Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1272: Huyết hải thâm cừu. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Ô ô ~ thống khổ nữ hoàng bị chà đạp đau nhức kêu lên, nhưng thực chất bên trong tiếng rên rỉ kia lại lộ ra một cổ thoải mái đầm đìa. Thở hổn hển nói:
- Nguyên lai chủ nhân còn có sở thích như thế a? Vây nô tài chỉ có thể liều mình bồi quân tử, bất quá chủ nhân cũng không thể giữ hồ ly mi tử Thương Lan kia ở bên người. Nên đưa nàng đi làm cái gì nữ hoàng tiên tộc gì đấy. Đến lúc đó, nữ hoàng Ma tộc cùng nữ hoàng tiên tộc đều ngoan ngoãn dưới háng chủ nhân tranh sủng mà hầu hạ, chẳng phải càng tuyệt diệu sao?
- Híz-khà-zzz.
Lôi Động bị trêu chọc không nhẹ, đôi mắt xích đỏ lên, trực tiếp xé toang bì giáp trên người Thống khổ nữ hoàng, bạo lộ thân thể chuyên môn câu người kia.
- Tiểu lãng đề tử, không thể tưởng được mưu ma chước quỷ ngươi rất thích thô bạo nha, chuẩn bị tiếp nhận trừng phạt của chủ nhân a!
- Ah ~ chủ nhân, ngài nên thương hương tiếc ngọc a, nô tài, nô tài hôm nay vừa dùng qua Ma Thể Trọng Sinh thuật, chịu không được ngài . . .
Lời này nói ra, trực tiếp đem tia lý trí cuối cùng của Lôi Động hoàn toàn nuốt hết, sa vào trong tà tính vô biên vô tận.
. . .
Bên trong Ma giới, Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư chính là tồn tại vĩ đại mà tàn bạo, làm cho người nghe khác đến mà biến sắc. Lãnh thổ hắn thống trị, chỉ có hai điều pháp luật, chính là người thắng làm vua cùng Đạt Khắc Ni Tư nói như vậy.
Trước đây khích lệ vô số cấp thấp đấy, Ma tộc cao đẳng, dốc sức liều mạng tu luyện, để tránh bị người khác đạp xuống. Sau đó, Hắc Ám Ma Hoàng lại đặt thống trị tuyệt đối. Quy luật tự nhiên mà tàn khốc ở lãnh thổ vô cùng rộng lớn của hắn, phát huy vô cùng tinh tế. Kẻ yếu ngay cả quyền sinh tồn cơ bản cũng không có, hoàn toàn là nô lệ của cường giả, ngay cả heo chó cũng không bằng.
Lôi Động thực sự không phải là vì biểu dương chính nghĩa mà đến, đối với cái này tự nhiên không quan tâm chút nào. Điều duy nhất hiện giờ hắn quan tâm chính là, thôn phệ nguyên một đám cường giả, sau đó hóa thành Hỗn Độn linh khí cùng bản nguyên vô cùng vô tận, khiến chính mình trở nên cường đại hơn, đến lúc đó có thể cứu thê nữ của mình rồi.
Vì mục tiêu này, cho dù khiến Lôi Động tàn sát hết tất cả sinh linh Tam Giới, hắn cũng sẽ không chút nhíu mày mà làm.
Ma giới rất lớn, lãnh thổ rộng lớn vô cùng. Mọi người đi một mạch mấy chục năm, đã tới một chỗ gọi là thế giới bên ngoài Hắc Ám Ma vực.
Hắc Ám Ma vực cũng là một thế giới thật lớn. Tại đây, không chỗ nào không tràn ngập hắc ma khí nồng đậm. Sinh sôi ra nguyên một đám ma vật cường đại.
Tại trung tâm Hắc Ám Ma vực, cũng là chỗ sâu nhất. Chỗ đó sừng sững một tòa ma điện cực lớn mà cực kỳ xa hoa, phạm vi đến mấy vạn dặm.
Nơi này là một trong hang ổ chủ yếu của Hắc Ám Ma Hoàng, Hắc Ám ma điện. Phần lớn thời gian, Hắc Ám Ma Hoàng ở bên trong tu luyện, tàn sát bừa bãi, tìm niềm vui, hoặc là tuyên bố một loạt mệnh lệnh chinh chiến, hôm nay tiêu diệt một cái tộc, ngày mai hủy diệt một cái thế giới...
Kinh doanh mấy ngàn vạn năm, khiến tòa Hắc Ám ma điện này phòng thủ kiên cố, coi như là có cường giả Á Thánh suất lĩnh đại quân đến đây đánh, cũng rất khó mà thủ thắng.
Trong chánh điện của Hắc Ám ma điện, Hắc Ám Ma Hoàng cả người không mảnh vải che thân, một bộ ma thân hùng vĩ, hoàn mỹ, cực kỳ xinh đẹp. Hơn mấy trăm ngàn mỹ nữ cùng tuấn nam đến từ chính các tộc đang triển khai vật lộn, khiến dâm tính Ma tộc phát huy đã đến cực hạn.
Sau một lát, hắn phảng phất như là nhận được tin tức gì, đình chỉ động tác. Một chưởng liền đẩy Tu La nữ tử đang hầu hạ dưới háng ra. Âm trầm nở nụ cười:
- Tốt! Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, bổn hoàng chưa kịp tìm ngươi làm phiền, ngươi đã có gan đến làm phiền bổn hoàng rồi!
Hắc Ám Ma Hoàng cuồng tiếu một hồi, khiến đám người kia sợ đến mức nhao nhao quỳ lạy trên mặt đất, nguyên một đám lạnh run, nào còn chút khí tức lúc trước?
Bọn hắn đã sớm biết bản tính của Hắc Ám Ma Hoàng, đương nhiên rõ Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư một khi cuồng tiếu, chính là lúc xuất hiện một tràng gió tanh mưa máu. Cười càng lợi hại thì sát tâm lại càng lớn. Mà không may trước tiên thường sẽ là những người cạnh hắn.
- Ha ha, Chung Ly Thanh ah Chung Ly Thanh, bổn hoàng không biết lần này ngươi ăn hết tim hùng mật báo gì
Hắc Ám Ma Hoàng không coi ai ra gì, thân thình hùng vĩ trần truồng ra, thoải mái đầm đìa cười lớn:
- Nếu không thể buông tha, bổn hoàng nói không chừng còn sợ ngươi ba phần, nhưng ngươi vậy mà não tàn đến địa bàn của bổn hoàng khiếu chiến, bổn hoàng há có thể cho phép ngươi còn sống trở về? Ha ha, thoải mái, thoải mái, đại thù ngàn vạn năm rốt cục cũng được báo rồi.
Hắn cười như thế khiến các tuấn nam mỹ nữ sắc mặt càng thêm trắng bệnh, sợ đến vỡ mật, hàm răng lập cập va vào nhau.
- Như thế nào?
Hắc Ám Ma Hoàng phát hiện thấy càng nàng sợ hãi liền lộ ra vẻ tức giận:
- Các ngươi thấy bổn hoàng lập tức báo được đại thù rồi nên không cao hứng sao?
- Cao hứng, chúng ta đều cao hứng.
Thanh âm run rẩy liên tiếp vang lên trong đại điện, cả đám đều miễn cưỡng cố nặn ra khuôn mặt tươi cười, nhưng so với khóc còn khó coi hơn.
- Tốt, tốt. Nếu mọi người đã cao hứng, vậy thì chúng ta tiếp tục sung sướng đi.
Hắc Ám Ma Hoàng điên cuồng cười cười, đưa tay chém ra một đạo Hắc Ám ma khí tinh thuần, xoắn tới một nữ tử có đuôi, không biết xuất thân từ yêu linh tộc nào, dùng một tư thái cuồng bạo tiến nhập nàng. Đau nhức kịch liệt khiến nàng phát ra từng đợt hét thảm.
Nhưng nàng càng thống khổ, kêu càng thảm thì Hắc Ám Ma Hoàng Đạt Khắc Ni Tư ngược lại càng hưng phấn, cười càng vui vẻ. Sau một lát, nữ tử yêu linh tộc đáng yêu kia đã bị hắn chơi chết.
- Thoải mái, thật sự là thống khoái.
Ma khí cuốn một cái băm thân thể nàng thành thịt vụn, nhưng phát tiết như vậy vẫn chưa khiến hắn thỏa mãn, sau đó lại vận khởi ma khí, xoắn tới một tuấn nam làn da trắng noãn. . .
Mấy ngày sau, trong toàn đại điện này, một mảnh tanh hôi trùng thiên, đầy đất đều là các vết máu và thi hài đã khô.
. . .
Mấy tháng sau.
Trong hư không cách Hắc Ám Ma vực chỉ mấy nghìn vạn dặm.
Ở chỗ này, cảnh hoang tàn khắp nơi, đây đều là đá vụn sau khi thế giới bị vỡ vụn, chịu sự ảnh hưởng của đôi mặt trời màu đỏ mỹ lệ kia, những tảng đá vụn này tạo thành một dòng sông dài.
Nghe nói, nơi này được hình thành do Hắc Ám Ma Hoàng đánh vỡ một thế giới, còn có thi thể của một vài cường giả phiêu phù trong dòng sông đá vụn, trăm triệu năm mà không hư thối nữa.
Mấy trăm chiến hạm lớn nhỏ, hạm thân dữ tợn, tràn đầy gai ngược, trên đó có đủ các loại pho tượng tà ma, tản ra khí tức màu đen nồng đậm.
Từ xa đến gần, mạnh mẽ lấn tới. Những đá vụn kia bị đầu hạm chạm vào, nhao nhao vỡ vụn thành các hạt bụi, bồng bềnh đung trong vô tận hư không.
- Quả nhiên, Hắc Ám Ma Hoàng vẫn là loại sợ chết.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1273: Huyết hải thâm cừu. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Bọn người Lôi Động nấp trong một nơi vắng vẻ đã được trận pháp bảo hộ có chút hưng phấn nhìn đội chiến hạm kia tàn sát bừa bãi, không khỏi phát biểu ra một câu như thế.
- Ha ha, lấy thân phận của hắn. Cẩn thận sợ chết một chút cũng là bình thường.
Hổ Hoàng Bạch Ly nở nụ cười cởi mở.
- Thiếu chủ ngài không biết, tên Hắc Ám Ma Hoàng kia, thực sự có rất nhiều cừu nhân, ngay cả ta nếu không cẩn thận gặp phải hắn đang bị thương thì cũng nhịn
không được muốn đi lên giẫm vài phát.
Hổ Hoàng Bạch Ly ở chung với Lôi Động càng lâu lại càng kính sợ hắn. Thứ nhất là Thiếu chủ ra tay hào phóng, tuy rằng đoạt được rất nhiều Hỗn Độn Kết Tinh và tài nguyên nhưng vẫn cho hắn nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên.
Cái này khiến Hổ Hoàng ngoài mừng rỡ như điên ra, càng kính sợ với Lôi Động hơn. Nhất là đây chỉ mới là Thiếu chủ, chủ thượng chính thức ở đằng sau còn lợi hại đến mức nào nữa? Không phải nói Tam Đại Chí Tôn keo kiệt, nhưng ít ra bọn hắn không thể tùy tiện xuất ra Hỗn Độn bổn nguyên để ban thưởng cho thuộc hạ được. Cũng là khó trách Thanh Long hoàng lại ngày càng bất mãn với Vạn Linh Chi Mẫu, Vạn Linh Chi Mẫu vĩ đại và những Chí Tôn khác, chẳng qua đều sử dụng bọn họ như công cụ thôi.
Nhất là ở chung với Lôi Động chỉ một thời gian ngắn mà đã đột phá gông cùm xiềng xích, tấn cấp đến cấp bậc Á Thánh, thực lực tăng lên trong phạm vi lớn khiến Hổ Hoàng Bạch Ly và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng Chung Ly Thanh đều dần dần quy tâm với hắn.
Lúc trước Thiếu chủ còn chưa bước vào Á Thánh thì ít nhất đã có thể lấy một địch hai, hiện giờ đã là Á Thánh, Hổ Hoàng cũng không biết mình có thể sống qua mấy chiêu trước mặt Thiếu chủ cao thâm mạt trắc này nữa.
Hiện giờ, Hổ Hoàng cũng cực kỳ hâm mộ Thiên Khuyết Kiếm Hoàng. Thiếu chủ đã hứa hẹn, chỉ cần kế này thành công, Hắc Ám Ma Hoàng mất mạng thì hắn coi như đã lập công lớn, khen thưởng ba phần Hỗn Độn bổn nguyên.
Kể từ đó, gia hỏa may mắn Thiên Khuyết Kiếm Hoàng kia, số Hỗn Độn bổn nguyên mà hắn sử dụng trong đời này cơ hồ đã đạt đến một miếng nghiêm chỉnh rồi. Chỉ cần chuyên tâm khổ tu thì rất có hi vọng tấn cấp Á Thánh.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Hổ Hoàng cũng nóng bỏng không thôi, nghĩ đến biện pháp muốn tìm cơ hội lập công. Nếu không lập công, lấy thêm tài nguyên để tu luyện nhanh hơn thì Hổ Hoàng tin rằng khoảng cách giữa mình và Thiếu chủ sẽ ngày càng xa.
Huống chi, Thương Lan Tiên Tử và Thống Khổ Nữ Vương vốn yên lặng vô danh nhưng giờ đã là Hợp Thể kỳ đỉnh phong rồi. Không ai muốn bị người khác bỏ xa cả. Chiếc ma hạm khổng lồ kia, sau khi tàn sát bừa bãi một phen, phá tan hết dòng sông đã vụn cũng không phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào của phục binh. Mà Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, thân hình hóa thành cao mấy trăm trượng, ngồi xếp bằng trong hư không như lão tăng nhập định. Thiên Khuyết Tiên Kiếm, quanh quẩn quanh người hắn, tản ra từng đạo hào quang chói mắt, phảng phất đang khiêu khích Hắc Ám Ma Hoàng giờ vẫn chậm chạp chưa xuất hiện kia.
- Chung Ly Thanh, ha ha, bổn hoàng không nghĩ tới ngươi lại thực sự dám đến.
Hắc Ám Ma Hoàng sau khi kiểm tra thấy không có phục binh, cuối cùng cũng phi thân mà ra từ trong một ma hạm, cũng hóa thân thành một Ma Hoàng khổng lồ cao mấy trăm trượng, thoải mái đầm đìa cười nói:
- Ngươi cái tên gia hỏa tự cho là đúng này, có phải đã chán sống, muốn đi tìm cái chết trước không?
- Đạt Khắc Ni Tư, bổn hoàng đến đây là muốn báo thù cho thê nhi.
Tuy rằng đây là một nhiệm vụ dụ địch nguy hiểm, nhưng Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lại cực kỳ muốn làm, cừu hận giữa hắn cùng với Hắc Ám Ma Hoàng này, quả thật dù có dốc hết Minh Hà chi thủy cũng không thể nói hết.
Nhất là Thiếu chủ muốn tuyển chọn Hắc Ám Ma Hoàng này để giết chết, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng càng vạn lần ủng hộ. Cho dù thân vẫn trong quá trình dụ địch cũng không tiếc.
- Chung Ly Thanh, ngươi bớt ở đó giả nhân giả nghĩa đi.
Hắc Ám Ma Hoàng ỷ vào đằng sau có vài chục vạn Hắc Ám ma quân, lực lượng mười phần nên biến thái cuồng tiếu nói:
- Là do ngươi bế quan mấy trăm vạn năm cũng không đi an ủi lão bà và hài tử của mình. Hắc Ám Ma Hoàng ta làm người trượng nghĩa, chẳng qua chỉ là giúp lão bà và hài tử của ngươi giải quyết một chút thôi. Bất quá nói đi phải nói lại, lão bà tiên nữ kia của ngươi thật là mê người, đó là lần mà Đạt Khắc Ni Tư ta chơi thoái mái nhất, đáng giá nhất trong đời này đấy.
Ngọc diện Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có chút vặn vẹo, lời của Hắc Ám Ma Hoàng đã chọt vào thống khổ và phiền não ở sâu trong nội tâm hắn, hắn điên cuồng gào thét một tiếng:
- Đạt Khắc Ni Tư, chết đi cho bổn hoàng.
Thiên Khuyết Tiên Kiếm hóa thành mấy ngàn trượng, một đạo kiếm quang sáng chói chém tới Hắc Ám Ma Hoàng. Một kiếm kia, xen lẫn vô tận thống khổ của Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, phi thường lợi hại, lệ khí rất nặng, phảng phất như muốn trảm phá cả Thiên địa vậy.
Hắc Ám Ma Hoàng thu lại khuôn mặt tươi cười, trở nên ngưng trọng. Thầm nghĩ khó trách tên họ Chung này lại dám một mình chạy đến báo thù, nguyên lai là thực lực đại tiến ah, so với trước kia lợi hại hơn nhiều, tuy rằng còn xa chưa đạt tới Á Thánh cấp, nhưng uy lực của một kiếm này đã xa xa vượt qua cường giả đỉnh cao rồi.
- Tới tốt lắm.
Hắc Ám Ma Hoàng cũng tế ra bội đao của hắn, tên là Hắc Ám ma nhận, là đệ cửu nổi tiếng trong thập đại Hỗn Độn chí bảo, so với Thiên Khuyết Tiên Kiếm đệ thết chỉ thấp hơn một chút. Đồng dạng, đây là một thanh ma nhận cực kỳ lợi hại.
Hắc Ám ma nhận, Hủy diệt ma nhận, cùng với Địa Ngục Ma nhận. Hợp xưng Tam đại ma binh, đều là Hỗn Độn chi bảo do Ma Tôn, một trong Tam đại Chí Tôn tự tay luyện chế.
Không phải nói ma nhận bài danh đệ cửu thì nhất định sẽ đánh không Tiên Kiếm bài danh đệ thất. Kỳ thật khác biệt giữa cả hai cũng không lớn, ai mạnh ai yếu, vẫn phải xem sức chiến đấu của người cầm mới được.
Một đạo ma khí vô cùng đen kịt hoa thành đao hồng thế lương, dùng khí thế không chút nào kém hơn Thiên Khuyết Tiên Kiếm trở tay nghênh tiếp lấy.
Cả hai chạm vào nhau, bộc phát ra một đạo sóng xung kích mãnh liệt, lan về bốn phương tám hướng, những nơi đi qua, trong mấy ngàn dặm, không gian bị nghiền nát, tất cả đồ vật đều bị nghiền nát bấy.
- Ha ha, Chung Ly Thanh, cũng không phải chỉ có ngươi tiến bộ.
Hắc Ám Ma Hoàng cười điên cuồng:
- Đạt Khắc Ni Tư ta những năm gần đây vẫn một mực đang khổ tu Hắc Ám ma công của ta, sẽ không kém ngươi là bao đâu. Thuận tiện nói thêm câu nữa, con gái của ngươi, tiểu tiên nữ kia chơi cũng thật đã, thật chặc ah, sướng chết bổn hoàng rồi.
- Đạt Khắc Ni Tư, ngươi cái tên biến thái, tên điên này.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng điên cuồng nhào tới, đạo đạo kiếm quang như mưa trút xuống Hắc Ám Ma Hoàng:
- Ta muốn ngươi, vĩnh viễn hủy diệt, vĩnh viễn trầm luân trong Luân Hồi, trọn đời không được thoát thân.
- Chỉ bằng ngươi? Ha ha.
Hắc Ám Ma Hoàng càn rỡ nở nụ cười:
- Miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, chẳng lẽ ngươi đã quên, ngươi đã giết chết con của ta, còn chém thành thịt băm. Hôm nay, Đạt Khắc Ni Tư ta cũng phải báo thù cho con.
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1274: Giết ngươi, toàn bộ đều là của ta. (thượng)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Cao đẳng Ma tộc năng lực sinh dục rất thấp, nhất là khi tu vị đã đến cấp độ như Hắc Ám Ma Hoàng, có thể sinh ra một hậu đại đã là thiên đại cơ duyên rồi.
Bởi vậy, Hắc Ám Ma Hoàng cho dù có biến thái nhưng vẫn cực kỳ thương yêu con mình, xem như bảo bối.
Một tiên một ma, liều chết lao vào nhau. Tiên khí kích động, ma khí cuồng xoáy. Giữa cả hai ngược lại nhất thời đánh đến lực lượng ngang nhau.
Chiến đấu giữa cấp bậc như bọn hắn, nếu như không phải dừng tay hòa bình thì về cơ bản chính là đồng vu quy tận. Nhưng Hắc Ám Ma Hoàng, há có thể đồng quy vu tận với hắn, lúc này liền vung tay lên, mấy chục vạn ma quân lập tức ùa lên.
Nếu Hắc Ám Ma Hoàng thật sự muốn đồng quy vu tận với Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng thật sự cũng không có cách nào với hắn. Cũng không thể đánh được một nữa, sau khi bất phân thắng bại thì mình liền chạy trối chết được? Cho dù chỉ chút sơ hở thôi cũng nhất định sẽ khiến cho Hắc Ám Ma Hoàng sinh lòng nghi ngờ.
Cũng may Hắc Ám Ma Hoàng không phụ sự tín nhiệm của Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, sau hồi lâu không làm được gì liền bắt đầu vận dụng Hắc Ám ma quân của hắn rồi.
Trong mấy trăm chiếc ma hạm trọn vẹn lao tới mấy chục vạn ma quân. Cho dù Thiên Khuyết Kiếm Hoàng có ngu ngốc cũng sẽ không ở lại chỗ này chờ chết. Lúc này, hắn dùng tư thế ra sức đồng quy vu tận bức lui Hắc Ám Ma Hoàng, sau đó bi thiết phẫn nộ kêu lên:
- Hắc Ám Ma Hoàng, tên tiểu nhân vô sỉ hèn hạ nhà người, đã nói rõ là độc đấu, ngươi không giữ lời.
Dứt lời, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng liền bắt đầu hóa thành một đạo lưu tinh chạy trốn.
- Ha ha, Thiên Khuyết, lúc ngươi chinh phạt Man tộc đã bị Man tộc làm hỏng đầu sao?
Hắc Ám Ma Hoàng ha ha cuồng tiếu đuổi theo:
- Nếu như ta có thể giết được ngươi, tự nhiên sẽ chơi với ngươi đến cùng. Nhưng giờ dù đánh tiếp cũng chỉ có kết quả đồng vu quy tận thôi, ai rãnh mà chơi tiếp với ngươi chứ? Chúng tiểu nhân, đuổi theo cho ta, vây quanh hắn. Ha ha, Thiên Khuyết, bổn hoàng xem ngươi hôm nay chết như thế nào? Chỉ là do ngươi muốn chết thôi, không thể trách ta không thủ tín được.
Đến thời điểm này rồi, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng vẫn không thể đào tẩu, vẫn chỉ có thể giả bộ dây dưa với Hắc Ám Ma Hoàng, sau đó bị một đám ma binh ma tướng vây công.
Sau khi ra sức giết mấy ngàn ma binh ma tướng, lại bị Hắc Ám Ma Hoàng tùy thời đánh lén một phen, bị Hắc Ám ma nhận chém cho trọng thương.
Đến lúc này rồi, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng chỉ có thể thi triển ra chiến thuật lui lại thôi, lúc này, hắn bóp nát một đạo ngọc phù, quanh thân nổi lên một đạo tiên quang ngưng thực trầm trọng, chặn tất cả công kích lại. Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lúc này đã phát động ra độn thuật nhanh nhất, chọi cứng vô số công kích, phá tan vòng vây, vô cùng nhanh chóng bỏ chạy vào chỗ sâu trong hư không.
Hắc Ám Ma Hoàng sững sờ. Lúc này cũng hóa thân thành một đạo ma khí, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo. Vừa tìm vừa mắng:
- Hay cho tên Thiên Khuyết Kiếm Hoàng giả nhân giả nghĩa nhà ngươi, nguyên lai trên người còn cất giấu Thiên Tiên hộ thể thuật phù lục trân quý như vậy ah, đây là bảo bối hộ thân Tiên Tôn ban cho khi ngươi đi xuất chiến với Man tộc sao? Hừ, đã nói là so đấu, vậy mà ngươi lại muốn dùng vật ấy để tính toán bổn hoàng sao? May mắn bổn hoàng anh minh, dùng một vài ma binh đã thăm dò ra quỷ kế của ngươi. Đến ah, tiếp tục solo ah.
Hắc Ám Ma Hoàng sở dĩ dám bỏ qua ma binh để đuổi theo như thế, đó là vì Thiên Khuyết Kiếm Hoàng hiện giờ đã bị trọng thương. Mà Thiên Tiên hộ thể thuật tuy rằng thần diệu, được xưng có thể ngăn tất cả công kích, nhưng cũng chỉ có tác dụng trong thời gian hạn định, qua một lúc nữa thì đạo phù lục kia liền không còn chút tác dụng nào nữa rồi.
Nếu như tất cả mọi người ở trạng thái bình thường, vậy thì Hắc Ám Ma Hoàng cũng thấy dựa vào mình không thể giết được Thiên Khuyết Kiếm Hoàng. Nhưng giờ đối thủ bị trọng thương, vậy nên cán cân thắng lợi liền nghiêng về phía hắn rồi.
Chỉ cần có thể đuổi theo hắn, dù không có sự trợ giúp của ma binh, Hắc Ám Ma Hoàng cũng tự nhận dựa vào mình là đủ để giải quyết Thiên Khuyết Kiếm Hoàng rồi. Thiên Khuyết có phòng thân bảo bối, hắn thân là đắc lực dưới trướng Ma Tôn, tự nhiên cũng có ban thưởng.
Một tiên một ma một chạy một đuổi, cũng không biết đã đi bao nhiêu vạn dặm. Trọn vẹn sau hơn một tháng, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng tốc độ càng ngày càng chậm mới sức cùng lực kiệt đáp xuống trên một tiểu thiên thạch lẻ loi. Hắn lúc này, hết sức chật vật, Tiên thuẫn trên người đã sớm biến mất không thấy gì nữa. Bởi vì cực tốc chạy trốn nên thương thế chẳng những không khép lại, ngược lại càng thêm nghiêm trọng.
- Ha ha, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng, bổn hoàng xem ngươi còn chạy đi đâu nữa.
Hắc Ám Ma Hoàng thích nhất là đuổi chó nhà có tang, hắn bá đạo đáp xuống tiểu thiên thạch, điên cuồng nở nụ cười:
- Thiên Khuyết, không thể tưởng được ngươi cũng có hôm nay. Lão tử chơi đùa lão bà ngươi, con gái của ngươi, hôm nay, lão tử còn muốn chơi đùa ngươi nữa. Ha ha, các ngươi một nhà ba...
- Ha ha, Nhân Phỉ Địch, tên này quả thật là biến thái khó được, cao đẳng Ma tộc các ngươi, chậc chậc, thật đúng là...
Thanh âm trêu tức của Lôi Động nhàn nhạt vang lên từ hư không sau lưng cách Hắc Ám Ma Hoàng không xa.
- Chủ nhân, nô tài không thuận theo ah, nào có chủ nhân nào chửi bới thị nữ của mình như thế sao?
Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch hờn dỗi nói:
- Còn có, chủ nhân ngài không phải rất thích nô tài sao? Hắc Ám Ma Hoàng này thuần túy chỉ là một tên đại ngốc tâm lý vặn vẹo, tự cho là đúng mà thôi, không thể đại biểu cho cao đẳng Ma tộc chúng ta được.
- Các ngươi là ai?
Hắc Ám Ma Hoàng đang tươi cười đắc ý liền thu liễm lại, chuyển thành bộ dáng lãnh khốc:
- Nữ Ma tộc? Ồ, thực lực Hợp Thể kỳ đỉnh phong. Trong tộc chúng ta từ lúc nào xuất hiện một cường giả đỉnh phong như vậy? Ngươi vì sao phải gọi tên này là chủ nhân thế?
- Chung Ly tham kiến Thiếu chủ.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng vẻ mặt chật vật, nhưng lại cung kính thăm viếng nói:
- Chung Ly không phụ mệnh lệnh của Thiếu chủ, rốt cục cũng dụ được Hắc Ám Ma Hoàng này vào bẫy.
- Thiếu chủ?
Hắc Ám Ma Hoàng thực sự không phải là hạng ngu xuẩn, đến lúc này rồi sao hắn lại không biết mình đã rơi vào cạm bẫy của người khác chứ?
Hắn không ngu xuẩn lập tức chạy trốn, mà sắc mặt cực kỳ nặng nề nhìn chằm chằm vào Lôi Động nói:
- Ngươi không phải tiên tộc? Ngươi là, nhân... Nhân loại? Làm sao có thể, ngươi chỉ là một nhân loại, làm sao có thể khiến Thiên Khuyết Kiếm Hoàng thần phục được? Còn có, nữ ma kia, ngươi đã quên vinh quang của cao đẳng Ma tộc chúng ta rồi sao? Vậy mà gọi một nhân loại chỉ là Hợp Thể kỳ sơ giai làm chủ nhân?
Lôi Động đời này đã quen giả heo ăn thịt hổ, lại có Chu Thiên liễm tức thuật hỗ trợ, khiến hắn thường xuyên không có việc gì đều thích áp chế thực lực của mình xuống thấp một chút.
Đã có 13 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1275: Giết ngươi, toàn bộ đều là của ta. (hạ)
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Đối với sự coi thường của Hắc Ám Ma Hoàng, hắn cũng không để ý chút nào, chỉ là nhìn qua Thống Khổ Nữ Hoàng, nở nụ cười:
- Vinh quang của cao đẳng Ma tộc? Nhân Phỉ Địch, nói cho chủ nhân nhà ngươi, cái gì là vinh quang của ngươi?
- Hồi bẩm chủ nhân, vinh quang của nô tài chính là hầu hạ chủ nhân, khiến chủ nhân ngài vui vẻ, thỏa mãn, đó chính là vinh quang lớn nhất của nô tài rồi.
Thống khổ nữ hoàng vẻ mặt yêu mị mím môi nói:
- Nô tài nguyện ý dùng tất cả phương pháp để khiến chủ nhân được vui.
- Ha ha, ngươi đứa nhỏ phóng đãng này, càng ngày càng rất biết nói chuyện rồi.
Lôi Động cũng có chút thõa mãn vuốt vuốt bờ mông nàng:
- Bổn thiểu chủ nghe thế cũng có chút vui vẻ đấy.
Tự xưng Bổn thiểu chủ, cũng là một thủ đoạn nhỏ của Lôi Động. Ít nhất nghe như vậy thì đằng sau mình còn có chỗ dựa. Dễ dàng uy hiếp thuộc hạ, cùng với địch nhân.
- Hừ, nếu như ta không biết xuất thân của ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi là xuất thân từ Cửu Vĩ thiên hồ nhất tộc đấy.
Thương Lan Tiên Tử mặc một thân Nghê hồng Vũ Y, phiêu nhiên như tiên xuất hiện bên người Lôi Động, dịu dàng cúi đầu:
- Khởi bẩm chủ thượng, nô tài đã khởi động trận pháp rồi, mặc cho trên người Hắc Ám Ma Hoàng này có các loại phù lục chạy trốn trân quý cũng đừng mơ xuyên qua trận pháp của nô tài.
Minh Thần tuy rằng không phải lý giải với trận pháp cao nhất, nhưng cường giả đã đến Tôn Cấp như hắn, tạo nghệ về mặt trận pháp đương nhiên phải hơn Thương Lan Tiên Tử mấy bậc rồi.
Lôi Động sau khi sửa sang lại liền truyền thừa cho Thương Lan Tiên Tử. Mà nàng cũng không phụ hi vọng, tạo nghệ đối với trận pháp ngày càng tinh thâm.
- Thương Lan ah, ta nhìn ngươi ngược lại càng ngày càng có khí chất tiên nữ đấy.
Thống khổ nữ hoàng tới từ trước đến nay đều muốn tranh thủ, nghe vậy cũng trả lời một cái mỉa mai nói:
- Chỉ sợ là ngươi giả bộ a? Biết rõ chủ nhân thích nữ nhân như vậy, thích ngươi bình thường lạnh lùng như băng, nhưng lên giường lại hoàn toàn trái lại, so với ma nữ như ta còn mạnh mẽ hơn. Hừ, nữ nhân thích đùa nghịch tâm cơ, thật sự thật đáng ghét ah. Chủ nhân, nàng khi dễ ta.
- Nhân Phỉ Địch, ngươi bớt ở đó ngậm máu phun người đi.
Thương Lan Tiên Tử bị tức đến không nhẹ, sắc mặt trắng bệch, thân thể mềm mại run rẩy nói:
- Ta tu luyện Thương Lan Tiên Cung, khí chất nguyên bản là như vậy, tu vị càng cao, càng như vậy. Nào có phải không chịu nổi như ngươi nghĩ chứ? Ngược lại là ngươi, rõ ràng là một nữ ma đầu việc ác bất tận, nhưng hết lần này tới lần khác lại học vẻ quyến rũ của Hồ tộc. Rõ ràng là nịnh nọt, cố ý câu dẫn chủ nhân mà.
- Ta nịnh nọt, ta cố ý câu dẫn chủ nhân.
Thống khổ nữ hoàng không chút phật lòng hừ nói:
- Ngược lại là ngươi, rõ ràng trong lòng muốn đến chết, nhưng lại giả bộ điềm đạm đáng yêu, dục nghênh còn cự tuyệt. Chủ nhân, ngài cũng phải cẩn thận nàng ah. Năm đó Bích Ba tiên tử chính là câu dẫn Minh Vương như vậy, làm hại minh Vương đại nhân oan khuất mà chết đi đấy.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng những năm gần đây này, đối với loại chuyện tranh thủ tình cảm này đã thấy nhiều nên ngược lại có chút lơ đễnh. Nhưng mà, Hắc Ám Ma Hoàng thì lại hoa cả mặt. Một ma nữ Hợp Thể đỉnh phong, một tiên nữ Hợp Thể đỉnh phong, đều là tồn tại mà vô số sinh linh phải nhìn lên cúng bái, kết quả là lại tranh giành được ân sủng trước mặt một nhân loại không ra gì như vậy.
Loại chuyện này, quả thực đã vượt ra khỏi lực lý giải của Hắc Ám Ma Hoàng. Bất quá, qua đó có thể khẳng định, tên nhân loại không rõ thân phận này, tất không phải là thứ bình thường, hẳn là có lai lịch rất lớn.
Lúc này, Hắc Ám Ma Hoàng không dám coi thường Lôi Động nữa, mà học theo lễ tiết nhân loại chắp tay nói:
- Vị Thiếu chủ này, xin thứ cho Đạt Khắc Ni Tư có mắt không tròng, không biết ngài là đến từ phương thế lực này? Ở đây cách Hắc Ám Ma vực của ta không xa, không bằng trước tiên đến ngồi một chút, mọi người tâm sự, uống chút rượu, sao hả? Ngài yên tâm, trong Hắc Ám Ma vực của ta có rất nhiều mỹ nữ, cam đoan mỗi một người đều là xử nữ.
Trong nội tâm thầm nghĩ, xem tiểu tử này, tất nhiên là đồ háo sắc, chỉ cần dùng nữ sắc câu dẫn hắn, đến lúc đó...
Lôi Động đưa tay ra ngăn hai nữ nhân tiếp tục tranh đấu, ngược lại có chút hắng hái nhìn Hắc Ám Ma Hoàng:
- Ngươi ngược lại là rất có tâm đấy, thật khiến ta vui vẻ. Nhưng tiếc ah đáng tiếc, ngươi và Thiên Khuyết Kiếm Hoàng là tử địch. Mà Thiên Khuyết Kiếm Hoàng lại trung thành tận tâm với Bổn thiểu chủ, nói thế nào thì cũng phải báo thù cho hắn.
- Nguyên lai Thiếu chủ ngài là vì Thiên Khuyết báo thù mà đến.
Hắc Ám Ma Hoàng thành khẩn nói:
- Kỳ thật thì trong này còn rất nhiều đạo lý chưa nói rõ, con của ta cũng chết trong tay Thiên Khuyết, ta chẳng qua chỉ là báo thù thay hắn thôi Thiếu chủ, tại hạ có rất nhiều thứ tốt có thể hiến cho ngài, hơn nữa còn mười vạn mỹ nữ các tộc nữa.
- Giết ngươi, toàn bộ đều là của ta
Lôi Động ánh mắt ôn nhuận như nước. Thân hình Lôi Động nhoáng một cái, trực tiếp dắt Tiên Ma lưỡng tỳ, hư không tiêu thất rồi.
Cái gọi là hư không tiêu thất, đó chỉ là nói tương đối thôi. Tu luyện chi thuật, vô số năm sinh sôi nảy nở, có đủ loại độn thuật, hoặc là ảo thuật, hoặc là không gian độn, hoặc là khiến bản thân dung làm một thể với không gian chung quanh. Tu vị hoặc cao hoặc thấp, hiệu dụng cũng bất đồng.
Nhưng Hắc Ám Ma Hoàng tung hoành Thiên địa mấy ngàn vạn năm, kinh nghiệm lão đạo, thủ đoạn đặc biệt, độn thuật gì mà chưa từng thấy qua? Muốn triệt để dấu diếm được cảm giác của hắn, cho dù là Á Thánh cũng không dễ làm được, chung quy sẽ có một chút dấu vết để lại.
Nhưng nhân loại kia lại dắt tay hai vị Tiên Ma nữ, trực tiếp biến mất ngay trước mặt hắn. Mà lấy kinh nghiệm và thực lực mấy ngàn vạn năm của hắn cũng không thể tìm ra bất luận vết tích nào.
- Cường địch.
Trên khuôn mặt hung ác mà dữ tợn của Hắc Ám Ma Hoàng liền lộ ra vẻ kinh hãi không hiểu. Lúc này không dám ứng chiến, Hắc Ám ma khí quanh thân mãnh liệt
cuồn cuộn, trong lúc xoay tròn đã không thấy bóng dáng, thân hình hóa thành ma khí nồng đậm bỏ trốn vào chỗ sâu trong hư không, dường như đã dung nhập vào trong hư không u lãnh vậy, chỉ thoáng qua đã chui được trên trăm dặm, hơn nữa tốc độ càng lúc càng nhanh.
Hắc Ám Ma Hoàng không khỏi có chút đắc ý trong lòng, mấy ngàn vạn năm qua không ngừng tu luyện Hắc Ám ma công, khiến một thân Hắc Ám ma khí của hắn đã tinh thuần đến cực hạn. Nhất là độn thuật, đây là thứ hắn tương đối tự tin nhất.. Nếu không, dưới tình huồng khắp nơi đều có cường địch, sao hắn có thể tiêu diêu tự tại sống đến ngày hôm nay được. Hắn am hiểu dung nhập Hắc Ám ma công và không gian pháp tắc làm một thể, mà ngay cả Phượng Hoàng được Yêu Linh giới được xưng xưng là không gian chi tử nhiều nhất cũng chỉ có thể sóng vai với hắn thôi.
- Hừ. Múa rìu qua mắt thợ.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden
Đại Ma Đầu Tác giả: Tiên Tử Nhiều Mệnh -----oo0oo-----
Chương 1276: Ma tính thâm chủng.
Nhóm dịch: Sói Già
Nguồn: Sưu Tầm
Thân hình Lôi Động phiêu hốt, quỷ dị xuất hiện trước Hắc Ám Ma Hoàng vài dặm, khóe miệng tràn ra một tia khinh thường:
- Không gian pháp tắc của ngươi bất quá mới được ba bốn phân tinh túy mà thôi, vậy mà cũng muốn đào tẩu trước mặt bổn thiểu chủ u? Trẫm nói, không gian là cứng lại.
Lôi Động cũng sở trường về không gian pháp tắc, sau đó lại hấp thu một ít cảm ngộ và lý giải của Minh Thần đối với không gian pháp tắc, hai cái kết hợp lại, tất nhiên khiến cho tạo nghệ của Lôi Động về mặt không gian pháp tắc đạt đến mức lô hỏa thuần thành rồi. So với Hắc Ám Ma Hoàng, ít nhất cũng cao hơn mất bậc.
Theo Chân Ngôn Thuật vang lên, không gian phạm vi trăm dặm quanh thân vô cùng nhanh chóng áp súc về phía trong, tu vị Lôi Động lúc này đã sớm không còn như năm đó nữa, Chân Ngôn Thuật xuất ra, điều động lực lượng pháp tắc của mình đương nhiên rất thuận buồm xuôi gió rồi.
Tuy rằng còn xa không đạt đến cảnh giới chí cao, nhưng đối phó với cường gỉa Hợp Thể kỳ đỉnh phong cũng đã dư xài rồi.
Hắc Ám Ma Hoàng quá sợ hãi, vừa định mượn khe hở không gian tránh né thì lại phát hiện không gian quanh mình phảng phất đã hoàn toàn bị một cổ lực lượng pháp tắc khống chế. Nguyên lai khi hắn thi triển đổn thuật thì có cảm giác hài hòa như cá với nước với không gian vậy. Nhưng bây giờ, không gian giống như là địch nhân của hắn, sền sệt phong bế tất cả đường lui của hắn lại. Không ngừng đè ép về phía trong, thoáng qua một chút, ma thân cực lớn của hắn đã bị phong bế trong một quan tài không gian thủy tinh cực lớn rồi.
Đương nhiên, loại quan tài không gian thủy tinh này, nhiều nhất chỉ chế trụ được hắn mười tức thôi. Dưới tình huống lực lượng Hắc Ám Ma Hoàng bạo khởi, tạch tạch tạch, quan tài không gian liền bị bạo liệt từng chút một.
Nhưng chút thời gian này, đối với Lôi Động mà nói đã đủ rồi. U minh quỷ khí tinh thuần quanh thân, hóa thành một đạo Hắc Long, trong tiếng long ngâm gầm thét đập vào trên quan tài.
Quan tài thủy tinh dưới lực trùng kích cực lớn bị nổ tung ra, vô số mảnh vỡ không gian sắc bén cắt Hắc Ám Ma Hoàng thành từng mảnh nhỏ, ngay tiếp theo nguyên thần, cũng bị trọng thương.
Hắc Ám Ma Hoàng quả thực không dám tin, Thiếu chủ thần bí này lại cường hãn đến mức như thế. Hắn tự nhận coi như là Á Thánh Thanh Long hoàng mạnh nhất trong thập đại cao thủ tự mình ra tay đối phó mình, không mất mười hiệp thì cũng đừng mơ thắng được mình.
Chẳng lẽ tiểu tử nhân loại này còn mạnh hơn cả Thanh Long hoàng sao? Hắn đến tột cùng là người nào? Á Thánh? Hay là Chí Tôn? Bỗng nhiên, Hắc Ám Ma Hoàng nhớ tới một người, đó là Ma Đế Yến Xích Tinh không lâu trước kia, chỉ mới vài vạn năm thôi, đã dẫn phát ra một hồi gió tanh mưa máu trong tam giới.
Chẳng lẽ tiểu tử này có liên hệ với Ma Đế Yên Xích Tinh sao? Mà Chí Tôn Yến Xích Tinh, cũng không chết đi?
Nghĩ đến đây, Hắc Ám Ma Hoàng quả thực không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa, đau khổ cầu khẩn nói:
- Thiếu chủ, đều là Đạt Khắc Ni Tư có mắt không tròng, xông tới tôn giá. Thuộc hạ nguyện ý đầu nhập vào Thiếu chủ, vi Thiếu chủ đấu tranh anh dũng.
Tuy nói chủ thượng Ma Tôn của hắn cũng phi thường đáng sợ, nổi giận lên cũng không phải Hắc Ám Ma Hoàng có thể ngăn cản được. Nhưng Ma Tôn xa cuối chân trời, mà tử vong lại gần ngay trước mắt đây.
Dưới uy hiếp tử vong, Hắc Ám Ma Hoàng không chút do dự lựa chọn đầu hàng.
- Chỉ bằng loại phế vật như ngươi thì làm được gì chứ?
Thân hình Lôi Động nhoáng một cái đã đến trước mặt hắn. Lực lượng thần niệm cường đại như núi áp chế khiến hắn không thể động đậy nổi. Hắn duỗi ra một tay, trực tiếp đè xuống đầu Hắc Ám Ma Hoàng.
Thần niệm hình thành Luân Hồi chi nhãn, lực hấp xả cường đại từng chút một hấp rời nguyên thần hắn ra, xoắn thành phấn vụn, sau đó lại từ trong Luân Hồi chi nhãn hóa thành Hỗn Độn linh khí và bổn nguyên tinh thuần bàng bạc.
Hắc Ám Ma Hoàng đã là tồn tại phi thường cao cấp, rất gần với Á Thánh. Lôi Động tinh luyện ra từ trong cơ thể hắn tương đương với mấy vạn miếng Hỗn Độn linh khí, cùng với trọn vẹn hai quả Hỗn Độn bổn nguyên.
Cùng lúc đó, trí nhớ và tánh mạng thừa số của hắn cũng đều bị Lôi Động nắm giữ trong tay. Chọn lấy một ít trí nhớ trọng yếu để thôn phệ, ngoài ra, Lôi Động cũng có chút hứng thú với Hắc Ám ma công và không gian pháp tắc của hắn
Cả hai có thể giúp Lôi Động xác minh một chút, chung quy vẫn có thể khiến cho Lôi Động càng tiến bộ hơn một chút.
Sau một lát, Lôi Động đã biến thân hình thành ma thân của Hắc Ám Ma Hoàng, bất luận là nhìn từ bên ngoài hay về cấp độ thần hồn đều rất khó bị người nhìn ra sơ hở. Hắc Ám ma khí quanh thân quay cuồng không ngớt, tà ác mà cường đại.
- Chúc mừng Thiếu chủ đã diệt sát Hắc Ám Ma Hoàng. Thuộc hạ cũng thập phần cảm kích Thiếu chủ đã báo đại thù cho thuộc hạ.
Sớm biết Thiếu chủ có bản lĩnh thôn phệ thần hồn, biến ảo thành người khác, nhưng chính thức nhìn thấy một màn quỷ dị như thế, Thiên Khuyết Kiếm Hoàng cũng cảm thấy sởn hết cả gai ốc. Sự cường đại của Lôi Động "Thiếu chủ" đã xâm nhập vào nội tâm hắn rồi, hắn dối với Thiếu chủ cũng càng trở nên vừa kính vừa sợ, không dám nhìn thẳng hắn, cúi đầu thật sâu.
- Ha ha, Chung Ly Thanh, ngươi lần này làm tốt lắm.
Bản lĩnh thông qua tánh mạng thừa số để biến ảo ra bộ dạng địch nhân của Lôi Động kỳ thật cũng có tai hại cực lớn. Biến ảo càng lâu, càng dễ dàng bị bản năng của cổ thân thể kia ảnh hưởng đến phương thức tư duy của bản thân.
Cá t ính tàn bạo háo sắc của Hắc Ám Ma Hoàng đã xâm nhập vào sâu tận xương tủy, tánh mạng thừa số. Lôi Động chỉ vừa mới biển ảo thành Hắc Ám ma hoàng thôi đã cảm giác được một cổ bạo ngược dị thường khó có thể khống chế tràn ngập trong lồng ngực
Giống như cần sát lục, giao cấu không ngừng mới có thể phát tiết được ức chế trong lòng. Lôi Động từ trong hỗn độn bổn nguyên của Hắc Ám Ma Hoàng ngưng tụ ra nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên, ném cho Thiên Khuyết Kiếm Hoàng:
- Chung Ly Thanh, đây là phần thưởng cho công lao của ngươi, ngày sau hảo hảo tu luyện, sớm ngày trở thành Á Thánh, giúp Bổn thiểu chủ kiến công lập nghiệp.
Thiên Khuyết Kiếm Hoàng thoáng cái đã nhận được nửa miếng, lúc này liền vui mừng quá đỗi, lăng không quỳ lạy mà xuống, thân hình kích động không thôi nói:
- Thuộc hạ nhất định sẽ hảo hảo cố gắng tu luyện, tuyệt đối không cô phụ sự tài bồi và kỳ vọng của Thiếu chủ.
Có nửa miếng Hỗn Độn bổn nguyên này rồi, tấn cấp Á Thánh chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.
Lôi Động vừa muốn nói chuyện thì dưới sự thôi thúc của bản năng, một cổ thú tính tàn bạo liền xâm nhập khắp toàn thân, khó có thể nhẫn nại được nữa, liền trực tiếp dùng ma khí nhiếp Thống Khổ Nữ Hoàng và Thương Lan Tiên Tử ở cách đó không xa đến.
- Chủ nhân, ngài vừa muốn dùng hình thái bất động để khi phụ chúng ta sao?
Thống khổ nữ hoàng Nhân Phỉ Địch, mị nhãn như tơ, yêu kiều thở hổn hển nói:
- Nô tài, nô tài không thuận theo ah.
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng ma vĩ đã quấn quanh thân Lôi Động rồi.
Đã có 11 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của acquyden