 |
|

11-03-2014, 11:33 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 36 HUYẾT TẨY MA NHÂN
Những bông tuyết trắng xóa mịn mà ng trải ra khắp nÆ¡i trên Bình Thiên nhai, tạo ra má»™t mà n không gian trắng băng giá. Ngạo Thiên cháºm rãi, thả bước chân cháºm chạp theo lối mòn duy nhất, mà tuyết phá»§ lên như má»™t tấm thảm dẫn và o Tục Dương cốc.
Chà ng vừa thả bước vừa hình dung đến những việc mình phải là m. Những ý tưởng viển vông kia tan hẳn khá»i tâm thức Kim Ngạo Thiên khi chà ng thấy đỉnh chóp tòa tháp Tục Dương ẩn tà ng trong mà n sương giá lạnh.
Chà ng lặng lẽ vượt qua má»™t cá»a ải nham nhở đá tai mèo sắc cạnh, có thể rá»c nát bà n chân bất cứ ngưá»i nà o dẩm lên chúng. Cuối cùng thì Ngạo Thiên cÅ©ng đến ngưỡng địa giá»›i phân định Tục Dương cốc.
Bên trong Tục Dương cốc vắng lặng như tá», những tưởng nó đã thuá»™c vá» cảnh giá»›i u linh và chỉ tồn tại trong nhân giá»›i bằng sá»± mÆ¡ hồ huyá»n bÃ.
Ngạo Thiên đứng khoanh tay đảo mắt nhìn qua cục trưá»ng Tục Dương cốc chà ng nghÄ© thầm:
- "Cù lão huynh có nghĩ rằng, cái ngà y hôm nay không nhỉ. Nhứt định lão huynh đã nghĩ đến ngà y nà y".
Kim Ngạo Thiên rÃt má»™t luồng chân khà căng phồng lồng ngá»±c, rồi thả bước chầm cháºm tiến vá» phÃa tòa tháp Tục Dương.
Chà ng đứng ngay dưới báºc tam cấp nhìn thẳng và o cá»a đại Ä‘iện tháp Tục Dương.
Äiá»u hòa khà lưu, Kim Ngạo Thiên cháºm rãi bước lên những báºc tam cấp. Khi chà ng đã đứng trước cá»a tháp Tục Dương má»›i nghiệm ra nÆ¡i mình Ä‘ang đứng như trong cõi hư vô u linh huyá»n ảo.
Kim Ngạo Thiên đẩy cá»a tháp, bước và o.
Nếu không phải là Kim Ngạo Thiên, nếu không phải là ngưá»i có dÅ©ng lược hay tá»± thị và o bản năng cá»§a mình thì nhìn thấy khung cảnh trong tòa tháp Tục Dương rồi, dù ngưá»i có trái tim bằng sắt, hay khối óc bằng đá cÅ©ng phải rợn ngưá»i, gai lạnh cá»™t sống. Trong tháp Tục Dương không má»™t bóng ngưá»i mà chỉ có những dãy áo quan xếp dá»c bên nhau, chẳng khác nà o má»™t ngôi nhà mồ chứa áo quan chi chÃt và cháºt kÃn. Trước những cá»— áo quan đó là những giá bạch lạp láºp loè, chẳng khác nà o những đóm mắt Ä‘ang chiếu vá» Kim Ngạo Thiên. Trùm lên tất cả là bầu không khà u ám, lạnh lẽo, sặc mùi ma giá»›i vá»›i sá»± khá»§ng bố ẩn tà ng.
Trong cảnh quan ghê rợn đó, Kim Ngạo Thiên buộc phải nghĩ mình đang ở trong cảnh ma giới âm tà o địa phủ. Một cảnh giới không dà nh cho tục nhân của nhân giới.
Chà ng vừa bước và o Tục Dương cốc thì cá»a sau lưng chà ng cÅ©ng tá»± đóng sáºp lại như có bà n tay vô hình Ä‘iá»u khiển chúng.
Chân diện Ngạo Thiên căng ra, thần nhãn sáng ngá»i rá»i qua từng cá»— áo quan Ä‘ang hiện hữu trong tòa Tục Dương cốc. Chà ng từ từ thở ra rồi nói:
- Âu Dương Äình...Ngạo Thiên đến tìm tôn giá đây.
Lá»i Ngạo Thiên còn Ä‘á»ng lên cá»a miệng thì tất cả những cá»— áo quan đồng báºt nắp. Những âm thanh lá»™c cá»™c Ä‘áºp và o thÃnh nhÄ© Ngạo Thiên. Chỉ nghe những âm thanh lá»™c cá»™c phát ra từ những cá»— áo quan khiến cho ngưá»i ta hồn siêu phách lạc, chứ không cần phải táºn mục sở thị cái gì Ä‘ang có trong những dãy áo quan kia tạo ra những âm thanh khô khốc đó.
Những âm thanh lá»™c cá»™c kia bất ngá» im bặt. Những âm thanh kia im bặt thay và o đó là sá»± im lặng nặng ná». Má»™t sá»± im lặng đầy tÃnh khá»§ng bố và ma quái.
- Cạch...
Äôi chân mà y Ngạo Thiên phải nhÃu lại khi từ trong cá»— quan những thây ma đồng loạt dá»±ng đứng lên.
Tất cả Ä‘á»u đổ dồn ánh mắt ma trÆ¡i sáng ngá»i hướng vá» chà ng.
Ngạo Thiên đưa tay ra sau lưng từ từ rút thanh trưá»ng kiếm sáng ngá»i ánh thép xanh rá»n. Chà ng vừa rút kiếm vừa nói:
- Âu Dương tôn giá...Äã đến lúc tại hạ tiá»…n ma đạo cá»§a tôn giá vá» vá»›i Ma giá»›i rồi.
Ngạo Thiên nói tháºt cháºm, nhưng lá»i nói cá»§a chà ng lại được vá»ng lại từ những bức vách cá»§a tòa Tục Dương tháp, tạo ra thứ âm thanh rá»n vang nghe tháºt rá»n rợn.
Giá»ng nói cá»§a chà ng vừa tan và o hư không thì má»™t trà ng tiếu ngạo the thé cất lên. Ngạo Thiên nghe tiếng cưá»i the thé đó nhưng lại không phát hiện ra nó xuất phát từ đâu. Tiếng cưá»i như phát ra từ cõi hư vô được tòa Tục Dụng cốc hòa quyện và o cõi tục giá»›i không thể định ra hướng khởi phát từ nÆ¡i nà o.
Trà ng tiếu ngạo vụt tắt, giá»ng nói ồm ồm cá»§a Âu Dương Äình cất lên.
- Kim Ngạo Thiên, ngươi đã có được những gì trong Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n mà đơn thân độc mã tìm đến Ma giá»›i.
- Ngạo Thiên có rất nhiá»u, nhưng nếu Âu Dương tôn giá muốn biết thì hãy xuất đầu lá»™ diện.
- Bổn ma không tin ngươi có thể kháng lại Ma giới.
- Ngạo Thiên có kháng lại được hay không thì Âu Dương tôn giá sẽ biết ngay thôi mà .
- Kim Ngạo Thiên...Ngươi quá tự tin rồi đó.
Lá»i nói cá»§a Âu Dương Äình còn Ä‘á»ng trong thÃnh nhÄ© Kim Ngạo Thiên thì ba chiếc thây ma lao vụt đến chà ng. Những đôi tay vươn ra toan chụp lấy Ngạo Thiên để xé chà ng ra. Những chiếc thây ma tợ những con thú đói mồi lâu ngà y, chỉ chá»±c vồ lấy Kim NgạoThiên ăn tươi nuốt sống. Äã có chá»§ Ä‘Ãch từ trước, Ngạo Thiên không né tránh, chá»›p động kiếm quang. Ãnh kiếm xanh rá»n cắt nhanh ra tợ má»™t luồng chá»›p trá»i sáng vụt lên át cả ánh sáng cá»§a những hà ng bạch lạp cháºp chá»n.
Ba chiếc thây ma vừa lao tá»›i bị là n chá»›p kiếm xanh rá»n cá»§a Kim Ngạo Thiên chẻ ngang qua thắt lưng. Ba chiếc thây ma đồng loạt nổ tung như ba viên pháo. Chúng tan ra thà nh bụi như thể hứng phải má»™t đạo sét trá»i uy mãnh. Không dừng lại ở đó, Kim Ngạo Thiên thi triển má»™t thứ thá»§ pháp thần kỳ mà ngay cả bà thuáºt Lăng ba vi bá»™ hay Mê tông bá»™ cÅ©ng không thể sánh bằng. Chà ng như má»™t con trốt vùn vụt lướt qua những chiếc thây ma còn chưa kịp rá»i khá»i áo quan.
Không gian đại sảnh Tục Dương cốc ngáºp trà n ánh chá»›p xanh rá»n, như có cả má»™t mà n lưới thiên la địa võng chụp xuống các thi ma cá»§a Âu Dương Äình.
Cùng với sự xuất hiện của mà n lưới thiên la địa võng kiếm quang thì những thi ma không ngừng nổ tung theo những chớp kiếm khủng khiếp đó.
- Ầm...Ầm...Ầm...
Ngay cả những cá»— áo quan cÅ©ng tan ra thà nh từng mảnh vụn trước uy lá»±c vô biên cá»§a kim khÃ. Chỉ trong má»™t khoảnh khắc ngắn ngá»§i, Kim Ngạo Thiên đã biến gian đại Ä‘iện hạ tầng Tục Dương cốc thà nh má»™t bãi bình địa hoang tà n. Chẳng còn má»™t chiếc thây ma nà o, cÅ©ng chẳng còn má»™t cá»— áo quan nà o, tất cả chỉ là má»™t bãi hoang tà n ghê rợn.
Chà ng tra kiếm và o vá», đứng dạng chân nhìn qua các trưá»ng.
Giá»ng cá»§a Âu Dương Äình cất lên:
- Kim Ngạo Thiên...Ngươi vừa dụng thứ kiếm thuáºt gì váºy?
- Thiên kiếm.
- Kiếm pháp đó quả là lợi hại. Thảo nà o ngươi không tá»± thị đơn thân Äá»™c mã tìm đến Tục Dương cốc. Nhưng cho dù kiếm pháp cá»§a ngươi có lợi hại đến đâu thì ngươi cÅ©ng không thể ngăn được ma đạo thống lÄ©nh nhân giá»›i.
- Äể rồi xem ma giá»›i cá»§a Âu Dương Äình có thống lÄ©nh được Ngạo thiên không đã.
Tiếng cưá»i chát chúa và the thé cá»§a Âu Dương Äình lại cất lên khà nh khạch. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Tiểu tá» nói hay lắm. Dù sao bổn ma cÅ©ng phải khâm phục võ công cá»§a ngươi. Ngươi đã qua được cá»a ma nhân, giá» ngươi có thể bưóc và o cá»a nhân ma.
Kim Ngạo Thiên hừ nhạt rồi nói:
- Âu Dương tôn giá khéo bà y vẽ đó, hết ma nhân rồi lại đến nhân ma.
- Ngươi biết má»™t mà không biết hai...Bổn ma nói ngươi vừa qua được cá»a ma nhân nhưng chưa chắc đã qua được cá»a nhân ma.
- Cá»a nhân ma cá»§a tôn giá chắc lợi hại lắm à ?
- Ngoà i sức tưởng tượng cá»§a ngươi. Cà n khôn vÅ© trụ chia là m ba cảnh giá»›i, ma giá»›i, nhân giá»›i và thiên giá»›i. Nay bổn ma tạo láºp lại ba cảnh giá»›i khác. Ma giá»›i, nhân ma giá»›i và Thiên Ma. Ngươi đã qua được cá»a ma giá»›i là cá»a thấp nhất trong ma đạo. Cá»a nhân ma là cá»a trung giá»›i trong ma đạo, cuối cùng ngươi má»›i có thể gặp được bổn ma.
- Khi Ngạo Thiên đến đây tất phải gặp được Thiên Ma Âu Dương Äình tôn giá rồi. Tôn giá không cần phải phô trương thanh thế và thá»±c lá»±c cá»§a mình.
Chà ng hừ nhạt rồi nói:
- Ma giới, hay nhân ma cũng là ma thôi.
Tiếng cưá»i the thé cá»§a Âu Dương Äình trá»—i lên. Tiếng cưá»i đó là m Kim Ngạo Thiên chợt phẫn ná»™. Chẳng phải vì trà ng tiếu ngạo cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình khác thưá»ng mà chẳng qua Ngạo Thiên nghe tiếng cưá»i kia chợt liên tưởng đến cái chết cá»§a mẫu thân mình. Má»™t cái chết bi thảm mà chà ng ghi tạc trong đầu mình.
Ngạo Thiên mÃm hai cánh môi chá» cho Âu Dương Äình nói dứt câu liá»n từng bước thẳng đến cầu thang dẫn lên tầng thứ hai cá»§a Tục Dương tháp.
Trên tầng thứ hai, Ngạo Thiên không khá»i bất ngá» khi chạm mặt vá»›i hai vị môn khách cá»§a Kim trang, đó là Mã Sá»±, Ngạc Khanh và Thừa Kiến. Ba vị môn khách cá»§a Kim trang Ä‘ang quay quần vá»›i nhau bên má»™t bà n rượu trông há» không có vẻ gì là má»™t ma nhân cả.
Ngạo Thiên cau mà y quan sát ba ngươi đó. Chà ng thả bước cháºm rải đến bên ba ngưá»i đó. Mã Sá»±, Ngạc Khanh và Thừa Kiến như chẳng quan tâm đến sá»± xuất hiện cá»§a chà ng. Há» cùng bưng chén uống cạn, cùng đặt chén xuống bà n.
Mã Sá»±, Ngạc Khanh và Thừa Kiến Ä‘á»u là ba vị thượng môn khách cá»§a Kim trang, những ngưá»i mà Lăng phu nhân mẫu thân chà ng rất ngưỡng má»™. Bởi há» Ä‘á»u là nhưng đại hiệp đã sá»›m thà nh danh lên giang hồ. Và đã tạo ra những kỳ tÃch mà giá»›i võ lâm phải kÃnh phục, tôn vinh là Võ lâm tam hiệp.
Mã Sá»±, Ngạc Khanh và Thừa Kiến đặt chân xuống bà n rồi quay mặt lại đối nhãn vá»›i Kim Ngạo Thiên. Mã Sá»±, Ngạc Khanh cùng Thừa Kiến đồng vuốt râu, trông nhân diện há» tháºt phương phi đĩnh đạc, chẳng có biểu hiện gì cá»§a má»™t ma nhân.
Mã Sá»± nhìn Ngạo Thiên từ đầu đến chân như thể muốn nháºn định rá» thân thế chà ng rồi má»›i ôn nhu nói:
- Phải Kim Ngạo Thiên hiá»n Ä‘iệt đó không?
- ChÃnh Kim Ngạo Thiên.
Mã Sá»± khẽ gáºt đầu.
- Hiá»n Ä‘iệt còn nháºn ra ba vị thúc thúc nà y không?
- Ngạo Thiên là m sao không nháºn ra Mã thúc thúc, Ngạc thúc thúc và Thừa thúc thúc. Sao ba vị thúc thúc lại có mặt tại Tục Dương tháp ma giá»›i nà y?
- Phải chăng ba vị thúc thúc đã là m nhân ma cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình?
Thừa Kiến mỉm cưá»i, vuốt ngá»±c như thể muốn là m cho trang phục mình phẳng lại, mặc dù trang phục cá»§a lão chẳng há» có lấy má»™t nếp nhăn nà o.
Lão vừa vuốt ngực áo vừa nói:
- Hiá»n Ä‘iệt quan sát kỹ xem, Thừa thúc thúc có giống ma nhân không nà o?
- Ba vị thúc thúc không có vẽ gì giống một ma nhân cả...Nhưng tại sao ba vị thúc thúc lại có mặt tại đây?
Ngạc Khanh nói:
- Ba vị thúc thúc ở đây để chá» hiá»n Ä‘iệt. Hiá»n Ä‘iệt lấy là m lạ phải không?
Chà ng từ tốn ôn nhu đáp lá»i Ngạc Khanh.
- Không chỉ lạ mà còn ngạc nhiên nữa. Có thể ba vị thúc thúc đã qui thuáºn Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình rồi phải không? Nếu ba vị thúc thúc đầu phục Thiên Ma Âu Dương Äình, thì Ngạo Thiên rất thất vá»ng vá»›i nhân cách cá»§a ba vị đó, ba vị chắc không biết Thiên Ma Âu Dương Äình là thá»§ phạm giết mẫu thân...Ngà y trước mẫu thân cá»§a vãn bối đã trá»ng thị, bồi tiếp ba vị thúc thúc như những báºc thượng khách, đúng ra vá»›i cái lẽ đó, ba vị thúc thúc phải nghÄ© đến cái chết cá»§a mẫu thân. Ba vị thúc thúc không biết, vãn bối không trách, nhưng nay vãn bối đã nói rõ ra rồi. Nếu ba vị thúc thúc còn nghÄ© đến Kim trang, còn nghÄ© đến những ngà y mình là môn khách cá»§a Kim trang, hãy tránh đưá»ng cho vãn bối đối mặt vá»›i Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình thà nh toà n những oán nợ vá»›i lão.
Mã Sự buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Kim Ngạo Thiên hiá»n Ä‘iệt nói ra Ä‘iá»u nà y khiến Mã thúc thúc, Ngạc thúc thúc và Thừa thúc thúc hổ thẹn vô cùng. Là m sao Mã thúc thúc lẫn nhị vị đại ca đây quên được tấm lòng và ng cá»§a Lăng Bá»™i Phân Kim trang trang chá»§ phu nhân. Chỉ vì nghÄ© đến Lăng Bá»™i Phân phu nhân mà ba vị thúc thúc má»›i giam mình trong Tục Dương tháp nà y để chá» hiá»n Ä‘iệt.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- ChỠvãn bối?
Thừa Kiến, Ngạc Khanh lẫn Mã Sá»± đồng gáºt đầu. Thừa Kiến nói:
- Thừa thúc thúc biết hiá»n Ä‘iệt thế nà o cÅ©ng đến đây nên ở đây chá».
- Sao Thừa thúc thúc biết Ngạo Thiên đến?
- Hiá»n Ä‘iệt phải đến để tìm Thiên Ma tôn giả thôi.
Mã Sự nói:
- Hiá»n Ä‘iệt tìm Thiên Ma tôn giả để trả háºn, chẳng lẽ nà o lại không đến.
Kim Ngạo Thiên ôm quyá»n.
- Mã thúc thúc, Thừa thúc thúc và Ngạc thúc thúc biết Kim Ngạo Thiên đến Tục Dương tháp tìm Thiên Ma tôn giả bắt y phải Ä‘á»n nợ máu vá»›i mẫu thân, váºy có tránh đưá»ng cho hiá»n Ä‘iệt không?
Thừa Kiến nhìn qua Mã Sự và Ngạc Khanh như thể hội ý rồi quay lại nói với Ngạo Thiên.
- Kim hiá»n Ä‘iệt...Nếu như Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình là hung thá»§ sát tá» Lăng Bá»™i Phân phu nhân, tam thúc rất sẳn lòng cùng hiá»n Ä‘iệt đòi lại món nợ Kim trang. Nhưng thúc thúc biết Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình không phải là ngưá»i thá»§ ác. Ngưá»i thá»§ ác giết Lăng phu nhân là lão Ma Thần.
Ngạo Thiên ôm quyá»n.
- Äa tạ thúc thúc đã chỉ huấn. Lão Ma Thần hay Thiên Ma tôn giả cÅ©ng Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a ma giá»›i. Trong tâm cá»§a vãn bối đúng là tìmn Thiên Ma tôn giả để đòi nợ máu mà ma giá»›i đã vay qua Kim trang, nhưng ngoà i mục Ä‘Ãch đó ra, vãn bối còn có chức nghiệp tạo láºp ranh giá»›i giữa ma giá»›i và nhân giá»›i. Vản bối thỉnh cầu ba vị thúc thúc nhưá»ng đưá»ng cho Kim Ngạo Thiên.
Thừa Kiến thở hắt ra một tiếng, rồi nói:
- Thôi được...hiá»n Ä‘iệt đã quyết như váºy rồi...Thừa thúc thúc cÅ©ng không dám cản đưá»ng hiá»n Ä‘iệt.
Thừa Kiến, Mã Sá»±, Ngạc Khanh đồng bước thối vá» sau, tách ra là m ba hướng nhưá»ng đưá»ng cho Kim Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên ôm quyá»n nói:
- Vãn bối đa tạ ba vị thúc thúc đã nể mặt mẫu thân.
Mã Sự khoát tay, từ tốn nói:
- Không cần đâu. Hiá»n đệt muốn là m gì thì là m nhưng Mã Sá»± phải nói cho hiá»n Ä‘iệt biết. Ma nhân hay nhân ma cung chưa đáng sợ bằng tục nhân.
- Äa tạ Mã thúc thúc đã chỉ ngôn.
Chà ng nói rồi sải bước vá» phÃa cầu thang nhưng khi Kim Ngạo Thiên vừa bước đến Ä‘iểm trung tâm giữa ba vị thượng môn khách Mã Sá»±, Ngạc Khanh và Thừa Kiến thì cùng má»™t lúc cả ba ngưá»i nà y đồng loạt phát động chưởng khà công thẳng và o chà ng.
Ba đạo khà kình uy mãnh từ Mã Sự, Ngạc Khanh và Thừa Kiến với sức mạnh di sơn đảo hải thẳng đến thể pháp của Kim Ngạo Thiên.
Ba đạo khà kình uy vũ kia chưa chạm đến, Ngạo Thiên đã thi triển bộ phápthần kỳ lướt vụt lên cao ba bộ né tránh.
Ba đạo khà kình uy mãnh giao và o nhau.
- Ầm...
Dư kình chấn dá»™i lan tá»a tạo thà nh những luồng khà xoáy hất ngược trở lại.
Ngạo Thiên đạp lên khà kình lan toả lướt lên rồi quay lưng nhìn lại. Chân diện của ba vị thượng môn khách Mã Sự, Thừa Kiến và Ngạc Khanh giỠđã chuyển qua mà u tái nhợt, xám ngoét. Mà u xác chết gớm ghiếc. Ngạo Thiên cau mà y.
Chà ng ôn nhu nói:
- Hoá ra ba vị thúc thúc đã là những nhân ma của ma giới.
Mã Sự rống lên một tiếng:
- Kim tiểu tá»...Mã lão phu có bổn pháºn khai dương Ma giá»›i, nên buá»™c phải giết ngươi.
Mã Sá»± vừa nói vừa dáºm chân phối hợp vá»›i đôi tay, tạo ra má»™t mà n ảnh trảo dà y đặc, lao vụt đến Ngạo Thiên.
Kim Ngạo Thiên gằn giá»ng nói:
- Ma giới và nhân giới không thể tồn sinh trong một cảnh giới được. Kim Ngạo Thiên thất lễ.
Vừa nói, Ngạo Thiên vừa dá»±ng chưởng đón thẳng đở thẳng lấy ma trảo dà y đặc cá»§a Mã Sá»±. Äôi bản thá»§ cá»§a chà ng xuất hiện má»™t mà n hoả khà bao bá»c lấy nó, đón lấy mà n trảo quá»· cá»§a Mã Sá»±.
- Ầm...
Mã Sá»± trượt dà i vá» sau ba bá»™, toà n thân lão bốc cháy ngùn ngụt. Lão cất ra những tiếng rÃt the thé, rồi đổ sụp xuống. Thân pháp Mã Sá»± như bị há»a lò đốt cháy rã ra thà nh bụi, cuối cùng chỉ còn trÆ¡ lại bá»™ xương xám ngoét.
Thừa Kiến trợn mắt nhìn Ngạo Thiên.
- Äến lượt Thừa lão phu.
Y vừa nói vừa lao vút đến Ngạo Thiên. Thân pháp phiêu bồng, hai tay dựng đứng vỗ mạnh đến chà ng một đạo khà chưởng uy mãnh. Y vừa vỗ chưởng vừa nói:
- Tiểu tỠnằm xuống.
Ngạo Thiên lắc bộ bước ngang qua trái. Hai đạo khà chưởng của Thừa Kiến công hụt chà ng nện và o vách Tục Dương tháp.
- Chát...
Theo đà lao tá»›i, Thừa Kiến đạp chân và o vách Tục Dương tháp, toan dụng thể Hoà i long quá bá»™, báºt ngược trở lại công tiếp Ngạo Thiên, nhưng khi vừa đảo ngược thể pháp thì đã hứng ngay má»™t chưởng há»a khà cá»§a Ngạo Thiên và o đầu.
Thá»§ cấp cá»§a lão bốc lá»a ngùn ngụt, cuối cùng tan ra thà nh bụi. Khi thá»§ cấp cá»§a y tan rã, má»›i đến phần thân thể. Những cái chết giống hệt như những cái chết mà Ngạo Thiên đã từng chứng kiến qua cái chết cá»§a mẫu thân chà ng và Cù Bá Nhâm.
Ngạo Thiên nhìn lại Ngạc Khanh.
- Ngạc tôn giá có định tìm đến cái chết như Thừa tôn giá và Mã tôn giá không?
Ngạc Khanh lưỡng lự nhìn Kim Ngạo Thiên gần như không chớp mắt.
Ngạc Khanh suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Kim Ngạo Thiên đã biết chúng ta đã là Nhân ma rồi à ?
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Äúng ra Ngạo Thiên không muốn giết ba vị thúc thúc đâu, nhưng khổ ná»—i Ngạo Thiên không còn sá»± lá»±a chá»n nà o khác. Nhân giá»›i và Ma giá»›i không thể hợp nhất được. Ngạc thúc thúc còn tồn tại trong nhân giá»›i sẽ là má»™t dạng quái nhân, ngưá»i không ra ngưá»i, quá»· chẳng ra quá»·. Ngạc thúc thúc sẽ gieo rắc sá»± chết chóc và ma khà khắp má»i nÆ¡i...Nên Kim Ngạo Thiên phải xuống tay tà n nhẫn mặc dù biết thúc thúc đã từng là thượng môn khách cá»§a Kim trang. Thượng môn khách cá»§a Kim trang là bằng hữu cá»§a mẫu thân.
Chà ng thở hắt ra, nói tiếp:
- Mẫu thân không muốn trở thà nh nhân ma, sống trong cảnh giá»›i nhân sinh mà gieo rắc há»a kiếp ma khà nên đã tá»± nguyện trút bá» thể xác phiá»n toái để giữ ranh giá»›i giữa ma giá»›i và nhân giá»›i.
Ngạo Thiên ôm quyá»n từ tốn nói:
- Ngạo Thiên cung thỉnh Ngạc thúc thúc hay theo bước mẫu thân vá» vá»›i cảnh giá»›i cá»§a ngưá»i.
Ngạc Khanh lượng lự rồi nói:
- Ngạo Thiên...Ngạc thúc thúc rất ngưỡng mộ ngươi...Ta quay vỠvới cảnh giới ma đạo để hầu tiếp mẫu thân của ngươi đây.
Ngạo Thiên ôm quyá»n nói:
- Ngạo Thiên tiễn thúc thúc.
Chà ng bước đến bà n bưng bầu rượu chuốc ra chén. Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại vì nháºn ra trong bầu không phải rượu mà là máu. Mùi tanh nóng phả lên mÅ©i chà ng.
Ngạo Thiên thở dà i miễn cưỡng bưng chén bước đến chìa tới trước mặt Ngạc Khanh, từ tốn nói:
- Ngạc thúc thúc đã chết rồi.
Ngạc Khanh đón lấy chén rượu.
- Kim hiá»n Ä‘iệt...Ta biết...ở lại nhân giá»›i...ngưá»i hãy bảo trá»ng.
Ngạo Thiên khẻ gáºt đầu.
- Vãn bối sẽ nhá»› lá»i thúc thúc. Nếu thúc thúc có gặp mẫu thân và Cù lão huynh nhắn vá»›i hai ngưá»i, Kim Ngạo Thiên sẽ là m trá»n chức nghiệp cá»§a mình cho đến khi nà o ma đạo không tồn tại trong nhân giá»›i.
Ngạc Khanh gáºt đầu.
- Ta sẽ nói...Kim hiá»n Ä‘iệt...
- Thúc thúc muốn nói gì?
Ngạc Khanh lưỡng lự rồi từ tốn nói:
- Nhân ma và tục nhân khác nhau một điểm.
- Thúc thúc...
Ngạc Khanh khoát tay, rồi nói tiếp:
- Tục nhân có thần quang sinh nhãn, còn nhân ma thì không. Tất cả nhân ma Ä‘á»u là những kẻ đã chết tục sinh trong Thạch ma quan. Hiá»n Ä‘iệt hiểu chứ?
- Ngạo Thiên hiểu.
Ngạc Khanh mỉm cưá»i.
- Ta đi đây...
Y dốc chén máu trút và o miệng rồi váºn công. Má»™t là n khói xám xịt tá»a ra từ cÆ¡ thể Ngạc Khanh. Là n khói đó tan thì y chỉ còn trÆ¡ lại bá»™ xương xám xịt từ từ đổ xuống, gãy ra thà nh từng Ä‘oạn trông tháºt thảm hại.
Răng trên của Kim Ngạo Thiên bặm và o môi dưới. Chà ng nghĩ thầm:
- "Nhân ma cÅ©ng có ngưá»i thượng tôn chÃnh đạo. Ngạc thúc thúc là nhân ma nhưng tồn tại trong cõi nhân giá»›i, thúc thúc vẫn giữ được bản ngã nhân sinh cá»§a con ngưá»i".
Chà ng buông tiếng thở dà i nhìn bộ khô cốt của Ngạc Khanh rồi mới quay lưng sải bước tiến thẳng đến cầu thang dẫn lên tầng trên cùng của Tục Dương tháp.
Trên thượng tầng Tục Dương tháp, Ngạo Thiên đối mặt vá»›i Thiên Ma Âu Dương Äình. Y ngồi chá»…m chệ trên má»™t chiếc ngai sÆ¡n son thiếp và ng. Váºn má»™t bá»™ thụng y đỠối, đôi thần nhãn xanh rá»n chiếu và o Ngạo Thiên. Dưới chá»— ngồi cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình là má»™t cái hồ đầy máu, mùi nồng nồng. Y cầm chén bạc khá to mà Ngạo Thiên có thể Ä‘oán ra trong chén bạc đó không phải là rượu mà là máu.
Thiên Ma Âu Dương Äình từ từ đứng lên, nhưng ma nhãn vẫn rá»i và o Kim Ngạo Thiên.
- Kim tiểu tá»...Ngươi khá lắm.
Ngạo Thiên ôm quyá»n từ tốn đáp lá»i.
- Äa tạ lá»i khen cá»§a tôn giá.
Thiên Ma tôn giả ngá»a mặt cưá»i khanh khách. Trà ng tiếu ngạo cá»§a y nghe chá»i cả thÃnh nhÄ©. Tưởng chừng những âm vá»±c do Thiên Ma tôn giả cất ra hóa thà nh muôn và n mÅ©i dùi vô hình xoáy và o thÃnh nhÄ© cá»§a Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên nói:
- Quá»· vá»±c âm ma công cá»§a Âu Dương tôn giá chẳng thể nà o là m Ä‘iếc thÃnh nhÄ© cá»§a Kim Ngạo Thiên đâu.
Cắt ngang trà ng tiếu ngạo, Thiên Ma tôn giá Âu Dương Äình ôn nhu nói:
- Bổn ma Ä‘ang cao hứng đó chứ. Bổn ma sao không cao hứng được khi biết trong cõi nhân sinh có đặng má»™t tục nhân đơn thân Äá»™c mã bước và o Tục Dương tháp. Vượt qua ma giá»›i, rồi đến nhân ma giá»›i, cuối cùng thì lên tá»›i thượng giá»›i Thiên Ma. Không biết trong tục nhân giá»›i còn ngưá»i thứ hai nà o không?
- Tôn giá nháºn ra Ä‘iá»u đó à ? Nếu đã có Kim Ngạo Thiên và o Tục Dương tháp, cái ổ cá»§a ma giá»›i thì tất sẽ có má»™t Kim Ngạo Thiên thứ hai, thứ ba và vạn vạn những Kim Ngạo Thiên khác nữa. Ma đạo cá»§a tôn giá không thể tồn sinh trong Nhân giá»›i nà y được. Hay nhất Âu Dương tôn giá nên quay vá» vá»›i cảnh giá»›i cá»§a mình.
Âu Dương Äình gắt giá»ng nạt ngang.
- Hồ đồ, một mình ngươi đâu thể ngăn cản ma đạo thống trị nhân giới.
- Tất nhiên...Má»™t mình Kim Ngạo Thiên thì không được, nhưng Kim Ngạo Thiên có thể đà o luyện ra những Kim Ngạo Thiên khác. Những con ngưá»i cá»§a nhân giá»›i chuyên truy sát nhân ma cá»§a ma giá»›i thì sao nà o? Tôn giá hẳn không thể thá»±c hiện được giấc má»™ng thống trị nhân giá»›i.
Chà ng hừ nhạt rồi nói:
- Nếu tôn giá muốn thống trị nhân giới bằng ma khà của Thạch ma quan, trước tiên phải tiêu trừ được Kim Ngạo Thiên. Lúc bấy giỠtôn giá mới có cơ hội đó. Tôn giá hiểu ý của Kim Ngạo Thiên nói chứ?
Ngạo Thiên nói dứt câu thì Thiên Ma Âu Dương Äình trút chén và o miệng mình. Có lẽ y phẫn ná»™ vá»›i câu nói cá»§a Kim Ngạo Thiên mà không đổ trá»n chén máu và miệng mình, khiến cho máu chảy trà n ra hai bên mép.
Y quẳng chiếc chén bạc xuống hồ máu dưới chân mình rá»i đôi ma nhãn ngá»i ngá»i ma quang và o Kim Ngạo Thiên.
Âu Dương Äình gằn giá»ng nói:
- Tiểu tá» có lẽ nói đúng. NghÄ©a chÃnh là váºt cản duy nhất trong sá»± phát dương quang đại cá»§a ma đạo. Do đó, bổn Thiên Ma phải bắt ngươi vá» vá»›i ma giá»›i.
Ngạo Thiên lắc đầu.
- Äiá»u đó, Âu Dương tôn giá chẳng thể là m được đâu.
Kim Ngạo Thiên gằn giá»ng nói:
- Thạch ma quan, Âu Dương tôn giá cất ở đâu?
Âu Dương Äình cưá»i khẩy rồi nói?
- Tiểu tỠmuốn lấy lại thạch ma quan?
Ngạo Thiên gáºt đầu.
Âu Dương Äình phá lên cưá»i rồi nói:
- ÄÆ°á»£c, bổn Thiên Ma sẽ chỉ chá»— cho ngươi đến lấy lại, tháºm chà còn đưa ngươi đến chá»— đó nữa.
Ngạo Thiên ôm quyá»n từ tốn nói:
- Ngạo Thiên rất cảm kÃch sá»± rá»™ng lượng cá»§a tôn giá.
- Váºy ngươi biết bổn Thiên Ma đặt Thạch ma quan ở đâu không?
Ngạo Thiên nheo mà y, nhếch môi rồi nói:
- Nếu Ngạo Thiên đoán không lầm, tôn giá sẽ nói với Ngạo Thiên, Thạch ma quan tôn giá đang cất trong ma giới.
Chà ng nói dứt câu thì Âu Dương Äình cất trà ng tiếu ngạo khà nh khạch, ra vẻ đắc ý. Y vừa cưá»i vừa nói:
- Tiểu tỠquá thông minh...Quá hiểu biết...Bổn Thiên Ma chưa nói mà ngươi đã biết rồi, bổn Thiên Ma đâu cần gì phải thố lộ cho ngươi biết mà chỉ cần đưa ngươi đến Ma giới để thu hồi Thạch ma quan.
Y hừ nhạt một tiếng tại nói tiếp:
- Nhưng trước khi tống tiá»…n Kim thiếu hiệp vá» vá»›i Ma giá»›i, bổn Thiên Ma phải nói cho ngươi biết má»™t Ä‘iá»u...
Kim Ngạo Thiên ôm quyá»n nói:
- Kim Ngạo Thiên đang lắng nghe tôn giá nói.
Thiên Ma Âu Dương Äình gằn giá»ng, nhưng không thiếu phần trang trá»ng, cất lá»i tháºt cháºm.
- Bổn Thiên Ma không phải là ngưá»i giết mẫu thân ngươi, Lăng Bá»™i Phân Kim trang trang chá»§ và cÅ©ng không giết Cù Bá Nhâm.
Ngạo Thiên chau mà y.
- Tôn giá không phải là ngưá»i thá»§ ác thế thì ai?
- Ngưá»i tá»± mà tìm hiểu lấy.
- Lão Ma Thần...Váºy lão Ma Thần là ai?
- Bổn Thiên Ma không nói cho ngươi biết đâu...Nếu như bổn Thiên Ma không thống tri được nhân giá»›i thì lão Ma Thần sẽ là cầu nối giữa nhân giá»›i và ma giá»›i. Má»™t ngà y nà o đó, Ma giá»›i cÅ©ng thống trị nhân giá»›i. Còn bây giá», bổn Thiên Ma phải đưa ngươi Ä‘i đây.
Nói dứt câu, Thiên Ma Âu Dương Äình dồn chân lá»±c rú lên má»™t tiếng.
Tiếng hú của lão như ma kêu quỷ khốc, kèm theo một uy lực ma đạo là m rung chuyển cả tòa Tục Dương tháp.
Äối phó lại tiếng hú cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình, Ngạo Thiên buá»™c phải váºn hóa nguyên dương. Toà n thân chà ng xuất hiện má»™t mà n há»a công bao bá»c không cho Quá»· vá»±c ma công cá»§a Âu Dương Äình công phá.
Âu Dương Äình cắt ngang tiếng hú. Vừa cắt ngang tiếng hú đó, y thét lá»›n:
- Tiểu tá»...nằm xuống.
Liá»n sau lá»i nói đó, Âu Dương Äình Ä‘iểm nhẹ mÅ©i già y. Thân ảnh cá»§a lão lướt vụt lên cao những bốn trượng, chiếc huyết bà o thụng y căng phồng ra trông như má»™t cánh dÆ¡i đỠối. Từ trên cao, Thiên Ma Âu Dương Äình bổ thẳng xuống Kim Ngạo Thiên hai đạo huyết khà đỠối.
Lão vừa phát động khà chưởng ma công vừa nói:
- Tiểu tá», hãy đỡ lấy.
- Kim Ngạo Thiên rất sẳn lòng.
Vừa nói, Kim Ngạo Thiên vừa dụng đôi song thá»§ có mà n há»a khà bao bá»c đón thẳng đở thẳng lấy hai đạo huyết khà ma công cá»§a Âu Dương Äình.
- Ầm...
Má»™t tiếng sấm động phát ra dữ dá»™i, tưởng đâu cả tòa Tục Dương tháp sẽ đổ sụp xuống ngay sau tiếng sấm động khá»§ng khiếp đó. Tiếp nháºn má»™t chưởng vá»›i Thiên Ma Âu Dương Äình, Kim Ngạo Thiên trượt dà i vá» sau hai bá»™.
Chà ng không khá»i giáºt mình bởi huyết chưởng ma công cá»§a Âu Dương Äình.
PhÃa đối diện, Thiên Ma Âu Dương Äình lá»™n tròn trên không trung bắn ngược trở lại chở cÅ©. Ma nhãn cá»§a lão cÅ©ng lá»™ vẻ sá» sá»ng trước công lá»±c há»a khà cá»§a Kim Ngạo Thiên.
Âu Dương Äình sa sầm mặt nói:
- Tiểu tá»...Võ công ngươi dụng là thứ võ công gì?
Ngạo Thiên rÃt má»™t luồng dương khà rồi trầm giá»ng nói:
- Thái Dương thần chưởng. Tôn giá không lạ chứ?
Âu Dương Äình lặp lại:
- Thái Dương thần chưởng. Võ công của ngươi đúng là lợi hại đó.
- Kim Ngạo Thiên chưa dụng hết những gì mình đã thụ há»c trong Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Chà ng vừa nói vừa rút trưá»ng kiếm giắt sau lưng. Lưỡi kiếm tá»a sắc quang xanh rá»n. Nhìn thấy sắc kiếm trên tay Kim Ngạo Thiên, chân mà y Thiên Ma Âu Dương Äình đã nhÃu lại.
Kim Ngạo Thiên Ä‘iểm mÅ©i kiếm và o mặt Âu Dương Äình, từ tốn nói:
- Thiên Ma Âu Dương Äình, tôn giá phải quay lại cảnh giá»›i cá»§a mình.
Ngạo Thiên nói dứt câu, Ä‘iểm chân. Thân ảnh cá»§a chà ng như má»™t tia chá»›p xẹt thẳng đến Âu Dương Äình. Cùng phối hợp vá»›i bá»™ pháp thần kỳ đó là chá»›p kiếm quang xanh rá»n cắt ra, tạo thà nh má»™t đưá»ng vòng cung chém từ trên xuống đỉnh đầu đối phương. Thiên Ma Âu Dương Äình rống lên má»™t tiếng tháºt lá»›n. Lão không né tránh kiếm chiêu cá»§a Kim Ngạo Thiên, mà dụng má»™t thức Äồng tá» bái Quan Âm. Äôi song thá»§ đỠối cá»§a lão như hai chiếc cháºp choã, chụp thẳng và o lưỡi kiếm.
- Keng...
Âm thanh khô khốc Ä‘áºp và o thÃnh nhÄ© cá»§a Kim Ngạo Thiên. Lưỡi kiếm xanh rá»n cá»§a chà ng nằm gá»n giữa hai đôi bản thá»§ đỠối. Thiên Ma Âu Dương Äình ghìm thanh kiếm, nhìn Kim Ngạo Thiên chằm chằm.
- Tiểu tá» không thể đưa bổn Thiên Ma vá» vá»›i Ma giá»›i được đâu. Bổn Thiên Ma muốn là m chá»§ nhân giá»›i thì không ai cản được bổn Thiên Ma. Cho dù tiểu tá» có thụ há»c được tuyệt công trong Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Ngạo Thiên dồn công lực và o thanh kiếm vừa nói:
- Tôn giá đừng quên tại hạ là Kim Ngạo Thiên. Ngạo Thiên có thể là m hơn những gì tôn giá tưởng.
- Ngươi không thể...
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Thiên Ma Âu Dương Äình, thì bất ngá» Kim Ngạo Thiên buông đốc kiếm. Chà ng vừa buông đốc kiếm, vừa vá»— hữu thá»§ công và o thượng đẳng cá»§a Âu Dương Äình, tả thá»§ thì đánh và o đốc thanh kiếm.
Sá»± biến hóa chiêu thức cá»§a Ngạo Thiên quá ư thần kỳ, khiến Âu Dương Äình chỉ kịp phản xạ, nghiêng ngưá»i né tránh lưỡi kiếm đâm xá»™c tá»›i mình nhưng không thể né tránh há»a chưởng cá»§a Ngạo Thiên.
- Ầm...
Thanh trưá»ng kiếm báºt ra khá»i tay Âu Dương Äình, lao vụt tá»›i ghim sâu và o vách Tục Dương tháp. Còn lão thì bị đẩy báºt vá» sau va lưng và o vách tòa tháp.
- Huỵch...
Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình lắc lư thân ngưá»i. Cùng vá»›i những cái lắc lư thân ngưá»i đó, má»™t là n khói tá»a ra từ Ä‘an Ä‘iá»n gã.
Không để cho Thiên Ma Âu Dương Äình có thá»i gian hồi phục ma khÃ, Ngạo Thiên rÃt giá»ng nói:
- Ngạo Thiên tiễn tôn giá đây.
Chà ng vừa nói vừa phát động ra hai chiếc ám tiá»…n hình tam giác chia là m hai hướng, thượng và hạ xẹt đến thể pháp cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình.
- Chát...chát...
Hai chiếc ám tiá»…n hình tam giác ghim và o thể pháp cá»§a Âu Dương Äình. Má»™t lần nữa hất lão va lưng và o vách toà tháp Tục Dương.
- Huỵch...
Âu Dương Äình nhăn mặt. Y rống lên má»™t tiếng.
- Tiểu tá»...Ngươi phải chết.
Y vừa nói vừa lao bổ đến Ngạo Thiên. Song thủ đỠối như cặp móng vuốt vồ tới chà ng.
Ngạo Thiên điểm mũi già y, lách bộ qua trái.
Âu Dương Äình lao thẳng xuống hồ máu. Máu trong hồ sôi sùng sục, nhấn chìm thể pháp gã.
Ngạo Thiên thở phà o một tiếng. Chà ng nhìn xuống hồ máu.
- Âu Dương Äình tôn giá phải quay vỠđúng cảnh giá»›i cá»§a mình.
Lá»i còn Ä‘á»ng trên miệng Kim Ngạo Thiên thì từ trong hồ máu má»™t chiếc bóng đỠối vụt lướt lên. Âu Dương Äình vừa thoát lên khá»i hồ máu sôi sùng sục vừa nhắm Ngạo Thiên phát động chưởng khà ma công. Sá»± xuất hiện quá bất ngá» cá»§a Âu Dương Äình, buá»™c Ngạo Thiên phải dá»±ng há»a chưởng đón đỡ.
- Ầm.
Chà ng thối vá» sau hai bá»™. Lần nà y giao thá»§ má»™t chưởng vá»›i Thiên Ma Âu Dương Äình, Ngạo Thiên cảm nháºn công lá»±c cá»§a y đã tăng lên hai phần.
Âu Dương Äình rÃt giá»ng nói:
- Thiên Ma không dễ hại như ngươi tưởng đâu.
Vừa nói Thiên Ma Âu Dương Äình vừa phát động tiếp má»™t đạo huyết chưởng ma công táºp kÃch Ngạo Thiên. Chưởng khà huyết công trùng Ä‘iệp không cho Ngạo Thiên có sinh lá»™ né tránh mà buá»™c chà ng phải đón thẳng đỡ thẳng lấy nó.
- Ầm...
Kim Ngạo Thiên lùi tiếp ba bộ nữa.
Âu Dương Äình lại phát động huyết chưởng liên tiếp táºp kÃch. Chưởng sau như được gia tăng hÆ¡n chưởng trước má»™t phần. Những tiếng sấm chưởng không ngừng phát ra khi hai đối thá»§ giao thẳng chưởng công và o nhau. Ngạo Thiên thì chá»§ động đón đỡ trong khi Âu Dương Äình thì không ngừng phát tác chưởng công.
Gã tung ra má»™t lúc mưá»i chưởng, cái sau luôn tạo áp lá»±c mạnh hÆ¡n cái trước, dồn Kim Ngạo Thiên và o vách Tục Dương tháp.
Ngạo Thiên vừa hứng đở chưởng công cá»§a Âu Dương Äình vừa nghÄ© thầm:
- "Quái lạ...Âu Dương Äình như lá»™t xác".
Chà ng vừa nghÄ© vừa vươn tay thá»™p và o đốc kiếm. Cùng lúc Âu Dương Äình vá»— tá»›i chà ng má»™t đạo huyết chưởng nữa. Ngạo Thiên nghiến răng, chà ng dồn công lá»±c và o tả thá»§ phát động Thái Dương thần chưởng đến tầng cuối cùng để công phá huyết chưởng cá»§a Thiên Ma.
- Ầm...
Lưng Ngạo Thiên dán sát và o vách Tục Dương tháp, cảm nháºn cả má»™t ngá»n Thái SÆ¡n đè lên ngá»±c mình, hoa cả mắt. Mặc dù có cảm giác đó, nhưng Ngạo Thiên vẫn đủ thần thức nhìn ra đôi quá»· trảo đỠối cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình chụp tá»›i yết hầu và Tâm huyệt mình.
Chá»›p thấy đôi quá»· trảo ma quái cá»§a Âu Dương Äình, Kim Ngạo Thiên không khá»i sững ngưá»i. Nhưng trước khi đôi quá»· trảo cá»§a Thiên Ma chụp đến thể pháp cá»§a Kim Ngạo Thiên thì má»™t chá»›p kiếm xanh rá»n từ dưới cắt lên, như má»™t lưỡi tầm sét, lướt vụt qua trước thể pháp Thiên Ma.
Äạo kiếm quang xanh rá»n cá»§a Kim Ngạo Thiên đã có thể chẻ đôi Thiên Ma Âu Dương Äình thà nh hai mãnh nhưng chắc chắn chà ng cÅ©ng sẽ mạng vong bởi đôi quá»· trảo cá»§a lão ma.
Bằng má»™t phản xạ nhanh và chÃnh xác, Âu Dương Äình rút ngay trảo quá»· và ghìm chân để tránh ảnh kiếm xanh rá»n. Dù y phản xạ cá»±c nhanh nhưng khà kiếm vẫn cắt má»™t đưá»ng dà i từ dưới lên xé toạc bá»™ thụng y đỠối cá»§a y.
Âu Dương Äình như cảm nháºn được sát kiếm cá»§a Kim Ngạo Thiên có thể giết được mình, mà dáºm mạnh hai bà n chân, lướt vụt vá» sau, rồi lao thẳng và o hồ máu.
Máu trong hồ lại sôi lên sùng sục.
Ngạo Thiên sững sá» trước hà nh động cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình, nhưng chà ng đã kịp hiểu ra, Âu Dương Äình hồi phục công lá»±c và trở nên lợi hại hÆ¡n chÃnh là hồ máu Ä‘ang sôi sục kia.
à niệm đó lướt qua đầu chà ng. Ngạo Thiên dồn tất cả công lực Thái Dương thần chưởng vỗ thẳng xuống hồ máu.
Hai đạo hoả chưởng như lá»a hoả diệm sÆ¡n trút xuống hồ máu Ä‘ang sôi sùng sục.
- Ùm...
Cả hồ máu nhanh chóng biến thà nh má»™t ngá»n Ä‘uốc hừng há»±c. Từ trong ngá»n Ä‘uốc đó, Thiên Ma Âu Dương Äình vụt thoát ra. Nhân dạng cá»§a y giỠđây chẳng khác nà o má»™t ác quá»· nhuốm đầy máu tanh.
Âu Dương Äình cất mình lên cao năm trượng, hú lên má»™t tiếng khá»§ng khiếp. Cùng vá»›i tiếng hú đó, y nện xuống Ngạo Thiên hai bóng huyết thá»§ đỠrá»±c.
Vừa má»›i phát động Thái Dương thần chưởng huá»· hồ máu, Ngạo Thiên chưa kịp đỠkhà và o Ä‘an Ä‘iá»n thì phải đối mặt ngay vá»›i quá»· chưởng cá»§a đối phương, nhưng chẳng có đưá»ng nà o né tránh, nên buá»™c phải hứng đỡ.
- Ầm...
Thân pháp Ngạo Thiên chẳng khác nà o má»™t cánh diá»u bị quẳng Ä‘i, va thẳng và o vách Tục Dương tháp.
- Huỵch...
Ngạo Thiên rÆ¡i xuống như má»™t quả chÃn rụng khá»i cà nh. Chà ng phải cố gắng lắm má»›i chá»i tay đứng lên được. Hai bên mép cá»§a Kim Ngạo Thiên rỉ máu tươi.
Nhân dạng cá»§a Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình thì nhòe ra trong hai con ngươi chà ng.
Thiên Ma Âu Dương Äình chắp tay sau lưng, nhìn Ngạo Thiên gắt giá»ng nói:
- Kim Ngạo Thiên tiểu tá»...Bổn Thiên Ma nói không sai chứ...cho dù ngưá»i có luyện được võ công tối thượng trong Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n thì cÅ©ng không thể cản được ma đạo thống trị nhân giá»›i.
Chà ng ngữa mặt nhìn Thiên Ma Âu Dương Äình.
Thiên Ma Âu Dương Äình rút hai chiếc ám tiá»…n hình tam giác thả xuống trước mÅ©i già y cá»§a gã. Y vừa thả hai chiếc ám tiá»…n xuống sà n Tục Dương tháp vừa nói:
- Dù sao thì ngươi cÅ©ng là ngưá»i duy nhất có thể ghim binh khà và o pháp thể cá»§a bổn Thiên Ma. Äiá»u đó cÅ©ng rất đáng khen. Tà i nghệ cá»§a tiểu tá» cÅ©ng rất đáng khâm phục. Bổn Thiên Ma cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i.
Ngạo Thiên từ từ đứng thẳng lên. HÆ¡i thở cá»§a chà ng dồn dáºp như thể Ä‘ang hụt hÆ¡i.
Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình nói tiếp:
- Tiểu tỠđồng ý đầu phục ma giới không?
Ngạo Thiên nhìn chăm chẳm và o mắt Âu Dương Äình. Chà ng ôn nhu nói:
- Tôn giá nghĩ coi...Kim Ngạo Thiên có nên đầu phục tôn giá không?
- Bổn Thiên Ma nghĩ ngươi nên đầu phục.
- Tôn giá không sợ Kim Ngạo Thiên ngoà i mặt thị đầu phục, trong thì chỠcơ hội giết tôn giá à ?
- Ngươi sẽ là nhân ma, sao có thể phản bội lại ta được.
- Nếu Ngạo Thiên trở thà nh nhân ma thì không chịu rồi.
Chà ng vừa nói vừa bất ngá» chÄ©a mÅ©i kiếm lên nóc Tục Dương tháp. Ngạo Thiên rÃt giá»ng nói:
- Nhân giá»›i quá cháºt chá»™i để chứa Ngạo Thiên và Thiên Ma tôn giá Âu Dương Äình.
Miệng thì nói, Ngạo Thiên dồn tất cả ná»™i lá»±c gần như đã cạn kiệt trong ná»™i thể mình dồn và o thanh trưá»ng kiếm. Má»™t chá»›p quang xanh rá»n phát xuất từ đầu mÅ©i kiếm cắt thẳng lên nóc toà Tục Dương tháp.
- Ầm...
Nóc Tục Dương tháp bị chá»›p quang xanh rá»n đánh báºt tung ra. Má»™t khoảng trống được khai thông, để ánh quang cá»§a vầng bình minh le lói hắt và o.
Mặc dù trá»i chưa sáng hẳn, nhưng vẫn đủ để Ngạo Thiên lẫn Âu Dương Äình nháºn ra bình minh Ä‘ang dần hiện trên Bình Thiên nhai.
Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình thết lá»›n:
- Quá»· tiểu tá»...ngươi...
Ngạo Thiên Ä‘iểm mÅ©i kiếm và o mặt Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình.
- Kim Ngạo Thiên đã nói rồi...Cõi nhân giới không đủ rộng để chứa một Thiên Ma tôn giả và một Kim Ngạo Thiên đâu...Chúng ta sẽ cùng qua bên ma giới tranh tà i cao thấp.
Âu Dương Äình nghiến răng ken két.
- Bổn Thiên Ma không thể rá»i khá»i nhân giá»›i...Nhân giá»›i là cá»§a ta.
Lão nói rồi phát động hai bóng huyết thủ dồn tới Kim Ngạo Thiên.
Lần nà y Ngạo Thiên không đón thẳng đỡ thẳng đôi huyết ảnh thủ của Thiên Ma tôn giả mà thi triển bộ pháp thần kỳ né tránh. Chà ng vừa né tránh chưởng công quỷ khà của đối phương vừa phát tác một mà n lưới kiếm quang.
- Ầm...Ầm...Ầm...
Mà n lưới kiếm quang của Kim Ngạo Thiên công và o sáu bức vách của tòa Tục Dương tháp.
Âu Dương Äình rú lên. Y loạng choạng thối bá»™ khi đối mặt vá»›i ánh bình minh. Âu Dương Äình vá»™i dùng chiếc áo choà ng đỠối phá»§ lên đầu mình, rồi tung mình ra khá»i tòa Tục Dương tháp theo má»™t lá»— hổng trên nóc tòa tháp.
Mà n sương sá»›m vẫn còn dà y đặc, Âu Dương Äình lao qua nóc Tục Dương tháp lẫn nhanh và o mà n sương sá»›m dà y đặc đó.
Kim Ngạo Thiên dần xuống sà n Tục Dương tháp. Chà ng đứng dạng chân như trụ tấn để giữ lấy thân ảnh mình, nhưng ngưá»i cứ run lẩy bẩy. Ná»™i lá»±c Thái Dương trong ná»™i tức cá»§a chà ng giá» cạn kiệt không còn đủ sức để Ä‘uổi theo Thiên Ma Âu Dương Äình. Nếu có Ä‘uổi theo thì giỠđây chưa chắc Ngạo Thiên có thể đối kháng lại y, nếu không muốn nói có thể sẽ mất mạng bởi quá»· chưởng cá»§a Thiên Ma tôn giả Âu Dương Äình.
Kim Ngạo Thiên đứng như thế má»™t lúc tháºt lâu cho đến khi ánh nháºt quang trồi lên khá»i đưá»ng chân trá»i, hắt những tia nắng đầu tiên lên thể pháp chà ng.
Buông má»™t tiếng thở ra, Kim Ngạo Thiên má»›i rá»i bước xuống tòa tháp Tục Dương theo cá»a chÃnh để ra ngoà i. Chà ng Ä‘i hết những báºc tam cấp thì thấy quần hà o võ lâm Ä‘ang ùn ùn kéo đến.
Ngưá»i tiến đến trước mặt Kim Ngạo Thiên đầu tiên chÃnh là Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y. Lão vồn vã nói:
- Kim thiếu hiệp...thiếu hiệp đã diệt trừ đươc Âu Dương Äình?
Ngạo Thiên nhìn Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
- Y đã bỠđi rồi.
Chà ng thả bước đi tiếp.
Tuệ Quang đạt sư bước đến bên chà ng.
- Kim thiếu hiệp...
Ngạo Thiên ôm quyá»n xá.
- Vãn bối tham bái đại sư...
- A di đà pháºt...Kim thiếu hiệp thà chá»§ đã quay vá».
- Äúng...Vãn bối đã quay vá». Vãn bối quay vỠđể báo cho đại sư biết, hoạ kiếp ma giá»›i hôm nay khởi phát từ tục nhân cá»§a nhân giá»›i.
- A di đà pháºt.
Tiếng pháºt hiệu còn Ä‘á»ng trên miệng Tuệ Quang đại sư thì Ngạo Thiên đã thi triển khinh công thần kỳ lao vút Ä‘i.
Quần hùng nhìn theo chà ng.
Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y bước đến bên Tuệ Quang đại sư.
- Äại lão hòa thượng...Kim Ngạo Thiên thiếu hiệp vừa nói gì vá»›i đại lão hòa thượng?
Tuệ Quang đại sư chấp tay niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt...Kim thiếu hiệp thà chá»§ nói vá»›i bần tăng, há»a kiếp ma giá»›i hôm nay khởi phát từ tục nhân cá»§a nhân giá»›i.
Sắc diện cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt cau lại. Lão buông tiếng thở dà i.
- Tục nhân thì luôn tạo ra những há»a kiếp cho mình mà . Chỉ cần lấy lại Thạch ma quan, chúng ta đã có thể hóa giải được kiếp há»a nà y.
- A di đà pháºt...
Tuệ Quang đại sư vừa nói vừa lần chuá»—i bồ đỠcháºm rãi bước Ä‘i. Vạn gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y bước theo lão tăng Thiếu Lâm
- Äại lão hòa thượng...Dù sao chúng ta cÅ©ng có được má»™t kỳ tà i khắc chế ma đạo. Không còn phải lo nữa.
Tuệ Quang đại sư dừng bước nhìn lại Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
- A di đà pháºt...Lão nạp đã nghiêm ra lá»i nói cá»§a Kim thiếu hiệp rồi.
Buông một tiếng thỠdà i, Tuệ Quang đại sư nói tiếp:
- Tục nhân còn đáng sợ hơn ma nhân.
|

11-03-2014, 11:35 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 37 MA CHƯỚNG DỊ TÌNH
Mỹ Diện ÄÆ°á»ng Lang Dương Tiểu Ngá»c nằm duá»—i dà i trên trà ng kỹ, trên ngưá»i nà ng chỉ có má»—i má»™t chiếc ngoại y má»ng tanh mà chẳng há» có lấy ná»™i y bên trong. Trong tư thế ná»a nằm, ná»a ngồi trông nà ng tháºt khêu gợi và toát ra sức hấp dẫn đầy nhục tình.
Ngồi ngay dưới chân nà ng là Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh. Y vuốt ve mÆ¡n trá»›n đôi chân dà i thon thả mà mạnh mẽ cá»§a Tiểu Ngá»c, như nâng niu má»™t báu váºt dá»… vỡ nếu như y mạnh tay.
Tiểu Ngá»c nhón tay bứt má»™t quả dâu, cho và o miệng. Nà ng cắn quả dâu để vị ngá»t cá»§a máºt dâu tươm ra trong miệng nà ng. Vừa thưởng thức vị ngá»t cá»§a máºt dâu, nà ng vừa cảm nháºn cảm giác mÆ¡n man từ đôi bà n tay cá»§a Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh.
Nà ng nhìn Ngô Má»™ng Khanh, đôi thu nhãn cá»§a Tiểu Ngá»c toát ra sức hút đầy dục tÃnh khÃch lệ Äiệp khách.
Tiếp nháºn ánh mắt tình tứ cá»§a nà ng, Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh như hiểu được ẩn ý trong đầu Tiểu Ngá»c. Y thoa nhẹ tay từ từ lẩn và o trong lá»›p ngoại y má»ng tanh. Hữu thá»§ cá»§a gã vá»›i năm ngón chỉ, tợ như những gã nha sai lùng sục trên là n da trắng như bông bưởi, rồi lan dần vá» phÃa trên. Tất nhiên cái Ä‘Ãch đến cá»§a năm gã nha sai Ä‘ang sục sạo kia chÃnh là tòa vưu váºt nằm dưới hai chân Tiểu Ngá»c.
Khi những gã nha sai kia vừa mon men đến vùng ranh giá»›i cá»§a đất cấm thì bất thình lình. Tiểu Ngá»c trở ngưá»i nhá»m lên. Nà ng thá»™p tay giữ hữu thá»§ cá»§a Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh lại.
Äôi thu nhãn ướt tình cá»§a nà ng nguýt Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh. Ngô Má»™ng Khanh Ä‘iểm nụ cưá»i giả lả, rồi ôn nhu nói:
- Sao nà ng lại cản ta?
Äáp lại câu há»i cá»§a Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh, hai cánh môi Tiểu Ngá»c Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm gá»i má»i. Mặc dù tặng cho gã đóa hoa hà m tiếu đó, nhưng tay nà ng vẫn nắm cứng hữu thá»§ cá»§a Ngô Má»™ng Khanh. Nà ng nhá» nhẹ nói:
- Ngô công tá» có xem Dương Tiểu Ngá»c như những cánh hoa mà ngưá»i đã từng trải qua không ?
Câu há»i cá»§a nà ng rất đơn giản, mà Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh cứ sượng mặt nhìn không đáp lá»i. Y suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Sao nà ng lại há»i ta câu đó?
- Tiểu Ngá»c sợ Ngô công tá» lại xem mình như má»™t ả dâm nữ. Mà bá»n nam nhân thì thưá»ng có suy nghÄ© đó. Khi chưa chiếm hữu thể xác cá»§a nữ nhân thì tôn thá» và sùng bái. Nhưng má»™t khi đã sở hữu rồi thì lại xem thưá»ng, nếu không thì cÅ©ng coi nhẹ. Äúng không nà o?
Ngô Má»™ng Khanh cưá»i khẩy rồi nói:
- Nà ng nghĩ Mộng Khanh như gã Kim Ngạo Thiên hay SỠQuách à ?
Äôi chân mà y Tiểu Ngá»c cau lại. Nà ng nhạt nhẽo nói:
- Ngô công tỠthì sao có thể sánh bằng Kim Ngạo Thiên và SỠQuách.
Nghe câu nói nà y cá»§a Tiểu Ngá»c sắc diện Ngô Má»™ng Khanh đỠbừng vì thẹn. Y miá»…n cưỡng nói:
- Nà ng xem thưá»ng ta?
Tiểu Ngá»c cưá»i khẩy rồi nói:
- Không, không...Tiểu Ngá»c đâu dám xem thưá»ng Ngô Má»™ng Khanh Ä‘iệp khách. Ngô công tá» phong lưu, hà o hoa mà những mỹ nữ Ä‘á»u muốn ngã và o vòng tay cá»§a huynh mà ...Nhưng Tiểu Ngá»c không sao quên được cái cảnh Ngô huynh bị Kim Ngạo Thiên Ä‘iểm huyệt, rồi...
Nà ng phá lên cưá»i.
Sắc diện Ngô Má»™ng Khanh đỠbừng. Y gắt giá»ng nói:
- Nà ng không quên ta cũng không quên. Là m sao ta quên được cái nhục mà Kim Ngạo Thiên bắt ta quì dưới chân một con lừa chứ.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i nói:
- Còn hơn thế nữa...Hình như hôm đó, Kim Ngạo Thiên còn trét phân lừa và o mắt Ngô công tỠmà .
- Không...ta tự trét đấy chứ...
Tiểu Ngá»c tròn mắt.
- Sao huynh lại là m váºy?
Như thể nháºn ra sá»± há»› lá»i cá»§a mình, sắc diện Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh đỠbừng. Vẻ sượng sùng nói:
- Nà ng nhấc đến chuyện đó để là m gì?
Tiểu Ngá»c tá»§m tỉm cưá»i, vá»›i tay nhón lấy má»™t quả dâu. Nà ng ngắm quả dâu trên tay mình, ôn nhu nói:
- Trong biệt phòng nà y chỉ có Tiểu Ngá»c và Ngô huynh thôi...Äâu còn đệ tam nhân mà huynh thẹn thùng mắc cở. Còn Ngô huynh há»i Tiểu Ngá»c sao lại nhắc đến chuyện hôm đó?
Nà ng nhìn lại, đôi thu nhãn ướt tình của nà ng lẳng lơ ném cho Ngô Mộng Khanh một cái nhìn ướt tình rồi nói:
- Äể huynh không quên Kim Ngạo Thiên.
Ngô Mộng Khanh buông tiếng thở dà i.
- Ta là m sao quên được hắn. Ta háºn gã Kim tiểu tỠđó.
Tiểu Ngá»c sá»a lại thế ngồi. Ngoại y cá»§a nà ng như chiếc vá» hến mở ra. Nà ng mỉm cưá»i nói:
- Thế Ngô huynh sẽ là m gì trả háºn nà o?
Chân diện Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh Ä‘anh lại. Y suy nghÄ© má»™t lúc rồi nói:
- Ta cũng chẳng biết phải là m gì.
Tiểu Ngá»c phá lên cưá»i khanh khách. Tiếng cưá»i cá»§a nà ng cà ng là m cho Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh sượng sùng.
Y miễn cưỡng nói:
- Nà ng nghÄ© gì mà cưá»i?
Tiểu Ngá»c nhún vai.
- Gần đây Ngô công tỠkhông biết có nghe gì vỠKim Ngạo Thiên không?
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh gượng gáºt đầu.
- Ta cũng có nghe.
Nà ng nhìn gã Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm.
- Ngô công tỠnghĩ gì vỠNgạo Thiên?
Y lưỡng lự rồi nói:
- Ngạo Thiên đã triệt tan Tục Dương cốc của Thiên Ma tôn giả.
Tiểu Ngá»c khẻ gáºt đầu.
- Tiểu Ngá»c cÅ©ng có nghe đến Ä‘iá»u đó. Äiá»u đó không biết đúng hay sai?
- Ta nghÄ© đúng. Bởi cả võ lâm Ä‘ang kháo vá»›i nhau vá» Kim Ngạo Thiên. Y Ä‘ang trở thà nh kỳ vá»ng cá»§a võ lâm để thiên hạ thoát khá»i há»a kiếp ma nhân.
Nà ng thả chân xuống đất rồi từ từ đứng lên. Chiếc ngoại y má»ng tanh không đủ che lấp những đưá»ng cong cân đối, đầy sức xuân tình cá»§a Tiểu Ngá»c, nó đã không che được mà ngược lại còn tôn tạo những đưá»ng cong đó qua ánh sáng từ hai ngá»n chân đèn. Nà ng vốn đã được trá»i ban cho má»™t hấp lá»±c nhục dục mê hồn, nhưng cái đẹp nếu lõa lồ thì không thể tạo được sá»± tò mò nÆ¡i nam nhân, cái đẹp phải được phÆ¡i ra trong trạng thái ná»a kÃn ná»a hở thì bất cứ năm nhân nà o chiêm ngưỡng Ä‘á»u phải má»m nhÅ©n ra vá»›i nó. Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh Ä‘ang bị vẽ đẹp huyá»n ảo cá»§a Tiểu Ngá»c là m cho nhÅ©n cả tâm thức.
Y chiêm ngưỡng nà ng bằng ánh mắt lá»™ rõ những nét thèm thuồng. Äâu phải Ä‘iệp khách Ngô Má»™ng Khanh thiếu nữ nhân, nữ nhân trở nên thừa mứa. Thừa mứa đến độ nghÄ© đến nữ nhân thì y lại ngán ngẩm, nhưng trong lúc nà y gã lại nháºn ra mình Ä‘ang thiếu nữ nhân. Tháºt ra y thiếu thể vóc cá»§a Mỹ Diện ÄÆ°á»ng Lang Dương Tiểu Ngá»c thì đúng hÆ¡n.
ChÃnh cái cảm giác thiếu thốn tạo ra trong Ngô Má»™ng Khanh sá»± nao nao khi chiêm ngưỡng vóc dáng vá»›i những đưá»ng cong ẩn hiện cá»§a Dương Tiểu Ngá»c. Y bất giác nuốt nước bá»t bằng má»™t phản xạ vô thức, ngây ngô.
Tiểu Ngá»c quay lại đối mặt vá»›i Ngô Má»™ng Khanh.
Nà ng ôn nhu nói:
- Tục Dương cốc cá»§a Thiên Ma tôn giả còn bị Ngạo Thiên tróc nã, thì Ngô công tá» sẽ là m gì để trả mối háºn kia nà o?
Má»™ng Khanh đỠbừng mặt. Y thẹn đến chÃn ngưá»i nhưng chẳng thể tìm đâu ra má»™t lá»i đáp lại Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c thấy vẻ sượng sùng cá»§a Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh, mỉm cưá»i nói:
- Chắc chắn Ngô công tỠsẽ chẳng là m gì được Kim Ngạo Thiên rồi.
Ngô Má»™ng Khanh bước đến trước mặt nà ng. Y đặt tay lên vai Tiểu Ngá»c ôn nhu nói:
- Ta nghÄ© nà ng có cách giúp ta trả háºn Kim Ngạo Thiên.
Tiểu Ngá»c nhướng mà y.
- Sao huynh biết?
- Chỉ nghe nà ng nói thôi, ta đã đoán ra nà ng đã có cách giúp ta.
Tiểu Ngá»c lưá»m Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh.
Nà ng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi nói:
- Nếu Tiểu Ngá»c giúp được huynh, huynh sẽ trả lại Tiểu Ngá»c cái gì nà o?
Äiệp khách bối rối. Y miá»…n cưỡng lắc đầu.
- Nà ng...Muốn gì...
- Lão Ma Thần...
Äôi chân mà y Äiệp khách nhÃu lại.
- Ta không hiểu ý nà ng.
- Tiểu Ngá»c có lão Ma Thần...để bắt gã là m nô dịch cho mình.
- Gã là m nô dịch cho Tiểu Ngá»c thì Ngô công tá» có cÆ¡ há»™i trả háºn cho mình cÅ©ng không muá»™n mà .
- Nhưng ta là m cách gì để khống chế Kim Ngạo Thiên đây?
- Bất cứ ai cÅ©ng có Ä‘iểm yếu...Kim Ngạo Thiên lại có yếu Ä‘iểm rất lá»›n. Yếu Ä‘iểm cá»§a gã chẳng ai biết rà nh hÆ¡n Dương Tiểu Ngá»c.
- Nà ng nói đi, yếu điểm của gã là gì?
- Mặc dù Kim Ngạo Thiên có võ công hÆ¡n ngưá»i, nhưng trái tim y má»m nhÅ©n trong chữ tình.
Tiểu Ngá»c đặt tay lên vai Ngô Má»™ng Khanh vá»— nhẹ.
- Kim Ngạo Thiên không phải như huynh đâu. Nếu Ngô Mộng Khanh huynh là một trang công tỠlạnh lùng với nữ nhân thì ngược lại...Kim Ngạo Thiên rất yếu đuối với chữ tình.
Mộng Khanh nhìn và o mắt nà ng.
- Nà ng hãy nói rõ cho ta biết đi. Chẳng lẽ nà ng muốn ta chinh phục chữ tình của Kim Ngạo Thiên à ?
Tiểu Ngá»c phá lên cưá»i khanh khách. Nà ng vừa cưá»i vừa nói:
- Kim Ngạo Thiên đâu phải là một gã biến thái như huynh tưởng tượng. Nếu Ngô công tỠnghĩ Ngạo Thiên là gã biến thái thì quá sai rồi đó.
Tiểu Ngá»c đổi giá»ng khe khắt.
- Có má»™t ngưá»i giúp Ngô huynh khắc chế Kim Ngạo Thiên.
- Ai?
- Triệu Nguyệt Băng Linh. Ãi nữ cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
- Ả có ấn tượng với ta.
- Tất cả nữ nhân, Ngô huynh Ä‘á»u có thể chinh phục được mà .
Má»™ng Khanh cướp lá»i Tiểu Ngá»c.
- Duy có má»™t ngưá»i...Ngô Má»™ng Khanh không thể nà o chinh phục được.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i nhìn Má»™ng Khanh nói:
- Hóa ra Äiệp khách đôi khi cÅ©ng phải dừng chân trước má»™t cánh hoa như Triệu tiểu thư.
- Ả biết rõ vỠMộng Khanh.
- Ả biết rõ, nhưng có má»™t Ä‘iá»u ả không biết. Äiá»u nà y Tiểu Ngá»c sẽ thố lá»™ vá»›i Ngô huynh... Ngô huynh tương kế tá»±u kế mà hà nh sá»±. Äây là má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ bà máºt. Chỉ Tiểu ngá»c và Ngô huynh biết thôi. Không được thố lá»™ vá»›i bất kỳ ngưá»i nà o khi đại sá»± chưa thà nh.
Ngô Má»™ng Khanh há»i:
- Nà ng muốn nói vá»›i ta Ä‘iá»u bà máºt gì nà o?
Lão Ma Thần chÃnh là Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
Mộng Khanh há hốc miệng.
Nà ng mỉm cưá»i nói:
- Ngô huynh hẳn rất ngạc nhiên.
- Ta quá ư ngạc nhiên.
- Nếu võ lâm trung nguyên nghe được bà máºt nà y hẳn sẽ nhảy đổng lên. Nhưng chưa chắc há» nghe mà có tin không. Hãy cho Triệu Nguyệt Băng Linh biết bà máºt nà y. Ả không tin cÅ©ng là m cho ả tin. Cái gì sau đó đến rồi Ngô huynh sẽ thấy.
Má»™ng Khanh lưỡng lá»± há»i Tiểu Ngá»c:
- Sao nà ng biết lão Ma Thần là Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y?
- Huynh không cần phải tò mò thắc mắc là m gì. Hay Ngô huynh không tin Tiểu Ngá»c?
- Ta tin nà ng chứ.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu.
- Huynh tin là được rồi.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i.
Nụ cưá»i như cánh hoa hà m tiếu cá»§a nà ng như má»™t lá»i nói khÃch lệ khiến Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh không dằn được cÆ¡n xúc cảm xác thịt khi nhãn quang cá»§a y thâu tóm được là n da trắng như bông bưởi qua cái khe chia cắt đôi tuyết lê cá»§a nà ng.
Y thở ra từ từ và bất ngá» vòng tay qua tiểu yêu cá»§a Tiểu Ngá»c. Y vồn vã nói:
- Ta cần nà ng khÃch lệ.
Tiểu Ngá»c chau mà y, nghiêm giá»ng nói:
- Không phải bây giá»...Ngô huynh hãy Ä‘i lo việc cá»§a mình thì hay hÆ¡n. Thá»i gian nà y không phải là lúc chúng ta hưởng lạc thú.
- Ở đây chỉ còn ta và nà ng.
Tiểu Ngá»c lắc đầu.
- Không như Ngô huynh nghÄ© đâu. Mặc dù chỉ có Tiểu Ngá»c và Ngô huynh trong gian biệt phòng nà y, nhưng trong tâm thức cá»§a Tiểu Ngá»c còn có má»™t đệ tam nhân, đó là Kim Ngạo Thiên. Y vô hình hiện hữu, chỉ khi nà o không còn sá»± hiện hữu cá»§a y, má»›i là thá»i khắc cá»§a Tiểu Ngá»c và Ngô Má»™ng Khanh.
Má»™ng Khanh gượng cưá»i.
- Mộng Khanh sẽ sớm quay lại.
Tiểu Ngá»c bước đến mở cá»a biệt phòng.
Nà ng nhìn Má»™ng Khanh mỉm cưá»i.
Buông một tiếng thở dà i, Ngô Mộng Khanh nói:
- Tiểu Ngá»c...Bây giá» ta má»›i nghiệm ra nà ng là má»™t trang mỹ nữ tuyệt sắc nhất trên Ä‘á»i nà y.
- Hãy để dà nh lá»i nói đó khi huynh quay lại Äá»™c môn. Huynh bảo trá»ng.
Má»™ng Khanh khẻ gáºt đầẩu rồi bước ra cá»a.
Tiểu Ngá»c khép cá»a lại.
Nà ng cà i then xong thì má»™t vòm cá»a sau trà ng ká»· dịch chuyển. Äá»™c ma Âu Dương Äình từ vòm cá»a đó bước ra. Y vừa bước ra khá»i vòm cá»a bước thẳng đến trước mặt Tiểu Ngá»c.
Bá»™ mặt cá»§a Thiên Ma Âu Dương Äình lúc nà y trông tháºt gá»›m ghiếc. Ná»a bên mặt cá»§a gã sần sùi , như má»™t vết bá»ng rá»›m nước, phần còn lại là nước da xanh tái mà u xác chết.
Thiên Ma Âu Dương Äình đặt tay lên vai Tiểu Ngá»c. Vá»›i má»™t bá»™ mặt gá»›m ghiếc như thế, không má»™t ngưá»i nà o có đủ tịnh tâm để đối mặt vá»›i Thiên Ma Âu Dương Äình, nhưng Tiểu Ngá»c thì không.
Nà ng nhìn Âu Dương Äình, còn ban cho y nụ cưá»i mỉm. Nà ng nhá» nhẹ nói:
- Tiểu Ngá»c đã là m đúng theo ý chá»§ nhân.
Thiên Ma Âu Dương Äình cởi bá» chiếc ngoại y cá»§a nà ng. Äôi ma nhãn cá»§a y sáng rá»±c lên khi tiếp nháºn thể vóc nõn nà cá»§a Dương Tiểu Ngá»c.
Y vuốt đôi bà n tay vá»›i mà u da xanh tái, có những khối thịt gồ ghá», cứng như sắt thép dá»c theo hai bên hông Tiểu Ngá»c.
Mặc dù chá»§ động tiếp nháºn sá»± vuốt ve cá»§a Âu Dương Äình, nhưng Tiểu Ngá»c vẫn có ná»—i hồi há»™p trước gã ma nhân nà y. Toà n thân nà ng ná»—i má»™t lá»›p gai óc chi chÃt.
Âu Dương Äình khà o khà o nói:
- Nà ng là m tốt lắm.
Y nói dứt câu vòng tay qua tiểu yêu cá»§a Tiểu Ngá»c, bế nà ng lên khá»i sà n biệt phòng, đưa đến trà ng ká»·. Âu Dương Äình đặt Tiểu Ngá»c nằm dà i trên trà ng ká»·.
Äôi bà n tay thô kệch vá»›i những khối thịt cứng như đá áp và o đôi tuyết lê cá»§a Tiểu ngá»c.
Âu Dương Äình nhá» nhẹ nói:
- Nà ng sẽ chăn dắt bá»n tục nhân cho ta.
Tiểu Ngá»c khẻ gáºt đầu.
Âu Dương Äình từ từ cúi xuống. Cái lưỡi dà i và đỠối, phả hÆ¡i nóng hừng há»±c chạm và o cổ Tiểu Ngá»c. Nà ng nhắm mắt lại để tiếp nháºn cái lưỡi nhám nhụt kia rà qua cổ mình. Nà ng phải nhắm mắt để khoả lấp ná»—i sợ hãi lẫn e dè khuôn mặt ma quá»· cá»§a Âu Dương Äình.
|

11-03-2014, 11:36 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 38 TỤC NHÂN HOẠMA THẦN
Bách Hoa cung phá»§ má»™t mà u tuyết trắng xóa. Cả má»™t khu hoa viên bạt ngà n như chìm đắm trong mà u trắng băng giá. Äến hoa còn phải khép mình để tránh cái tiết trá»i giá buốt, nhưng trên con đưá»ng độc đạo dẫn và o tòa Bách Hoa cung, vẫn có má»™t ngưá»i váºn áo ấm, thong dong trên lưng con bạch mã, cháºm rãi tiến vá» tòa cung có những mái vòm cong vút.
Y xuống ngá»±a, phá»§i những bông tuyết bám trên trang phục rồi bước và o mát hiên. Ngưá»i đến Bách Hoa cung trong tiết trá»i băng giá đó chẳng phải ai xa lạ mà chÃnh là Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh.
Ả a hoà n từ trong Bách hoa cung bước ra, xá Mộng Khanh, nhỠnhẹ nói:
- Công tỠtìm ai?
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm cầu tình, rồi nói:
- Tại hạ đến Bách hoa cung lần nà y để gặp Triệu tiểu thư.
Ả a hoà n nhún nhưá»ng nói:
- Má»i công tá» và o trong.
Má»™ng Khanh nhìn ả a hoà n vá»›i ánh mắt cầu tình lÆ¡i lả, nhưng vẫn giữ đạo là m khách, ôm quyá»n nói:
- Äa tạ cô nương.
Vẻ nhún nhưá»ng lịch lãm cá»§a Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh khiến ả a hoà n phải hoan há»·. Nà ng nhá» nhẹ nói:
- Công tỠvà o trong uống chén trà , nô nữ sẽ bẩm báo với tiểu thư.
- Một lần nữa, tại ha đa tạ cô nương.
Y theo chân nà ng bước và o gian chÃnh sảnh. Ngô Má»™ng Khanh ngồi xuống chiếc đôn vá»›i vẻ rất trÃch thượng.
Ả a hoà n chuốc trà ra chén cho gã.
- Công tỠuống chén trà nóng.
Äón lấy chén trà , Ngô Má»™ng Khanh nhìn nà ng.
- Cô nương tốt với tại hạ quá.
Nà ng nhìn gã mỉm cưá»i, vá»›i nét e thẹn.
Má»™ng Khanh nhìn ả a hoà n há»i:
- À...Tục đanh của cô nương là gì?
- Tiểu nữ là Tiểu Yến.
Y khẻ gáºt đầu.
- Tiểu Yến cô nương...Lần sau nếu tại lạ có quá vãng đến Bách hoa cung, nhất định sẽ mua quà cho Tiểu Yến cô nương. Tai hạ mạo phạm xin há»i Tiểu Yến cô nương...Cô nương ở đây vá»›i Triển tiểu thư hay còn có ai khác nữa không?
Tiểu Yến nhìn Mộng Khanh nhỠnhẹ nói:
- Tiểu Yến ỡ đây với mỗi một mình Triệu tiểu thư thôi.
- Tiểu Yến và Triệu tiểu thư đúng là những trang giai nhân thoát tục có thú tao nhã má»›i chá»n má»™t nÆ¡i hữu tình như thế nà y là m chốn lưu thân. Tại hạ phải nghiêng mình khâm phục như vị cô nương.
- Công tá» quá khen...Äể Tiểu Yến và o báo vá»›i tiểu thư.
Tiểu Yến rá»i bước khá»i gian tiá»n sảnh Ä‘i và o cá»a háºu.
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh bưng chén trà nhấp má»™t ngụm nhá». Y bâng quÆ¡ nhìn những bông tuyết trắng xóa đượm trên cá»a sổ mà nghÄ© thầm:
- "Không biết Triệu Nguyệt Băng Linh có tin và o lá»i nói cá»§a mình không nhỉ?".
Y vơ vẩn với những ý tưởng sắp nói ra với Triệu Nguyệt Băng Linh.
Mộng Khanh nghĩ thầm:
- "Bà máºt Vạn Gia Sinh Pháºt là lão Ma Thần mà Tiểu Ngá»c thổ lá»™ vá»›i mình, không biết là tháºt hay giả nữa".
à nghÄ© đã lướt qua trong đầu Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh, bất giác y buông tiếng thở dà i.
Ngô Mộng Khanh không phải chợ đợi lâu, Triệu Nguyệt Băng Linh trong bộ cánh trắng toát. Nà ng vừa thướt tha, vừa thoát tục, đượm một vẻ cao quà và đà i các.
Băng Linh bước và o tiá»n sảnh. Nà ng hÆ¡i sững bước khi chạm mặt vá»›i Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh.
Chân diện tươi như hoa thắm của nà ng biểu lộ vẻ bất nhẫn khi phải tiếp hỠNgô.
Ngô Má»™ng Khanh đứng lên ôm quyá»n, gượng cưá»i nói:
- Chắc chắn Triệu tiểu thư không ngỠtại hạ lại dám mạo phạm quá bước đến Bách Hoa cung của tiểu thư.
Băng Linh nhìn Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh nhạt nhẽo nói:
- Rất Ngạc nhiên. Cũng có chút tò mò. Không biết Ngô công tỠvì cái gì mà dám đến Bách hoa cung của bổn cô nương.
Nà ng đổi giá»ng khe khắt.
- Ngô công tỠđừng nói với bổn cô nương những nguyên nhân vu vơ đấy nhé.
Nặn má»™t nụ cưá»i mỉm cầu tình, đây có lẽ là thói quen cá»§a Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh, cÅ©ng chÃnh nụ cưá»i đó cà ng là m cho Băng Linh bất nhẫn và căm ghét gã hÆ¡n.
Nà ng chắp tay sau lưng bước đến trước mặt há» Ngô, gằn giá»ng nói:
- Ngô công tá» có chuyện gì cần nói cứ nói. Bằng như đến chỉ để cưá»i, ta má»i công tá» ra vá».
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh ôm quyá»n ôn nhu nói:
- Tại hạ biết tiểu thư còn giáºn.
- Nếu như Triệu Nguyêt Băng Linh không có chút lòng độ lượng thì không để công tỠđứng trong Bách hoa cung nà y đâu.
Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Tại hạ biết mình mạo phạm đến tiểu thư...Phà m má»™t kẻ đã dám mạo phạm đến tiểu thư như tại hạ thì chẳng bao giá» dám tìm đến tiểu thư là m gì, nhưng tại hạ không nghÄ© đến Ä‘iá»u đó mà vẫn đội tuyết tìm đến Bách Hoa cung nà y, tất nhiên tiểu thư có thể biết chuyện tại hạ định nói vá»›i tiểu thư quan trá»ng như thế nà o rồi.
Chân diện Băng Linh dịu hẳn lại. Nà ng nhìn và o mắt Ngô Má»™ng Khanh để thẩm định lá»i nói cá»§a hắn.
Băng Linh từ tốn nói:
- Ngô công tỠđịnh nói gì nà o?
- Nói vá» chuyện hiện nay tiểu thư rất quan tâm đến. Äó chÃnh là há»a kiếp Ma đạo.
Chân diện nà ng nghiêm hẳn lại.
- Băng Linh những tưởng đâu Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh chẳng bao giá» quan tâm đến kiếp há»a ma đạo chứ.
Nà ng lắc đầu nhạt nhẽo nói tiếp:
- Băng Linh chỉ ngỡ Ngô các hạ...
Mộng Khanh khoát tay.
- Tại hạ biết tiểu thư định nói gì rồi. Äúng là trước đây tại hạ chỉ quan tâm đến những chuyện nhá» nhoi, hưởng thụ cho bản thân mình, nhưng nay thì không.
Sá»± thay đổi cá»§a Äiệp Khách Ngô Má»™ng Khanh khiến Băng Linh phải ngạc nhiên đó.
- Váºy các hạ lo lắng gì nà o?
Ngô Má»™ng Khanh nhìn nà ng nghiêm giá»ng nói:
- Tai hạ chỉ sợ nói ra cô nương sẽ không tin.
- Băng Linh chưa nghe các hạ nói gì thì sao bảo là không tin, hay tin và o lá»i nói cá»§a Ngô các hạ.
- Tại hạ sẽ nói cho tiểu thư biết ngay đây. Tại hạ biết chân tướng tháºt cá»§a lão Ma Thần.
Gã ngưng lá»i ở đó, chú nhãn quan sát chân diện nà ng.
Băng Linh nghiêm giá»ng nói:
- Ngô công tỠbiết lão Ma Thần?
Má»™ng Khanh gáºt đầu.
- Tại hạ thố lá»™ bà máºt nà y, nhất định Triệu tiểu thư sẽ rất bất ngá».
- Các hạ nói thỠxem Lão Ma Thần là ai?
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh đắn Ä‘o má»™t lúc rồi nói:
- Ãc ma nhân lão Ma Thần, ngưá»i gieo há»a kiếp ma đạo trên cõi tục giá»›i nhân sinh chẳng ai xa lạ đâu, chÃnh là lão gia gia cá»§a tiểu thư Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
Băng Linh chăm chẳm nhìn Ngô Má»™ng Khanh. Ãnh mắt nà ng lá»™ rõ vẽ căm phẫn và bá»±c tức.
Nà ng đay nghiến nói:
- Ngô công tỠđang định giở trò thế? Phải chăng Ngô công tỠđịnh bà y kế ly gián ư?
Nà ng hừ nhạt rồi nói:
- Äúng là tiểu nhân bỉ ổi và đê tiện. Nói mà không biết ngượng lá»i. Lão gia gia mà lại là Ma Thần ác nhân?
Nà ng hất mặt gằn giá»ng nói:
- Ngô các hạ còn gì để nói không?
Vẻ mặt lẫn lá»i nói cá»§a Triệu Nguyệt Băng Linh khiến Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh không khá»i bối rối và lúng túng. Y miá»…n cưỡng đáp lá»i nà ng.
- Tại hạ biết cô nương không tin và o lá»i nói nà y cá»§a tại hạ.
Nà ng hừ nhạt cướp lá»i Ngô Má»™ng Khanh.
- Ngô công tá» tưởng Triệu Nguyệt Băng Linh là má»™t đứa trẻ nÃt lên hai lên ba, răm rắp tin lá»i cá»§a công tá» Ã ? Má»™t lần Băng Linh đã suýt bị hại bởi sá»± đê tiện cá»§a công tá»...nay công tá» tìm đến Bách hoa trang bà y trò ly gián.
Nà ng khe khắt nhìn Ngô Mộng Khanh.
- Ngô Má»™ng Khanh...Bổn cô nương tưởng ngươi đến Bách hoa cung để cho ta biết Ä‘iá»u gì hệ trá»ng, có thể giúp bá tÃnh hóa giải há»a kiếp ma đạo, nhưng...
Nà ng lắc đầu.
- Bổn cô nương chỉ nháºn được sá»± thất vá»ng vì sá»± trÆ¡ trẽn cá»§a ngươi.
Nà ng chỉ ra cá»a.
- Bổn cô nương không thể tiếp má»™t con ngưá»i trÆ¡ trẽn như thế nà y trong Bách hoa cung.
Nà ng Ä‘anh giá»ng nói lá»›n:
- Tiểu Yến...tiễn khách.
Mộng Khanh khoát tay.
- Tiểu thư...Tại hạ đã thố lá»™ ra Ä‘iá»u nà y, đâu dám ở lại đây, nếu phải chạm mặt Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y đúng là khó cho tại hạ vô cùng. Tại hạ sẽ Ä‘i ngay thôi mà . Tại hạ Ä‘em bà máºtkia thố lá»™ vá»›i Triệu tiểu thư Ä‘i tiểu thư định Ä‘oạt. Tin hay không tin là quyá»n cá»§a tiểu thư.
Y ve cằm nói tiếp:
- Mộng Khanh nà y biết tiểu thư sẽ không tin nhưng vẫn cứ nói.
Y nhếch mép cưá»i ná»a miệng rồi nói tiếp:
- Tiểu thư hãy suy nghÄ© xem...Nếu như lá»i nói cá»§a Ngô Má»™ng Khanh là đúng thì lão gia gia cá»§a tiểu thư chÃnh là ngưá»i sát hại Lăng Bá»™i Phân Kim trang trang chá»§ phu nhân, mẫu thân cá»§a Kim Ngạo Thiên. Thá» há»i gã há» Kim kia biết được sá»± tháºt nà y, thì có bá» qua cho gia gia cá»§a tiểu thư không nhỉ?
Y nhún vai cưá»i khẩy rồi nhìn nà ng ôn nhu nói:
- Tại hạ biết tiểu thư rất khó xá» khi Ä‘iá»u bà máºt cá»§a tại hạ nói ra là sá»± tháºt. Bên tình bên hiếu, chẳng biết tiểu thư chá»n bên nà o. Tháºt là khó xá». Nếu như khó xá», tiểu thư cứ đến tìm tại hạ, nhất định tại hạ có cách để mách bảo cho tiểu thư.
Nghe những lá»i nói nà y cá»§a Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh, chân diện Triệu Nguyệt Băng Linh lá»™ rõ nét bất nhẫn và căm phẫn.
Nà ng khe khắt há»i:
- Ngô công tỠnói hết rồi chứ?
- Tại hạ lặn lá»™i đến Bách hoa cung chỉ để nói bấy nhiêu thôi. Còn tin hay không tin, là quyá»n cá»§a tiểu thư.
Ngô Má»™ng Khanh ôm quyá»n xá nà ng.
- Cáo từ.
Y Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm chắp tay sau lưng thả bước cháºm rãi vá» phÃa cá»a Bách hoa cung.
Băng Linh nói theo gã:
- Äừng bao giỠđến Bách hoa cung.
- Tại hạ sẽ không đến đây đâu.
Gã vừa nói hết câu thì sững bước, Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y lừng lững đứng ngay ngưỡng cá»a.
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh chạm mặt vá»›i Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y, sắc diện biến qua mà u tái nhợt. Y buá»™t miệng nói:
- Tôn giá...
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y chắp tay sau lưng bước đến trước mặt Ngô Má»™ng Khanh. Lão từ tốn nói:
- Ngô công tỠđừng cuống lên khi chặm mặt với lão hủ. Lão hủ đã nghe tất cả những gì công tỠnói với Băng Linh rồi.
Ngô Mộng Khanh luống cuống nói:
- Tôn giá đã nghe tất cả rồi?
- ThÃch nhÄ© cá»§a lão phu rất nhạy đủ nghe rõ từng lá»i nói cá»§a công tá».
Băng Linh bước lại bên lão.
- Gia gia...
Lão nhìn Băng Linh vuốt râu rồi quay lại đối nhãn với Ngô Mộng Khanh.
- Ai nói vá»›i Ngô công tá», lão há»§ là ác ma nhân Ma Thần?
Ngô Mộng Khanh luống cuống, miễn cưỡng nói:
- Mỹ Diện ÄÆ°á»ng Lang Dương Tiểu Ngá»c.
- Nếu công tá» không nói thì lão há»§ cÅ©ng có thể Ä‘oán ra. Chắc chắn công tá» tin và o lá»i cá»§a Dương Tiểu Ngá»c nên má»›i tìm đến Bách hoa cung.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y giang rá»™ng hai tay, rồi ôn nhu nói:
- Ngô công tỠnhìn xem lão hủ có giống lão Ma Thần hay không?
Má»™ng Khanh cà ng bối rối hÆ¡n, bởi hà nh động và lá»i nói cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
Y miễn cưỡng nói:
- Tại hạ...Tại hạ không chắc.
- Công tá» không chắc đó là sá»± tháºt hay là lá»i nói gian trá để ly gián lão há»§ vá»›i võ lâm chánh đạo. May là công tá» chỉ má»›i nói vá»›i Băng Linh, nếu như lá»i cá»§a công tỠđến tai ngưá»i võ lâm, vô tình tạo ra sá»± nghi ngại cho má»i ngưá»i.
Lão vuốt râu buông tiếng thở dà i, ôn nhu nói tiếp:
- Võ lâm Ä‘ang hiệp lá»±c tiêu trừ Ma đạo, thế mà công tá» lại là m cho má»i ngưá»i nghi ngại lẫn nhau. Thá» há»i, Ma đạo nhân cÆ¡ há»™i đó mà khởi phát là m chá»§ nhân giá»›i thì háºu quả như thế nà o. Ngô công tá» dại dá»™t quá.
Mộng Khanh sượng sùng.
Vạn gia sinh pháºt Hoạt Thần Y vuốt râu nói:
- Lão há»§ không trách công tá»...Nhưng tiếc cho công tá» thôi. Cái gì đúng, cái gì sai, công tá» phải suy nghÄ© mà thẩm chứng để không phải hối tiếc sau nà y.
Lão nói rồi bước qua một bên.
- Công tỠcó thể đi được rồi.
Má»™ng Khanh ôm quyá»n xá Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
- Äa tạ tiên sinh.
Băng Linh lưá»m gã, nà ng nói:
- Ngô công tá» là nam tá» hán, nên biết vì bá tÃnh chứ đừng mù quáng bởi nhan sắc cá»§a mỹ nhân.
Câu nói nà y của nà ng khiến cho Ngô Mộng Khanh sượng sùng hơn.
Y buông tiếng thở dà i.
- Tại hạ sẽ suy nghÄ© lá»i nói nà y cá»§a Triệu tiểu thư.
Y nói rồi thả bước chầm cháºm bước ngang qua lão Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y. Khi bước qua mặt Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y, tim cá»§a Ngô Má»™ng Khanh bất giác Ä‘áºp loạn nhịp. Y khẽ buông tiếng thở dà i nghÄ© thầm:
- "Mình đến Bách hoa cung nà y đúng hay sai. Cả má»™t Ä‘á»i phiêu bạt giang hồ mình chưa bao giá» chen chân và o những chuyện như thế nà y. Hôm nay chẳng lẽ mình đã phạm sai lầm lá»›n sao?"
Ngô Má»™ng Khanh rá»i khá»i Bách hoa cung vá»›i tâm trạng bất an. Y ngá» ngợ mình Ä‘ang là má»™t con rối bị đặt giữa hai gá»ng kéo chá»±c chá» tước Ä‘i cái mạng cá»§a gã. NghÄ© đến Ä‘iá»u đó, Ngô Má»™ng Khanh bất giác rùng mình.
Khi Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh đã Ä‘i rồi, Băng Linh má»›i há»i Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y :
- Gia gia...Sao gã hỠNgô đó lại nói gia gia là lão Ma Thần?
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y vuốt râu nhìn nà ng. Lão Ä‘iểm nụ cưá»i mÄ©m rồi nói:
- Băng Linh tá»± nghiệm ra mà , sao lại há»i gia gia má»™t câu ngá»› ngẫn như váºy. Gia gia có phải là lão Ma Thần hay không, con tá»± biết. Nếu như gã bại hoại Ngô Má»™ng Khanh đó nói đại lão hoà thượng Tuệ Quang cá»§a Thiếu Lâm tá»± là ác ma nhân kia...Băng Linh cÅ©ng tin à ?
Lão chau mà y nhìn nà ng.
- Băng Linh không nên tin và o những kẻ bại hoại như Ngô Má»™ng Khanh và Dương Tiểu Ngá»c.
Băng Linh gáºt đầu.
- Linh nhi mạo phạm lỡ lá»i...Gia gia bá» qua cho con.
Vạn Gia Sinh Pháºt cưá»i lên khanh khách rồi nói:
- Linh nhi sau nà y phải sáng suốt hơn đó.
o 0 o
Rá»i Bách hoa cung, Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh Ä‘i thẳng má»™t mạch đến má»™t tòa nhà nằm ngoại thà nh Hà n Châu. Y sải bước Ä‘i thẳng má»™t mạch và o tòa nhà đó.
Vừa đẩy cá»a, Má»™ng Khanh vừa nói:
- Tiểu Ngá»c...Tiểu Ngá»c.
Y không thấy Tiểu Ngá»c, nhưng trên bà n thì đã có sẵn má»™t vò rượu vừa má»›i hâm nóng. Má»™ng Khanh bước đến bà n, ngồi xuống. Y bưng vò rượu chuốc ra chén, rồi chá»±c uống, nhưng nghÄ© sao lại đặt chén rượu lại. Y nhìn chén rượu.
Một cảm giác mơ hồ vỠcái chết hiện ra trong tâm tưởng Ngô Mộng Khanh. Y suy nghĩ một lúc rồi thò ngón út và o chén rượu, một là n khói trắng bốc lên.
Äiệp khách Ngô Má»™ng Khanh vá»™i giáºt tay lại. Ngón tay út cá»§a gã bốc khói nghi ngút, rồi da thịt rã ra, mất hÆ¡n má»™t đốt ngón tay. Ngô Má»™ng Khanh nhăn mặt, biểu lá»™ sá»± Ä‘au đớn.
(Thiếu trang 131- 138 )
Vạn Gia Sinh pháºt phá lên cưá»i khanh khách. Lão vừa cưá»i vừa nói:
- Thế ngươi có định biến lão hủ thà nh ma nhân không?
Âu Dương Äình im lặng nhìn Vạn Gia Sinh Pháºt. Mãi má»™t lúc y má»›i nói:
- Bổn Thiên Ma không thể là m được Ä‘iá»u đó. Nhưng bổn Thiên Ma có thể lá»™t trần chân tướng Ma Thần cá»§a lão.
- Ai sẽ tin và o lá»i nói cá»§a Âu Dương Äình nè?
- Mưa dầm thấm sâu.
Vạn Gia Sinh Pháºt vuốt râu, mỉm cưá»i nói:
- Lần trước ở ngôi từ đưá»ng cá»§a ta...Ngươi định giết ta kia mà .
Hừ nhạt má»™t tiếng, Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y nói tiếp:
- Âu Dương Äình...Ngươi hôm nay thà nh Hoạt Thiên Ma là do ta đà o luyện đúc ra ngươi...Thế mà vừa có được quyá»n năng cá»§a Thạch ma quan, ngươi định phản lại ta rồi.
Âu Dương Äình sa sầm mạt, y miá»…n cưỡng nói:
- Bổn Thiên Ma chỉ muốn cho lão thấy Di hồn ma công Nhiếp thần nhãn cá»§a lão chẳng còn tác dụng đến Âu Dương Äình.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y vuốt râu, từ tốn nói:
- Äó là má»™t sai lầm nghiêm trá»ng cá»§a lão há»§ đó. Nhưng nếu như hôm đó, lão há»§ táng mạng bởi tay ngươi thì hôm nay chẳng biết ngươi tìm ai nhỉ?
Âu Dương Äình im lặng.
Vạn gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y nghiêm giá»ng nói tiếp:
- Nếu Ma đạo muốn tồn tại trong cõi nhân sinh nà y thì phải có Thạch ma quan. Nhưng đâu phải ai cÅ©ng sá» dụng được Thạch ma quan. Má»™t mình Hoạt Thiên Ma trong cõi nhân sinh nà y thì ngươi cÅ©ng chỉ là con Ä‘om đóm hay đúng hÆ¡n chỉ là má»™t quái nhân đơn độc chẳng là m được gì cả. Huống chi ngươi còn có má»™t khắc tinh vừa má»›i quay lại cõi giang hồ. Äó là Kim Ngạo Thiên.
Âu Dương Äình thở ra rồi nói:
- ChÃnh vì thế má»›i có cuá»™c há»™i kiến hôm nay giữa bổn Thiên Ma và lão.
- Ngươi cần đến lão phu.
Âu Dương Äình suy nghÄ© rồi gáºt đầu.
Vạn Gia Sinh Pháºt chấp tay sau lưng bước đến bà n rượu. Lão bưng vò rượu trút xuống bá»™ khô cốt cá»§a Ngô Má»™ng Khanh. Khói lại bốc lên, và chẳng mấy chốc ngay cả bá»™ khô cốt cá»§a Ngô Má»™ng Khanh cÅ©ng tan thà nh bụi chẳng để lại vết tÃch gì. Vừa trút rượu lên bá»™ khô cốt cá»§a Ngô Má»™ng Khanh,Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y Triệu Dị nói:
- Bây giỠngươi đã biết, ngươi không thể thiếu lão hủ được à ?
Hoạt Thiên Ma Âu Dương Äình im lặng.
Äặt vò rượu lại bà n, Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y Triệu Dị nhìn lại Âu Dương Äình.
- Thạch ma quan ngươi để ở đâu?
- Tiểu Ngá»c sẽ đưa lão Ä‘i lấy Thạch ma quan.
Vạn Gia Sinh Pháºt định nhản nhìn Tiểu Ngá»c. Lão ôn nhu nói:
- Ngươi tin và o Dương cô nương?
Âu Dương Äình gáºt đầu.
- Tin.
- Ngươi tin thì ta cÅ©ng phải tin váºy.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y từ tốn nói vá»›i Tiểu Ngá»c:
- Tiểu Ngá»c cô nương...Triệu Nguyệt Băng Linh ái nữ cá»§a lão há»§ nếu có mạo phạm đến cô nương...lão há»§ rất mong cô nương bá» qua cho thị.
Tiểu Ngá»c ôm quyá»n từ tốn nói:
- Tiểu nữ sẽ ghi tạc lá»i nói nà y cá»§a tiên sinh.
- Lão há»§ rất hoan há»· vá»›i lá»i nói nà y cá»§a cô nương.
Lão nhìn lại Âu Dương Äình.
- Lão và Âu Dương tôn giá nói Ãt nhưng hiểu nhiá»u. Lão há»§ hy vá»ng sá»± kết nối giữa lão há»§ và tôn giá sẽ trưá»ng tồn.
Âu Dương Äình nhìn Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y. Y nghiêm giá»ng nói:
- Lão nghĩ trao vỠKim Ngạo Thiên?
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y vuốt râu từ tốn nói:
- Âu Dương tôn giá đã từng giao thá»§ vá»›i Kim Tiểu tá», tất biết y nhiá»u hÆ¡n lão há»§.
Âu Dương Äình thở ra.
- Hắn đúng là khắc tinh của Ma đạo.
- Lão hủ có cách khắc chế Kim tiểu tỠmà .
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt thần y chắp tay sau lưng.
- À...Âu Dương tôn giá định láºp tổng đà n Ma đạo ở đâu?
- Äá»™c môn.
Vuốt râu, Vạn Gia Sinh Pháºt khẻ gáºt đầu.
- Cũng được...Dù sao thì Tục Dương cốc cũng không còn nữa. Nó đã bị Kim tiểu tỠsan thà nh bình địa rồi.
- Lão có thể buá»™c Kim tiểu tỠđến Äá»™c môn giao thá»§ vá»›i ta không?
Vuốt râu, Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y từ tốn nói:
- Không vá»™i vã gì...Lão há»§ sẽ suy nghÄ© vá» Ä‘iá»u nà y. Nhưng trong thá»i gian nà y, lão há»§ nghÄ© Âu Dương tôn giá nên án binh bất động. Khi chưa có nhân ma, thì ma giá»›i chưa thể khởi phát tranh Ä‘oạt vá»›i tục nhân.
Lão nhìn Âu Dương Äình.
- Lão hủ nói thế, Âu Dương tôn giá hiểu chứ?
Âu Dương Äình gáºt đầu.
- Ta hiểu.
Äôi chân mà y cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt nhÃu lại.
Như thể nháºn ra cái nhÃu mà y cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y tiá»m ẩn ý nghÄ© gì, Hoạt Thiên Ma Âu Dương Äình từ tốn nói:
- Lão sẽ có được thiên hạ...Còn Âu Dương Äình chỉ là m chá»§ vỠđêm thôi.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y phá lên cưá»i khanh khách. Lão vừa cưá»i vừa nói:
- Ãt ra thì lão há»§ cÅ©ng nghe được câu nói nà y.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y định nhãn nhìn và o mặt Âu Dương Äình, trang trá»ng nói:
- Lão há»§ là ngưá»i đà o luyện ra Âu Dương tôn giá.
Âu Dương Äình thở ra rồi nói:
- Hoạt Thiên Ma Âu Dương Äình không quên Ä‘iá»u đó.
- Hoạt Thiên Ma Âu Dương Äình không quên là tốt rồi.
Lão nhìn lại Dương Tiểu Ngá»c.
- Chừng nà o Tiểu Ngá»c cô nương định Ä‘i vá»›i lão há»§?
Tiểu Ngá»c nhá» nhẹ đáp lá»i lão:
- Tiên sinh định đoạt.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y khẽ gáºt đầu.
- Tốt. Lão há»§ không muốn mất thá»i gian, nhưng còn má»™t số việc phải là m nốt. Việc là m lần nà y cá»§a lão há»§ là muốn chuá»™c lá»—i vá»›i Kim trang phu nhân đó.
Lão nói rồi vuốt râu mỉm cưá»i.
- Tiểu Ngá»c cô nương hẳn rất hoan há»· vá»›i việc là m nà y cá»§a lão há»§.
Lão nhìn lại Âu Dương Äình.
- Hoạt Thiên Ma...Lão há»§ muốn ngươi án binh bất động...ÄÆ°á»£c chứ? Ta cần câu trả lá»i cá»§a ngươi.
Âu Dương Äình gáºt đầu.
- ÄÆ°á»£c.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y vuốt râu, quay bước cháºm rãi tiến ra cá»a. Lão vừa Ä‘i vừa nói:
- Cuối cùng thì lão há»§ và Hoạt Thiên Ma vẫn trở vá» vá»›i nhau. Lão há»§ chỉ muốn nói cho Âu Dương tôn giá biết, ngươi là phiên bản cá»§a lão Ma Thần, nếu lão Ma Thần chết thì ngươi cÅ©ng không tồn tại. Sá»± tồn sinh cá»§a Hoạt Thiên Ma Âu Dương Äình gắn vá»›i sá»± tồn sinh cá»§a lão Ma Thần.
Lão nói xong Ä‘iểm mÅ©i già y băng mình ra ngoà i trá»i tuyết Ä‘ang rÆ¡i phá»§ trắng mặt đất.
Tiểu Ngá»c bước đến bên Âu Dương Äình.
- Chủ nhân...Lão nói có đúng không?
Âu Dương Äình lưỡng lá»± nhìn nà ng rồi gáºt đầu.
- Không có lão, Âu Dương Äình cÅ©ng chỉ là má»™t quái nhân gá»›m ghiếc không hÆ¡n không kém.
|

11-03-2014, 11:37 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 39 THẦN PHỤC BANG CHỦ
Thả bước cháºm rãi trên con đưá»ng trải sá»i dẫn và o tòa Kim trang, đúng ra chà ng quay lại Kim trang phải có cảm nháºn phấn khÃch, nhưng ngược lại trong tâm tưởng Ngạo Thiên lại có má»™t sá»± trống vắng rất lạ thưá»ng.
Ngạo Thiên vừa dừng bước trước những bức tam cấp, thì cá»a đại sảnh đưá»ng Kim trang từ từ dịch chuyển rồi mở toang ra. Äôi chân mà y Ngạo Thiên hÆ¡i nhÃu lại khi thấy trong đại Ä‘iện có đủ mặt tất cả những cao nhân võ lâm. Kể cả Tuệ quang đại sư cÅ©ng có mặt sẵn tá»± bao giá».
Má»™t tấm thảm đỠtrải dà i từ cá»a đại Ä‘iện đến táºn chiếc ngai sÆ¡n son thếp và ng đặt ngay chÃnh Ä‘iện. Ngạo Thiên hÆ¡i sững sá» má»™t chút rồi má»›i bước và o đại sảnh.
Dưới sự chủ trì của Ngân Long bang chủ Mạc Cựu, y lớn tiếng nói:
- Tham bái Thần Phục bang chủ.
Sau lá»i xướng cá»§a Ngân long bang chá»§ Mạc Cá»±u, tất cả mưá»i bảy vị bang chá»§ Tháºp Thất bang đứng luáºt quì xuống.
HỠđồng loạt xướng lên:
- Tham bái bang chủ.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên hÆ¡i nhÃu lại.
Chà ng không khá»i ngỡ ngà ng vá»›i sá»± đón tiếp quá ư bất ngá» nà y. ChÃnh vì sá»± bất ngỠđó mà Kim Ngạo Thiên cứ đứng ngây ra nhìn má»i ngưá»i. Chà ng nghÄ© thầm:
- "HỠđang là m cái gì đây?".
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y Triệu Dị bước đến trước mặt chà ng.
- Kim thiếu hiệp, hẳn Kim thiếu hiệp rất ngạc nhiên
(Mất trang 155- 162)
bang và những môn phái lá»›n nữa, nhưng tất cả Ä‘á»u kỳ vá»ng đặt và o Kim thiếu hiệp có thể hóa giải ma giá»›i. Äúng ra, lão nạp đã hiệu triệu quần hùng để suy tôn Ngạo Thiên và o chức vị minhchá»§ võ lâm để cùng hợp lá»±c tiêu diệt ma giá»›i, nhưng việc đó chưa phải lúc.
Lão nạp rất mong Kim Ngạo Thiên hãy chấp chưởng chức vị Thần Phục bang chá»§. Cùng vá»›i võ lâm quần hà o khởi phát chÃnh đạo tiêu diệt ma giá»›i...
- A di đà pháºt.
Vạn Gia Sinh Pháºt nhìn Ngạo Thiên nói:
- Kim thiếu hiệp...Lão há»§ nghÄ© ngoà i ngươi ra chẳng ai xứng đáng đâu. Hãy nháºn lấy chức vị Thần Phục bang chá»§ Ä‘i.
SỠQuách bước đến bên Ngạo Thiên.
- Kim bằng hữu, đây là lúc võ lâm cần có bằng hữu. Không chỉ võ lâm mà tất cả bá tÃnh cÅ©ng cần bằng hữu. Hãy nháºn trá»ng trách Thần Phục bang chá»§ để cứu lấy bá tÃnh.
Ngạo Thiên nhìn SỠQuách. Chà ng ôn nhu nói:
- Sá» huynh...Khi mẫu thân còn tại thế, ngưá»i luôn răn dạy Ngạo Thiên, mặc dù không là Thần Phục bang chá»§, Ngạo Thiên vẫn giữ chức nghiệp diệt trừ ma giá»›i.
SỠQuách nhìn chà ng ôn như nói:
- Kim bằng hữu...khi nà o diệt trừ ma giới rồi, bằng hữu trả lại chức vị Thần Phục bang chủ đâu có muộn.
Sá» Quách mỉm cưá»i, nói tiếp:
- Sá» Quách biết Ngạo Thiên nghÄ© gì mà . Nhưng hãy vì bá tÃnh Ä‘ang bị há»a kiếp Ma giá»›i treo lÆ¡ lững trên đỉnh đầu. Võ lâm cần Thần Phục bang, thiên hạ cÅ©ng cần Thần Phục bang vì thần phục bang có má»™t vị bang chá»§ khắc chế được Ma đạo.
Ngạo Thiên nhìn Sá» Quách. Chà ng suy nghÄ© má»™t lúc rồi gáºt đầu.
- Ngạo Thiên buộc phải nghe theo ý của SỠhuynh đây.
- Hay lắm.
Sá» Quách bước qua bên ná»a bá»™ chỉ chiếc ngai sÆ¡n son thếp và ng, hà o hứng nói:
- Má»i bang chá»§.
Ngạo Thiên bước đến chiếc ngai, chà ng đứng bên chiếc ngai nhìn xuống trang trá»ng nói:
- Chư vị bang chá»§ Tháºp thất bang đã chá»n Kim Ngạo Thiên và o chức vị Thần Phục bang chá»§, Ngạo Thiên tiếp nháºn chức vị. Tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang là tuyệt diệt ma đạo. Ai là m trái vá»›i tôn chỉ đó là chống lại Thần Phục bang. Ai cáºy thế hiếp cô, là m hại bá tÃnh cÅ©ng Ä‘i ngược lại tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang. Ai là m hại bá tÃnh, cÅ©ng phải xá» tá»™i theo nghiêm luáºt võ lâm. Ba Ä‘iá»u qui ước Ngạo Thiên đặt ra, là tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang. Nếu ai không đồng ý thì có thể rá»i khá»i Thần phục bang ngay trong lúc nà y. Hoặc tất cả không đồng ý thì Ngạo Thiên sẽ rá»i bước khá»i Thần Phục bang. Còn nếu như tất cả Ä‘á»u đồng tình, đồng lòng thì sẽ chiếu theo ba Ä‘iá»u qui ước tôn chỉ kia mà hà nh sá»±.
Chà ng im lặng nhìn xuống những vị bang chủ đứng trước mặt mình.
Tuệ Quang đại sư chắp tay niệm pháºt hiệu:
- A di đà pháºt. Thiện tai...Thiện tai...
Vạn Gia Sinh Pháºt lão Thần y vuốt râu, mỉm cưá»i.
Sá» Quách nhìn Kim Ngạo Thiên khẻ gáºt đầu.
Ngân long bang chá»§ Mạc Cá»±u ôm quyá»n, trịnh trá»ng nói:
- Äó là tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang, nhất nhất má»i ngưá»i thảy Ä‘á»u tuân theo tôn chỉ đó. Lão há»§ mạn phép há»i bang chá»§, váºy ai sẽ là ngưá»i chấp pháp thá»±c thi tôn chỉ Thần Phục bang?
Ngạo Thiên nghiêm giá»ng nói:
- Thừa hà nh chấp pháp tôn chỉ Thần Phục bang, Kim Ngạo Thiên giao lại cho Tháºp Thất trưởng lão. Tháºp Thất trưởng lão Thần Phục bang sẽ là Há»™i đồng chấp pháp để giữ tôn chỉ cá»§a bang chúng.
Mạc Cá»±u ôm quyá»n xá.
- Tuân lịnh bang chủ.
Mạc Cá»±u trịnh trá»ng nói:
- Hôm nay khai môn láºp phái, lão phu đã chuẩn bị đại yến để thiết đãi quần hùng võ lâm. Lão phu thay mặt bang chá»§ thỉnh cầu chư vị đến Dịch lầu cá»§a Thần Phục bang.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y vuốt râu mỉm cưá»i nói:
- Hôm nay lão há»§ phải uống tháºt say đó.
Lão vừa nói dứt câu thì Dương Tiểu Ngá»c xuất hiện. Nà ng váºn má»™t bá»™ cánh mà u hồng nhạc, trông tháºt trang trá»ng và đà i các. Tay cầm má»™c bà i Äá»™c môn, Tiểu Ngá»c thả bước từ ngoà i cá»a tiến và o. Sá»± xuất hiện đột ngá»™t cá»§a Tiểu Ngá»c khiến má»i ngưá»i phải chú nhãn đến.
Tiểu Ngá»c đưa cao tấm má»™c bà i Äá»™c môn vừa nói:
- Hôm nay ngà y đại há»· khai môn láºp bang Thần Phục bang, nhưng Mạc lão tiá»n bối lại quên không phát thiệp má»i Äá»™c môn. Mặc dù không có thiếp má»i nhưng bổn môn chá»§ vẫn đến dá»±. Dù sao cùng là ngà y đại há»· cá»§a Kim thiếu gia, môn chá»§ Dương Tiểu Ngá»c không dá»± không được. Không biết Kim trang chá»§ có bồi tiếp Tiểu Ngá»c không?
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y thoạt cau mà y nhìn nà ng.
Tuệ Quang đại sư niệm pháºt hiệu.
- A di đà pháºt.
Sá» Quách cau mà y, bất nhẫn nhìn Tiểu Ngá»c. Nà ng nháºn ra ngay vẻ mặt bất nhẫn và cau có cá»§a Sá» Quách, nhưng lại Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm vá»›i y.
Ngạo Thiên nhìn Tiểu Ngá»c nói:
- Kim Ngạo Thiên rất hoan há»· và phấn khÃch khi thấy Tiểu Ngá»c môn chá»§ Äá»™c môn đến Kim trang.
Chà ng ôm quyá»n ôn nhu nói tiếp:
- Ngạo Thiên thay mặt các vị trưởng bối của Thần Phục bang, chuộc lại sự vô ý đã không gởi thiếp báo cho môn chủ.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu. Nà ng giả lả ôm quyá»n đáp lá»….
- ÄÆ°á»£c lá»i cá»§a bang chá»§. như mở được cởi lòng. Tiểu Ngá»c vô cùng cảm kÃch và đa tạ.
Nà ng ôm quyá»n xá Ngạo Thiên và không quên tặng chà ng má»™t nụ cưá»i đầy ẩn ý.
Nà ng bất ngá» quay sang Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
- Tiên sinh cÅ©ng không ná» hà khi thấy Tiểu Ngá»c xuất hiện ở đây?
- Lão hủ cũng chĩ là khách như cô nương.
- Váºy tiên sinh và Tiểu Ngá»c cÅ©ng Ä‘á»u là khách cá»§a Thần Phục bang chá»§ Kim Ngạo Thiên. Mong rằng giữa Tiểu Ngá»c và lão tiên sinh luôn giữ hòa khà vá»›i nhau.
Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y trầm gương mặt.
- Lão há»§ luôn giữ hòa khi vá»›i hắc đạo cÅ©ng như bạch đạo. Nếu không có há»a kiếp ma giá»›i, lão há»§ đã không chen chân và o chốn thị phi trên giang hồ, mà đã du lãm ngoạn cảnh sống cuá»™c sống thanh nhà n.
Nà ng mỉm cưá»i.
- Nếu võ lâm, những cao nhân dị sỹ Ä‘á»u có ý nghÄ© như tiên sinh hết thì tốt quá.
Chân diện Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y Ä‘anh lại.
- Äã là con ngưá»i thì má»—i ngưá»i má»—i ý, lão há»§ không thể bắt má»i ngưá»i theo ý cá»§a mình.
Nà ng cưá»i khẩy nhìn và o mắt lão.
- Sau nà y Tiểu Ngá»c sẽ còn há»c há»i nhiá»u ở tiên sinh.
Ngạo Thiên lên tiếng nói:
- Ngạo Thiên má»i chư vị đến Dịch lầu Kim trang.
Tiểu Ngá»c nhìn chà ng rồi quay lại nói nhá» vá»›i Vạn Gia Sinh Pháºt.
- Tiên sinh có thÃch má»™t hiá»n tế đỉnh thiên láºp địa như Kim Ngạo Thiên không nhỉ?
Vạn Gia Sinh Pháºt nhìn nà ng nhưng không đáp lá»i.
Nà ng Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm vá»›i lão, rồi quay bước theo chân Ngạo Thiên khi chà ng vừa Ä‘i qua nà ng và Vạn Gia Sinh Pháºt Hoạt Thần Y.
Thần quang cá»§a Vạn Gia Sinh Pháºt chợt lóe lên cái nhìn tà n nhẫn và sâu độc chiếu và o lưng Dương Tiểu Ngá»c. Nếu như Tiểu Ngá»c bắt gặp được ánh mắt đó, nà ng có thể Ä‘oán ra ý nghÄ© trong đầu lão.
Äêm tÄ©nh lặng, Ngạo Thiên và Sá» Quách ngồi đối mặt nhau trong gian phòng xá. Sá» Quách bưng chén rượu nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ta má»i đệ.
Hai ngưá»i cùng uống cạn số rượu trong chén. Sá» Quách quay chén rượu má»™t vòng trên tay mình, nhìn Ngạo Thiên ôn nhu nói:
- Kim đệ Ä‘ang nghÄ© đến Tiểu Ngá»c?
Buông tiếng thở dà i, nhìn Sá» Quách. Ngạo Thiên há»i:
- Thế Sá» huynh nghÄ© gì vá» Dương Tiểu Ngá»c?
SỠQuách bưng bầu rượu chuốc ra chén.
- Phải chăng đệ không dám nhìn và o sá»± tháºt? Không dám khẳng định Dương Tiểu Ngá»c là má»™t con ngưá»i bại hoại. Mặc dù đệ đã biết quá rõ rà ng vá» nà ng ta?
Chuốc đầy hai chén rượu, SỠQuách nói tiếp:
- CÅ©ng khó cho Kim lão đệ. Dù sao thì Dương Tiểu Ngá»c cÅ©ng có quá nhiá»u gắn bó vá»›i Ngạo Thiên. Nhưng theo huynh...Ngạo Thiên cà ng tránh xa Tiểu Ngá»c cà ng tốt.
- Có má»™t Ä‘iá»u Ngạo Thiên phải suy nghÄ©.
SỠQuách dốc chén rượu uống cạn rồi đặt chén rượu xuống bà n.
- Ngạo Thiên suy nghĩ gì?
- Tiểu Ngá»c là ngưá»i bại hoại như váºy, nhưng tại sao trước đây mẫu thân lại rất tin tưởng nà ng, nếu không muốn nói, Tiểu Ngá»c như chiếc bóng cá»§a mẫu thân.
Äôi chân mà y Sá» Quách nhÃu lại.
- Mẫu thân Ngạo Thiên rất tin tưởng Dương Tiểu Ngá»c à ?
Ngạo Thiên gáºt đầu?
SỠQuách cau mà y.
- NghÄ© cÅ©ng lạ tháºt mẫu thân cá»§a Kim lão đệ là ngưá»i lịch duyệt trên võ lâm giang hồ, danh tiếng cá»§a Kim trang trang chá»§ phu nhân ai cÅ©ng Ä‘á»u biết và ná»… phục, ngưỡng má»™. Không chỉ ngưỡng má»™ mẫu thân Ngạo Thiên vá» võ công mà đúng ra là ngưỡng má»™ ngưá»i vá» cách nhìn ngưá»i và cách đối nhân xá» thế. Äáng ra Lăng phu nhân phải thấy được dã tâm cá»§a Dương Tiểu Ngá»c má»›i đúng.
Ngạo Thiên gượng cưá»i, rồi nói:
- Sá» huynh đừng nói mẫu thân cá»§a Ngạo Thiên là ngưá»i u mê...Tháºm chà trước khi viên tịch, chấp nháºn rã thân, rã xác để không bị mang kiếp ma nhân, ngưá»i còn muốn Ngạo Thiên Ä‘i cùng vá»›i Tiểu Ngá»c tìm chốn thâm sÆ¡n cùng cốc mai danh ẩn tÃch.
Buông một tiếng thở dà i, Ngạo Thiên nói tiếp:
- Bấy nhiêu đó huynh cÅ©ng đủ biết mẫu thân tin tưởng Dương Tiểu Ngá»c như thế nà o rồi.
Äôi chân mà y cá»§a Sá» Quách nhưóng lên.
- Phải chẳng chÃnh Ä‘iá»u đó khiến cho Kim Ngạo Thiên phải suy nghÄ©?
Chà ng gáºt đầu.
- Ngạo Thiên không suy nghĩ sao được.
SỠQuách chuốc rượu và o chén của mình, rồi bưng lên.
- Uống vá»›i Sá» Quách chén rượu nà y Ä‘i, rồi ta sẽ lý giải cho Ngạo Thiên biết, và đệ sẽ không còn thắc mắc đắn Ä‘o nữa vá» Dương Tiểu Ngá»c ná»a.
Hai ngưá»i cùng cạn chén.
SỠQuách đặt chén xuống bà n nhìn Ngạo Thiên ôn nhu nói:
- Trên cõi nhân sinh nà y, tất cả Ä‘á»u thay đổi theo vòng luân hồi cá»§a tạo váºt. Ngay cả con ngưá»i cÅ©ng có sá»± thay đổi. Có thể khi Lăng bá mẫu còn tại thế, Tiểu Ngá»c tuy được ở Lăng bá mẫu cái gì đó có thể lợi dụng được, mà má»™t má»±c theo phò bá mẫu đặng tạo niá»m tin nÆ¡i ngưá»i. Nhưng sau đó thì nà ng ta đã thay đổi. Bản chất cá»§a nà ng ta là như váºy.
Ngạo Thiên cau mà y. Chà ng lắc đầu.
- Mẫu thân không thể nà o nhìn lầm ngưá»i.
SỠQuách khoát tay.
- Hầy...Dù Lăng phu nhân có lịch duyệt đến mấy cÅ©ng là má»™t con ngưá»i. Äã là con ngưá»i cÅ©ng là lúc lầm lẫn kia mà . Ngay cả Ngạo Thiên cÅ©ng có lúc lầm lẫn vá» Dương Tiểu Ngá»c mà . ChÃnh vì sá»± lầm lẫn đó, cho đến lúc nà y Kim Ngạo Thiên vẫn đắn Ä‘o suy nghÄ© vá» nà ng ta.
Buông tiếng thở dà i, Ngạo Thiên bưng chén rượu dốc và o miệng mình.
Chà ng nhìn SỠQuách nói:
- Sá» huynh...Ngạo Thiên có Ä‘iá»u nà y muốn nhá» huynh.
- Ta rất sẵn lòng là m bất cứ chuyện gì cho Kim Ngạo Thiên.
Chà ng ôm quyá»n.
- Ngạo Thiên đa tạ SỠhuynh trước.
SỠQuách khoát tay.
- Hây...sao lại tá»± dưng khách sáo váºy. Ngạo Thiên hãy xem Sá» Quách như ngưá»i thân cá»§a đệ.
Ngạo Thiên mỉm cưá»i nhìn Sá» Quách ôn nhu nói:
- Ngạo Thiên muốn nhá» Sá» huynh kéo Dương Tiểu Ngá»c quay lại vá»›i chÃnh đạo là m ngưá»i.
SỠQuách bưng chén rượu dốc lên miệng uống cạn.
Y đặt chén xuống bà n, nhá» giá»ng nói:
- ÄÆ°á»£c rồi...Sá» Quách hứa sẽ cố gắng kéo Tiểu Ngá»c vá» vá»›i chÃnh đạo võ lâm. Nhưng...
Y bá» lá»ng câu nói giữa chừng.
Ngạo Thiên nhìn và o mắt SỠQuách.
- SỠhuynh còn e ngại gì?
- Sá» Quách sẽ là m hết sức mình, nhưng chỉ sợ bản ngã cá»§a má»™t con ngưá»i không thay đổi thôi. Cá tÃnh và sở thÃch cá»§a má»™t con ngưá»i có thể thay đổi được, nhưng bản ngã cá»§a con ngưá»i thì không thể nà o thay đổi.
Ngạo Thiên im lặng.
SỠQuách chuốc rượu ra chén của mình.
- Nói thế nhưng SỠQuách sẽ là m hết khả năng của mình mà .
Y đặt vò rượu xuống bà n, bưng chén.
- Uống vá»›i tá»u quá»· má»™t chén nữa.
Hai ngưá»i lại cạn chén.
SỠQuách nhìn Ngạo Thiên nói:
- Ta muốn há»i Ngạo Thiên má»™t Ä‘iá»u nà y.
- Huynh cứ há»i.
- Ta rất mong Ngạo Thiên đừng cho gã tá»u quá»· nà y là kẻ tò mò.
Ngạo Thiên báºt cưá»i thà nh tiếng. Chà ng khoát tay:
- Huynh sắp há»i Ä‘iá»u gì mà có vẻ rà o trước đón sau váºy? Ngạo Thiên sẽ không nghÄ© Sá» huynh như váºy đâu.
- Váºy thì được rồi.
- Với Triệu Nguyệt Băng Linh tiểu thư...Ngạo Thiên nghĩ như thế nà o?
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại. Chà ng há»i ngược lại Sá» Quách.
- Huynh quan tâm đến Triệu Nguyệt Băng Linh tiểu thư?
SỠQuách nhướng mà y, rồi nói:
- Äúng là Sá» Quách có quan tâm, nhưng Ngạo Thiên đừng nghÄ© ta quan tâm như Ngạo Thiên quan tâm đến Tiểu Ngá»c nhé.
Y báºt cưá»i thà nh tiếng rồi nói:
- Băng Linh tốt chứ?
Ngạo Thiên gáºt đầu.
- Ngạo Thiên nghÄ© nà ng ta là ngưá»i tốt.
- Hây...Còn nghÄ© gì nữa. Băng Linh đúng là má»™t thiếu nữ Ä‘oan thục và nhân háºu. Ta nghÄ© Băng Linh rất yêu Kim Ngạo Thiên. Hai ngưá»i lại rất xứng đôi vá»›i nhau.
Ngạo Thiên sượng sùng. Chà ng miễn cưỡng nói:
- SỠhuynh...Ngạo Thiên nghĩ Băng Linh với...
Sá» Quách cướp lá»i Ngạo Thiên.
- Hây... Äừng nói ta vá»›i Băng Linh đó. Sá» Quách xem Băng Linh như tiểu muá»™i cá»§a mình.
Y mỉm cưá»i nói:
- Äến ngà y rầm nà y, Sá» Quách sẽ xuất gia đầu pháºt chÃnh thức rồi. Ta sẽ xuống tóc là m tiểu hoà thượng.
Ngạo Thiên chưng há»ng.
- Sao...SỠhuynh xuống tóc à ? Huynh sao lại muốn xuống tóc chứ?
- Ngạo Thiên không hiểu đâu...Sá» Quách là ngưá»i có duyên pháºn vá»›i Pháºt môn mà .
Bưng chén rượu uống cạn, Sá» Quách mỉm cưá»i nói tiếp:
- Trước đây huynh là một đứa trẻ bị bỠrơi, được Tuệ Quang sư phụ đưa vỠThiếu Lâm nuôi nấng. Nếu SỠQuách không là m hoà thượng thì đâu có được, đúng không nà o?
Sá» Quách vừa nói dứt câu thì Tiểu Ngá»c cùng Dụ Kiến Anh bất ngá» xuất hiện. Tiểu Ngá»c vừa bước và o gian phòng xá vừa nói:
- Sá» tá»u quá»· cÅ©ng nên xuất gia xuống tóc thì tốt hÆ¡n. Nếu ngươi ở ngoà i tục giá»›i sẽ gieo rác tình lụy khắp thiên hạ đó.
Sá» Quách nhìn lại Tiểu Ngá»c và Kiến Anh. Chân diện y sượng ra trông tháºt ná»±c cưá»i.
Ngạo Thiên nhìn Tiểu Ngá»c.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i vá»›i Ngạo Thiên rồi quay lại nói vá»›i Kiến Anh:
- Kiến Anh muội...Ta đã đưa muội đến gặp SỠcông tỠrồi đó.
- Kiến Anh dợm bước vá» phÃa Sá» Quách, thì gã báºt đứng lên.
Y khoát y như đuổi bầy ruồi chực bâu và o một mình.
- Cô nương...Tại hạ là ngưá»i có chân tu...
Kiến Anh nguýt mắt. Nà ng giả lả nói:
- Thì chà ng cũng đã từng nói câu nói đó. Nhưng lúc nà y SỠhuynh chưa xuống tóc là m hòa thượng thì vẫn còn là tục nhân mà .
Kiến Anh vừa nói vừa bước nhanh đến Sữ Quách.Y thấy nà ng vồn vã bước vá» phÃa mình, Sá» Quách vá»™i tháo lui. Y nhanh miệng nói vá»›i Ngạo Thiên.
- Ngạo Thiên bảo trá»ng.
Nói dứt câu, SỠQuách lắc mình thi triển khinh công lướt ra ngoà i gian phòng xá.
Dụ Kiến Anh vội vã nói:
- Chà ng Ä‘i đâu...Äi thì cÅ©ng phải chá» muá»™i theo vá»›i.
Nà ng vừa nói vừa lắc vai bám theo Sá» Quách. Còn lại hai ngưá»i trong gian phòng xá. Tiểu Ngá»c nhìn Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Môn chủ không ngủ được, nên đến đây ư?
- Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i, ôn nhu nói:
- Không phải không ngủ được, mà chủ ý đến tìm Kim Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên bưng chén rượu uống cạn rồi nói:
- Giữa tại hạ và môn chủ không còn gì để nói với nhau nữa.
- Tiểu Ngá»c biết Ä‘iá»u đó. Nếu Tiểu Ngá»c là Kim Ngạo Thiên cÅ©ng sẽ nghÄ© như váºy thôi.
Nà ng chớp mắt nhìn Ngạo Thiên, từ tốn nói tiếp:
- Giá» thì có thể nói Kim Ngạo Thiên đã là trang anh hùng hà o kiệt. Má»™t bang chá»§ Thần Phục bang, má»™t thiếu hiệp mà cả võ lâm Ä‘á»u ngưởng má»™ và kỳ vá»ng. Nếu Lăng phu nhân có linh thiêng, tất rất mãn nguyện.
Ngạo Thiên buột miệng nhạt nhẽo nói:
- Tại hạ Ä‘a tạ lá»i ngợi khen cá»§a môn chá»§. Tháºt ra tại hạ cùng nhá» có môn chá»§ má»›i được như hôm nay.
Tiểu Ngá»c mÄ©m cưá»i, rồi nói:
- Ngạo Thiên bang chá»§ nghÄ© được Ä‘iá»u đó à ?
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại. Chà ng buông tiếng thở dà i rồi nói:
- Nếu như không có sá»± phản trắc, lá»c lừa và gian trá cá»§a Dương Tiểu Ngá»c môn chá»§, hẳn bây giá» Kim Ngạo Thiên đã sống cuá»™c sống âm thầm lặng lẽ nÆ¡i chốn thâm sÆ¡n cùng cốc nà o đó rồi. May có sá»± lừa lá»c và gian trá cá»§a môn chá»§ nên Ngạo Thiên má»›i được như hôm nay. Xem ra ông trá»i cÅ©ng khéo bà y cuá»™c bể dâu đấy chứ.
Nà ng cưá»i khẩy rồi nói:
- Dù sao sá»± thà nh đạt cá»§a Kim Ngạo Thiên cÅ©ng có bà n tay cá»§a Tiểu Ngá»c nhúng và o. Như thế cÅ©ng được.
Nà ng tá»± bưng bầu rượu chuốc ra chén cá»§a Sá» Quách rồi bưng chén. Nhìn Ngạo Thiên, Tiểu Ngá»c từ tốn nói:
- Trong dịch lầu cá»§a Thần Phục bang, Tiểu Ngá»c chưa uống vá»›i bang chá»§ chén rượu nà o. Nay Tiểu Ngá»c mượn chén rượu nà y để uống vá»›i bang chá»§.
- Tại hạ không từ chối lá»i thỉnh má»i cá»§a môn chá»§.
Chà ng bưng chén rượu.
- Má»i môn chá»§.
Tiểu Ngá»c khẻ gáºt đầu. Hai ngưá»i cùng cạn chén. Nà ng đặt chén xuống bà n nhìn Ngạo Thiên nói:
- Tiểu Ngá»c đến đây không phải kể ân vá»›i công tá». Cà ng không muốn nhắc lại những chuyện đã qua. Tiểu Ngá»c rảo bước qua đây thấy bang chá»§ và tá»u quá»· Sá» Quách ngồi đối ẩm mà cao hứng ghé và o thôi. Ngà y mai Tiểu Ngá»c sẽ rá»i khá»i Kim trang cá»§a thiếu gia rồi.
Nà ng buông một tiếng thở dà i.
- Có lẽ khó gặp lại Kim Ngạo Thiên một lần nữa.
Nà ng thốt ra lá»i nói đó bằng chất giá»ng bùi ngùi và ai oán.
Ngạo Thiên nhìn nà ng nói:
- Tiểu Ngá»c môn chá»§ có thể ở lại Kim trang nà y mà . Kim trang đã trở lại vá»›i Kim gia rồi.
Nà ng nhướng đôi mà y vòng nguyệt.
- Tiểu Ngá»c nghe Ngạo Thiên nói câu nà y, vô cùng xúc động và cảm kÃch đó. Hóa ra Ngạo Thiên không háºn Tiểu Ngá»c lắm.
- Nếu như Tiểu Ngá»c rá»i bỠác đạo.
- Äá»™c môn là ác đạo sao?
Nà ng lắc đầu.
- Äừng suy nghÄ© như váºy. Thôi, Tiểu Ngá»c không muốn bà n chuyện võ lâm lúc nà y. Má»—i ngưá»i chúng ta có má»™t con đưá»ng Ä‘i riêng cá»§a mình mà . Sá»± thà nh đạt cá»§a thiếu gia hôm nay, Tiểu Ngá»c rất mãn nguyện. Như thế Ngạo Thiên đủ hiểu tấm lòng cá»§a Tiểu Ngá»c.
Nà ng đổi giá»ng nghiêm khắc:
- Ngạo Thiên có yêu Triệu Nguyệt Băng Linh không?
- Nếu Ngạo Thiên yêu Triệu Nguyệt Băng Linh thì có khiến cho môn chá»§ phiá»n lòng không?
Tiểu Ngá»c gượng cưá»i, nà ng vừa cưá»i vừa nói:
- Ngạo Thiên yêu ai là quyá»n cá»§a Ngạo Thiên. Nhưng Tiểu Ngá»c chỉ muốn nói, Ngạo Thiên dừng đặt chữ tình cao hÆ¡n chữ nghiệp.
Ngạo Thiên cưá»i khẩy rồi nói:
- Tại hạ đã nháºn lãnh bà i há»c nà y từ môn chá»§. Bà i há»c đó, Kim Ngạo Thiên không bao giá» quên.
Tiểu Ngá»c gáºt đầu.
- Thế thì tốt rồi...À...Nhân tiện, Tiểu Ngá»c Ä‘i ngang qua đây, muốn nói vá»›i Ngạo Thiên hãy thá»±c thi quyá»n cá»§a má»™t vị bang chá»§ đối vá»›i Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u Ä‘i.
Ngạo Thiên cau mà y.
- à của môn chủ muốn nói gì?
- Kim Ngạo Thiên hay đến biệt đưá»ng cá»§a Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u. Có chứng kiến táºn mắt, Kim Ngạo Thiên má»›i nghiệm được lòng dạ cá»§a tục nhân.
Nà ng nói rồi quay bước Ä‘i thẳng khá»i cá»a gian phòng xá. Ngạo Thiên muốn bước theo Tiểu Ngá»c nhưng rồi lắc đầu xua ý tưởng đó ra khá»i suy nghÄ© cá»§a mình.
Chà ng suy nghÄ© má»™t lúc rồi lắc vai thi triển khinh thuáºt siêu phà m rá»i gian phòng xá.
Chà ng vừa thi triển khinh công vừa nghÄ© đến Tiểu Ngá»c. Chà ng không thể nà o quên được nà ng trong tâm trà mình. Ngạo Thiên cố xua đẩy hình bóng Tiểu Ngá»c ra khá»i suy nghÄ© cá»§a mình, nhưng cuối cùng thì phải lắc đầu nhẫm nói:
- Tại sao ta cứ phải nghĩ đến ả?
|

11-03-2014, 11:38 AM
|
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: TP.HCM
Bà i gởi: 314
Thá»i gian online: 4 ngà y 5 giá» 49 phút
Thanks: 142
Thanked 33 Times in 14 Posts
|
|
Ma Thần Quỷ Kiếm
Tác Giả: Giả Cổ Long
Chương 40 CHỨC NGHIỆP BANG CHỦ
Thiết Y bang chá»§ Tần Nguyên Côi. vừa Ä‘áºp tay xuống bà n vừa đứng lên trừng mắt nhìn Mạc Cá»±u.
- Lão Mạc, thì ra trên đại đưá»ng Kim trang lão chỉ bằng mặt mà không bằng lòng khi cúi đầu thần phục Kim Ngạo Thiên bang chá»§.
Nguyên Côi hừ nhạt một tiếng rồi nói.
- Trong tâm cá»§a lão vẫn hướng vá» gã Thiên Ma Âu Dương Äình.
Äôi chân mà y Ngân long bang chá»§ Mạc Cá»±u nheo lại. Lão vuốt râu nói:
- Tần tôn giá sao lại nóng nảy như váºy?
- Tại sao Tần má»— không nóng giáºn được chứ. Lão má»i Tần má»— đến đây để mở lá»i khuyến dụ ta, láºp mưu tÃnh kế hại Kim bang chá»§.
Tần Nguyên Côi vỗ tay và o ngực mình. Y vừa vỗ tay và o ngực vừa nói:
- Lão Mạc...Ta không phải là hạng ngưá»i tiểu nhân như váºy đâu. Tần Nguyên Côi nói má»™t là má»™t, hai là hai, không phải là kẻ nói hai lá»i.
Y vuốt hà m râu quai nón, gằn giá»ng nói tiếp:
- Mạc lão quỹ đã nhìn lầm Tần má»— rồi đó. Hừ, vừa má»›i đây lão đảm nháºn chức vị trưởng lão chấp pháp trong Thần Phục bang. Lá»i tuyên hứa còn động trên cá»a miệng, mà đã vá»™i vã quên, giở ngay thá»§ Ä‘oạn định hại bang chá»§. Khó mà chấp nháºn được.
Tần Nguyên Côi giũ vạt áo, nhìn Mạc Cựu:
- Tần mỗ sẽ bẩm báo với Kim bang chủ...Lão Mạc hãy chuẩn bị mà đối phó với bang chủ...Cáo từ.
Thiết y bang chá»§ Tần Nguyên Côi nói dứt câu, giÅ© mạnh hai tay, sồng sá»—ng sải bước ra cá»a.
Mạc Cá»±u lắc vai Ä‘iểm mÅ©i già y thi triển khinh công lướt qua đầu Tần Nguyên Côi chặn đưá»ng há» Tần lại.
Lão Mạc vuốt râu, từ tốn nói:
- Tần đại hiệp...Lão phu chỉ thá» lòng Tần đại hiệp thôi. Sao Tần đại hiệp lại nổi nóng như váºy chứ.
Äôi chân mà y Tần Nguyên Côi cau lại chân diện lá»™ vẻ bất nhẫn. Y gắt giá»ng nói:
- Tần má»— biết Mặc lão quá»· Ä‘ang nghÄ© gì mà . Trước đây trên Vu SÆ¡n, lão đã có ý thâu tóm Tháºp Bát bang láºp Thần Phục bang rồi. Nay bởi cái há»a Ma đạo mà lão buá»™c phải trao lại chức vị bang chá»§ Thần Phục bang cho Kim Ngạo Thiên. Lão trao lại chức vị đó mà lòng không muốn chút nà o.
Hừ nhạt một tiếng, Tần Nguyên Côi nói tiếp:
- Tần mỗ đi guốc trong bụng lão đó. Tần mỗ nói có đúng không?
Mạc Cựu vuốt râu, từ tên nói:
- Tần đại hiệp nói tất nhiên phải đúng rồi. Lão Mạc nà y đúng là có ý nghÄ© đó tháºt, nhưng Tần đại hiệp thá» nghÄ© lại coi, lão phu, Tần đại hiệp và các vị bang chá»§ khác Ä‘á»u là những ngưá»i trưởng tôn trong giá»›i lục lâm thế mà nay phải cúi đầu thần phục má»™t gã tiểu tá», chỉ vì gã có được võ công tối thượng trong Thánh địa Kim Äỉnh SÆ¡n.
Lão Mạc buông tiếng thở dà i, nói tiếp:
- Lão Mạc nghÄ© Tần bang chá»§ là chá»— bằng hữu thân giao, tri ká»· nên má»›i thỉnh má»i Tần đại hiệp đến bà n kế sách. Và như lão và Tần đại hiệp có thể buá»™c Kim tiểu tá» kia giao lại bà kÃp võ công mà y đã may mắn có được trong Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n.
Lão Mạc vuốt râu im lặng nhìn Tần Nguyên Côi. Lão mỉm cưá»i rồi nói tiếp:
- Lão Mạc và Tần đại hiệp cùng nhau trao luyện võ há»c cá»§a Kim tiểu tá». Vá»›i kinh nghiệm lịch duyệt cá»§a lão phu và Tần đại hiệp thì sá gì ngại đến đại há»a Ma đạo Âu Dương Äình. Äến lúc đó, không chỉ lão Mạc và Tần đại hiệp hóa giải được đại há»a ma nhân cho thiên hạ, mà còn cùng nhau hưởng lạc thú phát dương quang đại. Lão và Tần đại hiệp có thể chia nhau võ lâm trung nguyên.
Tần Nguyên Cõi cau mà y nhìn chăm chăm và o mắt lão Mạc. Y gắt giá»ng nói:
- Nói gì thì nói...cuối cùng thì lão Mạc cũng lồi ra cái đuôi tham lam muốn độc bá võ lâm mà thôi.
Y hừ nhạt rồi nói tiếp:
- Nếu lão Mạc là má»™t đại trượng phu, má»™t vị trưởng tôn võ lâm thì lúc nà y phải gạt tham vá»ng cá»§a mình qua má»™t bên, để cùng vá»›i Kim bang chá»§ chung vai sát cánh dứt trừ há»a kiếp Ma đạo. Thế mà lão vẫn ngấm ngầm bà y mưu thá»§ lợi riêng cho mình.
Tần Nguyên Côi khoát tay.
- Tâm địa cá»§a lão Mạc chỉ có thể sống chung vá»›i bá»n ma nhân được mà thôi. Tần Nguyên Côi nà y dù là kẻ hữu dõng vô mưu, nhưng vẫn biết giữ đạo là m ngưá»i. Mạc lão quá»· không xoay chuyển được ý định cá»§a Tần má»— đâu.
Tần Nguyên Côi nói rồi toan sải bước đi nhưng Mạc Cựu cản lại.
- Tần đại hiệp...Thịnh ý cá»§a lão Mạc là nghÄ© đến hạn váºn cá»§a lão và Tần đại hiệp. Tần đại hiệp thá» nghÄ© coi, nếu như Kim Ngạo Thiên bất ngá» bị biến thà nh ma nhân, chúng ta sẽ không còn cÆ¡ há»™i có được võ công tối thượng cá»§a Thánh địa Kim Äỉnh sÆ¡n khắc chế ma đạo. Nếu như Tần đại hiệp không đồng ý vá»›i ý cá»§a lão Mạc thì xem như lão Mạc chưa há» nói gì vá»›i Tần đại hiệp.
Tần Nguyên Côi trừng mắt nhìn Ngân Long bang chủ Mạc Cựu.
Mạc Cực vuốt râu buông tiếng thở dà i, giả lả nói tiếp:
- Nếu như Tần đại hiệp Ä‘em những lá»i lão Mạc vừa nói vá»›i Tần đại hiệp cho Kim Ngạo Thiên biết, hóa ra Tần đại hiệp đã dồn lão há»§ và o cá»a tá». Trong khi lão Mạc nghÄ© đến Tần bang chá»§ mà Tần bang chá»§ lại chẳng nghÄ© đến lão Mạc, dồn lão Mạc và o chá»— chết. Tần đại hiệp được gì, mà chỉ mất Ä‘i má»™t lão bằng hữu trong Tháºp Thất bang mà thôi.
Tần Nguyên Côi vuốt hà m râu quai nón.
- Thế lão muốn Tần mỗ là m gì đây?
Lão Mạc giả lả cưá»i, rồi nói:
- Vừa rồi lão Mạc có nói ra những lá»i hồ đồ vá»›i Tần bang chá»§, cứ xem như Tần bang chá»§ chưa từng nghe lão Mạc nói là được rồi.
Tần Nguyên Côi hừ nhạt rồi nói:
- ÄÆ°á»£c...Xem như Tần má»— chưa nghe lão Mạc nói gì, nhưng nếu không báo vá»›i bang chá»§, má»™t ngà y nà o đó bang chá»§ rÆ¡i và o âm mưu cá»§a lão...ta sẽ có lá»—i vá»›i bang chá»§. Biết mà không nói, Tần má»— sẽ đâu xứng đáng là má»™t Vị chấp pháp tôn chỉ trong Thần Phục bang.
Lão Mạc nheo mà y.
- Nếu Tần bang chủ nói với Kim Ngạo Thiên chẳng khác dồn ta và o tỠlộ.
- Váºy lão hãy cho Tần má»— má»™t kế sách vẹn toà n.
Mạc Cựu nhìn và o mắt Tần Nguyên Côi.
- Thôi được...Lão há»§ sẽ rá»i khá»i Thần Phục bang. Äến lúc đó Tần bang chá»§ hãy nói vá»›i Kim Ngạo Thiên. Khi Kim Ngạo Thiên biết thì lão Mạc cÅ©ng Ä‘a cao chạy xa bay.
Thiết Y bang chá»§ Tần Nguyên Côi nheo mà y rồi gáºt đầu.
- Thế nà y cÅ©ng được. Lão Mạc có thể rá»i khá»i đây được rồi đó. Sau và i ngà y, Tần má»— má»›i bẩm báo vá»›i Kim Ngạo Thiên bang chá»§.
Lão Mạc vuốt râu, ôm quyá»n xá Tần Nguyên Côi.
- Lão Mạc vô cùng cảm kÃch Tần bang chá»§. Lão Mạc vừa cảm kÃch vừa ngưỡng má»™ tấm lòng trung háºu cá»§a Tần bang chá»§.
Tần Nguyên Côi khoát tay.
- Lão Mạc không phải khách sáo như váºy.
Mạc Cựu buông tiếng thở dà i, ôn nhu nói:
- Lão phu rá»i khá»i Kim trang, xem như tá»± chôn vùi tất cả danh tiếng lẫn sá»± nghiệp bấy lâu nay cá»§a lão phu dà y công tạo dá»±ng...
Lão vuốt râu lắc đầu.
- Chỉ má»™t chút hồ đồ, lão phu phải nháºn cái nghiệp nà y. Nhưng trước khi lão Mạc rá»i khá»i đây, lão Mạc muốn uống má»™t chén rượu vá»›i Tần bang chá»§. Chén rượu nà y xem như chúng chia tay nhau, chẳng bao giá» gặp nhau nữa.
Mạc Cá»±u gượng cưá»i nói:
- Tần Nguyên Côi bang chủ hẳn không từ chối một chén rượu chia tay với lão Mạc.
Tần Nguyên Côi suy nghĩ rồi nói:
- ÄÆ°á»£c...Tần má»— thay mặt những vị trưởng lão chấp pháp tôn chỉ Thần Phục bang tiá»…n lão Mạc Ä‘i váºy.
Mạc Cá»±u ôm quyá»n.
- Tháºt là vinh hạnh cho lão Mặc được Tần bang chá»§ tiá»…n Ä‘i.
Tần Nguyên Côi nhìn lão Mạc.
- Lão Mạc đừng trách Tần mỗ.
- Lão Mạc hồ đồ không thể trách ai.
Nói rồi Thiết Y bang chủ Tần Nguyên Côi quay lưng dợm trở lại thì bất ngỠNgân Long bang chủ Mạc Cựu chớp động chỉ công. Mạc Cựu đã có chủ định từ trước nên gần như không cho hỠTần kịp có phản xạ gì trước chiêu công của lão. Ngân Long bang chủ nhanh chóng đắc thủ ngay chiêu thức đầu. Chỉ pháp của Ngân Long bang chủ điểm ngay và o đại huyệt Thiếu Hóa khiến Tần Nguyên Côi nhanh chóng bị tản mác nội lực.
Tần Nguyên Côi loang choạng chưa kịp đỠkhà hóa giải bế huyệt thì tiếp ngay một chưởng của lão Mạc.
- Bình...
Thiết Y bang chá»§ Tần Nguyên Côi chúi đầu vá» phÃa trước, ngã sống soà i.
Lão Mạc lừng lững bước đến. Mạc Cựu vừa bước đến bên Tần Nguyên Côi vừa nói:
- Rượu má»i ta ban ngươi không uống mà lại đòi uống rượu phạt. Mà rượu phạt cá»§a Mạc gia lại vừa đắng vừa cay vừa tà n nhẫn vô cùng.
Mạc Cựu nói dứt câu hừ nhạt một tiếng.
Tần Nguyên Côi chá»i tay cố ngó lên. Y nhìn Mạc Cá»±u gắt giá»ng lá»›n tiếng nói:
- Lão Mạc...Ngươi đưá»ng đưá»ng cÅ©ng là má»™t bang chá»§ Ngân Long bang mà lại đánh lén Tần má»—, đâu đáng là má»™t trang anh hùng hảo hán. Nếu Tần má»— có chết bởi tay ngươi thì cÅ©ng không tâm phục khẩu phục.
Mạc Cá»±u hừ nhạt, rÃt giá»ng nói:
- Má»™t gã hữu dá»ng vô mưu như ngươi thì Mạc gia đâu cần phải tâm phục khẩu phục chứ. Ngươi tá»›i số phải chết rồi. Mạc gia tiá»…n ngươi Ä‘i cho rảnh nợ đây.
Hai hà m răng Tần Nguyên Côi nghiến chặt lấy nhau phát ra những âm thanh ken két. Sự phẫn nộ hiện ra trên khuôn mặt râu hùm hà m én của gã, nhưng dù phẫn nộ thì giỠđây y cũng chẳng thể là m được gì để cứu lấy cái mạng của mình.
Tần Nguyên Côi rÃt giá»ng nói:
- Lão Mạc đúng là hạng tiểu nhân bỉ ổi...Ngươi không đáng là bằng hữu của Tần mỗ.
Mạc Cựu cau mà y.
- Ngươi nói hết rồi chứ?
Tần Nguyên Côi nhìn lão Mạc, im lặng không thèm đáp lá»i.
Mạc Cá»±u chau mà y, váºn công và o song thá»§ dá»±ng lên nhắm đầu Tần Nguyên Côi. Lão chá»±c nhả kình vá»— xuống đầu há» Tần thì má»™t là n gió thoảng lướt vụt qua trước mặt lão. Là n gió thoảng đó khiến Mạc Cá»±u giáºt mình. Sá»± biến diá»…n qua quá nhanh ngoà i tầm mắt lão. Khi lão nghiệm được sá»± biến đó thì đã thấy Kim Ngạo Thiên Ä‘ang đỡ lấy Tần Nguyên Côi đặt ngồi lên ghế.
Thân pháp siêu phà m của Kim Ngạo Thiên khiến lão Mạc toát mồ hôi hột. Lão cứ đứng đực ra nhìn Ngạo Thiên.
Ngay cả Tần Nguyên Côi cũng ngạc nhiên bởi thân pháp bất phà m của Ngạo Thiên.
HỠTần cứ há hốc miệng nhìn chà ng.
- Bang chá»§.
Ngạo Thiên há»i:
- Tần trưởng bối không sao chứ?
- Lão Tần bất tà i nhưng không sao cả...Nhưng bang chá»§ hãy cẩn tháºn.
Ngạo Thiên nhìn Tần Nguyên Côi khẻ gáºt đầu. Chà ng quay mặt nhìn lại Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u. Chạm và o ánh mắt khe khắt cá»§a Ngạo Thiên. Ngân Long bang chá»§ Mạc Cá»±u không khá»i bối rối, lúng túng.
Ngạo Thiên từ tốn nói:
- Mạc trưởng bối nghĩ sao?
Vẻ bối rối cá»§a Mạc Cá»±u cà ng lá»™ ra khi phải nghe câu há»i nà y cá»§a Ngạo Thiên. Lão ngáºm miệng không trả lá»i chà ng.
Ngạo Thiên nhìn lão Mạc nói tiếp:
- Nếu ngay từ đầu Mạc trưởng bối không chấp nháºn vãn bối thì không có chuyện nà y xảy ra. Nay má»i sá»± đã diá»…n ra, trưởng bối nghÄ© vãn bối xá» trưởng bối như thế nà o?
Mạc Cựu buông tiếng thở ra rồi nói:
- Ngạo Thiên...Ngươi có bản lãnh thì xỠlão phu đi.
- Rất sẳn lòng.
Chà ng vừa nói vừa chớp động thân pháp. Mặc dù Mạc Cựu đã phòng bị dồn tất cả công lực và o song thủ chỠđợi nhưng khi Kim Ngạo Thiên khởi động thân ảnh để phát tác chiêu công thì lão gần như chẳng có chút phản ứng gì. Bởi lẽ lão chẳng định nhãn thấy đối phương ở đâu. Khi lão thấy được Kim Ngạo Thiên thì chỉ pháp của chà ng đã điểm ngay và o tịnh huyệt của lão rồi.
Mạc Cựu thốt lên:
- Ôi.
Sau má»—i tiếng thét đó, lão đứng đực ra như bị trá»i trồng chẳng thể nà o nhúc nhÃch cục cá»±a được.
Ngạo Thiên đứng ngay trước mặt Mạc Cựu, chiếu uy nhãn và o một lão.
Tiếp nháºn hai luồng uy nhãn cá»§a Kim Ngạo Thiên, Mạc cá»±u bất giác rùng mình. Toà n thân nổi đầy gai ốc. Lão miá»…n cưỡng nói:
- Bang chủ định lấy mạng lão phu?
Ngạo Thiên rÃt má»™t luồng chân nguÆ¡n căng phồng lồng ngá»±c rồi nói:
- Nếu vãn bối lấy mạng Mạc tiá»n bối không chừng giá»›i võ lâm sẽ cho vãn bối vừa má»›i đảm nháºn chức vị bang chá»§ Thần Phục bang chưa quá má»™t ngà y đã dụng quyá»n uy cá»§a má»™t vị bang chá»§ Thần Phục bang để trả thù riêng.
Ngạo Thiên lắc đầu.
- Việc đó chẳng có lợi chút nà o. Tháºm chà tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang chỉ là lá»i nói chót lưỡi đầu môi.
Buông tiếng thở ra, Mạc Cựu nói:
- Kim Ngạo Thiên bang chá»§ nghÄ© đúng rồi đó. Lấy mạng lão Mạc, bang chá»§ chẳng có Ãch lợi gì đâu, mà chỉ được tiếng thị phi cá»§a võ lâm mà thôi. Hay nhất bang chá»§ nên thả lão phu, bang chá»§ sẽ có cái lợi được tiếng vị tha, nhân nghÄ©a.
Kim Ngạo Thiên lắc đầu.
Thấy chà ng lắc đầu, Mạc Cá»±u giáºt thót ruá»™t.
- Lão phu nói sai à ?
- Rất sai.
- Bang chủ có thể cho lão phu biết cái sai của mình không?
- Nếu thả Mạc trưởng bối thì Thần Phục bang đặt ra tôn chỉ tôn qui để là m gì. Ngà y khai láºp Thần Phục bang, tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang đã bị Mạc trưởng bối xem thưá»ng, nếu vãn bối vì cái riêng cá»§a bản thân mình, e rằng Thần Phục bang chẳng thể nà o tồn tại trong võ lâm. Ngay ngà y đầu tôn chỉ, tôn qui đã không nghiêm thế những ngà y sau như thế nà o thá» há»i bang chúng Thần Phục bang còn xem trá»ng tôn qui cá»§a bang phái không, chứ đừng nói đến võ lâm quần hà o.
Sắc diện của Mạc Cựu biến sắc. Lão miễn cưỡng nói:
- Thế bang chủ định xỠlão phu như thế nà o?
Ngạo Thiên nhìn thẳng và o mắt lão Mạc.
- Vãn bối không xá» Mạc trưởng bối. Ngà y nháºm chức vị bang chá»§ Thần Phục bang, vãn bối đã giao chức vị chấp pháp tôn chỉ Thần Phục bang cho các vị trưởng bối cá»§a Tháºp Thất bang. Nay sá»± phán xá» trưởng bối sẽ do những vị trưởng bối Tháºp Thất bang định Ä‘oạt. Mạc trưởng bối đã phạm và o tôn qui cá»§a Thần Phục bang thì còn lại mưá»i sáu vị chấp pháp Thần Phục bang định Ä‘oạt Mạc trưởng bối.
Chà ng thở ra, lắc đầu nói tiếp:
- HỠphán quyết trưởng bối chết thì phải chết...vãn bối không xen và o.
- Ngạo Thiên.
Chà ng quay bước đến đến bên Tần Nguyên Côi.
- Tần trưởng lão...Vãn bối xá» như váºy, Tần trưởng lão nghÄ© sao?
Tần Nguyên Côi ôm quyá»n xá.
- Bang chủ công tâm, anh minh, Tần Nguyà n Côi khâm phục vô cùng.
Tần Nguyên Côi nói dứt câu thì từ ngoà i cá»§a biệt đưá»ng, mưá»i lăm vị trưởng lão cùng bước và o.
Cả má»i lăm ngưá»i cùng ôm quyá»n xá Ngạo Thiên, rồi cùng xướng lên:
- Bang chá»§ anh minh.
Ngạo Thiên nhìn lại Mạc Cựu.
Chà ng quay lại mưá»i lăm vị trưởng bối Thần Phục bang.
- Ngạo Thiên chỉ là m theo chức nghiệp của mình mà các vị trưởng bối đã giao phó.
Chà ng nói rồi thả bước vá» phÃa cá»a.
Lão Mạc rÃt giá»ng nói theo:
- Kim Ngạo Thiên dừng bước nghe lão Mạc nói đây.
Ngạo Thiên dừnh bước nhìn Mạc Cựu.
- Mạc tiá»n bối có Ä‘iá»u gì chỉ giáo?
- Ngạo Thiên...Ngươi cũng không xứng đảm đương chức vị bang chủ Thần Phục bang đâu.
Äôi chân mà y Ngạo Thiên nhÃu lại.
- Tai sao không xứng...Nếu không xứng thì trước đây Mạc trưởng bối sao lại đỠcỠKim Ngạo Thiên?
Mạc Cá»±u cưá»i khẩy rồi nói:
- Lão Mạc đỠcá» ngươi và o chức vị bang chá»§ Thần Phục bang chẳng qua tình thế bắt buá»™c thôi chứ ngươi có xứng gì đâu. Ngươi nghÄ© Ä‘i. Kim gia cá»§a ngươi có ngưá»i theo ma đạo. Ngưá»i đó là Mỹ Diện ÄÆ°á»ng Lang Dương Tiểu Ngá»c. Má»™t kẻ thân tÃn cá»§a mẫu thân ngươi. Dương Tiểu Ngá»c ngang nhiên đến Thần Phục bang dá»± đại lá»… khai môn láºp phát Thần Phục bang, thì ngươi bà ng quan tá»a thị, để ả tá»± nhiên Ä‘i lại như chốn không ngưá»i. ChÃnh vì lẽ đó mà ta không phục nên má»›i có ý phản lại ngươi để giữ tôn chỉ Thần Phục bang.
Mặt Ngạo Thiên sa sầm.
Lão Mạc nói:
- Ngươi muốn xá» lão Mạc theo tôn chỉ cá»§a Thần Phục bang thì trước tiên phải xá» ngưá»i cá»§a Kim gia trước. Lão há»§ sợ ngươi công tư không phân minh đó.
Lão Mạc vừa nói dứt câu thì Dương Tiểu Ngá»c bước và o.
- Lão nói sai rồi...
Má»i ngưá»i dồn mắt vá» phÃa nà ng.
Tiểu Ngá»c Ä‘iểm nụ cưá»i mỉm rồi nói:
- Lão nói ra câu vừa rồi hà m ý ám chỉ Tiểu Ngá»c đã theo Âu Dương Äình, thế lão cÅ©ng đã theo Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình kia mà . Còn hôm nay, Tiểu Ngá»c đến Kim trang trong thân pháºn môn chá»§ Äá»™c môn. Ta không phá»§ nháºn mình là ngưá»i hắc đạo, nhưng lần nà y ta đến trong cương vị là khách, tất bang chá»§ Thần Phục bang Kim Ngạo Thiên phải lấy đạo chá»§ khách mà tiếp ta chứ.
Nà ng cưá»i khẩy.
- Sao lão lại hồ đồ gắn Tiểu Ngá»c và o cái tá»™i cá»§a lão. Tiểu Ngá»c đến đây không phải để dồn lão và o cái tá»™i phải chết mà muốn cho lão và các vị trưởng bối ở đây biết, Dương Tiểu Ngá»c không còn là ngưá»i cá»§a Kim gia nữa mà là môn chá»§ Äá»™c môn.
Nà ng nhướng mà y, nhếch môi cưá»i mỉm rồi nói:
- Khi nà o bổn môn chá»§ rá»i khá»i đây quay vá» Äá»™c môn thì lúc đó Kim Ngạo Thiên bang chá»§ có quyá»n tảo sát Tiểu Ngá»c. Còn bây giá» thì bang chá»§ Kim Ngạo Thiên phải giữ thể diện cá»§a Thần Phục bang chứ. Chẳng lẽ lợi dụng đạo chá»§ khách mà lấy mạng bổn môn chá»§ sao? Là m như váºy, chẳng khác nà o bôi tro trát trấu lên đại tá»± Thần Phục bang vừa má»›i tạo láºp trong giang hồ.
Lão Mạc sượng sùng khi phải nghe lá»i nói cá»§a nà ng. Lão bối rối nói:
- Æ ...Nhưng cô nương là ngưá»i cá»§a Kim gia.
- Trước đây chứ bây giỠđâu còn. Vá»›i lại trước khi bang chá»§ Kim Ngạo Thiên chấp chưởng chức vị trưởng bang đã tuyên cáo không bá»›i móc lại dÄ© vãng. Lão đã từng qui thuáºn Äá»™c chá»§ Âu Dương Äình, mà còn đảm đương chức vị chấp pháp Thần Phục bang kia mà . Nếu như Tiểu Ngá»c qui thuáºn Thần Phục bang, không chừng trở thà nh...
Nà ng bá» lá»ng câu nói giữa chừng nhìn Kim Ngạo Thiên.
Tiếp nháºn ánh mắt cá»§a Tiểu Ngá»c, chân diện Ngạo Thiên đỠbừng.
Tiểu Ngá»c mỉm cưá»i nói:
- Tiểu Ngá»c nói thế để các vị hiểu. Còn bây giá» bổn môn chá»§ có thể cáo từ chư vị trưởng lão và Kim Ngạo Thiên bang chá»§ quay lại Äá»™c môn cá»§a mình. Còn chuyên ná»™i bá»™ cá»§a Thần Phục bang, Tiểu Ngá»c không dám xen và o. Nhưng chứng nghiệm sá»± phán quyết cá»§a tân bang chá»§ Thần Phục bang. Bổn môn chá»§ tâm đắc vô cùng.
Nà ng nhìn lại Ngạo Thiên ôm quyá»n nói:
- Bang chá»§ bảo trá»ng.
Nà ng quay lại các vị trưởng bối:
- Chư vị trưởng bối bảo trá»ng. Hẹn ngà y tái kiến.
Nà ng nhìn lại Ngạo Thiên má»™t lần nữa rồi má»›i quay bước Ä‘i thẳng ra cá»a.
Ngạo Thiên buông tiếng thở dà i. Ngạo Thiên dợm bước theo Tiểu Ngá»c, nhưng rồi kịp dừng bá»™ mà chỉ lấy mắt nhìn theo sau lưng nà ng.
Tiểu Ngá»c ra đến mái hiên chợt quay mặt nhìn lại chà ng.
Nà ng Ä‘iểm nụ cưá»i đầy vẽ thá»a mãn ban phát cho Kim Ngạo Thiên.
|
 |
|
| |