Ma thú lãnh chúa quyển 1 : Đặc Lặc Tư sâm lâm.
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 31 : Thú một sừng vs ba thác ác ma tác.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch : lythongcz
Nguồn : 4vn.eu
Nhìn đông đảo Tà nhãn, nhìn vòng phòng ngự màu vàng tan thành mây khói, mọi người lại một lần nữa hóa đá.
Rung động, thật sự quá rung động.
Trong nháy mắt phá hủy vòng phòng ngự do đại địa thủ hộ phi phong hóa thành ngoại trừ cấm chú của ma đạo sư, thánh kỵ sĩ đánh bất ngờ cùng với một kích toàn lực của kiếm thánh, mọi người không thể tưởng tượng được còn có ai có lực công kích khủng khiếp đến như vậy. Nhưng mà, Tà nhãn được Dương Lăng triệu hồi lại làm được, một đám ma thú thấp kém không còn loại nào có thể thấp kém hơn lại dễ dàng làm được.
Không ai nghĩ đến, bản tính trời sinh Tà nhãn quen phân tán lại có thể nhất trí chỉnh tề cùng bắn như vậy. Càng không ai nghĩ đến, Tà nhãn là một loại ma thú thấp kém còn có lực công kích và phá hư lực kinh khủng đến như vậy.
-Sách sách thượng cổ triệu hồi sư .
Nhìn rậm rạp Tà nhãn, lão già áo đen bao phủ bên trong hắc quang ngoài ý muốn mở to hai mắt, nói :
-Thú vị, biến mất mấy ngàn năm thượng cổ triệu hồi sư lại hiện ra thân ảnh, phong ấn từ thời viễn cổ hiện ra, cái trấn nhỏ này càng ngày càng thú vị.
Nghe lão già áo đen nói như vậy, Mai Lệ Nhĩ Tư xinh đẹp trầm ngâm nhìn về phía Dương Lăng đang ở trong sân. Thượng cổ triệu hồi sư thực lực mạnh mẽ, truyền thuyết một người có thể hủy diệt một quân đoàn thiết giáp. Chỉ cần địa phương có ma thú, thì mặc kệ là sâm lâm, ao đầm hay biển rộng tất cả đều là nơi cung cấp năng lượng cho bọn họ.
Bây giờ đại lục vô cùng mãnh liệt, hắc ám pháp sư đang bị giáo đình kịch liệt tấn công, nếu có thể thu phục được một tên thượng cổ triệu hồi sư thực lực mạnh mẽ và cùng gia tộc sau lưng hắn thành đồng minh, vậy không thể nghi ngờ hắc ám công hội trong tình trạng thua thiệt bây giờ sẽ có rất nhiều chỗ tốt.
-Đạo sư, khi nào cần đến, sẽ do đệ tử ra tay!
Mai Lệ Nhĩ Tư nhỏ giọng xin với lão già áo đen đứng bên cạnh, đối với sự kinh khủng của Xà yêu huyết trượng, pháp sư hắc ám bọn họ rõ ràng nhất.
Dương Lăng mặc dù là một gã thượng cổ triệu hồi sư, nhưng hiển nhiên là mới xuất đạo không lâu, nếu không cũng sẽ không triệu hồi đông đảo Tà nhãn thấp kém về hỗ trợ. Nếu Y Thước Á liều chết tấn công, hắn tuyệt đối chỉ có con đường chết.
Sau một lát trầm ngâm, lão già áo đen yên lặng gật đầu. Dương Lăng mặc dù không chịu nổi một kích, nhưng gia tộc sau lưng hắn không phải chuyện đùa, mỗi một thượng cổ triệu hồi sư gia tộc cơ bản có thể nói là một đội ngũ kinh khủng đại quân cao cấp ma thú. Cứu Dương Lăng, cũng tương đương với việc khiến gia tộc sau lưng hắn nợ mình một món nợ nhân tình rất lớn, sau này hợp tác càng thêm dễ dàng rất nhiều.
Đại địa thủ hộ phi phong không đỡ được công kích mãnh liệt của Tà nhãn, nên áo giáp Khải Lạp Phu cũng là một trang bị cao nhất cũng không ngoại lệ. Đối mặt với Tà nhãn mãnh liệt công kích, Y Thước Á mặc dù đại nạn không chết, nhưng cũng bị bắn phá chật vật không chịu nổi, cả người đầy vết máu.
Ỷ vào huyết tinh linh chiến ngoa, may mắn tránh thoát được làn đạn dày đặc của Tà nhãn, Y Thước Á cắn chặt răng, cắn đầu ngón trỏ, nhỏ máu lên trên Xà yêu huyết trượng. Trong nháy mắt, pháp trượng phát ra một đoàn khí đen. Theo hắn niệm khẩu quyết, hắc khí càng ngày càng đậm. Bên trong thỉnh thoảng truyền ra một trận rít gào kinh tâm động phách, tựa hồ có con mãnh thú chuẩn bị lao ra, vô cùng quỷ dị.
-Hắc hắc, tên này rốt cục không thể nhịn được nữa!
Cảm giác được hắc ám ma pháp quen thuộc, lão già áo đen đột nhiên mở hai mắt, chăm chú nhìn quỷ dị Xà yêu huyết trượng.
Cùng lúc đó, nhìn hắc quang càng lúc càng lớn, nghe loáng thoáng tiếng rít gào, mọi người vô cùng hoảng sợ. Ngay cả một ít dong binh kiến thức phong phú cũng cảm giác được nguy hiểm trước có chưa từng có, vô ý thức lui về phía sau. Những người khác thấy vậy cũng đi theo mấy người này lui về phía sau, ngay cả tên Cổ Đức cũng không phải ngoại lệ, chủ huy võ sĩ gia tộc nhanh chóng rút lui về phía sau.
-Trời ạ, hắc ám ma lực mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ đây là thánh khí hắc ám?
Pháp sư che mặt Mật Tuyết Nhi hoảng sợ, cảm giác được pháp trượng trên tay Y Thước Á ngưng tụ kinh khủng ma lực hắc ám.
Dưới cơn kinh hãi, thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư nhanh chóng giơ thanh trường thương trong tay lên :
-Mật Tuyết Nhi, tuyệt đối không được coi thường vọng động, mau triệu hồi võ sĩ cùng pháp sư của giáo đình ở gần đây đi.
Đối mặt với nguy hiểm không rõ, Khắc Lỗ Tư vô ý thức vận chuyển đấu khí trong cơ thể, trong phút chốc cây trường thương trong tay đỏ bừng lên. Cùng lúc đó, Mật Tuyết Nhi khẩn trương đọc khẩu quyết, rất nhanh bên cạnh xuất hiện một cái ma pháp trận hình ngôi sao lục giác, khẩn cấp triệu hồi võ sĩ cùng pháp sư giáo đình đang ở gần đó.
Ở bên ngoài sân, mọi người hoảng sợ không thôi, bên trong sân, Dương Lăng cảm giác được một trận áp lực trước đó chưa từng có. Một trận gió lạnh thổi qua, Tà nhãn đều hoảng sợ lo lắng kêu lên, bằng bản năng của dã thú, chúng nó cảm giác được nguy hiểm trước đó chưa từng có.
-Hắc hắc, tên triệu hồi sư đáng chết, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi, đi tìm chết đi!
Cắn chặt răng, Y Thước Á tay phải vung lên nhất thời từ trong đám khói đen hiện ra một con quái vật cả người đầy lửa.
-Trời ạ, ác ma Ba Thác!
Mai Lệ Nhĩ Tư nhìn chằm chằm con quái vật cả người đầy ngọn lửa. Xà yêu huyết trượng không hổ là thánh khí hắc ám, dễ dàng triệu hồi quái vật kinh ác ma Ba Thác kinh khủng như vậy.
-Ngao
Sau một tiếng rít gào, ác ma Ba Thác tiện tay vung ra một ngọn lửa lớn, giống như trận gió nhanh chóng hướng về phía Dương Lăng. Nhiệt độ cực cao, không ngừng phun ra nuốt vào ngọn lửa, sát khí tận trời, không gì không khiến mọi người khiếp sợ, da đầu tê dại.
Tránh không kịp đội quân tà nhãn hành động chậm chạp tổn thất nghiêm trọng, ngắn ngủi trong nháy mắt thì có hơn trăm con bị thiêu thành tro bụi. Cùng lúc đó mặc dù ác ma Ba Thác thân thể cao lớn, nhưng tốc độ so với Y Thước Á đi huyết tinh linh chiến ngoa còn nhanh hơn, tránh phải né trải liền dễ dàng tránh được làn đạn dày đặc của Tà nhãn. Tà nhãn công kích tựa hồ gãi muỗi, phí công vô ích.
Mắt thấy ác ma Ba Thác từng bước bức tới, Y Thước Á hả giận ha ha cười to, mấy tên võ sĩ đi theo cũng hoan hô nhiệt liệt. Mà người dân bình thường trong trấn lại vô cùng khẩn trương, thở cũng không dám thở mạnh, ác ma Ba Thác mỗi bước tiến tới càng làm cho thần kinh họ căng thẳng.
Chỉ huy Tà nhãn phản kích vài lần, mắt thấy bọn nó không cách nào đối với ác ma Ba Thác gây ra uy hiếp, ngược lại tổn thất trầm trọng, Dương Lăng cắn răng thu hồi bọn nó lại. Gọi ra thú một sừng thương tích đã khỏi hoàn toàn ra, chính mình lại nhanh chóng tránh qua một bên.
Nghiêng người tránh khỏi ngọn lửa tập kích, thú một sừng rít lên một tiếng, phát ra một tia chớp màu tím. Không thiên vị chiếu cố, vừa vặn đánh vào cái trán của ác ma Ba Thác. Không kịp ứng phó, ác ma Ba Thác cả người run lên, bộ lông màu đỏ trên người bị điện đánh đến dựng đứng hết lên cả. Từ xa nhìn lại, giống như một con nhím màu đỏ rất to.
-Trời ạ, cao cấp ma thú cấp tám, thú một sừng!
Nhìn thú một sừng cả người trắng như tuyết, mọi người đều thất thanh la lên, ngay cả Mai Lệ Nhĩ Tư chuẩn bị ra tay cứu giúp cũng không ngoại lệ. Ai có thể tưởng tượng được, Dương Lăng còn có một con ma thú bát cấp làm chiến sủng.
-Hắc hắc, thú vị, càng ngày càng thú vị!
Nhìn thú một sừng đang chiến đấu cùng một chỗ với ác ma Ba Thác, lại nhìn khôn khéo tránh ở một bên Dương Lăng, lão già áo đen gật gật đầu khen ngợi.
Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, thú một sừng hướng cả người là ngọn lửa ác ma Ba Thác tấn công một cách hung hãn. Liên miên không ngớt tia chớp hình con rắn thô to, tạo thành một cái võng điện kinh hồn, trực tiếp nhằm về phía cái trán, con mắt, trái tim các vị trí yếu hại của đối thủ.
Ác ma Ba Thác mặc dù động tác nhanh nhẹn nhưng nếu so sánh với thú một sừng thì lại không bằng. Đuổi không kịp, đánh không lại, tránh cũng tránh không thoát, mỗi lần đều chỉ có thể cứng cỏi chịu đựng tia chớp màu đen to lớn, bị thú một sừng giết không có khả năng đánh trả.
Mặc dù da dày thịt lắm, nhưng cái trán cũng là nhược điểm duy nhất của ác ma Ba Thác, là nơi cung cấp năng lượng của nó. Liên tục bị những đòn công kích nghiêm trọng của thú một sừng, liền cảm thấy đầu óc choáng váng, bước đi lảo đảo, ngọn lửa trên người càng ngày càng mờ dần. Cuối cùng theo một kích toàn lực của thú một sừng, vô lực té xuống mặt đất.
-Tốt, thật tốt quá
-Đánh chết hắn đi !
Mắt thấy thú một sừng nhanh chóng chuyển bại thành thắng, mọi người điên cuồng hoan hô. Cùng lúc đó bọn người hầu của Y Thước Á lại buồn bã thất sắc. Về phần Y Thước Á sắc mặt càng khó coi, nghiến răng kèn kẹt. Ánh mắt ngạc nhiên không thôi, như là sợ đến ngây người, hoặc là đang do dự cái gì.
Xin lỗi mọi người, ta bận mấy hôm hải quan kiểm tra nên không lên được, ta trả nợ thay đệ vuhanduong 1c ngày hôm qua, 2c ngày hôm nay đợi đệ vuhanduong lên sẽ post tặng mọi người.
Kính mời mọi người tham gia dịch Ma Thú Lĩnh Chủ.
Để tiện liên lạc hãy add nick : lythong84@yahoo.com
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Lythongcz
Ma thú lãnh chúa quyển 1 : Đặc Lặc Tư sâm lâm.
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 32 : Không phải đả kích bình thường.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch : lythongcz
Nguồn : 4vn.eu
-Y Thước Á huynh đệ, quần áo trên người ngươi sao lại rách nát như thế này, ngươi xem cả mông đít đều lộ ra ngoài!
Nhìn Y Thước Á trải qua đại chiến đang nghiến răng ken két, Dương Lăng lắc đầu, lên tiếng tiếp :
-Trước mặt mọi người để lộ ra cái mông đít trắng nõn thì cũng chỉ mất mặt mà thôi, nhưng không nên để bị cảm lạnh. Nếu không, ngươi về thay bộ quần áo khác rồi tiếp tục quay lại đây đánh?
Mông đít trắng nõn?
Tại Dương Lăng có hảo ý nhắc nhở, mọi người đều chăm chăm nhìn vào mông đít Y Thước Á. Quả nhiên, quần của Y Thước Á chẳng biết từ khi nào bị lửa đốt thành mất miếng to như ngón cái, cái mông đít trắng nõn như ẩn như hiện.
-Ha ha, không sai, quả nhiên là chỗ trắng chỗ đỏ, so với mông đít con khỉ còn đẹp hơn nhiều
-Hắc hắc, bắt lũ An Tạp gia tộc bọn họ bán vào lầu xanh ở Ban Đồ đế quốc, chỉ bằng vào cái mông đít trắng nõn này thì làm ăn tuyệt đối càng thêm thịnh vượng.
-Ha ha ha, tìm vài tên thú nhân cho hắn, hoặc là đem hắn đến cho nữ thú nhân cưới!
-Không, hẳn là phải đem hắn cấp cho Công toa la thú nhân gây giống, cái mông đít tuyệt vời như vậy không thể nào mai một được
Ha ha cười to, một ít tên dong binh lớn tiếng ầm ĩ, mọi người nghe được đều phụ họa nói theo, làm cho Y Thước Á trên sân tức giận hai mắt rực nửa, cả người đều phát run. Nếu không phải biết rõ không là đối thủ của thú một sừng sợ rắng hắn đã ngay lập tức lao đến Dương Lăng là nguyên nhân gây ra chuyện này.
-Đáng tiếc, lại mắc thêm một lỗi lầm nữa rồi, đáng tiếc một thân trang bị cực phẩm!
Thấy Y Thước Á đã thất bại rõ ràng, thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư lắc đầu. Theo cái nhìn của Khắc Lỗ Tư , bằng vào đông đảo cực phẩm trang bị trên người, Y Thước Á hoàn toàn có thể nhanh chóng giải quyết ngay khi mới bắt đầu cuộc chiến. Dựa vào vòng phòng ngự do đại địa thủ hộ phi phong hóa thành, dụng tường lửa vây quanh Dương Lăng rồi kiên quyết tấn công. Cứ như vậy, Dương Lăng đừng nói rằng chuyển bại thành thắng, sợ rằng ngay cả cơ hội triệu hồi Tà nhãn cũng không có.
Ngoài điều này ra, Tà nhãn Dương Lăng triệu hồi mặc dù lực công kích cường đại, nhưng tốc độ di chuyển lại quá chậm, khả năng phòng ngự quá thấp, điểm ấy từ việc chúng nó không chịu nổi một kích của ác ma Ba Thác lộ ra hết. Nếu Y Thước Á kinh nghiệm đủ phong phú, tại trước khi đông đảo Tà nhãn lập thành đội hình hoàn toàn có thể sử dụng hỏa cầu liên tiếp đốt bọn nó thành tro bụi.
Kể từ đó, Dương Lăng sẽ trong nháy mắt mất đi khả năng, chỉ cần Y Thước Á thừa thắng truy kích khiến hắn luống cuống tay chân đâu còn có cơ hội triệu hồi con thú một sừng? đáng tiếc, Y Thước Á mắc thêm lỗi lần nữa, lãng phí rất nhiều cơ hội tốt đấy Dương Lăng vào chỗ chết.
Khắc Lỗ Tư tin tưởng, nếu thay đổi là chính mình có nhiều trang bị cao nhất như vậy, thì ngắn ngủi mấy chiêu có thể dồn Dương Lăng vào chỗ chết. Triệu hồi sư có tác dụng rất lớn trong các cuộc chiến đấu quy mô lớn, nhưng tại một đối một thì rõ ràng không quen cận chiến, thời gian hắn niệm chú ngữ để triệu hồi ma thú, cũng đủ để cao minh kiếm sư hoặc là kỵ sĩ một kích giết chết rồi.
Bên ngoài sân đấu, mọi người vẫn tiếp tục lớn tiếng hét lên. Bên trong sân đấu, Y Thước Á nghiến răng ken két, hung hăng nhìn chằm chặm về Dương Lăng phía đối diện.
Đối mặt với lời mắng nhiếc của mọi người, nhìn Dương Lăng với vẻ hận thấu xương, Y Thước Á khuôn mặt lúc trắng lúc xanh. Từ nhỏ đến lớn, cuộc sống hắn rất tự do tự tại, mỗi ngày ăn thịt cá, bọn người hầu tiện lợi, mỗi lần đi ra ngoài đều được hộ tống long trọng, trẻ con người già trong Duy Sâm Trấn có ai dám bất kính với tên Đại thiếu gia hắn? Ngay cả một chút dong binh phóng túng nhìn thấy mình cũng phải ngoan ngoãn, an phận.
Nhưng hết thảy, từ khi gặp phải Dương Lăng liền thay đổi tất cả.
Tại Tinh linh bộ lạc, mắt thấy sẽ giết chết hết được võ sĩ tinh linh, bắt được rất nhiều cô gái tinh linh trẻ tuổi xinh đẹp, ai ngờ tên triệu hồi sư Dương Lăng đáng chết lại đột nhiên đánh bất thình lình. Còn chỉ huy Giác phong thú cắn nát cái mông hắn, làm hại hắn suốt một tháng trời phải nằm im trên giường.
Không phải nằm ngửa một tháng, mà là nằm sấp suốt một tháng, nhớ tới cái cảm giác như bị bỏ tù đó, Y Thước Á hận không được đốt Dương Lăng thành tro bụi.
Liên lạc được với hiệp hội sát thủ, hắn vừa định uống rượu chúc mừng thì nghe được tin tức xấu là ám sát thất bại. Nuốt sự nhục nhã vài ngày, dưới sự cố vấn của mưu sĩ Cổ Đức đã liên lạc được với gã Ba Đế Tứ là hoàng gia đại kiếm sư của Ban Đồ đế quốc, vốn tưởng rằng rốt cuộc có thể mượn đao giết người, tiết được mối hận trong lòng. Ai ngờ cuối cùng lại có tình huống bất ngờ xảy ra, ngược lại lại bị tên Dương Lăng này nhân cơ hội trên mông đít Ba Đế Tứ vẽ hai chữ -An Tạp càng làm hắn thêm nhục nhã.
Cái gì gọi là xấu hổ hóa thành giận dữ, cái gì gọi là khuất nhục, cái gì gọi là hận thấu xương?
Mấy ngày nay, Y Thước Á thật sâu cảm nhận được những cảm giác trước đó chưa từng có. Từ khi khi thất bại thảm hại ở Tinh linh bộ lạc, hắn cảm giác dường như mọi thứ hết thảy đều thay đổi.
Hồi âm của cha thường trách mắng mình ngu dốt, mưu sĩ Cổ Đức thi thoảng nhìn chính mình than thở oán than, liền ngay cả mấy tên người hầu luôn ngoan như chó cũng đồn đại sau lưng.
Còn đồn đại nói mình không học lẫn kỹ năng, không có cha giúp đỡ thì cái gì cũng không làm được, còn có đồn đại nói Dương Lăng đang chiêu binh mãi mã với quy mô lớn chuẩn bị công phá lâu đài của mình, các loại các dạng lời đồn trần ngập khắp mọi ngõ ngách lâu đài. Mỗi lần trong lúc vô ý nghe được, Y Thước Á cảm giác được khí huyết dâng lên, hận không thể cắt lưỡi các tên bàn tán lung tung.
Hắn chịu đựng đủ rồi!
Điều dày vẫn còn tiếp tục kéo dài, Y Thước Á thậm chí còn hoài nghi chính mình có thể hay không trở thành một người điên, một thằng điên gặp người là cắn.
-Y Thước Á huynh đệ, ngươi vẫn ổn chứ? Chẳng lẽ đúng như lời tại hạ nói, vì mông đít lộ ra mà cảm lạnh?
Thấy Dương Lăng tức giận đến mức sắp điên lên, cả người phát run, Dương Lăng mặt ngoài cười cười mang vẻ thân thiện, nhưng trong lòng lại hiểm độc gian lận.
Sướng, thật sự quá vui sướng!
Khi yêu một người sẽ không giống như một số tiểu thuyết hay bài hát, không bệnh mà giả vờ rên rỉ, mà phải cố gắng tìm phương pháp theo đuổi. Cũng như vậy, hận một người sẽ đả kích tinh thần và thân thể của hắn, khiến hắn ngã xuống rồi hung hăng bồi thêm một đao, khiến hắn vĩnh viễn cũng không thể xoay người.
Nhìn Y Thước Á mặt lúc xanh lúc trắng bị mọi người chế nhạo, Dương Lăng cảm giác so với trên ngực hắn đâm một đao còn thấy sướng hơn nhiều.
-Hắc hắc, tên tiểu tử này càng ngày càng thú vị!
Nghe mọi người không hề lo lắng chế ngọc, xem Y Thước Á tức giận sắp hộc máu đến nơi, lại nhìn Dương Lăng che giấu thanh đao trong nụ cười, lão già áo đen gật gầu đầu khen ngợi.
-Thú vị? Nhìn Dương Lăng đang ở giữa sân, Mai Lệ Nhĩ Tư trong lòng rung động nói :
-Hiếm có người nào được đạo sư đánh giá tốt, nhưng hắn có thể dùng được hay không phải thử mới biết được
-Mai Lệ Nhĩ Tư, đối phương có lẽ xuất thân từ một cổ lão gia tộc thế lực khổng lồ, cần phải cẩn thận chú ý, đừng có tùy tiện động vào!
Lão già áo đen lắc đầu, tính cách Mai Lệ Nhĩ Tư hắn so với ai khác càng rõ ràng hơn.
Lão già áo đen không nói còn tốt, nhưng hắn nói như vậy thì Mai Lệ Nhĩ Tư hứng thú đối với Dương Lăng càng lớn hơn. Chinh phục được một nam nhân mà ngay cả đạo sư cũng khen ngợi tuyệt đối so với chinh phục một tên quý tộc có tiền có thế kích thích hơn nhiều, đối với sức hấp dẫn của mình nàng rất tự tin. Cho tới bây giờ không có một người con trai nào không bị nàng làm mê mẩn thần hồn, trước kia không có, bây giờ không có, và sau này cũng không có.
Sau khi phân phó vài câu, lão già áo đen từ từ nhắm lại hai mắt, cẩn thận dò xét ma lực ba động ở bên đỉnh núi trước mặt. Cao thủ không động thì thôi, đã động thì như sư tử bắt thỏ, một kích phải chết.
Bên ngoài sân, mọi người lớn tiếng chế nhạo. Trong sân, Y Thước Á trong lòng đang cảm thấy rất khó khăn lựa chọn. Nhìn vẻ mặt cười nhạo của Dương Lăng, nghe mọi người chế nhạo lọt vào tai càng ngày càng khó chịu, hắn cảm giác mình rất nhanh sẽ nổi điên
Liều mạng với hắn?
Sau một lát do dự, Y Thước Á cắn răng cắt cổ tay, nhỏ máu lên trên thanh Xà yêu huyết trượng. Nhất thời pháp trượng phát ra một đạo ma lực dao động mê hoặc.
Kính mời mọi người tham gia dịch Ma Thú Lĩnh Chủ.
Để tiện liên lạc hãy add nick : lythong84@yahoo.com
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Ma thú lãnh chúa quyển 1 : Đặc Lặc Tư sâm lâm.
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 33 : Y Thước Á điên cuồng.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch : lythongcz
Nguồn : 4vn.eu
-Ha ha ha, tên triệu hồi sư đáng chết, ta muốn cho ngươi sống không bằng chết!
Y Thước Á đã trở lên điên cuồng, một bên cười to, một bên mặc cho máu tươi nhở lên Xà yêu huyết trượng.
Sau khi hấp thu lượng lớn máu tươi Xà yêu huyết trượng tản mát ra ma lực dao động càng ngày càng kinh khủng, rất nhanh ngưng tụ lại một đám khói đen lớn. Bên trong truyền ra tiếng rít gào như tiếng sấm, so với ác ma Ba Thác lúc trước triệu hồi còn làm người ta sợ hãi hơn.
-Trời ạ, sao trời đột nhiên trở nên tối mịt thế này, chuyện gì xảy ra vậy? Nhìn cây Xà yêu huyết trượng quỷ dị trong tay Y Thước Á, một gã dong binh từ trong cơn khiếp sợ qua đi phát hiện trời càng lúc càng tốt, bầu trời không biết lúc nào đầy mây đen, phảng phất đêm tối đã đến.
-Lạnh quá !
Một trận gió lạnh đột ngột thổi qua, đồng bọn tên dong binh co cổ lại, hoảng sợ lại :
-Trời thay đổi, tên chó Y Thước Á cư nhiên khiến cho trời đổi! Chẳng lẽ hắn chuẩn bị gọi ác quỷ hiểm độc từ địa gục về đây?
-Không, ngươi nghe xem, tiếng rít gào kinh khủng như vậy sao có thể là trường mao ác quỷ, có khi ngay cả Tà Thần đều bị hắn triệu hồi ấy chứ!
Nhìn thiên biến kinh khủng, mọi người đều thất thanh kêu to, vô ý thức đều lui về phía sau. Lần trước Y Thước Á chỉ nhỏ vài giọt máu liền triệu hồi tên ác ma Ba Thác đáng sợ, bây giờ điên cuồng trực tiếp rót máu vào thân pháp trượng khiến cho thiên biến, chỉ có trời mới biết hắn lần này sẽ triệu hồi con quái vật kinh khủng nào đến.
Mọi người kinh hãi thất sắc, thần điện kỹ sĩ Khắc Lỗ Tư và pháp sư che mặt Mật Tuyết Nhi cũng không ngoại lệ. Khắc Lỗ Tư tập trung tinh thần đề phòng, dồn đấu khí vào thanh thương trong tay khiến nó tản mát ra vầng sáng màu đỏ chừng ba thước, mà Mật Tuyết Nhi càng năm chặt hơn cây pháp trượng trong tay, lại khẩn cấp triệu hồi giáo đình võ sĩ và pháp sư ở gần đó.
Ma pháp trận lóe lên quang mang vài lần, bên cạnh Mật Tuyết Nhi liền xuất hiện năm gã võ sĩ cao lớn, cùng một lão pháp sư tóc bạc. Sau vài câu chào hỏi khách sáo, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào đoàn ma lực hắc ám khổng lồ ở giữa sân, sắc mặt nghiêm trọng vô cùng.
-Y Thước Á huynh đệ, giơ mông đít trước mặt mọi người mà nhảy múa thật không thích hợp cho lắm?
Thấy Y Thước Á vừa nhảy vừa đọc chú ngữ, Dương Lăng lắc đầu nói :
-Thật sự đánh không lại, thì nhận thua đi, ta sẽ cho ngươi hạ đài, không cần phải trần truồng nhảy múa trước mặt mọi người cầu xin tha thứ.
Trần truồng nhảy múa trước mặt mọi người?
Nghe Dương Lăng nói như vậy, mọi người lại mở miệng cười to. Về phần Y Thước Á đang đọc chú ngữ thì càng tức đến cả người run run, há mồm phun ra một ngụm máu tuơi, thiếu chút nữa vì pháp thuật không hoàn thành mà bị phản phệ bỏ mạng.
Sau khi châm chọc vài câu, mắt thấy hắc khí càng lúc càng lớn, Dương Lăng không dám coi thường, xoay người cưỡi lên lưng thú một sừng, cũng thuận tay gọi ra vài con Giác phong thú ra. Y Thước Á tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú đọc chú ngữ đúng là một thời cơ quá tốt để tập kích, nếu cơ hội tốt như vậy mà bỏ qua vậy đúng là một tên đại ngốc.
Dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, vài con Giác phong thú lao thẳng tới Y Thước Á ở trước mặt. Không ngờ, nay khi Dương Lăng tưởng rằng đắc thủ, chỉ thấy Y Thước Á hét to một tiếng, theo sát sau đó một con quái vật kinh khủng lao ra từ trong đám khói đen.
Quái vật cả người bao trùm bởi lớp vẩy màu đen, thân dài gần trăm thước, bề rộng so với máy kéo còn to hơn, vừa lao ra liền lớn tiếng rít gào. Mới vừa nhìn giống như một con cự mãng rất to. Nhưng chỗ kinh khủng chính là trên cái cổ to như bình nước có chín cái đầu hình tam giác, trên đó có chín đôi mắt đỏ rực hung quang không ngừng lóe lên hung quang, khiến cho người xem cảm thấy da đầu tê dại.
-Trời ạ ma thú cửu cấp, Cửu đầu xà yêu !
Nhìn con quái vật kinh khủng, hiểu biết dong binh kinh hoàng rút lui. Những người khác thấy thế đều hoảng sợ bỏ chạy khắp nơi, e sợ chỉ cần chậm một lát, sẽ bị con rắn chín đầu kinh khủng nuốt vào. Trong khoảng thời gian ngắn, gà bay chó chạy, tiếng kêu cha gọi mẹ bên tai không ngừng vang lên.
Bình thường mà nói, một gã đại kiếm sư tu luyện đấu khí nhiều năm thực lực cũng chỉ tương đương con ma thú cấp sáu mà thôi. Gặp phải một con ma thú cấp chín, đừng nói đại kiếm sư, mà chính là sơ cấp và trung cấp kiếm thánh cũng không dám dễ dàng đỡ được.
Nghe đồn năm trăm năm trước, thành danh đã lâu kiếm thánh Tát Duy Kỳ cùng ma đạo sư ba Trát Khắc hẹn cùng nhau đi vào ở sâu bên trong Đặc Lạp Tư sâm lâm tìm giết một con ma thú cấp chín Hỏa phượng hoàng. Kết quả một một chết một bị thương, Ba Trát Khắc may mắn sử dụng ma pháp thuấn di chạy trốn được cũng chỉ còn lại một hơi thở, vài ngày sau liền chết đi. Sự kinh khủng của cửu cấp ma thú, cũng có thể tưởng tượng mà biết.
Cửu cấp Ma thú ?
Mọi người hoảng sợ vạn phần, trốn ở xa xa Mai Lệ Nhĩ Tư cũng hoảng sợ, không nghĩ tới Y Thước Á cũng có thể gọi vệ con ma thú hệ hắc ám kinh khủng này. Xem ra, Xà yêu huyết trượng không đơn giản chút nào, Y Thước Á chỉ dựa vào màu huyết của mình và chú ngữ không trọn vẹn cũng có thể xé mở không gian, triệu hồi con cửu đầu xà yêu này đến đây.
-Đạo sư, xem ra có lẽ người phải tự mình ra tay mới có thể cứu được tiểu tử kia!
Khiếp sợ trôi qua, Mai Lệ Nhĩ Tư lắc đầu. Chính mình mới vừa tu luyện tới Đại ma pháp sư, cho dù trên người mặc toàn trang bị ma pháp loại tốt cũng không phải là đối thủ của ma thú cấp chín.
Ánh mắt lợi hại nhìn con rắn chín đầu vài lần, lão già áo đen thở dài một hơi, nói :
-Đây chỉ là con rắn chín đầu bát cấp hậu kỳ mà thôi, còn không có tiến cấp thành Cửu đầu xà yêu. Bất quá cho dù như thế, Dương Lăng cũng tuyệt đối không phải là đối thủ. Mai Lệ Nhĩ Tư đợi lát nữa trong khi ta ra tay, ngươi hãy đi trước, tại chỗ ở tạm thời gặp nhau.
So với nỗi lo về con Cửu đầu xà quái chỉ là bát cấp hậu kỳ thì lão già áo đen sợ cỗ ma lực ba động ở sơn cốc đối diện hơn nhiều. Lão đã thi triển ma pháp dò xét vài lần, nhưng tất cả đều như ném đá xuống biển, điều này nói cho lão biết thực lực đối phương tuyệt đối không thấp hơn mình. Thần thánh cự long Ngã Nhĩ Mạt Tây Nặc di chỉ không phải chuyện nhỏ, phỏng chừng có một ít lão quái vật ngàn năm không chết cũng tìm tới đây, thời khắc cũng phải đề cao cảnh giác, để tránh lọt vào ám toán.
Thân hình toàn bộ dựng lên, Cửu đầu xà quái đối với Giác phong thú gần trong gang tấc khinh thường vô cùng. Cái đầu đầu tiên bên phải phun ra một ngụm hàn khí trong nháy mắt làm hai con Giác phong thú đóng thành khối băng, cái đầu thứ hai phun ra một đoàn ngọn lửa đem ba con Giác phong thú đốt thành tro bụi; cái đầu thứ ba liền giơ về phía trước trực tiếp nuốt hai con Giác phong thú còn lại.
-Ha ha ha, tên triệu hồi sư đáng chết, nhìn xem lần này ngươi còn có thể chạy đi đâu!
Thấy chín đầu xà quái dễ dàng giải quyết lũ Giác phong thú mà mình hận thấy xương, Y Thước Á lớn tiếng cười lớn, cả người lung lay lảo đảo trực ngã. Vì trả mối hận trong lòng, hắn không để ý cấm kỵ của gia tộc mạnh mẽ sử dụng Xà yêu huyết trượng, mất đi lượng lớn máu tuơi và nguyên khí giảm sút nặng nề,thậm chí còn không tiếc tổn thọ mười năm.
Mưu sĩ Cổ Đức mặc dù cực lực khuyên ngăn, nhưng Y Thước Á vẫn tự ý làm. Vì giết chết Dương Lăng, vì để làm cho tên triệu hồi sư đáng chết này nhục nhã, hắn nguyện ý trả bất cứ giá nào. Nếu còn tiếp tục nhịn nữa, hắn sẽ rất nhanh nổi điên.
Dưới sợ gợi ý của Y Thước Á, Cửu đầu xà quái đối với Dương Lăng triển khai mãnh liệt công kích, khi thì phun ra một cây băng trùy sắc bén, khi thì phun ra một đạo ngọn lửa tận trời khi thì như tia chớp lao vào cắn xé. Cũng may thú một sừng tốc độ bay nhanh, nên Dương Lăng mới kịp thời thoát hiểm.
Mặc dù đều là ma thú cấp tám, nhưng thú một sừng rõ ràng so với Cửu đầu xà quái sắp tiến cấp kém hẳn một cấp, mặc kệ là ma lực hay là công kích và phòng ngự của thân thể đều kém hơn. Trong chớp mắt, trên người thú một sừng mang vài vết thương kinh khủng. Dương Lăng cũng không tốt hơn là mấy, hai chân bị đóng băng không cử động được, lông mi thiếu chút nữa bị đốt cháy.
Dựa vào tốc độ rất nhanh thú một sừng một bên né tránh, một bên phát ra từng đạo tia chớp màu tím to như cổ tay. Bị đánh trúng Cửu đầu xà quái cả người tê rần, nếm thử vài lần như vậy cũng không dám tới quá gần. Bất quá, theo thương thế càng ngày càng nghiêm trọng, thú một sừng không chỉ không còn lực để phản kích, tốc độ cũng từ từ chậm lại, mà Cửu đầu xà quái hung ác lại càng đánh càng hăng.
Tình thế đối với Dương Lăng càng ngày càng không ổn.
-Tác Phỉ Á tỷ tỷ, làm sao bây giờ ?
Mắt thấy Dương Lăng nguy hiểm, Ngả Lỵ Ti gấp đến độ hai mắt đỏ bừng.
-Ngả Lỵ Ti, không có việc gì đâu, Dương Lăng hắn không có việc gì đâu.
Tác Phỉ Á lo lắng vô cùng, mắt sáp rơi nước mắt, nhỏ giọng an ủi chính mình. Với lịch sử lâu dài của Tinh linh bộ lạc, Tác Phỉ Á từ nhỏ đã nghe kể không ít chuyện về Cửu đầu xà quái, tự nhiên hiểu được sự đáng sợ của hắn. Lo lắng không thể làm gì khác hơn là hường về Nữ thần tự nhiên cầu khẩn.
-Tên đáng chết, hắn sao có thể triệu hồi con quái vật này chứ?
-Ai, người tuổi trẻ tốt bụng, chẳng lẽ cứ như vậy sao
Tác Phỉ Á và Ngả Lỵ Ti lo lắng không thôi, mọi người khắp nơi đều lắc đầu. Có người đối với Y Thước Á độc ác mà mắng to, có người ngậm chặt miệng, lo sợ họa từ miệng mà ra, sợ sau đó bị Y Thước Á trả thù, cũng có người yên lặng cầu khấn, hy vọng Dương Lăng được thần linh phù hộ.
Không ai cho rằng, trước mặt con Cửu đầu xà quái kinh khủng này, Dương Lăng còn có thể may mắn chạy trốn.
Nhưng là, ngay trong khi Y Thước Á ha ha cười to, mọi người ở đây đều nghĩ rằng Dương Lăng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, thì chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra.
Kính mời mọi người tham gia dịch Ma Thú Lĩnh Chủ.
Để tiện liên lạc hãy add nick : lythong84@yahoo.com
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Ma thú lãnh chúa quyển 1 : Đặc Lặc Tư sâm lâm.
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 34 : Quần ẩu.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch : lythongcz
Nguồn : 4vn.eu
Điều khiển thú một sừng tránh thoát một mảnh băng trùy dày đặc, mắt thấy cứ trốn như vậy không phải biện pháp hay, Dương Lăng cắn chặt răng, quyết định phiêu lưu một chuyến. Khép chặt tay niệm chú, gọi ra 15 khô mộc chiến sĩ.
Tại Dương Lăng chỉ huy, cầm trong tay Lang Nha bổng từng bước trầm trọng đi tới Cửu đầu xà quái, mỗi một bước đi tới tạo ra một tảng tro bụi lớn. Bao quanh Cửu đầu xà quái rồi dùng sức đập mạnh, mỗi đập một lần, mặt đất run lên giống như động đất vậy.
Không kịp né tránh, Cửu đầu xà quái bị 15 khô mộc chiến sĩ cao hơn mười thước bao quanh. Bị tao ương đầu tiên chính là chín cái đầu rắn có thể thi triển ma pháp, bị loạn côn của khô mộc chiến sĩ đập trúng làm cho trước mặt đầy sao. Theo sát sau đó, cái eo bị truyền đến một cơn đau thấu tim, bị thú một sừng chạy chung quanh nhân cơ hội phóng một phát điện.
Cự nhân triệu hồi sư ?
Thấy Dương Lăng vừa vung tay lên đã triệu hồi 15 người khổng lồ cao hơn mười thước, mọi người lại chấn động. Vốn tưởng rằng Dương Lăng hắn phải chết không thể nghi ngờ, ai ngờ trong nháy mắt phong vân biến ảo, đến lượt Y Thước Á cả người run lên.
-Đập chết nó, đập chết nó!
-Mẹ nó đập nát cái đầu rắn của nó, đánh nát thất thốn của nó.
Mắt thấy Dương Lăng chuyển bại thành thắng, đám người Tạp Tây nhảy lên hoan hô, dong binh lui ra ngoài cũng hưng phấn hô to gọi nhỏ. Cái khác không nói, có thể thấy được cảnh ma thú cửu cấp bị giết chết đã là một điều vô cùng may mắn trong đời người. Ngoại trừ các cao thủ kinh nghiệm phong phú như lão già áo đen, người bình thường căn bản là không cách nào nhận ra sự khác nhau giữa Cửu đầu xà quái với xà yêu chín đầu.
Hỏa diễm giới chỉ, đại địa thủ hộ phi phong, một đoàn Tà nhãn biết lập trận, cả người là ngọn lửa Ba thác ác ma, ma thú cấp chín trong truyền thuyết, người khổng lồ cao hơn mười thước, mọi người hưng phấn không thôi. Tự hỏi cho tới bây giờ chưa bao giờ thấy qua trận quyết chiến tráng lệ đến như vậy. Vô luận là hai bên ai là người có thể cười cuối cùng, chuyến đi này cũng không vô ích.
Nhìn đông đảo khô mộc chiến sĩ đột nhiên xuất hiện, nhìn từng bước từng bước một bức tới, Y Thước Á đầu óc trống rỗng. Không tiếc hao phí đại lượng máu tươi cùng với mười năm tuổi thọ mạnh mẽ triệu hồi con Cửu đầu xà quái, vốn tưởng rằng có thể làm nhục nhã tên triệu hồi sư đáng chết Dương Lăng, sau đó tự tay cắt vỡ yết hầu của hắn, không ngờ hắn còn là một gã cự nhân triệu hồi sư.
Chẳng lẽ phải sử dụng chiêu cuối cùng?
Nhìn Cửu đầu xà quái bị khô mộc chiến sĩ đoàn đoàn vây quanh, Y Thước Á do dự không quyết. Xà yêu huyết trượng là bảo vật do tổ tiên bí mật truyền lại, tương truyền là do tổ tiên sau khi giết chết hết một bộ lạc ẩn cư ven biển, tại tế đàn dưới đất của bọn hắn đào ra trấn tộc chi bảo.
Thu được Xà yêu huyết trượng, tổ tiên cũng lưu lại một đoạn chú ngữ không đầy đủ cùng với di huấn, nếu mạnh mẽ sử dụng Xà yêu huyết trượng sẽ tổn hao đại lượng máu tươi, thậm chí khiến cho gặp phải tai nạn không thể đoán trước, Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể dùng đến.
-Sách sách Y Thước Á huynh đệ, nhìn không ra huyết khí của ngươi còn sung túc như vậy. Chảy nhiều máu như vậy còn có tinh thần không hổ là lớn lên nhờ uống máu. Hắc hắc, lợi hại không hổ là con cháu của An Tạp gia tộc xấu xa.
Nhìn Y Thước Á thất hồn lạc phách, Dương Lăng lạnh lùng cười cười, giơ thanh chủy thù trong tay lên, chuẩn bị cắt vỡ yết hầu của hắn. Nhưng nếu hắn biết sự chần chờ trong lòng Y Thước Á, sợ rằng ra tay ngay lập tức, làm sao có thời gian nhàn rỗi như vậy.
-Ha ha ha, tốt, tốt, tốt! Dương Lăng hôm nay nếu không phải người từ, chính là ta vong!
Bị một kích của Dương Lăng, trong cơn giận dữ Y Thước Á ném sự giảng dạy của tổ tiên ra khỏi đầu.
Trên cổ tay cắt ba dao, vết thương Y Thước Á áp chặt lên trên thân cây Xà yêu huyết trượng quỷ dị rồi lớn tiếng niệm khẩu quyết. Rất nhanh sắc mặt liền trắng bệch, phảng phất bị Xà yêu huyết trượng hút hết máu, làm máu của cả người từng chút từng chút héo rút đi, lông mi và tóc từ đen chuyển sang trắng, một trận gió lạnh thổi qua chỉ còn cái đầu trọc.
Xác ướp?
Mắt thấy trong nháy mắt Y Thước Á trông giống như xác ướp, Dương Lăng da đầu tê dại, tóc gáy mỗi một cây đều dựng đứng lên, vô ý thức nhớ tới trên tv đã thấy qua xác ướp Ai Cập, hai hốc mắt trống rỗng, da tay y như cây chết.
Dương Lăng vô cùng kinh hãi, mọi người vây xem càng vô cùng hoảng sợ, chẳng biết Y Thước Á đang làm cái gì, lo lắng hắn có thể hay không lại triệu hồi một con quái vật kinh khủng nào nữa. Theo truyền thuyết thì An Tạp gia tộc là hóa thân của ác ma, bây giờ xem ra thật sự không sai.
Y Thước Á trở nên người không giống người, quỷ không giống quỷ, theo tiếng hô to cuối cùng của hắn, Xà yêu huyết trượng toát ra một làn hắc khí tận trời. Cùng lúc đó bị đánh đến đầu óc choáng váng Cửu đầu xà quái cả người chấn động. Sau một tiếng rít lớn thân thể giống như lớn hơn thêm. Một côn do khô mộc chiến sĩ đập xuống -Đinh một tiếng vang lên, giống như đang đánh lên một khối titan cứng rắn vậy.
Hấp thu hắc khí từ Xà yêu huyết trượng, Cửu đầu xà quái tinh thần tăng lên, một chiêu lắc đầu vẫy đuôi, đánh bay vài tên khô mộc chiến sĩ ra ngoài. Đi theo sau, chín đầu di chuyển cùng nhau, trong nháy mắt trên không trung xuất hiện đầy trời ngọn lửa màu tím.
Tử sắc thiên hỏa ?
Cảm ứng được mênh mông ma lực ba động, lão già áo đen thần sắc cả kinh nhanh chóng mở hai mắt. Hắn không nghĩ tới sau khi hấp thu hắc khí của Xà yêu huyết trượng, xà yêu chín đầu tu vi tăng nhanh, chỉ cách ma thú cấp chín có một bước. Xem ra, Xà yêu huyết trượng quả nhiên lợi hại, không hổ là thánh khí hắc ám hệ.
Khô mộc chiến sĩ thân thể mạnh mẽ, sức mạnh vô hạn, nhưng tử sắc thiên hỏa lại là khắc tinh của bọn hắn, trong nháy mắt cả người đã cháy sạch, đại thương nguyên khí. Dương Lăng thấy thế không thể tiếp tục đuổi giết Y Thước Á, cắn răng gọi tất cả Tà nhãn ra.
-Ha ha ha, đốt, đốt, đốt sạch, đem tất cả bọn hắn đốt thành than!
Mắt thấy Cửu đầu xà quái đại triển thần uy, Y Thước Á mừng như điên, giữ chặt cây Xà yêu huyết trượng ha ha cười to. Dưới sự chỉ huy của hắn, Cửu đầu xà quái liều mạng đánh về phía khô mộc chiến sĩ, hồn nhiên không phía sau đột nhiên xuất hiện một đoàn Tà nhãn đang đợi lệnh tấn công.
-Mẹ nó, ta cũng không tin không thể đâm thủng lân giáp của ngươi.
Chỉ huy đông đảo Tà nhãn rất nhanh lập thành trận thế, Dương Lăng nhanh chóng hạ lệnh tấn công. Nhất thời, vạn đạn cùng phát, từng viên đạn to như quả trứng gà liên miên không dứt bắn lên người Cửu đầu xà quái không kịp ứng phó.
Trên thế giới không có đỡ không được trường mâu, cũng không có tấm chắn nào không thể đâm thủng.
Vẩy của quái xà quái rất cứng, ngay cả khô mộc chiến sĩ sức mạnh vô hạn cũng không thể đập vỡ, nhưng Tà nhãn lại làm được điều này. Loại ma thú được gọi là thấp kém, dưới sự chỉ huy của Dương Lăng lại làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, biết được đạo lý lượng thay đổi khiến cho chất thay đổi.
Một con Tà nhãn thì không là cái gì, công kích chậm chạp, bản tính tán mạn còn có tốc độ chậm chạp như ốc sên, tất cả đều đủ để địch nhân tấn công một kích là chết. Nhưng số lượng hơn hai ngàn con tập trung lại, lần lượt công kích tạo thành hỏa lực hùng hậu, sức phá hoại cũng rất kinh người. Rất nhanh, trên người Cửu đầu xà quái nhiều chỗ lân phiến liên tục bị bắn đến đầy máu, lộ ra cả lớp xương trắng bệch.
Dưới cơn đau nhức khốc liệt, Cửu đầu xà quái thú tính đại phát, cả chín đầu cùng động, phát ra đầy trời hỏa diễm, cố gắng đánh về phía Dương Lăng. Ỷ vào thú một sừng tốc độ nhanh nhẹn, Dương Lăng lần lượt tránh né, nhưng hành động chậm chạp Tà nhãn lại tổn thất thảm trọng. Có chút bị đốt cháy đen, rơi khắp nơi trên mặt đất, có chút thậm chí bị đốt thành tro bụi.
Mắt thấy Cửu đầu xà quái thú bộc phát, Dương Lăng trong lòng đột nhiên máy động, nhớ tới chuyện Tôn Ngộ Không mượn quạt ba tiêu, liền cắn răng gọi ra hơn hai ngàn con Giác phong thú, chỉ huy chúng nó từ vết thương trên người Cửu đầu xà quái chui vào, điên cuồng cắn xé cơ quan bên trong của nó..
Tê
Đột biến xảy ra, Cửu đầu xà quái lăn dài trên đất, liều mạng vặn vẹo chỗ thắt lưng, hy vọng rung chuyển lũ Giác phong thú kinh khủng này, Nhưng sự thật chứng minh, hết thảy tất cả đều là phí công, rất nhanh nó được nếm mùi vạn nghĩ phệ hồn<linh hồn bị vạn con kiến cắn xé>. Đau đến cả người run lên, kêu lên thảm thiết đến khản cả giọng.
Mắt thấy Cửu đầu xà quái bị mất hết sức bởi chống lại lũ Giác phong thú, không cần Dương Lăng chỉ huy, thú một sừng cùng với nhiều tên khô mộc chiến sĩ tự động gia nhập đội ngũ đánh loạn. Nhất là mấy tên khô mộc chiến sĩ cả người bị cháy sạch thành đen nhánh, trong cơn tức giận càng ra sức đập Cửu đầu xà quái đang liều mạng giãy dụa. Cái Lang Nha bổng được bỏ ra phía sau, tiện tay ôm một khối đá lớn ném xuống, giơ lên sau đó lại hiểm độc đập tiếp.
Tại Tà nhãn, Giác phong thú, khô mộc chiến sĩ cùng với thú một sừng liên thủ ra tay, rất nhanh Cửu đầu xà quái cả người đầy vết máu, vết thương đầy mình. Máu cùng não mãnh liệt trào ra, tiếng kêu càng ngày càng thấp, giãy dụa cũng càng ngày càng vô lực.
Giải quyết mối uy hiếp từ Cửu đầu xà quái, Dương Lăng cưỡi trên thú một sừng như tia chớp hướng về phía Y Thước Á đang trợn mắt há mồm, lần này không hề nói nhảm thêm cái gì nữa. Pháp trượng trong tay Y Thước Á thật sự quá quỷ dị, quỷ mới biết nếu cho hắn thời gian, hắn còn có thể triệu hồi thêm con quái vật kinh khủng nào nữa hay không.
Dương Lăng phản ứng nhanh chóng, mà cùng lúc đó thẳng đến khi Cửu đầu xà quái nằm trên mặt đất không nhúc nhích, Y Thước Á người khô như xác chết mới từ trong cơn khiếp sợ trôi qua phản ứng lại. Đáng tiếc đã muộn rồi, không đợi hắn xoay người chạy trốn, thanh chủy thủ sắc bén của Dương Lăng từ trước ngực đâm thẳng đến dạ dày, một kích trí mạng.
-Ngươi !
Y Thước Á không thể tin nhìn thanh chủy thủ chỉ còn cái chuôi, hai mắt mở trừng trừng, chết không nhắm mắt. Thẳng đến khi trước khi tắt thở một sát na, hắn cũng không thể tưởng tượng được kế hoạch được mình cẩn thận tính toán lâu như vậy, chẳng những không thể nào trả thù, ngược lại lại chết ở trong tay Dương Lăng.
Kính mời mọi người tham gia dịch Ma Thú Lĩnh Chủ.
Để tiện liên lạc hãy add nick : lythong84@yahoo.com
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong
Ma thú lãnh chúa quyển 1 : Đặc Lặc Tư sâm lâm.
Tác giả : Cao Pha - ma thú lĩnh chủ tương lai
Chương 35 : Tối nay không say không về.
Dịch giả : vuhanduong
Biên dịch : lythongcz
Nguồn : 4vn.eu
Sau khi nhanh chóng giết chết Y Thước Á, Dương Lăng tiện tay thu lấy cây pháp trượng của hắn bỏ vào không gian giới chỉ. Mặc dù cây pháp trượng này thoạt nhing vô cùng quỷ dị, nhưng rõ ràng đây là một cái bảo bối hiếm có. Đồng thời cũng không buông tha các chiến lợi phẩm trên người Y Thước Á như hỏa diễm giới chỉ, huyết tinh linh chiến ngoa.
Nhìn thi thể khổng lồ Cửu đầu xà quái, Dương Lăng cắn chặt răng dứt khoát đem cả người nó thu vào không gian giới chỉ. Ma thú khổng lồ như vậy, dám chắc có thể ngưng kết được rất nhiều viên máu khó được, thu hoạch so với mình tại Đặc Lạp Tư rừng rậm săn thú mấy tháng còn muốn nhiều hơn.
-Mẹ nó, thiêu hủy tên ác ma này.
-Mang thi thể hắn đi diễu hành.
Thẳng đến khi Dương Lăng thu hồi thi thể khổng lồ Cửu đầu xà quái, mọi người vây xem mới hồi phục lại tinh thần, có người đề nghị thiêu hủy Y Thước Á, cũng có người từng bị An Tạp gia tộc khi dễ còn không thể bỏ qua, muốn đem thi thể của hắn đem diễu hành khắp phố.
Nhìn người dân mãnh liệt phản ứng, nhớ tới lâu đài hùng vĩ của An Tạp gia tộc, Dương Lăng trong lòng vừa động, quyết định đã làm làm cho chót, dứt khoát phải trảm thảo trừ cắn, lớn tiếng nói:
-Thưa các vị dũng sĩ, Y Thước Á đã bị giết chết, nhưng là tay chân của hắn vẫn còn ở trong lâu đài, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
-Công phá lâu đài của bọn họ, giết sạch tay chân của chúng!
-Giết, dụng đầu của bọn chúng để bái tế những vong hồn bị hàm oan mà chết.
Tại Dương Lăng xúi giục, mọi người chịu đựng cừu hận nhiều năm giống như núi lửa phát ra, tinh thần chiến đấu bay cao. Y Thước Á đã chết, lại có chỗ dựa là binh cường mã tráng Dương Lăng, mọi người hận không được phải ngay lập tức huyết tẩy lâu đài An Tạp gia tộc.
-Hắc hắc, thông minh! Còn trẻ như vậy đã biết cách xúi giục dân tính.
Nhìn Dương Lăng chuẩn bị trảm thào trừ căn, lão già áo đen lại gật đầu tán thưởng.
-Hừ, ghê tởm, cư nhiên đem tất cả chiến lợi phẩm lấy hết, không để lại một cái gì .
Mai Lệ Nhĩ Tư không thể quên các trang bị ma pháp cao nhất trên người Y Thước Á. Nhất là thánh khí Xà yêu huyết trượng vẫn được pháp sư hắc ám tôn sùng.
Sau một lát trầm ngâm, lão già áo đen từ từ nói :
-Mai Lệ Nhĩ Tư, đối phương có đông đảo ma thú, lai lịch không rõ, tuyệt đối không thể dễ dàng ra tay, nhớ lấy! Có lẽ, Xà yêu huyết trượng ở trong tay hắn cũng không phải chuyện xấu.
Trận chiến kinh tâm động phách qua đi, Xà yêu huyết trượng dám chắc đã khiến cho giáo đình chú ý, trong thời điểm quan trọng này, lão già áo đen không muốn sự tình phức tạp thêm. Dù sao cùng với lượng lớn vong linh thần khí bị Thần thánh cự long Ngã Nhĩ Mạt Tây Nặc phong ấn thì Xà yêu huyết trượng tương đối là một thứ yếu.
-Vâng, đệ tử hiểu! Mắt thấy lão già áo đen nghiêm túc, Mai Lệ Nhĩ Tư đạo đức giả, âm thầm tính toán xem như thế nào mới có thể lấy được cây Xà yêu huyết trượng trong truyền thuyết. Chỉ cần đoạt được, nàng tin rằng mình ngay lập tức có thể từ sơ cấp Đại ma pháp sư tiến giai tới cao cấp Đại ma pháp sư thậm chí có thể đột phá tới sơ cấp ma đạo sư.
Làm quan môn đệ tử của lão già áo đen, hơn nữa với thế lực của gia tộc, từ nhỏ Mai Lệ Nhĩ Tư đều cần gì cũng được. Nàng tin tưởng, cho dù không ra tay, tuyệt đối cũng có thể làm cho Dương Lăng giao cho mình Xà yêu huyết trượng. Dưới sức hấp dẫn của mình, còn chưa bao giờ có một người nam nhân nào không thần hồn điên đảo, tuổi còn trẻ như Dương Lăng cũng không ngoại lệ.
Ở đây, Mai Lệ Nhĩ Tư âm thầm tính toán, bên kia Dương Lăng lại nhanh chóng bày ra làm thế nào phải trả giá thấp nhất để công phá lâu đài An Tạp gia tộc. An bài thỏa đáng, liền dẫn theo liên quân một đường giết tới.
Vi tam đả nhất, công tâm vi thượng !
Tòa thành An Tạp gia tộc lưng dựa vào núi, bao quanh là hào nước, dễ thủ khó công, là tòa thành hùng vĩ nhất trong mấy ngàn dặm quanh đây. Dương Lăng hiểu được nếu mạnh mẽ tấn công, cho dù chiến thắng cũng muốn nỗ lực rất nhiều. Vì vậy nghĩ tới một cái mưu kế rất tuyệt vời -Lấy ba đánh một
Y Thước Á đã bị giết chết, võ sĩ bên trong càng không có người chỉ huy, hơn nữa đã biết kẻ địch người đông thế mạnh, thanh thế to lớn, võ sĩ trốn bên trong thành dám chắc không dám chiến đấu, sĩ khí cực thấp. Dương Lăng tin tưởng chỉ cần vây chặt ba mặt của tòa thành, vậy hầu hết võ sĩ cũng sẽ từ cửa thành còn lại bỏ chạy, thậm chí không đánh đã hàng.
Tòa thành An Tạp gia tộc trước kia được gọi là Duy Sâm tòa thành, chiếm diện tích hơn mười dặm, lưng dựa núi, hào nước vây quanh. Thành tường sử dụng huyền vũ nham màu đen chắc chắn, mặt đất sử dụng Đại lý thạch bằng phẳng, vô cùng hào hoa hùng vĩ. Trong phạm vi mấy ngàn dặm, không ai không biết, đây cũng là nguyên nhân gọi Duy Sâm Trấn.
Tương truyền, Duy Sâm thành là một tòa thành lưu lại từ thời viễn cổ. Có người nói nơi này là một hành cung của một quốc vương, vì thỉnh thoảng lại phát hiện các bức điêu khắc. Có người nói đây có thể là nơi ở của một gã phú ông giàu nhất nước, thi thoảng mọi người có thể đào được một ít vật phẩm nghệ thuật tinh xảo, đẹp đẽ.
Cũng có người nói nơi này từng là nơi ở của đông đảo pháp sư hắc ám, thường có người canh ba nửa đêm nghe được vong hồn khóc, hoặc là nhìn thấy quỷ bay tới bay lui trong vườn hoa. Không ai biết tòa thành hùng vĩ này do ai xây lên, cũng không ai biết nó đã có bao nhiêu năm lịch sử.
Sau khi chỉ huy mọi người vây chặt cửa đông, cửa nam, cửa bắc của Duy Sâm tòa thành lại, Dương Lăng không để một người nào ở cửa tây, sau đó phân phó Tạp Tây cầm đầu mọi người mãnh liệt công kích cửa đông.
Quả nhiên, thấy bọn Dương Lăng người đông thế mạnh, thanh thế lớn, hơn nữa đã từng nhìn thấy đầu của Y Thước Á, võ sĩ bên trong tòa thành đều không có tâm ứng chiến. Có người giơ hai tay lên đầu hàng, có người hoảng sợ từ cửa tây chạy trốn ra, hy vọng tiến vào Đặc Lạp Tư rừng rậm có thể tránh thoát một kiếp.
Đám lính hoảng sợ từ cửa tây chạy trốn ra, không biết cửa tây mặt ngoài là cửa sống, kỳ thật mới chính thức là tử địa. Nơi này Dương Lăng đã bày thiên la địa võng. Tại Dã man nhân được xưng là chiến sĩ núi rừng, bắn tên như gió tinh linh, tại ma thú đại quân của Dương Lăng trước mắt, bọn họ không hề có lực phản kháng.
Toàn thắng !
Chỉ sau nửa ngày. Dương Lăng thuận lợi công chiếm Duy Sâm tòa thành, cũng bắt được gần như toàn bộ tay chân của Y Thước Á. Trong đó kể cả mưu sĩ Cổ Đức trốn trong đám người hầu hy vọng tránh được một kiếp.
Khống chế thế cục rồi Dương Lăng triệu tập tất cả người dân trong trấn, công khai xét xử bọn tay chân của An Tạp gia tộc, nữ thì đưa lên giá treo cổ, nam thì mang đi chém đầu. Ngoại trừ mưu sĩ Cổ Đức bị bí mật giam lại, còn bọn tay chân tội ác đầy mình đều giết chết tại chỗ, khiến cho lòng người sung sướng.
Mắt thấy mấy tên ác ôn đều bị giết chết, mọi người nhảy lên hoan hô, có một ít thậm chí vì vui mừng quá mà khóc lóc. Nhiều năm như vậy, có bao nhiêu người bị bọn quỷ hút máu người An Tạp gia tộc làm cho vợ con ly tán, lại có bao nhiêu người gặp cảnh cửa nát nhà tan.
Đêm đó, mọi người đều vô cùng kích động, lũ lượt kéo về quán rượu Dạ lai hương của Dương Lăng, dâng lên lễ vật của mình.
Thương nhân thì đưa lên tinh tệ, thợ săn thì dâng lên một viên ma thú tinh hạch được cất kỹ, thậm chí còn có một vị bà cô nghèo khó dâng lên cho Dương Lăng cả một cái bánh ngọt lớn.
Trong mắt mọi người, Dương Lăng không chỉ là đại ân nhân giúp chính mình báo thù rửa hận, mà còn là chỗ dựa cho cuộc sống sau này của mình. Chỉ cần hắn còn ở Duy Sâm Trấn, thì không cần lo lắng dư nghiệt An Tạp gia tộc báo thù, không cần lo lắng ngày nào đó lại trở lại một tên ác bá giống như Y Thước Á.
Nhìn xem đông đảo thương nhân và người dân chân chất thành khẩn, nhìn xem rất nhiều lão nhân cùng mỹ nữ vui quá phát khóc, Dương Lăng cũng không nói nhiều nói nhảm. Phân phó hạ nhân cho bọn họ mỗi người một chén Lang mỗ tửu, tuyên bố đêm nay rượu ngon đều giảm một nửa giá tiền.
Vui mừng, hoàn toàn vui mừng.
Dưới sự kích thích của rượu ngon tất cả mọi người đều thức trắng đêm, cả Duy Sâm Trấn đều sôi trào lên. Cái tên Dương Lăng nhanh chóng truyền khắp các ngõ ngách trong trấn.
Hết quyển 1.
Kính mời mọi người tham gia dịch Ma Thú Lĩnh Chủ.
Để tiện liên lạc hãy add nick : lythong84@yahoo.com
Last edited by Lythongcz; 27-11-2008 at 02:17 PM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của vuhanduong