:
- Lý Phi Vân...ngươi nghiệm ra bản lĩnh của ngươi rồi chứ?
Âu Dương Äình nhìn lại Ngạo Thiên.
- Tiểu tá»...Ngươi muốn nói gì?
- Tôn giá cần Kim bà i Kim trang, Ngạo Thiên sẵn lòng trao cho tôn giá. Tôn giá đâu cần dồn Lý huynh và o tỠlộ.
Âu Dương Äình gáºt đầu:
- Tiểu tỠngoan lắm. Nhưng bổn nhân cần một thứ nữa.
- Ngoà i tấm Kim bà i đó ra, tôn giá cần gì à ?
- Khối huyết ngá»c cá»§a quái thá»§ Vô Danh Khách Cù Bá Nhâm.
Ngạo Thiên chột dạ. Chà ng nghĩ thầm.
- "Ta vừa thố lá»™ Ä‘iá»u bà máºt nà y vá»›i ai sao lão quá»· nà y lại biết. Sao lão lại biết ta Ä‘ang giữ khối huyết ngá»c cá»§a Cù lão huynh".
Mặc dù nghÄ© váºy nhưng Ngạo Thiên vẫn ôn nhu nói:
- Ngạo Thiên thú tháºt...Kim bà i Kim trang thì Ngạo Thiên Ä‘ang giữ. Nhưng còn khối huyết ngá»c nà o đó...Ngạo Thiên đúng là không biết.
Âu Dương Äình chú nhãn nhìn và o mắt Ngạo Thiên như muốn dùng nhãn quang đục và o giữa tam tinh chà ng.
Tiếp nháºn hai luồng hung quang cá»§a Âu Dương Äình, Ngạo Thiên bất giác rùn mình. Chà ng miá»…n cưởng nói:
- Tôn giá đừng nhìn Ngạo Thiên bằng ánh mắt đó. Nến cần Kim bà i Kim trang, Ngạo thiên sẽ dâng cho tôn giá.
Ngạo Thiên vừa nói vừa lấy tấm Kim bà i.
- Nó đây...tôn giá hãy cầm lấy.
Chà ng nói rồi quẳng tấm kim bà i vá» phÃa Âu Dương Äình. Lão vươn trảo bắt gá»n lấy tấm Kim bà i. Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Tiểu tá» nói không giữ khối huyết ngá»c, thế tại sao lại rá»i bá» Hà m Dương.
- Không rá»i Hà m Dương thì ở lại là m gì. Kim trang đâu còn nữa. Ngạo Thiên phải rá»i khá»i Hà m Dương. Tìm má»™t chá»— nà o để dung thân. Ngạo Thiên phải là m theo ý mẫu thân.
Âu Dương Äình khẻ gáºt đầu, rồi nói:
- Bổn tá»a tạm tin ngươi. Ngươi có thể Ä‘i, nhưng Lý Phi Vân thì phải ở lại.
Ngạo Thiên miễn cưởng nói:
- Tôn giá...ngưá»i đã lấy tấm Kim bà i Kim trang rồi, sao không cho Lý huynh Ä‘i cùng vá»›i Ngạo Thiên. Ngạo Thiên, Lý huynh Ä‘i mai danh ẩn tÃch, tôn giá đâu cần phải lo gì ná»a.
Âu Dương Äình lắc đầu:
- Không...Lý Phi Vân phải ở lại ....bởi vì y đã đắc tội với ta.
- Lý huynh vì Ngạo Thiên.
Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Bổn nhân đã quyết, đừng nói nhiá»u.
Ngạo Thiên nhìn lại Lý Phi Vân.
- Lý huynh...
Phi Vân nhìn Ngạo Thiên nghiêm giá»ng nói:
- Thiếu gia cứ Ä‘i. Äừng có lo gì cho Lý má»—.
- Ngạo Thiên sợ.
- Lý mỗ tự lo cho mình được.
Phi Vân nhìn Tiểu Ngá»c.
- Bảo hộ cho lịnh thiếu gia.
- Lý huynh bảo trá»ng.
Nhìn lại Ngạo Thiên.
- Thiếu gia đi đi.
Y vừa nói vừa thá»c mÅ©i kiếm và o mông tuấn mã. Con hắc mã thiên lý lòng cất tiếng hý lồng lá»™ng rồi cất vó kéo theo cá»— xe lao vá» phÃa trước.
Äá»™c ma Âu Dương Äình chấp tay sau lưng thản nhiên để Ngạo Thiên khiển con tuấn mà kéo cá»— xe lướt qua mặt mình. Ngạo Thiên ngoái đầu nhìn lại thấy Lý Phi Vân quẳng thanh trưá»ng kiếm xuống đất.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i.
Tiểu Ngá»c đến ngồi cạnh Ngạo Thiên.
- Thiếu gia lo lắng cho Lý Phi Vân.
- Huynh ấy sẽ như thế nà o.
- Tiểu Ngá»c nghÄ© Lý Phi Vân tá»± lo cho mình được. Y là má»™t kiếm thá»§ sát vương, tất biết phải là m gì để giữ mạng mình.
- CÅ©ng mong như váºy?
Tiểu Ngá»c nhìn Ngạo Thiên nói:
- Thiếu gia...Khi nảy Tiểu Ngá»c nghe Äá»™c ma Âu Dương Äình nhắc đến khối huyết ngá»c. Äó là khối huyết ngá»c gì váºy?
Ngạo Thiên nhìn lại Tiểu Ngá»c. Chà ng toan nói tất cả sá»± tháºt cho nà ng biết nhưng rồi lại lắc đầu:
- Ngạo Thiên cùng không biết. Ngay cả bản thân cũng không biết đó là cái gì.
Ngá»c mỉm cưá»i rồi nói:
- Tiểu Ngá»c tưởng đâu thiếu gia biết.
Äáp lại nà ng cÅ©ng bằng nụ cưá»i, Ngạo Thiên nói:
(Mất trang 26- 27 Quyễn 3)
- Chỗ đó là chỗ nà o.
- Khi nà o đến nơi, Ngạo Thiên sẽ nói cho tỷ biết.
- Ngạo Thiên muốn giữ bà máºt vá»›i Tiểu Ngá»c, hay còn cái gì khác nữa.
Nà ng nhìn vá» phÃa trước, mặt lá»™ những nét u hoà i. Tiểu Ngá»c buông tiếng thở dà i rồi bâng quÆ¡ nói:
- Có phải Ngạo Thiên nghi ngá» Tiểu Ngá»c không?
Ngạo Thiên nhìn sang nà ng, đôi chân mà y thoạt nhÃu lại.
- Sao tá»· lại nói váºy. Tá»· là ngưá»i thân tÃn nhất, lúc nà o cÅ©ng ở bên mẫu thân. Ngạo Thiên không tin tá»· thì tin ai. Nếu tá»· muốn biết thì ta sẽ cho tá»· biết.
Nà ng nhìn lại Ngạo Thiên, lắc đầu:
- Bây giỠtỷ không muốn biết nữa. Ngạo Thiên đi đâu, tỷ sẽ đi đó. Cần gì phải biết trước.
- Tá»· không muốn biết thì Ngạo Thiên sẽ cho tá»· biết. Ngạo Thiên muốn đưa tá»· đến thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
- Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
- Chắc chắn tá»· sẽ tò mò há»i, Kim Ngạo Thiên đến đó để là m gì?
Tiểu Ngá»c khoát tay.
- Tá»· không tò mò...và cÅ©ng không muốn biết Ngạo Thiên đến thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n vá»›i mục Ä‘Ãch gì.
Nà ng mỉm cưá»i vá»›i Ngạo Thiên, rồi đưa tay bịt thÃnh nhÄ© lại.
- Ngạo Thiên có nói thì tỷ cũng không nghe.
Khi mặt trá»i sụp xuống, hai ngưá»i đến trấn VÄ©nh Xương. Ngạo Thiên đánh xe dừng trước cá»a má»™t ngôi khách Ä‘iếm. Gã Ä‘iếm chá»§ bước ra đón chà ng và Tiểu Ngá»c. Gã khúm núm nói:
- Má»i công tá» và tiểu thư.
Hai ngưá»i bước và o khách Ä‘iếm.
Ngạo Thiên nói:
- Tại hạ cần hai gian phòng để nghỉ qua đêm.
Gã điếm chủ gãi đầu:
- Công tá»...Khách Ä‘iếm cá»§a tiểu nhân chỉ còn có má»—i má»™t gian thượng phòng thôi. Công tá» có thể dùng nó qua đêm.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu:
- CÅ©ng được. Äiếm chá»§ chuẩn bị má»™t gian thượng phòng và má»™t bữa ăn nóng.
Nà ng nhìn lại Ngạo Thiên, từ tốn nói:
- Bước đưá»ng bôn ba nà y chắc chắn Ngạo Thiên sẽ phải cá»±c khổ chứ không như ở Kim trang.
- Ngạo Thiên biết. Dù muốn hay không muốn thì Ngạo Thiên cÅ©ng phải chấp nháºn sá»± bôn tẩu nà y.
- Tiểu Ngá»c chỉ sợ Ngạo Thiên sẽ không chịu nổi sá»± vất vã nà y.
Ngạo Thiên lắc đầu:
- Sẽ không sao đâu, tỷ đừng lo lắng quá.
Hai ngưá»i bước đến chiếc bà n đặt trong góc tiá»n sảnh. Há» vừa má»›i yên vị thì má»™t gã trung niên nho sinh, tay cầm quạt ra vẻ rất đạo mạo bước và o.Vừa thấy gã, mặt Tiểu Ngá»c đã Ä‘anh lại, nà ng nhá» giá»ng nói vá»›i Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên...gã nà y là Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh đó.
Ngạo Thiên cau mà y hẳn lại câu nói cá»§a Tiểu Ngá»c.
- Y là Äiệp khách Ngá»™ Má»™ng Khanh đó à . Ngạo Thiên từng nghe những môn khách Kim trang nói đến ngưá»i nà y. Y không phải là ngưá»i tốt.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu.
- Äúng...Y không phải là ngưá»i tốt.
Trong giá»›i võ lâm hắc đạo, Äiệp Khách Má»™ng Khanh là ngưá»i bại hoại nhất trên Ä‘á»i nà y.
Nà ng vừa nói dứt câu thì Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh đã lên tiếng nói:
- Kim Ngạo Thiên công tá» nháºn ra Ngô má»— chứ?
Vừa nói Äiệp Khách Ngá»™ Má»™ng Khanh phe phẩy chiếc thiết phiến tiến lại bà n cá»§a Ngạo Thiên và Tiểu Ngá»c.
Y nghiên đầu nhìn Tiểu Ngá»c. Má»™ng Khanh chắc lưỡi.
- Ãi chà ...Má»™t trang giai nhân tuyệt sắc hiếm có trên Ä‘á»i nà y.
Y nhìn lại Ngạo Thiên.
- Má»™t thiếu gia như Ngạo Thiên, tất phải có giai nhân theo để hầu hạ rồi. Ngạo Thiên thiếu gia tháºt là tốt phúc.
Ngạo Thiên nhìn Ngô Mộng Khanh.
- Các hạ nói sai rồi. Tiểu Ngá»c đâu phải là ngưá»i hầu cá»§a tại hạ.
Mộng Khanh nhanh miệng nói:
- Thế nà ng là gì của công tỠnà o?
- Tiểu Ngá»c là gì cá»§a tại hạ, không liên quan đến các hạ.
Mặt Má»™ng Khanh nhÃu lại lá»™ vẽ bất nhẫn.
- Có liên quan đó.Tiểu Ngá»c đứng lên nhìn Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh.
- Bỗn cô nương muốn biết sự liên quan có được không?
Mộng Khanh phe phẩy quạt, nhìn nà ng nói:
- Nếu như nà ng không phải là ngưá»i hầu cá»§a Kim trang thiếu gia Kim Ngạo Thiên thì bá»—n công tá» sẽ...
- Gã bá» lững câu nói giữa chừng Ä‘iá»…m nụ cưá»i mỉm. Chỉ cần thấy nụ cưá»i cá»§a Ngô Má»™ng Khanh thôi đủ biết gã Ä‘ang nghÄ© gì trong đầu. Tất cả những nét dâm đảng nhất Ä‘á»u toát lên qua nụ cưá»i cá»§a há» Ngô. Bất cứ nữ nhân nà o khi tiếp nháºn nụ cưá»i cá»§a Ngô Má»™ng Khanh như thể Ä‘á»u đỠmặt thẹn thùng, vì nụ cưá»i kia buá»™t ngưá»i phải liên tưởng đến trong đầu Äiệp Khách.
Những ý tưởng của một kẻ bại hoại, mà ý tưởng của một kẻ bại hoại đối với nữ nhân là gì, tất nhiên không ngoà i những hoạt cảnh dâm cuồng.
Tiểu Ngá»c nghiêm mặt nói:
- Bổn cô nương biết Ngô công tá» sẽ là m gì Tiểu Ngá»c rồi.
Má»™ng Khanh gấp ngá»n thiết phiến.
- Nà ng hiểu ý ta...hẳn ta không cần phải nói với nà ng.
Y nhìn lại Ngạo Thiên.
- Kim thiếu gia cho Ngô má»— tâm sá»± vá»›i Tiểu Ngá»c cô nương nhé.
Ngạo Thiên nhìn Tiểu Ngá»c.
- Tá»· tá»·...tá»· có thÃch tâm sá»± vá»›i Ngô các hạ không?
- Theo ý Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên chỉ nghe tiếng của Ngô các hạ thôi, chứ chưa từng quen biết chẳng có gì để tỷ tâm sự với y cả.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i.
- Tỷ cũng nghĩ như Ngạo Thiên.
Nà ng nhìn lại Ngô Mộng Khanh.
- Ngô các hạ nghe Ngạo Thiên nói rồi chứ...Chẳng có gì để Tiểu Ngá»c tâm sá»± vá»›i các hạ cả. Mà Ngô các hạ nên quay vá» bà n cá»§a mình.
Ngô Mộng Khanh chắc lưỡi. Lắc đầu nói:
- Ngô má»— có cái táºt rất lá»›n. Khi mà n đêm buông xuống thì phải tìm má»™t trang giai nhân tuyệt sắc nà o đó để tâm sá»± qua đêm. ChÃnh vì cái táºt đó mà Ngô má»— trở thà nh Äiệp khách. Ở đây, trong đêm nay chỉ có má»—i má»™t mình Tiểu Ngá»c cô nương thôi. Nếu như nà ng không tâm sá»± vá»›i ta...thì đâu còn ai nữa.
Tiểu Ngá»c gắt giá»ng.
- Hồ đồ.
Cùng vá»›i lá»i nói đó. Tiểu Ngá»c bất ngá» chá»›p động chưởng công vá»— và o vùng thượng đẳng cá»§a Ngô Má»™ng Khanh. Nà ng bất ngá» táºp kÃch, tấn công Ngô Má»™ng Khanh, nhưng chưởng ảnh cá»§a nà ng chưa chạm đến Ä‘Ãch thì đã bị ngá»n trầm phiến cá»§a Ngô Má»™ng Khanh gạt qua bên. Thá»§ pháp cá»§a y cá»±c kỳ yểu Ä‘iệu và biến hóa khôn lưá»ng. Vừa gạt chưởng ảnh cá»§a Dương Tiểu Ngá»c, Ngô Má»™ng Khanh vừa Ä‘iểm đầu trầm phiến và o tịnh huyệt cá»§a nà ng.
Nà ng gần như không kịp có sá»± phản xạ nà o trước lối công thá»§ cá»§a Äiệp khách, mà buá»™t miệng thốt.
- Ôi...
Bị Ä‘iểm trúng và o tịnh huyệt, Dương Tiểu Ngá»c đứng thừ ra như bị trá»i trồng.
Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh phá lên cưá»i. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Bản lĩnh của nà ng quá non kém.
Y vừa nói vừa bước ra sau lưng Tiểu Ngá»c, vòng tay qua vùng tiểu yêu cá»§a nà ng, nhìn Ngạo Thiên. Ngô Má»™ng Khanh chắc lưỡi.
- Ta đã từng ao ước có má»™t trang gia nhân tuyệt sắc như thế nà y để qua đêm. Kim thiếu gia hẳn sẽ không phiá»n trách nếu như ta qua đêm vá»›i tá»· tá»· cá»§a Kim thiếu gia chứ.
Ngạo Thiên thấy Tiểu Ngá»c rÆ¡i và o tình huống đó không khá»i bối rối.
Chà ng miễn cưởng nói:
- Ngô các hạ đừng có là m cà n...má»™t khi ngưá»i ta không đồng ý thì đừng ép buá»™t ngưá»i ta.
Má»™ng Khanh nép đầu mình và o mặt Tiểu Ngá»c. Y xởi lởi nói:
- Ta có ép nà ng không nhỉ.
Tiểu Ngá»c im lặng đỠmặt. Chân diện cá»§a nà ng như phá»§ má»™t lá»›p da hồng đỠá»ng.
Mộng Khanh nhìn lại Ngạo Thiên.
- Ta sẽ không ép tỷ tỷ của Kim thiếu gia đâu, mà chỉ chiếm đoạt tỷ tỷ của Kim thiếu gia thôi.
Má»™ng Khanh vừa nói vừa xoa vùng bụng cá»§a Tiểu Ngá»c. Răng trên cá»§a Tiểu Ngá»c cắn và o môi dưới. Nà ng sượng đến chÃn ngưá»i bởi hà nh động sà m sở cá»§a há» Ngô. Tiểu Ngá»c gằn giá»ng nói:
- Ngô Mộng Khanh...Ngươi đừng sà m sỡ bổn cô nương...ngươi sẽ hối tiếc đó.
Mộng Khanh reo lên.
- Ôi...Nà ng nói ta hối tiếc ư...Không không, vá»›i má»™t trang giai nhân như nà ng thì Äiệp Khách chẳng hối tiếc gì đâu.
Y nhìn lại Kim Ngạo Thiên giã lã cưá»i. Cách cưá»i cá»§a y cà ng biểu lá»™ vẽ bại hoại và dâm cuồng. Ngô Má»™ng Khanh nói:
- Kim thiếu gia biết Ngô má»— sẽ chiếm Ä‘oạt cái ngà n và ng cá»§a tá»· tá»· mình. Không biết Kim thiếu gia sẽ là m cứu Tiểu Ngá»c đây.
Ngạo Thiên nhìn Ngô Má»™ng Khanh. Chà ng nghiêm giá»ng nói:
- Ngô các hạ hãy buông Tiểu Ngá»c tá»· tá»· ra...các hạ cần bao nhiêu ngân lượng cứ nói. Bổn thiếu gia sẳn sà ng trao ngân lượng cho các hạ.
Ngạo Thiên vừa nói vừa thò tay và o ngực áo rút ra một xấp ngân phiếu để lên bà n. Chà ng nhìn Mộng Khanh.
Ngô Má»™ng Khanh phá lên cưá»i khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a gã nghe tháºt chá»i tai và biểu đạt tất cả tÃnh cá»§a má»™t gã đại đạo hái hoa.
Cắt ngang trà ng tiếu ngạo, Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh nói:
- Ngô má»— nghe nói Kim thiếu gia là ngưá»i phóng khoáng xem thưá»ng ngân lượng, đúng là không sai. Lúc nà o Kim Ngạo Thiên, thiếu gia cá»§a Kim trang cÅ©ng Ä‘em ngân phiếu bên mình và lúc nà o cÅ©ng có thể bung ra.
Y gáºt gù nói tiếp:
- Kim thiếu gia đúng là má»™t ngưá»i hà o phóng. Thảo nà o giá»›i võ lâm hắc đạo kháo nhau...trên giang hồ chỉ có Kim trang là nhiá»u ngân lượng nhất mà thôi.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Ngô các hạ không từ chối số ngân phiếu nà y chứ?
Ngô Má»™ng Khanh nhún vai. Vòng tay y xiết chặc lấy tiểu yêu cá»§a Tiểu Ngá»c, như thể muốn kéo nà ng sát ngưá»i gã. Tiểu Ngá»c buá»™t miệng nói:
- Ngươi...
Cưá»i khẩy má»™t tiếng, Ngô Má»™ng Khanh nhìn Ngạo Thiên nói:
- Thiếu gia nhìn xem...nhan sắc cá»§a Tiểu Ngá»c có đẹp không?
Ngạo Thiên cau mà y.
- Sao Ngô các hạ quanh co như váºy...ngân phiếu Ä‘ang ở trên bà n, còn chá» gì mà chưa thả Tiểu Ngá»c tá»· tá»· ra.
- Ậy...Kim thiếu gia chưa trả lá»i ta.
- Các hạ há»i tại hạ có mục Ä‘Ãch gì.
- Ta sẽ nói cho thiếu gia biết nhưng trước khi nói thì phải nghe câu trả lá»i cá»§a Kim thiếu gia trước đã.
- Bổn thiếu gia không phá»§ nháºn Tiểu Ngá»c tá»· tá»· là trang giai nhân tuyệt sắc.
Chà ng nói dứt lá»i thì Ngô Má»™ng Khanh phá lên cưá»i dòn dã.
- Ngô má»— tưởng đâu Kim thiếu gia không nháºn ra Ä‘iá»u đó chứ?
Y lại xoa vùng Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a Tiểu Ngá»c. Vừa xoa vừa nói:
- Ngô má»— cÅ©ng rất cần ngân lượng, nhưng cá tÃnh cá»§a Ngô má»— thì lại thÃch những trang mỹ nữ hÆ¡n những tấm ngân phiếu vô nghÄ©a kia. Tiểu Ngá»c tá»· tá»· cá»§a Kim thiếu gia lại là ngưá»i đẹp. Là m sao bổn công tá» có thể bá» qua cho được.
Nghe gã thốt ra câu nà y, chân diện Ngạo Thiên Ä‘anh lại. Chà ng trang trá»ng nói:
- Váºy ý các hạ muốn đòi bao nhiêu ngân lượng...cứ nói thẳng ra.
Ngô Mộng Khanh chắt lưỡi, nhún vai.
- Ngân lượng bao nhiêu thì đủ đổi má»™t trang giai nhân như Tiểu Ngá»c cô nương...bổn công tá» nghÄ© không bao nhiêu mà đủ cả.
Ngạo Thiên cà ng bối rối hÆ¡n khi phải nghe câu nói nà y cá»§a Äiệp Khách. Chà ng miá»…n cưỡng nói:
- Thế Ngô các hạ cần cái gì ngoà i Kim lượng.
Ngô Má»™ng Khanh cưá»i khẩy rồi nói:
- Xem ra Kim thiếu gia cÅ©ng rất lo lắng cho Tiểu Ngá»c tá»· tá»·. Nếu thiếu gia lo lắng như váºy, bổn công tá» cÅ©ng sẽ mách cho thiếu gia má»™t thứ có thể giữ lại được trang giai nhân cho mình.
- Các hạ nói đi.
- Nếu Kim thiếu gia trao cho Ngô má»— huyết ngá»c...Ngô má»— sẳn sà ng gởi Tiểu Ngá»c cô nương cho Kim thiếu gia.
Chân diện Ngạo Thiên đanh hẳn lại. Chà ng nghĩ thầm:
- "Quái lạ tháºt...Chuyên giữa mình và Cù lão huynh chỉ có hai ngưá»i biết...sao gã há» Ngô nà y cÅ©ng biết...Tại sao gã lại biết mình có khối huyết ngá»c cá»§a Cù lão huynh".
Ngạo Thiên suy nghỉ tháºt nhanh rồi nhìn Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh từ tốn nói:
- Bổn thiếu gia rất bất ngá» khi nghe đòi há»i nà y cá»§a Ngô các hạ đó.
- Thiếu gia có bất ngỠhay không có bất ngỠcũng không sao, miễn trao thứ tại hạ cần ra là được rồi.
Ngạo Thiên gáºt đầu:
- ÄÆ°á»£c...Bổn thiếu gia rất sẳn lòng trao huyết ngá»c cho các hạ. Nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.
- Äiá»u kiện gì...thả Tiểu Ngá»c tá»· tá»· cá»§a Kim thiếu gia à ?
- Äó là điá»u kiện tiên quyết.
- Ngô mỗ rất sẵn lòng.
Nói dứt câu bá» tay khá»i vòng tiểu yêu cá»§a Tiểu Ngá»c, bước vá» sau bốn bá»™ nhìn Ngạo Thiên.
- Ngô má»— đã là m theo ý cá»§a Kim thiếu gia rồi. Hãy trao huyết ngá»c cho Ngô má»—.
Ngạo Thiên nhìn Ngô Mộng Khanh.
- Còn má»™t Ä‘iá»u kiện nữa.
Mắt Mộng Khanh sa sầm.
- Kim thiếu gia còn muốn Ä‘iá»u kiện gì nữa.
Ngạo Thiên chuốc đầy một chén rượu, rồi bưng chén đứng đối diện với Mộng Khanh.
- Nếu Ngô các hạ đoạt được chén rượu trong tay bổn thiếu gia.
Má»™ng Khanh cưá»i khẩy rồi xoa ngá»n trầm phiến.
- Ngạo Thiên...thiếu gia bởn cợt vá»›i Má»™ng Khanh đó à . Ngô má»— chỉ nghe nói Kim thiếu gia cá»§a Kim trang là ngưá»i phóng khoáng xem ngân lượng như lá mùa thu chứ có nghe nói, thiếu gia biết võ công đâu.
- ChÃnh vì thế mà bổn thiếu gia má»›i cho Ngô các hạ thấy võ công cá»§a mình.Bổ n thiếu gia nói trước, nếu trong vòng ba chiêu, các hạ không Ä‘oạt được chén rượu trên tay bổn thiếu gia, thì lúc đó đừng trách bổn thiếu gia tống tiển các hạ khá»i cá»i nhân sinh nà y...xuất thá»§ Ä‘i.
Nghe chà ng thốt ra câu nà y, chân diện cá»§a Ngô Má»™ng Khanh sa sầm hẳn lại. Y gằn giá»ng nói:
- Nếu ta đoạt được chén rượu của Kim thiếu gia.
- Bổn thiếu gia sẽ trao cái thứ mà các hạ đang cần.
- Hay lắm...Kim thiếu gia cố gắng giữ mạng đấy nhé.
Y vừa nói vừa chá»›p động thân pháp, phối hợp vá»›i thá»§ pháp, Ä‘iểm ngá»n trầm phiến và o tịnh huyệt cá»§a Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên đã có chá»§ Ä‘Ãch từ trước, dụng ngay "Quá»· Bá»™ vô tướng" mà lão Cù đã truyá»n thụ. Chà ng dụng quá»· bá»™ vô tướng né tránh chiêu công cá»§a Ngô Má»™ng Khanh.
Mặc dù tránh được gã, bởi chà ng chỉ biết mỗi một bộ pháp quỷ bộ vô tướng nên Ngạo Thiên chỉ biết né tránh.
Bá»™ pháp thần kỳ cá»§a chà ng khiến Má»™ng Khanh sững sá». Y thu ngay trầm phiến lại nhìn Ngạo Thiên.
- Hóa ra Kim trang lịnh thiếu gia cũng có võ công.
Ngạo Thiên nhếch môi, nhướng mà y nói:
- Ai nói bổn thiếu gia không có võ công nà o. Ngô các hạ đã thi triển được một chiêu rồi đó. Còn hai chiêu nữa ...bổn thiếu gia nói trước, các hạ chỉ còn hai chiêu. Sau hai chiêu đó, bổn thiếu gia sẽ dụng đến Dị công phu mà lấy mạng các hạ đó.
Äôi chân mà y Ngô Má»™ng Khanh nhÃu lại.
- Dị công phu là gì.
- Sau hai chiêu, Ngô các hạ sẽ biết.
- Bổn thiếu gia tin với dị công phu các hạ sẽ biến thà nh bộ khô cốt rệu rã.
Mộng Khanh nhìn sững Ngạo Thiên.
- Thiếu gia nói tháºt chứ.
- Tháºt hay không thì các hạ vẫn còn hai chiêu để quyết định sá»± tồn vong cá»§a mình.
Ngô Mộng Khanh lưỡng lự rồi nói:
- ÄÆ°á»£c...Ngô má»— thá» xem dị công phu cá»§a thiếu gia là gì.
Y vừa nói vừa lắc vai, xoè trầm phiến lướt đến Ngạo Thiên. Ngá»n thiết phiến trong tay y cắt đưá»ng vòng cung lia qua yết hầu Ngạo Thiên.
Chà ng lại dụng quỷ bộ vô tướng. Lòn ra sau lưng đối phương, vừa né tránh chiêu công, vừa vổ chưởng và o lưng gã.
- Bá»™p...
Chưởng công cá»§a Ngạo Thiên chẳng có lấy chút ná»™i lá»±c nà o nhưng lại khiến Ngô Má»™ng Khanh giáºt mình. Y quay ngoắt lại.
- Ngươi...
Ngạo Thiên nhìn gã.
- Nếu vừa rồi bổn thiếu gia dùng đến dị công thì Ngô các hạ đã tiêu mạng rồi. Các hạ còn một chiêu nữa.
Ngô Mộng Khanh lưỡng lự. Y miễn cưởng nói:
- Kim thiếu gia sẽ dụng đến dị công sau chiêu nà y của Ngô mỗ?
Ngạo Thiên gằn giá»ng.
- Tại sao không?
Chà ng nói dứt lá»i bất ngá» thét lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, thi triển quá»· bá»™ vô tướng vùn vụt, tạo ra muôn và ng chiếc bóng nhân trước mặt Ngô Má»™ng Khanh. Thấy Ngạo Thiên thi triển quá»· bá»™ vô tướng, Ngô Má»™ng Khanh hốt hoảng thối liá»n ba bá»™.
Chân diện Ngô Mộng Khanh căng ra với những nét căng thẳng cực kỳ.
Ngạo Thiên dừng thi triển quá»· bá»™ vô tướng, từ từ đẩy tay vá» phÃa Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh.
Vừa đẩy song thá»§ vá» phÃa Ngô Má»™ng Khanh, Ngạo Thiên vừa nói:
- Ngươi phải chết.
Giá»ng nói cá»§a chà ng éo éo như tiếng quá»· câu hồn, khiến Ngô Mông Khanh giáºt thót ruá»™t. Thi triển khinh công băng thẳng ra cá»a khách Ä‘iếm, y tháo chạy như gặp phải khắc tinh cá»§a mình.
Ngạo Thiên thở phà o má»™t tiếng bước đến bên Tiểu Ngá»c vừa cưá»i vừa nói:
- Gã Äiệp tặc sợ dị công cá»§a Ngạo Thiên mà bá» chạy rồi.
Tiểu Ngá»c nhìn chà ng.
- Ngạo Thiên có võ công tháºt à ?
- Ngạo Thiên có võ công gì đâu...chỉ hù gã thôi.
Chà ng nhìn Tiểu Ngá»c.
- Ngay cả giải huyệt cho Tiểu Ngá»c tá»· tá»·, Ngạo Thiên cÅ©ng không biết.
- Tháºt không...Ngạo Thiên không biết giải huyệt mà lại biết thi triển bá»™ pháp vừa rồi.
- Bá»™ pháp vừa rồi. Ngạo Thiên thi triển được là do Lão Cù huynh truyá»n thụ đó. Chỉ có má»—i bá»™ pháp đó thôi, còn chẳng có gì cả.
Chà ng nhìn và o mắt Tiểu Ngá»c.
- Tiểu Ngá»c...là m sao giải huyệt cho tá»· đây.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i vá»›i Ngạo Thiên rồi nói:
- Ngạo Thiên ấn và o đại huyệt của tỷ tỷ là được.
- Äại huyệt nà o.
Nà ng nhìn Ngạo Thiên. Äôi lưỡng quyá»n đỠá»ng hồng. Tiểu Ngá»c ngáºp ngừng rồi nói:
- Bên trái của tỷ...ngay... ngay đầu.
Nà ng cúi mặt nhìn xuống.
- Ngạo Thiên là m được mà ...
- Tỷ khó nói lắm.
Ngạo Thiên lúng túng rồi chỉ và o ngực trái của nà ng.
- Phải chỗ nà y không?
Tiểu Ngá»c khẽ gáºt đầu nhá» giá»ng:
- Trên một chút.
Mặt Ngạo Thiên sượng sùng. Chà ng miễn cưỡng nói:
- Tiểu Ngá»c tá»· tá»· không xem Ngạo Thiên giống như gã Äiệp Khách há» Ngô kia chứ.
Những nét thẹn thùng e lệ hiện trên mặt cá»§a Tiểu Ngá»c. Nà ng cúi mặt bẽn lẽn nói:
- Tiểu Ngá»c chỉ ngại Ngạo Thiên thôi.
|
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a [Relax]
|
|
 |
|
| |